|
|
08-08-2008, 07:40 PM
|
|
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 5 phút 5 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
TIẾU NGẠO GIANG HỒ
Nguyên tác: Kim Dung
Nguồn: Vietkiem.com
ChÆ°Æ¡ng 60
Hồ Xung luyện Ãá»™c Cô Cá»u Kiếm
Lệnh Hồ Xung lấy là m kỳ há»i: - Tại sao các trưởng lão ma giáo lại chết cả ở đây?
Phong Thanh Dương đáp: - Ta giết hỠđấy.
Bá»n trưởng lão ma giáo Ä‘á»u là những tên võ công tuyệt thế, váºy mà Phong Thanh DÆ°Æ¡ng nói bốn tiếng “ta giết hỠđấy†má»™t cách rất há»i hợt hững há» nhÆ° giết Ä‘i mÆ°á»i con kiến con muá»—i váºy.
Lệnh Hồ Xung kinh hãi há»i: - Tại... sao thế?...
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng nói: - Chỉ trong vòng má»™t giá» là Ãiá»n Bá Quang tỉnh lại, ngÆ°Æ¡i cứ há»i chuyện Ä‘Æ°á»ng dà i thì còn thá»i gian đâu mà há»c võ công?
Lệnh Hồ Xung vá»™i đáp: - Ãa tạ! Xin thái sÆ° thúc chỉ Ä‘iểm cho.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng thở dà i nói: - Những trưởng lão ma giáo thá»±c ra cÅ©ng là những ngÆ°á»i thông minh tà i trà má»›i phá tan được hết những tuyệt chiêu NgÅ© nhạc kiếm phái. Hỡi Æ¡i! Ãáng tiếc phải giết Ä‘i tháºt đáng tiếc!
Lệnh Hồ Xung nghÄ© bụng: - Vừa rồi lão nhân trách mình lãng phà thá»i gian mà bây giá» chÃnh lão lại thở ngắn than dà i.
Tuy trong lòng hắn nghÄ© váºy, song ngoà i mặt không lá»™ vẻ chi hết.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng lại nói: - Ãáng tiếc là bá»n há» không hiểu rõ chiêu số là phần “tÄ©nhâ€, ngÆ°á»i phát chiêu má»›i là phần “độngâ€. Chiêu số “tÄ©nh†phá giải kỳ tuyệt đến đâu mà khi gặp chiêu số “động†liá»n chịu bó tay thì chỉ còn Ä‘Æ°á»ng để mặc ngÆ°á»i ta chu lục. Váºy ngÆ°Æ¡i phải nghÄ© luôn luôn đến chữ “độngâ€. Há»c và sá» Ä‘á»u cần hÆ°á»›ng đến chiêu số “động†nếu cứ ỳ ra nhÆ° cục đất không biết biến hóa thì dù có thuá»™c hà ng nghìn hà ng vạn chiêu số “tÄ©nh†mà gặp phải tay cao thủ chân chÃnh là bị há» phá giải sạch sà nh sanh.
Lệnh Hồ Xung mừng rỡ nhÆ° ngÆ°á»i phát Ä‘iên. Vốn là má»™t thanh niên mau lẹ hiếu Ä‘á»™ng hắn nghe Phong Thanh DÆ°Æ¡ng nói mấy câu trúng gan ruá»™t rất lấy là m sung sÆ°á»›ng. Hắn luôn miệng xÆ°ng tụng: - Phải lắm! phải lắm! cần há»c và sá» chiêu linh Ä‘á»™ng má»›i được.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng nói: - Trong NgÅ© nhạc kiếm phái cÅ©ng chẳng thiếu chi bá»n xuẩn tà i. Chúng cho rằng cứ há»c những chiêu kiếm tinh thục của sÆ° phụ truyá»n cho là trở thà nh cao thủ. Hừ! Há» thuá»™c lòng 300 bà i thÆ¡ ÃÆ°á»ng thì kẻ không biết ngâm thÆ¡ cÅ©ng ngâm được tháºt. NhÆ°ng chỉ thuá»™c thÆ¡ ngÆ°á»i ta, rồi mình có là m thÆ¡ cÅ©ng chẳng ra hồn. Nếu tá»± mình không có óc sáng tác liệu có thà nh đại thi gia được không?
Lão nói mấy câu nà y thá»±c ra đã mạt sát luôn cả Nhạc Bất Quần, nhÆ°ng Lệnh Hồ Xung thấy lá»i lão rất hợp lý, vả lại lão không chỉ mặt chỉ tên sÆ° phụ hắn, nên hắn cÅ©ng không phản đối.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng nói: - Luyện võ và sá» chiêu linh Ä‘á»™ng, má»›i chỉ là bÆ°á»›c đầu. Luyện đến chá»— ra tay không còn chiêu thức má»›i tiến và o trình Ä‘á»™ tuyệt luân. Theo ngÆ°á»i thì những chiêu luyện tá»›i chá»— tối cao là không tà i nà o phá giải được. ý nghÄ© đó chỉ đúng có má»™t Ä‘iểm là chiêu thức dù có cao đến đâu mà để đối phÆ°Æ¡ng tìm thấy Ä‘Æ°á»ng lối là có thể nháºn kẽ hở phá mình ngay. Còn nhÆ° đã không có chiêu thức thì địch nhân phá và o đâu?
Lệnh Hồ Xung trống ngá»±c Ä‘áºp loạn xạ. Miệng lẩm bẩm: - Ãã không chiêu thức thì phá và o đâu? Ãã không chiêu thức thì phá và o đâu?
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng lại nói: - Má»™t ngÆ°á»i thÆ°á»ng chÆ°a há»c võ công bao giá» cầm kiếm vung loạn lên thì kiến văn ngÆ°á»i có rá»™ng đến đâu cÅ©ng chẳng thể Ä‘oán được nhát kiếm của hỠđâm chá»— nà o, chém và o đâu. Dù là tay kiếm thuáºt tinh thâm rất má»±c cÅ©ng không phá nổi chiêu thức của há», vì há» chẳng có chiêu thức chi hết. Hai chữ “phá chiêu†thà nh ra vô nghÄ©a. Có Ä‘iá»u kẻ không há»c võ công mà không hiểu chiêu thức tất bị ngÆ°á»i ta đánh ngã má»™t cách dá»… dà ng. Còn những tay kiếm thuáºt chân chÃnh và o thượng thặng mà không chiêu số thì kiá»m chế được ngÆ°á»i mà không để cho ai kiá»m chế mình.
Lão lượm má»™t khúc xÆ°Æ¡ng đùi ngÆ°á»i chết lên cầm má»™t đầu giÆ¡ ra trÆ°á»›c mặt Lệnh Hồ Xung há»i: - Bây giá» ngÆ°Æ¡i phá chiêu nà y bằng cách nà o?
Lệnh Hồ Xung không biết đó là chiêu thức gì, ngÆ¡ ngác đáp: - Ãây không phải là chiêu thức nên đồ tôn không phá giải được.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i nói: - ChÃnh là thế đó. Nếu địch nhân sá» binh khà hay Ä‘á»™ng quyá»n cÆ°á»›c thà nh chiêu thức, thì ngÆ°Æ¡i chỉ cần biết cách phá giải là ra tay phá chiêu thắng địch được ngay.
Lệnh Hồ Xung há»i: - Nếu địch nhân không có chiêu thức thì sao?
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng đáp: - Ấy đó! Ta muốn nói: Ãối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng là tay cao thủ hạng nhất. Cả hai bên tùy ý muốn đánh cách nà o cÅ©ng được, chÆ°a nhất định ai hÆ¡n ai kém...
Lão thở dà i nói tiếp: - Hiện nay những tay cao thủ nhÆ° váºy hiếm lắm, Há»a may ngÆ°Æ¡i gặp được má»™t hai vị đã là tốt số lắm rồi. Suốt Ä‘á»i ta má»›i gặp được ba vị mà thôi.
Lệnh Hồ Xung há»i: - Ba vị đó là ai?
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng chăm chú nhìn Lệnh Hồ Xung má»™t lúc rồi tủm tỉm cÆ°á»i nói: - Trong bá»n đệ tá» Nhạc Bất Quần vẫn còn kẻ muốn dÃnh lÃu đến chuyện ngoà i không chịu há»c kiếm thuáºt. Hay lắm! Hay lắm!
Lệnh Hồ Xung thẹn Ä‘á» mặt lên vá»™i khom lÆ°ng nói: - Ãồ tôn biết lá»—i rồi!
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng nói: - NgÆ°Æ¡i không có lá»—i gì cả. Trái lại tâm tÆ° ngÆ°Æ¡i hoạt bát là hợp vá»›i lòng ta. Có Ä‘iá»u hiện tại Ãt thì giá».
Váºy ngÆ°Æ¡i liên tiếp biểu diá»…n ba, bốn chục tuyệt chiêu của phái Hoa SÆ¡n nhÆ° ngÆ°Æ¡i thuá»™c lòng rồi quên hết cả toà n bá»™ Ä‘i, quên sạch sà nh sanh đừng để dạ má»™t chiêu nà o cả. Ãến lúc ngÆ°Æ¡i cùng Ãiá»n Bá Quang Ä‘á»™ng thủ, tá»±a hồ nhÆ° ngÆ°Æ¡i không còn má»™t chiêu số nà o vá» Hoa SÆ¡n kiếm pháp để chiến đấu vá»›i hắn.
Lệnh Hồ Xung đáp: - Dạ dạ!
Hắn ngÆ°ng thần coi lại đồ hình trên vách đá mÆ°á»i phần Lệnh Hồ Xung đã coi đến tám, chÃn, nhất là kiếm pháp bản môn hắn cà ng nhá»› kỹ. Bây giá» hắn không cần mất thì giỠđể há»c chiêu số mà chỉ cần Ä‘em những chiêu thức vá» kiếm pháp không liên lạc vá»›i nhau xếp thà nh má»™t dây liá»n.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng nói: - Nhất thiết ngÆ°Æ¡i nên thuáºn theo tá»± nhiên, chá»— nà o không là m được thì đừng là m, chá»— nà o thôi thì phải thôi ngay. Nếu không thể cho dÃnh lại liá»n thà nh má»™t xâu cÅ©ng bá» quách. Tóm lại đừng có chút nà o miá»…n cưỡng.
Lệnh Hồ Xung luyện kiếm mÆ°á»i mấy năm, má»—i lần luyện táºp Ä‘á»u phải để hết tinh thần không dám lÆ¡i đãng chút nà o, vì pháp luáºt của Nhạc Bất Quần rất nghiêm minh. Má»™t cái giÆ¡ tay, cất chân mà sai tráºt pháp Ä‘á»™ mấy tấc liá»n phải Ä‘Ãnh chÃnh ngay tức khắc. Chiêu thức nà o cÅ©ng phải sá» cho táºn thiện táºn mỹ, không được mảy may sai tráºt má»›i được y gáºt đầu công nháºn.
Lệnh Hồ Xung là khai sÆ¡n đệ tá», bản tÃnh hắn cÆ°Æ¡ng cÆ°á»ng hiếu thắng, lại được sÆ° phụ, sÆ° nÆ°Æ¡ng khen ngợi luôn luôn nên lúc hắn luyện má»—i chiêu cà ng khép mình và o lá» luáºt gấp bá»™i. Hắn không ngá» Phong Thanh DÆ°Æ¡ng dạy kiếm lại trái ngược hoà n toà n vá»›i Ä‘Æ°á»ng lối cÅ©. Lão muốn hắn cà ng tùy tiện cà ng hay và nhÆ° váºy hợp vá»›i tâm ý hắn. Lúc hắn sá» kiếm trong lòng sung sÆ°á»›ng khôn tả, khác nà o uống thứ rượu ngon cất đã mấy chục năm mùi vị êm ngá»t phi thÆ°á»ng.
Giữa lúc Lệnh Hồ Xung Ä‘ang say mê sá» kiếm, bá»—ng nghe tiếng Ãiá»n Bá Quang đứng ngoà i gá»i: - Lệnh Hồ huynh! Má»i Lệnh Hồ huynh ra đây tá»· võ.
Lệnh Hồ Xung thu kiếm vỠđứng yên nhìn Phong Thanh DÆ°Æ¡ng há»i: - ThÆ°a thái sÆ° thúc tổ! Ãồ tôn múa may quay cuồng nhÆ° váºy liệu có chống được vá»›i Khoái Ä‘ao của hắn không?
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng lắc đầu đáp: - Chống không nổi còn sai nhiá»u lắm!
Lệnh Hồ Xung kinh hãi há»i: - Không chống nổi Æ°?
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng đáp: - Ãã muốn chống là tá»± nhiên không chống nổi. Sao ngÆ°Æ¡i cứ phải chống đối má»›i được?
Lệnh Hồ Xung nghe lão nói váºy liá»n tỉnh ngá»™ ngay. Hắn mừng thầm nghÄ© bụng: - Phải rồi! Gã năn nỉ mình xuống núi dÄ© nhiên không dám hạ sát thủ. Gã muốn sá» Ä‘ao pháp gì thì sá» mình không cần biết tá»›i mà chỉ việc tấn công là xong.
Hắn cầm kiếm ra khá»i Ä‘á»™ng thấy Ãiá»n Bá Quang cầm ngang lưỡi Ä‘ao đứng đó.
Ãiá»n Bá Quang nói: - Lệnh Hồ huynh! Lệnh Hồ huynh được Phong lão liá»n bối chỉ Ä‘iểm yếu quyết, quả nhiên kiếm pháp tiến bá»™ rất nhiá»u. Có Ä‘iá»u vừa rồi Ãiá»n má»— bị Lệnh Hồ huynh đánh ngã à vì sÆ¡ ý má»™t chút, chứ trong lòng không phục. Bây giá» chúng ta tái đấu.
Lệnh Hồ Xung đáp: - Ãược lắm!
Hắn vung kiếm chênh chếch đâm tá»›i. Thanh trÆ°á»ng kiếm lảo đảo lung lay mà không có chút kình lá»±c nà o cả.
Ãiá»n Bá Quang rất lấy là m kỳ tá»± há»i: - Thằng cha nà y phát Ä‘iên rồi chăng?
Hắn vung đao chém nhẹ một nhát.
Lệnh Hồ Xung không né tránh, nghiên mũi kiếm nhắm đâm chênh chếch và o bụng dưới với đối phương.
Ãiá»n Bá Quang la lên: - Ô hay!
Rồi xoay Ä‘ao lại gạt. Không ngá» Lệnh Hồ Xung Ä‘á»™t nhiên tung trÆ°á»ng kiếm từ trên không.
Ãiá»n Bá Quang ngá»ng đầu lên nhìn.
Chẳng ngá» mÅ©i gã bị Lệnh Hồ Xung đánh trúng má»™t quyá»n khá nặng máu tÆ°Æ¡i đổ ra rất nhiá»u.
Ãiá»n Bá Quang còn Ä‘ang kinh hãi thì Lệnh Hồ Xung lại dùng tay là m kiếm đâm tá»›i cá»±c kỳ mau lẹ, trúng ngay và o huyệt Ãản Trung Ãiá»n Bá Quang.
Ãiá»n Bá Quang toà n thân nhÅ©n ra từ từ té xuống. Vẻ mặt gã cá»±c kỳ kinh dị lại vô cùng phẫn ná»™.
Lệnh Hồ Xung xoay mình lại. Phong Thanh DÆ°Æ¡ng gá»i hắn và o Ä‘á»™ng bảo: - NgÆ°Æ¡i lại được thêm ná»a giá» nữa để luyện kiếm. Gã hai lần bị ngÆ°Æ¡i Ä‘iểm té, thÆ°Æ¡ng thế lần nà y nặng hÆ¡n và dÄ© nhiên lâu hÆ¡n lần đầu gã má»›i tỉnh lại. Có Ä‘iá»u lần sau tái đấu, không chừng gã sẽ dùng đến phép đánh liá»u mạng, váºy ngÆ°Æ¡i phải cẩn tháºn má»›i được. Bây giá» ngÆ°Æ¡i hãy và o luyện kiếm pháp phái Hà nh sÆ¡n Ä‘i!
Tưởng bất tất phải thuáºt lại cho rÆ°á»m lá»i. Lệnh Hồ Xung sau khi được Phong Thanh DÆ°Æ¡ng chỉ Ä‘iểm, chiêu số vá» kiếm pháp của hắn nhÆ° có nhÆ° không. VỠý tứ chiêu số hãy còn nhÆ°ng vá» hình thức chiêu số không rõ rệt nữa, thiệt là biến hóa đến Ä‘á»™ xuất quỉ nháºp thần.
Ãiá»n Bá Quang tỉnh dáºy rồi lại thêm hai lần gã bị đánh ngã.
Trá»i đã xế chiá»u Lục Ãại Hữu Ä‘em cÆ¡m lên núi. Lệnh Hồ Xung thấy gã còn ở đằng xa đã xách Ãiá»n Bá Quang bị té còn nằm đó bá» và o phÃa sau tảng đá. Phong Thanh DÆ°Æ¡ng cÅ©ng ở háºu Ä‘á»™ng không ra.
Lệnh Hồ Xung bảo Lục Ãại Hữu: - Mấy bữa nay ta ăn thấy ngon miệng váºy mai Lục sÆ° đệ mang nhiá»u cÆ¡m rau hÆ¡n má»™t chút nhé!
Lục Ãại Hữu thấy đại sÆ° ca vẻ mặt vui tÆ°Æ¡i khác hẳn tình hình mấy tháng trÆ°á»›c hắn chỉ buồn phiá»n trong lòng cÅ©ng mừng thầm gã đáp: - Hay lắm! Mai tiểu đệ sẽ Ä‘Æ°a lên má»™t giá» cÆ¡m lá»›n.
Lục Ãại Hữu xuống núi rồi, Lệnh Hồ Xung giải khai huyệt đạo cho Ãiá»n Bá Quang, hắn má»i gã cùng Phong Thanh DÆ°Æ¡ng cùng và o ăn cÆ¡m.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng chỉ ăn ná»a bát là no. Còn Ãiá»n Bá Quang ôm mối bất bình không sao nuốt được.
Gã vừa và cÆ¡m vừa cà u nhà u thóa mạ. Ãá»™t nhiên gã bóp mạnh đánh cách má»™t tiếng. Cái bát sà nh bị bể thà nh mÆ°á»i mấy mảnh. Cả mảnh bát lẫn cÆ¡m đổ xuống ngÆ°á»i gã.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i khanh khách nói: - Ãiá»n huynh giáºn cái bát cÆ¡m là m chi váºy?
Ãiá»n Bá Quang tức giáºn, hằn há»c nói: - Mẹ kiếp! Ãiá»n má»— tức quá, chỉ vì Ãiá»n má»— không muốn giết thằng lá»i thà nh ra thằng lá»i chỉ công chứ không thủ mà chiếm được tiện nghi. Hừ hừ! Mẹ kiếp tiểu ni.. tiểu ni...
Gã hiển nhiên muốn thóa mạ Nghi Lâm tiểu ni cô, nhÆ°ng không hiểu gã nghÄ© sao Ä‘ang nói dở dang bá»—ng dừng lại. Gã nói liá»n mấy câu “tiểu ni, tiểu ni†rồi lá»›n tiếng: - Lệnh Hồ Xung! NgÆ°Æ¡i có giá»i thì tái đấu vá»›i ta.
Lệnh Hồ Xung đáp: - Ãược lắm!
Ãoạn hắn chống kiếm đứng dáºy.
Cuá»™c ác đấu nà y cá»±c kỳ hung hiểm. Lệnh Hồ Xung vẫn đánh nhÆ° trÆ°á»›c. Má»—i lần Ãiá»n Bá Quang phóng Ä‘ao đâm tá»›i, gã không đỡ gạt cứ dùng tuyệt chiêu phản kÃch. Không ngá» lần nà y Ãiá»n Bá Quang ra tay Ä‘á»™c địa.
Soạt soạt hai Ä‘ao! Má»™t đâm trúng và o vế đùi Lệnh Hồ Xung má»™t vạch và o cánh tay trái hằn thà nh vết khá sâu. Hiển nhiên hắn bị thua rồi căm háºn không chịu nhịn nữa. Tuy gã không giết Lệnh Hồ Xung nhÆ°ng muốn đả thÆ°Æ¡ng tứ chi hắn.
Lệnh Hồ Xung vừa kinh hãi vừa Ä‘au Ä‘á»›n thà nh ra kiếm pháp tán loạn. Sau đó mấy chiêu, hắn bị Ãiá»n Bá Quang đá ngã lăn ra.
Ãiá»n Bá Quang rất lấy là m đắc ý, ká» Ä‘ao và o cổ Lệnh Hồ Xung há»i: - Còn đánh nữa hay thôi? Từ giá» ta không nể đâu. Má»—i lần đánh là má»—i lần chém ngÆ°Æ¡i mấy nhát. Dù ta không giết ngÆ°Æ¡i nhÆ°ng cÅ©ng chẳng để thân thể ngÆ°Æ¡i toà n vẹn, phải là m cho máu chảy kiệt quệ má»›i nghe.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i khanh khách nói: - Ãánh nữa chứ! Dù Lệnh Hồ Xung nay không chiến đấu nổi Ãiá»n huynh, chẳng lẽ Phong thúc sứ tổ của tiểu đệ cứ thõng tay ngồi nhìn để mặc cho Ãiá»n huynh hoà nh hà nh hay sao?
Ãiá»n Bá Quang nói: - Phong lão gia là báºc cao nhân tiá»n bối không thèm Ä‘á»™ng thủ vá»›i ta đâu.
Gã vừa nói vừa lượm Ä‘Æ¡n Ä‘ao lên, trong bụng nghÄ© thầm: - Nếu mình đả thÆ°Æ¡ng Lệnh Hồ Xung trầm trá»ng, Phong Thanh DÆ°Æ¡ng tất nhiên tức giáºn ra tay. Dù lão không hạ thủ giết ngÆ°á»i mà chỉ Ä‘uổi mình xuống núi cÅ©ng là há»ng bét.
Lệnh Hồ Xung xé vạt áo buá»™c vết thÆ°Æ¡ng tiến và o trong Ä‘á»™ng. Hắn lắc đầu nhăn nhó cÆ°á»i nói: - ThÆ°a thái sÆ° thúc tổ! Quả nhiên gã thay đổi chiến lược, đánh chém thá»±c sá»±. Nếu gã chém đúng cánh tay phải không sá» kiếm được nữa thì khó lòng thắng gã.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng nói: - May ở chá»— trá»i đã gần tối. NgÆ°Æ¡i Æ°á»›c hẹn ngà y mai tái đấu. Ãêm nay ngÆ°Æ¡i đừng ngủ nữa, chúng ta hết sức má»™t đêm. Ta dạy cho ngÆ°Æ¡i ba chiêu kiếm pháp.
Lệnh Hồ Xung há»i: - Ba chiêu thôi Æ°?
Hắn nghÄ© bụng: - Vẻn vẹn có ba chiêu kiếm thì hà tất phải mất cả má»™t đêm má»›i há»c xong.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng thủng thẳng đáp: - Ta coi ngÆ°Æ¡i có vẻ thông minh đặc biệt, nhÆ°ng chÆ°a hiểu có thông minh tháºt không hay chỉ là thông minh giả dối. Nếu ngÆ°Æ¡i thông minh tháºt thì má»™t đêm nay may ra có thể há»c được ba chiêu kiếm nà y. Nhược bằng tÆ° chất ngÆ°Æ¡i đần Ä‘á»™n, trà hiểu biết của ngÆ°Æ¡i tầm thÆ°á»ng thì... sáng mai ngÆ°Æ¡i đừng chÆ°á»ng mặt ra đấu vá»›i gã nữa, chỉ việc nháºn thua rồi riu rÃu vâng lá»i gã xuống núi quách cho rồi.
Lệnh Hồ Xung nghe thái sÆ° thúc tổ nói váºy thì liệu chừng ba chiêu kiếm nà y không phải tầm thÆ°á»ng và nhất định khó há»c lắm rồi, nhÆ°ng hắn không khá»i Ä‘á»™ng lòng hiếu thắng ngang nhiên đáp: - ThÆ°a thái sÆ° thúc tổ! Nếu đồ tôn tÆ° chất ngu muá»™i không thể trong má»™t đêm há»c được ba chiêu đó thì thà rằng để gã chém má»™t Ä‘ao chết quách Ä‘i cho rồi, chứ nhất định không chịu theo gã xuống núi.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: - Váºy thì hay lắm!
Lão ngá»ng đầu lên trầm ngâm má»™t lúc rồi nói tiếp: - Trong má»™t đêm mà bắt há»c ba chiêu thì không khá»i quá ép uổng. Chiêu thứ hai tạm thá»i chÆ°a cần dùng đến, váºy ngÆ°Æ¡i chỉ há»c chiêu thứ nhất và chiêu thứ ba cÅ©ng tạm đủ. Có Ä‘iá»u... có Ä‘iá»u. Chà ! Trong chiêu thứ ba rất nhiá»u chá»— biến hóa do chiêu thứ hai mà ra. Thôi được! Chúng ta sẽ lược bá»›t những chá»— biến hóa có liên quan đến chiêu thứ hai thá» coi có được không.
Lão lẩm bẩm một mình, có lúc trầm ngâm rồi lại lắc đầu.
Lệnh Hồ Xung thấy lão ra vẻ lo âu lắm chuyện thì không khá»i ngứa ngáy khó chịu. Gã biết môn võ công nà o cà ng khó há»c bao nhiêu thì uy lá»±c cà ng mãnh liệt bấy nhiêu.
Bỗng nghe Phong Thanh Dương miệng lẩm bẩm: - Trong chiêu thứ nhất có 360 chỗ biến hóa, nếu quên một chỗ là chiêu thứ ba sỠkhông đúng được. Cái khó là ở chỗ đó.
Lệnh Hồ Xung nghe nói tá»›i má»™t chiêu thứ nhất đã có tá»›i 360 chá»— biến hóa thì giáºt mình kinh hãi.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng bấm đốt ngón tay tÃnh: - Qui muá»™i qua Vô vá»ng, Vô vá»ng tá»›i Ãồng nhân, Ãồng nhân sang Ãại hữu. Giáp chuyển sang BÃnh, BÃnh chuyển sang Canh, Canh chuyển sang QuÃ. Tà Sá»u giao nhau, Thìn Tỵ giao nhau, Ngá» Mùi giao nhau. Phong lôi là má»™t lần biến, Thủy Há»a là má»™t lần biến. Cà n khôn đối nhau, Chấn Ãoà i đối nhau, Ly Tốn đối nhau. Ba thêm thà nh năm, năm thêm thà nh chÃn....
Lão cà ng đếm cà ng lá»™ vẻ lo âu trầm trá»ng, rồi thở dà i nói: - Xung nhi! Ngà y trÆ°á»›c ta há»c chiêu thứ nhất phải mất những ba tháng trá»i. Thế mà bảo trong má»™t đêm ngÆ°Æ¡i há»c hai chiêu chẳng là nói giỡn Æ°? NgÆ°Æ¡i thá» nghÄ© coi: Qui muá»™i qua Vô Vá»ng...
Lão nói đến đây bá»—ng im bặt, tá» ra thần trà lÆ¡ đãng. Sau má»™t lúc lão há»i: - Vừa rồi ta nói gì nhỉ?
Lệnh Hồ Xung đáp: - Thái sÆ° thúc tổ vừa nói: Qui muá»™i qua Vô vá»ng, Vô vá»ng tá»›i Ãồng nhân, Ãồng nhân sang Ãại hữu....
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng giÆ°Æ¡ng cặp lông mà y lên nói: - Trà nhá»› của ngÆ°Æ¡i hay tháºt. Rồi sau sao nữa?
Lệnh Hồ Xung đáp:
Thái sÆ° thúc tổ nói tiếp: Giáp chuyển sang BÃnh, BÃnh chuyển sang Canh, Canh chuyển sang QuÃ....
Hắn tiếp tục Ä‘á»c tiếp và nhá»› thuá»™c lòng không sai chữ nà o.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng rất lấy là m kỳ há»i: - Môn “Ãá»™c cô cá»u kiếm†nà y ngÆ°Æ¡i đã há»c yếu quyết chÆ°a?
Lệnh Hồ Xung đáp: - Ãồ tôn chÆ°a há»c qua, nên không hiểu môn nà y kêu bằng “Ãá»™c cô cá»u kiếmâ€.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng nói: - NgÆ°Æ¡i chÆ°a há»c qua sao đã thuá»™c lòng?
Lệnh Hồ Xung đáp: - Ãồ tôn vừa nghe thái sÆ° thúc tổ lẩm nhẩm nhÆ° váºy.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng lá»™ vẻ vui mừng vá»— đùi nói: - Nếu váºy thì có thể được. Trong má»™t đêm tuy không há»c được hoà n toà n, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i cố mà nhá»› lấy. Chiêu thứ nhất không cần há»c, còn chiêu thứ ba chỉ há»c má»™t ná»a. NgÆ°á»i hãy nghe đây: Qui muá»™i qua Vô vá»ng, Vô vá»ng tá»›i Ãồng nhân, Ãồng nhân sang Ãại hữu.
Lão tiếp tục Ä‘á»c xuống tất cả hÆ¡n 900 chữ rồi nói: - NgÆ°Æ¡i thá» Ä‘á»c lại má»™t lượt.
Lệnh Hồ Xung vâng lá»i Ä‘á»c lại và chỉ tráºt có bảy tám chữ Phong Thanh DÆ°Æ¡ng liá»n Ä‘Ãnh chÃnh lại cho hắn.
Lệnh Hồ Xung Ä‘á»c lần thứ hai không có chá»— nà o sai tráºt nữa.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng mừng rỡ vô cùng nói: - Hay lắm! hay lắm! NgÆ°Æ¡i lại Ä‘á»c xuống dÆ°á»›i Ä‘i
Lão liá»n truyá»n cho Lệnh Hồ Xung thêm mấy trăm chữ khác vá» khẩu quyết. Lão chá» Lệnh Hồ Xung thuá»™c lòng rồi tiếp tục dạy mấy trăm chữ nữa cho đến hết năm ngà n chữ.
Tuy trà nhá»› của Lệnh Hồ Xung đặc biệt hÆ¡n ngÆ°á»i mà cÅ©ng mất hÆ¡n má»™t giá» má»›i nhá»› không sai tráºt chữ nà o.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng bảo hắn Ä‘á»c thuá»™c lòng từ đầu đến cuối ba lần, lão đã thấy hắn nhá»› hết toà n bá»™ liá»n bảo: - Ãó là điá»u kiện căn bản vỠ“Ãá»™c cô cá»u kiếmâ€. Bây giá» nhá»› được rồi, song chỉ vì muốn thà nh tá»±u mau chóng mà cố ghi nhá»› chứ không hiểu rõ đạo lý bên trong thì ngà y sau rất dá»… quên lãng. Váºy bắt đầu từ hôm nay, ngÆ°Æ¡i cần Ä‘á»c nhẩm luôn miệng.
Lệnh Hồ Xung đáp: - Ãồ tôn xin vâng lá»i.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng lại nói: - Chiêu thứ nhất vỠ“Ãá»™c cô cá»u kiếm†nà y gá»i là “Tổng quát thức†có rất nhiá»u biến hóa. Còn việc thể hiện thiên tổng quát nà y bây giá» chÆ°a há»c vá»™i. Chiêu thứ ba là phá Ä‘ao thức dùng để giải Ä‘Æ¡n Ä‘ao, song Ä‘ao, liá»…u diệp Ä‘ao, quỉ đầu Ä‘ao, phá đại Ä‘ao, trảm mã Ä‘ao v.v.... Ãiá»n Bá Quang thi triển phép khoái Ä‘ao bằng Ä‘Æ¡n Ä‘ao. Váºy đêm nay ngÆ°Æ¡i chỉ há»c má»™t bá»™ pháºn để đối phó vá»›i Ä‘ao pháp của gã.
Lệnh Hồ Xung nghe nói chiêu thứ hai trong “Ãá»™c cô cá»u kiếm†có thể phá giải được nhiá»u kiếm pháp của những môn phái trong thiên hạ. Còn chiêu thứ ba chuyên để phá giải Ä‘ao pháp thì hắn vừa kinh hãi vừa mừng thầm nói: - Phép cá»u kiếm nà y thần diệu nhÆ° váºy mà đồ tôn thiệt chÆ°a từng nghe ai nói đến bao giá».
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng nói: - SÆ° phụ ngÆ°Æ¡i đã nghe qua rồi, nhÆ°ng hắn không muốn Ä‘á» cáºp tá»›i vá»›i các ngÆ°Æ¡i mà thôi.
Lệnh Hồ Xung rất lấy là m kỳ há»i: - Tại sao váºy?
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng không trả lá»i và o câu há»i, lão nói: - Chiêu thứ ba trong “Ãá»™c cô cá»u kiếm†nà y là “Phá Ä‘ao thứcâ€. Ãiá»u cốt yếu là lấy nhẹ nhà ng chống vá»›i trầm trá»ng, dùng mau lẹ để kiá»m chế cháºm chạp. Phép khoái Ä‘ao của Ãiá»n Bá Quang cÅ©ng nhanh lắm rồi nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i cần phải nhanh hÆ¡n gã nhiá»u thì phải dùng cách gì?NgÆ°Æ¡i còn nhá» tuổi mà thi Ä‘ua mau lẹ vá»›i gã rất có thể được, nhÆ°ng thắng hay bại thì chÆ°a nắm vững. Còn ta đây đã già nua tuổi tác mà muốn mau hÆ¡n gã thì chỉ còn má»™t biện pháp duy nhất là ra chiêu trÆ°á»›c gã. Váºy ngÆ°Æ¡i liệu chừng gã sắp ra chiêu gì thì ngÆ°Æ¡i phải tranh tiên đón đầu. Ãối phÆ°Æ¡ng chÆ°a cất tay, mÅ©i trÆ°á»ng kiếm của ta đã trá» và o chá»— yếu hại của gã thì gã có mau lẹ đến đâu cÅ©ng không kịp ngÆ°Æ¡i được.
Lệnh Hồ Xung gáºt đầu lia lịa đáp: - Dạ dạ! Phép “Ãá»™c cô cá»u kiếm†nà y phát huy chiêu thứ ba phải chăng dạy ngÆ°á»i cách liệu địch để chiếm tiên cÆ¡?
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng vá»— tay đáp: - Ãúng lắm! đúng lắm thằng nhá» nà y tháºt dá»… dạy đây! bốn chữ 'liệu địch tiên cơ†đúng là chá»— tinh yếu của chiêu kiếm thứ ba đó. Bất luáºn là ai sắp ra chiêu nà o, nhất định Ä‘á»u có trầm triệu. Ãại khái gã muốn chém má»™t Ä‘ao và o vai bên tả ngÆ°Æ¡i tá»± nhiên gã Ä‘Æ°a mắt nhìn và o đó. Nếu lúc ấy thanh Ä‘Æ¡n Ä‘ao của gã Ä‘ang ở phÃa dÆ°á»›i dÄ© nhiên gã vung Ä‘ao lên vạch thà nh hình ná»a vòng tròn để từ trên chém chênh chếch xuống.
Lão liá»n Ä‘em những chá»— biến hóa vá» chiêu thứ ba phân tÃch cho Lệnh Hồ Xung nghe.
Lệnh Hồ Xung trong lòng khoan khoái vô cùng. Bá»—ng nhiên hắn được nghe môn võ há»c chÆ°a từng thấy bao giá». Khác nà o má»™t gã thiếu niên quê mùa Ä‘á»™t nhiên được tá»›i chốn hoà ng cung, ná»™i viện. Những Ä‘iá»u mắt thấy tai nghe chẳng cái gì là không tân kỳ khác lạ.
Chiêu kiếm thứ ba biến hóa cá»±c kỳ phức tạp. Trong vòng má»™t giá», Lệnh Hồ Xung chỉ lÄ©nh há»™i được hai ba phần mÆ°á»i, còn ngoà i ra hắn chỉ cố ghi nhá»› khẩu quyết và o lòng. NgÆ°á»i dạy hết sức, kẻ há»c hết lòng thà nh ra không biết gì đến thá»i gian lặng lẽ trôi.
Bá»—ng nghe Ãiá»n Bá Quang ở ngoà i Ä‘á»™ng lá»›n tiếng gá»i: - Lệnh Hồ huynh! Trá»i sáng rồi! Ãã tỉnh giấc chÆ°a hay còn ngủ?
Lệnh Hồ Xung thá»™n mặt ra khẽ nói: - Trá»i Æ¡i! Sáng mất rồi!
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng thở dà i nói: - Ãáng tiếc thá»i gian cấp bách quá! NgÆ°Æ¡i há»c rất mau chóng, mau hÆ¡n lòng Æ°á»›c vá»ng của ta nhiá»u. Bây giá» ngÆ°Æ¡i ra đấu vá»›i gã Ä‘i!
Lệnh Hồ Xung vâng lá»i. Hắn nhắm mắt để nhẩm lại những Ä‘iá»u cốt yếu đã há»c đêm qua. Ãá»™t nhiên hắn mở bừng mắt ra nói: - ThÆ°a thái sÆ° thúc tổ! Ãồ tôn có chá»— chÆ°a hiểu là tại sao hết thảy má»i biến hóa Ä‘á»u là chiêu số tấn công, không có chá»— nà o phòng thủ?
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng nói: - Phép “Ãá»™c cô cá»u kiếm†chỉ có tiến chứ không có thoái. DÄ© nhiên chiêu nà o cÅ©ng nhằm tấn công, bắt buá»™c bên địch không thủ không xong. NhÆ° váºy thì dÄ© nhiên không cần thủ nữa. NgÆ°á»i sáng chế ra kiếm pháp nà y là Ãá»™c cô cầu bại tiá»n bối! Cứ má»™t cái tên “Cầu bại “ cÅ©ng đủ thấy lão nhân gia suốt Ä‘á»i muốn cầu lấy má»™t lần thua mà không sao được. Kiếm pháp nà y ra Ä‘á»i đã thà nh thiên hạ vô địch thì còn thủ gì nữa? Giả tá»· có ai đánh lão nhân gia phải xoay kiếm vá» thế thủ thì lão nhân gia không biết sung sÆ°á»›ng đến thế nà o?
Lệnh Hồ Xung lại Ä‘i lặp lại câu: - Ãá»™c cô cầu bại! Ãá»™c cô cầu bại!
Trong lòng hắn tưởng tượng ra má»™t vị tiá»n bối chống kiếm và o chốn giang hồ, khắp thiên hạ không ai địch nổi. Lão muốn tìm má»™t tay đối thủ bức bách lão quay vá» thế thủ má»™t chiêu, chỉ má»™t chiêu thôi cÅ©ng không được. Tình trạng nà y tháºt khiến cho ngÆ°á»i ta phải kinh hãi và khâm phục hết chá»— nói:
Bá»—ng nghe Ãiá»n Bá Quang lại la lá»›n: - Ra mau Ä‘i mà chịu ta chém cho hai nhát nữa!
Lệnh Hồ Xung cầm trÆ°á»ng kiếm lá»›n tiếng đáp: - Tiểu đệ sắp ra đây.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng chau mà y nói: - Xung nhi! Bữa nay không đủ thì giá», ngÆ°Æ¡i chÆ°a thể luyện được chiêu thứ ba đến chá»— tinh vi và phân tÃch tỉ mỉ. Bây giá» ngÆ°Æ¡i ra tiếp chiêu vá»›i gã, có Ä‘iá»u rất nguy hiểm là há»… gã tiến lên phóng Ä‘ao nhằm và o cánh tay hay cổ tay bên hữu ngÆ°Æ¡i mà đả thÆ°Æ¡ng. Khi ấy ngÆ°Æ¡i Ä‘Ã nh để tùy ý gã hoặc chém hoặc mổ, không còn sức kháng cá»± nữa. Ãó là má»™t Ä‘iá»u ta rất băn khoăn!
Lệnh Hồ Xung hăng hái đáp: - Ãồ tôn sẽ hết sức chiến đấu.
Hắn cầm kiếm ra khá»i Ä‘á»™ng là m bá»™ lừ thừ, vÆ°Æ¡n vai, ngáp dà i. Hắn lại giÆ¡ tay lên dụi mắt há»i: - Ãiá»n huynh dáºy sá»›m thế? Ãêm qua không ngủ được Æ°?
Miệng hắn nói váºy, nhÆ°ng bụng bảo dạ: - Ta chỉ cần sao qua được lúc nà y và o há»c thêm được mấy giá» thì vÄ©nh viá»…n không sợ gì gã nữa.
|
08-08-2008, 07:42 PM
|
|
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 5 phút 5 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
TIẾU NGẠO GIANG HỒ
Nguyên tác: Kim Dung
Nguồn: Vietkiem.com
ChÆ°Æ¡ng 61
Ãiá»n Bá Quang thua tráºn bá» Ä‘i
Ãiá»n Bá Quang giÆ¡ Ä‘Æ¡n Ä‘ao lên nói: - Lệnh Hồ huynh! Ãiá»n má»— tháºt không có ý đả thÆ°Æ¡ng Lệnh Hồ huynh, nhÆ°ng Lệnh Hồ huynh cố chấp quá Ä‘á»™, Ãiá»n má»— nói thế nà o Lệnh Hồ huynh cÅ©ng không chịu hạ sÆ¡n. Lần nà y còn tá»· đấu là bắt buá»™c Ãiá»n má»— phải phải đâm chém Lệnh Hồ huynh mÆ°á»i Ä‘ao hay hai mÆ°Æ¡i Ä‘ao, khắp mình chá»— nà o cÅ©ng đầy thÆ°Æ¡ng tÃch. NhÆ° váºy há chẳng là đắc tá»™i vá»›i Lệnh Hồ huynh lắm hay sao?
Lệnh Hồ Xung Ä‘á»™ng tâm đáp: - Không nên chém tại hạ 10 Ä‘ao hay 20 Ä‘ao ma chỉ má»™t Ä‘ao chặt đứt cánh tay phải là xong. Có nhÆ° thế thì tại hạ má»›i sá» kiếm được nữa. Lúc đó Ãiá»n huynh muốn giết, muốn mổ thế nà o tùy ý.
Ãiá»n Bá Quang lắc đầu nói: - Tại hạ chỉ muốn Lệnh Hồ huynh chịu thua, hà tất phải đả thÆ°Æ¡ng cánh tay hay bà n tay bên hữu Lệnh Hồ huynh là m chi?
Lệnh Hồ Xung mừng thầm trong bụng nói: - Tại hạ chỉ sợ Ãiá»n huynh trong bụng nói thế, nhÆ°ng lúc thua cáu lên thì bất cứ Ä‘á»™c chiêu dã man nà o cÅ©ng dám sá» dụng.
Ãiá»n Bá Quang nói: - Lệnh Hồ huynh bất tất phải nói khÃch Ãiá»n má»—. Má»™t là Ãiá»n má»— đối vá»›i Lệnh Hồ huynh vốn không thù oán, hai là kÃnh trá»ng Lệnh Hồ huynh có tÆ° cách hảo hán, ba là đánh bại liệt Lệnh Hồ huynh trá»ng thÆ°Æ¡ng còn e ngÆ°á»i ngoà i là m khó dá»… cho mình. Váºy Lệnh Hồ huynh cứ yên tâm mà ra chiêu Ä‘i!
Lệnh Hồ Xung nói: - Hay lắm! Nà o má»i Ãiá»n huynh!
Ãiá»n Bá Quang vung Ä‘ao lên ra má»™t hÆ° chiêu. Chiêu thứ hai gã má»›i chém chênh chếch xuống. ánh Ä‘ao lóe lên khà thế cá»±c kỳ hung mãnh!
Lệnh Hồ Xung toan xá» dụng biến thế trong chiêu thứ ba vỠ“Ãá»™c cô cá»u kiếm†để phá giải. NgỠđâu Ä‘ao pháp của Ãiá»n Bá Quang mau lẹ quá chừng hắn sắp phóng kiếm thì Ä‘ao pháp của đối phÆ°Æ¡ng đã chuyển biến rồi sau cháºm lại má»™t chút.
Má»›i qua ba chiêu, Lệnh Hồ Xung trong lòng cá»±c kỳ xao xuyến, la thầm: - Há»ng bét, há»ng bét! Kiếm pháp mình má»›i há»c hoà n toà n không dùng được, nhất định sẽ bị thái sÆ° thúc tổ quở mắng là ngu ngốc.
Hắn đánh và i chiêu nữa, mồ hôi trán nhỠtong tong.
Không ngá» Ä‘ang lúc Lệnh Hồ Xung hoang mang thì trong con mắt Ãiá»n Bá Quang lại ngó thấy kiếm pháp của hắn cá»±c kỳ hung hiểm. Chiêu nà o cÅ©ng khắc tinh vá»›i Ä‘ao pháp của gã. Gã kinh hãi phi thÆ°á»ng tá»± nghÄ©: - Mấy chiêu kiếm nà y rõ rà ng hắn có thể giết mình mà sao lại cố ý phóng cháºm má»™t chút? Phải rồi! Hắn muốn nÆ°Æ¡ng tay cho mình biết khó nuốt mà rút lui. NhÆ°ng dù mình biết là khó mà vẫn không rút lui được má»›i khổ chứ. Thôi Ä‘Ã nh đánh đến cùng muốn ra đâu thì ra.
Ãiá»n Bá Quang trong lòng nghÄ© váºy, lúc phóng Ä‘ao chém tá»›i không dám dùng kình lá»±c đến Ä‘á»™ chót.
Cả hai bên cùng úy kỵ nhau và đá»u ra chiêu rất tháºn trá»ng.
Cuá»™c tá»· đấu diá»…n ra má»™t lúc rồi Ä‘ao pháp của Ãiá»n Bá Quang dần dần nhanh hÆ¡n, mà Lệnh Hồ Xung ứng dụng những biến thức trong chiêu thứ ba của há» Ãá»™c cô cÅ©ng dần dần thuần thục hÆ¡n.
Ãạo quang và kiếm quang lấp lóe mắt. Hai bên giao thủ má»—i lúc má»™t nhanh hÆ¡n Ãiá»n Bá Quang bá»—ng quát lên má»™t tiếng tháºt to phóng chân đá và o bụng dÆ°á»›i Lệnh Hồ Xung.
Lệnh Hồ Xung cho ngÆ°á»i ngã vá» phÃa sau. Hắn xoay chuyển ý nghÄ© rất mau: - Ta chỉ cần được quãng thá»i gian hÆ¡n chừng má»™t ngà y má»™t đêm nữa, đến sáng mai là nhất định ká»m chế được gã.
Hắn liá»n buông kiếm rá»i khá»i tay hai mắt nhắm nghiá»n, ngừng thở, giả vá» ngất Ä‘i.
Ãiá»n Bá Quang thấy Lệnh Hồ Xung nắm chết giấc thì giáºt mình kinh hãi. NhÆ°ng gã biết hắn rất giảo quyệt và lắm mÆ°u trÃ, không dám cúi xuống nhìn vì sợ hắn Ä‘á»™t nhiên đứng phắt dáºy táºp kÃch theo cách bại trung thủ thắng. Gã liá»n cầm ngang thanh Ä‘ao để trÆ°á»›c ngá»±c tiến lại gần mấy bÆ°á»›c cất tiếng gá»i: - Lệnh Hồ huynh! Lệnh Hồ huynh là m sao váºy?
Hắn gá»i mấy lần Lệnh Hồ Xung má»›i lần lần tỉnh lại, hÆ¡i thở pháºp phù nói: - Chúng ta.. chúng ta lại đánh nữa.
Hắn chống tay đứng dáºy, nhÆ°ng chân trái nhÅ©n ra lại té xuống ngay.
Ãiá»n Bá Quang nói: - Lệnh Hồ huynh không đứng dáºy được nữa rồi. Chi bằng nghỉ ngÆ¡i má»™t ngà y cho lại sức rồi sáng mai theo Ãiá»n má»— xuống núi.
Lệnh Hồ Xung không nói gì, lại chống tay xuống đất là m như muốn đứng lên mà miệng thở hồng hộc không ngớt.
Ãiá»n Bá Quang không nghi ngá» nữa. Gã tiến lên má»™t bÆ°á»›c nắm lấy cánh tay phải Lệnh Hồ Xung đỡ hắn dáºy.
Ãiá»n Bá Quang vốn là ngÆ°á»i cẩn tháºn tinh tế, hắn bÆ°á»›c lên đã có ý giả bá»™ vô tình chân dẫm và o thanh trÆ°á»ng kiếm của Lệnh Hồ Xung bá» rÆ¡i dÆ°á»›i đất. Tay phải gã cầm Ä‘ao há»™ vệ thân mình, còn tay trái lại nắm đúng huyệt đạo cánh tay phải Lệnh Hồ Xung khiến cho hắn có quá»· kế gì cÅ©ng không thá»±c hà nh được.
Trá»ng lượng toà n thân Lệnh Hồ Xung đặt hết và o cánh tay trái Ãiá»n Bá Quang hiển nhiên hắn hoà n toà n bất lá»±c. Ãá»™t nhiên hắn nổi giáºn miệng nói: - Ai mượn ngÆ°Æ¡i khéo lấy lòng? Mẹ kiếp...
Hắn vừa mắng vừa lảo đảo đi vỠđộng.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i nói: - NgÆ°Æ¡i dùng cách nà y để trì hoãn được má»™t ngà y má»™t đêm mà chẳng mất chút khà lá»±c nà o. Có Ä‘iá»u là m nhÆ° váºy cÅ©ng hÆ¡i đê hèn vô liêm sỉ.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i đáp: - Ãối vá»›i kẻ đê hèn vô liêm sỉ cÅ©ng phải dùng đến cách đê hèn vô liêm sỉ.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng nghiêm sắc mặt há»i: - Váºy đối phó vá»›i ngÆ°á»i chÃnh nhân quân tá» thì sao?
Lệnh Hồ Xung ngần ngừ đáp: - ChÃnh nhân quân tá» Æ°?... Ãối vá»›i ngÆ°á»i chÃnh nhân quân tá» Æ°?....
Rồi không biết trả lá»i ra sao.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng giÆ°Æ¡ng cặp mắt loang loáng lên nhìn Lệnh Hồ Xung cất giá»ng trầm trầm há»i lại: - Váºy đối phó vá»›i ngÆ°á»i chÃnh nhân quân tá» thì thế nà o?
Lệnh Hồ Xung miá»…n cưỡng đáp: - Nếu đối phÆ°Æ¡ng đúng là báºc chÃnh nhân quân tá» mà muốn giết đồ tôn, dÄ© nhiên đồ tôn cÅ©ng chẳng thể can tâm chịu chết. Gặp trÆ°á»ng hợp bất đắc dÄ© thì dù là thủ Ä‘oạn đê hèn vô liêm sỉ cÅ©ng Ä‘Ã nh phải nhẫn nhục tạm dùng váºy chứ biết là m sao?
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng cả mừng dõng dạc nói: - Hay lắm! hay lắm! NgÆ°Æ¡i nói câu nà y là đúng thá»±c tình của kẻ ngụy quân tá». Báºc đại trượng phu muốn là m thế nà o thì cứ thế mà là m, tá»±a hồ nÆ°á»›c chảy mây trôi muốn Ä‘i vá» phÆ°Æ¡ng nà o thì Ä‘i. Hết thảy qui củ võ lâm, giáo Ä‘iá»u môn phái vứt mẹ cả Ä‘i!
Lệnh Hồ Xung chỉ tủm tỉm cÆ°á»i không dám nói gì nữa. Mấy câu nà y của Phong Thanh DÆ°Æ¡ng đã nói trúng tâm hắn. NhÆ°ng giá»›i luáºt của phái Hoa SÆ¡n cá»±c kỳ nghiêm cẩn, hắn không dám công nhiên phụ há»a vá»›i những câu ngang chÆ°á»›ng của lão. Giả tá»· mấy câu nà y mà lá»t và o tai Nhạc Bất Quần thì hắn sẽ bị trách phạt nhẹ nhất là 40 côn.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng giÆ¡ bà n tay khô nhÆ° que củi vuốt tóc Lệnh Hồ Xung mỉm cÆ°á»i nói tiếp: - DÆ°á»›i trÆ°á»›ng Nhạc Bất Quần còn có nhân tà i nhÆ° ngÆ°Æ¡i tháºt là tuyệt! Thằng nhỠđó quả có con mắt tinh Ä‘á»i chÆ°a đến ná»—i thằng đồ bá».
Lão nói thằng nhỠđây dÄ© nhiên là trá» và o Nhạc Bất Quần. Lão vá»— vai Lệnh Hồ Xung nói tiếp: - Cái bợm nà y tháºt hợp ý ta. Bây giá» ngÆ°Æ¡i hãy luyện lại chiêu thứ nhất và chiêu thứ ba vá» kiếm pháp của Ãá»™c cô đại hiệp Ä‘i!
Ãoạn lão Ä‘em những yếu quyết vá» chiêu thứ nhất của há» Ãá»™c cô giảng giải lại cho đến khi Lệnh Hồ Xung lÄ©nh há»™i được rồi, lão má»›i Ä‘em những chá»— biến hóa vá» chiêu thứ ba giảng giải tiếp và chỉ Ä‘iểm má»™t cách rất tỉ mỉ.
Lệnh Hồ Xung dụng tâm ghi nhá»›. Chá»— nà o hắn không hiểu liá»n há»i lại ngay. Quãng thá»i gian má»™t ngà y đối vá»›i hắn tháºt là dÆ° dụ không phải há»c cấp bách nhÆ° đêm trÆ°á»›c. Hắn luyện xong diá»…n lại từng chiêu từng thức cho tháºt chu đáo.
Sau bữa cÆ¡m chiá»u, Lệnh Hồ Xung chỉ ngủ hai giá» rồi lại dáºy luyện kiếm chiêu.
Sáng sá»›m hôm sau, Ãiá»n Bá Quang vẫn yên trà Lệnh Hồ Xung bị thÆ°Æ¡ng khá nặng, nên gã chÆ°a lên tiếng khiêu chiến.
Lệnh Hồ Xung cứ ở trong háºu Ä‘á»™ng tiếp tục luyện kiếm cho đến cuối ngá» sang mùi thì bao nhiêu chá»— biến hóa vá» chiêu kiếm thứ ba của há» Ä‘á»™c cô hắn Ä‘á»u thuá»™c lòng.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng nói: - Bữa nay ngÆ°Æ¡i lại tái đấu mà không địch nổi gã cÅ©ng không cần. NgÆ°Æ¡i chỉ há»c thêm má»™t ngà y má»™t đêm nữa thì thế nà o ngà y mai cÅ©ng thắng.
Lệnh Hồ Xung vâng lá»i từ từ bÆ°á»›c ra khá»i Ä‘á»™ng. Hắn thấy Ãiá»n Bá Quang vẫn đứng trên sÆ°á»n núi nhìn ngang nhìn ngá»a liá»n là m bá»™ kinh ngạc há»i: - Ãiá»n huynh! sao Ãiá»n huynh còn chÆ°a Ä‘i?
Ãiá»n Bá Quang lên giá»ng ná»a ra lá»… phép ná»a ra ỡm Ỡđáp: - Tại hạ đến cung nghinh đại giá. Hôm qua tại hạ đắc tá»™i, bữa nay tôn giá chắc đỡ nhiá»u rồi?
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói: - Chẳng hiểu đã đỡ hay chÆ°a. Vế đùi bị Ãiá»n huynh chém má»™t Ä‘ao Ä‘au không chịu nổi.
Ãiá»n Bá Quang cÆ°á»i nói: - Bữa trÆ°á»›c chúng ta cùng nhau tá»· đấu tại Hà nh DÆ°Æ¡ng thÆ°Æ¡ng thế Lệnh Hồ huynh hôm đó còn nặng hÆ¡n nhiá»u mà chÆ°a từng thấy Lệnh Hồ huynh thốt ra ná»a lá»i khiếp nhược. Ãiá»n má»— biết Lệnh Hồ huynh quỉ kế Ä‘a Ä‘oan, nhÆ°ng bây giá» dù Lệnh Hồ huynh có giả vá» khéo đến đâu Ãiá»n má»— cÅ©ng chẳng mắc lừa đâu.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói: - Ãằng nà o Ãiá»n huynh cÅ©ng mắc bẫy rồi, bây giá» có tỉnh ngá»™ cÅ©ng không kịp nữa. Ãiá»n huynh! hãy coi chiêu đây!
Hắn vừa nói vừa vung kiếm đánh vèo một tiếng nhằm đâm và o trước ngực đối phương.
Ãiá»n Bá Quang giÆ¡ Ä‘ao lên đỡ, mà đỡ cÅ©ng tráºt ra ngoà i.
Lệnh Hồ Xung lại đâm nhát thứ hai.
Ãiá»n Bá Quang trầm trồ: - Nhanh tuyệt! nhanh tuyệt!
Gã quét ngang thanh đao để chống lại.
Lệnh Hồ Xung lại sỠchiêu thứ ba rồi chiêu thứ tư, miệng hắn nói: - Hôm nay còn nhanh hơn nữa!
Ãoạn chiêu thứ năm, chiêu thứ sáu phóng ra lia lịa. Rồi hắn cứ tiếp tục phóng hoà i, cà ng đánh những chiêu vá» sau cà ng mau lẹ, mau đến ná»—i liên miên không ngá»›t. Ãúng là hắn đã há»c được đến chá»— tinh yếu vỠ“Ãá»™c cô cá»u kiếmâ€. “Ãá»™c cô cá»u kiếm†chỉ có tiến chứ không có thoái. Chiêu nà o cÅ©ng nhằm tấn công bên địch.
Sau khi qua lại hÆ¡n chục chiêu, Ãiá»n Bá Quang trong lòng nao núng, chẳng hiểu đón đỡ thế nà o cho được.
Lệnh Hồ Xung há»… đâm má»™t kiếm là Ãiá»n Bá Quang lùi má»™t bÆ°á»›c. Hắn đâm hÆ¡n mÆ°á»i chiêu kiếm thì gã đã phải lùi ra đến sÆ°á»n núi. Thế công của Lệnh Hồ Xung vẫn khẩn cấp không trì hoãn chút nà o.
Véo véo liá»n bốn tiếng và toà n nhằm và o những chá»— yếu trá»ng của Ãiá»n Bá Quang.
Ãiá»n Bá Quang cố gắng đỡ được hai nhát, đến nhát thứ ba không sao chống được. Chân trái gã lùi đạp và o khoảng không. Gã biết sau lÆ°ng là vá»±c sâu muôn trượng nếu té xuống thì xÆ°Æ¡ng thịt nát ra nhÆ° cám.
Giữa lúc nguy hiểm nhÆ° ngà n cân treo sợi tóc Ãiá»n Bá Quang chém mạnh má»™t Ä‘ao xuống đất để mượn đà đứng cho vững lại thì chiêu kiếm thứ tÆ° của Lệnh Hồ Xung đã chà và o cổ há»ng gã.
Ãiá»n Bá Quang sắc mặt lợt lạt, Lệnh Hồ Xung cÅ©ng không nói gì thủy chung lưỡi kiếm của hắn vẫn chà và o cổ há»ng đối phÆ°Æ¡ng.
Hồi lâu Ãiá»n Bá Quang tức giáºn văng tục: - Muốn giết thì cứ việc giết Ä‘i! Là m con mẹ gì váºy?
Lệnh Hồ Xung rụt tay mặt vá», nhảy lùi lại phÃa sau mấy bÆ°á»›c nói: - Ãiá»n huynh vì sÆ¡ hở trong nhất thá»i mà để cho tiểu đệ chiếm được tiên cÆ¡. Vụ nà y chÆ°a đủ bằng chứng. Chúng ta lại tá»· đấu nữa.
Ãiá»n Bá Quang đằng hắng má»™t tiếng rồi múa tÃt thanh Ä‘Æ¡n Ä‘ao nhÆ° gió táp mÆ°a sa đánh tá»›i. Gã tá»± nhủ: - Chuyến nà y mình phải tấn công trÆ°á»›c, không để hắn chiếm tiện nghi nữa.
Lệnh Hồ Xung thấy thanh cÆ°Æ¡ng Ä‘ao của đối phÆ°Æ¡ng chém tá»›i mãnh liệt. Hắn đảo thanh trÆ°á»ng kiếm đâm chênh chếch và o bụng dÆ°á»›i đối phÆ°Æ¡ng. Ãồng thá»i hắn nghiêng Ä‘i tránh khá»i mÅ©i Ä‘ao.
Ãiá»n Bá Quang thấy thế kiếm của đối phÆ°Æ¡ng phóng tá»›i ác liệt vá»™i xoay Ä‘Æ¡n Ä‘ao lên gạt. Gã á»· mình sức mạnh, chỉ cầu sao cho Ä‘ao kiếm đụng nhau là chắc chắn thanh trÆ°á»ng kiếm sẽ bị hất văng Ä‘i.
Lệnh Hồ Xung phóng chiêu đầu đã chiếm được thượng phong liá»n xổ ra những chiêu tiếp tục liên miên không ngá»›t. Chiêu nà o cÅ©ng hiểm Ä‘á»™c và trúng Ä‘Ãch. Lưỡi kiếm cùng mÅ©i kiếm thủy chung vẫn không dá»i khá»i những chá»— yếu hại của đối phÆ°Æ¡ng.
Ãiá»n Bá Quang đỡ gạt không kịp, Ä‘Ã nh phải lùi lại dần. Sau mÆ°á»i chiêu qua lại, gã lại Ä‘i và o vết bánh xe cÅ© và lùi ra cho tá»›i bá» vá»±c thẳm.
Lệnh Hồ Xung lia kiếm chém xuống, bức bách Ãiá»n Bá Quang phải Ä‘Æ°a Ä‘ao ra há»™ vệ hạ bà n. Tay trái Lệnh Hồ Xung xòe năm ngón tay ra để là m kiếm. Vừa gặp lúc đối phÆ°Æ¡ng sÆ¡ hở, hắn phóng ngón giữa và ngón trá» nhằm và o huyệt Ãản Trung ở trÆ°á»›c ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng ngón tay hắn còn cách Ä‘Ãch chừng hai tấc thì Ä‘á»™t nhiên ngừng lại.
Ãiá»n Bá Quang hai lần bị Lệnh Hồ Xung dùng ngón tay Ä‘iển trúng huyệt Ãản Trung. Giả tá»· lần nà y lại bị Ä‘iểm nữa thì tất gã phải té xỉu không chừng lăn xuống vá»±c thẳm cÅ©ng nên. Gã thấy ngón tay đối phÆ°Æ¡ng dừng lại, hiển nhiên có ý nhân nhượng.
Hai ngÆ°á»i giữ miếng má»™t lúc, Lệnh Hồ Xung lại nhảy lùi vá» phÃa sau.
Ãiá»n Bá Quang ngồi xuống phiến đá nhắm mắt dưỡng thần. Ãá»™t nhiên gã gầm lên má»™t tiếng tháºt to rồi múa tÃt Ä‘Æ¡n Ä‘ao đánh tá»›i. Thanh Ä‘Æ¡n Ä‘ao lên xuống vun vút, uy thế cá»±c kỳ mãnh liệt!
Lần nà y gã nhằm đúng phÆ°Æ¡ng vị, quay lÆ°ng vá» phÃa sÆ¡n Ä‘á»™ng và định bụng: nếu có phải lùi nữa thì lùi và o sÆ¡n Ä‘á»™ng. Dù sao cÅ©ng quyết má»™t tráºn tá» chiến.
Lệnh Hồ Xung hiện giỠđã há»c hết đệ tam kiếm tức “phá Ä‘ao thức†của há» Ãá»™c cô. Bao nhiêu thế biến hóa vá» Ä‘ao chiêu hắn đã thuá»™c lòng. Hắn chá» cho lưỡi Ä‘ao của Ãiá»n Bá Quang chém tá»›i rồi nghiêng ngÆ°á»i tránh sang mé hữu, hÆ°Æ¡i thanh trÆ°á»ng kiếm nhằm há»›t cánh tay trái Ãiá»n Bá Quang.
Ãiá»n Bá Quang xoay Ä‘ao lại gạt thì thanh trÆ°á»ng kiếm của Lệnh Hồ Xung đã biến thế nhằm đâm và o mé tả sau lÆ°ng gã. Từ cánh tay trái xuống đến mé tả sau lÆ°ng cách không đầy má»™t thÆ°á»›c. Chiêu hồi Ä‘ao nà y của Ãiá»n Bá Quang vừa để thủ vừa để tấn công, tức là vừa đỡ gạt vừa phản kÃch. ÃÆ°á»ng lá»±c đạo rất mãnh liệt mà trong lúc cấp bách gã không kịp hạ thấp Ä‘ao xuống để bảo vệ sau lÆ°ng, Ä‘Ã nh phải né sang bên hữu ná»a bÆ°á»›c để tránh.
Thanh trÆ°á»ng kiếm của Lệnh Hồ Xung lia và o nách bên trái Ãiá»n Bá Quang.
Ãiá»n Bá Quang hốt hoảng Ä‘Æ°a Ä‘ao lên gạt thì thanh trÆ°á»ng kiếm của Lệnh Hồ Xung bá»—ng trá» xuống đùi bên trái gã.
Ãiá»n Bá Quang không còn cánh nà o đỡ gạt được nữa. Gã Ä‘Ã nh bÆ°á»›c lạng sang mé hữu để tránh.
Lệnh Hồ Xung phóng kiếm tá»›i tấp hết thảy chiêu nà y đến chiêu khác toà n nhằm đánh và o mé tả, bức bách Ãiá»n Bá Quang lại phải lùi dần từng bÆ°á»›c và lùi sang mé hữu.
Ãiá»n Bá Quang lùi đến mÆ°á»i bÆ°á»›c thì đến góc sÆ°á»n núi.
Chá»— nà y có má»™t tảng đá lá»›n cháºn Ä‘Æ°á»ng, hết đất lùi. Gã liá»n tá»±a lÆ°ng và o phiến đá múa lên bảy tám bông hoa Ä‘ao. Gã không cần để ý coi thanh trÆ°á»ng kiếm của Lệnh Hồ Xung có đánh tá»›i thế nà o, bên tai chỉ nghe kiếm phong rÃt lên veo véo! Tay áo vạt áo và ống quần bên tả Ä‘á»u bị thanh trÆ°á»ng kiếm vạch rách bảy tám Ä‘Æ°á»ng mà đưá»ng nà o cÅ©ng chỉ ách áo chứ không đụng đến da thịt.
Ãiá»n Bá Quang cÅ©ng hiểu rõ sáu nhát kiếm nà y nhát nà o cÅ©ng có thể chặt đứt tay, đứt chân hoặc đâm thủng bụng gã được.
Tình trạng đã đến thế nà y, chỉ trong khoảnh khắc là bao nhiêu ý niệm của gã Ä‘á»u nguá»™i lạnh nhÆ° tro tà n. Gã á»c má»™t cái rồi phun ra má»™t búng máu tÆ°Æ¡i.
Lệnh Hồ Xung liên tiếp dồn Ãiá»n Bá Quang ba lần đến chá»— sinh tá». Hắn nghÄ© lại mấy ngà y trÆ°á»›c đây, võ công Ãiá»n Bá Quang còn cao thâm hÆ¡n hắn nhiá»u. NgỠđâu bây giá» quyá»n sinh quyá»n sát gã lại chuyển sang tay hắn, mà hắn có thể thủ thắng má»™t cách rất dá»… dà ng. Tuy ở ngoà i mặt hắn không lá»™ vẻ gì mà trong bụng mừng nhÆ° phát Ä‘iên.
Hắn thấy Ãiá»n Bá Quang bị đại bại rồi há»™c máu tÆ°Æ¡i thì không khá»i sinh lòng lân tuất, cất giá»ng ôn tồn há»i: - Ãiá»n huynh! thắng bại là chuyện thÆ°á»ng, sao Ãiá»n huynh lại phải quan tâm nhÆ° thế? Tiểu đệ chẳng đã chịu thua vá»›i Ãiá»n huynh đến mấy chục lần rồi Æ°?
Ãiá»n Bá Quang liệng Ä‘Æ¡n Ä‘ao Ä‘i lắc đầu nói: - Phong lão tiá»n bối kiếm thuáºt nhÆ° thần. Hiện nay trên thế gian nà y chẳng má»™t ai địch nổi. Tại hạ vÄ©nh viá»…n không phải là địch thủ Lệnh Hồ huynh nữa.
Lệnh Hồ Xung lượm thanh Ä‘Æ¡n Ä‘ao cầm hai tay Ä‘Æ°a sang nói: - Ãiá»n huynh nói đúng đó! Tiểu đệ may mắn đắc thắng hoà n toà n trông và o sá»± chỉ Ä‘iểm của Phong thái sÆ° thúc tổ. Tiểu đệ muốn Ãiá»n huynh Æ°ng cho má»™t Ä‘iá»u.
Ãiá»n Bá Quang không đón lấy thanh Ä‘Æ¡n Ä‘ao, cất giá»ng thê thảm nói: - TÃnh mạng Ãiá»n mổ là ở trong tay Lệnh Hồ huynh. Lệnh Hồ huynh có Ä‘iá»u gì xin hãy nói ra.
Lệnh Hồ Xung nói: - Phong thái sÆ° thúc tổ ẩn cÆ° đã lâu ngà y không can dá»± đến thế sá»±. Lão nhân gia không thÃch để ngÆ°á»i phà m tục quấy nhiá»…u. Váºy sau khi Ãiá»n huynh xuống núi xin đừng nhắc đến chuyện lão nhân gia vá»›i bất cứ má»™t ai. Ãược váºy thì tiểu đệ cảm kÃch vô cùng!
Ãiá»n Bá Quang lạnh lùng há»i: - Lệnh Hồ huynh chỉ phóng kiếm đâm má»™t nhát giết Ãiá»n má»— Ä‘i bịt miệng có phải hÆ¡n không?
Lệnh Hồ Xung lùi lại hai bÆ°á»›c tra kiếm và o vỠđáp: - Bữa trÆ°á»›c bản lãnh Ãiá»n huynh cao thâm hÆ¡n tiểu đệ rất nhiá»u. Nếu Ãiá»n huynh cÅ©ng phóng Ä‘ao chém chết tÆ°Æ¡i tiểu đệ thì là m gì có chuyện ngà y nay? Tiểu đệ năn nỉ Ãiá»n huynh đừng tiết lá»™ hà nh tung của Phong thái sÆ° thúc tổ. Ãây là má»™t Ä‘iá»u mà tiểu đệ năn nỉ, tuyệt không dám tÆ¡ hà o bức bách.
Ãiá»n Bá Quang nói: - Ãược rồi! Ãiá»n má»— Æ°ng thuáºn Ä‘iá»u đó.
Lệnh Hồ Xung xá dà i má»™t cái nói: - Ãa tạ Ãiá»n huynh!
Ãiá»n Bá Quang nói: - Ãiá»n má»— vâng mệnh đến đây má»i Lệnh Hồ huynh xuống núi. Nay Ãiá»n má»— Ä‘Ã nh là m nhục sứ mệnh việc nà y uổng công mất rồi. Ãiá»n má»— không đánh lại nổi Lệnh Hồ huynh nhÆ°ng câu chuyện giữa chúng ta chÆ°a chắc đã chấm dứt. Lệnh Hồ huynh! Ãiá»n má»— xin cáo biệt. Chúng ta còn có ngà y tái ngá»™.
Gã nói xong khoanh tay trở gót đi luôn.
Lệnh Hồ Xung nhá»› tá»›i chất kịch Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i Ãiá»n Bá Quang. Chuyến nà y ra vá», chẳng bao lâu chất Ä‘á»™c sẽ phát tác mà chết. Hắn cùng Ãiá»n Bá Quang ác đấu mấy ngà y bất giác sinh mối đồng tình.
Trong cÆ¡n xúc Ä‘á»™ng, hắn toan buá»™t miệng gá»i: - Ãiá»n huynh! Tiểu đệ theo Ãiá»n huynh xuống núi đây!
NhÆ°ng hắn nhá»› lại mình Ä‘ang ở trong thá»i kỳ chịu tá»™i ở đây sám hối. Nếu không có sứ mệnh thì chẳng thể nà o rá»i khá»i đây má»™t bÆ°á»›c. Huống chi Ãiá»n Bá Quang lại là má»™t tên đại đạo hái hoa, gây nên rất nhiá»u tá»™i ác. Bây giá» nếu hắn theo gã xuống núi thì biến thà nh con ngÆ°á»i xấu xa nhÆ° gã, rồi mai đây thân bại danh liệt, há»a hoạn vô cùng!
Hắn nghÄ© váºy liá»n ngừng lại không nói nữa, chỉ Ä‘Æ°a mắt nhìn Ãiá»n Bá Quang cho tá»›i khi mất hút rồi trở và o sÆ¡n Ä‘á»™ng. Hắn chạy đến trÆ°á»›c Phong Thanh DÆ°Æ¡ng lạy phục xuống nói: - Thái sÆ° thúc tổ chẳng những cứu mạng mà còn truyá»n thụ kiếm thuáºt thượng thặng cho đồ tôn. Æ n đức nà y vÄ©nh viá»…n khó lòng báo đáp được.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i nói: - Kiếm thuáºt thượng thặng! Kiếm thuáºt thượng thặng! Ha Ha! Hãy còn xa lắm. Con Æ¡i!
Tiếng cÆ°á»i của lão đạm vẻ thê lÆ°Æ¡ng tịch mịch.
Lệnh Hồ Xung lại nói: - Ãồ tôn lá»›n máºt xin thái sÆ° thúc tổ Ä‘em hết “Ãá»™c cô cá»u kiếm†truyá»n thụ lại cho đồ tôn!
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng há»i: - NgÆ°Æ¡i muốn há»c toà n bá»™ “Ãá»™c cô cá»u kiếmâ€, nhÆ°ng sau nà y liệu ngÆ°Æ¡i có hối háºn không?
Lệnh Hồ Xung sá»ng sốt không hiểu hối háºn vì Ä‘iá»u gì? NhÆ°ng gã xoay chuyển ý nghÄ© rất mau rồi tá»± nhủ: - Phải rồi “Ãá»™c cô cá»u kiếm†không phải là kiếm pháp bản môn. Thái sÆ° thúc tổ e rằng sÆ° phụ mình biết ra, mình sẽ bị trá»ng trách. SÆ° phụ có cấm Ä‘oán mình há»c kiếm pháp phái ngoà i, song lão gia đã bảo: mình có thể Ä‘áºp hòn đá ở trái núi khác ra để lấy ngá»c. Mình sá» kiếm có lẫn cả chút Ãt kiếm pháp của phái Thanh Thà nh sÆ° phụ cÅ©ng đã biết rồi. HÆ¡n nữa mình theo những đồ hình trên vách đá há»c vô số kiếm pháp của những phái Hằng sÆ¡n, Hà nh sÆ¡n, Thái sÆ¡n, Tung SÆ¡n. Lại há»c cả võ công mÆ°á»i vị trưởng lão Ma giáo không phải Ãt. Mình đã ghi nhá»› và o lòng thì khó mà quên được. “Ãá»™c cô cá»u kiếm†đã thần kỳ nhÆ° váºy, kẻ há»c võ ai mà không ngà y đêm mong má»i được luyện kỳ chiêu tuyệt thế. Mình may gặp cÆ¡ duyên tà y trá»i, lại được má»™t báºc tiá»n bối bản môn truyá»n thụ thì khi nà o chịu để lỡ mất?
Gã nghÄ© váºy liá»n lạy phục xuống đáp: - Ãây là má»™t sá»± hạnh ngá»™ lá»›n nhất trong Ä‘á»i đồ tôn. Váºy bây giá» cÅ©ng nhÆ° mai háºu chỉ có cảm kÃch chứ không hối háºn.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng nói: - Ãược rồi! Ãể ta truyá»n thụ cho ngÆ°Æ¡i. Ãiá»n Bá Quang ôm háºn bá» Ä‘i, quyết gã chÆ°a chịu thôi đâu! NhÆ°ng dù gã có quay trở lại thì Ãt ra cÅ©ng phải sau đây mÆ°á»i ngà y hay ná»a tháng. Chúng ta đã có dÆ° ngà y giá», váºy cần há»c lại từ đầu cho có căn bản vững chắc.
|
08-08-2008, 07:43 PM
|
|
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 5 phút 5 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
TIẾU NGẠO GIANG HỒ
Nguyên tác: Kim Dung
Nguồn: Vietkiem.com
ChÆ°Æ¡ng 62
Núi Hoa Sơn phát sinh biến cố
Lão nói xong Ä‘em đệ nhất kiếm vỠ“Ãá»™c cô cá»u kiếm†là “Tổng quát thức†theo thứ tá»± khẩu quyết mà giải thÃch từng câu. Lão lại truyá»n thụ cả những biến hóa phụ thuá»™c và o khẩu quyết.
Lệnh Hồ Xung trÆ°á»›c kia chỉ biết cố nhá»› cho bằng được khẩu quyết chứ chÆ°a hiểu đến chá»— vi diệu bên trong. Bây giá» hắn được Phong Thanh DÆ°Æ¡ng ung dung chỉ Ä‘iểm, má»—i khắc hắn Ä‘á»u hiểu thêm má»™t Ãt đạo lý vá» võ há»c thượng thặng. Má»—i khắc hắn Ä‘á»u há»c được mấy chá»— biến hóa thần kỳ xảo diệu.
Bất giác hắn sung sướng quá không nhịn được, miệng không ngớt trầm trồ ca ngợi.
Má»™t già má»™t trẻ ở trên ngá»n núi sám hối rèn luyện kiếm pháp tinh diệu vỠ“Ãá»™c cô cá»u kiếmâ€. Từ “tổng quát thứcâ€, “phá kiếm thứcâ€, “phá Ä‘ao thứcâ€, “phá thÆ°Æ¡ng thứcâ€, “phá tiên thứcâ€, “phá sách thứcâ€, phá chưởng thứcâ€, “phá tiến thứcâ€. Há»c mãi cho đến đệ cá»u kiếm là “phá khà thứcâ€.
Trong phép “phá thÆ°Æ¡ng thức†bao quát cả việc phá giải trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng, đại kÃch, tá» mi côn, lang nha bổng, bạch lạp hầu, thiá»n trượng, quyá»n trượng và tất cả những món binh khà vá» loại nà y.
“Phá tiên thức†phá giải cÆ°Æ¡ng tiên, thiết giản, Ä‘iểm huyệt quyết quai tá», nga mi thÃch, trủy thủ, bản phủ, thiết bà i, bát giác chùy, thiết chùy. v.v....
“Phá sách thức†thì phá trÆ°á»ng sách, nhuyá»…n tiên, tam tiết côn, cữu tiết côn, liá»…n tá» thÆ°Æ¡ng, thiết liá»…n, ngÆ° bổng, lÆ°u tinh chùy.v.v...
Tuy chỉ là má»™t kiến thức nhÆ°ng nó biến hóa vô cùng. Lệnh Hồ Xung há»c cà ng xuống dÆ°á»›i cà ng thấy những chiêu số dung hợp quán thông nhau và uy lá»±c tăng lên rất nhiá»u.
Ba kiếm pháp sau cùng so vá»›i sáu kiếm pháp đầu cà ng khó há»c hÆ¡n.
“Phá chưởng thức†là công phu để phá giải quyá»n, cÆ°á»›c, chỉ, chưởng. Ãối phÆ°Æ¡ng dám để tay không địch vá»›i trÆ°á»ng kiếm thì dÄ© nhiên võ công hỠđã cao thâm ghê gá»›m. Ãại phà m những tay cao thủ võ há»c, võ công đến má»±c thượng thặng thì trong tay có binh khà hay không cÅ©ng chẳng xa nhau là mấy.
Những quyá»n pháp, chỉ pháp, chưởng pháp, cÆ°á»›c pháp trong thiên hạ vô cùng phức tạp. Nà o trÆ°á»ng quyá»n Ä‘oản đả, nà o cầm nã Ä‘iểm huyệt, nà o Æ°ng trảo hổ trảo, nà o thiết sa thần chưởng.v.v...Ä‘á»u thuá»™c loại nà y cả.
“Phá tiến thức†thì trong chữ “tiến†gồm cả những môn ám khÃ. Muốn luyện môn kiếm nà y thì trÆ°á»›c hết phải há»c nghe tiếng gió để phân biệt là ám khà gì ở phÆ°Æ¡ng nà o bắn tá»›i. Chẳng những chỉ dùng trÆ°á»ng kiếm để gạt má»i thứ ám khà của địch nhân bắn tá»›i mà còn mượn sức của đối phÆ°Æ¡ng để phản kÃch lại, tức là dùng món ám khà của địch nhân bắn tá»›i để bắn ngược lại địch nhân.
Ãến môn thứ chÃn là “Phá khà thức†thì Phong Thanh DÆ°Æ¡ng chỉ truyá»n thụ cách tụ táºp khẩu quyết.
Lão nói: - Chiêu thức nà y là để đối phó vá»›i những địch thủ có ná»™i công đến báºc thượng thặng và nó phải phát xuất ra ở tinh thần. Ngà y trÆ°á»›c Ãá»™c cô tiá»n bối nhá» thứ kiếm pháp nà y mà vẫy vùng khắp thiên hạ. Lão gia muốn cầu cho thua má»™t lần không thể được vì môn kiếm pháp đó của lão đã tá»›i trình Ä‘á»™ xuất thần nháºp hóa. CÅ©ng là kiếm pháp phái Hoa SÆ¡n, cùng má»™t chiêu thức, thế mà má»—i ngÆ°á»i sá» uy lá»±c mạnh yếu khác nhau xa thì “Ãá»™c cô cá»u kiếm†cÅ©ng váºy. Dù ngÆ°Æ¡i có há»c được “Ãá»™c cô cá»u kiếm†mà lúc sá» dụng lại không thuần thục thì chẳng thể nà o địch nổi những tay cao thủ thông thÆ°á»ng hiện nay. Váºy bây giá» ngÆ°Æ¡i đã há»c được đủ Ä‘Æ°á»ng lối mà muốn thắng nhiá»u bại Ãt thì còn phải khổ công tu luyện 20 năm, may ra má»›i có thể so tà i cao thấp vá»›i những anh hùng hảo hán trong thiên hạ được.
Lệnh Hồ Xung cà ng há»c nhiá»u cà ng cảm thấy chÃn kiếm pháp nà y biến hóa vô cùng, chẳng hiểu phải mất bao nhiêu ngà y má»›i dò ra được toà n bá»™ ảo diệu bên trong. Hắn nghe thái sÆ° thúc tổ bảo mình phải khổ luyện trong 20 năm chẳng lấy chi là m ngạc nhiên, sụp lạy nói: - Nếu trong vòng 20 năm mà đồ tôn thông hiểu được tinh thần vá» cá»u kiếm của Ãá»™c cô lão tiá»n bối đã sáng chế ra cÅ©ng lấy là m hân hạnh lắm rồi.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng nói: - Ãá»™c cô đại hiệp là ngÆ°á»i thông minh tuyệt đỉnh. Muốn há»c được kiếm pháp của lão gia, ngÆ°Æ¡i phải nhá»› luôn luôn đến hai chữ “giác ngộ†chứ không phải cứ thuá»™c lòng mà được.
Khi ngÆ°Æ¡i đã thông hiểu tinh thần vá» cá»u kiếm thì muốn thi triển thế nà o cÅ©ng được, dù ngÆ°Æ¡i có quên sạch má»i chiêu số biến hóa cÅ©ng không sao. Lúc lâm địch ngÆ°Æ¡i không còn nhá»› má»™t chút gì nữa cà ng không bị rà ng buá»™c bởi những kiếm pháp đã há»c. TÆ° chất ngÆ°Æ¡i hay lắm, đúng là tà i liệu để luyện kiếm pháp nà y. Từ đây sắp tá»›i, ngÆ°Æ¡i ráng mà dụng công khổ luyện. Ta Ä‘i đây!
Lệnh Hồ Xung giáºt mình kinh hãi há»i: - Thái sÆ° thúc tổ Ä‘i đâu bây giá»?
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i đáp: - Ta ở ngay phÃa sau háºu Ä‘á»™ng nà y mấy chục năm. Hôm trÆ°á»›c gặp lúc cao hứng ta ra khá»i Ä‘á»™ng dạy kiếm pháp nà y cho ngÆ°Æ¡i chỉ hy vá»ng võ công tuyệt thế của Ãá»™c cô tiá»n bối không đến ná»—i bị thất truyá»n mà thôi. Nay ngÆ°Æ¡i há»c hết rồi, thế là tâm nguyện ta thá»a mãn còn ở là m chi nữa mà không vá»?
Lệnh Hồ Xung mừng thầm nói: - Té ra thái sÆ° thúc tổ ở ngay phÃa sau háºu Ä‘á»™ng thì còn gì hay bằng! Ãồ tôn có thể sá»›m hôm thị phụng để thái sÆ° thúc tổ khá»i ná»—i cô Ä‘Æ¡n tịch mịch.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i nói: - NgÆ°Æ¡i hãy theo ta và o đây mà coi:
Lệnh Hồ Xung theo lão tiến và o háºu Ä‘á»™ng thì thấy lão Ä‘Æ°a tay ra đẩy vách Ä‘á»™ng má»™t cái. Má»™t tảng đá từ từ lui lại, để lá»™ má»™t huyệt Ä‘á»™ng.
Lệnh Hồ Xung đã và o háºu Ä‘á»™ng đến mấy mÆ°Æ¡i lần mà không ngá» phÃa sau còn má»™t biệt Ä‘á»™ng nữa.
Hắn thấy Phong Thanh DÆ°Æ¡ng khoa chân bÆ°á»›c và o biệt Ä‘á»™ng nà y cÅ©ng toan tiến và o theo thì Phong Thanh DÆ°Æ¡ng lá»›n tiếng bảo: - NgÆ°Æ¡i ngá»ng đầu lên mà coi!
Lệnh Hồ Xung ngá»ng đầu lên thấy trên nóc Ä‘á»™ng có bảy chữ mầu trắng: “Qua đây là phải chết không thaâ€.
Hắn khiếp sợ liá»n dừng bÆ°á»›c lại.
Phong Thanh DÆ°Æ¡ng nghiêm nghị nói: - Bảy chữ nà y do ta viết ra, không ai qua khá»i thể lệ đó. NgÆ°Æ¡i mà bÆ°á»›c qua cÅ©ng phải chết ngay dÆ°á»›i lưỡi kiếm của ta.
Lệnh Hồ Xung ấp úng gá»i: - Thái sÆ° thúc tổ! Thái...
Hắn chÆ°a dứt lá»i đã thấy Phong Thanh DÆ°Æ¡ng giÆ¡ tay đẩy phiến đá đóng lại.
Lệnh Hồ Xung đứng thá»™n mặt ra má»™t hồi lâu, hắn khẽ đẩy phiến đá mấy lần thì thấy nó rung Ä‘á»™ng. Giả tá»· hắn váºn ná»™i lá»±c đẩy thì mấy cái nữa là có thể mở ra được, nhÆ°ng láºp tức trong đầu óc lại hiện lên bảy chữ “Qua đây là phải giết không thaâ€. Tay hắn lẩy bẩy rá»i khá»i phiến đá. Hắn nghÄ© bụng: - Thái sÆ° thúc tổ đã có nghiêm lệnh nhÆ° váºy, mình chẳng thể mạo muá»™i tiến và o để lão gia nổi giáºn.
Lệnh Hồ Xung ở vá»›i Phong Thanh DÆ°Æ¡ng mÆ°á»i mấy ngà y, tuy hắn chỉ nghe lão bà n luáºn và chỉ giáo vá» kiếm pháp, nhÆ°ng tác phong nghị luáºn của lão chẳng những khiến cho hắn khâm phục mà còn có vẻ rất thân cáºn, hai ngÆ°á»i hợp ý tâm đầu kể sao cho xiết. Phong Thanh DÆ°Æ¡ng tuy cao hÆ¡n hắn ba Ä‘á»i đứng và o hà ng thái sÆ° thúc tổ, song trong lòng hắn phảng phất cảm thấy nhÆ° má»™t ngÆ°á»i tri ká»· đồng hà ng. Hắn háºn mình gặp lão quá muá»™n. So vá»›i ân sÆ° Nhạc Bất Quần, Phong Thanh DÆ°Æ¡ng tá»±a hồ còn thân thiết hÆ¡n nhiá»u. Hai ngÆ°á»i ở vá»›i nhau đã quen hÆ¡i bén nết mà bây giá» phải chia tay má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t, trách nà o hắn chẳng bâng khuâng, bụng bảo dạ: - Vị thái sÆ° thúc tổ nà y hồi còn Ãt tuổi chắc cÅ©ng giống tÃnh mình, chẳng biết sợ trá»i đất là gì, muốn thế nà o là là m thế. Lúc lão gia dáºy mình kiếm pháp đã bảo: “NgÆ°Æ¡i sá» kiếm pháp chứ không phải kiếm pháp sá» ngÆ°Æ¡i†tức là con ngÆ°á»i sống Ä‘á»™ng mà kiếm pháp là phần tÄ©nh. NgÆ°á»i sống Ä‘á»™ng chẳng thể để cho kiếm pháp tá» tÄ©nh rà ng buá»™c. Lý thuyết nà y tháºt đúng quá! Váºy mà sÆ° phụ không nói thế bao giá»?
Hắn trầm ngâm má»™t lúc rồi lẩm bẩm: - Kiếm thuáºt sÆ° phụ đã cao minh đến thế thì khi nà o lại không hiểu lý thuyết nà y? Có Ä‘iá»u sÆ° phụ thấy mình tÃnh khà lãng mạn, nói ra sợ mình được Ä‘Ã khi luyện kiếm không theo qui củ nữa. Chắc sÆ° phụ chá» mình kiếm thuáºt kha khá má»™t chút rồi sẽ giải thÃch cho mình sau. Nhất là bá»n sÆ° đệ, sÆ° muá»™i võ công kém hÆ¡n dÄ© nhiên không thể hiểu được kiếm lý và o hạng thượng thặng, có nói vá»›i há» cÅ©ng bằng vô dụng.
Hắn nghÄ© tá»›i đây rồi tá»± nhủ: - Kiếm thuáºt của thái sÆ° thúc tổ dÄ© nhiên đã đến bá»±c xuất thần nháºp hóa. Ãáng tiếc là lão gia từ đây không lá»™ thân thủ để mình được mở rá»™ng tầm mắt. DÄ© nhiên so vá»›i sÆ° phụ, kiếm pháp của thái sÆ° thúc tổ còn cao hÆ¡n má»™t tầng.
Lệnh Hồ Xung trầm ngâm hồi lâu rồi nhá»› tá»›i nét mặt tiá»u tụy của lão dÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°á»i có bệnh hoạn.
Hắn tá»± nghÄ©: - Thái sÆ° thúc tổ nhất định nhiá»u tuổi lắm rồi, lão gia ở má»™t mình sau háºu Ä‘á»™ng không ai phục thị. DÄ© nhiên cô Ä‘Æ¡n hÆ°u quạnh mà sao lại viết lên nóc biệt Ä‘á»™ng má»™t câu “Qua đây là phải chết không thaâ€? Lão gia không cho kẻ khác và o thì phải, có lý nà o lại cấm cả mình?
Hắn lăm le đẩy phiến đá cá»a Ä‘á»™ng để và o trò chuyện vá»›i Phong Thanh DÆ°Æ¡ng cho hả lòng khắc khoải. NhÆ°ng hắn nghÄ© tá»›i giá»ng nói nghiêm trang, vẻ mặt khắc khổ của lão lại không dám Ä‘Ã nh vuốt bụng thở dà i, cầm trÆ°á»ng kiếm trở ra rèn luyện.
“Ãá»™c cô cá»u kiếm†tuy nói là có chÃn phép mà thá»±c ra nó bao quát hết thảy võ há»c thiên hạ. Má»—i lần Lệnh Hồ Xung luyện táºp lại hiểu thêm má»™t Ãt. Hắn luyện chừng má»™t giá» tiện tay sá» ngay má»™t chiêu thì chÃnh là “Hữu phụng lai nghi†của Hoa SÆ¡n kiếm pháp. Bất giác hắn ngẩn ngÆ°á»i ra lắc đầu cÆ°á»i gượng, miệng lẩm bẩm: - Há»ng bét rồi!
Ãoạn hắn lại bắt đầu thi triển chiêu số vỠ“Ãá»™c cô cá»u kiếmâ€, nhÆ°ng chẳng bao lâu, tiện tay phóng ra chiêu “Hữu phụng lai nghiâ€. Hắn không khá»i buồn phiá»n tá»± nghÄ©: - Cái táºp quán của con ngÆ°á»i tệ hại đến thế! Vì mình rèn luyện kiếm pháp bản môn thuần thục quá, đã in sâu và o óc thà nh thâm căn cố đế, nên lúc sá» kiếm đến chá»— trôi chảy tá»± nhiên cho ra chiêu thức của bản môn, chứ có phải “Ãá»™c cô cá»u kiếm†đâu.
Ãá»™t nhiên đầu óc hắn lóe lên má»™t tia sáng. Hắn nhá»› lại lá»i dặn của thái sÆ° thúc tổ là lúc sá» kiếm phải cho tâm hồn khoáng đạt, thuáºn theo tá»± nhiên. Váºy thì dù có sá» những chiêu kiếm pháp của bản môn cÅ©ng chẳng can gì. Tháºm chà sỠđến kiếm pháp của những phái Hà nh SÆ¡n, Thái SÆ¡n hay võ công của mÆ°á»i vị trưởng lão Ma Giáo cÅ©ng chẳng sao. Nếu mình còn bứt rứt kiếm pháp nà y sỠđược, kiếm pháp kia không sỠđược, tức là đi và o chá»— bó buá»™c câu thúc. Mình cứ việc tá»± ý mà thi triển, còn đúng hay không chỠđến lúc thái sÆ° thúc tổ trở ra sẽ thỉnh giáo.
Ãoạn hắn lại sỠ“Ãá»™c cô cá»u kiếmâ€. Ãến lúc thuáºn Ä‘Ã hắn cho ra những chiêu kiếm pháp bản môn, rồi cả những chiêu tinh diệu trên vách đá rất phức tạp. Ãến trình Ä‘á»™ nà y hắn không thấy việc luyện kiếm là khổ sở nữa, trái lại hắn cảm thấy vô cùng hứng thú! Có Ä‘iá»u vá» NgÅ© Nhạc kiếm phái và võ công ma giáo là hai thứ tÆ°Æ¡ng phản nhau hoà n toà n. Vá» NgÅ© Nhạc kiếm pháp hắn sá» rất thuần thục mau lẹ, nhÆ°ng đụng đến võ công Ma giáo là cháºm chạp nặng ná» không thể dung hòa vá»›i “Ãá»™c cô cá»u kiếm†được.
Lệnh Hồ Xung liệng kiếm xuống thở dà i lẩm bẩm: - SÆ° phụ thÆ°á»ng nói: “ChÃnh tà không thể Ä‘i đôi vá»›i nhau bây giá» xem ra chiêu số của Ma giáo cÅ©ng kỳ dị, thì ra cả vá» võ công hai phái chÃnh tà cÅ©ng không hợp nhất được.
Lệnh Hồ Xung trong tâm đã không có Ä‘iá»u gì trở ngại, hắn chẳng cần phân biệt kiếm pháp, cứ tiện tay mà ra chiêu trong “Ãá»™c cô cá»u kiếm†hắn sá» lui sá» tá»›i Ä‘á»u có lẫn nhÆ°ng chiêu số các kiếm phái khác và o. Nhất là chiêu “Hữu phụng lai nghi†trở lại luôn luôn.
Hắn sỠmột lúc nữa, bất giác lại phóng ra chiêu “Hữu phụng lai nghi†thì động tâm, miệng lẩm bẩm: - Nếu tiểu sư muội thấy ta sỠchiêu “Hữu phụng lai nghi†thế nà y không hiểu nà ng sẻ bảo sao?
Hắn ngừng kiếm không thu vá», nét mặt dịu hòa, miệng mỉm cÆ°á»i. Hồi nà y hắn bị Ãiá»n Bá Quang uy hiếp nên để hết tâm trà và o việc luyện kiếm. Cả lúc nằm mÆ¡ hắn cÅ©ng nghÄ© tá»›i những chiêu số biến hóa vỠ“Ãá»™c cô cá»u kiếmâ€. Hình bóng Nhạc Linh San không có lúc nà o lá»t và o trà óc hắn. Bây giá» Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i nà ng, hắn chẳng khá»i Ä‘á»™ng mối tÆ°Æ¡ng tÆ° cầm lòng không Ä‘áºu, nhÆ°ng rồi hắn tá»± há»i: - Chẳng hiểu nà ng còn ngấm ngầm truyá»n thụ kiếm pháp cho Lâm sÆ° đệ không? Tuy sÆ° phụ có lệng nghiêm cấm song nà ng vốn là ngÆ°á»i lá»›n máºt lại á»· mình được sÆ° nÆ°Æ¡ng sủng ái, klhông chừng nà ng cứ lén lút tiếp tục dạy gã cÅ©ng nên. Dù nà ng không dạy kiếm thì hôm sá»›m gặp nhau nhất định má»—i ngà y má»™t thêm thân máºt.
Nụ cÆ°á»i của hắn biến thà nh cÆ°á»i gượng, rồi sau hắn lá»™ vẻ bâng khuâng sầu muá»™n.
Lệnh Hồ Xung uể oải từ từ thu kiếm lại.
Bá»—ng nghe thanh âm Lục Ãại Hữu la gá»i: - Ãại sÆ° ca! Ãại sÆ° ca!....
Tiếng gá»i ra chiá»u rất cấp bách. Lệnh Hồ Xung Ä‘á»™ng tâm la thầm: - Trá»i Æ¡i! Há»ng to rồi! thằng cha Ãiá»n Bá Quang bị thua xuống núi đã nói là gã không can tâm. Phải chăng gã đánh không nổi mình lại đến cÆ°á»›p tiểu sÆ° muá»™i Ä‘em Ä‘i để uy hiếp mình phải theo lá»i gã?
Tiếng gá»i cấp bách lên đến sÆ°á»n núi. Lục Ãại Hữu tay xách thùng cÆ¡m, miệng thá» hồng há»™c mà chạy tá»›i la: - Ãại... Ãại sÆ° ca! Nguy đến nÆ¡i rồi!...
Lệnh Hồ Xung cà ng nóng nảy hÆ¡n vá»™i há»i: - Là m sao? tiểu sÆ° muá»™i mắc chuyện gì rồi?
Lục Ãại Hữu nhảy xổ lại đặt thùng cÆ¡m xuống phiến đá đáp: - Tiểu sÆ° muá»™i Æ°? Tiểu sÆ° muá»™i không sao cả.. Há»ng bét!... Tiểu đệ xem chừng sá»± tình không ổn mất rồi.
Lệnh Hồ Xung thấy nói Nhạc Linh San vô sá»± liá»n yên tâm đến quá ná»a. Hắn thủng thẳng há»i: - Việc chi mà không ổn?
Lục Ãại Hữu vừa thở vừa đáp: - SÆ° phụ và sÆ° nÆ°Æ¡ng vá» rồi....
Lệnh Hồ Xung mừng rỡ ngắt lá»i: - á»’ sÆ° phụ, sÆ° nÆ°Æ¡ng đã vá» là hay lắm! Còn chuyện gì không ổn?
Lục Ãại Hữu đáp: - Không không! Ãại ca không biết. SÆ° phụ sÆ° nÆ°Æ¡ng vừa vá» tá»›i, Ä‘ang ngồi uống nÆ°á»›c, bá»—ng thấy bá»n ngÆ°á»i đến bái sÆ¡n. Trong đó có cả mấy nhân váºt 4 phái: Tung SÆ¡n, Hằng SÆ¡n, Hà nh SÆ¡n và Thái SÆ¡n...
Lệnh Hồ Xung há»i: - NgÅ© Nhạc kiếm phái kiếm phái đã liên minh, thì bá»n hỠđến thăm kiến sÆ° phụ cÅ©ng là chuyện thÆ°á»ng chứ có chi khẩn cấp?
Lục Ãại Hữu đáp: - Không phải.. Ãại sÆ° ca không hiểu. Còn ba ngÆ°á»i Ä‘i vá»›i há» nữa. Ba ngÆ°á»i nà y đâu cÅ©ng là ngÆ°á»i phái Hoa SÆ¡n ta. Chúng kêu sÆ° phụ bằng sÆ° huynh, nhÆ°ng sÆ° phụ lại không gá»i chúng bằng sÆ° đệ.
Lệnh Hồ Xung cảm thấy có Ä‘iá»u khác lạ, liá»n há»i: - Có chuyện đó Æ°? Ba ngÆ°á»i ấy hình dạng thế nà o?
Lục Ãại Hữu: - Má»™t ngÆ°á»i cao lá»›n đẫy Ä‘Ã , tá»± xÆ°ng há» Phong, tên gá»i Phong Bất Bình gì gì đó. Má»™t ngÆ°á»i là đạo nhân, và ngÆ°á»i cuối cùng thấp lùn. Hai ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là Bất chi chi đệ không nhá»›, chỉ biết hỠđứng hà ng chữ “Bấtâ€...
Lệnh Hồ Xung gáºt đầu nói: - Có lẽ là bạn đồ bản phái đã bị khai trừ.
Lục Ãại Hữu đáp: - Ãúng rồi! Ãại sÆ° ca Ä‘oán việc nhÆ° thần. SÆ° phụ vừa thấy bá»n hỠđã ra chiá»u khó chịu. Lão gia há»i: “Phong huynh! Cả ba vị không còn dây dÆ°a gì đến phái Hoa SÆ¡n nữa, thì lên đây là m chi?†Phong Bất Bình há»i lại “Nhạc Bất Quần đã mua núi Hoa SÆ¡n rồi hay sao mà cấm không cho ngÆ°á»i ta lên? Hay là ngÆ°Æ¡i được đức Ngá»c Hoà ng Ãại Ãế bao cho?...†SÆ° phụ liá»n ngắt lá»i: “ Các vị lên du ngoạn Hoa SÆ¡n thì dÄ© nhiên tùy tiện. NhÆ°ng Nhạc Bất Quần nà y không phải là sÆ° huynh của các vị nữa váºy ba chữ “Nhạc sÆ° huynh†mà các vị vừa kêu đó xin gói ghém trả lạiâ€.
Lục Ãại Hữu nói tá»›i đấy ngừng lại má»™t chút, Lệnh Hồ Xung ra vẻ sốt ruá»™t, thúc giục: - Rồi sau sao nữa? SÆ° đệ nói nốt Ä‘i!
Lục Ãại Hữu đáp: - Thế là Phong Bất Bình giở giá»ng: “Ngà y trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i dùng âm mÆ°u ngụy kế chiếm lấy núi Hoa SÆ¡n, Ä‘uổi chúng ta xuống. Món nợ đó bữa nay phải thanh toán. NgÆ°Æ¡i không muốn chúng ta kêu bằng “Nhạc sÆ° huynhâ€. Hừ hừ!.. Thanh toán xong nợ nần thì dù ngÆ°Æ¡i có quì xuống đất lạy sát sứt trán năn nỉ ta kêu lấy má»™t tiếng cÅ©ng khó lòng khiến cho bá»n ta Ä‘á»™ng tâm...
Lệnh Hồ Xung bất giác kêu lên: - Ủa!...
Hắn nghÄ© bụng: - SÆ° phụ gặp phải mấy tay lợi hại nà y tháºt là má»™t vấn Ä‘á» khó giải quyết.
Lục Ãại Hữu nói tiếp: - Các anh em cùng tiểu đệ nghe thấy Ä‘á»u căm tức vô cùng! Tiểu sÆ° muá»™i là ngÆ°á»i đầu tiên nổi lên quát mắng, không ngá» sÆ° nÆ°Æ¡ng tÃnh tình ôn hòa ngăn lại, không cho thóa mạ. SÆ° phụ hiển nhiên không coi ba ngÆ°á»i đó và o đâu, chỉ lạnh lùng nói: “Các vị muốn đòi nợ đó là món nợ gì? Cách thanh toán thế nà o?†Phong Bất Bình lá»›n tiếng tiếng đáp: “NgÆ°Æ¡i thoán Ä‘oạt chức chưởng môn phái Hoa SÆ¡n đã 30 năm còn chÆ°a đủ Æ°? Bây giá» phải nhÆ°á»ng ngôi lạiâ€. SÆ° phụ lại cÆ°á»i nói “Các vị dấy Ä‘á»™ng can qua phái Hoa SÆ¡n té ra để cÆ°á»›p chức chưởng môn của tại hạ. Cái đó chẳng khó gì. Chỉ cần Phong huynh tá»± xét mình nếu Ä‘Æ°Æ¡ng nổi chức chưởng môn nà y thì tại hạ sẽ nhÆ°á»ng ngayâ€. Phong Bất Bình nói: “Ngà y trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i dùng âm mÆ°u ngụy kế Ä‘oạt chức chưởng môn, bây giá» ta đã bẩm vá»›i Tứ Nhạc minh chủ tức Tả minh chủ lấy được cá» lệnh đến đây chấp chưởng phái Hoa SÆ¡nâ€. Lão nói xong móc trong bá»c ra má»™t lá cá» nhá» thì quả nhiên là NgÅ© nhạc lệnh kỳ.
Lệnh Hồ Xung la lên má»™t tiếng, ra chiá»u tức giáºn nói: - Tả minh chủ sao lại can thiệp đến việc ngoà i phạm vi của y. Công việc của phái Hoa SÆ¡n chúng ta không thể để y can thiệp và o được. Y lấy tÆ° cách gì mà thi hà nh việc phế láºp ngôi chưởng môn phái Hoa SÆ¡n?
Lục Ãại Hữu đáp: - Phải rồi! Lúc sÆ° nÆ°Æ¡ng nói váºy thì má»™t lão già phái Tung SÆ¡n tá»± xÆ°ng là ngÆ°á»i há» Tân cá»±c lá»±c bênh vá»±c Phong Bất Bình. Lão nói chưởng môn phái Hoa SÆ¡n phải để há» Phong đảm nhiệm. Lão cùng sÆ° nÆ°Æ¡ng cãi vã nhau hoà i. Ba ngÆ°á»i phái Thái sÆ¡n, Hằng sÆ¡n và Hà nh sÆ¡n cÅ©ng má»™t bè vá»›i Phong Bất Bình, Ä‘Æ°a ra toà n những luáºn Ä‘iệu khó nghe. Bá»n há» bốn phái kết bè kết đảng vá»›i nhau để là m khó dá»… cho phái Hoa SÆ¡n ta. Ãại sÆ° ca! Tiểu đệ thấy tình hình rắc rối to nên chạy vá»™i lên báo tin.
Lệnh Hồ Xung hô lá»›n: - Môn phái gặp tai nạn. Chúng ta là đệ tá» thì dù chỉ còn má»™t hÆ¡i thở cÅ©ng phải liá»n mạng vì sÆ° phụ.
Lục Ãại Hữu nói: - Phải rồi! SÆ° phụ thấy đại sÆ° ca vì lão gia xuất lá»±c nhất định không bắt tá»™i đại sÆ° ca thiện tiện xuống núi đâu.
Lục Ãại Hữu chÆ°a dứt lá»i, Lệnh Hồ Xung đã chạy nhÆ° bay xuống núi. Hắn vừa chạy vừa nói: - SÆ° phụ có trách phạt ta cÅ©ng Ä‘Ã nh chịu. Lão gia là ngÆ°á»i quân tá» không thÃch chuyện tranh chấp, thÆ°á»ng khi lão gia nhÆ°á»ng chức chưởng môn cho kẻ khác cÅ©ng chÆ°a biết chừng. NhÆ° váºy thì há»ng bét! Tháºt là há»ng bét!
Hắn thi triển khinh công chạy như bay.
Lục Ãại Hữu không Ä‘uổi kịp, gã không nghe rõ mấy câu sau há»i dồn: - Sao? sao?
Ãá»™t nhiên hai bóng ngÆ°á»i thấp thoáng vá»t ra đứng giữa Ä‘Æ°á»ng ngăn cản. Con Ä‘Æ°á»ng núi nà y rất cháºt hẹp, má»™t bên là vá»±c thẳm sâu muôn trượng. Hai ngÆ°á»i xuất hiện Ä‘á»™t ngá»™t mà Lệnh Hồ Xung Ä‘ang chạy gấp suýt nữa đụng và o ngÆ°á»i há». Hắn vá»™i và ng dừng bÆ°á»›c thì chỉ còn cách hai ngÆ°á»i kia hÆ¡n má»™t thÆ°á»›c.
Trong hai ngÆ°á»i nà y thì má»™t ngÆ°á»i bá»™ mặt chá»— lồi chá»— lõm còn má»™t ngÆ°á»i thì đầy vết nhăn nheo trông mà phát khiếp. Trong lúc giáºt mình kinh hãi, hắn nhảy lùi lại hÆ¡n trượng quát há»i: - Ai?
Giữa lúc ấy, hắn phát giác ra sau lÆ°ng cÅ©ng có ngÆ°á»i liá»n quay đầu lại nhìn thì thấy sau lÆ°ng cÅ©ng hai bá»™ mặt cá»±c kỳ xấu xa. Má»™t ngÆ°á»i mặt lá»›n quá cỡ mà đỠhồng, còn má»™t ngÆ°á»i mặt dà i nhÆ° mặt ngá»±a. Hai ngÆ°á»i nà y đứng chỉ cách hắn không đầy ná»a thÆ°á»›c, suýt nữa đụng mÅ©i và o nhau.
Lệnh Hồ Xung kinh hãi không biết tá»›i đâu mà nói. Hắn đứng tránh ngang ra má»™t bÆ°á»›c thì đã gần miệng vá»±c thẳm. Chá»— nà y cÅ©ng có hai ngÆ°á»i đứng. Má»™t ngÆ°á»i mặt Ä‘en, còn má»™t ngÆ°á»i mặt xám nhÆ° tro tà n không chút huyết sắc.
Hai ngÆ°á»i nà y chỉ có ná»a bà n chân đặt xuống đất còn ná»a bà n thò ra chá»— không thế mà vẫn đứng ngất ngưởng coi rất nguy hiểm. Ãừng nói có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tay ra đẩy, chỉ má»™t cÆ¡n gió thổi mạnh e rằng cÅ©ng đủ hất hai ngÆ°á»i đó xuống vá»±c thẳm.
Trong khoảng thá»i gian chá»›p mắt nà y Lệnh Hồ Xung lá»t và o giữa sáu quái nhân đứng trên con Ä‘Æ°á»ng nhá» không đầy ba thÆ°á»›c mặt. PhÃa trÆ°á»›c, hÆ¡i thở ngÆ°á»i phun và o mặt hắn. Sau gáy cÅ©ng thấy hÆ¡i nóng, hiển nhiên là hÆ¡i thở của hia ngÆ°á»i phÃa sau. Còn hai ngÆ°á»i mé tả đứng ở chá»— nguy hiểm nhất, nếu bất thình lình hắn đẩy há» xuống vá»±c sâu thì chẳng khó gì. NhÆ°ng dù hắn có đánh chết được hai ngÆ°á»i nà y vẫn chẳng thể thoát thân vì còn bốn ngÆ°á»i ở hai mặt trÆ°á»›c sau bao vây.
Lệnh Hồ Xung muốn thò tay rút kiếm thì cả sáu ngÆ°á»i Ä‘á»u tiến lên ná»a bÆ°á»›c vÆ°Æ¡n tay ra giữ lấy hắn khiến hắn không sao nhúc nhÃch được.
Bá»—ng nghe Lục Ãại Hữu ở phÃa sau lá»›n tiếng há»i: - úi cha! Các ngÆ°á»i là m gì váºy?
Lệnh Hồ Xung chÆ°a từng gặp chuyện quái dị nhÆ° váºy bao giá». Dù hắn cÆ¡ biến phi thÆ°á»ng mà trong lúc thảng thốt nà y hắn rất hoang mang không có chủ ý gì.
Sáu quái nhân khác nà o ma quỷ yêu tinh. Tướng mạo chúng dĩ nhiên là ghê gớm mà hà nh động quái dị vô cùng!
Lệnh Hồ Xung Ä‘Æ°a hai tay vá» phÃa trÆ°á»›c nhÆ° muốn đẩy hai ngÆ°á»i phÃa nà y ra, nhÆ°ng hai tay hắn bị hai ngÆ°á»i nắm giữ thì còn đẩy là m sao được.
Trong lòng hắn lóe lên má»™t tia sáng, hắn nghÄ© thầm: - Bá»n nà y đúng là những ác đồ của Phong Bất Bình.
Hắn quát há»i: - Các ngÆ°Æ¡i là ai?
Ãá»™t nhiên mắt hắn tối sầm lại. Má»™t chiếc bao tải lá»›n chụp và o đầu rồi ngÆ°á»i hắn bị chuồn và o trong bao.
Bá»—ng nghe có thanh âm the thé la lên: - NgÆ°Æ¡i đừng sợ chi hết. Ta Ä‘Æ°a ngÆ°á»i vá» gặp tiểu cô nÆ°Æ¡ng.
Lệnh Hồ Xung nghÄ© váºy la thầm: - Trá»i Æ¡i! Té ra là đồng bá»n của Ãiá»n Bá Quang.
Hắn lá»›n tiếng: - Các ngÆ°Æ¡i không tha ta ra thì ta rút kiếm tá»± sát. Lệnh Hồ Xung nói sao là m váºy, thà chết chứ không chịu khuất phục.
Hắn vừa dứt lá»i thì hai cánh tay đã bị hai bà n tay nắm chặt tá»±a hồ hai chiếc Ä‘ai sắt rÃt dần lại khiến hắn Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng.
Lệnh Hồ Xung đã há»c “Ãá»™c cô cá»u kiếm†biết phá giải phép cầm nã nhÆ°ng ở trong tình trạng nà y thì dù có bản lãnh thông thiên cÅ©ng chẳng tà i nà o thi triển được, chỉ ngấm ngầm kêu khổ.
Bá»—ng lại nghe tiếng ngÆ°á»i nói: - NgÆ°Æ¡i phải ngoan ngoãn. Tiểu cô nÆ°Æ¡ng muốn thấy mặt ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i hãy nghe lá»i ta đừng dở trò gì nữa.
Má»™t ngÆ°á»i khác nói: - Chết cÅ©ng không xong. NgÆ°Æ¡i mà tá»± sát thì ta phải là m ngÆ°Æ¡i chết Ä‘i sống lại.
NgÆ°á»i nà y há»i vặn: - Gã chết là chết rồi, ngÆ°Æ¡i còn là m sao cho gã chết Ä‘i sống lại: - NgÆ°á»i kia đáp: - Ta hăm gã để gã đừng tá»± sát.
NgÆ°á»i nà y đáp: - Nếu ngÆ°Æ¡i muốn hăm gã thì đừng nói để gã biết. Nếu gã nghe thấy thì sá»± hăm dá»a thà nh ra vô nghÄ©a.
NgÆ°á»i kia nói: - Ta muốn hăm gã ngÆ°Æ¡i định là m gì?
NgÆ°á»i nà y đáp: - Ta tưởng ngÆ°Æ¡i khuyên nhủ cho gã nghe lá»i thì hÆ¡n.
NgÆ°á»i kia lại nói: - Ta bao hăm dá»a là hăm dá»a.
NgÆ°á»i nà y không chịu cãi: - NhÆ°ng ta thÃch khuyên can.
Hai ngÆ°á»i tiếp tục tranh chấp nhau hoà i.
Lệnh Hồ Xung ở trong bao tải vừa kinh hãi vừa tức giáºn hắn lại nghe hai ngÆ°á»i nà y cãi lẩy thì bụng bảo dạ: - Sáu quái nhân nà y tuy võ công cao cÆ°á»ng, nhÆ°ng dưòng nhÆ° chúng ngu xuẩn lắm.
Hắn liá»n la lên: - Hăm cÅ©ng vô Ãch, khuyên cÅ©ng chẳng ăn thua. Các ngÆ°Æ¡i mà không tha ta ra thì ta cắn lưỡi tá»± sát.
Ãá»™t nhiên hai hà m răng hắn Ä‘au nhức. Hẳn bị ngÆ°á»i bên ngoà i bóp miệng.
Bá»—ng lại có tiếng ngÆ°á»i nói: - Thằng nhãi nà y quáºt cÆ°á»ng lắm! NgÆ°Æ¡i cắn đầu lưỡi không nói được thì tiểu cô nÆ°Æ¡ng không thÃch đâu.
NgÆ°á»i nà y nói: - Ãã cắn lưỡi là chết nà o chỉ phải không nói được mà thôi.
NgÆ°á»i kia cãi: - Vị tất đã chết. NgÆ°Æ¡i không tin thì thá» cắn xem.
NgÆ°á»i nà y nói: - Ta bảo cắn là chết nên ta không cắn. NgÆ°Æ¡i cãi không chết thì thá» cắn coi.
NgÆ°á»i kia nói: - Ta ngu gì mà lại tá»± cắn lưỡi mình. À có rồi! kêu hắn lại đây cắn lưỡi!
Bá»—ng nghe Lục Ãại Hữu la lên má»™t tiếng “úi chaoâ€. Hiển nhiên đã bị bá»n quái nhân bắt được. NgÆ°á»i kia lại nói: - NgÆ°Æ¡i thá» cắn xem có chết không? Lẹ lên!
Lục Ãại Hữu la lá»›n: - Ta không cắn! Ta không cắn!
Lệnh Hồ Xung đột ngột thét lên một tiếng là m bộ đau đớn lắm.
Bá»—ng nghe má»™t quái nhân há»i: - Mi đừng giả vá» nữa. Ta đã bóp chặt miệng ngÆ°Æ¡i hai hà m răng không nhúc nhÃch thì cắn lưỡi là m sao được?
Lệnh Hồ Xung lại la: - Tha ta ra! Tha ta ra!
Nhưng hắn bị bóp miệng, hao hà m răng không cỠđộng tự do được nên tiếng la của hắn rất khó nghe.
Bỗng nghe hai tiếng roạc roạc! Bao tải bị thủng. Hai cánh tay hắn bị hai quái nhân kéo qua lỗ thủng ra ngoà i. Lão già mặt nhăn nheo nói: - Nếu ngươi chịu nghe ta đừng tự sát thì ta sẽ tha ra.
Dứt lá»i lão buông tay ra khá»i quai hà m Lệnh Hồ Xung.
Hai quái nhân phÃa sau Ä‘ang bức bách Lục Ãại Hữu cắn đầu lưỡi xem có chết không để rút kinh nghiệm. Lục Ãại Hữu la lên: - Ta không cắn! cắn nhất định là phải chết.
Má»™t quái nhân cÅ©ng nói: - Ãúng rồi! đứt đầu lưỡi là chết! chÃnh gã cÅ©ng nói nhÆ° thế.
Quái nhân kia cãi: - Ta bảo không chết thì đã sao?
Quái nhân nỠtức mình nói: - Ngươi không cắn nên không chết. Nếu cắn là phải chết.
|
08-08-2008, 07:45 PM
|
|
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 5 phút 5 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
TIẾU NGẠO GIANG HỒ
Nguyên tác: Kim Dung
Nguồn: Vietkiem.com
ChÆ°Æ¡ng 63
Hồ Xung dùng trà khÃch quái nhân
Lệnh Hồ Xung váºn kình lá»±c và o hai cánh tay thì cổ tay Ä‘au nhức thấu xÆ°Æ¡ng, không sao giãy dụa được. Mắt hắn lại thấy hình dạng sáu quái nhân rất kỳ dị mà võ công lại cao thâm khôn lÆ°á»ng. Tuy hắn là ngÆ°á»i thông minh cÆ¡ biến, nhÆ°ng trong lúc thảng thốt, hắn cuống quÃt không biết là m thế nà o.
Sau đột nhiên hắn nghĩ ra được một kế, kêu thét lên tựa hồ ngất đi.
Ba quái nhân đồng thanh la: - Úi chao!
Má»™t ngÆ°á»i nói: - Hắn bị hăm sợ quá chết rồi!
NgÆ°á»i khác cãi: - Hăm dá»a chết thế nà o được hắn? Hắn sợ sao còn sức mạnh đến thế? Hắn chết nhÆ° váºy sao gá»i là bị hăm mà chết được?
NgÆ°á»i trÆ°á»›c há»i lại: - Thế thì tại sao hắn chết?
Lục Ãại Hữu tưởng đại sÆ° ca mình bị bá»n quái nhân là m cho chết tháºt liá»n khóc òa lên.
Má»™t quái nhân nói: - Ãúng hắn chết vì bị hăm dá»a.
NgÆ°á»i khác nói: - Vì ngÆ°Æ¡i bóp mạnh quá nên hắn chết đấy.
NgÆ°á»i kia há»i: - Bóp tay hắn thì thì là m sao chết được?
Lệnh Hồ Xung lá»›n tiếng: - Ta phong tá»a kinh mạch tá»± sát mà chết.
Sáu quái nhân nghe hắn lên tiếng, Ä‘á»u sợ giáºt nẩy mình lên má»™t cái rồi lại cÆ°á»i ha hả, đồng thanh nói: - Té ra hắn không chết mà hắn giả vá».
Lệnh Hồ Xung nói: - Ta không giả chết đâu. Ta chết tháºt rồi sau sống lại.
Má»™t quái nhân há»i: - NgÆ°Æ¡i tá»± phong tá»a được kinh mạch Æ°? Công phu nà y ghê gá»›m quá và khó lòng luyện được. NgÆ°Æ¡i hãy dạy ta Ä‘i!
Quái nhân khác nói: - Phép phong tá»a kinh mạch cao thâm vô cùng! Thằng lá»i nà y hiểu thế nà o được? Hắn gạt ngÆ°Æ¡i đó.
Lệnh Hồ Xung cãi: - NgÆ°Æ¡i bảo ta không hiểu Æ°? Nếu ta không hiểu thì sao vừa rồi ta lại tá»± ý phong tá»a kinh mạch mà chết được?
Quái nhân kia lắc đầu quầy quáºy nói: - Nếu váºy thì thiệt là kỳ!
Lệnh Hồ Xung thấy võ công sáu quái nhân tuy cá»±c kỳ cao thâm nhÆ°ng đầu óc lại vô cùng ngu xuẩn, liá»n nói: - Nếu các ngÆ°Æ¡i không tha ta thì ta lại nhắm mắt và phong tá»a kinh mạch. Lần nà y ta chết Ä‘i là không sống lại được nữa.
Hai quái nhân giữ cổ tay hắn liá»n buông ra, vá»™i nói: - NgÆ°Æ¡i không chết được. Nếu ngÆ°Æ¡i chết Ä‘i thì vụ nà y há»ng bét!
Lệnh Hồ Xung nói: - Các ngÆ°Æ¡i muốn ta không chết cÅ©ng được, nhÆ°ng các ngÆ°Æ¡i phải mở Ä‘Æ°á»ng cho ta Ä‘i, vì ta có việc rất gấp!
Hai quái nhân đứng chắn trÆ°á»›c mặt lắc đầu đáp: - Không được! Không được! NgÆ°Æ¡i phải theo bá»n ta Ä‘i gặp tiểu cô nÆ°Æ¡ng.
Lệnh Hồ Xung Ä‘á» khà vá»t mình lên toan lÆ°á»›t qua đầu hai quái nhân.
Không ngá» nhị quái cÅ©ng nhảy lên theo. Ãá»™ng tác của chúng mu lẹ má»™t cách kỳ lạ. Hai ngÆ°á»i tá»±a hồ bức tÆ°á»ng bay lên cản trở trÆ°á»›c mặt Lệnh Hồ Xung.
Lệnh Hồ Xung đụng phải mình hai quái nhân lại rá»›t xuống. Hắn biến hóa cá»±c kỳ mau lẹ. Lúc ngÆ°á»i còn lÆ¡ lá»ng trên không đã tay nắm lấy chuôi kiếm bên ngoà i bao tải. NhÆ°ng tay hắn Ä‘ang rút kiếm thì Ä‘á»™t nhiên bả vai bị đè nặng. Hai quái nhân đằng sau Ä‘á»u giÆ¡ bà n tay ra đè hai cánh tay hắn xuống.
Lệnh Hồ Xung má»›i rút trÆ°á»ng kiếm ra khá»i vá» chừng má»™t thÆ°á»›c liá»n bị chùn lại không rút ra được nữa.
Lúc nà y tuy hai cánh tay hắn đã ở ngoà i bao tải, nhÆ°ng ngÆ°á»i hắn vẫn còn ở trong, và thanh trÆ°á»ng kiếm trên lÆ°ng dÄ© nhiên cÅ©ng chÆ°a ra khá»i bao tải. Hắn định rút kiếm cắt bao tải rồi thi triển “Ãá»™c cô cá»u kiếm†má»›i há»c được để đối phó. NhÆ°ng bà n tay đè trên vai hắn tá»±a hồ có sức nặng tá»›i mấy trăm cân. NgÆ°á»i hắn phải hạ xuống. Ãừng nói chuyện rút kiếm mà muốn đứng thẳng lên cÅ©ng không thể được.
Hai quái nhân đè hắn ngã xuống rồi nói: - Khiêng hắn đi!
Hai quái nhân phÃa trÆ°á»›c liá»n thò tay ra nắm lấy chân Lệnh Hồ Xung ngoà i bao tải rồi khiêng hắn lên.
Lục Ãại Hữu la lá»›n: - Trá»i Æ¡i! Các ngÆ°Æ¡i là m gì váºy?
Một quái nhân nói: - Thằng cha nà y là m rùm lắm! Giết phứt gã đi!
Rồi giÆ¡ chưởng lên toan Ä‘áºp xuống đầu Lục Ãại Hữu.
Lệnh Hồ Xung vá»™i kêu lên: - Ãừng giết y! Ãừng giết y!
Quái nhân nói: - Ãược rồi! Ta nghe lá»i thằng lá»i con. NgÆ°Æ¡i bảo không giết là ta không giết. Ta Ä‘iểm và o á huyệt gã cÅ©ng được.
Quái nhân không quay mình lại chỉ xoay tay Ä‘iểm đánh véo má»™t cái trúng và o á huyệt Lục Ãại Hữu.
Lục Ãại Hữu Ä‘ang la lá»›n. Tiếng “úi chao†bị ngăn chặn liá»n. Thanh âm gã tá»±a hồ bị má»™t nhát dao chặt đứt. NgÆ°á»i gã co rúm lại.
Lệnh Hồ Xung thấy quái nhân dùng khà công tuyệt đỉnh Ä‘iểm huyệt cách không mà cÆ°á»ng lá»±c rất mạnh, nháºn huyệt rất đúng. So vá»›i tay cao thủ hạng nhất, phép Ä‘iểm huyệt của quái nhân nà y còn cao hÆ¡n nhiá»u. Hắn rất bá»™i phục bất giáv trầm trồ khen ngợi: - Hảo công phu! Hảo công phu!
Quái nhân ná» rất lấy là m đắc ý, cÆ°á»i nói: - Cái đó đã lấy chi là m lạ? Ta còn nhiá»u công phu hay hÆ¡n nữa, để ta diá»…n thá» mấy thứ cho ngÆ°Æ¡i coi.
Nếu là lúc bình thá»i thì Lệnh Hồ Xung nhất định hoan nghênh để mở rá»™ng tầm mắt. NhÆ°ng hiện giá» hắn Ä‘ang lo đến mối yên nguy của sÆ° phụ, trong lòng nóng nảy cô cùng. Hắn vá»™i la lên: - Ta không muốn coi.
Quái nhân kia tức giáºn há»i: - Sao ngÆ°Æ¡i lại không coi? Ta muốn bắt ngÆ°Æ¡i coi.
Lão vá»t ngÆ°á»i nhảy lên vượt qua đầu Lệnh Hồ Xung cùng bốn quái nhân. Thân hình to lá»›n mà nhảy lên không rồi lÆ°á»›t ngay ngÆ°á»i Ä‘i nhẹ nhÆ° chim yến, tÆ° thức tháºt là mỹ diệu.
Lệnh Hồ Xung trÆ°á»›c nay chÆ°a từng thấy ai có thân pháp tuyệt diệu nhÆ° váºy. Bất giác hắn buá»™t miệng khen: - Hay quá!
Quái nhân nhẹ nhà ng hạ mình xuống đất không má»™t tiếng Ä‘á»™ng. Lão quay lại bá»™ mặt dà i nhÆ° mặt ngá»±a há»›n hở nói: - Cái nà y chÆ°a ăn thua gì, còn nhiá»u thứ khác hay gấp mấy.
Quái nhân Ãt ra đã đến sáu, bảy chục tuổi mà còn tÃnh trẻ nÃt, lão được ngÆ°á»i ta khen má»™t câu là muốn trổ tà i hoà i. Võ công lão cao minh mà tÃnh cách lại trẻ con. Tháºt là hai thái cá»±c.
Lệnh Hồ Xung bụng bảo dạ: - SÆ° phụ cùng sÆ° nÆ°Æ¡ng ta Ä‘ang bị khốn đốn vì đại địch. Ãối thủ còn có bá»n Tung SÆ¡n, Thái SÆ¡n... giúp đỡ nếu mình ta Ä‘i cÅ©ng không xong việc. Chi bằng ta gạt mấy quái mhân nà y cùng Ä‘i để giải cứu mối nguy cho sÆ° phụ cùng sÆ° nÆ°Æ¡ng.
Hắn tÃnh váºy liá»n nói: - Các vị có chút công phu nà y mà ở đây phô trÆ°Æ¡ng thì tháºt là sai lầm.
Quái nhân mặt ngá»±a há»i: - Sao lại sai lầm? NgÆ°Æ¡i chẳng bị bắt giữ rồi là gì?
Lệnh Hồ Xung đáp: - Tại hạ là một tên vô danh tiểu tốt phái Hoa Sơn mà bắt giữ được còn không phải chuyện dễ dà ng.
Hiện giá» trên núi có những tay cao thủ các phái Tung SÆ¡n, Thái SÆ¡n, Hằng SÆ¡n, Hà nh SÆ¡n tụ táºp. Các vị đâu có dám gây sá»± vá»›i há»?
Quái nhân mặt ngá»±a nói: - Muốn gây sá»± là gây sá»±, sao lại không dám? Bá»n há» hiện ở đâu?
Lão quái nhân mặt dăn deo nói: - Tiểu cô nÆ°Æ¡ng chỉ bảo chúng ta đến bắt Lệnh Hồ Xung mà thôi. Cô có bảo chúng ta đến gây sá»± vá»›i những tay hảo thủ phái Tung SÆ¡n, phái Thái SÆ¡n gì gì đâu? Ãừng sinh sá»± nữa. Chúng ta Ä‘i thôi!
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói: - Phải rồi! Má»™t tay hảo thủ phái Tung SÆ¡n đã nói: “NgÆ°Æ¡i có gặp mấy lão quái mặt ngá»±a, mặt Ä‘á», mặt xám, mặt dăn deo không? Nếu gặp là há» vÆ°Æ¡n tay ra bóp chết nhÆ° bóp mấy con kiến, tiếc là sáu tên lão quái má»™t khi nghe thấy thanh âm là nhanh chân chạy cho xa, tìm thế nà o cÅ©ng không được.
Lục quái nghe Lệnh Hồ Xung nói váºy thì thét lên, hai lão Ä‘ang khiêng Lệnh Hồ Xung liá»n đặt hắn xuống, rồi nói má»™t câu: - Thằng cha đó ở đâu? NgÆ°Æ¡i dẫn chúng ta Ä‘i để chúng ta tá»· đấu vá»›i nó. Phái Tung SÆ¡n, phái Thái SÆ¡n đã là cóc gì. Ãà o cốc lục tiên có coi chúng nó và o đâu?
- Thằng cha đó không muốn sống nữa hay mà dám nói bóp chết Ãà o cốc lục tiên nhÆ° mấy con kiến?
Lệnh Hồ Xung nói: - Các vị tá»± xÆ°ng là “Ãà o cốc lục tiên†mà y lại mồm năm miệng mÆ°á»i bảo là Ãà o cốc lục quỉ. Có lúc lại bảo là Ãà o cốc lục tiểu tá». Lục tiên Æ¡i! Tại hạ khuyên các vị cao chạy xa bay Ä‘i là hÆ¡n. NgÆ°á»i nà y võ công nghê gá»›m lắm. Các vị không chống nổi hỠđâu.
Quái nhân mặt Ä‘á» gầm lên: - Không được! không được! Phải tá»›i nÆ¡i há»i hắn!
Quái nhân mặt lồi lõm nói: - Tiểu đệ coi chừng tình hình khó ăn thua đấy. Tay cao thủ phái Tung SÆ¡n nầy đã dám khoác lác, tất có bản lÄ©nh kinh ngÆ°á»i. Hắn đã dám kêu chúng ta bằng “Ãà o cốc lục tiểu tá»â€ thì nhất định hắn đứng và o hà ng tiá»n bối chúng ta rồi. Tiểu đệ e rằng chúng mình không địch nổi há» thiệt. Biết được chuyện gì hay chuyện ấy. Chúng ta nên vá» sá»›m là hÆ¡n.
Quái nhân mặt ngá»±a há»i: - Tứ ca nhát gan lắm. Mình chÆ°a đánh sao đã biết không địch nổi?
Quái nhân mặt lồi lõm đáp: - Nếu mình để há» bóp chết tháºt há chẳng xui xẻo lắm Æ°?
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i thầm nghÄ© bụng: - Lão nà y võ công cao cÆ°á»ng đến thế mà trái máºt lại nhá» xÃu. Trên chốn giang hồ tháºt không má»™t chuyện kỳ lạ nà o là chẳng có. Ta thá» nói khÃch hắn lần nữa coi.
Hắn nghÄ© váºy liá»n nói: - Phải đấy! Muốn trốn thì trốn sá»›m Ä‘i. Nếu để y biết tin tức mà đuổi tá»›i nÆ¡i thì các vị muốn trốn cÅ©ng không kịp nữa.
Quái nhân mặt lồi lõm nghe nói thế liá»n băng mình chạy Ä‘i thoáng cái đã mất hút.
Lệnh Hồ Xung kinh hãi lẩm bẩm: - Khinh công ngÆ°á»i nà y tá»±a ma quỉ biến hình, mình chÆ°a thấy ai nhÆ° váºy. So vá»›i Ãiá»n Bá Quang, lão còn cao hÆ¡n gấp mÆ°á»i. Lão mà chạy trốn thì trên Ä‘á»i nà y còn ai Ä‘uổi kịp? khinh công tuyệt thế thì cần gì phải chạy truá»›c. Hỡi ôi! ta nói có Ä‘iá»u thái quá để bá»n chúng khiếp vÃa chạy dà i, thà nh ra khéo mà hóa vụng.
Bỗng lão mặt ngựa lại lên tiếng: - Tứ ca nhút nhát thì để y trốn chạy. Chúng ta cứ đi tỷ đấu với tay cao thủ phái Tung Sơn một phen xem sao?
Bốn quái nhân kia đồng thanh: - Ãi Ä‘i! Ãi quyết má»™t phen sống mái vá»›i há».
Quái nhân mặt Ä‘en liá»n vÆ°Æ¡n lá»™t cái bao tải trùm lên ngÆ°á»i Lệnh Hồ Xung ra rồi bảo hắn: - NgÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a chúng ta Ä‘i mau! Thá» xem hắn là m thế nà o mà bóp chết được chúng ta nhÆ° bóp con kiến?
Lệnh Hồ Xung nói: - ÃÆ°a các vị Ä‘i chẳng khó khăn gì. Có Ä‘iá»u các vị phải theo tại hạ má»™t việc...
Lão mặt dăn deo há»i ngay: - Việc gì? Nếu theo được thì theo, bằng không theo được thì thôi.
Lệnh Hồ Xung nghĩ thầm: - Xem chừng trong Lục quái chỉ mình lão mặt dăn deo nà y là đầu óc hơn cả.
Hắn liá»n lá»›n tiếng đáp: - Lệnh Hồ Xung Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là nam tá» hán, quyết không chịu để ai uy hiếp. Tại hạ nghe bá»n cao thủ phái Tung SÆ¡n ăn nói cà n rỡ vá»›i các vị mà ôm mối bất bình, muốn Ä‘Æ°a các vị đến chÆ¡i nhau vá»›i há» má»™t phen. Nếu các vị lại á»· thế nhiá»u ngÆ°á»i mà bắt tại hạ là m thế nà y thế ná» thì thà rằng Lệnh Hồ Xung nà y chịu chết, chứ nhất định không chịu khuất phục.
Cả năm quái nhân vá»— tay nói: - Cà ng hay! NgÆ°Æ¡i có tÆ° cánh nhÆ° váºy, chúng ta khâm phục lắm.
Lệnh Hồ Xung được thể liá»n nói: - Ãã váºy thì tại hạ dẫn các vị Ä‘i. Có Ä‘iá»u khi gặp bá»n há», các vị đừng ăn nói bừa bãi hoặc hà nh Ä‘á»™ng ẩu tả để anh hùng hảo hán võ lâm chê cÆ°á»i Ãà o cốc lục tiên là hạng Ä‘Æ¡n bạc, non ná»›t, không hiểu thế sá»±.
Nhất thiết các vị phải nghe lá»i chỉ dẫn của tại hạ. Nếu không thế thì các vị là m cho tại hạ cÅ©ng mất mặt luôn.
Hắn nói mấy câu nà y chỉ có mục Ä‘Ãch thăm dò ý kiến bá»n quái nhân không ngá» ngÅ© quái nghe xong, chẳng ai cÆ° ná»± gì cả đồng thanh đáp: - NhÆ° váºy cà ng hay! Bá»n ta quyết chẳng để há» bảo Ãà o cốc lục tiên là hạng Ä‘Æ¡n bạc, non ná»›t, không hiểu thế sá»±.
Những câu “... Ä‘Æ¡n bạc, non ná»›t, không hiểu thế sự†bá»n Ãà o cốc lục tiên đã được nghe ngÆ°á»i ta phê bình nhiá»u rồi, trong thâm tâm rất lấy là m hổ thẹn, nên Lệnh Hồ Xung vừa nói tá»›i đã đánh trúng và o giữa dạ chúng.
Lệnh Hồ Xung gáºt đầu nói: - Ãược rồi! Bây giá» má»i các vị Ä‘i theo tại hạ.
Ãoà n ngÆ°á»i thuáºn Ä‘Æ°á»ng chạy lẹ lên núi. Má»›i Ä‘i được và i dặm đã thấy quái nhân mặt lồi lõm đứng sau tảng đá núi ngấp nghé dòm ra.
Lệnh Hồ Xung tưởng lão nhát gan cần phải khÃch lệ nói: - Cao thủ phái Tung SÆ¡n võ công so vá»›i lão còn chênh lệch xa, bất tất phải sợ y. Chúng ta cùng Ä‘i để ăn thua vá»›i y. Lão cứ Ä‘i vá»›i chúng ta.
Quái nhân kia cả mừng nói: - Ãược rồi! Váºy ta cùng Ä‘i.
NhÆ°ng lão há»i lại: - NgÆ°Æ¡i bảo võ công ngÆ°á»i kia so vá»›i ta còn chênh lệch nhiá»u. Váºy ta hÆ¡n y hay y hÆ¡n ta?
Nguyên lão nà y tuy tÆ° chất đần Ä‘á»™n nhÆ°ng có tÃnh rất cẩn tháºn.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i đáp: - DÄ© nhiên là võ công lão cao hÆ¡n y. Vừa rồi lão chạy vá»t Ä‘i, khinh công cá»±c kỳ cao minh. Tay cao thủ phái Tung SÆ¡n kia vô luáºn thế nà o cÅ©ng không Ä‘uổi kịp lão.
Quái nhân mặt lồi lõm thÃch quá chạy đến bên Lệnh Hồ Xung song lão vẫn chÆ°a yên dạ há»i lại: - Nếu y Ä‘uổi kịp ta thì là m thế nà o?
Lệnh Hồ Xung đáp: - Tại hạ sẽ không rá»i lão ná»a bÆ°á»›c... Hừ hừ! Thá» xem y có dám rượt theo không?...
Hắn kéo chuôi trÆ°á»ng kiếm ra khá»i vá» chừng ná»a thÆ°á»›c rồi lại lắp và o đánh cạch má»™t tiếng nói: - Y mà rượt theo thì tại hạ rút kiếm chém chết tÆ°Æ¡i.
Quái nhân mặt lồi lõm nói: - Tuyệt diệu! Tháºt là tuyệt diệu! NgÆ°Æ¡i đã nói chắc là có thể tin được, chứ không phải chuyện đùa.
Lệnh Hồ Xung đáp: - Cái đó đã hẳn. Song nếu y không đuổi kịp lão thì tại hạ bất tất phải giết y.
Quái nhân mặt lồi lõm cÆ°á»i nói: - Phải rồi! Y không Ä‘uổi kịp thì để mặc y muốn Ä‘i đâu thì Ä‘i.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i thầm, miệng ẩm bẩm: - Lão mà co giò chạy trốn thì có trá»i nà o Ä‘uổi kịp?
Rồi hắn tá»± nhủ: - Lục quái nà y bản tÃnh chất phác, không phải hạng ngÆ°á»i tồi bại, chi bằng ta kết giao vá»›i há».
Hắn nghÄ© váºy liá»n há»i: - Tại hạ nghe đại danh sáu vị từ lâu, oai nhÆ° sấm sét nay được gặp, quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n, không hiểu đại danh các vị là gì?
Câu há»i nà y thiệt ra không thông tình lý. Hắn đã bảo được nghe đại danh từ lâu oai nhÆ° sấm sét rồi lại há»i đến tôn tÃnh đại danh sáu vị thì tháºt là mâu thuẫn. NhÆ°ng lục quái không nghÄ© đến chá»— đó.
Chúng vừa nghe thấy đối phương tâng bốc mình thì sung sướng như mở cỠtrong bụng, còn kịp suy xét gì nữa.
Lão mặt dăn deo đáp: - Ta đây là đại ca tên gá»i Ãà o Cán Tiên.
Lão mặt xám xịt nói theo: - Ta là nhị ca tên gá»i Ãà o Căn Tiên.
Lão mặt lồi lõm tá»± giá»›i thiệu: - Ta không hiểu mình là tam ca hay tứ ca và tên là Ãà o Chi Tiên.
Lão trá» và o ngÆ°á»i mặt Ä‘en giá»›i thiệu: - Y cÅ©ng không hiểu là tam ca hay tứ ca, tên gá»i là Ãà o Diệp Tiên.
Lệnh Hồ Xung lấy là m kỳ há»i: - Sao hai vị lại không biết mình là tam ca hay tứ ca?
Ãà o Chi Tiên đáp: - Chẳng phải là hai ngÆ°á»i chúng ta không biết mà vì gia gia cùng má má ta quên đấy chứ.
Lệnh Hồ Xung chÆ°a hết ngạc nhiên há»i: - Sao lệnh Ä‘Æ°á»ng và lệnh tôn lại quên được?
Ãà o Chi Tiên đáp: - Lúc gia gia và má má sanh anh em chúng ta có nhá»› được ai trên ai dÆ°á»›i, nhÆ°ng sau mấy năm lại quên mất. Vì váºy mà chẳng hiểu ai là lão tam ai là lão tứ.
Lão trá» và o ngÆ°á»i mặt Ä‘en nói tiếp: - Y nhất định tranh là m anh, ta không chịu, y liá»n định đòi đánh nhau vá»›i ta, ta Ä‘Ã nh nhÆ°á»ng y váºy.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói: - Té ra hai vị là huynh đệ đồng bà o.
Ãà o Chi Tiên nói: - Phải rồi! Chúng ta đây là sáu anh em.
Lệnh Hồ Xung bụng bảo dạ: - Sao lại có hạng cha mẹ hồ đồ đến thế? trách nà o chẳng sinh ra 6 ngÆ°á»i con cÅ©ng hồ đồ luôn.
Hắn nhìn lại hai ngÆ°á»i nữa há»i: - Còn cách xÆ°ng hô hai vị nà y thế nà o?
Lão mặt đỠđáp: - Ta là Ãà o Hoa Tiên.
Lão mặt ngá»±a nói theo: - Ta là Ãà o Thá»±c Tiên.
Lệnh Hồ Xung không nhịn được phải phì cÆ°á»i, nghÄ© bụng: - Ãà o Hoa Tiên nét mặt Ä‘á» hồng quả xứng vá»›i câu “TÆ°Æ¡i thắm nhÆ° hoa Ä‘Ã oâ€. Song ngÅ© quan lại xấu xa thế kia thì là m hoa Ä‘Ã o thế nà o được.
Ãà o Hoa Tiên thấy Lệnh Hồ Xung vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i cÅ©ng thÃch chà nói: - Trong sáu anh em thì tên ta hay hÆ¡n cả.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói: - Ba chữ “Ãà o Hoa Tiên†đúng là hay thiệt rồi nhÆ°ng Ãà o Cán, Ãà o Chi, Ãà o Diệp, Ãà o Thá»±c cÅ©ng Ä‘á»u dá»… nghe lắm. Tuyệt quá! Tháºt tuyệt quá! Giả tá»· tại hạ được cái tên hay nhÆ° váºy thì sÆ°á»›ng muốn chết.
Ãà o cốc lục tiên tÃnh tình vẫn ngây ngô nhÆ° trẻ nÃt. Chúng thấy Lệnh Hồ Xung khen tên bá»n chúng hay thì nức lòng hởi dạ và cho ngay hắn là ngÆ°á»i tốt nhất trong thiên hạ. Nhất là Ãà o Chi Tiên và Ãà o Thá»±c tiên lại múa tay khoa chân nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘iên.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói: - Chúng ta Ä‘i thôi!
Hắn định kêu lục tiên trở lại giải khai huyệt đạo cho Lục Ãại Hữu, nhÆ°ng nghÄ© tá»›i sÆ° phụ cùng sÆ° nÆ°Æ¡ng Ä‘ang gặp tình trạng cấp bách vá» sá»›m được lúc nà o hay lúc ấy để giải vây cho hai vị. Vả lại trên ngá»n núi sám hối không có mãnh thú thì chỉ sau mấy giá» huyệt đạo Lục Ãại Hữu sẽ tá»± nhiên giải khai, chẳng có chi đáng ngại. Bây giá» phải xuống núi ngay không thể trùng trình được.
Từ ngá»n núi sám hối vỠđến tổ tiên Ä‘Æ°á»ng phái Hoa SÆ¡n Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng trên núi xa hÆ¡n 17 dặm, nhÆ°ng 7 ngÆ°á»i nà y cÆ°á»›c trình Ä‘á»u mau lẹ phi thÆ°á»ng chỉ Ä‘i trong khoảnh khắc đã tá»›i nÆ¡i.
Ãoà n ngÆ°á»i vỠđến cổng tiên tổ Ä‘Æ°á»ng, đã thấy bá»n Lao đức Nặc, LÆ°Æ¡ng Phát, Thi Ãá»›i Tá», Nhạc Linh San, Lâm Bình Chi. Mấy chục tên sÆ° đệ, sÆ° muá»™i Ä‘á»u đứng ở ngoà i sân, ai nấy Ä‘á»u vẻ mặt rất lo âu.
Bá»n nà y thấy đại sÆ° ca Ä‘á»u mừng quýnh.
Lao đức Nặc chạy ra đón Lệnh Hồ Xung, khẽ nói: - Ãại sÆ° ca! SÆ° phụ cùng sÆ° mÆ°Æ¡ng Ä‘ang tiếp khách trong nhà .
Lệnh Hồ Xung quay lại nhìn Ãà o cốc lục tiên, giÆ¡ tay ra hiệu cho hỠđứng yên đừng lên tiếng, rồi khẽ bảo Lao Ãức Nặc: - Sáu vị nà y Ä‘á»u là bạn ta, đừng há»i gì đến há» hết, để ta và o coi.
Hắn chạy và o đến cá»a sổ nhà khách sảnh liá»n nhìn qua khe cá»a coi Ä‘á»™ng tÄ©nh bên trong.
Kể ra thì Nhạc Bất Quần và Nhạc phu nhân Ä‘ang ngồi trong nhà vá»›i khách mà đệ tỠđứng ở bên ngoà i ngấp ngó là rất vô lá»…. NhÆ°ng lúc nà y bá»n đệ tá» Ä‘á»u hiểu bản môn Ä‘ang gặp bÆ°á»›c nguy nan trá»ng đại nên đối vá»›i cá» Ä‘á»™ng của Lệnh Hồ Xung dÄ© nhiên không dám dị nghị.
Lệnh Hồ Xung ngó và o trong nhà khách sảnh thì thấy bên khách ngồi ở thủ vị là má»™t lão già râu xanh thân thể cao lá»›n. Huyệt thái dÆ°Æ¡ng cao gồ lên. Hiển nhiên là má»™t tay ná»™i ngoại công Ä‘á»u rất cao thâm.
Tay phải lão cầm cây cỠlệnh của Ngũ nhạc kiếm phái. Dĩ nhiên lão là tay cao thủ phái Tung Sơn.
Mé dÆ°á»›i lão có ba ngÆ°á»i: Má»™t đạo nhân đứng tuổi, má»™t ni cô chừng ngoà i ba chục và má»™t lão già trên năm mÆ°Æ¡i tuổi. Cứ theo cách ăn mặc mà phân biệt cÅ©ng đủ biết ba ngÆ°á»i nà y thuá»™c ba phái Thái sÆ¡n, Hằng sÆ¡n và Hà nh sÆ¡n.
DÆ°á»›i nữa còn có ba ngÆ°á»i ngồi, Ä‘á»u và o trạc trên năm mÆ°Æ¡i tuổi cả. NgÆ°á»i nà o cÅ©ng lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm là má»™t thứ khà giá»›i của phái Hoa SÆ¡n.
NgÆ°á»i thứ nhất mặt đầy phẫn ná»™ da mặt và ng khè. Lệnh Hồ Xung Ä‘oán chắc là ngÆ°á»i mà Lục Ãại Hữu bảo là Phong Bất Bình.
Sư phụ và sư nương ngồi chủ vị tiếp khách. Trên bà n bà y nước trà và đồ điểm tâm.
|
08-08-2008, 07:46 PM
|
|
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 5 phút 5 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
TIẾU NGẠO GIANG HỒ
Nguyên tác: Kim Dung
Nguồn: Vietkiem.com
ChÆ°Æ¡ng 64
Cuá»™c tranh luáºn hai phe Kiếm, KhÃ
Bá»—ng nghe lão già phái Hà nh sÆ¡n nói: - Nhạc huynh! Công việc ná»™i bá»™ quà phái, đáng lý bá»n tiểu đệ là ngÆ°á»i ngoà i không nên chõ miệng và o. NhÆ°ng NgÅ© nhạc kiếm phái chúng ta đã liên minh vá»›i nhau, chia xẻ vinh nhục, váºy má»™t phái nà o cÆ° sá» không hay để đồng đạo giang hồ chê cÆ°á»i là bốn phái kia phải chịu nhục lây. Thế mà vừa rồi Nhạc phu nhân lại bảo bốn phái Tung SÆ¡n, Hằng sÆ¡n, Thái sÆ¡n, Hà nh sÆ¡n không nên can thiệp và o việc ngÆ°á»i ngoà i thì tháºt là vô lý.
Lệnh Hồ Xung nghe lão nói mấy câu nà y đã hÆ¡i yên lòng, miệng lẩm bẩm: - Té ra há» cãi vã hà ng ná»a ngà y trá»i vì vụ tranh chấp nà y chứ chÆ°a há» Ä‘á»™ng thủ. May được Lục sÆ° đệ phi báo kịp thá»i mình vỠđến nÆ¡i chÆ°a muá»™n.
Nhạc phu nhân há»i: - Bà nh sÆ° huynh nói váºy thì ra phái Hoa SÆ¡n nà y xá» sá»± không ra gì là m liên lụy đến thanh danh quà phái?
Lão già há» Bà nh phái Hà nh sÆ¡n tên gá»i Bà nh Liên Vinh. Miệng lão nói không Æ°a can thiệp và o việc ngÆ°á»i ngoà i mà thiệt ra bình sinh lão có tÃnh hay lý luáºn những vụ chẳng dÃnh lÃu gì đến lão. Chuyến nà y lão đến phái Hoa SÆ¡n đã không phải là chủ nhân lại cÅ©ng chẳng phải là má»™t nhân váºt phái Tung SÆ¡n chấp chưởng NgÅ© nhạc minh kỳ, song vẫn quen thói nhiá»u lá»i lắm chuyện. Lão nghe Nhạc phu nhân nói váºy, liá»n cÆ°á»i lạt đáp: - Tại hạ thÆ°á»ng nghe đồn Ninh Nữ hiệp là “Thái thượng chưởng môn†phái Hoa SÆ¡n, trÆ°á»›c vẫn không tin, bữa nay được há»™i diện má»›i hiểu là danh bất hÆ° truyá»n.
Nhạc phu nhân tức giáºn nói: - Bà nh sÆ° huynh đến Hoa SÆ¡n, dù sao cÅ©ng là má»™t vị tân khách, bữa nay tiểu muá»™i không tiện sá»— sà ng. Có Ä‘iá»u má»™t tay nổi tiếng anh hùng phái Hà nh sÆ¡n tưởng không nên ăn nói hồ đồ nhÆ° váºy. Mai đây có gặp Mạc Ãại tiên sinh, tiểu muá»™i sẽ thỉnh giáo y.
Bà nh Liên Vinh cÆ°á»i lạt há»i móc: - Vì tại hạ là khách nên Nhạc phu nhân không tiện sá»— sà ng. Giả tá»· nÆ¡i đây không phải là núi Hoa SÆ¡n, chắc phu nhân đã vung kiếm lên chặt cái đầu tại hạ rồi. Có đúng thế không?
Nhạc phu nhân cÅ©ng không vừa, bà đáp: - Cái đó tại hạ đâu dám. Phái Hoa SÆ¡n Ä‘á»i nà o dám lý luáºn đến việc ná»™i bá»™ quà phái? NgÆ°á»i bên quà phái mà đi câu kết vá»›i bá»n ma giáo thì đã có Tả minh chủ phái Tung SÆ¡n thanh trừng, tệ phái bất tất phải dúng tay và o.
Phu nhân nói móc mấy câu nà y thì tháºt là đáo để. Vụ LÆ°u ChÃnh Phong phái Hà nh sÆ¡n cùng trưởng lão ma giáo là Khúc DÆ°Æ¡ng bị chết Æ¡ ngoà i thà nh Hà nh DÆ°Æ¡ng, bá»n giang hồ Ä‘á»u biết do ngÆ°á»i phái Tung SÆ¡n sát hại.
Sở dÄ© Nhạc phu nhân nhắc tá»›i vụ nà y má»™t là để vạch vết hoen của phái Hà nh sÆ¡n, hai là mỉa mai Bà nh Liên Vinh không nghÄ© tá»›i mối thù sÆ° huynh bị giết hại, lại Ä‘i phụ há»a vá»›i phái Tung SÆ¡n đến là m khó dá»… vợ chồng bà .
Quả nhiên Bà nh Liên Vinh vừa nghe bà nói mấy câu nà y, láºp tức biến sắc, lá»›n tiếng đáp: - Nhạc phu nhân! Từ xÆ°a đến nay, phái nà o chẳng có hạng đệ tá» phản bạn? Bữa nay chúng ta đến phái Hoa SÆ¡n chÃnh là mục Ä‘Ãch duy trì công đạo, giúp Phong đại ca thanh trừng bá»n gian tà trong môn phái đó.
Nhạc phu nhân tay nắm chuôi kiếm dằn giá»ng há»i: - Ai là bá»n gian tà ? Trượng phu Nhạc Bất Quần được ngÆ°á»i ngoà i tặng cho ngoại hiệu là Quân Tá» kiếm. Còn ngoại hiệu các hạ là gì?
Bà nh Liên Vinh thẹn đỠmặt lên.
Nguyên ngoại hiệu lão là Kim nhãn Ä‘iêu (con Ä‘iêu mắt và ng) , những ngÆ°á»i võ lâm Ä‘á»u kêu sau lÆ°ng lão là “Kim nhãn ô nha†có ý chê lão lắm mồm lắm miệng khiến má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chán ghét. Cái ngoại bất nhã hiệu nà y tuy không ai dám gá»i thẳng và o mặt lão, nhÆ°ng nó cÅ©ng đã lá»t và o tai lão rồi.
Nhạc phu nhân nhắc tá»›i chuyện nà y, dÄ© nhiên không phải gá»i lão là “Kim nhãn Ä‘iêu†mà là “Kim nhãn ô nhaâ€.
Lão tức giáºn vô cùng lại lá»›n tiếng: - Hừ! Quân tá» kiếm Æ°? Trên hai chữ “quân tá»â€ e rằng còn phãi thêm và o chữ “Ngụy†nữa.
Lão bảo Nhạc Bất Quần là “ngụy quân tá»â€.
Lệnh Hồ Xung nghe Bà nh Liên Vinh có ý nhục mạ và o mặt sÆ° phụ mình thì không nhịn được nữa, nhÆ°ng hắn không biết lai lịch lão thế nà o, liá»n quay lại há»i Lao Ãức Nặc: - Lao sÆ° đệ! Ngoại hiệu thằng cha nà y là gì?
Lao Ãức Nặc đã có võ công trÆ°á»›c khi và o là m môn hạ phái Hoa SÆ¡n. Lão bôn tẩu giang hồ từ lâu, nên biết nhiá»u chuyện. Lão đáp: - Lão là “Kim nhãn ô nhaâ€!
Lệnh Hồ Xung ngoà i sảng Ä‘Æ°á»ng lá»›n tiếng gá»i: - Hạt nhãn ô nha! Lão có giá»i thì ra đây!
Nhạc Bất Quần đã nghe tiếng Lệnh Hồ Xung cùng Lao Ãức Nặc đối đáp nhau từ trÆ°á»›c, lão tá»± há»i: - Sao Xung nhi lại xuống núi?
Lão liá»n lên tiếng quở trách: - Xung nhi! không được vô lá»…! Bà nh sÆ° thúc từ xa đến đây là tân khách. Sao ngÆ°Æ¡i dám há»—n xược, ăn nói không có đấng báºc chi nữa?
Bà nh Liên Vinh căm tức, mắt dÆ°á»ng tóe lá»a. Vụ đại đệ tá» phái Hoa SÆ¡n là Lệnh Hồ Xung gây nên nhiá»u chuyện rắc rối ở trong thà nh Hà nh DÆ°Æ¡ng, lão đã được nghe qua, liá»n lá»›n tiếng thóa mạ: - Ta cứ tưởng là ai. Té ra là thằng nhỠđã ngủ trong kỹ viện thà nh Hà nh SÆ¡n. Quả nhiên dÆ°á»›i trÆ°á»›ng phái Hoa SÆ¡n đủ mặt nhân tà i.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i đáp: - Phải rồi! Tại hạ ở trong kỹ viện thà nh Hà nh SÆ¡n được quen biết vá»›i cô em há» Bà nh.
Nhạc Bất Quần quát lên: - Ngươi... nói nhăng gì thế?
Lệnh Hồ Xung thấy sÆ° phụ nổi giáºn không dám nói gì nữa.
Trong sảnh Ä‘Æ°á»ng, lão già râu xanh phái Tung SÆ¡n và Phong Bất Bình không nhịn được tủm tỉm cÆ°á»i.
Bà nh Liên Vinh Ä‘á»™t nhiên xoay chân đá đến binh má»™t tiếng khiến cho má»™t mảnh cá»a sổ bay Ä‘i. Lão không nháºn được mặt Lệnh Hồ Xung liá»n trá» và o bá»n đệ tá» phái Hoa SÆ¡n quát há»i: - Vừa rồi tên súc sinh nà o nói thế?
Bá»n đệ tá» phái Hoa SÆ¡n lặng yên không trả lá»i.
Bà nh Liên Vinh lại quát mắng: - Mẹ kiếp! Vừa rồi thằng súc sinh nà o đã nói láo?
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i đáp: - Vừa rồi chÃnh lão nói. Tại hạ là m sao mà biết được ai là súc sinh?
Bà nh Liên Vinh bị Lệnh Hồ Xung nhục mạ, giáºn quá bất giác gầm lên nhÆ° sấm.
Câu Lệnh Hồ Xung nói: “Tại hạ ngủ trong kỹ viện thà nh Hà nh Sơn có quen biết một cô em hỠBà nh†thì còn sỉ nhục nà o bằng.
Nên biết Bà nh Liên Vinh là ngÆ°á»i phái Hà nh SÆ¡n, nguyên quán ở Hồ Nam, Lệnh Hồ Xung nói thế tức là bảo ngÆ°á»i nhà lão Ä‘i là m kỹ nữ. Còn câu hắn nói “Tại hạ là m sao mà biết được ai là súc sinh?†thì mắng thẳng và o mặt lão nhÆ° hạng cầm thú.
NgÅ© nhạc kiếm phái đã liên minh, váºy Bà nh Liên Vinh là báºc tôn trưởng của Lệnh Hồ Xung. Thế mà lão bị kẻ dÆ°á»›i cãi vã há»—n xược thì còn nhẫn nại là m sao được?
Lão gầm lên má»™t tiếng nhảy xổ vá» phÃa Lệnh Hồ Xung.
Lệnh Hồ Xung thấy lão hăng quá, liá»n lui lại để tránh. Hắn toan rút kiếm chống cá»± thì Ä‘á»™t nhiên bóng ngÆ°á»i thấp thoáng. Từ trong sảnh Ä‘Æ°á»ng má»™t bóng ngÆ°á»i vá»t ra, ngân quang rá»±c rỡ lại có tiếng loảng choảng. DÄ© nhiên bóng ngÆ°á»i nà y vá»t ra để tá»· vá»›i Bà nh Liên Vinh. NgÆ°á»i đó chÃnh là Nhạc phu nhân.
Nhạc phu nhân vừa nhảy ra, rút kiếm đỡ gạt, phản kÃch. Bấy nhiêu cá» Ä‘á»™ng liá»n má»™t giây mà tÆ° thức trông lại tuyệt mỹ. Cá» Ä‘á»™ng của bà tuy mau lẹ hết chá»— nói, song ngÆ°á»i ngoà i coi và o lại thấy rất ung dung nhà n nhã, chỉ thấy đẹp mắt chứ không ra vẻ hoang mang hấp tấp.
Nhạc Bất Quần nói: - Chúng ta là ngÆ°á»i má»™t nhà , có Ä‘iá»u chi thủng thẳng bảo nhau, hà tất phải Ä‘á»™ng thủ?
Lão nói mấy câu nà y vá»›i má»™t thái Ä‘á»™ thản nhiên, rồi ung dung bÆ°á»›c ra ngoà i sảnh Ä‘Æ°á»ng.
Tiện tay Nhạc Bất Quần rút thanh trÆ°á»ng kiếm ở sau lÆ°ng Lao Ãức Nặc nhẹ nhà ng Ä‘Æ°a tá»›i rồi xoay chiá»u kiếm má»™t cái. Ãồng thá»i thanh trÆ°á»ng kiếm của lão đã đè cả hai thanh kiếm của Bà nh Liên Vinh và Nhạc phu nhân xuống.
Bà nh Liên Vinh váºn kình lá»±c và o cánh tay hất kiếm ngược lên, không ngá» chẳng nhúc nhÃch được tý nà o. dÄ© nhiên là không hất được thanh trÆ°á»ng kiếm của Nhạc Bất Quần Ä‘i. Lão tức quá mặt Ä‘á» bừng lại váºn Ä‘á»™ng chân khÃ...
Nhạc Bất Quần cÆ°á»i nói: - NgÅ© nhạc kiếm phái chúng ta đã đồng khà liên chi thì khác nà o ngÆ°á»i má»™t nhà . Bà nh sÆ° huynh chẳng nên chấp nhặt vá»›i bá»n trẻ nÃt.
Ãoạn lão quay lại mắng Lệnh Hồ Xung: - NgÆ°Æ¡i ăn cà n nói dỡ, sao còn chÆ°a bồi tá»™i vá»›i Bà nh lão bá?
Lệnh Hồ Xung nghe lá»i sÆ° phụ không dám cưỡng lại, Ä‘Ã nh tiến tá»›i khom lÆ°ng thi lá»… nói: - Bà nh sÆ° bá! Ãệ tá» Ä‘ui mắt, chẳng hiểu trá»ng khinh, thiệt chẳng khác con quạ Ä‘en thối tha cứ ngoác mồm ra mà kéo quang quác là m dÆ¡ bẩn đến danh dá»± cao nhân võ lâm, thiệt không bằng giống súc sinh. Bà nh sÆ° bá đừng nóng giáºn nữa! Ãệ tá» không thoá mạ Bà nh sÆ° bá đâu. Con quạ Ä‘en thối tha nó có kêu réo thì chúng ta để xuống dÆ°á»›i quần.
Hắn nhắc Ä‘i nhắc lại câu “Quạ Ä‘en thối thaâ€, ai cÅ©ng hiểu là hắn thóa mạ Bà nh Liên Vinh. NgÆ°á»i ngoà i không sao nhịn được, nhất là Nhạc Linh San báºt lên tiếng cÆ°á»i hinh hÃch.
Nhạc Bất Quần cảm thấy Bà nh Liên Vinh váºn kình lá»±c đến ba lần, liá»n tủm tỉm cÆ°á»i nhấc thanh trÆ°á»ng kiếm lên trả lại cho Lao Ãức Nặc.
Bà nh Liên Vinh Ä‘á»™t nhiên thấy áp lá»±c không còn, tay kiếm của lão cÅ©ng báºt lên theo. Bá»—ng nghe lách cách hai tiếng. Hai Ä‘oạn trÆ°á»ng kiếm gãy rá»›t xuống đất. Trong tay lão cùng Nhạc phu nhân má»—i ngÆ°á»i chỉ còn lại má»™t Ä‘oạn.
Bà nh Liên Vinh Ä‘ang lúc gắng sức đối kháng vá»›i Nhạc Bất Quần váºn Ä‘á»™ng kình lá»±c quá mãnh liệt. Mảnh kiếm gãy vá»t lên mạnh quá, xuýt nữa Ä‘áºp và o bên trán. May mà lão thu kình lá»±c vá» kịp, nhÆ°ng cÅ©ng phải má»™t phen hoang mang luống cuống. Lão thẹn quá mặt đỠđến mang tai, liá»n lá»›n tiếng quát: - NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i định hai ngÆ°á»i đánh má»™t...
NhÆ°ng lão nghÄ© tá»›i thanh trÆ°á»ng kiếm của Nhạc phu nhân cÅ©ng bị Nhạc Bất Quần phát huy ná»™i lá»±c thượng thừa đè gãy. Hiển nhiên Nhạc Bất Quần đã hạ thủ má»™t cách rất ung dung, ai cÅ©ng thấy rõ là lão có ý ngăn cản hai bên bãi chiến, chứ không thiên vị bên nà o.
Tuy nhiên, Nhạc phu nhân có bị chồng đánh gãy kiếm cÅ©ng chẳng sao, còn Bà nh Liên Vinh bị hạ nhÆ° váºy thì nhục nhã vô cùng. Lão lắp bắp: - NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i...
Rồi Ä‘á»™t nhiên dáºm mạnh chân xuống đất, cầm thanh kiếm gãy chạy vá»t xuống núi Ä‘i biến không ngoảnh cổ lại nữa.
Lúc Nhạc Bất Quần đè gãy hai thanh kiếm đã ngó thấy Ãà o cốc lục tiên đứng ở sau lÆ°ng Lệnh Hồ Xung. TÆ°á»›ng mạo sáu ngÆ°á»i nà y dị dạng khác thÆ°á»ng khiến lão không khá»i ngạc nhiên. Lão liá»n chắp tay nói: - Sáu vị quang lâm núi Hoa SÆ¡n, tạo hạ không kịp nghinh tiếp xin thứ lá»—i.
Ãà o cốc lục tiên chỉ trố mắt ra nhìn lão, không đáp lá»… cÅ©ng không trả lá»i. Lệnh Hồ Xung liá»n giá»›i thiệu: - Ãây là sÆ° phụ tại hạ, chưởng môn phái Hoa SÆ¡n...
Hắn chÆ°a dứt lá»i, Phong Bất Bình đã lá»›n tiếng xen và o: - Y là sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i thì đúng, nhÆ°ng không phải chÆ°á»ng môn phái Hoa SÆ¡n. Nhạc Bất Quần! Môn “Tá» hà công†của ngÆ°Æ¡i giá»i thiệt! NhÆ°ng chỉ á»· và o “Tá» hà thần công†thì chÆ°a chắc đã giữ nổi ngôi chưởng môn phái Hoa SÆ¡n. Ai cÅ©ng biết Hoa SÆ¡n là má»™t trong NgÅ© nhạc kiếm phái. Ãã là kiếm phái thì dÄ© nhiên phải lấy kiếm là m chủ. Thế mà ngÆ°Æ¡i lại Ä‘i luyện khÃ, nhÆ° váºy là theo Ä‘Æ°á»ng ma đạo rồi chứ không phải rèn luyện tâm pháp chÃnh tông của bản môn.
Nhạc Bất Quần nói: - Phong huynh nói câu nà y tháºt là quá Ä‘á»™. NgÅ© nhạc kiếm phái Ä‘á»u sá» trÆ°á»ng kiếm. Cái đó cố nhiên là đúng rồi.NhÆ°ng bất luáºn môn phái nà o cÅ©ng nghiên cứu vá» cách lấy khà chống kiếm. Kiếm thuáºt là cái há»c bên ngoà i còn khà công là cái há»c trong ngÆ°á»i. Ná»™i ngoại cùng rèn luyện thì võ công má»›i thà nh tá»±u được má»™t chút. Theo lá»i phong sÆ° huynh thì chỉ cần luyện kiếm thuáºt, nếu gặp phải tay cao thủ ná»™i gia tất bị thất bại.
Phong Bất Bình cÆ°á»i lạt nói: - Cái đó chÆ°a chắc. Cái tốt đẹp nhất thiên hạ chẳng gì bằng cá»u lÆ°u tam giáo, Y bốc tinh tÆ°á»›ng, Tứ thÆ°, ngÅ© kinh, Tháºp bát bà n võ nghệ Ä‘á»u tinh thông hết. Ãao pháp giá»i, thÆ°Æ¡ng pháp cÅ©ng giá»i. Cái gì chẳng muốn hÆ¡n Ä‘á»i. NhÆ°ng thá» mạng con ngÆ°á»i có hạn là m sao mà luyện hết má»i môn được? Má»™t ngÆ°á»i chuyên luyện má»™t môn kiếm pháp còn khó đến chá»— tinh thâm thì là m sao có thể phân tâm để luyện ná»™i công được? Cho nên ngÆ°á»i ta nói: Ãồng thá»i tay trái vạch hình vuông, tay phải vẽ vòng tròn thì rồi chẳng ra hình thù gì cả. Ãến vẽ hình vuông hình tròn cùng má»™t lúc còn chÆ°a xong thì nói chi đến chuyện đồng thá»i vừa luyện kiếm vừa luyện khÃ? Ta không bảo luyện khà là dở. Có Ä‘iá»u phái Hoa SÆ¡n chúng ta lấy kiếm thuáºt là m môn võ há»c chÃnh tông còn ngoà i ra Nhạc huynh muốn luyện bà ng môn tả đạo gì chẳng được, dù là luyện công phu Ma giáo, cÅ©ng không ai giữ nổi, huống chi là luyện khÃ? NhÆ°ng ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng vì tham lam muốn được nhiá»u món để đến ná»—i hÆ° há»ng võ công thì chỉ mình là m mình chịu chứ không có hại lá»›n. Hiện giá» Nhạc huynh đã chấp chưởng quyá»n hà nh phái Hoa SÆ¡n mà đi và o nẻo tà thì để há»a đến con em, di tá»™c mãi mãi.
Nhạc Bất Quần mỉm cÆ°á»i nói: - Ãể há»a cho con em, di tá»™c mãi mãi, cái đó chÆ°a biết thế nà o.
Lão lùn đứng bên Phong Bất Bình há»i: - Sao lại chÆ°a biết thế nà o?
NgÆ°á»i lão lùn tịt mà tiếng nói lại nhÆ° chuông đồng. Lão rất Ãt lá»i, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên lão lên tiếng thì tuởng chừng đất lở trá»i long. Lão má»›i nói má»™t câu mà má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u giáºt mình kinh hãi.
Chỉ có Nhạc Bất Quần là luyện khà đến trình Ä‘á»™ tinh thâm, ná»™i lá»±c hùng háºu, nên không biến đổi sắc mặt chút nà o.
Lão già lùn đã thá» công phu “SÆ° tá» hống†nà y trăm lần đúng cả trăm. Nay lão không kinh Ä‘á»™ng được Nhạc Bất Quần, thì ngấm ngầm bá»±c mình, lá»›n tiếng há»i: - NgÆ°Æ¡i đã dạy cái đó cho bao nhiêu đệ tá» Ä‘em ra úng dụng sao còn bảo là không để há»a cho con em, di tá»™c mãi mãi?
Mấy câu nà y Ä‘áºp và o mà ng tai má»i ngÆ°á»i. Ai cÅ©ng ù tai rất là khó chịu.
Nhạc Bất Quần mỉm cÆ°á»i, thản nhiên đáp: - Thà nh huynh! Công phu “SÆ° tá» hống†của Thà nh huynh nguyên là công phu ná»™i gia thượng thặng trong cá»a pháºt. Nếu luyện công đến chá»— thà nh tá»±u thì chỉ má»™t tiếng quát cÅ©ng đủ khiến muôn ngÆ°á»i phải ngã lăn ra vì uy lá»±c nó ghê gá»›m vô cùng!
Lão lùn ngÆ°á»i há» Thà nh tên gá»i là Thà nh Bất Ưu lấy nghÄ©a câu “nhân giả bất Æ°u†nhÆ°ng tÃnh lão nóng nhÆ° lá»a chẳng nhân giả chút nà o.
Lão nghe Nhạc Bất Quần nói mấy câu nầy thì trong lòng run lên tá»± nghÄ©: - Thằng cha nà y quả nhiên biết ngÆ°á»i biết của. Mình theo má»™t vị thiá»n sÆ° vô danh há»c môn công phu nà y mà hắn cÅ©ng nháºn ra được.
NhÆ°ng chỉ thoáng qua lão lại nổi giáºn há»i: - NgÆ°Æ¡i bảo ná»™i công ta không thuần thục và môn “SÆ° tá» hống†chÆ°a luyện được đến nÆ¡i, có đúng thế không?
Nhạc Bất Quần cÆ°á»i đáp: - Tiểu đệ không dám. Có Ä‘iá»u “SÆ° tá» hống†là thần công của nhà Pháºt, muốn há»c được đến nÆ¡i đâu phải chuyện dá»… dà ng. Hiện nay ở Ä‘á»i những vị cao tăng hiểu được môn nà y má»™t cách chân chÃnh e rằng cÅ©ng chẳng được mấy ngÆ°á»i.
Lão nói câu nà y vẫn bình tÄ©nh ra vẻ ngÆ°á»i quân tá» phong nhã nhÆ°ng kỳ thá»±c lão có ý chê công phu của Thà nh Bất Ưu là tầm thÆ°á»ng.
Thà nh Bất Ưu tÃnh tình nóng nảy, nhÆ°ng cân não không xoay chuyển ý nghÄ© được mau lẹ. Lão ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t lúc rồi má»›i hiểu ý tứ lá»i nói của Nhạc Bất Quần. Ãá»™t nhiên lão đùng đùng rút thanh trÆ°á»ng kiếm ở sau lÆ°ng đánh soạt má»™t tiếng rồi quát lá»›n: - Phong sÆ° huynh bảo ngÆ°Æ¡i luyện công phu của bà ng môn tả đạo không xứng đáng là m chưởng môn phái Hoa SÆ¡n. Ta coi cÅ©ng chẳng thuáºn mắt chút nà o. NgÆ°Æ¡i tá»± Ä‘á»™ng thoái vị Ä‘i hay là nhẹ không Æ°a lại Æ°a nặng, bắt ngÆ°á»i phải đánh đổ.
Nhạc Bất Quần há»i lại: - Thà nh huynh! Phe “Kiếm tông†của các vị 30 năm trÆ°á»›c đã ly khai bản môn, tá»± nháºn không phải đệ tá» phái Hoa SÆ¡n nữa sao nay còn đến đây sinh sá»±? Giả tá»· các vị tá»± cho là công phu của mình tinh thâm thì cứ tá»± ý dá»±ng ra môn phái để nở mà y nở mặt trong võ lâm, đè bẹp phái Hoa SÆ¡n thì Nhạc má»— bá»™i phục. Bữa nay các vị chỉ bi bô lá»— miệng thì ngoà i việc là m tổn thÆ°Æ¡ng đến hòa khà má»i ngÆ°á»i chẳng được lợi Ãch gì cả.
Thà nh Bất Ưu lá»›n tiếng nói: - Nhạc sÆ° huynh! Tại hạ và sÆ° huynh không có thù oán vá»›i nhau, chÃnh ra không nên để tổn thÆ°Æ¡ng hòa khÃ, chỉ vì sÆ° huynh chiếm Ä‘oạt chức chưởng môn phái Hoa SÆ¡n lại dạy bá»n đệ tá» luyện khà chứ không luyện kiếm khiến cho thanh danh phái Hoa SÆ¡n ngà y má»™t suy kém thì tá»™i lá»—i đó sÆ° huynh không thể chối được. Thà nh má»— đã là đệ tá» phái Hoa SÆ¡n chẳng thể tá»± thủ bà ng quang mà không há»i đến.
Lệnh Hồ Xung nghe mấy ngÆ°á»i đối đáp vá»›i nhau nhÆ° váºy liá»n bụng bảo dạ: - Té ra Phong Bất Bình cùng lão lùn nà y Ä‘á»u là đệ tá» phe “kiếm tông†bản phái. Rõ rà ng lúc bá»n há» luyện công đã Ä‘i lầm Ä‘Æ°á»ng mà còn đến trách móc sÆ° phụ mình thì tháºt là đáng giáºn và đáng buồn cÆ°á»i!
Bá»—ng nghe Nhạc Bất Quần nói: - Thà nh huynh! Vụ tranh chấp giữa hai phe “khà tông†và “kiếm tông†trong bản phái xảy ra từ lâu rồi. Ngà y ấy hai phe tá»· kiếm trên Ngá»c nữ phong đã quyết thắng bại và phân phải trái rồi. Việc nầy cách đây đến mấy chục năm. Câu chuyện cÅ© rÃch đó còn nhắc lại là m chi vô Ãch.
Thà nh Bất Ưu nói: - Ngà y ấy tá»· kiếm thua được ra sao có ai biết đâu? Nói tóm lại Nhạc huynh cÆ°á»›p ngôi chưởng môn nà y má»™t cách không minh bạch. Vì thế mà Tả minh chủ, thủ lãnh NgÅ© nhạc kiếm phái ban cá» lệnh xuống yêu cầu Nhạc huynh nhÆ°á»ng ngôi.
Nhạc Bất Quần lắc đầu đáp: - Tại hạ coi chừng trong vụ nà y có Ä‘iá»u ngoắt nghéo. Tả minh chủ xÆ°a nay là ngÆ°á»i thẩm việc rất minh mẫn, xét theo tình lý, chứ không khi nà o xuống cá» lệnh má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t yêu cầu phái Hoa SÆ¡n thay đổi chưởng môn.
Thà nh Bất Ưu trá» và o cây cá» lệnh NgÅ© nhạc kiếm phái há»i: - Chẳng lẽ cá» lệnh nầy còn giả được hay sao?
Nhạc Bất Quần đáp: - CỠlệnh thì không giả nhưng nó câm không biết nói.
Lão râu xanh phái Tung Sơn đột nhiên xen và o: - Nhạc sư huynh bảo cỠlệnh câm, chẳng lẽ Thang Anh Ngạc nầy cũng câm hay sao?
Nhạc Bất Quần đáp: - Không dám việc nà y rất quan trá»ng, tại hạ phải gặp mặt Tả minh chủ rồi má»›i quyết định dược.
Thang Anh Ngạc tức lão già râu xanh hằn há»c há»i: - Nhạc huynh nói váºy thì ra không tin lá»i Thang má»— nói hay sao?
Nhạc Bất Quần đáp: - Không dám! Dù Tả minh chủ có ý ấy tháºt, nhÆ°ng lão gia chẳng thể chỉ nghe lá»i má»™t bên đã truyá»n hiệu lệnh, mà còn phải nghe tiếng chuông của tại hạ nữa má»›i được.
Thà nh Bất Ưu nói: - Sao còn lôi thôi hoà i? Nói lui nói tá»›i chẳng qua Nhạc huynh không chịu nhÆ°á»ng chức chưởng môn có phải thế không?
Lão nói năm tiếng sau cùng thì “soạt†má»™t cái, thanh trÆ°á»ng kiếm đã rút ra cầm tay. Ãến câu “Có đúng thế không†thì má»—i chữ đâm má»™t nhát kiếm. Hết câu lão đã đâm bốn nhát.
Bốn chiêu nà y mau lẹ chưa lấy gì là m kỳ, song bốn kiếm phóng ra rất ác liệt lại là những chiêu thức khác nhau, thiệt biến ảo hết chỗ nói. Nhát kiếm thứ nhất xuyên qua vạt áo mé vai tả Nhạc Bất Quần.
Nhát thứ hai xuyên qua áo vai bên hữu lão. Nhát thứ ba đâm và o cạnh sÆ°á»n mé tả và nhát thứ tÆ° đâm và o cạnh sÆ°á»n mé hữu. Bốn nhát kiếm chỉ xuyên qua vạt áo Nhạc Bất Quần thà nh tám chá»— thủng. Kỳ ở chá»— lưỡi kiếm Ä‘á»u lÆ°á»›t qua bên da thịt Nhạc Bất Quần chứ không chạm và o ngÆ°á»i lão chút nà o. Thủ pháp đã mau lẹ chiêu thức lại kỳ diệu, Ä‘Ãch nhắm cà ng chuẩn xác. Nếu không phải là tay kiếm thuáºt phi thÆ°á»ng thì không tà i nà o có những chiêu tuyệt diệu nà y.
Bá»n đệ tá» phái Hoa SÆ¡n thấy váºy Ä‘á»u cả kinh thất sắc. Chúng nghÄ© bụng: - Bốn chiêu kiếm nà y Ä‘á»u là kiếm pháp của bản phái, thế mà trÆ°á»›c nay chÆ°a từng thấy sÆ° phụ sỠđến bao giá». Những tay cao thủ phe “kiếm tông†quả nhiên không phải tầm thÆ°á»ng.
NhÆ°ng bá»n Thang Anh Ngạc, Phong Bất Bình lại rất bá»™i phục Nhạc Bất Quần. Há» thấy Thà nh Bất Ưu đâm bốn nhát kiếm mà nhát nà o cÅ©ng lợi hại khủng khiếp có thể sát hại Nhạc Bất Quần dá»… nhÆ° chÆ¡i.
DÄ© nhiên bốn chiêu nà y tá» ra kiếm pháp của Thà nh Bất Ưu rất tinh thâm. NhÆ°ng Nhạc Bất Quần vẫn mỉm cÆ°á»i thản nhiên chịu đòn thì công phu hà m dưỡng nà y không phải ngÆ°á»i thÆ°á»ng có thể bì kịp.
HÆ¡n nữa Thà nh Bất Ưu lên núi Hoa SÆ¡n đã nói rõ muốn Ä‘oạt chức chưởng môn, thì dù con ngÆ°á»i trấn tÄ©nh đến đâu cÅ©ng chẳng thể không Ä‘á» phòng đối phÆ°Æ¡ng hạ sát thủ. Thế mà Nhạc Bất Quần không chống đối mà cÅ©ng không né tránh, thản nhiên tiếp thụ bốn kiếm nhÆ° không có chuyện gì, tưởng chừng há»… Thà nh Bất Ưu mà có ý gia hại thì tá»± nhiên lão sẽ có cách đối phó. Nếu trong thá»i gian khe chừng sợi tóc mà lão vẫn có thể tùy thá»i ra tay bảo vệ thân mình cùng khắc chế đối phÆ°Æ¡ng thì võ công lão còn cao thâm hÆ¡n Thà nh Bất Ưu nhiá»u. Tuy lão chÆ°a Ä‘á»™ng thủ, song uy thế cÅ©ng đủ trấn áp thì chẳng khác gì đã ra tay thủ thắng.
Trong lòng Lệnh Hồ Xung đã yên trà không lo bốn nhát kiếm vừa rồi. Những nhát kiếm nà y tuy kỳ dị nhÆ°ng hắn đã nhá»› hết vì đó chÃnh là những tuyệt chiêu của phái Hoa SÆ¡n đã khắc trên đồ hình ở vách đá háºu Ä‘á»™ng. Nguyên nó chỉ có hai chiêu mà Thà nh Bất Ưu đã biến hóa thà nh bốn chiêu khác hẳn nhau tưởng chừng nhÆ° những chiêu số vong biệt. Hắn nghÄ© thầm: - Hai chiêu nà y có chi là lạ, mà xem ra lão lấy là m đắc ý lắm.
Bá»—ng nghe Nhạc phu nhân nói: - Thà nh huynh! Chắc trượng phu nghÄ© tình các vị ở xa tá»›i mà đây là khách nên má»›i nhÆ°á»ng nhịn. Thà nh huynh đã đâm thủng áo y bằng bốn chiêu kiếm, mà còn không biết Ä‘iá»u thì phái Hoa SÆ¡n dù tôn trá»ng khách đến đâu cÅ©ng không nể nữa.
Thà nh Bất Ưu rất tá»± phụ vá» bốn nhát kiếm của mình, tuy Nhạc Bất Quần đứng ngang nhiên không nhúc nhÃch vá»›i má»™t thái Ä‘á»™ rất đáng phục, nhÆ°ng lão thấy Nhạc phu nhân lá»™ vẻ kinh hãi thất sắc, hiển nhiên đã bị kiếm pháp của lão trấn áp thì không khá»i nổi lòng cao ngạo đáp: - Nhạc phu nhân! Phu nhân nói cái gì nhÆ°á»ng nhịn khách phÆ°Æ¡ng xa lại? Bây giá» nếu phu nhân phá được bốn chiêu nà y của Thà nh má»— thì Thà nh má»— láºp tức ngoan ngoãn xuống núi, không dám đặt chân lên ngá»n Ngá»c nữ phong nầy nữa.
Lão là ngÆ°á»i biết nhiá»u hiểu rá»™ng, tuy có ý tá»± phụ vá» kiếm pháp tinh thâm của mình, nhÆ°ng thấy Nhạc Bất Quần bình tÄ©nh phi thÆ°á»ng nên không dám khiêu chiến vá»›i y. Lão cho Nhạc phu nhân là hà ng nữ lÆ°u, cứ khiêu chiến vá»›i bà ta là không có Ä‘iá»u gì đáng lo. Hắn định nói khÃch cho bà ra tay để kiá»m chế được bà rồi nhân đó có khi Nhạc Bất Quần đâm ra úy kỵ mà chịu khuất phục, hay Ãt ra cÅ©ng là m kiếm pháp của y rối loạn thì Phong Bất Bình Ä‘Æ°á»ng thừa cÆ¡ thủ thắng.
Lão chống kiếm nói tiếp: - Nà o xin má»i Nhạc phu nhân! Ninh nữ hiệp là má»™t tay cao thủ phe “khà tông†phái Hoa SÆ¡n thiên hạ Ä‘á»u biết tiếng bữa nay Thà nh Bất Ưu ở phe “kiếm tông†muốn lãnh giáo vá» khà công của Ninh nữ hiệp.
Thà nh Bất Ưu nói câu nà y tỠra muốn cho hai phe “kiếm tông†và “khà tông†phái Hoa Sơn lại mở cuộc tỷ đấu.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn.eu, åãèïòà, åâðîñïîðò, àëüäåáàðàí, äíåâíèê, biet viet kiem, êàáèíû, èãðîìàíèÿ, ïíåâìàòè÷åñêîå, ïîäàðêè, ïîðíîãàëåðåè, îñòðîâ, îòêðûòêè, ïðåäñêàçàíèÿ, ñàëàòîâ, nguồn: vietkiem.com, ñìåøàðèêè, ñòðîèòåëüñòâå, òî÷êà, phim teu ngao giang ho, tiếu ngạo giang hồ, tieu dao giang ho 4vn, tieu ngao giabg ho 4vn, tieu ngao giang ho, tieu ngao giang ho 4eu, tieu ngao giang ho 4vn, việt kiếm.com, viet kiem, viet kiem.com, vietdiem .com, vietkeim, vietkiem, vietkiem com, vietkiem kim dung, vietkiem net, vietkiem.com, vietkiem.com forum, vietkiem.com/, vietkiem.net, vietkiemcom, www.vietkiem.com |
| |