Vũ Thần Không Gian Tác giả: Phó Khiếu Trần -----oo0oo-----
Chương 16: Trở lại tông môn.
Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Sưu Tầm
Nếu như có thể có thể trở thành đệ tử hạch tâm có được tài nguyên, tốc độ tu luyện của Diệp Hi Văn cũng sẽ nhanh hơn, tuy không có khả năng có được một số tiền lớn phi nghĩa nư hiện nay, nhưng đó là thu nhập ổn định, lâu ngày cũng là một số thu nhập xa xỉ.
Huống chi đệ tử hạch tâm, có được các loại tài nguyên Diệp Hi Văn cấp bách, từng điểm cũng không thể buông tha, những đệ tử hạch tâm kia, bọn chúng đều có thiên tư trác tuyệt, từng người đều có kỳ ngộ, nếu như không phát triển nhanh, ngày tháng năm nào mới có thể đuổi được bọn họ đây.
Diệp Hi Văn cũng không tình nguyện cứ ở sau lưng người khác.
Tóm lại bất kể như thế nào, lần này Tông Nội Đại Bỉ đối với hắn mà nói là phi thường trọng yếu, nhất định phải toàn lực ứng phó, điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất, một lần hành động là tiến vào hàng ngũ đệ tử hạch tâm.
Về phần đệ tử hạch tâm không tham gia Tông Nội Đại Bỉ, bọn họ sau ba tháng nữa có một hồi thi đấu hạch tâm, trước top hai mươi có thể tiến về tổng tông Nhất Nguyên Tông, bái nhập bên trong tổng tông, đạt được tài bồi.
Đối với Tông Nội Đại Bỉ, Diệp Hi Văn đã lâm vào tình thế bắt buộc.
Thời gian từng ngày trôi qua, thời gian cũng chậm rãi tiếp cận đến ngày mở Tông Nội Đại Bỉ.
Lúc này trong rừng, một đạo nhân ảnh cùng một đầu Liệt Diễm Hồ đang giằng co, đã thấy đầu Liệt Diễm Hồ kia toàn thân hỏa hồng đầy vết đao, máu tươi chảy ròng, vốn da lông xinh đẹp lúc này đầy vết máu, thần thái của nó có chút uể oải, hoàn toàn không giống một đầu Hậu Thiên Thất Trọng đỉnh phong bá chủ Thanh Phong Sơn.
- Tân Nguyệt Trảm.
Bóng người kia hét lớn một tiếng, trường đao trong tay sáng lên, đao khí phóng lên trời, chín đạo đao ảnh hoàn toàn phong bế không gian quanh thân Liệt Diễm Hồ.
Liệt Diễm Hồ căn bản không có chỗ xê dịch, chỉ có thể trơ mắt nhìn trường đao rơi xuống trên người, lập tức bị chém giết.
Diệp Hi Văn thu trường đao, đào ra tinh hạch Liệt Diễm Hồ, tinh hạch Hậu Thiên Thất Trọng đỉnh phong, có thể bán ra 200 miếng Hạ Phẩm Linh Thạch.
- Không nghĩ tới đột phá đến cảnh giới chín đao.
Diệp Hi Văn cũng không nghĩ tới, hiện tại đã có lĩnh ngộ, đột phá đã đến cảnh giới chín đao, đem Tân Nguyệt Trảm luyện đến đại thành, một đao chém ra, chín đạo đao ảnh Như Ảnh Tùy Hình, đem không gian quanh thân toàn bộ phong tỏa, vô luận muốn trốn hướng nào đều phải chịu một đao.
Đây cũng là chiêu linh xảo làm cho Liệt Diễm Hồ cuối cùng chỉ có thể bị Diệp Hi Văn chém giết.
Liệt Diễm Hồ tuy chỉ có thực lực Hậu Thiên Thất Trọng đỉnh phong, nhưng được gọi là một phương bá chủ Thanh Phong Sơn, tự nhiên là có nguyên nhân của nó, Liệt Diễm Hồ tốc độ cực nhanh, Hậu Thiên Bát Trọng đỉnh phong Võ Giả, đều cản không nổi tốc độ Liệt Diễm Hồ, chỉ có Hậu Thiên Cửu Trọng tuyệt đỉnh cao thủ mới có thể vững vàng đuổi theo Liệt Diễm Hồ.
Hậu Thiên Thất Trọng yêu hạch bán đi 100 miếng Hạ Phẩm Linh Thạch, nhưng yêu hạch Liệt Diễm Hồ lại có thể bán được 200 miếng, cũng là bởi vì nó rất khó bắt được, rất hiếm thấy, cơ hồ trên cả giá tiền của Hậu Thiên Bát Trọng yêu hạch.
Nếu như Liệt Diễm Hồ muốn chạy trốn, Diệp Hi Văn cũng bắt không được, nhưng một khi đối mặt, Diệp Hi Văn thi triển ra Tân Nguyệt Trảm từ đầu tới cuối đều bị Liệt Diễm Hồ né tránh.
Cũng may tu luyện Tân Nguyệt Trảm đại thành có uy lực tuyệt đối đáng sợ, một đao chém ra, toàn bộ đều bị đao ảnh bao vậy ở trong đó, muốn trốn đều trốn không thoát.
Lúc này Tân Nguyệt Trảm đại thành, Diệp Hi Văn đủ tự tin để đánh bại bất luận Hậu Thiên Thất Trọng cao thủ nào.
Cũng gần nửa tháng thời gian, Diệp Hi Văn chủ yếu đều tu luyện Tân Nguyệt Trảm, nhưng bởi vì có được Đặc Thù Không Gian trợ giúp, hắn tu luyện tới Hậu Thiên Lục Trọng đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa có thể đạt tới Hậu Thiên Thất Trọng.
Diệp Hi Văn rất rõ ràng, cái kia chính là tham thì thâm, bởi vậy vô luận là Bôn Lôi Thủ hay là Tân Nguyệt Trảm đều luyện đến đại thành mới bắt đầu tu luyện những thứ khác.
Chỉ tu luyện Tân Nguyệt Trảm đến đại thành uy lực cũng đã cường đại như thế, Diệp Hi Văn rất chờ mong kế tiếp uy lực của Khuyết Nguyệt Trảm, vốn Khuyết Nguyệt Trảm so vớiTân Nguyệt Trảm cao hơn một cấp, là cao cấp Công Pháp, nếu như luyện đến đại thành, uy lực khó có thể tưởng tượng.
Tuy gần nửa tháng, Diệp Hi Văn không ngừng đánh chết Yêu Thú, cướp đoạt yêu hạch, nhưng cùng tu vi tăng lên, hắn tiêu tinh thạch hao càng lúc càng lớn, lúc này Hạ Phẩm Linh Thạch, cũng chỉ còn lại có 2000 miếng, Diệp Hi Văn tính toán muốn đem Khuyết Nguyệt Trảm luyện đến đại thành, những linh thạch này có thể không đủ, mặc dù nói 2000 khối Hạ Phẩm Linh Thạch đối với Nội Môn Đệ Tử mà nói, là rất nhiều, nhưng là trong đầu hắn chính là Đặc Thù Không Gian là siêu cấp máy móc thôn phệ linh thạch, Diệp Hi Văn đột nhiên có loại cảm giác, vô luận hắn có bao nhiêu linh thạch cũng không đủ cho nó thôn phệ.
Bất quá chỗ tốt cũng là rõ ràng, nếu như thay đổi hắn chính là Bôn Lôi thủ, mới bắt đầu hơn một tháng, có thể đem Bôn Lôi thủ đánh ra chín âm rất không tệ rồi.
Chính là muốn dùng linh thạch đổi lấy cảnh giới.
Nếu như không có tiền của phi nghĩa của Trương gia Thiếu chủ cùng Thiết Bối Ngân Viên Vương, Diệp Hi Văn đã chống đỡ không nổi rồi, căn bản là đốt linh thạch mà.
Bất quá hiện tại thời gian cũng không còn nhiều lắm, còn có hai ngày, ba năm một lần Tông Nội Đại Bỉ bắt đầu, lúc này chạy trở về là phù hợp.
Bởi vì Diệp Hi Văn đã đi tới Thanh Phong Sơn, sáng sớm xuất phát về tới Nhất Nguyên Tông, cũng đã là xế chiều.
Nhìn cách đó không xa kiến trúc chằng chịt, Diệp Hi Văn cảm khái ngàn vạn, đi ra ngoài một tháng, hắn lúc trước Hậu Thiên Tứ Trọng, hiện tại tu luyện đến Hậu Thiên Lục Trọng đỉnh phong.
Tin tức này nếu để cho phụ thân, mẫu thân biết rõ, nhất định sẽ kinh ngạc đến mức nào.
Bất quá hiện tại Diệp Hi Văn lại không vội trở về, muốn trước tìm một chỗ đem tài liệu Yêu Thú trong không gian giới chỉ cùng các loại yêu hạch xử lý cho sạch.
Mặc dù nói trong Nhất Nguyên Tông cũng có nơi chuyên môn thu mua, tựu như là công đức điện, nhưng trong công đức điện rất nhiều thứ đổi đều không hợp, một khỏa sơ kỳ yêu hạch cùng đỉnh phong yêu hạch tại công đức điện đổi đều như nhau, nhưng nếu như nói bán cho đệ tử khác, như vậy giá tiền hoàn toàn không giống như vậy.
Nhất Nguyên Tông cũng không thiếu địa phương như vậy, Nhất Nguyên Tông có một cái quảng trường lớn, chuyên môn để cho những cái đệ tử kia giao dịch, tông môn không can thiệp.
Trên thực tế, toàn bộ Nhất Nguyên Tông có khoảng chừng gần sáu ngàn người, căn bản như là một cái trấn nhỏ, rất phi thường náo nhiệt, loại điểm buôn bán này sớm muộn đều hình thành, không bằng đều tập trung vào một điểm, để cho đệ tử thuận tiện giao dịch, thứ hai thuận tiện tông môn quản lý, thứ ba cũng là có hệ số an toàn cao hơn.
Diệp Hi Văn đầu tiên đi tới chỗ giao dịch, lúc này trời đã về chiều, hắn ở trong đám biển người như thủy triều bắt đầu khởi động.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Vũ Thần Không Gian Tác giả: Phó Khiếu Trần -----oo0oo-----
Chương 17: Xung đột.
Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Sưu Tầm
- Những tài liệu này, kể cả Bạo Hùng Trảo, da lông Liệt Diễm Hồ tàn phá. . . tổng cộng là 200 khối Hạ Phẩm Linh Thạch.
Bên trong một gian tiểu điếm không lớn, một lão giả có chút khô gầy chậm quá nói.
Lão giả này ở chỗ này mở cửa tiệm đã hơn năm mươi năm, đến lúc nào cũng mở cửa tiệm thu mua những tài liệu trên người Yêu Thú, nhưng không có ai biết, ngay cả Diệp Hi Văn đã hỏi Diệp Không Minh, Diệp Không Minh cũng không biết, thời điểm Diệp Không Minh đến Nhất Nguyên Tông, lão đầu này cũng đã ở đây rồi, hắn từ trước giá cả vừa phải, già trẻ không lừa gạt.
- Cái giá tiền này ngươi có dị nghị gì sao?
- Không có.
Diệp Hi Văn lắc đầu nói, cái giá tiền này tính toán cũng được, bán ở địa phương khác, còn chưa có cao như vậy.
Đương nhiên, giá chính thức cũng không ở chỗ này, mà là những cái yêu hạch kia, những yêu hạch kia đều là tập hợp toàn thân tinh hoa Yêu Thú, những Yêu Thú tinh hoa, toàn bộ đều tập trung vào bên trong yêu hạch, trên tay Diệp Hi Văn có yêu hạch tối thiểu có thể bán được tám trăm linh thạch, cùng hơn một Ngàn Linh thạch, tổng cộng có thể thu được 2000 Hạ Phẩm Linh Thạch.
- Có những tài liệu Yêu Thú này, trên ngươi có lẽ cũng không thiếu yêu hạch nhỉ.
Lão giả khô gầy, nhìn Diệp Hi Văn nói.
- Nếu như có thì bán cho ta, giá cả sẽ không để cho ngươi chịu thiệt đâu.
Diệp Hi Văn thầm nghĩ, có thể giảm bớt rất nhiều phiền toái, liền đem yêu hạch trong không gian giới chỉ toàn bộ lấy ra, đặt tới trên mặt bàn.
Lão giả khô gầy có chút ngoài ý muốn, nhìn thoáng qua Diệp Hi Văn, cũng không nghĩ đến Diệp Hi Văn có thể xuất ra nhiều yêu hạch như vậy, coi như là đệ tử hạch tâm chỉ sợ một lần cũng không xuất ra nhiều yêu hạch như vậy.
- Những yêu hạch này, định giá tám trăm năm mươi khỏa Hạ Phẩm Linh Thạch?
Lão giả kia nhìn Diệp Hi Văn hỏi.
- Rất tốt, đa tạ.
Diệp Hi Văn gật gật đầu nói, so với hắn muốn còn nhiều hơn một chút.
Sau khi thu linh thạch về, Diệp Hi Văn đi ra khỏi tiểu điếm, đột nhiên có tiếng cãi lộn bên ngoài truyền ra.
- Nói bậy, ta căn bản cũng không có nhìn bản Thiên Tiên Bộ.
Một thanh âm có chút lo lắng nói ra.
- Hừ hừ, chưa có xem, chưa có xem làm sao ngươi biết quyển bí tịch này gọi là Thiên Tiên Bộ, nếu như mỗi người đều nói với ngươi giống như vậy, sau khi xem xong đều không mua, về sau ta mua bán như thế nào.
Một tiếng thanh âm tục tằng từ trong đám người truyền tới.
- Tóm lại hôm nay Thiên Tiên Bộ này, ngươi không mua cũng phải mua, ngươi đã xem qua rồi, phải trả tiền 500 khối Hạ Phẩm Linh Thạch.
Trong đám người một mảnh xôn xao, 500 khối Hạ Phẩm Linh Thạch, chỉ sợ rất nhiều Nội Môn Đệ Tử, không có nhiều tiền như vậy.
Diệp Hi Văn tiến vào trong đám người, thấy hai người trẻ tuổi đang cãi lộn, tên mập mạp thiếu niên kia Diệp Hi Văn nhìn thấy chính là hảo hữu Vương Liệt.
Còn người thanh niên kia là một Đại Hán cao lớn thô kệch, ước chừng trên dưới hai mươi tuổi, rất là tục tằng, lúc này nhìn Vương Liệt, mang theo vẻ mặt đắc ý.
- Lại là Mã Nghiêm, chậc chậc, tên đệ tử này thật sự là xui xẻo, không nghĩ tới bị Mã Nghiêm lừa dối, cũng không biết Mã Nghiêm ở đâu tìm đến một bản thân pháp bí tịch, rõ ràng tìm trong cửa của một vị trưởng lão nói là một bộ Tiên Thiên thân pháp, tuy không hoàn toàn, nhưng hắn phải dựa vào quyển bí tịch này, làm bộ bán bí tịch, sau đó:đợi người khác có hứng thú đến xem, hắn vô lại nhìn người khác không mua, sau đó ép người phải mua, cũng có thật nhiều người táng gia bại sản rồi.
- Đúng vậy rồi, đúng là không biết xấu hổ, hắn có thể làm sao, ca ca hắn Mã Anh, lần này thi đấu rất có hi vọng trở thành đệ tử hạch tâm, từ nay về sau là cá vượt Long Môn rồi, những đệ tử kia, ăn phải lỗ vốn, cũng chỉ có thể nhận biết, bằng không thì thế nào, không nói ca ca Mã Nghiêm, ngay cả một mình Mã Nghiêm chính là Hậu Thiên Ngũ Trọng đỉnh phong, tại Nội Môn Đệ Tử trong đều xếp top hai mươi, có chịu thiệt cũng chỉ có thể chịu đựng mà thôi.
Diệp Hi Văn nghe xong, thì ra là như vậy, trong Nhất Nguyên Tông không khỏi có mua bán Công Pháp, nhưng có một điểm, nhưng đệ tử Nhất Nguyên Tông đạt được Công Pháp, đó là Công Pháp tông môn, cấm truyền ra bên ngoài, cũng là cấm mua bán, nhưng nếu như đệ tử Nhất Nguyên Tông chính mình từ bên ngoài đạt được, thì tông môn cũng không cấm mua bán.
Đương nhiên, từ bên ngoài lấy được Công Pháp, nếu như cống hiến cho tông môn, cũng sẽ đạt được chỗ tốt rất lớn, ngoại trừ linh thạch ra, còn có ban thưởng điểm tích lũy, căn cứ vào Công Pháp bất đồng, ban thưởng cũng bất đồng, có thể nói là phi thường hậu đãi.
Chẳng qua nếu như là mình bán, có thể mua bán rất nhiều lần, trong lúc này ưu khuyết khó phân biệt, xem cá nhân lựa chọn mà thôi.
- Bí tịch trên mặt viết Thiên Tiên Bộ, ta cũng không phải mù lòa, làm sao nhìn không tới, nhưng nội dung bên trong ta căn bản không thấy qua.
Vương Liệt lo lắng nói, trong nhà Vương Liệt là đại gia đình, trong nhà đối với hắn có rất nhiều hi vọng, hắn trước giờ so với Diệp Hi Văn chi tiêu xa xỉ hơn rất nhiều, bởi vậy sau khi đột phá Hậu Thiên Tứ Trọng có thể đến mua một môn thân pháp.
Đối với Võ Giả mà nói, tầm quan trọng một môn thân pháp có thể nghĩ, nhưng 500 Hạ Phẩm Linh Thạch, đối với hắn mà nói, thật sự là số trên trời, táng gia bại sản cũng không mua nổi, lúc này hắn muốn ly khai, kết quả lại bị Mã Nghiêm ngăn lại, vu chính mình xem qua bí tịch.
- Ta nói ngươi nhìn, chính là ngươi đã nhìn.
Mã Nghiêm cười lạnh một tiếng, hắn sao lại không biết, xem bộ dạng Vương Liệt đã biết rõ gia cảnh không tệ, chính là có thể bóc lột được đối tượng.
- Ít nói nhảm, đưa tiền cho ta, bằng không thì ta phế đi võ công của ngươi.
Mã Nghiêm lãnh khốc nói.
Người chung quanh đều rùng mình, bởi vì trước kia xác thực có người bị hắn phế bỏ võ công, cuối cùng chán nản rời khỏi Nhất Nguyên Tông.
Đây là thế giới mạnh được yếu thua, ca ca Mã Nghiêm là Nội Môn Đệ Tử cường giả, tại cao tầng đều có quan hệ, người đệ tử kia bị phế bỏ võ công, nhưng cuối cùng cao tầng cũng không có đem Mã Nghiêm xử phạt.
- Ta không có tiền.
Vương Liệt nói.
- Mạnh miệng, ta muốn nhìn, là ngươi mạnh miệng, hay là quả đấm của ta cứng rắn.
Mã Nghiêm nhe răng cười, một quyền đánh ra, quyền kình bóp méo không khí, đánh không khí đùng đùng rung động, tuy Mã Nghiêm hoành hành ngang ngược, nhưng công phu cũng không kém.
Vương Liệt cắn răng, đem công lực vận dụng đến cao nhất, bày ra tư thế.
- Xíu…
- Bành.
Đột nhiên một tiếng xé gió thê lương từ trong đám người truyền đến, một hòn đá nhỏ giống như tia chớp, lập tức xẹt qua không khí, trực tiếp hung hăng đánh trúng vào nắm đấm của Mã Nghiêm.
- Ah.
Mã Nghiêm lập tức phát ra một tiếng kêu thảm thiết như heo bị giết.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Vũ Thần Không Gian Tác giả: Phó Khiếu Trần -----oo0oo-----
Chương 18: Huyết Nguyên Cảnh.
Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Sưu Tầm
- Ai, ai dám đánh lén ta.
Mã Nghiêm kêu thảm lên.
Trong đám người, Diệp Hi Văn cũng không có ẩn tàng thân hình, sau đó đi ra, nhìn thấy Diệp Hi Văn, Vương Liệt lập tức cao hứng tiến lên nói:
- Xú tiểu tử, ngươi đã về rồi, một tháng này vô thanh vô tức biến mất, đi đâu vậy.
- Đến hậu sơn tôi luyện.
Diệp Hi Văn nói.
"- Ồ, ngươi hiện tại tu vi như thế nào mà ta nhìn không thấu.
Vương Liệt có chút kỳ quái nhìn Diệp Hi Văn, luận thiên tư, hắn và Diệp Hi Văn tám lạng nửa cân, hắn hơi chút so Diệp Hi Văn hiếu thắng hơn một chút, cho nên từ nhỏ đến lớn hắn đều thắng hơn Diệp Hi Văn, nhưng là lần này gặp lại hảo hữu, lại phát hiện, rõ ràng nhìn không thấu tu vi của hảo hữu rồi.
Hắn nhìn không thấu tu vi Diệp Hi Văn, nhưng Diệp Hi Văn nhìn thấu tu vi hắn, Vương Liệt bế quan rất thành công, từ Hậu Thiên Tam Trọng thành công đột phá đến Hậu Thiên Tứ Trọng, một lần đạt đến Nội Môn Đệ Tử trung bình.
- Những đợi lát nữa nói sau, ngươi có chuyện gì xảy ra, lại bị hắn lừa bịp tống tiền như vậy.
Diệp Hi Văn lạnh lùng nhìn vào Mã Nghiêm nói ra.
- Ta vừa mới đột phá đến tứ trọng, muốn mua một bản bí tịch, ai biết bị hắn lừa bịp tống tiền như vậy, cái gì bí tịch, lại bán cho 500 Hạ Phẩm Linh Thạch.
Vương Liệt mặt béo phì tràn đầy tức giận nói.
- Ta không mua, lại bị hắn vu ta xem qua rồi.
Nếu thật là Tiên Thiên Công Pháp, đừng nói 500 Hạ Phẩm Linh Thạch, năm vạn Hạ Phẩm Linh Thạch đều không đắt, nhưng rất hiển nhiên, nó không trọn vẹn, bằng không thì cũng không bán ra 500 Hạ Phẩm Linh Thạch.
Tình huống như vậy rất thông thường, bởi vì cũng không phải tất cả mọi người lấy được bí tịch, cũng là bản đầy đủ, có chút không trọn vẹn, những bộ phận không trọn vẹn kia càng lớn, lại càng không đáng tiền, cũng vì vậy mà Tiên Thiên Công Pháp, chỉ bán 500 Hạ Phẩm Linh Thạch.
- Muốn chết, chính là tên hỗn đản này đánh lén ta sao.
Mã Nghiêm sắc mặt dữ tợn, trên tay còn mơ hồ đau nhức, trong mắt sát cơ thoáng hiện.
Dưới chân đạp mạnh, thân thể tráng kiện lập tức nhảy ra, hướng phía Diệp Hi Văn đánh tới, một quyền đánh ra.
- Bành.
Diệp Hi Văn sao không đề phòng hắn tập kích đây, lập tức một chưởng đánh ra, tiếp được một quyền này của hắn.
- Ầm ầm.
Diệp Hi Văn bắt được nắm đấm của Mã Nghiêm, nương theo một hồi thanh âm ầm ầm dùng sức vặn một cái.
- Tạp lạp.
- Ah.
Lại nghe một tiếng như tiếng kêu giết heo vang lên, cổ tay Mã Nghiêm bị Diệp Hi Văn trực tiếp bóp cho gãy rồi, Diệp Hi Văn hiện tại lực lượng vượt qua Mười Đầu Mãnh Hổ Chi Lực, mà Mã Nghiêm nhiều nhất cũng không đến Tứ Hổ Chi Lực, làm sao có thể cùng Diệp Hi Văn so bỉ lực lượng được.
- Cút cho ta.
Diệp Hi Văn hét lớn một tiếng, giơ chân lên dùng sức đá một cái.
- Bành.
Mã Nghiêm trúng một cước như vậy, lập tức thân hình hùng tráng như diều đứt dây, hung hăng rơi xuống mặt đất, lập tức miệng sùi bọt mép, hôn mê bất tỉnh.
Người chung quanh đều có vẻ mặt khó có thể tin nhìn Diệp Hi Văn, có thể ở Nội Môn Đệ Tử đứng thứ hai mươi, Mã Nghiêm rõ ràng bị Diệp Hi Văn một cước đá ra sinh tử không biết, hôn mê, không biết người này là ai.
Bởi vì Diệp Hi Văn ngày bình thường rất ít xuất hiện, thực lực yếu nhược cũng không có người nào chú ý, bởi vậy ở đây không có người nào biết hắn.
Người chung quanh đều muốn loại người hung ác như vậy xuất hiện, một chiêu đem một tên Hậu Thiên Ngũ Trọng đỉnh phong Mã Nghiêm đánh cho hôn mê, tuyệt đối là hung nhân.
Đương nhiên, bởi vì Mã Nghiêm tiếng xấu rõ ràng, không có người vì Mã Nghiêm đứng ra nói chuyện, đại đa số mọi người đều âm thầm trầm trồ khen ngợi.
Diệp Hi Văn từ chỗ Mã Nghiêm lấy ra bản Thiên Tiên Bộ, lúc này hắn cũng không có nhìn kỹ, sau đó bỏ vào trên người, tại trước mặt mọi người, hắn không lộ ra không gian giới chỉ, bằng không sẽ khiến cho không ít người đỏ hồng mắt, vậy cũng không tốt.
- Đi, chúng ta đi.
Diệp Hi Văn quay người nhìn Vương Liệt nói ra.
Hai người rất nhanh ly khai phiên chợ, Vương Liệt không thể chờ đợi hỏi:
- Ngươi làm thế nào biến thành lợi hại như vậy, chậc chậc, Mã Nghiêm kia rõ ràng bị ngươi một cước đạp bay.
- Hắc hắc, ta vốn chính là lợi hại như vậy đó.
Diệp Hi Văn ha ha nói ra, hắn đương nhiên sẽ không đem sự tình Đặc Thù Không Gian nói ra.
- Thôi đi tiểu tử. ngươi như thế nào ta còn không biết.
Hai người một đường cãi nhau ầm ĩ, về tới trong nhà của mình.
Diệp Hi Văn về tới trong nhà, Diệp Không Minh cũng từ bên ngoài trở về, thấy được Diệp Hi Văn, trên mặt lộ ra vài phần tươi cười nói:
- Đã về rồi sao.
Đối với Diệp Hi Văn một tháng không có về nhà, hắn cũng không nói gì, Võ Giả chính là như vậy, tùy tiện du lịch một chỗ, là mấy tháng, thậm chí là vài năm, vài chục năm đều có khả năng, hắn trước kia chưa từng an định, cũng từng du lịch khắp nơi, cũng không cảm thấy kỳ quái.
Huống hồ Diệp Hi Văn trước khi đi, đã từng nói qua rồi.
- Đúng vậy, con trầm ổn rất nhiều.
Diệp Không Minh gật gật đầu khen ngợi, đối với con nuôi, Diệp Không Minh cũng chú ý rất nhiều.
- Ngươi nhìn ngươi, đều gầy đi rồi, khẳng định không có ăn cơm thật ngon.
Mẫu thân chú ý, vĩnh viễn so với phụ thân hoàn toàn bất đồng.
- Trở lại vừa lúc, hai ngày nữa tham gia Tông Nội Đại Bỉ.
Diệp Không Minh nói ra.
- Lần này Tông Nội Đại Bỉ ban thưởng rất phong phú, Top 100 đều có ban thưởng xa xỉ.
- Vâng, phụ thân.
Diệp Hi Văn gật gật đầu nói, hắn trở lại chính là vì tham gia Tông Nội Đại Bỉ, bất quá lại không phải như Diệp Không Minh hi vọng cái Top 100 kia, mà là ít nhất Top 5, muốn tranh đoạt quán quân.
- Lần này trong tông triệu tập ngươi là vì cái gì?
Mẫu thân Hạ Xuân Tuyết nhìn Diệp Không Minh hỏi.
- Còn không phải là Trương gia muốn cùng chúng ta tổ chức đệ tử hạch tâm thi đấu năm nay.
Diệp Không Minh nói.
- Người của Trương gia đề nghị, đệ tử hạch tâm năm nay thi đấu tại Huyết Nguyên Cảnh.
- Cái gì, Huyết Nguyên Cảnh.
Hạ Xuân Tuyết có chút giật mình nói.
Diệp Hi Văn cũng có chút sững sờ, hắn đương nhiên biết rõ Huyết Nguyên Cảnh là địa phương nào, trong cái thế giới này, ngoại trừ bên ngoài Chân Vũ Giới, có một ít thứ nguyên không gian, do người có đại thần thông mở ra, cúng nơi là do tự nhiên hình thành, không gian này có cái vạn dặm, còn nhỏ thì vài dặm mà thôi.
Trải qua vô số năm, những tiểu không gian này cũng đều có tánh mạng.
Huyết Nguyên Cảnh, chính là một cái Tiểu Thế Giới như vậy, bên trong có các loại dị Thú Linh cùng linh thảo vô số, cửa vào ngay tại Thanh Phong Sơn, mà chìa khóa mở ra cái Tiểu Thế Giới này, nắm giữ ở trong tay Nhất Nguyên Tông cùng Trương gia, truyền thuyết nhiều năm trước, Thanh Phong Sơn Nhất Nguyên Tông Tổ Sư cùng tổ tiên của Trương gia cùng phát hiện, ở trong đó đều có chỗ tốt, mới khai sáng ra Nhất Nguyên Tông cùng cơ nghiệp Trương gia hiện tại.
Huyết Nguyên Cảnh thường cách một đoạn thời gian mở ra một lần, sở dĩ không đồng nhất là do Huyết Nguyên Cảnh quá nhỏ, khả năng tự mình khôi phục quá yếu, đóng cửa một thời gian ngắn lại mở ra, coi như là có thể tiếp tục phát triển.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 34 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Vũ Thần Không Gian Tác giả: Phó Khiếu Trần -----oo0oo-----
Chương 19: Thi đấu bắt đầu.
Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Sưu Tầm
Bên trong Huyết Nguyên Cảnh có đầy rẫy các loại dị thú cùng tiên cầm, thiên tài địa bảo vô số, nhưng đồng dạng nguy hiểm cũng rất cao, coi như là Tiên Thiên Cảnh Giới cao thủ, đều có thể vẫn lạc tại trong đó.
Mỗi lần mở ra, cũng đều là Nhất Nguyên Tông cùng Trương gia phái ra cao thủ tiến vào, dĩ vãng đều không có tiền lệ phái đệ tử tiến vào, lúc này thời gian cũng quá dài rồi, trọn vẹn mười năm, lại đến, đệ tử thực lực tương đối chênh lệch, cũng không an toàn.
- Đúng là Huyết Nguyên Cảnh.
Diệp Không Minh cau mày nói.
- Năm nay đúng là thời điểm Huyết Nguyên Cảnh mở ra, cũng là thời điểm Huyết Nguyên Quả thành thục, Trương gia đề nghị để cho đệ tử hạch tâm ở trong đó tỷ thí, nhất quyết phân cao thấp, điểm tích lũy Top 3 ban thưởng một quả Huyết Nguyên Quả,
Huyết Nguyên Quả là linh quả bên trong Huyết Nguyên Cảnh, sinh trưởng tại ở chỗ sâu trong Huyết Nguyên Cảnh, lý do gọi là Huyết Nguyên Cảnh, cũng bởi vì loại linh quả này.
Loại linh quả này cho dù Tiên Thiên Cảnh Giới ăn vào, đều có thể đem tu vi cảnh giới tăng lên một cấp độ, đương nhiên, loại linh quả này rất thưa thớt, một trăm năm cũng chỉ thành thục một lần, nói cách khác, mở ra mười lần Huyết Nguyên Cảnh, mới chỉ có một lần có thể gặp được, hơn nữa số lượng rất ít, chỉ có chín quả mà thôi.
- Mà cuối cùng bên nào có tổng điểm tích lũy cao đạt được sáu miếng Huyết Nguyên Quả, mà thất bại chỉ có thể đạt được hai quả Huyết Nguyên Quả.
Diệp Không Minh nói.
Cái này cũng không có nói làm gì, dĩ vãng cũng đều là tranh đoạt như vậy, một phương chiến thắng, đạt được hơn một quả, thất bại đạt được ít hơn một quả.
- Nghe nói mấy năm này, Trương gia có ba thiên tài lợi hại, tuổi còn trẻ, cũng đã có thực lực Hậu Thiên Cửu Trọng.
Hạ Xuân Tuyết đột nhiên nói ra.
- Đúng là như thế, Trương gia đưa ra như vậy, rõ ràng là muốn độc chiếm Top 3.
Diệp Không Minh cười lạnh không thôi.
- Bất quá bọn hắn cũng đừng mơ tưởng, vừa vặn, hiện tại Phong nhi bế quan, chờ hắn xuất quan, có thể đột phá đến thực lực Hậu Thiên Cửu Trọng, Huyết Nguyên Quả này cũng có thể tranh đoạt một chuyến, đến cùng chẳng biết hươu chết về tay ai cũng còn rất khó nói.
Diệp Hi Văn thầm nghĩ, lần này Trương gia lai giả bất thiện, bất quá Nhất Nguyên Tông cao tầng cũng có phương pháp ứng đối, xem chừng cũng không tới phiên hắn lo lắng quá nhiều.
- Huyết Nguyên Quả là cái gì, ta cũng không phải lo lắng, nhưng ở bên trong Huyết Nguyên Cảnh, dù sao vẫn quá nguy hiểm, vạn nhất ở bên trong Huyết Nguyên Cảnh có Yêu Tổ thì làm cái gì bây giờ.
Hạ Xuân Tuyết, trên mặt có thêm vài phần lo lắng.
- Không bằng lần này lại để Phong nhi cùng Tuyết Nhi đều không tham gia, dù sao Phong nhi đã là Hậu Thiên Bát Trọng đỉnh phong rồi, chỉ thiếu chút nữa có thể đột phá đến Hậu Thiên Cửu Trọng, đến lúc đó bái nhập tổng tông, không tốt hơn nhiều sao?
- Phong nhi là Nhất Nguyên Tông đệ tử hạch tâm nổi bật, làm sao không đi, Yêu Tổ kia đã bị chúng ta liên thủ đả thương, chỉ cần cẩn thận chút, có lẽ cũng không có gì.
Diệp Không Minh chân thật nói.
- Văn nhi, ngươi nhanh đi về nghỉ ngơi một chút, đem trạng thái điều chỉnh đến tốt nhất, dùng thực lực tốt nhất ứng đối Tông Nội Đại Bỉ.
- Vâng, phụ thân.
Diệp Hi Văn nói ra.
Diệp Hi Văn về tới tiểu viện của mình, không có làm gì, mà lấy ra bản Thiên Tiên Bộ ở trên người Mã Nghiêm, Mã Nghiêm dùng cái bộ bí tịch này lừa bịp tống tiền không ít người.
Diệp Hi Văn nhìn bộ Thiên Tiên Bộ mới biết được, cái bộ Thiên Tiên Bộ này chính là một bộ Tiên Thiên cấp bậc Công Pháp, nhưng đã không trọn vẹn, tu luyện không đến đỉnh, nhưng uy lực của nó cũng không thua cao cấp Công Pháp, đối với Diệp Hi Văn mà nói, đúng là hạn hán gặp cam lộ, hắn vốn khuyết thiếu một bộ thân pháp, tuy vô luận là Bôn Lôi Thủ, hay Lãnh Nguyệt Trảm đều bổ sung, nhưng không hề nghi ngờ, tự nhiên so ra kém hơn thân pháp chuyên môn rồi.
Diệp Hi Văn còn nghĩ đến, đợi đến lúc thi đấu xong, lại đi vào trong Tàng Thư các đổi lấy một bản thân pháp, hiện tại không cần làm phiền rồi.
Tuy Thiên Tiên Bộ không hoàn toàn đầy đủ, nhưng đối với Diệp Hi Văn trước mắt mà nói, lại hoàn toàn đủ rồi, tương lai nếu có cơ hội, đương nhiên muốn đem Thiên Tiên Bộ bổ hoàn toàn.
Dựa theo bí pháp miêu tả, Thiên Tiên Bộ am hiểu xê dịch trong phạm vi nhỏ, tại phạm vi nhỏ xê dịch, rất là cao minh.
Diệp Hi Văn tạm thời buông xuống, lúc này hắn chưa cần tu luyện Khuyết Nguyệt Trảm, dù sao hắn Tân Nguyệt Trảm cũng đủ ứng phó Tông Nội Đại Bỉ lần này rồi, trong Nội Môn Đệ Tử có thể đem một môn sơ cấp Công Pháp luyện đến đại thành đều đã cực là cá biệt, chớ nói chi là Trung cấp công pháp.
Hiện tại trước luyện Thiên Tiên Bộ quan trọng hơn.
Diệp Hi Văn phân thần tiến nhập bên trong Đặc Thù Không Gian, dựa theo Thiên Tiên Bộ miêu tả bắt đầu tu luyện.
Đại lượng linh thạch bắt đầu thiêu đốt, quán thâu tiến vào trong thân thể Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn đối với Thiên Tiên Bộ lý giải liên tiếp được kéo lên.
Diệp Hi Văn tại Đặc Thù Không Gian không ngừng xê dịch thân ảnh, nhanh chóng biến thành thục luyện.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, thoáng chớp mắt hai ngày trôi qua rồi.
Diệp Hi Văn ở trong sân nhỏ, hai tay chắp sau lưng, một cước bước ra, đạp đạp vài bước, thân ảnh Diệp Hi Văn xuất hiện ở góc tường thật xa.
Diệp Hi Văn trên mặt lộ ra mĩm cười, hai ngày thời gian, hắn liền đem Thiên Tiên Bộ luyện đến tiểu thành, Vũ Kỹ đều là phân thành con đường, tiến dần từng bước, tiểu thành, đại thành bốn cảnh giới, mặc dù chỉ là bốn cái cảnh giới, nhưng từng cảnh giới hơn kém rất lớn, võ học hạng nhất muốn luyện đến tiểu thành cần thời gian rất dài, huống chi còn cao cấp võ học, nhưng Diệp Hi Văn thì không giống, hắn có Đặc Thù Không Gian trợ giúp, hắn tu luyện một ngày so người khác tu luyện một trăm ngày thậm chí hơn nữa..., đương nhiên trả giá cao là điên cuồng tiêu hao linh thạch, lúc này mới ngắn ngủn hai ngày, đem Thiên Tiên Bộ suy diễn đến tiểu thành, 2000 khối Hạ Phẩm Linh Thạch rõ ràng đã tiêu hao 1500 khối rồi, còn lại 500 khối căn bản là không đủ đem Thiên Tiên Bộ suy diễn đến đại thành.
Tối thiểu còn thêm một ngàn khối Hạ Phẩm Linh Thạch nữa.
Bất quá lúc này, Diệp Hi Văn cũng không có thời gian đi tu luyện Thiên Tiên Bộ thôi diễn đến đại thành, bởi vì Tông Nội Đại Bỉ, rốt cục đã bắt đầu.
Ánh mặt trời đột phá tầng mây, sau đó chiếu xạ đến cả vùng đất, Thanh Phong Sơn nghênh đón một ngày mới, Thanh Phong Sơn khắp nơi cao thấp đều có cảnh tượng vui sướng hớn hở.
Thanh Phong Sơn Nhất Nguyên Tông hơn một vạn người, nhưng tham dự Tông Nội Đại Bỉ lần này chỉ có hơn một ngàn người, cũng không phải tất cả mọi người đều tham gia, có ít người thực lực chưa đủ, tham gia cũng không tốt, chỉ có những người muốn cướp lấy thứ tự nhất định, hoặc là muốn khảo thí chính mình đạt đến cấp độ gì, mới có thể báo danh tham gia.
Thi đấu cũng không phải cưỡng chế, nếu như ai đó nguyện ý là có thể tham gia.
Trong đó ngoại môn đệ tử báo danh hơn tám trăm người, mà Nội Môn Đệ Tử chỉ có hơn bốn trăm người, so với lần trước đều nhiều hơn một chút, cạnh tranh cũng đặc biệt là kịch liệt, nguyên nhân rất đơn giản, dĩ vãng chỉ có Top 50 mới có ban thưởng, hiện tại trước 100 đều có ban thưởng phong phú, hấp dẫn càng nhiều đệ tử nội môn cùng ngoại môn tham gia.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Vũ Thần Không Gian Tác giả: Phó Khiếu Trần -----oo0oo-----
Chương 20: Một cái đối mặt.
Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Sưu Tầm
Diệp Hi Văn cùng Vương Liệt cùng chạy tới hội trường, Vương Liệt có chút hưng phấn nói:
- A Văn, lần này ngươi nhất định phải lấy được thứ tự tốt.
Vương Liệt lần này cũng không có tham gia, muốn lấy được top 100, tối thiểu cũng là Hậu Thiên Tứ Trọng hậu kỳ, hắn mới vừa vặn đột phá, tự hỏi không có cơ hội gì, huống hồ hắn trước sau đều không có chí tại nơi này.
- Ân.
Diệp Hi Văn gật gật đầu.
- Bất quá ngươi phải cẩn thận, ta nghe được tin tức, Mã Anh muốn đối phó ngươi.
Vương Liệt nghiêm túc nói.
- Mã Anh nói muốn đánh cho ngươi tàn phế, thay đệ đệ của hắn báo thù.
- Đánh cho ta tàn phế? Hừ hừ, xem hắn có bổn sự này hay không.
Diệp Hi Văn cười lạnh nói.
Hội trường một mảnh người ta tấp nập, hai người Diệp Hi Văn chạy tới hiện trường lấy số báo danh là số 127, những đánh số này có hai dạng, rút thăm được hai cái dạng ngạch đánh số đối thủ, thời cơ vừa đến, Nhất Nguyên Tông cao tầng đã đến, lăng không bay vút lên trên đài cao.
Lúc này tất cả đệ tử trong mắt đều hiện lên một tia hâm mộ, lăng không đạp hư tuy không phải phi hành, nhưng cũng không phải Hậu Thiên có thể làm được.
Tất cả mọi người thấy đám cao tầng của Nhất Nguyên Tông biểu diễn chính là trụ cột, chỉ có những người này, Nhất Nguyên Tông mới cùng Trương gia đứng song song ở Thanh Phong Sơn, bọn họ nếu có biểu hiện tốt, thì có thể được trưởng lão thu làm môn hạ, vậy thì một bước lên mây rồi, cũng không phải là không có loại tình huống này, dĩ vãng cũng đã từng có.
Diệp Hi Văn thấy những người kia, thấy được thân ảnh phụ thân Diệp Không Minh, trong một đám trưởng lão cũng không lộ vẻ gì.
Toàn bộ hội trường chiếm địa thế cực rộng, sắp đặt hơn 200 cái lôi đài, dùng để luận võ.
Diệp Hi Văn cùng Vương Liệt tới lôi đài số 127.
- Ngươi có số 127.
Diệp Hi Văn mới vừa đi qua, nhìn thấy một đệ tử cao lớn thô kệch cười ha ha đi tới.
- Ngươi thật sự là có vận khí không tốt, lại đụng phải sư huynh Thạch Phong, cho nên trực tiếp nhận thua là được rồi.
- Thạch Phong sư huynh là Hậu Thiên Ngũ Trọng hậu kỳ cao thủ, tranh đoạt Top 50 cũng có hi vọng đấy.
Tên đệ tử cao lớn thô kệch tiếp tục nói.
- Ngươi nếu như không tranh thủ nhận thua, đến lúc đó mất cái gì trên cơ thể cũng rất khó nói.
Vương Liệt sắc mặt cũng biến đổi: - Không nghĩ tới lại có thể là Thạch Phong.
- A Văn, không tốt rồi, đối thủ ngươi có thể là Thạch Phong, Thạch Phong làm người tàn nhẫn cực kỳ, Tông Nội Đại Bỉ ba năm trước, có vài đệ tử nhận thua chậm một chút, đã bị hắn cắt đứt xương cốt, dưỡng thương hơn nửa năm mới khỏi.
- Thật bá đạo.
Diệp Hi Văn nói ra.
- Bá Đạo, ha ha ha, rất lâu không có người nói ta bá đạo rồi.
Đột nhiên trên lôi đài truyền đến một tiếng cười to.
- Ngươi rất không may mắn, có người muốn ta phế đi đôi chân của ngươi.
Diệp Hi Văn ngẩng đầu nhìn lên, trên lôi đài có một người thanh niên cao lớn, vẻ mặt nhe răng cười nhìn Diệp Hi Văn.
Có lẽ là Thạch Phong rồi.
- Tiểu tử, không dám đi lên à.
Thạch Phong nhe răng cười.
- Chỉ cần ngươi dập đầu 100 cái, ta sẽ bỏ qua cho ngươi.
- Chỉ bằng ngươi sao.
Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng, nhảy lên trên.
- Đã nhận lời người khác phế chân của ta, ta cho ngươi ác quả.
- Hảo tiểu tử, thực dám đi lên, một chiêu này ta đánh cho ngươi tàn phế.
Thạch Phong cười ha ha nói.
- Tràng Tông Nội Đại Bỉ 127, bắt đầu.
Một bên trọng tài thấy hai người đều đứng lên trên lôi đài, liền mở miệng nói ra, đối với hai người đối thoại, trọng tài cũng ngoảnh mặt làm ngơ, phảng phất như cái gì cũng đều không nghe thấy.
Vừa dứt lời, Thạch Phong giống như đạn pháo bắn ra, tuy hắn có thân hình cao lớn, nhưng tốc độ lại nhanh vô cùng, hướng phía Diệp Hi Văn lao đến.
Người này tuy liều lĩnh, nhưng thực lực rất mạnh, tuy thân pháp không tính cao cấp, nhưng sức bật rất mạnh, trong chớp mắt đã vọt tới trước mặt Diệp Hi Văn.
Thạch Phong nhe răng cười muốn đem đầu Diệp Hi Văn trực tiếp vặn xuống.
- Diệp trưởng lão, lôi đài số 127 chính là con út của ngươi sao.
Có một trưởng lão tới gần Diệp Không Minh nói.
- Đúng là khuyển tử.
Diệp Không Minh mỉm cười gật gật đầu.
- Ta còn nhớ rõ mười mấy năm trước Diệp trưởng lão vừa mới đưa hắn trở lại, ta nhìn hắn một lần, không nghĩ tới chỉ chớp mắt cũng đã hơn mười năm rồi, hắn cũng đã lớn như vậy.
Trưởng lão này cảm khái nói.
- Đối thủ của hắn rất khó đối phó.
Cái trưởng lão gần kề kia chằm chằm nhìn vào trên lôi đài nói.
- Trời sinh thần lực, so với người bình thường khó đối phó hơn.
- Không sao, vốn ta để cho hắn kiến thức mà thôi.
Diệp Không Minh mỉm cười, coi như không quan tâm, nhưng trong ánh mắt lại chăm chú tập trung tại trên lôi đài, có một ít lo lắng.
- Bành.
Diệp Hi Văn một chưởng đánh ra, hung hăng chống lại bàn tay lớn của Thạch Phong, song phương chân khí va chạm trực tiếp phát ra khí bạo âm thanh.
Diệp Hi Văn không chút sứt mẻ, Thạch Phong trời sinh thần lực, tuy chỉ là Hậu Thiên Ngũ Trọng hậu kỳ, nhưng lực lượng so với Hậu Thiên Lục Trọng Võ Giả.
- Làm sao có thể.
Thạch Phong con mắt tràn đầy không thể tưởng tượng nổi nhìn Diệp Hi Văn, khó có thể tin được, coi như là Hậu Thiên Lục Trọng cao thủ, lực lượng của hắn đều không kém hơn, nhưng Diệp Hi Văn rõ ràng không chút sứt mẻ.
- Ầm ầm.
Nương theo một hồi Lôi Bạo thanh âm, Diệp Hi Văn một chưởng đánh ra một đoàn lôi hình chân khí, tạo ra tiếng sét đánh không kịp bưng tai, sau đó đánh thẳng đến ngực của Thạch Phong.
- Bành.
Thạch Phong giống như thiết tháp bị một chưởng Diệp Hi Văn đập bay, lúc này một ngụm máu tươi phun ra, toàn thân xương cốt đều bị cắt đứt hơn phân nửa, trực tiếp ngã xuống đài.
- Cái gì, điều này sao có thể.
Toàn trường một trận xôn xao, tất cả mọi người lúc này đều chú ý đến trận chiến đấu này không dám tương tin vào hai mắt của mình, vốn bọn họ coi Thạch Phong thi đầu, cảm giác Diệp Hi Văn ngăn không được một chiêu, lúc này bị đánh đánh bay xuống đài, sinh tử không biết.
- Ăn gian, nhất định là hắn ăn gian rồi.
Mấy người cùng nhóm với Thạch Phong lập tức la to lên.
- Hắn khẳng định ám toán Thạch Phong sư huynh.
Một người liền có thể đem Thạch Phong đánh bay, điều này sao có thể tin được.
- Câm miệng.
Trọng tài một bên lạnh giọng nói ra, đúng sai, hắn là người rất rõ ràng, chẳng lẽ còn cần những bọn tiểu bối này đến giáo huấn hắn sao.
- Trận đấu này, Diệp Hi Văn chiến thắng, tiến vào đợt thứ hai.
- Ngu ngốc.
Diệp Hi Văn liếc qua Thạch Phong.
Thạch Phong bất quá là một cái tiểu tốt, chính thức phía sau chắc hẳn là Mã Anh rồi, bất quá không vội, Mã Anh muốn đoạt giải quán quân, sớm muộn gì cũng đụng độ với hắn.
- Không tệ, không tệ, không nghĩ tới, thiếu chút nữa nhìn lầm rồi.
Trưởng lão bên người Diệp Không Minh vừa cười vừa nói.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc