Thần Y Thánh Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 691: Điều đó là không thể
Dịch: Nhóm dịch Mạnh Hùng
Nguồn: Mê truyện
Hô Duyên Phong nói gì đó mà chó gà không tha?
Trương Dương lưu tâm nhất chính là người nhà của hắn, hắn cả đời gần như thiếu đi tình thân, tất cả thân nhân ở kiếp này đối với hắn đều vô cùng quan trọng, nếu như nói hắn là nghịch lân((Rồng có vảy ngược, động vào tất nổi giận=>chỉ yếu nhân không thể động vào) của cả Trương gia thì những người thân kia chính là nghịch lân của hắn.
Trương Dương tính tình tuy tốt, nhưng không có nghĩa là đối với tất cả mọi người.
Đối với bất cứ kẻ địch nào có khả năng mang đến tai hoạ ngầm cho người nhà của hắn, Trương Dương cũng sẽ không nương tay dù đối thủ này là ai.
Cảm nhận được cỗ sát khí lạnh như băng trên người Trương Dương, khóe miệng Hô Duyên Phong lóe ra một tia cười lạnh, nhưng tinh thần cũng không hề buông lỏng, vẫn coi chừng tìm kiếm bốn phía.
Đối với Trương Dương lão cũng không hề sợ hãi, lão thừa nhận tên nhóc trẻ tuổi này đã sáng tạo ra rất nhiều kỳ tích, tương lai cũng sẽ phát triển không kém lão, nhưng đó dù sao cũng là tương lai chứ không phải hiện tại.
Hiện tại lão lo lắng nhất vẫn là lão già Trương Bình Lỗ cùng với Linh Thú ngũ đẳng ở Dẫn Long Sơn.
Hô Duyên Phong coi chừng tìm kiếm được một hồi thì đã thoáng an tâm hơn đôi chút.
Trước mắt có thể thấy, khả năng con Linh Thú ngũ đẳng ở Dẫn Long Sơn kia đến đây rất nhỏ, nếu con Linh Thú kia thật sự đến rồi thì Trương Dương căn bản không cần dừng lại nơi đây, trực tiếp đánh nhầu vào một trận là có thể tận diệt luôn Hô Duyên gia bọn họ.
Linh Thú ngũ đẳng thật sự quá mạnh, mạnh đến nỗi chúng căn bản không cần dấu diếm gì cả.
Linh Thú ngũ đẳng không tới, còn lại mối lo duy nhất là lão già bảo vệ của Trương gia, nhưng mối lo ở đây cũng đã nhỏ đi rất nhiều.
Lão giờ đang bị thương nghiêm trọng, không thể nào là đối thủ của Trương Bình Lỗ, nhưng nếu lão muốn liều mạng kiểu Tử Tương thì cũng có thể kéo cả Trương Bình Lỗ bị thương. Lão già đó một khi bị thương thì cũng giống lão, là không thể hồi phục. Trương Bình Lỗ so với lão thì vẫn trẻ hơn đôi chút, Trương gia cũng không phải là không có những đối thủ khác, lão tin là Trương Bình Lỗ sẽ không thật sự cùng lão liều mạng.
Nói như vậy, Hô Duyên gia vẫn còn có một con đường sống.
Đương nhiên, đây chỉ là ý nghĩ của riêng lão, kết quả cụ thể như thế nào còn phải xem phản ứng của Trương gia.
Hô Duyên Phong lúc này trong lòng cũng có cảm giác căng thẳng đến nín thở. Qua nhiều năm như vậy, Hô Duyên gia có lúc nào bi thảm như vậy đâu, ngoại trừ những thế gia suýt soát ngàn năm như Long gia và Lý gia ra thì những tiểu thế gia, môn phái nhỏ kia không ai gây uy hiếp đến tồn vong của gia tộc bọn họ.
- Chó gà không tha. Được lắm!
Trương Dương cổ tay rung lên, Hàn Tuyền Kiếm tự động ra khỏi vỏ, từ trên người Truy Phong cứ thế mà trực tiếp nhảy xuống.
- Hô Duyên Phong, những lời này ta cũng tặng cho lão, chỉ cần hôm nay ta còn sống thì ta sẽ tận diệt Hô Duyên gia nhà lão, đến chó gà cũng không tha!
Trương Dương chậm rãi nói, ngữ khí không quá nặng nhưng sát ý bên trên lại vừa vặn càng ngày càng nồng đậm, đến ngay cả Vô Ảnh trên bả vai hắn cũng nhảy lên người Truy Phong, thoáng kinh ngạc nhìn chủ nhân.
Vô Ảnh đi theo Trương Dương thời gian dài như vậy mà vẫn chưa bao giờ thấy hắn từng có sát khí như bây giờ.
- Mày ư, còn chưa đủ tư cách!
Hô Duyên Phong dùng ánh mắt khinh miệt mà nhìn Trương Dương. Ngoài miệng nói như vậy nhưng trong bụng lại vô cùng cảnh giác.
Hiện tại Trương Dương có lẽ vẫn chưa có tư cách này, nhưng lão có không thừa nhận cũng không được rằng gã trẻ tuổi này sẽ phát triển trong tương lai, một khi gã trẻ tuổi này bắt đầu phát triển thì Hô Duyên gia có lẽ thật sự sẽ chuốc lấy tai hoạ ngập đầu.
Nhưng tự đáy lòng lão lại có chút do dự. Có nên liều cái mạng già của mình, chính thức tiêu diệt gã trẻ tuổi này hay không.
Nhưng nếu thật sự tiêu diệt hắn thì lão già họ Trương kia xác định là sẽ nổi điên, Hô Duyên gia cũng vẫn sẽ trốn không thoát, bản thân Hô Duyên Phong cũng sẽ bị cuốn vào trong mối mâu thuẫn đó.
- Có đủ tư cách hay không, không đến lượt lão nói!
Trương Dương chậm rãi dấn về phía trước một bước, Hàn Tuyền Kiếm trên tay từ từ dựng thẳng lên, một cỗ sức mạnh của trời đất bàng bạc không ngừng hội tụ nơi mũi kiếm, chung quanh Hàn Tuyền Kiếm lập tức ngưng tụ một trường năng lượng mạnh mẽ.
Hô Duyên Phong đã có vẻ nghiêm túc hơn, vận dụng năng lượng của trời đất, đây là năng lực cường giả ngũ đẳng mới có, Đại viên mãn một chân bước vào ngũ đẳng cũng có thể vận dụng một ít năng lượng hỗn tạp, nhưng tứ đẳng sơ kỳ như Trương Dương mượn kiếm pháp vận dụng năng lượng trời đất thì từ xưa đến nay cũng chỉ có hắn là một.
Chỉ từ điểm này, Hô Duyên Phong gần không thể không thừa nhận Trương Dương là kỳ tài chưa từng thấy.
Trong lòng lão đột nhiên thoáng có chút hối hận vì trước đây đã đuổi giết Trương Dương.
Luồng năng lượng trời đất khổng lồ đột nhiên cuộn lên, một đạo kiếm quang màu bạch ngân mắt thường có thể thấy được rõ ràng gào thét mà ra, lúc luồng kiếm quang màu bạch ngân xuất hiện lại kéo theo rất nhiều năng lượng trời đất.
Hô Duyên Phong sắc mặt lập tức biến đổi, thân thể cấp tốc lui về phía sau, đầu mất tự nhiên ngửa ra sau, kiếm quang sát bên người mà qua, nện lên một tảng đá lớn phía sau lão ta, tảng đá lớn lập tức nát bấy, phía dưới còn có thêm một hố nhỏ.
Chỉ xét theo năng lượng mà nói, luồng năng lượng này vẫn là rất nhỏ, so với năng lượng mà Hô Duyên Phong khống chế ít hơn nhiều, giống như khi hai người giao thủ trước đó, sức mạnh của Hô Duyên Phong là gấp mười lần Trương Dương.
Nhưng theo chất lượng mà nói, luồng năng lượng này của Trương Dương nếu so với trước kia thì đã mạnh hơn nhiều, không phải là loại năng lượng trời đất pha tạp, hỗn tạp mất trật tự mà như là được chiết xuất với chất lượng tinh thuần, mắt thường cũng đã có thể thấy được, không giống như năng lượng trước kia hắn phát ra, chỉ là năng lượng trời đất đơn thuần, chỉ có thể cảm thụ được mà không cách nào nhìn thấy.
- Không thể nào, ngươi, ngươi đột phá đến ngũ đẳng rồi hả?
Ngẩng đầu lên, Hô Duyên Phong thần sắc càng thêm khiếp sợ, nhìn Trương Dương mà như đã gặp quỷ.
- Không đúng, ngươi vẫn chưa đột phá, ngươi vẫn là tứ đẳng, nếu đột phá thì năng lượng sẽ không nhỏ như vậy, nhưng sao ngươi lại có thể phát ra năng lượng thực thể tinh thuần như vậy?
Hô Duyên Phong lại điên cuồng rống kêu lên, trên mặt tràn đầy vẻ không dám tin.
Thực thể hóa năng lượng, đây chính là năng lực chỉ cường giả ngũ đẳng mới có, Đại viên mãn tuy một chân bước vào ngũ đẳng, nhưng dù sao vẫn chưa tới ngũ đẳng, vận dụng năng lượng hỗn tạp mà không cách nào thực thể hóa.
Cường giả ngũ đẳng, đối với năng lượng đã đạt đến trình độ khống chế tùy tâm sở dục, tùy lúc có thể chiết xuất, tăng cường uy lực của năng lượng trời đất, bọn họ liền có thể thực thể hóa năng lượng, thật giống như năng lượng phân thân cùng với hỏa cầu năng lượng từ trong miệng phun ra của Huyễn Thử Cự Long, những thứ này đều là mắt thường có thể thấy được.
Thực thể hóa năng lượng cũng là một dấu hiệu của ngũ đẳng.
Trương Dương năng lượng không lớn, nhưng độ tinh thuần lại đã đạt đến mức thực thể hóa, cũng khó trách Hô Duyên Phong lại khiếp sợ, thét rống lên như vậy.
Hàn Tuyền Kiếm một hóa thành ba, ba đạo kiếm quang mắt thường có thể thấy được lại một lần nữa gào thét mà ra, chỗ năng lượng tuy vẫn không lớn, nhưng độ tinh thuần so với trước đó đã cao hơn nhiều, đối mặt với năng lượng có độ tinh thuần cao như vậy, Hô Duyên Phong căn bản không dám liều mạng, lại một lần nữa mượn nhờ thân pháp lách đi.
Truy Phong, Vô Ảnh đều có chút trợn mắt há hốc mồm đứng xem Trương Dương.
Hai tiểu tử này sau khi tiến giai lên tứ đẳng thì đều có chút kiêu ngạo trong bụng, đặc biệt là Truy Phong, đã từng giao thủ qua một lần cùng Trương Vận An, “chà đạp” Trương Vận An một phen.
Khi đó nó đã nghĩ chuyện tìm một cơ hội khiêu chiến với Trương Dương, để Trương Dương biết rõ sự lợi hại của nó.
Đáng tiếc trong khoảng thời gian này Trương Dương vẫn luôn bề bộn nhiều việc, khiến nó không tìm được cơ hội, nhưng nay sau khi thấy Trương Dương có thể thực thể hóa năng lượng thì nó lại lặng lẽ cúi thấp đầu xuống, ý niệm khiêu chiến vốn nảy ra nay không còn sót lại chút gì.
Trương Dương có thể thực thể hóa năng lượng rồi, nó mà đi khiêu chiến thì quả thực là tìm tai vạ, ngay lúc này kiếm quang nho nhỏ quét qua thì nó cũng sẽ không tiếp chiêu được.
- Không, tuyệt đối không thể nào!
Hô Duyên Phong sau khi trốn được lại liên tục gầm rú, ánh mắt lão ta nhìn Trương Dương trở nên vô cùng phức tạp, có phẫn nộ, có oán hận, có không cam lòng, còn có sự ghen ghét cùng cực ẩn chứa bên trong.
Thực thể hóa năng lượng là mục tiêu lớn nhất Đại viên mãn bọn họ cho tới nay vẫn truy cầu, có thể chiết xuất năng lượng trời đất rồi thực thể hóa thì chẳng khác nào bọn họ đã tiến giai lên ngũ đẳng.
Có thể chiết xuất năng lượng thì liền có thể cải tạo bản thân, cũng không cần lo lắng thân thể không chịu nổi nguồn năng lượng khổng lồ như vậy.
Nhưng chỉ có một bước này mà đã ngăn cản vô số Đại viên mãn, Trung Hoa mấy ngàn năm nay lớp Đại viên mãn chưa bao giờ gián đoạn nhưng cường giả ngũ đẳng lại mấy trăm năm mới có một người, cũng có thể thấy được một bước này gian nan đến cỡ nào.
Trương Dương mới hai mươi mốt tuổi người trẻ tuổi mà tu vị đến tứ đẳng thì cũng thôi đi, ấy vậy mà đã lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo.
Lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo, vậy hắn cũng chỉ là có thể tiến giai lên Đại viên mãn, tối đa cũng như bọn họ là cùng, nhưng hiện tại Trương Dương thể hiện ra thực thể hóa năng lượng, lại để cho lão thấy được đối phương có khả năng tiến giai lên ngũ đẳng.
Đây là một khả năng cực lớn chứ không còn chỉ là suy đoán thuần túy như trước.
Kết quả này càng làm cho lão khó có thể tiếp nhận, lúc này sự ghen ghét đã bốc thành ngọn lửa, thiếu chút nữa đã đốt cháy sạch sẽ toàn bộ nội tạng của lão. . .
- Không xong rồi, Vận An, ta đi trước đây, anh cũng nhanh lên, lão điên kia ra rồi đấy!
Phía sau, đang cầm gà quay rượu xái thảnh thơi mà đi thì Trương Bình Lỗ sắc mặt lập tức biến đổi, gà quay cùng rượu xái cầm trên tay đều ngầm dúi cho Trương Vận An.
Nói xong câu đó, lão không để cho Trương Vận An phản ứng mà liền chạy nhanh như làn khói, phút chốc thì bóng dáng đều nhìn không thấy rồi.
- Hô Duyên Phong ra rồi!
Qua vài giây đồng hồ, Trương Vận An mới kinh hãi kêu lên một tiếng, cầm theo các thứ này nọ rồi cũng bắt đầu vọt đi rất nhanh.
Lão điên Hô Duyên Phong, chính là Cường giả Đại viên mãn, Trương Dương cùng Trương Đạo Phong đều ở phía trước, bất kể bọn họ làm trò khỉ gió gì mà ai đụng phải Hô Duyên Phong thì chỉ sợ đều rơi vào hiểm cảnh.
Theo cách nhìn nhận của Trương Vận An thì xem ra người có thể cự lại Hô Duyên Phong thì Trương gia cũng gần chỉ có mỗi lão gia tử, mà lão gia tử vừa rồi lại ở chung với ông ta.
Lúc này Trương Vận An trong bụng cũng vô cùng gấp gáp, hi vọng Trương Bình Lỗ sớm qua đó, bất luận là Trương Dương hay là Trương Đạo Phong cũng không thể để có sơ suất gì.
Trương Dương là hi vọng tương lai của Trương gia, Trương Đạo Phong lại là bố ông ta, để ai trong hai người xảy chuyện thì ông ta đều không thể chấp nhận được.
Ngoại trừ Trương Bình Lỗ ra thì cảm nhận được phía xa xa có năng lượng bộc phát còn có Trương Đạo Phong, dù sao ông ta vẫn một mực đi theo Trương Dương, khoảng cách rất gần.
Sau khi cảm nhận được Trương Dương năng lượng bộc phát, cùng với một nguồn năng lượng càng khổng lồ lạ lẫm hơn thì ông ta cũng tăng tốc nhanh hơn, mặc kệ nguồn năng lượng kia là ai thì ông ta cũng không thể đứng nhìn Trương Dương gặp phải nguy hiểm.
Cho dù là chính mình liều mạng cũng phải bảo vệ Trương Dương.
Lúc này trong lòng ông ta cũng cùng chung thắc mắc với Trương Dương, “lão gia tử đi đâu rồi? Lão nhân gia chẳng phải đã nói sẽ chờ họ ở Ngũ Trụ Phong đấy sao, đúng lúc này cũng không thể để họ leo cây, bằng không thì có trò vui lớn rồi.
Trương Đạo Phong vừa mới tăng tốc thì phía sau xa xa có một bóng dáng còn nhanh hơn cũng đang liều mạng chạy về trước, còn lúc này ở dưới chân Ngũ Trụ Phong, Hàn Tuyền Kiếm của Trương Dương đã liên tục phát ra kiếm quang thực thể, Hô Duyên Phong vẫn đang chật vật tránh né.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Thần Y Thánh Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 692: Không còn Hô Diên gia nữa.
Dịch: Nhóm dịch Mạnh Hùng
Nguồn: Mê truyện
Tốc độ của Trương Đạo Phong nhanh hơn một chút, cự ly giữa ông ta và Trương Dương vốn là gần nhau.
Ở phía xa ông ta đã nhìn thấy ánh sáng trắng của một thanh kiếm, sau khi cấp tốc chạy đến thì nhìn thấy bóng hai người, đến khi lại gần trong vòng 100 mét, sau khi nhìn kỹ thấy hai người đang đánh nhau kịch liệt, đột nhiên dừng lại.
Cằm của Trương Đạo Phong từ từ mở ra, tỏ ra không tin nổi nhìn về phía trước.
Sau khi cảm nhận được năng lượng tự nhiên bạo phát từ phía xa, ông ta hiểu rằng Trương Dương và Hô Diên Phong nhất định đang giao đấu với nhau, vòng năng lượng to lớn kia chỉ có đại viên mãn mới làm được.
Ông ta lúc đó vô cùng lo lắng cho Trương Dương, vì thế mới mau chóng cảm thấy.
Trưởng lão của nhà mình không ở đây, ông ta dù có chết cũng phải bảo vệ Trương Dương.
Cũng có thể nói, trước khi ông ta đến đây thì trong đầu chỉ toàn nghĩ làm thế nào để bảo vệ được Trương Dương, nhưng nghĩ thế nào cũng không ra, sau khi đến đây không ngờ lại nhìn thấy Trương Dương đang đuổi đánh người ta.
Mặc dù Trương Đạo Phong chưa gặp qua lão già bị cụt tay kia, nhưng cũng biết rõ lão chính là Hô Diên Phong.
Người khác thì căn bản không thể vận dụng năng lượng tự nhiên một cách đáng sợ như vậy.
Hô Diên Phong lúc này thực sự là khổ sở, trong lòng lão càng cảm thấy khiếp sợ hơn.
Trương Dương có thể dốc toàn bộ sức lực đã nằm ngoài dự liệu và làm rối loạn tinh thần của lão, vì thế bây giờ lão chi có thể chật vật tránh né mà thôi.
Nếu không thực sự dựa vào thực lực của lão thì dù Trương Dương có thể dốc toàn lực thì cũng không phải là đối thủ của lão ta, sự chênh lệch giữa tứ tầng sơ kỳ với đại viên mãn là quá lớn.
Đương nhiên, điều này cũng là do nguyên nhân Hô Diên Phong bị thương, nhưng cũng không phải là nguyên nhân chính.
Rất nhanh. Trương Bình Lỗ cũng xuất hiện ở phía xa, chỉ mấy hơi thở là đã đến bên cạnh Trương Đạo Phong, ông ta cũng kinh ngạc nhìn về phía trước mặt.
Ông ta và Trương Đạo Phong dều lo lắng Trương Dương sẽ chịu thiệt, nhưng sau khi đén lại nhìn thấy kết quả ngược lại, Trương Dương không chỉ không bị thiệt mà còn đang đuổi đánh một cao thủ đại viên mãn.
Bất kể vết thương của Hô Diên Phong nặng hay nhẹ, thực lực giảm đi không ít. Nhưng dù sao cũng là một cao thủ đại viên mãn, hổ không có móng vuốt thì nó cũng còn có răng nanh. Con người cũng như vậy, bị thương thì cũng có thể cắn chết người.
- Lão nhân gia, người đến rồi.
Trương Đạo Phong quay sang nói rồi lập tức lại quay đầu trở lại, cuộc chiến của Trương Dương và Hô Diên Phong vẫn đang tiếp tục, kiếm quang của Hàn Tuyền kiếm bắn ra xung quanh càng ngày càng nhiều, kiếm quang bắn mỗi lần bắn ra đều có thể nhìn thấy để lại trên mặt đất một cái hố nhỏ.
Công phu này đã làm cho trên mặt đất có hàng trăm cái lỗ.
- Ta luôn ở phía sau quan sát, Trương Dương nó đã thực thể hóa được năng lượng rồi.
Trương Bình Lỗ gật đầu một cách rất máy móc, trên mặt của ông ta cũng tỏ ra vô cùng kinh ngạc, so với Trương Đạo Phong thì ông ta hiểu hơn nhiều, và ông ta càng hiểu rõ hơn ý nghĩa của việc thực thể hóa năng lượng.
Nhìn thấy kiến quang xuất hiện không ngừng, sự kinh ngạc của ông ta cũng không hề ít hơn so với Hô Diên Phong.
Trương Dương là đệ tử của Trương gia, nhưng ông ta đột nhiên phát hiện, mình không hề hiểu về người đệ tử này, dường như mỗi lần gặp Trương Dương, cũng đều có thể mang đến cho ông ta một lần kinh ngạc.
- Chính là thực thể hóa năng lượng chân chính, tiểu tử này rốt cuộc đã trải qua những gì?
Nhìn một lúc, Trương Bình Lỗ lại tự hỏi mình, miệng cứ há ra ngạc nhiên.
Hô Diên Phong đang chiến đấu kịch liệt, cũng phát hiện ra Trương Đạo Phong và Trương Bình Lỗ đã đến. Trương Đạo Phong còn được, trong gia tộc còn có trưởng lão tứ tầng trung kỳ rất giỏi, Trương Bình Lỗ thực sự là không ai có thể ngang bằng.
Sự lo lắng của lão trước đó đã thành hiện thực, lần này người đứng đầu Trương gia thực sự đã xuất hiện.
- Xẹt.
Một luồng kiếm quang đã xuyên qua y phục của Hô Diên Phong, thế tấn công của Trương Dương hơi dừng lại một chút, trên trán cũng chảy ra những giọt mồ hôi.
Năng lượng tinh luyện, sau khi thực thể hóa, uy lực được nâng lên không ít, nhưng tieu hao cũng rất lớn, liên tiếp sử dụng, nội kình của Trương Dương đã tiêu hao rất nhiều, những năng lượng này dù sao cũng là nhờ Phá Thiên kiếm pháp mà ra, không phải là tự mình trực tiếp sử dụng, như vậy năng lượng tiêu hao càng nhiều, càng nhanh.
Tạm thời Trương Dương dừng lại, Hô Diên Phong đứng đó có chút ngẩn ngơ nhìn quần áo bị rách nát của mình.
Lần này tuy đánh trúng quần áo, nhưng cũng khiến cho lão bị thương nhẹ, kiếm quang làm trầy da, tuy là vết thương nhẹ, nhưng đối với cao thủ đại viên mãn mà nói lại không phải là chuyện nhỏ, hơn nữa còn chứng minh, Trương Dương đã có khả năng đánh cho lão bị thương.
Mấy ngày trước, lão còn đuổi đánh người thanh niên này phải chạy loạn lên, dưới bàn tay của lão thì căn bản không chốn được mấy chiêu, sau mấy ngày, đối phương không chỉ có thể chống lại lão, mà còn có thực lực làm cho lão bị thương, sự thay đổi này thực sự là quá lớn.
Thật khó để khiến lão chấp nhận được.
Nhân lúc bọn họ đang dừng lại, Trương Bình Lỗ đột nhiên bước về phía trước, tiến thẳng đến phía trước Trương Dương, bảo vệ Trương Dương ở phía sau.
- Lão già điên, đối thủ của ông là ta.
Trương Bình Lỗ thản nhiên nói, Hô Diên Phong trừng mắt nhìn ông tam, sau đó lại nhìn Trương Dương ở phía sau ông ta.
Sự xuất hiện của Trương Bình Lỗ không làm cho lão kinh ngạc hơn đối với Trương Dương, giờ phút này, trong lòng lão thực sự đã có chút hối hận.
Tuy nhiên, lão hối hận không phải là nên hay không nên truy sát Trương Dương, mà là đã không sớm giết chết người thanh niên này, từ sau khi đệ tử nhà mình bị hắn giết, lão nên xuống núi, tự tay diệt trừ người thanh niên này.
Sự trưởng thành của người thanh niên này thực sự là quá đáng sợ. Toàn bộ Hô Diên gia rất có khả năng vì hắn mà không còn tồn tại nữa.
- Trương lão đầu, ông lần này đến là muốn đuổi cùng giết tận phải không?
Hô Diên Phong nói. giọng nói có chút khàn khàn, lão và Trương Bình Lỗ đã quen nhau từ trước, không phải là bạn bè, nhưng trước kia cũng không phải là địch thủ của nhau.
Lần này nếu không phải là vì Trương Dương, lão cũng không muốn làm kẻ thù của Trương Bình Lỗ.
Trương Bình Lỗ lắc đầu hạ giọng nói:
- Không phải tôi muốn đuổi cùng giết tận, có những việc không cần làm quá giới hạn, làm quá rồi thì phải nhận lấy hậu quả.
- Quá giới hạn? Tôi ra tay truy sát truyền nhân thiên tài trẻ tuổi này của ông là quá giới hạn sao? Ông phải biết rằng, lúc trước nó đã giết chết hai người của Hô Diên gia chúng tôi, trong đó có một vị là trưởng lão.
Lời nói của Trương Bình Lỗ khiến Hô Diên Phong lập tức gào lên, vì bị kích động nên cảm thấy khó thở.
Lão dù sao cũng là cao thủ đại viên mãn, trước tình hình không có sự xuất hiện của cao thủ ngũ tầng, thì lão chính là giỏi nhất, sự thất thế này đủ để nhận ra vì sao lại bị kich động mạnh như vậy.
Trương Bình Lỗ ngẩng đầu lên nhìn lão một cái, lại cúi đầu nói:
- Đó là vì bọn họ đáng chết, bọn họ không chủ động khiêu khích Trương gia chúng tôi, không muốn hại đệ tử kiệt xuất nhất của Trương gia chúng tôi, thi cũng không có kết cục như vậy, đó là do bọn họ tự tìm đến, không thể trách người khác.
- Hừ, ông là người của Trương gia, đương nhiên nói như vậy, đứng trên lập trường của tôi, bất kể là ai giết người của Hô Diên gia chúng tôi thì cũng không được, tôi gặp được thi đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Hô Diên Phong lạnh lùng “hừ” một tiếng, cảm xúc lúc này cũng đã hồi phục lại một chút.
- Lập trường không giống nhau, nói nhiều cũng vô ích, từ nay về sau, không nên còn có Hô Diên gia nữa!
Trương Bình Lỗ nói, ông ta có cách đặc biệt, có thể cảm nhận được rất nhiều đệ tử của Hô Diên gia đã mai phục ở bên kia núi, ngoài ra cũng có sáu đệ tử trẻ tuổi kiệt xuất đang lén rời khỏi, như vậy dù cả gia tộc dù có không chống lại được, thì Hô Diên gia cũng sẽ giữ lại được “mồi lửa” để sau này phát triển trở lại.
Tuy nhiên Trương Bình Lỗ lại nói không con có Hô Diên gia nữa, đương nhiên không thể để cho sáu người này rời đi dễ dàng được, ông ta đã truyên âm cho Trương Vận An, bảo ông ta chặn sáu đệ tử này lại từ một hướng khác.
Cao thủ tứ tầng đi ngăn cản đệ tử trẻ tuổi nhị tầng, kết quả có thể nhìn ra.
Làm như vậy có thể nghĩ là ỷ lớn ăn hiếp nhỏ, nhưng hai bên đã là tử thù, bỏ qua cho sáu người, cũng có nghĩa là đem bom tự vùi chôn mình.
Mấy người này bỏ đi đều mang mối thù hận đối với Trương gia, đừng thấy Trương Bình Lỗ lúc bình thường ông ta cười nói vui vẻ là cho rằng ông ta là người lương thiện như phụ nữ, lúc phải ra tay thì ông ta còn tàn nhẫn hơn Trương Dương nhiều.
- Sẽ không còn Hô Diên gia nữa?
Hơi thở của Hô Diên Phong bị dồn nén, lão hiểu rõ dụng ý của Trương Bình Lỗ, chính từ miệng ông ta nói ra như vậy, trong lòng không khỏi có chút hốt hoảng.
Lời của người khác nói lão chỉ xem là nói đùa, thậm chí sẽ khiến cho người nói không còn nhìn thấy mặt trời nữa.
Nhưng lời được nói ra từ miệng của một cao thủ đại viên mãn – Trương Bình Lỗ thì lão không thể không thận trọng, Trương Bình Lỗ hoàn toàn có thực lực này.
Đặc biệt là bây giờ lão lại đang bị thương.
Hít sâu một hơi, Hô Diên Phong lại nói:
- Trương lão đầu, vừa rồi tôi đã truyền âm, bảo đệ tử năng lượng thực thể hóa của Trương Dương bất cứ lúc nào cũng có thể truyền ra ngoài, thực sự bây giờ tôi đã bị trọng thương, nhưng liều mạng thì cũng có thể làm cho ông bị thương, đến khi đó ông sẽ đối mặt và ứng phó thế nào với cao thủ đại viên mãn Hoa Phi Thiên?
Trương Bình Lỗ khẽ cau mày lại, bộ dạng cũng có chút do dự.
Hô Diên Phong nói không sai, mặc dù lão ta bị trọng thương, không phải là đối thủ của mình, nhưng nếu liều mạng cũng có thể khiến cho mình bị thương, đại viên mãn một khi bị thương thì không thể khôi phục được.
Mình bị thương rồi, tin Trương Dương thực thể hóa năng lượng lại bị truyền ra ngoài, đến khi đó người muốn đối phó với Trương Dương càng nhiều.
Trương Dương trước kia bất luận là mượn năng lượng thế nào thì nhiều nhất cũng chỉ là bước vào trình độ tứ tầng đại viên mãn, nhưng hắn sau khi thực thể hóa năng lượng, dường như đã đạt được ngũ tầng.
Một đại viên mãn khác, có lẽ có thể cho phép Trương Dương trở thành đại viên mãn, Trương gia có hai đại viên mãn tái hiện thời kỳ huy hoàng thì cũng có thể chấp nhận được, nhưng nói Trương Dương có thể tiến lên ngũ tầng, trở thành một tông sư, thì không nhất định bọn họ chấp nhận được.
Đạo lý này rất đơn giản, cùng là đại viên mãn, thì đều phải có sự bó buộc, Trương gia càng mạnh thì càng phải tuân thủ quy tắc hành sự.
Nhưng một khi Trương Dương đột phá lên ngũ tầng thì chính là người mạnh nhất lúc này, bất kỳ ai cũng không thể tạo ra sự uy hiếp đối với hắn, đến khi đó lời Trương Dương nói bọn họ cũng không dám không nghe.
Mỗi đại viên mãn đều có một gia tộc hoặc một môn phái để mình bảo vệ, ai lại muốn nghe lời người khác chỉ bảo. Để tránh việc này, bọn họ rất có khả năng sẽ giết chết Trương Dương trước.
Người khác thì khó nói, nhưng chí ít Hoa Phi Thiên tuyệt đối sẽ không cho phép xảy ra việc này.
Hoa Phi Thiên chính là người bảo vệ của Hoa gia, cũng là người bảo vệ trẻ nhất, lại dựa vào sự lĩnh ngộ của bản thân để đạt được trình độ đại viên mãn, gã luôn có dã tâm rất lớn, muốn khôi phục hào quang của Hoa gia trước kia, thậm chí là còn mạnh hơn.
Hoa Phi Thiên còn luôn nỗ lực tìm kiếm sự đột phá lên ngũ tầng, gã cũng là người có hy vọng lớn nhất trong những cao thủ đại viên mãn sẽ đạt được ngũ tầng.
Trương Bình Lỗ còn biết rằng, tính cách của Hoa Phi Thiên vô cùng cao ngạo, từng phát ngôn bừa bãi rằng: nếu có người đột phá lên ngũ tầng thì đó chính là gã. Sau khi biết được Trương Dương có hy vọng đột phá lên ngũ tầng thì dựa vào tính cách của gã chắc chắn sẽ ra tay trước, không để cho người có thể vượt qua được hắn xuất hiện.
Nói trắng ra, đây cũng là một loại tư tưởng cá nhân, đừng nói người khác, nếu đổi là Trương Bình Lỗ mình gặp phải đệ tử của nhà khác có thiên phú như vậy thì cũng sẽ có suy nghĩ như vậy.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Thần Y Thánh Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 693: Liên thủ.
Dịch: Nhóm dịch Mạnh Hùng
Nguồn: Mê truyện
Hô Diên Phong hoàn toàn nhìn thấy sự do dự trong mắt của Trương Bình Lỗ.
Trong lòng của lão đã mừng hơn một chút, sở dĩ lần này có thể khiến cho Trương Bình Lỗ khó quyết định, quan trọng nhất vẫn là biểu hiện của Trương Dương.
Bất cứ chuyện gì cũng đều có tính hai mặt của nó, Trương Dương thể hiện thực lực có thể thực thể hóa năng lượng khiến cho người ta phải khiếp sợ, đã có hy vọng tiến lên ngũ tầng, khiến cho Trương Bình Lỗ vui mừng khôn siết, nhưng sự bộc lộ đó cũng có nghĩa khiến cho bản thân hắn nguy hiểm hơn trước.
- Trương lão đầu, lần này chúng ta hòa giải, tôi muốn bù đắp cho những hiểu nhầm trước đó, ông xem thế nào?
Thừa lúc Trương Bình Lỗ còn đang do dự, Hô Diên Phong vội vàng nói tiếp.
Nếu không phải do Trương Dương có hy vọng tiến lên ngũ tầng, thì có lẽ Trương Bình Lỗ sẽ không do dự, dù có bị thương thì cũng phải thanh toán sòng phẳng món nợ lần này.
Cho dù ông ta bị thương, tương lai thì Trương Dương cũng có thể trưởng thành, trở thành đại viên mãn, Trương gia vẫn không thiếu đi người bảo vệ đại viên mãn.
Nhưng tình hình bây giờ xảy ra rất nhiều thay đổi, hy vọng của Trương Dương không phải là trương thành lên đại viên mãn, mà là có khả năng rất lớn để trưởng thành lên ngũ tầng, đại viên mãn và ngũ tầng chỉ có một khoảng cách rất mong manh, nhưng chênh lệch lại là rất lớn, Hô Diên Phong bầy giờ đến một chiêu cũng không đỡ nổi thì có thể nhận ra sự chênh lệch đó.
Đây cũng là nguyên nhân do dự của Trương Bình Lỗ, trưởng thành lên ngũ tầng và trưởng thành lên đại viên mãn là hai quan niệm hoạt toàn không giống nhau, tình cảnh của Trương Dương càng trở nên nguy hiểm, là một người bảo vệ cũng có áp lực không hề nhỏ.
Mà tất cả những điều này cũng đã trở thành niềm hy vọng mới của Hô Diên Phong.
- Lão già, vừa rồi ông nói sẽ giết cả nhà bọn ta, chó gà cũng không tha.
Trương Dương đột nhiên mở miệng nói, sát ý trên người hắn không nặng, nhưng lại nhẹ nhàng bay giống như một mũi kiếm đâm vào tim của Hô Diên Phong.
Trương Dương nói như vậy rõ ràng từ chối hòa giải.
- Chó gà không tha?
Trong mắt Trương Bình Lỗ chợt lóe lên hàn quang, nhắc lại bốn chữ, trên người ông ta cũng dần dần có một luồng sát khí.
Bây giờ ông ta đã phản ứng trở lại, những lời Hô Diên Phong nói trước đó cũng có thể xem đó là sự hiếp, đưa ra cái giá hy sinh mạng sống khiến cho mình bị thương để uy hiếp.
Sống đã lâu như vậy, Trương Bình Lỗ thực sự không còn sợ bất kỳ sự uy hiếp nào. Tất cả những gì ông ta lo lắng chỉ là Trương Dương.
Trương Dương chính là sự quật khởi mới quan trọng của Trương gia, thậm chí là hy vọng của đỉnh cao huy hoàng. Tất cả lo lắng của ông ta cũng là về Trương Dương, sợ mình không bảo vệ được sự trưởng thành của hậu bối này.
Còn hiện tại, lời của Trương Dương lại đã nhắc nhở ông ta.
Cần phải đề phòng với những đại viên mãn của các gia tộc khác. Nhưng sự uy hiếp lớn nhất thực sự vẫn là Hô Diên Phong trước mặt.
Hận bọn họ nhất chính là Hô Diên gia, muốn báo thù Trương Dương nhất cũng chính là gia tộc này, sở dĩ đích thân lão ta đến đây chính là vì báo thù cho Trương Dương.
Bị Hô Diên Phong uy hiếp, thiếu chút nưa thì quên mất mục đích ban đầu này.
Bị thương thì đã làm sao, ông ta là Trương Bình Lỗ, là truyền nhân của Y Thánh Nhất Mạch. Cho dù vết thương có không thể hồi phục, ông ta cũng có thể điều chỉnh tốt trạng thái của mình.
Nếu thực sự có người còn dám không biết sống chết thì ông ta cũng không ngại phải đại sát giới một lần.
Hoa Phi Thiên rất lợi hại, nhưng đó đã là gì, cùng lắm thì ông ta đưa Trương Dương trốn vào trong núi Dẫn Long. Ở đó luyện lên đến đại viên mãn mới ra, còn ông ta một khi giận dữ thì bất kỳ đệ tử nào của Hoa gia cũng không thể ngăn nổi ông ta.
Nếu bất chấp thân phận đi báo thù, e rằng cũng sẽ trở thành ác mộng của bất kỳ gia tộc, môn phái nào.
Thực sự như vậy thì đáng phải lo lắng chính là bọn họ mới đúng. Đây mới chính là mục đích thực sự để ông ta giết Hô Diên gia, chỉ cần hoàn thành mục đích này, Trương Dương mới thực sự an toàn, ông ta mới có thể thể hiện được uy lực lớn của mình, càng bảo vệ Trương Dương tốt hơn.
- Trương lão đầu, hôm nay ông thực sự muốn tiêu diệt Hô Diên gia chúng tôi sao?
Nhìn thần sắc của Trương Bình Lỗ rất lạ, sát ý rất lớn, Hô Diên Phong lại vội vàng hỏi, lúc này lão ta thực sự có chút lo lắng.
Lão phát hiện mình đã phạm phải sai lầm lớn, coi thường Trương Dương, không để ý đến thái độ của Trương Dương.
Lão vốn đã thuyết phục được Trương Bình Lỗ, nhưng một câu nói của Trương Dương đã làm thay đổi tất cả.
- Ông, đừng phí lời với lão nữa, người này không chết thì Trương Dương cháu sẽ mãi mãi không yên, ông và cháu liên thủ, đối phó với lão đã bị thương cũng dễ dàng hơn một chút.
Trương Dương lại nói, thực ra sau khi Hô Diên Phong nói ra bốn chữ “chó, gà không tha”, thì hắn đã không có ý định bỏ qua cho người này.
Bất kể lão nói gì, dù Trương Bình Lỗ không ra tay, nhưng hôm nay hắn cũng phải chiến đấu với người này, hắn sẽ không để cho người thân bên cạnh mình gặp nguy hiểm, càng không cho phép bọn họ vì mình mà bị thương tổn.
- Liên thủ?
Trương Bình Lỗ hơi thảng thốt, lập tức mỉm cười, rồi gật đầu rất mạnh:
- Được, hôm nay chúng ta liên thủ, hãy giết lão khùng này trước đã, rồi mới đến tàn sát toàn bộ Hô Diên gia.
Đề nghị liên thủ của Trương Dương rất không tồi, Trương Dương chỉ có tứ tầng sơ kỳ, nhưng lại có thể chiết xuất được năng lượng tự nhiên, có những đòn tấn công của cao thủ ngũ tầng mới có.
Điều này dường như giống với Vô Ảnh khi ở tam tầng có thể phóng nội kình ra ngoài.
Đòn tấn công này, nếu đối phó với cao thủ ngũ tầng thực sự thì chắc chắn không thành công, nhưng đối phó với ngũ tầng trở xuống hay đại viên mãn có sự uy hiếp không nhỏ thì sợ gì, vừa rồi hắn đã có thể một mình quần chiến với Hô Diên Phong, nếu thực sự hai người liên thủ thì Hô Diên Phong chỉ lại càng thêm thảm hại hơn.
Tính cách Trương Bình Lỗ rất lạnh lùng, cho dù là cao thủ đại viên mãn, từ trước đến giờ ông ta chưa từng nghĩ đến việc liên thủ với người khác, hay là liên thủ với vãn bối của mình.
Tuy nhiên bây giờ, vì Trương Dương, vì khả phát triển tốt hơn sau này của hắn, ông ta bỏ qua tất cả, đồng ý liên thủ, lấy thân phận là cao thủ đại viên mãn liên thủ với Trương Dương đối phó với Hô Diên Phong đã bị trọng thương.
Đã quyết định, Trương Bình Lỗ không kéo dài thời gian thêm nữa, một luồng năng lượng tự nhiên ngưng tụ quanh người ông ta, hai luồng nội kình rất mạnh gào thét bay ra.
- Vô liêm sỉ!
Hô Diên Phong lại một lần nữa bắt đầu dẫn động năng lượng, tuy nhiên năng lượng tự nhiên mà lão dẫn động rõ ràng ít hơn nhiều so với Trương Bình Lỗ, thực lực của lão đã bị ảnh hưởng sau khi lão bị thương nặng.
Bây giờ lão đã không còn là đối thủ của Trương Bình Lỗ nữa rồi, Trương lão đầu đã liên thủ với người khác đối phó với lão, khiến cho bụng của lão thiếu chút nữa thì không còn khí nữa.
Những lời sau cùng của Trương Bình Lỗ, giết lão khùng này trước đã, rồi tiêu diệt toàn bộ Hô Diên gia, Hô Diên gia thực sự đang đối mặt với một nguy cơ rất lớn.
Trương Bình Lỗ vừa cử động, cơ thể dã biến thành tàn ảnh, nội kình và trọng quyền không ngừng hướng về Hô Diên Phong.
Cao thủ đại viên mãn lại được thể hiện. Trương Dương phát hiện, cho dù hắn thực thể hóa năng lượng, thực lực có tiến bộ hơn, nhưng cũng không phải là đối thủ của một đại viên mãn với trạng thái khỏe mạnh.
Trước đó hắn có thể kịch chiến với Hô Diên Phong, cũng là vì Hô Diên Phong bị thương quá nặng mà thôi.
- Xẹt, xẹt.
Hai luồng kiếm quang sáng trắng chém qua cánh tay và chân của Hô Diên Phong, phía chính diện Hô Diên Phong phải đối phó với Trương Bình Lỗ, lão bị trọng thương căn bản không còn là đối thủ của Trương Bình Lỗ nữa. Bây giờ lại có kiếm quang rất mạnh của Trương Dương uy hiếp lão, thực sự lão không xong rồi.
- Chít, chít, chít!
Đứng trên người của Truy Phong, Vô Ảnh đột nhiên kêu lên, Truy Phong cũng từ từ bước đi. Hô Diên Phong thất thế, đây thực sự là thời cơ đánh cho………..
Lúc trước bọn chúng không có cơ hội tham chiến, nhưng bây giờ chúng cũng đã là linh thú tứ tầng, đã có thể giúp sức rồi.
- Xèo, xèo, xèo.
Ngay cả Tia Chớp cũng nhảy lên kêu to, tốc độ của Hô Diên Phong quá nhanh, nó không thể nào tiếp cận được, chỉ có thể đứng đó kêu to ra oai.
- Phì, phì.
Liên tiếp hai luồng nội kình của Vô Ảnh phun ra, bây giờ uy lực nội kình của nó đã mạnh hơn trước gấp 10 lần, một cao thủ đại viên mãn nếu bị đánh trúng thì cũng không dễ chịu đựng.
Những luồng nội kình này đều uy hiếp Hô Diên Phong.
Thân mình Truy Phong biến thành một bóng màu trắng, căn bản không nhìn thấy được sự tồn tại của nó, chỉ có thể cảm nhận được bóng trắng đó không ngừng chuyển động. Nó đang tìm cơ hội, chỉ cần có cơ hội sẽ lập tức đạp cho lão già độc ác này một cái.
Nó rất nhớ rất rõ Hô Diên Phong đã truy đuổi nó rất ác liệt, cuối cùng bây giờ đã có cơ hội để báo thù rồi.
Trương Đạo Phong đứng ở một bên cũng muốn lên giúp sức, tuy nhiên Hô Diên Phong đã rất thảm hại rồi, trên người không chỉ bị kiếm quang của Trương Dương chém cho mấy nhát, mà còn bị nội kình của Vô Ảnh đánh trúng hai phát, rồi lại bị Trương Bình Lỗ đánh bay đi hai lần nữa.
Lúc này đã không cần ông ta giúp sức nữa. Nếu lên rất có thể lại thêm loạn.
- Ông nội.
Phía xa đột nhiên truyền đến một tiếng thét rất bi thương, một bóng người phi đến với tốc độ rất nhanh.
Cơ thể Trương Đạo Phong cũng cử động, trực tiếp nghênh tiếp, ngăn người này lại.
- Trương Đạo Phong, quả nhiên là các người.
Nhìn Trương Đạo Phong trước mặt, người chạy đến dừng lại, ánh mắt đỏ rực, nghiến răng nói, thỉnh thoảng lại lo lắng nhìn Hô Diên Phong đang bị bao vây cách đó không xa.
- Hô Diên Minh, ta và ngươi ba mươi năm trước đã có một trận chiến, bất phân thắng bại, hôm nay cừa khéo chúng ta tỷ thí lại một trận.
Trương Đạo Phong ngăn Hô Diên Minh lại. Sau khi sắp xếp ổn thỏa việc trong gia tộc xong, Hô Diên Minh cảm thấy tình thế của ông nội mình không tốt liền chạy đến đây, xem xem có cơ hội giúp sức hay không.
Chỉ là vừa đến nơi thì dã bị ngăn lại ở bên ngoài.
- Lần trước ta đã không giết ngươi, là việc ta hối hận nhất trong đời.
Ánh mắt của Hô Diên Minh lại chuyển sang nhìn Trương Đạo Phong, oán hận nói, ân oán giữa ông ta và Trương Đạo Phong đã có mười mấy năm rồi, trước kia cũng chưa từng có sự hòa thuận.
Nói tóm lại, quan hệ giữa Trương gia và Hô Diên gia luôn không tốt, Hô Diên gia chưa từng mời người của Trương gia giúp họ điều chế thuốc, hai nhà cũng chưa từng có qua lại tốt đẹp trên phương diện nào.
Đây cũng là nguyên nhân Hô Diên gia luôn nhắm vào Trương Dương.
- Lần trước ngươi không giết ta? Vậy lần này ta cho ngươi cơ hội.
Trương Đạo Phong cười khinh miệt nói, thân mình cũng cử động, hai cao thủ tứ tầng trung kỳ giao đấu vơi nhau, cây cối, đất cát xung quanh cũng bị họa lây.
Bên kia, Hô Diên Phong cũng đã rất nguy kịch.
Lão ta thiếu một cánh tay, ngón tay của cánh tay còn lại cũng đã bị tàn phế, thực lực đã giảm đi rất nhiều so với trước, đối phó với Trương Bình Lỗ còn khỏe mạnh căn bản là lực bất tòng tâm, càng không phải nói Trương Bình Lỗ lại đang có sự giúp sức lớn như vậy.
Lúc này lão lại thương không nhẹ, khóe miệng tóe ra máu tươi.
- Đi chết đi!
Hô Diên Phong đột nhiên hét lên giận dữ, cơ thể dường như mạnh, năng lượng trên người lão cũng mở rộng rất nhanh.
Bàn tay tàn phế còn lại của lão đang múa lung tung trong không khí, khi múa tay của lão cũng mang theo một mùi tanh hôi.
Sắc mặt của lão cũng trở nên rất dữ tợn, bộ dạng giống như ma quỷ dưới địa ngục vậy.
- Phệ Hồn? Hô Diên Phong, không ngờ ngươi lại tu luyện ma công độc ác này, ngươi không sợ Đại viên mãn trong toàn thiên hạ đến bay vây tiêu diệt ngươi sao?
Trong nháy mắt Trương Bình Lỗ nhảy lùi về phía sau một bước, sắc mặt tỏ ra kinh hãi, hét lên, Trương Dương và Truy Phong cũng cảm thấy được sự thay đổi, đều lùi lại phía sau một chút, nhìn Hô Diên Phong từ phía xa chưa vội vàng tấn công.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Thần Y Thánh Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 694: Chết cũng phải kéo theo cái “đệm lưng”.
Dịch: Nhóm dịch Mạnh Hùng
Nguồn: Mê truyện
Dáng vẻ của Hô Diên Phong vẫn như trước, tuy nhiên trên mặt lại bao phủ một màn sương đen, khiến cho người ta có cảm giác nhìn không rõ.
Dáng vẻ này của lão rõ ràng là rất kỳ lạ, hơn nữa khiến cho người nhìn cảm thấy tự nhiên phải quay đầu đi giống như không dám nhìn lão nữa.
Không chỉ người khác mà Trương Dương cũng có chút cảm giác như vậy, chỉ có điều hắn cố kiềm nén lại mà thôi, nhưng khi nhìn Hô Diên Phong, trong lòng luôn có cảm giác bực bội.
- Ha ha, ta tu luyện thì đã làm sao, tất cả Đại viên mãn đến vây giết ta cũng đã làm sao?
Hô Diên Phong ngửa mặt lên trời cười to, trong mắt lão đột nhiên tỏ ra vô cùng độc ác, chậm rãi nói:
- Sở dĩ ta như thế này chẳng phải là do ngươi ép ta sao? Tu luyện Phệ Hồn ngươi có biết phải khổ thế nào không, ngươi cho rằng ta muốn luyện lắm sao? Trương Bình Lỗ, ta nói rồi, cho dù ta có chết thì cũng không để ngươi dễ chịu đâu, ta dù có Phệ Hồn thì cũng không phải là đối thủ của ngươi, nhưng khiến ngươi bị thương thì không vấn đề gì, đến khi đó ta xem ngươi còn có thể bảo vệ được thiên tài này của Trương gia các ngươi nữa hay không.
Hô Diên Phong cười điên dại, tỏ ra rất dữ tợn.
Trương Bình Lỗ dường như lần đầu tiên nhìn thấy thế này, sau cùng lại lắc đầu tỏ ra thương tiếc cho Hô Diên Phong.
- Ta thật không ngờ ngươi lại biến thành thế này, tu luyện Phệ Hồn là rất đau khổ, nhưng đó là lựa chọn của ngươi, hơn nữa ngươi sớm đã tu luyện rồi, từ khi ngươi tu luyện thì ngươi đã nhập ma rồi, không phải bởi tại ta.
Nói đến đây, Trương Bình Lỗ dừng lại một chút, nhẹ nhàng nhìn Hô Diên Phong, rồi lại chậm rãi nói tiếp:
- Lần này ta và ngươi tuy là địch thủ, nhưng giao tình hơn trăm năm nay giữa hai bên vẫn còn đó, ta cố ý mang theo rượu thịt đến để trước khi chiến đấu muốn cùng ngươi uống lần cuối cùng, bây giờ thì không cần nữa rồi. Có hay không có Trương gia chung ta, thì chỉ cần việc ngươi tu luyện Phệ Hồn là có thể mang đến sự diệt vong cho Hô Diên gia các ngươi rồi.
Trương Đạo Phong và Hô Diên Minh lúc này đã dừng lại, mỗi người lùi về phía bên nhà mình.
Hai người đều có chút mơ hồ, cái tên “Phệ Hồn” lần đầu tiên họ nghe thấy, căn bản không biết cái gọi là ma công này rốt cuộc là gì. Nghe Trương Bình Lỗ nói thì Phệ Hồn này rất không bình thường, người tu luyện nó thậm chí có thể chuốc lấy sự vây giết của tất cả Đại viên mãn trên thiên hạ.
Không chỉ là bọn họ, Trương Dương cũng tỏ ra mơ hồ như vậy.
Trương Vận An lúc này không ở đây, nếu có thì cũng không hiểu gì Phệ Hồn, nhưng chí ít cũng hiểu gà quay và rượu Nhị Oa Đầu trên tay mình dùng để làm gì. Đây chính là để ông cụ muốn dùng để ôn lại chuyện cũ với Hô Diên Phong.
- Đừng phí lời, bất kể bọn họ phản ứng thế nào, ta chỉ cho rằng chính là ngươi, là ngươi đã hại Hô Diên gia ta ra thế này, nếu ngươi muốn tiêu diệt Hô Diên gia ta thì ta sẽ tiêu diệt Trương gia ngươi, khiến Trương gia truyền thống nghìn năm các ngươi phải kết thúc ở đây.
Hô Diên Phong nghiến răng nói, từ trong ngữ khí có thể cảm nhận được sự oán hận của lão đối với Trương Bình Lỗ và cả nhà họ Trương.
- Ông cụ, trốt cuộc Phệ Hồn là cái gì?
Trương Dương đột nhiên mở miệng hỏi, Trương Đạo Phong và Hô Diên Minh cũng đều nhìn lão tổ tông nhà mình, bọn họ cũng rất tò mò đối với vấn đề này.
- Phệ Hồn, là ma công đệ nhất cấm kỵ trong giới tu luyện bây giờ, không chỉ bị cấm kỵ trong giới chính đạo mà trong giới ma đạo cũng bị cấm…
Trương Bình Lỗ từ từ nói, khi nói trong mắt của ông ta lại ớn lạnh.
Hô Diên Phong vẫn cứ cười quỷ dị, đứng lặng lẽ ở đó, dường như cũng không vội gì.
Phệ Hồn là một loại ma công, hoặc nói là ma công trong ma công, ngay cả người trong giới ma đạo cũng không chấp nhận. Công pháp vô cùng kiêng kỵ, tu luyện Phệ Hồn không phải là đặc biệt khó, nếu có bí tịch của công pháp thì rất nhiều cũng đều có thể tu luyện, nhưng quá trình tu luyện lại rất phức tạp, hơn nữa lại vô cùng độc ác.
Tu luyện Phệ Hồn, cần phải nuốt một lượng tim người sống để duy trì, nhưng không phải tim của bất kỳ người nào cũng nuốt được mà phải là tim của người tu luyện nội kình mới có tác dụng.
Nói như vậy, nếu là nhị tầng thì phải nuốt tim của người tu luyện nhất tầng, nếu là tam cấp thì phải nuốt tim của người tu luyện nôi kình nhị tầng, còn tứ tầng thì phải nuốt tam tầng, đến Đại viên mãn rồi thì phải nuốt tim của cao thủ tứ tầng.
Mà không phải nuốt chỉ một lần, phải nuốt trong một thơi gian dài.
Như Hô Diên Phong là một Đại viên mãn, mỗi năm ít nhất phải nuốt tim của ba cao thủ tứ tầng, mới có thể duy trì được việc tu luyện của lão, không được như vậy thì sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.
Hô Diên Phong đã tu luyện Phệ Hồn, lại không có biểu hiện gì, điều này chứng tỏ lão ít nhất đã giam giữ ba cao thủ tứ tầng, nuôi nhốt ba người này giống như thú vật, chỉ để cho lão ăn sống.
Ôi, 3 cao thủ tứ tầng, đây là con số rất lớn, mạnh như Long gia cũng chỉ có 3 trưởng lão tứ tầng mà thôi, bản thân Hô Diên gia chỉ có hai vị, không biết 3 vị cao thủ tứ tầng này là ai, làm sao lại thê thảm rơi vào tay lão ta như vậy.
Vẫn còn chưa dừng ở đó, ngoài nuốt tim sống ra, ma công này không làm cho người ta tiếp thu được nhất chính là uy lực của nó.
Bất kể giao chiến với ai, chỉ cần trúng nội kình của lão ta hoặc những thứ như chưởng gió, lập tức tim bị tổn thương, hơn nữa mãi mãi không thể hồi phục lại được.
Người nghiêm trọng thì có thể tim sẽ hoàn toàn bị phá hủy, dù là thanh niên cũng có thẻ biến thành già và chết.
Nếu không chết thì cũng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, điểm trực tiếp chính là vì tim đã bị tổn thương, sau này cũng không còn khả năng phát triển nữa.
Loại công pháp ác độc như vậy đừng nói là chính đạo bất dung, ngay cả người trong ma đạo cũng không thể tiếp nhận, ai cũng không muốn mình mãi mãi không thể phát triển.
Ngoài ra còn có điểm rất quan trọng, cũng chính vì điểm này mà tất cả Đại viên mãn đều không cho phép bất cứ người nào tu luyện Phệ Hồn, rất nhiều năm trước đã liên thủ diệt trừ hết tất cả những người tu luyện Phệ Hồn, phá hủy tất cả những bí tịch.
Tim bị tổn thương, đối Đại viên mãn mà nói đó là trí mạng, bọn họ rất nhiều người đều dựa vào Ích Cốc đan để duy trì, một khi tim bị tổn thương, Ích Cốc đan cũng không còn tác dụng nữa, cũng có nghĩa Đại viên mãn sống lâu cũng chỉ được một năm nữa.
Cũng chính vì điểm này, tất cả Đại viên mãn của chính đạo và ma đạo mới khó khăn để kết hợp lại diệt trừ tất cả những người tu luyện Phệ Hồn lúc bấy giờ, đây cũng là sự hợp tác duy nhất của bọn họ.
Ai cũng không thể ngờ, cuối cùng lại có cao thủ Đại viên mãn đã trộm giấu đi bí tịch, hơn nữa lại tu luyện nó.
- Ông nội, ông thật sự đã tu luyện công pháp này sao?
Trương Bình Lỗ còn chưa nói xong thì Hô Diên Minh đã hét lên một tiếng, sắc mặt kinh ngạc.
- Ta tu luyện công phu này cũng là vì gia tộc.
Hô Diên Phong có chút không vui quay sang nhìn, Hô Diên Minh lập tức cúi đầu xuống, trong lòng lại không ngừng rung động.
Ma công ác độc đáng sợ như vậy, chỉ nghe những thứ đó là có thể hiểu vì sao Chính Ma lưỡng đạo đều không cho phép.
Đối với Chính Ma lưỡng đạo mà nói, kéo dài phát triển mới là nhiệm vụ quan trọng nhất của bọn họ, rất nhiều gia tộc, môn pháp đều tìm kiếm những đệ tử ưu tú nhất, làm cho những đệ tử này dần dần trưởng thành.
Loại ma công này có thể dễ dàng hủy diệt mọi hy vọng của họ, đương nhiên cũng sẽ bị mọi người ghét bỏ.
- Nói như vậy, tại sao lần trước người không dùng loại ma công này để đối phó với ta?
Trương Dương đột nhiên mở lời, nguyên nhân lớn nhất Hô Diên Phong truy sát hắn chính là tiềm lực của hắn, nếu khi đó lão sử dụng loại ma công này, thì có thể dễ dàng tiêu diệt được tiềm lực của mình rồi.
- Ta không sử dụng bởi vì ngươi có linh thú Thiên Mã, ta không thể bảo đảm được nếu không bị thương thì có thể đuổi kịp được ngươi, một khi để cho ngươi chạy đến một nơi của người luyện nội kình khác, việc ta tu luyện Phệ Hồn sẽ bị lộ, đến khi đó không chỉ là ta, mà cả Hô Diên gia cũng sẽ bị gặp nạn.
Hô Diên Phong lạnh lùng nói. Lời của lão nói khiến Trương Dương liền hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Hô Diên Phong không phải là không muốn dùng, mà là không dám dùng.
Khi đó hắn có Truy Phong bên mình, nếu cứ chạy thục mạng, thì muốn chạy đến những nơi có những gia tộc quan trọng là không thành vấn đề.
Ví dụ như Long gia hay là Thục Sơn Lý gia.
Hai nơi này đều có sự tồn tại của Đại viên mãn, một khi bị bọn họ biết Hô Diên Phong tu luyện Phệ Hồn, thì những Đại viên mãn này chắc chắn sẽ liên thủ với nhau tiêu diệt cả gia tộc Hô diên nhà lão.
Đến khi đó gia tộc Hô Diên bọn họ chỉ có một con đường chết.
Theo sự giải thích của Trương Bình Lỗ, Trương Dương đã hiểu, Phệ Hồn rất độc ác, đả thương tim người, hủy diệt niềm hy vọng, nhưng sức chiến đấu chân chính lại cũng không được tăng lên nhiều.
Nếu không Hô Diên Phong cũng sẽ không dùng đến loại công phu này, cũng chỉ là nói làm bị thương Trương Bình Lỗ chứ không nói có thể đánh bại được ông ta.
Về việc tại sao bây giờ lão lại sử dụng công phu này thì Trương Dương rất dễ dàng lý giải, căn bản không cần phải hỏi.
Bây giờ đã là lúc sinh tồn của Hô Diên gia, dùng cũng chết, không dùng cũng chết, chi bằng dùng một lần, cũng có thể làm cho Trương Bình Lỗ bị thương.
Bộ công pháp này nghe ra là đối phó với đệ tử bình thường, nhưng nghiên cứu kỹ thì sự sát hại của nó đối với Đại viên mãn mới là lớn nhất.
Một khi Đại viên mãn bị thương, thì chẳng khác nào bị tuyên án tử hình, gia tộc nào hoặc môn phái nào nếu không có người thừa kế, thì lập tức sẽ rơi xuống một đẳng cấp khác, còn nếu ứng phó cẩn thận, kết quả này Đại viên mãn đương nhiên không thể nào chấp nhận.
Vì thế Trương Bình Lỗ mới nói Đại viên mãn cùng nhau liên thủ để tiêu diệt.
Chỉ có nhiều Đại viên mãn cùng liên thủ, trực tiếp dùng năng lượng cường đại mới có thể tiêu diệt được Đại viên mãn tu luyện ma công, mới có thể tránh được việc Phệ Hồn làm bị thương.
- Lời ta đã nói hết, hôm nay tất nhiên ngươi có thể tiêu diệt Hô Diên gia chúng ta, nhưng Trương gia các ngươi đương nhiên cũng rất nhanh cũng sẽ nhận kết cục giống như chúng ta mà thôi.
Hô Diên Phong lại lạnh lùng cười, dáng vẻ của lão tỏ ra càng thêm đáng sợ.
Nuốt tim người khác, cũng có nghĩa nuốt linh hồn của người khác, cái tên Phệ Hồn đúng là chính xác, lúc này Trương Dương đang nhìn màn sương đen trên mặt Hô Diên Phong, giống như nhìn thấy một oan hồn vậy.
- Ta đã nói xong rồi, đáng tiếc những tính toán của người cũng chỉ vô dụng thôi.
Trương Bình Lỗ thản nhiên lắc đầu, ông ta tỏ ra hết sức bình tĩnh.
- Vô dụng? chờ người chết rồi, lại thêm tin tức ta đã truyền ra ngoài Trương Dương có thể thực thể hóa năng lượng, ta không tin những Đại viên mãn có thể ngồi im, bọn họ sẽ đích thân ra tay tiêu diệt truyền nhân của Trương gia ngươi, Trương gia các người sẽ không còn tồn tại nữa.
Hô Diên Phong đột nhiên hét lên, tỏ rõ sự phẫn nộ khác thường.
Lão thể hiện suy nghĩ cảu cái chết điển hình, có chết cũng phải mang theo đệm lưng, nhìn Trương Bình Lỗ không có biểu hiện như lão tưởng tượng vì thế lão đã nổi điên lên như vậy.
- Ngươi lầm rồi, cho dù ngươi có chết thì người khác cũng sẽ không thể nào sát hại được Trương Dương.
Trương Bình Lỗ lại lắc đầu, khẽ nhếch miệng nói, nhưng sau đó thì không còn bất kỳ âm thanh gì nữa.
Hô Diên Phong cười lạnh lùng và lập tức tỏ ra kinh hãi, quay sang nhìn Trương Dương, một dáng vẻ khó tin, thậm chí còn mang theo một sự tuyệt vọng.
Cũng không biết rốt cuộc Trương Bình Lỗ đã nói những gì với lão, khiến lão biến thành như vậy.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Thần Y Thánh Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 695: Trương Dương vs Hô Diên Phong.
Dịch: Nhóm dịch Mạnh Hùng
Nguồn: Mê truyện
Cuối đầu nhìn người thanh niên đang nằm trên mặt đất, Trương Vận An nhẹ nhàng thở ra.
Sáu thanh niên chưa đến 30 tuổi đang lẩn trốn trong bóng tối nội lực đều từ tầng hai trung kỳ trở lên đều đã bị Trương Vận An tìm thấy và bắt lại.
Sáu người này là người của Hô Diên Minh âm thầm dặn dò trốn ra ngoài, họ chính là hy vọng tương lai của Hô Diên gia, chỉ cần họ có thể chạy thoát, Hô Diên gia vẫn được tiếp nối.
Mấy người nằm trên mặt đất hơi thở hơi yếu, khóe miệng có vết máu, hôn mê bất tỉnh.
Cuối cùng Trương Vận An cũng đã không nặng tay, chỉ phế đi nội công của họ, để họ không có khả năng tu luyện nội lực nữa, tính mạng tạm thời vẫn giữ lại cho họ.
Tuy nhiên đây cũng chỉ là tạm thời, đem họ về, còn phải nghe theo sắp xếp của ông cụ nữa.
Nếu ông cụ nói không lưu lại một ai, những người này cuối cùng vẫn khó tránh phải đến điện Diêm Vương một lần.
- Ông nghĩ rằng những gì ông nói tôi có thể tin được sao?
Một lát sau, sắc mặt của Hô Diên Phong mới khôi phục được một chút, chậm rãi nói.
- Tin hay không tin, ông rõ hơn tôi, tôi có thể nói với ông, cho dù ông cụ Trương nhà tôi có chết rồi, Trương Dương nhà tôi vẫn có thể trở thành Đại viên mãn, chỉ cần hắn trở thành Đại viên mãn, những ngày huy hoàng của Trương gia chúng tôi không ai có thể ngăn cản được!
Trương Bình Lỗ có vẻ bình thản hơn Hô Diên Phong, vừa rồi ông cụ vừa nói một bí mật cho Hô Diên Phong.
Bí mật này, trước kia ngay cả Trương Đạo Phong cũng không biết, tuy nhiên hiện nay tình thế có biến, bí mật này tiết lộ ra đối với Trương gia bọn họ có lợi hơi, bởi vậy nên ông cụ mới nói ra.
Bí mật này, chính là tình cảm của họ với Huyễn Thử, vừa nãy Trương Bình Lỗ nói cho ông ta biết, nếu ông cụ thực sự xảy ra chuyện, thì để Trương Dương vào Dẫn Long sơn tu luyện, chưa đạt Đại viên mãn thì chưa ra khỏi núi.
Hô Diên Phong miệng nói không tin, nhưng trong lòng lão sớm đã tin, lúc đầu Trương Dương chọn trốn trong Dẫn Long sơn lão đã cảm thấy có chút kỳ quái, giờ cuối cùng cũng đã biết vì sao.
Hóa ra Trương gia và Huyền thử còn có mối quan hệ này. Khó trách hắn vào Dẫn Long sơn mà lại không sao, đám Huyền thử đáng sợ kia còn ra tấn công mình nữa chứ.
Lúc này cuối cùng lão đã hiểu rõ.
Đương nhiên, những gì lão hiểu và thực tế khác biệt rất lớn, nhưng những gì Trương Bình Lỗ nói là sự thực, như vậy là đủ rồi.
Do dự một lúc, Hô Diên Phong không tiết lộ bí mật này.
Lão rất rõ, việc này mà truyền ra ngoài, chỉ tăng thêm một tấm bùa hộ mệnh cho Trương gia, khiến đám Đại viên mãn không dám hành động thiếu suy nghĩ, lời này mà từ miệng lão truyền đi, còn khiến người ta tin tưởng hơn đích thân Trương Bình Lỗ nói ra nhiều.
Nếu thật sự như vậy, lão chỉ còn cách giúp Trương Dương một tay.
- Ông đã biết rồi thì tôi cũng tránh lo âu về sau, vậy cũng đến lúc tiễn ông lên đường rồi!
Trương Bình Lỗ lại nói, lời chưa dứt, một cổ năng lượng cường đại phóng thẳng lên trời, Trương Bình Lỗ chuẩn bị một lúc rồi dùng toàn lực, dùng tất cả năng lượng mà cơ thể ông cụ có thể chịu đựng được.
Năm đạo nội lực cường đại, trước tiên là gào rít phóng ra, năm đạo nội lực mang theo một lượng lớn năng lượng thiên địa, uy lực còn mạnh hơn kiếm quang Trương Dương từng phát ra trước đây rất nhiều.
Tuy nhiên đầu tiên là sử dụng nội lực công kích, Xem ra phệ hồn của Hô Diên Phong vẫn khiến Trương Bình Lỗ rất kiêng dè.
- Rầm rầm rầm!
Những tiếng nổ liên tiếp vang lên, thân hình Hô Diên Phong phiêu động quỷ dị, sau khi trọng thương cơ thể của lão chịu ảnh hưởng rất lớn, nhưng căn cơ vẫn còn, dưới sự tương trợ của thân pháp cao siêu vẫn có thể né được công kích nội lực này.
Năm cổ nội lực đều đánh sang bên cạnh, để lại những cái hố sâu.
Tốc độ của Hô Diên Phong rất nhanh, tốc độ của Trương Bình Lỗ còn nhanh hơn, nhanh chóng lui về phía sau, sự lợi hại của phệ hồn ông cụ rõ hơn ai hết, tùy tiện bị công kích cũng đồng nghĩa bị tuyên án tử hình.
Trương gia không có ai nội lực tầng bốn hậu kỳ, ông cụ chết tức là kế thừa Thủ hộ giả của Trương gia sẽ bị gián đoạn.
E là sau này Trương Dương có trở thành Đại viên mãn, thậm chí bước lên tầng năm, nhưng đứt đoạn vẫn đứt đoạn rồi, bất kể thời gian bao lâu.
- Chạy, ông mà cũng sợ à?
Hô Diên Phong lại nửa mặt lên trời cười lớn, cơ thể lập tức nhanh hơn, lão không cần quan tâm đến cơ thể của mình nữa, ôm quyết tâm có chết cũng phải liều mạng với Trương Bình Lỗ, lúc này dĩ nhiên lão sẽ không để ý đến nhiều như vậy.
Hai Đại viên mãn một lần nữa chiến đấu dữ dội.
Năng lượng thiên địa xung quanh một lần nữa chuyển động, hai vị Đại viên mãn giao đấu khuấy động tất cả năng lượng thiên địa 10 dặm xung quanh, khiến tất cả những động vật xung quanh Ngũ Trụ Phong đều phủ phục ở đó, không dám lộn xộn.
Trương Đạo Phong, Hô Diên Minh cũng đều lui ra sau một chút, tuy nhiên sau khi lui ra sau hai người lại cùng run rẩy.
Cuộc chiến lão tổ tông nhà mình đã bắt đầu rồi, hai người bọn họ cũng không thể nhàn rỗi, hai người vốn còn hận cũ, lần này vừa hay có thể giải quyết một phen.
Giải quyết ở đây chính là không phải ngươi chết thì ta chết.
Trương Dương cũng hơi lui về phía sau, Truy Phong mang theo Vô Ảnh, Tia Chớp chạy đến bên cạnh hắn.
Thấy hai bên chiến đâu, Trương Dương lập tức dặn dò một iếng, Hô Diên Phong trọng thương thực lực giảm xuống, tuyệt đối không phải đối thủ của Trương Bình Lỗ, chỉ có điều Trương Bình Lỗ kiêng kỵ ma công của lão mới né tránh không chiến, nhìn có vẻ như đang đuổi đánh Hô Diên Phong vậy.
Chỉ cần Trương Bình Lỗ cẩn thận một chút, bên ông cụ sẽ không vấn đề gì.
Trương Đạo Phong và Hô Diên Minh thực lực cách biệt không lớn, tạm thời khó phân thắng bại, chi bằng để Truy Phong và Vô Ảnh qua đó giúp, hai tên này hiện nay đều là linh thú tầng bốn, trong trận chiến của Đại viên mãn có lẽ chỉ giúp đỡ có hạn, nhưng liên hợp vây công tầng bốn trung kỳ, có thể tạo ra áp lực không nhỏ cho đối thủ.
Linh thú cơ thể mạnh hơn so với cường giả đồng cấp, sức chiến đấu của hai đứa nó cũng tương đương với ba cường giả tầng bốn sơ kỳ rồi.
Hai cường giả tầng bốn trung kỳ chiến đấu, đột nhiên có ba người tầng bốn sơ kỳ giúp đỡ cho một bên, kết quả trận đấu không cần nghĩ cũng biết.
- Tia Chớp, mày ở lại, tao đi hỗ trợ!
Hàn Tuyền Kiếm của Trương Dương lóe lên, lời chưa dứt người đã biến mất, xông về phía Trương Bình Lỗ và Hô Diên Phong.
Hắn tầng bốn sơ kỳ nhưng năng lượng thực thể hóa đã tăng thêm cho hắn không ít sức chiến đấu, khiến hắn có vốn để mà giằng co với Đại viên mãn, tuy nhiên chỉ có thể giằng co thôi chứ để đối phó với Đại viên mãn thời kỳ toàn thinh thì vẫn có chút lực bất tòng tâm.
Đại viên mãn, đó là tồn tại đỉnh cao của con người hiện nay, nhưng đây không phải chỉ nói thế mà thôi.
Tuy nhiên Hô Diên Phong đã bị thương, thực lực phát huy không tới tầng năm, Trương Dương giằng co với lão cũng dễ hơn nhiều, đây cũng là một cơ hội tốt để đánh chó mù đường.
- Dương Dương, quay lạ!
Trương Dương vừa mới đến gần, hai đạo kiếm quang còn chưa phát ra, một tiếng hét truyền đến, khi Trương Bình Lỗ liên tục lùi về phía sau, không quên nhắc nhở hắn.
Nếu là trước kia, Trương Dương đến hỗ trợ liên thủ ông cụ sẽ không có bất kỳ ý kiến gì, nhưng hiện nay Hô Diên Phong đã xuất ma công phệ hồn, lúc này ông cụ tuyệt đối không cho phép Trương Dương tiến đến mạo hiểm.
Phệ hồn không giết chét Trương Dương, nhưng có thể gặm nhấm sức sống của hắn, khiến Trương Dương sau này không thể nào lên cấp được.
Trương Dương là hy vọng lớn nhất của Trương gia, dù thế nào Trương Bình Lỗ cũng không thể để hắn mạo hiểm lần này.
Trên mặt Hô Diên Phong thì lại lộ vẻ vui sướng, lúc đầu lão chỉ muốn tiêu diệt Trương Bình Lỗ, hoặc là tiêu hao sức sống của Trương Bình Lỗ, căn bản không nghĩ tới chuyện đối phó Trương Dương.
Trước kia Trương Dương và linh thú thiên mã đứng cạnh nhau, trong cuộc chiến lần trước lão đã hiểu, linh thú thiên mã đã lên cấp, trước khi chưa lên cấp lão đã không đuổi kịp đối phương thì sau khi lên cấp càng không cần phải nghĩ.
Cho nên lão mới không làm như vậy
Giờ Trương Dương đã tự mình dâng đến cửa, quan trọng nhất là thiên mã còn đi giúp Trương Đạo Phong, cách lão rất xa, đây có nghĩa là đã cho Hô Diên Phong cơ hội.
Cơ hội này chính là phá hủy triệt để thiên tài của Trương gia, cơ hội phá hủy hy vọng tương lai của Trương gia.
Cơ hội tốt như vậy dĩ nhiên lão không thể bỏ qua, lập tức buông tha Trương Bình Lỗ trước mặt, lao thẳng về phía Trương Dương.
- Ba ba ba ba!
Hai đạo kiếm trước của Trương Dương phát ra, sau đó lại liên tục phát ra hai đạo nữa.
Đối với bốn đạo kiếm quang này, Hô Diên Phong chẳng hề quan tâm, từng đạo chưởng phong mang theo mùi tanh hôi từ hai chưởng của lão không ngừng gào thét phóng ra, chưởng phong chém bay không ít những hòn đá trên mặt đất
Còn có mấy bụi cỏ trên đất, khi chưởng phong bay qua, những bụi cỏ ấy nhanh chóng héo rũ, cuối cùng tất cả đều biến thành cỏ khô.
Ma công kia quả thật độc ác.
- Không được!
Ánh mắt Trương Bình Lỗ nháy mắt biến đỏ, năng lượng trên người trực tiếp đạt dến đỉnh điểm, giữa tai mũi đều chảy máu.
Đối mặt với nguy hiểm của Trương Dương, ông cụ cũng không để ý đến cơ thể mình, cho dù cơ thể không chịu được, cũng phải phát huy sức mạnh lớn nhất, ngăn cản Hô Diên Phong.
Tình hình của Trương Bình Lỗ Trương Dương không hề phát hiện, dù Hô Diên Phong bị thương nặng, nhưng là Đại viên mãn, bất kỳ Đại viên mãn nào đều không dễ coi thường.
Bốn đạo kiếm quang, ba đạo đánh trúng Hô Diên Phong, kiến canh tay, đùi của lão đầm đìa máu.
Tuy nhiên đạo kiếm quang đánh vào đầu đã bị lão tránh được, hiện tại thương thế của Hô Diên Phong đã tăng thêm, nhưng nhân cơ hội này khoảng cách với hắn chỉ còn mười mấy thước.
Mười mấy thước, Trương Dương thậm chí còn ngửi được mùi chưởng phong tanh hôi.
Không kịp suy nghĩ, Trương Dương trực tiếp giơ Hàn Tuyền Kiếm lên, hóa thành một hình Thái cực lớn, một cỗ năng lượng cường đại, thuần khiết mắt thường có thể thấy được ngưng tụ quanh thân Hàn Tuyền Kiếm.
Cỗ năng lượng này so với trước đây cường đại hơn không ít, giống như trước kia Trương Dương miễn cưỡng sử dụng tầng thứ hai kiếm pháp Phá Thiên xuất ra năng lượng thiên địa, tuy nhiên độ thuần khiết của cỗ năng lượng này rất cao, uy lực cũng rất lớn.
Năng lượng như vậy, ngay cả Đại viên mãn cũng không sử dụng nổi, hơn nữa còn có thể đánh Đại viên mãn một đòn chí mạng
Đáng tiếc năng lượng này vừa tích tụ được một chút, sắc mặt Trương Dương đã đỏ bừng, khiến năng hắn chưa thể trực tiếp quẳng năng lượng ngưng tụ ra ngoài.
Cỗ năng lượng thiên địa cường đại này thuộc phạm trù thức thứ hai kiếm pháp Phá Thiên, trước kia Trương Dương chưa thể khống chế, lần này ngưng tụ lại thất bại
Tuy nhiên lần này cũng mạnh hơn lần trước nhiều, dù nói thất bại nhưng cũng ngưng tụ được một chút rồi, chưa so được với thức thứ hai kiếm pháp Phá Thiên, nhưng kiếm quang phát ra so với thức thứ nhất trước đây cường đại hơn không ít.
Đạo năng lượng này, đã lao thẳng về phía Hô Diên Phong.
- Ầm
- Oanh!
Hai tiếng nổ liên tiếp, hai bóng người đều bay về phía sau, ánh mắt Trương Bình Lỗ đỏ hơn, hoảng sợ lao về phía một thân ảnh khác.
Trước khi thân ảnh kia rơi xuống đất đã được ông cụ đón lấy, tuy nhiên sắc mặt ông cụ càng thêm hoảng sợ, còn mang chút tuyệt vọng và đau khổ.
Một thân ảnh khác tự ngã mạnh xuống đất, vừa rơi xuống đất, một trận cười điên cuồng vang lên, âm thanh vô cùng chói tai.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin