06-06-2011, 01:55 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 11: Lịch sỠxuất hiện sai lệch
Ngưá»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Thoáng má»™t cái đã đến giữa tháng 10, chá»§ nhiệm Ủy ban Cách mạng công xã Hồng Kỳ Nghiêm Ngá»c Thà nh lại đến nhà Chu tiên sinh lân nữa. Còn rá»§ cả cha cùng Ä‘i đến. Trong kà ức cá»§a tôi, đây là lần đầu tiên khi cha từ huyện vá» mà không vá» nhà trước tiên. Sau đó nghe bá»n há» nói chuyện má»›i biết, cha là ngưá»i mà Chá»§ nhiệm Nghiêm trá»±c tiếp gá»i từ đơn vị vá». Khi cha vừa đến chá»— công xã, Chá»§ nhiệm Nghiêm liá»n vá»™i và ng đưa ông đến nhà Chu tiên sinh.
Từ khi có cÆ¡ há»™i gặp Chu tiên sinh lần trước, Chá»§ nhiệm Nghiêm và cha cảm thấy như bạn cÅ© lâu năm không gặp, chỉ có 1 tháng ngắn ngá»§i, tình bạn cá»§a hai ngưá»i đã trở nên sâu sắc. Chá»§ nhiệm Nghiêm há»… đến huyện thà nh mở há»™i nghị bà n việc, nhất định phải đến trạm Ä‘iện quản tìm cha nói chuyện má»™t lúc. Và cha cÅ©ng như váºy, há»… vá» nhà là đến công xã Hồng Kì, bất kể muá»™n thế nà o, Ä‘á»u phải đến nhà Nghiêm chá»§ nhiệm ngồi chÆ¡i, uống chút rượu.
Tá»u lượng cá»§a hai ngưá»i Ä‘á»u không giá»i, uống được chút rượu liá»n chuyển sang uống trà , chá»§ yếu là nói chuyện. Hai ngưá»i tuổi ngang nhau, Chá»§ nhiệm Nghiêm nhiá»u tuổi hÆ¡n, cách nhìn đối vá»›i thá»i thế, hiểu biết vá» lịch sá» Ä‘á»u khiến ngưá»i khác kinh ngạc. Như lá»i cá»§a cha nói thì là chà lá»›n gặp nhau.
Lúc Chá»§ nhiệm Nghiêm và cha đến, Chu tiên sinh và tôi má»™t già má»™t trẻ Ä‘ang nói chuyện bằng tiếng anh, xì xà xì xồ, nghe hai ngưá»i trà thức nói mà ngạc nhiên quá. Chá»§ nhiệm Nghiêm tuy là há»c sinh cá»§a Chu tiên sinh, há»c vá» lịch sá» Äảng, tiếng Anh không còn giá»i nÅ©a.
Chu tiên sinh dạy há»c ngiêm khắc cẩn tháºn, ông nhắm mắt là m ngÆ¡ vá»›i sá»± viếng thăm cá»§a Chá»§ nhiệm Nghiêm và cha, nhất quyết phải luyện xong cả cuá»™c há»™i thoại, khen tôi và i ba câu, lúc nà y má»›i quay đầu lại mỉm cưá»i vá»›i hai vị khách vừa tá»›i.
Chá»§ nhiệm Nghiêm đã hiểu được tÃnh cách thầy giáo, không bá»±c bá»™i. Cha cà ng không có là do để tức giáºn.
“Ngá»n gió nà o đưa hai vị tá»›i đây?â€
Chá»§ nhiệm Nghiêm cưá»i ha ha, cảnh giác nhìn xung quang, không nói.
Chu tiên sinh liá»n hiểu được có chuyện quan trá»ng muốn nói, sắc mặt bắt đầu nghiêm trá»ng, đưa tay má»i và o nhà .
Ba ngưá»i trong nhà ngồi nói chuyện, sư mẫu má»i trà .
Tôi cưá»i cưá»i, cầm quyển sách ngồi trên chiếc ghế đẩu ngoà i cá»a ra và o, nói : “Bác à , má»i ngưá»i nói chuyện, cháu ở đây Ä‘á»c sách, có ngưá»i đến, cháu sẽ gá»i má»i ngưá»i.â€
Chu tiên sinh gáºt gáºt đầu.
Chủ nhiệm Nghiêm liếc mắt nhìn tôi một cái, rồi lại nhìn cha, lắc đầu thở dà i một tiếng.
“Ông Liá»…u, Tiểu Tuấn má»›i 7 tuổi mà , đứa con như váºy ông là m thế nà o mà có váºy? Äã thà nh tinh rồiâ€.
“Ha ha, ghen tị rồi à ? Chá»§ nhiệm Nghiêm, ông không phải có con gái sao, tuổi hình như cÅ©ng tương đương vá»›i Tiểu Tuấn nhà tôi, sao, có muốn là m thông gia không? Xem ra tình bạn cá»§a chúng ta, cà ng dá»… dà ng hÆ¡nâ€.
Cha vốn không phải tÃnh cách hay đùa cợt như váºy. Nhưng trong phòng không có ngưá»i ngoà i, cÅ©ng liá»n vui miệng nói đùa mấy câu.
Con gái Chá»§ nhiệm Nghiêm? Ừm, chưa từng gặp, nhưng Nghiêm Ngá»c Thà nh rất đẹp trai, Má»™t ngưá»i cha đẹp như váºy sinh ra đứa con gái chắc chắn cÅ©ng không quá khó coi. Nếu có thể lấy được con gái ông ấy cÅ©ng rất tốt, sau nà y tôi sẽ là con rể cá»§a chuyên viên khu vá»±c, ha ha!
Biết rõ rà ng là câu nói đùa, tôi lại nghiêm túc nghĩ vỠvấn đỠnà y.
Cũng nà o có ai biết, tôi thực tế đã bốn mươi tuổi rồi, lo lắng một chút vỠviệc lấy vợ cũng là cần thiết.
Nhưng.... tôi có vợ rồi. Vợ trước cá»§a tôi cÅ©ng là ngưá»i huyện Hướng Dương, cách Liá»…u gia sÆ¡n chưa đến hai mấy km đưá»ng. Năm nay cÅ©ng phải sáu năm rồi, Tình cảm hôn nhân vá»›i ngưá»i vợ trước cÅ©ng bình thưá»ng, ngáºm ngùi cho qua váºy. TÃnh khà vợ tôi hay cáu kỉnh. Nếu được sinh ra lần nữa, tôi có thể chá»n lấy ngưá»i vợ khác, nhưng con thì sao? Trước đây tôi có hai đứa con trai, yêu thương giống như bảo bối. Nếu đổi ngưá»i vợ khác, thì sẽ không sinh ra những đứa con giống như váºy. Äiá»u nà y bất luáºn thế nà o tôi cÅ©ng không thể chấp nháºn được.
ThỠnghĩ mà xem, đó là con của mình, là cốt nhục của mình. Nếu từ nay đến 10 năm sau không nhìn thấy chúng, thì là m sao đây?
May mà bây giá» còn sá»›m, vợ tôi còn Ä‘ang khá»e mạnh. ChỠđến lúc thÃch hợp, tôi sẽ không khách khà đi lấy vá». Ai dám cãi nhau vá»›i tôi, hÆ¡ hÆ¡, lão tá» bước và o vá»›i con dao mà u trắng nhưng Ä‘i ra vá»›i con dao mà u Ä‘á».
Äang nghÄ© đến chá»— hung ác, Chá»§ nhiệm Nghiêm nói.
“Thầy, đại hỉ, chuyện đại hỉ…â€
“Cái gì mà chuyện đại hỉ?â€
Chu tiên sinh biết tÃnh cách đệ tá», má»™t ngưá»i rất Ä‘iá»m tÄ©nh. Nhưng lần nà y sắc mặt lại thay đổi, có thể thấy nhất Ä‘inh đã xảy ra chuyện lá»›n.
“ Ở bên thá»§ đô... bắt đầu rồi.â€
Tuy tay tôi cầm quyển sách, nhưng thá»±c ra Ä‘ang chăm chú nghe há» nói chuyện. Chá»§ nhiệm Nghiêm nói như váºy, khóe miệng lá»™ ra vẻ vui mừng.
Năm 1976, trong sách sỠđã được viết ra cẩn tháºn. Năm đó, nước tôi 960 vạn km mét vuông đất, xảy ra những sá»± kiện trá»ng đại.
“Hả?â€
Chu tiên sinh ngẩn ngưá»i, sau đó cÅ©ng vui mừng lá»™ rõ.
“Äã bắt hết rồi à h?â€
“Ừm!â€
Chá»§ nhiệm Nghiêm gáºt đầu manh má»™t cái.
“Äá»u đã bắt hết rồi.â€
“Ba ngưá»i Ä‘á»u đã bắt hết rồi! Gồm cả ngưá»i … ngưá»i phụ nữ kia?â€
Chu tiên sinh vẫn không tin
Chá»§ nhiệm Nghiêm lắc lắc đầu: “Không phải ba mà là bốn ngưá»i !â€
“Bốn ngưá»i?â€
Chu tiên sinh cà ng thấy mơ hồ.
“Không phải là Giang Kiá»u Diêu ư? Lấy đâu ra ngưá»i thứ tư?â€
Tôi biết há» nói vá» chuyện trung ương đảng phá vỡ “Tứ nhân bangâ€. Ngà y 6 tháng 10, trung ương đảng phá tan táºp Ä‘oà n phản cách mạng do Giang Thanh, Trương Xuân Kiá»u, Diêu Văn Nguyên, Vương Hồng Văn cầm đầu.
Tiết thanh minh ngà y 5 tháng 4 năm 1976, thá»§ đô xảy ra “Sá»± kiện mùng 5 tháng 4†gây trấn động trong ngoà i, những thanh niên nhiệt huyết táºp trung ở quảng trưá»ng thá»§ đô tưởng niệm vá» vị thá»§ tướng đáng kÃnh, đồng thá»i vô cùng phẫn ná»™ vá»›i tá»™i danh cá»§a Vương Hồng Văn, Trương Xuân Kiá»u, Diêu Nguyên Văn...Lúc đó Vương Hồng Văn là phó Bà thư Trung Ương đảng, những ngưá»i dân thưá»ng không hiểu rõ ná»™i tình, không phân biệt rõ ba ngưá»i Giang Trương Diêu.
“Còn Vương Hồng Văn†Chá»§ nhiệm Nghiêm nói nhá».
“Hả? Hắn cÅ©ng là ..?â€
“Äúngâ€
“Chuyện khi nà o thế?â€
“Ngà y 6 tháng 10â€.
Chu tiên sinh gáºt gáºt đầu: “Lúc đáng ra tay thì ra tay, Trung Ương Äảng quả thá»±c sáng suốt!â€
Cha cưá»i: “Xem ra Trung Ương lần nà y đã quyết tâm rồi. Chu tiên sinh, ngà y được giải oan cá»§a ông không còn xa nữa rồi…â€
Sư mẫu vốn nãy giỠở bên cạnh mỉm cưá»i. Những việc đại sá»± nà y, bà không hẳn là hiểu rõ. Nghe cha nói váºy, không hiểu sao thấy hân hoan, liá»n nói: “Có tháºt váºy không? Tốt quá rồi? Tốt quá rồi, những ngà y khổ cá»±c coi như sắp qua rồi... A di đà pháºtâ€
Äang bà n luáºn vá» việc quốc gia đại sá»±, sư mẫu đột nhiên nói: “A di đà pháºtâ€, 3 ngưá»i trà thức Ä‘á»u không nhịn được cưá»i.
Tôi lại khẽ thầm lắc đầu. Trong Äảng có má»™t và i nguyên lão chưa bị phục xuất, những ngà y bạo loạn đảo chÃnh, vẫn còn phải đợi hai năm nữa. Nhưng câu nói nà y tá»± nhiên không thể nói được, là m mất Ä‘i sá»± vui vẻ cá»§a tiên sinh và sư mẫu.
Cùng vá»›i sá»± sụp đổ cá»§a “Tứ nhân bangâ€, cÅ©ng là lúc tuyên cáo chÃnh thức kết thúc 10 năm cuá»™c đại cách mạng. Tuy cải cách mở cá»a phải sau cuá»™c há»p toà n khóa lần 11 năm 1978 má»›i bắt đầu, dù sao không khà chÃnh trị đã cà ng ngà y cà ng hòa hoãn rồi. Chu tiên sinh tạm thá»i không thể được quay lại, Chá»§ nhiệm Nghiêm có thể chiếu cố má»™t chút, không phải nghi kị như lúc trước.
Chu tiên sinh khó mà lá»™ vẻ tươi cưá»i, thở dà i than vãn : “Việc vui như thế, phải uống cạn má»™t chén lá»›n!â€
Tiên sinh bình thưá»ng không uống rượu, trong nhà cÅ©ng không dư tiá»n mua rượu.
Cha láºp tức lấy ra hai đồng, nói: “Tiếu Tuấn, ra công tiêu xã mua ná»a lÃt rượu và má»™t Ãt kẹo lạc vỠđâyâ€.
Sư mẫu nói: “ Liá»…u sư phụ, sư phụ đến nhà tôi ăn cÆ¡m, là m sao lại để ông lấy tiá»n mua rượu?â€
Chu tiên sinh xua xua tay: “Bà nó à , má»i ngưá»i Ä‘á»u là bạn tri kỉ, Liá»…u sư phụ lại không phải ngưá»i nhá» má»n, đừng suy nghÄ© nhiá»u nÅ©a, trong nhà là m gì có tiá»n mua rượu đâu?â€
“Váºy.... để tôi Ä‘i mua rượu. Thằng bé Tiểu Tuấn, cả ngà y bị mấy ngưá»i bắt Ä‘á»c sách rồi, đã vất vả lắm rồi? Có tá»™i gì đâu!â€
Cha nói: “Chị dâu đừng là m hư nó. Trẻ con chạy Ä‘i chạy lại thì sợ cái gì?â€
Tôi kịp thá»i đứng dáºy: “ Phải đó, sư mẫu, con không sợ khổ cá»±c. Sư phụ có việc, đệ tá» nguyện giúp sức, để con Ä‘i má»›i phảiâ€.
Sư mẫu hoa mắt mỉm cưá»i: “Äứa bé nà y, miệng như máºt đưá»ng, nói ra Ä‘á»u rất lá»t tai. Không hổ là con trai cá»§a Liá»…u sư phụâ€.
“Ha ha. Chị dâu, đây Ä‘á»u là công lao cá»§a Chu tiên sinh, là ông ấy dạy giá»i!â€
Má»i ngưá»i liá»n cưá»i, cuối cùng theo như ý cá»§a sư mẫu.
“Tiếu Tuấn, con ngoan ngoãn ngồi ở đây, không Ä‘i đâu. Ta Ä‘i mua rượu vá». Tiểu tá» nhà ngươi, trên đưá»ng lại là m vỡ bình rượuâ€.
Phút chốc, rượu và kẹo đã được mua vá». Vẫn chưa ngồi, sư mẫu đưa cho tôi Ãt kẹo và o trong tay.
“Má»i ngưá»i cứ ăn trước Ä‘i, tôi vay nhà chị ngÅ© bên cạnh mấy quả trứng gà , sao lên để má»i ngưá»i nhắm rượuâ€.
“Chị dâu, ở đây vẫn còn và i đồng tiá»n lẻ, không phải mượn nữa đâu, mua cá»§a bà ấy và i quả trứng Ä‘iâ€.
“Không sao không sao, chị ngÅ© là ngưá»i rông rãi, có và i quả trứng không vấn đỠgì…â€
“Äể bà ấy Ä‘i Ä‘iâ€.
Cha còn muốn nói thêm, tiên sinh đã gạt tay bảo thôi.
“Nà o, chúng ta uống nà o, ăn mừng má»™t chútâ€.
“Nà o, uống...â€
Tá»u lượng cá»§a ba ngưá»i Ä‘á»u bình thưá»ng, Ä‘á»u là nhấp môi từng tà má»™t, chá»§ yếu là để tăng không khÃ.
“Ngá»c Thà nh à , lần nà y Trung Ương là m hoạt động lá»›n như váºy, chỉ e trong địa phương có nhiá»u biến động ?â€
Chá»§ nhiệm Nghiêm liá»n cưá»i: “Thầy tháºt sáng suốt. Trong địa phương, đã có động rồi. Không giấu gì hai ngưá»i, tôi lần nà y gá»i Tấn Tà i đến, má»™t là muốn báo cho thầy tin vui, hai là có má»™t việc muốn bà n bạc vá»›i hai ngưá»i.â€
“Chuyện gì, nói Ä‘iâ€.
Chủ nhiệm Nghiêm nhìn cha, trầm ngâm không nói.
Cha kinh ngạc: “Sao, chuyện nà y có liên quan đến tôi?â€
“Äúngâ€.
Thế là cha rất chăm chú nhìn ông ấy, chu tiên sinh có vẻ rất chăm chú, tôi bèn dóng tai nghe, trong lòng thấy ngạc nhiên. “Tứ nhân bang†bị sụp đổ, đương nhiên là một việc tốt, nhưng không biết sao lại có liên quan đến cha. Nghĩ thế nà o cũng thấy không liên quan đến nhau.
“Tấn Tà i, đổi công việc khác Ä‘i, đến Công xã Hồng Kì là m việc thế nà o?â€
Cha cưá»i: “Sao, công xã muốn thà nh láºp đội tuyên truyá»n Ä‘iện ảnh?â€
Nghiêm chá»§ nhiệm nhÃu mà y nói: “Chẳng lẽ ông muốn cả Ä‘á»i chiếu phim?â€
Thấy Chá»§ nhiệm Nghiêm không có ý đùa cợt, sắc mặt cá»§a cha bắt đầu tháºn trá»ng hÆ¡n.
“Váºy ông nói xem, có cách nà o đối công việcâ€.
“Äến công xã cùng vá»›i tôi và o má»™t nhóm, là m phó chá»§ nhiệm Ủy ban cách mạng, quản lý công việc tuyên truyá»n và văn hóa, tạm thá»i là phó phòng hà nh chÃnh, thấy thế nà o?â€
Há»™i đồng Úy ban cách mạng là hình thức tổ chức cá»§a ChÃnh quyá»n các cấp toà n quốc trong thá»i kỳ đại Cách mạng, gá»i tắt là Ủy ban Cách mạng. Năm 1968 Thượng hải sau 1 tháng sóng gió, vì quần chúng Ä‘oạt lấy quyá»n lá»±c cá»§a thị á»§y thượng hải và chÃnh phá»§ các cấp thượng hải, thà nh láºp cÆ¡ cấu chÃnh phá»§ giống như “Công xã Pariâ€, trương xuân kiá»u lấy tên là công xã thượng hải. Khắp nÆ¡i cả nước rá»™ lên con sóng cướp chÃnh quyá»n, tên gá»i cá»§a chÃnh quyá»n không đồng nhất. Lãnh đạo cấp cao cho rằng công xã thượng hải nghe không hay, đưa ra chỉ thị cao nhất, nói “Hay gá»i là Há»™i đồng Ủy ban Cách mạng thì hay hÆ¡n.†Váºy là chÃnh quyá»n các cấp toà n quốc, từ trung ương đến địa phương, trưá»ng há»c, công trưá»ng, toà n bá»™ cÆ¡ cấu chÃnh quyá»n Ä‘á»i tên thà nh “Há»™i đồng Ủy ban Cách mạngâ€.
Ủy ban Cách mạng thá»±c hiện nhất quán, tức chỉ có má»™t Äảng, Äảng Ủy và chÃnh phá»§ hợp thà nh má»™t. Chá»§ nhiệm Ủy ban thá»±c sá»± là má»™t ngưá»i lãnh đạo danh bất hư truyá»n. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, có má»™t và i nÆ¡i và o khoảng năm 197hai lại khôi phục Ủy ban cá»§a cấp huyện và cấp là ng xóm, nhưng tại tỉnh N, đảng á»§y há»™i địa phương khôi phục công việc thá»±c thi quyá»n hạn chức vụ tương đối lạc háºu, khu vá»±c Bảo Châu và huyện Hướng Dương phải đến những năm 70 má»›i khôi phục Ủy ban, á»§y viên cách mạng các cấp Ä‘á»u trở thà nh cÆ¡ cấu chÃnh phá»§ thuần túy, đến thá»i kì đầu những năm 80 đổi tên thà nh chÃnh phá»§ nhân dân.
Tôi không nhịn được quay ngưá»i lại.
Cha lại cà ng tháºn trá»ng hÆ¡n, há»i: “Có thÃch hợp không? Tôi bây giá» là cán bá»™ bình thưá»ng, hÆ¡n nÅ©a là cán bá»™ kÄ© thuáºt, chưa từng là m qua công việc hà nh chÃnhâ€.
Nghiêm chá»§ nhiệm cưá»i nói: “Cán bá»™ kỹ thuáºt không phải cà ng tốt hay sao? Vừa văn vừa võ. ÄÆ°á»£c hay không, anh cho ý kiến Ä‘iâ€.
“Cấp báºc cá»§a tôi cÅ©ng không đủ.â€
“Nà y, việc nà y ông cÅ©ng đừng lo lắng nữa. Tôi hiểu mà , ông là lÃnh từ những năm 1958, đến bây giỠđã có 18 năm kinh nghiệm rồi, lên đến cấp phó phòng có gì to tát đâu? ở bá»™ tổ chức huyện bên đó, tôi đã là m quen hết rồi, tuyệt đối không vấn đỠgì. Bây giá» chỉ xem ý kiến cá»§a anh thôiâ€.
Lúc đó, tÃnh chất ranh giá»›i giữa đơn vị bá»™ pháºn chÃnh trị và đơn vị hà nh chÃnh không rõ rà ng, chỉ có sá»± khác biệt giữa cán bá»™ quốc gia và cán bá»™ táºp thể. Cha Ä‘ang là cán bá»™ quốc gia, chỉ cần bá»™ tổ chức cá»§a huyện đồng ý, chuyển công tác sẽ không vấn đỠgì.
Cha trầm ngâm không nói.
“Tấn Tà i, đây là chuyện tốt là nh†Chu tiên sinh khuyên nhủ.
“Sao, không lẽ anh không nỡ từ bá» cuá»™c sống thà nh phố?â€
Chá»§ nhiệm Nghiêm có chút phiá»n lòng. Bá»™ dạng thưá»ng ngà y, ông ấy không phải là ngưá»i tÃnh cách vá»™i và ng nóng nảy. Có lẽ ở đây không có ngưá»i ngoà i, vì thế cÅ©ng không phải tá» ra như váºy.
Cha cưá»i: “Cái gì mà cuá»™c sống ngưá»i thà nh phố, huyện Hướng Dương cÅ©ng trở thà nh trị trấn rồi? Tôi chỉ lo vì vấn đỠgiáo dục cho mấy đứa trẻ. Vốn định năm sau gá»i mấy đứa trẻ lên huyện thà nh há»c. Dù sao trưá»ng há»c ở tỉnh vẫn chất lượng vẫn hùng háºu hÆ¡nâ€.
Chủ nhiệm Nghiêm thay đổi nét mặt, có chút không vui.
“Cái đồng chà nà y, chÃnh là tư tưởng giác ngá»™ nà y à ? Chỉ lo cho trẻ con không lo cho má»i ngưá»i! Nói tháºt vá»›i anh, tôi muốn anh đến là m vá»›i tôi, không phải vì xem trá»ng tình bạn, mà là xem trá»ng tà i năng cá»§a anh. Äất nước ta váºn động nhiá»u năm như váºy, khổ cá»±c, khiến bách tÃnh khổ cá»±c đến từng gia đình. Ông nhìn Chu sư phụ....hừ, nếu không bắt kịp sá»± phát triển, kinh tế quốc dân sẽ há»ng hết...chá»§ nghÄ©a xã há»™i không phải khiến bách tÃnh chịu khổ!â€
Tôi nhìn Chá»§ nhiệm Nghiêm thẳng thắn, trà n đầy sá»± tôn trá»ng ngưỡng má»™. Cái gì thá»±c sá»± được gá»i là đảng viên GC? Äây má»›i đáng là đảng viên GC thá»±c thụ.
Chả trách sau và i năm anh ta có thể là m Thư kà huyện ủy, vẫn là một sự việc hiển nhiên.
“Cha, thiên hạ hưng vong, thất phu hữu trách!†Tôi đột nhiên thốt ra câu nói đó.
Ba ngưá»i há» liá»n cưá»i lá»›n lên.
“Ông đó ông đó, giác ngá»™ còn không bằng con trai mình!â€
Cha cưá»i nói : “Tôi cÅ©ng chỉ lo là m không tốt công việc nà y mà thôi. Dù sao trước giá» chưa từng là m công việc hà nh chÃnhâ€.
Chu tiên sinh vá»™i và ng nói: “Chỉ cần là m đúng đứng vững, trong lòng có quần chúng nhân dân, động não suy nghÄ© nhiá»u, việc gì cÅ©ng có thể là m tốt. Còn vá» vấn đỠdạy dá»— con cái, ông yên tâm. Chỉ cần ông ở tại Ma ÄÆ°á»ng Loan, theo như khả năng tiếp nháºn cá»§a Tiểu Tuấn, tôi đảm bảo trong ná»§a năm giúp nó đạt đến trình độ tốt nghiệp tiểu há»câ€.
Chá»§ nhiệm Nghiêm cưá»i lá»›n: “Nhìn xem, nhìn xem, còn gì phải lo lắng nữa. Chu tiên sinh đúng là thầy giáo giá»i, cho con ông má»™t mình má»™t thầy, còn lo không dạy được má»™t sinh viên đại há»c ư?â€
Lúc đó, nói ra, ngưá»i căng thẳng nhất chÃnh là tôi.
Vì tôi phát hiện, con đưá»ng lịch sỠđã bắt đầu xuất hiện thay đổi. Ãt nhất ở huyện Hướng Dương, công xã hồng kì bé nhá» nà y cục bá»™ bắt đầu có thay đổi. Trước kia, cha chưa từng là m cán bá»™ hà nh chÃnh, đến già vẫn là cán bá»™ kÄ© thuáºt.
Nếu cha đồng ý, sá»±u thay đổi nà y trở thà nh sá»± tháºt. CÅ©ng đồng nghÄ©a vá»›i việc, trong thế giá»›i cá»§a tôi, con đưá»ng cuá»™c Ä‘á»i ông sẽ xảy ra sá»± thay đổi lá»›n, không chỉ là cá»§a má»™t mình cha, mà bao gồm cả cuá»™c sống cá»§a cả gia đình tôi, Ä‘á»u sẽ xuất hiện những thay đổi không ngá» tá»›i.
â€œÄÆ°á»£c, tôi đồng ý!â€
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Chữ ký cá»§a Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bước tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
06-06-2011, 01:56 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 12: Mưá»i lăm tuổi thi đại há»c
Ngưá»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
“Ông sao đã đồng ý rồi? Tôi không đồng ý!â€
Mẹ biết cha đồng ý quay lại công xã hồng kì là m phó chủ nhiệm Ủy ban Cách mạng.
Nhìn thấy mẹ có thái độ chắc như Ä‘inh đóng cá»™t, đầu tôi là những tiếng vù vù, thay đổi đảo lá»™n hết, trong lòng âm thầm thở dà i. Cái gì thay đổi? Có lẽ nguồn gốc chỉ là sá»± tưởng tượng cá»§a tôi, lịch sá», hay là lại giống như má»i khi dá»±a theo chuyển động cố định Ä‘i tá»›i.
Những chuyện lá»›n như váºy, cha từ trước đến giá» rât coi trá»ng ý kiến cá»§a mẹ.
“Quay lại công xã là m việc cÅ©ng không có gì là không tốt, đến đâu cÅ©ng cần cách mạngâ€.
Cha cũng không vội, từ từ nói lĩ lẽ.
Nghe cha nói như váºy, tôi lại thấy yên tâm. Cà ng như váºy cà ng không vá»™i, lúc đại tướng phong độ, chứng tá» chá»§ ý cá»§a ba cà ng ổn định hÆ¡n. Kinh nghiệm cha con chung sống hÆ¡n mưá»i năm cá»§a Ä‘á»i trước, không thể sai được.
“Äi Ä‘i Ä‘i Ä‘i, đừng nói là lẽ vá»›i tôi. Nói vá» Ä‘iá»u nà y tôi còn hÆ¡n ông đấy†Vẻ mặt cá»§a mẹ tá» ra không quan tâm.
Äó lại là lá»i nói tháºt. Thá»i gian mẹ Ä‘i là m tuy không dà i bằng cha, nhưng vẫn ở tại cÆ¡ tầng công xã là m việc, cả ngà y chỉ há»p lá»›n há»p bé, đối vá»›i cấp trên cấp dưới, nghe nói, Ä‘á»u giống như tuyên ngôn cá»§a sách giáo khoa, đúng là nghe nhiá»u thà nh quen, Ä‘á»u không cần động não, mở miệng chÃnh là thao thao bất tuyệt.
“Váºy tốt, chúng tôi đến để tÃnh toán sổ sách. Lương tôi bây giá» là 36 đồng 5 hà o, nếu đến công xã là m việc, cấp hà nh chÃnh nhắc đến ná»§a cấp, lương nên tăng lên mấy đồng. Còn có má»™t và i trợ giúp khác, má»—i tháng có dư ra hÆ¡n 10 đồngâ€.
Mưá»i đồng lúc đó, tuyệt đối không phải là con số lá»›n. Tương đương vá»›i hÆ¡n 1 ngà n tệ cá»§a thế kỉ sau. Tôi còn nhá»› sau khi lên huyện há»c tiểu há»c, má»™t há»c kì ná»™p 5 đồng phà há»—n tạp, đến cuối kì có thể lấy lại và i hà o. Và i đồng nà y hoà n toà n thuá»™c vá» tôi, chÃnh là lúc tôi cảm thấy vui nhất.
“Hừ, mưá»i đồng là mưá»i đồng, nhưng cÅ©ng không có lá»i... ngưá»i khác Ä‘á»u có đầu óc sắc bén thì và o thà nh, ông giá»i, khó khăn lắm má»›i và o được thà nh, bây giá» lại quay trở vá» quê hương...â€
Mẹ vẫn không thấy vui, nhưng ngữ khà rõ rà ng đã nhẹ nhà ng hÆ¡n nhiá»u. Cái nà y cÅ©ng khó trách mẹ. Tiá»n ăn uống chi tiêu cá»§a cả gia đình, tốn không Ãt, Ä‘á»u quay vòng trong đầu mẹ, áp là m sao có thể nhỠđược? Gia đình nà y má»—i tháng tiêu hÆ¡n 19 đồng, đầu óc phải láºp tức linh hoạt.
Tôi lặng lẽ mỉm cưá»i, không đỠphòng bị mẹ phát hiện.
“Tiểu Tuấn, con cưá»i cái gì mà cưá»i? Trẻ con thì hiểu gì chứ?â€
Cả Ä‘á»i mẹ chưa từng thá»±c sá»± giáºn tôi bao giá», tôi từ trước đến giá» cÅ©ng không sợ bà . Khi tôi cưá»i hi hi và nói: “Mẹ, lương cao thì tốt. Lương cao thì má»—i tháng con có thể ăn nhiá»u thịt hÆ¡n!â€
Vừa nói dứt lá»i, tôi liá»n thấy coi thưá»ng chÃnh mình! Tháºt là không có tÃch sá»± gì, khó khăn lắm má»›i quay trở lại được má»™t lúc, cả ngà y chỉ nhắc tá»›i ăn thịt!
Ai biết câu nói tùy tiện nà y, suýt nữa khiến nước mắt mẹ rơi xuống.
Mẹ má»™t tay ôm tôi và o lòng, áy náy nói: “Khổ cho bảo bối cá»§a mẹ quá, ngà y mai mẹ Ä‘i mua thịt vỠăn nhé!â€
Tôi lại cà ng thấy sợ hơn. Là m gì có đứa con nà o lại bắt mẹ đi mua thịt vỠăn, thực không ra thể thống gì.
“Mẹ, con nói đùa thôi. Cha mấy hôm trước mua thịt vỠăn rồi. Con ăn 5, 6 đồng tiá»n thịt rồi, no lắm rồi!â€
“Tiểu Tuấn ngoan, đúng là đứa con hiểu chuyệnâ€.
Còn chưa nói, câu nói đùa cá»§a tôi, giúp cho bầu không khà căng thẳng ban đầu láºp tức chùng xuống.
Cha cưá»i và nói: “Tôi biết bà lo lắng Ä‘iá»u gì,có phải chuyện há»c hà nh cá»§a con cái không?â€
“Ông biết thì tốt.â€
Mẹ thá»±c ra đã bắt đầu có khuynh hướng đồng ý vá»›i sá»± lá»±a chá»n cá»§a cha.
“Vấn đỠnà y tôi cÅ©ng đã từng nghÄ© qua rồi. Hoa tá» hai năm nữa thi lên trung há»c, nếu lúc đó chúng ta vẫn chưa chuyển vá» huyện thà nh, thì cho Hoa Tá» há»c ná»™i trú. DiệpTá» năm sau há»c cấp hai, thì để nó há»c ở trưá»ng Hồng Kì là được rồi, tôi cÅ©ng có thể và o chăm sóc nó…â€
Cha vẫn bình tÄ©nh như váºy, không thay đổi gì.
Ha ha, cái chức phó chá»§ nhiệm vẫn chưa chÃnh thức được bổ nhiệm, đã có Ä‘iệu bá»™ lãnh đạo rồi.
Còn Tiểu Yên và Tiếu Tuấn thì sao?â€
“Tiểu Yến vẫn còn há»c lá»›p ba, còn sá»›m mà . Còn vá» Tiểu Tuấn, cà ng không phải lo lắng gì, Chu tiên sinh nói rồi, dá»±a theo khả năng tiếp nháºn cá»§a Tiểu Tuấn, tối Ä‘a ông ấy mất ná»a năm đê có thể dạy Tiểu Tuấn đến trình độ tốt nghiệp tiểu há»c.
“Váºy ư? Ná»a năm há»c hết năm năm tiểu há»c?â€
Mẹ bất ngỠmở to hai mắt.
“Có cái gì là kì lạ đâu, theo tôi thấy sá»± tÃnh toán cá»§a Chu tiên sinh vẫn rất bảo thá»§.â€
Mẹ bÄ©u môi nói : “ ông lại thổi phồng lên rồi..â€
“Tôi không há» thổi phồng lên. Nói cho bà biết, Tiểu Tuấn có thể dùng má»™t buổi tối, đã há»c hết cả táºp “Nguyên là điện côngâ€, hÆ¡n 100 trang. Äến bây giá» nó có thể nói chuyện vá»›i Chu tiên sinh bằng tiếng Anh rồi...â€
“Có tháºt không?â€
Mẹ vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ.
“Tháºt!â€
Cha lộ rõ vẻ đắc ý.
“Tiểu Tuấn ngoan, đúng là thiên tà i.â€
Mẹ lại ôm tôi và o lòng, vô cùng âu yếm.
Tôi chỉ nghiêng nghiêng đầu má»™t chút, tránh nụ hôn cá»§a mẹ, trong lòng vừa hạnh phúc vừa thấy khó xá». Ai..mẹ tôi đó, tháºt là vô cùng đáng yêu. Và không hỠđển ý đến đứa con thiên tà i từ đâu mà đến, chỉ cần đứa trẻ thiên tà i nà y là con cá»§a Nguyá»…n BÃch Tú là được rồi.
“Tiểu Tuấn, nói vá»›i mẹ xem nà o, con có dá»± định gì?â€
Mẹ âu yếm má»™t lúc rồi tá»§m tỉm há»i.
Con nghÄ© má»™t lúc rồi thà nh tháºt nói: “Ba năm tiểu há»c, ba năm cấp hai, hai năm trung há»c, 15 tuổi thi đại há»câ€.
Nói xong ra khá»i vòng tay cá»§a mẹ, bước vá» phÃa sau hai bước, tránh không để mẹ ôm hôn, không thì mãi không dứt.
“Thi đại há»c? Nhà nước đã dừng việc thi lên đại há»c nhiá»u năm rồi. Lên đại há»c là được đỠcá»â€ Ông cáºu ngồi bên cạnh vốn không lên nãy giỠđột nhiên nói.
Mẹ có sáu anh chị em, ba nam ba nữ, cáºu là bé nhất, Ãt hÆ¡n mẹ 17, 18 tuổi, Ãt hÆ¡n bác cả tròn 30 tuổi. Con cái cá»§a Bác gái và bác trai cÅ©ng là hai anh há» tôi, còn lá»›n hÆ¡n cáºu mấy tuổi. Vì là do đó, trong lòng cha mẹ, chú giống như đứa trẻ váºy. Trong nhà khi phải thương lượng chuyện gì, chú vốn chỉ nghe chứ không nói gì.
Mẹ không khá»i giáºt mình.
Äiá»u cáºu nói là sá»± tháºt, lúc đó được đỠcá» lên đại há»c, được gá»i là trưá»ng đại há»c công nông binh. Chỉ cần có gốc “hồng†mầm “chuyênâ€, biểu hiện xuất sắc, má»›i có thể đạt được ưu ái đặc biệt như váºy.
Cha liá»n xua tay, rất bình tÄ©nh nói: “Tứ đại bang sụp đổ rồi, chÃnh sách cá»§a trung ương nhất định sẽ thay đổi. Má»™t đất nước cÅ©ng tốt, má»™t dân tá»™c cÅ©ng tốt, muốn dân già u nước mạnh, luôn phải dụa và o tri thứcâ€.
Tôi láºp tức gáºt đầu đồng ý, trong lòng vô cùng ngưỡng má»™ cha.
Quả nhiên là tú tà i không ra ngoà i, vẫn biết chuyện thiên hạ. Chá»§ nhiệm Nghiêm Ä‘iá»u cha đến Công xã lo tuyên truyá»n và văn giáo là m việc, đó là sá»± lá»±a chá»n đúng đắn. Vì và o năm 1977, vị nguyên lão trong Äảng đó bị trục xuất, việc giáo dục hà ng đầu chÃnh là khôi phục thi đại há»c. Cha tuy là không phải tiên tri, nhưng dá»±a và o sá»± phân tÃch việc quốc gia đại sá»± đã đưa ra phán Ä‘oán không gì chÃnh xác bằng.
“Bà đừng nói vá»™i, tôi từ trước chưa từng là m qua công việc hà nh chÃnh cÆ¡ sở, trong lòng tháºt sá»± vẫn chưa yên. Chá»§ nhiệm Nghiêm nói rồi, bá»™ tổ chức mấy ngà y hôm nay Ä‘á»u tìm tôi nói chuyện, lệnh chuyển công tác sẽ vá» sá»›m thôi.â€
Cha nói.
Hi hi, không nháºn ra cha Ä‘ang nói đùa. Trò đùa cÅ©ng rất khó Ä‘oán, không chút biểu lá»™, nhẹ nhà ng chuyển chá»§ đỠtheo ý muốn cá»§a mình.
Xem ra cha là m quan, có rất nhiá»u tiá»m lá»±c. Không chừng chúng ta từ nay vá» sau có khả năng trở thà nh Liá»…u Nha Ná»™i!
Vừa nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y, tôi lại bắt đầu coi thưá»ng chÃnh mình. Má»i ngưá»i thưá»ng mong con cái thà nh công, đến lúc nà y lại trở thà nh mong cha thà nh công. Tháºt giống như hai thanh niên “Phong Quân và công tá» Thục Nhạc†trong “Tiếu lâm quảng kÆ(Phong Quân có nghÄ©a là con là m quan, cha được hưởng lợi từ triá»u đình. Công tá» lại là cha là m quan, con được hưởng thụ.. “Tiếu lâm quảng kÆghi lại má»™t và i ngưá»i há»i vá» Phong Quân và Công tá» Thục Nhạcâ€, ngưá»i khác đáp lại “Phong Quân tuy vui, tuổi đã cao, không bằng niá»m vui cá»§a Công tá»â€, ngưá»i đó vá»™i và ng mua cả táºp sách chạy vá», bảo cha hắn Ä‘i thi tiến sÄ©).
Mẹ láºp tức mắc bẫy, vô ý vung tay nói: “Cái đó thì có gì mà là m khó? Là m công việc ở cÆ¡ sở, chá»§ yếu nhất chÃnh là lÄ©nh há»™i được tinh thần cấp trên, quán triệt chÃnh sách cá»§a Äảng. Äặc biệt là ông phụ trách công việc tuyên truyá»n, cà ng phải là m cho hiểu cho thấu đáo, nhất quyết không thể xảy ra sai lệch. Chỉ cần chÃnh sách không được sai sót, công việc tại cÆ¡ sở rất dá»… là m. Có bao nhiêu việc, phải đến lượt ông Phó chá»§ nhiệm tá»± mình ra tay?â€
“Ừm, đúc kết kinh nghiệm, đưa ra nhiá»u Ä‘iển hình, tăng cưá»ng tuyên truyá»n trá»±c tiếp.â€
“Äúng, đó không phải là đạo là sao?â€
Mẹ vừa vỗ tay nhìn mắt cha, trà n đầy tình yêu thương nồng nà n.
Cha mẹ cả Ä‘á»i tình cảm rất sâu Ä‘áºm, yêu thương nhau, đó là sá»± tồn tại cÆ¡ bản cá»§a má»™t gia đình hạnh phúc và êm ấm.
Cha cưá»i cưá»i, không nói gì.
Kinh nghiệm “Tam Ä‘a†tổng kết, không phải là tùy tiện nói ra. Từ lúc nháºn lởi má»i cá»§a Nghiêm Ngá»c Thà nh, chuẩn bị nháºn phó chá»§ nhiệm Ủy ban cách mạng cá»§a Công xã Hồng Kì, cha thá»±c sá»± mất rất nhiá»u thá»i gian. Cho dù tham khảo tà i liệu cÅ©ng thấy đáng thương, ông cÅ©ng cố gắng hết sức mình để tìm tất cả các loại giấy báo, văn kiện tỉ mỉ nghiên cứu, muốn nắm giữ trá»ng Ä‘iểm công việc tuyên truyá»n.
“Chá»§ tịch hướng dẫn chúng tôi, không đánh tráºn chiến nà o mà không chuẩn bị†Câu nói đó, cha luôn để là câu cá»a miệng,
Mặc dù đại cục đã định, tôi cÅ©ng không tùy tiện nói thêm và o. Vá» xu hướng tuyên truyá»n dư luáºn cá»§a Äảng, khoảng trong hÆ¡n mưá»i năm, vẫn tồn tại hai hình thức mâu thuẫn giữa bảo thá»§ và cải cách, lúc thì cấp bách lúc thì trì hoãn, nhưng chưa bao giá» dừng lại. Rất nhiá»u cán bá»™, không chỉ cán bá»™ tuyên truyá»n bằng mồm, bao gồm rất nhiá»u lãnh đạo Äảng quan trá»ng, chỉ trong những mâu thuẫn cá»§a những ý thức đó phải trả những cái giá rất đắt. Cho đến khi thá»§ trưởng Nam Tuần, phát biểu má»™t câu nói nổi tiếng “bước nhanh hÆ¡n nữaâ€, mâu thuẫn cá»§a hình thái ý thức má»›i bá»›t gay gắt.
Trong Ä‘iểm nà y, không nghi ngá» gì rẳng tôi khẳng định có thể giúp cha má»™t tay. Vì má»—i lần có mâu thuẫn trở nên kịch liệt, quá trình từ tìm hiểu nguyên nhân đến tranh luáºn tá»›i lúc có kết luáºn cuối cùng và cách thức, tôi Ä‘á»u hiểu rất rõ. Nếu cha vẫn phụ trách công việc tuyên truyá»n, những cách là m sai sẽ tuyệt đối không mắc và o.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tôi cÅ©ng không hi vá»ng cả Ä‘á»i cha phải là m công tác quản lý ý thức hình thái, dù sao công việc nà y không thể là m nên má»™t chiến tÃch to lá»›n. Nhưng cÅ©ng không phải là công việc tôi có thể chi phối được.
Tôi sá»›m đã nghÄ© đến, những lá»i tiên tri cá»§a ngưá»i vượt thá»i gian trước, khi ứng dụng và o quan trưá»ng thưá»ng gặp rất nhiá»u hạn chế.
Cuối cùng cáºu nói má»™t câu, việc mà cha được Ä‘iá»u đến Công xã Hồng Kỳ sẽ là chắc chắn.
Cáºu có chút hứng khởi nói: “Anh rể, anh đến Công xã cá»§a chúng em là m việc, há» hà ng thân thÃch bá»n em xin hưởng chút lợi ăn theo.â€
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
06-06-2011, 01:57 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 13: Äấu vá»›i đạo sÄ©
Ngưá»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
“Tiểu Tuấn, nhà bác bảy má»i đạo sỹ đến, nghe nói là tróc quá»· cho chị Tiểu Thanh, Ä‘ang là m phép đấy, chúng ta Ä‘i xem Ä‘iâ€
Hôm ấy vừa ăn cÆ¡m xong, Ä‘ang cầm quyển “Hamlet†trên tay định Ä‘á»c, thì chị ba dáng Ä‘iệu thần bà chạy và o nói.
“Tróc quá»· gì cÆ¡?â€
Tôi vẫn chưa phản ứng kịp.
“Trá»i ạ, chị Tiểu Thanh mấy ngà y nay chẳng phải Ä‘ang bệnh hay sao. Äạo sỹ nói chị bị quá»· nháºp, hôm nay đến là m phép tróc quá»· đấyâ€
A, thì ra là chuyện nà y. CÅ©ng khó trách tôi đỠngưá»i, quả tháºt lâu lắm rồi không được nghe chuyện đạo sỹ tróc quá»· rồi. Cái gá»i là đạo sỹ, là cách chúng tôi xưng hô “Thần Hánâ€. Và o thế ká»· 21, mấy ông thầy bói bà tu đã không còn chốn kiếm ăn, nhưng và o những tháºp ká»· 70 cá»§a thế ká»· 20, lại là chuyện hết sức phổ biến. Äại bá»™ pháºn nông thôn văn hóa lạc háºu, lại thiếu thôn cÆ¡ sở váºt chất y tế,nên thưá»ng má»i thầy bói đến tróc quá»· trừ tà .
Thấy tôi ngẩn ngưá»i, chị ba bắt đầu thiếu kiên nhẫn.
“Em có Ä‘i không nà o. Nếu không Ä‘i, chị vá»›i chị hai Ä‘i nhéâ€.
“Em có. Có trò vui để xem, sao lại không Ä‘i cho được?â€
â€œÄÆ°á»£c được, cùng Ä‘i, nhanh lên nà o!â€
“Ngoà i kia Ä‘en như má»±c, không thấy đưá»ng, là m sao Ä‘i được?â€
“Trá»i Æ¡i, em tháºt là , Ä‘á»c sách nhiá»u quá phát ngố ngưá»i ra rồi à , chị hai và chú Ä‘ang đốt Ä‘uốc kia kìaâ€.
Bó tay!
Không ngỠđến cái đèn pin cÅ©ng trở thà nh váºt xỉ, Ä‘i trong đêm phải đốt Ä‘uốc.
Chị hai cầm bó Ä‘uốc là m từ vá» cây tùng khô, Ä‘i trước dẫn đưá»ng, chú cÅ©ng cầm má»™t bó, Ä‘i sau, tôi và chị ba Ä‘i giữa. Äáng lẽ ra chú muốn Ä‘i trước, nhưng chị hai sợ ma nên không dám Ä‘i sau, liá»n đổi chá»— cho chú.
Nói là đuốc, nhưng vẫn tối thui, cÆ¡ bản không thấy đưá»ng Ä‘i. Nhưng may mà đưá»ng nà y chúng tôi đã thuá»™c như lòng bà n tay, chá»— nà o có ổ voi ổ gà đá»u biết hết, nên không bị ngã.
Liá»…u Gia SÆ¡n tổng cá»™ng có ba há» lá»›n, Liá»…u, Nguyá»…n và Châu. Hà ng trăm năm sinh sôi nảy nở, những ngưá»i trong thôn Ä‘á»u định cư lại đây. Bác bảy là anh em há» hà ng vá»›i cha tôi. CÅ©ng tình cá», nếu theo tôn ti tráºt tá»±, cha là nhá» nhất, xếp thứ 12, đến Ä‘á»i tôi, tôi cÅ©ng là nhá» nhất, và cÅ©ng xếp thứ 12. NghÄ© đến chuyện năm nay cha 37 tuổi mà anh em há» hà ng cá»§a ông còn lá»›n tuổi hÆ¡n, khả năng tá»± nhên thêm cho tôi má»™t ngưá»i anh em há» nữa là không lá»›n, vị trà út Ãt chắc chắn thuá»™c vá» tôi rồi. Vì thế đừng thấy tôi nhá», ngưá»i gá»i tôi là chú nhá» cÅ©ng không Ãt đâu, không chừng hai ba năm nữa, còn có ngưá»i gá»i tôi là ông ấy chứ.
Ha ha, nghe mới sướng tai là m sao!
Nhà bác bảy nằm trong khu vá»±c giao giữa Liá»…u Gia SÆ¡n và Ma ÄÆ°á»ng Loan, tương đối heo hút. Nhưng khi chúng tôi đến nÆ¡i, căn phòng cháºt nÃch nhừng ngưá»i, nhìn cảnh tượng nà y, như buổi chiếu phim ngoà i trá»i váºy.
Chỉ trách nông thôn Ãt thú vui chÆ¡i quá, nên chỉ má»™t mà n tróc quá»· cÅ©ng thu hút được nhiá»u ngưá»i thế nà y.
Tôi dáng ngưá»i thấp bé, kéo tay chị ba chen qua đám ngưá»i nhanh như con cá chạch. Chú và chị hai không len và o được, đà nh đứng ngoà i kiá»…ng chân nhòm và o trong.
TÃnh tôi không thÃch xem mấy thứ tụ táºp ồn à o nà y, chỉ là muốn biết cách sao thầy phù thá»§y có thể bắt được ma. Xem xem rốt cuá»™c ông ta là m thế nà o mà lại lừa gạt được những ngưá»i nông dân hiá»n là nh chất phác nà y. Dù sao lúc còn nhá», đạo sỹ cÅ©ng là nhân váºt thần tượng trong lòng tôi.
Phòng bác bảy đốt hai ngá»n nến, ánh sáng lá» má». trong phòng có hai chiếc ghế dà i ghép lại vá»›i nhau, má»™t cô gái co quắp nằm trên đó, luôn miệng rên rỉ kêu Ä‘au.
“Äó là chị Tiểu Thanh?â€
Tôi thấp giá»ng há»i.
Chị ba gáºt gáºt đầu, ừ má»™t tiếng, kỳ lạ nhìn tôi, dưá»ng như câu há»i ấy rất ngốc nghếch. Phân tÃch từ thái độ chị ba, tôi lẽ ra phải biết chị Tiểu Thanh má»›i đúng. Thôn Liá»…u Gia SÆ¡n cÅ©ng chỉ có 200 há»™, những đứa trẻ con bằng tuổi nhau thưá»ng chÆ¡i vá»›i nhau nên rất quen thân. Có lẽ do ký ức lâu lắm rồi, nên tôi cÅ©ng không có mấy ấn tượng vá» thá»i thÆ¡ ấu.
Xem ra chị Tiểu Thanh cÅ©ng tầm khoảng 13,14 tuổi. có Ä‘iá»u nông thôn lúc đó hầu hết là không đủ dinh dưỡng, trẻ con cháºm lá»›n, chị Tiểu Thanh lại co quắp và o, nên không nhìn chÃnh xác được, có lẽ chị cÅ©ng phải 15 tuổi rồi.
Giữa phòng có má»™t ngưá»i, chừng 30 mấy tuổi, mặt mà y hung hãn, dáng ngưá»i to lá»›n, tay cầm má»™t thanh kiếm gá»—, có lẽ là nhân váºt chÃnh cá»§a buổi tối hôm nay, đạo sỹ. Ä‚n mặc cÅ©ng không khác ngưá»i thưá»ng là mấy, nếu không phải do thanh kiếm kia, cÅ©ng không nháºn ra.
Trước mặt đạo sỹ cÅ©ng bà y má»™t chiếc bà n dà i, trên đó có má»™t bát gạo và hai bát nước. Trên mặt gạo trắng có cắm ba nén nhang Ä‘ang cháy dở. Äạo sỹ nhìn khắp má»™t lượt căn phòng, rồi vung kiếm lên, tay trái nắm chặt kiếm quyết, miệng lẩm bẩm, bắt đầu là m phép.
Cạnh đạo sỹ có hai ngưá»i trung niên má»™t nam má»™t nữ đứng chắp tay, rất cung kÃnh, có lẽ là bác bảy và vợ bác rồi.
Thiên linh định địa linh linh, thái thượng lão công cấp cấp như luáºt lệnh….
Tôi ngầm gáºt đầu. xem ra ông đạo sỹ nà y cÅ©ng là môn đồ đạo giáo, niệm mấy thứ nà y cÅ©ng được lắm. Nhưng ai ngá», sau đó ông ta cứ nói Ä‘i nói lại mãi má»™t câu “Thiên linh linh địa linh linhâ€, chẳng còn câu thứ hai.
Tôi không khá»i thất vá»ng.
Không biết là ông ta há»c hà nh không ra gì hay thà y dạy không giá»i, mà chỉ biết má»—i câu ấy. Thế nà y cÅ©ng hÆ¡i quá đáng rồi nhỉ? Chỉ dá»±a và o má»—i câu nà y và má»™t thanh kiếm gá»— liá»n Ä‘i lừa ngưá»i kiếm miếng ăn?
Ông đạo sỹ nà y chẳng chuyên nghiệp gì cả.
Xem ra cÅ©ng chỉ dá»±a và o cái danh đạo sỹ Ä‘i lừa ngưá»i. Vá»›i loại thần thánh không há»c không có phép thuáºt nà y, tôi chẳng có hứng thú gì xem tiếp, chắc ông ta cÅ©ng chẳng còn chiêu gì cho ra hồn.
“Chị ba, mình vá» Ä‘i. Chẳng hay gì cả, em còn phải ôn táºp nữaâ€.
Tôi cố ý nói rất to.
Tất cả ánh mắt trong căn phòng Ä‘á»u đổ dồn và o ngưá»i tôi, cả ông đạo sỹ Ä‘ang lẩm bẩm kia nữa. Thấy tôi ném đá há»™i nghị, ánh mắt bá»—ng trở nên hung hãn, không có ý gì tốt đẹp
Tôi chẳng khách khà gì trừng mắt lại.
Chị ba hoảng hồn, vá»™i mắng tôi: “Äừng nói báºyâ€
Äúng lúc nà y, chị Tiểu Thanh Ä‘ang nằm co quắp bá»—ng hét lên, ôm chặt bụng lăn lá»™n trên bà n, mặt nhá»… nhại mồ hôi.
Chết tháºt, tình hình nà y, không chùng là đau bụng cấp tÃnh. Nếu không kịp thá»i chữa trị, háºu quả sẽ rất lá»›n.
Hai bác bảy cũng cuống cuồng lên, vội và ng năn nỉ đạo sỹ là m phép tiếp.
Ông đạo sỹ hừ má»™t tiếng, rồi quay đầu, nhấc thanh kiếm lên, lại bắt đầu Ä‘á»c lẩm nhẩm “Cấp cấp như luáºt lệnhâ€.
“Bác bảy, đừng nghe lá»i ông ta nữa, mau đưa chị Tiểu Thanh đến bệnh viện Ä‘i thôi, nếu không không kịp nữa rồiâ€.
Mạng ngưá»i là quan trá»ng, tôi cÅ©ng chẳng them để ý thái độ ông đạo sỹ kia thế nà o, lá»›n tiếng nói.
“Trẻ con đừng nói linh tinh ở đây, mau Ä‘i ra!â€
Äạo sỹ không nhịn được nữa, hung tợn quát.
Tôi lạnh lùng nhìn ông ta, rồi lạnh lung nói: “Ai nói linh tinh? Ông chẳng phải là thầy lang, ông có biết khám bệnh không?â€
“Mà y… nó không phải bị bệnh mà là bị ma nháºp, đừng hại nó. Äợi đến khi ta Ä‘uổi con ma ấy Ä‘i tá»± khắc sẽ khá»i. nhóc con như mà y thì hiểu gì?â€
Lúc nà y Tiểu Thanh đau dữ dội, tiếng có phần khản đi rồi.
“Ông má»›i là nói láo. Giữa ban ngà y ban mặt, ở đâu ra mà ma vá»›i quá»·? Chỉ tiểu thanh rõ rang Ä‘ang bệnh nặng, còn không mau đưa đến bệnh viện, nếu xảy ra chuyện gì, ông có chịu trách nhiệm được không?â€
Thấy ông ta còn giả thần giả quá»·, tôi không chịu được nữa, cÅ©ng chẳng để ý đến má»i ngưá»i nhìn tôi thế nà o, chỉ và o mặt ông đạo sỹ nói.
“Mà y…â€
Äạo sỹ nổi tráºn lôi đình, gân xanh trên cổ nổi hêt lên, thấy cảnh tượng nà y, nếu tôi không phải trẻ con, có lẽ đã đánh nhau rồi.
“Con nhà ai đây? Ngưá»i lá»›n đâu hết rồi?â€
“Trá»i Æ¡i, Tiểu Tuấnâ€
Bác bảy nháºn ra tôi, vá»™i và ng chạy đến, muốn kéo tôi ra ngoà i.
Tôi giÆ¡ tay chặn bác lại, rồi nói nhẹ nhà ng: “Sư phụ, tôi mặc kệ ông là ai, cứu ngưá»i cần kÃpâ€.
“ái chà , khẩu khà tháºt không nhá» nhỉ. Thằng oắt con đến lông còn chưa má»c đủ như mà y cÅ©ng dám đứng đây dạy Ä‘á»i tao?Cút ra ngoà i…â€
Äạo sỹ vừa thẹn vừa giáºn, xốc cổ áo tôi đẩy ra ngoà i.
Tôi nhún vai, giÆ¡ tay đẩy bà n tay ông ta ra, rồi lạnh lùng nói: “Tôi không cần biết ông là đạo sỹ ở dâu, nhưng tôi nói cho ông biết, đây là Liá»…u Gia SÆ¡n, cha tôi là phó chá»§ nhiệm há»™i đồng cách mạng xã Liá»…u Tấn Tà i. Nếu ông dám động và o má»™t sợi lông cá»§a tôi, hôm nay ông đừng mong yên là nh rá»i khá»i đây! Nếu không tin ông cứ thá» xem!â€
Äạo sỹ sững ngưá»i.
Dù ông ta chưa nghe qua danh Liá»…u Tuấn Tà i nhưng há» Liá»…u là há» lá»›n nhất ở đây, ông ta biết Ä‘iá»u đó. Nếu đánh đứa trẻ nà y tháºt, thì có lẽ không còn đưá»ng vá».
“Trá»i ạ, Tiểu Tuấn, cháu đừng là m loạn ở đây… Thưa thầy, thưa thầy, cháu nó còn nhá» chưa biết gì, thầy đừng chấp, lạy thầy là m phép tiếp… Tiểu Thanh nhà tôi sắp không chịu được nữa rồi…â€
Bác bảy cuống đến độ nói lăng lộn xộn rồi.
Ông đạo sỹ hừ má»™t tiếng rồi nói: “Anh bảy Liá»…u, không phải tôi không muốn giúp. Nhưng trẻ con là m loạn ở đây, là m phép cÅ©ng không thiêng đâuâ€.
“Oái oái, Tiểu Tuấn, cháu mau vá» Ä‘i…â€
Bác bảy là ngưá»i thá»±c thà , thấy tôi không động Ä‘áºy gì liá»n gá»i chị ba.
“Tiểu Yên à , cháu mau dắt em vá» nhà đi…â€
Äang ồn à o ầm ỹ, bá»—ng nghe thấy tiếng rầm, chị Tiểu Thanh rÆ¡i từ trên bà n xuống đất.
Tôi chẳng để ý đến việc đang cãi nhau với ông đạo sỹ, vội chạy tới. Chỉ thấy sắc mặt chị tái mét, răng cắn và o môi dưới, chảy cả máu ra.
“Chị Tiểu Thanh, chị Ä‘au ở đâu?â€
“Äây… ở đây…â€
Một tay chị Tiểu Thanh ôm chặt bụng dưới.
Có lẽ là viêm ruá»™t thừa cấp tÃnh.
Tôi vá»™i vén áo chị lên, sá» tay đến chá»— ruá»™t thừa, rồi dùng sức ấn mạnh xuống: “Có phải ở đây không?â€
Chị Tiểu Thanh Ä‘au quá hét lên má»™t tiếng, rồi thá»u thà o nói: “Äúng… ở đây…â€
Có lẽ là viêm ruá»™t thừa cấp tÃnh, Ä‘au đến thế nà y, chắc sắp vỡ rồi.Mặc dù kiếp trước không phải là thầy thuốc, nhưng những kiến thức thưá»ng nháºt vá» y há»c nà y, tôi cÅ©ng biết.
“Là viêm ruá»™t thừa cấp tÃnh, phải phẫu thuáºt ngay. Mau đưa đến bệnh viện…â€
“Tiểu Tuấn…â€
Lúc nà y đến lượt ngưá»i tháºt thà là bác bảy không chịu được nữa rồi, hét lên má»™t tiếng, hùng hục chạy đến trước mặt tôi, mặt mà y tÃm tái.
“Cháu đừng là m báºy ở đây nữa, mau vá» nhà . Hôm khác bác sẽ bảo cha cháu, đánh cho cháu má»™t tráºn!â€
Tôi thở dà i nói: “Bác bảy , cháu là cháu cá»§a bác, Tiểu Thanh là chị cháu, cháu có thể hại má»i ngưá»i được sao?â€
Thấy tôi ra dáng ngưá»i lá»›n, lại còn nói chuyện tình thân, bác bảy vừa giáºn vừa buồn cưá»i, lắp bắp nói: “Tiểu Tuấn, cháu còn nhá» thì hiểu gì….Nghe lá»i nà o, mà u vá» nhà đi…để thầy còn là m phép…â€
Tôi tháºt vá»ng. Ai cÅ©ng nói tuổi trẻ là tiá»n vốn, nhưng trẻ quá cÅ©ng chẳng phải có nhiá»u vốn, nói chẳng ai tin. Tôi nghÄ© má»™t lát, rồi chầm cháºm đứng trước mặt đạo sỹ, nói: “Sư phụ, ông hãy nói tháºt Ä‘i, chị Tiểu Thanh có phải bị ma nháºp tháºt không?â€
“Ta…â€
“Ông phải nghÄ© cho kỹ, mạng ngưá»i không đùa được Ä‘au. Tôi ở đây xem ông bắt quá»·. Nếu tối ngà y hôm nay không bắt được con quá»· nà y, không chữa được bệnh cho chị Tiểu Thanh, nếu chị có bá» gì, tôi sẽ ngay láºp tức gá»i cha tôi đến xá» lý ông!â€
“Mà y…â€
Äạo sỹ có chút lo sợ, không dám tiếp lá»i. CÅ©ng phải biết rằng, khi tuyên truyá»n văn hóa cách mạng thì những ngưá»i thầy bói nà y là đối tượng bị đả kÃch đầu tiên. Hà ng ngà y lừa bịp ngưá»i trong thôn thì thôi không nói, nhưng nếu bị há»™i đồng cách mạng bắt được, không phải trò đùaâ€
“Còn không mau Ä‘i ra ngoà i? Ông muốn ngồi tù sao?â€
Tôi biết hôm nay không là m căng không xong. Cứ Ä‘uổi lão nà y Ä‘i đã rồi tÃnh sau.
â€œÄÆ°á»£c lắm, ta Ä‘i. Anh Bảy, hôm nay không phải tôi không giúp anh. Vá» sau thôn Liá»…u Gia SÆ¡n các anh có bị ma quá»· tác oai tác quái cÅ©ng đừng có đến tìm tôi…â€
Äạo sỹ dáºm chân, rồi chen qua đám ngưá»i ra cá»a.
Há» há», đúng là dân giang hồ, không ăn được thì đạp đổ, lại còn nói mấy câu dá»a nạt trước khi Ä‘i nữa chứ.
“á»i ối, từ sư phụ, chá» chút…â€
Bác Bảy vội và ng chạy theo.
Tôi chẳng thèm để ý, gá»i vá»›i ra ngoà i: “Chú Æ¡i, chú mau gá»i mấy ngưá»i đến đây, khiêng chị Tiểu Thanh đến bệnh việnâ€.
Chú chen và o, cốc đầu tôi, cưá»i mắng: “Anh chà ng nà y, còn muốn chỉ huy chú nữa cÆ¡ à ?â€
“Trá»i Æ¡i, chú Æ¡i, đây đâu phải lúc đùa, mau mau cứu ngưá»i kia kìa. Nếu để cha cháu biết cháu thấy ngưá»i chết mà không cứu, liệu ông có tha cho chú không?â€
Tôi biết chú thưá»ng ngà y rất sợ cha, không nói được, chỉ có thể mang tấm lá chắn nà y ra thôi.
Chiêu nà y quả là hiệu nghiệm, thái độ chú ngay láºp tức thay đổi, giÆ¡ hai tay nói: â€œÄÆ°á»£c được được, chú khiêng, chú khiêngâ€.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
06-06-2011, 01:57 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 14: Viêm ruá»™t thừa cấp tÃnh
Ngưá»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Diến biến cá»§a “Äạo sÄ© tróc quỷ†có kết cục như váºy, thá»±c ngoà i ý nghÄ© cá»§a má»i ngưá»i. Nhưng cÅ©ng không há» có ai giáºn dữ. Má»i ngưá»i ban đầu cÅ©ng chỉ đến xem náo nhiệt, đạo sÄ© có thể bắt được oan hồn tháºt hay không không quan trá»ng. Dù sao chuyện oan hồn rốt cuá»™c có tÃnh cách thế nà o cÅ©ng chưa từng có ai biết. Tôi, má»™t thằng bé con, chỉ má»™t và i câu nói đã buá»™c cho ông thầy bói thô kệch kia phải thất thểu ra vá», xét trên phương diện thưởng thức, lại không há» kém vá»›i việc tróc oan hồn kia.
Má»™t số ngưá»i tháºm chà bắt đầu chê cưá»i ông đạo sÄ© há» Từ kia.
“Loại đạo sÄ© dởm, bị trẻ con nói và i câu đã sợ chạy mất hút rồi…â€
“Phải đó, chút tà i năng cÅ©ng không có, thế mà lúc nãy còn đòi đánh ngưá»iâ€
“Hắn dám. Nếu hắn động và o tiểu Tuấn, Tháºp nhị thúc mà biết, lại không lá»™t da hắn ra…â€
“Phải đó phải đó, bây giá» Tháºp nhị Thúc đã là chá»§ nhiệm cá»§a Công xã rồi…â€
Cứ ngỡ là quá đau đớn, tiểu Thanh ngược lại không kêu rên nữa, nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông rách, thi thoảng phát ra một tiếng rên rỉ.
“Tam Tà i, Thu Há»a, 2 ngưá»i khênh đằng trước, Nhị Cẩu, cáºu và tôi khêng đằng sau, nhanh lên, ngưá»i sắp không chịu được rồi…â€
Cáºu nhắc Ä‘i nhắc lại.
Thấy tình hình tiểu Thanh không ổn, má»i ngưá»i cÅ©ng khẩn trương, má»—i ngưá»i má»™t tay nhấc cảnh cá»a lên.
Lúc nà y bác Bảy từ ngoà i chạy và o. Ông ấy là ngưá»i không có chá»§ kiến, đạo sÄ© đã bá» chạy ra ngoà i, con gái lại bệnh như váºy, cÅ©ng không tiện ngăn cản, chỉ lẩm nhẩm trong miệng.
“Thế nà y là m sao được? Thế nà y là m sao được? Trong nhà má»™t xu cÅ©ng không có…â€
Kỳ thá»±c cÅ©ng không hẳn là má»™t xu cÅ©ng không có. Bác gái đã láºt tung cả nhà lên, rung rẩy đưa và o tay ông ấy.
Tôi liếc mắt má»™t cái, má»™t tỠ“Äại Ä‘oà n kết†(10 đồng), má»™t tỠ“Ma lão ngũ†(5 đồng), và má»™t và i tá» tiá»n lẻ nữa, tối đã cÅ©ng không quá 20 đồng. Bất chợt trong lòng thấy Ä‘au xót.
Mặc dù lúc nà y váºt giá rất thấp, nhưng nếu cần phải phẫu thuáºt, dù thế nà o thì 20 đồng cÅ©ng là không đủ. Nhưng số tiá»n nà y lại là toà n bá»™ tÃch lÅ©y cá»§a cả gia đình. Khó trách Tôn Trung SÆ¡n phải nói “Trung Quốc không sợ phân chia không Ä‘á»u mà sợ nghèo khóâ€. Cà ng khó trách má»™t năm sau Nam Tuần thá»§ trưởng tái xuất, láºp tức coi việc tăng gia sản xuất, xóa đói giảm nghèo là việc lá»›n hà ng đầu cá»§a quốc gia.
Con mắt của vĩ nhân quả như đuốc sáng.
Còn Ä‘ang cảm thán, bốn ngưá»i đà n ông tráng kiện đã khênh cánh cá»a ra khá»i phòng.
Bác trai và bác gái cùng và i ngưá»i thân trong há», thắp Ä‘uốc chiếu sáng bên cạnh.
Tôi vội và ng đuổi theo.
“Tiểu Tuấn, tiểu Tuấn, em là m gì thế?â€
Chị hai chị ba đồng loạt gá»i theo.
“Em cùng má»i ngưá»i Ä‘i đến Công xãâ€.
“Em đùa gì thế?â€
Chị hai giáºt mình sợ hãi.
“Äêm hôm khuya khoắt, em đến công xã là m gì? Nếu mà mẹ biết, xem mẹ có đánh em không? Mau vá» cùng chị… Ông bà ngoại lo lắng lắm rồi…â€
Chị hai lúc nà y thá»±c sá»± lo lắng. Liá»…u gia sÆ¡n cách Công xã cÅ©ng đến tám, chÃn dặm, phần lá»›n Ä‘á»u là đưá»ng đồi núi, heo hút nguy hiểm, chỉ cần sảy chân má»™t cái thá»±c không biết sẽ ra sao? Dù chỉ xước má»™t chút da hay tráºt gân, mẹ cÅ©ng quyết không tha cho chị ấy. Dù sao cÅ©ng là chị ấy dẫn tôi Ä‘i xem đạo sÄ© bắt quá»· mà .
Tôi không quan tâm, chỉ táºp trung Ä‘i theo cáºu ra ngoà i.
Chị hai chị ba một trước một sau đuổi kịp, kéo chặt cánh tay tôi.
“Không được Ä‘i!â€
Chị hai lo lắng đến nỗi tiếng nói cũng thay đổi.
Tôi thở dà i nói: “Chị hai à , tiá»n cá»§a bác Bảy mang theo không đủâ€.
“Liên quan gì đến em? Em cÅ©ng chẳng có tiá»nâ€.
Chị hai hung hãn nói.
“Không có tiá»n thì há» sẽ không chữa bệnh cho chị tiểu Thanh đâu. Những ngưá»i ở viện đó em biếtâ€.
Äây là sá»± tháºt. Sau khi kinh tế phát triển mạnh, việc khó khám bệnh trở thà nh má»™t trong những vấn đỠđau đầu nhất cá»§a tầng lá»›p dân thưá»ng, vấn đỠy đức, giá cả cá»§a bệnh viện các cấp ở thế ká»· 21 bị nhiá»u chỉ trÃch. Nhưng bệnh viện huyện những năm 70 cá»§a thế ká»· 20, đừng nói đến thiết bị sÆ¡ sà i thiếu thốn, ngay cả bác sÄ©, y tá cÅ©ng như những lão gia trong nhà , ngồi vắt vẻo trên cao. Còn vấn đỠy thuáºt y đức, cÅ©ng không thể đánh giá quá cao.
“Bệnh cá»§a chị tiểu Thanh rất nặng, tối nay có thể phải phẫu thuáºt, nếu không sẽ chết ngưá»i đóâ€
“Thế… em Ä‘i cÅ©ng có tác dụng gì, em cÅ©ng đâu phải bác sÄ©â€.
Ngữ điệu của chị hai chùng xuống thấy rõ.
Ừm, có hi vá»ng.
Thá»±c chất tôi Ä‘i đến viện, cÅ©ng chưa chắc giúp được việc gì. Những bác sÄ©, y tá ở đó cÅ©ng không coi tôi là gì. Kiên quyết như váºy, chẳng qua là muốn việc nà y có đầu có cuối. HÆ¡n nữa đã ở Liá»…u gia sÆ¡n hÆ¡n má»™t tháng rồi, tôi cÅ©ng buồn chán lắm rồi, rất muốn ra ngoà i xem. Dù chỉ là đến Công xã Hồng kỳ - nÆ¡i mà trong con mắt tôi, cÅ©ng hoang vu hẻo lánh không kém – cÅ©ng được.
Trong lúc im lặng thưá»ng nghÄ© bao quát vấn đỠhÆ¡n, đây cÅ©ng là chuyện thưá»ng tình cá»§a con ngưá»i, không thay đổi vì vượt thá»i gian.
“Ai nói em không phải bác sÄ©? Không phải bác sÄ© mà biết viêm ruá»™t thừa à ? Nói không chừng em Ä‘i cùng còn có thể chỉ Ä‘iểm cho y tá bác sÄ© không chừngâ€.
Thấy chị hai có chút trầm tư, tôi dứt khoát lòe chị má»™t tráºn.
Chị hai bÄ©u môi, cưá»i mắng: “Em chỉ giá»i nói khoác…â€
“Chị hai, cha và chị cả Ä‘á»u ở công xã, chúng ta đến chá»— cha chÆ¡i Ä‘iâ€.
Chị ba đứng bên cạnh hùa theo.
“Phải đó, chị hai, chẳng phải cáºu cÅ©ng Ä‘i đó sao? Nhiá»u ngưá»i như váºy, sẽ không có chuyện gì đâuâ€
“Váºy…chúng tam au Ä‘i thôi, tiểu Yên, em Ä‘i lấy Ä‘uốc, chị trông chừng tiểu Tuấnâ€
Chị hai cuối cùng cũng bị thuyết phục. Thực chất chị cũng rất muốn đến công xã chơi. Xét cho cùng, chị mới chỉ 13 tuổi, vẫn chỉ là một đứa trẻ con thôi.
Äến khi cáºu phát hiện ra ba chị em chúng tôi, đưá»ng đã Ä‘i được má»™t hai dặm rồi.
“Hả, tiểu Tuấn Æ¡i, sao các cháu cÅ©ng Ä‘i à ? Nếu mà …ôi, ta là m sao nói chuyện vá»›i Tấn Tà i đây?â€
Bác Bảy vừa giáºn vừa ôm lấy tôi.
“Bác Bảy, bác không cần lo lắng. Äến Công xã, nếu viện không chịu chữa bệnh cho chị tiểu Thanh, cháu sẽ Ä‘i tìm cha cháu, còn … tìm chá»§ nhiệm Nghiêm để mượn tiá»n cho bácâ€.
“Cám Æ¡n cháu, Tiểu Tuấn…â€
Tiếng nói của bác Bảy có chút nghẹn ngà o.
Äoà n ngưá»i vá»™i vã tá»›i công xã, chị ba liá»n nhÃu mà y, bước Ä‘i kháºp khiá»…ng. Chị vấp phải má»™t hòn đá. Tôi là thoải mái nhất. Suốt chặng đưá»ng Ä‘i, Thất bá và và i ngưá»i lá»›n khác lần lượt bế, tôi chưa há» phải Ä‘i má»™t bước nà o. Chị ba lá»›n tuổi hÆ¡n, không được hưởng sá»± đãi ngá»™ nà y, giữa đưá»ng chỉ được bác gái cõng má»™t Ä‘oạn ngắn.
CÅ©ng may là trá»i tối Ä‘en như má»±c, chị ba không thấy nụ cưá»i đắc ý trên khuôn mặt tôi. Nếu không chắc sẽ háºn tôi chết mất.
Trẻ con cÅ©ng có cái lợi cá»§a trẻ con, có thể dá»±a dẫm và o ngưá»i khác, ha ha!
Trạm xá công xã chỉ có má»™t ông già trá»±c ban, gõ cá»a ná»a ngà y, lão má»›i uể oải ra mở cá»a, trong miệng còn lầm bầm chá»i rá»§a. Cá»a vẫn chưa mở, đã nghe thấy má»™t câu vá»ng ra: “Kêu oan à ? Äang ná»a đêm, gá»i cÅ©ng bằng không… Bác sÄ© Ä‘á»u không có ở đây, đợi đến sáng mai Ä‘i…â€
“Sư phụ, xin ông mở cá»a vá»›i, bệnh rất nghiêm trá»ng, sắp không xong rồi…â€
“Mở cá»a cÅ©ng vô Ãch, cho các ngưá»i biết bác sÄ© không có ở đây…â€
Tình huống nà y tôi đã liệu trước từ lâu.
“Chị hai, cha ở đâu chị có biết không?â€
Chị hai trừng mắt: “Chị biết là m sao được? Cha được Ä‘iá»u đến công xã, chị chưa từng đến mà â€.
Tôi mặc kệ chị ấy, quay đầu vá» phÃa cáºu tôi nói: “Cáºu dẫn cháu Ä‘i tìm cha, nếu không, tìm chá»§ nhiệm Nghiêm cÅ©ng đượcâ€
Cáºu giáºt mình: “Tìm chá»§ nhiệm Nghiêm?â€
Nghe thấy tìm cha tôi ông ấy đã rất sợ rồi, nhắc đến chá»§ nhiệm Nghiêm lại cà ng tá» ra sợ hãi. Chá»§ nhiệm Ủy ban Cách mạng công xã trong con mắt xã viên bình thưá»ng là má»™t đại nhân váºt.
“Ai da, cáºu mau lên chứ. TÃnh mạng quan trá»ng, chá»§ nhiệm Nghiêm cháu gặp qua rồi, rất tốt bụng, sẽ không mắng cáºu đâuâ€.
Vừa dứt lá»i, tôi cÅ©ng tá»± thấy buồn cưá»i. Mang giá»ng Ä‘iệu cá»§a má»™t ngưá»i trưởng thà nh ra giáo huấn cáºu tôi.
Thái độ cá»§a bảo vệ ở phòng truyá»n đạt tin tức Công xã dá»… chịu hÆ¡n nhiá»u. Vì tôi mở miệng ra đã tá»± nói ra xuất thân, biểu lá»™ thân pháºn.
“Cháu là con trai cá»§a Liá»…u Tấn Tà i, đến tìm cha cháu, có việc gấpâ€.
Bảo vệ vá»™i và ng mặc quần áo dáºy khá»i giưá»ng, dẫn chúng tôi đến khu số 2 nhà cá»§a cán bá»™ công xã, gõ cá»a phòng.
“Chá»§ nhiệm Liá»…u, chá»§ nhiệm Liá»…u, ngưá»i nhà ông đến tìm ông, nói rằng có việc gấp!â€
“Cha, là con, cha mau dáºy Ä‘i…â€
Chỉ nghe trong phòng có tiếng giưá»ng cạch cạch vang lên loạn xạ. Chắc hẳn cha giáºt mình không Ãt. Ná»a đêm thế nà y, đứa con trai bảy tuổi cá»§a ông lại đến táºn công xã tìm ông, có thể không kinh hãi sao?
“Tiểu Tuấn… Diệp tá», tiểu Yên, sao má»i ngưá»i lại đến đây hết thế nà y… Thà nh Lâm, có chuyện gì thế?â€
Cha chỉ mặc má»™t cái quần lá»›n liá»n chạy ra ngoà i mở cá»a, thấy con cái không việc gì, câu cuối cùng má»›i há»i cáºu tôi. Dù sao thì cáºu tôi cÅ©ng đã thà nh niên, được coi là ngưá»i lá»›n rồi.
“À, không… không có chuyện gì lá»›n…â€
Cáºu tôi trước giá» rất sợ cha tôi, gãi gãi đầu, không diá»…n đạt được trá»n vẹn.
“Là thế nà y, thưa cha, con gái cá»§a Thất bá, cÅ©ng chÃnh là chị tiểu Thanh, Ä‘ang bệnh rất nặng, sắp không xong rồi, hiện giá» Ä‘ang ở cá»a bệnh viện chá» cấp cứu. Nhưng trong viện không có bác sÄ© nà o, cha mau qua đó xem saoâ€.
Cứu ngưá»i quan trá»ng, tôi cÅ©ng đà nh cướp lá»i cáºu tôi.
“Như váºy à , được, má»i ngưá»i chá» tôi má»™t chút, tôi mặc quần áoâ€.
Cha vừa mặc xong quần áo, cá»a phòng bên cạnh cÅ©ng cạch má»™t tiếng mở ra, má»™t ngưá»i cao lá»›n xuất hiện, hóa ra là chá»§ nhiệm Nghiêm. Chắc là do chúng tôi gá»i lá»›n tiếng, nên cÅ©ng đánh thức ông ấy.
“Tiểu Tuấn?â€
Chá»§ nhiệm Nghiêm nhìn tôi, có và i phần kinh ngạc. Từ lúc ở nhà Châu tiên sinh gặp tôi 2 lần, ấn tượng cá»§a ông vá» tôi rất tốt, tháºm chà còn đùa rằng muốn tôi là m con rể ông.
“Cháu chà o bác Nghiêmâ€
Tôi vá»™i và ng cúi đầu chà o. Tôi biết má»™t đứa trẻ lá»… phép bao giá» cÅ©ng được ngưá»i ta yêu quà hÆ¡n, trong lúc vá»™i vã ấy tôi cÅ©ng không quên lá»… tiết.
“Tốt, tốt…†Chá»§ nhiệm Nghiêm cưá»i mỉm, bất giác xoa lên đầu tôi, há»i: “Tiểu Tuấn, có chuyện gì thế?â€
Tôi vội và ng khát quát lại sự tình.
Vẻ mặt Nghiêm Ngá»c Thà nh trở nên nghiêm trá»ng, thấy cha Ä‘i ra khá»i cá»a, vung tay lên nói: “Äi, Tấn Tà i, chúng ta cùng Ä‘i xem saoâ€.
Tôi không kìm được niá»m vui hoan hô nói: “Tháºt tốt quá…â€
Nghiêm Ngá»c Thà nh cưá»i: “Tiểu quá»·, tốt cái gì?â€
Tôi chỉ cưá»i không nói gì. CÅ©ng không thể nói rằng bác là chá»§ nhiệm, là ngưá»i có quyá»n cao nhất ở đây, bác mà đến thì những bác sÄ© ở bệnh viện không dám cháºm trá»…. Äiá»u đó cÅ©ng chứng tá» rằng chúng ta có chút uy thế, e rằng khiến cho ngưá»i khác ghen ghét. Nhưng cha cÅ©ng có mặt, không thể nói như váºy là coi nhẹ lá»i nói cá»§a cha. Nếu không thằng con nà y cÅ©ng là là m chuyện không có đạo đức.
Chánh phó chá»§ nhiệm công xã đồng loạt xuất hiện, má»™t cái viện nhá» là m sao chống đỡ nổi? Thá»±c là má»™t phen loạn lạc. Khuôn mặt ông lão truyá»n tin láºp tức chuyển sang tươi cưá»i, cầm Ä‘iện thoại nhanh chóng chạy và o trong gõ cá»a phòng túc xá, gá»i hết thảy ba vị bác sÄ©, năm vị y tá cá»§a bệnh viện dáºy.
“Mẹ… con khát…â€
Chị tiểu Thanh khẽ nhúc nhÃch đôi môi khô khốc, mÆ¡ hồ nói.
Äau đớn quá độ đã là m tê liệt hệ thống thần kinh cá»§a chị, không còn thấy Ä‘au đớn nữa.
“Ừ… ừ…, mẹ Ä‘i lấy nước cho con uốngâ€.
“Không được, bác gái à , Ä‘au bụng không được uống nướcâ€.
Tôi vội và ng cản bác gái lại.
Kiếp trước có há»c qua chút thưá»ng thức sÆ¡ cứu, biết được ngưá»i bệnh Ä‘au bụng đột ngá»™t không được tùy tiện uống nước. Nhưng kể cả đã đến viện, tôi cÅ©ng không dám khẳng định chị tiểu Thanh bị viêm ruá»™t thừa cấp tÃnh, chỉ có thể nói là đau bụng không rõ rà ng. Trạm xá dù nhá» nhưng cÅ©ng là bệnh viện chÃnh quy, trên thân mình mang má»™t chiếc rìu nhá», dù sao cÅ©ng không nên tùy tiện múa rìu qua mắt thợ, tránh ngưá»i ta chê cưá»i.
“Ã, anh bạn nhá», sao cáºu lại biết rằng Ä‘au bụng không được uống nước?â€
Má»™t ngưá»i mang dáng vẻ bác sÄ© vá»™i và ng Ä‘i tá»›i, có chút kinh ngạc há»i. Ông ấy khoảng 40 tuổi, có má»™t thân hình to béo ở nông thôn hiếm thấy, là m khó ông ấy ná»a đêm phải thức dáºy, vẫn nhá»› đến chiếc áo blouse trắng lem luốc, cÅ©ng coi như có chút yêu nghá».
Tôi nhoẻn miệng cưá»i, không đáp.
Trẻ con cÅ©ng có cái lợi cá»§a trẻ con. Tôi thÃch trả lá»i ai thì trả lá»i, không thÃch trả lá»i thì cÅ©ng chẳng sao cả.
“Ai da, chá»§ nhiệm Nghiêm, chá»§ nhiệm Liá»…u, hai ngưá»i cÅ©ng đến sao…â€
Ông bác sÄ© to lá»›n tươi cưá»i tá»›i bắt tay hai vị chá»§ nhiệm.
“Viện trưởng Tá», má»i ông nhanh chóng sắp xếp cứu ngưá»iâ€
Chủ nhiệm Nghiêm nói.
“Phải phải, xin chá»§ nhiệm Nghiêm an tâm, tôi tá»± có lo liệuâ€.
Viện trưởng Tá» thân hình to béo, nhưng động tác không há» cháºm chạp, ngồi xuống kiểm tra đơn giản cho chị tiểu Thanh, liá»n có chẩn Ä‘oán sÆ¡ bá»™ “Viêm ruá»™t thừa cấp tÃnh, túi ruá»™t thừa đã vỡâ€, láºp tức sắp xếp để phẫu thuáºt.
Tôi cÅ©ng có chút bất ngá». Ngà i viện trưởng Tá» nà y cÅ©ng quá độc ác rồi? Kiểm tra đơn giản qua loa như váºy, các bước ấy cÅ©ng giống như tôi là m ở trong phòng nhà Thất bá, sao lại phải động dao kéo vá»›i cô bé nà y?
Nhưng cÅ©ng khó trách, cÆ¡ sở váºt chất cá»§a trạm xá công xã nghèo nà n, hình như máy xét nghiệm máu thông thưá»ng cÅ©ng không có. Chẳng phải chỉ có thể dá»±a và o kinh nghiệm cá»§a bác sÄ© để xác định thôi sao?
Thấy con gái bị đưa và o phòng mổ, hai vợ chồng Thất bá vô cùng lo lắng.
Chá»§ nhiệm Nghiêm an á»§i: “Không nên lo lắng, viện trưởng Tá» trước đây là bác sÄ© ngoại khoa số má»™t cá»§a bệnh viện nhân dân huyện đó, chỉ là mổ ruá»™t thừa thì không thà nh vấn Ä‘á»â€.
Ha ha, thì ra là thế. Chẳng trách viện trưởng Tá» tá»± tin đến váºy, hóa ra có bản lÄ©nh thá»±c sá»±. Ấn tượng cá»§a tôi vỠông ấy láºp tức chuyển sang tốt. Các bác sÄ© cốt cán trong khoa ngoại bệnh viện nhân dân huyện, đưa xuống là m viện trưởng các bệnh viện công xã nhá», chắc là do mắc sai lầm nà o đó.
Trong những năm tháng tất cả đấu tranh vì giai cấp, muốn phạm sai lầm thực không có gì khó.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
06-06-2011, 01:58 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 15: Cuộc đối thoại trong đêm
Ngưá»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
“Viêm ruá»™t thừa cấp tÃnh, may mà đưa đến kịp thá»i, bây giá» thì không sao rồiâ€.
Viện trưởng Tá» thoáng chút mệt má»i bước ra khá»i phòng mổ, thông báo cho má»i ngưá»i tin tức tốt là nh nà y.
Tôi nhá»› lại cảnh mà kiếp trước xem được trên tivi, bất chợt mỉm cưá»i thầm. Thông thưá»ng hay cưá»i chê đạo diá»…n không có ý tưởng má»›i, toà n để bác sÄ© nói những lá»i thoại cÅ© nà y, nhưng hôm nay nhìn lại, thá»±c chất là xuất phát từ Ä‘á»i sống thá»±c tại. Không phải viện trưởng Tá» vừa xuất hiện mở miệng nói cÅ©ng là câu nà y hay sao?
Ngay lúc phẫu thuáºt cho chị Tiểu Thanh, chá»§ nhiệm Nghiêm và cha đã há»i tình hình đại khái.
Cha là môt ngưá»i thuá»™c thuyết vô thần má»™t cách triệt để, từng dám má»™t mình bá»›i tung mồ mả trong đêm tối, trong cuá»™c sống ngà y thưá»ng ghét nhất những ngưá»i giả thần giả quá»·, nghe chị hai miêu tả sinh động cảnh tôi đấu vá»›i đạo sÄ©, không khá»i vui mừng.
Sắc mặt chá»§ nhiệm Nghiêm cà ng trở nên vui mừng, tháºm chà còn vá»— tay.
“Rất giá»i, rất tuyệt vá»i, Tấn Tà i, tháºt ghen tị vá»›i anh khi có đứa con trai tuyệt vá»i như váºy.â€
Cha cưá»i nói: “Chá»§ nhiệm, không nên tâng bốc trẻ con như váºy, sẽ tâng lên táºn mây xanh đóâ€.
â€œÄÆ°á»£c đó, cha!â€
Tôi thầm nghĩ.
Má»›i chuyển sang là m cán bá»™ hà nh chÃnh và i ngà y, kỹ năng nói chuyện cá»§a cha tăng lên rõ. Theo tÃnh cách cá»§a cha trước đây nhất định sẽ thêm và i câu đùa vá» chá»§ đỠcá»§a chá»§ nhiệm Nghiêm. Khi xưa không cùng đơn vị vá»›i chá»§ nhiệm Nghiêm, đùa má»™t chút cÅ©ng không sao. Nhưng bây giá» lại là quan hệ cấp trên cấp dưới, chá»§ nhiệm Nghiêm lại là ân tri ngá»™, nếu nói đùa không biết giá»›i hạn, sẽ có chút không ổn. Khiêm tốn đúng lúc là điá»u cần thiết.
Trong quan trưá»ng Trung Quốc, đối vá»›i chuyện tôn ti trên dưới nà y, trước nay Ä‘á»u rất coi trá»ng.
Cha gá»i Nghiêm Ngá»c Thà nh là “Chá»§ nhiệmâ€, chứ không phải là “Chá»§ nhiệm Nghiêmâ€, cÅ©ng rất có ý tứ. Vừa thể hiện gần gÅ©i lại không mất Ä‘i sá»± tôn trá»ng. HÆ¡n thiếu má»™t chữ thá»±c ảo diệu vô cùng. Việc coi trá»ng những chi tiết ấy, xét ra cÅ©ng không có ai so Ä‘o vá»›i cha, đó là do cha tá»± suy xét thà nh.
Xem ra cha kiếp trước chỉ thiếu mỗi cơ hội như thế nà y thôi. Một khi cơ hội xuất hiện, những biểu hiện của cha rất đáng khen ngợi.
Viện trưởng Tá» tuyên bố tiểu Thanh thoát khá»i cÆ¡n nguy kịch, má»i ngưá»i Ä‘á»u thở phà o nhẹ nhõm. Bác gái lúc nà y nắm chặt lấy tay tôi, lau nước mắt. Con ngưá»i tôi không chịu được những Ä‘iá»u nà y, lúc đó cảm thấy tháºt không thoải mái.
Bác Bảy dù sao cÅ©ng là đà n ông, cÅ©ng biết cư xá» hợp lý, liên tục cám Æ¡n viện trưởng Tá», rồi cúi đầu cám Æ¡n chá»§ nhiệm Nghiêm. Còn cha, là huynh đệ trong dòng há», nói lá»i cảm Æ¡n lại trở nên dư thừa.
Nhưng bác Bảy không tiện cám Æ¡n cha, lại Ä‘em những lá»i đó chuyển hết lên đầu tôi.
“Nói ra lần nà y thá»±c phải cám Æ¡n Tiểu Tuấn… Nếu không có thằng bé, tiểu Thanh nhà tôi đã không được cứu …â€.
Ôi trá»i! Bác gái lau nước mắt đã khiến cả ngưá»i tôi khó chịu, bác Bảy lại thêm chiêu nà y, có định cho ngưá»i ta sống nữa không đây? Trong thoáng chốc tôi vô cùng tức giáºn muốn bá» Ä‘i.
Ôi, khi nguy hiểm anh hùng xuất hiện cũng phải có giá của nó cả.
Thấy bác Bảy liên tục nói những lá»i khách sáo, tôi không thể không đưa ánh mắt cầu khẩn cá»§a mình vá» phÃa chá»§ nhiệm Nghiêm.
CÅ©ng không hiểu chá»§ nhiệm Nghiêm có hiểu ý cá»§a tôi không, còn cố tình trêu đùa lại tôi, coi như không thấy cầu cứu cá»§a tôi, ngược lại còn thêm và o, cưá»i sảng khoái mà nói: “Không sai, lần nà y tiểu Tuấn đã láºp được công lá»›n. Ngưá»i ta thưá»ng nói cứu má»™t mạng ngưá»i còn hÆ¡n xây bảy tòa tháp. Tôi thấy nên tặng cho cáºu bằng khen.â€
Tôi chợt cảm thấy vô cùng căm ghét vị quan tương lai của huyện Hướng Dương.
ÄÆ°á»£c được được, ông nhá» má»n như váºy, để tôi cho ông biết tay.
“Bác tháºt hẹp hòi, công lao lá»›n như váºy chỉ phát cho bằng khen, tháºt đúng là ná»±ng trẻ con!â€
“Hả?â€
Nghiêm Ngá»c Thà nh há hốc miệng.
“Thế cháu nói xem, phải thưởng như thế nà o?â€
“Cháu muốn tiá»n thưởng!â€
“Tiểu Tuấn, không được nói báºy.â€
Khuôn mặt cha chợt nghiêm lại. Trẻ con nghịch ngợm thì không sao, lúc thÃch hợp lại có thể khiến ngưá»i khác vui vẻ. Nhưng lúc nà y lại hoà n toà n không giống như thế.
Chá»§ nhiệm Nghiêm lắc tay ngăn cha lại, nét mặt vẫn tươi cưá»i: “Thế cháu muốn tiá»n thưởng là bao nhiêu?â€
Tôi quay vá» hướng viện trưởng Tá»: “Viện trưởng, viện phà cá»§a chị tiểu Thanh là bao nhiêu?â€
“Cái nà y, ta vẫn chưa tÃnh tỉ mỉ, mổ ruá»™t thừa không phải là ca phẫu thuáºt lá»›n, viện phà và i ngà y, thêm tiá»n thuốc nữa, khoảng tầm 40 đồng thôi.â€
Muốn đổi địa Ä‘iểm, viện trưởng Tá» không thèm nhìn đứa trẻ ngá»— nghịch là tôi lấy má»™t cái. Äứng trước hai vị chá»§ nhiệm, thá»±c không dám múa rìu qua mắt thợ.
â€œÄÆ°á»£c, bác Nghiêm, thế thì cháu muốn 40 tệ tiá»n thưởng.â€
“Ha ha, Tấn Tà i, con trai anh thá»±c không giống những đứa trẻ khác. Cháu bé, ý cháu muốn chúng ta không lấy viện phà cá»§a Thất bá cháu đúng không?â€
Cha liá»n cưá»i lá»›n theo.
Việc nà y, ông ấy không tiện tá» thái độ, dù sao cÅ©ng muốn tránh hiá»m khÃch.
“Vâng ạ, chú Nghiêm, nhà bác Bảy cháu không có tiá»n khám bệnh cho chị tiểu Thanh. Nếu có tiá»n, cÅ©ng không để cho ông đạo sÄ© kia bịp bợp.â€
Chá»§ nhiệm Nghiêm không cưá»i nữa, nghiêm túc nhìn tôi, gáºt gáºt đầu rồi quay sang cha: “Tấn Tà i, tôi thấy việc nà y nên xem xét kỹ, phá Tư Cá»±u bao nhiêu năm rồi, xã viên nông thôn vẫn mê tÃn như váºy, thá»±c không nên.â€
Äiá»u nà y lại đúng ý cha, láºp tức gáºt đầu: â€œÄÆ°á»£c. Chá»§ nhiệm, tôi thấy hay là chỉnh đốn đại thể, Ä‘em tất cả những gã đạo sÄ© thầy mo kia bắt hết lại, bắt đến là m việc ở hồ chứa nước, cÅ©ng là để giáo huấn há», tuyên truyá»n trong toà n hợp tác xã tÃnh cần thiết cá»§a việc phá Tư Cá»±u.â€
“Ừm, ừm. Cách nà y rất tốt, cứ là m như váºy Ä‘i.â€
Tôi chợt há hốc mồm, trong lòng thầm nghÄ© lợi hại, chá»§ nhiệm Nghiêm quả nhiên là trá»i sinh ra để là m quan, má»™t câu nói đơn giản, láºp tức gạt chuyện 40 đồng tiá»n thưởng sang má»™t bên, bắt ngay sang chuyện đạo sÄ©, mê tÃn.
CÅ©ng không thể trách ông ấy, 40 đồng không phải là con số nhá», tương đương vá»›i má»™t tháng lương cá»§a ông ấy. HÆ¡n nữa cÅ©ng thiếu danh mục cụ thể, không thể muốn đưa là đưa, tiá»n lệ nà y không thể có. Giả sá» má»—i ngưá»i xã viên trong công xã nà y Ä‘á»u được miá»…n tiá»n trị liệu, thì cái ghế chá»§ nhiệm công xã cá»§a ông ấy hẳn chẳng còn nữa.
Chỉ khổ cho những ông thầy mo, tá»± dưng phải Ä‘i tu sá»a hồ chứa nước.
Lúc ấy Ä‘ang thịnh việc tu sá»a thá»§y lợi, do chÃnh phá»§ chỉ định, má»—i đại đội Ä‘á»u phải lao động, tÃnh ngà y công, không có tiá»n mặt trả thù lao. Äây vẫn là ngà y công bình thưá»ng, nếu là bốn loại phần tá» (Äịa phú phản phôi), nhị lưu tá» - những ngưá»i có vấn đỠhoặc lai lịch bất hảo cá»§a các đại đội, má»—i khi có dịp nà y, Ä‘á»u bị bắt Ä‘i há»c tăng cưá»ng, lao động nghÄ©a vụ. Äến cÆ¡m cÅ©ng phải tá»± chuẩn bị.
Äây là những thá»§ Ä‘oạn chuyên chÃnh, cá»±c Ä‘oan đến lợi hại. Nếu không chá»§ nhiệm cá»§a má»™t công xã, quản lý má»™t lượng lá»›n ngưá»i, tất nhiên có uy lá»±c “Bách lý hầuâ€, dùng má»™t câu không thể tục hÆ¡n là “Dáºm chân má»™t cái đất trá»i rung chuyểnâ€, những thá»§ Ä‘oạn chuyên chÃnh mạnh mẽ như váºy, công lao không nhá».
Thấy tôi há to miệng, thở hổn hển, chá»§ nhiệm Nghiêm cưá»i nói: “Cháu bé, sư tá» há to miệng, nhưng bác lại không thể chiá»u theo ý cháu. Không những không có tiá»n thưởng, mà ngay cả bằng khen cÅ©ng không có đâu. Ha ha, thất vá»ng chứ?â€
Rồi cÅ©ng không đợi cho tôi nói gì, ông liá»n nói vá»›i viện trưởng Tá»: “Ông Tá», hoà n cảnh bệnh nhân khó khăn, viện các ông cÅ©ng nên có chút ưu đãi, nếu miá»…n được thì miá»…n luôn nhé!â€
Ông Tá» cÅ©ng là má»™t ngưá»i có tri thức, lúc nà y cưá»i ha hả, nói: “Chỉ thị cá»§a chá»§ nhiệm Nghiêm, há» Tá» tôi tất nhiên sẽ là m theo, ông cứ an tâm Ä‘i!â€
Láºp tức sắp xếp chá»— ở cho má»i ngưá»i. Bác gái ở lại trạm xá chăm sóc tiểu Thanh, những ngưá»i lá»›n còn lại như bác Bảy và cáºu quay trở vá» Liá»…u Gia SÆ¡n ngay trong đêm. Công xã chỉ có ba phòng dà nh cho khách, há» cÅ©ng không nỡ tiêu tiá»n hoang phÃ, dù sau mưá»i cây số cÅ©ng không xa. Còn ba đứa trẻ bá»n tôi, tất nhiên không thể trở vá» nhà trong đêm, nên ở lại công xã.
Chị cả há»c trong trưá»ng trung há»c cá»§a công xã, sau khi cha được Ä‘iá»u đến công xã, cÅ©ng được sắp xếp má»™t phòng ở trong ký túc. Chị hai chị ba cùng ngá»§ vá»›i chị cả trên má»™t giưá»ng. CÅ©ng may mà trá»i không quá lạnh, có thể tạm qua má»™t đêm được.
Tôi ở trong phòng của cha.
Khi vừa nằm lên giưá»ng, chá»§ nhiệm Nghiêm đẩy cá»a Ä‘i và o.
“Chá»§ nhiệm, anh cÅ©ng mệt cả má»™t đêm rồi, sao vẫn chưa nghỉ ngÆ¡i?â€
Cha có chút kinh ngạc.
“Ngá»§ không được. Dứt khoát phải tìm ông nói chuyện.â€
â€œÄÆ°á»£c được được. Tôi cÅ©ng Ä‘ang không ngá»§ được…Chá»§ nhiệm má»i ngồi.â€
Chá»§ nhiệm Nghiêm ngồi xuống, liếc nhìn tôi má»™t cái, cưá»i nói: “Hay thôi váºy, tiểu Tuấn cÅ©ng mệt rồi, nên nghỉ ngÆ¡i Ä‘i.â€
Tôi nghiêng ngưá»i ngồi dáºy, nói: “Bác à , cháu không buồn ngá»§.â€
Cha nói: “Ngà y mai con còn phải Ä‘i há»c đấy.â€
Tôi bÄ©u môi: “Ngà y nà o cÅ©ng há»c, chán lắm, con muốn chÆ¡i má»™t ngà y.â€
Nhá»› đến thá»i gian biểu cá»§a Châu tiên sinh, cha chợt tá» ra vô cùng thông cảm vá»›i tôi, láºp tức gáºt đầu: â€œÄÆ°á»£c rồi, nghỉ má»™t ngà y váºy, con ngá»§ trước Ä‘i đã.â€
“Vângâ€
Tôi vừa nhắm đôi mắt lại, cha liá»n móc bao thuốc ra: “Chá»§ nhiệm, má»i.â€
Cha, thế không phải cha cố tình là m khổ ngưá»i ta sao?
Trong lòng tôi chợt thấp thá»m.
Cần biết kiếp trước cá»§a tôi cÅ©ng là má»™t tay hút thuốc, má»—i ngà y Ä‘á»u phải hút 2 bao trở lên. Sau khi sống lại, toà n thân lại tá» ra không chút phụ thuá»™c và o nicotin, thế nhưng cái mùi thuốc thÆ¡m lừng kia, vẫn đủ là m cho cÆ¡ thể tôi thấy ngứa ngáy.
Äang chuẩn bị giả vá» ngá»§ để nghe trá»™m há» nói chuyện, hôm nay chỉ phải tốn thêm chút sức nhắm chặt đôi mắt, thôi thì mắt không thấy lòng không phiá»n.
Ôi, ông trá»i cÅ©ng tháºt là oái oăm, cho tôi trở lại Ãt thêm mấy năm không được sao? Dù chỉ là và i ba năm, đến đầu tháºp niên 80, tôi mưá»i mấy tuổi, là m nhiá»u việc khác có phải thuáºn tiện hÆ¡n nhiá»u không? Cho dù không thể ngang nhiên hút thuốc nhả khói, Ãt nhất cÅ©ng được ăn và i bữa thịt má»™t tháng. Cho má»™t ngưá»i quay vỠđúng năm 76 nà y, vừa thèm thịt vừa thèm thuốc, tháºt đáng thương!
Ã, không phải là nói chuyện sao? Sao mãi chưa thấy ai lên tiếng?
Tôi hiếu kỳ mở to đôi mắt, chỉ thấy sắc mặt chá»§ nhiệm Nghiêm tháºt nghiêm túc, mang chút ưu phiá»n, sắc mặt cá»§a cha cÅ©ng không thoải mái chút nà o.
“Cháºc…Nhóm bốn ngưá»i nà y không phải tách nhau ra rồi sao, chÃnh sách cá»§a trung ương, sao lại không thấy Ä‘iá»u chỉnh gì váºy?â€
Chá»§ nhiệm Nghiêm cầm Ä‘iá»u thuốc rÃt má»™t hÆ¡i sâu, rồi theo hÆ¡i thở ra dà i thưá»n thượt.
Cha không hiểu cá» chỉ cá»§a Nghiêm Ngá»c Thà nh, cÅ©ng không tiện mở lá»i, chỉ gáºt đầu.
“Nói đến việc đêm nay Ä‘i, những trưá»ng hợp như anh Thất nhà anh, những xã viên không có tiá»n cho con khám chữa bệnh, tôi e không còn là thiểu số, cứ thế nà y không hay lắm.â€
“Ừm, khó khăn nghèo khổ năm nà y qua năm khác, không phát triển mạnh sản xuất, thì cuối cùng không giải quyết được vấn đỠcăn bản.â€
“Äúng thế, sản xuất táºp thể, cùng ăn, cùng ở, cùng sản xuất, ai cÅ©ng hưởng công như nhau. Táºp thể không có chút tÃch lÅ©y, không thể đầu tư, mà đất Ä‘ai thì ngà y má»™t cằn cá»—i, sản lượng sẽ ngà y cà ng thấp xuống!â€
“Äấy là bế tắc, chÃnh sách trung ương không thay đổi, bế tắc nà y sẽ không thể giải quyết.â€
Tôi thầm thở dà i. Khi ấy từ cán bá»™ cÆ¡ sở cho đến xã viên phổ thông Ä‘a số Ä‘á»u nháºn thấy tÃnh nguy hiểm cá»§a chế độ “hợp tác xãâ€, nhưng lại bất lá»±c không có cách giải quyết. Tôi biết, phải đến 2 năm sau, cÅ©ng chÃnh là cuối năm 1978, mưá»i tám vị nông dân thôn Tiểu Cương huyện Phượng Dương tỉnh An Huy má»›i dám bất chấp nguy hiểm, tá»± láºp ra cÆ¡ chế sản xuất há»™ gia đình, từ đó mở mà n cho cuá»™c cải cách mở cho nông thôn Trung Quốc. Nhưng và o lúc nà y, lại có chút hÆ¡i sá»›m. Äối vá»›i những chÃnh sách lá»›n và cÆ¡ bản như thế nà y, không phải là việc mà những cán bá»™ cÆ¡ sở như Nghiêm Ngá»c Thà nh và cha tôi có thể tác động được. Tùy tiện cổ vÅ© há» Ä‘i theo con đưá»ng cấm nà y, chỉ có hại mà không có lợi. Äợi đến khi lịch sá» chứng minh là hỠđúng, sợ rằng sẽ không còn cÆ¡ há»™i để “khởi nghÄ©a†nữa rồi.
Tôi khẩn trương suy nghÄ©, có cách nà o vừa không vi phạm chÃnh sách hiện hà nh cá»§a trung ương, lại có thể tăng gia sản xuất, Ãt nhiá»u thay đổi bá»™ mặt nghèo khó lạc háºu cá»§a quê hương không?
Nhưng tôi mặc dù quay lại từ tương lai, vẫn hoà n toà n bất lực với việc nà y.
“Hay là đợi thêm má»™t thá»i gian nữa Ä‘i, không biết chừng chÃnh sách trung ương sẽ sá»›m có thay đổi.â€
Cha an á»§i Nghiêm Ngá»c Thà nh, cÅ©ng là an á»§i bản thân.
“Ừm…Trước mắt sắp tá»›i mùa đông rồi, phÃa bắc núi có mấy đại đội, e là phải cắt lương…Như váºy Ä‘i, ngà y mai tôi đến đó xem xét. Năm nay không thể để tái diá»…n tình trạng chết đói được.â€
Khu vá»±c quản hạt cá»§a công xã Hồng kỳ khá lá»›n, nhưng phần lá»›n Ä‘á»u là vùng núi cằn cá»—i, đặc biệt là vùng phÃa bắc.Thá»±c sá»± là má»™t nÆ¡i nghèo nà n, ngưá»i nhiá»u mà đất Ãt, ngưá»i dân phải đà o đất tìm thức ăn. Kể cả thế ká»· 21, cái nghèo khó cá»§a những thôn trang vùng sÆ¡n bắc vẫn khiến ngưá»i ta nhìn thấy mà rùng mình, chỉ có thể coi là tạm giải quyết được vấn đỠăn mặc.
Nghe những lá»i cá»§a chá»§ nhiệm Nghiêm, dưá»ng như mấy năm trước các đại đội ở vùng sÆ¡n bắc đã từng có ngưá»i chết đói.
“Äể tôi Ä‘i cùng ông.â€
“Không cần đâu, trong nhà cÅ©ng cần có ngưá»i quản lý.â€
Cha cưá»i: “Không phải vẫn còn chá»§ nhiệm Trương sao? Ông ấy cÅ©ng là ngưá»i phụ trách đấy chứ.â€
“Hả, ông ấy à …â€
Chủ nhiệm Nghiêm lắc đầu, không nói thêm gì nữa. Tuy mối quan hệ giữa ông ấy và cha rất tốt, song cũng không muốn hạ thấp trợ thủ của mình trước mặt cha.
Cha cÅ©ng không nói thêm gì, cưá»i: “Ông an tâm, chuyện trong nhà tôi sẽ để mắt tá»›i.â€
Dá»±a theo danh sách phân công ná»™i bá»™ cá»§a lãnh đạo Ủy ban Cách mạng, cha xếp phÃa sau chá»§ nhiệm Trương, là ngưá»i phụ trách thứ ba. Nhưng má»i ngưá»i Ä‘á»u biết cha và chá»§ nhiệm Nghiêm hay là m việc cùng nhau, hÆ¡n nữa lại là ngưá»i công xã Hồng kỳ sinh ra và lá»›n lên tại mảnh đất nà y, uy tÃn hÆ¡n hẳn chá»§ nhiệm Trương.
“Ừm, có ông ở lại, tôi má»›i an tâm. Nghỉ sá»›m Ä‘i.â€
Chá»§ nhiệm Nghiêm vá»— vá»— và o bả vai cha, đứng dáºy chuẩn bị Ä‘i, mắt liếc sang thấy tôi dáng vẻ tháºm thụt, biết tôi nghe lén, bèn đưa tay tát nhẹ tôi má»™t cái, cưá»i mắng: “Tên tiểu quá»· nà y!â€
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
*trung sinh chi nha noi* , 4vn trung sinh nha noi , ãåîìåòðèÿ , ãèáää , àêêóìóëÿòîð , àêöèÿ , áîóëèíã , ¶ntung sinh chi nha noi , cao lam kien khoa t100% , chi nha noi , chi nha noi cua 4vn , dinh cap chi nha noi , do thi trung sinh , êîìïüþòåð , êîìóñ , èíòåðüåð , ìàãèÿ , íèññàí , ïèööû , ïîçäðàâëåíèÿ , ïîðíóøêà , íòðþêýáõð , ïðåäñêàçàíèÿ , ïðîäàæà , ïðîêëÿòûé , luuthienminh58 , ñëîâàðè , nha ná»™i , nha noi trung sinh , quan truong dich full , quan truong khuyet danh , quan truong trung sinh , rùng sinh chi nha ná»™i , rung sinh chi nha noi , tex trung lùn , tr ng sinh chi nha noi , trá»ng sinh nha ná»™i , trong sinh chi nha , trong sinh chi nha noi , trugn sinh chi nha noi , trun sinh chi nha noi , trung sanh chi nha noi , trung shinh chi nha noi , trung sinh 4vn , trung sinh chi do thi , trung sinh chi nah noi , trung sinh chi nga noi , trung sinh chi nha , trung sinh chi nha nôi , trung sinh chi nha ná»™i , trung sinh chi nha nhoi , trung sinh chi nha noi , trung sinh chi nha noi. , trung sinh chi nha noii , trung sinh chi noi , trung sinh chi noi ] , trung sinh chia nha noi , trung sinh chj nha noi , trung sinh nha chi noi , trung sinh nha noi , trung sinh nha noi 4vn , trung sinh nhan noi 4vn , trung sinh nhi nha noi , trung sinh quan nha noi , trung sinh truy nha noi , trung sinhnchi nha noi , trungsinh chi nha noi , trungsinhchi , trungsinhchi nha noi , trungsinhchinhanoi , trunh sinh chi nha noi , truong sinh chi nha noi , trurng sinh chi nha noi , truyen nha noi 4vn , truyen quan truong full , ttrung sinh chi nha noi , vú_em_ai_bóp , when vi , ýëüäîðàäî , ðàñïèñàíèå