01-11-2011, 02:05 AM
Nòng Ná»c sá»§ng váºt cá»§a Cưá»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thá»§ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vương tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
Phong Vân
Tác giả: Äan Thanh
Quyển 1 : Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 2 : Vân(3)
Dịch giả : Chengsad
Biên dịch : Chengsad
Biên táºp : Chengsad
Converter : mixmin199 + vvktlove
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Trong khi quát mắt liá»n nâng má»™c bổng trong tay hướng vá» Bá»™ Kinh Vân đánh tá»›i.
Bá»™ Kinh Vân mặc dù gần được năm tuổi, cÅ©ng không hoảng hốt không vá»™i và ng, xoay ngưá»i né qua, má»™t bổng nà y cá»§a Ngô Giác dÄ© nhiên đã đánh phải lên chân nhá» cá»§a Äổng Giác
Äổng Giác Ä‘au đến oa oa kêu to, Bá»™ Kinh Vân Ä‘ang muốn đứng lên, nhưng lại bị Ngô Giác ngăn cản ôm chặt không tha.
Mặc dù Bá»™ Kinh Vân lá»›n lên cao lá»›n hÆ¡n so vá»›i những đứa trẻ cùng trang lứa , động tác cÅ©ng rất nhanh nhẹn, nhưng dù sao là đệ tá» không có võ công, hÆ¡n nữa khà lá»±c cá»§a má»™t đứa nhá» năm tuổi rốt cục cÅ©ng không bằng đứa nhá» mưá»i tuổi, trong lúc nhất thá»i dÄ© nhiên cÅ©ng khó tránh thoát được!
Ngô Giác nói :†Hắc! muốn chạy trốn ? Äổng Giác, mau dụng quyá»n đánh nó!
Äổng Giác ngây dại đứng tại chá»—, không biết xuống tay thế nà o, run giá»ng há»i :†Äại ca, nếu nói xú tiểu tá» nà y có chút tổn thương, chỉ sợ sau khi mẫu thân phát hiện, sẽ trách phạt.....â€
Ngô Giác nói :†Sợ cái gì? Mẫu thân hắn cÅ©ng muốn cho hắn ăn đòn, có khi sau khi ngưá»i biết lại còn có thể vá»— tay khen hay đấy! ngươi mau đánh mạnh cho ta!â€
Ngô Giác nói như thế, lá gan cá»§a Äổng Giác cÅ©ng lá»›n lên nhiá»u, láºp tức huy quyá»n hướng trên ngưá»i và trên mặt Bá»™ Kinh Vân đánh Ä‘iên cuồng, tức thì những âm thanh “ ba ba ba†không dứt bên tai, cÅ©ng biết lá»±c đạo mạnh đến cỡ nà o.
Từng quyá»n và o ngưá»i! Bá»™ Kinh Vân cắn chặt răng cố chịu đựng! hăn tuyệt không có kêu Ä‘au, không cầu xin tha thứ, chỉ là hung hăng trợn tròn mắt, trong ánh mắt lá»™ ra má»™t tia lãnh ý.
Thấy tia lãnh ý âm u nà y, Äồng Giác Ä‘ang động thá»§ cÅ©ng không khá»i cảm thấy rét run trong lòng, không dám đánh tiếp!
Ngô Giác vừa định há»i hắn vì sao dừng tay, đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân từ mặt nà o đó trong hoa viên truyá»n đến, nguyên lai là Hoắc Bá»™ Thiên vô tình Ä‘i tá»›i.
Hai ngưá»i mắt thấy ngưá»i đến là cha mình, phút chốc kê phi cẩu tẩu(gà bay chó chạy), chá»n bừa má»™t chá»— trong hoa viên mau chóng trốn Ä‘i.
Chỉ còn lại một mình Bộ Kinh Vân đứngtrong hoa viên, cũng không có vì đau đớn mà ngã xuống!
Hoắc Bá»™ Thiên xa xa đã thoáng thấy hai nhi tá» cá»§a mình lén lút rá»i Ä‘i, đến gần vừa nhìn, thấy Bá»™ Kinh Vân mặt đầy vết thương, không khá»i ngạc nhiên, nói :†A! Kinh Giác, con là m sao váºy ?â€
Hắn vá»™i và ng xem thương thế cá»§a đứa nhá» nà y, không khá»i cau mà y nói :†Ra tay tà n nhẫn như thế, là hai huynh đệ bá»n chúng là m sao?â€
Bộ Kinh Vân im lặng không nói.
Hoắc Bá»™ Thiên nói :†Có lần thứ nhất, tất nhiên sẽ có lần thứ hai. Bây giá» ta phải Ä‘i giáo huấn bá»n chúng, để lần sau bá»n chúng không dám khi dá»… con nữa!â€
Nói liá»n quay đầu muốn Ä‘i
Bỗng nhiên, một bà n tay nhỠbé nắm lấy góc áo hắn, đúng là bà n tay của Bộ Kinh Vân.
Hoắc Bá»™ Thiên nhẹ nhà ng nói :†Ngươi không muốn ta giáo huấn bá»n chúng sao ?â€
Bá»™ Kinh Vân tuy không có trả lá»i, nhưng bà n tay nhá» bé vẫn nắm chặt lấy góc áo cá»§a hắn.
“Tại sao?†Hoắc Bá»™ Thiên há»i.
Tháºt ra, hắn há»i lại cÅ©ng vô dụng, hắn sá»›m hiểu rõ tÃnh tình cá»§a đứa nhá» nà y, căn bản sẽ không trả lá»i câu há»i nà o.
Quả nhiên Bá»™ Kinh Vân như hắn sở liệu, xoay ngưá»i bước vá» phòng cá»§a mình.
Hoắc Bá»™ Thiên nhìn theo bóng lưng cá»§a đứa nhá» cô độc nà y, ánh mắt dần chuyển sang nhu hòa, bùi ngùi mà than thở :†Tháºt là má»™t đứa nhá» hiểu chuyện.â€
Mặc dù Bá»™ Kinh Vân không có nói ra bị ai đánh, nhưng Hoắc Bá»™ Thiên đã sá»›m biết hết má»i chuyện, đương nhiên sẽ không bá» qua.
Äêm đó, hắn gá»i ba huynh đỠcùng và o trong tẩm cư gặp hắn.
Ba ngươi đến tẩm cá» cá»§a phụ thân thì, Ngá»c Nùng ở bên Ä‘ang định dò xét, Hoắc Bá»™ Thiên vừa thấy ba ngưá»i, liá»n nói vá»›i Ngá»c Nùng :†Nùng, nà ng trước tiên tạm lánh, ta có chuyện muốn nói vá»›i ba ngưá»i bá»n chúng.â€
“Bá»™ Thiên.....â€Ngá»c Nùng cảm thấy man mác, tháºt không rõ có chuyện gì mà mình không thể biết.
Dù sao cÅ©ng không cố chấp, nà ng vẫn rất nghe lá»i Ä‘i ra, trước khi Ä‘i liếc mắt nhìn Bá»™ Kinh Vân, thầm nghÄ© đứa nhá» nà y vẫn cô độc như trước, vẻ mặt không có biểu tình gì.
Nhưng tháºt ra, lần nà y Hoắc Bá»™ Thiên muốn giáo huấn hai nhi tá» cá»§a mình, bởi chuyện ở đây liên quan đến cốt nhục cá»§a Ngá»c Nùng, nói nếu như nà ng ở đây, chỉ sợ có nhiá»u bất tiện, cho nên má»›i muốn nà ng trước tiên lánh mặt Ä‘i má»™t hồi.
Hoắc Bá»™ Thiên đợi sau khi Ngá»c Nùng rá»i khá»i đây, láºp tức đóng cá»a phòng, quát :†Ngô Giác, Äồng Giác quỳ xuống!
Ngô Giác và Äồng Giác vốn gây nên chuyện trong lòng sợ hãi, lúc nà y chợt nghe giá»ng nói phụ thân giáºn dữ như thế, dưới chân như nhÅ©n ra, song song quỳ xuống.
Äổng Giác ghé và o tai Ngô Giác nói nhá» :†Nguy rồi! đại ca, phụ thân có phải đã biết hết chuyện? là m sao cho tốt a?â€
Ngô Giác dù sao tuổi cÅ©ng lá»›n hÆ¡n, đảm luợng cÅ©ng lá»›n hÆ¡n, không giáºn nói :†ÄÃch thị là do tên chõ con kia mách lẻo vá»›i cha, hắc! chẳng biết xấu hổ! có gan lại đánh thêm tráºn nữa!â€
Dứt lá»i trừng mắt ác độc nhìn Bá»™ Kinh Vân, nhưng Bá»™ Kinh Vân thần sắc bình thản, cÅ©ng không để ý tá»›i bá»n há».
Hai ngưá»i tuy là thì thẩm, nhưng Hoắc Bá»™ Thiên sá»›m đã dồn toà n bá»™ tinh thần nghe được, vừa nghe xong, không khá»i thốt nhiên giáºn dữ, quát lên :†Là m cà n! Cái gì tên chó con? Các ngươi có thể nhục mạ đệ đệ cá»§a mình như thế sao ? ngay cả mẫu thân ngươi cÅ©ng dám mắng!â€
Ngô Giác vẫn Ä‘ang là má»™t tiểu hà i tá» không hiểu chuyện, không suy nghÄ© vá»™i nói :†Không phải sao? Hắn là Du Bình!â€
Hoắc Bá»™ Thiên trong lòng Ä‘au khổ con mình ngu ngÆ¡ không hiểu như thế, không kiá»m nổi giáºn quát :†Súc sanh!â€
Trong tiếng quát giáºn dữ, bà n tay to lá»›n đã vả lên mặt cá»§a Ngô Giác, cho hắn cái bạt tai tháºt mạnh.
Ngô Giác bị một cái tát đến choáng váng đầu óc, hống hách chợt mất, phóng thanh khóc lớn.
Äồng Giác chưa từng thấy phụ thân nghiêm khắc lạnh lùng như thế, cÅ©ng sợ đến há hốc mồm, nói không ra lá»i.
Hoắc Bá»™ Thiên nói :†Lần nà y ta muốn nói cho các ngươi, Kinh Giác hắn sá»›m đã không có cha, rất đáng thương, tốt nhất hai ngươi nên coi hắn giống như thân đệ, ba huynh đệ má»™t lòng hòa thuáºn, không nên khi dá»… hắn như thế!â€
Ngô Giác vừa khóc khó dừng, Hoắc Bá»™ Thiên mang theo lá»i biện giải, tá»± thấy ra tay quả tháºt hÆ¡i mạnh má»™t chút, nhưng đã có lá»i, lại không thể không tiếp tục nói, bèn chánh sắc nói :†Nếu nghe nói hai ngươi còn ăn hiếp Kinh Giác lần nữa, cha đây tuyệt sẽ không khách khÃ, nhất định sẽ xá» phạt các ngươi tháºt năng, đã rõ chưa ?â€
Äổng Giác sá»›m đã sợ đến cúi găm, luôn miệng kêu vâng, Ngô Giác không cam lòng, vẫn Ä‘ang khóc không ngừng.
Lúc nà y thì, Bá»™ Kinh Vân đã lâu không lên tiếng bá»—ng dưng mở miệng, từng chữ từng chữ nói :†Ta, không cần ngưá»i khác thương cảm!â€
Thanh âm cá»§a hắn rõ rà ng trầm thấp như hà i tá» bình thưá»ng, có Ä‘iá»u không há» có ná»a phần ngây thÆ¡.
Một câu nói vô cùng đơn giản, khiến cho ba cha con Hoắc Bộ Thiên kinh ngạc tại chỗ!
Hoắc Bá»™ Thiên lúc nà y má»›i chợt hiểu ra, đứa nhá» nà y như thế nà o cÅ©ng không chịu thổ lá»™ má»™t chút chân tinh, không phải là cố ý bảo há»™ hai ngưá»i Äồng Giác, mà căn bản là hắn quáºt cưá»ng không cần đồng tình cá»§a bất luáºn kẻ nà o.
Những lá»i nà y, không chỉ ẩn chưa sá»± cô độc vô hạn , quáºt cưá»ng, mà còn lá»™ ra lá»i cá»§a ngưá»i xa cách vá»›i trần thế, tuyệt không nên xuất hiện trong miệng cá»§a đứa nhá» gần năm tuổi.
Những lá»i nà y, trong cả Ä‘á»i Hoắc Bá»™ Thiên cÅ©ng là lần đầu nghe thấy Bá»™ Kinh Vân nói – má»™t câu nói.
Sau việc nà y, Ngô Giác và Äồng Giác đối vá»›i Bá»™ Kinh Vân cà ng ôm háºn trong lòng, nếu không có Hoắc Bá»™ Thiên từng nghiêm lệnh hai ngưá»i bá»n há» tái phạm đến đứa ấu đệ nà y, bá»n há» nhất định là m hắn Ä‘au đến chết Ä‘i sống lại.
Tuy nói thế, hai ngưá»i vì hắn vẫn cố hết sức tìm cÆ¡ há»™i hiếm hoi. Có khi, Bá»™ Kinh Vân Ä‘ang Ä‘i bên cạnh bá»n há» thì, hai ngưá»i kết hợp bất ngỠđưa chân vấp ngã, là m cho hắn sứt đầu mẻ trán, tháºm chà có lúc thừa cÆ¡ bốn bá» vắng lặng, Ä‘em Bá»™ Kinh Vân đẩy và o hồ nước trong hoa viên, khiến cho hắn y phục cá»§a hắn Ä‘á»u ướt hết, cháºt váºt vô cùng.
Hoắc Bá»™ Thiên má»—i lần nhìn thấy Bá»™ Kinh Vân như thế, cÅ©ng sẽ tìm hai nhi tá» tra há»i chỉ là bá»n chúng nhất nhất dùng lá»i phá»§ nháºn, không bằng không chứng, hắn cÅ©ng không thể nà o trách phạt
Mà Bá»™ Kinh Vân ngay cả chÃnh mình bị hại, nhưng từ trước đến giá» cÅ©ng không đỠcáºp tá»›i,
Hắn xem ra cÅ©ng không quen sống ở Hoắc gia, hắn luôn thưá»ng xuyên ngồi ở ngoà i đại môn Hoắc gia, nhìn mây trắng xa xa phÃa chân trá»i đến ngÆ¡ ngác xuất thần.
Ở chá»— sâu trong mây trắng kia, nhưng là đang có ngưá»i chỠđợi hắn.....
Má»™t ngưá»i vô luáºn gặp biến cố gì, vẫn sẽ có tri ká»· hiểu rõ hắn.
Nhưng là , có ngưá»i nà o đó nguyện là m tri ká»· vì hắn
Thá»i gian thấm thoát, chúng sinh mÆ¡ hồ, giống như chưa kịp quay đầu nhá»› lại năm tháng, lại qua ba năm.
Bộ Kinh Vân đã được tám tuổi.
Trong ba năm nà y, Hoắc Bá»™ Thiên đối vá»›i Bá»™ Kinh Vân vẫn không thay đổi, ngoại trừ lúc nà o cÅ©ng bảo vệ hắn, còn đặc ý thuê má»™t vị thục sư đến dạy hắn Ä‘á»c sách viết chữ, tránh cho hắn há»c cùng má»™t chá»— vá»›i nhi tá» cá»§a mình, tránh khá»i xung đột.
Song, Bá»™ Kinh Vân cho dù khi há»c táºp thì trước sau cÅ©ng không nói má»™t lá»i, hắn vẫn lạnh băng như trước, ngay cả thục sư cÅ©ng không dám cưá»ng bức hắn mở miệng.
Hắn tá»±a hồ đối vá»›i bất cứ việc gì Ä‘á»u không há» hứng thú, nhưng má»—i khi Hoắc Bá»™ Thiên dạy Ngô Giác và Äồng Giác luyện kiếm thì, hắn luôn đứng ở má»™t chá»— tháºt xa để nhìn, nhưng Hoắc Bá»™ Thiên vẫy tay gá»i hắn đến cùng luyện thì, hắn lại rá»i tách ra xa.
Phúc tẩu phụ trách chăm sóc cho Bá»™ Kinh Vân cÅ©ng phát hiện đứa nhá» nà y không thÃch đến gần ngưá»i khác, trên khuôn mặt nhá» nhắn thưá»ng thưá»ng bao phá»§ má»™t tầng sương lạnh, khiến Phúc tẩu cÅ©ng không dám đến quá gần hắn.
Không chỉ có Phúc tẩu, má»i ngưá»i trên dưới Hoắc gia cÅ©ng vừa thấy hắn liá»n né tránh, tá»±a như đứa nhá» nà y sẽ mang đến má»™t loại bất hạnh. Mẫu thân hắn Ngá»c Nùng sau khi xuất giá và o Hoắc gia, phảng phất đã hoà n toà n quên minh có má»™t nhi tá» như váºy, hai ngưá»i rất khó ngẫu nhiên gặp gỡ trong hoa viên rá»™ng lá»›n cá»§a Hoắc gia, gặp nhau cÅ©ng không nói gì, chỉ coi như ngưá»i qua đưá»ng.
Nà ng lạnh lùng.
Nó so với nà ng còn lạnh lùng hơn
Hắn lãnh lẽo giống như được Ä‘iêu khắc từ má»™t tòa núi băng, căn bản không giống má»™t ngưá»i sống.
Trong lòng má»™t đứa nhá» như váºy, rốt cục nghÄ© cái gì ?
Ai biết ? Ngưá»i nà o muốn biết ?
Có lẽ, chỉ có má»™t ngưá»i muốn biết Hoắc Bá»™ Thiên!
Cho đến một lần, hắn rốt cục đã biết.,
Má»™t lần, Ngá»c Nùng không biết sao nhiá»…m trá»ng bệnh, má»™t bệnh không dáºy nổi, nằm ở trên giưá»ng đã hÆ¡n mưá»i ngà y.
Hoắc Bá»™ Thiên vì thế má»i không Ãt đại phu, đáng tiếc là căn bệnh nà y chữa trị không khá»i
Ngá»c Nùng đáng thương hổn hển khó thở nằm dà i ở trên giưá»ng, thống khổ vô cùng, ngưá»i cÅ©ng mÆ¡ mà ng nặng ná».
Bộ Kinh Vân lẳng lặng nhìn mẫu thân của mình lăn lộn rên rỉ, trong ánh mắt không có chút tình cảm thương tiếc.
Hoắc Bộ Thiên đang đứng cạnh đó, mặt lộ vẻ ưu sầu
Hắn nghÄ© Ngá»c Nùng ná»a Ä‘á»i góa phụ, sau khi xuất giá đến Hoắc gia, tưởng rằng cuá»™c sống sẽ tốt lên, ai ngá», cuá»™c sống tươi đẹp cá»§a nà ng cÅ©ng không được lâu, tháºt sá»± là mệnh bạc như hoa.
Hoắc Bá»™ Thiên buồn bã nói vá»›i Bá»™ Kinh Vân :†Kinh Giác, nghe đại phu nói, mẫu thân ngươi....nà ng......â€
Hắn muốn nói lại thôi, thanh âm có chút khà n khà n.
“Nà ng....không sống được lâu, hiện giá» ta chỉ dùng nhân sâm giúp nà ng kéo dà i, có lẽ....trong và i ngà y nữa sẽ.......â€
Hắn không nói thêm gì nữam chỉ nhìn khuôn mặt của Bộ Kinh Vân, khuôn mặt của hắn trơ như gỗ không có biểu tình, không mang theo bất cứ thất tình lục dục gì.
Hắn từ từ Ä‘i ra khá»i phòng.
Má»™t buổi tối hai ngà y sau, rốt cục Ngá»c Nùng phát bệnh
Má»i ngưá»i trong Hoắc gia trang Ä‘á»u táºp trung trong tẩm cư cá»§a trang chá»§, má»i ngưá»i vây quanh trang chá»§ phu nhân nhu nhược nằm trên giưá»ng, thần sắc Ä‘á»u Ä‘au buồn, cÅ©ng không biết Ä‘ang đợi cái gì?
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
Chữ ký của ♥Thanh Long♥
01-11-2011, 02:07 AM
Nòng Ná»c sá»§ng váºt cá»§a Cưá»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thá»§ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vương tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
Phong Vân
Tác giả: Äan Thanh
Quyển 1 : Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 2 : Vân(4)
Dịch giả : Chengsad
Biên dịch : Chengsad
Biên táºp : Gangz
Converter : mixmin199 + vvktlove
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Chỉ có má»™t ngưá»i vẫn chưa đến .
Äó là Bá»™ Kinh Vân .
Hoắc Bá»™ Thiên ngồi ở mép giưá»ng, nắm chặt tay cá»§a Ngá»c Nùng, hắn nhìn khắp má»i ngưá»i, nhưng không thấy bóng dáng cá»§a Bá»™ Kinh Vân, vì váºy há»i Phúc tẩu :†Phúc tẩu, Kinh Giác đâu ?â€
Phúc tẩu mặt lá»™ vẻ xấu hổ, láºp lỠđáp :†Ta....không biết, thiếu gia tá»±a hồ ở.....hai ngà y trước không thấy.â€
“Cái gì?†Hoắc Bá»™ Thiên ngẩn ngÆ¡, vừa định há»i tiếp, Ngá»c Nùng nằm ở trên giưá»ng lại chợt gượng dáºy, hư nhược gá»i khẽ :†Bá»™ Thiên.......â€
Hoắc Bá»™ Thiên vá»™i và ng ghé sát tai cẩn tháºn lắng nghe, chỉ nghe Ngá»c Nùng còn Ä‘ang gá»i :†Ngô Giác, Äồng Giác........â€
Hắn không khá»i cảm thấy Ä‘au xót, nữ nhân nà y đối vá»›i hai nhi tá» hắn rốt cục có tình, đến lúc chết còn kêu tên hai đứa bá»n chúng.
Ngô Giác và Äồng Giác chợt nghe kế mẫu gá»i tên hai huynh đệ hắn như thế, cÅ©ng không thể kiá»m mình, khóe mắt ướt át nhá» lệ.
Những năm gần đây, Ngá»c Nùng chỉ vì lấy lòng Hoắc Bá»™ Thiên mà đối đãi tốt vá»›i hai đứa nhỠđó, cÅ©ng có thể nói là hết sức quan tâm đến chúng .
Trong lúc ná»a mê ná»a tỉnh, Ngá»c Nùng ở trong má»™ng nói mê rên rỉ :†Kinh Vân.....Kinh Vân.....â€
Hoắc Bá»™ Thiên sắc mặt biến đổi, hắn không nghÄ© tá»›i bình thưá»ng Ngá»c Nùng hà khắc vá»›i con mình, giá» phút nà y vẫn suy nghÄ© kêu tên nó , khó nói con ngưá»i ta khi gần ká» cái chết, lá»i nói cÅ©ng trở nên thân thiện ?
Ngá»c Nùng tuy là yếu nhược, nhưng hai chữ Kinh Vân cÅ©ng không ngừng trên miệng, nà ng không còn nhá»› tên Kinh Giác cá»§a con mình, ở trong tâm khảm nà ng, hắn vẫn là Kinh Vân!
Trong lòng cá»§a nà ng, tháºt ra còn có Kinh Vân.
Nà ng kêu gà o má»™t lúc, chẳng biết khà lá»±c ở đâu, bá»—ng dưng tinh thần rung lên, hai tròng mắt vừa mở, như hồi quang phản chiếu, ánh mắt tức thì lưu chuyển, tìm má»™t ngưá»i .
Má»™t ngưá»i khiến nà ng nghÄ© hối tiếc cả cuá»™c Ä‘á»i, rồi lại không thể giải thoát khá»i ngưá»i đó.
Qua má»™t lúc lâu, gương mặt Ngá»c Nùng lá»™ vẻ thất vá»ng, nói vá»›i Hoắc Bá»™ Thiên :†Bá»™ Thiên, Kinh.....Vân.....đâu ?â€
Nà ng quan tâm vẫn là Kinh Vân !
Hoắc Bá»™ Thiên không biết trả lá»i vá»›i ngưá»i cáºn ká» cái chết trước mắt, nếu hắn nói tháºt không thấy Bá»™ Kinh Vân, chắc chắn sẽ khiến nà ng buồn phiá»n gấp bá»™i lần, nhưng nếu không nói, lại không biết tìm hắn ở đâu trở vá» .
Äang lúc chần chừ, chợt nghe ngưá»i hầu bên cá»a reo lên :†A! tốt quá, thiếu gia đã vá» rồi!â€
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u dồn ánh mắt lên trên ngưá»i Bá»™ Kinh Vân Ä‘ang tiến và o trong phòng, chỉ thấy y phục quanh ngưá»i Ä‘á»u bị rách thá»§ng, dÆ¡ dáy vô cùng, cÅ©ng không biết hai ngà y nay Ä‘i đâu ?
Ngá»c Nùng vừa thấy con mình, khuôn mặt trắng bệch nhợt nhạt, nhất thá»i có chút tức giáºn, nhưng trông lại hắn y phục quanh ngưá»i vừa rách nát vừa dÆ¡ bẩn, lại không nhịn được chế giá»…u mắng :†Ngươi....ngươi....đứa nhá» nà y, rốt cục....đến đâu....chá»— quá»· quái nà o...chÆ¡i đùa....váºy ?
Nà ng cùng hắn hình như có oán thù truyá»n kiếp, giá» phút nà y vẫn không quên mắng hắn.
Bá»™ Kinh Vân cÅ©ng không trả lá»i, ngây ngốc đứng cách trước giưá»ng và o thước, không có cất bước đến gần.
Hoắc Bá»™ Thiên nắm lấy bà n tay nhá» bé cá»§a hắn, âm thầm dùng sức kéo hắn đến gần, ghé sát bên tai hắn thấp giá»ng khuyên nhá»§ :†Hà i tá», không nên hà ng động bốc đồng, mẹ ngươi....tháºt sá»± không được khá»e! mau nói và i câu tốt là nh vá»›i nà ng.â€
Bá»™ Kinh Vân bị Hoắc Bá»™ Thiên kéo mạnh lại trước giưá»ng, Ngá»c Nùng bất lá»±c nhìn cặp mắt lạnh lùng kia cá»§a hắn, nói :†Kinh Vân, ngươi....đối vá»›i ta....luôn...lạnh lẽo...như thế....ngươi....rất háºn mẫu thân...sao ?â€
Rốt cục cũng đã nà ng đem nghi vấn vẫn luôn canh cánh trong lòng nói ra.
Bộ Kinh Vân lặng yên không phản ứng, bất quá trong ánh mắt lại hiên lên một tia đau thương.
Äáng tiếc, Ngá»c Nùng Ä‘ang lúc thần trà mÆ¡ hồ vẫn không phát hiện tia thương xót đã thấm sâu và o táºn xương táºn tá»§y cá»§a hắn, nà ng chỉ vươn cánh tay khô gầy run run, nhẹ vá»— vá» khuôn mặt cá»§a Bá»™ Kinh Vân, nói :†Mẹ...chết...ngươi...sẽ...khóc...chứ ?â€
Nà ng rốt cục không dám khẳng định.
Hoắc Bá»™ Thiên ở bên không khá»i biện há»™, tiếp lá»i nói :†Hà i tá», ngươi theo ý mẫu thân ngươi má»™t lần nà y, khóc Ä‘i!†Nói rồi hai hà ng lệ rÆ¡i xuống .
Bá»™ Kinh Vân yên lặng nhìn nà ng thống khổ, gương mặt u buồn, Ä‘ang muốn đưa tay và o trong ngá»±c, giống như muốn móc ra chút đồ, nhưng bà n tay lại đột nhiên bị bà n tay cá»§a Ngá»c Nùng gắt gao nắm chặt.
Tay cá»§a hắn tuy nhá», nhưng lạnh lẽo, tâm cá»§a hắn, liệu có lạnh lẽo như băng giống váºy ?
Ngá»c Nùng không khá»i âm thầm thở dà i, nói :†Ngươi...quả nhiên...không khóc!â€
Nói rồi, bà n tay nắm chặt tay hắn lá»ng dần.
“Nùng!†Hoắc Bá»™ Thiên trong lòng biết không ổn, vá»™i cà ng tiến lên ôm nà ng, Ngá»c Nùng hÆ¡i thở mong manh, nhưng vẫn cưá»i khổ nói :†Bá»™ Thiên ...thiếp không có...trách nó...nó...tháºt sá»±...không có vì...thiếp mà nhá» xuống....ná»a giá»t lệ...â€
Dứt lá»i cánh tay buông thõng , hồn giỠđã lìa khá»i xác .
Nà ng đến chết cũng không tin Bộ Kinh Vân không nhỠlệ vì mình.
Hoắc Bá»™ Thiên láºp tức ôm chặt thi thể cá»§a nà ng không buông, nước mắt già nua nhá» xuống, hai huynh đệ Ngô Giác cÅ©ng gà o khóc, còn lại đám tỳ bá»™c cÅ©ng không khá»i đẫm lệ.
Cả phòng láºp tức trà n ngáºp má»™t vẻ Ä‘au buồn.
Chỉ có Bá»™ Kinh Vân thần sắc như cÅ©, hắn cÅ©ng không nhúc nhÃch nhìn thi thể cá»§a Ngá»c Nùng, nhìn vẻ mắt cá»§a má»i ngưá»i Ä‘au buồn, cư nhiên không có chút cảm động, má»™t lúc lâu tháºt lâu, má»›i lén lút lui ra ngoà i, không muốn để bất cứ ngưá»i nà o phát hiện.
Nhưng, Hoắc Bộ Thiên đang đau buồn trong lúc vô ý lại liếc thấy vẻ mặt của hắn lúc nà y.
Äó là má»™t loại vẻ mặt cổ quái vô cùng, má»™t loại vẻ mặt so vá»›i ngưá»i chết còn khó coi hÆ¡n.
Bởi vì vẻ mặt nà y cá»§a Bá»™ Kinh Vân, Hoắc Bá»™ Thiên cố nén Ä‘au xót, buông Ngá»c Nùng, láºp tức Ä‘i theo ra ngoà i.
Mây đen che lấp mặt trăng.
Trăng đêm nay là trăng khuyết.
Dưới ná»a ánh trăng tà n, Hoắc Bá»™ Thiên vẫn Ä‘i theo phÃa sau Bá»™ Kinh Vân, hắn muốn xem đứa nhá» nà y sau khi mẫu thân chết, còn muốn Ä‘i đâu ?
ÄÆ°á»ng nhá» trước mắt ngoằn ngoèo khúc khá»§y, im lìm không tiếng động, thêm phần cô độc.
Hoắc Bá»™ Thiên cảm thấy con đưá»ng nà y quen thuá»™c vô cùng, hắn đột nhiên nhá»› lại, con đưá»ng nà y thông vá»›i má»™t hoang địa đầy má»™ phần cách Hoắc gia má»™t dặm.
Hắn còn nhá»› kỹ, khoảng má»™t năm trước đây, hắn nhân vì cảm thấy Bá»™ Kinh Vân và Ngá»c Nùng trong lúc hiá»m khÃch cà ng sâu, bởi váºy chá»§ tâm Ä‘em hai mẫu tá» nà y cùng nhau ra ngoà i du ngoạn giải khuây, hy vá»ng có thể hóa giải tâm bênh cá»§a hai ngưá»i bá»n há».
Ngá»c Nùng trong lúc vô tình phát hiện má»™t gốc dong thụ (gốc Ä‘a, gốc si) ở trong má»™ viên nà y, nà ng thấy cây dong thụ nà y rá»§ xuống ngà n sợi rá»…, đặc biệt thÃch thú, vì váºy nhất thá»i nói đùa ngà y sau khi chết Ä‘i, nếu có thể táng thân dưới tà ng cây nà y, chết cÅ©ng không hối tiếc.
Hoắc Bá»™ Thiên nghÄ© tá»›i đây, thầm giáºt mình, đứa nhá» nà y ngà y đó cÅ©ng ở bên nghe mẫu thân nói, có thể hắn....lúc nà y, Bá»™ Kinh Vân đã bước đến dưới má»™t gốc dong tùng, sắc mặt Hoắc Bá»™ Thiên không khá»i phát xanh, trốn ở trong bụi ráºm chỠđợi xem diá»…n biến. NÆ¡i nà y, đúng là chá»— táng thân theo như Ngá»c Nùng nói.
Chỉ thấy Bá»™ Kinh Vân cháºm rãi ngồi xổm trên mặt đất, bắt đầu sá» dụng đôi tay nhá» bé đà o bá»›i trên mặt đất.
Trong lòng Hoắc Bộ Thiên từ từ phát lạnh, đứa nhỠnà y rốt cục muốn là m cái gì ?
Bùn đất vốn không cứng lạnh, song Bá»™ Kinh Vân vá»›i sức cá»§a đôi tay nhá» bé, nói muốn đà o muốn bá»›i tháºt sá»± là dá»… váºy sao ?
Ngay cả như thế, Bộ Kinh Vân cũng không dừng lại, hắn một mực bới, cố gắng không ngừng móc.
Nhưng huyết nhục con ngưá»i sao chống chá»i được vá»›i bùn đất, chỉ chốc lát, mưá»i đầu ngón tay đã trầy xước, máu tuôn như suối.
Nhưng hắn vẫn như cũ không có nhỠlệ.
Hoắc Bá»™ Thiên trong lòng không khá»i nổi lên thương xót vô hạn, Ä‘ang muốn tiến lên khuyên can, nhưng thấy Bá»™ Kinh Vân đột nhiên đưa tay và o ngá»±c....
Ngay lúc Ngá»c Nùng sắp chết thì, hăn cÅ©ng từng thấy nó đưa tay và o ngá»±c, muốn lấy ra váºt gì.
Váºy nên hắn ngừng lại .
Dưới ánh trăng ảm đạm, Bá»™ Kinh Vân lấy ra má»™t váºt giống như là gốc nhân sâm hoang dã.
Nhân sâm ?
Hoắc Bá»™t Thiên nhá»› lại, hắn từng nói vá»›i đứa nhá» nà y rằng chỉ có nhân sâm má»›i có thể kéo dà i mạng sống cá»§a Ngá»c Nùng. Hắn mất tÃch hai ngà y trước đây, chẳng lẽ tháºt sá»± là đi hoang sÆ¡n dã lÄ©nh tìm nhân sâm ?
Hoắc gia trang già u có má»™t phương, sao không mua nổi má»™t cây nhân sâm ? Nhưng ở trong lòng má»™t tiểu hà i tá», tất nhiên hy vá»ng tá»± mình tìm má»™t gốc cây nhân sâm kéo dà i mạng sống cho mẫu thân . ÄÆ°Æ¡ng nhiên thấy đứa nhá» nà y mà ngẫm lại, bất kể ngưá»i nà o cÅ©ng không có quyết tâm và dÅ©ng khà như váºy, trừ phi là đứa nhỠđặc biệt má»›i có thể như thế.
Bá»™ Kinh Vân cÅ©ng không phải là má»™t đứa nhá» tầm thưá»ng.
Hoắc Bá»™ Thiên đột nhiên tỉnh ngá»™, trong lòng má»™t tráºn Ä‘au đớn thầm nghÄ© :†Ngá»c nùng, nà ng cÅ©ng có hiểu lầm nhi tá» cá»§a mình rồi .
Äang lúc Ä‘au lòng âm ỉ, Bá»™ Kinh Vân đã Ä‘em nhân sâm đặt xuống trong tiểu huyệt vừa đà o bá»›i, sau đó Ä‘em bùn đất lấp lại như cÅ©.
Cùng lúc đó, thân thể cá»§a hắn đột nhiên run rẩy kịch liệt, liá»n đó ngã trên mặt đất.
Biến đổi nà y tháºt sá»± nằm ngoà i ý liệu cá»§a Hoắc Bá»™ Thiên, láºp tức không cần ngẫm nghÄ©, chạy ra khá»i bụi ráºm, ôm lấy Bá»™ Kinh Vân và o trong lòng, chỉ thấy gương mặt hắn xanh xao tái nhợt, sá»›m đã ngất Ä‘i, thân thể lại nóng rá»±c như lá»a, hiển nhiên đứa nhá» nà y đã nhiá»…m bệnh. Hắn không ngại lao khổ Ä‘i tìm nhân sâm hoang dã, sau khi vá» nhà lại sợ hãi nghe lá»i trăn trối, ngay cả tâm linh nhá» bé vẫn có thể chịu được, nhưng dù sao thân thể vẫn là má»™t đứa nhá».
Hoắc Bá»™ Thiên nhìn đôi tùng nê trên mặt đất, đột nhiên cảm khái thở dà i :†Có đôi khi, con ngưá»i Ä‘ang ở lúc Ä‘au khổ nhất, thì cÅ©ng không nhất định phải chảy lệ, Ngá»c Nùng nà ng sao phải khổ sở đến chết vẫn muốn cưỡng cầu giá»t lệ cá»§a con mình?†Hắn má»™t bên cảm than má»™t bên ôm lấy Bá»™ Kinh Vân buồn bã rá»i Ä‘i.
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
01-11-2011, 02:09 AM
Nòng Ná»c sá»§ng váºt cá»§a Cưá»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thá»§ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vương tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
Phong Vân
Tác giả: Äan Thanh
Quyển 1 : Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 2 : Vân(5)
Dịch giả : Chengsad
Biên dịch : Chengsad
Biên táºp : Gangz
Converter : mixmin199 + vvktlove
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Bình mình dần dần chiếu và o trong phòng, nhẹ vá»— vá» khuôn mặt lạnh lùng cá»§a Bá»™ Kinh Vân, Hắn cháºm rãi mở mắt, láºp tức phát hiện Hoắc Bá»™ Thiên ngồi ở bên giưá»ng, Ä‘ang lau lau mồ hôi trên trán hắn.
Vẻ mặt Hoắc Bá»™ Thiên vốn mệt má»i, lúc nà y thấy Bá»™ Kinh Vân tỉnh dây, lấp tức che dấu vẻ á»§ rÅ©, chấn hưng tinh thần, nặn ra má»™t ý cưá»i ấm áp, nhẹ giá»ng há»i :†Ngươi đã tỉnh lại ?â€
Bá»™ Kinh Vân vẫn như cÅ© không đáp, thầm muốn lấy tay chống ngưá»i dáºy, nhưng toà n thân vô lá»±c, buá»™c phải nằm ở trên giưá»ng.
Hoắc Bá»™ Thiên mỉm cưá»i nói :†Äừng nóng vá»™i, ngươi đã hôn mê cả đêm, bây giỠđại phu má»›i Ä‘i sắc thuốc, hãy nghÄ© ngÆ¡i thêm má»™t chút Ä‘i.â€
Lúc nà y có tiếng gõ cá»a, cá»a mở ra, Phúc tẩu bưng má»™t chén cháo loãng đến, nói :†Lão gia, ngưá»i thức cả đêm không ngá»§, tháºt khổ cá»±c, không bằng để ta chăm sóc thiếu gia Ä‘i.â€
Hoắc Bá»™ Thiên tiếp lấy chén cháo, nói :†Không cần đâu, ngươi cứ lui trước Ä‘i!â€
Phúc tẩu thấy lão gia quân tâm thiếu gia như thế, cÅ©ng không biết nói gì, chỉ đà nh lui ra khá»i phòng.
Hoắc Bá»™ Thiên dùng thìa khuấy Ä‘á»u cháo lên, nhẹ nhà ng thổi và i hÆ¡i, má»›i đưa đến bên mép Bá»™ Kinh Vân
Bộ Kinh Vân không có há miệng ăn cháo, lãnh ý trong mắt không vì Hoắc Bộ Thiên chăm sóc suốt đêm không ngủ mà mất đi
Hoắc Bá»™ Thiên không để ý những Ä‘iá»u đó, đưa đến phÃa trước, nói :†Hà i tá», trước tiên uống má»™t ngụm...như váºy sẽ có Ãch cho ngươi.â€
Bá»™ Kinh Vân ngoảnh mặt Ä‘i, đột nhiên mạnh phát lá»±c ngồi dáºy, Hoắc Bá»™ Thiên ngăn cản đỡ hắn, ngạc nhiên nói :†Hà i tá», ngươi muốn là m gì ?â€
Bá»™ Kinh Vân không nhìn hắn, phun ra má»™t chữ :†Äi “
Äây là câu thứ hai trong Ä‘á»i Hoắc Bá»™ THiên nghe hắn nói, hắn láºp tức há»i lại :†Äi ? Ngươi vì sao phải Ä‘i ?â€
Bá»™ Kinh Vân đơn giản nói câu thứ ba :†Mẫu thân đã chết.â€
Hoắc Bá»™ Thiên rốt cục hiểu được ý tứ cá»§a đứa nhá» nà y, hắn vẫn cho rằng bản thân vì mẫu thân nên má»›i có thể ở Hoắc gia, hiện giá» Ngá»c Nùng đã chết, Hoắc gia sẽ không có lý do lưu giữ hắn, bởi váºy phải rá»i Ä‘i.
Hoắc Bá»™ Thiên thản nhiê nói :†Ngươi không cần Ä‘iâ€
Bộ Kinh Vân ngạc nhiên.
Hoắc Bá»™ Thiên nói :†Ngươi má»™t ngà y là con ta, thì cả Ä‘á»i nà y cÅ©ng là con cá»§a ta! Chỉ cần Hoắc Bá»™ Thiên ta còn sống trên Ä‘á»i, Hoắc gia trang vÄ©nh viá»…n là nhà cá»§a ngươi, ngươi hiểu chưa ?â€
Ãnh mắt cá»§a hắn kiên định dị thưá»ng, Bá»™ Kinh Vân ngưng mắt nhìn kỹ hắn, như muốn nhìn thấu tâm cá»§a hắn.
Nỗi khổ tâm thiết tha nà y của hắn, như ánh bình minh xua tan mà n đêm.
Hoắc Bá»™ Thiên thấy khuôn mặt cá»§a hắn đã không còn lạnh lẽo như trước, vì váºy nói :†Ta còn biết ngươi trong hai ngà y mất tÃch từng lên núi kiếm tìm nhân sâm, ngươi Ä‘em nó chôn ở dưới gốc tán dong thụ.
Bá»™ Kinh Vân vừa nghe, hai mắt sáng ngá»i.
Hoắc Bá»™ Thiên nói tiếp :†Cho dù má»i ngưá»i cho rằng ngươi không có nhân tÃnh, ta cÅ©ng vẫn kiêu hãnh vì có má»™t đứa con như thế.â€
Hai ngưá»i đối mặt nhìn nhau, Hoắc Bá»™ Thiên phát hiện băng tuyết trong mắt Bá»™ Kinh Vân từ từ tan chảy, tâm cá»§a hắn cÅ©ng gần trong gang tấc, hết thảy đã hiểu rõ.
Äáng tiếc, chỉ trong khoảnh khắc, má»™t cá»— sương má» lạnh lẽo trà n ánh mắt hắn, thân thể hắn tuy chỉ gần trong gang tấc, song tâm cá»§a hắn lại như thiên nhai xa vá»i vợi.
Thân gần gang tấc, tâm ở thiên nhai.
Hoắc Bộ Thiên quả nhiên nói là là m, từ đó đến sau nà y, hắn đối với Bộ Kinh Vân quan tâm lo lắng hơn .
Bá»™ Kinh Vân cÅ©ng váºy , phảng phất vô luáºn Hoắc Bá»™ Thiên cố gắng như thế nà o để thay đổi hắn, hắn vẫn lãnh đạm, chỉ có Hoắc Bá»™ Thiên tá»± mình hiểu rõ, lãnh ý trong mắt đứa nhá» nà y đã có chút tiêu giảm, hắn cuối cÅ©ng thấy thá»a lòng.
Song, đối vá»›i những ngưá»i khác bên trong trang, Bá»™ Kinh Vân vẫn như cÅ© mặc ngưá»i chế nhạo, trầm mặc Ãt nói.
Nguyên nhân chÃnh là , Ngô Giác và Äồng Giác thá»§y chung nhìn không ra kiểu tác phong nà y cá»§a hắn, muốn tìm hắn gây phiá»n toái.
Có má»™t lần, Hoắc Bá»™ Thiên như bình thưá»ng dạy hai huynh đệ bá»n há» kiếm pháp, sau khi dặn dò hai ngưá»i cần chăm chỉ luyện táºp, liá»n để hai ngưá»i bá»n há» tá»± do luyện kiếm, mình thì Ä‘i và o ná»™i đưá»ng giải quyết sá»± vụ trong trang.
Ngô Giác và Äồng Giác bản tÃnh lưá»i nhác, tư chất tầm thưá»ng, ngay cả Hoắc Bá»™ Thiên ở gần dạy bá»n há» khởi đầu nháºp môn cá»§a Hoắc gia kiếm pháp, nhưng hai ngưá»i vẫn không thể lÄ©nh ngá»™ má»™t ná»a, cà ng không nói muốn há»c toà n bá»™ Hoắc gia kiếm pháp, bất quá hai ngưá»i lại thấy thà nh công rất lá»›n, tháºm chà còn diá»…u võ giương oai, lúc nà y vừa đợi Hoắc Bá»™ Thiên Ä‘i khá»i, liá»n láºp tức ngồi ở má»™t bên trốn tránh.
Ngô Giác dõi mắt chung quanh, phát hiện Bá»™ Kinh Vân Ä‘ang đứng ở xa xa, đột nhiên trong lòng sinh ý niệm đùa bỡn, nói vá»›i Äồng Giác :†Nhị đệ, ngươi xem, Du Bình Ä‘ang đứng ở bên kia!â€
Äồng Giác nói :†Phải đấy! má»—i lần phụ thân dạy chúng ta kiếm pháp, thì hắn luôn ở xa nhìn lén, tháºt không biết xấu hổ!â€
Ngô Giác đột nhiên đỠnghị :â€ ÄÆ°á»£c! để chúng ta trêu đùa hắn má»™t chút!â€
Äồng Giác chợt nghe Ngô Giác lại muốn gây, không khá»i hoảng sợ nói :†Äại ca, không phải cha đã dặn chúng ta không Ä‘i gây chuyện vá»›i hắn sao ? Nếu lại trêu đùa hắn, chỉ sợ phụ thân sẽ....â€
Äồng Giác còn chưa nói xong, Ngô Giác đã cướp lá»i nói :†Sợ cái gì, hiện giá» ta có má»™t biện pháp danh chÃnh ngôn thuáºn!â€
Nói rồi ghé miệng bên tai Äồng Giác nói nhá» má»™t hồi, Äồng Giác nhất thá»i thầm cưá»i, tiếp đó, Ngô Giác hướng Bá»™ Kinh Vân vẫy tay nói :†Nà y, thằng ăn bám! Mà y lại đây!â€
Hắn cư tâm phả trắc , trước tiên dùng lá»i nói kÃch Bá»™ Kinh Vân đến gần.
Bộ KInh Vân sớm thà nh thói quen với kiểu nà y, không có phản ứng.
Hai ngưá»i không có cách nà o khác vá»›i hắn, chỉ đà nh tay cầm má»™c kiếm tiến đến, mÅ©i kiếm mau chóng chỉ hướng Bá»™ Kinh Vân.
“Hắc, Du Bình đáng chết, ngươi má»—i ngà y Ä‘á»u xem trá»™m chúng ta luyện kiếm, rốt cục là có ý đồ gì ?†Ngô Giác giáºn dữ lăng mạ .
“Phải đấy! phụ thân nói muốn dạy hắn há»c hắn lại không há»c, hắn nhất định tá»± cho là rất tà i giá»i!†Äồng Giác cÅ©ng phụ há»a theo .
Hai ngưá»i rõ rà ng có chá»§ tâm khiêu khÃch, Bá»™ Kinh Vân cÅ©ng hiểu rõ bá»n há», xoay ngưá»i muốn Ä‘i.
Ngô Giác nhún mình đến trước mặt hắn, nói :†Không thể Ä‘i dá»… dà ng như váºy, hai huynh đệ ta hôm nay muốn xem ngươi có chá»— nà o hÆ¡n ngưá»i, muốn cùng ngươi luáºn bà n má»™t chút!†Hắn nói rồi đưa kiếm che ngá»±c, tạo ra má»™t tư thế khiêu chiến kiêu căng không thể chịu nổi .
Bá»™ Kinh Vân ngay cả nhìn cÅ©ng không thèm nhìn má»™t lần, chuyển hướng Ä‘i sang phÃa khác.
Ngô Giác cảm thấy hết sức nhục nhã, gầm lên :†Tiểu tạp chá»§ng, dám coi thưá»ng sá»± khiêu chiến cá»§a ta, chẳng lẽ ăn phải gan báo chăng?†không để ý tá»›i Bá»™ Kinh Vân trong tay không có má»™c kiếm, mÅ©i kiếm liá»n đâm tá»›i phÃa sau lưng.
Bá»™ Kinh Vân lúc nà y gần chÃn tuổi, vô luáºn thân hình và khà lá»±c cá»§a đứa nhá» năm tuổi ban đầu nháºp môn dÄ© nhiên có thể so bì. Ngô Giác má»™t kiếm nà y công tá»›i, hắn mặc dù chưa bao giá» táºp võ, cÅ©ng có thể tránh né theo bản năng, tốc độ như chá»›p nà y đúng là nhanh vô cùng, vượt ra khá»i thân thá»§ cá»§a má»™t đứa nhá» chÃn tuổi.
Ngô Giác không ngá» tá»›i hắn như má»™t ngưá»i khác, không giáºn nói :†Phì, ngươi vừa rồi do may mắn mà thôi, nếm lại má»™t kiếm!†nói xong vẽ kiếm ná»a vòng, phi thân lên .
Má»™t chiêu nà y Ngô Giác sá»›m đã tháºp luyện vô số lần, tá»± tin mưá»i phần, ra chiêu mau chóng sắc bén, bá»™ vị cà ng chuẩn, Bá»™ Kinh Vân không thể né tránh, vá»™i và ng trở tay bẻ cà nh khô cá»§a cây nhá» bên cạnh, đưa cà nh khô lên nghênh tiếp.
“Ba†má»™t tiếng, cà nh khô kịp thá»i vượt lên, bất ngá» ngăn chặn kiếm thế cá»§a Ngô Giác.
Ngô Giác ngẩn ngÆ¡, tức giáºn :†Hảo a! đây không phải là kiếm pháp phụ thân dạy chúng ta sao? Ngươi có tháºt không nhìn trá»™m? “ Nói rồi lại huy má»™t kiếm.
Kiếm nà y chiêu thức đơn giản dị thưá»ng, pháp môn sá» kiếm hoà n toà n dá»±a và o tu vi ná»™i lá»±c, Äồng Giác tá»± thị tuổi tác lá»›n hÆ¡n Bá»™ Kinh Vân, khi lá»±c theo đó hÆ¡n xa hắn. má»™t chiêu nà y nếu hắn có thể đỡ, cà nh khô tất phải rá»i tay!
Tuy nhiên, Bộ Kinh Vân đưa cà nh khô ra, cũng sỠdụng cùng một kiếm pháp cản chiêu đang đến.
Äồng Giác ở bên nhìn thấy Bá»™ Kinh Vân sá» xuất cùng má»™t kiếm pháp, cÅ©ng không khá»i kêu “A†má»™t tiếng.
Hai ngưá»i kiếm thế giao nhau, má»™c kiếm trong tay Ngô Giác văng ra ngoà i ý muốn! bởi vì kiếp pháp hai ngưá»i giống nhau, bởi váºy thắng thua rõ rà ng, không thể che dấu, Bá»™ Kinh Vân rốt cục so vá»›i Ngô Giác cao hÆ¡n má»™t báºc.
Bá»™ Kinh Vân cÅ©ng không thừa thắng truy kÃch, chỉ lạnh lùng nhìn hắn.
Ngô Giác xấu hổ không biết che mặt và o đâu, thẹn quá hóa giáºn, nâng kiếm trở lên, lúc nà y Äồng Giác mắt thấy không ổn, cÅ©ng triển thân gia nháºp cuá»™c chiến, há»—n chiến xảy ra.
Mặc dù Bá»™ Kinh Vân há»c trá»™m mà được má»™t hai thức kiếm pháp thô thiển, nhưng rốt cục chỉ do thiên phú y nhìn thấy mà sá» dụng, chưa bao giá» chÃnh thức há»c kiếm, má»™t ngưá»i còn có thể ứng phó dá»… dà ng, hai ngưá»i cùng đến, không khá»i khiến hắn cảm thấy gắng sức phi thưá»ng, lần lượt gặp hiểm chiêu!
Ba ngưá»i cà ng đấu cà ng ác liệt, Äồng Giác đột nhiên nhân có khe hở, kiếm di chuyển đến trung môn, vá»™i và ng đâm tá»›i cổ há»ng cá»§a Bá»™ Kinh Vân, kiếm nà y nhìn không ra chá»— lợi hại, nhưng Bá»™ Kinh Vân Ä‘ang báºn rá»™n vá»›i Ngô Giác tấn công cà nh khô, nhất thá»i không kịp phân thân, chỉ kịp vung cánh tay lên, nhất thá»i má»™c kiếm cá»§a Äồng Giác bị chấn gãy.
Äồng Giác không ngá» tá»›i khi lá»±c cá»§a ấu đệ nà y lại mạnh mẽ như thế, cầm ná»a Ä‘oạn kiếm ngÆ¡ ngác đứng tại chá»—, Ngô Giác bên kia rình đúng lúc Bá»™ Kinh Vân phân tâm, biết rõ không thể bá» qua thá»i cÆ¡, nhân lúc ngưá»i gặp nguy, hồi kiếm hướng mắt phải đâm tá»›i.
Má»™t kiếm nà y quả tháºt không phải chuyện đùa, bởi vì Ngô Giác tuy là cầm má»™c kiếm trong tay, nhưng nếu bị đâm trúng, mắt phải tất sẽ mù lòa không thể nghi ngá», ngay cả Äồng Giác ngÆ¡ ngác đứng má»™t bên, cÅ©ng cảm thấy kỳ huynh ra tay có phần quá tà n nhẫn!
Mắt thấy Bộ Kinh Vân quá trễ không kịp né tránh, mau chóng, một viên đá nhỠphá không lao đến, “Ba†một tiếng, mộc kiếm ngay ở trước mắt Bộ Kinh Vân và i tấc bị đá bắn ra, thoáng chốc gãy là m hai đoạn.
Cùng lúc đó, má»™t thân ảnh khôi ngô vá»™i và ng phi thân tiến đến, Ngô Giác và Äồng Giác chưa kịp nhìn rõ là ai, hai má đã bị ngưá»i kia “ bốp bốp†bạt tai bốn năm cái, Ä‘oạn kiếm trong tay cÅ©ng hoảng loạn vứt trên mặt đất.
Hoắc Bá»™ Thiên tháºt ra sá»›m đã quay lại, nhưng bất ngá» gặp ba con trai giao đấu, nhất thá»i tò mò muốn nhìn má»™t chút thân thá»§ cá»§a Bá»™ Kinh Vân rốt cục như thế nà o, vì váºy lánh và o má»™t bên xem cuá»™c chiến, lúc nà y chỉ thấy hắn nhăn mà y trợn mắt, bạo quát :â€Súc sanh, lấy đông hiếp Ãt, thắng có gì là oai phong, ta dạy hai ngươi đạo luyện kiếm như thế nà o ?â€
Hai ngưá»i sá»›m bị cha đánh cho choáng váng đầu óc, bây giá» nghe thấy cha lá»›n tiếng trách mắng, nhất thá»i xấu hổ không chịu nổi, cúi đầu câm như hến.
“Mau cút Ä‘i cho ta, ta không muốn thấy các ngươi nữa!†Hoắc Bá»™ Thiên cả giáºn nói.
Ngá»™ Giác và Äồng Giác sao dám không vâng lá»i, hai ngưá»i giống như chó nhà có tang hầm hầm rá»i Ä‘i.
Hoắc Bá»™ Thiên láºp tức quay đầu xem xét Bá»™ Kinh Vân có bị thương hay không, má»›i phát giác cánh tay hắn đánh gãy má»™c kiếm cá»§a Äồng Giác cÅ©ng không tổn thương gì, không khá»i buông tảng đá lá»›n trong lòng, sau đó tâm trà hiện lên má»›i rồi hắn thân hình và kiếm pháp giao đấu vá»›i con mình, thầm nghÄ© ngưá»i nà y má»—i ngà y chỉ ở bên theo dõi, đã có kết quả như thế nà y, chợt nảy sinh tỉnh cám ái tà i, thốt lên khen :†Kinh Giác, xem ra ngươi trá»i sinh tà i năng há»c võ, khó trách lúc ta lần đầu nhìn thấy ngươi, đã cảm thấy ngươi có má»™t cá»— khà chất đặc biệt.â€
Bá»™ Kinh Vân mặc dù được ca ngợi, nhưng trên mặt không há» có chút vui mừng, Hoắc Bá»™ Thiên cÅ©ng không để ý :†nếu nói ngươi nguyện ý, váºy bắt đầu từ ngà y mai, ta chÃnh thức truyá»n cho ngươi kiếm pháp, như thế nà o ?â€
Hắn vừa nói vừa để ý vẻ mặt cá»§a Bá»™ Kinh Vân, nhưng thấy hắn im lặng không phản ứng, lại nói tiếp :†Không chỉ dạy hai huynh đệ bá»n chúng khởi đầu nháºp môn, còn có Hoắc gia kiếm pháp cá»§a ta! Hai đứa bá»n chúng căn bản không có tư chất như váºy, chỉ có ngươi, ngươi nhất định có thể Ä‘em hết Hoắc gia kiếm pháp dung há»™i quán thông!â€
Hắn tuệ nhãn hiếm thấy, trà n đầy nhiệt thà nh, má»™t lòng hy vá»ng ngưá»i nà y có thể gáºt đầu đáp ứng, ai ngá» Bá»™ Kinh Vân chỉ lạnh lùng liếc hắn má»™t cái, tiếp đó liá»n xoay ngưá»i Ä‘i trở vá».
Hoắc Bá»™ Thiên không chấp nháºn, dưới tình thế cấp bách, tức thì quát lá»›n :†Cháºm đã!â€
Bá»™ Kinh Vân vẫn không vì tiếng quát cá»§a hắn mà dừng lại, Hoắc Bá»™ Thiên thấy gá»i hắn không được, ngưá»i nóng nảy sinh trÃ, đột nhiên nói :†Kinh Giác, ta còn nhá»› ngươi từng nói, không cần ngưá»i khác cảm thương , ngươi....có thể sao ?â€
Câu nà y quả nhiên sinh hiệu nghiệm, Bá»™ Kinh Vân láºp tức dừng chân, nhưng vẫn không quay đầu lại.
Hoắc Bá»™ Thiên nói :†Má»™t ngưá»i nếu có ngạo cốt như thế, quả tháºt rất tốt! nhưng giả như nếu không có bản lãnh võ công, chân tà i thá»±c há»c, váºy, lúc gặp khó khăn và nguy hiểm, vẫn khó trách khá»i muốn dá»±a và o ngưá»i khác há»— trợ, cuối cùng vẫn tiếp nháºn thương tình khác.
Ngôn từ cá»§a hắn đâm trúng chá»—, Bá»™ Kinh Vân mặc dù không có quay đầu lại, nhưng nhìn thấy thân thể cá»§a hắn run nhè nhẹ. Hắn biết rõ đứa nhá» nà y rất khó động tâm, vì váºy tiếp tục khuyên nhá»§ :†Nhất là ngươi! Ngươi bản tÃnh cô độc, không có bằng hữu, không có thân nhân, chỉ có ta đây không phải cha ruá»™t! Ta còn sống thì có thể chăm sóc bảo vệ ngươi, nhưng nếu sau nà y ta chết, ngươi là m sao bây giá» ?â€
Bộ Kinh Vân duy trì trầm mặc.
Ta sá»›m biết ngươi tÃnh cách quáºt cưá»ng, không dá»… tiếp nháºn ân huệ cá»§a ngưá»i khác, ta cÅ©ng hết sức coi trá»ng tÃnh cách nà y cá»§a ngươi, hÆ¡n nữa cà ng coi trá»ng tư chất cá»§a ngươi! Cho nên má»›i nghÄ© truyá»n cho ngươi Hoắc gia kiếm pháp, bá»i vì...ta muốn ngươi sau nà y có thể tá»± bảo vệ chÃnh mình!â€
Bộ Kinh Vân như cũ một mảnh trầm mặc.
Hoắc Bá»™ Thiên thấy hao phà không Ãt miệng lưỡi, vẫn không cách nà o lay động Bá»™ Kinh Vân, trong lòng khó tránh khá»i nhụt chÃ, bức bách bất đắc dÄ© nói :†Ta biết ngươi không thÃch nói, bởi váºy nói nếu ngươi nguyện ý há»c Hoắc gia kiếm pháp, nói nhiá»u vô dụng, chỉ cần ngươi quay đầu, còn nếu như không muốn, ngươi ngay láºp tức trở vá» phòng Ä‘i."
Hắn vừa nói má»™t bên dồn toà n bá»™ tinh thần nhìn kÄ© bóng lưng đứa nhá» nà y, thầm phá»ng Ä‘oán khác nhau, rốt cục hắn sẽ quay đầu ? Nhưng hắn không cần phá»ng Ä‘oán nữa, hắn đột nhiên có được đáp án.
Bởi vì, hắn đã nhìn thấy gương mặt của Bộ Kinh Vân, cũng nhìn thấy con mắt của hắn, cặp mắt kia của hắn từ khi sinh ra đến nay vẫn lạnh lùng như băng.
Bá»™ Kinh Vân liá»n Ä‘i theo Hoắc Bá»™ Thiên há»c Hoắc gia kiếm pháp.
Hắn vẫn không nói má»™t lá»i, má»—i lần há»c kiếm thì chỉ im lặng linh thÃnh Hoắc Bá»™ Thiên giảng thuáºt yếu quyết sá» dụng kiếm, cùng vá»›i theo dõi Ä‘em Hoắc gia kiếm pháp giải thÃch, nhiá»u khi Hoắc Bá»™ Thiên Ä‘em kiếm thức sá» dụng má»™t lần, Bá»™ Kinh Vân liá»n láºp tức có thể diá»…n lại, có má»™t trà nhá»› phi thưá»ng.
Hoắc Bá»™ Thiên sau đó dạy hắn những Ä‘iá»u thâm thúy trong kiếm pháp, Bá»™ Kinh Vân tuy là tiểu hà i tá», nhưng rất tá»± nhiên không há» rụt rè, hợp tiêu chuẩn .Ngá»™ tÃnh cao không thua gì kiếm sÄ© bình thưá»ng mưá»i năm táºp luyện .
HÆ¡n nữa, Hoắc Bá»™ Thiên còn phát hiện đứa nhá» nà y có má»™t ưa Ä‘iểm rất lá»›n, chÃnh là kiên địch không nản, hắn cố gắng không ngừng luyện kiếm, cho dù Hoắc Bá»™ Thiên có Ä‘i xa thì dù mưa gió cÅ©ng không thay đổi hắn tá»± mình luyện táºp không gián Ä‘oạn, tuyệt không giống hai nhi tá» thân sinh cá»§a mình lưá»i biếng.
Cho nên chỉ trong má»™t năm ngắn ngá»§i, Bá»™ Kinh Vân đã được tất cả chân truyá»n kiếp pháp và kiếm quyết cá»§a Hoắc gia, chỉ là ná»™i lá»±c còn thấp, há»a hầu chưa đủ mà thôi. Hoắc Bá»™ Thiên cho rằng chỉ cần hắn kiên trì không ngừng luyện táºp, dần dần đến má»™t ngà y, nhất định sẽ có thà nh tÃch.
Khi đó, Bá»™ Kinh Vân chỉ má»›i mưá»i tuổi.
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
01-11-2011, 02:12 AM
Nòng Ná»c sá»§ng váºt cá»§a Cưá»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thá»§ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vương tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
Phong Vân
Tác giả: Äan Thanh
Quyển 1 : Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 2 : Vân(6)
Dịch giả : Chengsad
Biên dịch : Chengsad
Biên táºp : Chengsad
Converter : mixmin199 + vvktlove
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Hoắc Bá»™ Thiên thầm thá»a mãn, hắn biết, bản thân Ä‘em Hoắc gia kiếp pháp truyá»n cho Bá»™ Kinh Vân, quyết định nà y tuyệt đối không sai, song, hắn cÅ©ng không phải không băn khoăn, bởi vì hắn phát hiện ở Bá»™ Kinh Vân dưới đôi mắt lạnh lẽo kia, mÆ¡ hồ lá»™ ra má»™t loại lệ khÃ, lệ khà nà y giống như ngưá»i chịu đựng oan khuất nhiá»u năm tÃch tụ mà thà nh, rốt cục sẽ có má»™t ngà y giống như núi lá»a phún trà o, đến lúc đó, sát tÃnh cá»§a đứa nhá» nà y tất nhiên sẽ ngà y cà ng tăng thêm.
Bởi váºy, có má»™t lần khi cùng Bá»™ Kinh Vân luyện kiếm, Hoắc Bá»™ Thiên nói vá»›i Bá»™ Kinh Vân :†Kinh Giác, Hoắc gia kiếp pháp nà y nói cao không cao, nói thấp không thấp, bất quá kiếm ý lại lấy nhân nghÄ©a là m gốc, mục Ä‘Ãch cứu ngưá»i như tá»± cứu mình, ta hy vá»ng con có thể đáp ứng ta, sau nà y nhất định không thể dùng kiếm pháp nà y giết ngưá»i !â€
Hắn lần nà y nói chuyện nhưng tháºt ra thầm nghÄ©, Bá»™ Kinh Vân ngà y sau nếu có thà nh tá»±u như thế, tất phải ức chế lệ khà trong lòng, không thể lạm sát kẻ vô tá»™i!
Bá»™ Kinh Vân không trả lá»i, nhưng cÅ©ng không có lắc đầu.
Hoắc Bộ Thiên đương nhiên hiểu rõ, đứa nhỠnà y nếu không lắc đầu, có nghĩa là ngầm đồng ý.
Hắn khá an tâm, nhưng tháºt ra hắn sá»›m phát hiện ra ở trong đôi mắt lạnh lẽo cá»§a Bá»™ Kinh Vân lúc nà y cÅ©ng không phải hoà n toà n là lãnh ý, chỉ là đứa nhá» nà y không thÃch cùng ngưá»i khác ở chung mà thôi.
Má»—i lần Hoắc Bá»™ Thiên nhìn Bá»™ Kinh Vân nhất tâm nhất ý, táºp trung tinh thần luyện kiếm, hắn không khá»i dâng lên suy nghÄ© đứa nhá» nà y từ khi rá»i khá»i bụng mẹ khổ cá»±c hÆ¡n nhiá»u năm.
Cha cá»§a nó chết sá»›m, mẹ cá»§a nó háºn nó, nó lúc nà y lại hiểu rõ nhá» ngưá»i che chở, cuá»™c sống mưá»i năm ngắn ngá»§n, từ không má»™t chút quan tâm và thông cảm, nó so vá»›i bất cứ ngưá»i nà o cà ng phải được thông cảm, nhưng nó hết lần nà y tá»›i lần khác không cần ngưá»i khác thông cảm. Hoắc Bá»™ Thiên trong lòng thầm đưa ra quyết định, chỉ cần hắn còn sống má»™t ngà y, hắn nhất định sẽ là m tròn chức trách cá»§a má»™t ngưá»i cha, dưỡng dục hắn và nâng đỡ đứa nhá» cô độc nà y tháºt tốt, hắn sẽ là m cho cho Bá»™ Kinh Vân có cuá»™c sống cá»§a gia Ä‘inh bình thưá»ng, hắn muốn Ä‘em cho nó hạnh phúc.
Chỉ cần hắn còn sống một ngà y.....
Song, đứa nhỠđặc biệt váºn mệnh luôn khác hẳn vá»›i ngưá»i thưá»ng, hết thảy hết thảy, cÅ©ng không thể thoát khá»i!
Vân (mây) vốn vô thưá»ng, đáng tiếc, thế sá»±, cà ng vô thưá»ng.
Rốt cục có một ngà y.
Ãc váºn đã tá»›i!
Ngà y đó, sáng sá»›m Hoắc Bá»™ Thiên Ä‘ang giải quyết má»i việc trong trang. Ngà y hôm sau là ngà y đại thá» cá»§a hắn, hắn phân phó tỳ phó trong phá»§ là m việc, Ä‘ang báºn rá»™n hết sức, đột nhiên, cá»± môn đúc bắng sắt cá»§a Hoắc gia cao lá»›n rắn chắc như váºy bị ngưá»i má»™t cước đạp đổ, chá»§ nhân cá»§a cước nà y bất ngá» là má»™t tên què.
Chỉ thấy thân hình máºp mạp xông và o, dáng vẻ cổ quái, chân phải đã cụt, thay và o đó là má»™t Ä‘oạn thiết quải, nhảy từng bước kÃch động tiến lên, cả ngưá»i nhìn giống má»™t con lợn Ä‘ang nhảy.
Hoắc Bá»™ Thiên vừa thấy ngưá»i nà y, không khá»i nhướng mà y, lúc nà y há»i :†Vị huynh đà i nà y, Hoắc gia ta cùng ngươi không quen biết, tại sao không má»i mà đến lại phá cá»a mà và o ?â€
Quái nhân nó hắc hắc cưá»i mỉa hai tiếng, thần thái tá»a ra sá»± bỉ ổi, nói :†Ông ná»™i ngươi là lão nhị cá»§a Liệt Diá»…m Song Quái – XÃch Thá», lần Ä‘i nà y là phụng mệnh cá»§a Hùng Bá - Hùng bang chá»§ bá nghiệp vạn tải, đến đây báo tinâ€
Hoắc Bá»™ Thiên vừa nghe tên Hùng Bá, sắc mặt chợt biến, nháy mắt hóa xanh, xem ra Hùng Bá nà y cÅ©ng không phải là hạng ngưá»i bình thưá»ng.
Hùng Bá nà y nguyên là bang chá»§ nhất đại bang –Thiên Hạ Há»™i mấy năm gần đây uy hiếp giang hồ.! Cứ nghe hắn khi má»›i nổi lên, đã có dã tâm hùng bá thiên hạ, bèn thay tên đổi há» là Hùng Bá, vá»›i lá»i thá» trở thà nh má»™t đại kiêu hùng, tháºt ra tên há» không rõ.
Năm gần đây, Hùng Bá không ngừng diệt trừ, cÅ©ng như không ngừng chiêu má»™ nhân sÄ© võ lâm, để tăng cưá»ng thế lá»±c cá»§a mình, đối kháng vá»›i những đại bang trong võ lâm ngoà i “Vô Song thà nh†không nghÄ© tá»›i, Hùng Bá lại nhìn trúng Hoắc gia trang.
Hoắc Bá»™ Thiên mạnh mẽ trấn định, há»i :†Báo tin gì ?â€
XÃch Thá» cưá»i cưá»i quá»· quyệt, nói :†Hùng bang chá»§ có lệnh, lệnh cho Hoắc gia trong ngà y quy hà ng, quy thuáºn Thiên Hạ há»™i, Ä‘á»i Ä‘á»i trung thà nh vá»›i Hùng bang chá»§, không được phản trắc, nếu không....â€
“Nếu không sẽ thế nà o ?†Hoắc Bá»™ Thiên chánh sắc há»i.
XÃch Thá» trừng mặt không chuyển, nói từng chữ :†Äem ngươi và toà n bá»™ Hoắc gia trang giết sạch, gà chó cÅ©ng không tha!â€
Hoắc Bá»™ Thiên cưá»i lạnh.
Hắn cÅ©ng không thèm suy nghÄ©, láºp tức dùng lá»i uy nghiêm nghÄ©a chÃnh trả lá»i :â€ ÄÆ°á»£c! Ngươi Ä‘em lá»i nà y vá» nói cho Hùng Bá! Hoắc gia trang không muốn cùng ngưá»i tranh Ä‘oạt, chỉ muốn dốc lòng cứu giúp má»i má»i ngưá»i, tuyệt không muốn dÃnh lÃu và o đấu tranh quyá»n lá»±c cá»§a giang hồ, cà ng không muốn tiếp nháºn chiêu hà ng cá»§a quý bang.â€
XÃch Thá» nói :†Khẩu khà lá»›n! ngươi là rượu má»i không uống lại muốn uống rượu phạt sao ?â€
Hoắc Bá»™ Thiên không đáp. Trên mặt lá»™ ra má»™t cá»— lẫm nhiên chÃnh khà nghiêm nghị.
XÃch Thừ hắc hắc cưá»i nói :†Váºy trước tiên để lão tá» xem ngươi có bao nhiêu bản lÄ©nh ?â€
XÃch Thá» dứt lá»i đỠchưởng váºn kình, đột nhiên đánh tá»›i Hoắc Bá»™ Thiên!
Hoắc Bá»™ Thiên thấy hắn má»›i rồi má»™t cước đá đổ thiết môn, cÅ©ng biết ná»™i lá»±c thâm háºu vô cùng, không dám cháºm trá»…, vá»™i và ng tung mình nhảy tránh qua. Má»™t chưởng nà y cá»§a XÃch Thá» vì váºy kÃch lên trên chiếc bà n tròn.
“Phanh†má»™t tiếng, chiếc bà n láºp tức bị XÃch Thá» phá nát vụn, mạt vụn còn mang theo tia lá»a bắn tung tóe bốn phÃa, chúng gia Ä‘inh tì phó nhất thá»i bị dá»a đến kê phi cẩu tẩu (gà bay chó chạy)!
“Liệt Diá»…m Thần Chưởng?†Hoắc Bá»™ Thiên chợt thấy uy lá»±c cá»§a chưởng nà y, không khá»i động dung, hắn bản tÃnh không muốn cùng ngưá»i tranh đấu, chỉ khi giúp ngưá»i thoát khá»i khốn khó thì má»›i dùng kiếm, bình thưá»ng cÅ©ng không mang theo bá»™i kiến, Lúc nà y cưá»ng địch trước mặt, má»™t kiếm thá»§ trong ngưá»i lại không có kiếm, tình thế hung hiểm vạn phần.
XÃch Thá» ha ha cưá»i nói :†Hoắc lão đầu, ngươi sợ rồi sao ?†nói rồi lại lay động song chưởng, Ä‘iên cuồng phách tá»›i Hoắc Bá»™ Thiên!
Hoắc Bá»™ Thiên vốn dÄ© nức tiếng vá» kiếm, tịnh không am hiểu vá» chưởng pháp, trước công lá»±c thâm háºu cá»§a đối thá»§, không nên tay không đánh bừa. Vì váºy vụt qua trái né sang phải, mặc dù chưởng ảnh cá»§a XÃch Thá» cháºp chùng, biến chiêu rất nhanh, nhưng Hoắc Bá»™ Thiên thân pháp cá»±c mau, chưởng chưởng cá»§a XÃch Thá» rÆ¡i và o khoảng không, trong lúc nhất thá»i không thể chiếm ưu thế.
Hai ngươi má»™t đánh má»™t né, đấu đến ngoà i cá»a ná»™i đưá»ng, bất chợt má»™t thân ảnh nhá» bé Ä‘ang từ ná»™i đưá»ng Ä‘i ra.
Hoắc Bá»™ Thiên dưới nguy cấp liếc qua, chỉ thấy thân ảnh kia đúng là Bá»™ Kinh Vân, không khá»i chấn động, vá»™i và ng hô :†Kinh Giác! Mau tránh ra!â€
Bá»™ Kinh Vân có phần nà o giống như lấp chặt tai không nghe, ngược lại còn Ä‘i tá»›i phÃa bá»n há».
XÃch Thá» bây giá» má»›i nghe thấy Hoắc Bá»™ Thiên quát tháo ngưá»i nà y như thế, trong lòng biết đứa nhá» nà y tuyệt không đơn giản, có lẽ bắt giữ hắn liá»n có thể uy hiếp Hoắc Bá»™ Thiên quy hà ng, láºp tức thay đổi chá»§ ý, hóa chưởng thà nh trảo, chá»™p thẳng tá»›i Bá»™ Kinh Vân!
Bá»™ Kinh Vân dÄ© nhiên cÅ©ng không sợ hãi né tránh, ngay khi XÃch ThỠđến gần, sắp chạm đến y phục, hắn láºp tức đưa tay từ phÃa sau ra trước, không chỉ đưa tay ra, mà còn có má»™t thanh chá»§y thá»§y ngắn, đâm thẳng tâm oa cá»§a XÃch Thá»!
Má»™t chiêu đưa ra, đúng là má»™t thức trong Hoắc gia kiếm pháp – Äãng Khà Hồi Trà ng, XÃch Thá» không ngá» tá»›i đứa nhá» mưá»i tuổi nà y đột nhiên xuất kiếm, cà ng không ngá» hắn lại tÄ©nh táo đến váºy, má»™t kiếm nà y vị trà rất chuẩn, ngay cả cao thá»§ như hắn cÅ©ng khó né tránh, trong lúc kinh ngạc đột nhiên sá» má»™t chiêu Lý Ngư Phiên Thân, còn may là đoản kiếm cá»§a Bá»™ Kinh Vân ngắn, chiêu nà y hắn cháºt váºt né qua, nhưng quần áo trước ngá»±c cá»§a XÃch ThỠđã bị rách nát, cháºt váºt vô cùng.
Song XÃch Thá» không hổ là sát thá»§ hà ng đầu, ứng biến mau chóng, hai chân chấm đất đồng thá»i, Liệt Diá»…m chưởng lại mạnh như sóng phun ra, đột nhiên phách xuống trán Bá»™ Kinh Vân.
Ngay cả Bá»™ Kinh Vân tư chất cá»±c cao, nhưng dù sao thì chỉ là má»™t đứa bé, vừa rồi má»™t kÃch không trúng, tá»± nhiên không kịp biến chiêu nhanh bằng XÃch Thá» lão luyện, dứt khoát không tránh được má»™t kÃch nà y cá»§a XÃch Thá», nhưng nếu đưa chưởng tương kháng, dùng công lá»±c yếu á»›t cá»§a nó, tháºt không biết lượng sức.(Nguyên văn : ÄÆ°á»ng tà đương xa : Cánh tay bá» ngá»±a chống xe)
Mắt thấy má»™t chưởng muốn cá»§a XÃch Thá» muốn đánh nát tiểu não cá»§a nó, bá»—ng dưng, má»™t thân ảnh khôi vÄ© như tia chá»›p ngăn ở trước ngưá»i Bá»™ Kinh Vân, ngưá»i nà y đúng là Hoắc Bá»™ Thiên!
Hắn trong lòng biết Liệt Diá»…m chưởng pháp lợi hại, vốn không muốn chÃnh diện cùng XÃch Thá» liá»u mạng, thầm nghÄ© lui trở vá» phòng lấy kiếm nghênh chiến, nhưng giá» phút nà y Bá»™ Kinh Vân ngà n cân treo sợi tóc, nhất thá»i dưới tình thế cấp bách, gắng sức không quản thân mình cướp lấy phÃa trước, lấy thân thể mình ngăn cản hai chưởng nà y cho nó! “Phanh†má»™t tiếng, Liệt Diá»…m chưởng kình kết thà nh hình cầu phách ở trên ngá»±c Hoắc Bá»™ Thiên, ngay láºp tức má»™t tiếng nổ vỡ tim.
Sắc mặt XÃch Thá» biến đổi, ngược lại bị Hoắc Bá»™ Thiên đẩy lui xa và i trượng!
Hoắc Bộ Thiên trầm mã trạm ổn(thế đứng tấn), đứng yên bất động, trên vạt áo hắn, hằn sâu hai chưởng ấn cháy xém.
Qua má»™t lúc lâu, XÃch Thá» lúc nà y má»›i phục hồi huyết khÃ, nhìn chằm chằm Bá»™ Kinh Vân vẫn bất động ngay sau Hoắc Bá»™ Thiên, thở dốc nói :†Hay....cho má»™t tiểu tá» xá» thế không sợ hãi! Không thể ngỠđược Hoắc gia trang lại sinh ra ngưá»i dị bẩm nà y.â€
Hoắc Bá»™ Thiên lá»™ ra vẻ hãnh diện, nhưng vẫn như cÅ© không mất phong phạm kiếm khách, nói :†Khuyển nhi má»›i há»c được chút vá» ngoà i thô thiên cá»§a Hoắc gia kiếm pháp, XÃch Huynh quá khen.â€
XÃch Thá» nói :†Ngươi đừng nên đắc ý, lần sau lão tá» trở lại, sẽ cùng đại ca ta – Biên Bức đồng thá»i đến đây, đến lúc đó hợp lá»±c cá»§a Liệt Diá»…m Song Quái ta, nhất định sẽ san bằng Hoắc gia cá»§a ngươi!â€
Hoắc Bá»™ Thiên lạnh lùng đáp trả hắn má»™t câu, nói :†Nếu quả tháºt như ngươi nói, sau không động thá»§ ngay bây giá» ?â€
XÃch Thá» trên mặt lúc xanh lúc tÃm, như thầm lo lắng, giáºn dữ nói :†Hắc! các ngưá»i hãy chá» xem!â€
Dứt lá»i váºn khởi thiết quải nhảy Ä‘i.
Sau khi XÃch Thá» Ä‘i, khuôn mặt Hoắc Bá»™ Thiên Ä‘ang trấn định chợt biến hắng giá»ng, từng giá»t mồ hôi to như cái chén cuồn cuá»™n từ trên trán chảy xuống, đột nhiên hắn láºt tay vá»— liên tục lên ngá»±c, Ä‘au đến mức đột nhiên quỵ xuống!
Äám tì phó thấy thế liá»n tiến lên vá»— lưng, đồng thanh nói :†Lão gia, ngưá»i không sao chứ?â€
Hoắc Bá»™ Thiên khóe miệng chạy ra má»™t tia máu tươi, cắn chặt răng, cố nén Ä‘au đớn nói :†Liệt Diá»…m Thần Chưởng tháºt lợi hại! bất qúa Hoắc Bá»™ Thiên ta không tin, chỉ bằng và o hai huynh đệ hắn có thể san bằng Hoắc gia trang cá»§a ta, có gan thì cứ đến!â€
Nhưng Bá»™ Kinh Vân lại im lặng không nói gì, hắn chỉ ngưng mắt nhìn Hoắc Bá»™ Thiên ôm hai chưởng ấn phÃa trước, giống như hai cái chưởng ấn vừa rồi má»›i là thứ gì đó đáng giá nhất khiến hắn nhìn!
Hai chưởng nà y cá»§a XÃch Thá» quả nhiên không phải chuyện đùa, Hoắc Bá»™ Thiên ở trong phòng bế quan chữa thương đã được hai ngà y.
Liệt Diá»…m Song Quái chÃnh là sát thá»§ khét tiếng trong chốn giang hồ, đại ca Biên Bức má»™t tay Liệt Diá»…m Äao Pháp, ngưá»i trong giang hồ nghe thấy Ä‘á»u táng đảm, nhị đệ XÃch Thá» lại am hiểu Liệt Diá»…m Thần Chưởng, từ khi xuất đạo tá»›i nay cÅ©ng chưa bao giá» thất thá»§, sau khi hai ngưá»i tá»± nguyện quy thuáºn Hùng Bá, cà ng lúc cà ng kiêu căng, giết ngưá»i vô số, rất tà n nhẫn
Lần nà y Hoắc Bá»™ Thiên cùng XÃch Thá» vá»™i thá» má»™t chưởng, bởi vì không dùng kiếm, chỉ dùng thân hình liá»u mạng, liá»n bị thương nặng. Song Hoắc Bá»™ Thiên tuy là thân mang trá»ng thương, nhưng tá»± tin lại không giảm chút nà o, bởi vì Hoắc gia kiếm pháp cÅ©ng không tầm thưá»ng, nếu nói có kiếm trong tay, vị tất sẽ thất bại bởi nhị quái nà y.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên việc cần là m đầu tiên, trước hết là trị liệu thương thế, để tránh hai ngưá»i bá»n há» dò xét đánh lén.
Bất quá hôm XÃch Thá» rá»i Ä‘i thì sắc mặt phát xanh, Hoắc Bá»™ Thiên thầm cân nhắc, luáºn vá» thương thế cá»§a XÃch Thá» so vá»›i hắn cÅ©ng rất nặng, đại khái cÅ©ng phải năm, sáu ngà y má»›i có thể hồi phục, đến lúc đó cÅ©ng đã qua đại thá» cá»§a hắn.
Hắn má»™t bên váºn công chữa thương, má»™t bên suy xét, Ä‘ang lúc táºp trung toà n bá»™ tinh thần, đột nhiên má»™t đôi tay nhẹ nhà ng xoa bóp sau lưng.
Trong lòng hắn cả kinh, nhưng láºp tức cảm thấy hai tay kia cÅ©ng không có ý táºp kÃch, có thể tại lúc hắn váºn công chữa thương, cảm giác tê liệt, cùng vá»›i tạp niệm sinh ra, nếu không tuyệt sẽ không để ngưá»i hồn nhiên tiến tá»›i mà không phát hiện.
Äúng là như thế, ngưá»i nà y bước không tiếng động, tay chân rất nhẹ nhà ng.
Hai tay kia ở trên lưng Hoắc Bá»™ Thiên không ngừng xoa bóp, Hoắc Bá»™ Thiên chỉ cảm thấy thoải mái hưởng thụ nói không nên lá»i, cả ngưá»i thư thái vô cùng, nhưng hồi tâm suy nghÄ©, loại thôi huyệt pháp nà y giống như quá thôi huyệt chân truyá»n cá»§a Hoắc gia, hai gã con cá»§a mình bản tÃnh ngu độn không thể lÄ©nh há»™i, chỉ có con trai thứ ba....
Äá»™t nhiên Hoắc Bá»™ Thiên tâm thần vừa động, láºp tức thu nhiếp váºn công khà tức, quay đầu vừa nhìn, ngưá»i sau lưng quả nhiên là Bá»™ Kinh Vân!
“Kinh Giác†hắn thầm cảm thấy ngoà i ý muốn, bởi vì trước mắt ngoà i trừ Bá»™ Kinh Vân, còn có má»™t chén trà thuốc đặt cẩn tháºn trên bà n.
PhÃa sau vẻ lạnh lùng, má»›i chÃnh là Bá»™ Kinh Vân!
Äây là điá»u mà Hoắc Bá»™ Thiên má»™t má»±c kì đợi từ Bá»™ Kinh Vân!
Bộ Kinh Vân vẫn như cũ không có mở miệng nói chuyện, chỉ bưng chén trà thuốc, đưa cho Hoắc Bộ Thiên.
Tại thá»i khắc thân thể suy yếu như thế, nhưng Hoắc Bá»™ Thiên cảm giác má»™t cá»— nhiệt huyết công tâm, hốc mắt ươn ướt, nói :†Hà i tá», thuốc nà y,,,,,là do con sắc sao ?â€
Bá»™ Kinh Vân gáºt đầu.
Hoắc Bá»™ Thiên cảm động cùng cá»±c mà cưá»i, cháºm rãi đón lấy chén trà thuốc, theo đó Ä‘em chén trà uống từng ngụm từng ngụm , trà thì đắng, nhưng hắn lại cảm thấy ngá»t trong lòng. Chén trà nà y, biểu hiện tấm lòng cá»§a Bá»™ Kinh Vân
Hắn Ä‘em chén trà má»™t ngụm uống cạn, ngưng mắt nhìn Bá»™ Kinh Vân, rốt cục hắn cảm thấy băng tuyết trong mắt đứa nhá» nà y đã hòa tan, hết thảy không thể dùng lá»i mà nói. Giá» phút nà y, Bá»™ Kinh Vân đã chÃnh thức là con cá»§a hắn.
Lệ trong hốc mắt cá»§a hắn không ngừng rÆ¡i xuống, tá»± muốn trà n qua và nh mắt mà ra! Chỉ sợ đẫm lệ trước mặt đứa nhá» nà y, Hoắc Bá»™ Thiên tránh khá»i ánh mắt cá»§a Bá»™ Kinh Vân, nói :†Cám Æ¡n con!â€
Bá»™ Kinh Vân mỉm cưá»i không nói.
Hắn cưá»i, giống như gió hiá»n cá»§a mùa đông, tuyệt đối không thể phát sinh.
Nhưng thá»±c sá»± lại phát sinh trước mắt Hoắc Bá»™ Thiên, Ä‘iá»u nà y trong cả Ä‘á»i hắn, lần đầu tiên nhìn thấy Bá»™ Kinh Vân tươi cưá»i,
Có lẽ, cũng chỉ một lần duy nhất.
Bá»™ Kinh Vân giống như không muốn quấy rầy hắn váºn khà chữa thương, Ä‘ang muốn lui ra.
Khi hắn lui đến cạnh cá»a, Hoắc Bá»™ Thiên đột nhiên nói :†Kinh Giác, ngà y mai là ngà y đại thá» cá»§a ta, nếu con không ngại, ta hy vá»ng con có thể không giống trước đây má»™t mình trốn ở trong phòng, ta hy vá»ng con có thể thay qua y phục, ngồi ở trên tiệc rượu, để ta Ä‘em con giá»›i thiệu cho tất cả thân bằng môn nhân biết, Hoắc Bá»™ Thiên ta có má»™t đứa con tuyệt vá»i!
Ở sâu trong tâm khảm của Hoắc Bộ Thiên, thì ra chỉ bình phà m như thế nà y, tâm nguyện nhỠbé như thế không đáng nói sao ?
Bá»™ Kinh Vân trầm mặc má»™t lúc, rốt cục gáºt đầu
Äứa nhá» mồ côi cô độc nà y, đến cuối cÅ©ng cÅ©ng bằng lòng gia nháºp quần chúng.
Hoắc Bá»™ Thiên không khá»i cảm thấy được an á»§i.
Trong nháy mắt, đại thỠcủa Hoắc Bộ Thiên, đêm đó.
Äại môn cá»§a Hoắc gia sá»›m đã sá»a chữa ổn thá»a, giống như đêm đại hôn cá»§a Hoắc Bá»™ Thiên năm năm trước, vẫn như cÅ© giăng đèn kết hoa, tiếng chiêng trống inh á»i rung trá»i chấn đất, cát khánh đầy cá»a, không chá»— nà o là không náo nhiệt.
Tất cả tân khác đến Ä‘á»u không phải là ngưá»i trong võ lâm, là thân bằng hảo hữu cá»§a Hoắc gia trang, chỉ vì thương thế cá»§a Hoắc Bá»™ Thiên vừa má»›i khá»i, mặc dù cố hết sức, nhưng vẫn giữ vẻ mặt tươi cưá»i, là do trong lòng vui mừng mà ra.
Bởi vì, ngay hôm nay, hắn muốn tất cả tân khách Ä‘á»u biết, hắn còn có má»™t con trai – Hoắc Kinh Giác.
Trong lo lắng báºn rá»™n, Phúc tẩu đột nhiên vá»™i chạy đến, vá»™i la lên :†Lão gia, không được rồi, không thấy tiểu thiếu gia a!â€
Hoắc Bá»™ Thiên không khá»i ngẩn ngưá»i, má»™t hồi lâu má»›i hiểu được chuyện, nói :†Cái gì ?â€
Phúc tẩu nói :†Vừa rồi lão nô muốn Ä‘em tân y mang cho thiếu gia thay, má»›i phát hiện trong phòng hắn đã không có má»™t bóng ngưá»i.â€
Ngô Giác và Äồng Giác ở bên nghe thấy tình hình như thế, khó tránh khá»i như thoát khá»i tai vạ mà vui mừng, Äồng Giác nói há» bên tai Ngô Giác :†Äại ca, xem ra Du Bình là ngưá»i rất sợ đối mặt vá»›i nhiá»u ngưá»i như váºy, má»›i không biết trốn đến chá»— quá»· quái nà o.â€
Ngô Giác mắt lá»™ ra vẻ khinh bỉ, nói :†Dù sao, chó rốt cục vẫn là chó, sao có thể bước Ä‘i bằng hai chân?â€
Mặc dù hai ngưá»i chỉ là thì thầm to nhá», nhưng vá»›i công lá»±c cá»§a Hoắc Bá»™ Thiên, nghe được không sót mẩu chuyện, tức thì hai hà ng lông mi không khá»i dá»±ng lên, ánh mắt như Ä‘uốc nhìn hai con trai cá»§a mình, nói :†Tháºt là miệng chó không má»c được ngà voi!â€
Hai ngưá»i nghe cha nói, sắc mặt đỠlên, cÅ©ng không nói nhiá»u.
Hoắc Bá»™ Thiên mắt lá»™ ra thần sắc kiên định, nói :†Ta tuyệt đối tin tưởng đứa nhá» nà y! hôm qua nó đã gáºt đầu, tuyệt sẽ không hối háºn nuốt lá»i! Phúc tẩu, ngươi thá» Ä‘i ra bên ngoà i tìm nó xem!â€
Phúc tẩu thấy lão gia kiên định tin tưởng không chuyển như thế, chỉ phải theo lệnh mà là m, Ä‘ang muốn cất bước Ä‘i ra cá»a, đột nhiên, hÆ¡n mưá»i gia Ä‘inh như cánh diá»u đứt dây bị ném đến.
HÆ¡n mưá»i tên gia Ä‘inh đã chết!
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
01-11-2011, 02:14 AM
Nòng Ná»c sá»§ng váºt cá»§a Cưá»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thá»§ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vương tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
Phong Vân
Tác giả: Äan Thanh
Quyển 1 : Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 2 : Vân(7)
Dịch giả : Chengsad
Biên dịch : Chengsad
Biên táºp : Chengsad
Converter : mixmin199 + vvktlove
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Phần VII: Thảm Biến Hoắc Gia Trang.
Chúng tân khách chợt thấy thi thể cá»§a đám gia Ä‘inh nà y máu chảy ròng ròng, không khá»i ầm Ä© thét chói tai!
Hoắc Bá»™ Thiên trong lòng phát lạnh, hắn liếc mắt liá»n thấy mấy gia Ä‘inh nà y tất cả Ä‘á»u chết bởi Ä‘ao, ngưá»i cầm Ä‘ao ra tay rất mau lẹ chuẩn xác, tất cả Ä‘á»u là má»™t Ä‘ao trà mạng!
Trong lúc kinh ngạc, hai nhân ảnh chợt hiện trước cá»a, má»™t ngưá»i trong đó gây ấn tượng sâu sắc là XÃch Thá» ngà y đó đến chiêu hà ng, dung mạo cá»§a ngưá»i kia khô quắt, hai mắt bị mù, tuy nhiên mã bá»™ trầm ổn, hiển nhiên là nhất lưu cao thá»§.
XÃch Thá» dẫn đầu, Ä‘i nhanh lên phÃa trước, nhếch miệng cưá»i nói vá»›i Hoắc Bá»™ Thiên :†Chúc mừng đại thá» cá»§a Hoắc trang chá»§, láºp tức mặt khóc như đưa tang, chuyển giá»ng nói :†Có lá»… mừng Hoắc trang chá»§ diệt môn!†dứt lá»i đột nhiên cá» chưởng phát kình, đánh tá»›i đám tân khách kia!.
Liệt Diá»…m Chưởng Pháp vô cùng bá đạo, đám tân khách kia lại không biết võ công, chưởng phong đảo qua trên ngưá»i bá»n há», mau chóng bắt lá»a, trong khoảnh khắc, không Ãt ngưá»i bị thiêu sống, thảm khốc táºn trá»i!
Hoắc Bá»™ Thiên mắt thấy hắn ra tay hung tà n như váºy, cả giáºn nói :†Các ngươi chỉ vì Hoắc má»— mà đến, không được lạm sát kẻ vô tá»™i!â€
XÃch Thá» nói :†Hoắc lão đầu, Hùng bang chá»§ sá»›m đã hạ lệnh giết sạch Hoắc gia ngươi, ngay cả gà chó cÅ©ng không chừa lại! Hôm nay má»i ngưá»i trong Hoắc gia trang, tuyệt đối không ngưá»i nà o có thể còn sống!â€
Hoắc Bá»™ Thiên nói :†Tháºt cuồng vá»ng! thương thế cá»§a ngươi đã khá»i hẳn chưa?â€
XÃch Thá» hi hi cưá»i nhăn mặt nói :†Äá»™i Æ¡n Hoắc trang chá»§ quan tâm, thương thế cá»§a tiểu đệ sá»›m được kỳ huynh chữa trị!â€
Ãnh mắt cá»§a Hoắc Bá»™ Thiên lúc nà y má»›i dá»i lên ngưá»i mù kia, há»i :†Vị nà y nhất định là Biên Bức tiên sinh nổi tiếng giang hồ sao?â€
Biên Bức cưá»i lạnh đáp :†Äúng váºy.â€
“Giang hồ đồn đại, Biên Bức là m việc chỉ vì ngân lượng mà giết ngưá»i, tuyệt không vì lá»— vốn mà giết ngưá»i vô tá»™i, chẳng biết nói thế có đúng không?â€
Biên Bức tÄ©nh táo đáp :†Äúng váºyâ€
Hoắc Bá»™ Thiên âm thầm thá»i dà i, nói :†Váºy hôm nay Hoắc má»— có thể yên tâm, Biên Bức tiên sinh sẽ không giết hại ngưá»i nÆ¡i nà y, chỉ có ta cùng các ngươi giao đấu.
Biên Bức nói :†Ngươi sai rồi.â€
Hoắc Bá»™ Thiên sá»ng sốt
Äầu cá»§a má»i ngưá»i nÆ¡i nà y Ä‘á»u có giá, Hùng bang chá»§ nói, má»™t đầu ngưá»i là ba ngà n lượng!†Biên Bức nói. XÃch Thá» ngắt lá»i nói :†Mà ngươi, Hoắc Bá»™ Thiên, cái đầu cá»§a ngươi trị giá đến ba vạn lượng.â€
Chữ “lượng†vừa ra khá»i miệng đồng thá»i, XÃch Thá» phóng ngưá»i lên, lại nhằm vá» phÃa đám ngưá»i, huy chưởng muốn giết hết má»i ngưá»i
Hoắc Bá»™ Thiên chấn động, vá»™i và ng rút bá»™i kiếm ra, không để ý đến thân thể, huy kiếm ngăn cản thế công cá»§a XÃch Thá» vỠđám tân khách, Biên Bức ở bên đồng thá»i ra tay!
Ãnh Ä‘ao chợt lóe!
Má»™t Ä‘ao nà y, bức khai má»™t kiếm cá»§a Hoắc Bá»™ Thiên, XÃch Thá» không còn trở ngại, chưởng thế nhanh chóng đánh lên ngưá»i má»i ngưá»i
Trong lúc đó tức thì huyết hoa bốn phÃa, thêm thảm vô cùng.
Hoắc Bá»™ Thiên trong lòng băn khoăn đến an nguy cá»§a má»i ngưá»i, trong lúc phân tâm, “Xoát†má»™t tiếng, đã bị Bức Biên chém trúng má»™t Ä‘ao......
Má»™t trưá»ng giết chóc ở Hoắc gia trang, trong lúc đó Bá»™ Kinh Vân Ä‘ang ẩn nấp dò xét ở sưá»n núi nhá» cách Hoắc gia trang không xa.
Hắn đang đợi, âm thầm chỠđợi
Âm thầm chỠđợi, tá»±a hồ là chuyện đặc biệt quan trá»ng cá»§a Y
Từ khi rá»i khá»i bụng mẹ đến nay, Y đã đợi mưá»i năm nay, đợi má»™t ngưá»i chÃnh thức quan tâm và hiểu rõ con ngưá»i cá»§a mình, ngưá»i nà y có thể là má»™t ngưá»i cha, có thể là má»™t nguá»i mẹ, tháºm chà là má»™t tri kỉ, má»™t bằng hữu!
Y cuối cùng cÅ©ng đã đợi được má»™t ngưá»i cha - Hoắc Bá»™ Thiên, bởi váºy y không cần đợi thêm ngưá»i nà o xuất hiện, hôm nay,y giống như Ä‘ang đợi má»™t loà i gì đó – má»™t con Hồ Ly!
Bá»™ Kinh Vân má»—i ngà y Ä‘á»u ở trên tiểu cương tÄ©nh tá»a, má»—i khi bóng đêm dần phá»§ xuống thì, má»™t con Hồ Ly trắng muốt cÅ©ng sẽ tá»›i sÆ¡n cương nà y tản bá»™, vì váºy hôm nay y ẩn thân trong bụi cá», đợi nó xuất hiện.
Con bạch hồ nà y, sẽ là lá»… váºt chúc thá» cá»§a y dâng lên Hoắc Bá»™ Thiên
Bá»™ Kinh Vân là m như thế, cÅ©ng không phải là hy vá»ng Hoắc Bá»™ Thiên ở trước mặt tân khách tán dương y, mà là hy vá»ng hắn có thể ở trước mặt tân khách vì nhi tá» mà vẻ vang! Nhưng y hy vá»ng lúc đưa bạch hồ cho Hoắc Bá»™ Thiên, y sẽ gá»i má»™t tiếng cha, đây có thể là má»™t tiếng cha đầu tiên từ khi y sinh ra.
Hôm qua giúp Hoắc Bá»™ Thiên xoa huyệt thì, y vốn đã nghÄ© gá»i hắn là m cha, bất quá quay đầu vừa nghÄ©, nếu ở tiệc thá» má»›i gá»i, Hoắc Bá»™ Thiên nhất định sẽ vui vẻ gấp bá»™i lần.
Ngay khi y nghĩ đến xuất thần, con bạch hồ kia thong thả nhởn nhơ đi đến.
Nó má»™t bên nhà n nhã thong thả má»™t bên tìm thức ăn, cÅ©ng như không biết tá»± mình đã rước lấy há»a sát thân.
Bá»—ng dưng, má»™t thanh Ä‘oản Ä‘ao từ trong bụi cá» bay ra, cắm và o giữa bụng cá»§a con bạch hồ, nhất thá»i nó gà o thảm má»™t tiếng, bốn chân như nhÅ©n ra té xuống, giãy dụa và i cái, cuối cùng không nhúc nhÃch, ngá»c mất hương tan.
Bá»™ KinhVân lúc nà y từ trong bụi cá» nhảy ra, trên mặt trà n ngáºp má»™t tầng lệ khÃ!
Y vốn không muốn giết nó, nhưng vì muốn Hoắc Bá»™ Thiên cao hứng, cÅ©ng bất chấp rất nhiá»u.
Ngay khi y dùng Ä‘oản Ä‘ao phi trúng bụng bạch hồ, Hoắc gia trang không xa đột nhiên lá»a cháy táºn trá»i, bầu trá»i đêm Ä‘en nhánh hoảng hốt giống như phiêu đãng những tua máu, ngay cả sưá»n núi nhá» chá»— Bá»™ Kinh Vân cÅ©ng bị chiếu đến đỠbừng.
Bá»™ Kinh Vân dõi mắt nhìn xa, chỉ thấy Hoắc gia trang đã lâm và o trong biển lá»a hừng há»±c
Trá»i, sao lại như váºy?
Trong lòng y không khá»i trầm xuống, y đột nhiên nhá»› lại chuyện ngà y đó XÃch Thá» phụng mệnh Hùng Bá đến chiêu hà ng.
Ngay sau đó không chần chừ, láºp tức vác lấy con bạch hồ, chạy vá»™i trở vá».
Máu, giống như nước sông trà n ra ngoà i cá»a!
Cặp đèn lồng lá»›n treo trước cá»a cÅ©ng góp phần cho ngá»n lá»a thiêu đốt bên ngoà i, buá»™c phải đổ sang má»™t bên bốc cháy
Hoắc gia trang vốn không cùng ngưá»i tranh đấu trong khoảnh khắc, thảm biến thà nh địa ngục nhân gian
Cho dù trước mắt là sông máu biển lá»a, Bá»™ Kinh Vân cÅ©ng không sợ hãi, y muốn nhảy và o trong địa ngục nhân gian nà y, tìm vá» má»™t ngưá»i cha duy nhất cá»§a y – Hoắc Bá»™ Thiên!
Nhìn dá»c theo, khắp nÆ¡i trên mặt đất là thi thể bị lá»a thiêu cháy, Bá»™ Kinh Vân phát hiên thi thể cá»§a Ngá»™ Giác và Äồng Giác Ä‘ang bị đốt cháy trong lá»a Ä‘á», còn có Phúc tẩu, còn có má»i ngưá»i thưá»ng xuyên ra và o Hoắc gia trang, hắn biết, hết thảy những Ä‘iá»u nà y Ä‘á»u do Liệt Diá»…m Thần Chưởng cá»§a XÃch Thá» gây nên!
Không chỉ riêng XÃch Thá», còn có kỳ huynh Biên Bức, và kẻ cầm đầu Hùng Bá, là bá»n chúng Ä‘em Hoắc gia trang biến thà nh địa ngục nhân gian!
Gương mặt cá»§a Bá»™ Kinh Vân vẫn như cÅ© trấn định như thưá»ng, y chỉ báºn rá»™n lục tìm trong biển lá»a, y nhất định phải tìm được Hoắc Bá»™ Thiên, y muốn Ä‘em bạch hồ trên vai đưa cho hắn, y còn muốn gá»i hắn má»™t tiếng cha.....
Trong biển lá»a hừng há»±c, Bá»™ Kinh Vân cuối cùng nhìn thấy Hoắc Bá»™ Thiên qua mà n lá»a.
Hoắc Bá»™ Thiên Ä‘ang cùng Biên Bức và XÃch Thá» giao đấu, cả Hoắc gia trang, chỉ còn lại má»™t mình hắn độc lá»±c ứng chiến.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u chết hết, trên ngưá»i hắn cÅ©ng đầy vết Ä‘ao và chưởng ấn, hắn cách cái chết không xa, tất bại không thể nghi ngá»!
Hắn còn đang đánh cái gì ? tại sao hắn vẫn cố chống đỡ?
Có chăng, hắn còn Ä‘ang đợi má»™t ngưá»i? bởi vì hắn vẫn chưa phát hiện thi thể cá»§a ngưá»i đó, trong lòng hắn thá»§y chung vẫn Ä‘ang lo lắng vể má»™t ngưá»i con? Má»™t ngưá»i không phải là con ruá»™t cá»§a mình?
Trong lòng hắn không khá»i tuyệt vá»ng
Ngay khi Hoắc Bá»™ Thiên xoay ngưá»i má»™t cái, vừa định ngăn cản má»™t Ä‘ao cá»§a Biên Bức thì, con mắt giăng đầy tia máu cá»§a hắn, tức thì nhìn thấy ngưá»i đó!
Bộ Kinh Vân tĩnh táo đứng nhìn, vẫn vác theo con bạch hồ, Hoắc Bộ Thiên như có tia chớp xẹt qua, hắn đột nhiên chợt hiểu.
Äứa nhá» nà y cÅ©ng không thất tÃn, cÅ©ng không có là m hắn thất vá»ng.
Chỉ là hắn trở vá» quá sá»›m, hắn nên đợi sau khi Liệt Diá»…m Song Quái rá»i Ä‘i má»›i trở vá».
Bá»™ Kinh Vân không thể khống chế xúc động trong lòng, bất kể bản thân có chết hay không, y cÅ©ng muốn lao lên, y muốn gá»i hắn má»™t tiếng cha! Má»™t tiếng cha ấp á»§ đã lâu, y nhất định muốn gà o ra, y nhất định muốn Hoắc Bá»™ Thiên nghe thấy!
Nhưng khi y vừa định vượt lá»a mà qua thì, Thình lình nghe Hoắc Bá»™ Thiên “Hống†má»™t tiếng, lợi Ä‘ao cá»§a Biên Bức đã xuyên qua ngá»±c hắn, mÅ©i nhá»n đỠtươi vừa rút ra, Biên Bức như chá»›p thêm má»™t Ä‘ao, chiếc đầu to lá»›n cá»§a Hoắc Bá»™ Thiên đã bị chém rụng, từng vòng từng vòng lăn đến trước mặt Bá»™ Kinh Vân, con mắt cá»§a hắn vẫn Ä‘ang trà n ngáºp ấm áp, như là kêu Bá»™ Kinh Vân mau chóng chạy trốn.....
Máu của Bộ Kinh Vân như bị đông lại, y muốn tiêm khiếu! nộ khiếu! cuồng khiếu!
Hoắc Bộ Thiên! Hoắc Bộ Thiên! Hoắc Bộ Thiên! Hoắc Bộ Thiên! Hoắc Bộ Thiên!
Cha! Cha! Cha! Cha! Cha!
Nhưng y một chữ cũng không có cách nà o gà o ra, y ngơ ngác nhìn đầu của Hoắc Bộ Thiên dưới chân!
Cho dù bây giá» có thể gá»i, cÅ©ng đã quá muá»™n.
Ngưá»i nà y hết má»±c yêu thương bảo vệ y, khiến cho y cảm thấy nhân gian vẫn có tình ngưá»i ấm áp. Bây giá» ngưá»i đó không thể nháºn được lá»… váºt, cà ng không thể nghe y khóc than và nói chuyện!
Y hối háºn, hối háºn vì sao bản thân trước khi Hoắc Bá»™ Thiên còn sống không cùng hắn nói và i câu! Cho đến khi hắn chết, y chỉ nói được ba câu!
Chỉ được ba câu!
Là ai đã phá há»§y chốn nương thân nà y cá»§a y? Là ai vá»™i Ä‘áºp tan hạnh phúc trong tay y? Lại là ai đã má»™t lần nữa đẩy y xuống vá»±c sâu thăm thẳm cô quạnh, ánh bình minh muá»™n mà ng vẫn chưa ló dạng sau má»—i đêm tối khổ Ä‘au.
Là hai tên hung thá»§ đã mất hết nhân tÃnh trước mắt, còn có tên Hùng Bá trá»i đánh kia!
Bá»™ Kinh Vân không kêu gà o, bởi vì căn bản không ai nghe thấy những lá»i nà y!
CÅ©ng không có má»™t giá»t nước mắt, bởi vì khóc cÅ©ng không giúp được gì.
Ychỉ nghĩ đến báo thù, vì Hoắc Bộ Thiên báo thù!
Lá»a giáºn nhanh chóng lan nhanh khắp cÆ¡ thể y, song thân thể nhá» bé cá»§a y bởi váºy mà run rẩy, khuôn mặt nhá» bé cá»§a y yên lặng hÆ¡n so vá»›i thân thể, sá»± yên lặng chết chóc.
Giáºn dữ đáng sợ nhất, cừu háºn đáng sợ nhất, là nét mặt trÆ¡ như gá»— không biểu cảm, cảnh ngá»™ trong năm lại sục sôi Ä‘au thắt! Lúc nà y, Biên Bức ở má»™t bên dùng góc áo lau máu trên Ä‘ao, má»™t bên nói :†Hắc, chỉ trách ngươi quá cao ngạo, nếu không bảy mươi hai khẩu Hoắc gia trang ngươi không phải gặp tai ương! Hắn nói rồi đá và i cái lên ngưá»i Hoắc Bá»™ Thiên.
XÃch Thá» chạy vá»™i lên phÃa trước nhặt lấy đầu cá»§a Hoắc Bá»™ Thiên, muốn trở vá» phục mệnh vá»›i Hùng Bá, nhưng thấy Bá»™ Kinh Vân má»™t đứa bé đứng yên tại chá»—, ngạc nhiên nói :†Di? Lại là thằng nhóc nà y? Ngươi còn chưa chết?†Láºp tức váºn kình phát má»™t chưởng mạnh bạo lên gáy, Bá»™ Kinh Vân không tránh không né, xoay ngưá»i đưa bạch hồ trên lưng ngăn cản chiêu cá»§a hắn, XÃch Thá» không ngá» y lại có chiêu nà y, trở tay không kịp, bà n tay đã cắm và o cÆ¡ thể bạch hồ, thân thể cá»§a bạch hồ quấn chặt không rá»i, trong lúc nhất thá»i không rút được tay ra.
Lúc nà y thì, Biên Bức bên kia đột nhiên nói :†Lão nhị, mau nhặt đầu tên kia, trở vá» hiến cho Hùng bang chá»§!â€
Bá»™ Kinh Vân chợt nghe Biên Bức nói, nhất thá»i hiểu được động cÆ¡ cá»§a hai ngưá»i bá»n há». Hắn tuyệt không thể để đầu cá»§a cha rÆ¡i và o tay cá»§a cừu nhân chịu khuất nhục, vì váºy đột nhiên cúi ngưá»i lăn trên mặt đất, thuáºn tay đẩy đầu cá»§a Hoắc Bá»™ Thiên lăn và o trong biển lá»a!
Y thầm tin, Hoắc Bá»™ Thiên thà là m ngá»c vỡ chữ không là m ngói là nh.
XÃch Thá» thấy thá»§ cấp cá»§a Hoắc Bá»™ Thiên bị đẩy vảo trong biển lá»a, không khá»i kinh hô má»™t tiếng, bởi vì Hùng Bá lòng dạ độc ác, nếu không thấy thá»§ cấp cá»§a Hoắc Bá»™ Thiên, quyết sẽ không bá» qua cho huynh đệ bá»n hắn, vì váºy không để ý đến má»i thứ, láºp tức triển thân nhảy và o trong biển lá»a, ai ngá» bên biển lá»a có má»™t thân ảnh nhá» bé cầm theo Ä‘ao đâm tá»›i phương vị cá»§a hắn.
XÃch Thá» có nằm mÆ¡ cÅ©ng không ngá» Bá»™ Kinh Vân có má»™t chiêu nà y,â€Xoát†má»™t tiếng, Ä‘ao kia đã xuyên qua tim!
“Äại ca†XÃch Thá» trước khi chết kêu gà o như chá»c tiết heo, cuối cùng hắn cÅ©ng gặp báo ứng.
Ngay cả Biên Bức thÃnh giác linh mẫn, nhưng Bá»™ Kinh Vân lại đứng bất động, cho nên không biết trong sân còn có má»™t ngưá»i khác, lúc nà y nghe chợt thấy XÃch Thá» kêu thảm thiết, láºp tức nháºn rõ phương vị, lao tá»›i bắt lấy Bá»™ Kinh Vân, quát há»i :†Rốt cục ngươi là ai?â€
Con cá»§a Hoắc Bá»™ Thiên – Hoắc Kinh Giác “ Bá»™ Kinh Vân nhất định muốn cho ngưá»i nà y biết Hoắc Bá»™ Thiên còn có má»™t đứa con cho đến nay còn chưa gá»i má»™t tiếng cha.
Biên Bức thốt nhiên giáºn dữ, nói :†Giá»i! trảm thảo trừ căn! Ngươi hãy Ä‘i theo lão cha cá»§a ngươi Ä‘i!†Nói rồi má»™t cước nặng nỠđạp Bá»™ Kinh Vân và o thạch sư ở bên, thạch sư nát bấy, đủ thấy cước nà y cá»§a Biên Bức uy lá»±c kinh ngưá»i cỡ nà o, Bá»™ Kinh Vân ăn má»™t cước nà y không nhẹ chút nà o, láºp tức bất tỉnh.
trước khi hôn mê, hắn nhìn thấy Ä‘ao cá»§a Biên Bức bổ tá»›i mình, Ä‘ao tháºt ác độc! y tá»± biết không tránh được má»™t Ä‘ao nà y, nhất định y sẽ chết...
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
Từ khóa được google tìm thấy
ãàçïðîì , àíòèêâàðèàò , bat diet kiem the q2 , danthanhphongvan , dinh cap luu manh , doc truyen phong van q2 , êàëüÿíû , êðàñíîäàð , îòçûâû , kiếm hiệp phong vân , kiem hiep dan thanh , kinh the thieu nien , ñìàéëèê , òåíäåð , ôîêóñ , õîñòèíã , òðóäà , phon van Äan thanh , phong van , phong van - dan thanh , phong van 4vn , phong van 4vn.eu , phong van dan thanh , phong van di the 4vn , phong van quyen 2 , phong van suu than thien , phong vân , phong vân 4vn , phong vân 4vn.eu , phong vân Äan thà nh , phong vân Ä‘an thanh , phong vân dan thanh , phong vân quyển 2 , phong vân-truyenhixx , phongvan danthanh , phongvan-truyenkiemhiep , quyen 2 suu than thien , suu than ky. q2 , tien hiep phong van , truong sinh bat tu q2 , truyen phong van 4vn , truyen phong van q2 , truyenkiemhiepphongvan