Ngày hôm sau, một tin tức kinh người truyền ra. Tam hoàng tử Long Hoàng đế quốc Arthur sau khi phạm tội lớn sợ tội bỏ trốn, bị Rex đại đế tự mình hạ lệnh truy nã!
Ai cũng không ngờ, vị tam hoàng tử danh tiếng vô cùng này sau một loạt chuyện như mất tích, cự hôn, giờ lại dùng phương thức này thu hút tầm nhìn của giới truyền thông.
Tội danh Arthur phạm phải cũng hết sức khó hiểu - đầu tiên là lợi dụng quỷ kế bày ra quyết đấu công bằng, giật giây hoàng kim kỵ sĩ dưới quyền giết chết Antonio. Thân phận của Antonio vô cùng đặc biệt, là quân đoàn trưởng của đế đô quân đoàn trên lãnh địa Kim Diệu do chính Rex đại đế bổ nhiệm.
Âm mưu này dính dáng đến tranh đấu quyền lực giữa hai cha con Rex và Arthur, mọi người đều biết rõ Rex đại đế tuyệt đối thống trị đế quốc nhiều năm. Arthur hoàng tử sau bảy năm mất tích trở về chỉ trong vài tháng ngắn ngủi bày ra năng lực làm cả thế giới kinh hãi, được công nhân là người thừa kế hoàng vị tốt nhất. Nhưng là đối với Rex đại đế còn đang tráng niên thì điều này không khác gì uy hiếp tiềm tàng.
Tự cổ chí kim, giao tiếp quyền lực đều là đề tài vô cùng nhạy cảm, đầy tranh đấu và biến hóa khó lường. Đối với một bậc đế vương, dù người từ kế vô cùng ưu tú hay bình thường thì đều là vấn đề phiền não. Dưới tình huống này, Arthur bắt đầu bị các loại chèn ép trong sáng ngoài tối, đây đã không còn là bí mật nữa. Đáng tiếc, Arthur rõ ràng không phải loại người giải ẩn nhẫn, rốt cuộc lợi dụng quyết đấu lệnh Samuel giết Antonio.
Nếu như nói giết Antonio còn nằm trong tình lý thì chuyện tiếp theo làm người ta không thể tin nổi, Arthur không ngờ giết chết Veronika! Trong chuyện cự hôn, quan hệ tam giác giữa Arthur, Veronika và Lanbisi mọi người đều đã biết. Veronika năm xưa từng là lão sư của Arthur, cũng là nữ nhân Arthur yêu nhất. Sau đó Veronika bị buộc gả cho thúc thúc Sophie, nhưng Sophie đây ly kỳ nổ tung, nàng bất hạnh trở thành quả phụ. Trước đây không lâu, Arthur trong buổi đính hôn công khai cự tuyệt Lanbisi chờ mình bảy năm vì Veronika. Mà bây giờ Arthur tự tay giết chết nữ nhân mình yêu nhất, bên trong còn có ân oán tình cừu gì đây?
Nghe nói ngoài hai chuyện này ra, Arthur còn đánh cắp một món thánh vật của đế quốc.
Sau khi chuyện xảy ra, Rex đại đế tức giận phái Hỏa Dực quân đoàn bắt Arthur lại, lại phái long kỵ sĩ quân đoàn khống chế toàn bộ Kim Diệu lãnh địa. Kim Diệu lãnh địa rất nhanh đã bị khống chế nhưng là tung tích của Arthur vẫn không rõ, cùng mất tích với Arthur còn có hai vị thủ hộ giả và đám người thân tín như Samuel…
Đêm đó, vốn là quang huy kỵ sĩ đang trú đóng ở Kim Diệu lãnh địa dưới sự chỉ huy của hồng y giáo chủ Geralin vội vã cả đêm rút lui. Lấy quan hệ hợp tác thân mật giữa Arthur và giáo hội thì những người này chạy trốn không đơn giản chỉ là lẻn trốn mà là trốn tránh! Vì thế, Long Hoàng đế quốc lập tức đưa ra yêu cầu quang minh giáo hội không được can thiệp chuyện nội bộ Long Hoàng đế quốc đồng thời giao ra trọng phạm Arthur.
Bất ngờ là Quang Minh giáo hội cũng không che giấu bảo vệ Arthur mà công khai chân tướng tại sao Arthur trốn tránh.
Antonio từ khi dẫn Thiết Lân quân đoàn vào Kim Diệu lãnh địa, thường thường quấy nhiễu dân lành, làn cho Kim Diệu lãnh địa vốn an định phồn vinh tràn đầy lời trách móc. Nguyên nhân quyết đấu lần này cũng do Thiết Lân quân đoàn gây chuyện ở quán rượu trước, còn đánh chết thành viên đội trị an của Phỉ Thúy quân đoàn và dân chúng vô tội đưa đến công phẫn.
Khi quân đoàn trưởng Samuel Phỉ Thúy quân đoàn đến, Antonio không chỉ không xin lỗi và xử phạt những kẻ gây họa mà còn khiêu khích Samuel, cuối cùng dẫn đến quyết đấu. Lần quyết đấu này thật ra là cạm bẫy của Antonio, mục đích là vì muốn đánh chết Samuel, vì thế Antonio còn mặc trước trang bị truyền kỳ tro bụi sáo trang, uống hắc sắc dược tề trước khi quyết đấu, thậm chí còn gọi cự long đánh lén trong lúc quyết đấu. Đáng tiếc dưới chênh lệch thực lực tuyệt đối, những quỷ kế này đầy vô lực, cuối cùng Samuel đánh bại hoàn toàn Antonio. Antonio thất bại trong quyết đấu, sau còn có ý đồ bỏ trốn, bị một vị long tộc trưởng lão trông thấy hết thảy tức giận xuất thủ giết chết tại chỗ. Làm trọng tài cho lần quyết đấu này, đại đệ tử Mingdeng của Quang Huy kiếm thánh Pasali mắt thấy toàn bộ quá trình quyết đấu có thể làm chứng, hơn nữa tại trường còn có bốn vị long tộc, bao gồm hai trưởng lão Bán Thần, chuyện này tuyệt đối không sai.
Antonio chết không chỉ là tội đáng chết mà còn không chút liên quan đến Arthur, rất có thể là bị người vu oan. Mà người muốn chém trợ thủ đắc lực nhất của Arthur chính là một vị hoàng tử cùng có thù cũ với Arthur và Samuel.
Chuyện Veronika bị Arthur giết càng không hợp tình lý… Arthur vì nàng ngay cả Lanbisi công chúa chờ mình bảy năm đều có thể bỏ qua, sao hắn có thể tự tay giết chết Veronika chứ? Nguyên nhân cái chết thật sự của Veronika là do bị người ngầm hạ độc. Vốn nữ nhân đáng thương này cũng vì uất ức nhiều năm mà tâm sinh bệnh, cộng thêm trước kia bị một vị hoàng tử không bằng cầm thú xâm nhiễu bị kinh sợ, bệnh không dậy nổi, lần này Arthur là bị người cố ý dẫn đến Tử Uyên cung, chứng kiến Veronika trúng độc sinh mệnh tiêu tán.
Thân thế Veronika đầy bi thảm, bị buộc rời khỏi người yêu, gả cho một nam nhân đáng tuổi cha mình hơn nữa còn sớm thành quả phụ, ở trong thâm cung còn nhiều lần bị khi dễ ép hại. Dù cho cuối cùng chết trong ngực người mình yêu, nhưng chuyện này vẫn làm Arthur bị đả kích chưa từng có. Vị hoàng tử này tâm tro ý lạnh, bỏ qua tất cả rời đi Long Hoàng đế quốc.
Về phần món thánh vật Arthur mang đi, ngôn ngữ của giáo hội càng cứng rắn hơn. Bởi vì đó là Thánh Quang Pháp Bào chí cao tam thiên sứ ban cho Long Hoàng đế quốc. Lần này thánh tử Arthur chỉ là nhận lệnh ba vị chí cao thiên sứ thu hồi lại mà thôi.
Lời này của Quang Minh giáo hội làm rung động toàn trường.
Hai điều trước ít nhiều là nội vụ đế quốc hay ân oán tư nhân nhưng điều thứ ba để lộ tin tức nặng ký. Thánh tử!
Lãnh tụ tinh thần cao nhất của giáo hội là giáo hoàng, còn gọi là giáo tông, đại thần quan. Nhân tuyển cho chức giáo hoàng là chọn giữa các thánh tử, hiện tại giáo hoàng là Vatican, ngoài thánh nữ Youduola ra thì chức thánh tử một mực chưa có nhân tuyển. Hôm nay, Arthur không ngờ trở thành thánh tử!
Theo nguồn tin đáng tin thì Arthur được một trong ba thiên sứ chí cao bổ nhiệm làm thánh tử, điều này tương đương với xác định thân phận người thừa kế giáo tông! Ai cũng biết quan hệ giữa Kim Diệu lãnh địa và giáo hội vô cùng mật thiết nhưng không ngờ đã đến trình độ này!
Hoàng tử bỏ trốn của Long Hoàng đế quốc? Giáo hoàng tương lai của Quang Minh giáo hội? Hai người này là một?
Thân phận thánh tử thật sự quá chói mắt, hoàng tử thông thường, người thừa kế quốc vương nếu so với thánh tử thì chỉ có thể dùng ảm đạm không chút ánh sáng để hình dung. Nếu là thánh tử thì không thể có vết nhơ trốn tránh được, điểm này không chỉ Rex đại đế, ngay cả thường dân cũng đồng thời lên tiếng.
Đối mặt với Quang Minh giáo hội từng bước ép người, dù cho Long Hoàng đế quốc là một trong hai đại thần thánh đế quốc, sau lưng có long tộc làm chỗ dựa cũng không thể kiên trì ý mình. Nếu Arthur đã là thánh tử, như vậy chuyện giờ không còn là chuyện nội bộ Long Hoàng đế quốc nữa.
Dưới quyền hành, Rex đại đế rốt cuộc làm ra nhượng bộ, hủy lệnh truy nã với Arthur, mệnh lệnh đặc biệt nghiêm tra chuyện Antonio và Veronika. Người bị chỉ ra là nhị hoàng tử Garfield. Garfield nằm mơ cũng không ngờ vốn mượn thế Rex đại đế để Antonio đâm một đao, giết chế Samuel đáng chết kia mà thôi, nào ngờ lại đến ra một thanh đao phải chết! Về phần Veronika trúng độc gì đó thì căn bản không chút liên quan!
Quan hệ giữa Garfield và Arthur ác liệt nhất, ban đầu khi bị ép phải trả lại Kim Diệu lãnh địa, trong lúc chuyển giao quyền lực, hắn đã dùng không ít thủ đoạn không đẹp. Kết quả là vì Kim Diệu lãnh địa nhanh chóng phát triển nên trở thành trò cười cho thiên hạ. Quang trọng hơn nữa là Garfield từng mơ ước sắc đẹp của Veronika, cũng từng vô lễ nhưng không thành, đây cũng là nguyên nhân quan trọng nhất dẫn đến xích mích với Arthur. Không nghi ngờ chút nào, người bị hiềm nghi lớn nhất chính là vị nhị hoàng tử xui xẻo này.
Vốn Garfield còn đang nhảy cẫng vì Arthur bại trốn, đang định góp lời trước mặt Rex đại đế, mượn cơ hội nuốt khối thịt béo Kim Diệu lãnh địa xuống. Vậy mà bây giờ hy vọng mất sạch, ngoài việc bản thân bị bắt, không chỉ việc cấu kết với Antonio, rất nhiều việc không trong sạch khác cũng bị bới móc ra, chính đảng của hắn tan rã nhanh chóng, một số người thậm chí còn bị giết.
Sau lưng chuyện Arthur chưa chắc đã không có Rex đại đế ngầm đẩy đưa nhưng ở thời điểm này, Garfield không chút nghi ngờ bị đẩy ra làm kẻ chết thay, coi như cuối cùng bình an thoát khỏi chuyện này, chỉ sợ sẽ tạo thành vết nhơ khó có thể tưởng tượng, hoàn toàn mất đi quyền thừa kế hoàng vị.
Rex đại đế sau khi làm xong hết thảy, lần nữa công khai một quyết định kinh người, hoàn toàn xóa đi quan hệ cha con với Arthur! Từ nay Arthur không còn là Arthur Roland nữa, không phải hoàng tử Long Hoàng đế quốc nữa, chỉ là thánh tử Arthur mà thôi. Điều này ý nghĩa bản thân Rex đại đế hoàn toàn xóa sạch quan hệ với Arthur.
Dù lúc trước thua thiệt bị buộc nhượng bộ nhưng Rex đại đế lại dùng phương thức khác biểu thị bản thân cường ngạnh - đây là việc nhà giữa hai cha con, cho dù là Quang Minh giáo hội cũng không thể nhúng tay.
Sau khi Rex đại đế công bố quyết định này không lâu, Quang Minh giáo hội chính thức tuyên bố ba tháng sau sẽ cử hành đại điển sắc phong thánh tử ở Quang Minh thánh sơn, đến lúc đó sẽ mời các vị đế vương đến dự. Trong đó có một vị được đặc biệt nhắc đến là Rex đại đế, dù từ lễ tiết không thể soi mói nhưng rất rõ ràng có cảm giác đánh thẳng mặt.
Điều này không chút nghi ngờ cho dân chúng đầu hẻm cuối phố có thêm chuyện bàn tán, không ít người đầy chờ mong đại lễ ba tháng sau.
Trong khi thế giới nhân loại đang rung động vì một loạt tin tức của thánh tử, bản thân thánh tử không tiến vào Quang Minh thánh sơn như trong tưởng tượng của mọi người mà ở trong Quang Minh điện của một vương quốc nhỏ bé Melo "nghỉ ngơi".
Mục đích "nghỉ ngơi" có mấy việc, đầu tiên chính là Thánh Quang Pháp Bào. Lần này đi hắn đi Quang Minh thánh sơn, dù có danh xưng thánh tử nhưng mục đích cuối cùng là dẫn đi Tiffany và lĩnh ngộ căn nguyên sáng tạo, rất có thể phải một lần nữa đối mặt với ba vị thiên sứ. Mưu kế xảo diệu đến đâu cũng không chống lại được thực lực nghiền ép tuyệt đối, cho nên Trần Duệ nhất định phải nắm chặt thời gian, nắm giữ và tăng cường mỗi một tia lực chiến, đồng nghĩa với tăng thêm vài phần sinh cơ.
Trần Duệ "hàng phục" Kinh Cức quan chỉ dùng mười phút ngắn ngủn, nguyên nhân chủ yếu vì Gelalin dùng hết sinh mệnh lực kích sống Kinh Cức quan nhưng vì bản thân không thể thừa tải Kinh Cức quan cho nên Kinh Cức quan tự động lựa chọn người có Quang Diệu thân là hắn. Điều này coi như hắn thừa nhận thành quả lao động vất vả của Gelalin. Ở Lam Diệu đế quốc, sau khi thu được Chén Thánh, hắn dùng ba ngày giải tích thành công mà món Thánh Quang Pháp Bào này dùng đến bảy ngày.
Năng lực của Kinh Cức quan là thần dũ thuật và thần thánh chiếu cố. Năng lực của Chén Thánh là thánh hữu thuật và thánh hồn. Đương nhiên, Thánh Quang Pháp Bào cũng có hai năng lực.
Một là tuyệt đối bình chướng - chế tạo một vòng bảo vệ đường kính năm mét, dưới trạng thái không thể di động có thể phòng ngự bất kỳ hình thức và cường độ công kích nào trong mười giây, hai mươi tư giờ có thể dùng một lần.
Hai là phân quang thánh ảnh - 1, phân quang: biến hóa ra một phân thân, thời gian duy trì năm giây, cứ hai mươi tư giờ được sử dụng một lần. 2, thánh ảnh: tích trữ đủ lực quang hệ có thể chế tạo một viên hình chiếu, sau khi sử dụng có thể gọi hình chiến ra chiến đấu, có một phần hai chiến lực bản thân, thời gian tồn tại dài nhất một giờ. Hình chiếu mất hiệu lực hoặc bị biến mất thì mới có thể chế tạo lại viên hình chiếu.
Kinh Cức quan sở hữu kỹ năng hậu cần, trị liệu và xua tan, thay đổi thể chất. Chén Thánh tác dụng phụ trợ chiến đấu mà Thánh Quang Pháp Bào là dùng để chiến đấu! Tuyệt đối bình chướng có thể phòng vệ bất kỳ cường độ công kích, nghĩa là dù có là Ngụy Thần cũng không thể phá vỡ lớp phòng ngự này. Thời gian mười giây nghĩ thì ngắn nhưng với tầng cấp chiến đấu của Trần Duệ thì một giây cũng có thể thay đổi rất nhiều, thậm chí thay đổi toàn bộ chiến cuộc.
Phân quang là kỹ năng công kích mãnh liệt, tương đương với có thêm hai phân thân. Dù cho mỗi phân thân chỉ có một nửa sức chiến đấu bản thể nhưng một vài chiêu thức cộng minh với nhau không đơn giản là một cộng một bằng hai, ví như Siêu Tân Tinh. Tinh Bạo. Trần Duệ đã thử phân quang thuật trong sân huấn luyện của siêu cấp hệ thống, hắn phát hiện phân thân có thể thi triển tất cả các chiêu thức, gồm cả những đại sát chiêu như viêm long gầm thét, chân hồng diệt tuyệt, uy lực vô cùng kinh khủng. Đáng nhắc đến là lực lượng phân quang cũng không phải vô hạn, tương đương với dùng trước một phần lực lượng bản thân, sau khi thi triển sẽ lâm vào thời kỳ suy yếu, chiêu thức càng mạnh thì thời kỳ suy yếu càng dài lâu. Nhưng dù thế nào, chiêu này cũng vô cùng lợi hại, nhất là trong tình cảnh Trần Duệ đã đạt đến bình cảnh, kỹ năng này tăng phúc mạnh chiến lực của hắn, chỉ cần vận dụng ổn thỏa, phân quang đủ để giết chết một vị cường địch.
Về phần tác dụng thánh ảnh, Trần Duệ có lòng thử một lần, lúc này liền nói láo là đã lĩnh ngộ một nửa lực lượng thánh vật, cần lượng lớn quang minh năng lượng mới có thể thật sự lĩnh ngộ.
Cùng đi với Trần Duệ lần này có hồng y giáo chủ Gelalin và hiện tại đảm nhiệm Thương Lôi điện Mingdeng, vừa nghe thấy Trần Duệ sắp được thánh vật công nhận là mừng rỡ không thôi, lập tức điều động lượng lớn quang minh bảo vật từ các nơi đến.
Quang Minh giáo hội lực lượng mạnh mẽ, không lâu sau, Trần Duệ nhận được lượng lớn tài liệu nhưng là Thánh Quang Pháp Bào lực ăn không nhỏ, ước chừng hao phí một nửa vật chất mới hoàn thành năng lượng thánh ảnh cần.
Sau khi thí nghiệm, Trần Duệ phát hiện thánh ảnh này cũng có toàn bộ kỹ năng bản thân, bao gồm cả cực tinh biến nhưng thực lực chỉ có một nửa mà lại như một loại tụ điện. Phát ra chiêu thức càng mạnh thì tụ điện mất càng nhiều điện, mất hết điện thì tụ nghẻo! Sau khi thí nghiệm còn phát hiện một tác dụng kỳ diệu, đó chính là trữ vật thương khố thông nhau. Phân thân lấy được vật có thể đưa vào trữ vật thương khố, điều này nghĩa là phân thân có thể tới một vài chỗ đặc thù, hoàn thành một vài nhiệm vụ đặc thù.
Nguyên nhân thứ hai Trần Duệ không lập tức đi thánh sơn là vì Lola và Isabella. Hai nàng nhất định cũng phải đi thánh sơn, nếu có nguy hiểm, Trần Duệ có thể kịp thời thu các nàng vào siêu cấp hệ thống hoặc trực tiếp đưa về Ma giới.
Chỉ là hai vị thủ hộ giả này có vấn đề, Lola đã "tử vong", đây là đánh dấu ấn trước mặt Raphael rồi. Mà Isabella dù có bí bảo tà lam chi lệ và Long Hoàng ban cho Thần Thánh Lân nhưng nàng dù sao cũng là ma tộc, Thần Thánh Lân có thể lừa gạt siêu giai cường giả nhưng chưa chắc có thể giấu được ba vị chí cao thiên sứ.
Trong thời gian ở lại Melo vương quốc, Bí Hoăng rất hào phóng chia một chút linh hồn lực, đồng thời dạy tỏa tức thuật cho hai nàng, có linh hồn đỉnh phong Ngụy Thần và loại bí thuật này, khí chất Isabella và Lola biến hóa mạnh mẽ. Lola cả người đầy khí tức phỉ thúy long, thực lực là Quốc Độ sơ đoạn mà Isabella là một nhân loại thật sự.
Lần này Bí Hoăng lần nữa tiến vào dấu ấn lục tinh trên cánh tay Trần Duệ, cùng tiến đến thánh sơn. Trần Duệ và nàng cũng coi như đối thủ cũ, còn biểu diễn năng lực thu Isabella và Lola vào không gian, Bí Hoăng cũng có thêm nhận biết với thực lực và thủ đoạn Trần Duệ. Hai bên cũng là trong lòng hiểu rõ, quan hệ là lợi dụng lẫn nhau, ít nhất trước khi thấy căn nguyên sáng tạo sẽ không trở mặt, bây giờ uy hiếp Isabella và Lola ý nghĩa không lớn.
Sau khi hoàn thành tất cả chuẩn bị, thánh tử rốt cuộc cùng Gelalin và Mingdeng thông qua truyền tống trận tiến vào Bạch Nhai. Vừa mới vào Bạch Nhai, hắn đã thấy hai hàng kỵ sĩ chỉnh tề đồng loạt rút ra trường kiếm đặt ngang trước ngực, một chân quỳ xuống. Mingdeng khẽ giải thích với Trần Duệ đây là lễ tiết cao nhất của quang huy kỵ sĩ.
Trần Duệ khẽ gật đầu đồng thời hơi kéo cổ áo nhìn một chút Huyết Sát nhẫn, quả nhân ánh máu nồng nặc, xem ra Tiffany còn ở trong Quang Minh thánh sơn.
Mọi người cưỡi ngựa một đường đi tới Thánh Quang thành, ở trước cửa thành, Trần Duệ được hoan nghênh nhiệt liệt. Sau lưng kỵ sĩ hai bên đường là nhóm lớn tín đồ, đồng loạt hô to tên Arthur.
Ở cửa thành, giáo hoàng Vatican tự dẫn đội nghênh đón. Tam cự đầu thánh sơn: Vatican, Philips Mill, Youduola, quang huy kiếm thánh Pasali… tất cả cao tầng giáo hội đều có mặt đông đủ.
Trần Duệ không khỏi nảy sinh cảm giác kỳ quái, đây là lần thứ ba hắn tiến vào đại bản doanh Quang Minh giáo hội. Lần đầu tiên là lấy thân phận tùy tùng Paul, cùng đi tới tham gia lựa chọn thần điện kỵ sĩ, lần đó đánh cắp một cây Tuyết Đạt Lai. Lần thứ hai là cùng Bí Hoăng lẻn vào thánh sơn, muốn có căn nguyên sáng tạo kết quả là vừa mới tiến vào đã gặp cường địch đáng sợ Michael, kết quả là rút củi đáy nồi, thừa cơ hai vị đại Ngụy Thần chiến đấu, mạo hiểm mang Phong Ảnh ngoa đi. Lần này rõ ràng không có ý tốt nhưng lại nghênh ngang đến, thậm chí còn được giáo hoàng tự thân nghênh đón - đây là dẫn sói vào nhà sao?
Mọi người cùng xuống ngựa, khi đi về phía trước, Trần Duệ cảm giác Isabella bỗng rung động, phương diện tinh thần xuất hiện ba động mãnh liệt nên không khỏi nhìn nàng một cái, chỉ thấy ánh mắt nàng nhìn chăm chú một người. Trần Duệ theo ánh mắt nàng nhìn một cái, đó là một vị người quen, một trong ba cự đầu, thánh nữ Youduola!
Isabella rất nhanh phát hiện mình thất thố, lập tức đè xuống tinh thần dị động khôi phục bình thường. Trần Duệ cũng không hỏi kỹ vì giáo hoàng Vatican đã đến gần nghênh đón.
"Chào mừng ngài đến, Arthur miện hạ."
Nghiêm khắc mà nói thì thân phận thánh tử chỉ ngang với hồng y giáo chủ, kém với tông chủ giáo, càng không thể sánh với giáo hoàng cao quý, lãnh tụ tinh thần của cả giáo hội. Trừ phi là đặc thù như Youduola được sắc phong tông chủ giáo, nếu không không thể được hưởng lễ ngộ như này.
Nhưng là thánh tử Arthur không như bình thường, ngoài thân phận chế khí tông sư ra còn có thân phận đặc thù, đó là được Kinh Cức quan công nhận, như vậy chỉ chờ tương lai đến là hắn sẽ nắm được giáo hội. Hơn nữa được chí cao thiên sứ Raphael công nhận, việc trở thành giáo hoàng đã là đinh đóng cột, dù là Vatican phản đối cũng không được. Trên thực tế địa vị vị thánh tử này không dưới tông chủ giáo, dù cho chưa trải qua đại điển sắc phong chính thức nhưng câu miện hạ này của Vatican đã tỏ rõ thái độ của mình.
"Không dám nhận!" Trần Duệ vội khom người hành lễ lại: "Bái kiến Vatican miện hạ, rất vinh hạnh có thể dưới sự chỉ dẫn của miện hạ từng bước bước lên con đường quang minh."
"Nghe nói ngài đã được ba đại thánh vật Kinh Cức quan, Chén Thánh và Thánh Quang Pháp Bào công nhận?" Vatican hỏi một câu, cố ý dẫn âm truyền ra xa.
"Đúng vậy, xin thứ cho ta thất lễ." Trần Duệ hiểu ý Vatican, trên người bạch quang chợt lóe, trên người bỗng mặc trường bào trắng tuyết, lấp lánh ánh sáng, trên đầu đội quan miện trong suốt như ngọc, trên tay còn có một cái ly bạc trắng, bên trong tràn đầy dịch ánh sáng nhũ trắng.
Khi ba thánh vật này đồng thời xuất hiện, Trần Duệ chợt cảm nhận được lực lượng kỳ dị trào dâng trong lòng, tựa như có loại cộng minh nào đó. Cộng minh cũng không phải là vì tam thánh vật, bởi vì trước đây Trần Duệ từng thi triển tam thánh vật ở Bạch Nhai nhưng cũng không có hiện tượng này.
Cộng minh càng lúc càng mãnh liệt, cỗ lực lượng này vượt qua các loại vòng phòng ngự, dù là lấy thực lực Trần Duệ cũng khôi khỏi run rẩy.
Quang Minh thánh sơn! Toàn bộ Quang Minh thánh sơn đang tản mát lực lượng tinh khiết mãnh liệt, cộng minh với tam thánh vật!
Không chỉ bản thân Trần Duệ, tam cự đầu, tam đại hồng y giáo chủ hay thậm chí là tín đồ bình thường cũng cảm giác được ánh sáng của Kinh Cức quan, Chén Thánh và Thánh Quang Pháp Bào hội tụ thành một, tạo thành tia sáng chói mắt. Trong ánh sáng, từng tia "thần thánh" mãnh liệt lan tràn bốn phía.
Loại khí tức này giúp một ít tín đồ thân thể suy nhược hay có ẩn tật toàn thân nhẹ nhõm, tựa như bệnh tật khỏi hẳn nên mừng rỡ không thôi.
"Thần tích!"
"Đây là ý chí Quang Minh thần!"
"Thánh tử được thần quyến!"
Không biết là ai dẫn đầu hô lên, các tín đồ rối rít quỳ lạy, ngay cả quang huy kỵ sĩ cũng quỳ một gối xuống.
Vatican vốn chỉ là muốn Trần Duệ biểu diễn ba thánh vật, tiến bước củng cố uy vọng thánh tử, điều này cũng tương đương lấy lòng Raphael đang chưởng khống thánh sơn, nào ngờ đến có dị tượng này. Tam cự đầu khẽ trao đổi ánh mắt, nhất tề hành lễ với Trần Duệ, các thành viên giáo hội còn lại đương nhiên quỳ xuống hành lễ.
Không, đây không phải lực lượng thần linh - Trần Duệ thầm nghĩ trong lòng, hắn đã cảm nhận được thuộc tính chân chính của lực lượng này, sáng tạo!
Hồi lâu sau, cỗ lực lượng cộng minh đến từ thánh sơn, không là từ Quang Minh điện mới dần lắng xuống nhưng Trần Duệ cảm giác được, căn nguyên sáng tạo vẫn tồn tại, nếu như có thể cảm ngộ một chút thì nhất định sẽ hiểu sâu hơn nhiều căn nguyên sáng tạo. Gelalin từng nói, được cả ba thánh vật công nhận là có thể có tư cách cảm ngộ một lực lượng cường đại hơn xa Thánh Cấp, xem ra những lời này cũng không phải hư trương thanh thế, Trần Duệ đã thật sự có cảm ngộ này.
Không chỉ có Trần Duệ, Bí Hoăng khát khao căn nguyên sáng tạo này vô cùng lớn, nàng núp trong dấu ấn lục tinh linh hồn cũng không nhịn được khẽ rung động. Nhưng dù là Bí Hoăng hay Trần Duệ cũng đều hiểu rõ, Arthur hiện tại chỉ có thực lực Sĩ Cấp, nơi này là hang ổ kẻ địch, có cường địch đáng sợ như Raphael, Michael tồn tại. Hôm nay tuyệt không phải thời điểm lĩnh ngộ, nếu vạn nhất không cẩn thận lộ ra chu ti mã tích thì công lao lúc trước tan thành bong bóng hết. Cho nên Bí Hoăng chỉ đành nín nhịn không giám cảm ứng tránh để khí tức lộ ra ngoài.
Khác với Bí Hoăng, Trần Duệ có độ sâu phân tích nên nhanh chóng ghi khắc vào trí nhớ, bề ngoài không chút dị trạng gì, khẽ niệm một cái thu hồi ba thánh vật lại.
Vatican không chút che giấu tán thưởng: "Arthur miện hạ, không ngờ lần đầu ngài tới thánh sơn lại đưa tới thần tích kinh người như vậy, rõ ràng ngài là thần quyến giả a. Danh hiệu thánh tử không chỉ là cái danh a, đại lễ sắc phong sẽ cử hành vào ba tháng sau, ngài hiện tại tạm ở lại Thánh Quang điện vậy. Đợi sau khi chính thức sắc phong, ngài chuyển đến Thần Ấn đỉnh sau."
Thần Ấn đỉnh là đỉnh đứng đầu trong toa tòa chủ phong, cũng là nơi ở của giáo hoàng Vatican, là tượng trưng tinh thần cao nhất của giáo hội. Những lời này của giáo hoàng cũng nói rõ lập trường của mình - dù cho Arthur bị Rex "đuổi ra" Long Hoàng đế quốc, thậm chí xóa bỏ quan hệ cha con nhưng thánh sơn thì khác, ta Vatican không giống Rex chuyên quyền như vậy, Arthur ngươi chính là giáo hoàng kế nhiệm ta a!
Thật ra thì trong lòng Vatican không chắc đã chưa có kiêng kỵ và không cam long, hắn đại biểu cho phe Michael mà Arthur rõ ràng là phe Raphael. Nhưng là hiện tại Michael rơi vào ngủ say, Gabriel sau nhiều năm không thấy tung tích, chỉ có Raphael thức tỉnh chưởng khống đại cục.
Nếu Arthur là chánh hệ của Raphael, lại được Kinh Cức quan công nhận, địa vị dĩ nhiên không thể dao động. Theo Raphael nói, Arthur còn lập được đại công khó có thể tưởng tượng, phá hủy một trong ba chủ tế đàn của hắc tử đồ!
Giáo hội dò tìm nhiều năm không thấy tung tích không ngờ bị Arthur phá hủy, động thủ là thủ hộ giả của Arthur còn có bản thân Raphael được Arthur kêu gọi nữa nhưng đại công của Arthur là không thể nghi ngờ.
Dưới bối cảnh như vậy, dù Vatican có ý kiến gì cũng chỉ dám nuốt xuống bụng. Giáo hoàng dù tay cầm quyền to, phong quang vô hạn nhưng trên thực tế chỉ là con cờ của Michael mà thôi, nói trắng ra chỉ là con kiến hôi trong mắt ba vị thiên sứ. Nếu như hắn dám mạo phạm Raphael thì kết cục chính là bỏ mình hồn diệt, Raphael nhiều nhất chỉ cần nói một lời giải thích với Michael, đỡ một người lên đài là được.
"Tuân lệnh." Trần Duệ lộ vẻ cung kính, không chút vì thần tích bản thân biểu lộ mà kiêu căng, ngược lại vô cùng khiêm tốn với giáo hoàng.
Vatican khẽ gật đầu, vô cùng hài lòng với tư thế này của Trần Duệ. Tự mình mang theo hắn tới Thánh Quang điện. Trong Thánh Quang điện có một tòa tháp cao có thể xem hết quang cảnh Thánh Quang thành, là yếu địa quan trọng của thành, nghe nói nơi này thần tích từng hiện, là nơi thần thánh có thể lắng nghe thần linh dạy bảo. Không có giáo hoàng hay tông chủ giáo cho phép, dù là hồng y giáo chủ cũng không thể tùy tiện tiến vào.
Trong ngoài Thánh Quang điện đều có ma pháp trận cường đại bảo vệ, lối đi còn có lượng lớn quang huy kỵ sĩ canh giữ, nơi này trong đại bản doanh Quang Minh giáo hội, vấn đề an toàn căn bản không cần lo lắng, những kỵ sĩ này đại biểu quyền uy và tượng trưng là nhiều. Sau một phen hư tình giả dối, Trần Duệ tiễn đi đám người Vatican.
Tam thánh vật đưa tới cộng minh căn nguyên sáng tạo dụ hoặc Bí Hoăng không thôi, loại cảm ứng này không thể sánh với trực tiếp cảm ngộ nhưng cũng là kỳ ngộ hiếm có lại an toàn hơn nhiều lẻn vào Quang Minh thần điện cho nên Bí Hoăng lập tức rời khỏi dấu ấn lục tinh, bắt đầu sửa đổi toàn bộ ma pháp trận trong đại điện. Nàng cần sửa đổi ma pháp trận này thành một loại trận đặc thù, có thể phóng đại và dẫn dắt lực lượng bên ngoài vào đại điện, lấy thực lực của nàng thì những quang huy kỵ sĩ kia căn bản không thể phát hiện động tĩnh.
"Isa, chuyện gì xảy ra vậy?" Sau khi Bí Hoăng rời đi, Trần Duệ lập tức hỏi Isabella.
Trong nghi thức hoan nghênh lúc ở ngoài thành, hắn rõ ràng cảm giác được tinh thần của nàng ba động mãnh liệt, nguồn gốc chính là một trong tam cự đầu, vị thánh nữ Youduola.
Isabella khẽ nở nụ cười khổ sở lắc đầu không nói.
"Kết cấu những ma pháp trận ngoài sân có chút đặc thù, ta đi xem một chút." Lola chợt lên tiếng, vị tiểu thư tiên nữ long ngày thường dù thích giả ngây ngốc chỉnh người nhưng lúc cần thật sự giả ngu, nàng cũng diễn vô cùng tốt.
Trần Duệ hiểu tâm ý của nàng nên khẽ gật đầu, đưa mắt nhìn tiên nữ long tiểu thư rời khỏi đại điện rồi mới quay lại nhìn Isabella, cặp mắt nàng đã khẽ ửng đỏ.
Quả nhiên lúc đó nàng cố hết sức áp chế tâm tình.
"Isa?"
"Không có gì, chẳng qua chỉ là cảm thấy bản thân ngu xuẩn mà thôi." Isabella cúi đầu, khăn che mặt đã bị nước mắt thấm ướt, thanh âm run rẩy lộ ra hối hận vô cùng: "Thật sự là ngu xuẩn khó có thể dùng lời diễn tả."
Trần Duệ cũng không hỏi nhiều, nắm chặt lấy tay nàng ngồi xuống mặt đối mặt. Có thể làm Isabella luôn bình tĩnh nhiều năm thất thố như vậy, khẳng định không phải chuyện tầm thường.
Isabella tựa đầu lên ngực hắn, hai vai hơi run, Trần Duệ có thể làm cũng chỉ là nhẹ nhàng vuốt ve làn tóc nàng.
Sau một hồi lâu, Isabella mới dừng lại thút thít khóc, giọng nàng giờ đã có chút khàn khàn: "Ta rốt cuộc hiểu vì sao Phong Ảnh ngoa lại ở Quang Minh thánh sơn rồi."
Trần Duệ nhanh chóng nhớ lại đó là chuyện hơn một trăm năm trước. Thiếu nữ Isabella umeej bị một nam nhân loại mê hoặc, một lòng yêu thương người ta, không tiếc phản bội gia tộc, tỷ muội trở mặt thành thù, đánh cắp thần khí cao nhất của gia tộc - Phong Ảnh ngoa đưa cho người ta. Kết quả là người ta sau khi lấy được thần khí lập tức từ bỏ Isabella, lại còn thi triển quang yên ấn trí mạng trên người nàng rồi biệt tăm biệt tích. Kẻ này không chỉ lừa gạt thiếu nữ để lấy thần khí mà còn hạ độc thủ, có thể nói là thâm độc vô cùng.
Lần trước, Trần Duệ trong trận đánh ở Quang Minh thánh sơn lấy được Phong Ảnh ngoa trả lại cho Isabella, có thể nói kẻ kia chắc chắn có liên quan đến giáo hội. Trần Duệ vốn có tâm báo thù cho Isabella nhưng đáng tiếc là một mực không tra ra được là ai.
Từ lời Isabella mới nói và tâm tình ba động lúc trước, nam nhân kia không ngờ lại là…
Trần Duệ chợt nhớ đến năm xưa khi Isabella trọng thương gục ngã từng nói: "Trong mắt nam nhân kia chỉ có thần khí, thậm chí ta chủ động hiến thân cũng khắc chế, cho đến khi hắn lấy được thần khí vứt bỏ ta, ta mới biết hắn thật ra vô cùng ghét nữ nhân, lại thích nam nhân!"
Có thể chống đỡ Isabella tuyệt sắc hấp dẫn thậm chí chủ động hiến thân còn cố thủ giữ thân, hơn nữa còn thích nam nhân. Trần Duệ dĩ nhiên là nghĩ đến giới tính thứ ba ở kiếp trước.
Hôm nay xem ra mình bị ngộ nhận rồi. Nam nhân không thích nữ nhân, thích nam nhân, không chỉ là giới tính thứ ba, còn có nữ nhân nữa! Mà thánh nữ kia chính là! Đúng rồi, trong trận đánh ở Tinh Thần tháp, tứ dực thiên sứ khi bị đánh bại từng nói "phong chương" liên quan đến một nữ nhân… Hóa ra đây là chân tướng năm đó!
Trần Duệ cầm tay Isabella: "Nàng xác định chính là nàng ta?"
Isabella biết Trần Duệ đã hiểu, gật đầu nói: "Dù tướng mạo có thể ẩn giấu nhưng khí chất đó dù có hóa thành tro ta cũng nhận ra. Không chỉ vậy, năm đó nàng ta dùng bí thuật cắn nuốt sạch lực lượng của ta và Hỏa Điện tâm. Bây giờ trên người nàng ta còn sót lại khí tức của Hỏa Điện tâm chưa hoàn toàn thu nạp được, thông qua Tà Lam chi lệ, ta có thể cảm nhận được rõ."
Quả nhiên năm đó người lừa lấy Phong Ảnh ngoa chính là thánh nữ Youduola giả nam trang!
Trần Duệ khẽ run tinh thần:"Lực lượng của nàng năm đó bị nàng ta cắn nuốt sạch? Nàng sao không nói cho ta biết chuyện này?"
"Thật xin lỗi." Isabella khẽ nói.
"Không sao." Trần Duệ khẽ thở dài, lắc đầu nói: "Ta chẳng qua là tự trách, không biết nàng từng chịu khổ đến vậy."
Chuyện Phong Ảnh ngoa là vết thương trí mạng trong lòng Isabella, vì vậy mà thay đổi tính tình, gần như ôm hận mà sống. Dù cho sau này trải qua tình yêu chân chính từ từ chữa thương nhưng khẳng định vẫn để lại vết sẹo không muốn đối mặt.
Isabella dựa cả người lên hắn cười thảm nói: "Đây đều là tội của ta, là ta hại phụ thân và tộc nhân, hết thảy là tại ta… Trong một trăm năm trước khi gặp chàng, ta căm ghét mọi người nhưng hận nhất chính là bản thân."
"Hết thảy đều đã qua, quên những căm ghét và tự trách kia đi được không?" Trần Duệ ôm chặt thân thể đang run rẩy vào ngực: "Chúng ta còn cuộc sống tốt hơn, tương lai đầy hy vong đáng để ý."
"Chàng đã dùng hành động chứng minh tất cả cam kết, nếu như nói ta bất hạnh nhất khi gặp kẻ kia thì vận may lớn nhất của ta là gặp chàng." Isabella áp sát mặt vào ngực hắn nói: "Mất đi rồi mới biết quý trọng, ta hết thảy đều nghe chàng, nam nhân của ta à."
Trần Duệ khẽ gật đầu, dù cho như nào, thù này nhất định phải trả, không thể để Isabella chịu khổ không được.
"Thật ra thì nói thẳng ra thì là năm đó tự ta ngu xuẩn mà thôi." Isabella hít sâu một hơi, dần bình ổn tâm cảnh: "Nàng ta vốn thực lực cũng không mạnh, sau khi cắn nuốt lực lượng của ta và bí bảo, thực lực mới tiến mạnh. Có thể khẳng định là nàng ta phi thường tinh thông bí thuật ngụy trang, có thể mượn bí thuật che giấu giới tính và tướng mạo - giả làm nhân loại yếu đuối, như vậy cũng là một biện pháp tốt để tự bảo vệ bản thân ở Ma giới nguy hiểm. Bí thuật cắn nuốt của nàng ta dù cũng độc ác như chính nàng ta vậy nhưng bí bảo không phải dễ cắn nuốt đến thế, Hỏa Điện tâm ngoài chứa lựa lượng hỏa hệ cường đại ra còn có lực lượng phong hệ nữa. Nàng ta năm đó sau khi lấy được Phong Ảnh ngoa từ em, e sợ đêm dài lắm mộng, nóng lòng cầu thành mạnh mẽ cắn nuốt để lại hậu hoạn. Từ cảm giác khí tức mà xem thì ảnh hưởng phong hệ cắn trả vẫn còn, trừ khi lợi dụng lực lượng đặc thù nào đó đẩy lực lượng hỏa hệ tăng mạnh về lượng mới có thể dung hợp những dị lực phong hệ kia."
"Dodo!" Trần Duệ bật thốt lên, giờ thì đã hiểu vì sao năm đó Youduola dùng mọi cách để thu lực lượng phượng hoàng, chính là để hoàn toàn tiêu trừ Hỏa Điện tâm cắn trả!
Chuyện Phong Ảnh ngoa năm đó dù đã hiểu rõ nhưng trong lòng Trần Duệ vẫn có không ít dấu hỏi.
Đầu tiên là Tiffany. Tiffany rất oán hận Lôi Thiện, bỏ hoàng vị Ma giới cố ý tới thế giới nhân loại tìm mẫu thân. Lôi Thiện từng nói Tiffany có lực cảm ứng huyết mạch đặc thù, có thể lợi dụng nó tìm mẫu thân nàng. Bây giờ nàng thành đệ tử thánh nữ Youduola như vậy thánh nữ rất có thể là mẫu thân Tiffany.
Thời gian Lôi Thiện phát sinh quan hệ với "nữ nhân nào đó" rồi sinh ra Tiffany và thời gian Phong Ảnh ngoa bị mất đều là hơn trăm năm trước như vậy có thể đoán nhân vật chính hai chuyện này đều là Youduola nhưng hai chuyện này có tồn tại vấn đề thứ tự trước sau.
Youduola và Lôi Thiện kết hợp là bị quỷ Satan khống chế, mục đích là muốn lợi dụng thể chất đôi bên chế tạo chìa khóa quang ám đồng thể, đợi tương lai tiến vào chỗ thần bí lấy Ngân Hạp, âm mưu này đã biến thành sự thật.
Thử giả tưởng một chút, năm đó Youduola vì nguyên nhân nào đó có thể là rèn luyện hoặc nhiệm vụ tiến vào Ma giới, bị quỷ Satan bắt được, khống chế phát sinh quan hệ với Lôi Thiện rồi sinh ra Tiffany. Lúc này Youduola đã mất đi giá trị lợi dụng, quỷ Satan đương nhiên không còn để ý đến con kiến hôi này nữa, rất có thể Youduola nhân cơ hội nào đó thoát khỏi Huyết Sát đế quốc, gặp phải Isabella, diễn màn nữ giả nam trang lừa đi Phong Ảnh ngoa.
Trần Duệ nhớ đến câu nói khi Lôi Thiện nhờ hắn đến thế giới nhân loại tìm Tiffany: "Đúng rồi, nhớ phải cẩn thận nữ nhân kia." Tâm lý đề phòng không thể không có, chỉ riêng việc xác định nàng ta từng lừa đi Phong Ảnh ngoa đã phải tuyệt đối đề phòng rồi.
Trong lúc Trần Duệ còn đang trầm tư, Lola đã trở lại đại sảnh, nắm tay Isabella khẽ thì thầm. Isabella không ngừng gật đầu, cũng không biết Lola có biết chân tướng không nhưng là ánh mắt Isa nhẹ nhõm hơn không ít. Tiểu thư tiên nữ long thật ra cũng tâm tình tinh tế, Isabella và nàng quan hệ vốn không tệ, giờ lại cùng với Athena được nhận là nữ nhi của Meiliya và Greenspan, danh nghĩa là tỷ muội của nàng. Vị tiểu thư tiên nữ long này tương đối trân trọng bằng hữu và thân nhân.
Đúng lúc đó, Trần Duệ cảm giác được số liệu của giải tích nhãn khẽ biến đổi, đồng thời dấu ấn lục tinh nơi cánh tay nóng lên, Bí Hoăng lúc trước vẫn còn ở ngoài bố trí ma pháp trận đã trở lại dấu ấn, thanh âm lo lắng truyền vào linh hồn Trần Duệ: "Cẩn thận, Raphael đến!"
Trần Duệ không khỏi kinh hãi, nhìn một chút Isabella và Lola, tâm niệm nhanh chóng thay đổi, nháy mắt thu hồi hai nàng vào Phong Tinh thai. Bí Hoăng không phải lần đầu thấy Trần Duệ thi triển năng lực không gian kỳ dị này, lần này cũng như các lần trước không phát hiện chút dấu tích nào, thậm chí nếu không phải nàng tận mắt chứng kiến thì dù là cường giả đỉnh phong Ngụy Thần cấp như nàng cũng không chút phát hiện nên không khỏi âm thầm cảnh giác. Nhưng hiện tại khẳng định không phải lúc nghiên cứ vấn đề này, đối mặt với Raphael sắp đến, Bí Hoăng chỉ có thể toàn lực thi triển tỏa tức thuật, tiến vào trạng thái giải chết, ẩn giấu toàn bộ ba động khí tức và tinh thần của bản thân để tránh bị phát hiện.
Không lâu sau, một nam tử xuất hiện trước mặt Trần Duệ, ma pháp trận đại điện hay những quang huy kỵ sĩ canh điện cũng không chút cảm ứng đến. Nếu như không phải là Bí Hoăng kịp báo động trước thì dù Trần Duệ phát hiện được nhờ biến động của phân tích nhãn, đối phương đã tới trước mặt hắn rồi.
Chủng tộc: không thể phán đoán!
Thực lực: không thể phán đoán!
Nam tử này chính là dung mạo Raphael lần trước Trần Duệ từng thấy ở Kim Diệu lãnh địa, giống với lần trước, hai mắt hắn một mực nhắm nhưng lần này đến là bản thể chứ không phải phân thân.
Trần Duệ cố ý ngẩn người rồi mới phản ứng đầy "kinh ngạc", hành lễ thật sâu: "Raphael đại nhân!"
Raphael cũng không mở mắt nói: "Arthur, ngươi bộc lộ ưu dị làm ta kinh ngạc, không ngờ được ba thánh vật công nhận còn dẫn phát thần tích, xem ra lựa chọn ngươi làm thánh tử là lựa chọn phi thường sáng suốt."
"Thất bại ở Long Hoàng đế quốc làm ta chán nản vô cùng nhưng hôm nay khi đến Quang Minh thánh sơn, trong lòng ta lại tràn đầy tự tin và lực lượng, ta nhất định sẽ không để đại nhân thất vọng!"
"Ta luôn tin vào ánh mắt của mình." Raphael khẽ vuốt cằm: "Ngươi cũng phải tin vào bản thân, được mất ở Long Hoàng đế quốc chỉ là nhất thời mà thôi, tương lai ngươi sẽ lấy được tất cả."
"Ta hiểu." Trần Duệ hơi chần chờ, một lúc sau mới quyết định nói: "Không dám nói dối đại nhân, trong bảy năm ta mất tích đón nhận tẩy lễ của luyện kim văn minh làm trí nhớ trước kia mất hết. Rex vốn cho là thân thể của ta dù là của Arthur nhưng linh hồn là của ngươi khác, không chỉ như vậy, hắn là quân vương nắm cả đế quốc, khi ta để lộ tài năng hơn xa hắn thì dữ tợn sau tấm mặt nạ thân tình lập tức hiện ra, thậm chí không tiếc đoạn tuyệt quan hệ cha con với ta, hoàn toàn trừ đi uy hiếp của ta với Long Hoàng đế quốc. Lần này đúng là ta đã phạm lỗi quá ngớ ngẩn, lần sau nhất định ta sẽ không phạm lỗi nữa."
"Ta không biết một đế quốc nho nhỏ cần gì nhưng ở Quang Minh thánh sơn cần là tài năng. Ngươi là ai thì sao chứ? Không phải thì sao chứ? Ta có thể cam đoan, chỉ cần ngươi biểu hiện tài năng làm người khác tâm phục, vĩnh viễn không cần lo lắng những vấn đề khác, ngươi chính là thánh tử, giáo hoàng Arthur tương lai!"
"Đa tạ đại nhân trọng dụng!" Trần Duệ lần nữa thi lễ.
"Có trả giá mới có thành quả, ngươi biết ta luôn thưởng phạt phân minh rồi đấy. Ngươi lập được đại công gián tiếp tiêu diệt chủ tế đàn Tà Thần, lại được ba thánh vật công nhận nhưng là còn chưa đủ để khống chế toàn bộ Quang Minh thánh sơn. Ngươi cần phải hoàn thành một chuyện nữa, đó là ở đại điển sắc phong thánh tử ba tháng sau, ngươi phải trước mặt mọi người biểu diễn thần quyến lực, dùng thần thánh chiếu cố của Kinh Cức quan chuyển hóa một trăm tên kỵ sĩ thần điện thành thuần quang hệ thể chất! Nếu như ngươi có thể làm được điểm này, địa vị của ngươi sẽ không thể giao động, trong vòng một năm chắc chắn ngồi lên vị trí giáo tông!"
Trong vòng một năm lên ngai vị giáo hoàng, đối với bất kỳ thánh tử hay thánh nữ nào đều là chuyện không thể tin nổi nhưng giọng điệu Raphael chắc chắn vô cùng. Nhưng thánh tử hay giáo hoàng thì cũng chỉ là con cờ của ba thiến sứ mà thôi, tùy thời có thể vì lợi ích hay hết giá trị mà vứt bỏ.
"Dạ." Trần Duệ đè xuống "kích động", nghi ngờ hỏi: "Đại nhân, thần thánh chiếu cố dù có thể dẫn dắt lực lượng thần thánh, xua tan hết thảy lực lượng tà ác, cũng có kỳ hiệu tịnh hóa và chuyển đổi thể chất nhưng là lực lượng có hạn. Nếu muốn chuyển hóa thể chất bình thường thành quang hệ thì chuyển đổi một lần tỉ lệ thành công không cao. Nếu muốn đồng thời chuyển hóa cả trăm kỵ sĩ thì sợ là không thể làm được."
Raphael cười nhạt một tiếng: "Trực tiếp chuyển hóa khẳng định không thể cho nên mới cần ba tháng sau."
Trần Duệ chợt hiểu: "Ý đại nhân có phải là đại điển sắc phong cử hành ở ba tháng sau là vì chuẩn bị một ít tương quan, biến chuyện không thể thành có thể?"
"Không sai." Raphael khen ngợi: "Phản ứng của ngươi quả nhiên nhanh nhạy. Đỉnh Thánh Quyến hiện đang tích cực chuẩn bị, đến lúc đó ngươi sẽ biết. Nhưng là dù có loại chuẩn bị đó vẫn không đủ. Đầu tiên, lực lượng của ngươi quá yếu… Ta nhớ ngươi nói đây là do tinh thần lạc ấn của thượng cổ luyện kim văn minh, lạc ấn tự động chuyển hóa ngoại lực thành cảm ngộ luyện kim tông sư cho nên phải đợi ngươi hoàn toàn khống chế tinh thần lạc ấn mới có thể tăng trưởng lực lượng được. Mặc dù một vị chế khí tông sư đối với thế giới nhân loại đã ý nghĩa phi phàm nhưng là chế khí thuật không phải căn bản của thánh tử… Không, giáo hoàng nhất định phải nắm giữ kỹ năng không phải chế khí thuật, cho nên hiện tại ngươi phải quyết định giữ hay bỏ."
"Giữ hay bỏ?" Trần Duệ mơ hồ có cảm giác không ổn.
"Ngươi nhất định phải bỏ đi tinh thần lạc ấn luyện kim văn minh trở thành tín đồ của ta, ta sẽ thi triển tẩy lễ cho ngươi. Ban cho ngươi lực lượng mới và tín ngưỡng lực của thần linh che chở, có thể giúp ngươi trở thành đỉnh phong Thánh Cấp, tương lai còn có cơ hội chuyển hóa thành thiên sứ thật sự. Có lực lượng này, sau này ngươi có thể phát huy tốt nhất, biến cái không thể thành có thể."
Xem ra tác dụng thật sự của Kinh Cức quan cần tín ngưỡng lực kích phát.
Nhưng trở thành tín đồ của Raphael? Đây không phải khế ước đơn giản có thể tùy tiện dùng tinh thần liên tiếp lừa dối, một khi bại lộ thì công sức trước kia tan hết. Tinh thần lạc ấn vốn là trò lừa giờ lại thành mua dây tự trói rồi.
Đầu óc Trần Duệ nhanh chóng chuyển động, thử dò hỏi: "Đại nhân, ta có thể suy tính một chút không?"
"Ta hôm nay tới không phải để cho ngươi lựa chọn mà tuyên bố quyết định của ta." Khẩu khí Raphael lạnh nhạt mang theo uy thế không thể nghi ngờ, trực tiếp phán kế hoãn binh của Trần Duệ thất bại.
Trong tâm lý Raphael, một vị Ngụy Thần mạnh mẽ, hạ thân tới gặp một con kiến hôi thì sao để lại đường sống cho nó chứ? Hôm nay đáp ứng thì tốt, không đáp ứng cũng phải đáp ứng.
Bí Hoăng đang ở trạng thái tỏa tức nghe được không khỏi ngầm cảnh giác, nếu như Trần Duệ không đáp ứng như vậy rất có thể sẽ trở mặt tại chỗ, thực lực gì cũng không thể ẩn nấp. Raphael mặc dù thực lực hơi kém hơn Michael nhưng nàng chẳng qua là linh hồn thể hơn nữa thực lực giảm mạnh, đây lại là sân nhà của ba vị thiên sứ, nếu như chiến đấu thì kết cục may nhất là còn được như lần trước, còn chạy thoát được. Nếu như Trần Duệ đáp ứng biến thành tín đồ của Raphael thì hậu quả còn nghiêm trọng hơn, tất cả bí mật không thể ẩn giấu.
Trong lúc Bí Hoăng toàn lực đề phòng, một mực suy tư thì Trần Duệ đã nói ra quyết định của mình: "Raphael đại nhân, ta đồng ý."
Nghe thấy câu trả lời khẳng định chắc chắn này, Raphael hài lòng gật đầu, Arthur tương đối biết thời biết thế, đưa ra quyết định rất nhanh, con rối này đáng giá bồi dưỡng a - Raphael cũng không cho rằng, con kiến hôi này có can đảm dám phụ họa loại chí cao như hắn.
Vốn Bí Hoăng đã chuẩn bị xong động thủ nhanh chóng bình tĩnh lại, nàng hiểu rõ "nhân loại" này tuyệt không phải hạng người cam chịu thao túng, mục đích hắn tới thánh sơn nhất định không phải vì thánh tử hay giáo hoàng, như vậy chắc chắn có mưu đồ khác.
Quả nhiên, liền thấy Trần Duệ nói: "Nhưng là, ở đây ta có một việc muốn báo cáo với đại nhân, chuyện này vốn ta định tìm đại nhân bẩm báo nhưng đúng may hôm nay đại nhân hàng lâm…"
"Nói tóm tắt." Trong thanh âm bình tĩnh của Raphael mang theo uy nghiêm không thể kháng cự.
"Chuyện là như này… Ngay hôm nay khi tiến vào thánh sơn, Vatican miện hạ để ta biểu diễn ba thánh vật, kết quả là ba thánh vật dẫn phát thần quyến lực. Thần quyến lực cho ta cảm giác là một loại cộng minh đặc biệt, tựa như có liên quan đến tam thánh vật. Khi lực lượng rung động đó sau khi biến mất vẫn lưu lại cảm ngộ trong trí nhớ ta, vô cùng kỳ diệu a, giống như tinh không mênh mông vô biên, ta không thể dùng từ cụ thể để diễn đạt được."
"Ngươi có thể cảm ngộ được lực lượng đó…" Ánh mắt Raphael chợt mở ra, đồng tử màu trắng bắn ra ánh sáng mãnh liệt hàm chứa uy hiếp đáng sợ, Trần Duệ theo bản năng sinh ra một cơn run rẩy, vội vàng cúi đầu khom người, thân thể phối hợp hơi run như kiểu bị chấn nhiếp không thể mở miệng.
Raphael nhìn chăm chú Trần Duệ, thu hồi uy hiếp: "Nói một chút."
"Dạ, đại nhân. Dạ dạ… dạ, dưới lực lượng này kích thích, ta cảm giác được tốc độ hấp thu tinh thần lạc ấn thượng cổ văn minh bỗng tăng gấp mười! Hơn nữa còn mạnh mẽ hòa làm một thể với linh hồn ta, nếu như mạnh mẽ xóa sổ… sợ là có nguy hiểm tính mạng a."
Raphael khẽ nhíu mày, chỉ nghe Trần Duệ tiếp tục nói: "Raphael đại nhân, có vài người cam chịu cả đời yên lặng, có người lại không thể nhẫn nhịn bị xem thường, thậm chí theo đuổi lóe sáng trong tích tắc. Ta vừa thất bại một lần, tuyệt không tha thứ cho thất bại lần thứ hai của mình cho nên, ta đã có giác ngộ đánh cuộc sinh mệnh này. Nếu không thể nhất phi trùng thiên… thì tan thành mây khói."
"Nói rất hay." Đôi mắt màu bạc của Raphael khẽ lộ vẻ tán thưởng: "Ta đã thấy quyết tâm của ngươi, có lời gì thì nói một lần hết đi."
"Ý của ta là… đầu tiên có thể thử mượn loại cộng minh đặc thù đó hoàn toàn hấp thu lực lượng tinh thần lạc ấn không, bởi vì giờ ta chỉ mới hấp thu được gần một nửa, cũng chính là lạc ấn chế khí thuật. Nếu như có thể hoàn toàn hấp thu lạc ấn, như vậy những thứ tinh thần lạc ấn hấp thu lúc trước sẽ biến thành thực lực của ta, lực lượng tự nhiên sẽ đột nhiên tăng mạnh. Không chỉ như vậy, ta có thể nắm giữ phương pháp chế tạo hắc sắc dược tề, thậm chí chỉ cần đạt tới cảnh giới nào đó, thậm chí là cả duyên thọ dược tề ta cũng có thể chế tạo được!"
Raphael khẽ động tâm, hiện tại trong giáo hội có một vị dược tề tông sư, đại chủ giáo Pawaluo. Có thể phối trí hai loại vĩnh hằng dược tề đã là dược tề tông sư cao cấp nhất nhân loại rồi nhưng không thể sánh với sống lại dược tề, duyên thọ dược tề được. Một khi Arthur có thể song song trở thành chế khí, dược tề tông sư thậm chí là đại tông sư. Dù là danh vọng hay lợi ích đối với giáo hội đều là không cần nói cũng biết.
Huống chi, vốn kế hoạch là Arthur bỏ qua thân phận chế khí tông sư trực tiếp chuyển hóa thành tín đồ của hắn, thi triển tẩy lễ mạnh mẽ tăng thực lực hắn lên, như vậy sẽ hao phí một phần lực lượng bản thân và tín ngưỡng lực của Raphael. Có thể không tốn chút sức tăng lực lượng Arthur lên thì tốt hơn nhiều rồi, đến lúc đó chỉ cần ban cho Arthur một ít lực lượng tín ngưỡng là đủ rồi.
"Trên thực tế, trước khi đại nhân tới, ta chỉ muốn thử một chút, ma pháp trận bên ngoài Thánh Quang điện đã bị ta thay đổi một ít, muốn phóng đại loại cộng minh đó để cảm ngộ, chỉ là vì thời gian còn quá ngắn, còn chưa thể hoàn toàn phá giải ảo diệu ma pháp trận cho nên chỉ hoàn thành thay đổi một phần. Nếu như có chỗ mạo phạm thì xin đại nhân thứ lỗi, nếu như mượn cảm ngộ này vẫn không thành công…" Nói tới chỗ này, Trần Duệ cắn răng một cái, lộ ra vẻ kiên định: "Ta nguyện ý mạnh mẽ xóa đi tinh thần lạc ấn để mạo hiểm nếm thử."
"So với năng lực ngươi biểu lộ, ta tán thưởng thẳng thắn của ngươi hơn. Ta hy vọng ở trước mặt ta… ngươi vẫn còn giữ được thẳng thắn của ngươi." Raphael là ai chứ, hắn đã sớm phát hiện ma pháp trận thay đổi rồi, hôm nay Arthur chủ động thẳng thắn nói ra làm Raphael càng thêm tin tưởng.
"Ý chí của đại nhân chính là tôn kính thủ hộ cả đời của ta." Trần Duệ trong lòng biết Raphael đã động tâm nên lập tức cung kính nói.
"Nếu là như vậy…" Trong lòng Raphael đã có quyết định: "Ngươi nhắm mắt lại, ta dẫn ngươi đi đến một chỗ."
Trần Duệ chỉ cảm thấy tim đập thình thịch, mơ hồ đoán được Raphael sẽ dẫn hắn đi đâu, hết sức ổn định lại tâm tình, nhắm hai mắt lại.
Sau một hồi hoa mắt, thanh âm Raphael vang lên: "Mở mắt đi."
Trần Duệ từ từ mở mắt nhìn, trước mặt hắn là đại điện ánh sáng lượn quanh, tỏa ra mênh mông vô biên lực lượng khí tức, loại khí tức này ẩn chứa sinh trưởng vạn vật vũ trụ ảo diệu vô cùng. Dù cho đây không phải lần đầu thấy Quang Minh thần điện nhưng vẫn làm Trần Duệ rung động, phảng phất bản thân như hạt cát nhỏ bé trong biển rộng vậy, dù là bất kỳ ngân hạp nào trước đó hắn thấy cũng không sánh bằng được, bởi vì đây là căn nguyên sáng tạo hoàn chỉnh - sáng tạo thư!
"Đây là đây là…" Trần Duệ phóng đại kinh ngạc tâm tình, có chút ngắt quãng nói: "Nơi này… lại có khí tức thần quyến mãnh liệt như vậy!"
"Không sai, đây chính là Quang Minh thần điện trên đỉnh Quang Minh thánh sơn, Quang Minh thần từng phủ xuống nhân gian ở đây, đây được coi là cấm địa lớn nhất của thánh sơn. Dù là giáo hoàng và hai tông chủ giáo muốn vào đây cũng phải được cho phép đặc biệt. Nơi này dọc đường có vô số hung hiểm, nếu như không phải ta dẫn ngươi vào, ngươi ngay cả một bậc cầu thang cũng không bước qua được - đừng nói là ngươi, dù là siêu giai cường giả Thánh Cấp cũng không thể mạnh mẽ phá vỡ lực phong tỏa được."
Trần Duệ cũng hiểu rõ những lời này của Raphael cũng không phải tự tâng bốc, nơi này thật ra có một tinh điểm lưu lại, khi xưa sau khi đoạt được Phong Ảnh ngoa, hắn đã từng mạo hiểm thử dùng tiềm hành thuật quay về đây. Vậy mà căn bản không thấy được Quang Minh thần điện, bốn phía đều là thượng cổ phù ngữ, không chỉ phong tỏa thị giác mà còn phong ấn không gian. Nếu không phải hắn nhanh trí vội rời đi thì sợ là bỏ xác lại rồi.
"Được Raphael đại nhân chiếu cố và tín nhiệm làm ta sợ hãi a, ta chỉ có thể dùng trung thành thuần túy nhất báo đáp ngài." Trần Duệ gật đầu nói: "Như vậy, xin hỏi ta có thể thử dùng ba thánh vật không?"
Raphael gật đầu đồng ý, Trần Duệ hít sâu một hơi, ba thánh vật đồng loạt xuất hiện trên người hắn. Lần này không xuất hiện rung động toàn bộ thánh sơn, nhưng là cộng minh mãnh liệt hơn trước gấp cả mười lần!
Trần Duệ bây giờ đã hoàn toàn dung hợp ý thức của "Arthur", lực lượng linh hồn cũng theo đó tăng mạnh, cộng thêm tác dụng của ba thánh vật, nếu như có thể cảm ngộ ở đây thì hắn nắm chắc mười phần có thể nắm giữ căn nguyên sáng tạo, cái thiếu hụt chỉ là thời gian mà thôi.
Nhưng hiện tại có Raphael ở đây, dù thế nào cũng không thể để lộ sơ hở, nếu không phúc lợi gần trong gang tấc sẽ biến thành sát khí đáng sợ nhất. Bí Hoăng cũng hiểu điểm này nên mạnh mẽ chống đỡ lại cám dỗ, toàn lực thu liễm khí tức.
Trần Duệ vừa liều mạng dùng độ sâu phân tích khắc ghi vào trí nhớ vừa như làm bộ trầm tư, khí tức trên người không ngừng biến hóa tăng lên. Qua một chút thời gian, trong cảm ứng của Raphael, Trần Duệ vốn thực lực Sĩ Cấp đột nhiên phát sinh biến hóa, nhảy vột lên Sư Cấp!
Ánh mắt Raphael chợt lóe, dù cho thực lực như vậy trong mắt hắn không đáng giá nhắc đến nhưng với Arthur có truyền thừa thượng cổ luyện kim văn minh thì ý nghĩa khác xa. Hắn trước kia từng thử dùng quang minh lực nhưng không thể tăng thực lực cho đối phương, không ngờ hôm nay sáng tạo thư lại giúp Arthur đột phá cảnh giới dễ dàng. Xem ra quả đúng như Arthur nói, căn nguyên sáng tạo có thể tăng tốc độ dung hợp cho hắn.
Sau khi Trần Duệ đột phá Sư Cấp, ba thánh vật cũng bị thu lại nhưng hắn không nói chuyện với Raphael mà như tiến vào trạng thái nào đó, trước người xuất hiện một bàn thí nghiệm dược tề thật dài rồi nhanh chóng phối chế dược tề.
Thủ pháp ban đầu của hắn còn có chút lóng ngóng tựa như đang cố thích nghi với cái gì đó, càng về sau động tác càng chuyên nghiệp, mơ hồ lộ ra khí thế sâu không lường được, từng chai dược tề được phối chế ra.
Thuốc chữa thương màu đỏ, dược tề tinh thần lực màu xanh biếc, giải độc dược tề màu vàng chanh…Theo động tác thuần thục, dược tề cuối cùng hắn phối chế ra là màu trắng! Bạch sắc dược tề tượng trưng cho thân phận dược tề đại sư, trong thời gian ngắn ngủi này, chế khí tông sư Arthur không ngờ thêm chức dược tề đại sư!
Dù cho Raphael kiến thức rộng cũng không khỏi âm thầm kinh ngạc, dù cho chế khí học và dược tề học đều là hai môn khoa học lớn của luyện kim thuật nhưng lĩnh vực kiến thức khác xa nhau, đôi bên đều tiến cấp đại sư trong lịch sử cực kỳ hiếm thấy chứ đừng nói đến tông sư - Arthur trước mắt dù mới chỉ phối chế được dược tề đại biểu đại sư nhưng từ "sự thật" vừa rồi mà xem thì hắn hoàn toàn có lý do để tin tưởng Arthur nhất định trở thành dược tề và chế khí tông sư thậm chí rất có thể là đại tông sư, như vậy thật sự nhặt được bảo vật rồi.
"Ha ha!" Arthur giơ lên bình dược tề màu trắng, cười lên đầy sung sướng xong bỗng như ý thức được gì đó, vội lộ vẻ sợ hãi: "Raphael đại nhân, vừa rồi ta thất thố quá, ta chỉ là quá vui mà thôi…"
"Không sao." Raphael không chút biểu tình nói: "Tinh thần lạc ấn thì sao?"
"Tinh thần lạc ấn đã dung hợp hơn nữa nhưng kỳ quái là dù chưa hoàn toàn dung hợp nhưng một cỗ lực lượng đặc biệt thúc đẩy lực lượng của ta lên, dù chỉ đắm chìm trong cỗ lực lượng này cũng giúp tốc độ lĩnh ngộ của ta tăng nhanh - đây là một cảm giác rất khó diễn tả, tựa như thứ gì đó sinh ra… a, có thể gọi là chế tạo, không đúng, chắc là…"
"Sáng tạo." Raphael khẽ nhắc.
"Không sai! Chính là sáng tạo!" Trần Duệ vốn định dẫn dắt Raphael nói ra nên vội thuận thế theo: "Hôm nay thật ra là nhờ lần đầu cảm ngộ nên tiến nhanh thôi, sau này tốc độ sẽ chậm lại nhưng chỉ cần có thể tiếp tục cảm nhận lực lượng sáng tạo này, nhiều nhất hai tháng, không, có thể chỉ cần một tháng là có thể hoàn toàn dung hợp tinh thần lạc ấn, đến lúc đó dù là luyện kim thuật hay thực lực ta đều sẽ đạt đến đẳng cấp mới."
Raphael âm thầm gật đầu, nếu như không phải vừa rồi tận mắt chứng kiến, lại nhìn thấy sự thật bạch sắc dược tề, hắn chắc chắn không tin sáng tạo thư còn có công dụng này. Nhưng là năng lực của Arthur càng mạnh, đối với Quang Minh giáo hội, đối với tín ngưỡng ba vị thiên sứ chưởng khống càng có lợi. Từ năng lực của vị hoàng tử này mà nhìn thì tương lai rất có thể đẩy Quang Minh giáo hội lên một độ cao mới.
Lui một bước mà nói, dù không thể thành công, nhiều nhất hai tháng sau vẫn kịp dùng phương pháp kia.
"Nếu như có thể thành công, xin đại nhân chấp thuận cho ta ở ba tháng sau, sau khi hoàn thành nghi thức chuyển hóa thần thánh kỵ sĩ, dưới sự chứng kiến của mọi người gồm cả vị Rex đại đế kia, ta sẽ công khai tiếp nhận tẩy lễ, trở thành tín đồ trung thành nhất của ngài." Trần Duệ vội hành lễ với Raphael, đây là lấy lùi làm tiến, kéo dài thời gian đến ba tháng sau.
Rex khẽ vuốt cằm: "Ta đáp ứng yêu cầu của ngươi, trung thành của ngươi xứng đáng có được hồi báo. Ta bây giờ ban cho ngươi một đặc quyền, đó chính là có thể tiến hành cảm ngộ ở Quang Minh thần điện. Đây là huy chương đặc biệt, cầm nó tuân theo phương pháp ta dạy là ngươi có thể đi tới nơi này cảm ngộ, mỗi lần là hai canh giờ, hai canh giờ sau sẽ bị truyền tống đi. Ngươi phải nhớ kỹ hai điểm, một là lối đi không gian này ta tạo riêng cho ngươi, chỉ một mình ngươi có thể tiến vào, thứ hai, chỉ có thể đứng yên tại chỗ, không nên tới gần hoặc thử tiến vào Quang Minh thần điện. Nếu như ngươi không tuân theo bất kỳ quy tắc nào, như vậy hậu quả chỉ có một, chính là chết!"
"Đa tạ ân quyến của đại nhân." Trần Duệ đè xuống tâm tình đang mừng như điên, cung kính dùng hai tay đón lấy huy chương.
"Đừng để ta thất vọng." Raphael nhìn hắn một cái: "Chờ ngươi hoàn toàn dung hợp tinh thần lạc ấn, đi ngay Thánh Quyến điện tìm Youduola, thí nghiệm chuẩn bị lực lượng cần cho nghi thức, dù như thế nào, nghi thức chuyển hóa trong đại điển sắc phong không được có chút sai lầm nào."
Nếu như trước mắt là nhân vật trác tuyệt như Bí Hoăng thì Raphael tuyệt không dễ dàng tín nhiệm nhưng là Arthur sau khi bị Rex đại đế tuyên bố xóa bỏ quan hệ cha con thì Quang Minh thánh sơn là đường đi duy nhất. Nếu như không phải vì Kinh Cức quan, Raphael sẽ không để lại nhỏ yếu tùy thời có thể mạt sát này vào lòng, hắn tự nhân bay cao hơn phi long, sao sẽ lãng phí tinh lực lo lắng tư tưởng con kiến hôi trên mặt đất chứ? Cho nên Raphael cũng không có tâm tinh nảy sinh nghi ngờ gì.
"Ta hiểu, đại nhân."
Nhìn thân ảnh dần đi xa của Raphael cho đến khi khí tức hoàn toàn tan biến, Trần Duệ mới chuyển mắt đến Quang Minh thần điện phía trước, ánh mắt kia như là thúc thúc xấu thấy la lỵ vậy.