Đi tới một góc không người, Trương húc đem toàn bộ những thứ mình không cần trong túi càn khôn giao dịch cho tiểu bạch kiểm, hắn cùng anh em Vân thiên nhận giao tình sâu xa nên không tiện trả giá cùng bọn họ, giao cho tiểu bạch kiểm đi bán trang bị là chuẩn nhất, người này da mặt dày, có thể bốc phét cũng có thể ghìm giá, thật sự không tốt lắm cũng có thể bán với giá cao.
“Ngươi tham khảo giá thị trường rồi đem những thứ này bán cho bọn họ, tạm thời không có tiền thì cho nợ, con số phải nhớ rõ ràng, tương lai sẽ không thể thiếu một phần chia cho ngươi.”
Tiểu bạch kiểm cười hắc hắc:” Ngươi yên tâm, hiện tại ta cũng là thương nhân rồi, bán chút đồ vật còn không biết cách sao ? Bọn họ nếu không trả nổi giá cao thì ta sẽ bán cho người khác.”
Trương húc cười nói:” Ngươi cũng đừng nói phét, ngươi lừa được người khác chứ sao lừa nổi ta, cái gọi là việc buôn bán của ngươi còn không phải là vác bộ mặt đi qua đi lại, uống chút rượu, tán vài nữ nhân, tất cả sớm đã có người chuẩn bị hết cho ngươi rồi, tối đa chỉ cần ngươi ký tên vào nữa là xong.”
“Nhật, sao lại nghĩ năng lực ta kém như vậy a, có người giúp ta làm việc là lỗi của ta sao ? Đúng là trong hiện thực không có cơ hội phấn đấu cho nên mới tới đây chơi trò chơi a, lần này ta cam đoan không tiêu một đồng tiền thực nào, nhất định lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng cho ngươi xem.”
“Ngươi định thực sự dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng a, đến thời điểm này một cấp cũng không phải ngươi tự luyện ra không sao ?”
Tiểu bạch kiểm mặt quá đen không nhận ra có đỏ mặt hay không, chỉ gân cổ lên nói:” Ngươi cứ đợi đấy, lần sau gặp lại nhất định ta sẽ mạnh hơn cả ngươi.”
“Được rồi, ta cho ngươi một cơ hội, lần này cho ngươi tự mình phát triển, đừng đi theo ta lăn lộn.”
Đùa cợt về đùa cợt, Trương húc lấy Quan tài đinh ra:” Pháp bảo này cũng cho ngươi để khỏi bị người khác coi thường. Trò chơi này không có cách nào giúp luyện thay được, cấp bậc cần chính ngươi phải cố gắng, về mặt trang bị ta sẽ kiếm giúp ngươi, nếu không tăng được cấp bậc thì dù có cực phẩm ngươi cũng không dùng được .”
“Còn vài chuyện nữa phù hợp để ngươi làm. Thứ nhất, lần thu người kế tiếp ngươi phải nhận một vài người đáng tin cậy, bồi dưỡng thế lực của mình, nếu cần có thể đưa chút tiền cùng trang bị cấp thấp để mua lòng người, tóm lại chính là để bọn họ hoàn toàn nghe lời ngươi, để phòng tương lai ta không đào được bảo nữa hoặc thời điểm bọn họ không cần dựa vào ta nữa sẽ bị bọn họ xem thường hoặc đá đi. Tuy nói Vân thiên nhận không phải người như vậy nhưng chúng ta cũng không thể không đề phòng, có đội ngũ mạnh mẽ lời nói ra mới có trọng lượng; Thứ hai, ta thấy tiểu tử Na tra kia rất có tiềm lực, là một người có cá tính, nếu ngươi có thể lợi dụng quan hệ của Vân thiên nhận mà tiếp cận với nó thì đừng tiếc chút thời gian với nó, tương lai mới có lợi nhất. Lừa một tiểu hài tử rốt cục ngươi có thể chứ ?”
Lập bang kết phái mua bán lòng người, đây đúng là mặt mạnh của tiểu bạch kiểm, trợn tròn hai mắt nói vu vơ, hại người gạt người lại là một mặt mạnh khác nữa của hắn, tiểu bạch kiểm lập tức cuống cuồng gật đầu:” Không thành vấn đề, nếu thu thập một tiểu oa nhi không nổi thì tên ta sẽ viết ngược lại. Di, không biết vì sao hôm nay ngươi lại thế này, lẩm bà lẩm bẩm, vừa dặn dò trăn trối lại vừa để lại di sản ? Ngươi không phải định chuẩn bị vĩnh biệt a ?”
“Phi, cẩu chủy lý thổ bất xuất tượng nha (từ miệng chó khó có thể mọc ngà voi ), ta đây gọi là tuỳ cơ hành động, tính toán đại kế tương lai ! Lần này tới Triều ca có thể đi vào trong thành là tốt nhất, vào không được cũng phải đem cổ mộ ở ngoài thành đào sạch, có thể phải ở đó một khoảng thời gian nên đương nhiên phải sắp đặt kế hoạch phát triển xong xuôi đã.”
Hai người lại thầm thì một lúc lâu mới xong hết mọi chuyện, Trương húc yên tâm đi về phía dịch trạm ở tây thành.
Dịch trạm là nơi quan viên hoặc người đưa công văn quan phủ cùng các tin tức tình báo trên đường di chuyển ngủ tạm hay thay ngựa, mười dặm một đình, trăm dặm một trạm, khi có quân tình khẩn cấp thay ngựa không đổi người, nhanh nhất có thể ngày đi tám trăm km.
Trong trò chơi nếu thực sự phải cưỡi ngựa một nắng hai sương chạy như điên ở trên đường chỉ sợ không có mấy người chịu nổi cho nên dịch trạm chỉ là làm bộ, chỉ để cho NPC sử dụng, người chơi đến dịch trạm chỉ cần phải trả vài lượng bạc, nói với dịch thừa nơi cần đến, chỉ cần nơi đó cũng có dịch trạm, chỉ nháy mắt sẽ đến nơi.
Thành Triều ca thời xưa nay là huyện Bắc bộ tỉnh Hà nam, bốn đời vua nhà Thương gồm Vũ ất, Đế ất, Đế tân, Trụ vương đều chọn đây làm kinh đô vì nơi đây là trung tâm văn hoá, thương nghiệp cùng chính trị của thời đó.
Trong trò chơi {Phong thần thời đại}, thành Triều ca ở trung tâm thế giới, là thành thị phồn hoa vĩ đại nhất, dài 60km, rộng 50km, tường thành cao đến 21 trượng, trên thành có địch lâu, trạm gác, toàn bộ đều dùng cùng một loại đá hoa cương xây thành, hùng vĩ chắc chắn, có một không hai thiên hạ. Bên trong thành lại có một thành nhỏ ở giữa, ngang dọc nghìn trượng, tuần tra không nghỉ, đề phòng nghiêm ngặt, chính là hoàng cung của Trụ vương. Nội thành cùng ngoại thành đều có bốn cửa, vừa lúc đem toàn bộ thành chia làm bốn khu vực lớn. Sau bốn con đường ra khỏi thành là đường cái, đi thông Di phương (đông), Tây kỳ ( tây ), Hổ phương ( nam ), Sùng thành ( bắc ) tứ đại chư hầu chủ thành. Cách đó năm dặm là dịch trạm bốn phương hướng, dịch trạm phía đông xa nhất đi thông tận Du hồn quan, dịch trạm phía tây có thể đến Tỵ thuỷ quan, phía nam dịch trạm đến được Tam sơn quan còn phương bắc dịch trạm sẽ chuyển tới Trần đường quan.
Trương húc khi đi ra khỏi dịch trạm không khỏi bị cảnh tượng biển người trước mặt khiến cho hắn kinh ngạc, tuy đã sớm đoán rằng ngoài thành sẽ có rất nhiều người nhưng tuyệt đối không ngờ lại có nhiều như vậy.
Xa xa mơ hồ có thể thấy được tường thành cao tủng, từ cửa thành cho đến đường cái hàng loạt quán rượu, nhà trọ san sát, lúc này làn sóng người trong quán ngoài ngoài, đường lớn đường nhỏ không cần phải nói, phóng mắt nhìn ra như có cả một cánh đồng bát ngát lúc nhúc toàn đầu người, ngay cả trên cây hoặc trên nóc nhà đều cũng có hai ba người chụm lại bàn luận, tất cả đều khoanh tay đứng đợi thời điểm có thể tiến vào trong thành.
Rốt cục có bao nhiêu người ở ngoài thành đây ? Trương húc không thể đếm được. Sau này có người thống kê lại mới biết lúc ấy ngoài cổng thành có vượt quá 120.000 người. Công ty trò chơi thiết định kỳ quái này khiến đông đảo người chơi hết sức tức giận nhưng cũng khiến rất nhiều người đã mất cảm giác với võng du lại sinh ra hứng thú, nghe nói sau sự kiện dạ lương như thủy ám sát NPC, các phương tiện thông tin đều bình luận rằng {Phong thần thời đại} đã phá vỡ thường quy, cùng thiết định không hề giống bình thường khiến chỉ trong vòng nửa ngày lại có thêm mấy trăm nghìn người mới đăng ký chơi, còn tốt hơn cả bỏ tiền quảng cáo. Về phần trong trò chơi có bao nhiêu người chơi thì công ty trò chơi lấy cớ là bí mật thương nghiệp nên giữ kín không tuyên bố ra ngoài, người ngoài khó có thể biết được nhưng khẳng định cũng có hơn một triệu.
Cửa thành vẫn im lìm không có động tĩnh gì, nhưng bên trong dòng người lại thường xuất hiện hỗn loạn, đao quang kiếm ảnh, xương thịt bay tứ tung. Ai không có lúc tranh luận võ mồm ? Ai không có mối hận cướp quái đoạt bảo ? Hoặc là cừu nhân không thể bỏ qua trước đây hoặc là oan gia chạm mặt, không thể thiếu được chuyện động đao kiếm, dẫn đến việc đổ máu. Thường thường cuộc chiến vừa xảy ra lập tức có kẻ kêu bè gọi bạn mà thành quần ẩu, chiến hoả càng ngày càng lớn, càng không thể cứu chữa.
Trương húc đứng ở đằng xa quan sát, đã thấy đến hơn nghìn người tranh cãi, cũng may cuộc chiến quy mô nhỏ không bao lâu sẽ tự động ngừng, còn những cuộc chiến lớn sẽ có vài tổ chức, bang hội lớn ra mặt can thiệp, cuối cùng cũng không có không khống chế được.
Người nhiều như thế, các loại tin đồn cũng tự nhiên là rất nhiều, tí lại có người nói đã thấy cao thủ bay vào thành, tí lại nói công ty trò chơi nhúng tay can thiệp, cửa thành đã mở ra, những người ở phía sau không biết chuyện nhưng vẫn cố gắng chen lên phía trước. Lại có các vị cô nương vì chiêm ngưỡng tuyệt thế cao thủ mà đến chen lẫn trong dòng người, những bàn tay heo thừa cơ giở trò, sờ sờ mó mó, tập hung mạc đồn (sờ vú bóp mông) khiến cho một mảnh kinh hô, lại tăng thêm hỗn loạn.
Mỗi người đều nghĩ đến chỉ phút nữa cửa thành sẽ mở ra cho nên không ai chịu lui về phía sau, người nào cũng cố gắng chen lên phía trước. Trương húc không định đem danh hiệu xấu xa kia lộ ra trước mặt nhiều người như vậy nhưng Địa hành thuật cũng không dùng được, chen chúc ở đây cũng không phải biện pháp, nghĩ nghĩ rồi quyết định tìm chỗ cách xa đó một chút, nếu có chút cổ mộ quanh đây ngày sau cũng dễ xuống tay.
Ngược dòng người chen ra bên ngoài so với chen vào trong còn khó khăn hơn, còn may là quần áo trong trò chơi dù chen chúc cũng sẽ không rách, hơn nữa Trương húc lại biểu hiện rõ cấp bậc cùng thuộc tính pháp bảo ra, 20 cấp ngưu nhân, tử sắc truyền thuyết cấp pháp bảo, dám cùng hắn gây sự còn không có mấy người, nên hắn thành công đi ngược dòng người mà ra, đi tới chỗ vắng vẻ hơn một ít.
Trương húc nhìn mặt đất bị dẫm đến be bét mà than thở, nhiều người như vậy qua lại, nghìn nười đạp vạn người đè, cho dù có cái mộ phần nào cũng bị dẫm bằng, tổn thất không thể tính được a.
Hắn vừa hướng chỗ ít người đi tới vừa tìm phần mộ cùng nhìn ngắm mỹ nữ, trong lòng đột nhiên lại xuất hiện một ý niệm cổ quái trong đầu, mỹ nữ dù có đẹp đến đâu xươn cốt bên trong cũng đều giống nhau, mỹ nữ cùng phần mộ cũng gần như nhau, tuyệt đại hồng nhan hoá thành tro bụi, thiên cổ anh kiệt cũng về với cát bụi, dù có đẹp hơn thế nữa cũng chỉ đẹp trong vài chục năm, kết quả là không ai có thể tránh được hoá thành một đụn đất vàng.
Trương húc đi tới nhìn, đột nhiên phát giác phía sau có một đám người vẻ mặt khả nghi đi theo hắn. Mẹ kiếp, không phải là muốn cướp ta a ? Cũng không chịu nhìn cấp bậc cùng pháp bảo của ta, là bọn nhóc chúng mày có thể động tới sao ? Lại nhìn xung quanh, đang có thể người chạy tới gần hắn, từ xa còn có mấy trăm người đông nghìn nghịt hướng lại đây.
Tình thế không ổn ! Trương húc đột nhiên tỉnh táo lại, vừa rồi vì chen khỏi dòng người, đem cấp bậc biểu hiện lên, mà trong trò chơi nickname cùng cấp bậc cùng ẩn cùng hiện. Tên này vừa hiện liền gặp phiền toái ! Đến giờ trên diễn đàn vẫn đính bài post, người nào thông báo vị trí Hoa lộ thủy thưởng 1 lượng vàng, đánh chết Hoa lộ thủy thưởng 10 lượng, hơn nữa cuộc chiến Hồng hà thôn và tranh đoạt trần đường quan, người biết tên của hắn không biết có bao nhiêu, người muốn giết hắn cũng không biết có bao nhiêu, cho nên tên vừa lộ ra lập tức đã bị người theo dõi. Hiện tại nếu không phải bọn Kim sa bang chạy tới thì nhất định cũng là người muốn tiền thưởng a !
Lúc này không chạy còn đợi khi nào ? Trương húc guồng chân chạy như điên, người phía sau thấy hắn vừa chạy lập tức hô to gọi nhỏ bắt đầu đuổi.
Những người kia tuy đông nhưng cũng không phải quá dày đặc, Trương húc một mình một ngựa, thấy khe hở liền chui, càng chạy càng nhanh; những người đuổi phía sau càng đuổi càng loạn, chạy đến đâu người không kịp né tránh bị huých đến kêu cha gọi me, tạo thành hỗn loạn thật lớn, thế nhưng lúc lâu sau vẫn không đuổi kịp. Đám người càng đuổi càng đông, đội ngũ càng ngày càng thêm người, phía sau không ngừng có người chạy theo, hình thành làn sóng người, từ xa nhìn lại thật giống như một làn sóng thần đang cuộn đuổi theo sau lưng Trương húc.
Trương húc thấy ít người không tiện cho việc chạy trốn nên lập tức thay đổi chiến thuật, liều mình lách qua khe hở quay đầu hướng chỗ cửa thành chạy tới. Cơn sóng phía sau cũng đi theo không bỏ, mấy lần thiếu chút nữa mà vẫn không bắt được, trơ mắt nhìn hắn tiến vào biển người dày đặc.
Vừa gặp dòng người dày đặc Trương húc lại như cá gặp nước, chen trái ngoặc phải, những người đuổi theo lại như sóng biển va vào đá ngầm, đụng phải những người đang đứng khiến cả người bị đụng lẫn người đụng đều mặt xanh mũi sưng, chửi ầm lên, thậm chí có người rút đao ra chém, hỗn loạn không tưởng nổi. Những người bị lan vào vòng chiến lập tức lên đến mấy ngàn, tiếng mắng chửi vang vọng góc trời.
Trương húc cảm thấy khá buồn cười, đang muốn cất tiếng cười to ba tiếng, đột nhiên đám đông trước mặt chợt dạt ra hai bên, một đám ăn mặc đồng loạt đón đầu ngăn lại, người đứng trên cùng rõ ràng chính là Hoàng thiếu gia không đội trời chung cùng Trương húc. Mấy gã bên cạnh hắn thoạt nhìn đều có chút quen mắt, chính là Long thiếu gia, Hắc thiếu gia..dường như đều là những kẻ nếm qua mùi Quan tài đinh của Trương húc.
Người phía sau nhanh chóng đuổi kịp, cùng phía trước hình thành thế vây kín, trong ba tầng ngoài ba tầng, vây quanh Trương húc trong phạm vi ba trượng tựa một bức tường thịt. Vòng ngoài nữa là đám đông hoặc phẫn nộ hoặc ngạc nhiên, hoặc e sợ thiên hạ không loạn toàn bộ đều đưa mắt nhìn diễn biến, đông nghịt không nhìn thấy điểm cuối.
Trương húc thấy đã không còn đường thoát bèn cười ha ha nói:” Các vị, mọi người làm gì thế, chào đón ta cũng không cần đông người như vậy a, khách khí, ha ha, quá khách khí rồi.”
Hoàng thiếu gia mắng: "Đê tiện vô sỉ tiểu tặc, lúc này ngươi dù có chắp cánh cũng khó mà bay thoát.”
Trong đầu Trương húc không ngừng nghĩ kế thoát thân nhưng miệng vẫn đáp:”Bay cái gì, vì sao ta phải bay ? Còn cái gì vô sỉ, các ngươi nhận lầm người rồi a.”
Kim thiếu gia cười lạnh:” Họ Hoa, vũ nhục bạn gái ta, đánh lén chúng ta, cướp đoạt Boss của chúng ta. Giờ sợ hãi đã quá muộn rồi, quỳ xuống lạy ta ba lạy có lẽ ta có thể cho ngươi chết nhanh hơn.”
“Ai nha, bạn gái của ngươi bị vũ nhục ? Thật là đáng tiếc, một mỹ nhân như hoa như ngọc a. Ngay cả bạn gái mình cũng không bảo vệ được ngươi đúng là không xứng là một nam nhân. Nếu là ta tuyệt đối có thể bảo vệ che chở cho nàng, sẽ không để bạn gái mình chịu chút thương tổn nào...”
Xa xa trong đám người có một nữ nhân đẹp tựa tiên nữ, nghe hắn nói vậy sắc mặt khẽ biến, chính là người đã khiến cuộc chiến ngoài Hồng hà thôn nổ ra – Tiếu ngữ yên nhiên.
Sắc mặt Kim thiếu gia xanh mét:” Chết đến nơi mà còn nói xằng bậy, ngươi chọc giận ta là muốn chết nhanh hơn một chút a, chỉ e không dễ dàng như vậy, hôm nay ta sẽ cho ngươi nếm thử tư vị của muốn sống không được muốn chết không xong.”
Hắc thiếu gia còn chưa hết tê dại vì bị sét đánh, tránh cũng không thể tránh, Mẹ kiếp một câu đầy sợ hãi liền tới hồi sinh điểm, trường kiếm trong tay lại bạo ra.
Diệt xong gã dùng độc này trong lòng Trương húc đã yên tâm hẳn, lại quẳng một viên đan dược vào mồm để bổ sung số máu bị giảm do trúng độc. Tiện tay cầm thanh kiếm vừa bạo ném vào túi càn khôn đồng thời nhặt số đan dược và ngân lượng mà Kim thiếu gia bạo ra, sau đó bước về phía Hoàng thiếu gia. Hoàng thiếu gia như gặp quỷ, sợ tới liên tục giật lùi, ngay cả song giản tựa hồ cũng không cầm chắc.
Tiếng kinh hô huyên náo từ bốn phía nổi lên như sấm, bang chúng Kim sa bang lại kinh ngạc đến há mồm tròn mắt, bình thường bốn vị bang chủ cường hãn vô cùng trong mắt bọn họ chỉ chốc lát đã chết ba, kẻ còn sót lại như hoá ngốc, đả kích này thực sự quá lớn.
Đây là uy lực của pháp bảo truyền thuyết cấp nhất giai, cũng là sự khác nhau giữa có và không có pháp bảo, hơn nữa Địa hành thuật xuất quỷ nhập thần, chênh lệch không phải chỉ một chút !
Người Kim sa bang đều ủ rũ nhưng vô số người phía ngoài đều cao giọng trầm trồ khen ngợi, một đấu bốn lại chiến thắng nhanh đến vậy, tuy rằng hầu hết mọi người đều không rõ Trương húc đột nhiên biến đi đâu, thân pháp thoắt ẩn thoắt hiện đó là sao nhưng những cao thủ sành sỏi đều nhận ra đó chính là Địa hành thuật, sự kinh ngạc càng sâu.
Trương húc vẫn giữ nguyên bộ dáng cười cười như không có việc gì, thoải mái bước về phía Hoàng thiếu gia, Hoàng thiếu gia đã lùi đến sát bức tường người xung quanh, không thể nào lùi tiếp đi đâu được nữa.
Mặt hắn đã đỏ bừng lên, cố gượng vung song gian lên:” Tới đây, các ngươi đều lên hết cho ta, chém chết hắn đi !”
“Muốn chết .” Hoa mai phiêu lại phóng ra, Hoàng thiếu gia tuy muốn tránh nhưng hành động của hắn thực sự quá chậm, mỗi mũi phi tiêu trừ 200 máu, chỉ đến chiếc thứ ba bạch quang đã sáng ngời, Hoàng thiếu gia giật giật hai cái rồi cũng đi tìm đại ca hắn.
Tuy nói chỉ có bốn người lên nhưng vừa rồi tứ bang chủ gọi tất cả tiến lên, không làm chính là cãi lệnh, huống hồ Kim sa bang hôm nay đã hoàn toàn mất hết thể diện, nếu không giết được Hoa tiện nhân kia hôm nay thì tương lai thật sự không cần ra ngoài lăn lộn. Thành viên Kim sa bang hò hét vài tiếng rồi mấy trăm người cùng vọt tới, chỉ có ba trượng không gian, chấp nhận bị giết mấy người, dù ép cũng phải ép Trương húc thành khúc thịt.
Trương húc tất nhiên sẽ không cùng bọn chúng đánh bừa, nhún chân chui lại vào lòng đất, để lại một đống bang chúng Kim sa bang phía trên ngã nhào vào nhau, không ngừng chửi mắng.
Tâm tình Trương húc sảng khoái vô cùng tuy rằng bất đắc dĩ phải để lộ tuyệt kỹ, đồng thời cũng khiến một hồi đại phong ba liên quan đến hàng trăm nghìn vạn người. Một đấu bốn, mặc dù có chút thủ đoạn nhưng cũng bằng kỹ năng chiến thắng, lần đầu tiên trực diện thu thập vài gã thủ lĩnh của Kim sa bang, mỗi hận bị Kim thiếu gia giễu cợt thời cuộc chiến ngoài Hồng hà thôn rốt cục đã trả đũa được------ai nói Hoa nhị thiểu sẽ không tức giận ? Quân tử báo thù mười năm không muộn mà thôi.
Tất nhiên nếu đã ở trong đất không bằng trực tiếp đi thử vào thành xem, nếu như có thể vào thành tất sẽ không cần lo lắng những người kia đuổi giết, nếu hoàn thành được tử sắc nhiệm vụ khẳng định có thể kiếm được một mẻ lớn.
Bỏi góc độ nên từ dưới nhìn lên không thể thấy rõ khuân mặt của chủ nhân đôi chân đẹp, xung quanh nàng còn có hơn mười gã nam nhân bảo vệ nàng di chuyển. Trương húc thầm nghĩ trong lòng: đôi chân đẹp như thế chỉ có Tiếu ngữ mỹ nhân mới có thể có được, hơn nữa lại mặc đạo bào trắng, lại có người hộ tống, tám chín phần là nàng rồi.
Mỹ nữ này quả là có duyên với ta, từ lúc mới vừa vào trò chơi đã bị ta đặt bên dưới, hay là ngày đó nàng thấy ta đẹp trai, cố tình té ngã ? Trước mặt nhiều người như vậy sờ ngực nàng mà cũng không nổi nóng, vừa rồi ánh mắt nàng nhìn ta tựa hồ ẩn ẩn đưa tình. Đúng, nàng khẳng định có ý tứ đối với ta, gã tiểu tử họ Kim kia có đức có tài gì, đúng là cóc đòi ăn thịt thiên nga, tuyệt đối không thể tiện nghi hắn dễ dàng như vậy.
Trương húc càng ngẫm càng đúng, tà niệm nổi lên trong lòng, bất kể tâm ý nàng thế nào đôi chân kia không thể không sờ, nếu không chỉ sợ đêm nay sẽ ngủ không yên. Khinh bạc nàng một lần coi như đả kích Kim sa bang một chút, sao lại không làm ?
Dục vọng bốc lên bạo phát như nước lũ tràn bờ khó thể vãn hồi. Trong suy nghĩ của hắn tất cả đều không có gì sai trái, ở trong thế giới giả tưởng chẳng hề có đạo đức cùng pháp luật ước thúc, lại ở hoàn cảnh bí mật do hắn làm chủ Trương húc đã quên hẳn tôn chỉ phong lưu không hạ lưu ngày trước, rốt cuộc vươn dài bàn tay lên.
Hai tay Trương húc đột nhiên ló ra khỏi mặt đất nắm lấy đôi chân đang di chuyển kia, một tiếng nữ nhân kêu ré lên, suýt té ngã, tiếp theo cả cơ thể nàng nhanh chóng tụt xuống lòng đất, mấy gã đứng xung quanh nàng phát hiện ra thì nàng đã ngập xuống hơn nửa người, chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng chìm nghỉm vào lòng đất, mặt đất không ngờ không hề lưu lại cái hố hay mấp mô gì, tựa như vừa rồi chỉ là hoa mắt, chưa hề xảy ra chuyện gì vậy.
Thế nhưng trong hiện thực hết thảy cảm nhận đều là từ đại não khống chế, cũng chỉ là cảm giác của đại não mà thôi, nhân sinh cùng trò chơi có gì khác nhau ? Rốt cục là nhân sinh như trò chơi hay là trò chơi như nhân sinh ? Có lẽ cả hai đều là hư không ? Theo cách nói của nhà phật : phàm hữu sở tướng, giai thị hư vọng. Đúng vậy, hết thảy là hư, xem ra triết lý này quả là thần diệu a.
Trương húc miên man suy nghĩ trong chốc lát, bất chợt kinh giác : có phải là ta già rồi chăng, vì sao lại trở nên đa sầu đa cảm như vậy, cảm khái quá nhiều ? Nhìn xem thời gian sử dụng Địa hành thuật sắp hết liền bừng tỉnh chạy về hướng Triều ca, hai chân như gió thổi, tốc độ nhanh tựa tuấn mã, mấy phút đồng hồ đã đi tới gần tường thành.
Phía trước một màn nước ngăn lối đi tới, thì ra là sông đào bảo vệ thành, Trương húc thả người nhảy tới không ngờ vừa chạm vào nước liền bắn trở về không thể từ trong đất trực tiếp tiến vào nước. Hắn không biết ngũ hành tương khắc, thổ mạnh tắc khắc thuỷ, thuỷ vượng tắc khắc thổ, Địa hành thuật dựa vào linh lực của hành thổ, rẽ đất hoá đá không thành vấn đề nhưng gặp nước bị khắc nên không thể vào được.
Trương húc thử mấy lần không được liền chìm xuống sâu hơn, định chui qua từ dưới đáy sông đào bảo vệ thành. Xuống đến ba trượng trong lòng đất, đã không thể lại xuống tiếp được, Địa hành thuật sơ cấp chỉ có thể hạ xuống ba trượng mà độ sâu của sông đào bảo vệ thành không chỉ có vậy, đường này không thông.
Bấy giờ trong tai vang lên tiếng nói thông báo Trương húc nên logout nghỉ ngơi. Chạng vạng hôm qua tuy logout ba tiếng nhưng không hề ngủ tí nào, lại qua suốt đêm, giờ đã là buổi sáng, bất luận là cơ thể hay tinh thần đều cần nghỉ ngơi.
Vì không để thân thể mệt đến mức suy sụp, tương lai có thể chơi lâu dài Trương húc chỉ đành chạy ra ngoài thành, tìm một chỗ không có đông người mấy nhảy lên khỏi mặt đất rồi nhanh chóng rời khỏi trò chơi.
“Ngươi tự mình lên diễn đàn đọc đi, chuyện hay ho như thế mà lại không gọi ta, thật đáng giận ! Nói ngắn gọn, lần sau nhất định phải đi theo ngươi. Còn nữa, Địa hành thuật của ngươi nhất định phải dạy ta....”
Thì ra là có chuyện như vậy, Trương húc hơi yên lòng, không rảnh dây dưa cùng hắn, cắt đứt cuộc gọi, chuyển sang gọi Vân thiên nhận. Vân thiên nhận vừa thấy hắn liền chửi ầm lên:” Xú tiểu tử, ngươi thành thật thẳng thắn cho ta, Địa hành thuật của ngươi rốt cuộc học như thế nào ? Vô số ngươi hỏi ta lai lịch của ngươi, ta sắp bị người ép đến chết đây.”
Trương húc kinh hãi:” Đã xảy ra chuyện gì ? Tận thế tới rồi sao ?”
“Chuyện gì sao ? Tiểu tử ngươi khiến ta thật khổ a, ngươi có còn coi là anh em nữa không ? Vừa đến Triều ca liền khoe khoang, khiến cả thế giới đều biết ngươi có Địa hành thuật, chỉ mình ta không biết ! Hiện tại ai cũng biết ngươi là một trong những người có khả năng vào thành, nơi nơi tìm ngươi đó !”
“Lão đại, ta thật sự không cố ý, kỳ thật ta cũng không chắc chắn có thể đi vào được....”
Vân thiên nhận nghiêm mặt:” Ta mặc kệ, ngươi khiến ta gặp phiền toái lớn, để bồi thường ngươi phải đi vào cho ta, mà phải tìm điểm ưu đãi trở về cho Lăng vân các, nếu không tiền trong tài khoản của ngươi, hừ hừ, ngươi nhìn mà làm a.”
“Lão đại, ngươi đây không phải là trắng trợn uy hiếp ta sao ? Trong mắt ta ngươi luôn luôn anh minh thần vũ, nghĩa bạc vân thiên, ngôn nhi hữu tín, ta tuyệt đối không tin ngươi sẽ làm như vậy....”
Chấm dứt nói chuyện cùng Sài hồ rồi Trương húc bắt đầu suy nghĩ nên nêu điều kiện như thế nào, như thế nào tận khả năng chiếm được ưu đãi lớn nhất, thuận tiện cũng đoạt được chỗ tốt cho Lăng vân các. Hiện tại mà nói, chính mình tối cần chính là tiền, Lăng vân các tối cần minh hữu mạnh mẽ. Có điều, phải thử xem có thể vào được thành hay không đã, nếu không kiểm tra thì nói điều kiện gì cũng không cần, vạn nhất không vào được chọc vào bốn tổ chức lớn nhất Triều ca cũng không phải là chuyện nhỏ.
Chỗ Trương húc đứng cách tường thành mười dặm, bên cạnh mặc dù không chật chội như ở gần cửa thành nhưng phóng mắt nhìn lại vẫn là đầu người trùng điệp. Trực tiếp từ đây chen đến cửa thành là không thể, chẳng những không chen vào được mà còn rất có thể trên đường bị người của kim sa bang vây khốn, kim thiếu gia nói rằng sẽ không tìm hắn phiền toái nhưng Trương húc còn không đần đến mức tin lời kim thiếu gia.
Trương húc lộ ra danh hiệu Trộm mộ cuồng rồi uấn thân tiến vào trong lòng đất, người chơi xung quanh liền hô to gọi nhỏ, bấy giờ mới kinh ngạc phát hiện người vừa đứng bên cạnh đúng là Hoa lộ thủy nổi tiếng đang được vô số người tìm kiếm.
Mặt đất ở phía trên vẫn vô số đôi chân đẹp như trước nhưng việc lớn quan trọng hơn nên Trương húc cũng không có lòng dạ nào đi ngắm kỹ, nhắm thẳng phía sông đào bảo vệ thành chạy tới.
Tốc độ đi dưới đất của sơ cấp địa hành thuật là 80, so với cưỡi ngựa còn nhanh hơn, chỉ chốc lát Trương húc đã tới bờ sông, thử một chút, vẫn là không thể từ dưới đất nhảy vào trong nước --- nước sông đào bảo vệ thành này không phải nước thường mà là {Tam quang thần thuỷ} chính là một trong những pháp trận bảo vệ thành Triều ca, NPC nếu rơi xuống tất xương cốt không còn, người chơi nếu không có pháp bảo hoặc pháp thuật tỵ thuỷ sẽ lập tức chìm vào sông mà chết đuối, giảm mất một cấp, vật phẩm trên người rụng một nửa --- may là Trương húc không nhảy vào được đi.
Hiện tại hy vọng lớn nhất chính là cầu treo, nếu cầu treo không buông xuống thì muốn tìm thuyền xuồng gì chèo qua sông đào bảo vệ thành chỉ sợ không có hy vọng gì. Trương húc chạy dọc theo sông đào bảo vệ thành một hồi liền tìm được cửa bắc thành, vận khí cực kỳ tốt, cầu treo cũng không có rút lên nhưng đầy cầu đều là người, muốn chen lên thực sự muôn vàn khó khăn, kề sát cửa thành một dãy người cầm đao kiếm cùng đá không ngừng đập lên cửa thành nhưng cánh cửa bằng đông sáng loé cao gần ba trượng vẫn không chút tổn hao gì.
Trương húc đột nhiên cui ra ở chỗ đầu cầu, đem đám người bên cạnh vẹt ra thành hai, nhưng muốn đi về phía trước lại không thể được, xem ra không ra tay tàn nhẫn là không chen vào được. Hắn hô lớn lên:” Tránh ra ! Tránh ra ! Hoa lộ thủy muốn qua mở cửa thành, muốn vào thành mau tránh đường ra! Ai ngăn cản ta sẽ tự gánh lấy hậu quả !”
Đám người nghe thấy tiếng nói của hắn cùng hô to lên tiếng ủng hộ, đều hết sức nhường đường cho hắn. Người trên cầu có lòng muốn tránh nhưng lui không có chỗ lui, tiến vào lại không thể tiến, chỉ có hết sức hướng hai bên ép lại, muốn đem trung gian nhường ra lối đi cho một người.
Trương húc thấy dòng người đã muốn bớt chật hơn, bất chấp tất cả dấn mạnh thân về phía trước. Cứu tinh xuất hiện ai dám ngăn cản ? Người trên cầu vốn đã đến cực hạn, ở giữa còn có thể chen về hai bên cạnh nhưng những người ở lan can cầu ngoài cùng lại không thể lui hơn được, bị ép đến không còn cách nào khác đành kêu lên một tiếng sợ hãi rơi xuống sông đào bảo vệ thành.
Trương húc như lợi kiếm rút khỏi vỏ, từ giữa cầu tiến lên, đến chỗ nào người hai bên rơi xuống sông như sung rụng, tiếng kêu sợ hãi, tiếng mắng kinh thiên động địa, nhất thời cảnh tượng cực kỳ hoành tráng.
Tất cả những người rơi xuống sông đều không một ai ngoi lên, toàn bộ rụng một cấp, vật phẩm trong túi càn khôn bạo một nửa. Cơn giận của những ai bị lĩnh quả tai bay vạ gió này có thể nghĩ, có điều những kẻ ngốc đến chạy tới đây chen chúc hầu hết đều chỉ là thái điểu, kết thù thì kết thù, Trương húc cũng không để trong lòng.
Địa hành thuật của Trương húc hiện có thể duy trì liên tục 1 tiếng, thời gian làm lạnh 5 tiếng, chỉ cần trong thời gian 1 tiếng có thể tuỳ ý chui xuống dưới đất nhưng danh hiệu không thể ẩn, nếu không thời gian duy trì kỹ năng này sẽ chấm dứt. Bấy giờ rất nhiều người thấy được danh hiệu của hắn nên lại có vô số lời tranh luận nổi lên:
“Danh hiệu kia làm sao có được ?”
“Tại sao hắn lại phải mang danh hiệu kia ?”
“Thì ra hắn là một kẻ trộm mộ ! Ai biết làm thế nào để có thể trộm mộ ?”
Trương húc mắt điếc tai ngơ, dọc theo đường đi chen lấn xô đẩy, ép hơn trăm người rốt cục đi tới cạnh cửa thành. Dù sao đã lộ hết bí mật, cũng không cần phải trốn tránh nữa, ngay trước mặt đám đông chui xuống dưới lòng đất, lại khiến cho một mảnh kinh hô sùng bái nổi lên.
Tường thành Triều ca dày gần ba trượng, có thể là pháp trận bảo vệ không hoạt động cũng có thể dưới tường thành căn bản vốn không có ngăn trở nên Trương húc dễ dàng vào được thành. Dọc theo đường lớn chạy về phía trước một đoạn, nhưng thấy bên trong thành đường ngang dọc rộng mở, cửa hàng, chợ san sát, dân cư chỉnh tề hàng lối, phủ nha khí phái nguy nga. Trên đường có binh tướng tuần tra, trong chợ chen lấn chật chội, trong quán rượu hoan ca vang lên, trước cửa nhà dân trẻ con đùa giỡn, thoạt nhìn tựa như một góc của thành thị bình thường, những NPC kia tựa như không hề biết cổng thành đã bị đóng kín.
Nhìn kỹ lại xem Trương húc không khỏi thán phục lập trình viên của trò chơi, trí năng của NPC đúng là từ các khối ghép lại mà thành, sau khi không còn kịch bản trí năng các loại hành động trạng thái vẫn hoạt động như trước, cũng vì thế mà NPC mới có thể trở nên muôn màu muôn vẻ. Nếu không ai hoàn thành được nhiệm vụ, kích hoạt lại kịch bản trong bảy ngày thì thành Triều ca vẫn có thể mở ra như trước nhưng tất cả những chi tiết liên quan đến kịch bản sẽ không còn.
Nếu vào thành đương nhiên phải tới đầu tường hiện thân, nếu không người ta sao có thể tin được Hoa lộ thủy ngươi từng vào thành ? Lấy gì làm điều kiện nói chuyện cùng bốn bang hội lớn kia ? Trương húc quay lại gần tường thành, nhảy ra khỏi lòng đất, chạy lên trên tường thành. Phía trên tường thành rộng gần hai trượng để tiện cho quân sĩ thủ thành di chuyển nhưng không hiểu tại sao lúc này một gã quân canh gác đều không có.
Trương húc trèo lên một lỗ châu mai, nhìn xuống, không khỏi cảm thấy choáng váng, mẹ ôi, tại sao lại làm tường thành cao như vậy, nếu là người có chứng sợ độ cao làm thế nào còn dám đi lên thủ thành ? Đám đông dưới thành trông như kiến, nghìn nghịt kéo dài đến tận phía chân trời, nhiều đến nỗi tưởng như một chân dẫm xuống là có thể giết chết mấy nghìn mấy vạn, nhưng bọn họ trước cửa thành lại nhỏ bé như thế, bất lực như thế, đối với tường thành chỉ có thể nhìn mà không thể phá vào đượcc, chỉ có thể dùng ánh mắt như chiêm ngưỡng thần thánh mà ngưỡng mộ. Mà lúc này chỉ có một mình Trương húc đứng ở trên tường thành cao ngất nhìn xuống mấy trăm nghìn con kiến.
Dõi mắt trông về phía xa, một cảm giác phóng đãng, siêu việt chúng sinh xuất hiện trong lòng, mà đó mới chỉ là đứng ở trên tường thành nhìn liếc xuống một cái mà thôi, nếu những người phía dưới kia đều lag con dân của hắn, đều là quân đội của hắn tất cái cảm giác kia khẳng định sẽ càng độc nhất vô nhị, có lẽ đây cũng là nguyên nhân mọi người không tiếc hết thảy cũng muốn nắm chặt quyền lực chăng.
Thế giới mô phỏng sự thật tạo hiệu quả nghe nhìn khi quốc chiến mà trò chơi truyền thống không thể sánh nổi, mà nay chỉ là vừa lên tường thành nhìn đã khiến Trương húc huyết mạch sôi sục, nhiệt huyết sôi trào. Tướng môn xuất hổ tử, hắn xuất thân vốn có dòng máu quân nhân, chỉ là ở thời đại hoà bình, lại bị quyền lực đấu đá bất đắc dĩ làm người mang theo cái đuôi. Trong nháy mắt này hắn quên tất cả khuất nhục cùng cô độc, tựa như dục hoả trùng sinh, một con người mà hắn chôn sâu trong lòng chợt sống lại, bộc phát ra khí phách chỉ huy thiên quân vạn mã tung hoành sa trường.
Trương húc đứng lên lỗ châu mai, khoanh tay mà dõi mắt trông về phía xa, gió thổi ào ào, đạo bào căng phồng, lúc này hắn chính là một nho tướng đang từ trên cao nhìn xuống kiểm duyệt thiên quân vạn mã, lúc này hắn chính là hoàng đế quân lâm thiên hạ nhất hô bách ứng, cảm giác phóng khoáng từ ngực lao ra hoá thành một tiếng thét dài.
Người dưới thành rốt cục cũng phát hiện ra Hoa lộ thủy ở trên tường thành, một mảnh tiếng hoan hô vang lên:” Hoa lộ thủy, Hoa lộ thủy, Hoa lộ thủy….” Tiếng hô nhanh chóng lan xa như cơn sóng mãnh liệt; theo tiếng hoan hô đầu người cũng lay động, cánh tay cũng như sóng biển, trong biển người từng đợt từng đợt nổi lên.
Trương húc đang muốn ngửa mặt lên trời cười to ba tiếng, diễn cảm đọc một bài {Mãn giang hồng} hay đại khái gì đó để biểu đạt ý chí nhưng lại phát hiện tiếng hô dưới thành đã thay đổi, hơn nữa thanh âm càng lúc càng lớn, càng ngày càng đồng loạt, chấn đến tường thành cũng phải run lên nhè nhẹ, thanh âm kia chỉ có hai chữ :”Mở cửa ! Mở cửa! Mở cửa….”
Trương húc bất chợt bừng tỉnh, thân phận của mình đặc biệt, ý nghĩ vừa rồi nhất định không thể thực hiện được, mặc dù đang ở trong trò chơi không có ai can thiệp hắn nhưng cũng không có nghĩa là không gặp nguy hiểm, vẫn là phải cúi thấp một chút, làm một nhân vật phong lưu thôi.
Mở cửa, đương nhiên là phải mở, nhưng không lấy chút lòng thành ra thì sẽ không có cửa đâu ! Hay là kêu mỗi người bỏ ra 10 lượng bạc, 100000 người chính là 1000000 lượng bạc, đã là một ngọn núi bạc a, ta sẽ thành thiên hạ đệ nhất phú ông !
Nên đòi bọn họ trả bạc như thế nào ? Trương húc suy đi tính lại trong lòng, không nghĩ ra được cách nào ổn thoả, lại càng bị tiếng gọi ngoài thành chấn đến váng đầu, bất chợt hắn nhớ tới một việc, chân mềm nhũn ra suýt nữa ngã xuống dưới.
Tiếng hô rung trời chuyển đất, chấn đến nhịp tim của Trương húc cũng rung lên, chơi với lửa có ngày chết cháy a ! những người kia đại bộ phận đều là người nhàn rỗi hoặc học sinh sinh viên vào chơi, đừng mơ tưởng hai tay có thể khiến che được miệng mọi người, hiện tại muốn nói cái gì đối với những người ở dưới cửa thành đều căn bản là không có ý nghĩa, cũng không ai có thể nghe thấy !
Trong lòng Trương húc thay đổi thật nhanh, sau khi cân nhắc rốt cục hạ quyết định, bốn bang hội lớn chỉ bằng ba bốn phần trăm của hàng trăm vạn người, thà rằng đắc tội bốn bang hội lớn chứ không thể đắc tội trăm vạn người chơi, ai biết được rằng trong trăm vạn người kia ngày sau sẽ có bao nhiêu ngưu nhân ? Tốt nhất là để bốn bang hội lớn đi chắn bọn họ a.
“Hoa nhị thiểu, chúng ta hãy nói thẳng với nhau, bốn bang hội lớn cùng mười một tổ chức đều uỷ quyền cho ta đại biểu, điều kiện ngươi đề quá cao chưng ta không có khả năng thực hiện được.”
Trương húc ha hả cười vài tiếng:” Không cao, tuyệt đối không cao, trong lòng ngươi hẳn cũng biết, ba người có thể đi vào thành chắc sẽ không tới, ta là hy vọng duy nhất của các ngươi. Nếu các ngươi ngay cả một chút yêu cầu nho nhỏ đều không làm được, ta sẽ lên diễn đàn post bài nói các ngươi không muốn hợp tác. Ta nghĩ, trăm vạn con người dưới thành kia chỉ e là không dễ nói chuyện như ta a .”
Đây mới là trắng trợn uy hiếp, đòi tiền không cần mạng !
Sư vô danh nhướng mày lên:” Ngươi quả là to gan, dám bắt chẹt bốn bang hội chúng ta ! Ngươi cho là Lăng vân các có thể cho ngươi chỗ dựa sao ? Dù là vân thiên nhận ở trước mặt ta cũng không dám nói như vậy, bằng bang hội nhỏ các ngươi còn chưa đủ chúng ta dẫm một chân.”
“Ta kháo, Hoa lộ thủy ta cũng không phải phường nhát gan, thứ nhất, ta nêu yêu cầu chứ không liên quan gì đến Lăng vân các, thứ hai, chỉ cần ta post bài trên diễn đàn, ngươi có thể diệt Lăng vân các hay không không biết, còn ta chỉ cần vài tiếng không ra khỏi cửa thành tất trăm vạn người dưới cổng thành sẽ đem các ngươi dẫm nát trước tiên. Ta lẻ loi một mình cùng lắm là không chơi nữa, còn các ngươi mưu đồ nghiệp lớn, chỉ vfi một chút tiền có phải là được không bằng mất sao ?”
Sắc mặt Sư vô danh thoáng thay đổi nhưng vẫn bình tĩnh nói:” Tiểu tử ngươi quả thật là tuyệt tình, từng nghe nói cưỡng gian, ép trả nợ chứ chưa từng nghe nói bức kết minh. Chuyện liên minh cùng Lăng vân các thì Tụ nghĩa phong thần có thể xem xét, còn ba bang hội kia chưa chắc đã đồng ý. Hai điều kiện kia lại càng là ép buộc, hiện tại không ai có thể trong thời gian ngắn gom đủ mười vạn lượng vàng; kim thiếu gia của kim sa bang cũng đã nhận Hồng cẩm làm sư phụ, chúng ta nếu mạnh mẽ đuổi hắn nếu gặp phải sư phụ hắn ra mặt thì ai có thể ngăn ?”
Trương húc thở dài:” Cũng được, kim sa bang ta cũng không phải cần quá mức, huỷ bỏ điều kiện thứ ba, nhưng hai điều kiện kia tuyệt đối không thể bỏ được.”
Sư vô danh thấy Trương húc chịu đàm phán nên thanh âm cũng dịu đi một chút:” Nhị thiểu, nói thật với ngươi, thực tế thành Triều ca vô cùng phức tạp, tình hình thiên biến vạn hoá, bốn bang hội nhìn như đồng lòng kỳ thực lúc nào cũng muốn thâu tóm đối phương, giữa các bang hội cũng có không ít ân oán qua lại, ngươi nếu muốn cùng lúc kết minh cả bốn bang hội là điều không có khả năng.”
“Không phải các ngươi xếp hạng thứ hai sao ? Thứ nhất là ai ?”
Trương húc nếu đi tìm Diêu cổn tứ kim cương đàm phán có thể gặp khó khăn nhưng Sư vô danh ra mặt lại là một chuyện khác, bản thân tứ kim cương không biết núp ở đâu luyện cấp nên người phát ngôn của bọn họ tất nhiên không dám kiêu ngạo trước mặt Sư vô danh , rất nhanh chuyện hợp tác đã hoàn thành, mỗi bang hội sẽ được 3 vạn lượng vàng.
Hai bang hội lớn có thực lực mạnh nhất khu Triều ca bắt đầu thẳng tiến trong biển người, muốn tới trước bốn cổng thành nhưng mấy lần xung phong, sau khi giết mấy nghìn cao thủ đành buông tay thất bại, người thật sự rất đông, mấy nghìn người trong biển hàng trăm nghìn người chỉ như một chiếc lá cây trong cơn bão, cho dù có thể cứng rắn chen vào, đem người giết sạch thì còn đi đâu thu tiền ?
Sư vô danh cùng Trương húc khẩn cấp bàn bạc, sau khi nghiên cứu kỹ lưỡng quyết định : nếu lúc nào còn chưa khống chế khu vực trước cổng thành thì tuyệt đối không thể mở cửa thành ra, ngoài thành ai thích la hét thế nào cứ để mặc cho họ rống, cho đến lúc nào phát tiết hết tinh lực thì thôi, đợi bọn hắn rống mệt rồi mới từ hai bang hội lớn ra mặt, vừa lừa lọc cùng up hiếp, tất sẽ chiếm được bốn phía cửa thành.
Trăm vạn người chơi kích động sôi trào tựa biển động, tiếng hô đòi mở cửa vang dội tận trời, hoa lộ thủy tránh ở đằng sau tường thành cũng không dám xuất hiện nữa, mặc cho bọn họ rống đến khàn cả giọng. Quả nhiên ba tiếng sau vẫn không thấy cửa thành động tĩnh gì đám người bắt đầu nhụt chí, tiếng hô cũng bắt đầu yếu bớt. Không ít người đã đọc bài post trên diễn đàn, tin tức dần dần truyền ra, đơn giản chỉ là muốn tiền, trả tiền xong có thể vào thành, 10 lượng bạc hầu hết đều có thể trả được, mắng thì mắng nhưng cảm xúc cũng ổn định hơn nhiều, vì thế Tụ nghĩa phong thần cùng Diêu cổn tứ kim cương bắt đầu làm công tác tư tưỏng, từ từ từng tí một chen lên phái trước, lại mất thêm mấy tiếng nữa mới chen đến trước bốn cửa thành, bắt đầu “khuyên bảo” những người ở cầu treo cùng cửa thành rút bớt ra ngoài.
Trương húc nhận được tin tức, vội chạy về phía trung tâm hoàng thành tìm kiếm ti thần giam, lúc này thời gian làm lạnh của Địa hành thuật đã qua, để tận dùng thời gian hắn lại sử dụng Địa hành thuật chạy về phía trong thành.
Bên trong thành nhà cửa ngang dọc, phố lớn ngõ nhỏ như võng, bấy giờ đã nửa đêm, trăng sáng nhô cao, trên đường thưa thớt người qua lại, Trương húc chạy loạn dưới lòng đất, dần dần rời xa đường lớn, đi một lúc thành loạn hướng. Thành Triều ca lớn như vậy đi tới đâu tìm ti thần giam đây ? Nhìn trái nhìn phải, thật vất vả mới thấy một lão nhân gõ mõ cầm canh đi tới, hắn vội nhảy khỏi lòng đất chạy tới.
“Bác ơi, xin hỏi ti thần giam đi hướng nào ?”
“Phía đông hoành thành có một cái đài cao chính là chỗ đó đấy.”
“Hoành thành ở đâu ạ ?”
Người phu canh kinh ngạc nhìn Trương húc hỏi :” Thiếu hiệp tới từ bên ngoài a, hoành thành chính là nội thành, đi thẳng theo hướng này, rẽ trái rồi đi thẳng tiếp là tới đông đại lộ, phía cuối chính là hoàng thành, đài cao bên cạnh chính là ti thiên giam.”
Trí năng NPC này so với trấn nhỏ cao hơn nhiều, tuỳ tiện hỏi vấn đề gì cũng có thể trả lời, Trương húc vốn định nói cảm ơn, nhớ ra đối phương là NPC, có nói cũng vô ích nên không khách khí cùng lão nữa, quay người lại chui xuống dưới đất lại, theo hướng lão nhân chỉ mà chạy, quả nhiên tìm thấy một con đường lớn. Hắn chạy dưới đất còn nhanh hơn trên đường, giờ càng vắt chân lên cổ mà chạy, cho tới bây giờ chỉ có người chạy ở phía trên đường, chạy phía dưới đường hoa lộ thủy xem như là người đầu tiên phá lệ.
Chạy gần nửa tiếng, phía trước xuất hiện một toàn thành trong thành, tường thành màu trắng hình chữ nhật xây bằng cự thạch, nguy nga hùng vĩ, phòng thủ kiên cố. Ngoài thành không có sông đào bảo vệ thành nhưng có một quảng trường có thể chứa hơn mườ vạn người. Cửa thành cùng với trên tường thành đều có cấm quân kim giáp cẩm bào thủ vệ, trên quảng trường còn có binh tướng đi lại tuần tra, canh phòng cực kỳ nghiêm ngặt.
Ở phía đông bên cạnh quảng trường kia có một đài đất cao khoảng mười lăm trượng, hình nón, giống như một cái nón bằng đất thật lớn, có một chiếc cầu thang gấp lên. Trên đài có một chiếc chuông đồng lớn, tối thiểu cũng nặng hơn nghìn cân, chắc chắn đó là chiếc thần chung nhiệm vụ, chỉ cần gõ một tiếng lên chiếc chuông kia là có thể hoàn thành nhiệm vụ, siêu đại nhiệm vụ khởi động, cửa thành sẽ tự động mở ra.
Trương húc nhảy ra khỏi lòng đất cách đài đất chừng mười trượng, mới vừa chui lên bất chợt từ trên không vọng xuống một tiếng hạc kêu rõ to, ngẩng đầu nhìn lên, trên bầu trời xanh lam chỉ có vầng trăng tròn sáng ngời, một con tiên hạc cực lớn tựa như đột nhiên chui ra từ vầng trăng, từ trên chín tầng trời hạ xuống, trên lưng tiên hạc có một đạo nhân đứng thẳng, lưng đeo bảo kiểm, tay cầm phất trần, đón gió chiếu trăng, tựa như tiên nhân bay từ bầu trời hạ xuống phàm trần.
Vị trí tiên hạc hạ xuống chính là ti thần thai, Trương húc lúc này mới bừng tỉnh, người này nhất định chính là một trong ba người có khả năng đi vào thành Triều ca như hệ thống đã thông báo từ trước, sớm không đến muộn không đến, cố tình đến vào lúc này, nếu để hắn gõ chuông trước ắt hệ thống sẽ trao phần thưởng cho hắn, 6 vạn lượng vàng của Trương húc cũng sẽ trôi theo dòng nước.
Lòng Trương húc nóng như lửa đốt, mà hai chân lại như nhũn ra, người ta cưỡi tiên hạc từ trên trời giáng xuống, đó là tốc độ gì, chờ hắn chạy tới, rồi lại điên điên chạy lên trên đài, chỉ sợ lông cũng không sờ được một cọng. Hoa lộ thủy a hoa lộ thủy, vì cái gì lại tham như vậy, vì cái gì không sớm một chút đi tới ? Hiện tại chỉ có thể trơ mắt nhìn người khác công thành danh toại.
Không được, đây là tương lai của ta, không ai có thể cướp được !
Trương húc nổi giận đang muốn cất tiếng hô ngừng bất chợt trên ti thần thai loé sáng bạch quang, hàng vạn hàng nghìn kiếm quang hiện ra, chói loà như ánh sáng mặt trời, hướng thẳng tới phía con tiên hạc cùng đạo nhân kia đánh tới --- có người phục kích !
Tiên hạc hót lên lảnh lót, hai cánh vỗ mạnh, cấp tốc bay lên, kim quang trên người đạo nhân nổi lên, tựa như một đoá hoa sen nổ rộ, bao cả người lẫn hạc vào trong luồng kim quang. Bạch quang bắn tới kim quang, phịch một tiếng, bạch quang biến mất, kim quang cũng tối sầm hơn. Đạo nhân cùng tiên hạc bị chấn bay ngược trở lại, từ trên đài cao bay lên một bóng người, chân đạp một quang cầu, toàn thân đồ đen, dáng người lả lướt, người phục kích hoá ra là một nữ nhân.
Đạo nhân bắt đầu niệm chú trong mồm, duỗi tay chỉ về phía người mặc đồ đen phục kích, từ trên trời chợt hiện ra vô số tia chớp màu tím, tia chớp uấn lượn như rồng bay, cùng tụ lại một chỗ tạo thành một tia sét màu tím hình cầu khổng lồ, oanh oanh lao thẳng về phía người mặc đồ đen.
Người mặc đồ đen chẳng những không tránh ngược lại còn phóng tới, trên người loé sáng bạch quang mạnh hơn trước gấp mười lần, nếu nói vừa rồi như ánh sáng mặt trời thì giờ đây chính là mặt trời lúc giữa trưa chói chang, chiếu hơn phân nửa hoàng cung sáng rõ như ban ngày, nhiệt độ chung quanh tựa hồ cũng như đề cao theo. Hàng vạn hàng nghìn tia bạch quang không biết là chỉ hay là kiếm, bỗng chúng tập trung lại thành một thanh kiếm mỏng màu xanh trắng, tựa châm tựa kiếm đâm hướng điện cầu.
Kiếm quang xanh trắng chạm vào lôi cầu tử điện đường kính gần trượng trên không tạo thành một tiếng nổ vang kinh thiên động địa, lôi cầu thanh thế mạnh mẽ như vậy thế nhưng lại bị kiếm quang đánh tan thành vô số tia chớp nhỏ, loé lên mấy cái rồi biến mất trong không trung. Thế đi của kiếm quang xanh trắng không giảm, vọt tới trước đạo nhân, đạo nhân cưỡi tiên hạc vội vàng chật vật mới né qua, nhưng không rời đi mà ỷ vào tiên hạc đấu tiếp cùng nữ nhân mặc đồ đen.
Trương húc nhìn đến há hốc mồm không thể ngậm vào được, quá khoa trương a, đây đúng là đang đóng phim hành động đặc biệt a! Hai người này là NPC hay là người chơi? Nữ nhân mặc đồ đen kia sử dụng kiếm mà không mặc giáp, theo hiểu biết của Trương húc thì không phải ngu ngốc thì là thánh nhân, hiển nhiên đây phải là nữ thánh nhân, trò chơi mới vài ngày đã có người lợi hại như vậy sao ?
Hai tuyệt thế cao thủ đấu với nhau trên không trung, trên ti thần thai hoá thành yên tĩnh, Trương húc đột nhiên tỉnh ngộ, không thèm nhìn cuộc chiến nữa, cắm đầu chui lại xuống dưới đất, chạy thẳng tới chỗ đài cao.