Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 930: Ra tay kinh sợ (2).
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
- Đúng là ngươi không biết xấu hổ, đây là ngươi muốn tìm chết.
Nhạc Thành thản nhiên nói, trong mắt hàn mang chợt lóe, trong tay trống rỗng nắm chặt.
- Xuy xuy.
Nhưng vào lúc này, Thiên La tông ba sao đấu thánh quanh thân nháy mắt không gian vặn vẹo, tên ba sao đấu thánh ngay tại chỗ không gian vặn vẹo hóa thành một bãi máu loãng.
Một tên ba sao đấu thánh, giống như là một con kiến bình thường bị giết chết, Nhạc Thành nháy mắt ra tay, nhất thời khiến cho mọi người hít vào một hơi.
- Hác trưởng lão.
Mười tên đấu tôn cường giả nhất thời đứng dậy, nhìn thấy tên ba sao đấu thánh bị đánh chết ở trong tay Nhạc Thành, nhất thời tràn ngập nổi giận.
- Tứ đại nhân tộc các ngươi khi dễ người, các ngươi cho chúng ta một cái công đạo.
Một lục sao đấu tôn căm tức nhìn Nhạc Thành nói.
- Ta còn không đến mức khi dễ các ngươi, các ngươi đánh giá rất cao chính mình, các ngươi rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, chính mình muốn chết, chỉ bằng các ngươi đã muốn ba mươi cái thành, các ngươi có thực lực như vậy sao.
Nhạc Thành hừ lạnh một tiếng, đồng thời trong tay lại trống rỗng nắm chặt, mười mấy tên đấu tôn đều bị bao vây ở tại không gian vặn vẹo.
- Xuy xuy.
Không gian sụp đổ, mười mấy tên đấu tôn cường giả đồng thời hóa thành một bãi máu loãng.
Trong đại sảnh nhất thời mọi người không dám nói ra, Vũ Văn Minh Quang, Tôn *** Hải, Trần Bưu, Hoàng Thanh bị Nhạc Thành làm cho hoảng sợ, dĩ nhiên là nói ra tay lến ra tay, hắn cũng quá độc ác đi.
Còn lại mười hai thế lực không có bất luận kẻ nào dám nói, một đám có chút sợ hãi nhìn Nhạc Thành một cái, sau đó cúi đầu xuống mặt đất, không có ai dám nói chuyện, mọi người đều không muốn kết cục như vậy.
Nhạc Thành nhìn mọi người trong đại sảnh, sau đó mỉm cười, xem ra lời nói của mình hiệu quả không sai.
- Hiện tại các ngươi còn có đề nghị gì không, chỉ cần hợp lý, cũng có thể nói, chỉ cần không công phu sư tử ngoạm là được, con người của ta thực công bình.
Nhạc Thành nhìn chăm chú vào mọi người nói.
Mọi người đưa mắt nhìn trộm nhau, một lát sau, một nhị sao đấu thánh cố lấy dũng khí nhẹ nhàng nói:
- Nhạc tộc trưởng, cứ dựa theo ý tứ của tộc trưởng đi, chúng ta không có ý kiến.
- Thật không, còn có người có ý kiến hay không.
Nhạc Thành nói.
- Không có, chúng ta không có ý kiến, như vậy tốt lắm.
Lại thêm một nhất sao đấu thánh nói.
- Ta đây có chút ý kiến.
Nhạc Thành thản nhiên cười nói.
Nghe lời Nhạc Thành nói, nhất thời mọi người kinh ngạc đem ánh mắt nhìn về phía Nhạc Thành, lúc này Tôn *** Hải cùng đám người Vũ Văn Minh Quang cũng không ngoại lệ, tứ đại nhân tộc cùng thần Phượng Hoàng tộc có tám mươi *** Thành cũng là hợp lý, dù sao lần này ra sức không ít, chết cũng không ít.
Nhìn thấy diễn cảm của mọi người, Nhạc Thành vừa lòng, lập tức cười nói:
- Ta có một đề nghị, ở Huyền Thiên nội lục duy trì tứ đại nhân tộc liên quân, về sau liên quân này kêu là Huyền Thiên liên minh, bất cứ chuyện gì đều có người của liên minh định đoạt.
- Liên minh sao.
Mọi người lại một lần đưa mắt nhìn nhau, không biết trong lòng Nhạc Thành muốn làm cái gì.
- Nhạc Thành, liên minh kia có ai định đoạt đâu?
Vũ Văn Minh Quang khó hiểu nhìn Nhạc Thành hỏi, hiện tại trong lời nói Nhạc Thành, hết sức quan trọng.
- Liên minh thành lập một cái trưởng lão đoàn, trưởng lão đoàn từ một trăm hai mươi người tạo thành, tứ đại nhân tộc cùng thần Phượng Hoàng mỗi tộc chiếm mười ghế trưởng lão, Vạn Kim Môn, Cuồng Sư Môn, Hồ Điệp Cốc, Tuyệt Tình Cốc mỗi phái chiếm ba ghế trưởng lão, về phần Thiên La tông cùng mười hai môn phái thì mỗi phái hai ghế.
Nhạc Thành mỉm cười trả lời.
Mọi người trên mặt đều diễn cảm bất đồng, mọi người lúc này cũng tính toán có thể chiếm dược chỗ tốt gì.
- Nhạc Thành, như vậy tính xuống dưới còn có ba mươi sáu cái ghế trưởng lão thì phân bố như thế nào?
Tôn *** Hải có chút nghi hoặc nhìn Nhạc Thành hỏi, tứ đại nhân tộc cùng thần Phượng Hoàng đều tự chiếm mười ghế trưởng lão, còn năm mươi cái, Hồ Điệp Cốc, Tuyệt Tình Cốc, Vạn Kim Môn, Cuồng Sư Môn, tổng cộng là mười hai cái, còn mười hai thế lực thì là hai mươi bốn, tổng cộng một trăm hai mươi cái thì phải còn lại ba mươi bốn ghế trưởng lão không.
- Để cho công bình thì ba mươi bốn ghế trưởng lão mỗi năm năm đổi một lần, về sau mỗi năm năm, thế lực liên minh có thể phái ra mười một cường giả tuổi trẻ cử hành một lần đánh giá, cộng lại có hai trăm người đi, theo đó hơn hai trăm người này tỷ thí, xếp hạng ba mươi bốn là có thể vì các thế lực tranh thủ một ghế trưởng lão, nếu những người trẻ tuổi này đước các môn phái ra mười người có thể xếp ở ba mươi bốn danh nghạch kia là có thể vì các tộc tranh thủ mười ghế trưởng lão.
Nhạc Thành tạm dừng một chút, nhìn thấy diễn cảm của mọi người, lập tức lại nói tiếp: - Đương nhiên, mười ghế trưởng lão này liền đại biểu cho mười phần lợi tức, cũng là trong vòng năm năm, lợi tức cả Huyền Thiên liên minh trừ bỏ chi tiêu ra, liền chia làm một trăm hai mươi phần, một ghế trưởng lão đại biểu cho một phần lợi tức, đồng thời nếu có môn phái liên tục ba lượt trong tộc không có đệ tử ở tốp ba mươi bốn, vậy còn bị giảm bớt một cái ghế trưởng lão, đến lúc đó ba mươi bốn ghế năm năm đổi thành ba mươi lăm ghế trưởng lão ghế. Về sau các tộc cũng có thể tham gia mười một người, nếu Nhạc gia ba lượt tuổi trẻ cường giả đều không có đạt được tốp ba mươi bốn, vậy theo hiện tại mười ghế trưởng lão chỉ còn chín, mọi người hiểu chưa?
Nghe Nhạc Thành nói xong một hơi, tất cả mọi người là muốn tiêu hóa một chút, loại phân phối này mọi người lần đầu tiên thấy được, khi nghe tựa hồ là công bình, đặc biệt đối với mười hai thế lực môn phái, chính là tối công bình.
Nhưng mọi người nghĩ, Huyền Thiên nội địa hiện tại tổng cộng một trăm hai mươi *** Thành, hiện tại phân một trăm hai mươi cái ghế trưởng lão, mỗi một cái ghế trưởng lão cũng là một *** Thành, bọn họ có cố định hai cái ghế trưởng lão, cũng là tương đương có hai cái *** Thành ổn định, ngược lại tứ đại nhân tộc cùng thần Phượng Hoàng tộc có chút có hại, bọn họ có mười cái ghế trưởng lão, cũng chỉ có mười *** Thành, nguyên bản nếu tám mươi cái *** Thành mà nói, tứ đại nhân tộc cùng thần Phượng Hoàng tộc cũng có thể phân đến mười sáu cái *** Thành.
Mà lúc này lại có thêm ba người âm thầm nói, người thứ nhất là Trần Bưu, chính là Trần Bưu biết được chủ ý trong lòng chủ nhân.
- Không hổ là chủ nhân, ăn tươi nuốt sống người không thấy máu chính là như thế này.
Trần Bưu thầm nghĩ trong lòng.
- Người này, xem ra tuổi trẻ tài năng.
Vũ Văn Minh Quang thầm nghĩ trong lòng, hiệu quả của Hạo Thiên Tháp Nhạc Thành hắn có biết, hắn cũng đi vào tu luyện rồi, ở bên trong tu luyện hiệu quả nhanh hơn, đến lúc đó lớp trẻ của của Nhạc gia đều ở bên trong.
- Tiểu tử này, người bị hắn bán đều còn cười cho hắn kiếm tiền, không quá một trăm năm, đến lúc đó chính xác Huyền Thiên nội lục đều ở trong tay Nhạc gia.
Mà lúc này trong lòng Nhạc Thành biết, ba mươi bốn người này, chính mình tùy thời có thể bồi dưỡng ra đấu thánh cường giả, hơn nữa Nhạc gia đan dược rất nhiều, hơn nữa ba năm về sau, có một ít thế lực liên tục rời khỏi, đến lúc đó Nhạc gia có thể phái ra mười một người tuổi trẻ đi ra, thu hoạch mười một ghế trưởng lão thực nhẹ nhàng, chỉ sợ sau trăm năm Nhạc gia thu vào trưởng lão ghế có thể đến bốn mươi cái, mà sau trăm năm Huyền Thiên nội địa cuối cùng là của tứ đại nhân tộc cùng thần Phượng Hoàng tộc sở hữu, mà Nhạc gia đến lúc đó đã nắm một nửa Huyền Thiên nội địa, cuối cùng vẫn là Nhạc gia lấy được lớn ích nhất.
Mà đối với Tuyệt Tình Cốc cùng Hồ Điệp Cốc, Cuồng Sư Môn và Vạn Kim Môn, Nhạc Thành cũng chỉ có thể bất công một chút, chỉ cần có Nhạc gia một ngày, tự nhiên có bọn họ một ngày. Thế lực bọn họ có nhiều hơn căn bản không trọng yếu, thế lực có lớn cũng không thể bằng tứ đại nhân tộc cùng thần Phượng Hoàng, huyết mạch không giống, hậu nhân hiểu rõ tiền đồ không giống, đồng thời Nhạc Thành cũng hy vọng Nhạc gia hậu nhân có thể có nhiều cường giả, có thể ở mọi thời điểm đều có áp lực, trong tộc nhân mới có thể tiến bộ.
Đương nhiên đó là một ít nguyên nhân, càng thêm trọng yếu là Nhạc Thành không hy vọng sẽ có Hắc Ám Thần Điện thứ hai, Huyền Thiên nội địa đều do tứ đại nhân tộc nắm quyền, các thế lực khácmuốn phát triển không thể dễ dàng như vậy.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 931: Đoan Mộc Cuồng độ kiếp.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Lúc này mọi người thấp giọng thương nghị, Tứ *** Nhân Tộc cùng với đám người của Hồ Điệp cốc, Tuyệt Tình cốc bọn họ đều không ai có ý kiến.
- Nhạc tộc trưởng, chúng ta không có ý kiến.
Một nhị tinh Đấu Thánh cất tiếng nói.
- Mọi người đã không có ý kiến, vậy thì từ từ hãy nói, còn bây giờ đại trưởng lão, giao cho ông chuyện này.
Nhạc Thành khẽ nói, sau đó nói lại chi tiết mọi chuyện.
- Vâng tộc trưởng.
*** trưởng lão liền cất tiếng đáp, đối với thương nghị này, đại trưởng lão cũng rõ ràng tất cả, Nhạc gia được chỗ tốt lớn nhất.
Sau đó, Tôn *** Hải, Vũ Văn Minh Quang cùng Hoàng Thanh, Trần Bưu bọn họ cũng đi ra khỏi đại sảnh, những chuyện này bọn họ không muốn nhúng tay vào.
Bốn ngày sau, Nhạc Thành đã cáo biệt mọi người, lên đường tới Song Phong sơn mạch, Nhạc Thành đã ước hẹn với Nhạc Thiên lão tổ mở ra Cửu Thiên phục ma trận ở đó.
Yến Hiểu Kỳ, Tôn Thi Thi và chúng nữ cũng theo Nhạc Thành, mọi người tiến vào trong không gian thông đạo.
Lúc này ở bên trong một cấm chế, Đoan Mộc Cuồng mở hai mắt, ma mang bắn ra bốn phía.
- May mà Nhạc gia có Kim Long thân thể thì Hắc Ám Thần Điện cũng có Hắc Ám thân thể, nếu không thì Hỗn Thế Ma Vương ta không thể chống đỡ nổi, bất quá nửa năm nay cuối cùng cũng đã đạt tới thiên kiếp.
Đoan Mộc Cuồng khẽ nói nhỏ, thủ ấn trong tay áo vung lên, cấm chế trên bầu trời mở ra, thân thể xuất hiện trên một ngọn núi vô danh.
Sau nửa năm nuốt chửng được Hỗn Thế Ma Vương, Đoan Mộc Cuồng cuối cùng cũng đột phá tới Ma giới kỳ, tu vi cũng tăng vọt, cuối cùng cũng cảm ứng được khí tức của thiên địa.
Người tu ma và người tu tiên độ kiếp cũng giống nhau, tiền kiếp là độ tâm, trung kiếp là độ thân, hậu kiếp chính là trực tiếp đối kháng với thiên đạo.
Bất kể tu tiên tu ma hay chánh đạo vẫn là ma môn, Độ thiên kiếp chính là kháng lại thiên địa.
Lúc này Đoan Mộc Cuồng đã biết rằng mình đã thu hút thiên kiếp, vốn hắn định chờ tới khi Hỗn Thế Ma Vương nói cho hắn biết cách độ ma kiếp nhưng Hỗn Thế Ma Vương chưa kịp nói cho hắn thì đã chết rồi.
Mà lúc này Đoan Mộc Cuồng cảm nhận thấy sau khi mình nuốt chửng Hỗn Thế Ma Vương thì đã tới nhị ma tâm kiếp.
Lúc này toàn thân của Đoan Mộc Cuồng một hắc sắc quang ảnh lưu chuyển, ma khí tràn ngập khắp không gian mười dặm.
Trong lòng Đoan Mộc Cuồng lúc này bỗng nhiên hiện ra những chuyện của quá khứ, thời niên thiếu ngây ngô, thanh niên hung tâm vạn trượng, tu luyện cả đời trở thành người mạnh nhất của Hắc Ám Ma Huyết Tộc, cuối cùng đánh chết tộc trưởng và hơn mười vị trưởng lão phản đối rồi lên vị trí tộc trưởng, sáng lập nên Hắc Ám Thần Điện bắt đầu tiến công vào nội lục, một đường vô địch, cuối cùng chính diện giao phong với Tứ *** Nhân Tộc và Tứ đại thú tộc.
Nhưng cuối cùng, Nhạc Thiên đã có thể chống lại hắn, mấy trăm năm đối kháng, cuối cùng hắn bị thương nặng phải tiến vào Thúy Phong Cổ Nham tu luyện ma công.
Cứ như vậy, tất cả mọi chuyện diễn ra.
Theo biến hóa của hắn, trên bầu trời ma khí cũng trở nên tràn ngập.
Ba ngày sau, Đoan Mộc Cuồng cuối cùng cũng không biết nổi mình là ai, ngây ngốc không biết bao lâu, thiên ma khí ở trên trời cũng càng trở nên dày đặc, ở trong đám ma khí, một con quái thú hung tợn há miệng muốn nuốt chửng Đoan Mộc Cuồng.
Khuôn mặt của Đoan Mộc Cuồng sau đó bỗng nhiên mở ra, đúng vào lúc này, con ma thú hung tợn cũng biến mất không còn thấy gì nữa.
Một tiếng âm lệ khô khốc vang lên, trong nháy mắt, Đoan Mộc Cuồng bỗng nhiên cười lớn.
- Dù là ai cũng không có cách nào thay đổi được ta, ta muốn thành ma, ai dám ngăn ta?
Đoan Mộc Cuồng cười lạnh nói, sau đó ở xung quanh bầu trời, một mảng thiên ma khí trở nên tràn ngập trôi vào cơ thể của hắn.
Lúc này thân thể của Đoan Mộc Cuồng giống như là cái động không đáy, điên cuồng nuốt chửng ma khí trên bầu trời.
Năm ngày sau, ma khí đã tràn vào cơ thể của Đoan Mộc Cuồng, khí tức cũng đã đến trình độ vô cùng cường hãn.
- Hỗn Thế Ma Vương, ngươi chẳng qua chỉ là phân thân nguyên thần mà thôi, nuốt chửng mấy lão ma kia không có bao nhiêu hiệu quả, ta mới là tốt nhất.
Đoan Mộc Cuồng khoanh chân ngồi trên mặt đất rồi nói.
Thủ ấn của Đoan Mộc Cuồng biến đổi, một đạo thân ảnh từ trong Thần Nông đỉnh xuất hiện.
- Ngươi là ai, Hỗn Thế Ma Vương đâu?
Người bên trong Thần Nông đỉnh chính là xích quỷ vương hắn nhìn Đoan Mộc Cuồng mà hỏi.
- Ta nói cho ngươi ngươi cũng không biết, về phần Hỗn Thế Ma Vương, ngươi ngay lập tức có thể gặp được hắn.
Đoan Mộc Cuồng cười lạnh nói.
- Chẳng lẽ ngươi đã nuốt chửng Hỗn Thế Ma Vương?
Cảm nhận thấy khí tức trên người Đoan Mộc Cuồng, xích quỷ vương kinh hãi mà nói.
- Không sai, hiện tại tới phiên ngươi.
Đoan Mộc Cuồng nói xong, bàn tay phải đã rót một hắc mang lên trên người của xích quỷ vương, sắc mặt của Đoan Mộc Cuồng trở nên trắng bệch, toàn thân pháp lực bị hút ra, thân thể trong nháy mắt trở thành thây khô.
Thủ ấn trong tay của Đoan Mộc Cuồng biến đổi, hắn lại một lần nữa tu luyện.
Ở trong Hạo Thiên Tháp, lúc này Nhạc Thành thở ra một ngụm trọc khí từ đan điền, tinh mang bắn ra bốn phía.
- Chỉ còn một chút nữa là có thể tới đại thừa hậu kỳ đỉnh phong.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng.
Ở trên bầu trời của Song Phong sơn mạch, mấy đạo thân ảnh từ bên trong nhẩy ra, chính là đoàn người Nhạc Thành.
- Sao rồi?
Nhạc Thiên lão tổ tiến tới gần Nhạc Thành mà hỏi.
- Không tệ lắm, chỉ có một số chuyện không tốt.
Nhạc Thành trả lời Nhạc Thiên lão tổ.
- Chúng ta phải mở được Thiên Nguyên đại trận bên trong.
Nhạc Thiên lão tổ nói.
Tâm niệm của Nhạc Thành chuyển động, trong tay của hắn xuất hiện ba trận bàn.
- Lang Lễ, cửu thiên phục ma đại trận này ngươi có thể mở ra được không?
- Có, ban đầu cửu thiên phục ma đại trận này là do chân vũ đại đế bố trí.
Lang Lễ nói.
Lang Lễ lấy ba trận bàn ra, thân ảnh biến mất ngay tại chỗ, tạo thành một tàn ảnh màu đỏ.
- Xoẹt.
Ở trên bầu trời, không gian sóng gợn, một cái khe ở trên không trung xuất hiện.
Lang Lễ lăng không đứng ở trên trời, thân thể đồng thời biến hóa, pháp quyết đánh ra.
- Vù vù, cả bầu trời xuất hiện biến hóa vô cùng lớn, mấy vạn phương viên đều xuất hiện sương trắng mây mù bao phủ.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 932: Cực phẩm tiểu thiên tài.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Đột nhiên Nhạc Thành cảm thấy mình cũng như bị hút vào bên trong. Nhạc Thành bỗng nhiên cảm thấy cơ thể của mình có đấu hiệu biến đổi.
Dấu hiệu này cho thấy Nhạc Thành sắp đột phá tới nhị kiếp võ kiếp.
- Mọi người lui về sau.
Nhạc Thành nói với mọi người rồi khoanh chân ngồi tại chỗ.
Những người xung quanh không hiểu tại sao nhưng đều lui ra bên ngoài.
- Xem ra hắn đã đột phá tới nhị kiếp võ kiếp.
Nhạc Thiên lão tổ thấy vậy nên cũng lui ra phía xa.
Ở trên bầu trời lúc này, mây đen bỗng trở nên đen kịt, không gian rít gào, trong không khí có dấu tích hủy thiên diệt địa.
Mưa lũ nồng đậm rơi xuống, mang theo một lực đạo vô cùng mạnh mẽ, khí thế áp chế khiến cho Nhạc Thành thở cũng không thông.
- Ầm ầm.
Từng đạo sét đánh vang dội, Nhạc Thành đã sớm có chuẩn bị, Kim Tiên Khôi Lỗi ngay lập tức đón đầu nuốt chửng toàn bộ những lôi điện này.
Lúc này, Thú Ma mới hiểu ra:
- Chủ nhân hóa ra là có hai cái đan điền vừa tu luyện pháp lực vừa tu luyện đấu khí.
- Tiểu tử này tại sao lần thứ hai độ kiếp võ kiếp lại còn mạnh hơn ta lần trước vậy?
Nhạc Thiên lão tổ nghi hoặc thầm nói, nhìn thấy uy lực võ kiếp này ông cũng biết so với lần độ kiếp lúc trước của mình mạnh hơn nhiều.
Mà hiện tại Nhạc Thành cũng có nỗi khổ không nói ra lời, đối với việc độ kiếp hắn chỉ có thể sử dụng đấu khí chứ không thể nào sử dụng pháp lực nên chỉ có thể miễn cưỡng chống lại, may mà hắn có thân thể Kim Long cường hãn nếu không thì đã là đại phiền toái rồi.
Đồng thời lúc này, lực lượng công kích của trời đất càng ngày càng mạnh mẽ, Thiên nguyên đại trận hiện tại như bị xé rách hoàn toàn, thiên địa nguyên khí đổ ra tràn ngập.
- Long Khiếu Cửu Thiên.
Một thanh âm quát lớn, Âm Ba công từ trong người của Nhạc Thành dữ dội tuôn ra, long quyền dữ dội của hắn đã phá vỡ một mảng lớn trước mặt.
- Ngao ngao.
Vài cự long hư ảnh rít gào, sơn cốc trở nên dựng lên, trong nháy mắt băng sơn cự thạch cũng đều đã bị phá hủy.
Sắc mặt của Nhạc Thành trở nên tái nhợt, hắn khoanh chân ngồi xuống, thiên địa nguyên khí dữ dội tuôn vào bên trong người của hắn.
Không gian xung quanh sơn mạch biến mất không còn thấy gì nữa, năm con Kim Tiên Khôi Lỗi lại tới gần Nhạc Thành.
Thời gian từ từ trôi qua, không ai quấy rầy Nhạc Thành nữa, bọn họ cũng biết lúc này là thời khắc Nhạc Thành đột phá mấu chốt.
Nhạc Thành vận hành tiểu đan điền, đấu khí cuồng bạo tiến vào bên trong không dứt, dần dần bao vây đấu khí kim đan tinh thuần.
Bỗng nhiên Nhạc Thành mở hai mắt ra, khí tức của hắn dừng lại, trong chốc lát đã ngang bằng với Nhạc Thiên lão tổ.
- Chủ nhân đã đột phá.
Thú Ma, *** Song, Tiểu Song bọn họ đều mừng rỡ kêu lên rồi tiến gới bên cạnh Nhạc Thành, mà lúc này đại trưởng lão cùng với hai trưởng lão khác cũng há hốc mồm, bọn họ đây là lần đầu tiên biết tộc trưởng là Đâu Đế, khó trách ở Hồ Điệp cốc có thể đánh chết tam tinh Đấu Thánh và mười mấy Đấu Tôn như bóp chết một con kiến vậy.
Nhạc Thiên lão tổ và Nhạc Thành đã trở than Huyết Đao d, hiện tại cả Tứ *** Nhân Tộc và Thần Phượng Hoàng tộc chỉ có những người tầng lớp thái thượng trưởng lão mới biết được.
- Nhạc Thành, ngươi thật là mạnh mẽ, nhìn dáng vẻ thì hiện tại ta không bằng người.
- Lão tổ, con cũng không biết tại sao, lẽ nào là do tu luyện pháp lực?
Nhạc Thành cất tiếng tự hỏi.
- Chủ nhân, Cửu Thiên phục ma trận này ban đầu ở bên trong Hạo Thiên Tháp, hiện tại chủ nhân có thể thu nó về.
Lang Lễ nói.
- Thúy Phong Cổ Nham này là nơi ở bên trong Hạo Thiên Tháp sao?
Nhạc Thành không ngờ tới, nhưng sau đó hắn nhớ tới trong Hạo Thiên Tháp có một hư không khổng lồ, xem ra thúy phong cổ nham ban đầu ở đó.
Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành biến hóa, thanh mang lóe lên từ trong mi tâm, Hạo Thiên Tháp đã rơi vào trong tay của hắn, pháp quyết củ Nhạc Thành đánh ra, Hạo Thiên Tháp bị hắn ném lên trên không trung, chỉ trong chốc lát Hạo Thiên Tháp đã bao trùm thiên địa.
Bầu trời trở nên tối sầm, sau đó nháy mắt lại sáng lên, Nhạc Thành nói với mọi người:
- Chúng ta ra ngoài thôi, hiện tại mọi người đang ở trong Hạo Thiên Tháp.
Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành đánh ra, mọi người đi ra ngoài thì thấy cảnh tượng biến đổi, Song Phong sơn mạch hiện ra, thúy phong cổ nham đã vô ảnh vô tung biến mất.
Đối voi Hạo Thiên Tháp của Nhạc Thành, ba vị trưởng lão lần đầu gặp qua nên cũng trợn mắt há hốc mồm.
Dưới sự biến đổi thần niệm của Nhạc Thành, Hạo Thiên Tháp đã biến mất vào trong hư vô.
Thu hồi Hạo Thiên Tháp xong, Nhạc Thành cũng không quên thu hồi trận bàn, trận bàn này chính là tài liệu tiên khí vô cùng tốt, đồng thời cửu thiên phục ma đại trận cũng bị mình thu vào trong Hạo Thiên Tháp, sau này cũng có thể dùng ba trận bàn điều khiên cửu thiên phục ma đại trận.
- Chúng ta hiện tại đi thôi.
Nhạc Thiên lão tổ cất tiếng nói, ngọc giản bên trong tay của Nhạc Thiên lão tổ liền bóp nát, sau đó một không gian lối đi liền xuất hiện.
Một tháng sau, Nhạc Thành cùng với Nhạc Thiên lão tổ trở về kết giới của Nhạc gia, mà lúc này, Nhạc Cốc, Nhạc Liệt bọn họ đã trở về chờ từ trước.
Theo lời kể của Nhạc Cốc trưởng lão, Nhạc Thành biết rằng hắc ám ma huyết tộc đã được nhổ cỏ tận gốc, liên quân của Tứ *** Nhân Tộc trải qua một năm đã phá hủy bọn họ toàn bộ.
Mà hiện tại Nhạc gia đã xảy ra một chuyện quan trọng đó là thành lập huyền thiên liên minh, đại trưởng lão đem chuyện Nhạc Thành đánh giết ở Hồ Điệp cốc ra nói một phen khiến cả Nhạc gia đối với tộc trưởng càng thêm nể trọng.
Dưới sự sắp xếp của đại trưởng lão, sắp xếp mười người trong tộc chuẩn bị ba bốn tháng trở về cự thạch thành ti đấu.
Những người trẻ tuổi ở huyền thiên nội lục đều háo hức tham gia.
Nhạc Kiều, Lệnh Hồ Hạo Thiên, Lệnh Hồ Huyền Tố bọn họ cũng tham gia cuộc thi này, tiến vào mười người mạnh nhất là có thể đại biểu cho Nhạc gia thi đấu mấy tháng sau.
Nhạc kiều hiện tại đã có tu vi bát tinh Đấu Tôn, mà Lệnh Hồ Huyền tố thì đã là ma pháp sư cấp tám trung kỳ, Lệnh Hồ Hạo thiên được tu luyện trong Hạo Thiên Tháp cũng đã đột phá tới ngũ tinh ̣
Thực lực của ba người dĩ nhiên là có thể tiến vào mười người mạnh nhất một cách dễ dàng.
Mà trong khoảng thời gian này, Nhạc Thành cũng phụng bồi người nhà và chúng nữ, dĩ nhiên là có cả bốn tên tiểu tử kia nữa, ba người Nhạc Hàm, Nhạc Uyên, Nhạc Nghiên đã hơn ba tuổi mà Nhạc Khoái đã hơn một tuổi. Nhạc Trạm cũng đã hơn mười tháng.
Dựa theo quy củ của Nhạc gia, hài tử mới sinh thì phải khảo sát đấu khí và ma pháp, xem có thiên phú tu luyện hay không.
Ngày hôm nay chính là ngày Nhạc gia trưởng lão kiểm tra, mặc dù Nhạc Thành sớm chọn bọn chúng tu luyện công pháp tu chân nhưng vẫn để bọn họ kiểm tra.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 933: Vạn biến thiên ma.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong hai người tiến ra đại sảnh, cả hai cũng muốn xem xem thành tích khảo sát tu luyện đấu khí ma pháp của bốn đứa cháu của mình thế nào.
Phục dụng đan dược xong, Nhạc Tử Phong, Nhạc Tử Sơn, Nhạc Lan Tâm, Lệnh Hồ Vô Địch bọn họ lập tức xuất quan, sáu người bọn họ hiện tại đã đột phá tới Đấu Thánh.
Sáu người này nhìn biến hóa xung quanh, tất cả như nằm mơ.
Chẳng qua Nhạc Thành cũng biết rằng mình giúp bọn họ đột phá tới Đấu Thánh chỉ là một điều dễ dàng mà thôi, Đấu Thánh tuổi thọ cũng chỉ có hơn một nghìn năm, còn đột phá tới Đâu Đế thì hắn chưa đủ sức giúp họ. Tuy nhiên kéo dài một nghìn năm cũng tạm đủ rồi.
- Ba, hiên tại con phải làm gì?
Nhạc Hàm ngoe nguẩy cái đầu nhỏ trong lòng Nhạc Thành rồi cất tiếng hỏi.
- Con nghe lời trưởng lão nói là được rồi.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời, hắn hiện tại cũng muốn xem con mình có thể tu luyện hay không.
- Hàm Hàm, con dùng sức đánh mạnh vào vách đá ngọc này, ta kiểm tra xem con có thể tu luyện đấu khí hay không?
Một trưởng lão của Nhạc gia nhẹ nhàng nói với Nhạc Hàm.
- Vị trưởng lão, ta thấy ngọc thạch này có vẻ hơi nhỏ, hay là đổi cái lớn hơn đi.
Nhạc Tử Phong hảo ý nhắc nhở trưởng lão này.
- Lão gia tử, đây là máy đo lường cho trẻ em, nhất tinh đấu nhân cũng khongot hể đánh nát được.
Vị trưởng lão cất tiếng nói.
- Vậy để ta đánh!
Nhạc Hàm nghe thấy lời nói của trưởng lão kia thì biết rằng việc này rất quan trọng liền tạo ra bộ dáng nghiêm trang khiến cho người của Nhạc gia không nhịn được phải cười lên một tiếng.
- Công tử dùng sức đánh đi, ta muốn kiểm tra xem công tử có bao nhiêu lực lượng, sau này có thể tu luyện thành tựu ra sao?
Trưởng lão của Nhạc gia cũng nói với Nhạc Hàm.
- Được.
Nhạc Hàm nở ra một nụ cười sau đó oanh kích lên ngọc thạch.
- Ầm ầm.
Một đạo thanh âm ngọc thạch bị nghiền nát vang lên, đồng thời chỉ thấy trưởng lão kia bị lộn mấy vòng rồi mới đứng lên được.
Mà lúc này mấy người của Nhạc gia cũng kinh ngạc không thôi.
- Là ông nói ta đánh, ông không bắt ta phải bồi thường chứ?
Nhạc Hàm ủy khuất nhìn trưởng lão kia, giống như sợ bị xử phạt vì vừa làm sai gì đó.
- Không cần, là ta không cẩn thận, không liên quan đến công tử.
Trưởng lão kia sau đó cuối cùng cũng phục hồi tinh thần, chẳng qua ánh mắt nhìn Nhạc Hàm lúc này giống như nhìn quái vật.
Vừa rồi trưởng lão bị Nhạc Hàm đẩy xuống mặt đất cũng là do vị trưởng lão này không thi triển bất kỳ lực lượng nào, một đấu tôn ở trước một tên nhóc mới một tuổi dĩ nhiên là không muốn thi triển đấu khí.
Ai ngờ ở trước mặt lão không phải là một đứa trẻ con, nên mới vô ý bị Nhạc Hàm đẩy văng xuống mặt đất.
- Vậy để ta đánh tiếp.
Nhạc Hàm sau đó liền khom lưng đánh về phía ngọc thạch lớn hơn.
Lúc này Nhạc Thành liền lộ ra vẻ kinh ngạc, thần niệm của hắn cảm nhận được trong cơ thể của Nhạc Hàm đã có một luồng khí lưu động không thua trúc cơ trung kỳ, xem ra Kim Dao đan của Lang Lễ thật là lợi hại.
- Xuy xuy.
Đúng lúc này, Nhạc Hàm lại đánh một quyền lên trên ngọc thạch, trên ngọc nhất thời xuất hiện tám vòng quang mang màu vàng chói mắt.
- Trời ạ, đây chính là thực lực bát tinh đấu nhân.
- Không thể tin được, một tuổi đã là bát tinh đấu nhân, đây tuyệt đối là thiên tài.
- Thật khó có thể tin được, mau nói cho các vị trưởng lão.
Nhất thời mấy vị trưởng lão này đều thấy kích động run rẩy.
- Nhạc Hàm tỷ tỷ, ta cũng muốn thử một chút.
Nhạc Nghiên nhẹ nhàng tiến tới ngọc thạch kiểm tra, vung một quyền lên trên đó.
Trên khối ngọc thạch xuất hiện tám vòng quang mang cho thấy Nhạc Nghiên cũng là bát tinh đấu nhân.
- Ta cũng thử một chút.
Nhạc Uyên và Nhạc Trạm hai người cũng tiến tới.
- Trời ạ, thập tinh đấu giả.
Mấy trưởng lão của Nhạc gia tưởng rằng mình đa hoa mắt bọn họ không thể nào tưởng tượng được cảnh tượng này.
Nhạc Thành nhìn thấy thực lực của Nhạc Trạm so với Nhạc Hàm và Nhạc Uyên, Nhạc Nghiên ba người còn mạnh hơn, trong lòng nghi hoặc không thôi, liệu có phải Thanh Dao đan này hài nhi hấp thu tốt hơn so với người lớn không.
Mấy vị trưởng lão của Nhạc gia cố nén sự khiếp sợ và kích động trong lòng, bắt đầu kiểm tra linh hồn lực của ba người bằng một thủy tinh cầu.
Thủy tinh cầu này Nhạc Thành cũng không xa lạ gì, lúc ở lập anh trấn Hàn Nguyệt đã từng dùng nó để kiểm tra hắn.
Mà sau khi kiểm tra linh hồn lực của Nhạc Hàm và Nhạc Nghiên bốn người xong thì mọi người đều kinh hãi, linh hồn lực của Nhạc Trạm cao nhất, hơn bạn lứa cùng tuổi tới mười bảy lần.
Nói như vậy đây chính là thiên tài, là thiên tài trong thiên tài.
Cuối cùng cũng chỉ còn một kiểm tra đó là kiểm tra huyết mạch.
Huyết mạch khó kiểm tra nhất.
Lúc này Nhạc Thành cũng lo lắng, thực lực của bốn tiểu tử này Nhạc Thành cũng nhìn ra nhưng còn huyết mạch thì Nhạc Thành không biết làm sao để nhìn thấy.
Đấu đế long mạch trời sinh, đan dược so với tự nhiên không thể so sánh được, ví dụ như Đoan Mộc Cuồng cũng có Kim Long thân thể nhưng không thể so sánh với Kim Long thân thể của Nhạc Thiên lão tổ.
Dưới sự chuẩn bị của trưởng lão Nhạc gia, bốn người Nhạc Hàm liền trích ra một giọt máu.
Sau đó một trưởng lão lấy giọt máu này đính lên trên ngọc thạch màu lam, vận khí bao vây lấy nó.
Một mảng quang mang màu vàng bỗng nhiên chiếu thẳng vào mi tâm của bốn tên tiểu tử này.
- Xuy xuy.
Từng thanh âm phát ra, chỉ thấy trên người của cả bốn đều xuất hiện những long lân dày đặc.
- Mười thành Kim Long thân thể, đúng là mười thành Kim Long thân thể.
Mấy vị trưởng lão của Nhạc gia đều bị dọa cho trở nên kinh ngạc, mới là trẻ con chưa từng tu luyện qua đấu khí mà đã có thân thể như thế này thật là quá kinh khủng.
- Mười thành thân thể Kim Long sao?
Nhạc Thành cũng nở ra một nụ cười, xem ra bốn tên tiểu tử này còn hơn cả mình, vừa sinh ra đã có Kim Long thân thể, lại có hoàn vũ bảo giáp của Thú ma, sau này không ai dám chọc vào.
Nhạc Tử Sơn, Nhạc Tử Phong, Nhạc Lan Tâm, Yến Hiểu Kỳ chúng nữ đều kinh ngạc vô cùng.
- Y phục này thật đẹp.
Nhạc Hàn và Nhạc Nghiên nhìn long lân khôi giáp trên người mình rồi thầm nói.
Hôm nay bốn người con gái của tộc trưởng kiểm tra đo lường thực lực thế nào truyền ra khiến cho trong tộc mọi người đều kinh hãi không thôi, với thiên phú này, bốn tên tiểu tử có thể vừa tu luyện đấu khí vừa tu luyện luyện dược sư hoặc vừa tu luyện ma pháp sư vừa tu luyện luyện dược sư, mặt khác bọn chúng đều có đấu đế long mạch.
Ba ngày sau, Nhạc Thành tiến vào trong phòng tu luyện, sắc mặt của hắn lúc này hơi biến hóa, hắn thở ra một hơi, thần niệm của hắn theo dõi thì biết rằng Tứ Sí Ma Ưng còn có huyền lang, đại hắc, minh yêu huyễn yêu đã trở về.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 934: Đoan Mộc Cuồng độ kiếp thành.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Hai canh giờ sau Nhạc Thành đã đình chỉ tu luyện đi ra ngoài.
- Chủ nhân, chúng ta đã tới huyền thiên nội lục nhưng không tìm thấy bóng dáng của những ma đầu kia đâu, xin chủ nhân trách phạt.
*** hắc cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Không liên quan các ngươi, thực lực của các ngươi cũng khó phát hiện ra được, các ngươi cực khổ rồi.
Nhạc Thành nói với năm người.
- Vâng chủ nhân.
Năm người lui xuống, quả thực năm ngày nay bọn họ đã vô cùng khổ cực nhưng cuối cùng vẫn không tìm thấy gì.
- Chủ nhân, gần đây thuộc hạ nghĩ qua thì chỉ còn dư lại năm người.
Lang Lễ nói với Nhạc Thành.
- Chỉ còn ba người, nghĩa là Hỗn Thế Ma Vương đã nuốt chửng năm người?
- Không sai, lần đầu tiên chúng ta giao thủ với Hỗn Thế Ma Vương thì theo thực lực ít nhất Hỗn Thế Ma Vương cũng đã nuốt chửng hai người, lần trước chúng ta lại đuổi theo, ba ma đầu cũng bị Hỗn Thế Ma Vương nuốt chửng, vậy là năm người, Thú Ma đang ỏ bên cạnh chúng ta, vậy chỉ còn ba người mà thôi.
Lang Lễ nói.
- Lang Lễ, ngươi nói ba người còn lại là Thanh Dương lão ma, diễm ma Mộng Tiêu Hồn, vạn biến thiên ma Cổ Thành Vệ ba người này sao?
Thú ma suy nghĩ một chút rồi hỏi Lang Lễ.
- Không sai, chính là ba người này, Thanh Dương lão ma và diễm ma Mộng Tiêu hồn có thực lực mạnh nhất, Hỗn Thế Ma Vương chưa thể nuốt chửng họ, mà vạn biến thiên ma Cổ Thành vệ có vạn biến ma công thủ đoạn này đã đạt tới trình độ tuyệt hảo.
Lang Lễ khẽ nói.
- Nói như vậy vạn biến thiên ma cũng rất khó đối phó?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Chủ nhân, vạn biến thiên ma thực lực vẫn còn kém hơn so với thuộc hạ chỉ là hắn vốc ùng quỷ dị, có thể biến thành bất kỳ thứ gì, cho nên tuyệt đối đáng sợ.
Thú ma khẽ nói.
- Còn có loại ma công này sao?
Nhạc Thành hơi ngạc nhiên, vạn biến thiên ma Cổ Thành vệ này đúng là có chút thủ đoạn, nếu hắn ẩn núp hành tung thì mình không cách nào phát hiện được.
- Chúng ta có biện pháp nào tìm thấy họ hay không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
Lang Lễ và Thú ma hai người đều lắc đầu, muốn tìm ba người này thì trừ phi phát hiện ra cấm chế của bọn họ nhưng đây là một chuyện rất khó khăn.
- Kể từ ngày mai trở đi ta lại bắt đầu tu luyện, chuyện bên ngoài mặc kệ, không cần tìm bọn họ bọn họ sẽ tự xuất hiện.
Nhạc Thành nói.
- Vâng chủ nhân.
Lang Lễ và Thú Ma đều đáp.
Trong thời gian Nhạc Thành bế quan, Nhạc Nghiên Nhạc Trạm bốn tiểu tử dưới sự dạy dỗ của Lang Lễ và Thú ma cũng từ từ tu luyện.
Bốn tháng sau ở trong Huyền Thiên nội lục, cả Cự Thạch Thành đều trở nên tấp nập và nhiệt náo vô cùng.
Ở trong trường đấu có ba bốn mươi trưởng lão ngồi ở đây, Nhạc gia bảy người, Tôn gia và Trần gia mỗi tộc sáu người, Vũ Văn gia sáu người, Thần Phượng Hoàng tộc năm người.
Còn bốn người còn lại thuộc về Cuồng Sư môn Tuyệt Tình cốc và Bát Kiếm môn.
Mà lần này tham gia cuộc thi có ba người tên là Nhạc Kiều, Vũ Văn Kiệt, Tôn Chí Hạo là nổi danh nhất.
Sau khi cuộc đấu kết thúc liên minh cũng sẽ chính thức thành lập, cả Huyền Thiên nội lục bây giờ trở thành một liên minh.
Mà lần này Nhạc Kiều cùng với Lệnh Hồ Huyền Tố xuất thủ ở Cự Thạch Thành, hai người với dung nhan tuyệt mỹ một người là đường tỷ của Nhạc Thành, một người là biểu muội nhất thời trở thành đối tượng theo đuổi của những thanh niên tuấn tú trong Huyền Thiên nội lục.
Tất cả mọi người đều biết nếu được một trong hai vị mỹ nhân này ưu ái thì bọn họ ít nhất có thể phấn đấu bớt đi ba trăm năm.
Về phần Lệnh Hồ Hạo Thiên, số nữ nhân theo đuổi dĩ nhiên cũng là không ít, mỗi khi hắn xuất hiện là có một đám cô gái ây quanh.
Nửa năm sau, tại một cấm chế của Đoan Mộc Cuồng.
- Ma kiếp lần thứ ba, đến đây đi.
Đoan Mộc Cuồng nhìn bầu trời mà lạnh nhạt nói, sắc mặt thầm toan tính.
Sau một lát, âm khí phong hàn của Đoan Mộc Cuồng ở trong sơn mạch ngày càng tràn ngập.
Chỉ trong chốc lát bầu trời đã bao phủ mây đen.
Lần thứ ba độ kiếp này chính là độ thân, khảo nghiệm năng lượng thân thể, chỉ cần vô ý thì sẽ hồn phi phách tán.
Trong chốc lát, cả người Đoan Mộc Cuồng và không gian xung quanh đó ngàn dặm chấn động dữ dội, hàng trăm loại thống khổ tiến vào trong cơ thể của hắn.
Lúc này Đoan Mộc Cuồng cảm nhận thấy một âm hỏa bắt đầu đốt cháy mình, lan truyền từ trong kinh mạch mà ra.
Đây chính là do Thái Âm chân hỏa gây nên.
Vốn Đoan Mộc Cuồng đã chịu đựng rất nhiều loại thống khổ, bây giờ giống như bị rót dầu vào lửa, hắn cảm thấy như trời đất quay cuồng.
Ngoại trừ âm phong âm cùng với lực lượng chấn động kịch liệt này, nguyên thần của Đoan Mộc Cuồng cũng cảm thấy hỗn loạn, hắn cảm thấy nguyên thần của mình cũng không ngừng lay động, cuối cùng có một cảm giác yêu ma quỷ quái xâm nhập.
Đoan Mộc Cuồng cơ hồ như muốn tán chảy ra, tuy nhiên sau đó hắn vẫn cố gắng kiên trì mà chịu đựng. Đột nhiên một đại đỉnh màu xanh bao phủ trên đầu của hắn, nguyên thần của Đoan Mộc Cuồng lập tức được bảo hộ trước đó.
Thần Nông đỉnh phát ra thanh sắc quang mang nhàn nhạt, có thần nông đỉnh ở phía trên, nguyên thần của Đoan Mộc Cuồng tuyệt đối được bảo hộ.
Cứ như thế ba ngày sau, Đoan Mộc Cuồng đã cảm nhận thấy mình như một khối bạch cốt hoa lâu, cả cơ thể lục phủ ngũ tạng đã bị Phong âm hỏa hủy diệt.
- Trôi qua rồi sao, may mà có Thần Nông đỉnh.
Đoan Mộc Cuồng thì thào nói.
Một lúc sau, một hắc mang được khuếch tán từ trong Thần Nông đỉnh, một ma khí thiên địa xuất hiện, đồng thời linh khí nồng đậm của Thần Nông đỉnh cũng được Đoan Mộc Cuồng nhanh chóng hấp thu.
Chỉ thấy khối khô lâu của Đoan Mộc Cuồng nhanh chóng xuất hiện huyết sắc sau đó mọc ra lục phủ ngũ tạng và làn da, sinh trưởng trở lại.
Hai canh giờ trôi qua, thân thể của Đoan Mộc Cuồng đã khôi phục hoàn toàn, trong mắt tràn ngập tinh quang, ma khí cũng ngập trời.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc