Quan Khí
Tác giả: Hồng Mông Thụ
-----oo0oo-----
Chương 1662
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: Sưu tầm
Đến nhà Ngô lão thực ra cũng chỉ là đến gặp Ngô lão mà thôi. Biểu hiện của Vương Trạch Vinh trong hôm nay cũng khá tốt. Ngô lão mặc dù tuổi cao nhưng nói chuyện khá lâu với hắn, nhất là vấn đề xây dựng quân đội.
Vương Trạch Vinh cũng nói ra vài quan điểm của mình. Hai người trao đổi khá thẳng thắn, tổng thể mà nói Ngô lão đã hài lòng với Vương Trạch Vinh.
Ra khỏi nhà Ngô lão, Vương Trạch Vinh biết bắt đầu từ bây giờ mình đã thay thế vị trí Hoa Thái Tường trong mắt Ngô lão.
Có sự ủng hộ của Ngô lão trong quân đội, Vương Trạch Vinh đã không còn lo bước tiếp theo của mình gặp trở ngại gì.
Hắn mới đi ra khỏi nhà Ngô lão chưa lâu thì Bí thư Lâm gọi tới bảo hắn đến nhà.
Vào nhà Bí thư Lâm, Vương Trạch Vinh thấy Lâm phu nhân đang chơi với cháu.
Vương Trạch Vinh ôm đứa bé vào lòng, cặp mắt bé con rất giống Uông Kiều.
Đây là con hắn nên trong lòng hắn dấy lên một tình cảm khó tả. Hắn chơi một lát rồi mới đưa sang cho Lâm phu nhân.
Lâm phu nhân cười nói:
- Trạch Vinh mau vào ngồi đi.
Vương Trạch Vinh nghe vậy mới đi vào.
Bí thư Lâm lúc này đang xem văn bản. Thấy Vương Trạch Vinh vào, ngài đặt tài liệu xuống:
- Trạch Vinh, ngồi xuống nói chuyện.
- Bí thư Lâm, tôi vừa đến nhà Ngô lão.
Chuyện không có gì là bí mật nên hắn không cần phải giấu.
Bí thư Lâm cười nói:
- Ngô lão ở trong quân đội nhiều năm, có kinh nghiệm phong phú về xây dựng quân đội. Cậu sau đây sẽ vào quân đội nên cũng cần thỉnh giáo nhiều các lão đồng chí.
Vương Trạch Vinh nói:
- Các đồng chí tiền bối có kinh nghiệm phong phú, đây là tài sản đáng quý của Đảng.
Nói qua một chút về chuyện của Ngô lão, Bí thư Lâm nói:
- Trạch Vinh, ngày mai sẽ diễn ra hội nghị Bộ Chính trị, hội nghị lần này sẽ nghiên cứu chuyện của Hoa Thái Tường. Cậu cũng cần chuẩn bị tư tưởng, hội nghị sẽ không xuất hiện vấn đề gì mấy. Sau hội nghị cậu sẽ nắm giữ quyền lực của Hoa Thái Tường, đây là việc chưa từng có của Đảng.
Vương Trạch Vinh cũng thấy lạ vì quyết định này của Ngô lão nên nghiêm túc nói:
- Việc này hình như không quá thích hợp.
Bí thư Lâm nói:
- Còn hơn năm nữa là Đại hội Đảng, trong một năm này cậu cứ phụ trách công việc này đi.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi sẽ cố làm tốt công việc của mình.
- Ha ha, còn có mấy đồng chí sẽ tới, mọi người cần trao đổi nhiều hơn. Trong công việc sau đây mọi người cần phải đoàn kết.
Bí thư Lâm vừa cười vừa nói.
Hai người đang nói chuyện thì bên ngoài truyền tới giọng của Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Trung ương – Vương Triêu Chính.
Bí thư Lâm và Vương Trạch Vinh đều đứng lên bắt tay Vương Triêu Chính.
Vương Triêu Chính nhìn Vương Trạch Vinh và nói;
- Trạch Vinh, cậu đến sớm quá.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Bí thư Lâm cho gọi nên tôi phải tới sớm.
Bí thư Lâm cười nói:
- Trạch Vinh vẫn như vậy mà.
Lời này chứng tỏ Bí thư Lâm rất hài lòng với Vương Trạch Vinh.
Sau khi mọi người ngồi xuống, Vương Triêu Chính nhìn Vương Trạch Vinh và nói:
- Trạch Vinh, cậu làm việc rất tốt. Bởi vì công việc của Thành phố Hải Đông nên Ủy ban kỷ luật Trung ương sau đây sẽ tiến hành một loạt hoạt động trên quy mô lớn trong cả nước.
Vương Trạch Vinh biết sau khi Hoa Thái Tường ngã thì sắp tới trong cả nước sẽ có cuộc thanh trừ chống tham nhũng, sẽ có nhiều người ngã ngựa.
- Có Ủy ban kỷ luật Trung ương giám sát sẽ càng khiến chúng tôi triển khai công việc được tốt.
Vương Trạch Vinh nói.
Nói chuyện vài câu Lý Kiền Ý và Thi Xương Vũ cũng tới.
Thấy Vương Trạch Vinh đứng lên đón mình, Lý Kiền Ý cố nở nụ cười bắt tay với hắn.
Bí thư Lâm cũng đứng lên bắt tay chào hai người bọn họ.
Vương Trạch Vinh trong thời gian này cũng tìm hiểu thông tin về Thi Xương Vũ. Thi Xương Vũ vốn là nhân viên Lâm hệ bây giờ lại qua lại nhiều với Lý Kiền Ý. Nhưng sau hội nghị Bộ Chính trị lần trước khiến Lý Kiền Ý và Thi Xương Vũ có vết rạn. Nhing quan khí của hai người Vương Trạch Vinh thấy Thi Xương Vũ mặc dù cố tỏ vẻ đến gần Lý Kiền Ý nhưng quan khí của hai người không hoàn toàn nhất trí.
Vương Trạch Vinh tỏ ra rất thân thiết với Thi Xương Vũ. Hắn bắt chặt tay Thi Xương Vũ và nói:
- Bí thư Thi, tôi đã sớm muốn ngồi với anh mà không có cơ hội, hôm nào tôi mời được chứ?
Nói thật tâm trạng Thi Xương Vũ lúc này cũng không quá tốt. Cứ nghĩ tới việc Lý Kiền Ý có cái nhìn với mình, Thi Xương Vũ lại lo lắng.
Bây giờ có Lý Kiền Ý ở đây mà Vương Trạch Vinh lại tỏ vẻ thân mật với mình, Thi Xương Vũ không khỏi cười khổ một tiếng. Làm như vậy thì Lý Kiền Ý càng không phải khó chịu hơn với mình sao?
Lén nhìn Lý Kiền Ý, Thi Xương Vũ quả nhiên thấy Lý Kiền Ý hơi đổi sắc.
Thấy như vậy, Thi Xương Vũ không khỏi có chút tức giận. Mình từ trước đến giờ vẫn theo sát Lý Kiền Ý, mình coi như trung thành nhưng Lý Kiền Ý đối xử với mình ra sao? Mình cũng không phải người mà Lý Kiền Ý bồi dưỡng lên, nói đúng ra mình là người của Bí thư Lâm. Bây giờ mình cũng là ủy viên Bộ Chính trị, dựa vào cái gì mà cứ phải theo sát Lý Kiền Ý?
Thi Xương Vũ bắt đầu có ý thoát khỏi việc dựa vào Lý Kiền Ý.
Lý Kiền Ý thực ra chỉ biến sắc trong nháy mắt mà thôi. Y cười nói với Vương Trạch Vinh:
- Trạch Vinh, vậy là không được rồi, mời Xương Vũ sao lại quên tôi?
Vương Trạch Vinh cười ha hả nói:
- Đương nhiên không thể không có LÝ ca rồi.
Mấy người ngồi xuống.
- Đồng chí Bộ Thuân hôm nay có việc nên không tới được. Hôm nay tôi mời mọi người tới chính là để mọi người có thêm cơ hội trao đổi.
Bí thư Lâm nhìn quanh mọi người và nói.
Mọi người đều biết những người ở đây đều là người của Bí thư Lâm, lực lượng tập hợp lại là rất lớn. Đây là lần đầu tiên Bí thư Lâm công khai việc Vương Trạch Vinh là người của mình.
Nhân viên phục vụ vào rót nước xong liền biết ý đóng cửa đi ra ngoài.
Bí thư Lâm nghiêm túc nói:
- Hôm qua tôi đã điện thoại thông báo tình hình với mọi người. Hiện nay Trung Quốc có một tập đoàn lợi ích bán đứng lợi ích quốc gia để kiếm lợi cho mình. Nếu để mặc chúng sẽ gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự nghiệp của Đảng, quốc gia. Sau khi nghiên cứu, Trung ương quyết định sẽ đưa ra hội nghị Bộ Chính trị bàn bạc, tiến hành điều chỉnh quyền lực của một số người.
Mọi người nghe được ý của Bí thư Lâm. Thực ra mấy người trong Bộ Chính trị đều biết nội dung cuộc họp hôm qua. Kết quả này làm ai cũng khiếp sợ, không ngờ Hoa Thái Tường lại ngã.
Việc Hoa Thái Tường ngã nhanh như vậy thì mọi người đều không ngờ tới.
Việc này một trong những người phải suy nghĩ nhiều nhất là Lý Kiền Ý. Y nhìn thoáng qua Vương Trạch Vinh thấy đối phương rất bình tĩnh ngồi đó, Lý Kiền Ý không khỏi cảm thấy ghen tị. Dựa vào cái gì mà Vương Trạch Vinh có thể tiếp nhận quyền lực của Hoa Thái Tường mà không phải là mình?
Theo Lý Kiền Ý nghĩ về lý lịch thì ở trong llhe, mình có quyền lực hơn Vương Trạch Vinh. Nếu để mình lên làm Tổng bí thư sẽ không có vấn đề gì. Vậy mà Bí thư Lâm lại chọn Vương Trạch Vinh.
Tuy nói bây giờ Vương Trạch Vinh mới vào trong quân đội nhưng chỉ cần suy nghĩ một biết là sẽ hiểu khóa tới Vương Trạch Vinh sẽ thành Phó chủ tịch nước.
Phó chủ tịch và Phó thủ tướng khác nhau như thế nào? Ai chẳng biết được.
Lúc này Vương Triêu Chính cũng lên tiếng:
- Trung Quốc muốn phát triển thì nhất định phải chống tham nhũng, đây là công việc quan trọng và mang tính lâu dài. Tôi tin hội nghị Bộ Chính trị lần này sẽ diễn ra tốt đẹp.
Vương Triêu Chính thực ra không có tham muốn quyền lực mấy. Lần tới có thể lên chức hay không đối với y mà nói là không quan trọng.
Bí thư Lâm nhìn Lý Kiền Ý rồi nói:
- Quân đội đánh giá cao Trạch Vinh. Kiền Ý, anh giỏi làm bên chính phủ, cần phải làm tốt công việc này.
Bí thư Lâm nói chính là chỉ điểm cho Lý Kiền Ý biết sang khóa tới y có thể thành Thủ tướng, Lý Kiền Ý không thể trở thành Phó chủ tịch.
Lý Kiền Ý gật đầu nói:
- Xin Bí thư Lâm yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt công việc của mình.
Nhìn Thi Xương Vũ, Bí thư Lâm nói:
- Xương Vũ, công tác của Bắc Kinh đang làm khá tốt. Trong công việc sau đây Bắc Kinh cần hợp tác nhiều hơn nữa với Thành phố Hải Đông, xúc tiến sự phát triển của cả hai thành phố.
Thi Xương Vũ nói:
- Bí thư Lâm, tôi cũng có suy nghĩ này.
Vương Trạch Vinh vội vàng nói:
- Thực ra việc đẩy mạnh hợp tác giữa hai thành phố thì ngay khi Bí thư Thi lên nhận chức đã tiến hành, chúng tôi sau đây sẽ đẩy mạnh việc này.
Nói đến đây Vương Trạch Vinh cũng nhìn Lý Kiền Ý:
- Lý ca, Hải Đông rất cần sự ủng hộ của anh, lúc nào rảnh anh cũng nên tới kiểm tra công việc của Hải Đông một chút.
Lý Kiền Ý cười nói:
- Trạch Vinh lại có ý gì với tôi rồi đây
Nhìn Vương Trạch Vinh, Bí thư Lâm đương nhiên biết ý đồ của hắn. Vương Trạch Vinh đâ là cố gắng hàn gắn quan hệ với Lý Kiền Ý. Thấy Vương Trạch Vinh làm vậy, Bí thư Lâm càng đánh giá cao hắn hơn. Ngài cho rằng Vương Trạch Vinh trong cách cư xử đã hơn Lý Kiền Ý.
Mục đích gọi mọi người tới đây hôm nay của Bí thư Lâm chính là hy vọng bọn họ có thể đoàn kết, như vậy đó sẽ là một lực lượng lớn ở Bộ Chính trị.
Quan Khí
Tác giả: Hồng Mông Thụ
-----oo0oo-----
Chương 1663
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: Sưu tầm
Hội nghị Bộ Chính trị hôm nay không có một ủy viên nào vắng mặt.
Ai cũng biết tầm quan trọng của hội nghị hôm nay, nó quan trọng hơn bất cứ hội nghị nào khác mà mọi người đã tham gia.
Vẻ mặt mỗi ủy viên đều rất nghiêm túc.
Ngô Tán Lâm đang rất lo lắng. Mấy hôm vừa rồi không liên lạc được với Hoa Thái Tường, đồng thời nội dung hội nghị hôm nay là gì y hỏi vài người mà đều không rõ thông tin.
Ngô Tán Lâm là như vậy, mấy người Chu Toàn Trùng cùng Phó Thốn Sơn cũng sốt ruột không kém. Bọn họ cũng không biết Hoa Thái Tường gặp chuyện gì. Hôm qua khi tới nhà Hoa Thái Tường thì cảnh vệ nói Hoa Thái Tường có việc bận không gặp khách.
Mọi người vừa tới phòng hội nghị là cảm nhận được không khí khá nặng nề.
Từng vị ngồi xuống ghế của mình rồi lặng lẽ suy nghĩ, nó khác hẳn trước đây là tụ tập nói chuyện vài câu.
Hôm qua Vương Trạch Vinh ngồi trong nhà Bí thư Lâm nói chuyện khá lâu mới về.
Vương Trạch Vinh đoán có không ít người cũng tụ tập lại bàn bạc như việc mình hôm qua tới nhà Bí thư Lâm. Mọi người tham gia ngày hôm nay cũng biết qua về tình hình, cũng nhận được ý của chỗ dựa.
Khi Vương Trạch Vinh tiến vào phòng hội nghị, hắn có thể cảm nhận được thái độ vi diệu của mọi người. Có nhiều ủy viên đứng lên bắt tay chào hỏi hắn, việc này khác hẳn so với trước đây.
Vương Trạch Vinh cũng rất lễ phép bắt tay từng người, làm xong hắn mới ngồi về chỗ mình.
Sau khi các ủy viên đến đông đủ thì Bí thư Trịnh cùng Ủy viên trưởng Lý, Tiếu Chính Xương, Chu Trạch Cương cùng nhau đi vào.
Theo sau bọn họ là Hoa Thái Tường.
Sau khi mọi người ngồi hết, cửa phòng được tự động đóng lại.
Lúc này nhiều người nhìn Hoa Thái Tường để muốn biết rõ tình hình.
Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua quan khí của Hoa Thái Tường thì thấy các tán ô của y đã tan hết, cả người trở nên già nua rất nhiều.
Bí thư Trịnh nhìn quanh một vòng và nghiêm túc nói:
- Hôm nay mời mọi người tới chính là Trung ương muốn tổ chức hội nghị nghiên cứu mấy vấn đề quan trọng. Hội nghị diễn ra hơi gấp mong mọi người thông cảm.
Phòng hội nghị không có một tiếng động nào ngoài tiếng của Bí thư Trịnh.
Nói tới đây, Bí thư Trịnh dừng một chút rồi nói tiếp:
- Gần đây mọi người cũng biết quốc gia chúng ta xảy ra vài việc, có đồng chí hiểu rõ tình hình, có đồng chí không rõ. Sau đây xin mời đồng chí Bí thư Đảng ủy chính pháp -Trương Tân Xuyên thông báo qua về vụ nổ liên hoàn tại Thành phố Hải Đông và một vài vụ án trọng điểm trong nước.
Nói xong Bí thư Trịnh ra hiệu Trương Tân Xuyên phát biểu.
Trương Tân Xuyên đeo kính mắt, mở tài liệu ra và bắt đầu đọc.
Không khí phòng hội nghị trở nên khẩn trương. Ai cũng biết Vương Trạch Vinh đang đấu với ai, bây giờ giới thiệu chỉ là theo trình tự mà thôi.
Mọi người đều thấy Vương Trạch Vinh đang cúi đầu viết gì đó, Hoa Thái Tường lại có vẻ mặt rất xấu.
Trương Tân Xuyên báo cáo tốn khá nhiều thời gian, tiến hành thông báo qua về tình hình vụ nổ liên hoàn tại Thành phố Hải Đông.
- Sau đây xin mời Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Trung ương – Vương Triêu Chính thông báo vài việc.
Sau khi Trương Tân Xuyên thông báo xong, Bí thư Trịnh nói.
Vương Triêu Chính liền nói qua về việc chống tham nhũng trong phạm vi cả nước, còn nói về tập đoàn lợi ích kia đã bán đứng quốc gia như thế nào.
Nghe xong Trương Tân Xuyên và Vương Triêu Chính thông báo, các ủy viên không khỏi thấy nặng nề. Từ tình hình hai người thông báo có thể thấy tập đoàn lợi ích kia là rất nguy hại cho Trung Quốc.
Bí thư Trịnh lúc này nhìn Vương Trạch Vinh và nói:
- Sau đây xin mời đồng chí Vương Trạch Vinh thông báo một ít tình hình trong công tác của Hải Đông.
Nghe Bí thư Trịnh nói như vậy, Hoa Thái Tường không khỏi tái mặt.
Ngô Tán Lâm, Chu Toàn Trùng cùng Phó Thốn Sơn cũng tái mặt.
Vương Trạch Vinh nhìn quanh các ủy viên rồi nghiêm túc nói:
- Mọi người đều biết Hải Đông xảy ra vụ nổ liên hoàn khiến trong nước và quốc tế chú ý. Thành ủy Hải Đông cũng rất chú trọng và yêu cầu Sở công an Hải Đông phải phá án trong vòng 15 ngày. Sở công an không phụ kỳ vọng phá được vụ án trong thời gian ngắn nhất. Vụ việc liên quan đến tập đoàn xuyên quốc gia - Feier Xi. Do niêm phong trụ sở tập đoàn này ở Hải Đông mà Hải Đông chịu áp lực rất lớn. Nhưng chúng tôi đã lấy được chứng cứ tập đoàn này lại là nơi ủng hộ các tổ chức khủng bố.
Vương Trạch Vinh kể khá chi tiết, việc này nhiều ủy viên còn không rõ. Nghe hắn nói không ít người thầm than Vương Trạch Vinh quá may mắn, việc này mình hắn cũng gặp được.
Vương Trạch Vinh nói tiếp:
- Do hiện nay Mỹ đang tiến hành tranh cử nên cả hai đảng đều cử đại biểu đến gặp chúng tôi, cuối cùng chúng tôi đạt thành nhất trí với Đảng dân chủ là giao tài liệu về tập đoàn kia cho họ, đổi lại họ cũng cung cấp nhiều điều kiện có lợi cho nước ta. Kết quả chúng tôi nhận được chứng cứ sau.
Khi nhân viên công tác vào phát tài liệu cho mọi người, cả phòng hội nghị trở nên xôn xao.
Nếu nói người không hiểu rõ nội dung hội nghị hôm nay thì đó chính là người Hoa hệ. Bọn họ biết có thể xảy ra chuyện gì đó nhưng thật không ngờ lại là nhằm vào mình. Thấy Vương Trạch Vinh cung cấp tài liệu này ra, mặt Phó Thốn Sơn tái mét lại. Y vô lực nhìn Hoa Thái Tường. Đến bây giờ y mới biết Phó chủ tịch Hoa Thái Tường không phải chuyện gì cũng có thể làm được, cũng có thể ỉm đi được.
Ngô Tán Lâm khẽ thở dài một tiếng, y biết lần này mình đã xong.
Chu Toàn Trùng nhìn chằm chằm vào đống tài liệu. Trong những thứ này có nhiều thứ chỉ thẳng vào y.
Vương Trạch Vinh nói xong liền ngồi xuống quan sát mọi người.
Bí thư Trịnh ho khan một tiếng làm cả phòng hội nghị trở nên yên tĩnh.
Bí thư Trịnh nghiêm túc nói:
- Xảy ra chuyện như vậy làm tôi rất đau lòng, đây là sỉ nhục của Đảng, Trung Quốc chúng ta. Chúng ta cần là đội ngũ cán bộ trong sạch, muốn đội ngũ cán bộ phục vụ nhân dân. Nhưng làm người ta đau lòng là trong hàng ngũ chúng ta lại có chuyện này xảy ra. Việc này chúng tôi đã thống báo với Ngô lão và vài lão đồng chí. Các đồng chí thế hệ trước có chỉ thị phải tiến hành làm trong sạch hóa đội ngũ cán bộ chúng ta.
Bí thư Trịnh nói càng làm các vị ủy viên phải suy nghĩ.
Bí thư Trịnh nói tiếp:
- Ở trong chuyện này đồng chí Hoa Thái Tường phạm sai lầm rất nghiêm trọng. Đồng chí Hoa Thái Tường đã tự nhận khuyết điểm và hôm nay đến đây đọc bản kiểm điểm ra trước hội nghị.
Bí thư Trịnh nói xong thì chỉ thấy Hoa Thái Tường run run đưa tay vào áo lấy một bức thư kiểm điểm đã viết từ trước rồi đọc.
Hoa Thái Tường làm như vậy khiến các ủy viên tham gia đều chấn động. Có thể buộc Hoa Thái Tường lầm như vậy đủ nói chuyện đã được xác định từ trước.
Bí thư Trịnh rất vui khi thấy mọi người nhìn mình với vẻ kính sợ. Ngài cần chính là tạo lập uy tín trong toàn Đảng, toàn dân.
Bản kiểm điểm của Hoa Thái Tường khá ngắn, đọc chỉ vài phút là hết.
Nhưng đối với mọi người mà nói việc này cũng có nghĩa đánh dấu Hoa Thái Tường đã xong.
Đợi Hoa Thái Tường đọc xong, Ủy viên trưởng Lý nói:
- Đồng chí Hoa Thái Tường phạm sai lầm nghiêm trọng như vậy đó là điều làm chúng ta rất đau lòng. Trong chuyện lần này thì ba đồng chí Ngô Tán Lâm, Chu Toàn Trùng, Phó Thốn Sơn đều phạm sai lầm. Hôm nay Trung ương quyết định tổ chức hội nghị Bộ Chính trị chủ yếu là muốn làm trong sạch đội ngũ cán bộ. Do sợ việc này truyền ra sẽ ảnh hưởng đến đất nước nên Trung ương cân nhắc tình hình thực tế mà đưa ra vài đề nghị. Hôm nay mòng mọi người sẽ biểu quyết thông qua.
Ủy viên trưởng nói như vậy làm mọi người ý thức được một điều đó là hai người Trịnh, Lý đã liên minh. Vì thế một vài người nhìn sang Chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Tiếu Chính Xương.
Tiếu Chính Xương cũng nghiêm túc nói:
- Tôi ủng hộ tất cả quyết định của Trung ương trong chuyện này.
- Tôi cũng ủng hộ.
Chu Trạch Cương nói.
Tình hình là rất rõ ràng, bốn vị đứng đầu quốc gia đã đồng tình sẽ khiến đám người Hoa Thái Tường nhất định sẽ thất bại.
Bí thư Trịnh gật đầu nói:
- Vậy tôi nói qua về ý kiến xử lý. Đầu tiên do bốn đồng chí vừa nói mắc sai lầm quá nghiêm trọng nên đều nghị Bộ Chính trị phê chuẩn để bọn họ không tiếp tục cương vị cũ, không có quyền lực thực tế, bỏ quyền phủ quyết trong Bộ Chính trị. Do đồng chí Chu Toàn Trùng mắc sai lầm rất nghiêm trọng nên đề nghị xin rút vì bệnh.
Các ủy viên tham gia đều thầm hít sâu một hơi. Một lúc triệt quyền của bốn vị ủy viên Bộ Chính trị, còn có một là thường vụ.
Nhìn bốn người này, Bí thư Trịnh nói:
- Sau đây ai đồng ý mời giơ tay.
Trong 25 ủy viên thì có 21 người giơ tay ủng hộ.
Thấy kết quả này làm Hoa Thái Tường co quắp ngồi trên ghế.
Quan Khí
Tác giả: Hồng Mông Thụ
-----oo0oo-----
Chương 1664
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: Sưu tầm
Vương Trạch Vinh có thể nhìn ra được vì hội nghị hôm nay Bí thư Trịnh và Bí thư Lâm đã làm không ít công việc.
Nhìn Hoa Thái Tường, Vương Trạch Vinh thấy vẻ mặt y rất khó coi, người như mất hết sức lực.
Hắn lại nhìn sang Ngô Tán Lâm thì thấy đối phương ngồi ngẩn ra ở đó, một trong ngũ kiệt trước đây coi như đã xong.
Chu Toàn Trùng ngồi đó mà không ngừng run lên, không biết là khẩn trương hay tức giận nữa.
Thoáng cái có bốn ủy viên mất chức khiến không khí phòng hội nghị trở nên rất khẩn trương.
Bí thư Trịnh nhìn quanh một vòng rồi nói:
- Lần này Trung ương Đảng không hy vọng tạo tiếng vang quá lớn nên ngoài đồng chí Chu Toàn Trùng ra, ba đồng chí còn lại không có biến hoá gì. Chẳng qua các đồng chí này không có quyền biểu quyết trong hội nghị Bộ Chính trị, công việc của bọn họ thì mọi người cũng có thể bàn bạc một chút.
Sau đó một vài nhân viên công tác tiến vào mời bốn người Hoa Thái Tường đi ra ngoài.
Mọi người nhìn bốn người và biết bắt đầu từ bây giờ bọn họ đã ngã xuống.
Thấy bốn người không có động tác phản kháng, ai cũng biết đối mặt tình hình này thì có phản kháng cũng vô dụng. Mất quyền lực thì bọn họ sẽ không còn là gì nữa.
Ở Trung Quốc chỉ cần quân đội không đứng bên bọn họ thì bọn họ không có sức phản kháng gì.
Vương Trạch Vinh cũng nhìn bốn người. Hắn biết bốn người này sẽ không còn cơ hội trở lại nữa.
Chẳng qua nghĩ đến việc này Vương Trạch Vinh cũng biết bọn họ vừa xuống thì tw sẽ tăng nhanh lực độ điều chỉnh, chỉ một trong thời gian ngắn sau đây thì nhân viên của bốn người Hoa Thái Tường sẽ được thay hết.
Chỉ cần làm xong việc này thì đám người Hoa Thái Tường sẽ không còn cơ hội trở lại.
Vương Trạch Vinh suy nghĩ như vậy, mọi người cũng thế. Ai cũng hiểu lần này Chu Toàn Trùng coi như là kẻ chịu đòn nặng nhất.
Bí thư Trịnh lại lên tiếng.
- Thưa các đồng chí, bài học này rất sâu sắc. Nhưng tôi tin hầu hết đồng chí là có thể tin cậy, hơn nữa sau chuyện này đội ngũ của chúng ta sẽ càng thêm trong sạch, càng thêm có sức chiến đấu.
Ủy viên trưởng tiếp lời:
- Trung Quốc cần là Đảng thanh liêm, từ việc biểu quyết vừa rồi tôi đã thấy được hy vọng của Trung Quốc. Tôi cho rằng mọi người không nên bị việc này ảnh hưởng, quan trọng nhất là đoàn kết xung quanh Trung ương Đảng, trên dưới một lòng làm tốt công việc.
Tiếu Chính Xương cũng thở dài nói:
- Ở chuyện này tôi cho rằng chúng ta cần ghi nhớ bài học này, dù bất cứ lúc nào cũng không được buông lỏng cảnh giác. Công tác chống tham nhũng liên quan đến sự sống còn của Đảng. Tôi tin sau chuyện này Trung Quốc sẽ có phát triển nhanh hơn nữa.
Chu Trạch Cương nói:
- Bốn người bọn họ xảy ra chuyện sẽ ảnh hưởng đến các công việc của chúng ta, Trung ương cần nhanh chóng tiếp nhận công việc của bọn họ.
Chu Trạch Cương nói đến việc phân chia lại quyền lực là điều mọi ủy viên quan tâm nhất. Đây mới là điều quan trọng, nhất là vị trí của Hoa Thái Tường.
Có không ít người nhìn Vương Trạch Vinh đang cúi đầu ghi chép. Hôm nay có phải Vương Trạch Vinh sẽ được tăng thêm quyền lực hay không?
Nhìn Vương Trạch Vinh còn đầy sức sống và trẻ tuổi, các ủy viên đều cảm thấy mình đã già.
Quả nhiên Bí thư Trịnh nói:
- Điều đồng chí Trạch Cương nói rất đúng. Tôi vừa nãy cũng đã nói đến việc này. Các lão đồng chí trong quân đội như Ngô lão đề nghị công việc của đồng chí Hoa Thái Tường sẽ do đồng chí Vương Trạch Vinh tiếp nhận. Do còn hơn năm nữa mới tới Đại hội Đảng nên chức vụ hiện tại của đồng chí Vương Trạch Vinh không thay đổi nhưng trong hội nghị thường vụ Bộ Chính trị sẽ do đồng chí Vương Trạch Vinh thay đồng chí Hoa Thái Tường tham gia, do đồng chí Vương Trạch Vinh tiến hành biểu quyết.
Vấn đề này có không ít ủy viên được người đứng sau mình thông báo. Mặc dù biết nhưng bây giờ một lần nữa nghe cũng không khỏi làm cho người ta giật mình. Từ phân công như thế này thì Vương Trạch Vinh coi như được xác định làm người kế nghiệp.
Nghĩ đến độ tuổi của Vương Trạch Vinh, lại nhìn Bí thư Trịnh, mọi người biết Vương Trạch Vinh và Bí thư Trịnh thật sự đã thành đồng minh.
Nếu nói Hoa Thái Tường mà thành người kế nghiệp sẽ là uy hiếp đối với Bí thư Trịnh. Bây giờ Vương Trạch Vinh thành người kế nghiệp thì khóa tới hắn cũng chỉ là Phó chủ tịch, như vậy không thể là mối uy hiếp đối với Bí thư Trịnh.
Mâu thuẫn ở cao tầng Trung Quốc về người kế nhiệm Bí thư Trịnh đã được hóa giải, đường phát triển của Vương Trạch Vinh đã được mở ra.
Bí thư Trịnh nghiêm túc nói:
- Các lão đồng chí trong quân đội đều tán thành ý tưởng này. Tôi thấy làm như vậy sẽ không khiến nước ta bị động, tôi cũng tán thành ý kiến này. Sau đây mời mọi người phát biểu.
Ủy viên trưởng Lý cười nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh phát triển như thế nào thì mọi người đều biết. Đặc biệt khi đấu tranh chống tập đoàn lợi ích kia, biểu hiện của đồng chí Vương Trạch Vinh là rất xuất sắc. Tôi cho rằng đồng chí Vương Trạch Vinh có đủ năng lực đảm nhiệm công việc của Hoa Thái Tường.
Giữa Ủy viên trưởng Lý và Vương Trạch Vinh sớm có quan hệ thân thiết. Vì thế nếu Vương Trạch Vinh lên chức làm Phó chủ tịch cũng phù hợp với lợi ích Lý gia. Ủy viên trưởng đương nhiên phải khen Vương Trạch Vinh vài câu.
Việc này thực ra sớm được xác định, bây giờ đưa ra hội nghị Bộ Chính trị chẳng qua chỉ là cho đúng trình tự.
Tiếu Chính Xương mỉm cười nói:
- Tôi cũng ủng hộ.
Chu Trạch Cương nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh là người giỏi làm công tác kinh tế, tôi vốn muốn đồng chí Vương Trạch Vinh phụ trách mảng kinh tế cho mình nhưng bây giờ xem ra Ngô lão nhìn xa hơn, tôi ủng hộ ý kiến này.
Sau đó mỗi người cũng lên tiếng tỏ vẻ đồng ý.
Thấy mọi người đã lên tiếng hết, Bí thư Trịnh nói:
- Mọi người đã nói ra ý kiến của mình, bây giờ xin mời mọi người giơ tay biểu quyết.
Tất cả 20 người đều giơ tay lên.
Vương Trạch Vinh thấy mọi người đều giơ tay, hắn cũng giơ tay lên. Ở tình hình này thì hắn không cần khiêm tốn làm gì.
- Rất tốt, toàn bộ đã thông qua.
Bí thư Trịnh đến bây giờ mới coi như hoàn toàn yên tâm.
Nói thật Bí thư Trịnh hy vọng việc này được thuận lợi thông qua, như vậy việc ngài tiếp tục làm Tổng bí thư khóa tới mới giảm đi nhiều lực cản.
Bí thư Trịnh vừa nói xong, phòng hội nghị vang lên tiếng vỗ tay rung trời.
Nghe tiếng vỗ tay của mọi người, Vương Trạch Vinh đứng lên cúi người với mọi người và chân thành nói:
- Cảm ơn Trung ương Đảng, cảm ơn mọi người đã tin tưởng tôi. Nói thật tôi bây giờ rất kích động, tôi đang đã và sẽ trưởng thành dưới sự bồi dưỡng của Đảng. Không có tổ chức quan tâm, giúp đỡ thì tôi không thể đi tới vị trí ngày hôm nay.
Nói vài câu, hắn ngồi xuống.
Bí thư Trịnh cười nói:
- Thưa các đồng chí, nội dung hội nghị hôm nay là tuyệt mật, yêu cầu mọi người không được truyền ra ngoài.
Để mọi người có thời gian suy nghĩ một chút, Bí thư Trịnh nói tiếp:
- Với nội dung công việc của đồng chí Vương Trạch Vinh đã quyết định đồng chí Vương Trạch Vinh sẽ được bồi dưỡng làm lãnh đạo khóa tới. Tôi hy vọng trong công việc sau đây mọi người hết sức phối hợp với đồng chí Vương Trạch Vinh. Đồng chí Vương Trạch Vinh cũng cần nhanh chóng đề cao năng lực của mình.
Câu này của Bí thư Trịnh có nghĩa gì mọi người đều hiểu. Đó chính là bắt đầu từ bây giờ địa vị trong Đảng của Vương Trạch Vinh đã được xác lập.
Chánh văn phòng Trung ương Đảng đi tới trước mặt Vương Trạch Vinh nói nhỏ với hắn vài câu, Vương Trạch Vinh ngẩng đầu nhìn Bí thư Trịnh thì thấy Bí thư Trịnh đang nở nụ cười với mình.
Vương Trạch Vinh đứng lên cầm sổ đi tới ngồi tại vị trí mà Hoa Thái Tường vừa ngồi.
Phòng hội nghị rất yên tĩnh, mỗi người đều nhìn Vương Trạch Vinh. Lúc này trong phòng chỉ còn tiếng bước chân của Vương Trạch Vinh.
Nhìn Vương Trạch Vinh mà tâm trạng các vị ủy viên khá phức tạp.
Vương Trạch Vinh cứ như vậy đi tới trước vị trí mà Hoa Thái Tường vẫn ngồi, hắn nhìn một vòng rồi nghiêm túc ngồi xuống.
Thấy Vương Trạch Vinh đã ngồi, không biết sao có không ít người khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Quan Khí
Tác giả: Hồng Mông Thụ
-----oo0oo-----
Chương 1665
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: Sưu tầm
Sau hội nghị lần này, phân công công việc của Vương Trạch Vinh đã được tiến hành. Hắn bây giờ gần như không mấy quan tâm tới công việc của Thành phố Hải Đông mà sẽ phụ trách các công việc khác nặng nề hơn.
Truyền thông căn bản không biết cơ cấu quyền lực của Trung Quốc đã thay đổi. Đương nhiên một số người nhạy cảm cũng đoán có chuyện nhưng không hoàn toàn rõ ràng.
Dân chúng và quan chức bình thường chỉ biết bốn người Hoa Thái Tường trong thời gian này ít xuất hiện trên TV. Trung ương Đảng cũng chỉ đưa tin con của Chu Toàn Trùng tham ô quá nhiều khiến Chu Toàn Trùng bị liên quan.
Truyền thông nước ngoài cũng bàn tán không ít về chuyện này, bọn họ phân tích cao tầng Trung Quốc nhất định có vấn đề.
Cùng lúc đó trong toàn Trung Quốc cũng tiến hành công tác chống tham nhũng.
Mới đầu mọi người lại nghĩ đó là phong trào, chỉ tầm tháng là kết thúc. Nhưng tình huống sau đó làm người ta khiếp sợ, cũng làm dân chúng vui mừng. Không ít quan chức lớn bị bắt.
Dân chúng đều thầm than lần chống tham nhũng này diễn ra với quy mô mạnh mẽ. Trước đây chỉ bắt có quan nhỏ nhưng lần này Phó thủ tướng Chu Toàn Trùng cũng còn bị kỷ luật thì có thể thấy được quyết tâm của Trung ương, chính phủ.
Một vài nhà chuyên gia nhận định đây là hành động chống tham nhũng lớn nhất trong lịch sử Trung Quốc hiện đại.
Truyền thông nước ngoài cũng đưa tin về việc này.
Theo công tác chống tham nhũng được đẩy mạnh, đội ngũ cán bộ Trung Quốc trở nên có sức sống hơn, dân chúng cũng đưa ra nhiều lời bình tốt đẹp.
Đối với Vương Trạch Vinh mà nói thì sau hành động này của Trung ương khiến cho nhân viên Vương Hệ tiến vào vị trí quan trọng hơn.
Đối với việc lực lượng của mình phát triển, Vương Trạch Vinh có chút lo lắng. Hắn không hy vọng lực lượng của mình trở thành một tập đoàn lợi ích như củ Hoa Thái Tường.
Khi nói chuyện với Hạng Nam về việc này, Hạng Nam cũng cho rằng việc này rất đáng quan tâm. Vương Trạch Vinh sau đây sẽ thành Phó chủ tịch nước mà nhân viên bên dưới không đủ mạnh là không ổn, nhưng cũng cần đề phòng vì thế mà xảy ra chuyện xấu.
Ở việc này Vương Trạch Vinh yêu cầu các địa bàn do lực lượng của mình khống chế tăng mạnh việc giám sát. Hắn cũng đã yêu cầu một điều là phải quản lý tốt cán bộ, phải tăng cường khả năng giám sát của Ủy ban kỷ luật và Thanh tra.
Vì việc này hắn cũng không ngừng tới tìm Vương Triêu Chính trao đổi với đối phương. Vương Trạch Vinh đề nghị cần học tập kinh nghiệm của vài quốc gia phát triển trong việc này.
Chuyện ở Thành phố Hải Đông bây giờ Vương Trạch Vinh chủ yếu giao cho Chiêm Quốc Xương phụ trách. Đương nhiên hắn cũng không thể bỏ địa bàn Hải Đông nên có vài điều chỉnh.
Hồ Bảo Tài bây giờ là người theo sát Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh cũng đánh giá cao đối phương. Dù sao Hồ Bảo Tài là người có năng lực mạnh, hơn nữa Vương Trạch Vinh cũng không muốn để người ta nói mình toàn dùng người Vương Hệ. Vì thế các công việc bên đảng ở Hải Đông hắn đều giao cho Hồ Bảo Tài phụ trách.
Đương nhiên đối với Đồ Nam Hùng đã phản bội hắn thì Vương Trạch Vinh đương nhiên không thể bỏ qua. Tên này đã bị điều lên một bộ làm cục trưởng, đây là giáng một cấp.
Bí thư Quận ủy quận Lộ Đông - Trương Đại Cao do vấn đề kinh tế đã bị bắt.
Chu Thiến Dao được điều tới quận này làm Bí thư Quận ủy.
Sau khi xử lý xong việc ở Thành phố Hải Đông, Vương Trạch Vinh bây giờ cần chính là tìm hiểu tình hình trong quân đội.
Hắn tin lực lượng Vương Hệ qua đợt điều chỉnh này sẽ phát triển lớn mạnh, hắn không còn cần quá quan tâm nữa.
Liên tục qua lại giữa Bắc Kinh và Thành phố Hải Đông làm cho hắn cũng có chút mệt mỏi.
- Bí thư Vương, đến quân ủy?
Phan Bằng Trình cẩn thận nói với Vương Trạch Vinh.
Phan Bằng Trình cũng biết địa vị của Vương Trạch Vinh ở Trung ương đã có thay đổi. Trước đây y còn không cảm thấy nhưng bây giờ đi đâu thì y dù là thư ký cũng thấy mình được nâng tầm lên.
Vương Trạch Vinh mở mắt nhìn Phan Bằng Trình. Phan Bằng Trình đã theo hắn một trong thời gian dài, Phan Bằng Trình là người có năng lực nhưng thiếu rèn luyện ở cơ sở. Xem ra cũng nên để Phan Bằng Trình xuống dưới một chút, nếu biểu hiện tốt sẽ bồi dưỡng.
Trong lòng có suy nghĩ này, Vương Trạch Vinh liền cười nói:
- Tiểu Phan, cậu đã bao giờ nghĩ tới sẽ xuống dưới rèn luyện không?
Câu hỏi của hắn hơi đột nhiên làm Phan Bằng Trình ngẩn ra.
Không chờ Phan Bằng Trình trả lời, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Việc này không vội, cậu cứ suy nghĩ một chút. Cậu phải biết nếu muốn có phát triển nhanh thì xuống cơ sở rèn luyện là rất quan trọng.
Nói xong xe cũng đã tới quân ủy, Vương Trạch Vinh đi đến văn phòng của mình.
Vào văn phòng mình, Vương Trạch Vinh chỉ thấy Chánh văn phòng của mình đi tới. Đây là người của Uông Chính Phong trước đây – Hoàng Phủ Tùng.
- Bí thư Trịnh, trang phục của ngài đã chuẩn bị xong, ngài thử một chút.
Hoàng Phủ Tùng vào đứng nghiêm chào rồi nói. Vương Trạch Vinh nghe vậy cũng có chút vui vẻ, hắn cũng có một ngày mặc quân phục, điều này làm hắn có chút kích động.
Vào phòng trong mặc lên, Vương Trạch Vinh có chút nuối tiếc vì mình không có sao có vạch gì.
Vương Trạch Vinh lắc đầu đi ra ngoài.
Lúc này chỉ thấy Bành Bộ Thuân cùng Thường Chính Lý đi vào. Thấy Vương Trạch Vinh đã thay quân phục, Bành Bộ Thuân cười nói:
- Bí thư Vương mặc bộ đồ này vào trông rất oai phong.
Vương Trạch Vinh biết bọn họ trêu mình nên cũng cười nói:
- Tôi vốn tưởng có thể mặc vào sẽ oai phong như các vị nhưng kết quả lại không được như vậy.
Thấy Vương Trạch Vinh nói thế, hai người Bành Bộ Thuân cùng cười phá lên.
Thường Chính Lý nói:
- Bí thư Vương, anh bây giờ còn chưa có chức vụ ở trong quân đội, chúng tôi đành phải gọi anh là Bí thư Vương.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi tới đây là học tập, các vị cứ gọi tôi là Trạch Vinh.
Bành Bộ Thuân nói:
- Bí thư Vương, là như thế này, tôi và lão Thường đã bàn bạc một chút. Theo ý của Ngô lão thì cậu sẽ tìm hiểu mọi vấn đề ở trong quân đội, chúng tôi biết gì sẽ nói hết.
- Công việc chủ yếu của tôi là học thật, nói thật tôi còn không hiểu mấy chuyện trong quân nên còn cần hai vị chỉ bảo nhiều.
Bành Bộ Thuân và Thường Chính Lý nhìn nhau và khẽ gật đầu. Bành Bộ Thuân nói:
- Bộ máy nhân viên trước đây của nguyên Phó chủ tịch Hoa Thái Tường thì cậu có thể tiến hành điều chỉnh lại.
Vương Trạch Vinh biết đây là điều rất quan trọng nên không hề khách khí:
- Việc này tôi sẽ cân nhắc.
Vương Trạch Vinh cũng biết Hoa Thái Tường làm Phó chủ tịch quân ủy không lâu, y trước đây dùng người của Ngô lão. Nếu như hắn muốn điều chỉnh cũng không nên điều chỉnh quá nhiều, như vậy có lợi cho hắn thu người của Ngô hệ.
Có thể nhìn được quan khí nên Vương Trạch Vinh không lo mình dùng sai người.
Nói chuyện một lúc, Bành Bộ Thuân cười nói:
- Bí thư Vương, hôm nay là lần đầu cậu vào quân đội nên chúng tôi đã bày tiệc mừng.
Vương Trạch Vinh ngẩn ra rồi đột nhiên nghĩ đến lời Uông Kiều nói với mình. Cứ có lãnh đạo mới vào quân đội đều phải qua của này. Quân đội chú trọng khí phách, cửa đầu tiên là đấu trên bàn rượu. Lần trước Hoa Thái Tường đã bị chuốc say trên bàn.
Lúc ấy Vương Trạch Vinh còn cười nói Uông Kiều trêu mình. Vì hắn nghĩ đến cấp bậc này mọi người sao có thể ép nhau cơ chứ?
- Không phải là muốn chuốc say tôi đó chứ?
Vương Trạch Vinh cười nói.
Bành Bộ Thuân cười ha hả nói:
- Cái này cũng không trách được vì không ít người muốn mời cậu mà, hơn nữa ai bảo cậu có thể dễ dàng lên như vậy.
Hai người coi như cùng là người Lâm hệ nên Bành Bộ Thuân cũng muốn nhắc nhở Vương Trạch Vinh một chút.
Vương Trạch Vinh có chút giật mình và biết vì sao có bữa rượu này. Trong quân đội cũng có tranh đoạt, hắn thoáng cái lên chức sẽ khiến nhiều tướng lĩnh cố gắng cả đời bất mãn. Vì thế trong bữa tiệc mọi người chuốc rượu hắn là bình thường.
Thường Chính Lý cười nói:
- Bí thư Vương, anh từ cơ sở đi lên thì tôi nghĩ uống rượu chắc không vấn đề gì. Chỉ cần qua được một vòng là coi như anh qua cửa.
Vương Trạch Vinh khó hiểu hỏi:
- Vòng thứ nhất gì vậy?
Bành Bộ Thuân cười nói:
- Mỗi người một chén rượu quân dụng, có thể uống hết một lượt không ngã là xong. Lần trước Hoa Thái Tường cắn răng uống hết vòng thì bị gục.
Vương Trạch Vinh tò mò nói:
- Bí thư Trịnh có uống không?
Bành Bộ Thuân nói:
- Bí thư Trịnh lại là ngoại lệ.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Có phải là tôi uống làm mọi người gục hết sẽ thắng?
Bành Bộ Thuân nghe vậy không khỏi cười phá lên:
- Nếu cậu thật sự làm được như vậy thì tôi cũng phục cậu.
Vương Trạch Vinh cười ha hả nói:
- Tôi đã lâu không uống thoải mái rồi. Chúng ta còn chờ gì nữa, cũng không nên để mọi người đợi lâu mà.
Quan Khí
Tác giả: Hồng Mông Thụ
-----oo0oo-----
Chương 1666
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: Sưu tầm
Đứng.
- Vỗ tay.
Đi cùng hai vị Phó chủ tịch Quân ủy vào hội trường, một tràng vỗ tay vang dội truyền vào tai Vương Trạch Vinh.
Hắn nhìn quanh thì thấy cả sảnh ngồi đầy quân nhân.
Tiếng vỗ tay chấn màng nhĩ ông ông lên, đoàn quân nhạc cũng bắt đầu thổi.
Thấy như vậy, Vương Trạch Vinh cũng vỗ tay theo đám người Bành Bộ Thuân.
- Ngồi.
Tiếng nói vang dội lại một lần nữa vang lên, lần này mọi người cùng ngồi xuống.
Các ủy viên Quân ủy ngoài Bí thư Trịnh ra thì những người khác đều tới đông đủ.
Vương Trạch Vinh cũng ngồi xuống.
Phó chủ nhiệm chính trị Cảnh Hùng Quang cầm mic đi tới giữa lễ đài và lớn tiếng nói:
- Hôm nay là ngày đầu tiên đồng chí Vương Trạch Vinh đến với quân đội, vì tỏ vẻ tướng sĩ toàn quân nhiệt liệt chào đón đồng chí Vương Trạch Vinh, chúng ta long trọng tụ hội tại đây dùng hào khí quân nhân chào đón đồng chí Vương Trạch Vinh. Mọi người có hào khí này không?
- Có.
Cả hội trường đồng thanh đáp.
Vương Trạch Vinh có chút thú vị, hôm nay xem ra có không ít người muốn thử mình. Hắn nhìn mấy vị ủy viên và thầm gật đầu. Người không phục hắn có nhiều mà.
Bành Bộ Thuân quay sang nhỏ giọng nói với Vương Trạch Vinh”
- Trong quân đội so sánh chính là khí phách, dù cắn răng cũng phải qua lượt một.
Bành Bộ Thuân đây là quan tâm nên nhắc Vương Trạch Vinh dù như thế nào cũng không được lùi bước.
Thực ra nhiều người đều không coi trọng Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh nhìn quá thư sinh nên không giống quân nhân.
Một số người không hài lòng việc Vương Trạch Vinh thay thế Hoa Thái Tường không khỏi thầm nghĩ thằng này có lẽ không qua được vòng một.
Thường Chính Lý nhìn mấy chiếc cốc quân dụng trên bàn, lại nhìn Vương Trạch Vinh và thầm nghĩ cán bộ địa phương có thể uống nhưng không biết uống được nhiều như thế này không?
Hôm nay trước mặt mỗi người đều là ba chiếc cốc quân dụng. Theo cách nói của quân đội nếu anh uống hết ba cốc mà không ngã thì anh được mọi người kính trọng, nếu không nói rõ anh sẽ bị gạt ra rìa.
- Làm gì vậy không biết nữa?
Dương Úy Lâm thấy tình huống như vậy không khỏi lo cho Vương Trạch Vinh. Đối với người thuộc hệ Uông Chính Phong mà nói việc Vương Trạch Vinh tiến vào quân đội là điều mọi người vui mừng. Hôm nay mọi người bày ra trò này bề ngoài là kính trọng Vương Trạch Vinh nhưng thực ra là muốn làm hắn mất mạng.
Uống hết ba cốc quân dụng to như vậy, ngay cả mấy người Dương Úy Lâm cũng chưa chắc uống mà không cảm thấy gì.
Mặc dù là lo nhưng chuyện đã diễn ra, Vương Trạch Vinh nhất định phải qua cửa này mới được. Mọi người chỉ hy vọng Vương Trạch Vinh còn trẻ, sức khỏe tốt nên chịu đựng được.
Bành Bộ Thuân cười nói:
- Trạch Vinh, hôm nay chỉ có thể do cậu đứng vững thôi.
Có thể nói quân nhân đến cấp bậc nhất định thì khả năng uống rượu cũng nâng cao lên.
Hôm nay giống như trận chiến đấu vậy, mấy bàn ngồi giữa đều đặt mỗi người ba cốc to, bọn họ mới là chủ lực cuộc rượu hôm nay.
Chẳng qua các bàn xung quanh thì không bằng như vậy, cốc nhỏ hơn nhưng cũng là ba cốc.
Uống rượu cũng chia cấp bậc. Vương Trạch Vinh không khỏi cười thầm trong lòng.
Một tràng pháo tay vang lên, đến lượt Vương Trạch Vinh phát biểu.
Vương Trạch Vinh đứng lên cầm mic nhìn xung quanh một vòng và nói:
- Trung ương để tôi tham gia vào công việc trong quân đội, đây là Trung ương tin tưởng tôi. Tôi tin sau đây mình cần phải nhanh chóng quen thộc tình hình. Nếu muốn đảm nhiệm công việc trong quân đội thì phải có dáng vẻ của một quân nhân. Hôm nay tôi tới đây chỉ thì dù mọi người mời riêng hay mời chung tôi đều tiếp.
Mọi người vốn lo cho Vương Trạch Vinh có uống được không, vậy mà hắn lại mạnh miệng khiêu chiến tất cả.
Việc này làm ngay cả Bành Bộ Thuân cũng nhíu mày. Vương Trạch Vinh này đúng là hơi lớn nối.
Cảnh Hùng Quang nghe xong liền lớn tiếng nói ngay như sợ Vương Trạch Vinh đổi ý:
- Thưa các đồng chí, đồng chí Vương Trạch Vinh đã khiêu chiến ta, các đồng chí có dá ứng chiến không?
Quân nhân thường ít khi lùi bước ở việc đấu rượu. Nghe Vương Trạch Vinh mạnh miệng như vậy, cả hội trường đều bùng nổ. Vương Trạch Vinh dám khiêu chiến tất cả quân nhân, đó là điều không dễ dàng tha thứ được.
- Chiến.
Tất cả người ngồi dưới cùng đồng thanh nói.
Vương Trạch Vinh nói như vậy cũng có suy nghĩ của mình. Nếu có người muốn nhằm vào hắn, hắn mà yếu thế thì sau đây triển khai công việc kiểu gì? Hôm nay hắn cần là thể hiện sự mạnh mẽ của mình, có lẽ thông qua cách này sẽ nhanh chóng tạo được uy tín trong quân đội.
- Ha ha, âm thanh lớn cũng chưa chắc có tác dụng, chúng ta phải dùng hành động thực tế chứng minh.
Vương Trạch Vinh nói xong liền đi tới cầm mộc cốc lên nói:
- Chúng ta nâng chén.
Nghe Vương Trạch Vinh vừa nói xong đã cầm cốc, nhiều quân nhân không khỏi phục sự hào sảng của hắn.
Tất cả quân nhân đều cầm cốc đứng lên.
Vương Trạch Vinh lớn tiếng nói:
- Cạn.
Sau đó hắn uống cạn cốc rượu to.
Mọi người bên dưới cũng uống theo.
- Tiếp.
Vương Trạch Vinh cầm cốc thứ hai uống tiếp.
Thấy mọi người đã uống hết cốc hai, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Tôi bắt đầu từ hôm nay sẽ công tác cùng mọi người. Uống hết cốc thứ ba này chúng ta sẽ là chiến hữu, mời cạn.
Nhìn Vương Trạch Vinh uống hết cốc ba, mọi người không khỏi thầm công nhận Vương Trạch Vinh hào sảng.
Nhìn quanh một vòng, Vương Trạch Vinh có chút buồn cười, đã có không ít người mặt đỏ lên, mắt mông lung.
Ba cốc to như thế này cũng ít khi dùng đến ở trong quân đội.
- Rót rượu, mỗi người ba cốc nữa.
Vương Trạch Vinh nhìn mấy nữ quân nhân rồi vung tay lên nói.
Nghe Vương Trạch Vinh kêu rót rượu, mọi người nhìn hắn và thầm nghĩ tên này còn uống được nữa sao?
Thấy cốc mọi người đã rót đầy, Vương Trạch Vinh lớn tiếng nói:
- Tôi vừa nãy nói ra có lẽ có không ít người không hài lòng. Một quân nhân chính là cần dũng khí đánh trận, mà muốn vậy cũng cần thực lực. Bây giờ chúng ta uống tiếp ba cốc, ai còn có thể đứng thì mời lên trên sân khấu đấu với tôi. Mọi người có dám không?
Nếu vừa nãy Vương Trạch Vinh nói ra mọi người còn không phục, bây giờ nghe Vương Trạch Vinh khiếu chiến lại trở nên khó coi, nhất là khi bọn họ liếc nhìn cốc trên bàn.
Vương Trạch Vinh cười cười bưng chén lên nói:
- Vì đề phòng mọi người cho rằng tôi giở trò, chúng ta đổi rượu một chút.
Sau khi để nữ quân nhân đổi rượu của mình, lại mời một quân nhân khác lên ktaa, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Vừa nãy là mọi người mời tôi, bây giờ tôi mời mọi người uống hết ba cốc này.
Nói xong hắn lớn tiếng nói:
- Tôi uống trước, ai có thể uống thì uống, không ép.
Hắn cầm lên rồi dùng quan khí lớn tiếng nói “Cạn”
Theo tiếng nói của Vương Trạch Vinh vang vọng hội trường, lúc này mọi người cảm thấy hắn rất hào sảng. Thấy hắn uống liên tục ba cốc liền, bây giờ không ai cho rằng Vương Trạch Vinh là lãnh đạo dễ bắt lại, trên người hắn xuất hiện một khí phách không hề nhỏ.
Uống hết ba cốc, Vương Trạch Vinh thấy bụng mình căng lên nhưng chỉ có thể nhịn.
Cảnh Hùng Quang mặt hơi đổi, y sa sầm lại rồi nói “Cạn”. Mọi người mặc dù uống có ngã ra vẫn phải uống. Sau khi uống xong đúng là có không ít người bắt đầu gục.
“Mẹ nó chứ” Một vị ủy viên Quân ủy tướng mạo cao to không nhịn được mắng một câu làm không ít lãnh đạo cao cấp tham gia uống rượu đều dở khóc dở cười.
Chuyện này hiếm khi xuất hiện trong quân đội. Bình thường người mới đến bị ngã và nâng đi, bây giờ thì hay rồi, nhìn Vương Trạch Vinh vẫn tươi cười thoải mái mà bên mình có người ngã trước.
Số người ngã được nhân viên phục vụ đưa ra.
Vương Trạch Vinh cười cười nhìn đám quân nhân, sau đó nói với mấy ủy viên cùng bàn:
- Mọi người ăn thôi, không nên lãng phí đồ ăn.
Bành Bộ Thuân cười cười giơ ngón cái lên với Vương Trạch Vinh:
- Tôi phục.
Mấy vị ủy viên khác cũng lắc đầu. Trước đó còn có vài người nghĩ làm cách nào giúp Vương Trạch Vinh qua cửa, không ngờ hắn chưa ăn gì đã uống liền sáu cốc to, làm ngã không ít người.
Mọi người biết sau chuyện này Vương Trạch Vinh coi như tạo được hình tượng trong mắt mọi người. Sự hào sảng của hắn làm người tag hi nhớ.