Xuất hiện trước mặt Kiệt Sâm, chính là gương mặt trắng nõn không tỳ vết, vô cùng mịn màng, giống như trứng gà luột, vừa mới bóc vỏ, tươi ngon mọng nước trơn mềm, làm cho người ta nhịn không được muốn cắn một cái.
Đây là một gương mặt hoàn mỹ không tỳ vết, Kiệt Sâm trước kia cho tới bây giờ cũng không ngờ, Khắc Lôi Nhã khi dấu chấm đỏ biến mất, lại đồng lòng người như thế.
Kiệt Sâm lúc này mới nhớ tới, trong Chí Tôn thạch viên trước đó, Khắc Lôi Nhã vừa mới tấn cấp thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, dấu chấm đỏ đã nhạt đi, sau đó biến mất không còn.
Nhưng Kiệt Sâm vẫn không buông tha, hắn cúi đầu xuống, tinh tế quan sát gương mặt của Khắc Lôi Nhã khi không có dấu chấm đỏ, đồng thời linh thức cũng tiến vào trong da thịt của Khắc Lôi Nhã.
Những chuyện này đều bình thường, cũng không có gì bất lịch sự, không có bất kỳ khác nhau.
Kiệt Sâm nhíu mày thật sâu.
Kiếp trước hắn là cửu giai linh dược Thánh Sư, cũng không có phát hiện vấn đề của Khắc Lôi Nhã, làm cho hắn không cách nào tưởng tượng nổi.
- Chẳng lẽ nguyên nhân là huyết mạch?
Trong miệng Kiệt Sâm lầm bầm.
Khắc Lôi Nhã dưới loại tình huống này, dường như có hai chủng nguyên nhân, một loại là nguyên nhân bản thân, mặt khác là, chính là vấn đề huyết mạch.
Thật giống như Áo Cách Lợi Á hoàng tử và mình, Kiệt Sâm tin rằng, cho dù là một gã bát giai linh dược Đế Sư tới kiểm tra chính mình, cũng tuyệt đối không cách nào phát hiện linh lưc màu đen, đây chính là chỗ đặc biệt của huyết mạch.
Huyết mạch là đồ vật ẩn tính, trừ phi Kiệt Sâm khôi phục thực lực kiếp trước, nếu không, cũng không cách nào dò xét được có gì trong huyết mạch, nhất định phải dùng phương pháp đặc thù, mới có thể kiểm tra.
Giống như Kiệt Sâm hiện tại, biết rất rõ ràng chính mình là thành viên Thác Đức gia tộc, có được huyết mạch của Thác Đức gia tộc, đồng thời Kiệt Sâm ở phương diện kỹ thuật lưu linh dược học, cũng có thể so được với một gã linh dược Đế Sư, nhưng nếu hắn kiểm tra đo lường được huyết mạch, cũng phải thông qua loại biện pháp là châm huyết mạch, những biện pháp khác, hắn cũng không biết rõ.
Thời điểm Kiệt Sâm suy nghĩ và nhìn chằm chằm vào mặt của Khắc Lôi Nhã, căn bản không có chú ý tới mí mắt Khắc Lôi Nhã hơi động một chút, sau đó ngồi bật dậy.
- Ba!
Trong phòng, miệng của Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã hai người chạm vào nhau.
Sắc mặt Kiệt Sâm hồng lên, căn bản không ngờ tới loại tình trạng này, tim của hai người thoáng cái nhảy loạn như nai chạy, sau đó vô ý thức lè lưỡi, nhanh chóng thè lưỡi ra liếm một cái.
Một cổ vô cùng mát lạnh, hương vị ngọt ngào truyền vào trong óc của Kiệt Sâm.
Thân thể của hai người cứng đờ như điện giật, đều run lên bần bật, sau đó tách ra.
Khắc Lôi Nhã bờ môi rất mỏng, vô cùng ôn nhuận, tràn ngập hương vị ngọt ngào, làm cho Kiệt Sâm vui vẻ, không đành lòng tách ra.
Hai người cứ vậy đối mặt với nhau một chút, trong nội tâm vô cùng loạn, không biết nên nói cái gì.
Nhìn thấy bờ môi hồng nhuận phơn phớt của Khắc Lôi Nhã, Kiệt Sâm vừa nghĩ tới hương vị ngọt ngào, ôn nhuận kia, ma xui quỷ khiến lè lưỡi ra, liếm bờ môi của mình một cái, dư vị còn vươn lại trên nét mặt.
- Thiếu gia!
Trên giường, mặt của Khắc Lôi Nhã trở nên đỏ bừng, sau đó đỏ hồng tới tận mang tai, thần sắc ngượng ngùng, không dám nhìn Kiệt Sâm, thiếu chút nữa chiu xuống đất.
- Ách, Khắc Lôi Nhã, ngươi không sao chớ!
Kiệt Sâm xấu hổ lên tiếng, nói:
- Vừa rồi... Cái kia... Ta đang kiểm tra thân thể cho ngươi...
Hắn thốt ra lời này, gương mặt của Khắc Lôi Nhã càng đỏ hơn, thấp giọng nói:
- Thiếu gia...
- Không... Không, ý của ta là...
Kiệt Sâm thoáng cái sợ hãi, bởi vì lời của hắn nói có ý nghĩa khác, làm cho người ta liên tưởng bậy bạ.
- Ý ta là kiểm tra thân thể của ngươi, xem có vấn đề gì hay không... Không phải phải như ngươi nghĩ...
- Ai... Không phải, ta...
Kiệt Sâm triệt để im lặng, hắn cũng không nên nói thêm cái gì, nói càng nhiều, sai càng nhiều, kiếp trước thân là cửu giai linh dược Thánh Sư, được xưng là đệ nhất nhân trên đại lục, ở phương diện này triệt triệt để để là nhân vật mới, hoàn toàn sợ hãi, chỉ có thể ngậm miệng, sững sờ nhìn qua Khắc Lôi Nhã, ít nhất không nói lời nào, sẽ không nói sai, nếu như tiếp tục nói nữa, Kiệt Sâm không biết mình sẽ nói ra cái gì.
- Thiếu gia, ta biết rõ ý của ngươi, kỳ thật ngươi không cần giải thích.
Khắc Lôi Nhã cúi đầu lên tiếng, âm thanh vô cùng nhu nhược, giả bộ như rất trấn định.
Nhưng mà hai tay của nàng bắt lấy ga giường, không ngừng xoa nắn, trong nội tâm kỳ thật cũng không có trấn định như biểu hiện.
- Khục khục!
Kiệt Sâm cảm giác ót của mình có mồ hôi đổ xuống, tay cũng ướt sũng nước.
Loại cảm giác này, làm cho nội tâm kiên cường, không có bất cứ thứ gì làm gợn sóng được, cũng cảm thấy cực độ không thích ứng.
- Cái kia... Cái gì... Khắc Lôi Nhã, ngươi bây giờ cảm giác như thế nào?
Kiệt Sâm nhìn chung quanh, cuối cùng mới lên tiếng nói.
- Thiếu gia, ta không sao!
Khắc Lôi Nhã thấp giọng nói.
- Ừ, không có việc gì là tốt rồi, vậy ngươi nghỉ ngơi thật tốt, ách, ta còn có chút việc, đi ra ngoài trước.
Kiệt Sâm rất nhanh nói xong lời này, cũng không đợi Khắc Lôi Nhã có phản ứng gì, trực tiếp ra khỏi phòng, đóng cửa phòng lại.
- Hô...
Sau khi đóng cửa phòng, Kiệt Sâm thở phào một hơi, trong lòng bàn tay lúc này ướt đẫm mồ hôi, một mảnh ẩm ướt.
Cửa gian phòng, trên mặt Kiệt Sâm lộ ra nụ cười khổ, trước kia hắn còn muốn đợi Khắc Lôi Nhã tỉnh dậy, hảo hảo hỏi một chút chuyện xảy ra trong thạch viên, rốt cuộc là có chuyện gì, lúc trước lại vội vàng, triệt để quên.
- Tính toán, lần sau hỏi lại!
Kiệt Sâm khổ cười ra tiếng.
- Nhưng mà, nói thật, lúc trước cảm giác kia, bề ngoài giống như còn rất tốt!
Vừa nghĩ tới lúc trước cùng Khắc Lôi Nhã tiếp xúc, cảm giác kia, Kiệt Sâm bị ma xui quỷ khiến nói ra câu đó, rồi sau đó lén lén lút lút nhìn qua phía sau, phát hiện không có người nào, mới nhanh chóng rời khỏi gian phòng của Khắc Lôi Nhã.
Nhưng mà Kiệt Sâm không thấy được là, hắn vừa đi, Khắc Lôi Nhã ngơ ngác ngồi ở trên giường, thần sắc yên lặng, sau nửa ngày, trong phòng mới truyền ra tiếng thở dài sâu kín.
- Thiếu gia, lúc trước, đây là nụ hôn đầu tiên của Khắc Lôi Nhã đấy!
Khắc Lôi Nhã thấp giọng lẩm bẩm lên tiếng, trên mặt lặng yên xuất hiện vẻ tươi cười, giống như quỳnh hoa nở rộ, tươi đẹp tuyệt mỹ.
Đêm khuya, khu cư trú tất cả thế lực lớn, khắp nơi đều đèn đuốc sáng trưng.
Thời gian này Song Tháp cho tất cả tuyển thủ được nghỉ ngơi, tất cả mọi người biết rõ, tất cả tuyển thủ được Song Tháp tuyển trúng, sẽ tiến vào Song Tháp tu luyện, chuyến đi này, cũng không biết rốt cuộc phải mất bao nhiêu thời gian, lẫn nhau không thể gặp mặt.
Cho dù tiến vào Song Tháp là chuyện vô số người hâm mộ, là chuyện đáng cao hứng, nhưng vào lúc này, không có người nào cao hứng nổi.
Mỗi một thế lực, đều cử hành một yến hội cỡ lớn, lựa chọn tiến hành trao đổi, sau đó, lĩnh độ và tuyển thủ khác sẽ rời khỏi Linh Đấu thành, tiến về thế lực của mình.
Trong khu cư trú của Tây Bắc, đồng dạng cũng một mảnh sáng trưng, phi thường náo nhiệt.
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
- Địch Ny Toa, sau khi tiến vào Song Tháp, nhất định phải hảo hảo chiếu cố tốt chính mình.
Trong góc của đại sảnh, Tốn Phượng đối với Địch Ny Toa dặn dò lên tiếng, mang theo ánh mắt yêu thương.
- Vâng, tổ gia gia, Địch Ny Toa nhất định sẽ cố gắng tu luyện, không cô phụ tổ gia gia kỳ vọng, đem thanh danh Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc chúng ta, truyền khắp cả đại lục!
Lời của Địch Ny Toa vô cùng kiên định, sắc mặt tràn ngập tự tin.
- Đứa nhỏ ngốc!
Tốn Phượng lắc đầu lên tiếng.
Ở góc khác, đệ nhất cao thủ của Tây Bắc, Tha Lôi cũng cẩn thận dặn dò Thiết Mộc Chân.
- Đến bên kia, cường giả đông đảo, đều là tinh anh của đại lục, thực lực cũng phi phàm, ngươi không thể đánh mất tin tưởng, nhưng ngàn vạn lần không được tranh cường háo thắng...
- Có vấn đề gì, ngươi cùng với Kiệt Sâm thương lượng, còn có Địch Ny Toa cùng Khắc Lôi Nhã, các ngươi tới từ Tây Bắc, chính là thành viên của Tây Bắc, nên đoàn kết với nhau, đương nhiên, điểm này, tin tưởng ta cũng không cần nhiều lời...
- Ở bên trong, ngươi nên tự chiếu cố mình thật tốt, ngươi phải nhớ kỹ, ngươi chẳng những là đệ tử Tha Lôi ta, còn là hy vọng của thiên thiên vạn vạn tộc nhân Tây Hoang, Tây Hoang của ta mấy trăm năm qua, cho tới bây giờ không ai có thể tiến vào Song Tháp tu luyện, đây là một lần cơ hội, hy vọng ngươi nên bắt lấy...
Tha Lôi lời nói thấm thía, Thiết Mộc Chân thì dứng ở một bên, lắng nghe.
Mà ở góc khác của đại sảnh, Lôi Nặc đứng chung với Kiệt Sâm.
- Lúc này tiến vào Song Tháp, đoán chừng cũng phải tách ra thời gian ngắn, hai phụ tử chúng ta, không gặp được nhau.
- Phụ thân!
Kiệt Sâm ngồi ở đó, trong nội tâm không có tư vị.
Căn cứ vào thời đại này, Kiệt Sâm cũng biết rõ, ở Song Tháp, giống như một cái học viện, thiên tài tiến vào trong đó, giống như một đệ tử bình thường, việc học thành công, có lẽ hoàn thành việc học, mới có thể tốt nghiệp, rời khỏi Song Tháp, nhưng bình thường, cũng phải cần ba đến năm năm.
Đối với người khác, ba đến năm năm có lẽ không đáng kể chút nào, nhưng với Kiệt Sâm mới xuyên việt tới thế giới này nă năm qua, đây là đoạn tuế nguyệt dài đằng đẳng.
- Yên tâm đi phụ thân, ta sẽ mau chóng hoàn thành việc học, đừng quên, chúng ta cùng Đạo Tư gia tộc có ước định mười năm đấy.
Kiệt Sâm thu liễm tâm tình, trên mặt mang theo nụ cười.
- Ân!
Lôi Nặc gật đầu, nói:
- Đúng vậy a, chúng ta cùng Đạo Tư gia tộc có ước định mười năm, chờ ngươi trở lại, ta cũng phải trở lại Hỗn Loạn chi lĩnh, ở nơi đó, thực lực của ta mới phát huy lớn nhất.
Tại Hỗn Loạn chi lĩnh có không gian kim hệ, tốc độ tu luyện của Lôi Nặc nhanh gắp mười lần, năm đó Lôi Nặc chỉ dùng thời gian một năm, bắt đầu từ thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư vượt qua một đại cấp, trở thành bát giai cấp thấp Đế Linh Sư, mà hôm nay Lôi Nặc sau khi rời khỏi Hỗn Loạn chi lĩnh cũng hơn một năm, tuy thực lực cũng có tiến bộ, nhưng so với khi ở Hỗn Loạn chi lĩnh, chậm hơn rất nhiều.
- Về phần ngươi tiến vào linh dược sư tháp, ở bên trong làm cái gì...
Lôi Nặc nhìn qua Kiệt Sâm, lạnh nhạt nói:
- Ta nghĩ, ngươi cũng hiểu cách đối nhân xử thế, cho nên không cần ta nhắc nhở.
Đối với Kiệt Sâm, nội tâm Lôi Nặc vô cùng yên tâm, có đôi khi, hắn cảm thấy Kiệt Sâm xử sự lão luyện, thậm chí vượt qua ngươi làm phụ thân như hắn, hơn nữa đối với thực lực của Kiệt Sâm, Lôi Nặc vô cùng tin tưởng.
Thời điểm Kiệt Sâm gia nhập linh dược sư tháp, đã được trưởng bối nhắn nhủ, một đạo nhân ảnh cũng đi vào trong khu vực của Tây Bắc.
- Oát đại sư!
Nhìn thấy người này, mọi người ở Tây Bắc, lập tức đứng lên, rồi sau đó nhiệt tình mời vào, chính là linh dược sư tháp Oát hộ pháp.
- Ha ha, chư vị, hy vọng ta đến, không có quấy rầy đến các ngươi.
Oát cười ha ha lên tiếng.
- Nào có!
Tất cả mọi người cười nói.
- Mọi người tiếp tục, nay ta tới đây, chủ yếu là đến tìm Kiệt Sâm cùng Tư Lí Lan Tạp.
- Tìm ta?
Trong nội tâm của Kiệt Sâm nghi hoặc khó hiểu, mà Tư Lí Lan Tạp, càng sửng sốt, hắn chỉ là lục giai trung cấp Tôn Linh Sư, lúc này cũng không có tiến vào trước một trăm của tinh anh đại tái, không có cơ hội gia nhập Song Tháp, Oát đại sư tìm hắn có chuyện gì.
- Kiệt Sâm, nghe nói ngươi vào chiều hôm nay, tại Thánh Vương đổ tinh phường, giải được một cây linh dược bát giai, chính là Ngũ Hành Đạo Quả đã tuyệt tích đã lâu?
Oát mới mở miệng, Kiệt Sâm đã rõ ý đồ của Oát.
- Vâng, Oát đại sư, không biết có vấn đề gì không?
- Ha ha, vấn đề đương nhiên là không có, lần này ta tới đây, chỉ muốn thay linh dược sư tháp hỏi một chút, không biết gốc Ngũ Hành Đạo Quả này, ngươi có nguyện ý bán cho linh dược sư tháp chúng ta không, cho dù ngươi cần linh tệ, hay cần dược tề và linh dược, cứ cho linh dược sư tháp cái giá, tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi.
Ánh mắt của Oát sáng ngời nhìn qua Kiệt Sâm, cũng đợi hắn trả lời.
Kiệt Sâm nhíu mày, nói:
- Oát đại sư, Ngũ Hành Đạo Quả ta có chỗ dùng tới, chỉ sợ không thể bán ra cho linh dược sư tháp.
Kiệt Sâm cũng không nghĩ tới, thời gian quá ngắn như vậy, linh dược sư tháp đã nhìn chằm chằm vào Ngũ Hành Đạo Quả của mình, chuyện này làm nội tâm của Kiệt Sâm không vui.
- Ha ha, Kiệt Sâm, ngươi là hiểu lầm!
Nhìn thấy biểu lộ không vui của Kiệt Sâm, trong miệng của Oát đại sư cười ha hả, lên tiếng nói:
- Kiệt Sâm, ta chỉ đại biểu cho linh dược sư tháp hỏi ý nguyện của ngươi thôi, linh dược sư tháp cũng không có bắt buộc thành viên của mình làm chuyện không muốn làm, nếu ngươi không muốn bán, chính mình giữ đi, linh dược sư tháp tuyệt đối không dùng phương thức nào khác, bức ép ngươi giao ra, điểm này, ngươi cứ việc yên tâm.
Kiệt Sâm cười cười, nói:
- Ngũ Hành Đạo Quả ta thật sự có chỗ dùng, thật có lỗi.
Chỉ cần đối phương không bức hắn giao Ngũ Hành Đạo Quả, vậy thì cái gì cũng dễ xử lý.
- Ha ha, hiểu, hiểu, ngươi thân là Linh Sư nhiều hệ, nếu bình thường trùng kích thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, sẽ vô cùng khó khăn, có được Ngũ Hành Đạo Quả, tin tưởng sẽ có trợ giúp lớn với ngươi.
Oát gật đầu, rồi sau đó lại nhắc nhở:
- Đương nhiên, Ngũ Hành Đạo Quả này thuộc về linh dược bát giai, nếu như chính ngươi không có gì nắm chắc, có thể trả giá nhất định để linh dược sư tháp chúng ta tiến hành phối chế, xác xuất thành công nghĩ tới cũng cao hơn tự mình phối chế a.
Trong nội tâm của Oát, mặc dù vô cùng kính nể tạo nghệ linh dược học của Kiệt Sâm, nhưng dù sao Kiệt Sâm chỉ là một lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, phối chế linh dược tề, có thể so sánh với thất giai linh Dược Hoàng sư, nhưng vẫn kém đôi chút.
Nhìn thấy ánh mắt của Oát chân thành, Kiệt Sâm cũng nhìn ra, Oát thật sự muốn tốt cho mình, lúc này gật đầu nói:
- Nếu như đến lúc đó tại hạ cân nhắc luyện dược tề, nhất định sẽ cân nhắc.
Oát gật đầu, nhưng thân là bát giai Đế Linh Sư, liếc cái nhìn ra, Kiệt Sâm chỉ thuận miệng nói mà thôi, trong nội tâm lập tức thở dài, nhưng hắn chỉ là người ngoài, mà Ngũ Hành Đạo Quả dù sao cũng của Kiệt Sâm, nói tới nước này, hắn cũng không nên nói thêm cái gì.
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Oát làm sao cũng không nghĩ ra, Kiệt Sâm trước mắt hắn, nếu quả thật phối chế linh dược tề, có thể so với một gã bát giai cao cấp linh dược Đế Sư, cho dù là các đại sư trong linh dược sư tháp, cũng chưa chắc có người nào lợi hại hơn hắn.
- Nếu như Ngũ Hành Đạo Quả ngươi không muốn bán ra, hôm nay ngươi lại là thành viên của linh dược sư tháp, ngươi cũng không cần lo lắng sẽ có thế lực đứng ra cướp của ngươi, linh dược sư tháp chúng ta, tuyệt đối sẽ không cho chuyện này xảy ra, điểm này, ngươi cứ việc yên tâm.
Oát lại ngưng trọng lên tiếng.
Kiệt Sâm gật đầu, hắn hiểu được, Oát nói như vậy, chính là nói rõ nguyên do các đại thế lực của Linh Đấu thành đang chuẩn bị đối phó mình, muốn linh dược sư tháp gây áp lực cho Kiệt Sâm, nhưng bị linh dược sư tháp cự tuyệt.
- Đúng rồi, đêm khuya tới đây, Ngũ Hành Đạo Quả là một chuyện, một chuyện khác, chính là mời Tư Lí Lan Tạp của Tây Bắc gia nhập linh dược sư tháp, chỉ có điều, nếu hắn gia nhập linh dược sư tháp, chỉ có thể làm đệ tử ngoại môn.
Oát nhìn qua Tư Lí Lan Tạp lên tiếng nói.
- Cái gì? Mời ta gia nhập linh dược sư tháp?
Một bên, Tư Lí Lan Tạp nghe được câu này, đã ngây người.
Trong đại sảnh, thân thể Tư Lí Lan Tạp giống như điện giật, run lên bần bật. Rồi sau đó trên mặt xuất hiện ánh mắt kỳ dị.
- Oát đại sư, ngài, ngài nói là ta có thể gia nhập linh dược sư tháp sao?
Ánh mắt Tư Lí Lan Tạp chớp động, trong miệng có chút khó có thể tin lên tiếng.
Mà một bên, đám lĩnh đội và tuyển thủ của Tây Bắc, nghe được câu nói này, cũng sửng sờ tại chỗ.
Tiểu đại lục tinh anh đại tái này, tuyển thủ có thể tiến vào Song Tháp, chỉ có Kiệt Sâm, Thiết Mộc Chân, Địch Ny Toa, Khắc Lôi Nhã bốn người mà thôi, tuyển thủ thế lực khác, có không ít người đều là lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, nhưng không thể xâm nhập vài đại tái trước một trăm, cho nên không cách nào gia nhập Song Tháp.
Nhưng mà hôm nay, Oát đại sư rõ ràng cố ý đến đây mời Tư Lí Lan Tạp gia nhập, làm cho không ít người kinh ngạc không thôi.
Đối với tiểu thế lực như Tây Bắc bọn họ, gia nhập Song Tháp, chính là chuyện vô cùng vinh quang, đồng dạng trợ giúp với thế lực đó, cũng lớn vượt quá tưởng tượng.
Có tuyển thủ nào, không muốn gia nhập linh dược sư tháp chứ, đây cơ hồ là mộng tưởng của tất cả bọn họ.
- Vâng!
Nhìn qua ánh mắt vô cùng chờ mong của Tư Lí Lan Tạp , Oát đại sư tươi cười, nói:
- Về ngươi, ta đã cùng Khắc Lâm Phu trưởng lão nói qua, xét thấy ngươi tạo nghệ trên linh dược học, linh dược sư tháp chúng ta quyết định mời ngươi tiến vào, chỉ cần ngươi nguyện ý, từ giờ trở đi ngươi chính là thành viên của linh dược sư tháp, ngày mai, ngươi có thể cùng bọn Kiệt Sâm đi tới linh dược sư tháp, nhưng so sánh với bọn người Kiệt Sâm, ngươi cũng chỉ có thể làm đệ tử ngoại môn.
Oát đại sư nói ra, tất cả tuyển thủ chung quanh vô cùng hâm mộ nhìn qua Tư Lí Lan Tạp, mà lĩnh đội Lôi Âu tới từ Uy Tư vương quốc, kích động toàn thân run rẩy, không thể khắc chế, ánh mắt nóng rực, hận không thể chính mình đáp ứng thay cho Tư Lí Lan Tạp.
- Nguyện ý, ta nguyện ý!
Tư Lí Lan Tạp không thể chờ đợi được gật đầu lên tiếng, thần sắc kích động:
- Ta nguyện ý gia nhập linh dược sư tháp, trở thành thành viên của linh dược sư tháp.
- Vậy là tốt rồi!
Oát gật gật đầu, đối với Tư Lí Lan Tạp trả lời, rất hiển nhiên sớm đã có chỗ chuẩn bị, trên thực tế, trừ Khắc Lạp Khắc cùng Khắc Bối Lạc Tư ra, những tuyển thủ các kỳ đại lục tinh anh đại tái trước kia, không có trường hợp cự tuyệt lời mời của Song Tháp.
- Sáng ngày mai, ngươi sẽ theo chúng ta lên đường, đến lúc đó đừng quên.
Trong đại sảnh, Oát đứng lên vỗ vỗ vai của Tư Lí Lan Tạp, rồi sau đó nhìn đám lĩnh đội, nói:
- Ta cũng không quấy rầy yến hội của các vị, chư vị tiếp tục a, ta còn phải trở về, báo cáo với Khắc Lâm Phu trưởng lão một chút.
Sau kih Oát nói xong, thì cáo từ, rời khỏi đại sảnh yến hội, bọn người Tốn Phượng, thì tiễn hắn ra ngoài cửa, một mực chờ bóng lưng của hắn biến mất, mới đi vào trong đại sảnh.
Trong sảnh, thần sắc Tư Lí Lan Tạp kích động, giờ phút này, cảm giác của hắn vẫn lâm vào trong sương mù như trước.
Mà đám tuyển thủ còn lại trong sảnh, thì vô cùng hâm mộ nhìn qua Tư Lí Lan Tạp, đặc biệt là lĩnh đội Lôi Âu của Uy Tư vương quốc, càng mừng rỡ kêu thành tiếng.
Uy Tư vương quốc tuy là đệ nhất vương quốc trong Tây Bắc chư quốc, nhưng so sánh trên đại lục, lại vô cùng nhỏ yếu, trong lịch sử mấy ngàn năm khai quốc của nó, còn chưa từng có tuyển thủ tiến vào Song Tháp, lúc này đây, vốn Áo Tạp Tác cùng Tư Lí Lan Tạp hai người bằng vào thực lực căn bản không cách nào tiến vào Song Tháp, Lợi Âu đã sớm dẫn đầu Áo Tạp Tác cùng Tư Lí Lan Tạp hai người lên kế hoạch đi về, nhưng lúc này Oát đối với Tư Lí Lan Tạp đưa ra lời mời, làm cho hắn vô cùng hưng phấn.
- Tư Lí Lan Tạp, chúc mừng!
- Ha ha, Tư Lí Lan Tạp, vận khí của tiểu tử ngươi quá tốt a.
- Đến lúc đó chúng ta sẽ cùng một chỗ tiến vào linh dược sư tháp.
Trong đại sảnh, tất cả tuyển thủ vây quanh, lên tiếng chúc mừng Tư Lí Lan Tạp.
Tư Lí Lan Tạp mang vui mừng trên mặt, đáp lễ với từng người, rồi sau đó đem ánh mắt nhìn vào Kiệt Sâm xa xa.
Thần sắc của hắn ngưng trọng, tiến tới một bước, đi tới trước mặt của Kiệt Sâm, rồi sau đó khom người bái Kiệt Sâm thật sâu.
- Kiệt Sâm, cám ơn ngươi!
Ngữ khí của hắn thành khẩn, trên mặt tràn ngập cảm giác kích động, khom người bái.
Tư Lí Lan Tạp làm cử động này, lập tức làm cho mọi người sửng sờ, chỉ có Địch Ny Toa cùng Bản Kiệt Minh đại sư hai người, trong mắt xuất hiện ánh mắt suy nghĩ.
Vốn dùng thực lực Tư Lí Lan Tạp là lục giai trung cấp Tôn Linh Sư, trong hơn một ngàn tuyển thủ tham gia đại lục tinh anh đại tái, cơ bản là kế cuối, nhưng sở dĩ hắn dược Oát mời gia nhập linh dược sư tháp, rất rõ ràng là linh dược sư tháp nhắm trúng tiềm lực linh dược học của hắn.
Mà sở dĩ Oát đại sư biết Tư Lí Lan Tạp có tạo nghệ linh dược cao như vậy, không thể tách rời khỏi Kiệt Sâm.
Trong quá trình tuyển thủ Tây Bắc tiến tới Linh Đấu thành, Kiệt Sâm, Bản Kiệt Minh, Oát ba người thường xuyên tiến hành thảo luận linh dược học, ba người nói chuyện, chỉ là Địch Ny Toa có tư cách dự thính mà thôi, về sau Kiệt Sâm đưa ra đề nghị, lúc trước là lục giai cấp thấp Tôn Linh Sư, ngũ giai trung cấp linh dược tông sư Tư Lí Lan Tạp, cũng có tư cách dự thính.
Trong nửa năm này, Địch Ny Toa cùng Tư Lí Lan Tạp hai người trên phương diện linh dược học, có phát triển tăng mạnh, tầm mắt cũng cao hơn rất nhiều, mà Tư Lí Lan Tạp, cũng từ lục giai cấp thấp Tôn Linh Sư, tấn cấp đến lục giai trung cấp, trên linh dược học, cũng từ ngũ giai trung cấp linh dược tông sư tấn cấp ngũ giai cao cấp linh dược tông sư.
Đây đã tạo ấn tượng nhất định từ Oát đối với Tư Lí Lan Tạp, đồng thời thấy Tư Lí Lan Tạp này không quá ba mươi tuổi, đã tấn cấp ngũ giai cao cấp linh dược tông sư, có thưởng thức nhất định, cuối cùng mới đưa ra lời mời.
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Có thể nói, Tư Lí Lan Tạp sở dĩ có thể tiến vào linh dược sư tháp, có trợ giúp mật thiết của Kiệt Sâm, nếu như không có Kiệt Sâm mời Tư Lí Lan Tạp cùng dự thính với ba người, Tư Lí Lan Tạp căn bản không được Oát chú ý, cũng không được mời gia nhập linh dược sư tháp.
- Ha ha, cám ơn ta cái gì, nếu như không phải ngươi có thực lực, cũng không được gia nhập linh dược sư tháp.
Kiệt Sâm nhạt cười ra tiếng.
Ban đầu ba người bọn họ thảo luận, Kiệt Sâm sở dĩ đem Tư Lí Lan Tạp gọi lên, cũng không phải vì để cho hắn gia nhập linh dược sư tháp, mà chỉ vì thưởng thức tạo nghệ linh dược sư của hắn mà thôi, không nghĩ tới hôm nay lại mang tới cơ duyên cho hắn, điều này lúc trước Kiệt Sâm không nghĩ tới.
Tuy Kiệt Sâm nói thế, nhưng mà Tư Lí Lan Tạp vẫn làm đại lễ, người xem chung quanh cũng hiểu được ngọn nguồn, nhao nhao nghị luận lên tiếng.
Tiếp tục yến hội, tiếng huyên náo càng thêm náo nhiệt, đối với Tây Bắc mà nói, đây không thể nghi ngờ là đêm khó quên.
Sáng sớm hôm sau, được nhân viên công tác đưa đi, Kiệt Sâm và các tuyển thủ gia nhập Song Tháp đã sớm rời giường, rồi sau đó tụ tập tại trung tâm đại sảnh.
Ở chỗ này, tất cả một trăm tên tuyển thủ gia nhập Song Tháp, phân thành hai đường, đi theo hướng của mình rời khỏi Linh Đấu thành.
Linh Sư tháp cùng linh dược sư tháp tuy hợp xưng là Song Tháp, cũng có cùng trung tâm ở Linh Đấu thành, nhưng nơi đóng quân chính thức của hai bên, lại phân ở nam bắc, không phải thành viên của bọn họ, căn bản không cách nào tiến vào bản doanh.
Ven đường trong Linh Đấu thành, lĩnh đội và tuyển thủ các thế lực, đều dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn theo bọn Kiệt Sâm.
Trong đám người, Kiệt Sâm nhìn thấy phụ thân Lôi Nặc, hắn đã đứng yên lặng thật lâu tại đó, nhưng trong ánh mắt, Kiệt Sâm cảm nhận được tình cảm mãnh liệt.
Mà ở bên cạnh hắn, Đế Lâm cũng đứng ở đó, nhìn theo Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã hai người, mang theo một tia cổ vũ.
Rất nhanh, bọn người Kiệt Sâm rời khỏi nội thành, đi tới thành nam, linh dược sư tháp, chính là ở phía nam của Linh Đấu thành.
Ven đường, tất cả dân chúng nhìn theo bọn người Kiệt Sâm, sau đó cúi đầu, đối với người của linh dược sư tháp tỏ vẻ ngưỡng mộ và cung kính.
Ở trung tâm đại lục, Song Tháp chính là tất cả, mấy ngàn năm qua, nơi này an bình, thậm chí hòa bình cả đại lục, có quan hệ mật thiết với Song Tháp, bọn họ đối với Song Tháp, cảm kích tràn ngập nội tâm.
Dưới sự dẫn dắt của nhân viên công tác, đội ngũ của Kiệt Sâm tiến lên rất nhanh, thời gian qua một lát, đã ra ngoài cửa nam của Linh Đấu thành.
Nhưng bọn người Kiệt Sâm hiếu kỳ là, bên ngoài cửa nam, căn bản không có bất cứ phương tiện giao thông nào, chỉ có hai hộ pháp của linh dược sư tháp đứng chờ, trong đó, có Oát đại sư mà Kiệt Sâm quen.
- Rất tốt, ba mươi tám tên tuyển thủ đã tới đông đủ.
Ánh mắt của Oát xoẹt đám người, gật đầu lên tiếng.
Đại lục tinh anh đại tái chọn ra một trăm người, trong đó có ba mươi tám người lựa chọn tiến vào linh dược sư tháp, mà có sáu mươi người lựa chọn Linh Sư tháp, dù sao đối với những Linh Sư kia, cho rằng gia nhập Linh Sư tháp đối với thực lực của mình, có khả năng tăng lên nhanh hơn.
- Nếu mọi người đã tới đông đủ, vậy tất cả mọi người theo chân chúng ta, khoảng cách nơi đây với linh dược sư tháp, còn hơn một ngàn km, nhưng mà, ta yêu cầu, bất luận ngươi là thất giai Hoàng Linh Sư, hay là llinh kỹ lục giai Tôn Linh Sư, tất cả mọi người không được phi hành, chỉ dựa vào thân thể của mình, đi bộ đến linh dược sư tháp!
Thụy An hộ pháp đứng bên cạnh Oát đại sư lên tiếng.
- Cái gì? Đi bộ?
- Cái này...
Nghe được Thụy An hộ pháp nói thế, tất cả tuyển thủ đều sửng sốt.
- Như thế nào? Chẳng lẽ mọi người có vấn đề gì sao?
Thụy An hộ pháp đạm mạc lên tiếng.
Cả cửa nam yên tĩnh, không ai lên tiếng.
- Không có vấn đề vậy là tốt rồi, như vậy hiện tại, mọi người xuất phát!
Thụy An hộ pháp không nói hai lời, cùng Oát hai người hóa thành một đạo tàn ảnh, đi thẳng về phía nam.
- Chúng ta đi thôi!
Đông đảo tuyển thủ bất đắc dĩ nhìn nhau, rồi sau đó đều là đi theo phía sau của Oát cùng Thụy An hai người, mở rộng bước chân đuổi theo.
Giữa trưa, dưới biển lá cây râm mát, hai bên đường, biết dắt cuống họng nhao nhao không ngừng, làm cho thời tiết càng thêm nóng bức.
Bên ngoài đường lớn của Linh Đấu thành, không ngừng hiện ra từng bóng người, nhanh như thiểm điện lao đi, làm nhiều bụi mù xuất hiện.
Không ngừng chạy qua con đường lớn, chính là đoàn người Kiệt Sâm tiến về linh dược sư tháp.
Chạy ở trước tiên, đương nhiên là Thụy An cùng Oát hai người, thần sắc của bọn họ nhàn nhã, trường bào tung bay theo gió, bước chân đi về phía trước, thoạt nhìn cũng không lớn, nhưng mà mỗi một bước, lại phá không vượt qua khoảng cách dài, khống chế tốc độ đạt tới trình độ kinh người.
Từ sáng sớm đang xuất phát từ Linh Đấu thành, đã qua nửa ngày, nhưng đám tuyển thủ trên đường lớn, vẫn biểu hiện phong độ khác nhau.
Mà hai người sau lưng bọn họ, đương nhiên thân là thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư Lai Ngang Nạp Đa cùng Tác Phỉ Á hai người, trên người có linh lực lóe lên, hăng hái bay vút lên, theo sát Oát cùng Thụy An hai người, ánh mắt vững vàng.
Kế tiếp, một đoạn đường này tuyển thủ thể hiện tư thế khác nhau, một ít thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư khá tốt, cho dù trong miệng thở hồng hộc, nhưng rõ ràng nhìn ra, thời gian nửa ngày trôi qua nhanh chóng, còn chưa đạt tới cực hạn của bọn họ, mà những lục giai Tôn Linh Sư kia, thì hoàn toàn thê thảm.
Oát cùng Thụy An hai người tuy không có toàn lực chạy đi, nhưng tốc độ hiện giờ, cũng đã đạt tới toàn lực chạy bộ của một gã lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, cũng có thể so được với thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư.
Thất giai Hoàng Linh Sư, tuy cùng lục giai Tôn Linh Sư kém một cấp bậc cực lớn, cũng chính là phân cách của trung giai chức nghiệp giả cùng đẳng cấp cao chức nghiệp giả, lúc này nhanh chóng né tránh, thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư vượt xa lục giai cao cấp Tôn Linh Sư.
Nhưng thời gian dài chạy như vậy, thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư cũng không khá hơn lục giai cao cấp Tôn Linh Sư bao nhiêu, nhưng mà thất giai Hoàng Linh Sư lại có ưu thế cực lớn, chính là so sánh với lục giai Tôn Linh Sư mà nói, linh lực trong cơ thể của họ là vô hạn.
Chỉ cần trong lúc chạy đi không ngừng hấp thu nguyên tố, có thể dung nhập vào thân thể thất giai Hoàng Linh Sư, không cần lo lắng chuyện hao hết linh lực.
Trên đường lớn, một đám lục giai Tôn Linh Sư đã mồ hôi đầm đìa, ra sức chạy đi, sắc mặt hồng lên, rất rõ ràng đã đạt tới cực hạn
Nhưng bọn họ vẫn cắn răng như trước, không ngừng chạy lên, không cam lòng làm người sau cùng.
Không nói đến Kiệt Sâm có thân thể bát giai đỉnh phong cường hãn, cơ thể của hắn lúc này vẫn tràn ngập linh lực và tinh lực như trước, cũng có thể cam đoan chạy trốn thật lâu.
Hơn nữa Kiệt Sâm tu luyện Linh Thần Quyết, cho nên tốc độ khôi phục linh lực vô cùng cường đại, vẻn vẹn không có tiêu hao linh lực trong lúc chạy đi, căn bản không có gì khó khăn, cũng không có chút độ khó nào.
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Trên thực tế, nếu Kiệt Sâm toàn lực chạy trốn, tốc độ thậm chí có thể vượt qua Tác Phỉ Á cùng Lai Ngang Nạp Đa hai người, nhưng hắn vẫn chạy chậm rãi trong đám người, không có chút suy nghĩ vượt qua.
Mà bên người Kiệt Sâm, Dong Thánh, Khắc Lôi Nhã, Địch Ny Toa, Thiết Mộc Chân bốn người cũng theo sát Kiệt Sâm, cùng nhau chạy với đám người bọn họ.
Nhìn thấy bộ dáng của Kiệt Sâm nhẹ nhõm, tất cả tuyển thủ trong quá trình đại tái vô cùng căm hận Kiệt Sâm, nhưng mà hôm nay mới biết rõ, Kiệt Sâm thật sự có thực lực kinh người.
Chạy một đường như thế này, khảo nghiệm lớn nhất chính là tốc độ khôi phục linh lực của bản thân, cho dù những cường giả thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư không ngừng hấp thu linh lực trong thiên địa, không ngừng chạy vội, cũng có một tia cố sức, cũng không có như lục giai cao cấp Tôn Linh Sư như Kiệt Sâm, rốt cuộc nhẹ nhõm như vậy.
Chạy ở sau cùng của đội ngũ, nhưng lại là Tư Lí Lan Tạp.
Với tư cách là thành viên đặc biệt của Oát phê chuẩn vào linh dược sư tháp, mới cho phép lục giai trung cấp Tôn Linh Sư như Tư Lí Lan Tạp gia nhập, đương nhiên có thực lực yếu nhất trong đám người.
Giờ phút này, trường bào toàn thân của hắn ướt dẫm, mồ hôi to như hạt đậu, không ngừng chảy xuống trên trán, tung tóe trên mặt đất.
Trên mặt tràn ngập thống khổ, bước chân lảo đảo, nhưng hắn cắn răng, ra sức đi tới, kiên trì, không có ý buông tha.
- Thiếu gia, có muốn giúp đỡ Tư Lí Lan Tạp hay không?
Trong đám người, Khắc Lôi Nhã không đành lòng lên tiếng nói.
- Không cần!
Kiệt Sâm liếc mắt nhìn qua Tư Lí Lan Tạp ở phía sau đội ngũ, rồi sau đó lắc đầu:
- Cứ cho hắn chạy đi.
Đối với cách làm của bọn người Oát khi lựa chọn cách này đi tới linh dược sư tháp, trong nội tâm của Kiệt Sâm đã hiểu rõ, đối với Tư Lí Lan Tạp mà nói, đây chỉ là tiểu khảo nghiệm khi gia nhập linh dược sư tháp, nếu như hắn cửa ải này cũng không qua được, sau khi gia nhập linh dược sư tháp, hắn cũng không có cách nào trổ hết tài năng.
Cũng không biết quá bao nhiêu lâu, mọi người rốt cục nhìn thấy Oát và Thụy An dừng lại trước một cây đại thụ.
- Đây này... Hô...
Trong miệng tất cả mọi người thở hổn hển, mặt mũi tràn đầy mồ hôi.
- Mọi người nghỉ ngơi trước một chút, lát nữa chúng ta sẽ đi tiếp.
Trong miệng Thụy An lên tiếng, rồi sau đó khoanh chân ngồi xuống.
Đám tuyển thủ cũng bất chấp mệt mỏi của thân thể, nhanh chóng khoanh chân ngồi xuống, đồng thời nhắm chặt hai mắt, không ngừng vận chuyển linh lực trong cơ thể, hấp thu linh lực nguyên tố chung quanh.
Lục tục ngo ngoe, những tuyển thụ bị rụng lại cũng theo kịp, bất quá Tư Lí Lan Tạp vẫn rơi xuống cuối cùng, sau nửa canh giờ tiếp theo, Tư Lí Lan Tạp mới thở hồng hộc đuổi kịp, sau khi nhìn thấy mọi người, hai lời chưa nói, khoanh chân ngồi xuống tu luyện.
Đợi khi thể lực, linh lực của mọi người khôi phục không sai biệt lắm, Thụy An cùng Oát hai người đứng lên, mọi người đã bắt đầu hành trình.
Lúc này đây, mọi người không chạy vội trên đường lớn, mà đi vào trong phiến rừng rậm này, không ngừng bay vút vào sâu trong rừng rậm.
Lần này là bay lướt đi, nửa ngày sau, thẳng tới khi mọi người thở hồng hộc.
- Cuối cùng làm cái gì? Tại sao chúng ta phải chạy bộ?
- Chẳng lẽ linh dược sư tháp này, chính là muốn linh lực của chúng ta hao hết, rồi sau đó tu luyện tăng linh lực lên sao?
- Biện pháp đơn giản như vậy, mặc dù có trợ giúp thực lực tăng lên, nhưng nếu muốn so tốc độ tu luyện, còn có rất nhiều biện pháp tu luyện còn hữu hiệu hơn thế này a.
Sau khi trải qua một ngày chạy đi, không ít người không kìm lòng được, trong miệng kêu rên lên tiếng.
Mọi người đều là thiên tài của các thế lực lớn, từ nhỏ đã hưởng dụng vô số thiên tài địa bảo, cùng với công pháp cường đại, không tiêu hao linh lực, hơn nữa tu luyện cực hạn, đối với Linh Sư mà nói, sẽ có tăng lên nhất định, nhưng hoàn toàn không phải là biện pháp khổ sai này, bất luận thế lực nào, đều có nhiều loại biện pháp hữu hiệu hơn, đề cao thực lực của thiên tài.
Nhưng bọn người Thụy An không ngừng dùng biện pháp khổ sai với bọn họ, làm cho bọn người này không ngừng kêu khổ.
Nhưng bọn họ chỉ dám kêu khổ trong lúc đang chạy thôi, rồi sau đó không ngừng vận chuyển linh lực, hấp thu linh lực trong thiên địa.
Mọi người không ngừng xâm nhập rừng núi, trong lòng không ít người nghi hoặc, vị trí của Song Tháp, trên đại lục vẫn là mê hoặc, chẳng lẽ ở sâu trong núi rừng phía nam Linh Đấu thành sao?
Thời điểm nội tâm của mọi người nghi hoặc, trong lúc đó, Oát đại sư và Thụy An không ngừng chạy về phía trước, không dừng lại chút nào.
Xuất hiện ở trước mặt mọi người, chính là vách núi sâu không thấy đáy, trước mắt, một đám sương mù mông lung, làm cho mọi người không thấy được gì.
- Linh dược sư tháp đâu?
- Oát đại sư vì sao đưa chúng ta tới vách núi này, chẳng lẽ linh dược sư tháp ở chỗ này sao?
Tất cả mọi người thở hồng hộc đi tới, trong nội tâm tràn ngập nghi hoặc.
- Chư vị, kế tiếp đi theo ta!
Trên vách đá dựng đứng, Oát dường như biết được nghi hoặc của mọi người, trong miệng cười ra tiếng, rồi sau đó, đột nhiên trên tay xuất hiện ngọc giản, ném lên không trung.
Một cổ linh lực lan tràn khắp thiên địa, sau khi ngọc giản bị ném ra ngoài, đón gió biến lớn, tản mát linh lực vô cùng nồng đậm.
Đột ngột lúc này, trước mặt mọi người xuất hiện hạp cốc, bỗng nhiên bộc phát thanh sắc quang mang chói mắt, trong chốc lát đột nhiên hào quang này xuất hiện như mặt trời, đâm thẳng vào trong mắt của mọi người, sau đó, sau đó cảm giác lắc lư truyền tới.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một đạo thanh sắc hào quang phóng lên trời, vô cùng sáng lạn, truyền lại linh lực ba động khủng bố.
- Vào đi!
Thụy An hộ pháp dẫn đầu lên tiếng, giẫm chận nhảy vào vách núi trước mặt, thân thể của hắn lập tức dung nhập vào trong ánh sáng màu xanh, rồi sau đó biến mất ở trước mặt mọi người.
- Tất cả mọi người đi theo thụy An hộ pháp, tiến vào.
Oát lên tiếng nói.
Tất cả mọi người di động, nhao nhao bước vào trong vách núi, rồi sau đó bị hào quang màu xanh bao phủ, biến mất không thấy gì nữa.
Một cảm giác mê muội nhanh chóng truyền vào trong óc, thời điểm mọi người thấy rõ, lập tức bị cảnh mặt trước mặt làm kinh ngạc tới ngây người.
Xuất hiện trước mặt của mọi người, vô số kiến trúc kéo dài, mơ hồ có thể nhìn thấy nhiều kiến trúc kéo dài ở phía trước.
Nhưng làm cho mọi người kinh ngạc tới ngây người, có một tòa tháp cao vút trong mây.
Đây là một tòa tháp cao chọc trời, cả thân tháp giống như một ngọn núi, thẳng tắp bay thẳng lên tận mây, cho người ta cảm giác rung động khó hiểu.
Kiếp trước Kiệt Sâm cho dù có kiến thức rộng rãi, nhìn thấy danh sơn sông rộng trên đại lục, núi non trùng điệp, nhưng sau khi nhìn thấy tòa tháp này, vẫn lâm vào rung động to lớn.
Tuy những danh sơn trước kia cũng cao vút vào tận mây, nhưng dù sao đó là kiệt tác của thiên nhiên, nhưng mà, nơi đây lại khác, đây không phải ngọn tháp do thiên nhiên hình thành, mà dùng nhân lực kiến tạo thành.
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden