Tiêu Kiếm người ướt đẫm mồ hôi, thân thể mệt mỏi lê lết theo sau lưng đám thiếu nữ. Trông thân hình hắn mệt mỏi mồ hôi nhễ nhại, nếu không ai biết nhìn vào còn tưởng hắn vừa bị đám thiếu nữ lăng nhục.
Tiêu Viêm thấy thế thì lắc đầu thở dài. Huân Nhi nhìn thấy hắn trong bộ dạng này thì nói nhỏ: “Đáng kiếp…”. “Xuy xuy, hắn thì liên quan gì tới ta chứ!” Huân Nhi thầm nghĩ. Bất quá những lời này lại lọt vào tai Tiêu Viêm làm Tiêu Viêm cảm thấy có chút khó chịu và buồn bực.
Chuyển qua con đường nhỏ này, Tiêu Kiếm khẽ nhíu mày , cách hắn không xa , Tiêu Mị một thân hồng sắc , chính là đang gấp đến độ khuôn mặt nhỏ đỏ hồng lên , một đạo quang mang trước mặt không ngừng du chuyển , xem bộ dáng của nàng , tựa hồ là tìm được công pháp bên trong , nhưng không có năng lực phá vỡ quang mang ...
Tiêu Mị hôm nay thân mặc một bộ hồng y kiều diễm , kết hợp với khuôn mặt hoàn mỹ , biểu hiện ra cực kỳ mê người. Thấy vậy, Tiếu Kiếm lại muốn huýt sáo một cái thì Tiêu Ngọc trừng mắt nhìn hắn.
Thế nhưng lúc này , Tiêu Mị lại rất lo lắng , lông my khẽ nhíu lại trên khuôn mặt đáng yêu , làm đám thiếu niên xung quanh cơ hồi cảm thấy xúc động muốn hiến thân
Tâm tình của Tiêu Mị lúc này quả thực rất gấp rút , hôm nay tiến vào đấu khí các , phụ thân nàng đã ám chỉ nói cho nàng biết dãy số phòng này , dặn dò nàng phải lấy được công pháp trong đấy , phải biết rằng đây là phụ thân nàng phải hao tổn biết bao tâm cơ , mới từ nhân viên đấu khí các lấy được tin tức này , phụ thân nàng tin tưởng rằng , chỉ cần Tiêu Mị tìm được hoàng giai công pháp đích phong thuộc tính, nhất định có thể tại tu luyện đấu khí trở thành một trong những người đứng đầu .
Nhưng mà , tuy phụ thân Tiêu Mị tìm được dãy số phòng , nhưng lại quá xem nhẹ vòng bảo hộ phòng , lúc trước Tiêu Mị tìm được phòng này , đã cố gắng gần một giờ , nhưng vần như trước không phá vỡ được , tuy cũng có tộc nhân vì mỹ mạo của mình muốn hỗ trợ , nhưng vòng bảo hộ này chỉ có thể do một người kích phá , nếu nhân số vượt quá hai người vòng bảo hộ sẽ theo đó biến cường lên
Hiện tại cách hai giờ thời gian sắp hết , nếu không đánh vỡ được vòng bảo hộ , Tiêu Mị cái gì cũng không đạt được , tưởng tượng đến hậu quả không có đấu khí công pháp , đôi mắt vũ mỵ kia không khỏi mở to , hiện lên nhiều điểm hơi nước , bộ dáng đó thật động lòng người
Ánh mắt dường như sắp khóc đó thoáng nhìn xung quanh đảo qua thân mình thiếu niên , Tiêu Mị khẽ cười khỗ , lắc lắc đầu
Thấy thế Tiêu Kiếm thở dài lắc đầu tiến đến chỗ Tiêu Mị. Tiêu Mị trong lòng tuyệt vọng , nước mắt sắp trào ra , hàm răng cắn vào đôi môi đỏ mọng, ánh mắt đáng thương hướng đến Tiêu Kiếm , hy vọng hắn có thể giúp mình
Đám thiếu niên chung quanh thấy bộ dạng của Tiêu Mị như vậy , đều thuận thế di động ánh mắt , cuối cùng chậm rãi dừng lại trên người Tiêu Kiếm , ngoài mặt lộ vẻ thản nhiên nhưng thoáng trong mắt lộ vẻ kính sợ
Trong lúc nhất thời , vốn con đường nhỏ này lúc trước rất là huyên náo , nhất thời trở nên im lặng không một tiếng động. Đám thiếu nữ không nói gì nhìn nhìn Tiêu Kiếm như cầu xin sự giúp đỡ của hắn. Nhưng có vẻ Tiêu Ngọc lại là người hờ hững nhất.
“Tiêu Kiếm ca ca” Tiêu Mị nước mắt dưng dưng nhìn Tiêu Kiếm đang tiến tới, khuôn mặt Tiêu Mị thoáng lên có chút mừng rỡ.
Tiêu Kiếm tiến sát lại người Tiêu Mị. Tiêu Mị thấy thế thì muôn mặt trở lên đỏ ửng. Hành động bất nhã của Tiêu Kiếm làm ánh mắt của mấy thiếu niên nhìn về hắn như muốn ăn tươi nuốt sống. Đám thiếu nữ tỏ ra ghen tuông nhìn hướng Tiêu Kiếm và Tiêu Mị. Tiêu Ngọc thấy thế hừ lạnh một tiếng không nói gì.
“Bang!” Không để ý tới kết giới, lúc này Tiêu Kiếm còn đang chăm chú nhìn Tiêu Mị thì tay trái tung một quyền vào kết giới. “Choang” kết giới vỡ tan như thủy tinh. Tiêu Mị thấy thế thì khuôn mặt trở lên mừng rỡ bất quá lúc này Tiêu Kiếm càng áp sát nàng hơn làm khuôn mặt nàng đỏ bừng.
Tiêu Kiếm khẽ thở dài. Tiêu Kiếm dơ tay lên đặt lên đầu Tiêu Mị bất quá Tiêu Mị lại không có phản kháng. Tiêu Kiếm đặt tay lên đầu nàng thở dài khẽ xoa đầu nàng như trẻ con. Tiêu Mị thấy thế mới thở phào ra nhẹ nhõm nhưng lúc này Tiêu Mị lại trở nên e thẹn khuôn mặt hồng lại càng thêm hồng. Tiêu Ngọc thấy thế thì khuôn mặt trở lên đỏ bừng khẽ hừ lạnh quay ngoắt đầu đi.
Thấy mọi người đang nhìn mình, Tiêu Mị cảm thấy xấu hổ, gạt tay Tiêu Kiếm ra, ngẩng đầu nhìn Tiêu Kiếm: “Cảm ơn Tiêu Kiếm ca ca… Tiêu Kiếm ca ca Tiêu Mị muốn xin lỗi Tiêu Viêm biểu ca mong huynh có thể chuyển lời này tới Tiêu Viêm biểu ca”. Tiêu Kiếm khẽ nhếch miệng cười gật đầu rồi rời đi, đám thiếu nữ cũng theo sau Tiêu Kiếm rời đi.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Ba tháng đã qua, Tiêu Viêm vẫn dừng lại ở cửu đoạn đấu khí, Dược Lão muốn luyện Tụ khí tán cho Tiêu Viêm. Mấy hôm trước Dược Lão luyện trúc cơ linh dịch đem đến hội đấu giá làm cho cả Ô Thản thành sôi động.
Tại ngày kế, Tiêu gia cũng thu được lời mời của Mễ Đặc Nhĩ đấu giá trường, có lẽ vì Tiêu Chiến lần trước mua cho Tiêu Viêm trúc cơ linh dịch, vài vị trưởng lão trong gia tộc cũng cảm thấy hứng thú, đặc biệt là mấy vị vẫn còn có tử tôn chưa đạt đến cấp bậc đấu giả, càng cực kỳ nóng lòng.
Buổi chiều, Tiêu Kiếm muốn một mình đi ra ngoài, lại bị Tiêu Chiến phái người thông tri một tiếng nhưng hắn một mực khước từ, hắn nói lúc này hắn đang cần đột phá nên Tiêu Chiến đánh buông tha cùng Tiêu Viêm đi đến đấu giá hôi.
Tiêu Kiếm ra khỏi nhà nhằm hướng sơn lâm tiến tới. Hắn muốn đi đến hang động cũ. Thần thức Tiêu Kiếm tản ra xung quanh. Tiêu Kiếm nheo nheo mắt: “Có người theo dõi”. Tiêu Kiếm lập tức vận khởi công lực vào hai chân gia tăng tốc độ di chuyển, chỉ trong nháy mắt, thân ảnh Tiêu Kiếm biến mất tại chỗ.
“Huynh ấy vừa ở đây đã biến mất đâu rồi”. Nữ tử mặc hồng y tiến tới chỗ Tiêu Kiêm vừa biến mất.
“Thì ra là Tiêu Mị biểu muội” Tiêu Kiếm lấp trên một cây đại thụ nhìn xuống thở dài. Sau khi cắt đuôi được Tiêu Mị, Tiêu Kiếm bước đến trước một tảng đá quen thuộc, hắn di dời tảng đá để lộ ra một cửa hang. Bước vào cửa hang hắn lại di dời tảng đá bịt kín cửa hang lại. Lúc này cửa hang bịt kín, người ngoài nhìn vào cũng tưởng đây là một vách đá bình thường.
Ngồi trong động, Tiêu Kiếm ngẫm nghĩ: “Ta nên tu luyện thân ngoại hóa ma hay là thân ngoại hóa thân trước nhỉ. Nếu tu luyện thân ngoại hóa ma, một mình ta cũng khó đánh lại ma ảnh, nhưng nếu tu luyện thân ngoại hóa thân cũng không xong” Tiêu Kiếm đắn đo suy nghĩ.
Tu luyện thân ngoại hóa ma sẽ sinh ra một ma ảnh có công lực ngang với chủ nhân miễn dịch mọi công kích trừ các công kích có tạo ra ánh sáng. Nếu Tiêu Kiếm tu luyện thân ngoại hóa thân ma công của hắn sẽ tụt cấp rất mạnh. Hiện nay ma công của Tiêu Kiếm đã đạt đến tầng ba, giờ luyện thân ngoại hóa thân tu vi sẽ giảm mạnh, sắp tới kỳ thi vào học viện hắn muốn đi cho biết nên chưa muốn tu luyện thân ngoại hóa thân. Dù tu luyện ra thân ngoại hóa thân cũng chưa chắc có khả năng giúp Tiêu Kiếm thu phục ma ảnh.
Sau một lúc suy ngẫm, Tiêu Kiếm thở dài: “Luyện thân ngoại hóa ma trước đi”
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Tiêu Kiếm ngồi xuống khoanh chân, tập trung tinh thần, tiến vào tinh thần thức hải.
“Chủ nhân!” Phụ hồn thấy Tiêu Kiếm tiến vào cung kính trả lời.
“Lúc này ta sẽ tu luyện thân ngoại hóa ma ngươi tạm thời hợp thể với ta” Tiêu Kiếm ra lệnh cho Phụ hồn.
“Vâng thưa chủ nhân” Phụ hồn lên tiếng. Phụ hồn bắt đầu tiến về phía Tiêu Kiếm, phụ hồn trở lên dần mờ ảo sat nhập vào thân ảnh Tiêu Kiếm.
“Hiện nay ta đã là Trung đẳng tiểu ác ma tương đương với tứ tinh đấu linh, ma ảnh sinh ra sẽ đạt từ tam tinh đến ngũ tinh đấu linh” Tiêu Kiếm suy ngẫm.
Tiêu Kiếm trong tinh thần thức hải bắt đầu tụ tập ma khí. Một hình bát quái âm dương do ma khí sinh ra phân làm hai mau đen trắng lấy Tiêu Kiếm làm trung tâm bắt đầu xoay tròn.
Ma khí trong thức hải ngày một dày đặc, ma khí từ màu hồng sắc bắt đầu trở thành màu đỏ như huyết dịch. Vòng tròn âm dương ngày một xoay nhanh hơn. Lúc này thân ảnh Tiêu Kiếm nằm ở nằn ranh phân cấp hai màu hắc bạch cũng quay theo.
Tiêu Kiếm bắt đầu đánh ra pháp quyết kỳ dị. Một vòng tròn được hình thành bao quanh bát quái với những hình tượng kỳ quăc. Vòng tròn này quay ngược lại so với vòng tròn âm dương, tốc độ còn nhanh hơn vòng tròn âm dương.
Ở bên ngoài một đạo huyết quang hình bán nguyệt do ma khí hình thành. “Lại phải chịu đau rồi đây” Tiêu Kiếm thở dài.
“Xoẹt” huyết quang bán nguyệt trảm xuyên qua Tiêu Kiếm chia Tiêu Kiếm làm hai nửa. Lúc này thân hìn Tiêu Kiếm bị chia ra làm hai hình thành hai Tiêu Kiếm ở hai bên hắc bạch của vòng âm dương. Có vẻ âm dương bị chia tách ra làm hai phần làm cho Tiêu Kiếm như chết đi sống lại. Lúc này hai Tiêu Kiếm hét lến một tiếng dài làm rung động cả sơn lâm.
Tiêu Kiếm bên hắc sắc muốn tiến lại hội họp làm một với Tiêu Kiếm bên bạch sắc. Lúc này vòng tròn bên ngoài xoay tít, liên tục những tia chớp màu huyết sắc đánh về phía Tiêu Kiếm bên hắc sắc làm hắn gào rũ liên tục. Tiêu Kiếm bách sắc đi ra khỏi vòng tròn âm dương. Lúc này trong động đã tối om, Tiêu Kiếm bạch sắc khống chế thân thể thắp nên một ngon nến. Tiêu Kiếm hắc sắc lúc này đang gào dú vì bị vòng tròn ngoại lai giam giữ.
Lúc này trên vách động hình thành một cái bóng do ánh sáng ngọn nến thắp nên. Tiêu Kiếm nhịn đau đánh ra pháp quyết ép Tiêu Kiếm hắc sắc ra khỏi cơ thể. Kết những thủ ấn kỳ lạ Tiêu Kiếm dùng ma khí bao bọc lấy Tiêu Kiếm hắc sắc ném hắn vào cái bóng của mình.
Một lúc sau cái bóng tách ra khỏi có thể Tiêu Kiếm hình thành một Tiêu Kiếm thứ hai hơi mờ có hắc huyết khí thoát ra. Đúng lúc này Tiêu Kiếm thứ hai bắn một huyết khí quang mang về phía ánh nến. “Phụt” ánh nến phụt tắt.
“Không ổn” Tiêu Kiếm trong long hô lên. Nhân lúc Tiêu Kiếm không đề phòng Ma Ảnh công một kích vào giữa ngực Tiêu Kiếm. “Rầm” Tiêu Kiếm bắn ngược vào thành động tạo ra âm thanh chói tai. Tiêu Kiếm ngã xuống tạo miệng phun ra một búng mãu.
“Ngũ tinh đấu giả” Tiêu Kiếm hoảng sợ hô lên.
Ma ảnh tiến đến một lần nữa công tới Tiêu Kiếm. Lần này nếu không thắng được ma ảnh sẽ bị ma ảnh không chế ngước lại. Bất quá Tiêu Kiếm đã chuẩn bị sắn. Ma khí thôi động hình thành huyết quang cương thể hộ tráo. Hai thân ảnh lao vào nhau. Cả hai bắn vào thành động tạo ra những âm thanh chát chúa.
“Bùng bùng” Tiêu Kiếm thôi động ma khí tạo ra bốn ngọn lửa tạo ở hai tay và hai chân. Dù là ma ảnh nhưng Tiêu Kiếm vẫn có lời thế hơn hẳn.
Hai người tấn công lẫn nhau, đều dùng những chiêu thức y hệt nhau không phân chia cao thập.
“Chủ nhân” Một tiếng gọi trong huyết ma ấn chủ vang lên.
“Ma Kiếm là người” Tiêu Kiếm kinh ngạc
“Có phải chủ nhân đang đấu với ma ảnh trong thân ngoại hóa ma.” Kiếm Ma nghi hoặc lên tiếng.
“Đúng vậy lúc này ta đang đấu với Ma Ảnh bất quá ta và hắn là ngang nhau không ai chiếm được thượng phong” Tiêu Kiếm lên tiếng.
“Nếu cứ thể này thì cả hai sẽ lưỡng bại câu thương” Kiếm Ma lên tiếng.
“Vậy phải làm sao?” Tiêu Kiếm nghi hoặc
“Tuy giờ công lực ngài không đủ nhưng có thể dùng tôi chém ra một kiếm. Thành bại chỉ trong một chiêu” Ma Kiếm lên tiếng.
“Được” Tiêu Kiếm ngãm nghĩ một lúc rồi trả lời. Tiêu Kiếm thân hắn là một ác ma đã không biết bao lân đối mặt với sinh tử. Thêm một lần đánh cược đã là gì.
“Ngài tập trung ma khí vào huyết ma ấn chủ tôi sẽ hỗ trợ ngài” Ma Kiếm lên tiếng.
Tiêu Kiếm thúc dục ma khí vào ma kiếm lúc này hỏa lực trên hai tay hai chân phụt tắt. Ma Ảnh thấy thế lập tức công kích như vũ báo đến Tiêu Kiếm.
“Hừ” một tiếng quát nhẹ một thanh trường kiếm xuất hiện trên tay Tiêu Kiếm. Lúc ày trên Ma Kiếm bập bùng huyết hỏa mang theo những tia chớp nhỏ phát ra những âm thanh “xẹt, xẹt”
“Sát” một tiếng phát ra. Tiêu Kiếm dùng hết sức xuất một chiêu “”Tử phong nhất kiếm” nhắm ngay trái tim Ma Ảnh công tới.
“Phập” thanh ma kiếm nhẹ nhàng đâm xuyên qua Ma Ảnh bất quá Tiêu Kiếm cũng trúng một quyền của Ma Ảnh.
“Phụt” Tiêu Kiếm phun ra một búng máu lên mặt Ma Ảnh. Nhân lúc Ma Ảnh đang bị Ma Kiếm cố định. Tay trái Tiêu Kiếm vung lên đánh ra những pháp quyết huyền ảo. “Hống” Ma Ảnh gầm rú như không cam chiu. “Thu” một tiếng quát nhẹ, Ma Ảnh hướng mi tâm Tiêu Kiếm biến mất.
“Phù!” Tiêu Kiếm thở ra một hơi nhẹ nhàng.
“Ủa sao ở đây không có một nữ nhân nào?” Ma Kiếm lên tiếng.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
(Dưới đây miêu tả đoạn 18+ anh em nào không đủ tuổi đừng đọc)
Một thân ảnh kiều mĩ mặc hồng y tiến lại chỗ gần hang động Tiêu Kiếm đang ở: “Kì lạ rõ ràng mình nghe thấy có tiếng đánh nhau sao giờ đến đây lại không nghe thấy gì nữa?”
…
“Sao lại cần phụ nữ ở đây là sao?” Tiêu Kiếm ngỡ hoặc nói.
Ma Kiếm trở lại huyết ma án chủ lên tiếng: “Chủ nhân ngài quên rồi sao? Khi sau khi thu phục Ma Ảnh của thân ngoại hóa ma, tâm của ký chủ sẽ sinh ra những cảm xúc tiêu cực nếu không có nơi phát tiết sẽ bạo thể mà chết chẳng lẽ chủ nhân đã quên!” Ma Kiếm ngờ hoặc.
“Fuck! Mẹ ngươi sao ngươi không nhắc ta sớm!” Tiêu Kiếm tức giận.
“Chủ nhân ngài đang chửi ngài đây ah, tôi là do ngài tạo ra mà. Hơn nữa tôi tưởng ngài đã sơm biết điều này” Ma Kiếm lên tiếng. Lúc này Tiêu Kiếm cứng lưỡi không biết trả lời sao.
“Hờ, phù phù!” Tiêu Kiếm thở ra những hơi nặng nhọc. Lúc này tóc của hắn đã trở thành màu bạch kim, hai mắt trở phát ra huyết sắc quang mang.
“Không ổn tác dụng của ma ảnh bắt đầu phát tác” Kiếm Ma lên tiếng.
“Vậy phải làm sao?” Tiêu Kiếm ngữ khí mang chút hoảng sợ.
“Giờ ngài hãy cố tĩnh tâm thần chịu đựng tôi sẽ giúp ngài hứng chịu một phần” Ma Kiếm trả lời.
“Được!” Tiêu Kiếm lên tiếng đáp lại khoanh chân lại bắt đầu tập trung tinh thần bài trừ tạp niệm.
Thời gian trôi đi, lúc này Tiêu Kiếm thở ra những hơi thở thập phần nặng nhọc. “Phù phù” Tiêu Kiếm thở ra hồng hộc. Lúc này tóc của hắn đã chuyển hết sang màu bạch sắc, đôi mắt phát ra quang mang tà dị.
“Không ổn tỉnh lại chủ nhân, nếu ngài không khống chế được mình ngài sẽ bạo thể mà chết” Ma Kiếm lên tiếng nhắc nhở. Nhưng lúc này thú tính trong người Tiêu Kiếm đã lấn át lý trí ít ỏi còn sót lại của hắn.
“Ầm” Tảng đá ở cửa động bị Tiêu Kiếm đá văng ra ngoài.
“AAAAA….” Một tiếng hét hoảng sợ từ phía thiếu nữ mặc hồng y phát ra. Thiếu nữ chưa hiểu chuyện gì thì bị một bóng đen cuốn lấy thẳng hướng hắc động mà vào.
Tiến vào một mảnh âm u thiêu nữ nhìn thấy đôi mắt đang phát ra hắc sắc quang mang tiến về phía mình thì hét lên hoảng sợ: “Ngươi là ai?”
Bất quá còn chưa kịp lên tiếng thì bóng ảnh đã nhanh như tia chớp tiến lại gần phía nàng. “Xoạt” Bóng đen như một con mãnh thú tiến tới xé rách y phục của nàng. Thiêu nữ hét lên một tiếng sợ hãi. Bất quá khi nàng muốn hét lên thì ngay lập tức mồm nàng bị một cái gì đó đã chặn lại.
Tiêu Kiếm lúc này đã hoàn toàn mất đi lý trí giờ hắn chỉ còn lại là thú tính. Tiêu Kiếm một tay siết chặt lấy thiếu nữ kia, một tay vân vê đôi ngọc thố. Lúc này miệng hắn còn đang nhấm nháp đôi môi xinh của nàng. Cả người Tiêu Kiếm phát ra ma khí lồng nặc, thiếu nữ hít phải ma khí giống như trúng phải xuân dược cả người thoát lực. Lúc này giữa hai chân thiếu nữ chảy ra một ít dịch nhớp nhớp. Không để thiếu nữ kịp phản ứng, Tiêu Kiếm dùng lưỡi cạy hàm răng của nàng ra, dùng cái lưỡi của mình tiến vào.
“Ưm” thiếu nữ phát ra một tiếng rên nhẹ. Lúc này cái lưới của Tiêu Kiếm đã cuốn lấy chiếc lưới thơm tho của nàng. Không để ý đến thiếu nữ phản ứng ra sao, Tiêu Kiếm dùng cả thân hình nam tính của mình mà đè nàng xuống. Lúc này thiếu nữ muốn phản kháng nhưng thân mình không có chút lực nào. Không cho nàng kịp phản ứng. Tiêu Kiếm ngày nập tức tập kích một bến ngọc thố của nàng, một tay hắn liên tục vân vê hột lạc trên đỉnh ngọc thố, một bến dùng lưỡi ra sức đảo bên hạt lạc còn lại. Lúc này trong miệng thiếu nữ phát ra những âm thanh rên rỉ đầy kích thích, nam nhân nào nghe thấy cũng muốn đè nàng ra mà ăn tươi nuốt sống.
“Xoạt” lại một tiếng vang lên, chiếc quần nàng đang mặc bị Tiêu Kiếm sẽ rách toạc. Lúc này thân hình của nàng lõa lồ trước mặt hắn càng làm thú tính của hắn nối lên. Bất quá hắn vẫn còn một tia lý trí. Giữa hai chân nàng nhị hoa đã ướt sũng. Tiêu Kiếm cúi đấu xuống mút mát chiếc nhị hoa kia. Hắn mút lấy mút để như chưa bao giờ được làm. Thiếu nữ thanh âm rên rỉ càng to hơn, một dòng dịch thủy chảy ra ầm ầm. Tiêu Kiếm banh hai chân nàng ra đặt tiểu Kiếm Kiếm trên nhị hoa của nàng. Lúc này thiếu nữ biết hắn muốn làm gì, nàng muốn ngăn cản nhưng bất quá đã muốn. Tiêu Kiếm hai tay giữ chặt chân nàng dùng hết sức bình sinh đẩy mạnh thân thể hướng Tiểu Kiếm KIếm thẳng hướng nhị hoa của nàng mà đâm vào.
“Đét” Tiếng va chậm thật mạnh do thân thể Tiêu Kiếm đưa tiểu Kiếm Kiếm vào thân thể của nàng gây ra. Tiểu Kiếm Kiếm dễ dàng đột phá đạo bình trướng mà tiến sâu vào bên trong thân thể nàng. Lúc này một ít huyết dịch màu đỏ chảy ra cùng với dịch thủy
“AAAA…..” Thiếu nữ hét lên một tiếng đau đớn.
Tiếng hét này làm Tiêu Kiếm bừng tỉnh. Lúc này đây khuôn mặt thiếu nữ chảy ra một dòng lệ nóng hổi. “Sao lại là muội, Tiêu Mị?” Tiêu Kiếm hét lên.
“Tiêu Kiếm thì ra là huynh” Tiêu Mị nhìn hình bóng trước mặt mình nói.
Thấy thế Tiêu Kiếm muốn di chuyển. “A” Tiêu Mị khẽ kêu lên một tiếng.
“Đây là lần đầu của muội xin Tiêu Kiếm ca ca hay nhẹ nhàng với muội” Tiêu Mị lên tiếng vẻ cầu xin.
“Là lỗi của ta, ta đã đoạt đi sự trong trắng của muội” Tiêu Kiếm lên tiếng thở dài.
“Không là muội tự nguyện” Tiêu Mị lấy tay che miệng Tiêu Kiếm lại: “Từ lâu muội đã yêu huynh rồi Tiêu Kiếm ca ca”
“Người con gái tốt như vậy nhất định sao Tiêu Kiếm ta có thể phụ nàng được” Tiêu Kiếm nén lại dục hỏa của mình trong lòng tự nhủ.
Bất quá động đào tiên lúc này đang thập phần co rút bao lấy tiểu Kiếm Kiếm của hắn làm dục hỏa hắn nổi lên, mãnh liệt sôi trào như một con mãnh thú. Lúc này hắn chỉ muốn rút ra rồi đút vào thật mạnh để thỏa mãn những dục vọng nguyên thủy nhất của hắn nhưng đây là lần đầu tiên của Tiêu Mị hắn không thể làm mạnh được.
Thấy Tiêu Kiếm nhìn chằm chằm mình. Tiêu Mị đỏ mặt nói nhỏ: “Tiêu Kiếm ca ca mong huynh về sau hãy đối xử tốt với muội”.
“Ưm” Tiêu Kiếm gật gật đầu.
Lần này một lần nữa hắn thúc động ma khí. Ma khí bao trùm khắp động, Tiêu Mị như ngửi phải xuân dược lúc này hang động của nàng chảy ra xuân thủy ào ạt. Tiêu Kiếm liên tục dùng Tiểu Kiếm Kiếm cứng rắn rút ra rồi lại đút vào. Tiêu Kiếm Kiếm càng ngày càng nhanh, cảm giác như muốn xuyên thủng qua động đào Tiên của Tiêu Mị mà vào ở ẩn nơi sâu nhất.
“A…A…A…Nhẹ thôi Tiêu Kiếm ca ca.” Tiêu Mị rên rỉ thanh âm phát ra có phần hưng phấn.
Bất quá Tiêu Kiếm không để cho Tiêu Mị được lên tiếng. Môi nhỏ của Tiêu Mị đã bị Tiêu Kiếm chiếm đoạt, giờ nó đã không còn là sở hữu của riêng nàng, chiếc lưỡi thơm tho của nàng một lần nữa lại bị chiếc lưỡi của hắn chiếm làm của riêng, lưới của hắn cuốn lấy lưỡi của nàng mà mút mà mát thập phần điêu luyện làm nàng phát ra những âm thanh rên rỉ không dứt.
Lúc này Tiêu Kiếm liên tục dùng tiểu Kiếm Kiếm đút ra đút vào động đào tiên của nàng làm nàng hai lần nên đến đỉnh vu sơn. Lúc nàng tiết thân, hang động đào tiên thần bí của nàng bao lấy tiểu Kiếm Kiếm làm cho nó hưng phấn không thôi,tiểu Kiếm Kiếm trở lên run rẩy kịch liệt. “Phụt” một dòng tinh nguyên nóng hổi từ bên trong tiểu Kiếm Kiếm thông qua động đào tiên bắn thẳng vào bên trong thân thể của nàng. “AAAAA…” nàng hét lên một tiếng thân thể run lên kịch liệt.
Trong hang động một mảnh xuân sắc diễn ra. Tiêu Kiếm làm cho Tiêu Mị liên tục bốn lần tiết thân làm cho nàng hưởng thụ thế nào là dư vị sung sướng nhất của đàn bà.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Tới đại môn, không chỉ có Tiêu Chiến ở đó, ngay cả mấy vị trưởng lão, cũng đều đang ở đây, nhìn qua cực kỳ náo nhiệt.
Ngẩng đầu nhìn Tiêu Viêm đang chậm rãi đi đến, Tiêu Chiến nhếch miệng cười, vẫy tay thúc giục một cái.
Thấy cha thúc giục, Tiêu Viêm thở dài một hơi, đi đến gần, Tiêu Viên quan sát không thấy Tiêu Kiếm đâu.
“Tứ đệ không đi sao phụ thân?” Tiêu Viêm lên tiếng.
“Tứ đệ con nói là đang trong giai đoạn đột phá nó không đi được” Tiêu Chiến len tiếng
"Phốc xích" Trong đám người, tiếng cười nhẹ của thiếu nữ, vang lên như chuông bạc.
Ngẩng cao đầu, nhìn Huân Nhi đứng trong đám người, Tiêu Viêm nhún vai với nàng, cười nói: "Ngươi cũng đi đấu giá hội?"
"Ở trong gia tộc rất nhàm chán, đi xem một chút cũng tốt..." Huân Nhi thoát ra khỏi đám người, đứng cạnh Tiêu Viêm, thản nhiên cười nói.
"Cũng chẳng có gì hay, một ít trúc cơ linh dịch mà thôi, đối với ngươi cũng không có tác dụng gì." Tiêu Viêm tùy ý cười nói.
"Hừ, không có gì hay? Nếu ngươi không có nó, lại có thể bằng cấp ta nhanh như vậy?" Tiêu Ninh lần trước bị Tiêu Viêm đánh cho dưỡng thương mất một tháng, nhìn hai người nói chuyện thân mật như vậy, da mặt giật giật, không để ý đến vết sẹo vẫn chưa hết đau, mở miệng châm chọc
"Xương cốt lại ngứa ngáy sao?" Chớp chớp mắt, Tiêu Viêm tự tiếu phi tiếu nói.
"Ngươi..." Tiêu Ninh giận giữ nắm chặt hai tay, sau đó lập tức buông xuống, cười lạnh nói: "Ngươi đừng đắc ý, lần trước ngươi đả thương ta, ta còn phải cảm ơn ngươi, nếu không không trong đoạn thời gian tĩnh dưỡng này, ta cũng không thể chạm được vào đoạn thứ chín, nhiều nhất là bảy ngày nữa, ta có thể đi vào chín đoạn, đến lúc đó ai xương cốt ngứa ngáy, còn không nhất định!"
Nghe Tiêu Ninh nói vậy, trưởng bối và tộc nhân xung quanh, không khỏi đều kinh ngạc nhìn về phía hắn, mà đại trưởng lão bên cạnh, khuôn mặt già nua cũng có chút đắc ý, chắc đang nghĩ rằng cháu mình làm mình nở mày nở mặt.
Tiêu Chiến nhíu mày, có chút tức giận trừng mắt nhìn đại trưởng lão, vừa muốn phất tay để mọi người xuất phát, nhưng lại nhìn thấy nét hài hước trên mặt Tiêu Viêm, không khỏi sửng sốt, lời nói vừa đến miệng cũng nuốt xuống.
Nhìn Tiêu Ninh vẻ mặt cười lạnh cùng đắc ý, Tiêu Viêm hé miệng, trầm mặc một lúc, lắc lắc đầu, bất đắc dĩ nhẹ giọng nói: "Việc này... không có ý tứ, mấy hôm trước không cẩn thận... đã đến chín đoạn đỉnh phong sắp đột phá đến đấu giả rồi, xem ra, ngươi sợ rằng vẫn chậm hơn ta."
"Ặc ..."
Nghe Tiêu Viêm nói thế, tộc nhân xung quanh nhất thời im lặng, ánh mắt kinh ngạc chuyển qua Tiêu Viêm?
Dở khóc dở cười lắc đầu, trong lòng mọi người đều thầm nghĩ, tiểu gia hỏa này thực sự có chủ tâm đả kích người khác, Tiêu Ninh đáng thương...
Nghe mấy lời này của Tiêu Viêm, khuôn mặt đắc ý của Tiêu Ninh chợt cứng ngắc, khóe miệng co quắp lại, gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, một lúc sau, mới chán nản mềm xuống, vốn tưởng rằng lần này chạm đến bình cảnh có thể cho mình thu hồi lại một ít mặt mũi, không nghĩ đến, lại là đả kích càng trầm trọng hơn.
Ngọc thủ kéo Tiêu Ninh đang chịu đả kích, Tiêu Ngọc hung hăng trừng mắt nhìn Tiêu Viêm, nhưng lần này lại không mở miệng châm chọc gì, chỉ nói thầm trong lòng: "Tiêu hỗn đản này rốt cuộc tu luyện như thế nào? Mới có hai tháng thời gian a... Tại sao đã đến chín đoạn đỉnh phong rồi?"
Cho dù quan hệ ngày thường với Tiêu Viêm không tốt, nhưng trong lòng Tiêu Ngọc, vẫn vì tốc độ tu luyện của Tiêu Viêm, mà cảm thấy rung động.
"Ha ha..." Nhìn tộc nhân xung quanh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, lông mày Tiêu Chiến nhất thời giãn ra, cười to vài tiếng, liếc mắt nhìn đại trưởng lão vẻ mặt bất đắc dĩ, cười to nói: "Đi thôi, đi thôi, đấu giá đã sắp bắt đầu rồi, mọi người đừng trì hoãn nữa, nếu không đến chậm bị người ta cướp mất thì không hay."
Ánh mắt nhìn về mấy vị đại trưởng lão đi ra khỏi đại môn, Tiêu Chiến nhịn không được xoay người lại xoa xoa đầu Tiêu Viêm, sướng khoái cười nói: "Không tệ, không tệ, ngươi làm phụ thân mở mặt, mấy lão gia hỏa này mấy hôm nay đều nói không dưới mười lần mấy đứa cháu của họ tốt ra sao rồi, làm ta phiền muốn chết, không phải vì muốn gia tộc mua cho cháu bọn hắn một bình trúc cơ linh dịch sao, thật phiền phức người khác, già rồi còn tham."
Bị xoa loạn hết tóc, Tiêu Viêm cười khổ một tiếng, vô tội nhún vai, nhấc chân đi ra khỏi đại môn, bất đắc dĩ nói: "Vốn không muốn nói, nhưng tên gia hỏa kia hết lần này tới lần khác lại nói ra làm gì..."
Tiêu Ninh vừa đi ra khỏi cửa không xa, nghe Tiêu Viêm nói vậy, khóe miệng giật giật, trong lòng thực sự có chút buồn bực muốn khóc.