25-01-2010, 09:18 PM
Tham gia: Aug 2009
Äến từ: 4vn.eu
Bà i gởi: 326
Thá»i gian online: 1 tuần 2 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,889
Thanked 6,691 Times in 126 Posts
Nghe thế, Tiêu Phong cÆ°á»i ha hả:
- Chỉ cần muá»™i không vì nhá»› nhung mà sinh phiá»n muá»™n thì tốt thôi! Muá»™i đã muốn thưởng ngoạn hoa mai, bá»n mình cứ kéo nhau trở vá» Trung nguyên, muá»™i tha hồ mà ngắm. Mà cÅ©ng để ta tìm kiếm A Tá» nữa. - Äôi mắt Ä‘oái trông ra bên ngoà i, ông nói tiếp - Chẳng hiểu A Tá» sao lại nổi cÆ¡n váºy, tÃnh nết cô nhá» nà y có hÆ¡i kỳ quặc, hồi ná», lúc chạy trốn khá»i Liêu quốc, cô ta đã dám móc bá» cả hai tròng mắt đến thà nh mù loà , chả hiểu lần nà y còn gây tai hoạ gì nữa đây? - Dừng má»™t chút, ông tiếp - Ta tháºt không yên tâm chút nà o, phải Ä‘i Giang Nam tìm cô ấy má»›i được!
Lâm Yên BÃch gáºt đầu:
- Äược lắm .. Ngà y mai, mình lên Ä‘Æ°á»ng.
Bữa sau, Tiêu Phong cùng Lâm Yên BÃch từ biệt tất cả, để Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng ở lại giữ phủ tÆ°á»›ng quân, cả hai cưỡi hãn huyết bảo mã, nhắm hÆ°á»›ng nam ra Ä‘i. Suốt Ä‘Æ°á»ng, chỉ thấy toà n băng tuyết, giá lạnh, tuyết phủ trắng xoá ngà n dặm trÆ°á»ng, đôi khi hãn huyết bảo mã gặp không Ãt khó khăn trÆ°á»›c những đống tuyết cao nghệu, nhÆ°ng cả hai Ä‘á»u thong thả kiêm trình, Ä‘i chừng hÆ¡n ná»a tháng, đã vỠđến Yên Kinh.
Mấy năm sau nà y, Yên Kinh lại trở thà nh náo nhiệt khác thÆ°á»ng, ý định tìm gặp Hốt Tất Liệt không thá»±c hiện được vì ông ta đã xuống miá»n nam từ lâu, Tiêu Phong Ä‘Ã nh chịu, Cả hai ngÆ°á»i ở ăn tết tại Yên Kinh, thuở xÆ°a, Tiêu Phong từng trú ngụ tại đấy mấy năm, ông thấy vùng mÆ°á»i sáu châu Yến Vân nà y chẳng thay đổi là mấy, dù đã cách xa hÆ¡n trăm năm. Chỉ là ngÆ°á»i Mông Cổ thì nhiá»u, không còn bóng dáng đồng tá»™c Khiết Äan, Trong và i lần Ä‘i dạo, ông phát hiện chuyện ngÆ°á»i Mông ức hiếp ngÆ°á»i Hán là khá phổ biến, ông hay ra tay can thiệp má»—i phen chứng kiến cảnh ấy, bá»n ngÆ°á»i Mông đó vì không biết đụng Ä‘á»™ và o ai, ra sức chống cá»±, Ä‘á»u bị ông thẳng tay giáo huấn, chúng bị khổ Ä‘au nhiá»u bèn vá» bẩm báo lại cùng chỉ huy của chúng. Äến khi tên tổng soái hay được tin có kẻ hoà nh hà nh ẩu đả quân binh của y, y nổi giáºn, kéo cả Ä‘oà n tìm đến há»i tá»™i. Khi nháºn ra Tiêu Phong là đại tÆ°á»›ng quân mà y từng gặp trong buổi lá»… Hốt Lý Thai của Äại Hãn, y láºp tức co vòi, rồi nghe Tiêu Phong lên lá»›p má»™t hồi xong, y Ä‘Ã nh tÃm mặt mà rút lui. Cuối cùng, quan lại tại Yên Kinh Ä‘á»u hay biết vị mãnh tÆ°á»›ng đệ nhất của Mông Cổ là Tiêu đại tÆ°á»›ng quân đã đến Yên Kinh, đại tÆ°á»›ng nà y không Æ°a cảnh Mông Cổ ức hiếp ngÆ°á»i Hán, há» truyá»n lệnh sÄ© quan dÆ°á»›i quyá»n quản thúc kỹ cà ng sÄ© tốt, chấm dứt chuyện tuỳ hứng hà nh hung ngÆ°á»i Hán.
Nhá» thế, toà n thà nh Yên Kinh cà ng thêm thoải mái, vui vẻ trong dịp đón mừng năm má»›i, yên tâm có được vị Tiêu đại tÆ°á»›ng quân nà y đứng ra bảo kê cho há».
Äêm trừ tịch, Tiêu Phong không tham dá»± yến tiệc của lÅ© quan viên Mông Cổ hùa nhau chà o má»i, ông cùng Lâm Yên BÃch ra phố xem trẻ đốt pháo tép. Cả hai Ä‘á»u nhá»› vá» buổi tối trừ tịch ná», Tiêu Phong Ä‘ang trong tình trạng tháºp tá» nhất sinh, được Yên BÃch chở xe trốn chạy vượt ngà n dặm Ä‘Æ°á»ng. Tại tiểu trấn gần Äại Thắng quan, may gặp đứa nhỠđã giúp há» thoát tầm truy nã của quan quân Hoà ng Dung, CÅ©ng tối nay, cÅ©ng dịp cuối năm rá»™n rã tiếng pháo nhÆ° vầy, nhá»› lại mà n nguy cấp năm nà o, cô dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang diá»…n lại trong đầu quang cảnh ấy. Tay Tiêu Phong nắm chặt tay Lâm Yên BÃch, ông cÅ©ng nhá»› vá» mấy dịp nguy nan năm xÆ°a, nay được ông trá»i Ä‘Æ°a cô vá» cạnh ông, còn bảo cho ông biết cô đây cÅ©ng là háºu thân của A Châu, kiếp trÆ°á»›c, ông trợ giúp cô, má»™t thân má»™t mình xông xáo và o Tụ Hiá»n trang, đến kiếp nà y, cô đã cứu mạng ông, chẳng chút ná» hà ngay đến cả danh tiết, mạng sống của mình.
Cuối năm, hoa mai trong thà nh Yên Kinh Ä‘ua nở cùng tuyết trắng, ngÆ°á»i ngÆ°á»i dầm tuyết Ä‘i thưởng hoa, Lâm Yên BÃch cÅ©ng tay trong tay cùng Tiêu Phong Ä‘i xem hoa nở. Cánh mai lay Ä‘á»™ng trong gió rét, hÆ°Æ¡ng mai thoang thoảng trong không khà khi thấm và o buồng phổi, gợi chút cảm giác má»™t mùa xuân má»›i Ä‘ang đến gần. Hồi ông còn là m Nam Viện đại vÆ°Æ¡ng, Tiêu Phong Ãt để ý đến cá» hoa, cây cối, nhÆ°ng giá» Ä‘Æ°a Lâm Yên BÃch Ä‘i dạo chÆ¡i khắp chốn trong thà nh, ông chợt nháºn ra, ngoà i cái hứng thú nâng chén, cạn vò rượu, thế gian còn có nhiá»u lạc thú khác nữa!
Lâm Yên BÃch rất thÃch thú nghe Tiêu Phong kể vá» toà thà nh Yên Kinh nà y của những ngà y ông còn là m Nam Viện đại vÆ°Æ¡ng, nghe kể vá» những ngà y qua của ông. Tại má»—i địa Ä‘iểm trong mÆ°á»i sáu châu Yến Vân, cô há»i han cặn kẽ sinh hoạt thá»i Liêu quốc, khiến nhiá»u lúc Tiêu Phong phải vá»— trán, moi óc, nhá»› trở lại những chi tiết quá khứ ấy.
Cuá»™c sống yên ả trôi qua, sau tết Nguyên đán, má»™t ngà y ná», Lâm Yên BÃch được môn nhân từ BÃch Vân cung đến cho hay hiện thá»i A Tá» không còn ở Giang Nam nữa mà đã Ä‘i xuống Äại Lý rồi.
Tiêu Phong có chút ngạc nhiên, ông há»i:
- Chỉ mình cô ta Ä‘i Äại Lý thôi sao?
Môn hạ BÃch Vân cung đó đáp:
- Nghe nói có Liễu công tỠcùng đi.
Tiêu Phong thở một hơi nhẹ nhõm, nói:
- Có tứ đệ tháp tùng, ta yên tâm rồi, trên Ä‘á»i nà y, chỉ duy nhất tứ đệ đủ sức quản lý cô ta!
Lâm Yên BÃch lắc đầu, bảo:
- Không phải đâu! Trên Ä‘á»i nà y, cô ta chỉ hà nh xá» và ăn nói theo ý má»™t ngÆ°á»i là huynh thôi!
Tiêu Phong báºt cÆ°á»i, ông há»i:
- Là ta? Cho tá»›i giá», ta vẫn chÆ°a cá»› cách nà o quản được, cô ta, cứ phải ngà y ngà y trợn mắt lên mà răn Ä‘e cô ta, mà ngăn cản cô ta đâm đầu và o những rắc rối má»›i khác!
Lâm Yên BÃch đáp:
- Nhiá»u lắm là Liá»…u đại ca phòng ngừa được rắc rối má»›i của cô, nhÆ°ng chẳng có cách nà o ngăn cấm cô ta tá»± sát hay tá»± huá»· hoại thân thể. Duy nhất huynh đủ sức là m Ä‘iá»u đó, thá» há»i, ngà y ấy, trÆ°á»›c Nhạn Môn quan, cô ta Ä‘Æ°a tay móc mắt, ôm thân xác huynh nhảy xuống vá»±c, bấy nhiêu cao thủ hiện diện Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng, có ai ngăn cản được cô ta đâu!
Nói đến đấy, tưởng tượng ra quang cảnh ngà y ấy, Lâm Yên BÃch không khá»i cảm Ä‘á»™ng trÆ°á»›c cái tình mà A Tá» dà nh cho Tiêu Phong. Cô khẽ khép rèm mi, nhá» giá»ng nói tiếp:
- ChÃnh ra, A TỠđáng thÆ°Æ¡ng vô cùng, dù cô ấy tÃnh nết Ä‘á»™c ác, nhÆ°ng cái tình cô ấy dà nh cho huynh là m rung Ä‘á»™ng đến cả trá»i đất, huynh ... huynh nếu huynh có muốn chia sẻ tình cảm cùng cô, muá»™i ... muá»™i cÅ©ng ..
Cô muốn nói "Muá»™i cÅ©ng không có ý kiến gì cả ", nhÆ°ng lá»i lên đến miệng rồi, cô không sao thốt ra được, cảm thấy nói ra, sẽ là m khó Tiêu Phong vô ngần.
- Äừng nói thế! TrÆ°á»›c giá», ta coi A Tá» nhÆ° má»™t đứa em gái - Tiêu Phong gằn giá»ng, cắt ngang câu nói của Lâm Yên BÃch - Năm ấy, lúc hấp hối, A Châu yêu cầu ta chăm sóc tháºt tốt cho cô ta, váºy mà , suốt bao nhiêu năm qua, ta chỉ là m má»™t tên mãng phu thô dã, đã chẳng lo liệu tốt cho cô ấy, tháºt có lá»—i cùng A Châu trên cõi cao xanh kia!
Nhắc đến A Châu, Lâm Yên BÃch không khá»i chạnh lòng, từ thưở nhá», ná»—i lần nghÄ© vá» A Châu, cô vẫn cứ vÆ°Æ¡ng vất cái cảm giác ấy, mà chẳng hiểu vì sao, giá» má»›i hiểu rõ, A Châu là tiá»n kiếp của cô, cô dịu dà ng nói:
- Tiêu đại ca, ngà y mai, mình lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Äại Lý, tìm cho ra A Tá», cho dù cô ấy Ä‘iêu ngoa, quá»· quái tá»›i đâu, muá»™i cÅ©ng sẽ hết lòng chăm lo cho cô. Kiếp trÆ°á»›c, cô là bà o muá»™i cuả muá»™i, kiếp nà y, cô cÅ©ng vẫn là thế!
Qua hôm sau, hai ngÆ°á»i rá»i Yên Kinh, Ä‘i vá» hÆ°á»›ng tây nam. Vượt Hoà ng Hà , qua khá»i tỉnh Hà Nam, hỠđã và o đến địa pháºn nhà Tống. Cà ng xuống phÃa nam, băng tuyết trên Ä‘Æ°á»ng má»—i lúc má»™t thÆ°a dần, bắt đầu cảm nháºn được hÆ¡i hÆ°á»›m của mùa xuân. Tuy cô từng nhiá»u lần ngà n dặm kiêm trình và o nam ra bắc, chÆ°a khi nà o Lâm Yên BÃch chứng kiến sá»± chuyển biến đầy mị lá»±c từ mùa đông sang mùa xuân nà y, chÆ°a khi nao có được cảm giác rá»™n rã trong tâm do nó Ä‘Æ°a đến. Cô chÆ°a khi nà o nghÄ© mình có thể nhanh nhảu miệng lưỡi nhiá»u đến thế, có thể suốt ngà y trò chuyện liên tục cùng Tiêu Phong vá» má»i thứ, má»i Ä‘á» tà i, khi thì há»i vãng sá»± của Tiêu Phong hồi ông dừng chân địa phÆ°Æ¡ng há» Ä‘ang Ä‘i, khi thì chỉ chá» và o hoa cá» ven Ä‘Æ°á»ng, nêu tên chúng cÅ©ng nhÆ° giải thÃch cho ông công dụng trong nghá» thuốc của chúng, Qua đó, Tiêu Phong xÆ°a nay Ãt để tâm đến thảo má»™c, đã há»c há»i được khá nhiá»u kiến thức má»›i vá» dược lý.
Äi hÆ¡n má»™t tháng, qua khá»i đất Ba Thục, há» tiến và o địa giá»›i Äại L:ý.
Vừa và o đến Äại Lý, đã thấy khắp ven Ä‘Æ°á»ng, khắp là ng xóm, đâu đâu cÅ©ng trồng trà n lan nhiá»u chủng loại khác nhau của hoa trà , chúng nở hoa Ä‘á» rá»±c tá»±a ráng chiá»u, trắng muốt nhÆ° sắc bạch ngá»c, chúng khe khẽ lay Ä‘á»™ng trong là n gió xuân mÆ¡n man, dÆ°á»ng nhÆ° muốn cất tiếng chà o đón khách lữ hà nh trên Ä‘Æ°á»ng. Lần đầu xuống Äại Lý, trÆ°á»›c rừng hoa trà ngan ngát, cả Tiêu Phong lẫn Lâm Yên BÃch Ä‘á»u say sÆ°a ngắm nhìn, tá»± nhủ, cái danh tiếng đệ nhất thế giá»›i vá» trà hoa của Äại Lý tháºt chẳng ngoa chút nà o.
Má»™t cô nÆ°Æ¡ng nhá» nhắn từ quán trà ven Ä‘Æ°á»ng Ä‘on đả vẫy tay, chà o má»i:
- Khách quan, má»i hai vị xuống ngá»±a, dừng chân thưởng thức danh trà xứ Äại Lý chúng tôi, hÆ°Æ¡ng vị thấm thÃa từ đầu lưỡi xuống tâm can, đảm bảo các vị má»™t ngụm uống và o là không sao dừng được.
Lâm Yên BÃch ká»m cÆ°Æ¡ng, há»i Tiêu Phong:
- Tiêu đại ca, bá»n mình dừng chân uống chÆ¡i má»™t chén nhé?
- Ừ ...
Tiêu Phong tụt xuống khá»i mình ngá»±a, ông rảo bÆ°á»›c vô quán, há»i cô nÆ°Æ¡ng đó:
- Tiểu muội muội, có rượu không?
Tiểu cô nÆ°Æ¡ng hÆ¡i thảng thốt, rồi nhoẻn miệng cÆ°á»i, đáp:
- Dạ có .. Má»i khách quan ngồi, tiểu nữ xin Ä‘em ra ngay.
Hai ngÆ°á»i ngồi yên chá»—, Lâm Yên BÃch thì nhấm nháp tách trà thÆ¡m ngát, còn Tiêu Phong nốc ừng á»±c món rượu trắng cay xé cổ. Lâm Yên BÃch nâng chén trà , má»i:
- Trà nà y hương thơm ngát, huynh có muốn uống thỠqua một chút không?
Tiêu Phong đón chén trà , má»™t hÆ¡i uống cạn, rồi nâng bát rượu lên, vui vẻ há»i cô:
- Rượu nà y còn ngát hÆ¡n nhiá»u, muá»™i cÅ©ng nhấp qua má»™t bát?
Lâm Yên BÃch đón lấy bát rượu, cô chun miệng nhắp má»™t chút, chép chép lưỡi, rồi nhanh chóng Ä‘Æ°a trả cái bát cho ông.
Tiêu Phong cÆ°á»i ha hả, rồi á»±c liá»n má»™t hÆ¡i.
Bá»—ng, nhanh nhÆ° má»™t ánh chá»›p, má»™t bóng ngÆ°á»i từ ngoà i bay vù và o, má»i ngÆ°á»i chỉ thấy hoa mắt lên, ngÆ°á»i nỠđã đến trÆ°á»›c bà n Tiêu Phong, y thò tay vén tấm khăn trải, định chui xuống gầm bà n. Hà nh Ä‘á»™ng nhanh nhÆ° chá»›p giáºt đó, đến cả Lâm Yên BÃch cÅ©ng không nhìn rõ mặt mÅ©i y! Thoáng nghe "bịch" má»™t tiếng, tay Tiêu Phong đẫ vá»— và o cánh tay y, ngÆ°á»i ná» chẳng nói chẳng rằng, đã hÆ°Æ¡i hai tay lên múa loạn, nghe bịch bịch liên hồi, y đã sách chiêu cùng Tiêu Phong được mấy hiệp! Mấy chiêu thức qua lại đó diá»…n ra nhanh quá, không ai nhìn rõ được, chỉ thấy bóng ngÆ°á»i vùn vụt di chuyển loa loá.
Lâm Yên BÃch giáºt mình, cô biết Ä‘ang đụng và o đại cÆ°á»ng địch, nhÆ°ng hai bên giao thủ nhanh vun vút, tưởng chừng hỠđánh đấm loạn đả, nhÆ°ng thá»±c sá»± là cảnh giá»›i cá»±c cao của "vô chiêu thắng hữu chiêu". NgÆ°á»i ná» dÆ°á»ng nhÆ° không ham chiến, đã lùi nhanh má»™t bÆ°á»›c ra sau, tay lại muốn vén khăn bà n để chui xuống dÆ°á»›i.
Tiêu Phong thân ảnh loáng qua một cái, đã đứng chặn trước mặt y, quát to:
- Tôn giá là ai? Äịnh là m gì thế nà y?
NgÆ°á»i ná» khom mình, chẳng ngÆ°á»›c mặt, nhá» giá»ng nói:
- Tránh ra ... Tránh ra .. Có ngÆ°á»i rượt ta, ta phải chui xuống gầm bà n nà y mà trốn!
Giá»ng y hoảng hốt, vẻ nhÆ° Ä‘ang kinh hãi, Ä‘ang tìm cách trốn tránh má»™t nhân váºt cá»±c kỳ đáng sợ
Tiêu Phong vô cùng lạ lùng, ông nghÄ© thầm ngÆ°á»i nà y võ công cao cÆ°á»ng hiếm ai sánh kịp, sao lại còn có cao thủ lợi hại khiến y khiếp sợ nhÆ°á»ng ấy, kẻ đó nhất định đứng tuyệt đỉnh trần gian! Ông thấy y râu tóc bạc phÆ¡, tuy mặt mÅ©i hồng hà o, Ä‘Ãch thá»±c má»™t ngÆ°á»i già trá»™ng tuổi, bá»—ng ông rùng mình, tá»± há»i "Có khi kẻ khiến y Ä‘ang hãi sợ là lão tiá»n bối ÄÆ°á»ng Lăng?"
Chỉ má»™t tÃch tắc Æ¡ há» của Tiêu Phong Ä‘ang tá»± vấn, lão già đó đã nhÆ° má»™t bóng má», len qua cạnh thân hình Tiêu Phong, chui tá»t xuống gầm bà n. Y nhá» giá»ng, dặn:
- Mấy ngÆ°á»i tuyệt đối đừng có nói ta Ä‘ang trốn dÆ°á»›i gầm bà n nhé, nếu không, sẽ mắc công ta lắm đấy!
Thấy y già nua tuổi tác mà hà nh sá»± nhÆ° tuồng con nÃt, Tiêu Phong không khá»i cÆ°á»i ồ, ông trở vá» chá»—, cùng Lâm Yên BÃch ngồi xuống trở lại, rồi há»i nho nhá» xuống dÆ°á»›i bà n:
- Tiá»n bối, ngÆ°á»i rượt Ä‘uổi ngà i là ai váºy?
Tiếng vo ve nhÆ° tiếng muá»—i, tất cả má»i ngÆ°á»i ngồi quanh không thể nghe được, nó chỉ lá»t và o tai của Lâm Yên BÃch cùng lão già đang trốn., ấy là thuáºt truyá»n âm nháºp máºt dá»±a và o ná»™i lá»±c cao siêu của ngÆ°á»i sá» dụng.
- Là Äoà n hoà ng gia! - Lão già cÅ©ng nhá» giá»ng trả lá»i - Ngà n vạn lần, chá»› có mách là ta Ä‘ang trốn ở dÆ°á»›i nà y! - Tiếng cÅ©ng nhá» rà nhÆ° tiếng Tiêu Phong, chỉ riêng ông cùng Lâm Yên BÃch là nghe được.
Tà i sản của tieu_thusinh
Chữ ký của tieu_thusinh
25-01-2010, 09:23 PM
Tham gia: Aug 2009
Äến từ: 4vn.eu
Bà i gởi: 326
Thá»i gian online: 1 tuần 2 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,889
Thanked 6,691 Times in 126 Posts
Hồi 146 - Lão Ngoan Äồng dữ Nhất Äăng đại sÆ°.
(Gặp gỡ Lão Ngoan Äồng cùng Nhất Äăng đại sÆ°)
NgÆ°á»i dịch: Livan
Nguồn: http://vn.myblog.yahoo.com/livan04
Lâm Yên BÃch khúc khÃch cÆ°á»i, há»i:
- Tiá»n bối là Lão Ngoan Äồng Châu Bá Thông?
Lão già "ừm" nhá», rồi nói:
- Khẽ mồm thôi chứ, đừng để Äoà n hoà ng gia nghe thấy!
Lâm Yên BÃch cố ý gõ gõ ngón tay lên mặt bà n, cô thì thầm:
- Lạ quá chừng ... Là m sao mà Lão Ngoan Äồng lại chạy tuốt xuống Äại Lý váºy kia?
Lão già dÆ°á»›i gầm bà n rối rÃt:
- Hảo cô nÆ°Æ¡ng, xin cô đừng gõ lên mặt bà n nữa ... - Giá»ng bá»—ng có phần tức tối - Nếu chẳng vì cô nhá» Quách TÆ°Æ¡ng đó, ta xuống cái chá»— quá»· quái nà y là m gì?
- Quách TÆ°Æ¡ng? - Lâm Yên BÃch thắc mắc - Có phải là nhị cô nÆ°Æ¡ng, con gái út của Quách đại hiệp không?
Gầm bà n bá»—ng dÆ°ng im phăng phắc, ngay cả tiếng hô hấp cÅ©ng không có! Còn Ä‘ang lạ lẫm, Lâm Yên BÃch chợt thấy Tiêu Phong khoát khoát tay, ánh mắt ông Ä‘ang dõi ra phÃa ngoà i cá»a quán. Ngoái nhìn ra, Lâm Yên BÃch thấy má»™t vị tăng nhân Ä‘ang bÆ°á»›c và o, thân mình khoác tăng bà o mà u xám, chòm râu trắng buông chùng ngang ngá»±c.
Nhá» giá»ng, Tiêu Phong há»i cô:
- Xem bÆ°á»›c chân ngÆ°á»i nà y, thấy võ công ngang ngá»a cùng tiá»n bối Hoà ng Dược SÆ°, váºy chắc là Äoà n hoà ng gia rồi?
Nhìn ra đúng là Nhất Äăng đại sÆ°, Lâm Yên BÃch khẽ đáp:
- Äúng là cao thủ ngang hà ng cùng Hoà ng lão tiá»n bối, danh hiệu Ä‘Ãch thá»±c Nhất Äăng đại sÆ°.
- Khá» quá! Nhất Äăng đại sÆ° chÃnh là Äoà n hoà ng gia Äoà n hoà ng gia cÅ©ng là Nhất Äăng đại sÆ°!" Từ dÆ°á»›i gầm bà n, Châu Bá Thông Ä‘ang dùng máºt âm giải thÃch cho cô hiểu.
Lâm Yên BÃch cÆ°á»i xoà :
- Cái đó tiểu nữ biết lâu rồi!
Châu Bá Thông "Úi" má»™t tiếng, rồi rối rÃt dùng máºt âm tiêu van nà i:
- Ông ta có đến đây, hảo cô nương, xin cô đừng có tiết lộ cho ông ta hay nhé!
- Không chịu đâu! - Lâm Yên BÃch cÆ°á»i rÅ© xuống mặt bà n, nói - Trừ phi lão chịu hứa lá»i cùng tôi má»™t chuyện .
Châu Bá Thông chịu liá»n:
- Ờ .. Ờ ... Gì ta cũng chịu hết, chỉ cần cô đừng lên tiếng đánh động!
Lâm Yên BÃch gõ nhẹ và o mặt bà n hai tiếng, rồi nói:
- Äược! Nhất ngôn vi định, chỠông ta Ä‘i khá»i, tôi sẽ nói cho lão hay chuyện tôi muốn là chuyện gì.
Nhất Äăng đến chá»n má»™t ghế trống ngồi xuống, đảo mắt má»™t vòng quanh quán, rồi rủ thấp hà ng mi. Tiểu cô nÆ°Æ¡ng của quán trà đến gần, cất giá»ng thánh thót há»i:
- Thưa đại sư muốn dùng thứ trà nà o?
Nhất Äăng nói:
- Có thứ trà lá răm hái trước tiết Cốc Vũ không? Pha cho ta một bình.
Tiểu cô nương đáp:
- Thì ra đại sÆ° rà nh uống trà , thứ trà lá nhá» hái truá»›c tiết Cốc VÅ© chÃnh thị loại trà mà ông ná»™i tiểu nữ thÆ°á»ng cất riêng để dùng, để tiểu nữ và o há»i xin.
Nhất Äăng vá»™i chắp tay, nói:
- Nếu thế thì thôi ... Äem cho ta má»™t bình Hồ Nữ Nhi trà cÅ©ng được.
Tiểu cô nÆ°Æ¡ng cÆ°á»i chúm chÃm:
- Không có gì khó đâu! Ông nội tiểu nữ rất ưa là m quen các vị khách thà nh thạo trà đạo, xin đại sư chỠcho một chút.
Thấy mặt mà y thiện lÆ°Æ¡ng, dáng vẻ hết sức hoà nhã của Nhất Äăng đại sÆ°, Tiêu Phong bèn dùng máºt âm há»i Châu Bá Thông:
- Tiá»n bối, vị Nhất Äăng đại sÆ° nà y, tôi thấy là ngÆ°á»i đạo hạnh cao, đã xảy ra cừu háºn gì cùng tiá»n bối? Mà khiến tiá»n bối sợ sệt dữ váºy?
- Cái đó ... Cái đó ... - Dưới gầm bà n, Châu Bá Thông gãi đầu gãi trán một hồi, rồi khó khăn lắm mới ấp úng nói tiếp - Tiểu huynh đệ, cái đó ta không muốn nói ra, được chăng?
Lâm Yên BÃch cÅ©ng dùng máºt âm bảo lão:
- Lão không muốn nói thì thôi, váºy để tôi há»i ngay chÃnh đại sÆ°, chắc cÅ©ng được!
- Äừng ...- Châu Bá Thông hốt hoảng gần nhÆ° muốn vá»t ngÆ°á»i ra khá»i gầm bà n, lão thò tay kéo kéo vạt áo Tiêu Phong - Tiểu huynh đệ, võ công ngÆ°Æ¡i giá»i lắm, mà đối xá» ngÆ°á»i ngoà i cÅ©ng tốt, ngÆ°Æ¡i hãy khuyên can lão bà của ngÆ°Æ¡i, đừng để bà ấy tố giác ta vá»›i Äoà n hoà ng gia. Ta không thể chạm mặt ông ta, vì ta từng mắc lá»—i lá»›n cùng ông ấy.
Nghe Châu Bá Thông gá»i mình là lão bà của Tiêu Phong, Lâm Yên BÃch mắc cở Ä‘á» á»ng gò má, nhÆ°ng trong lòng thấy tÆ° vị ngá»t ngà o ... Thấy thế, Tiêu Phong nháy nháy mắt cùng Lâm Yên BÃch, rồi nâng bát, ông uống xong má»™t ngụm rượu, tủm tỉm đáp:
- Tiá»n bối yên chà ... Äó là cô ta muốn đùa cợt tiá»n bối chút thôi, cô ấy sẽ không tiết lá»™ hà nh tung tiá»n bối đâu!
Cùng lúc đó, má»™t lão già từ Ä‘Ã ng sau quán bÆ°á»›c ra, trên tay tháºn trá»ng bÆ°ng má»™t ấm trà Tá» Sa, cháºm rãi tiến vá» phÃa Nhất Äăng đại sÆ°. Lão ta vừa nhìn sÆ¡ qua, bình trà đang nâng cao để rót, vụt thấy đôi tay run rẩy, hai gối chợt quỵ xuống, lão giÆ¡ cao song thủ, Ä‘Æ°a bình trà quá khá»i đầu, giá»ng nghèn ngẹn:
- Hoà ng thượng, thỉnh bệ hạ dùng trà !
Vừa nói, vừa chảy nước mắt chan hoà .
Nhất Äăng sá»ng sốt, đại sÆ° chăm chú nhìn ông lão Ä‘ang quỳ, thấy ông ta râu tóc bạc phÆ¡, mặt đầy vết nhăn.
- Lão là ... - Nhất Äăng Ä‘Æ°a tay tiếp bình trà , nghÄ© thầm ngÆ°á»i nà y Ä‘Ãch xác từng là ngÆ°á»i của cung Ä‘iện hoà ng gia Äại Lý, má»›i rà nh rõ cung cách, lá»… tiết dâng trà ấy.
Ông lão rủ thấp mái đầu:
- Bẩm Hoà ng thượng, thần vốn là thị vệ Tiểu Äao Tá» của ngà i!
Nhất Äăng đỡ ông lão đứng lên, chăm chú nhìn, rồi sau má»™t thoáng vui mừng trên nét mặt, lấy lại nét bình thản, đại sÆ° gáºt đầu:
- Äúng .. Äúng là Tiểu Äao Tá».
- Hoà ng thượng, ngà i đã nhìn ra thần rồi - Ông lão hết sức vui mừng - Thượng thiên có mát, cuối cùng cÅ©ng còn cho hạ thần được gặp lại thánh thượng, giá» hạ thần chết cÅ©ng không còn gì phải ân háºn nữa!
Nhất Äăng khẽ lắc đầu, chắp tay, bảo:
- Thi chủ, lão nạp đã nÆ°Æ¡ng mình cá»a Pháºt hÆ¡n mÆ°á»i năm nay rồi, không còn là hoà ng thượng nữa!
Lão già vá»™i gáºt đầu, thÆ°a:
- Dạ ... Nô tà i tội đáng chết!
Nhất Äăng lại lắc đầu:
- Chúng sanh bình đẳng, ông chớ tự xưng là m nô tà i!
Ông lão lại vá»™i và ng liên tục gáºt đầu, nsoi:
- Dạ ... - Không biết phải tá»± xÆ°ng thế nà o nữa, ông tạm thá»i chỉ còn cách trá» tay và o bình trà - Thỉnh lão nhân gia ngà i thưởng thức trà nà y, đây là trà lá răm hái truá»›c tiết Cốc VÅ© ...
Nhất Äăng nâng tách trà , uống má»™t ngụm nhá», gáºt đầu bảo:
- Trà ngon ... So vá»›i hồi xÆ°a, thấy Ä‘áºm Ä‘Ã hÆ¡n nhiá»u, bản lÄ©nh sao tẩm, chế biến trà của ông đã có bÆ°á»›c tiến khá dà i đấy!
Gương mặt nhăn nheo của ông lão bừng sáng như hoa nở, chừng như lão vừa bắt được và ng ròng - Mấy ngà y tới, chỉ mong ngà i quá bộ đến đây lần nữa, thần sẽ có lứa trà thơm tho quý giá mới, ngưỡng mong được lão nhân gia thưởng thức và bình phẩm.
Nhất Äăng lắc đầu:
- Lòng tốt cuả thi chủ, lão nạp xin tâm lÄ©nh, nhÆ°ng ta Ä‘ang báºn công việc khẩn, phải Ä‘i Äại Lý gấp, chẳng thể lÆ°u lại đây lâu được.
- Äại Lý? - Ông lão nét mặt sáng rỡ, - Hoà ng … là lão nhân gia ngà i hồi cung?
Môi Nhất Äăng Ä‘iểm nhẹ nét cÆ°á»i, đại sÆ° nói:
- Lão nạp giá» xuất gia trá»n Ä‘á»i, sá»›m đã không còn nhà cá»a nữa, sao hoà n tục được? Chỉ là để truyá»n báo má»™t tin tức thôi!
Thấy ông lão cứ đứng quyến luyên quẩn quanh mình, đại sư chỉ và o ghế trước mặt, bảo:
- Má»i thà chủ ngồi xuống đây.
- Dạ không ... Tôi đứng cũng được!
Nhất Äăng không là m sao khác được, đại sÆ° cạn chén, rồi đầy hai chén khác, có ý má»i ông lão ngồi xuống uống. Ông lão vẫn đứng, đã nhanh chóng và trang trá»ng uống chén trà , cho dù Nhất Äăng biểu lá»™ ý muốn ông cùng ngồi, nhÆ°ng ông vẫn cứ chấp nê, cứ đứng mãi.
Lâm Yên BÃch quan sát quang cảnh, cô khẽ thở dà i, nói nhá»:
- Cái thói quen phục vu trong hoà ng cung đã ăn sâu rồi, cung cách nô tà i ấy Ä‘á»i nà y là không sao rÅ© bá» cho được!
Nhất Äăng dùng thêm hai tách trà nữa, rồi lấy từ trong bá»c ra má»™t đồng tiá»n, đại sÆ° đặt nó lên mặt bà n xong, bèn đứng dáºy, chắp tay chà o:
- Lão nạp còn có việc gấp, phải kiếu từ thôi, thi chủ gắng bảo trá»ng.
Ông lão Ä‘Æ°a tay nhón đồng tiá»n lên, thÆ°a:
- Hoà ng… Là m sao có thể tÃnh tiá»n trà ngà i được…
Ông ta quay lại, chẳng còn thấy ai nữa, Nhất Äăng đã nhẹ nhà ng rá»i gót, Ä‘i mất từ bao giá».
Lâm Yên BÃch vá»— hai tiếng lên mặt bà n, vui vẻ nói:
- Châu tiá»n bối, ra Ä‘i thôi ... NgÆ°á»i đã Ä‘i khá»i rồi.
Từ dưới bà n, Châu Bá Thông đáp:
- ChÆ°a được! Ta hãy cứ nán lại đây Ãt lâu nữa, nhỡ ông ta bất chợt quay lại, thì sao!
Tiêu Phong tức cÆ°á»i quá, ông nâng bát rượu uống cạn, nói:
- CÅ©ng được ... Ông cứ ở nán lại dÆ°á»›i đấy, hai ta phải lên Ä‘Æ°á»ng thôi.
Ông ném má»™t Ä‘Ä©nh bạc nhá» lên bà n, Ä‘ang định đứng lên theo Lâm Yên BÃch, bá»—ng sá»±c nhá»› ra, bèn cúi xuống há»i:
- Châu lão tiá»n bối, vừa rồi tiá»n bối có nói đến nhị cô nÆ°Æ¡ng của Quách đại hiệp, là chuyện gì váºy?
Châu Bá Thông vỗ mạnh tay và o trán, la lớn:
- Ui da ... Ta bị lo trốn tránh Äoà n hoà ng gia mà quên lá»ng Ä‘i mất, mau lên nà o ... Tiểu huynh đệ hãy giúp ta Ä‘uổi theo giùm.
Tiêu Phong ba phen bốn báºn nghe lão ta lách chách cái miệng, nhÆ°ng vốn ông kÃnh ngưỡng con ngÆ°á»i Quách TÄ©nh, nên quan tâm đến chuyện dÃnh dáng và o Quách nhị cô nÆ°Æ¡ng, chẳng thể bình chân nhÆ° vại mà tụ thủ bà ng quan, ông bèn vén khăn bà n, khom mình xuống, há»i:
- Quách nhị cô nÆ°Æ¡ng rốt cục là bị gì váºy? Hiện cô ta Ä‘ang ở đâu?
Châu Bá Thông đưa ngón tay chặn ngang miệng, suỵt suỵt hai tiếng, hai mắt láo liên khẽ cụp xuiống, thì thầm:
- Nói nho nhá» chá»›! Quách TÆ°Æ¡ng lén trốn khá»i đảo Äà o Hoa, bị kẻ ác rượt Ä‘uổi, là m Kha lão đầu lo quýnh quáng, tình cá» gặp ta trên Ä‘Æ°á»ng, đã nhá» ta mắt sáng để ý giùm, ta cÅ©ng khÆ¡i khÆ¡i tìm, mà cuối cùng thấy, ta Ä‘uổi má»™t mạch theo tá»›i đây, thấy tụi nó sao cắc cá»› Ä‘em giấu Quách TÆ°Æ¡ng gần chá»— nà y, đâu dè vô tá»›i địa pháºn Äại Lý, lại chạm trán vá»›i Äoà n hoà ng gia, thiệt xui xẻo quá xá, trên Ä‘á»i, ta vốn ngán gặp ông ta nhứt, ngán quá trá»i, váºy mà đem đụng đầu ở đây!
Lão ta còn Ä‘ang huyên thuyên dà i dòng vá» vụ tại sao lại bất ngá» Ä‘ung Ä‘á»™ Nhất Äăng đại sÆ° mà phải bá» trốn, Tiêu Phong cắt ngang lá»i lão:
-Äược rồi .. Äược rồi ... Châu tiá»n bối, ông hãy nói cho tôi hay kẻ ác đã bắt giữ, Ä‘em Quách TÆ°Æ¡ng chạy vá» hÆ°á»›ng nà o?
Châu Bá Thông bất ngá», lão Ä‘Æ°a tay gãi đầu, đáp:
- Chạy hướng nà o? - Lão ta đưa tay chỉ chỠlung tung một hồi, rồi chợt lắc đầu, nói - Ta chỉ cắm đầu đuổi theo tụi nó, đã không để ý đến phương hướng!
Tiêu Phong ngẫm nghĩ một chút, rồi nói:
- Ông Ä‘i ra đây, Ä‘Æ°a bá»n ta đến chá»— lần chót ông thấy tụi há».
Châu Bá Thông "hứ" má»™t tiếng, kéo tấm khăn bà n phủ xuống trở lại, nói nhá»:
- Không được! Ta phải ẩn núp dÆ°á»›i nà y, không thể để cho Äoà n hoà ng gia thấy ta!
Tiêu Phong muốn khóc chẳng được, muốn cÆ°á»i không xong, biết cứ giây giÆ°a vá»›i lão chỉ tổ mất thì giá», ông bèn đứng thẳng ngÆ°á»i lên, bảo Lâm Yên BÃch:
- Mình Ä‘i thôi. Tá»± bá»n mình tìm ra cô nhỠđó.
Hai ngÆ°á»i vừa Ä‘i được dăm bÆ°á»›c, bá»—ng thấy Châu Bá Thông vén khăn bà n, Ä‘Æ°a ná»a khuôn mặt ra ngoà i,. nhá» giá»ng bảo:
- Ta quên mất má»™t Ä‘iá»u, ta theo tụi chúng má»™t chặp thì thấy trên Ä‘Æ°á»ng có vẽ ký hiệu tam giác, ta cứ truy theo những dấu hiệu đó thì Ä‘i xuống đến Äại Lý đây.
Tiêu Phong và Lâm Yên BÃch sáng mắt lên, cùng bảo:
- Không nói ra cho sớm
Lâm Yên BÃch chợt long lanh ánh mắt, cô há»i:
- Là m sao lão biết là Quách Tương đang bị tụi chúng bắt giữ?
Châu Bá Thông gáºt đầu lia lịa nhÆ° gà con mổ thóc,
- Nhất định là tụi chúng nó thôi! Nói không sai, ta nghe chúng bà n bạc nhau, có nhắc đến tên Quách TÆ°Æ¡ng, còn nói luôn đến Quách TÄ©nh, bảo là khi Quách TÄ©nh trở vỠđảo mà không thấy con gái, không biết sẽ hoảng hốt tá»›i đâu? NhÆ°ng có Ä‘iá»u chúng không hay, là Kha lão đầu hay tin Mông Cổ Ä‘ang định tấn công TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, lão ấy sợ Hoà ng Dung và Quách TÄ©nh báºn tâm, nên căn bản đã không Ä‘i TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng báo tin cho Quách TÄ©nh hay, chỉ Ä‘Ã nh nhá» ta cùng Ãt ngÆ°á»i quen tìm giúp giùm cô nhá».
Tiêu Phong Nghe lão nói xong, ông cung tay chà o Châu Bá Thông:
- Tiá»n bối, ta phải lo Ä‘i tìm cứu cô ta, xin từ biệt.
Rồi ông cùng Lâm Yên BÃch rảo bÆ°á»›c Ä‘i ra ngoà i. NgÆ°á»i trong quán thấy Châu Bá Thông tuổi tác nhÆ° váºy mà lại hà nh xá» y hệt con nÃt, nấp né dÆ°á»›i gầm bà n, Ä‘á»u bÆ°ng miệng cÆ°á»i thầm, nghe ba ngÆ°á»i há» thì thầm, tuyệt không lá»t rõ và o tai, không hiểu những gì há» trao dổi.
Tà i sản của tieu_thusinh
25-01-2010, 09:26 PM
Tham gia: Aug 2009
Äến từ: 4vn.eu
Bà i gởi: 326
Thá»i gian online: 1 tuần 2 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,889
Thanked 6,691 Times in 126 Posts
Tiêu Phong và Lâm Yên BÃch gá»i ngá»±a lại quán, há» tìm tòi má»™t dặm chung quanh đấy chừng ná»a ngà y, cuối cùng thấy ký hiệu hình tam giác vẽ trên má»™t góc tÆ°á»ng.
Quan sát ký hiệu xong, Lâm Yên BÃch nói:
- Xem hinh tam giác nà y thì góc nhá»n chỉ vá» hÆ°á»›ng phải Ä‘i.
Tiêu Phong gáºt đầu, rồi bá»—ng dÆ°ng ông cau mà y, há»i:
- Muá»™i nghÄ© xem, bá»n há» lÆ°u ký hiệu để là m gì?
Lâm Yên BÃch đáp:
- Có hai khả năng, thứ nhất là hỠchỠđồng loã, vẽ ký hiệu để hẹn chỗ gặp, cũng có khả năng dùng ký hiệu để dẫn dụ mình đâm đầu và o lưới hỠchăng sẵn.
Tiêu Phong cÆ°á»i vang, nói:
- Äược lắm .. Hai ta cứ xông và o, xem thá» xem lÆ°á»›i chăng ra sao?
Lâm Yên BÃch cÆ°á»i tủm tỉm, hai ngÆ°á»i triển khai khinh công, Ä‘i theo hÆ°á»›ng chỉ của đầu tam giác, quả nhiên, thấy dÆ°á»›i gốc má»™t thân cây to, khắc ký hiệu chỉ vá» môt nẻo khác. Tiếp tục Ä‘i theo các ký hiệu được chừng trăm dặm, đến cháºp tối, tại má»™t khoảnh rừng trúc, thì không còn ký hiệu nà o khác nữa. Nhìn quanh thấy âm u tịch mịch, các thân trúc cao nghệu má»c đầy. Há» tìm quanh quẩn đấy má»™t lúc lâu, không phát hiện ra được dấu vết nà o khác.
Quan sát kỹ rừng trúc, Tiêu Phong chợt nháºn ra giống trúc có vẻ kỳ lạ, thấy có nét quen thuá»™c, ông tuyệt bất ngá» gặp lại trúc ấy chốn nà y. Bá»—ng nghe tiếng Lâm Yên BÃch bảo:
- Tháºt kỳ lạ ... Thứ trúc thân vuông nà y muá»™i từng trông thấy nÆ¡i Tiểu KÃnh hồ, đâu dè nÆ¡i đây cÅ©ng có trồng.
Tiêu Phong chợt vỡ ra, thì ra trúc đây giống y hệt thứ trúc nÆ¡i Tiểu KÃnh hồ, thân trúc không tròn trịa mà lại vuông vắn, khiến ông mang cảm giác quen thuá»™c. Ông nghÄ© bụng, hồi ấy, bên bá» hồ Tiểu KÃnh, đã từng gặp qua Äoà n ChÃnh Thuần, giống trúc thân vuông nà y ắt hẳn do ông ta lấy giống Ä‘em vá» trồng ở Äại Lý, chúng má»c ở đây cÅ©ng không phải chuyện lạ. Äảo mắt má»™t vòng, ông hạ thấp giá»ng:
- Quanh đây không má»™t dấu vết nhà cá»a, duy nhất khoảnh rừng trúc nà y, mà hết thấy ký hiệu chỉ Ä‘Æ°á»ng, váºy Ä‘iểm hẹn chắc cÅ©ng ở gần thôi.
Lâm Yên BÃch phóng vụt tá»›i trÆ°á»›c:
- Ừ ... Mình vô xem xem sao.
- Cháºm đã - Tiêu Phong gá»i nhá», ông Ä‘Æ°a tay nÃu cô lại, khẽ bảo:
- Nắm chặt và o tay ta đây nà y, Ä‘i bÆ°á»›c tháºt nhẹ, Ä‘á» phòng cạm bẫy ngầm.
Lâm Yên BÃch nghe theo, cô nắm tay Tiêu Phong, há» nhẹ bÆ°á»›c tiến và o rừng trúc, tán lá ráºm rì, lẫn và o ánh tà dÆ°Æ¡ng, trong lòng cô cảm giác ngá»t ngà o, cảnh sắc mượt mà đa dạng, có thấy má»™t chút gì hang rồng hổ huyệt đâu!
Tiêu Phong sánh bÆ°á»›c cùng cô và o rừng trúc, ông táºp trung tinh thần xuống lối Ä‘i, dò tìm cạm bẫy, tay nắm chặt và o tay Lâm Yên BÃch , ông nhá»› tá»›i A Châu, hồi đó, cÅ©ng y hệt bây giá», trúng phải gian kế của Mã phu nhân, ông cùng nà ng tiến và o rừng trúc ven bá» hồ Tiểu KÃnh, để rồi nà ng không bao giá» trở ra khá»i khu rừng ấy! GiỠđây, bên cạnh kiếp chuyển thế của A Châu, ông quyết không để xảy ra má»™t chút bất trắc gì.
Hai ngÆ°á»i nhẹ bÆ°á»›c xuyên cánh rừng trúc, suốt Ä‘Æ°á»ng chẳng phát hiện mảy may khác lạ, rồi dần dà đi dá»c theo ra má»™t lối mòn quanh co rải đá cuá»™i, hỠđến má»™t vùng khoáng đãng ngan ngát những cây trà cao to, hoa trà nở rá»™ soi mình và o mặt nÆ°á»›c dÆ°á»›i má»™t chiếc cầu nhá» Ä‘Æ°a đến má»™t tiểu đình. Hoa trà ở đây khác hẳn các chủng loại trà mà hỠđã thấy trên Ä‘Æ°á»ng xuống Äại Lý, cụm hoa trăng muốt nhÆ° bạch ngá»c, Ä‘iểm xuyết nhÆ°ng gân nho nhá» mà u Ä‘á», khiến chúng so vá»›i các thứ bạch trà khác lại có phần trá»™i hÆ¡n vá» mặt tao nhã.
Lâm Yên BÃch buá»™t miệng kêu:
- Mỹ nhân trảo phá kiểm! Chẳng ngỠlại gặp được ở đây giống trà cực phẩm nà y!
- Không ngá» cô nÆ°Æ¡ng đây cÅ©ng là ngÆ°á»i thông thạo ngón thưởng hoa! - Từ giữa rừng hoa vá»ng ra giá»ng má»™t na, y dừng má»™t chút, rồi nói lá»›n - Hai vị từ xa ghé qua, ta đã thất lá»… không ra nghênh đón từ ngoà i xa!
Qua ngữ Ä‘iệu, dÆ°á»ng nhÆ° y Ä‘oán trÆ°á»›c há» sẽ đến, lá»i y nói bình thản, không má»™t chút gì là ngạc nhiên.
Tiêu Phong và Lâm Yên BÃch nhìn vá» hÆ°á»›ng ấy, cùng ý nghÄ© kẻ nà y ẩn mình trong rừng hoa, rõ rà ng Ä‘ang chá» và biết chắc há» sẽ tá»›i. Cả hai Ä‘á» khÃ, tung mình lên cao, vượt khoảnh đất đầy trà hoa, nhẹ nhà ng đáp xuống trÆ°á»›c tiểu đình, thấy bên trong có má»™t nam tá» Ä‘ang ngồi rót rượu từ bầu và o chén Ä‘á»™c ẩm. Khi há» xuất hiện, y chẳng ngẩng lên, Ä‘Æ°a ngón tay chỉ và o mấy cá»— ghế đá kế cáºn, nói:
- Má»i hai vị an toạ.
Tiêu Phong cÅ©ng chẳng khách khÃ, ông cùng Lâm Yên BÃch ngồi xuống ghế đá, rồi chắp tay chà o nam tá»:
- Các hạ quá thủ lá»… rồi, chắc cÅ©ng biết rõ mục Ä‘Ãch chúng tôi, váºy mình cứ thẳng thắn, ngÆ°á»i là đang bị các hạ cầm giữ, phải thế không?
Gã bạch y nam tá» vụt ngẩng đầu, ngạo mạn trả lá»i:
- Äúng thế.
Gương mặt gã thanh tú, tuổi tác ước chừng ngoà i ba mươi.
Tiêu Phong gằn giá»ng:
- Hay lắm ... Chẳng hay các hạ muốn thế nà o thì má»›i chịu thả ngÆ°á»i.
Bạch y nam tá» chÆ°a trả lá»i ngay, y Ä‘Æ°a ánh mắt loang loáng chá»›p qua khuôn mặt Tiêu Phong, rồi nhạt giá»ng, há»i:
- Ông không phải ngÆ°á»i Hán?
TrÆ°á»›c vẻ kiêu ngạo của y, Tiêu Phong chẳng khá»i bá»±c tức, ông sang sảng đáp:
- Không sai .. Ta là ngÆ°á»i Khiết Äan
- Hèn chi ... - Bạch y nam tá» lúc lắc cái đầu, vẫn giá»ng nhạt nhẽo - NgÆ°á»i thì nhất quyết không thả, trừ phi ta chết Ä‘i!
Tiêu Phong nổi giáºn, ông nghÄ© bụng, gã nà y coi mặt mà y thanh nhã, váºy mà đến má»™t đứa gái nhá» cÅ©ng không buông tha, ông nén giáºn, lạnh lùng đáp:
- Äược lắm ... Ta cÅ©ng nói cho ông hay, ta nhất định giải cứu ngÆ°á»i, chỉ khi nao chết Ä‘i má»›i thôi.
- Giá»i ... Uống rượu trÆ°á»›c đã! - Bạch y nam tá» Ä‘Æ°a tay nghiêng bầu rót đầy hai chén, tá»± mình bÆ°ng má»™t chén lên uống, Tiêu Phong cÅ©ng không nói năng gì, ông nâng chén kia lên, má»™t hÆ¡i uống cạn.
Bạch y nam tá» nghiêng đầu ngó lại Tiêu Phong, há»i:
- Ông không sợ trong rượu có độc?
Tiêu Phong cÆ°á»i ha hả:
- Äến uống rượu mà cÅ©ng sợ, váºy khi ra giang hồ, Ä‘i đứng thế nà o đây?
- Hay lắm ... Sảng khoái lắm - Bạch y nam tá» khẽ lắc đầu, thở ra má»™t hÆ¡i nhẹ - Chỉ tiếc má»™t Ä‘iá»u, lại Ä‘i là m chó săn cho ngÆ°á»i Mông Cổ!
Lâm Yên BÃch lạnh lùng nói:
- Thứ nhá» má»n nhÆ° các hạ cáºy và o đâu mà nhiếc kẻ khác là m đồ chó săn cho ngÆ°á»i ngoà i? Trò bắt cóc trẻ nÃt, chẳng qua cÅ©ng là má»™t thủ Ä‘oạn hạ cấp chốn giang hồ.
Bạch y nam tá» ngÆ°á»›c trông lên, liếc sÆ¡ qua Lâm Yên BÃch, giá»ng khinh bỉ:
- Ta thấy cô là ngÆ°á»i Hán, sao lại Ä‘i nháºp bá»n vá»›i y?
Lâm Yên BÃch cÅ©ng ngẩng cao đầu. giá»ng ngạo nghá»…:
- Thiên hạ không ai giá»i giắn sánh ngang ông ta, ta không nháºp bá»n cùng thì nháºp vá»›i ai?
Cô nháºn định y là má»™t kẻ quen lá»›n lối cùng ngÆ°á»i khác, chẳng có chút gì khà tượng má»™t nhân váºt giang hồ.
Bạch y nam tá» không nói gì thêm, y cứ liên tục nghiêng bầu rót rượu, y cạn má»™t chén, Tiêu Phong cạn má»™t, cho đến lúc rá»—ng bầu, y vung tay ném cả chén lẫn bầu xuống đất, rồi vụt đứng dáºy, "soạt" má»™t tiếng, rút gÆ°Æ¡m khá»i vá», y lạnh lùng nói:
- Nà o! Ra đây ... Bữa nay, chẳng phải ông chết thì là ta chết!
Tiêu Phong đứng thẳng ngÆ°á»i lên, dòm và o y:
- Không có cách nà o khác sao?
Ông thấy y tuy cung cách ngạo mạn, nhưng chẳng chút nhuốm vẻ tiểu nhân, có khi lại mang nét một quân tỠquang minh thẳng thắn.
- Không! - TrÆ°á»ng kiếm của y khoát má»™t vòng, rung thân kiếm vang tiếng ong ong, rõ rà ng ná»™i lá»±c y cao thâm, ánh hà n quang của lưỡi kiếm óng ánh nhÆ° nÆ°á»›c, quả thá»±c má»™t thanh bảo kiếm hiếm thấy.
- Äược ... Äà nh đắc tá»™i thôi - Tiêu Phong rảo bÆ°á»›c ra bên ngoà i tiểu đình, đến đối diện cùng bạch y nam tá».
Bạch y nam tá» vung trÆ°á»ng kiếm, bảo:
- Ông dùng binh khà đi, kiếm đây là bảo kiếm đấy.
à tứ là y không muốn dựa và o lợi khà để chiếm phần trội trước Tiêu Phong.
Tiêu Phong cÆ°á»i nhẹ, đáp:
- Ta chÆ°a khi nao dùng vÅ© khÃ... Má»i xuất chiêu.
Bạch y nam tá» có chút ngạc nhiên, cất cao giá»ng:
- Hay lắm ... Xem kiếm!
TrÆ°á»ng kiếm vẽ má»™t vạch trên không, rồi chém xiên xiên vá» mé trái Tiêu Phong.
Tả chỉ của Tiêu Phong búng mạnh ra, nhắm đúng và o lưỡi gươm, đâu dè thân kiếm bỗng chuyển hướng, đâm mạnh và o mé bên phải của Tiêu Phong.
Tiêu Phong lắc mạnh thân mình sang má»™t bên, thanh trÆ°á»ng kiếm chém sát sạt trượt và o mé phải ông.
Tiêu Phong quát thét:
- Giá»i ...
Ông Ä‘á» khÃ, đôi chưởng huy Ä‘á»™ng nhÆ° vÅ© bão, nhÆ°ng thanh gÆ°Æ¡m của bạch y nam tá» múa cháºp chá»n không rõ phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, nhanh nhÆ° tia chá»›p, chiêu thức trá»™n lẫn cả hÆ° cùng tháºt, có Ä‘iá»u y cho thấy vẻ thiếu kinh nghiệm chiến đấu, dẫu võ công cao siêu, thanh kiếm trong taa y đã chẳng thể chạm và o được đối thủ, y dần dà nháºn thấy mình Ä‘ang dụng phải má»™t cao thủ từng trải trăm tráºn là Tiêu Phong, khó tìm được ngÆ°á»i tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng dÆ°á»›i gầm trá»i nà y, thấy ông dÆ° sức đối phó những chiêu kiếm của y.
Bạch y nam tá» nháºn thấy thân mình Tiêu Phong di chuyển nhanh nhẹn, má»—i nhát chưởng ông phóng ra Ä‘á»u đầy rẫy ná»™i lá»±c, mang khà thế dá»i non lấp biển vá»— thẳng và o chÃnh diện của y, chưởng phong hùng mạnh khiếp ngÆ°á»i, y cà ng đấu cà ng kinh hãi, khi thấy Tiêu Phong dáng vẻ thanh thoát, chưởng ná» nối tiếp chưởng kia má»™t cách ung dung không cần váºn sức, khiến y chỉ lo thủ, không sao phản công, y hiểu rõ, bữa nay y đã đụng Ä‘á»™ má»™t cao thủ tuyệt thế.
Bá»—ng trÆ°á»ng kiếm bạch y nam tá» xuất má»™t hÆ° chiêu, tả thủ y vụt Ä‘Æ°a mạnh ra, ngón trá» búng nghe "suỳ" má»™t tiếng, má»™t tia rượu nhÆ° phát tên phóng thẳng và o Tiêu Phong.
- Nhất Dương chỉ!
Tiêu Phong trầm giá»ng thét nhá», cùng lúc, ông lắc mình sang má»™t bên, đâu ngá», tia rượu nhÆ° có mắt, đã di chuyển theo vá» phái trÆ°á»›c ngá»±c ông.
Chẳng ngăn được tiếng khen "giá»i", hữu chưởng Tiêu Phong rụt nhanh vá» thủ ngang ngá»±c, đẩy ra má»™t cá»— kình khÃ, láºp tức chặn đứng tia rượu trong thinh không.
Bạch y nam tá» bặm môi, trÆ°á»ng kiếm trong tay phải vung mạnh ra, nhắm chém và o eo lÆ°ng Tiêu Phong, chiêu kiếm nà y lợi hại vô ngần, nếu Tiêu Phong muốn né tránh nhát chém, tất phải nhảy lên cao, khi đó lá»±c đạo trong hữu chưởng ông sẽ bị suy thoái, tia rượu do đó sẽ bắn trúng và o thân mình ông, cho dù nó không kÃch trúng và o vùng ngá»±c, nhÆ°ng bị ngón Nhất DÆ°Æ¡ng chỉ lừng danh thiên hạ của Äại Lý xạ phải, máu thịt chá»— đó sẽ bắn tung toé ra, khoét má»™t lá»— lá»›n trên đối phÆ°Æ¡ng
Nhìn chiêu thức hung hiểm Ä‘á»™t ngá»™t tung ra, bằng cách nà o, Tiêu Phong cÅ©ng khó tránh sát thÆ°Æ¡ng, miệng Lâm Yên BÃch rú lên, trái tim cô thót lại, bá»—ng cô nghe Tiêu Phong quát lá»›n má»™t tiếng, ông Ä‘á» khà và o hữu chưởng, vung mạnh và o tia rượu, khiến nó giạt hẳn sang bên trái, chưởng phong tiếp tục chấn mạnh và o cánh tay cầm gÆ°Æ¡m, khiến trÆ°á»ng kiếm thoát tay, bắn mạnh trở vá» phÃa sau.
Bạch y nam tá» kinh hoà ng đến thất sắc, y ngà n vạn lần không ngá» chưởng lá»±c của Tiêu Phong lại hồn háºu đến mức đó, má»™t chưởng đánh giạt Nhất DÆ°Æ¡ng chỉ, còn dÆ° lá»±c để đánh báºt tung thanh trÆ°á»ng kiếm mà y Ä‘ang váºn dụng toà n lá»±c và o đấy, khiến nó bay Ä‘i.Y hứ lạnh má»™t tiếng, không thèm né tránh thanh gÆ°Æ¡m Ä‘ang vùn vụt bay và o, mà tiếp tục váºn lá»±c và o ngón chỉ, tăng cÆ°á»ng sức mạnh cho tia rượu.
Bỗng y nghe Tiêu Phong nạt:
- Ngừng tay đi thôi ...
Má»™t luồng lá»±c đạo dÅ©ng mãnh đã áºp thẳng tá»›i, khiến y hầu nhÆ° nghẹt thở, tia rượu trên không trung bị đánh văng ra tứ phÃa, cánh tay bạch y nam tá» bá»—ng èo oặt, không còn sức để sá» tiếp ngón Nhất DÆ°Æ¡ng chỉ. Y chệnh choạng lui vá» sau chừng má»™t trượng, gót còn chÆ°a vững, thanh trÆ°á»ng kiếm Ä‘ang bay vù vù tá»›i đã cắm "sá»™t" má»™t tiếng và o ngay mặt đất truá»›c y.
- Tại sao đã nương tay?
Bạch y nam tá» gắng gượng trấn áp nhá»™n nhạo trong lồng ngá»±c để Ä‘Æ°a câu há»i. Y hiểu rất rõ, vừa rồi, nếu Tiêu Phong dồn tia rượu trở và o, thể nà o y cÅ©ng lãnh trá»ng thÆ°Æ¡ng.
Tà i sản của tieu_thusinh
25-01-2010, 09:29 PM
Tham gia: Aug 2009
Äến từ: 4vn.eu
Bà i gởi: 326
Thá»i gian online: 1 tuần 2 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,889
Thanked 6,691 Times in 126 Posts
Äôi mắt sáng nhÆ° Ä‘iện của Tiêu Phong quét nhanh và o mặt y, rồi ông cất tiếng há»i:
- Ông có phải dòng dõi há» Äoà n ở Äại Lý?
- Không sai! - Bạch y nam tá» bá»—ng trợn mắt, nhìn kỹ và o Tiêu Phong, há»i - Ông là Tiêu Phong, vị tÆ°á»›ng quân số má»™t của Mông Cổ?
Tiêu Phong khẽ gáºt đầu:
- ChÃnh là Tiêu má»—!
- Hèn chi! Bữa nay, ta thua trong tay ông, nhÆ°ng thua mà tâm phục khẩu phục! Má»™t năm trÆ°á»›c đây, ông từng cứu mạng ngÆ°á»i anh há» của ta, bữa nay xem lại, thấy rõ rà ng ông là má»™t trang hán tá». Thế thì tại sao ông lại Ä‘i giúp bá»n Mông Cổ tà n sát dân Ä‘en?
Tiêu Phong đáp:
- Cái đó không chỉ dăm ba câu mà giải thÃch cho rõ hết được, ngà y hôm nay, ta không có hứng thú sa Ä‘Ã và o đấy.
Ông quan sát kỹ gã bạch y nam tá», thấy y diện mạo tuấn tú, có nét hao hao giống Äoà n Dá»±, ông bất giác há»i:
- Xin cho há»i, các há» tên há» là chi? Có biết gì vá» Äoà n Dá»± không?
Bạch y nam tá» thảng thốt, há»i lại:
- Tên ta là Äoà n Minh, Äoà n Dá»± là ông cố ná»™i đã mất của ta, nhỠđâu ông biết rõ tên há» của ngÆ°á»i?
Thá»i ấy, há» tên của hoà ng đế, ngÆ°á»i dân thÆ°á»ng không được phép kêu gá»i, cho nên, danh tÃnh các ông vua Ãt ai biết, chÆ°a kể Äoà n Dá»± đã qua Ä‘á»i gần trăm năm nay váºy mà đột nhiên có má»™t ngÆ°á»i dị tá»™c lại kêu rà nh rà nh tên hỠấy ra, dò há»i nÆ¡i y, khiến y cảm thấy hết sức quái lạ.
Tiêu Phong nhá»› lại sá»± tÃch cÅ©, hồi năm nà o, Äoà n Dá»± đã vượt Ä‘Æ°á»ng xá xa xôi cách trở hà ng mấy ngà n dặm lên giúp ông vượt ngục Liêu quốc, ông không sao ngăn được giòng lệ nóng nhạt nhoà đôi mắt, ông ngẩng cao đầu, đáp:
- Äoà n Dá»± đã lên là m vua rồi, chắc thế nà o cÅ©ng Ä‘em lại thanh bình, thịnh vượng cho con dân Äại Lý .. Lăng má»™ hiện ở đâu, chỉ cho ta hay, để ta đến thắp nén hÆ°Æ¡ng, tế lá»….
Äoà n Minh gằn giá»ng:
- Ông còn chÆ°a cho ta biết nhỠđâu ông rà nh rõ danh tÃnh ông cố ná»™i ta, ta là m sao bảo cho ông hay lăng tẩm của ngà i đặt tại đâu!
Tiêu Phong khẽ lắc đầu:
- Không bảo thì cÅ©ng chẳng cần ... NgÆ°á»i đã quá cố gần trăm năm nay rồi, có viếng má»™ hay không .. cÅ©ng váºy thôi.
Ông ngoái trông lại Äoà n Minh, há»i tiếp:
- Bữa nay ta đến đây tìm cách giải cứu ngÆ°á»i, muốn được nghe xem vì đâu ông lại nhất quyết không chịu buôing tha? Bá»™ giữa hai bên có mối háºn thù à ?
Äoà n Minh cÆ°á»i nhạt:
- DÄ© nhiên là có háºn thù rồi! Tên đó lòng lang dạ sói, từng rêu rao đòi đạp Äại Lý thà nh bình địa, chả phải thù nhà nợ nÆ°á»›c hay sao?
- Gì váºy? - Tiêu Phong sững sá», giá»ng rắn rá»i há»i lại - Ông Ä‘ang nói vá» ai váºy?
Äoà n Minh hằn há»c nhìn Tiêu Phong:
- Ta dÄ© nhiên muốn nói vá» cái ngÆ°á»i mà Tiêu đại tÆ°á»›ng quân ông Ä‘ang muốn giải thoát, sao ông cứ phải khăng khăng dá» há»i?
Sau má»™t phút ngẫm nghÄ©, Tiêu Phong bá»—ng ngẩng phắt lên, nhìn thẳng mặt Äoà n Minh, há»i:
- Có phải ông muốn nói Hốt Tất Liệt?
Mặt thoáng chút dè bỉu, Äoà n Minh dáp:
- Chẳng phải tự ông vừa nói đến Hốt Tất Liệt kia sao? Ông còn muốn đi cứu ai khác nữa?
Tiêu Phong biến sắc, há»i:
- Äúng là ông Ä‘ang giam giữ Hốt Tất Liệt?
Äoà n Minh rút thanh trÆ°á»ng kiếm khá»i mặt đất, gác nó ngang thân ngÆ°á»i :
- Äừng giả vá» ngá» nghệch nữa! Äã tìm được đến chốn nà y, coi nhÆ° ông cÅ©ng quá giá»i, để ta bảo cho mà hay, bữa nay, ta có chết cÅ©ng quyết chẳng phóng thÃch Hốt Tất Liệt cho ông đâu! Ông võ công cao cÆ°á»ng mấy Ä‘i nữa, thủ Ä‘oạn ông có ghê gá»›m đến đâu Ä‘i nữa, cÅ©ng đừng hy vá»ng tìm cho ra được hắn!
Nghe nói Hốt Tất Liệt bị y bắt giữ, Tiêu Phong bị chấn Ä‘á»™ng má»™t lúc, ông Ä‘Æ°a mắt nhìn lưỡi gÆ°Æ¡m loa loá là nh lạnh trong tay Äoà n Minh, trầm ngâm má»™t lúc, ông cảm giác công chuyện nà y có phần quá sức kỳ quái, ông Ä‘ang định lên tiếng, bá»—ng nghe Lâm Yên BÃch há»i:
- Tiêu đại ca, sao trong thiên hạ lại có chuyện trùng hợp đến lạ lùng váºy? Nhất định bên trong có âm mÆ°u quá»· kế gì đây!
Quay sang Äoà n Minh, cô há»i:
- Äoà n công tá», hai ta theo dõi đến táºn chá»— nà y, là vì muốn cứu con gái cuả Quách TÄ©nh, Quách đại hiệp, tên gá»i Quách TÆ°Æ¡ng, chẳng hay công tỠđã từng gặp gỡ cô?
Vẻ lạ lẫm, Äoà n Minh há»i ngược trở lại:
- Quách TÆ°Æ¡ng? Ta chÆ°a há» nghe qua cái tên ấy bao giá», danh tiếng của Quách đại hiệp thì ta có biết, bá»n ta Äoà n gia ở Äại Lý rất kÃnh ngưỡng ông ta, váºy Ä‘i bắt giữ con gái ông ta là m gì?
Tiêu Phong Lâm Yên BÃch Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, cùng má»™t ý nghÄ©, há» Ä‘ang bị địch thủ cho lá»t tròng vô kế "Äiệu hổ li sÆ¡n", nhÆ°ng cung cách mà Äoà n MInh bảo y Ä‘ang giam giữ Hốt Tất Liệt, y Ä‘ang có ý chuản bị đồng quy vu táºn cùng Hốt Tất Liệt, chẳng có chút gì là giả vá» hết.
Suy nghÄ© má»™t lúc, rồi Tiêu Phong ngó thẳng và o y, há»i:
- Äoà n công tá», tôi muốn được diện kiến cùng vị Hốt Tất Liệt mà ông Ä‘ang giam giữ, được hay không?
-Sao được! - Äoà n Minh vung vẩy thanh gÆ°Æ¡m - Ta biết ta chẳtng thể đối địch ông, váºy ông giết ta thì cứ giết, ta nhất định không để ông cứu hắn ra khá»i chốn nà y !
Tiêu Phong thấy y hiên ngang quyết liệt, sắc mặt không chút hãi sợ cái chết, là m ông chợt nảy sinh kÃnh trá»ng y.
Bá»—ng Lâm Yên BÃch "khì" má»™t tiếng cÆ°á»i lá»›n, bảo thẳng mặt Äoà n Minh:
- Äoà n công tá», công tá» khà phách dữ Ä‘a, bá»n ta thấy mà nể, chỉ có Ä‘iá»u, công tỠđúng là má»™t tên loạn óc!
Äoà n Minh hằn há»c há»i lại:
- Xin giải thÃch rõ rà ng?
Lâm Yên BÃch đáp:
- Ông nghÄ© kỹ lại mà xem, ông muốn cùng chết vá»›i Hốt Tất Liệt kiểu đó, bên Mông Cổ giá»i lắm tổn thất má»™t vị vÆ°Æ¡ng gia nắm nhiá»u quyá»n hà nh, bá»n há» còn có biết bao nhiêu là vÆ°Æ¡ng gia khác nữa, mà vị quan trá»ng hà ng đầu chÃnh là đại hãn Ä‘ang trị vì, là Mông Kha, ông nghÄ© kỹ Ä‘i, nếu ông hại chết Hốt Tất Liệt rồi, bá»™ Mông Kha không đủ sức đạp Äại Lý của ông thà nh bình địa được sao? Ta e rằng đại quân Mông Cổ Ä‘ang ùn ùn kéo xuống đấy!
Äoà n Minh Ä‘Æ°a mắt liếc sang Lâm Yên BÃch, rồi y bảo:
- Cô thuyết rất có lý, nhÆ°ng ta biết hai ngÆ°á»i nói tá»›i nói lui cÅ©ng là chỉ muốn giải thoát Hốt Tất Liệt, ta không lá»t tròng đâu!
Lâm Yên BÃch cÅ©ng không mà ng, cô nói tiếp:
- Tôi không những nói lên sá»± thá»±c, mà còn có giải pháp nà y nói ông nghe, ông nên bức bách Hốt Tất Liệt ký kết hiệp Æ°á»›c vÄ©nh viá»…n không xâm phạm tá»›i Äại Lý, nếu nhÆ° y không Æ°ng chịu, thì có thể bảo y ký kết, nhượng cho Äại Lý hai ba mÆ°Æ¡i năm hoà bình, so vá»›i tánh mạng tôn quý của y, có thể y khứng chịu!
Rồi cô xoay chuyển ánh mắt, nháy nhó Tiêu Phong, nói tiếp:
- Nếu y vẫn không chịu, Tiêu đại tÆ°á»›ng quân nhà ta đây sẽ hết lòng ra sức khuyên nhủ y, váºy tốt hÆ¡n, thay vì giết y Ä‘i, chẳng bằng dà nh cho y con Ä‘Æ°á»ng sống đáng giá.
- Ông ta ? - Äoà n Minh nhìn nhìn và o Tiêu Phong, y cÆ°á»i nhạt - Ông ta là m đại tÆ°á»›ng quân cho Mông Cổ, cá»› gì lại Ä‘i giúp Äại Lý cuả ta?
Tiêu Phong cất giá»ng sang sảng:
- Chuyện nà y, ta nguyện ra sức tà i bồi!
Äoà n Minh thoáng má»™t chút bất ngá», nhìn cái khà thế hà o hùng của hán tá» khôi ngô nà y, câu nói của ông ta bá»™c lá»™ khà phách không dá»… gì ngá» vá»±c nổi, y buá»™t miệng há»i:
- Tại sao?
Tiêu Phong quay mình ra nhìn ngắm mấy cụm hoa trà bên ngoà i, ông cháºm rãi đáp:
- Vì ta được ngÆ°á»i Hán nuôi dưỡng cho thà nh nhân, đồng thá»i ta cÅ©ng có liên quan sâu xa vá»›i há» Äoà n.
Äoà n Minh nghÄ© ngợi má»™t chặp, rôi nói nho nhá»:
- Thì ra là váºy, vừa rồi, ông đặt câu há»i vá» cố ná»™i của ta, thì ra giữa hai dòng há» có dây mÆ¡ rá»… má từ xa xÆ°a.
Tiêu Phong chỉ còn cách nói theo ý đó, ông đáp:
- Không sai ! Có liên hệ máºt thiết lắm, con cháu há» Tiêu luôn khắc cốt ghi tâm, lá»i dặn dò từ Ä‘á»i ná» sang Ä‘á»i kia, dạy không bao giỠđược quên, ta không dám là m trái, bữa nay kiếm cho Äại Lý của ông ba mÆ°Æ¡i năm bình an, Tiêu má»— rất lấy là m sung sÆ°á»›ng được góp và o má»™t tay.
- Tốt! - Äoà n Minh lá»›n giá»ng nói - Nếu có liên hệ sâu xa giữa hai bên, thế nà o con cháu nhà há» Tiêu cÅ©ng phải biết dăm sá»± tÃch của dòng há» ta, xin được nghe ông kể cho và i thiên cố sá»±.
Tiêu Phong cÆ°á»i nhẹ, đôi mắt ông dõi vá» nÆ¡i xa xăm, mÆ°á»ng tượng Ä‘ang khÆ¡i dòng ký ức
- Ông cô ná»™i Äoà n Dá»± của ông có dăm ngÆ°á»i phi tần, là m hoà ng háºu dÄ© nhiên là VÆ°Æ¡ng Ngữ Yên cô nÆ°Æ¡ng, ngoà i ra còn có Má»™c Uyển Thanh cô nÆ°Æ¡ng, Chung Linh cô nÆ°Æ¡ng. XÆ°a kia ông từng nuốt "Mãng cổ chu cáp", thân thể do đó miá»…n nhiá»…m tất cả các loại Ä‘á»™c chất, ông ta thÆ°á»ng Æ°a thÃch nghiên cứu kinh Pháºt, hay ngâm nga thi phú, Ä‘Ãch thá»±c má»™t tên má»t sách... Ừ ...đúng đấy, ngón "Lục Mạch thần kiếm" của ông vốn không linh nghiệm gì lắm, sau đó, lúc lên Liêu quốc cứu nghÄ©a huynh của mình thì luyện nó đến thà nh xuất quá»· nháºp thần, khắp thiên hạ hầu nhÆ° chẳng kiếm ra đối thủ!
Äoà n Minh trợn mắt kinh ngạc nhìn nhìn và o Tiêu Phong má»™t lúc tháºt lâu, bá»—ng nghe "soạt" to má»™t tiếng, y tra gÆ°Æ¡m và o vá», giá»ng rà nh mạch, y bảo:
- Thôi được! Hôm nay ta tin ông một lần!
Y quay gót đi và o giữa rừng hoa, miệng dặn:
- Hai ngÆ°á»i chá» cho má»™t chút, ta sẽ Ä‘Æ°a Hốt Tất Liệt đến đây!
Tiêu Phong cùng Lâm Yên BÃch trở và o ngồi tromg toà tiểu đình, Lâm Yên BÃch há»i:
- Huynh nghĩ Hốt Tất Liệt sẽ chịu ký kết không?
Tiêu Phong lắc đầu, cÆ°á»i, nói:
- Nếu đúng là Hốt Tất Liệt, sẽ chÆ°a chắc chấp thuáºn, nhÆ°ng ta Ä‘oán kẻ bị giam giữ nÆ¡i đây chẳng phải là tứ vÆ°Æ¡ng gia! Quanh mình tứ vÆ°Æ¡ng gia có Kim Luân pháp vÆ°Æ¡ng cùng má»™t số cao thủ há»™ giá, đến ngay cả đám Quách đại hiệp cÅ©ng chả là m gì được, nói gì mấy ngÆ°á»i con cháu há» Äoà n nà y!
Lâm Yên BÃch gáºt đầu:
- Nói đúng đấy, váºy sao huynh còn đòi gặp cho được gã giả mạo nà y?
Tiêu Phong đáp:
- Ta tuy nghÄ© thế, nhÆ°ng nếu không chÃnh mắt thấy, thì ta hoà n toà n không yên tâm, bởi vì vÆ°Æ¡ng gia đối xá» ta tình thân nhÆ° huynh đệ, ta mang Æ¡n cao tá»±a non, không thể nà o thấy ông gặp hoạn nạn mà thõng tay cho được!
Äang lúc hai ngÆ°á»i trò chuyện, bá»—ng nghe tiếng bÆ°á»›c chân, rồi thấy Äoà n Minh áp giải má»™t ngÆ°á»i từ giữa rừng hoa tiến ra. Tiêu Phong đứng lên, Ä‘Æ°a mắt nhìn kỹ vá» phÃa ấy, ông thấy ngÆ°á»i kia mà y ráºm, mắt to, quả tháºt đúng là Hốt Tất Liệt! Tiêu Phong thảng thốt, ông lá»›n giá»ng:
- Yên BÃch, xem chừng đây đúng là Hốt Tất Liệt rồi!
Lâm Yên BÃch cÅ©ng hÆ¡i giáºt mình, cô chuyển đầu, nhìn tháºt kỹ vá» hai ngÆ°á»i Ä‘ang tiến lại gần.
Khi Hốt Tất Liệt trông thấy Tiêu Phong, sắc mặt tái mét, ông ta lạc giá»ng, kêu:
- Äại tÆ°á»›ng quân, sao ông lại có mặt ở đây?
Lâm Yên BÃch nhá» giá»ng bảo Tiêu Phong:
- Muá»™i có cảm tưởng ngÆ°á»i nà y không phải Hốt Tất Liệt.
Tiêu Phong ngạc nhiênm há»i cô:
- Sao biết được? Thấy giống y hệt Hốt Tất Liệt!
Lâm Yên BÃch nhá» giá»ng:
- Chỉ là trá»±c giác xui khiến, muá»™i cÅ©ng không rõ vì đâu, ngÆ°á»i nà y không có cái khà phách của Hốt Tất Liệt.
Tiêu Phong quan sát tháºt kỹ Hốt Tất Liệt, ông thấy nhân dạng kẻ đó không khác Hốt Tất Liệt chút nà o, thế nhÆ°ng y theo ý của Lâm Yên BÃch, y đã không biểu hiện má»™t cách tá»± nhiên cái khà thế vÆ°Æ¡ng giả, vả lại, Hốt Tất Liệt xÆ°a nay vẫn gá»i ông bằng Tiêu tÆ°á»›ng quân, hiếm khi kêu bằng chức tÆ°á»›c đại tÆ°á»›ng quân, ông láºp tức gằn giá»ng, quát há»i:
- Mi là đứa nà o? Tại sao dám giả dạng là m Hốt Tất Liệt vương gia?
Kẻ kia run bắn mình mẩy, y quỳ thụp ngay xuống, van lơn:
- Xin đại tướng quân tha mạng, tiểu nhân chỉ là tuân theo lệnh trên mà thôi!
Nhìn quang cảnh, Äoà n Minh chẳng khá»i giáºt mình đến há hốc miệng, kẻ kia Ä‘ang quỳ lạy, run rảy, đúng là của giả, chẳng còn nghi ngá» gì nữa!
Sau má»™t lúc bà ng hoà ng, y nổi giáºn đến toé khói, vÆ°Æ¡n tay nắm cổ lôi thốc tên giả Hốt Tất Liệt lên, quát thét:
- Nói cho mau! Chuyện nà y rốt cục là chuyện gì váºy?
Giả Hốt Tất Liệt run như cầy sấy:
- Tiểu nhân là thế thân của vÆ°Æ¡ng gia Hốt Tất Liệt, hai tháng trÆ°á»›c đây, tuân lệnh Kim Luân pháp vÆ°Æ¡ng, đã khoác vai vÆ°Æ¡ng gia Ä‘i xuống Trung nguyên, và o xứ Äại Lý, ra vẻ huênh hoang mục Ä‘Ãch để cho ngÆ°á»i ta bắt giữ. Kim Luân pháp vÆ°Æ¡ng cấm tiểu nhân không được khai khẩu, hăm sẽ Ä‘em giết trá»n toà n gia. Tiểu nhân ban đầu định tá»± tá» cho rồi, nhÆ°ng để cứu mạng gia quyến, đã bó buá»™c là m thế nà y, biết trÆ°á»›c sau gì rồi cÅ©ng mệnh vong, nhÆ°ng gặp đại tÆ°á»›ng quân đây vốn là báºc đại anh hùng của ngÆ°á»i Mông Cổ, ngà i đã từng cứu tiểu nhân thoát chết nÆ¡i Kinh Triệu, tiểu nhân không Ä‘Ã nh lòng lừa dối ngà i.
Giáºn quá, Äoà n Minh siết chặt trÆ°á»ng kiếm trong tay, Tiêu Phong bèn ngầm váºn khÃ, há»… y xuống tay giết ngÆ°á»i ná», ông sẽ láºp tức ra tay cứu mạng hắn.
Bá»—ng Äoà n Minh vung tay, đẩy ngÆ°á»i ná» ngã lăn ra xa, hầm hừ:
- Mi cút Ä‘i! Chá»› có để lá»t và o tay ta lần nữa!
NgÆ°á»i ná» bò lăn, lồm cồm, không sao đứng lên nổi, Tiêu Phong tiến lại gần, Ä‘Æ°a tay đỡ hắn đứng lên, ông há»i:
- Ngươi có biết lần nà y, vì lý do gì, Kim Luân pháp vương lại bắt ngươi đóng thế vai Hốt Tất Liệt?
Y lắc đầu, đáp:
- Tiểu nhân không rõ, chuyện tối máºt đó, ngÆ°á»i thÆ°á»ng không sao biết nổi, tiểu nhân chỉ hiểu là mình phải phục tùng mệnh lệnh.
Tà i sản của tieu_thusinh
25-01-2010, 09:32 PM
Tham gia: Aug 2009
Äến từ: 4vn.eu
Bà i gởi: 326
Thá»i gian online: 1 tuần 2 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,889
Thanked 6,691 Times in 126 Posts
Tiêu Phong bảo gã giả Hốt Tất Liệt:
- Äi Ä‘i! Nếu rủi gặp Kim Luân pháp vÆ°Æ¡ng, chỉ cần nói là đã được ta tha cho trở vá».
Giả Hốt Tất Liệt muôn và n cảm kÃch, rạp ngÆ°á»i lạy tạ Tiêu Phong, rồi quay mình buá»›c Ä‘i.
Quay sang Äoà n Minh, Tiêu Phong nói:
- Xem ra hai chúng ta Ä‘á»u đã bị lừa bịp cả thôi! Kim Luân pháp vÆ°Æ¡ng bắt cóc con gái của Quách đại hiệp, rồi lại dùng tên giả Hốt Tất Liệt nà y mà mắt ông, vá»›i ý đồ đẩy nhân váºt giang hồ Äại Tống xuống xung Ä‘á»™t cùng nhân sÄ© của Äoà n hoà ng gia miá»n Äại Lý, Hai bên trai cò tà n hại lẫn nhau, y đứng giữa đóng vai ngÆ° ông đắc lợi.
Äoà n Minh ngẩn ngÆ¡ má»™t lúc, rồi y thở dà i, giá»ng ngán ngẩm:
- Äâu ngá» ... Là của giả!
Y chắp tay vái dà i Tiêu Phong, nói tiếp:
- Äa tạ Tiêu đại hiệp đã cảnh tỉnh.
Tiêu Phong chắp tay vái trả:
- Äừng khách khà là m chi, hai ta còn phải Ä‘i tìm con gái của Quách đại hiệp, xin cáo từ thôi.
Äoà n Minh cÅ©ng chắp ay, đứng trông theo bóng Tiêu Phong cùng Lâm Yên BÃch Ä‘i xa dần, Ä‘á»™t nhiên y gá»i to:
- Xin Tiêu đại hiệp dừng bÆ°á»›c, không hiểu ông có thể nói cho ta rõ giây liên hệ giưã các tiên tổ hai nhà há» Tiêu và há» Äoà n?
Tiêu Phong vẫn không dừng bÆ°á»›c, ông cao giá»ng nói vá»ng vá» mé sau:
- Ta có nói, các hạ cÅ©ng không tin đâu, Äoà n Dá»± vốn kết nghÄ©a huynh đệ cùng Tiêu Phong ta, thá» nguyá»n đồng simh cá»™ng tá», ta đây tái sinh dÆ°Æ¡ng thế, mà đệ đệ ta đã nên ngÆ°á»i thiên cổ trăm năm nay rồi! Chuyện xÆ°a tÃch cÅ©, Tiêu má»— không giây phút nà o quên lãng!
Theo tiếng nói, hình bóng Tiêu Phong và Lâm Yên BÃch đã khuất xa dÆ°á»›i mà n rừng trúc.
- Chuyện xÆ°a tÃch cÅ©? Lìa Ä‘á»i đã trăm năm nay ...
Äoà n Minh Ä‘Æ°ng ngẩn ngÆ¡ giữa gió rừng xà o xạc, cảm giác Ä‘ang trong cÆ¡n má»™ng mị, y tá»± há»i, chẳng hiểu là mình hay Tiêu Phong , ai Ä‘ang cuồng si?
Khi Tiêu Phong cùng Lâm Yên BÃch ra khá»i khu rừng trúc, há» chợt không biết phải Ä‘i vá» hÆ°á»›ng nà o để tìm cho ra tung tÃch Quách TÆ°Æ¡ng. Tiêu Phong dõi ánh mắt vá» phÆ°Æ¡ng bắc, há»i:
- Yên BÃch, muá»™i nghÄ© liệu Kim Luân pháp vÆ°Æ¡ng có thể Ä‘Æ°a Quách TÆ°Æ¡ng vá» Mông Cổ chăng?
Lâm Yên BÃch trầm ngâm má»™t lúc lâu, rồi cô lắc đầu:
- Cái đó muá»™i cÅ©ng không Ä‘oán nổi, Kim Luân pháp vÆ°Æ¡ng rất giảo hoạt, tháºt khó suy Ä‘oán được tâm tÆ° ông ta.
- Kẻ nà o đấy?
Bá»—ng Tiêu Phong quay nhanh ngÆ°á»i, quát to.
Trong nháºp nhoạng của bóng đêm, má»™t thân ngÆ°á»i xuất hiện từ Ä‘Ã ng sau má»™t thân đại thụ, tóc bạc trắng, mình váºn hắc y, trên mặt chằng chjit những nếp nhăn nheo, xem chừng là má»™t bà già , rồi nghe bà há»i ngược trở lại:
- Mấy ngÆ°á»i cÅ©ng là ai váºy?
Thấy đó là má»™t bà già , giá»ng Tiêu Phong hoà hoãn lại, đáp
- Hai ta là ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, bà tại sao lại ẩn nấp Ä‘Ã ng sau cây ấy?
Bà già nỠlạnh lùng nói:
- Ta cÅ©ng là ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, vừa rồi, thấy hai đứa từ rừng trúc bÆ°á»›c ra, ta ẩn mình sau cây đó, xem hai đứa là gì, váºy có gì là lạ kia chá»›?
Vốn Tiêu Phong nghi ngá» bà ta là phe đảng của Kim Luân pháp vÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng nghe giá»ng nói, bà không phải ngÆ°á»i dị tá»™c,thần sắc bình thản, chẳng lá»™ chút gì vẻ hoảng hốt, lo sợ.
Bà ta nói xong, đã quay mình, bá» Ä‘i vá» phÃa bắc.
Nhìn bóng bà ta hoà và o mà n đêm, Lâm Yên BÃch nói nho nhá»:
- Bữa nay thiệt kỳ lạ hết sức, buổi sáng thì gặp má»™t ông già tóc bạc phÆ¡ cùng má»™t vị hoà thượng râu tóc trắng xoá, tá»›i đêm khuya lại đụng nhằm má»™t bà già cÅ©ng tóc trắng nữa, mà toà n là nhân váºt giang hồ, hai ông ná», ai nấy Ä‘á»u má»™t thân võ nghệ cùng mình, cái bà lão nà y, thấy võ công xem chừng cÅ©ng không tồi!
- Tiểu cô nÆ°Æ¡ng, cô vừa nói đã có gặp má»™t lão già râu tóc bạc phÆ¡, phải váºy không?
Bà già đó nhanh nhÆ° là n gió thoảng, đã quay trở vá», đến đứng trÆ°á»›c Lâm Yên BÃch, là m cô phát giáºt mình muốn nhảy dá»±ng lên. Chỉ thấy bà nét mặt khẩn trÆ°Æ¡ng, dõi mắt nhìn cô, bảo
- Nói mau lên, cô thấy lão già đó thân hình cao lớn cỡ nà o, hình dạng ra sao?
Lâm Yên BÃch đáp:
- Lão già đó mặt mà y hồng hà o - Cô chợt xoay chuyển ánh mắt - Mà tôi còn biết lão ta tên hỠlà thế nà o nữa kia.
- Tên lão là gì?
Bà già ghé sát mặt lại gần, cang khẩn trương hơn lên.
Lâm Yên BÃch tủm tỉm cÆ°á»i, đáp:
- Äược! Tôi có thể nêu tên lão ta lên cho bà hay, nhÆ°ng trÆ°á»›c hết, bà phải bảo tôi biết, bà là ai? Có phải là bà đang ra công tìm kiếm lão già mặt mà y hồng hà o đó không?
Bà lão ná» Ä‘á»™t nhiên rụt cổ vá», vung tay thà nh trảo, định nắm lấy tay trái của Lâm Yên BÃch.
Lâm Yên BÃch giáºt tay trái vá», cô thừa thế nấp và o sau lÆ°ng Tiêu Phong, cÆ°á»i , há»i:
- Bà không muốn nói thì thôi,cớ chi lại vung tay thô bạo?
- Nha đầu giá»i nà y, mau ngoan ngoãn nói ra cho rồi Ä‘i!
Vừa nói, bà già vừa xuất chưởng hÆ°á»›ng và o Tiêu Phong, phát chưởng cách không nà y, vốn chẳng phải để trá»±c tiếp tấn công Tiêu Phong, nhÆ°ng là n chưởng phong giá lạnh của bà vừa tạt đến, cánh tay áo Tiêu Phong khẽ phất ra, hoá giải kình lá»±c đó trở thà nh mất tăm tÃch.
Bà chẳng có ý đả thÆ°Æ¡ng hai ngÆ°á»i, chỉ muốn ép buá»™c Lâm Yên BÃch khai khẩu chỉ chá»— lão già , nên chỉ váºn dụng có năm thà nh công lá»±c thôi. Khi thấy Tiêu Phong thản nhiên, phất nhẹ tay áo, triệt tiêu toà n bá»™ kình lá»±c ngá»n chưởng, bà bất giác vừa tức giáºn, vừa kinh hãi, bèn ngÆ°ng tụ chân khà nÆ¡i Ä‘an Ä‘iá»n, tăng lá»±c đạo lên đến mÆ°á»i thà nh, song chưởng đồng loạt đẩy ra, quyết chà lấy tÃnh mạng đối phÆ°Æ¡ng.
Tiêu Phong giữ yên Lâm Yên BÃch phÃa sau, ông vẫn vung tay áo nhÆ° cÅ©, hoá giải toà n bá»™ mÆ°á»i thà nh công lá»±c của ngá»n chưởng từ bà già ná», tát cả hà n khà đá»u tắt ngúm.
Bà già nỠmặt xám như chì, buông thõng hai tay, bà chán nản, nói:
- Bá» Ä‘i ... Bữa nay gặp phải cao nhân, các ngÆ°á»i không muốn nói thì thôi, ta đã lùng tìm ngót cả mÆ°á»i năm nay rồi, thôi, lại vẫn cứ tiếp tục má»™t mình truy lùng nữa váºy.
Bà nói dứt lá»i, cất bÆ°á»›c ra Ä‘i, hiểu rằng vá»a qua, Tiêu Phong đã nhẹ tay, nếu ông xuất toà n lá»±c, đẩy ngược hà n chưởng cuả bà trả vá», bà nếu chẳng bị chết ngay thì cÅ©ng lãnh ná»™i thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng.
- Xin tiá»n bối dừng bÆ°á»›c - Lâm Yên BÃch vá»™i gá»i to - Vừa qua, vãn bối đùa cợt chút đỉnh, mong được thứ tá»™i.
Bà già chẳng hỠngừng bước, chẳng quay đầu, vẫn cứ phi thân ra đi.
Lâm Yên BÃch bèn lá»›n tiếng gá»i theo:
- Lão ấy tên là Châu Bá Thông!
Bà già chợt rúng Ä‘á»™ng toà n thân, láºp tức quà y trở vá», giá»ng bà run run:
- Lão ấy đang ở đâu?
Thấy mắt bà loa loá, thần sắc kỳ lạ, bất giác Lâm Yên BÃch lui vá» mé sau hai ba bÆ°á»›c, há»i:
- Tiá»n bối bá»™ mang háºn thù cùng lão ấy à ? NgÆ°á»i tôi muốn nói, chÃnh thá»±c là Lão Ngoan đồng Châu Bá Thông.
Cô nghÄ© thầm, lão Châu Bá Thông nà y chân chất vô tâm, sao lại có thể gây oán thù cùng kẻ nà o khác trên cõi Ä‘á»i nà y cho được?
- ÄÃch thá»±c là ta Ä‘ang tìm lão ấy. - Giá»ng bà già chợt toát đầy phấn khÃch đến trở thà nh run run, - Hai ngÆ°á»i cứ yên tâm, ta cùng lão ấy chẳng có oán thù gì hết, ta chỉ muốn gặp mặt lão ấy thôi.
Tiêu Phong đỡ lá»i:
- Chúng tôi từ miá»n bắc xuống đây, sá»›m hôm nay, có gặp ông ấy tại má»™t quán bán trà , cách xa đây khoảng chừng trăm dặm.
Bà già tự thắc mắc một mình:
- Trà quán? Lão và o trà quán để là mn gì? Lão ấy đâu có thÃch uống trà đâu!
Lâm Yên BÃch cÆ°á»i, đáp:
- Dĩ nhiên lão ta không và o quán để uống trà , chỉ là để chơi trò trốn tìm cũng một vị lão hòa thượng, có khi giỠhãy còn đang trốn dưới gầm bà n, chưa chịu chui ra đâu!
- Lão hòa thượng?- Bà già nhảy dá»±ng lên - Có phải là Äoà n hoà ng gia không?
Lâm Yên BÃch thấy kỳ quặc:
- Nhất Äăng đại sÆ° xuất gia đã hÆ¡n mÆ°á»i năm nay rồi, chả còn ai trên giang hồ gá»i ngà i là Äoà n hoà ng gia, tại sao bà lại xÆ°ng hô nhÆ° thế?
- Hắc hắc!- Bà già cÆ°á»i mát mấy tiếng - Äoà n hoà ng gia thì vẫn cứ là Äoà n hoà ng gia, lão ta có thế phát, có Ä‘i là m sÆ° đến chết, cÅ©ng không sao rá»a cho sạch được cái tá»™i nghiệt của lão ta đã gây ra
Lâm Yên BÃch cà ng thấy kỳ lạ hÆ¡n nữa, cô há»i:
- Nhất Äăng đại sÆ° lòng là nh tá»±a bồ tát, ai nấy trên giang hồ Ä‘á»u rõ biết, tá»™i nghiệt từ đâu ra cÆ¡ chứ?
Bà già tức tối, hét to:
- Tá»™i nghiệt của lão, trên Ä‘á»i nà y, duy nhất ta biết thôi! Mấy ngÆ°á»i thì biết gì!
Chợt bà ngoảnh trông vá» mặt bắc, há»i:
- Hai ngÆ°á»i không lừa gạt ta đấy chá»›? Châu Bá Thông sợ nhất là đụng đầu Äoà n hoà ng gia, váºy duyên cá»› gì khiến lão ta lại lần mò xuống Äại Lý?"
Tiêu Phong đáp:
- Cô con gái nhá» của Quách đại hiệp bị ngÆ°á»i ta bắt mang xuống đây, Châu tiá»n bối vì muốn cứu cô bé ấy, đã theo dấu kẻ địch, chạy tuốt xuống đây!
Bà già gáºt gù:
- Thì ra thế! Quách Tĩnh là nghĩa đệ của lão, lẽ dĩ nhiên lão đi cứu cháu gái lão là đúng rồi.
Bà vừa nói, vừa rảo bước chạy vỠhướng bắc để tìm gặp Châu Bá Thông. Bà bỗng dưng quay đầu trở lại, nói:
- Ta lúc từ miá»n nam Ä‘i lên đây, dÆ°á»ng nhÆ° có thấy má»™t con bé con bị và i ngÆ°á»i vây khổn, chon nhá» lúc ấy Ä‘ang ngồi trong má»™t tiểu Ä‘iếm ven Ä‘Æ°á»ng.
Tiêu Phong vá»™i và ng cao giá»ng há»i vá»›i theo:
- Tiểu điếm đó ở chỗ nà o?
Lúc ấy bà già đi đã xa lắm rồi, chỉ nghe tiếng tra lá»i vá»ng vá»:
- Uá»›c chừng năm chục dặm Ä‘Æ°á»ng, phiá nam.
- Mình đi nà o!
Không nói gì thêm, Tiêu Phong kéo Lâm Yên BÃch, cùng trổ khinh công Ä‘i vá» hÆ°á»›ng nam. Quãng Ä‘Æ°á»ng năm chục dặm đó, bằng và o ná»™i lá»±c thâm háºu của Tiêu Phong cùng thuáºt khinh công có hạng của Lâm Yên BÃch, lúc vầng trăng toả ánh sáng má» nhạt và o mà n đêm, hỠđã thấp thoáng thấy ánh đèn của tiểu Ä‘iếm, trong khi các há»™ nông gia quanh đấy Ä‘á»u đã tắt lá»a đèn, đã yên giấc.
Há» bÆ°á»›c và o tiểu Ä‘iếm lúc má»i ngÆ°á»i Ä‘ang dùng bữa tối. Má»™t ngÆ°á»i trong bá»n bảo Tiêu Phong và Lâm Yên BÃch:
- Khách quan, tiểu Ä‘iếm chúng tối đã đóng cá»a, các vị muốn ăn bữa tối, xin là m Æ¡n Ä‘i tìm chá»— khác.
ÄÆ°a mắt đảo sÆ¡ má»™t vòng quanh bên trong tiểu Ä‘iếm, Lâm Yên BÃch há»i:
- Trăng vừa má»›i lên Ä‘Ã ng đông, sao quán đây đóng cá»a sá»›m thế?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên nỠđứng lên, đáp:
- Xin cáo lá»—i khách quan ! Bữa nay là sinh nháºt ná»™i tá», chúng tôi đóng cá»a sá»›m để ăn mừng.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà ngồi kế bên đứng dáºy theo, bà khom mình, nói:
- Äúng váºy, thÆ°a tiểu thÆ°, gặp ngà y sinh cuả ta, ông lão ta nói, quanh năm vất vả nhiá»u rồi, bữa nay nên đóng cá»a sá»›m, tiện thể cho cả nhà được nghỉ ngÆ¡i, nhà n hạ má»™t chút!
Tiêu Phong cất tiếng:
- Xin cho há»i, các vị có trông thấy ...
- Huynh nè! Mình nên xin lá»—i hỠđã quấy quả há» nhiá»u! Äại ca, hai ta Ä‘i Ä‘i thôi.
Lâm Yên BÃch ngắt lá»i Tiêu Phong, cô liếc ánh mắt sang ông, rồi Ä‘Æ°a tay kéo ông Ä‘i ra ngoà i.
Vốn Tiêu Phong định há»i há» có phải đã có má»™t nhóm ngÆ°á»i áp tải má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng và o nghỉ nÆ¡i đây không, nhÆ°ng khi ông thấy thần sắc Lâm Yên BÃch nhÆ° thế, ông bèn ngáºm miệng, theo Lâm Yên BÃch Ä‘i ra khá»i tiêu Ä‘iếm. Dắt tay, Ä‘Æ°a ông và o sâu má»™t khoảnh rừng kế cáºn, cô má»›i dừng bÆ°á»›c, quay đầu nhìn vá» phÃa ánh đèn tiểu Ä‘iếm, rồi bảo ông:
- Tiêu đại ca, mấy ngÆ°á»i trong tiểu Ä‘iếm đó có phần kỳ lạ.
Tiêu Phong há»i:
- Kỳ lạ chá»— nà o? Ta thấy ông chủ quán đó dÆ°á»ng nhÆ° chẳng phải nhân váºt giang hồ, chẳng phải ngÆ°á»i có võ nghệ trong mình!
Lâm Yên BÃch đáp:
- Ông ta thì đúng là không có võ công, nhÆ°ng ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà xÆ°ng là m vợ ông ta thì võ nghệ đầy mình, huynh không thấy váºy sao?
Tiêu Phong lắc đầu:
- Ta đã chẳng để mắt đến bà ta.
Lâm Yên BÃch cÆ°á»i:
- Tiêu đại hiệp đúng là giữ lá»… quá kỹ! Lúc bà ta đứng lên, đã cố gắng giả dạng má»™t lão phụ nông thôn, kiể cách má»™t bà già , có Ä‘iá»u, bà ta quên lá»ng mất là , theo tuổi tác, bà ta chÆ°a trá»™ng lắm, váºy mà bà ta cố đóng vai già nua, hai mắt bà ta sáng loang loáng, rõ rà ng má»™t nhân váºt ná»™i lá»±c thâm háºu, nên cà ng lá»™ liá»…u hiá»u hÆ¡n lên. - Cô ngừng má»™t chút, rồi tiếp - Còn má»™t Ä‘iá»u nà y giúp muá»™i quả quyết bà ta không phải bà chủ quán!
Tiêu Phong tủm tỉm trả lá»i:
- Ãnh mắt Lâm thần y sắc bén đến thế, Tiêu má»— xin dá»ng tai ra nghe!
Lâm Yên BÃch vẫn giữ nụ cÆ°á»i trên môi, cô đáp:
- Huynh nghÄ© thá» xem, mấy ngÆ°á»i bán quán xÆ°ng hô cùng khách khứa thế nà o?
Tiêu Phong hốt nhiên hiểu ra:
- Bà ta đã gá»i muá»™i là tiểu thÆ°, thay vì gá»i bằng đại danh từ 'khách quan'!
Lâm Yên BÃch vui vẻ bảo:
- Ngay chóc! Tiêu đại hiệp chẳng hổ danh đại hiệp! - Tá»±a ngÆ°á»i và o má»™t thân cây, cô nói tiếp - Và hai ngÆ°á»i hoả kế ngồi cùng bà n từ đầu chà cuối đã chẳng há» ngẩng lên nhìn qua má»™t lần. Theo thói quen chà o má»i khách hà ng đến nháºp tâm, há»… có ngÆ°á»i vô quán, Ãt ra, há» cÅ©ng phải ngÆ°á»›c nhìn qua, váºy mà hai ngÆ°á»i ná» vẫn cứ ngồi yên thì lì!
Tiêu Phong bất giác giương cao ngón tay cái, khenn:
- Quan sát tỉ mỉ từng li từng tÃ, phục quá, phục quá! Nói váºy thì, có khả năng lá»›n là Quách TÆ°Æ¡ng Ä‘ang bị giấu trong Ä‘iếm, khuya nà y, tụi mình Ä‘á»™t nháºp vô Ä‘iá»u tra dá» thám!
Lâm Yên BÃch gáºt đầu:
- Muá»™i cÅ©ng có ý đó. NhÆ°ng mình phải hết sức là m cho êm thấm, để há» phát hiện được, há» dá»i con tin ra chá»— khác, thì mình sẽ khó truy lùng lại lắm!
Äúng lúc ấy, ánh đèn trong quán vụt tắt ngấm, dÆ°á»›i ánh sánh lung linh từ mặt trăng trên cao, tiểu Ä‘iếm mang nét ẩn hiện má» má».
Tà i sản của tieu_thusinh
Từ khóa được google tìm thấy
àóäèîêíèãè , củ thiên ma , êîìñîìîëåö , ïåñíÿ , nh hết cjieeu , then ma hanh khong , thiÊn mà hÀnh khÔng , thiên mã hà nh không , thien ma hang khon , thien ma hanh khong , thien ma hanh khong 4vn , thien ma hanh khong full , thien ma hanh khong prc , thien ma khong prc full , thienmahanhkhong , tien ma hanh khong