Võ Động Càn Khôn
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu -----oo0oo-----
Chương 279: Hắc Đồng Lão Nhân.
Nhóm dịch: black
Biên: NguyenDuy84
Nguồn: Sưu Tầm
- Sao vậy?
Nhìn thấy ánh mắt Lâm Động tập trung vào cây cột màu đen, tiểu điêu thoáng chút kinh ngạc, mở miệng hỏi.
- Bên trong cây cột này dường như có chút cổ quái.
Lâm Động nhẹ giọng nói. Chợt hắn bước nhanh lên phía trước, phía trên nắm tay bắt đầu khởi động một nguồn nguyên lực hùng hồn, sau đó đấm thật mạnh lên trên cây cột đá.
Ầm!
Cây cột đá màu đen bị Lâm Động đấm mạnh một quyền, thế nhưng nó cũng không hề vỡ tung giống như trong tưởng tượng. Cây cột đá thậm chí không hề xê dịch lấy chút nào. Thấy thế, Lâm Động cũng không khỏi có chút bất ngờ. Độ chắc chắn của cột đá này dường như đã đạt đến mức độ vô cùng khủng khiếp.
- Hắc hắc, tiểu tử ngươi suy nghĩ quá mức viễn vông rồi. Loại tế đàn của tông phái Viễn cổ này, nếu như có thể dễ dàng bị phá hủy như vậy, thì làm sao có thể chống đỡ được sự ăn mòn của năm tháng biết bao nhiêu năm như vậy cơ chứ?
Tiểu điêu ở phía sau mở miệng cười nhạo nói.
- Vậy phải làm sao bây giờ?
Lâm Động buông lỏng tay, không biết phải làm thế nào. Loại ba động kỳ quái kia chính là từ trong cây cột này truyền ra. Nếu như không thể đập vỡ được cây cột, làm thể nào biết được trong đó có ẩn chứa thứ gì?
- Tĩnh tâm lại, dụng tâm dò xét. Các tông phái Viễn cổ thường coi trọng về mặt cơ duyên. Cơ duyên không đủ, dù ngươi có cưỡng cầu đến đâu cũng không thể đạt được.
Tiểu điêu nhàn nhạt nói.
Đối với những lời nói này của tiểu điêu, Lâm Động cũng không nói gì, chỉ gật gật đầu, hít một hơi thật sâu, cố gắng làm cho mình tĩnh tâm lại. Sau đó, hắn trực tiếp ngồi xếp bằng ngay trước mặt cây cột đen, hai bàn tay dán thẳng lên bề mặt lạnh lẽo của cây cột. Một tia tinh thần lực theo lòng bàn tay tuôn ra, chậm rãi quấn quanh bề mặt cây cột màu đen, giống như muốn xâm nhập vào bên trong đó vậy.
Cây cột đen này lạnh lẽo vô cùng, tinh thần lực của Lâm Động không ngừng lượn lờ trên bề mặt của nó, thế nhưng lại có cảm giác như là gặp phải một thứ gì đó khó có thể xâm nhập giống như mai rùa vậy.
Cứ như thế gần mười phút, hắn vẫn không thể đạt được kết quả đặc biệt nào cả. Điều này không khỏi khiến cho cặp mày của hắn khẽ nhíu chặt lại.
- Nếu đã có thể cảm nhận được sự ba động từ bên trong, vậy tại sao lại không thể xâm nhập vào trong đó?
Cặp mày Lâm Động nhíu chặt, ý niệm trong đầu không ngừng chuyển động. Sau một hồi lâu, ngay khi hắn vừa mới bất đắc dĩ định bỏ cuộc, ngón tay đưa lên xoa xoa trán. Đột nhiên ánh mắt nhanh chóng chớp động, sau đó bàn tay đột nhiên nắm chặt lại. Ngay sau đó, năm mai Bản mệnh Linh phù chợt nổi lên trên lòng bàn tay hắn.
Một khi Bản mệnh Linh phù có thể cảm nhận được động tĩnh bên trong cây cột này, xem ra giữa hai thứ này ắt hẳn có gì đó liên quan với nhau.
Năm mai Bản mệnh Linh phù lượn lờ trong lòng bàn tay Lâm Động, chậm rãi xoay chuyển. Lâm Động không chút chần chừ, vươn bàn tay ra, đem năm mai Bản mệnh Linh phù nhẹ nhàng đặt lên trên bề mặt cột đá.
Vù vù!
Cùng với sự tiếp xúc giữa Bản mệnh Linh phù và bề mặt cột đá, ngay lúc đó, cột đá bỗng nhiên run rẩy lên. Từng luồng quang mang gợn sóng dưới ánh mắt kinh ngạc vui mừng của Lâm Động nhanh chóng phát tán ra, cuối cùng lan tràn ra trên toàn bộ cây cột đá.
- Có động tĩnh rồi!
Nhìn thấy một màn này, trong mắt Lâm Động lập tức hiện lên vẻ vui mừng. Trong ánh mắt tiểu điêu đứng bên cạnh cũng thoáng hiện lên vẻ vui mừng.
Quang mang gợn sóng càng ngày càng nồng đậm hơn. Đến cuối cùng, ngay tại nơi phát ra luồng quang mang kia đột nhiên hình thành nên một trận lốc xoáy màu đen. Bên trong luồng lốc xoáy kia chợt có mấy điểm hấp lực nhất thời phát tán ra.
Nhìn luồng lốc xoáy màu đen đột nhiên xuất hiện đó, sắc mặt Lâm Động thoáng có chút biến đổi, lộ vẻ trầm ngâm. Sau đó hắn chợt nghiến mạnh răng, trực tiếp bước chân đi vào. Những thứ ở trong này, rất có thể đều có liên quan tới Thôn Phệ Tổ Phù. Hắn không muốn bỏ qua bất cứ cơ hội nào có thể tìm ra Thôn Phệ Tổ Phù.
Khi Lâm Động bước vào bên trong luồng lốc xoáy màu đen, tiểu điêu cũng nhanh chóng phóng theo. Một người một điêu nhanh chóng nhảy vào luồng lốc xoáy, sau đó biến mất không thấy đâu nữa.
Mảnh hắc ám trước mắt chỉ duy trì trong khoảnh khắc, sau đó một vầng ánh sáng chợt xuất hiện trong ánh mắt của Lâm Động. Xuất hiện trước mặt hắn là một cánh đồng hoang rộng mênh mông. Trên cánh đồng hoang này, lộ ra một loại khí tức vô cùng cổ xưa.
Tại một nơi mà tầm nhìn của Lâm Động có thể nhìn thấy, có một cây cột đá to lớn màu đen đứng sừng sững ở đó. Tiếp cận đến gần hơn, Lâm Động cũng phát hiện ra, trên đỉnh của cây cột đá kia dường như có một thân ảnh đang ngồi xếp bằng trên đó.
- Cái này…
Ánh mắt Lâm Động dừng lại, nhìn lên thân ảnh đang ngồi xếp bằng trên đỉnh cột đá kia. Đứng ở cách đó không xa, hắn có thể nhìn thấy được, đó là một lão giả đầu bạc mặc bào phục màu đen. Đầu bạc áo bào đen, nhất thời lộ ra một tia khí tức thần bí.
Trên cánh đồng hoang vu, không biết từ khi nào thoảng qua chút gió nhẹ lay động, thổi mái đầu bạc của lão giả thần bí đó tung bay lên. Bất chợt, cặp mắt đang nhắm chặt của lão giả kia chậm rãi mở ra.
Oanh!
Ngay trong lúc lão giả kia mở mắt ra, khắp không gian, trong khoảnh khắc ấy liền trở nên tĩnh lặng. Đôi mắt lão nhân đó không có tròng trắng, bên trong đó chỉ là một loại không gian hắc ám giống như một cái hắc động vậy.
Một cặp hắc đồng dường như đem tất cả ánh sáng trong trời đất này nuốt chửng vào trong đó vậy. Thậm chí, ngay khi ánh mắt của Lâm Động đang chăm chú nhìn cặp hắc đồng kia, hắn cũng cảm giác được tinh thần lực trong nê hoàn cung mình có dấu phiêu đãng bay ra. Hắn lập tức vội vàng lui về phía sau, vẻ mặt kinh hãi nhìn lão giả thần bí đó.
- Đã bao nhiêu năm rồi, rốt cuộc cũng có người đến được nơi này…
Cặp hắc đồng của lão giả kia giương mắt nhìn chằm chằm Lâm Động, chợt một thanh âm tràn đầy âm vị cổ xưa chậm rãi từ trong cánh đồng hoang vang lên.
- Vãn bối Lâm Động, bái kiến tiền bối! Vô tình xâm nhập vào nơi này, nếu như có gì quấy nhiễu tiền bối, xin hãy thông cảm bỏ qua cho!
Ánh mắt Lâm Động khẽ chớp động, cung kính nói.
- Ngươi đến đây là để tìm Thôn Phệ Tổ Phù chăng?
Trên khuôn mặt già nua của Hắc Đồng Lão Nhân hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, nói:
- Bản mệnh Linh phù của ngươi, khiến cho ta có một loại cảm giác quen thuộc, nghĩ ràng chắc là một loại Linh phù được tạo ra từ thác ấn của Thôn Phệ Tổ Phù.
- Mạo muội xin hỏi đại danh của tiền bối?
Lâm Động cung kính hỏi.
- Hắn có thể là chủ nhân trước đây của Thôn Phệ Tổ Phù!
Tiểu điêu đứng bên bả vai Lâm Động, giương hai mắt chăm chú nhìn Hắc Đồng Lão Nhân, chậm rãi nói.
- Hắn vẫn còn sống?
Nghe thấy vậy, sắc mặt Lâm Động nhất thời biến đổi. Loại lão yêu quái thiên cổ như thế này nếu như còn sống, vậy thì ai còn dám dòm ngó đến Thôn Phệ Tổ Phù nữa chứ?
- Ha hả, lão phu sớm đã ngã xuống hàng vạn năm trước rồi. Những gì ngươi đang nhìn thấy, chẳng qua chỉ là một đạo ký ức tàn tượng còn lưu lại mà thôi. Đây có lẽ là Thiên Yêu Điêu đại danh đỉnh đỉnh phải không? Ha ha, là chủng tộc bá chủ của Đại lục Yêu Chi…
Hắc Đồng Lão Nhân thoáng chút kinh ngạc giương mắt nhìn tiểu điêu, mỉm cười nói.
- Hắc hắc…
Tiểu điêu cười quái dị một tiếng, cũng không có nói gì. Lâm Động nhận thấy được, tiểu điêu này trước nay không sợ trời không sợ đất, thế nhưng dường như đối với Hắc Đồng Lão Nhân ở trước mặt kia cũng cực kỳ kiêng kỵ.
- Thôn Phệ Tổ Phù, lão phu có thể cảm nhận được, dường như đã bị ai đó lấy đi rồi.
Hắc Đồng Lão Nhân cười cười, nhìn về phía Lâm Động, nói:
- Chẳng qua trên thế giới này, cho dù người khác có thể lấy đi Thôn Phệ Tổ Phù, nếu như không đi vào được nơi đây, thì vĩnh viễn cũng không thể nào luyện hóa được nó.
Nghe vậy, trong lòng Lâm Động không khỏi rung động, chợt chắp tay nói:
- Thỉnh tiền bối chỉ giáo!
- Ha ha, trước khi lão phu ngã xuống, đã từng ở trên Thôn Phệ Tổ Phù thiết lập một đạo phong ấn. Đạo phong ấn này nếu như không thể phá giải được, thì vĩnh viễn không người nào có thể luyện hóa được Thôn Phệ Tổ Phù. Mà thứ có thể phá giải được phong ấn này, duy nhất chỉ có ở chỗ của lão phu đây.
Hắc Đồng Lão Nhân nhàn nhạt cười. Ông ta chợt nhìn chăm chú vào Lâm Động, ánh mắt ấy dường như có thể xuyên thủng cả linh hồn và tinh thần của hắn vậy. Dưới ánh mắt ấy, dường như những bí mật sâu kín nhất của Lâm Động, cũng đều bị bại lộ trước mặt nhân vật thần bí này.
- Hử?
Nhưng mà, khi ánh mắt của Hắc Đồng Lão Nhân sắp sửa nhìn quét qua cánh tay phải của Lâm Động, chợt một đạo quang mang nhàn nhạt, đột nhiên chậm rãi từ trong lòng bàn tay thẩm thấu ra ngoài. Dưới luồng quang mang này, kể cả ánh mắt của Hắc Đồng Lão Nhân cũng đều bị ngăn chặn lại. Lập tức, Hắc Đồng Lão Nhân thần bí ấy đột nhiên thốt lên một tiếng kinh dị.
Bàn tay Lâm Động nắm hờ lại. Loại quang mang này, xem ra chính là từ trong thạch phù thần bí kia phát ra. Chỉ là khiến cho Lâm Động cảm thấy có chút rung động chính là, thạch phù thần bí này rốt cuộc là thứ khủng khiếp đến như thế nào, mà ngay cả lão yêu quái vạn năm như Hắc Đồng Lão Nhân cũng không thể nào nhìn xuyên thủng được nó?
- Ha hả, thật không ngờ trên người ngươi còn có nhiều điều bí ẩn như vậy. Nhưng loại tâm tính này của ngươi, xem như có thể được thông qua. Ngươi có thể đến được nơi này, chứng minh ngươi có duyên với Thôn Phệ Tổ Phù. Loại thiên địa kỳ vật này đích thật đã bị vùi lấp trong bóng tối rất lâu rồi, có lẽ cũng đã đến lúc để cho nó tái xuất trên thế gian.
Trong lời nói của Hắc Đồng Lão Nhân ẩn chứa một chút kinh ngạc, xem ra nguyên nhân hẳn là do thạch phù thần bí kia.
Hắc Đồng Lão Nhân vừa dứt lời, cột đá to lớn màu đen mà ông ta đang ngồi xếp bằng kia, đột nhiên hiện ra từng khe nứt tinh mịn. Ngay sau đó, một tiếng nổ mạnh chợt vang lên, hàng vạn đạo hắc quang nhất thời bắn ra, cuối cùng đan xen vào nhau ở phía chân trời, ngưng tụ thành một đạo phù văn màu đen giống hệt như thật thể, kích thước chỉ vẻn vẹn to bằng bàn tay.
Phù văn màu đen kia vừa xuất hiện, liền chậm rãi rơi xuống chỗ Lâm Động. Thấy vậy, hắn vội vàng vươn hai tay ra, vững vàng mà đón lấy đạo phù văn màu đen đó.
Phù văn màu đen này đem đến cho Lâm Động một cảm giác lạnh lẽo vô cùng, nhưng hắc mang trên nó không ngừng lưu động, giống như là có linh tính vậy, nhìn qua có chút kỳ dị.
- Nếu như ngươi tìm được Thôn Phệ Tổ Phù, có thể dùng nó để phá giải phong ấn. Còn về việc ngươi có thể khiến cho Thôn Phệ Tổ Phù nhận ngươi làm chủ hay không, thì phải xem cơ duyên của ngươi. Nhớ lấy, Tổ Phù là kỳ vật thiên địa, vốn có năng lực bảo hộ thiên địa. Đồng thời cùng với việc ngươi nắm được năng lượng của nó trong tay, như vậy ngươi có thể còn phải gánh vác trách nhiệm mà nó mang đến. Về chuyện này, có lẽ sau này ngươi sẽ hiểu rõ…
Hắc Đồng Lão Nhân phiêu phù về phía chân trời, khi giọng nói chậm rãi của ông ta dứt hẳn, bóng dáng của ông ta cũng dần dần trở nên mờ nhạt.
- Đa tạ tiền bối!
Lâm Động trịnh trọng khom người hành lễ với Hắc Đồng Lão Nhân. Hắn biết, tàn tượng của Hắc Đồng Lão Nhân hẳn đã tồn tại hàng vạn năm tháng. Hôm nay nhiệm vụ của ông ta coi như đã hoàn thành, cuối cùng sẽ phải tiêu tan vào trong trời đất.
Còn về cái gọi là trách nhiệm theo lời Hắc Đồng Lão Nhân đã từng nói, Lâm Động lại có chút mờ mịt. Chẳng lẽ sau khi đạt được Thôn Phệ Tổ Phù, thì cũng phải đảm đương vai trò cứu thế chủ, bảo hộ thiên địa hay sao? Chẳng qua thực lực của hắn hiện tại tự bảo vệ bản thân còn gặp khó khăn, cho nên cái chuyện vô cùng cao thượng như vậy, vẫn là để sau này hẵng tính vậy…
- Tên tiểu tử ngươi, cái vận *** chó kia xem ra không tệ, đã có thể vào được bên trong này, lại nhận được sự chấp nhận của chủ nhân Thôn Phệ Tổ Phù.
Tiểu điêu đứng bên cạnh mỉm cười nói.
Lâm Động cũng cười. Hắn biết, nếu không phải là nhờ vào Bản mệnh Linh phù của mình, e rằng cũng không thể nào tiến được vào nơi này, nhờ đó đạt được cách phá giải phong ấn của vị tiền bối kia truyền lại.
- Đi thôi, có thể ra ngoài được rồi. Lần này có thể đạt được cách phá giải phong ấn, cũng xem như không phải đến uổng công!
Lâm Động xoay người, bước nhanh về hướng luồng lốc xoáy màu đen phía đằng xa. Sau lưng hắn, tiểu điêu khẽ nghiêng đầu, ánh mắt nhìn về nơi Hắc Đồng Lão Nhân vừa biến mất, sau đó cũng nhanh chóng đi theo.
Võ Động Càn Khôn
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu -----oo0oo-----
Chương 280: Phong tỏa.
Nhóm dịch: black
Biên: NguyenDuy84
Nguồn: Sưu Tầm
Phía trên tế đàn màu đen, quang mang đột nhiên chớp động, Lâm Động cùng với tiểu điêu từ bên trong cây cột đá mày đen chậm rãi đi ra. Ngay khi bọn họ đi ra, luồng lốc xoáy màu đen trong phút chốc bỗng tan biến mất, trở lại vẻ lạnh lẽo cứng rắn như trước. Mà cũng ngay sau đó, tia ba động đặc thù trong đó từ lúc này cũng đã bị mai một hoàn toàn.
- Không gian bên trong cột đá kia, chính là do tàn tượng mà tồn tại. Hiện tại tàn tượng đã tiêu tán, không gian trong nó tất nhiên cũng biến mất. Mà toàn bộ tế đàn nơi này cũng sẽ không còn tồn tại nữa rồi.
Tiểu điêu quay lại nhìn cột đá, chậm rãi nói.
Lâm Động gật gật đầu, đột nhiên hỏi:
- Vị tiền bối này khi còn sống, xem ra là rất hùng mạnh?
- Có thể trở thành chủ nhân của Tổ Phù, tuyệt đối không có người nào là kẻ yếu cả. Ta đã từng gặp qua một người nắm trong tay một mai Tổ Phù khác. Thực lực của người đó có thể nói là thông thiên triệt địa, đạp phá sinh tử cũng không phải là quá đáng.
Tiểu điêu nhàn nhạt nói.
- Một cường giả mạnh như vậy, không biết kẻ địch có thực lực như thế nào mới có thể đánh chết hắn?
Lâm Động than thầm. Với thực lực của Hắc Đồng Lão Nhân, ắt hẳn tuổi thọ phải là rất lâu. Nhưng mặc dù như thế, ông ta vẫn như cũ rơi vào cục diện như hôm nay, thật khiến người ta không thể không thở dài.
Tiểu điêu cũng trầm lặng một hồi, một lúc sau mới nói:
- Thiên địa này vốn dĩ vô cùng mênh mông, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Cho dù là chủ nhân của Tổ Phù cũng không thể là tồn tại vô địch được.
Lâm Động khẽ gật đầu. Chẳng biết vì sao, hắn lại chợt nhớ đến cái mảnh hắc ám quỷ dị khủng bố mà hắn đã nhìn thấy bên trong ký ức của bộ hài cốt bên trong thạch đình lúc trước. Có lẽ, sự ngã xuống của vị cường giả tuyệt thế này có liên quan với cái thứ đáng sợ đó.
- Đừng suy nghĩ nhiều quá, vật này đã ở trong tay, trước tiên nên rời khỏi nơi này. Đợi khi ra khỏi không gian cổ bi rồi mới tìm cơ hội đi đến Tổng bộ Âm Khôi Tông, lấy lại Thôn Phệ Tổ Phù.
Tiểu điêu vẫy vẫy móng vuốt, thúc giục nói.
Nghe vậy, Lâm Động lại cười khổ một tiếng. Việc này nói ra thì dễ, nhưng muốn được thì lại không dễ chút nào.
Trong Âm Khôi Tông cường giả vô số, hơn nữa trong đó lại có cả cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành chân chính tọa trấn. Muốn từ chỗ đó lấy ra được Thôn Phệ Tổ Phù thật sự là vô cùng khó khăn, tuyệt không phải là chuyện đơn giản bình thường.
Mặc dù biết rằng việc này không hề dễ dàng, nhưng Lâm Động cũng không hề có ý định từ bỏ. Hắn vì để tìm kiếm Thôn Phệ Tổ Phù đã trải qua thiên sơn vạn thủy, từ Viêm Thành chạy tới quận Đại Hoang này, đã trải qua không ít tôi luyện, cũng sẽ không vì cái gọi là Âm Khôi Tông này mà bỏ cuộc.
- Đúng rồi, người này làm sao bây giờ?
Tiểu điêu nhìn vị Trưởng lão Âm Khôi Tông đang hôn mê nằm dưới đất kia, hỏi.
- Ta đã nói là sẽ không giết lão, thì cũng sẽ không đổi ý. Được rồi, cứ để hắn ở đây đi!
Lâm Động khẽ mỉm cười, thân người vừa chuyển, liền bay vút lên trên.
Trong không trung trên đầu tế đàn này có tầng Cửu U Hàn Khí bao phủ. Loại Cửu U Hàn khí này, nếu không phải là cường giả Tạo Hóa Cảnh hoặc là có thủ đoạn đặc thù như tiểu điêu vậy, tuyệt đối không thể thông qua được. Còn về việc lão Trưởng lão này có thể lao ra thành công hay không, thì phải xem vận khí của lão rồi.
Nghe được những lời nói này của Lâm Động, tiểu điêu cũng cười quái dị một tiếng, sau đó hóa thành một tia sáng, nhanh chóng đuổi theo Lâm Động, nhằm về phía sào huyệt Phù khôi bên trên mà lướt nhanh tới.
o0o
Ở phía trên tầng xiềng xích của sào huyệt Phù khôi, trận hỗn chiến lúc trước, hiện tại vẫn còn tiếp tục kéo dài trong chật vật. Nhân mã đôi bên chiến đấu cho đến bây giờ, tất nhiên cũng đều có một vài thương vong nhất định.
Thình thịch!
Chính giữa trận hỗn chiến, hai thân ảnh đột nhiên va chạm nhau vô cùng mãnh liệt. Nguyên lực và tinh thần lực va chạm nhất thời bùng nổ, cả hai người đều lập tức thối lui về phía sau.
- Mộ Thiên Thiên, ngươi thắng không nổi ta đâu, đừng lãng phí thời gian nữa!
Hạ người đứng vững vàng lại, Đằng Lỗi nhìn về phía Mộ Thiên Thiên trước mặt, thoáng nhíu mày, có chút không kiên nhẫn nói.
- Hừ, cho dù Đại Ma Môn ta không chiếm được Phù khôi Cao cấp kia, cũng sẽ không cho Âm Khôi Tông ngươi lấy được!
Mộ Thiên Thiên hừ lạnh, nói.
- Chỉ sợ việc này không như ý muốn của ngươi rồi. Ngươi thật sự cho rằng ta đem theo nhiều người như vậy đến đây chỉ để uổng công cùng ngươi giao chiến mà không có kết quả gì chăng? Tào Trưởng lão đã sớm đi xuống phía dưới. Tính thời gian, e rằng bây giờ đã thu phục được đầu Phù khôi Cao cấp đó rồi.
- Ngươi thực sự nỡ để cho người khác đi thu phục Phù khôi Cao cấp sao?
Nghe câu nói này, khuôn mặt mỉm cười của Mộ Thiên Thiên nhất thời biến đổi, kinh ngạc nói.
- Mặc kệ là ai thu phục, tóm lại vẫn là thuộc về Âm Khôi Tông chúng ta.
Đằng Lỗi nhàn nhạt cười, chợt bàn tay vung lên, một đường đạn tín hiệu xông xuống dưới, sau đó hóa thành một đóa pháo hoa ngọc quang nổ tung.
Đây là tín hiệu đã được ước định trước, thời gian đã lâu như vậy, xem ra Tào Trưởng lão đã thuận lợi lấy được Phù khôi Cao cấp, cũng nên để hắn hiện thân rồi.
- Chết tiệt!
Bị tính kế một trận, ánh mắt đẹp của Mộ Thiên Thiên thoáng hiện lên chút giận dữ. Chân ngọc khẽ điểm trên mặt đất, thân thể mền mại phóng ra, hắc quang bắt đầu khỏi động, lại hóa thành một cự chưởng, hung hăng nhắm vào Đằng Lỗi.
- Mộ Thiên Thiên, ngươi không nên cho rằng ta sợ ngươi. Nếu như không phải Âm Khôi Tông ta không muốn khai chiến cùng Đại Ma Môn ngươi, ta hôm nay có thể giải quyết ngươi ngay tại chỗ rồi!
Nhìn thấy Mộ Thiên Thiên tiếp tục công kích, ánh mắt Đằng Lỗi chợt u ám đi nhiều. Đột nhiên tay áo hắn rung lên, một tia hắc quang đột nhiên từ trong tay áo phóng ra, sau đó hóa thành một thân ảnh. Một quyền của thân ảnh kia oanh thẳng lên cự chưởng màu đen kia. Một luồng năng lượng mạnh mẽ đáng sợ, trực tiếp đem cự chưởng màu đen kia đánh cho tiêu tán đi.
Một quyền đánh cho cự chưởng màu đen nổ tung, thân ảnh đó cũng vững vàng rơi xuống trước mặt Đằng Lỗi. Đó là một đầu Phù khôi màu xám đen. Trên thân thể Phù khôi không ngừng lóe ra năng lượng sáng bóng. Trong mơ hồ có một loại lực lượng áp bách mạnh mẽ lan tràn ra.
- Hừ, cuối cùng cũng đã tế ra Phù khôi sao?
Nhìn đầu Phù khôi trước mặt Đằng Lỗi, Mộ Thiên Thiên cười nhạt nói. Nhưng trong đôi mắt đẹp của nàng cũng ngưng trọng hơn không ít.
Tinh thần lực của Đằng Lỗi đã đạt tới cấp bậc Linh Phù sư Trung cấp, lại thêm đầu Phù khôi màu xám đen này, ở trong loại Phù khôi Trung cấp, sức chiến đấu có thể xem là nổi bật, sức chiến đấu tổng hợp lại, cho dù là cường giả Tạo Khí Cảnh đại thành cũng rất khó có thể kháng cự.
Nhìn thấy Mộ Thiên Thiên không dám tùy tiện ra tay, Đằng Lỗi lúc này mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm. Thực lực Đại Ma Môn quả thật rất mạnh, cho dù là Âm Khôi Tông bọn chúng tạm thời cũng không muốn gây xung đột. Cho nên việc hiện tại trước mắt nếu có thể trôi qua một cách thuận lợi, đối với hắn mà nói đương nhiên là điều tốt nhất.
- Tào Trưởng lão tại sao vẫn chưa lên?
Ngay khi ý niệm trong đầu Đằng Lỗi chuyển biến, ánh mắt hắn đột nhiên ngưng lại. Một lát sau, hắn dường như nhận thấy có điều gì đó khác thường, đột nhiên quát lên:
- Tất cả dừng tay!
Nghe tiếng quát của hắn, các cường giả trong Âm Khôi Tông ngay lập tức dừng tay, bay ngược về phía sau, hạ xuống phía sau lưng Đằng Lỗi. Còn các cường giả Đại Ma Môn thấy vậy, cũng không tiếp tục ra tay nữa, mà từ từ rút lui về bên cạnh Mộ Thiên Thiên.
- Phong tỏa nơi này lại, những người còn lại theo ta đi tìm Tào Trưởng lão!
Khuôn mặt Đằng Lỗi thoáng có chút ngưng trọng, quát lên.
Nghe vậy, các cường giả trong Âm Khôi Tông dường như cũng có chút nghi hoặc, nhưng mà cũng vẫn nghe theo mệnh lệnh của Đằng Lỗi, nhanh chóng lui tản ra, đem lối ra của sào huyệt Phù khôi đều phong tỏa hết.
Nhóm người Mộ Thiên Thiên đứng bên cạnh nhìn thấy một màn này, cũng thoáng có chút ngạc nhiên. Nhưng đợi đến khi nàng định thần lại, trong ánh mắt nhất thời hiện lên vẻ vui mừng khi kẻ khác gặp họa. Nhìn bộ dáng của hắn như vậy, hình như vị Tào Trưởng lão xuống dưới kia thu phục Phù khôi Cao cấp đã xảy ra chuyện không hay.
- Ha ha, Đằng Lỗi, xem ra lực hấp dẫn của Phù khôi Cao cấp quả thật không nhỏ. Vị Tào Trưởng lão kia phải chăng đã phụ sự tín nhiệm của mi rồi?
Mộ Thiên Thiên che miệng, cười nói.
- Hừ, Mộ Thiên Thiên, hy vọng sự việc không phẻi do các ngươi phá rối, nếu không, cho dù có cùng Đại Ma Môn các ngươi khai chiến, hôm nay ta cũng ắt sẽ lấy mạng ngươi!
Đằng Lỗi âm trầm nói.
- Chỉ sợ ngươi làm không nổi a!
Mộ Thiên Thiên không chút khiêm nhường, cười lạnh nói.
- Đi!
Khóe mắt Đằng Lỗi run lên, nhưng lúc này hắn cũng không có tâm trí tranh đua với những lời nói bừa của Mộ Thiên Thiên, vung tay lên, dẫn theo đám nhân mã xông xuống dưới tìm Tào Trưởng lão.
Hưu!
Nhưng mà ngay khi nhóm người Đằng Lỗi vừa chuẩn bị chuyển động, phía dưới chỗ hắc ám của tầng xiềng xích đó đột nhiên truyền đến một tiếng gió rít. Nghe thanh âm này, Đằng Lỗi nhất thời thở phào một hơi, khuôn mặt căng thẳng từ từ chậm rãi thả lỏng ra.
Nhưng mà sự thả lỏng này kéo dài không được bao lâu, liền dần dần trở nên căng thẳng lại. Bởi vì hắn phát hiện ra, thân ảnh từ phía dưới bay lên không phải là Tào Trưởng lão như trong dự kiến.
- Cái tên tiểu tử kia … Là Lâm Động?
- Tại sao hắn lại ở dưới đó? Tào Trưởng lão đâu?
Khi Đằng Lỗi phát hiện ra thân ảnh kia, các cường giả Âm Khôi Tông cũng phát hiện ra điều đó, sắc mặt nhất thời trở nên cực kỳ phấn khích.
- Ha ha, thật là ngại quá, đã khiến mọi người phải tiếp đãi trịnh trong như vậy.
Trong sắc mặt cực kỳ khó coi của Đằng Lỗi và đám người Âm Khôi Tông, một thân ảnh từ phía dưới bay vút lên, sau đó vững vàng rơi xuống giữa lưới xiềng xích, cười tủm tỉm nói.
- Lâm Động?
Đám người Mộ Thiên Thiên cách đó không xa nhìn thấy thân ảnh này, nét mặt cũng trở nên ngạc nhiên hẳn ra, hiển nhiên là không phát hiện hắn xông xuống dưới như thế nào.
- Lâm Động, Tào Trưởng lão đâu?
Ánh mắt Đằng Lỗi hệt như một đầu dã thú, giương mắt gắt gao nhìn Lâm Động, hét to một tiếng.
- À, ở dưới đó!
Nhìn sắc mặt khiến người ta phải sợ hãi của Đằng Lỗi, vẻ mặt Lâm Động lại mang theo nụ cười mỉm, nói.
- Ngươi đã đoạt Phù khôi của Âm Khôi Tông ta?
Bàn tay Đằng Lỗi khẽ run lên, lửa giận dâng trào trong lòng, giống như núi lửa điên cuồng đang ngưng tụ lại. Hắn giương mắt nhìn chằm chằm Lâm Động, từng chữ từng chữ mà nói.
- Ha ha, cũng không thể nói như thế. Mọi vật ở đây đều là vật vô chủ, liên quan gì tới Âm Khôi Tông các ngươi?
Lâm Động cười nhạt nói.
Nghe được những lời chẳng khác nào thừa nhận này của Lâm Động, cặp mắt Đằng Lỗi lập tức trở nên đỏ ngầu. Một lúc sau hắn khẽ hít một hơi thật dài, sau đó thanh âm lạnh thấu xương, mang theo sát khí vô cùng chợt vang lên giữa không trung.
- Một khi đã như thế, cái mạng này của ngươi, hôm nay ta đành thay mặt Trưởng lão Hoa Cốt thu đi vậy!
Võ Động Càn Khôn
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu -----oo0oo-----
Chương 281: Âm Ma Sát.
Nhóm dịch: black
Biên: NguyenDuy84
Nguồn: Sưu Tầm
Cùng với thanh âm lạnh lùng mang theo sát ý ngập tràn của Đằng Lỗi đang vang lên giữa không trung kia, sắc mặt của những tên cường giả Âm Khôi Tông cũng dần dần trở nên dữ tợn. Từng đạo thân ảnh phân tán ra, phong tỏa hết không gian nơi đây.
Bọn chúng liều sống liều chết ở trên này, không ngờ rằng kết quả lại bị Lâm Động ở dưới đó hớt tay trên món bảo vật kia. Sự việc này nếu như truyền ra ngoài, ắt hẳn sẽ trở thành trò cười cho kẻ khác. Cho nên hôm nay Lâm Động phải chết!
- Tên tiểu tử gian xảo này, lại dám phỗng tay trên của chúng ta, nhân lúc chúng ta chặn đánh đám người Âm Khôi Tông, lén lút lẻn xuống dưới đó thu phục Phù khôi Cao cấp.
Bên phía của Đại Ma Môn, một vị Trưởng lão đứng cạnh Mộ Thiên Thiên thấp giọng nói.
- Đằng Lỗi, Lâm Động nói quả thật không sai. Những đồ vật trong Đại Hoang Cổ Bi này đều là vật vô chủ. Âm Khôi Tông các người không thể bá đạo như vậy được.
- Mộ Thiên Thiên, ngươi bớt nói nhảm đi. Hôm nay nếu không phải vì ngươi, Âm Khôi Tông chúng ta đã thu phục được đầu Phù khôi Cao cấp kia rồi. Việc này, các người cũng không thoát khỏi liên hệ đâu!
Đằng Lỗi lớn tiếng quát.
- Vậy thì ngươi đến giải quyết ta đi?
Mộ Thiên Thiên che miệng cười, tư thế vô cùng quyến rũ, giống như một tiểu ma nữ, khiến người khác vô cùng đau đầu.
Ánh mắt Đằng Lỗi nhất thời âm trầm. Hắn hiện giờ cũng không muốn tiếp tục dính dáng với đám người Mộ Thiên Thiên nữa. Hôm nay hắn nhất định phải khiến Lâm Động triệt để ở lại nơi này, nếu không thì khi trở về làm thế nào ăn nói với trong Âm Khôi Tông đây?
- Khanh khách, Lâm Động công tử, tình huống trước mắt có cần Đại Ma Môn ta tương trợ không?
Nhìn thấy Đằng Lỗi không lên tiếng, ánh mắt đẹp đẽ của Mộ Thiên Thiên di chuyển về hướng Lâm Động, cười nói.
- Ha ha, đa tạ hảo ý của Mộ cô nương, có điều Lâm Động ta vẫn có thể ứng phó được!
Lâm Động hướng Mộ Thiên Thiên chắp tay. Nếu như lúc này để Đại Ma Môn ra tay, nói không chừng đến lúc đó còn phải nợ đối phương một phần nhân tình.
Mà với tính cách tinh quái như tiểu ma nữ của Mộ Thiên Thiên này, thiết nghĩ phần nhân tình đó sẽ trở nên khá phiền phức. Cho nên loại nhân tình này, tốt nhất vẫn là không nên nợ thì tốt hơn.
Nhìn thấy Lâm Động lại khéo léo cự tuyệt mình như thế, đôi mắt đẹp của Mộ Thiên Thiên cũng lướt qua một chút kinh ngạc.
Cục diện trước mắt đối với Lâm Động mà nói hiển nhiên là vô cùng bất lợi. Bên Âm Khôi Tông, có tới ba gã cường giả Tạo Khí Cảnh, lại cộng thêm những người khác nữa, số lượng đó có đè xuống thì cũng có thể đè chết hắn.
- Tên tiểu tử này đích thực là không biết trời cao đất dày!
Phía sau Mộ Thiên Thiên, một tên cường giả của Đại Ma Môn hừ lạnh nói. Hiển nhiên đối với hành vi không nể mặt này của Lâm Động rất không vừa lòng.
- Ta hôm nay lại muốn xem xem, ngươi sẽ ứng phó thế nào?
Đối với lời nói của Lâm Động, Đằng Lỗi cũng cười nhạt một tiếng. Chợt ánh mắt hắn âm trầm, bàn tay vừa phất lên, đầu Phù khôi màu xám đen trước mặt liền đạp lên dây xích, thân hình giống như đạn pháo xông mạnh ra. Quang mang năng lượng hùng hồn nhất thời ba động, bắn mạnh về hướng Lâm Động.
Phù khôi này của Đằng Lỗi không hề yếu chút nào, nhìn khắp hết trong hàng ngũ Phù khôi Trung cấp cũng được xem là cực phẩm. Lại cộng thêm có sự chống đỡ Thuần Nguyên Đan hùng hậu của đối phương, sức chiến đấu của nó càng có thể sáng ngang với một cường giả Tạo Khí Cảnh đại thành. Dưới một quyền của nó, cho dù là cường giả Tạo Khí Cảnh tiểu thành cũng không dám đón đỡ.
- Hừ!
Nhưng mà, khi Lâm Động nhìn đầu Phù khôi kia xông mạnh tới, lại chỉ quát lạnh một tiếng. Quang mang xanh ngọc nhanh chóng xuất hiện ra, trực tiếp khiến cho cơ thể của hắn nhuộm thành một màu như lưu ly.
- Ma Viên Biến!
Cùng với tiếng quát nhẹ trong lòng vang lên, thân thể của Lâm Động cũng nhất thời bành trướng lên. Trong chốc lát, một tia khí tức lực lượng vô cùng mạnh mẽ liền vây quanh cơ thể hắn.
- Cút!
Cơ thể bành trướng lên, Lâm Động đạp mạnh một bước, sau đó một quyền hung hăng oanh ra. Trong nhất thời, không khí dưới một quyền của hắn phát ra thanh âm nổ tung, sau đó cứng rắn va chạm với Phù khôi.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên trên không trung. Sau đó đám người Mộ Thiên Thiên liền nhìn thấy Phù khôi của Đằng Lỗi, không ngờ lại bị một quyền của Lâm Động oanh ngược ra sau. Thân hình của nó hung hăng bắn ngược vào trong một huyệt động, chấn cho vô số tảng đá bay lên tung tóe.
- Tên tiểu tử này, sức mạnh cơ thể thật phi thường!
Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả các cường giả của Đại Ma Môn, bao gồm cả Mộ Thiên Thiên trong đó, trên mặt đều lóe lên một vẻ chấn động.
Đại Ma Môn bọn chúng vốn dĩ tu luyện cơ thể là chính, do đó mà sức mạnh cơ nhục mỗi người đều vô cùng cường hãn, lại cộng thêm phối hợp nguyên lực trong cơ thể, càng giống như hổ thêm cánh. Nhưng mà, cho dù là bọn họ, cũng đều khẳng định rằng bản thân không thể nào có thể đạt đến mức một quyền đánh bay Phù khôi thực lực ngang ngửa cường gỉa Tạo Khí Cảnh đại thành văng xa như vậy.
- Thực lực của tên Lâm Động này quả thực rất mạnh, xem ra thương thế của Hoa Cốt đúng là do hắn gây nên.
Ánh mắt đẹp Mộ Thiên Thiên khẽ chớp động. Cho đến hiện tại, nàng ta cũng đã hoàn toàn tin tưởng không chút nghi ngờ, thương thế vô cùng chật vật hôm đó của Hoa Cốt, chính là do Lâm Động gây nên.
Lâm Động một quyền đánh bay Phù khôi, sức mạnh cường hãn mà hắn thi triển ra cũng khiến cho đám cường giả của Âm Khôi Tông kinh sợ một phen. Nhưng tiếp theo sau đó, liền có hai tên cường giả Tạo Khí Cảnh tiểu thành xuất trận. Ba động tinh thần lực hùng hồn trong chớp mắt khuếch tán ra.
- Âm Khôi Đại Pháp, Thực Tinh Khô!
Tinh thần lực cường hãn bạo dũng mà ra, nhanh chóng ngưng tụ thành hai cái đầu lâu màu xám trước mặt bọn chúng. Sau đó khóe mắt của hai cái đầu lâu kia chợt hiện lên quang mang màu xám chớp động. Miệng vừa mở ra, liền bạo phát ra một luồng hấp lực, không ngừng hấp thụ lấy tinh thần lực của Lâm Động.
Mà ngay lúc hai tên cường giả Tạo Khí Cảnh tiểu thành này ra tay, phía sau bọn chúng cũng có không ít cường giả của Âm Khôi Tông sử dụng tinh thần lực, ngưng tụ ra từng đạo tinh thần quang đao, sau đó mang theo tiếng thét vang đầy trời, bắn mạnh về phía Lâm Động.
Đối mặt với sự ra tay của các cường giả Âm Khôi Tông, ánh mắt Lâm Động cũng khẽ chùng xuống. Thân hình hắn nháy mắt lui về phía sau, đồng thời năm mai Bản mệnh Linh phù trong nê hoàn cung cũng điên cuồng rung lên. Từng luồng tinh thần lực cường hãn, không ngừng từ trong đó phun ra.
Tinh thần lực cường đại vây xung quanh thân thể Lâm Động, chợt bằng vào một phương thức vô cùng đặc biệt, ngưng tụ trong yết hầu của hắn. Tiếp theo đó, Lâm Động bước mạnh chân ra, khóe miệng vừa mở, trong thoáng chốc, một tiếng quát kinh thiên liền mang theo một luồng âm ba do tinh thần lực ngưng tụ thành, lấy Lâm Động làm trung tâm, điên cuồng khuếch tán ra.
Bang bang bang!
Âm ba tinh thần giống như gió lốc thổi quét qua, vô số những quang đao tinh thần kia, khi vừa mới tiếp xúc với đối phương liền nổ bang bang ra. Thậm chí, ngay đến hai cái đầu lâu màu xám đang tỏa ra hấp lực kia, cũng bị âm ba đánh trúng, nổ tung thành một mảnh hư không.
- Phốc xuy!
Âm ba thổi quét qua, không ít cường giả của Âm Khôi Tông trên gương mặt chợt hiện lên sắc trắng bệch. Một số tên thực lực yếu liền phun ra một ngụm máu tươi, thân hình chật vật bay ngược trở ra sau.
- Đây là Âm Ma Khiếu của Âm Khôi Tông ta, tên tiểu tử này làm sao biết?
Hai tên Trưởng lão Tạo Khí Cảnh cường giả của Âm Khôi Tông, thân hình cũng vô cùng chật vật lùi ra, sau đó có chút không thể tin nổi lớn tiếng quát. Xem ra bọn chúng đã nhận ra một chiêu này của Lâm Động.
- Tên này quả là cường hãn!
Đám người Mộ Thiên Thiên cũng lui ngược về phía sau một đoạn khá xa mới có thể tránh khỏi sự càn quét của âm ba. Nhìn đám nhân mã Âm Khôi Tông tan tác chỉ trong phút chốc, trong mắt bọn họ cũng lướt qua một tia kinh ngạc. Hiển nhiên là bọn họ chưa từng ngờ tới, Lâm Động lấy một địch nhiều lại vẫn có thể đạt được hiệu quả đến như vậy.
- Hắn đã giết chết Hoa Tông, đương nhiên là có được bí kỹ tinh thần của Âm Khôi Tông chúng ta từ chỗ đó.
Sắc mặt Đằng Lỗi âm trầm nhìn chằm chằm Lâm Động, trong mắt dâng trào sát ý. Chợt hắn đạp mạnh một bước, trầm giọng quát:
- Lâm Động, ta đã từng nói qua, hôm nay bất luận ngươi có giãy giụa như thế nào, đều sẽ trốn không thoát! Tất cả mọi người nghe lệnh, đồng loạt cùng ta ra tay, giết chết tên này!
Tiếng quát của hắn vừa dứt, một luồng tinh thần lực màu xám cực kỳ hùng hồn liền mạnh mẽ từ thiên linh cái của Đằng Lỗi bạo dũng mà ra, sau đó huyền phù trên đỉnh đầu của hắn, ngưng tụ lại thành một đạo hư ảnh khổng lồ.
Hư ảnh cao khoảng mười trượng, trong mơ hồ toát lên vẻ lạnh lùng dữ tợn, khiến người khác không lạnh mà run.
- Vâng!
Nhìn thấy Đằng Lỗi triệu hồi ra hư ảnh tinh thần, những tên cường giả của Âm Khôi Tông cũng quát lên một tiếng. Chợt từng đạo tinh thần lực màu xám nhanh chóng bạo dũng mà ra, sau đó gần như trút hết vào trong hư ảnh đó.
Mà cùng với phần đông tinh thần lực của các cường giả Âm Khôi Tông ngưng tụ, đạo hư ảnh đó lại càng lúc càng hiện rõ ràng. Cho đến khi, trực tiếp hóa thành một con quái vật đầu sừng khổng lồ dữ tợn.
- Lâm Động, hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy rõ, cái gì mới là thủ đoạn thực sự của Âm Khôi Tông ta!
Hư ảnh toát lên một vẻ lạnh lùng dữ tợn, huyền phù phía trên đầu Đằng Lỗi. Sau đó, thủ ấn của hắn đột nhiên biến đổi, một tiếng quát lớn mang theo sát ý vô tận nhất thời vang vọng lên.
- Âm Khôi Đại Pháp, Âm Ma Sát!
- Ô!
Cùng lúc với tiếng quát của Đằng Lỗi vang lên, hư ảnh khổng lồ đó chợt ngửa lên trời phát ra tiếng thét chói tai. Một luồng tinh thần lực ba động khủng khiếp từ trong người nó điên cuồng lan tràn ra. Thậm chí ngay đến vách núi xung quanh đều bị chấn động đến mức sạt lở xuống.
- Đằng Lỗi này ngay đến chiêu bài bí kỹ này của Âm Khôi Tông cũng đều thi triển ra, xem ra Lâm Động sắp gặp nguy hiểm rồi!
Đám người Đại Ma Môn ở phía xa nhìn hư ảnh khổng lồ đó, sắc mắt cũng thay đổi dữ dội. Một tên Trưởng lão liền mở miệng nói.
Đôi mắt đẹp của Mộ Thiên Thiên khẽ chớp động, dừng lại trên thân ảnh đứng giữa khoảng không đó. Cho dù là đến thời khắc này, thân ảnh đó vẫn đứng thẳng thẳng tắp giữa không trung, trong mắt toát lên vẻ cứng cỏi sắc bén.
Tầm mắt của Lâm Động nhìn hư ảnh bạo dũng trên bầu trời, ánh mắt cũng thoáng chùng xuống. Hắn có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ trong một kích này của Đằng Lỗi, e rằng cho dù là cường giả Tạo Khí Cảnh đại thành, cũng khó mà đỡ nổi. Tên Đằng Lỗi này, cũng thật sự không vừa.
- Hừ, chỉ có như vậy mà cũng muốn giết ta? Không dễ như vậy đâu!
Nhưng mà, tuy rằng thủ đoạn của đối phương rất cường hãn, nhưng nếu muốn giết chết Lâm Động, lại không phải là chuyện dễ. Thân hình hắn thoái lui về phía sau, bàn tay vừa phất lên, một đầu Phù khôi màu đen mang trên mình phù văn màu vàng, liền trực tiếp xuất hiện trước mặt hắn. Đây chính là đầu Phù khôi Cao cấp mà lúc nãy Lâm Động vừa mới đoạt được.
- Đằng Lỗi, nếu như ngươi muốn có được đầu Phù khôi này đến như vậy, vậy hôm nay ta sẽ lấy ngươi ra mà khai đao!
Triệu hồi ra Phù khôi, Lâm Động ngửa mặt lên cười, sau đó trực tiếp trút gần một vạn Thuần Nguyên Đan vào trong Phù khôi.
Trong chốc lát, phù văn màu vàng cổ xưa trên người Phù khôi chợt bộc phát ra vạn đạo kim quang. Một nguồn năng lượng ba động khiến người khác khiếp sợ, dần dần từ trong cơ thể Phù khôi khuếch tán ra.
Mà cảm nhận được năng lượng ba động khủng khiếp đó, sắc mặt của Đằng Lỗi cũng trong phút chốc trở nên cực kỳ khó coi.
- Giết!
Có điều Lâm Động đã không cho hắn quá nhiều thời gian suy nghĩ. Sau khi trút Thuần Nguyên Đan vào trong cơ thể Phù khôi, ánh mắt hắn cũng trong chớp mắt trở nên lạnh lùng. Bàn tay phẩy nhẹ, Phù khôi trước mặt liền đạp lên hư không, mang theo thanh thế kinh người, hung hăng va chạm với hư ảnh đó!
Võ Động Càn Khôn
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu -----oo0oo-----
Chương 282: Sức mạnh của Phù khôi Cao cấp.
Nhóm dịch: black
Biên: NguyenDuy84
Nguồn: Sưu Tầm
Dưới sự quan sát của vô số những ánh mắt, đầu Phù khôi Cao cấp đó của Lâm Động trực tiếp mang theo những luồng kim quang lướt qua giữa không trung, sau đó va chạm với hư ảnh khổng lồ trên đầu Đằng Lỗi.
Bang!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc nhất thời vang lên. Từng luồng sức mạnh ba động trong sào huyệt Phù khôi không ngừng chấn động, điên cuồng khuếch tán giữa không trung. Những sợi xích khổng lồ xung quanh đều dưới ba động này, bị chấn động đến gãy đi không ít.
- Mau lui lại!
Nhìn luồng sức mạnh ba động giống như cơn gió lốc thổi quét qua, sắc mặt đám người Mộ Thiên Thiên cũng thoáng biến đổi. Chợt thân hình rất nhanh bắn ngược ra, đáp xuống một chỗ bên cạnh sào huyệt Phù khôi.
Rầm rầm!
Nham thạch khổng lồ không ngừng từ bốn phía xung quanh rơi xuống, cuối cùng rớt thẳng xuống vùng tối đen dường như không có đáy phía dưới. Tầng lưới xích được giăng ra, cũng ngay lúc này gần như đều nổ tung cả lên.
- Uy lực Phù khôi thật khủng khiếp!
Dừng lại ở nơi an toàn, những cường giả của Đại Ma Môn nhìn sức phá hoại khủng bố trước mắt, trong mắt cũng hiện lên vẻ kinh sợ nồng đậm.
Đôi mắt đẹp của Mộ Thiên Thiên nhìn xuống nơi Phù khôi và hư ảnh kia giao nhau. Ở nơi đó, kim quang đột nhiên khởi động, lại một lần nữa bao phủ lấy hoàn toàn hư ảnh đó, cuối cùng bang một tiếng, ép chặt lại, hư ảnh trong phút chốc nổ tung.
Cùng với hư ảnh nổ tung, một thân ảnh Phù khôi toàn thân bao phủ bởi kim quang, cũng một lần nữa xuất hiện trước ánh mắt quan sát của mọi người. Trên cơ thể của nó không thể xuất hiện một chút tổn thương nào, dường như trận va chạm kịch liệt lúc nãy, đối với nó căn bản không hề gây nên bất kỳ sự tổn hại nào.
- Không hổ là Phù khôi Cao cấp!
Nhìn thấy một màn này, trong mắt Mộ Thiên Thiên cũng lướt qua một tia ngưỡng mộ.
- Ha ha, Đằng Lỗi, xem ra vẫn là Phù khôi này của ta mạnh hơn một bậc!
Giữa không trung, Lâm Động chân dẫm lên kiếm mang, cười tủm tỉm nhìn đám người Đằng Lỗi sắc mặt xám xanh, nói.
- Tiểu súc sinh ngươi đừng quá đắc ý. Đừng tưởng rằng có được một đầu Phù khôi Cao cấp thì dám làm càn trước mặt Âm Khôi Tông chúng ta!
Một tên Trưởng lão của Âm Khôi Tông thấy vậy, không khỏi phẫn nộ quát lên.
- Chút chuyện làm càn này, vẫn còn chưa đủ!
Trong ánh mắt mỉm cười của Lâm Động lại có một tia lạnh lùng lóe lên trong đó. Chợt tay áo hắn phất lên, đầu Phù khôi Cao cấp đứng giữa không trung đó chợt một lần nữa hóa thành một đạo kim quang bạo lược mà ra, trực tiếp xông vào trong đám nhân mã của Âm Khôi Tông.
Bang bang bang!
Phù khôi Cao cấp này hung hãn vô cùng, lúc này đây giống như con sói tiến vào đàn cừu. Mỗi một lần ra tay đều sẽ có một cường giả Âm Khôi Tông thổ huyết thoái lui. Dưới sức mạnh đáng sợ của Phù khôi Cao cấp, cho dù cường giả Tạo Khí Cảnh cũng chỉ dám né tránh phong mang của nó. Cường giả tầm thường lại càng chuốc lấy thương tích nặng nề.
Mà cùng với một màn đuổi giết này của Phù khôi Cao cấp, đám nhân mã của Âm Khôi Tông chợt tan tác thành một mảnh hỗn loạn, vội vàng thoái lui. Nếu như không có Đằng Lỗi ở đây, e rằng bọn chúng đã không nhịn được mà quay đầu bỏ chạy rồi.
Dưới sự đuổi giết này, trong thời gian ngắn ngủi vài phút liền có mấy tên cường giả của Âm Khôi Tông đã bị thương tích không nhẹ.
- Lâm Động!
Nhìn thấy Lâm Động lại dám ở trước mặt mình mà xuống tay với đám nhân mã Âm Khôi Tông, sắc mặt tên Đằng Lỗi đó cũng xám xanh, quát lớn một tiếng, vội vàng khống chế Phù khôi của mình chặn lại Phù khôi của Lâm Động.
- Loại hàng rách nát này vẫn là đừng lấy ra làm mất mặt thì hơn!
Lâm Động khẽ cười nói, tâm thần thoáng động, thân hình Phù khôi Cao cấp liền lóe lên, một quyền nhanh như chớp mang theo kinh phong hung hãn hung hăng oanh trên người Phù khôi của Đằng Lỗi.
Đông!
Thanh âm như kim thiết va chạm vang lên, Phù khôi Trung cấp của Đằng Lỗi, trực tiếp bị một quyền oanh ngược ra, cuối cùng va mạnh trên một tảng cự thạch trên vách núi. Một kích va chạm này cũng đã lấy đi một cánh tay của đầu Phù khôi Trung cấp kia.
Giữa Phù khôi Cao cấp và Phù khôi Trung cấp tuy rằng chỉ khác nhau một chữ, nhưng sức chiến đấu lại chênh lệch một trời một vực.
- Ngươi muốn giết ta, hôm nay ta sẽ lấy mạng ngươi trước!
Một quyền đánh bay Phù khôi của Đằng Lỗi, Lâm Động lại đắc thế không tha người. Hắn dường như không hề cho Đằng Lỗi một cơ hội nào để ổn định lại, ánh mắt lạnh lùng, ý niệm vừa khẽ chuyển biến, đầu Phù khôi Cao cấp đó trực tiếp xoay chuyển thân hình, xông mạnh về hướng Đằng Lỗi.
Nhìn thấy Lâm Động muốn hạ thủ với mình, sắc mặt Đằng Lỗi cũng khẽ thay đổi. Có điều đối mặt với công kích của Phù khôi Cao cấp, hắn lại không dám có chút chậm trễ. Thân hình vội vàng lui về phía sau, từng luồng tinh thần lực hùng hồn vội vàng khởi động, hóa thành một thanh trường mâu tinh thần lực, chiều dài khoảng hơn mười trượng, sau đó hung hăng ném mạnh vào đầu Phù khôi Cao cấp đang lao tới kia.
Vù!
Trường mâu tinh thần lực kia lướt qua bầu trời, mang theo thanh âm xé gió chói tai, từng vòng khí mang chậm rãi hình thành trên đỉnh ngọn trường mâu, sắc bén bị thường.
Bang!
Nhưng mà, đối mặt với thế tiến công sắc bén của Đằng Lỗi, đầu Phù khôi Cao cấp kia lại không hề có chút biểu hiện tránh né, chỉ là trực tiếp oanh ra một quyền, đập mạnh vào trên cái trường mâu tinh thần lực kia.
Răng rắc!
Một quyền mạnh mẽ oanh ra, trên thanh trường mâu tinh thần lực, lập tức hiện lên những đường nứt. Một lúc sau, các đường nứt đã vô cùng dày đặc, bang một tiếng, liền nổ tung thành một mảnh hư vô.
Đầu Phù khôi Cao cấp lúc này, quả thực mang theo khí thế không người nào có thể chống đỡ nổi!
Hưu!
Một quyền oanh bạo trường mâu tinh thần lực, tốc độ của Phù khôi vẫn không dừng lại. Thân hình giữa không trung mang theo một đạo kim tuyến, trong chớp mắt liền xuất hiện trước mặt Đằng Lỗi. Trên gương mặt khô quắt không chút biểu tình kia chợt lóe lên kim quang nhàn nhạt. Thiết quyền trong tay lại không chút do dự nâng lên, mang theo kình phong xé toạc không khí, hung hăng oanh về hướng đầu của Đằng Lỗi.
Nhìn khí thế này, nếu như bị oanh trúng phần đầu của Đằng Lỗi cũng sẽ bị oanh kích thành một đống máu thịt bầy nhầy.
- Lâm Động, ngươi khinh người quá đáng! Đừng tưởng có thể dựa vào Phù khôi này, thì có thể đem ta lại lại nơi này!
Nhìn thấy Lâm Động từng bước từng bước ép sát, hai mắt của Đằng Lỗi cũng đỏ rực lên. Chợt hắn quát lạnh một tiếng, nhất thời tinh thần lực màu xám từ trong nê hoàn cung điên cuồng bạo dũng mà ra.
- Phốc xuy!
Tinh thần lực màu xám điên cuồng ngưng tụ trước mặt Đằng Lỗi, trong mơ hồ, lại giống như một màn sương mù đang không ngừng chuyển động. Ngay sau đó, Đằng Lỗi cắn mạnh đầu lưỡi của mình, một ngụm tinh huyết nhất thời phun mạnh ra.
Xuy xuy!
Đạo tinh huyết này vừa xuất hiện, liền dung hợp với sương mù tinh thần lực trước mặt. Nhất thời đám tinh thần lực kia trực tiếp vặn vẹo hóa thành một mảnh huyết phù mang theo khí tức huyết tinh nồng nặc. Trong mơ hồ có một tia ba động cực kỳ thô bạo từ trong đó truyền ra.
- Âm Khôi Đại Pháp, Huyết Tinh Phù!
Huyết phù vừa ngưng tụ, sắc mặt của Đằng Lỗi lại trong thoáng chốc trở nên trắng bệch. Chợt đầu ngón tay hắn điểm nhẹ, huyết phù nhất thời bạo lược mà ra, va mạnh vào nắm đấm của Phù khôi.
Oanh!
Lại là một khí lãng năng lượng cực kỳ cuồng bạo bộc phát ra giữa không trung. Tinh thần lực huyết sắc giống như sương mù bay lửng lờ, chợt dần dần tiêu tán đi.
Bang!
Thân hình của Đằng Lỗi chật vật lùi về phía sau, cuối cùng đụng mạnh vào trên một vách núi, chợt khiến nó chấn động nứt ra thành nhiều khe nứt. Một ngụm máu tươi rất nhanh bắn ra, xem ra trong cơ thể hắn đã xuất hiện thương thế không nhẹ.
Nhìn thấy Đằng Lỗi bị thương, sắc mặt những tên cường giả của Âm Khôi Tông chợt biến đổi, vội vàng phóng tới, đỡ hắn dậy.
- Đi!
Sắc mặt Đằng Lỗi trắng bệch, tuy rằng trong lòng vô cùng không cam tâm, nhưng hắn đã hiểu rõ, Lâm Động một khi sở hữu Phù khôi Cao cấp, dựa vào bọn chúng đã rất khó có đánh bại hắn, cho nên vẫn là nên mau chóng tháo chạy trước.
Nghe thấy mệnh lệnh của Đằng Lỗi, những tên cường giả của Âm Khôi Tông tuy rằng trong lòng cũng tràn đầy bất mãn, nhưng vẫn chỉ là gật gật đầu, dìu Đằng Lỗi nhanh chóng lướt đi, sau đó mang theo một chút chật vật, xông ra khỏi thông đạo.
- Phù!
Nhìn thấy đám nhân mã của Âm Khôi Tông bỏ chạy tán loạn, trong lòng Lâm Động cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm. Tâm thần vừa động, Phù khôi Cao cấp đó chợt xuất hiện, đứng ngay trước mặt hắn.
- Tên Đằng Lỗi đó quả thực có chút bản lĩnh, lại còn có nhiều thủ đoạn như vậy. Nếu như hôm nay không thu phục được Phù khôi Cao cấp này, dựa vào sức lực của một mình ta, muốn thoát khỏi cục diện này e rằng khó khăn không nhỏ.
Trong lòng Lâm Động khẽ thở dài một hơi. Tên Đằng Lỗi này quả thật không hổ là nhân vật thiên tài của Âm Khôi Tông, có thể coi là một đối thủ đáng gờm. Có điều bất luận như thế nào, có Phù khôi Cao cấp bảo hộ, sau này Lâm Động cũng không cần phải sợ hãi ưu thế về mặt số lượng của Âm Khôi Tông nữa.
- Uy lực của Phù khôi Cao cấp này đích thực rất mạnh, nhưng Thuần Nguyên Đan tiêu hao cũng quá nhiều. Nếu như quả thực giao thủ với cường giả Bán Bộ Tạo Hóa như Lâm Lang Thiên, e rằng hai mươi lăm vạn Thuần Nguyên Đan này cũng chống đỡ không được bao lâu.
Một phen thử nghiệm này, uy lực của Phù khôi Cao cấp khiến Lâm Động vô cùng vừa ý. Nhưng mà sự tiêu hao đó cũng là cực kỳ đáng sợ. Chỉ là dùng để thu dọn đám nhân mã của Âm Khôi Tông này thôi, đã tiêu hao hết hơn một vạn Thuần Nguyên Đan. Nếu như đổi lại đối thủ là thuộc đẳng cấp như Lâm Lang Thiên, e rằng sự tiêu hao này sẽ tăng gấp không biết bao nhiêu lần.
- Ha ha, trò vui đã xong, các vị cũng nhìn đủ rồi chứ?
Bàn tay Lâm Động giơ lên, đem Phù khôi Cao cấp trước mặt thu vào trong túi Càn Khôn, sau đó mỉm cười nhìn đám người Mộ Thiên Thiên, trào phúng nói.
- Khanh khách, Thiên Thiên quả thực là có nhãn phúc, lại có thể được nhìn thấy Lâm Động công tử dùng sức mạnh của một người chống đỡ lại nhiều cường giả của Âm Khôi Tông như vậy.
- Mộ cô nương không cần chê cười tại hạ. Ta chẳng qua chỉ là dựa vào sức mạnh của Phù khôi mà thôi.
Lâm Động cười cười, giọng điệu vẫn khá hòa thiện. Đại Ma Môn này suy cho cùng cũng là thế lực lớn nhất nhì trong quận Đại Hoang. Hôm nay hắn đã hoàn toàn đắc tội với Âm Khôi Tông, nếu như lại gieo ác cảm với Đại Ma Môn, vậy thì quả thực là phiền phức to rồi. Suy cho cùng ở quận Đại Hoang này, người ta mới là chủ.
Mộ Thiên Thiên che miệng cười, mang theo đám nhân mã của Đại Ma Môn tiến đến, cuối cùng mang theo một luồng hương khí nhàn nhạt, hạ xuống một cách tao nhã bên cạnh Lâm Động.
- Lâm Động công tử, nói ra ngươi có thể có được Phù khôi Cao cấp này, người của Đại Ma Môn chúng ta cũng ra sức không nhỏ a?
- Ha ha, Mộ cô nương cũng biết, nếu như để cho đám người của Âm Khôi Tông có được vật này, đối với Đại Ma Môn các người mà nói cũng không phải là thông tin tốt lành gì. Chí ít, ta và các người không có ân oán, sẽ không dùng nó để chống lại các người.
Lâm Động mỉm cười nói. Nữ nhân này tinh linh cổ quái, hắn vốn không muốn mắc nợ ân tình gì với nàng ta.
Nhìn thấy Lâm Động giảo hoạt đem việc này tách ra như vậy, hàm răng của Mộ Thiên Thiên cũng khẽ cắn nhẹ môi. Bọn họ lúc nãy đã tiêu hao không ít với đám người Đằng Lỗi, kết quả Lâm Động lại xuống đó phỗng tay trên, đổi lại là ai cũng đều có chút không cam lòng.
- Ngươi lần này cũng là nhắm đến Tạo Hóa Võ Bi mà đến đúng không?
Mộ Thiên Thiên liếc nhìn Lâm Động một cái, đột nhiên hỏi.
- Tạo Hóa Võ Bi?
Nghe thấy cái tên lạ lẫm này, Lâm Động lại bất chợt ngẩn người. Chẳng lẽ đây chính là mục đích mà các đại thế lực đến đây lần này? Nhưng đây là thứ gì chứ?
Võ Động Càn Khôn
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu -----oo0oo-----
Chương 283: Tạo Hóa Võ Bi.
Nhóm dịch: black
Biên: NguyenDuy84
Nguồn: Sưu Tầm
- Ngươi không biết Tạo Hóa Võ Bi?
Tuy rằng tia kinh ngạc trên gương mặt Lâm Động chỉ khẽ lướt qua một chút, nhưng vẫn bị Mộ Thiên Thiên phát hiện. Khuôn mặt kiều diễm của nàng ta cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, nói.
Những cường giả của Đại Ma Môn đứng một bên, ánh mắt cũng vô cùng kinh ngạc nhìn Lâm Động, hiển nhiên là không ngờ rằng hắn ngay đến kỳ vật này cũng đều chưa từng nghe qua.
- Ta là lần đầu đến quận Đại Hoang tu luyện, đối với những đồ vật trong Đại Hoang Cổ Bi này vốn cũng không chút quen thuộc.
Lâm Động tùy ý cười, sau đó nói:
- Không biết Mộ cô nương có thể nói với tại hạ, Tạo Hóa Võ Bi này rốt cuộc là vật gì không?
- Tìm ta dò la tin tức, thì cần phải trả ra một cái giá đó!
Mộ Thiên Thiên thản nhiên cười.
- Thì cứ coi như tiền trả công ta đã giúp ngươi đánh lui đám người Âm Khôi Tông đi!
Lâm Động cười tủm tỉm nói, dường như không hề cấp cho Mộ Thiên Thiên bất cứ cơ hội nào đàn áp hắn.
- Một chút cũng không chịu nhường!
Thấy thế, Mộ Thiên Thiên không khỏi liếc nhìn Lâm Động một cái, chợt nói:
- Tạo Hóa Võ Bi chính là vật thần kỳ nhất trong Đại Hoang Cổ Bi này. Rất nhiều cường giả và thế lực đến nơi này đều là nhắm vào nó.
- Vậy Tạo Hóa Võ Bi kia là Linh bảo à?
Lâm Động thử dò hỏi.
- Điều này ta cũng không rõ lắm. Ta cũng không thể tưởng tượng ra là loại Linh bảo đẳng cấp như thế nào mới có thể có được sức mạnh thần kỳ đến như vậy.
Cặp mày Mộ Thiên Thiên nhíu lại, chậm rãi nói:
- Theo như ta biết, Tạo Hóa Võ Bi đó có lẽ chính là nơi mà tông phái Viễn cổ này dùng để cấp cho các đệ tử tu luyện. Chỉ cần có người ngồi phía trước Tạo Hóa Võ Bi kia tiến hành tu luyện, thì liền có thể tìm được một loại vũ kỹ nào đó. Cấp bậc của các loại vũ kỹ đạt được này, có cao có thấp, đa phần là phải xem thiên phú của người tiến hành tu luyện. Trong những lần trước khi Đại Hoang Cổ Bi khai mở, đã từng có một số nhân tài xuất chúng từ trong Tạo Hóa Võ Bi, đạt được vũ kỹ Tạo Hóa Cấp.
- Vũ kỹ Tạo Hóa Cấp?
Nghe vậy, Lâm Động nhất thời cả kinh. Tạo Hóa Võ Bi đó không ngờ lại thần kỳ đến như vậy. Chỉ cần tu luyện trước mặt nó, thì có thể đạt được vũ kỹ Tạo Hóa Cấp sao? Thế gian này, lại có chuyện thần kỳ như vậy à?
- Lần này mục đích mà ta tới đây cũng chỉ là muốn ngồi xếp bằng trước Tạo Hóa Võ Bi tiến hành lĩnh ngộ, xem thử có thể có được vận may đạt được một bộ vũ kỹ Tạo Hóa Cấp hay không.
Mộ Thiên Thiên nói, trong ánh mắt đẹp tràn đầy vẻ chờ mong. Vũ kỹ Tạo Hóa Cấp, loại vũ kỹ cấp bậc đó đối với bọn họ mà nói, quả thực là có sức hấp dẫn quá lớn.
- Ha ha, nghe Mộ cô nương nói như vậy, ta đối với Tạo Hóa Võ Bi này cũng có không ít hứng thú.
Lâm Động cười nói. Nếu như đã đến nơi này, vậy thì nói gì cũng phải kiếm chát thêm chút đỉnh mới đúng.
- Chỉ có hứng thú thôi thì không đủ đâu. Trước Tạo Hóa Võ Bi cũng chỉ có mười vị trí mà thôi. Cũng chính là nói, số người có thể ngồi trước Tạo Hóa Võ Bi tu luyện cũng chỉ có mười người. Khanh khách, trong Đại Hoang Cổ Bi này, tuyệt đại đa số các cường giả đều nhắm tới Tạo Hóa Võ Bi mà tới, cho nên muốn đạt được một trong số những vị trí đó, cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.
Mộ Thiên Thiên cười duyên nói.
- Chỉ có mười người?
Nghe vậy, Lâm Động trước tiên là ngẩn người. Nếu như quả thật là thế, vậy thì trước Tạo Hóa Võ Bi e rằng sẽ có không ít cuộc chiến kinh thiên động địa, máu chảy thành sông rồi. Suy cho cùng, không ai nguyện ý nhường vị trí quan trọng này cho kẻ khác một cách dễ dàng. Cho nên nói, nếu như trong tay không có thực lực và sau lưng có thế lực tuyệt đối, muốn chiếm được vị trí đó cũng chẳng qua cũng chỉ là tìm cái chết mà thôi.
- Có điều thực lực mà vừa rồi Lâm Động công tử thi triển ra, thiết nghĩ muốn giành lấy một vị trí có lẽ là không khó.
Mộ Thiên Thiên mỉm cười nói.
- Ha ha, Đại Hoang Cổ Bi này cường giả như mây, ta chỉ là thế cô lực yếu, những lời này nói ra, có lẽ vẫn còn hơi sớm một chút.
Lâm Động mỉm cười, nhưng cũng không thể hiện quá khoa trương. Suy cho cùng hắn cũng không so sánh được với đám người Mộ Thiên Thiên và Đằng Lỗi, sau lưng đều có thế lực lớn chống đỡ. Mà so với bọn họ, Lâm Động suy cho cùng thế cô lực yếu, rất dễ dàng trở thành mục tiêu cho kẻ khác chèn ép khi dễ.
- Lâm Động công tử có bằng lòng đồng hành cùng chúng ta không?
Mộ Thiên Thiên không quá để ý, chợt đôi mắt khẽ chuyển, nhanh chóng nói.
- Ha ha, đa tạ hảo ý của Mộ cô nương, có điều ta đi lại một mình đã quen, vả lại trong quận Đại Hoang này ta cũng đã đắc tội với không ít người, đi cùng với các người, e rằng đối với các người cũng sẽ không tốt cho lắm.
Lâm Động cười cười, từ chối một cách uyển chuyển hảo ý của Mộ Thiên Thiên. Hắn nhìn ra được ý tứ của đối phương chính là muốn lôi kéo hắn. Chỉ có điều hắn cũng không có ý muốn gia nhập vào Đại Ma Môn. Đôi bên có thể duy trì quan hệ giao tế tốt đẹp, nhưng nhất thiết cũng phải giữ một khoảng cách nào đó. Như vậy thì đối với Lâm Động mà nói mới là an toàn nhất.
Nghe được lời này của Lâm Động, trong cặp mắt đẹp của Mộ Thiên Thiên lướt qua một tia thất vọng, nhưng cũng chỉ có thể gật đầu.
- Xin đa tạ tin tức của Mộ cô nương, ta xin đi trước một bước. Cáo từ!
Lâm Động cũng không muốn nói gì thêm, hắn liền chắp tay chào Mộ Thiên Thiên một cái, trong miệng vang lên một tiếng huýt sáo. Một cái bóng đỏ rực liền từ trong thông đạo bên cạnh phi ra, lôi dực chấn động, phát ra tiếng hổ gầm trầm thấp.
Thân hình Lâm Động khẽ động, trực tiếp vút lên lưng hổ của Tiểu Viêm, sau đó trong tiếng hồ gầm trầm thấp, bay vút vào trong thông đạo, trong chớp mắt liền biến mất không thấy.
- Tiểu tử này, cũng có chút không biết thức thời. Hắn cũng biết mình đã đắc tội với nhiều người. Nếu như cùng đi với Đại Ma Môn chúng ta, người khác chí ít cũng nể mặt một chút, đơn độc một mình, nói không chừng sẽ bị nhiều người liên thủ công kích.
Nhìn thân ảnh dần biến mất của Lâm Động, một tên cường giả của Đại Ma Môn mở miệng nói.
- Người có bản lĩnh mới có tư cách ngông cuồng. Hôm nay trong tay hắn đã có thêm một đầu Phù khôi Cao cấp, cường hãn như đám người Đằng Lỗi cũng còn không làm gì được hắn, những người khác nếu muốn kiếm chuyện với hắn cũng chẳng qua chỉ là tự chuốc lấy phiền phức mà thôi. Bỏ đi, nếu hắn không có ý muốn tiếp cận với chúng ta, vậy thì cứ tùy ý hắn vậy. Cố gắng đừng nên gây thù chuốc oán với hắn. Loại kẻ địch này, khiến người ta quá mức đau đầu. Ta nghĩ Âm Khôi Tông sau này e rằng cũng sẽ không có ngày bình yên rồi.
Mộ Thiên Thiên khẽ phất ngọc thủ, nhàn nhạt nói.
- Đi thôi, chúng ta cũng nên nhanh chóng đến Tạo Hóa Võ Bi rồi. Nếu như lần này có thể đạt được một bộ vũ kỹ Tạo Hóa Cấp trong đó, coi như không uổng công chuyến đi lần này.
Ánh mắt đẹp của Mộ Thiên Thiên quét qua bốn phía xung quanh, sau đó thân thể mềm mại lướt ra, hướng đến thông đạo. Phía sau cô ta, đám đông nhân mã Đại Ma Môn cũng theo sát phóng lên.
Mà cùng lúc đám đông rời đi, sào huyệt Phù khôi này lại một lần nữa trở nên yên lặng. Duy chỉ có những vết nứt vỡ còn lưu lại trên vách núi kia, mới chứng minh ở nơi đây đã từng xảy ra một trận đại chiến kịch liệt.
o0o
Trên một ngọn núi hùng vĩ, một đạo lôi quang xuất hiện, chợt huyền phù giữa không trung. Lâm Động ngồi trên lưng hổ, ánh mắt cảnh giác quét qua bốn phía xung quanh, lúc này tâm tình mới thoáng thả lỏng một chút.
Lúc này đây trên ngọn núi, vẫn còn có thể nhìn thấy bóng dáng của không ít kẻ đi truy tìm bảo vật. Trong mơ hồ dường như vẫn còn nghe được tiếng Yêu thú gào thét, thiết nghĩ chắc có lẽ là một số tên xui xẻo nào đó đã xông nhầm vào khu vực bảo hộ của Yêu thú.
- Ngươi dự định đi đến chỗ của Tạo Hóa Võ Bi đó sao?
Tiểu điêu từ trên vai Lâm Động xuất hiện, hỏi.
- Thử vận may một chút. Nếu như có thể có được một bộ vũ kỹ Tạo Hóa Cảnh, đối với việc nâng cao sức chiến đấu của ta hẳn là có sự giúp đỡ rất lớn.
Lâm Động gật gật đầu. Trong rất nhiều loại vũ kỹ mà hắn đã tu luyện cho đến hiện nay, cường đại nhất chính là Thiên Lân Kích Pháp.
Căn cứ theo dự đoán của Lâm Động, nếu như hắn đem chiêu thức cuối cùng của Thiên Lân Kích Pháp, Thiên Long Kích thi triển ra, uy lực của nó ắt hẳn có thể sánh ngang với vũ kỹ Cửu phẩm, nói ra thì cũng coi như vô cùng cường đại. Nhưng nếu như muốn sánh ngang với vũ kỹ Tạo Hóa Cảnh, Thiên Lân Kích này lại có phần kém hơn không ít.
Tuy rằng hắn vốn cũng không biết cường giả Niết Bàn Cảnh cường đại đến mức nào, nhưng Lâm Động lại có thể không chút khách khí mà nói, nhìn toàn bộ Tạo Hóa Tam Cảnh, chỉ cần ai có thể sở hữu một bộ vũ kỹ Tạo Hóa Cảnh, vậy thì chính là đã có được năng lực khiêu chiến vượt cấp.
Khiêu chiến vượt cấp vốn dĩ là không dễ dàng. Cho dù là Lâm Động cũng phải dựa vào sức mạnh của nguyên lực, tinh thần lực và nhục thể, ba loại sức mạnh dung hợp cùng với các loại vũ kỹ, thủ đoạn khác mới có thể sánh ngang với cường giả Tạo Khí Cảnh. Từ đó có thể thấy được, khiêu chiến vượt cấp không phải ai cũng có thể làm được.
Còn vũ kỹ Tạo Hóa Cảnh, lại có nguồn sức mạnh cường hãn đó, vô số các cường giả đối với nó đều vô cùng thèm thuồng, đương nhiên, Lâm Động cũng là một trong số đó.
- Hắc hắc, có điều phía trước Tạo Hóa Võ Bi đó cũng chỉ có mười vị trí mà thôi. Muốn đến lượt ngươi, cũng không phải là chuyện dễ dàng gì đâu.
Tiểu điêu nhàn nhạt nói.
- Không tới phiên ta, vậy thì ta cướp lấy là được!
Lâm Động cười nhạt. Ở nơi đây cường giả vi tôn, hắn cũng không nằm mơ rằng sẽ có kẻ nào đem vị trí đó nhường lại cho hắn ta. Muốn đạt được tài nguyên, vậy thì cần phải thi triển ra những thực lực khiến cho người khác không dám lên tiếng nói gì.
- Xem ra cuộc chiến tranh giành vị trí trước Tạo Hóa Võ Bi, mới chính là nơi náo nhiệt nhất trong Đại Hoang Cổ Bi.
Tiểu điêu chậc chậc lưỡi nói. Có thể tưởng tượng đến cảnh vô số những cường giả đó vì mười cái vị trí này mà chém giết lẫn nhau, cảnh tượng đó sẽ hùng tráng đến mức nào a!
Lâm Động cười cười, cũng không nói gì nhiều, bàn tay khẽ vỗ nhẹ lưng Tiểu Viêm, Tiểu Viêm phát ra một tiếng hổ gầm thấp trầm, lôi dực chấn động, mang theo tiếng sấm gầm, lướt nhanh về khu vực trung tâm của khu di tích Viễn cổ.
Phạm vi của không gian Viễn cổ này cực kỳ rộng lớn, cho dù là với tốc độ của Tiểu Viêm, sau khi phi hành khoảng mười mấy phút vẫn chưa đến được khu trung tâm. Có điều, trên đường tiến đến khu trung tâm đó, Lâm Động đã nhìn thấy không ít thân ảnh di chuyển với mục tiêu cùng hướng với hắn. Khí tức của những người này đa số đều khá cường hãn, khiến cho Lâm Động nhìn thấy cũng có chút kinh ngạc. Rất hiển nhiên, những người này đều tiến về phía Tạo Hóa Võ Bi. Xem ra cuộc chiến tranh dành vị trí kia sẽ là vô cùng kịch liệt.
- Hắc hắc, bất luận như thế nào, vị trí đó, ta nhất định phải nắm chắc rồi!
Trong lòng Lâm Động khẽ cười hắc hắc, ánh mắt nóng bỏng. Bất luận trong Đại Hoang Cổ Bi này có bao nhiêu cường giả kéo đến, nhưng hắn cũng tuyệt đối không vì thế mà thoái lui. Hơn nữa, sau khi có được đầu Phù khôi Cao cấp này, chỉ cần không phải là loại cường giả Bán Bộ Tạo Hóa như Lâm Lang Thiên, Lâm Động gần như là hoàn toàn không sợ.
Oanh!
Ngay lúc Lâm Động đang suy nghĩ, Tiểu Viêm chấn động lôi dực, lại một lần nữa lướt qua trên một ngọn núi cao ngất. Ngay sau đó, một cái quảng trường cổ xưa vô cùng rộng lớn liền xuất hiện trong tầm mắt của Lâm Động.
Cái quảng trường này, diện tích chiếm vị trí khoảng hơn ngàn trượng, đá tảng lót san sát, ngập tràn mùi vị cổ xưa. Lúc này, ở trên quảng trường và khu vực xung quanh cũng đã có không ít thân ảnh đứng đầy ở đó.
Ánh mắt của Lâm Động quét qua những thân ảnh đó, cuối cùng dừng lại nơi trung tâm quảng trường. Ở nơi đó có một cái thạch đài khổng lồ. Trên cái thạch đài, một tấm thạch bia không chữ phong cách cổ xưa đang lặng lẽ đứng sừng sững trên thạch đài. Một loại khí tức cổ xưa vĩnh hằng kỳ dị chậm rãi từ trên tấm cổ bia kia toát ra, bao trùm toàn bộ quảng trường rộng lớn, khiến cho người ta trong lòng sinh ra một tia kính sợ.
Nhìn thạch bia không chữ khổng lồ đó, ánh mắt Lâm Động cũng trong chốc lát liền nóng bỏng lên. Xem ra, cái này chính là Tạo Hóa Võ Bi theo lời Mộ Thiên Thiên đã nói.