27-05-2010, 01:47 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
ChÆ°Æ¡ng 15: Lại tá»›i hiện trÆ°á»ng
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
- DÆ°Æ¡ng huynh đệ, án nà y quan trá»ng nên ta phải há»i cho kỹ. Tại sao ngÆ°Æ¡i lại biết Tạ quả phụ khi bị bắt là vừa má»›i vá» nhà .
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘em vụ án Bạch tá»· muá»™i kể sÆ¡ qua má»™t lượt, cá»™ng vá»›i lá»i khai của Hồ Tam trong nhà lao. Mã Äá»™ gáºt gù, nhÆ°ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, vẫn không hiểu rõ cho dù là Tạ quả phụ Ä‘em thÆ° từ xa vá» huyện Nhân Hòa thì sao. Hắn bèn Ä‘Æ°a mắt đầy chỠđợi nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở giống nhÆ° má»™t đứa bé bị lạc Ä‘Æ°á»ng Ä‘ang chá» chú cảnh sát chỉ dẫn cho váºy.
Dương Thiên Sở nói:
- Mã đại nhân, nếu nhÆ° Tạ quả phụ nà y mang thÆ° quay vá», chÆ°a kịp giao, nếu ngÆ°á»i nháºn thÆ° cÅ©ng chÆ°a biết tin Tạ quả thụ bị bắt, thì y sẽ là m nhÆ° thế nà o?
Não của Mã Äá»™ kêu oà nh má»™t cái nhÆ° sấm dá»™i, sáng trà ra ngay, hÆ°ng phấn đáp:
- Sẽ đến tìm Tạ quả phụ lấy thư.
- Äúng, sau đó chúng ta nên là m thế nà o?
Dương Thiên Sở giống như một cô giáo dạy trẻ đang từng bước từng bước gợi mở cho một em bé lớp mầm.
Mã Äá»™ vung nắm đấm, kêu lên má»™t tiếng tháºt to.
- Ôm cây đợi thá», bắt gá»n hắn!
"Suỵt...!"
"Suỵt...!" Mã Äá»™ nhanh chóng phản ứng, đặt tay lên môi, há»c theo DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ra dấu bảo khẽ mồm.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i thầm, đám Cẩm Y vệ nà y đúng là chỉ giá»i tra tấn, đánh Ä‘áºp, bắp tay bắp chân to hÆ¡n đầu, cái Ä‘iá»u nho nhá» nà y cÅ©ng phải nhá» ngÆ°á»i khác gợi ý.
Chợt Mã Äá»™ tái mặt thốt lên:
- Há»ng rồi! Kế nà y không thi hà nh được nữa?
- Vì sao?
Mã Äá»™ lá»™ vẻ xấu hổ:
- Ta đã cho ngÆ°á»i Ä‘i khám nhà Tạ quả phụ rồi, sợ rằng lúc nà y nhà của ả đã bị sá»›i tung lên.
Trá»i Æ¡i! Äúng là nhiệt tình cá»™ng ngu dốt bằng phá hoại mà . DÆ°Æ¡ng Thiên Sở muốn bạt tai cho Mã Äá»™ mấy cái. NhÆ°ng ngẫm lại, thì cÅ©ng không trách hắn được, sau khi phát hiện tá»™i phạm thì khám nhà là việc đầu tiên phải là m, chỉ là vụ việc nà y không giống vụ án thông thÆ°á»ng, là m ăn tùy tiện thế nà y tháºt chả khác gì con ‘bò Ä‘en’ của Vân Nhi mà .
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cố vá»›t vát chút hi vá»ng:
- Có phát hiện Ä‘iá»u gì không?
Mã Äá»™ ỉu xìu lắc đầu, hắn đã hoà n toà n nháºn thức được sá»± ngu xuẩn của mình rồi. Mã Äá»™ vá»™i há»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở:
- Là m sao bây gi� Có còn cách nà o khác truy đuổi thủ phạm không?
Truy, truy và o mắt, có chút manh mối thì các ngÆ°Æ¡i phá nát hết rồi còn đâu. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở trầm ngâm suy nghÄ©, mình phải tá»›i hiện trÆ°á»ng xem sao, biết đâu còn tìm được gì đó. Äám Cẩm Y Vệ nà y không tìm thấy gì không có nghÄ©a là hắn không tìm thấy gì, cái đám phá là giá»i nà y căn bản chúng không nháºn thức nổi cái gì là quan trá»ng. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói:
- Còn chÆ°a biết được, phải để tiểu nhân tá»›i hiện trÆ°á»ng xem sao đã.
Mã Äá»™ nghe DÆ°Æ¡ng Thiên Sở phân tÃch có đầu coÌ Ä‘uôi, cảm giác tên oắt con nà y tháºt là có khiếu là m đặc vụ, nếu nhÆ° án nà y có hắn phụ giúp, cÆ¡ há»™i phá án thà nh công sẽ cao hÆ¡n nhiá»u. HÆ¡n nữa giá» nà y chỉ còn trông và o hắn thôi, biết đâu đấy, còn nÆ°á»›c còn tát. NghÄ© váºy, hắn bèn nắm tay DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói:
- Huynh đệ, Ä‘Ã nh nhá» ngÆ°Æ¡i váºy, ngÆ°Æ¡i giúp thì giúp cho tá»›i cùng, vụ án nà y ngÆ°á»i dù gì cÅ©ng phải giúp lão ca ca ta má»™t tay. Nếu phá được án, ta nhất định sẽ bảo lãnh và đỠcá» ngÆ°Æ¡i, huynh đệ chúng ta cá»™ng hưởng vinh hoa phú quý.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i nói:
- Mã đại nhân, ngà i khách khà rồi, tiểu nhân chẳng phải vừa rồi đã nói rồi hay sao, tôi nhất định sẽ là m hết sức khuyển mã.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ứng phó cho có thế thôi, chứ hắn chẳng muốn mặc lên ngÆ°á»i cái áo Cẩm Y vệ để rồi Ä‘i tá»›i đâu cÅ©ng bị ngÆ°á»i ta sợ hãi né tránh nhÆ° ôn dịch.
- Váºy thì được! Chúng ta chuẩn bị Ä‘i tá»›i hiện trÆ°á»ng thôi
Mã Äá»™ nắm chặt tay DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, hai ngÆ°á»i cùng trở vá» phòng thẩm vấn.
Còn chÆ°a và o cá»a, trong đó đã vang lên tiếng khóc của nữ nhân nghe rất quen thuá»™c. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đẩy cá»a phòng ra nhìn, thấy Tống Vân Nhi Ä‘ang quỳ khóc lóc bên cạnh Tống tri huyện.
Thì ra sau khi Tống tri huyện bị Cẩm Y vệ trói lại, Äại Bản Nha cùng bá»n cấm tốt hoảng hốt luống cuống tay chân. Chúng vá»™i vã phái ngÆ°á»i thông tri cho ná»™i nha. Những ngÆ°á»i trong ná»™i nha Ä‘á»u là pháºn nữ lÆ°u, nghe được tin tức nà y tức thá»i loạn cà o cà o, chẳng Ä‘Æ°a ra chủ ý gì, nhanh chóng cho ngÆ°á»i đến Ân gia gá»i tiểu thÆ° Tống Vân Nhi trở vá».
Tống Vân Nhi vốn Ä‘ang thủ vệ bên cạnh Bạch Tố Mai, nghe được tin tức nà y, thấy cha già của mình còn bị bắt, thì còn hÆ¡i đâu mà quan tâm đến ngÆ°á»i khác. Do đó, nà ng tức thì rút lui trở vá» huyện nha. Sau khi thấy phụ thân bị Cẩm Y vệ trói gô ở phòng thẩm vấn, nà ng biết sá»± đáng sợ Cẩm V vệ , trong lúc gấp rút chỉ biết ôm lão mà khóc ròng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy Tống Vân Nhi xuất hiện ở phòng thẩm vấn, liá»n cảm thấy chuyện tháºt nghiêm trá»ng, nếu Tống Vân Nhi đã chạy vá» chá»— nà y, thì chá»— Bạch Tố Mai ấy.... vạn nhất hung thủ giết ngÆ°á»i diệt khẩu, chẳng phải là bao công lao nhá»c nhằn trÆ°á»›c đây Ä‘em đổ sông đổ biển hết sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vá»™i bÆ°á»›c nhanh lên trÆ°á»›c, nhÆ°ng chÆ°a kịp há»i thì Tống Vân Nhi đã quỳ xuống cầu khẩn vá»›i Mã Äá»™:
- Mã đại nhân, cầu xin ngà i tha cho cha tôi?!
Nà ng thấy Mã Äá»™ rất thân máºt vá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, vá»™i khóc lóc nà i nỉ hắn:
- Ca, ca, huynh cứu, cứu cha của muội với!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy Tống Vân Nhi khóc nức nở, trong lòng xót thÆ°Æ¡ng, bèn Ä‘Æ°a hai tay đỡ nà ng lên, nhá» giá»ng nói:
- Muá»™i đừng khóc nữa, để ta kêu há» thả ngÆ°á»i.
Tống Vân Nhi mừng rỡ, nắm chặt hai tay của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, đôi mắt đẫm lệ hoa gáºt gáºt đầu.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đến bên cạnh Tống tri huyện, cúi ngÆ°á»i nói lầm thầm và o tai lão. Tống tri huyện cả kinh há»i: "Tháºt không?"
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mỉm cÆ°á»i gáºt đầu.
Tống tri huyện liá»n quay sang gá»i Tống Vân Nhi:
- Vân Nhi, con mau trở vỠmang hai trăm lượng bạc lại đây. Nhanh lên!
Tống Vân Nhi vẫn không rõ cha cần bạc để là m gì, dạ má»™t tiếng nhÆ°ng vẫn không có hà nh Ä‘á»™ng gì. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết Tống Vân Nhi còn lo cho phụ thân, chuyện nà y cần phải láºp tức giải quyết để cho nà ng sá»›m trở lại Ân gia lo bảo há»™ Bạch Tố Mai. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quay đầu nhìn vá» phÃa Mã Äá»™ má»™t cái. Mã Äá»™ há»™i ý, phất tay:
- Thả lão ra trước.
"Dạ!" Và i tên cẩm y vệ bước lên cởi dây trói cho Tống tri huyện.
Tống Vân Nhi mừng rỡ, kêu lên má»™t tiếng cha rồi nhà o và o lòng của Tống tri huyện khóc thút thÃt. Tống tri huyện bị trói má»™t hồi, hai tay Ä‘á»u tê nhức cứng Ä‘á», khó khăn lăÌm má»›i ôm Tống Vân Nhi an ủi và i câu.
Mã Äá»™ lên tiếng:
- Tống tri huyện, là do DÆ°Æ¡ng huynh đệ đảm bảo cho ông, ta má»›i tin rằng ông không có liên quan gì đến án nà y. Ta giá» thu của ông chút tiá»n đảm bảo, nếu nhÆ° sau nà y tra rõ là ông tháºt không quan hệ gì, thì tiá»n nà y ta sẽ trả lại cho ông.
Tống tri huyện biết rõ là Cẩm Y vệ thu tiá»n rồi thì là m gì có cái đạo lý Ä‘em trả lại. Lão liá»n cung kÃnh vái, thÆ°a:
- Mã đại nhân nói quá lá»i rồi, ti chức Ä‘Ãch xác là không liên quan gì vụ án nà y, thỉnh đại nhân minh xét! Còn chút bạc ấy là ti chức hiếu kÃnh cách vị cẩm y vệ đại gia, xin phiá»n các ngà i tẩy nổi oan khuất cho ti chức! Ti chức sẽ bảo tiểu nữ Ä‘i lấy tiá»n ngay.
Mã Äá»™ gáºt gáºt đầu, miệng nói và i câu khách khÃ, nhÆ°ng trong lòng thì khen ngÆ°Æ¡i dù sao cÅ©ng biết quy biết củ.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở kéo Tống Vân Nhi sang má»™t bên, thấp giá»ng nói:
- Äược rồi, cha của muá»™i không sao đâu, còn ca ca ở đây mà . Muá»™i hiện giá» nhanh chóng quay vá» trong ná»™i nha lấy bạc giao cho Cẩm Y vệ, rồi sau đó láºp tức trở vỠÂn gia, thiếp thân bảo há»™ cho Ân phu nhân.
Tống Vân Nhi ra sức gáºt đầu, mặt đầy lệ định chạy ra ngoà i, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chợt kéo nà ng lại: "Chá» chút." Rồi hắn đắn Ä‘o má»™t chút, cuối cùng ká» tai của nà ng nói lầm thầm và i câu.
Tống Vân Nhi trợn mắt "A...!" má»™t tiếng, há»i: "Tháºt không?"
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu:
- Do đó ta mới bảo muội là m Thiếp thân bảo hộ cho Ân phu nhân!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại ká» tai của nà ng nói nhá» và i câu nữa. Tống Vân Nhi gáºt đầu lia lịa. Sau khi nghe xong lá»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở dặn dò, thần tình của Tống Vân Nhi vô cùng ngÆ°ng trá»ng, nghiêm mặt nói:
- Muá»™i hiểu rồi! Ca, huynh yên tâm Ä‘i, tuyệt đối không có vấn Ä‘á»! Muá»™i Ä‘i đây.
Vừa dợm bÆ°á»›c nhÆ° nghÄ© tá»›i việc gì, Tống Vân Nhi ghé tai hắn nói nhá»:
- Äám Cẩm Y vệ nà y chẳng phải thứ tốt là nh gì, Uy VÅ© tÆ°á»›ng quân và Trấn Viá»…n tÆ°á»›ng quân ở bên ngoà i phòng, muá»™i sai chúng Ä‘i vá»›i huynh bảo vệ. Äằng nà o muá»™i cÅ©ng không mang theo chúng tá»›i chá»— Bạch tá»· tá»· được.
Lá»i còn chÆ°a dứt, Tống Vân Nhi đã vá»t ra khá»i phòng thẩm vấn. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i khổ, nếu Cẩm Y vệ muốn đối phó vá»›i hắn, thì dốc hết ngÆ°á»i ở huyện nà y ra cÅ©ng chẳng cứu nổi, hai con chó ăn thua gì, nhÆ°ng cảm Ä‘á»™ng vì sá»± quan tâm của Tống Vân Nhi. HÆ¡n nữa lần nà y Ä‘i kiểm tra hiện trÆ°á»ng, con ‘bò Ä‘en’ không có cÅ©ng được, nhÆ°ng Trấn Viá»…n tÆ°á»›ng quân giá»i đánh hÆ¡i, tìm kiếm biết đâu có Ãch.
Mã Äá»™ nóng lòng chá» DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i kiểm tra hiện trÆ°á»ng, sá»a chữa sai lầm của hắn, liên tục Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
Tống trị huyện biết cái mạng già nà y của mình là toà n nhỠmột tay Dương Thiên Sở kéo lại được, nên xá dà i hắn một cái:
- Äa tạ tạ Æ¡n cứu mạng của tiên sinh!
Lão không thể hiểu vì sao DÆ°Æ¡ng Thiên Sở rõ rà ng là có thể nhân cÆ¡ há»™i nà y đạp đầu mình mà ngóc lên, nhÆ°ng hắn chẳng những không là m nhÆ° váºy, mà còn đảm bảo cho bản thân mình, trong lòng liá»n vô cùng cảm Ä‘á»™ng, không biết lấy gì để biểu hiện.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đáp lá»…, trong lòng nghÄ©: "Cứu được hay không còn phải coi cái án của Tạ quả phụ nà y có phá được hay không, có băÌt được ngÆ°á»i ở háºu Ä‘Ã i hay không."
Thấy vẻ sốt ruá»™t của Mã Äá»™, bèn nói:
- Mã đại nhân, chúng ta đi thôi.
- Äược được được! Äi thôi Ä‘i thôi!
Thứ Mã Äá»™ chá» là câu nói nà y của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, vá»™i kéo hắn ra ngoà i, vừa Ä‘i vừa phân công:
- Các ngÆ°Æ¡i để hai ngÆ°á»i ở lại chá» Tống đại tiểu thÆ° mang tiá»n đảm báo tá»›i. Những ngÆ°á»i khác theo ta Ä‘i!
Lại chuyển thân nói với Tống tri huyện:
- Tống đại nhân, chá» má»™t chút khi lấy tiá»n đảm bảo rồi rồi có thể giao cho hai huynh đệ ta để lại ở đây là được.
Tống đại nhân vá»™i và ng vâng dạ. Lão còn định nói gì đó, thì Mã Äá»™ đã kéo DÆ°Æ¡ng Thiên Sở rá»i khá»i phòng thẩm vấn.
+++
Ân gia.
Lúc trÆ°a sau khi Bạch Tố Mai được DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cứu tỉnh, Ä‘Æ°a trở vỠÂn gia thì Ân lão gia tá» và lão thái thái khi thấy con dâu thì nhÆ° thấy quá»· váºy, suýt chút nữa là sợ chết ngất. Sau đó, khi biết nà ng ta là do vị sÆ° gia má»›i nháºn chức cứu sống, liá»n ngÆ°á»i nà y kÃnh thiên ngÆ°á»i kia tạ địa, cảm Æ¡n DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
Dá»±a theo ý của Ân lão gia tá», hỠđịnh Ä‘em an bà i Bạch Tố Mai ở chá»— ở của Bạch Thiên Tổng, để có gì dá»… bá» chiếu cố, tránh cho Bạch phu nhân và má»i ngÆ°á»i lo lắng. NhÆ°ng Ân Äức cứ cố chấp muốn tá»± tay chiếu cố nÆ°Æ¡ng tá», còn nói chá»— ở cÅ© phong thủy không hợp nên má»›i xảy ra chuyện nà y, nên kiên trì yêu cầu Ä‘em an trà Bạch Tố Mai trong má»™t tiểu các có lầu ở háºu hoa viên. Hắn nói phong cảnh ở đó tÆ°Æ¡i đẹp, có lợi cho thân thể của Bạch Tố Mai, do đó má»i ngÆ°á»i Ä‘Ã nh theo ý hắn.
Tống Vân Nhi cõng Bạch Tố Mai lên lầu, đặt lên trên giÆ°á»ng rồi mà vẫn không cảm thấy mệt. Nà ng rất tá»± hà o, xem ra công phu của bản thân luyện không há» phÃ. Không cần Ä‘á» cáºp đến chuyện gì khác, chà Ãt xÆ°Æ¡ng cốt toà n thân cÅ©ng không thua gì thanh niên trai tráng.
Ân lão gia tá» láºp tức phái ngÆ°á»i đến thỉnh lang trung tốt nhất trong huyện Nhân Hòa chứa trị Bạch Tố Mai. Sau khi trị liệu hoà n tất, trá»i đã vỠđêm.
Vợ chồng Ân lão và vợ chồng há» Bạch cùng canh ở cạnh Bạch Tố Mai, cho đến khi liệu thÆ°Æ¡ng xong, Bạch Thiên Tổng nhá»› tá»›i lá»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã nói, rằng vụ án nà y có khả năng còn có đồng lõa, bèn nhẹ nhà ng há»i:
- Con à , rốt cuá»™c là ai đã giết con và muá»™i muá»™i của con váºy? Có mấy ngÆ°á»i? Con có thấy không?
Sắc mặt của Bạch Tố Mai tái mét, không gáºt đầu mà cÅ©ng chẳng lắc đầu.
Ân Äức bÆ°á»›c tá»›i:
- Äúng đó, nÆ°Æ¡ng tá», nà ng nói cho má»i ngÆ°á»i biết Ä‘i.
Bạch Tố Mai vừa nhìn thấy Ân Äức, thì vô cùng hoảng loạn, nằm thụt và o trong giÆ°á»ng. Bạch phu nhân xót con, ngăn Ân Äức tiếp tục há»i, rồi ngồi trên giÆ°á»ng nhẹ nhà ng ôm con gái.
Bạch Thiên Tổng nói:
- Hiện giỠMai Nhi không nói được, chúng ta lấy giấy bút đưa cho nó, để nó viết ra hung thủ.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tán đồng. Gia nô mang giấy bút đến, Bạch Thiên Tổng căng má»™t tấm giấy trên giÆ°á»ng, Ä‘Æ°a bút lông đã thấm đẫm má»±c và o tay Bạch Tố Mai, dịu dà ng nói:
- Con gái ngoan, có cha ở đây con không cần sợ gì hết, mau viết tên hung thủ ra đi con.
Ân Äức ở bên cạnh đó cÅ©ng nói:
- Äúng váºy, nÆ°Æ¡ng tá», nà ng viết ra Ä‘i, chúng ta tìm được hung thủ, rồi Ä‘em hắn xé thà nh vạn mảnh, báo cừu cho nà ng và muá»™i muá»™i!
Ân lão gia tá» cÅ©ng chống quà i trượng đứng ở phÃa sau gáºt gù nói theo:
- Äúng! Mau viết ra Ä‘i. Trừ tên súc sinh Hồ Tam đó, còn có ai nữa?
Bạch phu nhân và Ân lão phu nhân Ä‘á»u nhìn Bạch Tố Mai chỠđợi.
Tà i sản của Tiểu Dương
Chữ ký của Tiểu Dương
..............Râm đạo muôn năm..........
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
27-05-2010, 01:47 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
Chương 16: Theo dấu chiếc mũ
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Bạch Tố Mai vẫn co ngÆ°á»i rúc và o lòng Bạch phu nhân. Bất kể là bá»n há» khuyên nhủ thế nà o, nà ng cÅ©ng giống nhÆ° Ä‘iếc váºy, ngoại trừ mấy tiếng ho nho nhá», không há» có phản ứng gì khác.
Má»i ngÆ°á»i cùng bà n bạc, cho rằng nà ng bị sợ quá Ä‘á»™ mà đầu óc còn chÆ°a được tỉnh táo, không nên miá»…n cưỡng, để sau nà y từ từ há»i. Thấy sắc trá»i đã tối, vợ chồng Ân lão cáo từ rá»i khá»i. Vợ chồng há» Bạch cÅ©ng dặn dò Ân Äức chăm sóc kỹ cho con gái của mình, chuẩn bị rá»i Ä‘i thì Bạch Tố Mai cứ giữ chặt tay mẹ, quyết không bá» ra.
Bạch phu nhân không còn cách nà o khác, quyết định ở cùng vá»›i con gái má»™t chút, chá» nà ng ngủ rồi hẵng Ä‘i. Và o lúc nà y, ngÆ°á»i trong nha môn đến báo Tống tri huyện bị Cẩm Y vệ bắt, Tống Vân Nhi láºp tức trở vá» nha môn.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘iá»u đình xong vụ thả Tống tri huyện, có báo vá»›i Tống Vân Nhi, Ân Äức có khả năng là hung phạm chân chÃnh, tối nay có khả năng giết ngÆ°á»i diệt khẩu, rồi chỉ cho nà ng cách ứng đối. Sau đó, Tống Vân Nhi chạy và o trong ná»™i nha, chỉ bảo má»™t câu "Phụ thân không chuyện gì, yên tâm", rồi Ä‘i thẳng và o phòng giữ tiá»n, lấy Ä‘i hai trăm lượng bạc, trở lại khuê phòng của mình lấy Ãt quần áo, rồi láºp tức trở vá» phòng thẩm vấn, Ä‘Æ°a bạc cho Cẩm Y vệ, không kịp nói vá»›i Tống tri huyện mấy lá»i đã chạy ngay tá»›i nhà Ân gia.
Trong đại viện của Ân gia đã treo và i ngá»n đèn chén, trông giống nhÆ° những ngá»n lá»a ma trÆ¡i phiêu đãng trong nghÄ©a trang váºy. Bá»n gác cá»a thấy Tống Vân Nhi, vá»™i vã khom ngÆ°á»i chà o, vừa mở lá»i chà o: "Äại tiểu thÆ°..." thì đã không còn thấy bóng dáng Tống Vân Nhi đâu nữa.
Tống Vân Nhi vừa chạy đến dÆ°á»›i tiểu lâu, đã lá»›n tiếng gá»i:
- Bạch tỷ tỷ! Tỷ không sao chứ? Muội vỠrồi!
Nà ng chạy rầm ráºp lên lầu, vừa đến cá»a, định giÆ¡ chân đá thì cá»a phòng báºt mở, Bạch phu nhân và Bạch Thiên Tổng đã đứng ở cá»a. Bạch phu nhân phẩy phẩy tay nói vá»›i Tống Vân Nhi.
- Nói khẽ một chút! Bạch tỷ tỷ của con vừa mới ngủ xong!
Bạch Thiên Tổng cũng nói:
- Cháu quay lại cũng tốt, chúng ta chuẩn bị ra vỠnghỉ ngơi đây.
Tống Vân Nhi thấy Bạch phu nhân và Bạch thiên tổng, nhÆ° vừa vứt Ä‘i khối đá treo trong lòng váºy. Nếu cha mẹ của Bạch Tố Mai còn ở đây, thì nà ng ta nhất định chÆ°a có chuyện gì, liá»n chà o má»™t tiếng rồi Ä‘i và o trÆ°á»›c giÆ°á»ng của Bạch Tố Mai cúi ngÆ°á»i xem xét, thấy hô hấp của Bạch Tố Mai bình ổn, lúc đó má»›i yên tâm hoà n toà n. Nà ng tháo và đặt bá»c quần áo cạnh giÆ°á»ng.
Bạch phu nhân cũng bước lại xem xét con gái, nói với Tống Vân Nhi:
- Vừa rồi lang trung có cho nó uống thuốc an thần, uống xong nó mới vừa ngủ được.
Dứt lá»i, bà âu yếm hôn lên trán con gái, lại nói vá»›i Tống Vân Nhi:
- Tống tiểu thÆ°, Mai nhi của chúng tôi tháºt phiá»n cháu chiếu cố.
Tống Vân Nhi đứng dáºy, vá»— vá»— ngá»±c:
- Yên tâm! Bạch phu nhân, cháu nhất định sẽ bảo hộ tốt cho Bạch tỷ tỷ!"
Bạch Thiên Tổng nói:
- Nhá»c cho cháu quá!
Rồi dắt tay Bạch phu nhân đi ra ngoà i.
Tống Vân Nhi thấy Ân Äức còn đứng bên cạnh đó, không có ý rá»i Ä‘i, bèn sầm mặt lại há»i:
- Ê! Bá»n há» Ä‘á»u Ä‘i hết rồi, ngÆ°Æ¡i không Ä‘i còn ở đó là m gì?
Ân Äức cÆ°á»i hắc hắc:
- Ta Ä‘i? Äi đâu chứ? Äây là phòng của ta maÌ€.
Tống Vân Nhi khoanh tay, cÆ°á»i lạnh nói:
- Phòng của ngươi? Ngươi không nghe ca ca ta nói hay sao? Ta cần phải thiếp thân bảo hộ Bạch tỷ tỷ, do đó, phòng của ngươi bổn cô nương mượn tạm rồi, ngươi tìm chỗ khác ngủ đi.
- A? Có tiểu cô nÆ°Æ¡ng dạng nhÆ° cô à , cưỡng bách phu thê ngÆ°á»i ta ngủ riêng?
- Sao, chưa thấy qua à ? Bây giỠthì ngươi chẳng phải đã thấy rồi sao?
Tống Vân Nhân khuỳnh eo, bá»™ dạng cong cá»›n ngang ngược không cho giải thÃch.
- Äược được được! Ta sợ cô rồi, ta Ä‘i!
Ân Äức thấy Tống Vân Nhi không há» có ý rút lui, chỉ còn có nÆ°á»›c tá»± nhượng bá»™, chấp tay xá xá:
- Ân má»— Ä‘a tạ Tống tiểu thÆ° chiếu cố cho nÆ°Æ¡ng tá».
Ân Äức Ä‘i rồi, Tống Vân Nhi không há» cởi áo ngủ, mà ngồi bên cá»a sổ, nhìn đêm tối âm u ngoà i trá»i, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang chỠđợi gì đó.
----o0o----
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cùng Mã Äá»™ và hÆ¡n mÆ°á»i cẩm y vệ cùng "thiếp thân thị vệ" Uy VÅ© tÆ°á»›ng quân và Trấn Viá»…n tÆ°á»›ng quân đến nhà của Tạ quả phụ.
Äèn Ä‘uốc sáng rá»±c, từ xa DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã thấy nhà Tạ quả phụ cá»a nẻo đã bị đá văng sang bên, những luống rau trÆ°á»›c nhà bị dẫm tÆ¡i bá»i, nhÆ° có cả Ä‘Ã n trâu chạy qua. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm ngao ngán, tìm kiếm gì chứ, thế nà y rõ là phá hoại. Mã Äá»™ thấy tình cảnh đó mặt không khá»i á»ng lên, dù không phải hắn là m nhÆ°ng cÅ©ng là thủ hạ hắn là m theo lệnh của hắn cÅ©ng chả khác gì nhau.
Mã Äá»™ dặn đám Cấm Y vệ canh bên ngoà i, sau đó cùng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và hai con chó và o nhà .
Trong nhà cà ng há»—n loạn, bà n ghế không cái nà o còn nguyên vẹn, giÆ°á»ng chiếu bị láºt hết cả lên, tháºm chà cả mái ngói cÅ©ng có chá»— bị dỡ xuống. Khắp nÆ¡i là dấu vết ‘đáºp phá’. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i quanh nhà , bá»›i chá»— nà y, láºt chá»— khác, tháºt ra hắn chỉ là m cho hết chức trách thôi, đằng nà o cÅ©ng đã tá»›i nÆ¡i rồi, chứ nhìn đống hoang tà n nà y hắn biết chẳng trông đợi gì được nữa, Mã Äá»™ cùng hai con chó im lặng theo sau.
Khi Ä‘i ngang qua chá»— từng có má»™t cái bà n lá»›n kê sát tÆ°á»ng, giá» là đống gá»— vụn. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘á»™t nhiên dừng chân lại.
Mã Äá»™ há»i:
- Sao váºy? Huynh đệ.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không há» trả lá»i, Ä‘Æ°a tay lấy má»™t cái nón rÆ¡m ở Ä‘Æ°á»›i đất, cái mÅ© may mắn rÆ¡i xuống chá»— giữa hai cái chân bà n còn lại và mặt bà n, nên còn nguyên vẹn. Hắn nhấc chiếc mÅ© lên, săm soi má»™t hồi, Æ°á»›m thá» lên đầu thần tình láºp tức trở nên nghiêm túc. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gá»i Trấn Viá»…n tÆ°á»›ng quân tá»›i. dà chiếc mÅ© và o mÅ©i nó:
- Tìm Ä‘i, mà y hiá»u ý tao mà phải không? Äi tìm Ä‘i.
Mã Äá»™ thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘á»™t nhiên có hà nh Ä‘á»™ng kỳ quái, há»i:
- DÆ°Æ¡ng huynh đệ, có chuyện gì váºy.
Dương Thiên Sở khoát tay nói:
- Äi theo đã, vừa Ä‘i vừa nói…
Trấn Viá»…n tÆ°á»›ng quân hit hÃt cái mÅ© má»™t hồi, rồi hÃt sà n nhà sau đó chạy ra khá»i phòng, men theo Ä‘Æ°á»ng mòn, chạy vá» phÃa cổng thà nh.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở láºp tức chạy theo, Mã Äá»™ và Uy VÅ© tÆ°á»›ng quân cÅ©ng theo bén gót. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa chạy theo Trấn VÅ© tÆ°á»›ng quân vừa giải thÃch cho Mã Äá»™:
- Äây là má»™t chiếc mÅ© của nam giá»›i, có thể nháºn ra ngay bởi mùi mồ hôi rất nồng và khét.
Mã Äá»™ hiểu ý, cố tá» vẻ thông minh:
- Có thể là của tên gian phu kia của ả.
Dương Thiên Sở lắc đầu:
- Không thể, Thân ngÆ°á»i hắn còn không bằng tiểu nhân, hắn không Ä‘á»™i vừa đâu. Chiếu theo kÃch cỡ nà y, ngÆ°á»i Ä‘á»™i cái mÅ© nhất định phải có đầu to bằng trái dÆ°a hấu. Nếu không phải là ngÆ°á»i đại hán khôi ngô cỡ má»™t mét tám thì không Ä‘á»™i vừa.
- Một mét tám là sao ?
Mã Äá»™ chẳng hiểu mét là đơn vị Ä‘o lÆ°á»ng kiểu quá»· gì, thuáºn miệng há»i.:
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nháºn ra lỡ mồm, nhÆ°ng không biết giải thÃch ra sao, chỉ Ä‘Ã nh nói:
- Tức là cao to và vạm vỡ hÆ¡n tôi và ngà i nhiá»u.
Mã Äá»™ lúc nà y dù có ngu hÆ¡n nữa cÅ©ng hiểu ra vấn Ä‘á» rồi vui mừng nói.
- à của huynh đệ là chiếc mũ nà y không phải của Hồ Tam cũng không phải là của Tạ quả phụ, rất có thể là của kẻ tới lấy thư?
- Äúng thế, vì váºy tiểu nhân má»›i vá»™i vã Ä‘uổi theo.
Mã Äá»™ ngẫm nghÄ© má»™t hồi rồi lại nói:
- NhÆ°ng ngÆ°á»i đó cÅ©ng chÆ°a chắc là má»™t kẻ cao lá»›n, có thể là kẻ có đầu to hÆ¡n ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở trả lá»i:
- Äiá»u nà y cÅ©ng có thể, nhÆ°ng nếu là má»™t kẻ nháºn nhiệm vụ liên lạc, nhất định ngoại hình không được quá đặc biệt, nếu không sẽ dẫn tá»›i sá»± chú ý của ngÆ°á»i khác.
Mã Äá»™ gáºt đầu đồng ý, vấn đỠđó tạm thá»i không quan trá»ng nên hắn không ý kiến ý có gì nữa. Lúc nãy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã kể chuyện hắn dùng chó lần ra Hồ Tam thế nà o rồi, nên không thắc mắc vì sao chạy theo Trấn Viến tÆ°á»›ng quân nữa.
Hai ngÆ°á»i vừa nói chuyện vừa chạy theo Trấn Viến tÆ°á»›ng quân, Chẳng bao lâu sau đã chạy tá»›i cổng thà nh phÃa nam, cá»a đã bị đóng chặt, quan quân thủ thà nh tuy nháºn ra y phục của Cẩm Y vệ, nhÆ°ng không nháºn ra Mã Äá»™, lên giá»ng nói không có giấy thông hà nh của Tri huyện lão gia thì không thể mở cổng thà nh. Mã Äá»™ cÅ©ng không nói gì, tặng liá»n cho quan giữ cổng hai cái bạt tai, rồi rút kim bà i của Cẩm Y vệ ra. Tên quan ấy lúc bấy giá» má»›i biết lợi hại, nhanh chóng ra lệnh mở ngay cổng thà nh.
Do hiện giá» không có chiến sá»± gì, do đó cây cầu treo ngoà i thà nh không kéo lên. Trấn Viá»…n tÆ°á»›ng quân hÃt ngá»i Ä‘i qua cầu, dẫn má»i ngÆ°á»i và o vùng ngoại thà nh âm u Ä‘en tối.
Äi khoảng ná»a tiếng đồng hồ, xa xa đã thấy má»™t dải mà u trắng nhÆ° chiếc thắt lÆ°ng nằm vắt ngang Ä‘Æ°á»ng chân trá»i.
Khi đến gần, hỠmới phát hiện cái thắt lưng mà u trắng ấy thì ra là một dòng sông.
Trấn VÅ© tÆ°á»›ng quân cúi đầu hÃt ngá»i loạn xạ, men đến bên bá» sông, xoay vòng vòng má»™t hồi rồi đứng im sủa loạn xuống nÆ°á»›c.
Lòng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở trầm xuống: Há»ng bét rồi, ngÆ°á»i Ä‘á»™i mÅ© nà y nhất định đã lên thuyá»n. Mùi vị đến mép nÆ°á»›c nà y thì mất, không còn biện pháp lần theo dấu vết nữa.
ÄÆ°a tay nhìn thượng du hạ du của dòng sống, không há» thấy có ngá»n đèn thuyá»n nà o, chẳng biết ngÆ°á»i nà y đã Ä‘i bao lâu rồi.
Mã Äá»™ cÅ©ng giÆ¡ tay kiễng chân nhìn lên nhìn xuống thượng hạ nguồn dòng sông, nghi hoặc há»i:
- Sao váºy? Huynh đệ.
Dương Thiến Sở chán nản nói:
- NgÆ°á»i đó nhất định lên thuyá»n bá» Ä‘i rồi, không còn biện pháp nà o truy tung nữa.
Mã Äá»™ thất vá»ng vô cùng, nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hy vá»ng hắn lại có thể nghÄ© ra chủ ý gì khác.
Dương Thiên Sở lắc lắc đầu:
- Hiện giỠtôi cũng hết cách rồi.
Mã Äá»™ tuy thất vá»ng, nhÆ°ng vẫn còn trà n đầy lòng tin đối vá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. Bằng và o trá»±c gián, sá»± phán Ä‘oaÌn của hắn, tên tiểu tá» nà y nhất định sẽ nghÄ© ra biện pháp má»›i. Hắn liá»n an ủi:
- Huynh đệ, không hỠgì, chúng ta ngà y mai hãy nghĩ ra biện pháp khác. VỠtrước thôi.
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
27-05-2010, 01:49 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
ChÆ°Æ¡ng 17 : Äấu tranh giai cấp
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Má»i ngÆ°á»i trở vá» phòng thẩm vấn của nhà ngục nha môn. Tống tri huyện vẫn còn chỠở đó không dám Ä‘i, thấy Mã Äá»™ và DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quay vá», láºp tức bÆ°á»›c lên nghênh tiếp, khom ngÆ°á»i cÆ°á»i cầu tà i.
Hai cẩm y vệ được để lại lại trông coi cái rÆ°Æ¡ng nhá» bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Mã Äá»™ mở rÆ°Æ¡ng ra nói:
- Äại nhân,Tống tri huyện Ä‘em tiá»n đảm bảo để ở đây, tổng cá»™ng có hai trăm lượng.
Mã Äá»™ liếc sÆ¡ qua má»™t cái, gáºt gáºt đầu, nói:
- Tống đại nhân, ngÆ°Æ¡i vá» thôi. Trá»i khuya rồi, các huynh đệ mệt má»i cả ngà y, cÅ©ng cần nghỉ ngÆ¡i chút.
Tống tri huyện dạ một tiếng, thưa:
- Mã đại nhân, ti chức đã chuẩn bị dịch sở chu đáo, thỉnh đại nhân và các huynh đệ đến đó nghỉ ngơi.
Mã Äá»™ ừ má»™t tiếng, rồi quay nhìn Tạ quả phụ vẫn còn bị treo trên giá không Ä‘á»™ng Ä‘áºy gì, sá» cằm thầm nhủ: "Con ả nà y hôm nay chịu hình quá nặng, cần phải nghỉ hai ngà y, nếu liên tục dụng hình e rằng ả chịu đến trÆ°a mai là tiêu Ä‘á»i." Xong quay sang Tống tri huyện nói:
- Tống đại nhân, Tạ quả phụ nà y cần ngÆ°Æ¡i trông coi cho cẩn tháºn. Hai ngà y nữa chúng ta sẽ thẩm vấn tiếp.
Tống tri huyện lại luôn miệng vâng dạ.
Mã Äá»™ vá»— vá»— vai DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, bảo:
- Huynh đệ, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nghỉ ngÆ¡i cho khá»e Ä‘i. Sáng sá»›m ngà y mai chúng ta nghÄ© tiếp biện pháp khác."
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt gáºt đầu, chấp tay nói:
- Sáng sớm ngay mai tiểu nhân sẽ đến dịch sở của Mã đại nhân.
Mã Äá»™ cÆ°á»i nói: "Äược!" rồi ôm quyá»n xá má»™t cái, dẫn Cẩm Y vệ ra khá»i cá»a.
Tống tri huyện cảm kÃch ôm quyá»n từ biệt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, nhanh chóng chạy theo cẩm y vệ, vượt lên trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở kiểm tra qua thÆ°Æ¡ng thế của Tạ quả phụ, rồi gá»i Äại Bản Nha và những ngÆ°á»i khác đỡ ả xuống, sau đó cho Ä‘i tìm lang trung trị thÆ°Æ¡ng cho Tạ quả phụ. Tuy hắn biết hai ngà y sau, Mã Äá»™ cùng các Cẩm Y vệ sẽ lại đến thẩm vấn, việc trị thÆ°Æ¡ng nà y là phà công, nhÆ°ng hắn không thể không kêu ngÆ°á»i trị, vì nếu lỡ ả chết trong tay mình, thì không còn biện pháp gì giao phó.
Tạ quả phụ nằm trên mặt đất, không há» Ä‘á»™ng Ä‘áºy gì. Nếu nhÆ° sau lÆ°ng ả không có dấu hiệu Ä‘á»™ng Ä‘áºy do hô hấp, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quả tháºt đã lo tÃnh mệnh của thị đã ô hô ai tai rồi.
Chá» lang trung xá» lý ổn các vết thÆ°Æ¡ng của Tạ quả phụ, tiếp lại các chá»— xÆ°Æ¡ng đã bị gãy, dùng cáng khiêng ả ra khá»i phòng thẩm vấn Tạ quả phụ nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»™t cái nhìn sâu thẳm. Có lẽ ả không ngá» tên tiểu tá» nà y lại tìm ngÆ°á»i trị thÆ°Æ¡ng cho mình, nên khẽ nở nụ cÆ°á»i vá»›i hắn, coi nhÆ° là cảm tạ.
Dương Thiên Sở đi theo giám sát việc mang Tạ quả phụ trở vỠlao phòng thì đêm đã đến canh ba.
Hắn nhìn Tạ quả phụ nằm bất Ä‘á»™ng trên đống cá» giữa lao phòng, trong lòng có chút cảm khái. Tạ quả phụ nà y tuy là pháºn nữ lÆ°u, dÆ°á»›i nhục hình bức cung cá»±c kỳ tà n ác của cẩm y vệ nhÆ° váºy mà không khai chút gì, rất có chà khÃ, không khá»i khiến ngÆ°á»i bá»™i phục. Không ngá» Kiến Văn Äế lÆ°u vong lại có thủ hạ trung thà nh thà chết không tuyệt vá»ng nhÆ° thế nà y.
NghÄ© đến chuyện nếu không phải là do mình, Tạ quả phụ đã không phải bị bắt, không chịu khốc hình nhÆ° thế nà y, trong lòng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ãt nhiá»u gì có chút ăn năn hối háºn. Tuy nhiên, thoáng cái là hắn đã thản nhiên lại ngay, trong lòng không khá»i tá»± cảnh cáo chÃnh mình: nếu đã lỡ đến má»™t xã há»™i phong kiến ngÆ°á»i ăn thịt ngÆ°á»i thế nà y, thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nhà nà o chủ ấy, lúc nà y láºp trÆ°á»ng cần phải kiên định, cá» quạt phe phái Ä‘á»u phải phân ra cho rõ, mấu chốt trong chuyện đấu tranh giai cấp nà y cần phải căng cho tháºt chặt. Nếu nhÆ° hắn muốn là m ngÆ°á»i tốt, muốn phát thiện tâm, lòng má»m yếu nhÆ° Ä‘Ã n bà , thì đừng tưởng đến chuyện Ä‘i lại trong quan trÆ°á»ng. Nếu không, kết cục sau nà y nhất định là bi thÆ°Æ¡ng vạn phần.
NghÄ© thông hết má»i chuyện, lòng hắn thảnh thÆ¡i lại Ãt nhiá»u. Hắn phân công bá»n cấm tốt canh giữ kỹ cà ng, rồi rá»i khá»i nhà lao, mang theo cái mÅ© rÆ¡m vẫn giữ bên ngÆ°á»i, dẫn hai chú chó vá» nhà mình.
Khi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa mở cá»a, vấn nhÆ° lần trÆ°á»›c Hạ Phượng Nghi và Phi Yến sách đèn lồng tá»›i đón hắn:
- Phu quân, chà ng đã vá».
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i cÆ°á»i:
- Hôm qua hai nà ng đợi ta vể mở tiệc không nói, hôm nay muốn rồi cũng đứng đợi ta là sao? Hắc hắc, đừng nói là không có ta thì không ngủ nổi nhé!
Hạ Phượng Nghi hứ má»™t tiếng không trả lá»i hắn. Lúc nà y hai nà ng má»›i để ý tá»›i hai con chó khổng lồ Ä‘i bên cạnh DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, Phi Yến reo lên:
- Thiếu gia, đây là Uy Vũ tướng quân và Trấn Viễn tướng quân của Tống tiểu thư phải không?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu, chuyện hắn dùng chó phá án đã lan truyá»n khắp huyện rồi, hai chú chó nhá» thế mà được thÆ¡m lấy. Phi Yến có vẻ không sợ hai con chó khổng lồ nà y chút nà o, ngồi xuống xoa đầu chúng. Uy VÅ© tÆ°á»›ng quân quẫy Ä‘uối, dụi đầu và o lòng nà ng. Trấn Viá»…n tÆ°á»›ng quân tuy chỉ gầm ghè nhìn Phi Yến, không có chút thân thiện nà o.
Dương Thiên Sở nhớ lại thái độ Uy Vũ tướng quân lúc mới gặp nó, thẩm rủa đồ dại gái. Hạ Phượng Nghi chỉ đứng bên nhìn, rồi nói nhỠvới Dương Thiên Sở:
- Tiến triển nhanh quá ha, ngay cả hai bảo bối của mình cũng yên tâm giao cho đối phương rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết ý Hạ Phượng Nghi, nhÆ°ng hắn hoà n toà n không há» có ý gì vá»›i Tống Vân Nhi, nếu để Tống Vân Nhi nghe thấy những lá»i nà y thì không hay, liá»n nghiêm mặt nhìn Hạ Phượng Nghi lắc lắc đầu. Hạ Phượng Nghi hiểu ý, chỉ mỉm cÆ°á»i không nói nữa.
Ba ngÆ°á»i cùng hai con chó Ä‘i và o trong vÆ°á»n. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói:
- Hiện giá» nha môn nhiá»u việc bất thÆ°á»ng, ta cÅ©ng không chắc là mình có thể vá» nhà hay không. Từ nay vá» sau hai nà ng không phải đợi ta muá»™n thế nà y nữa, phải để ý sức khá»e.
Hạ PhÆ°Æ¡ng Nghi nháºn sá»± quan tâm trong lá»i nói của hắn, nhu thuáºn gáºt đầu:
- Thiếp biết rồi, tướng công. Nhưng thực ra hôm nay thiếp và Phi Yến đợi chà ng cũng là có việc đó.
Phi Yến nhanh nhảu cÆ°á»›p lá»i:
- Äúng đấy, thiếu gia, nô tỳ nghe mấy ngÆ°á»i trong nha môn Ä‘á»u nói, ngÆ°á»i đã cứu sống thiếu phu nhân của Ân gia đã chết má»™t ngà y má»™t đêm rồi, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u miêu tả rất ly kỳ, còn nói rằng nhất định là có pháp thuáºt gì đó.
Phi Yến nói vẻ vẻ vô cùng hà o hứng, mang đầy vẻ tá»± hà o ‘ có ngÆ°á»i là m quan, cả há» thÆ¡m lây’ :
- Nô tỳ và thiếu nãi nãi cứ thắc mắc hoà i, chẳng hiểu thiếu gia có bản lÄ©nh nà y từ khi nà o, tại sao mà ngay cả ngÆ°á»i chết cÅ©ng cứu sống lại được váºy.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì lúc nà y má»›i biết, thì ra chuyện cứu sống Bạch Tố Mai bị giả tá» lúc trÆ°a đã được đồn đại khắp trong nha môn rồi. Nói không chừng những ngÆ°á»i nà y còn Ä‘em nó truyá»n khắp toà n thà nh nữa.
Hạ Phượng Nghi cũng nói:
- Phu quân, buổi tối sau khi con Ä‘i rồi, Bạch thiên tổng còn sai hạ cho thủ hạ mang tặng cho con năm trăm lượng bạc, nói là con cứu được tÃnh mạng của con gái y, nên dâng chút xÃu để bà y tá» lòng cảm taÌ£. NgÆ°á»i ta còn nhắn lại, chá» khi vết thÆ°Æ¡ng của con gái há» khá»i, nhất định sẽ đến nhà bái phá»ng, Ä‘Ãch thân tạ Æ¡n…
Quan chức của cha Hạ Phượng Nghi cao hÆ¡n nhiá»u Bạch thiên tổng, hai phÃa chẳng liên quan gì, nên nà ng không khách sáo nhÆ° khi nói tá»›i Tống tri huyện, trá»±c tiếp gá»i Bạch thiên tổng là ‘y’.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cắt đứt lá»i nà ng:
- Nà ng nói sao? Bạch thiên tổng sai thủ hạ đưa tới năm trăm lượng bạc?
Hạ Phượng Nghi cÅ©ng cảm nháºn ra DÆ°Æ¡ng Thiên Sở muốn nà ng khẳng định lại lá»i nà y không phải vì hắn choáng váng số tiá»n lá»›n, cẩn tháºn đáp:
- Äúng thế tÆ°á»›ng công, lúc Tống tri huyện đại nhân cùng chà ng Ä‘i không được bao lâu thì má»™t ngÆ°á»i tá»± xÆ°ng thuá»™c hạ Bạch thiên tổng tá»›i, rồi Ä‘Æ°a số bạc nà y cùng vá»›i lá»i nói thiếp kể trên.
- Nà ng nháºn rồi?
Hạ Phượng Nghi nhìn hắn má»™t cái rồi gáºt đầu:
- Vâng!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở trầm mặc, chẳng hiểu sao hắn không có ấn tượng tốt vá»›i Bạch thiên tổng, không phải vì lúc ở liệm phòng y mấy lần định ‘hà nh hung’ hắn, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không phải kẻ nhá» nhen, ngÆ°á»i ta trong lúc tang gia bối rồi có ‘sÆ¡ xuất’ là chuyện thÆ°á»ng tình.
Tại sao Bạch thiên tổng lại phải vá»™i vã Ä‘Æ°a và ng tá»›i nhà mình nhÆ° váºy? Nếu mấy ngà y nữa hắn Ä‘Ãch thân mang tá»›i cà ng thể hiện rõ sá»± thà nh tâm cÆ¡ mà . Phải chăng số bạc nà y là để bịt miệng, không muốn hắn Ä‘em chuyện ‘đụng chạm’ và o thân thể Bạch Tố Mai? Cà ng nghÄ© DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cà ng thấy khả năng nà y rất lá»›n.
Lúc nà y ba ngÆ°á»i đã và o phòng, Phi Yến thấy sắc mặt hai ngÆ°á»i nghiêm túc cÅ©ng không quấy rầy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vì vá» việc cứu sống Bạch Tố Mai nữa. Äi pha trà và chuẩn bị Ãt đồ ăn khuya cho hai ngÆ°á»i.
Äợi Phi Yến Ä‘i rồi, Hạ Phượng Nghi má»›i nói nhá»:
- Tướng công, hình như chà ng không có thiện cảm với Bạch thiên tổng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i nói:
- Ấy hình như nà ng rất hiểu ta đấy.
- Dù gì thì thiếp cũng cùng chà ng từ nhỠlớn lên cùng nhau mà .
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hắc hắc cÆ°á»i thầm, chÃnh thức thì chúng ta má»›i biết nhau có hÆ¡n má»™t tháng thôi, ta còn chẳng biết nà ng thÃch gì, ghét gì nà ng đã hiểu ta váºy rồi. Xem ra không phải là nà ng hoà n toà n vô ý vá»›i mình, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ‘tá»± sÆ°á»›ng’.
Dương Thiên Sở cân nhắc một hồi mới nói:
- NÆ°Æ¡ng tá», ta có má»™t việc muốn nhá» nà ng.
- Tướng công, chà ng có gì phân phó cứ nói, thiếp hết sức lo liệu.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở dừng lại má»™t chút, nói cháºm rãi rõ rà ng:
- Ta muốn nà ng mang số bạc nà y trả lại cho Bạch Thiên Tổng.
Hạ Phượng Nghi chau mà y:
- TÆ°á»›ng công, thiếp không biết giữa chà ng và Bạch thiên tổng có chuyện gì, nhÆ°ng chà ng cứu con gái của y, thiếp thấy chà ng nháºn số bạc nà y hoà n toà n không có gì là không ổn cả.
- Không phải là ta tá» ra thanh cao. NhÆ°ng đây là vấn Ä‘á» nguyên tác là m ngÆ°á»i của ta, nếu y Ä‘Æ°a năm trăm lượng bạc nà y nhá» ta cứu con gái y, ta vui vẻ nháºn ngay. NhÆ°ng ta cứu con gái y không phải vì số bạc nà y, thế nên ta không thể nháºn. HÆ¡n nữa… mà thôi, mấy chuyện Ä‘au đầu nà y ta không muốn mang nó vá» nhà để các nà ng phải lo lắng.
Hạ Phượng Nghi không nói, chăm chú nhìn y tháºt sâu, thần tình phức tạp. Nà ng biết DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chi tiêu cÅ©ng có thể tÃnh là rá»™ng rãi, nhÆ°ng khi đụng tá»›i vấn Ä‘á» tiá»n bạc của ngÆ°á»i khác hắn ‘hÆ¡i’ cố chấp, việc xung Ä‘á»™t trÆ°á»›c đây của hắn vá»›i nà ng và Phi Yến vá» việc nà y nà ng còn nhá»› rất rõ. Không khuyên bảo nữa, gáºt đầu nói:
- Thiếp hiểu, thiếp sẽ là m hết sức để phÃa Bạch tổng quản không thấy khó chịu.
- Cám Æ¡n nà ng, thá»±c sá»± ta không muốn phiá»n nà ng, nhÆ°ng vá»›i việc giao tế nà y ta không giá»i, sợ là m không khéo mất lòng ngÆ°á»i ta.
Hạ Phương Nghi nói:
- Tướng công, chà ng đừng nói thế, chia sẻ ưu lo với chà ng là trách nhiệm của thiếp.
Việc nà y coi như quyết định như thế, đêm đó Dương Thiên Sở cứ quẩn quanh mãi việc của Bạch Tố Mai, Tạ quả phụ, Cẩm Y vệ rồi lại tới Bạch tổng quản… mãi mới ngủ được…
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
27-05-2010, 01:50 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
ChÆ°Æ¡ng 18 : Giết ngÆ°á»i bịt miệng
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Không biết ngủ được bao lâu, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bị những tiếng huyên náo, tiếng chó sủa oăng oẳng là m tỉnh giấc, mÆ¡ hồ mở mắt ra, thấy ngoà i cá»a sổ má»™t mà u Ä‘á» dá»±c, chiếu sáng cả trong phòng, nghe văng vẳng có tiếng ngÆ°á»i kêu la: "Cháy cháy... Mau chữa cháy Ä‘i....!" Hai con chó ở trong vÆ°á»n lại sủa inh á»i.
"Hả! Cháy?!" DÆ°Æ¡ng Thiên Sở choà ng tỉnh, nhảy phốc xuống giÆ°á»ng, trần truồng Ä‘i đến bên cá»a sổ, mở rá»™ng nhìn ra ngoà i, thấy cả má»™t góc trá»i bị ánh lá»a chiếu sáng, con ‘bò Ä‘en’ Ä‘ang sủa loạn vá» hÆ°á»›ng phát ra ánh lá»a đó. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở xác định lại phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, tâm thần liá»n rúng Ä‘á»™ng. Quả nhiên, đó chÃnh là phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng chá»— nhà Ân gia!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quay lại tìm y phục, mặc bừa lên ngÆ°á»i rồi vá»™i vã chạy ra ngoà i. Theo Æ°á»›c pháp tam chÆ°Æ¡ng của hắn và Hạ Phượng Nghi, thì nà ng và Phi Yến ngủ cùng nhau trên chiếc giÆ°á»ng ở gian ngoà i. Khi hắn chạy ra Hạ Phượng Nghi cÅ©ng đã tỉnh lại Ä‘ang ngồi trên giÆ°á»ng, còn Phi Yến khoác má»™t chiếc áo ngắn Ä‘ang ngó nghiêng bên ngoà i cá»a sổ.
Hạ Phượng Nghi thấy hắn chạy ra ngoà i, gá»i vá»›i theo:
- Phu quân, chà ng định đi đâu đấy?
- Hình như là nhà Ân gia bị cháy, ta đến đó coi sao.
Dương Thiên Sở quay lại nói thêm:
- Nà ng cứ yên tâm, ta đi xem một chút rồi sẽ vỠngay.
Còn chưa yên tâm, hắn dặn Phi Yến:
- Phi Yến, cả hai phải ở trong nhà , nhất định không được chạy lung tung đấy.
Phi Yến ngoan ngoãn gáºt đầu. Hạ Phượng Nghi lo lắng báºt dáºy nói:
- Tướng công, chà ng phải hết sức chú ý bản thân đó!
- Äược, được ta Ä‘i đây!
Chợt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quay ngoắt ngÆ°á»i lại, hai mắt lúc nà y còn sáng hÆ¡n ánh lá»a ngoà i trá»i. Hạ Phượng Nghi lúc nà y chỉ mặc má»™t chiếc yếm mà u Ä‘á», trong phòng rất sáng, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấp thoáng thấy được núi đồi nhấp nhô phÃa dÆ°á»›i.
Hắn cố tình là m bá»™ dạng háo sắc, hau háu nhìn đồi ngá»±c vun đầy của nà ng nhÆ° muốn xuyên qua chiếc áo lót má»ng manh đó, thốt lên:
- Xuân quang xạ tiết!
Hạ Phượng Nghi nháºn ra hiện trạng, ‘a’ má»™t tiếng, rụt mình lại và o trong chăn, mặt đò dừ:
- Äáng ghét!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i ngất chạy ra ngoà i, sau đó cẩn tháºn khép cá»a lại. Hai con chó cÅ©ng theo bén gót.
Ra khá»i nha môn, toà n bá»™ trá»i đêm bị ánh lá»a chiếu sáng rá»±c, khói lá»a mịt mùng bốc táºn lên trá»i, những đụn khói lan Ä‘i khăÌp nÆ¡i, mùi vị khó ngá»i xá»™c và o mÅ©i ngÆ°á»i ta. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chạy nhÆ° bay vá» phÃa nhà Ân gia, cà ng đến gần ánh lá»a cà ng sáng, từng lá»›p ngÆ°á»i náo loạn Ä‘ua nhau khiêng nÆ°á»›c Ä‘i dáºp lá»a.
Chạy đến sau vÆ°á»n hoa bên ngoà i Ân gia, từ xa xa hắn đã thấy toà n bá»™ hoa viên chìm ngáºp trong biển lá»a, hÆ¡i nóng tát thẳng và o mặt khiến ngÆ°á»i ta không có cách gì đến gần. Thế lá»a lá»›n nhÆ° thế, chút Ãt nÆ°á»›c chẳng thấm và o đâu so vá»›i con há»a long cuồng bạo nà y. Thế nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i chỉ biết là m cho táºn lá»±c mà thôi.
Bạch Thiên Tổng phu phụ và Ân lão thái gia phu phụ Ä‘ang giáºm chân đấm ngá»±c khóc lốc. Bạch phu nhân đã ngã nằm ngất ra đất, đám nha hoà n Ä‘ang đỡ lấy bà hô hoán. Ân Äức đứng cạnh Ân lão thái gia, chỉ huy gia Ä‘inh gấp rút cứu há»a.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở dẫn theo hai con chó dấn bÆ°á»›c đến bên cạnh há», há»i:
- Chuyện nà y là sao?
Ân Äức dùng tay áo gạt lệ:
- Ta cũng không biết, vợ ta đang ở trong lầu gác đó...
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khẩn trÆ°Æ¡ng, vá»™i há»i:
- Váºy Tống tiểu thÆ° đâu?
- Tống tiểu thÆ° cÅ©ng ở trên đó, nà ng ấy bảo phải tá»± thân bảo há»™ nÆ°Æ¡ng tá» của ta, sống chết không cho ta ở đó. Ta trở vá» ngủ chÆ°a được bao lâu, thì nghe bên ngoà i có tiếng kêu cháy, vừa ra ngoà i nhìn thì tiểu các nÆ¡i đó đã trà n ngáºp trong biển lá»a, mái nhà cÅ©ng bị cháy tiêu luôn rồi, nÆ°Æ¡ng tá» mệnh khổ của ta a... hu hu hu....
Bạch Thiên Tổng âm trầm nghiêm mặt, nắm đấm xiết chặt kêu răng răÌc:
- Äây nhất định là do đồng bá»n của Hồ Tam là m rồi, chÃnh là sát nhân diệt khẩu, ta bắt được chúng nhất định phân thây muôn Ä‘oạn!
ChÃnh và o lúc nà y, ngôi lầu nhá» kêu ầm ầm liên tục, từ từ xụp xuống, thế lá»a cà ng lúc cà ng tăng, hÆ¡i nóng phả ra ép tá»›i má»i ngÆ°á»i. Má»i ngÆ°á»i kêu thét Ä‘ua nhau lùi lại, lá»a rợp trá»i chiếu sáng cả bầu trá».
Ân lão gia tỠmột mặt dìu đỡ Ân lão thái thái đang khóc lên khóc xuống, một mặt dùng quà i trượng dộng xuống đất thình thịch:
- Lá»—i tại ta! Ta là m sao không nghÄ© ra tên súc sanh đó lại phóng há»a kia cà ! Ai...! Cà i lầu nà y ở gần nhà ăn, bên cạnh đó toà n là củi khô, nếu đốt cháy lên thì cháy cả đêm cÅ©ng không tắt a! Hai đứa nó là m sao mà sống nổi đây! Ta sao mà hồ đồ thế nà y!
Ân Äức đỡ phụ thân lên:
- Cha, lão gia ngÆ°á»i hãy giữ gìn thân thể.
- Ân gia chúng ta rốt cuá»™c đã là m sai Ä‘iá»u gì, ông trá»i lại trừng phạt chúng ta nhÆ° váºy !
Ân lão gia tá» ngẩng lên trá»i khóc rống lên.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không biết phải an ủi lão nhÆ° thế nà o, hắn giÆ°Æ¡ng mắt nhìn khắp nÆ¡i, há»i:
- Tống đại tiểu thÆ° cùng Ân phu nhân Ä‘á»u không chạy ra được à ?"
Ân Äức thổn thức đáp:
- Äá»u không thoát được, chỉ sợ... hu hu hu....
Lúc nà y, Bạch phu nhân đã ngất xỉu chợt oa lên má»™t tiếng khóc ngất lên. Bạch Thiên Tổng cúi xuống nhẹ ôm lấy bà . Bạch phu nhân cứ nhất má»±c khà n giá»ng gà o:
- Äáng trách là ta! Chỉ tại ta...! Ta không nên rá»i khá»i Mai Nhi, không nên rá»i khoi Mai Nhi...!
Äúng lúc nà y, từ xa chợt vang lên tiếng khóc gà o, má»™t ngÆ°á»i lảo đảo cháºp choạng chạy tá»›i:
- Vân Nhi của, của ta a! Con, con ở đâu rồi!
Lão bách tÃnh bên cạnh đó chia nhau nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng, nhá» giá»ng kháo nhau:
- Tri huyện đại lão gia đến rồi!
- Nghe nói thiên kim của đại lão gia cũng ở tại trong lầu đó...
- Ài...! Khuê nữ tốt nhÆ° váºy mà ..
- Thảm tháºt!
Tống tri huyện đầu tóc tán loạn, chỉ mặc má»™t chiếc áo thÆ°á»ng, y sam không hoà n chỉnh, ở phÃa sau có Cân Ban trưởng tùy, Kim sÆ° gia, VÆ°Æ¡ng bá»™ khoái và đám cẩm tót cùng kéo theo. Tống tri huyện nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, nhà o lại chá»™p lấy hắn há»i:
- Con, con gái Vân nhi của ta đâu? Có thấy, thấy Vân nhi của ta không hả?
Trong lúc hoảng loạn, lão quên là sự khách sáo hà ng ngà y với Dương Thiên Sở.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở định nói gì đó, nhÆ°ng thấy đám ngÆ°á»i bu quanh, liá»n mÃm môi kÃn miệng.
Tống tri huyện đẩy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ra, chá»™p lấy Ân Äức há»i:
- Vân Nhi của, của ta đâu? Thấy, thấy Vân Nhi của, của ta đâu không?
Cục diện ngà y cà ng trở nên loạn, chẳng thể nói được gì. Thấy VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu ra dâu, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chuyển ngÆ°á»i lách khá»i đám ngÆ°á»i, VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu thấp giá»ng nói, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu dặn dò, VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu Ä‘i rồi. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đảo mặt nhìn quanh. Äá»™t nhiên, hắn phát hiện được Ä‘iá»u gì đó, khóe miệng lá»™ ra nụ cÆ°á»i.
-------o0o-------
Sau khi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tỉnh giấc, trá»i đã sáng rõ.
Tối qua khi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vá» tá»›i nhà , chỉ nói má»™t câu "Là đại viện của Ân gia bị cháy" rồi Ä‘i ngủ tiếp, Hạ Phượng Nghi và Phi Yến cÅ©ng không dám há»i nhiá»u.
Khi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở rá»i khá»i giÆ°á»ng, Phi Yến theo lệ và o hầu hạ hắn thay y phục rá»a ráy xong, nói:
- Thiếu gia, bữa sáng đã chuẩn bị xong, ngÆ°á»i ra ăn cho nóng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở còn ngái chỉ gục gặc đầu không nói gì, ra ngoà i không thấy Hạ Phượng Nghi đâu, chắc là nà ng ngoà i vÆ°á»n rồi, Hạ Phượng Nghi có thói quen dáºy sá»›m. Äồ ăn nóng hổi đã dá»n sẵn trên bà n, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vá»› lấy cái bánh bao đầu tiên, nhồm nhoà m nhai nuốt.
- Coi chà ng kia, ăn từ từ thôi kẻo nghẹn.
Hạ Phượng Nghi từ ngoà i vÆ°á»n Ä‘i và o, giá»ng đầy quan tâm:
- Tháºt không ngá» cái huyện nhó tà nà y lại lắm chuyện đến thế, cả đêm đã không để ngÆ°á»i ta yên. Sáng sá»›m lại có ngÆ°á»i tá»›i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngẩng đầu lên, há»i:
- NÆ°Æ¡ng tá», lại có ai tá»›i tìm ta sao?
- Nha dịch nói, ngÆ°á»i của Cẩm Y vệ bảo khi nà o chà ng dáºy thì tá»›i trụ sở của há».
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt gáºt đầu không nói gì. Tên Mã Äá»™ nà y má»›i sáng đã gá»i mình Ä‘i, nhất định là vì án của Tạ quả phụ. Ãn nà y nên tiếp tục Ä‘iá»u tra nhÆ° thế nà o, giá» phút nà y DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không há» có chủ ý nà o. Hắn vô ý cầm chiếc mÅ© rÆ¡m lên nhìn, ngÆ°á»i Ä‘á»™i cái mÅ© nà y là ai? Y ở nÆ¡i nà o?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa ăn sáng, vừa quan sát cẩn tháºn chiếc nón nà y. Äó là má»™t chiếc mÅ© rÆ¡m rất bình thÆ°á»ng, là thứ lão bá tánh thÆ°á»ng hay dùng, chỉ có Ä‘iá»u kÃch thÆ°á»›c rất lá»›n.
Nhìn nhìn má»™t hồi, Ä‘á»™t nhiên DÆ°Æ¡ng Thiên Sở giáºt nẩy mình, bá» cái bánh bao xuống, dùng hai tay cầm cái mÅ© rÆ¡m ra ngoà i cá»a, quan sát kỹ cà ng dÆ°á»›i ánh mặt trá»i. Trong khe hở của cái nón rÆ¡m đó có má»™t sợi tóc ngắn ngủn.
Sợi tóc nhỠnà y đại khái chỉ dà i và i milimet, không nhìn kỹ không dễ gì phát hiện, hèn gì tối hôm qua hắn không hỠphát hiện ra.
Sợi tóc ngắn trong chiếc nón rÆ¡m nà y rất có thể là từ trên đầu ngÆ°á»i Ä‘á»™i rÆ¡i ra. Trai gái ở Minh triá»u Ä‘á»u để tóc dà i, sợi tóc nà y chỉ là má»™t sợi ngắn, dà i tối Ä‘a hÆ¡n má»™t milimet, cá»™ng thêm chân tóc giá»i lắm là hai milimet. Quan sát kỹ hÆ¡n, sợi tóc nà y không có đầu nhá»n, thân tóc dÆ°á»ng nhÆ° bị má»™t thứ gì đó sắc bén cắt đứt, chá»— đứt rất chỉnh tá», rõ rà ng là do má»™t thứ dao cạo gì đó cắt. NhÆ° váºy thì có thể nói, sợi tóc nà y là từ má»™t ngÆ°á»i má»›i cạo đầu xong để dà i ra. Cạo đầu? NgÆ°á»i nà o ở Minh triá»u Ä‘i cạo đầu? Chẳng lẽ là ...
Mắt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chợt sáng rá»±c, hi vá»ng phá án lóe lên trÆ°á»›c mắt hắn. Hắn đặt nón rÆ¡m cẩn tháºn lên trên bà n ở trong phòng, dặn hai ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng mẫu không được Ä‘á»™ng đến, rồi vá»™i vã Ä‘i ra ngoà i.
Hạ Phượng Nghi thấy hắn bữa sáng cÅ©ng không kịp ăn xong đã hối hả chạy Ä‘i, dáºm chân nói:
- Tháºt là ! NÆ¡i nà y không để cho ngÆ°á»i ta sống nữa hay sao?
+++
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đến phòng đóng dấu tìm Tống tri huyện, phát hiện Tống tri huyện không đến. Bá»n nha dịch Ä‘á»u thÆ°a lại, rằng tối hôm qua Ân gia phát há»a, đã thiêu sống thiên kim tiểu thÆ° của Tống tri huyện và thiếu phu nhân của Ân gia, không tìm thấy xÆ°Æ¡ng cốt đâu cả, các bà lá»›n bà nhá» trong ná»™i nha đã khóc loạn lên hết rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nghe chuyện nà y, quyết định đến ná»™i nha xem trÆ°á»›c má»™t chút, chá»— Mã Äá»™ tạm thá»i thÆ° thả má»™t chút, chuyện đó hiện giá» không cần gấp lắm.
NgÆ°á»i trông coi ná»™i nha dẫn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và o trong, Ä‘i đến phòng khách.
Còn ở khá xa, hỠđã nghe Tống tri huyện lớn tiếng lắp bắp quát:
- Sao, sao mà không tìm thấy được? Ngươi, ngươi có tìm kỹ chưa?!
Một âm thanh hồi đáp:
- Lão hủ vô năng, đại lão gia thứ tá»™i. NhÆ°ng mà thế lá»a rất lên, cháy suốt cả đêm, sáng nay má»›i bá»›t được má»™t chút, khái... khái khái….
Giá»ng nói già nua, nhÆ°ng vẫn còn rất khá»e khoắn.DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đứng bên cạnh cá»a, không tiến và o, muốn nghe ông ta nói hết.
- Lão gia ngÆ°á»i cÅ©ng thấy rồi đó, toà n bá»™ háºu hoa viên của Ân gia Ä‘á»u đã bị cháy thà nh tro bụi. Tôi và các nha dịch tìm kiếm tháºt kỹ thi hà i của tiểu thÆ° và Ân phu nhân, nhÆ°ng không tìm được gì cả,... Tráºn lá»a nà y quá lá»›n, ngay cả cái lÆ° đồng đốt nhang cÅ©ng cháy ra tro, huống gì là xÆ°Æ¡ng thịt, nhất định là thi thể của há» cÅ©ng bị cháy thà nh tro rồi.
- Con của tôi.....
- Hu hu hu hu....
Liá»n lúc đó, hà ng loạt tiếng nữ nhân ồn à o khóc rống lên.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cháºm bÆ°á»›c và o phòng, thấy lão già khô đét Ä‘ang quỳ trên đất trong phòng khách, mặt mà y bứt rứt. Tống tri huyện Ä‘ang ngồi trên ghế dá»±a giữa phòng, ngồi hai bên là bốn năm nữ nhân Ä‘á»u Ä‘ang cầm khăn thấm đẫm lệ.
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
27-05-2010, 01:51 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
ChÆ°Æ¡ng 19: Nháºn há» nháºn hà ng
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ôm quyá»n thi lá»… vá»›i Tống tri huyện. Tống tri huyện thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, trong lòng cảm xúc há»—n loạn, nếu không phải trÆ°a hôm qua cải tá» hồi sinh cho Bạch Tố Mai xong, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘á» nghị con gái của lão là m thiếp thân há»™ vệ cho Bạch Tố Mai, thì con gái của lão đâu có chết. Tống tri huyện tuy Ãt nhiá»u gì cÅ©ng oán háºn hắn, nhÆ°ng thứ oán háºn đó có chút khiên cưỡng, vì theo lý, lão nên Ä‘em ân cÆ°Ì€u nà y đổ lên ngÆ°á»i đồng bá»n của Hồ Tam thì đúng hÆ¡n.
Dù có chút oán háºn, nhÆ°ng Tống tri huyện cÅ©ng hoà n toà n hiểu rõ, nếu hôm qua DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không đứng ra là m trung gian Ä‘iá»u đình thay lão, nói không chừng hiện giá» lão Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng bị Cẩm Y vệ của kinh thà nh giải vỠđại lao của Bắc trấn phủ rồi. NhÆ° váºy, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở có thể nói là có cái ân cứu mạng đối vá»›i lão. HÆ¡n nữa, tối hôm qua Tống tri huyện cÅ©ng đã nhìn ra, hắn và Tổng kỳ Mã Äá»™ của cẩm y vệ có quan hệ không thÆ°á»ng, hiện giá» hắn có Cẩm Y vệ háºu thuẫn, bản thân lão không thể Ä‘á»™ng chạm được.
Tống tri huyện thầm nghÄ©, con gái của mình chết rồi, Ä‘Ãch xác là nhÆ° rứt thịt xẻ gan, mất Ä‘i má»™t khối thịt trong đầu, nhÆ°ng má»i chuyện đã không thể vãn hồi, ngÆ°á»i còn sống thì vẫn tiếp tục phải sống tốt.
Những suy nghÄ© trên nói ra thì dông dà i, nhÆ°ng trong tâm trà của Tống tri huyện chỉ thoáng qua trong chốc lát. NghÄ© thông đâu đấy, lão đứng lên miá»…n cưỡng cÆ°á»i nói:
- Tiên sinh, ngÆ°á»i đến rồi.
Tống tri huyện nhìn thấy Dương Thiên Sở nhìn lão già trên mặt đất, giới thiệu qua loa:
- Äó là lão ngá»— tác của bản huyện.
Sau đó, đuổi lão ngỗ tác ra ngoà i.
Tống tri huyện má»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngồi.Sau khi ngồi xong đâu đấy, Tống tri huyện dẫn kiến DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết năm bà vợ của mình.
Äại thái thái Thang Thị chÃnh là mẫu thân của Tống Vân Nhi. Bà đã khóc đến ná»—i hai mắt sÆ°ng húp. Hai ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở là m lá»… ra mắt vá»›i bà , Thang Thị giÆ°Æ¡ng đôi mắt đầy lệ lên nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở , thút thÃt há»i:
- Ngà i hẳn chÃnh là … vị sÆ° gia … má»›i tá»›i hai ngà y đã liên tiếp láºp kỳ tÃch … ta có nghe Vân Nhi nói … nó gá»i ngà i là ca ca. Nó cứ luôn miệng… luôn miệng khen ngà i suốt. Nếu Vân Nhi đã gá»i ngà i là ca ca, ta có thể gá»i ngà i má»™t tiếng hiá»n chất không?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy Thang Thị đứng tuổi từ mi thiện mục, hÆ¡n nữa Hạ Phượng Nghi cÅ©ng kể Thang Thị giúp đỡ nà ng rất nhiệt tình, nên rất có thiện cảm vá»›i bà . Mình và con gái nhà ngÆ°á»i ta xÆ°ng hô thân thiết thế rồi gá»i má»™t tiếng bá mẫu cÅ©ng là hợp lý, hÆ¡n nữa nói chuyện khách sáo mãi cứ ‘vãn sinh, tiên sinh, lão gia, lão mẫu… mãi cÅ©ng mệt. Hắn liá»n gá»i ngay:
- Bá mẫu, là cháu với cao rồi.
- Hu hu hu... Vân Nhi đáng thương của ta, nó không còn có thể gặp... ca ca của nó nữa... hu hu ....
Dương Thiên Sở an ủi:
- Bá mẫu, hiện giá» vẫn còn chÆ°a tìm thấy thi thể của Vân Nhi, nói không chừng trÆ°á»›c khi lá»a cháy, muá»™i đã chạy thoát khá»i nÆ¡i đó trÆ°á»›c rồi.
Lá»i nà y nếu là ngÆ°á»i khác nói thì không đáng gì, vì Thang Thị nhất định sẽ cho đó là má»™t lá»i an ủi, nhÆ°ng nó lại phát ra từ miệng của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, những chuyện thần kỳ vị sÆ° gia xảy là m liên tiếp trong hai ngà y nay đã truyá»n Ä‘i khắp nÆ¡i giống nhÆ° thần nhân váºy. Bây giá» hăÌn nói nhÆ° thế, không chừng là tháºt có chuyện đó.
Tống tri huyện nghe thế há»i ngay:
- Hiá»n chất, chất nói tháºt không?
Tống tri huyện cÅ©ng há»c theo Äại thái thái, gá»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở là hiá»n chất, lão nháºn ra ngÆ°á»i nà y tà i năng không tầm thÆ°á»ng, hiện giá» có quan hệ tốt vá»›i Cẩm Y vệ. Lôi kéo quan hệ thân cáºn lại má»™t chút, sau nà y cà ng có lợi. Há»i xong lão trà n đầy hy vá»ng nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, các bà vợ lẽ khác Ä‘á»u dừng ngay tiếng khóc, cùng giÆ°Æ¡ng mắt nhìn hắn hy vá»ng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm kêu lá»— vốn rồi, trÆ°á»›c nay Tống Tri huyện gá»i hắn là tiên sinh, coi nhÆ° kém hắc má»™t báºc, giá» thà nh hiá»n chất váºy là nhảy lên hai báºc trèo lên đầu hắn rồi. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hắng giá»ng, Ä‘á»™t nhiên chuyển đổi cách xÆ°ng hô quá nhanh hắn có chút không quen:
- Cháu nói là rất có khả năng nhÆ° váºy, vì Vân Nhi võ công cao cÆ°á»ng, chút lá»a đó là m sao gây khó cho muá»™i ấy được.
Thang Thị gáºt gáºt đầu, bà đối vá»›i bản lÄ©nh của con gái cÅ©ng có chút lòng tin, nhÆ°ng vá»™i vã nghÄ© đến má»™t chuyện khác, há»i dồn:
- NhÆ° váºy, váºy sao nó không trở vá» nhà ?
- Nhất định là muá»™i ấy có lý do riêng, dù sao thì má»i ngÆ°á»i cÅ©ng đừng quá Ä‘au buồn, Vân Nhi cát nhân thiên tÆ°á»›ng. Cháu thấy cô ấy không phải là ngÆ°á»i bạc mệnh, nhất định là không có chuyện gì.
Thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khẳng định nhÆ° thế, lòng Thang Thị dâng lên niá»m hy vá»ng, nhìn Tống tri huyện:
- Lão gia...
Tống tri huyện an ủi:
- Phu nhân, đừng lo lắng, hiá»n chất nói có lý lắm. Hà i tá» của chúng ta nhất định sẽ bình an trở vá».
Tuy là nói nhÆ° thế, nhÆ°ng đến hiện giá» Tống tri huyện vẫn nháºn thấy đó chỉ là má»™t thứ mong đợi tốt là nh, còn tráºn lá»a đó lão đã táºn mắt chứng kiến, nếu nói ngÆ°á»i ta có thể từ đám lá»a lá»›n đó mà chạy ra, nói tháºt thì lão chẳng dám tin.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở trình bà y vá»›i Tống tri huyện chuyện Mã Äá»™ cho gá»i hắn đến, rồi đứng dáºy cáo từ.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở dẫn theo hai con chó rá»i khá»i huyện nha, ra Ä‘Æ°á»ng lá»›n Ä‘i vá» phÃa nha môn dịch sở. Dịch trạm nà y bất quá cách nha môn có và i trăm mét, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i má»™t loáng là đến. Sau khi báo danh hắn nhanh chóng được Ä‘Æ°a tá»›i gặp Mã Äá»™, phân chủ khách xong, Mã Äá»™ cÆ°á»i ha ha há»i:
- Hảo huynh đệ, đêm qua ngủ ngon không?
- Cũng ngon, Mã đại nhân ngà i thì sao?
Mã Äá»™ chợt nghiêm mặt bảo:
- Äừng có nói chuyện khách khà nhÆ° váºy, Ä‘á»u là huynh đệ vá»›i nhau, sau nà y gá»i ta là đại ca là được rồi!
Lại thêm má»™t ngÆ°á»i nữa! Hôm nay là cái ngà y nháºn há» hà ng hay sao váºy? DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mau chóng đổi cách xÆ°ng hô:
- Dạ! Äại ca tối qua ngủ ngon giấc không?
- Ngon cái con khỉ!
Mã Äá»™ phẫn ná»™ đáp:
- Äêm khuya thanh vắng mà bên ngoà i kêu loạn nhÆ° phá mả ấy, nói là chá»— gì đó bị cháy, là m lão tá» ngủ cả đêm không ngon giấc.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không muốn nói chuyện đó vá»›i y, liá»n cắt ngang chuyển sang Ä‘á» tà i khác:
- Äại ca, án của Tạ quả phụ tÃnh thế nà o?
Mã Äá»™ trà n trá» hy vá»ng đáp:
- Ta Ä‘ang phát sầu vỠán nà y đây. Huynh đệ, ta phát hiện ra ngÆ°Æ¡i không phải là ngÆ°á»i thÆ°á»ng, có tà i nhÆ°ng chÆ°a có dịp phát huy.
Rồi y chồm ngÆ°á»i tá»›i, mặt mà y rạng rỡ:
- Vụ án, nà y ngÆ°Æ¡i cần phải giúp ca ca ta, phá nó xong, ta bảo chứng hai chuÌng ta có thể nổi tiếng nhÆ° cồn đấy!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i cÆ°á»i đáp:
- Äại ca nếu nhÆ° đã nói đến nÆ°á»›c nà y rồi, thì đệ nói thẳng ra váºy.
Mã Äá»™ nghe thế, thầm bảo "Có hy vá»ng rồi!" Y liá»n dá»ng tai lên, giống nhÆ° má»™t cáºu há»c sinh chuẩn bị nghe giảng bà i váºy, ngẩng cổ chăm chú nghe DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói.
Dương Thiên Sở tiếp:
- Hiện giá», xin đại ca láºp tức phái ngÆ°á»i láºp tức Ä‘i chặn hết các con Ä‘Æ°á»ng trong khuôn viên má»™t trăm dặm trở lại đây, ngăn chặn và bắt hòa thượng, bao gồm cả kẻ trá»c đầu, hói đầu, hay tóc ngắn lại hết.
Mã Äá»™ vá»— bà n, đứng lên thốt:
- Không thà nh vấn Ä‘á»!
Ngẫm nghÄ© má»™t chút, y lại cúi lÆ°ng, nghi hoặc há»i:
- Huynh đệ, chúng ta bắt nhiá»u hòa thượng, lÅ© trá»c, lÅ© hói thế để là m gì?
- Vì trong số những ngÆ°á»i đó, rất có thể có kẻ Ä‘á»™i mÅ© rÆ¡m kia!
- Tháºt không? Huynh đệ ngÆ°Æ¡i là m sao mà biết thế?
Mã Äá»™ bán tÃn bán nghi, nhÆ°ng dù sao vẫn rất hÆ°ng phấn.
- Bắt được ngÆ°á»i đó rồi, đệ sẽ cho đại ca biết.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhân đó thừa nÆ°á»›c đục thả câu, là m ra vẻ quan trá»ng.
"Äược, được! Ta sẽ láºp tức cho ngÆ°á»i trở vá» Ninh quốc phụ báo cáo vá»›i Bách há»™ đại nhân, Ä‘iá»u táºp Cẩm Y vệ, đồng thá»i láºp tức thông tri Tống tri huyện Ä‘iá»u táºp bá»™ khoái bắt hết hòa thÆ°Æ¡ng vá»›i lÅ© tóc ngắn lại.
+++
Mặt Bạch Tố Mai không có chút huyết sắc . Trên cổ nà ng băng bó đầy thuốc, yếu á»›t ngồi dá»±a trên đầu giÆ°á»ng trong căn nhà nhá» cÅ© nát ở thà nh Tây, chủ căn nhà nà y là ngÆ°á»i quen của Tống Vân Nhi, hiện giá» Ä‘i vắng. Má»—i lần trốn nhà đi ‘hà nh hiệp trượng nghÄ©a’ Tống Vân Nhi thÆ°á»ng lấy đây là m căn cứ.
Tống Vân Nhi mang má»™t chén cháo dùng muá»—ng nhá» khuấy Ä‘á»u và múc Ä‘Æ°a lên môi khẽ thổi, rồi cẩn tháºn ká» lại gần miệng bón cho Bạch Tố Mai. Bạch Tố Mai miá»…n cưỡng húp má»™t chút, khóe miệng lá»™ ra nụ cÆ°á»i nhẹ đầy cảm kÃch.
Tống Vân Nhi vừa đút cháo cho Bạch Tố Mai, vừa nói:
- Bạch tá»· tá»·, tối hôm qua ca ca muá»™i há»i tá»· hung thủ là ai, thế mà tá»· không chịu nói, ai da, không biết tá»· Ä‘ang nghÄ© gì nữa.
Bạch Tố Mai không thể thốt nên lá»i, vẻ mặt thoáng nét Æ°u sầu, không hiểu vì sao mà khóe mắt từ từ sũng Æ°á»›t.
Tống Vân Nhi lại múc má»™t muá»—ng cháo nữa, nhÆ°ng vừa Ä‘Æ°a lên miệng thổi thì Ä‘á»™t nhiên dừng hẳn Ä‘á»™ng tác lại, khẽ nói: "Có ngÆ°á»i đến!" Nà ng vá»™i đặt bát cháo xuống, lắc ngÆ°á»i phóng ra phòng ngoà i, nép và o sát cánh cá»a, trong tay áo lấp loáng má»™t mÅ©i tiểu Ä‘ao.
Quả nhiên, có tiếng bÆ°á»›c chân từ xa Ä‘i lại, đến bên cá»a, gõ "cốc cốc cốc" ba tiếng chầm chậm lên cá»a, rồi lại "cốc cốc" hai tiếng nhanh, vừa đúng vá»›i ám hiệu định trÆ°á»›c giữa DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và nà ng. Tống Vân Nhi mừng rỡ, kêu lên: "Ca!", tay nà ng lắc má»™t cái, lưỡi dao được giấu kÃn ngay và o tay áo, rồi đẩy cá»a mở ra. NgÆ°á»i đứng trÆ°á»›c cá»a quả nhiên là DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
Từ khóa được google tìm thấy
baach dieu trieu phung , bach dieu chau phung , bach dieu chieu phung , bach dieu chieu phuong , bach dieu trieu phung , chimcanhcut nap thiep ky , êàäåòñòâî , hình danh sÆ° gia , ìàðãàðèòà , nap thiep , nap thiep ký pdf , nap thiep ki , nap thiep ki iii , nap thiep ki pdf , nap thiep ky , nap thiep ky 3 , nap thiep ky 3 prc , nap thiep ky bach dieu , nap thiep ky bach dtp , nap thiep ky bach phung , nap thiep ky chi bach , nap thiep ky lll , nap thiep ky phung , nap thiep ky tac bach , nạp thiếp ký , nạp thiếp ký 1 , sac hiep nap thiep , se dung gia phap , tac bach phung dieu , www.nap thiep ky