Arkadian - The Adventure - Huyền Ảo - New : Chương 34 - Nguồn 4vn.eu
Arkadian - The Adventure
Tác giả : Angelz
Quyển 1 : The Shinez Arcademy
Chương mở đầu
Nguồn : 4vn.eu
"CỨ 1000 NĂM...
KHI NHỮNG VÌ SAO CHIÊM TINH XẾP THẲNG HÀNG
ÁNH SÁNG DẦN TRỞ NÊN GAY GẮT
VÀ ...
BÓNG ĐÊM CÀNG THÊM U ÁM
NHỮNG THIÊN THẦN
VÀ BẦY QUỶ DỮ
ÁNH SÁNG VÀ BÓNG TỐI ...
HÒA THÀNH BẢN HỢP TẤU CỦA NGÀY TẬN THẾ
NGƯỜI ANH HÙNG CỦA ĐỊNH MỆNH
HỠI KẺ ĐƯỢC LỰA CHỌN
SỰ LỰA CHỌN CỦA NGƯƠI
LÀ ÁNH SÁNG
HAY BÓNG ĐÊM TĂM TỐI
ĐỪNG ĐÁNH MẤT CHÍNH MÌNH
NẾU KO ...
SỰ LỰA CHỌN CỦA NGƯƠI
SẼ ĐEM ĐẾN MÁU VÀ SỰ CHẾT CHÓC
TẬN CÙNG CỦA ĐAU KHỔ
VÀ HỦY DIỆT ...
VẬN MỆNH CỦA THẾ GIỚI ARKADIAN NẰM TRONG TAY NGƯƠI
CÁC VỊ THẦN TRAO CHO NGƯƠI QUYỀN NĂNG SÁNG TẠO
SỰ LỰA CHỌN CỦA NGƯƠI ...
LÀ GÌ ?
BÓNG TỐI SẼ NGỰ TRỊ CẢ NGHÌN NĂM
HAY ÁNH SÁNG SẼ LUÔN NGẬP TRÀN KO DỨT
ĐỪNG TƯỞNG RẰNG BÓNG TỐI CHỈ TƯỢNG TRƯNG CHO SỰ ĐỘC ÁC
CŨNG ĐỪNG NGHĨ ÁNH SÁNG LUÔN LÀ BIỂU TƯỢNG CỦA THIỆN LƯƠNG
HÃY ĐỂ BÓNG TỐI VÀ ÁNH SÁNG CÂN BẰNG
ĐÓ MỚI LÀ CÁCH TỐT NHẤT GIÚP THẾ GIỚI NÀY TRỞ NÊN TỐT ĐẸP
NGƯỜI ANH HÙNG
KẺ ĐƯỢC CHỌN
NHỮNG CÁM DỖ
NHỮNG ƯỚC NGUYỆN
NHỮNG GIẤC MƠ
NHỮNG ĐIẾU NGƯƠI MONG MUỐN
CHÚNG SẼ THỰC HIỆN NẾU NGƯƠI ĐỨNG VỀ PHÍA CHÚNG
ĐỪNG CHỌN ...
BỞI ÁNH SÁNG VÀ BÓNG TỐI ĐỀU ĐEM ĐẾN SỰ HỦY DIỆT
HÃY LÀM THEO TRÁI TIM NGƯƠI MÁCH BẢO
TÌNH YÊU
LÒNG NHÂN ÁI
HÃY ĐỂ CHÚNG LẤP ĐẦY TRÁI TIM NHỎ BÉ CỦA NGƯƠI
ĐÓ LÀ SỨC MẠNH GIÚP NGƯƠI THAY ĐỔI THẾ GIỚI
ĐÓ LÀ QUYỀN NĂNG GIÚP NGƯƠI BẢO VỆ NHỮNG GÌ NGƯƠI TRÂN TRỌNG
ARKADIAN ... MỘT THẾ GIỚI DIỆU KÌ , HOÀ BÌNH VÀ HẠNH PHÚC NGẬP TRÀN
ĐỪNG ĐỂ NÓ BỊ HỦY DIỆT
ĐỪNG ĐỂ NÓ CHÌM TRONG QUÊN LÃNG ....
BẢN ANH HÙNG CA ARKADIAN
VẪN MÃI NGÂN VANG
CHỜ ĐỢI SỰ PHÁN XÉT CUỐI CÙNG ....
Chương mở đầu :
Bạn có phải là người tin vào những điều kì lạ ko ?
Bạn có tin vào những truyền thuyết hay những câu chuyện hoang đường mà người ta vẫn kể ko ? Những câu chuyện được thêu dệt , truyền miệng hay ghi chép lại ko đơn thuần chỉ là để lưu giữ bản sắc văn hóa của mỗi dân tộc hay mỗi vùng , hơn thế nữa chúng là một cách để bảo tồn và truyền đạt những ước mơ của con người về những điều tuyệt diệu ko thể xảy ra ở thế giới thực cho những thế hệ sau.Câu chuyện về Arkadian thì ko giống như vậy , nó ko được ghi chép , rất ít người biết về nó , nó rất khó tin , thậm chí nó cực kì hoang đường nhưng bạn biết ko , nó có thật đấy.
Arkadian , một thế giới cực kì rộng lớn , "Vùng đất của những điều kì diệu".
Một nơi mà sự tồn tại của nó ko được ghi chép trong bất kì trang sử nào của loài người.Nhưng nó vẫn tồn tại , "song song" với thế giới của chúng ta ... Có sự kết nối nào giữa Arkadian với thế giới loài người hay ko , ko ai có thể chắc chắn về điều đó.Thế giới ấy có lẽ nằm trong một chiều không gian khác với chúng ta và những điều bí ẩn về nó vượt qua giới hạn hiểu biết của con người ...
2 linh hồn vĩ đại , được tôn xưng như những vị thần của người Arkadian.
Lucifer - the Dark Bringer , người nắm giữ quyền năng của bóng tối u ám và Rafael - the Light Keeper , người điều khiển sức mạnh của ánh sáng rạng ngời.
Sự cân bằng về sức mạnh và quyền năng khiến cho cuộc chiến diễn ra vô cùng khốc liệt.Sự tàn phá khủng khiếp mà nó đem lại làm cho Arkadian rung chuyển.Cả thế giới Arkadian đang đứng trước bờ vực của sự diệt vong.Bất cứ ai trong 2 vị thần giành chiến thắng đều ko đem lại bình yên cho Arkadian , thay vào đó sẽ là 1000 năm kéo dài trong bóng tối vô tận , hay trong ánh sáng gay gắt ko bao giờ tắt.Còn nếu tình trạng giằng co và kéo dài do cân bằng sức mạnh thì Arkadian cũng sẽ sụp đổ dưới những tàn dư hủy diệt của cuộc chiến này.Ngày tận thế đang tới gần.
Không thể đứng nhìn vương quốc tươi đẹp bị phá hủy , hoàng đế Lucious Heartglory - "the Great Magician" , vị pháp sư vĩ đại của những người Arkadian , cùng 5 vị thần quan trung thành , những người nắm giữ quyền năng pháp thuật mạnh nhất hoàng gia hành trình tới vùng đất thiêng Elixia tìm kiếm nhà tiên tri bí ẩn Noaz Espada.Ko chọn giúp bên nào , bỏ qua tất cả những thứ tuyệt vời nhất , quyền năng , sự giàu có hùng mạnh , một cuộc sống lâu dài , mà 2 vị thần hứa hẹn sẽ đem lại cho nhà vua nếu như ông đứng về phía bất cứ vị thần nào để phá vớ sự cân bằng sức mạnh giúp vị thần đó giành chiến thắng trước kẻ còn lại.Hành trình tới Elixia vô cùng gian nan và nguy hiểm , nhưng nhà vua quả cảm cũng những cận thần trung thành đã vượt qua tất cả.Đáp lại lởi cầu khẩn của nhà vua , nhà tiên tri bí ẩn Noaz chỉ cho nhà vua cách cứu lấy thế giới này trước thảm họa hủy diệt.
Đó là một thứ ma thuật hắc ám , độc ác và tàn nhẫn , nhưng đó là cách duy nhất có thể khiến một pháp sư phàm trần có thể có sức mạnh sánh ngang với các linh hồn vĩ đại được tôn xưng như những vị thần.Bởi vì nhà tiên tri Noaz đã cho nhà vua biết một sự thật rằng nhà vua ko phải là người được chọn nên ông ko thể cứu được thế giới này.Đổ đầy chén thánh Holy Blood - bảo vật ma thuật được sinh ra cùng với thế giới Arkadian bằng máu của 5 thần quan , đốt cháy linh hồn của họ như ngọn lửa thiêng bao bọc và đốt nóng chén thánh trong suốt 7 ngày đêm.Máu của họ trở thành một thứ độc dược cực kì khủng khiếp đem lại cho nhà vua sức mạnh sáng ngang với 2 tinh linh vĩ đại nhưng đồng thời nó dần cướp đi lí trí và nhân cách của nhà vua , biến ông thành một quái vật khát máu , vô nhân tính , rồi cuối cùng ông cũng sẽ đánh mất chính linh hồn vinh quang của mình.Chấp nhận một cách mù quáng với ý nghĩ sau khi đánh bại 2 vị thần và phong ấn họ lại , nhà vua sẽ tự kết liễu chính mình trước khi hoàn toàn điên loạn.Với sự giúp sức của nhà tiên tri Noaz , những chiến binh và những pháp sư đầy quyền năng người Arkadian và cả những dân tộc khác cùng sống trong thế giới Arkadian sắn sàng hi sinh để bảo vệ nơi này , liên minh thứ 3 tham gia vào cuộc chiến vĩ đại trong lịch sử Arkadian được hình thành dưới sự lãnh đạo của nhà vua Lucious.Và rồi trận chiến khủng khiếp ấy đã kết thúc , 2 vị thần đã bại trận , linh hồn Ánh sáng và Bóng đêm đều bị đánh tan thành nhiều mảnh.
Cả thế giới Arkadian như bùng nổ trước chiến thắng vĩ đại và đầy vinh quang này , hân hoan trong khúc khải hoàn ca , nhà vua càng thêm hạnh phúc khi nghe tin hoàng hậu đã sinh hạ cho ông một hoàng tử xinh xắn.
Nhưng cái giá phải trả để đổi lấy sức mạnh tối thượng ko hề nhỏ , linh hồn nhà vua gần như đã bị chén thánh nuốt chửng.Trong lúc chiến đấu , mỗi lần ngã xuống rồi đứng dậy , sức mạnh của ông tăng lên gấp nhiều lần , nhưng lí trí cũng dần trở nên mơ hồ , thay vào đó là cảm giác điên cuồng , hiếu chiến và khát máu tột cùng.Và khi cuộc chiến kết thúc , ông thật sự đã gần như ko còn kiểm soát nổi bản thân mình.Nhưng ý định tự vẫn trước khi hoàn toàn biến thành một quái vật điên loạn đã bị gạt đi bởi mong muốn nhìn mặt hoàng tử mới chào đời một lần cuối cùng.
Trở lại triều đình trong niềm hân hoan của hàng triệu thần dân Arkadian , nhưng đó là một quyết định sai lầm , tệ hại nhất khiến cho cái tên đầy vinh quang đáng tự hào của nhà vua trở thành một vết nhơ đen tối trong lịch sử hoàng gia Arkadian.Nhà vua đã hoàn toàn mất đi lí trí trước khi có thể gặp đứa con trai mới chào đời của mình.Trở thành một"Greatest EvilBerserker" (chiến binh điên loạn đánh đổi lí trí để lấy sức mạnh) , trong cơn cuồng loạn của máu và nỗi đau , nhà vua Lucious đã thảm sát toàn bộ hoàng tộc và tất cả những người trong cung điện Golden Horn.Bầu không khí tang tóc và kinh hoàng tột cùng bao trùm khắp nơi.Vẻ rạng rỡ và cao quý của lâu đài Golden Horn hoàn toàn biến mất , trở thành một nơi tanh máu , đáng sợ.
Markane - the Gatekeeper , kẻ du hành băng qua không gian , đã sớm nhận ra sự thay đổi của nhà vua kể từ sau khi cuộc chiến kết thúc.Ông đã đem hoàng tử mới sinh trốn thoát khỏi sự khát máu điên cuồng của nhà vua , nhưng bản thân ông cũng phải chịu những vết thương khủng khiếp.Bằng tất cả sức mạnh cuối cùng và sinh mạng tàn lụi của mình , Markane mở ra một cánh cổng nối liền Arkadian với một thế giới khác.Markane đưa hoàng tử qua cánh cổng đó , sinh mạng của đứa trẻ được phó thác cho số phận bởi cánh cổng mở ra dẫn tới nơi nào là điều Markane ko thể biết.Nhưng bằng cách đó , ít nhất hậu duệ cuối cùng của hoàng tộc Arkadian vẫn có hi vọng được duy trì.
Markane đã gục ngã trước khi có thể đóng Portal lại , những mảnh vỡ từ 2 linh hồn vĩ đại Rafael và Lucifer trôi nổi trong không gian , ko có một cơ thể để trú ngụ , chúng bị thu hút bởi Portal , và theo cánh cổng ấy xuyên qua không gian tới thế giới bí ẩn nằm sau Portal ấy.
Với linh hồn bị chén thánh tà ác điều khiển , nhà vua Lucious nhấn chìm thế giới Arkadian trong bóng đêm , tội ác và sự kinh hoàng...
Tất cả mọi người đều đã trở về nhà chuẩn bị cho lễ Giáng sinh.Xuyên qua rừng thông cao vút , dẫn tới cô nhi viện St.Paul , một chiếc xe tải nhỏ cũ kĩ chậm chạp trườn từng chút một trên con đường ngập tuyết.Tuyết rơi mỗi lúc một dày thêm.Tuyết đã ngập cao quá bánh xe khiến chiếc xe phải dừng lại , không thể tiếp tục lăn bánh.Người phụ nữ ngồi trên xe cáu kỉnh nhấn mạnh chân ga.Bánh xe quay tít làm tuyết quanh đó văng tung tóe nhưng chiếc xe vẫn ko tiến thêm được chút nào.Người phụ nữ mở cửa , xuống xe quan sát xung quanh , lốp xe vẫn còn bốc mùi khét lẹt do ma sát lúc cô ta cố ga cho xe chạy.
_ Lạy chúa , thời tiết thế này thật kinh khủng - người phụ nữ lẩm nhẩm.
Cô lấy túi xách và đóng xầm cửa xe lại với thái độ bực tức.Cô lấy di động gọi cứu hộ đưa chiếc xe mình về nhưng đêm nay là đem Giáng sinh nên họ ko làm việc.Barbara , tên người phụ nữ ấy đang trên đường vận chuyển đống quà Noel từ thiện gửi cho cô nhi viện mà cô đang làm việc.
- Khỉ thật , tại sao họ lại ko làm việc vào lễ Giáng sinh cơ chứ.Dù sao thì cô nhi viện cũng ko còn quá xa.Mình có thể đi bộ tới đó.
Barbara ngước nhìn bầu trời , đó là một bức tranh u ám với mảng màu xám trắng , đơn điệu và buồn tẻ , cảm giác chỉ có một mình giữa đêm tuyết khiến co khẽ rùng mình.Cô mở thùng xe , đống quà Giáng sinh khá nhiều nhưng có vẻ chúng ko quá nặng để có thể mang theo.Barbara dồn đống quà vào 2 cái túi lớn rồi kéo chúng đi trên tuyết.Nghĩ đến gương mặt hồn nhiên , rạng rỡ của lũ trẻ ở cô nhi viện khi nhận được những món quà mà chúng nghĩ là ông già Noel gửi tặng này , cô có cảm giác thật vui và ấm áp.Barbara rảo bước hơn trên con đường tuyết phủ , tuyết khá dày nên mỗi bước chân đều lún khá sâu xuống tuyết.Trời mỗi lúc một lạnh , tuyết cũng rơi dày hơn , Barbara bắt đầu cảm thấy việc đi lại một mình giữa thời tiết thế này ko phải là ý kiến hay.
Bỗng nhiên , gió mạnh nổi lên một cách kì lạ , phải khó khăn lắm Barbara mới có thể đứng vững.Tuyết bay vào mặt khiến cô rất khó chịu , nó cản trở tầm nhìn của cô.
- Ôi tệ quá , không phải là bão tuyết chứ ... - Barbara tỏ ra lo lắng.
Cô tìm một gốc cây lớn và nấp đằng sau nó để tránh cơn bão tuyết bất ngờ nổi lên.Chợt một tiếng động lớn vang lên nghe giống như tiếng kêu khi thân thể bị xé rách làm nhiều mảnh.Liếc nhìn về phía phát ra âm thanh , tuy tuyết bay mù mịt khiến cô không thấy rõ nhưng cũng có thể nhận thấy ánh sáng chói lòa phát ra từ nơi ấy , kèm theo hàng loạt những âm thanh chói tai nghe như tiếng điện chập.Sau đó , cả khoảng cây rừng lần lượt gãy gục như gặp phải lốc xoáy.Tiếng gió rít dữ dội và âm thanh khô khốc khi những thân cây bị bẻ gãy khiến cho Barbara hoảng sợ , cô vội ôm đầu nép sát vào cái gốc cây to mà cô đang ẩn mình.Một lúc lâu sau , gió giảm dần và tuyết cũng bớt rơi , những âm thanh kì quái cũng đã biến mất.Barbara cũng đã bớt run rẩy , cô chầm chậm ló ra , hướng về phía vừa xảy ra hiện tượng đáng sợ ấy.
Chẳng có gì xảy ra hết , ngoài đám cây bị gió quật ngã ra thì chẳng có điều gì kì lạ cả.
"Chỉ là gió xoáy làm đổ cây thôi mà ...chỉ là do mình quá hoảng sợ đấy thôi" - Barbara thở hắt ra nhẹ nhõm , cô tự trấn an mình.
Cô đứng dậy , nhặt 2 túi quà lên định sẽ tiếp tục đi.Nhưng vừa quay lại bỗng Barbara giật thót , trước mặt cô ko rõ từ lúc nào đã xuất hiện một người phụ nữ mặc đồ đen , trên tay là một đứa bé được quấn trong chiếc khăn lớn.Người phụ nữ ấy xuất hiện như một bóng ma , Barbara dám chắc là chỉ một giây trước cô chẳng hề nhìn thấy người đó.Tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vì sợ hãi.Cô muốn chạy trốn nhưng chân đã nhũn ra ko bước nổi.
Thiếu phụ áo đen có vẻ chẳng mấy quan tâm tới nét mặt hoảng sợ của Barbara , bà ta cất giọng nhẹ nhàng , ấm áp.
-Một cô gái trẻ đi một mình trong rừng giữa thời tiết tồi tệ như thế này .Trông cô có vẻ như cần được giúp đỡ , tôi có thể giúp gì cho cô ko ?
Tuy vẫn còn hoảng hốt và hoài nghi , nhưng lời nói của người phụ nữ mặc đồ đen cũng đã làm cho Barbara cảm thấy an tâm hơn.Cô cố trấn tĩnh rằng bà ta chắc ko phải là ma hay người xấu.
- Tôi đang trên đường đến cô nhi viện gần đây nhưng có chút rắc rối với thời tiết khiến tôi gặp khó khăn trong việc đi lại - Barbara đáp.Rồi nhìn đứa bé trên tay thiếu phụ , cô ngập ngừng nói. "Tôi ko muốn hỏi về lí do bà cũng có mặt ở đây như tôi , tôi chỉ hơi tò mò là tại sao bà mang theo đứa bé ra ngoài trong lúc tuyết rơi dày và trời lạnh giá như lúc này.Nó sẽ bị cảm lạnh mất."
- Cô không phải lo về điều này , tôi biết cách tốt nhất để chăm sóc cho nó.Cô gặp chút vấn đề trong việc đến cô nhi viện phải ko ? .Chắc cô muốn đưa đem số quà Giáng sinh này tới cho lũ trẻ ở cô nhi viện chứ.Cô là một cô gái tốt.Tôi sẽ giúp cô đến đó một cách nhanh chóng nhất.Nhưng ngược lại tôi cũng có một việc muốn cô giúp.-Thiếu phụ áo đen đề nghị.
Barbara cảm thấy việc có thể nói chuyện bình thường với một người lạ mặt đáng sợ và bí ẩn ở một nơi thế này đã là rất ko bình thường , việc chấp nhận đề nghị của bà ta trong khi giữa 2 người chưa có bất kì mối quan hệ thân thiết , thậm chí là tên cũng chưa biết , đó còn là một điều bất hợp lí hơn nữa.Nhưng chẳng hiểu tại sao , Barbara lại đồng ý với lời đề nghị giúp đỡ bà ta , có thể là cô nhận thấy bà ta có vẻ gì đó rẩt nghiêm túc và đáng tin chăng.
-Cám ơn bà , tôi đồng ý.Tôi sẽ giúp bà nếu như việc đó tôi có thể làm.-Barbara đáp.
Tôi muốn gửi đứa bé này lại cô nhi viện một thời gian , bây giờ tôi có việc gấp cần làm nhưng ko thể mang nó theo được , tôi sẽ quay lại đón nó trong thời gian sớm nhất - người phụ nữ áo đen thẳng thắn đề nghị.
-Việc này tôi cần phải hỏi các xơ trong cô nhi viện , nhưng tôi nghĩ họ sẽ ko từ chối đâu.
-Được rồi , vậy coi như chúng ta đã thỏa thuận xong.Bây giờ tôi sẽ giúp cô tới cô nhi viện.Nhưng hãy nhớ là
những chuyện xảy ra giữa 2 chúng ta , cô ko được kể với bất cứ ai.Đây là bí mật. - Thiếu phụ áo đen nói.
Bà ta từ từ đưa bàn tay trái lên cao , Barbara để ý trên ngón tay cái thiếu phụ mặc đồ đen là một chiếc nhẫn khá lớn , mặt nhẫn là hình 2 con rồng đang uốn mình quanh một viên ngọc màu đỏ chạm thành hình ngọn lửa rất sống động.Chỉ thấy viên ngọc phát ra ánh sáng rực rỡ giống như một ngọn lửa thực sự đang cháy.Dưới mặt đất xung quang chỗ 2 người đang đứng dần hiện lên những biểu tượng kì lạ bằng ánh sáng.
- Fire - Teleport ...
Từ dưới mặt đất , một ngọn lửa bừng lên , Barbara bị bao bọc bởi ngọn lửa nhưng cô tuyệt nhiên kô có chút cảm giác nóng bỏng như bị lửa thiêu đốt , ngược lại giống như cô hóa thân thành lửa đỏ.Rồi ngay lập tức ngọn lửa vừa bùng lên ấy biến mất ko còn dấu vết.Barbara và người phụ nữ áo đen cũng biến mất.
Ở cửa ngoài cô nhi viện , trên mặt đất bỗng xuất hiện những biểu tượng kì là giống như ở chỗ Barbara đứng lúc nãy , từ vòng tròn ánh sáng ấy 2 ngọn lửa bùng lên , lửa tắt rồi dần hiện ra 2 bóng người.Đó là Barbara và thiếu phụ mặc đồ đen với đứa bé trên tay.
Chỉ trong nháy mắt đã về đến cô nhi viện , Barbara vô cùng kinh ngạc , nhưng điều đáng ngạc nhiên hơn cả , đó chính là cách mà người phụ nữ bí ẩn kia đưa cả 2 về.Chỉ có thể là "Pháp thuật" , bởi ko còn cách lí giải nào khác cho điều này.Thật sự tuyệt vời.
-Tôi đã đưa cô về tới nơi cô muốn tới , còn bây giờ tôi giao đứa bé này cho cô , cô hãy trông chừng nó cẩn thận.Tên của nó là Ryuji .Ryuji Sander.Và hãy nhớ , cô kô được phép kể những điều vừa xảy ra cho bất cứ ai nếu ko muốn gặp nguy hiểm.- Thiếu phụ mặc đồ đen lạnh lùng nói , ko một lời giải thích cho chuyến đi ngắn vừa rồi.
Trao đứa bé lại cho Barbara , người phụ nữ áo đen hóa thành một ngọn lửa và biến đi ko một vết tích.Cũng bí ẩn như chính cách bà ta xuất hiện.
Arkadian - The Adventure
Tác giả : Angelz
Quyển 1 : The Shinez Arcademy
CHƯƠNG I : Học viện S.H.I.N.E.Z
Nguồn : 4vn.eu
London - Ga tàu điện ngầm Central Park
- Học viện SHINEZ , đó là một nơi thế nào nhỉ , tại sao mình ko thể tìm thấy bất cứ thông tin nào về nó - Cậu học sinh có mái tóc nâu bù xù khẽ lẩm bẩm một mình.
Ryuji là tên cậu ta , một thằng nhóc hậu đậu , lập dị , ngờ nghệch và luôn gặp xui xẻo.Tuy vậy , hắn ta khá thông minh , và thành tích học tập tốt hình như là ưu điểm duy nhất mà hắn ta có để bù đắp lại cho đầy rẫy khuyết điểm và cái vẻ khác người của hắn.
Học viện SHINEZ là nơi hắn sắp chuyển tới trong học kì mới.Đó thật sự là một địa điểm huyền bí , mặc dù chẳng có bất cứ thông tin hay tài liệu nào nói về sự tồn tại của ngôi trường này nhưng sự thật là nó vẫn tồn tại.Và chẳng phải ai khác xa lạ , hắn - Ryuji , chính là một học viên mới của học viện SHINEZ.Có thể coi chuyện hắn đến với học viện đầy những bí ẩn này là một sự tình cờ kì lạ.
Cách đây 1 tuần Ryuji nhận được một bưu phẩm nặc danh , bên trong có một bức thư ngắn , một mẫu đăng kí và một con tem chuyển phát nhanh in đầy những kí tự kì quái.
"HỌC VIỆN SHINEZ - LONDON
Xin chào ...Khi bạn đọc hết bức thư thông báo này , bạn cảm thấy thế nào ? Tôi nghĩ bạn hãy cảm thấy vui mừng đi vì bạn là người đủ điều kiện tuyển chọn để trở thành học viên chính thức của SHINEZ ARCADEMY - một trong những học viện cổ xưa và lâu đời nhất thế giới.
Thay mặt những người đứng đầu học viện , chúng tôi rất vinh dự được đón tiếp bạn như một học viên của SHINEZ.Đừng vội ném bức thư này vào sọt giác , cũng đừng vội cho đây chỉ là một trò đùa nhảm nhí.Nếu bạn đủ tin tưởng ở chúng tôi.Hãy nhìn xuống phía dưới.
Thật tuyệt vì bạn đã ko vứt nó đi , đốt nó , hay tìm cách tiêu hủy nó bằng bất cứ phương pháp nào.Vì bạn biết ko , việc đó sẽ làm bạn hắt xì liên tục trong vòng một tiếng đồng hồ , tôi nghĩ chắc bạn cũng đã tưởng tưởng ra cảm giác khó chịu khi trong suốt một tiếng đồng hồ , ngoài hắt xì ra bạn chẳng thể tập trung làm được việc gì khác.
Còn bây giờ , để bày tỏ lòng biết ơn vì bạn đã tin tưởng , chúng tôi sẽ cho bạn biết bạn sẽ phải làm thế nào để trở thành học viên chính thức của SHINEZ.
1 / Hãy điền đầy đủ thông tin bản thân vào phiếu đăng kí gửi kèm theo bức thư này.
2 / Dùng con tem chúng tôi gửi cho bạn , dán lên phiếu đăng kí và cất chúng ở nơi mà bạn ko thể thấy được.
Và ...
Boom ... boom ... boom
Điều kì diệu sẽ xảy ra ... Trong 24 h chúng tôi sẽ gửi cho bạn những vật dụng cần thiết để có thể tới SHINEZ ...
Chúng tôi biết bạn còn cả núi thắc mắc nhưng đừng vội tò mò , hãy nghe theo lời khuyên của chúng tôi.
Đừng nôn nóng vì bạn đã lựa chọn đúng...
Những gì bạn tin tưởng sẽ ko làm cho bạn phải thất vọng...
Thanks
J.K
Văn phòng tuyển sinh học viện SHINEZ"
Ryuji cũng ko chắc là mình có muốn làm theo những điều ghi trong bức thư lạ lùng kia ko.Hắn đã tưởng tượng ra cái cảnh nếu có ai biết hắn làm theo những điều ngớ ngẩn ấy thì hắn sẽ bị coi như một kẻ lập dị , hoang tưởng.Ryuji định vứt bức thư đi , nhưng chẳng rõ có phải là do hắn sợ bị mắc phải cái lời nguyền hắt xì rất buồn cười kia ko mà hắn lại thay đổi ý định làm theo những thứ nhảm nhí (như hắn đã nghĩ) trong bức thư kia.
Và mọi chuyện cũng sẽ chẳng có gì khác lạ , Ryuji cũng sẽ tự cho mình là một thằng dở người khi đi tin vào tất cả những điều ngu ngốc ấy , nếu ... đúng .... hắn chỉ là một thằng nhóc có vấn đề về thần kinh theo đúng nghĩa đen nếu như hắn ko nhận được vé tàu và thẻ học sinh của SHINEZ gửi tới đúng 24 h sau.
Ngôi trường bí ẩn ấy dường như thật sự tồn tại...
Nhưng cho đến tận giờ phút này hắn vẫn chưa biết chuyến tàu điện ngầm ghi trên vé mà hắn nhậnn được sẽ khởi hành lúc nào và ở đường ray nào.
- Chuyện quái gì thế này !
Ryuji lầm rầm khi ngước nhìn bảng điện tử.Không có chuyến tàu số 13 nào như trong vé tàu đã ghi , chỉ có đến số 12 là hết.
Bỗng nhiên hắn có cảm giác hắn giống như một thằng đần vừa dính phải một cú lừa ngoạn mục.
"Cái gì mà tin tưởng thì sẽ ko làm bạn thất vọng chứ , chuyện này chẳng phải là một trò hề sao."
Hắn cáu kỉnh vo viên chiếc vé tàu và liệng nó về phía thùng rác trước mặt.
Mảnh giấy ko bay theo quỹ đạo vào miệng thùng rác , nó bay trệch ra ngoài rồi rơi xuống đất.Và có vẻ như điều luật bảo vệ môi trường nghiêm cấm vứt rác nơi công cộng khiến hắn có chút băn khoăn , Ryuji vội chạy lại nhặt cục giấy vừa ném.
"ỐI..."
Ryuji vấp phải thứ gì đó.Hắn thấy mình ở trong trạng thái ko trọng lượng vài giây trước khi tiếp đất một cách ko được nhẹ nhàng cho lắm bằng chính chiếc cằm của hắn.Cú ngã khá đau.Trong ga lúc này có khá nhiều người nhưng hình như chẳng có mấy người để tâm tới thằng nhóc vừa hạ cánh xuống nền đất với một tư thế rất khó coi.Cái vé tàu bị vo viên nằm ngay trước mắt Ryuji , chỉ cách hắn khoảng chừng 3 inch nhưng lúc này khoảng cách ấy như kéo giãn ra hàng chục mét.Trước mắt Ryuji là cả một bầu trời sao đang nhảy múa.
-Ah ! Bạn ko sao chứ ! Mình xin lỗi , mình ko thấy bạn đang chạy tới , bạn thấy đấy , mình gặp chút rắc rối với đống hành lí này...
Một giọng con gái nhẹ nhàng cất lên.
Bây giờ thì Ryuji đã biết được nguồn gốc cú ngã ra trò của hắn ngay trong ngày đầu tiên tới trường mới.Chắc là hắn đã vấp phải một trong những cái vali của cô nàng kia.Thật ra cũng chẳng phải lỗi của cô bé kia , phần lớn là do hắn ko chú ý nhưng ko hiểu sao cơn giận của hắn cứ bùng lên.Ôm cái cằm sưng tấy bầm tím , hắn định sẽ hét vào mặt cô ta "Mắt cô có vấn đề à , hãy xem cô vừa gây ra chuyện gì trong ngày tới trường đầu tiên của tôi này".
Nhưng cái ý tưởng tồi tệ chỉ mới nhen nhúm trong đầu hắn ấy chưa kịp thành hiện thực thì đã bị dập tắt.
Cô gái mà hắn cho là nguyên nhân sâu sa của cú ngã đau điếng hắn phải nhận thật sự rất xinh với đôi mắt to tròn , đen láy , cùng với mái tóc dài màu hạt dẻ càng làm tôn thêm làn da trắng mịn của cô.Cô bé nhìn Ryuji với vẻ mặt biết lỗi , trông cực kì đáng yêu.Cơn giận dữ hình như khá khủng khiếp của Ryuji chợt như bong bóng xì hơi , ko còn vết tích.Hắn lặng người nhìn cô bé qua cặp mắt kính to bự , dày cộp , trông Ryuji giống hệt một gã ngớ ngẩn đang lảm nhảm những từ ngữ vô nghĩa.
"Cô ... cô ... chuyện này .... tôi ..."
Phải nói tới cặp mắt kính của Ryuji , nó khá đặc biệt , một cặp kính quái đản có lẽ chỉ dành cho những kẻ khác người , nó cực lớn , che hết gần nửa khuôn mặt và 2 mắt được làm bằng một thứ giống như kính ôtô , có nghĩa là nhìn từ bên ngoài vào thì chỉ thấy 2 miếng thủy tinh mờ mờ , hoàn toàn ko thể thấy được ánh mắt của Ryuji , ngược lại , hắn có thể tự do quan sát bất kì người nào hắn muốn mà ko sợ bị phát hiện là hắn đang chăm chú vào người đó dù cho hắn có nhìn thẳng vào mắt người ấy.
Vì thế mà cô bé xinh xắn kia ko hề biết là hắn đang lặng người nhìn cô bằng ánh mắt soi mói ngu ngốc.
Trông thấy mẩu giấy bị vo viên trước mặt Ryuji , cô bé nhặt nó lên , mỉm cười nói
"Bạn tìm cái này à , chắc nó phải khá quan trọng nên bạn mới vội vã như thế chứ"
Rồi chẳng chờ Ryuji cho phép , cô bé mở mảnh giấy bị vo viên ra xem.
"Không , đừng có xem ..." - Ryuji muốn hét toáng lên.Nhưng đã muộn , cô bé đang nhìn chăm chú vào tấm vé tàu lừa đảo.Hắn nghĩ :"Tệ thật , với bộ dạng thảm hại của mình bây giờ , lại thêm chuyện bị phát hiện đang chờ một chuyến tàu tưởng tượng đến một ngôi trường ko có thật , chắc tôi sẽ trở thành kẻ hoang tưởng ngớ ngẩn nhất trái đất.Ngày hôm nay thật là đen tối."
Ryuji chỉ còn chờ cô bé xinh xắn kia sẽ phá lên cười chế giễu , lúc đấy hắn sẽ ước có một cái hố thật sâu để chui xuống cho đỡ xấu hổ.Nhưng dường như hôm nay ko phải là một ngày quá đen tối đến vậy , mọi chuyện xảy ra ko như hắn nghĩ , nét mặt cô bé xem ra chẳng có chút nào là định giễu cợt hắn.Ko những thế , hắn còn thấy thoáng có một nét vui trên gương mặt cô.
- Tuyệt thật đấy , bạn cũng là học sinh mới à... Vậy là tụi mình học cùng trường rồi.
Rồi chợt nhận ra Ryuji vẫn còn đang nằm bò trên mặt đất với tư thế kì cục hết chỗ nói , cô bé ngượng ngùng nói trong lúc đỡ hắn đứng dậy.
- Chết thật , mình quên mất.Bạn bị thương rồi kìa.
Cô lấy trong túi xách ra một miếng băng cá nhân rồi đưa cho Ryuji.
- Mình nghĩ thứ này sẽ giúp bạn thấy khá hơn...Mình là Cindy...
-Uh ! Cám ơn bạn ! Mình là Ryuji - Hắn đáp
Cindy đưa trả hắn cái vé tàu nhàu nát
- Đừng làm mất nó nhé , nếu ko có vé tàu , bạn sẽ ko thể đến SHINEZ được đâu , Ryuji
Hết chương 1
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mr Lucfier
Arkadian - The Adventure
Tác giả : Angelz
Quyển 1 : The Shinez Arcademy
Chương 2 : Chuyến tàu số XIII
Nguồn : 4vn.eu
7h 28 phút ... Ryuji liếc nhìn đồng hồ.Trên vé tàu ghi giờ tàu chạy là 7h 30 phút.Chỉ còn 2 phút nữa , vậy mà hắn vẫn chưa thấy tàu số 13 đâu cả.
"Lẽ ra giờ này , tàu phải đến rồi chứ.Mình ghét số 13 , nó thật xui xẻo." - Ryuji bực bội nói , tay phải xoa xoa cái cằm bầm tím.
"Chờ chút xíu đi , bạn sẽ thấy nó ngay thôi mà." -Cindy trấn an.
7h 30 phút , hắn nghe có tiếng còi tàu văng vẳng từ xa đưa lại nhưng dù có cố lắng tai nghe hắn cũng chẳng phát hiện ra âm thanh ấy phát ra từ chỗ nào.Có cảm giác nó xuất phát từ một nơi nào đó mơ hồ , ko có thật.Tấm vé trên tay Ryuji phát ra ánh sáng màu xanh nhạt , những vết nhăn nhúm do bị vo viên dần biến mất , tấm vé trở lại phẳng phiu như lúc đầu.
Từ lúc tiếng còi tàu vang lên , những người đứng chờ ở ga tàu điện hình như đều trở nên bất động.Phía trước hắn , một người phụ nữ làm đổ tách cafe , cafe trong tách văng ra ngoài mà ko hề rơi xuống đất , giống như bị đóng băng trong không khí.Chuyện lạ lùng này khiến hắn rất ngạc nhiên , đứng chôn chân tại chỗ ko thốt được nên lời.
Một giọng con gái êm ái vang lên :
-Ê này , bạn ko muốn bị trễ chuyến tàu tới Shinez ngay trong ngày đầu tiên của năm học mới chứ.
Giật mình , Ryuji quay sang phía Cindy , cô bé đang cười rất tươi với hắn.Đây là lần đầu tiên một cô gái cười với hắn , một nụ cười ko mang ý giễu cợt.Ryuji thấy hơi bối rối , tim hắn đập nhanh hơn , điệu bộ cũng trở nên lúng túng trông rất buồn cười.
-Ah ...Uhm ... tại mình thấy ... thấy ..hơi "Ngạc nhiên" - Hắn cố tìm một từ thật thích hợp để diễn tả cảm giác của hắn lúc này.Nhưng ngoài từ ngạc nhiên ra , hắn chẳng nghĩ ra thứ gì khác phù hợp hơn.
Ngó thấy vẻ lúng túng của hắn , Cindy an ủi :
-Xem kìa , bạn căng thẳng quá đấy thôi , hãy thư giãn chút đi , sẽ tốt hơn đấy.
Ryuji gật đầu , hắn hít một hơi thật sâu rồi thở mạnh ra, cố bình tĩnh lại.
-Sao rồi Mr Căng thẳng , bạn đã thấy ổn hơn chưa.- Cindy cười nhẹ.
- Đúng là mình hơi lo lắng quá , nhưng mà mình thấy ... tất cả những chuyện này ... học viện Shinez , vé tàu , cả chuyến tàu này nữa ... thật là tuyệt.
Tiếng còi tàu mỗi lúc một gần hơn , trên đường ray xuất hiện một vệt sáng rực rỡ , chỉ trong chốc lát nó mở rộng ra thành một lỗ hổng ánh sáng lớn.Một cái đầu tầu lửa trông khá cổ xưa , có lẽ đã có từ cách đây rất lâu rồi , dần nhô ra từ vùng sáng ấy , tiếp sau nó là những toa tàu dài trông cũ kĩ nhưng ko có chút bụi bặm nào.Bây giờ Ryuji mới để ý , ngoài hắn và Cindy ra , còn khá nhiều người nữa không bị bất động , họ cũng đang cầm trên tay những chiếc vé tàu phát sáng.Điều khác biệt là những bạn đó đi cùng gia đình , còn hắn thì chỉ có một mình.Nhưng hắn ko phải là người duy nhất chỉ có một mình.Cindy cũng như hắn , cô ko đi cùng gia đình.Những phụ huynh dặn dò con mình và giúp chúng chuyển đồ lên xe lửa.
Một bàn tay nhỏ nhắn khẽ kéo tay áo Ryuji
-Bạn còn đứng ngây ra đó làm gì , nếu ko nhanh lên thì sẽ ko kiếm được chỗ ngồi tốt đâu. - Cindy giục.
Cô bé vẫn còn đang loay hoay với đống vali và túi xách của mình.Có vẻ chúng quá nhiều , nhìn vào chắc ai cũng sẽ nghĩ rằng Cindy đang đi du lịch chứ ko phải là đến trường nhập học.
"Để mình mang đồ giúp bạn"
Những lời đáng kinh ngạc ấy phát ra từ Ryuji khiến hắn cũng ko dám tin là mình đã nói.Lần đầu tiên đề nghị được giúp đỡ một cô gái.Từ trước tới giờ , Ryuji chưa từng thật sự nói chuyện một cách bình thường với một cô gái chứ đừng nói đến việc bỗng nhiên tỏ ra ga lăng và lịch thiệp như bây giờ.Nhưng dù gì thì hắn cũng đã 15 tuổi , cũng phải cố chứng tỏ mình là một người đàn ông thật sự chứ.
Rồi ko đợi Cindy đồng ý , hắn chọn 2 chiếc vali lớn nhất và nặng nhất khệ nệ chuyển chúng lên tàu.Cindy gom nốt đống đồ lỉnh kỉnh còn lại , theo chân Ryuji lên tàu.Nhìn cái cách hắn cố khiêng 2 chiếc vali lên tàu , cô bé khẽ mỉm cười.Toa tàu nhìn từ bên ngoài có vẻ chật chội và ko được tiện nghi cho lắm nhưng bên trong lại rộng rãi ko ngờ , cách bài trí khá sang trọng và thoải mái.Ryuji và Cindy lên một toa ở giữa , bên trong đã có mấy học sinh đang ngồi , có lẽ họ lên tàu trước ở những ga khác.Lúc Cindy và Ryuji bước vào trong toa tàu , mọi sự chú ý đều đổ dồn về phía Cindy , tuyệt nhiên chẳng ai để ý tới sự tồn tại của Ryuji.Những tiếng xì xầm nổi lên và nhàng loạt những ánh mắt dán chặt vào Cindy , nhưng dường như cô bé đã quá quen với việc trở thành trung tâm của sự chú ý , vì thế cô vẫn vô tư như chẳng có gì khác lạ xảy ra ở toa tàu này.
Chọn một chỗ gần cửa sổ , Ryuji quăng chiếc balo của hắn vào trong góc rồi giúp Cindy xếp đồ lên giá để đồ.Cindy nhìn hắn tủm tỉm cười.
-Ryuji , cám ơn bạn đã giúp mình mang đồ.Phần còn lại mình tự làm được rồi.
Nói rồi , Cindy xếp nốt đống vali , túi xách lỉnh kỉnh lên giá để đồ .Xong việc , cô ngồi xuống cạnh Ryuji.Với Ryuji , từ lúc gặp Cindy , hình như mọi điều xui xẻo thường ngày hắn hay gặp phải đều tạm thời tránh xa hắn.Hắn bước lên bậc thang xe lửa mà ko vấp ngã , chuyển 2 cái vali vừa to vừa nặng lên toa tàu mà chúng ko bị trượt , hay rơi vào người hắn , hắn ko đánh mất cơ hội trở thành học viên của Shinez và điều thành công lớn nhất với hắn là có thể giao tiếp một cách bình thường với một cô gái mà ko có bất cứ hành động ngớ ngẩn , kì quặc nào.Ngoại trừ cái cằm sưng tấy ra thì có lẽ ngày đầu tiên tới trường mới của Ryuji cũng ko quá tệ.Nó thật sự ổn hơn hắn nghĩ.
Chợt nhớ ra là ngoài Cindy ra , hắn thấy những học sinh khác cũng mang theo khá nhiều đồ đạc , chỉ có mình hắn là mang theo duy nhất một chiếc balo đựng mấy thứ đồ dùng cá nhân vớ vẩn.Ryuji cảm thấy khá thắc mắc về điều đó.Hắn hỏi Cindy :
-Cindy này , sao bạn và những học sinh khác mang theo nhiều đồ đạc quá vậy.Hôm nay chỉ là ngày nhập trường thôi mà.
Cindy nhìn hắn bằng ánh mắt ngạc nhiên.
-Ở Shinez , trừ kì nghỉ lễ ra , tụi mình đâu có được về nhà nên phải mang theo tất cả những thứ cần thiết cho một kì học chứ.Shinez là trường nội trú mà.
Rồi như nhận thấy có điều gì khác lạ ở Ryuji , Cindy nói tiếp bằng một giọng ko chắc chắn lắm.
-Ryuji này , từ đầu tới giờ mình thấy bạn có cái gì đó rất ko bình thường.Mình có cảm giác bạn chẳng biết chút thông tin nào về "Học viện đào tạo và bồi dưỡng tài năng pháp thuật S.H.I.N.E.Z cả.Mình nói đúng chứ.
Ryuji tròn mắt ngạc nhiên , hắn hoàn toàn ko dám tin vào những điều mình vừa nghe thấy.
"Cái gì mà học viện đào tạo tài năng pháp thuật chứ.Chuyện quái quỷ gì thế này.Tất cả những điều này đều là thật sao" - Ryuji nghĩ thầm.Hắn cảm thấy khá sửng sốt.
-Chuyện ... chuyện này ... cái .. cái học viện pháp thuật này ... tất ... tất cả đều có thật sao ? - Ryuji lắp bắp , giọng điệu đầy nghi hoặc.
Cindy nhướn mày , hơi ngước mặt lên cao , ngón trỏ tay trái đặt lên môi , cử chỉ như đang suy nghĩ về điều gì đó.Giây lát sau , cô bé quay sang Ryuji cười thật tươi.
-Nếu ko biết chút xíu nào về Shinez thì khởi đầu sẽ rất khó khăn với một học viên mới.Nhưng Ryuji này , bạn đừng lo , mình sẽ giúp bạn làm quen với nó.
Hết chương 2
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mr Lucfier
Arkadian - The Adventure
Tác giả : Angelz
Quyển 1 : The Shinez Arcademy
Chương 3 : Cô gái bí ẩn
Nguồn : 4vn.eu
Tàu bắt đầu chuyển bánh , Ryuji liếc nhìn đồng hồ.Kim đồng hồ ko chạy.Có lẽ do con tàu đang nằm ngoài ảnh hưởng của dòng thời gian.Thêm một người nữa bước vào trong toa tàu.Đó là một cô gái có mái tóc vàng buộc cao với nét mặt lạnh lùng , và phảng phất như có chút u buồn.Gương mặt xinh đẹp và làn da trắng như tuyết kết hợp hoàn hảo với bộ đồ màu đen cô đang mặc làm toát lên ở cô vẻ trang nhã , cao quý giống như một tiên nữ.Khác với Cindy , sự xuất hiện của cô gái tóc vàng chẳng hề thu hút những cái nhìn xăm xoi hay những lời xì xầm bàn tán ngang nhiên.Dường như tất cả mọi ánh mắt đều lảng tránh cô.Một vài nam sinh lén nhìn cô và khẽ thì thầm những điều gì đó với nhau.Bầu không khí dễ chịu trong toa tàu lửa vụt trở nên căng thẳng và trầm xuống một cách khó hiểu.
Ryuji rất ngạc nhiên vì điều đó.Dường như có điều gì ko đúng ở đây.Một cô gái xinh đẹp như vậy , đáng ra phải là trung tâm của sự chú ý , nhưng hầu hết mọi người trên toa tàu đều cố làm ra vẻ ko quan tâm , ko chú ý tới sự có mặt của cô , vẻ e ngại còn hiện trên nét mặt của vài người , giống như họ đang lo sợ về một điều gì đó.Quay sang Cindy , Ryuji khẽ hỏi.
"Cindy này ,chuyện gì đang diễn ra ở đây vậy.Từ lúc cô gái kia xuất hiện , mình thấy moị người đều có biểu hiện rất lạ.Giống như là họ sợ cô ấy thì phải.Cô ấy là ai thế ?"
Cindy hơi giật mình vì câu hỏi bất ngờ của Ryuji , cô bé liếc nhìn về phía nhân vật mới tới kia.Lúc này cô ta đã chọn cho mình một chỗ ngồi sát cửa sổ.Những người ngồi gần đó , ko ai bảo ai ,đều tự động chuyển qua ghế khác , bộ dạng của họ giống như đang cố tránh xa một thứ gì đó nguy hiểm.Vì thế , cô gái tóc vàng có một góc riêng ko bị ai làm phiền.
Cindy thấp giọng nói :
-Bạn ko biết đâu , cô ta , đúng hơn là gia tộc cô ta rất nổi tiếng trong "Thế giới của những người sử dụng pháp thuật"
Điều này gợi cho Ryuji một sự tò mò mãnh liệt.Rồi ko chờ Ryuji hỏi , Cindy tiếp tục kể bằng chất giọng huyền bí.
"Mọi người nhận ra cô ta qua gia huy của dòng họ được thêu trên áo.Biểu tượng một con dơi quỷ ngậm lưỡi hái đậu trên cây thánh giá được cách điệu chính là dấu hiệu nhận biết những thành viên của dòng họ ấy.Gia đình cô ta là hậu duệ của một dòng họ pháp thuật cổ xưa , tôn thờ trường phái hắc ám.Họ lựa chọn bóng đêm và trở thành những "Assassin" , những kẻ ám sát sống trong bóng tối.Gây ra nhiều tội ác ghê tởm , dường như vì điều đó mà cả dòng họ đã bị nguyền rủa.Bất cứ ai lại gần , tỏ ra thân thiện hay có ý định làm bạn với cô ta đều sẽ phải chịu những tai họa khủng khiếp.Nên bạn thấy đấy dù cô ta xinh đẹp và quý phái nhưng hầu hết mọi người đều tìm cách tránh xa cô ta."
Ryuji hướng ánh mắt ra bên ngoài cửa sổ , hắn trầm ngâm ko nói gì.Dường như có một luồng suy nghĩ nào đó mới vừa đột ngột xuất hiện khiến hắn chìm đắm trong nó.Mái tóc nâu lòa xòa trước trán , cặp kính quái dị bự tổ chảng che kín nửa khuôn mặt khiến Cindy ko thể thấy vẻ mặt của hắn lúc này.Việc đoán xem hắn đang nghĩ gì lại càng ko thể.Nhưng qua những cử chỉ của hắn , cô biết trong lòng hắn hình như có chút ưu tư hay một mối bận tâm nào đó.Cindy ko nói gì nữa.Cô bé để mặc hắn với những suy nghĩ của mình.Lát sau , Ryuji thôi ko nhìn ra ngoài cửa sổ nữa.Ánh mắt hắn hướng về góc , nơi cô gái tóc vàng đang ngồi.
-Nếu là như vậy , hẳn bạn ấy sẽ cảm thấy rất cô đơn ...
Giọng Ryuji như vọng lại từ một nơi rất xa xôi , có chút gì đó mơ hồ , tựa như hắn đang nói với chính mình.
Đột ngột , hắn quay sang Cindy :
-Cindy biết ko ? Mình nghĩ là mình hiểu cảm giác của bạn ấy.Luôn trơ trọi một mình và ko có lấy một người bạn.Điều đó thật sự rất đáng sợ.
Cindy nhìn Ryuji ngạc nhiên , trước đây cô chưa bao giờ nghĩ như vậy về Sylvia - cô bạn tóc vàng.Sự lạnh lùng , khó gần , vô cảm và nguy hiểm như tất cả những kẻ mang họ Silverstone là những gì Cindy nhìn thấy ở cô ta.Với Cindy , Sylvia Silverstone thật giống một con ma cà rồng chính hiệu.
"Ryuji cũng chẳng đến nỗi quá ngờ nghệch như cái vẻ bề ngoài , ngược lại cậu ấy khá tinh tế đấy chứ" - Cindy thầm nghĩ
-Uh ! Đúng là mình chẳng bao giờ thèm để ý xem cô ta cảm thấy thế nào khi luôn phải nghe những lời lẽ chẳng mấy tốt đẹp mỗi lúc có mặt ở đâu đó , hay việc cô ta ko có lấy nổi một người bạn.Bởi vì điều đó chẳng liên quan đến mình , và cả bạn nữa đấy , Ryuji.
Cindy bướng bỉnh , có vẻ cô chẳng mấy hứng thú với những chuyện này.Cô nói chỉ như để chứng tỏ rằng lời nói của Ryuji cũng có chút tác động tới mình làm cho cô có cái nhìn bớt ác cảm hơn với Sylvia , nhưng rốt cuộc chuyện của Sylvia có ra sao đi nữa thì cũng chẳng phải vấn đề mà Cindy quan tâm.
"Có thể cô ta ko quá tệ , nhưng tôi vẫn ghét cô ta"
Đó là thông điệp của Cindy.
Ryuji có vẻ hơi lúng túng trước thái độ thờ ơ của Cindy , nhưng hắn chẳng thể đòi hỏi sự thông cảm hay chia sẻ cảm xúc ở cô bạn chỉ mới quen này.Một lần nữa , hắn lại nhìn về phía cái góc đơn độc mà Sylvia đang ngồi.
"Mày đang nghĩ gì thế , đồ nhiều chuyện , đó đâu phải là chuyện của mày phải ko ?"
Hắn gõ gõ nắm tay lên trán như để đánh bật cái suy nghĩ vẩn vơ ấy ra khỏi đầu.Ngước mắt lên trần tàu , Ryuji thấy ngực mình nhói đau.
"Chẳng phải trước đây mình cũng giống như bạn ấy sao"
Rồi đột nhiên , hắn nảy ra một ý nghĩ táo bạo mà bất cứ ai biết đều sẽ cho là điên khùng.Nhưng Ryuji mặc kệ điều đó , hơn ai hết , hắn hiểu được cảm giác cô đơn khi không có đến một người bạn , khi luôn bị xa lánh.Mặc kệ những lời đồn thổi về cái lời nguyền chết tiệt sẽ giáng tai họa xuống đầu những kẻ liều mạng dám thân thiết với Sylvia , nếu Sylvia ko có bạn thì Ryuji sẽ làm bạn của cô ấy.
Một kẻ mà cuộc sống luôn gặp thất bại , hắn là mấu người luôn gặp xui xẻo và chẳng thể làm nổi chuyện gì cho ra hồn.Bình thường , Ryuji đã quá quen với những tai nạn và vận xui đến như cơm bữa , đó là chuyện thường ngày dù hắn chẳng phải là nạn nhân của một lời nguyền độc ác nào đó.Nên dù có gánh thêm một ít tai họa khủng khiếp nữa , chắc hắn cũng sẽ ko đến nỗi nào.
Giữ cái suy nghĩ ngu ngốc ấy làm chỗ dựa , Ryuji có lí do để tự tin hơn.Tuy là vậy , cũng chẳng phải là hắn ko sợ , hắn vẫn lo lắng rằng ko biết những tai họa ghê rợn nào đang chờ hắn phía trước.
-Này ... Có lẽ mình sẽ tới đó và nói chuyện gì đó với bạn ấy - Ryuji vừa nói vừa ngước nhìn về phía Sylvia đang ngồi.
Suýt nữa Cindy hét toáng lên
- Bạn điên rồi , đó là điều ngu ngốc nhất tớ từng nghe thấy đấy
-Thôi nào , đùa kiểu đó chẳng vui chút nào đâu - Cindy nói tiếp , cô bé tỏ ra rất lo lắng.
-Mình ko đùa ... Chỉ nói chuyện với bạn ấy thôi chắc ko sao đâu.Dù sao mình vẫn nghĩ , cái lời nguyền khỉ mốc đó chắc cũng chỉ làm tăng thêm một ít cái đám vận xui đeo bám mình hàng ngày thôi mà. - Ryuji làm ra vẻ không có gì đáng lo
- Thật ko thể tin nổi là bạn vẫn đang cố làm ra vẻ như chuyện này thật sự hài hước đấy.Được rồi.Mình sẽ mặc kệ cái lòng tốt ngu ngốc của bạn - Cindy bực bội gắt.
Ryuji đứng dậy , hắn đi ngang qua mặt Cindy , hướng về góc cuối toa , chỗ Sylvia đang ngồi.
-Ryuji này , bạn có quá thừa sự thông cảm không cần thiết.Đừng cho rằng người khác sẽ nghĩ những gì bạn nghĩ , cảm thấy những gì bạn cảm thấy.Hãy cẩn thận vì bạn có thể sẽ phải trả giá vì điều đó. - Cindy cảnh báo.
Ryuji gật đầu ko nói gì , hắn nhìn Cindy , nét mặt cô bé trông có vẻ nghiêm túc hơn bình thường.
Hết chương 3
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mr Lucfier
Arkadian - The Adventure
Tác giả : Angelz
Quyển 1 : The Shinez Arcademy
Chương 4 : Cô gái bí ẩn (2)
Nguồn : 4vn.eu
Bước về phía Sylvia , Ryuji cảm thấy mất bình tĩnh hơn bao giờ hết.Hắn chưa bao giờ thật sự chủ động bắt chuyện với một cô gái.Vì thế , hắn chẳng biết mình sẽ phải bắt đầu như thế nào nữa.Khoảng cách giữa hắn và chỗ ngồi của Sylvia ko xa , nhưng dường như nó là cả một chặng đường dài mà hắn phải rất cố gắng mới có thể vượt qua được.Hơi có chút chần chừ , rồi thì Ryuji cũng lấy đủ dũng khí để lại gần Sylvia.
Những học sinh khác trong toa tàu chẳng may may để ý tới hành động kì quặc này của hắn.Trong mắt họ , Ryuji là một gã lập dị , khác người.Một mái tóc rối bù , cặp kính gọng nhựa to bự tổ chảng , cách ăn mặc lỗi mốt , cùng với điệu bộ lóng ngóng và vẻ ngơ ngẩn của một con mọt sách chính hiệu là tất cả những gì họ thấy ở hắn.Vì thế , chẳng ai thèm để tâm tới việc hắn định sẽ làm ra những trò hề ngu ngốc nào.Điều họ thắc mắc duy nhất có lẽ là tại sao một cô gái xinh xắn , dễ thương như Cindy lại đi chung với đứa thảm hại như Ryuji , thậm chí cô bé còn nói chuyện với hắn một cách vui vẻ nữa.Bầu không khí vụt trở nên căng thẳng khi Ryuji bước tới trước Sylvia.
Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía hắn.Ko ai biết hay đoán được cái gã hề kia sắp diễn trò gì.Trở thành trung tâm của mọi sự chú ý , Ryuji thấy mặt mũi nóng bừng , chút bình tĩnh cuối cùng cũng đã bốc hơi mất.Hắn bắt đầu thấy run , chỉ là , ko hiểu tại sao hắn vẫn gượng đứng được trong khi 2 chân đã mềm nhũn.
Trông hắn càng lúc càng khổ sở , khỏi nói , tai hắn đỏ ửng lên , mặt cúi gầm , tay chân lóng ngóng trông thật thảm hại.
"Bạn ... bạn ..mình nói ... nói chuyện ... à không đúng ... bạn ... cho phép mình .. à ko ... ý mình là ... mình có thể ... có thể ngồi đây được ko ?" - Ryuji lắp bắp , lưỡi hắn cứ líu lại.
Nhưng cuối cùng hắn cũng có thể nói hết ra được một cái gì đó mà theo hắn là có thể tạm chấp nhận được trong tình huống này.Nó không được tốt cho lắm nhưng cũng chẳng đến mức quá tệ.
Lại những tiếng xì xầm bàn tán vang lên khắp toa tàu.
"Thằng hề ngu ngốc kia đang làm cái quái gì vậy ? Định kết bạn với cô ta sao ?Chẳng lẽ nó ko biết cô ta là ai à !"
-Cậu nghĩ nó quan tâm tới điều đó hả , tớ cá là nó sẽ ko qua khỏi được 3 ngày đâu.
-Còn tớ nghĩ nó sẽ chẳng sao hết . Chẳng phải những thằng ngốc thường chẳng bao giờ bị ốm sao.Chúng thường gặp may đấy chứ.Biết đâu lời nguyền độc ác ấy lại chừa hắn ra nhỉ.
-Fu fu ! Dù sao thì cái đống rác đần độn ấy cũng hợp với cô ta đấy chứ.
Cindy chăm chú quan sát mọi hành động của Ryuji bằng vẻ mặt hoài nghi khó hiểu.
Sau cậu ta nhất định phải làm cái chuyện vớ vẩn này nhỉ.Chẳng lẽ cậu ấy nghĩ nó sẽ giúp ích gì được cho cô ta sao.Trông cô ta đâu có vẻ cần sự thương hại về mặt tình cảm đâu chứ.Cả một lời nguyền khủng khiếp đe dọa nữa.Chuyện này thật điên rồ.
Ryuji thấy tai hắn như ù đi.Tất cả những lời bàn tán chẳng lọt chút nào vào tai hắn.Điều đó kể ra cũng là may mắn.Bởi nếu nghe được , có khi hắn đã e ngại mà dừng cái hành động ngu ngốc của hắn lại.Ryuji biết chắc Sylvia nghe thấy những gì hắn nói , chính xác hơn là sự tổng hợp và lắp ghép lại của hàng loạt những từ ngữ rời rạc mà hắn ấp úng mãi mới tuôn ra được.Có điều gần như cô ta chẳng có bất kì phản ứng nào, gương mặt xinh đẹp ấy vẫn lạnh lùng , ko cảm xúc giống như thế giới xung quanh cô chẳng hề tồn tại.
Lần đầu chủ động bắt chuyện với một cô gái của Ryuji hình như đã thất bại thảm hại.Hắn đã dự tính trước điều này , nên cũng ko bất ngờ cho lắm.Tuy vậy , hắn vẫn thấy hơi xấu hổ và có chút hụt hẫng.Tình huống này , nếu Ryuji từ bỏ , trở về với vị trí của hắn bên cạnh Cindy thì đồng nghĩa với việc hắn sẽ chẳng bao giờ có thể trở thành bạn của Sylvia được , nhưng hắn cũng chẳng biết phải làm thế nào để Sylvia tiếp chuyện hắn.Hắn thấy bối rối và khó xử vô cùng , hắn muốn quay về chỗ của mình , ko hiểu sao chân cứ như bị chôn chặt xuống sàn tàu, mặt vẫn cúi gằm , Ryuji khẽ thở dài và cứ đứng nguyên tại chỗ như thế.
-Chỗ này đâu có thuộc quyền sở hữu của tôi , bạn có thể ngồi bất cứ đâu bạn muốn ...và đừng làm phiền tôi nữa - Sylvia nói , âm điệu nhẹ như gió thoảng nhưng khô khốc và lạnh lẽo như băng đá.Trong khi nói , mắt cô vẫn ko hề rời khỏi cuốn sách trên tay.
Tuy giống như một lời từ chối một cách lịch sự , nhưng nó cũng đã trút được gánh nặng lo âu trong lòng Ryuji.Hắn thở hắt ra nhẹ nhàng rồi thả người xuống ghế đối diện Sylvia.Giờ hắn mới nhận ra , chân đã mỏi rã rời , thật may là áp lực đã giảm đi đáng kể.Ngồi đối diện với Sylvia , hắn chẳng biết phải mở miệng nói gì , cũng chẳng dám nhìn cô , sau cùng , hắn nghĩ tốt nhất là nên im lặng , đưa mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Con tàu đang băng qua một cánh đồng cỏ xanh mơn mởn , không khí thật trong lành , dễ chịu , phảng phất hương thơm hoa đồng nội , thật khác xa thành phố ồn ào , đầy bụi bặm.
Liếc nhìn cuốn sách trên tay Sylvia , Ryuji đọc được dòng chữ.
"NGUỒN GỐC PHÁP THUẬT"
Tò mò về tựa đề cuốn sách , Ryuji định hỏi gì đó , nhưng hắn nhớ lại Sylvia đã nói "Đừng làm phiền tôi" , nên hắn lại thôi và lại tiếp tục nhìn ra bên ngoài cửa sổ.Khung cảnh bên ngoài trôi qua vùn vụt , nhưng Ryuji đang để tâm trí hắn lửng lơ tận đâu đâu nên cũng chẳng có cảnh đẹp nào lọt vào mắt hắn.Những lời xì xầm bàn tán về hắn cũng đã ngừng , có lẽ họ nghĩ rằng số phận hắn đã được sắp đặt rồi nên cũng chẳng muốn để tâm , dù sao nó cũng chẳng liên quan đến họ.
Chán nhìn ra ngoài cửa sổ , hắn ngó về phía Cindy.Lúc này chỗ ngồi của hắn bị một gã khá đẹp trai chiếm dụng.Có vẻ như gã đó đang tìm cách bắt chuyện và tán tỉnh Cindy.Chỉ là Cindy chẳng mảy may quan tâm tới gã ta , cô bé đang chăm chú vào cuốn tạp chí cầm trên tay , để mặc thằng nhóc ngồi lảm nhảm một mình.
Cú giữ sự im lặng thế này thì thật nhàm chán , nhưng với Ryuji , khởi đầu như vậy cũng tạm ổn.Gạt những suy nghĩ vớ vẩn ra khỏi đầu , hắn lại nhìn ra ngoài cửa sổ.Tàu đang chạy qua một vách núi dựng đứng , cao vút , vô cùng hiểm trở , cảnh vật đơn điệu và hoang sơ.Nhìn một lúc , hắn thấy mắt mình muốn díp lại , và giấc ngủ dịu dàng đến với hắn...
Hết chương 4
Last edited by Mr Lucfier; 27-04-2011 at 12:42 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mr Lucfier