Long Vọng Đồ bóp bàn tay to, trong không trung vô số long tỏa giáng xuống.
Năm đó long kỷ nguyên long tổ nhất thông chư thiên vạn giới, sáng lập ra long tỏa. Long tỏa giáng xuống muốn khóa ai thì không người phản kháng. Long Vọng Đồ thật sự nhớ lại một chuyện cũ, long tỏa của gã hình dạng thì giống rồi nhưng không khả năng là long tỏa thật sự. Long tỏa thật sự là pháp bảo khó gặp, sớm bị nhân vật cường đại nắm giữ, đâu ra tới phiên gã.
Không chút nghi ngờ, long tỏa của gã là từ thiên địa pháp tắc long phương không gian pháp tắc biến thành, trong pháp tắc chính là vô địch.
Long Vọng Đồ nhốt Lục Nguyên xong cuồng cười, lấy Vạn Long Đế Quyền nặng nề đập vào hắn. Dám nhắm mắt đấu với mình hả, nếu vậy thì đánh chết hắn luôn. Kết quả gã chưa kịp phản ứng đã bị nắm đấm nặng nề của Lục Nguyên đánh vào bên mặt.
Rồi nhân lúc Long Vọng Đồ không chút ý phát huy ra công kích mạnh nhất, chớp mắt đánh trọng thương gã.
Nhưng còn chưa kết thúc, Lục Nguyên tiếp tục dùng nắm đấm đánh Long Vọng Đồ, đánh gã tới bên kia rồi đánh bên này, một đấm tiếp một đấm. Lúc này Lục Nguyên đã đánh tới chín ngàn chín trăm chín mươi chín nắm đấm. Long phương không gian pháp tắc của Long Vọng Đồ bị Lục Nguyên triệt để đánh hủy.
Lục Nguyên không giết Long Vọng Đồ, dưới tình huống nhiều người Kiếm Môn nhìn mà giết người là đi tìm chết.
Tuy nhiên, đánh tới chín ngàn chín trăm chín mươi chín nắm đấm thì cũng đã ghiền rồi.
- Nắm đấm thứ một vạn!
Lục Nguyên đánh ra nắm đấm thứ một vạn, nặng nề đập vào gò má Long Vọng Đồ, chớp mắt đánh gã chỉ còn một hơi cuối cùng. Lục Nguyên dò được tài nguyên của Long Vọng Đồ, gã có tới hai cái linh mạch tứ cấp, so với Hà Thanh Kiền còn giàu, quả không uổng là truyền nhân của long tộc, đổi làm thượng phẩm linh thạch thì khoảng mười một vạn khối.
Đập nát long phương không gian pháp tắc, cướp hết thượng phẩm linh thạch, còn đánh Long Vọng Đồ chỉ còn một hơi, làm xong hết ba chuyện Lục Nguyên mới thong dong đi ra long phương không gian pháp tắc.
Ra khỏi long phương không gian pháp tắc rồi hắn phát hiện Hiên Viên Ngũ Bại và Âm Thế Kỳ đang thu không gian pháp tắc. Thì ra chúng định dùng không gian pháp tắc đối phó Lục Nguyên, nhưng lúc này Hà Thanh Kiền đi ra nói Lục Nguyên có thể phá không gian pháp tắc, chúng vô cùng kinh sợ, lại nhìn Hà Thanh Kiền bị cướp luôn một cái linh mạch tứ cấp, thế là không dám lấy ra không gian pháp tắc đối phó hắn nữa.
Lục Nguyên biết bây giờ cơ hội tời cho bày ngay trước mắt, sao chịu bỏ qua?
Chắc là Hiên Viên Ngũ Bại giàu hơn chút, Lục Nguyên dùng thứ kiếm ý chớp mắt đâm vào không gian pháp tắc của Hiên Viên Ngũ Bại. Ngươi không cho ta tiến mà ta cứ tiến! hắn bước vào trong không gian pháp tắc, Hiên Viên Ngũ Bại cũng lập tức đi vào. Gã thu lại không gian pháp tắc quá trễ nên đành ở bên trong quyết đấu cùng Lục Nguyên, nhưng sao là đối của hắn được, Lục Nguyên nhắm mắt không cần dùng bao nhiêu chiêu thức đã đánh bại gã rồi.
Gia sản của Hiên Viên Ngũ Bại không tệ, dù chỉ có một cái linh mạch tứ cấp nhưng nó đến mười vạn khối thượng phẩm linh thạch.
Lục Nguyên ở trong không gian pháp tắc của Hiên Viên Ngũ Bại thong dong như đi bộ.
Đến lúc này Lục Nguyên không mở mắt ra, nếu trợn mắt sẽ phát hiện không gian pháp tắc của Hiên Viên Ngũ Bại khá thú vị.
Không gian pháp tắc của Hiên Viên Ngũ Bại có bốn thụ bia.
Cái thứ nhất viết là bại Kiếm Hùng, cái thứ hai viết bại Kiếm Ma, cái thứ ba viết bại Kiếm Tuệ, cái thứ tư viết bại Kiếm Ngục, còn Kiếm Chi Tử thì gã mơ cũng không dám.
Trọng thương Hiên Viên Ngũ Bại xong Lục Nguyên nhàn nhã đi ra.
Hắn nhắm mắt đi hướng Âm Thế Kỳ.
Lúc này Hiên Viên Ngũ Bại, Long Vọng Đồ, đã bị thương nặng.
Âm Thế Kỳ hoàn toàn đánh mất can đảm chiến đấu. Gã nhìn Lục Nguyên nhắm mắt như thấy quái vật nhắm mắt vậy.
Gã lắp bắp nói:
- Ngươi, ngươi muốn làm cái gì?
Xem bộ dạng của atm có không ít người muốn người. Bình thường Âm Thế Kỳ hung dữ thế mà ở trước mặt Lục Nguyên như là cô gái bị đao chỉ vào vậy.
- Làm gì hả?
Lục Nguyên nhún vai, nói:
- Giao ra một cái linh mạnh có không ít hơn sáu vạn linh thạch, không thì thả không gian pháp tắc cho ta đi vào.
Thật là cách nói kỳ lạ quá đi, mấy người khác đều sợ vào không gian pháp tắc của kẻ địch, vào trong đó rồi là sẽ bị địch thủ khống chế, sinh tử không do mình, chỉ có quái vật như Lục Nguyên mới muốn tiến vào không gian pháp tắc của người khác.
- Quái vật, đúng là quái vật!
Âm Thế Kỳ rốt cuộc chịu không nổi nữa, gã nhìn đám Hiên Viên Ngũ Bại bên cạnh, nghĩ tới nếu để Lục Nguyên vào trong không gian pháp tắc của mình thì sẽ tổn thất càng lớn. Thôi thôi, chịu thua, ngoan ngoãn giao ra sáu vạn khối thượng phẩm linh thạch cho rồi.
Như vậy là trận chiến này Lục Nguyên tổng cộng góp nhặt được ba mươi hai vạn khối thượng phẩm linh thạch.
Lục Nguyên thầm nghĩ rằng, quả nhiên ngươi không ác là không giàu được. Nếu mình ngoan ngoãn đi tích lũy gia sản thì giờ không tới được một vạn khối thượng phẩm linh thạch nữa là. Chỉ cướp nho nhỏ bốn tên Âm Thế Kỳ là được đến ba mươi hai vạn khối thượng phẩm linh thạch, quá ngoài ý muốn.
Thật ra mình là người tốt đấy chỉ, mới bắt đầu chỉ muốn cướp chút kiếm đạo thụ quả nếm thử thôi, không nghĩ đến cướp linh thạch đâu, là đám Hiên Viên Ngũ Bại cứng rắn khiêu khích mình, cho nên mình không có cách nào.
Lục Nguyên nhún vai, không hề thấy xấu hổ.
Người môn hạ Hiên Viên chí tôn, cướp chiến lợi phẩm, tài nguyên của bên mình đâu có ngại gì, mới rồi Yến Thu Nguyệt mở đầu hình như là môn hạ Thái Sử chí tôn. Dù là bên nào đều bị cướp một lần, họ làm trơn tru thì sao mình phải e dè! Tại nơi như trung ương thiên triều không có đạo nghĩa gì cả, chỉ so nắm đấm ai càng lớn thôi.
Tất nhiên trung ương thiên triều là trung ương thiên triều, mình là mình, mình vẫn là phong cách hành động ban đầu, không bao giờ thay đổi.
Tới đây thì bốn người Long Vọng Đồ hoàn toàn bại.
Bên cạnh nhốn nháo ngất trời!
Lục Nguyên, người này to gan bằng trời!
Đó giờ chưa ai dám khiêu khích Hiên Viên chí tôn, Lục Nguyên là người thứ nhất.
Lục Nguyên, người này thực lực kinh người!
Đối mặt Âm Thế Kỳ, Long Vọng Đồ, Hiên Viên Ngũ Bại, Hà Thanh Kiền liên hợp, mỗi người thực lực không kém gì Kiếm Tham vậy mà nhắm mắt vẫn đánh thắng được bốn tên.
Lại còn thắng nhẹ nhàng đến thế.
*Ầm!* như đá to rơi vào nước sông dấy lên gợn sóng to, từng tin tức không ngừng tuyền đi các góc kiếm tu tinh thần, kiếm môn tinh thần, dấy lên phản ứng rất lớn.
Lúc này Lục Nguyên phát động tiểu nhân quả thiết tắc, đánh nát vài thứ, mấy thứ này vốn rất quan trọng, đó là thứ tên gọi nam châm.
Bên ngoài.
Kiếm Tuệ phe phẩy quạt long đã đi tới nước ngoài Tấn quốc Hoa Sơn.
Ngày hôm nay gió nhẹ mây trắng lững lờ trôi.
Kiếm Tuệ đến một mình, không khiến bất cứ ai chú ý.
Hoa Sơn ngay trước mắt.
Lục Nguyên, ngươi muốn cùng ta chơi hả, tốt thôi. Xem ta đùa chết ngươi.
Nếu không chơi chết ngươi thì ta kêu Kiếm Tuệ làm gì, người kiếm đạo trí tuệ.
Kiếm Tuệ nhìn Hoa Sơn, ngọn núi này không cao. Kiếm Tuệ nhẹ phẩy tay, dường như một kích là sẽ đánh sụp núi ngay. Hết cách, hỗn động cảnh lục tầng là vô địch như vậy đấy.
Trong Hoa Sơn Tư Quá phong, Chu Thanh Huyền kéo nhị hồ bất giác dừng tay.
Có kẻ địch đến!
Hơn nữa không phải đồ dỏm như Nhâm Độc mà là cao thủ chân chính.
Xem ra mình nên dùng bản lĩnh một phen rồi.
Nhưng mà ra tay rồi sẽ phiền phức đây, thực lực của mình rõ ràng là trên hỗn động cảnh ngũ tầng, có giấu diếm hơn cũng che không được, trận chiến này xong phải đi di thất địa rồi.
Rốt cuộc Kiếm Tuệ đến Hoa Sơn.
Lúc gã sắp đi lên Hoa Sơn thì bỗng thấy trước mặt có kẻ chắn đường.
Đó là một người đàn ông tóc trắng, có thong dong và ưu thương khó tả, ngồi đó kéo nhị hồ.
Giờ phút này, trời và đất cùng với người đàn ông kéo nhị hồ hoàn mỹ kết hợp.
Kiếm Tuệ lờ mờ cảm thấy người đàn ông kéo nhị hồ đã tới tình trạng cực kỳ hòa hợp với thiên địa, rất kỳ lạ.
Sao có thể!
Kiếm Tuệ giật mình.
Người đàn ông kéo nhị hồ này cảnh giới kiếm đạo cao đúng là trong đời gã hiếm thấy.
Kiếm Tuệ nhìn người đàn ông kéo nhị hồ, hỏi:
- Ngươi là ai?
Người đàn ông kéo nhị hồ lạnh nhạt nói:
- Hoa Sơn, Chu Thanh Huyền.
Hoa Sơn! Hoa Sơn còn có quái vật như vậy. Kiếm Tuệ lập tức cảm giác người tới là cỡ đẳng cấp quái vật. Kiếm Tuệ là loại mưu sĩ, rất ít ngay mặt đối địch với người, lần này cho rằng đến hỗn động cảnh lục tầng rồi ở ngoại vực là vô địch tuyệt đối nên mới một mình đến đây.
Ai dè Hoa Sơn còn có quái vật như thế, dù chưa ra tay đã biết không bình thường.
Trong lòng Kiếm Tuệ ngàn kết xoay chuyển, nói:
- Ta thấy núi này phong cảnh rất đẹp nên muốn tham quan thôi.
Dù gì trước đó gã chưa lộ sát khí, Kiếm Tuệ không định ra tay ngay, hoặc tạm thời không làm gì cả, mượn cớ thăm núi.
Chu Thanh Huyền buồn cười nói:
- Ngươi ở trong kiếm xưng là Tuệ thì cần gì che giấu. Nếu đã tới mà không để lại gì đã đi thì hết nói nổi.
Lòng Kiếm Tuệ trầm xuống, thì ra người này đã biết thân phận của mình, lời nói cứng rắn, xem ra không đấu không được. Gã lập tức thu lại tâm tư, tuy rất ít ngay mặt đấu với người nhưng không đại biểu thực lực gã không sâu. Tay động ấn trên chuôi Trảm Tình Tuệ Kiếm, thân kiếm động, trước tiên công kích, một chiêu thử sâu cạn.
Kiếm chiêu của Kiếm Tuệ không giống bình thường, đó là bộ kiếm chiêu diễn sinh ra từ chữ tuệ, tên là Đại Trí An Tuệ Kiếm.
Bộ kiếm chiêu này có tuyệt đại trí tuệ, cần rất nhiều tính toán.
Nếu đã đi không được thì chân chính chiến đấu vậy!
Tấn quốc sôi trào!
Tấn quốc không thể không sục sôi!
Nhiều cao nhân Tấn quốc đều cảm giác ở bên Hoa Sơn truyền đến tiếng nổ to, dư âm năng lượng to lớn nhanh chóng lan tràn, đó là lực lượng đáng sợ cỡ nào chứ. Bạo tạc ở Hoa Sơn, mấy vạn dặm đều cảm giác được, đó là đại chiến cỡ nào, rốt cuộc là ai đang chiến đấu.
Nhiều cao nhân Tấn quốc đều bay tới gần Hoa Sơn quan sát, sau đó thấy hình ảnh làm họ chấn kinh.
Trong cuộc chiến người ăn mặc văn nhân nho sinh thì không biết.
Nhưng người kia rõ rành rành là Hoa Sơn nhất kiếm Chu Thanh Huyền.
Chu Thanh Huyền quá mạnh rồi đi!
Đến bây giờ lão bày ra thực lực quá đáng sợ!
Loại thực lực này vượt xa lúc đấu với Nhâm Độc, không lẽ ngay từ đầu cuộc chiến giữa Chu Thanh Huyền và Nhâm Độc chỉ là đùa với gã thôi. Ma Đạo còn sót lại vài tên nhìn nhau, thầm nghĩ, Nhâm Độc à Nhâm Độc, ngươi rất thảm rồi, thì ra luôn bị Chu Thanh Huyền đùa.
Hơn nữa Hoa Sơn ra Chu Thanh Huyền quá biến thái.
Thì ra cho đến nay Hoa Sơn nổi tiếng nhất là Yến Thương Thiên, bây giờ xem tình hình rất có thể là Yến Thương Thiên, Chu Thanh Huyền, Lục Nguyên cùng nổi như nhau.
Trong cuộc đấu giữa hỗn động cảnh cao tầng vô cùng kịch liệt, Kiếm Tuệ rốt cuộc phát hiện mình chống không nổi nữa. Trong quá tình đánh nhau với người đàn ông kéo nhị hồ quái lạ, gã hoàn toàn rơi vào thế yếu. Bây giờ là kiếm kiếm tuyệt mệnh, Kiếm Tuệ là kiếm đạo trí tuệ, nghiên cứu nhiều tư liệu, phát hiện kiếm của người này rất giống với Kiếm Ẩn tông trong truyền thuyết, xem ra là người Kiếm Ẩn tông. Kiếm Ẩn tông luôn nổi tiếng ẩn giấu, hèn chi có thể vượt qua hỗn động cảnh ngũ tầng mà vẫn ở tại nước ngoài, dưới tình huống bình thường thì Kiếm Tuệ chết chắc rồi, nhưng gã là kiếm đạo trí tuệ nên có chừa đường lui. Chớp mắt gã thi triển ra trí tuệ hóa thân ngưng luyện nhiều năm, bản thể lập tức bỏ trốn.
Nhưng trí tuệ hóa thân của gã chỉ có thể dùng một lần, muốn dùng nữa thì, được thôi, ngưng luyện trăm năm rồi tính.
Lại là thanh phong tiên kiếm giơ lên, như gió quét qua, lấy một loại kiếm thuật quái dị kỷ nguyên trước kéo chữ tuệ ra, chữ tuệ chớp lóe rực rỡ rơi vào tay Chu Thanh Huyền.
Kiếm Tuệ đã trốn thoát nhưng Chu Thanh Huyền lộ ra thực lực rồi không ở lại Hoa Sơn được nữa, phải đi di thất địa. Trước khi lão rời đi, chém hư không tam kiếm không vào Hoa Sơn. Hư không tam kiếm có thể thay Hoa Sơn đỡ ba lần tai kiếp, cùng lúc đó lão phong lại chữ tuệ, định nhờ Trác Lăng Vân đưa cho Lục Nguyên. Lão không cần chữ tuệ, cho Lục Nguyên thì hơn, còn bạn tốt nhiều năm Trác Lăng Vân thì lão tuyệt đối tin tưởng.
Vậy tạm biệt, Hoa Sơn!
Chu Thanh Huyền phất tay, tạm biệt Hoa Sơn bảo vệ nhiều năm.
Lục Nguyên, dù không thủ hộ hai trăm năm nhưng bây giờ ở lại Tấn quốc đã không có tác dụng gì.
Trên đỉnh đầu Chu Thanh Huyền xuất hiện một chữ hư không to lớn!
Phá toái hư không! Đi tới di thất địa.
Chu Thanh Huyền một bước đi vào phá toái hư không, Yến sư huynh, xem ra chúng ta có cơ hội gặp lại rồi. Lục Nguyên, tại trung ương thiên triều nhanh lên tăng cao. Trong ánh mắt rung động của người Tấn quốc, Chu Thanh Huyền đơn giản hoàn thành hành động phi thăng vĩ đại. Thật ra đối với Chu Thanh Huyền thì cái này không phải chuyện gì khó.
Trung ương thiên triều, Kiếm Môn, kiếm môn tinh thần.
Trên kiếm môn tinh thần, tám vị chí tôn đang mở hội.
Hiên Viên chí tôn, Thượng Quan chí tôn, Đoan Mộc chí tôn, Thái Sử chí tôn, Hạ Hầu chí tôn, Bách Lý chí tôn, Đông Dã chí tôn, Công Dương chí tôn, tám chí tôn cùng ở.
Đệ tử trung tâm thì có Hiên Viên Ngũ Bại, Âm Thế Kỳ, Hà Thanh Kiền, Long Vọng Đồ, Lục Nguyên và một số đệ tử trung tâm khác đều có mặt.
Hiên Viên Vọng quát rằng:
- Lục Nguyên, trực tiếp cướp bóc kiếm đạo thụ quả kiếm đạo thụ tầng thứ nhất, phải chịu tội gì!?
Không sai, có một số việc làm được nhưng bày ra ngoài ánh sáng thì hơi to gan rồi, thêm nữa cho đến nay Hiên Viên chí tôn dám huênh hoang như vậy là vì nắm giữ quyền to, chí tôn khác và môn hạ của họ không thể làm như vậy.
Hệ Hiên Viên chí tôn luôn bá đạo như vậy đấy.
Hiên Viên Vọng bắt chặt điểm này công kích Lục Nguyên.
Chiêu này e rằng Lục Nguyên đối đáp không được, nhưng Thái Sử chí tôn đã định tổn thất một số lợi ích bảo vệ hắn, dù sao lần này hắn chịu thiệt một chút nhưng tuyệt đối sẽ không bị Hiên Viên chí tôn đè ép quá thảm, dù gì Thái Sử chí tôn không cục đất mặc cho nhào nặn.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
- Hiên Viên chí tôn nói vậy là sao! Ta chưa từng cướp kiếm đạo thụ quả.
Thượng Quan chí tôn gầm lên:
- Nhiều người chính mắt thấy, ngươi còn dám chối cãi!?
Lục Nguyên cười cười nói:
- Chính mắt thấy, à, đúng rồi, môn hạ Thái Sử chí tôn chúng ta Yến sư tỷ bị các ngươi cướp miêu yêu châu, à mà cái này không có người ngoài chính mắt thấy. Rồi Chu sư huynh bị các ngươi cướp Hổ Thần đầu lâu, cái này nhiều người thấy lắm đấy, còn có Bạch sư huynh.
Lục Nguyên đếm ra, đếm tới vô số lần môn hạ Hiên Viên chí tôn cướp bóc chiến lợi phẩm.
Thượng Quan chí tôn quát:
- Loại chuyện này là các ngươi tự nói, có chứng cứ gì?
Lục Nguyên cười đáp:
- Đúng vậy, nói ta cướp kiếm đạo thụ quả chỉ là mở miệng nói nhảm, không có chứng cứ.
Đoan Mộc chí tôn quát:
- Ngươi không cướp bóc thì sao kiếm đạo thụ quả rơi vào trong hồ lô của ngươi! Không lẽ có người môn hạ Hiên Viên chí tôn đưa tặng ngươi sao?
- Tất nhiên môn hạ Hiên Viên chí tôn sẽ không ai đưa tặng.
Lục Nguyên nhún vai, nói:
- Sự thật là như vầy, nhánh cây kiếm đạo tự rũ xuống tới tầng thứ hai, trái cây rụng trước mặt ta, ta không hái được ư, từ khi nào có quy định như vậy?
Đoan Mộc chí tôn hừ lạnh bảo:
- Nói nhảm nhí, nhánh cây kiếm đạo chưa bao giờ rũ xuống, chỉ dựng thẳng xéo lên trên.
Lục Nguyên vỗ tay, nói:
- Đoan Mộc chí tôn đúng là lợi hại, lo rộng thật, chẳng những trông nom người mà ngay cả cây, thì ra kiếm đạo thụ thuộc về Đoan Mộc chí tôn cai quản, nhánh cây kiếm đạo có rũ xuống hay không do Đoan Mộc chí tôn quyết định, đúng là nực cười quá.
- Hay cho Lục Nguyên mỏ nhọn dẻo miệng lắm!
Hiên Viên Vọng cười nhạt nói:
- Lấy nam châm lên.
Nam châm là dùng để ghi lại.
Hiên Viên Vọng dùng nam châm đả kích Lục Nguyên, bên trên nam châm ghi rõ ràng, chỉ cần thả ghi chép nam châm ra là có thể phán Lục Nguyên trọng tội ngay, đây là lý do Hiên Viên Vọng nhịn được đến bây giờ, mà Lục Nguyên cũng đang nhẫn nhịn.
Nam châm, rốt cuộc bị mang lên.
Nhưng chưa xem thì đã két một tiếng toàn bộ vỡ ra.
Nam châm ghi chép là nhân, khi Lục Nguyên chiến đấu thì cảm ứng được là quả.
Lục Nguyên lấy kiếm khí đánh thương nam châm là nhân, bây giờ nó vỡ ra là quả.
Đây chính là tiểu nhân quả thiết tắc. Thật ra lúc làm chuyện này Lục Nguyên đã nghĩ đến các mặt, không phải mình xông lên tầng thứ nhất kiếm đạo thụ mà lấy lực luân hồi kéo xuống, cũng lấy tiểu nhân quả thiết tắc cảm ứng tất cả nam châm, phá vỡ chúng hết.
Không chỉ các ngươi mới thông minh, gia đâu có ngu. Nguyên tắc của Lục Nguyên luôn là không chơi thì thôi, đã chơi là phải đẹp chút.
Không chút nghi ngờ, lần này Lục Nguyên định tính kế đám Hiên Viên Vọng một lần.
- Đẹp lắm!
Đông Dã Thương cười to, gã là người trung lập, hơn nữa tính tình hiếu chiến, không sợ Hiên Viên Vọng chút nào.
Lục Nguyên làm chuyện này đúng là quá đẹp, chu đáo, không lọt giọt nước. Đông Dã Thương không hiểu nổi một tiểu tử khoảng bốn mươi tuổi trong đầu có nhiều cong cong quấn quấn như vậy, không tính kế được hắn.
Thái Sử Không cũng cười. Lục Nguyên làm thật đẹp, đương nhiên không cần gã ra tay.
Việc này cứ như thế kết thúc, Lục Nguyên nhận được một lá thư, thư từ Hoa Sơn, trung gian đi qua Trác Lăng Vân chuyển đến.
Cuối thư ký tên là Chu Thanh Huyền.
Thư của Chu sư thúc tổ!
Lục Nguyên ngây ra.
Lờ mờ cảm giác trong phong thư có hơi thở kiếm đạo không giống bình thường.
Lục Nguyên xé phong thư, vừa mở ra thì một chữ tuệ bay lên.
Ủa! chữ tuệ!
Sao vậy nè, nghe nói chữ này rơi vào tay Kiếm Tuệ mà, sao nằm trong tay Chu sư thúc tổ, rồi đưa mình! Lục Nguyên lấy làm lạ.
[Lục Nguyên, trước đó Kiếm Tuệ đến tập kích Hoa Sơn, e rằng có liên quan đến ngươi, nhưng đã bị ta đả thương rồi, chữ tuệ bị ta cướp. Kiếm Tuệ này có vài phần nhân quả với ngươi, vậy cho ngươi chấm dứt nhân quả đi. Chữ tuệ của hắn vô dụng với ta nên tặng cho ngươi.]
[Ta bởi vì lộ ra tu vi trên hỗn động cảnh ngũ tầng nên chỉ có thể đi di thất địa, nếu không sẽ bị Chấp Tông giết chết.]
Chấp Tông là một đội trong trung ương thiên triều, Chấp Tông rất lạ, do ngũ đại cổ văn minh quản lý chung, nghe nói trong đội mỗi nhân vật đều kinh thiên động địa, có tuyệt học kinh người, chỉ cần phạm quy tắc ngũ đại cổ văn minh chế định là sẽ bị Chấp Tông giết chết.
[Ta ở Hoa Sơn thấy hơi uể oải, đi di thất địa cũng tốt lắm. Di thất địa là nơi rất tốt cho tu hành, hoàn cảnh cực kỳ khắc nghiệt. Ngươi ở tại trung ương thiên triều tăng thực lực đi, dù là ta hay Yến sư huynh đều sẽ có ngày quay về trung ương thiên triều.]
[Mỗi người chúng ta đề cố gắng vì chữ kiếm.]
[Về Hoa Sơn không cần lo.]
[Kiếm Tuệ ở ngoại vực dùng thực lực hỗn động cảnh lục tầng, tuy phạm tội không nặng bằng ta nhưng cũng là làm lỗi, e rằng sau này khó tiến vào nước ngoài nửa bước.]
[Hơn nữa trong Hoa Sơn để lại ba hư không kiếm ý, có thể chặn ba đợt tai nạn cho Hoa Sơn.]
Thư đến đây thì ngừng, hóa ra là vậy, Lục Nguyên hiểu sơ sự việc.
Kiếm Tuệ này âm hiểm gian xảo, gã đi Hoa Sơn tuyệt đối là muốn bắt cóc người quan trọng uy hiếp mình, nếu không có Chu sư thúc tổ trấn giữ Hoa Sơn thì chắc đã bị gã thực hiện được. Chết tiệt! Đối mặt kẻ âm hiểm gian xảo như vậy, trong lòng Lục Nguyên dấy lên sát khí rất mãnh liệt.
Kiếm Tuệ, đây là người mình phải trừ bỏ.
Nhưng nên tìm cơ hội đã, rất nhiều chuyện không thể làm bừa.
Vậy hãy chờ đi!
Sẽ chờ đến cơ hội.
Lục Nguyên nghĩ thông rồi bắt đầu nghiên cứu chữ tuệ. Chữ tuệ ở trên không trung lóe ánh sáng, hiện ra hơi thở huyền diệu. Lục Nguyên đem thần thức đặt vào chữ tuệ thì chữ đúng là có huyền diệu, dường như chữ tuệ đem trí tuệ mà ngươi sở trường bày ra hết.
Trước giờ mình ở mặt trí tuệ sở trường nhất là ngộ kiếm ý.
Được chữ tuệ rồi chớp mắt năng lực ngộ kiếm ý của Lục Nguyên tăng một bước.
Trong đầu hắn thoáng hiện chữ chính, đường đường chính chính.
Chữ chính vô hạn phóng to trong đầu.
Rốt cuộc chiến thành chữ chính vô cùng to lớn.
Lục Nguyên cảm giác đến vô biên chính khí đường đường chính chính chính, chính nghĩa chính.
Ta là chính, dục phù thiên hạ!
Chính tại nhân gian tà không áp chính!
Trên đỉnh đầu Lục Nguyên bay lên một tấm thượng cổ phù chú tràn ngập chính khí, mặt trên viết rõ ràng chữ 'Chính' thượng cổ văn tự, đây là chữ chính không gian thiết tắc cần thiết. Thật ra chữ chính này người bình thường rất khó ngộ, tu sĩ thường, đặc biệt là trung ương thiên triều quơ một bó to liền có muốn ngộ chữ chính rất khó khăn.
Bản thân Lục Nguyên bởi vì thừa kế đạo lý dưỡng ngộ, hạo nhiên chính khí trong người nên hành động xứng là đường đường chính chính. Cho nên khi được một chữ tuệ, đem sở trường mặt trí tuệ càng cường hơn, mới nước chảy thành sông, thật tự nhiên hiểu ra kiếm ý chính, đặt nền móng vững chắc luyện thành không gian thiết tắc.
Đây là kiếm ý một trăm lẻ ba của Lục Nguyên!
Không gian thiết tắc tổng cộng cần mười lăm loại kiếm ý, thêm vào Tả Hữu Càn Khôn Thạch mới luyện thành. Bây giờ trong mười lăm kiếm ý mình thành tựu chín loại đông nam tây bắc thượng hạ trung đảo chính, còn lại sáu loại phản, tà, thác, loạn, thuấn, cải là thành tựu mười lăm kiếm ý rồi.
Chữ tuệ khá là hữu dụng, Kiếm Tuệ vốn giỏi về bố cục, có được chữ tuệ khiến về bố cục có ưu thế càng lớn. Lục Nguyên thì tăng trí tuệ mặt hiểu kiếm ý.
Hiểu ra chính kiếm ý rồi Lục Nguyên rơi vào suy tư.
Lúc này, Kiếm Tuệ đã trở lại trung ương thiên triều.
Kiếm Tuệ trở về trung ương thiên triều bực mình muốn chết. Không nói gã ở Hoa Sơn tay không về, còn tổn thất hóa thân trí tuệ. Có hóa thân trí tuệ là một lần thoát khỏi chết chắc, kết quả bị tổn thất tại Hoa Sơn. Dĩ nhiên đây chưa phải điều khiến người đau đớn nhất, đau nhất là chữ tuệ bị mất. Chữ tuệ mất là năng lực bố cục sẽ giảm mạnh, chết tiệt, đó là chữ tuệ của mình!
Đương nhiên Kiếm Tuệ sẽ không cứ thế nhận thua, dù không có chữ tuệ thì gã vẫn sẽ bố cục.
Dù rằng bố cục không hoàn mỹ như trước, chắc chắn có thể chỉnh chết Lục Nguyên.
Lúc này cách ngày đó càng gần. Hai bên Kiếm Tuệ, Lục Nguyên đều lấy mục tiêu diệt đối phương làm nhiệm vụ, không giết đối phương thề không bỏ qua.
Cái gọi là tranh kiếm đạo thụ quả nói trắng ra là bữa điểm tâm trước món chính giữa đám Kiếm Tuệ, Kiếm Ma và Lục Nguyên mà thôi. Cuộc tranh hùng thật sự giữa Lục Nguyên và Kiếm Đạo Bát Cực ngày càng gần đến.
Thời gian tiếp theo tương đối bình tĩnh.
Dù Kiếm Ngục trùng kích hỗn động cảnh thất tầng, muốn tới chí tôn cảnh, nhưng luôn không được, dù gì muốn đến chí tôn cảnh không phải chuyện dễ. Lục Nguyên thì mỗi ngày uống rượu, luyện kiếm, ngày trôi qua vô cùng tự do. Lục Nguyên vốn là loại người khiến cuộc sống hằng ngày bình thản.
Những ngày này trên kiếm tu tinh thần, biến đổi lớn nhất là hệ Thái Sử chí tôn, có xu thế đối kháng được với hệ Hiên Viên chí tôn, đây đương nhiên là vì Lục Nguyên. Ở kiếm tu tinh thần, Lục Nguyên đã trở thành người đứng đầu dới hỗn động cảnh lục tầng.
Trên kiếm môn tinh thần, hỗn động cảnh lục tầng có tổng cộng mấy người mà thôi.
Mấy người tầm thường như Kiếm Ngục, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma, Kiếm Hùng mà thôi.
Chiến tích của Lục Nguyên khiến hệ Thái Sử hơi nổi lên.
Trong ngày tháng bình thản, một ngày lớn sắp đến.
Cái gọi là ngày lớn tức là ngày kết tinh phòng ngự phá vỡ.
Kiếm đạo thụ có một kết tinh phòng ngự, bình thường kết tinh phòng ngự này thi triển thì trong phạm vi nhất định tại kiếm đạo thụ không có bất cứ yêu thú nào đến gần. Đệ tử trung tâm Kiếm Môn có thể nhẹ nhàng ra vào. Loại kết tinh phòng ngự này màu trong suốt, rất quý giá.
Loại kết tinh phòng ngự tác dụng khá lớn, nếu luyện chế không gian bản thân thì đem kết tinh phòng ngự dung nhập vào mép không gian có thể tăng cường lực phòng ngự của không gian. Đương nhiên lúc bình thường kết tinh phòng ngự của kiếm đạo thụ dù là ai đều không đụng được.
Mỗi cách năm mươi năm thì kết tinh phòng ngự kiếm đạo thụ sẽ vỡ, nguyên khối kết tinh phòng ngự kiếm đạo thụ to lớn vô cùng vỡ thành rất nhiều mảnh.
Lúc này là tranh giành kích động lòng người.
Khi đó, nhiều yêu thú to lớn trên kiếm tu tinh thần đến cướp đoạt kết tinh phòng ngự.
Tương tự, đệ tử trung tâm trên kiếm tu tinh thần cũng giành giật kết tinh phòng ngự.
Dù sao kết tinh phòng ngự vô cùng quý giá, là một trong tài nguyên quan trọng nhất để hỗn động cảnh tam tầng hại ly không gian trùng kích hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành. Không chỉ có vậy, dù là thành tựu không gian rồi cướp được càng nhiều kết tinh phòng ngự sẽ khiến không gian phòng ngự càng vững chắc.
Cho nên từ hỗn động cảnh tam tầng bắt đầu, thậm chis là toàn hỗn động cảnh sẽ không bỏ qua lúc cướp đoạt kết tinh phòng ngự.
Đương nhiên chí tôn sẽ không nhúng tay vào loại tranh đoạt này, bình thường là nhiều đệ tử trung tâm giành giật với nhau.
Mỗi năm mươi năm một lần tranh đoạt kết tinh phòng ngự mọi người tranh đến bể đầu.
Đương nhiên, thực lực không đủ cướp kết tinh phòng ngự hay vì lý do nào khác có thể núp trong thụ động, khi trở vào thụ động thì yêu thú có làm sao cũng không lay động được kiếm đạo thụ, tuyệt đối an toàn.
Lục Nguyên uống rượu, đang suy nghĩ rốt cuộc là lúc mình tùng kích hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành. Chỉ cần cướp đủ kết tinh phòng ngự là mình có thể đến hỗn động cảnh tứ tầng!
Ngày hôm này là một ngày rất chói mắt, trời không áng mây.
Hơn trăm đệ tử trung tâm trên kiếm tu tinh thần và một số trưởng lão đang chờ đợi.
Lúc này ánh nắng chiếu rọi, kiếm đạo thụ cao vạn trượng bên ngoài có tầng kết tinh phòng ngự trong suốt đang chớp lóe ánh sáng, sáng hơn bình thường rất nhiều, đây là lần năm mươi năm một lần kết tinh phòng ngự sáng nhất cũng là lúc yếu ớt nhất, ánh sáng vẫn đang nhấp nháy.
Bùm một tiếng! Trong kết tinh phòng ngự trong suốt có tiếng nét rạn, một khe nứt to lớn xuất hiện ở phía đông kết tinh phòng ngự, không ngừng tăng lớn.
Cách thời gian tranh đoạt kết tinh phòng ngự ngày càng gần.
Lục Nguyên đứng ở tầng thứ hai kiếm đạo thụ, ngon lành uống thiên rượu, vị thiên rượu rất ngon.
Lúc này, tầng thứ nhất kiếm đạo thụ, Kiếm Ngục đã xuất quan:
- Lần này nhất định phải cho Lục Nguyên biết mùi!
Kiếm Tuệ nét mặt hiện sát khí ngập trời:
- Đó là đương nhiên.
Mối thù tại Hoa Sơn mất hóa thân trí tuệ, mất chữ tuệ, đều phải báo trở về từ người Lục Nguyên.
Tầng thứ ba kiếm đạo thụ, Kiếm Ma toàn thân cuồn cuộn ma khí bùng phát:
- Rốt cuộc, Lục Nguyên, ngày ngươi chết cuối cùng đến rồi, hãy xem Ma của ta nuốt ngươi thế nào!
Kết tinh phòng ngự vô cùng quý giá.
Toàn hỗn động cảnh, nó đều rất có ích.
Chỉ cần đem nó dung nhập vào không gian bản thân là sẽ tăng mạnh lực phòng ngự không gian, có thể nói nó chính là bảo bối trong truy đuổi hỗn động cảnh, hơn nữa cơ bản người hỗn động cảnh đều theo đuổi.
Hỗn động cảnh tam tầng hại ly thiên địa muốn xông lên hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành cần có bảy phương thạch và kết tinh phòng ngự.
Tương đối thì bảy phương thạch chỉ tác dụng một lần trùng kích cảnh giới, lúc khác vô dụng.
Kết tinh phòng ngự là có hiệu quả toàn hỗn động cảnh.
Thứ này vô giá, một khi có được kết tinh phòng ngự mọi người đều dùng cho bản thân, dù đến thế giới cảnh không cần kết tinh phòng ngự cũng sẽ đem những kết tinh phòng ngự giao cho sư đệ, đệ tử của mình. Người đến thế giới cảnh đều là nổi danh như côn, đa số có đệ tử.
Lại nói trở về.
Bây giờ là lúc cướp đoạt kết tinh phòng ngự.
Đến lúc này thì tất cả xoa tay.
Không chút nghi ngờ, bốn người bắt mắt nhất đương nhiên là tứ cường ngày thường kiếm tu tinh thần là Kiếm Ngục, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma, Kiếm Hùng.
Trong Kiếm Đạo Bát Cực cũng là bốn người mạnh nhất.
Nhưng lần cướp đoạt kết tinh phòng ngự này quá quý giá, cho nên ngày thường một số đệ tử trung tâm bế quan quanh năm ít khi lộ mặt lần lượt xuất hiện.
- Năm đó ta và Kiếm Ma chiến đấu thua một chiêu, nhưng lần này ta bế quan dài lâu, lần thứ hai xuất sơn. Lần này xuất sơn ta chắc chắn sẽ không thua nữa.
Một người đàn ông trẻ tuổi khí thế nóng rực nói. Mày nhướng lên như kiếm, người này có ngoại hiệu gọi là Hỏa Kiếm Tư Mã Chung, bốn mươi năm trước đấu một lần với Kiếm Ma, chỉ thua một chiêu. Rồi gã bế quan bốn mươi năm, đây là lần xuất sơn thứ hai.
- Kiếm Hùng, ta chắc chắn sẽ đánh bại ngươi.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Đây là một gã đàn ông dáng người như núi đứng lên không nhỏ hơn Kiếm Hùng một chút, người này là Sơn Kiếm Đồ Cương, bình thường lấy trọng kiếm nổi tiếng, từng quyét đấu cùng Kiếm Hùng, hai người đấu trận kiếm quyết, lực lượng lay động núi non, đánh mấy người hàng đầu kiếm tu tinh thần đều biến sắc.
Một người phụ nữ yêu mị cười tà nói:
- Nghe nói bây giờ ra nhân vật mới, đánh bại Kiếm Tham, có chút bản lĩnh. Hãy để ta so thử với đối thủ này.
Người phụ nữ quyến rũ này bên cạnh có vô số cánh hoa, đó là Đào Hoa Kiếm Nguyệt Phương Hoa, trông tuổi rất trẻ nhưng kỳ thực đã mấy ngàn tuổi, lớn hơn Kiếm Đạo Bát Cực rất rất rất nhiều.
Những đệ tử trung tâm quanh năm bế quan ai nấy thực lực kinh người.
Kiếm Tuệ, Kiếm Ma, Kiếm Hùng, Lục Nguyên, bốn người đều là mục tiêu khiêu khích của họ.
Chỉ mình Kiếm Chi Tử không ai dám khiêu chiến.
Bởi vì ai đều biết thực lực Kiếm Ngục đã đến trình trạng không thể xem thường, không thể tưởng tượng.
Kiếm Địa Ngục của gã đối với kiếm tu là tuyệt sát.
Hơn nữa không chỉ như thế.
Bên ngoài kiếm đạo thụ một tiếng hú dài, đó là tiếng hú vô cùng sắc bén, là một con quái điểu chín đầu to mấy ngàn trượng. Loại quái điểu này rất có lai lịch, có tên là Cửu Đầu Ác Điểu, loại chim này thích lấy rồng con làm thức ăn, trên kiếm tu tinh thần cũng có quái điểu đó nhưng nó thường ẩn núp không đi ra, bây giờ vì cướp đoạt kết tinh phòng ngự, quái điểu cũng đi ra từ sâu trong kiếm tu tinh thần.
Động đất! Ầm!
Lại là một Đại Địa Bá Long vô cùng to lớn, loại Đại Địa Bá Long này cường đại hơn con rồng bình thường rất nhiều. Toàn thân là kim cương thiết cốt, rất khó công phá phòng ngự của nó, hơn nữa Đại Địa Bá Long thể hình cực kỳ khổng lồ đạp trên đất, nguyên mặt đất rung rinh.
Đây là cái gì! Một đóa hoa năm sắc tiến đến. Hoa rất lớn, cao cỡ mấy ngàn trượng, là thực vật yêu gọi là Ngũ Thải Lục Sắc Thực Nhân Hoa, loại yêu hoa này tuy là thực vật nhưng Đại Địa Bá Long, Cửu Đầu Ác Điểu, đều phải hơi né tránh một chút. Loại Ngũ Thải Lục Sắc Thực Nhân Hoa cũng là bá chủ cường đại kiếm tu tinh thần.
Còn có đủ loại yêu thú, thần thú cường đại vô cùng từ sâu trong kiếm tu tinh thần đến.
Những yêu thú, thần thú đều đến để cướp đoạt kết tinh phòng ngự.
Đây chính là cơ hội năm mươi năm gặp một lần.
Đương nhiên những yêu thú, thần thú to lớn vô cùng vừa bắt đầu không thể cướp đoạt kết tinh phòng ngự được.
Bởi vì kết tinh phòng ngự kiếm đạo thụ có tôngr cộng hai tầng.
Một tầng là nội bộ kết tinh phòng ngự.
Một tầng là ngoại bộ kết tinh phòng ngự.
Lúc mới bắt đầu ngoại bộ kết tinh phòng ngự sẽ không tan vỡ, những yêu thú chỉ có thể khô khan chờ. Nội bộ kết tinh phòng ngự sẽ vỡ ra trước tiên, khi đó là lúc các đệ tử trung tâm trong kiếm đạo thụ thi triển tài năng.
Hai tầng kết tinh phòng ngự kiếm đạo thụ, nội bộ kết tinh phòng ngự không ngừng tăng lớn dấu vết nứt vỡ.
Yến Thu Nguyệt biết Lục Nguyên không hiểu rõ lắm những điều đó, ở một bên giải thích nói:
- Nội bộ kết tinh phòng ngự không phải cùng lúc nứt vỡ, có trình tự trước sau. Ban đầu kết tinh phòng ngự chỗ thân cây vỡ trước, chỗ thân cây là khối lớn số lượng cũng ít nhất, rồi nứt vỡ là kết tinh phòng ngự trên nhánh cây. Kế tiếp vỡ là rễ cây kết tinh phòng ngự, cuối cùng là ở chỗ lá cây. Đến đây thì nội bộ kết tinh phòng ngự vỡ nát xong hết, không chút để lại. Một khi cướp đoạt kết tinh phòng ngự, càng cướp nhiều thì dưới chân càng lộ màu sắc khắc ấn kiếm đạo thụ, đó là sắc xanh tươi.
Lục Nguyên gật đầu nói:
- Ra là vậy.
*Bộp!*
Kết tinh phòng ngự chỗ thân cây bỗng phá vỡ!
Khi kết tinh phòng ngự chỗ cành cây phá vỡ không thành nhiều mảnh, lúc này tinh anh trong đệ tử trung tâm cùng ra tay, dùng các thủ đoạn riêng nhào hướng kết tinh phòng ngự chỗ thân cây, loại kết tinh phòng ngự chỗ cành cây này dù mỗi khối đều khá lớn nhưng số lượng cực kỳ ít ỏi.
Lục Nguyên cũng nhào qua, tìm đến một khối kết tinh phòng ngự chỗ thân cây.
Đây là khối kết tinh phòng ngự chỗ thân cây khá lớn, r rằng to cỡ mười gina phòng. Tranh với hắn có Kiếm Tham, Âm Thế Kỳ.
Lục Nguyên cười tà ác nói:
- Các ngươi giành với ta hả?
Kiếm Tham và Âm Thế Kỳ đang định cướp đoạt bỗng phát hiện Lục Nguyên thì ngây ra. Hai người đều bị Lục Nguyên đánh bại, biết rõ hắn đáng sợ, dù kết tinh phòng ngự chỗ cành cây to cỡ mười gian phòng rất hấp dẫn nhưng Lục Nguyên càng đáng sợ hơn, chúng đành bất đắc dĩ từ bỏ.
Lục Nguyên cướp được khối kết tinh phòng ngự cỡ mười gian phòng lập tức bỏ vào đỉnh đầu khánh vân. Tuyệt đối đừng tưởng cỡ mười gian phòng là lớn, không gian của hắn cỡ một ngọn núi, kết tinh phòng ngự còn thiếu rất nhiều. Chớp mắt, hắn thấy kết tinh phòng ngự cỡ mười lăm căn phòng, nhanh chóng vọt qua.
- Ngươi chính là Lục Nguyên tiểu sự đệ đúng không! Không biết tôn kính sư tỷ gì cả.
Một người phụ nữ yêu mị cười tà đến bên cạnh Lục Nguyên, cùng lục lọi hướng kết tinh phòng ngự cỡ mười lăm gian phòng, vô số cánh hoa hồng bay hướng hắn.
Không sai, đây chính Đào Hoa Kiếm Nguyệt Phương Hoa.
Đào Hoa Kiếm Nguyệt Phương Hoa ẩn cư đã lâu, rất ít xuất sơn.
Nhưng lần này vì kết tinh phòng ngự ả cũng xuất hiện.
Ả không mấy để ý Lục Nguyên, một hậu bối bình thường mà thôi, dù thắng Kiếm Tham thì sao chứ, năm đó Kiếm Tham đã thua trong tay ả.
Chớp mắt Đào Hoa Kiếm Nguyệt Phương Hoa đánh ra vô số cánh hoa hồng, ả tin tưởng lấy hồng sắc kiếm pháp đại sát trận của mình muốn đối phó một tiểu tử tuổi trẻ bình thường thì dễ như trở bàn tay. Chớp mắt Lục Nguyên ngự luân hồi, thu hết cánh hoa hồng của ả, ngự ra âm dương thiết tắc, một kiếm đâm ra.
Nguyệt Phương Hoa không dám tin, gì thế này!
Ả đối mặt một tiểu tử trẻ trăm tuổi tầm thường, chưa nói tới tuyệt kỹ cánh hoa hồng của ả bị thu hết, rồi còn bị một kiếm buộc thành như vậy, là sỉ nhục to lớn. Đương nhiên bây giờ ả không rảnh để ý có sỉ nhục không, vì phát hiện một kiếm này còn chưa đáng sợ, nhưng càng nghiên cứu càng thấy kiếm khủng bố.
Một kiếm như ẩn chứa vô số đạo lý, một kiếm đã nhìn thấu thực hư của ả.
Ả chưa kịp phản ứng thì kết tinh phòng ngự cỡ mười lăm gian phòng đã rơi vào tay Lục Nguyên.
- Đa tạ.
Lục Nguyên cười to, định tiến tới nữa vì phát hiện có kết tinh phòng ngự thân cây cỡ hai mươi căn phòng ở phía trước. Kết quả một kiếm khí lớn như núi cản đường hắn.
Kiếm Hùng mỉm cười nói:
- Lục Nguyên, khối này thuộc về ta.
Kết tinh phòng ngự thân cây mỗi khối khá lớn nhưng số lượng không nhiều.
Chỉ hai, ba kết tinh phòng ngự thân cây mà thôi, bị mọi người giành hết sạch.
Bây giờ dưới lòng bàn chân những đệ tử trung tâm cường đại dâng lên ánh sáng xanh, kết tinh phòng ngự mới cướp vào tay chưa luyện hóa, lòng bàn chân đã dâng lên ánh sáng xanh thế này, bình thường ngươi có càng nhiều kết tinh phòng ngự thì ánh sáng xanh càng chói lòa.
Không chút nghi ngờ, bây giờ ánh sáng dưới bàn chân sáng nhất chính là Kiếm Ngục!
Ánh sáng xanh dưới chân Kiếm Ngục e rằng dài trăm trượng, rộng trăm trượng.
Ánh sáng xanh dưới chân Kiếm Ma, Kiếm Tuệ, Kiếm Hùng thì dài rộng cỡ tám mươi trượng.
Tiếp theo là Sơn Kiếm Đồ Cương, Đào Hoa Kiếm Nguyệt Phương Hoa, Hỏa Kiếm Tư Mã Chung, ánh sáng xanh dưới chân dài rộng năm mươi trượng. Còn ánh sáng xanh dưới chân Lục Nguyên thì kém hơn chút, dài rộng cỡ bốn mươi trượng. Hết cách, Lục Nguyên chủ yếu không quen ánh sáng xanh dưới chân phòng ngự tầng tan vỡ! Những người khác có kinh nghiệm, có kinh nghiệm so với không có thì tất nhiên trội hơn chút.
Đám Kiếm Tham, Âm Thế Kỳ thì ánh sáng xanh dưới chân dài rộng hơn ba mươi trượng!
Tất nhiên đây chỉ là mới bắt đầu cướp đoạt kết tinh phòng ngự thôi, còn có nhiều kết tinh phòng ngự xuất hiện nữa.
Trong trận chiến thứ nhất, bốn người Kiếm Ngục, Kiếm Ma, Kiếm Tuệ, Kiếm Hùng đều lổa thực lực của mình.
Kiếm Ngục có khí thế như bước ra từ địa ngục, cực đáng sợ.
Kiếm Ma toàn thân ma khí, không ai dám đụng.
Kiếm Tuệ chiến đấu tràn ngập kỹ xảo trí tuệ, thường là đến mức độ ngươi không nghĩ ra được.
Kiếm Hùng chiến đấu trần đầy bá khí, như núi to kiếm khí vung, mặc cho ai chỉ có nước né tránh.
Trong Kiếm Đạo Bát Cực tứ cực đúng là không bình thường.
Thật ra nếu cho Kiếm Tham, Kiếm Tú, Kiếm Linh, Kiếm Tiềm, có thời gian trưởng thành cỡ như Kiếm Ma cũng không có gì khó. Dù sao họ được đến một kiếm đạo văn tự riêng, có khí vận cực lớn. Người khác có thể sánh vai với Kiếm Tham hoặc mạnh hơn, lợi hại hơn ai không phải là tuổi lớn hơn Kiếm Tham nhiều chứ?
Kết tinh phòng ngự kiếm đạo thụ vô cùng to lớn bắt đầu vỡ ra!
Trước tiên vỡ là nội bộ kết tinh phòng ngự, bên ngoài yêu thú có cường đại hơn chỉ đành ngoan ngoãn chờ.
Kết tinh phòng ngự thân cây đã hoàn tất tan vỡ.
Kế tiếp là kết tinh phòng ngự nhánh cây!
Bộp một tiếng vang thật lớn quanh quẩn trong trời đất, kết tinh phòng ngự nhánh cây bắt đầu vỡ ra! Kết tinh phòng ngự nhánh cây vỡ, những kết tinh phòng ngự không ngoan ngoãn rơi vào tay ngươi mà ở giữa không trung hóa thành đủ loại kiếm pháp, chỉ cần có người đến gần liền phát động công kích.
Kiếm đạo thụ, là cây vâng chịu kiếm đạo khí vận.
Tất cả như kiếm!
Dù ra trái cũng là hình kiếm.
Khi kết tinh phòng ngự thân cây bắt đầu vỡ thì không trung tràn ngập kiếm pháp.
Đến đây thì có thể dùng pháp lực cường đại đem tất cả kiếm pháp phá, cũng có thể dùng kiếm chiêu cực xảo diệu phá kiếm pháp trên không trung. Nếu có thể phá kiếm pháp liền được đến kết tinh phòng ngự nhánh cây đối ứng.
Lúc này nhiều đệ tử trung tâm cùng xông ra, ai nấy thi triển tuyệt học của mình, thu thập kết tinh phòng ngự nhánh cây trên không trung.
Kết tinh phòng ngự nhánh cây nói đến kích cỡ thì không to bằng kết tinh phòng ngự thân cây, nhưng số lượng thì nhiều hơn rất nhiều. Bởi vì số lượng nhiều nên mới bắt đầu không quá kịch liệt, không giống như kết tinh phòng ngự thân cây vừa lên liền sống mái với nhau.
Lục Nguyên bay rất nhanh!
Trong không trung những kết tinh phòng ngự nhánh cây huyễn hóa ra đủ các loại kiếm chiêu.
Lục Nguyên dần phát hiện những kiếm chiêu cơ bản chia làm ba loại.
Luân hồi, thời gian, không gian.
Năm đó tổ sư khai phái Kiếm Môn chính là dưới ánh sáng xanh dưới chân lĩnh ngộ ba thiết tắc luân hồi, thời gian, không gian. Bản thân kiếm đạo thụ đã có ba loại thiết tắc này, trên không trung biến ảo ra đa số là ba loại thiết tắc đó.
Lục Nguyên nhìn sang, người như mũi tên ở trên không trung chuyên môn tìm kiếm chiêu từ không gian thiết tắc diễn hóa ra mà phá, dù gì hắn nghiên cứu không gian thiết tắc nhiều, hiểu rõ, tuy không hiểu ra thời không luân hồi thiết tắc nhưng nghiên cứu nó đã đến cảnh giới cực cao.
Dưỡng Ngô tiên kiếm theo người đi, dễ dàng phá mấy kiếm chiêu. Phá xong vài kiếm chiêu thì kết tinh phòng ngự nhánh cây đã lộ ra bộ mặt, hóa thành một khối kết tinh phòng ngự, Lục Nguyên không chút khách sáo ở không trung chộp lấy khối kết tinh phòng ngự này bỏ vào đỉnh đầu khánh vân. ánh sáng xanh dưới chân lại biến mạnh thêm chút.
Lục Nguyên cầm Dưỡng Ngô tiên kiếm một đường bay nhanh, chuyên môn tìm kiếm chiêu từ luân hồi thiết tắc diễn hóa ra, dễ dàng phá khối kết tinh phòng ngự thứ hai.
Khối kết tinh phòng ngự thứ ba.
Khối kết tinh phòng ngự thứ năm.
Khối kết tinh phòng ngự thứ tám.
Khối kết tinh phòng ngự thứ mười lăm.
Lục Nguyên dễ dàng phá những kiếm chiêu này, rất dễ, không có gì khó khăn. Một đường thu hơn mười khối kết tinh phòng ngự, nhưng chúng không to bằng kết tinh phòng ngự thân cây, dù là mười lắm khối vẫn không tính nhiều, đương nhiên vyaaj cũng đã là nhiều. Ví dụ Yến Thu Nguyệt còn đang anh dũng chiến đấu cùng khối kết tinh phòng ngự thứ nhất. Thái Sử Bi còn đang vật lộn với khối kết tinh phòng ngự thứ ba. Giống Kiếm Tham giải quyết khối kết tinh phòng ngự thứ năm, Sơn Kiếm Đồ Cương giỏi hơn Kiếm Tham chút, đã là khối kết tinh phòng ngự thứ sáu.
Đương nhiên bá đạo nhất là Kiếm Ngục. Kiếm Ngục hoàn toàn hóa ra một mảnh kiếm địa ngục, bất cứ kiếm chiêu nào đều bị cắn nuốt hết, hóa thành từng khối kết tinh phòng ngự, gã đã được đến kết tinh phòng ngự thứ hai mươi khối.
Lục Nguyên một đường cướp đoạt kết tinh phòng ngự, bây giờ nó ngày càng ít.
Kết tinh phòng ngự ít đi thì mọi người sẽ cướp đoạt. Lục Nguyên cướp đến khối kết tinh phòng ngự thứ mười sáu, định cướp khối thứ mười bảy thì cô gái vô cùng yêu mị Nguyệt Phương Hoa đến bên cạnh hắn. Bên người ả bay bổng vô số tinh ác sắc, vô số cánh hoa hồng ập hướng Lục Nguyên.
Mới rồi Nguyệt Phương Hoa rất sung sướng, tổng cộng được tám khối kết tinh phòng ngự! cái này không tính là gì, mới nãy ả còn thắng Kiếm Linh Đế Cơ!
Dù Kiếm Linh Đế Cơ là một trong Kiếm Đạo Bát Cực nhưng bây giờ còn chưa lớn lên, Đào Hoa Kiếm Nguyệt Phương Hoa dùng thực lực thắng Kiếm Linh Đế Cơ là rất bình thường.
Nguyệt Phương Hoa là đàn bàn, còn là đàn bà rất đẹp, rất yêu mị, rất hấp dẫn.
Không chút nghi ngờ, Kiếm Linh Đế Cơ cũng là người con gái rất xinh đẹp, hơn nữa luôn không lộ ra mặt thắng đã bị cho rằng mỹ nữ xếp vài hàng đầu hiện nay trong Kiếm Môn, danh tiếng lớn hơn Nguyệt Phương Hoa nhiều.
Nguyệt Phương Hoa tự biết luôn có nhiều người đàn ông có ý với mình, nhưng những người đàn ông đó dù là ai chỉ cần Kiếm Linh Đế Cơ hơi tỏ ý mà chút thì e rằng đã chạy hết đi liếm giày cho nàng rồi.
Nguyệt Phương Hoa rất tức giân, mình bày ra hết sức quyén rũ mà không bằng Kiếm Linh Đế Cơ lạnh như băng được hoan nghênh, mà không sánh bằng một nửa trình độ được yêu thích mới đau.
Nguyệt Phương Hoa bị đả kích trầm trọng, làm phụ nữ, ả rất e ngại Kiếm Linh Đế Cơ, mới rồi đấu với nàng, Nguyệt Phương Hoa chẳng những thắng mà còn dùng chân đạp lên áo trắng của nàng, làm ả rất là vui.
Nguyệt Phương Hoa tâm tình tốt trông thấy Lục Nguyên.
Tiểu tử trẻ tuổi này mới rồi thắng mình một phen.
Nguyệt Phương Hoa định tìm Lục Nguyên so tài một lần, chắc chắn ả sẽ không thua hắn.
Nguyệt Phương Hoa bày ra siêu cấp tuyệt kỹ thiên ma phiêu nhu đào hoa kiếm pháp đại sát trận. Thiên ma phiêu nhu đào hoa kiếm pháp đại sát trận của ả chẳng những chiêu thức kiếm pháp huyền diệu, hơn nữa trong đào hoa có ảo thuật khiến người thấy leiefn mê mờ, giữa dải băng có loại cấp độ không gian.
Ả không tin không đối phó được Lục Nguyên!
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Người đàn bà thật phiền phức! Rõ ràng mình không chọc vào mà cứ tìm tới mình, cố tình kết tinh phòng ngự thứ mười bảy cách không xa, dường như có người nhắm ngya nó rồi, không rảnh dây dưa với người phụ nữ này. Lục Nguyên không chúc khách sáo một kiếm đâm ra, phá kiếm chiêu mới rồi của Nguyệt Phương Hoa.
Nhưng Nguyệt Phương Hoa vẫn quấn quýt không dứt, phiền phức!
Lục Nguyên liên tục đạp hai cước!
Cước thứ nhất vừa lúc đạp vào bộ ngực to của Nguyệt Phương Hoa. Ngực của Nguyệt Phương Hoa to khiến cánh đàn ông thèm nhỏ dãi, có mấy gã đàn ông có sờ qua, mà đệ Nguyệt Phương Hoa cũng tự sờ. Nhưng dù là ai khi sờ thì cẩn thận nhẹ nhàng, cảm giác nó là thần vật vô thượng. Nhưng nay Lục Nguyên không chút khách sáo một cước vừa nặng vừa nhanh, mạnh đạp vào bộ ngực của Nguyệt Phương Hoa, làm ả đau đớn vô cùng.
Cước thứ hai là đạp lên mặt Nguyệt Phương Hoa. Khuôn mặt Nguyệt Phương Hoa quyến rũ mà ma mị, bình thường không biết khiến bao gã đàn ông điên đảo tâm hồn, nhưng bây giờ bị Lục Nguyên một cước đạp ngya mặt, đế giáy và khuôn mặt trắng nõn tiếp xúc hoàn mỹ, lực lượng to lớn đạp trên mặt Nguyệt Phương Hoa khiến ả đau nhức vô cùng, mũi bị đạp méo.
Nguyệt Phương Hoa sắp tức điên rồi!
Lục Nguyên ra hai cước đạp quá gắt, một cước ngya ngực một cước vào mặt, toàn là chỗ Nguyệt Phương Hoa tự hào mà hắn không chút nương chân đạp, làm ả ghi hạn hắn. Nhưng Nguyệt Phương Hoa không phải đồ ngu, ả biết mình không là đối thủ của Lục Nguyên, nhưng vậy thì sao! Nguyệt Phương Hoa là người vừa xinh vừa mị lại biết dụ dỗ người, có mấy tình phu, mỗi tình phu thực lực đều khủng bố. Nguyệt Phương Hoa đã tính hết rồi, chắc chắn phải kiếm tình phu dạy cho Lục Nguyên một trân, không để hắn nằm dưới chân trắng nõn của ả chà đạp là tuyệt đối sẽ không từ bỏ.
Đàn ông và đàn bà không giống nhau. Đàn ông thua đa số muốn biến mạnh về trả thù đối thủ.
Đàn bà giống Nguyệt Phương Hoa là muốn sau này tìm tình phu trả thù Lục Nguyên.
Lục Nguyên không rảnh để ý Nguyệt Phương Hoa, lúc này khối kết tinh phòng ngự thứ mười bảy vào tay, lập tức cái thứ mười tám cũng tới tay.
Rất nhanh trên không trung kết tinh phòng ngự nhánh cây đã bị xử lý gần xong hết.
Lúc này kết tinh phòng ngự thân cây 1k1m là rực rỡ nhất, dài cỡ hai trăm trượng. Kiếm Hùng, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma thì kém hơn, ánh sáng xanh dài rộng cỡ một trăm sáu mươi trượng.
Kế là Lục Nguyên, ánh sáng xanh dưới chân cỡ một trăm hai mươi trượng. Rồi kế nữa là Nguyệt Phương Hoa, Đồ Cương cỡ một trăm trượng.
Kiếm Tham có ánh sáng xanh bảy mươi trượng, kém một bước.
Kiếm Linh Đế Cơ là ánh sáng xanh ba mươi trượng.
Giống Yến Thu Nguyệt cơ bản là ít nhất, chỉ là ánh sáng xanh cỡ mấy trượng thôi.
Đương nhiên cỡ như Hiên Viên Lệnh là không có cả một trượng. Trước mặt nhiều đệ tử trung tâm tinh anh gã không cướp được một khối kết tinh phòng ngự.
Đây là chân chính Kiếm Môn đệ tử trung tâm tranh hùng!
Vô số cao thủ kiếm đạo giao đấu tại đây!
Chiến đấu vô cùng kịch liệt!
Lúc này mỗi người ra tay không chỉ vì tranh đoạt kết tinh phòng ngự, càng vì biểu hiện mình mạnh hơn, để lọt vào mắt Kiếm Chủ, sau này thành đại nhân vật Kiếm Môn.
Vị trí chí tôn là mỗi người truy cầu.
Sau khi kết tinh phòng ngự nhánh cây vỡ rồi thì hơi tạm dừng nghỉ ngơi một lúc.
Hiện tại nhiều người đều ăn đan dược hồi phục pháp lực.
Trong đám người chỉ mình Lục Nguyên là không ăn đan dược mà uống rượu.
Lúc này còn có rảnh rỗi uống rượu xem như đặc biệt.
Nhưng con người Lục Nguyên đó giờ là trong tình huống nào cũng uống rượu hết.
Lục Nguyên hỏi Yến Thu Nguyệt bên cạnh:
- Yến sư tỷ, hỏi một chuyện, trong những yêu thú có loại giỏi chui xuống đất không?
Yến Thu Nguyệt gật đầu đáp:
- Đương nhiên là có. Ta nhớ trong Ký Yêu Bạc của xích pháp cổ văn minh có ghi chép một loại yêu thú, chính là Tam Đầu Xuyên Địa Long. Loại Tam Đầu Xuyên Địa Long này thường núp dưới đất.
Thái Sử Bi ở bên cạnh nói:
- Chính vì có yêu thú giỏi chui xuống đất nên kết tinh phòng ngự kiếm đạo thụ là dưới đất cũng có rễ cây, nếu không thì chắc chắn yêu thú sẽ từ dưới lẻn vào.
*Ầm!*
Chính lúc này, mặt đất nhẹ rung rinh.
Lục Nguyên nhìn hướng Đại Địa Bá Long vô cùng to lớn. Mỗi lần con Đại Địa Bá Long di chuyển là sẽ khiến động đất. Nhưng dường như con Đại Địa Bá Long đó không nhúc nhích, vậy mới nãy tiếng nổ đến từ đâu! Lục Nguyên lấy làm lạ.
Thái Sử Bi lên tiếng:
- Là kết tinh phòng ngự rễ cây dưới đất bắt đầu tan vỡ, lát nữa mọi người phải đi tìm kết tinh phòng ngự rễ cây dưới đất dưới đất.
Lục Nguyên ngẩn ra:
- Kết tinh phòng ngự rễ cây dưới đất?
Lục Nguyên chợt phát hiện lần này so với hai lần trước, kết tinh phòng ngự thân cây, kết tinh phòng ngự nhánh cây rất khác biệt.
Dù là kết tinh phòng ngự thân cây hay kết tinh phòng ngự nhánh cây, dù là hình dạng gì đều trông thấy được.
Còn kết tinh phòng ngự rễ cây thì không thấy gì cả.
- Đúng vậy, là nhìn không thấy.
Thái Sử Bi nói:
- Đây cũng là chỗ khó của kết tinh phòng ngự rễ cây. Kết tinh phòng ngự rễ cây là sâu dưới đất ngàn trượng, mấy ngàn trượng. Dưới đất không dễ đào, dù là độn địa thuật lẻn xuống cũng rất khó tìm ra kết tinh phòng ngự rễ cây.
- Cơ bản cửa này cực kỳ khó khăn.
Lục Nguyên chợt phát hiện một việc khiến mình lúng túng, hỏi:
- Độn địa thuật? Pháp thuật?
- Đúng vậy, pháp thuật.
Thái Sử Bi nhìn Lục Nguyên, phát hiện giọng điệu của hắn là lạ.
- A, ta không biết độn địa thuật
Lục Nguyên tự hiểu bản thân, biết pháp thuật chỉ chừng mười cái, cơ bản là thủy kính thuật, từ kính thuật, vọng viễn các loại pháp thuật đơn giản.
Thái Sử Bi ngây ngẩn, nói:
- Độn địa thuật mà cũng không biết! Độn địa thuật rất đơn giản đấy, nhưng không sao, bây giờ ngươi có thể học.
Thái Sử Bi lập tức lấy ra một khối ngọc giản, thần thức quét ngọc giản ghi chép độn địa thuật. Lục Nguyên bất đắc dĩ, vì càng nhiều kết tinh phòng ngự, chỉ đành học độn địa thuật ngay tại chỗ.
Độn địa thuật này không có gì khác, xem pháp quyết khá đơn giản.
Lục Nguyên xem xong pháp quyết bắt đầu học độn địa thuật.
- Độn!
Lục Nguyên kêu một chữ 'độn' trong độn địa thuật, hét rất hùng hồn.
Bùm! Nặng nề đập xuống đất, Lục Nguyên bắn ngược trở lại. Nghe nói độn địa thuật là pháp thuật khá đơn giản, xem ra năng lực học pháp thuật của mình không tốt lắm, là căn bệnh nhỏ từ Hoa Sơn đến nay.
Hết cách, thử lại.
- Độn!
Tiếp tục la rất hùn hồn.
Nhưng lần nữa thất bại, lại bị bắn ngược.
Lục Nguyên tiếp tục thử độn địa thuật, nhưng hết lần này đến lần khác thất bịa. Mới bắt đầu Lục Nguyên luyện độn địa thuật thì không mấy ai chú ý, nhưng hắn liên tục thất bại mấy chục lần khiến rất nhiều người nhìn sang. Mọi người vốn chờ kết tinh phòng ngự dưới đất hoàn toàn tan vỡ, kết quả vừa lúc xem Lục Nguyên tập độn địa thuật.
- Ủa, bây giờ mới học độn địa thuật, mắc cười quá.
- Đúng thế, thú vị ghê.
Không chút nghi ngờ, Lục Nguyên là người duy nhất trong cả đám không biết độn địa thuật.
Hơn bữa bình thường người ta học độn địa thuật cực kỳ nhanh, Lục Nguyên học mấy chục lần vẫn không được, khiến đám người xung quanh buồn cười, thầm nhủ về kiếm thuật Lục Nguyên thiên phú bá đạo, nhưn thiên phú về pháp thuật thì không được. Đương nhiên mọi người chỉ tạm thời vui thôi chứ hiểu rõ, nhiều không bằng tinh, Lục Nguyên chỉ cần có thiên phú kiếm thuật bá đạo là đủ rồi.
Mọi người thầm nghĩ bây giờ Lục Nguyên còn đang học độn địa thuật, xem ra lần kết tinh phòng ngự rễ cây này không lấy được rồi. Ai nấy bắt đầu chui xuống đất, rất nhanh trên mặt đất chỉ còn một mình Lục Nguyên, ngẫu nhiên có một, hai người ló đầu khỏi đất.
Đương nhiên người óc thu hoạch cực kỳ ít ỏi.
Kết tinh phòng ngự dưới đất vị trí không cố định, hơn nữa sâu cạn cũng không biết.
Đương nhiên mọi thứ chỉ có thể bằng vào vận may của mình.
Vậy nên muốn có thu hoạch không phải chuyện dễ.
Đám người này chui ra khỏi mặt đất thấy Lục Nguyên vẫn đang luyện độn địa thuật, hơn nữa luyện hoài không thành công thì cất tiếng cười to.
Cha nó! Lục Nguyên chửi một tiếng, vẫn chưa thành công.
Dường như là nhờ tiếng chửi đó, lại một lần dùng độn địa thuật, hét một chữ độn, vèo một tiếng chui tọt vào lòng đất. Cảm giác này là gì! Lục Nguyên phát hiện thân thể tiến vào một hoàn cảnh tuyệt đối xa lạ. Bốn phái là bùn đất tối đen ấm áp dính nị, đây chính là ảm giác độn địa thuật ư?
Trong lòng Lục Nguyên dâng lên tự hào, thật không dễ dàng, mình rốt cuộc nắm giữ độn địa thuật. Khó được luyện thành một pháp thuật, người khác luyện pháp thuật không khó chứ mình thì vô vàn khó khăn, cảm giác nắm giữ pháp thuật so với nắm giữ một loại kiếm ý càng khiến người muốn khóc.
Lục Nguyên chui vào lòng đất rồi bắt đầu đi tìm kết tinh phòng ngự rễ cây.
Nhưng mà muốn trong nơi tối tăm này tìm kết tinh phòng ngự rễ cây không phải chuyện dễ, nó quá tối, hành động khó khăn, dù dùng độn địa thuật nhưng muốn tự do hoạt đọng như trên đất liền là không thể nào. Lục Nguyên cảm giác hành động không nhanh, càng xuống dưới lực cản càng lớn, càng khó khăn.
Thì ra ở dưới đất muốn tìm kết tinh phòng ngự rễ cây là khó đến vậy, hèn chi lúc mình luyện tập độn địa thuật trên mặt đất thấy rất nhiều người chui lên, đám người đó đa số là hai tay trống trơn không được gì cả, thật khó khăn.
Thêm nữa Lục Nguyên cảm giác dù là dùng độn địa thuật cũng bị hạn chế. Ngươi dùng độn địa thuật là có thể qua lại dưới đất không bị ngăn cản nhưng pháp lực không ngừng tiêu hao, cái này không đáng lo, vì pháp lực vân hệ của mình luôn là lấy miên mật du trường kiến trường.
Thôi được, lại nói trở về.
Làm sao tìm kết tinh phòng ngự rễ cây đây? Ở dưới đất rất khó khăn.
Lục Nguyên đang vừa nghĩ vừa nhúc nhích thì bỗng phát hiện một cây rễ cây! Tìm ra rễ cây và tìm rễ cây kết tinh là hoàn toàn khác nhau. Rễ cây dễ tìm, rễ cây kết tinh thì không dễ chút nào. Rễ cây kết tinh không phải bám trên cây, một khi vỡ ra thì sẽ bay tán loạn.
Chờ đã!
Đối với người khác là rễ cây dễ tìm, rễ cây kết tinh khó tìm.
Đối với hắn thì không phải như vậy, vì hắn có tiểu nhân quả thiết tắc, tiểu nhân quả thiết tắc không chỉ rùng trong chiến đấu. Rễ cây là nhân, rễ cây kết tinh là quả.
Tiểu nhân quả thiết tắc đương niên không có khả năng chân chính có tác dụng như nhân quả thiết tắc, thậm chsi có thể mở rộng tình cảm quá khứ của người, thậm chí trực tiếp đánh chết người lúc còn nhỏ, nhưng đụng phải dưới tình huống nhân như rễ cây, muốn quả như rễ cây kết tinh thì không khó khăn.
Nghĩ thông điều này, hắn lấy ra tiểu nhân quả thiết tắc, rất nhanh cảm ứng một khối kết tinh phòng ngự ở, chắc là cách phía đông nam, cỡ mười lăm dặm. Lục Nguyên lập tức dùng độn địa thuật đi qua, nhanh chóng tìm thấy kết tinh phòng ngự.
Lập tức lại đụng phải một gốc rễ cây, dùng tiểu nhân quả thiết tắc tìm chỗ kết tinh phòng ngự rễ cây, rất nhanh tìm ra khối thứ hai. Khối kết tinh phòng ngự này khá lớn, xem như kiếm được món lời nhỏ.
Lục Nguyên tiếp tục tìm dưới đất, mới bắt đầu vì không biết độn địa thuật mà lãng phí nhiều thời gian, nhưng lập tức dùng tiểu nhân quả thiết tắc kết hợp độn địa thuật, điên cuồng vớt kết tinh phòng ngự rễ cây dưới đất.
Lục Nguyên ở dưới đất phát hiện độn địa thuật khá thú vị, xem ra kiếm thuật có chỗ đặc biệt của nó, pháp thuật có điểm đặc biệt của nó, mọi thứ có sở trường riêng. Tựa như kiếm thuật tuyệt đối không thể đem thân thể giấu trong đất di chuyển vậy.
Rốt cuộc sắp tới lúc rồi.
Cái gọi là sắp đến lúc không phải nói kết tinh phòng ngự rễ cây dưới đất bị kiếm hết, cái loại giấu dưới đất này không ai dám khẳng định tìm đủ hết, chỉ là đa số bị kiếm hết, hơn nữa kết tinh phòng ngự lá cây sắp vỡ ra, mọi người cần chuẩn bị, chờ lát nữa là kết tinh phòng ngự lá cây cuối cùng.
Đây chính là màn kịch chính.
Lục Nguyên đã tới ngoài mặt đất.
Khi hắn nhô lên thì khiến mọi người kinh ngạc.
Đúng vậy, mọi người đúng là không ngờ nổi.
Ban đầu mọi người thấy Lục Nguyên đang học độn địa thuật, học rất buồn cười, một độn địa thuật đơn giản mà học mấy chụcc lần không xong, hơi buồn cười thật. Mọi người tạm thời vui thôi, vì biết kiếm thuật của Lục Nguyên bá đạo, yếu về pháp thuật cũng không có gì. Nhưng lần này Lục Nguyên không học tốt độn địa thuật, mất rất nhiều thời gian, e rằng không được bao nhiêu kết tinh phòng ngự dưới đất.
Kết quả Lục Nguyên từ dưới đất lao lên cao, dưới lòng bàn chân đạp ánh sáng xanh, cỡ một trăm bảy mươi trượng, xem ra hắn góp nhặt nhiều kết tinh phòng ngự rễ cây lắm đây, chỉ kém hơn Kiếm Ngục, Kiếm Hùng, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma, đã vượt xa những người khác.
Bây giờ Lục Nguyên cảm thấy mình cần phải kiểm kê chiến lợi phẩm.
Lục Nguyên dùng thần thức len vào đỉnh đầu khánh vân, bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm.
Kiểm kê rồi phát hiện một chuyển.
Kết tinh phòng ngự dù là thân cây, nhánh cây, rễ cây tác dụng đều cùng loại, dùng để ổn định không gian bản thân. Lục Nguyên ba lần biểu hiện không tệ, đoạt được không ít kết tinh phòng ngự, đứng sau đám Kiếm Hùng, Kiếm Ma, kết tinh phòng ngự tỏa ra ánh sáng xanh nhạt khắp đỉnh đầu khánh vân, cùng ánh sáng xanh của linh thạch nổi bật cho nhau.
Đỉnh đầu khánh vân vẫn là hơi nhỏ chút, Lục Nguyên nghĩ, sớm luyện thành không gian mới là lẽ phải.
Lục Nguyên kiểm kê so sánh kích cỡ mình sắp ngưng tụ thành không gian, phát hiện bản thân có được kết tinh phòng ngự trông khá nhiều, nhưng so với ngưng tụ thành không gian lại nhỏ hơn rất nhiều, bây giờ tối đa miễn cưỡng đủ phân nửa, rắc rối quá.
Xem tình hình này, Lục Nguyên đáy lòng suy tư, tiếp theo phải càng cố gắng có được nhiều kết tinh phòng ngự hơn, để lần này kết thúc rồi có thể tới hỗn động cảnh tứ tầng.
Mình không muốn chờ năm mươi năm nữa mới đến hỗn động cảnh tứ tầng.
Quả thật năm mươi năm không tính dài lâu.
Trên con đường tu hành dài dằng dặc, tính theo số ngàn năm, vạn năm, mười vạn năm, trăm vạn năm, năm mươi năm bình thường có là gì?
Nhưng có thể nhanh chóng tăng lên thì cần gì vô vị chờ năm mươi năm?
Dù gì mình tu hành không phải con đường bằng phẳng, đằng trước còn có Kiếm Đạo Bát Cực, Kiếm Chi Tử.
Lục Nguyên tỉnh táo lại.
Lúc này trong tầng thứ hai kiếm đạo thụ mọi người đều chà tay.
Thái Sử Bi nói:
- Lục sư đệ, tiếp theo là kết tinh phòng ngự lá cây. Kết tinh phòng ngự lá cây có số lượng nhiều nhất, cho nên mỗi người đều có phần, số lượng thật là đếm hoài không hết. Hơn nữa kết tinh phòng ngự lá cây sẽ rơi cùng với lá cây, ngươi chỉ có đâm trúng một mảnh lá cây mới được đến một kết tinh phòng ngự.
- Chỗ này phải xem ai nhanh hơn, càng nhanh, kiếm pháp càng chuẩn thì được đến kết tinh phòng ngự lá cây càng nhiều.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Về độ chính xác của kiếm pháp thì mình luôn chuẩn.
Nhanh thì sao?
Vốn kiếm pháp của mình không nhanh, nhưng từ khi luyện thành bạch đế kiếm đạo thì nhanh hơn.
Đương nhiên khi đó không tính quá nhanh, nhưng từ lúc dung hợp điện kiếm ý thì tăng nhanh lên không biết bao nhiêu lần.
Rồi lại cùng dung hợp quang kiếm ý, tốc độ nhanh đến khiến người khó sánh kịp.
Bạch đế kiếm đạo là một kiếm đạo khá thú vị.
Tăng lên là nắm lấy tốc độ, thú vị nhất là bạch đế kiếm đạo có thể dung hợp với kiếm ý tốc độ khác, đem điện kiếm ý và quang kiếm ý hoàn toàn hợp lại, khiến bạch đế kiếm đạo lên đến mức độ không bình thường.
Tuy nhiên mình dù nhanh.
Nhưng bốn người Kiếm Ngục, Kiếm Ma, Kiếm Tuệ, Kiếm Hùng không dễ chọc.
Thật ra tốc độ của Kiếm Hùng không tính nhanh, nhưng ba người Kiếm Ngục, Kiếm Ma, Kiếm Tuệ thì khá nhanh, đặc biệt là Kiếm Ngục.
Cho nên muốn cướp được càng nhiều kết tinh phòng ngự thì cần nghĩ cách làm mình nhanh hơn nữa.
Lúc này cách kết tinh phòng ngự lá cây tan vỡ có một đọna thời gian.
Lục Nguyên khoanh chân, bắt đầu suy tư. Làm sao để trăm thước can đầu tiến thêm một bước, nhanh thêm.
Nhưng muốn xuất kiếm nhanh hơn nữa đâu phải chuyện dễ dàng.
Nhanh đến mức tận cùng, mỗi đi một bước là khó như lên trời.
Không đúng! Lục Nguyên chớp mắt phát hiện suy nghĩ của mình lầm đường. Cho tới nay hắn ra tay rất nhanh nhưng tốc độ di chuyển thì chưa đến mức độ kinh người, muốn tăng tốc độ ra tay là việc cực khó, không bằng tăng tốc độ di chuyển. Tăng tốc độ di chuyển có tác dụng gì?
Dùng bạch đế kiếm đạo vào người mình đúng là có tác dụng khá nhiều nhưng không có hiệu quả lớn hơn trên kiếm, dù gì bạch đế kiếm đạo vốn là dùng vào kiếm, bản chất không có tác dụng vào thân người.
Muốn khiến tốc độ di chuyển càng nhanh chỉ cần khiến thân thể giống như kiếm.
Lục Nguyên bắt đầu suy tư, lúc này trong đỉnh đầu khánh vân, theo hắn suy tư, bốn chữ tiến, đốn, tham, tuệ tỏa ra ánh sáng nhạt. Đúng vậy, bốn chữ này, Lục Nguyên chớp mắt lấy ra bốn chữ, trong đỉnh đầu khánh vân bốn chữ tỏa ra ánh sáng càng chói lòa.
Lục Nguyên quan sát bốn chữ, dần cảm thấy mặt sau bốn nhị đại văn tự có mơ hồ xuất hiện một chữ phong. Chữ phong này dường như ẩn chứa vô thuượng ảo diệu kiếm đạo, là bao gồm tất cả tinh hoa kiếm đạo kỷ nguyên này.
Nhưng bởi vì hắn được bốn chữ chứ không phải ba mươi hai cái cho nên chỉ mơ hồ trông thấy.
Tuy nhiên, vẻn vẹn là mơ hồ thấy thôi cũng có ích rất lớn cho Lục Nguyên. Chớp mắt một luồng sáng bắn vào người Lục Nguyên, hắn hiểu kiếm thuật của mình vì thế mà tăng tiến một tầng, không chỉ như vậy, thân thể càng giống kiếm. Hơi thử một chút, hắn phát hiện tốc độ di chuyển thân thể nhanh rất nhiều.
Rất tốt, trong thời gian ngắn như vậy lĩnh ngộ kiếm đạo sâu thêm một tầng, cùng lúc đó tốc độ di chuyển của bản thân tăng lên không ít.
Tức là nói, hai tốc độ của mình là tốc độ ra tay và tốc độ di chuyển đã tới mức kinh khủng.
Khi Lục Nguyên tăng tốc độ di chuyển rất là nhiều thì trên bầu tời, vô số lá cây nhanh chóng rơi rụng, lá cây kiếm đạo thụ không phải trong chớp mắt rơi hết mà chỉ rơi một phần lá cây, thế mà đã nhiều vô cùng, dù giây đây là quá trình tất cả lá cây kiếm đạo thụ rụng. Kiếm đạo thụ cao cỡ một vạn trượng, nó có bao nhiêu lá cây chứ! Những lá cây cùng rơi xuống, dù chỉ mới là bắt đầu cũng là vạn vạn lá cây bay, hàng ức lá cây không ngừng rơi xuống cấu thành cảnh tuượng cực kỳ đẹp.
Đây là lá rụng đẹp cỡ nào chứ!
Rơi cùng lá cây còn có một tầng kết tinh phòng ngự lá cây trong suốt.
Đỉnh đầu ánh nắng mặt tời chớp lóe phản chiếu.
Mọi người cùng lúc vọt lên.
Lá cây này số lượng rất nhiều tất niên không thể một mình chiếm hết, mọi người có thể chia một chén canh.
Khoảnh khắc Lục Nguyên cũng lao ra.
Dưỡng Ngô tiên kiếm ở trên không trung thành luồng sáng lạnh, một đường xẹt qua, chớp mắt đâm trung hơn trăm mảnh lá cây. Thu hơn trăm mảnh kết tinh phòng ngự lá cây thu vào trong đỉnh đầu khánh vân của mình, dù kết tinh phòng ngự lá cây không lớn nhưng số lượng đúng là nhiều.
Kiếm pháp của Lục Nguyên vừa nhanh vừa chuẩn, một đường xẹt qua quét ngang. Nguyệt Phương Hoa lao đi cùng một hướng với Lục Nguyên thì thảm rồi, ả chưa kịp phản ứng thì phát hiện kết tinh phòng ngự lá cây một đường bị quét sạch sẽ. Nguyệt Phương Hoa nhìn Lục Nguyên một đường bão táp, kiếm ý cuốn thẳng, lòng thầm mất vui.
Kiếm pháp của Lục Nguyên nhanh như vậy, ngoan đến thế, kiếm thuật đã đạt đến mức độ không nhỏ.
Nhưng dám đạp vào ngực và mặt của lão nương, hoàn toàn không để mắt lão xương xinh đẹp, thù này phải báo. Đối với người tự hào về vẻ đẹp của mình như Nguyệt Phương Hoa, Lục Nguyên cho hai cước tuyệt đối là sỉ nhục.
Lục Nguyên không để ý nhiều vậy, có nhiều kết tinh phòng ngự lá cây đến thế, đây là thứ tốt mà toàn hỗn động cảnh đều cần, sao bỏ qua được.
Một đường gió cuốn, Dưỡng Ngô tiên kiếm trong bão tố người nhanh mà kiếm cũng nhanh.
Song mau!
Kiếm Tham đang thi triển Tham Dục kiếm pháp với vài chục mảnh lá cây, mắt thấy mấy chục kết tinh phòng ngự lá cây sắp rơi vào tay thì lúc này một bóng kiếm nhanh chóng đâm ra, chớp mắt đâm phá mấy chục kết tinh phòng ngự lá cây. Kiếm Tham hừng lửa giận, Kiếm Tham gã ở trong nhiều đệ tử trung tâm tại kiếm tu tinh thần tốt xấu xem như hạng nhân vật vậy mà bị người cướp đồ, gã liếc mắt nhìn, phát hiện một bóng người áo xanh lướt nhanh qua. Kiếm Tham định chửi thề là ai dám cướp kết tinh phòng ngự lá cây của Kiếm Tham bổn đại gia, phát hiện thanh tiên kiếm kia thì đánh rùng mình.
Trong kiếm tu tinh thần thì người mặc áo xanh rất nhiều, nhưng người dùng tiên kiếm thuộc tính chính khí chỉ có một nhà, không có chi nhánh. Kiếm Tham vốn định dùng chữ tham trả thù Lục Nguyên, nhưng bốn người Hiên Viên Ngũ Bại liên hợp còn bị Lục Nguyên nhắm mắt đánh bại làm gã tắt ngấm lửa trả thù, không dám!
Thôi! Kiếm Tham thầm bực mình nhủ rằng, chọc phải Lục Nguyên sát tinh khiến người muốn kchos quá.
Hiên Viên Ngũ Bại dùng Bát Bại Chi Giao trong Thập Bại kiếm pháp, tuyệt học gã đắc ý nhất, kiếm pháp huyễn thành tám tám sáu mươi bốn ảo ảnh, đâm hướng những kết tinh phòng ngự lá cây. Kết quả lập tức bị một luồng sáng trắng quét qua, chớp mắt bị cướp đi bốn mươi ba khối kết tinh phòng ngự. Không sai, Hiên Viên Ngũ Bại dùng tám tám sáu mươi bốn ảo ảnh nhưng công kích tốc độ cao thế này gã tối đa đâm trúng hơn bốn mươi cái thôi, không giống Lục Nguyên một hơi sáu mươi bốn kiếm đâm trúng sáu mươi bốn khối được.
Hiên Viên Ngũ Bại chưa kịp phản ứng nhưng lập tức nhận ra kết tinh phòng ngự lá cây bị Lục Nguyên cướp.
Thật ra không chỉ mình Hiên Viên Ngũ Bại, mấy người khác như Âm Thế Kỳ dùng Âm Thế Ngũ Tuyệt Kiếm, Long Vọng Đồ dùng Vạn Đế Long Kiếm, Hà Thanh Kiền dùng Cương Tổ Thi Sát Kiếm đều chớp mắt bị Lục Nguyên cướp hết.
Lúc này Kiếm Tham rất vui, gã mới bị Lục Nguyên cướp đi kết tinh phòng ngự lòng buồn bực, nhưng mắt sắc phát hiện mấy người Hiên Viên Ngũ Bại đều bị Lục Nguyên cướp kết tinh phòng ngự thì thầm cười trong bụng, mọi người cùng gặp xui khiến Kiếm Tham thấy nhẹ lòng nhiều.
Lục Nguyên không ngừng ngự kiếm.
Càng ngự kiếm, dùng kiếm nhanh xuyên qua vô tận lá cây, càng cảm thấy nhanh.
Đó là cảm giác nhanh như tia chớp.
Lục Nguyên ít khi đánh kiếm nhanh!
Vì cho đến nay hắn luôn là kiếm thủ tính kỹ thuật, nỗi danh kiếm kỹ.
Một kiếm thủ tính kỹ thuật bình thường càng quan trọng mặt kỹ thuật.
Bình thường đối với cơ bản yếu tố như tốc độ, lực lượng không mấy chú ý, chỉ cân bằng thôi.
Lục Nguyên cũng giống vậy, càng chú ý là kỹ xảo tôngr thể.
Cùng người khác chơi kỹ thuật không tệ, đó là loại dùng kiếm kỹ hoàn toàn nắm đối thủ trong bàn tay.
Dù Lục Nguyên luôn đùa kỹ thuật nhưng bạch đế kiếm đạo là tăng tốc độ.
Nếu chỉ là bạch đế kiếm đạo thôi thì không có gì, nhưng bạch đế kiếm đạo của Lục Nguyên nhu hợp nhiều kiếm ý bên trong có khoái kiếm ý. Nếu chỉ là khoái kiếm ý thì không có gì quá khó khăn, cố tình còn nhu hợp điện kiếm ý, quang kiếm ý.
Điện kiếm ý, quang kiếm ý gần như là nhanh nhất trong các kiếm ý.
Lục Nguyên thu hai kiếm ý này vào bạch đế kiếm đạo có thể tăng tốc độ như nghịch thiên vậy.
Đương nhiên bình thường Lục Nguyên chưa dốc hết tốc độ, chỉ có thể dùng tám phần.
Ví dụ ngươi có một con ngựa, bình thường không cưỡi, thật sự lên ngựa thì tốc độ không nhanh bằng ngựa bình thường.
Chỉ có đợi khi người đã quen rồi mới phát huy ra tốc độ chân chính của ngựa.
Lúc này Lục Nguyên đang dốc sức vào tốc độ kiếm!
Một đường cướp đoạt kết tinh phòng ngự của cả đám Kiếm Tham, Hiên Viên Ngũ Bại, xúc cảm rất tuyệt.
Lúc này tốc độ kiếm dần tăng lên.
Nói đơn giản là bây giờ tốc độ của Lục Nguyên đã vượt qua cảm giác, tới chín phần tốc độ chân chính, gần mười phần.
Tốc độ kiếm còn đang tăng nhanh.
Mười phần!
Rốt cuộc, giờ phút này, Lục Nguyên đã biết ngay sau đó mình có thể phát huy mười phần tốc độ.
Khi chém ra nhát kiếm này, Lục Nguyên phát hiện một kiếm của mình không chỉ là tốc độ kiếm nhanh còn có tốc độ di chuyển nhanh, tất cả đều nhanh, cùng nhu hợp vào.
Khi phát ra một kiếm thì bóng áo xanh đã hoàn toàn biến mất.
Tốc độ kiếm quá nhanh, di chuyển quá nhanh, khiến mắt thường con người đã không trông thấy. Mình đã dốc hết sức ra một kiếm.
Kiếm Tú chưa kịp phản ứng thì chỉ thấy một luồng kiếm quang xẹt qua trước mắt mình, gã ngây ra. Kết tinh phòng ngự của mình bị người ta cướp, Tú Phong tiên kiếm của Kiếm Tú đuổi theo, nhưng ngay cả cái bóng của kiếm quang trắng cũng không đuổi theo được. Kiếm Tú muốn xem là ai cướp kết tinh phòng ngự lá cây của mình nhưng không thấy bóng người, chỉ thấy một luồng kiếm quang.
Quá nhanh!
Kiếm Tú chấn động, sao người này nhanh như vậy! Đó là ai!
Thật ra không chỉ là Kiếm Tú, bây giờ còn có Như Hồ kiếm pháp Đoan Mộc Như Thử, Hỏa Kiếm Tư Mã Chung, các nhân vật nổi danh lâu năm tất cả đều bị một kiếm này cướp đoạt kết tinh phòng ngự lá cây họ sắp thu vào ngực.
Không chỉ là mấy người họ thôi!
Trong thời gian cực ngắn, nhiều đệ tử trung tâm môn hạ Hiên Viên chí tôn, môn hạ Thượng Quan chí tôn, môn hạ Đoan Mộc chí tôn lần lượt bị kiếm quang này cướp sạch kết tinh phòng ngự lá cây.
Kiếm thật nhanh!
Trong một kiếm mà cướp kết tinh phòng ngự lá cây của mấy chục người.
Trong đó bao gồm ngôi sao mới như Kiếm Tú, nhân vật nổi danh lâu năm giống dmn, Tư Mã Chung nhân vật bình thường ẩn sâu không lộ mặt, kiếm đó nhanh cỡ nào chữ, năng lực khống chế chính xác cực kỳ đáng sợ.
Loại nhanh này! Ở trên kiếm tu tinh thần cực ít xuất hiện.
Rốt cuộc là ai có tốc độ kiếm nhanh như vậy?
không lẽ có ai bình thường ẩn giấu sâu, nhưng trên kiếm tu tinh thần mặc dù có một ít người không lộ mặt ra nhưng không ai có kiếm pháp nhanh đến thế.
Một kiếm này từ rễ cây đến đỉnh, một đường lướt qua, hệ Hiên Viên có nhiều người bị cướp mất kết tinh phòng ngự.
Rốt cuộc một luồng kiếm quang này khí thế dần mất, kiếm vừa dứt thì người đứng trên đỉnh kiếm đạo thụ.
Một vạt áo xanh, tay ấn trên chuôi kiếm.
Là hắn! Lục Nguyên!
Không đúng, Lục Nguyên thường cho người ấn tượng kiếm kỹ lưu, không phải thuộc tốc độ lưu. Cho đến này hắn biểu hiện ra tốc độ đương niên nhanh nhưng không kinh người đến mức này, ít nhất còn trong phạm vi mọi người chấp nhất. Bây giờ tốc độ của Lục Nguyên khiến bao người kinh ngạc.
Sao có thể! Lục Nguyên kiếm kỹ lưu mà tốc độ bỗng tăng nhanh như vậy vậy!
Hắn thuộc kiếm kỹ lưu mà có tộc độ nhanh như vậy, nếu còn mau hươn thì gọi người làm sao sống đây?
Lục Nguyên đứng ở đỉnh kiếm đạo thụ nhìn bên dưới rất nhiều nhóm người tranh giành kết tinh phòng ngự lá cây, mới rồi một kiếm hết sức xinh đẹp, làm Lục Nguyên máu sục sôi.
Lục Nguyên đứng đó, nói:
- Ta muốn xem một việc, toàn kiếm tu tinh thần, có phải ta là nhanh nhất?
Lục Nguyên vừa dứt lời thì đám người đang tranh giành kết tinh phòng ngự lá cây bất giác ngẩng đầu, câu nói thật cuồng. Nhiều đệ tử trung tâm kiếm tu tinh thần, nói ai nhanh nhất thì ai phục ai, nhưng bây giờ Lục Nguyên muốn nói tốc độ kiếm của hắn nhanh nhất chính là khiêu chiến tất cả đệ tử trung tâm.
Nói xong lời đó đám người lại lao vào cuộc chiến tranh đoạt kết tinh phòng ngự lá cây.
Lục Nguyên bay lên, lại lao vào tình trạng cướp đoạt kết tinh phòng ngự kiếm đạo diệp.
Dù kiếm đạo diệp có rất nhiều nhưng hơn một trăm người tranh giành, trên không trung ngày càng ít. Kết tinh phòng ngự lá cây càng lúc càng ít thì mọi người giành giật càng kịch liệt, tình hình rất căng thẳng. Kiếm Ngục, Kiếm Ma, Kiếm Tuệ, Kiếm Hùng là chiếm nhiều tài nguyên nhất, bốn người cát cứ một phương.
Mấy người khác cộng lại tài nguyên chỉ bằng một mình trong bốn người thôi.
Tài nguyên thiếu thì đương nhiên là thiên hạ của bốn người này.
Kiếm Ma, Kiếm Tuệ sợ tài nguyên sẽ dấy lên xung đột. Tuyệt đối đừng nghĩ Kiếm Ma và Kiếm Tuệ sẽ không có xung đột, hai người một là phó thủ của Kiếm Chi Tử, một là mạnh nhất môn hạ Thượng Quan chí tôn, dù cùng đonà thể nhưng không phải không có xích mích. Ví dụ có một đống kết tinh phòng ngự lá cây ở khu vực giữa hai người, vì ích lợi làm sao không giành giật?
Kiếm Ma dùng là ma sát khoái kiếm, loại ma sát khoái kiếm không phải kiếm kỹ mạnh nhất của gã nhưng là tốc độ kiếm nhanh nhất.
Kiếm Tuệ dùng không phỉa đại trí đại tuệ kiếm mà là trí chi khoái kiếm, loại trí chi khoái kiếm này là kiếm nhanh nhất của gã.
Giờ so là ai nhanh hơn.
Chính lúc này, một bóng xanh rơi xuóng chính giữa Kiếm Ma và Kiếm Tuệ. Hai người nhìn sang, chính là Lục Nguyên.
Tìm cái chết!
Ma sát khoái kiếm của Kiếm Ma và trí chi khoái kiếm của Kiếm Tuệ cùng đánh qua. Ma sát khoái kiếm hóa thành vô số bóng đen ở không trung cùng hiện ra mấy ngàn bóng kiếm đen, đủ thấy ma sát khoái kiếm nhanh rồi. Trí chi khoái kiếm thì là loại nhanh khác, nhanh đến đúng lý hợp tình, khiến người cảm thấy nên nhanh, cho người áp lực tâm lý.
Thật là hai khoái kiếm đáng sợ! Kiếm Ma, Kiếm Tuệ đáng sợ.
Nhưng Lục Nguyên càng nhanh, chẳng những tránh đi kiếm pháp của hai người, mà dùng tốc độ nhanh nhất đâm trúng kết tinh phòng ngự giữa hai người, bỏ chúng vào trong đỉnh đầu khánh vân.
Lục Nguyên biết nếu mình cứng đối cứng với Kiếm Ma thì Kiếm Tuệ thua rồi, giờ hắn cò chưa phải đối thủ của hai người, nên không chọi cứng với chúng mà né qua hai người chỉ lấy tốc độ kiếm đâm trúng kết tinh phòng ngự, tiếp theo thoải mái tránh mất. Nếu như là bình thường Lục Nguyên chưa chắc làm được điều này, nhưng bây giơ ra kiếm ra cảm giác, không có gì là làm không được.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo