Dịch giả: aceking1991
Biên dịch: xCỏx
Nguồn: 4vn.eu
Đắm chìm trong ánh trăng, Dương An cảm giác rõ ràng một cỗ lực lượng thần bí tiến vào cơ thể.
Dương An nhất thời cũng bị trầm mê trong loại cảm giác kỳ diệu này.
Không biết qua bao lâu, ánh trăng biến mất, “Đinh ~ đinh~”, tiếng hệ thống nhắc nhở, Dương An mới khôi phục lại tinh thần.
Một đạo bạch quang bao lấy toàn thân, Dương An đã lên cấp 10, thành công tiến giai.
Nhìn lại thông báo của hệ thống, một là vì lên cấp, hai là thành công chuyển chức nghiệp Nguyệt Ảnh xạ thủ.
Hệ thống: chúc mừng người chơi Ngả Gia thành công chuyển chức nghiệp cung tiễn thủ ẩn tàng Nguyệt Ảnh xạ thủ, Nguyệt Ảnh xạ thủ là thủ hộ trật tự bóng đêm, có được kĩ năng nhìn ban đêm đỉnh cấp, có thể tùy ý che dấu hết tất cả thuộc năng lực tính. Mỗi khi tăng 1 cấp sẽ gia tăng ngoài định mức 1 điểm nhanh nhẹn 1 điểm tinh thần, lên 5 cấp sẽ đạt được 2 điểm cộng thuộc tính tự do ngoài định mức, Nguyệt Ảnh xạ thủ có lực sát thương đối với sinh vật vong linh tăng 10%, ban đêm thuộc tính toàn bộ tăng 10%, có thể học tập toàn bộ kĩ năng thông thường của cung tiễn thủ và kỹ năng chuyên môn của Nguyệt Ảnh xạ thủ.
- Đây là chức nghiệp ẩn tàng cường đại, Nguyệt Ảnh xạ thủ!
Nhìn thống báo của hệ thống, Dương An không nhịn được sự hưng phấn kích động.
Tăng 1 cấp ngoài điểm cộng cố định còn tăng 1 nhanh nhẹn và 1 tinh thần, 5 cấp được thêm 2 điểm cộng tự do ngoài định mức. Dương An vừa lên cấp 10, đúng là bội số của 5, nên có 5 điểm tự do thêm vào thuộc tính vốn có và có thêm 2 điểm ngoài định mức*.
(*chỗ này la vì a main chuyển chức ở cấp 9, nên lên cấp 10 chỉ tính là 1 lần 5 cấp nên chỉ 2 điểm chứ không được 4 điểm)
Dương An suy nghĩ một chút, chính là 5 điểm thuộc tính vẫn giống lúc trước cộng 3 điểm sức mạnh, 2 điểm nhanh nhẹn, mà 2 điểm thưởng cộng thêm vào lực lượng.
Điểm thuộc tính hơn đồng cấp, Dương An so với chức nghiệp thông thường đã xuất hiện ưu thế nhất định.
- Không nói thuộc tính của chức nghiệp ẩn tàng tăng lên, có được năng lực nhìn ban đêm cao cấp nhất, như vậy thời gian có thể giết quái so với người chơi khác nhiều gấp đôi.
Dương An không nhịn được, kích động một hồi.
Năng lực nhìn ban đêm đỉnh cấp so với trước kia dùng Nguyệt Ảnh dược tề đúng là vượt trội, phạm vi đạt tới 150 mét, tuyệt đối là lợi khí để hành tẩu ban đêm.
Có thể tự do hoạt động trong bóng đêm, cũng chính là Dương An có thời gian giết quái gấp đôi người khác
Thời gian, đối với người chơi lại như Dương An phải nói là cực kỳ trọng yếu.
Còn có thể che dấu toàn bộ thuộc tính năng lực, Dương An sẽ không sợ người khác nhìn thấy mình có năng lực đặc thù, mọi việc có thể âm thầm tiến hành rồi.
Rất nhanh, Dương An bình tĩnh lại, thuộc tính ẩn tàng dĩ nhiên là cường đại, nhưng người chơi muốn trở nên cường đại, phải dựa vào kỹ thuật bản thân và nhiều nhân tố khác nữa.
Chuyển chức làm Nguyệt Ảnh xạ thủ chỉ là bước khởi đầu, đường còn rất dài.
Chuyển chức rồi, tiếp theo chính là học tập kỹ năng.
Nguyệt Ảnh xạ thủ có thể học tập kỹ năng cung tiễn thông thường, cùng với kỹ năng chuyên môn của chức nghiệp ẩn tàng Nguyệt Ảnh xạ thủ.
Dương An phi thường chờ mong với kỹ năng của Nguyệt Ảnh.
Vũ Nguyệt nói:
- Ngươi hiện tại đã là Nguyệt Ảnh xạ thủ, ta sẽ truyền thụ cho ngươi kỹ năng chuyên môn của Nguyệt Ảnh xạ thủ 1x.
Ngay sau đó, hệ thống đã hiện ra một bảng kỹ năng.
Dương An phát hiện ở chỗ Vũ Nguyệt còn có thể học tập kỹ năng thông thường của cung tiễn thủ, hơn nữa còn là miễn phí.
Cung tiễn thủ 1x, kỹ năng có thể học tập cũng không nhiều, Dương An sau khi suy tính, lựa chọn 2 kĩ năng công kích, 1 kĩ năng gia tốc.
Hàn Băng tiễn: cấp 1, ngưng tụ băng nguyên tố trong không khí kèm theo mũi tên mà thành nguyên tố tiễn.
Hỏa Diễm tiễn: cấp 1, ngưng tụ hỏa nguyên tố trong không khí kèm theo mũi tên mà thành nguyên tố tiễn.
Tật phong gia tốc: cấp 1, kết hợp với phong nguyên tố, tốc độ tăng lên 10%.
Tuy chỉ có 3 kĩ năng, nhưng đều rất thực dụng.
Kế tiếp chính là kĩ năng chuyên môn của Nguyệt Ảnh xạ thủ.
Kỹ năng của Nguyệt Ảnh xạ thủ 1x chỉ có 3, hơn nữa còn là nhất định phải học tập, không có sự lựa chọn.
Nguyệt Ảnh tiễn thuật-Tân Nguyệt tiễn: cấp 1, sơ cấp xạ kích thuật ngưng tụ nguyệt lực, sát thương tăng 10%, với vong linh sinh vật tăng thêm 10%, cooldown 3 giây.
Tiềm ảnh: cấp 1, năng lực ẩn nấp thiên phú của Nguyệt Ảnh xạ thủ khi hành tẩu ở trong bóng tối, dùng quang ảnh biến ảo che dấu chân thân (hạn chế: trạng thái chiến đấu không thể sự dụng).
Nguyệt độc: cấp 1, có thể phá quang ảnh biến ảo, có thể nhìn thấu tiềm ảnh và xem tư liệu và năng lực của mục tiêu có cấp bậc trong phạm vi không quá 10 cấp so với bản thân.
Vừa nhìn kĩ năng 1x của Nguyệt Ảnh xạ thủ, Dương An cũng phải trầm ngâm.
Trong 3 cái kĩ năng, tiềm ảnh cùng nguyệt độc đều rất thích hợp, có được năng lực tiềm hành cùng phản tiềm, đây chính là khắc tinh của đạo tặc, bất quá đây chỉ là 2 kĩ năng phù trợ, mà kĩ năng công kích Tân Nguyệt tiễn có phần bình thường, sát thương chỉ là tăng 10% mà thôi.
Tuy nhiên Dương An rất nhanh liền phát hiện chỗ cường đại của kĩ năng công kích này, thời gian cooldown vô cùng ngắn, chỉ có 3s, mà còn là kĩ năng cấp 1.
Dương An tin tưởng Tân Nguyệt tiễn cấp bậc tăng lên, rất có thể sẽ thành kĩ năng thuấn phát, cũng tức là mỗi mũi tên Dương An bắn ra đều là một kỹ năng tiễn.
Ngoài những kĩ năng trên, Dương An còn xin Vũ Nguyệt giúp hắn thăng cấp 2 kĩ năng hoãn tốc và chu độc tiễn đã đủ thuần thục.
Hoãn tốc tiễn lên cấp 3, hiệu quả tăng cường, thời gian cooldown giảm ít, cấp 2 chu độc tiễn mỗi giây từ 10 điểm sát thương tăng lên 20 điểm, thời gian gây độc vẫn là 10s.
Nâng cấp hết các kĩ năng, Dương An bắt đầu phân tích ưu thế của Nguyệt Ảnh xạ thủ, so sánh với các chức nghiệp cơ bản khác nhiều hơn mấy kĩ năng.
Trong Phong Vân, người chơi chỉ có thể học một ít kĩ năng cơ bản từ chức nghiệp đạo sư, mà sách kĩ năng rơi ra tỉ lệ quá thấp, nên rất nhiều người chơi không có được kĩ năng tốt.
- Kỹ năng 1x của Nguyệt Ảnh xạ thủ đã rất tốt, khi người thăng cấp còn có thể đến gặp ta học tập những kĩ năng cường đại hơn.
Vũ Nguyệt lại nói.
- Ngươi trở thành đệ tử của ta, kế thừa Nguyệt Ảnh xạ thủ, vốn nên tặng ngươi lễ vật, nhưng nhiều đồ của ta đã thất lạc, bây giờ cũng chỉ có thể cho người cái này.
Vũ Nguyệt thản nhiên nói.
Dương An nghe được nhận lễ vật, đương nhiên cao hứng, hơn nữa Vũ Nguyệt còn là thần cấp cung tiễn thủ trong truyền thuyết, đưa ra tuyệt đối là đồ xịn, có thể là trang bị thần cấp không chừng.
Dương An đang mơ mộng đủ loại lễ vật thì Vũ Nguyệt đã cầm 2 đoạn mũi tên gãy hợp lại làm một, tỏa ra hào quang chói mắt.
Dương An nhìn 2 đoạn tên gãy, chỗ gãy tiếp ráp với nhau, đang rất nhanh tự động liền lại.
Chỉ trong chớp mắt, mũi tên đã khôi phục như chưa từng gãy lìa.
Màu đỏ sẫm của thân tiễn không biết lấy từ loại gỗ nào, nhìn qua rất cứng cáp đến độ phi phàm, mà phần lông chim ở đuôi tên chỉnh tề láng bóng, cảm giác hết sức linh động, tựa như của loài chim vô cùng cao quý, đặc biệt nhất là đầu mũi tên, hình thoi, chất liệu không phải vàng cũng chẳng phải đá, bề mặt thô ráp, có nhiều điểm rỗ nhỏ, thoáng trông giống bề mặt mặt trăng, có khắc những kí hiệu kì quái, Dương An tuy không thể hiểu những kí tự này nhưng cũng nhận ra là ký tự trên Phong Ấn chi giới.
Mũi tên đã khôi phục, nhưng Vũ Nguyệt vẫn chưa dừng lại, chỉ thấy hắn thủ thế, một mũi tên nhỏ lại biến thành một cái bao đựng tên.
Vũ Nguyệt tay phải vung lên, đem bao đựng tên đưa cho Dương An, nói:
- Lạc Nguyệt tiễn đồng (ống tên Lạc Nguyệt) này thời trẻ đã bên ta, đầu mỗi mũi tên đều làm từ đá mặt trăng, giờ tặng cho người, hy vọng ngươi sẽ sử dụng tốt, trở thành một xạ thủ cường đại.
- Tạ ơn sư phụ.
Dương An tiếp nhận bao đựng tên, cảm kích nói.
Vũ Nguyệt gật đầu cười to.
Dương An nôn nóng không nhịn được liền xem xét thuộc tính lễ vật này.
Lạc Nguyệt tiễn đồng: (vật phẩm đặc thù), đựng một mũi Lạc Nguyệt tiễn, mũi tên có thể tự động thu về. Lạc Nguyệt tiễn, tốc độ phi hành +5, sát thương lớn nhất +3, cộng thêm hiệu quả tiêu thanh* (vật phẩm khóa, không thể giao dịch, không thể rơi mất).
(* tiêu thanh: không phát ra tiếng khi bắn đi)
Nhìn thuộc tính này, Dương An chỉ có thể dùng 2 chữ để hình dung.
"Cực phẩm!"
Mọi người vào vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 47 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Dịch giả: mouse_white
Biên dịch: xCỏx
Nguồn: 4vn.eu
Lạc Nguyệt tiễn đồng (ống đựng tên) mặc dù không đúng với kỳ vọng là trang bị thần cấp, nhưng Dương An hiểu được Lạc Nguyệt tiễn này đối với cung thủ lại là cực phẩm trong cực phẩm, hoặc nói với riêng bản thân Dương An trang bị tốt nhất đúng theo yêu cầu.
Bởi vì kĩ năng trụ cột tăng lên, tầm bắn xa nhất của Dương An so với các cung tiễn thủ khác xa hơn rất nhiều, tuy nhiên tầm bắn xa cũng có một tai hại.
Tầm bắn càng xa thì khoảng cách với mục tiêu càng xa, sau khi mũi tên bắn ra thời gian bay của mũi tên để trúng mục tiêu càng dài, vì thế mục tiêu sẽ dễ dàng nắm được quỹ đạo của mũi tên nên có thể thoải mái tránh né.
Dương An hiện giờ còn chưa gặp được tình huống đó là bởi vì tầm bắn xa nhất còn chưa vượt qua phạm vi, có thể ngày sau thì sẽ khác.
Nhìn thấy thuộc tính của Lạc Nguyệt tiễn, Dương An cũng ý thức được vấn đề này, may mắn là hắn phát hiện sớm, hơn nữa lại có Lạc Nguyệt tiễn giải quyết chuyện này.
Trước kia Dương An ở gặp Bạch Vân thành mũi tên tốt nhất cũng chỉ là +2 tốc độ phi hành, mà Lạc Nguyệt tiễn này còn +5, thật là hơn kém nhau quá xa.
Chưa kể hiệu quả tiêu thanh, đây tuyệt đối có thể gọi là một vũ khí ám sát tốt nhất.
Dương An trang bị Lạc Nguyệt tiễn đồng lên, ống tên có thể tự động thu mũi tên lại, về sau cũng không cần bỏ tiền ra bổ sung mũi tên nữa.
- Tốt lắm, ngươi là một thế hệ Nguyệt Ảnh xạ thủ mới, cố gắng lên, chờ sau khi thăng cấp tiếp theo thì hãy đến tìm ta.
Vũ Nguyệt khoát tay áo, muốn Dương An rời đi.
- Lão sư, ta sẽ cố gắng tăng thực lực lên, chỉ là có một số vấn đề về cung tiễn thủ muốn được thỉnh giáo lão sư, không biết ngài có thể chỉ điểm một chút hay không?
Dương An đột nhiên lên tiếng.
- Ồ? Là vấn đề gì, nếu nằm trong năng lực của ta, ta sẽ cố gắng giải đáp giúp ngươi.
Vũ Nguyệt nói.
- Tạ ơn lão sư, là như thế này, đệ tử ngu dốt, cho tới nay vẫn chưa lĩnh ngộ kỹ năng trụ cột 'nắm giữ vũ khí loại cung', không biết lão sư có thể chỉ điểm được không?
Dương An cung kính hỏi, có vẻ nóng lòng muốn biết.
'Nắm giữ vũ khí loại cung' là kỹ năng trụ cột Dương An luôn tiếc nuối vì mãi vẫn không thể lĩnh ngộ, mà NPC đạo sư chắc sẽ không đem bí quyết nói cho người chơi, nhưng Dương An còn nhớ rõ Phù Tạp Lâm từng nói qua, Vũ Nguyệt sẽ đáp ứng một thỉnh cầu của hắn, bởi thế hắn tin tưởng Vũ Nguyệt sẽ trả lời, hơn nữa Dương An còn khôn khéo không trực nói ra yêu cầu mà lại chuyển thành thỉnh giáo, làm cho Vũ Nguyệt có ấn tượng rất tốt về hắn.
- Ừm!
Vũ Nguyệt nghe được đề nghị của Dương An thì cũng trầm mặc một hồi, lúc lâu mới gật đầu nói:
- Vốn bí quyết kỹ năng trụ cột là muốn chính người chơi lĩnh ngộ, nhưng do ngươi kế thừa Nguyệt Ảnh xạ thủ, ta sẽ ngoại lệ chỉ điểm cho ngươi một chút, nhưng còn phải dựa vào ngộ tính của chính ngươi nữa.
- Cảm tạ lão sư.
Dương An không khỏi mừng rỡ, rốt cục cũng có cơ hội đem cả ba kĩ năng trụ cột tăng cấp rồi.
- Ta từng thề sau này sẽ không bao giờ dùng cung tên nữa, hôm nay bởi vì ngươi mà ngoại lệ một lần đi, ngươi đem cung với tên của ngươi cho ta mượn một chút.
Vũ Nguyệt đứng dậy nói.
Dương An biết Vũ Nguyệt muốn làm mẫu, liền đem cung tên đưa đến rồi lùi về phía sau mấy bước, mà hai mắt thì không chớp lấy một cái nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Vũ Nguyệt.
Vũ Nguyệt nhận Bức Dực trường cung, tay trái ước lượng vài lần rồi nắm chặt lại.
Ngay sau đó, Dương An cảm thấy được khí chất Vũ Nguyệt biến đổi, mới vừa rồi còn có chút u buồn và lười nhác vậy mà bây giờ Vũ Nguyệt tựa như biến thành một người hoàn toàn khác, vẻ mặt biểu lộ sự bình tĩnh giống như ngoại giới đã không có bất cứ chuyện gì có thể ảnh hưởng đến hắn, ánh mắt sắc bén vô cùng.
Sau đó Dương An cực kỳ hoảng sợ nhận thấy khí tức của Vũ Nguyệt lại chuyển biến lần nữa như không còn tồn tại, tựa như Vũ Nguyệt đã hoàn toàn dung nhập vào tự nhiên, nếu không phải vẫn nhìn thấy người đứng ở trước mặt mà chỉ dựa vào cảm giác thì tuyệt đối sẽ không cảm nhận được Vũ Nguyệt ở ngay trước mặt mình.
- Nhìn cho kỹ đây!
Vũ Nguyệt thản nhiên nói.
Bắt đầu rồi, Dương An lập tức phục hồi tinh thần, nhìn chăm chăm vào từng động tác của Vũ Nguyệt.
Tiếng nói của Vũ Nguyệt vừa dứt chỉ thấy chân phải hắn đá một cái, mấy viên đá lớn bằng nắm tay bay lên không trung.
Dương An bây giờ có thể nhìn thấy được cả vào ban đêm, tuy rằng không giống như ban ngày nhưng có thể thấy rõ ràng những khối đá kia.
"Sưu ~ sưu ~ sưu ~ ... "
Ngay sau đó, Dương An chợt nghe thấy âm thanh phá không của mấy mũi tên, nháy mắt Vũ Nguyệt đã bắn ra bảy tiễn, tốc độ công kích cực nhanh, Dương An cũng chỉ thấy một chút bóng dáng.
"Phanh ~ phanh ~ phanh ~ ... "
Mấy viên đá còn đang trên không chưa rơi xuống đã bị Tiễn Đầu sắc bén nổ tung, hóa thành tro bụi.
- Chà!
Dương An thấy vậy cũng chỉ biết trợn mắt há mồm.
- Tốc độ công kích này phải đến bực nào đây, trong nháy mắt khi viên đá đang bay mà có thể bắn ra bảy mũi tên.
(DG: có là gì VKTK 2 dương gia cung còn bắn phát hơn trăm phát cơ mà Biên: Mình chơi TLBB ko có cung )
Dương An biết vừa rồi còn chưa phải là tốc độ nhanh nhất của Vũ Nguyệt nhưng điều này cũng đã làm hắn phi thường chấn động rồi.
Vũ Nguyệt đem cung tên trả lại cho Dương An, lại trở về với dáng vẻ u buồn lười nhác, đoạn ngồi xuống nói:
- Ta biết ngươi chưa nhìn thấy rõ ràng, nhưng ta sẽ không tiếp tục làm mẫu lần thứ hai, ngươi chỉ cần nhớ kĩ ‘Thân tùy ý động, ý phát ra trước’. Những điều ta nói chỉ có thế, ngươi tự mình lĩnh ngộ đi.
- Thân tùy ý động, ý phát ra trước? Rốt cuộc là có nghĩa gì đây?
Dương An trong lòng tự hỏi.
- Thân tùy ý động, ý phát ra trước, thân tùy ý động, ý phát ra trước…
Dương An không ngừng lẩm bẩm lại câu mà Vũ Nguyệt nhắc nhở.
Trong khoảng thời gian ngắn không tìm được ẩn ý trong đó, Dương An liền nhắm mắt lại, trong đầu nhớ lại động tác vừa rồi của Vũ Nguyệt, miệng thì lẩm bẩm câu nhắc nhở.
Trong nháy mắt từng động tác của Vũ Nguyệt từ từ diễn hóa lại trong đầu Dương An, Dương An cố gắng nắm giữ tỉ mỉ từng chi tiết một.
Không biết bao lâu, lông mày Dương An khẽ nhíu, bỗng nhiên hiểu ra một phần nào.
- Ngu ngốc, thật ngốc quá, cho tới giờ vẫn dùng ánh mắt để ngắm bắn, nhìn mục tiêu rồi sau đó mới tiếp tục công kích, như vậy thì tốc độ công kích cũng sẽ bị chậm đi một chút, nhưng nếu quỹ đạo của mục tiêu bị mình dùng “Tâm” nắm bắt thì chẳng phải không cần thời gian “Nhắm chuẩn” sao, thân tùy ý động, ý phát ra trước, trực tiếp khống chế từ “Tâm” đến động tác, chỉ cần ý niệm nhanh, thì không phải sẽ khống chế được động tác đi liền với nó cũng rất nhanh sao.
Bước đầu lĩnh ngộ được gợi ý của Vũ Nguyệt, đại biểu cho việc một kĩ năng trụ cột cuối cùng cũng bắt đầu tăng lên.
Dương An mở to mắt, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng.
- Thế nào, lấy lí giải của ngươi về ‘tinh chuẩn xạ kích’ thì chắc cũng không khó lĩnh ngộ kiến thức mới này chứ hả.
Vũ Nguyệt thản nhiên nói.
Dương An gật gật đầu, cười nói:
- Cảm tạ lão sư đã chỉ bảo, đệ tử coi như đã hơi ngộ ra được một chút rồi!
- Vậy là tốt rồi, rất tốt, ngươi cũng nên rời đi rồi.
Vũ Nguyệt lại muốn “Đuổi” Dương An đi rồi.
- Tạ ơn lão sư, đệ tử xin phép cáo từ.
Dương An biết không thể lại cầu thêm nữa, nên cáo biệt rời đi.
Dương An bây giờ nóng lòng muốn đi trải nghiệm một chút, xem sau khi tiến giai lên thành Nguyệt Ảnh xạ thủ thì mạnh cỡ nào, còn có tốc độ công kích mới lĩnh ngộ kia cũng cần thực hành thêm.
Tuy rằng rất nôn nóng nhưng bây giờ thì Dương An cần phải logout.
Cơm trưa Dương An còn chưa ăn, hiện tại đã cảm thấy đói bụng, đành phải logout, cơm nước xong rồi mới tiếp tục chiến tiếp.
Áo Phong sơn lĩnh lúc này cũng không sinh ra quái vật mới, tạm coi là một khu vực an toàn, Dương An định chạy đến giữa sườn núi để chuẩn bị logout.
Một đường mò xuống dưới núi, Dương An tự hỏi về các kĩ năng cùng thuộc tính của Nguyệt Ảnh xạ thủ, tay phải không tự chủ được sờ vào Phong Ấn chi giới bên tay trái.
- Đúng rồi vừa nãy Phong Ấn chi giới bị Vũ Nguyệt sờ qua cho tới tận bây giờ còn chưa xem qua thuộc tính của nó, không biết có gì khác không nữa!
Dương An nhớ đến liền dừng lại một chút nhìn thuộc tính của Phong Ấn chi giới xem có gì mới không.
Khi Vũ Nguyệt đem Phong Ấn chi giới giao cho Dương An thì thuộc tính là “Nhiệm vụ vật phẩm” mà lần thứ hai Vũ Nguyệt giao lại cho Dương An thì lại trở thành chức nghiệp Nguyệt Ảnh xạ thủ ẩn tàng, Dương An cảm thấy thuộc tính của Phong Ấn chi giới này không chỉ đơn giản như vậy.
Mọi người vào vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 47 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Dịch giả: mouse_white
Biên dịch: xCỏx
Nguồn: 4vn.eu
Không nhìn còn tốt, vừa nhìn Dương An đã giật mình.
Vũ Nguyệt linh hồn phong ấn chi giới: Phẩm cấp, truyền thuyết, sức mạnh +50%, nhanh nhẹn +50%, may mắn +40%, tinh thần +40%, thể lực +25%, trí lực +20%, ngoại trừ kỹ năng trụ cột toàn bộ kỹ năng +3 cấp, khi trang bị, có thêm kĩ năng đặc thù Nguyệt Ảnh phong ấn, lợi dụng ánh trăng thần thánh phong ấn sức mạnh linh hồn, mục tiêu bị đánh chết không thể dùng được kĩ năng hồi sinh, thời gian cooldown là 120 phút, trang bị kĩ năng Ám Nguyệt phá, mở ra Ám Nguyệt chi lực, trong 60 giây toàn bộ thuộc tính tăng lên 100%, thời gian cooldown là 12 giờ, vật phẩm đã khóa, không thể rơi, không thể giao dịch.
- Truyền thuyết… Trang bị cấp truyền thuyết!
Dương An bị dọa hoảng sợ, không nghĩ tới cái Phong Ấn chi giới này lại là một trang bị cấp truyền thuyết.
Trang bị cấp truyền thuyết cường đại, không chỉ là sáu thuộc tính tăng lên trên diện rộng, mà còn trang bị thêm hai kĩ năng cường hãn có thể dùng hai từ biến thái để hình dung hai kĩ năng đặc thù này.
Có Vũ Nguyệt linh hồn phong ấn chi giới cấp truyền thuyết này, Dương An thấy thực lực của mình bây giờ mà solo với một boss 2x thông thường cũng nắm chắc là ăn được.
Nhìn trang bị cấp truyền thuyết đang đeo ở ngón tay mà vô số người chơi khác đều khát vọng truy cầu Dương An có điểm không tin nổi, phải biết rằng trước kia hắn chơi món đồ xịn nhất mà hắn mang trên người cũng chỉ là một món đồ hoàng kim.
Bây giờ có được một món đồ cấp truyền thuyết, còn khiến Dương An kích động hơn so với chuyển sang chức nghiệp ẩn tàng.
Trang bị cấp truyền thuyết đã không còn ở phạm vi của đồ vật bình thường nữa rồi, không có cấp bậc hạn chế, nhưng qua một số thông tin được tiết lộ thì phải ít nhất đại Boss 5x trở lên thì mới có xác xuất rơi đồ cấp truyền thuyết này, mà người chơi giai đoạn hiện nay muốn sở hữu một món đồ cấp truyền thuyết này thì phải nói là với 99,99% người chơi đều khó hơn lên trời.
Trên bảng xếp hạng trang bị, toàn bộ liên minh Quang Minh mới chỉ xuất hiện hơn 40 kiện trang bị cấp truyền thuyết, mà không có ngoại lệ tất cả các kiện trang bị trên đều đang nằm trong tay của hơn ba mươi cường giả 5x kia.
Đương nhiên trong chuyện này chúng ta có thể loại trừ Dương An ra ngoài, vì hắn lựa chọn ẩn đi không công bố ra ngoài.
- May mắn là Nguyệt Ảnh xạ thủ có thêm đặc thù che dấu thuộc tính, nếu không thì cái Vũ Nguyệt linh hồn phong ấn chi giới này hẳn là đã nhảy lên trên nằm trên bảng xếp hạng rồi, nếu thế thì quả thật sẽ lại dẫn tới một trường phong ba đây.
Nghĩ vậy Dương An không khỏi đổ mồ hôi đầy đầu.
Trong trò chơi này việc giết người cướp của là việc bình thường không có gì khác thường cả, mà những cường giả 5x truyền thuyết kia không ai có thể trêu chọc vào được, nhưng nếu có một người biết một cung tiễn thủ Dương An vừa mới tấn cấp 1x này lại đang sở hữu một món trang bị cấp truyền thuyết thì không chừng Dương An của chúng ta sẽ lại bị đuổi giết đến khi xóa acc mất.
Tuy trang bị đã cố định sẽ không bị rớt, nhưng phiền toái chính là sẽ vĩnh viễn không ngừng nghỉ mà bị truy sát, Dương An hiện tại chỉ muốn lặng lẽ cường đại lên sau đó sẽ tiến hành báo thù.
Chẳng những tấn cấp thành Nguyệt Ảnh xạ thủ mà lại thu được một cái giới chỉ (nhẫn) cấp truyền thuyết, đêm Trung Thu này thật là một đêm may mắn đối với Dương An.
Cảm thấy bụng đã đói đến kêu ra tiếng, Dương An nén lại nội tâm đang vô cùng hưng phấn mà log out đi ăn cơm.
Nhiệm vụ cùng học tập kĩ năng tiêu tốn mất gần bốn giờ, Dương An log out khi hiện tại đã là hai giờ chiều, mẹ và em hắn đã đi cả, Dương An ăn đồ ăn mà mọi người để phần cho hắn rồi nghỉ ngơi một lúc, xong lại tiếp tục đăng nhập vào trò chơi.
Dương An vào trò chơi, xuất hiện lại trên sườn núi Áo Phong sơn lĩnh, bên trong trò chơi đang là đêm tối, dưới ánh trăng sáng tỏ mà vẫn tối đen một mảnh, nhưng đối với một người có khả năng nhìn vào ban đêm như Dương An thì không có vấn đề gì lớn.
Lạc Nguyệt tiễn đồng có công năng tự động thu về, sau khi trang bị Dương An cũng không cần bổ sung thêm mũi tên, mà sơ cấp thuấn hồi dược tề còn hai bình, trạng thái toàn bộ đầy, có thể đi giết quái luyện cấp nhưng Dương An thấy vẫn cần quay về thành.
Hai mươi ô chứa trong hành trang đã bị chất gần đầy, nhiệm vụ lần này không thể nói là thu hoạch ít được.
Dương An lấy ra Hồi Thành Quyển Trục trở lại Nguyệt Lạc trấn, hào quang lóe lên, chờ đợi trong 10 giây để đổi cảnh, Dương An đã ở trong trung tâm truyền tống trận của Nguyệt Lạc trấn.
Tuy rằng trong trò chơi đang là buổi tối, tầm nhìn bị hạn chế, người chơi không thể tiến hành hoạt động dã ngoại, nhưng điều này cũng không nghĩa là sẽ không có người tiến vào trò chơi.
Ban ngày có rất nhiều người chơi ra khỏi thành để làm nhiệm vụ giết quái, mà đến tối, như cũ cũng vẫn có rất nhiều người chơi đăng nhập, lúc này khu vực hoạt động được tập chung nơi đèn đuốc sáng trưng bên trong thành.
Buổi tối không thể ra khỏi thành, rất nhiều người chơi trong khoảng thời gian này luyện tập các kĩ năng sống, hoặc là lang thang khu chợ mua bán trang bị trong game.
Ban đêm trò chơi cũng thật náo nhiệt.
Dương An không lập tức ra khỏi truyền tống trận mà kéo ra bảng thuộc tính, đem Vũ Nguyệt linh hồn phong ấn chi giới này che dấu, mà bảng thuộc tính nhân vật lúc này lại biến về thành cung thủ tiễn chức nghiệp bình thường.
(*chỗ này đại khái là chức nghiệp Nguyệt Ảnh xạ thủ có chức năng che dấu thông tin.)
Nguyệt Ảnh xạ thủ tuy rằng có thể che dấu toàn bộ thuộc tính, nhưng có đôi khi cố ý che dấu lại dễ dàng bị người ta hoài nghi.
Truyền tống trận tại trung tâm quảng trường bày rất nhiều shop (gian hàng) của người chơi, có đủ loại trang bị, thậm chí có rất nhiều vật phẩm đặc thù cũng xuất hiện, đừng nhìn các gian hàng này trông giống với các gánh hàng vỉa hè ở ngoài hiện thực, có đôi khi tại các gánh hàng vỉa hè này cũng có thể có không ít vật phẩm hiếm có.
Dương An không dừng lại tại các gian hàng. Tuy rằng hắn cũng muốn nhìn qua xem có kiếm được thứ gì tốt không, nhưng quan trọng nhất bây giờ vẫn là xử lí đống đồ trong hành trang.
Dương An xuyên qua dãy buôn bán cùng đám người này, đi tới chỗ rương chứa đồ ở Nguyệt Lạc trấn.
Trong hành trang của hắn có rất nhiều trang bị cực phẩm chưa giám định, mà Nguyệt Ảnh xạ thủ có một kỹ năng tên là“Nguyệt độc’, ngoại trừ có hiệu quả phá ẩn thân, còn có khả năng giám định, cũng tiết kiệm được khá nhiều phí giám định.
Trong hành trang có hai bộ lam sắc sáo trang, một của chiến sĩ và một của thao khống sư, mấy chục viên tinh hạch 1x, còn có ba món đồ tà linh thuật sĩ rơi ra.
Nguyệt độc cấp một giám định trang bị khá chậm, Dương An tốn mất hơn hai mươi phút mới giám định xong được mười mấy món đồ kia.
Hai bộ lam sắc sáo trang kia lần lượt là Khô lâu chiến giáp cùng Khô lâu thuật sĩ sáo trang, thuộc tính đều phi thường tốt, mỗi một món đều là đồ cực phẩm trong trang bị lam, hơn nữa còn có kỹ năng sáo trang không tệ kèm theo, ước chừng mỗi món có thể bán với giá một nghìn vàng.
Sau đó là 3 món của Tà linh thuật sĩ, tất cả đều là cực phẩm.
Ám Ảnh đấu bồng (áo choàng): phẩm cấp tử trang, phòng ngự 35-40, nhanh nhẹn +25, tốc độ di chuyển+5, né tránh +5, cấp bậc yêu cầu 15.
Ám Dũng chi lực ma pháp thư (sách ma pháp tuôn ra lực lượng hắc ám): phẩm cấp hoàng kim, trang bị phụ trợ cho nguyên tố thao khống sư, độ thân hòa với ám nguyên tố +8, thời gian làm phép giảm 10%, cấp yêu cầu 15.
Tử vong triền nhiễu: Sách kĩ năng 4x, triệu hoán vong linh hiện thế, trói buộc thân thể toàn bộ địch nhân trong phạm vi 10 mét, nguyên tố thao khống sư có thể học.
- Không hổ là boss đặc thù, đồ gì rơi ra cũng đều đặc thù như vậy.
Dương An thật muốn cười to cùng lộn mèo (santo) nhưng bây giờ hình như không phải là thời điểm thích hợp.
Ba kiện đồ vật, giá trị thấp nhất là Ám Ảnh đấu bồng cấp tử trang, nếu bán ra cũng được năm sáu trăm tiền vàng,nhưng hiện tại chắc chắn Dương An sẽ không bán vì món này hắn có thể dùng.
Những thứ còn lại thì hắn có thể đem bán, mà chúng lại đều đáng giá hơn cái áo choàng kia của hắn.
Mọi người vào vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 50 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Dịch giả: Triệu Vô Lại
Biên dịch: xCỏx
Nguồn: 4vn.eu
Ma pháp thư (sách ma pháp) và sách kỹ năng Tử vong triền nhiễu chỉ có nguyên tố thao khống sư mới có thể sử dụng, Dương An lại là cung tiễn thủ nên hắn chỉ có thể nhìn mà thở dài, bất quá hai cực phẩm này bán đi thì cũng có giá trên trời, đặc biệt là Tử vong triền nhiễu là kỹ năng khống chế phạm vi của 4x. Kỹ năng này trong Phong Vân còn rất hiếm, ít nhất cũng bán ra vạn tiền vàng (1 vạn = 10000).
Game đã open beta được hai tháng nhưng vẫn chưa mở hệ thống nạp tiền thật vào game, chỉ có thể đổi tiền trên chợ giao dịch, tỉ lệ bây giờ cũng khá ổn định là một tiền vàng bằng hai nhân dân tệ, vậy thì một quyển sách kỹ năng Tử vong triền nhiễu của Dương An có thể bán được hơn hai vạn nhận dân tệ.
Mục đích chơi game bây giờ của Dương An đã khác xưa, không nói đến kế hoạch báo thù thì cũng còn một chuyện rất quan trọng đó chính là kiếm tiền để nuôi gia đình.
Hiện tại Dương An đang bước đầu thực hiện kế hoạch của mình.
Chợ giao dịch có thể dùng tiền trong game và tiền thật, nhưng đa số các vật phẩm trong này đều bị mua bởi người chơi (bằng) nhân dân tệ, nên hầu như lấy tiền thật để giao dịch.
Người chơi nhân dân tệ có thể không có kỹ thuật cao nhưng mà thắng ở cái có tiền, đồ tốt ở chợ giao dịch có thể bán với giá cao nên những người chơi thường đem đồ cực phẩm lên đây bán.
Dương An đem hai món sáo trang màu lam, sách ma pháp cùng sách kỹ năng Tử vong triền nhiễu đưa vào chợ giao dịch, trực tiếp thiết lập giao dịch nhân dân tệ.
Mỗi món vật phẩm đều cho một cái giá cơ bản, bán theo thể thức đấu giá thời hạn là 3 giờ, cuối cùng vật phẩm sẽ thuộc về người ra giá cao nhất.
Thiết lập xong, Dương An cũng không tiếp tục theo dõi, nếu vật phẩm bán được thì tiền sau khi khấu trừ thuế sẽ chuyển thằng vào tài khoản ngân hàng còn không thì vật phẩm sẽ tự động trở lại rương, rất tiện lợi.
Tuy nhiên Dương An cũng không lo lắng các món cực phẩm kia sẽ không bán được.
Đi vào thương khố lấy vật phẩm ra, Dương An liền đem vài món lam, lục trang bị cùng với 50 viên tinh hạch 1x đến sàn đấu giá, phòng chừng cũng được hơn hai nghìn tiền vàng.
Nghĩ đến ba giờ sau còn có thể thu thêm một số tiền không nhỏ, trong lòng Dương An cảm thấy thật vui vẻ.
Có cảm giác như đạt được thành tựu.
Sau khi bắt đầu chơi lại game, có thể là vận khí của Dương đã trở lại, chơi game cũng thuận lợi hơn nhiều, đương nhiên phần lớn cũng là do sự cố gắng của hắn. Hơn nữa hắn vừa chuyển được sang chức nghiệp ẩn tàng mà vô số người mong ước, Dương An cũng từng có cảm giác thật thành công.
Nhưng lại không có sự thực tế như bây giờ, có thể lúc trước chỉ thành công trong game mà bây giờ là thành công cả trong hiện thực.
- Rốt cuộc cũng đã bắt đầu kiếm được tiền để nuôi gia đình.
Tín niệm của Dương An bừng cháy mãnh liệt.
Tất cả chuyện này đều chỉ là bắt đầu tuy con đường về sau còn dài, nhiều chông gai nhưng Dương An không sợ bởi vì hắn biết dù có thất bại thì người nhà vẫn luôn ủng hộ hắn.
Đến bây giờ, Dương An hiểu rõ về nhà là thực sự là một quyết định chính xác.
Đem một vài vật phẩm tạp nham bán ở tiệm tạp hoá, rồi lại mua thêm mấy lọ hồi máu và mana.
Có Lạc Nguyệt tiễn đồng (ống tên), Dương An có thể liên tục săn quái để thăng cấp kỹ năng nên HP và mana cần dùng cũng không ít.
Nhìn thấy túi hành trang hai mươi ô do hệ thống mặc định, chỉ đặt mấy vật phẩm tiêu hao cũng chiếm gần hết chỗ, Dương An không khỏi nhíu mày.
- Còn dư thời gian, phải đi mua túi hành trang lớn hơn mới được.
Dương An nghĩ thầm, vì thế hắn liền đi tới trung tâm quảng trường phi thường náo nhiệt.
Giới hạn của trò chơi là mỗi người có thể mang năm cái hành trang, cái này có thể rớt ra khi đánh quái nhưng mà tỉ lệ rất ít, mà hành trang bán trên chợ thường là do người chơi học kĩ năng sống may mặc tạo nên, tuy nhiên chế tạo hành trang có yêu cầu rất cao, kỹ năng may vá cấp chuyên gia cũng chỉ có thể tạo được hành trang năm mươi ô.
Kỹ năng sống mà muốn thăng cấp thì so với kỹ năng chiến đấu thì còn lâu hơn nhiều, trò chơi đã open beta hơn hai tháng mà cũng chỉ có tầm một trăm chuyên gia may mặc trong liên minh Quang Minh, hơn nữa đa số là do các gia tộc bồi dưỡng ra cho nên số lượng hành trang lưu thông trên thị trường cũng rất ít.
Lạc Nguyệt trấn cũng có thể xem là một trấn lớn, tại đây có không ít người từ 1x đến 4x, cho nên ở đây bán rất nhiều đồ lặt vặt từ 1x đến 4x nhưng không đồng đều, hơn nữa còn thỉnh thoảng sẽ có một vài trang bị cực phẩm mà người chơi không ngờ tới, tuy nhiên còn tuỳ vào việc có nhìn ra hay không.
Mặc dù thời gian cấp bách, Dương An vẫn xem qua các gian hàng thử coi có vật phẩm đặc biệt nào không.
Đào bảo coi trọng nhất chính là sự nhẫn nại, thứ hai là xem vận khí, có thể là đêm nay Dương An vận khí không được tốt lắm, đi nửa tiếng đồng hồ mà cũng không thấy được vật phẩm đặc biệt nào, cả hành trang cỡ lớn muốn tìm cũng không thấy.
Tuy nhiên quảng trường có khoảng hơn hai trăm gian hàng mà Dương An vẫn chưa đi hết một nửa.
- Thời gian không còn sớm hay là để dịp khác đi xem tiếp.
Dương An bây giờ rất muốn biết có gì khác biệt không khi chuyển đổi thành chức nghiệp Nguyệt Ảnh xạ thủ không. Sau nửa canh giờ không thu được gì thì hắn muốn rời trung tâm thị trấn để ra bên ngoài luyện cấp.
- Đkm, đồ gian thương, một cái hành trang ba mươi ô mà bán tới hai trăm tiền vàng, cái này không phải là muốn cắt cổ lão tử sao!
Dương An đang muốn rời khỏi quảng trường thì có ba người chơi đi đến trước mặt hắn, tuy Dương An không nhìn ra được cấp bậc của họ nhưng trang bị trên người họ thì đại khái cũng khoảng 3x.
Bởi vì giọng của người nọ rất lớn nên dù đứng cách hơn mười mét Dương An vẫn nghe được mấy người đó bàn bạc về vấn đề hành trang, hắn liền đứng lại chăm chú lắng nghe.
- Không phải hắn là gian thương mà là ngươi không có tiền thôi, hành trang ba mươi ô bán với giá hai trăm tiền vàng cũng chỉ hơn giá thị trường mười vàng thôi.
Người đi cùng hắn nói.
- Đúng rồi, chúng ta chỉ là người chơi bình thường xài hành trang hai mươi ô là đủ rồi.
Người chơi thứ ba nói.
- Dừng, ta không tin ta luôn xui xẻo thế.
Người chơi đầu tiên nói.
- Ta quyết định rồi trời sang lập tức đi giết quái, tối sẽ quay lại đây mua.
Nghe lời nói của người kia, Dương An không khỏi cười thầm đợi tối mai lại đến thì món hàng kia bị người ta mua rồi làm gì đến phiên hắn nữa.
Điều chỉnh lại tâm tình, Dương An liền đi về phía ba người kia cười nói.
- Xin lỗi các anh, thật ngại quá, vừa rồi nghe được chỗ có bán hành trang, xin hỏi không biết cái gian hàng đó ở đâu vậy?
Tuy rằng câu hỏi của Dương An có phần đường đột nhưng lại rất lễ phép, nên ba người sửng sốt một chút rồi nói vị trí gian hàng kia cho Dương An.
- Cám ơn!
Dương An cười nói, sau đó liền đi vào phần sân rộng hướng đến chỗ ba người vừa chỉ.
Trong trò chơi không có quản lý nên vị trí các gian hàng rất lộn xộn, nếu không nhờ người ta chỉ thì dù Dương An có đi tiếp chưa chắc đã thấy được gian hàng đó.
Vòng vo khoảng hai ba phút, rốt cuộc Dương An cũng tìm được, từ xa thấy được một gian hàng bày ra mấy hành trang màu nâu vàng.
Nhưng khi tới gần thì gương mặt của Dương An tối sầm lại!
- Thật sự là oan gia ngõ hẹp!
Mọi người vào vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 45 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Nhìn thấy đám người chơi ở phía trước, Dương An hơi khựng người, sắc mặt hắn sa sầm, cắn chặt răng, trong mắt lộ ra vẻ thù hận sâu đậm.
- Đkm! Đúng là oan gia ngõ hẹp!
Đám người kia đều là người chơi 3x. Tuy không biết bọn chúng là ai nhưng Dương An lại nhận thức được huy chương gia tộc trước ngực chúng, một đầu bạch long. Đây chính là gia tộc đã đuối giết Dương An, khiến hắn phải xóa acc, cũng chính là kẻ thù lớn nhất của hắn trong trò chơi, gia tộc của ‘Long thiếu gia’, Thiếu gia bang.
Long thiếu gia chính là tộc trưởng của Thiếu Gia bang.
Ở liên minh Quang Minh, gia tộc ‘Thiếu Gia bang’ này nhiều nhất cũng chỉ có thể coi là gia tộc hạng hai, tuy vẫn còn kém xa gia tộc hạng nhất nhưng vẫn có tới hai, ba vạn thành viên. Với người thế cô lực mỏng như Dương An mà nói, đây đã là một chướng ngại lớn.
Nghe nói ‘Thiếu Gia bang’ là do Long thiếu gia cùng mấy tên phú nhị đại* trong hiện thực dùng tiền mượn sức thành lập, thực lực không mạnh lắm. Bọn chúng không dám trêu chọc vào những gia tộc hạng nhất mà chỉ thích hoành hành ngang ngược, khi dễ người chơi bình thường ở một thành thị cấp hai như Lạc Nguyệt trấn.
(*con nhà giàu, con ông cháu cha)
Long thiếu gia và mấy tên thành viên chủ chốt đều là phú nhị đại, cái này khoảng thời gian bị đuổi giết hồi trước cũng đã Dương An biết được.
Đối với việc giữ bí mật thông tin cá nhân của người chơi, “Phong Vân” thực hiện rất chặt chẽ, hơn nữa diện mạo bên ngoài của người chơi cũng được điều chỉnh, cơ bản bảo đảm chắc chắn thân phận trong cuộc sống thật sẽ không bị lộ. Nhờ vậy mà tính an toàn của trò chơi được nâng cao.
Nhưng là một ít tên phú nhị đại lại thích khoe khoang, chỉ sợ người khác không biết mình là ai. Khoảng thời gian ‘Thiếu Gia bang’ mới được thành lập, Long thiếu gia và đám người kia ngay lập tức công khai thân phận thật của mình, dùng lượng lớn tiền bạc hấp dẫn người chơi khác gia nhập.
Nếu không nhờ những tên này rêu rao khắp nơi thì làm sao một người bình thường như Dương An biết được thân phận của kẻ thù ngoài đời thực.
Nhưng hắn không có ý định trả thù trong hiện thực. Trò chơi chỉ là trò chơi, kết thù trong trò chơi thì giải quyết luôn ngay ở đó, không giống một số người có thế lực lớn trong hiện thực, trong trò chơi ‘chơi’ không đủ liền ra tay ngoài đời thực.
Nếu nói văn vẻ, đây là một loại ‘phẩm chất’ chơi game.
Tuy rằng những người trước mắt không phải là những tên đã đuổi giết mình nhưng khi nhìn thấy tộc chương (huy chương gia tộc) trước ngực bọn chúng, Dương An lại nhớ đến tên ‘Long thiếu gia’ khốn nạn kia, lửa giận trong lòng bốc lên ngùn ngụt.
- Mình hiện giờ chỉ mới 1x, thực lực yếu đến đáng thương, không thể bại lộ.
Bàn tay Dương An hết nắm chặt rồi lại buông ra, hắn cúi đầu thấp giọng rống lên một tiếng, phát tiết lửa giận trong lòng.
- Đám người Long thiếu gia các người cứ chờ đấy, ta rất nhanh sẽ trở lại.
Dương An thầm nghĩ trong lòng.
Nhất thời xúc động chỉ làm hỏng kế hoạch, bây giờ chỉ có thể nhẫn nhịn, vì việc nhỏ không nhịn sẽ loạn mưu lớn.
Rất nhanh Dương An lại ngẩng đầu lên, biểu cảm trên khuôn mặt cũng khôi phục như bình thường, tiếp tục đi tới cửa hàng nọ. Hành trang cỡ lớn là thứ tốt khó gặp, chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, Dương An sẽ không để lỡ mất cơ hội này.
Mặc dù lần này hắn chơi lại, chức nghiệp khác hẳn trước kia, ngay cả tên Long thiếu gia kia cũng không thể nào nhận ra, nhưng khi ở gần mấy tên trong ‘Thiếu Gia bang’ trong lòng Dương An vẫn có một nỗi sợ hãi bị người phát giác.
Từ từ đến gần cửa hàng kia, Dương An phát hiện bọn người ‘Thiếu Gia bang’ đang cãi nhau ỏm tỏi với chủ quầy hàng.
Bọn chúng không để ý thấy một tên cung tiễn thủ 1x đang tiêu sái tiến đến.
- Oắt con, đừng có mà bày ra khuôn mặt không biết xấu hổ kia! Thiếu gia của chúng ta mua đồ của ngươi là đã may mắn cho ngươi lắm rồi, một câu thôi, 1500 đồng vàng lấy toàn bộ hành trang này.
Một tên đạo tặc trong Thiếu Gia bang lớn tiếng nói, vài người phía sau hắn cũng ào ào phụ họa.
- Đây là đại ca ta tôn trọng ngươi nên mới đưa ra cái giá đó, đừng có mà không biết điều như vậy! Một cái hành trang nát vụn mà cũng bán tới 500 vàng, nếu ngươi biết điều thì vui vẻ nhận tiền đi, nếu không ba vạn thành viên của bang chúng ta sẽ đưa đón ngươi luyện cấp mỗi ngày.
Một tên người chơi ở phía sau đạo tặc nói với lên.
- Vẫn là tính xấu không đổi!
Dương An thầm nghĩ, bọn người Thiếu Gia bang này thế mà vẫn trơ trẽn thực hiện mấy hành vi ngang ngược kiểu này.
‘Đưa đón’ mà người chơi kia nói chính là phát nhiệm vụ truy sát ở mạo hiểm giả công hội, dùng lượng lớn tiền bạc đuổi giết mục tiêu xuống cấp 10. Những nhiệm vụ kiểu này đốt tiền như rác, các gia tộc lớn khinh thường hành vi dùng dao mổ trâu giết gà này, chỉ có loại gia tộc hạng hai không có thực lực nhưng dư tiền như ‘Thiếu Gia bang’ mới sử dụng phương pháp này.
- Ta không biết Thiếu Gia bang là cái gì, giá cả hợp lý mới bán.
Có thể là vì ầm ĩ quá lâu nên giọng của chủ hàng trở nên lạnh lùng, hắn không thèm để ý tới sự uy hiếp của đám người Thiếu Gia bang.
- Chủ quầy này quả thật lợi hại. Chỉ là một người chơi không có gia tộc nào chống lưng mà cũng dám nói chuyện kiểu đó với Thiếu Gia bang.
Nghe được lời nói của chủ quầy, Dương An không khỏi cảm thấy có thiện cảm với hắn, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn mà.
Dương An quan sát chủ quầy hàng, tên của hắn là ‘Nhất Bất Trị’*, là một chàng trai trẻ tuổi, khoảng chừng hai mốt hai hai, nhìn trang bị của hắn thì có lẽ là Liệt Diễm kiếm sĩ 4x.
(Nhất Bất Trị: dịch nghĩa là không đáng một đồng)
Trong "Phong Vân", chức nghiệp kiếm sĩ cùng nguyên tố thao khống sư giống nhau, chia thành bảy nhánh nhỏ: quang, ám, phong, hỏa, lôi, địa, băng. Kiếm sĩ có thuộc tính hỏa được gọi là Liệt Diễm kiếm sĩ.
Ở thời điểm hiện tại, 4x có thể được coi là cao thủ.
- Tên Nhất Bất Trị này lại đứng bán hàng ở đây, cũng thật quái tính mà.
Dương An thầm nghĩ, trên mặt không khỏi tươi cười.
Nhìn qua đồ vật được bày bán, hắn hơi kinh hãi.
- Không phải quầy hàng của hắn chuyên kinh doanh hành trang đấy chứ!
Chỉ thấy trên mặt đất la liệt hành trang, không hề có đồ vật nào khác. Tổng cộng có tới mười mấy cái, lớn có nhỏ có, trong đó có một cái bốn mươi ô, sáu cái ba mươi sáu ô, còn lại đều là ba mươi ô.
Hành trang lớn nhất trong số này có bốn mươi ô, tuy rằng còn kém xa mức lớn nhất hiện tại là năm mươi ô, nhưng những người có nó trong tay cũng không nhiều. Cái hành trang này có thể tính là hành trang cỡ lớn, phải biết rằng hiện tại phần lớn người chơi 3x, 4x bình thường vẫn còn đang dùng hành trang hai mươi ô do hệ thống cung cấp.
Mười cái hành trang ba mươi ô trong đống này cũng đã đáng giá hai nghìn đồng vàng, mà mấy cái hành trang có ba mươi sáu ô trở lên lại càng quý hơn. Tên đạo tặc Thiếu Gia bang kia chỉ chi ra 1500 đồng vàng mà muốn mua hết toàn bộ đống hành trang này, quả thật là ức hiếp người quá đáng.
Dương An ngồi xuống xem xét giá cả mấy cái hành trang lớn, cái bốn mươi ô giá năm trăm vàng, ba mươi sáu ô giá ba trăm năm mươi vàng, giá cả mặc dù hơi cao một chút nhưng cũng có thể coi là hợp lý.
Dương An tính toán một hồi, nếu mua một cái hành trang bốn mươi ô và bốn cái hành trang ba mươi sáu ô, tổng cộng cần một ngàn chín trăm vàng. Trước giờ hắn không tiêu tiền, cộng thêm tiền bán trang bị đồ vật này nọ không sai biệt lắm được hai ngàn vàng. Còn trang bị đang gửi bán ở sàn đấu giá cho dù sau này có bán được thì số tiền vàng còn thừa lại cũng sẽ không nhiều lắm, có hành trang cỡ lớn tự nhiên sẽ dễ dàng bổ sung thêm nhiều vật phẩm đã tiêu hao.
- Một người chơi có thể bán ra nhiều hành trang như vậy, tuyệt đối không phải là đánh quái rớt ra, chẳng lẽ tên Nhất Bất Trị này học kỹ năng may mặc?
Dương An phỏng đoán trong lòng.
- Nếu như hắn học may mặc thì có thể kiếm lời được một ít.
Dương An cười khẽ, mở hộp thư gửi một tin nhắn:
- Người anh em, những hành trang đó là do anh tự mình chế tạo phải không? Tôi thấy bán với cái giá ấy anh lời không ít đâu nhỉ.
Người nhận tin chính là Nhất Bất Trị, Dương An cũng không muốn mấy tên ‘kẻ thù’ bên cạnh biết hắn đang ‘mặc cả’.
Nhất Bất Trị vốn đang khoanh tay trước ngực, bày ra bộ dáng quyết không lùi bước đột nhiên nhíu mày. Hệ thống thông báo thu được tin nhắn từ một người lạ có tên là “Ngả Gia”.
Đọc xong nội dung tin, Nhất Bất Trị ngẩng đầu quét quanh một vòng, ánh mắt hắn rất nhanh dừng lại trên người Dương An, với cấp bậc của hắn, rất dễ dàng nhìn thấy ID của Dương An.
Dương An nở nụ cười với Nhất Bất Trị.
Nhất Bất Trị vẫn lãnh đạm như cũ, không nói gì.
Liền đó, hệ thống thông báo Dương An có tin mới.
- Không phải do tôi chế tạo, bạn của tôi là một người chơi chuyên may mặc, những thứ này đều do hắn làm ra, giá cả cũng do hắn định, không thể giảm giá.
Nhất Bất Trị thấy Dương An khá lịch sự nên lời nói nhẹ nhàng hơn.
Người chơi thuần sinh hoạt không có sức chiến đấu nhưng kỹ năng sống của bọn họ lại rất đáng quan tâm.
- Quả nhiên là vậy!
Dương An cười cười.
Một lúc lâu sau, Dương An mới gửi cái tin nhắn thứ hai.
Tin nhắn lần này kèm theo hình ảnh, là hình chụp lại thuộc tính nhân vật của Dương An, chỉ có thể thấy được ID cùng kỹ năng sống của hắn, Thải Tập Thuật cấp chuyên gia.
Người chơi thuần sinh hoạt cần lượng lớn tài liệu để luyện cấp bậc của kỹ năng, vì vậy thông thường những người này đều dựa vào một vài gia tộc, hơn nữa chỉ có những gia tộc kia mới có đầy đủ tư nguyên bồi dưỡng người chơi có chức nghiệp sinh hoạt cấp cao. Thông thường rất hiếm khi thấy được một người có kỹ năng sống cấp cao.
Dương An ngay từ đầu đã đoán kỹ năng may mặc của Nhất Bất Trị có thể đã đạt đến cấp cao, mới chế tạo được hành trang bốn mươi ô, không nghĩ tới người đó lại là bạn của hắn. Nhưng như thế lại tốt, bởi đối với người chơi có chức nghiệp chiến đấu đồ mà người chơi thuần sinh hoạt làm ra luôn có ích với họ. Quan trọng nhất là người này chưa gia nhập gia tộc nào, nếu không cũng sẽ không đem lượng lớn hành trang bày bán trên phố như thế này.
Dương An đã gửi hình ảnh, cũng đã đưa ra đề nghị hợp tác song phương, hắn có Thải Tập Thuật cấp chuyên gia, có thể thường xuyên thu thập được một ít tài liệu đặc biệt, điều này cực kỳ hấp dẫn với người chơi thuần sinh hoạt, mà Dương An cũng có thể thu mua được một vài trang bị đặc biệt với giá thấp từ đối phương.
Thấy Nhất Bất Trị hồi lâu chưa trả lời, Dương An cũng không nóng vội, hắn biết Nhất Bất Trị đang thương lượng với bạn của mình.
Quả nhiên, một lúc sau, Nhất Bất Trị hồi âm.
- Bạn của tôi muốn kết bạn với anh, hi vọng ngươi thời gian sau này có tài liệu gì thì có thể ưu tiên bán cho chúng tôi. Năm cái hành trang anh muốn mua tổng cộng là một ngàn năm trăm vàng, đây đã là giá thấp nhất, bạn của tôi phải mất một tuần mới làm ra được bằng này cái.
- Không thành vấn đề, có tài liệu gì tôi sẽ đưa cho hai người các anh.
Dương An đáp lại, đồng thời gửi yêu cầu kết bạn.
Sau khi xác nhận, Nhất Bất Trị lại yêu cầu giao dịch với Dương An, để năm cái hành trang kia lên.
Dương An giao dịch một ngàn năm trăm vàng, nhận được đồ mà hắn muốn.
Toàn bộ quá trình đều diễn ra bí mật, người bên cạnh không thể nào nghe được, chỉ đến khi mấy cái hành trang trên quầy biến mất, mấy tên Thiếu Gia bang mới phát giác, lại càng chửi rủa um sùm.
Nhất Bất Trị vẫn giữ bộ dáng lãnh đạm như cũ, nước lửa không thấm.
Vừa lấy được mấy cái hành trang, Dương An lập tức dùng tốc độ nhanh nhất lẩn vào đám đông, mấy tên Thiếu Gia bang kia hoàn toàn không chú ý tới, mà cho dù có chú ý thì cũng chỉ sợ không nhận ra.
Nhất Bất Trị tới phút cuối vẫn không nói ra thân phận của bạn hắn, không biết vì nguyên nhân gì, có điều Dương An cũng không để tâm tìm hiểu.
Lấy tốc độ nhanh nhất đi tới quảng trường trung ương, đồng thời đổi lại mấy cái hành trang mới sắm, cái hành trang cũ do hệ thống cung cấp tự động bị đè lên.
Từ hai mươi ô biến thành bốn mươi ô, cũng giống như từ nhà trệt đổi thành biệt thự vậy.
Sau khi bổ sung một lượng lớn bình MP và HP, Dương An liền đi tìm một nơi hẻo lánh, lần đầu tiên thi triển kỹ năng ẩn thân “Tiềm ảnh” rồi mới đi ra khỏi Nguyệt Lạc trấn. Hắn cũng không muốn người khác biết hắn có thể khả năng nhìn xuyên bóng đêm.
Đêm nay gặp phải mấy tên ‘kẻ thù’ đã làm lửa giận trong lòng Dương An bùng cháy, lúc này hắn cảm thấy mình phải nhanh chóng tăng thêm thực lực.
Mọi người vào vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 42 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†