Lôi Đình nắm lấy cánh tay Tần Thiên, thi triển ra không gian chuyển di, thoáng cái biến mất.
Băng Tâm cùng Trầm Tuyết Y khi phát hiện, hai người liền trao đổi ánh mắt cho nhau, nhưng không ngăn cản, cũng không đuổi theo.
Tại thời điểm nguy nan, Tần Thiên mở miệng cho các nàng một đường sinh cơ, hai nàng cũng không phải là người lấy oán trả ơn, mặc dù lập trường bất đồng, nhưng giờ phút này lại không muốn tiếp tục dây dưa.
Ngoài ra, hai nàng đã ba lần đuổi bắt Tần Thiên, chỉ là không công mà lui, đây đối với Thiên Cơ cảnh giới như các nàng mà nói, không thể cưỡng cầu.
Trên mặt đất, ma khí nhanh chóng tiêu tán, Viên Ma từ dưới đất bay ra, vừa mới hiện thân đã gặp phải công kích của bàn tay khổng lồ, một lần nữa bị đánh xuống dưới đất.
Ngay sau đó, bàn tay khổng lồ vô kiên bất tồi kia, trực tiếp xâm nhập xuống dưới đất, muốn chém giết Viên Ma.
Nhận thấy có điều không ổn, Viên Ma bắt đầu chạy trốn, dưới mặt đất chạy qua chạy lại, ỷ vào thân thể bất diệt, cứng rắn như cương, lần lượt tránh thoát bàn tay khổng lồ oanh giết.
Cổ Liệt cùng hai nàng huyền phù trên không trung, nhìn ngọn núi bị chia năm xẻ bảy, san thành bình địa, cảm giác sợ hết hồn hết vía.
Cao thủ cảnh giới Bất Diệt quả nhiên kinh khủng, đây chỉ là một sợi ý niệm thi triển ra công kích từ xa mà thôi, nếu thật sự chân thân giá lâm, đoán chừng Viên Ma căn bản không có một tia hy vọng chạy trối chết.
Đây là hồi báo mà Long Mạc Nhất lấy tánh mạng để đổi lấy, chọc giận cao thủ Ngạo Nguyệt môn, vì vậy đối với Viên Ma triển khai viễn trình oanh giết.
Lúc này, Lôi Đình mang Tần Thiên hiện ra hơn mấy ngàn dặm, hướng phía Tây Vân Châu phóng đi.
Trên trời, trăng tàn treo cao, ngân quang chiếu xuống, báo hiệu một ngày mới bắt đầu, sáng sớm có mấy phần thoáng lạnh.
Tần Thiên lưu ý cảnh vật bốn phía, phát hiện nơi đây hết sức hoang vu, đại địa nứt nẻ, cát vàng tung bay.
“Đây là nơi nào, sao mà hoang vu thế?”
Lôi Đình đạm mạc nói: “Phía trước chính là địa danh nổi danh nhất nằm ở phía tây Vân Châu – Xích Huyết cốc”
Tần Thiên kinh hô: “Xích Huyết cốc, là một trong bốn đại tuyệt địa tại Vân Châu, cùng nổi danh với Tuyệt Thiên lĩnh. Chúng ta tới nơi đây để làm gì?”
Lôi Đình hừ nói: “Tự nhiên là tị nạn rồi, ngươi bây giờ là người bị người ta đuổi giết, không trốn xa một chút cũng không được?”
Tần Thiên ngượng ngùng nói: “Cái này cũng không còn cách nào khác, chờ ta có thực lực, những người đuổi giết ta trước đây, ta nhất định sẽ trả lại cho bọn chúng”
Lôi Đình khinh thường cười một tiếng, mang theo Tần Thiên đi trên vùng hoang vu cao nguyên, từ từ hướng Xích Huyết cốc mà đến.
Lôi Đình tốc độ không nhanh, Tần Thiên có thể chất đặc thù, hoàn toàn theo sau được.
Buổi trưa, hai người tới một hà cốc (lòng chảo) khô héo, rất nhiều tảng đá chi chít như sao trên trời, nhìn có chút hỗn loạn, nhưng Lôi Đình đang dừng lại.
“Sao không đi nữa?”
Tần Thiên nhìn hà cốc, nhìn không ra có điểm khác thường nào.
Lôi Đình lạnh nhạt nói: “Nơi này có chút đặc biệt, tạm thời lưu lại nơi này”
Tần Thiên nhãn châu xoay tròn, hỏi: “Tị nạn sao lại lựa chọn Xích Huyết cốc, có cách nói gì khác sao?”
Lôi Đình chậm rãi hướng trung tâm hà cốc đi tới, thuận miệng nói: “Truyền thuyết, địa cực từ trường tại Xích Huyết cốc rất đặc biệt, có năng lực nhiễu lực dò xét. Chỉ cần đi vào Xích Huyết cốc, tất sẽ bị lạc đường, rất nhiều cường giả cũng đều chết ở trong đó. Ngươi hiện tại trên người bị người ta để lại ấn kí, mặc cho ngươi đi đến chỗ nào cũng trốn không thoát bọn họ truy tung, chỉ có thể tới đây trốn mà thôi, may ra có thể tranh thủ một chút thời gian”
“Ta hiện tại cần chính là thời gian tu luyện, cả ngày chạy trốn cũng không phải biện pháp. Bất quá, nơi này sao lại hoang vu như thế, chúng ta lấy cái gì ăn đây?”
Lôi Đình hừ nói: “Lấy thể chất của ngươi, mấy tháng không ăn cái gì cũng không đói chết ngươi được”
Tần Thiên cả kinh, tựa như có điều ngộ ra, từ từ đến bên cạnh Lôi Đình.
Cước bộ nhẹ nhàng, một bước Lôi Đình đi được mấy trượng, như chuồn chuồn lướt trên những tảng đá bất đồng, di chuyển nhanh chóng, thật giống như đi giám sát công trình nào đó.
Tần Thiên đứng nguyên tại chỗ, cẩn thận lưu ý hoàn cảnh hà cốc, cái hà cốc này rất lớn, vô số tảng đá lớn nhỏ, nhìn không ra điểm khác thường nào.
Lôi Đình giờ phút này dừng lại trên một khối đá cuội to lớn, trên khuôn mặt tuấn lãng lộ ra một tia mê mang.
Tần Thiên hiếu kỳ nói: “Làm sao vậy?”
Lôi Đình trầm ngâm nói: “Trong viên đá này, tựa hồ có ẩn dấu khí nguyên”
Tần Thiên kinh nghi nói: “Khí nguyên, trong đá làm sao có khí nguyên được chứ?”
“Thiên hạ vô cùng rộng lớn, vô kỳ bất hữu, khí nguyên tính là cái gì. Thái cổ vũ trụ dựng dực vô số sinh linh, trong đó có thần vật, tuy nói linh bảo hiếm thấy, nhưng xuất hiện qua rất nhiều. Lấy đá là loại thường thấy nhất mà nói, tiên thạch, linh thạch, nguyên thạch, khí thạch. Thần thạch bất quá chỉ còn là truyền thuyết, có hay không không ai biết được, tiên thạch cực kỳ hiếm thấy, nhưng cũng đã xuất hiện qua, linh thạch tương đối trân quý, được chia thành nguyên linh thạch cùng khí linh thạch, trong đó nguyên linh thạch là tốt hơn, khí linh thạch đứng thứ hai. Kế đó chính là nguyên thạch khí thạch.
“Nguyên thạch, khí thạch… cái tên thật cổ quái a, nó có điểm đặc biệt gì?”
Lôi Đình nói: “Khí thạch chính là viên đá có ẩn chứa khí nguyên, tựa như tảng đá dưới chân ta đây, nó thuộc về khí thạch, bên trong nó có ẩn chứa khí nguyên, tựa như chân khí do con người tu luyện ra, hơi có mấy phần giá trị. Nguyên thạch so với khí thạch thì cao hơn một cấp, bởi vì bên trong nó ẩn chứa không phải là chân khí mà là chân nguyên, là trạng thái dịch. Về phần linh thạch, bên trong ẩn chứa là linh khí hoặc linh nguyên. Bên trong linh thạch ẩn chứa linh khí, bên trong nguyên linh thạch ẩn chứa là linh nguyên”
Tần Thiên kinh ngạc nói: “Theo như ngươi nói, tìm nhiều loại đá này là có thể tăng tu vi cho tu luyện giả?”
Lôi Đình nói: “Tuy nói là như thế, nhưng linh thạch khó tìm, không dễ dàng tìm được. Cho dù là nguyên thạch và khí thạch cũng không dễ tìm rồi”
“Trong vô số tảng đá nơi này, không biết có thể hay không tìm được mấy khối linh thạch”
“Linh thạch – khả năng không nhiều, khí thạch thì có thể tìm được mấy khối. Hoàn cảnh nơi này có cổ quái, thích hợp ẩn thân, chúng ta trước tìm chỗ an thân, sau đó ngươi có thể bắt đầu tu luyện”
Lôi Đình như hữu ý như vô tình, tựa hồ cảm giác được cái gì đó.
Tần Thiên nhìn không ra, cũng không hỏi nhiều, hai người ở trong hà cốc tìm chỗ ẩn thân.
Theo như lời nói của Lôi Đình, chỗ an thân tốt nhất vẫn là trong loạn thạch này đào một cái lỗ, sau đó ẩn mình vào trong.
Đây là nhằm vào Tần Thiên, còn tu vi hiện giờ của Lôi Đình, hoàn toàn có thể hóa thành hạt bụi, nấp trong bất kỳ khe hở nho nhỏ nào đó, không để cho người ta phát hiện.
Hai người ở trong hà cốc tìm chốc lát, Lôi Đình nhìn trúng hai khối đá hoa cương lớn nhỏ khoảng hai trượng, tự thân động thủ mở ra một cái huyệt động thích hợp cho Tần Thiên.
Tần Thiên thử nằm vào trong, không gian coi như không tệ, rất thoải mái.
Lôi Đình cuốn lấy tảng đá, đem Tần Thiên bở vào bên trong.
“Ngươi cứ ở bên trong đi, gặp nguy hiểm gì ta sẽ dẫn ngươi đi”
Lôi Đình không hỏi Tần Thiên muốn tu luyện cái gì, hắn hóa thành hạt bụi, chậm rãi di chuyển ở trong hà cốc, tìm kiếm khí thạch.
Tần Thiên cũng không tiện nói về Cửu Huyền tâm pháp, đó là quan hệ đến vận mệnh tương lai của hắn, hắn không có ý định tiết lộ quá nhiều.
Đêm tới, Tần Thiên lục lọi phương pháp tu luyện nhập môn của Cửu Huyền tâm pháp, trước mắt cái cần nhất chính là thời gian.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Tu luyện nhập môn, là bắt đầu thấu hiểu khống chế hô hấp, đây là một quá trình kiên trì bền bỉ, hao phí thời gian, cần phải có quyết tâm cùng nghị lực.
Tần Thiên bây giờ nằm trong tảng đá, cẩn thận khống chế hô hấp, từ từ nếm thử sờ soạng, cảm thụ bất kỳ biến hóa của cơ thể dù rất nhỏ.
Tu luyện là khô khan, nhưng Tần Thiên rất hưng phấn, bởi vì hắn rất nhanh cảm ứng được tồn tại của ‘Khí’, cảm ứng ‘Khí’ chảy xuôi trong cơ thể.
Tầng nhất của Khởi Nguyên cảnh là Trúc Cơ, lấy khí tẩy thân thể, từ từ cường hóa thân thể, đạt đến trình độ nhất định.
Tần Thiên có thái cổ bất diệt thể, hơn xa người bình thường có cảnh giới Trúc Cơ, vì vậy chỉ cần hắn nắm giữ phương pháp tu luyện, tu luyện giai đoạn đầu tương đối thần tốc.
Cả người Tần Thiên toàn là đồ hiếm, Bất tử chi tâm, Thất thải thánh huyết, Tiên tuyền thạch nhũ, Thúy ngọc quả thực, Thái cổ bất diệt thể, những thứ này đều là bảo tàng cự đại, chỉ cần nắm giữ chìa khóa mở ra, là hắn có thể bước lên con đường thần kỳ.
Cửu Huyền tâm pháp chính là cái chìa khóa mở ra, Tần Thiên đang từ từ lục lọi, đang từ từ làm quen.
Lôi Đình thân hóa thành hạt bụi, ở vô số đá tảng xuyên qua xuyên lại, cảm ứng tình huống bên trong của những tảng đá này.
Cao thủ tu luyện tới cảnh giới Tạo Hóa, hoàn toàn có thể vận dụng thần niệm Thấu Không đại pháp để thăm dò vạn vật trong thế gian, đây là phương pháp thường dùng nhất, thực dụng nhất.
Nhưng là, đối với vô số tảng đá kỳ lạ này, loại phương pháp dò xét kỳ diệu đó lại xảy ra sai xót.
Truy cứu nguyên nhân, bên trong một số đá này ẩn chứa điều huyền diệu, tạo thành khí tràng đặc biệt, do đó quấy nhiễu kết quả dò xét của thần niệm Thấu Không đại pháp.
Bình thường tình huống xuất hiện kỳ thạch như thế đều là cấp linh thạch, cũng có một số nhỏ là nguyên thạch.
Nói như vậy, khí thạch đối với cao thủ Tạo Hóa cảnh mà nói, rất dễ dàng phát hiện.
Đối Lôi Đình mà nói, khí thạch hắn cũng không dùng được, hắn sở dĩ tìm kiếm là vì chuẩn bị cho Tần Thiên.
Tần Thiên trên tay có giới chỉ mà hắn đưa cho Y Thiên Tuyết, vì vậy Lôi Đình bảo vệ Tần Thiên cũng coi như là báo ân.
Trước mắt, Tần Thiên không có chút năng lực tự vệ nào, Lôi Đình mặc dù bất phàm, nhưng cũng không thể bảo vệ hắn cả đời được, vì vậy làm cho chính Tần Thiên trở nên mạnh mẽ, đó mới là con đường duy nhất.
Dĩ nhiên, ở phương diện này hơi có chút nguyên nhân khác, bất quá Lôi Đình chưa từng nói qua mà thôi.
Hà cốc rất lớn, kéo dài đến mấy dặm.
Lôi Đình không có vận dụng thần niệm Thấu Không đại pháp, đó là không muốn cao thủ khác chú ý tới.
Một khi chấn động do thần niệm thấu không tốc độ cao, sẽ sinh ra một loại từ trường tinh thần đặc thù, khi đó Lôi Đình sẽ bại lộ hành tung.
Hoàng hôn buông xuống, có mấy đạo thần niệm phá không mà đến, quét trên thiên không hà cốc, đối với khu vực này triển khai tìm tòi.
Lôi Đình có điều cảnh giác, hơi thở thu liễm hoàn toàn, tránh được mấy đạo thần niệm cường đại càn quét qua.
Về phần Tần Thiên, trên người hắn có ngọc quan kỳ lạ, nó có tác dụng che dấu hơi thở.
Rất nhanh, mấy đạo thần niệm cường đại khẽ quét xong, hướng Xích Huyết cốc phóng đi, nháy mắt biến mất.
Lôi Đình ẩn bên trong đỉnh của tảng đá, không dám khinh thường chút nào.
Đối với tu luyện giả mà nói, thần niệm Thấu Không đại pháp cố nhiên bất phàm, có thể phát hiện hơn 90% dấu vết đang hoạt động, chỉ có một ít tình huống đặc biệt, thì dò xét không chính xác.
Nhưng mà ngược lại muốn tránh dò xét của thần niệm Thấu Không đại pháp cũng không khó.
Bởi vì duyên cớ đó, rất nhiều cao thủ truy tìm cả một khu vực, thường thường đồng thời cùng dò xét phải kết hợp giữa thần niệm Thấu Không đại pháp và Kính Tượng Thấu Thị đại pháp, hai bút cùng vẽ.
Cái gọi là Kính Tượng Thấu Thị đại pháp giông giống như thiên lý nhãn, nhưng nó huyền diệu hơn thiên lý nhãn.
Thiên lý nhãn có thể thấy cảnh vật ngoài ngàn dặm, hoặc vạn dặm, nhưng không nhìn thấu đồ vật dấu bên dưới mặt đất.
Kính Tượng Thấu Thị đại pháp thì ngược lại, nó không xác định vật ngoài ngàn dặm, nhưng có thể nhìn thấu bên duới mặt đất độ chính xác rất cao khoảng 80%.
Lôi Đình giờ phút này không hiện thân, chính là lo lắng có người dùng Kính Tượng Thấu Thị đại pháp.
Về phần Tần Thiên, Lôi Đình cũng không lo lắng lắm.
Mặc dù Kính Tượng Thấu Thị đại pháp có thể nhìn thấu tình huống bên dưới đất, nhưng nói thì nói vậy, trừ phi cố ý tìm kiếm, nếu không phần lớn cũng sẽ không hao phí tinh lực thăm dò tình huống bên dưới mặt đất.
Ban đêm, nhiệt độ hà cốc hạ thấp, Tần Thiên không chút ảnh hưởng.
Luyện khí chia làm Dưỡng khí, Vận khí, Hóa khí. Tần Thiên giờ phút này đã tiến vào giai đoạn Vận khí, trong cơ thể khí lưu dưới ý niệm khống chế của hắn, chiếu theo Cửu Huyền tâm pháp vận hành toàn kinh mạch, làm cho hắn cả người thư sướng.
Lôi Đình cũng không quấy rầy hắn, hắn chỉ âm thầm tiến sát gần tảng đá kia, cẩn thận lưu ý trạng huống Tần Thiên, để hiểu biết thêm.
Dưỡng khí trong quá trình Trúc Cơ, chính là ân cần săn sóc huyết khí, đả thông kinh lạc, bồi dưỡng khí nguyên, kích hoạt khí hải.
Tu luyện giả bình thường, sẽ mất năm ba ngày mới có thể cảm ứng tồn tại của ‘Khí’, mười ngày nửa tháng mới có thể khống chế ‘Khí’ chảy xuôi.
Tần Thiên thuộc dạng đặc biệt, giai đoạn Dưỡng khí hắn chỉ cần quen thuộc liền như nước chảy thành sông, tu tập qua mấy lần đã củng cố một chút.
Giai đoạn Vận khí được coi là thực dụng, giai đoạn này tốn thời gian, rất nhiều tu luyện giả hao phí mấy tháng mới có thể hảo hảo nắm chắc, vận dụng khí trong cơ thể khơi thông kinh mạch, rèn luyện thân thể.
Tần Thiên có thái cổ bất diệt thể, một bước này trực tiếp bỏ qua, nhưng hắn vẫn không lười biếng, mà là chuyên tâm tu tập giai đoạn Vận khí, đây là pháp môn tương đối thực dụng, có thể làm cho thân nhẹ như yến, phản ứng nhanh nhẹn.
Trong quá trình tu luyện, Tần Thiên phát hiện khí hải của mình cùng với trạng huống ghi lại trong Cửu Huyền tâm pháp có chút bất đồng.
Trước khi tu luyện Cửu Huyền tâm pháp, khí hải Tần Thiên yên tĩnh, không có bất kỳ ba động nào.
Nhưng sau khi tu luyện Cửu Huyền tâm pháp, khí hải Tần Thiên thật giống như nộ hải sinh đào, bọt sóng cuồn cuộn, xuất hiện một lốc xoáy (tuyền qua) màu xanh đậm, chiếm cứ trung tâm khí hải.
Tần Thiên chiếu theo Cửu Huyền tâm pháp, người bình thường tu luyện tới cảnh giới thứ hai trong chín cảnh Khởi Nguyên - ‘Khí biến’, khí hải sẽ xuất hiện một dòng lốc xoáy (khí tuyền), bình thường khí là tỉnh, có thể liên tục phun trào chân khí, du tẩu toàn thân, sinh sôi không ngừng.
Giống như loại người Tần Thiên vậy, vừa mới tu luyện tới giai đoạn ‘Vận khí’, trong khí hải đã xuất hiện tuyền qua (lốc xoáy) màu xanh đậm, vậy đây tuyệt đối được coi là dị tượng, vạn người không có một.
Cái lốc xoáy này có hấp lực cường đại, tùy thời thu lấy chân khí trong kinh mạch, làm cho khí hải màu xanh đậm càng lúc càng lớn, càng ngày càng mạnh, theo lốc xoay phun ra một đạo khí trụ màu xanh đậm, nhanh chóng du tẩu toàn thân, tẩm bổ thân thể Tần Thiên.
Tần Thiên y theo ghi chép trong Cửu Huyền tâm pháp, khí vận toàn thân, thông lạc kinh mạch, nhất thời toàn bộ lỗ chân lông mở to ra, lúc mở lúc đóng, tự động hô hấp, các đốt ngón tay chân mạnh mà có lực, cả người tràn đầy lực lượng.
Loại nhận thức này, loại biến hóa này làm cho Tần Thiên cực kỳ hưng phấn, sinh cơ bừng bừng làm hắn cảm nhận được sinh mệnh tốt đẹp.
Một đêm này, Tần Thiên đều chuyên tâm tu luyện, mặc dù đang trong giai đoạn ‘Vận khí’ Trúc Cơ, nhưng cũng làm cho Tần Thiên thu hoạch khổng lồ, có dấu hiệu thoát khỏi phàm trần.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Sáng sớm ngày thứ hai, Lôi Đình cảm ứng được mấy cổ hơi thở cường đại hướng bên này tiến đến, trong lòng có chút kinh ngạc.
Phụ cận Xích Huyết cốc là một mảnh hoang vu, dưới tình huống bình thường sẽ không có người nào nguyện ý tới gần.
Hôm nay, đột nhiên tới mấy cao thủ tu vi bất phàm, bọn họ là vô tình đi ngang qua hay vì Tần Thiên mà đến?
Lôi Đình thu liễm hơi thở, vẫn duy trì điệu thấp.
Chỉ chốc lát sau, mấy đạo thân ảnh từ xa tiến tới gần, xẹt qua bầu trời hà cốc.
“Tiểu tử Tần Thiên kia thật có mấy phần năng lực, chỉ thoáng cái biến mất”
“Không phải là biến mất mà là ẩn núp một nơi nào đó gần Xích Huyết cốc, bất quá hành tung cụ thể lại không chính xác mà thôi”
Lôi Đình nghe vậy có chút bất đắc dĩ, quả nhiên những người này vì Tần Thiên mà đến, nhìn dáng vẻ muốn trốn tránh đuổi giết, thật đúng là không dễ chút nào a.
Nhìn mấy người đi xa, Lôi Đình chợt lóe mà hiện, đem toàn bộ khí thạch phát hiện ở hà cốc thu vào không gian trữ vật, Tần Thiên cũng không ngoại lệ.
Ánh sáng nhạt chợt lóe, Lôi Đình hướng Xích Huyết cốc phía trước tiến đến, thấy xa xa có vài thân ảnh đứng đó, ở nơi đó chính là cửa vào Xích Huyết cốc.
Xích Huyết cốc là một trong bốn nơi đại hiểm yếu của Vân Châu, có vô số truyền thuyết được truyền lưu.
Chính yếu nhất là ở nơi này từ trường địa cực hết sức quỷ dị, tiến vào trong đó không rõ phương hướng, không phải vây chết thì bị những tồn tại đáng sợ trong Xích Huyết cốc đánh chết, có rất ít người còn sống sót trở về.
Phương xa, trời mây, ánh sáng tỏa vạn trượng, sấm sét cuồn cuộn từ xa đến gần, một đoàn điện quang vờn quanh một chiến xa phá không, tám con lôi thú phía trước mở đường, lôi kéo chiếc xa gào thét mà đến, uy danh kinh người, chấn động bát hoang.
“Là Lôi bạo chiến xa của Chiến Thần tông, lấy tám con lôi thú mở đường, phô trương cũng không nhỏ”
Lôi Đình hừ nhẹ một tiếng, có chút khinh thường, nhưng vẻ mặt nghiêm túc không ít.
Trên chiến xa, một thân ảnh cao lớn khôi ngô, quanh thân vạn đạo quanh hoa lưu động, tản mát ra khí phách kinh sợ chư thiên, tựa như chiến thần phủ xuống, chư thần né tránh.
Ở phía sau thân ảnh cao lớn kia là một thân ảnh thẳng đứng, tản mát khí thế cường đại của riêng mình, nhưng bị khí thế của thân ảnh cao lớn kia áp chế.
Ở một phương khác, trên bầu trời một bó hoa tươi, nương theo thanh âm tiên nhạc là một chiếc phi thuyền khổng lồ lưu quang huyễn lệ từ chỗ hư không phóng tới, đối diện với Xích Huyết cốc.
Ở trên phi thuyền khổng lồ, là một thân ảnh trung niên nam tử mang phong thái mê người, một thân cẩm y hoa phục, cao quý ưu nhã, ánh mắt bắn ra quang huy nhàn nhạt, hơi có mấy phần mùi vị ngạo thị quần luân, độc tôn tứ hải.
“Phá lãng thần chu của Tứ Hải Minh cũng tới, đây là có chuyện gì?”
Lôi Đình cảm thấy nghi hoặc, bắt một tên Tần Thiên nho nhỏ thôi, tựa hồ không cần phải phô trương lớn như vậy a.
Khi Lôi Đình đang còn nghi ngờ không giải thích được, trên bầu trời dị tượng phát sinh, một đoàn hoa quang năm màu từ trên trời hạ xuống, từ trong thời không chi môn bay ra, hướng Xích Huyết cốc thẳng tiến.
Quang hoa năm màu kia rất là kỳ diệu, dĩ nhiên là một đám mây tía năm màu, bên trên hiện một đám thân ảnh, trong đó có Trầm Tuyết Y.
“Ngũ sắc vân của Tiểu Vân Thương Hải cũng đến, chắc là trong Xích Huyết cốc có biến cố gì đó?”
Lôi Đình tiềm hành ẩn hành tung, bay theo gió, toàn thân thu liễm hơi thở, cẩn thận lưu ý tình huống bốn phía.
Đám cao thủ Chiến Thần tông, Tứ Hải minh, Tiểu Vân Thương Hải trước sau chạy tới, cộng thêm đám cao thủ Thiên Kiếm tông trước đó, bên ngoài Xích Huyết cốc cao thủ tứ đại môn phái đều tề tụ.
Xích Huyết cốc chính là một trong bốn đại hiểm yếu Vân Châu, nó nằm ở hướng Tây, cửa vào mặc dù không lớn, nhưng Xích Huyết cốc lại kéo dài đến tám ngàn cây số, trực tiếp chặt đứt liên lạc giữa phía tây Vân Châu cùng với ngoại giới.
Từ phía trên nhìn xuống, Xích Huyết cốc giống như một dãi huyết hà, vắt ngang phía tây Vân Châu, kéo lên mạn Nam Bắc vừa lúc tiếp giáp với Tuyệt Thiên lĩnh, phía Bắc tương liên với Bất Độ hà, không có bất kỳ một cái khe hở nào.
Vân Châu là vùng đất kỳ diệu, được tứ đại hiểm yếu thủ hộ, cũng không ai biết được tại trung tâm bốn đại hiểm yếu đó rốt cuộc bảo vệ cái gì.
Ở lối vào Xích Huyết cốc, môn nhân Thiên Kiếm tông tính ra là nhiều nhất, tổng cộng hơn mười người, phần lớn đều có tu vi Khởi Nguyên cảnh, cũng có khoảng hai vị cao thủ Tạo Hóa cảnh, nhưng đều ở cảnh giới Thiên Nhân.
Chiến Thần tông tới bốn vị cao thủ, Tứ Hải Minh có năm vị cao thủ, Tiểu Vân Thương Hải có sáu vị cao thủ, nhân số nhiều nhất.
“Các vị tin tức rất thông linh a, nhanh như vậy đã chạy đến rồi”
Trên Lôi bạo chiến xa, Đỗ Vân Thăng liếc nhìn Phá lãng thần chu cùng Ngũ sắc vân một cái, lạnh lùng nói.
Đỗ Vân Thăng thoạt nhìn khoảng năm mươi tuổi, thân hình cao lớn khôi ngô, một thân chiến bào đầy khí phách, là một trong bảy đại cao thủ của Chiến Thần tông, danh vang đại lục Khởi Nguyên.
“Ngươi không phải cũng đến rồi sao?”
Thanh âm lạnh lùng được xuất phát từ vị trung niên nam tử của Tứ Hải Minh, người này tên là Mạnh Phi Vân, là một trong tám đại cao thủ của Tứ Hải Minh, một trong bốn đại thái thượng trưởng lão Tứ Hải Minh.
Đỗ Vân Thăng chân mày nhích lên, chiến ý mười phần nói: “Sao vậy, ta không tới được sao?”
Mạnh Phi Vân cười lạnh nói: “Dĩ nhiên là ngươi có thể tới, nơi này cũng không phải là địa bàn của Tứ Hải Minh”
Ý này rất rõ ràng, nếu là địa phương của Tứ Hải Minh, vậy ngươi không phải muốn tới là tới.
Đỗ Vân Thăng cười ha ha một tiếng, nói: “Trên Khởi Nguyên đại lục, còn có chỗ nào mà Đỗ Vân Thăng ta không dám đi”
Mạnh Vân Phi châm chọc nói: “Phía trước chính là Xích Huyết cốc, ngươi đi thử một chút đi”
“Tất cả mọi người đều là người quen, cần gì gặp mặt là cải nhau, hay là nói tình huống lúc này một chút đi ha”
Một thanh âm êm ái phiêu dật được truyền ra từ Ngũ sắc vân, lộ ra mấy phần trang nhã.
Đỗ Vân Thăng cùng Mạnh Phi Vân đều hừ nhẹ một tiếng, quay đầu không nói thêm gì nữa.
Lần này, cao thủ Tiểu Vân Thương Hải tới đây có đến sáu vị, nam chỉ vẻn vẹn có 2 người, một người trong đó là một người cao lớn, tuấn tú phi phàm, khoảng chừng 23, 24 tuổi, đứng bên cạnh Trầm Tuyết Y, cả người lộ ra vẻ tự phụ cùng lãnh ngạo.
Người này tên là Chu Dật, tuyệt thế thiên tài rất nổi danh ở Tiểu Vân Thương Hải, là đệ tử thân truyền của chưởng môn, là đối tượng đào tạo trọng điểm.
Lần này, người cầm đầu Tiểu Vân Thương Hải là một nữ nhân, quanh thân mây mù lượn lờ, không thấy rõ diện mạo, nhưng làm cho người ta có loại mỹ cảm mông lung.
Trầm Tuyết Y, Chu Dật đều đứng bên cạnh nữ nhân này, trên mặt luôn nở nụ cười thản nhiên.
“Xích Huyết cốc là một trong bốn đại hiểm yếu Vân Châu, tin đồn rằng đêm qua có người thấy nơi đây xuất hiện dị tượng, hai vị cảm thấy dị tượng này sẽ là cái gì?”
“Lão phu cảm thấy có thể là Bất Diệt hồn, Vân Hà tiên tử nghĩ sao?”
Mạnh Phi Vân nhìn nữ nhân mây mù lượn lờ kia, trong ánh mắt lộ ra vẻ nóng bỏng.
Vân Hà tiên tử là một trong ba tiên tử tại Tiểu Vân Thương Hải, nghe nói sắc đẹp muôn phần, danh chấn thiên hạ, là đối tượng của vô số tu luyện giả trên đại lục Khởi Nguyên đều tha thiết ước mơ có được, nhưng đã nhiều năm qua, lại không có người nào, không có một nam nhân nào nhận được ưu ái từ nàng.
Năm đó, Vân Hà tiên tử từng phong mỹ một thời, cho dù hiện tại, cũng có rất nhiều cao thủ thương nhớ nàng.
Đỗ Vân Thăng hừ nói: “Chuyện Xích Huyết cốc có Bất Diện hồn thì mọi người sớm đã biết, chỉ bất quá nơi này rất hung hiểm, hữu tử vô sanh, cho nên không người nào dám đi vào tìm kiếm. Đêm qua, dị tượng xuất hiện đến tột cùng là cái gì, chỉ dựa vào phán đoán thì không cách nào biết được, chúng ta phải tận mắt nhìn thấy mới có thể phán đoán được”
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Năm xưa, Đỗ Vân Thăng là một trong người theo đuổi Vân Hà tiên tử, tự nhiên không ưa gì Mạnh Phi Vân líu lo líu la tại trước mặt Vân Hà tiên tử.
Một đám cao thủ Thiên Kiếm tông sắc mặt đều kinh ngạc, vô luận Đỗ Vân Thăng, Mạnh Phi Vân hay là Vân Hà tiên tử cũng không phải là người mà bọn họ tùy ý nhìn thấy.
Đặc biệt là Vân Hà tiên tử, năm xưa đã đưa tới vô số phong ba trên Khởi Nguyên đại lục, thường ngày rất ít rời khỏi Tiểu Vân Thương Hải, không nghĩ tới lần này thế nhưng chính bản thân nàng xuất mã.
“Có phải có Bất Diệt hồn hay không, tạm thời khó mà nói được. Dù sao, chúng ta cũng đã tới rồi, nhất định là phải thăm dò cẩn thận một phen mới được”
Vân Hà tiên tử lập lờ nước đôi, vừa không đồng ý cách nhìn của Mạnh Phi Vân, nhưng cũng không nghiêng về Đỗ Vân Thăng, tại nàng không muốn thấy hai người cãi vả, lãng phí thời gian.
Hơn mười vị đệt tử Thiên Kiếm tông chậm rãi thối lui, bọn họ cũng không dám tranh phong với ba đại môn phái, nhanh chóng phái người trở về bẩm báo, chỉ còn ngắm từ xa mà thôi.
Lôi Đình hóa thân thành hạt bụi, lưu lại ngoài hai dặm, cũng không tiến sát gần.
Ba đại phái đàm thoại với nhau hắn cũng nghe rõ ràng, Bất Diệt hồn kia quả thực có lực hấp dẫn cực lớn, đối với cao thủ Tạo Hóa cảnh mà nói, tuyệt đối là độc nhất vô nhị.
Khởi Nguyên thư, Tạo Hóa đồ, Bất Diệt hồn, Trường Sinh phách, điều này ai ai cũng biết, vừa lúc ứng đối với bốn cảnh giới Khởi Nguyên, Tạo Hóa, Bất Diệt, Trường Sinh, từng cảnh giới tăng lên cũng đều cực kỳ khó khăn.
Nếu có được Bất Diệt hồn, cao thủ Tạo Hóa cảnh có thể thuận lợi tấn thăng thành cao thủ Bất Diệt, đây là cảnh giới mà vô số cao thủ Tạo Hóa cảnh đều ước ao.
Nhưng, Bất Diệt hồn cũng không dễ dàng có thể nhận được, nếu không cao thủ Bất Diệt cảnh cũng không khan hiếm như vậy.
“Lâm Phàm, ngươi đến cửa vào thăm dò một chút, nhớ là không được xâm nhập, chỉ ở bên ngoài thôi”
Vân Hà tiên tử phái ra một vị nam đệ tử, đây cũng là cao thủ Tạo Hóa cảnh.
Đỗ Vân Phi, Mạnh Phi Vân thấy thế cũng phái ra đệ tử của riêng mình, đi đến phía trước Xích Huyết cốc thăm dò xem.
Người có thể đi theo ba đại cao thủ đến đây, không có chỗ nào mà không phải là cao thủ Tạo Hóa cảnh, là đệ tử kiệt xuất trong môn phái, bất quá khác biệt chính đẳng cấp cảnh giới mà thôi.
Xích Huyết cốc cũng có thể gọi là Địa Huyết Hồng, tựa như huyết hà khô cạn, ngay cả bùn đất, cát đá cũng toàn là màu đỏ, dõi mắt nhìn lại là vô biên vô hạn, nhìn không thấy bất cứ dấu vết sinh mạng nào.
Ở nơi này mênh mông vô bờ bến, một vùng đỏ như máu, huyết vụ mông lung tràn ngập, nhưng không nồng, làm cho người ta có một loại cảm giác như ẩn như hiện, như có như không.
Tại cửa vào Xích Huyết cốc rất kỳ lại, một cự thạch cao vài trượng được dựng thẳng đứng, phía trên nó được khắc hai chữ “Xích Huyết” đỏ như máu, vĩnh viễn phai mờ.
Lâm Phàm cùng hai vị thiếu niên cao thủ khác thật cẩn thận đi đến cửa vào, trong lòng có nhiều ít lo lắng.
Ở Vân Chân, truyền thuyết nói về Xích Huyết cốc rất nhiều, kết quả cơ hồ tất cả là một đi không trở lại, hung hiểm quỷ dị.
Lôi bạo chiến xa, Phá lãng thần chu, Ngũ sắc vân xếp thành một hàng cách bên ngoài Xích Huyết cốc khoảng trăm trượng, phái ba cao thủ lưu ý tình huống Xích Huyết cốc, nhưng lại không nhìn ra điều gì cả.
Ngắm nhìn chỉ chốc lát, ba người Lâm Phàm cũng không nhìn ra cái gì, lúc này nối đuôi nhau đi đến, trên mình đều triển khai phòng ngự, quang hoa lóng lánh, từ bên ngoài nhìn vào Xích Huyết cốc, cảm giác được nó giống như một huyết hà đã khô cạn.
Nhưng, sau khi tiến vào, cảnh sắc chợt biến, huyết vụ như có như không chỉ trong nháy mắt biến thành máu, che khuất cả bầu trời, mê loạn tứ phương, làm cho người ta không phân biệt rõ phương hướng.
Đỗ Vân Thăng, Mạnh Phi Vân, Vân Hà tiên tử ba đại cao thủ nhìn từ xa xa, phát hiện ba người Lâm Phàm sau khi tiến vào Xích Huyết cốc, cả đám đều lộ vẻ sợ hãi, quang hoa trên người nhanh chóng hỗn loạn, liều mạng tấn công lung tung, tựa như gặp ác ma quấn thân vậy.
Trầm Tuyết Y khẽ nói: “Sư thúc, xem ra tình huống không hay a”
Vân Hà tiên tử khẽ vuốt cằm, không nhiều lời.
Chu Dật nói: “Điều này nói rõ trong Xích Huyết cốc có thiên địa khác, đặt mình trong đó không phân biệt đông tây, xem ra quả nhiên không sai”
Ngoài hai dặm, Lôi Đình thấy một màn như vậy, mày cũng nhíu lại.
“Xem ra xông vào Xích Huyết cốc không tốt a, có lẽ ta nên chạy đến nơi khác thôi”
Trong Xích Huyết cốc, vẻ mặt ba vị cao thủ Tạo Hóa cảnh hoảng sợ, dựa lưng vào nhau, không ngừng phát ra các loại công kích, từng đạo ánh sáng mờ mờ chớp động, nhưng không cách nào ra xa được, chỉ bay ra ngoài trượng thì tự động biến mất.
Cảnh tượng như vậy kéo dài thật lâu, cho đến khi ba vị cao thủ hao hết lực mới từ từ dừng công kích, vẻ mặt cả đám đều lộ nôn nóng, tràn đầy tuyệt vọng cùng bất lực.
Lúc này, một tiếng kiếm rít phá trường không, hàng vạn hàng nghìn kiếm quang phá không mà đến, hợp thành một Kiếm thuyền, cao thủ Thiên Kiếm tông đã chạy tới nơi.
Chiếc Kiếm thuyền này lớn như núi, vượt qua hư không, nháy mắt đã xuất hiện trước mắt, thân thuyền bắt đầu co rút lại, nhuệ khí chớp động, cuối cùng thu nhỏ lại bằng Phá lãng thần chu của Tứ Hải Minh.
Trên Kiếm thuyền, một bạch y thanh niên lặng yên đứng đó, cả người tản mát ra khí thế sắc bén cường đại, làm cho người ta có loại cảm giác kiếm phá thiên không.
Đỗ Vân Thăng nhìn người kia, kinh nghi nói: “Thiếu chủ Thiên Kiếm tông – Kiếm Thần Phong cũng tới a”
Mạnh Phi Vân nói: “Không chỉ có hắn, ngay cả trưởng lão Hách Liên Hùng cũng tới”
Chu Dật nhìn Kiếm Thần Phong, trong mắt hiện tia hàn quang, hừ nói: “Là hắn!”
Trầm Tuyết Y sóng mắt khẽ nhúc nhích, lẳng lặng nhìn lên Kiếm thuyền, phản ứng rất ư là bình thản.
“Chư vị tới rất sớm a, Thiên Kiếm tông không có tiếp đón từ xa”
Đầu thuyền, một lão giả y phục xám tro, khuôn mặt nhìn qua xấu xí nhưng trên người lại ẩn chứa một cổ hơi thở đáng sợ như thú dữ thái cổ, làm người ta không dám xem nhẹ.
Kiếm Thần Phong nhìn vẻ bên ngoài khoảng hai mươi tuổi nhìn Trầm Tuyết Y, cười to: “Trầm Tuyết Y, nàng cũng tới”
Chu Dật không vui nói: “Tên Trầm Tuyết Y mà ngươi cũng dám gọi sao”
Kiếm Thần Phong ha ha nói: “Ta mạn phép gọi, như thế nào? Ta không chỉ gọi mà sớm muộn gì có một ngày ta còn muốn cưới nàng tới tay nữa đó”
Chu Dật cả giận nói: “Ngươi nằm mơ!”
Trầm Tuyết Y trang nhã nói: “Sư huynh không cần phải tức giận, hắn là cố ý kích ngươi đó”
Vân Hà tiên tử khẽ nói: “Tới đường đột, ngũ trưởng lão lượng thứ a”
Hách Liên Hùng cười nói: “Tiên tử quá khiêm nhường rồi, Vân Châu mặc dù là địa bàn của Thiên Kiếm tông, nhưng Xích Huyết cốc lại không nằm trong đó”
Kiếm Thần Phong khiêu khích nhìn Chu Dật, tự phụ nói: “Không tin, chúng ta cứ chờ xem, xem ai cưới được nàng trước nhất”
Bên trong thập đại môn phái Khởi Nguyên đại lục, Thánh nữ Thiên Mẫu Thiên Cung, tiên tử Tiểu Vân Thương Hải, huyền nữ Đông Thắng Huyền Tông là đối tượng mà tất cả nam nhân đều muốn có được.
Kiếm thuyền đi tới bên cạnh Ngũ sắc vân, cao thủ tứ đại phái tụ họp cùng một chỗ, ánh mắt đồng loạt nhìn vào trong Xích Huyết cốc.
Giờ phút này, ba người Lâm Phàm sớm đã lâm vào tuyệt vọng, phòng ngự lóe ra quang mang yếu ớt ảm đạm, làm cho người ta không khỏi thê lương bi ai.
Hách Liên Hùng nhìn chốc lát, nhàn nhạt nói: “Bọn họ chắc là bị vây nhốt, hãm không sâu, không sao”
Mạnh Phi Vân nói: “Trong Xích Huyết cốc xuất hiện dị tượng, đây là chuyện mà nhiều năm qua chưa từng phát sinh. Trước mắt, rất nhiều thế lực chưa chạy tới, chúng ta nếu không nắm bắt cơ hội, sau này chỉ sợ cái gì cũng không có được”
Đỗ Vân Thăng cười lạnh: “Cho dù đi vào, ngươi cũng không thể kiếm được chỗ tốt gì”
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Đỗ Vân Thăng hơi giận nói: “Ta mà sợ sao, đúng là chê cười”
Mạnh Phi Vân hừ nói: “Ngươi nếu không sợ, chúng ta liền cùng nhau đi vào coi một cái, ngươi dám không?”
Đỗ Vân Thăng cười to, nói: “Có gì không dám, đi vào thôi”
Trên Lôi bạo chiến xa chợt lóe lên điện quang, chậm rãi hướng Xích Huyết cốc tiến tới gần.
Mạnh Phi Vân thấy thế liền thúc dục Phá lãng thần chu, đuổi theo Lôi bạo chiến xa không bỏ.
Vân Hà tiên tử cùng Hách Liên Hùng hơi chần chờ, sau thúc dục Ngũ sắc vân cùng Kiếm thuyền đi theo.
Nháy mắt, cao thủ tứ đại phái tiến vào bên trong Xích Huyết cốc, trong lúc nhất thời vạn đạo sáng mờ, huyết vụ tứ tán lộ ra một khoảng sáng ngời.
Ba người Lâm Phàm bị vây nhốt liền trở về hàng ngũ của riêng mình, tâm thần không yên, hiển nhiên kinh sợ đến cực điểm.
Lôi Đình hiện ra giữa không trung, ánh mắt kỳ dị nhìn cao thủ tứ đại môn phái, phát hiện vô luận là Lôi bạo chiến xa, Phá lãng thần chu hay Ngũ sắc vân, Kiếm thuyền khi tiến vào Xích Huyết cốc đều nổi lên tia sáng hoa mỹ, hướng màn sáng bốn phía đâm ra, dò đường đi tới.
Rất hiển nhiên, cao thủ bốn phái sau khi tiến vào Xích Huyết cốc đều nhận được quấy nhiễu, bất quá thực lực bọn họ kinh người, người bình thường không thể sánh được, cũng không bị lạc mất phương hướng.
Tứ đại phái sau khi tiến vào Xích Huyết cốc liền phân bố một trước một sau, một phải một trái, hòa cùng một thể, cùng nhau thăm dò.
Lôi Đình nhìn chung quanh Xích Huyết cốc, phát hiện huyết vụ như có như không kia bắt đầu di chuyển, rất nhiều sương mù màu máu tụ tập chung một chỗ, biến thành một phiến huyết ti dài hẹp chớp động, tựa như tia lửa điện màu máu vậy, du tẩu bên trong Xích Huyết cốc.
Lôi Đình cẩn thận lưu ý, phát hiện những tia máu kia đang hướng khu vực tứ đại phái di động tới.
Lôi Đình bay lên trời cao khoảng ngàn trượng, toàn thân thu liễm hơi thở, đưa mắt nhìn Xích Huyết cốc bên dưới.
Huyết ti ngưng tụ, hóa thành huyết vân mang theo vô số tia chớp liên hồi, bắt đầu tiến hành oanh tạc đến cao thủ tứ đại môn phái.
Đây là Lôi Đình chứng kiến từ trên cao, trên thực tế bên trong Xích Huyết cốc lại là … tình huống khác.
Cao thủ tứ đại phái sau khi tiến vào Xích Huyết cốc, phía trước là một mảnh đỏ màu máu, huyết vụ biến thành huyết hải, quay cuồng, không phân biệt đông tây.
Lôi bạo chiến xa, Phá lãng thần chu, Ngũ sắc vân, Kiếm thuyền tựa như con thuyền độc mộc giữa biển máu, ở trước sóng cao tận trời phập phồng lên xuống, khó khăn đi về phía trước.
Đột nhiên, trong biển máu dâng lên một đạo quang trụ màu máu, như tia chớp gào thét bắn tới.
Đỗ Vân Thăng đứng trên Lôi bạo chiến xa, hai tay huy vũ hướng tia chớp bắn tới, một lực lượng kinh khủng từ trong lòng bàn tay hắn bắn nhanh ra, hóa thành một bàn tay khổng lồ mang theo lôi điện, trong nháy mắt xé nát hư không, trực tiếp đem tia chớp kia chấn thành phấn vụn.
Bên phải, một ít tia chớp khác phân trước sau, hướng Phá lãng thần chu đánh tới.
Mạnh Phi Vân đứng trên mũi thuyền, tay phải vung lên, đón gió hóa thành một cự chưởng ngàn trượng, quấn chung quanh là thanh long khí, thoáng cái bót nát tia chớp kia.
Bên trái, Ngũ sắc vân, phía sau Kiếm thuyền tứ đại môn phái liên thủ đi tới, mỗi phái đều tự chịu trách nhiệm khu vực của riêng mình.
Giờ phút này, thiểm điện tụ tập, huyết lãng quay cuồng, trong huyết hải vô biên vô hạn thi thoảng quái thú nổi lên, phát ra rống giận rung trời.
Trầm Tuyết Y sắc mặt nghiêm túc, Chu Dật, Kiếm Thần Phong thần sắc đều ngưng trọng, hiển nhiên tình huống bên trong Xích Huyết cốc này so với tưởng tượng kinh khủng hơn nhiều.
Lôi Đình luôn luôn ở trên không trung quan sát một canh giờ, phát hiện tốc độ di chuyển của tứ đại phái đi về phía trước khoảng mấy dặm dĩ nhiên chậm chạp rất nhiều trong tưởng tượng.
Lúc này Lôi Đình phát hiện, huyết vụ trong Xích Huyết cốc xuất hiện nhiều hơn, hóa thành một con quái thú màu máu, đang đẩy nhanh tốc độ hướng tứ đại phái phóng đi.
Không lâu sau, quái thú màu máu đã tới khu vực tứ đại phái, chỉ thấy huyết vụ lượn lờ, lóe sáng quang trụ, chỉ sợ quái thú đáng sợ kia có xu thế xé rách liên thủ giữa tứ đại phái, mạnh mẽ đem bọn họ tách ra.
Lôi Đình chứng kiến cảnh tượng kia từ bên ngoài, so với chứng kiến từ bên trong Xích Huyết cốc, quả thực kém xa một trời một vực.
Khi quái thú xuất hiện, sóng lớn ngập trời dâng lên trong biển máu, một đầu cự thú to lớn phô thiên cái địa không cách nào hình dung được, nhẹ nhàng vung quái trảo lên, xé rách bầu trời, chặt đứt liên thủ phòng ngự của tứ đại phái, thoáng cái đánh bay Lôi bạo chiến xa, đẩy lui Phá lãng thần chu, cuốn trôi Ngũ sắc vân, đánh lui Kiếm thuyền, trận thế liên thủ tứ đại phái tuyên cáo tan rả.
Trầm Tuyết Y sắc mặt kinh biến, sợ hãi nói: “Đây là quái thú gì, sao kinh khủng đến vậy?”
Vân Hà tiên tử trầm giọng nói: “Nghe nói, Xích Huyết cốc có Bất Diệt hồn thủ hộ, bất luận kẻ nào cũng không thể qua được”
Chu Dật kinh nghi nói: “Quái thú mới vừa rồi kia, chính là Bất Diệt hồn sao?”
Vân Hà tiên tử khẽ lắc đầu, không nói gì.
Tứ đại phái sau khi phân rả, bắt đầu riêng rẻ đi tới, bởi vì phương hướng không rõ, cho nên ai cũng không biết đường đi ở đâu.
Lôi Đình ở giữa không trung thấy rõ ràng, Kiếm thuyền Thiên Kiếm tông đang trở lui, Phá lãng thần chu Tứ Hải minh đi hướng Đông, Lôi bạo chiến thần Chiến Thần tông đã ở lối vào, Ngũ sắc vân Tiểu Vân Thương Hải thì đi hướng Tây.
Hoàng hôn, mặt trời lặn về phía Tây, ánh sáng vàng chiếu lên Xích Huyết cốc, biến thành một phiếm kim quang nhàn nhạt.
Tứ đại môn phái sau khi phân tán, người nào cũng không đi ra, mà còn hướng bên trong Xích Huyết cốc đi tới, bản thân tao ngộ công kích những tia chớp kia trước sau trên dưới mười lần, nhưng tất cả đều chống đỡ được.
Rất nhanh, bóng đêm buông xuống, cảnh tượng Xích Huyết cốc trở nên mông lung.
Lôi Đình có chút kinh ngạc, rõ ràng ban ngày có thể thấy được Xích Huyết cốc, còn dưới bóng đêm là một mảnh sương mù, ngoại giới căn bản không thấy rõ tình huống phát sinh bên trong.
Lôi Đình hạ thấp độ cao, cẩn thận lưu ý nhất cử nhất định Xích Huyết cốc, nhưng hai canh giờ qua đi, cũng không phát hiện cái gì.
Giờ Tý – nửa đêm, ngay khi Lôi Đình đang muốn buông xuôi, Xích Huyết cốc phát sinh dị tượng, từng đạo sợi tơ màu máu từ bốn phương tám hướng hội tụ lại, tựa như một huyết võng, tụ thành một bình đài màu máu cách cửa vào không xa.
Lôi Đình thấy thế, thầm nghĩ tới, lập tức tinh thần căng lên, cẩn thận lưu ý.
Bình đài màu máu lóe lên ánh sáng ngọc, dưới bóng đêm lộ vẻ mỹ lệ.
Trên bình đài từng đạo tia máu nhanh chóng tụ hợp, tạo thành bóng dáng huyết ảnh phiêu vũ trên bình đài, Lôi Đình thấy vậy cả kinh một hồi, cho là mình hoa mắt.
Trong Xích Huyết cốc, một trong tứ đại phái Tiểu Vân Thương Hải vừa lúc nhìn thấy một màn này, nhưng cảnh sắc lại không giống nhau.
Chỉ thấy trong biển máu mênh mông không thấy bờ, vô số quang mang màu máu từ bốn phương tám hướng tụ lại, nhanh chóng tạo thành một bình đài vô cùng khổng lồ, lóe ra tia sáng kỳ dị.
Rất nhanh, trên bình đài xuất hiện từng đạo thân ảnh hồng y, tựa như một đoàn tiên tử vậy, ở trên bình đài nhảy múa, hợp thành một loại hình vũ đạo, xa hoa, làm cho người ta hoa cả mắt.
Trầm Tuyết Y sợ hãi than: “Thật là kỳ diệu, khiến cho người ta không tưởng tượng được”
Chu Dật nghi hoặc nói: “Làm sao tạo thành thế này được? Những thân ảnh hồng y kia, thật sự là người sao?”
Vân Hà tiên tử trầm giọng nói: “Nhìn kỹ đi, trong những kỹ thuật vũ đạo kia ẩn chứa huyền diệu, đối với tu luyện giả có gợi ý rất nhiều, nếu có thể lĩnh ngộ một hai, tất có chỗ tốt”
Trầm Tuyết Y dụng tâm quan sát, Chu Dật thì có chút xem thường, cho là đây là những đồ chơi dành cho nữ tu giả.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin