07-01-2009, 05:56 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Quyển 7 chương 60 (Chương 537) – Thiếu nữ Ngưng Hương
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Dịch thô: Các nhà tà i trợ
Dịch + Biên dịch + biên táºp: humanity
Hiệu Ä‘Ãnh: tiểu linh
Nguồn: TTV
Lúc Phệ Tâm kiếm bay qua đỉnh đầu của Giang Nam Tà i Tá», chỉ thấy sắc mặt hắn rất hung dữ tà n ác, miệng quát lên má»™t tiếng, hai tay vụt giÆ¡ lên cao, má»™t luồng khà bá đạo ầm ầm xuất ra, thúc Ä‘á»™ng Phệ Tâm kiếm phát ra lục quang dà i vạn trượng.
Trong phút chốc, toà n bá»™ khu rừng được phủ đầy mà u xanh thẫm, quang mang chiếu rá»i đến mức vạn váºt phải kêu la, tất cả cá» cây hoa lá chá»›p mắt Ä‘á»u trở nên khô héo, hóa thà nh tinh khà dà y đặc bị Giang Nam Tà i Tá» hút hết.
Cứ nhÆ° váºy, má»™t quang cầu sắc xanh vá»›i bán kÃnh hà ng trăm trượng vá»›i hắn là m trung tâm không ngừng nuốt hết tinh khà cá» cây xung quanh, bản thân hắn lại dùng pháp thuáºt tà ác chuyển hóa tất cả thà nh sức mạnh và cứ thế tăng cÆ°á»ng tu vi bản thân lên.
Khi quang cầu sắc xanh biến mất, toà n thân Giang Nam Tà i TỠánh xanh lóe lên nhÆ° Ä‘iện, lại thÆ°á»ng xuyên thấy lấp lánh hoa lá»a. Trên mặt, ánh xanh u thẫm và mà u xanh của mắt cùng láºp lòe, kết hợp vá»›i khóe miệng cÆ°á»i tà ác âm lạnh, phảng phất nhÆ° sứ giả cõi u minh, có vẻ quá»· bà không thể tả thà nh lá»i.
Cả má»™t rừng cây xanh tÆ°Æ¡i Ä‘á»u khô héo, ngá»n núi xanh ngá»c cÅ©ng trụi lủi. Trên mặt đất, chỉ còn sót chút bụi trần, lại thêm những mảnh vụn còn dÆ° của vô số Ä‘á»™ng váºt.
Ngẩng nhìn trá»i cÆ°á»i Ä‘iên cuồng, Giang Nam Tà i TỠâm khà toà n thân tản ra, tà khà vÆ°Æ¡n tá»›i mây xanh, khà thế mạnh mẽ nhÆ° mây tá»a ra bốn phÃa. Gió xoáy nổi lên trên mặt đất, giây lát đã hình thà nh nên bốn cá»™t gió sắc xanh thẫm, chia ra bốn phÃa đông, tây, nam, bắc. Trên đỉnh đầu, Phệ Tâm kiếm xoay tròn gà o thét tá»±a nhÆ° con rồng Ä‘iên cuồng chống lại trá»i đất, không ngừng phun ra ánh xanh, tá»a ra u quang âm tà .
Khá lâu sau, Giang Nam Tà i Tá» má»›i ngÆ°ng cÆ°á»i, thân thể từ từ hạ xuống, ánh mắt quét qua bốn phÃa. Nhìn thấy má»i thứ Ä‘á»u trụi sạch không còn, Giang Nam Tà i Tá» cưòi âm hiểm nói:
- Phệ Tâm kiếm đã trong tay, thiên hạ là của ta, dù cho Thiên Sát cũng chẳng là m gì được ta. Bao nhiêu năm rồi, cuối cùng ta cũng đợi được đến ngà y nà y, bây giỠta có thể tranh đoạt thiên hạ, ha ha ….
Giữa tiếng cÆ°á»i lá»›n, và i trà ng vá»— tay nhè nhẹ từ xa vá»ng lại là m cho Giang Nam Tà i Tá» giáºt mình, láºp tức ngÆ°ng cÆ°á»i, ánh mắt liếc tìm xung quanh.
- Ai đó, còn không ra?
Trên tầng mây, tiếng cÆ°á»i nhè nhẹ vá»ng lại, chỉ nghe ra tiếng êm ái của má»™t thiếu nữ yêu kiá»u:
- Tam gian thất giá»›i, cao thủ nhiá»u nhÆ° mây, Phệ Tâm kiếm chủ đứng đầu trong ngÅ© tà . Tu vi kinh thiên, không há» sợ ai, muốn Ä‘oạt thiên hạ, chỉ thiếu tiên phong.
Giá»ng nói bình đạm kiên định, ý nói không rõ rà ng. Giang Nam Tà i Tá» nghe thấy sắc mặt biến hẳn, không nhịn được liá»n há»i:
- Tháºt ra ngÆ°Æ¡i là ai? Äến đây có ý gì?
Mây tản mù tan, má»™t thiếu nữ hiện ra. Äó là má»™t cô gái khoảng hai mÆ°Æ¡i tuổi, vẻ đẹp thùy mỵ, thÆ°á»›t tha, xiêm lục vẽ nên thân hình là m Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, lại thêm nụ cÆ°á»i nhẹ nhà ng, tháºt là m cho ngÆ°á»i khác cảm thấy rất thÃch thú.
Hạ mình xuống dÆ°á»›i, thiếu nữ dừng lại cách Giang Nam Tà i Tá» khoảng má»™t trượng, mỉm cÆ°á»i hà m tiếu nói:
- Hẳn ngÆ°á»i không tin chuyện vô tình Ä‘i qua, nhÆ°ng cho là muốn đến nÆ¡i đây, thì chắc ngÆ°á»i sẽ há»i mục Ä‘Ãch. NgÆ°á»i nói xem, ta rốt cuá»™c nên trả lá»i nhÆ° thế nà o ngÆ°á»i má»›i vừa lòng?
Giang Nam Tà i Tá» cÆ°á»i âm trầm, giá»ng tà đạo nói:
- Rất Ä‘Æ¡n giản, ta há»i Ä‘iá»u gì ngÆ°Æ¡i trả lá»i Ä‘iá»u ấy, ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ vừa lòng. Câu há»i thứ nhất, há» tên tuổi tác của ngÆ°Æ¡i?
Thiếu nữ nghiêng nghiêng lúng liếng nhìn hắn, duyên dáng trả lá»i:
- Phiêu HÆ°Æ¡ng tháºp lý(1), ngÆ°á»i giống nhÆ° tên. Tuổi đã hai mÆ°Æ¡i, chÆ°a từng có hôn Æ°á»›c.
Giang Nam Tà i TỠánh mắt chợt biến, nói có chút cổ quái:
- NgÆ°Æ¡i tên là Phiêu HÆ°Æ¡ng? Cái tên nà y có chút gì đó không thÃch hợp.
- Váºy à ? Không biết ngÆ°á»i nghÄ© ta nên đặt tên gì má»›i thÃch hợp đây?
Nụ cÆ°á»i hà m tiếu, thiếu nữ lá»™ rõ vẻ mặt duyên dáng tá»± nhiên, không chút thẹn thùng.
Giang Nam Tà i Tá» cÆ°á»i nhẹ nói:
- Phiêu Hương tuy hay nhưng không bằng được Ngưng Hương. Ta nghĩ ngươi nên đổi tên thà nh Ngưng Hương, như thế nghe êm ái hơn.
CÆ°á»i thản nhiên, thiếu nữ nói:
- Váºy thì nhÆ° lá»i ngÆ°á»i Ä‘i, từ bây giá» ta sẽ đổi tên thà nh NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng.
- Äược. Äến câu thứ hai, trÆ°á»›c khi đến tìm ta, ngÆ°Æ¡i có từng nghÄ© là sẽ uổng công không?
Nhìn thẳng và o hai mắt cô ta, nhãn thần Giang Nam Tà i TỠcó chút gì đó âm trầm.
Thiếu nữ NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạ thÆ°á»ng, há»i ngược lại:
- NgÆ°á»i đã khẳng định ta đến đây tìm ngÆ°á»i, ngá»™ nhỡ ta chỉ là qua Ä‘Æ°á»ng, vô tình nhìn thấy tu vi kinh ngÆ°á»i nên má»›i hiện thân gặp gỡ, không lẽ không có thể nhÆ° váºy?
Giang Nam Tà i Tá» cÆ°á»i thần bÃ:
- Nếu đúng nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i đã không mất công xuống đây, cùng lắm cÅ©ng chỉ trên mây nói và i câu rồi bá» Ä‘i. Äáng tiếc ngÆ°Æ¡i đã không là m váºy, cho nên chắc chắn mục Ä‘Ãch của ngÆ°Æ¡i là đến tìm ta. Nói Ä‘i, có mục Ä‘Ãch gì? Ta muốn nghe lá»i tháºt.
Thiếu nữ vỗ tay tán thưởng, dịu dà ng nhỠnhẹ:
- Tháºt không hổ danh là Giang Nam Tà i Tá», trên hiểu thiên văn, dÆ°á»›i thông địa lý, tháºt là tâm tÆ° rất tháºn trá»ng, tinh máºt. Ta đến đây đúng là để tìm ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng nói tháºt lòng, trÆ°á»›c khi Ä‘i trong lòng ta trống rá»—ng, ai bảo chúng ta chÆ°a từng gặp qua? Gặp nhau rồi ta má»›i phát hiện được, hoá ra chúng ta cùng má»™t loại ngÆ°á»i. Vì váºy ta tin rằng chúng ta có rất nhiá»u Ä‘iểm tÆ°Æ¡ng đồng để có thể có mục tiêu chung mà tiến tá»›i. NgÆ°Æ¡i thấy váºy không?
Giang Nam Tà i TỠngắm nhìn cô ta, lên tiếng chất vấn:
- Nói nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i đến đây có việc cầu ta, muốn ta giúp đỡ phải không?
Thiếu nữ Ngưng Hương lắc đầu nói:
- Sai rồi, không phải đến cầu ngÆ°Æ¡i mà để hợp tác, vì lợi Ãch chung mà hợp tác. Hiện nay, ngÆ°Æ¡i tuy lấy được Phệ Tâm kiếm, hÆ¡n nữa đã tu luyện thà nh công Phệ Tâm kiếm quyết, nhÆ°ng tình hình trÆ°á»›c mắt của ngÆ°Æ¡i lại vô cùng bất lợi. Bởi vì Hồng Vân lão tổ và Mạc Bắc Thiên Tinh Khách Ä‘ang Ä‘i khắp nÆ¡i truy lùng tung tÃch của ngÆ°Æ¡i, nhằm báo thù cho đồ đệ đã chết của bá»n chúng. Vá» Ä‘iá»u nà y, ngÆ°Æ¡i hiện tại vốn không thèm để ý, bởi vì vá»›i tu vi của ngÆ°Æ¡i lại thêm Phệ Tâm kiếm, muốn đối phó vá»›i bá»n chúng cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á». NhÆ°ng ngoà i những vấn đỠđó ra, đối mặt vá»›i thiên hạ, lại chỉ bằng sức má»™t mình ngÆ°Æ¡i thì vạn Ä‘iá»u không là m được.
Giang Nam Tà i TỠlạnh nhạt nói:
- Váºy thì sao, không lẽ thêm má»™t mình ngÆ°Æ¡i lại có thể thà nh đại sá»± được à ?
Thiếu nữ NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói:
- Là m nên việc lá»›n, không nhất định phải cần có tu vi cá»±c mạnh, nhÆ°ng cần có mÆ°u lược và thông minh hÆ¡n ngÆ°á»i, còn phải có váºn may nữa. Hiện nay ngÆ°Æ¡i có thá»±c lá»±c, còn ta đối vá»›i chuyện nhân gian nắm rõ nhÆ° lòng bà n tay, biết rõ sá»± phân bố lá»±c lượng của hai phe chánh tà , cÅ©ng nhÆ° ân oán bất đồng giữa các bên. Má»™t khi ta và ngÆ°Æ¡i kết hợp lại, sức lá»±c của hai ngÆ°á»i chúng ta đủ để tranh bá thiên hạ, chắc chắn sẽ mạnh gấp mÆ°á»i lần sức lá»±c của má»™t mình ngÆ°Æ¡i. Có lẽ ngÆ°Æ¡i sẽ há»i tại sao ta lại muốn tìm ngÆ°Æ¡i để hợp tác mà không tìm các cao thủ khác trong thiên hạ. Äiá»u nà y ta có thể nói cho ngÆ°Æ¡i biết, bởi vì ta và những ngÆ°á»i đó Ä‘á»u có thù oán. Ta kết hợp vá»›i ngÆ°Æ¡i không chỉ tranh Ä‘oạt thiên hạ mà còn muốn nhá» sức mạnh của ngÆ°Æ¡i để báo thù cho ta, giúp ta hoà n thà nh tâm nguyện của mình.
Giang Nam Tà i Tá» hừ giá»ng nói:
- NgÆ°Æ¡i nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng nếu ta không đáp ứng thì sao?
Thiếu nữ NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng đã tÃnh sẵn, cÆ°á»i nói:
- NgÆ°Æ¡i sẽ đồng ý, nếu không ngÆ°Æ¡i đã không há»i câu há»i nà y, có đúng không? Giữa chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, nhÆ°ng ta tin rằng thông qua việc quan sát tìm hiểu ta nãy giá», ngÆ°Æ¡i hẳn đã hiểu rất rõ tu vi của ta, hiểu rõ ta vốn không thể mÆ°u đồ vá»›i ngÆ°Æ¡i, đúng thế không?
Giang Nam Tà i Tá» khuôn mặt âm trầm, hừ giá»ng nói:
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần phải khiêm tốn, tu vi của ngÆ°Æ¡i tuy không bằng được ta nhÆ°ng cÅ©ng không phải tầm thÆ°á»ng. Hôm nay ngÆ°Æ¡i đã thà nh tâm đến tìm ta, chÃnh là muốn ta cho ngÆ°Æ¡i má»™t cÆ¡ há»™i, nghe xem ngÆ°Æ¡i có bản lÄ©nh thế nà o. Bây giá», ngÆ°Æ¡i cứ tá»± nhiên nói ra, nếu nhÆ° ta và ngÆ°Æ¡i hợp tác thà nh công thì đầu tiên những sá»± tình nà o nên chú ý, những sá»± tình nà o nên xá» lý?
Thiếu nữ NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng không há» hốt hoảng hoang mang, cháºm rãi từ từ nói:
- Hiện nay hai phe chánh tà đồng thá»i tồn tại trong thiên hạ, sá»± xuất hiện của Äịa Âm và Thiên Sát là m cho Thiên chi tam giá»›i hết sức chú ý, tạm thá»i không để ý đến há»—n loạn trong nhân gian. Còn vá» Vá»±c chi tam giá»›i, gần đây cÅ©ng phát sinh những biến đổi kỳ lạ bất ngá», Huyết giá»›i tôn chủ của Ma vá»±c chết trong tay của Sát Huyết Diêm La của Quá»· vá»±c, Hắc Ãm tôn chủ chết trong tay của Lục Vân, Hắc Sát Hổ VÆ°Æ¡ng của Yêu vá»±c bị trá»ng thÆ°Æ¡ng bá» chạy, tung tÃch của Tam Nhãn Long Lang không rõ rà ng, nhÆ° váºy toà n bá»™ nhân gian liá»n trở thà nh thiên hạ của Quá»· vá»±c.
Hiện nay, lại có tin tức má»›i nhất nói rằng các cao thủ của Ma vá»±c Ma Thiên giá»›i đã vượt rà o xuất hiện, Thiên Ma giáo của nhân gian cÅ©ng có những hoạt Ä‘á»™ng rất lá»›n. Tình thế đến nhÆ° váºy, Hoa SÆ¡n Chánh Äạo liên minh chắc chắn sẽ bị khống chế nhiá»u phÃa, táºp trung tinh thần sức lá»±c xem xét Ä‘á»™ng tÄ©nh của ba phÃa. Chỉ còn Trừ Ma liên minh, Lục Vân, Huyá»n Phong môn cÅ©ng nhÆ° những cao thủ đặc biệt giống nhÆ° Cá»u Âm Thánh Mẫu, bá»n chúng má»—i ngÆ°á»i có Ä‘Æ°á»ng lối riêng, vùng vẫy trong nhân gian há»—n loạn.
TrÆ°á»›c mắt, ngÆ°á»i của chúng ta tÆ°Æ¡ng đối Ãt nhÆ°ng hà nh tung lại rất bà ẩn. Muốn tranh già nh thiên hạ phải có hai Ä‘iá»u kiện. Thứ nhất, bồi dưỡng thế lá»±c hùng mạnh, lợi dụng há»—n loạn để táºp trung được má»™t lá»±c lượng có khả năng sau nà y tranh già nh thiên hạ. Thứ hai, mồi lá»a li gián phân hoá thế lá»±c của hai phe chánh tà , là m cho bá»n chúng tá»± tà n sát lẫn nhau, chúng ta ngồi yên thủ lợi.
Giang Nam Tà i Tá» vẻ mặt hÆ¡i kinh ngạc, dÆ°á»ng nhÆ° những tin tức thiếu nữ NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng vừa nói là m cho hắn cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Nhìn khuôn mặt mÄ© lệ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của cô ta, Giang Nam Tà i Tá» trầm giá»ng nói:
- Những chuyện ngÆ°Æ¡i vừa nói có má»™t số thá»±c sá»± ta không biết, cÅ©ng rất kinh ngạc. NhÆ°ng những lá»i của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chỉ là phân tÃch chung chung, căn bản không thá»±c sá»± có thể sá» dụng. NgÆ°Æ¡i nghÄ© Giang Nam Tà i Tá» ta lại có thể bị những lá»i nói đó của ngÆ°Æ¡i là m cho Ä‘á»™ng lòng sao? Còn nữa, ngÆ°Æ¡i từ lúc đến đây chÆ°a từng nói ra mục Ä‘Ãch tháºt của ngÆ°Æ¡i. Hợp tác nhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i nghÄ© là có thể thà nh công sao?
Thiếu nữ NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng không chút kinh ngạc, dÆ°á»ng nhÆ° cô ta hiểu rõ những lá»i nói vừa rồi của mình không thể là m hắn Ä‘á»™ng lòng. Vì thế tiếp tục nói:
- Tháºt ra nói đã ná»a ngà y cÅ©ng chỉ là những chuyện không quan trá»ng, không cần thiết. Nói những Ä‘iá»u đó chỉ muốn ngÆ°Æ¡i hiểu ta đến đây là có thà nh ý. Bây giá», ta còn và i lá»i muốn nói vá»›i ngÆ°Æ¡i. Nghe rồi ngÆ°Æ¡i hãy suy nghÄ© cẩn tháºn xem có nên hợp tác vá»›i ta hay không.
Miệng mấp máy liên tục không ngừng nhÆ°ng âm thanh thì Ä‘á»™t nhiên biến mất. Lúc đó, thiếu nữ NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng đã dùng phÆ°Æ¡ng pháp truyá»n âm, dÆ°á»ng nhÆ° không muốn những chuyện trong lòng bị ngÆ°á»i ta biết được.
Ná»a ngà y sau, thiếu nữ NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng mở miệng nói:
- Äược rồi, trÆ°á»›c mắt ta đã nói má»™t ná»a rồi, muốn liên thủ vá»›i ta hay không, ngÆ°Æ¡i hãy suy nghÄ© cho rõ rà ng.
Sắc mặt của Giang Nam Tà i Tá» bá»—ng trở nên cổ quái, chần chừ má»™t lúc rồi há»i:
- Nói đi, ngươi muốn ta giúp ngươi việc gì?
Thiếu nữ NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng nghe xong liá»n cÆ°á»i, giá»ng có chút âm trầm:
- Rất Ä‘Æ¡n giản, giúp ta giết má»™t ngÆ°á»i, ngÆ°á»i đó ngÆ°Æ¡i có thể đối phó được.
- Giết ngÆ°á»i? Có lẽ không phải là má»™t nhân váºt Ä‘Æ¡n giản đây, đối phÆ°Æ¡ng là ai?
Ãnh mắt nghi hoặc nhìn thiếu nữ NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng, Giang Nam Tà i Tá» nhẹ nhà ng há»i.
Thiếu nữ Ngưng Hương thản nhiên nói:
- Äến lúc đó, ta tá»± nhiên sẽ cho ngÆ°Æ¡i biết. Bây giá» ngÆ°Æ¡i hãy trả lá»i ta, có đồng ý hay không?
Giang Nam Tà i Tá» hai mắt khép há», lạnh lùng nhìn cô ta khá lâu, cuối cùng cÆ°á»i âm lạnh nói:
- Äược, ta đồng ý. Hy vá»ng ngÆ°Æ¡i không ép ta tìm ra là do để giết ngÆ°Æ¡i.
Thiếu nữ NgÆ°ng HÆ°Æ¡ng bình tÄ©nh cÆ°á»i má»™t tiếng, sau đó ánh mắt nhìn vá» xa xa, há» hững nói:
- Yên tâm Ä‘i, sau nà y có bảo ngÆ°Æ¡i giết ta ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không muốn là m. Bởi vì không có ta, ngÆ°Æ¡i sẽ không có được thiên hạ. Äi thôi, chúng ta còn nhiá»u việc phải là m.
Thân ảnh má» dần, chá»›p mắt tung tÃch liá»n mất hút.
Giang Nam Tà i Tá» thấy váºy, ánh mắt chấn Ä‘á»™ng, lúc nà y hắn má»›i Ä‘á»™t nhiên tỉnh ngá»™, má»™t thiếu nữ trông có vẻ tầm thÆ°á»ng nhÆ° váºy hoá ra lại ẩn chứa nhiá»u Ä‘iá»u bà ẩn ngÆ°á»i khác khó biết.
Ghi chú:
(1)Phiêu HÆ°Æ¡ng tháºp lý: hÆ°Æ¡ng thÆ¡m nhẹ nhà ng lan cả mÆ°á»i dặm
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
Chữ ký của Sóng Xô Bá»
07-01-2009, 06:10 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
Thất Giá»›i Truyá»n Thuyết Quyển 7
ChÆ°Æ¡ng 61. Chưởng ác huyá»n diệu (Nắm rõ Ä‘iá»u huyá»n diệu)
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Dịch thô: Các nhà tà i trợ
Dịch + Biên dịch + biên táºp: humanity
Hiệu Ä‘Ãnh: tiểu linh
Nguồn: TTV
Trong sÆ¡n cốc yên tÄ©nh, tại đó có má»™t hồ nÆ°á»›c xanh bÃch cùng những hà ng liá»…u biêng biếc, có hai ngÆ°á»i ngồi im lặng nhìn nhau.
Nhìn xa trông giống nhÆ° má»™t bức tranh, ý nghÄ©a tháºt sâu xa, nhìn gần thì ra là hắn, vốn là nhÆ° váºy.
Trong là n gió nhẹ, hà ng dương liễu nhẹ lay, hương hoa ngà o ngạt vương đầy.
DÆ°á»›i bóng cây, Huyá»n Phong môn chủ tay phải ôm eo thiếu nữ Lục Nga, tay trái chỉ xuống mặt nÆ°á»›c, nhẹ nhà ng nói:
- Nhìn những con cá kết bạn thà nh bầy, cùng kiếm ăn cùng vui chÆ¡i, cuá»™c sống đó tháºt không còn gì phải mong đợi, suốt ngà y tÆ°Æ¡i vui. NhÆ°ng đáng tiếc, con ngÆ°á»i không phải là cá, mà cá thì không phải là ta, cÅ©ng không biết được niá»m vui khác.
Lục Nga ngắm những chú cá trên mặt nước rồi nói mông lung:
- Hồ nÆ°á»›c xanh ngá»c bÃch phản chiếu ánh nắng chiá»u muá»™n, cảnh sắc sông núi nhÆ° há»a. Không cần há»i Æ°u sầu vì Ä‘iá»u gì, chỉ muốn lòng ta thay đổi ngắm nhìn nó. ÄÆ¡n giản và thanh đạm, có lẽ đó là tình yêu, nhÆ°ng có mấy ngÆ°á»i được nhÆ° váºy?
Giá»ng nói của nà ng u oán, ẩn chứa chút gì bi thiết, từ xÆ°a đến nay thiếu nữ Ä‘a sầu nà o dá»… hiểu.
Khẽ vuốt ve mái tóc má»m mại của nà ng, Huyá»n Phong môn chủ Vô Tâm nhẹ giá»ng:
- Không nên Ä‘au buồn, những sinh mệnh khác nhau tất sẽ có những mÆ°u cầu khác nhau. Có thể những ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng thÃch sá»± bình yên thanh đạm, nhÆ°ng những ngÆ°á»i không bình thÆ°á»ng lại thÃch sá»± sôi Ä‘á»™ng. Phụ nữ sống cả má»™t Ä‘á»i vì yêu, còn Ä‘Ã n ông lại má»™t Ä‘á»i vì lý tưởng. Äôi khi sá»± bình thÆ°á»ng thanh đạm là má»™t loại hạnh phúc, nhÆ°ng mãi bình yên thanh đạm lại là má»™t thứ Ä‘au khổ. CÅ©ng nhÆ° cuá»™c sống quá sôi Ä‘á»™ng cÅ©ng ……….
Äang nói bá»—ng nhiên ngÆ°ng ngang, Vô Tâm quay đầu nhìn lại, sắc mặt không vui há»i:
- Äến đây có việc gì?
Huyá»n Phong đặc sứ Lý TrÆ°á»ng Xuân khẽ đáp lại:
- Vừa má»›i nháºn được tin tức, Ma vá»±c gần đây đã xảy ra chuyện lá»›n. Äồng thá»i, Nam Hoang cÅ©ng có tin khẩn cấp.
Ãnh mắt Vô Tâm khẽ biến đổi, hắn trầm tÆ° suy nghÄ© má»™t lát rồi cùng Lý TrÆ°á»ng Xuân rá»i Ä‘i. Äược khoảng mÆ°á»i trượng, Vô Tâm liá»n há»i:
- Nói Ä‘i, có tin tức gì váºy?
Lý TrÆ°á»ng Xuân đáp lại:
- Huyết Giá»›i tôn chủ của Ma vá»±c chết trong tay của Sát Huyết Diêm La, Hắc Ãm tôn chủ lại chết trong tay của Lục Vân. Äồng thá»i, các cao thủ của Ma Thiên giá»›i đã tiến và o nhân gian, mục Ä‘Ãch là báo thù hay còn có mục Ä‘Ãch gì khác nữa tạm thá»i còn chÆ°a biết rõ.
Vô Tâm sắc mặt biến đổi, cất giá»ng lạnh lùng:
- Việc nà y đối vá»›i chúng ta mà nói là má»™t việc tốt, tá»± nhiên mất Ä‘i hai kẻ địch. Äồng thá»i, Ma vá»±c trở nên không Ä‘á»™i trá»i chung vá»›i Quá»· vá»±c, không cùng tồn tại. Lại thêm Lục Vân thÆ°á»ng xuyên gây rối, chúng ta tá»± nhiên trút Ä‘i được rất nhiá»u lo ngại. Bên Nam Hoang có tin tức thế nà o?
Lý TrÆ°á»ng Xuân trầm giá»ng nói:
- Theo nhÆ° tin báo khẩn thì khu vá»±c phụ cáºn tổng Ä‘Ã n xuất hiện hai cao thủ thần bÃ, tu vi rất cao đáng kinh sợ. Bá»n chúng hiện vẫn chÆ°a rá»i khá»i đó, hÆ¡n nữa chúng đã và i lần thăm dò tung tÃch của Vu thần, ý đồ rõ rà ng không cần phải nói.
Vô Tâm ánh mắt lạnh lại, hừ giá»ng nói:
- Hãy truyá»n lệnh của ta, vừa tăng cÆ°á»ng phòng ngá»±, vừa Ä‘iá»u tra rõ lai lịch của hai ngÆ°á»i nà y, có tin tức gì láºp tức báo ngay. HÆ¡n nữa, nếu hai kẻ nà y còn dám tiến đến gần, đại vu sÆ° ở tổng Ä‘Ã n láºp tức liên thủ, nhất định tiêu diệt hai ngÆ°á»i đó.
Lý TrÆ°á»ng Xuân ánh mắt kinh ngạc, chần chừ nói:
- Äiá»u nà y dÆ°á»ng nhÆ° không được thoả đáng lắm. Nếu hai ngÆ°á»i đó có thá»±c lá»±c cÆ°á»ng mạnh, chúng ta cứ má»™t má»±c liá»u mạng, e rằng sẽ mất Ä‘i má»™t lượng cao thủ khá lá»›n, Ä‘iá»u nà y vô cùng bất lợi cho việc tranh bá thiên hạ sau nà y. Theo thuá»™c hạ nghÄ©, chỉ cần tăng cÆ°á»ng phòng ngá»± không để cho bá»n chúng tiến gần Vu thần là được rồi.
Vô Tâm trừng hắn rồi quát:
- Câm miệng, ta nói sao thì cứ là m nhÆ° váºy, sao có thể để ngÆ°Æ¡i thay đổi được? Cao thủ tổng Ä‘Ã n nhÆ° mây, chỉ đại vu sÆ° cÅ©ng có sáu vị. Nếu nhÆ° tất cả liên thủ mà không chống được, còn nói tá»›i chuyện tranh bá thiên hạ thế nà o được.
Lý TrÆ°á»ng Xuân biến hẳn sắc mặt, thấp đầu nói:
- Äược, đã hiểu rồi. Tất cả cứ là m theo những gì môn chủ nói.
Nói xong, liá»n quay ngưòi Ä‘i ảm đạm rá»i khá»i đó.
- Cháºm đã, ta còn má»™t việc muốn há»i ngÆ°Æ¡i.
Vô Tâm gá»i Lý TrÆ°á»ng Xuân dừng lại rồi há»i:
- Tình hình trên Hoa Sơn thế nà o rồi, ngươi đã sắp xếp tốt chưa?
Lý TrÆ°á»ng Xuân quay ngÆ°á»i lại, vẻ mặt phức tạp nhìn hắn rồi trầm giá»ng nói:
- Yên tâm, để đảm bảo an toà n, thuá»™c hạ đã đặc biệt phái ngÆ°á»i quay vá» Nam Hoang lệnh cho Ä‘Ãch thân đại vu sÆ° phái ngÆ°á»i hoà n thà nh chuyện đó. TrÆ°á»›c mắt, Hoa SÆ¡n Ä‘ang Ä‘i theo đúng hÆ°á»›ng chung ta đã vạch ra, chỉ cần hà nh Ä‘á»™ng cẩn tháºn thì lần nà y nhất định bá»n chúng phải má»™t phen thất kinh.
Nghe những lá»i nà y, Vô Tâm hà i lòng gáºt gáºt đầu nói:
- NgÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i, có thá»i gian rảnh hãy dò la tung tÃch của Kiếm Vô Trần. Ngoà i ra, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải chú ý má»™t chút đến ………….sức khoẻ ……….
Nói xong, Vô Tâm liá»n quay ngÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa Lục Nga.
Äứng tại chá»—, Lý TrÆ°á»ng Xuân thân thể run run, nhìn theo bóng dáng của Vô Tâm, ánh mắt lá»™ vẻ kÃch Ä‘á»™ng.
- Äa tạ, ta sẽ chú ý giữ gìn sức khoẻ, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nhá»› phải đối xá» tốt vá»›i cô ấy, đừng phụ tấm chân tình của cô ấy dà nh cho ngÆ°Æ¡i.
Không má»™t lá»i đáp lại, Vô Tâm phảng phất không nghe thấy gì, bất quá Lý TrÆ°á»ng Xuân khóe miệng lại hiện lên chút hạnh phúc khó khăn.
Nhìn theo bóng dáng Lý TrÆ°á»ng Xuân Ä‘i xa, Lục Nga nhẹ nhà ng nói:
- NhÆ° thế nà y chẳng phải rất tốt sao. Chỉ cần gắng bÆ°á»›c đầu tiên thì má»i việc sau nà y Ä‘á»u sẽ bắt đầu tốt đẹp.
Vô Tâm không nói, chỉ lặng lẽ nhìn Lục Nga, ánh mắt có chút gì đó hơi kỳ lạ.
Mặt trá»i đã lặn, mây trắng ở chân trá»i á»ng hồng.
Ngồi ở bỠhồ, Vô Tâm ôm Lục Nga, nhỠnhẹ nói:
- Má»™t ngà y lại trôi qua, ta không biết những ngà y tháng bình yêu êm Ä‘á»m nà y sẽ kéo dà i được bao lâu nữa, chỉ hi vá»ng nà ng có thể Ä‘em và i ngà y vui nà y ghi nhá»› mãi trong đầu. Sau nà y, nếu có má»™t ngà y nà ng cảm thấy cô Ä‘Æ¡n, nà ng có thể nhá»› lại những hồi ức đó. Lúc đó, ta tin rằng nà ng sẽ thấy rất cao hứng.
Lục Nga vuốt nhẹ lên khuôn mặt của hắn, si mê nói:
- Thiếp nhất định sẽ là m. Những tháng ngà y tuy bình đạm, tuy ngắn ngủi, nhÆ°ng thiếp sẽ mãi ghi tạc trong lòng. Bất luáºn ngà y mai nhÆ° thế nà o, Ãt ra hôm nay thiếp rất cao hứng, nhÆ° thế là đủ lắm rồi.
Vô Tâm Ä‘Æ°a tay vuốt nhẹ lên khuôn mặt nà ng, nhìn và o mắt nà ng chan chứa tình thâm, khá lâu sau cÅ©ng vẫn chÆ°a rá»i mắt Ä‘i chá»— khác.
- Thá»i gian ngà y cà ng Ãt, đại chiến lại ngà y cà ng đến gần, ta không biết mình sẽ thắng hay bại, nhÆ°ng ta rất tin tưởng, chỉ cần cố gắng hết sức thì cho dù có thất bại cÅ©ng không thẹn vá»›i lòng.
Lục Nga khe khẽ lắc đầu, nhẹ nhà ng cÆ°á»i:
- Chà ng sẽ không thua đâu, thiếp tin tưởng chà ng. Cho dù chà ng có thua, chà ng vẫn là chà ng, vẫn cứ là Vô Tâm thiếp yêu thương nhất, thiếp mãi mãi ủng hộ chà ng!
Vô Tâm không nói năng gì, chỉ cảm Ä‘á»™ng nhìn nà ng, ánh mắt chất chứa tình cảm bất táºn.
Mà n đêm buông xuống, những cÆ¡n gió đêm mÆ¡n man, hai ngÆ°á»i ngồi bên hồ tá»±a vai ká» má, phản chiếu mặt nÆ°á»›c lung linh, hai tâm hồn từ từ hòa và o nhau, từ từ kết hợp lại …
-------------------------
Ở giữa cao nguyên đất và ng, trên đỉnh núi thần bà ở tại vùng đất Âm DÆ°Æ¡ng cá»±c, Kiếm Vô Trần lúc nà y Ä‘ang ngồi khoanh chân trên má»™t thạch Ä‘Ã i tròn có khắc chữ DÆ°Æ¡ng, cả ngÆ°á»i hết sức nghiêm trang, toà n thân hà o quang Ä‘á» rá»±c cuồn cuá»™n nhÆ° sóng, tầng tầng lá»›p lá»›p từ trong lÆ°u Ä‘á»™ng ra ngoà i.
Bốn phÃa, luồng linh khà hừng há»±c nhÆ° những đám mây trôi dạt, lúc thì ká» cáºn khi thì bay ra xa, phảng phất nhÆ° có ý thức rõ rà ng, tiá»m ẩn vô số huyá»n cÆ¡. Bên trên, ngÅ© sắc thần long do Thiên Linh thần kiếm phóng ra thủ ở các phÃa, Ä‘an xen lẫn nhau trong quầng ánh sáng do Huyết Hà Äồ tạo ra, hình thà nh má»™t dải sáng ngÅ© sắc mỹ lệ.
Vùng đất thần bà Âm DÆ°Æ¡ng cá»±c phủ kÃn trong quang mang sắc máu, toà n bá»™ khà tức Ä‘á»u bị khống chế trong má»™t phạm vi nhất định, má»™t chút cÅ©ng không lá»t ra ngoà i. Nhìn từ trên trá»i cao, nÆ¡i nà y nhÆ° má»™t vùng sÆ°Æ¡ng mù không có chút bất thÆ°á»ng, nhÆ°ng bên trong lại thần bà vô cùng, chỉ có Kiếm Vô Trần hiểu rõ.
Ngồi tÄ©nh tá»a trên thạch Ä‘Ã i, khà tức toà n thân Kiếm Vô Trần hừng há»±c mạnh mẽ, linh khà vô hạn theo khống chế của hắn, Ä‘ang thấm và o tâm hồn và thể xác của hắn, tăng cÆ°á»ng tu vi, cải tạo thân thể hắn.
Thá»i gian đã trôi qua ba ngà y ba đêm, khà cá»±c dÆ°Æ¡ng trong cÆ¡ thể Kiếm Vô Trần đã và i lần đạt đến bão hòa. NhÆ°ng má»—i khi đến lúc đó, cây cung nhá» tinh xảo hắn đặt giữa hai chân lại phát ra hà o quang rất kỳ lạ, thân cây cung lá»›n lên từng thốn, từng thốn, là m cho khà cá»±c dÆ°Æ¡ng trên cÆ¡ thể Kiếm Vô Trần quay vá» lại, lần nữa láºp lại quá trình hấp thu linh khÃ.
Giá» ngá», mặt trá»i lên đã cao, Huyết Hà Äồ bao phủ vùng Âm DÆ°Æ¡ng cá»±c không biết vì sao lại trong suốt. Ãnh mặt trá»i chiếu ngay trên đỉnh đầu của Kiếm vô Trần, chỉ thấy cÆ¡ thịt trên khuôn mặt tuấn tú của hắn khẽ run lên, luồng khà cÆ°Æ¡ng mãnh mà u Ä‘á» cuồn cuá»™n dâng trà o bên ngoà i cÆ¡ thể không ngừng táºp trung vá» phÃa đầu của hắn. Khoảng tà n má»™t nén nhanh, toà n thân Kiếm Vô Trần liá»n thấy Ä‘á» rá»±c nhÆ° máu, toà n bá»™ luồng khà cá»±c dÆ°ong tụ lại giữa trán, hóa thà nh quang cầu sáng chói có Ä‘Æ°á»ng kÃnh khoảng má»™t thốn, nhìn thấy chứa năng lượng khôn cùng.
Khi hà o quang toà n thân há»™i tụ hợp nhất, thạch Ä‘Ã i Kiếm Vô Trần ngồi trên chá»›p mắt rá»±c lá»a, sau đó lại trong suốt, má»™t luồng linh khà lÆ°u Ä‘á»™ng nhÆ° chất lá»ng từ dÆ°á»›i thấm ngược và o thân thể hắn, cuối cùng dung hợp vá»›i quang cầu giữa trán hắn, láºp tức phát ra má»™t luồng quang diá»…m bắn thẳng đúng ngay và o cây cung nhá» tinh xảo đặt giữa hai chân hắn.
Khi xảy ra nhÆ° váºy, toà n bá»™ cây cung nhá» tinh xảo nhuá»™m má»™t lá»›p sắc máu, thân cung lấp lánh ánh sáng, vừa hấp thu luồng linh khà mạnh mẽ to lá»›n, vừa từ từ nở to ra. Toà n bá»™ quá trình đó cứ tiếp diá»…n khoảng ná»a nén nhang. Khi tất cả hà o quang tản mất, cây cung đó cÅ©ng đã lá»›n khoảng ba thÆ°á»›c.
Nhìn lại Kiếm Vô Trần, hắn đã khôi phục vẻ bình tÄ©nh, luồng khà rá»±c lá»a lÆ°u Ä‘á»™ng bên ngoà i thân thể lại hừng há»±c dâng trà o lần nữa, xâm nháºp và o cÆ¡ thể hắn qua lá»— chân lông, thấm nhuần cÆ¡ thể trông yếu á»›t của hắn. Thá»i gian, cứ lặng lẽ trôi Ä‘i. Sau đó, Kiếm Vô Trần lặp và i lần quá trình đầu tiên, đến khi trải qua bốn ngà y bốn đêm, cây cung huyá»n bà giữa hai chân má»›i khôi phục lại hình dạng ban đầu, biến thà nh má»™t trÆ°á»ng cung dà i sáu thÆ°á»›c, thân cung ánh lên hà o quang huyết ngá»c trong suốt.
Nhá» khà âm dÆ°Æ¡ng của huyá»n băng vạn năm và lá»a Ä‘á» trong lòng đất nuôi dưỡng, trÆ°á»ng cung thần kì nà y cuối cùng cÅ©ng toả ánh hà o quang bốn phÃa, hai luồng hà o quang xanh Ä‘á» hai đầu trong suốt nhÆ° ngá»c, đồ án những con thú hình thù quái dị cÅ©ng rất sinh Ä‘á»™ng, má»i thứ Ä‘á»u biến đổi rất lá»›n so vá»›i lúc trÆ°á»›c, tuy nhiên trong sá»± biến hóa đó lại có phần không rõ rà ng, nếu không để ý thì không thể nhìn ra được.
Mặt trá»i lặn xuống phÃa Tây, mây trôi nhuốm hồng. Kiếm Vô Trần ngồi tÄ©nh tá»a trên thạch Ä‘Ã i lúc đó rá»±c ánh mặt trá»i, khà cá»±c dÆ°Æ¡ng dâng trà o bốn phÃa xoay tròn nhÆ° trụ, theo sá»± gia tăng của khà thế toà n thân hắn, bá»—ng biến thà nh má»™t cá»™t sáng rá»±c rỡ, xuyên qua thiên địa chiếu tá»›i táºn chÃn tầng mây.
Cảnh sắc kỳ diệu kéo dà i trong chốc lát. Khi tất cả biến mất, Kiếm vô Trần liá»n mỉm cÆ°á»i, toà n thân trà n đầy vui sÆ°á»›ng, khuôn mặt anh tuấn Ä‘iểm và i phần hạnh phúc, nhÆ°ng lại ẩn chứa và i phần vẻ thần bÃ.
Tay cầm trÆ°á»ng cung, Kiếm Vô Trần ngạo nghá»… nhìn lên trá»i xanh. DÆ°á»›i ánh mặt trá»i Ä‘ang xuống, má»™t cÆ¡n gió xoáy táºn trá»i từ cao nguyên đất và ng thần bà bắt đầu nổi lên, má»™t lát sau liá»n cuốn khắp bốn phÃa, phảng phất nhÆ° trá»i đất Ä‘ang gà o thét, uy thế kỳ lạ chấn Ä‘á»™ng cà n khôn, cảnh tượng kỳ diệu là m xao Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i.
Äêm Ä‘en, giữa cÆ¡n cuồng phong phủ khắp trá»i đất Ä‘ang kéo đến, Kiếm Vô Trần thu hồi ánh mắt, quay ngÆ°á»i nhìn cái Ä‘á»™ng sâu hút, cÆ°á»i nham hiểm nói:
Äiá»u bà máºt ở đây, từ trÆ°á»›c đến nay chỉ có mình ta biết. Nếu có má»™t ngà y Lục Vân đến nÆ¡i nà y, cho dù tu vi của hắn kinh trá»i, tuyệt thế vô song, ta cÅ©ng nhất định phải là m cho hắn hồn phi phách tán, mãi mãi vÄ©nh biệt nhân gian. Ha ha ………
Trong tiếng cÆ°á»i Ä‘iên cuồng, Kiếm Vô trần thu hồi Huyết hà Äồ và Thiên Linh thần kiếm. Äồng thá»i, để phòng không cho ngÆ°á»i ngoà i phát hiện ra bà máºt nÆ¡i nà y, hắn đặc biệt bố trà má»™t kết giá»›i rất mạnh, phong bế hoà n toà n nÆ¡i nà y tránh ngÆ°á»i biết. Äợi sau khi tất cả hoà n tất, Kiếm Vô Trần là m cho huyá»n cung trở vá» hình dạng cÅ© để dá»… dà ng dấu trong ngÆ°á»i, rồi thu giấu khà thế mạnh mẽ của mình, ngá»± kiếm bay vá» Hoa SÆ¡n.
Tà i sản của hung bo
07-01-2009, 06:21 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
Thất Giá»›i Truyá»n Thuyết Quyển 7
ChÆ°Æ¡ng 62 - Vi diệu biến hóa (Biến hóa tinh vi, huyá»n diệu)
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Dịch thô: Các nhà tà i trợ
Dịch + Biên dịch + biên táºp: humanity
Hiệu Ä‘Ãnh: tiểu linh
Nguồn: TTV
Ngồi yên yên lặng lặng trên giÆ°á»ng, Lâm Vân Phong ngắm nhìn sÆ° phụ trầm mặc, ánh mắt có chút nghi hoặc. Từ lúc trở vá» núi Hoa SÆ¡n, Lâm Vân Phong vô tình phát hiện sÆ° phụ Huyá»n Âm chân nhân đã biến đổi, biến đổi rất kỳ quái, nhÆ° thể ông ấy bị má»™t sức mạnh thần bà nà o đó chi phối, luôn nói những Ä‘iá»u kì lạ, khiến cho ngÆ°á»i khác khó mà đoán được.
Hôm nay gã vỠđã được ba ngà y, Hoa SÆ¡n đã xảy ra không biết bao nhiêu chuyện, rất nhiá»u cao thủ được phái Ä‘i tìm Thánh Long phù và Thiên Uy lệnh, chỉ còn cao thủ Dịch viên, Phượng Hoà ng thÆ° viện và ba phái còn ở lại ChÃnh đạo liên minh. Sáng sá»›m tinh mÆ¡, sÆ° phụ Huyá»n Âm chân nhân đã đến rồi. NhÆ°ng ông cứ ngồi cả giá», má»™t lá»i nà o cÅ©ng không nói, tháºt ra ông Ä‘ang nghÄ© chuyện gì đây? Tháºt kỳ lạ.
Vá»›i tÃnh khà hiếu kỳ, Lâm Vân Phong khó nhịn được. Cố gắng khá lâu, cuối cùng gã chịu không nổi Ä‘Ã nh mở miệng há»i:
- SÆ° phụ, hôm nay ngÆ°á»i là m sao váºy, sao ngồi mãi mà không nói năng gì cả, có tâm sá»± gì chăng? Cứ nói cho đồ đệ biết để chia sẻ lo lắng cùng ngÆ°á»i.
Huyá»n Âm chân nhân ngẩng đầu nhìn gã, trầm ngâm má»™t lúc má»›i trả lá»i:
- Tâm sá»± Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không Ãt, nhÆ°ng biết được thì thế nà o? Bây giá» việc cấp thiết nhất trong lòng ta là là m thế nà o có thể trị khá»i thÆ°Æ¡ng thế của ngÆ°Æ¡i trong thá»i gian ngắn nhất.
Nghi hoặc nhìn Huyá»n Âm chân nhân, Lâm Vân Phong ngạc nhiên há»i:
- ThÆ°Æ¡ng thế của đồ đệ? Chẳng phải sÆ° phụ đã nói nguyên khà của đồ đệ tổn thÆ°Æ¡ng rất nhiá»u, Ãt nhất cÅ©ng phải mất ná»a tháng má»›i có thể khôi phục lại được sao? Sao bây giá» lại Ä‘á»™t nhiên sốt ruá»™t nhÆ° váºy?
Huyá»n Âm chân nhân ánh mắt phức tạp nhìn gã, thở dà i nhè nhẹ nói:
- Ná»a tháng thì không kịp. NgÆ°Æ¡i còn nhiá»u nhất chỉ năm ngà y, bất luáºn thế nà o cÅ©ng phải khôi phục lại trạng thái tốt nhất, nếu không tất cả coi nhÆ° không còn gì.
Lâm Vân Phong biến sắc, chăm chú nhìn và o hai mắt của Huyá»n Âm chân nhân, trầm giá»ng nói:
- Sư phụ có chuyện gì xin cứ nói thẳng ra, ở đây chỉ có hai chúng ta thôi.
Huyá»n Âm chân nhân nghiêm mặt lắc đầu, nhẹ giá»ng trả lá»i:
- Bây giá» quá sá»›m, nói vá»›i ngÆ°Æ¡i e rằng sẽ ảnh hưởng đến thÆ°Æ¡ng thế của ngÆ°Æ¡i, chỉ có phản tác dụng mà thôi. Äược rồi, hãy an tâm Ä‘iá»u trị, bắt đầu từ bây giá» ngÆ°Æ¡i phải liên tục trị thÆ°Æ¡ng, vi sÆ° sẽ dốc hết tâm sức há»— trợ ngÆ°Æ¡i. Bây giá» ngÆ°Æ¡i tá»± mình trị thÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c Ä‘i, ta Ä‘i tìm Cà n Nguyên sÆ° bá, nhỠông ấy giúp đỡ ta má»™t tay.
Nói xong ông liá»n đứng dáºy rá»i khá»i đó.
Lâm Vân Phong nhìn theo bóng sÆ° phụ, trong lòng cảm thấy có dấu hiệu bất tÆ°á»ng, nhÆ°ng là điá»u gì đây, nhất thá»i gã khó mà rõ được. Thở dà i má»™t tiếng nhẹ, Lâm Vân Phong loại bá» tạp niệm, ngồi khoanh chân trên giÆ°á»ng, bắt đầu chuyên tâm chữa trị vết thÆ°Æ¡ng.
Äến phòng của Cà n Nguyên chân nhân, Huyá»n Âm chân nhân không tìm thấy ông ấy, Ä‘Ã nh phải tìm đến phòng của TÄ©nh Nguyệt đại sÆ°.
Nhìn thấy những đồng môn và ThÆ°Æ¡ng Nguyệt của Phượng Hoà ng thÆ° viện ở trong phòng, Huyá»n Âm chân nhân nói:
- Sư huynh, đệ có một việc muốn thương lượng với huynh.
Cà n Nguyên chân nhân nhìn ông, không hiểu được Ä‘Ã nh há»i:
- Có chuyện gì, đệ hãy nói đi.
Huyá»n Âm chân nhân liếc những ngÆ°á»i còn lại rồi bình tÄ©nh nói:
- Äệ tÃnh chữa là nh thÆ°Æ¡ng thế của Lâm Vân Phong tháºt sá»›m. Äáng tiếc thÆ°Æ¡ng thế của hắn rất nặng, nếu muốn chữa trị trong và i ngà y mà chỉ bằng sức lá»±c của má»™t mình đệ thì rất khó thá»±c hiện được. Vì váºy, đệ hy vá»ng sÆ° huynh ngÆ°á»i giúp đệ má»™t tay. Bắt đầu từ ngà y mai, cứ cách ngà y huynh hãy đến phòng đệ trị thÆ°Æ¡ng cho Lâm Vân Phong má»™t ngà y. Chúng ta luân chuyển cho nhau, sá» dụng phÆ°Æ¡ng thức không gián Ä‘oạn, mạnh mẽ khôi phục lại cho hắn.
Cà n Nguyên chân nhân giáºt mình, chần chừ má»™t lúc rồi nói:
- Việc nà y ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là đồng ý, nhÆ°ng đệ nóng ruá»™t nhÆ° váºy, sợ là không tốt cho Lâm Vân Phong. Vá»›i tình trạng nhÆ° hắn bây giá», nếu nhÆ° thÆ°á»ng xuyên Ä‘á» tụ tăng cÆ°á»ng chân nguyên đả thông kinh mạch thì chắc chắn chỉ giải quyết khó khăn trÆ°á»›c mắt, để lại háºu quả lâu dà i chẳng khác uống nÆ°á»›c muối để giải cÆ¡n khát. NhÆ° váºy cá»±c kỳ tệ hại cho tu luyện của hắn.
Phong Viễn Dương đứng cạnh cũng lo lắng nói:
- SÆ° bá nói không sai, là m nhÆ° váºy Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là có thể sá»›m trị khá»i vết thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng đối vá»›i tu vi sau nà y sẽ vô cùng không thá»a đáng, chÃnh là đại kỵ của việc tu chân. SÆ° thúc hãy suy nghÄ© cẩn trá»ng trÆ°á»›c khi là m.
Sắc mặt Huyá»n Âm chân nhân không chút biểu tình, khăng khăng nói:
- à ta đã quyết rồi. Sư huynh hãy nhớ ngà y mai đến phòng đệ. Cáo từ.
Xoay mình lãnh đạm Ä‘i. Những ngÆ°á»i còn lại cảm thấy mÆ¡ hồ, không Ä‘oán được chuyện gì là m cho ông thà nh ra nhÆ° váºy.
Nhìn theo bóng dáng Huyá»n Âm chân nhân Ä‘i xa, Lý Hoà nh Phi má»›i hạ giá»ng:
- SÆ° thúc dÆ°á»ng nhÆ° đã biến đổi rồi, biến đổi đến mức là m ngÆ°á»i khác khó mà đoán được. Ông nóng lòng chữa là nh vết thÆ°Æ¡ng cho Lâm sÆ° đệ không Ä‘Æ¡n giản chỉ là sá»± quan tâm, dÆ°á»ng nhÆ° còn có dụng ý gì khác. Chỉ có Ä‘iá»u tại sao ông ấy không nói ra, cứ muốn giấu kÃn trong lòng?
Dứt lá»i liá»n quay sang nhìn những ngÆ°á»i xung quanh, khuôn mặt đầy vẻ dò há»i và mÆ¡ hồ.
Tĩnh Nguyệt đại sư thở dà i nhè nhẹ cất tiếng:
- Có má»™t số việc khi chÆ°a đến lúc đệ ấy sẽ không nói, má»i ngÆ°á»i đừng nên suy nghÄ© quá nhiá»u. Không phải gần đây thá»i gian rảnh rá»—i, Hoà nh Phi và Viá»…n DÆ°Æ¡ng nên tăng cÆ°á»ng tu luyện để nâng cao tu vi bản thân nhÆ° váºy cÅ©ng tốt. Ta thấy, những ngà y bình yên thế nà y không nhiá»u đâu, có lẽ má»™t ngà y nà o đó thiên kiếp áºp đến, lúc đó tu vi chÃnh là cách duy nhất của ngÆ°á»i tu đạo để vượt qua thiên kiếp, các ngÆ°Æ¡i hãy nhá»› cho kỹ chá»› có quên.
Lý Hoà nh Phi và Phong Viá»…n DÆ°Æ¡ng lặng ngÆ°á»i, dưòng nhÆ° cùng muốn nói Ä‘iá»u gì đó nhÆ°ng bị Cà n Nguyên chân nhân chặn lại:
- Äược rồi, ở đây có chúng ta trông coi là được rồi, các ngÆ°Æ¡i ai nấy hãy trở vá» tu luyện cho tốt để nâng cao tu vi bản thân, hầu sau nà y thuáºn lợi. ThÆ°Æ¡ng Nguyệt cÅ©ng vá» Ä‘i, quan tâm hÆ¡n đến sÆ° phụ của ngÆ°Æ¡i, ta phát hiện hôm qua tâm trạng bà ấy có chút gì đó không bình thÆ°á»ng, dÆ°á»ng nhÆ° có tâm sá»± gì còn giấu kÃn.
ThÆ°Æ¡ng Nguyệt liếc nhìn TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết trên giÆ°á»ng rồi nhá» nhẹ nói:
- Nếu váºy ThÆ°Æ¡ng Nguyệt xin cáo từ, hai vị sÆ° thúc cÅ©ng đừng quá lo lắng, đệ tá» tin rằng Ngạo Tuyết sẽ không có chuyện gì đâu.
Rá»i khá»i phòng của TÄ©nh Nguyệt đại sÆ°, ThÆ°Æ¡ng Nguyệt đến phòng của sÆ° phụ Ngá»c Vô Song, vừa định gõ cá»a liá»n nghe thấy tiếng của Ngá»c Vô Song vá»ng ra:
- Thương Nguyệt hả? Tự và o đi.
Äẩy cá»a bÆ°á»›c và o phòng, liá»n thấy Ngá»c Vô Song má»™t mình yên lặng bên bà n, tinh thần có chút suy sụp, phảng phất Ä‘ang hoà i niệm vá» quá khứ. BÆ°á»›c đến bên bà n, ThÆ°Æ¡ng Nguyệt ngồi xuống cạnh sÆ° phụ, nhẹ nhà ng há»i:
- SÆ° phụ, sắc mặt ngÆ°á»i không được tốt, có phải lại nghÄ© đến chuyện của Phượng Hoà ng thÆ° viện không?
Ngá»c Vô Song nhìn nà ng, cÆ°á»i khổ sở:
- Äúng váºy, là m sao có thể không nghÄ© đến được chứ? Phượng Hoà ng thÆ° viện mở cá»a dá»±ng phái hÆ¡n má»™t ngà n bảy trăm năm lại bị hủy diệt trong tay ta, là m sao ta có thể đối mặt vá»›i liệt tổ liệt tông, nhìn mặt những đồng môn đã chết rồi được. TrÆ°á»›c đây, ta luôn nghÄ© đến khi nà o gặp được Hắc Ãm tôn chủ, quyết đấu vá»›i hắn má»™t tráºn, cho dù phải chết ta cÅ©ng vẫn nhìn mặt được các sÆ° tá»· sÆ° muá»™i đồng môn đã hy sinh. NhÆ°ng nghÄ© thế nà o cÅ©ng không ngá» rằng Hắc Ãm tôn chủ Ä‘á»™t nhiên lại chết trong tay của Lục Vân, tất cả má»i ân oán thù háºn coi nhÆ° hắn đã thay chúng ta báo rồi.
Hiểu được tâm trạng của sư phụ, Thương Nguyệt cất tiếng an ủi:
- SÆ° phụ, không nên nghÄ© quá nhiá»u. Hôm đó Phượng Hoà ng thÆ° viện bị tiêu dịêt không ai có thể lÆ°á»ng trÆ°á»›c được. Bây giá» Lục Vân đã vì chúng ta báo thù, chúng ta phải vui mừng má»›i đúng chứ, sao phải suy nghÄ© quá nhiá»u. Con cÅ©ng biết trong lòng sÆ° phụ luôn hy vá»ng có má»™t ngà y chúng ta có thể dá»±a và o chÃnh sức lá»±c của mình để trả mối huyết thù. NhÆ°ng vá»›i tình hình của chúng ta hiện nay ngÆ°á»i đã biết, nhân gian há»—n loạn, chÃnh tà cùng tụ há»™i, có thể thuáºn lợi vượt qua kiếp nạn hay không còn chÆ°a biết trÆ°á»›c, ai dám chắc sẽ có má»™t ngà y báo được thù? Phượng Hoà ng thÆ° viện đã bị hủy diệt trong tay của Hắc Ãm tôn chủ, Dịch viên cÅ©ng bị tiêu diệt cùng trong tay của hắn. NhÆ° váºy, Lục Vân ra tay cÅ©ng là hợp tình hợp lý, chúng ta còn oán háºn Ä‘iá»u gì đây?
Thở dà i nhè nhẹ, khuôn mặt mỹ lệ của Ngá»c Vô Song thất thần, nhẹ giá»ng nói:
- Ta hiểu. NhÆ°ng có hiểu rõ má»™t mình cÅ©ng chẳng có tÃch sá»± gì. Có rất nhiá»u việc khi tưởng tượng và khi đối mặt là hoà n toà n khác nhau. Lúc sá»± việc chÃnh thức xảy ra, chúng ta má»›i phát hiện cảm giác vốn là có thể biến đổi, khiến ngÆ°á»i ta mÆ¡ hồ khó hiểu.
Hắc Ãm tôn chủ đã chết, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên trÆ°á»›c tiên rất đáng vui mừng, nhÆ°ng tiếp theo đó lại thá»±c sá»± đáng Æ°u tÆ°, Ä‘au buồn, lại có cả mất mát, má»™t loại cảm giác bà ng hoà ng và mất Ä‘i chá»— dá»±a do đã mất Ä‘i mục Ä‘Ãch. Là m ngÆ°á»i sống trên Ä‘á»i Ä‘á»u phải có mục tiêu, đó là điá»u kiện tất yếu của má»—i ngÆ°á»i sống.
Ban đầu, ta má»™t lòng muốn phát dÆ°Æ¡ng quang đại Phượng Hoà ng thÆ° viện. Vì váºy đã khổ tâm bồi dưỡng Ä‘Ã o tạo cho con, Ä‘em tất cả hy vá»ng kà thác và o con, hy vá»ng con có thể Ä‘oạt lại chức quán quân trong cuá»™c đại há»™i võ lâm của lục viện, có thể vượt qua năm viện còn lại. NhÆ°ng Kiếm Vô Trần quá mạnh mẽ, Lục Vân vượt ngoà i ý nghÄ© của má»i ngÆ°á»i, là m cho má»i thứ đó trở nên mê hoặc, cuối cùng tâm nguyện khó thà nh.
Sau đó, thiên hạ há»—n loạn. Ta lại dốc hết tâm sức để trừ ma vệ đạo, táºn sức là m bổn pháºn của lục viện tu chân. Ai ngá» chÆ°a trừ được ác thì đã bị phản ngược đến tiêu diệt. Thá»i Ä‘iểm chấn Ä‘á»™ng đó bất ngỠđến là m ta khó mà chịu Ä‘á»±ng nổi, ta thÆ°á»ng xuyên tá»± há»i chÃnh mình, ta đã sai rồi, sai ở chá»— nà o?
Cảm giác mÆ¡ hồ khó hiểu cứ vang vá»ng mãi trong lòng ta, thá»i gian cÅ©ng dần dần xoa dịu tất cả, giúp ta tỉnh ngá»™ lại, biết được còn có đại thù chÆ°a báo. Thù háºn và hy vá»ng cÅ©ng giống nhau, giúp ngưòi ta phấn chấn tinh thần. Äể báo thù, ta đã trở nên trầm lặng, bởi vì lòng ta luôn nghÄ© rằng phải là m thế nà o má»›i còn có hy vá»ng.
Ai ngỠđâu, ngà y hôm qua lại có tin Ä‘Æ°a đến phá tan hy vá»ng trong lòng ta, xua tan cừu háºn đầy lòng ta. Lúc đó, cảm giác trống rá»—ng cứ quanh quẩn mãi trong lòng, ta phát hiện ra chÃnh ta đã mất Ä‘i sá»± cân bằng, phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng mê loạn, không thể hiểu rõ chÃnh mình hôm nay, sống nhÆ° váºy còn có hy vá»ng gì nữa đây?
Nghe những lá»i đó, ThÆ°Æ°Æ¡ng Nguyệt run bắn ngÆ°á»i lên, sắc mặt trầm trá»ng, má»™t cảm giác nặng trÄ©u cứ vÆ°Æ¡ng vấn trong lòng nà ng.
Buồn, không thể nà o so sánh vá»›i việc lòng đã chết. Ngá»c Vô Song lúc nà y, sau khi chịu sá»± kÃch Ä‘á»™ng khá lá»›n, ngÆ°á»i tuy đã thanh tỉnh nhÆ° trÆ°á»›c đây, nhÆ°ng lòng đã mất Ä‘i, vẻ mặt thất sắc, thần tình trở nên ảm đạm. Phượng Hoà ng thÆ° viện đã bị tiêu diệt rồi, bà vẫn kiên cÆ°á»ng nhÆ° thÆ°á»ng, nhÆ°ng Hắc Ãm tôn chủ chết Ä‘i, bà đã mất Ä‘i phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng. Sá»± biến đổi đó là m cho ngÆ°á»i ta khó mà khuyên giải được.
ThÆ°Æ¡ng Nguyệt trầm mặc, nhất thá»i nà ng cÅ©ng không biết an ủi sÆ° phụ nhÆ° thế nà o, bởi vì nà ng tìm không ra lá»i để là m cho sÆ° phụ phấn chấn tinh thần trở lại.
Tịch mịch, vắng vẻ không má»™t âm thanh. Không khà trong phòng có chút ngá»™t ngạt. SÆ° phụ, đệ tá» Ä‘á»u ngồi im bất Ä‘á»™ng phảng phất nhÆ° tượng gá»—, ai cÅ©ng không nói Ä‘iá»u gì.
Thá»i gian, cứ nhè nhẹ trôi qua, cÅ©ng không biết đã bao lâu rồi, ánh dÆ°Æ¡ng xuyên qua cá»a chiếu sáng trong phòng, ThÆ°Æ¡ng Nguyệt Ä‘ang trầm tÆ° bá»—ng nhiên tỉnh lại, ngẩng đầu nhìn Ngá»c Vô Song.
- Tâm trạng của sÆ° phụ lúc nà y đệ tá» hiểu rất rõ. NhÆ°ng má»™t khi chúng ta còn sống thì nhất định phải kiên cÆ°á»ng. Phượng Hoà ng thÆ° viện đã bị tiêu diệt trong tay của Hắc Ãm tôn chủ, đó chỉ là hiện tượng bên ngoà i. Còn thá»±c tế có phải Phượng Hoà ng thÆ° viện tháºt sá»± bị tiêu diệt bởi Hắc Ãm tôn chủ, hay bởi má»™t thế lá»±c tà ác nà o đó trong thế gian. Hôm nay Hắc Ãm tôn chủ đã chết nhÆ°ng thế lá»±c tà ác vẫn còn trên thế gian. Chỉ cần ngà y nà o chúng ta còn sống, chúng ta cÅ©ng phải kiên trì đến cùng, sá» dụng chánh khà trong lòng quét sạch quần tà , trả lại bình an cho nhân gian. Phượng Hoà ng thÆ° viện mở cá»a dá»±ng phái được má»™t ngà n bảy trăm năm nay không còn nữa, nhÆ°ng chúng ta vẫn còn sống, chúng ta có thể bằng chÃnh sức lá»±c của mình xây dá»±ng nên má»™t Phượng Hoà ng thÆ° viện má»›i, mở ra má»™t tÆ°Æ¡ng lai tÆ°Æ¡i sáng, má»™t diện mạo má»›i! SÆ° phụ, ngÆ°á»i nói có đúng không?
Tà i sản của hung bo
08-01-2009, 12:33 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Thất Giá»›i Truyá»n Thuyết Quyển 7
Chương 63 - Chung vu tỉnh ngộ (Cuối cùng cũng tỉnh ngộ ra)
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Dịch thô: Các nhà tà i trợ
Dịch + Biên dịch : humanity
Biên táºp : Duyên
Hiệu Ä‘Ãnh: humanity
Nguồn: TTV
Ngá»c Vô Song chấn Ä‘á»™ng, nhìn đồ đệ của mình đầy kinh ngạc, vừa vuốt nhẹ khuôn mặt của ThÆ°Æ¡ng Nguyệt, vừa gáºt đầu nói:
- Hay, nói rất hay! Những lá»i nói của con là m sÆ° phụ cảm thấy rất xấu hổ, mà cÅ©ng thấy được an ủi. Kiếp nà y có được má»™t đồ đệ nhÆ° con, ta là m sÆ° phụ cảm thấy mãn nguyện lắm rồi. Sau nà y, tất cả má»i việc sẽ giao cho con, sÆ° phụ hy vá»ng con có thể kiên trì đến cùng vá»›i tâm niệm của mình, Ä‘i đến cuối con Ä‘Æ°á»ng để xây dá»±ng lại Phượng Hoà ng thÆ° viện. Con có đồng ý không?
ThÆ°Æ¡ng Nguyệt không đáp lại láºp tức, nà ng nghiêng đầu nhìn ra phÃa ngoà i cá»a sổ, ánh mặt trá»i ở ngoà i đó tháºt tÆ°Æ¡i má»›i, rá»±c rỡ, phảng phất nhÆ° có váºt gì Ä‘ang hấp dẫn nà ng.
Ngắm nhìn cả ná»a ngà y, ThÆ°Æ¡ng Nguyệt má»›i ngoảnh đầu lại, trầm giá»ng nói:
- SÆ° phụ đã hiểu rõ những suy nghÄ© của đệ tá» thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nắm được ý nghÄ© trong lòng của đệ tá». Äã váºy sao ngÆ°á»i còn phải há»i nhiá»u nhÆ° váºy?
Ngá»c Vô Song cÆ°á»i khổ sở, hạ giá»ng nói:
- Dù thế nà o thì sÆ° phụ cÅ©ng là chưởng giáo của Phượng Hoà ng thÆ° viện, cho nên có những việc phải há»i cụ thể rõ rà ng. Phượng Hoà ng thÆ° viện nay chỉ còn mình con và Hứa Khiết, con bảo sau nà y ta nên truyá»n lại chức vị chưởng giáo cho ai?
ThÆ°Æ¡ng Nguyệt biến hẳn sắc mặt, lặng lẽ không nói gì, láºp tức trở nên trầm tÆ°.
Ngá»c Vô Song nhìn đồ đệ của mình, thở dà i nhè nhẹ rồi nói:
- SÆ° phụ hiểu, chức vị chưởng giáo cả con và Hứa Khiết không ai muốn là m. Bởi vì Phượng Hoà ng thÆ° viện có má»™t quy định tổ truyá»n mà ngÆ°á»i ta khó chấp nháºn được, đó là đệ tá» tiếp nháºn chức chưởng giáo của Phượng Hoà ng thÆ° viện thì suốt Ä‘á»i không được láºp gia đình để giữ gìn thân thể thuần khiết. Tình cảm giữa con và Lục Vân, sÆ° phụ biết, giữa Hứa Khiết và Lâm Vân Phong, sÆ° phụ cÅ©ng biết rõ. Chức vị đó giao cho ai trong các con cÅ©ng Ä‘á»u là tai ách không dứt, sá»± Ä‘au khổ đó sÆ° phụ hiểu rất rõ. NhÆ°ng hiểu rõ thì sao, sÆ° phụ ta có thể vi phạm được không?
ThÆ°Æ¡ng Nguyệt nhìn Ngá»c Vô Song, thần sắc biến đổi liên tục, rõ rà ng trong lòng Ä‘ang tranh đấu rất kịch liệt. Tiếp nháºn chức chưởng giáo, nà ng bắt buá»™c phải cắt đứt duyên tình vá»›i Lục Vân. NhÆ°ng nếu nhÆ° không tiếp nháºn chức vụ đó, Æ¡n dưỡng dục hai mÆ°Æ¡i năm của sÆ° phụ là m sao có thể báo đáp đây.
Tình thân là m ngÆ°á»i ta khó bá» qua, còn tình yêu lại là m ngÆ°á»i ta khó quên. Äứng ở giữa, rốt cuá»™c nên chá»n bên nà o má»›i tháºt là xác đáng? Lòng nà ng tan nát, lại mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ. Chỉ có Ä‘iá»u nhÆ° váºy sao có thể thoái thác? Rõ rà ng Ä‘iá»u đó không là m được.
Ngẩng đầu nhìn lên trần nhà , ThÆ°Æ¡ng Nguyệt thở dà i má»™t tiếng, cất giá»ng đầy khó khăn cháºt váºt:
- à sÆ° phụ đệ tá» hiểu rõ. NhÆ°ng giữa công Æ¡n của sÆ° phụ và tình cảm, đệ tá» không cách nà o lá»±a chá»n, là m cho đệ tá» trong lòng há»—n loạn vô cùng. Äệ tá» tin rằng nếu có sÆ° muá»™i ở đây, muá»™i ấy cÅ©ng có tâm tình và khó khăn giống nhÆ° váºy. NhÆ°ng Ä‘iá»u đó chúng ta khó mà trốn tránh được, bởi vì sá»± thá»±c là nhÆ° váºy. Hiện tại, đệ tá» chÆ°a thể hồi đáp được, tuy nhiên, đệ tá» cÅ©ng có và i câu hy vá»ng sÆ° phụ có thể suy nghÄ© thêm.
- Có chuyện gì, con nói đi.
Hụt hẫng ngắm nhìn đồ đệ của mình, Ngá»c Vô Song trở nên rất Æ°u tÆ°, phảng phất nhÆ° hình ảnh bà tiếp nháºn chức chưởng giáo năm nà o tái hiện trÆ°á»›c mặt.
ThÆ°Æ¡ng Nguyệt thấy vẻ mặt Æ°u tÆ° của sÆ° phụ liá»n trầm giá»ng nói:
- Äứng trên láºp trưòng của sÆ° phụ, Ä‘iá»u thứ nhất phải xem xét đến cảm giác của đệ tá», thứ hai lại phải tÃnh đến giáo huấn của liệt tổ liệt tông, đúng là cả hai Ä‘á»u khó khăn. NhÆ°ng đệ tá» vẫn muốn nói má»™t câu, bởi vì Phượng Hoà ng thÆ° viện đã xây dá»±ng được má»™t ngà n bảy trăm năm nay đã bị tiêu hủy mất Ä‘i giữa nhân gian, tất cả má»i chuyện Ä‘á»u trở thà nh quá khứ, có phải cÅ©ng đã theo đó mà tan rã không?
ThÆ° viện hiện nay chỉ còn ba ngÆ°á»i chúng ta sống sót, ở mức Ä‘á»™ nà o đó mà nói thì Phượng Hoà ng thÆ° viện vẫn còn chÆ°a hoà n toà n bị tiêu diệt, bởi vì chúng ta vẫn còn sống. NhÆ°ng phân tÃch từ má»™t góc Ä‘á»™ khác, theo hiện thá»±c khách quan thì Phượng Hoà ng thÆ° viện đã bị tiêu hủy rồi, bởi vì sÆ¡n môn PhÆ°Æ¡ng Hoà ng thÆ° viện không còn nữa, di chà của tổ tiên cÅ©ng đã mất hết, hà ng trăm hà ng ngà n đệ tỠđã chết hết, nhÆ° thế chẳng phải là bị tiêu diệt thì là cái gì?
Những lá»i nà y không phải là chỉ là cảm xúc trong lòng, cÅ©ng hoà n toà n không có ý thoái thác. Äệ tá» chỉ hy vá»ng sÆ° phụ có thể suy nghÄ© nhiá»u hÆ¡n má»™t chút, Phượng Hoà ng thÆ° viện đã bị tiêu hủy rồi, sÆ° phụ ngÆ°á»i muốn các đệ tá» kiên trì ná»— lá»±c phấn đấu không ngừng, đợi đến má»™t ngà y có thể trùng tu má»i chuyện, lấy lại huy hoà ng ngà y xÆ°a. Lúc đó, Phượng Hoà ng thÆ° viện trong lòng của sÆ° phụ tháºt ra có phải là Phượng Hoà ng thÆ° viện trÆ°á»›c đây hay là má»™t Phượng Hoà ng thÆ° viện hoà n toà n má»›i mẻ đây?
Ngá»c Vô Song trầm mặc hẳn, những lá»i vừa rồi của ThÆ°Æ¡ng Nguyệt bà cÅ©ng đã từng nghÄ© đến. NhÆ°ng vá»›i láºp trưòng của bà , có những việc không thể nghÄ© quá nhiá»u. Váºy mà giỠđây, ThÆ°Æ¡ng Nguyệt đã nói ra những Ä‘iá»u bà đã từng suy nghÄ© trong lòng. Phải đối diện vá»›i vấn Ä‘á» nà y thêm lần nữa, bà nên đáp lại thế nà o đây?
Trầm tÆ° tháºt lâu, Ngá»c Vô Song mở miệng:
- à của con sÆ° phụ hiểu rõ, nhÆ°ng đúng nhÆ° con đã nói, chúng ta vẫn còn sống sao có thể tá»± tiện cải biến những lá»i giáo huấn của tổ tiên, vi phạm ý tứ của tổ sÆ° dá»±ng phái Phượng Hoà ng thÆ° viện?
Thương Nguyệt lắc đầu nói:
- SÆ° phụ nói Ä‘iá»u đó không đúng rồi. Nếu nhÆ° chúng ta không còn tồn tại, là m sao có thể xây dá»±ng lại Phượng Hoà ng thÆ° viện? Äệ tá» cho rằng, đã hÆ¡n má»™t ngà n bảy trăm năm qua Ä‘i, Phượng Hoà ng thÆ° viện cao vút vững bá»n nay đã sụp đổ rồi. Äó có thể là má»™t loại ám chỉ của ông trá»i, có má»™t số sá»± việc cần phải cải biến. Vấp ngã rồi đứng lên, đó là chân lý ngà n Ä‘á»i không đổi. Nếu chúng ta cứ má»™t má»±c giữ nguyên quy định, cho dù có xây dá»±ng lại Phượng Hoà ng thÆ° viện thì cÅ©ng khó mà phát triển được. NhÆ° váºy sẽ không thuáºn vá»›i ý trá»i, khi cần biến đổi thì phải biến đổi tìm ra con Ä‘Æ°á»ng má»›i thÃch hợp, thá»±c sá»± là m cho Phượng Hoà ng thÆ° viện phát dÆ°Æ¡ng quang đại.
Ngá»c Vô Song ngắm nhìn ThÆ°Æ¡ng Nguyệt, thấy vẻ mặt nghiêm túc thần sắc kiên quyết của nà ng, liá»n có chút gì đó xao Ä‘á»™ng, chần chừ nói:
- Những lá»i nói đó tuy rất có lý, nhÆ°ng chúng ta tá»± ý mà là m, e rằng ………
ThÆ°Æ¡ng Nguyệt cắt ngang lá»i bà , phân tÃch:
- Mối lo trong lòng sÆ° phụ đệ tá» hiểu rõ. NhÆ°ng đệ tá» muốn há»i má»™t câu, tổ sÆ° gia đã sáng láºp nên Phượng Hoà ng thÆ° viện là hy vá»ng chúng ta có thể là m cho nó phát dÆ°Æ¡ng quang đại hay chỉ muốn chúng ta cứ bảo thủ giữ nguyên đất tổ?
Chần chừ má»™t lúc, Ngá»c Vô Song thở dà i nhè nhẹ nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là mong muốn chúng ta có thể là m cho nó phát dÆ°Æ¡ng quang đại.
ThÆ°Æ¡ng Nguyệt nghe thấy, cất tiếng nghiêm chỉnh chÃnh khÃ:
- Nếu đã nhÆ° váºy, chúng ta chỉ cần tìm ra biện pháp má»›i thÃch hợp hÆ¡n để có thể giúp cho Phượng Hoà ng thÆ° viện nhanh chóng phát triển to lá»›n hÆ¡n nữa. NhÆ° thế chẳng phải là xứng đáng vá»›i tổ sÆ° gia, xứng đáng vá»›i liệt tổ liệt tông sao?
Ngá»c Vô Song phản bác lại:
- Cứ cho là nhÆ° váºy Ä‘i, cÅ©ng không nhất thiết phải biến đổi những quy định của tổ tiên?
Thương Nguyệt lắc đầu nói:
- Lý do của sÆ° phụ con hiểu rõ, ngÆ°á»i đã nói giáo huấn của tổ sÆ° không có hạn chế ngÆ°á»i Ä‘á»i sau phát triển Phượng Hoà ng thÆ° viện thế nà o. NhÆ°ng ngÆ°á»i đã bá» qua má»™t Ä‘iểm, Phượng Hoà ng thÆ° viện từ trÆ°á»›c đến giá» toà n là nữ, Ä‘iá»u giáo huấn của tổ sÆ° đó lại là m cho vô số nữ nhân tà i hoa bị hạn chế. Há» vì hạnh phúc của riêng mình mà không ngừng vắt óc suy nghÄ© tìm cách thoái thác chức vị chưởng giáo. NhÆ° váºy, có tà i năng lại không thể là m chưởng giáo, không có tà i lại nắm toà n quyá»n, ngÆ°á»i nói Ä‘i, Ä‘iá»u đó chẳng phải ảnh hưởng rất lá»›n đến sá»± phát triển của thÆ° viện sao?
Ngá»c Vô Song im lặng, tâm trạng của ThÆ°Æ¡ng Nguyệt bà hoà n toà n hiểu rõ. NhÆ°ng giáo huấn ngà n năm của tổ sÆ° lại là m bà khó xá». Bà cÅ©ng chÃnh là ngÆ°á»i bị khổ vì những lá»i giáo huấn đó, bà hiểu rất rõ Ä‘au khổ trong lòng, nhÆ°ng lẽ nà o lại có thể bá» Ä‘i tất cả là m lại từ đầu?
Im lặng một lúc, Thương Nguyệt lại nói:
- Còn nhá»› Huyá»n Ngá»c sÆ° bá ở Dịch viên, ông ấy vì Dịch viên dÅ©ng cảm bất chấp tất cả thiên hạ cá»± tuyệt Kiếm Vô Trần. Äiá»u đó theo ChÃnh đạo thiên hạ mà nói, không phải là dạng ngÆ°á»i bị chỉ trÃch bá» qua đạo lý thông thÆ°á»ng sao? NhÆ°ng ông nà o có úy kỵ chịu thua bao giá»?
Ngá»c Vô Song nghe những lá»i đó liá»n bị chấn Ä‘á»™ng, ánh mắt phức tạp nhìn ThÆ°Æ¡ng Nguyệt, cuối cùng nói:
- Thế Ä‘i, hãy gá»i sÆ° muá»™i của con đến đây, xem nó nghÄ© thế nà o. Bây giá» chỉ còn ba ngÆ°á»i chúng ta, tất cả má»i ngÆ°á»i cùng bá» phiếu quyết định. Dù sao từ nay Phượng Hoà ng thÆ° viện cÅ©ng là của các con, sÆ° phụ cho dù có muốn gò ép thì cÅ©ng ép được bao lâu?
Nghe xong, ThÆ°Æ¡ng Nguyệt lặng lẽ gáºt đầu, quay ngÆ°á»i Ä‘i tìm Hứa Khiết.
Nhìn theo bóng dáng đã xa của ThÆ°Æ¡ng Nguyệt, Ngá»c Vô Song nhẹ giá»ng than:
- ThÆ°Æ¡ng Nguyệt à , con nói nhiá»u nhÆ° váºy, cÅ©ng không ngoà i ná»— lá»±c vì hạnh phúc cả má»™t Ä‘á»i của mình, là m sÆ° phụ nhÆ° ta lẽ nà o lại không hiểu rõ? Thá»±c ra sÆ° phụ cÅ©ng đâu muốn nhÆ° váºy, nhÆ°ng có những việc má»™t khi đã muốn thay đổi cÅ©ng phải trải qua má»™t quá trình, nếu không là m sao có thể thuyết phục được má»i ngÆ°á»i? Cả má»™t Ä‘á»i sÆ° phụ, đã chịu sá»± ức chế của những quy định của tổ tiên, hy vá»ng Ä‘á»i con có thể tá»± mình nắm được.
Ná»a ngà y sau, ThÆ°Æ¡ng Nguyệt dẫn Hứa Khiết bÆ°á»›c và o. Ngá»c Vô Song cầm lấy tay hai đồ đệ,thuáºt lại những chuyện vừa rồi má»™t lượt, rồi há»i:
- Hứa Khiết, con có suy nghĩ thế nà o, cứ nói thẳng ra đi, sư phụ không trách con đâu.
Hứa Khiết liếc nhìn sÆ° phụ, rồi lại nhìn sang sÆ° tá»·, cháºm rãi nói:
- Äáp lại lá»i sÆ° phụ, đệ tá» nghÄ© rằng tổ sÆ° gia năm xÆ°a đặt ra quy định đó, dụng ý chẳng phải muốn khuyến khÃch Ä‘á»™ng viên các môn hạ sao, giúp há» bá» Ä‘i tình cảm riêng tÆ° mà chuyên tâm nghiên cứu, để là m cho Phượng Hoà ng thÆ° viện có thể phát triển to lá»›n. Cách suy nghÄ© nhÆ° váºy thá»±c sá»± rất đúng, những ngÆ°á»i tu đạo bản thân không nhiá»…m bụi trần chuyên tâm tu luyện, nhÆ°ng là ngÆ°á»i không phải là thần thánh ai có thể vượt qua. Nếu nhÆ° ngÆ°á»i nà o cÅ©ng Ä‘á»u thá»±c hiện theo yêu cầu của tổ tiên thì còn phải tu luyện gì nữa? Chúng ta tu luyện là bởi vì chúng ta còn duyên nợ khó bá» vá»›i trần thế, bắt buá»™c phải rÅ© bá» kiếp hồng trần, luyện tâm ma, từng bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c đạt đến cảnh giá»›i thanh tâm tÄ©nh dục. Nếu nhÆ° cứ áp đặt những Ä‘iá»u đó lên đầu chúng ta, cho rằng nhÆ° thế có thể tránh được dục vá»ng phà m trần tục, váºy thì những pháp quyết sá» dụng là m gì?
Ngá»c Vô Song giáºt mình, ThÆ°Æ¡ng Nguyệt cÅ©ng bị những lá»i đó là m cho chấn Ä‘á»™ng. Há» Ä‘á»u không thể ngá» rằng Hứa Khiết lại có cách là giải nhÆ° váºy. NghÄ© tháºt cẩn tháºn thì những Ä‘iá»u Hứa Khiết nói đúng là có mấy phần đạo lý. Năm đó khi tổ sÆ° gia sáng láºp nên Phượng Hoà ng thÆ° viện, ngÆ°á»i đã có tu vi cao cÆ°á»ng, tâm trà lại hÆ¡n ngÆ°á»i. Váºy thì lÆ°u lại những quy định nà y là lấy bản thân bà là m tiêu chuẩn áp dụng cho ngÆ°á»i. Không ngá» những giáo huấn tổ sÆ° gia áp dụng cho các háºu bối lại có tác dụng ngược lại, là m cho má»i ngÆ°á»i khốn khổ.
NghÄ© đến đây, Ngá»c Vô Song liá»n bừng tỉnh ngá»™, toà n thân láºp tức nhẹ nhõm rất nhiá»u, khuôn mặt cÅ©ng lá»™ ra má»™t chút nét tÆ°Æ¡i cÆ°á»i.
Hân hoan cầm lấy tay của Hứa Khiết, Ngá»c Vô Song cÆ°á»i nói:
- Nói đúng, nói đúng lắm. ChÃnh những lá»i nói của con đã là m sÆ° phụ hiểu rõ, vốn từ trÆ°á»›c đến giá» chúng ta đã hiểu sai dụng ý của tổ sÆ° gia, hại không Ãt tổ tiên thất vá»ng, cả Ä‘á»i khốn khổ. Bây giá», đã hiểu rõ đạo là đó, váºy thì sÆ° phụ không ép hai con nữa, từ nay vá» sau các con có thể quên Ä‘i những giáo huấn đó của tổ sÆ° gia. Chỉ cần trong lòng luôn nghÄ© đến sÆ° môn, má»™t lòng muốn phát triển sÆ° môn, ta tin rằng chúng ta nhất định có thể là m cho Phượng Hoà ng thÆ° viện phát dÆ°Æ¡ng quang đại.
ThÆ°Æ¡ng Nguyệt và Hứa Khiết nghe thấy mừng rỡ, cả hai nắm chặt tay của Ngá»c Vô Song, đồng thanh nói:
- SÆ° phụ yên tâm, chúng con nhất định táºn tâm kiệt lá»±c là m cho Phượng Hoà ng thÆ° viện lấy lại huy hoà ng.
Ngá»c Vô Song cao hứng nhìn bá»n há», ba ngÆ°á»i sáu tay nắm chặt, căn phòng bá»—ng chốc trà n ngáºp tiếng cÆ°á»i.
Không biết từ lúc nà o, bên ngoà i cá»a sổ đã xuất hiện bóng dáng của Thái Phượng tiên tá». Bà lặng lẽ nhìn ba ngÆ°á»i ở trong phòng, trên khuôn mặt lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i Ä‘au khổ. Nếu nhÆ° năm đó có thể nhÆ° thế nà y thì là m gì có ná»—i phiá»n não ngà y hôm nay?
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
08-01-2009, 12:35 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Thất Giá»›i Truyá»n Thuyết Quyển 7
ChÆ°Æ¡ng 64 - Thiên Túc truyện nghệ (Thiên Túc truyá»n nghá»)
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Dịch thô: Các nhà tà i trợ
Dịch + Biên dịch : humanity
biên táºp: Nhiếp Hồn
Hiệu Ä‘Ãnh: humanity
Nguồn: TTV
Äứng ở biên quảng trÆ°á»ng, Tất Thiên ngắm nhìn những đám mây nÆ¡i chân trá»i, khuôn mắt ánh lên vẻ mất mát, tâm sá»± nặng ná», nghiêm trá»ng, không biết Ä‘ang nghÄ© ngợi Ä‘iá»u gì. Hạo Vân cÆ° sÄ© và Äan Thanh kiếm hiệp khi rá»i khá»i núi Hoa SÆ¡n vốn cÅ©ng muốn hắn Ä‘i cùng. NhÆ°ng trÆ°á»›c thì hắn cá»± tuyệt không muốn Ä‘i, lại nữa Hạo Vân cÆ° sÄ© cÅ©ng không muốn cho hắn mạo hiểm Ä‘i và o nhân gian há»—n loạn, vì váºy để lại má»™t mình hắn trên núi Hoa SÆ¡n.
NhÆ° váºy, toà n bá»™ Nho viên chỉ còn có má»™t mình hắn. Khi tịch mịch, hắn lại đến nÆ¡i quảng trÆ°á»ng, má»™t mình lặng lẽ nhìn vá» phÃa xa xa.
Giữa tÄ©nh lặng, tiếng bÆ°á»›c chân nhá» nhẹ khiến Tất Thiên giáºt mình. Ngoảnh nhìn lại, Tất Thiên giáºt mình, không ngá» ngÆ°á»i đến lại là Thiên Túc đạo trưởng của Vô Vi đạo phái.
Thi lá»… xong, Tất Thiên bình thản há»i:
- Sao tiá»n bối lại má»™t mình đến đây, không có vị nà o cùng Ä‘i sao?
Thiên Túc đạo trưởng chăm chú quan sát hắn má»™t lúc, nhè nhẹ thở ra, nhẹ giá»ng nói:
- Bá»n há» Ä‘á»u Ä‘ang tÄ©nh tâm dưỡng khà trong phòng, ta không chịu được sá»± tịch mịch nên má»™t mình Ä‘i ra ngoà i dạo chÆ¡i, không ngá» lại gặp ngÆ°Æ¡i Ä‘ang trông ngóng vá» xa xăm. Thế nà o, những đám mây ở phÃa đằng xa đó có gì biến hóa không?
Tất Thiên cÆ°á»i cÆ°á»i, tùy tiện nói:
- Mây ở nÆ¡i nà o cÅ©ng Ä‘á»u nhÆ° nhau thôi, luôn trôi theo gió biến ảo không chừng.
Thiên Túc đạo trưởng lắc đầu nói:
- NgÆ°Æ¡i sai rồi, thiên hạ rá»™ng lá»›n nhÆ° thế, không phải bất cứ nÆ¡i nà o mây cÅ©ng giống nhau. NgÆ°á»i ta nói, mây xanh biến hóa trăm cách, cái nà o cÅ©ng rất huyá»n diệu. Nếu nhÆ° chúng giống nhau, tại sao lại có thuyết biến hoá. Hãy lấy ngay Hoa SÆ¡n trÆ°á»›c mắt mà nói, cao thủ của Chánh Äạo liên minh nhÆ° mây, nhÆ°ng ai có thể khẳng định rằng số mệnh của há» sẽ nhÆ° nhau?
- Không giống nhau sao?
Chăm chú nhìn và o hai mắt của Thiên Túc đạo trưởng, Tất Thiên há»i ngược lại.
- Không giống nhau! Sanh tỠâm dÆ°Æ¡ng, má»—i cái Ä‘á»u có Ä‘iểm mạnh.
Né tránh ánh mắt của Tất Thiên, giá»ng nói Thiên Túc đạo trưởng ẩn chứa cÆ¡ pháºn huyá»n ảo.
Tất Thiên nghe váºy giáºt mình, hai mắt hÆ¡i khép lại, há»i dồn:
- Tiá»n bối đến đây, chắc hẳn có Ä‘iá»u gì muốn nói vá»›i vãn bối, không biết có đúng không?
Thiên Túc đạo trưởng vừa nhẹ thở dà i vừa cÆ°á»i, thần sắc phức tạp, nói:
- Ngươi rất thông minh, đáng tiếc ….. Thôi được rồi, không nói chuyện đó nữa. Nho viên các ngươi nhỠcó pháp quyết Hạo Nhiên Chánh Khà để dương danh, ngươi có biết cảnh giới cao nhất của Hạo Nhiên Chánh Khà là gì không?
Tất Thiên không hiểu những lá»i nói của Thiên Túc đạo trưởng bao hà m sá»± tiếc nuối, nhÆ°ng tại sao lại Ä‘á»™t nhiên dừng lại. Lẽ nà o có Ä‘iá»u gì không tiện nói ra? NghÄ© ngợi má»™t chút, Tất Thiên không há»i nữa, chỉ nhìn Thiên Túc đạo trưởng trả lá»i:
- Nếu trÆ°á»›c đây tiá»n bối há»i vãn bối câu nà y, chắc chắn vãn bối sẽ trả lá»i là không biết. NhÆ°ng bây giá» vãn bối đã biết rồi, cảnh giá»›i cao nhất của Hạo Nhiên Chánh Khà chÃnh là Hạo Nhiên Thiên CÆ°Æ¡ng. Không biết vãn bối có nói sai không?
Vuốt râu cÆ°á»i, Thiên Túc đạo trưởng nói:
- Không sai. ChÃnh là Hạo Nhiên Thiên CÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i có biết giữa Hạo Nhiên Chánh Khà và Hạo Nhiên Thiên CÆ°Æ¡ng có sá»± khác nhau không?
Tất Thiên ngÆ¡ ngác, tá»± nhiên Thiên Túc đạo trưởng lại há»i mình câu há»i nà y, không biết có là do gì chăng?
Tất Thiên vừa suy nghĩ, vừa lắc đầu nói:
- Nói tháºt lòng, Ä‘iá»u nà y vãn bối không biết.
Thiên Túc đạo trưởng kỳ quái nhìn hắn má»™t lúc, sau đó chuyển mắt nhìn lên vầng dÆ°Æ¡ng trên trá»i, bình thản nói:
- Hạo Nhiên Chánh Khà của Nho gia vô cùng mạnh mẽ, cứng cá»i, cÅ©ng giống nhÆ° rất nhiá»u các pháp quyết dÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng khác trong thế gian, Ä‘á»u táºp trung tất cả khà cá»±c dÆ°Æ¡ng trong thiên địa thà nh má»™t thể, lấy hình thức liệt hoả chân nguyên để phân biệt mạnh yếu. Pháp quyết nà y vốn có rất lâu từ thá»i thượng cổ, Ä‘á» xÆ°á»›ng “Hạo Nhiên Chánh Khà nhân giả vô địch, dÄ© nhân tâm nhiếp phục thiên hạâ€(1). Hình thức biểu hiện bên ngoà i của nó là hấp thu dÆ°Æ¡ng khà trá»i đất và o trong cÆ¡ thể, phát ra uy lá»±c sấm sét bên ngoà i cÆ¡ thể. NhÆ°ng Hạo Nhiên Thiên CÆ°Æ¡ng thì lại không giống thế, nó váºn hà nh theo Ä‘Æ°á»ng lối hoà n toà n ngược lại, hòa tan cÆ¡ thể và o trong trá»i đất, mượn lá»±c vÆ°Æ¡n lên trá»i cao, đối láºp hoà n toà n vá»›i việc hấp thu khà trá»i đất của Hạo Nhiên Chánh KhÃ. NhÆ° thế nghÄ©a là má»™t bên thì lấy chÃnh thân thể là m Ä‘iểm váºn hà nh, còn má»™t bên dá»±a và o đất trá»i, do đó uy lá»±c phát ra sẽ khác xa nhau.
Tất Thiên nhăn tÃt lông mà y, trong lòng nghÄ© ngợi đến những lá»i vừa rồi, phát hiện có chút gì đó rất kì lạ cổ quái. Äó chẳng phải là phạm và o cái đạo là thông thÆ°á»ng mà hắn từng được biết sao?
Tất Thiên mang vẻ mặt nghi hoặc, khó hiểu, khiêm tốn há»i:
- Theo nhÆ° vãn bối được biết, những ngÆ°á»i tu luyện Ä‘á»u lấy chÃnh mình là m đỉnh để hấp thu linh khà trong trá»i đất, luyện Ä‘an kết tụ để mÆ°u cầu tiên đạo. NhÆ°ng theo những lá»i tiá»n bối vừa nói thì pháp quyết tu luyện của Hạo Nhiên Thiên CÆ°Æ¡ng lại là hoà mình và o trá»i đất, mượn lá»±c vÆ°Æ¡n lên trá»i cao, đó chẳng phải là hoà n toà n tÆ°Æ¡ng phản vá»›i nguyên là mà chúng ta từng được biết trÆ°á»›c đây sao?
Thiên Túc đạo trưởng than thở nói:
- Ngu si, ngu si a! Trá»i đất có âm dÆ°Æ¡ng, thế gian có chánh tà . Äạo âm dÆ°Æ¡ng tÆ°Æ¡ng sinh tÆ°Æ¡ng khắc tÆ°Æ¡ng phụ tÆ°Æ¡ng thà nh, còn phân biệt chánh bằng mạnh, yếu, đúng, sai. Thế nà o gá»i là chánh, thế nà o gá»i là tà , ngÆ°Æ¡i có thể nói rõ rà ng được không? Con Ä‘Æ°á»ng tu luyện, vạn pháp quy tông, tất cả Ä‘á»u là thiên đạo. NgÆ°Æ¡i cứ từ từ mà nghÄ© Ä‘i.
Tất Thiên cÆ°á»i ngượng ngùng, xấu hổ nói:
- Tiá»n bối đừng trách, vãn bối ngu xuẩn, xin ngÆ°á»i chỉ giáo cho.
Thiên Túc đạo trưởng nhìn vẻ mặt thà nh tâm thà nh ý của hắn, hÆ¡i suy nghÄ© má»™t lúc, rồi toà n thân lóe lên hà o quang, cả ngÆ°á»i phát ra má»™t luồng khà thế mạnh mẽ ép Tất Thiên phải liên tục giáºt lùi, sắc mặt tái xanh, hoảng hốt.
- Lúc nà y, ngÆ°Æ¡i có thể cảm nháºn rõ rà ng khà thế của ta, đó là bởi vì ta lấy chân nguyên mạnh mẽ trong cÆ¡ thể là m cÆ¡ sở, phối hợp vá»›i pháp quyết bản thân, nên có uy lá»±c nhÆ° thế. Tiếp theo, ngÆ°Æ¡i cẩn tháºn chú ý biến hoá của ta, xem có thể lÄ©nh há»™i được Ä‘iá»u gì không, cÅ©ng để xem thiên pháºn của ngÆ°Æ¡i.
Ãnh sáng má» Ä‘i, hà o quang chói mắt phát ra từ thân thể Thiên Túc đạo trưởng đã biến mất, toà n cÆ¡ thể cùng lúc dần dần trở nên rất trong suốt, cuối cùng rất huyá»n diệu biến mất ngay trÆ°á»›c mắt của Tất Thiên.
- NgÆ°Æ¡i nhất định rất ngạc nhiên, nghÄ© rằng ta thu hồi lại tất cả chân nguyên, sau đó dùng kỳ thuáºt ẩn tà ng thân thể. NhÆ°ng nếu nhÆ° ta nói cho ngÆ°Æ¡i biết là không phải nhÆ° váºy thì ngÆ°Æ¡i nghÄ© nguyên nhân bên trong là gì? Hãy suy nghÄ© cẩn tháºn xem, hay là ngÆ°Æ¡i hãy ra tay thá» má»™t chiêu Ä‘i, xem ta bây giá» và lúc ban nãy có gì khác và giống nhau.
Tất Thiên kinh ngạc nhìn cảnh tượng đó, chần chừ do dá»± má»™t lúc, cuối cùng không nhịn nổi tò mò, tay phải liá»n táºp trung bảy tầng chân nguyên đánh ra má»™t chưởng, láºp tức hiện ra luồng hà o quang mạnh mẽ phát ra âm thanh to lá»›n, chỉ thấy Tất Thiên kêu lên thất kinh, hắn bị phản lá»±c hất bắn Ä‘i và i trượng.
Ngỡ ngà ng nhìn Thiên Túc đạo trưởng từ hÆ° không hiện lại, Tất Thiên đứng ngây ngÆ°á»i ra, tâm trạng trầm mặc, lặng lẽ. Phải rất lâu sau đó, hắn má»›i hô lên má»™t tiếng kinh ngạc, tỉnh táo trở lại.
Cảm kÃch hà nh lá»… tạ Æ¡n Thiên Túc đạo trưởng, Tất Thiên xúc Ä‘á»™ng nói:
- Äa tạ tiá»n bối đã Ä‘á» tỉnh, vãn bối đã lÄ©nh há»™i được gì đó, tuy còn kém xa so vá»›i cảnh giá»›i tiá»n bối đã nói nhÆ°ng vãn bối tin rằng chỉ cần ná»— lá»±c táºp luyện thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ có hy vá»ng.
Thiên Túc đạo trưởng cÆ°á»i nói:
- Thiên tÆ° không tệ, hãy tiếp tục cố gắng! Má»™t ngà y nà o đó khi bản thân ngÆ°Æ¡i có thể hoà và o đất trá»i, thì khi đó đồng nghÄ©a vá»›i việc ngÆ°Æ¡i đã tu luyện thà nh Hạo Nhiên Thiên CÆ°Æ¡ng.
Nói xong liá»n quay ngÆ°á»i Ä‘i, từng bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c rá»i khá»i đó.
Nhìn theo bóng dáng của ông, Tất Thiên bất ngá» nghÄ© đến má»™t chuyện, liá»n cất giá»ng há»i lá»›n:
- Tiá»n bối, tại sao tiá»n bối lại muốn dạy cho vãn bối những Ä‘iá»u nà y?
Dừng bÆ°á»›c, Thiên Túc đạo trưởng thân thể hÆ¡i run lên, im lặng má»™t lúc sau đó má»›i quay ngÆ°á»i lại, chăm chú nhìn và o ánh mắt không hiểu của Tất Thiên.
- Không có gì, đó chỉ là cảm xúc nhất thá»i của ta thôi. Có lẽ và i ngà y sau nà y, ngÆ°Æ¡i sẽ rõ hà m nghÄ©a trong ánh mắt của ta hôm nay! Cố gắng lên, vì sinh mệnh của mình hãy không ngừng phấn đấu!
NgÆ¡ ngác đứng tại chá»—, Tất Thiên không hiểu câu cuối cùng ông nói là ý gì, chỉ nghÄ© lá» má» có dấu hiệu bất tÆ°á»ng. Trầm tÆ° ná»a ngà y, Tất Thiên má»›i loại bá» tất cả tạp niệm, toà n tâm toà n lá»±c táºp trung và o tu luyện Hạo Nhiên Thiên CÆ°Æ¡ng, toà n cÆ¡ thể hắn nhÆ° rÆ¡i và o má»™t trạng thái kì lạ mà trÆ°á»›c đây chÆ°a từng thấy, từ từ khám phá ra sá»± ảo diệu bên trong của nó.
*******************
Cháºm rãi lê bÆ°á»›c trên Ä‘Æ°á»ng hồng trần, má»—i bÆ°á»›c lại quay đầu nhìn lại. Chỉ vì nguyện vá»ng năm nà o mà má»™t mình Ä‘i tìm giấc má»™ng ngà y xÆ°a.
Ãnh trăng, phủ khắp cá»u châu, mà u sắc mông lung nhÆ° mây mù trong má»™ng, lÆ¡ lá»ng giữa đất trá»i, lÆ¡ lá»ng trong giấc ngủ mÆ¡ mà ng.
Là ai, dừng chân đứng lại trong mà n đêm?
Là ai, nhẹ tiếng kêu gá»i dÆ°á»›i ánh trăng?
Là ai, quay ngÆ°á»i tìm kiếm ngà n lần?
Là ai, bình thản khoanh tay ngắm nhìn trá»i xanh?
Lúc trăng tròn, con Ä‘Æ°á»ng lạnh lẽo cà ng thêm buốt. Má»™t vùng bằng phẳng trên đỉnh núi, ngay giữa ngã ba Ä‘Æ°á»ng, má»™t bóng ngÆ°á»i nhÆ° ma trÆ¡i lặng lẽ ngạo nghá»… giữa cÆ¡n gió.
Äã ná»a đêm, gió lạnh khẽ rÃt lên, không khà âm lạnh trà n khắp bốn phÃa, không ngừng phát ra những âm thanh kì quái, phảng phất nhÆ° linh hồn cô Ä‘á»™c Ä‘ang Ä‘i tìm thức ăn.
Ãnh trăng, bình đạm nhÆ° dòng nÆ°á»›c, phản chiếu lên khuôn mặt ngÆ°á»i đó phát ra những ánh hà o quang nhợt nhạt, phảng phất lá»™ ra má»™t khuôn mặt tuấn tú.
Ngẩng đầu, ngÆ°á»i đó hÆ°á»›ng mặt nhìn trá»i xanh, trong ánh mắt sâu thẳm ẩn chứa Ä‘á»±ng sá»± Æ°u tÆ°, buồn rầu, khuôn mặt cÆ°á»i cÆ°á»i hiện rõ tấm lòng tan nát.
Äêm đã vá» khuya, không bóng ngÆ°á»i, giữa ngã ba Ä‘Æ°á»ng, ngÆ°á»i đó ngắm nhìn trá»i khá lâu, cuối cùng thở dà i má»™t hÆ¡i, từ từ thu hồi lại ánh mắt, bình tÄ©nh quan sát ngã ba Ä‘Æ°á»ng.
Gió, nhẹ nhà ng thổi qua, khẽ là m lay động cỠcây, phảng phất tầng tầng sóng hoa nhấp nhô trùng điệp.
Ãnh trăng, cÅ©ng lay Ä‘á»™ng theo sá»± lắc lÆ° của cây cá», luồng sáng ngoằn ngoèo giao thoa trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, từ từ má» nhạt hình thà nh nên má»™t bóng sáng xoay tròn trên không trung cách mặt đất khoảng ba thÆ°á»›c.
Lặng lẽ quan sát cảnh tượng đó, trong ánh mắt ngÆ°á»i nà y không ngừng lá»™ ra vẻ hoà i niệm, dÆ°á»ng nhÆ° má»i thứ trÆ°á»›c mắt lại quay vá» tình cảnh buổi gặp mặt ban đầu, là m ngÆ°á»i mÆ¡ mà ng nhÆ° trong má»™ng.
Gió, cứ tiếp tục thổi, cỠcây cứ tiếp tục lay động, bóng sáng cà ng lúc cà ng rõ cuối cùng biến thà nh một thiếu nữ xinh đẹp, nhảy múa thoăn thoắt dưới ánh trăng.
Ãnh mắt cÆ°á»i cÆ°á»i, thần tình bình thản, phong tÆ° thể hiện nhÆ° hoa rÆ¡i rụng.
Má»—i nụ cÆ°á»i, má»—i cá» chỉ không những chứa Ä‘á»±ng sức hấp dẫn cá»±c cao mà còn là m cho ngÆ°á»i ta chìm sâu và o si mê.
Nụ cÆ°á»i, dÆ°á»›i ánh trăng cà ng thêm mông lung, ánh mắt, trong bóng đêm cà ng thêm lấp lánh.
Trong tÄ©nh mịch thá»i gian nhÆ° ngừng trôi, thân ảnh đó bất Ä‘á»™ng nhÆ° si nhÆ° mê ngắm nhìn thảm cá» giữa không gian khoáng đạt, phảng phất chìm đắm trong giấc má»™ng tuyệt đẹp.
Gió, từ từ ngừng thổi, cây cỠcũng không còn lay động nữa, ánh trăng cũng mỠdần trong những đám mây đen, toà n bộ không trung trở nên tối đen như mực.
DÆ°á»›i má»™t bầu trá»i, không má»™t chút gió, bóng hình đó bá»—ng nhiên run rẩy, tÆ° lá»± mê trầm nhÆ° dòng nÆ°á»›c dâng trà o lên trong lòng.
Tỉnh lại, sau giấc mộng, trước mắt, ngoà i một bầu không khà tối đen như mực chỉ còn sự cô đơn vắng lặng trong đêm.
Khe khẽ lắc đầu, ngưòi đó từng bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c Ä‘i, cuối cùng dừng chân lại ở ngã ba Ä‘Æ°á»ng.
Quay ngÆ°á»i ngắm nhìn con Ä‘Æ°á»ng mình vừa qua, ngÆ°á»i đó tá»± nói má»™t mình:
- Năm đó, ta cÅ©ng đã Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng nà y, hắn ta lại Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng kia. Có lẽ nếu ngà y đó hoán đổi nhau, bây giá» ngÆ°á»i Ä‘au buồn là hắn, còn ngÆ°á»i sung sÆ°á»›ng chắc là ta.
Bốn phÃa không má»™t ngá»n gió, âm thanh tản ra ngà y cà ng yếu dần.
Khi đã Ä‘i khá xa, ngÆ°á»i nà y không còn vẻ mất mát, quay đầu nhìn lại mà n đêm Ä‘en kịt, rồi nói:
- Ra mau đi, ngươi đã đến đây khá lâu rồi đấy.
Âm thanh vá»ng đến bất ngá» khiến ngÆ°á»i ta phải kinh ngạc, nhÆ°ng kinh ngạc hÆ¡n là trong mà n đêm tối Ä‘en nhÆ° má»±c đó lại xuất hiện má»™t bóng ngÆ°á»i lặng lẽ ngay trÆ°á»›c mắt của ngÆ°á»i kia.
Ghi chú
(1) Hạo Nhiên Chánh Khà nhân giả vô địch, dÄ© nhân tâm nhiếp phục thiên hạ: NgÆ°á»i có Hạo Nhiên Chánh Khà là vô địch, sá» dụng nhân tâm để là m thiên hạ phải quy phục
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 7 gioi truyen thuyet , ãåîìåòðèÿ , áîäèáèëäèíã , bach luyen thanh tien , çàêîí , êàìàñóòðà , hauthatgioiutruyenthuyet , hua tien chi 4vn , ñòðèì , öåëêè , tâm má»™ng vô ngân , that gioi , that gioi site:4vn.eu , that gioi thuyen thiet , that gioi truyen thuyen , that gioi truyen thuyet , that giok , that gjoi , thatgioi , thatgioitruyenthuyet , thất giá»›i , thất giá»›i truy , truyen that gioi , truyen thuyet that gioi , truyen thuyet that giÆ¡i , truyen thuyet the gioi , truyen thuyet thet gioi , truyen tien hiep 7 gioi , vietsn phim bo , ÷àñîâîé