Arkadian - The Adventure
Tác giả : Angelz
Quyển 1 : The Shinez Arcademy
Chương 5 : Đừng lo , tớ sẽ giúp cậu làm quen với chúng ...
Nguồn : 4vn.eu
"Này này , dậy đi chứ , đến nơi rồi đó"
Trong lúc mơ màng , Ryuji cảm thấy có vật gì đó đập đạp vào tay hắn và tiếng ai đó gọi tên mình.
Phải khá vất vả hắn mới mở mắt ra được , và cũng phải mất một lúc lâu thì hắn mới tỉnh táo trở lại.Trước mắt hắn là gương mặt tinh nghịch của Cindy với nụ cười ấm áp nở trên môi.Trên tay cô bé là cuốn tạp chí được cuộn tròn lại , chắc Cindy dùng nó để đánh thức hắn dậy.
"TUẦN SAN THỜI TRANG PHÁP THUẬT" là tên của cuốn tạp chí.Dựa vào cách ăn mặc của Cindy cũng thấy được cô có gu thẩm mĩ khá tuyệt.Nó không quá cầu kì , bắt mắt nhưng cũng đủ phong cách và hấp dẫn để bất cứ ai cũng phải liếc nhìn bằng ánh mắt trầm trồ.Một sự kết hợp hoàn hảo giữa 2 tông màu đen và trắng.
- Bạn ko muốn bị muộn chứ , buổi lễ chào mừng học viên mới tổ chức ở đại sảnh sắp diễn ra rồi.Vì chúa , hãy lấy lại sự tỉnh táo của bạn đi , Ryuji.
Cindy vừa nói vừa dỡ đống vali và túi xách trên giá để hành lí xuống.
"Giúp mình với..." -
Ryuji giúp Cindy chuyển hết đống vali xuống tàu rồi hắn lượm cái balo của mình , khoác lên vai.Chỗ ngồi đối diện hắn đã trống , có lẽ Sylvia đã xuống tàu trong lúc hắn còn đang ngủ.
- Con tàu đi xuyên không gian này thật là tuyệt , những người chế tạo ra nó chắc hẳn phải là những thiên tài đấy nhỉ - Ryuji trầm trồ trong lúc đang đi bên cạnh Cindy về phía học viện Shinez.
-Tất nhiên rồi , con tàu này được thiết kế và chế tạo bởi những Blacksmith mà.Cũng giống như tất cả những đồ vật pháp thuật ở "Thế giới những người sử dụng pháp thuật" này - Cindy đáp gọn lọn.
- Cindy này ... vậy những Blacksmith mà bạn nói , đó là thứ gì vậy.Nó tạo ra các vật dụng pháp thuật , có phải nó cũng giống như những nhà máy sản xuất đúng ko ?
Suýt chút nữa , Cindy phá lên cười , nhưng nhìn Ryuji trông ko giống như đang đùa nên cô bé vội lấy tay che miệng , cố giữ cho mình ko cười thành tiếng.Cô chợt nhớ ra , Ryuji là một tên ngố chẳng biết chút gì về học viện pháp thuật Shinez , biết đâu cậu ta cũng chẳng biết gì về những thứ cơ bản nhất của thế giới pháp thuật này thì sao.
"Chắc cũng tương tự như vậy , điều này bạn sẽ sớm biết thôi , chỉ cần rõ là "Blacksmith là một Magic Job đặc biệt , họ là những người chuyên chế tạo ra các đồ vật có khả năng chứa đựng pháp thuật bên trong. - Cindy giải thích.
Ryuji càng lúc càng thấy khó hiểu , từ lúc biết tới sự tồn tại của "Thế giới những người sử dụng pháp thuật" , trong lòng hắn nảy sinh rất nhiều những thắc mắc.Một cộng đồng kì lạ như vậy tồn tại , trong khi hàng tỉ người ngoài kia chẳng hay biết gì.
-Mà Ryuji này , sao bạn chẳng mang theo hành lí gì hết vậy. - Cindy bất ngờ hỏi.
Rồi như nhớ ra điều gì đó , cô bé bật cười khúc khích.
-À mình quên mất , Ryuji ko biết gì về học viện Shinez thì làm sao cậu ấy có thể biết Shinez là trường nội trú chứ.Mình rất hoài nghi về điều này , cậu chẳng giống chút nào với những người thuộc "CỘNG ĐỒNG PHÁP THUẬT THÔNG THƯỜNG ĐƯỢC LƯU TRỮ" cả.
Ryuji giật mình , hắn bỗng trở nên luống cuống , câu nói đùa của Cindy khiến lần đầu tiên hắn liên tưởng tới việc nếu có ai đó thuộc cái "Cộng đồng quái gở" này phát hiện ra hắn ko thuộc trong số họ thì chắc chắn sẽ có vô khối rắc rối xảy ra với hắn.Rồi thì những chuyện gì sẽ xảy ra với một kẻ ko biết pháp thuật giữa những người có thể sử dụng pháp thuật.Điều đó chắc hẳn sẽ ko dễ chịu chút nào.Nó còn có thể sẽ tệ hại nữa là đằng khác.Rồi thì mọi người sẽ nhìn hắn như một sinh vật khác thường.Tại sao hắn lại ko nghĩ tới điều này sớm hơn.Ryuji có chút hối hận vì hắn đã lỡ bước lên chuyến tàu này , nhưng đằng nào thì cũng đã muộn , mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi nên hắn quyết định sẽ tiếp tục theo đuổi chuyện này tới cùng , bất chấp mọi rắc rối hắn có thể sẽ phải đối mặt.
Những cử chỉ khác thường của Ryuji ko thể qua mắt Cindy , dường như cô bé đã nhận ra những điều kì lạ ở hắn.
-Có vẻ như sự hoài nghi của tớ là đúng , bạn ko giống tớ , bạn ko thuộc "Cộng đồng pháp thuật thông thường được lưu trữ".Hiểu biết của bạn về thế giới pháp thuật là con số 0.Nên tớ đoán , bạn thuộc về thế giới của những người không biết pháp thuật.Tớ chỉ tò mò là ko hiểu tại sao một người bình thường như bạn lại được nhận vào Shinez - Cindy nghiêm túc nói.
Ryuji cảm thấy đây chỉ là khởi đầu cho chuỗi những rắc rối mà hắn sẽ gặp phải ở Shinez này.Quá nhiều điều khó hiểu.Những từ ngữ , những khái niệm lạ lẫm khiến đầu óc hắn lùng bùng và rối tung lên.Hắn bắt đầu có cảm giác hoang mang , lo lắng.
-UH ! Bạn đã đúng , Cindy ! Mình là một người bình thường và mình hoàn toàn mù tịt về thế giới pháp thuật này.Bạn có tin ko , chuyện mình tới Shinez này giống như một trò đùa.
Và Ryuji kể cho Cindy nghe về bưu phẩm kì lạ bẩt ngờ được gửi tới cho hắn , về bức thư thông báo và tờ phiếu đăng kí nhập học.Hắn cố gắng dùng những từ thích hợp nhất để diễn tả cảm giác kinh ngạc của hắn lúc nhận được chúng , để cho câu chuyện nghe có vẻ thật và đáng tin hơn , nhưng dường như hiệu quả đạt được ko lớn cho lắm.Dù nói cách nào , chuyện hắn kể nghe vẫn rất khó tin.
"Mình ko biết nữa , những chuyện này bắt đầu vượt quá sức tưởng tượng của mình , nó làm mình thấy mệt mỏi" - Ryuji vò tung đám tóc nâu cứng ngắc của hắn.
Nghe xong câu chuyện của hắn , Cindy chẳng tỏ thái độ gì , ko rõ là cô bé tin những lời hắn nói hay ko.Nhưng rõ ràng là hắn - một người ko thuộc thế giới pháp thuật , lại đang có mặt ở đây - Học viện bồi dưỡng và đào tạo tài năng pháp thuật S.H.I.N.E.Z , và điều này thật sự lạ lùng và khó hiểu.
- Nếu vậy thì chỉ có một cách giải thích duy nhất , đó là bạn ko thuộc chúng tớ nhưng bạn có "Tiềm năng pháp thuật" hay thứ gì đó đại loại thế , và một ai đó ở Học viện Shinez này phát hiện ra điều đó , vì thế người đó muốn bạn tới Shinez học. - Cindy trầm ngâm.
Ryuji nhìn Cindy ngạc nhiên , đó cũng có thể là một khả năng , tuy có vẻ hơi khó tin nhưng ít ra nó cũng là sự lí giải hợp lí cho việc hắn có mặt tại Shinez này.
"Bạn ấy là một cô gái thông minh" - Ryuji thầm nghĩ.
- Mình nghĩ , bạn là trường hợp đặc biệt , đó là một điều đáng tự hào vì Ryuji à , bạn chẳng giống với bất cứ ai khác.Sẽ khó khăn để làm quen với mọi thứ nhưng đừng bỏ cuộc nhé.Đừng lo , tớ sẽ giúp bạn làm quen với chúng." - Cindy cười với hắn , không hề có sự phân biệt giữa một người thuộc thế giới pháp thuật và một người ko thuộc thế giới pháp thuật cả.
- Cám ơn bạn , Cindy - Ryuji ấp úng , ko có mấy người đối xử tốt với hắn như vậy , và điều đó khiến cho hắn cảm thấy một chút ấm áp ngọt ngào trong lòng.
-Thôi nào , bạn phải bỏ ngay cái bộ mặt ủ rũ ấy đi , chúng mình vào trường thôi. đập nhẹ vào vai hắn , Cindy động viên.
-uh ! Để mình mang đồ giùm bạn
Ryuji thở hắt ra , tâm trạng nhẹ bớt đi một nửa , theo Cindy đi vào khuôn viên trường.
Học viện đào tạo và bồi dưỡng tài năng pháp thuật S.H.I.N.E.Z là một quần thể kiến trúc cực kì rộng lớn.Trung tâm kiến trúc là một tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ với 7 ngọn tháp sừng sững cao vút.Những phần khác của lâu đài Shinez chỉ là phụ , kiến trúc chính tập trung vào 7 ngọn tháp.Đó là nơi học tập và sinh hoạt chủ yếu của học viên và giáo viên ở Shinez.Ngọn tháp trung tâm khổng lồ nối với 6 ngọn tháp còn lai bằng những bức tường lớn , tạo thành một pháo đài vững chắc hình lục giác.
Học viện Shinez chỉ có một cổng vào duy nhất nẳm ở hướng chính Nam , cách điểm dừng tàu lửa khoảng chừng 100 mét.Rừng bao phủ phía Bắc và phía Tây , bên trong khu rừng là nơi cư trú của nhiều sinh vật kì lạ ở thế giới pháp thuật.Phía Đông là sân vận động , nơi tổ chức các hoạt động thể thao và các cuộc thi đấu pháp thuật.Đại sảnh ở tháp Trung tâm (Center Tower) là nơi sắp diễn ra bữa tiệc chào mừng học viên mới.Có 6 đường để tới được tháp trung tâm.6 ngọn tháp bên ngoài được nối với nhau bằng những bức tường cao , giữa mỗi 2 ngọn tháp kề cận đều có một cửa lớn dẫn vào hành lang bên trong tiến tới Center Tower.
Ryuji thật sự choáng ngợp trước quần thể kiển trúc đồ sộ vĩ đại này.Ko một công trình kiến trúc nào ở thế giới loài người có thể sánh được với nó.Hắn và Cindy chọn lối đi gần nhất , đối diện với cổng chính của học viện , nằm giữa 2 tòa tháp có biểu tượng ngọn lửa hừng hực cháy và biểu tượng 2 thanh kiếm đan chéo nhau được gắn trên tường.Kéo được 2 cái vali to bự và nặng chịch của Cindy tới bậc cửa lâu đài , tay Ryuji mỏi rã rời.Cũng may là ở đây có những yêu tinh lùn đứng chờ sẵn với những chiếc rương lớn.Nhiệm vụ của chúng là giúp học viên chuyển hành lí của mình về phòng của họ.Thật nhanh chóng , tất cả đống hành trang lỉnh kỉnh của Cindy được xếp ngay ngắn trong một chiếc rương màu nâu gỗ.Những chiếc rương này có lẽ là những đồ vật pháp thuật , vì thế tuy bên ngoài khá bình thường nhưng sức chứa của chúng gấp hàng chục lần những chiếc rương vẫn bán ngoài tiệm ở thế giới ko pháp thuật.Mảnh giấy ghi tên chủ nhân những món đồ hiện lên chữ Cindy McGreed.
Ryuji tự nhủ là rồi hắn sẽ gặp nhiều thứ kì dị hơn , nên sẽ cố không tỏ ra kinh ngạc trước bất cứ chuyện gì.
-Những thứ này ... thật tiện lợi quá - Ryuji nhìn 2 yêu tinh lùn đang khiêng chiếc rương của Cindy đi với vẻ trầm trồ thán phục - Mình đang nghĩ tới cảnh sẽ phải mang theo cả một đống nặng khủng khiếp những thứ hành lí , đồ đạc đi một chặng đường dài tới tháp trung tâm , nếu điều đó xảy ra thì nó thật sự là một tai họa.
-Nếu tai họa đó xảy ra thật thì sao nào , lúc đó bạn sẽ không giúp mình chuyển đồ nữa hả - Cindy trêu hắn.
-Mình vẫn sẽ giúp bạn chứ , nhưng là sau khi mình kết thúc bữa tiệc ở đại sảnh trung tâm.Mình ko muốn bỏ lỡ một chuyện hay ho như thế ngay trong ngày đầu tới trường của mình đâu.
Ryuji đáp trả bằng câu nói hài hước nhất mà hắn có thể nghĩ ra.
Cả 2 cùng phá lên cười ... Có lẽ Ryuji cũng chưa nhận ra là hắn đang nói chuyện một cách bình thường và vui vẻ với một cô gái , chẳng có chút gượng gạo nào , ngược lại còn khá thoải mái.Điều mà hắn chưa bao giờ "thật sự" làm được từ trước tới nay.Chắc đơn giản , Ryuji chỉ nghĩ hắn đang nói chuyện với một Cindy , một người bạn mới quen , chứ hắn quên mất Cindy là một cô gái.Một điều ngớ ngẩn chưa từng thấy.
-Bạn ko gửi đồ à - Cindy hỏi khi thấy Ryuji vẫn khoác cái balo của hắn trên vai.
- Ko , mình thấy việc nhét cái balo bé tí này vào trong một chiếc rương to đùng không hợp lí cho lắm nên mình tự mang nó thì hơn.Dù sao nó cũng khá nhẹ vì chẳng đựng gì nhiều - Hắn giải thích.
Họ băng qua một dãy hành lang rộng và dài.Hành lang khá vắng vẻ , ngoài những bức tranh treo trên tường , một số chậu cây đặt dọc hành lang , một vài bảng tin chi chít những mảnh giấy dán và những giá nến lớn gắn trên tường đang tỏa thứ ánh sáng vàng nhạt trông khá ấm cúng thì chẳng có mấy người đi lại.Có lẽ các học sinh đều đã có mặt tại đại sảnh trung tâm.Cindy và Ryuji tới muộn hơn những người khác.
Cửa đại sảnh Center Tower đang đóng , Ryuji đẩy nhẹ cửa bước vào , tiếng ồn ào trong phòng vọng ra.Hàng trăm con mắt đều hướng về phía cửa ra vào xem người mới đến là ai.
Có thể Ryuji là một cậu bạn đặc biệt theo cách mà Cindy nói , nhưng lúc này đây , người thật sự nổi bật và thu hút mọi sự chú ý là Cindy.Ko cần phải nói , Cindy quá xinh đẹp.Đứng bên cạnh cô , Ryuji trở thành một cái bóng bị lu mờ , quên lãng.
Hết chương 5
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mr Lucfier
Tác giả : Angelz
Quyển 1 : Học viện S.H.I.N.E.Z
Chương 6 : Bữa tiệc tại tháp trung tâm
Nguồn 4vn.eu
Ryuji đã quá quen với việc chẳng có ai tỏ ra nồng nhiệt với sự có mặt của hắn , hay tệ hơn nữa là hắn ko được chào đón.Không thể phủ nhận rằng vẻ bề ngoài lập dị của hắn chính là nguyên nhân giải thích cho điều này.Cindy là một cô gái xinh đẹp , có gương mặt đáng yêu như một thiên thần , vì thế , cũng chẳng có gì là ngạc nhiên khi tất cả mọi ánh mắt , mọi sự trầm trồ , những lời tâng bốc và xuýt xoa , cả sự ghen tị của đám con gái đều hướng về cô.
Giống như Ryuji đã miễn dịch đối với thái độ lạnh nhạt và những lời chế giễu thì Cindy cũng chả mấy quan tâm tới những điều người ta nói về cô , hay cả những cái nhìn xoi mói của đám học sinh Shinez.
Cindy kéo Ryuji đi theo cô , hai người họ giống như một sự đối lập hoàn hảo , nếu cách đấy một phút , hầu như chẳng ai thèm để ý tới Ryuji , thì bây giờ đến lượt hắn thu hút sự chú ý của mọi người.Đám con trai nhìn hắn gằm ghè , ganh tị , chúng tìm ko ra lí do để một cô gái xinh đẹp lại tỏ ra thân thiết với một thằng nhóc quê kệch , ngớ ngẩn như Ryuji.Thái độ hậm hực của lũ con trai , khiến Ryuji có cảm giác thật lạ lùng , hắn thấy mình nổi bật và hắn thấy hãnh diện vì điều đó.Hôm nay có lẽ là một ngày may mắn với hắn.
Cùng Cindi đi tới chỗ ngồi của đám học sinh năm nhất , Ryuji thấy tai mình nóng bừng , có lẽ cái cảm giác hồi hộp ban nãy vẫn còn đọng lại.Ngồi xuống cạnh Cindy , việc hàng đống kẻ phải nhìn mình bằng con mắt ghen tị khiến cho hắn thấy rất vui."Thật lạ là tại sao Cindy lại có thể thờ ơ trước một điều tuyệt vời như vậy nhỉ , chắc cô ấy quá quen với nó rồi" - Ryuji thầm nghĩ.
Ryuji đảo mắt quan sát gian đại sảnh trung tâm , cách bài trí ở đây mang nhiều màu sắc cổ điển , nhìn vào có thể thấy được sự ảnh hưởng của phong cách Gotic lên toàn bộ kiến trúc , đồng thời vẫn giữ được vẻ độc đáo riêng của mình...
Đại sảnh là một gian phòng hình tròn cực lớn nằm ở vị trí chính giữa bên trong tháp trung tâm , được thiết kế với những cột đá lớn nâng đỡ xung quanh mái vòm hình múi , có sống hình chữ nhật.Đại sảnh có chiều cao rất lớn với nhiều cửa sổ mở ra bên ngoài tạo nên cảm giác rộng lớn , mênh mông.Khắp gian phòng tràn ngập ánh sáng với những bức phù điêu lộng lẫy chạm khắc tinh xảo trên các bức tường.
Các dãy bàn của học sinh các năm khác được xếp thành một hình lục giác lớn bao quanh dãy bàn hình tròn của những học sinh mới nằm ở giữa sảnh.Mỗi cạnh của hình lục giác ấy tượng trưng cho một tòa tháp.Trên tường đằng sau mỗi dãy bàn treo những bức tranh cực lớn.Có tất cả 6 bức tranh lớn như thế sau nằm phía sau 6 dãy bàn.Tranh được vẽ bằng chất liệu sơn dầu , nét vẽ tỉ mỉ và cực kì sống động , khiến cho người xem có cảm giác những sự vật trong bức tranh đang chuyển động , chúng như đang sống thật sự. Ryuji chăm chú xem từng bức tranh.
Đó là một con phượng hoàng cực lớn , kiêu hãnh vỗ cánh bay trên biển lửa cháy dữ dội.
Đó là một con rùa đen đứng trên núi đá với cái đuôi là một con rắn hổ mang hung tợn đang ngoe nguẩy.
Đó là một con Sphinx có 3 mắt , ẩn núp trong bóng tối , không gian xung quanh nó được thắp sáng bằng ánh nến mờ ảo.
Đó là một con Unicorn tuyệt đẹp với chiếc sừng nhọn và dài có bộ lông mềm mại , trắng muốt , miệng ngậm một thanh kiếm.
Đó là một con hổ trắng đang cất tiếng gầm dũng mãnh đứng giữa rừng xanh với vòng nguyệt quế trên đầu.
Và cuối cùng , đó là một con rồng châu Á , lao vút lên từ vực nước xoáy với khí thế vô cùng mạnh mẽ.
Ryuji cho rằng mỗi con vật được khắc họa trong những bức tranh ấy là biểu trưng cho một tòa tháp.Mà cũng có thể chúng mang một ý nghĩa nào đó mà hắn ko tài nào đoán ra được.
Chỗ ngồi của học sinh năm một là một dãy bàn được xếp thành hình tròn xung quanh một cái bục lớn ở chính giữa đại sảnh.Chỗ hắn và Cindy ngồi đối diện với bức tranh con hổ trắng đang nhe nanh giơ vuốt.Lúc này , hầu hết những bàn dành cho học sinh năm nhất đều đã kín người.Tất cả chỉ trừ một góc phía bên phải , đối diện bức tranh ngựa một sừng.Trong một bán kính nhỏ quanh cô gái ấy , ko có bất cứ một học sinh nào ngồi , bởi vì chẳng ai muốn dính dáng , đúng hơn là chẳng ai đủ mạo hiểm để đến gần một con nhỏ được cho là đem tai họa tới cho người khác.Đó chính là Sylvia.Chẳng tỏ ra khó chịu hay bất cứ cảm xúc nào đại loại như thế , gương mặt đẹp lạnh lùng và vô cảm , cô chẳng quan tâm tới chuyện mình có bị xa lánh hay ko.
Chỉ là Ryuji có cảm giác như hắn thấy được ở cô một vẻ cô đơn lầm lũi đằng sau gương mặt lạnh lẽo , băng giá và thái độ bất cần ấy.Lặng nhìn cô từ xa , ko rõ vì sao hắn thấy buồn bực trong lòng.Không khó chịu về điều đó cho lắm , tuy rằng ko chắc lắm , hắn tự nhủ , có lẽ hắn hiểu được cảm giác của Sylvia lúc này.
-Bạn đang nghĩ gì vậy , Ryuji ?- Cindy bất ngờ hỏi - Từ lúc vào trong này, mình chẳng thấy bạn nói gì hết.
Ryuji khẽ giật mình , câu hỏi của Cindy kéo hắn ra khỏi mớ suy nghĩ vẩn vơ ấy.
- À , ko có gì đâu.Tại mình thấy ko được khỏe chút thôi.
Liếc nhìn về phía Sylvia , Ryuji đáp bâng quơ.Chẳng hiểu tại sao hắn phải nói dối , bởi rõ ràng hắn đang nghĩ tới Sylvia.Cindy lúc này đã rời mắt khỏi cuốn tạp chí "Tuần san thời trang pháp thuật" cầm trên tay.
- Mình vẫn ổn mà ... - Ryuji quay sang nhe răng cười với Cindy.
Cách cư xử bất bình thường của Ryuji , ko qua nổi mắt Cindy.Cô bé khá nhạy cảm và tinh tế.
- Cậu có vẻ quan tâm tới cô ta nhỉ , Ryuji.Vậy mà cô ta lại chẳng biết đấy. - Cindy nhìn hắn , lần đầu tiên cô bé nói với Ryuji bằng giọng châm chọc , giống như cô có khả năng nhìn thấu mọi suy nghĩ của hắn.
Bị đoán trúng , Ryuji rất ngượng ngùng , mặt hắn lại đỏ bừng lên.
- Mình ... mình chỉ nghĩ là mình hiểu cảm giác của bạn ấy thôi - Ryuji ấp úng giải thích , hắn lóng ngóng xua tay.
- Vậy có giống cái lúc bạn tới bắt chuyện với "Bạn ấy" rồi ngủ khò mất luôn ko.Mình nghĩ đó cũng là một cách để hiểu và chia sẻ đấy chứ. - Có vẻ như Cindy ko muốn buông tha cho hắn.
Về phần Ryuji , trông hắn thật tội nghiệp , hắn ko giỏi mồm mép , nên trước những lời lời châm chọc của Cindy , hắn chẳng có cách nào phản bác ngoài việc im lặng chịu trận.
Trông thấy vẻ ngơ ngác đáng thương của Ryuji , Cindy ko nỡ chế trêu hắn thêm nữa
- Ryuji này , mình quên ko cho bạn biết điều này , trong lúc cậu đang ngủ say sưa , trước khi xuống tàu , cô ta có nhờ mình nói với bạn rằng "Ko biết bạn có mục đích gì khi cố gắng tiếp cận với cô ta, nhưng tốt nhất bạn hãy tránh xa một người nguy hiểm như cô ta ra nếu ko muốn tai họa khủng khiếp sẽ giáng xuống đầu bạn." - Cindy thuật lại.
Cindy nháy mắt với Ryuji , ánh mắt tinh nghịch như muốn thăm dò phản ứng của hắn.Cô nói tiếp bằng một giọng đầy bí ẩn.
-Cô ta còn nói một câu nữa , không biết bạn có muốn nghe ko ?
- Bạn ấy còn nói điều gì nữa , Cindy - Ryuji có vẻ khá nôn nóng muốn biết.Hắn thật sự tò mò.
-Làm gì mà bạn tỏ ra sốt sắng thế.Bạn nôn nóng quá làm cho mình quên mất rồi. - Cindy lại tiếp tục màn trêu chọc của mình.
- Làm ơn nói cho mình biết đi , mới đó thôi , bạn đâu thể nào quên nhanh thế được. - Ryuji năn nỉ.
-Hình như mình biết là mình sẽ nhớ ra nếu cậu chịu giúp mình một việc - Cindy ranh mãnh đáp.
Ryuji tự nhủ , chỉ cần là Cindy nhờ , thì sẽ có cả tá con trai tình nguyện làm mọi thứ vì cô ấy.Đừng nói là một chuyện , cho dù là cả đống chuyện thì vẫn có hàng đống con trai luôn sẵn sàng giúp đỡ.
- Mình ko chắc có thể làm gì đó giúp cậu được ko ? Bạn biết đấy , mình chỉ luôn làm hỏng việc , mình chẳng bao giờ làm gì được cho ra hồn cả.Cindy này , mình cũng ko muốn biết nữa đâu.- Ryuji nói bằng giọng rầu rĩ , hắn tỏ ra khá tự ti về bản thân mình.
Cindy thấy hắn rầu rĩ thật tội nghiệp , nhưng cô vẫn cố tình tảng lờ , xem như chẳng để ý tới điều đó.
-Thôi nào , đừng tự coi thường chính mình như thế chứ , Ryuji.Bạn có thể làm được mà.Hơn nữa mình chẳng muốn nhờ ai khác vì việc này chỉ có bạn mới giúp được mình thôi.
- Ừ , bạn đã nói vậy thì mình đồng ý , chỉ là mình ko chắc ...
Ko để Ryuji nói hết câu , Cindy ngắt lời hắn.
- Được rồi , được rồi , bạn đồng ý giúp mình rồi đấy nhé , ko có "Nhưng" gì hết.
Sao bạn ấy lại nhờ mình giúp nhỉ , còn nói là chỉ có mình làm được thôi , ko biết là chuyện gì đây" - Ryuji tự hỏi.
- Sylvia nói :"Cám ơn vì bạn đã ko e ngại ngồi cùng một kẻ như cô ta trong suốt chuyến tàu đến S.H.I.N.E.Z.".Dù theo như những gì mình thấy thì cậu chỉ ra chỗ cô ta , ngồi xuống và ngủ.Nhưng dù sao đó cũng vẫn là một lời cám ơn.
Ko định , nhưng Ryuji vẫn đưa mắt về phía Sylvia đang ngồi , bất giác hắn mỉm cười , một chút cảm giác nhẹ nhõm , vui vui len lỏi vào trong tâm trí hắn.
Quay sang Cindy , Ryuji nhẹ nhàng hỏi :
-Cindy này , thực hiện đúng thỏa thuận của chúng ta nhé . Bạn muốn mình giúp chuyện gì ?
Cindy nhìn hắn , cười ranh mãnh
- À chuyện đó hả ... mình ... chưa vẫn nghĩ ra ....^^
Arkadian - The Adventure
Tác giả : Angelz
Quyển 1 : Học viện S.H.I.N.E.Z
Chương 7 : Nghi thức của sự lựa chọn
Nguồn : 4vn.eu
Chương 7 : Nghi thức của sự lựa chọn ...
Ryuji rất ngạc nhiên , cô bạn mới quen của hắn không chỉ nổi bật mà còn là một người khá thú vị nữa.Đại sảnh lúc này có vẻ ồn ào hơn , các giáo viên của trường hầu như đều đã có mặt, tất cả chỉ chờ hiệu trưởng tới là buổi lễ sẽ được bắt đầu.Những dãy bàn bao quanh dãy bàn của học sinh năm thứ nhất là của học sinh từ năm thứ 2 đến năm thứ tư.Hàng đầu là chỗ ngồi của giáo viên.Khác với năm thứ nhất , các học sinh từ năm thứ 2 trở đi đều mặc đồng phục của trường.Đồng phục của Shinez ko phải là mũ chóp nhọn và áo choàng dài giống như cách ăn mặc của các phù thủy thường thấy trên các chương trình truyền hình hay trong sách vở.Trang phục ko nhất thiết phải cầu kì và kiểu cách như vậy thì mới ra dáng một Magic-User (Người sử dụng pháp thuật , từ để chỉ những người thuộc thế giới pháp thuật).Trong thế giới của những người sử dụng pháp thuật , pháp thuật ko đơn thuần chỉ là sở hữu của những pháp sư , tất cả những người có thể sử dụng được pháp thuật đều gọi chung là Maer.
Đồng phục học sinh của Shinez được thiết kế khá giống với những bộ đồng phục trong thế giới của "Những người ko có căn nguyên pháp thuật".Nam sinh Shinez mặc sơ mi trắng và thắt caravat , khoác bên ngoài áo vét màu xanh xẫm đi chung với quần vải màu tối , đặc biệt nam sinh được phép lựa chọn màu sắc của caravat theo ý thích của mình.Nữ sinh Shinez mặc sơ mi trắng , thắt nơ , khoác bên ngoài áo vét mỏng màu tím than , đi chung với váy ngắn xếp li tối màu.Cũng giống như nam sinh , màu nơ của họ được lựa chọn theo sở thích.
Ryuji thấy trên cái bục lớn ở giữa sảnh có 6 cây cột đá nhỏ cao chừng 1.5m , hình dáng và hoa văn trang trí có phần giống như những cây cột Totem của người da đỏ.Trên đỉnh mỗi cây cột có gắn một viên đá hình thoi , trong suốt.
Khá tò mò , Ryuji ko đoán ra những cây cột đó dùng để làm gì , hắn quay sang hỏi Cindy về chúng.
-Mình ko chắc lắm ... Nghe nói , mấy cây cột đó liên quan tới nghi thức lựa chọn "Thuộc tính pháp thuật" thì phải - Cindy trả lời , có vẻ cô bé cũng không biết nhiều lắm về chúng.
Bỗng một giọng nói cực lớn , dường như được khuyếch âm bằng pháp thuật vang vọng khắp không gian.
"Nhiệt liệt chào mừng giáo sư Narelz Steinburdg , hiệu trưởng học viện bồi dưỡng và đào tạo tài năng pháp thuật S.H.I.N.E.Z"
Những tiếng ồn trong phòng nhanh chóng chấm dứt.Tất cả mọi người đều hướng sự chú ý về phía cái bục lớn giữa đại sảnh.
Một ngọn lửa lớn bùng lên .Ngay sau đó , nó dần yếu đi và thu nhỏ kích thước lại khoảng bằng với một người bình thường.Giống như một hỏa nhân đang hừng hực cháy.Ngọn lửa giảm dần cường độ , từng phần thân thể của hỏa nhân dần hiện ra khi lửa bắt đầu tàn lụi.Ngọn lửa đã tắt , cả thân hình giáo sư Steinburdg xuất hiện từ trong lửa đỏ , giống như loài phượng hoàng đầy kiêu hãnh.Hiệu trưởng học viện Shinez là một người đàn ông khoảng chừng ngoài 60 , có dáng vẻ cao gầy , mái tóc hoa râm với chòm râu dài lốm đốm bạc , đuôi mắt lấm chấm những vệt chân chim , đôi mắt ánh lên những tia sáng tinh anh mà thời gian hay tuổi tác cũng ko thể làm lu mờ.
Narelz Steinburdg , một Fire Wizzard kiệt xuất , hiệu trưởng thứ 20 của học viện pháp thuật Shinez.Trong chiếc áo chùng dài màu trắng và đũa phép cầm trên tay , ông mang phần nhiều dáng dấp của một phù thủy cổ xưa.
Tiếng vỗ tay vang dội khắp đại sảnh.Giáo sư Steinburdg là thần tượng của phần lớn học sinh Shinez , nhưng với một kẻ lơ mơ nhất trong thế giới pháp thuật như Ryuji , thì ông ấy trông chỉ giống như một ảo thuật gia tài ba vừa có màn trình diễn thật ấn tượng.
Giáo sư Steinburdg đưa tay ra hiệu cho học sinh yên lặng , ông nói bằng một giọng trầm ấm , hiền từ.
-Hôm nay , ta rất vinh dư được đón tiếp các con , những học viên mới của Shinez trong bữa tiệc lựa chọn.Buổi tiệc đầu tiên ở trường mới hẳn rất quan trọng với các con phải ko ? Nhưng các con biết đấy , việc phân loại thuộc tính pháp thuật của mỗi học sinh theo các Magic Class là một điều cần thiết trước khi các con có thể bắt đầu ở Shinez như một học viên chính thức.Vì thế , ta nghĩ chúng ta ko nên làm mất thời gian nữa , để bữa tiệc được trọn vẹn và vui vẻ , nghi thức lựa chọn sẽ được ngay bây giờ.
Ko phải là một bài diễn văn trang trọng , dài dòng và nhàm chán.Giáo sư Steinburdg nói khá ngắn gọn.Ông có một tác phong nhanh nhẹn , ko cầu kì kiểu cách.Một người thất sự phóng khoáng và ko bị gò ép bởi các quy tắc ứng xử chuẩn mực.
Trên tay ông là một quả cầu pha lê cũ kĩ , có lẽ nó có từ rất lâu rồi.Bề mặt trái cầu sần sùi , lồi lõm và có nhiều vết nứt.Lớp pha lê trải qua thời gian đã mờ đục đi rất nhiều , ko còn trong suốt như những quả cầu tiên tri thường thấy.
The Orb of Wisdom , một bảo vật pháp thuật cổ xưa được tạo ra bởi một trong 6 Maer vĩ đại , những nhà sáng lập của học viện Shinez , với mục đích lựa chọn học sinh vào các lớp dựa trên thuộc tính pháp thuật căn bản của mỗi người. - Giáo sư Steinburdg giải thích ngắn gọn.
-Ta sẽ gọi tên từng người, các con hãy bước lên đây , chạm tay lên trái cầu pha lê , và các con sẽ biết thuộc tính pháp thuật cũng như tòa tháp các con sẽ thuộc về.
Giáo sư Steinburdg giơ quả cầu pha lê lên cao , như một thực thể sống , nó từ từ rời khỏi tây ông , bay về phía 6 cây cột Totem và lơ lửng tại tâm điểm hội tụ của 6 cột đá.
- Bạn biết ko ? Trái cầu pha lê ấy , có người cho rằng , bên trong nó tồn tại cả một linh hồn rất mạnh đấy. - Cindy thì thầm.
Ryuji ko đáp , hắn nhìn như bị thôi miên vào quả cầu pha lê mờ đục đang lơ lửng giữa không trung.
Chợt một âm thanh lanh lảnh , cao vút vang lên.Một giọng ngân nga lời một bài thơ cổ xưa đã quá quen thuộc với các thế hệ học sinh Shinez.
"Hola , hola
Băng qua bóng tối
Che mờ ánh dương
Ta hát vang bài ca
Về những người sáng lập vĩ đại
Sự nóng bỏng dữ dội và nhanh nhẹn của lửa
Sự thông thái và trí tuệ của cây rừng
Sự mạnh mẽ và bền vững của đất
Sự lạnh lẽo mềm mại và biến ảo của nước
Sự sáng tạo và rắn rỏi của kim loại
Sự huyền bí và nhiệm màu của tâm linh
Sladar Whiteclaw kiêu hãnh - the Phoenix Knight , người nắm giữ ngọn lửa thuần khiết.
Hallow Shadowrage thông thái - the Forest Priest , người nắm giữ quyền năng cửa sự sinh tồn.
Inka Cleverland can đảm - The Guardian , người mang đến sự an lành của đất mẹ.
Ninami Silk trầm tĩnh - The Ice Wizzard - người chế ngự băng giá vĩnh hằng
Elkare Fairytail khéo léo - The Blacksmith , người sáng tạo những điều kì diệu của ma thuật.
Zenor Whisperwind kì bí - The Shadow Shaman , người dẫn đường cho những linh hồn đã khuất.
Trên 6 tòa tháp cao
Của sự hiểu biết và thông thái
Những Maer vĩ đại ...
The Orb of Wisdom
Được tạo ra với quyền năng và trí tuệ của S.H.I.N.E.Z
Và cứ hàng năm
Khi lời hát cổ xưa lại vang lên
Ta tới với vinh quang của mình
Nắm rõ mọi thuộc tính pháp thuật
Ta dành cho ngươi lời khuyên tốt nhất
6 ngọn tháp vươn mình kiêu hãnh
Fire , Earth , Tree , Metal , Water and Spirit
Sự lựa chọn của ta là con đường dẫn tới nơi ngươi sẽ thuộc về...
Từ 6 viên đá trên các cột Totem , lần lượt phóng ra 6 tia sáng pháp thuật , giống như những tia điện.Tất cả tụ lại trên quả cầu pha lê làm nó phát sáng rực rỡ.Một lát sau, ánh sáng giảm đi , và bên trong quả cầu pha lê hiện lên một khuôn mặt hung dữ , nhăn nhó.
SHARAH BROWN .... Giáo sư Steinburdg bắt đầu gọi tên.
Từ hàng ghế năm nhất , một cô bé tóc nâu rụt rè bước lên.Sharad lại gần quả cầu , có vẻ cô bé khá nhút nhát.Vừa chạm tay lên quả cầu , cô vội rụt về ngay như chạm phải thứ gì đó rất nóng.
-Đừng sợ bé con , ta ko cắn đâu - Khuôn mặt bên trong quả cầu bông đùa.
Cả sảnh ồ lên những tiếng cười khiến cô bé tên Sharah rất ngượng ngùng.
Giáo sư ra hiệu cho đám học sinh yên lặng.Quay sang quả cầu pha lê , ông nói
-Frankie , ta nghĩ giờ ko phải là lúc để hài hước.
- Xin lỗi giáo sư , tại lâu lắm mới lại được xuất hiện , tôi chỉ muốn thư giãn một chút cho cái đầu khỏi bị mốc meo thôi mà... - Khuôn mặt trong quả cầu nhăn nhở cười.
-Được rồi , Sharah , con đừng sợ , Frankie là một linh hồn thân thiện - ông trấn an cô bé.
-Lại đây ... lại gần đây và chạm vào ta , ta sẽ giúp ngươi có được sự lựa chọn hoàn hảo nhất.Gương mặt Frankie dãn ra , vẻ nhăn nhó , khó coi đã biến mất, thay vào đó là nét mặt hiền lành của một cậu bé trạc tuổi Sharah.
Cô bé đặt tay lên trái cầu , từ chỗ ngồi của mình , Ryuji cũng đang rất hồi hộp muốn biết việc phân loại sẽ diễn ra thế nào.
Bên dưới , quả cầu pha lê phát ra ánh sáng rực rỡ , gương mặt Frankie biến mất , bên trong quả cầu hiện ra hình ảnh một ngọn lửa đang cháy.
- Tháp Lửa Whiteclaw , cầu chúc cho ngươi lòng kiêu hãnh của loài phượng hoàng bất tử - Giọng nói của Frankie vang dội khắp phòng.
Sau khi biết "Thuộc tính pháp thuật căn bản" của mình , Sharah cúi chào giáo sư Steinburdg , cô bé cúi mặt đi về phía dãy bàn của những học sinh tháp Lửa.
- Peter Weasley - Giáo sư Steinburg tiếp tục gọi.
Lần này là một cậu bé tóc đen gầy gò ,có gương mặt buồn bã bước lên.
- Tháp nước Silk - cầu chúc cho ngươi sự trầm tĩnh của loài rồng - Frankie hét vang khi hình ảnh hiện lên trong quả cầu pha lê là một thác nước đang tuôn trào.
Lần lượt từng học sinh được chọn vào các Tower theo thuộc tính pháp thuật của mỉnh.Cuối cùng , ở dãy bàn dành cho học sinh năm nhất chỉ còn lại 4 người.Đó là Ryuji , Sylvia , Cindy và một thằng nhóc đẹp trai tóc bạch kim có vẻ ngoài hiền lành.
Cindy Mcgreed - Hiệu trưởng gọi lớn.
Cindy bước lên , cả đại sảnh vang lên những tiếng trầm trồ.Ngay sau đó , cả phòng trở nên sôi nổi hẳn lên với những tiếng xì xầm bàn tán.Đám con trai dán mắt vào cô , còn bọn con gái thi nhìn cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ có , mà ganh tị cũng có.Quả thật là Cindy quá xinh , sự nổi bật và sức thu hút của cô là ko phải bàn cãi cho dù cô chỉ mới bước chân vào Shinez.
Cindy đặt tay lên quả cầu , gương mặt Frankie ko vội biến mất ngay như những lần trước.Frankie thì thầm với Cindy.
- Bé con , hình như có chút vấn đề với danh tính của ngươi đấy.Ta ko nghĩ những nhà quý tộc danh giá của dòng họ pháp thuật lâu đời Shadowrage sẽ cảm thấy hài lòng khi hậu duệ của họ sử dụng cái từ Mcgreed ngu ngốc đó như họ của mình thay vì tôn vinh cái tên Shadowrage vinh quang đâu.
Cindy hơi giật mình , sự hiểu biết và kiến thức của Frankie là ko thể phủ nhận.Điều này là bí mật được cô giấu kín , đăng kí vào Shinez với tên họ giả , cô ko muốn ai biết cô là một thành viên của dòng họ Shadowrage , là hậu duệ của một trong những nhà sáng lập ra học viện Shinez.Cindy trấn tĩnh lại , bằng một vẻ nghiêm túc , cô thấp giọng nói với Frankie.
- Đây là bí mật của tôi , và ông sẽ giúp tôi giữ kín nó chứ , Frankie.
-Tốt thôi , bé con , ngươi thấy ta có giống một kẻ nhiều chuyện ko.Vì tên tuổi vĩ đại của Hallow Shadowrage và vì để tránh cho ngươi những rắc rối ko cần thiết.Chuyện này sẽ là bí mật nhỏ giữa ta và ngươi.Ta hi vọng ngươi sẽ ko làm ảnh hưởng tới danh tiếng của nhà Shadowrage. - Frankie nói.
- Tháp cây Shadowrage , cầu cho trí tuệ và sự thông thái của loài hổ trắng sẽ luôn ở bên ngươi.
Đưa mắt về phía Ryuji , Cindy vẫy tay , mỉm cười với hắn thật tươi.
- Sylvia Silverstone - giọng giáo sư Steinburdg vang lên đều đều.
Khác với lúc Cindy thực hiện nghi thức của sự lựa chọn.Sylvia bước lại gần quả cầu pha lê."Silverstone" có vẻ như là một từ gây chấn động , ko thể ngờ nó được nhắc tới ngay tại học viện Shinez này.Bầu không khí trong sảnh dường như bị đóng băng , không một tiếng xì xầm , cũng chẳng một lời bàn tán , lặng ngắt.Chỉ có những ánh mắt ghê sợ.
Sylvia chạm tay vào quả cầu trí tuệ , gương mặt Frankie hiện lên với vẻ ghê tởm và khinh bỉ.
-Hãy bỏ bàn tay nhơ nhớp của ngươi ra khỏi ta.Dòng họ Silverstone , những tên sát nhân dơ bẩn đáng nguyền rủa.Ko ngờ ta lại có vinh dự được diện kiến "Một kẻ trong bọn chúng" ở Shinez này.Ở đây có ai cần ngươi phải giết hả , thật đáng ghê tởm - Frankie rít lên giận dữ bằng một thứ giọng quái đản cao vút nghe rất chói tai.
- Đủ rồi , Frankie ... Giáo sư Steinburg quát vang.Quay sang Sylvia , ông nghiêm giọng nói.
"Sylvia , con đừng để ý tới Frankie , quá khứ đen tối của dòng họ Silverstone , ko liên quan gì tới con hết.
-Thầy có thật sự cho rằng tôi ko giống với ... Sylvia cười nhạt , nét mặt lầm lì ko chút cảm xúc,chỉ có điều nụ cười của cô như phảng phất một nỗi đau vô hình nào đó. "Những kẻ ám sát bẩn thỉu sống trong bóng tối mang họ Silverstone" , hay đó chỉ là cách thầy tỏ ra thương hại một con bé nguy hiểm bị thế giới pháp thuật nguyền rủa như tôi.Tôi chẳng cần BẤT CỨ SỰ THƯƠNG HẠI NÀO HẾT. - Giọng Sylvia vẫn khô khốc lạnh lùng , cô nhấn mạnh từng lời.
Đây là lần đầu hắn thấy Sylvia mở miệng nói chuyện.Hắn nghĩ có thể Sylvia chỉ đang cố tỏ ra bướng bỉnh , khó gần và chẳng quan tâm tới mọi điều người ta nói về cô chỉ để che giấu đi cảm xúc thật của mình.Mà cũng có thể ko giống như vậy.Sinh ra trong một gia đình Assassin , có lẽ những điều độc ác khủng khiếp của thế giới hắc ám mà cô chứng kiến đã khiến cô đã hoàn toàn đánh mất đi cảm xúc của mình chăng.
Dù là gì thì nó cũng vượt quá sức chịu đựng của một cô gái chỉ mới 15 tuổi.
-Có thể con ko tin , nhưng con biết ko , ta ko có thừa cái thứ mà con gọi là sự thương hại.Ta ko nói ta hiểu cảm giác của con hay thông cảm với con.Chỉ là một cô bé 15 tuổi như con ko có lỗi , ko phải chịu trách nhiệm về những điều mà người họ Silverstone đã từng gây ra.Con ko đáng phải chịu sự nguyền rủa từ quá khứ.Ta ko ban phát lòng vị tha hay sự thương hại , ta chỉ cho con cơ hội.Hãy nắm lấy nó thoát khỏi bóng đêm và rửa sạch những vết nhơ của dòng họ Silverstone.
Giáo sư Steinburdg hạ thấp giọng , ông thật sự đang xúc động.Lời nói của ông rất chân thành , đồng thời cũng thật nghiêm khắc.Sylvia hơi bất ngờ , giống như những lời của giáo sư đã có tác động tích cực đến cô nhưng chỉ thoáng qua , cô đã lấy lại vẻ lạnh lùng đến lầm lì của mình.Không nói gì , Sylvia đặt tay lên quả cầu pha lê lần nữa.
- Tuy ko thích việc bị đụng chạm bởi bàn tay nhuốm máu dơ bẩn của những kẻ mang dòng máu sát nhân nhưng vì giáo sư đã nói đỡ giúp ngươi nên ta sẽ miễn cưỡng thực hiện nốt 'Nghi thức của sự lựa chọn" với ngươi.
Gương mặt Frankie biến mất , cả đại sảnh hồi hộp chờ đợi hình ảnh sẽ hiện lên trong quả cầu pha lê.
Một dòng thác nước từ trên cao ầm ầm đổ xuống ... Đó là hình ảnh hiện lên trong quả cầu Frankie.
-Tháp Nước Silk ... Cầu cho loài rồng nước ban tặng cho ngươi sự trầm tĩnh vốn có của chúng ...
Frankie hét lên bằng giọng bực bội , có vẻ như nó đang rất ko vui vì phải làm việc mà nó chẳng muốn làm.
Lập tức từ phía dãy bàn học sinh tháp nước nổi lên những tiếng xì xầm chẳng mấy thân thiện.
-Ko phải chứ...
-Chúng ta sẽ cùng một nơi với con bé đó à.
-Chuyện này thật điên rồ ... tớ ko thích nó chút nào ...
Sylvia lặng lẽ bước về phía chỗ ngồi của tháp Nước , cô ko được chào đón cho lắm.Hầu hết tất cả đều tìm cách tránh xa cô.Đã quen với điều này , Sylvia thản nhiên tìm cho mình một chỗ ngồi tách biệt , bỏ ngoài tai những lời bàn tán và mặc kệ những ánh mắt thiếu thiện cảm của học sinh tháp Nước.
- Ryuji Sander - Giáo sư Steinburdg gọi tiếp.
Ryuji giật mình nhìn ngó xung quang.Ở dãy bàn năm một chỉ còn hắn và thằng nhóc tóc bạch kim.Chắc thầy hiệu trưởng vừa gọi tên hắn.
Ryuji thấy toàn thân run bắn , hắn lập cập bước lên , vừa đi được vài bước đã thấy 2 chân nhi ríu vào nhau.Trong đám học sinh năm một , hắn chắc là đứa lôi thôi , nhếch nhác nhất và ngờ nghệch nhất.
"Coi cái bộ dạng ngớ ngẩn của thằng nhóc kìa."
"Họ Sander nghe thật kì cục , "người cát" sao"
"Tớ thấy nó giống một gã ma cà bông lang thang ở mấy bãi rác và khu ổ chuột hơn là một học viên của Shinez đấy."
"Trong số những đứa ngớ ngẩn mà tớ từng gặp , có lẽ thằng nhãi này là tệ nhất"
"ồ , đừng nói vậy chứ , cậu ko thấy là bạn ấy trông rất tội nghiệp sao.Xem bạn ấy sắp xỉu đến nơi rồi kìa."
Hàng tá những lời nhận xét và chế giễu chẳng chút thiện cảm nhằm vào Ryuji , nhưng lúc này hắn đang tập trung hết mức vào việc làm sao để bước đến chỗ quả cầu pha lê mà ko té nhào nên gần như chẳng nghe thấy gì hết.Nếu những lời giễu cợt đó lọt vào tai hắn , thì chắc chắn hắn sẽ ko thể đứng vững và trở thành trò cười cho tụi học sinh Shinez.
Ở chỗ ngồi tháp Cây , Cindy cũng quan sát thấy những biểu hiện kì quặc của Ryuji.Cô bé tỏ ra lo lắng.
"Hình như bạn ấy đang rất căng thẳng" - Cindy thầm nghĩ.Ryuji lúc này trông như sắp muốn xỉu đến nơi. "Mình phải làm gì đó để cậu ấy cảm thấy khá hơn"
Từ chỗ ngồi của mình , Cindy đứng vụt dậy , cô hướng về phía Ryuji gọi to :
- Ryuji , mình nghĩ ra việc muốn nhờ bạn giúp rồi.Đó là bạn hãy thả lỏng người và bình tĩnh lại đi.Bạn đang căng thẳng quá đó.
Ryuji kinh ngạc quay lại.Cindy đang vẫy tay với hắn , thản nhiên trước những ánh mắt giễu cợt dành cho cô vì hành động khác thường ấy.Lời động viên kịp thời ấy khiến Ryuji thấy bình tâm trở lại.
"Cindy , bạn ấy thật tốt"
Hắn mỉm cưởi với Cindy , rồi bước lại gần quả cầu thủy tinh.Hắn thấy mình đã hết run.
-Nhóc con , nhà ngươi có mùi của kẻ ko thuộc "Cộng đồng pháp thuật thông thường được lưu trữ" , ngươi cũng ko giống một kẻ "Bị lãng quên và không được phép nhắc đến".Nhưng thật kì lạ là ngươi cũng ko phải một "Kẻ ko có tiềm năng pháp thuật".Rốt cuộc ngươi là thứ quái quỷ gì vậy.- Frankie gầm gừ.
Cả đại sảnh "ồ" lên lần nữa.Năm học mới ở Shinez khởi đầu với thật nhiều điều đáng ngạc nhiên.
-Hắn ko giống chúng ta , hắn có phải người thường ko
-Im đi ,đồ đần, cậu ko thấy Frankie bảo nó ko phải người bình thường ko có tiềm năng pháp thuật à.
-Thế cậu nghĩ thằng nhóc ấy là thứ quái gì nào.
-Năm nay chúng ta có một con nhãi bị nguyền rủa , giờ lại thêm một thằng nhóc lập dị ko rõ nguồn gốc - chuyện này thật điên rồ.
"TRẬT TỰ"
Giáo sư Steinburdg ra lệnh.Ông quay sang Ryuji
-Dù con có là ai đi nữa thì con cũng đã ở đây.Ta và SHINEZ ko từ chối bất cứ học sinh nào đến đây bằng phương pháp chính thống.Vì thế , con có thể yên tâm , Shinez là nhà của con.Những bàn cãi và thắc mắc xung quanh lai lịch của con sẽ phải chấm dứt tại đây.
Hiệu trưởng hạ giọng , ông nói với âm lượng vừa đủ để chỉ mình Ryuji nghe thấy.
-Sau bữa tiệc , hãy tới văn phòng của ta.Ta sẽ rất vui lòng được nghe con kể lại mọi điều về con.
"Frankie , cậu có thể tiếp tục được rồi"
Ryuji chạm tay vào quả cầu pha lê , gương mặt Frankie lại biến mất một lần nữa.
Nhưng khác với những lần trước , lần này , ko có bất cứ hình ảnh nào hiện lên.
-Lạ thật , trong cơ thể ngươi tồn tại một dạng năng lượng khác thường , không giống bất kì dạng nào trong 6 dạng thuộc tính pháp thuật cơ bản.Nếu ta ko nhầm thì đây là quyền năng pháp thuật dạng RAW.Một loại nguyên tố thô sơ khởi nguồn của các dạng năng lượng pháp thuật khác và nó có thể biến đổi thành một trong 6 thuộc tính pháp thuật cơ bản - Giọng Frankie vang lên bên tai hắn.
Ryuji rất bất ngờ , hắn cứ nghĩ mình ko phải là người thuộc thế giới pháp thuật nên chắc chắn mấy cái thứ thuộc tính pháp thuật căn bản gì gì đó hắn ko thể có.Hoặc ít ra nếu có thì hắn sẽ mang thuộc tính đại loại như nước hay lửa.Ko ngờ Ryuji lại mang dạng năng lượng pháp thuật thô sơ này.
Lúc này , trong quả cầu pha lê hiện lên hình ảnh một tinh thể trong suốt hình lục giác.Ko ai biết đó là dạng thuộc tính pháp thuật nào.
-Tinh thể RAW , thuộc tính pháp thuật chưa xác định.- Frankie hét vang.
Lần này thì ngay cả giáo sư Steinburdg và các giáo viên cũng thấy bất ngờ , chứ đừng nói tới các học sinh khác.Một vài giáo viên tỏ ra lúng túng , họ đưa mắt nhìn về phía thầy hiệu trưởng.Hiển nhiên sự tồn tại của tinh thể RAW - dạng năng lương pháp thuật sơ khai này rất ít người biết.
- Ta biết con ko thích nghe điều này , nhưng chắc chúng ta ko thể tham gia bữa tiệc này với mọi người được rồi.Ta có nhiều chuyện cần nói với con.Hãy tới văn phòng ta , ngay bây giờ. - Giáo sư Steinburdg yêu cầu.
-Vâng thưa thầy , thật ra con cũng ko thích tiệc tùng cho lắm - Ryuji phân trần.
- Cô Miranda , hãy thay tôi chủ trì bữa tiệc , thầy trò tôi có chuyện cần nói với nhau. - Ông gọi một giáo viên ở dãy bàn tháp Cây , đề nghị.
Nói rồi , ông ra hiệu cho Ryuji đi theo mình về phòng hiệu trưởng.Ở chỗ ngồi của mình , Cindy nhìn theo bóng Ryuji đi khuất , cô bé cảm thấy có điều gì đó ko được ổn cho lắm.
Cô Miranda , giáo viên phụ trách tháp Cây là một phụ nữ tóc ngắn cao lớn như đàn ông , có gương mặt tròn phúc hậu.Một người dễ gần , tốt bụng và hiểu học sinh , tuy đôi lúc có hơi nghiêm khắc.Vì thế cô được học sinh , ko chỉ tháp cây yêu quý.
- Chúng ta sẽ kết thúc nghi thức của sự lựa chọn ngay khi người cuối cùng biết được thuộc tính pháp thuật căn bản của mình.Trong lúc làm việc đó , có lẽ ta nên sớm bắt đầu chuẩn bị cho bữa tiệc. - Cô Miranda nói lớn.
6 Cửa của đại sảnh mở ra , từ 6 hướng , những yêu tinh lùn giúp việc ở học viện xuất hiện cùng những bộ chén dĩa bằng bạc sáng loáng , kèm theo khăn trải bàn và nến.Tất cả được bày biện một cách nhanh chóng và gọn gàng trên các dãy bàn , biến chúng thành những bàn ăn sang trọng và lịch sự.Chỉ trong chớp nhoáng , những món ăn nóng hổi , thơm lừng và đồ uống ngon tuyệt đã xếp đầy trên những dãy bàn , những giá nến được thắp sáng.Khi mọi thứ đều đã sẵn sàng , cô Miranda cất tiếng.
-Chào mừng các trò đến với bữa tiệc lựa chọn của học viện đào tạo và bồi dưỡng tài năng pháp thuật S.H.I.N.E.Z
Bữa tiệc ở đại sảnh trung tâm chính thức bắt đầu.
- Còn bây giờ , Louis Sazanami , trò là người cuối cùng tiếp nhận nghi thức lựa chọn truyền thống này - Cô Miranda hướng về phía thằng nhóc tóc bạch kim vẫn đang ngồi trên dãy bàn năm một nói.
Thằng nhóc tóc bạch kim rời chỗ ngồi của nó , tiến về phía quả cầu pha lê.Lúc này hầu hết học sinh đều đã tham gia vào bữa tiệc nên chẳng ai chú ý tới nó.Chỉ có một mình Sylvia không thích bữa tiệc.Một buổi party ồn ào và náo nhiệt ko phải là thứ dành cho cô.Sylvia rời mắt khỏi cuốn sách trên tay , nhìn về phía cái bục lớn giữa sảnh , nơi nghi thức lựa chọn vẫn đang tiếp tục với người cuối cùng.Louis Sazanami cũng đang nhìn về phía cô , dường như có một tia sáng lạnh lẽo lóe lên trong mắt nó nhưng biến mất ngay.Louis mỉm cười hiền lành rồi quay về phía quả cầu pha lê.Chỉ thoáng qua , nhưng Sylvia dám chắc , cô cảm thấy có cái gì đó nguy hiểm trong nụ cười của nó.
Louis đặt tay lên quả cầu pha lê.Gương mặt Frankie biến mất và lại một điều khó tin xảy ra.Hình ảnh tinh thể RAW một lần nữa tái hiện trong quả cầu pha lê.Chỉ có điều , lần này ko hề thấy Frankie hô vang như mọi khi.
-Cô Miranda , em nghĩ chắc Frankie ko muốn thông báo điều này với mọi người đâu.Thêm một cậu bạn đặc biệt nữa chăng ... điều đó chẳng tốt chút nào phải ko ạ. - Nó vừa nói vừa chỉ tay vào hình ảnh tinh thể Raw hiện lên trong quả cầu.
Bộ mặt Frankie đã quay trở lại , mặt hắn nhăn nhó trông rất khó coi , có vẻ như Frankie đang lo lắng về điều gì đó.
- Thầy Micheal , giúp tôi đưa trò này tới gặp thầy hiệu trưởng.Tôi phải ở lại trông nom bữa tiệc. - Cô Miranda đi tới chỗ dãy bàn giáo viên tháp cây và nhờ một giáo viên khác.
Tất cả những chuyện vừa xảy ra , thái độ của cô Miranda , biểu hiện của Frankie , tất cả đều ko qua được mắt Sylvia , nhưng cô hầu như chẳng quan tâm , trừ việc cô cảm thấy thằng nhóc tên Louis là một kẻ ko hề đơn giản như bề ngoài hiền lành của nó.
Đợi đến khi Louis và thầy Micheal đi khuất.Frankie mới lên tiếng.
-Cô Miranda , sau khi cô xong việc ở đây , hãy đưa tôi tới gặp giáo sư Steinburdg.Có vấn đề khá nghiêm trọng liên quan tới thằng nhóc tên Louis Sazanami.
Hết chương 7
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mr Lucfier
Tác giả : Angelz
Quyển 1 : Học viện S.H.I.N.E.Z
Chương 8 : Tinh thể RAW
Nguồn 4vn.eu
Ryuji theo giáo sư Steinburdg rời khỏi đại sảnh.Cả 2 đi dọc hành lang ra khoảng sân trời bên ngoài Center Tower.Ở đó có một cầu thang cuốn cực lớn uống vòng từ chân tháp lên tới gần đình tháp giống như một con rắn khổng lồ.Điều đặc biệt là thang cuốn ko có bất cứ điểm tựa cũng như không gắn chặt vào tường , nó thật sự đang bay lơ lửng trong không trung.Những bậc thang tự di chuyển giống như thang máy ở thế giới bình thường.Chỉ việc đứng lên bậc thang , sẽ được đưa tới tầng tháp mà mình cần đến.Phòng hiệu trưởng là một căn phòng lớn nằm bên dưới đỉnh Center Tower.Giáo sư Steinburdg mở cửa phòng , căn phòng khá rộng rãi , nó cũng mang hơi hướm của kiến trúc Gotic , vì thế ánh sáng tràn ngập khắp nơi , trần nhà cũng cao và thông thoáng.Chẳng có chút nào giống như những căn phòng phù thủy tối tăm , ẩm thấp.Phòng hiệu trưởng được trang trí bởi những bức tranh khổ lớn với phong cách trừu tượng khó hiểu.Trong góc tường là những kệ sách cao ngất xếp đầy sách , nhưng tuyệt nhiên chẳng có chút bụi bặm nào bám vào , có vẻ như chúng thường xuyên được quét dọn.Giữa phòng là bàn làm việc của hiệu trưởng.Trên bàn có một cái giá đỡ , dựa vào hình dáng có thể thấy nó dùng để đặt trên đó một vật hình cầu.Ryuji đoán , đó là quả cầu trí tuệ Frankie.Ở mép bàn là bảng tên thầy hiệu trưởng , một ít tài liệu giấy tờ , một cây bút lông ngỗng gác trên miệng lọ mực và một cái chặn giấy hình con rùa.Cách bài trí khá đơn giản , không quá cầu kì.Góc trái căn phòng có một cánh cửa nhỏ dẫn sang phòng ngủ của giáo sư Steinburdg.Ấn tượng nhất trong căn phòng là 2 bức tượng vàng đứng đối diện nhau đặt ở 2 bên cửa ra vào.
Ryuji có vẻ hỏi hồi hộp , hắn cứ chần chừ mãi trước cửa phòng mà ko dám bước vào.
-Một quý ông lịch thiệp ko bao giờ do dự khi đứng trước cánh cửa mở toang.Hãy chắc chắn rằng sự có mặt của mình có được chào đón ở nơi đó hay ko , để nhanh chóng đưa ra quyết định bước vào hay quay người rời khỏi.Trong trường hợp này , ta mời con tới nên căn phòng này luôn chào đón con. - Giáo sư Steindburdg nói , Ryuji cảm thấy giọng nói của ông thật hiền từ và ấm áp.
Hắn lúng túng bước vào bên trong.Hắn giật mình khi thấy 2 bức tượng trong phòng hiệu trưởng.Bức tượng bên phải là một thiên thần có 3 đôi cánh với thanh kiếm sắc bén trên tay phải và tấm khiên vững chắc bên tay còn lại.Bên trái là một quỷ thần có cặp sừng dài và đôi mắt hung ác cùng với đôi cánh dơi to lớn , cầm trên tay một lưỡi hái tử thần đáng sợ.Thiên thần và ác quỷ ở trong tư thế đối đầu nhau , nét mặt của 2 bức tượng được chạm khắc vô cùng tinh xảo , thể hiện được rõ cái hồn của nghệ thuật điêu khắc .2 bức tượng giống như đang tham dự một cuộc quyết chiến sinh tử , sự giận dữ và ý chí chiến đầu toát ra làm cho người nhìn có cảm giác , chúng đang thật sự sống.Thanh kiếm và lưỡi hái chạm nhau ngay phía trên cửa ra vào.Ryuji bị thu hút bởi 2 bức tượng , như có một luồng điện chạy qua người , hắn cảm thấy lạnh toát sống lưng , đồng thời với cảm giác phấn chấn bừng bừng.Quả thật 2 bức tượng này rất kì lạ.Nó có thể khiến người nhìn cảm nhận được những cảm xúc , những ý đồ mà nhà điêu khắc đã đưa vào bên trong tác phẩm của mình.
-2 Bức tượng đó tượng trưng cho 2 vị thần đại diện cho ánh sáng và bóng tối.Tác phẩm của một điêu khắc gia thời xưa.Là một người sùng bái đến mức hoang tưởng vào những đức tin kì lạ.Ông tin rằng có một thế giới khác tồn tại song song với thế giới pháp thuật và thế giới loài người.2 bức tượng này chỉ là một trong những tác phẩm điêu khắc của ông về thế giới lạ lùng ấy.Nhiều người cho rằng ông có vấn đề về tâm thần và nhận thức nhưng ko ai có thể phủ nhận rằng , ông ấy là một nhà điêu khắc thiên tài - Giáo sư Steinburdg giải thích khi thấy Ryuji đang ngắm 2 bức tượng bằng ánh mắt trầm trồ khâm phục.
"Trong mỗi tác phẩm của ông ấy , đều mang những ý nghĩa đặc biệt sâu sắc.Và ta là một trong số ít những người thật sự am hiểu và yêu thích những bức tượng điêu khắc của ông."
- Con ngồi xuống ghế đi ... Ta sẽ giải thích tất cả những gì con thắc mắc và rồi sau đó , con sẽ cho ta biết làm thế nào mà một người ko thuộc "Cộng đồng pháp thuật"
như con lại có thể có mặt ở Shinez này.
Giáo sư Steinburdg chỉ tay về phía bàn tiếp khách nằm gần những kệ sách lớn.
- Vâng ... vâng thưa giáo sư - Ryuji ấp úng đáp.
Hắn ngồi xuống ghế.Giáo sư Steindburdg rót cho hắn một cốc nước màu hồng nhạt sóng sáng , có mùi thơm giống như mùi táo chín.
-Con uống nước đi...Hiệu trưởng mời.
Ryuji cầm cốc nước lên , uống một ngụm lớn.Thứ nước ấy có vị ngọt và hơi chát , nó làm cho người hắn nóng ran.Nhưng chỉ ngay sau đó , cảm giác ấy nhanh chóng biến mất , hắn thấy trong người dễ chịu và sảng khoái hơn nhiều.Ryuji cũng dần lấy lại bình tĩnh.
- Thưa giáo sư , thứ nước này lạ quá , nó làm từ thứ gì vậy ạ ? - Ryuji tò mò hỏi.
- Thứ đồ uống này thực chất là một loại thuốc bổ có tên là trà "Sinh mệnh phượng hoàng" chiết xuất từ nhựa của một loài thực vật mọc lên từ đám tro tàn của loài phượng hoàng khi chúng tái sinh.Nó có tác dụng phục hồi năng lượng pháp thuật rất tốt , đồng thời còn giúp ta xua tan mệt mỏi , căng thẳng. - Giáo sư đáp.
- Còn bây giờ , chúng ta vào việc chính nhé.Hãy nói cho ta những gì con muốn biết , ta sẽ giúp con hiểu rõ mọi chuyện hơn. - Ông nói tiếp.
- Vâng , thưa giáo sư ... thật ... thật ra ...con ... ý con là ... về thế giới pháp thuật này , con rất mù mờ ... Thuộc tính pháp thuật cơ bản , năng lượng pháp thuật , tinh thể Raw , rồi cộng đồng pháp thuật gì gì đó ...Tất cả những thứ đó , con chẳng biết gì về chúng cả. - Ryuji tỏ ra băn khoăn.
Giáo sư Steinburdg vuốt nhẹ chòm râu lốm đốm bạc , ông chăm chú quan sát Ryuji.Cặp kính dày và to che nửa khuôn mặt , với 2 mắt kính khác thường khiến chẳng ai biết được vẻ mặt của hắn ra sao đằng sau lớp kính ấy.Nên việc đoán được hắn đang nghĩ gì còn khó hơn nhiều.Trên thực tế , người ta mới chỉ thấy Ryuji là kẻ lập dị qua vẻ bề ngoài ngớ ngẩn của hắn , chứ chưa có ai từng trông rõ gương mặt của hắn ra sao dưới cặp kính to bự kia.
Hít một hơi dài , giáo sư nói :
- Được rồi , chuyện này để mà biết được một cách rõ ràng và đầy đủ nhất thì sẽ mất rất nhiều thời gian.Vì thế ta sẽ cố gắng giải thích một cách ngắn gọn và dễ hiểu nhất cho con.Mà ta tin là con cũng muốn tự tìm hiểu thêm về Shinez này phải ko ?
Và giáo sư Steinburdg bắt đầu kể bằng giọng trầm ấm.
Chắc con đã thấy cách mà tàu lửa Shinez đến đón những học sinh của cộng đồng pháp thuật đang sống ở thế giới bình thường rồi chứ.Shinez nằm ở thế giới pháp thuật , đó là một không gian khác tồn tại song song với không gian trên trái đất mà những người bình thường ko thể sử dụng pháp thuật đang sống.Đây là thế giới được vận hành và chi phối bởi pháp thuật."MAER" là thuật ngữ dùng để chỉ những cư dân của thế giới pháp thuật."Cộng đồng pháp thuật thông thường được lưu trữ" là cách gọi tập hợp những Maer được biết tới trong bản danh sách Hoàng kim , cuốn sổ ghi chép đầy đủ nhất mọi thông tin về các Maer một cách chính thống nhất của "Cục quản lí cư dân pháp thuật".Thông thường khi một Maer chào đời , mọi thông tin về Maer đó sẽ được đăng kí và lưu trữ trong bản danh sách Hoàng kim như một điều tất yếu.Nhưng bên cạnh đó còn có "Những kẻ bị quên lãng và ko được phép nhắc đến" , đó chính là các Maer bị nguyền rủa , những kẻ đã tự làm vấy bẩn danh dự và linh hồn của mình bằng những tội ác ghê tởm.Những kẻ bị xóa tên khỏi bản danh sách vàng vĩnh viễn.Ryuji , con ko thuộc bất cứ cộng đồng nào trong 2 cộng đồng trên , nhưng con cũng ko thuộc những người ko có tiềm năng pháp thuật bởi tinh thể Raw tồn tại bên trong con chính là vết tích pháp thuật rõ ràng nhất.
-Con ... con ko biết nữa ,... về tất cả những điều này ...về ... về những thứ tiềm năng pháp thuật ấy.Tại sao con lại có chúng trong khi con thật sự chỉ là một người bình thường đến từ thế giới những người ko thể sử dụng pháp thuật - Ryuji bối rối thú nhận , hắn rất khổ sở khi cố gắng diễn đạt về những điều mà hắn hoàn toàn mù tịt.
Thoáng một chút ngạc nhiên về điều Ryuji vừa nói.Có lẽ giáo sư Steinburdg cũng ko nghĩ rằng hắn thực sự là một người bình thường của thế giới bình thường.Ông chỉ đoán hắn là một trường hợp đặc biệt nào đó nhưng ko thể nghĩ ra nguyên nhân khiến cho một người bình thường có thể tới được học viện Shinez này.Tuy vậy điều đó cũng ko quá quan trọng , còn nhiều thời gian , ông sẵn sàng nghe Ryuji trình bày mọi chuyện.
Ko tỏ ra vội vã , nhấp một ngụm trà "Sinh mệnh phượng hoàng" , ông từ tốn giải thích.
Tiềm năng pháp thuật là dạng năng lượng đặc biệt tồn tại sẵn bên trong mỗi Maer từ khi họ được sinh ra và nó mang tính di truyền qua mỗi thế hệ.Do đó ko thể có một người ko phải Maer bỗng dưng trở thành một Maer được vì họ ko có được đặc tính di truyền ấy.Ở mỗi cá nhân Maer , dạng năng lượng ấy lại mang tính chấy khác nhau.Cái đó gọi là "Thuộc tính pháp thuật căn bản" - đây là kiến thức cơ bản nhất mà bất cứ Maer nào cũng phải biết.Hệ thống pháp thuật của Maer chia làm 3 Class chính.Đó là pháp thuật hệ tự nhiên gồm 5 thuộc tính LỬA , NƯỚC ,CÂY , KIM LOẠI và ĐẤT.Hệ đặc biệt gồm những pháp thuật mang thuộc tính TÂM LINH và cuối cùng là hệ pháp thuật thông dụng gồm các dạng pháp thuật mang tính chất tương tác với đồ vật pháp thuật , và một số pháp thuật dịch chuyển đơn giản.Về những điều này , con sẽ được học kĩ hơn ở trên lớp.Về tinh thể Raw , đó là dạng năng lượng pháp thuật thô sơ nhất , có nhiều nghiên cứu cho rằng nó là khỏi nguồn của mọi thuộc tính pháp thuật nhưng thực chất đó chỉ là một dạng năng lượng cơ bản chưa phát triển thành các thuộc tính pháp thuật.Vì vậy con vẫn chưa hoàn toàn trở thành một Maer khi mà tinh thể RAW chưa phát triển thành một trong 6 thuộc tính pháp thuật cơ bản.Frankie ko thể phân loại con vào bất cứ Tower nào bởi thuộc tính của con chưa được định hình.
- Vậy thưa giáo sư , liệu con có thể chọn lựa được thuộc tính pháp thuật của mình ko - Ryuji băn khoăn.
Thông thường để RAW có thể phát triển thành 1 thuộc tính pháp thuật nhất định cần nhiều thời gian và phụ thuộc vào điều kiện ngoại cảnh tác động.Cụ thể là nếu con tiếp xúc nhiều với lửa và hơi nóng thì RAW cơ bản sẽ ghi nhớ và lưu giữ tính chất của lửa , sau một thời gian khi năng lượng của nguyên tố lửa được RAW lưu trữ đạt tới giới hạn tiến hóa nhất định , nó sẽ tự biến đổi thành thuộc tính lửa và tính chất mới đó sẽ được giữ nguyên vĩnh viễn.Tinh thể pháp thuật RAW sau khi biến đổi sẽ ko thể trở lại trạng thái thô sơ ban đầu.
-Nhưng nếu là như vậy ... thưa giáo sư , sẽ phải mất bao lâu để một tinh thể RAW phát triển thành 1 thuộc tính nhất định ạ - Ryuji lo lắng hỏi.
Điều này phụ thuộc vào tốc độ ghi nhớ và khả năng lưu trữ của RAW.Nhưng con đừng lo , có một phương pháp giúp RAW phát triển thành thuộc tính pháp thuật mà con mong muốn trong thời gian ngắn nhất , đó là chia sẻ năng lượng pháp thuật.Ta nghĩ , con cần có thời gian để suy nghĩ trước khi quyết định sẽ lựa chọn thuộc tính pháp thuật nào.Ta muốn , trong vòng 7 ngày , con hãy suy nghĩ cẩn thận và cho ta câu trả lời của con. - Giáo sư Steinburdg đáp.
- Còn bây giờ , ta chắc con đã sẵn sàng giải đáp những thắc mắc của ta về con rồi chứ - Ông đề nghị.
- Vâng , thưa giáo sư.
Bên ngoài chợt vang lên tiếng gõ cửa.
- Thưa giáo sư , tôi vào được chứ - Giọng thầy Micheal vang lên.
- Thầy Micheal , mời vào - Giáo sư cho phép.
Cửa mở , thầy Micheal xuất hiện ở ngưỡng cửa , bên cạnh thầy là thằng nhóc tóc bạch kim Louis Sazanami.
- Cô Miranda nhờ tôi đưa trò này tới gặp giáo sư.Ko rõ vì chuyện gì nhưng chắc đó ko phải việc của tôi.Tôi xin phép quay trở lại với bữa tiệc , thưa giáo sư.
- Được rồi , thầy có thể đi.
Thầy Micheal quay lại đại sảnh để lại Louis ở phòng hiệu trưởng.Giáo sư Steinburdg lướt ánh mắt về phía nó.Louis là một thằng bé có vẻ ngoài khá hiền lành , ngoan ngoãn.
- Hẳn phải có chuyện gì đó , Miranda mới bảo con tới gặp ta phải ko ?
- Vâng thưa giáo sư .Đó là việc liên quan tới hình ảnh tinh thể Raw hiện lên trong khi con thực hiện nghi thức lựa chọn ạ.
cả Ryuji và giáo sư Steinburdg đều vô cùng ngạc nhiên.Lại một tinh thể Raw nữa xuất hiện , đồng nghĩa với việc Ryuji ko phải là kẻ khác thường duy nhất tại học viện Shinez này.Bỗng nhiên hắn cảm thấy vui thầm.
-Con ngồi đi , ta sẽ cùng tìm hiểu về chuyện này ngay bâu giờ.Còn Ryuji , con vui lòng kể cho ta nghe về việc con đã đăng kí vào học viện Shinez bằng cách nào. - Giáo sư yêu cầu.
Ryuji kể lại một cách khá tường tận về việc mình nhận được gói bưu phẩm ko để tên người gửi có chứa bức thư thông báo và bản đăng kí bên trong cùng với con tem pháp thuật kì lạ.
-Vậy là con đã điền vào mẫu đăng kí đó phải ko - Giáo sư hỏi lại
- Vâng , thưa thầy ... Ryuji trả lời.
- Con nên biếu điều này , từ trước tới nay , học viện đào tạo và bồi dưỡng tài năng pháp thuật S.H.I.N.E.Z chỉ tuyển sinh trong "Cộng đồng pháp thuật thông thường được lưu trữ".Do những thông tin về Shinez chỉ được cung cấp thông qua những mạng lưới thông tin đặc biệt mà chỉ có các Maer mới có thể được phép truy cập , vì thế chuyện một học sinh của thế giới bình thường có thể biết tới , đăng kí và được nhận vào Shinez là điều ko thể xảy ra. - Giáo sư Steinburdg nhấn mạnh.
- Ta ko rõ ai đã gửi bưu phẩm ấy cho con và với mục đích gì , nhưng chuyện này dường như sẽ ko dừng lại ở đây , ta nghĩ có thể nó sẽ là khởi đầu cho những rắc rối lớn hơn. - Ông trầm ngâm nói tiếp.
"Ta sẽ tìm hiểu thêm về chuyện này.Có lẽ buổi nói chuyện nên chấm dứt tại đây được rồi.Các con có thể quay trở lại với bữa tiệc.Hy vọng là nó vẫn chưa kết thúc.Còn Louis , chắc con cũng thắc mắc về tinh thể Raw phải ko , ta nghĩ Ryuji sẽ sẵn sàng giải thích về nó cho con nghe đấy."
Có vẻ như giáo sư Steinburdg cũng nghĩ rằng Louis Sazanami cũng có lai lịch giống với Ryuji nên ông ko hỏi nó điều gì mà chỉ nhờ Ryuji kể lại về buổi nói chuyện giữa 2 thầy trò về tinh thể RAW cho nó nghe.
-Vâng thưa giáo sư - Ryuji đồng ý.
Ryuji và Louis cúi chào giáo sư Steinburdg rồi rời phòng hiệu trưởng.Trên đường quay trở lại sảnh lớn ở Center Tower , Louis đột ngột hỏi :
-Cậu có nghĩ rằng những người ở cái học viện Shinez này , giáo viên và cả đám học sinh "đặc biệt không ưa" - nó nhấn mạnh từng tiếng - Những kẻ mà chúng cho là "tầm thường và thảm hại" đến từ thế giới ko biết pháp thuật như bọn mình ko.
Vậy là thầy Steinburdg đã đúng , Louis cũng giống Ryuji , một thằng nhóc thuộc về thế giới bình thường đang có mặt tại học viện pháp thuật này.
-Tớ ko rõ lắm , tớ có rất ít bạn.Bởi vì tớ có vẻ ngoài theo cách mà họ nói là dị hợm và ngớ ngẩn.Hơn nữa tớ còn là một thằng nhóc vô dụng , chẳng thể làm được việc gì cho ra hồn.Có lẽ đó là lí do mà chẳng ai muốn chơi với tớ, ai cũng ghét tớ - Ryuji rầu rĩ đáp.Ko hiểu sao hắn lại có thể thẳng thắn tâm sự điều này với một thằng nhóc chỉ mới gặp lần đầu.
Rồi như chợt nhận thấy có gì khác thường trong lời nói của Louis , Ryuji hơi sững lại.Hắn nhìn Louis với ánh mắt đầy ngạc nhiên.
-Mà ... mà cậu vừa nói ... Ý cậu là ... bọn mình ... à ko ... chẳng phải điều đó có nghĩa là cậu cũng đến từ thế giới những người ko biết pháp thuật như tớ sao.- Ryuji lắp bắp.
- Ừ . Cậu đúng.Tớ quên ko giới thiệu , tớ là Louis Sazanami.Và tớ cũng giống cậu , Ryuji à.Tớ đã theo dõi lúc cậu thực hiện nghi thức lựa chọn khỉ mốc gì gì đó.Và thật vui khi tớ biết mình ko phải người duy nhất khác thường giữa cái học viện Shinez này.Tớ nghĩ , có vẻ như chúng ta sẽ làm bạn được đấy.
Thằng nhóc tóc bạch kim cười vui vẻ.Nụ cười của nó thật dễ mến và gần gũi.
- Đó là một ý khá tuyệt đấy.Tớ thấy hình như chúng ta đang bắt đầu làm bạn rồi đấy. - Ryuji cũng cười đáp lại.
Vậy là hắn sẽ có thêm một người bạn nữa ở Shinez , một kỉ lục mới vượt qua con số chỉ có một người bạn , và ko được tốt cho lắm , từ trước tới này của Ryuji.
-À Ryuji này , nói cho tớ biết về tinh thể RAW đi - Louis hỏi.
Ryuji tuy vụng về và hơi ngớ ngẩn , nhưng hắn ko phải là thằng ngốc.Hắn khá thông minh và có trí nhớ tốt.Tất cả những gì giáo sư Steinburdg nói cho hắn nghe về tinh thể Raw hắn đều ghi nhớ rõ trong đầu.Vừa đi , hắn vừa kể lại một cách say sưa về những kiến thức mới mẻ về RAW mà hắn vừa tiếp nhận được cho Louis nghe.Louis chăm chú lắng nghe , đợi đến khi Ryuji ngừng lại thì nó mới lên tiếng.
-Có thể cậu ko tin điều này , nhưng tất cả những điều liên quan tới tinh thể RAW tớ đều đã biết từ trước khi tới Shinez rồi.Chỉ là tớ muốn nghe xem những điều mà giáo sư Steinburdg nói với cậu có khác gì so với hiểu biết của tớ ko.
- Vậy là cậu đã biết từ trước à.Những thứ đó có giống ko ... ý tớ là ... những điều cậu biết về RAW ấy - Ryuji hơi ngập ngừng.
-Hoàn toàn giống . Nhưng mình biết nhiều hơn cậu một chút.RAW thật sự ẩn chứa nhiều điều bí ẩn.Mình thấy cậu đã chẳng chút e ngại khi kể về một thứ mà ngay cả các giáo viên cũng chẳng biết nhiều cho một đứa mà cậu chỉ mới gặp lần đầu như mình , cho dù đó là yêu cầu của giáo sư Steinburdg đi nữa.Cậu có thể sẽ nói láo về điều đó được phải ko nào.Mà có vẻ như cậu cũng ko thắc mắc tại sao mình lại biết điều này từ trước khi tới đây nhỉ.
- uh ! Tớ tò mò về điều đó , nhưng đó là bí mật của cậu phải ko ? Và vì chúng ta sẽ là bạn , nên tớ nghĩ cậu sẽ nói cho tớ biết nếu cậu muốn - Ryuji nhún vai đáp.
- Tuyệt ! Ryuji , cậu là một người tốt , chân thật và thú vị đấy chứ.Tớ thích câu "Vì chúng ta sẽ là bạn ..." đấy , nó nghe rất thật chẳng giả tạo chút nào khi cậu nói ra.Và vì bây giờ chúng ta đã là bạn , nên tớ sẽ thỏa mãn điều cậu đang thắc mắc - Louis tỏ ra rất hào hứng.
Lúc này Ryuji và Louis đã tới cửa Lửa của đại sảnh trung tâm.Đẩy nhẹ cửa , Louis Sazanami ko vội bước vào ngay.Nó đứng chắn trước ngưỡng cửa.
- Tớ biết nhiều thứ về RAW và về thế giới pháp thuật này hơn cậu nghĩ ... vì ...
Thằng nhóc tóc bạch kim quay lại nở một nụ cười đầy bí ẩn.
"CHA MẸ NUÔI CỦA TỚ LÀ NHỮNG MAER ...."
Hết chương 8
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mr Lucfier
Tác giả : Angelz
Quyển 1 : Học viện S.H.I.N.E.Z
Chương 9 : Cánh cổng Arkadian
Nguồn 4vn.eu
Chương 9 : Arkadian Portal
- Thưa hiệu trưởng , tôi vào được chứ .Một giọng ồm ồm cất lên.
"Thầy Jeremy , tôi cũng đang muốn gặp thầy đây." - Giáo sư Steinburdg đáp.
Người được gọi là Jeremy là một người đàn ông thấp lùn , đầu hói , có đôi mắt lúc nào cũng đỏ ngầu như đang giận dữ , thêm cái mũi khoằm như mỏ chim ưng , hàng lông mày dậm dựng ngược tạo cho ông ta vẻ ngoài dữ tợn .Thầy Jeremy là giáo viên phụ trách việc tuyển sinh ở học viện Shinez.
-Thầy ngồi đi - Hiệu trưởng mời. - Chắc thầy cũng đã rõ việc xảy ra trong nghi thức lựa chọn rồi , vậy hãy vui lòng cho tôi biết , bưu phẩm có chứa lá thư thông báo , phiếu đăng kí vào Shinez và con tem pháp thuật được gửi tới cho cậu học sinh tên là Ryuji có phải là việc làm của thầy ko.Tôi nghĩ việc phụ trách tuyển sinh là nhiệm vụ của thầy mà. - Giáo sư Steinburdg bắt đầu chất vấn.
- Phải , thầy đoán đúng.Đúng là tôi đã gửi bưu phẩm đó.Nhưng ko phải chỉ có một mà là nhiều bưu phẩm tới thế giới của những người bình thường.Và bưu phẩm mà cậu học sinh tên là Ryuji ngẫu nhiên nhận được chỉ là một trong số những bưu phẩm mà tôi đã gửi - Thầy Jeremy ko hề phủ nhận , ông đáp một cách rành mạch.
Ông nói tiếp , bỏ qua phản ứng bất ngờ của giáo sư Steinburdg.
- Ryuji Sander chỉ vô tình nhận được bưu phẩm ấy.Giáo sư , thầy nên biết là những lá thư đi kèm đều được viết bằng mực pháp thuật nên chỉ những ai có tiềm năng pháp thuật thì mới có thể đọc được nó.Với người bình thường , thì đó chỉ là những tờ giấy trắng và những người nhận được sẽ nghĩ đó chỉ là trò đùa , họ sẽ ko ngần ngại mà quẳng ngay chúng vào thùng rác..
-Vậy cố gắng tìm kiếm những tiềm năng pháp thuật trong thế giới bình thường là mục đích của thầy , hay thầy chỉ đang cố chứng minh rằng tiềm năng pháp thuật dị thường có thể tự xuất hiện ở một người bình thường ko có khả năng pháp thuật mà ko qua di truyền hay sao.Thầy cũng nên biết là tiềm năng pháp thuật là thứ được di truyền qua các thế hệ Maer , nó là một món quà kì diệu.Do đó việc một người bình thường bỗng nhiên có được tiềm năng pháp thuật là điều ko thể xảy ra.Ít ra là cho đến thời điểm này.
- Giáo sư , chẳng phải chúng ta có tới 2 học sinh mang trong mình tinh thể Raw đấy thôi.Và chúng thuộc về thế giới của những Un-Maer (những kẻ ko thể sử dụng pháp thuật).Đó có phải là bằng chứng của việc tiềm năng pháp thuật tự xuất hiện ở một người bình thường ko ? - Thầy Jeremy phản bác.
- Có quá nhiều điều khó hiểu trong chuyện này , về phía tôi , tôi ko nghĩ những tinh thể RAW có thể tự sản sinh khi ko có bất cứ nhân tố ngoại cảnh đặc biệt nào đó tác động.Tôi sực nhớ tới một điều , ko biết thầy có nhớ việc xảy ra 15 năm trước tại một vùng quê xứ Wales ko ? Tôi nghĩ chuyện kì lạ này hẳn phải có liên quan tới sự việc đó - Giáo sư Steinburdg trầm ngâm nói.
- Ý thầy là việc cánh cổng ấy được mở ra phải ko , và cho tới tận bây giờ , nó vẫn chưa thật sự được đóng lại - Thầy Jeremy có vẻ đồng tình với ý kiến của giáo sư Steinburdg.
- Thầy biết điều tôi muốn nói là gì mà."CỤC DỰ BÁO VÀ NGĂN NGỪA THẢM HỌA PHÁP THUẬT" nơi mà thầy từng làm việc 15 năm trước.Chẳng phải lúc đó họ đã phát hiện ra những vấn đề khác thường có liên quan tới việc cánh cổng ấy đột ngột mở ra đó sao - Hiệu trưởng tỏ ra rất nghiêm túc.
- Vâng , đó là vấn đề khá nghiêm trọng , và đó cũng là nguyên nhân khiến cho tôi rời cục.Tôi sẽ nói cho thầy biết ngay bây giờ , nhưng chuyện này , cần phải được giữ kín. - Thầy Jeremy nhấn mạnh.
Trong đại sảnh Center Tower lúc này , bữa tiệc đang diễn ra khá vui vẻ.Các giáo viên phần lớn đã rời đại sảnh để tham gia một bữa tiệc khác được tổ chức dành riêng cho họ.Chỉ còn các giáo viên chủ nhiệm các tháp là ở lại bữa tiệc với các học sinh tháp mình.Vì thế bữa tiệc lựa chọn gần như trở thành bữa tiệc hoàn toàn của học sinh học viện Shinez.Giữa sảnh , trên cái bục lớn là một anh chàng đeo phù hiệu của học sinh tháp Lửa.Anh ta đang gân cổ gào một bản Rock cực kì sôi động , giai điệu của bản nhạc này khá hay , và có vẻ như chất giọng khàn đặc của anh chàng khá phù hợp với nó.
Bên trên đám học sinh các tháp đưa tay theo nhịp phụ họa cho anh ta , làm cho không khí ngày càng trở nên sôi nổi và náo nhiệt.
Ryuji và Louis bước về phía dãy bàn của tháp Cây.Họ cảm nhận được cái "nóng" thật sự của bữa tiệc này.Khá nhiều học sinh xúm quanh cái bục ở giữa sảnh và cùng nhảy theo điệu nhạc , trông họ đầy hào hứng.
Lúc này Cindy đang bị một đám con trai năm 3 của tháp Cây vây quanh.Trông cô bé có vẻ rất khó chịu và bực bội vì bị chúng đeo bám và quấy rầy.Đám con trai đang vây quanh Cindy nhìn ko giống một lũ tán tỉnh bình thường , chúng giống những kẻ mặt dầy , phiền phức thì đúng hơn.
Louis huých tay Ryuji , nói bằng thái độ khinh khỉnh :
- Cindy McGreed.Cô ấy có vẻ được hâm mộ nhỉ.Xem cái cách mà lũ đần kia tán tỉnh và bám dính lấy cô ấy kìa , thật là ngu ngốc bởi chúng thật sự chẳng xứng dù chỉ là lại gần Cindy.
Ryuji hơi e ngại đáp :
- Dù sao thì họ cũng là năm trên tụi mình , tớ nghĩ ko nên gây hấn với họ thì tốt hơn.
-Cậu đùa à ... Cậu có thấy Cindy đang bị những gã kia làm phiền ko.Chẳng phải cậu là bạn của cô ấy sao.Đi nào , hãy tới giúp Cindy thoát khỏi đám ruồi nhặng kia.Mặc kệ tụi nó là năm trên , dù sao thì chúng cũng ko thể bắt cậu ăn thịt được.
Louis đầy Ryuji đi về phía trước , cậu ta tỏ ra khá dứt khoát.Chẳng có chút dè dặt nào trong lời nói của Louis , giống như chẳng điều gì có thể làm cậu ta sợ sệt.
Ryuji và Louis tiến lại gần chỗ Cindy ngồi.Không chờ Ryuji hành động , Louis nói lớn :
- Xin lỗi nhưng có cần tôi thay Cindy hét vào mặt các người là "Đừng làm phiền tôi nữa" ko ?
Đám con trai năm 3 đang vây quanh Cindy quay ngoắt lại nhìn Louis gằm ghè , dường như chúng ko tin rằng có kẻ dám nhúng mũi vào chuyện của chúng.Tuy vậy , Louis vẫn thản nhiên như ko , cậu ta chẳng hề bận tâm tới những ánh mắt mang ngụ ý hăm dọa kia.
- Thằng nhãi ranh , có chuyện quái gì với cái đầu mày vậy.Nó có vần đề à ? Cần tao giúp sửa nó ko ? - Một gã to con có gương mặt nung núc thịt và ánh mắt dữ tợn rít lên trong cổ họng.
- Thôi nào , George , đôi co với thằng nhóc năm một ko biết pháp thuật để làm gì. - Một thằng khác can ngăn.
- Phải đó , điều đó chỉ làm cho mày trở thành một "Gã bắt nạt yếu ớt vô dụng và thảm hại nhất" ở Shinez này thôi.Trong khi George vĩ đại của chúng ta đâu có muốn danh tiếng của mình - Một đứa con trai khác nói xen vào bằng giọng châm chọc.
"Tai của lũ đần các người có vấn đề à , có cần tôi nhắc lại ko" - TRÁNH XA BẠN ẤY RA , được chứ - Louis nhấn mạnh từng chữ.Chẳng có chút sợ hãi hay e dè nào trên gương mặt nó.Louis vẫn bình thản như chẳng coi mấy gã năm 3 ra gì.Cho dù chúng biết sử dụng pháp thuật.
-Haha ... bọn mày nghe nó nói kìa ... Thằng ranh này đúng là ko biết sợ - Gã to con tên George cười lớn.
Nét mặt Cindy xậm xị , cô bé đang rất khó chịu vị bị George và lũ bạn của nó làm phiền.Từ lúc Louis xuất hiện và va chạm với bọn George , cô đã hết bị chúng quấy rầy.Mục tiêu của bọn chúng lúc này là 2 thằng nhóc năm 1 vừa mới xuất hiện kiểu như một nhân vật siêu anh hùng trong hoạt hình.
Cindy đưa mắt nhìn Louis với vẻ biết ơn.Cô bé chợt trông thấy Ryuji đứng sau cậu ta , nét mặt cô trở nên tươi tỉnh hơn đôi chút.
-Ryuji , ko có chuyện gì với bạn chứ.Bạn đi lâu quá làm mình bắt đầu thấy lo đấy. - Cindy vẫy tay với Ryuji , hồn nhiên nói.
"Vậy là bạn ấy lo lắng cho mình" - Ryuji cảm động.Hắn nhìn về phía Cindy định cười đáp lại cô bé thì bắt gặp ngay một loạt những ánh mắt thù địch chẳng chút thân thiện.Hắn thầm kêu khổ trong lòng và dừng ngay hành động mà hắn cho là bày tỏ lời cảm ơn ko đúng lúc ấy lại.
- Mình ... mình .... ko sao .... ko có chuyện ... chuyện gì cả .. Mình và giáo sư chỉ có một cuộc nói chuyện ngắn thôi. - Ryuji ấp úng nói.
- Ồ ... xem chúng ta có gì nữa này.Lại thêm một con sâu đất đần độn nữa à.Mày tưởng mày đặc biệt với cái tinh thể ngu ngốc và cái lai lịch ko rõ ràng của mày nữa hả đồ quái đản - George nói bằng giọng dọa nạt.
- Ôi cẩn thận kìa George , nó sắp sử dụng sức mạnh khủng khiếp của cái tinh thể khỉ mốc ấy để tấn công mày đó - Một thằng trong bọn George tỏ ra hài hước.
- Khôngggg . ... Không ... Thứ chết tiệt ấy làm tớ bị thương rồi.Đừng ... làm ơn hãy tha cho tôi , ngài tinh thể chết tiệt vĩ đại.Đừng làm hại tôi.
George giả bộ gào lên thảm thiết như vừa bị phang một cú cực mạnh , điệu bộ giống như đang chịu một vết thương trầm trọng , nét mặt nó nhăn nhó và hốt hoảng như đang đau đớn thật sự.
Lũ bạn George phá lên cười nghiêng ngả trước màn diễn xuất khôi hài của nó.
"THÔI CÁI TRÒ HỀ NGU NGỐC NÀY ĐI" , các người nghĩ nó vui và hài hước lắm hả.Dẹp chuyện này lại và để bọn tôi yên. - Cindy giận dữ hét lên.
Lần đầu tiên , Ryuji thấy Cindy nổi giận như vậy.Cô bé đối đầu với đám nam sinh năm 3 để bênh vực cho hắn.Trong thâm tâm , hắn thầm cảm ơn Cindy , cô bé thậm chí còn mạnh mẽ hơn hắn nhiều.
-"ĐỂ BỌN TÔI YÊN" - George nhại lại bằng giọng eo éo như một gã đồng cô - Mày thấy cô ta và 2 thằng nhóc dị hợm này có giống một "bọn" ko , Clark ?
- Clark là một gã cao lêu nghêu , có gương mặt nhợt nhạt và đáng sợ của những kẻ làm việc trong nhà xác lâu năm.Tính nết của gã cũng thô bạo và cục cằn ko kém gì George.Vì thế chúng là một cặp rất hợp rơ.Gã luôn dọa chết khiếp người khác bằng điệu cười khả ố khoe những chiếc răng lởm chởm , ố vàng của mình theo cách mà gã gọi là "Vũ điệu của những nàng tiên răng áo vàng"
-Dù ko muốn nhưng tao cũng phải thừa nhận , cô ta là một thành viên của "Bọn".Thật đáng buồn là tao đã từng nghĩ cô ta chỉ hấp dẫn , chứ ko phải là một kẻ lập dị hấp dẫn. - Clark vờ tỏ ra rầu rĩ như hắn đang thất vọng thật sự.
-Đó là tại mày ko chịu để ý tới vế sau - Một đứa khác lên tiếng.
Cả bọn lại được dịp phá lên cười.
Quay về phía một cô gái đeo kính cận mặt gẫy và có cái mũi rất to ngồi ở phía sau , Clark nhăn nhở cười , khoe ra hàm răng vàng ệch của.
- Giá mà , Janet của chúng ta có được một nửa cái lập dị hấp dẫn của cô ta , chắc tao sẽ yêu bạn ấy mất. - Hắn nói lớn.
Cô nàng tên Janet cáu kỉnh quay mặt đi chố khác , hiển nhiên cô chẳng muốn đôi co với bọn Clark.Đúng vậy , đôi co với chúng chỉ chuốc lấy phiền phức và thiệt thòi về mình.
Cindy tức tối , mắt cô bé đã ngấn nước , giống như sắp sửa khóc đến nơi.
- Ôi đừng chế giễu tôi nữa , tôi sẽ khóc đấy - George vẫn tiếp tục bỡn cợt bằng cái giọng the thé bắt chước con gái.
Ryuji cảm thấy rất khó chịu , vì trong lúc này đây , hắn thật vô dụng. Nhưng một kẻ yếu ớt như hắn có thể làm gì để chống lại George , một gã to cao hơn hắn , khỏe hơn hắn và còn biết pháp thuật nữa chứ.Hắn ko làm được như Louis , không mạnh mẽ được như cậu ấy.Khó khăn lắm hắn mới có được một người bạn tốt như Cindy và hiện tại hắn ko có cách gì để chống lại những tên bắt nạt cao lớn kia để bảo vệ cô ấy.Lí do đơn giản , Ryuji yếu hơn chúng.Tình trạng này khiến hắn cảm thấy khó thở , và căng thẳng nữa.
Louis trông thấy bộ dạng của Ryuji đang rất khổ sở , phần nào cũng đoán ra nguyên nhân.Hắn khẽ thở dài , bước lên một bước , chắn trước mặt Ryuj.
- Được rồi , ngừng chuyện này lại đi.Hãy để các bạn tôi yên.Nếu muốn gây chuyện , tôi sẽ tiếp cậu bất cứ lúc nào cậu muốn - Louis lạnh lùng nói.
George và tụi bạn của nó hết sức bất ngờ.Ryuji bất ngờ.Đám học sinh năm nhất tháp cây cũng bất ngờ.Tụi con gái năm nhất hết thảy đều nhìn Louis bằng ánh mắt hâm mộ và khâm phục, giống như cậu ta là một nhân vật anh hùng nào đó đang đứng lên chống lại thế lực tà ác.Nhưng người ngạc nhiên nhất có lẽ là Cindy.Một người chẳng chút quen biết như cậu ta lại đứng ra can thiệp và đối đầu với tụi bắt nạt năm trên để bảo vệ mình và Ryuji.Không biết cậu ta là ai , nhưng dù cậu ấy cũng thật tuyệt.
-Có chuyện gì ở đây vậy - Giọng cô Miranda vang lên.Cô vừa quay lại từ phía bàn giáo viên tháp Lửa.Cô vừa ở đó nói chuyện với một giáo viên khác.Có lẽ vuj ồn ào này đã đến tai cô.
Trông vẻ mặt Cindy giống như sắp khóc đến nơi , cô Miranda quay sang 2 gã George , Clark nghiêm mặt nói :
- Lại là các trò gây chuyện phải ko , George , Clark ?
- Ko đâu thưa cô Miranda , tụi con chỉ vừa mới "Chào hỏi" các em năm nhất thôi mà.Đâu có phải là gây chuyện đâu , phải ko Clark ? - George phân trần với vẻ mặt ngoan đạo nhất mà nó có thể tạo ra.
- Dạ vâng , thưa cô Miranda , việc này chỉ là hiểu lầm thôi ạ.Bọn con chỉ làm quen với các em năm nhất thôi mà. - Clark gãi đầu gãi tai , nhanh nhảu biện minh.
- Trò Cindy , có thật là ko có chuyện gì ko ? Hai thằng nhóc này ko chọc ghẹo gì con chứ ? - Cô Miranda hỏi , mắt vẫn lườm bọn George , Clark - Trông con giống như sắp khóc vậy ?
- Dạ ko có gì đâu thưa cô.Họ ko chọc ghẹo gì con đâu ạ.Là do lúc nãy có vật gì đó bay vào mắt con nên mới ... - Cindy đưa tay quệt ngấn nước trên mi mắt , nói dối.
Cô Miranda trừng mắt nhìn 2 gã năm 3.
- Cũng may là ko có chuyện gì rắc rối , nếu ko , ta sẽ phạt cấm túc các trò.
-Bây giờ ta phải tới phòng hiệu trưởng có việc , các trò cứ tiếp tục với bữa tiệc nhé. - Cô nói tiếp trong khi bước về phía cửa ra vào.
Đợi cô Miranda đi khuất , George trợn mắt nhìn bọn Ryuji gằn từng tiếng :
-Chuyện này chưa xong đâu , chúng ta còn nhiều điều phải nói với nhau đấy.Nhưng ko phải là ở đây và lúc này.Vì tụi mày mà tao phát ngấy với bữa tiệc này rồi.Đi thôi bọn mày.
Nói xong hắn quay người khệ nệ bước về phía hành lang dẫn tới tháp cây.Clark và mấy đứa con trai năm 3 cũng đi theo.Mấy học sinh năm 1 sợ hãi , vội dạt sang 2 bên tránh đường cho chúng đi.
- Thầy Steinburdg nói cậu được chọn vào bất cứ toàn tháp nào cậu thích phải ko ? - Cindy hỏi sau khi nghe Ryuji kể lại về cuộc trò chuyện giữa hắn và giáo sư Steinburdg.Thái độ của cô bé rất vô tư , giống như chưa hề có chuyện rắc rối vừa xảy ra ban nãy , cả việc Ryuji đã tỏ ra hèn yếu thế nào , cô bé dường như cũng chẳng nhớ tới.Và Ryuji cũng thầm mong là cô bé quên luôn cái hình ảnh thảm hại vừa rồi của hắn.
Ryuji giật mình trước câu hỏi bất ngờ của Cindy , hắn vẫn đang mải nghĩ về chuyện vừa xảy ra.
-À .. À .. mình ... mình vẫn chưa chọn được.Thầy hiệu trường có nói , tinh thể Raw trong cơ thể mình có thể thích nghi và biến đổi thành bất cứ thuộc tính nào trong 6 thuộc tính pháp thuật cơ bản , nên mình cần phải suy nghĩ thật kĩ trước khi lựa chọn.Cậu biết đấy , một khi đã biến đổi thì ko thể trở lại dạng Raw như trước nữa.
-Tuyệt quá , quý ngài đa năng.Nếu vậy thì cậu có thể chọn thuộc tính giống mình rồi.Tụi mình có thể học chung ở tháp cây.Mình đã lo rằng mình và cậu khác thuộc tính cơ đấy. - Cindy hồ hởi nói.
- Uh ! Nhưng mình cũng cần phải cân nhắc một chút trước khi lựa chọn - Ryuji đáp.
- Phải rồi , đó là quyền của cậu mà.Cậu có thể chọn bất cứ nơi nào cậu muốn.Dù sao mình cũng đã hứa là sẽ giúp cậu làm quen với mọi thứ mới mẻ ở Shinez mà. - Cindy nói , giọng cô bé có vẻ như hơi thất vọng.
- Ơ ... chuyện ... chuyện này. - Ryuji bối rối. - Ui da - Louis đứng bên cạnh thúc cùi chỏ vào sườn hắn đau điếng.
- Ý cậu ấy là , cậu ấy sẽ vào tháp Cây đấy mà - Louis xen vào - Phải ko Ryuji.Louis vừa nói vừa quay sang Ryuji nở một nụ cười dễ mến.
Nhưng Ryuji như đọc được trong nụ cười ấy thông điệp :"Sau những biểu hiện tồi tệ và đáng buồn của cậu ban nãy , cậu còn muốn bạn ấy thất vọng về cậu đến mức nào nữa.Cậu sẽ biết tay tớ nếu làm thế."
-À ...ừ ... Ý mình là vậy đấy ... Ryuji ấp úng.Hắn liếc Louis , thấy cậu ta vẫn giữ nguyên nụ cười ấy , gương mặt cậu ta thật hiền lành.
-Thật chứ Ryuji ! Vậy thì tốt rồi.Mình rất vui vì tụi mình được học chung - Cindy đã lấy lại vẻ tươi tỉnh thường thấy.
Rồi quay sang Louis , Cindy nói :
- Ah .. Suýt chút nữa mình quên ko cám ơn bạn vì đã giúp mình ban nãy.Mình là Cindy , rất vui được biết bạn.
-Mình là Louis , chuyện vừa nãy bạn ko cần cám ơn đâu.Vì bạn của Ryuji thì cũng là bạn của mình mà. - Louis đáp.
- Bạn ở tháp nào vậy , Louis - Cindy hỏi.
-Mình giống Ryuji , mình cũng có một tinh thể Raw - Louis thản nhiên tiết lộ bí mật của cậu ta.Có lẽ cậu ta nghĩ Cindy là một cô gái đáng tin cậy.
Tưởng Cindy sẽ ngạc nhiên , không ngờ cô tỏ ra rất bình thường giống như cô đã biết điều đó rồi.
- Trước khi hỏi bạn thì mình đã đoán vậy rồi.Mình nhớ , lúc đó bạn là người cuối cùng tham gia nghi thức lựa chọn , sau đó bạn biến mất và rồi xuất hiện trở lại cùng với Ryuji. - Cindy kể lại.
Đến lượt Ryuji và Louis cảm thấy bất ngờ , ko hẹn , cả 2 cùng quay sang nhìn Cindy.
- Ơ này ... Ko phải là mình theo dõi bạn đâu nhé.Lúc đó có một gã ngồi gần mình cứ lảm nhảm hoài làm mình phát mệt nên .... - Cindy xua tay phân bua , gương mặt cô bé hơi ửng hồng , cử chỉ cực kì dễ thương khiến Ryuji thấy tim mình đập thình thịch.
-Nên ... bạn hướng sự chú ý của mình tới nghi thức lựa chọn để đỡ phải để tâm tới những gì gã ngốc kia huyên thuyên chứ gì.
Cindy hơi cúi mặt xuống , ngón cái và ngón trỏ 2 bàn tay chụm lại kết thành một hình kì lạ gì đấy , như cách mà cô thường làm mỗi khi xấu hổ hay cảm thấy lúng túng.Cindy thú nhận :
- Mình có một tật xấu là khi tập trung vào một thứ gì đó thì sẽ chẳng còn để ý gì tới xung quanh nữa.Nên dù thế giới có sụp đổ quanh mình chắc mình cũng chẳng biết.
- Mình thì lại thấy đó đâu phải là tật xấu .Chỉ là một thói quen ko tốt thôi - Louis trêu.
Louis và Cindy nói chuyện với nhau rất hợp , nên vô tình , Ryuji đã bị bỏ quên.
"Dù sao thì mình cũng ko thể so sánh được với Louis .Cậu ấy đẹp trai , cá tính , nói chuyện hấp dẫn , tốt bụng và mạnh mẽ , trong khi mình là một thằng nhóc chẳng ra gì , hoàn toàn trái ngược với cậu ấy..Mình nghĩ , họ là một cặp hợp nhau." - Hắn tự nhủ.
Tuy cảm thấy tự ti vì thua kém Louis quá nhiều , nhưng hắn tự hào vì có một người bạn như cậu ta.Và cả Cindy nữa , họ là những người bạn tốt thật sự.
Bỏ mặc Louis và Cindy trò chuyện với nhau.Ryuji ra khỏi đại sảnh , hắn đi lang thang dọc dãy hành lang dài và buồn tẻ.Hắn cứ đi mà chẳng quan tâm mình sẽ đi tới đâu.
-Cậu nói sau Frankie.Cậu có chắc đó đúng là Louis Sazanami ko? - Giọng giáo sư Steinburdg vang lên.
Ryuji giật mình.Thì ra trong lúc ngẩn ngơ suy nghĩ , hắn vô tình đã quay lại phòng hiệu trưởng.
"Chuyện gì vậy , sao thầy ấy lại nhắc đến Louis"
Ryuji lại gần cửa phòng , cố gắng nghe xem giáo sư đang nói về việc gì , dù biết nghe trộm người khác nói chuyện là một việc ko nên làm.Nhưng vì việc này có liên quan tới Louis nên hắn rất tò mò.Ryuji lúc này , trông thật giống với một kẻ rình mò lén lút.
- Tôi ko thể nhầm được , lúc đó , chỉ còn mình thằng nhóc đó với nghi thức của sự lựa chọn.Hẳn giáo sư đã rõ , nó và Ryuji Sander có lai lịch giống nhau với tinh thể Raw nguyên thủy.Nhưng điều lạ lùng nhất đó là vấn đề tôi vừa trình bày với giáo sư.Tôi cảm nhận được bên trong nó sự tồn tại của một dạng thực thể khác nữa , một thứ gì đó giống như một linh hồn thứ 2 ở bên trong thằng nhóc Louis đó. - Quả cầu Frankie nói.
- Chuyện này ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn rồi , Thầy Jeremy , cô Miranda , chúng ta cần làm rõ chuyện này để tránh xảy ra những rắc rối khó lường.Tốt nhất hãy tìm hiểu một cách bí mật và ko được để Louis biết. - Giáo sư Steinburdg yêu cầu.
Ryuji tình cờ nghe lỏm được một cuộc hội đàm quan trọng.Hắn nhẹ nhàng lui ra xa cánh cửa phòng hiệu trưởng và biến mất trước khi nó mở ra.Hắn vội vã quay trở lại đại sảnh trung tâm.
"Phải báo cho Louis biết điều này , các giáo viên sẽ theo dõi cậu ấy" - Ryuji thầm nghĩ.
Hết chương 9
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mr Lucfier