Tác giả : Angelz
Quyển 1 : Học viện S.H.I.N.E.Z
Chương 15 : Chức nghiệp pháp thuật
Nguồn : 4vn.eu
Chapter 15 : Chức nghiệp pháp thuật
Tuần học đầu tiên trôi qua nhanh chóng , những gì Ryuji học được mới chỉ là những lí thuyết cơ bản mở đầu , chứ chưa thật sự đi sâu vào bản chất pháp thuật.Hôm nay là buổi học cuối tuần , hắn sẽ được học môn "Cơ bản về nghề nghiệp pháp thuật" ,
môn học lần đầu tiên được dạy ở năm thứ nhất.Ryuji thấy môn học này có vẻ khá thú vị ngay từ cái tên của nó.Không rõ có bao nhiêu Magic Job.Cho đến giờ , hắn chỉ biết là ngoài Magic Job cơ bản là Wizzard ra , còn có nhiều Magic Job khác.Điển hình là cô Selena và cô Miranda với 2 Magic Job là Priest và Warrior.
Trong những ngày qua , Rebecca đã bắt đầu có một cái nhìn thiện cảm hơn với Ryuji.Trong khi đó , Gabriel cũng giảm bớt những triệu chứng của "căn bệnh Ryuji" , may mắn là cậu ta đã chịu từ bỏ cái ý định nhuộm tóc cho giống màu tóc của Ryuji bởi cậu ta chợt nhận ra là điều đó chưa thật sự cần thiết trong hoàn cảnh hiện tại vì có vẻ như cái sứ mệnh vĩ đại mà Ryuji đang phải gánh vác chưa đến lúc cần hành động.Nhưng như vậy không có nghĩa là cậu ta sẽ không làm thế trong tương lai.Ryuji rất không yên tâm về điều này.
Ryuji muốn đem trả Sylvia chiếc khăn tay và tới tháp Lửa gặp Louis nhưng có lẽ hắn không có duyên gặp họ , cứ khi hắn tới tháp lửa và tháp nước đợi chán rồi bỏ đi thì một trong 2 người kia lại xuất hiện.
Các học sinh năm nhất của tháp Cây cũng bắt đầu không coi Ryuji như một sinh vật quái đản ngoài hành tinh nữa.Họ thấy rằng , ngoài vẻ ngoài lập dị và tính cách có phần hơi kì quặc thì hắn cũng không đến mức quá tệ.Dần dần Ryuji cũng có thể hòa đồng hơn và những học sinh tháp Cây cũng không còn xa lánh hắn nữa.
Giáo viên dạy môn "Nghề nghiệp pháp thuật cơ bản" là cô Miranda , chủ nhiệm tháp Cây.Khác với mọi năm , lần đầu tiên môn học này được đưa vào chương trình học từ nămm đầu.Tuy chỉ là kiến thức cơ bản nhưng học sinh cũng đã được phép chọn cho mình Magic Job mà họ thích chứ không phải chờ tới năm thứ 2 như thường lệ.
Tuy rằng phải đợi tới cuối năm thứ 2 khi đạt tới Level "High" của Rank "Light" , để có thể đưa năng lượng pháp thuật vào trong những M.T.I cao cấp dành riêng cho từng Magic Job thì học sinh mới có thể chính thức được công nhận và cấp chứng chỉ Magic Job.Những người chưa được công nhận và cấp chứng chỉ nếu có hành động sử dụng pháp thuật trên 1 M.T.I cao cấp sẽ bị coi là vi phạm luật pháp thuật.
Cũng cần nói qua về chương trình học và các kì thi ở học viện Shinez.Mỗi năm diễn ra 2 kì thi để kiểm tra năng lực của mỗi học sinh.Kì thi ấy được gọi là kì thi "Thăng hạng Rank pháp thuật".Tổng điểm thi bao gồm lí thuyết và thực hành cộng với điểm rèn luyện là kết quả quyết định học sinh ấy sẽ đạt Level nào của Rank pháp thuật tương ứng với năm mà học sinh ấy đang học.Có tất cả 4 rank mà một Maer thông thường có thể đạt được , trong đó có 3 rank có thể đạt tới trong trường học , đó là Basic , Light và Expert.Mỗi Rank có 3 level là Low , Medium và High.Số điểm đạt được trong kì thi thăng hạng Rank pháp thuật được gọi là "Magic Level Point" (M.L.P - điểm cấp độ pháp thuật).Còn số điểm cần thiết để đạt tới 1 level cao hơn trong 1 Rank được gọi là "Chỉ số thăng cấp".
Quay trở lại với lớp học "Nghề nghiệp pháp thuật cơ bản" , cô Miranda không giảng bài mà cho cả lớp đọc sách và thảo luận theo nhóm.Ryuji , Cindy , Rebecca và Gabriel họp thành một nhóm.
Ryuji tỏ ra khá hào hứng với môn học này.Hắn thấy nó thật sự thú vị và lôi cuốn.Có rất nhiều các nghề nghiệp pháp thuật khác nhau , chủ yếu chia làm 4 Class chính như sau.
+ Class Caster : Bao gồm tất cả những Magic Job sử dụng pháp thuật có năng lực tấn công mạnh để trấn áp các Maer khác , thường được sử dụng chủ yếu trong các Battle.(Những Maer có nhiệm vụ bảo vệ Maer-World chống lại tội phạm pháp thuật hay những Evil-Maer thuộc về "Những kẻ bị lãng quên" thường chọn Class này , có thể nói họ giống như lực lượng cảnh sát và quân đội ở Maer-World)
+ Class Support : Bao gồm những M.J sử dụng các dạng pháp thuật dạng hỗ trợ các Maer khác hay có liên quan tới công việc sửa chữa , vận chuyển , chữa trị..Đây là M.J chủ yếu trong Maer-World.
+ Class Guardian : Bao gồm những M.J có thể sử dụng năng lực pháp thuật dạng phòng ngự nhằm bảo vệ các Maer khác khỏi sự tấn công bằng pháp thuật.
+ Class Stealer : Là những M.J có khả năng lấy đi lấy đi năng lượng pháp thuật (Mana) của các Maer khác , hoặc ếm năng lực pháp thuật của họ vào người 1 Maer làm suy yếu quyền năng pháp thuật của Maer đó.
+ Class Special : Bao gồm những M.J sử dụng năng lực của hệ pháp thuật Tâm linh và một số năng lực đặc biệt của hệ tự nhiên.Đây là Class hiếm gặp nhất.
Trong 5 Class trên , Ryuji hứng thú nhất với Class Guardian.Một Class M.J sử dụng quyền năng pháp thuật dạng phòng ngự để bảo vệ mọi người.Nếu hắn có thể trở thành một Guardian hùng mạnh thì hắn sẽ bảo vệ được những người quan trọng với hắn , không một thứ gì hay bất cứ pháp thuật nào có thể làm tổn thương họ.
Chỉ là Ryuji không biết rằng , pháp thuật thuộc tính cây chỉ phù hợp với Class Support , nó có năng lực phòng ngự yếu nhất trong số các thuộc tính pháp thuật cơ bản.
Cindy tỏ ra đặc biệt thích khả năng dùng pháp thuật tấn công của M.J thuộc class Caster. , trong khi Gabriel và Rebecca lại "bồ kết" năng lực của các M.J thuộc Class Support vì họ cho rằng Maer-World vốn yên bình dưới sự bảo vệ của lực lượng các "Holy Knight" trực thuộc "Hội đồng pháp thuật tối cao" nên không cần thiết phải có năng lực pháp thuật dạng tấn công hay phòng ngự quá mạnh.
Tuy là mỗi người có một sở thích nhưng chẳng ai trong số họ biết được pháp thuật thuộc tính Cây sẽ được sử dụng như thế nào trong thực tế , sẽ giống nhau hay khác nhau ở mỗi M.J.Bởi dù sao phải đến cuối năm thứ 2 , khi vượt qua Level High của Rank Light thì họ mới có cơ hội thử thực hiện điều đó.
Được rồi , các trò đã đọc sách và thảo luận , bây giờ chúng ta sẽ có một cuộc thăm dò nho nhỏ.Nếu được lựa chon , các trò sẽ chọn Class nào trong số 5 Class M.J. - Cô Miranda lên tiếng.
Cuộc thăm dò diễn ra nhanh chóng , hơn một nửa lớp chọn Class Caster , còn lại là Support , chỉ có một mình Ryuji chọn Class Guardian.Không một ai chọn Stealer vì đó là class được coi là tập hợp của các M.J hắc ám.Class Special cũng không có ai chọn bởi nó là Class chủ yếu dành cho các học sinh tháp Tâm linh.
Số lượng học sinh chọn Class Caster nhiều cho thấy ai cũng muốn mình có khả năng dùng những pháp thuật dạng tấn công với uy lực mạnh mẽ , trước hết là để thực hiện ước mơ trở thành một "Holy Knight" - nghề nghiệp có địa vị cao trong xã hội , được trọng vọng và ngưỡng mộ ở Maer-World , sau đó là để giành ưu thế nếu có phải tham dự vào một cuộc đấu phép nào đó.Chỉ có mình Ryuji chọn Class Guardian cũng là điều dễ hiểu bởi hầu hết các học sinh khác không muốn mình sẽ luôn ở thế bị động , chỉ có thể phòng ngự và luôn phải lo lắng bảo vệ các Maer khác.Quan điểm của họ là có năng lực pháp thuật tấn công mạnh đồng nghĩa với việc sẽ bù đắp lại cho khả năng phòng ngự thấp.Trong khi đó việc chọn các M.J thuộc Class Guardian cũng có nghĩa là sẽ không thể sử dụng các pháp thuật dạng tấn công hay sẽ cực kì dở tệ và đạt hiệu quả thấp khi buộc phải sử dụng pháp thuật để tấn công 1 Maer nào đó.
Kết thúc cuộc thăm dò , cô Miranda cho cả lớp nghỉ.Ryuji cùng cả nhóm tới tháp Trung tâm để ăn trưa.Họ tình cờ gặp Louis ở đó.
Trông thấy Louis , Ryuji rất vui mừng.Hắn đến bàn Louis và kéo ghế ngồi xuống.
- Chào cậu Louis , cả tuần nay cậu đã mất tích ở đâu thế - Ryuji hồ hởi nói.
- Tớ tự nhốt mình trong phòng ở tháp Lửa , tớ không có hứng ra ngoài cho lắm.À , tuần đầu tiên của cậu thế nào Ryuji ? - Louis đáp.Lí do cậu ta đưa ra giải thích cho việc cả tuần nay cậu ta không gặp Ryuji có vẻ hơi miễn cưỡng.
- Cũng tạm ổn , mọi người dường như đã bắt đầu thôi coi tớ là một kẻ lập dị , gàn dở.
Lúc này , Cindy , Rebecca và Gabriel cũng đã tới bàn Louis.Cindy vẫy tay với Louis thay cho lời chào , Louis không đáp mà chỉ gật đầu với cô.Trông thấy bản sao Gabriel của Ryuji , Louis cũng không khỏi bật cười , chỉ có điều nụ cười ấy nhanh chóng biến mất.Louis chẳng phải là một cậu bé trầm lặng , khô khan không bao giờ cười.Ngược lại , cậu ta cười khá nhiều nhưng không bao giờ tiêu tốn quá 5 giây cho một nụ cười.Đó là một thói quen không tốt cho lắm bởi nó làm cho nụ cười của cậu ta đôi lúc trông có vẻ giả tạo.
- Tớ không nghĩ chỉ sau 1 tuần mà cậu có thể dùng pháp thuật để biến ra một người giống hệt mình đâu , Ryuji thân mến.Vậy ... cậu bạn này là ai vậy ? - Louis tỏ ra không thích sự hài hước.
- Tớ là Gabriel , là bạn cùng phòng "rất tốt" của Ryuji.Tụi này khá thân thiết.Cậu có thấy chúng tớ là một cặp rất ăn ý không. - Gabriel nhanh nhảu đáp.
- Tôi thì không nghĩ vậy đâu , gì mà bạn "rất tốt" với một cặp ăn ý chứ.Dựa vào cái cách mà cậu bắt chước hệt với vẻ ngoài của Ryuji sao.Rồi cách mà cậu tự nhận xét mọi thứ theo cảm giác của cậu trong khi chẳng để ý tới suy nghĩ của Ryuji.Cậu có thấy là Ryuji cảm thấy khó chịu về điều đó không ? - Louis lạnh lùng nói.
Ryuj có cảm giá sau 1 tuần không gặp , ở Louis có cái gì đó khang khác.Cậu ta trầm lặng và khó hiểu hơn.
Gabriel ngẩn người ra , những lời Louis nói dường như có sức tác động ghê gớm tới cậu ta.Nhưng sau một hồi trấn tĩnh , Gabriel lại lấy lại vẻ bình thường.
-Tớ không hiểu cậu đang nói gì ? Việc tớ ăn mặc và ngoại hình của tớ giống với Ryuji là quyền của tớ , đâu phải là việc của cậu đâu.Cậu có thể hỏi Ryuji xem cậu ấy có phiền không khi tớ giống với cậu ấy.Hay là cậu ghen tị với bộ đôi Ry-Ga hợp rơ này , hả đồ nhiều chuyện nhỏ nhen. - Gabriel phản bác lại.
Ryuji thấy chuyện cãi vã này thật ngu ngốc và chẳng đi đến đâu cả.Cindy và Rebecac nhìn hắn giống như hắn là nguyên nhân của tình trạng căng thẳng này.Ryuji nghĩ , có lẽ hăn cần phải lên tiếng để chấm dứt chuyện điên rồ này.
- Xin lỗi Gabriel , nhưng tớ thật sự cảm thấy rất khó chịu và bực mình khi cậu cứ cố tình rập khuôn cái vẻ ngoài ngớ ngẩn của tớ.Tớ chẳng phải là "Một nhân vật bí ẩn được che dấu lai lịch để thực hiện những sứ mệnh đặc biệt vĩ đại" như cậu nói đâu.Hãy chấm dứt cái trò hề ngớ ngẩn này đi. - Ryuji thẳng thừng nói ra những gì hắn nghĩ.
Tuy bầu không khí vẫn đang rất căng nhưng Cindy và Rebecac cũng không khỏi phì cười trước cái mà Ryuji gọi là "Một nhân vật bí ẩn được che dấu lai lịch để thực hiện những sứ mệnh đặc biệt vĩ đại"
- Được rồi , Ryuji , vậy là suốt tuần qua cậu đã cố chịu đựng "cái trò hề ngu ngốc" của tớ phải không.Tớ giống với một thằng nhóc điên khùng , hoang tưởng lắm đúng không ? - Gabriel buồn rầu đáp , cậu ta tỏ ra rất hoang mang.
- Phải đó là tự cậu nói ra đấy. - Louis vẫn thản nhiên như chẳng để ý gì tới vẻ rầu rĩ , thảm hại của Gabriel.
Ryuji không đồng tình lắm với sự thẳng thừng của Louis , điều đó có thể làm Gabriel tổn thương , cậu ta không xấu , ngược lại còn rất tốt với Ryuji , tuy cậu ta thật phiền phức.Dù vậy hắn cũng nghĩ rằng Louis đã làm đúng.Gabriel tử tế nhưng không thể so sánh với Louis. Louis vẫn vậy , Cậu ấy mới là người bạn tốt nhất của Ryuji.
Gabriel chạy vụt ra khỏi nhà ăn , Ryuji để mặc cậu ta bỏ đi.
- Xin lỗi , Ryuji , tớ chỉ muốn giúp cậu ta thoát khỏi cái bản sao phiền phức ấy.Và .... - Louis nhấn mạnh - làm cho thằng nhóc ấy tỉnh ra , sẽ tốt hơn cho nó nếu nó là chính mình.
- Tớ hiểu mà , Louis - Ryuji đáp.
Cindy và Rebecca nhìn Louis với ánh mắt ngạc nhiên , không ngờ sự công kích mà cậu ta nhằm vào Gabriel chỉ là để giúp cho Gabriel tỉnh ra.Sẽ tuyệt nhất khi cậu ta không bắt chước một ai đó và trở lại đúng với con người thật của cậu ta.
Sau bữa trưa , Louis trở lại tháp Lửa , Ryuji có rủ cậu ta cuối tuần tới Holy Forest chơi nhưng Louis từ chối với lí do cậu ta còn nhiều việc phải làm ở tháp Lửa.
- Có vẻ Louis không muốn đi chứ tớ nghĩ cậu ấy chẳng có việc gì đâu - Cindy nói , khi cả đám trên đường trở lại tháp Cây.
- Tớ cũng nghĩ thế - Rebecca đáp - Nhưng cậu ấy tuyệt đấy chứ.Không thể ngờ là một tên khù khở , vụng về như Ryuji lại có một người bạn thân như cậu ấy được.
- Cậu nói thế vì cậu ghen tị với tớ chứ gì . Rebecca , đừng nói là cậu bắt đầu thích Louis đấy nhé - Ryuji trả đũa.
- Thôi nào các cậu , vậy ngày mai chúng ta vẫn sẽ đi Holy Forest mà không có Louis chứ ? - Cindy chấm dứt cuộc tranh cãi mới chỉ bắt đầu nhen nhúm.
- Ừ , quyết định vậy đi.Nhưng còn Gabriel , chúng ta có nên rủ cậu ấy đi không ? Ý tớ là sau những gì đã xảy ra ban nãy. - Ryuji rất băn khoăn về chuyện đó.
- Cần phải có thời gian để Gabriel hiểu ra rằng chúng ta chỉ muốn điều tốt cho cậu ấy.Chắc là cậu ấy sẽ không đi đâu. - Cindy nói.
Chào tạm biệt Cindy và Rebecca , Ryuji đi về phía phòng ngủ của nam sinh năm nhất.Vừa đi vừa nghĩ là thói quen không tốt của hắn , mà cũng tại hắn vẫn có chút day dứt về chuyện với Gabriel.Cậu ta không có lỗi nhưng cậu ta thật điên khùng và nhiễu sự.
Vô tình , trong lúc mải nghĩ , hắn đi nhầm về phía phòng ngủ của nam sinh năm tháp cây năm 2.
"Bốp"
Hắn đụng phải vật gì cứng chắc và to lớn.
Ryuji ngã ra đất.
-Xem "chàng sâu" bé nhỏ và đáng yêu của chúng ta làm gì ở đây này.Hình như chúng ta có thêm một đàn em năm nhất ở tháp cây thì phải. - Một giọng ồ ồ quen thuộc vang lên.
Ryuji giật sững người , hắn đã nhận ra giọng nói dữ dằn đáng sợ ấy là của ai.Đó chính là George "lớn".
- Tao thì tao nghĩ là nó tới đây để trả thù cho cái "mũi gẫy" hôm trước.- Clark đệm theo.
Ryuji dáo dác nhìn quanh , chẳng phải hắn đang ở khu phòng ngủ của nam sinh năm 1 ư.Rồi thì hắn nhận ra là mình đã đi nhầm về phía dãy phòng ngủ của năm 2.
"Nhưng tụi George và Clark là năm 3 , tại sao chúng lại có mặt ở đây được" - Ryuji thắc mắc với chính mình.
Những thắc mắc của hắn được giải đáp ngay lập tức khi ở gần đó là một anh chàng năm 2 đang bị những dây leo màu tía xiết chặt treo ngược lên trần nhà.Có lẽ đây là tác phẩm của đám côn đồ này.Một pháp thuật thuộc tính cây.
- Lại đây với tớ "Chàng sâu bé bỏng".Hãy nếm thử những cái ôm xiết âu yếm của cô nàng "Krakenizar tía" - George nói với giọng dụ dỗ ngọt ngào.
"Krakenizar tía" là một loài thực vật ăn thịt có những dây leo dài và cứng chắc dùng để bắt và trói chặt con mồi , trước khi tiêu hóa chúng trong cái miệng đen ngòm chứa đầy dịch tiêu hóa.Những dây leo của chúng tiết ra dịch độc khiến cho con mồi bị tê liệt.Nhưng "Krakenizar tía" là loài thực vật nhỏ nên con mồi của chúng cũng chỉ là những sinh vật nhỏ.Với con người , loài thực vật này hoàn toàn không nguy hiểm , chất độc của Krakenizar tía chỉ khiến người ta bị ngứa , có điều thật khó chịu khi phải tốn khá nhiều thời gian để gỡ bỏ đám dây leo bám rất chắc của Krakeniza tía nếu vô tình bị chúng bám vào bởi chúng rất bền chắc và dẻo dai.
George dùng một pháp thuật ở Level Low của Rank Expert.Hắn gọi ra đám dây leo của cây Krakenizar tía và điều khiển nó tấn công trói chặt thằng nhóc năm 2 rồi treo nó lên trần nhà.Thằng nhóc năm 2 luôn miệng van xin George tha cho nó nhưng có vẻ như George không có lòng tốt đó.Ryuji dám chắc số phận hắn cũng sẽ giống với thằng nhóc năm 2 - trở thành vật thí nghiệm pháp thuật cho George - nếu hắn không chuồn thật nhanh khỏi đây trước khi bị tóm.
Nhưng Ryuji đã luôn tự nhủ rằng mình không được phép trốn tránh nỗi sợ hãi nữa , nếu không muốn cả đời sẽ luôn trốn tránh một cách yếu ớt.Ước mơ của hắn là trở thành một Guardian mạnh mẽ , một người có thể sẵn sàng quên đi bản thân mình để bảo vệ người khác , vì thế hắn không được phép lùi bước trước bất cứ mối nguy hiểm nào.Tuy nhiên , đó chỉ là khi hắn đã thật sự trở thành một Guardian xuất chúng , còn hiện tại thì Ryuji vẫn chỉ là một thằng nhóc chưa biết pháp thuật yếu ớt , trước mặt hắn lại là 1 gã hung tợn , hơn hắn cả về sức mạnh cơ bắp lẫn đẳng cấp pháp thuật.Đấy lại là một chuyện khác.Hắn rất phân vân về điều này.
Trong lúc Ryuji vẫn còn đang lưỡng lự , tư tưởng bị giằng xé bởi 2 ý nghĩ đối lập , chạy trốn và đối diện , thì George đã chầm chậm đưa bàn tay trái của nó lên.
Trên lưng bàn tay trái của George là một viên đá tròn màu xanh lục lớn , được giữ chắc bởi 4 móng vuốt nhọn hoắt , từ chỗ 4 móng vuốt mọc lên , có những thứ tương tự như dây leo lan ra xung quanh , bao bọc lấy bàn tay gã.Viên đá xanh phát ra ánh sáng mờ mờ , trước mặt George hiện ra một quầng sáng màu xanh.
"Nguy rồi" - Ryuji chỉ kịp thốt lên trong đầu.
Một đám dây leo "Krakenizar tía" vụt xuất hiện từ quầng sáng xanh lao nhanh về phía hắn.Không kịp phản ứng , Ryuji đã bị đám dây leo túm được.Lại một lần nữa hắn ngã lăn ra sàn nhà.
George dần nắm chặt bàn tay trái lại.Đám dây leo dưới sự điều khiển của nó xiết Ryuji chặt hơn khiến hắn đau đớn và nghẹt thở.Đám Krakenizar tía bắt đầu tiết ra chất độc gây ngứa , Ryuji cảm thấy khổ sở vô cùng.
- Bắt giữ hoàn thành.Mày thấy dễ chịu chứ "Chàng sâu" , để tao tự giới thiệu nhé.Thứ tao đeo trên tay này được gọi là "Hand of Ghost Tree" , M.T.I cao cấp của tao , một Hunter thuộc tính cây. - George giảng giải - Con mồi bị tao săn đuổi sẽ không thể trốn thoát khi bị Krakenizar tía bắt trói.Còn bây giờ , để xem tao sẽ làm gì với mày nhé , thằng nhãi quái đản.
George cử động bàn tay , đám Krakenizar tía theo sự điều khiển của gã kéo cả người Ryuji lại gần George.Gã làm cho đám dây leo bay lên lơ lửng ngang mặt rồi đột nhiên thả chúng rơi tự do.Ryuji đập người xuống nền đá rất mạnh.Hắn có cảm giác người ngợm ê ẩm , đầu óc choáng váng.
Sao rồi , kêu cứu đi chứ , hay là khóc lóc năn nỉ tao tha cho.Lần này không có con nhãi Silverstone , để xem ai sẽ cứu mày.Còn thằng khốn tóc bạch kim bạn mày nữa.Rồi tao cũng sẽ đùa với nó sau. - George chế giễu , vẻ mặt gã vô cùng khoái trá.
Ryuji không muốn kêu cứu nhưng quả thật màn tra tấn của George khiến hắn không chịu nổi.
- Aaaaa .... Ryuji hét lên đau đớn khi George lại thả hắn rơi tự do xuống đất một lần nữa.
- Á á á ... Bỗng , lại một tiếng la thất thanh nữa vang lên , chỉ có điều nó không phát ra từ Ryuji mà là từ George.
Chỉ thấy gã ôm bụng khụyu xuống , ở phía đầu hành lang xuất hiện một bóng người.Đó là Gabriel.Cậu ta đã vứt cặp kính ngớ ngẩn giống Ryuji đi , chải thẳng lại mái tóc bị vò rối tung.Trông Gabriel bây giờ đúng là Gabriel mà Ryuji từng biết , không còn la một Ryuji thứ hai nữa.Có vẻ như Gabriel đã thông suốt , cậu ta đã trở lại là chính mình.
Bên này thì Clark , George và đám bạn của tụi nó liên tiếp trúng phải những đòn đau điếng mà rõ ràng không hề thấy ai ra tay.Chẳng lẽ đó lại là quyền năng pháp thuật của Gabriel , một thằng nhóc hơi hoang tưởng và thiếu tự tin mới chỉ bước vào năm một.
George nhìn Gabriel với vẻ hoài nghi.
- Không thể là nó , chẳng lẽ ... - George thầm nghĩ.
Rồi sực nhớ ra điều gì , gã hét lớn.
-"Hiding" à ... tao nhận ra mày rồi - Lueger , đồ đánh lén hèn hạ , mày không dám ra mặt đối diện với tao à.
Một giọng nói vô hình vang lên.
- George , mày nghĩ mày đủ khả năng hạ gục đàn anh của mày - trưởng ban kỉ luật của tháp cây hả.Mày tưởng mày có thể làm với tao như những gì mày làm với hai thằng nhóc năm đầu chưa biết pháp thuật hả.Đồ chuột nhắt thảm hại.
Rồi từ trong không khí , một bóng người mờ mờ dần hiện rõ.Anh ta là Lueger Swithzerkop , học sinh năm 4 , trưởng ban kỉ luật tháp cây.Một anh chàng cao ráo , có gương mặt vuông vức , rắn rỏi với mái tóc đen dài cột đuôi ngựa sau gáy , trông Lueger đầy vẻ nam tính.Trên tay anh ta là một thanh kiếm gỗ màu đen , anh là một cao thủ kiếm đạo.
- George , thả hai nhóc này ra , nếu mày muốn , tao sẽ là đối thủ của mày. - Lueger thách thức - Cũng nói trước , với trình độ cỡ mày , việc dùng pháp thuật sẽ chỉ hạ thấp danh dự của tao , vì thế tao sẽ hạ gục mày mà không cần dùng đến năng lực "Hiding".
- Được lắm , tao cũng muốn nện cho mày một trận từ lâu rồi.Đừng vội kiêu ngạo như thế , thằng khốn - George gầm gừ.
George thu lại đám dây leo của gã.Khỏi nói cũng biết Ryuji mừng rỡ đến mức nào khi thoát khỏi cái đám Krakenizar tía.Cái đám dây leo quỷ quái ấy thật khó chịu , chúng gây cho hắn không ít khổ sở và đau đớn.Cả người Ryuji lúc này đầy những vết bầm tím , có cả những chỗ ứa máu do bị xiết quá chặt.
Gabriel vội chạy tới đỡ Ryuji.
- Cậu ... cậu không bị đau ở đâu chứ , Ryuji.
Dù trong hoàn cảnh này , khắp người đau buốt , tê dại và ngứa ngáy nhưng Ryuji cũng không khỏi bật cười trước câu hỏi có phần ngớ ngẩn của Gabriel.Rõ ràng chỉ cần đứng xa nhìn cũng có thể thấy rõ tình trạng của hắn.
- Trông tớ có giống một đứa không bị đau không - Ryuji đáp , cố tỏ ra không có gì quá nghiêm trọng.À mà , Gabriel này , chuyện ở phòng ăn ban nãy ... tớ ... tớ .
- Chuyện đó nói sau được không ? Giờ phải lo cho các vết thương của cậu đã - Gabriel gạt đi , cậu ta có vẻ rất lo lắng khi trông thấy các vết tím bầm rứa máu trên người Ryuji.
Lúc này , George và Lueger đang bắt đầu đấu phép.George cậy mình có đám Krakenizar cứng chắc và dẻo dai của mình nên có vẻ chẳng hề e ngại việc Level pháp thuật của hắn kém hơn so với Lueger.Gã liên tục tung những dám dây leo về phía Lueger để anh ta phải đối phó với chúng mà không có thời gian để sử dụng năng lực pháp thuật "Hiding" của anh ta.Tuy rằng Lueger đã nói là sẽ không cần dùng tới pháp thuật khi đối phó với George , nhưng gã không tin Lueger nói thật.
Trái với mong đợi của George , có vẻ như Lueger không hề có ý định sử dụng "Hiding"
, chẳng tốn nhiều sức , Lueger dễ dàng tránh hết những cú chụp hiểm hóc của đám Krakenizar.Dường như ngoài quyền năng pháp thuật ra , Lueger còn có những kĩ năng chiến đấu thực thụ.Anh ta cực kì nhanh nhẹn và khéo léo.Không một dây leo Krakenizar tía nào có thể chạm được vào người Lueger.Chỉ một lát sau , George đã bắt đầu lộ vẻ mệt mỏi , đám dây leo gã gọi ra cũng ít dần đi và chậm chạp hơn nhiều.
- Sao vậy thằng đần to xác , tiêu tốn lượng "Mana" lớn như vậy chỉ để bắt hụt tao thôi à. - Lueger giễu cợt - Mày biết không , đó là sự khác biệt giữa tao với mày.Tao có kinh nghiệm và đầu óc , còn mày chẳng khác gì một cái thùng rỗng tuếch.
George giận điên người , nó lao vào Lueger với tất cả sức mạnh cơ bắp bạo lực của cái xác to bự.Nhưng điều đó chỉ khiến cho nó lãnh thêm một nhát kiếm đau điếng.Lueger tránh né một cách ung dung và tài tình.George khụyu xuống thở dốc.Nó đã rất mệt mỏi , dùng pháp thuật hay sức mạnh thể xác đều không thể thắng được Lueger.Điều đó khiến nó vô cùng tức tối.
Lueger từ từ tiến lại gần George
-Mày sẽ phải tới ban kỉ luật để nhận hình phạt cho hành vi côn đồ của mày đấy George ạ.Mày sẽ bị cấm túc và còn nhiều thứ nữa ngay khi cô Miranda được báo cáo về chuyện này.- Lueger nói , không có vẻ gì là hăm dọa.
Lueger đã đứng bên cạnh George.Đột nhiên George vung tay về hướng Lueger , ánh mắt gã đầy phẫn uất.
Một chùm dây leo Krakenizar tía bất ngờ xuất hiện phía sau Lueger và chụp lấy anh ta.
- Nhận lấy đi , đồ khốn huyênh hoang. - George hét to.
Xoẹt ....
Đám dây leo bị chém đứt tung , cùng lúc George lãnh thêm một nhát kiếm nữa vào lưng.
- Không thể nào - George lộ vẻ khó tin trong đau đớn.
- Xem ra trí tuệ của mày trái ngược hẳn với cái thân xác to lớn , George ạ.Chắc mày không biết rằng thanh kiếm gỗ này là M.T.I cao cấp của tao.Để tao giới thiệu cho mày nhé , nó được làm từ một cành nhỏ của Mother-Tree.Tuy không sắc bén nhưng nó có thể chém đứt bất cứ loài thực vật nào. - Lueger dõng dạc nói - đó là một trong những nguyên nhân một kẻ sử dụng năng lực pháp thuật thuộc tính cây dạng "Call and Control" không thể thắng được tao , .
Ryuji nhìn Lueger bằng ánh mắt ngưỡng mộ.Anh ta thật xứng danh là trưởng ban kỉ luật tháp cây , Lueger rất mạnh.Ngay cả đến tụi côn đồ dữ tợn George , Clark cũng hoàn toàn bị anh ta áp đảo.
- Đưa bạn em tới phòng y tế đi Gabriel , anh ý bạn ấy cần được chăm sóc ngay bây giờ. - Lueger nói như đưa ra mệnh lệnh.
- Còn bọn mày - Lueger chỉ 2 đứa năm 3 đi theo George và Clark - mau đưa cậu nhóc còn lại kia tới phòng y tế ngay.
"Còn tụi mày , George , Clark , theo tao tới ban kỉ luật tháp cây , rồi tụi mày sẽ nhận được những gì mà chúng mày đáng phải nhận."
Chỉ trong phút chốc , Lueger đã sắp đặt mọi việc ổn thỏa.Anh ta là một người nhanh nhẹn và biết cách tổ chức , cũng như giải quyết mọi việc.
Lueger áp giải 2 thằng côn đồ George , Clark tới trụ sở ban kỉ luật.Chờ anh ta đi khuất , Gabriel mới dìu Ryuji tới phòng y tế tháp cây.
Hết chương 15
Last edited by Mr Lucfier; 30-08-2011 at 05:19 PM.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Mr Lucfier
Quyển 1 : Học viện S.H.I.N.E.Z
Chapter 16 : Phép thuật hệ thông dụng
Nguồn " 4vn.eu
Chapter 16 : Phép thuật hệ thông dụng
Trên đường đi tới phòng y tế tháp Cây , Ryuji cảm thấy rất xấu hổ vì cách cư xử của mình đối với Gabriel lúc ở phòng ăn tháp Cây, cậu ta không xấu , chỉ là Gabriel hơi khác thường , cộng thêm chút phiền phức.Lẽ ra không cần thiết phải thẳng thừng quá mức như vậy với Gabriel , cậu ấy có thể sẽ bị tổn thương vì điều đó.Nếu có thể từ từ giải thích cho Gabriel hiểu là Ryuji không muốn cậu ta cứ bắt chước mình mà đánh mất đi con người thật của cậu ta thì tốt hơn.Nhưng cách làm của Louis tuy có hơi lạnh lùng nhưng mang lại hiệu quả nhanh chóng hơn rất nhiều , Ryuji vẫn băn khoăn về điều đó.Chỉ là vừa rồi nếu không có Gabriel kịp thời đưa anh Lueger tới thì không hiểu Ryuji sẽ còn thê thảm đến mức nào trước màn tra tấn bạo ngược của George "lớn".Và hiện tại nếu không phải có Gabriel ở bên cạnh dìu hắn đi thì Ryuji chắc không thể đứng vững được chứ đừng nói là lết cái thân thể đầy những vết bầm tím tới được phòng y tế tháp cây.
Vậy là Gabriel không giận hắn.Gabriel đã trở lại là chính mình , có thể cậu ta đã nhận thức được đúng đắn hơn về rắc rối của mình.
Ryuji rất khó xử , hắn đã hơi quá lời với Gabriel lúc ở phòng ăn , nhưng Gabriel đã không để tâm đến những lời đó , cậu ta đã cứu hắn khỏi George , cậu ta không bỏ mặc hắn.Gabriel thật sự là một người bạn tốt.Ryuji muốn xin lỗi Gabriel vì cách cư xử có phần hơi ích kỉ của mình với Gabriel lúc ở phòng ăn , song trong đầu hắn lại đầy mâu thuẫn , bởi thật tâm hắn cũng tán thành cách làm của Louis , vì thế việc nói ra lời xin lỗi trở nên thật khó khăn.
"Chắc hẳn Gabriel phải giận mình lắm" - Ryuji tự nhủ.
Về phần Gabriel , cậu ta không hề giận Ryuji như hắn nghĩ.Nếu không có chuyện Louis thẳng thừng nói với cậu ta về việc Ryuji cảm thấy khó chịu thế nào khi Gabriel cứ rập khuôn cái vẻ ngoài khác thường của Ryuji thì có lẽ Gabriel cũng chẳng bao giờ chịu thay đổi.Sự thật đôi khi là thứ ta khó có thể chấp nhận nhất , nhưng nó giúp ta nhận ra sai lầm của mình.Đúng là lúc đầu , Gabriel bị "shock" vì những lời vô tình tàn nhẫn của Louis , rồi cả tới lúc Ryuji thừa nhận rằng mình không thoải mái với chuỗi hành động bắt chước lố bịch của Gabriel , nhưng sau đó cậu ta dần hiểu ra rằng nếu cứ tiếp tục như vậy Ryuji sẽ ghét cậu ta và không bao giờ coi cậu ta là bạn nên Gabriel đã quyết định trở lại là chính mình.Bởi Gabriel hiểu rằng Ryuji , và cả Louis nữa , tất cả bọn họ chỉ muốn điều tốt cho hắn.
"Gabriel à , tớ xin lỗi vì chuyện ở phòng ăn nhé.Thật ra ... thật ra tớ ... không muốn làm cậu bị tổn thương.Chỉ là ... tớ chỉ muốn cậu đừng bắt chước cái vẻ ngoài ngớ ngẩn của tớ, sẽ thật tốt nếu cậu luôn là chính mình." - Sau một hồi giằng co suy nghĩ , cuối cùng Ryuji đã quyết định mở miệng xin lỗi Gabriel.
"Tớ cũng xin lỗi vì đã cố rập khuôn thành một Ryuji thứ hai , tớ chỉ nghĩ chúng ta sẽ là một bộ đôi ăn ý ... tớ không hề biết điều đó gây phiền phức cho cậu , Ryuji à"
"Được rồi , vậy là hòa , chuyện này mình không nhắc lại nữa nhé , thật vui khi lại được thấy cậu là Gabriel chứ không phải là bản sao Ryuji" - Ryuji cười đáp lại , câu cuối hắn nói với vẻ vui mừng thực sự chứ không hề có ý giễu cợt
Gabriel.Gabriel cũng tươi tỉnh hẳn lên , dường như bầu không khí căng thẳng đã dịu bớt đi rất nhiều , cậu ta làm động tác vung tay về phía trước với vẻ khoái chí tợn.Ai dè cử chỉ đó vô tình chạm phải vết thương trên người Ryuji khiến hắn nhăn nhó kêu đau.
"Ôi , tớ xin lỗi ... cậu không sao chứ" - Gabriel luống cuống.
"Phải đưa cậu tới phòng y tế nhanh thôi , vết thương của cậu có vẻ nghiêm trọng lắm , Ryuji à" - Gabriel nói tiếp , cậu ta rảo bước nhanh hơn mà không hề để ý rằng với một người bị thương như Ryuji thì cử động càng nhanh thì sẽ càng khiến vết thương trở nên đau đớn hơn.Ryuji chỉ còn biết nén đau cười khổ , vẻ mặt hắn vừa khổ sở vừa tức cười , hắn chỉ cầu mong đến phòng y tế cho thật nhanh.Gabriel nhiệt tình và tốt bụng nhưng cậu ta cũng thật vô tâm và ngốc nghếch.Tuy nhiên Ryuji không hề thấy khó chịu vì điều này , cũng chẳng phàn nàn gì , chỉ thầm nghĩ "Gabriel , cậu bạn này thật khác thường".
Một lát sau , cả hai có mặt tại phòng y tế tháp cây , cô Selena , Priest của Tháp cây rất kinh ngạc khi thấy hàng tá những vết bầm tím và những vết thương tứa máu do bị xiết bởi dây leo Krakenizar tía trên người Ryuji.Cô kiên quyết không chịu chữa trị cho Ryuji nếu như hắn không chịu nói cho cô biết cái gì và kẻ nào đã gây ra những vết thương kinh khủng thế này.
"Tôi sẽ để mặc trò với những vết thương này nếu trò không chịu cho tôi biết thủ phạm gây ra chúng.Nói cho tôi biết , nếu không tôi sẽ không để yên chuyện này đâu" - Cô Selena giận dữ nói.
Ryuji không muốn nói ra vì biết đâu bọn George , Clark sau khi bị phạt sẽ trả thù hắn còn tệ hơn nữa thì sao.Hắn lo lắng vì điều này.Đó cũng là điều dễ hiểu , hiện tại hắn không đủ sức để tự bảo vệ mình trước lũ côn đồ hung bạo ấy.Không phải một lần Ryuji bị George và lũ bạn nó hành hạ , tuy là hắn không muốn cứ phải sợ hãi bọn côn đồ ấy , muốn dũng cảm đối mặt với chúng , nhưng kết quả của 2 lần thử đối mặt ấy đều rất tồi tệ , và nếu không có người tới giúp thì không biết hắn sẽ còn thê thảm tới mức nào nữa.Ryuji biết hắn chưa đủ mạnh mẽ và bản lĩnh để có thể tự bảo vệ được bản thân mình chứ đừng nói tới việc là một Guardian có trách nhiệm bảo vệ người khác.Nhưng hắn cũng không muốn người khác nghĩ rằng mình quá yếu đuối , hắn phải cố để mạnh mẽ và trưởng thành hơn.Với cái tâm lí ấy , hắn ngại nói ra chuyện hắn bị bọn George tấn công.Chỉ là Ryuji không nói ra , nhưng Gabriel thì ngược lại , cậu ta dường như quá vô tư hay có thể là cậu ta chẳng biết sợ hãi điều gì , nên Gabriel bắt đầu kể lại sự việc xảy ra ở phòng ngủ tháp Cây một cách rành mạch cho cô Selena nghe , giống như cậu ta chứng kiến từ đầu đến cuối , không quên thêm thắt vào đó những chi tiết mà Gabriel nghĩ là sẽ làm cho tội trạng của bọn côn đồ George nặng hơn.
Khỏi nói , cô Selena vô cùng tức giận , sau khi cô chữa trị xong cho Ryuji , cô lập tức thông báo sự việc này cho cô Miranda nghe.Bọn côn đồ George , Clark bị phạt cấm túc một tháng tuy rằng nhiều người cho rằng hình phạt đó còn nhẹ so với những điều tồi tệ chúng đã gây ra.Những nạn nhân trước đây của chúng do sợ bị trả thù nên đều không dám hé răng báo lại sự việc cho các giáo viên , do đó các giáo viên cũng chỉ biết chúng là những học viên cục cằn , thích gây sự thỉnh thoảng xảy ra những vụ va chạm nho nhỏ với các học viên khác , chứ ít ai biết tới những trò hung bạo của chúng.Sau sự việc của Ryuji , hàng chục học viên khác lâu nay vẫn là nạn nhân của tụi George mới dám mở miệng tố cáo về hành vi côn đồ trước đây của chúng.Và nếu tiếp tục tái phạm những hành vi côn đồ bạo ngược sẽ khiến cho George có nguy cơ phải ra trước Tòa án pháp thuật đối mặt với cáo buộc "Sử dụng pháp thuật sai mục đích với người không có khả năng phòng vệ" và "Hành vi cố ý sử dụng pháp thuật tấn công gây tổn hại tới thân thể người khác".Khi đó xét theo mức độ nghiêm trọng của hành vi , George có thể sẽ bị tước quyền sử dụng pháp thuật vĩnh viễn hoặc nặng hơn , gã sẽ bị đưa tới Dungeon , nhà tù pháp thuật nằm sâu dưới đáy vực thẳm Black Hole tăm tối.
Một tuần sau đó , sự lo lắng của Ryuji vẫn còn.Tuy nhiên , khi chạm mặt George , Clark và đám bạn của nó ở phòng ăn tháp Cây , Ryuji thấy sự lo lắng của mình trở nên thừa thãi.Bọn chúng luôn bị ít nhất 3 thành viên của Ban Kỷ luật giám sát , và có vẻ như cái án phạt cấm sử dụng pháp thuật vĩnh viễn treo lơ lửng trên đầu George khiến cho gã không dám lộng hành như trước.Một thằng như George sẽ không đời nào đánh đổi tương lai của mình để chu du tới Dungeon hay để bị tước pháp thuật vĩnh viễn chỉ vì mâu thuẫn cá nhân với một thằng nhóc mà gã cho là lập dị và ngớ ngẩn như Ryuji.Nhưng không phải vì thế mà gã bỏ qua tất cả những gì mà Ryuji và Gabriel khiến cho gã phải chịu đựng.Một tuần cấm túc dưới sự giám sát chặt chẽ của Lueger là một tuần George cảm thấy như ở dưới địa ngục.Trông thấy Ryuji và Gabriel ở nhà ăn , George gườm gườm nhìn 2 đứa bằng ánh mắt hằn học kiểu như "Cứ chờ đấy , chưa xong đâu ,rồi tao sẽ lại cho chúng mày một bài học nhớ đời, có điều không phải ở đây thôi".Đáp lại ánh mắt thù địch của George , Gabriel hơi vênh mặt lên tỏ vẻ thách thức , còn Ryuji thì thấy lạnh hết cả người.Gabriel chưa va chạm với George vì thế cậu ta chẳng sợ gì gã , nhưng Ryuji thì khác , hắn biết George là một kẻ nguy hiểm , không biết gã đang toan tính điều gì trong cái thân thể to lớn , thô kệch kia.Hắn chỉ rõ một điều , đó là khi còn ở S.H.I.N.E.Z thì hắn vẫn sẽ an toàn.
Vài tuần lễ trôi qua nhanh chóng , trong thời gian ấy , Ryuji không gặp Louis lần nào , cứ như cậu ta đột ngột biến đi đâu mất , vài lần hắn có đến phòng Louis ở tháp Lửa nhưng cậu ta đều không có ở phòng.Ryuji cảm thấy hơi thắc mắc về điều này , song hắn thừa biết tính cách bí ẩn của Louis nên cũng không nghĩ nhiều về chuyện đó.Thỉnh thoảng , hắn vẫn chạm mặt tụi George nhưng dường như tụi côn đồ chẳng thèm để ý tới Ryuji và Ryuji nghĩ đó là điều may mắn rất lớn với hắn.Chỉ có Gabriel , Cindy và Rebecca là thường xuyên tụ tập tán dóc với hắn.Dạo gần đây , học sinh tháp Cây đã bớt ác cảm đi với Ryuji nhiều , sau vài lần tới Holy Forest , cách ăn mặc của Ryuji đã thay đổi khá nhiều , chỉnh tề và lịch sự hơn , chỉ duy nhất có cặp kính to bự , quái dị là hắn vẫn bê nguyên trên mặt.
Hôm nay , Ryuji lần đầu tiên bước vào giờ thực hành môn Pháp thuật hệ thông dụng.Thầy Chad Miller dạy môn Pháp thuật hệ thông dụng là một người cao lớn ,rắn rỏi , có khuôn mặt nhiều góc cạnh cùng mái tóc hoe đỏ ,cứng như rễ tre.Thầy Chad khá khó tính trong những yêu cầu đối với học viên , thầy luôn muốn học viên trong giờ học của thầy phải tập trung tinh thần và trí tuệ một cách tối đa , ngoài học ra những việc nhảm nhí khác đều phải tạm gác lại , vì thế thầy có biệt danh là Chad "độc đoán".Tinh thể RAW trong cơ thể Ryuji đã phát triển thành U-RAW mang thuộc tính Cây , nghĩa là hắn có thể sử dụng pháp thuật như những học viên khác ở SHINEZ , đó là điều chắc chắn , tuy vậy hắn vẫn thấy hồi hộp , không hiểu việc thực hành pháp thuật sẽ diễn ra thế nào , chắc hẳn phải rất khó.Cảm giác đó khiến hắn ngồi không yên một chỗ , hết quay sang phía Cindy rồi lại quay sang hỏi Gabriel.
"Thoải mái chút đi Ryuji , việc này đơn giản thôi mà" - Cindy cười trấn tĩnh hắn.
"Như các trò đã biết , pháp thuật trong Maer-World được chia làm 6 thuộc tính cơ bản là Lửa , Cây , Đất , Kim loại , Nước và Tâm linh.Bên cạnh 6 thuộc tính cơ bản ấy chúng ta còn một dạng pháp thuật khác nữa được gọi là các pháp thuật hệ thông dụng dùng để phục vụ đời sống sinh hoạt của các Maer.Pháp thuật hệ thông dụng bao gồm các dạng pháp thuật tương tác với đồ vật thông thường và đồ vật pháp thuật như điều khiển , sửa chữa , di chuyển v.v...Ngày hôm nay , chúng ta sẽ bước đầu làm quen với các pháp thuật thuộc hệ pháp thuật thông dụng. - Thầy Chad nói.
"Mỗi đồ vật , dù là thông thường hay mang bản chất pháp thuật , bản thân chúng đều tồn tại năng lượng bên trong , một Maer - hay là người có khả năng sử dụng pháp thuật có thể tạo ra sự liên kết với những dạng năng lượng ấy , có thể kiểm soát được nguồn năng lượng tồn tại bên trong đồ vật , qua đó điều khiển được đồ vật ấy theo ý muốn của mình.Vấn đề của các trò ở đây là làm thế nào để có thể tạo ra mối liên kết với nguồn năng lượng tồn tại bên trong mỗi đồ vật.Để làm được điều này , trước hết cần phải nhận thấy được nguồn năng lượng pháp thuật phát sinh từ trong chính cơ thể mình trước , sau khi làm được điều đó , hãy tập trung tinh thần và cảm giác để phát hiện ra những nguồn năng lượng khác xung quanh mình.Như vậy là các trò đã thành công bước đầu.Tiếp theo , hãy cố gắng tạo ra sự liên kết pháp thuật bằng cách tạo ra một đường dẫn năng lượng (Energy Link) từ nguồn năng lượng bên trong cơ thể mình tới nguồn năng lượng mà các trò cảm nhận được từ các đồ vật xung quanh.Đó là yêu cầu bước đầu của tôi.Đừng nghĩ việc này đơn giản , với những người mới làm quen với pháp thuật thì nó cực kì khó khăn đấy." - Thầy Chad tiếp tục giảng giải.
Sau đó , cả lớp bắt đầu thực hiện theo như lời thầy Chad nói.Ngó một lượt khắp phòng học , Ryuji thấy đứa nào cũng nhắm mắt làm ra vẻ tập trung tinh thần một cách tối đa , bên cạnh hắn , Gabriel cũng đang nhắm tịt mắt lại , mặt mũi làm ra vẻ nghiêm trọng giống như nó đang cố gắng thực hiện một công việc vô cùng khó khăn chứ chẳng chơi.Ryuji phì cười , hắn thấy bớt hồi hộp đi rất nhiều.Hắn nhắm mắt lại , tập trung tinh thần , thử làm theo những gì thầy Chad đã giảng.Ryuji vô cùng ngạc nhiên khi không khó để hắn có thể cảm nhận được nguồn phát sinh năng lượng từ trong cơ thể mình , có lẽ do những lần chia sẻ pháp thuật nhằm làm biến đổi thuộc tính của tinh thể RAW trong cơ thể hắn khiến cho hắn dễ dàng nhận thấy được nguồn năng lượng pháp thuật mà U-RAW thuộc tính cây hiện tại đang phát ra.Tiếp tục tập trung tinh thần , hắn cảm giác được không gian dường như đặc quánh lại , trong bóng tối , ngoài ánh sáng màu xanh lục mà U-Raw phát ra ở vị trí trung tâm , xung quanh hắn dần xuất hiện những đốm sáng màu cam , chắc đó là năng lượng phát ra từ các đồ vật trong phòng.Ánh sáng màu cam là những nguồn năng lượng không mang bất cứ thuộc tính nào.Khi những đốm sáng màu cam ngày một trở nên rõ ràng hơn , Ryuji bắt đầu cảm thấy U-RAW trong cơ thể hắn phát ra năng lượng giống như một sợi xích ánh sáng lan tỏa theo không gian tìm tới vị trí các đốm sáng màu cam.Càng lúc càng tiến xa hơn , sợi xích năng lượng ấy bắt đầu chạm tới những nguồn năng lượng màu cam , tạo ra một thứ liên kết pháp thuật.Chính Ryuji cũng không thể ngờ hắn có thể hoàn thành việc này một cách xuất sắc đến như vậy.Mở bừng mắt ra , hắn có thể thấy rõ được xung quanh người hắn bao phủ một thứ ánh sáng màu lục nhạt , hắn đã làm được , hiện tại hắn đang tạo ra liên kết pháp thuật với một viên phấn và một cái bút lông ngỗng.Liếc nhìn sang Gabriel bên cạnh , vẻ mặt cậu ta vẫn đang nhăn nhó tợn , dường như kái việc đòi hỏi sự tập trung cao độ này quá khó khăn với Gabirel.Ryuji thấy mắc cười , việc đó làm hắn sao lãng đôi chút , khiến cho liên kết pháp thuật hắn tạo ra bị gián đoạn.Nhưng dù sao thì Ryuji cũng đã làm tốt cái điều mà hắn nghĩ là hắn không thể làm nổi và hắn tự cho phép mình tự hào vì điều đó.
Lúc này Cindy cũng đã mở mắt ra , có vẻ như việc tạo ra liên kết pháp thuật đối với cô chẳng mấy khó khăn.Chính Cindy cũng ngạc nhiên khi biết Ryuji làm được việc đó dễ dàng và nhanh chóng như vậy.
"Cậu có bí quyết gì không Ryuji , làm cách nào mà một người lần đầu tiên tiếp xúc với pháp thuật lại có thể thực hiện nó một cách dễ dàng như thế" - Cindy hỏi.
"Thật ra mình chẳng có bí quyết gì cả , kì lạ lắm , mọi thứ diễn ra cứ như thể mình biết làm điều đó từ lâu rồi ấy." - Ryuji nhún vai đáp.
"Nếu vậy thì cậu đúng là một nhân vật đặc biệt...khó giải thích" - Cindy cười nói.
Kết thúc buổi học , xem ra việc thực hành pháp thuật không đạt kết quả tốt như thầy Chad mong muốn.Không nhiều học viên có thể làm được việc tạo ra liên kết pháp thuật với các nguồn năng lượng xung quanh.Hầu hết chỉ dừng lại ở chỗ nhận biết được những quầng sáng năng lượng màu cam.Rebecca dù cố gắng tới mấy cũng không tạo ra được sợi xích liên kết , mối liên kết của cô bé liên tục bị đứt giữa chừng.Thật quái dị là Gabriel không thể nhận thấy được nguồn năng lượng trong cơ thể mình , trong khi cậu ta dễ dàng cảm thấy được những nguồn năng lượng xung quanh.Khi Gabriel thắc mắc về điều đó với thầy Chad , thầy không nói gì mà chỉ hỏi M.J cậu ta định chọn sau này.Gabriel trả lời cậu ta sẽ chọn Class Support.Thầy Miller nhìn Gabriel một lát rồi bảo cậu ta có thể về.Trên đường về , Gabriel cứ ấm ức mãi về điều đó , nhưng rồi rốt cuộc khi tới phòng ăn , cơn đói làm cậu ta quên ngay chuyện vừa rồi.
Ryuji cảm thấy hơi mệt nên trở về phòng trước , hắn thả bộ dọc theo dãy hành lang yên tĩnh , tuy vậy một ý nghĩ bất chợt nảy ra khiến hắn không trở về phòng mình ngay.Ryuji đến tháp Lửa.Đã gần một tháng nay Ryuji không gặp Louis.Từ khi vào học ở S.H.I.N.E.Z này , Louis luôn là người giúp đỡ , hướng dẫn tận tình và bảo vệ hắn , đôi khi Ryuji có cảm giác Louis giống như là một người anh trai của hắn.Cậu ta trưởng thành , mạnh mẽ , có kiến thức sâu rộng và lòng can đảm tuy rằng xung quanh Louis đầy bí ẩn và những điều khó hiểu.Hơn hết , Louis là người bạn tốt nhất của Ryuji.
"Không biết dạo gần đây Louis biến đâu nữa" - Ryuji tự nói với mình.
Tới trước cửa phòng Louis ở tháp Lửa , Ryuji gõ cửa.Không thấy tiếng trả lời , hắn vặn nhẹ núm cửa , điều lạ lùng là cửa không hề khóa.Phòng Louis nhỏ hơn phòng Ryuji ở tháp Cây một chút , có điều cậu ta ở một mình nên phải nói rằng điều này khá thoải mái và thích hợp với túyp người bí ẩn như Louis.Cậu ta luôn ở một mình và không muốn ai làm phiền , ngoại trừ Ryuji.Căn phòng sạch sẽ và ngăn nắp , Louis là người thích sự gọn gàng , cậu ta ghét mọi sự cẩu thả , luộm thuộm.Không có bất cứ điều gì khác thường , đồ đạc trong phòng cũng không bám chút bụi nào , chứng tỏ chủ nhân của nó phải có mặt thường xuyên ở phòng để dọn dẹp.Vậy thì không phải là Louis biến mất đột ngột mà có lẽ do cậu ta quá bận với chuyện gì đó nên không có thời gian gặp Ryuji.Ryuji có chút tò mò về điều đó , nhưng có lần Louis đã nói với hắn , có những chuyện vào những thời điểm cần thiết Louis sẽ nói cho hắn biết.Vì thế Ryuji đành tạm gác những thắc mắc của mình lại.Không gặp Louis , Ryuji đành trở về phòng mình.Hắn định để lại mẩu giấy nhắn cho Louis biết là hắn đến tìm nhưng không gặp và hắn hơi lo về việc Louis biến mất quá lâu nhưng sau đó lại không làm như vậy.
Rời phòng Louis , Ryuji đi về phía tháp Cây.Chỉ là , khi Ryuji vừa khuất sau dãy hành lang , có một bóng người xuất hiện trước cửa phòng Louis nhìn theo phía hắn đi.Không phải ai khác , đó chính là Louis Sazanami.Chắc chắn cậu ta biết Ryuji tới tìm mình , nhưng vì một lí do nào đó , cậu ta không muốn gặp Ryuji.
Trở về phòng với tâm trạng không được tốt cho lắm , Ryuji thay đồ nằm vật ra giường , hắn vẫn cứ băn khoăn về chuyện Louis đã biến đâu cả tháng nay.Đột nhiên , hắn nhớ tới chiếc khăn tay của Sylvia Silverstone , không phải một lần hắn tới tháp Nước tìm Sylvia để trả cô chiếc khăn , và nếu mọi chuyện đều ổn thì hắn sẽ nhân đó nói cho Sylvia biết về dòng chữ thêu trên chiếc khăn mà hắn tình cờ phát hiện ra.Có điều , hình như giữa hắn và Sylvia không có duyên gặp nhau cho lắm.Mặc cho Ryuji có đứng chờ ở cầu thang dẫn tới phòng ngủ nữ sinh tháp Nước bao lâu và vào lúc nào thì cứ khi Ryuji nản chí bỏ về thì Sylvia lại bất ngờ xuất hiện.
Thật lạ lùng là mối quan hệ giữa hắn và Sylvia chẳng có chút thân thiện , thậm chí còn chẳng phải là bạn của nhau , nhưng không hiểu sao gần đây , Ryuji cảm thấy ngạc nhiên khi hắn thường hay nghĩ tới Sylvia , không giống như nghĩ đến Louis.Với Ryuji , Sylvia dường như chiếm một sự quan tâm đặc biệt nào đó , có thể là do hắn hiểu và đồng cảm với hoàn cảnh bị xa lánh và sự cô đơn của Sylvia.Ryuji biết Sylvia xuất thân từ một dòng họ tôn thờ trường phái hắc ám , những Assassin bị cả cộng đồng Maer nguyền rủa , khinh bỉ , xa lánh.Chỉ là qua những gì hắn thấy thì Sylvia dường như chẳng hề giống chút nào với những gì người ta vẫn đồn đại về người nhà Silverstone.Sylvia từng cứu hắn và Cindy thoát khỏi bọn côn đồ George , Clark.Sylvia là một cô gái tốt , Ryuji chắn chắn với suy nghĩ ấy của mình , có điều tiếng tăm xấu xa , nhơ nhuốc của dòng họ bóng tối khiến cô phải gánh chịu lời nguyền độc địa và cả sự căm ghét của cộng đồng Maer.Đó thật sự là điều bất công với Sylvia.Ryuji cứ nằm đó nghĩ ngợi lung tung , hắn thấy hai mí mắt bắt đầu nặng chĩu.
"Sylvia , Không biết lúc này bạn ấy đang làm gì nhỉ ?" - Ryuji thầm nghĩ trước khi chìm dần trong giấc ngủ.
Last edited by Minh Huệ; 27-08-2011 at 07:38 PM.
Lý do: thêm màu cho tựa chương
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Mr Lucfier
Tác giả : Angelz
Phần 1 : Học viện S.H.I.N.E.Z
Chương 17 : Dragon Slayer - M.T.I huyền thoại
Nguồn : 4vn.eu
Chapter 17 : Dragon Slayer – The Legend M.T.I
Sáng hôm sau , Ryuji thức dậy khá muộn.Hắn thấy trong người có phần hơi uể oải.Làm vệ sinh cá nhân xong , Ryuji tới phòng ăn tháp Cây.Trên đường đi , hắn thấy nhiều tốp học sinh tụ tập bàn tán về điều gì đó , khi tới phòng ăn , dường như bầu không khí sôi nổi hơn bình thường.Có lẽ có chuyện gì đó bất thường xảy ra khiến mọi người đều chú ý.Ngó quanh phòng ăn , hắn trông thấy Gabriel và Cindy đang ngồi ở góc trái , 2 người đó hình như đang bàn tán khá sôi nổi về điều gì đó.
“Không rõ là có chuyện gì xảy ra mà mọi người đều có vẻ quan tâm đến như vậy” – Ryuji tự nhủ.
Tiến lại gần bàn Gabriel và Cindy đang ngồi , Ryuji cảm thấy rất tò mò , trên đường đi , hắn nghe thấy đủ lời bàn tán.
“Không biết hội đồng pháp thuật tối cao sẽ nói gì về điều này nhỉ.Tớ thấy vụ việc này thật sự rất nghiêm
trọng đấy.”
“Theo tớ thì các Holy Knight sẽ sớm vào cuộc thôi , họ đâu thể để tổn hại tới danh tiếng của mình được”
“Dù gì thì họ cũng đã để sự việc xảy ra , sau chuyện này thì uy tín của Kho báu pháp thuật kiểu gì cũng giảm sút nghiêm trọng và rồi sẽ chẳng có ai yên tâm mà gửi gắm những bảo vật quý giá vào trong đó đâu.”
“Chào các cậu , hình như sáng nay có vụ việc gì đó hấp dẫn mới xảy ra phải không ? Tớ thấy mọi người đang bàn tán dữ lắm” – Ryuji hỏi khi tới chỗ Cindy và Gabriel đang ngồi.Hắn kéo ghế ngồi xuống cạnh Gabriel , lúc này hắn để ý thấy trên tay Gabriel là tờ “Tuần tin pháp thuật” số ra ngày hôm nay.
Gabriel không trả lời mà đưa cho Ryuji tờ báo.
“Ngay trang nhất đó , cậu đọc đi” – Gabriel nói.
Ryuji nhận tờ báo từ tay Gabriel , hắn liếc qua mục tin tức.Ngay trang nhất của tờ Tuần tin pháp thuật in một bức ảnh lớn cùng dòng tít đầy tính giật gân.
“Dragon Slayer – M.T.I huyền thoại đã bị đánh cắp.”
Bên dưới dòng tít là bức ảnh chụp một cô gái tóc vàng , tuy chỉ là ảnh chụp nửa mặt nhưng có thể thấy được đó là một người phụ nữ trẻ cực kì xinh đẹp với dáng vẻ vô cùng trang nhã , quý phái.Bất giác , Ryuji cảm thấy người phụ nữ này có điểm gì đó giống với Sylvia Silverstone.
Ryuji tiếp tục theo dõi phần thông tin bên dưới.
“Ngày hôm qua , M.T.I huyền thoại 800 năm tuổi – Dragon Slayer đã bị đánh cắp khỏi Kho báu pháp thuật , nơi được coi là có hệ thống an ninh vững chắc nhất trong Maer World.Không rõ bằng cách nào những kẻ đánh cắp liều lĩnh này đã vượt qua được hàng rào bảo vệ bất khả xâm phạm của Kho báu pháp thuật để xâm nhập vào tận Ragnarok - nơi tối mật nhất – căn phòng chứa các báu vật phép thuật cổ xưa vô cùng quý giá.
Một cuộc đụng độ pháp thuật khốc liệt đã xảy ra giữa những kẻ đột nhập và những Holy Knight có trách nhiệm bảo vệ Kho báu pháp thuật ngay khi sự việc được phát hiện.
Sự chênh lệch lực lượng, kinh nghiệm chiến đấu và quyền năng pháp thuật khiến cho cục diện cuộc đụng độ hoàn toàn nghiêng về phía các Holy Knight , và kết quả là những kẻ đột nhập hoàn toàn bị tiêu diệt bởi các Holy Knight , thật không may là tên cầm đầu đã trốn thoát cùng với Dragon Slayer .Trong cơn tuyệt vọng giữa vòng vây của các Holy Knight hắn đã liều mạng sử dụng tới M.T.I huyền thoại này.Chỉ ngay sau đó các Holy Knight đã hoàn toàn bị vô hiệu hóa , tuy nhiên bản thân tên cầm đầu cũng trọng thương do tác động của lực phản chấn pháp thuật.Bước đầu xác nhận những kẻ đột nhập thuộc về “Những kẻ bị quên lãng”.Kẻ cầm đầu đã trốn thoát nhưng hình ảnh của hắn đã bị những tấm gương ghi hình ghi lại.Cục điều tra tội phạm pháp thuật đã xác định kẻ cầm đầu vụ đánh cắp M.T.I huyền thoại Dragon Slayer là Katherine Silverstone , một thành viên của dòng họ ám sát lừng danh Silverstone , một Assassin vô cùng nguy hiểm bị truy nã gắt gao bởi lực lượng Holy Knight.
Kho báu pháp thuật là nơi lưu giữ nhiều bảo vật pháp thuật quý giá mang quyền năng mạnh mẽ được bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt , vì thế sự việc trên như giáng một đòn đau vào niềm kiêu hãnh của cả thế giới Maer.
Theo nhiều nguồn tin cho biết , có sự nghi ngờ đối với một số nhân vật có quyền lực trong Kho báu pháp thuật , bởi những kẻ đột nhập sẽ không thể xâm nhập vào Kho báu pháp thuật nếu như không có sự trợ giúp từ bên trong.Để xâm nhập Kho báu pháp thuật ít nhất cần có sự cho phép của một quan chức cấp cao thuộc Kho báu pháp thuật.Một cuộc điều tra toàn diện đã được tiến hành nhằm làm rõ ai là người đã tiếp tay cho những kẻ đột nhập.Chắc chắn khi sự việc được làm sáng tỏ , kẻ đồng lõa sẽ phải chịu trách nhiệm và nhận hình phạt thích đáng với tội trạng của hắn trước Hội đồng pháp thuật tối cao.Ban điều hành Kho báu pháp thuật từ chối tiết lộ thêm bất cứ thông nào về vụ việc trên.
Tuy nhiên , nhiều nhà phân tích thuộc Cục điều tra pháp thuật đã đưa ra lời cảnh báo sự việc có thể chưa dừng lại ở đó , vụ đột nhập liều lĩnh đánh cắp Dragon Slayer chỉ là mở đầu cho những âm mưu táo tợn và nguy hiểm hơn của những kẻ bị quên lãng nhằm vào Hội đồng pháp thuật tối cao và cộng đồng Maer.”
Charles Stiker
“Katherine Silverstone - lại một thành viên khác của dòng họ Silverstone , hèn gì mình cảm thấy ở người phụ nữ này có chút gì đó giống với Sylvia.Không hiểu cô ta có quan hệ thế nào với Sylvia nhỉ” – Ryuji thầm nghĩ.
“Này Ryuji , giờ thì cậu đã rõ vì sao mọi người lại bàn tán sôi nổi đến vậy chưa.Sự việc này thật sự rất nghiêm trọng đấy.Thủ phạm lại là nhà Silverstone , lũ sát nhân dơ bẩn.” – Gabriel nói với những câu ngắn gọn không ra đầu ra đuôi, nhưng điều đó cũng đủ để kéo Ryuji ra khỏi dòng suy nghĩ của hắn.
“Ừ thì mình thấy nó có vẻ cũng khá nghiêm trọng đấy” – Ryuji ậm ừ cho qua chuyện , tuy hắn có quan tâm đến chuyện này nhưng cái mà hắn quan tâm tới là cô gái mang tên Katherine Silverstone , thủ phạm gây ra vụ đánh cắp Dragon Slayer , chứ thật ra Ryuji chả biết cái nơi gọi là Kho báu pháp thuật ấy nó đầu cua tai nheo ra làm sao , được bảo vệ kĩ càng đến thế nào , còn cả chuyện cái M.T.I huyền thoại kia nó quý giá tới mức nào , hắn cũng chẳng hề để ý.Không rõ từ lúc nào, bất cứ thứ gì liên quan tới cái tên Silverstone , đều chiếm được sự quan tâm đặc biệt của hắn.
Cindy ngồi bên cạnh nhìn Ryuji mỉm cười , cô biết tỏng là Ryuj chả biết gì về cái nơi gọi là “Kho báu pháp thuật” kia nên hắn cũng chẳng thể hình dung ra cái mức độ nghiêm trọng của vụ việc như bài báo kia đã đưa tin.Cũng cần phải nói thêm Kho báu pháp thuật.Đặc biệt là Ragnarok , địa điểm tối mật nhất trong Kho báu pháp thuật được canh phòng vô cùng cẩn mật với hệ thống an ninh pháp thuật nghiêm ngặt , với tầng tầng lớp lớp bùa ếm đảm bảo không thứ gì , dù là hạt bụi nhỏ nhất cũng không thể qua lọt.Kho báu pháp thuật giống như một thành trì vững chắc bất khả xâm phạm , vì thế nó là nơi mà các Maer giàu sang , có địa vị cao trong xã hội thường cất giấu những bảo vật pháp thuật có giá trị.Ở Kho báu pháp thuật luôn có ít nhất 200 Holy Knight túc trực làm nhiệm vụ bảo vệ những bảo vật quý giá bên trong.Với một lực lượng phòng vệ lớn như vậy , việc đánh cắp bất cứ thứ gì ra khỏi Kho báu pháp thuật trở thành điều bất khả thi.
“Ryuji này , theo cậu thì bọn trộm liều lĩnh này có âm mưu gì khi lên kế hoạch đánh cắp Dragon Slayer.Tớ thì nghĩ là Dragon Slayer là một M.T.I cổ xưa nên nó chứa đựng quyền năng và sức mạnh khủng khiếp , vì thế không phải ai cũng có thể sử dụng được nó , người ta chẳng đưa tin sau khi sử dụng Dragon Slayer thì con mụ khốt nhà Silverstone bị phản chấn pháp thuật trọng thương trở nên nhăn nheo như một bà già đấy thôi.- Gabriel nhận định , câu cuối cậu ta hơi bĩu môi, hàm ý khinh bỉ và cố tình kéo dài giọng ra với vẻ giễu cợt.Nếu là tớ , tớ sẽ chẳng thèm đụng đến cây đũa phép mốc meo , bụi bặm ấy đâu.” – Gabriel nói tiếp , cậu ta nhăn mặt giống như đang phải chạm vào thứ gì đó rất kinh khủng.
Cả Cindy và Ryuji đều bật cười sặc sụa trước vẻ khôi hài , ngớ ngẩn của Gabriel , phải thừa nhận , cậu ta có năng khiếu trong việc diễn tả cảm xúc qua nét mặt và cử chỉ.
“Gabriel này , chắc hẳn cậu đã có vinh dự được dùng thử Dragon Slayer , cái M.T.I huyền thoại ấy rồi hả.Ngay cả những Holy Knight canh phòng ở Kho báu pháp thuật , ngoài cái tên Dragon Slayer ra , có khi cũng chẳng ai biết trông nó ra làm sao và là M.T.I thuộc Class nào ? Vậy mà ở một nơi xa xôi như học viện S.H.I.N.E.Z , Gab thông thái của chúng ta biết nó là một cây đũa phép cũ kĩ , bụi bặm.Cậu tình cờ mua được nó ở cửa hàng đồ chơi giảm giá nhân dịp Giáng sinh có phải không hả “quý ngài biết tuốt”.Mà nè , cậu chưa xem ảnh chụp con mụ khốt nhà Silverstone à, cô ta thật sự rất xinh đẹp đấy chứ , đâu có giống một bà lão nhăn nheo đâu , hay là cậu cũng vừa mới gặp cô ả nữa” – Cindy bắt được thóp Gabriel , cô bé vừa đáp trả Gabriel vừa cố gắng giữ vẻ mặt tỉnh bơ vờ như chẳng có chút châm chọc nào trong từng lời nói.Nhưng liền sau đó , cả Ryuji và Cindy lại một lần nữa không nhịn nổi mà phá lên cười , cả hai đứa ôm bụng , bò lăn ra bàn mà cười.
Đến lúc đó , Gabriel mới biết mình nói hớ , ngượng ngùng , mặt cậu ta đỏ bừng như trái ớt chín.Thật không may cho Gabriel vì Cindy tuy là một cô bé đáng yêu và xinh xắn nhưng đồng thời cô cũng rất tinh quái với sở trường trêu chọc người khác.Chính như Ryuji cũng nhiều lần lỡ lời và bị Cindy bắt thóp , nhiều lúc Ryuji bị trêu chọc tới mức vừa buồn cười vừa muốn phát khóc lên được , vì thế , khi nói chuyện với Cindy , thỉnh thoảng Ryuji vẫn cứ phải đề phòng để ý từng câu từ trong lời nói của mình , bởi chỉ hớ một câu là sẽ lãnh trọn một tràng công kích bằng ngôn ngữ từ phía Cindy ngay.Tuy là vậy nhưng những Cindy chẳng bao giờ có ý xấu , mỗi cuộc khẩu chiến đều kết thúc bằng những trận cười vỡ bụng.
Gabriel hiện giờ đang rơi vào tình cảnh dở khóc dở cười giống như Ryuji trước đây.Gabriel thần mặt ra không biết làm thế nào để phản pháo lại Cindy vì bản thân Gabriel không thể mồm mép được như cô.Cậu ta đưa mắt về phía Ryuji cầu cứu.
Nhìn vẻ mặt đáng thương của Gabriel , không nỡ trêu cậu ta thêm nữa , Ryuji đành phải lên tiếng “cứu bồ” , hắn nói qua tiếng thở dốc vì cười quá nhiều.
- Chuyện … những chuyện này … thật là đáng kinh ngạc … phải không Gabriel nhỉ ? Tớ cũng nghĩ … Dragon Slayer là một cây đũa phép , mà một thứ tồn tại … gần 800 năm ở một xó xỉnh như thế mà không bụi bặm cũ kĩ mới lạ đó.
Ngay lập tức , Gabriel lại tươi tỉnh trở lại , cậu ta đã biết mình nói hớ về việc Dragon Slayer nên chỉ chờ đồng minh Ryuji nói xong , Gabriel lảng sang chuyện khác ngay.
“Tớ nghĩ là lũ trộm này phải có kẻ đồng phạm là tay trong thuộc Kho báu pháp thuật , như vậy chúng mới có thể dễ dàng vô hiệu hóa hệ thống an ninh phòng vệ chặt chẽ của Kho báu pháp thuật.Mà chắc chắn phải là một quan chức cấp cao , bởi những Holy Knight làm nhiệm vụ canh phòng không đủ thẩm quyền can thiệp vào hệ thống an ninh pháp thuật đó.” – Gabriel tiếp tục bàn luận về đề tài nóng hổi này.
“Khả năng đó có thể xảy ra nhưng đó là chuyện của Cục điều tra tội phạm pháp thuật , mình thì chỉ quan tâm tới việc Katherine Silverstone là thủ phạm chính của vụ đột nhập này.Cô ta lấy đi Dragon Slayer chắc hẳn là làm theo mệnh lệnh của một kẻ nào đó có địa vị cao trong cộng đồng “Những kẻ bị lãng quên” bởi vì danh tiếng của gia đình Silverstone ở đó không phải là tầm thường.” – Cindy nhận xét , lúc này cô bé đã nín cười và có vẻ tập trung hơn vào việc bàn luận một cách nghiêm túc vấn đề đầy tính tranh cãi này.
“Tớ căm ghét tất cả cái lũ hèn hạ nhà Silverstone , chúng là lũ sát nhân xấu xa và dơ bẩn , nếu tớ là một Holy Knight tớ sẽ săn lùng bằng hết bọn chúng , tống khứ chúng tới Dungeon cho chúng không bao giờ còn có thể nhìn thấy ánh sáng mặt trời nữa.Không hiểu sao , Hội đồng pháp thuật tối cao vẫn để chúng ung dung tồn tại giữa cộng đồng Maer mà không có bất cứ biện pháp nào để ngăn chặn tội ác của chúng.” – Gabriel đáp , với nhà Silverstone , cậu ta thể hiện thái độ hằn học giống như nhà Silverstone có mối thù truyền kiếp với cậu ta vậy.
“Vì chúng quá giỏi che giấu tội ác của mình đó mà , cậu đâu thể buộc tội một ai đó khi không có bằng chứng phải không nào ? Hầu hết nạn nhân của nhà Silverstone khi được phát hiện thì mọi chứng cứ đều đã bị xóa sạch , đã qua rồi thời kỳ khi ám sát một Maer nào đó , chúng để lại biểu tượng gia huy bằng máu ngay cạnh xác nạn nhân.Hội đồng pháp thuật thừa biết hành vi sát nhân đó là do nhà Silverstone thực hiện nhưng không có bằng chứng họ không thể buộc tội chúng được.” – Cindy nói tiếp, dường như cô biết khá nhiều về những vụ việc liên quan tới thế giới ngầm – những thế lực hắc ám trong cộng đồng Maer.
Từ nãy tới giờ , Ryuji chăm chú theo dõi cuộc bàn luận giữa Cindy và Gabriel , hắn không biết nhiều về thế giới Maer này nên hắn cũng chẳng biết làm sao để góp chút ý kiến vào câu chuyện giữa hai người đó.Vấn đề hắn quan tâm hàng đầu hiện nay đó là cô gái tên Katherine kia có quan hệ gì với Sylvia Silverstone.Nhưng chẳng lẽ lại hỏi Cindy và Gabriel , điều đó không hay chút nào , mà chưa chắc hai người kia đã biết.Bất giác hắn có cảm giác mình trở thành người thừa trong cuộc tranh luận này.
“Theo cậu thì Katherine Silverstone sẽ trốn đi đâu , Cục điều tra tội phạm pháp thuật sẽ lần theo dấu vết , cô ta có mọc thêm cánh cũng chẳng thể trốn thoát được.Mà biết đâu với thương tích trầm trọng , cô ta chẳng toi đời rồi ấy chứ.Nhắc tới cô ta , tự nhiên tớ nhớ tới ngay trong học viện SHINEZ này cũng đang chứa chấp một thành viên của dòng họ Silverstone đấy thôi.” – Gabriel lại tiếp tục chuyển chủ đề.
Ryuji khẽ giật mình , người mà Gabriel vừa nhắc tới chính là Sylvia.
“Cậu nói Sylvia hả , mình chẳng thèm quan tâm tới cô ta đâu , dù sao thì việc cô ta có xuất thân từ dòng dõi ám sát hay không cũng chẳng liên quan gì tới mình.Thế mà có người lại rất thông cảm với hoàn cảnh đáng thương của cô ta đấy. – Cindy vừa nói vừa liếc nhìn Ryuji mỉm cười.
Ryuji làm bộ như không nghe thấy lời Cindy vừa nói.Hắn chăm chú vào bức ảnh người phụ nữ tên Katherine in trên trang nhất tờ tuần tin pháp thuật.Gương mặt cô ta có những đường nét rất giống với Sylvia , một vẻ đẹp thanh tú , kiêu sa tựa tiên nữ , vậy mà không thể ngờ đằng sau vẻ xinh đẹp ấy lại là tâm hồn đen tối , nhuốm máu của một kẻ ám sát thành danh.
“Không biết đứa gàn dở nào lại thông cảm với hoàn cảnh của cô ta thế nhỉ.Đó sẽ là điều ngớ ngẩn và điên rồ nhất mà tớ từng biết , kết bạn với một kẻ bị nguyền rủa bởi cả cộng đồng Maer để rồi tự nguyện nhận những tai họa khủng khiếp mà lời nguyền đem lại à.Cái đứa ngu ngốc ấy cần phải đem đi tẩy não ngay lập tức.” – Gabriel tỏ ra rất bức xúc , dù chuyện này chả có chút liên quan gì tới cậu ta.
“Ừ mình cũng thấy cái kẻ đó thật là … thật là …” – Cindy nói , cô hơi ngập ngừng cố tìm ra một từ cho phù hợp – “không được bình thường cho lắm” – Cindy cười nhẹ , cô bé hài lòng với cách diễn đạt của mình , cụm từ “không được bình thường cho lắm” nó không hề mang ý nghĩa nặng nề , nó giống như một lời khuyên thì hơn bởi người mà Cindy muốn ám chỉ chính là Ryuji.
Tuy vậy nhưng Gabriel thì lại không biết điều này , cậu ta tiếp tục cuộc trò chuyện bằng việc công kích Sylvia.Gabriel tưởng người mà Cindy nhắc tới là một gã điên rồ lập dị nào đó.
- Con nhỏ Sylvia Silverstone cũng giống như tất cả những thành viên trong cái ổ hắc ám nhà Silverstone thôi.Có thể nó rất xinh đẹp nhưng bên trong là dòng máu sát thủ nhơ nhớp , tàn độc của dòng dõi Silverstone.Tớ không tin con nhỏ đó có thể là người tốt , điều này giống như là mèo biết bơi vậy.Nếu bất đắc dĩ chạm mặt Sylvia Silverstone tớ sẽ tránh xa con nhỏ này ít nhất là 20m.
Gabriel càng nói càng hăng , giống như sở trường của cậu ta là nói xấu người khác vậy.Nhưng cũng phải thông cảm với Gabriel bởi giống như hầu hết những học viên ở S.H.I.N.E.Z biết tới cái tên Silverstone , tất cả đều tỏ thái độ căm ghét , xa lánh và khinh thường Sylvia.
Nếu không ngăn Gabriel lại , có thể cậu ta sẽ dành cả buổi sáng để kể xấu về Sylvia.Chỉ là , những gì mà Gabriel nói đã chạm tới giới hạn của Ryuji khiến hắn không còn kiềm chế được nữa.
“Các cậu thì biết gì chứ… các cậu có hiểu gì về Sylvia không mà nói về bạn ấy như là mình hiểu rõ lắm vậy.Ngoài những lời đồn đại ra , các cậu biết gì về con người của Sylvia nào.Cảm giác của Sylvia thế nào khi luôn bị mọi người xa lánh , khinh thường , có ai trong số các cậu hiểu được không.Có thể bạn ấy xuất thân từ một dòng họ ám sát dơ bẩn và tàn ác , nhưng bạn ấy muốn thế à , vì thế mà bạn ấy cũng giống như những người đó à.Có bao giờ các cậu thử đặt mình vào vị trí của bạn ấy chưa , tớ sẽ rất bất ngờ nếu các cậu không phát điên lên vì nỗi buồn và sự cô độc đấy.”
Ryuji nói như hét , âm điệu chứa đầy sự giận dữ.Mấy đứa học viên tháp Cây khác ở xung quanh đó đều quay lại nhìn hắn với vẻ kinh ngạc.
Ryuji hoàn toàn mất bình tĩnh , không rõ vì sao khi Gabriel nói những điều không tốt về Sylvia , hắn cảm thấy thật sự tức giận , tuy rằng những điều Gabriel nói cũng có cơ sở bởi danh tiếng hắc ám của dòng họ Silverstone là có thật và cả cộng đồng Maer đều biết điều đó.
Cả Gabriel và Cindy đều sửng sốt nhìn Ryuji , cơn giận bất ngờ của hắn là điều không ai có thể dự đoán trước được.Gabriel thì ngớ ra một lát , cậu ta tưởng Ryuji cũng ghét Sylvia , nên khi biết được nguyên nhân mà Ryuji lớn tiếng với mình , cậu ta có chút ân hận.Còn Cindy thì khác , cô nhìn Ryuji ngạc nhiên , nếu tinh ý có thể nhận ra một thoáng buồn trong ánh mắt cô , không phải là ân hận vì vô tình quá lời như Gabriel , cũng chẳng phải vì Ryuji đột nhiên nổi giận với mình , vì lí do nào đó mà ngay cả đến chính bản thân Cindy cũng không hiểu được.Một cảm giác hẫng lạ thường , rất khó để diễn tả.
Trong lúc Gabriel bắt đầu ấp úng mấy câu kiểu như “Xin lỗi cậu , tớ không hiểu chuyện đó , tớ cứ nghĩ là …” thì Cindy chẳng nói gì hết , chỉ lặng lẽ nhìn Ryuji chăm chú.
Sự việc có lẽ sẽ còn căng thẳng nữa nếu như ánh mắt Ryuji không chạm phải cái nhìn của Cindy.Sâu trong đôi mắt đẹp ấy phảng phất chút gì đó vừa như buồn , vừa như thất vọng , vừa như đang tức giận , lại vừa như kinh ngạc.Không hiểu vì sao cơn nóng giận của Ryuji bỗng chốc nguội lạnh , hắn thấy bình tĩnh trở lại.Giờ thì chính Ryuji cảm thấy ân hận vì hắn đã nổi cáu một cách hết sức vô lí với những người bạn thân của hắn.
“Xin … xin lỗi các cậu , Gabriel , Cindy.Mình … mình không hiểu tại sao lại nổi cáu với các cậu nữa …mình .. mình xin lỗi” – Ryuji ấp úng nói với vẻ buồn thảm.
Đến bây giờ , Cindy với lên tiếng :
- Không sao , Ryuji à.Chuyện nhỏ nhặt thôi.Chỉ có một điều mình muốn biết là có cần thiết để cậu phải nổi khùng lên với tụi mình -những người bạn của cậu – chỉ vì tụi mình đả động tới một đứa con gái bị nguyền rủa của dòng họ Silverstone mà ngay cả chính cậu cũng còn chưa chắc chắn là cô ta có giống như những gì người khác đồn đại về cô ta hay không thôi.Cậu hãy xem lại đi , Sylvia hay tớ và Gabriel mới là bạn của cậu. – Lần đầu tiên kể từ khi quen biết , Cindy nói với Ryuji bằng giọng lạnh lùng đến như vậy , thái độ của cô thật sự nghiêm túc.
Ryuji có cảm giác như trong giây phút đó , với Cindy , hắn chẳng là gì cả , giống như bao đứa con trai khác mà Cindy không bao giờ thèm để mặt tới.
“Là mình sai.Tất cả là lỗi của mình.Được chưa nào ? Vì thế nên mình mới xin lỗi các cậu.Xin lỗi … xin lỗi …xin lỗi.Mình hơi mệt , mình phải về trước…Chào các cậu …” - Ryuji nói nhát gừng , hắn không định nói như thế ,không tự ái về điều mà Cindy nói và hắn cũng không suy nghĩ cố chấp như vậy , chỉ là không hiểu sao hắn lại cư xử như thế , giống như không thể tự kiểm soát được lí trí và hành động của bản thân.Không biết làm thế nào được bởi càng ở lại lâu biết đâu hắn lại chẳng làm ra những chuyện điên rồ hơn nữa thì sao, Ryuji vội chạy ra khỏi phòng ăn.
Nhìn theo bóng Ryuji biến mất phía cửa ra vào , Cindy chợt cảm thấy lòng mình trĩu nặng , không muốn ngồi lại nữa , cô muốn được yên tĩnh trong giây lát.Buổi sáng hôm nay thật tồi tệ.Cindy chào Gabriel rồi trở về phòng.
Ryuji không về phòng , hắn đi lang thang một mình dọc dãy hành lang tháp Cây , vừa đi vừa suy nghĩ về chuyện vừa xảy ra.Ryuji có một thói quen xấu là vừa đi vừa nghĩ ngợi lung tung , nhiều lần hắn định về phòng mình nhưng chân vẫn cứ bước đi , khi dòng suy nghĩ tạm ngưng lại thì hắn chẳng còn biết hắn đang có mặt ở địa điểm nào nữa.
Ryuji không hiểu nổi chính mình nữa , tại sao khi người khác nhắc tới Sylvia với thái độ coi thường và dùng những lời lẽ tệ hại thì hắn lại cảm thấy không thể chịu nổi.Còn thái độ lạnh lùng của Cindy nữa , chắc hẳn cô ấy phải giận hắn lắm.Bởi thật sự Cindy rất tốt với hắn , cô bé đã giúp đỡ Ryuji ngay từ khi hắn mới tập tễnh làm quen với môi trường mới ở S.H.I.N.E.Z , còn Sylvia …Sylvia thậm chí còn chẳng coi hắn là bạn.Trong đầu Ryuji giờ chứa đầy những ý nghĩ mâu thuẫn.Mải nghĩ hắn không để ý xem hắn đang đi tới đâu , chỉ đến khi những tia nắng ấm áp của buổi sáng chạm khẽ chạm lên người hắn thì Ryuji mới chịu dừng lại , ngẩng mặt lên , tạm thời thoát ly dòng suy nghĩ miên man mà hắn đang chìm đắm trong đó.Ryuji nhìn xung quanh , cố tìm hiểu xem địa điểm hắn đang đứng là nơi nào.Hắn nhận ra hắn đã ra khỏi khuôn viên lâu đài S.H.I.N.E.Z , trước mặt hắn là khu rừng rậm phía Tây.Từ khi nhập học đến giờ , ngoài một vài lần ra khỏi học viện để tới thị trấn Holy Forest ra , hắn chưa hề rời khỏi lâu đài để tới tham quan các khu vực khác trong khuôn viên học viện.Giờ thì hắn đang đứng trước khu rừng lớn phía Tây học viện , bất giác Ryuji muốn vào bên trong , chắc hẳn việc tản bộ trong rừng sẽ làm hắn cảm thấy thoải mái hơn.Nghĩ là làm , Ryuji chậm rãi đi vào bên trong khu rừng.
Trái hẳn với những gì Ryuji hình dung , bên trong khu rừng cây cối không quá rậm rạp , chủ yếu là những thân cây nhỏ và thấp , lác đác vài cây cổ thụ cao lớn với tán lá rậm rạp , xum xuê phủ bóng mát lên thảm thực vật bên dưới.Một không gian ngập tràn ánh nắng , thoáng đãng và trong lành.
Hắn sải bước những bước ngắn và chậm rãi, nhìn ngắm cảnh vật xung quanh với vẻ thích thú.
Bên dưới mặt đất trải rộng một tấm thảm lá rừng màu nâu vàng , mỗi bước chân chạm đều phát ra tiếng xào xạc giòn tan.Ánh nắng ấm áp của mùa thu phủ sắc vàng dịu lên người Ryuji , những cơn gió thoảng qua khẽ đưa tay dịu dàng ve vuốt lên da thịt hắn nghe mát rượi.Đây đó là thanh âm vui nhộn của những loài thú nhỏ , hòa lẫn với tiếng chim hót trong veo trên những tán cây rậm rì , tiếng gió thổi vi vu , cùng âm điệu giòn tan của lá khô , tất cả hòa quyện thành một bản hợp tấu tươi mới , tràn đầy sức sống của thiên nhiên , cây cỏ.Lắng nghe nhịp điệu của thiên nhiên , vạn vật , Ryuji cảm thấy bình yên đến lạ lùng.Bao nhiêu mệt mỏi , bực bội bỗng chốc theo gió bay đi , tan biến vào không trung.
”Nơi này thật quá tuyệt” – Ryuji phải thốt lên như thế.
Hắn quyết định sẽ thực hiện một cuộc khám phá rừng S.H.I.N.E.Z.Ryuji tiến sâu vào khu rừng hơn.Trên hành trình khám phá , hắn thấy được sự thay đổi nhanh chóng của thảm thực vật rừng , càng đi sâu vào càng xuất hiện nhiều cây lớn hơn với tán lá rộng , ánh nắng xuyên qua tán cây tạo nên những hình thù lạ mắt , cử động mỗi khi có gió thổi qua trông rất vui mắt.Trong rừng S.H.I.N.E.Z động vật rừng chủ yếu là những loài thú nhỏ hiền lành vô hại như thỏ , sóc …các loài chim trong rừng cũng rất đa dạng.Đi sâu thêm chút nữa , Ryuji bắt gặp một vài loài cây nhỏ có thể cử động và phát ra âm thanh giống như chúng đang giao tiếp với nhau , điều đó làm cho hắn hết sức tò mò và thích thú.
Một lúc sau, Ryuji đi ra khỏi quãng rừng thưa , trước mặt hắn là một khoảng không gian vô cùng rộng rãi và thoáng đãng với một cái hồ cực lớn chắn trước mặt.Trên mặt hồ sóng gợn lăn tăn , nước hồ trong vắt tưởng chừng như có thể nhìn thấu xuống tận đáy hồ.Ánh nắng mặt trời phản chiếu trên mặt nước khiến cho mặt hồ như được dát một lớp bạc lấp lánh , nhìn từ xa giống như một viên ngọc quý giá với vẻ tuyệt mỹ , lộng lẫy làm nao lòng người.Điều lạ lùng duy nhất đó là chỉ có một nửa mặt hồ , tính từ phía Ryuji là mang vẻ đẹp như thế , nửa còn lại cho tới bờ bên kia mặt hồ chìm trong bóng tối.Ryuji cảm thấy khó hiểu bởi trong cùng một mặt hồ , cùng một không gian , lại có 2 nửa bóng tối và ánh sáng cùng tồn tại song song , có sự phân chia ranh giới ở phần giữa hồ.Nhìn ra xa phía mặt tối của hồ nước , hắn có thể thấy được nửa còn lại của cánh rừng , cây cối ở đó cao lớn và rậm rạp một cách bất thường , chúng mang những dáng vẻ dữ tợn , ma quái và tăm tối khiến người ta có cảm giác nơi đó không hề an toàn chút nào.Đó chính là khu vực cấm của rừng S.H.I.N.E.Z , đó là nơi cư trú của những loài thực vật nguy hiểm và những sinh vật pháp thuật không mấy thân thiện với con người.
Ryuji không để tâm tới rừng cấm nữa , hắn cất bước tiến lại gần mặt nước hồ , và …
Hắn nhận ra không phải chỉ có mình hắn đang có mặt tại nơi này.Phía trước , ngay sát bờ hồ , có một người đang ngồi đó.Một cô gái với mái tóc dài vàng óng , mềm mại thả nghịch ngợm lên bờ vai thon nhỏ.Với chút tò mò , hắn bước lại gần hơn nữa , cố gắng bước đi thật nhẹ nhàng , Ryuji không muốn cô gái bị cảm thấy bị làm phiền vì sự có mặt của hắn ở đây.
Khoảng cách giữa Ryuji và cô gái ngày một gần hơn…
“Rắc…”
Hắn đạp phải một cành cây khô khiến nó gãy vụn…
Âm thanh phát ra khiến cô gái khẽ giật mình , cô quay lại nhìn về phía phát ra tiếng động.
Dưới sắc vàng lung linh tươi tắn của mùa thu , bên cạnh mặt hồ trong vắt lấp lánh dương quang , cô gái có mái tóc vàng óng càng làm nổi bật thêm làn da trắng như tuyết , gương mặt thanh tú , xinh đẹp , trang nhã tựa thiên thần ấy đang nhìn hắn , dường như sâu thẳm trong mắt cô phảng phất một nỗi buồn vô định.Bất chợt một cơn gió mạnh thổi tung đám lá vàng , cuốn chúng phiêu du trong không trung giống như một cơn mưa lá vàng rơi, mái tóc vàng mềm mại của cô bay trong gió phất phơ càng làm tô điểm thêm vẻ lộng lẫy , hoàn hảo cho bức tranh tuyệt mỹ ấy.
Hắn khẽ ngẩn người … Lặng lẽ ngắm nhìn …
Khoảnh khắc đó … có lẽ Ryuji sẽ không bao giờ quên được…
“Sylvia Silverstone …”
Hết chương 17
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Mr Lucfier
Phần 1 : Học viện S.H.I.N.E.Z
Chương 18 : Bạn tin mình chứ...
Nguồn 4vn.eu
Chapter 18 : Bạn tin mình chứ …
“Sylvia Siverstone…” – Ryuji khẽ thốt lên.
Sylvia quay lại , thoáng chút ngạc nhiên, cô đã nhận ra Ryuji , song , dường như Sylvia chẳng hề quan tâm tới sự xuất hiện của Ryuji , cô chỉ nhìn hắn thoáng qua rồi lại hướng ánh mắt về phía mặt hồ xa xa ,như hoàn toàn quên đi rằng Ryuji đang ở đó.Nét u buồn phảng phất trên gương mặt xinh đẹp ấy đã hoàn toàn biến mất , thay vào đó là vẻ lạnh lùng , băng giá thường trực.
Hình ảnh Sylvia bên cạnh hồ nước trong biếc, dưới cơn mưa lá vàng rơi và ánh nắng ấm áp vẫn còn lưu lại trong Ryuji những dư âm ngọt ngào và những ấn tượng khó phai khiến hắn ngay trong lúc đó , vẫn chưa hết ngẩn ngơ.Chỉ khi Sylvia lưng lại với hắn , thì cũng phải mất vài giây sau , hắn mới thoát ra khỏi cái dư ảnh tuyệt vời ấy.
Khoảng cách giữa hắn và Sylvia chỉ khoảng vài bước chân , nhưng Ryuji thấy nó như trải dài tới vô tận , đột nhiên hắn nhớ lại lần đầu tiên gặp Sylvia trên tàu lửa S.H.I.N.E.Z.Cũng hoàn cảnh như bây giờ , hắn chỉ cách Sylvia một khoảng cách rất ngắn , nhưng phải mất rất nhiều thời gian hắn mới lấy đủ dũng khí để tới gần bắt chuyện với cô.
“Không biết bạn ấy có nghĩ rằng mình là một gã phiền phức không nếu mình tới đó nói chuyện với bạn ấy.Nếu bạn ấy hỏi , cậu có chuyện gì cần nói với tôi thì mình sẽ phải trả lời thế nào ?” – Ryuji thầm nghĩ , hắn đang cố tìm cho mình một lí do thích hợp để mở đầu một cuộc trò chuyện với Sylvia.Đây là cơ hội tốt cho hắn để có thể thân thiện hơn với Sylvia , rừng S.H.I.N.E.Z , nơi chỉ có hắn và Silvia , là một địa điểm lý tưởng bởi sẽ không có những lời bàn tán xì xầm , cũng không có những ánh mắt hằn học , khinh thường, e ngại của những học viên khác.
Lục tung trí nhớ của mình để tìm kiếm một lý do nào đó cho phù hợp với hoàn cảnh hiện tại , cuối cùng Ryuji hết sức thất vọng vì hắn chẳng thể tìm được một lí do thích hợp.Nản chí , định sẽ không tới bắt chuyện với Sylvia nữa thì Ryuji chợt nhớ tới chiếc khăn tay của Sylvia mà hắn luôn mang theo bên mình.Đó sẽ là cái cớ hợp lý nhất.Một công đôi việc , vừa trả Sylvia chiếc khăn , vừa có cả một câu chuyện về dòng chữ hắn tình cờ phát hiện ra trên đó.
Nghĩ là làm , Ryuji quyết định sẽ đưa trả Sylvia cái khăn và nói cho cô biết về dòng chữ hắn phát hiện ra.Có điều , lần này hắn không phải mất nhiều thời gian để lấy đủ sự tự tin như lần đầu tiên tới bắt chuyện với Sylvia.Hắn chậm rãi bước lại gần Sylvia rồi nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh cô.
“Xin lỗi , mình có thể ngồi cạnh bạn được không ?” – Ryuji nói , không đơn thuần chỉ là một câu xã giao lịch sự trước khi mở đầu cuộc trò chuyện , đó là câu mà hắn đã nói với Sylvia khi lần đầu tiên gặp cô trên tàu lửa S.H.I.N.E.Z.Chỉ là lần này , hắn không còn cái bộ dạng lóng ngóng , khổ sở mặt mũi nóng bừng đến thảm hại như trước nữa.Ở trong rừng S.H.I.N.E.Z , hắn thấy tâm hồn mình thư thái và bình yên.
- Chỗ này đâu có thuộc quyền sở hữu của tôi , cậu có thể ngồi bất cứ đâu cậu muốn …và … - Sylvia đáp , dừng lại ở từ “và” , âm điệu nhẹ như gió thoảng , trong khi ánh mắt vẫn dõi theo từng đợt sóng gợn li ti trên mặt hồ.
Vẫn là câu trả lời của Sylvia như khi ở trên tàu lửa S.H.I.N.E.Z , chỉ có một điểm khác biệt duy nhất , dường như Sylvia đã cố tình bỏ quên đi vế sau của nó.
“Và ...đừng làm phiền tôi nữa” - Ryuji vẫn nhớ như in những từ mà Sylvia đã nói.Trái với sự phỏng đoán của hắn , Sylvia đã không nói ra điều đó , dường như cô không coi sự có mặt của Ryuji ở đây là điều phiền phức.
“Và …sao cơ” – Ryuji hỏi lại.Ngay lập tức hắn nhận ra mình vừa hỏi một câu ngớ ngẩn.
Tuy vậy , Sylvia chẳng để ý tới điều đó , vẫn nhìn về phía mặt hồ , cô nói :
- Và … ta có thể nói chuyện , nếu cậu muốn …
-
Ryuji hết sức ngạc nhiên , không thể ngờ rằng Sylvia lại muốn nói chuyện với hắn.Ryuji thấy vui vì điều đó.
- Từ lúc cậu xuất hiện , tôi có cảm giác rằng , cậu có chuyện gì đó quan trọng muốn nói với tôi.Điều đó đúng chứ , Ryuji Sander. – Sylvia nói tiếp , đột nhiên cô quay sang nhìn hắn.Vẫn là vẻ lạnh lùng thường thấy ngự trị trên gương mặt xinh đẹp của cô , nhưng Ryuji không hề cảm thấy sự lạnh lẽo , vô cảm trong ánh mắt của Sylvia.
Chạm phải ánh mắt của Sylvia , Ryuji chợt thấy bối rối.Bỗng nhiên sự tự tin của hắn giảm sút đi rất nhiều , Ryuji bắt đầu tỏ ra mất bình tĩnh , lóng ngóng trong từng cử chỉ , hắn ấp úng đáp , hai bàn tay liên tục xoắn vào nhau.
- Ừ … Đúng … đúng rồi , đúng là mình … mình có chuyện muốn nói với bạn , Sylvia à… Chỉ là …chỉ là.
Bộ dạng luống cuống ấy của Ryuji khiến Sylvia phải phì cười.Lần đầu tiên , Ryuji được trông thấy nụ cười của Sylvia , đó thật sự là một điều lạ lùng bởi Sylvia không bao giờ biết cười.Một cuộc sống cô độc , bị xa lánh với quá nhiều bất hạnh khiến cho Sylvia tưởng như đã đánh mất đi món quà quý giá ấy của thượng đế.Ngay đến chính bản thân Sylvia cũng không nghĩ rằng mình lại có thể bật cười trước một cử chỉ ngốc nghếch của Ryuji sau bao năm cô luôn coi đó là điều xa xỉ mà mình không thể có được.
Chỉ là nụ cười của Sylvia hoàn toàn xua tan băng giá và vẻ lạnh lùng trên gương mặt cô , nó giống như ánh nắng ấm áp khi xuân về làm tan đi băng tuyết giá buốt của mùa đông.
Bất giác , Ryuji ngẩn người ra , tâm trí hắn trống rỗng , hoàn toàn bị nụ cười ấm áp của Sylvia thu hút.Hắn thấy bình yên đến lạ lùng.Sylvia lúc này trông thật đáng yêu và dịu dàng làm sao , ai dám nói Sylvia xuất thân từ dòng dõi sát nhân máu lạnh chứ , ai dám bảo cô ấy là nguời xấu nào.
- Hình như cậu hơi căng thẳng quá đó …thư giãn đi nào … trông tôi giống như sắp sửa ăn thịt cậu lắm hả. – Sylvia đùa , cô có cảm giác như bản thân mình vừa có một sự thay đổi nho nhỏ.Rồi chợt nhận thấy Ryuji đang nhìn mình không chớp mắt , cô nói tiếp , kéo hắn ra khỏi trạng thái cảm xúc lấn át lý trí ấy.
- Này , cậu không bị sao chứ mà cứ nhìn tôi chằm chằm vậy, tôi cười trông khó coi lắm hả.
Ryuji giật thót mình , hắn thầm trách mình thật vô ý và bất lịch sự , có điều hắn đã lấy lại được bình tĩnh phần nào.
- À , không có gì đâu.Chỉ là …Mình muốn nói rằng , nụ cười của bạn đẹp lắm , không hiểu sao mình rất ít khi thấy bạn cười , Sylvia à. – Ryuji đáp , hắn cố lảng qua chuyện khác để che giấu đi cái phút ngơ ngẩn vừa rồi của mình.
Vẻ băng giá một lần nữa trở lại trên gương mặt Sylvia , Ryuji có cảm giác bầu không khí đang vui vẻ bỗng dưng trùng xuống.
- Cậu thật sự muốn biết lí do à ? Cậu có nghĩ là mình đang tò mò quá mức cần thiết vào đời tư của người khác không ? – Sylvia nói , âm điệu trở nên lạnh lùng , khô khốc.
Biết mình lỡ lời , nhưng Ryuji không bận tâm về điều đó , hắn muốn biết nhiều hơn về Sylvia , muốn hiểu cảm giác của cô.Do đó , hắn không ngại việc có thể làm Sylvia giận.
- Ừ , mình thật sự muốn biết …mình thật sự quan tâm tới điều đó.Sylvia à , mình nghĩ là mình có thể hiểu cảm giác của bạn. – Ryuji nói , hắn mắt nhìn Sylvia với vẻ mặt nghiêm túc nhất có thể.
- Hiểu cảm giác của tôi à , cậu biết tôi cảm thấy gì chứ, cậu nghĩ cậu là ai nào ? Một pháp sư Tâm linh quyền năng có thể xâm nhập vào ký ức người khác sao.Đừng làm tôi buồn cười chứ.Cậu cũng chỉ giống như mấy kẻ đạo đức giả trong cái học viện ngu ngốc này thôi , đừng cố tỏ ra thương hại tôi như thế... – Sylvia giận dữ nói lớn , cô gần như đã mất đi sự điềm đạm , lạnh lùng vốn có.Câu cuối cùng , thanh âm như nghẹn lại , dường như bao niềm xót xa , bao nỗi buồn , sự cô đơn , những đau thương , bi kịch của cuộc đời dồn nén lâu nay tuôn trào trong phút chốc.
Chưa bao giờ Sylvia nổi giận , trước đây , dù có chuyện gì xảy ra , hay người ta có bàn tán gì về mình , Sylvia đều đáp lại bằng thái độ thờ ơ , vô cảm.Chẳng bao giờ cô to tiếng hay quát mắng người khác vì họ ghét mình , nói xấu mình , sợ mình hay tỏ ra thương hại mình.Cô luôn nói với họ với một âm điệu lạnh lẽo , khô khan giống như một lời cảnh báo rằng hãy tránh xa mình ra , đừng làm phiền tôi nữa, tôi đã chịu quá nhiều buồn đau và bất hạnh rồi.
Ryuji không đáp trả , cũng không tỏ ra khó chịu trước những lời Sylvia nói.Hắn chỉ lặng im.Lát sau , chờ cơn giận của Sylvia lắng dịu đôi chút , hắn mới lên tiếng.
- Sylvia à , bạn sai rồi …mình không giống những người khác , mình nói mình hiểu cảm giác của bạn bởi vì … mình cũng từng rất cô đơn giống như bạn…bạn có muốn biết không.
Ryuji dừng lại đôi chút , chờ xem phản ứng của Sylvia.Hắn thấy cô không nói gì , chỉ nhìn hắn đầy nghi hoặc.Ryuji biết nếu lúc này hắn không kể rõ về quá khứ trước đây của hắn thì Sylvia sẽ không tin , và không bao giờ hắn có thể trở thành bạn của Sylvia được.Ryuji bắt đầu kể , câu chuyện về tuổi thơ của hắn.
Tôi không rõ mình sinh ra ở đâu , chỉ nhớ rằng mình lớn lên tại một cô nhi viện nhỏ ở một vùng quê xứ Wales.Dì Barbara làm việc tại cô nhi viện là người đã chăm sóc và nuôi dạy tôi từ nhỏ.Từ nhỏ , khi còn ở cô nhi viện , không có một đứa trẻ nào ở đó chịu chơi với tôi chỉ vì trên mặt tôi đầy hình vẽ những kí tự quái lạ , những hình vẽ đó không cách nào có thể tẩy rửa đi được.Tôi bị coi là đứa trẻ bị nguyền rủa , con trai của quỷ dữ chỉ vì điều đó.Tôi lớn lên trong sự cô độc , không có lấy một người bạn , ngoài dì Barbara , kể cả các sơ trong cô nhi viện ,không một ai quan tâm tới sự tồn tại của tôi. Năm tôi 4 tuổi , có một người phụ nữ tới cô nhi viện gặp dì Barbara , dì cho tôi biết , người phụ nữ ấy là mẹ tôi tới đón và bảo tôi hãy về sống với mẹ.Sau này tôi mới biết , dì Barbara chăm sóc tôi là vì đã do đã nhận lời ủy thác của mẹ tôi.
Chúng tôi sống ở thế giới của những Un-Maer.Mẹ tôi , tên của bà là Phoebe Sander , một người phụ nữ hiền hậu và đảm đang , bà rất yêu thương tôi.Tuy vậy , bà thường xuyên vắng nhà , và mỗi khi bà trở về , chúng tôi lại chuyển nhà đi nơi khác.Chưa bao giờ chúng tôi ở một nơi lâu quá ba tháng.Tôi là đứa trẻ không có bố , nhưng điều đó không quan trọng , tôi vẫn sống và lớn lên từng ngày trong tình yêu của mẹ , và điều đó đủ hạnh phúc đối với một đứa trẻ bị xa lánh , hắt hủi từ khi còn nhỏ như tôi.
Năm tôi lên 7 , một lần mẹ tôi vắng nhà , tôi được gửi sang nhà hàng xóm, tôi rất vui sướng khi sau một đêm những hình vẽ kí tự quái đản trên mặt mình biến mất và chẳng thèm để ý tại sao mình lại thức dậy bên ngoài hành lang chứ không phải trên giường ngủ.Không có chúng , mọi người sẽ không tránh xa tôi như tránh một tạo vật bị nguyền rủa , rồi tôi có thể kết bạn , và sẽ có thể có những người bạn bởi ngày hôm sau là ngày đầu tiên tôi tới trường học.Đáng tiếc là điều tôi hy vọng đã không xảy ra , ngay hôm đó , chúng tôi chuyển đi nơi khác.Ngày hôm sau , báo chí và truyền hình đưa tin về một trận hỏa hoạn khủng khiếp đã xảy ra tại chính khu nhà mà chúng tôi vừa chuyển đi.Ngoại trừ căn phòng của mẹ con tôi , tất cả những căn phòng khác đều bị thiêu rụi trong hơi thở của hỏa thần.Không một ai sống sót sau thảm họa đó.Căn phòng không cháy được cho là đã bị quỷ ám , vì thế không một ai dám tới và cũng chẳng lực lượng nào đủ can đảm để phá dỡ khu nhà này.
Sau đó , chúng tôi còn chuyển đi một vài nơi khác nữa , mỗi khi chúng tôi rời đi , là lúc ở nơi đó xảy ra tai nạn , thảm họa hoặc những vụ mất tích bí ẩn.Cho đến một ngày nọ , mẹ tôi gọi tôi lại đưa cho tôi một cặp kính khác thường và bảo tôi hãy đeo nó , chính là thứ tôi đang đeo hiện giờ.Đó là một cặp kính kiểu dáng cổ , trông chẳng hề bắt mắt , thậm chí về mặt thẩm mỹ , nó còn xấu xí một cách tai hại với gọng kính to khủng khiếp.Tôi thấy rất lạ bởi vì mắt tôi vốn rất tốt , không hề bị tật khúc xạ , vậy mà mẹ tôi bắt tôi đeo kính , bà còn dặn không bao giờ được bỏ nó ra.Kể từ đó tới giờ , tôi chưa một lần tháo nó ra , tuy rất thắc mắc về điều đó nhưng tôi không bao giờ hỏi bà lí do tại sao tôi phải đeo cặp kính quái đản này.
Sau đó , tôi bắt đầu được tới trường , tất nhiên là với cặp mắt kính to bự che kín nửa khuôn mặt ấy , điểm duy nhất tôi thích ở cặp mắt kính này là người khác không thể nhìn thấy vẻ mặt của tôi , trong khi tôi có thể tự do quan sát họ một cách thích thú đằng sau lớp thủy tinh.Tuy vậy , nhưng tôi vẫn không hề có nổi một người bạn như tôi vẫn thường mong muốn , cặp kính cổ quái , dáng vẻ ngờ nghệch,vụng về, cách ăn mặc lỗi mốt , khả năng giao thiệp kém cỏi cộng với việc có khuynh hướng trầm cảm trong nhận thức khiến cho chẳng có đứa học sinh bình thường nào thèm để ý tới tôi.Không chỉ có vậy , từ khi tôi đeo cặp kính này , dường như những điều xui xẻo đến với tôi thường xuyên hơn , cuộc sống của tôi vấp phải nhiều thất bại và hơn cả , tôi không có nổi một người bạn.Mọi người đều lảng tránh , coi thường tôi giống như tôi là một thứ dịch bệnh nguy hiểm.Tôi thật sự rất cô độc , cảm giác đó không hề dễ chịu một chút nào.Có những đứa trẻ giả bộ chơi với tôi , nhưng thực chất , mục đích của chúng là đem tôi ra làm trò cười cho những đứa khác.Tuy vậy nhưng tôi vẫn còn một niềm an ủi , đó là tình yêu thương mà mẹ dành cho tôi nên những chuyện khác tuy khó khăn nhưng tôi đều vượt qua được.
Năm tôi 12 tuổi , mẹ tôi đột ngột mất tích , bà đi đâu , làm gì , không một ai rõ.Tôi đã tìm kiếm tung tích của bà ở nhiều nơi nhưng không có bất cứ dấu vết nào để lại.Tôi trở thành người hoàn toàn cô độc , sống một mình trong ngôi nhà của chúng tôi , với số tiền rất lớn mà mẹ tôi để lại trước khi biến mất , tôi có thể sống một cuộc sống khá thoải mái , tôi học cách tự chăm lo cho mình , tự làm quen với cảm giác lẻ loi giữa thế giới này , không bạn bè , không người thân thích.Cảm giác đó thật sự rất đáng sợ và việc phải đối diện với nó mỗi ngày không phải là một điều dễ dàng.Và rồi khi tôi tưởng mình sẽ sống cô độc như vậy tới lúc cuộc đời tôi chấm dứt thì chuyến đi đến học viện pháp thuật S.H.I.N.E.Z quả thật như một giấc mơ đẹp , đến S.H.I.N.E.Z tôi đã có những quãng thời gian tuyệt vời , đã chia tay với những vận xui đeo bám , có những người bạn tốt , và trên hết , tôi nhận ra mình đã không còn cô đơn nữa , bởi vì tôi đã không còn sống khép kín thu mình lại một góc , tôi đã mở rộng lòng mình với những người bạn của tôi.
Ryuji dừng kể , hắn trầm ngâm giây lát rồi nhìn về phía xa , vài chiếc lá vàng rơi đìu hiu , khẽ chạm lên mái tóc nâu lòa xòa , cứng ngắc của hắn.Hắn đưa tay gỡ chiếc lá vàng ra khỏi đám tóc rối , nhẹ tung nó lên cao , chiếc lá xoay tròn rơi xuống mặt nước.
- Bạn biết không , mỗi chiếc lá rụng khỏi cành cây , nếu cứ mãi lửng lơ trong không trung , không muốn rơi xuống đất , tuy được tự do phiêu du trong gió , nhưng nó sẽ luôn chỉ có một mình.Chạm mặt đất , bên cạnh nó sẽ là cả một thảm lá rừng êm mướt.Chiếc lá ấy sẽ không bao giờ thấy lẻ loi.Vậy thì có cần thêm lí do nào nữa để bạn tin rằng mình hiểu được cảm giác của bạn không , Sylvia ? – Ryuji nói , ánh mắt vẫn hướng về phía mặt hồ.
Sylvia lặng lẽ nhìn hắn không nói.Dường như có một cảm giác dìu dịu , êm ái nhen nhúm , dần lan tỏa trong tâm trí cô , sự đồng cảm với số phận của một người từng sống một cuộc sống cô độc , bị hắt hủi như mình.Ryuji thật sự nghiêm túc , Sylvia có thể thấy rõ điều đó ở hắn.Chưa bao giờ hắn kể chuyện của bản thân hắn cho người khác nghe , kể cả với người bạn thân nhất – Louis.
Sylvia hoàn toàn tin những gì Ryuji nói , vậy là không phải chỉ có mình cô từng trải qua một cuộc sống bị xa lánh và cô đơn như vậy.Ryuji cũng từng nếm trải điều đó , và ở một góc độ nào đó , thậm chí hắn còn chịu nhiều bất hạnh , đau khổ hơn cô.Ít ra Sylvia còn có một gia đình đúng nghĩa , cho dù họ có là những sát thủ máu lạnh bị cả cộng đồng Maer nguyền rủa , Ryuji thì không , cái gọi là gia đình đối với hắn giống như những mảnh ghép của một bức hình không hoàn thiện.
“Ryuji Sander – Có lẽ cậu là người duy nhất có thể hiểu được cảm giác của tôi” – Sylvia thầm nghĩ.
Im lặng.Ryuji ngồi bên cạnh Sylvia , cả hai không ai lên tiếng.Họ chỉ ngồi đó , lặng im , ánh mắt dõi về phía xa , phía bóng tối của mặt hồ S.H.I.N.E.Z , ánh dương lấp đầy không gian nhưng cũng không thể chiếu sáng nơi ấy.Cũng giống như sâu thẳm trong tâm hồn mỗi người đều có những góc khuất tối tăm.Đó là phần bản năng mà lý chí không thể chi phối.
“Ryuji , những điều cậu vừa kể … đều là thật chứ” – Sylvia ngập ngừng hỏi , phá tan bầu không khí im lặng.
“Cậu nghĩ nó có thật hay không ? Không chỉ là sự thật mà đó còn là những điều mình luôn giấu kín , ngay cả với Louis - người bạn thân nhất của mình – mình cũng chưa bao giờ kể” – Ryuji đáp.
“Vậy tại sao cậu lại kể cho tôi nghe chuyện đó , tôi đâu phải người nào quan trọng hay thân thiết tới mức cậu đủ tin tưởng để cho tôi biết chứ.Cậu không sợ tôi sẽ tiết lộ cho người khác nghe sao.” - Sylvia nói , thái độ của cô với Ryuji đã thay đổi hoàn toàn , vẫn vẻ lạnh lùng hiện hữu trên gương mặt nhưng giọng nói trở nên hiền hòa và ấm áp hơn nhiều.
“Mình cũng không biết tại sao nữa.Chỉ là mình có cảm giác nếu kể chuyện đó cho cậu nghe thì chúng ta sẽ hiểu nhau hơn và …và cậu biết không … mình thấy thoải mái hơn khi chia sẻ điều này với cậu , chúng ta có nhiều điểm chung mà.Còn chuyện tiết lộ á , mình mang quá nhiều điều tiếng rồi , có thêm một câu chuyện hay ho nữa thì cũng vẫn thế thôi mà.Đâu có ai thèm quan tâm tới một thằng nhóc lập dị , ngớ ngẩn như mình chứ.” – Ryuji khẽ lắc đầu , mỉm cười nói.
Sylvia cười.Lần thứ hai trong ngày hắn thấy cô bé cười.Khác hẳn Sylvia thường ngày , Ryuji nhận ra cô không phải là người hoàn toàn không có cảm xúc , chỉ là những xúc cảm ấy đã phải kìm nén quá lâu khiến cho chúng gần như đã bị đóng băng.
Ryuji cảm thấy hài lòng vì hắn và Sylvia đã thân thiện với nhau hơn.
Rồi chợt nhớ ra chiếc khăn của Sylvia , hắn thò tay vào trong túi áo vét , lấy chiếc khăn tay đã được tẩy sạch vết máu ra , đưa nó cho Sylvia.
“Trả nó lại cho cậu này , mình đã giặt sạch nó rồi … cậu đã từng nói là không cần tới nó nữa nhưng mình thì không nghĩ thế đâu…” – Ryuji quả quyết.
“Chỉ là chiếc khăn tay thôi mà , có gì quan trọng với tôi đâu , cậu cứ giữ lấy đi” – Sylvia đáp , có lẽ cô không hay biết gì về dòng chữ thêu trên chiếc khăn.
“Nếu không phải thứ quan trọng với cậu thì mình đã không tốn nhiều công sức để tẩy sạch vết máu dính trên đó.Mình tình cờ phát hiện ra một dòng nhắn gửi thêu bằng chỉ bạc nhỏ xíu ở mép khăn , nếu không phải là chiếc khăn bị dính máu của mình thì mình cũng chẳng phát hiện ra nó được.Mình đoán cậu không biết về sự tồn tại của dòng chữ đó nên mới muốn vứt chiếc khăn tay này đi.” – Vừa nói hắn vừa chìa chiếc khăn ra trước mặt Sylvia – “Cậu xem thử đi”.
Gia huy hắc ám của dòng họ Silverstone nổi bật trên nền trắng tinh của chiếc khăn giống như sự tương phản giữa cái thiện và cái ác.Trên vị trí Ryuji đã chỉ , Sylvia nhìn thấy dòng chữ màu bạc ấy.
“BÉ SYL YÊU THƯƠNG CỦA CHỊ”
Sylvia sửng sốt , tại sao trước đây cô không phát hiện ra dòng chữ này.Chiếc khăn này đúng như Ryuji nghĩ , đó là một kỉ vật quý giá đối với Sylvia.
“Chị Kate …” – Sylvia gọi một cái tên với âm điệu nhỏ tới mức Ryuji ở ngay sát bên cũng không nghe rõ.
Rồi đột ngột , Sylvia quay sang Ryuji , nhìn hắn bằng ánh mắt biết ơn.Ngay lúc đó , hắn như thấy được cả 2 cung bậc cảm xúc đồng thời hiện hữu trên gương mặt xinh đẹp của cô.Nửa như vui mừng , nửa như muốn khóc.Chỉ là Sylvia kiềm chế tình cảm của mình rất tốt , chỉ trong giây lát cô đã trở lại vẻ mặt lạnh lùng quen thuộc.
“Không biết phải cảm ơn cậu thế nào nữa , chiếc khăn này là một kỷ vật vô giá đối với tôi , nếu không phải là do cậu phát hiện ra dòng chữ ấy mà giữ nó lại , có lẽ giờ đây tôi đã phải hối tiếc vì điều đó.” – Sylvia nói , thanh âm dịu dàng , nhẹ như làn gió thu.
“Có gì đâu…Mà Sylvia này , khi đọc dòng chữ trên chiếc khăn tay mình nghe thấy cậu gọi một cái tên.Mình hơi tò mò chút , người đó là ai vậy.” – Ryuji hỏi , hắn biết chiếc khăn tay là của chị Sylvia , chợt hắn nhớ tới người phụ nữ - thủ phạm vụ đánh cắp Dragon Slayer trong bài báo sáng nay – cũng là một thành viên dòng họ Silverstone , có sự lắp ghép 2 sự việc lại với nhau , hắn đoán Katherine Silverstone rất có thể là chị của Sylvia.Nhưng đó chỉ là phỏng đoán của Ryuji , hắn muốn hỏi Sylvia để làm rõ điều này.Hắn không hy vọng Sylvia sẽ cho hắn biết điều đó , tuy vậy trái với điều hắn nghĩ , Sylvia cho hắn câu trả lời ngay tức thì.
“Đó là Katherine … Chị ruột của tôi …Chắc cậu cũng đã đọc báo sáng nay về vụ đánh cắp Dragon Slayer khỏi Kho báu pháp thuật rồi chứ.Thủ phạm vụ đột nhập chính là chị ấy.” – Sylvia đáp , giải tỏa mối nghi vấn của Ryujy.Suy đoán của hắn hoàn toàn chính xác.Katherine đúng là chị của Sylvia.Có lẽ vì chuyện ấy mà Sylvia mới tới đây tìm kiếm sự thanh thản.Chắc hẳn cô ấy phải rất buồn.
Ryuji định tìm vài lời an ủi Sylvia , nhưng cô bé như đọc được ý định ấy của hắn.Trước khi Ryuji kịp mở miệng , Sylvia đã ngắt lời.
- Không cần phải an ủi tôi đâu , Ryuji à.Tôi không sao , đó là con đường mà Kate đã chọn , chị ấy đã lún sâu vào bóng tối , nghệ thuật hắc ám – cái thứ ma thuật ghê tởm đó - quá nhiều cám dỗ khiến người ta không muốn và không thể từ bỏ một khi đã dính líu tới nó.Kate đã trở thành một Shadow Prietess – kẻ bề tôi trung thành và tận tụy đến hơi thở cuối cùng – phục vụ cho Dark Emperor , thủ lĩnh của “Những kẻ bị quên lãng”.Đó chính là nguyên nhân khiến chị ấy đã mạo hiểm cả mạng sống của mình đột nhập vào Kho báu pháp thuật đánh cắp Dragon Slayer.
Khi nhắc tới nghệ thuật hắc ám , Sylvia nhấn mạnh bằng giọng hằn học giống như cô cực kỳ căm ghét nó.
“Nhưng Sylvia này … có một chuyện mình không hiểu …đó là …” – Ryuji cảm thấy hết sức tò mò , hắn còn cả mớ những thắc mắc muốn tìm hiểu.
“Tôi biết cậu muốn hỏi điều gì rồi.Cậu cảm thấy khó hiểu vì tôi xuất thân từ một dòng họ tôn thờ nghệ thuật hắc ám nhưng tôi lại tỏ ra ghê tởm chúng phải không ? Nói cho cậu biết cũng không sao , có nhiều nguyên nhân nhưng phải bắt đầu từ việc Silverstone là một trong số rất ít những dòng họ được chấp nhận ở cả “Cộng đồng pháp thuật thông thường được lưu trữ” và “Vương quốc của những kẻ bị quên lãng”. – Sylvia đáp.
“Cậu thật sự muốn biết chứ ?” – Sylvia nói rành rọt từng tiếng.
Ryuji gật đầu , hắn không hề coi đây là chuyện có thể đem ra đùa cợt.Vẻ mặt hắn không có chút gì tỏ ra khinh rẻ , giễu cợt hay coi thường dòng họ Silverstone , cả với nghệ thuật hắc ám cũng vậy , giống như một đứa bé ham học hỏi , ở hắn đơn giản chỉ là sự hiếu kỳ thuần túy.Nhận thấy điều đó ở hắn , Sylvia chẳng còn chút e ngại nào , cô bắt đầu kể câu chuyện của bản thân mình.
Hết chương 18 ….
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Mr Lucfier
Phần 1 : Học viện S.H.I.N.E.Z
Chương 19 : Gia tộc Silverstone
Nguồn : 4vn.eu
Chapter 19 : Gia tộc Silverstone
Sylvia bắt đầu kể bằng giọng đều đều , chậm rãi.
Chắc cậu đã nghe những lời đồn đại về gia đình tôi , những người của dòng họ Silverstone.Tất cả những điều họ nói về gia tộc Silverstone , tôi không hề phủ nhận , đó đều là sự thật.
Silverstone là một gia tộc cổ xưa.Từ khi xuất hiện thế giới Maer , trải qua hàng trăm năm tồn tại , gia tộc Silverstone là những người tôn thờ trường phái hắc ám , không giống những gia tộc lâu đời khác , chúng tôi chọn cho mình hướng đi riêng , đó là việc trở thành những Assassin , những kẻ ám sát , một Expert Magic Job bị coi là tàn bạo và xấu xa.Có điều , vào thuở sơ khai khi gia tộc mới hình thành , chúng tôi không hề chọn nghệ thuật hắc ám như phương thức sống của mình.
Nhưng không phải vì thế mà chúng tôi đánh mất đi lòng tự trọng và niềm kiêu hãnh của gia tộc , công việc của một Assassin là ám sát , nhiều người trong cộng đồng Maer coi đó là E-M.J nhơ bẩn và độc ác , nhưng chúng tôi thì khác , trở thành một Assassin xuất chúng là niềm vinh dự của mỗi thành viên gia tộc Silverstone.
Dreadmoon , trưởng tộc đầu tiên của Silverstone , người đã chọn con đường đi cho gia tộc luôn coi công việc ám sát là điều thiêng liêng mà cả gia tộc chúng tôi phải tôn kính.
Ông là Assassin xuất chúng nhất trong lịch sử dòng họ , ông không bao giờ sát hại người vô tội, tất cả những kẻ bị ám sát bởi ông đều là những kẻ xấu xa , những tên tội phạm và những kẻ bị quên lãng.Giống như lực lượng an ninh ngầm của thế giới Maer , gia tộc chúng tôi làm công việc quét sạch những tên cặn bã , những thứ rác rưởi của xã hội Maer một cách thầm lặng.Không ai biết điều đó.Chúng tôi giống như các Holy Knight của bóng tối tồn tại trong thế giới ngầm của tội ác.Chỉ là , khi Dark Emperor Đệ I – thủ lĩnh đầu tiên của “Vương quốc của những kẻ bị quên lãng” xuất hiện , hắn không thể để chúng tôi tiếp tục công việc của mình bởi điều đó sẽ làm ảnh hưởng nghiêm trọng tới quyền lực của hắn, song hắn cũng không thể làm gì được chúng tôi.Thời điểm đó là thời kỳ hoàng kim của gia tộc Silverstone , trưởng tộc Dreadmoon là một Assassin hùng mạnh tới mức không có một ai trong Maer – World có thể là đối thủ của ông trong những cuộc đấu pháp thuật.
Dark Emperor I chủ động tới gặp Dreadmoon với mong muốn ký một hòa ước giữa gia tộc Silverstone và “Vương quốc của những kẻ bị quên lãng” mà trong đó các Assassin của nhà Silverstone sẽ không ám sát những thần dân trong vương quốc của hắn , ngược lại hắn sẽ đảm bảo “những kẻ bị quên lãng” sẽ không gây tội ác hay có bất cứ hành động gây chiến nào làm ảnh hưởng đến “Cộng đồng pháp thuật thông thường được lưu trữ”.Vì điều này sẽ mang đến hòa bình cho thế giới Maer , nên tộc trưởng Dreadmoon đã đồng ý ký vào bản giao ước.
Nhưng Dark Emperor là một kẻ xảo quyệt và đầy mưu mô.Không bao giờ có chuyện hắn chịu từ bỏ tham vọng xâm chiếm hoàn toàn “Cộng đồng pháp thuật được lưu trữ”.Một mặt hắn ngọt nhạt với tộc trưởng Dreadmoon , mặt khác hắn không ngừng cho người lôi kéo , mua chuộc những thành viên trẻ tuổi của gia tộc bằng những lời hứa hẹn sẽ đem tới cho họ sự giàu sang , quyền lực và địa vị và sức mạnh.Lòng tham làm tối mắt , không ít người đã vì những điều đó mà lún sâu vào nghệ thuật hắc ám , nhúng tay vào những bản hợp đồng máu – giết hại những Maer vô tội.Không dừng lại ở đó , Dark Emperor tạo ra những lời đồn thổi hèn hạ và sai lệch nhằm hạ thấp danh dự của nhà Silverstone.Và hắn đã thành công , gia tộc Silverstone bắt đầu bị cả cộng đồng Maer căm ghét , khinh rẻ , ngày càng có nhiều vụ sát hại người vô tội được thực hiện bởi chính tay những người nhà Silverstone , gia huy bằng máu để lại ngay cạnh xác nạn nhân là bằng chứng không thể chối cãi.
Cả gia tộc Silverstone điêu đứng.Thế giới Maer coi họ như kẻ thù nguy hiểm cần phải bị tiêu diệt , nhiều thành viên của gia tộc bị bắt giữ và cầm tù trong Dungeon.Không thể làm ngơ trước sự suy tàn của gia tộc , tộc trưởng Dreadmoon , vì bảo vệ danh dự của cả dòng họ đã nhận hết trách nhiệm về mình.Ông bị Tòa án pháp thuật tối cao tuyên án tử hình.Tuy nhiên , vì những đóng góp rất lớn của ông đối với Maer-World nên Hội đồng pháp thuật tối cao đã ban cho ông một đặc ân , đó là một khi gia tộc Silverstone còn tồn tại thì họ vẫn được chấp nhận như những công dân của “Cộng đồng pháp thuật thông thường được lưu trữ”.
Sau sự việc đó , dòng họ Silverstone rút lui vào bóng tối , những người đứng đầu hội đồng gia tộc – những kẻ đã bắt đầu chìm đắm trong nghệ thuật hắc ám - đổ mọi tội lỗi cho Dreadmoon , buộc tội ông đã vì những kẻ yếu đuối , đáng khinh trong “Cộng đồng pháp thuật thông thường được lưu trữ” mà đánh mất quyền lực và địa vị của cả dòng họ.Chúng quyết định sẽ gia nhập “Vương quốc của những kẻ bị quên lãng” , hoàn toàn đi theo con đường bóng tối.Trở thành những kẻ ám sát tanh máu.Kể từ đó , dòng họ Silverstone đã lựa chọn nghệ thuật hắc ám như một logic tất yếu trong lịch sử gia tộc.Với sự hỗ trợ của Dark Emperor , cùng những hiểu biết sâu sắc về nghệ thuật hắc ám , Kaln - tộc trưởng kế tiếp đã tiến hành những cuộc trả thù tàn khốc và man rợ đối với những người được xem là kẻ thù của dòng họ , những người có dính líu tới những vụ bắt bớ và giam giữ người nhà Silverstone.Những tội ác khủng khiếp hắn gây ra làm cho cả cộng đồng Maer khiếp sợ.
Farrow Netherland – The Death Prophet , nhà tiên tri của tử thần , đã nguyền rủa Kaln và cả dòng họ Silverstone rằng
“Hỡi những kẻ sát nhân máu lạnh , những linh hồn nhơ nhuốc nhuốm đỏ máu người vô tội , vì tội ác các người đã gây ra , địa ngục sẽ luôn chào đón các người , những oan hồn sẽ đeo bám các người suốt cuộc đời.Sẽ không có một ai giúp đỡ các người , các người sẽ sống trong cô độc và chết trong cô độc.Thần chết sẽ mang các người đi trong sự đau đớn và dằn vặt tột cùng , cầu cho những tai họa khủng khiếp sẽ đến với kẻ liều mạng nào coi các người là bạn.”
Trải qua nhiều thời kỳ , gia tộc Silverstone có lúc hùng mạnh , có lúc suy tàn , có lúc công khai ra mặt trong những hợp đồng ám sát đẫm máu , có lúc núp trong bóng tối hành động một cách bí mật , không để lại dấu vết.Vì lời nguyền độc địa đó , gia tộc chúng tôi gần như bị cô lập , ngay cả những kẻ bị quên lãng cũng lảng tránh chúng tôi như tránh một thứ dịch bệnh nguy hiểm.Không một trường pháp thuật nào tiếp nhận những đứa trẻ mang họ Silverstone.Những đứa trẻ lớn lên trong sự cô độc , sự thiếu quan tâm của gia đình , trải qua những đợt huấn luyện tàn khốc và đáng sợ , ngoài ám sát và nghệ thuật hắc ám , chúng không được tiếp xúc với thế giới bên ngoài , trong tâm trí của những đứa trẻ nhà Silverstone , ngoài máu và giết chóc ra , chúng chẳng biết tới điều gì tốt đẹp , thậm chí chúng cũng không còn cảm xúc , chúng thật sự là những cỗ máy giết người máu lạnh.Đó là bi kịch của dòng họ Silverstone.
Song , một sự thay đổi cách đây 200 năm đã giúp cho tương lai của dòng họ trở nên tươi sáng hơn.Philip Albert Silverstone thông thái - người đứng đầu hội đồng gia tộc bấy giờ đã có một quyết định quan trọng làm thay đổi mọi thứ.Ông đã có một cuộc thương lượng với Hội đồng pháp thuật tối cao và đạt được thỏa thuận rằng các trường học sẽ tiếp nhận những đứa trẻ mang họ Silverstone như những học sinh bình thường khác.Đổi lại gia tộc Silverstone sẽ tạm thời rút lui vào bóng tối , không tiến hành bất cứ hoạt động ám sát nào một khi ông còn sống.
Quyết định đó của Philip khiến cho nội bộ gia tộc chúng tôi chia rẽ thành 2 phe.Một phe ủng hộ Philip bởi họ cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống chỉ biết tới máu tanh và ám sát , cô độc và nhiều bất trắc , họ mong muốn những đứa trẻ nhà Silverstone được tới trường như bao đứa trẻ khác trong thế giới Maer , để phát triển toàn diện , được biết những điều tuyệt diệu của cuộc sống , chứ không phải biến chúng thành những cỗ máy giết người vô cảm.Phe còn lại thì kịch liệt phản đối , họ cảm thấy quyết định của Philip là phản lại truyền thống lâu đời của gia tộc , trong lòng họ tràn đầy sự căm hận với cộng đồng những kẻ đã nguyền rủa , ruồng bỏ và khinh rẻ họ , họ cho rằng những người đó là nguyên nhân khiến họ phải chịu đựng cuộc sống hiện tại.Sự xung đột diễn ra gay gắt , Philip Albert Silverstone đã dùng chính mạng sống của mình để thuyết phục phe chống đối , cuối cùng , một thỏa thuận đã được xác lập.Những gia đình thuộc gia tộc Silverstone , việc huấn luyện những đứa trẻ trở thành sát thủ vẫn sẽ tiến hành vì đó là gia quy của gia tộc mà Kaln đã lập ra , nhưng ở mỗi thế hệ luôn sẽ có ít nhất một người không phải tuân theo thứ gia quy tàn nhẫn và nghiêm khắc ấy.
Gia đình tôi có 2 chị em , Katherine và tôi.Chị Kate hơn tôi 5 tuổi , Bản thân chị Kate vốn là một cô gái nhút nhát và hiền lành , khi chưa đi theo con đường bóng tối , chị ấy thậm chí còn chẳng bao giờ làm tổn thương tới một con kiến.Và điều đó khiến ai cũng nghĩ , chị ấy sẽ có một tương lai tràn đầy ánh sáng và hy vọng , tuổi thơ của chị trải qua êm đềm và không phải chịu sự khắt khe của gia quy nhà Silverstone , chị được tới trường như những đứa trẻ bình thường khác , có lẽ đó sẽ là một cuộc sống hạnh phúc , nếu như …
Sylvia bỗng dừng lại , tiếng nấc nghẹn ngào khe khẽ phát ra giống như mạch nguồn cảm xúc trong cô với nỗi niềm xót xa , tiếc nuối đột ngột dâng trào không thể kìm nén.
Ryuji nhìn Sylvia không nói , hắn có cảm giác , cô gái trước mặt mình không phải là một Sylvia lạnh lùng , cao ngạo mà hắn biết , chỉ là , cuộc sống cô độc , bị người khác xa lánh , căm ghét mà Sylvia từng trải qua khiến cho mọi cảm xúc trong cô bị vùi lấp.Giờ đây , khi có thể giãi bày và chia sẻ với một người thật sự cảm thông và hiểu mình , Sylvia cũng có những khoảnh khắc yếu mềm như bao cô gái khác.
“Nếu như …” - Sau một phút để cảm xúc lấn át , Sylvia đã lấy lại vẻ bình thường , cô tiếp tục kể.
Nếu như … TÔI KHÔNG CÓ MẶT TRÊN CÕI ĐỜI NÀY. – Sylvia nhấn mạnh từng từ với âm điệu khô khốc ,giống như tự căm hận chính bản thân mình, nét mặt cô trở nên lạnh lùng hơn bao giờ hết.
Tiếp theo đó là một khoảng lặng dài , gương mặt Sylvia trơ cứng và lạnh lẽo như đá , chỉ là trên đôi mắt đẹp ấy lấp lánh những giọt lệ đau thương , có lẽ chính cô cũng không biết mình đang rơi lệ , hoặc có thể đó chỉ là sự bùng nổ nhất thời của cảm xúc bị kìm nén.
Từ nhỏ tôi đã là một đứa con gái có tính cách ngỗ ngược và ích kỷ , được cưng chiều như một cô công chúa nhỏ , không một ai làm trái ý muốn của tôi.Chị Kate luôn là người yêu thương và chiều chuộng tôi nhất ,bênh vực tôi khi tôi phạm lỗi , khi tôi làm sai điều gì chị đều đứng ra nhận lỗi về mình.Tình cảm của chúng tôi rất tốt đẹp.Lời nguyền không ảnh hưởng đối với những người cùng trong gia tộc nên chúng tôi rất yêu thương nhau.Với tính cách và tuổi thơ như vậy , gần như chắc chắn tôi sẽ là người được chọn để kế thừa truyền thống của dòng họ , trở thành một Assassin tôn thờ trường phái hắc ám.Bất cứ đứa trẻ nào nhà Silverstone , theo gia quy , năm lên 10 tuổi là lúc chúng bước vào con đường bóng tối bằng việc thực hiện “nghi thức Tắm Máu” – tự tay chúng sẽ phải giết chết nạn nhân đầu tiên của mình.Chị Kate là người không phải tuân thủ gia quy vì thế cái dấu mốc 10 tuổi của chị trôi qua yên bình.
Năm tôi 10 tuổi , đó là lúc tôi phải thực hiện nghi thức Tắm Máu.Nạn nhân đầu tiên của tôi là một người đàn ông trung niên bị trói chặt trên cây thập tự giá trong một gian phòng ẩm chật chội , ẩm thấp và nồng nặc mùi tanh của máu , đứng xung quanh là những thành viên khác của gia tộc.Tất cả đều đeo mặt nạ tử thần và mặc áo choàng màu đen.Bên dưới nền nhà , rực rỡ gia huy màu máu của dòng họ được chạm trổ sống động và tinh xảo giống như một quái vật khát máu đang nhe nanh vuốt.
Có lẽ bình thường , một đứa con gái nhỏ và yếu ớt như tôi không thể làm tổn thương , thậm chí không thể chạm vào một sợi tóc của người đàn ông đó vì ông ta cũng là một Maer có sức mạnh.Chỉ là lúc đó , ông ta đã bị trói chặt , bị trọng thương và phần nào mất đi ý thức bởi những cuộc tra tấn khủng khiếp của những người nhà Silverstone.
Một người cao lớn bước lại gần tôi , có vẻ như là tộc trưởng bởi lúc đó ông ta đeo mặt nạ kín mít , tôi chỉ đoán được điều đó qua thái độ tôn kính của những người khác dành cho ông.
Ông ta thì thầm vào tai tôi , nói rằng người đàn ông bị trói trước mặt tôi là kẻ thù của cả dòng họ , một tên Holy Knight hèn hạ , đáng khinh bỉ và bảo tôi hãy tới và cắm ngập thanh cổ kiếm Blood Thirst – bảo vật gia truyền của dòng họ dùng trong Nghi thức Tắm máu - vào trái tim hắn.
Cảm giác lúc ấy , có lẽ suốt cuộc đời này tôi cũng không thể nào quên được.
Tôi bước lại gần người đàn ông xấu số ấy , trước đây ông ấy là một Holy Knight đầy kiêu hãnh , chỉ là trong giờ phút ấy , trông ông thật thảm hại , gương mặt méo xệch đi vì sự đau đớn thể xác dày vò , ông nhìn tôi bằng ánh mắt đờ đẫn , song tuyệt nhiên ông không hề mở miệng cầu xin tha chết.
Khoảng cách giữa tôi với người đàn ông đó chỉ là vài bước chân , nhưng với tôi nó như cả một quãng đường dài khó vượt qua , đôi chân tôi như bị hóa đá , thu hết sự bình tĩnh và can đảm tôi mới dám bước từng bước run rẩy về phía ông.
Chỉ là khi tôi giơ cao thanh kiếm trong tay , thì người đàn ông đó , dường như ở giữa ranh giới giữa sự sống và cái chết , ý muốn sinh tồn như ngọn lửa từ đống tro tàn bỗng chốc bừng lên mạnh mẽ , ánh sáng của hy vọng sống dường như vẫn chưa tắt hẳn – ông gào lên , thanh âm thê thiết và bi thảm.
“Ta cầu xin cháu , đừng làm cái việc mà họ bắt cháu phải làm , cô công chúa bé bỏng , hãy giữ lại mạng sống cho ta , đừng để máu ta nhuốm bẩn linh hồn thánh thiện của cháu.”
Người đàn ông đáng thương ấy tên là Dante Cleric – một trong 10 thủ lĩnh của lực lượng Holy Knight , một người có danh vọng và uy tín rất lớn trong cộng đồng Maer , danh dự không cho phép ông quỳ xuống cầu xin người khác bao giờ , một Holy Knight thậm chí có thể chết vì danh dự của mình , nhưng lúc đó , ông ấy đã quỳ xuống trước mặt tôi , cầu xin tôi tha mạng cho ông , chịu đựng sự nhục nhã mà một Imperial Holy Knight kiêu hãnh không bao giờ có thể chấp nhận.Sau này tôi mới hiểu hết ý nghĩa hành động của ông ấy lúc đó.Ông ấy đã thức tỉnh và cứu rỗi linh hồn tôi.
Tay tôi run rẩy , đúng hơn là cả người tôi run lên bần bật vì hoảng loạn , thanh Blood Thirst trong tay rơi xuống đất.Tộc trưởng Samuel đến bên cạnh tôi ép tôi nhặt thanh kiếm lên , và ra lệnh cho tôi phải giết Dante ngay lập tức , quá sợ hãi , tôi bật khóc nức nở , tộc trưởng Samuel không thèm để ý tới tôi , ông đẩy tôi một cái rất mạnh khiến tôi ngã lăn ra đất , ông ta dùng những lời lẽ tệ hại để mắng nhiếc tôi , rằng tôi sẽ bị coi là kẻ thù của gia tộc nếu như không giết Dante.Tôi nằm trên sàn đất , hai tay ôm đầu , co rúm người lại vì quá hoảng sợ , nhưng điều đó chỉ làm Samuel thêm giận dữ , ông ta quyết ép tôi phải giết Dante.Chỉ là khi Samuel hung hãn tiến lại gần tôi thì một người khác trong gia tộc đột ngột xuất hiện chắn trước mặt ông ta.Người ấy cũng khoác áo choàng đen , nhưng mặt nạ thì đã tháo bỏ , tôi nhận ra đó là chị Kate.Từ nhỏ chị luôn là người bênh vực tôi mỗi khi tôi phạm lỗi , và thời điểm đó cũng vậy , chị ở bên cạnh để bảo vệ tôi.
Không thèm để ý tới cơn thịnh nộ của Samuel Silverstone, chị Kate nhặt thanh “Khát máu” lên , nét mặt lạnh băng nhìn thẳng vào Samuel.
“Trưởng tộc Samuel , nếu theo gia quy thì một trong 2 chị em tôi sẽ phải tuân theo đúng không ? Vậy hãy để tôi là người đó đi.Đừng làm tổn thương đến Sylvia.Nếu ông chạm tới một sợi tóc của nó , tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho ông.” – Chị Kate đã nói như thế , như một lời khẳng định cho con đường mình sẽ chọn.Chị từ bỏ cuộc sống yên bình , tràn ngập ánh sáng để dấn thân vào bóng tối hắc ám …chị làm điều đó … chỉ vì tôi …
Samuel nói điều gì đó với Kate mà tôi không nghe rõ , sau đó , hắn lui sang một bên để Kate tiến về phía Dante.Ánh mắt Kate và Dante chạm nhau trong khoảnh khắc , và tôi đã thấy ông ấy cười , một nụ cười đầy chua chát.Kate quay lại nhìn tôi , đó cũng là lần cuối cùng tôi thấy chị ấy cười với tôi , một nụ cười hiền dịu và ngập tràn tình yêu thương của một người chị dành cho em gái.
Không chút run rẩy hay chần chừ , Katherine lạnh lùng cắm ngập lưỡi kiếm vào trái tim Dante , hoàn toàn vô cảm , không một chút xót thương , như quỷ dữ đã lấy đi nhân tính , hành động và vẻ mặt của Kate lúc ấy khiến tất cả những người chứng kiến đều lạnh người cho dù họ cũng là những sát thủ giết người không ghê tay.Những chuyện tiếp theo ở phòng Tắm máu tôi không được biết bởi ngay lúc ấy , mẹ tôi đã đưa tôi tránh xa cái chốn ghê tởm ấy.
Sau ngày hôm đó , tôi vẫn nhớ như in cái cảnh chị Kate cầm thanh Blood Thirst đâm xuyên ngực kẻ bị đem ra hiến tế , máu tóe ra ướt đẫm người Kate , một phần bị hút vào thanh Blood Thirst , giữa gian phòng chật chội , nồng nặc mùi máu tanh , ánh nến đỏ ma quái nhảy nhót phản chiếu trên gương mặt chị khiến Kate trông như ác thần khát máu và hung tợn.Tôi bắt đầu cảm thấy sợ Kate và tôi càng ghét chị hơn khi một tuần sau đó gặp lại Kate , chị gần như đã trở thành một người hoàn toàn khác.Lạnh lùng , vô cảm như một bức tượng đồng , dường như chị không còn yêu thương , cưng chiều tôi như trước nữa.Chị bắt đầu đắm chìm vào nghệ thuật hắc ám và tỏ ra cực kỳ thông minh trong việc tiếp thu những tri thức tàn ác của trường phái pháp thuật này.Và số nạn nhân của Kate cứ tăng dần tỷ lệ thuận với vốn hiểu biết về nghệ thuật hắc ám của chị.
Càng lúc tôi càng ít gặp Kate , cho tới một ngày kia chị rời khỏi nhà và trở thành một Shadow Prietess – kẻ nô bộc trung thành và tận tụy của Dark Emperor.Từ đó , tôi không còn nghe bất cứ tin tức gì về chị nữa và tôi cũng chẳng thèm quan tâm.Cho tới một hôm , vào căn phòng bỏ không của Kate , tôi tình cờ phát hiện ra chiếc khăn tay này cùng với một lá thư ngắn để trong ngăn bàn khóa kín.Bức thư đó chỉ có vài dòng , chị đã viết nó vào ngay cái đêm diễn ra nghi thức Tắm máu.
“Syl bé bỏng của chị , sau ngày hôm nay , có lẽ chị sẽ trở thành một người hoàn toàn khác , có thể em sẽ ghét chị , thậm chí là sợ chị và cảm thấy thất vọng khi có một người chị như thế.Nhưng chị muốn em biết một điều rằng , dù có chuyện gì xảy ra đi nữa , dù chị có trở thành người thế nào đi nữa , dù chị có bị bóng tối nhấn chìm và linh hồn có vấy máu thì tình yêu thương của chị dành cho em vẫn không thay đổi.Chị sẽ luôn ở bên em , bảo vệ cho em.Đó là điều chắc chắn.Chị em ta , sẽ phải có một người dấn thân vào bóng đêm và hãy để người đó là chị.Đừng cảm thấy có lỗi và tự trách mình vì điều đó bởi chị đã chọn con đường này và chị không hối hận, cuộc sống yên bình chị đã nếm trải dủ rồi.Mong muốn lớn nhất của chị là được thấy em trưởng thành , được hạnh phúc và thoát ra khỏi vết xe đổ của gia tộc.Hãy mạnh mẽ lên , đón lấy ánh sáng và những điều tuyệt vời của cuộc sống , dù ở trong bóng tối mịt mù , chị vẫn sẽ luôn mỉm cười dõi theo bước em đi.Hãy tin vào điều đó.”
Chị của em
Katherine
Đọc xong bức thư của Kate , tôi vô cùng hối hận , tôi không hề biết chị đã hi sinh cho tôi nhiều đến như thế.Tôi đã khóc rất nhiều , và căm hận rất nhiều.Căm hận cái gia tộc này , căm hận những kẻ đã chia rẽ chị em tôi , đẩy chúng tôi vào hai con đường trái ngược nhau.Tôi nguyền rủa cái thứ gọi là nghệ thuật hắc ám đã cướp đi chị Kate của tôi.Tôi căm ghét chính bản thân mình và tự đổ lỗi cho mình , vì tôi mà chị Kate chìm sâu vào bóng tối.
Và từ đó trở đi , tôi thề sẽ không bao giờ dính líu tới nghệ thuật hắc ám , sẽ đường hoàng sống một cuộc sống tốt đẹp , hạnh phúc ngoài ánh sáng thời đại , đúng như niềm mong mỏi của Kate , để sự hi sinh lớn lao của chị không bị uổng phí.
Sylvia ngừng kể , cô trầm ngâm giây lát rồi tiếp , có chút gì đó chua xót trong từng lời nói của cô.
- Chỉ có điều , như cậu thấy đấy , dường như đã là định mệnh rồi , lời nguyền cổ xưa cùng với danh tiếng vấy máu của dòng họ khiến cho tôi không có nổi một người bạn , khiến cho mọi người căm ghét , xa lánh và khinh thường tôi.Tôi là đứa con gái cô độc , không một ai thông cảm và hiểu tôi , tôi giống như một viên đá nhỏ , lẻ loi và trơ trọi giữa cộng đồng Maer này.
Ryuji nhìn Sylvia không chớp mắt , không hiểu sao , hắn thấy buồn.Có thể vì hắn cũng từng trải qua một cuộc sống như thế.Sylvia thật đáng thương.
- Nhưng … nhưng mà Sylvia này … mình … - Ryuji ngập ngừng , hắn chưa biết có nên nói ra điều hắn đang nghĩ hay không.Ryuji định nói là còn có hắn là người có thể hiểu và cảm thông với Sylvia.
Chỉ là , một lần nữa , Sylvia lại đoán trúng điều hắn đang định nói ra.
- Ừ , tôi biết.Nếu không thì tôi đâu có kể cho cậu nghe chuyện về bản thân tôi. – Sylvia đáp.
- Được rồi , chuyện này dừng lại ở đây thôi nhé.Tôi không muốn nói tiếp về nó nữa.Cũng không còn chuyện gì nữa , ta về thôi. – Sylvia nói tiếp.
- Ừ , mình về thôi. – Ryuji đáp , hắn đứng dậy vươn vai một cái cho đỡ mỏi , nhìn lên trời , giờ hắn mới để ý trời đã về chiều và nắng đã nhạt đi.Một luồng gió mát khẽ phả vào mặt khiến hắn thấy tỉnh táo và dễ chịu hơn.
Quay lại , đã thấy Sylvia đi trước một quãng , hắn gọi với theo.
- Sylvia , chờ mình về cùng với …
Sylvia đáp trong khi cô vẫn tiếp tục bước đi không hề quay đầu lại.
- Tôi không chờ đâu , tôi muốn đi một mình.
Ryuji tiu nghỉu , có lúc hắn cảm thấy đã tiến rất gần Sylvia , nhưng bây giờ hình như khoảng cách giữa hắn và cô đã trở lại như trước.
Có điều , trái với suy nghĩ của hắn , Sylvia có một cử chỉ khiến cho Ryuji rất vui mừng.
Sylvia chợt dừng lại , cô quay lại nhìn hắn mỉm cười và nói.
- Ryuji Sander , cám ơn cậu vì đã lắng nghe câu chuyện của một đứa con gái xấu xa nhà Silverstone.Cậu thật sự là một người bạn tốt.
Vẻ mặt của Sylvia lúc đó vô cùng dễ thương , Ryuji cảm thấy rộn ràng trong lòng , cảm giác không giống như khi hắn thấy Cindy cười.Thật lạ lùng.Sylvia đi khuất rồi mà Ryuji vẫn chưa hết hồi hộp , hắn vẫn đứng lại đó thêm một lát nữa.
Rồi hắn thấy rằng mình có đứng lại để nhấm nháp cái cảm xúc êm dịu ấy thêm một lúc nữa cũng chẳng để làm gì , hắn quyết định sẽ trở về phòng ngủ một giấc cho đã , Ryuji sải bước nhanh đi về hướng Sylvia vừa đi khuất.Chỉ là vừa đi được vài bước hắn bỗng giật thót mình vì một tiếng động khủng khiếp vang lên phía sau.
“RẦMMMM…”
Một cành cây vĩ đại vừa rơi xuống đúng cái vị trí mà hắn vừa đứng cách đây vài giây.Ryuji vô cùng kinh hãi , nếu vừa rồi , hắn chần chừ dừng lại thêm một chút nữa thôi thì giờ chắc hắn đã bị cành cây to bự ấy cán dẹp lép rồi.Cảm thấy nơi này không an toàn chút nào , Ryuji vội vàng nhanh chóng rời đi , trong lòng thấy không an tâm cộng thêm một chút nghi hoặc , sự việc vừa rồi chỉ là tình cờ hay phải chăng lời nguyền của dòng họ Silverstone bắt đầu tác động tới hắn.
Hết chương 19
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Mr Lucfier