Trong trạng thái của 1 vong ma, chúng tôi di chuyển rất nhanh, nhoằng 1 cái đã tới sườn núi đá. Nơi đây nếu theo tiêu chí của phong thủy thì đúng là vượng khí, tôi không rành về phong thủy lắm nhưng cũng cảm thấy ấm áp và tràn đầy năng lượng khi tới đây. Theo như Nam nói, những nơi có long mạch chính là đại huyệt của 1 quốc gia, chứa nhiều vượng khí và năng lượng vũ trụ, phải là 1 gia đình nhiều phước đức, tới lúc hưởng phước mới được xoay chuyển vào chỗ long mạch để con cháu hưởng vinh hoa phú quý... nôm na là vậy.
Nhưng chính vì vậy mà nhiều thầy phong thủy, thầy pháp ... đều muốn gia tộc mình được ngự tại đây, nhằm kéo dài sự vinh hoa phú quý cho dòng tộc. Điều này tuy trái với thiên cơ và chịu hậu quả nặng nề, nhưng rất nhiều kẻ tham lam vẫn muốn chiếm đoạt long mạch làm của riêng. Và đêm nay có 1 kẻ như thế....
Kẻ xuất hiện tới trấn long mạch là 1 pháp sư to con vạm vỡ, râu ria xồm xoàm, mặc bộ quần áo họa tiết âm dương màu cam lé đen, trên tay cầm 1 lư hương bằng đá cực lớn. Còn bên giữ long mạch là các pháp sư ăn mặc như đám toàn chân giáo trong thần điêu hiệp lữ. Tôi và Nam bay lên nhành cây um tùm quan sát. Giờ trải qua 1 số việc, tôi được chư vị giúp 1 số chuyện nên kinh nghiệm cũng tăng lên đáng kể.
Đang quan sát 2 bên thì trước mắt tôi nhòe đi rồi xuất hiện hình ảnh bên lão tà sư kia. Lão mặc đồ sư cao miên, người gầy đầu cạo trọc, trong phòng lão bày biện đồ thờ bùa ngải lỉnh kỉnh. Trên bàn thờ tầng phía trên có thờ 1 cái đầu lâu và 1 tay người bị sét đánh mà tôi biết lão luyện thiên linh cái. Vậy lão này không phải dạng vừa rồi.... cũng dạng hết cỡ đây. Còn phía dưới lão thờ các quỷ thần và thần thú vô cùng dị hợm. Và lỉnh kỉnh các chai lọ thờ amathong gì đó... kiểu xác thai nhi vậy. Đèn đuốc sáng choang, có 5 7 đệ tử phục dịch và lão xuất hồn vào vô hình trấn yểm. Xuất hồn vào được vô hình nghênh chiến cũng dạng thú dữ rồi. 1 chánh 1 tà oánh nhau đây, thật đáng xem quá đi.
Bên toàn chân giáo (gọi cho dễ nhận biết) thì thờ vài tượng phật bằng đá, cùng thần hổ thần rồng .... bằng đá đơn giản chứ ko có gì cả. Đến giờ linh, lão pháp sư phát động tấn công trước. Qua mắt thứ 3, tôi thấy ở nhà lão thì 1 đệ tử đốt 1 đạo bùa vẽ loằng ngoằng hình con Nghê trông dị hợm, con nghê được vẽ bằng chữ tàu nên rất cách điệu... còn trong vô hình. Lão pháp sư dằn mạnh chiếc lư đá xuống, gầm lên 1 tiếng, kiết ấn triệu thỉnh con nghê quỷ. Sau tiếng "suỳnh" 1 cái, con nghê to như trâu mộng xuất hiện, trông con nghê vô cùng cổ quái, vì nó được hình thành từ oán khí tử địa....
Con nghê phóng mình lao vào giữa đám toàn chân giáo, đám toàn chân giáo cũng tung kiếm và kiết ấn thiết lập kết giới ngăn cản, 2 bên va vào nhau long trời lở đất không phân thắng bại. Tôi cũng chỉ thấy nhoằng nhoằng ánh sáng qua lại chứ ma quỷ di chuyển nhanh lắm, nhìn hoa cả mắt. Sau tầm khoảng 5p, tôi nghe thấy "Bùm" 1 cái rồi tất cả bắn ra xa, ánh sáng lóe lên rồi vụt tắt. Con nghê bị văng về phía thầy Pháp, nó giật giật nhòe nhòe như ti vi nhiễu sóng, người găm đầy kiếm, được 1 chút thì nó mờ dần rồi biến mất. Ngoài thực thể đàn lễ của thầy pháp, 1 cái tượng nghê gẫy cái tạch 1 cái.
Bên toàn chân giáo có khoảng 50 người, nhưng cũng mười mấy người bị thương văng ra xa, cũng từ từ mờ dần rồi biến mất. Coi như cũng mất 1 mớ người rồi, mà mới khởi đầu vậy thì có lẽ thua chắc luôn.
Bên lão pháp sư đám đệ tử xăng xái đốt 1 đống bùa, còn vô hình, lão thầy pháp đập tay xuống đất triệu thỉnh, 1 quỷ thần 3 đầu xuất hiện. Tà thần này cao to khoảng 10m, người xanh lè, trông như 1 vận động viên thể hình, cơ bắp cuồn cuộn và 6 tay đều cầm binh khí. Tôi cũng chả biết cầm những gì, có mấy cái dễ nhìn như kiếm, giáo, đao...
Lão pháp sư phẩy tay 1 cái thì quỷ thần liền lao tới, mỗi bước chạy của nó đều khiến đất đá rung lên bần bật, gần tới nơi nó bật lên cao rồi lao thẳng vào giữa đám toàn chân giáo. Những kết giới bên toàn chân giáo bày ra như chỉ trói chân gà, nó quơ quơ 1 xíu thì tanh bành hết, bên toàn chân giáo tung hết kiếm ra chiến đấu nhưng 6 tay quỷ thần đỡ gạt rất tài tình nên chẳng làm gì được nó cả, lại còn bị nó oánh văng hơn 20 người, mười mấy người còn lại cũng xuống sức, pháp lực thuyên giảm nhắm không chống cự được bao lâu. Tôi với Nam bên này nhìn trận đấu mà cũng thấy sợ hãi. Quả thật trong vô hình còn quá nhiều điều bí mật và kì lạ. Hóa ra có rất nhiều cao thủ ẩn danh, và các cao thủ đi lại trong vô hình đấu đá nhau chứ không khoa chương như mấy thầy bà rỏm.
1 bác toàn chân giáo già có lẽ là đội trưởng của nhóm thấy tình hình nguy cấp liền kiết ấn triệu thỉnh rồng thần. Từ con rồng đá thờ phía sau xuất hiện 1 cột lửa, nó bốc cao dần rồi phóng vụt lên trời thành 1 con rồng lửa hùng vĩ, rất lớn và dữ tợn. Nó lao vèo xuống quấn xung quanh quỷ thần 6 tay. Dù 6 tay hay 60 tay mà đánh với lửa vô hình vô tướng thì sao oánh nổi. Nên quỷ thần thúc thủ và bỏ mạng, bên nhà lão pháp sư cái tượng quỷ thần cũng gãy cái tạch. Vậy là lão cũng toi 2 pháp bảo rồi, bên toàn chân giáo thì cũng liểng xiểng, chỉ còn hơn chục người mà toàn kẻ què người cụt, tâm trạng buông xuôi rồi.
Giờ chỉ còn con rồng lửa, thừa thắng xông lên, đội trưởng toàn chân giáo cho con rồng lao về chén lão pháp sư trong vô hình. Con rồng dũng mãnh lao tới và ... phụp... lão pháp sư đưa cái lư hương lên, chụp con rồng vào đó, con rồng chui vào giãy giụa 1 lát rồi từ từ biến mất. Lão pháp sư ngửa cổ cười ha hả rồi vung tay ném lư hương về phía trước...
Nói về lão pháp sư này, ngoài đời nhìn lão gầy o, đầu cạo trọc theo kiểu mấy nhà sư campuchia. Còn trong vô hình, lão đầu tóc bù xù râu ria xồm xoàm như kiểu Trương Phi... đúng là tâm sinh tướng.
Lão quăng cái lư hương về phía đám toàn chân giáo, cái lư hương có con rồng bên trong nên bốc lửa cháy ngùn ngụt bay về phía đám thương binh toàn chân giáo. Nó còn đập vào vách đá ầm ầm... làm đá văng tứ tung, áp lực của nó thật kinh người. Đám toàn chân giáo nhìn uy thế biết đã tận mạng nên liều chết chống đỡ, kè vào nhau đưa tay dùng năng lực cuối cùng cản lư hương lại, nhưng lư hương vẫn lừ lừ bay đến. Tôi thấy nó mà tới đập xuống, ắt có 1 đám người nát bét luôn...
Tình thế nguy cấp quá, tôi không kịp nghĩ liền lao xoẹt xuống phía trước đám toàn chân giáo, 2 tay đẩy về phía lư hương, miệng lẩm nhẩm đọc... ÚM MANI PAD ME HUM... tôi đọc liên tục như vậy và từ từ cảm nhận rõ áp lức đến tức ngực của lư hương mang lại. Áp lực của nó ngày càng áp tới khiến người tôi như bị xé ra, tôi cố đưa tay về phía lư hương và cố trì chậm rãi từng tiếng... ÚM... MANI... PAD... ME ...HUM...
các bạn có thể tưởng tượng khi cố dùng hết sức bình sinh đẩy chiếc ô tô và mồm trì chú vậy... rất khó nhọc. Càng về sau... tôi vận sức nên chữ HUM.... được kéo dài ra thành ... HU..U..U...U... M.... và tôi cảm tưởng như kẻ bị táo bón đang vận công hết sức cho phát quyết định của mình. Lão pháp sư sướng cười hahahaa ... khi thấy tụi tôi như vậy. Vào giây cuối cùng, không hiểu sao có 1 dòng năng lượng ùa về căng đầy trong cơ thể tôi. Và tôi hất mạnh 2 tay, 1 biểu tượng chữ vạn nhà phật xoay tít từ ngực tôi bay ra to dần và đánh cái "chát" vào lư hương khiến nó văng mạnh vào núi đá nghe "ầm" 1 cái, chiếc lư hương và khoảng đất đá ở đó nát vụn luôn...
Sau phút ngỡ ngàng, chắc lão đoán gặp cao thủ nên lão pháp sư lùi lại và triệu thỉnh chước cuối của lão, qua mắt thứ 3, tôi đấy đám đệ của lão sử dụng đến thiên linh cái và mấy thai nhi amathong j đó luôn. Sau khi dương trần đệ của lão đốt bùa thì ở vô hình, lão thỉnh lên 1 con quỷ vô cùng kì dị...
Nó dạng như 1 con sâu, đầu nó là đầu lâu khổng lồ như đầu xe container, còn thân là vô vàn những thai nhi yểu tử do bị nạo phá thai, những thai nhi bị bỏ rơi này không nơi nương tựa, gia tiên không nhận nên chúng lang thang khắp nơi, bị ức hiếp, đánh đập... rồi bị pháp sư lợi dụng luyện bùa tà đạo. Kết hợp chúng thành những thứ quỷ quái mà ở đây là 1 ví dụ. Nỗi oán thán của chúng rất mạnh... 1 cô gái bị ép làm thần giữ của, oán khí biến cô ta thành quỷ đã mạnh như nào, huống hồ con sâu quỷ được kết hợp từ hàng ngàn thai nhi vô tội và thiên linh cái. Nó tạo thành 1 con sâu hàng ngàn tay, đầu là đầu lâu sắt...
Thật sự rất khó tả, quanh thân con sâu cũng là hàng vạn bàn tay, mồm mắt kêu gào liên tục đến váng cả đầu, oán khí của chúng tạo thành những cột khói đen kịt bốc lên trời, vì là kết hợp giữa hàng vạn vong nhi nên dù đánh trúng nó cũng chỉ làm chết 1 2 vong nhi chứ không giết nổi con sâu này... đây chính là tuyệt chiêu, chước cuối ác độc của tên pháp sư mà nhờ nó, lão đã chiếm được rất nhiều vị trí phong thủy tốt để bán lại kiếm lời, cũng như hãm hại đối thủ khác...
Cũng chính vì thế, các vong nhi rất oán hận bố mẹ, chúng có thể đơn lẻ về hãm hại bố mẹ, cũng có thể tạo bè đảng về phá bố mẹ, khiến bố mẹ chúng thất điên bát đảo vì chúng mà không làm gì được...(cái này ad sẽ giải thích sau vậy)...
Giờ đây con sâu thai nhi với hàng ngàn hàng vanh cái miệng kêu khóc khiến ai cũng long cả óc và sởn da gáy, không ngờ uy lực tâm linh của chúng mạnh dữ vậy. Giờ phải làm sao đây, oánh chúng thì không đành, mà tôi cũng chả biết làm j để đánh chúng, đâu có bùa phép như lão Trường bờm đâu, còn đám toàn chân giáo thì sợ vỡ mật hết rồi... giờ làm sao đây...
- Hoàng Tùng -
Xem đầy đủ các truyện & các phần tại đây: https://www.facebook.com/groups/truy...5542995902172/
Tôi suy nghĩ mông lung mà thực sự là bế tắc vì không biết phải làm gì. Thằng Nam thì sợ quá chạy mất tiêu rồi, bên phe tôi mấy người canh Long mạch toàn người pháp lực yếu, vì họ ở đây chủ yếu là tác động tâm linh 1 chút để xua đuổi người dương nào vô tình lạc tới đây, có nhã ý mua bán hay xây dựng nhầm vào nơi này. Để đợi người có duyên phước, có thiên mệnh tới. Người âm đã chết hiểu rất rõ về nhân quả và hậu quả khi động vào Thiên cơ, nhưng người dương tham lam thì không nghĩ vậy.
Lão pháp sư kiết ấn đọc 1 tràng thần chú gì đó rồi vung tay 1 cái, từ hư không xuất hiện 1 chiếc chuông khổng lồ màu đồng đen họa tiết kì dị, giữa đêm khuya chỉ có ánh trăng sáng, giờ nhìn thấy quả chuông đen và Quỷ sâu nhi thấy rất đáng sợ. Lão dùng bùa gì đó đốt lên và lầm rầm niệm chú, gió cát mây mù nổi lên xoáy chúng tôi kẹt vào kết giới đen của lão. Từ các đám mây đen trên đầu, sét đánh ùng oàng vào quỷ sâu nhi khiến tôi bất ngờ.
Hóa ra đầu lâu người bị sét đánh luyện thiên linh cái có tác dụng hút sét. Và nó truyền luồng sét đó lên thân con sâu, nghĩa là toàn bộ vong nhi đều bị ăn đòn sét đó, đau đớn vô cùng. Trong cơn đau đớn đó, với tính cách trẻ con... đau là khóc, cả ngàn cả vạn cái mồm cùng gào lên ầm ĩ ... OA ... OA ... OA ... và tiếng khóc này dưới sự cộng hưởng của chiếc chuông quái dị phía trên làm cho âm thanh tăng gấp bội...
OA... OA...OA... tiếng khóc này đúng là phải ví với câu Thần khóc quỷ sầu gì đó. Nó xoáy vào tâm can, ai linh lực yếu sẽ không chịu nổi và bị mụ mị đi và bị nó sai khiến. Không phải chờ lâu, 4 xung quanh tự nhiên xuất hiện các vong ma khác, các vong ma bị sự kêu gọi và dẫn dụ của Quỷ sâu nhi từ từ hiện thân, càng ngày càng nhiều đen đặc phía sau tên pháp sư... vong ta có, tây có, tàu có... mới chết có, chết lâu lâu có, chết lâu ơi lâu cũng có, dân đen có, binh lính có.... đủ hết. Chúng tập hợp hết dưới trướng của pháp sư dễ có tới cả vạn đứa.
Tôi thi thoảng đi xem mấy thầy bà lên đồng, họ hay nói mượn binh mã của các thánh, ngàn quân, vạn quân gì đó để đi trấn yểm hay trừ tà... thường chỉ nghe vậy, chứ quân binh được cấp cho thầy thì phụ thuộc vào đạo đức và tuổi đạo của thầy chứ cấp vô tội vạ được.
Còn tên pháp sư này dùng năng lực của tà đạo ép các vong linh mê muội đi theo như ong chúa điều khiển ong thợ vậy, còn với người dương nó xui khiến cho mê muội mà tự tử, tai nạn hoặc điên khùng... mà người ta hay nói ma xui quỷ khiến.
Trở về trận chiến, âm khí mù mịt che lấp cả hẻm núi và pháp sư chuẩn bị tấn công. Tôi thầm trì ngũ bộ chú và xin chư vị giúp, xin xám hối vì không nghe lời chư vị xen vào việc bao đồng. Nhưng trong trường hợp lúc nãy nguy khốn của đám toàn chân giáo, tôi không đành lòng. Bên tai tôi nghe tiếng thở dài Haizzzz.... 1 cái dài ngoẵng, và tiếng chư vị nói trong đầu: thằng học trò bướng bỉnh, đã nói mà không chịu nghe... dù sao đã đến đây rồi, không cho con thấy 1 số năng lực, thì sẽ không có tin mà tu đâu nhỉ...
Rồi tôi có 1 lực tác động cái Hự vào người, chân tay cứng ngắc như bị điểm huyện, 1 luồng điện chạy nhanh từ chân đến đầu làm đầu tôi quay mòng mòng, rồi trong tích tắc tôi bị chiếm xác, đầu thì vẫn biết những gì mình đang làm mà không thể dừng lại được.
Tôi tiến lên phía trước (do cv điều khiển) đứng hiên ngang, lão pháp sư xua tay 1 cái đám vong âm đằng sau ào ào bay tới như rải chấu. Tiếng chuông vang vang... OA... OA ... OA.... như tiếng trống trận. Tôi kiết ấn loạn cào cào rồi đập mạnh xuống đất. Từ lòng bàn tay xuất hiện chữ vạn sáng rực in xuống đất, khi nó in xuống thì nó quay tròn rồi cứ to dần, từ từ bằng cái mâm, bằng cái thúng rồi dần dần lan ra to hơn sân đình. Tất cả đám âm binh nhao đến đều bị ánh sáng trong vòng đó hất văng ra ngoài. Uy lực của Phật là giải thoát chứ không thiên về áp chế hay bạo lực, nên ban đầu là như vậy đã. Bên thầy pháp tà khí bốc lên ngùn ngụt vì lão đã đánh cược sinh mệnh vào đây rồi. Không gian tối thui vì tà khí giờ sáng lên vì kết giới chữ vạn.
Tôi bị điều khiển đứng lên kiết ấn chuẩn đề và triệu thỉnh ngài chuẩn đề vương bồ tát. Đằng sau lưng tôi từ từ sáng rực như ban ngày. Tôi được điều khiển quay lại để quỳ xuống đảnh lễ ngài ... Trời ơi... trước mắt tôi hiện ra ngài Chuẩn đề 18 tay to như trái núi, người như 1 bức tượng bằng vàng khổng lồ rực lửa. 18 tay cứ uốn éo múa máy giữa không trung. Giờ đây nhìn cảnh này, tôi thấy tôi như 1 con kiến đang nhìn 1 người bình thường đang ngồi thiền vậy. Ngài Chuẩn đề to lớn kinh khủng, sức nóng tỏa ra khủng khiếp luôn. Tiếng chư vị nói: con có duyên phước nên nay được diện kiến Phật mẫu chuẩn đề, thị hiện trừ tà, câu chú của ngài trong ngũ bộ chú, con phải nhớ trì niệm hàng ngày để chủng tử phật của ngài lan tỏa trong tâm con....
Tôi tự hào quá chỉ biết nói dạ trong tâm.
Lão pháp sư thì biết đã xong cuộc nên đứng im không nhúc nhích, từ trên tay ngài Chuẩn đề là các pháp bảo bỗng biến thành những bông hoa sen khổng lồ, 4 bông sen bay ra trấn 4 góc của đám âm binh tạo kết giới bất khả xâm phạm. Nội bất xuất, ngoại bất nhập. 1 bông sen nữa thì bay vào chính giữa kết giới. Nó nở to và bốc cháy ngùn ngụt... tất cả tà khí phía trong đều bị thanh tẩy. Cái chuông của lão pháp sư bị hút bay về phía bông sen và tới nơi thì cháy ra tro. Lão pháp sư mắt chứ A mồm chữ O quỳ mọp xuống không nói lên lời. Khung cảnh cực hoành tráng, từ không trung, có tiếng nói vang lên: Con hãy trì ngũ bộ thần chú cho mọi người cùng nghe...
Hic hic... chết tôi rồi... tôi vốn nhát nói chuyện giữa đám đông, nay lại bị đẩy lên đọc ngũ bộ chú làm mẫu. Khác gì cây văn nghệ của lớp phải hát giữa toàn trường đâu. Huhuhu... ngại thiệt chớ...
Tôi không có sự lựa chọn nào khi cơ thể bị tác động và đẩy lên phía trước, tôi không biết chư vị và Ngài Chuẩn đề có ý gì không... cơ mà đâm lao rồi theo lao thôi.
Tôi nói: các vị dưới cõi âm đã đau khổ nhiều rồi, nay có duyên với chư vị ở đây, tôi chỉ là 1 học trò nhỏ chỉ học thuộc 5 câu chú, nay ai muốn rũ bỏ cảnh giới khổ đau này theo chư phật tu học tìm cầu giải thoát, xin hãy đọc theo tôi.
.... ÚM LAM...
....ÚM XỈ LÂM...
...
Tôi đọc ban đầu còn ngại, mọi vong ở đó cũng ngại, nhưng rồi dần có người đọc theo, và dần dần toàn bộ mọi người ở đó đều đọc theo, cả vạn người đọc Ngũ bộ chú khiên âm thanh ở đó ầm ầm như sóng biển. Rồi ánh sáng từ những bông sen, từ ngài Chuẩn đề sáng rực như mặt trời, mọi người bắt đầu thay đổi. Trang phục biến đổi, quần áo đẹp đẽ tinh khôi, chân tay bị gãy hay mất liền lành lại, người chết bệnh chết tật cũng khỏi luôn.... thật kì lạ. Và trên bầu trời xuất hiện vô vàn chư vị thánh thần tới đón... mọi người từ từ bay theo chư vị theo cảnh giới cao hơn để tu tập tiếp tới khi giải thoát. Nhiều người cảm ơn tôi, vẫy tay với tôi làm tôi cảm động quá bật khóc luôn. Rất nhiều người nói: cháu hãy cố gắng giới thiệu cho nhiều người biết tới Ngũ bộ chú, câu chú của 5 phương phật để tu sửa bản thân mình... chúng tôi biết muộn quá nên mất bao nhiêu năm tháng khổ đau ở đây, xin cảm ơn cháu....
Nam xuất hiện, nó không nhếch nhác như lúc ban đầu gặp mà quần áo tươm tất như học sinh cấp 3. Nó túm tay tôi nói, cảm ơn anh đã giúp e, giờ e có chư vị rồi, chư vị sẽ đưa e đi và dạy e...kia là chư vị của em.
Tôi ngước lên nhìn, 1 vị đạo sĩ tay cầm phất trần, quần áo trắng và râu tóc trắng tinh, tôi chắp tay lạy vị đó và vị đó mỉm cười. Nam nói: e xin chư vị đi với anh, khi nào a về thì e đi và chư vị ok rồi.
Mẹ... nó nói làm tôi sực tỉnh cơn mê, ờ nhỉ... mình còn sống và bao việc phải làm mà. Đây là đi thăm quan và thời gian sắp hết rồi.
Chư vị không tác động vào tôi nữa, để tự tôi làm gì thì làm, và tôi nhìn thấy quỷ sâu nhi vẫn còn đó. Ồ... chắc cv kiểm tra gì mình đây. Tôi đánh bạo đi về phía nó, Nam tò tò đi theo, con sâu rất lớn như đoàn tàu và lũ trẻ vẫn rấm rứt khóc...
Tôi từng nhớ có 1 bạn đạo được chư vị dạy... hãy trì ngũ bộ chú bằng lòng yêu thương...
Và ở cự ly gần, tôi thấy những khuôn mặt ngây thơ bị nạo phá thai, đứa đứt tai, đứa hở hàm, đứa cụt tay cụt chân... nói chung chết lúc nào thì xuống âm ở nguyên hình dạng đó... đáng thương lắm...
Tôi đặt tay lên mình con Quỷ sâu và trì chú... càng trì nước mắt tôi càng rơi... và không kìm được tôi vừa khóc vừa trì chú, cuối cùng tôi khụy xuống khóc chứ không trì nổi nữa. Tôi cứ nhắm mắt khóc cho tới khi có tiếng trẻ con lao xao nên mở mắt ra....
Úi trời ơi... trước mắt tôi cơ man nào là trẻ con, y như nhà trẻ vậy... chúng nó đều rất xinh xắn và vui tươi. Nô nghịch chạy nhảy ầm ĩ...
Chư vị nói: đó là bài thử tâm của con thôi, nếu lúc đó con muốn tiêu diệt nó, chúng ta sẽ chấm điểm cho con trượt bài, nhưng con đã gạt qua nỗi sợ để yêu thương chúng, thể hiện được tâm từ bi của nhà Phật. Nên con được qua bài và chúng đã được giải thoát khỏi oan khí... con với Nam đi dạo 1 vòng nữa đi, thời gian không còn nhiều. Sau này thấy ai trót sai lầm nạo phá thai, hãy hướng dẫn họ nhận và thọ trì ngũ bỗ chú càng sớm càng tốt, đừng để lâu oan nghiệp chất chồng.....
Nói xong thì Ngài Chuẩn đề từ từ mờ dần rồi biến mất... lũ trẻ cũng theo cv bay lên và dần đi hết. Tôi cúi người vái chào và nhìn lại, cuối cùng chỉ còn tôi và Nam với đêm khuya. Còn lão pháp sư, ngay sau đó cũng bị bắt xuống ngục chịu tội, trên dương thế nơi lão làm phép, lão thổ huyết rồi chết tươi. Đệ tử và gia đình hoảng sợ chạy nháo nhác lo cấp cứu và sau lo hậu sự...
Lưới trời lồng lộng.... nhớ vậy là được rồi...
Tôi quay sang Nam và nói, thăm quan tiếp chứ, có gì không biết hướng dẫn anh nhé. Lúc nãy đi qua phía kia anh thấy có 1 cái hang có tà khí mạnh. Vào đó ngó nghiêng đi...
Nam có kẽ giờ tin tôi nên hăm hở đi theo, nó dặn tôi: lượn nốt vòng rồi về nha anh, không là Minh Giới Môn đóng cửa đó.
Ok e... đi nào...
Vậy là chúng tôi nhằm hướng chiếc hang thẳng tiến..
P8: HOA SEN ĐEN
- Hoàng Tùng -
Xem đầy đủ các truyện & các phần tại đây: https://www.facebook.com/groups/truy...5542995902172/
Tôi và Nam xoẹt đi tới cái hang tôi đã từng nhìn thấy khi trên đường chạy tới hẻm núi xem đánh nhau. Tới khoảng vách đá đó thì tìm hoài không thấy đâu cả. Đang loay hoay tìm thì tôi thấy 1 ông già cốt cách phương phi đang ẩn hiện ở đó, tôi đoán có lẽ là 1 thần nhân nên cùng Nam xẹt đến hỏi thăm. Cụ già này ăn vận kiểu quần áo giản dị như người xưa, búi tóc và để râu dài. Tôi vội vái chào cụ rồi hỏi: Cụ có thấy 1 cái hang nào ở đây không ạ.
Cụ già ngạc nhiên hỏi tôi: sao con cũng biết có hang ở đây vậy.
Tôi nói: dạ, nãy con qua kia xem pháp sư đánh nhau, con chạy qua đây nhìn thấy 1 cái hang, mà giờ con qua đây lại không thấy nữa.
Cụ già nói: đó là 1 cái hang nhưng lại không phải 1 cái hang thông thường, đó là 1 dạng kết giới cao cấp mà chỉ có người có năng lực cao mới thấy được, vì hiện tại cái hang đó là kết giới của 1 tà thần.
Ọc... tà thần, chánh thần... nghe hay hay ta...
Tôi liền mào chuyện: con thấy cụ không giống các vong bình thường khác, xin cho con hỏi, cụ là 1 đạo sĩ, hay là 1 vị thần ạ.
Cụ trả lời: tôi là thổ địa ở đây, là 1 tiểu thần....
Ồ, ra vậy... tiện thể tôi nói chuyện tìm hiểu về cõi âm luôn xem sao. Tôi hỏi: con có được nghe nói về cấp bậc ở cõi âm, danh xưng này nọ.. xin cụ chỉ bảo ạ.
Thổ thần đáp: nếu nói về tâm linh, tất cả đều có cấp bậc hết, sự phân cấp rõ nét các con thấy có thể từ thổ công thổ địa, tới thành hoàng, chúa xứ ... rồi lên cao hơn là các thánh thần, tiên phật... nhưng thực ra đó là người phàm tự phân và đặt tên. Chứ cõi âm chỉ có tiểu thần, trung thần và đại thần... các vị đại thần linh chưởng quản vũ trụ thì mỗi nơi gọi 1 khác, như chúa trời, thượng đế, ngọc hoàng .... tùy vào tín ngưỡng. Với các con thì là đức Tỳ lô giá na Phật hay Đại nhật như lai... còn không chúng ta cứ gọi là thượng đế cho dễ hiểu....
Ồ... thì ra danh xưng do người phàm tự đặt rồi cãi nhau và cho đó là chân lý. Như người việt gọi là mặt trời, tiếng anh là the Sun vậy... chỉ là 1 mà 2 cách gọi rồi cãi nhau. Tôi liền hỏi tiếp: Ngài đã nói đến tà thần, ngài là thần... vậy ngài có thể giải thích kĩ hơn 1 chút về danh hiệu thần được không ạ.
Thổ thần đáp: Con người không hiểu rõ về quy trình làm thần, thường thì có 2 con đường làm thần.... 1 là được thượng đế sắc phong làm thần... 2 là tự tu luyện để làm quỷ thần...
Ồ... rắc rối rồi đây...
Khi 1 người sống, có đạo đức, có ảnh hưởng tới mọi người thì khi chết đi sẽ có cơ hội được phong thần, những vị thần này sẽ có ấn lệnh và kí hiệu riêng cũng như kiết ấn riêng khi người phàm muốn thỉnh xin ý kiến. Sẽ có 1 số năng lực do thượng đế ban cho để làm nhiệm vụ, năng lực và binh lực sẽ tăng lên khi được thăng cấp và bị thu lại khi làm sai nhiệm vụ. Còn quỷ thần là do những thành phần bất hảo sử dụng tà đạo hoặc ép bức vong linh đi theo mình để làm việc xấu chứ không phục vụ thiên cơ như chánh thần......
Dạ... xin Ngài nói rõ hơn ạ...
...Đa phần chúng ta nghe nói đến hai từ Quỷ - Thần. Phàm làm Thần có rất nhiều con đường khác nhau, có người là do Hóa Sanh (sanh ra trong gia đình chư thần, như Long Cung, Thất cung, địa cung, vvvv...), lại có người được sắc phong do trong quá trình tu tập đã thoát xác thành thần, có nhiều năng lực thần thông biến hóa cho nên Ngọc Đế sắc phong để hộ trì chánh pháp, tạo thêm thiện nghiệp, Lại có người do tu tập công đức lúc còn sống (như bố thí, làm phước, hy sinh thân mạng cứu người …v…v).
Nhưng đặc biệt trong số ấy có một loại Thần mà không phải do Ngọc Đế sắc phong đó chính là Quỷ Thần. Vì sao lại có chuyện đó? Để giải thích chuyện này ta xin nói cho rõ cái lý này, đó là phàm bất cứ ai sau khi chết mà có trên 1.000 vong hồn quy thuận sẽ có pháp lực của một Thất Thần (Vị Thần cấp Thất Phẩm – Ngang hàng với Thổ Công),
Nếu có 10.000 vong hồn quy tụ chịu dưới trướng để nghe sai khiến thì pháp lực của họ tương đương với Lục Thần (các vị thần cấp Lục Phẩm Thiên Giới), như Thành Hoàng chẳng hạn, Nếu có đến 100.000 vong hồn chịu quy phục dưới sự sai khiến của người ấy thì pháp lực của họ ngang hàng với cấp (Ngũ Phẩm Thiên Thần) – Cấp thần ngũ phẩm ấy của Thiên Giới như là (Thần sấm, thần mưa, thần gió…v…v), đây đã là bậc trung thần, pháp lực to lớn,
Việc họ quy tụ được nhiều vong linh tự nguyện hoặc bị ép buộc làm âm binh theo họ cũng chẳng khác nào những nhóm thổ phỉ sống trong các triều đại phong kiến khi xưa, tự chiêu mộ binh lính ngang nhiên làm những chuyện không thuận theo thiên quy, cho nên nhân gian gọi đó là Quỷ Thần, vì họ có năng lực của Thần nhưng lại làm những việc tùy thích không thuận theo thiên ý (bản tính của loài Quỷ),
Vậy cho nên Thần và Quỷ thần phân biệt như sau..
- Một là: Người đó vì công đức to lớn, trừ giác ác, bạo ngược, bảo vệ dân chúng chống lại những cái xấu, cái ác nên hy sinh thân mình, đó là bảo vệ chính nghĩa, thuận theo thiên mệnh (nên sau khi mạng chung được Ngọc Đế sắc phong làm thần để hộ trì chánh nghĩa cho đời sau),
- Hai là: Những kẽ tàn bạo, ác nhân tuy sanh thời là vi tướng nhưng chỉ vì tham lam, phục vụ mục đích cá nhân, đê hèn, muốn thống trị kẽ khác, bắt kẽ khác làm nô lệ, đó là nghịch thiên ý, họ chết đi không những chẳng được sắc phong mà còn bị luận tội nữa, tuy nhiên do oai thần lúc còn sống quá lớn, sân hận cũng lớn nên đa phần họ sanh về cõi Atula (hiếu chiến), sau khi hết oai thần mới sanh vào cỏi quỷ chịu ác báo, Nhưng lại có một số người không chịu thác sanh mà vấn vương, luyến tiếc cái dư vị bá chủ, thống lĩnh của mình, họ vất vưỡng trong nhân gian, nương nhờ hương khói cúng kiến của người còn sống mà phát triển sức mạnh, lại trải qua thời gian, những người lúc còn tại thế là thuộc cấp của hắn cũng dần chết đi, lại không chịu tu hành nên chẳng thể vãng sang hoặc thuận theo thiên ý mà về âm ty chịu tội, lại được dẫn dụ về với hắn, nhiều ngày thành một thế lực to lớn của âm binh, nương nhờ hương khói cúng dường của người sống mà thần lực ngày càng lớn thêm, những Quỷ Thần này lại rất hay giúp người đời toại nguyện (dù bất kể người đó có xứng đáng nhận phước báu hay không, hoặc đã giúp kẻ ác tâm thực hiện mưu tính), vì sao họ làm vậy? Là vì nếu chẳng làm vậy sẽ chẳng ai cúng kiến cho hắn nữa, mà càng ít người cúng kiến, nghĩa là có ít người quy thuận hắn, càng ít người quy thuận thì pháp lực càng yếu rồi dần dần thành 1 con quỷ cùi bắp...
... quỷ giữ của con gặp, hay quỷ sâu nhi mà Pháp sư chiêu dụ là 1 ví dụ. Còn tà thần là kẻ nắm giữ nhiều quỷ thần làm tay sai. Giống như trùm mafia trên dương gian vậy. Pháp lực cao cường và hiếm khi ra mặt mà chỉ ở sau giật dây mà thôi.
À... ra vậy. Vậy tà Thần trong hang kia chắc gớm ghiếc lắm Ngài nhỉ..
... không, pháp lực càng cao thì hình tướng càng đơn giản, tà thần trong hang vốn có căn cơ tu Phật. Kinh sách bùa chú thuộc làu... nhưng do bản ngã cao nên tâm ma chiếm giữ, nay ở trong kết giới mấy trăm năm để điều tiết ma tính, nhưng có vẻ chưa thành công...
Dạ... con thấy 1 vị sư mặt mày cau có nhăn nhó như nín tiêu chảy, ngồi thiền trên 1 bông hoa sen màu đen ạ..( tôi trêu Ngài chút)
Ồ... vậy con cũng thấy rồi sao.
Dạ, mà sao chư Phật ko giúp họ ạ... trừ ma tính ấy.
Chắc con có xem Tây du kí rồi... chướng ngại bên ngoài chư phật có thể giúp, nhưng bên trong chỉ có ta giúp ta, ngay như Đường Tăng còn bị thử thách, thì con phải hiểu ngoài nỗ lực triệt tiêu buông bỏ tham sân si của bản thân... thì không ai giúp con được đâu...
Dạ, con hiểu... mà tà thần như vậy sao không diệt đi..
Vì như dương gian, mafia ngồi nhà xem phim đọc báo thì cảnh sát cũng mặc kệ, còn nếu ra ngoài gây chuyện thì cảnh sát mới ra tay... con hiểu chứ...
Dạ... con hiểu rồi, vậy cõi âm cũng khá giống cõi trần chứ đâu khác nhỉ...
Vậy con còn muốn vào không...
Dạ... con muốn vào xem thử, dù sao cũng tới đây rồi, ngài giúp con mở cánh cổng kết giới ạ.
Thổ thần huơ tay 1 cái, 1 cánh cửa như lỗ đen chân không hiện ra, tôi nhìn vào thấy 1 con đường đá và 2 bên là vực thăm thẳm. Tôi sợ quá nấn ná, còn ku Nam thì không nói được tiếng nào... hic hic... kết giới cũng muôn hình vạn trạng chứ đâu phải trò chơi dễ đoán...
Đi hay ở... tiến hay lùi đây ...
nguồn : Hoàng Tùng
P9..... ĐỊA TẠNG VƯƠNG BỒ TÁT...
- Hoàng Tùng -
Xem đầy đủ các truyện & các phần tại đây: https://www.facebook.com/groups/truy...5542995902172/
Tôi tự nhiên thấy sợ, đù... vào đó mà chả có khả năng gì thì chết chắc sao. Mấy con quỷ kia chúng tôi còn chả làm gì được, hên xui nhờ chư vị giúp, giờ vào gặp Tà thần chứ có phải vong ma cùi bắp đâu. Nửa tò mò muốn vào, nửa sợ chết muốn thoái lui nên tôi cứ dòm dòm vào cánh cửa kết giới. Tôi đánh bạo hỏi ngài thổ địa: Nếu vào đó mà không ra được nữa thì sao ạ.
Thổ thần trả lời: Thì thân xác con trên dương gian sẽ sống đời thực vật thôi... trên dương gian con thấy thiếu gì người sống thực vật phải không...
Dạ... con có biết mà cũng không hiểu lắm về việc này...
Thổ thần nói: Nói ra thì dài, nhưng có nhiều trường hợp bị sống đời thực vật, ví dụ như tu luyện xuất hồn xuống âm đấu đá bị bại trận hồn tiêu phách tán, nhưng số chưa tận, nên cơ thể vẫn sống nhưng ko còn hồn nên bất động vậy thôi... còn 1 số người bị quỷ bắt 3 hồn 9 vía nên cũng ngơ ngẩn như thế... hoặc 1 số người phạm tội bị quỷ sai bắt nhốt ngục, dưới ngục tra tấn sao thì dương gian họ đau đớn như vậy mà tìm hoài ko ra bệnh đâu con...
Huhuhu... thì ra là vậy, tôi chả khoái viễn cảnh đó tí nào. Tôi băn khoăn: Vậy con hỏi thật, theo cụ thì con có nên vào đó không ạ..
Thổ thần hỏi lại: Con tu học để làm gì..
Dạ, để giúp mình và giúp người hữu duyên ạ...
Vậy con có niềm tin tuyệt đối vào con đường con chọn không...
Dạ... có ạ...
Nếu con bước theo tinh thần của ngọn vô tận đăng, mang 1 niềm tin vững chắc và tuyệt đối, ngọn lửa vô tận đăng của các con sẽ thắp sáng mọi nơi, dù là địa ngục tăm tối nhất, còn các con không có niềm tin, dù đứng cạnh mặt trời, cũng sẽ là màn đêm, vì ngọn lửa trong lòng con đã tắt mất rồi...
Dạ, con hiểu rồi ạ, con đã xao lòng trước trước khó khăn ạ, con sẽ bước theo con đường mà con đã lựa chọn.
Tôi và Nam chào cụ và định bước thì có tiếng gọi Nam khe khẽ, tôi và Nam quay lại, thấy vị độ của Nam, vị nói: Vào đó sẽ có nhiều gian nan, ta đưa con (Nam) cái này để phòng hờ có biến...
Nói rồi trên tay Nam có cây phất trần của chư vị nó, quần áo nó thay đổi như 1 tiểu sư nhỏ làm tôi mắc cười, nhưng mà tôi cũng chạnh lòng. Nó bám càng tui mà nó được cv nó cho đồ phòng thân, tui thì tay không tấc sắt... 1 nỗi niềm ghen tị nổi lên khiến tôi thắc mắc: sao con chả có gì ... huhuhu...
Chư vị nói: Con đã có tâm ấn và ngũ bộ chú, giờ chỉ còn xem niềm tin và tâm con thế nào thì không khó khăn nào ngăn bước được các con...
Được lời như cởi tấm lòng, sĩ khí của tôi lên bừng bừng như được người yêu hứa hẹn trước khi ra chiến trường. Tôi kêu Nam đất: Đi thôi chú... quất thôi....
Trước khi bước qua cánh cổng tôi hỏi chư vị: Nếu con trở ra được, chư vị thưởng con cái j nào...
Cv nói: ta sẽ cho con bít lai lịch của Minh Giới Môn...
Hí... cv chắc nha, quân tử nhất ngôn (tôi lại trêu cv, tính tôi hay đùa nên cv tôi cũng ko tha).
Tôi và Nam đất bước vào kết giới, đi giữa con đường cheo leo bằng đá, 2 bên là vực thẳm. Kết giới có nhiều loại, loại cùi bắp là tạo ra 1 khoảng không gian nhỏ để giữ đối thủ hoặc bảo vệ mình, loại thường thường thì là 1 không gian có khả năng tăng pháp lực cho mình, hoặc các điều kiện cho bản thân khi tấn công hoặc trốn chạy. Loại cao cấp là kết giới tạo ra 1 không gian khác, tách biệt hẳn với không gian hiện có, nếu ai vào kết giới đó sẽ bị tấn công hủy diệt kiểu tự động, hoặc linh lực pháp lực kém có thể bị bắt giữ hoặc thao túng mãi mãi. Kết giới cao cấp như 1 lãnh thổ riêng của người tạo ra nó. Và người tạo ra là boss, thao túng điều khiển kết giới theo ý của họ, và phần này giống như Phật nói, mọi vật do tâm sinh, nhưng người dương linh lực pháp lực yếu nên chả sinh ra cái j. Còn cõi tâm linh thì kết giới tạo các cảnh vật hình ảnh theo tâm của người điều khiển chúng. Ngoài ra các loại quỷ trốn trong các kết giới này kiểu cộng sinh, vừa tập trung để bảo vệ kết giới, vừa được kết giới bảo vệ khỏi lũ quỷ của tà thần khác, vừa được hưởng năng lượng của tà thần ban phát.... nôm na là vậy.
Tôi và Nam cứ chậm rãi đi, vừa đi vừa trì ngũ bộ chú, còn tôi thì nghĩ miên man... tôi nghĩ về những biến cố vừa rồi và tôi nghĩ đến tên pháp sư người campuchia. Tại sao ở vô hình mà hắn triệu hồi được nhiều thứ vậy. Giờ tôi mới lờ mờ hiểu ra, để đấu tranh ở cõi âm, ngoài nhờ lực lượng âm này đánh lực lượng âm kia, thì pháp bảo cũng được triệu hồi từ cõi âm, chứ ko phải mấy món bày bán ngoài chợ hay các cửa hàng pháp khí với lời chào có cánh.
Tại sao lão ta làm được mà tôi không làm được, chỉ trông chờ vào sự may rủi và thương hại của chư vị. Và tôi nhớ đến lời nói của chư vị và ngài thổ địa, đó là niềm tin tuyệt đối về con đường mình đã chọn, tôi thiếu cái này.... tôi trì chú như thói quen chứ ko tin lắm, ko tin vào chư vị, vào phật pháp, và chính bản thân mình...
Tôi nghĩ miên man, vừa trì vừa nghĩ để tìm câu hỏi thì bỗng rào rào.... từ trong không gian những ô cửa như lỗ đen chân không chui ra biết bao nhiêu là quỷ, đủ các hình dạng tùy tâm tướng của chúng. Cõi vô hình là cõi của tâm thức, nên tâm như nào thì hình tướng như thế, nên đủ các loại hình tướng ác quỷ được triệu hồi từ cõi atula tới. Tôi và Nam nép vào nhau để chuẩn bị tìm cách đối phó...
Lũ quỷ bắt đầu ào ào bay tới, tôi vừa trì chú vừa nhìn quanh xem có chỗ nào trốn chạy hay núp đỡ không thì thấy thật vô vọng, 2 bên là vực thẳm hun hút không đáy, chỉ có con đường độc đạo duy nhất rộng chừng 12m dẫn về phía trước.. những con quỷ to như chó sói có, sư tử có, hà mã có đủ các kích thước và dị hợm, có con có cánh như dơi nữa đang lao đến tấn công. Tình thế cấp bách mà tôi trì chú mà cà lăm không nói nên lời, 2 anh e nép vào nhau chờ đợi vậy.
Tôi nhớ ngũ bộ chú có câu chú hộ thân của ngài văn thù sư lợi bồ tát. ÚM XỈ LÂM... nên tôi trì 1 câu cho dễ chứ trì 5 câu lúc này cứ nhớ loạn cả lên... đàn quỷ đang lao tới bỗng 1 cục lửa khổng lồ xẹt qua hất văng đám quỷ ra khắp nơi, nhiều con bị lửa thiêu cháy, cục lửa lao vào giữa đám quỷ tả xung hữu đột làm đám quỷ đông chật cầu phải lùi hết lại. Cục lửa dừng lại 1 xíu và tôi quan sát được vật vừa xen vào cuộc chiến.
Đó là 1 con kì lân trắng rất đẹp, to như con voi vậy, bờm ngũ sắc, vảy bạc kim sáng trắng, mắt lồi ra rực lửa, sừng như hươu... móng vuốt như dao găm và toàn thân rực lửa. Nó rừng lại chút rồi gầm lên lao vào đám quỷ mà cắn xé. Đám quỷ thất kinh rút lui về sau.
Nhưng đám quỷ này vốn xuất thân từ những chiến binh hiếu chiến đọa cõi atula nên đâu phải gà vịt. Sau giây phút ban đầu hốt hoảng thì chúng sắp lại đội hình và phân ra tấn công. Đội có cánh bay 2 bên tấn công chúng tôi từ phía sau kỳ lân vì kỳ lân choán trước cầu, còn những con không cánh thì tập trung gây chú ý của kỳ lân tấn công phía trước.
Đợt tấn công thứ 3 bắt đầu như vậy, đúng là mãnh hỗ nan địch quần hổ, 1 mình kỳ lân tuy dũng mãnh nhưng không thể bảo vệ được cả 3 mặt nhất là phía sau lưng nên đàn quỷ đông nghịt đã vòng ra phía sau tấn công chúng tôi. 1 con quỷ nhào về phía tôi và Nam, trong giây phút đó, Nam cầm phất trần vụt về phía nó, 1 luồng hào quang nhoáng lên và con quỷ đó tan thành tro luôn. Thật là sung sướng quá đi, tả thì vậy chứ mọi thứ diễn ra rất nhanh. Đám quỷ phía sau đồng loạt tấn công cùng 1 lúc, Nam vung phất trần quay như chong chóng tạo ra 1 lớp hào quang dầy phía sau mà cứ con quỷ hắc ám nào lao vào đều tan thành tro bụi. Còn phía trước thì kỳ lân lửa tả xung hữu đột, chỉ còn tôi là nhân vật phụ. Miệng trì chú y như con đàn bà trong mấy phim của holywood núp ở giữa và mồm liên tục gào hét kêu cứu chứ không làm được điều gì cả. Thật là tự nhục cho bản thân... hic hic...
Giây phút này tôi nhớ đến lão pháp sư và quyết định thử, tôi quan sát xung quanh và nhận thấy lũ quỷ không hề thuyên giảm, cứ từ không gian hiện ra rất nhiều cái lỗ và lũ quỷ theo đó chui ra, thì ra kết giới này đóng mở tùy ý, và kết giới thông với cõi atula và ngạ quỷ, khiến lũ quỷ thoải mái chui ra chui vào, nên đánh hoài không hết. Càng đợt về sau càng lắm kẻ từ atula cấp cao và cõi ngạ quỷ cấp cao chui ra, vì trông to lớn khổng lồ và quái dị.
Nhanh nào nhanh nào, nghĩ cách đi nào ....Tôi chuyển trì chú chuẩn đề, và nghĩ về 1 thanh kiếm, kiếm gì cũng được, ít nhất có 1 vũ khí để phòng thân. Lúc gặp lão pháp sư, tôi thấy lão triệu hồi lư hương đá và chuông đồng đen dễ òm. Còn tôi lần đầu xuất kiếm khó như táo bón vậy... nhưng rồi thanh kiếm trong vô hình cũng xuất hiện, nó từ từ hiện ra trước mặt tôi và nhìn trông cầu kì như mấy thanh kiếm trong truyện tranh hay vẽ vậy. Tôi cầm lấy thanh kiếm, tôi cảm nhận rõ sức nặng, độ lạnh của kiếm rất chân thực và trong đầu có tiếng nói tên của cây kiếm mà tôi quên mẹ nó rồi. Tôi tự đặt tên cho nó là "trảm quỷ kiếm".
Tôi trì ngũ bộ chú thật nhanh và dùng tâm thức để truyền mục đích của mình vào cây kiếm, tôi đưa thẳng cây kiếm lên trời, kiếm thì bé bình thường thôi, nhưng bóng ảnh của kiếm hóa hiện khổng lồ , to dã man.... tôi bổ dọc đường kiếm theo con đường đá độc đạo. 1 tiếng "Uỳnh" vang lên, cả khung kết giới đó méo mó và bốc lửa, ánh kiếm sáng rực thiêu đốt toàn bộ tà khí khu vực đó, kết giới khu đó bị phá hủy hoàn toàn, lũ quỷ tiếp tế không chui ra được nữa vì kết giới bị hủy, 8/10 lũ quỷ quanh đó bị diệt sạch. Còn lại thì kỳ lân lửa xử lý hết bằng những cú táp kinh hồn, còn Nam vẫn tuyệt chiêu .. xe đạp ơi... quay đều quay đều chiếc phất trần đến khi con quỷ cuối cùng bị tiêu diệt.
Tôi nhìn thanh kiếm, nhìn Nam đất.... đệch... không thể ngờ được những gì xảy ra trong cõi tâm linh... có tâm ắt linh...
Tôi đọc nhiều kinh phật và cảm thấy trong kinh sách họ nói khoác... nào là ngũ nhãn lục thông, nào là phật búng tay 1 cái là ra cảnh giới này nọ. Nào là từ lỗ lông chân phật chứa vài ngàn thế giới.... ha hahaha... phét quá...
Cơ mà giờ chìm trong cõi tâm linh tôi mới hiểu, có quá nhiều điều kì lạ. Tâm có thể xuất... ra những thứ quý giá hay kì dị đều được. Tôi cầm thanh kiếm ngắm nghía và nhìn Nam đất, nhìn kỳ lân lửa...
Đệch... chắc mơ cmn rồi, chứ làm đếch j có vụ này... hahaha... mơ rồi mơ rồi...
Tôi tự trấn an bản thân, đầu óc mông lung, mà làm gì có vụ mơ mà ý thức suy nghĩ được nhỉ. Tôi tiến đến kỳ lân lửa để xem mơ hay tỉnh, dù mơ hay tỉnh thì cũng ngắm kỳ lân lửa cái đã. Tôi đến và chợt giật mình phát hiện ra, kỳ lân là 1 thần thú cấp cao, ánh mắt nó nhìn tôi giống như 1 người lớn nhìn đứa trẻ con vậy, đầy trí tuệ, ngạo nghễ và tự tin... tôi ngờ ngợ và chợt giật mình, thú cưỡi của ngài Địa tạng vương bồ tát, tôi liền quỳ xuống đảnh lễ...
(Quỷ mị _ kẻ ăn ký ức)
... Tôi đảnh lễ thần thú kì lân lửa và thầm nghĩ, kì lân có khác, uy dũng quá...
Bỗng nhiên có 1 luồng tư tưởng xẹt ngang nói trong đầu tôi: là Đế Thính... linh khuyển của ngài Địa tạng.. ngốc quá đi.
Đệch... Linh khuyển, vậy là cờ hó ư... vậy mà nãy giờ mình cứ xun xoe vì tưởng kì lân trong truyền thuyết. Hóa ra là cờ hó, mỗi tháng vào ngày 25 đến khoảng 30 thì tôi cùng lũ bạn cũng cố chọn ra 1 ngày giao lưu với ít thịt chó giải đen... hic hic...
Linh khuyển Đế Thính vẫn uy dũng đứng nhìn tôi, tự nhiên tôi thấy ngại ngại... tôi lẩm bẩm tự an ủi: con chó nó chả có tội gì cả... có mỗi tội ngon thôi... mà hàng tháng con ăn có tí à...
Đế Thính vẫn đứng yên và con mắt nhìn tôi không hài lòng.. tôi tìm cách lủi đi thật nhanh và cố an ủi, nói nhỏ vậy chắc Đế Thính không nghe thấy đâu... hí hí..
Á... tôi giật mình, nhớ ra rồi... Đế Thính là tên vật cưỡi của Ngài địa tạng và nó có đôi tai nghe được khắp nhân gian. Mình nói thầm vậy là nói với mình chứ sao lòe được Đế Thính, quê chết cha đi được... chuồn thôi.
Tôi hắng giọng: Đi thôi nào Nam
Rồi te te chạy lên trước, thôi thì lánh mặt Linh khuyển đi cho đỡ ngại. Từ khi biết kỳ lân lửa là Linh khuyển vừa cứu mình, trong lòng tôi ợ lên toàn mùi mắm tôm với lá mơ, ghê chết đi được...
Tôi chạy dọc theo cây cầu rất nhanh, bỏ lại phía sau Linh khuyển và Nam đất, chạy 1 đoạn thì trước mặt tôi xuất hiện 1 lỗ không gian, tôi chui tọt vào đó, cửa không gian khép lại sau lưng. Tôi thấy không gian này khá yên bình, 1 khung cảnh làng quê với ánh sáng vàng nhạt như lúc 5 6 giờ chiều mùa thu, không khí mát mẻ và hiền hòa. Xa xa còn có đình làng, mái chùa cong cong rất thơ mộng.
Tôi đang lơ ngơ xem mình ở đâu thì bỗng nghe tiếng gọi: Tùng đen...
Đm, sao có thằng biết mình ta... tôi quay lại nhìn thì thấy phía sau thằng Đạt chạy tới, nó cười rất tươi hớn hở nói: mày làm đéo j mà xuống đây vậy, chết rồi à...
Tôi vênh mặt lên đầy tự hào: Tao chết thế đéo nào được, có mày chết thì có...
Ừ nhỉ... tôi nhớ nó chết cũng tầm 7 năm rồi, nó vốn là bạn thời sinh viên 4 năm với nhau, học chung, ăn chung, ngủ chung, tán gái chung... sau khi ra trường nó vào Sg làm đc mấy năm thì tai nạn chết. Giờ gặp nhau thấy nó y như hồi sống nên chúng tôi vui lắm. Nó rủ tôi về chỗ nó chơi, gặp thêm nhiều bạn bè đã mất như thằng Tiến, thằng Trung, thằng Linh.... và nhiều người họ hàng nữa. Theo lời tụi nó, đây là ngôi làng của những người nghiệp nhẹ sắp được đầu thai, yên ả và hiền hòa.
Tôi và chúng nó ôn truyện hăng say, chia sẻ kỉ niệm và nói hoài không hết chuyện. Rồi tôi hỏi: các chú có dự định gì chưa...
Các chú... các chú... các chú... chú...
Tự nhiên tôi nhớ ra cái gì đó xa xôi lắm mà giờ tôi quên mẹ nó rồi, cố nhớ xem nào... chú... chú... trì chú... là ngũ bộ chú...
Tôi hỏi mọi người, tôi sẽ hướng dẫn mọi người trì chú nhé, trì chú để tăng trưởng công đức, để sớm ra khỏi nơi này, siêu thoát hoặc đầu thai kiếp khác, ở đây hoài sao được. Nghe tôi nói vậy mọi người đều đùn đẩy hoặc thoái thác, tôi cố nài vì đã thấy Ngũ bộ chú thật nhiệm màu và tôi thật tâm muốn giúp bạn bè và người quen dưới này. Tôi bảo tiếp: dễ đọc mà, ngắn ngủn à, đây này ... ÚM LAM...
ÚM...LAM... ÚM ...LAM....
Tiếng câu thần chú Úm Lam tôi vừa nói ra bỗng nhiên ong ong trong đầu tôi, tôi thấy rất khó chịu trong đầu, đầu óc bùng nhùng... có cái gì đó không ổn. Tôi thử trì lại... ÚM ...LAM.... tôi đọc liên tục khoảng chục biến thì cơ thể tôi lại bắt đầu phát sáng, đầu tôi quay cuồng như đứa uống rượu bị đau đầu vậy... kí ức vô cùng lộn xộn. Tôi biết tôi đang gặp rắc rối nên trì chú thật nhiều 1 câu ÚM LAM thôi, cả cơ thể tôi như tràn đầy năng lượng và cảm giác cơ thể căng phồng lên như trái bóng vậy. Càng trì nhanh thì đầu óc tôi càng tỉnh ra, tôi nhìn quanh thấy đám bạn cùng mọi người và quang cảnh dần biến đổi quái dị... ma cảnh... tôi chỉ nghĩ được vậy rồi trì tiếp. Cả cơ thể tôi đỏ rục rồi nổ Bùm 1 cái, chữ Lam trong thân tôi bùng nổ như bom tấn hất văng tất cả mọi thứ, tất cả không gian bị xé rách và đốt cháy như những tấm pano khung cảnh khổng lồ bị rạch ra và đốt vậy, tất cả mọi thứ đều bị thiêu rụi.
Tôi nhìn quanh và phát hiện ra, Linh khuyển vẫn đứng sau lưng tôi, Nam đất cũng vậy... chỉ có tôi tinh thần y như đứa ốm dậy.
Vậy thời gian vừa rồi là sao, tôi cảm thấy rất thực và trải qua thời gian khá dài cơ mà, hóa ra tôi bị mê ngủ hay hôn trầm j đó chỉ vài phút thôi sao. Tôi nhìn Linh khuyển và Nam đất để tìm câu trả lời và Nam hất đầu về phía trước. Tôi nhìn theo và thấy kết giới bị thần chú Úm Lam thiêu cháy để lộ ra 1 ngôi chùa rất lớn, nhưng 2 bên cửa chùa này là 2 Quỷ thần khổng lồ trấn giữ, mỗi 1 quỷ thần cao hơn 10m, 1 nam 1 nữ... đó là theo tôi tự phân biệt chứ thực ra quỷ thần nam là 1 dạng Atula vương, hình dáng đầu bò thân người có 6 tay cầm binh khí và có linh lực rất cao được triệu hồi về canh cửa, 1 bên là Quỷ mị có năng lực điều khiển thao túng suy nghĩ người khác, hình dạng như con nhện khổng lồ mang cái đầu của 1 người con gái. Vậy là cõi âm đâu chỉ có đầu trâu mặt ngựa mà còn vô vàn hình tướng quái dị và ma cảnh do Quỷ mị dẫn dụ tôi vào là 1 dạng ám tinh thần, nếu không có Ngũ bộ chú và chút cơ duyên, có lẽ tôi kẹt hoài trong đó mà không ra được, vậy là tiêu rồi. Nghĩ lại lúc đó thật vui và cũng rùng cả mình, lũ chúng nó có khả năng đọc được ký ức và thao túng tạo cảnh để đánh vào điểm yếu của chúng ta nhằm đạt được mục đích... cõi dương thiếu gì người bị quỷ mị dụ dỗ và thao túng đến mức đâm vợ chém con, giết người vô cớ... hoặc tự nhiên cắt chân móc mắt bản thân ra... nói chung là không thể xem thường.
Trận chiến này chắc không thể tránh khỏi rồi.
Giờ tôi mới biết, các nhà làm phim không phải không có cơ sở khi dựng lên các hình ảnh địa ngục, quái vật, ma quỷ ... cho bộ phim. Đó cũng là trải nghiệm của rất nhiều người trong rất nhiều năm tháng, có người chết đi sống lại để kể lại những trải nghiệm đó và được những nhà sản xuất dựa vào đó tổng hợp để xây dựng lên 1 bộ phim ăn khách, còn tôi giờ đây là 1 diễn viên chính bất đắc dĩ trong 1 khung cảnh ma mị như này. Tôi không còn nhiều thời gian nữa, vì khi cơ thể tôi phát nổ áp chế cảnh ma mị, kết giới và các không gian bị xé rách, tôi đã nhìn thấy buổi cúng ở nhà tôi đã kết thúc, thể xác tôi đang được lay gọi, bóp dầu gió và đắp khăn lạnh lên trán. Mọi người đang lo lắng cho tôi và bà nội thì khóc gọi tên.
Lão Trường bờm có vẻ lo lắng lắm, bất chợt qua không gian bị rách, lão nhìn thấy tôi đang nhòm lên, lão mừng quá liền đốt 1 đống lá bùa, huơ chân múa tay gửi cả trăm âm binh của lão xuống bảo vệ cho tôi lên dương gian, bởi nếu tôi không lên được, lão sẽ vô tù và mang tiếng xấu. Thân bại danh liệt, vì vậy lão Trường bờm huy động tất cả pháp lực và âm binh của lão để triệu tôi lên, đám âm binh được gửi qua đường dẫn là cành phan lúc trước tôi cầm trên tay, nên dưới âm dù không thấy nhưng nó vẫn vô hình bên tôi. Hơn trăm âm binh theo lối đó xuống 1 cái là gần bên tôi luôn.
Nghe từ âm binh có vẻ người dương rất sợ, nhưng giờ đây hơn trăm âm bình vừa được triệu hồi xuống dưới, vừa hiện thân chưa kịp hiểu chuyện gì thì Atula vương ào tới, 6 tay nó múa như bale, tay đập tay đâm tay chụp... loáng phát đám âm binh tan thành tro bụi... thật là kinh hãi vô cùng. Hơn trăm âm binh tan tác hết... lần này lão Trường bờm lỗ nặng rồi, trước khi khe hở không gian đóng lại, lão Trường bờm cũng nhìn được cảnh đó và mặt cắt không còn 1 giọt máu.
Đúng là... ở nhà nhất mẹ nhì con
Ra đường lắm kẻ còn giòn hơn ta...