Dịch giả: †Ares†
Biên dịch: †Ares†
Nhóm dịch Hắc Long Hội
Nguồn: 4vn.eu
...19 days left...
oOo
Ngay khi cung cùng tên hợp lại làm một, bởi có cùng ý chí 'trung thành' mà sinh ra cộng hưởng mãnh liệt, tựa như là bạn hữu gặp lại nhau.
Trương Bá Luân vì người mình yêu mến mà nhẫn nhịn cầu toàn, ở mặt ngoài là đi đầu hàng phe địch, nhưng trái tim không lúc nào không hướng về với Quang Minh, trung thành với liên minh Quang Minh. Mà Hưu Bá Đặc thì trung thành với Trương Bá Luân, biết rõ sẽ phải nhận đủ thóa mạ khuất nhục, nhưng một lòng theo sát không rời.
Trung thành, không phân lớn nhỏ!
Vưu Thản chứng kiến Trương Bá Luân Phi Điểu Trường Cung cùng Hưu Bá Đặc Trung Thành Chi Tiễn trong tay Dương An, trên mặt lập tức lộ ra vẻ sợ hãi, nhưng chỉ chốc lát đã hóa thành oán hận đố kỵ.
- Trường cung cùng mũi tên này… Hóa ra các ngươi là người của liên minh Quang Minh, vì hai tên ngu xuẩn kia mà tới giết ta hả!
Lấy thực lực Vưu Thản còn không thấu hiệu quả ngụy trang của Hỗn Độn dược tề, bởi vậy mãi đến giờ vẫn chưa biết là người chơi liên minh Quang Minh muốn ám sát hắn.
- Đúng vậy, hôm nay ta sẽ muốn dùng Trương Bá Luân cung cùng Hưu Bá Đặc tiễn để tiêu diệt tiểu nhân đê tiện như ngươi!
Trong lòng Dương An xuất hiện lửa giận chưa từng có, hắn thống hận nhất là loại tiểu nhân đê tiện như thế này.
- Ha ha ha, thật sự là quá ngây thơ rồi, thắng chính là thắng, thua thì thua, không có gì là đê tiện với không đê tiện.
Vưu Thản khinh thường cười ha hả.
- Đúng vậy, thắng chính là thắng, thua thì thua, nhưng thắng thua đều phải đường chính chính, cho dù tài nghệ không bằng người, cũng phải dùng bản lĩnh của mình mà tự bước lên, cố gắng phấn đấu, đói mới là thắng lợi có nghĩa.
Dương An vẻ mặt chính khí nói, mà cung tên trong tay đã kéo sẵn sàng.
"Sưu ~ "
Mũi tên màu bạc bắn ra, một luồng sáng bạc nhanh như thiểm điện cắt qua không gian, đột ngột hóa thành một con Phi Điểu màu bạc giương cánh bay lượn.
- Kiuuu~
Một tiếng chim hót kiêu hãnh vang lên, Phi Điểu màu bạc hóa thành lưu quang hối hả đánh về phía Vưu Thản.
Nói thì chậm, tất cả xảy ra chỉ vừa chớp mắt…
Vưu Thản còn đang cuồng tiếu, Phi Điểu màu bạc đã bay nhanh xuống, xé tan ngọn lửa xám tro vô địch, 'Phanh ~' một tiếng, mũi tên màu bạc xuyên thủng cái đầu ác ma của hắn.
Vưu Thản ngưng bặt tiếng cười, một con số sát thương cực lớn dâng lên, kết thúc sinh mệnh của hắn.
Vưu Thản còn chưa thể biến thành ác ma 7x, thời khắc cuối cùng, Trương Bá Luân Phi Điểu Trường Cung cùng Hưu Bá Đặc Trung Thành Chi Tiễn hợp lại làm một xử lý tiểu nhân đê tiện này. Thi thể hắn vô lực đổ rạp trên mặt đất, đến chết cũng không nhắm mắt, một bộ không cam lòng, có thể thấy được hắn đến chết cũng không biết hối cải.
Sợ Vưu Thản sẽ có kỹ năng hồi sinh, Dương An ngay một kích cuối cùng kia cũng đồng thời phát động kỹ năng phong ấn linh hồn.
Dương An cảm giác một thân vô lực, một kích vừa rồi đã tiêu hao toàn bộ mana của hắn, lại thêm Ám Nguyệt Phá trước đó. Có điều tất cả đều xứng đáng, chẳng những hoàn thành xong nhiệm vụ đầu tiên, còn có lĩnh ngộ mới về tốc độ công kích, khiến hắn tựa như bước vào một cánh cửa hoàn toàn rộng mở.
"Đinh ~ "
Một âm thanh trong trẻo vang lên, tựa như có gì đó rơi vào trong ống tên sau lưng Dương An. Dương An vừa nhìn, nguyên bản ống tên chỉ có 12 mũi Lạc Nguyệt Tiễn giờ lại nhiều thêm một mũi tên màu bạc. Hưu Bá Đặc Trung Thành Chi Tiễn sau khi bắn chết Vưu Thản lại trở lại ống tên của hắn.
Dương An rút mũi tên màu bạc ra, phát hiện thuộc tính Hưu Bá Đặc Trung Thành Chi Tiễn đã phát sinh biến hóa, vốn là vật phẩm nhiệm vụ, giờ lại gia tăng thuộc tính biến thành trang bị hắn có thể sử dụng.
Hưu Bá Đặc Trung Thành Chi Tiễn: vật phẩm đặc thù, có tỷ lệ nhất định bài trừ trạng thái vô địch, mỗi 100 giây có thể sử dụng một lần, mũi tên tự động thu về.
- Tỷ lệ nhất định bài trừ trạng thái vô địch, đây tuyệt đối là khắc tinh của đạo tặc cùng thuẫn giáp chiến sĩ!
Dương An thỏa mãn cất lại vào ống tên, sau đó lấy một bình mana uống vào, hồi phục chỗ đã hao hụt.
- Đồ rơi ra đã nhặt hết, một tấm bản đồ, một khối lệnh bài, còn có một chiếc vòng tay.
Rất nhanh, Phá Nha liền thu thập xong chiến lợi phẩm từ thi thể Vưu Thản.
- Bản đồ? Chẳng lẽ là bản đồ Hắc Phong thành?
Dương An trong lòng vui vẻ, bọn hắn mặc dù có bản đồ con đường nước ngầm lấy từ Hưu Bá Đặc, nhưng hiển thị với Hắc Phong thành ở mặt trên lại rất sơ sài, chỉ có vài kiến trúc chủ yếu để định vị, bởi vậy bọn hắn cũng không biết vị trí thiên lao giam cầm Trương Bá Luân cùng Giang Tiểu Ngư.
- Đúng vậy, là bản đồ chi tiết Hắc Phong thành!
Phá Nha trả lời.
- Bản đồ giao cho Ám Luân, chúng ta rời khỏi nơi này rồi nói sau.
Dương An ý thức được nơi này không phải địa phương an toàn, không thích hợp ở lâu.
Ám Luân tiếp nhận bản đồ, cũng hiểu Dương An muốn hắn tìm ra vị trí thiên lao.
Mọi người không có nghỉ ngơi, dưới dẫn dắt của Dương An xông ra khỏi hoa viên.
Nhưng mà, bọn hắn vừa rời đi không lâu, một đội tuần tra NPC hộ vệ vừa vặn hướng bên này đi tới.
- Đứng lại, tiểu nhân lớn mật, lại dám xông vào phủ tử tước, mau mau thúc thủ chịu trói!
Một gã NPC cầm đầu quát lớn, mang theo một đội mười hộ vệ chạy lại vây bắt.
- Mọi người bình tĩnh, không cần hành động thiếu suy nghĩ.
Dương An lập tức hô trong kênh tổ đội. Tiểu đội NPC hộ vệ này không thể nhìn thấu bọn họ là người chơi liên minh Quang Minh ngụy trang, bằng không đã không nói hai lời mà lập tức công kích. Thêm nữa vừa mới toàn lực chiến đấu, toàn bộ đội viên đều tiêu hao nghiêm trọng, nếu lại khai chiến thì phiền toán rất lớn.
Thấy NPC hộ vệ trước tiên cảnh cáo, không có lập tức triển khai công kích, ánh mắt Dương An lóe lên, nghĩ ra một kế.
- Các vị trưởng quan, chúng ta là tiếp nhận nhiệm vụ truy tung thích khách liên minh Quang Minh mới xông lầm vào phủ tử tước, hơn nữa lúc chúng ta đuổi tới đây phát hiện tử tước đại nhân đã bị ám sát bỏ mình, thỉnh các vị trưởng quan mau chóng thông báo, bắt gã thích khách liên minh Quang Minh trà trộn.
Dương An vẻ mặt đứng đắn nói, không có lộ ra nửa điểm kích động.
Hộ vệ đội trưởng cầm đầu hoài nghi đánh giá đám người Dương An, muốn tìm ra sơ hở, đồng thời chỉ thị hai gã hộ vệ lập tức tiến vào hoa viên xem xét.
Hiệu quả của hỗn Độn dược tề ngay cả Vưu Thản cũng không nhìn ra, sao những hộ vệ này có thể biết, hơn nữa vẻ mặt Dương An quá “thật”.
Hộ vệ đội trưởng không thấy bất cứ sơ hở nào, mà hai gã hộ vệ cũng kích động chạy về báo cáo tước đại nhân chứng thật là gặp chuyện bỏ mình.
- Trưởng quan đại nhân, thỉnh mau chóng phái người triển khai truy bắt, bằng không bị thích khách liên minh Quang Minh chạy trốn, phía trên nhất định sẽ trách móc xuống, chúng ta đều không có kết quả tốt!
Dương An tức thời nói chuyện giật gân, đồng thời cường điệu là 'chúng ta', mãnh liệt tỏ rõ bọn họ là người cùng phe cánh.
Nghe Dương An nói, hộ vệ đội trưởng cũng biết tính chất nghiêm trọng của chuyện này, ở tử tước phủ phát sinh sự kiện ám sát, bọn hắn sẽ không thoát một phần trách nhiệm. Trong bối rối hộ vệ đội trưởng cũng không còn thời gian tiếp tục hoài nghi đám Dương An, lập tức truyền lệnh thủ hạ triệu tập toàn bộ hộ vệ trong phủ tiến hành lùng bắt thích khách, cũng lấy tốc độ nhanh nhất đưa sự tình thông báo lên.
Dương An lập tức lấy cớ tham gia lùng bắt thích khách mang theo đội viên rời đi, sau đó trở lại đình viện hoang phế kia, tiến vào trong bí đạo.
Vừa mới chiến đấu xong, bọn hắn cần nghỉ ngơi khôi phục thật tốt, hơn nữa cũng muốn có thêm thời gian tìm ra vị trí thiên lao, thương lượng đối sách kế tiếp.
Mọi người vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 52 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Dịch giả: †Ares†
Biên dịch: †Ares†
Nhóm dịch Hắc Long Hội
Nguồn: 4vn.eu
...18 days left...
oOo
- Này Hắc Tử, không phải bọn ông nói là đi phó bản sao, thế nào giờ về hết thế?
Một Vong Linh đạo tặc đang đi trên đường cái trong Hắc Phong thành đột nhiên gặp được một người quen.
- À Tiểu Lão Thử đấy à! Ông không biết sao, có người liên minh Quang Minh xâm nhập Hắc Phong thành, bọn tôi nhận được tin thì lập tức trở lại.
- Tưởng gì, không phải thường xuyên có người liên minh Quang Minh lẻn vào Hắc Phong thành sao, có cái gì phải khẩn trương.
- Là ông không biết thôi, thích khách lần này đã đánh chết một gã NPC tử tước. Mạo hiểm giả công hội đã tuyên bố nhiệm vụ về chuyện này, phần thưởng cực kỳ phong phú, rất nhiều đại tổ đội đều gia nhập lùng bắt thích khách, hiện tại mạo hiểm giả công hội ở Hắc Phong thành đã chật kín người tới tiếp nhận nhiệm vụ rồi đấy.
- Kinh, đánh chết một gã tử tước cơ à, thế đúng là đại sự rồi. Tôi cũng đi thử thời vận cái nhỉ!
Vong Linh đạo tặc tên Tiểu Lão Thử vẻ mặt hèn mọn lủi theo dòng người.
Có thể có tước vị tử tước, tại Hắc Phong thành đã xem như thuộc cao tầng, không kẻ nào là không có thực lực cường đại. Thế nhưng Vưu Thản lại bị ám sát ngay tại phủ tử tước của mình, đủ thấy thích khách liên minh Quang Minh kia tuyệt không đơn giản. Nhiệm vụ như vậy tự nhiên được người chơi coi trọng, chỉ là bọn họ lại không biết Vưu Thản lên được tước vị kia không phải nhờ thực lực mà là dựa vào thủ đoạn hèn hạ.
Việc người chơi liên minh Quang Minh xuất hiện ở Hắc Phong thành, còn thành công ám sát một gã NPC tử tước tạo nên một tràng phong ba, khiến một nửa người chơi cùng NPC thủ hộ Hắc Phong thành đều xuất động gia nhập lùng bắt, tình huống có thể nói là một mớ hỗn loạn.
Người chơi tích cực tự nhiên là vì phần thưởng của mạo hiểm giả công hội, cùng với quang vinh kích sát thích khách. Mà NPC thủ hộ xuất động chính là muốn thanh trừ thích khách Quang Minh.
Trong lúc bên ngoài rối như tơ vò, thì sáu nhân vật chính của sự kiện trên vẫn còn đang ở nguyên địa điểm phát sinh.
Hay nói đúng hơn là phía dưới địa điểm phát sinh.
Dương An mang theo tiểu đội một lần nữa tiến vào thủy đạo dưới đình viện bỏ hoang, rồi lại dùng pho tượng Phi Điểu đóng cửa đá lại lần nữa, người ở phía ngoài căn bản là khó có thể phát hiện.
Sáu người ngồi ở bậc cầu thang sau cánh cửa, vừa cắn thuốc đợi khôi phục vừa chờ Ám Luân tìm ra vị trí thiên lao. Dù là Bạch Vân thành mà cả bọn vô cùng quen thuộc, nhưng nếu phải tìm một nơi be bé lại ít đi qua thì cũng không hề dễ, huống cho là ở Hắc Phong thành xa lạ.
Trong thời gian chờ đợi, Dương An cũng lấy hai món đồ còn lại rớt từ Vưu Thản ra xem qua. Một tấm lệnh bài màu đen bóng lớn bằng lòng bàn tay, mặt trước khắc đồ án khô lâu, mặt sau dùng văn tự Vong Linh tộc khắc hai chữ tử tước, chính là lệnh chứng minh tước vị của của Vưu Thản. Hệ thống nhắc nhở có thể đem tấm lệnh bài này giao cho bất cứ chấp chính quan nào của Bạch Vân thành cũng đều có thể đổi lấy đại lượng trị số vinh dự, bởi nó là minh chứng rằng đã đánh chết tử tước của địch quân.
Một món khác là một chiếc vòng tay đen kịt, mặt ngoài khắc một sinh vật vừa giống cự long, lại vừa giống ác quỷ.
Dương An đem cả hai Giám Định, u quang bảy màu tức khắc tỏa ra, chiếu sáng cả đoạn cầu thang âm u. Không ngờ đó lại là trang bị cấp sử thi.
Dương An đem show thuộc tính trang bị lên kênh tổ đội.
- Vòng tay cấp sử thi này gọi là Mông Ba Nã Hỏa Diễm Ác Ma Thủ Trạc, tăng nhiều hạng thuộc tính trên diện rộng, hơn nữa có thể khiến dùng học được cả hai hệ kỹ năng là Hỏa diễm cùng Hắc Ám, bất quá chỉ Ám khống hoặc Hỏa khống mới có thể trang bị.
Trong đội ngũ chỉ có Mạnh Tử Lăng là nguyên tố thao khống sư, hơn nữa vừa vặn là Hắc Ám nguyên tố thao khống sư, không cần tranh luận, vòng tay kia tự nhiên phân cho nàng.
- Em cầm đi, chiếc Mông Ba Nã Hỏa Diễm Ác Ma Thủ Trạc này sẽ khiến thực lực em tăng nhiều, hơn nữa còn học thêm được kỹ năng hệ Hỏa, công kích mạnh thêm vài lần đấy.
Dương An đưa vòng tay tới trước mặt Tử Lăng.
Tuy nhiên Tử Lăng lại không chịu nhận:
- Em không muốn dùng thứ tà ác này, hơn nữa còn là thứ tà ác rơi từ trên người cặn bã như Vưu Thản nữa.
Mạnh Tử Lăng cự tuyệt không phải là tính tình tiểu thư gì, mà là vấn đề nguyên tắc, lương tâm của nàng không thể chấp nhận nổi thứ tà ác nhường ấy.
Dương An cũng lắc lắc đầu, vẫn đem vòng tay nhét ở trên tay nàng, mỉm cười nói:
- Mọi người phải nhớ kỹ, bất luận ở hiện thực hay trong trò chơi, lực lượng đều không phân chính tà, chỉ có lòng người với có thiện và ác, còn trang bị đều là vật chết, mấu chốt là ở nhân tâm, là mình sẽ dùng trang bị đó để làm việc như thế nào.
Mọi người trầm mặc không nói, rồi đều gật đầu đồng ý với Dương An. Kỳ thật những điều này đều là đạo lý đơn giản, ai ai cũng biết, nhưng thật sự hiểu được lại không nhiều.
Qua một hồi lâu, Ám Luân rốt cuộc tìm được vị trí thiên lao trên bản đồ.
- Thiên lao nằm ở một góc khuất phía tây bắc Hắc Phong thành.
Ám Luân trong tay ngưng tụ ra một Thánh Quang Cầu chiếu sáng rồi chỉ tay lên bản đồ:
- Tôi đã so sánh thủy đạo và trên mặt đất, từ nơi này còn phải đi ít nhất 40 phút nữa, đấy còn là trường hợp không gặp bất cứ con quái nào. Nhưng nếu đi trên mặt đất thì chỉ cần chừng 10 phút, nhưng lại cực kỳ nguy hiểm, dù sao nơi này cũng là đại bản doanh của liên minh Hắc Ám.
Thủy đạo dưới mặt đất ngoằn ngoèo rối rắm, tự nhiên là tốn thời gian, hơn nữa trên đường đi có tỷ lệ rất lớn là sẽ xuất hiện quái vật khiến càng chậm, thế nhưng lại tương đối an toàn. Mà đi trên mặt đất thì hoàn toàn ngược lại, thẳng một mạch nhưng hệ số nguy hiểm cũng thật lớn, một khi bị người chơi đối địch hoặc NPC nhìn thấy, vậy thì “tập xác định”.
- Giờ chọn gì đây, dưới an toàn nhưng chậm hay trên nhanh chóng mà nguy hiểm cực cao?
Toàn bộ đội viên đều nhìn Dương An, chờ hắn quyết định.
Đây không phải bởi vì Dương An là đội trưởng, cũng không phải hắn là thủ lĩnh của Tử Thần, mà là tất cả mọi người đều tín nhiệm hắn, tin rằng hắn có thể làm ra lựa chọn chính xác nhất.
Mọi người vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 55 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Dịch giả: †Ares†
Biên dịch: Cỏ
Nhóm dịch Hắc Long Hội
Nguồn: 4vn.eu
Từ giờ đến 12h đủ 50 thanks thì mình post 2 chương nữa
oOo
- Hai tuyến đường đều có lợi và hại, thế nào mới tốt đây?
Dương An nhíu chặt mày, trong lòng phân vân.
Thời gian không nhiều, không còn dư để mãi do dự, hắn cũng phải có quyết định.
- Tôi quyết định mạo hiểm đi trên mặt đất!
Dương An quyết đoán nói.
- Thời gian có hiệu lực của Hỗn Độn dược tề chỉ còn khoảng 2 giờ, nếu đi dưới thủy đạo lại không biết tình huống thiên lao bên kia rồi còn tìm cách trốn thoát thì sợ là không đủ. Trên mặt đất nhanh hơn nhiều, thêm Hỗn Độn dược tề hiệu quả rất mạnh, trừ những tồn tại siêu cấp hoặc người chơi có kỹ năng đặc thù thì sẽ không sợ bị phát hiện.
Đã tin tưởng Dương An, mọi người đều không phản bác, có điều lựa chọn con đường nguy hiểm trên mặt đất khiến mấy người đều rất hồi hộp.
Ám Luân thấy thế liền an ủi:
- Kỳ thật mọi người cũng không cần khẩn trương như thế. Mặt đất cũng không nguy hiểm như trong tưởng tượng đâu. Vừa rồi tiểu Ngả cố ý để đám hộ vệ loan tin Vưu Thản bị ám sát là vì muốn gây hỗn loạn, tin rằng giờ Hắc Phong thành đã rối như tơ vò. Chúng ta chỉ cần nắm chắc thời gian cùng bình tĩnh ứng phó thì không lo bị phát hiện.
Những người khác nghe Ám Luân phân tích như vậy cũng bình tĩnh lại, bắt đầu thương lượng đối sách gồm tới thiên lao thế nào, đi vào tìm mục tiêu ra sao, chạy trốn kiểu gì…
Hiện giờ quanh phủ tử tước của Vưu Thản là một biển người. Đây đều là người chơi nhận nhiệm vụ đuổi giết thích khách liên minh Quang Minh tìm tới. Mà trong một hẻm nhỏ cách phủ tử tước hai con ngõ, một con “mắt nhỏ” đã ẩn hình bay ra từ lỗ thoát nước trên mặt đất.
- Bên ngoài không có ai, mọi người nhanh chân nào!
Dương An một mặt khống chế Lý Nhĩ Tư chi nhãn giám thị bên ngoài, một mặt chỉ huy hành động.
Dựa vào bản đồ, Ám Luân đã nhanh chóng tìm được lối ra gần phủ tử tước.
Phá Nha hóa thành một làn khói đen bay qua cái lỗ trên nắp cống bay ra ngoài, sau đó ẩn thân nhấc chiếc nắp lên mở lối rồi tiến ra đầu hẻm phụ trách canh gác. Tiếp theo từng đội viên nhanh chóng qua lối đó mà lên mặt đất, người cuối cùng đặt miệng cống lại như cũ, tránh lưu dấu vết.
Lên tới mặt đất, tất cả mọi người tháo mặt nạ xuống, chỉ kéo mũ sau áo choàng lên che bớt nét mặt, ẩn tư liệu thuộc tính, để tránh việc khẩn trương lộ ra sơ hở. Mà tháo mặt nạ xuống là bởi vì chỉ có người chơi liên minh Quang Minh mới thịnh hành việc đeo mặt nạ, nguyên nhân cũng là tạo hình ngưu bức của 'Thần điêu đại hiệp' Dương An làm xuất hiện làn sóng thời trang ăn theo.
Toàn bộ đội viên hít sâu một hơi, áp chế căng thẳng, sau đó theo Ám Luân dẫn đường mà xuất phát về thiên lao hướng tây bắc.
Lúc này đội hình đã biến hóa, Ám Luân cùng Phá Nha ở phía trước, Pháp Lỗ Địch và Mạnh Tử Lăng ở giữa, cuối cùng là Dương An cùng Quang Phong.
Tiểu đội sáu người cũng không co rụt, ngẩng đầu ưỡn ngực, trấn định tự nhiên tiêu sái ra khỏi hẻm nhỏ.
Mới vừa ra ngoài, họ vừa lúc gặp một đội ngũ hơn mười người.
- Ha ha, mấy vị huynh đệ này thật cẩn thận, cả cái hẻm nhỏ thế kia cũng lục soát. Không biết mọi người có phát hiện gì không?
Dẫn đầu đội ngũ là một gã Thú Nhân chiến sĩ cười hỏi. Xem ra bọn hắn cũng đã tiếp nhận nhiệm vụ đuổi bắt thích khách.
Ám Luân thân đầy kinh nghiệm lập tức kịp phản ứng, giả vờ bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
- Không thấy gì cả, có điều bọn tôi vừa mới nhận được tin hướng nam phủ tử tước đã phát hiện hành tung thích khách, hình như là tiểu đội mười tên đạo tặc, thực lực tương đối mạnh mẽ.
- Tiểu đội mười gã đạo tặc?
Thú Nhân chiến sĩ nhíu nhíu mày, sắc mặt trở nên ngưng trọng:
- Quả thật chỉ có đạo tặc mới có năng lực thần không biết quỷ không hay lẻn vào Hắc Phong thành tiến hành ám sát, hơn nữa còn là đạo tặc thực lực tương đối mạnh mẽ, xem ra dù có tìm được cũng khó mà đối phó đây!
- Bọn tôi cũng là góp vui thôi!
Ám Luân lại nói:
- Đúng rồi, bọn tôi còn nhận được tin rằng tiểu đội đạo tặc này hình như là nhận nhiệm vụ ám sát liên hoàn. Mục tiêu kế tiếp của bọn hắn hình như là một bá tước ở phía đông nam, còn bá tước cụ thể nào thì không biết.
- Còn có tin này sao!
Thú Nhân chiến sĩ ngay lập tức cả kinh:
- Không được, chúng ta phải lập tức chạy qua xem sao. Đa tạ huynh đệ đã nói cho tin tức độc nhất vô nhị này.
- Ha ha, cũng không có gì, bọn tôi thực lực không đủ, cũng chỉ muốn xem náo nhiệt thôi.
Ám Luân cười nói.
- Vậy đa tạ huynh đệ, chúng ta sau này còn gặp lại!
Thú Nhân chiến sĩ liền ôm quyền, lập tức mang theo thủ hạ chạy về hướng đông nam.
- Ha ha, gã kia ngốc thật, tin tức bí mật nhường này lại tùy tiện nói cho người khác biến.
Đi được khá xa, Thú Nhân chiến sĩ cười đắc ý nói:
- Lần này chúng ta sẽ có thể nhanh hơn người khác một bước, dẫn đầu tìm được thích khách.
Kỳ thật, Thú Nhân chiến sĩ không biết hắn mới chân chính là thằng ngốc. Ám Luân sở dĩ nói cho hắn cái tin tức “độc nhất vô nhị” kia chẳng qua là muốn quấy cho Hắc Phong thành thêm loạn, đẩy chú ý của tất cả về hướng đông nam cùng tây nam, để tiểu đội 6 người hành động đằng này càng thêm an toàn.
Một đường qua nhiều con phố, gặp không ít đội ngũ đuổi bắt thích khách, Ám Luân đều “có lòng” nói cho bọn hắn tin tức độc nhất vô nhị kia, khiến cái tin ngày càng lan rộng.
Thông thường mà nói lẻn vào đại bản doanh quân địch thì càng bí mật càng tốt, thế nhưng Ám Luân lại làm ngược lại, chọn đường lớn nhiều người mà đi, đây chính là kiểu nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, sẽ không ai nghĩ thích khách toàn thành đang lùng sục lại dám nghênh ngang trên đường cái.
Đương nhiên, Ám Luân vẫn tránh xa những nơi có thể có siêu cấp cường giả tồn tại, như mạo hiểm giả công hội, phủ đệ của quan viên, thậm chí là NPC tuần tra trên đường.
Tuy rằng Ám Luân gan lớn, nhưng hắn cũng là hiểu cần đúng mực, lúc cần mạo hiểm thì mạo hiểm, lúc cần cẩn thận phải cần thận.
Các con đường trong Hắc Phong thành cũng đủ màu đủ vẻ, đủ loại quầy hàng giao dịch, nhưng mọi người cũng không có tâm tư đi tham quan.
- Ơ!
Dương An đi cuối cùng phụ trách quan sát tình hình xung quanh đột nhiên phát hiện một thân ảnh khá quen thuộc đang đi tới.
- Loạn Thế Cuồng Long, tự nhiên lại gặp ở đây, mà chắc hắn không nhận ra mình được.
Người nọ chính là Loạn Thế Cuồng Long đã giao thủ cùng Dương An ở tầng năm Thần Chi Thí Luyện Tràng. Không ngờ lại gặp “người quen”, có điều Hắc Phong thành là đệ nhất đại thành bên liên minh Hắc Ám, Loạn Thế Cuồng Long xuất hiện ở đây cũng là bình thường.
Dương An vẻ mặt trấn định, rất nhanh thu hồi ánh mắt, thực tự nhiên bước theo đội ngũ.
Loạn Thế Cuồng Long giống như cũng đã phát hiện Dương An mới nhìn hắn, cũng nhìn lại, nhưng quả thực không thể nhận ra Dương An đã biến thành bộ dáng Vong Linh tộc.
Suốt một đường an toàn, không bị người nào phát hiện, sáu người thuận lợi tới vị trí tận cùng phía tây bắc trong Hắc Phong thành.
Mọi người vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 62 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Dịch giả: †Ares†
Biên dịch: xCỏx
Nhóm dịch Hắc Long Hội
Nguồn: 4vn.eu
...17 days left...
oOo
Bọn Dương An không trực tiếp tới gần thiên lao, mà đứng một góc xa xa trước hết quan sát, tìm kế sách chu toàn.
Nơi này cũng không có biển đề là thiên lao cầm tù phạm nhân, nhưng nhìn thủ vệ dày đặc đủ hiểu, cách mỗi 40 giây sẽ có một đội 20 thủ vệ tuần tra qua, trong đó mỗi người đều là tinh anh cường hóa 6x, gã đội trưởng còn là Boss 6x, thậm chí khả năng còn có tồn tại cường đại ẩn núp nơi nào đó. Nói chung muốn mạnh mẽ cướp ngục là không có khả năng.
Ngoài số lượng đông đảo NPC thủ vệ, chung quanh thiên lao dựng lên từng chiếc trụ Đồ Đằng* quái dị, trên mỗi đỉnh trụ lại có một con mắt màu hồng không ngừng chuyển động, tựa như có thể nhìn thấu toàn bộ những gì ẩn náu. Mà toàn bộ những trụ Đồ Đằng này lại liên hợp tạo thành một kết giới phòng ngự cực mạnh, có thể phát động ngăn cản địch nhân trùng kích.
(Dịch: thật ra đến giờ mình vẫn không hiểu hết ý nghĩa từ Đồ Đằng, đại loại nó là ‘Totem’ - chỉ vật tổ xa xưa truyền lại, trụ đồ đằng giống một số cột trụ của dân da đỏ thì phải: http://www.vivaboo.com/wp-content/up...tem-Pole-5.jpg)
- Ám Luân, thế nào?
Dương An nhìn qua Ám Luân đang không ngừng so sánh bản đồ thủy đạo và mặt đất.
Ám Luân hai tay chỉ vào cùng một điểm trên cả 2 bản đồ, nói:
- Tìm được rồi, cách nơi này ước chừng tám trăm mét có lỗ thoát nước khá kín đáo, có thể dùng nó.
Dương An gật gật đầu, nói:
- Tốt, chúng ta cùng đi xem tình huống nơi đó, chờ an bài tốt đường lui, chúng ta sẽ theo kế hoạch hành động.
Ám Luân mang theo mọi người rời đi, đi vào một hẻm nhỏ tối tăm. Nơi này quả nhiên có một lỗ thoát nước. Dưới những người khác làm màn che thịt, Phá Nha cẩn thận mở nắp lỗ thoát nước rồi chui xuống.
- Mọi người cẩn thận, nơi này có không ít quái 5x cường hóa.
Phá Nha nhanh chóng báo cáo tình hình bên dưới.
- Quang Phong đi xuống trước, những người khác đi theo, tôi cản phía sau.
Dương An lập tức chỉ huy nói.
Ở bên dưới, mọi người nhìn thấy có không ít quái cường hóa 5x bộ dáng giống như con cóc khổng lồ.
- Quái cường hóa cần thời gian rất lâu mới sinh mới, trước tiên chúng ta dọn dẹp quanh đây đã, phòng ngừa chúng nó trở thành trở ngại.
Dương An lại nói.
Ra lệnh một tiếng, Mạnh Tử Lăng đã mở ra không gian phong tỏa, những người khác toàn lực công kích, một hồi đồ sát một phía như cắt dưa thái rau diễn ra.
Tốn hơn 10 phút, phạm vi trước sau 200 mét đã được xử lý sạch sẽ.
- Lão Địch làm dấu trước đi, Phá Nha, Ám Luân cùng tôi tiến vào thiên lao, những người khác theo kế hoạch chuẩn bị tiếp ứng.
Dương An lại luân phiên hạ lệnh.
Đợi Pháp Lỗ địch làm dấu trên thân mình xong, ba người thông qua lối cũ trở lên mặt đất rồi đi tới thiên lao.
Lần này, Dương An tính lại đường đường chính chính mà tiến vào thiên lao.
- Đứng lại, nơi này là trọng địa quân sự, người không phận sự cấm lại gần. Nếu các ngươi tiếp tục đi tới, ta có quyền đem các ngươi đánh chết tại chỗ.
Còn chưa tới gần thiên lao được 100 mét, bọn Dương An đã bị một đội thủ vệ vũ trang đầy đủ xông tới, chỉ thẳng hơn 20 mũi trường thương trước mặt chặn đường.
Bọn Dương An tất nhiên sẽ không gây náo, lập tức dừng bước.
- Các vị trưởng quan, chúng tôi là tiếp nhận nhiệm vụ truy bắt thích khách liên minh Quang Minh. Cấp trên chỉ thị lần này thích khách có thể là có quan hệ với mấy tù phạm trong thiên lao, cho nên phải tới thiên lao tìm manh mối.
Ám Luân dáng vẻ cực kỳ biết điều phân trần với thủ vệ đội trưởng, mà Dương An cùng Phá Nha phía sau hắn thì không có mở miệng.
Nghe được hai chữ “cấp trên”, thủ vệ đội trưởng biến sắc, hơi lộ vẻ kinh hoảng, xem ra cũng là một gã ‘thông minh’.
Nhưng mà một gã đội phó lại là kẻ ‘nhiệt tình làm hết chức trách’ nói:
- Thiên lao trọng địa, mặc kệ ngươi làm cái nhiệm vụ gì, không có giấy thông hànhh cho phép thì không đi đâu hết, mời các ngươi rời đi đi!
- Việc này rất hệ trọng, Vưu Thản tử tước đã bị thích khách giết chết, nếu không nhanh chóng tìm được manh mối truy bắt thích khách, chỉ sợ sẽ càng có nhiều người bị ám sát, xin các vị trưởng quan linh động.
Ám Luân đương nhiên nhìn ra vẻ mặt ban nãy của tên đội trưởng, nên hướng hắn trình huy chương tử tước nhặt từ thi thể Vưu Thản, mặt khác còn âm thầm đút hai viên tinh hạch 5x cho hắn.
Thủ vệ đội trưởng cũng không có từ chối, nhận 2 viên tinh hạch. Chuyện như vậy bọn hắn đã gặp mãi thành quen, cũng không có gì to tát. Mà nhìn thấy huy chương tử tước, ánh mắt thủ vệ đội trưởng càng thêm co rút, dường như sợ sẽ thật sự đắc tội ‘cấp trên’ kia.
- Thật sự là truy xét thích khách sao, có thể nói tên vị đại nhân mà các ngươi tiếp nhận chỉ thị không?
Đội phó vẫn không buông tha.
Thủ vệ đội trưởng nhíu nhíu mày, cũng không nói gì. Bên trong thiên lao này đều là trọng phạm, nếu xảy ra chuyện gì hắn tuyệt đối không phụ trách nổi, đương nhiên sẽ không dễ dàng cho người vào, hơn nữa hắn còn muốn nhân cơ hội mà kiếm chác.
- Hừ, chúng ta nhận lệnh từ Đình Nghị Hội Tối Cao, các ngươi địa vị gì, cũng dám hỏi đến!
Dương An luôn im lặng lúc này cũng mở miệng, hơn nữa bày ra một bộ cao ngạo.
Những điều này đều đã được bọn hắn thương lượng, từ Ám Luân cười nói lấy lòng, sau đó Dương An đợi thời cơ sắm vai kẻ hung ác, như vậy có thể đánh tan tâm lý kẻ khác, đặc biệt là loại sợ chết lại tham lam như thủ vệ đội trưởng kia.
Kỳ thật một chiêu này cũng phi thường nguy hiểm. Tất cả đều dựa vào hiệu quả siêu cường của Hỗn Độn dược tề không để bị phát hiện, nếu không bị người nhìn thấu thì bọn hắn ngay cả cơ hội nói chuyện cũng không có đã bị đánh chết.
Đình Nghị Hội Tối Cao của liên minh Hắc Ám cũng giống như trưởng lão hội của liên minh Quang Minh, là cơ quan quyền lực cao nhất liên minh Hắc Ám.
Thủ vệ đội trưởng và tên đội phó vừa nghe đến Đình Nghị Hội Tối Cao tức thì ngẩn ra, bọn hắn tự nhiên hiểu mấy chữ này đại biểu cho cái gì. Bọn hắn chỉ là cai ngục nho nhỏ, còn cách ngàn vạn dặm mới có tư cách hỏi đến mấy “vị” trong kia.
Lúc này, Ám Luân lại sắm vai người lấy lòng tiến lên hai bước, cố ý hạ giọng nói:
- Trưởng quan bỏ qua cho đồng đội của tôi không hiểu chuyện, bất quá ngài cũng biết Đình Nghị Hội Tối Cao là tồn tại bực nào, có rất nhiều cơ mật chúng tôi không thể tiết lộ, tôi chỉ có thể nói cho ngài biết vụ ám sát lần này cũng không đơn giản như bề ngoài, mong ngài xem xét linh động!
Ám Luân lại đút thêm 3 viên tinh hạch cho hắn.
Thủ vệ đội trưởng vốn bị Dương An hù một trận, giờ nghe Ám Luân lại nhắc việc cơ mật gì gì, sợ thật sự rước họa vào thân, cũng không dám tiếp tục ngăn cản, nhưng vẫn làm ra vẻ:
- Các ngươi là thụ mệnh Đình Nghị Hội Tối Cao, lại có huy chương tử tước chứng minh, đương nhiên được đặc biệt cho phép tiến vào thiên lao.
- Đa tạ trưởng quan châm chước.
Ám Luân chắp tay cảm tạ.
Nhưng gã đội phó xem chừng vẫn chưa thôi:
- Đội trưởng, việc này…
- Câm miệng, đây là việc cơ mật, không phải chúng ta có thể hỏi đến.
Thủ vệ đội trưởng lập tức quát ngăn đội phó tiếp tục nhiều lời, mang theo ba người đi về phía cửa vào thiên lao.
Lại tiếp tục dùng tinh thạch “mở đường”, còn có thủ vệ đội trưởng dẫn dắt, cuối cùng ba người Dương An thật sự thuận lợi tiến nhập thiên lao.
Mọi người vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 45 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Dịch giả: †Ares†
Biên dịch: xCỏx
Nhóm dịch Hắc Long Hội
Nguồn: 4vn.eu
...16 days left...
oOo
- Ha ha, không phải tôi hoa mắt chứ, đám thủ vệ thiên lao kia bị lừa thật rồi. Đây là nơi giam trọng phạm của Hắc Phong thành đấy, hai người các anh làm thế nào tài thế!
Phá Nha bật cười trong kênh đội ngũ, cảm thấy rất ngạc nhiên.
Kế hoạch to gan này là Dương An cùng Ám Luân bàn tính ra. Thiên lao thủ vệ sâm nghiêm bực này, muốn lén lút đi vào cơ bản không có khả năng, cho nên hai người nghĩ đến một cách lớn mật, không ngờ thật sự thành công.
Ám Luân cười, nói trong kênh tổ đội:
- Lần này phải khen ngợi nhân vật kỹ thuật thiết kế trò Phong Vân này, quá chân thật, NPC cũng có tính cách cùng tật xấu như con người rồi.
Dương An cười bổ sung:
- Ám Luân nói đúng, NPC có trí tuệ không kém con người, thậm chí có cả tư tưởng “ăn hối lộ”, “sợ cấp trên”… Quả thật không khen không được!
- Hóa ra còn có chuyện như vậy, các anh không nói thì tôi cũng không biết.
Nghe hai người nói xong, Phá Nha sợ hãi than.
Thủ vệ đội trưởng kia chỉ có thể dẫn ba người tới cửa vào thiên lao chứ không thể tiến vào. Bất quá hắn cũng thông báo cho thủ vệ bên trong, lại thêm Ám Luân dùng tinh thạch “mở đường” tiếp, tất cả coi như thuận lợi.
- Ý!
Dương An vừa bước vào thiên lao thì cảm giác được Giang Tiểu Ngư Hạng Liên trong hành trang có động tĩnh. Chiếc vòng này chợt lóe lên ánh sáng trắng, là nó cảm ứng được hơi thở của Giang Tiểu Ngư.
- Giang Tiểu Ngư quả nhiên bị giam ở trong này, chúng ta mau tăng tốc, nếu không sẽ rất dễ bị đám thủ vệ phát giác sơ hở.
Dương An đem phát hiện của hắn nói cho hai người đồng hành.
Ám Luân cùng Phá Nha thận trọng gật gật đầu.
- Các vị trưởng quan, tiếp theo để bọn tôi tự tìm tòi manh mối là được rồi, không cần làm phiền các vị. Sau chuyện này chúng tôi nhất định sẽ ở trước mặt cấp trên bẩm báo lại công lao của các vị.
Ám Luân lại đút mấy viên tinh hạch cho gã bổ đầu bên trong thiên lao.
Thu “hối lội” xong, gã bổ đầu cũng không làm khó:
- Được rồi, nhưng các ngươi ngàn vạn lần đừng tùy tiện chạy loạn, nơi này có một ít phạm nhân vô cùng hung ác, sợ là các ngươi sẽ gặp phải chuyện bất trắc.
- Đa tạ trưởng quan nhắc nhở!
Ám Luân nói, sau đó giả vờ làm bộ cẩn thận điều tra, theo phương hướng Dương An chỉ sẵn mà từ từ tiến đến.
- Bổ đầu, cứ mặc bọn chúng tự do tiến vào không có việc gì chứ?
Thấy ba người chơi đi xa, một gã tiểu tốt nhỏ giọng hỏi.
Gã bổ đầu kia không thèm để ý nói:
- Các ngươi cứ yên tâm đi, trong thiên lao này bọn chúng có thể làm được cái rắm gì, nếu như thật sự xảy ra chuyện thì bọn chúng cũng tuyệt đối không thể rời đi, đừng có lo bò trắng răng.
Thiên lao rất lớn, hơn nữa không khí tối tăm hôi hám, không khá hơn bao nhiêu so với cống ngầm, chia thành từng căn phòng giam giữ phạm nhân riêng biệt, chỉ có thể thông qua một cánh cửa sổ nho nhỏ bên trên cửa sắt mà quan sát tình huống bên trong.
Giang Tiểu Ngư Hạng Liên lóe lên chính là hướng để bọn Dương An tìm tòi, ánh sáng lóe ra càng mạnh nghĩa là tới càng gần, cứ như thế có thể có phương hướng chính xác, cũng tránh cho bọn thủ vệ hoài nghi.
Thiên lao xây ngầm dưới lòng đất, phân thành rất nhiều tầng, mà càng hướng xuống thì phạm nhân lại càng hung ác.
Căn cứ chỉ thị của vòng cổ, bọn Dương An nhanh chóng xuống tít sâu, mà bọn hắn cũng cảm giác được một vài phòng giam toát ra những hơi thở cực kỳ cường đại, chỉ là thiên lao này giống như tồn tại kết giới nào đó đem ức chế hết những hơi thở này, tuy nhiên hung tàn lệ khí của trọng phạm cũng khiến bọn hắn cảm thấy không thoải mái.
- Chắc là ở tầng này!
Tới tầng thứ ba, Dương An phát hiện chiếc vòng cổ lóe ra ánh sáng rất mãnh liệt, nhất định là đã gần sát với Giang Tiểu Ngư.
Ba người ngay lập tức bước nhanh hơn, dừng trước mỗi phòng giam để xem phản ứng của vòng cổ, cuối cùng tìm tới căn phòng giam nằm ở góc cuối tầng ba thì vòng cổ không lóe sáng nữa mà giữ nguyên không chớp, đây hẳn là phòng giam Giang Tiểu Ngư.
Thông qua cửa sổ nhỏ nhìn vào trong, Dương An lờ mờ thấy được hai thân ảnh rúc vào một góc, xem thần thái thì cực kỳ suy yếu.
Một thân ảnh trong đó giống như cảm giác được cái gì, cũng ngẩng đầu nhìn lại.
Khi Dương An thấy người kia ngẩng đầu lên để lộ khuôn mặt thì trong lòng cả kinh. Người này sắc mặt xám trắng, đã bắt đầu thối rữa, bộ dáng cực kỳ dọa người. Dương An có chút nghi ngờ đây không phải là Giang Tiểu Ngư.
Để xác nhận, Dương An đem chiếc vòng cổ đặt sát ô cửa sổ rồi lắc một chút, sau đó lập tức thu hồi vào hành trang, sợ làm lộ hơi thở thánh khiết sẽ khiến bọn thủ vệ chú ý.
Một chiêu này quả nhiên hữu hiệu, người kia vừa nhìn chiếc vòng đã gian nan bò lại gần, suy yếu thều thào hỏi:
- Ngươi… Sao ngươi lại có… Có vòng cổ của ta.
- Ngươi là ai!
Dương An không có thời gian giải thích nhiều như vậy, hạ giọng trực tiếp hỏi.
- Giang Tiểu Ngư!
Có thể bởi vì cực kỳ suy yếu, người nọ chỉ nói ba chữ.
Đến lúc này Dương An đã khẳng định được thân phận người này.
- Người còn lại kia chắc là Trương Bá Luân đại nhân phải không? Chúng tôi được phụ thân Giang Long đại nhân của cô nhờ cứu các người ra ngoài.
- Đúng, hắn là trượng phu của ta Trương Bá Luân.
Giang Tiểu Ngư trả lời.
- Tốt, hai người chờ một lát, chúng tôi sẽ lập cứu hai người ra ngoài. Cô mau lùi lại một chút.
Dương An lại nói.
- Xác định thân phận, tôi sẽ lập tức mở cửa phòng giam, hai người nhớ canh gác.
Dương An vội la lên:
- Mở cửa phòng giam rất có thể sẽ tạo thành báo động, cho nên động tác tiếp theo phải nhanh, Ám Luân báo cho lão Địch chuẩn bị tiếp ứng đi.
- Được!
Ám Luân gật gật đầu, đứng bên cạnh che cho Dương An, đồng thời thông báo tới Pháp Lỗ Địch. Mà Phá Nha thì đứng chắn ở phía bên kia.
Dĩ nhiên bọn hắn không có chìa khóa thiên lao, nhưng Dương An có chiếc chìa khóa ma pháp vạn năng Cáp Khắc Long đã được thăng cấp, có thể mở mọi ổ khóa dưới cấp sử thi.
Dương An lấy ra chìa khóa ma pháp vạn năng Cáp Khắc Long tra vào lỗ, pháp trận bên trên chìa khóa bắt đầu chuyển động, tổng thể chiếc chìa cũng biến ảo không ngừng.
1% ... 5% ... 7% ...
Tiến độ không nhanh không chậm, chỉ một chút nữa có thể mở ra.
Nhưng ngay thời khắc mấu chốt này, một gã thủ vệ trực ban lại đi tuần qua, phát hiện bọn Dương An dừng lại rất khả nghi trước một buồng giam.
- Các ngươi đang làm gì đó?
Mọi người vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Last edited by †Ares†; 18-01-2014 at 11:51 AM.
Đã có 46 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†