Việc đầu tiên hắn nghĩ đến là chữa thương cho Tiêu Hạ Ngưng.
Ra khỏi phòng, vừa đi hắn vừa nghĩ, lại chợt bật cười.
“Hoắc Vĩ, Hoắc Vĩ, ha ha ha”
“Đúng là cơ duyên xảo hợp. Nếu ngươi không nói, ta còn không nhận ra ngươi đâu. Nhân tài như thế, lại ẩn cư trong 1 cửa hàng bình thường của Tiêu gia. Thế mà kiếp trước ta lại không biết nhỉ?”
“Ngươi bỏ hơn nửa thế kỉ, lại nghiên cứu ra 1 đống hỗn tạp để cả luyện dược sư công hội cười chê. 10 năm sau ta chỉ thêm 2 loại dược liệu, lại thêm Ngưng Mạch Đan, lại chế ra 1 dược thủy giá trị kinh thiên”
“Ta chỉ muốn có bằng hữu, kết quả lại có thu được 1 tên đồ đệ. Thế sự… chậc chậc… thật là khó lường”
“Ngươi phải cạo râu, buộc tóc, giảm béo đi thôi”
“Hoắc đại dược sư ngọc thụ phong lâm lại từng là 1 lão béo. Hèn chi hắn không bao giờ nhắc đến quá khứ của mình.Oa ha ha”
Bọn hạ nhân lại thì thầm.
“Tiêu tam thiếu gia, lại lên cơn điên.”
----------
Hoắc Vĩ đã chờ từ sáng sớm trước cổng tiểu viện của Tiêu Vân Thiên.
- Sư phụ. Người đã dậy.
- Sau này đừng gọi ta là sư phụ, nhất là trước mặt mọi người. Gọi ta là tam thiếu gia.
- Vâng, tam thiếu.
Tiêu Vân Thiên và Hoắc Vĩ bước vào phòng Tiêu Hạ Ngưng. Nàng vẫn nhắm mắt ngủ, nhưng khuôn mặt đã trắng bệch, sinh cơ yếu ớt.
- Tam thiếu, nàng thật sự là sư tổ bà sao?
- Nàng chính là tổ bà ngươi đấy.
“Sao mình có cảm giác bị chửi vậy nhỉ”
- Nàng hình như còn rất trẻ mà.
- Nàng hơn ta 6 tuổi.
- Cái này, đây là sao? Nàng thật sự là mẫu thân của tam thiếu sao?
- Nàng không phải mẫu thân ta, nhưng nàng chính là tổ sư bà ngươi đấy.
“…….. hắn rõ ràng là chửi xéo mình”
- Lần trước tam thiếu bảo người cần cứu là mẫu thân của mình mà?
- Ta gọi nàng là mẫu thân từ năm 6 tuổi tới ngày hôm qua. Không nói nhảm nữa. Hi vọng dược dịch này có thể giúp nàng cầm cự 3 tháng.
- Ta chia dược thủy thành 4 phần. Ta sẽ dùng 1 phần, 1 phần ngươi dùng, 1 phần sẽ cho nàng sử dụng ngay bây giờ, 1 phần cuối cần 3 tháng sau phục dụng.
- Ta gọi ngươi đến đây là có việc cần nhờ. Trong vòng 3 tháng này, mỗi 3 ngày ngươi phải giúp nàng hoạt huyết 1 lần. Ta biết với kinh mạch bị thương của ngươi là 1 gánh nặng, nhưng ta không yên tâm để người khác làm việc này.
- Tam thiếu yên tâm, mỗi ngày ta sẽ giúp nàng hoạt huyết 1 lần.
- Không đơn giản vậy đâu. Kinh mạch của nàng còn thảm hại hơn vết thương của ngươi rất nhiều, nàng lại chỉ là Võ Sư Cảnh. Lúc ngươi dùng chân khí, cần phải rất từ tốn, đưa vào từng chút một. Nếu ngươi không phải luyện dược sư có tinh thần lực, lực khống chế cường đại, ta cũng không dám giao cho ngươi việc này.
“Nếu kiếp trước không biết ngươi, ta càng không dám” Tiêu Vân Thiên tất nhiên là không nói lời này ra.
- Trong vòng 6 tháng, ta phải tìm ra phương pháp khác giúp nàng.
- Tam thiếu, vậy thì để cả 4 phần cho nàng dùng đi.
- Không được, thương thế của nàng sẽ ngày càng nặng. Sau 2 lần, ta sợ lần thứ 3 sẽ không còn nhiều tác dụng.
- Nếu không có ngươi hoạt huyết, ta sợ ngay cả đến lần thứ 2 nàng cũng đã không chịu nổi.
- Vậy sau đó thì sao?
- Phương pháp có khá nhiều, nhưng tất cả đều ngoài tầm với của chúng ta. Việc chúng ta làm, mặc dù dễ hơn chút ít nhưng cũng không khác gì phục sinh người chết cả. Đây là nghịch thiên, nào có dễ vậy.
Tiêu Hạ Ngưng đã phục dụng dược thủy, nhưng nhìn nàng vẫn không khác gì lúc chưa dùng. Chỉ có Tiêu Vân Thiên biết thương thế của nàng đã tạm ổn định.
Ngẫm nghĩ 1 lát, Tiêu Vân Thiên lóe ra vô số phương án, lại dần gạt bỏ.
- Băng phách quan, bế tử quan chống lại sự ăn mòn của thời gian như lão tổ Tiêu gia, như vậy có khác nào đã chết? Nhưng có thể kéo dài thời gian chờ cơ hội khác. Nhưng, kiếm đâu ra Băng phách quan đây?
- Bất Tử Thảo? Hoàn Dương Thảo? Còn khó tìm hơn Băng phách quan?
- Trường Sinh Thủy. Ta biết nơi có, nhưng lại không thể với tới. Cũng không dám cho nàng dùng.
- Hoán Linh Thạch. Dễ kiếm hơn 1 chút. Nhưng để làm gì? Lưu giữ linh hồn nàng chờ đoạt xá?
- Đoạt xá? Linh hồn nàng quá yếu.
- Luân hồi kiếm trận ở Tây Bắc bộ đế quốc. Sát trận này, nếu biết lợi dụng có thể khiến một người thường như nàng sau khi chuyển thế đến năm 18 tuổi sẽ phục hồi trí nhớ. Nhưng cũng cần 9 cường giả tu vi ít nhất Hợp Đạo kỳ hoặc 3 Độ Kiếp kỳ làm chủ trận, lại thêm 1 Hợp Đạo kỳ làm tế phẩm. Những người chủ trận phải trả giá tu vi cực cao, ai sẽ nguyện ý.
- Khó, khó thật. Một Tiên Thiên Võ Sư lại gây được loại thương thế này, ta cũng không thể không bội phục ngươi.
- Đúng rồi, đơn giản thế sao không nghĩ ra nhỉ.. Luyện phân thân thuật cộng thêm Đúc Thần Thể thuật. Đúng rồi, còn có thể tham khảo khống thi thuật.
- Cường giả ngay sau khi đánh chết đối thủ, nếu có pháp quyết 1 số loại phân thân thuật đặc biệt. Có thể điều khiển được thi thể này. Khống thi thuật thì không cần là cường giả vừa chết, nhưng nếu là vừa chết cũng càng tốt. Vấn đề là khi tranh đấu, đối thủ thường bị thương rất nặng rồi mới chết. Vì thế những thuật này còn kiêm luôn cả việc chữa trị thi thể.
- Nếu xem nàng là một cỗ thi thể, dùng để luyện phân thân thuật, hoặc khống thi thuật nhưng lại không điều khiển phân thân này mà để quyền điều khiển cho chính nàng. Lại cho nàng luyện đúc thần thể thuật, không phải đã ổn rồi sao. Không những thế, vì ta là người luyện thuật, nên sẽ có liên hệ thần bí với nàng, mặc dù không thể khống chế nhưng có thể cảm ứng được nàng gặp nguy hiểm. Và có Vô Danh Đỉnh, tỉ lệ thành công gần như là chắc chắn.
- Nhưng Võ Vương tinh huyết hoặc Hóa Thần tinh huyết kiếm ở đâu đây. Vô Danh Đỉnh cũng đã cống hiến cho gia tộc, làm sao lấy về. Chẳng lẽ lúc đó lại đi mượn?
- Như vậy, trong 6 tháng cần tìm được 1 trong 2 loại tinh huyết, lại phải tìm đủ các loại dược vật để trung hòa tính cuồng bạo của tinh huyết, khiến cho cơ thể nàng có thể hấp thu. 6 tháng sau, ta cũng cần đạt Trúc Cơ kỳ, hoặc Đại Võ Sư, mới có thể luyện chế. Trong vòng 1 năm, phải tìm được Băng Phách Quan cho nàng. Sau đó lại trong vòng 5 năm phải tìm được U Hồn Hoa, để nhanh thì 5 năm chậm thì 10 năm sau nàng tỉnh dậy vẫn sẽ có trí nhớ.
Thấy sư phụ im lặng, Hoắc Vĩ lại hỏi:
- Đã tìm ra phương pháp nào tốt chưa tam thiếu?
- Có. Ngày mai ta sẽ bắt đầu tu luyện. 2 tháng sau sẽ lên đường. Hi vọng sẽ kịp.
- Trong 2 tháng này, ta sẽ chỉ đạo ngươi luyện đan. Ta bảo đảm với ngươi, Ngưng Mạch Dịch này với thương thế của ngươi có công dụng thần kì. Có lẽ chỉ 1 lần thương thế sẽ khỏi hẳn, không thì cũng sẽ giảm 8 phần. Như vậy cũng đủ để ngươi không lo lắng mà đạt đến Tiên Thiên Võ Giả.
“Tất nhiên rồi, đây là ngươi nghiên cứu ra để trị thương cho bản thân ngươi cơ mà. Mặc dù là sau này ngươi lại dùng phương pháp khác để trị thương. Và cũng là ta đến hoàn thành dược phương chứ không phải ngươi. Nếu Ngưng Nhi cũng có tu vi giống ngươi thì đâu cần rắc rối vậy”
- Tổ sư bà bà sẽ ngủ như vậy trong suốt 6 tháng sao?
- Là phong bế ý thức, không phải ngủ. Mà ngươi vừa gọi ai là tổ sư bà bà vậy? Ngươi không thấy nàng mới 18 tuổi sao?
“Không phải lúc nãy chính ngươi nói sao? Ngươi không phải chửi xéo ta sao? Là tổ sư bà ngươi đấy”
- Trong thời gian này, ngươi nghe ngóng tin tức của Băng Phách Quan, Bất Tử Thảo, Hoàn Dương Thảo, Trường Sinh Thủy, Hoán Linh Thạch, U Hồn Thảo, U Hồn Hoa. Cả Hóa Thần tinh huyết và Võ Vương Tinh huyết nữa. Ngoài ra còn có những dược vật này, chúng nó thì rất dễ tìm thôi, nhưng sẽ hơi đắt đấy.
Tiêu Vân Thiên viết ra 1 bảng danh sách.
- Cái này, không phải hơi đắt đâu tam thiếu, là bán cả Lão Hoắc ta cũng không đủ đấy.
- Ngươi nên đi cạo râu, buộc lại tóc, giảm béo đi. Đừng có suốt ngày lão lão gì gì đó với ta. Còn những dược liệu và khoáng thạch này, đúng là bán 10 người như ngươi cũng chưa đủ. Vì vậy từ mai chúng ta sẽ kiếm tiền.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mid_Night
- Là bán Ngưng Mạch Dịch sao? Sẽ lời nhiều lắm đấy.
- Là Ngưng Mạch Dịch, nếu ngươi kiếm ra cho ta vài viên Ngưng Mạch Đan thượng phẩm, nhớ là thượng phẩm đấy.
Lời này lập tức để Hoắc Vĩ trở nên ỉu xìu.
- Yên tâm, thế gian này không chỉ có Ngưng Mạch Dịch là dược thủy cấp thấp mà công dụng nghịch thiên đâu. Ngươi biết Thiết Đào Mộc chứ?
- Tất nhiên, thứ này rất rẻ, cũng rất dễ tìm.
- Ngươi thấy Cửu Vĩ Thảo đầy rẫy ngoài sân kia chứ?
- Thấy, chúng cũng rất bình thường mà.
- Đúng, rất bình thường, nhưng cũng rất giá trị đấy. Loại cỏ này, thân lá rễ chúng có rất ít nước. Ngươi chiết xuất nước này. Khá là gian khổ đấy. 1 xe ngựa loại cỏ này, có thể ra được lượng nước bằng khoảng 1 cái chậu rửa mặt. Sau đó ngươi lại cô đọng lại còn 1%. Lại cho dung dịch ấy thấm vào 1 khối Thiết Đào Mộc cỡ bàn tay. Nó sẽ hóa thành 1 trạng thái như đá vôi. Tên nó là ờ… ừm… Hoắc Vĩ Thạch.
Hoắc Vĩ trợn mắt:
- Vì sao lại là tên của ta?
“Ngươi phát minh ra, không theo tên ngươi thì theo tên ai? Ngươi nên tự hào mới đúng, nhờ bí mật này mà ngươi thành đại sư có tỉ lệ luyện chế tất cả mọi loại đan dược cấp thấp thành công cao nhất đấy” Tiêu Vân Thiên quăng cho hắn 1 ánh mắt khinh bỉ.
“Tên sư phụ này, thật lắm chiêu” Hoắc Vĩ còn tưởng đây là Tiêu Vân Thiên ngẫu hứng đặt tên để trêu chọc hắn.
- Tác dụng của nó là hấp thu tạp chất, tinh lọc dược dịch và dược thủy. Tất nhiên không phải nó sẽ có tác dụng với tất cả mọi dược vật. Đôi khi thứ nó không hấp thụ gì, đôi khi lại hấp thụ là tinh hoa chứ không phải cặn bả. Nhưng không sao cả. 80% dược vật để luyện chế đan dược tứ phẩm trở xuống nó đều có tác dụng.
- Nghe thì không có gì to tát, nhưng nếu những dược dịch có độ tinh khiết 99% đem luyện đan, so với độ tinh khiết chỉ khoảng 70%. Ngươi nói, bên nào sẽ có tỉ lệ thành công cao hơn, bên nào phẩm chất đan dược cao hơn?
- Ngươi có biết có 1 số lò luyện đan, vì chuyên luyện chế duy nhất 1 loại đan dược, nên tỉ lệ thành công của chúng nó tăng lên rất rất nhiều, phẩm chất cũng tăng lên rất nhiều.
- Như đại đan lô đứng thứ 3 của Triều Hải Tông chỉ luyện Thủy Linh Đan, đan dược chuyên cung cấp cho đệ tử dưới Võ Tông Cảnh của Triều Hải Tông tu luyện. Có tỉ lệ ra Thủy Linh Đan thượng phẩm là 70%, và cũng là lò luyện duy nhất có thể luyện ra Thủy Linh Đan cực phẩm. Ngay cả những đại giáo cũng rất thích mua Thủy Linh Đan từ Hải Triều Tông. Người khác cũng có thể luyện, nhưng làm sao đạt được tỉ lệ cao, chất lượng tốt như vậy. Càng không nói tới Thủy Thần Đan tỉ lệ thất bại siêu cao. Chỉ có thể dùng đệ nhất đan lô của Triều Hải Tông luyện chế mới có thể đảm bảo 80%.
- Ngươi có muốn 1 đan lô như thế? Muốn sao? 100 năm mỗi ngày luyện 1 lần, và chỉ luyện duy nhất 1 loại.
- Có Hoắc Vĩ Thạch, ngươi có thể dùng 1 đan lô bình thường, với trình độ gà mờ của ngươi, may mắn cũng có thể luyện ra Thủy Linh Đan cực phẩm đấy.
- Và bỏ Hoắc Vĩ Thạch này vào trong nóc đan lô mỗi lần luyện đan, chỉ 10 năm thôi, ngươi sẽ có 1 đan lô chuyên dụng mà người khác cần 100 năm dựng dục.
- Ngươi nói cho ta biết vì sao Bạch Linh Đan, đan dược thông hành trong Đại Việt Quốc này, nguyên liệu rất dễ kiếm, rất rẻ nhưng khi thành đan giá trị chỉ 1 viên lại lên bằng cả lô nguyên liệu hay không?
- Tam thiếu, ta biết, vì loại này phương pháp thì rất dễ, nhưng vì số lượng tiêu thụ là cực lớn, nên chỉ dùng những dược liệu dưới 1 năm để luyện chế, những nguyên liệu này có tạp chất khá nhiều, nên tỉ lệ thành công khá thấp, chỉ 30%. Cho dù cao cấp luyện dược sư cũng chỉ có 50% thành công. Nhưng thứ này là để luyện dược học đồ luyện tập mà thôi. Thường thì bọn họ có tỉ lệ thành công chỉ 10%.
- Thế nếu muốn nâng cao tỉ lệ thành công hoặc chất lượng thành phẩm thì thế nào?
Hoắc Vĩ nghĩ nghĩ, lại tiếp:
- Muốn nâng cao tỉ lệ thành công có 3 cách:
- Sử dụng đan lô chuyên dùng, tỉ lệ thành công tăng gấp đôi. Các đại sư luyện đan sử dụng phương pháp này gần như không bao giờ thất bại. Số lượng nguyên liệu và thành phẩm mỗi lần luyện cũng gấp nghìn lần. Trong 1 lò 3000 viên cũng có thể luyện ra gần 1000 viên trung phẩm cùng 100 thượng phẩm Bạch Linh Đan. Mà chỉ cần 1 viên thượng phẩm Bạch Linh Đan thì đã bằng 100 viên hạ phẩm rồi. Đây cũng là phương pháp kiếm tiền độc môn của các đại giáo, đại phái. Chỉ là mỗi lần luyện đan đều là nhiều ngày liền nên cần tu vi và tinh thần lực cao. Các cao thủ đan đạo cũng chỉ thỉnh thoảng mới luyện 1 lần.
Thử nghĩ xem, là đại sư trong đan đạo, ai lại bỏ sức vài ngày ra chỉ để luyện 1 đống Bạch Linh Đan? Thời gian ấy công sức ấy, sử dụng để luyện 1 viên đan dược ngũ cấp lục cấp thôi cũng đã lợi nhiều hơn rất nhiều rồi. Tất nhiên là nếu thất bại thì mất cũng rất nhiều đấy.
- Cách thứ 2 là nâng cao số năm của dược liệu, thường thì loại trên 10 năm mới thấy hiệu quả rõ rệt. Loại này cũng có thể tăng gấp đôi tỉ lệ thành công, như bản thân ta sử dụng loại dược liệu này, tỉ lệ thành công lên đến 70%. Đan dược nếu thành công luyện ra toàn bộ sẽ là Trung Phẩm, có 5% là thượng phẩm. Số lượng đan dược luyện ra cũng tăng, có lẽ từ khoảng 10 đến 12 viên lên 15 hoặc 17 viên. Sản lượng Tương đương với 150 đến 170 viên hạ phẩm, tỉ lệ thành công lại gấp đôi nên tính ra lợi gấp 30 đến 34 lần dùng dược liệu dưới 1 năm. Nhưng những nguyên liệu này lại đắt gấp 40 đến 70 lần. Thật ra so với sử dụng dược liệu dưới 1 năm thì còn lỗ vốn hơn.
- Cách thứ 3 là tinh luyện dược liệu nhiều lần, loại bỏ bớt tạp chất. Nhưng phương pháp này, tiêu hao quá nhiều tinh thần lực. Lại tốn thời gian gấp nhiều lần. Nó nâng cao tỉ lệ luyện đan thành nhưng lại tăng tỉ lệ tinh luyện dược liệu thất bại. Vì tinh luyện nhiều lần, số lượng thành phẩm cũng giảm mạnh. Còn tệ hại hơn 2 phương pháp kia. Không đáng nhắc tới…
Tiêu Vân Thiên cười cười.
- Nhận ra chưa?
- Nhận ra cái gì? Hả, là Hoắc Vĩ Thạch. Vậy phương pháp thứ 3…
- Nếu ngươi dùng nguyên liệu 1 năm, lò luyện cũng bình thường, phương pháp lại càng bình thường. Tỉ lệ thành công cao đến 90%. Lại cho ra một nửa trung phẩm, một nửa thượng phẩm. Mặc dù số lượng chỉ còn khoảng 4 viên. Hà hà. Như vậy, lợi bao nhiêu đây?
Hoắc Vĩ lại bắt đầu thở dốc
- 10 viên hạ phẩm, so với 2 viên trung phẩm và 2 viên thượng phẩm. Tỉ lệ thành công 30% so với 90%.
Tiêu Vân Thiên lại nói:
- Để ta tính cụ thể cho ngươi luôn. 2 viên trung phẩm bằng 20 viên hạ phẩm, 2 viên thượng phẩm bằng 200 viên, tổng cộng bằng 220 viên. Tỉ lệ thành công gấp 3, tương đương 660 viên. Dùng Hoắc Vĩ Thạch sẽ cho ngươi lợi gấp 66 lần nếu không dùng nó.
- 1 phần nguyên liệu giá chỉ 140 Đại Việt Đồng. 1 viên Bạch Linh Đan hạ phẩm bán được từ 1200 cho đến 1500 Đại Việt Đồng. 1 lò đan dược thành công không dùng Hoắc Vĩ Thạch, ngươi có thể kiếm ra 15000 Đại Việt Đồng. Nhưng tỉ lệ thành công chỉ có 30% nên thật ra ngươi chỉ kiếm ra 4500 đồng mà thôi. Tức là lời gấp 30 lần
- Nhưng 2 viên trung phẩm và 2 viên thượng phẩm, giá vào khoảng 300.000 đến 350.000 Đại Việt Đồng. Tỉ lệ thành công đến 90%, mà 1 phần nguyên liệu chỉ có 14 đồng. Ngươi sẽ lợi gấp trên 2000 lần.
- Chỉ cần nhàn nhã mở lò luyện 20 lần, ngươi đã đủ tiền mua 1 viên Ngưng Mạch Đan rồi đấy.
Phải biết rằng, thu nhập 1 năm của 1 cửa hiệu nhỏ Tiêu gia, theo lời Tiêu Kiên nói, chỉ miễn cưỡng mua được 1 viên Ngưng Mạch Đan thượng phẩm mà thôi.
- Thế 1 khối Hoắc Vĩ Thạch dùng được trong bao lâu.
- Có thể dùng khoảng ngàn lần tinh luyện dược liệu khác nhau. Muốn luyện 1 lô Bạch Linh Đan cần tinh luyện 8 loại dược liệu thành dược thủy. Như vậy 1 khối Hoắc Vĩ Thạch có thể dùng cho trên 100 lô Bạch Linh Đan. Nếu ngươi dùng 8 khối Hoắc Vĩ Thạch, mỗi khối tinh luyện 1 loại dược liệu riêng, khiến phẩm chất của nó ít bị giảm thì có thể luyện được gấp đôi, 2000 lô đấy.
“2000 lô, ông trời của ta, là 2000 lô đấy, ta đang mơ sao? Là 100 viên Ngưng Mạch Đan đấy” Hoắc Vĩ vỡ òa trong sung sướng.
- Ngày mai ngươi bắt đầu thu thập Cửu Vĩ Thảo, nhớ làm trong bí mật. Trong vòng 1 tháng tới, ngươi tập trung tinh luyện Cửu Vĩ Thảo, theo tiến độ, một ngày ngươi có thể luyện chế dược 4 khối Hoắc Vĩ Thạch.
- Sau khi luyện chế được đủ 8 khối, hãy luyện vài lò Bạch Linh Đan. Bán 1 ít Bạch Linh Đan trung phẩm đi lấy tiền mua nguyên liệu. Nhưng tuyệt đối không được bán Bạch Linh Đan thượng phẩm. Ta không muốn người khác, nhất là các đại giáo phái nghi ngờ ngươi từ dược liệu dưới 1 năm lại luyện chế ra được Bạch Linh Đan thượng phẩm với tỉ lệ cao mà bắt ngươi đi làm lao công miễn phí cho họ.
- Sau đó lại tiếp tục chế tạo Hoắc Vĩ Thạch, càng nhiều càng tốt, nhưng tuyệt đối phải đảm bảo bí mật.
Hoắc Vĩ cũng không hỏi vì sao Tiêu Vân Thiên nhắc đi nhắc lại phải giữ bí mật.
- Được, ta đi làm ngay.
Hoắc Vĩ đi ra đến cửa, hắn quay lại hỏi:
- Tam thiếu, loại đá này, thật sự gọi là Hoắc Vĩ Thạch sao? Người không đặt tên nó theo tên của ta đấy chứ?
- Chính là đặt theo tên của ngươi đấy, chẳng lẽ còn đặt theo tên của ta? Ngươi không cảm thấy tự hào sao?
- Không thấy, ta cảm thấy bị trêu ghẹo.
- Ta nhắc lại, từ ngày mai ngươi phải cắt tóc, cạo râu, giảm béo.
- Ta…ta, ta đi ngay đây.
“Ngươi vẫn còn coi thường Hoắc Vĩ Thạch này rồi. Lợi ích của nó, đâu chỉ nhỏ bé như thế. Thử nghĩ xem, luyện chế 1 viên Ngũ phẩm đan dược, sẽ dùng 1 2 loại Ngũ phẩm dược liệu, vài loại tứ phẩm, lại thêm vài loại nhị phẩm, tam phẩm. Nếu vì trong loại dược dịch sau khi tinh luyện tứ phẩm dược liệu lại chứa quá nhiều tạp chất dẫn đến luyện đan thất bại, tổn thất là bao nhiêu?”
“Chính vì thế nếu trực tiếp bán Hoắc Vĩ Thạch, cái giá cũng là trên trời, thậm chí còn lợi gấp trăm vạn lần đấy”
“Không phải kiếp trước 1 khối Hoắc Vĩ Thạch này ngươi rao giá đến 120.000 hạ phẩm linh thạch sao? 1 xe cỏ chỉ có giá 3 đồng, 1 miếng gỗ, không, 1 đống gỗ… chắc cũng không đến 1 đồng”
“Chỉ tiếc, chúng ta không có thực lực bảo vệ bí mật này. Nếu lộ ra ngoài, chỉ có đường chết.”
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mid_Night
“Còn 6 tháng. Trúc Cơ kỳ. Có thể sao? Kiếp trước là 6 năm sau cơ.”
“Vào 2 tháng sau, phía bắc Lạt Thành 640 dặm sẽ diễn ra 1 trận chiến, sau đó gần 1 tuần người ta mới dám đến gần xem chuyện gì xảy ra. Nghe nói từ hiện trường thì người quyết đấu là 2 cường giả lục cấp Võ Hoàng Cảnh sơ kỳ và Luyện Hư kỳ sơ kỳ quyết đấu. Cao thủ Luyện Hư kỳ tử trận, Võ Hoàng Cảnh thì không biết tung tích.”
“Nếu ta tới đó sớm, ngay sau khi họ quyết đấu xong, thu được 1 ít máu rơi vãi hoặc 1 phần cơ thể của họ, bằng bản lĩnh của ta có thể tinh luyện nó thành ngụy tinh huyết của cao thủ ngũ cấp Võ Vương Cảnh hoặc Hóa Thần kỳ.”
“Ngụy tinh huyết này, mặc dù không bằng tinh huyết thật sự. Nhưng sức hấp dẫn với Võ Tông là cực lớn, nhất là với vị Tiêu gia lão tổ sắp hết thọ nguyên kia. Với lão, còn gì hơn kéo dài tuổi thọ. Ngay cả với Tiêu Kiên cũng không kém, mặc dù không thể trực tiếp nuốt vào nhưng từ từ hấp thụ cũng lợi ích to lớn vô cùng.”
“Nếu tinh luyện đủ thì ta sẽ trao đổi 1 phần ngụy tinh huyết để lấy Vô Danh Đỉnh trở về, 1 phần để lại luyện chế thân thể cho Ngưng Nhi”
“Mấu chốt là từ đây đến đó, ta phải có 1 tí thực lực đủ để bảo vệ bản thân mình. Mặc dù Thái Nguyên Lâm không có yêu thú cấp cao nhưng đầy yêu thú cấp 1, 2 và dã thú. Mà cho dù không gặp dã thú, nếu ngay cả dư chấn của cuộc chiến cũng chịu không nỗi thì làm thế nào. Nếu 2 người đó động thủ với ta thì sao?”
“Người thường hay Luyện Khí kỳ, cũng chẳng có gì khác nhau. Thậm chí cả Nguyên Anh kỳ, Hóa Thần kỳ cũng chẳng khác nữa là. Nhưng có tí thực lực còn hơn không”
“Kiếp trước, 3 tháng sau Tiêu Vân Chiến gia nhập Vân Trung Giáo, có cách nào ngăn cản không nhỉ? Nếu không, 5 năm sau ta mới gia nhập Vân Trung Giáo, hắn lại nối giáo cho giặc quay lại diệt Tiêu gia lần nữa sao”
“Như Nguyệt à Như Nguyệt…”
Kiếp trước, Tiêu Vân Chiến và Tiêu Vân Thiên cùng có tình cảm với Tiêu Như Nguyệt, nhưng Tiêu Vân Chiến gia nhập Vân Trung giáo trước, không có cơ hội ra tay với nàng.
Tiêu Vân Thiên trong 1 lần cứu Tiêu Như Nguyệt đã lấy được lòng mỹ nhân.
Sau đó Tiêu Vân Thiên gia nhập Vân Trung Giáo. Vì ngay thẳng không chịu uốn mình mà đắc tội với Trầm gia công tử. Người này thiên tư trác tuyệt, có tư cách kế thừa Trầm đại gia tộc trong giáo. Tiêu Vân Chiến thì đã hiến mình gia nhập dưới trướng của công tử kia từ trước.
Để chứng tỏ lòng trung thành, hắn chỉ điểm công tử kia đến Tiêu gia đoạt mỹ nhân.
Kết quả Trầm công tử thấy Tiêu Như Nguyệt, liền nổi sắc tâm, lấy tính mệnh Tiêu gia tộc nhân ép nàng. Kết quả nàng lại tự tử. Tiêu Vân Thiên đến chậm. Mặc dù nàng vẫn chưa chết nhưng hắn cũng hết cách, chỉ có thể nhìn nàng ngọc vẫn hương tiêu.
Sau này, mặc dù trả được đại thù nhưng nàng cũng đâu thể sống lại.
“2 người con gái, đều vì ta mà chết sao? Ta đang cố cứu 1 người, người còn lại thì thế nào đây”
“Hừ, cho dù có phải làm tiểu nhân nham hiểm với ngươi, ta cũng quyết không cho ngươi gia nhập Vân Trung Giáo.”
“Không nghĩ xa xôi nữa, Kim Huyết Sâm cũng chưa chín, không thể dùng nó chữa trị não hải được. Nếu chờ 2 năm sau mới tu luyện được thì không kịp rồi.”
“Không phải Vân lão ca nói ta có tư chất Ám Kim sao? Hiện giờ não hải bị hư hại, đành tu võ vậy. Cũng may lão đưa ta công pháp này, ta cũng không vứt qua 1 bên mà lại ghi nhớ nó.”
“Lão bằng hữu a, ngươi giờ vẫn là Võ Đế đỉnh phong phải không? Không gặp ta, ai sẽ cho ngươi cơ hội đột phá đây”
Nghĩ là làm. Hắn ngay tại phòng Tiêu Hạ Ngưng ngồi xuống, bắt đầu theo Hỗn Nguyên Ám Kim tâm pháp cảm nhận thiên địa linh khí.
Người thường, trước khi bắt đầu tu võ đều phải cường hóa thể chất của mình bằng việc rèn luyện cơ thể như chạy, hít đất, cho cơ bắp mệt mỏi rồi mới tu luyện… Nhưng hắn thì ngược lại, hắn hấp thụ linh khí trước, rồi chạy nhảy để tiêu hóa nó. Hắn có tư chất Ám Kim đặc biệt, lại có công pháp chuyên dụng cho thể chất này.
Mặc dù còn lạ lẫm với công pháp này, nhưng hắn còn lạ gì thiên địa linh khí. Lấy kinh nghiệm kiếp trước, gần như không 1 chút cản trở nào, hắn nhận ra thiên địa linh khí xung quanh mình. Giai đoạn này được gọi là khí cảm, người bắt đầu tu luyện, phải mất khá nhiều thời gian để cảm nhận được linh khí. Nhanh nhất cũng cả tháng. Hắn lại là ngay tức thì.
Nhưng khác với lúc dùng công pháp tu tiên hắn chỉ cảm nhận linh khí thủy hệ nồng đậm, những thứ khác rất nhạt. Giờ phút này, trong cảm giác của hắn, tất cả các loại linh khí đều nhộn nhạo xung quanh hắn, mặc dù không nồng đậm lắm. Cả những thuộc tính ngoài ngũ hành hắn cũng cảm nhận được, mặc dù yếu hơn rất nhiều.
Tư chất khác với thể chất. Tư chất chỉ tốc độ hấp thu thiên địa linh khí. Có người thể chất thượng thừa, bẩm sinh đã có 3 4 hoặc 5 loại thuộc tính, nhưng lại có tư chất Hắc Thiết. Như vậy thể chất thượng thừa này lại là thứ níu kéo tốc độ tu luyện của hắn. Bởi thuộc tính càng nhiều, càng nhiều loại thiên địa linh khí cần phải hấp thu mới có thể tiến giai. Ngược lại thân thể chỉ 1 thuộc tính lại có tư chất Hoàng Kim, tốc độ tu luyện chắc chắn sẽ nhanh vùn vụt. Nhưng khi giao đấu với người cùng giai có 2 3 thuộc tính, rõ ràng là thực lực của hắn sẽ yếu hơn nhiều.
Nhưng có 2 loại tư chất và thể chất gắn liền với nhau.
Tư chất không màu, thể chất không thuộc tính.
Ám Kim tư chất, cũng lại là thể chất không thuộc tính.
Vậy tư chất không màu và Ám Kim khác nhau chỗ nào? Đó là 1 bên rất khó cảm nhận được thiên địa linh khí. Còn 1 bên là khả năng cảm nhận siêu cường, có thể nói đó là thể chất Ngũ Hành Viên Mãn. Nhưng chính vì thể chất Ngũ Hành đã viên mãn, đã cân bằng. Cũng chính vì vậy mà những tư chất thạch bình thường không thể nhận ra được Ám Kim thể chất. Nó không thấy được trong 5 loại thuộc tính có loại nào nổi trội hơn cả.
Mỗi loại công pháp, thường chỉ có thể khiến người tu luyện cảm thụ 1 loại, hoặc hiếm có hơn là 2 loại thiên địa linh khí. Mà cảm thụ loại nào thì sẽ hấp thụ được loại đó. Thể chất Ám Kim nếu chỉ cảm nhận được 1 hoặc 2 trong 5 loại thì rất khó hấp thụ vì điều này sẽ khiến 1 trong năm loại thuộc tính trở nên mất cân bằng.
Trừ phi có 1 loại công pháp, có thể hấp thu 1 lúc cả 5 loại thuộc tính thiên địa. Hoặc là 1 loại công pháp tùy ý biến đổi 5 loại thiên địa linh khí thành thuộc tính khác, cho dù hấp thu loại thiên địa linh khí nào cũng có thể chuyển đổi mà giữ nguyên cân bằng.
Cũng chính vì thế, nếu không có tâm pháp tu luyện đặc thù, Ám Kim tư chất sẽ chẳng khác gì phế vật.
“Giá như có Hóa Long Ám Kim Thể Thuật kết hợp thì tốt biết mấy, lần sau phải đòi lão mới được. Không có Long Huyết Mạch không biết có tu luyện được không. Không thì đòi Thôn Thiên Ám Kim thể Thuật.”
Võ Sư, cùng Luyện Khí kỳ, đều cảm nhận thiên địa linh khí. Bước đầu hấp thu. Nhưng Luyện Khí kỳ dùng toàn bộ để đả thông 1 kinh mạch hướng tới não hải. Võ Sư tu luyện lại dùng gần như toàn bộ những thứ linh khí tích trữ vào da, cơ, cốt , tủy, lục phủ, ngũ tạng, chỉ có 1 phần nhỏ đi được tới đan điền.
Khi các bộ phận của thân thể hấp thu thiên địa linh khí, chúng nó chỉ giữ lại được một phần để cường hóa. Phần còn lại, sau 1 khoảng thời gian lại trở về với thiên địa.
Tu luyện, chính là tăng không gian tích trữ thiên địa linh khí của cơ thể. Đó cũng là lý do tu luyện tăng tu vi thì rất chậm, tu luyện phục hồi sau khi chiến đấu lại rất nhanh. Cũng là 1 trong các lý do mà tu luyện giả cấp thấp không phục dụng được đan dược cấp cao, cơ thể họ không thể chứa hết
Khi luyện tập thân thể với cường độ cao, các bộ phận cơ thể trở nên mệt mỏi, đói khát, lúc này chúng nó hấp thu linh khí với tốc độ mau hơn rất nhiều. Đan điền cũng vì vậy mà được lợi.
Sau khi đan điền chứa được 1 lượng linh khí nhất định, kinh mạch cũng đã cứng cáp. Võ giả có thể thử đả thông 1 kinh mạch. Nếu thành công, Võ giả đã chính thức tiến vào Đại Võ Sư Cảnh. Có được chân khí ngoại phóng.
“Kiếp trước ta quen thuộc với Thủy chi linh khí nhất. Cứ từ đó mà bắt đầu đi”
Hắc Thủy Quyết trong Hỗn Nguyên Ám Kim tâm pháp được vận chuyển. Thủy linh khí như thấy được thứ gì rất hấp dẫn, rất nhanh lao tới.
Chỉ 5 phút sau. Tiêu Vân Thiên cảm thấy trong cơ bắp của hắn đã chứa đầy thủy nguyên khí, có cảm giác trương phồng nhẹ nhẹ. Lượng thủy linh khí này khá ít, nhưng Tiêu Vân Thiên cảm thấy nếu hấp thu thêm sẽ làm cho ngũ hành mất cân bằng.
Đứng lên, Tiêu Vân Thiên bắt đầu vận động nhẹ trong phòng. Rồi cảm thấy vẫn có chút bức bối. Hắn đi ra sân nhỏ, bắt đầu chạy quanh.
Chạy được hơn 10 phút, mồ hôi đã thấm ướt cả quần áo. Hắn cũng không quan tâm lắm mà ngồi ngay xuống. Lại vận chuyển Thủy Nguyên Quyết.
Lập đi lập lại nhiều lần như thế. Mỗi lần, thời gian vận công và vận động của hắn càng kéo dài hơn.
Sau 14 lần. Trời đã về chiều. Cảm giác đói ập tới mãnh liệt.
“Xem ra đã tu luyện gần 8 tiếng đồng hồ. Bỏ luôn cả bữa trưa. Linh khí vừa xâm nhập vào xương cốt. Xem ra là đã đến đỉnh Võ Sư Nhất Trọng. Cũng không chậm lắm”
“Cố gắng hết ngày hôm nay, bước vào Nhị Trọng. Lại tiếp tục cố gắng, 2 tháng sau có thể đột phá Đại Võ Sư.”
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mid_Night
Luyện tập chỉ 2 tháng đã muốn đạt Đại Võ Sư. Nếu người Tiêu gia nghe được chắc phải cười rụng răng.
Nhưng Tiêu Vân Thiên hoàn toàn có thể, bởi vì hắn có được loại tư chất còn kinh khủng hơn thiên tài tư chất Hoàng Kim.
“Thân thể 5 loại thuộc tính, trước Võ Vương muốn thăng cấp cần lượng linh khí gấp nhiều lần người khác. Mặc dù như thế căn cơ sẽ rất vững chắc nhưng lại tốn quá nhiều thời gian.”
Dấu hiệu của Đại Võ Sư là đả thông 1 đường kinh mạch, chân khí ngoại phóng. Dấu hiệu của Tiên Thiên Võ Sư là kinh mạch toàn thân thông suốt, chân khí cô đọng thành nguyên khí. Dấu hiệu của Võ Tông Cảnh là Nguyên Khí hóa dực, ngự khí phi hành. Dấu hiệu của Võ Vương Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong là cơ thể đã hoàn thiện Ngũ Hành, nguyên khí bắt đầu hóa dịch. Sau khi đạt thành cấp bậc này, tư chất đã không còn trọng yếu. Lúc đó huyết mạch, ngộ tính, tài nguyên tu luyện mới là chìa khóa để họ mở những cánh cổng tiếp theo. Tất nhiên là trước Võ Vương những thứ này cũng rất trọng yếu.
Chỉ 2 tháng có thể đạt đến Ngũ Hành Đại Võ Sư lại bảo tốn quá nhiều thời gian, thật không biết nên nói cái gì.
Tiêu Vân Thiên về phòng mình, thấy thức ăn hạ nhân chuẩn bị cho mình đã nguội lạnh. Hắn tiến về phía Thực phòng.
Thực Phòng của Tiêu gia nằm rất gần với Luyện Võ Trường. Khác với phòng bếp riêng biệt của mỗi Viện do hạ nhân trong viện nấu nướng, đây là phòng ăn chung. Không thể nói Thực Phòng là đệ nhất, nhưng là phòng có chế độ dinh dưỡng nghiêm ngặt nhất, cũng là phòng được hoan nghênh nhất. Vì nó là phòng chuyên chuẩn bị những thức ăn hàng ngày có lợi cho tu luyện, đặc biệt là cho Võ Sư và Đại Võ Sư.
Tiêu gia có quy định, Đại Võ Sư được tùy tiện chọn thức ăn. Võ Sư phải luyện tập trong Luyện Võ Trương đủ 4 tiếng và được1 trong 3 vị huấn luyện viên Đại Võ Sư cho phép cho phép mới có thể có 1 bữa.
Nếu không, cần bỏ 3 khối Linh Thạch hạ phẩm hoặc 1 viên Bạch Linh Đan hạ phẩm tương đương ra mới có thể mua thức ăn. Còn không chỉ được ăn cơm trắng.
Mặc dù vậy mà nơi đây luôn đông nghìn nghịt người, luyện tập 4 tiếng mà thôi, có gì đâu. Nhưng với Tiêu Vân Thiên lại khá lạ lẫm. Hắn trước đây không có công pháp thích hợp, không thể tu luyện, tất nhiên không thể đến Luyện Võ Trường, nên cũng chẳng đến Thực Phòng.
- Ngươi đã được huấn luyện viên cho phép chưa?
Mặc dù hắn là Tiêu gia Tam thiếu, nhưng quy định là không thể phá bỏ. Vả lại đầu bếp ở đây cũng chẳng biết Tiêu Vân Thiên, đơn giản vì hắn quá lạ mặt.
- Chưa. Có vấn đề gì sao?
Đầu bếp nói với hắn quy định của Thực Phòng. Tiêu Vân Thiên nói:
- Được, ta chỉ lấy cơm trắng.
Mặc dù có thể tiêu hao linh thạch mua thức ăn nhưng nó không đáng. Phải biết 1 viên Bạch Linh Đan giá ít nhất cũng 120 Đại Việt Đồng, 1 viên Linh Thạch cũng 50 đồng. Và nhà ăn chỉ chấp nhận 2 thứ trên. Nhưng 120 đồng ra ngoài có thể ăn no trong 2 tháng đấy.
Mọi người nhìn hắn với ánh mắt lạ lùng. Thức ăn không đáng giá 3 viên linh thạch, nhưng nó biểu hiện thực lực, tư cách của ngươi, ăn cơm trắng, chứng tỏ ngươi ngay cả 4 giờ luyện tập trong Luyện Võ Trường cũng không chịu nổi. Nên rất nhiều người, vì lý do này nọ như không hoàn thành mục tiêu huấn luyện, đi trễ, thậm chí là bỏ 1 buổi huấn luyện, không thể được huấn luyện viên cho phép, họ vẫn bỏ ra linh thạch để có thức ăn. Xem như tiền phạt, chứ không chịu để mất mặt. Hoặc là họ sẽ bỏ 1 bữa.
- Thực lực của ngươi là gì?
- Võ Sư, nhất trọng.
Hắn nhìn Tiêu Vân Thiên một lát như thể suy nghĩ tại sao Tiêu Vân Thiên hơn 10 tuổi mới bắt đầu tu luyện.
- Cơm của ngươi đây, đến khu giành cho Võ Giả tập sự.
Đây không phải tính là chuyện gì to tát. Chỉ có người cùng thực lực mới có thể cùng ăn cùng ngồi, cùng nói chuyện.
Tiêu Vân Thiên đi thẳng theo hướng tay chỉ của đầu bếp đi đến cuối nhà ăn.
Hắn hiện nay là 1 kẻ 12 tuổi, lại ngồi cùng một đám nhóc 6 7 8 tuổi, có chút quái dị. Mà thức ăn của đám nhóc này cũng có thức ăn. Chỉ có hắn bưng 3 phần cơm trắng. Cơm rất nhiều, nhưng như vậy lại càng khiến hắn nổi bật. Đám nhóc này cũng có thể hoàn thành 4 tiếng huấn luyện nha.
Tiêu Như Nguyệt cũng ở trong đám nhóc này. Nàng hiện tại chỉ 8 tuổi, là đại tỷ của đám nhóc này rồi. Tiêu Như Nguyệt còn khá xa lạ với Tiêu Vân Thiên, mặc dù trong cùng gia tộc. Thế hệ này, chỉ riêng trực hệ đã đến gần 20, bàng chi lại càng đông đúc trên trăm người. Hắn xem như là một trong mấy người lớn tuổi nhất rồi.
Nàng nhìn hắn, lại nhìn thức ăn trong phần của mình. Hình như rất muốn chia cho hắn 1 ít. Nhưng lại có chút ngại ngùng.
- Nguyệt đại tỷ, ngươi xem. Người kia…
- Đúng rồi, đại tỷ. Hắn không có thức ăn. Có phải hắn không hoàn thành nhiệm vụ huấn luyện viên giao cho?
- Ta thấy hắn rất lạ mặt, hình như chưa gặp bao giờ.
- Có lẽ là bên ngoài gia tộc vừa chuyển tới.
- Hắn rất lớn tuổi đấy.
- Hay là cho hắn nhập bọn đi.
Tiêu Vân Thiên vừa tới đây đã nhận ra Tiêu Như Nguyệt. Hắn khá kích động, nhưng lại không biết nói cái gì, chỉ có thể lẳng lặng ngồi xuống mà ăn cơm. Thực ra hắn cũng quá đói rồi. Cả ngày hôm qua chỉ ăn vài cái bánh bao, ngày hôm nay lại luyện tập thời gian dài. Mặc dù chỉ là chạy, nhưng cũng khá tốn sức.
- Xin chào, ta là Như Nguyệt, là đại tỷ của Tiêu gia thiếu niên hội. Ngươi rất lạ mặt, ngươi mới tới sao? Sao ngươi lại ăn cơm trắng thế này?
Cái gọi là Tiêu gia thiếu niên hội là do chính nàng nghĩ ra, cũng chỉ là vui đùa trẻ con mà thôi.
- Ta chưa huấn luyện, nên không được phép ăn thức ăn.
- Ồ, huấn luyện viên bảo không được chia thức ăn cho người khác. Nếu không ta sẽ cho ngươi một ít, dù sao ta cũng ăn không hết. Ngươi phải biết, thức ăn này rất tốt cho tu luyện.
- Cám ơn, Nguyệt Nhi.
- Không được gọi đại tỷ là Nguyệt Nhi. Phải gọi là đại tỷ.
Thiếu niên nhỏ tuổi bên cạnh lên tiếng.
- Cũng không được, hắn chưa gia nhập hội, không được gọi như thế.
Tiêu Vân Thiên cảm thấy có chút buồn cười. Nhưng giờ hắn không rảnh để ý đến bọn nhóc này, tâm lý của hắn đã trưởng thành, hắn lại càng có việc gấp cần thực hiện.
- Ồ, đây không phải tam đệ sao, sao lại ăn cơm trắng thế này?
- Chiến ca ca, ngươi đã đến. Hôm nay luyện tập thế nào?
- À, vài hôm nữa rất có thể ta sẽ đột phá bát trọng. Nhưng cái này cũng không quan trọng, ta có linh căn, tu luyện võ đạo hiện giờ cũng chỉ là giết thời gian mà thôi.
- Chiến ca ca là giỏi nhất.
- Ta cũng chỉ là bình thường thôi. So với người khác, chỉ là may mắn hơn mà thôi.
Trong mắt đám nhóc nhìn Tiêu Vân Chiến toàn ánh sao. Đây là thần tượng nha, chỉ tu luyện giết thời gian, tu luyện cho vui thôi cũng đã sắp đột phá thất trọng rồi. Còn làm người rất khiêm tốn nữa.
- Tam đệ à. Ta giới thiệu với ngươi 1 chút, đây là Như Nguyệt biểu muội. Còn đây là Vân Thiên, con trai của ngoại trưởng lão Tiêu Sát nổi danh Tiêu gia.
Hắn cố ý dùng từ sai, ngoại trưởng lão là để chỉ những người trưởng lão khác họ, hoặc bàng chi của Tiêu gia. Nhưng Tiêu Sát không chỉ là trực hệ Tiêu gia, mà thực lực còn vượt qua tất cả mọi người, đạt đến cấp thái thượng rồi. Hắn dùng ngoại trưởng lão để chỉ việc Tiêu Sát đang ở bên ngoài chinh chiến.
Tiêu Vân Thiên cũng nhìn ra chút mánh khoe, nhưng hắn cũng chẳng buồn để ý. “Chỉ là 1 tiểu tử thích chọc ngoáy mà thôi. Không phải vì ta đoạt đi 1 phần vinh quang của ngươi sao? Người duy nhất của Tiêu gia thế hệ này có thể tu tiên? Chỉ là một danh hão mà thôi”
- Á, ngươi là người điên?
- Ta? Điên? Tên khốn nào dám nói thế?
Tiêu Vân Thiên có chút sửng sốt, hắn khẽ rít lên.
Tiêu Như Nguyệt có chút sợ hãi nhìn Tiêu Vân Thiên, hôm qua chuyện Tiêu Vân Thiên bị điên đã được hạ nhân truyền khắp Tiêu gia rồi.
- À. Đúng là tam đệ đấy. Nhưng hắn không bị điên đâu.
Nói lời này nhưng ánh mắt Tiêu Vân Chiến lại thể hiện “hắn bị điên đấy, nhưng ta nói đỡ cho hắn thôi”
Tiêu Vân Chiến lại tiếp tục lãi nhãi:
- Ngươi không lấy thức ăn sao? Yên tâm, có ta ở đây, cho dù huấn luyện viên không thông qua ngươi cũng có thể lấy được thức ăn mà không tốn đồng nào.
Hắn là Tiêu gia thiếu tộc trưởng, chuyện nhỏ này đúng là không làm khó được hắn. Phần cơm của Tiêu Như Nguyệt nhiều thức ăn như vậy, cũng là do hắn an bài. Tiêu Như Nguyệt cũng rất cảm kích hắn chuyện này.
- Không cần, ta ăn no rồi. Cám ơn.
Lấy thêm 1 đống bánh bao hơn 20 cái. Hắn đi về tiểu viện của mình. Tiêu Như Nguyệt nhìn theo mà lè lưỡi:
- Đúng là 1 thùng cơm, đã ăn gấp 3 người khác, lại lấy những 20 cái bánh bao.
- Như Nguyệt, muội phải tránh xa hắn ra. Ta sợ hắn sẽ lây bệnh điên cho muội đấy.
- Đã biết, Chiến ca ca.
Tiêu Vân Thiên không biết trong mắt Tiêu Như Nguyệt mình đã để lại ấn tượng xấu thế nào.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mid_Night
Xếp đống bánh bao vào 1 góc, hắn lại ngồi xuống, bắt đầu vận công tu luyện.
Hiện tại hắn đã vận công đến 20 phút mới thấy cơ bắp có cảm giác căng cứng.
Lại chạy bộ trong sân 15 phút, lần này có mang theo 1 ít phụ trọng. Sau đó hắn bắt đầu ăn số bánh bao còn lại.
Cứ tiếp tục như vậy 4 lần. Thời gian mỗi lần ngày càng dài.
Ăn cái bánh cuối cùng, hắn mệt mỏi đi ngủ trong suy nghĩ: “Chỉ 1 ngày, Võ Sư Nhị Trọng.”
----------
Khi tỉnh lại, vấn đề đầu tiên trong lòng hắn là “không thể sớm tiến vào Tam Trọng, xem ra phải luyện đủ ngũ hành đến nhị trọng.”
Từ năm 6 tuổi đến 10 tuổi, do không cam lòng, Tiêu Hạ Ngưng cũng thử cho Tiêu Vân Thiên tu luyện đủ các loại công pháp. Nhưng hắn chỉ có thể đạt đến Võ Sư Nhị Trọng. Sau đó, tu vi không những không tăng, cơ thể còn luôn cảm thấy mệt mỏi, khó có thể tu luyện. Rồi tu vi lại tụt dần về mức người thường chưa tu luyện.
Hiện giờ hắn đã hiểu, không có công pháp phù hợp, không đủ ngũ hành, cơ bản là không thể tu luyện. Ngay cả việc ghép 5 loại tâm pháp khác nhau lại cùng tu luyện với nhau cũng là không thể. Chỉ có công pháp kiêm đủ ngũ hành mới khiến cơ thể hắn không bị mất cân bằng ngũ hành.
“Cơ thể trải qua đủ Ngũ Hành linh khí cường hóa, sẽ mạnh mẽ gấp ít nhất 5 lần người cùng giai, nhưng tu luyện cũng lâu hơn gấp 5 lần”
“Có cách nào nhanh hơn không nhỉ? Đường tắt là không tốt, nhưng hiện giờ phải đẩy nhanh tốc độ lên. 2 tháng sau, thực lực càng mạnh càng tốt”
“Có, nhưng lại không chắc... Thực ra những trọng đầu tiên của Võ Sư chỉ là rèn luyện mọi bộ phận thân thể . Khiến thân thể, kinh mạch chịu tải được thiên địa linh khí nên ta cần tăng cường tố chất thân thể là được. Như vậy mỗi lần hấp thu thiên địa linh khí sẽ nhanh hơn.”
Tu tiên có lợi thế của tu tiên, nhưng cũng có nhược điểm. Như là cơ thể họ khá yếu đuối. Để bù đắp vấn đề này, họ cũng bỏ rất nhiều công sức nghiên cứu con đường tắt, không qua hành hạ bản thân lại nhanh chóng cường hóa thân thể. Như nuốt đan dược, ngâm dược thủy, cao cấp hơn thì xem thân thể như đan dược, cho vào lò luyện, hoặc xem thân thể như trận đồ, khắc pháp trận.
“Đơn giản và thông dụng nhất là nuốt đan dược. Đan dược dành cho Võ Sư thường có 1 trong 3 tác dụng. Một là cường hóa thân thể. Hai là chứa một ít thiên địa linh khí, thường dùng lúc đột phá. Loại thứ 3 thì hiếm hơn, tạm thời tăng tốc độ hấp thu thiên địa linh khí. Ta thì không cần loại thứ 2 và 3. Có thể nhờ tên đệ tử kia mua hoặc luyện một ít Tôi Thể Đan, rất dễ tìm kiếm, mặc dù hiệu quả hơi thấp”
“Ngâm dược thủy… loại gì bây giờ nhỉ. Vừa phải có tác dụng mạnh, vừa phải dễ tìm nguyên liệu. Trúc Cơ linh dịch? Rất thích hợp, nhưng nguyên liệu lại khó kiếm. Chỉ trong dược viên các tu tiên giáo mới có, sẽ không lưu hành ra ngoài quá nhiều. Phần Thân Hỏa Dịch, ta có thể tinh giảm để phù hợp với tu vi của mình, cái chính là quá đau đớn, quá thống khổ, chẳng khác nào cho thân vào dung nham. Thanh Lưu Thủy Dịch, có vẻ ổn, kết hợp với Phần Thân Hỏa Dịch, luân phiên ngâm lại càng tốt. Những loại khác cũng có vài loại, nhưng không tốt bằng. Giá mà có Tiềm Long Thăng Thiên Dịch, ta được ngâm 1 lần thì tốt biết mấy, đáng tiếc Vân lão ca lại quý nó như trân bảo.”
“Cho thân thể vào đan lô? Bỏ qua.”
“Trận pháp là ưu thế mạnh nhất của ta, ta cũng từng vẽ trận vân lên thân thể người khác. Nhưng tự vẽ trận vân lên thân thể…? Chưa thử lần nào. Vả lại, tự khắc lên thân thể mình, độ khó đâu chỉ gấp 10, sau lưng vẽ thế nào, vừa chịu đựng đau đớn vừa tập trung vẽ? Chỉ cần lệch một tí là công dụng đã sai khác một trời một vực. Linh dịch để vẽ trận vân cũng không có.”
“Quyết định như vậy đi, trước tìm đan dược và dược thủy tăng ngâm trước. Xem ra lại đến 2 cửa hiệu kia xem thử thế nào. Hi vọng tìm được vài thứ”
----------
- Tam thiếu, ngài đã tới? Lần này ngài tìm ta có chuyện gì?
- Ta đến tìm 1 số thứ, nhất là đan dược, dược liệu, khoáng thạch có thể cường hóa thân thể.
- Chỗ ta có vài viên Tôi thể đan nhất phẩm trung cấp do chính ta luyện chế. Có lẽ sẽ có ích cho Tam thiếu.
- Được, lấy cho ta xem nào.
Rất nhanh, Hoắc Vĩ đã lấy vào khố phòng lấy ra 1 cái lọ nhỏ. Trong lọ có 8 viên thuốc. Hình dạng… không được đẹp lắm.
- Không có loại nào khá hơn à?
- Không có. Vốn lần trước luyện chế còn có 1 viên thượng phẩm, nhưng đã bán mất rồi.
- Vậy thôi. Ta qua cửa hàng kia xem 1 chút dược liệu. Hoắc Vĩ Thạch chế tạo đến đâu rồi?
- Đã thu thập được rất nhiêu Cửu Vĩ Thảo, theo như Tam thiếu nói, có lẽ đủ luyện chế ra trên dưới 20 khối. Lẽ ra còn thu thập được nhiều nữa, nhưng mỗi khối Hoắc Vĩ Thạch tương đương 1 xe ngựa, quá tốn không gian. Ta cũng đã luyện thử 1 lần, đây là sản phẩm thử nghiệm. Tam thiếu, ngài xem.
- Ồ, Hoắc Vĩ Thạch thế này là được rồi. Nhưng khối này hơi lớn, những khối sau, lượng Cữu Vĩ Thảo tương đương, Thiết Đào Mộc nhỏ hơn 1 tí. Sau khi ngươi hoàn tất lô Bạch Linh Đan đầu tiên, mang nguyên liệu luyện chế Tôi thể đan và 7 khối Hoắc Vĩ Thạch mới đến chỗ ta. Ta cần vài viên Tôi thể đan thượng phẩm.
Tiêu Vân Thiên đi về phía dược khố. Rất nhanh, lão Lê mở cửa cho hắn tiến vào tìm kiếm dược liệu.
Sau nửa tiếng tìm kiếm, Tiêu Vân Thiên đã có kha khá dược liệu. Mặc dù không phải là tốt nhất, nhưng với hắn hiện tại thì có còn hơn không.
“May mà có khối Hoắc Vĩ Thạch này, mọi việc sẽ đỡ vất vả hơn chút ít. Hiệu quả dược thủy mặc dù không tăng, nhưng do ít tạp chất, di chứng và tai họa ngầm cũng sẽ ít đi nhiều.”
“Với những dược liệu này… thật không đủ. Xem ra phải đi dạo quanh những chỗ khác 1 tí.”
Mục tiêu của Tiêu Vân Thiên là khu trung tâm, Đan Các. Cửa hàng dược liệu, đan dược chung của Luyện Dược Sư công hội, tam đại gia tộc và Thành Chủ Phủ.
Ai cũng có thể sử dụng truyền tống trận, cũng rất rẻ. Nhưng truyền tống thẳng đến khu trung tâm lại là 1 ngoại lệ. Nó chỉ dành cho những đại gia tộc sử dụng. Lý do ư? Vì nếu tất cả mọi người đều có thể sử dụng thì truyền tống trận này sẽ bị nghẽn.
Tiêu Vân Thiên cũng không sử dụng truyền tống trận đến khu trung tâm. 1 tiểu tử 12 tuổi đi khu trung tâm qua truyền tống trận của các đại gia tộc, sẽ lập tức bị chú ý. Sau đó hắn lại mua 1 đống dược liệu, sẽ càng không thoát khỏi tầm mắt của các đại gia tộc.
May mắn, khoảng cách từ truyền tống trận Tiêu Vân Thiên xuất hiện đến Đan Các cũng khá gần. Chỉ tốn 1 giờ đi bộ.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mid_Night