Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 1: Cổ Gia Hữu Nhi
-----oo0oo-----
Chương 27: Luyện đan, truyền công (thượng).
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By Đạo Soái --- 4vn.eu
Về đến nhà, Cổ Thương Khung đang đợi trong phòng, thấy Cổ Thần trở về lập tức bước lên đón:
- Thần nhi, đấu giá hội kết thúc lâu như vậy, sao bây giờ mới về?
Trong giọng nói tràn ngập vẻ lo lắng.
- Hài nhi đến Nam thành mua dươc liệu.
Cổ Thần trả lời, về chuyện Liễu Hóa Hàn cũng không nói ra, sau khi Liễu Hóa Hàn nhìn thấy mặt thật của Cổ Thần không hề giao lưu đối với bất cứ người nào, một khúc nhạc đệm nho nhỏ cứ để theo sinh mệnh Liễu Hóa Hàn cùng nhau biến mất.
- Ta nghe nói đấu giá hội lần này có bán một lúc mười lọ tụ nguyên linh dịch thượng phẩm, này…
Cổ Thương Khung lo lắng hỏi một câu, lúc này mới nhớ ra mục đích hắn chờ Cổ Thần trở về.
Cổ Thần nhìn biểu tình phụ thân hắn, gật đầu.
- Một lần bán ra mười lọ tụ nguyên linh dịch thượng phẩm, điều này sẽ mang tới phiền toái không nhỏ, thực lực của con hiện tại còn thiếu, nếu rước lấy phiền toái thì nên làm gì cho phải? Nghe nói Liễu Hóa Hàn dùng 500 linh thạch mua được, con mới chỉ có tu vi Hậu Thiên cảnh, cần nhiều linh thạch như vậy làm cái gì?
Vẻ mặt Cổ Thương Khung trách cứ.
Cổ Thần hơi nghểnh đầu lên:
- Phụ thân, linh thạch nhiều cho người tu luyện cũng tốt a.
- Thân thể của ta thế nào ta còn không rõ? Linh thạch nhiều hơn nữa cũng không có thay đổi gì lớn, còn cần con đưa cho ta linh thạch cái gì?
Cổ Thương Khung cả giận nói:
- Vạn nhất làm lộ thân phận đan dược sư thì làm sao bây giờ? Lần sau còn liều lĩnh như vậy, ta cho con hai cái tát tai!
Cổ Thần nhấc tay, ba hộp gỗ liền xuất hiện.
Cổ Thương Khung bị hành động của Cổ Thần làm sửng sốt
- Đây là cái gì?
Cổ Thần lần lượt mở ba chiếc hộp ra.
- Linh tâm thảo? Hoàng tinh chi? Tử nguyên hoa? Con mua loại này làm gì?
- Luyện đan!
- Luyện đan?
Cổ Thương Khung sửng sốt, lập tức hai mắt sáng ngời, biến sắc:
- Linh thảo ngoài 300 năm tuổi dùng luyện đan?
- Đúng vậy, phụ thân, hài nhi có thể luyện được đan dược thúc đẩy tốc độ tu luyện Tiên Thiên cảnh.
- Thực… Thực sự?
Thanh âm Cổ Thương Khung có chút run run, đan dược đẩy nhanh tốc độ tu luyện Tiên Thiên cảnh a? Tại thành Nhạc Thủy cho dù là linh dược hỗ trợ tu luyện cho Hậu Thiên cảnh cũng không có, hiện tại, Thần nhi nó… Nó dĩ nhiên có thể luyện chế được đan dược thúc đẩy tốc độ tu luyện Tiên Thiên cảnh?
- Vâng, đây là ba loại chủ dược luyện chế linh đan nguyên linh đan dùng cho Tiên Thiên cảnh, dùng nguyên linh đan này, người nhất định có thể đuổi kịp tu vi Cổ Thương Nhạc trong thời gian ngắn.
- Nguyên linh đan?
Trong đôi mắt hổ Cổ Thương Khung lộ ra vẻ áy náy thật sâu, ôm Cổ Thần vào ngực, nói:
- Thần nhi, ta…
- Phụ thân… Chúng ta cùng nhau nỗ lực.
Hai tay Cổ Thần vỗ nhẹ sau lưng phụ thân hắn.
- Tốt, cùng nhau nỗ lực.
Cổ Thương Khung lớn tiếng nói:
- Có nhi tử như con, cuộc đời này của ta đã đủ!
…
Có pháp khí đan lô, dụng cụ đồ dựng, lại có hoàng tinh chi, linh tâm thảo, tử nguyên hoa cùng với một số tài liệu luyện đan khác, thông qua tay vị tông sư đan dược Cổ Thần, sau một ngày một đêm, nguyên linh đan đã luyện chế thành công.
Nguyên linh đan là linh đan, tụ nguyên linh dịch là linh dịch, linh đan và linh dịch hoàn toàn không cùng một cấp bậc, còn cao hơn tụ nguyên linh dịch cực phẩm nhất, trong linh đan ẩn chứa nồng độ linh khí cao hơn linh dịch tới mấy trăm lần.
Hoàng tinh chi, linh tâm thảo, tử nguyên hoa, cộng thêm một ít linh thảo phối dược, tổng cộng luyện ra được ba viên nguyên linh đan, một viên trung phẩm nguyên linh đan, cũng đủ cho tu sĩ Tiên Thiên cảnh trung kỳ luyện hóa trong thời gian mấy tháng.
Sau khi linh đan luyện thành, Cổ Thần giao ba viên linh đan vào trong tay phụ thân hắn, Cổ Thương Khung kích động run rẩy hai tay tiếp nhận ba viên linh đan.
Đây chính là linh đan a! Thành Nhạc Thủy ngay cả linh dịch cũng không có người luyện chế ra được, hiện tại Cổ Thương Khung nắm trong tay dĩ nhiên là linh đan có thể tăng tốc độ tu luyện cho tu sĩ Tiên Thiên cảnh, dù là trong đại tông phái tu tiên, nguyên linh đan đã có thể coi như loại đan dược cao cấp rồi, không phải là thứ có thể phân phát cho mỗi một đệ tử sử dụng.
Sau khi Cổ Thương Khung nhận được ba viên nguyên linh đan liền quyết định bế quan khổ tu, ba viên nguyên linh đan cũng đủ cho hắn luyện hóa trong thời gian nửa nắm, hắn đã bước vào Tiên Thiên cảnh thời gian một năm, khi hoàn toàn luyện hóa xong ba viên nguyên linh đan này, rất có khả năng đột phá tiến vào Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm.
Cổ Thần nghĩ thầm, không ngừng dùng nguyên linh đan tu luyện, sau hai năm cho dù phụ thân hắn không đột phá tới Tiên Thiên tầng thứ sáu thì cũng phải đạt tới Tiên Thiên tầng thứ năm đỉnh phong, chạm tới bình cảnh đột phá Tiên Thiên tầng thứ năm.
Kiếp trước tu vi của Cổ Thương Nhạc dừng lại tại Tiên Thiên tầng thứ bảy, tu vi Tiên Thiên tầng thứ năm đỉnh phong, sử dụng Thiên Cương Thối Thể đại pháp, không phải không có lực đánh một trận với Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy.
Vì vậy, trước khi Cổ Thương Khung bế quan, Cổ Thần lấy lí do vị sư phụ trong mộng của hắn cho phép, truyền dạy Thiên Cương Thối Thể đại pháp cho Cổ Thương Khung, Tiên Thiên cảnh tầng thứ ba là có thể luyện được Thiên Cương Thối Thể đại pháp tầng thứ ba, chỉ cần trong vòng hai năm Cổ Thương Khung có thể luyện thành đệ tam trọng Thiên Cương Thối Thể đại pháp, tu vi đạt tới Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm đỉnh phong.
Dưới trạng thái cường độ thân thể tăng lên gấp ba, lực lượng tăng thêm gấp ba, Cổ Thương Khung đối chiến với Cổ Thương Nhạc không phải là không có khả năng chiến thắng.
Huống chi, Cổ Thần tại động phủ Hạo Thiên phát hiện ra linh thảo luyện chế tẩy trần đan cao giai, nếu một năm sau thuận lợi lấy được dẫn hồn hoa, huyết hống, nội đan chính hổ làm tài liệu bố trí Tam Tuyệt đại trận phá đi Tu Di Kim Cương đại trận, lấy được linh thảo Cổ Thần lập tức luyện chế tẩy trần đan.
Cổ Thương Khung dùng tẩy trần đan để thoát thai hoán cốt, đột phá tiến vào Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu tuyệt đối không thành vấn đề, nếu may mắn thậm chí có thể bước vào tầng thứ bảy, Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu sử dụng Thiên Cương Thối Thể đại pháp đấu với Cổ Thương Nhạc, phần thắng tương đối lớn.
Cổ Thần mỉm cười, đối phó với đại hội tranh đoạt chức vị tộc trưởng hai năm sau đã có mấy phần nắm chắc chiến thắng, có thể không cần phải quá mức quan tâm rồi, duy nhất khiến Cổ Thần lo lắng chính là, thế lực huyết tẩy Cổ gia kiếp trước, thủ lĩnh bên phía đối phương có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín, cách đại tu sĩ Thần Hải cảnh chỉ có một bước.
Cổ Thần không ngừng giục chính mình nhất định phải đề cao thực lực với tốc độ nhanh nhất có thể, cuộc chiến tranh đoạt chức vị tộc trưởng, có Cổ Thương Khung đi tranh, còn đại kiếp nạn sinh tử Cổ gia chỉ có Cổ Thần mới đủ tư cách gánh vác.
Cổ Thương Khung bế quan lần này nhất định sẽ kéo dài, Cổ Thần chỉ còn lại một mình nên mỗi ngày đều chạy lên Linh Phù Sơn khắc khổ tu luyện.
Liễu Hóa Hàn biến mất ngày thứ hai, thi thể của hắn đã bị Liễu gia tại phát hiện tại một bụi cỏ rậm rạp phía đông nam cách thành Nhạc Thủy chừng mười dặm.
Liễu gia có thực lực manh nhất trong ba đại gia tộc tu chân của thành Nhạc Thủy, thân đệ đệ Liễu Hóa Hàn của tộc trưởng Liễu Hóa Nguyên dĩ nhiên vô thanh vô tức chết tại vùng phụ cận cách thành Nạc Thủy hơn mười dặm?
Tin tức này đã chấn kinh cho toàn bộ mọi người trong thành Nhạc Thủy.
Có người nói trên mặt Liễu Hóa Hàn vẫn duy trì vẻ khiếp sợ thật sâu, hai mắt trợn ngược, bị người ta bất ngờ đả thương, sau đó một kiếm xuyên qua yết hầu, chết không nhắm mắt.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 1: Cổ Gia Hữu Nhi
-----oo0oo-----
Chương 27: Luyện đan, truyền công (hạ).
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By Đạo Soái --- 4vn.eu
Mỗi một tu sĩ trong thành Nhạc Thủy đều biết rõ Liễu Hóa Hàn là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu, ngoại trừ đại nhân vật Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, là một trong những tu sĩ đỉnh cao nhất toàn bộ thành Nhạc Thủy, dĩ nhiên không một tiếng động chết đi như vậy?
Rốt cuộc là ai giết chết hắn? Vấn đề này vây khốn lòng hiếu kỳ của mọi người, có thể trong nháy mắt đánh trọng thương Liễu Hóa Hàn, để hắn không làm ra được bất cứ hành động phản kháng nào một kiếm xuyên qua yết hầu mà chết, cho dù là ba đại nhân vật Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy thành Nhạc Thủy cũng khó có thể làm được.
Đại nhân vật Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy tại thành Nhạc Thủy, một mình Liễu gia hai một người, chính là tộc trưởng Liễu Hóa Nguyên, một người là thái thượng trưởng lão Liễu Tinh Nhân, tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy còn lại chính là Cổ Thương Nhạc Cổ gia, trong đoạn thời gian Liễu Hóa Hàn tử vong, Cổ Thương Nhạc đang ở địa phương có rất nhiều người làm chứng.
Ba tu sĩ mạnh nhất thành Nhạc Thủy có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng bảy đều không phải nghi phạm trong cái chết của Liễu Hóa Hàn.
Vậy Liễu Hóa Hàn kia rốt cuộc chết trong tay người nào? Vì sao tại thời điểm hắn tử vong, trong mắt lưu lại vẻ không thể tưởng tượng như vậy? Vì sao hắn chết không nhắm mắt.
Đáp án này không ai biết.
Ai cũng không hề nghĩ tới, người đánh chết Liễu Hóa Hàn lại chính là thiếu niên Cổ Thần có tiếng phế vật nổi tiếng thành Nhạc Thủy.
Cho dù là quan phủ và Liễu gia đều suy đoán được người sát hại Liễu Hóa Hàn chính là người bán đấu giá tụ nguyên linh dịch kia, thế nhưng cho dù bọn họ hoài nghi toàn bộ tu sĩ thành Nhạc Thủy, Cổ Thần cũng tuyệt đối là một trong những đối tượng bị hoài nghi cuối cùng.
Mặc kệ cái chết của Liễu Hóa Hàn khiến thành Nhạc Thủy sôi sục ra sao, Cổ Thần vẫn tiếp tục khổ tu trên đỉnh Linh Phù Sơn như bình thường, Thiên Cương Thối Thể đại pháp dưới tình huống mỗi ngày cần cù tu luyện, rất nhanh lại có bước tinh tiến.
Dần dần, Cổ Thần vận dụng Thiên Cương Thối Thể đại pháp, cường độ thân thể, lực lượng đã đạt tới cảnh giới Hậu Thiên cảnh tầng thứ chín, mà hiện tại Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ nhất trọng vẫn còn chưa hoàn toàn luyện thành.
Lại mấy ngày qua đi, cách thời điểm Cổ Thần đánh chết Liễu Hóa Hàn một tháng, mỗi ngày chăm chỉ tu luyện Thiên Cương Thối Thể đại pháp, rốt cuộc Cổ Thần đã luyện thành cảnh giới đệ nhất trọng, vận hành Thiên Cương Thối Thể đại pháp, cường độ thân thể, lực lượng đều tăng lên gấp hai lần.
Hậu Thiên tầng thứ sáu có sáu thạch lực, vận hành Thiên Cương thối thể đại pháp đạt tới mười hai thạch lực, hoàn toàn có thể so sánh với thân thể tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ nhất.
Tại trạng thái vận hành Thiên Cương Thối Thể đại pháp, trong số tu sĩ Hậu Thiên cảnh, Cổ Thần hoàn toàn có thể quét ngang.
Thiên Cương Thối Thể đại pháp luyện thành đệ nhất trọng, Cổ Thần vẫn chăm chỉ khổ tu mỗi ngày, sáng sớm hàng ngày đều có một thiếu niên, trên vai có một đầu bạch hồ, bước trên đỉnh Linh Phù Sơn, lấy linh dịch thay thế thức ăn nước uống, một lần tu luyện là thời gian cả một ngày.
Cứ như vậy ngày qua ngày, cái chết của Liễu Hóa Hàn vẫn là mê cục cực lớn, mọi người trong thành Nhạc Thủy đã dần dần quên đi chuyện này.
Liễu gia cũng không biết người bán linh dịch kia ở phương nào, tuy rằng một lòng muốn điều tra tung tích chủ nhân linh dịch, thế nhưng không hề có biện pháp nào, chỉ là âm thầm sắp xếp nhân thủ, chờ chủ nhân linh dịch tới phiên bán đấu giá lần sau bắt giữ lại thẩm vấn là được.
Chỉ là, đợi nửa tháng, đến phiên đấu giá hội cuối tháng mở ra, chủ nhân linh dịch vẫn chưa xuất hiện.
Thời gian lại tiếp tục trôi qua nửa tháng, đến khi phiên đấu giá hội giữa tháng sau, chủ nhân linh dịch vẫn không hề xuất hiện.
Cách phiên đấu giá hội lần trước đã tròn một tháng rồi, từ lần trước bán đấu giá mười lọ tụ nguyên linh dịch thượng phẩm, Cổ Thần đã quyết định không bao giờ tới đấu giá hội bán đấu giá linh dịch nữa rồi, liên tục hai lần bán đấu giá tụ nguyên linh dịch, nhất là một lần duy nhất bán liền mười lọ, Cổ Thần biết rõ, trong bóng tối nhất định có vô số ảnh mắt đang nhìn chằm chằm, chỉ chờ đợi chủ nhân linh dịch kia xuất hiện.
Giờ khắc này, Cổ Thần ngồi trên đỉnh Linh Phù Sơn, hai mắt khép hờ, chân khí trong cơ thể lưu động như thần long dạo biển, trong cơ thể rất nhanh xung đột, đột nhiên, tất cả chân khí trong cơ thể ngưng tụ thành một đoàn, giống như linh xà xuất động, hướng về cùng một chỗ trùng kích mãnh liệt.
Không ít chân khí dọc theo sau lưng chạy lên đỉnh đầu rồi tràn ra ngoài cơ thể, hình thành màn sương mù nồng đậm.
Cổ Thần đang trùng kích Hậu Thiên tầng thứ bảy.
Từ khi đánh chết Liễu Hóa Hàn, tròn một tháng, liên tục không ngừng dùng tụ nguyên linh dịch thượng phẩm thúc đẩy tu luyện, tu vi đã đạt tới Hậu Thiên cảnh tầng thứ sáu đỉnh phong, chạm tới bình cảnh Hậu Thiên cảnh tầng thứ sáu.
Phá tan bình cảnh tầng thứ sáu, Cổ Thần đã bước vào cảnh giới Hậu Thiên cảnh tầng thứ bảy, bước vào Hậu Thiên cảnh hậu kỳ.
So với một tháng trước, chân khí trong cơ thể Cổ Thần hồn hậu hơn mấy lần, giống như có mấy đầu cự xà xuyên toa qua lại trong cơ thể, mỗi một đầu đều nhằm thẳng phía bầu trời, khiến bình cảnh tầng thứ sáu lung lay sắp đổ.
Một lần lại một lần trùng kích, sau một đoạn thời gian không ngắn, rốt cuộc chân khí trong cơ thể đã thành công phá tan bình cảnh tầng thứ sáu, giống như thần long rời biển, cuồn cuộn bay lên trê bầu trời.
Nhất thời…
Tựa hồ đả thông cầu nối giữa thân thể và thiên địa mới, một loại cảm giác cực kỳ thư sướng đột nhiên từ bầu trời lan tràn toàn thân, vô số linh khí thiên địa, tinh hoa thiên địa từ bầu trời quán nhập vào trong cơ thể, hóa thành một cỗ lực lượng cực kỳ cường đại.
Cổ Thần mạnh mẽ giậm một cái, thân thể nhảy lên cao hơn ba trượng, ngửa mặt lên trời huýt sáo dài, toàn thân bộc phát một cỗ lực lượng cường hãn tới cực điểm.
Hậu Thiên cảnh tầng thứ bảy.
Rốt cuộc đã đặt chân vào cảnh giới Hậu Thiên cảnh hậu kỳ.
Vẻn vẹn trong hai tháng thời gian, tu vi của Cổ Thần đề thăng nhanh chóng như hỏa tiễn thăng thiên, từ Hậu Thiên cảnh tầng thứ hai liên tục đột phá tới Hậu Thiên cảnh tầng thứ bảy.
Rơi xuống đất, nắm tay, ra sức, xương cốt toàn thân Cổ Thần vang lên tiếng nổ lách cách.
Một quyền đánh ra, nắm tay tựa hồ cắt qua không khí, đồng thời kéo theo tiếng gió thổi ghê người.
Một quyền này, ngay cả không khí cũng bị phá nát.
Tiếng gió rít vang lên liên miên không dứt, Cổ Thần đánh ra một quyền lại một quyền, không lâu sau đã đánh xong trọn bộ Đại Lực Kim Cương Quyền, tuy cả người nhễ nhại mồ hôi nhưng Cổ Thần vẫn cảm giác khí lực toàn thân như vô cùng vô tận.
Vù vù vù vù…
…
Liên tục đánh Đại Lực Kim Cương quyền mười lần Cổ Thần mới dừng lại thân thể, há miệng phun nhẹ, một đạo bạch khí từ trong miệng bắn ra, vượt qua khoảng cách hai thước mới từ từ tiêu tán.
Hậu Thiên tầng thứ bảy và Hậu Thiên tầng thứ tám tuy rằng chỉ cách nhau một cảnh giới, nhưng Hậu Thiên cảnh hậu kỳ và trung kỳ khác biệt khác lớn, đề cao một tầng cấp, tu vi đủ đề cao hẳn một bậc mới.
- Chi chi…
Thấy Cổ Thần dừng lại, Tiểu Bạch nhảy lên bờ vai hắn, vui mừng kêu lên, tựa hồ ủng hộ vì Cổ Thần.
Mỗi một ngày tiểu Bạch đều uống một lọ tụ nguyên linh dịch trung phẩm, trong thời gian một tháng trôi qua, vóc dáng tuy rằng không có bao nhiêu tăng trưởng, nhưng trọng lượng lại tăng hơn trước một nửa, liên tục hấp thu tụ nguyên linh dịch, thực lực của Tiểu Bạch không ngừng đề cao.
Tuy rằng Cổ Thần không biết làm sao so sánh được cấp độ tu vi của Tiểu Bạch, thế nhưng tốc độ của tiểu Bạch càng lúc càng nhanh, so với một tháng trước còn nhanh hơn gấp đôi, từ điều này có thể nhìn ra được, Tiểu Bạch đang phát triển rất nhanh.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 1: Cổ Gia Hữu Nhi
-----oo0oo-----
Chương 28: Phệ linh thú (thượng).
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By Đạo Soái --- 4vn.eu
Cúi đầu nhìn dưới chân núi, toàn bộ thành Nhạc Thủy đều tiến vào trong mắt Cổ Thần, dừng ánh mắt lại Cổ gia, trong lòng Cổ Thần thì thầm:
- Kiếp trước Cổ gia bị người huyết tẩy, chỉ có một mình ta tham sống sợ chết, chuyện như vậy tuyệt đối không cho phép phát sinh lần thứ hai, có Cổ Thần ta, kiếp này Cổ gia trường thịnh…
- Chi chi chi chi chi chi chi chi chi…
Tiểu Bạch tựa hồ cảm nhận được tâm tình của Cổ Thần, hưng phấn kêu lên.
Cổ Thần mỉm cười nhìn Tiểu Bạch, sờ sờ đầu của nó, nói:
- Nếu như ngươi thích nói như vậy, không biết đến lúc nào mới có thể phát ra ngôn ngữ nhân loại đây?
- Chi, chi chi chi, chi chi…
Hai chân sau của Tiểu Bạch bám chặt bờ vai Cổ Thần, hai chân trước liên tục đong đưa, chỉ chỉ phía trên, lại chỉ chỉ phía sau.
Cổ Thần xoay người, liếc mắt nhìn nó một cái rồi đi xuống dưới chân núi.
Hậu Thiên cảnh hậu kỳ, chân khí trong cơ thể đã tương đối hồn hậu, bắt đầu chậm rãi chuyển biến sang chân khí Tiên Thiên, chân khí hồn hậu có thể dẫn dắt linh khí trong linh thạch, nói trắng ra chính là chân khí trong cơ thể nếu cường đại tới mức độ nhất định có thể rút linh khí trong linh thạch ra ngoài, thông qua hấp thu linh thạch để tu luyện.
Uống tụ nguyên linh dịch thượng phẩm, ngoại trừ hấp thu linh khí linh thạch, sau Hậu Thiên tầng bảy, tốc độ tu luyện tăng trưởng so với Hậu Thiên tầng thứ sau nhanh hơn mấy lần.
Thế nhưng, độ khó từ Hậu Thiên tầng thứ bảy lên Hậu Thiên tầng thứ tám cũng tăng lên mấy lần, nếu như muốn bảo trì tốc độ tăng trưởng tu vi nhanh như lúc ban đầu, tu luyện sau này không thể có bất cứ lười nhác nào.
Bỏ ra 300 linh thạch mua linh thảo, bán đấu giá tụ nguyên linh dịch thượng phẩm còn thừa lại không tới 200 linh thạch, hơn nữa cộng thêm lấy được từ túi trữ vật của Liễu Hóa Hàn hơn 300 linh thạch, hiện tại trong Càn Khôn Trạc của Cổ Thần có hơn 500 linh thạch.
Đối với một tu sĩ bình thường, Cổ Thần hoàn toàn được coi như cấp bậc phú ông rồi.
Cổ Thần có một loại công pháp có thể hấp thu linh khí trong linh thạch tẩm bổ thân thể nhanh hơn, chuyển hóa thành chân khí, tăng thêm tu vi, nếu như liên tục không ngừng tu luyện, mỗi ngày đêm là có thể hoàn toàn hấp thu tinh hoa linh khí của hơn mười linh thạch, so với phương pháp tu luyện của người bình thường phải nhanh hơn gấp mấy lần.
Loai công pháp này không có tên, kiếp trước Cổ Thần lấy được bộ công pháp này là bởi vì nó đặt cùng một chỗ với Đỉnh Thiên Quyết, thoạt nhìn giống như thượng quyết của Đỉnh Thiên Quyết, tu luyện loại công pháp này sẽ trợ giúp cho tu luyện Đỉnh Thiên Quyết càng thêm thông thuận, chỉ là cần lượng linh thạch tu luyện rất lớn.
Tu luyện công pháp, mỗi ngày đều có rất nhiều linh thạch bởi vì hấp thu toàn bộ linh khí mà thành phế phẩm, nguyên nhân chính là vì như vậy Cổ Thần mới đặt tên cho bộ công pháp vô danh này là Phệ Linh Quyết.
Trên người Cổ Thần có hơn 500 linh thạch, cho dù tu luyện Phệ Linh Quyết mỗi ngày tiêu hao hơn mười linh thạch, coi như đủ cho hắn tiêu hao thời gian hơn một tháng.
Thế nhưng, linh thạch trên người tiêu hao hết thì sẽ không còn, nếu như không đi bán đấu giá linh dược sẽ không có nguồn thu linh thạch, 500 linh thạch còn phải giữ lại để mua hoàng tinh chi, linh tâm thỏa, tử nguyên hoa luyện chế linh đan.
“Nếu như có ngàn vạn linh thạch cho ta tu luyện thì tốt rồi… Thời gia bước vào Hậu Thiên tầng thứ tám tuyệt đối không nhiều hơn so với thời gian từ Hậu Thiên tầng thứ sáu bước vào Hậu Thiên tầng thứ bảy.”
Trong lòng Cổ Thần thầm nghĩ.
Lấy toàn bộ hơn 500 linh thạch trong Càn Khôn Trạc nhìn một hồi, Cổ Thần lại thu hồi linh thạch vào trong Càn Khôn Trạc, quyết định giữ 300 linh thạch để mua linh thảo luyện chế linh nguyên đan cho phụ thân hắn.
Tu luyện Phệ Linh Quyết tiêu hao một ngày hơn mười linh thạch, hơn 500 linh thạch chỉ trong thời gian không đầy hai tháng Cổ Thần sẽ hấp thu sạch sẽ, chờ khi thực sự có lượng lớn linh thạch trong tay lại tiếp tục tu luyện Phệ Linh Quyết là được.
Tu vi tới Hậu Thiên tầng thứ bảy, mỗi một ngày Cổ Thần vẫn tu luyện khắc khổ như trước, thậm chí so với trước đây còn nặng hơn mấy phần, một ngày một đêm không ngừng rèn đúc, gân cốt da thịt toàn thân giống như bị kim đâm chích, đau đớn vô cùng, bất quá dưới hiệu quả hồi phục của linh thạch, ngày hôm sau lại hồi phục như thường.
Lại qua mười ngày, 40 lọ tụ nguyên linh dịch trung phẩm đều bị Tiểu Bạch dùng ngày một lọ cũng hết sạch, thể trọng của Tiểu Bạch hiện tại so với trước kia còn nặng hơn gấp hai lần, tụ nguyên linh dịch thượng phẩm mỗi năm ngày Cổ Thần tiêu hao hết một lọ, hôm nay chỉ còn lại có hai lọ.
Ngày hôm nay, Cổ Thần tới Nam thành, mua rất nhiều băng mộng thảo, hoàng huyết thảo, tuyết liên hoa và các phối được khác, tất cả đều trên 100 năm tuổi, mua số lượng đủ luyện chế 100 lọ, với số lượng linh thạch còn lại trên người Cổ Thần đều dùng để mua nguyên liệu luyện chế tụ nguyên linh dịch thượng phẩm, muốn mua bao nhiêu liền mua bấy nhiêu.
Vạn Thông Linh Thảo rốt cuộc cũng có một gây linh tâm thảo ngoài 300 năm tuổi, Cổ Thần dùng tiển ma đan thay đổi hình dáng rồi tiêu tốn 160 linh thạch thu mua tới tay.
Về đến nhà, không hết một ngày Cổ Thần đã thành công luyện chế ra 100 lọ tụ nguyên linh dịch thượng phẩm, mỗi một lọ tụ nguyên linh dịch thượng phẩm Cổ Thần cần tiêu tốn thời gian năm ngày để luyện hóa, 100 lọ, Cổ Thần cần thời gian luyện hóa là 500 ngày, thời gian dài như vậy, Cổ Thần đã sớm bước vào tu vi Tiên Thiên cảnh, mà căn bản không cần nhiều thời gian như vậy.
Sở dĩ luyện chế nhiều như vậy chủ yếu đều là dành cho Tiểu Bạch ăn, liên tục ăn 40 lọ tụ nguyên linh dịch trung phẩm, Tiểu Bạch đã đủ để luyện hóa tụ nguyên linh dịch thượng phẩm rồi.
Sau này Cổ Thần sẽ tiến vào Hạo Thiên Động Phủ một lần nữa, lúc đó phải nhờ tới Tiểu Bạch đối phó với phệ thiên trùng bên trong, vì vậy Tiểu Bạch càng lợi hại càng tốt.
- Ngươi nghe nói hay không? Trong quáng động Bắc Thai Sơn có yêu quái, rất nhiều thợ mỏ đã bị cắn chết.
- Đương nhiên nghe nói rồi, ta có một người thân đào quáng tại quáng động Bắc Thai Sơn, ngày hôm qua đã bị cắn chết.
- Thực sự? Vậy đúng là đáng thương!
- Nghe các thợ mỏ trốn được từ trong quáng động, yêu quái kia cao một trượng, dài hơn ba trượng, màu sắc giống như khoáng thạch, thân thể so với khoáng thạch còn cứng rắn hơn, cái đầu lớn như ba bốn thân người, hàm răng giống như thạch trụ, một ngụm cắn xuống, ngay cả khoáng thạch cũng bị nát bấy, thực sự quá dọa người rồi.
- Yêu quái kia lợi hại như vậy?
- Đúng vậy, sợ tới mức các thợ mỏ không dám tiếp tục tiến vào quáng động, may mà yêu quái kia chỉ ở trong quáng động không ra được, nếu như đi ra thì nguy hiểm rồi.
- Thực lạ, yêu quái kia không phải ăn thịt người sao? Thợ mỏ đều chạy ra ngoài động, sao nó không đuổi theo ra ngoài?
- Nghe người ta nói, yêu quái kia có thể là sợ thấy ánh mặt trời, sợ không dám ra khỏi quáng động, màu sắc yêu quái giống hệt màu quáng thạch, hiển nhiên là trú ngụ trong quáng động rất lâu, nghe nói yêu quái vốn là đang ngủ, một người thợ mỏ coi nó là khoáng thạch, dùng cuốc đào nó làm nó tỉnh giấc, kết quả là xảy ra sự kiện yêu quái ăn thịt người ngày hôm qua.
- Ôi, vậy lúc tối muộn thì nguy rồi, buổi tối không có ánh mặt trời, nếu như yêu quái ra khỏi quáng động thì làm sao bây giờ?
- Không biết vì sao, tối hôm qua yêu quái không ra khỏi quáng động, có thể là ngày hôm qua ăn không ít người, đã no rồi.
- Hiện tại cô gia đang bế quan, việc này nên làm như thế nào mới đúng?
- Việc này trực tiếp bẩm báo cho tộc trưởng, tộc trưởng hẳn là sẽ phái người đi giết con yêu quái này.
- Uh, Cổ gia chúng ta chính là một trong ba đại thế gia tu chân, có tu sĩ xuất thủ, nhất định có thể giết chết được con yêu quái này.
- Nhất định phải giết chết yêu quái, bằng không còn muốn hại chết bao nhiêu thợ mỏ nữa?
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 1: Cổ Gia Hữu Nhi
-----oo0oo-----
Chương 28: Phệ linh thú (hạ).
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By Đạo Soái --- 4vn.eu
Cổ Thần vừa mới đi tới cửa nhà, chợt nghe được hai người hầu đang nói chuyện phiếm với nhau, hai người đưa lưng về phía Cổ Thần nên không nhìn thấy hắn, thanh âm tuy rằng không lớn nhưng thính lực của Cổ Thần rất cao, nội dung nói chuyện hoàn toàn lọt vào tai Cổ Thần một cách rõ ràng.
Cao một trượng, dài ba trượng, màu da như quáng thạch, thân thể cứng như sắt thép, đầu to bằng hai ba thân người, răng như thạch trụ.
Hai người hầu này không biết yêu quái kia rốt cuộc là gì, nhưng Cổ Thần nhận ra được.
Đây là một loại yêu thú cấp thấp tên là phệ linh thú, thực lực so với tu sĩ nhân loại Hậu Thiên cảnh tầng thứ chín hơi manh hơn một chút, so với tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ nhất thì hơi yếu.
Cổ Thần nghe được phệ linh thú trong quáng động, trong lòng khẽ động, người hầu kia nói không đầy đủ, phệ linh thú tuy rằng cắn người, nhưng nó không ăn thịt người, nó chỉ ăn những thứ có linh khí như linh thạch.
Vì chuyên môn ăn đá nên thân thể nó so với đá còn cứng rắn hơn, màu da cũng giống hệ màu đá, hàm răng nghiến xuống, dù đá tảng cũng phải vỡ vụn.
Khiến Cổ Thần động tâm chính là, phệ linh thú chỉ ăn những tảng đá có chứa linh khí, mà những tảng đá có chứa linh khí nghĩa là…
Phệ linh thú là một loại yêu thú khá hiếm thấy, tu sĩ bình thường không nhận ra, càng đừng nói tới người thường, mỗi một đầu phệ linh thú xuất hiện tại bất cứ địa phương nào, nhất định địa phương này có linh thạch quáng.
Điều này nói rõ?
Rằng bên trong quáng động Bắc Thai Sơn có mạch khoáng linh thạch, linh thạch chính là đồng tiền lưu thông trong giới tu sĩ, giá trị không bình thường, nếu như một tòa mạch khoáng linh thạch hiện thế, tuyệt đối không phải là gia tộc tu chân như Cổ gia có thể bảo vệ được, nếu như không có thực lực bảo vệ mạch khoáng linh thạch kia, vậy chỉ dẫn tai nạn về nhà.
…
- Trời cũng giúp ta…
Cổ Thần trở lại phòng mình, vui vẻ thốt lên.
Hiện tại tu vi Cổ Thần đã đạt tới Hậu Thiên cảnh tầng thứ bảy, khoảng cách tới Hậu Thiên cảng tầng thứ tám so với tầng thứ sáu lên tầng thứ bảy lớn hơn nhiều. Cổ Thần không ngừng dùng tụ nguyên linh dịch thượng phẩm, thời tu luyện mỗi ngày so với trước kia càng lâu, tăng trưởng tu vi so với trước kia càng lớn hơn, nhưng cho dù là vậy, muốn tu luyện tới Hậu Thiên tầng tám sẽ lâu hơn nhiều so với từ Hậu Thiên tầng sáu lên Hậu Thiên tầng bảy.
Trừ phi có lượng lớn linh thạch cung cấp cho Cổ Thần tu luyện Phệ Linh Quyết, tốc độ tu luyện của hắn mới có thể tăng mạnh, rất nhanh tu luyện tới Hậu Thiên tầng thứ tám, tầng thứ chín, không hề khó khăn.
Nếu muốn có linh thạch số lượng lớn, nói dễ vậy sao? Nếu như Cổ Thần vẫn tiếp tục tu luyện Phệ Linh Quyết, toàn bộ sản nghiệm Cổ gia đều bán hết lấy linh thạch cho Cổ Thần tu luyện cũng không đủ một hai năm.
Trừ phi có đại tông phái tu tiên ủng hộ, hoặc là bản thân có một tòa mạch khoáng linh thạch, bằng không lấy đâu ra linh thạch nhiều như vậy?
Thế nhưng, ngay khi Cổ Thần đang buồn bực vì thiếu linh thạch, đột nhiên nghe được tin tức về phệ linh thú.
Phệ linh thú cùng với mạch khoáng linh thạch không thể rời nhau, nghe được tin tức về phệ linh thú chẳng khác nào nghe được tin tức về mạch khoáng linh thạch.
Cổ Thần lập tức quyết định, đi tới quáng động Bắc Thai Sơn trước, Bắc Thai Sơn là sản nghiệp thuộc về phụ thân hắn quản lý, lúc này Cổ Thương Khung đang bế quan, Cổ Thần vừa lúc giúp phụ thân xử lý chuyện này, tiến vào trong quáng động đánh chết phệ linh thú, đồng thời tìm kiếm vị trí mạch khoáng linh thạch.
Đồ ăn thức uống thường ngày Cổ Thần có thể thay thế bằng linh dịch, Tiểu Bạch ăn linh dịch cũng không cần phải ăn thứ gì khác, những thứ Cổ Thần cần đều ở trong Càn Khôn Trạc, trực tiếp mua một con ngựa tại thành Nhạc Thủy, rời khỏi thành chạy thẳng hướng phía nam.
Quáng động Bắc Thai Sơn tại địa phương cách thành Nhạc Thủy về phía nam một trăm dặm, từ phía nam ngọn núi tới phía bắc khoảng chừng trăm dặm, quáng động tại chân núi phía bắc Thai Sơn, nơi đây có một trấn nhỏ tên là Bắc Thai Sơn trấn, vì vậy quáng động ở đây gọi là quáng động Bắc Thai Sơn.
Sau một canh giờ, Cổ Thần chạy tới Bắc Thai Sơn trấn, không dừng lại, trực tiếp chạy về phía nam, nơi quáng động Bắc Thai Sơn tọa lạc, đây là sản nghiệp phụ thân hắn quản lý, khi còn bé Cổ Thương Khung từng dẫn hắn tới đây nhiều lần, đường xá Cổ Thần còn nhớ kỹ, huống hồ hầu như là đường thẳng, không có bao nhiêu ngã rẽ.
Ra khỏi Bắc Thai Sơn trấn, mới chạy được khoảng ba dặm đường, phía trước lại xuất hiện một thôn trang nhỏ, thôn trang nhỏ này chính là địa phương các thợ mỏ thay phiên nhau nghỉ ngơi, hiện tại trong quáng động xuất hiện yêu quái, tất cả các thợ mỏ đều trở về thôn trang này.
Phệ linh thú không ăn thịt người, đang lúc ngủ say bị người đánh thức nên mới lộ hung tính, cắn chết năm sáu người, vì vậy hiện tại trong thôn có khá đông người.
- Cổ thiếu gia… Là Cổ thiếu gia, sao người lại tới đây?
Không hề thiếu hạ nhân Cổ gia đang ở trong thôn trang trấn an thợ mỏ, quáng động này chính là sản nghiệm Cổ Thương Khung quản lý, đám người này đều là thuộc hạ của Cổ Thương Khung, tự nhiên đều nhận biết Cổ Thần, thấy Cổ Thần xuất hiện trong thôn liền vây quanh hỏi han.
Cổ Thần liếc mắt nhìn bọn họ, gật đầu mỉm cười nói:
- Ta đến trừ yêu.
Trừ yêu? Một thiếu niên mới hơn mười tuổi dĩ nhiên nói muốn tới trừ yêu? Cổ gia ai không biết rõ vị Cổ thiếu gia này là người có tu vi kém cỏi nhất, tư chất cũng là người yếu nhất trong đệ tử trực hệ đời thứ ba?
Tuy rằng Cổ Thần so với hơn hai tháng trước đã cao hơn gần mười cm, thân thể cũng cường tráng hơn mấy lần, thế nhưng trong mắt những người trưởng thành, vẫn chỉ là một tiểu hài tử ham chơi mà thôi.
Một tiểu hài tử mới mười tuổi, còn nổi danh là phế vật của Cổ gia, nói muốn tới trừ yêu? Đây không phải là chuyện cười sao?
Thế nhưng, không ai cười.
Những người này đều là thuộc hạ của Cổ Thương Khung, tự nhiên không ai dám cười Cổ Thần, mà đám thợ mỏ nghe được hạ nhân gọi Cổ Thần là Cổ thiếu gia, bọn họ chỉ biết Cổ gia là đại gia tộc tu chân, mỗi một người trong đại gia tộc đều là tu chân giả, đều có đại thần không khó lường.
Cổ thiếu gia nói muốn trừ yêu, những thọ mỏ này vui vẻ còn không kịp, muốn cười cũng là cười hài lòng, không nghĩ tới Cổ Thần nói buồn cười.
- Ta đến trừ yêu!
Một thiếu niên mười tuổi ngồi trên một con ngựa màu trắng, bờ vai cũng có một con bạch hồ, tiến vào trong thôn nói câu đầu tiên như vậy.
Một câu nói này tự tin không gì sánh được, tuy rằng hạ nhân Cổ gia đều biết Cổ Thần trong hàng đệ tử đời thứ ba Cổ gia là người lợi hại nhất từ dưới lên, nhưng nghe được Cổ Thần nói những lời này, dĩ nhiên có một loại cảm giác tin tưởng, tin tưởng Cổ Thần thực sự có thể trừ yêu.
Xung quanh yên lặng như tờ, mỗi người đều nhìn về phía người thiếu niên có con bạch hồ trên vai.
- Ha ha ha ha… Ha ha ha ha…
Không khí yên lặng trôi qua vài lần hô hấp, đột nhiên từ trong một gian phòng phía trước truyền tới tiếng cười lớn, tựa hồ như nghe được chuyện cực kỳ châm biếm, là tiếng cười to điên cuồng.
- Một tên phế vật mà cũng dám nói đến trừ yêu, cũng không sợ người khác cười tới mức rụng cả răng? Không sợ đánh mất mặt mũi Cổ gia? Buồn cười, thực sự là buồn cười.
Theo thanh âm càng lúc càng lớn, cánh cửa mở ra, một người thanh niên chậm rãi xuất hiện.
- Cổ Hà…
Cổ Thần nhìn người thanh niên từ trong phòng đi ra, nhẹ nhàng thì thầm.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 1: Cổ Gia Hữu Nhi
-----oo0oo-----
Chương 29: Cổ Hà.
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By Đạo Soái --- 4vn.eu
Cổ Hà, con cả Cổ Thương Hải, đại ca Cổ Dương, năm nay 17 tuổi, tu vi đã đạt tới Hậu Thiên cảnh tầng thứ chín, cách Tiên Thiên cảnh chỉ còn một bước.
- Cổ Thần, đây là chuyện cười lớn nhất ta nghe được… Ngươi tới trừ yêu? Ha ha…
Cổ Hà từng bước từng bước đi tới, hai tay ôm bụng, tựa hồ giống như cười tới mức cái bụng đau đớn.
- Chi, chi chi chi, chi chi chi chi…
Cổ Thần không nói lời nào, Tiểu Bạch lại mười phần khó chịu, quay sang Cổ Hà nhe răng rít gào.
Cho tới khi Cổ Hàn dừng lại trước mặt Cổ Thần mới mở miệng nói”:
- Ngươi cũng tới trừ yêu?
Cổ Hà ngẩng đầu cao, nói:
- Không sai, tộc trưởng phái ta tới diệt trừ đầu yêu thú này, ngươi, không cần ở đây làm xấu mặt.
- Ngươi không được… Thực lực quá yếu.
Cổ Thần lắc lắc đầu.
- Ngươi nói cái gì?
Lông mày rậm của Cổ Hà dựng thẳng, quát lớn:
- Cho tên tiểu phế vật ngươi biết ai mới là thực lực yếu.
Cổ Hà quát lớn một tiếng, hai chân giậm mạnh, thân thể nhảy lên hơn một trượng, tụ lực vào quyền công kích thẳng về phía Cổ Thần ngồi trên lưng ngựa.
Một quyền của Hậu Thiên cảnh tầng thứ chín.
Hậu Thiên cảnh tầng thứ chín có chín thạch lực, một quyền đánh ra, lực lượng đột nhiên bạo phát tuyệt đối gấp hai lần so với lực lượng ban đầu.
Ví dụ như một người chỉ có lực lượng một trăm cân, nhưng một quyền lại có thể dễ dàng đánh ra lực lượng hai trăm cân, có người kỹ xảo cao thâm, thậm chí còn có thể đánh ra lực lượng ba trăm cân, có thể phát huy được gấp ba lần lực lượng cơ thể.
Cổ Thần nhìn một quyền từ xa tới gần, từ nhỏ biến thành lớn, tràn đầy cuồng bạo, phần eo gập xuống, tay phải nắm chặt, tay phải nắm thành đấm, đánh ra như pháo kích, trực tiếp đón đỡ công kích của Cổ Hà.
Cổ Thần mở trừng hai mắt, đánh ra một quyền mạnh nhất trong Đại Lực Kim Cương quyền, Kim Cương Nộ Mục.
Cổ Thần chỉ sử dụng thực lực Hậu Thiên tầng thứ bốn, thế nhưng Đại Lực Kim Cương quyền là quyền pháp thượng thừa nhất trong Hậu Thiên cảnh, Cổ Thần đã luyện Đại Lực Kim Cương quyền tới cảnh giới đăng phong tạo cực, một quyền Kim Cương Nộ Mục này đủ phát ra gấp bốn lần lực lượng thân thể.
Ầm… Một tiếng nổ.
Nắm tay hai người trong nháy mắt va chạm với nhau.
Con ngựa trắng dưới thân Cổ Thần phát ra một tiếng hí dài, lui lại phía sau một bước, bốn chân trực tiếp quỳ rạp xuống dưới mặt đất.
Khi bốn chân hạ xuống mặt đất, nhất thời phát ra thanh âm khớp xương va chạm với đá tảng, bốn chân con ngựa đứt gãy, đầu khớp xương lòi ra, thân thể đảo sang bên phải, nhất thời tắt thở.
Cổ Thần xoay người rời ngựa, lui về phía sau ba bước mới hóa giải toàn bộ mực lượng từ quyền của Cổ Hà.
Một quyền thực mạnh mẽ, lực lượng tuyệt đối vượt qua hai mươi thạch lực, có thể nói khả năng vận dụng quyền pháp của Cổ Hà đã đạt tới lô hỏa thuần thanh, vô cùng thành thạo.
Tuy rằng Cổ Thần chỉ biểu hiện ra ngoài thực lực Hậu Thiên tầng thứ bốn, nhưng thân thể thực tế đã đạt tới Hậu Thiên tầng thứ bảy, bị một quyền của Cổ Hà đẩy lui ba bước, thân thể vẫn chưa chịu nửa điểm thương tổn, cánh tay hơi chỉ hơi tê mà thôi.
- Hừ… Tiểu phế vật, ai mới là thực lực quá yếu?
Cổ Hà bình ổn khí tức rơi xuống đất, ngửa cầu cao cao tại thượng nhìn Cổ Thần:
- Muốn đi trừ yêu, cứ vào quáng động cho yêu quái ăn thịt!
Ngữ khí Cổ Hà mạnh mẽ, nhưng trong lòng vô cùng kinh ngạc:
“Hắn rõ ràng mới chỉ có tu vi Hậu Thiên cảnh tầng thứ bốn, sao có thể bộc phát ra được lực lượng hơn mười thạch lực? Lẽ nào hắn lĩnh ngộ đối với quyền pháp còn cao thâm hơn ta?”
- Quyền pháp không tồi, nhưng còn chưa đủ mạnh.
Cổ Thần không vui không buồn nói, nhìn xuống con ngựa trắng đã chết, thầm nghĩ: “Tiếc cho một con ngựa tốt, tốn của ta hai nghìn hoang tệ’.
- Ngươi nói cái gì? Tiểu phế vật, ngươi còn muốn thử thêm vài quyền?
Thấy bộ mặt giống như nhìn thấu nhân tình thế thái của Cổ Thần, trong lòng Cổ Hà nghẹn khuất, giận dữ quát lên.
- Không có hứng thú, khí lực của ngươi hãy giữ lại đối phó với đầu yêu thú kia đi, cơ hội giữ lại mạng sống càng cao hơn một chút.
Cổ Thần nói xong, không tiếp tục dây dưa với Cổ Hà, xoay người qua một bên, đi thẳng về hướng quáng động.
- Chi chi, chi chi…
Tiểu Bạch ngồi trên đầu vai Cổ Thần, một tay che miệng, một tay chỉ vào Cổ Hà, nhếch miệng thét chói tai, bộ dáng kia cho dù ai nhìn thấy cũng biết được, tuyệt đối là cười nhạo.
Trước mắt bao người, Cổ Hà dĩ nhiên lấy lớn khi nhỏ, đánh chết một con ngựa của Cổ Thần, Cổ Thần chẳng buồn tức giận gây thêm mâu thuẫn, Cổ Hà cũng không tiện xuất thủ một lần nữa.
Chỉ là nhìn con hồ ly cười nhạo hắn, trong mắt Cổ Hà bừng lên lửa giận:
“Con hồ ly chết tiệt, lần sau gặp phải lão tử nhất định phải lột da ngươi, ăn thịt ngươi.”
Nhìn Cổ Thần rời khỏi thôn, bước thẳng về phía quáng động, trong lòng Cổ Hà khẽ nhúc nhích:
“Trong quáng động không có người khác, tiểu phế vật, tử hồ ly, ta sẽ cho các ngươi chết rất khó coi.”
Thấy Cổ Thần biến mất trong phạm vi tâm nhìn, Cổ Hà cũng chậm rãi bước về phía quáng động.
Không lâu sau, Cổ Thần liền đi tới cửa quáng động Bắc Thai Sơn, dừng lại quan sát một chút trước cửa quáng động, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười khó phát hiện, sau đó liền bước vào trong quáng động.
Cổ Thần vừa mới bước vào trong quáng động, Cổ Hà liền từ trong rừng cây đi ra, rất nhanh chạy tới trước cửa động, đứng ngoài cửa động lắng tai nghe một hồi, sau đó mới tiến vào trong.
Quáng động này đã khai thác được hơn mười năm, các thông đạo trong quáng động bị các thợ mỏ đào bới nối thông bốn phương tám hướng, đan xen như mạng nhện, trải rộng dưới nền đất Bắc Thai Sơn, phương viên chừng hơn mười dặm, quả thực chính là một mê cung cực lớn.
Nếu như không phải thợ mỏ thường xuyên đào quáng trong động, người khác tiến vào quáng động, đi trong những thông đạo chằng chịt như mạng nhện, trên cơ bản sẽ lạc đường.
Coi như là thợ mỏ thường xuyên đào quáng, tiến vào trong động phải kết hợp với hơn mười người khác lập thành tổ đội, mỗi một lần tiến vào quáng động đều lưu lại một chút kỳ hiệu đặc thù, để tránh khỏi lạc đường.
Trong quáng động rất dễ lạc đường, vận khí kém một chút đi mấy ngày mấy đêm cũng không ra được.
Tuy rằng hàng năm đều có thợ mỏ tiến vào trong động khai thác, nhưng phạm vi phân bố quáng động quá mức rộng, rất nhiều địa phương rất xa, thời gian rất lâu không có thợ mỏ đào bới qua, lần trước người thợ mỏ không cẩn thận coi phệ linh thú là quáng thạch đào bới chính là vì đội ngũ của bọn họ tiến vào trong quáng động chưa có người nào từng đi qua.
Cổ Thần tiến vào trong quáng động tự nhiên không phải đào quáng, mà là tìm kiếm phệ linh thú, trong Càn Khôn Trạc có 100 lọ tụ nguyên linh dịch thượng phẩm, cho dù ở lại quáng động mấy tháng cũng không thành vấn đề, hắn biết thông đạo trong quáng động rắc rối phức tạp, đã sớm chuẩn bị tốt tác chiến lâu dài.
Vì vậy, Cổ Thần không trực tiếp đi dọc theo các thông đạo chủ trong quáng động, mà là chuyên môn chọn những thông đạo hẻo lánh hai bên, nhất là những thông đạo ít dấu chân qua lại nhất, phệ linh thú cũng không muốn gây ra mâu thuẫn, nó sẽ tận lực ở những địa phương không có người qua lại, vì vậy, càng là thông đạo hẻo lánh, xác suất tìm được phệ linh thú càng cao hơn.
Thời gian tròn một ngày trôi qua, Cổ Thần không hề tìm được tung tích phệ linh thú, tới buổi tối, Cổ Thần liền đả tọa tu luyện, tuy rằng chỗ sâu trong quáng động tối đen, không phân biệt được ban ngày hay đêm tối, nhưng buổi tối tới, thân thể chung quy có chút phản ứng sinh lý.
Cổ Hà theo phía sau Cổ Thần tiến vào quáng động, cũng đi cả ngày trời. Cổ Hà không dám theo dõi gần, mỗi một lần đều ngừng lại nghe ngóng một chút, nhưng số lượng thông đạo trong quáng động quá nhiều, rất nhanh liền đánh mất dấu vết Cổ Thần, bất quá hắn đã sớm có chuẩn bị, dự trữ đủ thức ăn, nước uống, mồi lửa và cây đuốc.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc