Nhiều lúc chẳng hiểu nổi mình nữa, bây giờ chẳng thiếu thốn gì, thế mà lại cày như điên ấy.....
Sáng ra khỏi nhà để quên ví ở nhà, móc hết túi đủ tiền đi xe bus ra chỗ làm thêm. Cả buổi sáng chạy lên chạy xuống cầu thang, từ tầng trệt tới tầng 5 để nấu nước, khổ. chị chủ có bếp gas mà không cho xài, bắt lên sân thượng nhúm bếp nấu nước, chạy được 10 lần, nhúm củi đâu 3-4 lần gì đó, thở gần ra khói.
Trưa ra in tài liệu cho khách thì bị giấy cứa đứt tay, rạch một đường dài hết ngón trỏ tay trái, số con rệp, máu chảy ướt cả áo, chị chủ thương quá nên băng xong ngón tay thành cái bánh tét thì kêu ngồi tính tiền thôi, không cần chạy đun nước nữa, mừng gần chết.
Chiều về nhà thì ba mẹ đi chùa, nhà không có hột cơm, đi pha ly cacao uống cho tỉnh thì bị phỏng. Không còn gì để nói.
Ráng ngồi dịch truyện thì vì xài nhất dương chỉ nên mãi cũng chưa xong, giờ ngón trỏ tay trái cứ phải đơ ra như bị tật, 1 tay băng lại, 1 tay chườm túi lạnh. Bị giấy cứa vô sâu nên xót kinh dị. Càng nghĩ càng thấy tự nhiên mình điên quá, cả ngày hết học nghề lại đến làm thêm, chăm em, việc nhà, dịch truyện..... Cả tuần nay mỗi ngày ngủ chắc được 3 tiếng, hâm thật, muốn ngủ một giấc tròn 10 tiếng quá............