|
|
28-05-2010, 01:12 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 55 : Vị công tỠăn chơi
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Lúc nà y bóng tối đã phủ xuống mặt đất, hai cá»— kiệu Kha tri phủ chuẩn bị đã đợi trong nha môn. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vá» nhà thay y phục, kể sÆ¡ qua chuyện cho Hạ Phượng Nghi và Phi Yến biết để hai nà ng yên tâm. Má»™ Dung Nguyệt Thiá»n vần còn Ä‘ang báºn bịu trong thÆ° phòng xá» lý công vụ. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở phá»ng chừng lần nà y phải Ä‘i phá án, cho nên cÅ©ng gá»i nà ng theo ghi chép thông tin tìm hiểu được ở hiện trÆ°á»ng.
Bên cạnh má»™t chiếc kiệu Tống Vân Nhi bá»™ dạng hÆ°ng phấn đợi sẵn ở đó rồi. Kha tri phủ thấy hắn Ä‘i phá án lại dẫn theo hai cô nÆ°Æ¡ng xinh đẹp, yểu Ä‘iệu thì lấy là m lạ, nhÆ°ng đã nói trÆ°á»›c rằng má»i chuyện hoà n toà n giao phó cho hắn nên không nói gì.
Mặc dù đúng là DÆ°Æ¡ng Thiên Sở có chá»— dùng tá»›i cả hai nà ng, vá»›i Tống Vân Nhi hắn còn có lá»i hứa khi phá án sẽ Ä‘Æ°a cô bé theo. Song nguyên nhân chân chÃnh là hắn là m váºy là vì muốn ‘chÆ¡i’ lại cái xã há»™i phong kiến thối nát, trá»ng nam kinh nữ nà y. Vì thế nếu có thể là m gì để đả kÃch tÆ° tưởng nho giáo hủa bại là hắn là m ngay. Hắc, dù sao thì ai bảo ‘ông trá»i’ vô duyên vô cá»› quẳng hắn tá»›i đây, đã váºy hắn ‘trả thù Ä‘á»i’ cho bõ ghét.
Tá»›i nha môn tri phủ, còn chÆ°a và o đại môn, xa xa đã loáng thoáng nghe thấy tiếng khóc. Tiến và o trong nha môn, đại Ä‘Æ°á»ng đã sá»a thà nh linh Ä‘Æ°á»ng, cá»a buá»™c khăn trắng, chÃnh giữa phòng có má»™t tấm vải trắng lá»›n ngăn cách vá»›i bên ngoà i, trên đó dùng má»±c Ä‘en viết má»™t chữ ‘Äiện’ rất lá»›n. Hai bên là vô số câu đối phúng Ä‘iá»u, phÃa dÆ°á»›i là hÆ°Æ¡ng án, đặt má»™t Ãt đồ tế lá»…, trÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng án là má»™t chiếc cháºu đồng lá»›n, dùng để cho khách tá»›i viếng đốt tiá»n giấy.
Hai bên đại Ä‘Æ°á»ng ngồi kÃn ngÆ°á»i, thấy tri phủ đại nhân tá»›i, vá»™i và ng đứng dáºy đón. Kha tri phủ chỉ khẽ gáºt đầu, dẫn Ä‘oà n ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vén và i trẳng Ä‘i và o bên trong.
Bên trong là má»™t chiếc quan tà i còn chÆ°a Ä‘áºy nắp, bên chiếc giÆ°á»ng gá»— cạnh quan tà i đặt má»™t cá»— thi thể chùm khăn trắng, trên đỉnh đầu thắp đèn chong. Hai bên là mấy nữ tá» mặc đồ tang, vừa đốt tiá»n giấy vừa khóc thút thÃt.
Kha tri phủ buông một tiếng thở dà i:
- Các ngươi lui ra cả đi.
Mấy nữ tá» kia vá»™i đứng lên, cúi đầu lui và o háºu Ä‘Æ°á»ng.
Dương Thiên Sở nhè nhà ng kéo tấm vải trắng, lộ ra thi thể của Kha Trù nhi tỠcủa Kha tri phủ, ngồi xuống bên cạnh thi thể tỉ mỉ kiếm tra.
Nguyệt Thiá»n đã nhiá»u lần theo DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tra án, nhÆ°ng đây là lần đầu tiên tiếp xúc vá»›i thi thể, dù lúc nà y bên cạnh có nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ°ng nà ng vẫn hÆ¡i sợ hãi, run run chuẩn bị bút má»±c đặt lên trên chiếc bà n gần giÆ°á»ng, nà ng không dám ngồi xoay lÆ°ng lại vá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, liá»n lấy má»™t cái ghế ngồi nghiêng qua má»™t bên, nhÆ° váºy vừa không thất lá»… lại không phải nhìn thấy thi thể, Tống Vân Nhi chẳng sợ gì mấy xác chết, ngoan ngoãn đứng sau lÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
Äầu tiên gã láºt mà mắt lên kiểm tra thấy có hiện tượng xuất huyết do bị chết ngạt, lấy đèn soi kỹ mÅ©i của thi thể, rồi há»i Kha tri phủ:
- TrÆ°á»›c khi chết lệch công tá» có bị sùi bá»t ra miệng và mÅ©i?
- Äúng váºy!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt gù, đó là triệu chứng trà n dịch phổi, là m oxy không và o được dẫn tá»›i chết ngạt. Tiếp đó ra hiệu cho Tống Vân Nhi quay Ä‘i rồi cởi y phục của thi thể kiểm tra toà n thân, đúng là không phát hiện vết thÆ°Æ¡ng , do đó có thể bà i trừ khả năng bị ngoại thÆ°Æ¡ng đãn tá»›i bị chết. Kiểm tra xÆ°Æ¡ng cốt của ngÆ°á»i chết, không phát hiện hiện tượng gãy xÆ°Æ¡ng, vá» cÆ¡ bản có thể bà i trừ tá» vong do bị ná»™i thÆ°Æ¡ng.
NhÆ° váºy đúng là ngÆ°á»i nà y chỉ có thể chết do hai nguyên nhân hoặc trúng Ä‘á»™c, hoặc bạo bệnh bá»™c phát mà thôi.
Thá»±c ra kết luáºn nhÆ° thế cÅ©ng hÆ¡i võ Ä‘oán, Vụ án trÆ°á»›c mắt không rõ nguyên nhân tá» vong, 100% pháp y thá»i hiện đại sẽ tiến hà nh giải phẫu để xác định coi đó là táºt bệnh hay là trúng Ä‘á»™c, trúng loại Ä‘á»™c gì. NhÆ°ng trong thá»i Minh triá»u, đừng nói gì giải phẫu, chỉ cần Ä‘á» nghị giải phẫu là đã có thể bị coi phản nghịch lại lá»… giáo phong kiến, háºu quả không cần nghÄ© cÅ©ng biết dữ dá»™i nhÆ° thế nà o.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không Ä‘iên mà di Ä‘á» nghị giải phẫu, hắn Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng lối của cổ nhân, thông qua tổng hợp và phân tÃch tình hình má»™t cách cẩn tháºn để tiến hà nh phán Ä‘oán, tra ra nguyên nhân tá» vong của Kha Trù.
Sau khi Ä‘á»c những phát hiện và kết luáºn của mình cho Nguyệt Thiá»n ghi chép, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại há»i Kha tri phủ:
- Tri phủ đại nhân, hẳn trÆ°á»›c khi lệnh lang chết có nôn á»e? Bãi nôn đó có còn không?
Kha tri phủ gáºt đầu:
- Vẫn còn, do lang trung nói khuyển tá» có thể bị trúng Ä‘á»™c chết, nên bổn phủ sai ngÆ°á»i háºu giữ lại để Ä‘iá»u tra. NhÆ°ng các lang trung kiểm tra qua mà không phát hiện gì nghi ngá»!
- Váºy phiá»n đại nhân cho ngÆ°á»i mang tá»›i đây.
Kha tri phủ liá»n sai ngÆ°á»i hầu Ä‘i là m, má»™t lát sau nha hoà n mang má»™t cái bát lá»›n chứa đầy váºt nôn má»a tá»›i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lấy má»™t cái bút của Nguyệt Thiá»n, bắt đầu ngoáy cái bát đó.
Tống Vân Nhi cÅ©ng nhÃu mà y nhÃu mặt, nhÆ°ng không đến nổi phải tránh Ä‘i. Tá»± thân nà ng nhân thấy đây cÅ©ng là má»™t cÆ¡ há»™i khảo nghiệm cho nà ng xem có giống nam nhân hay không. Tuy nhiên dù cố hết sức, nà ng vẫn cảm thấy dịch vị trong bao tá» nhá»™n nhạo, da mặt tái Ä‘i.
Dương Thiên Sở thì chẳng cảm thấy gì cả, tới cả mùi thối rữa xác chết hắn còn chịu được thì chừng nà y chưa thấm tháp và o đâu.
TÆ°Æ¡ng tá»± Nguyệt Thiá»n do phải chăm sóc bà ná»™i bệnh nặng, mẹ nằm liệt giÆ°á»ng nên thÆ°á»ng tiếp xúc vá»›i những thứ dÆ¡ bẩn, cÅ©ng không có phản ứng gì.
Còn Kha tri phủ và những ngÆ°á»i khác Ä‘á»u ghê tởm quay mặt Ä‘i, tháºm chà còn tránh ra cho xa má»™t chút.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở dà sát mặt và o cái bát, vừa nguấy lá»™n lên vừa cẩn tháºn xem sét, tháºm chà còn dùng mÅ©i ngá»i, nhÆ°ng hồi lâu không phát hiện cái gì, Ä‘ang định bá» cuá»™c thì Tống Vân Nhi bịt chặt mÅ©i nói:
- Ca, thứ đen đen kia là cái gì?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết mắt Tống Vân Nhi rất tốt, hắn căng mắt ra quan sát kỹ cà ng lần nữa, nhá» có Tống Vân Nhi chỉ Ä‘iểm hắn đặc biệt lÆ°u ý cuối cùng cÅ©ng phát hiện là má»™t Ãt cặn mà u Ä‘en. Thứ cặn nà y rõ rà ng không phải là do thịt hay do thức ăn lÆ°u lại, rất có khả năng là chất Ä‘á»™c, khẳng định không phải là tỳ sÆ°á»›ng ( bởi nếu thế lang trung sá»›m phát hiện ra rồi), dù chÆ°a biết là thứ gì nhÆ°ng đủ là m hắn vui mừng rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đứng dáºy, lấy bá»™ dạng trưởng bối xoa đầu Tống Vân NhÃ:
- Vân Nhi, muá»™i giá»i lắm! Không thẹn là trợ thủ đắc lá»±c của ca.
Tống Vấn Nhi được DÆ°Æ¡ng Thu Trì khen mình ngay trÆ°á»›c mặt bao ngÆ°á»i, vừa sung sÆ°á»›ng vừa thẹn thùng:
- Có gì giá»i đâu chẳng qua muá»™i có cặp mặt tinh hÆ¡n ngÆ°á»i thÆ°á»ng thôi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bảo Kha tri phủ sai ngÆ°á»i mang nÆ°á»›c cháºu nÆ°á»›c sạch tá»›i, hắn cẩn tháºn gạn lá»c sao cho lấy cà ng nhiá»u thứ cặn Ä‘en kia cà ng tốt. Sau đó lại bảo Nguyệt Thiá»n và o trong ná»™i Ä‘Æ°á»ng xin má»™t con vịt, Ä‘em chất lá»ng có cả cặn Ä‘en đó đổ và o miệng con vịt. Má»™t lát sau con vịt vừa nhảy vừa kêu quang quác nhÆ° phát Ä‘iên, được má»™t hồi thì co giáºt rồi lăn ra chết. Äiá»u nà y chứng tá» thứ cặn Ä‘en kia chÃnh là chất Ä‘á»™c hại chết ngÆ°á»i.
Rốt cuá»™c là chất Ä‘á»™c gì đây? Dù DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không có cách nà o Ä‘Æ°a ra được kết luáºn, nhÆ°ng táºp hợp nhÆ°ng dấu hiệu lại có thể khẳng định, Kha Trù vì trúng Ä‘á»™c cấp tÃnh dẫn tá»›i trà n dịch phổi là m hô hấp suy kiệt mà chết, đây là loại chÆ°á»›ng ngại ná»™i hô hấp dẫn tá»›i nghẹt thở.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i Kha tri phủ:
- Không biết trước khi chết lệnh lang có những triệu chứng gì?
Kha tri phủ suy nghĩ một lúc rồi nặng nỠđáp:
- TrÆ°á»›c khi chết khuyển tá» hôn mê bất tỉnh, hô hấp rất cháºm rất yếu, cÆ¡ thể lạnh giá, thỉnh thoảng không ngừng co giáºt, rất là đáng sợ.
Triệu chứng nà y quá bình thÆ°á»ng vá»›i ngÆ°á»i trúng Ä‘á»™c, không thể qua đó phán Ä‘oán rốt cuá»™c trúng loại Ä‘á»™c gì, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại há»i:
- Má»i đại nhân kể lại chi tiết quá trình tá» vong của lệnh lang.
Kha tri phủ kể:
- Tối hôm kia khuyển tá» vá» nhà rất muá»™n, lại uống say, nên hôm qua cả buổi sáng Ä‘á»u ngủ ở nhà . Cho tá»›i táºn trÆ°a bổn phủ trở vá», nó má»›i dáºy, rá»a ráy xong lại ra ngoà i, lúc đó trá»i còn sá»›m, tá»›i khi trở vá» thì trá»i đã tối rồi. Thần sắc khuyển tá» hÆ¡i bất thÆ°á»ng, phu nhân của ta gá»i tá»›i ăn cÆ¡m thì nó trả lá»i đã ăn ở bên ngoà i rồi, nói là rất mệt liá»n vá» phòng ngủ. Ta và phu nhân rất lo, liá»n tá»›i phòng thăm nó, nó nói chóng mặt, buồn nôn, sắc mặt tái nhợt, môi thâm Ä‘en, tay chân vô lá»±c, rồi hôn mê. Chúng ta thấy bá»™ dạng của nó không ổn, liá»n má»i mấy lang trung tá»›i, các lang trung bắt mạch xong, bảo có nguy hiểm liá»n kê thuốc. NhÆ°ng nó không có cách nà o dùng được, rồi hô hấp cháºp dần, lúc có lúc không, thân thể lạnh lẽo. Cầm cá»±u được tá»›i ná»a đêm… thì.. thì chết..
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngÆ°ng thần nghe kỹ lá»i kể của Kha tri phủ, nhÆ°ng vẫn không có dấu hiệu đặc biệt nà o, nên chÆ°a phán Ä‘oán ra là loại Ä‘á»™c gì.
Dương Thiên Sở nói:
- Trải qua kiểm tra, bỉ nhân có thể xác nháºn là lệnh lang trúng Ä‘á»™c mà chết. NhÆ°ng rốt cuá»™c là do tá»± sát mÆ°u sát hay nguyên nhân ngoà i ý muốn nà o đó, thì phải dá»±a và o Ä‘iá»u tra má»›i có đáp án. Lệnh lang lúc sinh tiá»n có khuynh hÆ°á»›ng tá»± sát không?
- Tự sát? Không, không, không thể nà o, khuyển tỠsống rất tốt, hôm qua khi ra ngoà i còn hết sức phấn khởi, không thể nà o là tự sao được, vì sao nó lại muốn tự sát chứ! Tuyệt đối không thể.
Kha tri phủ lắc đầu quầy quáºy.
- TrÆ°á»›c khi chết, lệnh lang có bệnh táºt gì cần dùng thuốc không? Hoặc giả ăn phải thứ gì đó có Ä‘á»™c không?
Kha Tri phủ cẩn tháºn suy nghÄ© má»™t hồi, lắc đầu:
- Dùng thuốc thì hẳn là không. Gần đây khuyển tá» không há» có bệnh gì, cÅ©ng không há» tá»›i lang trung khám bệnh. Song khuyển tá» giao du rá»™ng rãi, thÆ°á»ng cùng bằng hữu ở ngoà i ăn uống. Có thể là do ăn nhầm thứ gì đó ở ngoà i, Ä‘iá»u nà y bổn phủ không biết được.
- Váºy lệnh lang có kẻ thù gì không? à bỉ nhân là loại kẻ thù tá»›i mức có thể ra tay hạ Ä‘á»™c lệnh lang?
Kha tri phủ trù trừ một lúc:
- Chắc là không có… bổn phủ công vụ bá»™n bá», không lÆ°u tâm tá»›i những chuyện nà y của khuyển tá», cho nên nói không chắc được.
Xem ra Kha tri phủ không hiểu rõ nhi tá» của mình lắm. Nguyên nhân cái chết dù tra rõ rồi, nhÆ°ng có thể do mÆ°u sát hay không còn chÆ°a thể khẳng định. Lúc nà y chỉ có thể Ä‘iá»u tra xem Kha Trù trúng Ä‘á»™c ở nÆ¡i nà o, khi đó những ai có mặt. Hi vá»ng phát hiện chá»— khả nghi.
Căn cứ và o tình hình, Kha Trù rất có thể là loại ăn chÆ¡i Ä‘Ã ng Ä‘iếm cá» bạc gái mú. Quá ná»a thá»i gian sợ là lêu lổng ở bên ngoà i, nếu thế thi phiá»n rồi, phạm vi quá rá»™ng khó mà điá»u tra được.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở suy tÃnh, Kha Kiá»n Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là tri phủ Hà ng Châu, trong nhà tuy gia nhân rất nhiá»u, nhÆ°ng hẳn Ä‘á»u phải trải qua khảo sát gắt gao, có thể đảm bảo được. Khả năng hung thủ ở trong nhà tÆ°Æ¡ng đối nhá» má»™t chút, nhÆ° váºy trá»ng Ä‘iểm Ä‘iá»u tra phải đặt bên ngoà i, trÆ°á»›c tiên xác định các mối quan hệ của Kha Kiá»n, để từ đó tiến hà nh tra xét.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở suy nghÄ©, Kha Kiá»n Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là tri phủ Hà ng Châu, trong nhà tuy gia nhân rất nhiá»u, nhÆ°ng hẳn Ä‘á»u phải trải qua khảo sát gắt gao, có thể đảm bảo được. Khả năng hung thủ ở trong nhà tÆ°Æ¡ng đối nhá» má»™t chút, nhÆ° váºy trá»ng Ä‘iểm Ä‘iá»u tra phải đặt bên ngoà i, trÆ°á»›c tiên xác định các mối quan hệ của Kha Kiá»n, để từ đó tiến hà nh tra xét.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i:
- Tri phủ đại nhân, ngà i có biết lệnh lang ra ngoà i thÆ°á»ng hay tá»›i đâu không?
Kha tri phủ lá»™ vẻ ngượng ngáºp:
- Bổn phủ không biết dạy con, khuyển tá» thÆ°á»ng kết giao vá»›i đám bằng hữu không tốt, ra và o chốn phố hoa ngõ liá»…u, thÆ°á»ng hay tá»›i nhất là hoa thuyá»n ở Tây Hồ.
Hòa thuyá»n kỳ thá»±c chÃnh là loại kỹ viện di Ä‘á»™ng ở trên hồ, nhÆ°ng khác vá»›i các kỹ viện thông thÆ°á»ng, trên hoa thuyá»n phần nhiá»u là các ca kỹ bán nghệ không bán thân, cho nên văn nhân nhã khách thÆ°á»ng thÃch tá»›i. NhÆ°ng mà hoa thuyá»n trên Tây Hồ nhiá»u không kém gì sao trên trá»i, ai biết hắn thÆ°á»ng hay tá»›i đâu. Tiện mồm há»i:
- Tri phủ đại nhân, lệnh lang thÆ°á»ng tá»›i chiếc hoa thuyá»n nà o, ngà i có biết không?
- TrÆ°á»›c đây bổn phủ có lần nghe khuyển tá» nói tá»›i má»™t chiếc hoa thuyá»n tên là ‘Ẩn Nguyệt’ gì đó.
- Váºy lệnh lang thÆ°á»ng hay qua lại vá»›i ai?
Kha tri phủ lắc đầu:
- Khuyển tỠđã thà nh niên, ngÆ°á»i nó qua lại… bổn phủ tháºt sá»± không rõ, khuyển tá» bình thÆ°á»ng rất Ãt nhắc tá»›i bằng hữu của mình trÆ°á»›c mặt chúng ta.
- á»’, Ãt nhất thì hẳn cÅ©ng có má»™t ngÆ°á»i nà o đó đặc biệt thân thiết. Tri phủ đại nhân có nghe tá»›i không?
- Nếu thế nói ra chỉ có thể tÃnh tá»›i biểu ca của khuyển tá» là Lý Nhữ Hà n thôi. Hai đứa thÆ°á»ng Ä‘i vá»›i nhau, nếu há»i Lý Nhữ Hà n hẳn là biết được.
- Ừm, váºy Lý Nhữ Hà n hiện giá» Ä‘ang ở đâu?
- Hôm nay y cÅ©ng tá»›i giúp đỡ là m tang sá»±, lúc vừa rồi Ä‘i và o bổn phủ thây y ở trong tiá»n sảnh.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm nghÄ©, Lỹ Nhữ Hà n nà y biểu ca của Kha Trù, tức là cháu ngoại của Kha tri phủ, cÅ©ng chÃnh là con của tá»· muá»™i nà o đó của lão. Qua lại vá»›i cáºu em nhÆ° váºy, Lý NhÆ° Hà n nà y khẳng định cÅ©ng là loại chÆ¡i bá»i, kiểu công tỠđược nuông chiá»u từ bé thế nà y, chẳng để ngÆ°á»i khác ở trong mắt. Nếu nhÆ° mình có Ä‘i há»i, khẳng định không có được kết quả gì. Hiện giá» còn chÆ°a có chứng minh được Kha Trù chết do mÆ°u sát, tốt nhất phải hòa và o sinh hoạt của y, từ từ nghe ngóng, xem xem có manh mối gì không.
|
Äã có 12 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
1695, dakbla, freejack, gaubongsd, hade, khanhduong, khanhkz02, LinhLam, linnhkz02, trutien010, tuthan20, tutien2013
|
28-05-2010, 01:13 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 56 : Sư phụ của Tống Vân Nhi
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n Ä‘em suy nghÄ© của mình nói cho Kha tri phủ biết, nói mình muốn kết thân vá»›i Lý NhÆ° Hà n, từ đó âm thầm Ä‘iá»u tra.
Kha tri phủ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên tán đồng vá»›i cách nghÄ© của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, truy tìm hung thủ thì phải là m, nhÆ°ng lão cÅ©ng không hi vá»ng là m ầm Ä© ảnh hưởng thanh danh, cho nên DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘Æ°a ra ý kiến nà y cÅ©ng là tâm niệm của Kha tri phủ. Láºp tức gáºt đầu:
- NhÆ° thế là tốt nhất, vừa khéo là hôm nay y cÅ©ng tá»›i lo liệu tang sá»±, để bổn phủ gá»i y tá»›i để hai ngÆ°á»i là m quen.
Kha tri phủ sai ngÆ°á»i hầu gá»i Lý Nhữ Hà n tá»›i.
Không bao lâu, Lý NhÆ° Hà n tá»›i, chỉ liếc nhìn qua đám ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»™t cái, rồi thi lá»… vá»›i Kha tri phủ, Tống tri huyện:
- Tiểu chất xin chà o cữu cữu, xin chà o Tống đại nhân.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hÆ¡i ngạc nhiên, từ ánh mắt của y nhìn không ra chút kiêu ngạo nà o, nghe cách nói năng cÅ©ng văn nhã. Không há» giống suy nghÄ© của hắn, xem ra kinh nghiệm của bản thân còn non kém, sau nà y phải chú ý nhiá»u hÆ¡n trÆ°á»›c khi phán Ä‘oán.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm cảnh cáo bản thân, cho tá»›i nay hắn vẫn dùng ánh mắt ngÆ°á»i ngoà i nhìn cái thế giá»›i nà y, lại thêm có chút thà nh kiến vá» chế Ä‘á»™ phong kiến cÅ©, nên đôi khi cách nhìn hÆ¡i phiến diện, nháºn thức chÆ°a đủ sâu sắc.
Kha tri phủ nói:
- Tống tri huyện Ä‘Æ°a DÆ°Æ¡ng sÆ° gia tá»›i viếng, trong lúc nói chuyện có nhắc tá»›i cháu, cho nên ta má»›i gá»i cháu tá»›i nói chuyện. DÆ°Æ¡ng sÆ° gia tinh thông hình luáºt, là thiếu niên tà i tuấn, sau nà y cả hai nên thân thiết nhiá»u hÆ¡n.
Lý NhÆ° Hà n vá»™i xoay ngÆ°á»i thi lá»…:
- Thì ra huynh Ä‘Ã i chÃnh là DÆ°Æ¡ng sÆ° gia, sá»›m đã nghe ngÆ°á»i ta nói huyện Nhân Hòa có má»™t vị hình danh sÆ° gia phá án nhÆ° thần, liên tục phá kỳ án. Hôm nay má»›i được gặp huynh Ä‘Ã i, tháºt là may mắn. Sau nà y còn mong được thỉnh giáo.
Dương Thiên Sở ngán nhất là phải đối phó với những thư sinh nho nhã kiểu nà y, nhưng vẫn không thể thiếu lễ độ, vội và ng đáp lại:
- Huynh đại khiêm nhÆ°á»ng rồi, tại hạ được tri phủ đại nhân cho biết huynh Ä‘Ã i tà i hoa ngá»i ngá»i, đặc biệt tá»u lượng rất tốt. Tại hạ cÅ©ng là kẻ ham rượu, hi vá»ng có may mắn cùng huynh Ä‘Ã i say sÆ°a má»™t bữa.
Lá»i nói nà y của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở rất khéo léo, láºp tức kéo gần khoảng cách giữ hai ngÆ°á»i. Lý Nhữ Hà n không câu nệ nhÆ° vừa rồi nữa, chắp tay mỉm cÆ°á»i nói:
- DÆ°Æ¡ng huynh quả nhiên hà o sảng, đáng tiếc hôm nay là ngà y kỵ của biểu đệ, không tiện uống rượu. Äợi tang sá»± lo xong, tiểu đệ nhất định má»i DÆ°Æ¡ng huynh tá»›i hà n xá là m má»™t chén.
- Hay! Váºy nhất ngôn vi định.
Nói xong, Lý NhÆ° Hà n lại lui ra ngoà i linh Ä‘Æ°á»ng tiá»n sảnh tiếp tục lo công việc.
Kha tri phủ đợi y Ä‘i rồi má»›i vá»— vô tay, ngÆ°á»i hầu Ä‘i tá»›i, trong tay bê má»™t chiếc mâm, bên trên chùm lụa Ä‘á», Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quỳ xuống.
Kha tri phủ kéo tấm lụa ra, nói nhá»:
- Tiên sinh, ngà i là sÆ° gia của Tống tri huyện, hiện giá» bổn phủ má»i ngà i tra án của nhi tá», phải vất vả thêm. Bổn phủ có chuẩn bị chút gá»i là báo đáp, mong tiên sinh thu nạp. Äợi cho vụ án phá được rồi, bổn phủ sẽ còn háºu tạ.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liếc nhìn má»™t cái, trên mâm là năm đỉnh ngân lượng sắp xếp chỉnh tá», tổng cá»™ng là năm mÆ°Æ¡i lượng.
Bà nó! Năm mÆ°Æ¡i lượng, thế nà y là bằng lÆ°Æ¡ng hai năm của hắn chứ Ãt à ! HÆ¡n nữa phá án xong còn háºu tạ, sợ rằng còn nhiá»u hÆ¡n bây giá».
Vừa rồi Kha tri phủ đã nói rất rõ rà ng, mình là sÆ° gia của Tống tri huyện, không phải là sÆ° gia của lão. Giúp lão phá án Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải có ‘bồi dưỡng’, huống chi ngÆ°á»i chết lại là con trai lão. Kha tri phủ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải tra ra chân tÆ°á»›ng ngá»n nguồn, cho nên không tiếc trá»ng kim.
Hắc, phà dịch vụ thì tất nhiên phải thu rồi. Nguyên tắc của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở rất rõ rà ng, của không nên nháºn thì má»™t xu cÅ©ng chối từ, còn nên lấy thì tuyệt không khách khÃ.
- Äa tạ tri phủ đại nhân trá»ng thưởng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chắp tay nói.NhÆ°ng lòng lại nghÄ© phải tÃnh Ä‘Æ°á»ng lui trÆ°á»›c đã:
- Tri phủ đại nhân. Có lá»i phải nói trÆ°á»›c, vãn sinh dù phá được và i vụ án, nhÆ°ng cÅ©ng không dám đảm bảo vụ án náo cÅ©ng thể phá được, cho nên …
Kha Tri phủ vội nói:
- Tiên sinh chá»› lo nhiá»u, chỉ cần tiên sinh táºn tâm, bổn phủ đã cảm kÃch lắm rồi.
- Váºy được rồi. Xin tri phủ đại nhân cứ yên tâm, vãn sinh nhất định dốc toà n lá»±c Ä‘iá»u tra vụ án nà y. Nếu nhÆ° lệnh lang bị mÆ°u sát, quyết không để hung thủ ung dung ngoà i vòng pháp luáºt.
Lá»i nà y của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở là phát ra chân tâm, vụ án nà y không chỉ liên quan tá»›i vấn Ä‘á» tiá»n bạc, là m tốt còn có thể mở rá»™ng thêm ảnh hưởng của bản thân, tạo cÆ¡ sở đứng vững ở đây. Qua vụ việc của Bạch tổng quản, hắn cảm nháºn sâu sắc địa vị, các mối quan hệ, hắn không thể cứ mãi sống cô ngạo được.
Kha tri phủ cũng chắp tay nói:
- Váºy xin tạ Æ¡n tiên sinh trÆ°á»›c.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở suy tÃnh hôm nay má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bá» bá»™n tang sá»±, âm thầm Ä‘iá»u tra là khó có thể thá»±c hiện. Nên đợi tang lá»… xong hẵng hay, ngà y hạ táng chá»n là hai ngà y sau. Nên DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quyết định trong hai ngà y nà y phải Ä‘iá»u tra chiếc hoa thuyá»n tên ‘Ẩn Nguyệt’ kia trÆ°á»›c.
Nhà Nguyệt Thiá»n thuáºn tiện phải Ä‘i qua nha môn phủ Nhân Hòa, thế nên DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cùng hai nà ng ngồi kiệu trở vá».
Trên kiệu, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cùng Tống Vân Nhi thân thiết ngồi cùng má»™t phÃa, Nguyệt Thiá»n khép nép ngồi má»™t góc đối diện.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lấy ra má»™t đỉnh bạc mÆ°á»i lượng Ä‘Æ°a cho Nguyệt Thiá»n:
- Nguyệt Thiá»n, cho bạc nà y là phần của cô.
Nguyệt Thiá»n kinh hãi, số bạc nà y cÅ©ng bằng vá»›i tiá»n công cả năm của nà ng rồi. Gia cảnh nà ng hết sức thanh bần, số bạc nà y đúng là sá»± dụ hoặc cá»±c lá»›n, ngÆ°á»i nà ng run lên. NhÆ°ng nà ng là cô gái có nguyên tắc không thua gì DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, kiên quyết:
- SÆ° gia, Nguyệt Thiá»n đâu có là m gì, số bạc nà y thá»±c không dám nháºn.
- Vụ án nà y vốn ngoà i pháºn sá»± của chúng ta, khi ta tra án sẽ cần cô Ä‘i theo. NhÆ° váºy cô cÅ©ng phải vất vả thêm, nháºn số tiá»n nà y là hợp lý rồi.
Nguyệt Thiá»n má»™t má»±c từ chối:
- Nguyệt Thiá»n còn chÆ°a trả hết nợ cho sÆ° gia và phu nhân, sÆ° gia lại lÆ°Æ¡ng thưởng trá»ng hâu. Nguyệt Thiá»n sao có thể nháºn tiá»n thêm nữa.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thở dà i, xem ra không dùng chút ‘bạo lá»±c’ không xong rồi. ÄÆ°a tay ra kéo tay Nguyệt Thiá»n, nhét Ä‘Ä©nh bạc và o trong tay nà ng, nắm chặt lại không để nà ng buông ra. Nói ngắn gá»n:
- Cô có nháºn hay không?
Nguyệt Thiá»n nhìn bá»™ dạng của hắn, biết mình không nháºn số bạc nà y hắn quyết không buông tay rồi. Tống Vân Nhi thì Ä‘ang ngồi bên cạnh cÆ°á»i mỠám, nà ng vừa thẹn vừa quẫn bách, lÃu rÃu nói:
- SÆ° gia, ngà i mau buông tay ra. Nguyệt Thiá»n nháºn là được.
- Ha ha, cô biết không cãi được lá»i ta rồi mà còn cứ cố.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i lá»›n:
- Nguyện Thiá»n cô yên tâm mà nháºn Ä‘i. Sau nà y ta còn cần tá»›i cô nhiá»u lắm, nếu chẳng may cô vì lo lắng việc nhà ốm bệnh ra đấy chẳng phải là hại tá»›i ta sao?
Nguyệt Thiá»n biết hắn nói thể chỉ để nà ng nháºn số bạc nà y mà lòng khá»i vÆ°á»›ng mắc, cÅ©ng tránh tổn hại tá»± tôn của nà ng. Lòng cảm Ä‘á»™ng vô cùng, lặng lẽ rÆ¡i lệ nháºn lấy.
Tống Vân Nhi cÆ°á»i khì khì:
- Ca, huynh tháºt là bá đạo.
Dương Thiên Sở vuốt chóp mũi xinh xinh của nà ng:
- Nhưng mà không lợi hại bằng muội.
- Muội lợi hại thế nà o?
Tống Vân Nhi hiếu kỳ há»i.
- Còn nhá»› lần trÆ°á»›c truy tìm ngÆ°á»i Ä‘á»™i mÅ© rÆ¡m trong vụ án Tạ quả phụ không? Lúc đó có ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i đứng xen lẫn nhau, mà muá»™i ở xa nhìn má»™t cái phát hiện ngay ra kẻ kia hóa trang. Tá»›i hôm nay muá»™i đứng xa hÆ¡n cả ta váºy mà phát hiện được trong chiếc bát đó có cặn Ä‘en khác thÆ°á»ng, mà ta dà sát mắt và o lại chẳng thấy, còn không lợi hại hay sao?
- Cái đó thì đáng kể gì.
Tống Vân Nhi tuy nói váºy, nhÆ°ng thần tình rõ rà ng rất đắc ý:
- NgÆ°á»i xÆ°a tẩu mã quan bia, mục thị quần dÆ°Æ¡ng má»›i gá»i là lợi hại.
- Mục thị quần dương, ta thấy muội không kém gì khoản ấy rồi.
Cái gá»i là tẩu mã quan bia là điển cố thá»i chiến quốc, kể vá» mÆ°u sÄ© Tô Tần có ánh mắt nhìn rất nhanh, có má»™t lần ông ta cưỡi khoái mã Ä‘i ngang qua bia đá, chỉ cần quét mắt má»™t cái đã thu Ä‘á»c được hết chữ lá»›n chữ nhá» trên đó. Còn "mục thị quần dÆ°Æ¡ng" ý nói chỉ cần nhìn qua là biết trong Ä‘Ã n có mấy con dê rồi.
Tống Vân Nhi cÆ°á»i hì hì:
- Nói tháºt, nếu nhÆ° số con không nhiá»u, muá»™i có thể nhìn rõ hết, năm xÆ°a sÆ° phụ của muá»™i vì nhìn trúng bản lÄ©nh nà y của muá»™i má»›i thu nháºn là m đồ đệ đó nha.
á»’! DÆ°Æ¡ng Thiên Sở giá» má»›i nhá»› ra chÆ°a từng há»i xem nà ng há»c công phu ở đâu. Tiện thể há»i:
- Vân nhi, sÆ° phụ của muá»™i sao lại thu muá»™i là m đồ đệ váºy? Có thể kể chút được không.
Tống Vân Nhi cÆ°á»i:
- Äược chứ, khi muá»™i được năm tuổi còn nhá»› là sắp sá»a qua năm má»›i, có má»™t ngà y đó mẹ muá»™i và bà vú dẫn muá»™i Ä‘i xem há»™i miếu, muá»™i muốn mua kẹo ăn. Trong lúc chá» ngÆ°á»i bán kẹo, muá»™i thấy có má»™t ngÆ°á»i đến hà ng bánh bao mua bánh bao, rút má»™t xấp đồng tiá»n ra nhìn, rồi ném thẳng và o trong rổ Ä‘á»±ng tiá»n của hà ng bánh bao, nói là đã Ä‘Æ°a mÆ°á»i văn tiá»n, nhÆ°ng ngÆ°á»i bán bánh bao sau khi đến rổ tiá»n lại thì nói ngÆ°á»i kia chỉ Ä‘Æ°a có chÃn văn. Hai ngÆ°á»i cãi qua cãi lại, suyÌt dẫn đến đánh nhau, kỳ tháºt ngÆ°á»i mua bánh bao lúc quẳng tiá»n và o trong rổ đó muá»™i đã nhìn thấy rất rõ, y chỉ quẳng và o đó chÃn văn, y đã lừa ngÆ°á»i bán.
Dương Thiên Sở lấy là m lạ:
- Vân nhi, muội mới có năm tuổi mà biết đếm rồi sao?
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên!" Tống Vân Nhi cảm thấy phẫn ná»™ đối vá»›i sá»± đánh giá thấp của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đối vá»›i mình:
- Muá»™i ba tuổi đã há»c vỡ lòng, cha muá»™i nói, rất tiếc muá»™i là con gái, nếu không sau nà y có thể đỗ trạng nguyên, khiến cho Tống gia quang tông diệu tổ đó nha!
- Bội phục bội phục!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ôm quyá»n:
- Ta năm tuổi còn đái dầm đây nà y.
Nguyệt Thiá»n nghe thế cÅ©ng phải che miệng cÆ°á»i. Tống Vân Nhi nói:
- Nhưng mà ca ca hiện giỠlợi hại quá đi à ....
"Thôi, thôi!" Dương Thiên Sở khoát tay:
- Äừng có khen ta quá, muá»™i cứ kể tiếp vụ lúc muá»™i năm tuổi giữa Ä‘Æ°á»ng gặp chuyện bất bình giải quyết ra sao Ä‘i!
Tống Vân Nhi kể tiếp:
- NgÆ°á»i bán bánh bao nghe muá»™i nói giúp Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cao hứng, nhÆ°ng ngÆ°á»i mua rất dữ, thấy chúng muá»™i có ba nữ nhân chân yếu tay má»m, khệnh khạng định đánh, ai ngá» khi tay y giá» lên cao chÆ°a kịp đánh xuống, thì Ä‘á»™t nhiên dùng tay kia chá»™p lấy tay đó lăn lá»™n rên la. Sau nà y muá»™i má»›i biết sÆ° phụ phóng ám khiÌ Ä‘Ã¡nh trúng huyệt đạo của y. SÆ° phụ còn nói, tay của tên kia bị ngÆ°á»i phế rồi. Ai bảo hắn khi phụ nữ nhân là m chi, đáng chết!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cả kinh, sÆ° phụ của Tống Vân Nhi không Ä‘á»™ng thì thôi, Ä‘á»™ng thủ là đã đánh tà n phế má»™t tay của ngÆ°á»i ta, xuất thủ Ä‘á»™c ác váºy hèn gì Tống Vân Nhi cÅ©ng chẳng vừa.
Tống Vân Nhi tiếp tục kể:
- NgÆ°á»i mua bánh bao đó chạy rồi, sÆ° phụ của muá»™i đến bên cạnh muá»™i, không nói gì, lấy từ trong túi ra má»™t vốc đồng tiá»n quẳng lên trên không, sau đó tóm gá»n hết rồi há»i muá»™i có mấy đồng. Muá»™i chỉ cần liếc nhìn má»™t cái đã nhìn rõ, nên hồi đáp chÃnh xác. SÆ° phụ tức thá»i Ä‘á» xuất vá»›i mẹ muá»™i muốn thu muá»™i là m đồ đệ. Mẹ muá»™i hÆ¡i do dá»±, má»™t là không biết sÆ° phụ của muá»™i, hai là bà không hy vá»ng má»™t nữ hà i tá» nhÆ° muá»™i là múa thÆ°Æ¡ng Ä‘áºp gáºy, nên chần chá» nói cần phải há»i ý kiến của cha muá»™i. SÆ° phụ không nói gì, láºp tức cùng trở vá» nhà gặp cha muá»™i.
Lúc đó cha muá»™i còn là má»™t chủ bá»™, nghe ý của sÆ° phụ rồi ngÆ°á»i tuy không phản đối muá»™i há»c võ, nhÆ°ng cÅ©ng không có ý đó, lại không hiểu rõ sÆ° phụ nên chối từ. SÆ° phụ không bá»±c mình, cũng không ép, chỉ má»—i ngà y Ä‘á»u chạy đến nha môn tìm cha muá»™i, trá»i gầm cÅ©ng không Ä‘á»™ng, má»—i ngà y Ä‘á»u há»i có má»™t câu, có đồng ý cho muá»™i là m đồ đệ của ngÆ°á»i hay không, không đồng ý thì Ä‘i ngay, ngà y hôm sau lại trở lại. Cuối cùng cha muá»™i bị bức không còn cách nà o khác, bèn Ä‘Æ°a ra má»™t nan Ä‘á» muốn xem xét bản lÄ©nh của sÆ° phụ.
Thế là sÆ° phụ ngay trÆ°á»›c mặt cha mẹ và muá»™i thể hiện má»™t ngón công phu, ngÆ°á»i lấy má»™t vốc đồng tiá»n quẳng lên không trung, sau đó phóng lên Ä‘Æ°a ngón tay búng má»› đồng tiá»n đó thà nh từng viên đạn bắn Ä‘Ãnh và o cá»™t, chẳng có đồng nà o rÆ¡i xuống đất.
Cha muá»™i vô cùng sợ lắm, thấy sÆ° phụ của muá»™i tà i ba nhÆ° váºy, biết là giang hồ dị nhân, nếu nhÆ° ngÆ°á»i ta đã nhìn trúng con gái của ngÆ°á»i rồi muốn thu là m đồ đệ, thì không đạt được mục Ä‘Ãch không chịu thôi. Hiện giá» sau mấy lần khẩn cầu mà không đạt được mục Ä‘Ãch, nói không chừng sẽ trở mặt, len lén bắt muá»™i Ä‘i, đến lúc đó thì phiá»n phức rồi. Trong lúc không còn cách nà o khác, ngÆ°á»i má»›i đồng ý cho muá»™i theo sÆ° phụ là m đồ đệ, từ đó muá»™i bắt đầu há»c công phu.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nghe mà mắt trợn tròn, dùng má»™t vốc đồng tiá»n cỡ mÆ°á»i cái trong lúc rÆ¡i xuống đất đó mà búng Ä‘i hết đã khó rồi, lại còn búng đồng tiá»n găm và o trong cá»™t gá»— tháºt là quá khó. Thứ nhãn thần, tốc Ä‘á»™, công lá»±c búng tay nà y thiếu bất kỳ cái nà o Ä‘á»u không thể thà nh công.
Tống Vân Nhi có thể trong chá»›p mắt đếm trá»n được má»™t số lượng đồng tiá»n khá lá»›n được ném ra, mục lá»±c thuá»™c hà ng khó kiếm rồi, sá»± phụ của nà ng có lẽ là nhìn thấy khả năng trá»i cho nà y phù hợp vá»›i lá»™ số võ công của mình nên má»›i nháºn nà ng là m đồ đệ. Trong vÅ© lâm rất khó tìm sÆ° phụ giá»i, nhÆ°ng đồ đệ giá»i còn khó tìm hÆ¡n. Gặp phải Tống Vân Nhi có thiên tÆ° tốt nhÆ° váºy, hèn gì sÆ° phụ của nà ng chấp ý phải thu cho được nà ng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i há»i:
- Ta chÆ°a há» gặp qua sÆ° phụ của muá»™i bao giá», lão nhân gia ngÆ°á»i hiện giỠở đâu?
Tống Vân Nhi cÆ°á»i nói:
- Äiá»u nà y thì không kể được rồi, sÆ° phụ của muá»™i không thÃch tiếp xúc vá»›i ngÆ°á»i ngoà i. Nên không cho muá»™i kể vá»›i ngÆ°á»i khác vá» mình, thế nên muá»™i chỉ có thể nói tá»›i đây thôi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở trÆ°á»›c đây cÅ©ng Ä‘á»c các tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung, Cổ Long biết rằng ngÆ°á»i trong võ lâm hà nh sá»± quái dị, các cao thủ cà ng không chịu gò bó lẽ thÆ°á»ng, trong đó không Ãt ngÆ°á»i chỉ thÃch hạc ná»™i mây ngà n không quản việc trần thế. Nên không thấy lạ, cÅ©ng không há»i thêm nữa.
Lúc nà y kiệu cÅ©ng đã vá» tá»›i nha môn huyện Nhân Hòa, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bảo kiệu phu Ä‘Æ°a Nguyệt Thiá»n vá» nhà . Nguyệt Thiá»n định mở miệng từ chối thì thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn mình ‘âm hiểm’, biết rằng nếu không chịu nhất định sẽ giống vừa rồi hắn bà y cách nà o đó buá»™c nà ng phải lá»i, Ä‘Ã nh ngoan ngoãn tuân theo. Tống Vân Nhi cÅ©ng cáo biệt vá» nhà , còn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở trở vá» ná»™i nha sÆ° gia.
Khi Dương Thiên Sở đặt ngân lượng trên bà n ở phòng khách, khuôn mặt Phi Yến rạng lên vì vui mừng, Hạ Phượng Nghi nói:
- Phu quân, xem ra cho dù không có ‘Tây tá» tá»u lâu’, chà ng kiếm tiá»n cÅ©ng không khó.
Dương Thiên Sở đắc ý nói:
- ChÆ°a biết được, chÆ°a biết được. Bình thÆ°á»ng lấy đâu ra nhiá»u vị đại tà i chủ nhÆ° thế, mà chả lẽ ta lại Ä‘i hi vá»ng có nhiá»u ngÆ°á»i phạm tá»™i để kiếm tiá»n sao? Hắc, nhÆ°ng dù thế nà o đây cÅ©ng là chuyện tốt. Xem ra trá»i vẫn còn sá»›m, nên là m má»™t chuyến tá»›i Tây Hồ chÆ¡i hoa thuyá»n, uống rượu má»›i được.
Hạ Phượng Nghi Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy, khuôn mặt băng sÆ°Æ¡ng, lạnh nhạt nói:
- TÆ°á»›ng công, thiếp thấy ngÆ°á»i không khá»e, thứ lá»—i thiếp không bồi tiếp được.
Nhìn biểu tình của Hạ Phượng Nghi, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhÆ° thình lình bị giáng má»™t đòn và o đầu, niá»m vui Ä‘ang dà o dạt trong lòng tức thì tan biến tá»›i táºn chÃn tầng mây, mặt xám xịt, giáºt giá»ng gá»i nà ng lại:
- Nà ng đứng lại đã, ta muốn cả hai nà ng cùng đi theo.
Lá»i nói mang vẻ không cho phép thÆ°Æ¡ng lượng.
Hạ Phượng Nghi biến sắc:
- TÆ°á»›ng công, chà ng Ä‘i chÆ¡i hoa thuyá»n… Ä‘Æ°a thiếp Ä‘i tá»±a hồ không … hay lắm.
Dương Thiên Sở vẫn cương quyết nói:
- Có gì mà không được, hai chúng ta chỉ là giả phu thê. Không há» tồn tại vấn Ä‘á» ghen tuông, hÆ¡n nữa không phải trÆ°á»›c kia đã nói rồi sao. Sau nà y khi chúng ta ở cùng nhau, tất cả sẽ do ta là m chủ, nà ng định không giữ lá»i sao?
Phi Yến bặm môi, nói nhá»:
- Thiếu gia, để nô tỳ Ä‘i vá»›i ngÆ°á»i váºy. Thiếu nãi nãi báºn cả ngà y mệt rồi, nên Ä‘i nghỉ sá»›m má»›i được.
Dương Thiên Sở không để ý tới Phi Yến, vẫn nhìn thẳng và o Hạ Phượng Nghi.
Hạ Phượng Nghi nhÆ°á»›ng mắt lên nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, thần tình lãnh đạm, miệng nhÆ° muốn cÆ°á»i:
- Äược, thiếp Ä‘i cùng tÆ°á»›ng công là được rồi.
Khi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhắc đến chÆ¡i hoa thuyá»n, Hạ Phượng Nghi phản ứng là m hắn hết sức thất vá»ng. Hắn biết ‘mình’ trÆ°á»›c đây là má»™t kẻ chẳng ra gì suốt ngà y chỉ biết rượu chè, cá» bạc, giái mú, bởi vì thế đã là m Hạ Phượng Nghi hết sức coi thÆ°á»ng.
Vì thế hắn ná»— lá»±c hết sức mình để thay đổi cách nhìn của nà ng, gần đây quan hệ hai ngÆ°á»i tốt lên rất nhiá»u, hắn vốn tưởng đã nhìn thấy hi vá»ng có thể thay đổi quyết định sẽ chia tay nhau sau má»™t năm của nà ng, vì hắn nháºn ra mình đã yêu nà ng sâu sắc rồi. Thế nhÆ°ng qua phản ứng mạnh mẽ vừa rồi của Hạ Phượng Nghi hắn cảm giác má»i ná»— lá»±c của mình hoà n toà n không có giá trị. Äiá»u đó là m hắn thất vá»ng trà n trá», tổn thÆ°Æ¡ng. Lòng tá»± tôn bị đả kÃch, trong lúc đầu óc không bình tÄ©nh, vuá»™t miệng nói muốn nà ng Ä‘i chÆ¡i hoa thuyá»n cùng, ai ngá» nà ng lại đồng ý.
Äang lúc hắn định lên tiếng giải thÃch mình Ä‘i chÆ¡i hoa thuyá»n thá»±c chất là để phá án, nhÆ°ng nhìn thấy thần tÄ©nh lãnh đạm, nét cÆ°á»i chế nhạo của Hạ Phượng Nghi là m ngạo khà cùng tÃnh Æ°Æ¡ng bÆ°á»›ng của hắn bùng lên. Lão tá» việc quái gì phải giải thÃch chứ, dù sao bất kể mình có là m thế nà o, hết má»™t năm nà ng cÅ©ng bá» Ä‘i, chả nhẽ lão tá» còn phải quỳ xuống xin chút tình yêu của nà ng hay sao? Lão tá» cần nà ng thÆ°Æ¡ng hại hay sao?
Dương Thiên Sở hừ một tiếng:
- Nà ng và Phi Yến thay nam trang, sau đó cùng ta tá»›i hoa thuyá»n tìm các cô nÆ°Æ¡ng chÆ¡i.
|
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
1695, freejack, gaubongsd, hade, khanhduong, khanhkz02, LinhLam, linnhkz02, quachtrinh, tuthan20, tutien2013
|
28-05-2010, 01:14 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
ChÆ°Æ¡ng 57 : Dạo chÆ¡i hoa thuyá»n
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Hạ Phượng Nghi không nói gì, đi thẳng vỠphòng.
Phi Yến bối rối hết nhìn Hạ Phượng Nghi rồi nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. Nà ng cÅ©ng là ngÆ°á»i rất muốn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Hạ Phượng Nghi có thể ở cùng nhau không kém gì chÃnh bản thân DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, vì cả hai Ä‘á»u là những ngÆ°á»i nà ng yêu quý. Phi Yến muốn mở lá»i nói gì đó, nhÆ°ng dù sao nà ng chỉ là má»™t nha hoà n không dám tùy tiện xen việc của chủ nhân, rốt cuá»™c vẫn không nói, lủi thủi theo Hạ Phượng Nghi vá» phòng thay nam trang.
Những đại gia khuê tú thá»i xÆ°a trÆ°á»›c khi xuất giá thì ‘ba bÆ°á»›c không được rá»i khá»i khuê phòng’. Hạ Phượng Nghi dù là cô gái hiểu lá»… nghÄ©a, nhÆ°ng nà ng không để những thứ đó hoà n toà n trói buá»™c nhÆ° Bạch Tố Mai, thế nên từ khi còn ở kinh thà nh, Hạ Phượng Nghi chuẩn bị sẵn mấy bá»™ nam trang. Nà ng và Phi Yến thÆ°á»ng giả nam nhân lén ra ngoà i chÆ¡i. Lần nà y tá»›i Hà ng Châu cÅ©ng mang y phục giả trang theo, đây không còn phải là lần đầu tiên nữa, nên hai nà ng đổi y phục rất nhanh.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa rồi chỉ là thuáºn miệng nói Ä‘i chÆ¡i hoa thuyá»n uống rượu, nhÆ°ng nói đến uống rượu thì con sâu trong bụng lại ngá» nguáºy, lại bị Hạ Phượng Nghi là m Ä‘au lòng. Lúc nà y đúng là hắn muốn uống tháºt say để giải sầu, nhÆ°ng Hạ Phượng Nghi và Phi Yến không giá»i uống rượu, mang theo hai cô gái Ä‘i chÆ¡i hoa thuyá»n không thú vị, nên phải kiếm ngÆ°á»i Ä‘i cùng. ThÃch hợp nhất Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là Lý Nhữ Hà n vừa má»›i quen hôm nay, lại có thể kiếm cá»› thăm dò, nhÆ°ng Lý gia Ä‘ang có tang, khẳng định là không đị được.
NghÄ© đến chuyện hôm nay, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở láºp tức nghÄ© tá»›i má»™t ngÆ°á»i thÃch hợp … VÆ°Æ¡ng Dịch, đúng rồi, gá»i hắn theo. Tiểu bá»™ khoái TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© thì thôi váºy, hắn còn nhá» quá, không thể là m hÆ° trẻ em.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sai bà mụ Ä‘i gá»i VÆ°Æ¡ng Dịch tá»›i. VÆ°Æ¡ng Dịch là kẻ thô hà o, lại cÅ©ng là tên tá»u quá»·, hiện giá» sÆ° gia má»i Ä‘i chÆ¡i hoa thuyá»n, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên gáºt nhÆ° bổ củi, cÆ°á»i tá»›i không khép miệng lại được. Vá»™i và ng chạy vá» phòng thay đồ.
Hạ Phượng Nghi mặc nam trang trông má»›i tháºt là không chê và o đâu được, my mục nhÆ° vẽ, anh khà rạng ngá»i, thiên hạ lại có đức lang quân tuấn tú nhÆ° váºy sao? Phi Yến mặc nam trang vốn đã khiến bá»ngÆ°á»i khác phải ngoái đầu lại nhìn, so vá»›i Hạ Phượng Nghi láºp tức thấy có sá»± thua sút. NhÆ°ng giá» phút nà y Hạ Phượng Nghi cà ng đẹp, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cà ng thấy không thoải mái, còn tâm tình đâu mà thưởng thức.
Chà ng chẳng nhìn nà ng mà nà ng cÅ©ng há» hững. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, VÆ°Æ¡ng Dịch cùng Hạ Phượng Nghi, Phi Yến chia ra ngồi ở hai cá»— kiệu. Äòan ngÆ°á»i Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng lát đá ở Hà ng Châu, hÆ°á»›ng tá»›i Tây Hồ.
Bốn ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i bên Tây hồ, gió đêm nhÆ° tấm lụa má»ng vá»n qua mặt. Hà ng Châu là nÆ¡i tà i tá» giai nhân tụ táºp, không chỉ vì nÆ¡i nà y mỹ lệ, còn vì nÆ¡i nà y có những thanh lâu nổi tiếng nhất toà n quốc.
Mà n đêm sá»›m đã phủ xuống, giá» phút nà y trên Tây Hồ hoa thuyá»n qua lại nhÆ° thoi Ä‘Æ°a, nà o nhiệt phi thÆ°á»ng. Äâu cÅ©ng là tiếng cÆ°á»i nhÆ° réo rắt trong trẻo của những nữ tá» trẻ tuổi, đủ các loại váy áo rá»±c rỡ, Hà ng Châu lúc nà y là đẹp nhất!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tùy tiện tìm má»™t ngÆ°á»i há»i, liá»n biết ‘Ẩn Nguyệt’ chÃnh là thuyá»n hoa lá»›n nhất bên hồ.
Căn cứ chỉ dẫn, bá»n há» tá»›i hoa thuyá»n ‘Ẩn Nguyệt’ Ä‘á»— bên bá», chiếc thuyá»n nà y đúng là khà thế phi phà m, cao ba tầng, trang trà lá»—ng lẫy.
Trên khoang đã có không Ãt nam nam nữ nữ tán tỉnh ve vãn nhau, má»™t lão thái bà ăn mặc nhÆ° yêu tinh già đừng ở trên thuyá»n chà o há»i khách nhân, hẳn là chủ của hoa thuyá»n rồi.
Mụ kia vừa thấy bốn ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i tá»›i, dù sao là kẻ duyệt mặt ngÆ°á»i vô số, nhìn má»™t cái là biết mấy vị nà y không phải hà ng bình thÆ°á»ng, nhất là DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, mặc dù ăn mặc không khác gì mấy ngÆ°á»i kia, nhÆ°ng mụ nhìn má»™t cái là biết ngay đây là chủ nhân.
Mụ tiến lên niá»m nở chà o đón:
- Ui cha, các vị quan nhân, nhìn lạ mắt quá, chắc là lần đầu lên Ẩn Nguyển của lão thân ư?
Nói rồi Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, khăn lụa trên tay khẽ phất lên, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n ngừi thấy má»™t mùi hÆ°á»ng rất Ä‘áºm sá»™c và o mÅ©i.
Tây hồ rất lá»›n. Hà ng Châu cà ng lá»›n hÆ¡n nữa, thá»i đó có hÆ¡n trăm vạn nhân khẩu, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mặc dù có chút danh vá»ng, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ trong nha môn thôi và quanh huyện Nhân hòa thôi. NgÆ°á»i ngoà i rất Ãt ai biết đên, nhất chốn son phấn nà y. Hắn tiếp nháºn Tây Tá» tá»u lâu cÅ©ng chỉ là má»™t tá»u quán không có gì nổi trá»™i, hiện tại khai nghiệp chÆ°a lâu, chỉ có tầng má»™t Ä‘i và o hoạt Ä‘á»™ng. Hắn lại cà ng Ãt khi tá»›i đó, tá»± nhiên là chẳng ai biết hắn.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu, ném má»™t miếng bạc vụn cho mụ chủ:
- Äúng thế, nghe nói hoa thuyá»n ở Tây Hồ rất nổi tiếng, nên tá»›i dạo chÆ¡i cho biết.
Mụ chủ chỉ nháºn bạc không nháºn ngÆ°á»i, mặt liá»n tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa:
- Váºy thì ngà i tìm tá»›i đúng chô rồi. Ở Tây Hồ nà y hoa thuyá»n ‘Ẩn Nguyệt’ của lão thân nếu xÆ°ng là đệ nhị, thì không má»™t thuyá»n nà o dám xÆ°ng đệ nhất nữa. Xin há»i quý tÃnh của mấy vị.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở phất quạt giá»›i thiệu qua há» của má»i ngÆ°á»i. Mụ chủ vá»™i nặn ra khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, Ä‘on đả chà o má»i:
- Thì ra là DÆ°Æ¡ng gia, VÆ°Æ¡ng gia, Hạ gia và Phi… Phi gia.. hả! Phi gia, há» nà y rất Ãt gặp đấy nhé.
Phi Yến trừng mắt nhìn mụ một cái, bực bội hừ một tiếng quay mặt đi.
Mụ chủ mặt dà y nhÆ° bê tông, cà ng cÆ°á»i tÆ°Æ¡i hÆ¡n, dẫn bốn ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lên thuyá»n, đỉnh hoa thuyá»n có chút giống vá»›i má»™t nhà hát, tầng giữa là nÆ¡i ăn uống, tầng thấp nhất là nÆ¡i ngủ.
Mụ chủ cÆ°á»i hÃp mặt dẫn há» tá»›i má»™t gian phòng trang nhã, dâng trà thÆ¡m và điểm tâm lên, Ä‘on đả vá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở:
- Các vị cần gá»i cô nÆ°Æ¡ng dạng gì đây?
Hạ Phượng Nghi ngồi ở bên, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở dù đầy má»™t bụng tức, nhÆ°ng cÅ©ng phải nghÄ© tá»›i cảm thụ của nà ng, để hắn gá»i gái trÆ°á»›c mặt Hạ PhÆ°Æ¡ng Nghi vẫn không tiện, liá»n ho khan má»™t tiếng nhìn VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu.
Vương Dịch hiểu ý, nói:
- Cứ trẻ tuổi tha thướt một chút là được.
- Mang đồ ăn và rượu ngon nhất lên.
Dương Thiên Sở nghĩ một chút, bổ xung:
- Chỉ cần hai cô nương là được rồi, biết hát ca khúc cao nhã một chút, không cần loại động chân động tay.
Mấy lá»i nà y không phải là giả vá», mà là nể mặt Hạ PhÆ°Æ¡ng Nghi. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hắn mặc dù chẳng phải là chÃnh nhân quân tá» gì, nhÆ°ng chÆ¡i gái ngay trÆ°á»›c mặt lão bà hắn không là m được, cho dù nà ng chỉ là giả hiệu.
Mụ chủ hÆ¡i ngạc nhiên, nam nhân chÆ¡i hoa thuyá»n, cầu nữ nhân cà ng lả lÆ¡i cà ng tốt, đâu ra loại chỉ uống rượu nghe hát không Ä‘á»™ng tay chân, len lén nhìn kỹ Hạ Phượng Nghi và Phi Yến. Mụ nhìn ngÆ°á»i vô số, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nhìn cái nháºn ra ngay hai nà ng là nữ giả nam trang, tức thì hiểu ra. Có thể là dẫn tình nhân Ä‘i chÆ¡i, liá»n vâng dạ, không dám há»i nhiá»u lui ra. Không bao lâu sau, dẫn hai cô nÆ°Æ¡ng chừng mÆ°á»i lăm, mÆ°á»i sáu tuổi, tay ôm tỳ bà , xiêm áo diá»…m lệ, trông cÅ©ng rất thanh tú, khác hẳn vá»›i nữ tá» thanh lâu, không có vẻ lăng lÆ¡ thô tục, mà thêm mấy phần Ä‘Æ¡n thuần thiếu nữ.
- Ngà i xem, nô gia dựa yêu cầu của ngà i tìm hai cô nương chỉ bồi rượu không thị tẩm, mặt xinh đẹp, vừa tươi trẻ lại hiểu chuyện, hát cũng rất hay, ngà i có thấy vừa lòng không?
Dương Thiên Sở đi tới bên cạnh mụ chủ, nhìn kỹ hai cô nương mụ mang đến:
- Äược, dù sao cÅ©ng chỉ là tiếp chuyện thôi, ta thấy rất được, để lại Ä‘i.
Mụ chủ tức thì mừng hơn hớn:
- Äại nhân dúng là sảng khoái, váºy thì giữ lại.
Lúc nà y, rượu và thức ăn đưa lên, bà y ra trên bà n, tay nghỠcó vẻ tinh xảo.
Hai cô nÆ°Æ¡ng kia cÅ©ng không dám nói chuyện, má»™t ngồi bên cạnh VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu, cô kia Ä‘ang muốn ngồi cạnh DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vốn muốn nà ng ngồi chá»— khác, vừa liếc mắt thấy Hạ PhÆ°Æ¡ng Nghi Ä‘ang nhếch miệng cÆ°á»i lạnh, má»™t cÆ¡n giân vô hình từ đâu bốc lên, cÆ°á»i ha hả kéo nà ng ngồi xuống bên cạnh.
Cô nương đó dâng rượu cho Dương Thiên Sở. Dương Thiên Sở cũng chẳng buồn nhìn Hạ Phương Nghi, nâng chén lên nói:
- Nà o chúng ta tá»›i hoa thuyá»n là để tìm vui, không cần phải giả vá».
Liá»n ngá»a cổ uống má»™t hÆ¡i cạn sạch.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói trúng tim Ä‘en VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu, y cÅ©ng là m má»™t hÆ¡i cạn sạch. Phi Yến nâng chén len, thấy Hạ Phượng Nghi không nhúc nhich, thấp giá»ng nói …
- Chúng ta cũng uống đi.
Hạ Phượng Nghi mặt lạnh tanh, nâng chén nhấp một ngụm. Phi Yến cũng tâm trạng không tốt, một hơi cạn sạch.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn biểu tình của Hạ Phượng Nghi, cà ng có cảm giác nhÆ° gia chÃch và o tim, hừ lạnh má»™t tiếng, nghiên mặt qua Ä‘Æ°a tay khẽ vuốt má tiểu nữ tá», bỡn cợt:
- Tiểu nÆ°Æ¡ng tá», biết hát không?
Cô bé đó nhiá»u nhất là mÆ°á»i sáu tuổi, bị DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đụng chạm, tức thì mặt á»ng Ä‘á», nghiêm mặt Ä‘i nói nhá»:
- Biết, đại gia muốn nghe bà i gì?
- Ừm, váºy thì hát tháºp bát mô Ä‘i.
Tiểu khúc nà y hắn được nghe nhắc tá»›i khi thá»i trung há»c Ä‘á»c Lá»™c Äỉnh Ký của Kim lão gia, chứ thá»±c sá»± thì vẫn chÆ°a há» nghe qua.
Nà ng kia vừa nghe, nhất thá»i sắc mặt tái nhợt, thân thể run lên, tỳ bà thiếu chút nữa rÆ¡i trên mặt đất. Run rẩy nói:
- Äại gia nếu muốn nghe bà i đó, xin cho thiếp thân Ä‘i nói vá»›i ma ma, thiếp thân không biết hát, Ä‘á»i vị tá»· tá»· khác tá»›i hầu hạ ngà i được không?
- Muốn nà ng hát cơ! Không biết thì ta sẽ dạy.
Mắt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hÃp lại thà nh khe nhá», là m bá»™ hết sức dâm dáºt, mắt không ngừng quét lên xuông thân thể cô gái nhá» nà y.
Tá»›i lúc nà y Hạ Phượng Nghi không nhịn được nữa, đứng dáºy chắp tay nói:
- Phu.. Dương huynh, tiểu đệ trong nhà có việc, cáo từ.
Dứt lá»i là xoay ngÆ°á»i Ä‘i luôn, Phi Yến cÅ©ng vá»™i đứng dáºy nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đầy phức tạp, rồi vá»™i và ng Ä‘uổi theo.
Vương bộ đầu vội nói:
- Sư.. Dương huynh đệ, ta đi đưa hỠvỠnhé.
Dương Thiên Sở xua tay chặn lại:
- Không cần, hiện giá» thái bình thịnh trị, Hà ng Châu nhà nhà không cần đóng cá»a, Ä‘Æ°á»ng thấy đồ rÆ¡i không nhặt, sợ cái gì, cứ để há» tá» vỠđược rồi, chúng ta uống rượu.
Nói đoạn nâng chén uống cạn.
VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu cÅ©ng vá»™i uông cạn má»™t chén, tiểu cô nÆ°Æ¡ng châm rượu cho hai ngÆ°á»i. VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu cÆ°á»i:
- DÆ°Æ¡ng huynh đệ, cô em nà y không biết hát, hay là bảo mụ chủ đổi ngÆ°á»i khác Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở là m Hạ Phượng Nghi tức giáºn bá» Ä‘i, lòng Ä‘au xót lạc lõng, xua tay:
- Ta trêu nà ng ấy thôi.
Quay qua nói với nữ tỠđó:
- Cô ngồi lên ghế đối diện đi, các cô biết đà n gì, hát gì là m một và i khúc nghe xem.
Nữ hà i tá» kia nghe thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không bắt nà ng hát tháºp bát mô nữa, má»›i yên lòng, ôm tay bà , gẩy tinh tinh tang tang, vừa Ä‘Ã n vừa hát, tiếng ca uyển chuyển thánh thót, nhÆ° nhÅ© yến bay vá» rừng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chẳng biết gì vỠẨn Nguyệt, nhÆ°ng nghe bá»n há» Ä‘Ã n ca, cảm thấy toà n thân thông suốt, rất là thÆ° thái. Hát xong má»™t khúc liá»n vá»— tay khen hay, vÆ°Æ¡ng bá»™ đầu luôn chân luôn tay sá» mó tiểu cô nÆ°Æ¡ng kia, đối vá»›i Ä‘Ã n ca nghe không và o tai. NhÆ°ng nghe thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vá»— tay, cÅ©ng vá»— đôm đốp khen hay, nhÆ°ng lại chẳng biết hay ở chố nà o.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nghe tá»›i tâm thần thanh sảng, uống liá»n mấy chén lá»›n, tiếp Ä‘o ná» tá» kia Ä‘Ã n thêm mấy khúc, khi vui khi buồn, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cà ng cao hứng. VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu ngủ gà ngủ gáºt, nữ tá» bên cạnh chỉ ca hát không bán thân, không thể đụng chạm quá đáng, mặt dà i thuá»—n, nếu là ngà y thÆ°á»ng, VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu sá»›m kêu mụ chủ đổi cô nÆ°Æ¡ng khác nghe lá»i hÆ¡n rồi. NhÆ°ng hôm nay DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»i khách, lại là lần đầu bồi tiếp sÆ° gia ra ngoà i chÆ¡i, không tiên đổi cô nÆ°Æ¡ng, Ä‘Ã nh cố gượng tinh thần nghe hát.
Nghe xong mấy khúc nữa, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã uống hÆ¡n chục chén, có chút chếnh choáng rồi, mắt đã lÆ¡ mÆ¡, lúc nà y má»›i phát hiện VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu tiu nghỉu, liá»n nói nhá»:
- VÆ°Æ¡ng huynh, sao váºy, không hà i lòng à ? Váºy đổi cô nÆ°Æ¡ng khác Ä‘i.
VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu đã say ngất ngưởng rồi, nhìn chằm nhằm và o cặp vú cao vút của nữ hà i bên cạnh, nhÆ°ng nhìn được mà không ăn được, nghe DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói câu nà y, đúng là nghe được tiên khúc, không khiêm nhÆ°á»ng nữa:
- Váºy… váºy không hay lắm…
Dương Thiên Sở chỉ nữ hà i bên cạnh:
- Cô trở vá», gá»i ma ma lên đây.
Nà ng kia nhÆ° trút được gánh nặng, đứng lên thi lá»…, ôm tỳ bà rá»i phòng, lát sau, mụ chủ vừa rồi đẩy vá»a và o, chắp tay xin lá»—i há»i:
- Äại gia, ngà i có gì phân phó ạ?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhấp má»™t ngụm rượu, thuáºn miệng há»i:
- Nghe nói công tá» tri phủ Hà ng Châu thÆ°á»ng chÆ¡i hoa thuyá»n phải không?
Mụ chủ trên mặt lá»™ ra má»™t tia nghi hoặc, nhất thá»i không rõ DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i có dụng ý gì, chỉ ấp úng không nói.
Dương Thiên Sở là m bộ không hỠđể ý, nói với Vương Dịch:
- Xem ra chúng ta nhầm rồi, tin nà y chỉ là lá»i đồn thôi. Ta đã nói mà , nhân váºt cỡ công tá» tri phủ đại nhân, sao tá»›i loại hoa thuyá»n nhá» nhoi nà y chÆ¡i chứ, hẳn là có còn thuyá»n ‘Ẩn Nguyệt’ khác, chúng ta nhầm chá»— rồi.
VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu nhất thá»i chuẩn bị không hiểu DÆ°Æ¡ng Thiên Sở có ý gì, chỉ gáºt đầu theo.
Mụ chủ ở bên cạnh miệng giáºt giáºt, nhÆ°ng vẫn không dám nói.
Dương Thiên Sở thở dà i:
- Thôi váºy chúng ta uống chén nà y rồi Ä‘i, tìm ‘Ẩn Nguyệt’ tháºt sá»± váºy… phải chÆ¡i ở chá»— công tá» tri phủ đại nhân đã tá»›i má»›i thú! TÃnh tiá»n Ä‘i.
Mụ chủ vừa nghe thấy cò béo muốn bay, vội nói:
- Hai vị đại gia, cả Tây Hồ nà y chỉ có hoa thuyá»n của nô gia má»›i có tên là ‘Ẩn Nguyệt’, không còn cái khác nữa đâu.
- Không đúng, ta nghe nói mấy ngà y trÆ°á»›c công tá» của tri phủ đại nhân còn tá»›i hoa thuyá»n ‘Ẩn Nguyệt’ chÆ¡i mà ..
- Vâng! Trưa hôm qua Kha công tỠcòn tơi đây uống rượu tới trưa cơ!
- Ha, nghe nói chúng ta muốn Ä‘i, má»›i bịa chuyện lừa ngÆ°á»i à ?
Mụ chủ có chút xấu hổ:
- Nghe nói hôm qua Kha công tỠchết không rõ rà ng, cho nên lão thân mới không dám nói bừa…
|
Äã có 12 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
1695, freejack, gaubongsd, hade, khanhduong, khanhkz02, LinhLam, linnhkz02, quachtrinh, trutien010, tuthan20, tutien2013
|
28-05-2010, 01:14 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
ChÆ°Æ¡ng 58 : Nhị Tuyá»n Ãnh Nguyệt
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Dương Thiên Sở xua tay:
- Sống chết có số, phú quý do trá»i. Số Kha công tỠđã thế thì cÅ©ng Ä‘Ã nh thôi, ta chẳng qua là muốn xác định có phải y đúng là đã tá»›i đây không. Nhiá»u hoa thuyá»n nhÆ° váºy, không biết cái nà o tốt, nghe ngÆ°á»i ta nói công tá» tri phủ đại nhân thÆ°á»ng tá»›i chÆ¡i ‘Ẩn Nguyệt’, uống rượu tầm hoan, nên má»™ danh mà tá»›i. NÆ¡i công tá» tri phủ từng tá»›i chÆ¡i, khẳng định là không tệ. Vá» phần váºn Ä‘en gặp hạn, thì đó là chuyện của y.
Mụ chủ nghe thế thì yên tâm:
- Lão thân cÅ©ng nghÄ© thế, hôm qua Kha công tá» còn tá»›i chá»— lão thân uống rượu vẫn còn mạnh khá»e mà . Sao Ä‘á»™t nhiên lại chết, lão thân sợ liên lụy, cho nên vừa rồi má»›i không nói. Hoa thuyá»n Ẩn Nguyệt mà DÆ°Æ¡ng gia nói kia, chÃnh là cái của chúng tôi rồi, Kha công tá» cứ dăm ba ngà y lại đến môt chuyến, thỉnh thoảng còn ở qua đêm nữa.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tá» ra ná»a tin ná»a ngá»:
- Äúng nhÆ° váºy à ? Váºy bà nói xem y thÆ°á»ng Ä‘i vá»›i ai, nói đúng ta má»›i tin.
- Bằng hữu Kha công tá» dẫn đến chÆ¡i hoa thuyá»n nhiá»u lắm, nhÆ° công tá» Lý Nhữ Hà n của Lý quân chÃnh Lý đại viên ngá»ai, công tá» Trần Khôn của đồng tri Trần đại nhân nha môn Hà ng Châu, công tá» Lãnh Vân Phong của Hà ng Châu thiên há»™, nhiá»u lắm.
Äúng là ngÆ°u tầm ngÆ°u mã tầm mã, ngÆ°á»i thÆ°á»ng Ä‘i cùng Kha Trù toà n là con em quan hoạt hoặc đại há»™. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu:
- Há» thÆ°á»ng dùng đồ ăn gì? Có giống thứ ta Ä‘ang được dùng đây không?
Mụ chủ cÆ°á»i giả lả:
- DÆ°Æ¡ng gia, ngà i còn ngá» lão thân chÆ°a tiếp đãi ngà i nhÆ° thượng khách sao? Không dấu gì DÆ°Æ¡ng gia, tá»›i hoa thuyá»n thì được mấy vị tá»›i để thưởng thức món ăn, còn chẳng phải nhắm và o các cô nÆ°Æ¡ng hay sao. Cho nên ở đây cÅ©ng không có nhiá»u món ăn lắm, chỉ có mấy món ngà i Ä‘ang dùng đây thôi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm nghÄ© nhÆ° váºy hắn không phải do thức ăn ở đây có vấn Ä‘á» gì rồi. Ná»a đùa ná»a tháºt nói:
- Ồ, thế thì chắc Kha công tỠphải mang đồ ăn của mình theo rồi.
- DÆ°Æ¡ng gia ngà i tháºt biết nói đùa, có ai Ä‘i chÆ¡i hòa thuyá»n còn mang đồ ăn theo chứ?
- Bá»n hỠở trên thuyá»n bao lâu?
- Sao DÆ°Æ¡ng gia lại há»i những Ä‘iá»u nà y?
Mụ chủ tựa hồ có chút nghi ngỠrồi.
Vương bộ đầu trừng mắt:
- Há»i ngÆ°Æ¡i thì ngÆ°Æ¡i thà nh tháºt mà trả lá»i.
Mụ chủ giáºt bắn mình, buá»™t miệng:
- Chỉ ở chưa tới một canh giỠthì đi rồi.
- Äó là lúc nà o, y tìm cô nÆ°Æ¡ng nà o?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i tá»›i chá»— mấu chốt, nhìn thẳng và o mắt mụ chủ.
- Buổi trÆ°a sau giỠăn, Kha công tá» và Lý Nhữ Hà n công tỠđến cùng nhau. Äúng rồi, Lý Nhữ Hà n là biểu ca của y. Chá»n cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng là cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang bồi tiếp ngà i đây, không có ai khác, uống rượu xong là đi luôn.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liếc nhìn cô gái nhá» bên canh, thầm nghÄ© tháºt là khéo. Giá» không tiện há»i gì nữa tránh mụ nghi ngá», cÆ°á»i khà khà lại quẳng cho mụ má»™t nén bạc vụn:
- Äược rồi, xem ra bà đúng rất quen biết Kha công tá», không phải là nói dối lừa tiá»n ta. Nếu nhÆ° là chá»— y đã tá»›i, hẳn là không tệ rồi. Vị huynh đệ nà y của ta không hà i lòng vá»›i cô nÆ°Æ¡ng bà đưa tá»›i, muốn đổi ngÆ°á»i, bà dẫn y Ä‘i Ä‘i.
Mụ chủ cầm bạc trong tay là quên hết má»i thứ trên Ä‘á»i, há»›n hở vâng dạ.
VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu vừa nghe lá»i nà y, hà há»ng đứng dáºy tạ Æ¡n DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, sau đó loạng choạng theo mụ chủ ra ngoà i.
Trong phòng chỉ còn lại có DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và tiểu cô nÆ°Æ¡ng kia, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i:
- Cô tên là gì?
- Thiếp thân tên Liên Y.
- Liên Y? Tức là sóng gợn lăn tăn ư? Hay, rất thú vị. Trưa hôm qua cô bồi tiếp Kha công tỠphải không?
Liên Y khẽ gáºt đầu:
- Nghe nói tối qua Kha công tỠchết rồi..
- Äúng váºy, cô có thể Ä‘em chuyện hôm qua kể ra cho ta nghe không?
Liên Y cúi đầu suy nghĩ rất lâu rồi mới nói:
- TrÆ°a ngà y hôm qua, Kha công tá» và Lý công tá» tá»›i chá»— chúng tôi chÆ¡i hoa thuyá»n, há» cÅ©ng thÆ°á»ng tá»›i, nên rất quen vá»›i ma ma, đến thẳng luôn nhã phòng sát vách. Nói chuyện má»™t lúc rồi gá»i rượu thịt lên, chỉ gá»i tiểu nữ Ä‘Ã n hát. Không tá»›i má»™t canh giỠđã Ä‘i rồi.
- Cô có nghe thấy bá»n há» nói gì không?
- Bá»n há» và o phòng nói chuyện, lâu sau má»›i gá»i tiểu nữ và o, không nghe thấy bá»n há» nói gì.
- Lý công tá» nà y chÃnh là biểu ca của Kha công tá» Lý Nhữ Hà n?
Liên Y gáºt đầu.
Tra tá»›i ná»a ngà y, đầu mối lại táºp trung và o Lý Nhữ Hà n, ngà y kia tang lá»… xong, phải bắt đầu Ä‘iá»u tra há» Lý nà y váºy.
Cái nên há»i đã há»i hết rồi, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở uống liá»n mấy chén. NhÆ°ng má»™t mình uống không có mùi vị, há»i Liên Y:
- Cô biết uống rượu không?
Cô bé đó vá»™i lắc đầu, thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thất vá»ng, liá»n khẽ gáºt đầu.
Dương Thiên Sở vui vẻ nói:
- Hay lắm, cô tiếp ta uống mấy chén, vừa rồi hát cũng mệt rồi. Nên nghỉ ngơi một chút.
Cô gái cảm kÃch gáºt đầu, đặt tỳ bà xuống ngồi bên cạnh DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. Tá»± rót cho mình má»™t chén rÆ°Æ¡u, nói nhá»:
- Äại gia, thiếp thân kÃnh ngà i má»™t chén.
- Äược, được!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nâng chén lên, cùng nà ng chạm má»™t cái, ngá»a cổ uống cạn.
Cô gái cÅ©ng cÅ©ng uống cạn chén rượu đó, lại rót đầy rượu cho hai ngÆ°á»i.
Dương Thiên Sở đã lỠđỠsay, nhìn chăm chú và o cô gái nói:
- Ấy, cô ngồi cạnh ta không sợ ta khi nhục sao? Cô là nữ hà i thanh thuần bán nghệ không bà n thân, ngay cả tháºp bát mô còn chẳng biết hát cÆ¡ mà .
Cô gái ngượng ngùng cÆ°á»i:
- Äại gia không phải loại ngÆ°á»i nhÆ° váºy.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở buồn cÆ°á»i, muốn thá» xem nà ng nói tháºt hay chỉ nịnh bợ hắn, cố tình Ä‘Æ°a tay vòng qua eo nhá» của nà ng, kéo tá»±a và o ngÆ°á»i há»i:
- Ồ, sao cô biết? Ở Hà ng Châu ta nổi danh là đại sắc lang đấy.
Cô gái đỠmặt nhưng không hỠphản kháng, lắc đầu khẳng định:
- Tuy thiếp thân ở trên hoa thuyá»n không lâu, nhÆ°ng loại ngÆ°á»i nà o thiếp thân vẫn nhìn ra được. Thiếp thân còn nhìn ra, vừa rồi đại gia muốn thiếp thân hát tháºp bát mô… thá»±c ra là cô ý chá»c tức hai vị cô nÆ°Æ¡ng kia, không phải cố tình muốn nghe…
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chua xót, gượng cÆ°á»i:
- Nói lung tung, ta chá»c bá»n há» là m gì chứ… phải rồi, sao cô biết hai ngÆ°á»i há» là nữ nhân.
Vừa nói ra tá»›i miệng đã nghÄ© ngay được đáp án, Hạ Phượng Nghi và Phi Yến Ä‘á»u là mỹ nữ, nhất là Hạ PhÆ°Æ¡ng Nghi, nguyệt thẹn hoa nhÆ°á»ng, quốc sắc thiên hÆ°Æ¡ng, mỹ diá»…n vô song, dù giả trang thà nh nam nhân cÅ©ng không che được nét đẹp, mụ chủ cÅ©ng nhìn ra được, tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng nhìn ra được.
NghÄ© tá»›i đó lòng lại chua xót, ngay cả má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng má»›i gặp lần đầu cÅ©ng nhìn ra tâm sá»± của hắn, váºy mà cô gái hắn yêu thÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i hắn cho rằng hiểu mình nhất lại không nhìn ra Ä‘iá»u đó.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bất giá» buồn bã Ä‘Æ°a tay mÆ¡n trá»›n gò má của tiểu cô nÆ°Æ¡ng. Liên Y thấy thần tình lạc mịch của hắn, cảm thấy thÆ°Æ¡ng xót nên không tránh Ä‘i. Là nhà há»i:
- Äại gia và hai cô nÆ°Æ¡ng kia giáºn nhau à ?
Dương Thiên Sở thở dà i:
- Thôi, không nói tá»›i há» nữa, cô gẩy tá»· bà tháºt không tệ.
- Váºy Liên Y lại Ä‘Ã n má»™t khúc nữa cho đại gia nghe được không?
- Äược!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mắt mông lung nhìn ngoà i cá»a sồ, chỉ thấy vầng trăng chiếu sáng chân trá»i, ánh trăng rÆ°á»›i ánh bạc lên mặt hồ, lòng bá»—ng sinh ra cảm giác thê lÆ°Æ¡ng, thuáºn miệng há»i:
- Cô biết kéo đà n nhị không?
- Äà n nhị?
- ChÃnh là Hồ cầm ấy.
- Ồ, thiếp thân biết.
- Hay lắm, ta dạy cô một bà i, cô kéo cho ta nghe nhé.
Liên à sung sướng nói:
- Hay quá, để thiếp thân đi lấy giấy bút.
Văn nhân mặc khách thÆ°á»ng xuyên tá»›i chÆ¡i hoa thuyá»n. Rất nhiá»u ngÆ°á»i thÃch dạy cho những ca kỹ nà y Ä‘Ã n hát, cho nên Liên Y cÅ©ng không lấy là m lạ, rất nhanh mang giấy bút tá»›i, còn cầm theo má»™t cây hồ cầm.
[ Nhị Tuyá»n Ãnh Nguyệt] là khúc từ Ä‘Ã n nhị Hồ mà DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thÃch nghe nhất thá»i đại há»c, có Ä‘iá»u khúc từ nà y quá dà i, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mượn tá»u hứng chỉ ngâm ra má»™t phần hợp vá»›i tâm tình của hắn bây giá».
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bị tâm tình cảm nhiá»…m mà ngâm ra khúc từ bi thÆ°Æ¡ng nà y, nhÆ°ng rồi lại bị chÃnh giai Ä‘iệu Æ°u thÆ°Æ¡ng của nó nghÄ© tá»›i bản thân. MÆ°á»i mấy năm trá»i vất vả khổ công há»c táºp, tá»›i gần ngà y thà nh công, nghÄ© rằng có thể báo đáp công lao dưỡng dục của cha mẹ, thì thình lình má»™t cái hắn quẳng tá»›i thá»i đại xa lạ nà y, má»i Æ°á»›c mÆ¡, má»i hoà i bão, má»i cố gắng trÆ°á»›c đó trở vá» con số không. Ná»—i thống khổ trong đó ngÆ°á»i thÆ°á»ng liệu có thể lý giải được?
Tá»›i thá»i đại nà y, hắn thế nà o cÅ©ng không cảm thấy hòa nháºp và o được, sống Ä‘Æ¡n giản chỉ là để tồn tại má»™t cách vô hồn. NhÆ°ng cuối cùng hắn nháºn ra có ngÆ°á»i còn gái có thể xua tan Ä‘i ai oán, Ä‘au thÆ°Æ¡ng, là m hắn lần nữa phấn chấn quyết tâm là m lại từ đầu. NhÆ°ng tất cả má»™t lần nữa lại trở nên vô nghÄ©a…
Vì trên hoa thuyá»n khách nhân phần lá»›n là loại ná»a vá»i, ca từ thi văn gì đó Ä‘á»u là thứ bình thÆ°á»ng. Dù Liên Y rất có hảo cảm vá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, nhÆ°ng cÅ©ng không nghÄ© hắn có thể ngâm ra khúc hát gì hay, cho nên lúc đầu khi Liên Y viết cÅ©ng chỉ là lá»… mạo khách sáo, không để ý. NhÆ°ng nghe được má»™t lúc, vẻ há»i hợt dần dần biến mất, thay và o đó là kinh ngạc tháºm chà là sùng bái cùng vá»›i cả thÆ°Æ¡ng xót, không ngá» thanh niên có bá» ngoà i tuấn lãng, tá»±a nhÆ° công tá» phong lÆ°u, chÆ°a trải mấy chuyện Ä‘á»i nà y lại có nhiá»u cảm xúc tang thÆ°Æ¡ng nhÆ° thế…
Liên Y Ä‘em ca khúc DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngâm ra ghi lại xong thì nÆ°á»›c mắt đã rÆ°á»›i đáy trang giấy. Nà ng lặng lẽ tá»± mình khẽ ngáºp má»™t lượt, sau đó nâng nhị hồ lên má»™t bên nhìn bản nhạc, má»™t bên cháºm rãi kéo Ä‘Ã n. Bắt đầu, tiếng Ä‘Ã n còn có chút gượng gạo, sau nà y dần dần thà nh thục, gần nhÆ° thể hiện hết được u oán, Ä‘au Ä‘á»›n của [Nhị Tuyá»n Ãnh Nguyệt]
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhắm mắt thưởng thức ca khúc khiến ngÆ°á»i ta Æ°u thÆ°Æ¡ng nà y, nâng chén uống rượu, Ä‘á»™t nhiên bên ngoà i cá»a thoáng nhÆ° có tiếng khóc truyá»n đến.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở giáºt mình, quát há»i:
- Là ai ở ngoà i đó?
(chimcanhcut:hihi đoán xem là ai?)
Chú thÃch:
Nhị tuyá»n Ãnh Nguyệt là tác phẩm của nhạc sÄ© mù dân gian nổi tiếng A Bình (tên tháºt là Hoa Ngạn Quân, 1893 - 1950), sáng tác và o khoảng tháºp niên 40 của thế ká»· 20. A Bình là ngÆ°á»i thà nh phố Vô TÃch tỉnh Giang Tô. Bố ông là đạo sÄ© của Ä‘iện Lôi Tôn thuá»™c Vô TÃch, lên 4 tuổi A Bình mồ côi mẹ, được gá»i đến má»™t gia đình ngÆ°á»i thân, từ nhỠđã gặp sá»± ghẻ lạnh và kỳ thị của ngÆ°á»i Ä‘á»i, tạo nên tÃnh cách quáºt cÆ°á»ng của ông. Do hồi nhỠđược há»c táºp kỹ năng âm nhạc vá»›i ngÆ°á»i bố, lên 13 tuổi, ông biết sá» dụng nhiá»u loại nhạc cụ nhÆ° Ä‘Ã n tỳ bà , nhị, sáo... Sau khi ngÆ°á»i bố qua Ä‘á»i, A Bình bị mù, phải sống lang thang trên Ä‘Æ°á»ng phố, trở thà nh nghệ sÄ© dân gian, phải kiếm sống bằng nghá» Ä‘Ã n ca, má»i ngÆ°á»i thÆ°á»ng gá»i ông là Bình mù.
"Nhị tuyá»n ánh nguyệt" là tác phẩm tiêu biểu của A Bình, gồm 6 Ä‘oạn, cá»™ng thêm lá»i dẫn và câu kết. Lá»i dẫn ngắn gá»n tá»±a nhÆ° tiếng thở than trÆ°á»›c ná»—i Ä‘au khổ não ná». Chủ đỠâm nhạc do hai câu nhạc ở Ä‘oạn trên và đoạn dÆ°á»›i tạo thà nh. Äoạn đầu, thiên vá» sá»± tố cáo, khiến thÃnh giả phải suy ngẫm; Ä‘oạn sau già u khả năng biến đổi bất ngá», Ä‘em lại cho ngÆ°á»i nghe cảm giác Ä‘au khổ trong im lặng, má»™t lúc sau má»›i phừng phừng nổi giáºn. Tiếp đến là mấy lần đảo phách của chủ đỠâm nhạc, qua đó thể hiện má»™t cách hết sức lâm ly má»i tình cảm phức tạp của A Bình: trầm tÆ° dẫn đến Ä‘au buồn, Ä‘au buồn chuyển sang bi phẫn, bi phẫn hoá ra giáºn dữ, giáºn dữ biến thà nh tưởng nhá»›, bá»™c lá»™ lòng dÅ©ng cảm của A Bình trÆ°á»›c thế lá»±c Ä‘en tối, gây niá»m xúc Ä‘á»™ng sâu sắc nÆ¡i thÃnh giả. – Nguồn trÃch dẫn từ internet.
|
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
1695, freejack, gaubongsd, hade, khanhduong, khanhkz02, linnhkz02, quachtrinh, trutien010, tuthan20, tutien2013
|
28-05-2010, 01:15 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
ChÆ°Æ¡ng 59 : Tâm sá»± của hai ngÆ°á»i
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
- Là … là bá»n thiếp!
Cá»a bị đẩy ra, Hạ Phượng Nghi bÆ°á»›c và o, theo sau là Phi Yến, khuôn mặt hai nà ng đã Æ°á»›t đẫm lệ hoa.
Dương Thiên Sở nhìn hai nà ng vừa ngạc nhiên vừa chua xót:
- Các nà ng… các nà ng còn chưa vỠsao?
Phi Yến nói trong nước mắt:
- Nô tỳ và thiếu nãi nãi căn bản không há» Ä‘i, thiếu nãi nãi lo thiếu gia uống say không có ai chiếu cố. Nên ở ngoà i đợi thiếu gia… vừa rồi thiếu gia nói gì, thiếu nãi nãi Ä‘á»u nghe hết rồi. Thiếu gia, sao lại cố ý chá»c giáºn thiếu nãi nãi chứ?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nghe thấy Phi Yến nói Hạ Phượng Nghi còn lo cho mình nhÆ° thế, lòng hÆ¡i ấm lên, lại hÆ¡i áy náy. CÆ°á»i gượng:
- Nà ng nói gì ta không hiểu? Ta chá»c giáºn thiếu nãi nãi của nà ng hồi nà o?
Hạ Phượng Nghi Ä‘i tá»›i ngÆ°á»›c đôi mắt đẫm lệ nhỉn hắn, nói nhá»:
- Thiếp xin lỗi, là … là thiếp hiểu lầm chà ng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn nà ng, từng hà ng lệ châu lóng lánh lăn dà i trên khuôn mặt trái xoan xinh đẹp. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại má»™t lần nữa không ngăn nổi thÆ°Æ¡ng cảm, Ä‘Æ°a tay áo nhẹ nhà ng lau Ä‘i những dấu lệ trên khuôn mặt mỹ miá»u.
CỠđộng dịu dà ng của Dương Thiên Sở cà ng là m nà ng cảm thấy day dứt:
- Xin lá»—i, là thiếp sai, chà ng thá»±c sá»± là má»™t chÃnh nhân quân tá»â€¦
- Nà ng cũng không sai đâu. Ta gặp mấy cô bé xinh đẹp là hay động lòng như thế đấy.
Phi Yến há»n:
- Còn vỠvịt gì nữa! Vừa rồi nô tỳ và thiếu nãi nãi không có mặt, Vương b.. Vương đại ca không có mặt, nếu muốn thiếu gia đã sớm động chân động tay rồi.
Dương Thiên Sở thấy các nà ng quay lại, lòng cũng vui lên, không muốn tiếp tục gây chuyện nữa. Nắm tay Hạ Phượng Nghi dắt nà ng tới ngồi xuống chiếc ghế bên mình.
Hạ Phượng Nghi tự mình rót một chén rượu, bưng lên nói:
- Phu quân… thiếp kÃnh chà ng má»™t chén…
Hai nà ng vừa rồi ở bên ngoà i nghe trá»™m, biết Liên Y nháºn ra hai nà ng là nữ. Liá»n không che dấu thân pháºn nữa.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nâng chén uống cạn, Hạ Phượng Nghi và Phi Yến cÅ©ng uống má»™t chén. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy khóe mắt Hạ Phượng Nghi vẫn còn và i giá»t lệ chảy ra, lại Ä‘Æ°a tay áo lau Ä‘i cho nà ng, nói:
- Cô nương ngốc của ta ơi, còn khóc gì nữa chứ?
- Äó là vì vừa rồi thiếp nghe được chà ng dạy cô nÆ°Æ¡ng nà y kéo Ä‘Ã n, khúc từ đó hết sức thÆ°Æ¡ng cảm, nên má»›i…
Phi Yến hồi phục rất nhanh, cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nói:
- Thiếu gia, không ngá» ngÆ°á»i thuáºn miệng lại ngâm ra được khúc từ thê mỹ nhÆ° váºy. Nô tỳ còn tưởng rằng thiếu gia chỉ biết phá… hi hi..
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không muốn cÆ°á»›p công của ngÆ°á»i, lắc đầu nói:
- Khúc từ nà y không phải ta là m, năm xưa ta nghe thấy một vị cầm sư mù đà n, nên ghi nhớ lại thôi.
Liên Y từ nà y giá» chỉ dám im lặng ngồi nghe, giá» thấy nhắc tá»›i vị cầm sÆ° có thể sáng tác khúc từ tuyệt thế nhÆ° váºy, không kìm được há»i:
- Äại gia, váºy vì cầm sÆ° mù ấy đâu?
Dương Thiên Sở thầm nghĩ, nếu cô sống thêm được mấy trăm năm nữa thì sẽ gặp ông ta kéo đà n bên Tây Hồ. Chỉ thỠdà i, lắc đầu không nói.
Äá»™t nhiên, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngểnh mÅ©i lên hÃt hÃt. Hắn ngá»i thấy má»™t mùi thÆ¡m quen quen, liá»n đứng dáºy ngó nghiêng.
Hạ Phượng Nghi lại tưởng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘ang tìm cái gì, cÅ©ng đứng lên nhìn quanh. Nhìn qua cá»a sổ, chợt thấy má»™t thanh niên nam tá» cá»±c kỳ tuấn tú Ä‘ang dứng ở dÆ°á»›i thuyá»n nhìn vá» phÃa bên mình, tÆ°á»›ng mạo nhÆ° gặp qua rồi. NhÆ°ng lại không nhá»› ra là đã gặp ở đâu.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại không phát hiện ra, há»i:
- NÆ°Æ¡ng tá», nà ng có ngá»i thấy mùi gì không?
Hạ Phượng Nghi thần tình hoang mang:
- Không… không ngá»i thấy, mùi gì chứ?
- Mùi rất thÆ¡m, nà ng tháºt sá»± không ngá»i thấy Æ°?
Gió nhẹ thoảng qua, mùi hương kia theo gió mà tới, một loại mùi hương rất đặc biệt.
Äang lúc nói chuyện thì nam tá» tuấn tú kia đã lên thuyá»n, Ä‘i qua chá»— nhóm ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, nhìn Hạ Phượng Nghi má»™t cái, mỉm cÆ°á»i. Phất quạt che khuôn mặt mình Ä‘i, lại nhìn sâu và o DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, rồi má»›i Ä‘i lên trên.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng phát hiện ra, hắn nghi hoặc nhì Hạ Phượng Nghi, Ä‘á»™t nhiên báºt cÆ°á»i. Hạ Phượng Nghi chẳng hiểu gì cả, nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở:
- Chà ng cÆ°á»i gì đó?
- Không có gì, không có gì.
Dương Thiên Sở dõi theo bóng lưng nam tỠkia, thấy hắn đi lên lầu hai.
Lầu hai là nơi diễn ca kịch, lúc nà y đã nghe thấy có tiếng nhạc khà réo rắt. Dương Thiên Sở nói:
- Äi nà o, chúng ta lên trên xem sao.
Nói rồi thưởng cho tiểu cô nÆ°Æ¡ng kia Ãt bạc vụn sau đó cất bÆ°á»›c ra khá»i nhã phòng, Ä‘i lên tầng thượng.
Bên trên đã đầy du khách túm năm tụm ba chuyện trò huyên náo, phần lớn là những thư sinh phe phẩy quạt.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liếc mắt nhìn thấy nam tá» kia ngồi ở dãy bà n hà ng đầu, trÆ°á»›c Ä‘Ã i sân khấu cao chừng thắt lÆ°ng ngÆ°á»i lá»›n, đằng sau là hai đại hán cao to vạm vỡ.
Du khách đã tá»›i đủ số, ‘Ẩn Nguyệt’ cuối cùng cÅ©ng rá»i bá». Äoà n hát cÅ©ng lục tục xắp xếp nhạc khà lên sân khấu, xem ra sắp bắt đầu rồi. Quy công chà o má»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngồi và o má»™t chá»— cách vị phiên phiên công tá» kia không xa.
Qua một lúc, đoà n hát bắt đầu biểu diễn.
Dáºp dá»nh trên Tây Hồ, gió Ä‘em hiu hiu thổi tá»›i, cái oi nồng của mùa hè nhÆ° tan biến. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy tâm thần sảng khoái, gáºp quạt chỉ Ä‘oà n ca vÅ© Ä‘ang ngâm nga trên sân khấu, cÆ°á»i nói:
- Äúng là ‘độc tiếu huân phong canh Ä‘a sá»±, cÆ°á»ng khiếu tây tá» vÅ© nghê thÆ°á»ng.
(Già gặp gió nam cà ng Æ°u muá»™n, trẻ bảo gió tây là nghê thÆ°á»ng- NgÆ°á»i già dù có thấy gió nam ấp áp cÅ©ng không vui, ngÆ°á»i trẻ tuổi gặp gió tây khắc Ä‘á»™c cÅ©ng bảo tiên khúc –chimcanhcut liá»u mạng giải nghÄ©a)
Vị phiên phiên công tá» kia dÆ°á»ng nhÆ° nghe rất hứng thú, thỉnh thoảng lại gõ nhịp khen hay.
Bấy giá» VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu đã ‘hà nh sự’ xong trá» lại, tìm được DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n cùng ngồi nghe hát. Món xÆ°á»›ng ca nà y cà ng không hợp khẩu vị của y, VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu liên tục má»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở uống rượu.
Buá»—i diá»…n đó kéo dà i tá»›i táºn canh ba. Vị công tá» kia đứng dáºy, thong thả Ä‘i qua bên ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, liếc hắn má»™t cái, cÆ°á»i khinh khÃch, cùi đầu Ä‘i xuống thang.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không còn nghi ngá» gì nữa, đứng dáºy gá»i:
- Tả … tả công tá», xin dừng bÆ°á»›c.
Äuổi tá»›i đầu cầu thang, thấy vị công tá» kia đứng ở dÆ°á»›i, thu ba lÆ°u chuyển, tá»±a cÆ°á»i tá»± không nhìn mình, chÃnh là nữ chủ nhân của Tri Vị quan Tả Giai Âm.
Dương Thiên Sở đi xuống lầu, nhìn trái phái không có ai, chắp tay nói:
- Tả chưởng quầy, sao cô cũng tới đây?
Tả Giải Âm liếc ra sau lÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, cÆ°á»i hi hì:
- Sao nà o? Nương tỠcủa ngà i có thể giả nam trang tới đây, còn tiểu nữ thì không được ư?
Hạ Phượng Nghi cùng Phi Yến và VÆ°Æ¡ng Dịch cÅ©ng đã theo tá»›i, nghe há» nói chuyện nhÆ° váºy má»›i chú ý nhìn, thì ra là Tả chưởng quầy.
Tả Giai Âm nói khẽ với Dương Thiên Sở:
- Thiếp thân phải vá» rồi, còn má»i ngÆ°á»i thì sao?
Dương Thiên Sở quay lại bảo Hạ Phượng Nghi:
- Trá»i cÅ©ng đã khuya, chúng ta cÅ©ng vá» nhé?
Hạ Phượng Nghi gáºt đầu, nà ng vốn chẳng muốn tá»›i mấy chá»— thế nà y.
Tả Giai Âm mỉm cÆ°á»i:
- Hay lắm, cùng đi nà o.
Gá»i mụ chủ tá»›i tÃnh tiá»n xong xuôi, mụ liá»n bảo thuyá»n phủ dùng thuyá»n nhá» Ä‘Æ°a bá»n há» lên bá».
Tả Giai Âm thấy nhóm DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không có xe ngá»±a, liá»n má»i bá»n há» cùng ngồi xe ngá»±a của nà ng trở vá». DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy xe ngá»±a của Tả Giai Âm hoa lệ rá»™ng rãi, thầm nghÄ©, cô nà ng Tả Giai Âm nà y nhất định không phải là nhân váºt bình thÆ°á»ng.
DÆ°á»›i bóng đêm, Tây Hồ vẫn vô cùng náo nhiệt, hoa thuyá»n qua lại nhÆ° thoi Ä‘Æ°a. ÄÆ°a mắt nhìn bóng đêm mê hồn ở đằng xa, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hôm nay uống khá nhiá»u rồi, hÆ¡i rượu bốc lên, cảm thán:
- Tô Äê tháºt không thẹn là đứng đầu Tây Hồ tháºp cảnh! Äáng tiếc là trÆ°á»›c giá» quá báºn bịu, không có thá»i gian tá»›i du ngoạn.
Tả Giai Âm đột nhiên đỠnghị:
- Cà ng báºn rá»™n mà tranh thủ được lúc thÆ° nhà n thì khi vui chÆ¡i má»›i ý nghÄ©a. Hay là sáng mai chúng ta cùng lên Tô Äê du ngoạn được không?
Hạ Phượng Nghi vỗ tay hưởng ứng đầu tiên:
- Hay quá!
Nà ng là cô gái năng Ä‘á»™ng, rất muốn Ä‘i đây đó. NhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quá báºn rá»™n không có thá»i gian Ä‘Æ°a nà ng Ä‘i được, trên danh nghÄ©a nà ng là nữ nhân có chồng không thể tùy tiện cùng Phi Yến trốn ra ngoà i nhÆ° trÆ°á»›c. Nên nói xong thì quay sang nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đầy trông đợi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nghÄ©, dù sao hiện giá» phải đợi cho Kha Trù hạ táng xong má»›i có thể Ä‘iá»u tra tiếp, công việc ở nha môn Nhân Hòa cÅ©ng không có sá»± vụ gì quá quan trá»ng. HÆ¡n nữa không muốn là m Hạ Phượng Nghi thất vá»ng, liá»n gáºt đầu:
- Chá»n ngà y không bằng gặp ngà y, được, ngà y mai chúng ta phải chÆ¡i cho tháºt vui.
- Váºy quyết định nhÆ° thế. Ngà y mai thiếp thân sẽ Ä‘Æ°a xe ngá»±a tá»›i đón các vị.
Xe ngá»±a lá»c cá»c Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng trong trá»i đêm tÄ©nh lặng, khi cách nha phủ huyện Nhân Hòa không xa, Ä‘oan ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n xuống xe. Bảo Tả Giai Âm ngà y mai tá»›i đây đón há» là được rồi. Tạm thá»i hắn không muốn Tả Giai Âm biết mình là ngÆ°á»i của nha môn.
Tả Giai Âm cÅ©ng không há»i nhiá»u, mỉm cÆ°á»i vẫy tay tạm biệt, ngồi xe rá»i Ä‘i.
Vương Dịch cũng từ biệt Dương Thiên Sở trở vỠnhà .
Hôm nay hoạt Ä‘á»™ng cÅ©ng khá nhiá»u, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy buồn ngủ rồi. Và o tá»›i phòng trong Ä‘á»™t nhiên có ngÆ°á»i khẽ giáºt tay áo của hắn, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn lại hóa ra là Hạ Phượng Nghi. Còn chÆ°a kịp há»i thì Hạ Phượng Nghi đã nói:
- Còn giáºn Æ°?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở giáºt mình, cÆ°á»i gượng gạo:
- Nà ng nói gì váºy chứ?
Hạ Phượng Nghi cúi đầu, giá»ng buồn buồn:
- Chà ng dù giấu được tất cả má»i ngÆ°á»i nhÆ°ng không thể giấu được thiếp.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i khổ, có má»™t cô gái hiểu mình đến thế tháºt cÅ©ng tháºt phiá»n toái, mình suy nghÄ© gì cÅ©ng không qua được đối phÆ°Æ¡ng. Nếu nà ng đã nháºn ra, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng không giấu nữa, thở dà i má»™t tiếng:
- Không phải là ta giáºn nà ng, ta chỉ thất vá»ng mà thôi.
Hạ Phượng Nghi Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu hắn thất vá»ng Ä‘iá»u gi, nhÆ°ng không biết phải khuyên giải hắn ra sao chỉ cúi đầu im lặng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quay lại, dÆ°á»›i ánh nến Ä‘á» khuôn mặt xinh đẹp của Hạ PhÆ°á»ng nghi cà ng thêm muôn phần quyá»n rÅ©, là m hắn nhìn tá»›i ngÆ¡ ngẩn, há»i nà ng giá»ng có chút mất mát:
- NÆ°Æ¡ng tá», hết má»™t năm nà ng vẫn muốn bá» ta Ä‘i sao?
Hạ Phượng Nghi miá»…n cưỡng cÆ°á»i:
- Sao đột nhiên lại nghĩ tới việc nà y?
- Bởi vì chúng ta thà nh thân đã hÆ¡n nữa năm rồi, vấn Ä‘á» nà y ngà y cà ng gần, ta cà ng nghÄ© tá»›i việc nà y nhiá»u hÆ¡n. Hết má»™t năm ta viết giấy bá» nà ng, nà ng mang tiếng không thể sinh con, sau nà y còn gả cho ai được nữa?
Hạ PhÆ°Æ¡ng Nghi khẽ gạt lá»n tóc phủ trÆ°á»›c trán, cÆ°á»i nhẹ:
- Không ai lấy, thiếp ở cùng cha mẹ cả Ä‘á»i cÅ©ng được.
- Cha mẹ nà ng liệu có vui được không? Nếu há» gả nà ng cho má»™t ngÆ°á»i khác, mà ngÆ°á»i đó còn tệ hÆ¡n cả ta thì sao?
Hạ Phượng Nghi thở dà i:
- Nếu váºy đó cÅ©ng là váºn mệnh!
Dương Thiên Sở nhìn thẳng và o mắt Hạ Phượng Nghi nói, nắm tay nà ng nói:
- Ta không vòng vo nữa. Phượng Nghi nà ng biết ta yêu nà ng, nà ng không chỉ tú lệ tuyệt luân, ghét ác nhÆ° cừu, dám yêu dám háºn, vừa hiếu thuáºn vừa tá»± tôn. Ta rất mong có thể là m phu thê thá»±c sá»± vá»›i nà ng. Tại sao nà ng có thể chấp nháºn má»™t váºn mệnh khác tồi tệ hÆ¡n lại không thể chấp nháºn ta chứ?
Hạ Phượng Nghi cháºm rãi rụt tay lại:
- Cách nhìn của thiếp vá»›i chà ng đã thay đổi rất lá»›n, nhÆ°ng thay đổi nà y chÆ°a đủ để thiếp chÃnh thức gả cho chà ng.
- Vì sao?
- Rất đơn giản, những việc chà ng là m hiện giỠvẫn chưa đủ xóa đi ấn tượng trước kia ăn sâu và o lòng thiếp…
Hạ PhÆ°Æ¡ng Nghi cẩn tháºn chá»n từ nghÄ© diá»…n đạt, nà ng sợ là m tổn thưởng đến DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
- Phi Yến cũng đã thay đổi ấn tượng rồi, sao nà ng không thể?
- Phi Yến là Phi Yến, thiếp là thiếp, Phi Yến năm mÆ°á»i ba tuổi má»›i là m nô tỳ cho thiếp, thá»i gian tiếp xúc vá»›i chà ng chÆ°a nhiá»u. NhÆ°ng thiếp cùng chà ng từ nhá» lá»›n lên cùng nhau…
Dương Thiên Sở thần tình ảm đạm, nói:
- Váºy là nà ng vẫn còn ghét ta tÆ°?
- Không, Thiên Sở, chà ng rất tốt. Thiếp thực sự không ghét chà ng chút nà o, nhưng ấn tượng kia khắc quá sâu rồi…
- Váºy ta phải là m sao má»›i có thể thay đổi ấn tượng của nà ng đây.
- Thiếp cÅ©ng không biết, có lẽ ấn tượng nà y cả Ä‘á»i không phai nhạt được… có lẽ đó là số mệnh của chúng ta.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không tin và o số mệnh, mà xét đến cùng những việc trÆ°á»›c kia đâu phải do hắn gây ra, ông trá»i dá»±a và o cái gì bắt hắn phải xách tán cùng ngÆ°á»i hắn yêu thÆ°Æ¡ng cÆ¡ chứ? Số mệnh gì chứ? Hắn không cam tâm, hắn muốn chứng minh nhân định thắng thiên, hắn muốn ở bên nà ng cả Ä‘á»i nà y…
- Nếu không thể là m phu thê chân chÃnh, nà ng cÅ©ng không thể ở bên ta nhÆ° hiện tại được sao, Phượng Nghi, ta yêu nà ng, không có nà ng bên cạnh ta biết phải là m sao, chỉ nghÄ© tá»›i ngà y đó bất kỳ thứ gì cÅ©ng không là m ta vui nổi nữa rồi…. hoặc cho ta thêm thá»i gian..
Hạ Phượng Nghi đã không nói tháºt lòng mình, bởi vì gÆ°Æ¡ng mặt đã từng khiến nà ng căm ghét, khinh bỉ bao nhiêu năm Ä‘á»™t nhiên trở thà nh hấp dẫn, đáng yêu. Sá»± thay đổi bất ngỠđó khiến nà ng là m khó thÃch ứng, thá»i gian trôi Ä‘i nà ng không nháºn ra mình có tình cảm vá»›i hắn, quan tâm má»—i khi hắn rá»i nhà , lo lắng má»—i khi hắn vá» muá»™n, tình cảm đó đến quá Ä‘á»™t ngá»™t, cÅ©ng quá tá»± nhiên là m nà ng không thể nháºn ra. Rồi đến hôm ở trên tá»u lâu, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vì nà ng vứt bá» sÄ© diện của nam nhân, nà ng má»›i biết mình đã thầm chấp nháºn nam tá» nà y từ bao giá», nhÆ°ng ấn tượng suốt gần hai mÆ°Æ¡i năm không vì thế mà má» Ä‘i, trái lại nó cà ng vững chắc hÆ¡n tạo thà nh hà ng rà o chắn, khiến nà ng sợ hãi tiếp cáºn hắn, sợ tất cả rồi sẽ tan biến, sợ đó chỉ là giấc mÆ¡, nhÆ° ngÆ°á»i tù bị giam cầm bao nhiêu năm sợ hãi khi đứng trÆ°á»›c cánh cá»a tá»± do.
Hạ PhÆ°Æ¡ng Nghi không Ä‘Ã nh lòng nhìn thấy bá»™ dạng lạc phách và đau xót của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, không để DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói hết đã khẽ nghiêng ngÆ°á»i tá»±a và o lòng hắn. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không hiểu suy nghÄ© của nà ng, nhÆ°ng qua hà nh Ä‘á»™ng bất ngá» của nà ng, qua bá» vai nhá» Ä‘ang hÆ¡i run lên trong lòng hắn, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở phần nà o cảm nháºn được tâm tình của nà ng lúc nà y, chỉ yêu thÆ°á»ng vòng tay qua ôm nà ng và o lòng không bức bách nà ng trả lá»i.
Má»™t hồi lâu Hạ Phượng Nghi má»›i thủ thỉ há»i:
- Thiên Sở, đối vá»›i chà ng, thiếp quan trá»ng váºy sao?
Dương Thiên Sở nắm lấy bỠvai thơm của Hạ Phượng Nghi, hơi đẩy nà ng ra, nhìn thẳng khuôn mặt diễm tuyệt thiện hạ ấy nói:
- Còn nhớ từ khúc lúc nãy không? Mất nà ng lòng ta chỉ còn có thế.
Nhớ tới khúc từ nât lòng, ánh mắt Hạ Phượng Nghi đã long lanh ngấn lệ, thỠthẻ:
- Váºy chà ng cÅ©ng cho thiếp thêm má»™t thá»i gian nữa được không?
|
Äã có 13 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
1695, freejack, gaubongsd, Goldenrain, hade, hieproto, khanhduong, khanhkz02, LinhLam, linnhkz02, trutien010, tuthan20, tutien2013
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
baach dieu trieu phung, bach dieu chau phung, bach dieu chieu phung, bach dieu chieu phuong, bach dieu trieu phung, chimcanhcut nap thiep ky, êàäåòñòâî, hình danh sÆ° gia, ìàðãàðèòà, nap thiep, nap thiep ký pdf, nap thiep ki, nap thiep ki iii, nap thiep ki pdf, nap thiep ky, nap thiep ky 3, nap thiep ky 3 prc, nap thiep ky bach dieu, nap thiep ky bach dtp, nap thiep ky bach phung, nap thiep ky chi bach, nap thiep ky lll, nap thiep ky phung, nap thiep ky tac bach, nạp thiếp ký, nạp thiếp ký 1, sac hiep nap thiep, se dung gia phap, tac bach phung dieu, www.nap thiep ky |
| |