Tên này tên là Viên Phúc Thông, vốn là đầu bếp của một nhà hàng 5 sao. Một lần mua đồ cổ thì mua được một miếng ngọc. Chú ta hứng chí đưa lên ebay để giao bán, cuối cùng dẫn đến họa sát thân vì bị tu tiên giả truy đuổi.
Nhưng may là nhờ có miếng ngọc nên chuyển thế thành công, đến năm 10 tuổi bị ngã một lần và khôi phục trí nhớ kiếp trước. Khi mà chưa tỉnh trí nhờ thì là một tên thường xuyên bị bênh, sau khi phục hồi trí nhớ thì bắt đầu luyện võ công gia truyền là Tam Dương Quyết. Nhờ linh khí (ngọn lửa) trong miếng ngọc mà tu luyện thành linh khí của người tu chân chứ không phải chân khí của võ giả. ( Đến giờ vẫn chưa biết miếng hỏa ngọc này là cái giống gì).
Khi luyện được đến hậu thiên đại thành thì bà nội mất làm chú ta quyết tâm đi trên con đường tu tiên. Hắn không có công pháp tu luyện nên tính vô rừng kiếm linh dược bán đi mua công pháp, tình cờ gặp hai tên tu chân đánh nhau, sau đó một chú định đoạt xá hắn, nhưng nhờ có ngọc bội mà thoát được. Sau vụ này hắn chiếm được đan kinh, nhờ có hỏa diễm trong ngọc bội mà thành luyện đan sư kiếm xiền.
Truyện thuộc thể lại của PNTT, BLTT,... không có tăng cấp vù vù như các truyện tiên hiệp khác. Đến giờ vẫn đọc khá ổn. Cảnh giới tu chân cũng giống như trong PNTT, chỉ có Luyện khí, Trúc cơ, Kết đan, Nguyên Anh, Hóa thần.
Đánh giá: Truyện đến nay vẫn viết rất ổn, lời văn mạch lạc. Một cái mà ta khoái nhất là truyện này tuy vân là " Cường giả vi tôn", nhưng mà miêu tả có tình người hơn PNTT. Tu luyện cũng có ý mới mẻ.Tu luyện đến Trúc cơ thì phải đi hấp thu Địa Sát khí và Thiên Cương khí, sau đó Thiên Cương Địa Sát hợp nhất thì mới có thể Kết Đan. Địa Sát khí có 72 loại, Thiên Cương khí có 36 loại, hấp thu khí cấp bậc càng cao thì càng dễ Kết đan, và Kim Đan phẩm chất càng cao.