|
|
12-09-2008, 05:50 AM
|
Äá»™i Xung KÃch
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 562
Thá»i gian online: 1 giá» 5 phút 47 giây
Thanks: 532
Thanked 159 Times in 80 Posts
|
|
Hồi 21 Thiên Long châu
Nhuế VÄ© lại đấm má»™t quyá»n và o vách, tiếng bình vang lá»›n hÆ¡n trÆ°á»›c.
Lão nhân tán :
- Công phu khá lắm!
Nhuế VÄ© cao giá»ng mắng oang oang :
- Lý Trà o! NgÆ°Æ¡i là má»™t kẻ đê tiện, thô bỉ nhất trên Ä‘á»i, ngÆ°Æ¡i là má»™t súc sanh!
Tưởng đến lúc Lý Trà o giả vá» hòa dịu, uyển chuyển kết giao, để rồi cuối cùng Ä‘Æ°a chà ng và o tròng, chà ng uất ức phi thÆ°á»ng, bÆ°á»›c những bÆ°á»›c vừa dà i vừa gấp, theo lòng Ä‘á»™ng ra phÃa ngoà i.
Äá»™ng khẩu bị những chấn song to rà o kÃn. Bên ngoà i chấn song không có ngÆ°á»i canh giữ, xa xa, có má»™t ngá»n đèn má». Song là m bằng thép cứng.
Nhuế VÄ© bÆ°á»›c đến bên cạnh, má»—i tay nắm má»™t chấn song, vừa váºn công lá»±c vừa quát :
- Mở ra!
Công lá»±c của chà ng lúc đó, Ãt nhất cÅ©ng trên ngà n cân, nhÆ°ng hai chấn song không lay Ä‘á»™ng mảy may. Chà ng cố gắng bẻ chấn song thêm hai đợt nữa, song vô Ãch. Rồi chà ng buông tay xuống thở ra.
Bảy tám hôm qua rồi!
Bảy tám hôm xa cách Dã nhi! Nhuế VÄ© tá»± há»i, hiện tại nà ng ở đâu, ra sao?
Hẳn là nà ng bị thổ dân bắt rồi! Chúng bắt nà ng, vì nhan sắc diễm lệ của nà ng, hay vì nà ng là con gái của Cao Th�
Chà ng nhá»› lại những ánh mắt háu đói của A Sá» Na Äô, không ngừng quan sát nà ng. Hay là gã háo sắc đó có mÆ°u mô gì, ly khai chà ng vá»›i Cao Mạt Dã Ä‘i để dá»… bá» hạ thủ đối vá»›i nà ng?
Hôm đó, Lý Trà o có tạm rá»i chà ng má»™t lúc theo lá»i má»i của má»™t thiếu niên quý tá»™c. Hắn theo thiếu niên đó Ä‘i đâu? Äể là m gì? Rồi chà ng và Cao Mạt Dã được má»i rượu. Rượu là thứ Bách Nháºt Túy tá»u uống và o là say mèm ngay, chà ng còn không chịu nổi, Cao Mạt Dã sao chi trì được? Nếu mà nà ng rÆ¡i và o tay A Sá» Na Äô, thì háºu quả sẽ tai hại không thể lÆ°á»ng!
NghÄ© đến đó chà ng lo cho Cao Mạt Dã hÆ¡n là lo cho chÃnh mình. Bất giác chà ng gá»i to lên :
- Có ai ngoà i đó chăng? Ta muốn gặp Lý Trà o.
Chà ng lặp đi lặp lại câu đó mấy lượt.
Äể tiếp gây tiếng vang vá»›i sá»± kêu gá»i, chà ng dùng táºn lá»±c bình sanh đánh và o các chấn song bằng thép cứng, kêu ầm ầm. Äánh để gây tiếng vang, chứ không mong gì phá hủy nổi.
Äánh, gá»i má»™t lúc lâu tay Ä‘á» lên hầu nhÆ° sÆ°ng, miệng khô há»ng rát, váºy mà chà ng vẫn không ngừng đánh, ngừng gá»i.
Äánh gá»i mãi, chà ng kiệt sức, ngã xuống tại chá»—, thu hình thà nh má»™t đống.
Bá»—ng, từ phÃa sau, má»™t bà n tay vÆ°Æ¡n tá»›i. Bà n tay đó vá»— lên đầu vai Nhuế VÄ©, bảo :
- Tráng sÄ© tá»™i gì phải hủy hoại sức khá»e của mình nhÆ° thế!
Nhuế Vĩ ngã xuống đó, thu mình thà nh một đống, song không ngừng đấm cầm canh và o các chấn song.
Lúc còn đầy đủ khà lá»±c chà ng không phá nổi thì bây giá», đánh cầm canh để là m gì? Bất quá chà ng còn tạo tiếng ầm ầm nho nhá» váºy thôi, và cái tiếng ầm ầm đó, át câu nói của ngÆ°á»i phÃa sau, chà ng không nghe chi cả.
NgÆ°á»i phÃa sau thở dà i tiếp :
- Không Ä‘áºp gẫy nổi đâu! Äừng vá»ng tưởng! Phà sức vô Ãch.
Nhuế VÄ© bây giá» má»›i nghe tiếng nói của ngÆ°á»i phÃa sau. Chà ng quay đầu lại, trông lão nhân, buông tay thở dà i, thốt :
- Lão tiên sanh! Tại hạ muốn gặp Lý Trà o, há»i hắn tại sao lừa tại hạ?
Lão nhân lắc đầu :
- Lão phu không biết Lý Trà o là ai, song lão phu có thể bảo đảm Ä‘iá»u nà y là tráng sÄ© đừng kêu gá»i vô Ãch. Há» Lý nà o đó không nghe lá»t đâu!
Nhuế Vĩ cãi :
- Hắn không nghe, song có ngÆ°á»i nói lại vá»›i hắn!
Lão nhân tiếp :
- Lòng Ä‘á»™ng nà y rất sâu, ăn thông và o giữa núi, ngà y ngà y chỉ có má»™t ngÆ°á»i Äá»™t Quyết vừa câm vừa Ä‘iếc mang cÆ¡m nÆ°á»›c và o, ngoà i ra chẳng có ma nà o đến. Tráng sÄ© đừng mong kẻ Ä‘iếc nghe tiếng nói của tráng sÄ©, và kẻ câm lại nói vá»›i ngÆ°á»i khác.
Nhuế Vĩ cau mà y :
- Tháºt sá»± là không má»™t ai đến đây?
Lão nhân thở dà i :
- Lão phu bị giam ở đây suốt chÃn năm rồi! Và chỉ có lần thứ nhất gặp ngÆ°á»i khác, là ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tráng sÄ© và o đây! Lần thứ nhất trong chÃn năm dà i!
Nhuế VÄ© giáºt mình kinh hãi! Thế là chà ng phải bị giam cầm vÄ©nh VÄ©á»…n sao?
Thế là chà ng phải bá» dở dang bao nhiêu việc ngoà i Ä‘á»i! Nà o thù cha! Nà o Æ°á»›c nguyện của sÆ° phụ! Nà o sá»± an toà n của Cao Mạt Dã, sá»± chá» mong của vợ chồng đại tÆ°á»›ng quân Cao Thá»!
Không! Chà ng đâu thể nháºn bại dá»… dà ng! Chà ng hét lá»›n :
- Chúng ta từ từ nghiên cứu, thế nà o cũng tìm được phương pháp vượt qua bức rà o sắt nà y!
Lão nhân thở dà i :
- Các hạ còn hy vá»ng hão huyá»n nữa sao?
Nhuế Vĩ cương quyết :
- Sắt mà i cÅ©ng thà nh kim mà , lão trượng! Kiên tâm, trì chÃ, tất phải có lúc thà nh công! Má»™t ngà y nà o đó, chúng ta cÅ©ng ly khai được nÆ¡i nà y!
Lão nhân lắc đầu :
- Trong chÃn năm nay, lão phu đã dùng má»i phÆ°Æ¡ng pháp nhÆ°ng vẫn thất vá»ng cho đến bây giá». Lão phu khuyên các hạ hãy nháºn mạng là hÆ¡n, đừng là m cái việc vô Ãch, nhá»c tâm, nhá»c lá»±c!
Nhuế VÄ© trầm giá»ng há»i :
- Thế chúng ta đà nh chịu chết tại đây à ?
Lão nhân cÆ°á»i khổ :
- Không Ä‘Ã nh chịu thì còn là m gì hÆ¡n. Các hạ phải biết, con trùn, con dế còn muốn sống thay, huống hồ con ngÆ°á»i!
Vừa lúc đó, tiếng chân ngÆ°á»i vang lên nÆ¡i Ä‘Æ°á»ng và o Ä‘á»™ng. Rồi má»™t lão nhân đến chuyá»n thức ăn qua chấn song sắt, Nhuế VÄ© bất thình lình chụp cánh tay lão, cao giá»ng há»i :
- A Sá» Na Äô ở đâu? Triết Biệt ở đâu?
Lão nhân đưa tay chỉ lỗ tai, rồi chỉ miệng, rồi lắc đầu, biểu hiện chẳng nghe, chẳng nói được, vì câm và điếc.
Nhuế Vĩ thở dà i, buông tay cho lão trở ra. Chà ng muốn dùng võ lực, bức lão chỉ cách mở chấn song, nhưng thấy lão đáng thương quá, nên không nỡ xuống tay.
Lão nhân bị giam, chừng như hiểu ý tứ của chà ng, lắc đầu, thở dà i, thốt :
- Chỉ có má»™t ngÆ°á»i biết cách mở đóng bức rà o sắt nà y thôi! NgÆ°á»i đó giữ chiếc chìa khóa, không có chiếc chìa khóa đó thì chỉ có mức phá hủy bức rà o, đừng hòng mở!
Nhuế VÄ© há»i :
- NgÆ°á»i đó là ai?
Lão nhân đáp :
- Vị huynh trưởng của A Sá» Na Äô!
Nhuế Vĩ trầm gương mặt :
- Thế là đúng âm mÆ°u của A Sá» Na Äô rồi!
Lão nhân há»i :
- Các hạ có cừu háºn chi vá»›i A Sá» Na Äô?
Nhuế VÄ© chÆ°a chắc lắm là A Sá» Na Äô chủ mÆ°u trong cuá»™c phục rượu Bách Nháºt Túy, bây giá» nghe ra thì vị huynh trưởng của hắn giữ chiếc chìa khóa mở bức rà o nà y, chà ng không còn nghi ngá» gì nữa! Nhất định là A Sá» Na Äô hạ thủ Ä‘oạn rồi! Xác định nhÆ° thế, Nhuế VÄ© bấn loạn tâm thần không nghe lão nhân nói gì.
Lão nhân cÅ©ng không buồn tìm hiểu, chà ng không đáp, lão bá» luôn, ngồi xuống dá»n các thức ăn ra, tá»± ăn uống ngon là nh, không gá»i Nhuế VÄ©.
Nhuế Vĩ nghe đói, song còn lòng nà o nghĩ đến cái ăn.
Lão nhân không thấy chà ng cầm Ä‘Å©a, bèn há»i :
- Các hạ không thấy đói à ?
Nhuế Vĩ thở dà i :
- Äói chứ? Song nuốt là m sao trôi?
Lão nhân tiếp :
- Các hạ không ăn, lão phu sẽ ăn hết! BỠuổng lắm!
Trong hoà n cảnh đó lão ăn uống ngon là nh được, Nhuế Vĩ rất lấy là m lạ.
Chà ng quên là lão bị giam ở đây chÃn năm hÆ¡n rồi, lão quen cảnh, lão an pháºn, nháºn mạng, thì còn lo lắng gì nữa mà chẳng ăn ngon? Chà ng nhìn lão.
Lão nhắm mắt mà ăn, chừng nhÆ° đã táºp được thói quen lúc ăn là nhắm mắt.
Lão ăn xong ná»a phần thức ăn, rồi vá»— bụng kêu bạch bạch thốt :
- Có ăn mới có là m! Không ăn thì chẳng là m được gì. Không ăn là chỠchết, chết một cách tiêu cực!
Lão định khÃch cho Nhuế VÄ© ăn, song chà ng đứng lên, bá» và o Ä‘á»™ng. Lão phải đứng lên Ä‘i theo.
Nhuế Vĩ lo lắng, không nói năng gì, lão nhân lại cứ ba hoa luôn miệng.
ChÃn năm dà i cô Ä‘á»™c, bây giá» lão má»›i gặp má»™t ngÆ°á»i, tá»± nhiên lão nói mãi không ngừng, nói không chán, nói cho bõ những năm dà i nÃn lặng.
Lão nói gì mặc lão, Nhuế VÄ© không hỠừ há», dù váºy lão cÅ©ng không chán nản, cứ nói mãi. Lão cần gì ai đối đáp, miá»…n là có ngÆ°á»i nghe là được rồi.
Nghe lão nói má»™t lúc, Nhuế VÄ© biết lão bị giam cầm ở đây là vì chÃn năm trÆ°á»›c, lão không chịu truyá»n võ công cho vị huynh trưởng của A Sá» Na Äô.
Nói đến võ công, lão nhân có vẻ hăng say, lão khoe khoang ná»™i lá»±c tu vi trong chÃn năm qua nhÆ° thế nà o, lão tiếc rẻ là không có cÆ¡ há»™i thá»±c nghiệm. Rồi lão há»i :
- Lão phu thấy các hạ váºn chưởng phá song thầm nghÄ© ná»™i công của các hạ khá lắm. Chúng ta có thể thỠđối chưởng má»™t lần được chăng?
Nhuế VÄ© không đáp. Lão nhân cứ đòi há»i mãi, bắt buá»™c chà ng phải thở dà i, đáp :
- Tại hạ trong lòng phiá»n muá»™n, xin lão trượng để cho tại hạ bình yên!
Lão nhân mỉm cÆ°á»i :
- Äang lúc thanh xuân, các hạ có gì đến ná»—i phải phiá»n muá»™n? Tuổi xuân là tuổi hưởng thá» mà ! Dù có phiá»n muá»™n, cÅ©ng phải tìm cách chứ!
Nhuế Vĩ lắc đầu :
- Không là m sao tại hạ quên lo nghĩ vỠan nguy của Dã nhi.
Lão nhân há»i :
- Dã nhi là ai?
Nhuế Vĩ đáp lơ là :
- Một thiếu nữ!
Lão nhân cÆ°á»i nhẹ :
- NgÆ°á»i yêu của các hạ?
Nhuế VÄ© thở dà i, nÃn lặng.
Lão nhân há»i :
- Tại sao các hạ bị giam ở đây?
Nhuế VÄ© nhân cÆ¡ há»™i, trút bá»›t ná»—i uất phiá»n, Ä‘em sá»± tình thuáºt lại cho lão nhân nghe, từ lúc Cao Mạt Dã trúng Lam Äá»™c đến giá».
Lão nhân nghe xong, lá»™ vẻ đồng tình, ý muốn giúp chà ng má»™t tay, giải cứu Cao Mạt Dã, nhÆ°ng những chấn song sắt kia ngăn đôi thế giá»›i, lão dù có thiện chà cÅ©ng chẳng biết là m sao hÆ¡n. Lão khuyến khÃch Nhuế VÄ© :
- Chúng ta không thể hấp tấp hà nh Ä‘á»™ng. Hãy từ từ tìm phÆ°Æ¡ng pháp. Phải là m má»i cách, thoát ly ngục tù nà y.
Nhuế Vĩ thở ra :
- Biết bao giỠmới có cơ hội!
Lão nhân đáp :
- Má»™t năm, hai năm, mÆ°á»i năm... chẳng lẽ suốt Ä‘á»i không có cÆ¡ há»™i nà o sao?
Nhuế VÄ© cÆ°á»i khổ :
- Năm mÆ°á»i ngà y, tại hạ còn cho là dà i, tại hạ không chịu được, nói chi đến năm năm, mÆ°á»i năm? Mà dù sau đó, tại hạ có ra khá»i nÆ¡i nà y rồi, phá»ng có Ãch chi? Tại hạ còn là m được gì nữa, trong khi các việc Ä‘á»u há»ng, Ä‘á»u muá»™n cả rồi?
Lão nhân trầm ngâm.
Nhuế Vĩ tiếp :
- Năm sau, là năm tại hạ phải hoà n thà nh Æ°á»›c nguyện của sÆ° phụ, tại hạ không là m được việc đó thì thanh danh, uy tÃn của sÆ° phụ phải bị chôn vùi trong sá»± khinh bỉ của giá»›i giang hồ.
Lão nhân lẩm nhẩm :
- Một năm sau! Một năm sau!
Bá»—ng lão há»i :
- Hôm nay là ngà y nà o rồi?
Nhuế Vĩ đáp :
- Hôm nay là mÆ°á»i sáu tháng tám, sau tiết Trung Thu má»™t hôm!
Lão nhân kinh hãi :
- Hôm qua là tiết Trung Thu? Thế thì chỉ còn đúng một năm nữa!
Lão vụt đứng lên, vá»t mình ra phÃa cá»a Ä‘á»™ng, hai tay chụp hai chấn song, hét lên má»™t tiếng lá»›n, định kéo banh ra. Kết quả, lão không là m được gì hÆ¡n Nhuế VÄ©. Hai chấn song không há» nhÃch Ä‘á»™ng.
Nhuế VÄ© theo ra, há»i :
- Lão trượng muốn phá bức rà o sắt nà y?
Lão nhân tỠvẻ cương quyết :
- Lão phu sớm có ý đó, nhưng không thà nh công. Từ năm năm qua, lão phu không còn thỠsức lại nữa. Hôm nay, lão phu nhất định phải phá cho kỳ được.
Lão ngồi xuống, hai tay chụp chấn song, váºn chân khÃ, hét lên má»™t tiếng, kéo mạnh. Vô Ãch, vẫn nhÆ° lần trÆ°á»›c, vẫn nhÆ° chÃn năm qua. Chấn song không há» nhúc nhÃch. Lão không nản chÃ, tiếp tục lay chuyển chấn song, mặt lão Ä‘á» lên dần dần.
Nhuế VÄ© lắc đầu, có ý muốn tiếp trợ lão, nhÆ°ng chà ng đã hao phà chân lá»±c quá nhiá»u vừa rồi, nên không bÆ°á»›c tá»›i.
Không rõ vì dùng quá sức nhiá»u, hay vì phẫn uất trong lần hét cuối cùng, lão nhân má»a má»™t búng máu tÆ°Æ¡i.
Nhuế Vĩ quá thương cảm, vội cất tiếng khuyên :
- Lão tiên sanh! Lão tiên sanh! Không cần phà sức vô Ãch...
Chà ng toan đưa tay dìu, sợ lão ngã song lão lắc đầu gắt :
- Tránh ra!
Lần nà y, lão hét to hÆ¡n, lão lại má»a máu nhiá»u hÆ¡n. Những chấn song sắt rung rinh thấy rõ.
Lão không ngừng cá» Ä‘á»™ng, miệng hét, tay kéo, song sắt cà ng phút cà ng lay Ä‘á»™ng mạnh, máu má»a cà ng phút cà ng nhiá»u.
Nhuế VÄ© xúc Ä‘á»™ng vô cùng. Chà ng hiểu trong võ há»c, có môn “Huyết Côngâ€, phà m ai sá» dụng môn công đó, thì cầm nhÆ° tá»± sát váºy, cho nên Ãt ai luyện táºp.
Dùng môn công đó nếu má»a máu nhiá»u là phát huy lá»±c lượng hùng háºu, lá»±c lượng đó có thể dá»i biển, xô non.
Rồi cái gì phải đến đã đến. Má»™t tiếng bình vang lên, mấy chấn song sắt không chịu nổi sức đẩy của lão nhân, lôi luôn khung đá bao nÆ¡i đầu, đổ áºp xuông đè lên mình lão nhân.
Nhuế Vĩ kinh hãi, bước tới gấp, hất khung đá ra, bế lão nhân lên.
Máu không còn rỉ ra hai bên mép miệng của lão nhân nữa, sá»± kiện đó chứng tá» huyết dịch của lão đã phát xuất cùng táºn.
Nhuế VÄ© sa nÆ°á»›c mắt, gá»i :
- Tiên sanh! Tiên sanh mở mắt ra nhìn tại hạ đây nà y!
Chà ng sợ lão nhân đứt hÆ¡i, nhắm mắt vÄ©nh viá»…n. Nếu lão mở mắt ra thì còn hy vá»ng.
Lão nhân lắc đầu, thốt :
- Lão phu không có mắt lấy gì mà mở!
Nhuế VÄ© thấy tinh thần của lão còn vượng, thở phà o nhẹ nhõm ngÆ°á»i. Chà ng bế luôn lão lên, tiếp :
- Việc phải là m trÆ°á»›c tiên là tìm má»™t y sÆ° ngÆ°á»i Äá»™t Quyết chữa trị cho tiên sanh...
Lão nhân kiên quyết :
- Äừng! Các hạ cứ đặt lão phu ngồi xuống!
Biết tánh lão quáºt cÆ°á»ng, Nhuế VÄ© không dám cãi, bèn ngồi xuống.
Lão nhân lấy trong mình ra một cái cặp bằng da, trao cho Nhuế Vĩ, thốt :
- Lão phu biết rằng mình không còn sống bao lâu nữa, nên cần ký thác cho các hạ một việc.
Nhuế Vĩ xúc động tâm linh, vừa khóc vừa đáp :
- Lão tiên sanh cứ nói, tại hạ xin cố gắng hết sức mình...
Lão nhân tiếp :
- Huynh trưởng của A Sá» Na Äô giam lão phu tại đây, cốt uy hiếp lão phu phải truyá»n cho hắn má»™t chiêu kiếm...
Nhuế VÄ© giáºt mình, thầm nghÄ© :
- “Hay là chiêu kiếm đó.â€
Lão nhân tiếp :
- NhÆ°ng khi nà o lão phu bằng lòng truyá»n chiêu kiếm kinh thiên Ä‘á»™ng địa đó cho hắn! Hắn là ngÆ°á»i dị chủng mà ! Hắn bá»±c tức nhân lúc đó lão phu thá» thÆ°Æ¡ng, hắn cho bá»™ hạ bắt lão phu giam cầm! Từ ngà y ấy đến nay thấm thoát đã chÃn năm rồi!
Bây giỠNhuế Vĩ đã hiểu, lão nhân là Vô Mục Tẩu, một trong Thất Tà n Tẩu!
Vì lão ta thá» thÆ°Æ¡ng và vì cố gắng chà tá» trong cuá»™c đấu ngà y trÆ°á»›c giữa bảy ngÆ°á»i.
Lão nhân tiếp :
- Lão phu biết mình không là m sao vượt qua bức rà o sắt nÆ¡i cá»a Ä‘á»™ng, mà cÅ©ng không muốn tuyệt há»c thất truyá»n má»™t khi mình chết Ä‘i, nên cất má»™t mảnh da nÆ¡i mình ghi rõ bà quyết luyện chiêu kiếm đó. Nó ở trong cái cặp da nà y, lão phu trao cho các hạ hy vá»ng trong vòng má»™t năm, các hạ luyện thà nh thuá»™c, sau đó...
Nhuế Vĩ chợt kêu lên :
- Lão tiên sanh...
Chà ng muốn thú nháºn mình là đồ đệ của Du Bách Long, không thể luyện chiêu kiếm đó để rồi sau nà y đến nÆ¡i Æ°á»›c há»™i. NhÆ°ng chà ng lại không nỡ là m cho lão thất vá»ng trÆ°á»›c khi lão chết. Do đó chà ng nÃn luôn.
Lão nhân chỠnghe, chẳng thấy chà ng tiếp, bèn thốt :
- Sau đó, các hạ hãy đến... Ma Tiêu Phong... tại vùng... để gặp các lão nhân và nói rằng, các hạ là đồ đệ của ta... đúng hẹn đến...
Nhuế VÄ© cố gắng nghe và đã hiểu hết được phần nà o lá»i ký thác.
Lão nhân còn định nói câu gì đó, nhưng hơi sức lão đã kiệt cùng lão thở hắt ra để ra đi vĩnh viễn...
Nhuế VÄ© xúc cảm tá»™t Ä‘á»™, chà ng thầm hứa vá»›i lòng sẽ là m vui lòng ngÆ°á»i nhắm mắt. Nhuế VÄ© chá»n má»™t mô đất, Ä‘Ã o huyệt, mai táng xác Vô Mục Tẩu, lấy đá là m bia, khắc tên cẩn tháºn.
Äại bá»™ lạc Äá»™t Quyết tản mác khắp vùng Kim SÆ¡n, đại Ä‘a số là dân du mục, không ở nÆ¡i nà o nhất định, nên chẳng dá»±ng nhà cá»a chúng chỉ dùng lá»u, lÆ°u lại đâu là trÆ°Æ¡ng ra, che mÆ°a đụt nắng. Chỉ có má»™t thiểu số thuá»™c thà nh phần quý tá»™c, bá»n nà y tạo láºp má»™t khu già u có riêng biệt, có nhà , có cá»a, tuy rất sÆ¡ sà i.
Những nhà cá»a của bá»n quý tá»™c chen chúc nhau tại má»™t vùng, nghiá»…m nhiên trở thà nh má»™t thị trấn nhá».
Nhuế VÄ© xuống chân Kim SÆ¡n, định và o tiểu trấn. Chà ng nghÄ©, A Sá» Na Äô thuá»™c hạng quý tá»™c, thì hẳn là phải ở trong tiểu trấn.
Khi chà ng đến thị trấn thì canh má»™t đã qua, bá»n du mục Ä‘á»u ngủ hết, dá»c Ä‘Æ°á»ng chà ng rất Ãt gặp ngÆ°á»i thÆ°á»ng, chỉ có bá»n vệ binh canh phòng thôi. NhÆ°ng khi chà ng dùng thuáºt khinh công tuyệt diệu, xê dịch trong thị trấn, thì là m sao bá»n vệ binh tầm thÆ°á»ng nà y phát hiện được?
Chợt thấy má»™t tÆ° dinh có vẻ rá»™ng, chà ng men theo, cẩn tháºn nhìn và o bên trong má»™t cá»a sổ có ngá»n đèn chiếu sáng.
Bên trong má»™t thanh niên váºn Hán phục, vùi đầu và o sách Ä‘á»c. Y Ä‘á»c những bà i thi của nhiá»u danh nhân, dÄ© nhiên là ngÆ°á»i Hán.
Bất giác, Nhuế VÄ© giáºt mình, bởi chà ng nháºn ra, thanh niên chÃnh là Lý Trà o.
CÆ¡n kinh ngạc Ä‘i qua, nhÆ°á»ng chá»— cho niá»m háºn. Không đắn Ä‘o, chà ng váºn công lá»±c và o hai tay, chuẩn bị sẵn, há»… nhảy và o cá»a sổ là đánh hai chưởng liá»n. Kẻ phản bá»™i man trá phải chết!
NhÆ°ng, tại gian sảnh Ä‘Æ°á»ng, chÃnh giữa nhà , đèn vụt cháy sáng. Má»™t thanh niên Äá»™t Quyết bÆ°á»›c và o sảnh Ä‘Æ°á»ng, tay cầm chân đèn sáp, đèn chiếu sáng mặt hắn. Hắn phảng phất giống Lý Trà o, nhÆ°ng hắn lại là ngÆ°á»i Äá»™t Quyết. Hắn sang qua phòng bên tả, há»i :
- Äại ca chÆ°a ngủ sao?
Hắn dùng tiếng Äá»™t Quyết. Lý Trà o buông sách, dùng tiếng Äá»™t Quyết đáp :
- Còn sá»›m lắm! Äá»c má»™t lúc nữa sẽ ngủ. Gia gia và mẫu thân ngủ chÆ°a?
Thanh niên Äá»™t Quyết và o đến nÆ¡i, thốt :
- Gia gia và mẫu thân ngủ cả rồi. Tôi có việc nà y, muốn há»i đại ca.
Lý Trà o nhìn hắn :
- Vĩệc gì?
Thanh niên Äá»™t Quyết ngồi xuống đối diện vá»›i Lý Trà o, Ä‘oạn há»i :
- Thanh niên ngÆ°á»i Hán há» Nhuế kia, đại ca cứ mặc ngÆ°á»i ta giam y và o ngục sắt à ?
Lý Trà o thở dà i :
- Nhớ đến việc đó, ngu ca đau lòng vô cùng!
Thanh niên Äá»™t Quyết lá»™ vẻ không vui, tiếp :
- Tôi nghe ở ngoà i, ngÆ°á»i ta nói rằng, đại ca ngầm bá» chất mê Bách Nháºt Túy trong rượu, là m cho đôi bạn tình nam nữ đó mê man, rồi sau lại cả hai cùng bị bắt.
Giá»ng hắn đượm ý niá»m trách háºn Lý Trà o rõ rệt, cho rằng chÃnh Lý Trà o chủ Ä‘á»™ng sá»± tình. Và nhÆ° váºy, Lý Trà o còn Ä‘au lòng, là đau là m sao?
Lý Trà o trầm gương mặt :
- Tiểu đệ tưởng tổ tông chúng ta là ngÆ°á»i Hán, ngu ca có thể là m nhÆ° váºy được chăng?
Thanh niên Äá»™t Quyết hừ lên má»™t tiếng :
- Thì tôi cÅ©ng nghÄ© nhÆ° váºy, nên má»›i và o đây há»i đại ca!
Nhuế Vĩ thầm nghĩ :
- “Hẳn tổ tông há» là ngÆ°á»i Hán, đầu thân nÆ¡i dị quốc, lấy vợ ngoại quốc, sanh ra há», có lẽ trải qua mấy Ä‘á»i rồi, nhÆ°ng há» không mất huyết thống nhà Hán! Chẳng rõ, tổ tông của há» là ai? Tại sao phải đến đây, sống lẫn lá»™n vá»›i ngÆ°á»i Äá»™t Quyết?â€
Bên trong, Lý Trà o thốt :
- Ngu ca vá»›i ngÆ°á»i Hán há» Nhuế đó, tuy má»›i gặp nhau song chẳng khác nà o bằng hữu lâu năm. Y bị giam trong ngục sắt, tuy sá»± thá»±c chÃnh ngu ca bá» thuốc mê và o rượu, song chủ mÆ°u chẳng phải là ngu ca. Bởi thế, mấy hôm nay lòng ngu ca bứt rứt xốn xang vô cùng. Phải có má»™t ngà y nà o đó, ngu ca tìm cách giải cứu y thoát khá»i lao lung.
Thanh niên Äá»™t Quyết há»i :
- Còn cái vị cô nÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i Hán nữa? Là m sao đây?
Lý Trà o thở dà i :
- Ngu ca vô phÆ°Æ¡ng cứu nà ng! CÅ©ng vì nà ng đó mà ngu ca bị bức bách bá» Bách Nháºt Túy và o rượu!
Thanh niên Äá»™t Quyết hừ má»™t tiếng :
- Thế A Sá» Na Äô si mê vị cô nÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i Hán ấy à ?
Lý Trà o lắc đầu :
- Nếu là A Sá» Na Äô ai mê nà ng, bảo ngu ca là m, thì khi nà o ngu ca chịu là m? Rất tiếc, cái ngÆ°á»i si mê nà ng lại là Chúa thượng của chúng ta!
Thanh niên Äá»™t Quyết cả kinh, kêu lên :
- A Sá» Na Äô Chi?
Lý Trà o thở dà i :
- Phải! Äúng là A Sá» Na Äô Chi. Lúc còn ấu thÆ¡, anh em há» vá»›i anh em chúng ta nô đùa vá»›i nhau, không há» có phân biệt giai cấp! GiỠđây y trở thà nh Quốc vÆ°Æ¡ng, thì hiá»n đệ nghÄ© ngu huynh là m sao không tuân lá»i bá» Bách Nháºt Túy và o trong rượu được chứ.
Nhuế VÄ© không tưởng nổi bên trong sá»± tình có uẩn khúc nhÆ° váºy. Chà ng cÅ©ng không tưởng A Sá» Na Äô là bà o đệ của vị Quốc vÆ°Æ¡ng Äá»™t Quyết. Chà ng lại nghÄ© :
- “Quốc vÆ°Æ¡ng Äá»™t Quyết chÆ°a há» thấy mặt Cao Mạt Dã thì là m sao Ä‘am mê nà ng được? Hay là A Sá» Na Äô giả truyá»n thánh chỉ?â€
Thanh niên Äá»™t Quyết lắc đầu quầy quáºy, tá» vẻ không tin, kêu lên :
- Không thể! Không thể! Chúa thượng chÆ°a từng thấy mặt vị cô nÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i Hán đó, thì là m sao có việc mê nà ng? Nhất định A Sá» Na Äô lừa đại ca đó!
Hắn sợ đại ca không tán đồng âm mưu của hắn nên mang chiêu bà i Chúa thượng ra, bức bách đại ca.
Lý Trà o thốt :
- Ngu ca cÅ©ng có nghÄ© đến Ä‘iá»u đó, nên có há»i rõ rà ng. ÄÃch xác là Chúa thượng si mê nà ng ấy. Hiện nà ng Ä‘ang ở trong cung!
Thanh niên Äá»™t Quyết thở dà i :
- Nếu sá»± tháºt là thế thì không có gì đáng trách đại ca! Bây giá» tiểu đệ muốn biết, đại ca sẽ là m cách nà o để cứu ngÆ°á»i thanh niên Hán đó?
Lý Trà o buồn thảm đáp :
- NgÆ°á»i ta tin tưởng ngu ca, nặng tình giao kết, ngu ca ngầm hãm hại ngÆ°á»i ta! Là m cho ngÆ°á»i ta chia tình rẽ ái! Ngu ca chịu là m sao nổi sá»± dà y vò của niá»m hối háºn? Ngu ca định mai nà y và o cung gặp Chúa thượng, xin ngà i cho mượn chiếc chìa khóa lao tù, mở rà o sắt cho ngÆ°á»i ta!
Thanh niên Äá»™t Quyết cau mà y :
- Nếu chúa thượng không chấp thuáºn?
Lý Trà o tỠvẻ cương quyết :
- Ngu ca xin lấy cái chết để yêu cầu!
Thanh niên Äá»™t Quyết tán đồng :
- Tốt, ngà y mai tiểu đệ sẽ Ä‘i vá»›i đại ca. Có lẽ Chúa thượng nhá»› lại thuở thiếu thá»i ngà i cùng chúng ta nô đùa vui vẻ, sẽ chấp nháºn lá»i xin của đại ca cÅ©ng nên!
Lý Trà o gáºt đầu :
- Hiá»n đệ Ä‘i nghỉ Ä‘i. Äừng quên là m lá»… trÆ°á»›c thần vị tổ tiên nhé!
Thanh niên Äá»™t Quyết cáo lui, bÆ°ng đèn bÆ°á»›c ra.
Sảnh Ä‘Æ°á»ng vá»›i thÆ¡ phòng cách nhau có má»™t bức vách, Nhuế VÄ© nhìn theo bóng thanh niên Äá»™t Quyết thấy hắn và o sảnh Ä‘Æ°á»ng rồi đặt ngá»n đèn trên bà n.
Ngá»n đèn chiếu lên thần tượng. Thần tượng là má»™t vị tÆ°á»›ng quân ngÆ°á»i Hán tÆ°á»›ng mạo uy nghiêm, lÆ°ng mang cung, tay cầm kiếm. Trên thần tượng, có mấy chữ: “Hán Lý Lăng Thần vị!†Hai bên thần tượng, có hai hà ng chữ :
“Vượt ngà n dặm, qua sa mạc, vì quân vÆ°Æ¡ng đánh Hung Nô, Ä‘Æ°á»ng cùng, thất thế, binh sÄ© chết, danh dá»± mất, mẹ già quy tiên, muốn báo ân, còn biết nÆ¡i đâu!†Nhuế VÄ© cảm thấy lòng se thắt lại. Niá»m háºn đối vá»›i Lý Trà o tan biến mất, chà ng thầm nghÄ© :
- “Thì ra Lý Trà o là dòng dõi của Lý Lăng! Thảo nà o mà y chẳng giá»i vá» cung tiá»…n!â€
Ngà y trÆ°á»›c, há» Lý tại LÅ©ng Tây là tay thần xạ nổi tiếng khắp Trung Nguyên, Lý Lăng hà ng Hung Nô, thiên hạ Ä‘á»u đồng tình, cho nên háºu thế không há» khinh miệt. Khi dẫn binh Ä‘i đánh Hung Nô, triá»u đình nghe lá»i siểm nịnh, chỉ phát năm ngà n binh, vá»›i quân số đó, Lý Lăng bị hãm trong vòng vây của tám vạn quân Hung Nô, ngoà i lại không có viện trợ. Lý Lăng bắt buá»™c phải tạm hà ng địch, chá» ngà y láºp công chuá»™c tá»™i.
Triá»u đình án luáºt kết tá»™i, hà nh quyết toà n gia há» Lý, trong số đó có bà mẹ già của Lý Lăng và vợ. Lui không Ä‘Æ°á»ng, tá»›i không nẻo, Lý Lăng chÃnh thức đầu hà ng địch, lấy vợ ngÆ°á»i xứ ÄÆ¡n Vu, sanh con nối dõi.
NgÆ°á»i Hung Nô cá»±c kỳ cung kÃnh Lý Lăng, ban chức tÆ°á»›c cao quý hÆ¡n ngôi vị của Lý Lăng tại triá»u đình nhà Hán. Con cháu dần dần đông đủ, rải rác trong các bá»™ lạc Hung Nô.
Äá»™t Quyết là má»™t sắc dân quý trá»ng nhất trong bá»n Hung Nô nhÆ° thế mà con cháu Lý Lăng được toà n thể các bá»™ lạc Hung Nô kÃnh ngưỡng.
Thanh niên Äá»™t Quyết hà nh lá»… trÆ°á»›c vị thần linh rồi, trở vá» phòng an nghỉ.
Nhuế VÄ© đến đây, vốn ý tìm Lý Trà o mà giết, nhÆ°ng bây giỠđã hiểu rõ ná»™i tình rồi, chà ng không còn háºn nữa, trái lại cà ng thÆ°Æ¡ng cảm hÆ¡n. Chà ng lặng lẽ rá»i nÆ¡i đó, không muốn là m kinh Ä‘á»™ng Lý Trà o nữa. Chà ng đã Ä‘i xa rồi, vẫn còn nghe tiếng Ä‘á»c sách văng vẳng trong đêm dà i!
Äi quanh thị trấn má»™t vòng nữa, chà ng nháºn định được vị trà của tòa cung Ä‘iện. Chà ng thầm nghÄ© :
- “Nhất định đây là chá»— của Quốc vÆ°Æ¡ng Äá»™t Quyết rồi.
Song, chẳng rõ thá»±c sá»± Dã nhi có bị bắt Ä‘em vỠđây không?â€
Khu cung Ä‘iện nà y nhá» hÆ¡n Thiên Trì phủ, Nhuế VÄ© Ä‘i tìm dần dần và o sâu ná»™i cung, trông thấy ở má»™t nÆ¡i, đèn còn đốt sáng, chà ng đến đó ngay, áp mặt và o cá»a sổ, nhìn bên trong.
Sá»± trang trà bên trong hoà n toà n theo ngÆ°á»i Hán, trên chiếc giÆ°á»ng có nệm ấm, chăn êm, má»™t thiếu nữ Ä‘ang ngủ.
Nhuế VÄ© rất mừng khi nháºn ra thiếu nữ đó là Cao Mạt Dã. Không do dá»±, chà ng định xuyên qua cá»a sổ, và o trong phòng gá»i tỉnh Cao Mạt Dã.
Có tiếng Ä‘á»™ng khẽ. Kế đó, má»™t vị công tá» váºn y phục Hán xuất hiện.
Nhuế VÄ© nháºn được hắn là đồ đệ của A La Dáºt Äa. Chà ng tá»± há»i là m sao hắn là nh bệnh nhanh chóng nhÆ° váºy? Tại sao hắn có mặt trong cung? Hay là ...
Chà ng thức ngá»™ ngay. Hắn là Quốc vÆ°Æ¡ng Äá»™t Quyết, tên A Sá» Na Äô Chi huynh trưởng của A Sá» Na Äô! Thảo nà o mà hắn chẳng trông thấy Cao Mạt Dã!
Bởi, song phÆ°Æ¡ng có gặp nhau tại NgÅ© Äà i sÆ¡n dạo trÆ°á»›c lúc A La Dáºt Äa Ä‘Æ°a hắn đến đó, yêu cầu Sá» Bất Cá»±u chữa trị bệnh thế.
Hắn ngồi xuống mép giÆ°á»ng, nhìn Cao Mạt Dã ngủ say, má»™t lúc sau, bá»—ng thốt :
- Äẹp! Äẹp quá!
Hắn thở dà i, tiếp :
- Cô nương tỉnh ngủ từ lúc nà o thế?
Cao Mạt Dã không đáp. Nà ng còn ngủ say, hay giả v�
Hắn tiếp :
- Bổn VÆ°Æ¡ng từ thuở nhỠđã mang má»™t chứng táºt lạ lùng, cứ má»—i lúc chứng phát lên là chỉ muốn chết ngay. Chứng đó còn đến ngà y nay, bổn VÆ°Æ¡ng hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tuổi rồi. Trong thá»i gian ba mÆ°Æ¡i năm đó, bổn VÆ°Æ¡ng không há» chú ý đến bất cứ nữ nhân nà o. Lần cuối cùng phát chứng, sÆ° phụ lại Ä‘Æ°a bổn VÆ°Æ¡ng đến Tiểu NgÅ© Äà i sÆ¡n, không ngỠđến đó, lại gặp cô nÆ°Æ¡ng...
Hắn dừng lại một chút rồi tiếp :
- Bình sanh, bổn VÆ°Æ¡ng chÆ°a há» thấy má»™t thiếu nữ nà o diá»…m kiá»u nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng! Chẳng rõ tại sao, thấy cô nÆ°Æ¡ng rồi bổn VÆ°Æ¡ng nghe bệnh nhẹ liá»n! Trở vỠđây, không ngà y nà o bổn VÆ°Æ¡ng không mÆ¡ hoà i hình bóng của cô nÆ°Æ¡ng! Em ta an ủi ta Ä‘Æ°a nhiá»u thiếu nữ cÅ©ng xinh đẹp lắm đến cho ta, song không nà ng nà o là m cho ta quên Ä‘i hình bóng của cô nÆ°Æ¡ng cả! Rồi, dịp may Ä‘Æ°a đến, em ta gặp cô nÆ°Æ¡ng! Äáng lẽ em ta không nên dùng đến Bách Nháºt Túy! Là m cho cô nÆ°Æ¡ng mê man đến hôm nay!
Qua lá»i tá»± thốt của thanh niên đó, Nhuế VÄ© má»›i biết Cao Mạt Dã đã mê man đến hôm nay vì Bách Nháºt Túy mà vẫn chÆ°a tỉnh. Và nà ng cÅ©ng chÆ°a bị A Sá» Na Äô Chi là m nhục. Chà ng yên tâm vá» Ä‘iểm đó.
Bên trong, A Sá» Na Äô Chi nhìn Cao Mạt Dã má»™t lúc, tặc lưỡi, thốt :
- Mấy ngà y qua, ta chỉ lấy mắt nhìn cô nÆ°Æ¡ng thôi! Äêm nay, ta có thể vuốt ve tấm thân ngá»c ngà đó chăng?
Hắn Ä‘Æ°a tay liá»n. Bà n tay hắn run quá, chừng nhÆ° hắn không có đủ can đảm tùy tiện sá» mó và o mình Cao Mạt Dã.
Nhuế VÄ© nhẹ đẩy cánh cá»a sổ, và o trong, đứng sau lÆ°ng hắn. Hắn không hay biết gì cả. Thấy hắn si tình cá»±c Ä‘á»™, Nhuế VÄ© vừa tức vừa buồn cÆ°á»i. Chà ng thấp giá»ng thốt :
- Äừng nuôi má»™ng! “Thiên Long châu†đâu?
Vốn là đồ đệ của má»™t cao nhân, dÄ© nhiên A Sá» Na Äô Chi phải có tà i nghệ hÆ¡n ngÆ°á»i. Ngà y thÆ°á»ng, hắn phát hiện dá»… dà ng má»i tiếng Ä‘á»™ng sau lÆ°ng, song hôm nay, vì tấm thân chuyên chú trá»n vẹn vá» Cao Mạt Dã, hắn chẳng còn nghe được gì nữa. Bấy giá», Nhuế VÄ© cất tiếng, hắn giáºt mình. Theo phản ứng tá»± nhiên của con nhà võ, hắn vá»t mình tá»›i, sợ bị đánh lén.
Hắn vá»t tá»›i, vá»›i ý định quay mình, đối phó vá»›i kẻ Ä‘á»™t nháºp, song Nhuế VÄ© đã chuẩn bị sẵn sà ng, hắn vừa nhÃch Ä‘á»™ng thân hình, chà ng chụp tay xuống phÃa sau vai hắn, chế ngá»± hắn dá»… dà ng. Hắn nhÅ©n ngÆ°á»i ngồi xuống chá»— cÅ©, để mặt Nhuế VÄ© xá» trÃ.
Nhuế VÄ© thấp giá»ng bảo :
- Ngươi lấy “Thiên Long châu†trao cho ta, ta sẽ dạy ngươi...
A Sá» Na Äô Chi há»i to tiếng má»™t chút :
- Ngươi là ai?
Nhuế Vĩ đáp :
- Ta từ ngục sắt đến đây!
A Sá» Na Äô Chi kinh hãi :
- Là m sao ngươi ra được?
Nhuế Vĩ bóp mạnh tay.
A Sá» Na Äô Chi Ä‘au quá, nhăn nhó mặt, không dám kêu la nữa.
Nhuế VÄ© trầm giá»ng :
- NgÆ°Æ¡i đừng cố ý nói to lên, cho ngÆ°á»i chung quanh hay biết sá»± tình. Ta há»i, “Thiên Long châu†ngÆ°Æ¡i để ở đâu?
A Sá» Na Äô Chi thấp giá»ng :
- Ở trong kia, ngươi theo ta và o đó mà lấy!
Nhuế VÄ© Ä‘i theo A Sá» Na Äô Chi, đến khung cá»a vá»›i phÃa háºu, chÆ°a kịp bÆ°á»›c qua, bá»—ng có tiếng nói lạnh lùng vang lên ở sau lÆ°ng :
- Ngươi buông tay xuống!
Nhuế VÄ© vá»™i kẹp A Sá» Na Äô Chi và o hai tay, rồi quay mình lại.
A La Dáºt Äa Ä‘ang ấn tay nÆ¡i Thiên linh cái của Cao Mạt Dã. Y Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i cay Ä‘á»™c, nhìn chà ng.
Trông thấy y, Nhuế VÄ© nổi giáºn, háºn không thể láºp tức đánh chết y, báo thù cho thân phụ.
Song phương cùng ở trong tình thế liệng chuột ngại mèo.
Nhuế VÄ©, không còn là m cách gì hÆ¡n, Ä‘Ã nh nén giáºn, thốt :
- Ngươi buông nà ng ra, ta buông hắn xuống!
A La Dáºt Äa đáp :
- Ngươi buông tay trước mới được!
Nhuế Vĩ lắc đầu :
- Khi nà o ta tin được ngÆ°Æ¡i! NgÆ°Æ¡i đặt Dã nhi lên giÆ°á»ng trÆ°á»›c, rồi lui ra, ta sẽ buông chúa công của ngÆ°Æ¡i sau.
A La Dáºt Äa lắc đầu :
- Ta cũng khó tin ngươi lắm! Tốt hơn, ta và ngươi trao đổi đi!
Nhuế VÄ© gáºt đầu :
- Äược! NgÆ°Æ¡i quăng Dã nhi sang đây!
A La Dáºt Äa cho rằng khinh công của y cao tuyệt, dù cho Nhuế VÄ© có thoát cÅ©ng không là m sao thoát khá»i tay y, nên quăng Cao Mạt Dã sang cho chà ng liá»n.
Nhuế VÄ© giữ lá»i hứa, quăng trả A Sá» Na Äô Chi, Ä‘oạn chà ng đỡ Cao Mạt Dã, bế nà ng và o lòng, quay mình chạy Ä‘i.
Bá»—ng A Sá» Na Äô Chi cÆ°á»i hi hi, thốt :
- Chạy và o trong đó là m chi? NgÆ°Æ¡i tưởng ta giao “Thiên Long châu†cho ngÆ°Æ¡i à ? Äâu có dá»… dà ng nhÆ° váºy.
Nhuế VÄ© nổi giáºn, quay mình lại quát há»i :
- Thế ngươi đã biết hòa thượng Thiên Trúc đó ở bên ngoà i chực sẵn, nên tìm cách lừa ta?
A La Dáºt Äa cÆ°á»i lạnh :
- NgÆ°á»i ta là má»™t Quốc vÆ°Æ¡ng, thì luôn luôn có vệ sÄ© ở quanh quẩn trong cung, không lá»™ liá»…u thì kÃn đáo, đâu có thể cho ngÆ°Æ¡i muốn bắt lúc nà o cÅ©ng được?
Nhuế VÄ© hối háºn, thầm trách mình quá sÆ¡ ý. Äã biết là A Sá» Na Äô Chi giả vá» thốt to tiếng cốt là m kinh Ä‘á»™ng bá»n vệ sÄ© bên ngoà i thế mà chà ng không phòng bị, tháºt đáng tiếc cÆ¡ há»™i may mắn Ä‘i rồi.
A Sá» Na Äô Chi bảo :
- Hãy Ä‘em nà ng đặt trở lại trên giÆ°á»ng Ä‘i!
Nhuế VÄ© để mặc hắn nói chi cứ nói, chà ng lo nghÄ© ra cách nà o cứu thoát Cao Mạt Dã khá»i nÆ¡i nà y, sau đó chà ng sẽ trở lại đây má»™t mình, tìm A La Dáºt Äa, báo thù cho thân phụ.
A Sá» Na Äô Chi tiếp :
- NgÆ°Æ¡i cứ đặt nà ng trở lại giÆ°á»ng, ta sẽ dùng “Thiên Long châu†chữa cái táºt nÆ¡i chân nà ng. Nếu ngÆ°Æ¡i mang nà ng Ä‘i, là là m hại nà ng đấy! Nà ng sẽ mang táºt suốt Ä‘á»i đấy!
Nhuế Vĩ do dự, thầm nghĩ :
- “Nếu quả tháºt hắn có thiện chÃ, mà mình cố chấp mang nà ng Ä‘i, thì đúng là mình hại trá»n cuá»™c Ä‘á»i nà ng!â€
Thấy Nhuế VÄ© do dá»±, A Sá» Na Äô Chi tiếp luôn :
- Ta lấy danh dá»± là chúa tể má»™t nÆ°á»›c, bảo chứng vá»›i ngÆ°Æ¡i, nhất định là ta không nói ngoa đâu! Nếu ngÆ°Æ¡i tháºt tâm yêu nà ng, thì phải lo cứu chữa bệnh táºt cho nà ng má»›i phải. Ta nghÄ©, ngÆ°Æ¡i không nên Ãch ká»·, tá»± tÆ°, mà để hại cho nà ng!
Nhuế VÄ© thầm nghÄ©, không nghe lá»i hắn, cứ mang Cao Mạt Dã Ä‘i, thì chà ng có Ãch ká»·, tá»± tÆ° chăng?
A Sá» Na Äô Chi lại cÆ°á»i, tiếp luôn :
- NgÆ°Æ¡i sợ ta cưỡng chiếm Ä‘oạt nà ng phải không? Cho nên ngÆ°Æ¡i bất chấp nà ng mang táºt ở chân, không cho ta chữa cho nà ng, mang nà ng Ä‘i à ? NgÆ°Æ¡i là m váºy không là tá»± tÆ° à ?
Hắn cứ kÃch Ä‘á»™ng lòng hiệp nghÄ©a của Nhuế VÄ©. TrÆ°á»›c kia, hắn có há»c Hán văn, hắn lại là con ngÆ°á»i thông minh nên biết cách đả Ä‘á»™ng tâm lý của Nhuế VÄ©.
Hơn nữa, nhìn thần sắc của Nhuế Vĩ, hắn thừa hiểu chà ng đang có những ý niệm gì.
Nhuế VÄ© trầm ngâm má»™t chút, rồi há»i :
- Tháºt sá»± ngÆ°Æ¡i bằng lòng chữa trị cho nà ng?
A Sá» Na Äô Chi mỉm cÆ°á»i :
- Có sá gì má»™t hạt “Thiên Long châu†mà ta phải thất tÃn vá»›i ngÆ°Æ¡i sao?
Ta sẽ chữa cho nà ng hết táºt chân, và cam kết vá»›i ngÆ°Æ¡i là không xâm phạm đến nà ng.
Cao Mạt Dã vụt gá»i :
- Äại ca! Äừng tin lá»i quá»· quái của hắn!
Nhuế Vĩ cả mừng kêu lên :
- Hiá»n muá»™i đã tỉnh lại rồi à ?
Cao Mạt Dã cÆ°á»i nhẹ :
- Nhá» cái lão hòa thượng thúi đó quăng Ä‘i, tiểu muá»™i giáºt mình, tỉnh lại ngay.
Tỉnh lại rồi, song chÆ°a nói năng được liá»n, mà đến bây giá» má»›i mở miệng nói vá»›i đại ca đó. Äại ca có trách tiểu muá»™i chăng?
Nhuế VÄ© lắc đầu. Chà ng không đáp, chỉ nhìn nà ng, cÆ°á»i mãi. DÄ© nhiên chà ng cao hứng vô cùng, qua bao nhiêu ngà y xa cách, bây giá» má»›i gặp lại, và nà ng cÅ©ng đã tỉnh lại rồi.
A La Dáºt Äa bá»—ng cất tiếng :
- Cô nương tỉnh lại nhanh quá!
Cao Mạt Dã nhìn sang Nhuế VÄ© cÆ°á»i há»i :
- Nhanh lắm sao?
A La Dáºt Äa đáp :
- NgÆ°á»i thÆ°á»ng uống Bách Nháºt Túy phải mất đủ trăm ngà y má»›i tỉnh lại!
Lúc đó Cao Mạt Dã má»›i hiểu tại sao mình mê man suốt bao nhiêu hôm liá»n.
Nà ng bắt đầu nhá»› lại hôm có cùng Nhuế VÄ© được Lý Trà o má»i uống rượu, sau đó thì nà ng mê man, chẳng còn biết gì nữa. Tuy nhiên Nhuế VÄ© tỉnh lại trÆ°á»›c nà ng, nên đến đây cứu nà ng. Nà ng cÆ°á»i, thốt :
- Bá»n ta không phải là ngÆ°á»i thÆ°á»ng, tá»± nhiên phải tỉnh lại nhanh hÆ¡n!
Thấy nà ng cứ nhìn Nhuế VÄ© chứ không liếc sang hắn, A Sá» Na Äô Chi ghen tức, buông má»™t câu :
- Tỉnh lại cÅ©ng chẳng Ãch gì! Dù sao thì cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng mang táºt suốt Ä‘á»i!
Cao Mạt Dã bĩu môi :
- Tà n táºt cÅ©ng được tá»± do, hÆ¡n là suốt Ä‘á»i phải là m tên tù của ngÆ°Æ¡i!
A Sá» Na Äô Chi tiếp :
- Trong thiên hạ, chỉ có “Thiên Long châu†má»›i chữa là nh chứng táºt của ngÆ°Æ¡i!
Cao Mạt Dã thản nhiên Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i :
- Tại sao ngÆ°Æ¡i biết ngoà i “Thiên Long châu†ra, trong thiên hạ không có dược váºt nà o khác?
A Sá» Na Äô Chi đáp :
- ChÃnh gã há» Nhuế kia nói vá»›i Lý Trà o nhÆ° váºy, chứ ta biết gì! Ta khuyên các vị không nên quáºt cÆ°á»ng, bởi Æ°Æ¡ng ngạnh là mang táºt suốt Ä‘á»i, không có lợi chi đâu!
Cao Mạt Dã phủi ngay. Nà ng gá»i Nhuế VÄ© :
- Mình đi, đại ca!
Nhuế Vĩ do dự :
- Còn chiếc chân của hiá»n muá»™i?
Cao Mạt Dã đáp :
- Hắn không trao “Thiên Long châu†thì thôi! Chúng ta van cầu hắn là m gì!
Dù mang táºt mà mãi mãi ở bên cạnh đại ca, tiểu muá»™i cÅ©ng mãn nguyện lắm rồi.
Nhuế VÄ© suy tÃnh, trÆ°á»›c hết tìm má»™t chá»— an toà n cho Cao Mạt Dã tạm trú, sau đó chà ng sẽ trở lại tìm cách lấy Thiên Long châu, đồng thá»i báo nhục thâm cừu. Chà ng không nói gì nữa, bế Cao Mạt Dã bÆ°á»›c Ä‘i ra.
A La Dáºt Äa vá»™i cháºn nÆ¡i cá»a, lạnh lùng thốt :
- Äâu có Ä‘i dá»… dà ng nhÆ° váºy được!
Nhuế Vĩ trừng mắt :
- Ngươi muốn sao?
A La Dáºt Äa tiếp :
- Äể vị cô nÆ°Æ¡ng đó lại đây, má»™t mình ngÆ°Æ¡i Ä‘i ra. Ta hứa là không là m khó khăn chi cả!
Cao Mạt Dã mỉa :
- Sư phụ như ngươi, kể cũng hiếm có!
A La Dáºt Äa trầm giá»ng :
- Tại sao?
Cao Mạt Dã cÆ°á»i nhạt :
- Dạy võ công cho đồ đệ, là m vệ sÄ© cho đồ đệ, hà nh Ä‘á»™ng hung hăng cho đồ đệ, nhất nhất cái gì cÅ©ng là m cho đồ đệ, sÆ° phụ nhÆ° thế, trong thiên hạ phá»ng có mấy ngÆ°á»i!
A La Dáºt Äa nổi giáºn, quát :
- Ngươi dám mắng ta là một tên nô lệ?
Lão vung chưởng đánh liá»n.
Nhuế VÄ© liếc mắt sang bức tÆ°á»ng, thấy thanh Huyá»n Thiết Má»™c Kiếm của chà ng treo nÆ¡i đó. Láºp tức, chà ng nhún chân, vá»t mình đến thanh kiếm, vừa tránh chiêu chưởng đối phÆ°Æ¡ng, vừa định chụp thanh kiếm.
A La Dáºt Äa đánh luôn chưởng thứ hai.
Nhuế VÄ© chụp được thanh kiếm rồi, giáºm chân luôn, thân hình vá»t đứng theo tÆ°á»ng, đến ngang cá»a sổ, phóng mình luôn ra ngoà i.
Äánh hụt luôn hai chưởng, A La Dáºt Äa nổi giáºn, phi thân theo ra luôn.
Nhuế VÄ© chÆ°a đứng vững chân, từ bốn phÃa, Ä‘ao kiếm, côn kÃch đâm tua tủa và o. NhÆ°ng, chà ng đã có phòng bị rồi, bởi chà ng hiểu bá»n vệ sÄ© trong cung đã hay biết sá»± tình, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chúng bao vây bên ngoà i, chá»±c chá» chà ng thoát ra.
Cho nên vừa vá»t ra cá»a sổ, chân chÆ°a chấm đất, tay vung má»™c kiếm bảo vệ toà n thân.
Tuy là má»™t thế kiếm thủ, song trong cái thủ có cái công, và vì bá»n vệ sÄ© bất quá chỉ là những tên quân binh tầm thÆ°á»ng, cho nên cuá»™c kiếm loang quang má»™t vòng, bao nhiêu Ä‘ao kiếm công kÃch Ä‘á»u bị đánh báºt trở vá».
Bá»n vệ sÄ© chÆ°a kịp có phản ứng kế tiếp, Nhuế VÄ© đã tấn công luôn. Trong thoáng mắt, bá»n vệ sÄ© bị má»™c kiếm hất tuá»™t vÅ© khà khá»i tay, những tiếng leng keng loảng xoảng vang lên, từng món từng món vÅ© khà rÆ¡i xuống đất, tên nà o cÅ©ng nghe tê dại cánh tay.
Vừa lúc đó, A La Dáºt Äa ra đến nÆ¡i. Trông thấy thế, lão nổi giáºn, quát :
- Äúng là má»™t lÅ© vô dụng! Cút Ä‘i ngay!
Bá»n vệ sÄ© láºp tức lùi lại.
Tại cục trÆ°á»ng, chỉ còn Nhuế VÄ© và A La Dáºt Äa thôi.
NhÆ°ng, Nhuế VÄ© không muốn giao đấu, má»™t tay thủ kiếm, phòng đối phÆ°Æ¡ng kÃch bất ngá», tay kia ôm chặt Cao Mạt Dã và o ngá»±c, phóng chân chạy Ä‘i. Ra khá»i cung rồi, chà ng thấy bên ngoà i lao nhao lố nhố ngÆ°á»i và ngÆ°á»i.
Hà ng ngà n binh thiết giáp Äá»™t Quyết bao vây khắp bốn phÃa. Phá vòng vây đó, vượt Ä‘i, thiết tưởng không là Vĩệc dá»… dà ng. Bá»n chúng bố trà vòng vây bên ngoà i nhanh chóng quá, đủ biết chúng được huấn luyện rất kỹ và có phÆ°Æ¡ng pháp vững chắc. Má»—i tên giáp binh cầm má»™t mồi lá»a, lá»a Ä‘Æ°a cao, ngà n mồi lá»a chiếu sáng nhÆ° ban ngà y. Trong vùng sáng đó, Nhuế VÄ© khó tìm má»™t chá»— ẩn mình, len lá»i thoát Ä‘i âm thầm.
PhÃa trÆ°á»›c có giáp binh ngăn chặn, phÃa sau A La Dáºt Äa dẫn hÆ¡n mÆ°á»i cao thủ võ lâm Ä‘uổi theo sau, trong số ngÆ°á»i Äá»™t Quyết có ngÆ°á»i Hán có, tất cả Ä‘á»u trạc tuổi trên bốn mÆ°Æ¡i, dÆ°á»›i năm mÆ°Æ¡i. Tất cả phân tán má»ng, tạo vòng vây rá»™ng, quanh Nhuế VÄ©.
A Sá» Na Äô Chi cÅ©ng được há»™ tống ra đến nÆ¡i. Hắn thấy Nhuế VÄ© còn ở đó, liá»n bảo :
- Ta khuyên ngươi hãy để nà ng lại đây...
Cao Mạt Dã mắng :
- Câm cái mõm thúi của ngươi lại. Ai mượn ngươi lo liệu cho ta!
A Sá» Na Äô Chi thừa hiểu Nhuế VÄ© không là m sao thoát Ä‘i được, nên cố ý lấy lòng cả hai. Hắn bèn lấy hạt “Thiên Long châu†trong mình ra, rồi thở dà i, thốt :
- Từ ngà y gặp cô nÆ°Æ¡ng trên Tiểu NgÅ© Äà i sÆ¡n đến nay, không lúc nà o bổn VÆ°Æ¡ng quên hình bóng của cô nÆ°Æ¡ng được! Tá»± biết mình Ä‘ang mang má»™t chứng bệnh nan y, tùy thá»i tùy khắc mà chết vì chứng bệnh đó. Cho nên bổn VÆ°Æ¡ng tìm má»i cách Ä‘Æ°a cô vỠđây, để trÆ°á»›c khi nhắm mắt lìa bá» cuá»™c Ä‘á»i, còn sống ngà y nà o được nhìn cô nÆ°Æ¡ng ngà y đó, có váºy bổn VÆ°Æ¡ng mãn nguyện lắm rồi, nà o dám có ý khác!
Hắn búng ngón tay sang Cao Mạt Dã.
Cao Mạt Dã đưa tay đón bắt.
A La Dáºt Äa thốt :
- Chúa thượng ta đối xá» rất tốt vá»›i ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy, sao ngÆ°Æ¡i không cảm kÃch?
Cao Mạt Dã mỉm cÆ°á»i :
- Tại sao ta phải cảm kÃch?
A La Dáºt Äa tiếp :
- “Thiên Long châu†là quốc bữu của Äá»™t Quyết, tà ng trữ trong VÆ°Æ¡ng cung, Chúa thượng ta khảng khái lấy ra tặng ngÆ°Æ¡i, cái tình ý đó không đáng được ngÆ°Æ¡i cảm kÃch sao?
Cao Mạt Dã đáp :
- “Thiên Long châu†không phải của hắn, tại sao ta cảm kÃch hắn?
A La Dáºt Äa trầm giá»ng.
- Äã là chúa tể má»™t vÆ°Æ¡ng quốc, cái gì trong vÆ°Æ¡ng quốc đó là tà i sản của Äô Chi, sao ngÆ°Æ¡i cho rằng không phải của Äô Chi?
Cao Mạt Dã mỉm cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i không tin cứ há»i hắn xem?
A Sá» Na Äô Chi cÆ°á»i nhẹ :
- Không của bổn vương thì là của ai?
Cao Mạt Dã buông gá»n :
- Của đại ca ta!
A La Dáºt Äa hừ má»™t tiếng :
- Nói nhảm!
Cao Mạt Dã mỉm cÆ°á»i :
- ChÃnh các ngÆ°Æ¡i nói nhảm thì có! Äại ca ta đánh đổi nó vá»›i mÆ°á»i hai hạt Bảo Nhãn Ngá»c, tá»± nhiên nó là váºt của đại ca ta!
A Sá» Na Äô Chi biến sắc :
- Có việc đó nữa sao?
Thì ra, A Sá» Na Äô tham ngá»c, không há» nói việc đó cho huynh trưởng hắn biết. Mà Lý Trà o thì báo cáo Nhuế VÄ© đến đây để tìm “Thiên Long châuâ€, trị bệnh cho Cao Mạt Dã chứ không há» nói tá»›i cuá»™c mua bán giữa Nhuế VÄ© và A Sá» Na Äô.
Cao Mạt Dã thốt :
- Các ngÆ°Æ¡i muốn biết sá»± tình, cứ gá»i A Sá» Na Äô mà há»i!
A Sá» Na Äô Chi láºp tức sai quân Ä‘i gá»i Na Äô gấp.
Na Äô Ä‘ang ngủ, nghe vÆ°Æ¡ng huynh gá»i liá»n đến nÆ¡i, há»i :
- VÆ°Æ¡ng huynh có Ä‘iá»u chi cần phân phó?
A Sá» Na Äô Chi quát :
- NgÆ°Æ¡i lấy mấy viên ngá»c Bảo Nhãn Ä‘em ra đây!
Na Äô không thấy Nhuế VÄ©, nên là m tỉnh, há»i lại :
- Bảo Nhãn Ngá»c gì, VÆ°Æ¡ng huynh?
Cao Mạt Dã cÆ°á»i khanh khách :
- Số ngá»c đánh đổi “Thiên Long châuâ€, đại ca ta đã trao cho ngÆ°Æ¡i đó mà !
A Sá» Na Äô quay đầu lại, trông thấy Nhuế VÄ© và Cao Mạt Dã bất giác biến sắc mặt.
A Sá» Na Äô Chi lạnh lùng bảo :
- Hãy Ä‘em Bảo Nhãn Ngá»c trả lại cho há» gấp!
Bất đắc dÄ©, A Sá» Na Äô lấy trong mình ra mấy viên Bảo Nhãn Ngá»c.
HÆ¡n mÆ°á»i mấy cao thủ võ lâm bao quanh Nhuế VÄ© là bá»n tham lam, trông thấy ngá»c quý, nhóng cổ nhìn, quên mất nhiệm vụ của chúng là canh chừng Nhuế VÄ© và Cao Mạt Dã.
A Sá» Na Äô lÆ°u luyến số ngá»c, chÆ°a chịu trao cho Nhuế VÄ©. Bảo hắn trả ngá»c quý lại có khác nà o bảo hắn cắt Ä‘i má»™t Ä‘oạn ruá»™t bá» Ä‘i. Lấy ngá»c ra, hắn còn trù trừ.
A Sá» Na Äô Chi nổi giáºn, thét :
- Ngươi dám cãi lệnh ta à ?
A Sá» Na Äô không còn biết là m sao hÆ¡n, Ä‘Ã nh trao số ngá»c cho Nhuế VÄ©.
Nhuế VÄ© vung tay, đánh bay số ngá»c tứ tán, má»—i viên má»™t nÆ¡i. Äoạn, chà ng chÃnh sắc thốt :
- Quân tá» nhất ngôn, nói ra là ngà n ngá»±a cÅ©ng không Ä‘uổi theo lấy lá»i lại được.
Các viên ngá»c nằm trên mặt đất, dÆ°á»›i ánh lá»a, chá»›p chá»›p sáng nhÆ° sao.
HÆ¡n mÆ°á»i cao thủ võ lâm bị ánh sáng của ngá»c dụ hoặc cá»±c Ä‘á»™, bá» ngay vòng vây, à o tá»›i nhặt.
A Sá» Na Äô thấy thế, vá»™i lÆ°á»›t tá»›i già nh giáºt lại.
Cục trÆ°á»ng nhân thế loạn lên.
A Sá» Na Äô Chi giáºn rung ngÆ°á»i, bất chấp nhất quát to :
- Bắn!
Thiết giáp binh giÆ°Æ¡ng cung bắn liá»n.
Nhuế VÄ© thừa cÆ¡ há»—n loạn, phi thân vá»t Ä‘i ngay. Má»™t tay ghì sát Cao Mạt Dã chà ng vung tay kia quét má»™t kiếm vùn vụt, mở má»™t con Ä‘Æ°á»ng thoát xuyên qua lá»›p thiết giáp binh vây chặt bên ngoà i.
A La Dáºt Äa báºn bảo há»™ A Sá» Na Äô Chi, Ä‘Æ°a hắn và o ná»™i cung, nên không là m sao Ä‘uổi theo được.
Còn lại số giáp binh, dù chúng đông cÅ©ng chẳng đáng kể, Nhuế VÄ© tung hoà nh nhÆ° và o chá»— không ngÆ°á»i. DÄ© nhiên, xung phá vòng vây nhÆ° váºy, chà ng khó tránh gây thÆ°Æ¡ng vong cho bá»n binh sÄ© vô cá»›.
Cuối cùng, bá»n giáp binh khiếp oai chà ng, tránh ra xa xa, chừa cho chà ng má»™t lối thoát, bất quá chúng hò hét để tắt trách nhiệm vụ thôi.
Äám cao thủ võ lâm nhặt ngá»c rồi, tá»± biết là mình vì nghịch lệnh Quốc vÆ°Æ¡ng, khó tránh khá»i tá» tá»™i, nên vung vÅ© khà gạt rÆ¡i các loại tên bắn, chạy Ä‘i. Từ đó chúng bá» luôn Äá»™t Quyết quốc.
Chỉ còn lại má»—i má»™t A Sá» Na Äô. Võ công của hắn tầm thÆ°á»ng, hắn trúng phải mấy mÅ©i tên, ngã dà i tại chá»—, nằm rên Æ° á». Hắn nhặt được má»™t hạt ngá»c, song lại bị má»™t cao thủ Ä‘oạt mất.
Nhuế VÄ© mang Cao Mạt Dã ra khá»i vòng vây rồi, giở thuáºt khinh công chạy Ä‘i. Không lâu lắm, bá»—ng chà ng nghe tiếng vó ngá»±a vang gấp phÃa sau. Chà ng giáºt mình quay đầu nhìn lại, thấy má»™t kỵ sÄ© giục ngá»±a sải nhanh Ä‘uổi theo. Nhuế VÄ© tá»± há»i, sao lại chỉ có má»—i má»™t ngÆ°á»i Ä‘uổi theo? Má»™t ngÆ°á»i Ä‘uổi theo, đâu có gì đáng sợ? Chà ng quay mình, đứng lại đó chá» xem kẻ Ä‘uổi theo muốn gì.
Cách còn Ä‘á»™ mÆ°á»i trượng, kỵ sÄ© dừng ngá»±a rồi nhảy xuống đất gá»i :
- Nhuế huynh! Tại hạ là Lý Trà o đây!
Nhuế VÄ© sa sầm gÆ°Æ¡ng mặt há»i :
- Các hạ theo dõi tại hạ để là m gì?
Lý Trà o váºn y phục nhẹ, hông Ä‘eo ống tên, tay cầm cung, dây cung kéo thẳng, tên lắp sẵn sà ng. Y bÆ°á»›c tá»›i má»™t bÆ°á»›c, trầm giá»ng quát :
- Tại hạ vâng lệnh chúa thượng, theo Nhuế huynh để yêu cầu Nhuế huynh lưu Cao tiểu thơ lại.
Nhuế VÄ© căm háºn :
- Các hạ không nên bước tới, tại hạ không thể khách khà nữa đâu nhé!
Lý Trà o tiếp :
- Tại hạ có lá»—i vá»›i Nhuế huynh nhiá»u, Nhuế huynh không cần phải khách khà nữa!
Y buông tay, dây cung báºt tên lao vút Ä‘i.
Nhuế VÄ© kinh hãi biết tà i xạ tiá»…n của Lý Trà o cá»±c kỳ lợi hại, không dám khinh thÆ°á»ng, ngÆ°ng thần chá» mÅ©i tên. Tên lao Ä‘i rất cháºm, nhắm ngay ngá»±c của Nhuế VÄ©. Chà ng đón bắt dá»… dà ng, Cao Mạt Dã cÆ°á»i thốt :
- Y cố ý bắn cháºm đó!
Lý Trà o trầm giá»ng :
- Ai nói tại hạ cố ý? Nà y, Nhuế VÄ© hãy để Cao tiểu thÆ¡ lại đó nếu cãi lá»i thì mÅ©i tên thứ hai nà y không dung tha cho đâu!
Xem tiếp hồi 22 Äến lượt Y Ngô quốc
Last edited by kedatinh1974; 12-09-2008 at 06:05 AM.
|
12-09-2008, 05:51 AM
|
Äá»™i Xung KÃch
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 562
Thá»i gian online: 1 giá» 5 phút 47 giây
Thanks: 532
Thanked 159 Times in 80 Posts
|
|
Hồi 22 Äến lượt Y Ngô quốc
Nhuế Vĩ thở dà i :
- Tháºt tình các hạ yêu sách Ä‘iá»u gì?
Lý Trà o gáºt đầu :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên! Nhuế VÄ©! NgÆ°Æ¡i phải để Cao tiểu thÆ¡ lại!
Y dùng ngôn ngữ địch, bá» cái lối xÆ°ng hô theo khuôn sáo giang hồ. Äiá»u nà y chứng tá» là vì công, y bá» tÆ°. Rồi y lấy má»™t mÅ©i tên, lắp và o dây cung, bắn Ä‘i liá»n. Lần nà y mÅ©i tên Ä‘i rất nhanh.
Nhuế Vĩ vội vung kiếm gạt qua.
Liá»n theo đó ba mÅ©i tên nữa nối tiếp lao Ä‘i, gần nhÆ° xuất phát đồng thá»i, nhanh hÆ¡n mÅ©i thứ nhì.
Nhuế VÄ© cÅ©ng vung kiếm gạt qua, song không hy vá»ng là gạt hết ba mÅ©i.
Chà ng nổi giáºn, dùng mÅ©i tên đã bắt được, là m ám khÃ, phóng trả lại Lý Trà o.
Còn ba mũi tên sau, chà ng gạt trúng hai mũi, mũi thứ ba bắn trúng vai tả của chà ng, chà ng nghe đau nhưng lại không thỠthương. Chà ng lấy là m kỳ.
Nhưng bên kia, Lý Trà o rú thảm một tiếng. Mũi tên do Nhuế Vĩ phóng qua, trúng nơi ngực y, cũng may tên phóng bằng tay, đà đi không mạnh lắm, chỉ cắm sâu độ hai phân và o da thịt của y, không phạm và o chỗ yếu hại.
Nhuế VÄ© nháºn thấy, Lý Trà o không há» tránh né, mÆ°á»ng tượng y cố ý để cho mÅ©i tên lao trúng ngá»±c. Chà ng lấy là m lạ, há»i :
- Tại sao các hạ không né tránh?
Lý Trà o nhếch nụ cÆ°á»i khổ :
- Có váºy, tại hạ trở vỠđể phục lệnh Chúa thượng!
Nhuế VÄ© giáºt mình, cúi xuống, nhặt bốn mÅ©i tên của Lý Trà o bị chà ng dùng kiếm gạt rÆ¡i trên mặt đất, thấy đầu tên bị bẻ gẫy, chỉ còn thân tên thôi.
Tên gẫy mũi thì là m gì thương tổn được?
Nhuế VÄ© thức ngá»™. Thì ra, Lý Trà o cố ý bắn cháºm, cho chà ng bắt được má»™t mÅ©i cùn đầu, sau đó y khÃch ná»™ cho chà ng dùng mÅ©i tên đó phóng trả. Y không muốn bắn trúng chà ng, còn chà ng thì bắn tên trúng y. NhÆ° váºy chà ng nông cạn quá, không biết ngÆ°á»i ta dà nh hảo tâm cho, cứ lấy ân báo oán! Niá»m hối háºn dà y vò, chà ng bÆ°á»›c mình tá»›i, thốt :
- Lý huynh! Tại hạ giúp Lý huynh nhổ mũi tên!
Lý Trà o cấp tốc lùi lại, lắc đầu, khoát tay :
- Äừng! Äừng nhổ! Mất mÅ©i tên rồi, tại hạ khó trở vá» phục lệnh đó!
Nhuế Vĩ thở dà i :
- Lý huynh Æ¡i! Tại hạ là m cho Lý huynh mang thÆ°Æ¡ng thế nhÆ° váºy, tháºt tại hạ xốn xang quá!
Lý Trà o mỉm cÆ°á»i :
- Không quan hệ gì! ThÆ°Æ¡ng tÃch da thịt có là m chết ngÆ°á»i đâu mà Nhuế huynh phải áy náy!
Nhuế Vĩ đau khổ vô cùng :
- Nếu trúng phải chỗ yếu hại thì tại hạ phải là m sao đây?
Lý Trà o tiếp :
- NgÆ°á»i đáng thẹn trong hai chúng ta chÃnh là tại hạ đây, Nhuế huynh có lá»—i gì mà phải thắc mắc! Nà y, Nhuế huynh! Hãy thoát Ä‘i gấp Ä‘i! A La Dáºt Äa sắp Ä‘uổi theo đến nÆ¡i đó!
Nhuế VÄ© há»i :
- Lý huynh trở vá», há» không nghi ngá» gì sao?
Lý Trà o lại cÆ°á»i :
- Tại hạ thỠthương đây mà , hỠnghi ngỠthế nà o được?
Nhuế Vĩ vòng tay :
- Còn sống sót ngà y nà o tại hạ quyết không quên ân tình của Lý huynh ngà y đó. Sang năm, nếu còn duyên may với nhau, chúng ta lại sẽ gặp nhau!
Lý Trà o thở ra :
- Nhuế huynh lấy tình bằng hữu đối đãi, tại hạ lấy Bách Nháºt Túy đáp lại! Sá»± tình đó, Nhuế huynh tha thứ cho!
Nhuế VÄ© mỉm cÆ°á»i :
- Lý huynh không nên báºn tâm nhÆ° váºy!
Nói rồi chà ng cùng Cao Mạt Dã thẳng Ä‘Æ°á»ng trốn chạy.
Äến má»™t khu núi đá, thấy má»™t hang Ä‘á»™ng, Cao Mạt Dã liá»n nói :
- Äại ca, chúng ta Ä‘i cÅ©ng đã khá xa rồi, hãy dừng chân ở đây nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc, tiểu muá»™i cảm thấy đại ca đã mệt nhá»c lắm rồi!
Cẩn tháºn dò xét chung quanh, Nhuế VÄ© bồng Cao Mạt Dã và o hang Ä‘á»™ng tìm chá»— nghỉ ngÆ¡i.
Một lúc, cả hai đã đi và o giấc ngủ.
Äến khi Nhuế VÄ© chợt tỉnh, chà ng nhìn sang bên cạnh thì không thấy Cao Mạt Dã đâu nữa. Nà ng thất tung! Thú dữ bắt? Äối phÆ°Æ¡ng bắt? Ngà n giả thiết tiếp nối phát lạnh nÆ¡i đầu óc chà ng.
Rất có thể A La Dáºt Äa theo dõi chà ng đến đây, thừa lúc chà ng ngủ, bắt Dã nhi mang trở lại VÆ°Æ¡ng cung? Chỉ có má»—i má»™t lão ta má»›i hà nh Ä‘á»™ng không lÆ°u tình nhÆ° váºy.
Chà ng quên Ä‘i, nếu quả tháºt A La Dáºt Äa đến đây, lão ta cÆ°á»›p Ä‘oạt Cao Mạt Dã. Có thể lão ta cÅ©ng sát hại luôn chà ng rồi, để dứt trừ háºu hoạn!
Chà ng rá»i khá»i Ä‘á»™ng gấp, theo Ä‘Æ°á»ng cÅ© chạy vá» thị trấn. Không má»™t bóng ngÆ°á»i lai vãng trên các nẻo Ä‘Æ°á»ng.
Nhuế VÄ© và o luôn mấy ngôi nhà , nhà cÅ©ng vắng bóng ngÆ°á»i, cả ngoà i Ä‘Æ°á»ng phố. Tại sao? Tại sao? Không lẽ chỉ trong vòng má»™t đêm, cả thị trấn chuyển cÆ° nÆ¡i khác?
Chà ng và o hoà ng cung. Hoà ng cung cÅ©ng vắng nhÆ° thị trấn, chỉ có lÆ¡ thÆ¡ mấy tên quân Äá»™t Quyết canh há». Chà ng chụp má»™t tên quân, dùng tiếng Äá»™t Quyết há»i :
- NgÆ°á»i Ä‘i đâu hết?
Tên quân ú ớ :
- NgÆ°á»i... ngÆ°á»i nà o?
Nhuế Vĩ quát :
- NgÆ°á»i trong cung.
Tên quân lại ú ớ :
- Äá»u... Ä‘i ra ngoà i đồng ruá»™ng rồi!
Nhuế Vĩ bóp mạnh tay hơn :
- Ra đó để là m gì?
Tên quân vừa kêu đau vừa thốt :
- Buông ta ra đi... Ta sẽ nói cho mà hiểu!
Nhuế Vĩ buông tay quát :
- Nói mau! Không nói là chết ngay!
Tên quân xuýt xoa mấy tiếng rồi thốt :
- Quốc vÆ°Æ¡ng chúng tôi ra đồng cá», nghinh đón Y Ngô!
Thì ra, A Sá» Na Äô Chi huy Ä‘á»™ng toà n thể thà nh phần quý tá»™c Ä‘i nghinh đón quý khách! Còn Cao Mạt Dã? Chà ng há»i :
- NgÆ°Æ¡i có thấy má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i Hán không?
Tên quân lắc đầu :
- Không thấy!
Nhuế VÄ© biết, dù có há»i hắn suốt ngà y, cÅ©ng chẳng Ãch gì, chỉ còn cách là chà ng ra táºn đồng cá», xem tình hình nhÆ° thế nà o thôi. Chà ng Ä‘iểm huyệt tên quân, bá» hắn lại đó rồi chạy Ä‘i.
Trên má»™t khu đất rá»™ng lá»›n giữa cánh đồng, vô số lá»u to nhá» bất đồng được dá»±ng lên, xa xa trông nhÆ° má»™t gò mối nấm má»c trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp. Kỵ binh lai vãng rá»™n rà ng không dứt. Vì Nhuế VÄ© váºn y phục Äá»™t Quyết, bá»n quân binh trông thấy, cứ tưởng là mục dân, nên không há»i han tra vấn gì.
Lá»u má»c lên, có đến số vạn, trong vạn chiếc lá»u, là m sao tìm đúng nÆ¡i A Sá» Na Äô Chi tạm trú? Nhất là Nhuế VÄ© phải tìm cho được, trong thá»i gian ká»· lục?
Nhuế VÄ© lại sợ hà nh tung bại lá»™, nên chẳng dám há»i ai!
Äang lúc chà ng phân vân, chÆ°a biết phải là m cách nà o, bá»—ng có tiếng tù và vang lên inh á»i. Tiếng tù và lệnh phát lên, bốn phÃa hưởng ứng, chấn Ä‘á»™ng cả má»™t góc trá»i. Rồi thì binh mã ùn ùn kéo Ä‘i ra đồng cá». Qua má»™t lúc, cÆ¡n ồn à o má»›i lắng dịu.
Bên ngoà i, binh mã đã và o hà ng ngÅ© chỉnh tá», phân thà nh từng Ä‘á»™i từng Ä‘á»™i.
Chỉ còn má»™t số Ãt ở lại, canh phòng các dãy lá»u.
Nhuế VÄ© nghÄ©, hẳn là A Sá» Na Äô Chi phải Ä‘i theo Ä‘oà n quân bên ngoà i.
Chà ng theo luôn ra đó, quanh quẩn trong vùng phụ cáºn.
HÆ¡n mÆ°á»i mấy vạn quân Äá»™t Quyết táºp trung trên quãng đất rá»™ng lá»›n, im thin thÃt, thỉnh thoảng chỉ có má»™t và i tiếng ngá»±a hà vang thôi.
Nhuế VÄ© phải thầm khen, dù chúng là dân man di, vẫn được huấn luyện khá tinh vi, nên quân Ä‘á»™i có má»™t ká»· luáºt rất nghiêm! NhÆ°ng chà ng tá»± há»i, chúng dà n quân ở đây để là m gì? Sao lại nhiá»u thế? Chẳng lẽ Ä‘i nghinh tiếp khách mà cÅ©ng phải huy Ä‘á»™ng toà n quân lá»±c, nhÆ° mở chiến dịch tranh hùng?
HÆ¡n mÆ°á»i mấy vạn quân, theo lệnh chủ tÆ°á»›ng, cùng gặp nhau hô to :
- Chúa thượng ta vạn tuế! Chúa thượng ta vạn tuế!
Tiếng hô phát xuất do mÆ°á»i mấy vạn ngÆ°á»i cùng má»™t lượt, là m rung chuyển cả cánh đồng bao la. Quân oai hùng tráng không thể tưởng nổi!
Rồi tiếng hô chấm dứt, đồng cỠim ắng trở lại, cái im ắng uy nghiêm của một thế giới có vương kỷ vững và ng.
Nhuế VÄ© đắn Ä‘o má»™t lúc, phấn Ä‘á»™ng hùng phong, giở thuáºt khinh công tung mình lÆ°á»›t Ä‘i trên đầu bá»n binh sÄ©, chạy và o trung tâm.
Bá»n binh sÄ© bị chà ng đạp nhẹ trên đầu cÅ©ng kinh hãi, song không tên nà o dám tá»± ý loạn Ä‘á»™ng. Cho nên, chẳng có tiếng Ä‘á»™ng nà o.
Nhuế VÄ© chạy nhÆ° váºy má»™t lúc, thấy xa xa có chiếc lá»ng lá»›n quanh có quân binh bao vây ủng há»™, dÆ°á»›i lá»ng là A Sá» Na Äô Chi. Cách hắn, có má»™t số thân tùy trong số đó có mặt A La Dáºt Äa.
Cách chiếc lá»ng của A Sá» Na Äô Chi, Ä‘á»™ ba mÆ°Æ¡i trượng, bên phÃa hữu, có má»™t chiếc lá»ng khác, dÆ°á»›i lá»ng có má»™t lão nhân cùng có má»™t số ngÆ°á»i. Tất cả Ä‘á»u mặc y phục khác vá»›i lối phục sức của ngÆ°á»i Äá»™t Quyết. Lão nhân có gÆ°Æ¡ng mặt vuông, đôi và nh tai lá»›n.
Nhuế VÄ© định chắc lão nhân nà y là Quốc vÆ°Æ¡ng Y Ngô quốc. Hiện tại lão ta Ä‘ang rá»i chiếc lá»ng, từ từ Ä‘i vá» phÃa A Sá» Na Äô Chi.
A Sá» Na Äô Chi ngạo nghá»… đứng lên thôi chứ không nhÃch chân, mÆ°á»ng tượng nhÆ° má»™t đại Quốc vÆ°Æ¡ng tiếp kiến má»™t tiểu thần quốc ngoại.
Bây giỠchà ng mới biết phong tục tiếp khách của các sắc tộc nà y.
Khách cà ng quý thì binh lá»±c dà n hầu cà ng nhiá»u. Binh lá»±c cà ng nhiá»u, khách cà ng được tôn trá»ng. Các sắc tá»™c nà y luôn có sá»± tranh chấp, nên há» chuá»™ng võ, và bất cứ trÆ°á»ng hợp nà o há» cÅ©ng phô bà y võ lá»±c. Tiếp khách mà huy Ä‘á»™ng toà n bá»™ võ lá»±c má»™t nÆ°á»›c chẳng qua há» muốn gây sá»± khiếp phục nÆ¡i lân bang.
Trong thá»i kỳ đó, trong các tiểu bang bên ngoà i Trung Nguyên, Äá»™t Quyết là nÆ°á»›c mạnh nhất, A Sá» Na Äô Chi được xem nhÆ° lãnh tụ của các tiểu vÆ°Æ¡ng quan ngoại.
Nhuế Vĩ định chỠcho lễ nghi tiếp khách cứ hà nh xong sẽ xúc tiến chương trình hà nh động.
Nghi lễ rất đơn giản.
Song phÆ°Æ¡ng Ä‘Ã m luáºn má»™t lúc, má»™t đại hán Äá»™t Quyết ra giữa khoảng đất rá»™ng, cao giá»ng hô :
- Äá»™t Quyết và Y Ngô liên minh!
Hai mÆ°Æ¡i mấy vạn quân binh ráºp nhau hô theo.
Không gian chấn Ä‘á»™ng, lòng ngÆ°á»i khÃch Ä‘á»™ng. Trong phút chốc há» có cảm tưởng là hai nÆ°á»›c liên minh sẽ thôn tÃnh cả hoà n cầu!
Nhuế VÄ© thở dà i thầm lo ngại cho Trung Nguyên, mÆ°á»ng tượng lại sẽ Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i má»™t lá»±c lượng hùng háºu! NhÆ°ng, việc đó còn lâu, và là việc của má»™t nÆ°á»›c.
Äiá»u cần trÆ°á»›c mắt là giải quyết việc của chà ng.
Bá»—ng má»™t kỵ sÄ© phi ngá»±a đến trÆ°á»›c mặt chà ng, còn cách Ä‘á»™ má»™t trượng, kỵ sÄ© xuống ngá»±a. Nhuế VÄ© nháºn ra Lý Trà o.
Lý Trà o há»i :
- Nhuế huynh đến đây là m gì?
Nhuế Vĩ chỉnh sắc mặt đáp :
- Lý huynh! Hôm nay xin Lý huynh đừng cản trở tại hạ nữa!
Lý Trà o sỠvết thương nơi ngực, ngụ ý chỉ đó, thở dà i, thốt :
- Dù tại hạ trở ngăn, cũng không trở ngăn được!
- Vết thương có nặng lắm không, Lý huynh!
Lý Trà o đáp :
- Chỉ cần đừng giương cung bắn tên, trong vòng một tháng là vết thương sẽ là nh.
Y không bắn tên được nữa, là Nhuế VÄ© nhẹ lo rồi. Nếu chà ng liá»u mạng vá»›i A Sá» Na Äô Chi mà có Lý Trà o bên cạnh xạ tiá»…n, thì cái nguy vá» phần chà ng là chắc! Hiện tại, Lý Trà o không tiếp trợ A Sá» Na Äô Chi được, Äô Chi cÅ©ng không há» hoà i nghi y.
Lúc đó tiếng hoan hô chấm dứt.
Nhuế VÄ© sợ Äô Chi chú ý, nên bảo Lý Trà o :
- Lý huynh hãy ly khai tại hạ gấp Ä‘i. Tại hạ quyết liá»u sanh tá» vá»›i A Sá» Na Äô Chi!
Lý Trà o van cầu :
- Äừng là m Ä‘iá»u chi bất lợi cho Chúa thượng tại hạ, Nhuế huynh!
Thấy y có lòng trung vá»›i Quốc vÆ°Æ¡ng Äá»™t Quyết, Nhuế VÄ© thở dà i đáp :
- Lý huynh an tâm! Tại hạ sẽ không là m gì quá đáng đâu!
Lý Trà o gáºt đầu :
- Nhuế huynh cẩn tháºn nhé!
Thốt xong, y giục ngá»±a chạy trở vá» bên cạnh A Sá» Na Äô Chi.
Nhuế VÄ© đứng lại đó má»™t chút, Ä‘oạn bÆ°á»›c dà i đến trÆ°á»›c mặt A Sá» Na Äô Chi.
Äô Chi trông thấy chà ng, kinh hãi, thốt :
- Tiểu tá»! Hôm nay ngÆ°Æ¡i đến thì được song Ä‘i không được rồi!
Vừa trông thấy Nhuế VÄ© xuất hiện Ä‘á»™t ngá»™t, Y Ngô quốc vÆ°Æ¡ng giáºt mình.
Rồi trông thấy chà ng có vẻ hung hăng quá, lão ta biến sắc, lùi lại một góc, chỠxem biến.
Nhuế VÄ© cao giá»ng :
- Cái gì mà đến được, Ä‘i không được? Nà y! A La Dáºt Äa và A Sá» Na Äô Chi! Hôm nay, hai ngÆ°Æ¡i hãy trao trả Cao Mạt Dã cho ta! Nếu không, các ngÆ°Æ¡i đừng trách ta có thái Ä‘á»™ bạo!
Na Äô Chi kinh ngạc :
- Ngươi đã chẳng mang Cao Mạt Dã đi rồi sao?
Nhuế Vĩ gắt :
- Phải! Ta đã mang Ä‘i, song các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng cÆ°á»›p lại rồi! ChÃnh hòa thượng nà y Ä‘oạt nà ng lại!
Na Äô Chi cả mừng, quay sang A La Dáºt Äa há»i :
- Có tháºt váºy không?
A La Dáºt Äa lắc đầu :
- Là m gì có việc đó! Tiểu tỠbịa chuyện đấy!
Na Äô Chi thất vá»ng, nhìn qua Nhuế VÄ©, thốt :
- Sư phụ ta không nói dối ngươi đâu!
Nhuế Vĩ thét lớn :
- A La Dáºt Äa, ngÆ°Æ¡i có dám phát thệ là không thừa dịp ta ngủ, cÆ°á»›p nà ng Ä‘i không?
A La Dáºt Äa cÆ°á»i lạnh :
- Äến má»™t nữ nhân mà ngÆ°Æ¡i không bảo há»™ nổi, lại còn đến đây vu khống ta, bắt ta phải Ä‘á»n!
Lý Trà o vụt cất tiếng :
- A La đại sÆ°, phà m ngÆ°á»i xuất gia, không nên cuồng ngôn.
A La Dáºt Äa lạnh lùng nhìn Lý Trà o, đáp :
- Ta không bao giỠlừa dối Chúa thượng!
A Sá» Na Äô Chi lá»™ vẻ lo lắng :
- Dã nhi nếu quả tháºt đã thất tung, chúng ta phải láºp tức Ä‘i tìm. Ai tìm được, láºp tức sẽ lãnh trá»ng thưởng.
Trong tình hình đó, Nhuế VÄ© nghÄ© có thể A La Dáºt Äa tháºt sá»± không cÆ°á»›p mất Cao Mạt Dã. NhÆ°ng lão ta không bắt thì ai bắt?
Lý Trà o há»i :
- Cao tiểu thơ thất tung ở đâu?
Nhuế Vĩ thở dà i :
- Kim SÆ¡n!
A Sá» Na Äô Chi day lại phÃa sau, phân phó má»™t viên tÆ°á»›ng quân Äá»™t Quyết.
Vị tÆ°á»›ng đó lãnh lệnh rồi, láºp tức suất lãnh má»™t Ä‘á»™i nhân mã, chạy vá» phÃa Kim SÆ¡n. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, y Ä‘i tìm Cao Mạt Dã.
A La Dáºt Äa buông giá»ng ác Ä‘á»™c :
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i dám mắng ta trÆ°á»›c mặt đông ngÆ°á»i, lại mắng oan, váºy hãy cắt gấp cái lưỡi, trao cho ta Ä‘á»n tá»™i!
Nhuế Vĩ hừ một tiếng :
- NgÆ°Æ¡i là má»™t hòa thượng gian trá, tại sao ta không được quyá»n mắng?
A La Dáºt Äa kêu lên :
- Tiểu tỠngông cuồng thái quá! Ngươi có dám đánh với ta mấy chiêu không?
Nhuế VÄ© cÆ°á»i lạnh :
- Ta định liá»u má»™t cuá»™c tá» chiến vá»›i ngÆ°Æ¡i đây, sá gì má»™t chiêu mà chẳng dám.
A Sá» Na Äô Chi Ä‘inh ninh Nhuế VÄ© không là đối thủ của sÆ° phụ hắn, nên hắn tá» ra đại phÆ°Æ¡ng thốt :
- Nà y Nhuế Vĩ, ta hứa tha chết cho ngươi, nếu ngươi không bại nơi tay sư phụ ta!
Nhuế VÄ© cao giá»ng :
- Ngươi bất quá là một phiên nô, sống ngoà i trương hóa, có tư cách gì mà dám nói tha chết ban sống cho ta?
A Sá» Na Äô Chi mỉm cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i xâm nháºp và o đây, là phạm tá»™i chết rồi đó!
Nhuế VÄ© cÆ°á»i vang :
- NhÆ°ng ta có là dân Äá»™t Quyết đâu, quân luáºt của ngÆ°Æ¡i không thể áp dụng vá»›i ta!
A La Dáºt Äa Ä‘i ra xa, cách A Sá» Na Äô Chi Ä‘á»™ mÆ°Æ¡i trượng, ngạo nghá»… há»i :
- NgÆ°Æ¡i định liá»u má»™t tráºn sanh tá» vá»›i ta à ? Thì hãy và o Ä‘i.
Nhuế Vĩ từ từ bước tới.
A Sá» Na Äô Chi cÆ°á»i lá»›n :
- Nhuế VÄ©! Cố mà đánh nhé! Dù có bại, không phải bại cách danh dá»±. Bổn VÆ°Æ¡ng hứa tha thứ cho ngÆ°Æ¡i là tha, không nuốt lá»i đâu!
Hắn day qua Y Ngô quốc vương tiếp :
- Nghe nói quý quốc có võ há»c rất thần diệu, váºy xin cá» má»™t cao thủ là m giám cuá»™c tráºn tá»· thà nà y!
Quốc vÆ°Æ¡ng Y Ngô vẫy tay gá»i hai lão nhân cao và gầy, cÆ°á»i thốt :
- Cao thủ của tệ quốc đó! Há» sẽ lược tráºn!
Hai lão nhân bÆ°á»›c ra, đứng cạnh A La Dáºt Äa.
Nhuế VÄ© nhìn A La Dáºt Äa, há»i :
- Ngươi biết tại sao ta muốn đánh với ngươi chăng?
A La Dáºt Äa gạt ngang :
- Còn léo nhéo gì nữa! Hãy xuất thủ đi! Ta cho ngươi đánh trước đó!
NhÆ°ng, Nhuế VÄ© chÆ°a xuất thủ, chà ng cất giá»ng sang sảng tiếp luôn :
- Tiên phụ là Chưởng Kiếm Phi, chết vì “Hà n Äá»™c chưởngâ€. Hôm nay, con trai của ngÆ°á»i báo phục thù xÆ°a.
A La Dáºt Äa kinh hãi :
- Ngươi là con trai của Nhuế Phu Vấn?
A Sá» Na Äô Chi cÅ©ng kinh hãi kêu lên :
- Nếu đúng là con trai của Nhuế Phu Vấn, thì không thể buông tha hắn!
Bây giá», Nhuế VÄ© má»›i quả quyết, A La Dáºt Äa sát hại phụ thân chà ng.
Chà ng Ä‘au khổ vô cùng, niá»m Ä‘au khổ là m tăng gia lá»±c lượng, không còn đắn Ä‘o nữa, chà ng vung kiếm chém tá»›i.
A La Dáºt Äa giở chưởng pháp Hà n Äá»™c ra nghinh chiến.
Hiện tại, kiếm pháp của Nhuế VÄ© đã thuần thục lắm rồi, chà ng không còn sợ “Hà n Äá»™c chưởng†nữa. Chà ng ngang nhiên giao thủ vá»›i A La Dáºt Äa, không há» tá» ra yếu kém.
Äá»™t nhiên, Y Ngô quốc vÆ°Æ¡ng há»i A Sá» Na Äô Chi :
- Có phải hắn tháºt sá»± là con trai của Nhuế Phu Vấn chăng?
A Sá» Na Äô Chi đáp :
- Hắn há» Nhuế, lại tá»± nháºn là váºy, thì đúng rồi chá»› gì!
Y Ngô quốc vương tiếp :
- Tệ quốc cÅ©ng có nhiá»u cao thủ chết nÆ¡i tay Nhuế Phu Vấn, có lẽ tệ quốc phải xin quý quốc cho và i cao thủ của tệ quốc tiếp chiến vá»›i A La đại sÆ°!
A Sá» Na Äô Chi mỉm cÆ°á»i :
- Quý quốc vội gì! Tuy hắn là con của Nhuế Phu Vấn song không phải là đối thủ của bổn sư phụ đâu!
Y Ngô quốc vương lo ngại :
- Giả như đại sư không thủ thắng nổi?
A Sá» Na Äô Chi trầm ngâm má»™t chút.
Ngà y trÆ°á»›c, Äá»™t Quyết quốc có sai phái má»™t số cao thủ hà nh thÃch Cao Thá» song tất cả Ä‘á»u bị Nhuế Phu Vấn giết chết hết. Mối thù đó không thể không báo.
Hắn đáp :
- CÅ©ng được! Váºy quý quốc chá»n hai cao thủ sẵn Ä‘i, bảo há» tùy cÆ¡ hà nh sá»±!
Hai lão nhân Y Ngô quốc được chỉ định ngay vá»›i những lá»i dặn dò cẩn tháºn.
Nếu A La Dáºt Äa thất bại, là há» phải xông và o liá»n.
Cuá»™c đánh cà ng vá» lâu, chưởng pháp của A La Dáºt Äa cà ng lợi hại, kiếm pháp của Nhuế VÄ© cà ng linh hoạt dần dần.
A La Dáºt Äa báºt cÆ°á»i ha hả, thốt :
- Hiện tại, dù phụ thân ngươi còn sống cũng không thủ thắng nổi với ta, huống hồ ngươi!
A La Dáºt Äa luôn luôn đánh bạt mÅ©i kiếm của Nhuế VÄ© ra ngoà i, tuy váºy vẫn chÆ°a là m gì đối phÆ°Æ¡ng nổi. Lão nghÄ© :
- “Cứ dằng dai mãi nhÆ° thế nà y, còn gì thân danh má»™t võ sÆ° thượng thặng của Äá»™t Quyết quốc?â€
NghÄ© thế, lão vá»™i váºn toà n công lá»±c, dồn ra hai tay đồng thá»i quát :
- Buông kiếm!
Äúng lúc, Nhuế VÄ© cÅ©ng quyết Ä‘em tuyệt kỹ ra, kết thúc tráºn đấu gấp, nếu đánh mãi vá»›i kiếm pháp cÅ©, thì không lâu lắm, chà ng sẽ bại trÆ°á»›c đối phÆ°Æ¡ng.
Cho nên, A La Dáºt Äa vừa quát, chà ng liá»n quát trả :
- Không chắc đâu!
Chà ng sá» dụng ngay chiêu “Vô Äịch Kiếmâ€.
Chiêu kiếm vừa phát xuất, song chưởng của A La Dáºt Äa cÅ©ng vừa bay sang, song hai chưởng chỉ đánh và o khoảng không.
Kế tiếp, A La Dáºt Äa thấy kiếm ảnh lợp không gian, bao quanh mình, từ trên đầu phủ xuống, từ bốn phÃa công và o. Lão hoa cả mắt, kêu lên :
- Nguy! Nguy!
Má»™t tiếng bốp vang lên, má»™c kiếm giáng xuống đầu vai, xÆ°Æ¡ng vai gẫy, chân lá»±c của lão tiêu tan. Lão kinh hoà ng, không giám tuyên chiến, cấp tốc lùi vá», hy vá»ng bảo toà n sanh mạng.
Nhuế VÄ© không bá», lÆ°á»›t theo liá»n. Chà ng cầm chắc lần nà y thì mối thù tiên phụ phải được báo phục. NhÆ°ng, có tiếng gá»i từ phÃa sau lÆ°ng vá»ng đến.
- Nhuế VÄ© không được giết ngÆ°á»i!
Nhuế VÄ© giáºt mình, quay đầu lại, thấy hai lão già giám cuá»™c. Chà ng bắt gặp bốn ánh mắt của há», bá»—ng cảm thấy đầu choáng váng.
Trong cÆ¡n nguy cấp, chà ng chợt nhá»› đến trÆ°á»ng hợp của Tam Diệp Thượng Nhân ngà y trÆ°á»›c tại phủ Cao Diệp TÆ°á»›ng quân. Hai lão nhân nà y hẳn là dùng thuáºt thôi miên, mong áp đảo chà ng đây! Chà ng thầm kinh hãi, nghÄ© :
- “Nguy! Nguy!â€
Láºp tức, chà ng cắn mạnh đầu lưỡi, mượn cảm giác Ä‘au là m dịu bá»›t ảnh hưởng thuáºt thôi miên của đối phÆ°Æ¡ng, không dám nhìn hai lão nhân nữa, quay đầu cắm cổ chạy Ä‘i, đồng thá»i vung má»™c kiếm, mở má»™t con Ä‘Æ°á»ng mà xuyên qua vòng vây.
Bá»n quân binh tuy đông, song trÆ°á»›c sá»± hung hăng của chà ng, không má»™t ai dám ngăn cháºn.
Chà ng chạy mãi, cà ng chạy cà ng nghe đầu óc choáng váng, phải cố gắng lắm má»›i khá»i hôn mê. Chạy mãi, má»™t lúc lâu, chà ng ngẩng mặt trông ra, vẫn thấy quân binh trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp án ngữ phÃa trÆ°á»›c. Còn phÃa sau, có tiếng reo hò, ngÆ°á»i ngá»±a Ä‘uổi theo.
Quẩn quá, Nhuế VÄ© nhìn quanh, thấy nÆ¡i phÃa tả, có má»™t dãy lá»u. Bất chấp nhất thiết chà ng chạy nhà o đến dãy lá»u đó, định thần ẩn nấp má»™t lúc.
Chà ng chá»n ngôi lá»u lá»›n nhất, tiến và o. NgỠđâu, sau lÆ°ng chà ng, có má»™t tốp nữ nhân vừa chạy và o vừa kêu lên :
- Công chúa! Công chúa! Äịch nhân chạy đến khu lá»u?
Những nữ nhân đó chạy từ trong các ngôi lá»u chung quanh chạy lại bu quanh chiếc giÆ°á»ng, má»™t thiếu nữ Ä‘ang nằm trên giÆ°á»ng báºt ngồi dáºy, nổi giáºn quát :
- Äịch nhân? Äịch nhân gì đâu? Äến cái địa phÆ°Æ¡ng quá»· nà y, ta suýt chết vì khà nóng đây! Cái nóng là m cho ta khó chịu rồi, còn địch nhân quái gì nữa!
Và i nữ nhân lại kêu :
- Có địch nhân tháºt mà , Công chúa! Quan binh Ä‘uổi theo sắp đến nÆ¡i rồi đó!
Thiếu nữ trong lá»u kinh hãi :
- Tháºt váºy sao? Các ngÆ°Æ¡i hãy cháºn ngoà i cá»a Ä‘i, đừng cho ai và o! Äể ta thay y phục rồi hãy tÃnh sau!
Nà ng Ä‘ang trần truồng, vá»™i vÆ¡ bá»™ y phục, chạy ra phÃa sau bức bình phong ngăn đôi căn lá»u, trong cÆ¡n hoảng hốt không kịp quan sát kỹ. Nà ng vừa chạy vừa gá»i :
- Tiểu Äà o! Tiểu Äà o! Và o đây tiếp ta vá»›i nà o!
Bỗng, có tiếng ho khẽ sau lưng chiếc ghế.
Thiếu nữ kinh hãi, quay mặt lại, chỉ thấy đầu ngÆ°á»i. Bất giác nà ng kêu lên :
- A! Công tỠđấy à !
Xem tiếp hồi 23 Y Ngô công chúa
|
12-09-2008, 05:52 AM
|
Äá»™i Xung KÃch
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 562
Thá»i gian online: 1 giá» 5 phút 47 giây
Thanks: 532
Thanked 159 Times in 80 Posts
|
|
Hồi 23 Y Ngô công chúa
Nà ng đỠmặt, với y phục khoác lên mình chứ không kịp mặc và o đà ng hoà ng.
Và o đây rồi, ám ảnh bốn mắt của hai lão nhân mất ngay. Nhuế Vĩ dần dần tỉnh lại, đầu bớt choáng váng.
Thiếu nữ kêu tiếp :
- Äừng nhìn tôi! Äừng nhìn!
Nhuế VÄ© cất tiếng há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng là ai, mà nháºn ra tại hạ?
Thiếu nữ che được mình trần rồi, bá»›t thẹn há»i lại :
- Tôi là Cáp Na, chẳng lẽ công tỠquên rồi?
Nhuế VÄ© Ä‘Æ°a tay Ä‘áºp và o trán trách trách thốt :
- Tại hạ còn hôn mê, không nhớ rõ cô nương là ai!
Cáp Na kinh hãi :
- Công tá» trúng thuáºt thôi miên rồi!
Bên ngoà i, có tiếng Tiểu Äà o gá»i vá»ng và o :
- Công chúa Æ¡i! TÆ°á»›ng quân Äá»™t Quyết dẫn quân lục soát đến nÆ¡i đó!
Cáp Na nổi giáºn :
- Chúng dám là m váºy à ?
Tiểu Äà o thốt :
- Tướng quân nói là vâng lịnh Vương gia của chúng ta!
Cáp Na nhìn Nhuế VÄ© thấp giá»ng trách :
- Sao công tỠđắc tá»™i vá»›i Phụ VÆ°Æ¡ng! Công tỠđã là m gì? Bây giá» má»›i tÃnh sao đây?
Nhuế VÄ© biến sắc, bÆ°á»›c Ä‘i vá» phÃa cá»a lá»u.
Cáp Na chạy theo, há»i :
- Công tỠđịnh đi đâu đó?
Nhuế Vĩ đáp :
- Äi đâu cÅ©ng được, tại hạ không thể ở đây, sợ là m liên lụy đến cô nÆ°Æ¡ng!
Cáp Na thở dà i :
- Công tá» trúng thuáºt thôi miên, tuy không nặng lắm, song công lá»±c suy nhược Ãt nhiá»u, nếu không tịnh dưỡng, cứ liá»u ra Ä‘i, thì chắc chắn là phải bị bắt.
Nhuế VÄ© nhìn nháºn nà ng nói phải, hiện tại chà ng nghe công lá»±c của mình tiêu tán mất, không thể nà o giao đấu nổi. Nếu liá»u mạng chạy ra, thì phải bị chúng bắt ngay. Chà ng cÆ°á»i khổ, đáp :
- Bị bắt thì phải chịu, chứ biết sao bây gi�
Cáp Na vá»™i cháºn trÆ°á»›c mặt chà ng, thốt :
- ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t vị công tá» tại Thiên Trì phủ, mà đã bị bắt thì còn chi là thể diện!
Nhuế Vĩ lắc đầu :
- Cô nÆ°Æ¡ng đừng lầm. Tại hạ há» Nhuế, chứ không phải há» Giản. Äâu phải là má»™t đại công tá»!
Cáp Na mỉm cÆ°á»i đáp :
- Há» Nhuế thì há» Nhuế, có sao đâu! Hiện tại, tôi tưởng là phải cứu công tá»!
Công tỠkhông bằng lòng sao?
Nhuế Vĩ cau mà y :
- Cô nương là m cách nà o để cứu tại hạ?
Cáp Na vá»— tay kêu má»™t tiếng bốp gá»i :
- Tiểu Äà o Æ¡i! Các ngÆ°Æ¡i và o đây gấp.
Rèm lá»u vẹt qua má»™t bên. Bảy nà ng búi tóc cao, mặc áo để chừa tay hữu trần đến vai.
Nhuế Vĩ bình sanh mới thấy lối phục sức của dân Y Ngô, rất lấy là m kỳ.
Bá»n chúng trông thấy Nhuế VÄ©, cÅ©ng có vẻ kinh ngạc. Tiểu Äà o nháºn ra chà ng, cÆ°á»i há»i :
- Là m sao công tá» lại và o lá»u của Công chúa chúng tôi?
Nà ng nà y nói tiếng Hán rất đúng.
Chà ng toan đáp, Cáp Na đã cháºn lá»i :
- Các ngươi hãy nhanh tay hóa trang công tủ thà nh một nữ binh cho ta!
Nhanh lên!
Bảy nà ng báºt cÆ°á»i khúc khÃch. Má»™t nà ng cao lá»›n vá»™i cởi chiếc áo của mình, mặc và o cho Nhuế VÄ©. Chúng cÅ©ng để trần tay hữu của chà ng.
Nhá» có luyện “Thiên Y thần côngâ€, chà ng trở nên trắng trẻo, không kém các nà ng, nên để lá»™ tay cÅ©ng chẳng ai nháºn ra đó là tay nam nhân.
Mặc chà ng phản đối, bá»n nữ nhân cứ vâng lịnh Công chúa, tiếp tục hóa trang cho chà ng. Má»™t thoáng sau, chà ng nghiá»…m nhiên trưởng thà nh má»™t nữ binh.
Cáp Na cÆ°á»i thốt :
- Hiện tại, công tá» là nữ binh của tôi, váºy phải tuân theo lịnh tôi!
Nà ng kiêu căng, gà n bướng chẳng khác Cao Mạt Dã chút nà o.
Nhá»› đến Cao Mạt Dã, Nhuế VÄ© tá»± há»i :
- “Hiện nay nà ng ra sao?â€
Bất giác, chà ng buông nhẹ tiếng thở dà i.
Cáp Na cau mà y :
- Tại sao công tỠthở dà i?
Nhuế Vĩ lắc đầu, không đáp.
Cáp Na tiếp :
- Äừng lo ngại! Không ai nháºn ra công tỠđâu! Vả lại, chẳng ai có quyá»n tra cứu, nháºn diện nữ binh của tôi cả.
Vừa lúc đó, từ bên ngoà i, một nữ binh hấp tấp chạy và o, báo cáo :
- Trình Công chúa rõ, vị tÆ°á»›ng quân Äá»™t Quyết sắp lục soát đến lá»u nà y.
Cáp Na nghÄ© rằng nếu để cho bá»n Äá»™t Quyết lục soát nhÆ° váºy thì còn chi là danh diện má»™t Công chúa xứ Y Ngô? Tuy nhiên, có Phụ VÆ°Æ¡ng đồng ý, thì nà ng nói là m sao được? Nà ng cÆ°á»i lạnh đáp :
- Cho chúng và o lục soát Ä‘i, nếu không tìm gặp ai, chúng sẽ bị ta tống cổ tà n nhẫn ra khá»i lá»u cho biết tay!
Bên ngoà i, có tiếng thốt vá»ng và o :
- TÆ°á»›ng quân Äá»™t Quyết là La Cao xin bái kiến Công chúa!
Cáp Na lạnh lùng quát :
- Và o đây!
Má»™t TÆ°á»›ng quân mặt giáp da bÆ°á»›c và o chÆ°a kịp chà o Công chúa đã đảo mắt nhìn dáo dác. Thấy phÃa sau có bức bình phong, hắn bÆ°á»›c luôn đến đó, phóng cổ nhìn. Hắn không tìm được ngÆ°á»i định tìm. Hắn lui ra, há»i :
- Công chúa có thấy nam nhân nà o và o đây chăng?
Cáp Na vênh mặt đáp :
- Có chứ!
La Cao rất mừng :
- Ở đâu?
Cáp Na đáp :
- Ở đây chứ đâu!
La Cao trố mắt :
- Äâu? Sao tiểu tÆ°á»›ng không thấy?
Cáp Na cÆ°á»i lạnh :
- Tại sao không thấy? Chẳng lẽ tướng quân là nữ nhân?
La Cao biết nà ng mỉa mai, thẹn quá, ấp úng :
- Công chúa đùa...
Cáp Na quắc mắt :
- Ai đùa vá»›i ngÆ°Æ¡i? Lá»u của bổn Công chúa, nam nhân nà o muốn và o thì và o hay sao chứ? NgÆ°Æ¡i đã dám Ä‘i và o đây, thì phải bò ra ngoà i ấp, nếu không, đừng trách ta Ä‘uổi bạo!
La Cao vốn là má»™t TÆ°á»›ng quân Äại Quốc, không xem Công chúa Tiểu Bang ra gì. Tìm không được ngÆ°á»i, y lui ra ngay.
NhÆ°ng, bá»n nữ binh à o tá»›i, cháºn trÆ°á»›c mặt hắn.
Tiểu Äà o cÆ°á»i, thốt :
- Công chúa ta bảo ngươi bò mà ra, sao ngươi lại đứng thẳng mình mà đi!
La Cao há»i :
- Ai dám bảo ta bò?
Tiểu Äà o vừa tung chân đá và o má»™t đầu gối của La Cao, vừa đáp :
- Công chúa chúng ta bảo đấy, rồi ngươi là m sao chứ?
La Cao tuy là má»™t tÆ°á»›ng quân, song vì có láºp công nhiá»u nên từ binh sÄ© được cất nhắc lần lên đến cấp chỉ huy, chứ không há» há»c qua võ công nhÆ° giá»›i giang hồ, nên Tiểu Äà o đá thình lình là trúng gối hắn, hắn không kịp có má»™t phản ứng nà o. Hắn ngã xuống, toan đứng lên.
Tiểu Äà o đá luôn và o gối kia, hắn vô phÆ°Æ¡ng ngồi dáºy. Tiểu Äà o giục :
- Bò ra mau! Nếu không ta đá bay xác ra ngoà i đấy!
La Cao kinh hoà ng, lăn tròn mình ra ngoà i.
Bá»n nữ binh phá lên cÆ°á»i.
Nhuế VÄ© trà trá»™n trong đám nữ binh, không há» bị La Cao phát giác. Chá» các bạn nữ binh dịu trà ng cÆ°á»i, chà ng buá»™t miệng nói :
- Hai ngá»n cÆ°á»›c của Tiểu Äà o có công phu khá lắm đó!
Tiểu Äà o cÆ°á»i đáp :
- Äừng khen vá»™i tôi! TrÆ°á»›c mặt Công chúa, tôi múa may nhÆ° váºy, có khác nà o ngÆ°á»i há»c trò khó Ä‘em chữ bán cho Khổng Phu Tá»!
Nhuế Vĩ quay qua Cáp Na. Nghiêm sắc mặt tiếp :
- Mang Æ¡n Công chúa cứu trợ, tại hạ cảm kÃch vô cùng!
Chà ng mặc y phục nữ binh, lại là m lễ theo nam nhân, trông khôi hà i lạ.
Cáp Na báºt cÆ°á»i khanh khách bảo :
- Äừng cảm kÃch! Chẳng có gì đáng cảm kÃch! ChÃnh tôi là m cho công tá» phải khuất mình, hạ thấp phẩm giá thì có!
Bá»n binh nữ cùng cÆ°á»i vang!
Nhuế Vĩ lại thốt :
- Tại hạ xin cáo từ ngay bây giá».
Cáp Na ngÆ°ng cÆ°á»i, khẽ thở dà i, há»i :
- Muốn đi ngay bây gi�
Tiểu Äà o vụt chen và o :
- Hiện tại, công tỠkhông thể đi đâu được?
Nhuế Vĩ cau mà y :
- Tại sao?
Tiểu Äà o bảo :
- Công tá» bÆ°á»›c ra cá»a nhìn xem là biết.
Nhuế VÄ© bÆ°á»›c gần cá»a nhìn.
Binh Äá»™t Quyết trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp bao vây kÃn. Các vị tÆ°á»›ng lãnh chỉ huy rong ngá»±a tá»›i lui rá»™n rịp.
Cáp Na kinh hãi há»i :
- Việc gì thế?
Tiểu Äà o đáp :
- Có lẽ viên tÆ°á»›ng vừa rồi cho rằng địch nhân còn quanh quẩn đâu đây, chúng tưởng công tỠẩn nấp trong nà y, vây kÃn để chá» lục soát lần nữa.
Cáp Na kêu lên :
- Váºy thì công tá» không thể Ä‘i được rồi!
Nhuế Vĩ cau mà y :
- Không Ä‘i được cÅ©ng phải liá»u mà đi, chứ còn biết là m sao hÆ¡n.
Cáp Na lắc đầu, khoát tay :
- Không được! Không được! Trúng thuáºt thôi miên, công tá» chÆ°a khôi phục công lá»±c, Ãt nhất cÅ©ng phải mất mấy ngà y tịnh dưỡng, má»›i mong chiến đấu được.
Váºy công tá» kiên nhẫn ở lại đây, là m nữ binh cho tôi, công tá» chịu không?
Nhuế VÄ© dù sao cÅ©ng phải bảo tồn sanh mạng, bởi còn nhiá»u việc cho chà ng trong tÆ°Æ¡ng lai, nếu có thể sống sót lâu hÆ¡n, thì chà ng khi nà o bá» cÆ¡ há»™i? Nhuế VÄ© đáp :
- Tại hạ mong có dịp đáp Ä‘á»n Æ¡n Công chúa!
Liá»n lúc đó Tiểu Äà o chạy và o tâu :
- Quốc vương đến! Mình là m sao đây?
Cáp Na thốt :
- Gia gia biết mặt công tá». Công tá» phải ẩn tránh mau lên.
Tiểu Äà o Ä‘Æ°a Nhuế VÄ© ra phÃa sau bức bình phong, vừa trở ra thì quân binh Quốc vÆ°Æ¡ng Hồ VÄ© Tà và o đến nÆ¡i.
Cáp Na vội quỳ lạy mừng :
- Nữ thị kÃnh mừng Phụ vÆ°Æ¡ng.
VÄ© Tà cÆ°á»i thốt :
- Äứng lên! Äứng lên con! Äừng là m lá»… quái dị trÆ°á»›c mặt cha.
Cáp Na giáºn cha đáp :
- Phụ VÆ°Æ¡ng khó tháºt mà ! NgÆ°á»i ta hà nh lá»… cÅ©ng không cho nữa à ?
Hồ VÄ© Tà vuốt râu mép cÆ°á»i tiếp :
- Ngà y thÆ°á»ng, con đâu có là m đại lá»… trÆ°á»›c gia gia! Sao hôm nay con lại là m! Thế không phải là quái dị sao?
Cáp Na sá»ng sốt, tim Ä‘áºp mạnh. Nà ng không ngá» mình có táºt nên hà nh Ä‘á»™ng mất bình thÆ°á»ng.
CÅ©ng may, Tiểu Äà o cứu vá»›t :
- Công chúa và nô tỳ Ä‘ang bà n luáºn vá» lá»… giáo Trung Nguyên, không ngá» VÆ°Æ¡ng gia đến, nên lỡ bá»™ là m luôn nhÆ° váºy đó!
Hồ VÄ© Tà nhìn sang Tiểu Äà o, gáºt đầu, mÆ°á»ng tượng cho là nà ng có lý.
Cáp Na nũng nịu :
- Mình trở vỠgấp đi, Phụ Vương nhé!
Hồ Vĩ Tà cau mà y :
- Vừa má»›i đến, lại đòi vá», sao lạ váºy!
Cáp Na đáp :
- Ở đây nóng quá, con chịu không nổi đâu!
Hồ Vĩ Tà lắc đầu :
- ChÃnh con đòi Ä‘i, rồi cÅ©ng chÃnh con đòi vá»! Nếu biết váºy, gia gia đâu có mang con theo là m gì!
Cáp Na cÆ°á»i hì hì.
- Phụ vÆ°Æ¡ng vá»›i Äá»™t Quyết Ä‘Ãnh Æ°á»›c xong rồi. Còn ở lại là m gì nữa!
Hồ Vĩ Tà thốt :
- Vá» thì vá» nhÆ°ng chá» gia gia Ä‘Æ°a con đến gặp Äô Chi xong rồi hẳn vá»!
Cáp Na lắc đầu :
- Con không Ä‘i đâu! Con không muốn gặp ngÆ°á»i lạ!
Hồ Vĩ Tà chỉnh sắc mặt :
- Gia gia có nói vá» con vá»›i Äô Chi, hắn muốn thấy mặt con đó! Gia gia đã đáp ứng vá»›i hắn rồi, con không Ä‘i không được!
Cáp Na xịu mặt :
- Thì đi! Nếu gia gia muốn!
Thấy con không vui, Hồ VÄ© Tà cÆ°á»i thốt :
- Buồn cái gì con! Gia gia cho con hay việc nà y, hôm nay, gia gia có gặp Giản công tỠThiên Trì phủ!
Cáp Na mừng rỡ, kêu khẽ :
- Tháºt hắn là Giản công tá»!
Hồ Vĩ Tà biến sắc :
- Hắn? Hắn là ai? Ai là hắn?
Cáp Na biết mình hớ kinh hãi ấp úng :
- Không... không... không có!
Hồ Vĩ Tà trầm gương mặt :
- Không có cái gì?
Cáp Na quẩn quá báºt khóc :
- Không có gì hết mà Phụ Vương ơi!
Thấy con khóc. Hồ Vĩ Tà đau lòng quá, lắc đầu thốt :
- Con đừng giấu gia gia! Gia gia đoán hiểu rồi! Hẳn là con gặp Nhuế Vĩ đâu đó!
Cáp Na không dám tranh biện, chỉ khóc thôi.
Hồ Vĩ Tà tiếp :
- NgÆ°á»i đó không phải là Giản công tá», mà là con trai Chưởng Kiếm Phi Nhuế Phu Vấn. Giản công tá» là bằng hữu của chúng ta, còn Nhuế VÄ© là cừu địch!
Cáp Na thầm nghĩ :
- “Nếu không là Giản công tá», sao hắn giống Giản công tủ nhÆ° khuôn đúc? Hay là má»™t huynh đệ gì đó của Giản công tá»?â€
Hồ Vĩ Tà tiếp :
- Phụ thân hắn là Nhuế Phu Vấn, đối vá»›i chúng ta. Nếu không có lão ấy, thì Cao ThỠđã chết từ lâu rồi. Cao Thá» chết, chúng ta xâm nháºp Trung Nguyên, Cao Thá» còn là Trung Nguyên bá»n vững!
Cáp Na há»i :
- Tại sao chúng ta phải xâm nháºp Trung Nguyên? Nếu không xâm nháºp Trung Nguyên thì phụ thân Nhuế VÄ© đâu có đối đầu vá»›i chúng ta?
Hồ Vĩ Tà đáp :
- Việc lá»›n của quốc gia, con không hiểu được đâu! Äô Chi nhất định bắt cho được Nhuế VÄ©, hắn ở đâu con chỉ cho gia gia.
Cáp Na khóc lớn :
- Con không biết! Con không biết mà !
Hồ VÄ© Tà há»i con không được, quay qua Tiểu Äà o, hét :
- Nhất định là ngươi biết! Hãy nói gấp cho bổn Vương biết?
Tiểu Äà o khiếp hãi, lấp vấp đáp :
- Ở... ở...
Cáp Na ngưng khóc, ngẩng mặt lên, gắt :
- Tiểu Äà o nói nhảm Ä‘i nhé!
Tiểu Äà o trở liá»n :
- Ở... ở đâu, nô tỳ đâu có biết?
Hồ VÄ© Tà nổi giáºn :
- Nếu không nói thiệt, bổn Vương tra cứu, sẽ xỠcực hình đấy nhé!
Cáp Na lại khóc :
- Gia gia hăm dá»a Tiểu Äà o là m chi cho nó sợ! Gia gia không tin con sao chứ!
Hồ Vĩ Tà thở dà i :
- Cáp Na! Con phải ngoan ngoãn nghe lá»i gia gia chứ!
Cáp Na đáp :
- Con khi nà o lại chẳng ngoan ngoãn! Bằng cá»› là gia gia bảo con Ä‘i vá»›i gia gia đến gặp Äô Chi, con bằng lòng Ä‘i! Gia gia mắng oan con quá!
Hồ VÄ© Tà lắc đầu, tá»± trách mình ngà y thÆ°á»ng nuông chiá»u con gái quá, thà nh ra bây giá» nó Æ°Æ¡ng ngạnh nhÆ° váºy. Muốn uốn nắn nó, tất phải từ từ, chứ không thể vá»™i và ng. Lão VÆ°Æ¡ng thở dà i, bảo :
- Con hãy sá»a soạn Ä‘i! Gia gia sẽ Ä‘Æ°a con Ä‘i gặp Äô Chi!
Thốt xong, lão Vương bước ra ngoà i.
Hồ VÄ© Tà đi rồi, Tiểu Äà o lấy là m kỳ, há»i :
- Hắn là cừu địch của chúng ta, sao Công chúa dám mạo phạm Vương gia, che chở cho hắn?
Cáp Na lắc đầu gắt :
- NgÆ°Æ¡i không biết gì cả! Äừng há»i léo nhéo!
Tiểu Äà o hết sức khó hiểu!
Có gì đâu! Tuy Cáp Na là gái tự do, song dù sao nà ng cũng có liêm sỉ.
Phà m trinh nữ vô hình trung bị má»™t nam nhân bắt gặp mình lõa lồ, vả lại nam nhân đó cÅ©ng đáng báºc tu mi, thì dù muốn dù không nà ng cÅ©ng có má»™t ý niá»m nà o đó vá»›i nam nhân!
Chỉ có báºc trượng phu má»›i thấy được những chá»— thầm kÃn nhất trong thân thể má»™t nữ nhân. Cho nên, nà ng đã có chủ trÆ°Æ¡ng ngay từ lúc đầu. ChÃnh cái chủ trÆ°Æ¡ng đó khiến nà ng phải bảo vệ Nhuế VÄ© đến cùng, tuy chÆ°a biết tình ý của Nhuế VÄ© đối vá»›i nà ng ra sao!
Hồ VÄ© Tà và Cáp Na đối thoại vá»›i nhau bằng tiếng Y Ngô quốc mà ngôn ngữ của nÆ°á»›c nà y không khác ngôn ngữ của Äá»™t Quyết bao nhiêu. Nhuế VÄ© lắng nghe, hiểu rõ cả hai cha con nói gì vá»›i nhau.
Chà ng lấy là m lạ, Y Ngô quốc là nÆ°á»›c cừu địch của Trung Nguyên, thế tại sao Giản Thiệu VÅ© lại là bằng hữu của Hồ VÄ© Tà ? Ông cha y là Tể TÆ°á»›ng Trung Nguyên mà ? Chẳng lẽ gia đình y có liên lạc bà máºt vá»›i ngoại bang? Chà ng bÆ°á»›c ra, vá»›i niá»m cảm xúc, chà ng thốt :
- Công chúa táºn tâm bảo vệ tại hạ, tại hạ...
Gặp Cáp Na hì hì, cháºn lá»i :
- Äừng cảm tạ ta! Ta không thÃch cái sáo rÆ°á»m rà đó! NgÆ°á»i Trung Nguyên trá»ng lá»… quá, đến bây giá» ta má»›i thấy táºn mắt!
Tiểu Äà o giúp Cáp Na trang sức xong, Cáp Na bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Nhuế VÄ©, há»i :
- Công tỠxem tôi đây, có được không!
Nhuế VÄ© thầm nháºn nà ng đẹp tháºt. Chà ng tán :
- Äẹp lắm!
Cáp Na cao hứng, há»i :
- Tháºt váºy?
Nhuế VÄ© cÆ°á»i nhẹ :
- Tại hạ nói dối cô nương là m chi!
Cáp Na lại há»i :
- Có bằng gái Trung Nguyên không?
Nhuế Vĩ đáp :
- Rất Ãt ngÆ°á»i sánh bằng cô nÆ°Æ¡ng!
Cáp Na há»i luôn :
- Công tá» có Æ°a thÃch tôi chăng?
Nhuế VÄ© sững sá», không ngá» nà ng dám há»i má»™t câu qua sá»— sà ng nhÆ° váºy!
Cho nên chà ng khó đáp vô cùng.
Thấy chà ng nÃn thinh, Cáp Na sa sầm gÆ°Æ¡ng mặt, há»i :
- Công tá» không Æ°a thÃch tôi?
Nhuế VÄ© lắc đầu, ngầm bảo là không phải nhÆ° váºy.
Cáp Na tÆ°Æ¡i ngay nét mặt, há»i :
- Váºy là công tá» Æ°a thÃch tôi?
Nhuế VÄ© chÆ°a kịp đáp, bên ngoà i Hồ VÄ© Tà gá»i to :
- Xong chÆ°a con?
Cáp Na thở dà i :
- Tôi Ä‘i, Tiểu Äà o sẽ ở đây bầu bạn vá»›i công tá». Nhá»› đừng Ä‘i đâu nhé. Hãy kiên nhẫn chá» tôi vá».
Vừa bước đi, nà ng vừa quay đầu nhìn lại chà ng, lộ vẻ trìu mến luyến lưu...
Nhuế VÄ© lấy tấm da ghi chú chiêu kiếm của Vô Mục Tẩu ra xem. Chiêu kiếm đó, được lão nhân đặt cho cái tên là “Hồng Thủyâ€, ngụ ý nÆ°á»›c sông cuá»™n cuá»™n, không váºt gì ngăn chặn nổi. Chà ng xem hết chiêu, thuá»™c là u tâm pháp, định sáng mai bắt đầu luyện.
Tiểu Äà o hết lòng phục thị cÆ¡m nÆ°á»›c cho chà ng.
Trong ngà y đó, mấy lượt quan binh Äá»™t Quyết đến bên ngoà i cá»a, cãi vã vang lên, song chẳng có tên nà o dám và o lục soát.
Nhuế VÄ© nghÄ© là Tiểu Äà o ngăn chặn chúng mãnh liệt, chà ng cho rằng nà ng cÅ©ng là tay lợi hại tháºt.
Äến lúc hoà ng hôn xuống, Cáp Na trở vá», mang bá»™ mặt hầm hầm. Nà ng và o lá»u, ngồi xuống, không nói không rằng.
Tiểu Äà o dá»n cÆ¡m lên, má»i nà ng ăn, nà ng không ăn, thà nh ra Tiểu Äà o và Nhuế VÄ© cùng ăn vá»›i nhau.
Ä‚n xong, Nhuế VÄ© thấy trá»i tối, phải nghÄ© đến vấn Ä‘á» ngủ, chà ng bèn há»i Cáp Na :
- Công chúa có Ä‘iá»u chi phiá»n giáºn?
Cáp Na báºt khóc ngay, ấm ức thốt :
- Tôi giáºn vì không ai quan tâm đến tôi!
Nhuế VÄ© thở dà i, lại há»i :
- Ai dám khinh miệt Công chúa? Có phải là Äô Chi không?
Cáp Na lau lệ gáºt đầu.
Nhuế VÄ© nổi giáºn :
- Hắn là m sao mà dám khinh miệt Công chúa chứ?
Cáp Na thuáºt :
- Phụ VÆ°Æ¡ng tôi dẫn tôi đến gặp hắn, hắn chỉ nhìn thoáng qua tôi má»™t lần thôi, từ đó hắn không lÆ°u ý đến tôi nữa, là m nhÆ° tôi không có mặt váºy!
À! Thì ra vấn để tá»± ái! Nà ng háºn vì Äô Chi không há» khen nà ng đẹp!
Nhuế Vĩ an ủi nà ng :
- Hắn không biết đến ngÆ°á»i đẹp, là tại con ngÆ°á»i hắn quá thô tục, Công chúa chỉ hÆ¡i có chút chuyện mà giáºn! Hãy ăn cÆ¡m Ä‘i. Nhịn đói thì ốm Ä‘i, xấu ngÆ°á»i lắm.
Cáp Na báºt cÆ°á»i :
- Thá»±c ra, tôi có để ý chi đến hắn! Tôi cần gì hắn, bởi đã có công tá» Æ°a thÃch tôi rồi! NhÆ° váºy là đủ cho tôi lắm rồi!
Nhuế Vĩ vội lãng sang vấn đỠkhác :
- Công chúa ăn cơm đi!
Chà ng gá»i Tiểu Äà o bảo nà ng dá»n thức ăn lên.
Cáp Na vừa ăn, vừa thốt :
- Lúc trÆ°a công tá» không nói, chứ bây giá» thì tôi hiểu rồi! Tôi hiểu công tá» Æ°a thÃch tôi. Và tôi cÅ©ng hiểu luôn tại sao!
Nhuế Vĩ một lần nữa tránh câu chuyện đó :
- Công chúa cứ ăn no đi, ăn rồi muốn nói gì cứ nói.
Cáp Na cÆ°á»i dịu tiếp :
- Äừng cố ý tránh né. Tôi biết công tá» quan tâm đến tôi lắm lắm, mà không Æ°a thÃch tôi, thì công tá» quan tâm là m gì? Phải váºy không?
Nhuế Vĩ lại đánh trống lảng :
- Äêm nay tại hạ... ngủ ở đâu đây, hở Công chúa?
Tiểu Äà o mỉm cÆ°á»i :
- Chúng tôi có hÆ¡n mÆ°á»i ngôi lá»u, tất cả Ä‘á»u do nữ binh của Công chúa sá» dụng công tá» thÃch lá»u nà o, cứ ngủ ở lá»u đó.
Cáp Na thốt :
- NhÆ° váºy đâu có được! Nhuế công tá» ngÅ© ở những lá»u đó, bá»n nữ binh chẳng biết gì, rất có thể chúng sanh sá»± rắc rối. Tốt hÆ¡n, cứ để công tá» ngủ tại đây.
Nhuế Vĩ vội khoát tay :
- Không nên! Không nên!
Cáp Na cÆ°á»i sằng sặc :
- Tại sao không nên? Công tỠsợ tôi ăn tươi nuốt sống?
Tiểu Äà o thốt :
- Công tá» ngủ tại đây, váºy để tôi Ä‘i dá»n chá»—!
Không cần biết Nhuế Vĩ có bằng lòng hay không, nà ng bắt tay và o việc ngay.
Nhuế VÄ© không ngăn trở được, thà nh ra quýnh quáng hết sức. Tuy nhiên, chà ng nghÄ©, dù há» là m gì thì là m, chà ng nhất định không ngủ chung lá»u vá»›i Công chúa!
NgÆ°á»i Y Ngô cÅ©ng nhÆ° Äá»™t Quyết, ngủ ngay tại mặt đất, há» chỉ cần trải da thú, hoặc nệm mà thôi. Phần của Công chúa đã sẵn có rồi, Tiểu Äà o chỉ còn lấy thêm nệm trải cho Nhuế VÄ© là xong, Lúc đó, má»›i và o đầu đêm, song không khà bắt đầu vắng lặng.
Tiểu Äà o Ä‘em sữa dê và trà và o lá»u rồi, cáo từ trở vá» lá»u của nà ng.
Nhuế Vĩ ngồi y tại chỗ.
Cáp Na cÆ°á»i há»i :
- Chưa ngủ à ?
Nhuế Vĩ lắc đầu.
Cáp Na tiếp :
- Công tá» không ngủ, tôi ngủ trÆ°á»›c váºy!
Dù có nam nhân bên cạnh, nà ng thản nhiên cởi bỠáo ngoà i, rồi chui và o chăn.
Chiếc nệm của Nhuế VÄ© đối diện vá»›i chá»— năm của Cáp Na, chà ng không đến đó, cứ ngồi trên ghế, nhìn ra ngoà i, định bụng đêm nay sẽ ngồi lỳ nhÆ° váºy đến sáng. Rồi chà ng lại muốn ra ngoà i lá»u, cho được thÆ° thái hÆ¡n.
Cáp Na há»i :
- Công tỠmuốn ra ngoà i kia?
Nhuế Vĩ không đáp, thầm nghĩ :
- “Mình cứ chá» nà ng ngủ rồi Ä‘i ra ngoà i kia. Ra bây giá» chắc bị nà ng cá»± ná»±!â€
Cáp Na chợt thở dà i :
- Công tỠkhông muốn ngủ tại đây, tôi không tránh được. Nhưng nếu công tỠra ngoà i kia ngồi, lạnh cóng chết đi, thì ai lo cho?
Nhuế Vĩ buông xuôi :
- Công chúa ngủ đi! Chốc lát nữa, tại hạ sẽ ngủ!
Tuy nói thế, chà ng quyết định chỠnà ng ngủ, sẽ ra ngoà i ngồi chỠsáng.
Chứ ngủ chung vá»›i nhau nhÆ° thế nà y thì là m sao mà biện bạch trÆ°á»›c sá»± dị nghị của miệng Ä‘á»i.
Cáp Na không nói gì nữa.
Má»™t lúc lâu, Nhuế VÄ© cho rằng nà ng đã ngủ mê rồi, len lén nhìn xem. NhÆ°ng, nà ng còn mở đôi mắt trao tráo, nhìn trả lại chà ng. Nhuế VÄ© kinh hãi, há»i :
- Công chúa... không... ngủ à ?
Cáp Na thở dà i :
- Công tỠkhông ngủ, tôi không ngủ luôn!
Nà ng vụt đứng lên, buông rơi tấm chăn, để lộ thân hình nẩy nở.
Nhuế Vĩ vội quay mặt nơi khác, không dám nhìn nà ng.
Cáp Na đến bên cạnh chà ng, trao cho chiếc áo choà ng bằng da thú bảo :
- Mặc và o đi! Cà ng vỠkhuya, không khà cà ng lạnh! Mặc và o rồi đi ngủ đi!
Nhuế Vĩ khoác chiếc áo, nói mấy tiếng cảm tạ.
Cáp Na tiếp :
- Không phải cảm tạ! Công tỠkhông ngủ, tôi xin ngồi đây bầu bạn!
Rồi nà ng ngồi xuống chiếc ghế, cạnh chà ng.
Nhuế VÄ© thấy nà ng mặc chiếc áo má»ng quá, gần nhÆ° trần truồng, vá»™i bảo :
- Và o ngủ Ä‘i, Công chúa! Trá»i lạnh quá.
Cáp Na lắc đầu :
- Tôi không ngủ, chỉ muốn ngồi đây với công tỠthôi.
Nhuế VÄ© đứng dáºy, trầm giá»ng :
- Công chúa không và o ngủ, tại hạ đi ra ngoà i đó ngay bây giỠđây!
Cáp Na bất đắc dĩ phải trở vỠnệm, chui và o chăn.
Nhuế Vĩ tiếp :
- Công chúa ngủ đi nhé! Tại hạ ra ngoà i kia một chút!
Bên ngoà i có gió lá»™ng, mang cái lạnh buốt da đến quất và o mặt chà ng. Äèn chung quanh chá»›p xa xa, nhÆ° ngà n sao, chứng tá» binh Äá»™t Quyết chÆ°a triệt thoái.
Nhuế VÄ© không dám Ä‘i loạn, ngồi ngay tại cá»a lá»u.
Má»™t lúc lâu, Cáp Na bên trong thốt vá»ng ra :
- Công tá» không muốn ngủ chung lá»u vá»›i tôi phải không!
Nhuế Vĩ đáp :
- Tại hạ sợ hiá»m nghi, nên bắt buá»™c phải thế nà y, xin Công chúa lượng xét cho!
Cáp Na hừ một tiếng :
- Tỵ hiá»m! Tôi không sợ thì thôi công tá» là m gì phải sợ?
Nhuế Vĩ đáp :
- Tại hạ phải giữ thanh danh cho Công chúa! Có thế thôi chứ chẳng có ý gì khác!
Cáp Na cÆ°á»i mỉa :
- Thanh danh là cái quái gì? NgÆ°á»i ta muốn nói tốt cÅ©ng được, muốn nói xấu cÅ©ng chẳng sao, miá»…n là lòng mình trong trắng thì thôi! Hãy và o mà ngủ Ä‘i!
Äừng để tôi sanh giáºn đấy!
Nhuế Vĩ cương quyết :
- Tại hạ nhất định ở ngoà i nà y trá»n đêm nay, Công chúa đừng nói chi nữa!
Cáp Na nổi giáºn :
- Äược rồi! Công tá» xem rẻ tôi! Công tá» không bằng lòng ngủ chung lá»u vá»›i tôi. Tôi biết, ngÆ°á»i Trung Nguyên của công tá» có nhiá»u lá»… nghi đặc biệt. Tuy nhiên, công tá» không chịu ngủ chung lá»u, là công tá» khinh thÆ°á»ng tôi rõ rệt!
Nà ng khóc, tiếng khóc rấm ra rấm rÃt.
Bá»—ng, bức rèm bay qua má»™t bên, má»™t bóng ngÆ°á»i từ bên ngoà i lao vút và o.
Cáp Na Ä‘inh ninh Nhuế VÄ© chạy vá», có ý mừng, ngẩng đầu lên trông. NhÆ°ng đâu phải Nhuế VÄ©! NgÆ°á»i và o là má»™t vị công tá» mặc áo trắng, y tặc lưỡi mấy tiếng rồi thốt :
- Gái đẹp nhÆ° thế đó, ai dám khinh thÆ°á»ng chứ! Cho tại hạ biết Ä‘i gã ngồi ngoà i cá»a đó, có phải là má»™t tên ngu chăng?
Cáp Na kinh hãi, kêu lên :
- Ngươi là ai? Cút đi ngay!
Nà ng váºn áo má»ng, Ä‘ang ngồi, lúc đó hấp tấp vá»› lấy chiếc khăn che mình.
Công tỠáo trắng mỉm cÆ°á»i, đáp :
- Vô Ãch! Che là m chi! Tại hạ thấy hết rồi, thấy rõ lắm rồi!
Cáp Na nổi giáºn :
- Ngươi không cút đi, ta kêu to cho mà xem!
Nhuế VÄ© ở bên ngoà i không lÆ°u ý, chỉ thấy mắt hoa lên vì có bóng trắng bay ngang. Chà ng biết ngay là má»™t cao thủ võ lâm, sợ y là m há»—n Cáp Na, nên láºp tức chạy và o, thốt :
- Các hạ là ai? Hãy ra ngoà i kia, chúng ta nói chuyện.
Công tỠáo trắng há»i lại :
- Các hạ là ai? Là nam hay nữ đó?
Nhuế Vĩ đáp :
- Nam hay nữ, việc đó không liên quan gì đến các hạ. Các hạ tá»± tiện và o đây, chủ nhân không bằng lòng, Ä‘uổi các hạ ra, sao các hạ không ra, còn đứng đây, ngây ngÆ°á»i nhÆ° ngốc.
Công tỠáo trắng cÆ°á»i, thốt :
- Ngốc thì ngốc, có sao? Chẳng những ngốc, mà còn muốn bầu bạn với mỹ nhân nữa đó!
Y quay qua Cáp Na tiếp :
- Hắn không muốn ngủ chung lá»u vá»›i cô nÆ°Æ¡ng, thì tại hạ ngủ cho!
Cáp Na nổi giáºn :
- Ai quen biết ngươi mà đòi ngủ! Cút đi ngay!
Công tỠáo trắng cÆ°á»i lỳ :
- Quen biết hay không quen biết, có quan hệ gì! Chỉ cần tại hạ thương cô nương, muốn ngủ với cô nương, kể ra còn có thú vị hơn là đòi một kẻ nam không nam, nữ không nữ ngủ chung! Cô nương hãy đuổi hắn ra đi!
Cáp Na không chịu được cất tiếng “thương†đó, nên bĩu môi, tỠvẻ khinh bỉ.
Nhuế Vĩ thầm nghĩ :
- “Gã nà y Ä‘iên rồi chắc?â€
Xem tiếp hồi 24 Bảy Tình Ma
Last edited by kedatinh1974; 12-09-2008 at 05:59 AM.
|
12-09-2008, 05:53 AM
|
Äá»™i Xung KÃch
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 562
Thá»i gian online: 1 giá» 5 phút 47 giây
Thanks: 532
Thanked 159 Times in 80 Posts
|
|
Hồi 24 Bảy Tình Ma
Công tỠáo trắng hà nh Ä‘á»™ng tá»± nhiên, bÆ°á»›c đến chiếc nệm dà nh cho Nhuế VÄ©, cởi bỠáo ngoà i, là m nhÆ° sắp sá»a chui và o trong chăn ngủ luôn.
Cáp Na kêu lên :
- Ã! Ã! Không phải chá»— dà nh cho ngÆ°Æ¡i đâu!
Công tỠáo trắng vỠngây ngô :
- Không dà nh cho tại hạ, thì dà nh cho ai?
Cáp Na đưa tay chỉ Nhuế Vĩ :
- Dà nh cho y đó! Ngươi đi ra gấp!
Công tỠáo trắng mỉm cÆ°á»i :
- Nhưng hắn không chịu ngủ chung với cô nương mà ! Cô nương kêu la cái gì nữa!
Cáp Na nổi giáºn :
- Nhuế công tá»! Công tá» không bằng lòng ngủ tại chá»— đó à ?
Nhuế VÄ© đứng xây lÆ°ng lại công tỠáo trắng và Cáp Na, há»i :
- Là m sao các hạ biết tại hạ không muốn ngủ tại đó?
Công tỠáo trắng ngây ngô thốt :
- Há» ChÆ°Æ¡ng nà y đâu có Ä‘iếc, rõ rà ng là vừa rồi có nghe má»™t gã ngu nói là muốn ngủ bên ngoà i trÆ°á»›ng trá»n đêm. Chẳng lẽ tại hạ nghe lầm?
Nhuế Vĩ gằn từng tiếng :
- Các hạ nghe lầm đấy!
Công tỠáo trắng khoác chiếc áo và o mình thở dà i, thốt :
- Äáng tiếc! Không bảo tại hạ ngủ, lại đòi má»™t tên ngốc ngủ chung! NgÆ°á»i ta ngốc ngÆ°á»i ta không yêu, còn đòi ngủ chung là m gì!
Kho Tà ng Kiếm Hiệp NH N MÆ N QUAN www.nhanmonquan.com Nhuế VÄ© nổi giáºn gắt :
- Các hạ một tiếng ngu, hai tiếng ngốc, mắng ai thế?
Công tỠáo trắng gắt trả :
- Các hạ không ngu ngốc thế ai ngu ngốc?
Cáp Na chen và o :
- Nhuế công tỠkhông phải kẻ ngu, chỉ có ngươi mới là kẻ si!
Công tỠáo trắng cÆ°á»i hà hà :
- Nam nhân trên thế gian có mấy kẻ si! Tên của tại hạ là Chương Si! Dù là một kẻ si thì đã sao?
Nhuế Vĩ thốt :
- Các hạ là Chương Si, tại hạ không phải là Nhuế Ngu, các hạ tự cho mình là si, tại hạ không phải là ngu!
Công tỠáo trắng lại cÆ°á»i :
- Các hạ còn không nháºn nữa à ? NgÆ°á»i ta đẹp thế kia, lại không yêu, tại hạ muốn yêu lại không được, nhÆ° váºy chẳng là ngu thì là gì?
Nhuế VÄ© thấy hắn ăn nói khùng khùng Ä‘iên Ä‘iên, nhÆ°ng không có ác ý. Dù bị hắn mắng, chà ng cÅ©ng không giáºn. Chà ng há»i :
- Nếu có một thiếu nữ đẹp hơn ở đây, thì các hạ sẽ là m sao?
Công tỠáo trắng đáp ngay :
- Nếu có một thiếu nữ đẹp hơn tại đây! Thì... thì...
Äoạn y há»i :
- Ở đâu? Ở đâu?
Nhuế Vĩ lắc đầu :
- Tại hạ nói và dụ váºy mà ! Các hạ đừng hiểu lầm!
Công tỠáo trắng đáp :
- Thì tại hạ yêu ngay nà ng đó chứ sao!
Nhuế VÄ© há»i :
- Nếu có nhiá»u nà ng?
Công tỠáo trắng chặt lưỡi :
- Thì yêu hết! Yêu luôn tất cả!
Nhuế Vĩ thở dà i, thầm nghĩ :
- “Hắn quả là má»™t kẻ si!â€
Chà ng khuyên :
- Các hạ Ä‘i ra Ä‘i! Äừng ở đây ăn nói nhảm nhÃ! Nà ng là má»™t báºc Công chúa, chẳng phải thÆ°á»ng dân đâu.
Công tỠáo trắng đáp :
- Công chúa, thÆ°á»ng dân, có khác gì đâu? Nếu yêu được, thì chẳng lẽ Công chúa má»›i đáng yêu còn thÆ°á»ng dân thì không đáng yêu?
Nhuế Vĩ thầm khen câu nói đó.
Cáp Na gắt :
- Chương Si! Nếu ngươi còn đứng đó, ta báo động ngay cho mà xem!
Chương Si đáp :
- Tại hạ vốn định ra đi, song bây giỠthì không đi nữa.
Cáp Na kinh hãi :
- Tại sao?
ChÆ°Æ¡ng Si cÆ°á»i nhẹ :
- Tại hạ muốn há»i gã ngu kia, tháºt sá»± yêu cô nÆ°Æ¡ng hay không yêu. Nếu hắn không yêu, thì tại hạ không Ä‘i!
Y nhìn Nhuế VÄ©, há»i luôn :
- Sao? Các hạ có yêu không?
Nhuế Vĩ không biết đáp là m sao.
Cáp Na thẹn quá, giục :
- Nhuế công tá»! Sao không đáp câu há»i của hắn!
Nà ng chỠnghe, mong Nhuế Vĩ đáp như thế nà y: “Ta yêu nà ng đó, ngươi hãy đi ra đi!†Nhuế Vĩ khó nghĩ quá! Nói yêu, thì không đúng với ý chà ng, nói không yêu thì sợ chạm tự ái Cáp Na.
Vừa lúc đó, từ bên ngoà i, má»™t ngÆ°á»i chạy và o lá»u. NgÆ°á»i nà y váºn áo Ä‘en, tuổi Ä‘á»™ hai mÆ°Æ¡i bảy, hai mÆ°Æ¡i tám, lá»›n hÆ¡n ngÆ°á»i áo trắng má»™t chút.
Và o đến nÆ¡i, trông thấy Cáp Na, hắn chau mà y, rồi day qua ngÆ°á»i áo trắng thốt :
- NgÅ© ca! Thảo nà o tiểu đệ chẳng mất má»™t ngà y trá»i tìm ngÅ© ca! Thì ra ngÅ© ca bị hồ ly tinh ám ảnh!
ChÆ°Æ¡ng Si mỉm cÆ°á»i :
- A! Lục đệ! Lục đệ vỠnói với đại ca nhé, sáng mai ngu ca mới hội kiến với tất cả các huynh đệ được!
NgÆ°á»i áo Ä‘en chau mà y :
- Thiên nữ ngoại quốc có ra gì đó mà ngÅ© ca Ä‘am mê? Äại ca bảo có việc cần thÆ°Æ¡ng nghị gấp, ngÅ© ca nên vá» Ä‘i thôi!
Cáp Na bị và với hồ ly tinh, lại bị khinh là chẳng ra gì, tức uất hét lên :
- Cút! Cút gấp! Cút hết!
ChÆ°Æ¡ng Si nghe nói có lịnh đại ca đòi, không dám kiên trì, bảo ngÆ°á»i áo Ä‘en :
- Mình đi thôi! Lục đệ!
Cả hai cùng bÆ°á»›c ra. Äến cá»a lá»u, ngÆ°á»i áo Ä‘en quay đầu lại thốt :
- Äừng cáu kỉnh! Nữ nhân mà giáºn dá»—i, bá»™ mặt xấu xà lắm!
Cáp Na báºt khóc liá»n. Mắng nà ng, nà ng không giáºn, nói nà ng xấu xÃ, nà ng ức lắm!
Nhuế VÄ© toan khuyên giải nà ng, bá»—ng tiếng hét la vang trá»i dáºy đất bên ngoà i. Nhuế VÄ© lắng tai nghe, thì ra binh Äá»™t Quyết kêu to :
- Äịch nhân chạy ra đó!
ChÆ°Æ¡ng Si và ngÆ°á»i áo Ä‘en chạy ra, bá»n tuần phòng trông thấy, nên báo Ä‘á»™ng vá»›i đại quân cháºn bắt.
Nhuế Vĩ cho là một cơ hội tốt, có lẽ ngà y mai, chúng sẽ triệt thoái vòng vây, bởi kẻ địch nhân đã thoát đi rồi.Trong khi đó, Cáp Na cà ng khóc dữ.
Nhuế Vĩ không dám lưu ý đến nà ng nữa, quay mình để nguyên áo, chui và o chăn ngủ luôn.
Sáng sá»›m hôm sau, chà ng thức dáºy, cảm thấy tâm thần sảng khoái nhÆ° lúc thÆ°á»ng, không còn mảy mai ảnh hưởng của thuáºt thôi miên.
Chà ng thầm nghĩ :
- “Cáp Na bảo là phải mất mấy hôm, thuáºt thôi miên má»›i dứt ảnh hưởng, nhÆ°ng sao ta bình phục chóng nhÆ° thế nà y?â€
Chà ng không ngá» nhá» tâm pháp ná»™i công của chà ng có chá»— khác thÆ°á»ng nên chà ng má»›i khôi phục chân lá»±c mau lẹ nhÆ° váºy.
Chà ng nhìn sang nệm đối diện, thấy Cáp Na còn ngủ say, bèn len lén thay đổi y phục để trở thà nh nam nhân như trước.
Äang lúc chà ng thay xiêm đổi áo, Tiểu Äà o bÆ°á»›c và o. Nà ng kinh hãi há»i :
- Công tỠđịnh đi?
Nhuế VÄ© không đáp, chỉ há»i lại :
- Binh Äá»™t Quyết đã rút Ä‘i hết rồi phải không?
Tiểu Äà o gáºt đầu.
Bấy giá», chà ng má»›i đáp câu há»i :
- Tại hạ muốn đi.
Cáp Na Ä‘á»™t nhiên ngồi dáºy. Tròng mắt Ä‘á», mi mắt má»ng, chứng tỠđêm nà ng đã khóc nhiá»u.
Tiểu Äà o lại kinh hãi :
- Tại sao Công chúa thương tâm đến độ đó?
Cáp Na lắc đầu không đáp.
Tiểu Äà o há»i :
- Có phải Nhuế công tỠkhinh miệt Công chúa không?
Nà ng quay sang Nhuế Vĩ, gắt :
- Sao công tỠto gan, dám vô lễ với Công chúa?
Nhuế Vĩ đáp khẽ :
- Äừng nói nhảm! Tại hạ không là m gì xúc phạm đến Công chúa cả!
Cáp Na thở dà i, mặt sầu ai oán, đứng lên mặc áo và o.
Tiểu Äà o chải tóc cho nà ng.
Nhuế Vĩ đứng lặng một bên.
Má»™t lúc sau, Cáp Na há»i :
- Công tỠđịnh Ä‘i tháºt?
Nhuế Vĩ đáp :
- Tại hạ khá»e trong ngÆ°á»i rồi, không dám là m phiá»n lụy đến Công chúa lâu hÆ¡n.
Cáp Na thốt :
- Tôi biết! Không có cách gì cầm công tỠở lại được. Nhưng chẳng rõ, bây giỠcông tỠđịnh đi đâu?
Nhuế Vĩ đáp :
- Trong nhất thá»i tại hạ chÆ°a ly khai Kim SÆ¡n, bởi có má»™t ngÆ°á»i bằng hữu của tại hạ thất tung trong vùng nà y, tại hạ phải tìm. Khi nà o gặp ngÆ°á»i đó rồi, tại hạ má»›i trở vá» Trung Nguyên.
Cáp Na tiếp :
- Phụ Vương còn ở đây mấy hôm nữa, nếu công tỠcó rỗi rảnh, xin trở lại thăm nhau.
Nhuế VÄ© gáºt đầu :
- Äược! Bây giá» tại hạ xin cáo từ!
Chà ng bÆ°á»›c ra cá»a.
Cáp Na gá»i :
- Chá» má»™t chút, công tá»!
Nhuế Vĩ dừng chân.
Cáp Na lấy ra một tấm bà i mà u xanh có vẽ vằn vện như hoa, trao cho chà ng thốt :
- Äây là thông hà nh lịnh của Y Ngô quốc, cầm tÃn phù nà y mà đi, thì không gặp má»™t trở ngại nà o trên toà n cõi Y Ngô quốc. HÆ¡n thế, nếu công tá» gặp hai vị Quốc sÆ° của tệ quốc là anh em há» Nguyên có ngoại hiệu Ma Nhãn Nhiếp Hồn, nếu há» muốn là m khó dá»… công tá», thì công tá» cứ xuất trình tấm lịnh bà i nà y ra, nói là của tôi trao cho công tá», nhất định há» không dám là m chi công tỠđâu.
Nhuế Vĩ hiểu rõ tâm tư của Cáp Na. Trao chiếc lịnh bà i cho chà ng, nà ng đinh ninh chúc ngấm ngầm với chà ng là một ngà y nà o đó, chà ng phải đến Y Ngô quốc thăm viếng nà ng!
Viá»…n du má»™t chuyến sang Y Ngô quốc, được lắm chứ! NhÆ°ng, mạng số chà ng đã được hạn định trong khoảng thá»i gian hai năm. Bởi hoà n thuốc của Sá» Bất Cá»±u! Trong khoảng thá»i gian đó, chà ng phải là m biết bao nhiêu việc! Chắc gì xong đúng hạn định! Thế thì cuá»™c viá»…n du của chà ng theo Æ°á»›c vá»ng của Cáp Na, chỉ có thể thà nh hình trong má»™ng thôi!
Chà ng không muốn nháºn lịnh bà i, để chấm dứt cuá»™c hoà i mÆ¡ nÆ¡i con ngÆ°á»i dà nh nhiá»u hảo tâm vá»›i chà ng.
Tuy nhiên, lịnh bà i có uy tÃn đối vá»›i hai vị đại Quốc sÆ°, chà ng không khá»i chú ý đến sá»± tình, há»i :
- Anh em hỠNguyên, có phải hai lão nhân ốm cao không?
Cáp Na gáºt đầu :
- Há» rất giá»i vá» tà thuáºt, có lẽ chÃnh há» dụng thuáºt thôi miên hãm hại công tá» hôm đó! Sau nà y gặp lại há», công tá» phải cẩn tháºn!
Chà ng tiếp nháºn tấm lịnh bà i, thốt :
- Không rõ tại hạ có thể đến Y Ngô quốc gặp lại Công chúa chăng, song tại hạ cần phải ngăn ngừa má»i hà nh Ä‘á»™ng của cặp Ma Nhãn Nhiếp Hồn, thì tấm lịnh bà i nà y sẽ là bùa há»™ mạng của tại hạ.
Tiểu Äà o xen và o :
- Nếu không đến được, công tỠcũng phải nhắn tin gì, chứ đừng như kẻ xa lạ khi cách mặt thì quên nhau!
Nhuế VÄ© gáºt đầu :
- Tại hạ không là m sao quên được thạnh tình của Công chúa! Sau hai năm, nếu tại hạ còn hưởng số trá»i, thì nhất định là phải đến Y Ngô quốc, bái kiến Công chúa!
Cáp Na thấp giá»ng :
- Sau hai năm, tôi đếm từng ngà y, chỠđón tiếp công tá»!
Nhuế VÄ© run giá»ng :
- Nếu tại hạ chưa vỠvới cát bụi!
Thốt xong, chà ng phi thân thoát Ä‘i, để lại má»™t trá»i bùi ngùi thÆ°Æ¡ng cảm của Cáp Na.
Giở thuáºt khinh công, chà ng nhắm hÆ°á»›ng Kim SÆ¡n chạy Ä‘i, định bụng sẽ giẫm nát vùng núi non nà y, tìm cho kỳ được tung tÃch Cao Mạt Dã.
Chạy được má»™t lúc, chà ng nghe từ xa xa phÃa trÆ°á»›c có ngÆ°á»i gá»i :
- Nhuế Vĩ con ta ơi! Con ở đâu, báo hại lão phu tìm khổ quá!
Tiếng gá»i được láºp Ä‘i láºp lại nhiá»u lần.
Nhuế VÄ© phẫn ná»™ vô cùng, tá»± há»i kẻ nà o đó nếu không Ä‘iên thì cÅ©ng xấc láo đáng chết vá»›i chà ng. Chà ng chạy nhÆ° bay vá» hÆ°á»›ng đó.
Cà ng đến gần, chà ng cà ng nghe tiếng gá»i hÆ¡n, bi thÆ°Æ¡ng hÆ¡n.
Chà ng đảo mắt nhìn, thấy nÆ¡i má»™t chiếc gò có bảy bóng ngÆ°á»i, há» váºn áo riêng mà u gồm xám, lam, tro, và ng, Ä‘á», trắng, Ä‘en.
NgÆ°á»i cất tiếng gá»i là ngÆ°á»i váºn chiếc áo mà u tro, và trong số đó, Nhuế VÄ© nháºn được ngÆ°á»i váºn áo trắng và áo Ä‘en. ChÃnh hai ngÆ°á»i nà y đã đến lá»u của Cáp Na trong đêm vừa qua.
Tuổi của há» suýt soát nhau, và o lứa dÆ°á»›i ba mÆ°Æ¡i. Há» không có vẻ hung ác, tất cả Ä‘á»u có phong thái báºc công tá». Không quen nhau, sao ngÆ°á»i áo tro lại gá»i chà ng, mà gá»i vá»›i giá»ng trịch thượng?
Chà ng vá»t mình đến trÆ°á»›c mặt bảy ngÆ°á»i, vòng tay thốt :
- Xin các vị dừng chân!
Công tỠáo tro vá»›i gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘au khổ, há»i :
- Các hạ là ai? Sao lại ngăn Ä‘Æ°á»ng cháºn lối bá»n tại hạ? Hay là có biết hà nh tung của con trai tại hạ?
Công tỠáo trắng, tên ChÆ°Æ¡ng Si, cÆ°á»i thốt :
- Tiểu đệ nháºn ra y. Y là Nhuế VÄ©!
Công tỠáo lam cÆ°á»i hì hì :
- A! Các hạ là Nhuế Vĩ! Các hạ có biết...
Nhuế VÄ© cháºn lá»i :
- Tại hạ là Nhuế Vĩ! Chẳng hay các vị...
Công tỠáo tro kêu lớn :
- Con! Con là Nhuế Vĩ! Gia gia tìm con khổ biết bao!
Nhuế VÄ© nổi giáºn :
- Tại hạ không há» biết mặt các hạ, tại sao buông lá»i có tÃnh cách sỉ nhục tiên phụ?
Công tỠáo và ng lộ vẻ khó khăn thốt :
- Tam ca! Äã bảo tam ca đừng gá»i, mà cứ gá»i mãi, ngÆ°á»i ta đã đến nÆ¡i rồi, mình là m sao đây! Không khéo lại gây tai há»a đấy!
Công tỠáo tÃm nổi giáºn :
- Có gì khó khăn mà phải là m sao với không là m sao? Hắn không phục thì cứ đánh, chứ có sao đâu?
Công tỠáo tro vẫn bị thương như trước :
- Ta gá»i hắn nhÆ° váºy là do hảo ý, sao lại có việc phải đánh nhau? Hắn cảm tạ ta má»›i phải chứ!
Công tỠáo lam cÆ°á»i hì hì :
- Nhuế huynh! Tam đệ có hảo ý tháºt đấy, đừng phát cáu nhé!
Nhuế VÄ© thầm nghÄ©, cả đám huynh đệ nà y Ä‘á»u giống ChÆ°Æ¡ng Si, cÅ©ng Ä‘iên Ä‘iên khùng khùng nhÆ° nhau. Bất giác, chà ng dịu tâm tình, đáp :
- Dù cho các vị có hảo ý Ä‘i nữa, cÅ©ng không nên gá»i tại hạ bằng cách đó!
Công tỠáo tro cà ng bi thảm hơn :
- Không gá»i nhÆ° váºy thì khi nà o các hạ nghe tiếng mà chạy lại? Phải biết việc gì do Nhất Äăng thần ni phân phó, thì anh em tại hạ không thể không là m.
Vùng Kim SÆ¡n rá»™ng vạn dặm nà y, bá»n tại hạ là m sao tìm cho ra các hạ?
Nhuế VÄ© kinh hãi há»i :
- Nhất Äăng thần ni bảo các vị là m việc gì?
Công tỠáo Ä‘en trầm giá»ng :
- Các hạ phải gá»i tam ca bằng gia gia Ä‘i!
Nhuế VÄ© nổi giáºn :
- Muốn nói thì nói, không nói thì thôi, sao lại đòi tại hạ gá»i bằng cha má»›i chịu nói! Tại hạ đâu phải là ngÆ°á»i dá»… khinh khi. Nếu các vị còn buông lá»i nhục mạ tiên phụ nữa, tại hạ sẽ không cần khách khà hÆ¡n!
Công tỠáo tÃm quát :
- Hay cho tiểu tá» chÆ°a? Dám há»—n láo trÆ°á»›c mặt anh em ta! Hãy lãnh má»™t quyá»n của ta đây cho biết mùi!
Hắn tung ngay má»™t quyá»n và o ngá»±c Nhuế VÄ©.
Nhuế VÄ© thấy con ngÆ°á»i nà y hiếu Ä‘á»™ng nhất cần phải dằn mặt má»›i được, nên không ngần ngại mạnh tay đánh trả. Chà ng sá» dụng má»™t tuyệt chiêu trong “Huyá»n Diệu Tam Tháºp Chưởngâ€.
Công tỠáo tÃm không ngá» chà ng vừa xuất chiêu là dùng ngay Ä‘á»™c chiêu, vì sÆ¡ ý, hắn bị chà ng chụp trúng mạch môn liá»n.
Nhuế VÄ© váºn lá»±c, bóp mạnh tay.
Công tỠáo tÃm Ä‘au quá, rú lên.
Công tỠáo và ng kinh hãi, kêu rối rÃt :
- Nguy! Nguy! Nhị ca bị hại rồi! Chúng ta không phải là đối thủ của hắn!
ChÃnh hắn quay mình, định chạy.
Công tỠáo tro vươn tay nắm hắn, giữ lại thốt :
- Chúng ta là huynh đệ vá»›i nhau, có phúc đồng hưởng, có há»a đồng lo, không nên bá» chạy nhÆ° váºy!
Công tỠáo và ng run sợ :
- Há»a do tam ca gây ra, có sá»± đồng tình của nhị ca, thì ngÆ°á»i cố mà chịu, đâu có liên quan gì đến bá»n nà y!
Chương Si thốt :
- Tứ ca đừng là m mất mặt cho nhau! Tiểu tỠđó có gì lợi hại mà phải đáng sợ.
Công tỠáo và ng vẫn còn run ngÆ°á»i :
- Hắn là bằng hữu của Nhất Äăng thần ni, nhất định bản lãnh của hắn không vừa đâu! Tam tháºp lục kế, vÄ© Ä‘Ã o vi thượng. Äừng quên câu đó!
Công tỠáo lam cÆ°á»i nhẹ :
- Chạy đi đâu! Hãy đứng lại đó!
Công tỠáo lam thÃch cÆ°á»i, song là con ngÆ°á»i có oai nhất trong bá»n. Công tỠáo và ng không dám cãi lá»i, đứng lại đó. Công tỠáo lam bÆ°á»›c tá»›i gần Nhuế VÄ©, thốt :
- Nhuế huynh! Xin nương tình buông tha cho nhị đệ tại hạ!
Nhuế VÄ© buông tay liá»n.
Công tỠáo tÃm được tha, chẳng những không cảm kÃch, trái lại còn đánh sang chà ng má»™t quyá»n.
NgỠđâu, biết hắn rất hung hăng, Nhuế Vĩ tuy buông tay, song có phòng bị.
Cho nên, ngón quyá»n của công tỠáo tÃm đánh hụt và o khoảng trống.
Hắn toan biến chiêu đánh tiếp, công tỠáo lam mỉm cÆ°á»i bảo :
- Dừng tay, nhị đệ!
Công tỠáo tÃm tung quyá»n nhanh, thu lại cÅ©ng nhanh, câu nói của đại ba vừa buông dứt, hắn đã lui vỠđứng bên cạnh đại ca, mặt lá»™ tức giáºn, mắt trừng trừng nhìn Nhuế VÄ©.
Công tỠáo lam tiếp :
- Nhị đệ tại hạ có tánh nóng nảy, hy vá»ng Nhuế huynh lượng thứ!
Nhuế Vĩ đáp :
- Tại hạ xuất thủ thô bạo, xin huynh đà i tha thứ!
Công tỠáo lam mỉm cÆ°á»i :
- Huynh đệ tại hạ má»—i ngÆ°á»i có tÃnh tình quái dị, không ai giống ai cho nên hà nh sá»± cÅ©ng có vẻ bất thÆ°á»ng. Nhị đệ vô lá»… vá»›i huynh, Ôn nà y xin thay mặt tạ tá»™i!
Hắn nghiêng mình, vái sâu.
Nhuế Vĩ vội và ng đáp lễ.
Công tỠáo lam tiếp :
- Hôm qua, huynh đệ tại hạ gặp Nhất Äăng thần ni, lão nhân gia phân phó bá»n tại hạ cáo lại vá»›i Nhuế huynh má»™t việc.
Nhuế VÄ© nóng nảy há»i :
- Việc gì?
Nhất Äăng thần ni là sÆ° phụ của Cao Mạt Dã, chà ng nghi ngá» việc đó có liên quan đến nà ng.
Công tỠáo lam đáp :
- Lão nhân gia bảo...
Bỗng công tỠáo đen cất tiếng :
- Khoan cho hắn biết, đại ca!
Công tỠáo lam cÆ°á»i nhẹ :
- Lục đệ có việc gì đó?
Công tỠáo đen bước tới, tiếp :
- ChỠhắn đánh thắng tiểu đệ rồi sẽ nói cũng không muộn.
Hắn quay sang Nhuế Vĩ, thốt luôn :
- Nhị ca ta sÆ¡ ý nên bị ngÆ°Æ¡i chế ngá»±, ngÆ°Æ¡i có giá»i, cứ bắt luôn Cát Háºn nà y Ä‘i!
Nhuế Vĩ cau mà y :
- Chúng ta có háºn thù gì vá»›i nhau, mà tại hạ phải bắt các hạ?
Cát Háºn gằn giá»ng :
- Ta muốn đánh nhau, dù không có cừu háºn cÅ©ng có cừu háºn!
Hắn vung quyá»n tấn công ngay.
Nhuế Vĩ lách mình né tránh.
Cát Háºn quyết đánh nhau tháºt, dù chà ng không hoà n thủ, hắn cÅ©ng chẳng khách khÃ, tiếp tục đánh tá»›i luôn.
Nhuế VÄ© vẫn không hoà n thủ, cứ giở thuáºt khinh công.
Cát Háºn đánh mãi không trúng, tức uất hét vang.
Công tỠáo lam mỉm cÆ°á»i, bảo :
- Lục đệ dừng tay đi! Chúng ta đến đây, không phải để đánh nhau với Nhuế huynh, hà tất phải phà lực?
Bá»—ng, từ phÃa sau núi, hai bóng ngÆ°á»i lÆ°á»›t tá»›i. Há» cùng cÆ°á»i lạnh, cùng há»i :
- Không đánh nhau vá»›i hắn, có phải là đánh nhau vá»›i bá»n ta chăng?
Cát Háºn cấp tốc lui vá», kêu lên :
- Anh em hỠNguyên!
Nhuế VÄ© nháºn ra, chÃnh là hai vị đại Quốc sÆ° của Y Ngô quốc, cùng há» Nguyên, cùng có ngoại hiệu chung là Ma Nhãn Nhiếp Hồn.
Công tỠáo lam mỉm cÆ°á»i thốt :
- Các ngÆ°Æ¡i đến rất đúng lúc, anh em chúng ta đỡ phải nhá»c công tìm!
Äối diện vá»›i đại địch, hắn vẫn giữ nụ cÆ°á»i, Ä‘iá»u đó chứng tá» hắn rất trầm tÄ©nh!
Lão nhân đứng bên tả, là huynh trưởng, tên Nguyên Tư Thông. Lão nhân bên hữu, là nhị đệ, tên Nguyên Tư Mẫn. Nguyên Tư Thông lạnh lùng đáp :
- Các ngươi là kẻ chiến bại năm xưa, tà i năng gì mà nói chuyện dũng mãnh!
Lúc nà o cÅ©ng thế, bá»n Thất Tình Ma các ngÆ°á»i cÅ©ng chẳng là m gì được bá»n ta đâu!
Thì ra bảy ngÆ°á»i kia là nhóm Thất Tình Ma trên giang hồ ai cÅ©ng biết tiếng.
Há» lấy bảy chữ Hỉ, Ná»™, Ai, Lạc, Ãi, á», Dục tá»± đặt cho mình má»™t cái hiệu, theo thứ tá»± đó, và Hỉ Ma Ôn Tiếu là lãnh tụ rất được các ma kia kÃnh sợ.
Hỉ Ma Ôn Tiếu cÆ°á»i hì hì, thốt :
- Năm xÆ°a, sở dÄ© anh em ta bại là vì các ngÆ°Æ¡i dùng tà thuáºt. Ngà y nay thì khác. Các ngÆ°Æ¡i có bản lãnh chân chÃnh, cứ mang ra sá» dụng xem có thắng nổi bá»n ta không!
Nguyên Tá» Mẫn cÆ°á»i hắc hắc :
- Thất Tình Ma không còn sợ thuáºt thôi miên à ?
Ná»™ Ma Ngô Phẫn quắc mắt bốc lá»a nhìn kẻ thù há»i :
- Thôi miên là cái quái thuáºt gì mà chúng ta phải sợ chứ?
Nguyên TỠMẫn ngạo nghễ :
- Không sợ thì cứ thá»!
Cả hai anh em hỠbất thình lình giở thế công.
Thất Tình Ma dà n thà nh mặt tráºn, ngÆ°á»i sau, kẻ trÆ°á»›c, thẳng má»™t hà ng dá»c.
NgÆ°á»i sau đặt bà n tay tả lên vai ngÆ°á»i trÆ°á»›c.
Dĩ nhiên Hỉ Ma Ôn Tiếu đứng đầu hà ng.
Qua chiêu đầu, anh em há» Nguyên nháºn ra công lá»±c của Ôn Tiếu ngà y nay hùng mãnh hÆ¡n ngà y trÆ°á»›c nhiá»u, hầu nhÆ° há» không còn Ä‘Æ°Æ¡ng cá»± nổi. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, há» hiểu công lá»±c đó không phải là của cá nhân Ôn Tiếu, mà là má»™t lá»±c lượng há»—n hợp của cả bảy ngÆ°á»i. Há» không thể Ä‘Æ°Æ¡ng diện nghinh chiến được rồi.
Há» phân ra là m hai, má»—i ngÆ°á»i tấn công má»™t nÆ¡i, nhÆ° váºy Ôn Tiếu má»™t mình không thể chiếu cố hai nÆ¡i. Bảy Tình Ma bắt buá»™c phải phân tán, do đó lá»±c lượng há»—n hợp của há» phải yếu kém.
Ôn Tiếu vội hét :
- Bao vây, tạo thà nh mặt tráºn tròn!
NgÆ°á»i đứng cuối hà ng, là Dục Ma Triệu Nhu, láºp tức vòng lên, tiếp liên vá»›i Ôn Tiếu. Tạo thà nh mặt tráºn vòng tròn nhÆ° váºy, vá» phÃa tả tay vịn vai nhau, thà nh yếu, nhÆ°ng phÃa yếu lại nằm trong vòng tròn, cÅ©ng chẳng đáng lo ngại.
Bảy ngÆ°á»i thừa tay hữu, phÃa tay hữu hÆ°á»›ng ra ngoà i, tất phải mạnh, không sợ địch tấn công. Cả bảy ngÆ°á»i cùng liên lạc vá»›i nhau nhÆ° thế, bất cứ đối phÆ°Æ¡ng công ngÆ°á»i nà o, cÅ©ng Ä‘á»u gặp lá»±c lượng chống trả. Cho nên anh em há» Nguyên xuất phát hÆ¡n mÆ°á»i chiêu rồi, vẫn không thắng thế tráºn liên hiệp.
Cả hai thức ngá»™, hôm nay, nếu dùng công lá»±c thì không tà i nà o thủ thắng, ngoà i ra còn có thể thảm bại nữa là khác. Cứ má»—i lần há» chạm chưởng, là má»—i lần anh em há» Nguyên bị đánh báºt ra ngoà i, phải lùi lại mấy bÆ°á»›c.
Nguyên Tư Thông thở dà i :
- Xem ra, hôm nay chúng ta phải nhục bại rồi đó!
Ôn Tiếu mỉm cÆ°á»i :
- Bại là cái chắc! Lại còn than thở là m gì chứ!
Nguyên Tư Mẫn đánh dứ một chiêu rồi lùi lại thốt :
- Nếu má»™t đối má»™t, trong vòng mÆ°á»i chiêu ta hạ các ngÆ°Æ¡i dá»… dà ng, bất cứ ai trong các ngÆ°Æ¡i!
Ôn Tiếu mỉm cÆ°á»i :
- Chưa chắc!
Nguyên Tư Thông lạnh lùng :
- Sao lại chÆ°a chắc? Các ngÆ°Æ¡i không tin à ? Thì cứ chiết ra má»™t tên Ä‘i, đánh thá» xem sao? Nếu trong vòng mÆ°á»i chiêu, ta không thắng, bá»n ta sẽ nháºn bại, vÄ©nh viá»…n không dám đối đầu vá»›i bá»n ngÆ°Æ¡i!
Ôn Tiếu cÆ°á»i nhẹ :
- Äừng khoe khoang!
Má»™t Ôn Tiếu đối đáp, còn sáu Ma kia cứ ngáºm miệng, mở to mắt nhìn.
Thấy không khÃch được ai, anh em há» Nguyên nhắm và o Ná»™ Ma Ngô Phần.
Há» cho rằng Ná»™ Ma là ngÆ°á»i kém trầm tÄ©nh nhất. Nguyên TÆ° Mẫn thốt :
- NhÆ° cái gã Ngô Phần đó, bá»n ta chỉ đánh má»™t chiêu thôi! Nhất định là hắn phải thảm bại!
NhÆ°ng trái vá»›i sá»± Æ°á»›c liệu của há», Ngô Phần không há» phẫn ná»™, mÆ°á»ng tượng không nghe đối phÆ°Æ¡ng nói gì.
Kế hoạch khÃch tÆ°á»›ng cầm nhÆ° thất bại hoà n toà n. Há» xoay qua chủ trÆ°Æ¡ng khác. Nguyên TÆ° Mẫn đánh đủ ba chiêu, rồi há»i :
- Äại ca Æ¡i! Lạ quá! Tại sao bá»n nà y biết anh em ta ở đây mà kéo đến chỠđón nhÆ° váºy chứ?
Nguyên Tư Thông cố là m ra vẻ kinh ngạc đáp :
- Ta cÅ©ng hết sức kỳ quái! Bá»n mình từ lâu vẫn ở lỳ tại Y Ngô quốc, dù có đến đây cÅ©ng là giữ hà nh tung rất bà máºt. Chúng do đâu mà biết được!
Lão nhảy vá»t đến cạnh Ôn Tiếu, há»i luôn :
- Tại sao các ngươi biết được!
Lão giương mắt nhìn Ôn Tiếu, ánh mắt sáng như sao.
Ôn Tiếu nhìn trả, vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Rất Ä‘Æ¡n giản! Bá»n ta sang Y Ngô quốc dò la, biết ngÆ°Æ¡i theo Quốc vÆ°Æ¡ng viá»…n du, nên không ngại vạn dặm Ä‘Æ°á»ng theo dõi đến đây. Các ngÆ°Æ¡i dù ẩn mặt, song Ä‘oà n tùy tùng của Quốc vÆ°Æ¡ng là mục tiêu quá lá»™ liá»…u. Bá»n ta tìm không khó khăn gì.
Nguyên Tư Thông tặc lưỡi :
- Theo dõi nhau xa xôi váºy à ?
Ôn Tiếu mỉm cÆ°á»i :
- Khi cần tìm nhau thì ngại chi xa xôi!
Nguyên TÆ° Thông cÆ°á»i hắc hắc :
- Chắc là các ngÆ°Æ¡i mệt má»i lắm!
Ôn Tiếu lẩm nhẩm :
- Mệt má»i là lẽ tá»± nhiên!
Y xuống tinh thần thấy rõ.
Nhuế VÄ© đứng bên ngoà i, kinh hãi, biết anh em há» Nguyên Ä‘ang tìm cách ảnh hưởng thuáºt thôi miên.
Há» dùng hai tiếng mệt má»i tạo sá»± liên tưởng nÆ¡i Ôn Tiếu. Ôn Tiếu vô tình, mắc phải, nên xuống tinh thần, sắp sá»a hôn mê. Láºp tức, chà ng hét lá»›n :
- Hãy Ä‘á» phòng! Há» giở thuáºt thôi miên đó!
Chà ng váºn dụng khà đan Ä‘iá»n, phát âm, âm thinh vang mạnh, là m chấn Ä‘á»™ng tâm thần Ôn Tiếu, y bừng tỉnh liá»n.
Láºp tức, y nhắm mắt lại, táºp trung ý chÃ, giữ vững tâm tÆ°. Nhắm mắt rồi, y không ngừng tay, đánh ra tá»›i tấp, công cÅ©ng mạnh mà thủ cÅ©ng kÃn.
Anh em hỠNguyên thất bại lần nữa.
NgÆ°á»i kia, thấy cả sáu ngÆ°á»i cùng mở to mắt, bèn thôi miên vá»›i sáu Ma.
Trúng thuáºt đó, thì thế liên thủ của cả bảy ngÆ°á»i sẽ bại. NhÆ°ng chẳng Ma nà o bị ảnh hưởng do lá»i khÃch tÆ°á»›ng của anh em há» Nguyên. Má»™t khi liên tưởng không phát sanh, thì thuáºt thôi miên hoà n toà n vô dụng.
Hai Nguyên đâm ra bối rối.
Trong lúc đó, Ôn Tiếu dù nhắm mắt, song còn mÆ°á»i hai con mắt của đám huynh đệ, hỠđánh theo lối liên hợp, nên thế cÅ©ng vẫn chuẩn và vẫn lợi hại nhÆ° thÆ°á»ng.
Hai Nguyên phải cháºt váºt lắm má»›i giữ mình khá»i bị chưởng phong của địch quét ngã.
Bây giá», Ôn Tiếu má»›i cÆ°á»i, thốt :
- Thuáºt thôi miên của các ngÆ°Æ¡i chỉ là má»™t tiểu xảo thôi!
Nguyên TÆ° Thông cÆ°á»i lạnh há»i :
- NgÆ°Æ¡i đừng tưởng bằng và o thế tráºn đó mà thoát khá»i thuáºt thôi miên của bá»n ta à ?
Ôn Tiếu cÆ°á»i nhẹ :
- Anh em ta sáng láºp ra thế tráºn nà y, là xem cái thuáºt thôi miên của các ngÆ°Æ¡i nhÆ° phế váºt! Hôm nay, qua cuá»™c thá»±c nghiệm, ta cầm chắc má»™t chứng minh! Hẳn các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không phủ nháºn được sá»± chứng minh đó!
Nguyên Tư Thông vừa tránh chưởng phong của y, vừa đáp :
- Tráºn thế của các ngÆ°Æ¡i đâu có gì kỳ lạ! Bất quá cả bảy ngÆ°á»i cùng dồn kình lá»±c cho má»™t ngÆ°á»i, các ngÆ°Æ¡i hầu nhÆ° vong ngã, mất cả tinh thần nên không chịu ảnh hưởng của thuáºt thôi miên!
Ôn Tiếu thốt :
- Thế là các ngươi chỉ còn chỠbại thôi!
Y đánh ráo riết.
Nguyên TÆ° Thông tránh né tháºt vất vả, dù váºy vẫn còn cố gắng lên tiếng :
- Bá»n ta vẫn còn thuáºt khác, đừng tưởng là bá»n ta khoanh tay chá» bại!
Ôn Tiếu đáp :
- Ta cứ nhắm mắt, ngÆ°Æ¡i có giở má»™t ngà n thuáºt ra thi thố cÅ©ng vô Ãch! Các ngÆ°Æ¡i đừng khoác lác, dá»a cho Nhuế huynh đứng bên ngoà i kia phải sợ bá» chạy Ä‘i, bá»n ta cần phải nói má»™t và i chuyện vá»›i y.
Nhuế VÄ© há»i :
- Việc chi?
Ôn Tiếu đáp :
- ThÆ° thả má»™t chút, Nhuế huynh! Chá» cho bá»n đó van xin tha thứ, bá»n tại hạ sẽ nói cÅ©ng không muá»™n.
Y lại tiếp tục tấn công. Bỗng, Nguyên Tư Thông quát :
- Dừng tay!
Ôn Tiếu lơi tay.
Thừa dịp đó, Nguyên Tư Thông phi thân thoát ra ngoà i vòng chiến, đẩy Nguyên Tư Mẫn và o thay.
Biết địch thoát ra ngoà i áp lá»±c của chưởng phong, Ôn Tiếu thản nhiên, cÆ°á»i lá»›n :
- Bây giá» còn có má»™t ngÆ°á»i, trong vòng mÆ°á»i chiêu, ta sẽ bắt ngÆ°Æ¡i, sau đó Ä‘uổi theo bắt luôn kẻ chạy thoát! Thá» xem hai ngÆ°Æ¡i có van xin dung tha hay không cho biết!
Nguyên Tư Thông thở dà i :
- Năm năm trÆ°á»›c, anh em ta trong nhất thá»i hiếu thắng đánh bại các ngÆ°Æ¡i, bây giá» cầu xin ngÆ°Æ¡i tha thứ, phần ta thì được rồi, song huynh đệ của ta có tánh khà ương ngạnh, mong các ngÆ°Æ¡i buông tha cho y!
Ôn Tiếu há»i :
- Tháºt sá»± ngÆ°Æ¡i van xin tha thứ?
Nguyên TÆ° Thông Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i ngụy dị :
- Miễn được sống sót thì thôi, hạ mình van cầu một và i tiếng, có sao đâu?
Ôn Tiếu gáºt đầu :
- Bá»n ta không muốn gì hÆ¡n là các ngÆ°Æ¡i biết phục thiện!
Nguyên TÆ° Thông há»i :
- Van xin như thế nà o đây?
Ôn Tiếu đáp :
- Năm xÆ°a, ngÆ°Æ¡i dùng ngón tay nà o Ä‘iểm huyệt bá»n ta thì giỠđây, ngÆ°Æ¡i chặt ngón tay đó là được rồi. Phải biết, chúng ta mất mấy năm dà i má»›i khôi phục công lá»±c được nhÆ° cÅ© đó!
Bỗng có tiếng nhạc khà u ám vang lên. Ôn Tiếu nghe rồi, bất giác tay chân bủn rủn.
Xem tiếp hồi 25 Hai lão nhân quái dị
Last edited by kedatinh1974; 12-09-2008 at 06:04 AM.
|
12-09-2008, 06:07 AM
|
Äá»™i Xung KÃch
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 562
Thá»i gian online: 1 giá» 5 phút 47 giây
Thanks: 532
Thanked 159 Times in 80 Posts
|
|
Hồi 25 Hai lão nhân quái dị
Thì ra, Nguyên TÆ° Thông thoát khá»i phạm vi chưởng lá»±c rồi, lấy trong mình ra má»™t ống địch bảy lá»—, thổi lên. Âm Ä‘iệu của ống địch bình thÆ°á»ng nhÆ°ng hiệu lá»±c cảm nhiá»…m cá»±c mạnh.
Ôn Tiếu bủn rủn tay chân, thế công phải rá»i rạc, Nguyên TÆ° Mẫn không còn bị áp lá»±c nữa, thoát ra ngoà i dá»… dà ng, chạy đến cạnh huynh trưởng, cả hai cùng ngồi xuống. Nguyên TÆ° Mẫn thay anh, thổi địch, thổi mãi không ngừng.
Nguyên Tư Thông theo tiếng địch, thốt lên như ca sĩ cất tiếng ca theo điệu :
- Ôn Tiếu! Ngươi ngồi xuống đi!
Quả nhiên Ôn Tiếu ngồi xuống. Sáu Ma kia cũng ngồi xuống theo y.
Nguyên Tư Thông tiếp :
- Tiếng địch của huynh đệ ta vô song thiên hạ, các ngươi cố lắng nghe, đừng bỠmất cơ hội.
Ôn Tiếu không nói gì. Hiển nhiên y đang chăm chú nghe.
Nhuế Vĩ cũng lắng tai nghe tiếng địch như bảy Ma. Chà ng không muốn nghe cũng phải nghe, cà ng nghe cà ng cảm thấy u oán, rồi tay chân cũng bủn rủn, cuối cùng chà ng ngồi xuống luôn.
Nguyên Tư Thông bỗng cất tiếng ca :
- Gió lá»™ng, mÆ°a gà o, ù ù vang tai, mÆ°a rÆ¡i xuống hoa, gió lay chuyển hoa, hoa nặng trÄ©u áo má»ng bó chân, áo Æ°á»›t sÅ©ng nhá»› lại năm nà o, cầm nhÆ° cÆ¡n má»™ng, má»™ng mà hưởng được gì! ThÆ°Æ¡ng thay thân côi nhÆ° chim phụng lạc Ä‘Ã n! Vòm trá»i vô biên mây chiá»u xanh thẫm, chim én vá» tổ, tin tức vắng tanh!
Tiếng địch u oán, lá»i ca u oán, Nhuế VÄ© nghe mà mắt nặng, cÆ¡n buồn ngủ kéo vá», chà ng nghe ai nói trong lòng: “Ngủ Ä‘i, ngủ Ä‘i! Äừng lắng nghe thứ âm nhạc bi thÆ°Æ¡ng đó nữa!†Tình huống hiện tại không khác lúc trúng thuáºt thôi miên ngoà i đồng cá». Bất giác chà ng kinh hãi, biết ngay anh em há» Nguyên Ä‘ang dùng tà thuáºt chi đó, mê hoặc đối phÆ°Æ¡ng. Chà ng nghe mệt má»i dần dần, muốn bịt tai không nghe nữa, bèn váºn Ä‘á»™ng “Thiên Y thần côngâ€, mượn huyá»n diệu của môn công, khu trừ cảm giác má»i mệt.
NhÆ°ng thần công không là m tiêu trừ má»i mệt, bất quá cảm giác đó không gia tăng mà thôi. Nếu để lâu hÆ¡n, hẳn là chà ng phải trúng tà thuáºt.
Chà ng nhá»› lại “Quy Tức thần công†của tiên phụ truyá»n lại, có oai lá»±c vô cùng, thá» mang ra dùng lúc nà y được chăng? Rồi chà ng váºn dụng “Quy Tức thần công†ngay.
Chà ng bắt đầu nháºn ra tai tuy còn nghe âm nhạc, song cái tâm không rung Ä‘á»™ng nữa. Mà cảm giác mệt má»i cÅ©ng tan biến mất.
Chà ng không ngỠ“Quy Tức thần công†có công hiệu giải trừ ma lá»±c rất mạnh nhÆ° váºy, đúng là má»™t môn công bảo vệ hữu hiệu đối vá»›i tà thuáºt. Môn công nà y hÆ¡n hẳn “Thiên Y thần côngâ€. Chà ng tiếp tục váºn hà nh môn công đó mấy lượt nữa cho chắc chắn.
Vừa lúc đó, Nguyên TÆ° Thông đứng lên, cÆ°á»i lá»›n thốt :
- Ôn Tiếu! Mắt ngÆ°Æ¡i tuy nhắm song tai ngÆ°Æ¡i vẫn mở nhÆ° thÆ°á»ng! Tai ngÆ°Æ¡i còn mở là ta còn có cách! Ta không dùng thị giác, ta dùng thÃnh giác cÅ©ng chế ngá»± được các ngÆ°Æ¡i!
Nhuế Vĩ vụt đứng lên, cất tiếng oang oang :
- ChÆ°a chắc! Bằng cá»› là Nhuế VÄ© nà y không há» trúng tà thuáºt của các ngÆ°Æ¡i!
Nguyên Tư Thông cả kinh, quay mình lại, kêu lên :
- Ngươi... Tại sao ngươi không ngủ!
Nhìn sang bá»n huynh đệ Ôn Tiếu, thấy ngÆ°á»i nà o cÅ©ng ngáy ồ ồ, Nhuế VÄ© nổi giáºn mắng :
- Dùng tà thuáºt mà thủ thắng là hèn, là hạ lÆ°u!
Nguyên TÆ° Mẫn đến nÆ¡i, cÆ°á»i lạnh, há»i :
- NgÆ°Æ¡i dám mắng bá»n ta?
Nhuế Vĩ bĩu môi :
- Sao lại không dám?
Nguyên Tư Mẫn quắc mắt.
Bắt gặp ánh mắt đó, Nhuế VÄ© hÆ¡i sợ, song chẳng nghe cảm giác gì, chà ng biết “Quy Tức thần công†có oai lá»±c vững mạnh. Tâm thần ổn định rồi, chà ng cÆ°á»i mỉa, tiếp :
- Cho dù ngÆ°Æ¡i quắc hằng mÆ°Æ¡i cặp mắt, Nhuế VÄ© nà y vẫn xem thÆ°á»ng tiểu thuáºt của ngÆ°Æ¡i!
Nguyên Tư Mẫn kinh hãi kêu lên :
- Sao lạ váºy đại ca! Hắn không sợ thuáºt thôi miên của chúng ta!
Nguyên Tư Thông lắc đầu :
- Ta là m sao biết được?
Nhuế Vĩ hừ lạnh một tiếng :
- Các ngÆ°Æ¡i hãy gá»i tỉnh Thất Ma cho ta!
Nguyên Tư Thông lạnh lùng :
- Äừng lá»›n lối chứ! NgÆ°Æ¡i là cái quái gì mà lại ra lịnh vá»›i bá»n ta.
Nhuế VÄ© trầm giá»ng :
- Các ngÆ°Æ¡i có thá»±c tà i thì cứ giao đấu vá»›i há» cách chân chÃnh chứ có lợi dụng tà thuáºt thủ thắng thì còn gì đê tiện bằng! NgÆ°á»i Ä‘á»i sẽ nhổ và o mặt các ngÆ°Æ¡i! Cái lối thắng đó, chẳng chút công bình!
Nguyên Tư Thông thản nhiên :
- Ta bất chấp công bình hay không công bình, đối với ta, miễn thắng là được, bằng bất cứ thủ đoạn nà o cũng được.
Rồi lão há»i :
- Nếu ta giết chúng, ngươi có phản đối không?
Nhuế Vĩ gằn từng tiếng :
- Tự nhiên ta ngăn trở!
Nguyên TÆ° Mẫn cÆ°á»i nhẹ :
- Bằng và o đâu?
Nhuế Vĩ búng ngón tay và o mộc kiếm :
- Bằng và o váºt nà y!
Nguyên TÆ° Thông cÆ°á»i vang :
- Má»™t thanh má»™c kiếm! Váºt múa may của phÆ°á»ng tuồng!
Nguyên Tư Mẫn cảnh giác :
- Äại ca! Hắn dùng váºt đó đánh gãy xÆ°Æ¡ng vai của A La Dáºt Äa đó.
Nguyên Tư Thông bĩu môi :
- Nhưng ta xem như món đồ chơi trẻ con!
Nhuế VÄ© cÆ°á»i lạnh :
- Thế thì ngươi còn chỠgì mà không xuất thủ?
Nguyên Tư Mẫn nói :
- Nếu ngươi bại?
Nhuế Vĩ đáp :
- Thì ta để tùy các ngươi xỠtrà ta.
Chà ng há»i lại :
- Còn như các ngươi bại?
Nguyên TÆ° Thông há»i :
- Ngươi muốn như thế nà o?
Nhuế Vĩ tiếp :
- Các ngươi hãy cứu tỉnh Thất Tình Ma, trả hỠvỠtình trạng cũ.
Nguyên TÆ° Thông trầm giá»ng :
- Chúng có liên quan gì với ngươi?
Nhuế Vĩ đáp :
- Không mảy may liên quan. Bất quá ta bất bình vỠhà nh động đê tiện của các ngươi thôi!
Nguyên TÆ° Mẫn cao giá»ng :
- Không ngá» ngÆ°Æ¡i to gan dám bất bình vá»›i việc là m của bá»n ta! Váºy ngÆ°Æ¡i xuất chiêu Ä‘i!
Nguyên Tư Thông dặn :
- Nhị đệ không nên quá khinh địch!
Nguyên TÆ° Mẫn mỉm cÆ°á»i, cho rằng lá»i cảnh giác của đại ca là thừa.
Thấy lão tay không, Nhuế Vĩ bảo :
- Lấy vũ khà đi chứ!
Nguyên Tư Mẫn hừ một tiếng :
- Äánh vá»›i ngÆ°Æ¡i, ta cần dùng đến vÅ© khà nữa sao?
Nhuế Vĩ cau mà y :
- NhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i mong gì thủ thắng?
Nguyên Tư Mẫn lạnh lùng :
- Ta thừa sức dùng tay không đánh bại ngÆ°Æ¡i! Äừng nói nhiá»u, nếu sợ bại thì cút Ä‘i, ta sẽ không là m khó dá»… chi!
Nhuế VÄ© cao giá»ng :
- Nếu ngÆ°Æ¡i không vÅ© khÃ, ta sẽ hạ ngÆ°Æ¡i vá»›i má»™t chiêu thôi.
Nguyên Tư Mẫn quát :
- Câm cái miệng khoác lác!
Nhuế VÄ© vung kiếm. Chà ng xuất phát cái chiêu của Lý Tà n Tẩu, có cái tên là “Äại Ngu Kiếmâ€, đã được truyá»n tại Tiểu NgÅ© Äà i sÆ¡n. Từ đó đến nay thỉnh thoảng trong những lúc rá»—i rảnh, chà ng táºp luyện rất kỹ, hiện tại thì thuần thục lắm rồi. Má»™c kiếm theo Ä‘Ã tay, chém ngang qua hông, chiêu thức thông thÆ°á»ng nhÆ°ng hà m súc huyá»n cÆ¡ vô cùng táºn.
Trông thấy chiêu kiếm, Nguyên TÆ° Mẫn kinh hãi, nhún chân bay ngÆ°á»i lên.
Tuy nhiên lão cháºm má»™t tay. Chiêu kiếm bay ngang, chặt và o chân của lão. Äau quá, lão buông mình rá»i xuống nằm dà i, bất Ä‘á»™ng.
Bụi đất bám và o y phục, mặt nhăn nhó, trông lão thảm quá!
Nguyên TÆ° Thông lÆ°á»›t tá»›i, cúi mình xuống nâng lão lên há»i gấp :
- Nhị đệ là m sao đó?
Nguyên Tư Mẫn xuất hạn mồ hôi lạnh, rên rỉ :
- Hắn nương tay đó, đại ca! Nếu không tiểu đệ phải bị gãy xương chân rồi!
Nguyên TÆ° Thông không tưởng là vá»›i má»™t chiêu kiếm, Nhuế VÄ© hạ được Nguyên TÆ° Mẫn dá»… dà ng! Lão nghÄ©, không chắc gì lão là m nên được việc hÆ¡n em, nếu bại luôn thì cả hai là m sao ly khai nÆ¡i nà y được! Xem thế thì hôm nay anh em lão bắt buá»™c phải buông tha bá»n Thất Tình Ma, bởi Nhuế VÄ© sẽ không để cho há» tùy tiện xá» trà chúng. Thôi thì nháºn thất bại là hÆ¡n. Lão bế luôn Nguyên TÆ° Mẫn đứng lên, toan quay mình bÆ°á»›c Ä‘i.
Nhuế Vĩ hét :
- Äi đâu?
Nguyên Tư Thông trầm gương mặt :
- Ngươi đã thắng thì ta đi, ngươi còn muốn gì nữa?
Nhuế Vĩ hừ một tiếng :
- Còn lá»i giao kết?
Bất đắc dÄ©, Nguyên TÆ° Thông phải đặt Nguyên TÆ° Mẫn trở lại mặt đất, rồi bÆ°á»›c đến bá»n Thất Tình Ma.
Nhuế Vĩ bước theo đỠphòng lão ngầm hạ thủ đoạn gì khác với đám huynh đệ Ôn Tiếu.
Nguyên TÆ° Thông cÆ°á»i lạnh thốt :
- Hôm nay bá»n ta bại là vì bá»n ta bất tà i, cái đó chẳng đáng quan tâm. Äiá»u nên ghi nhá»› là ngÆ°Æ¡i can thiệp và o bá»n Thất Tình Ma, ngăn chặn hà nh Ä‘á»™ng của bá»n ta! VÄ©nh viá»…n anh em bá»n ta không quên được việc nà y!
Nhuế Vĩ đáp :
- Các ngÆ°Æ¡i tùy tiện ghi nhá»› đến suốt Ä‘á»i, tùy tiện hà nh Ä‘á»™ng đối vá»›i ta trong tÆ°Æ¡ng lai. Hiện tại thì các ngÆ°Æ¡i không thể không giải cứu há». Ta bắt buá»™c các ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy! Ta sẵn sà ng tiếp nháºn háºu quả!
Nguyên TÆ° Thông căm há»n :
- Bá»n ta không là đối thủ của ngÆ°Æ¡i, song vẫn có ngÆ°á»i khác chế ngá»± được ngÆ°Æ¡i. Lúc đó, ngÆ°Æ¡i sẽ bằng lòng vá»›i số pháºn, không thể oán trách ta được!
Nguyên TÆ° Mẫn còn nằm dÆ°á»›i đất, chen lá»i :
- Mối cừu háºn giữa bá»n ta và Thất Tình Ma không thể bằng năm ba tiếng nói mà giải thÃch rõ rà ng được. Äâu phải má»—i lúc bá»n ta má»—i có cÆ¡ há»™i chế phục bá»n chúng nhÆ° thế nà y! NgÆ°Æ¡i tá»± dÆ°ng Ä‘Æ°a lÆ°ng gánh vác việc ngÆ°á»i, phá hoại công trình của bá»n ta, sau nà y ngÆ°Æ¡i phải trả giá đắt!
Nhuế Vĩ cương quyết :
- Ta không ngại háºu quả, việc đáng là m, ta phải là m, không gánh vác cho ai cả! Còn nhÆ° hôm nay, bất quá ta thấy các ngÆ°Æ¡i vì hiếu thắng mà tranh chấp vá»›i nhau, chứ không có Ä‘iểm nà o chứng tá» có háºn cừu giữa nhau! Tuy nhiên, các ngÆ°Æ¡i không dùng phÆ°Æ¡ng pháp chân chánh mà tranh thắng. ChÃnh Ä‘iểm đó ta can thiệp! Dùng tà thuáºt là hèn, là không có tÆ° cách con nhà võ!
Nguyên Tư Thông lắc đầu :
- NgÆ°Æ¡i không hiểu! Sá»± tình có nhiá»u uẩn khúc, đâu thể giản dị nhÆ° thế!
Nhuế VÄ© há»i :
- Uẩn khúc như thế nà o?
Nguyên Tư Thông thở dà i :
- Ta không thể nói!
Nhuế Vĩ cau mà y :
- Tại sao?
Nguyên TÆ° Thông trầm giá»ng :
- Tại không thể nói chứ tại sao?
Nhuế Vĩ nạt ngang :
- Ta không cần hiểu việc xa xưa của các ngươi! Hãy giải quyết ngay sự tình nà y cho ta, sau đó, các ngươi muốn gì thì muốn!
Nguyên TÆ° Thông căm háºn :
- Tự nhiên ta phải cứu!
Lão cúi xuống Ä‘iểm nhanh ngón tay trên mình bá»n Thất Tình Ma. Xong rồi, lão bế Nguyên TÆ° Mẫn định bÆ°á»›c Ä‘i.
Nhuế Vĩ quát :
- Khoan! Hãy chỠhỠtỉnh lại rồi sẽ đi!
Nguyên TÆ° Thông cÆ°á»i mỉa :
- NgÆ°Æ¡i tưởng ta tiểu nhân nhÆ° ngÆ°Æ¡i à ? Ãt nhất ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải có tÆ° cách anh hùng, tin được những gì có thể tin chứ?
Nhuế Vĩ trầm tư một chút, khoát tay :
- Äược! Các ngÆ°Æ¡i cứ Ä‘i!
Nguyên Tư Thông buông một câu cuối cùng :
- Phà m sự ai do cương xuất đầu! Hễ sanh sự là sự sanh! Ngươi ghi nhớ!
Chúng ta còn gặp lại nhau!
Nhuế VÄ© thừa hiểu nhÆ° váºy. NhÆ°ng có láºp trÆ°á»ng chân chánh, chà ng thản nhiên hà nh sá»±, bất chấp háºu quả.
Hai Nguyên Ä‘i má»™t chút, bá»—ng Thất Ma cùng vụt đứng lên. NgÆ°á»i nà o cÅ©ng đầy đủ tinh thần. Sá»± kiện đó chứng tá» hai Nguyên thủ tÃn.
Nhuế Vĩ nghĩ :
- “Có thể anh em há» Nguyên không thuá»™c thà nh phần bại hoại, bất quá vì háºn cừu sao đó há» tìm Thất Tình Ma để thanh toán món nợ xÆ°a.â€
Chà ng nghĩ :
- “Mình ngăn cháºn cuá»™c báo thù là điá»u không nên là m, nếu mối háºn thù có nguyên nhân chánh đáng.â€
Những can thiệp nhÆ° váºy, khách giang hồ cần phải tránh bởi trái vá»›i quy củ giang hồ! Chà ng biết sai mà sá»± việc lại đã rồi thì âu cứ mặc cho thá»i gian Ä‘Æ°a đẩy các diá»…n tiến trong tÆ°Æ¡ng lai!
Ôn Tiếu gá»i :
- Nhuế huynh! Anh em hỠNguyên đâu?
Nhuế VÄ© đáp gá»n :
- Äi hết rồi!
Dục Ma Triệu Nhu kinh hãi :
- Tháºt?
Nhuế VÄ© gáºt đầu :
- Tháºt!
Ãi Ma Mạt Bị cất giá»ng ai oán :
- Tại hạ không tin há» buông tha bá»n nà y má»™t cách dá»… dà ng nhÆ° váºy!
Lạc Ma Chung Hà n run giá»ng :
- Cái đó... không thể có được!
Ãi Ma ChÆ°Æ¡ng Si cháºn lá»i :
- Sao lại không thể! Có lẽ sau khi chúng ta hôn mê, Nhuế huynh can thiệp, cứu bá»n ta khá»i tay há»!
Ôn Tiếu cung tay vái sâu, cÆ°á»i thốt :
- Äại đức của Nhuế huynh, bá»n tiểu đệ ghi nhá»› suốt Ä‘á»i!
Ná»™ Ma Ngô Phần quắc mắt cao giá»ng :
- Các hạ là m nổi việc đó?
á» Ma Cát Háºn mỉa mai :
- Tiểu đệ không tin hắn có tà i cứu nổi bá»n mình thoát khá»i tay anh em há» Nguyên!
Nhuế VÄ© nổi giáºn :
- Không tin thì thôi! Tại hạ có bắt buộc các vị tin đâu!
Ôn Tiếu vá»™i cÆ°á»i thốt :
- Lục đệ không biết, nên nói nhảm nhÃ. Nhuế huynh đừng trách. Anh em tại hạ hiểu nhau qua tấm lòng hÆ¡n là bằng cái biểu hiện bên ngoà i. Tà i cao của Nhuế huynh tại hạ hiểu hÆ¡n ai hết!
NhÆ° váºy là há» không có ác ý gì đối vá»›i chà ng. Há» sẵn sà ng nghinh đón kẻ nà o đó Ä‘ang quát tháo xa xa.
Và có đến hai ngÆ°á»i chÆ° không phải má»™t, chạy nhÆ° bay vá» phÃa Thất Tình Ma. Hai ngÆ°á»i đó là hai lão nhân, Ãt nhất cÅ©ng và o trạc thất tuần, nhÆ°ng dáng dấp của há» thì không lá»m khá»m yếu Ä‘uối nhÆ° hạng già nua.
Lão nhân quắc thước, tiếng vang như chuông :
- Các ngươi còn che chở cho hắn nữa à ?
Nhuế VÄ© thầm há»i, tại sao há» tìm Triệu Nhu nhÆ° tìm thù, còn Triệu Nhu nghe âm thanh há» lại sợ đến khiếp vÃa!
Lão nhân bên hữu không nói gì cả, chỉ nhìn Nhuế VÄ©, chá»±c chá» chà ng buông Triệu Nhu ra là lão vá»t mình tá»›i vồ liá»n. Hiện tại, há» không cần sợ Triệu Nhu chạy thoát nữa. Do đó, há» không có vẻ khẩn cấp lắm.
Ôn Tiếu đáp :
- Hắn là huynh đệ của bá»n tại hạ, tá»± nhiên bá»n tại hạ che chở!
Lão nhân bên tả há»i :
- à Tá»! Chúng nói gì thế?
Thì ra lão nhân bên hữu mang táºt câm!
Lão nhân bên hữu ra dấu. Lão nhân bên tả nổi giáºn hét :
- Nếu váºy thì giết hết! Xem chúng còn che chở nữa được chăng!
Ôn Tiếu mỉm cÆ°á»i :
- Trên giang hồ, ai ai cÅ©ng biết Thất Tình Ma sanh tá» giữ đồng, muốn giết má»™t ngÆ°á»i tất phải giết hết bảy ngÆ°á»i. Nếu không thì đừng hòng giết riêng rẽ.
Nhuế Vĩ trong tình hình đó, biết hai lão nhân một nói chứ không nghe được, một nghe chứ không nói được. Lão bên tả điếc, lão bên hữu câm!
Ngô Phần nổi giáºn khÃch :
- Tung lão! Nếu ngươi có gan cứ bước tới đây!
Mạt Bà tiếp nối :
- Giết cÅ©ng được, song Ãt nhất cÅ©ng phải đủ tà i!
Chung Hà n chen và o :
- Ai đi sợ hai cái lão già tà n phế chứ!
Lão nhân lại ra dấu. Lão Ä‘iếc nổi giáºn.
- Không sợ thì cứ đánh!
Ôn Tiếu nghe Triệu Nhu cho biết, Tung Tá» rất lợi hại, thầm nghÄ© bảy ngÆ°á»i hợp sức chÆ°a chắc thủ thắng nổi, nên có ý hòa giải, tránh cuá»™c chiến xảy ra.
Y cÆ°á»i, thốt :
- Lão tiên sanh hà tất phải nổi giáºn! Phà m chuyện gì cÅ©ng có thể giải quyết êm đẹp, đâu cần má»—i chuyện má»—i bắt buá»™c đánh nhau!
Nghe à Tá» giải thÃch rồi, Tung Tá» vẫn không nguôi giáºn, gằn giá»ng :
- Việc gì cũng giải quyết êm đẹp nhưng việc nà y thì không. Tội của Triệu Nhu lớn lắm! Ta từ Trung Nguyên đuổi theo hắn đến đây! Không thể tha chết cho hắn được!
Ôn Tiếu hÆ¡i giáºn há»i :
- Tháºt sá»± muốn giết?
Xem tiếp hồi 26 Mất hai kiếm
|
|
|
| |