Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by MTQ--- 4vn.eu
CV + Edit Text: Bựa Thập Ngũ
Cho dù không kỳ vọng loại sự tình này phát sinh, thế nhưng hiện tại Đường Phong không thể che giấu được vẻ vui mừng, nhanh chóng rời khỏi gián đoạn tu luyện tại băng hỏa phòng thứ sáu, phong bế điểm khí huyệt của bản thân, không cho linh khí tinh thuần nồng đậm tiếp tục tràn vào cơ thể, chậm rãi đứng dậy bước ra ngoài.
Đường Phong cần kiểm tra một chút về lộ tuyến vận công Vô Thường Quyết tầng thứ tư và năng lực mới thu được sau khi tấn chức. Dưới loại hoàn cảnh ác liệt như trong băng hỏa tầng thứ sáu tự nhiên là không thuận tiện, chỉ có ra bên ngoài mới tĩnh tập trung nghiên cứu được.
Đã nhiều ngày không nhìn thấy ánh mặt trời rồi, thời điểm Đường Phong từ trong sơn động bước ra ngoài, dĩ nhiên có một loại cảm giác giống như trở lại nhân gian, tia sáng chói lòa bên ngoài làm hắn không tự chủ được nheo lại con mắt, sau một lúc lâu mới chậm rãi thích ứng được.
- Phong ca ca, muốn nghỉ ngơi sao?
Linh Khiếp Nhan đã mười ngày liên tục không nói một câu với Đường Phong, lúc này thấy hắn dừng tu luyện, nhanh chóng mở miệng hỏi một câu.
- Không phải!
Trên khóe miệng Đường Phong lộ vẻ mỉm cười, biểu tình vô cùng hưng phấn.
- Ca ca ta đột phá!
- Oa, thật nhanh!
Linh Khiếp Nhan vui vẻ tán thán, mặc dù vừa rồi đã nhận ra, thế nhưng nàng vẫn cố ý khích lệ Đường Phong, vì vậy mới nhiều hơn một hai câu nói.
- Không chỉ là đột phá tới Huyền giai thượng phẩm, công pháp của ta cũng đã đột phá tầng thứ tư.
Vẻ mặt Đường Phong buồn bực, ước gì chuyện này càng nhiều càng tốt.
- Được rồi, Phong ca rốt cuộc tu luyện công pháp gì?
Tuy rằng Linh Khiếp Nhan có thể nhận biết được lộ tuyến vận công của Đường Phong, thế nhưng lại chưa từng gặp qua loại phương thức vận công quỷ dị như thế này, càng không rõ ràng lắm rốt cuộc là dạng công pháp gì, thúc đẩy Đường Phong đản sinh ra cương tâm là một tiểu khô lâu.
- Công pháp này tên là Vô Thường Quyết!
Đường Phong giải thích:
- Mỗi một lần đột phá một tang, lộ tuyến vận công tầng tiếp theo mới chủ động truyền vào trong đầu ta, vì vậy trước khi đột phá ta hoàn toàn không thể xem hết, chỉ có thể vuốt tảng đá qua sông!
- Phong ấn?
Ngữ khí của Linh Khiếp Nhan có chút kinh ngạc.
- Lẽ nào nói loại công pháp này là do có người phong ấn trong đầu Phong ca? Chỉ khi thực lực đạt tới mức nhất định thì phong ấn mới tự động mở ra, cho Phong ca lý giải bước tiếp theo nên làm như thế nào?
- Có thể nói như vậy!
Đường Phong gật đầu.
- Cao nhân này nhất định rất lợi hại.
Linh Khiếp Nhan tán thán nói.
- Không biết, ta không giao thủ với hắn. Thế nhưng các loại năng lực ngạc nhiên cổ quái của ta đều là do công pháp này mang đến, thậm chí cương tâm của ta cũng là bởi vì công pháp này mới đản sinh ra đời.
Qua thời gian một năm rồi, Đường Phong có thể biết được, năng lực sinh ra khi đột phá Vô Thường Quyết và cương tâm của chính mình có quan hệ không thể tách rời, vô luận là không gian mị ảnh hay là tá thi hoàn hồn đều cần dùng tới âm hồn trong cương tâm, nếu như không có cương tâm này, làm sao có âm hồn để sử dụng? Không có âm hồn, làm sao có thể thi triển được những năng lực kia?
Điều này đại khái cũng là nguyên nhân căn bản chính mình từ Luyện Cương nhất phẩm đã xuất hiện cương tâm. Tu vi quỷ thần mười năm không chỉ khiến kinh mạch của chính mình được đắp nặn phi thường kiên cố, còn đắp nặn trong đan điền của chính mình một tiểu khô lâu, đương nhiên đây cũng chỉ là suy đoán của Đường Phong.
Vô Thường Quyết tầng thứ hai chính là để bản thân có không gian mị ảnh, tầng thứ ba giúp chính mình có năng lực tá thi hoàn hồn, tầng thứ cư có thể là gì? Cho dù trong lòng rất khẩn cấp muốn biết, thế nhưng Đường Phong vẫn kiềm chế không lập tức kiểm tra, hắn cần phải tìm một địa phương tốt một chút, tỉ mỉ nghiên cứu đẽo gọt.
Một mạch chạy tới chân núi, tiến vào trong phiến rừng cây mọc rất nhiều loại trái vô cùng cổ quái, lúc này Đường Phong mới dừng bước chân, ở đây không nóng không lạnh, là một địa phương nghỉ ngơi rất tốt, cũng không dễ dàng bị hoàn cảnh quỷ dị của Băng Hỏa Đảo gây ảnh hưởng.
Khoanh chân ngồi xuống, Đường Phong nhắm mắt ngưng thần, đầu tiên kiểm tra một chút về công pháp và lộ tuyến vận công Vô Thường Quyết tầng thứ tư.
So với hai lần trước giống hệt nhau, lộ tuyến vận công tầng thứ tư so với tầng thứ ba có một số biến hóa tương đối nhỏ, bất quá điều này không có bao nhiêu ảnh hưởng, chỉ cần thay đổi thói quen vận công trước kia, hơi chút biến động thành lộ tuyến vận công tầng thứ tư là thành rồi. Đường Phong tự đánh giá chính mình chỉ cần tiêu hao một ngày một đêm là có thể quen thuộc được.
Tiếp đó mới là điều quan trọng nhất sau khi tấn chức bước vào tầng thứ tư.
Đường Phong nỗ lực áp chế tâm tình kích động của chính mình, chậm rãi điều động một bộ phận tin tức khác, tỉ mỉ đẽo gọt trong đầu.
Thế nhưng vừa nhìn một lượt không khỏi khiến Đường Phong có chút thất vọng, bởi vì năng lực có được sau khi Vô Thường Quyết đột phá tầng thứ tư đối với chiến đấu không hề có tác dụng gì, có thể nói nó hoàn toàn không mang tới bất cứ thành phần tăng trưởng lực chiến đấu nào, so với tá thi hoàn hồn không đáng nhắc tới.
Tá thi hoàn hồn có thể mượn dùng năng lượng của âm hồn trong cương tâm, lực lượng của âm hồn khi còn sống mạnh bao nhiêu, như vậy lực lượng của Đường Phong sau khi mượn dùng mạnh bấy nhiêu, mới chỉ thi triển tá thi hoàn hồn hai lần, mượn dùng đều là âm hồn của môn chủ Cự Kiếm Môn Biên Vô Huyết, tuy rằng nói di chứng rất nghiêm trọng, làm cho hắn khó có thể chịu đựng được, sau khi dùng xong ít nhất phải có vài ngày để khôi phục, thế nhưng không thể phủ nhận, năng lực tá thi hoàn hồn này vô cùng cường đại, có thể giúp Đường Phong hóa hiểm thành an, tìm được đường sống trong chỗ chết.
Nếu như không có năng lực này, phỏng chừng Đường Phong đã chết qua hai lần rồi.
Vốn Đường Phong còn mong đợi sau khi tấn chức tầng thứ tư sẽ mang tới năng lực lợi hại hơn so với tá thi hoàn hồn, thế nhưng sau khi biết được năng lực mới của mình là gì, trong lòng có chút thất lạc.
Quả nhiên kỳ vọng càng lớn thì thất vọng càng lớn.
Nhận thấy được biến hóa của Đường Phong, Linh Khiếp Nhan hỏi:
- Làm sao vậy?
Đường Phong cười khổ một tiếng:
- Năng lực thu được lần này hình như có chút yếu. Thế nhưng tỉ mỉ ngẫm lại, nó phảng phất có không ít tác dụng.
- Là trong lòng Phong ca ca kỳ vọng quá cao đúng không?
Linh Khiếp Nhan một châm thấy máu, lập tức tìm được chỗ mấu chốt nhất.
- Uh!
Đường Phong thản nhiên thừa nhận.
- Rốt cuộc là loại năng lực gì?
Linh Khiếp Nhan truy hỏi.
- Tên là dĩ giả loạn chân!
Đường Phong giải thích nói:
- Cũng có có hiệu quả tương đối giống so với tá thi hoàn hồn, thế nhưng tác dụng lại không giống nhau, năng lực này có thể giúp ta mượn dùng một âm hồn trong cương tâm để thay đổi dung mạo của chính mình, giúp chính mình có bộ dáng giống hệt như âm hồn trước khi chết, thay đổi chỉ là dung mạo không phải thực lực.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 64 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by MTQ--- 4vn.eu
CV + Edit Text: Bựa Thập Ngũ
- Được!
Đường Phong gật đầu, cho dù Linh Khiếp Nhan không nói, chính mình cũng phải thử một lần.
Tìm kiếm tại cương tâm, Đường Phong không dám tìm kiếm âm hồn quá mức mạnh mẽ, rất sợ có di chứng gì gì đó, chỉ tìm một âm hồn có cảnh giới so với chính mình không khác biệt nhiều để luyện tập.
Vận chuyển công pháp dĩ giả loạn chân, trong lúc nhất thời Đường Phong cảm thấy làn da chính mình phảng phất như nhúc nhích, bị nghìn vạn con kiến gặp nhấm, đau ngứa khó nhịn, không chỉ như thế, toàn bộ đầu khớp xương đều phát sinh tiếng nổ lách cách, thân thể vô hình trung cao hơn một chút.
Loại đau ngứa này ngược lại không phải là quá khó để chịu đựng, Đường Phong chỉ rống vài tiếng khó chịu qua cổ họng, loại trạng thái này giằng co ước chừng thời gian hơn mười hơi thở, làn da vừa nhúc nhích mãnh liệt vừa rồi chậm rãi dừng lại, xương cốt toàn thân cũng không tiếp tục nổ vang.
Chờ khi chấm dứt, Đường Phong đưa tay sờ sờ mặt chính mình, cảm giác giống như có chút không quá giống nhau, lại nhìn vào hai bàn tay, làn da đã đen hơn không ít, hơn nữa quần áo trên người đã trở nên chật chội.
Hơi cảm thụ bản thân một chút, cương khí trong cơ thể tiêu hao với tốc độ tương đối chậm, không nhanh, cũng không phải quá chậm, hẳn là do năng lực này vẫn đang tiếp tục duy trì.
- Thoạt nhìn như thế nào?
Đường Phong mở miệng hỏi.
- Nha… Ta nhìn không thấy.
Linh Khiếp Nhan không có ý tứ nói.
Đường Phong nhịn không được đảo mắt trắng nhìn, bản thân hắn tự nhiên không có khả năng nhìn thấy được bộ dạng của chính mình hiện tại, Linh Khiếp Nhan thì đang ở trong Bất Phôi Giáp, khẳng định cũng không nhìn thấy, bên cạnh lại không hề có các loại dụng cụ giống như gương.
Quay đầu nhìn xung quanh một chút, cũng không nhìn thấy xung quanh có hồ nước, rơi vào đường cùng, chỉ có thể nhấc chân chạy về phía biển rộng.
Băng Hỏa Đảo hiện tại không có tuyết rơi, thế nhưng tuyết vẫn đọng lại tương đối sâu, Đường Phong một bước dài một bước ngắn chạy tới gần biển, nhô đầu chính mình soi xuống dưới mặt nước, rất nhanh lại rụt trở về, trên miệng nói:
- Dọa chết thiếu gia rồi!
Trong nháy mắt vừa rồi, hắn rõ ràng nhìn thấy một khuôn mặt vô cùng xa lạ xuất hiện trên mặt nước, nhìn chằm chằm vào chính mình, đây là loại tình cảnh quỷ dị nổi da gà như thế nào.
Nếu như một người bình thường tại thời điểm soi gương phát hiện ra hình ảnh trong gương hoàn toàn không giống như chính mình thường ngày, khẳng định sẽ bị dọa tới giật nảy mình, huống chi là trên biển rộng màu băng lam này, xung quanh là bầu trời đỏ hồng như máu, càng tăng thêm bầu không khí quỷ dị kinh khủng.
- Người ta không nhìn thấy rõ!
Linh Khiếp Nhan làm nũng không ngớt.
- Có cái gì đẹp đâu!
Trong lòng Đường Phong không thích.
- Cũng chỉ như vậy.
- Nhanh nhanh một chút nào, để ta cũng nhìn, chính Phong ca ca cũng không nhìn rõ đúng không? Tốt xấu cũng là năng lực không người nào có được, chúng ta chung quy nên kiểm tra một chút, xem có kỹ hở gì hay không, nếu không sau này sử dụng bị người khác nhìn thấu, vậy thì không ổn rồi.
Linh Khiếp Nhan ân cần dụ khị nói.
- Cũng đúng!
Đường Phong gật đầu, lúc này mới chậm rãi nhô đầu về phía trước, nhín thở ngưng thần nhìn hình ảnh chậm rãi xuất hiện trên mặt nước biển phẳng lặng.
Một mái tóc hơi có chút chuyển vàng xuất hiện trong tầm mắt của Đường Phong, màu sắc mái tóc này so với chính mình không giống nhau, rất nhanh hai hàng lông mày thô to xuất hiện, tiếp đó là hai con mắt to, cái mũi, tiếp sau đó là đôi môi dài, cái cằm với râu ria xồm xàm…
Khi toàn bộ khuôn mặt đều xuất hiện ngoài khơi, trong lòng Đường Phong nhịn không được xẹt qua một tia tim đạp nhanh, lập tức lại nhịn xuống, lẳng lặng dại ra nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xuất hiện trên mặt biển.
Một lát sau, Đường Phong nhếch khóe miệng, nhíu lông mày, hình ảnh dưới mặt biển cũng cùng thời khắc đó làm động tác giống hệt, thậm chí Đường Phong còn lấy tay nhéo vào mặt chính mình, hình ảnh dưới mặt biển cũng lấy tay nhéo mặt.
- Đây là bộ dáng của ta hiện tại?
Đường Phong dở khóc dở cười.
Hình dạng này rõ ràng đã khoảng hai ba mươi tuổi rồi, đang tại thời điểm tráng niên. Cái cằm râu mép dày kia căn bản không phải chính mình có thể có. Đường Phong nhỡ kỹ cằm của chính mình coi như có chút ít râu mọc lác đác, căn bản là không có râu mép.
- Hi hi…
Linh Khiếp Nhan đột nhiên cười cười:
- Chơi thật hay nha, người này lớn lên không xinh đẹp bằng Phong ca ca.
Khóe miệng Đường Phong co giật, nói:
- Khen ngợi nam nhân không nên nói xinh đẹp, phải nói là suất khí (đẹp trai)!
Thu lại đầu trở về, Đường Phong dùng nội thị cảm nhận thực lực của chính mình hiện tại. Hoàn toàn giống như lúc đầu, không có một chút biến hóa nào, xem ra năng lực này chỉ có thể thay đổi được hình dáng bên ngoài, tất cả mọi thứ bên trong căn bản không thể thay đổi được.
- Lại biến một người.
Linh Khiếp Nhan kêu lên, nghiễm nhiên tâm tình chơi đùa đã nổi lên.
- Biến thành ai đây?
Đường Phong cũng có ý muốn thử lại năng lực này, dù sao đi nữa không hề có di chứng gì khác, chỉ là tiêu hao một chút cương khí mà thôi.
- Tìm thử một nữ nhân xem, nhìn có thể biến hóa thành nữ nhân hay không?
Linh Khiếp Nhan giật giây nói.
- Thề chết không theo!
Đường Phong cự tuyệt chắc như đinh đóng cột.
- Thử đi, chỉ thử một lần thôi!
- Tuyệt đối không làm!
Đường Phong vừa nghĩ chính mình biến thành bộ dáng nữ nhân liền cảm thấy ngứa ngáy nổi da gà.
- Vậy thì thử tìm một âm hồn linh thú xem sao!
Linh Khiếp Nhan lại nói.
Đường Phong lười phản ứng với nàng, nếu như thực sự để chính mình biến thành một đầu ma thú, vậy thì tuyệt đối là trong người sinh chỗ bẩn, thế nào cũng đừng nghĩ lau đi được, suy nghĩ một chút, từ cương tâm tìm kiếm một âm hồn Địa giai, lại một lần nữa triển năng lực dĩ giả loạn chân.
Lúc này đây Đường Phong nhìn chằm chằm vào hình ảnh ngược xuất hiện trên mặt nước, muốn nhìn hết toàn bộ quá trình khuôn mặt chính mình biến hóa như thế nào.
Không nhìn không biết, khi tận mắt nhìn thấy, bởi vì trong toàn bộ quá trình này, toàn bộ khuôn mặt bị một đoàn năng lực bao phủ bên trong, chỉ cảm thấy da mặt đang nhúc nhích, xương cốt toàn thân đang rắc rắc rung động, chờ khi đoàn năng lượng kia tán đi, Đường Phong đã thay đổi một bộ mặt hoàn toàn mới.
Đây chính là một trung niên nhân tuổi chừng hơn bốn mươi, trên mặt tràn đầy tang thương và u buồn, rất có một loại khí chất vị đạo thành thục. Mở cánh tay nhìn một chút, trên bàn tay tràn đầy vết chai, làn da cũng có chút khô khan.
- Thực sự có thể dĩ giả loạn chân!
Đường Phong nhịn không được tán thán một tiếng, chuyển biến như vậy, trừ phi là người thân cận nhất, bằng không người khác căn bản không thể nhìn ra được có chỗ nào khác nhau.
- Không đơn giả là hình dáng bên ngoài.
Linh Khiếp Nhan bổ xung một câu:
- Hình như ngay cả ba động cương khí của cơ thể cũng biến hóa rồi.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào [/QUOTE]
Đã có 53 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by MTQ--- 4vn.eu
CV + Edit Text: Bựa Thập Ngũ
Được nàng nhắc nhở như vậy, Đường Phong mới tỉ mỉ cảm thụ một chút thân thể của chính mình hiện tại, vẫn là thực lực Huyền giai thượng phẩm, thế nhưng ba động cương khí thân thể tản mát ra lại không phải của chính mình trước đó. Lần đầu tiên là chuyển biến thành một người có tu vi Huyền giai thượng phẩm, vì vậy ba động cương khí chênh lệnh không lớn, Đường Phong không nhận thấy dược, mà lúc này bản thân đã có ba động cương khí tại trình độ Địa giai.
Trên cơ bản mỗi một người đều có ba động cương khí không giống nhau, nếu như là người cực kỳ thân quen mà nói, thậm chí không cần nhìn vào bề ngoài, chỉ cần bằng vào ba động cương khí là có thể nhận ra được thân phận.
- Năng lực này quá lợi hại rồi, tuyệt đối không phải yếu!
Linh Khiếp Nhan tán thán nói.
- Uhm!
Đường Phong gật đầu, ban đầu hắn chỉ cho rằng có thể thay đổi vẻ bên ngoài, cho nên mới nghĩ có điểm yếu, bên ngoài có bên ngoài như thế nào, chiều cao sao? Màu da sao? Đầu tóc sao? Nếu như những thứ này không thể thay đổi được mà thì thay đổi bề ngoài không có bao nhiêu ý nghĩa.
Thế nhưng lúc này sau khi trải qua nghiệm chứng, những phương diện này không chỉ hoàn toàn thay đổi, thậm chí ba động cương khí của âm hồn cũng có thể mô phỏng giống như đúc. Hơn nữa Đường Phong còn có thể lấy được ký ức của âm hồn, theo đó, nếu như Đường Phong muốn giả mạo một người nào đó, quả thực dễ dàng như trở bàn tay, người khác đừng mơ tưởng phát hiện ra bất cứ kẽ hở nào.
Khuyết điểm duy nhất của năng lực này chính là số lượng cương khí tiêu hao không nhỏ, mượn dùng âm hồn có thực lực càng cao, lượng cương khí tiêu hao càng lớn hơn. Ví dụ như lúc này, Đường Phong cảm giác cương khí của bản thân đang phát tán cực nhanh, hẳn là do mô phỏng ba động cương khí của âm hồn cao thủ Địa giai dẫn tới.
Hơn nữa hàng giả thủy chung là hàng giả, tuyệt đối không thể giao thủ với người khác, một khi giao thủ nhất định sẽ bại lộ chính mình.
Bất quá không thể phủ nhận, năng lực dĩ giả loạn chân này có ứng dụng rất rộng rãi, thích hợp nhất đối với công việc dò hỏi cơ mật hoặc gây xích mích ly gián, chỉ cần lợi dụng thật tốt, có thể phát huy được hiệu quả cường đại hơn rất nhiều so với tá thi hoàn hồn, có phương pháp nào so sánh được với việc phá hủy tan rã tự nội bộ địch nhân? Trùng kích chính diện tuyệt đối không thể có hiệu suất cao giống như địch nhân tự giết nhau.
Trước kia tại thời điểm bốn tông môn truy sát, nếu như có năng lực này, Đường Phong cũng không tới mức chạy trốn khắp nơi, hoàn toàn có thể nghênh ngang đi trong đại quân của bọn họ chế tạo hỗn loạn, không chỉ hiệu suất cực cao, cũng không có bất luận nguy hiểm gì.
Duy trì chỉ trong thời gian chốc lát, Đường Phong phải tán đi năng lực dĩ giả loạn chân, bởi vì dựa theo hắn phỏng chừng, duy trì dung mạo của âm hồn Địa giai, chính mình phỏng chừng chỉ có thời gian gần nửa ngày, cương khí trong cơ thể sẽ tiêu hao sạch sẽ.
Nếu như là âm hồn Thiên giai, Đường Phong đánh giá chính mình tối đa chỉ có thể kiên trì được trên dưới một canh giờ. Xem ra mặc kệ là chuyện gì, thực lực của bản thân mới là cơ sở quan trọng nhấy.
Thời điểm tán đi năng lực này, cảm giác so với vừa rồi rất giống nhau, da mặt bắt đầu nhúc nhích, xương cốt khắp cơ thể vang lên tiếng rắc rắc, chỉ chốc lát đã khôi phục lại bộ dáng ban đầu. Toàn bộ quá trình này không duy trì trong thời gian quá dài, thế nhưng nhất định phải trốn tại một nơi hoàn toàn bí mật mới có thể thi triển ra.
- Lại thay đổi một người!
Linh Khiếp Nhan bám riết không buông tha.
Đường Phong rầu rĩ nói:
- Ngươi cho ta là người hầu sao?
- Phong ca ca thực nhỏ mọn!
Đường Phong không nặng tâm tình chơi đùa như nàng, tự nhiên không dùng năng lực này tùy tiện chơi đùa, lần này chỉ là nghiệm chứng một chút mà thôi, hiện tại đã nghiệm chứng xong rồi, tự nhiên là muốn xử lý chuyện chính.
Lúc từ bờ biển chạy ở lại phiến rừng rây cạnh chân núi, Đường Phong không vội vã trở về băng hỏa ba mươi sáu phòng.
Bởi vì dù sao chính mình vừa mới tấn chức Vô Thường Quyết tầng thứ tư, lộ tuyến vận công của bản thân chưa quen thuộc, làm sao dám vội vã đi vào?
Tiêu tốn thời gian một ngày một đêm, Đường Phong ghi nhớ lộ tuyến vận chuyển Vô Thường Quyết tầng thứ tư vào trong lòng, cũng vận chuyển cả ngày, đảm bảo chính mình sẽ không xuất hiện sai lầm, từ trên cây hái xuống một vài quả, lúc này mới bước về phía băng hỏa ba mươi sáu phòng.
Lúc này đây, chính mình hẳn là có thể tiến vào phòng càng sâu để tu luyện?
Đi vào băng hỏa ba mươi sáu phòng, tiếp tục bước tới vị trí phòng thứ sáu, Đường Phong vẫn chưa dừng lại bước tiến, vẫn như cũ thẳng tắp đi về phía trước.
Phía trước chính là địa phương bản thân chưa hề thăm dò qua, hơn nữa Mang chấp sự nói băng hỏa ba mươi sáu phòng nguy hiểm như vậy, cho dù Đường Phong tài cao mật lớn, cũng không dám tùy tiện chạy vào, chỉ có thể thăm dò từng chút một.
Đi tới vị trí phòng thứ bảy, Đường Phong tùy tiện đẩy cảnh cửa phòng thứ bảy ra, tiến vào trong khoanh chân ngồi xuống, căn cứ vào kinh nghiệm trước đó, lập tức vận chuyển công pháp chống lại băng hỏa kình ăn mòn bản thân.
Thế nhưng sau khi vận chuyển một vòng chu thiên, Đường Phong phát hiện chính mình không hề xuất hiện cảm giác đau đớn giống như vừa bước vào phòng thứ sáu, ngược lại vô cùng dễ dàng, chênh lệch so với phòng thứ sáu không phải rất lớn.
Ở đây không phải là cực hạn của chính mình sao?
Đường Phong cau mày, lại từ trong thạch thất bước ra ngoài.
Tuy rằng bản thân hiện tại mới chỉ tấn chức Huyền giai thượng phẩm, thế nhưng Đường Phong phải đảm bảo trước khi tấn chức Địa giai thượng phẩm đi hết băng hỏa ba mươi sáu phòng, bằng không một khi chính mình thực sự tấn chức tới Địa giai thượng phẩm rồi, nhất định phải rời khỏi địa phương này, đến lúc đó sẽ không còn bất cứ cơ hội nào để tìm kiếm liệt diễm cô.
Như vậy phải tính toán cho tốt mới được, vì vậy Đường Phong muốn tiến vào băng hỏa ba mươi sáu phòng lớn nhất chính mình có thể chịu đựng được, phải ép chính mình tới cực hạn.
Từ phòng thứ bảy bước ra, tiến vào trong phòng thứ tám vận chuyển một chu thiên, rất nhanh tiến vào phòng thứ chín vận chuyển một chu thiên, thẳng cho tới phòng thứ mười Đường Phong mới dừng thử.
Ở đây đã không sai biệt lắm tới cực hạn của chính mình rồi. Hơn nữa mỗi một lần băng hỏa lưỡng trọng kình dung mãnh tiến vào trong cơ thể và linh khí tinh khiết không phải là phòng thứ sáu có thể bằng được. Có thể nói tu luyện ở chỗ này gian nan hơn rất nhiểu so với phòng thứ sáu, thế nhưng tương ứng với phòng thứ sáu, một khi chống đối lại băng hỏa kình ăn mòn, khi hai loại linh khí này thay thế nhau, bản thân thu được hỗn độn linh khí tinh khiết cũng có số lượng khổng lồ hơn rất nhiều.
Thảo nào Mang chấp sự nói càng đi sâu vào bên trong, đối với đề thăng thực lực càng có trợ giúp to lớn.
Hiện tại mới chỉ phòng thứ mười đã như vậy rồi, nếu như đi tới đầu cùng phòng thứ ba mươi sáu, một lần có thể thu nạp được hỗn độn linh khí với số lượng kinh khủng như thế nào.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 56 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by MTQ--- 4vn.eu
CV + Edit Text: Bựa Thập Ngũ
Tuy rằng tu luyện tại băng hỏa phòng thứ sáu mười ngày, sớm đã quen thuộc quy luật và phương thức tu luyện nơi đây, thế nhưng khi vừa mới tiến vào phòng thứ mười, Đường Phong vẫn giống như khi vừa tiến vào phòng thứ sáu, bị băng hỏa lưỡng trọng kình lăng qua lăn lại hầu như sống chết một đường, tinh thần lẫn thể xác đều tiêu hao rất lớn, lúc này nghị lực và tâm tính cường đại nổi lên tác dụng phi thường quan trọng, cho dù trong cơ thể bị đốt cháy, bị đóng băng, nhưng trong lòng chưa tan một hơi thở cuối cùng, vẫn như cũ có thể mạnh mẽ chống đỡ được.
Tu luyện liên tục như vậy trong thời gian hai ngày, tới ngày thứ ba, Đường Phong bỗng nhiên cảm giác chống đối băng hỏa lưỡng trọng kình ăn mòn đã không còn khó khăn như trước, nếu như nói trước đó một chu thiên Đường Phong phải dùng hết toàn lực, như vậy hiện tại đã có một loại cảm giác nhẹ nhàng và thành thạo.
Tiếp tục tu luyện trong phòng thứ mười tròn ba ngày, khi xác định chính mình có thể rất nhẹ nhàng thoải mái hoàn thành một chu thiên, Đường Phong đứng dậy chuyển sang phòng thứ mười một.
Hắn cần phải đi hết ba mươi sáu phòng trong thời gian ngắn nhất, cần phải tu luyện tới Địa giai trong thời gian ngắn nhất. Đây không phải là nhiệm vụ gì đó, mà là mục tiêu, là mục tiêu khiêu chiến cực hạn của chính mình, bởi vì đầu cùng băng hỏa ba mươi sáu phòng có đấu chân Tiếu thúc đã từng lưu lại, có dấu chân của lão cung chủ và Tạ Tuyết Thần của Đại Tuyết Cung từng lưu lại, chuyện người khác có thể làm được, Đường Phong tự tin chính mình cũng có thể làm được, nếu không như vậy chẳng phải bản thân đã thẹn với tu vi quỷ thần mười năm chế tạo thành gân mạch cứng rắn, thẹn với thân thể trải qua năng lượng khổng lồ rèn luyện hai lần.
Từng bước từng bước tiến vào chỗ càng sâu trong băng hỏa ba mươi sáu phòng, hầu như cách ba bốn ngày Đường Phong có thể thích ứng được linh khí tinh khiết vị trí hiện tại ăn mòn, khi cảm giác tu luyện rất nhẹ nhàng thoải mái thì hắn sẽ tiếp tục tiến vào mật thất sâu hơn.
Loại tốc độ tiến sâu không thể tưởng tượng như thế này nếu như bị đám người Mang chấp sự biết được, khẳng định sẽ sợ hãi than thở không ngớt.
Bởi vì từ trước tới nay chưa từng có người nào dùng tốc độ vượt phòng nhanh như vậy, mỗi lần cách ba bốn ngày đã thích ứng được cường độ hiện tại, tìm kiếm trùng kích giai đoạn tiếp theo, cho dù là Tạ Tuyết Thần và lão cung chủ trước kia cũng không thể làm được.
Hơn nữa tuy rằng nói trên lý luận có thể để một người tu luyện tới Địa giai thượng phẩm trong băng hỏa ba mươi sáu phòng, thế nhưng không phải là người nào cũng có thể làm được tới loại trình độ này.
Băng hỏa lưỡng trọng kình ăn mòn tuy rằng có thể giúp thực lực bản thân đề cao thực nhanh, thế nhưng nếu dừng lại tại băng hỏa ba mươi sáu phòng trong thời gian dài mà nói, sẽ có tổn hại nhất định đối với thân thể và kinh mạch. Mà kỳ hạn cũng chỉ giới hạn trong thời gian ba bốn tháng.
Nói cách khác, mỗi một người tới nơi này tu luyện, nhiều nhất chỉ có thể tu luyện trong thời gian bốn tháng phải rời khỏi, nếu như dừng lại trong thời gian dài hơn một chút, thân thể khả năng ăn không tiêu mà sụp đổ.
Mang chấp sự không nói cho Đường Phong chuyện này, bởi vì nghĩ với tư chất của Đường Phong, thời gian bốn tháng hoàn toàn đủ cho hắn vượt qua hết băng hỏa ba mươi sáu phòng, nói hay không nói không ảnh hưởng tới toàn cục.
Tu luyện trong thời gian tối đa bốn tháng cũng không thể đủ giúp mỗi người đều bồi dưỡng thành cao thủ Địa giai thượng phẩm, điều này tạo thành khả năng rất nhiều người sau khi tu luyện rời khỏi chỉ có tu vi Địa giai trung phẩm, thậm chí là Địa giai hạ phẩm, thành tựu cuối cùng như thế nào cũng chỉ có thể quyết định bởi trình độ nỗ lực của bản thân.
Bất quá tinh anh Ô Long Bảo bồi dưỡng ra trong mấy năm nay thực tế chưa hề xuất hiện qua loại tồn tại Địa giai hạ phẩm, người sau khi tu luyện rời khỏi tối thiểu cũng là Địa giai trung phẩm, có hơn phân nửa người đạt tới trình độ Địa giai thượng phẩm, dù sao giai đoạn huấn luyện khắc nghiệt trước đó không phải là uổng phí công sức.
Tu luyện trong hoàn cảnh như băng hỏa ba mươi sáu phòng, Đường Phong chưa bao giờ để thời gian trôi qua một cách lãng phí, duy trì tiết tấu sinh hoạt tu luyện tương đối đều đặn.
Tròn hai tháng sau, một con thuyền lớn đánh vỡ trạng thái yên lặng của Băng Hỏa Đảo từ trước tới nay.
Mọi người trên thuyền so với Đường Phong lúc mới tới rất giống nhau, vẻ mặt ngưỡng vọng nhìn bầu trời đỏ tươi như máu, nhìn hòn đảo nhỏ quỷ dị như vậy, thanh âm hít lương khí liên tiếp truyền tới.
Không Dư Hận đứng tại vị trí đầu thuyền, hai tròng mắt tràn đầy thần sắc cuồng nhiệt, toàn thân không nhịn được có một chút run rẩy kích động.
“Băng Hỏa Đảo, rốt cuộc ta đã tới.”
Trong Đại Tuyết Cung, hắn từng nghe được hòn đảo nhỏ tràn đầy màu sắc truyền kỳ này, cũng từng nghe Tạ Tuyết Thần từng giảng giải qua về băng hỏa ba mươi sáu phòng, phúc lợi có thể giúp thực lực đề cao cực kỳ cấp tốc, tự nhiên hắn so với bất cứ kẻ nào càng thêm hướng tới một chút.
Không Dư Hận nghĩ sinh hoạt tràn đầy áp lực của chính mình rốt cuộc cũng kết thúc rồi, nguyên nhân đến Ô Long Bảo chính là chờ đợi ngày hôm nay.
Hắn là thiên chi kiều tử, hắn sở hữu thiên tư ngút trời, trong Đại Tuyết Cung, nếu như không phải Tạ Tuyết Thần muốn áp chế cảnh giới của hắn tăng trưởng, hắn làm sao tới bây giờ mới chỉ là Huyền giai, hắn đã sớm trở thành cao thủ Địa giai rồi.
Thế nhưng ẩn nhẫn cảnh giới tới ngày hôm nay, rốt cuộc cũng có cơ hội bạo phát, chỉ cần bước vào băng hỏa ba mươi sáu phòng trong thuyền thuyết kia, chính mình không bao giờ phải tiếp tục áp chế cảnh giới tăng trưởng, áp chế điên cuồng sẽ dẫn tới tăng vọt điên cuồng, Không Dư Hận tin tưởng vững chắc, chính mình tu luyện trong băng hỏa ba mươi sáu phòng định trước sẽ khiến thực lực của bản thân tăng lên một cách điên cuồng.
Hơn nữa, mấy hôm trước khi đến Băng Hỏa Đảo, hắn còn nhận được một đạo mật lệnh của Tạ Tuyết Thần, nói hắn vô luận như thế nào cũng phải nghĩ biện pháp vượt qua hết băng hỏa ba mươi sáu phòng, đi tới đáy biển đầu cùng, mang theo tuyết tủy hàn băng trở về.
Đầu cùng của băng hỏa ba mươi sáu phòng sao? Nghe đồn từ trước tới nay chỉ có hai người từng đi hết, nghĩ tới điểm này, trong lồng ngực Không Dư Hân không khống chế được sôi trào nhiệt huyết và dã tâm, người khác có thể đi hết, chính mình cũng có thể đi hết.
Bất quá, Không Dư Hận quay đầu nhìn thoáng qua những thuyền viên, tiểu tử Đường Môn từng khiến mình luôn luôn kinh ngạc từ hai tháng trước đã biến mất rồi, thậm chí ngay cả những băng hữu quen thuộc nhất đối với hắn cũng không hề biết hạ lạc của hắn nơi nào. Rốt cuộc hắn đã đi đâu? Không Dư Hận tin tưởng với thực lực của Đường Môn, căn bản không hề e ngại huấn luyện của Ô Long Bảo mà lâm trận lùi bước, hắn tại thời điểm giai đoạn huấn luyện thứ nhất biến mất, nhất định là đi làm chuyện gì đó.
Trên thuyền, số lượng đệ tử Ô Long Bảo tu vi Huyền giai không tới hai mươi người, Sở Văn Hiên nhìn những đệ tử còn sót lại, trong lòng âm thầm thở dài.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 57 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by MTQ--- 4vn.eu
CV + Edit Text: Bựa Thập Ngũ
Đệ tử của năm nay có tư chất tốt hơn không chỉ một bậc so với những đệ tử năm trước, nếu như dựa vào cường độ huấn luyện của năm trước, Sở Văn Hiên cam đoan, lần này chí ít có bốn mươi người có thể đến được nơi này. Thế nhưng chỉ một lệnh mệnh bảo chủ đại nhân hạ đạt, nguyên bản thời gian huấn luyện bốn tháng lập tức bị rút gọn xuống còn hai tháng, trực tiếp tạo thành hậu quả như bây giờ.
Số còn lại không tới hai mươi người, đây chính là những người tốt nhất, những người đã trải qua khảo nghiệm sinh tử, tương lai của Ô Long Bảo cũng sẽ ngưng tụ trên người bọn họ.
Bốn người Thiết Đồ không có ai tử vong, chỉ bất quá trên mặt Cừu Thiên Biến có một vết sẹo thật dài, nhìn dấu vết hẳn là do đao kiếm gây thương tích, là vết thương cũ, lưu lại ấn ký khiến hắn càng thêm có vẻ kỳ dị ngoan độc. Bụng của Hà Hương Ngưng cũng có hai ba vết thương đâm thủng, Thu Tuyệt Âm cũng không may mắn tránh khỏi, trên cánh tay phải có rất nhiều vết sẹo dài, duy nhất chỉ có một mình thiết đồ còn giống như trước kia.
Những vết thương này đều là do Không Dư Hận lưu lại cho bọn họ.
Trong thời gian huấn luyện hai tháng vừa qua, bọn họ đã vô số lần lượn lờ qua ranh giới sinh tử, trong những trận chiến với Không Dư Hận, ngoại trừ Thiết Đồ còn bình yên vô sự, những người khác đều thụ thương có nặng có nhẹ, thậm chí thiếu chút nữa chết đi, kết cục cuối cùng nếu không phải phòng ngự của Thiết Đồ cường hãn, Không Dư Hận đánh hồi lâu cũng không thể phá được kim quang của hắn, phỏng chừng ba người này đều phải chết đi, cuối cùng vẫn là Mang chấp sự chỉ thị Sở Văn Hiên ngăn lại công kích của Không Dư Hận.
Trước kia Mang chấp sự đã từng đáp ứng qua Đường Phong, trước khi tới Băng Hỏa Đảo, bốn người bọn họ nhất định không chết.
Từ lần tìm được đường sống trong chỗ chết kia, hầu như mỗi người đều suy nghĩ, nếu như Đường Môn còn ở đây mà nói, nào chịu được Không Dư Hận kiêu ngạo làm càn như vậy? Thế nhưng bọn họ cũng không biết đến tột cùng Đường Môn tới địa phương nào? Hỏi Sơ Văn Hiên hắn cũng chỉ ngậm miệng không đáp, khiến mọi người không có biện pháp.
- Ha ha, đây là Băng Hỏa Đảo?
Thiết Đồ đứng trên boong tàu, một mặt lay động Cừu Thiên Biến co quắp một bên, một mặt nói:
- Mau đứng lên nhìn.
Sắc mặt Cừu Thiên Biến tái nhợt, toàn thân hầu như đã hư thoát, xua xua tay nói:
- Không cần để ý ta, cách ta càng xa càng tốt!
Thu Tuyệt Âm bên cạnh hỏi:
- Cừu huynh, thế nào lại say tàu choáng váng lợi hại như vậy?
- Bẩm… Bẩm sinh rồi!
Cừu Thiên Biến hữu khí vô lực đáp, đây là một loại sợ hãi đối với biển rộng trong lòng, không phải là thực lực thăng tiến có thể chữa khỏi được.
Một lát sau, thuyền lớn rốt cuộc đã cập bờ.
Phi Tiểu Nhã với một thân cung trang từ trên thuyền nhảy xuống, thần tình đạm mạc, sắc mặt như thường, nhưng thân thể mềm mại nhịn không được run rẩy đã biểu hiện rõ nội tâm khẩn trương của nàng.
Rốt cuộc đã tới địa phương này, hiện tại đã trôi qua thời gian hai tháng, chính mình đã nhẫn nại tới cực hạn.
Hắn, còn sống sao? Theo như lời nói của Mang chấp sự trước kia, sáu ngày sáu đêm ở nơi này, nếu như hắn đã sớm chết đi mà nói, chờ đợi nhiều thời gian hơn nữa cũng chỉ như vậy, nếu như hắn còn sống sót sau sáu ngày sáu đêm trước kia mà nói, vậy thì chờ đợi một hai tháng cũng không có vấn đề. Hắn có thể sống bên trong sáu ngày, hẳn là có thể sống hai tháng.
Tuy rằng hiểu rõ đạo lý này, thế nhưng Phi Tiểu Nhã không thể ức chế được tâm tình lo lắng của chính mình. Nàng phải biết sự thực, phải biết được tình huống của nam nhân kia như thế nào, sống thì phải gặp người, chết phải thấy thi thể.
Trước kia, thời điểm dẫn đệ tử Ô Long Bảo tới Băng Hỏa Đảo tu luyện, Phi Tiểu Nhã có lúc cùng tới có lúc không, nhưng lần này ngoại lệ. Không chỉ nàng tới, Mang chấp sự cũng tới. Hai người so với bất cứ người nào đều khát cầu muốn biết hạ lạc của Đường Phong, đương nhiên mục đích không hoàn toàn giống nhau.
Dưới một tiếng hét to của Sở Văn Hiên, không tới hai mươi đệ tử tinh anh Ô Long Bảo lần lượt bước xuống thuyền.
Trong gần hai mươi người này, ngoại trừ Thiết Đồ ra, có bốn người không thuộc về Đại Tuyết Cung, những người còn lại đều là đệ tử tuyển chọn từ Đại Tuyết Cung gửi tới, hầu như chiếm hơn phân nửa tổng nhân số. Có thể tưởng tượng được, tố chất của những người Đại Tuyết Cung đưa tới mạnh như thế nào.
Sở Văn Hiên nhìn mười mấy người này, giảng thuật lại một lượt tinh thần cơ bản bao nhiêu năm như một:
- Các ngươi hiện tại không chỉ sống vì chính mình, các ngươi có thể đứng ở chỗ này là bởi vì vô số người đã chết đi làm đá kê chân cho các ngươi. Hơn hai trăm người tham gia giai đoạn huấn luyện đầu tiên tại Ô Long Bảo, mà hiện tại chỉ còn lại không tới một thành, trên lưng các ngươi mang theo mộng tưởng không thể hoàn thành được của bọn họ, các ngươi mỗi người đều là tinh anh mạnh nhất, tiến vào băng hỏa ba mươi sáu phòng, ta không hi vọng lại nhìn thấy người tử vong, tuy rằng tử vong là tồn tại không thể tránh khỏi, thế nhưng nhất định phải kiên trì tới cùng. Nếu như nhận thấy không thích hợp lập tức bật người chạy ra khỏi băng hỏa ba mươi sáu phòng. Tính mệnh của các ngươi đã không còn của chính mình nữa rồi, các ngươi là người của Ô Long Bảo, trước khi có mệnh lệnh của bảo chủ đại nhân, cho dù máu chảy sạch sẽ cũng phải chống đỡ một tia hơi thở cuối cùng không tiêu tan.
Vẻ mặt Không Dư Hận coi thường liếc mắt nhìn qua Sở Văn Hiên. Đối với hắn mà nói, hắn từ đầu cho tới bây giờ không phải là người của Ô Long Bảo, hắn là đệ tử của Đại Tuyết Cung, từ đầu tới cuối đều là người của Tạ Tuyết Thần, những lời nói của Sở Văn Hiên chỉ có thể dành cho phân nửa người khác nghe.
- Những điều cần phải chú ý trong băng hỏa ba mươi sáu phòng ta đã sớm nói cho các ngươi biết rõ rồi, không cần phải trình bày quá nhiều, thời gian quý giá, hiện tại tất cả đều cút vào trong băng hỏa ba mươi sáu phòng cho ta, bốn người các ngươi lưu lại.
Đám người Thiết Đồ hai mặt nhìn nhau, chỉ có Không Dư Hận để lộ một ít vẻ mặt nghi hoặc, gương mắt nhìn Sở Văn Hiên một chút, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, dẫn theo những người còn lại xuất phát tiến về phía sườn núi.
Chờ cho tới khi đám người Không Dư Hận biến mất khỏi tầm mắt, Thiết Đồ mới không nhịn được mở miệng hỏi:
- Sở lão, bảo chúng ta lưu lại làm cái gì?
Sở Văn Hiên nhìn thoáng qua Phi Tiểu Nhã, mở miệng nói:
- Bảo chủ có chuyện nói với các ngươi.
- Bảo chủ?
Đám người trừn mắt liếc nhìn. Những người này từ lúc tiến vào Ô Long Bảo, trên cơ bản một mặt trải nghiệm huấn luyện, tuy rằng biết bảo chủ Ô Long Bảo là một đại mỹ nữ, thế nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa từng nhìn thấy qua, cũng không ai nói cho bọn họ biết bảo chủ đại nhân rốt cuộc là người nào.
Tuy rằng Phi Tiểu Nhã cũng có mặt trên thuyền, nhưng bọn họ không hề nghĩ tới bảo chủ đại nhân trong nghe đồn cư nhiên ở ngay bên cạnh bọn họ.
Theo như ánh mắt của Sở Văn Hien, mọi người chuyển đường nhìn lên người Phi Tiểu Nhã.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 46 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina