Tác giả : Nghịch Thương Thiên Chương 118: Tử Hồng Ma Viên.
Dịch giả : Vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
Nói thì chậm, nhưng thực tế diễn ra lại rất nhanh, ngay khi Đinh Hạo bắt đầu ra tay, thì cô gái Đạo Môn đã khẽ kêu lên:
“Hạng Sư huynh cẩn thận.”
Cùng lúc nàng ta nói ra thì tên họ Hạng cũng vừa mới có phản ứng. mặc dù hắn còn đang giao đấu với một cô gái Ma Môn, nhưng thế công rõ ràng đã yếu đi nhiều. Nhìn thấy Đinh Hạo đánh tới, liền lập tức lui lại, thậm chí còn bỏ qua cô gái Ma Môn, bay thẳng về phía Đinh Hạo, khoát tay phát ra hai đạo Cương khí màu xám.
Thấy hắn đột nhiên có động tác như vậy, Đinh Hạo ngửa mặt lên trời cười phá lên, nói: “ngươi cho rằng ta cần phải liên thủ với người khác để đối phó với ngươi sao, thật nực cười. Nói thực ra nếu không phải ngươi đột nhiên đánh lến ta, thì ta cũng không thèm ra tay với ngươi”
Đinh Hạo còn chưa dứt câu, thì hai đạo Tử Hồng Ma Viên trong tay đã đột nhiên bay lên, như mặt trời lặn sà sà bay xuống. Nhìn rất từ tốn, nhưng thực ra lại nhanh như sấm đánh, trong nháy mắt đã đến trước mặt tên họ Hạng.
Màn công kích màu xám nhạt do tên này phát ra không thể tránh khỏi, nên phải va chạm với hai đạo Tử Hồng Ma Viên mà Đinh Hạo phát ra. Huyền Băng Ma Viêm Quyết mà Đinh Hạo sử dụng thì Công pháp bình thường sao có thể sánh bằng. Với thực lực bây giờ của Đinh Hạo vốn không thể hoàn toàn phát huy được hết sự huyền bí của Công pháp này. Vì thế nên khi gặp phải đối thủ có Tu vi cao hơn mình thì Huyền Băng Ma Viêm Quyết không thể gây cho đối phương nguy hiểm chết người. Nhưng người này Tu vi sao có thể sánh bằng Đinh Hạo, nên hắn sao tiếp được Huyền Băng Ma Viêm Quyết chứ.
Quả nhiên không ngoài suy đoán, chỉ thấy hai đạo Tử Hồng Ma Viên vừa chạm với làn Cương khí của tên họ Hạng, đạo Cương khí màu xám nhạt đã bị Tử Hồng Ma Viên phá hủy hoàn toàn. Nhưng thế đi tới của Tử Hồng Ma Viên không bị ngăn cản chút nào, đánh về phía đối phương đang đứng như trời trồng.
Khi Tử Hồng Ma Viên sắp chạm phải người thì hắn mới có được phản ứng. Lúc này tránh cũng không thể tránh, nên hắn bắt buộc huy động một làn cương tráo hộ thân, hi vọng có thể ngăn cản đòn công kích của Đinh Hạo.
Nhưng Huyền Băng Ma Viêm Quyết là Ma công cái thế này thì hắn sao có thể hóa giải dễ dàng như vậy được chứ. Chỉ thấy Ma Viêm màu đỏ đột nhiên ngừng lại trong không trung, nhưng Ma Viêm màu tím thì không hề ngừng lại, va chạm vào làn Cương khí mà tên họ Giảng biến thành trước tiên. Một tiếng vang kỳ dị được phát ra.
Ở trong mắt mọi người thì Ma Viêm màu tím do Đinh Hạo phát ra đã biến mất không thấy đâu, mà vầng Cương tráo lại không bị tổn hại chút nào. Mấy người bọn họ đều cảm thấy nghi hoặc, họ không ngờ được rằng Đinh Hạo ra vẻ như vậy mà lại đánh ra một chiêu chẳng có chút uy lực nào. Nhưng Đinh Hạo lại rất đắc ý.
Mọi người đang rất nghi hoặc thì đột nhiên phát hiện ra rằng tên đệ tử Đạo Môn đang có điểm cổ quái. Giống như sauy khi bị Ma viêm màu tím tập kích vẫn giữ nguyên một động tác đó, giống như một pho tượng vậy.
Khi vừa phát hiện ra chỗ kỳ quái này, thì Ma viêm màu đỏ vốn vẫn đang dừng lại trong không trung cũng nhanh chóng bay về phía nào. Mà người ở bên trong làn cương tráo vẫn không nhúc nhích, không hề phát hiện ra mình đang bị tập kích.
Lại một âm thanh kỳ lạ vang lên, sau khi âm thanh này phát ra, vẻ mặt mấy người đều vô cùng sợ hãi. Thì ra đúng vào lúc này, người đang ở trong làn Cương tráo bị Ma viêm màu hồng hòa tan như miếng băng mỏng rơi vào trong đống lửa. Chỉ trong nháy mắt, chỗ đó không còn một vật gì hết, ngay cả xương cốt cũng không còn.
Lúc này, mấy người kia mới đoán được ra, vừa rồi khi Tử Viêm công kích lần đầu tiên thì người kia đã bị hàn khí đóng thành băng, đã sớm chết từ trước rồi. Mà Ma viêm màu hồng chỉ là luyện hóa xác chết này mà thôi.
Biến hóa xảy ra như vậy, khiến cho hai phe đang giao chiến trợn mắt há mồm, vội vàng ngừng lại đòn tấn công, hoảng sợ nhìn Đinh Hạo.
Nhìn thấy Đinh Hạo đang từ từ đi đến giữa sân, cô gái Đạo Môn mặt lạnh như sương nhìn Đinh Hạo, hừ lạnh nói: “ngươi là ai, mà dám giết người của Dật Điện Tông chúng ta? Không cần biết ngươi sau lương ngươi có thực lực như thế nào, ngươi nhất định sẽ bị bổn Tông trả thủ”
Cười dài một tiếng, Đinh Hạo lắc đầu, không để ý đến vẻ kinh ngạc của mọi người, từ từ đi về phía nàng ta: “Dật Điện Tông thì sao, Tại hạ nếu dám giết người của Tông phái các ngươi, thì sẽ không sợ Tông phái các ngươi trả thù. Huống hồ chỉ là hắn ra tay trước, ta chỉ là phòng vệ mà thôi, chẳng lẽ ta phải chìa cổ ra cho hắn giết sao, không có chút đạo lý nào.”
Nghe thấy Đinh Hạo nói thế, cô gái này không hề giận dữ chút nào, vẫn nói với vẻ lạnh lùng: “Bất kể ngươi nói như thế nào cũng không thể nào thay được sự thật là ngươi đã giết đệ tử của bổn Tông. Cho dù hôm nay chúng ta không thể làm gì được ngươi, nhưng ngày sau chờ ta trở về Tông, thì sẽ mời cao thủ của bổn Tông giết ngươi, ngươi sớm tính nên chết như thế nào đi”
Cô gái Đạo Môn vừa nói ra như thế, có vẻ như không có gì thay đổi được. Đinh Hạo nghe thấy thế rất ngạc nhiên, một lát sau hắn lắc đầu thầm nghĩ: “Đám người Đạo Môn đúng là không thể dùng lý, bất kể là chuyện gì, bọn hắn đều như chiếm về lý vậy. Cho dù vật chết cũng có thể bị bọn họ nói thành sống, hơn nữa vĩnh viễn cũng không thừa nhận mình đã sai.
Nhưng Đinh Hạo vốn là một tên ác ma, sao phải sợ hãi chứ, hắn hừ lạnh một tiếng: “không cần phải dài dòng làm gì. Bất kể Tông phái của ngươi muốn trả thù thế nào, đây đều là chuyện sau này. Tuy nhiên chắc chắn các ngươi không nhìn thấy điều đó”
Nói xong lời này, Đinh Hạo quay lại cười nói với bốn tên đệ tử Ma Môn: “Các vị Đạo hữu chẳng lẽ để một mình tar a tay hay sao. Tại hạ chỉ giúp các ngươi mà thôi, đến đâu đi. Mọi người đều động thủ, nàng này để cho Tại hạ đối phó, mọi người giết chết ba tên Đạo Môn còn lại, được chứ?”
Vừa nói ra lời này, mấy người bên phía Ma Môn đều lộ vẻ vui mừng, cười ác độc. Trong đó có một cô gái còn liên tục nhìn Đinh Hạo với ánh mắt quyến rũ. Thấy nàng ta như vậy, Đinh Hạo cười cười đáp lại nàng ta, khiến cho cô gái đó vui mừng ra mặt. Đinh Hạo nghiêng đầu sang chỗ khác, cười lạnh với cô gái Đạo Môn.
Chỉ thấy Đinh Hạo khẽ di chuyển, trong nháy mắt đã đi đến trước mặt nàng ta năm trượng, Tử Hồng Ma Viên cũng không biết xuất hiện trên hai tay hắn từ lúc nào. Ở khoảng cách gần như thế này nên cô gái Đạo Môn có thể nhận thấy được Tử Hồng Ma Viên ẩn chứa Năng lượng vô biên. Nghĩ lại lúc nãy có một tên bị Tử Hồng Ma Viên giết chết trong nháy mắt, mặt mày biến sắc, vội vàng lui về phía sau, tốc độ rất nhanh.
Thấy cô ta có động tác lui lại phía sau, Đinh Hạo ngẩn người, không nghĩ ra rằng một Nguyên Anh trung kỳ lại có tốc độ nhanh như vậy. Nhưng chỉ ngạc nhiên một lát, Đinh Hạo nghĩ đến nàng ta đến từ Môn phái tên là Dật Điện Tông, thì nhất định Tông phái này nổi tiếng nhờ tốc độ. Nghĩ đến đây, hắn khẽ cười một tiếng, vận chuyển Cửu U Quỷ Mị Quyết.
Đinh Hạo đang ở phía trước đột nhiên trở nên mờ nhạt, giống như đã dung nhập vào trong không trung, càng là cẩn thận quan sát càng không thấy được rõ rang. Đến khi cô gái Đạo Môn rốt cuộc tìm được vị trí của Đinh Hạo, thì không biết Đinh Hạo đã xuất hiện cách nàng ta khoảng ba trượng từ lúc nào. Mà Tử Hồng Ma Viên trong tay bay ra từ tay Đinh Hạo, trực tiếp tập kích cô ta.
Biến hóa như vậy nàng ta không thể nào tưởng tượng ra được. nàng vẫn nghĩ bằng tốc độ của mình là có thể tránh khỏi Đinh Hạo, sau đó lại dựa vào tốc độ của mình mà du đấu với Đinh Hạo. như vậy sẽ không phải e ngại Tử Hồng Ma Viên của Đinh Hạo nữa. Nhưng nàng dù tính toán như thế nào cũng không ngờ được Đinh Hạo lại có tốc độ cao siêu đến thế. Dù Đinh Hạo không lấy ra Nghịch Thiên Ma Kiếm, thì chỉ bằng thân phấp Cửu U Quỷ Mị Quyết thì nàng ta cũng không thể sánh bằng.
Nguyên nhân chính là do nàng ta nhận định sai lầm, đến khi nàng ta đột nhiên nhận thấy Tử Hồng Ma Viên đang đánh tới, khuôn mặt xinh đẹp trở nên vặn vẹo, miệng phun ra một ngụm máu tươi, than hình lóe lên biến mất không thấy tăm hơi. Vào lúc này, Tử Hồng Ma Viên mà Đinh Hạo phát ra mới tập kích đến được vị trí của nàng ta. Biến hóa đột nhiên xảy ra như vậy làm cho Đinh Hạo ngẩn người một lát. Nhưng vừa nghĩ đến vẻ mặt cổ quái của nàng ta, Đinh Hạo lập tức đoán được nàng ta nhất định sử dụng phương pháp tương tự Huyết Độn thuật của Ma Đạo, hao tổn mấy chục năm Tu vi để kích thích tiềm lực của bản than mà chạy trốn.
Lắc đầu, Đinh Hạo biết có đuổi cũng không kịp, mặc dù mình có tốc độ rất nhanh. Nhưng thứ nhất hắn không biết cô ta ở chỗ nào, thứ hai nhờ Độn pháp nên tốc độ của cô ta cũng sẽ không chậm. Lúc này nhất định đã rời xa đây mấy trăm dặm, căn bản không thể nào tìm thấy được.
Mà vào lúc này, hai tên đệ tử Đạo Môn đang bị bốn người Ma Môn vây công thấy kẻ có Tu vi cao nhất bên mình còn phải dùng Độn pháp – là cách tổn hại Tu vi để chạy trốn, nên đều biến sắc. Nhưng bốn người Ma Môn cũng sợ hai người này cũng sử dụng phương pháp như vậy để chạy trốn, nên công kích càng them mãnh liệt, không để cho hai tên Đạo Môn có thời gian ngừng nghỉ.
Điều này làm cho hai tên Đạo Môn tránh đông né tây, không được nghỉ một giây phút nào, khổ sở đối phó đòn công kích mãnh liệt của người Ma Môn.
Thấy tình hình như vậy, Đinh Hạo suy nghĩ rất nhanh nên giết toàn bộ tất cả đám người ở đây, hay là giữ đám người Ma Môn lại để tìm hiểu tình hình của Doanh Châu. Nếu như mình gọi Bát Sí Tử Mãng ra và không che giấu thực lực thì tuyệt đối có thể giết chết hết bọn họ ngay tại đây. TUy nhiên thực lực của bốn người này quá thấp, mình có giết cũng chẳng được chút lợi lộc gì. Lại nghĩ đến mục đích chuyến đi này của mình, hắn nhanh chóng có quyết định.
Cười dài một tiếng, Đinh Hạo nói: “Tại hạ vừa nãy hơi sơ suốt, thậm chí để cho Nữ tử Đạo Môn kia chạy toát. Để chuộc lỗi nên sẽ giúp các vị một tay, đuổi hai tên còn lại đi vậy”
Vừa dứt câu, Đinh Hạo đã bay vọt sang bên này nhanh như chớp. Tử Hồng Ma Viên trong tay vừa bay lên lập tức khiến hai tên đệ tử Đạo Môn đang mong muốn chạy trốn giờ trở nên hoàn toàn tuyệt vọng.
Tác giả : Nghịch Thương Thiên
Chương 119: Lễ tuyền diệu dụng
Dịch giả : Vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
Khi Đinh Hạo gia nhập vòng chiến, tình thế vốn đang nghiêng về một bên lập tức có thay đổi, hoàn toàn chặt đứt khả năng sống sót của hai tên đệ tử Đạo Môn.
Chỉ thấy Đinh Hạo vừa động, đã hiện lên ngay bên cạnh Nữ tử Ma Môn vừa cười duyên với mình, hai đạo Tử Hồng Ma Viên đột nhiên được Đinh Hạo phát ra, trong nháy mắt đến bên cạnh tên đệ tử Đạo Môn đang rất khổ sở tránh các đòn công kích của đệ tử Ma Môn. Hắn vừa thấy như vậy liền lộ ra vẻ hoảng sợ, vội vàng tránh sang bên hai trượng, mau mắn tránh thoát khỏi đòn công kích của Đinh Hạo. Vừa thở dài một hơi, thì đột nhiên cảm thấy lồng ngực trở nên lạnh giá, cúi đầu nhìn thì thấy trên ngực đã xuất hiện một lỗ to bằng nắm tay.
Tên này mặc dù tránh được đòn công kích của Đinh Hạo, nhưng hai người Ma Môn còn lại không lơi lỏng chút nào, thừa lúc hắn sửng sốt, liền tấn công ngay lập tức. trong nháy mắt, kiếm quang đã đâm xuyên qua hắn, hắn vừa cảm thấy đau đớn thì đã mất đi ý thức, ôm nỗi hận mà biến mất khỏi thế gian.
Mà cũng vào lúc này, từ phía bên kia cũng truyền đến một tiếng thê tiếng kêu thảm thiết. Quay đầu nhìn lại, thì ra tên đệ tử Đạo Môn còn lại cũng bị hai người Ma Môn khác giết chết, trước khi chết đã phát ra tiếng kêu như vậy.
Thấy bốn tên đệ tử Đạo Môn đã chết ba, mấy tên Ma Môn ở đây đều lộ vẻ vui mừng. Một tên trong số đó chắp tay với Đinh Hạo, trầm giọng nói: "Đa tạ Đạo hữu đã giúp đỡ. Nếu không có sự giúp đỡ của Đạo hữu, thì Huyền Âm Tông chúng ta không thể giành được chiến tích như thế này"
Cười dài một tiếng, Đinh Hạo nói: "Huynh đệ khách khí rồi. chúng ta đều là người trong Ma Đạo, đương nhiên không thể để đám người Đạo Môn này càn rỡ. Huống chi lúc nãy do tại hạ sơ ý, vẫn để cho một người trong bọn chúng chạy thoát, về sau nhất định sẽ khiến cho Tông phái các ngươi chút phiền phức"
Lời này vừa ra, tên đệ tử Ma Môn đó chưa kịp đáp lại, thì Nữ tử đang liên tục cười duyên với Đinh Hạo đã nói: “Điều này Đạo hữu không cần lo lắng. Bổn tông và của bọn chúng tranh đấu không phải là chuyện ngày một ngày hai. Bổn Tông từ lúc lập phái đến nay thì Dật Điện Tông vẫn là kẻ thù không đội trời chung với chúng ta. Mỗi khi Lễ tuyền xuất thế thì hai Tông phái chúng ta đều xảy ra tranh đấu. Chuyện này đã thành thói quen từ lâu rồi, huống chi bổn Tông cũng không sợ Dật Điện Tông báo thù”
Nghe nàng ta nói như vậy, Đinh Hạo trong long vừa động, không biết Lễ tuyền này rốt cuộc có tác dụng gì mà khiến cho hai Môn phái tử đấu với nhau. Nhưng Đinh Hạo cũng không hỏi bọn họ, mà chỉ khẽ gật đầu nói: “Thì ra là như vậy, xem ra tại hạ đã quá lo lắng rồi. Tại hạ vừa đến Doanh Châu, không biết chút gì về tình thế nơi đây, không biết mấy vị có thể nói cho Tại hạ một chút được không?”
Đinh Hạo vừa dứt câu thì nàng ta đã đi đến bên cạnh Đinh Hạo, khẽ cười nói: “Đương nhiên có thể, ngươi giúp chúng ta nhiều như vậy, bất kể ngươi có yêu cầu gì, Bổn cô nương cũng không từ chối”
Trong lời nàng ta còn có ý khác, điều này sao Đinh Hạo lại không nghe ra chứ. Nhưng ngay khi Đinh Hạo sắp trả lời, thì hắn đột nhiên phát hiện trong mắt một tên đệ tử Ma Môn đang nhìn mình với ánh mắt độc ác, thấy thế hắn coi như không biết gì, quay sang đối đáp với cô gái phóng đãng này.
Thu ánh mắt của tên đệ tử đó vào trong mắt, Đinh Hạo lập tức biết vì sao hắn lại có ánh mắt này. Chuyện nam nữ trong Ma Môn rất thoải mái, mà Tu vi của hai người đó cũng tương đương nhau, phỏng chừng đã có chuyện gì đó. Mà Nữ tử lúc này lại có vẻ hứng thú với mình như vậy, bảo sao hắn không có vẻ mặt như thế.
Nhưng Đinh Hạo đâu thèm để ý đến hắn, một Tiểu tử Nguyên Anh kỳ, Đinh Hạo không thèm để trong mắt. Nhưng có điều cũng vì nguyên nhân này nên Đinh Hạo cũng chẳng còn hứng thú gì với cô gái này. Mặc dù vẫn cười cười, nhưng đã giả tạo đi rất nhiều.
Nữ tử Ma Môn đang nói chuyện thấy Đinh Hạo chỉ cười cười mà không đáp lại, không khỏi hỏi lại một lần nữa: “Tiểu huynh đệ rốt cuộc có gì muốn hỏi, chỉ cần Tỷ tỷ biết, nhất định sẽ giải thích tỉ mỉ cho ngươi”
Lúc này Đinh Hạo cũng mới tỉnh lại, ý thức được mình còn đang nói chuyện với Nữ tử này, nên khẽ cười một tiếng, trả lời nàng ta: “Cao tính đại danh của Tỷ tỷ là gì. Hy vọng Tỷ tỷ giới thiệu mấy vị huynh đệ còn lại với ta, và cả lai lịch của Nữ tử Dật Điện Tông mới chạy thoát là gì nữa”
Cười duyên một tiếng, Nữ tử này nói: “Người vừa chạy trốn là Vương Yên Yên có Tu vi cao nhất trong hàng đệ tử đời thứ ba của Dật Điện Tông. Nàng ta ở Dật Điện Tông luôn được sủng ái (cưng chiều), hơn nữa quả thực Vương Yên Yên cũng có tài, hơn nữa còn có dung mạo phi phàm, nên cũng có danh tiếng không nhỏ ở đất Doanh Châu này. Lúc nãy Tiểu huynh đệ ra tay với nàng ta như vậy làm cho Tỷ tỷ rất kinh hãi. Tuy nhiên ngươi có thể khiến nàng ta sử dụng đến Điện Độn Thuật của Dật Điện Tông càng làm cho Tỷ tỷ sửng sốt. Ta nghĩ nàng ta giờ rất hận ngươi, nên giớ ngươi còn muốn đến Doanh Châu, thì chỉ có thể đi cùng chúng ta mới có thể tránh khỏi sự truy sát của Dật Điện Tông”
Thấy Đinh Hạo đang chăm chú lắng nghe, nàng ta dừng lại một chút, nháy mắt đưa tình với Đinh Hạo, rồi mới nói tiếp: “Tỷ tỷ tên là Thư Viện, tên mặt mày xám xịt kia là Vương Thăng Văn, tên nữa gọi là Tạ Kim Đông, mà vị Tiểu muội kia gọi là Tô Diễm Tư. Trên Doanh Châu này ngoại trừ bổn Tông và Dật Điện Tông thì còn có Thanh Vi tông của Đạo Môn và Tịch Diệt Tông, là các Tông phái lớn nhất trên đất Doanh Châu này”
Gật đầu, Đinh Hạo cười nói: “thì ra là thế, không ngờ rằng Tông phái các ngươi lại là Đại Môn phái tiếng tăm lừng lẫy. Thất kính, thất kính. Ha ha, Tiểu đệ mới đến, không biết có thể đi cùng các vị đến Doanh Châu để tăng thêm kiến thức hay không”
“Đương nhiên có thể. Ngươi vừa rồi giúp bổn Tông một lần, huống chi ngươi đã đắc tội với Dật Điện Tông. Nếu ngươi muốn yên ổn ở trên đất Doanh Châu, thì cũng chỉ có thể đi cùng với chúng ta” Nữ tử Ma Môn tên là Thư Viện lập tức đáp ứng ngay.
Nhưng lúc này Đinh Hạo đột nhiên chú ý thấy, nữ tử tên là Tô Diễm Tư kia có vẻ như không đồng ý. Ngay khi mình vừa nói hết, nàng ta đã muốn mở miệng ngăn cản. Nhưng do Thư Viện trả lời quá nhanh, vì vậy đành phải ngậm miệng lại, chỉ thấy nàng ta đang bực bội nuốt lại lời đang định nói.
Lúc đầu Đinh Hạo vẫn luôn chú ý đến nàng ta. Bây giờ hắn phát hiện thấy nàng ta còn xinh đẹp hơn Thư Viện vài phần. hơn nữa cả người toát ra một làn âm khí mờ nhạt, khiến người ta mới nhìn có cảm giác như có như không. Rõ ràng nàng ta đứng ngay trước mặt ngươi, nhưng ngươi lại phát hiện ra rằng nàng ta ở cách ngươi rất xa.
Thấy Đinh Hạo đang dùng ánh mắt láo xược nhìn khắc người mình, Tô Diễm Tư trở nên lạnh lùng, trừng mắt nhìn Đinh Hạo một cái. Bị nàng ta trừng mắt nhìn, Đinh Hạo không giiar thích được rốt cuộc mình đã mạo phạm gì nàng ta. Lắc đầu, hắn cũng nghĩ tiếp nữa, chỉ cảm thấy nàng ta có đôi chút cổ quái mà thôi.
Quay đầu nhìn lại, thấy Thư Viện đang chăm chú nhìn mình, Đinh Hạo cười cười, nói: “Một khi đã như vậy, vậy làm phiền Thư Sư tỷ vậy”
Hắn vừa nói ra lời này liền phát hiện thấy cô ả Thư Viện này có đôi chút vui mình. Mà mấy người còn lại đều có vẻ quái dị, ra vẻ đều không hoan nghênh Đinh Hạo đi cùng. Tên Tạ Kim Đông có biểu hiện như vậy cũng không có gì kỳ quái, vì nếu giữa hai người bọn họ có chuyện gì, thì thấy Thư Viện hứng thú với Đinh Hạo thì nhất định sẽ không vui mừng. Nhưng ngoại trừ hắn ra, còn tên Vương Thăng Văn và Tô Diễm Tư đều không chào đón mình, khiến cho Đinh Hạo nghĩ mãi không ra.
THấy Đinh Hạo muốn đồng hành với bên mình, mà đám Dật Điện Tông có bốn người đã chết ba, Thư Viện rất vui mừng, cười cười với mấy ngươi bên phía mình, rồi quay đầu lại nói với Đinh Hạo: “Một khi đã như vậy, vậy trước hết hãy cùng ta trở lại Huyền Âm Tông. Chỉ cần đến được bổn Tông thì cho Dật Điện Tông có bản lĩnh như thế nào, cũng không có thể làm gì được ngươi”
Gật đầu, Đinh Hạo không trả lời, cùng bốn người bọn họ bay lên, bay về phía trung tâm Doanh Châu.
Nửa ngày sau, đoàn người rốt cuộc cũng đến được Sơn môn của Huyền Âm Tông. Huyền Âm Tông ở trên một ngọn núi nhỏ, chiến diện tích mấy ngàn mẫu, linh khí mặc dù không thể so sánh với Đoạn Hồn Sơn, nhưng cũng không kém quá nhiều, khó trách Tông phái này lại mạnh đến thế.
Trên đường đi, Đinh Hạo cũng biết được tin tức Lễ tuyền sắp xuất hiện ở trên đất Doanh Châu này từ miệng của Thư Viện. Lễ tuyền này ở trong một vùng Sơn mạch (Núi non) ở giữa Huyền Âm Tông và Dật Điện Tông. Cứ cách năm nghì năm lại ngưng tụ năm chén Lễ tuyền. Mà Lễ tuyền này có tác dụng rất lớn đối với người Tu Chân. Mà tác dụng lớn nhất của nó là có thể mở rộng chân nguyên kinh mạch của người Tu Chân. Nếu một người Tu Chân uống một ly Lễ tuyền thì sẽ khiến cho Kinh mạch của hắn trở nên to hơn người bình thường nhiều. Chẳng những có ích lợi rất lớn cho tu luyện sau này, mà quan trọng nhất chính là trong lúc tranh đấu, có thể khôi phục Chân nguyên nhanh hơn đối thủ, có thể nói là Linh vật rất thần kỳ.
Đinh Hạo vừa mới nghe thấy chỗ tốt như vậy của Lễ Tuyền từ miệng của Thư Viện, hắn đã hạ quyết tâm, bất luận dùng thủ đoạn gì, nhất định cũng phải đoạt được một ly để uống. Nếu đúng như lời nàng ta nói thì Lễ Tuyền này có tác dụng rất lớn đối với Vô Cực Ma công của hắn. Chỉ cần kinh mạch của mình được mở rộng, thì chẳng những tốc độ cắn nuốt người khác sẽ nhanh hơn nhiều, mà tốc độ tiêu hóa cũng có thể tăng lên không ít. Điều này có tác dụng gì, Đinh Hạo rất rõ ràng. Vì vậy khi Thư Viện vừa giới thiệu về Lễ Tuyền, Đinh Hạo đã đặt quyết tâm.
Nhưng mặc dù của bọn họ lần này lại không nói gì với Đinh Hạo, Đinh Hạo cũng không biết tại sao bọn chúng lại gặp phải người của Dật Điện Tông. Tuy nhiên nếu không có Đinh Hạo giúp đỡ, thì trận chiến vừa rồi bọn họ tuyệt đối không chiếm được chút tiện nghi nào.
Nghĩ cứ nghĩ, Đinh Hạo đã đi theo đoàn người Thư Viện xuất hiện ở trước cửa Sơn môm Huyền Âm Tông. Nhìn thấy Sơn môn được dựng lên từ đá cẩm thạch, Đinh Hạo bỗng nhiên cảm thấy Vô Cực Ma Tông của mình quá giản dị. Lại nghĩ đến sự sung túc của Luyện Ngục Ma Tông, nên hắn âm thầm có quyết định. Nếu bổn Tông di chuyển đến đây, nhất định cũng phải chiếm một vùng đất giàu linh khí, rộng rãi làm căn bản cho Tông phái, nếu không chỉ riêng khí thế đã kém thiên hạ rồi.
Đoàn người vừa mới tiến đến Huyền Âm Tông thì đệ tử canh gác bên ngoài đã chạy ra, thấy đoàn người Thư Viện mang theo một người lạ mặt quay về cũng không cảm thấy ngạc nhiên, chắp tay với mấy người Thư Viện, rồi nói: “Sư Tôn cho mời mấy vị Sư tỷ và Sư huynh đến Huyền Âm Điện”
Gật đầu, Thư Viện nói với người này: “Biết, chúng ta sẽ lập tức đến đó. Vị Đinh Hạo Sư đệ này đã giúp chúng ta trên đường, ngươi tìm cho hắn một gian phòng thật tốt.
Sau đó nàng này gật đầu nói với Đinh Hạo: “Cảm phiền Đinh Hạo Sư đệ đợi một lát, đợi ta trở lại sẽ chiêu đãi Sư đệ”
Gật đầu, Đinh Hạo đi theo tên đệ tử gác cổng đến một gian phòng yên tĩnh. Đợi cho hắn rời khỏi, Đinh Hạo bỗng nhiên cảm thấy có chút kỳ quái. Tên đệ tử kia từ đầu đến đuôi đều không có vẻ gì kinh ngạc về mình, giống như biết mình sẽ đi cùng đám người Thư Viện đến đây từ trước rồi vậy.
Suy nghĩ một lát mà cũng không nghĩ ra được tại sao, lắc đầu, Đinh Hạo không nghĩ tiếp nữa.
không biết qua bao lâu Đinh Hạo từ trong Tĩnh tọa tỉnh lại, bên tai truyền đến tiếng gõ cửa, đứng dậy mở cửa ra ngoài, thì thấy Thư Viện đang đứng bên ngoài.
Hơi kinh ngạc một chút, Đinh Hạo nói: "Các ngươi đã nói với Tông Chủ của mình?"
Thư Viện gật đầu rồi nói: "Đúng thế, Tông Chủ bổn Tông rất cảm kích ngươi đã ra tay giúp đỡ chúng ta. Đặc biệt để ta đến mời ngươi đến Huyền Âm Điện chúng ta"
"Ồ, thì ra là thế, vậy làm phiền Sư tỷ dẫn đường. Tiểu tử vừa mới tiến vào Doanh Châu, không ngờ rằng lại may mắn được bái kiến Tông Chủ các ngươi, thật khiến Tiểu tử cảm thấy may mắn vô cùng" Đinh Hạo cười nói.
mỉm cười kỳ quái, Thư Viện gật đầu nói: "Công pháp của Sư đệ rất thần kỳ, có thể đến Huyền Âm Tông chúng ta làm khách cũng là hân hạnh của bổn Tông. Tông Chủ bổn Tông đang đợi chúng ta, ta sẽ mang ngươi đi đến Huyền Âm Điện ngay bây giờ"
Đinh Hạo gật đầu rồi cũng không nói gì nữa, đi theo phía sau nàng ta, đi đến Huyền Âm Tông của Huyền Âm Tông.
Vừa đi Đinh Hạo vừa cẩn thận suy nghĩ lại, lúc mới vào Tông phái này thì tên đệ tử canh ở cửa Sơn môn nhìn mình với ánh mắt rất khác lạ. Mà Thư Viện này cũng mới rời đi có một lát, nhưng sự nhiệt tình với mình đã giảm đi rất nhiều. mặc dù nàng ta vẫn cố cười với mình, nhưng cảm giác rất giả tạo.
Dọc theo đường đi Thư Viện cũng không nói một lời, thấy nàng ta thay đổi như vậy, Đinh Hạo suy nghĩ cẩn thận trong lòng, rốt cuộc cũng hiểu rõ mọi chuyện. Xem ra lần này mình gặp bất lợi rồi.
Không biết Huyền Âm Tông này đã thong qua phương pháp gì nhưng khẳng định đã biết chuyện xảy ra giữa mình và Dật Điện Tông. Nếu không tên đệ tử dẫn đường kia lần đầu tiên gặp mình mà lại không có chút kinh ngạc nào, điều này căn bản không hợp lẽ thường. Thư Viện lúc đầu có thái độ rất than thiết với mình, mà nàng ta vừa mới tiến vào Huyền Âm Điện không bao lâu đã có sự thay đổi như thế này. Mặc dù nàng ta cố ý che dấu, nhưng Đinh Hạo là người như thế nào chứ, sao lại không phát hiện ra được.
Thấy Huyền Âm Điện càng lúc càng gần, Đinh Hạo cười lạnh trong long. Xem ra điều đang chờ đợi mình cũng không phải chuyện tốt. Mà bản than mình đến đây cũng không phải chuyện tốt, trước khi đến đây đã có ý đồ với Lễ Tuyền kia. Nếu như có quan hệ tốt với Huyền Âm Tông này, thì sau này khi mình ra tay cũng có thể còn có chút băn khoăn. Nhưng thấy thái độ của Tông phái này đối với mình, Đinh Hạo thầm có quyết định, nếu có cơ hội nhất định sẽ lấy sạch Lễ Tuyền kia vào tay, một mẩu vụn cũng không lưu lại.
Cho dù lần này không đạt được mục đích, nhưng đợi lần sau mình trở lại, lúc đó có mang theo Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn thì nhất định sẽ cướp hết tất cả Lễ Tuyền mà Tông phái này cất giữ. Nếu như thật sự trở mặt thì càng tiện cho hành động sau này.
Nghĩ đến đây, Đinh Hạo cũng đã đi đến được Huyền Âm Điện, vừa mới đứng trước của Huyền Âm Điện, Đinh Hạo lập tức biến sắc.
Thì ra lúc mới tiến vào, Đinh Hạo đột nhiên cảm giác được bốn cỗ khí tức cường đại ở trong Huyền Âm Điện. mặc dù Đinh Hạo không nhìn ra Tu vi của ngươi có cảnh giới cao hơn mình. Nhưng Đinh Hạo đã gặp qua rất nhiều cao thủ, lại còn ở chung với đám người Huyết Ma Liệt Sơn, nên hắn rất quen thuộc với khí tức của cao thủ tuyệt đỉnh.
Bằng cảm giác Đinh Hạo biết rằng bốn người ở trong Huyền Âm Điện mặc dù kém hơn Huyết Ma Liệt Sơn một bậc. Nhưng trong đó có ít nhất hai người là cùng cảnh giới với Thiên Yêu Niếp Thiên, hai người khác ít nhất cũng là Phân Thân Hậu Kỳ. Huyền Âm Tông có thực lực như thế này, khó trahcs có thể giữ lấy một vị trí khá cao ở đất Doanh Châu này.
Đinh Hạo dựa vào trực giác của một Thợ săn có thể cảm giác được mấy người trong Điện không có ý đồ xấu đối với mình. Đánh giá quanh tình hình bốn phía, Đinh Hạo biến sắc. Thì ra bên ngoài Huyền Âm Điện được bố trí “Cửu Thiên Thập Địa Đồ Linh Trận”. Đinh Hạo biết rõ uy lực của trận pháp này, nên không dám tùy tiện tiến vào.
Cười khổ một tiếng, Đinh Hạo thầm than không biết mình đã đắc tội với ai, mà làm cho Huyền Âm Tông này lại coi trọng mình quá mức. Chẳng những huy động nhiều cao thủ như thế, lại còn bố trí Trận pháp lợi hại như vậy chờ mình tiến vào. Mà mình lúc này chỉ là một Nguyên Anh kỳ mà thôi.
Nhìn thấy Đinh Hạo dừng lại ở trước cửa mà không tiến vào, trong mắt lại hiện lên vẻ lạnh lùng, Thư Viện quay đầu lại cười nói: “Sư đệ nếu đã đi đến trước Điện, sao lại còn không tiến vào. Tông Chủ bổn Tông đang đợi hai người chúng ta ở bên trong”
Cười khổ một tiếng, Đinh Hạo lắc đầu nói: “không phải không muốn vào, mà là không dám vào”
Hắn vừa nói ra lời này, Thư Viện biến sắc. Mà chính vào lúc này, Đinh Hạo cũng cảm giác được bên trong Huyền Âm Điện có một luồng Chân khí kỳ lạ đang di động, sát khí lúc ẩn lúc hiện. Đinh Hạo lại càng khẳng định đám người bên trong Huyền Âm Điện đã bày Thiên la địa võng chờ mình tiến vào.
“Sư đệ tại sao lại nói ra lời như thế. Chẳng lẽ bổn Tông lại hại ngươi sao” Thư Viện oán trách nói.
Cười phá lên, Đinh Hạo thầm than nàng ta đóng thật là đạt. Nếu không phải mình vẫn ngấm ngầm đề phòng, thì sợ đã bị nàng ta dẫn dụ rồi. Lúc này Đinh Hạo cũng không muốn nhiều lời vô ích với nàng ta nữa, lạnh giọng nói: “Các ngươi bố trí Cửu Thiên Thập Địa Đồ Linh Trận ở bên ngoài Huyền Âm Tông, thử hỏi ai dám tùy tiện tiến vào chứ. Thư Sư tỷ giả bộ thật giống”
Đinh Hạo vừa nói ra lời này, Thư Viện rốt cuộc không còn giữ được bình tĩnh nữa, kêu lên một tiếng. nàng ta đang muốn trả lời, đột nhiên bên trong Huyền Âm Điện truyền ra một tiếng cười lạnh lẽo. Tiếng cười vừa dứt, một người đã hừ lạnh mà nói: “Giỏi, quả nhiên không khác gì lời đồn. không ngờ rằng ngươi lại biết được Cửu Thiên Thập Địa Đồ Linh Trận này”
Lời nói vừa dứt, bốn lão già vẻ mặt lạnh lùng đang từ từ đi từ trong Huyền Âm Điện ra. Một người cao gầy trong số đó nói: “Một khi đã như vậy, bổn Tông ở trong Điện cũng không còn cần thiết nữa. Thư Viện tạm thời lui ra. Việc này không không có sai sót gì, bổn Tông sẽ không trách ngươi”
Vừa nghe thấy thế, Thư Viện đang hoảng sợ liền lấy lại bình tĩnh, cung tay kính chào với người này, rồi đi ra phía sau bốn lão già, im lặng không nói gì.
Thấy bốn người này đã đi ra, Nghịch Thiên Ma Kiếm không biết lúc nào đã xuất hiện ở trong tay Đinh Hạo. Đinh Hạo lạnh lùng nhìn bốn người, lạnh nhạt nói: “Cho ta biết lý do. Tại hạ dường như không có thù oán gì với Huyền Âm Tông các ngươi, lại từng giúp đỡ Tông phái các ngươi. Vì sao các ngươi lấy oán trả ơn, vì sao các ngươi lại bố trí mai phục chờ ta”
Gật đầu, Tông Chủ Huyền Âm Tông lạnh nhạt cười, nói: “không sai, ngươi đúng là không cừu không oán gì với bổn Tông. Hơn nữa ngươi lại giúp bổn Tông giết chết ba tên đệ tử của Dật Điện Tông. Đúng ra bổn Tông phải cảm tạ ngươi mới đúng. Nhưng đáng tiếc ngươi lại dám hại Tông Chủ Hoắc Đồng Tông – Ngô Tinh đến mức Nguyên anh ly thể. Hoắc Đồng Tông đã ra giá mua đầu của ngươi rất cao. Mà vừa rồi Tông Chủ Dật Điện Tông cũng tìm tới cửa, tình nguyện dùng nửa chén Lễ Tuyền để đổi lấy đầu của ngươi. Ngươi nói bản tông đã có lý do để giết ngươi chưa”
Lời này vừa ra, Đinh Hạo lập tức thong suốt. Khó trách Huyền Âm Điện sao lại biết mình sẽ đến, nhất định là do nữ tử của Dật Điện Tông chạy thoát được đã nói đến mình. Mà Tông phái này khẳng định cũng biết chuyện đã xảy ra trên Bồng Khâu đảo mấy hôm trước. Đều là Đạo Môn, có lẽ Dật Điện Tông này cũng có chút liên hệ với Hoắc Đồng Tông. Nên lập tức biết được than phận của mình, từ đó mọi chuyện đều sang tỏ.
Cho nên Huyền Âm Tông có hành vi như vậy cũng rất rõ ràng. Thở dài một hơi, Đinh Hạo thầm nghĩ mình vẫn còn thiếu kinh nghiệm. Việc xảy ra như vậy mà mình lại không nghĩ ra được, còn tự chui đầu vào lưới. Ở Tu Chân Giới không có Địch nhân và bằng hữu vĩnh viễn. Tất cả đều vì lợi ích, mà Huyền Âm Tông vốn là Ma Môn, làm vậy cũng không có gì để lạ.
Nếu đã hiểu ra mọi chuyện, Đinh Hạo càng an tâm hơn, trước sau gì cũng phải đánh một trận. Ba người Hoắc Đồng Tông còn không giữ mình lại được, chẳng lẽ Huyền Âm Tông này có thể làm được sao. Nếu mình không biết có sự tồn tại của Cửu Thiên Thập Địa Đồ Linh Trận, thì có lẽ chỉ có đường chết. Nhưng bây giờ nếu mình không vào trong trận, dựa vào tốc độ hơn xa thực lực bản than của mình. Nếu toàn lực chạy trốn thì bốn người này có ngăn mình lại được không cũng khó nói.
Nghĩ đến đây, Đinh Hạo phá lên cười, một lát sau, Đinh Hạo lạnh lùng nói: “Thì ra là thế, đa tạ Tông Chủ đã cho biết. bây giờ Tiểu tử còn một câu hỏi cuối cùng, hy vọng Tông Chủ vui lòng giải đáp”
Gật đầu, Huyền Âm Tông cười nhạt nói: “Mời nói, dù sao ngươi cũng sẽ phải chết, vì cảm tạ ngươi giúp bổn Tông, bổn Tông nhất định sẽ cho ngươi làm một Oan hồn hiểu mọi chuyện”
“Vậy Hoắc Đồng Tông ra giá mua đầu Tiểu tử là bao nhiêu” Đinh Hạo lạnh lùng nói.
“Năm vạn Thượng phẩm tinh, một ngàn Cực phẩm tinh thạch, từng đó thì ai không động tâm chứ” Tông Chủ Huyền Âm Tông cười vang.
Gật đầu, Đinh Hạo nói: “Cao, rất cao. Năm vạn Thượng phẩm tinh thạch, một ngàn Cực phẩm tinh thạch có thể khiến cho Huyền Âm Tông của ngươi biến mất trên thế gian, thật rất tiện nghi”
Hắn vừa nói câu này, Tông Chủ Huyền Âm Tông đã chỉ vào Đinh Hạo mà cười phá lên, một lúc sau mới khống chế được cảm xúc, thở hổn hển nói: “ngươi là ai mà cũng dám mạnh miệng như vậy trước mặt bổn Tông. Chỉ bằng một Tiểu tử Nguyên Anh kỳ ngươi sao? Nói thẳng ra kẻ như ngươi ở trong bổn Tông vơ một cái là được một nắm to, huống chi là toàn bộ Doanh Châu và cả Tam Châu Nhất Đảo. Vậy mà ngươi cũng dám mạnh miệng nói sẽ tiêu diệt bổn Tông. Ngươi cho ngươi là Tông Chủ của Đạo Ma lục tông sao?”
Đinh Hạo nghe hắn nói hết câu, mặt không thay đổi, vẫn lạnh lùng nói: "Tin hay không tùy ngươi. không đến trăm năm nữa, ta nhất định sẽ chém tận giết tuyệt Huyền Âm Tông của ngươi, ngươi sẽ thấy ngày đó"
Đinh Hạo vừa nói ra lời này, Huyền Âm Tông Tông Chủ đã lạnh lùng cười nói: "bổn Tông có thể thấy được ngày đó hay không cũng không biết, nhưng bổn Tông có thể khẳng định cho ngươi biết, ngươi vĩnh viễn không thấy được ngày đó"
Vừa dứt câu, hắn lập tức bay lên cao, mang theo sát khí ngút trời lao về phía Đinh Hạo.
Tác giả : Nghịch Thương Thiên
Chương 121: Đại tứ phá phôi.
Dịch giả : Vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
Chỉ thấy Tông Chủ Huyền Âm Tông vừa phóng lên cao thì ba lão già mặt mày lạnh lẽo cũng lập tức động thân, chia làm ba hướng, với ý đồ muốn vây Đinh Hạo vào giữa.
Cười lạnh một tiếng, Đinh Hạo sớm biết việc này nhất định không thiện. Huống chi Đinh Hạo lại là một nhân vật rất can đảm, từ lúc xuất đạo đến nay đã không ngừng đối mặt với các loại khiêu chiến. Đừng nói là bọn hắn mà ngay cả nhân vật như Huyết Ma Liệt Sơn, Đinh Hạo cũng dám chống lại, có cao thủ nào mà hắn chưa gặp được chứ.
Những điều đó không ngừng xảy ra đã rèn luyện cho Đinh Hạo trở nên cứng cỏi. Nhìn thấy mấy người này xông tới, Đinh Hạo thầm nghĩ dù sao nơi này cũng là Huyền Âm Tông. Mình lại có Nghịch Thiên Ma Kiếm thần tốc, chỉ cần cẩn thận, căn bản không sợ không chạy thoát, một khi đã như vậy, thì sẽ làm một chuyện động trời.
Vừa mới hạ quyết tâm, chỉ thấy một lần Hắc vụ dày đặc phát ra từ Trữ vật giới chỉ, Bát Sí Tử Mãng khổng lồ đột nhiên hiện hình. Mà Đinh Hạo cũng đột nhiên bay lên giữa không trung, dễ dàng tránh thoát vòng vây của bốn người Huyền Âm Tông.
Mà giờ phút này, Bát Sí Tử Mãng mới được Đinh Hạo thả ra đã nhận được lệnh phá hỏng bốn phía của Huyền Âm Tông. Chỉ nghe thấy tiếng "Oanh, oanh" không ngừng truyền đến.
Ngoại trừ Huyền Âm Điện được Cửu Thiên Thập Địa Đồ Linh Trận bảo vệ ra, thì các kiến trúc khác chỉ cần bị thân hình to lớn của Bát Sí Tử Mãng chạm phải sẽ lập tức sụp đổ. Trong nháy mắt Huyền Âm Tông như gặp phải ngày tận thế, chỉ một lát, tất cả kiến trúc tỏng phạm vi mấy trăm trượng không có cái nào hoàn chỉnh ( ngoại trừ Huyền Âm Điện)
Thấy mọi chuyện diễn ra như vậy, tên Tông Chủ Huyền Âm Tông vô cùng phẫn nộ. Dù như thế nào hắn cũng không ngờ được rằng trên người Đinh Hạo lại có Thượng cổ hung vyaaj này. Đến lúc hắn phát hiện ra, bên dưới đã trở nên hỗn loạn. Mà lúc này Đinh Hạo đã chạy ra khỏi vòng vây của bốn người. Nếu bốn người tiếp tục đuổi theo Đinh Hạo, thì Huyền Âm Tông chắc chắn sẽ bị Bát Sí Tử Mãng phá vỡ hoàn toàn. Cho dù giết chết Đinh Hạo, thì mình cũng sẽ không có chút lợi nào. Mà nếu toàn lực đối phó với con Bát Sí Tử Mãng dưới kia, thì cũng không phải trong nháy mắt là được. Nếu như không khống chế được nó, thì thủ phạm là Đinh Hạo đã chạy không còn tăm tích.
Nghĩ đến đây, Tông Chủ Huyền Âm Tông cảm thấy rất đau đầu. Nhưng tình thế lúc này rất là nguy cấp, không có nhiều thời gian cho hắn do dự. Chỉ nghe Tông Chủ Huyền Âm Tông lớn tiếng ra lệnh: “Chu Trưởng lão và Trần Trưởng lão xuống dưới đối phó Bát Sí Tử Mãng. Tạ Trưởng lão cùng với bổn Tông giết chết hắn”
Lời nói vừa dứt, bốn người lập tức tách ra. Tông Chủ Huyền Âm Tông và một tên Trưởng lão đuổi theo Đinh Hạo. Mà hai người còn lại thì hạ xuống từ không trung, bay thẳng về phía Bát Sí Tử Mãng đang điên cuồng phá hoại.
Nhưng vào lúc này, các môn nhân của Huyền Âm Tông cũng đã nhận ra tình hình của bổn Tông. Có lẽ ngàn năm nay chưa có ai dám càn rỡ như thế ở Huyền Âm Tông. Đám môn nhân Huyền Âm Tông đều lộ vẻ phẫn nộ, nhanh chóng xông tới nơi đây. Tiếng quát, tiếng phi kiếm không ngừng vang lên, cả Huyền Âm Tông trở nên hoàn toàn hỗn loạn.
Thấy mình và Bát Sí Tử Mãng có thể khiến cho Huyền Âm Tông có phản ứng lớn như vậy, Đinh Hạo rất lấy làm đắc ý. Vừa thấy Tông Chủ Huyền Âm Tông mang theo khuôn mặt phẫn nộ đang đuổi theo mình, hắn liên tục phá lên cười, vô cùng sung sướng.
Mà thấy Tông Chủ Huyền Âm Tông và một tên Trưởng lão đuổi theo, Đinh Hạo không thèm để trong lòng. Nếu bốn người ngay từ đầu vây được mình, thì sợ mình đã hoàn toàn không còn khả năng sống sót. Nhưng bây giờ bọn họ căn bản không thể nào vây được mình nữa, lúc trước đám Ngô Tinh ba người đuổi theo mình cũng phí công vô ích, thì hai người này cũng sẽ chịu chung số phận như vậy.
Tuy nhiên nhìn thấy tình thế càng lúc càng hỗn loạn, môn nhân của Huyền Âm Tông không ngừng tiến đến đây, trong đó cũng có không ít Phân Thân Kỳ. Đinh Hạo âm thầm lo lắng, liền lập tức dùng tâm thần thông báo cho Bát Sí Tử Mãng nhanh chóng bay về phía mình.
Chỉ thấy Bát Sí Tử Mãng đang điên cuồng phá hoại bên dưới đột nhiên bay lên không trung, trước khi bị đám môn nhân của Huyền Âm Tông chặn lại đã bay về phioas Đinh Hạo. Mà hai tên Trưởng lão của Huyền Âm Tông vừa mới hạ được xuống đất, thì phát hiện thấy Bát Sí Tử Mãng đã bay lên không, đều nổi giận chửi một câu, rồi đuổi theo Bát Sí Tử Mãng.
Nhìn thấy Bát Sí Tử Mãng đang lao về phía mình, Đinh Hạo âm thầm thở dài nhẹ nhõm. Thầm nghĩ có liên lạc tâm thần với nó quả là tuyệt. Nếu không thể thông tin đến nó, chờ đến lúc toàn bộ môn nhân của Huyền Âm Tông đến được đây. Thì với thực lực bây giờ của Bát Sí Tử Mãng, không nhất định đã trốn được khỏi sự đuổi bắt của cả Huyền Âm Tông.
Tình thế trong không trung lúc này rất quỷ dị, Đinh Hạo ở ngự kiếm bay ở phía trước, theo sát phía sua là Tông Chủ Huyền Âm Tông và một tên Trưởng lão. Mà cách đó khoảng mấy trăm trượng, Bát Sí Tử Mãng lại đang đuổi theo Tông Chủ Huyền Âm Tông, mà phía sau Bát Sí Tử Mãng, lại là hai tên Trưởng lão khác của Huyền Âm Tông.
Mà cự ly giữa bốn bên không ngừng xảy ra biến hóa. Chỉ thấy Đinh Hạo ở trước tiên dựa vào tốc độ của Nghịch Thiên Ma Kiếm, nên không ngừng tạo ra khoảng ách lớn hơn với Tông Chủ Huyền Âm Tông. Mà khoảng cách giữa Tông Chủ Huyền Âm Tông và Bát Sí Tử Mãng cũng càng lúc càng lớn. Mà khoảng cách giữa Bát Sí Tử Mãng và hai tên Trưởng lão Huyền Âm Tông phía sau lại càng lúc càng gần. Như thế xem ra tốc độ của Đinh Hạo là nhanh nhất, mà tốc độ của Bát Sí Tử Mãng là chậm nhất, tốc độ của bốn người Huyền Âm Tông lại tương đương nhau. Thấy vậy, Đinh Hạo cũng cảm thấy lo lắng, nếu tình hình cứ như thế này, thì mặc dù mình có thể chạy thoát khỏi Huyền Âm Tông., nhưng Bát Sí Tử Mãng sẽ bị Tông phái này bắt giữ. Ngay lúc Đinh Hạo đang âm thầm lo lắng, đột nhiên trong đầu lóe lên một chủ ý, vẻ lo lắng lập tức biến mất, thay vào đó là một nụ cười quỷ quyệt.
Chỉ thấy cả Đinh Hạo và Bát Sí Tử Mãng đột nhiên thay đổi mục tiêu bay. Mà bốn người Huyền Âm Tông cũng không thể nào làm ngay như vậy được, nhưng ngay sau đó liền nhận ra để thay đổi phương hướng, vẫn đuổi theo sát sao Đinh Hạo và Bát Sí Tử Mãng.
Cứ như vậy một lát, bốn người này rốt cuộc phát hiện ra điểm không hợp lý. Thì ra Đinh Hạo và Bát Sí Tử Mãng mặc dù đều thay đổi phương hướng chạy trốn, nhưng theo thời gian, khoảng cách giữa Đinh Hạo và Bát Sí Tử Mãng càng lúc càng gần, bốn người bọn họ lập tức nhận ra Đinh Hạo đang có chủ ý gì.
Nghiêm khắc mà nói, ở trong không trung căn bản là không có khái niệm phương hướng. mà phương hướng của Đinh Hạo và Bát Sí Tử Mãng mặc dù có biến hóa, nhưng Đinh Hạo chỉ làm cho Bát Sí Tử Mãng thay đổi hướng, mà mình căn cứ quỹ tích di động của Bát Sí Tử Mãng để phán đoán ra địa điểm nó sẽ đi tới., đương nhiên sẽ đến lúc gặp nhau.
Bốn người Huyền Âm Tông thấy Đinh Hạo có thủ đoạn gian trá như vậy, nhưng cũng đành bất lực. Dù sao bọn họ cũng là người đuổi theo, rốt cuộc Đinh Hạo chạy theo hướng nào, bọn họ căn bản không thể đoán trước.
Quả nhiên như vậy, chỉ một lát sau Đinh Hạo và Bát Sí Tử Mãng đã hội hợp lại. Chỉ thấy thân hình Bát Sí Tử Mãng khẽ động làm cho Không gian xung quanh bị sụp đổ một chút. Mà trong tay Đinh Hạo lại hiện lên một làn quang mang kỳ lạ, thân hình to lớn của Bát Sí Tử Mãng đã biến mất không còn.
Cười dài một tiếng, tốc độ của Đinh Hạo đang từ nhanh trở nên chậm, đợi cho bốn người Huyền Âm Tông đến sau mình, Đinh Hạo cười phá lên, nói: “Ăn trộm gà không được, lại hóa ra mất gạo. Huyền Âm Tông các ngươi sau hôm nay sẽ chẳng còn mặt mũi. Hơn nữa ngày sau nhất định sẽ chịu sự trả thù đẫm máu của ta”
Quát lên một tiếng lớn, khuôn mặt Tông Chủ Huyền Âm Tông trở nên vặn vẹo biết hình, quát lớn: “Cho dù hôm nay ngươi chạy thoát, bổn Tông thề nhất định không tiếc bất cứ giá nào để giết chết ngươi”
Thấy hắn nói như vậy, Đinh Hạo điên cuồng cười to, thân hình đột nhiên tăng tốc.
“Nhớ kỹ, ta họ Đinh, tên Hạo, Huyền Âm Tông các ngươi sau này nhất định sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn trong tay ta”
Thấy Đinh Hạo lao ra ngoài nhanh như tia chớp, bốn người Huyền Âm Tông nhìn nhau, bọn họ biết với tốc độ của mình căn bản không thể đuổi kịp, nên chỉ có thể đưa mắt nhìn, nhưng không thể làm gì.
Nửa ngày sau, Đinh Hạo xuất hiện ở trên Lan Lăng Sơn mạch. Sở dĩ xuất hiện ở đây, vì Đinh Hạo tìm được tin tức từ trong miệng Thư Viện. Lễ Tuyền kia trong vòng trăm ngày sẽ hình thành năm chén ở nơi này. Khi Đinh Hạo nghe thấy tác dụng kỳ diệu của Lễ Tuyền, hắn đã có ý với số Lễ Tuyền này rồi.
Nghĩ đến chuyện vừa xảy ra ở Huyền Âm Tông, Đinh Hạo cảm thấy rất nực cười. mình cho đến bây giờ chưa bây giờ làm người tốt một lần. lần này mặc dù có mục đích khác, nhưng dù nói như thế nào cũng có ơn với Huyền Âm Tông, không ngờ rằng lại xảy ra biến hóa như vậy, đúng là không ngờ được.
Nhưng như thế cũng tốt, dù sao mình cũng không có ý tốt gì. Bây giờ nếu đã trở mặt với nhau, mình hành động sẽ không có gì phải e dè. Lần này nếu có thể đoạt được một ly Lễ Tuyền từ trong tay Huyền Âm Tông và Dật Điện Tông là tốt nhất. Nếu lần này không thể cướp được, thì lần sau mình sẽ mang theo đám người Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma trở lại đây, thì nhất định phải diệt tông Huyền Âm Tông, không sợ không tìm được chút Lễ Tuyền ở trong Huyền Âm Tông.
Nghĩ đến đây, Đinh Hạo lại ngửa mặt lên trời cười dài. Hắn tìm một Sơn động bí mật tại Lan Lăng Sơn mạch này, hắn ẩn thân vào trong động, tổng cộng dù sao cũng còn hơn trăm ngày, mình chỉ còn biết chờ mà thôi. Chỉ có duy nhất một điểm là Lễ Tuyền rốt cuộc ở nơi nào trong Lan Lăng Sơn mạch thì Thư Viện kia lại không nói. Mà Lan Lăng Sơn mạch nói lớn không lớn, nhỏ không nhỏ, nhưng phạm vi cũng đến mấy trăm dặm. Nếu không biết rốt cuộc ở vị trí nào, thì đâu thể dễ dàng tìm được. Tuy nhiên trăm ngày sau Lễ Tuyền xuất thế, hai phái Huyền Âm Tông và Dật Điện Tông nhất định sẽ xuất hiện, đến lúc đó chỉ cần đi theo sau bọn họ là sẽ tìm được vị trí chính xác.
Nghĩ đến những chuyện mình đã gặp phải ở Tam Châu Nhất Đảo, Đinh Hạo cảm thấy rất kích thích. Ở trên Tam Châu Nhất Đảo này đúng là lấy thực lực làm nền tảng, quy luật cá lớn nuốt cá bé được truyền bá đến cực điểm. Dù cho Vô Cực Ma Tông chỉ có thời gian trăm năm để phát triển, nhưng dựa vào công dụng đặc biệt của Vô Cực Ma Công, thì Vô Cực Ma Tông nhất định có thể nhanh chóng quật khởi ở đất Tam Châu Nhất Đảo này. Chờ đến lúc Đạo Ma lục tông nhận thấy sự lớn mạnh của Vô Cực Ma Tông, thì đến lúc đó Vô Cực Ma Tông cũng đã có đủ thực lực chống lại bọn họ. Về sau ở trong Tu Chân Giới, ai mới là Môn phái mạnh nhất còn chưa nói rõ được.
Nghĩ đến đây, Đinh Hạo tiến vào nhập định, chuẩn bị cho sự xuất thế của Lễ Tuyền vào trăm ngày sau.
Tác giả : Nghịch Thương Thiên
Chương 122: Lan Lăng Sơn mạch.
Dịch giả : Vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
Trăm ngày sau.
Đinh Hạo từ trong Sơn động đi ra, trải qua mấy trận đại chiến, Đinh Hạo cảm giác tiến bộ rất lớn, hơn nữa lần trước cắn nuốt chân nguyên tinh hoa của một tên Xuất Khiếu Kỳ, cùng với tâm trạng cũng đã trở nên cứng cỏi hơn nhiều, nên hắn có cảm giác sắp đột phá.
Hôm nay là ngày Lễ Tuyền sẽ xuất thế, vì vậy Đinh Hạo đã sớm đi ra khỏi Sơn động, thi triển một đạo Ẩn hình phù lên người mình, âm thầm che dấu khí tức, chờ Dật Điện Tông và Huyền Âm Tông đến đây.
Ẩn hành phù mà Vô Cực Ma Công ghi lại rất thần bí, mà theo cảnh giới Tu vi của Đinh Hạo không ngừng tăng lên, hiệu quả của Ẩn hành phù cũng càng lúc càng rõ ràng. Lúc trướ Đinh Hạo đã sớm thử qua tác dụng lớn nhất của Ẩn hành phù với Huyết Ma Liệt Sơn. Mà Tu vi lúc này đã khác hẳn lúc trước, nên chỉ cần Tông Chủ Huyền Âm Tông không quá gần mình, thì Đinh Hạo tự tin hắn không thể nào phát hiện được.
Bay một vòng quanh Lan Lăng Sơn mạch, Đinh Hạo âm thầm ngạc nhiên, Lan Lăng Sơn mạch này mặc dù trước mặt không lớn, nhưng toàn bộ Lan Lăng Sơn mạch lại gây cho Đinh Hạo một cảm giác tràn đầy sức sống, toàn bộ Sơn mạch ẩn dấu vô số kỳ hoa dị thảo, mãnh thú…
Mặc dù Đinh Hạo vẫn chưa phát hiện có sinh vật khổng lồ nào xuất hiện. Nhưng Bát Sí Tử Mãng ở bên trong Trữ vật giới chỉ rất háo hức theo di động không ngừng của Đinh Hạo. Giống như bốn phía có cái gì đó làm nó lo lắng. Có đôi khi trực giác của động vật thậm chí còn linh mẫn hơn loài người rất nhiều, huống hồ lại là Bát Sí Tử Mãng. Đinh Hạo trước khi Tu Chân đã là một gã Thợ săn xuất sắc, nên hắn càng để ý đến việc này hơn.
Ngay khi Đinh Hạo đang chú ý quan sát xung quanh, thì đột nhiên tiếng Ngự kiếm vang lên từ phía xa xa. Đinh Hạo biết người của Huyền Âm Tông và Dật Điện Tông mà mình đang đợi rốt cuộc đã xuất hiện.
Trong lòng vừa động, Đinh Hạo bay thật nhanh về phía truyền ra âm thanh, nhưng không tạo ra chút dao động nào hết.
Một lát sau, mấy bóng người xuất hiện ở một chỗ bốn phía là vách núi dựng đứng, trong những người đó Đinh Hạo không biết một ai, đều có Tu vi cao siêu. Trong đó kẻ thấp nhất cũng có Tu vi Phân Thân Kỳ. Xem cử chỉ, lời nói của bọn họ, Đinh Hạo biết đây đều là người trong Đạo Môn. Mà những người này tuyệt đối không phải tất cả đều là người của Dật Điện Tông. Nếu không Huyền Âm Tông căn bản không thể cạnh tranh nổi với Dật Điện Tông. Xem ra đây nhất định là các cao thủ mà Dật Điện Tông mời đến.
Thấy mấy người đó dừng lại ở đây, Đinh Hạo mặc dù khó hiểu, nhưng cũng không dám đến gần. mặc dù Ẩn hình phù của hắn rất thần kỳ, nhưng Tu vi của mấy người này lại rất đáng sợ. Nếu ở Đoạn Hồn Sơn, thì ngoài Luyện Ngục Ma Tông ra thì Tông Chủ của các Tông phái khác không thể bằng mấy người này. Huống chi còn có ba người có cùng cảnh giới với Thiên Yêu Niếp Thiên. Đúng là cao thủ như mây. Một khi đã như thế, Đinh Hạo làm sao dám tùy tiện tiếp cận bọn họ, nếu chẳng may để bhn phát hiện, thì mình sợ rằng muốn trốn cũng cũng rất khó khăn. Trừ phi sử dụng Huyền Âm Sát Lôi, điều này lại không phải điều mà Đinh Hạo muôn thấy.
Mấy người đó đứng lại ở chỗ này, quan sát bốn phía xung quanh, trong đó một người có vẻ là Tông Chủ Dật Điện Tông mở miệng nói.
“Đa tạ các vị có thể đến đây hỗ trợ. Xem ra người của Huyền Âm Tông còn chưa đến. Nếu lần này bổn Tông có thể đoạt được toàn bộ Lễ Tuyền, các vị nhất định không thiếu”
Lúc trước Đinh Hạo dựa vào quần áo của mấy người này mà đoán ra thân phận của bọn họ. bây giờ vừa nghe hắn mở miệng nói như thế, thì thấy mình suy đoán không sai là mấy, người này quả nhiên chính là Tông Chủ Dật Điện Tông.
Quả nhiên, một lão già thấp nhất trong đám người này cười dài một tiếng, ôn tồn nói: “Mã Tông chủ không cần khách khí. Đây vốn là việc chúng ta nên làm, đều là Tông phái Đạo Môn, đương nhiên không thể cho phép đám người Ma Môn chiếm được vật báu như vậy.”
Tên Tông Chủ Dật Điện Tông nghe thấy người này nói thế, cũng mỉm cười nói: “Đa tạ Mục Trưởng lão đã giúp đỡ. Nhưng Mục Trưởng lão cũng có rất nhiều việc. Nếu bổn Tông đã mời Mục Trưởng lão đến đây, đương nhiên sẽ không thể để Mục Trưởng lão tay không mà về. Đây là lễ vật mà bổn Tông chuẩn bị từ trước, chỉ cần chuyện lần này chấm dứt một cách thuận lợi, bổn Tông sẽ lập tức dâng lên, tuyệt đối không bạc đãi các vị”
Tông Chủ Dật Điện Tông vừa nói thế, thì ngoại trừ mấy người Dật Điện Tông ra, thì mấy người còn lại đều gật đầu hiểu ý. Tuy nhiên bọn hắn vẫn nói vài câu khách khí với Tông Chủ Dật Điện Tông.
Sau khi nói mấy câu khách khí, một tên đại hán cao lớn, cả người đen xì cười dài nói: “Nghe nói Huyền Âm Tông thời gian trước bị một tên Tiểu tử Ma Đạo Nguyên Anh kỳ phá huỷ cả Sinh mệnh nước suối. Thật là nực cười, xem ra Huyền Âm Tông chỉ còn hư danh mà thôi. Tông phái lớn như vậy mà bị một tên Nguyên Anh kỳ phá hư bốn phía, cuối cùng còn để cho hắn chạy thoát, thật buồn cười”
Đinh Hạo đang ẩn núp ở một chỗ cách đó khá xa, nghe thấy thế không khỏi sửng sốt. hắn không ngờ được rằng tin tức lại truyền nhanh như vậy. Xem ra toàn bộ người Tu Chân trên Doanh Châu đều đã biết tin tức này. Lần này Huyền Âm Tông đúng là không còn chút mặt mũi nào.
Tên đại hán ngăm đen kia vừa nói ra, thì mấy người còn lại đều đắc ý cười to, giống như đây là chuyện làm bọn hắn rất hả hê. Mà Tông Chủ Dật Điện Tông cũng cười gượng hai tiếng. Nếu Huyền Âm Tông dễ đối phó như vậy, thì hắn đâu cần phải mời những người này đến hỗ trợ cướp đoạt Lễ Tuyền làm gì.
Hơn nữa Huyền Âm Tông trong miệng bọn chúng không đáng một đồng. Mà Dật Điện Tông mình đã tranh đấu với Huyền Âm Tông cả ngàn năm nay, mà chưa chiếm chút ưu thế nào, theo cách nói của bọn chúng, thì Dật Điện Tông của mình sợ cũng không đáng gì.
Nhưng vào lúc này, Tông Chủ Dật Điện Tông đương nhiên không thể nói ra những lời này. Dù sao bây giờ hắn còn cần người ta, chờ cho bọn họ cười xong, Tông Chủ Dật Điện Tông mới giải thích: “Các vị có điểm không biết, tiểu tử Ma Đạo đến làm láo loạn ở Huyền Âm Tông rất siêu phàm. Đừng nói là Huyền Âm Tông, mà ngay cả Ngô Tinh – Tông Chủ Hoắc Đồng Tông trên Bồng Khâu đảo cũng bị hắn dung Huyền Âm Sát Lôi huỷ đi thân thể. Đến bây giờ mới vừa tìm được một thân thể mới, nhưng nếu muốn khôi phục như ban đầu, sợ rằng không có mười năm, tám năm thì không thể làm được.”
“Ồ, có chuyện như vậy sao?” Một tên trong số đó sửng sốt hỏi.
Gật đầu, Tông Chủ Dật Điện Tông kể rõ mọi chuyện, chuyện này lần đó có rất nhiều người Tu Chân quan sát thấy, vì vậy Tông Chủ Dật Điện Tông nói rất chính xác.
Đến khi Tông Chủ Dật Điện Tông kể rõ mọi chuyện, mấy người đó đều vẫn lộ ra vẻ nửa tin nửa ngờ. Dù sao với Tu vi Nguyên Anh kỳ, thì bất luận tu luyện thân pháp gì, nhưng Tu vi hạn chế thì căn bản không thể nào có được tốc độ cao đến như vậy. Huống chi lại còn nhanh hơn cả mấy người có Tu vi là Hợp Thể tiền kỳ, điều này bọn hắn không thể tưởng tượng nổi, nên đều không tin cho lắm.
Thấy vẻ mặt mấy người này, Tông Chủ Dật Điện Tông đương nhiên biết bọn họ có suy nghĩ như thế nào: “không giấu gì các vị, lần đầu tiên khi nghe được việc này, bổn Tông cũng không tin. Tuy nhiên Vương Yên Yên – đệ tử của bổn Tông từng giao chiến với hắn. bổn Tông tên là Dật Điện Tông, vốn rất kiêu ngạo về tốc độ. Nhưng khi Vương Yên Yên đối mặt kẻ đó, thì tốc độ chênh lệch quá lớn. Đến lúc cuối cùng thậm chí còn liều mạng sử dụng Độn pháp – chấp nhận hao tổn mười năm Tu vi mới có thể chạy thoát khỏi tay của hắn. Vì vậy bổn Tông không thể không tin lời đồn đại.
Tông Chủ Dật Điện Tông vừa nói ra câu này, mấy người còn lại mới thực sự chú ý đến. Bất luận là như thế nào, người này đều là một Tông Chủ. Với thân phận của hắn, sẽ không bây giờ nói năng lung tung, vì vậy mọi người cũng tin Đinh Hạo có tốc độ như vậy.
Nghe thấy mấy người này không nói đến chính sự mà lại thảo luận về mình, Đinh Hạo dở khóc dở cười. Nếu bọn hắn biết mình đang mai phục ở gần đó, không biết sẽ có cảm nghĩ gì. Không ngờ rằng trong lúc vô ý mình lại có danh tiếng lớn như vậy ở Tam Châu Nhất Đảo này. Nghĩ đến đây, Đinh Hạo thầm cười lạnh trong lòng, không bao lâu nữa, danh tiếng của mình sẽ truyền khắp mọi ngõ ngach của Tam Châu Nhất Đảo, làm cho mỗi người nghe thấy hai chữ Đinh Hạo đều cảm thấy sợ hãi mới là mục đích theo đuổi của hắn.
Khi Đinh Hạo đang suy nghĩ, tên Đại hán ngăm đen lại mở miệng nói: “Mã Tông Chủ, chúng ta đã đợi một lúc lâu, vì sao người của Huyền Âm Tông còn chưa đến. Chẳng lẽ người của Tông phái này chưa xuất hiện, thì Lễ Tuyền sẽ không xuất thế sao?”
Gật đầu, Tông Chủ Dật Điện Tông nói: “Người Huyền Âm Tông chưa xuất hiện, thì Lễ Tuyền sẽ chưa xuất thế. NHưng dù là Lễ Tuyền có xuất thế, thì chúng ta cũng chỉ biết đứng nhìn mà thôi”
“Hy vọng Tông Chủ cho biết” Người này tiếp tục hỏi.
Chỉ thấy Tông Chủ Dật Điện Tông trầm ngâm một chút rồi nói: “không biết bắt đầu tức lúc nào, bổn Tông và Huyền Âm Tông liền lưu truyền hai chiếc chìa khóa. Hơn nữa mỗi chiếc đều chỉ có thể do Tông Chủ nắm giữ. Cứ cách năm trăm năm, Lan Lăng Sơn mạch này sẽ sinh ra năm chén Lễ Tuyền. Nhưng phải có đủ hai chiếc chìa khóa này mới có thể mở ra cấm chế tiến và trong núi. Ngoại trừ cách đó ra thì không còn biện pháp nào khác. Đây cũng là nguyên nhân vì sao chỉ có bổn Tông và Huyền Âm Tông có thể đạt được Lễ Tuyền. Còn nếu để người khác tùy tiện tiến vào, không phải đại loạn hay sao”
Nghe hắn nói như vậy, Đinh Hạo cũng mới biết nguyên nhân của sự việc, bảo sao Tông Chủ Dật Điện Tông lại đến đây sớm như vậy mà không có hành động gì, mà là đang chờ Tông Chủ Huyền Âm Tông mang theo chiếc chìa khóa còn lại đến đây. Nghĩ đến đây, Đinh Hạo trong lòng vừa động, xem ra hai Tông phái này có quan hệ rất sâu xa, nếu không sẽ không có chuyện như vậy.
Thấy Tông Chủ Dật Điện Tông giải thích như vậy, mấy người còn lại đều hiểu ra. Nhưng vào lúc này, từ xa xa lại truyền đến vài tiếng xé gió vun vút.
Tất cả mọi người trong Đạo Môn đều biến sắc, người của Huyền Âm Tông rốt cuộc đã đến.