Tống Phong xách cổ Âu Dương Miêu lên, không khách khí đập cả người y xuống đất, tạo nên một tiếng “Ruỳnh” vô cùng lớn.
- Thứ hai, khi chưa hiểu rõ đối phương, tốt nhất là không nên đem tuyệt kỹ ra sử dụng luôn.
Máu sau đầu Âu Dương Miêu không ngừng chảy, chẳng mấy chốc đã tạo ra một vũng máu lớn trên sàn đấu.
- DỪNG TAY!
Một trưởng lão đứng phía sau Mạc Kình Hạo rốt cuộc không nhịn được lên tiếng. Thân thể mập ú ngay tức khắc xuất hiện trên sàn đấu, tạo ra lớp gai băng, bức Tống Phong lui về phía sau.
- Trận đấu còn chưa kết thúc, ngươi lấy tư cách gì xen vào?
Giọng nói trầm thấp của Tống Phong vừa dứt, một loạt âm thanh khác nhau gần như cùng lúc vang lên:
Rắc…Rắc…Ầm….Uỳnh….
Hơn chục lớp gai băng bỗng chốc xuất hiện hàng loạt vết nứt. Các vết nứt ngày càng ăn sâu vào trong, cuối cùng phá tan kết cấu vững chắc của khối băng!
Tống Phong không mất chút sức nào tránh khỏi những mảng băng vỡ vụn trong không trung, vút lên phía trước định tấn công lão mập.
- Băng Khiên!
Lão mập hô lên một tiếng, dùng ma pháp tạo ra một lớp băng dày chắn trước mặt, tiếp tục kiểm tra thương thế của Âu Dương Miêu.
Nhưng lão còn chưa kịp đặt tay lên kiểm tra nhịp thở của Âu Dương Miêu, một bóng hình màu đen đã vút đến sau lưng. Tốc độ của bóng đen nhanh đến mức hãi nhân, khiến lão không kịp trở tay, chỉ có thể di chuyển thân mình tránh né.
Trưởng lão Linh tông tuy không đồng ý với cách làm của lão mập nhưng vẫn phi thân lên võ đài, ra tay ngăn cản chiêu vừa rồi của Tống Phong, đồng thời tuyên bố người chiến thắng là hắn.
Trận đấu đã kết thúc, Tống Phong đương nhiên không còn lý do gì tấn công lão mập kia, quay người rời đi.
Nhưng một lần nữa, y lại bị một thanh âm khác ngăn cản:
- Khoan đã!
Vẫn như lúc trước, hắn dừng lại, nhưng không hề quay đầu. Dựa theo vị trí của thanh âm vừa rồi, chắc hẳn người vừa lên tiếng là Thiên tông tông chủ Mạc Kình Hạo.
- Chiêu thức vừa rồi ngươi sử dụng, nếu bổn tọa đoán không lầm, hẳn là chiêu thứ 4 trong Ma tông Địa cấp pháp kĩ Thạch Ấn?
- Đến pháp kĩ của Thiên tông mà Thiên tông tông chủ cũng không nhận ra hay sao?
Ý cười trên miệng Tống Phong hiện lên ngày càng rõ. Y bình tĩnh quay người lại, mắt đối mắt nhìn Mạc Kình Hạo.
- Hoang đường! Ngươi không phải là Thiên tông đệ tử, sao có thể sử dụng được Thiên tông võ kĩ?
- Vừa nãy đồ đệ Mạc tông chủ chẳng phải đã sử dụng qua hay sao? Ta bất quá chỉ bắt chước lại, thay đổi một ít, không ngờ đã biến thành Ma tông Địa cấp võ kĩ?
- Cho dù chỉ là một chiêu thức trong Huyền cấp võ kĩ, một tiểu tử như ngươi cũng không thể nào nhìn ra được lối vận chuyển ma pháp, huyền cơ trong đó, nói gì đến việc bắt chước, hơn nữa còn là biến đổi?
- Âu Dương Miêu học nghệ chưa thông, mỗi một chiêu thức đều sử dụng gấp đôi lượng ma pháp cần thiết để sử ra một bộ võ kĩ. Nếu ta còn không nhìn ra, đó mới là chuyện lạ.
- Cho dù là bổn tọa cũng không thể nhìn ra lối vận chuyển ma pháp của một sơ cấp Pháp Tôn, tiểu tử ngươi sao có khả năng đó? Trừ phi ngươi tự tay đánh lại bộ võ kĩ đó 1 lượt, bổn tọa sẽ tin lời ngươi nói.
- Tông chủ hà tất phải dồn ta đến đường cùng? Cho dù chiêu vừa rồi không thuộc Thiên tông pháp kĩ, ngài cũng không cách nào chứng minh nó thuộc Ma tông địa cấp pháp kĩ. Vậy tại sao ta phải đánh lại bộ võ kĩ đó?
- Nếu ngươi đã không thể chứng minh bản thân trong sạch, bổn tọa sẽ dùng tư cách giám khảo cuộc thi để truất quyền thi đấu của ngươi.
Ánh mắt Tống Phong hiện rõ sự khó chịu nhưng giọng nói vẫn trầm tĩnh như cũ:
- Rất nhiều người có thể làm chứng cho thân phận của ta.
Lôi Vũ thấy tình hình càng lúc càng căng thẳng, vội giơ tay lên:
- Ta có thể làm chứng cho hắn!
Linh tông trưởng lão tiến lên phía trước, ôm quyền hướng về phía Mạc Kinh Hạo, nói:
- Mạc tông chủ đừng vội. Linh tông đã cử người đi xác minh chuyện này, không bao lâu nữa sẽ có tin báo về. Đến lúc đó quyết định cũng chưa muộn.
…………………
Ngày thi đấu thứ nhất kết thúc.
Ngoại trừ Âu Dương Miêu bị loại ngay từ vòng đầu tiên, toàn bộ những đệ tử khác thuộc Ngũ đại tông môn đều chiến thắng, thành công tiến vào vòng 2.
Lôi Vũ may mắn gặp được 2 ma pháp sư mới chỉ đạt đến Pháp Sĩ thất giai, chẳng mất bao nhiêu sức đã đá được 2 tên kia xuống võ đài.
586 người tham gia vào vòng 2 thì có 248 người thuộc Ngũ đại tông môn. Trong đó Linh tông chiếm 48, Huyền tông chiếm 40 , Vũ tông chiếm 52, Minh tông chiếm 57 và Thiên tông chiếm 51.
Sự việc của Tống Phong cũng được giải quyết xong xuôi. Thân phận “thiếu chủ Tống gia” – một trung cấp gia tộc trực thuộc một danh môn chính phái- đã được xác định. Đồng thời, Thiên gia cũng đưa ra bằng chứng cho thấy chiêu thức mà hắn sử dụng nằm trong 1 bộ Huyền cấp võ kĩ của gia tộc.
Sau khi trận đấu cuối cùng của vòng 1 kết thúc, danh sách đội viên của từng nhóm tham gia vào vòng 2 cũng đã được công bố. 586 thí sinh chia thành 116 nhóm 5 người, 1 nhóm 6 người.
Một lần nữa, Lôi Vũ lại cùng nhóm với Tống Phong.
Hai người bọn họ nằm trong nhóm 6 người. 4 người còn lại trong nhóm hắn lần lượt là Mộ Nguyệt Tâm, Vũ Nhan của Linh tông, Xích Diễm của Vũ tông và Mạc Thanh Y của Thiên tông.
Danh sách đội viên vừa hiện lên, hai người bọn họ liền ngay lập tức trở thành đối tượng công kích của hàng loạt nam ma pháp sư, chiến sĩ. Kể cũng phải, thập đại mỹ nữ có 10 người thì đến 4 người nằm trong nhóm của hắn, đám người kia không tức mới là lạ.
……………….
Ngày thi đấu thứ 2.
Lúc Tống Phong và Lôi Vũ xuất hiện ở địa điểm tập trung, Linh tông trưởng lão đã nói gần xong qui định của vòng 2, bọn họ chỉ kịp nghe thấy đoạn “15 tổ đội hoàn thành nhiệm vụ và 15 tổ đội có tổng điểm xếp hạng cao nhất sẽ tiến vào vòng tiếp theo”.
Lôi Vũ không mấy bận tâm đến ánh mắt không mấy thiện cảm của đám ma pháp sư, chiến sĩ xung quanh, lập tức đi đến chỗ tập trung của nhóm hắn.
- Ngươi làm gì mà bây giờ mới đến thế?
Đang lúc Lôi Vũ chưa biết nên trả lời thế nào, Tống Phong liếc mắt nhìn nữ tử dung mạo khuynh quốc khuynh thành vừa lên tiếng, thản nhiên trả lời:
- Ngủ.
Mộ Nguyệt Tâm là nữ nhi của Linh tông tông chủ, trong bảng Thập Đại Mỹ Nữ của Ma Pháp đại lục xếp thứ 7, hiện đang là Pháp Tôn Bát Giai, chưa rõ cấp độ chiến sĩ
Vũ Nhan là đệ tử của vị trưởng lão ở bàn báo danh số 1 hôm trước, trong bảng Thập Đại Mỹ Nữ xếp thứ 6, hiện đang là Pháp Tôn Lục Giai.
Xích Diễm là đệ tử của một trưởng lão trong Vũ tông, tu vi không có gì nổi bật, mới chỉ đạt đến Pháp Sĩ Thập Tứ Giai, trong bảng Thập Đại Mỹ Nữ xếp thứ 9.
Mạc Thanh Y là nữ nhi thứ ba của Thiên tông tông chủ Mạc Kình Hạo, trong bảng Thập Đại Mỹ Nữ xếp thứ 3, hiện đang là Pháp Tôn Cửu Giai.
Người lên tiếng phàn nàn lúc nãy là Mạc Thanh Y.
Linh tông trưởng lão dù đã nói xong qui định nhưng vẫn chưa cho phép thí sinh tiến vào Bắc Linh sâm lâm, tựa hồ như cố ý để bọn họ bàn bạc kế hoạch.
Mà trong nhóm của Lôi Vũ, 4 nữ tử kia cũng rôm rả trò chuyện, ngươi một câu, ta một câu, liên miên không dứt. Nội dung trò chuyện của các nàng cũng không có gì mới mẻ, chỉ là chào hỏi xã giao thông thường, sau đó hỏi han hết thứ này đến thứ kia, thỉnh thoảng lại khen nhau vài ba câu.
Lôi Vũ và Tống Phong đương nhiên không có hứng nghe chuyện của nữ nhân, đứng khoanh tay, dựa người vào cái cây ở phía sau. Tống Phong theo thói quen nhắm mắt dưỡng thần, còn Lôi Vũ lại đứng ngắm những nữ ma pháp sư, chiến sĩ ở xung quanh.
Mãi đến hơn 15’ sau, Vũ Nhan mới lên tiếng, gọi bọn hắn lại bàn bạc kế hoạch:
Vũ Nhan: “Muội nghĩ chúng ta vẫn nên làm nhiệm vụ trước. Nếu không thể hoàn thành, đến lúc đó chúng ta đi săn ma thú kiếm điểm cũng chưa muộn.”
Mạc Thanh Y: “Hai tỷ thông thuộc Bắc Linh sâm lâm như vậy, có thể nào suy đoán ra được 1 số địa điểm mà giám khảo có thể ở đó hay không?”
Vũ Nhan: “Mặc dù là Linh tông đệ tử nhưng tỷ cũng chỉ mới vào Bắc Linh sâm lầm có 2 lần thôi, có một số địa điểm vẫn chưa đặt chân đến.”
Xích Diễm: “Vậy chẳng lẽ sâm lâm này không phải để cho Linh tông đệ tử tập luyện?”
Vũ Nhan: “Bắc Linh sâm lâm là nơi trấn giữ thần vật, xưa nay canh phòng nghiêm ngặt, dù là đệ tử nội môn cũng phải có lệnh bài của tông chủ mới được phép tiến vào. Lần này được ấn định là nơi tổ chức Sinh Tử Chiến nên tông chủ mới đặc biệt phá lệ, để vòng 2 diễn ra ở đây. Cũng vì điều này mà số lượng trưởng lão thủ hộ cho thần vật cũng được tăng lên gấp đôi.”
Mạc Thanh Y: “Chẳng nhẽ có gặp được giám khảo hay không hoàn toàn do hên xui?”
Mộ Nguyệt Tâm: “Một khi có nhóm tìm được giám khảo chắc chắn sẽ gây ra động tĩnh không nhỏ, đến lúc đó chúng ta lần theo là được. Hơn nữa nhiệm vụ cũng không dễ hoàn thành, không thể nào 1 lần là hoàn thành được.”
Lôi Vũ nghe bọn họ lời qua tiếng lại, đại khái cũng hiểu được chút qui tắc. Có 2 cách để thông qua vòng 2: 1 là hoàn thành nhiệm vụ liên quan đến giám khảo, 2 là so sánh tổng điểm xếp hạng. Hắn bỗng dưng nhớ đến một câu nói của Linh tông trưởng lão trong phòng báo danh, lôi tấm thẻ bài số 1564 lúc trước của mình ra, truyền ma pháp vào trong đó.
Số 1564: Lôi Vũ
Điểm cá nhân: 0
Điểm toàn đội: 100
Trưởng lão kia từng nói tấm thẻ bài sẽ có tác dụng ở vòng 2 nên có lẽ 100 điểm kia là thuộc tấm thẻ bài số 5 của Mộ Nguyệt Tâm.
Mộ Nguyệt Tâm nhìn thấy hành động này của Lôi Vũ, đưa thêm một tấm thẻ bài khác cho hắn:
- Đây là thẻ bài vừa được phát cho từng nhóm, sau khi được truyền ma pháp sẽ hiện lên bảng xếp hạng tạm thời về tổng điểm toàn đội.
Lôi Vũ đưa tay cầm lấy chiếc thẻ bài kia, truyền ma pháp vào bên trong.
1. Nhóm số 14: 400
2. Nhóm số 74: 300
3. Nhóm số 56: 200
4. Nhóm số 25: 100
5. Nhóm số 15: 50
6. Nhóm số 64: 50
7. Nhóm số 91: 50
8. Nhóm số 57: 50
9. Nhóm số 47: 50
………………………..
10 người báo danh đầu tiên trừ đi Âu Dương Miêu đã bị loại, còn 9 người tương ứng với 9 nhóm có điểm ngay từ lúc chưa xuất phát.
Người báo danh thứ 2 được 400 điểm, thứ 3 được 300 điểm, thứ 4 được 200 điểm, thứ 5 được 100 điểm, các vị trí thứ 6,7,8,9,10 đều được 50 điểm.
Tống Phong dường như không quan tâm lắm đến bảng xếp hạng này, vẫn đứng im tại chỗ không nói gì.
Ngay lúc này, Linh tông trưởng lão lên tiếng tuyên bố:
- Các ngươi có thời hạn 3 ngày để hoàn thành nhiệm vụ. Bắt đầu đi!
Các nhóm theo số thứ tự lần lượt xuất phát.
Sâm lâm này ngày trước từng là nơi cự ngụ của vô vàn ma thú. Nhưng đến khi tông chủ đời thứ nhất của Linh tông đến đây xây dựng nên tông môn, số lượng ma thú ở đây ngày càng suy giảm. Đa phần các loại ma thú yếu ớt như nhất cấp ma thú, nhị cấp ma thú, tam cấp ma thú đều không thể tồn tại, một phần là do bị ma pháp sư, chiến sĩ săn bắt, một phần là do bị các ma thú khác ăn thịt. Vậy nên, ma thú ở Bắc Linh đều là tứ cấp ma thú trở nên. Nghe nói ở trung tâm sâm lâm còn có một con cửu cấp ma thú.
Lôi Vũ vừa đi vừa để ý khung cảnh xung quanh, vẽ lên một bản đồ trong đầu.
Mộ Nguyệt Tâm đột nhiên chỉ tay về phía Nam, nói:
- Ở phía đó tập trung rất nhiều người, chúng ta qua đó thử xem!?
Lôi Vũ ngạc nhiên nhìn nàng. Tại sao hắn không cảm nhận được bất kì dao động ma pháp nào? Mộ Nguyệt Tâm mới chỉ là Pháp Tôn Bát Giai, không lí nào cảm nhận được điều mà đến một Pháp Tôn Thập Giai như hắn cũng không cảm nhận được?
Quả thực Mộ Nguyệt Tâm đã đúng. Có 6 nhóm thí sinh đang tập trung ở khu vực phía Nam, nhưng khu vực đó cách vị trí ban nãy của nhóm hắn đến 2km!
Lôi Vũ đi đến bên cạnh Tống Phong, thấp giọng hỏi:
- Mộ Nguyệt Tâm là ma pháp sư không gian hệ ma pháp loại 3, phải không?
Loại thứ ba trong không gian hệ là nắm bắt, tức là có khả năng nhìn thấu toàn bộ sự vật, sự việc diễn ra trong một khoảng không gian vô cùng rộng lớn.
Tống Phong còn chưa trả lời, giọng nói của Mạc Thanh Y đã lại truyền đến:
- Ê!
Lôi Vũ đáp lại nàng 1 câu, nhanh chóng bước đến phía trước đọc những dòng chữ được khắc trên bia đá.
“Phía sau bia đá này có tổng cộng 8 con đường. Chỉ khi nào có đủ 8 đội tụ hợp lại, 8 con đường mới được mở ra. Mỗi đội chọn 1 con đường để tiến vào. Trong 8 con đường chỉ có 1 con đường bình an, 7 con đường còn lại đều phải chiến đấu: 1 đường gặp Phá Đế ma pháp sư, 2 đường gặp lục cấp ma thú và 4 đường còn lại đôi một thông nhau, tức là 2 đội chiến đấu đến khi nào có 1 đội chiến thắng. Sau khi hoàn thành trận đấu mới có thể gặp được giám khảo. Chúc may mắn!”
Lôi Vũ đọc xong, theo thói quen quay sang quan sát xung quanh. Ở đây hiện tại mới có 7 đội, tức là còn thiếu 1 đội nữa.
Nhưng hắn cũng chẳng cần chờ lâu, bởi vì chưa đầy 5’ sau, đội thứ 8 đã có mặt.
Phong ấn của 8 hang động ngay lập tức được mở ra.
Đội của hắn chọn con đường số 5, cũng là con đường duy nhất phải đối đầu với Pháp Đế ma pháp sư!
Vừa nhìn thấy đối thủ của đội là ai, Mạc Thanh Y liền không nhịn được thở dài, cười khổ:
- Có vẻ như chúng ta không được may mắn lắm thì phải!?
Mộ Nguyệt Tâm và Vũ Nhan nhìn thấy sư huynh trong môn phái thì tiến đến hành lễ.
Tống Phong thủy chung vẫn đứng ở đằng sau quan sát mọi chuyện, không hề lên tiếng. Thắng trận này, dĩ nhiên đối với y rất đơn giản. Nhưng trước khi tìm ra vị trí chính xác của Nghịch Hỏa cung, hắn không nên gây ra động tĩnh quá lớn, tránh trường hợp Linh tông phái người đặc biệt theo dõi hắn.
Pháp Đế ma pháp sư thấy nhóm hắn mãi vẫn chưa động thủ cũng không nhịn được mà lên tiếng:
- Các ngươi còn 5’ để chuẩn bị.
Mạc Thanh Y nhanh chóng gọi mọi người lại, nói lên chiến thuật mà bản thân vừa nghĩ ra. Đại khái là Mộ Nguyệt Tâm, Lôi Vũ và Tống Phong lo công kích, Vũ Nhan và Xích Diễm ở đằng sau yểm trợ, còn Mạc Thanh Y là ma pháp sư hệ hỗ trợ sẽ ở sau cùng. Ngoài ra còn bổ sung thêm một số chiến thuật có thể áp dụng trong trận đấu.
Nghe Mạc Thanh Y nói hết 1 lượt, Lôi Vũ cũng không thể phủ nhận rằng nàng thực sự có thiên phú về mặt lãnh đạo, chỉ huy.
Trận đấu bắt đầu!
Mộ Nguyệt Tâm là người tiên phong tấn công đầu tiên, nhưng không chủ động áp sát đối phương, chỉ đứng tại huy động bảo kiếm công kích. Lôi Vũ cùng công kích với nàng. Còn Tống Phong ngoài mặt ra vẻ tấn công nhưng lại cố tình đứng ở phía sau Mộ Nguyệt Tâm, thận trọng quan sát từng cử động, lối vận chuyển ma pháp cũng như cách tấn công của nàng.
Quan sát được 2 chiêu, y liền phát hiện ra điểm bất thường, ngừng động tác ở tay lại, không tấn công đối thủ. Trên mặt Tống Phong hơi hiện lên nét cười, nói với Mộ Nguyệt Tâm:
- Cả Pháp Đế mà cô cũng không coi ra gì nhỉ?
Trong khoảnh khắc không ai để ý, đồng tử màu đen của Lôi Vũ đột nhiên chuyển đỏ, phát ra quang mang quỉ dị, nhưng rất nhanh sau đó đã trở lại trạng thái thường ngày.
Lôi Vũ hôm qua theo trí nhớ thử triệu hồi ra đuôi hồ ly của mình. Cái đuôi vừa xuất hiện được 1 lúc, một đoạn công pháp kỳ dị liền hiện ra trong tiềm thức hắn. Hắn niệm chú, bắt pháp quyết theo đoạn công pháp ấy thì đồng tử đột nhiên biến đổi, chuyển thành Hồ Nhãn (mắt hồ ly), giống hệt như phụ thân trước đây. Dùng Hồ Nhãn có thể quan sát được mọi dòng ma pháp trong thiên địa, kể cả có bị ma thuật trận làm mờ đi. Lúc nãy hắn nghe Tống Phong mập mập mờ mờ nói chuyện với Mộ Nguyệt Tâm nên sử dụng Hồ Nhãn quan sát thanh kiếm kia, không ngờ phát hiện ra bảo kiếm kia vốn không phải pháp bảo hay vật dụng ma pháp mà đơn giản chỉ là một thanh binh khí thông dụng mà quân đội vẫn hay sử dụng!
Mạc Thanh Y nhận ra hành động kỳ lạ của Tống Phong, tức giận hét lên:
- Ngươi làm gì thế!? Làm theo đúng kế hoạch đi!
Tống Phong trực tiếp phớt lờ lời nói của Mạc Thanh Y, quay sang hỏi Mộ Nguyệt Tâm:
- Không gian hệ ma pháp của cô thuộc loại nào?
Câu hỏi này, không chỉ Tống Phong mà Lôi Vũ cũng muốn hỏi nàng.
Không gian hệ ma pháp là hệ ma pháp quyền năng nhất, khan hiếm nhất. Vậy mà chỉ trong vòng 2 ngày này, hắn đã gặp thêm 2 người sở hữu loại ma pháp này ngoài Thiên Ân. Một là Tống Phong, hai là Mộ Nguyệt Tâm.
Tuy là cùng một loại ma pháp nhưng tùy thuộc vào quá trình mà mỗi người sẽ hình thành nên một kiểu chiến đấu riêng biệt cho bản thân cũng như cách sử dụng ma pháp. Tỷ như không gian hệ ma pháp có rất nhiều hướng phát triển khác nhau, tổng cộng được chia thành 4 loại.
Loại thứ nhất là tái tạo không gian, loại thứ hai là hoán đổi không gian,loại thứ ba là nắm bắt và loại thứ tư là khai mở không gian.
Lôi Vũ mới chỉ chứng kiến Thiên Ân sử dụng một loại duy nhất là hoán đổi không gian. Nhưng dựa vào khoảng cách mà nàng có thể xác định ra vị trí của hắn, cho dù nàng không nói, hắn cũng có thể đoán ra rằng ma pháp của nàng còn thuộc cả loại thứ 3: nắm bắt!
Mộ Nguyệt Tâm chắc chắn thuộc loại thứ 3. Nhưng điều Lôi Vũ quan tâm là liệu nàng có sở hữu thêm loại nào nữa hay không.
Không gian hệ loại nắm bắt không những giúp chủ nhân nó nhìn thấu mọi chuyển động của đối thủ mà còn có thể vô hiệu hóa những chiêu công kích ngầm, mọi loại bẫy mà đối thủ bày ra! Đây không thể nghi ngờ là một lợi thế vô cùng lớn.
Mộ Nguyệt Tâm dường như không muốn trả lời câu hỏi của Tống Phong, cố tình nói lảng sang vấn đề khác:
- Tập trung chiến đấu đi.
Tống Phong không nói gì, bước lên phía trước vài bước, thu ngắn khoảng cách với Pháp Đế ma pháp sư còn 2m.
Thực ra trong trận chiến này, ngay từ đầu tên Pháp Đế ma pháp sư kia đã đánh không đàng hoàng, chỉ dùng lượng ma pháp tương đương với Pháp Tôn Thất Giai. Mộ Nguyệt Tâm sau khi phát hiện ra điều này cũng lại cố ý không tấn công hết sức, ý bảo tên Pháp Đế kia không cần nương tay.
Vừa đi được mấy bước, 24 mũi băng tiễn liền xé gió bay đến, nhằm thẳng vào các yếu điểm trên người Tống Phong tấn công.
Quá rõ ràng, tên Pháp Đế kia chỉ định nương tay với Mộ Nguyệt Tâm!
Tống Phong cố tình đợi mấy mũi băng tiễn kia bay gần đến. Khi chỉ còn cách tầm 5cm, y mới thong thả sử dụng kỹ năng hoán đổi của không gian hệ ma pháp, thay đổi vị trí giữa hắn với Mộ Nguyệt Tâm.
Quá trình hoán đổi diễn ra rất nhanh, nhưng cũng đủ để băng tiễn bay thêm 4cm nữa.
Mộ Nguyệt Tâm bị bất ngờ bởi hành động này của hắn, không kịp thu hồi bảo kiếm về chống đỡ.
Keng….Keng….Keng….
Mũi băng tiễn uy lực là vậy nhưng khi va chạm với khải giáp của Mộ Nguyệt Tâm đều đồng loạt tạo ra những âm thanh chói tai, rồi rơi xuống đất.
Vũ Nhan là người đầu tiên phản ứng, hét lên:
- NGƯƠI LÀM GÌ THẾ?!!
Tống Phong vẫn thản nhiên đứng tại chỗ, không trả lời. Việc hắn làm, không cần giải thích với người khác.
Xích Diễm và Mạc Thanh Y đã kịp phục hồi tinh thần, thay nhau lên tiếng chỉ trích hắn.
Thần sắc Tống Phong không hề thay đổi, ánh mắt như cũ tập trung tại bộ khải giáp mà Mộ Nguyệt Tâm đang mặc.
Ngọc Băng Thượng Linh Giáp.
Bộ khải giáp này vốn do một Cửu đẳng đại khí sư chế tạo tặng cho thê tử của mình là một Chiến Thánh, thuộc hàng Thiên Cấp. Vì thê tử của lão chỉ có thiên phú về phương diện phòng thủ nên bộ giáp này không hề có binh khí kèm theo. Tuy nhiên, sức phòng thủ của bộ giáp này lại vô cùng khủng khiếp. Đúng như tên gọi, bộ giáp có sức phòng thủ cường đại nhất khi đối đầu với băng hệ ma pháp. Phàm là công kích dưới trung cấp Pháp Thánh đều không thể xuyên thủng. Còn đối với những công kích thuộc hệ khác, dưới Pháp Đế đều không thể xuyên thủng. Tuy nhiên sau này, thê tử lão bị một Pháp Thánh giết chết, bộ khải giáp cũng từ đó bặt vô âm tín.
Tống Phong dường như không quan tâm lắm đến bảng xếp hạng này, vẫn đứng im tại chỗ không nói gì.
Ngay lúc này, Linh tông trưởng lão lên tiếng tuyên bố:
- Các ngươi có thời hạn 3 ngày để hoàn thành nhiệm vụ. Bắt đầu đi!
Các nhóm theo số thứ tự lần lượt xuất phát.
Sâm lâm này ngày trước từng là nơi cự ngụ của vô vàn ma thú. Nhưng đến khi tông chủ đời thứ nhất của Linh tông đến đây xây dựng nên tông môn, số lượng ma thú ở đây ngày càng suy giảm. Đa phần các loại ma thú yếu ớt như nhất cấp ma thú, nhị cấp ma thú, tam cấp ma thú đều không thể tồn tại, một phần là do bị ma pháp sư, chiến sĩ săn bắt, một phần là do bị các ma thú khác ăn thịt. Vậy nên, ma thú ở Bắc Linh đều là tứ cấp ma thú trở nên. Nghe nói ở trung tâm sâm lâm còn có một con cửu cấp ma thú.
Lôi Vũ vừa đi vừa để ý khung cảnh xung quanh, vẽ lên một bản đồ trong đầu.
Mộ Nguyệt Tâm đột nhiên chỉ tay về phía Nam, nói:
- Ở phía đó tập trung rất nhiều người, chúng ta qua đó thử xem!?
Lôi Vũ ngạc nhiên nhìn nàng. Tại sao hắn không cảm nhận được bất kì dao động ma pháp nào? Mộ Nguyệt Tâm mới chỉ là Pháp Tôn Bát Giai, không lí nào cảm nhận được điều mà đến một Pháp Tôn Thập Giai như hắn cũng không cảm nhận được?
Quả thực Mộ Nguyệt Tâm đã đúng. Có 6 nhóm thí sinh đang tập trung ở khu vực phía Nam, nhưng khu vực đó cách vị trí ban nãy của nhóm hắn đến 2km!
Lôi Vũ đi đến bên cạnh Tống Phong, thấp giọng hỏi:
- Mộ Nguyệt Tâm là ma pháp sư không gian hệ ma pháp loại 3, phải không?
Loại thứ ba trong không gian hệ là nắm bắt, tức là có khả năng nhìn thấu toàn bộ sự vật, sự việc diễn ra trong một khoảng không gian vô cùng rộng lớn.
Tống Phong còn chưa trả lời, giọng nói của Mạc Thanh Y đã lại truyền đến:
- Ê!
Lôi Vũ đáp lại nàng 1 câu, nhanh chóng bước đến phía trước đọc những dòng chữ được khắc trên bia đá.
“Phía sau bia đá này có tổng cộng 8 con đường. Chỉ khi nào có đủ 8 đội tụ hợp lại, 8 con đường mới được mở ra. Mỗi đội chọn 1 con đường để tiến vào. Trong 8 con đường chỉ có 1 con đường bình an, 7 con đường còn lại đều phải chiến đấu: 1 đường gặp Phá Đế ma pháp sư, 2 đường gặp lục cấp ma thú và 4 đường còn lại đôi một thông nhau, tức là 2 đội chiến đấu đến khi nào có 1 đội chiến thắng. Sau khi hoàn thành trận đấu mới có thể gặp được giám khảo. Chúc may mắn!”
Lôi Vũ đọc xong, theo thói quen quay sang quan sát xung quanh. Ở đây hiện tại mới có 7 đội, tức là còn thiếu 1 đội nữa.
Nhưng hắn cũng chẳng cần chờ lâu, bởi vì chưa đầy 5’ sau, đội thứ 8 đã có mặt.
Phong ấn của 8 hang động ngay lập tức được mở ra.
Đội của hắn chọn con đường số 5, cũng là con đường duy nhất phải đối đầu với Pháp Đế ma pháp sư!
Vừa nhìn thấy đối thủ của đội là ai, Mạc Thanh Y liền không nhịn được thở dài, cười khổ:
- Có vẻ như chúng ta không được may mắn lắm thì phải!?
Mộ Nguyệt Tâm và Vũ Nhan nhìn thấy sư huynh trong môn phái thì tiến đến hành lễ.
Tống Phong thủy chung vẫn đứng ở đằng sau quan sát mọi chuyện, không hề lên tiếng. Thắng trận này, dĩ nhiên đối với y rất đơn giản. Nhưng trước khi tìm ra vị trí chính xác của Nghịch Hỏa cung, hắn không nên gây ra động tĩnh quá lớn, tránh trường hợp Linh tông phái người đặc biệt theo dõi hắn.
Pháp Đế ma pháp sư thấy nhóm hắn mãi vẫn chưa động thủ cũng không nhịn được mà lên tiếng:
- Các ngươi còn 5’ để chuẩn bị.
Mạc Thanh Y nhanh chóng gọi mọi người lại, nói lên chiến thuật mà bản thân vừa nghĩ ra. Đại khái là Mộ Nguyệt Tâm, Lôi Vũ và Tống Phong lo công kích, Vũ Nhan và Xích Diễm ở đằng sau yểm trợ, còn Mạc Thanh Y là ma pháp sư hệ hỗ trợ sẽ ở sau cùng. Ngoài ra còn bổ sung thêm một số chiến thuật có thể áp dụng trong trận đấu.
Nghe Mạc Thanh Y nói hết 1 lượt, Lôi Vũ cũng không thể phủ nhận rằng nàng thực sự có thiên phú về mặt lãnh đạo, chỉ huy.
Trận đấu bắt đầu!
Mộ Nguyệt Tâm là người tiên phong tấn công đầu tiên, nhưng không chủ động áp sát đối phương, chỉ đứng tại huy động bảo kiếm công kích. Lôi Vũ cùng công kích với nàng. Còn Tống Phong ngoài mặt ra vẻ tấn công nhưng lại cố tình đứng ở phía sau Mộ Nguyệt Tâm, thận trọng quan sát từng cử động, lối vận chuyển ma pháp cũng như cách tấn công của nàng.
Quan sát được 2 chiêu, y liền phát hiện ra điểm bất thường, ngừng động tác ở tay lại, không tấn công đối thủ. Trên mặt Tống Phong hơi hiện lên nét cười, nói với Mộ Nguyệt Tâm:
- Cả Pháp Đế mà cô cũng không coi ra gì nhỉ?
Trong khoảnh khắc không ai để ý, đồng tử màu đen của Lôi Vũ đột nhiên chuyển đỏ, phát ra quang mang quỉ dị, nhưng rất nhanh sau đó đã trở lại trạng thái thường ngày.
Lôi Vũ hôm qua theo trí nhớ thử triệu hồi ra đuôi hồ ly của mình. Cái đuôi vừa xuất hiện được 1 lúc, một đoạn công pháp kỳ dị liền hiện ra trong tiềm thức hắn. Hắn niệm chú, bắt pháp quyết theo đoạn công pháp ấy thì đồng tử đột nhiên biến đổi, chuyển thành Hồ Nhãn (mắt hồ ly), giống hệt như phụ thân trước đây. Dùng Hồ Nhãn có thể quan sát được mọi dòng ma pháp trong thiên địa, kể cả có bị ma thuật trận làm mờ đi. Lúc nãy hắn nghe Tống Phong mập mập mờ mờ nói chuyện với Mộ Nguyệt Tâm nên sử dụng Hồ Nhãn quan sát thanh kiếm kia, không ngờ phát hiện ra bảo kiếm kia vốn không phải pháp bảo hay vật dụng ma pháp mà đơn giản chỉ là một thanh binh khí thông dụng mà quân đội vẫn hay sử dụng!
Mạc Thanh Y nhận ra hành động kỳ lạ của Tống Phong, tức giận hét lên:
- Ngươi làm gì thế!? Làm theo đúng kế hoạch đi!
Tống Phong trực tiếp phớt lờ lời nói của Mạc Thanh Y, quay sang hỏi Mộ Nguyệt Tâm:
- Không gian hệ ma pháp của cô thuộc loại nào?
Câu hỏi này, không chỉ Tống Phong mà Lôi Vũ cũng muốn hỏi nàng.
Không gian hệ ma pháp là hệ ma pháp quyền năng nhất, khan hiếm nhất. Vậy mà chỉ trong vòng 2 ngày này, hắn đã gặp thêm 2 người sở hữu loại ma pháp này ngoài Thiên Ân. Một là Tống Phong, hai là Mộ Nguyệt Tâm.
Tuy là cùng một loại ma pháp nhưng tùy thuộc vào quá trình mà mỗi người sẽ hình thành nên một kiểu chiến đấu riêng biệt cho bản thân cũng như cách sử dụng ma pháp. Tỷ như không gian hệ ma pháp có rất nhiều hướng phát triển khác nhau, tổng cộng được chia thành 4 loại.
Loại thứ nhất là tái tạo không gian, loại thứ hai là hoán đổi không gian,loại thứ ba là nắm bắt và loại thứ tư là khai mở không gian.
Lôi Vũ mới chỉ chứng kiến Thiên Ân sử dụng một loại duy nhất là hoán đổi không gian. Nhưng dựa vào khoảng cách mà nàng có thể xác định ra vị trí của hắn, cho dù nàng không nói, hắn cũng có thể đoán ra rằng ma pháp của nàng còn thuộc cả loại thứ 3: nắm bắt!
Mộ Nguyệt Tâm chắc chắn thuộc loại thứ 3. Nhưng điều Lôi Vũ quan tâm là liệu nàng có sở hữu thêm loại nào nữa hay không.
Không gian hệ loại nắm bắt không những giúp chủ nhân nó nhìn thấu mọi chuyển động của đối thủ mà còn có thể vô hiệu hóa những chiêu công kích ngầm, mọi loại bẫy mà đối thủ bày ra! Đây không thể nghi ngờ là một lợi thế vô cùng lớn.
Mộ Nguyệt Tâm dường như không muốn trả lời câu hỏi của Tống Phong, cố tình nói lảng sang vấn đề khác:
- Tập trung chiến đấu đi.
Tống Phong không nói gì, bước lên phía trước vài bước, thu ngắn khoảng cách với Pháp Đế ma pháp sư còn 2m.
Thực ra trong trận chiến này, ngay từ đầu tên Pháp Đế ma pháp sư kia đã đánh không đàng hoàng, chỉ dùng lượng ma pháp tương đương với Pháp Tôn Thất Giai. Mộ Nguyệt Tâm sau khi phát hiện ra điều này cũng lại cố ý không tấn công hết sức, ý bảo tên Pháp Đế kia không cần nương tay.
Vừa đi được mấy bước, 24 mũi băng tiễn liền xé gió bay đến, nhằm thẳng vào các yếu điểm trên người Tống Phong tấn công.
Quá rõ ràng, tên Pháp Đế kia chỉ định nương tay với Mộ Nguyệt Tâm!
Tống Phong cố tình đợi mấy mũi băng tiễn kia bay gần đến. Khi chỉ còn cách tầm 5cm, y mới thong thả sử dụng kỹ năng hoán đổi của không gian hệ ma pháp, thay đổi vị trí giữa hắn với Mộ Nguyệt Tâm.
Quá trình hoán đổi diễn ra rất nhanh, nhưng cũng đủ để băng tiễn bay thêm 4cm nữa.
Mộ Nguyệt Tâm bị bất ngờ bởi hành động này của hắn, không kịp thu hồi bảo kiếm về chống đỡ.
Keng….Keng….Keng….
Mũi băng tiễn uy lực là vậy nhưng khi va chạm với khải giáp của Mộ Nguyệt Tâm đều đồng loạt tạo ra những âm thanh chói tai, rồi rơi xuống đất.
Vũ Nhan là người đầu tiên phản ứng, hét lên:
- NGƯƠI LÀM GÌ THẾ?!!
Tống Phong vẫn thản nhiên đứng tại chỗ, không trả lời. Việc hắn làm, không cần giải thích với người khác.
Xích Diễm và Mạc Thanh Y đã kịp phục hồi tinh thần, thay nhau lên tiếng chỉ trích hắn.
Thần sắc Tống Phong không hề thay đổi, ánh mắt như cũ tập trung tại bộ khải giáp mà Mộ Nguyệt Tâm đang mặc.
Ngọc Băng Thượng Linh Giáp.
Bộ khải giáp này vốn do một Cửu đẳng đại khí sư chế tạo tặng cho thê tử của mình là một Chiến Thánh, thuộc hàng Thiên Cấp. Vì thê tử của lão chỉ có thiên phú về phương diện phòng thủ nên bộ giáp này không hề có binh khí kèm theo. Tuy nhiên, sức phòng thủ của bộ giáp này lại vô cùng khủng khiếp. Đúng như tên gọi, bộ giáp có sức phòng thủ cường đại nhất khi đối đầu với băng hệ ma pháp. Phàm là công kích dưới trung cấp Pháp Thánh đều không thể xuyên thủng. Còn đối với những công kích thuộc hệ khác, dưới Pháp Đế đều không thể xuyên thủng. Tuy nhiên sau này, thê tử lão bị một Pháp Thánh giết chết, bộ khải giáp cũng từ đó bặt vô âm tín.