06-06-2011, 01:50 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 6: Bái sư
Ngưá»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Bước và o căn phòng sách má» má» tối cá»§a nhà bác Chu, sau khi đã dần quan sát má»i thứ, thì khiến tôi lấy là m kinh ngạc.
Tôi ngoan ngoãn quan sát, đó chẳng phải là gian phòng sách vô cùng giá trị ư. Mặc dù, cái giá đỡ sách không được đẹp lắm, thế nhưng trong tá»§, trên kệ khắp nÆ¡i Ä‘á»u có sách, hÆ¡n nữa lại đượcc sắp xếp rất tráºt tá»±, ngay ngắn.
Chắc chắn rằng bác Chu không phải giống như những ngưá»i mê sách thông thưá»ng rồi.
Nhìn bác có vẻ hÆ¡i luá»™m thuá»™m, giống như là má»™t tên ăn mà y váºy. Thế nhưng, đối vá»›i những quyển sách quý giá nà y, thì lại được xếp rất gá»n gà ng khiến tôi vô cùng cảm phục.
Nhưng không cần biết sau nà y bác Chu có thể giúp cho tôi được việc gì tốt không hay không, nhưng đối vá»›i những ngưá»i yêu sách, thì quả tháºt rất đáng được tôn trá»ng. Má»™t quốc gia, má»™t dân tá»™c muốn phát triển vững mạnh thì Ä‘á»u phải dá»±a và o trà thức.
“Cháu Tuấn, nói cho bác biết cháu thÃch loại sách gì nà o?â€
Giá»ng cá»§a bác Chu rất đầm ấm và thân thiện, Tuy nghèo khổ nhưng bán vẫn giữ được bản chất lương thiện, trung thá»±c, cam chịu cảnh cô đơn, mặc dù là ngưá»i có truyá»n thống đạo đức tốt đẹp cá»§a giá»›i phần tá» tri thức Trung Quốc, nhưng khi nhìn thấy chúng tôi đến thăm bác rất vui. Huống chi lại là ngưá»i yêu sách thì đúng là cà ng khiến cho bác Chu vô cùng vui sướng.
“Bác Æ¡i, sách cá»§a bác nhiá»u quá…..cháu và o tìm nhé.â€
Cháu tá»± mình lá»±a ra những quyển sách có chữ “Châu†phÃa trước, tôi gá»i trá»±c tiếp tên cá»§a bác cho thân máºt.
Bác Chu vui vẻ nhìn tôi, rồi gáºt gáºt đầu.
“Ừ, váºy cÅ©ng được, cháu tá»± tìm Ä‘i nhé, bác Ä‘i ra ngoà i cùng cha cháu nói chuyện má»™t chút đây.â€
“Dạ, được, cháu cảm Æ¡n bác.â€
Tôi có lẽ kiếp trước chỉ vì ham mê Ä‘á»c truyện tranh và tiểu thuyết, má»›i có mưá»i mấy tuổi đầu mà đã bị cáºn thị rồi, phải Ä‘eo cặp kÃnh dà y tá»›i 2 độ. Còn bây giỠđã má»›i bảy tuổi rồi, mà mắt cá»§a tôi vẫn còn rất tinh. Dù rằng, trong phòng sách cá»§a bác Chu rất tối, nhưng không thể ngăn cản tôi được. Chỉ thiệt thòi cho bác Chu, tuổi đã lá»›n rồi, lại bị cáºn thị, phòng tối như thế, là m sao mà tìm sách được chứ? ÄÆ°á»ng đưá»ng là má»™t vị giáo sư, vì bị má»™t tá»™i danh không đáng có, lại bị đà y đến má»™t nÆ¡i xa xôi hẻo lánh, nghèo đến ná»—i mà ngay cả miếng dầu hôi thắp đèn cÅ©ng phải tiết kiệm, tháºt đáng tá»™i nghiệp.
Bác Chu phân ra từng loại sách thà nh từng chồng, lá»ai sách vá» triết há»c, lịch sỠđảng được phân vá» má»™t loại, chá»§ yếu là được biên táºp, phát hà nh sau thá»i kiến quốc. «Tuyển Táºp» 4 quyển sách nà y được để ở nÆ¡i dá»… thấy nhất, ngoà i ra, cÅ©ng không có Ãt sách còn là nguyên bản ngoại văn. Trình độ tiếng anh cá»§a tôi không giá»i, vì thế không thể dịch được. Nhưng tôi Ä‘oán, trong số đó có má»™t quyển là cá»§a Nietzsche nổi tiếng «Zarathustra đã nói như thế». Tiếp theo chồng sách triết há»c, lịch sỠđảng là chồng sách vá» lịch sá», nhị thất tứ sá» Ä‘á»u đầy đủ cả. Trong đó tháºm chà còn có cả sách đóng buá»™c chỉ. Loại thứ ba là sách vá» văn há»c. Hình như bác Chu đã Ä‘á»c lướt qua hết rồi, đại bá»™ pháºn là tứ đại danh nhân cổ Ä‘iển trung quốc và các tác phẩm cá»§a Tolstoy, Voltaire, Shakespeare, cÅ©ng không thiếu những tác phẩm tiêu biểu cá»§a ngưá»i tiên phong trong thá»i kì váºn động ná»n văn hóa má»›i Shima, và dụ như «thÆ¡ cá»§a Shima», «những chiếc lá rụng», lại cà ng không thể thiếu những tác phẩm nổi tiếng cá»§a lá»— Tấn , Ä‘iá»u khiến tôi vô cùng bất ngá» chÃnh là quả tháºt trong nà y còn có cả «Liêu Trai Chà Dị» và «Sưu Thần Kû, loại nà y là tư tưởng chÃnh thống, không giống vá»›i các há»c thuyết có hại khác cá»§a các há»c vấn gia. Từ đó có thể thấy bác Chu má»™t chút cÅ©ng không bảo thá»§ rồi, cÅ©ng không phải quá cứng nhắc trong tư duy.
Dù là kiếp trước, tôi cÅ©ng chưa bao giá» nhìn thấy má»™t ai có kho tà ng sách phong phú đến như váºy. Quả tháºt không thể tin nổi trong thá»i chÃnh trị giống như là địa ngục ấy là m sao vẫn có thể gìn giữ được những quyển sách nà y đây. Chắc là muốn giúp những ngưá»i bị Ä‘i đà y trở vá» quê hương. Cán bá»™ cá»§a đại đội Ma ÄÆ°á»ng Loan biết chữ không nhiá»u, vì váºy đối vá»›i những quyển sách nà y thì không coi trá»ng gì cả. Nếu lưu lại trong tỉnh thà nh, thì chắc chắn những quyển sách quý giá nà y khó mà lưu giữ lại được. Như váºy, đối vá»›i những ngưá»i mê sách như bác Chu mà nói, thiêu cháy những quyển sách nà y so vá»›i việc mình bị giết chết thì còn Ä‘au khổ hÆ¡n rất nhiá»u. Äiá»u nà y chÃnh là “tái ông thất mã, yên tri phi phúc.â€
Tôi trà n đầy vui sướng, nhẹ nhà ng tìm kiếm trong những chồng sách nà y, đối vá»›i bác Chu mà nói, trong lòng vô cùng cảm kÃch.
Trước đây chỉ Ä‘á»c qua những cuốn sách truyện bình thưá»ng, nên đối vá»›i việc Ä‘á»c sách không có vấn đỠgì cả, nhưng khi đến nhìn thấy kho sách cá»§a bác Chu (thì không gì có thể hình dung nổi được), tháºt sá»± có cảm giác rất trân trá»ng. Má»›i vừa xem má»™t chút, mà trá»i đã nhá nhem tối rồi.
“Tiểu Tuấn,Tiểu Tuấn…†Là tiếng gá»i cá»§a cha rồi.
“Tiểu Tuấn, Cháu đã chá»n được quyển sách nà o chưa váºy?â€
Bác Chu cưá»i cưá»i há»i, xem ra cha và bác Chu, hai ngưá»i Ä‘á»u là phần tá» trà thức nói chuyện rất vui vẻ.
Tôi ôm má»™t chồng sách lá»›n, cố găng Ä‘i qua cá»a báºc cá»a (lúc đó trong nhà cá»§a má»i ngưá»i dân, trước gian cá»a Ä‘á»u có cục đá rất cao, không biết đây có phải là tục lệ không).
“Ồ, cháu đã chá»n được rất nhiá»u sách rồi, bác lại đây xem nè.â€
Bác Chu cưá»i cưá»i rồi cầm lấy xem má»™t quyển sách, bá»—ng nhiên sững sá».
“Binh Pháp Tôn T�†Không phải là phiên bản bạch thoại, mà là phiên bản cổ văn.
“Tiểu Tuấn, cháu có biết đây là sách gì không?â€
“Dạ, cháu biết ạ. Không phải bác vừa nói rồi đó ạ, là sách Binh Pháp Tôn Tá».â€
Cha tôi cũng ngạc nhiên, cầm lấy một quyển sách khác trên tay tôi rồi xem.
Liêu Trai Chà Dị….Tam Quốc Diá»…n NghÄ©a….Thông Sá» trung quốc….Kinh Thư….â€
Cha thốt lên có vẻ rất kinh ngạc.
Äây…đây còn có cả má»™t quyển sách ngoại văn nữa…â€
Bác Chu xem qua rồi nói: “là truyện «Hamlet» cá»§a Shakespeare…â€
“Tiểu Tuấn, Ä‘á»u là cá»§a con chá»n à ? Váºy con xem có hiểu không?â€
Ba nhìn tôi, với vẻ rất ngạc nhiên.
Bác Chu nhìn chằm chằm và o tôi, cũng với vẻ ngạc nhiên ấy.
Tôi không nhịn nổi cưá»i, nhìn và o sách rồi trả lá»i: “Dạ, con xem không hiểu gì ạ.â€
Cha tôi thở dà i, sau đó lại biểu lá»™ ánh mắt thất vá»ng.
Cha, cha nghÄ© con là má»™t thần đồng à ? Má»™t đứa bé bảy tuổi xem «Binh Pháp Tôn Tá»Â» thì cÅ©ng bình thưá»ng thôi, dù gì thì cÅ©ng là chữ hán cả mà , cÅ©ng quen thuá»™c rồi. Còn xem phiên bản tiếng anh «Hamlet» ư? Thì không xem được rồi!
“Cháu xem không hiểu, váºy cháu lấy để là m gì?â€
Tôi nghiêm túc trả lá»i: “Cháu xem không hiểu, thì bác dạy cho cháu nhé!â€
Cha tôi lại tỠvẻ ngạc nhiên.
Bác Chu cưá»i cưá»i rồi nói: “Thì ra tiểu Tuấn muốn bái thầy là m sư phụ à ?â€
Tôi gáºt đầu, có ý tá» vẻ ngây thÆ¡ há»i bác: “Cháu rất muốn được bái thầy là m sư phụ, không biết bác có muốn nháºn cháu không thôi?â€
Bác Chu ngạc nhiên, sắc mặt hÆ¡i vẻ nghiêm túc, nhìn cha tôi nói: “Tiểu Tuấn là hạt mầm tốt, nếu được chuyên cần chăm sóc, dạy dá»—, thì nhất định sẽ trở thà nh má»™t ngưá»i tà i giá»i. Nhưng anh biết đấy, tôi thuá»™c phái bảo thá»§, anh nên cân nhắc cho cẩn tháºn.â€
Cha tôi do dá»± má»™t lát, nhất thá»i vẫn chưa thể quyết định được.
Mặc dù biết thá»i Ä‘iểm nà y đã gần kết thúc cuá»™c đại cách mạng rồi, nhưng nhân dân bách tÃnh khắp nÆ¡i, đâu đâu cÅ©ng Ä‘á»u biết Trung quốc sắp có những biến đổi lá»›n? Sau khi được giúp đỡ cá»§a tứ phương, phá tan quân giặc, thì đất nước chắc chắn sẽ có sá»± thay đổi lá»›n, thế nhưng cÅ©ng phải mất đến và i năm.Trong tất cả các cuá»™c đấu tranh giai cấp, muốn tiến hà nh việc phá vỡ phái bảo thá»§, không phải là chuyện đùa.
Chỉ có tôi biết rõ rà ng rằng, kết thúc bạo loạn rồi, thái bình thịnh vượng sẽ tới.
“Cha Æ¡i, cha không phải thưá»ng nói rằng, nhiệm vụ cá»§a há»c sinh là há»c hà nh đó sao? Cha và Bác Ä‘á»c sách Ä‘á»u là việc tốt mà .â€
Bác Chu dương mà y, lá»™ ra vẻ cưá»i rất hà i lòng.
Cha tôi cÅ©ng cưá»i: “Nếu bác con không chê, thì đây đương nhiên là má»™t việc tốt, muốn tìm cÅ©ng tìm không thấy. à anh như thế nà o ? â€
Bác Chu vui vẻ cưá»i: “Anh không sợ, tôi thì sợ gì chứ? Dù sao thá»i gian rảnh rá»—i cÅ©ng vô vị, Tiểu Tuấn thông minh, lanh lợi như thế, tôi cÅ©ng rất thÃch?
Tôi vui mừng nói: “Bác, bác đã đồng ý rồi à ?
“Äồng ý rồi.â€
Bác Chu gáºt gáºt đầu.
Äể tuân theo cái đạo cá»§a phần tá» trà thức lá»›n như Khổng Tá», Mạnh Tá», thì thông thưá»ng cÅ©ng phải tôn kÃnh khà phách quân tỠ“Nhất nặc thiên kim.â€
Cha cưá»i nói: “Tiểu Tuấn, còn không gá»i thầy Ä‘i à ?â€
Nhìn thấy những việc tôi là m khiến cha và bác Chu lại tỠra kinh ngạc.
Tôi cố nhiên phải quỳ xuống, cung kÃnh bái lạy ba lần, ngẩng đầu đứng dáºy, lại quỳ xuống, rồi thốt lên má»™t tiếng “Con chà o thầy ạ!â€
Trong chớp mắt đã khiến bác Chu vì cảm động mà rơi lệ.
Cứ nghÄ© rằng bái bác Chu là m sư phụ là má»™t việc vui mừng, ai ngá» lại khổ cá»±c như thế nà y. Lão phu tá» nà y, không phải là nghiêm khắc thông thưá»ng, từ lúc khởi đầu thì đã quá nghiêm chỉnh rồi. Nếu muốn biết rõ, thì xin hãy xem tá» lịch biểu nà y.
Chiá»u thứ hai: Má»™t giá» há»c anh văn, má»™t giá» há»c ngữ văn.
Chiá»u thứ ba: Má»™t giá» há»c nga văn, má»™t giá» há»c toán há»c.
Chiá»u thứ tư: Má»™t giá» há»c anh văn, má»™t giá» há»c lịch sá».
Chiá»u thứ năm: Má»™t giá» há»c anh văn, má»™t giá» há»c ngữ văn.
Chiá»u thứ sáu: Má»™t giá» há»c nga văn, má»™t giá» há»c toán há»c.
Chiá»u thứ bảy: Má»™t giá» há»c anh văn, má»™t giá» há»c váºt lý.
Chiá»u chá»§ nháºt: Ôn táºp, là m bà i kiểm tra.
Trá»i Æ¡i, tất cả Ä‘á»u theo phương pháp giáo dục cÅ©! Bác Chu vốn dÄ© đã từ rất lâu rồi không đứng trên bục giảng rồi, thế mà lại đồng ý là m thầy giáo cá»§a tôi.
Tôi nhìn sÆ¡ qua tá» lịch biểu, hai con mắt, cả ngưá»i giống như bị tê cứng, tê buốt cả xương sống váºy. Lịch há»c như váºy là m sao mà sống nổi đây? Nếu như là ở tây phương, thì chắc hắn sẽ bị tố cáo vá» tá»™i hà nh hạ trẻ em rồi. Nhưng đây lại là trong nước, chưa từng có tiá»n lệ tố cáo giáo viên. HÆ¡n nữa, đây lại là do tôi tá»± mình bái thầy là m sư phụ, vừa là m lá»… bái sư xong, ngay láºp tức thì có chút hối háºn rồi, thế nhưng cÅ©ng chẳng dám nói ná»a lá»i.
“Tiểu Tuấn, Cháu có thể kiên trì há»c há»i không?â€
Bác Chu há»i tôi.
Cha tôi hướng nhìn tôi, hÆ¡i có vẻ căng thẳng, có chút không kiá»m chế được.
Cho dù trong lòng tôi ngà n vạn lần cảm thấy không hà i lòng, nhưng Ä‘iá»u nà y lại không thể nà o từ chối được. Muốn trở thà nh má»™t đứa bé ngoan ngoãn thì phải trả giá thôi. Thế là , tôi nghiến răng gáºt gáºt đầu: “Dạ,có thể ạ!â€
“Váºy thì tốt, từ ngà y mai trở Ä‘i, chúng ta bắt đầu tiến hà nh há»c theo thá»i gian biểu nhé. Nếu con lưá»i biếng, lại không chịu nghe lá»i, thì sẽ bị đánh và o tay đó.â€
Quả tháºt, cái gá»i là bị đánh và o tay, duy chỉ có giáo viên thá»i tiểu há»c vẫn duy trì cái tôn nghiêm mà sá» dụng “thá»§ Ä‘oạn chuyên chÃnh†nà y thôi, nhưng vẫn là khi bị roi trúc đánh và o tay rồi, hÆ¡i mạnh má»™t chút, thì đủ khiến cho bà n tay tôi sưng phù lên như khà cầu rồi.
Tôi lấy hÆ¡i thở, mồ hôi toát ra nhá»… nhại trên trán. ChÃnh là “Thiên tác nghiệt do khả vi, tá»± tác nghiệt bất khả hoạt.†Äến nay, chỉ có những ngưá»i cứng đầu, cứng cổ, giống như ngưá»i quảng đông đã từng nói “Äu lão mẫu, đỉnh ngạnh thượng, cÆ¡ đại tá»±u cÆ¡ đại.â€
Trá»i cÅ©ng đã dần tối, lại sắp tá»›i phim rồi. Cha tôi đứng dáºy cáo từ, má»i bác Chu cùng Ä‘i xem phim. Tôi cứ nghÄ© rằng bác Chu nhất định không biết đến loại phim thuyết giáo cá»§a “Cao Äại Toà nâ€, ai ngá» bác lại rất yêu thÃch nó.
Tôi suy nghiệm má»™t chút, thì hiểu được tâm tư cá»§a bác rồi. Bác Chu là muốn qua phim ảnh có thể hiểu rõ hÆ¡n vá» công tác chÃnh trị cá»§a tầng lá»›p trên, ở đây ti vi và các loại máy khác thì rất hiếm hoi, vì thế tin tức mà những ngưá»i nông dân biết được chá»§ yếu là thông qua phim ảnh và báo chÃ.
Sắp ra vá», tôi bá»—ng nhiên há»i cha: “Cha Æ¡i, hôm nay là ngà y mấy tháng mấy rồi ạ?â€
“Ngà y 6 tháng 9.â€
Tôi thót tim, ngà y 6 tháng 9 năm 1976, ba ngà y sau sẽ xảy ra một sự việc kinh hoà ng hiếm thấy.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Chữ ký cá»§a Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bước tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
06-06-2011, 01:51 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 7: Chủ nhiệm công xã Nghiêm
Ngưá»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Ngà y 9 tháng 9 năm 1976, lãnh đạo nhân dân đã tròn 27 năm rồi, vị lãnh tụ vÄ© đại, ngưá»i thầy vÄ© đại, trong tâm trà cá»§a nhân dân cả nước mãi mãi là mặt trá»i đỠvà thế giá»›i không bao giá» chết. Trên mảnh đất rá»™ng 9600m2, khắp nÆ¡i trà n ngáºp những tiếng nhạc tang buồn mặc niệm, nước mắt cá»§a vô số những ngưá»i công dân chất phác rÆ¡i như mưa. Trong khi đó tôi Ä‘ang cùng vá»›i Châu tiên sinh chăm chỉ há»c tiếng Anh, bắt đầu những âm cuốn lưỡi, trong đầu toà n những từ là từ, âm thanh cá»§a những tiếng kèn đồng đột nhiên vang lên những tiếng nhạc mặc niệm, Châu tiên sinh không biết phải là m sao chỉ đứng ngây ra nhìn, trong lòng trà o lên sá»± uất háºn, Ä‘au thương không gì kể siết. sá»›m biết tiên sinh là ngưá»i đứng ở giữa mà thôi, nhưng không ngá» rằng ông ta lại phản ứng mạnh mẽ như thế. tôi cÅ©ng không cầm lòng được mà thở dà i, cuá»™c Ä‘á»i cá»§a những con ngưá»i đó, tình cảm đối vá»›i lãnh tụ thì tháºt không thể che Ä‘áºy được.
Nhưng phản ứng cá»§a sư mẫu thì dưá»ng như chẳng má»™t chút quan tâm nà o cả. những ngưá»i già cả trong nhà thì chẳng quan tâm tá»›i thể diện, vừa ngồi xuống đất hai tay phá»§i phá»§i mặt đất, vừa gà o khóc vừa nói. như thế nà y: “Như thế nà y thì phải là m sao đây? Chá»§ tịch qua Ä‘á»i rồi, phải là m thế nà o đây? Ông quan Æ¡i, cái mÅ© thạch phái cá»§a ông, ai lấy cho ông đây?â€
Châu tiên sinh tá» ra kinh ngạc, ngay sau đó nói: “Im mồm, ai cho nhà ngươi ăn nói lung tung?â€
“Sao tôi không dám nói cÆ¡ chứ? Những ngà y như thế nà y, má»™t ngà y tôi cÅ©ng không muốn nghÄ© tá»›i nữa, còn không tốt bằng việc chết Ä‘i cho xong…â€
Sư mẫu cÅ©ng chưa từng chÃnh thức Ä‘i há»c. Mẫu thân cá»§a Châu tiên sinh đã định sẵn cuá»™c hôn nhân nà y cho ông. Tiên sinh là ngưá»i hiá»n là nh, kiên quyết không cho ngưá»i vợ như thế nà y xuống nhà chÃnh. tôi chỉ biết lặng lẽ lắc đầu. Äá»u nói rằng khi con ngưá»i ta đến cái tuổi trung niên nà y, thì giải quyết việc gì cÅ©ng phải chin chắn hÆ¡n. Thá»±c ra khi đối diện vá»›i những việc đại sá»±, có thể trấn tÄ©nh mà giải quyết nó thì không nhiá»u. Châu tiên sinh là nhân váºt mà khi nhìn thấy những thế sá»± lá»›n như thế nà y, xứng được gá»i là há»c phú ngÅ© xa, má»™t thá»i gian cÅ©ng có chút lúng túng. Sư mẫu cho dù không chú ý tá»›i chỉ biết khóc than, Châu tiên sinh vừa tức giáºn vừa sốt ruá»™t, không ngăn lại được, căng thẳng chỉ biết nhìn xung quanh, may mà không có ai để ý tá»›i.
Tôi thấy váºy không cầm được cất tiếng nói: “Bác trai, bác có máy thu thanh không?†Tôi không há» má»™t chút nghi ngá» thông tin nà y là giả. Sá»± việc như thế nà y, cả nước không có má»™t ngưá»i nà o Ä‘em nó ra là m trò cưá»i cả. Nhưng tôi biết, những ngưá»i thấp cổ bé há»ng thì lá»i nói không có sức thuyết phục, đối diện vá»›i những sụ khuyên ngăn thì thưá»ng kiên quyết không thông suốt, khi đối diện vá»›i những việc đại sá»±, ai để ý tá»›i tôi là tên tiểu tá» thối chứ? Chỉ có lên kế hoạch giải quyết triệt để sá»± việc má»›i táºp trung được sá»± chú ý cá»§a há».
“Có, có, có máy thu thanh…†Châu tiên sinh như vừa bừng tỉnh cÆ¡n mê, liên tục gáºt đầu, chạy như bay và o trong nhà lây cái máy đó cho tôi. Cái được gá»i là “thiên tà i không ra khá»i cá»a, vẫn có thể hiểu việc thiên hạ†giống phần tá» trà thức như ông ấy, cho dù không có cÆ¡m gạo tá»± dưng rÆ¡i xuống nồi, cái máy thu thanh tuyệt đối không thể là m mất được, nhưng gặp chuyện há»—n loạn, Châu tiên sinh rốt cuá»™c quên mất cái máy thu thanh bảo bối cá»§a mình, đã há»ng mấy ngà y nay rồi, bất luáºn tiên sinh có báºt thế nà o Ä‘i chăng nữa thì nó cÅ©ng không thể phát ra âm thanh được. Châu tiên sinh vô cùng tức giáºn, liá»n Ä‘áºp cái bảo bối phiá»n phức má»™t cái.
Tôi sốt ruá»™t quá, vá»™i và ng nói: “Bác à h, bác đừng nôn nóng như váºy, đưa cháu xem choâ€.
“Cháu á?†Châu tiên sinh bất ngỠgiương hai mắt nhìn tôi.
“Vâng, cháu há»c qua bố cháu, nên cÅ©ng hiểu đôi chút†Tôi ngáºt đầu má»™t cách chắc chắn. Châu tiên sinh ná»a tin ná»a ngá», vẫn giữ thái độ ngá» vá»±c đưa cái máy đó cho tôi.
“Sư mẫu, có dao không?†Vốn tÃnh sẽ dùng các dụng cụ như tua vit, kìm nhưng nhà Châu tiên sinh chẳng có cái nà o cả, đà nh dùng thá» cái dao váºy. cái máy thu thanh nà y cá»§a Châu tiên sinh, là loại máy thu thanh loại chất bán dẫn cá»§a hãng “57†sản xuất tại công xưởng vô tuyến Ä‘iện cá»§a thanh đảo. Äến thế kỉ 21, nó đã được xếp và o loại văn váºt cổ xưa rồi, cái tốt cá»§a nó là kết cấu đơn giản, khuyết Ä‘iểm quá dá»… bị há»ng.
Thế hệ trước vì có nguồn gốc gia há»c, tôi chá»n há»c ngà nh kỹ thuáºt (hÆ¡ hÆ¡, có ý là m rạng danh cho nhà mình nhưng kì thá»±c đó chỉ là công việc sá»a chữa mà thôi), trong nhiá»u năm là m việc bên ngoà i, các loại máy thiết bị lá»›n nhá» Ä‘á»u đã từng sá»a chữa qua, tay nghá» cÅ©ng khá, hÆ¡n nữa việc xá» là những công việc cá»§a hiệp há»™i những ngưá»i yêu thÃch công việc vô tuyến Ä‘iện nghiệp dư trong thà nh phố, tất cả những kiểu máy thu thanh thì Ä‘á»u có thể hiểu được và đương nhiên không có vấn đỠgì.
Tôi dùng dao vặn mấy con ốc vÃt ra tháo vá» ngoà i cá»§a máy, động tác hết sức thà nh thạo, đây chÃnh là thà nh quả cá»§a nhiá»u năm tÃch lÅ©y. kiểm tra sÆ¡ qua má»™t chút, vì không dùng đồng hồ Ä‘iện nên không có cách nà o để xác định phần nà o bị há»ng hóc. Chỉ xem xét qua má»™t tÃ, nối lại hai đầu mối, sau đó thá» Ä‘iá»u chỉnh lại, weng weng, rốt cuá»™c đã xong rồi, cÅ©ng xem như là gặp may. May mà tiên sinh không hiểu gì vá» vô tuyến Ä‘iện…, không tùy ý là m Ä‘i là m lại nhiá»u lần cái đồ cổ đáng thương nà y. Nếu không, sợ là không sá»a được dá»… dà nh như váºy.
Tiên sinh và sư mẫu vô cùng kinh ngạc, tôi thì tá»± mỉm cưá»i trong lòng. vốn là không muốn ra tay, chỉ sợ sư mẫu vẫn cứ khóc như trước, vạn nhất bị ngưá»i khác nghe thấy thì phiá»n phức lá»›n. Rốt cuá»™c, cuá»™c đại cách mạng văn hóa đã đến hồi kết hay chưa, Ä‘á»u nói “thá»i kì bóng tối trước bình minhâ€. Thá»i kì nà y chỉ mang thêm những rắc rối, tháºt không đáng.
Sá»a xong cái máy thu thanh há»ng, quả nhiên là m cho ngưá»i khác phải kinh ngạc, cÅ©ng không muốn ngưá»i ta suy nghÄ© miên man.
Lá»i “giải quyết táºn gốc†lại có thà nh quả to lá»›n nhìn thấy rõ như váºy, sư mẫu không khóc nữa, tiến lại cùng vá»›i Châu tiên sinh nghe thông tin được phát ra từ cái máy đó. Ông thấy tôi cứ đứng nghiêm túc ở bên cạnh thì kéo tay tôi: “Tiểu Tuấn, cháu cứ vá» trước Ä‘i. Hôm nay bác không thể dạy cháu được rồiâ€.
“Vâng, váºy bác và sư mẫu nghỉ ngÆ¡i, cháu vỠđâyâ€.
Tiên sinh tuy trong lòng hÆ¡i buồn, nhưng vẫn gáºt đầu vá»›i tôi, lá»™ ra sá»± cảm Æ¡n. Ông ấy không thể giống như tôi, biết rõ rà ng rằng hướng Ä‘i cá»§a sá»± việc từ nay vá» sau, nếu như nhà lãnh đạo hôm nay đột nhiên qua Ä‘á»i, chỉ cảm thấy má»™t sá»± mù mịt trong tiá»n đồ, có má»™t há»c sinh giá»i hiểu việc như tôi, cÅ©ng coi như là má»™t Ä‘iá»u an á»§i.
Tôi đã nghÄ© rồi, cầm lấy quyển “NgÅ© đại sá»â€, rồi cáo biệt Ä‘i vá».
Chá»§ tịch mất rồi, sẽ có ảnh hưởng và chấn động khá lá»›n đối vá»›i việc sản xuât cá»§a cả nước. nhưng đối vá»›i nhÅ©ng ngưá»i dân ở vùng núi hẻo lánh cá»§a liá»…u gia, má»i ngưá»i sẽ ôm lấy má»™t ná»—i hoà i niệm trong lòng mà tưởng nhá»› vá» vị lãnh tụ vÄ© đại nà y. đương nhiên, cÅ©ng sẽ có những thà nh phần do dá»± không yên. bố cá»§a tôi ngà y hôm sau đã trở vá» nhà . Trưá»ng cho nghỉ ba ngà y, để tưởng nhá»› tá»›i vị lãnh tụ. khó khắn lắm tôi má»›i có thá»i gian dá»—i như thế, sẽ từ từ xem quyển “NgÅ© đại sá»â€. Bà ngoại không biết chữ, không biết tôi xem sách gì, nhưng thấy tôi chăm chỉ há»c hà nh, thì rất vui mừng.
Bố vừa má»›i bước và o cá»a, tôi liá»n cất ngay quyển sách đó. Bố là ngưá»i biết rõ đó là thứ sách gì cho nên tôi cÅ©ng không muốn phải giải thÃch nhiá»u vá» việc má»›i há»c được mấy chữ mà đã bắt đầu Ä‘á»c loại sách nà y, chỉ cần bố trở vá» thì trong nhà nhất định phải vui vẻ nói cưá»i chà o đón. Mấy chị em tôi vây quanh ông há»i bố đủ thứ chuyện, ông bà cÅ©ng thi thoảng há»i thêm và i câu. nhưng hôm nay không giống như má»i khi, ông bà chỉ gáºt đầu, nói má»—i câu “VỠđấy à â€. Chị hai chị ba thì cứ theo quy tắc, má»i ngưá»i vẫn biết rằng trong bảy ngà y nà y không cho phép ca hát, không được phép cưá»i.
Äây cÅ©ng chÃnh là thể hiện sá»± tôn kÃnh cá»§a những ngưá»i anh em nông dân đối vá»›i việc lãnh tụ qua Ä‘á»i. Tôi thì chẳng chút quan tâm nà o tá»›i mấy việc nà y, có thể quản trá»i quản đất chứ là m sao quản được thói quen sống cá»§a con ngưá»i?
“Bố, mẹ đâu, không cùng vá» vá»›i bố sao?â€
Äã qua mấy ngà y rồi mà vẫn chưa thấy mẹ và chị cả đâu. đương nhiên sẽ thấy kì lạ.
Bố mỉm cưá»i nói: “Mẹ ở đơn vị không vỠđượcâ€.
“Àâ€
“Cha, mẹ con Ä‘i thăm Châu tiên sinh má»™t látâ€.
Bố nói với ông bà .
Ài, sao bố vừa mới vỠđã đi thăm Châu tiên sinh luôn chứ, chẳng lẽ sau mấy ngà y nói chuyện với nhau đã thấy hợp nhau, kết thà nh bạn rồi sao?
“Bố, con Ä‘i cùng vá»›i bốâ€
“Ừmâ€.
Äây là má»™t ngưá»i đà n ông trung niên, khoảng hÆ¡n bốn mươi tuổi, mặc bá»™ quần áo tôn trung sÆ¡n hết sức sạch sẽ, mặt chữ mặt chữ Ä‘iá»n, trong cái nho nhã lại lá»™ ra những nét nghiêm khắc, thấy rõ được đây là ngưá»i có địa vị. Nhưng đứng trước Châu tiên sinh, lại là má»™t ngưá»i lại ngồi ngay ngắn, tá» ra hết sức tôn trá»ng Châu tiên sinh.
Thấy bố tá»›i, Châu tiên sinh mỉm cưá»i nói: “Tấn tà i, và o đây, giá»›i thiệu vá»›i má»i ngưá»i đây là Nghiêm chá»§ nhiệm cá»§a công xa hồng kì chúng ta… Nghiêm chá»§ nhiệm, những vị nà y là Liá»…u Tấn Tà i, quản là rạp chiếu phim cá»§a tỉnh…â€
“Xin chà o các đồng chÃ, tôi là Nghiêm Ngá»c Thà nhâ€.
Nghiêm chá»§ nhiệm liá»n đứng dáºy bắt tay vá»›i bố.
Trong thế kỉ 21 nà y, Bà thư Äảng cá»§a má»™t thôn được xem như là nhân váºt, má»™t nhân viên bình thưá»ng cá»§a đơn vị hà nh chÃnh sá»± nghiệp trên tỉnh, là m sao đáng để ông đứng dáºy chà o đón? Qua thá»i gian đó, sá»± khác nhau giữa thị trấn và thôn xóm ngà y cà ng lá»›n, má»™t hai tay cá»§a công xã, cùng vá»›i lãnh đạo á»§y ban cá»§a huyện có khác nhau. Vì giao thông Ä‘i lại không thuáºn tiện, Ä‘iá»u kiện cuá»™c sống ở nông thôn thì kém, có khá nhiá»u cán bá»™ lãnh đạo tìm trăm phương ngà n kế để được chuyển vá» thà nh phố. Cho dù là ở cÆ¡ sở Ä‘ang kiêm nhiệm chức vụ cao Ä‘i chăng nữa thì cÅ©ng không giữ chân hỠđược. Bố vá»™i và ng bắt tay vá»›i Nghiêm chá»§ tịch và chà o há»i ông ta.
Nghiêm Ngá»c Thà nh. .
Cái tên nà y có lẽ cũng đã khá quen thuộc rồi.
Tôi vội và ng lục tìm những ký ức trước đây có liên quan tới cái tên nà y.
“Tiểu Tuấn, lại đây…â€
Châu tiên sinh vẫy tay với tôi.
Tôi vá»™i và ng tiến lại, lá»… phép chà o: “Cháu chà o bácâ€.
“Äứa trẻ nà y, tháºt là hiểu chuyện…. Vương Thà nh, đứa trẻ tà i giá»i nà y tôi nháºn nó là m há»c trò…â€
Tôi vôi và ng Ä‘Ãnh chÃnh lại vá»›i Nghiêm Ngá»c Thà nh: “Cháu chà o bác Nghiêm, cháu là Tiểu Tuấnâ€.
“Ha ha, ta cÅ©ng không ngá» rằng cháu cÅ©ng là há»c trò cá»§a thầy Châu đâyâ€.
Nghiêm Ngá»c Thà nh mỉm cưá»i nói.
Há»c sinh cá»§a Châu tiên sinh? À… đúng là nó rồi, sau mấy năm là m bà thư huyện á»§y cá»§a huyện dương, sau nà y là chuyên viên cá»§a cÆ¡ quan hà nh chÃnh khu vá»±c Ngá»c Châu, trước khi nghỉ hưu là Phó Chá»§ nhiệm cá»§a huyện N.
“Tiểu Tuấn, cháu Ä‘i xem sách Ä‘i, để má»i ngưá»i nói chuyệnâ€.
“Dạ vâng ạâ€.
Tôi ngồi ngay ngắn má»™t bên, mở quyểnâ€NgÅ© đại sá»â€. may mà không có ai chú ý tá»›i quyển sách tôi Ä‘ang Ä‘á»c là gì.
“Ai… nếu như hôm nay chá»§ tịch không còn nữa, không biết trung ương sẽ có chÃnh sách gì đây?†Nói và i câu, sắc mặt ba ngưá»i liá»n trầm ngâm hẳn Ä‘i. Trong từng câu nói, thi thoảng lại lá»™ ra những Ä‘iá»u lo lắng không biết cách giải quyết vá»›i tình hình chÃnh trị, lo lắng ngưá»i kế tục có thể gánh vác được trách nhiệm hay không.
Châu tiên sinh đội trên đầu chiếc mũ lớn, mang nỗi lo canh cánh trong lòng, chốc chốc lại thở dà i, sư mẫu lau khô nước mắt, giống như đứa trẻ đột nhiên mất cha, chốc chốc tay chân lại luống cuống.
“Bác Æ¡i, chữ nà y Ä‘á»c như thế nà o?â€
Tôi đột nhiên đứng dáºy, chỉ và o má»™t chữ trong sách.
‘Húc, Lý Tồn Húc, chÃnh là hoà ng đế láºp quốc sau năm triá»u đại dá»i đưá»ng, hiệu là Lý Tồn Húc…â€
Chữ “Húc†trong Lý Tồn Húc, tôi nháºn ra được, trước đây khi Ä‘á»c cuốn tiểu thuyết có liên quan tá»›i năm triá»u đại tôi cÅ©ng từng thấy nó. Vị hoà ng đế nà y là má»™t nhân váºt tà i giá»i ở lịch sá» năm triá»u đại.
“Tiểu Tuấn, sao cháu lại Ä‘á»c NgÅ© Äại Sá»?†Châu tiên sinh vô cùng ngạc nhiên.
“Xem cho vui thôi ạ†Tôi mỉm cưá»i.
Bố tôi vá»™i và ng nói: “Bác, cháu kể cho Tiểu Tuấn câu chuyện cá»§a Lý Tồn Húc được không ạ?â€
Bố đỡ lá»i nói, nhưng nói là đỡ lá»i nhưng trong lá»i nói thì lại không che dấu được sá»± yêu thương.
Nghiêm chá»§ nhiệm nghiêm mặt nói: “Thầy à , câu chuyện cá»§a Là Tồn Húc trước đây thầy cÅ©ng từng kể chi chúng tôi rồi, rất có ý nghÄ©aâ€.
Châu tiên sinh gáºt đầu, “Cả triá»u đại nhà đưá»ng, có xuất hiện nhiá»u hà o kiệt, là m loạn cả má»i nÆ¡i. Tấn vương Lý Khắc lúc đầu chiếm cứ vùng Hà Äông do ốm mà qua Ä‘á»i, ngưá»i con trai duy nhất là Lý Tồn Húc lên kế vị, nhiếp chÃnh không lâu thì nước Lương ra Ä‘á»i, nước Lương thì mạnh còn nước Tấn thì yếu, hÆ¡n nữa vị hoà ng đế má»›i lại chưa từng thân chinh tham gia đánh tráºn cho nên má»i ngưá»i vô cùng lo lắng, cho rằng Lý Tồn Húc không phải là đối thá»§ cá»§a tên gian xảo Chu Ôn, Hà Äông nhất định sẽ bị diệt vong. Không ai ngỠđược rằng vị hoà ng đế nà y thông hiểu binh pháp, dÅ©ng cảm tham gia chiến đấu, liên tiếp đánh bại được quân đội lương và quân Khiết Äan, hÆ¡n mưá»i năm sau, phá tan và tiêu diệt Háºu Lương, láºp lên Háºu ÄÆ°á»ngâ€.
Khi mà hiện tại không kể vá» chuyện, Châu tiên sinh liá»n nói và i câu đơn giản, giống như là giá»›i thiệu vá» sá»± tÃch cá»§a Lý Tồn Húc váºy.
Bố như có và i suy nghÄ©: “Nói như váºy, Lý Tôn Húc nà y được xem như là má»™t hảo hán sao?â€
Khi kể tá»›i Ä‘iển tÃch lịch sá», Châu tiên sinh trầm ngâm nói: “Äúng váºy, khi đó không ai có thể ngỠđược rằng Lý Tồn Húc lại lợi hại như váºy, ngay cả Thái tổ Háºu Lương Châu Ôn cÅ©ng có lá»i khen ngợi, nói sinh được ngưá»i con trai như thế nà y thì Lý Khắc không thể bị diệt vongâ€.
Mục Ä‘Ãch đã dà nh được, tôi cưá»i nói: “Câu chuyện bác kể tháºt hay†liá»n trở lại chá»— ngồi cá»§a mình tiếp tục chuyên tâm Ä‘á»c sách, tránh việc há» lại là m khó tôi.
Bố nói: “Giang sÆ¡n đại hữu nhân xuất, các lÄ©nh phong tao sổ trăm niên. Châu tiên sinh không cần phải lo lắng, vấn đỠcá»§a ông sá»›m sẽ được giải quyết thôi†Châu tiên sinh ngẩn ra má»™t tý rồi dương như tỉnh ngá»™ lien tiếp ngáºt đầu.
Nghiêm Ngá»c Thà nh thấy thấy bố xuất khẩu thà nh thÆ¡, vô cùng tán thưởng, cưá»i nói: “Lão Liá»…u, đúng là hổ phụ vô khuyển tá», cha con các anh tháºt là lợi hại đóâ€.
“Äâu có, đâu có. Nghiêm chá»§ nhiệm nói quá rồiâ€.
“Äã là bạn cá»§a thầy châu, cÅ©ng là bạn cá»§a Nghiêm Ngá»c Thà nh tôi, sau nà y nếu có thá»i gian thì tá»›i công xã chá»— tôi chÆ¡iâ€.
“Nhất định rồi, nhất định rồiâ€.
Xem ra, ấn tượng cá»§a bố vá»›i Nghiêm Ngá»c Thà nh rất tốt, không giống như kiểu há»i chuyện qua đưá»ng. khi đó cán bá»™ công xã không được ưa lắm. Trên công xã còn có khu, trên khu má»›i là huyện, Chá»§ nhiệm há»™i á»§y viên cách mạng công xã thưá»ng là phó khoa, có rất Ãt tư cách để trở thà nh chÃnh khoa. Bố tuy là nhân viên kỹ thuáºt, tham gia công tác không phải ngắn, cấp hà nh chÃnh cÅ©ng là cấp ban, cùng Nghiêm Ngá»c Thà nh nói chuyện, không có hiá»m nghi là trèo cao.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
06-06-2011, 01:53 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 8: Chỉ thấy cái lợi trước mắt
Ngưá»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Sau mấy ngà y, kì nghỉ cÅ©ng hết rồi. Từ khi bái Chu tiên sinh là m thầy, những buồn phiá»n trên lá»›p cÅ©ng nhanh chóng được giải quyết. Bá» ngoà i tá» ra rất chăm chỉ nghe giảng, há»c nháºn mặt chữ, nhưng kì thá»±c dưới quyển sách chÃnh khóa là quyển sách tiếng Anh “Hamletâ€. Trước đây không thi được trưá»ng há»c tốt, nguyên nhân chá»§ yếu là tiếng Anh khó quá. Thi và o đại há»c vì tiếng Anh không tốt nên ảnh hưởng tá»›i thà nh tÃch cứ thế bị kéo xuống.
Chu tiên sinh vẫn là há»c sinh giá»i cá»§a đại há»c Nhân dân, ná»n tảng tiếng Anh cÅ©ng không phải loại bình thưá»ng. Ãt nhất dạy má»™t tên tiểu tá» thối như tôi cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á», cÆ¡ há»™i khó có được, phảicố gắng tranh thá»§ thá»i gian tiên sinh trở vá» tỉnh để há»c thêm, há»c sinh giá»i thi đỗ đại há»c không phải con đưá»ng duy nhất và o Ä‘á»i, nhưng theo bước tiến cá»§a thá»i đại, cho dù có thi đỗ đại há»c hay không thì tiếng Anh vẫn chiếm má»™t vị trà vô cùng quan trá»ng.
Mấy ngà y nà y tôi đã nghÄ© rất nhiá»u, tÃnh toán con đưá»ng cho cả cuá»™c Ä‘á»i mình sau nà y. Dá»±a và o cÆ¡ chế chÃnh trị hiện hà nh, là m quan sẽ là con đưá»ng không tồi.
Như thế tôi cÅ©ng phải thanh minh rằng, ý chà cá»§a kẻ nà y không phải vì nước vì dân, cùng vá»›i tiên sinh Phạm Trá»ng Khiêm cÅ©ng chỉ kém má»™t cấp. NghÄ© thấy rằng những ngưá»i Ä‘i trước chẳng qua là là m việc trong mưá»i mấy năm hay là gốc rá»… cá»§a má»™t viêc không thà nh, vì má»™t ngà y ba bữa mà bân rá»™n, cái gì mà “lo trước cái lo cá»§a thiên hạ, vui sau cái vui cá»§a thiên hạ†trá»ng trách to lá»›n như váºy không thể má»—i ngà y xách cá» lê, búa mà nuôi sống bản thân mình được.
Muốn thực hiện là tưởng cao xa với tình cảm cao thượng, thì trước hết cũng phải ăn cho cái bụng rồi mới có thể từ từ mới sinh ra những thứ kia.
Tôi muốn là m quan, chẳng qua là vì những ngưá»i trong nhà hầu như Ä‘á»u là những cán bá»™, ai ai cÅ©ng oai phong lẫm liệt, cuá»™c sống thì dá»… chịu thoải mái, trong lòng thì luôn ngưỡng má»™ há». Nếu như mình tháºt sá»± có thể là m quan, tuy không thuá»™c kiểu tham ô, phá hoại má»i ngưá»i “vì là m quan mà tạo phúc†là m má»™t vị quan thanh minh liêm khiết, sợ là cÅ©ng khó có thể là m được.
Nhưng là m quan, không há» dá»… dà ng như váºy, Ä‘á»i trước tôi đã có vô số những kinh nghiêm chốn quan trưá»ng, tất cả những Ä‘iá»u thưá»ng thấy tại chốn đó, Ä‘á»u là xem được từ sách vở và trên tivi, chỉ sợ so nó lại khác xa so vá»›i thá»±c tế. Quan trưá»ng tá»± nó sẽ có những quy tắc riêng cá»§a nó, cho dù đã biết trước được những Ä‘iá»u chưa xảy ra, biết được hướng Ä‘i cá»§a cục diện chÃnh trị, nhưng cụ thể trong việc Ä‘iá»u chỉnh tổ chức nhân sá»± trong ná»™i bá»™ cá»§a má»™t thà nh phố, má»™t huyện cÅ©ng chưa hẳn là có tác dụng gì lá»›n. Và dụ như tôi biết má»™t và i nhân váºt trong những trưá»ng hợp thì há» có ảnh hưởng lá»›n vá»›i má»i ngưá»i, nhưng chẳng nhẽ tôi lại chạy theo há» mà nói: â€Lãnh đạo, xin ngà i hãy thu nháºn và giúp đỡ tôi, tôi sẽ dá»± Ä‘oán trước?†đó không phải là tá»± tìm đến chá»— chết hay sao?
Là m quan ở Trung Quốc, không những cần có bản lÄ©nh, có chÃnh tÃch, biết thổi theo chiá»u gió, Ä‘iá»u then chốt vẫn là bên trên có ngưá»i giúp đỡ. Ngược lên 5 Ä‘á»i cá»§a Liá»…u gia, hầu hết Ä‘á»u là ngưá»i lao động chân tay, câu nói “trong triá»u có ngưá»i là m quan tốt†vá»›i tôi chẳng có liên quan gì.
Biết trước những Ä‘iá»u sẽ xảy ra từ những kinh nghiệm cá»§a ngưá»i Ä‘i trước, chá»§ yếu nhất vẫn là được áp dụng trên phương diện là m ăn. Äá»u nói là những thông tin đánh giá nhất, biết được thá»i gian sau nà y, cái gì đắt cái gì rẻ, cái gì tăng cái gì giảm, nhằm chá»— sÆ¡ hở mà đánh, vẫn còn không phải tay nghá» thà nh thạo?
Và dụ năm 1980 cổ phiếu được phát hà nh, tám xu má»™t phiếu, đến khi chúng tôi mua nó vá»›i giá nghìn tám trăm, rồi ngồi mà đợi phát tà i. Còn nhá»› nhân váºt chÃnh trong trong má»™t quyển tiểu thuyết chÃnh là dá»±a và o cái nghiệp nà y mà lên. Tám xu má»™t vé phiếu, sững ngưá»i khi nó tăng lên tám trăm má»™t phiếu, cứ thế tăng lên má»™t nghìn tệ má»™t phiếu. Và dụ khi hãng Ä‘iện Chân Không cá»§a Thượng Hải phát hà nh phiếu, lúc đầu cổ phiếu không tá»›i má»—i phiếu 1 đồng, còn không có nguồn tiêu thụ. Khi tất cả bắt đầu dấy lên phong trà o trì cổ phiếu cÅ©ng cứ thế mà tăng theo má»™t nghìn bảy trăm tám tệ má»™t phiếu.Chúng tôi cÅ©ng táºn dụng cÆ¡ há»™i nà y, chỠđợi phát tà i.
Nhưng thá»±c tế thì cái viá»…n tưởng ấy còn quá xa vá»i đợi đến khi những chiếc phiếu đó bán được giá thì phải đợi 4,5 năm nữa có khi phải đến đầu đến những năm 90 má»›i có cÆ¡ há»™i như váºy thì khó có thể sống qua những ngà y tiếp theo.
Trước mắt chúng ta vẫn chỉ là những tên tiểu tá» thối, ngà y ngà y ngoan ngoan lên lá»›p há»c bà i hết giá» thì lao vá»™i và ng chạy tá»›i nhà Chu tiên sinh “nháºn chịu sá»± ngược đãiâ€, cuá»™c sống cứ đơn giản như váºy mà trôi qua, không có chút biến động nà o.
Tôi cÅ©ng từng đã âm thầm nghÄ© rằng hay là bá» trốn, nhưng cÅ©ng kịp thá»i suy nghÄ© lại ngay và tá»± mắng mình là “đồ nguâ€
Có thể chạy Ä‘i đâu, có tránh được việc trở thà nh kẻ bụi Ä‘á»i? Tuy có cái đầu cá»§a má»™t ngưá»i 40 tuổi nhưng thân thể là cá»§a đứa trẻ 7 tuổi, cái cÆ¡ thể má»m yếu nà y đừng nói là là giang hồ hiểm ác, lòng ngưá»i khó Ä‘oán, chỉ cần bị ốm nhẹ sốt thôi nếu như không kịp chữa chạy thì có còn giữ được cái mạng bé tà nà y không mà còn mÆ¡ tá»›i phát tà i, vỡ má»™ng là việc khó tránh được.
Tốt nhất hãy cứ là đứa trẻ ngoan, ngà y ngà y lên lá»›p và đợi thá»i cÆ¡ tá»›i.
Nói ra thì tháºt buồn cưá»i, những ngà y nà y chúng ta đã nghÄ© ngợi quá nhiá»u, chẳng qua chỉ là là m như thế nà o cả thèm chóng chán mà thôi.
Thá»i kì trước có mong muốn là được ăn thịt, tuyệt nhiên không phải vì có thể vượt qua cái thèm đó mà thay đổi. Mấy ngà y ăn rau thì không thể nuốt trôi cÆ¡m, lúc đó thì miệng lại cảm thấy nhà n nhạt khó chịu, thấy thịt mỡ trong là n, gà trong vưá»n, hai mắt như sáng lên, không cầm lòng được liá»n là m và i món ngon từ chúng rồi ăn ngấu nghiến.
Thịt lợn trong là n, nhưng đó là đội sản xuất, chưa đên ngà y lễ tết thì không được sát hại chúng nếu không sẽ mang tội lớn. Bà ngoại nuôi mấy con gà đó, lại có thỠhơn cả mấy con lợn kia, cho dù là đón tết thì cũng không được giết chúng.cá trong ao cũng là thuộc sản xuất kia không thể bắt trộm ăn.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên cái con đưá»ng nhá» Ä‘i và o công xã kia, có cái cá»a hà ng bán thịt có thể mua thịt ở đó, nhưng chúng tôi không có tiá»n thì là m gì có phiếu thịt mà mua thịt.
Trừ có cái mong muốn phát tà i ra, những ngưá»i nghèo như chúng tôi chẳng còn có cái gì nữa, có thể vượt qua được những ngà y như thế nà y thì tháºt là khó khăn.
Có hay không cần tiêu tiá»n mà vẫn có thịt để ăn?
Äáp án là nhất định có!
Cá trên sông không thuá»™c đội sản xuất, cÅ©ng không cần tiêu tiá»n.
Khó khăn lắm má»›i chịu đựng được tá»›i táºn chá»§ nháºt, sau khi là m xong bà i kiểm tra tại nhà tiên sinh, già nh được những lá»i khen ngợi, vui mừng trở vá» nhà , cất cặp sách xong liá»n vá»™i và ng chạy Ä‘i, Ä‘i thá»±c hiện ý định đã lên từ mấy hôm trước.
Phải ra sông bắt cá thì phải có ngưá»i giúp đỡ, đứa trẻ 7 tuổi như tôi chỉ có thể giương mắt nhìn chúng mà thôi, nói con ngưá»i nà y là vốn chá»§ yếu cá»§a cuá»™c cách mạng nà y, lá»i nói nà y tháºt không tồi. Äó chÃnh là xu hướng chung cá»§a thá»i đại 10 năm sau nà y, tuyệt đối đẹp đẽ như câu “mưá»i năm trước biết chuyện cá»§a mưá»i năm sauâ€. Nhưng cùng vá»›i cái cÆ¡ thể yếu Ä‘uối nà y là m được công việc cách mạng tháºt là quá khó khăn.
Cái việc bắt cá không thể nói vá»›i chị hai, chị ba được, tôi thấy phụ nữ không phù hợp vá»›i công việc nà y, phải gá»i cho anh há».
Tôi có ba ông anh há». bố có hai anh em, bác trai thì đã mất rồi, bố thương xuyên chăm sóc bác gái vá»›i mấy ngưá»i con cá»§a bác, cho nên quan hệ cá»§a chúng tôi hết sưc thân thiết, anh út cÅ©ng chỉ lá»›n hÆ¡n tôi có và i tuổi, cÅ©ng là ngưá»i anh thân thiết nhất vá»›i tôi.
“Anh ba, Ä‘i Ä‘i, chúng ta ra bá» sông Ä‘iâ€
Anh út không thÃch há»c, rất thÃch những việc bắt tôm bắt cá, nghe nói ra bá» sông ngay cả việc suy nghÄ© cÅ©ng chẳng cần liá»n đồng ý luôn. Nhưng khi thấy cái dáng nhá» bé cá»§a tôi thì liá»n nghi ngá».
“Tiểu Tuấn, thÃm đã bảo, không cho phép em ra sông chÆ¡iâ€
Tôi là đứa con trai duy nhất trong nhà , lại nhá» nhất, gÃông như là bảo bối cá»§a mẹ váºy, chỉ sợ xảy ra việc gì vá»›i tôi nên không cho phép tôi ra con sông nà y chÆ¡i, vì ngăn chặn việc nà y mà mẹ đã từng răn Ä‘e các anh chị.
“Ài, em có ra đấy để bÆ¡i đâu, chỉ là chÆ¡i trốn tìm ở đó mà thôi, có sao đâu nà o? Không cần phải sợ đâu, mau Ä‘i thôi, nếu không không kịp nữa bây giá»â€
Anh ba năm nay cÅ©ng hÆ¡n mưá»i tuổi rồi, vẫn là cái tuổi ham chÆ¡i, sau mấy câu cá»§a tôi thì khó mà chịu được ngay láºp tức quên hêt những lá»i mà mẹ đã dặn lấy má»™t thùng nước và má»™t cái cháºu rá»a mặt, kéo tôi ra sông chÆ¡i.
Thá»i gian trước tôi rất thÃch câu cá, nhưng câu không giá»i.
Xung quanh Liá»…u gia toà n là “núiâ€, đương nhiên là không có con sông lá»›n nà o, chỉ có hai con sông bé nà y thôi, nước cÅ©ng không sau qua vai, nếu như câu cá, ngồi má»™t bên bá» sông, cá ở phÃa dưới nhìn thấy rõ mặt ngưá»i như thế nà y thì là m sao mà câu được con nà o? Cho dù nó có thương tình chúng tôi mấy ngà y không có thịt để ăn cÅ©ng không muốn rÆ¡i và o miệng “hổâ€, có ngồi trên bá» cả buổi chiá»u, câu đến mấy con sông Ä‘i chăng nữa thì số cá bắt được cÅ©ng chẳng bõ dÃnh răng, cho nên tôi má»›i chá»n các “thấy cái lợi trước mắtâ€, tìm má»™t con sông nhá», bắt ở đây, múc nước ở đây, nếu may mắn thì cÅ©ng băt được má»™t và i cân tôm cá ở đây, thế cÅ©ng được coi là có thu hoạch rồi.
Những việc như thế nà y trước đây hồi còn nhá» cÅ©ng đã từng là m nhiá»u rồi, xem như là đi xe trên con đưá»ng quen rồi.
NghÄ© thì dá»… là m má»›i khó, nói ra thì tháºt đơn giản, bắt tay và o là m thì tốn rất nhiá»u công sức.
Äầu tiên phải tìm vị trà tốt.
Trên địa giá»›i cá»§a Liá»…u gia có hai con sông nhở, tháºt sá»± là khá nhá», rá»™ng không tá»›i ba mét, sâu cÅ©ng không quá má»™t mét. Vì vấn đỠđộ cao so vá»›i mặt nước biển, độ chênh lệch nà y đương đối lá»›n, tá»± nhiên hình thà nh rất nhiá»u những con Ä‘áºp nhá».
Tôi chỉ và o con Ä‘áºp khá lá»›n nói:â€Anh ba, chÃnh là ở đây.â€
Anh ba cưá»i lắc đầu :â€á»ž đây không được, trước đây anh cÅ©ng đã vét ở đây rồi.â€
“A, vét bao nhiêu lần?â€
Anh ba ngạc nhiên nhìn tôi, nói: “Có hai ba cân, em không phải đã từng ăn rồi sao?â€
Nghe xong tôi liá»n thở dà i. hai ba cân, thu hoạch không Ãt, nhưng đáng tiếc lần đó tôi vẫn còn phúc hưởng lá»™c ăn, tôi chưa từng trải qua, đúng và o thế kỉ 21 nhà ăn cá»§a các công xưởng nhà tư bản được hưởng chế độ “cÆ¡m táºp thểâ€
Anh ba vẫn tiến vá» phÃa trước, đến má»™t cái Ä‘áºp nhá» hÆ¡n, xem sắc trá»i, nóiâ€á»Ÿ đây Ä‘i, con Ä‘áºp nà y nhá»â€¦ em ngồi đây Ä‘i, má»™t mình anh là m cho.â€
Vốn là anh ba không muốn cho tôi động tay là m, chỉ xem tôi như ngưá»i Ä‘i cùng mà thôi, sau đó thì cùng hưởng thà nh quả.
“Như thế thì không được, em cÅ©ng muốn là mâ€
Anh ba liá»n lắc đầu; â€Nghe lá»i Ä‘i, em ngồi trên nà y, thÃm đã nói rồi, không cho em xuông sông. Tất cả số cá bắt được Ä‘á»u nhưá»ng cho em, được chưa?’
Tôi ngạc nhiên, anh ba không cần cá sao? Ä‘iá»u nà y gÃông như tinh thần “trá»ng cái cùng tham gia’. Kì thá»±c anh sợ bị bác gái mắng, hÆ¡n nữa anh cÅ©ng rất quý tôi, có gì cÅ©ng nhưá»ng cho tôi.
Và o thá»i Ä‘iểm đó, quan hệ giữa anh em há», anh ba vẫn là ngưá»i có quan hệ tốt nhất vá»›i tôi.
Trước mắt tôi vẫn cứ kiên quyết không nghe, anh ba liá»n bắt tôi Ä‘i vá». ánh mắt nhá» be cá»§a tôi chuyển hướng (tuổi tôi nhá», cho nên mắt cÅ©ng nhá», nhưng không phải là nhân váºt phản diện trong phim ảnh, mắt nhá» mÅ©i to) gáºt đầu.
Anh ba thây tôi đông ý, vui mừng cưá»i, liá»n bắt tay và o là m ngay. Dùng thùng nước xúc bùn trong ruá»™ng lúa Ä‘i lấp cá»a dòng nước lại, sau đó là tá»›i đầu nguồn nước.
Công trình nà y nói lá»›n không lá»›n, nói nhá» không nhá», chỉ cần hai ba thúng bùn là được. Anh ba chỉ là đứa trẻ hÆ¡n mưá»i tuổi, xách những ba thùng bùn, má»—i thùng cÅ©ng phải tá»›i hÆ¡n hai mươi cân, tiêu tốn sức lá»±c không phải Ãt.
Khó khăn lắm cá»a Ä‘áºp nhỠđó má»›i bị bÃt lại, anh ba đã thấm mệt thở không ra hÆ¡i nữa rồi.
Dòng nước bị ngắt Ä‘oạn,tôi láºp tức cởi quần áo ra,cầm lấy cái cháºu Ä‘i và o chá»— đó, bắt đầu tát nước. Äây má»›i thục sá»± là sức sống tháºt, Ä‘áºp nước tuy nhá», có lẽ chỉ má»™t,hai mét vuông, hai đứa trẻ cứ thế tát nước không há» nghỉ ngÆ¡i.
Anh ba thấy tôi xuông sông, cũng không ngăn lại, nhảy xuống cùng với tôi tát nước.
Nông thôn khi đó, căn bản không có bất cứ nguồn ô nhiá»…m nà o, bầu trá»i trong xanh, nguồn nước trong vắt, không khà trong là nh. Hai đứa trẻ vui vẻ vui đùa trong là n nước trong veo tuy mồ hôi đổ ra như mưa, cảnh đẹp nên thÆ¡, như thÆ¡ như há»a, chỉ thiếu hà ng cây hai bên sưá»n núi, chỉ có và i lùm cây vá»›i mấy cây nông nghiệp khó tránh là m bá»›t Ä‘i vẻ nên thÆ¡ cá»§a cảnh sắc nà y.
Thá»i gian cứ thế trôi qua, nước trong bở Ä‘áºp cÅ©ng vÆ¡i dần, nhưng con tôm con cá lẩn trốn trong những khe đá, cây cá» nhá» cÅ©ng dần lá»™ ra. Tôi và anh cùng cưá»i, Ä‘á»u vô cùng vui mừng.
Tối hôm đó, có thể có một bữa ăn ngon với cá rồi.
“Ai da, Tiểu Tuấn, con Ä‘ang là m cái gì thế, mau lên đây, mau lên Ä‘i..â€
Nó như tiếng sét đánh ngang tai, hai đứa trẻ vô cùng kinh sợ.
Há»ng rồi,há»ng rồi!
Không cần quay lại nhìn chỉ cần nghe tiếng là tôi cÅ©ng nháºn ra đó là mẹ!
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
06-06-2011, 01:54 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 9: Vô tuyến điện
Ngưá»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
“Triệu Hòa, cháu Ä‘ang là m cái gì thế? Không phải đã nói vá»›i cháu hà ng trăm lần rồi sao, Tiểu Tuấn không được xuống nước. Tai sao châu không chịu nghe lá»i thế? Tiểu Tuấn nếu như… thì phải là m thế nà o chứ?’
Mẹ vô cùng hoảng hốt, ngay cả giầy cÅ©ng không kịp cởi, Ä‘i luôn xuống sông, kéo tôi lên. trong lòng tôi có má»™t chút buồn bã, như có cảm giác muốn khóc váºy.
Thá»i kì trước mẹ tôi hầu như là đi công tác rất Ãt khi ở nhà , có lẽ má»™t năm chưa gặp mẹ rồi. Ba chị đứng trên bá» xếp thà nh má»™t hà ng nhìn chằm chằm và o tôi.
Lúc đó tôi mới ý thức được, mẹ không hỠchú ý tới anh ba đáng thương, là m anh vẫn đứng dưới nước cầm thùng nước mà không dám nói câu nà o.
Tôi lại quay lại nhìn, nảy ra ý định. (Lại thanh minh, sau khi trưởng thà nh, măt to mà y ráºm, vẫn là má»™t ngưá»i đẹp trai. NghÄ© tá»›i những cảnh trước đây, không có ai để ý tá»›i tôi, thỉnh thoảng tá»± mình yêu mình cÅ©ng là điá»u nên là m. Các vị cÅ©ng chỉ quan liêu mà đối đãi thôi).
“Mẹ! mẹ đừng trách anh ba, là tá»± con đòi Ä‘iâ€.
“Tiểu Tuấn, mẹ đã nói vá»›i con rồi, con còn bé không được nghịch nướcâ€.
Mẹ nhấc tôi lên bá», xem xét tôi từ đầu tá»›i chân, khi chắc chắn không có bất cứ vết thương nà o thì má»›i thở phà o nhẹ nhõm.
Äối phó vá»›i mẹ, tôi có kinh nghiệm hết sức phong phú. Lấy bà n tay bé nhỠôm lấy mẹ, giữ chặt đôi vai cá»§a mẹ, cưá»i nói:â€Mẹ! mẹ lâu rồi không vá» thăm con, con rất nhá»› mẹâ€
Mẹ láºp tức mỉm cưá»i, dưá»ng như đã xua tan Ä‘i tất cả những mây mù từ lúc trước tói giá», nhẹ nhà ng vuốt má tôi “Tiểu Tuấn ngoan nà o, mẹ cÅ©ng rất nhá»› conâ€.
Tôi cưá»i thầm trong lòng. tuy đã dùng cách nà y mưá»i mấy năm thì luôn luôn còn linh.
“Mẹ! nước sắp tát hết rồi, chúng ta bắt cá vá» Ä‘i, con muốn biếu cho Chu tiên sinh, đã lâu ông ấy chưa ăn cá rồiâ€.
Äây không phải là cái gì quái đản, tôi cÅ©ng tháºt sá»± có suy nghÄ© nà y rồi. Chu tiên sinh tháºt sá»± rất khổ, hÆ¡n nữa tôi cÅ©ng không muốn nói vá»›i mẹ là tôi rất thèm ăn thịt, khi đó chỉ có thể để trong lòng, mẹ cảm thấy áy náy thá»i trước là m đứa trẻ như tôi đã quá thất bại rồi, chẳng nhẽ sau nà y vẫn như thế.
“Thầy Châuâ€.
Mẹ nhất thá»i không nhá»› ra.
Bà không biết việc tôi đã nháºn Chu tiên sinh là m thầy
“Äúng, hằng ngà y con vẫn thưá»ng cùng há»c vá»›i thầy Châu.chÃnh là Chu tiên sinh đó. Thầy đối xá» tốt vá»›i con, dạy con há»c ngữ văn, tÃnh toán, còn dạy cả tiếng Anh nữa!â€
“Tiểu Tuấn tháºt là ngoan, tháºt là hiểu chuyện, tháºt hiếu thuáºnâ€.
Mẹ khi nghe thấy tôi thÃch há»c như váºy thì rất vui mừng, còn khen và i câu. Nhưng mắt không rá»i con Ä‘áºp nhá». “Mẹ, mẹ xem, rất nhanh thì bắt được cá thôi. Bây giá» mà bá» Ä‘i thì tháºt đáng tiếc, khó tránh được việc sắp thà nh thì lại há»ngâ€.
Lá»i nói nà y không phải ở trình độ bình thưá»ng, nhưng cÅ©ng không phải thà nh tâm là m, chẳng qua là trước mặt ngưá»i thân thì không có gì phải kiêng nể gì, cứ thể từ miệng mà ra. Khi vừa nói ra thì tôi thấy có phần hối háºn, may mà mẹ không chú ý tá»›i.
“Ai da, nhìn bảo bối cá»§a tôi kìa, má»›i có há»c tiểu há»c thôi mà đã biết thà nh ngữ rồiâ€.
Mẹ vui mừng đến ná»—i cưá»i hÃp cả mắt.
Tôi chá»›p lấy cÆ¡ há»™i nói thêm: “Äây Ä‘á»u là những Ä‘iá»u há»c được cá»§a thầy Châu ạâ€.
“Thôi được, Ä‘i bắt cá Ä‘i, biếu cho thầy Châu, Hoa Tá», Diệp Tá», con Ä‘i giúp em Ä‘iâ€.
Hoa Tá» là chị cả, cả hai chị đồng ý thì liá»n xắn ống quần bước xuống suối, chị ba cÅ©ng muốn Ä‘i, nhưng lại bị ngăn lại. “Tiểu Yến, con không cần Ä‘iâ€.
Chị ba chưa tá»›i mưá»i tuổi, kì thá»±c cÅ©ng rất ham chÆ¡i, không còn cách nà o khác đà nh đứng trên bá» nhìn.
Tôi mỉm cưá»i, là m mặt há» vá»›i chị.
Chị ba rất tức giáºn, liá»n quay Ä‘i không thèm để ý tá»›i tôi.
Ô, đây rốt cuá»™c là thế nà o. Sau khi trải qua, không những cÆ¡ thể khá»e ra, tinh thần cÅ©ng thay đổi cà ng ngà y cà ng trẻ trung, không nên giấu việc cáºy trẻ mà lên mặt, nên ý thức được sá»± non ná»›t yếu kém?
Kệ việc cá»§a anh ta! Chúng tôi má»›i chỉ có 7 tuổi, tuổi trẻ non ná»›t như giá»t nước. Thá»i khì trước, tháºt là có trà o lưu giả non ná»›t, nghe nói những nữ sinh đại há»c, lại có kiểu “non ná»›t†lấy việc lấy sữa uống nước, cứ lấy biểu hiện cá»§a tôi, thì đó tháºt là m kinh sợ.
Có hai chị cùng tham gia công việc được đẩy nhanh đáng kể, chưa đến ná»a tiếng, con suối nhỠđó đã được tát khô nước, tất cả tôm cá Ä‘á»u được bắt lại, không để lá»t lưới con nà o cả. Tuy không có cân, nhưng nhìn kết quả đạt được thì cÅ©ng phải trên dưới hai cân, đặc biệt là có má»™t số lượng lá»›n cá trình, chúng phải nặng chừng ba, bốn lạng chứ không nhá» như mấy con rắn nước.
Cho dù công lao lá»›n nhất trong việc nà y là cá»§a anh ba, nhưng khi có mẹ ở đây thì tất cả chiến lợi phẩm Ä‘á»u được quy thà nh cá»§a cá»§a công hết, haha!
Sau khi mẹ nhìn thấy tất cả chá»— chiến lợi phẩm đó, liá»n đưa ra quyết định sẽ chia thà nh ba phần, má»™t phần cho anh ba, má»™t phần là cá»§a nhà mình, phần còn lại mang biếu Chu tiên sinh.
Äúng là không hổ danh cán bá»™ công xã, là m việc gì cÅ©ng rất quyết Ä‘oán.
Tuy mẹ má»›i chỉ Ä‘i há»c có hai năm, nhưng như thế nà y cÅ©ng là giá»i lắm rồi .tôi còn nhá»› mẹ sinh ra và o những năm 40, những đứa trẻ trong xã há»™i cÅ© thá»i đó là m gì có cÆ¡ há»™i mà đi há»c? hai năm Ä‘i há»c nà y cá»§a mẹ là do sau khi tham gia là m việc xong mẹ má»›i Ä‘i há»c. Ngay từ nhá» mẹ đã có thể chịu được những gian khổ rồi, khi mà cả nước tham gia và o việc tu sá»a công trình thá»§y lợi, mẹ đã tham gia và o “đội những cô gái thépâ€, những công việc khó khăn như thế nà o mẹ cÅ©ng hoà n thà nh tốt, hÆ¡n nữa lại còn được cả công lương câu chuyện cá»§a mẹ ở cái vùng núi Liá»…u gia nà y, cả cái công xã Hồng Kì nà y, không ai không biết và như là má»™t truyá»n kì váºy. Nếu như có thể viết thà nh tiểu thuyết, thì tên tiếng Hán sẽ là “Gang thép được luyện như thế nà o?â€
Cho dù có sinh ra ở thá»i trước hay thá»i nay thì vá»›i tôi mẹ mãi là má»™t thần tượng.
Tôi chỉ tay và o cái con cá trình to nhất nói : ‘Mẹ, con cá nà y rất tốt cho mẹ, mẹ giữ lại cho mẹ Ä‘iâ€.
Cá trình có hà m lượng dinh dưỡng rất tốt, tất cả ngưá»i lá»›n Ä‘á»u biết.
Mẹ vô cùng cảm động, nhẹ nhà ng vuốt má tôi, khuôn mặt mẹ lá»™ ra những nét hiá»n từ, bà nhẹ nhà ng gáºt đầu.
“Bác gái à , bác để cháu giúp bác mang cá Ä‘i biếuâ€.
Chu tiên sinh nhìn thấy những cá tôm và ng óng thÆ¡m phức thì vô cùng bất ngá».
“Tiểu Tuấn, cá ở đâu ra đây?’
“Là cháu cùng vá»›i anh ba Ä‘i bắt, còn mẹ cháu thì rán chúng, rất ngon đấy ạâ€.
NghÄ© lại khi nãy được ăn món cá rán nà y tháºt là ngon, nó không chỉ ngòn ngá»t nÆ¡i đầu lưỡi, mà còn rất thÆ¡m nữa, nghÄ© kÄ© lại dưá»ng như cả hai cuá»™c Ä‘á»i nà y tôi chưa từng ăn món nà o ngon như váºy.
Chu tiên sinh hai tay run run đón lấy đĩa thức ăn, sư mẫu thì cảm động rơi nước mắt, lấy vạt áo lau nước mắt.
Gặp phải chuyện như thế nà y dưá»ng như tôi thấy hÆ¡i ngại ngùng, cả hai cuá»™c Ä‘á»i không thể không gặp những chuyện như thế nà y, liá»n vá»™i và ng chà o hai ngưá»i: “Chà o bác, chà o sư mẫu cháu vỠạ†sau đó quay đầu chạy vá» như bay.
Chu tiên sinh tay cầm đĩa thức ăn, mắt trông theo hình bóng của tôi, trăm cảm xúc lẫn lộn.
Bữa cÆ¡m tối, bố cÅ©ng vỠăn cùng cả nhà , không khà cả nhà quay quần bên mâm cÆ¡m tháºt là hạnh phúc, tôi Ä‘em câu chuyện biếu tôm cá cho Chu tiên sinh kể cho bố nghe, ông rất vui mừng lại còn khen tôi, dù sao trước đây Chu tiên sinh cÅ©ng là thầy giáo cá»§a bố, vá»›i quan niêm “tôn sư trá»ng đạo†vẫn còn rất tôn sùng.
Mẹ liá»n ôm tôi và o lòng, xoa xoa đầu tôi, khen, nói: “Tiểu Tuấn nhà mình bé thế nà y đã hiểu lá»… nghÄ©a, lá»›n lên nhất định sẽ rất tà i giá»i cho xemâ€.
Bố cÅ©ng gáºt đầu tán thà nh, nhưng lại nói : “Äừng có là m há»ng trẻ con, Tiểu Tuấn, nói cho bố nghe đã há»c được gì từ thầy Châu rồi?â€
“Ngữ văn, toán há»c, lịch sá», tiếng Anh…â€
“A, còn há»c cả tiếng Anhâ€.
Mẹ vô cùng kinh ngạc
Thá»i đó vẫn lấy “lấy đấu tranh giai cấp là m trá»ng†tiếng Anh được xem như là má»™t thứ gì đó không tốt, vừa nhắc tá»›i tiếng Anh, không tránh khá»i là m ngưá»i khác miên man bất định, liá»n nghÄ© tá»›i việc “thông hiểu những chuyện ngoà i nướcâ€.
Bố thì không cho rằng như vây : “Trẻ con thì nên để chúng há»c nhiá»u má»™t chút, cả nhà ta Ä‘á»u là những ngưá»i nông dân nghèo khó, cả 18 Ä‘á»i cÅ©ng không tìm đâu ra má»™t Hoa kiá»u, tháºt sá»± cÅ©ng không can tâmâ€.
Sau khi chá»§ tich qua Ä‘á»i không lâu, “bốn trợ thủ†cÅ©ng chưa bị tan rã, cách mạng cÅ©ng chưa Ä‘i tá»›i hồi kết, những thà nh phần trong gia đình nà y hãy còn rất quan trá»ng.
Những việc trá»ng đại như thế nà y, mẹ thưá»ng nghe theo sá»± sắp xếp cá»§a bố, ông nói như thế nà o thì cứ thế mà nghe theo không há» nhiá»u lá»i.
“Tiểu Tuấn, tiếng Anh há»c đến đâu rồi†bố há»i
“Äã há»c được 26 chữ rồi ạ, còn há»c thêm được má»™t và i từ đơn nữa ạâ€.
Tôi nghÄ© kÄ© rồi má»›i trả lá»i,
Chu tiên sinh cÅ©ng không phải là thầy giáo tiếng Anh chuyên nghiệp, nên cách dáºy cÅ©ng có má»™t chút “man khÃâ€, khi thấy tôi đã viết được 26 chữ cái, thì cÅ©ng không theo những tuần tá»± nữa, cứ thế là dá»±a và o quyển “Hamlet†mà dạy thôi. Cứ há»c từng câu từng Ä‘oạn, “kiến tạo sát tạoâ€. Tuy trước đây khi há»c tiếng anh thì còn mÆ¡ hồ, bao nhiêu cái căn bản chỉ có má»™t chút, gặp phải vị sư phụ cao thá»§ như thế nà y thì không còn cách nà o khác là cố gắng mà há»c thôi. Nhưng may mà tôi má»›i chỉ là đứa trẻ 7 tuổi, trà nhá»› khá tốt, thầy giáo dáºy khó, trà nhá»› cÅ©ng có thể theo kịp, đặc biệt là cách dạy là m cho ngưá»i ta cảm thấy hứng thú, khẩu ngữ cá»§a Chu tiên sinh rất giá»i, chỉ trong có mưá»i ngà y thôi nhưng dưới sá»± chỉ bảo cá»§a thầy thì tôi cÅ©ng có thể nói được những câu đơn giản, “Hamlet†cÅ©ng há»c tá»›i trang thứ 3 rồi, những từ cần nhá»› cÅ©ng trên trăm chữ, còn vá» ngữ pháp, có thầy giáo giá»i như váºy thì còn có thể sai hay sao?
Chu tiên sinh rất tâm đắc với cách dạy ngữ pháp của mình, không chỉ nói với tôi một lần, khi nà o tới “Hamlet†mà thuộc như nước chảy cũng phải thể hiện tà i năng đó ra.
Tôi nghÄ© cúng đúng, tháºt sá»± có thể thuá»™c lòng “Hamletâ€, thì cái bằng TOELF cÅ©ng chẳng khó khăn gì.
Những cái nà y thì cÅ©ng không cần phải kể cho bố nghe, cái gá»i là “gá»— tốt nhiá»u như rừng, gió cÅ©ng có thể bẻ gãy…†là m ngưá»i thì nên khiêm tốn má»™t chút.
“Thế ngữ văn, há»c được bao nhiêu chữ rồi?’
Chị cả vô cùng thÃch thú vá»›i câu há»i nà y cá»§a bố.
Chị cả Liá»…u Hoa, hÆ¡n tôi 7 tuổi, tháºt sá»± là “cà ng lá»›n cà ng giống mẹâ€, nghe kể khi tôi còn bé là chị trông tôi, đối vá»›i tôi rất tốt nếu như sau naỳ có thế xuất chúng tôi nhất định sẽ Ä‘á»n Æ¡n chị .
“ A, bây giá» bác dạy con Thông sá» Trung Quốcâ€.
“Cái gì?â€
Những ngưá»i khác không há» có phản ứng nà o, cÅ©ng không biết “Trung Quốc thông sá»â€ là sách gì, chỉ có bố là tức nảy Ä‘om đóm măt thôi.
Tôi mỉm cưá»i, hÆ¡i đắc ý má»™t chút.
“Bác nói, há»c xong “Trung Quốc thông sá»â€, thì há»c tiếp “Lịch sá» văn há»c Trung Quốc†sau đó thì… à , hình như là “Toà n cảnh cổ vănâ€â€¦â€
“Từ từ….â€
Bố đưa tay ra hiệu để tôi dừng nói, thở hÆ¡i dà i, lấy lại bình tÄ©nh, sau má»™t hồi bố má»›i lấy lại bình tÄ©nh há»i tôi “Tiểu Tuấn, con hiểu được những quyển sách đấy sao?â€
“Không hiểu ạ …..†Tôi ngây thÆ¡ lắc đầu, “Nhưng bác dạy con, thì con hiểu. Bố, bác há»c vấn rá»™ng lá»›n, cái gì cÅ©ng hiểu ạ …â€
Những lá»i nói nà y hoà n toà n không có chút gì giả dối, theo Chu tiên sinh há»c ngữ văn, nói tháºt lòng khi má»›i băt đầu trong long tôi có chút gì đó khó nói. Không biết diá»…n tả như thế nà o, hồi đó tôi đã Ä‘á»c qua không Ãt những quyển sách khó như váºy, nháºn chữ không Ãt, chÃnh là “ toà n cảnh cổ văn “ nếu như xem những phần chú giải, cÅ©ng có thể hiểu được tám chin phần. Nhưng theo Chu tiên sinh há»c mấy ngà y, thì không tá»± há»c không được, Chu tiên sinh không cần xem nguyên văn, khi giảng tá»›i “Trung Quốc thông sá»â€ thì thầy cÅ©ng cứ giảng ba hoa thiên địa, cho dù là những chữ lạ hay những câu há»i có chiá»u sâu chỉ cần tôi há»i thì thầy cÅ©ng có thể láºp tức trả lá»i .tuyệt nhiên không có chút gì chần chừ, những ná»n tảng ngữ văn khi Ä‘em nó so sánh vá»›i những ngưá»i khác thì cÅ©ng hÆ¡n hẳn há» .
“A, đúng rồi thá»±c ra bác không dạy con những thứ nà yâ€.
“Hả, bác còn có cái không hiểu, con nói thỠxem nà o?’
Bố lại bắt đầu có hứng thú
“Máy thu thanh ạ, máy cá»§a bác bị há»ng nhưng không biết sá»a. Bác không hiểu vô tuyến Ä‘iện!â€
“A? Ngay cả vô tuyến Ä‘iện con cÅ©ng hiểu sao?â€
Bố nhìn tôi như Ä‘ang nhìn ngưá»i ngoà i hà nh tinh vây,
Tôi bÄ©u môi, cố ý tá» ra không để ý “Trên máy thu thanh có ghi là xưởng sản xuất vô tuyến Ä‘iện, Thanh Äảo. Bố, bố có biết vá» nó không?â€
Mẹ liá»n cưá»i, cưá»i và xoa mặt tôi : “Bố con là kÄ© sư mà , chỉ cần là đồ Ä‘iện thì Ä‘á»u biết!â€
Bố cÅ©ng mỉm cưá»i, có chút mất tá»± nhiên.
Tôi cưá»i nói: “Thế thì tốt quá rồi, bố, bố dạy con Ä‘iâ€.
Äợi má»™t lúc sau, đây má»›i tháºt sá»± là mục Ä‘Ãch cá»§a tôi, bất kể như thế nà o, quá trình nà y cÅ©ng không thể bá» qua, cho dù là giả bá»™ cÅ©ng tốt, tóm lại “có cá»› mà xuất binhâ€, nếu không sau nà y khi tôi giúp ngưá»i nhà sá»a chữa đồ Ä‘iện có thể bị xem như là quái váºt.
â€œÄÆ°á»£c, mai bố dạy conâ€.
Mẹ có chút lo lắng “ Lão Liá»…u, Tiểu Tuấn chỉ là má»™t đứa trẻ 7 tuổi thôi. Há»c nhiá»u như vây, có là m cho con quá sức không?â€
“Không saoâ€.
Bố nói: “Trẻ con khả năng tiếp thu tốt, há»c nhiá»u má»™t chút cÅ©ng không saoâ€.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
06-06-2011, 01:54 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 10: Albert Einstein
Ngưá»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Tôi theo bố há»c những nguyên là cá»§a vô tuyến Ä‘iện, chẳng qua cÅ©ng chỉ là là m ra vẻ như váºy thôi, công sức bá» ra trong bao nhiêu năm tháng,không thể để hoang phà được.
Chỉ là cứ như váºy thì sẽ là m cho anh hai, anh ba thêm khổ mà thôi.
Bố cảm thấy đã mất công dạy thì cÅ©ng phải dạy hÆ¡n hai ngưá»i.anh hai, anh ba kết quả há»c táºp cÅ©ng không tốt mấy, xem ra cÅ©ng không phải là những ngưá»i thÃch há»c hà nh gì, bố liá»n quyết định dạy bảo uốn nắn hai anh há»c kÄ© thuáºt,để có cái nghá» trong tay.
Bác trai mất sá»›m, hai anh rất sợ bố nên không dám không đến há»c.
Ngà y hôm nay tôi há»c má»™t tiếng tiếng anh ở nhà Chu tiên sinh trở vá», cả đầu dưá»ng nhu toà n là những chữ tiếng Anh Ä‘ang thi nhau nhảy múa, Ä‘i trên bá» ruá»™ng Tôi tranh thá»§ nhẩm lại những chữ ngoại ngữ đó. Kiếp trước nếu như há»c táºp chăm chỉ như thế nà y, thì là m sao đến ná»—i nghèo không má»™t xu dÃnh túi chứ.
Vừa vá» tá»›i nhà thấy Bố đã sắp xếp xong ná»›i giảng dạy cho đồ đệ rồi. Anh hai Liá»…u Triệu Mẫn, anh ba Liá»…u Triệu Hòa vá»›i khuôn mặt Ä‘au khổ Ä‘ang ngồi tại đó, trong ánh mắt trà n đầy những cảm xúc cá»§a những ngưá»i vô tá»™i nhưng cÅ©ng chẳng biết phải là m thế nà o.
Tôi không cầm được niá»m vui thÃch trong lòng khi nhìn thấy vẻ mặt hai ngưá»i,
Cất xong quyển sách “Hamlet†tôi liá»n ngồi xuống chiếc bà n bên cạnh, bố gáºt đầu,lấy lại giá»ng, và bắt đầu giảng bà i.
Bố vừa má»›i bắt đầu giảng,anh hai anh ba đã bắt đầu mÆ¡ mà ng,khổ không còn từ nà o để diá»…n tả nữa, kẻ khởi xướng là tôi cÅ©ng chẳng thấy vui vẻ nhẹ nhà ng gì. Nhìn những thứ như: Ä‘iện áp,Ä‘iện lưu,Ä‘iện trở,tôi sá»›m thì đã quá rõ vá» chúng rồi,cho dù có say như thế nà o thì cÅ©ng không thể nói nhầm tên được.Nếu như hôm nay cứ giả vá» chưa biết cái gì, cứ thế giương đôi mắt nhá» nà y mà nhìn ngưá»i cha kia, thi thoảng lại gáºt đầu tá» vẻ vui thÃch, nếu cứ như thế nà y thì có gì khác vá»›i việc ngồi mà i mông trên lá»›p mà há»c từ má»›i đâu kia chứ.
Theo tÃnh toán cá»§a tôi thì tôt muốn nhiá»u nhất là trong ba bà i há»c cá»§a bố, tôi có thể nắm được tất cả những kiến thức cÆ¡ bản vá» vô tuyến Ä‘iện,sau đó lấy má»™t và i dụng cụ cá»§a bố rồi tiến hà nh thá»±c hà nh ngay trên má»™t và i đồ váºt,chỉ cần bố có thể giúp tôi nắm được những kiến thức cÆ¡ bản nà y,khi tiến hà nh trong thá»±c tiá»…n thì có thể lá»™ ra cái “thiên tà i†cá»§a mình, lúc đấy cÅ©ng không cần ai giúp đỡ nữa.những ngưá»i bên cạnh có thể cảm thấy kinh ngạc,kinh ngạc mà nhìn hai bố con kì quái nà y.
Nhưng trình độ của anh hai và anh ba thì lại thấp quá, chỉ có mấy cái kà hiệu thôi mà đã loạn hết lên rồi, bố phải giảng đi giảng lại n lần rồi mà hai ông anh vẫn lắc đầu không hiểu nó.Là m cho bố tưc lộn máu,không còn còn cách nà o khác.
Thấy phải há»c cho tá»›i cùng,chỉ vì má»™t cái nguyên là điện công cÅ©ng không biết đến năm tháng nà o má»›i biết vá» nó. Tôi Ä‘ang ngầm ngấm tÃnh toán thể hiện tà i năng cá»§a mình,bố cuối cùng cÅ©ng không thể nhẫn nại được nữa, khua khua tay nói:â€thôi hai cháu vá» nhà ăn cÆ¡m Ä‘i “
Câu nói nà y cá»§a bố như là lệnh đăc xá lá»›n vá»›i hai anh, há» liá»n láºp tức đứng dáºy vá»™i và ng chạy vá» mà quên mất cả chà o há»i. anh ba vừa chạy cánh cá»a thì suýt chút nữa lăn ra ngã.
Bố vẫn còn cảm thấy rất tưc giáºn, không phải vì nể mặt Bác trai đã mất thì hai chữ “ ngu xuẩn “đã thốt ra rồi.Kì thức hai ông anh nà y là đá»u những ngưá»i có thông minh, trước đây, há» ngốc hÆ¡n tôi nhưng có tà i buôn bán. Chẳng qua không thÃch Ä‘á»c sách,văn hóa hÆ¡n thấp má»™t chút.
“Sư phụ dẫn và o cá»a, tu hà nh tại cá nhân. Bố, bố giảng tiếp Ä‘iâ€
Tôi liá»n nhân cÆ¡ há»™i tá» ra là kẻ thông minh trước mặt bố.
Thấy tôi nói câu nà y, bố láºp tức tá» ra vui vẻ, cưá»i nói: “Sư phụ dẫn và o cá»a, tu hà nh tại cá nhân, câu nà y là con há»c ở đâu váºy?â€
Tôi cưá»i nói: “Chu tiên sinh má»™t ngà y giảng câu nà y không biết bao nhiêu lần, nghe nhiá»u đến ná»—i tai lúc nà o cÅ©ng văng vẳng câu nói nà yâ€.
Tháºt ra nói như váºy cÅ©ng có phần hÆ¡i quá, Chu tiên sinh là ngưá»i há»c rá»™ng, là m sao có thể dạy má»™t câu nói quê mùa như thế kia chứ.
“Tốt tốt, khả năng ghi nhá»› cá»§a con tốt như váºy, ta có thể dá»… dà ng dạy con rồiâ€.
Tôi mỉm cưá»i nói: “Là m Ãt công tháºtâ€.
Bố cÅ©ng khẽ mỉm cưá»i
Tôi không cố ý nói sai, những lá»i nói trước đây Ä‘á»u đức hạnh như váºy,thÃch dùng má»™t và i câu tục ngữ giả vá» có há»c vấn, dá»a nạt anh chị em má»™t chút, thói quen mưá»i mấy năm, cÅ©ng khó thay đổi. HÆ¡n nữa, nói và i câu như váºy cÅ©ng là m cho bố cảm thấy vui hÆ¡n, cứ cho là những công lao bá» ra không hoang phÃ,cá»› sao không tá»± nguyện là m ?
Anh hai anh ba vừa Ä‘i, hai bố con tôi cảm thấy nhẹ nhõm hÆ¡n rất nhiá»u, công việc cÅ©ng diá»…n ra nhanh hÆ¡n,có rất nhiá»u thứ bố chỉ nhắc qua thôi.tôi liá»n gáºt gáºt đầu thể hiện đã hiểu rôì.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên,tôi cÅ©ng cẩn tháºn chú ý tá»›i việc là m giảm nhịp há»c xuống,không được Ä‘i quá nhanh, để tránh sá»± nghi ngá» cá»§a bố,tuy là như thế,năng lá»±c tiếp thu và phân tÃch cá»§a tôi khá tốt, là m cho bố cảm thấy vô cùng kinh ngạc, chốc chốc lại chăm chú nhìn tôi như Ä‘ang là m quen lại vá»›i chÃnh đứa con trai cá»§a mình váºy.
Äối vá»›i những kiến thức mà mình đã rõ như lòng bà n tay mà phải tá» ra chưa biết gì, tôi cảm thấy vô cùng khó khăn. Äiển hình là “vì che giấu kiến thức, giả vá» mÆ¡ mà ng “ việc nà y còn khÆ¡ hÆ¡n việc yêu đương, rất nhiá»u lần tạo ra sá»± nghi ngá» hiá»m khÃch,vì muốn nhanh chóng “xuất sưâ€,từ từ là m khÆ¡i dáºy sá»± nghi ngá» cá»§a bố là khó tránh khá»i.
Ài, vừa nãy tôi đã nghÄ© gì váºy chứ ?
Khi trở lại hồi ưc trước kia, tôi suýt chút nữa quên mất mình đã 40 tuổi rồi.kiếp trước việc mà má»—i ngà y từ sáng tá»›i tối cứ nhắc mãi ,những ngà y nà y như Ä‘ang bay tá»›i táºn chin tầng mây váºy.
Cũng không biết ở một thế giới khác, sau khi tôi say khướt thì bà xã và con cái sẽ như thế nà o?
CÅ©ng có thể,việc ở thế giá»›i đó vẫn từng bước từng bước tiến hà nh,tôi không vì uống say mà ngã xuống,mà tiếp tục là m việc kiếm tiá»n nuôi gia đình, không chút cảm xuc nà o mà bước qua những ngà y tháng nà y.
Tôi lắc đầu.giống như bá» mặc tất cả sá»± việc không thể giải quyết lại phÃa sau.
Äá»™ng tác nhá» bé nà y không thể qua mắt bố được, ông quan sát rất kÄ© những thay đổi trên khuôn mặt cá»§a tôi.
“Tiểu Tuấn, con sao váºy, cái nà y không hiểu sao?â€
“Dạ, không phải không phải ạ, con muốn suy nghÄ© thêm má»™t chút…†Tôi là nhỉ trả lá»i.
“Suy ngẫm… suy ngẫm… hahaâ€
Vá»›i những lá»i nói giống như ngưá»i lá»›n được nói ra từ miệng cá»§a tôi, bố đã thấy không có gì là lạ.
“Như váºy,hôm nay há»c hÆ¡i nhiá»u rồi,thôi con Ä‘i nghỉ Ä‘i,sau nà y há»c tiếpâ€.
“Äừng đừng, bố, bố giảng tiếp Ä‘i†Tôi vá»™i và ng, lirrn tiếp khẩn cầu.
Bố cưá»i, nhẹ nhà ng xoa đầu tôi: “CÆ¡m phải ăn từng miếng má»™t,đưá»ng cần Ä‘i từng bước má»™t. không thể chỉ ăn má»™t miếng mà béo lên được,nóng vá»™i thì không thà nh công đượcâ€.
“Không sao,không sao ah,bố giảng tiếp Ä‘i, bố không thưá»ng xuyên ở nhà , lần nà y dạy nhiá»u má»™t chút,con sẽ từ từ Ä‘á»c thêm sách,có chá»— nà o không hiểu, đợi khi nà o bố vá» con sẽ há»i…â€
Kiếp trước,những ngưá»i ngốc ngếch thưá»ng là những thá»§ nói láo, suy nghÄ© thì rất nhanh, trong phút chốc thì có thể lấy ra rất nhiá»u là do.
Bố không còn cách nà o chỉ cưá»i, rồi tiếp tục giảng.
“Ăn cÆ¡m ăn cÆ¡m đãâ€.
Chị hai gá»i liá»n mấy câu, bưng thức ăn xếp ra bà n.
Sao đã đến tám, chÃn giá» rồi sao ? Bà i hôm nay tháºt dà i
“Äợi má»™t chút, nốt và i trang nà y nữa thôi là dạy xong rồiâ€.
Bố khua khua tay,đột nhiên sững ngưá»i ra.
Trang cuối cùng?
Cả quyển sách “Nguyên là ngà nh điện “, hơn trăm trang, một tối thì đã dạy xong rồi sao? Thế nà y cũng nhanh sao?
Thấy dáng ngẩn ngưá»i cá»§a bố, trong lòng tôi như cưá»i thầm.
Bố à bố hồ đồ rồi đấy? Không biết đứa con trai nà y được sinh ra như thế
nà o? Ha ha! Cứ phải vui trước đã.
“Tiểu Tuấn, những cái nà y con hiểu hết chứ?’
“Không hiểu ạ†Tôi lắc đầu liên tục
Là m sao mà tôi nói được vá»›i bố, tôi đã hiểu hết rồi, là m sao có thể? Chẳng lẽ còn hÆ¡n cả Einstein sao? Ài, Albert Einstein… cái con ngưá»i cá»§a lịch sá» khoa há»c nà y quá tà i giá»i, ông ta không biết từ thá»i đại nà o mà có thể vượt qua được cả thế ká»· 21, không hiểu ông ta là m như thế nà o mà có thể phát ming ra thuyết tương đối ? CÅ©ng có thể có khả nắng nà y, ai biết được có chứ?
Bố thở má»™t hÆ¡i dà i.rồi lại giống như yên tâm, rồi lại giống như có chút thất vá»ng.
“Thế con….â€
“Dạ… cÅ©ng không phải hoà n toà n không hiểu, con trước há»c cái khái quát, sau đó thì từ từ là giải sau…â€
“Há»c cÅ©ng phải có chá»n lá»c†Chị hai bÄ©u môi, đánh tôi má»™t cái rõ Ä‘au.
“Không sai, há»c phải biết chá»n lá»c. Diệp Tá», câu thà nh ngữ nà y dùng rất đúng†Bố vui mừng cưá»i lá»›n.
“Qua… thịt xà o á»›tâ€.
Vui mừng quá đỗi, đến táºn khi mùi thÆ¡m cá»§a thịt xà o bay và o mÅ©i, tôi má»›i thấy ngay giữa bà n ăn Ä‘ang bà y má»™t đĩa đầy thịt xà o á»›t, hÆ¡n nữa là má»™t miếng thịt mỡ to như lòng bà n tay.
Trong phút chốc nước miếng cá»§a tôi chảy dà i tá»›i ba nghìn trượng, khéo còn kéo dà i như dải ngân hà váºy.
“Há»c cần dùng tá»›i não, ăn thịt mỡ bổ não†Bố xoa xoa đầu tôi, nhẹ nhà ng nói.
“Ừm ừm…â€
Tôi vá»™i gáºt đầu, ngay cả đũa cÅ©ng không kịp cầm, thò ra năm cái móng rồng và ng, chụp lấy má»™t miếng thịt lá»›n, đưa và o miệng đầy mãn nguyện, cái béo ngáºy cá»§a thịt mỡ trà n đầy trong miệng, chỉ cảm thấy hương vị ngon tuyệt trần gian, khó có thể gá»i tên được.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
*trung sinh chi nha noi* , 4vn trung sinh nha noi , ãåîìåòðèÿ , ãèáää , àêêóìóëÿòîð , àêöèÿ , áîóëèíã , ¶ntung sinh chi nha noi , cao lam kien khoa t100% , chi nha noi , chi nha noi cua 4vn , dinh cap chi nha noi , do thi trung sinh , êîìïüþòåð , êîìóñ , èíòåðüåð , ìàãèÿ , íèññàí , ïèööû , ïîçäðàâëåíèÿ , ïîðíóøêà , íòðþêýáõð , ïðåäñêàçàíèÿ , ïðîäàæà , ïðîêëÿòûé , luuthienminh58 , ñëîâàðè , nha ná»™i , nha noi trung sinh , quan truong dich full , quan truong khuyet danh , quan truong trung sinh , rùng sinh chi nha ná»™i , rung sinh chi nha noi , tex trung lùn , tr ng sinh chi nha noi , trá»ng sinh nha ná»™i , trong sinh chi nha , trong sinh chi nha noi , trugn sinh chi nha noi , trun sinh chi nha noi , trung sanh chi nha noi , trung shinh chi nha noi , trung sinh 4vn , trung sinh chi do thi , trung sinh chi nah noi , trung sinh chi nga noi , trung sinh chi nha , trung sinh chi nha nôi , trung sinh chi nha ná»™i , trung sinh chi nha nhoi , trung sinh chi nha noi , trung sinh chi nha noi. , trung sinh chi nha noii , trung sinh chi noi , trung sinh chi noi ] , trung sinh chia nha noi , trung sinh chj nha noi , trung sinh nha chi noi , trung sinh nha noi , trung sinh nha noi 4vn , trung sinh nhan noi 4vn , trung sinh nhi nha noi , trung sinh quan nha noi , trung sinh truy nha noi , trung sinhnchi nha noi , trungsinh chi nha noi , trungsinhchi , trungsinhchi nha noi , trungsinhchinhanoi , trunh sinh chi nha noi , truong sinh chi nha noi , trurng sinh chi nha noi , truyen nha noi 4vn , truyen quan truong full , ttrung sinh chi nha noi , vú_em_ai_bóp , when vi , ýëüäîðàäî , ðàñïèñàíèå