|
|
21-10-2008, 04:44 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng mÆ°á»i má»™t
Ãoán chừng Ãạm Ngá»c dạo nà y chắc là thấy tẻ nhạt lắm. Nà ng suốt ngà y má»™t mình ở phòng khách sạn, má»™t mình tha hÆ°Æ¡ng nÆ¡i xứ ngÆ°á»i, tôi lo nà ng sẽ cảm thấy ngá»™t ngạt bức bối.
Buổi trÆ°a, vô tình Ä‘i qua rạp phim thấy chÆ°Æ¡ng trình buổi tối có phim Vô gian đạo, mấy đồng nghiệp tôi xem rồi Ä‘á»u bảo rất đáng xem.
Vội vội và ng và ng xếp hà ng mua vé.
NhÆ°á»›ng mắt ngó nghiêng, tôi thấy hà ng không quá dà i và cÅ©ng không đến ná»—i đông lắm nhÆ°ng Ä‘á»™ ồn à o và nhiệt tình thì chẳng kém hÆ¡n hồi phát Ä‘á»™ng phong trà o từ thiện cứu đói dân nghèo thá»i trÆ°á»›c.
Hình nhÆ°, những ngÆ°á»i xếp hà ng trÆ°á»›c tôi Ä‘á»u có ngÆ°á»i Ä‘i cùng cả, há» chẳng kiêng kị gì, ra sức chen lấn, xô đẩy nhau. CÅ©ng có ngÆ°á»i Ä‘i má»™t mình nhÆ°ng lại mua đến mấy chục vé. Cô bán vé cÅ©ng hết sức báºn rá»™n. Cô ta má»™t tay thu tiá»n, tay kia bÆ°ng há»™p cÆ¡m, tranh thủ khoảng trống giữa lúc ngÆ°á»i trÆ°á»›c vừa Ä‘i, ngÆ°á»i sau chÆ°a kịp bÆ°á»›c tá»›i để múc vá»™i má»™t thìa cho và o miệng.
Tôi đứng ở cuối hà ng, khum tay lên che mắt nhìn, cảm thấy hy vá»ng lụi tà n, Ä‘Ãch đến sao mà xa vá»i vợi.
Má»™t lúc sau, mấy ngÆ°á»i ở sở gá»i Ä‘iện thoại đến giục – anh cả má»i cả phòng Ä‘i ăn trÆ°a.
Tôi đưa tầm mắt bao quát cả hà ng, nói là không vỠkịp được.
Mãi rồi cuối cùng cũng đến lượt tôi.
Mua được hai tấm vé mà tôi mừng rơi nước mắt – hy sinh cả bữa trưa để mua cho được tấm vé.
Rồi tôi vui mừng vung vẩy hai tấm vé gá»i Ä‘iện ngay cho Ãạm Ngá»c.
Má»i ngÆ°á»i xung quanh lại hiểu nhầm, há» nhìn vẻ vui sÆ°á»›ng Ä‘iên rồ của tôi, nghÄ© chắc tôi vừa trúng xổ số năm triệu, nên Ä‘á»u nhìn tôi vá»›i vẻ ngưỡng má»™.
Cô gái hẹn tôi phá»ng vấn buổi chiá»u có lẽ là má»™t nữ triệu phú, có há»™ khẩu Thượng Hải, thỉnh thoảng lại buá»™t má»™t câu tiếng địa phÆ°Æ¡ng. Nhâm nhi tách trà được má»™t lát, cô ta liá»n tá» vẻ lẳng lÆ¡, chÆ°a gì đã kéo tay tôi đòi Ä‘Æ°a tôi Ä‘i tham quan nhà trÆ°ng bà y do bố cô ta là m chủ.
Tôi vẫn khắc khoải từng giá» từng phút vì cái hẹn ăn tối vá»›i Ãạm Ngá»c nên Ä‘Ã nh tá» vẻ khổ não hết sức mà nói là hôm nay tháºt sá»± không được khá»e.
Cô nà ng triệu phú tá» ra không vui chút nà o. Tôi ngá»t nhạt năn nỉ thuyết phục mãi, hứa nhất định tuần sau sẽ Ä‘i cùng cô. Lúc chia tay, cô nà ng nhất quyết giúi và o tay tôi tút thuốc Trung Hoa. Tôi bảo tôi không hút thuốc nhÆ°ng cô nà ng chá»›p chá»›p đôi mi:
- Loại thuốc nà y anh chắc chắn hút được, yên tâm!
ÃÆ°a cô nà ng ra cá»a, tôi sốt ruá»™t ngó đồng hồ, đã gần năm rưỡi chiá»u.
Tôi vá»™i và ng Ä‘i vá» phÃa khách sạn, tiện Ä‘Æ°á»ng qua cá»a hà ng tạp hóa mua cho Ãạm Ngá»c chai cà phê. Ãạm Ngá»c không thÃch ăn vặt, cÅ©ng không thÃch đồ ngá»t. Nà ng chỉ thÃch những thá»±c phẩm đắng nguyên chất. Tôi thÆ°á»ng nghÄ©, má»™t cô gái dùng đồ đắng nguyên chất cả ngà y nhÆ° nà ng, là m sao nụ cÆ°á»i lại có thể ngá»t ngà o đến thế?
Chắc Ãạm Ngá»c sốt ruá»™t lắm rồi! NghÄ© thế, tôi cố bÆ°á»›c nhanh hÆ¡n.
Lúc rẽ và o con Ä‘Æ°á»ng khúc ngoặt đến khách sạn, tôi bá»—ng nhìn thấy Ãạm Ngá»c! Cô nà ng nà y quả chẳng có tà kiên nhẫn nà o, đã xuống táºn cổng đợi tôi rồi.
Ãược ngÆ°á»i đẹp đứng đợi trÆ°á»›c mặt nên tôi sung sÆ°á»›ng, bà n chân nhÆ° má»c thêm cánh bay thẳng vá» phÃa nà ng.
Tôi định nhân lúc nà ng chÆ°a phát hiện ra mình đã đến, sẽ nhẹ nhà ng lẻn đến sau lÆ°ng nà ng mà “òa†má»™t cái, dá»a nà ng sợ chÆ¡i. Có khi nà ng lại nhảy dá»±ng lên ấy chứ, sau đó chắc sẽ cho tôi má»™t tráºn, giống nhÆ° những cô gái thÆ°á»ng hay là m nÅ©ng ngÆ°á»i yêu ấy!
NghÄ© đến đấy, tất cả những tế bà o trong ngÆ°á»i tôi Ä‘á»u trở nên kÃch Ä‘á»™ng lạ kỳ.
Ai ngá», lúc tôi vẫn chÆ°a tá»›i nÆ¡i, Ãạm Ngá»c đã bắt đầu quay đầu lại, rõ rà ng là rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi. Rồi là m nhÆ° không nháºn ra tôi, nà ng hững há» quay Ä‘i hÆ°á»›ng khác.
Tôi lặng đi một lúc, rõ rà ng nà ng đã thấy tôi sao lại vỠnhư không thấy?
Ãạm Ngá»c quay lÆ°ng vá» phÃa tôi, quặt tay ra đằng sau vẫy vẫy.
Lúc nà y tôi má»›i để ý cáºu con trai Tà o Lợi Hồng cÅ©ng ở đó. Tôi do dá»±, không biết có nên tiến đến chà o há»i hay không.
Lúc tôi còn Ä‘ang đắn Ä‘o, Ãạm Ngá»c và Tiểu Nhiá»…m đã cÆ°á»i cÆ°á»i nói nói bÆ°á»›c lên xe.
Chiếc xe vô tình lướt qua trước mắt tôi. Bỗng nhiên, tôi cảm thấy bình cà phê trên tay sao mà lạnh trơn đến phát sợ.
Cầm bình cà phê quay vá» cáito63 nhá» của mình, tôi ngồi lặng lẽ trên Ä‘i văng. Căn há»™ từ khi có bà n tay của ngÆ°á»i phụ nữ trở nên gá»n gà ng sạch sẽ hÆ¡n nhiá»u. Nhá»› đến lúc Ãạm Ngá»c vì con trai Tà o Lợi Hồng mà bá» bom mình, tôi thấy xem ra không có lý do nà o để mình phải nén giáºn cả.
Vì viá»…n cảnh tÆ°Æ¡i đẹp tÆ°Æ¡ng lai, nà ng đến vá»›i má»™t anh chà ng nhạt nhẽo, vá» cÆ¡ bản ngÆ°á»i ta đã hy sinh cái thằng tôi nhá» bé rồi.
Lòng chống chếnh, tôi tự an ủi mình nhưng vẫn không thấy đỡ hơn.
Báºt tivi lên, vừa xem vừa đợi Ãạm Ngá»c gá»i Ä‘iện thoại giải thÃch má»i việc.
Bây giỠmới sáu rưỡi, tám giỠmới đến giỠchiếu phim. Có khi nà ng kịp vỠtrước tám giỠcũng nên.
Tủ lạnh vẫn còn má»™t Ãt thức ăn Ãạm Ngá»c nấu từ hôm qua còn thừa, trong nồi cÆ¡m Ä‘iện cÅ©ng sót lại chút cÆ¡m nguá»™i. Bữa trÆ°a cÅ©ng chÆ°a ăn, tôi đói đến hoa cả mắt, vá»™i và ng bá» cÆ¡m và thức ăn thừa trá»™n chung vá»›i nhau, hy vá»ng má»™t cách vô vá»ng rằng chúng sẽ tá»± thà nh ra bữa tối.
Ngồi má»™t mình bên bà n ăn, tôi nhìn cái đống há»—n Ä‘á»™n nhão nhoẹt nhÆ° hồ dán trông rất phản cảm. Hai tháng nay, gần nhÆ° tối nà o tôi cÅ©ng ăn tối cùng Ãạm Ngá»c, ăn cÆ¡m nà ng nấu. Ngồi bên bà n ăn, cho dù chỉ có cÆ¡m trắng thì nhìn thấy khuôn mặt mỹ miá»u của nà ng, tôi vẫn đánh hết ba bát to nhÆ° thÆ°á»ng.
Bây giá», Ãạm Ngá»c không ở đây, tá»± là m tá»± hưởng, tôi bắt đầu nhá»› đến những nét đáng yêu của nà ng.
Lúc ngồi ăn, tôi chợt nhá»› đến bao thuốc cô nà ng triệu phú giúi cho lúc chiá»u. Cô ta nói gì nhỉ: “Loại nà y anh nhất định hút đượcâ€. Lúc nghe câu nà y, tôi cảm thấy nét mặt cô ta có gì bà ẩn. Lòng hiếu kỳ giục tôi mở há»™p lấy ra má»™t bao. Xé lá»›p vá» nhìn và o bên trong, tôi tưởng nhÆ° con mắt muốn lòi khá»i tròng.
Rõ rà ng lá»›p bao đã bị đổi. Chẳng có Ä‘iếu thuốc nà o bên trong, chỉ có những tá» giấy bạc 100 tệ. Vị trà của má»—i Ä‘iếu thuốc giỠđược thay thế bằng hai tá» bạc cuốn tròn lại, má»—i bao 4000 tệ. Tôi vá»™i và ng mở tất cả những bao thuốc khác, tất cả Ä‘á»u y nhÆ° bao đầu. Trị giá cả tút thuốc lên tá»›i 40 nghìn đồng.
Tôi nghÄ© ngợi rất lung, bà n tay run rẩy cuốn những “điếu thuốc†lại và o bao nhÆ° cÅ©, cất kỹ dÆ°á»›i đáy tủ rồi thấp thá»m đợi Ãạm Ngá»c vá».
Ä‚n tối xong, tôi không rá»i hai tấm vé, tiếp tục ngồi đợi Ä‘iện thoại của Ãạm Ngá»c. Cứ thế cho đến tám giá».
Tám giỠđến rối. Tám giỠqua rồi.
Ãạm Ngá»c vẫn chÆ°a vá», chiếc Ä‘iện thoại cÅ©ng nhÆ° thể đã Ä‘i ngủ đông váºy.
Tôi thấy hÆ¡i thất vá»ng, trong lòng thầm oán trách Ãạm Ngá»c cÆ° xá» không ra đâu và o đâu.
ChÃn giá», vẫn không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì. Tôi ngồi không yên nữa, bắt đầu nôn nóng sốt ruá»™t nhÆ° má»™t ngÆ°á»i chồng đợi vợ vá» muá»™n. Tôi giống nhÆ° những con thú mệt má»i trong vÆ°á»n bách thú, vò đầu bứt tay, sốt ruá»™t chắp tay sau lÆ°ng Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng khách, không ngừng đấm hai nắm tay và o nhau, cảm thấy phiá»n não không thể chịu nổi.
Lúc đầu, tôi sợ là m phiá»n Ãạm Ngá»c lo việc lá»›n nên không dám gá»i cho nà ng. NhÆ°ng khi chiếc kim ngắn đồng hồ nhÃch dần đến con số 10 thì tôi không nhị được nữa, bấm máy gá»i cho nà ng.
Tôi đã bắt đầu thầm chuẩn bị những từ cay độc nhất để hét và o mặt nà ng, là m nà ng phải khốn khổ, phải bị dằn vặt, phải cảm thấy tự xấu hổ cho những hà nh động của mình. Nhưng điện thoại chỉ thông trong ba giây. Giây thứ tư, đầu dây bên kia tắt máy.
Tôi cầm Ä‘iện thoại lặng Ä‘i má»™t hồi lâu, cho đến khi định thần lại thì tôi nổi giáºn bừng bừng.
Không bỠcuộc, tôi chuyển sang nhắn tin.
Rất lâu vẫn không có hồi âm.
Ãến táºn khi tôi ngã váºt xuống Ä‘i văng, cảm thấy khổ sở và tuyệt vá»ng vô bá» thì Ä‘iện thoại báo tin nhắn: “Tôi Ä‘ang ở cùng Tiểu Nhiá»…m.â€
Chỉ mấy chữ mà tôi mừng nhÆ° bắt được và ng – hóa ra Ãạm Ngá»c vân chÆ°a quên mất tôi.
Dù sao cÅ©ng biết được má»™t chút tình hình, tôi lại bấm tiếp… nhÆ°ng Ä‘iện thoại nà ng đã lại tiếp tục rÆ¡i và o trạng thái ngủ đông bất táºn.
…
MÆ°á»i hai giỠđêm rồi!
Tôi bấm số của Ãạm Ngá»c, nà ng vẫn không chịu nghe. Tôi bất cần, gá»i liên tục liên tục, cuối cùng đầu dây bên kia đã vÄ©nh viá»…n tắt máy.
Tôi nằm má»™t đống trên Ä‘i văng, bần thần nhìn đăm đăm lên chiếc đèn treo trên trần nhà tá»a ra thứ ánh sáng trắng nhức mắt. Miệng hÆ¡i há ra, đôi mắt thì mở trừng trừng, thỉnh thoảng má»›i chá»›p má»™t cái, nÆ°á»›c mÅ©i chảy ròng ròng mà vẫn không há» hay… Quả là má»™t kẻ Ä‘iên chÃnh hiệu.
Nháºm Ãạm Ngá»c, tôi lại mÆ¡ vá» nụ cÆ°á»i hồn nhiên thuần khiết của nà ng. Nà ng là cô gái duy nhất trong những cô gái tôi từng gặp không cần dùng đến nÆ°á»›c mắt để đạt được mục Ä‘Ãch của mình. Nà ng giống nhÆ° má»™t viên bảo ngá»c quý giá vô ngần, không má»™t ai có thể có ý muồn chà đạp nà ng, bất kỳ ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o cÅ©ng phải trân trá»ng nà ng… Má»™t cô gái nhÆ° thế lại ngà y ngà y ở bên tôi. Tôi vẫn chÆ°a thể hiểu nổi má»—i khi nà ng dùng những lá»i lẽ và thái Ä‘á»™ lạnh lùng vùi dáºp sá»± nhiệt tình của tôi, tháºt ra trong lòng nà ng, liệu có vị trà nà o cho tôi hay không? Nà ng có thể hà o phóng ban tặng những nụ cÆ°á»i ngá»t ngà o, dáng vẻ dịu dà ng nhất cho nhà tỉ phú và con trai ông ta ngay trÆ°á»›c mặt tôi, nhÆ°ng đến khi chỉ còn mình tôi thì nà ng vÄ©nh viá»…n chỉ còn lại những toan tÃnh mà thôi.
Những kẻ cạnh tranh còn những ai, thá»±c lá»±c đối thủ thế nà o, nhà tỉ phú thÃch gì ghét gì, còn mấy bÆ°á»›c nữa má»›i tá»›i Ä‘Ãch… Nà ng tÃnh toán, trù liệu, nà ng vui vẻ sung sÆ°á»›ng, nà ng vòng Ä‘i vòng lại.
Thế nhÆ°ng tôi tháºm chà không biết và o lúc ấy, Ãạm Ngá»c và con trai Tà o Lợi Hồng Ä‘ang ở đâu, Ä‘ang là m gì?
Một giỠsáng.
Nà ng vẫn chÆ°a báºt Ä‘iện thoại.
Tôi móc túi lấy ra hai tấm vé mình đã hy sinh cả bữa trưa mới mua được, xé tan tà nh, thỠơ ném và o thùng rác.
Hai giỠsáng.
Nà ng vẫn chÆ°a báºt Ä‘iện thoại.
Tôi lục tủ lấy ra bản hợp đồng đã ký vá»›i nà ng, mấy chữ “ba triệu†trông tháºt gai mắt. Lại chợt thấy thôi thúc muốn xé. NhÆ°ng tôi kịp nhìn thấy bên dÆ°á»›i “bên B†là chữ ký má»m mại của Ãạm Ngá»c, liá»n bá» ngay ý định. Tôi Ä‘Æ°a ra lối thoát cho mình: giấy cứng thế nà y, biết đằng nà o mà xé.
Ba giỠsáng.
Nà ng vẫn chÆ°a báºt Ä‘iện thoại.
Tôi bắt đầu liên tục gởi tin nhắn và o máy nà ng.
Tôi mạt sát “Ãồ kỹ nữâ€, “Ãồ hám lợiâ€, “Con Ä‘Ä©â€â€¦; nhÆ°ng cuối tin nhắn vẫn không quên thêm má»™t câu: “Lúc nà o báºt máy nhá»› gá»i cho anh!†NhÆ°ng vẫn không có bất cứ má»™t hồi âm nà o.
Bốn giỠsáng.
Ãiện thoại của nà ng vẫn bÆ°á»›ng bỉnh không chịu báºt.
Tôi mặt xác nà ng… Tôi cứ nằm dà i trên Ä‘i văng, mở to đôi mắt Ä‘á» lừ tia máu cho đến táºn khi trá»i há»ng sáng.
Cả đêm không chợp mắt.
Tất nhiên, tôi không cần nghÄ© cÅ©ng biết ngay, nà ng Nháºm Ãạm Ngá»c xinh đẹp chắc giá» cÅ©ng chẳng dá»… chịu gì hÆ¡n tôi.
NhÆ°ng mà điểm khác biệt là tôi đợi nà ng cả đêm; còn nà ng lại ở bên ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khác, lao tâm khổ tứ, dùng những lá»i lẽ “thuần khiết đáng yêu†của nà ng để nịnh bợ hắn, tháºm chà có khi dùng cả thân thể “băng thanh ngá»c khiết†của mình để mà giúp vui cho hắn cÅ©ng nên.
…
Äến sáng hôm sau, tôi má»›i gặp được nà ng. Lúc nà y, tôi đã lo đến phát sốt, nằm bẹp không Ä‘i đâu được.
Nà ng đến nhà tôi, dáng vẻ giống như hồi đầu tôi gặp nà ng, nghĩa là vẫn đôi già y cao gót nện cồm cộp trên sà n.
Tôi nhìn Äạm Ngá»c. Hai quầng thâm bên dÆ°á»›i mắt đã chứng minh rõ rà ng cho suy luáºn của tôi – quả nhiên – cả đêm không vá».
Táºn mắt nhìn thấy Ä‘iá»u đó, dÆ°á»ng nhÆ° ngá»±c tôi bị bóp nghẹt Ä‘au nhói. Nhất là khi nhìn nà ng vẫn xinh đẹp, vẫn giống má»™t thiên thần trắng trong nhÆ° tuyết.
Äạm Ngá»c ngồi xuống Ä‘i văng, nói nhẹ nhà ng: “Äừng nói vá»›i em là đêm qua anh cÅ©ng không ngủ đấyâ€.
Tôi không trả lá»i, chỉ nhìn nà ng bằng đôi mắt Ä‘á» lừ.
Rồi Äạm Ngá»c lại giống nhÆ° lần trÆ°á»›c, lá»™t bỠđôi già y cao gót, ngồi xếp bằng trên Ä‘i văng, mắm môi mắm lợi mà bóp chân. Tôi nhìn bà n chân nà ng, bà n chân bị cá» sát nhÆ° ngÆ°á»i ta cạo củ cái.
Tháºt không Ä‘Ã nh lòng. Tôi nghiêm mặt há»i:
- Chân sao thế?
- Thì hôm qua chứ còn gì nữa, cái thằng quá»· đó, thất tình rồi đến tìm em xả giáºn, chán chết Ä‘i được. Cuối cùng tá»± nhiên lại đến KTV uống say khÆ°á»›t, em Ä‘Ã nh phải ở đó vá»›i cáºu ta, ngồi cả đêm ở KTV! Bây giá» còn chÆ°a được chợp mắt tà nà o đây!
- Cáºu ta thất tình… đến tìm em giải sầu Æ°? Tháºt thế Æ°?
Tôi không tin và o tai mình.
- Thế anh tưởng thế nà o?!
Äạm Ngá»c ngồi thẳng dáºy, chỉ đôi dép lê ở gần cá»a ra và o:
- Anh lấy giúp em với!
Tôi ngáºp ngừng, rồi cÅ©ng cuối đầu giúp nà ng lấy dép nhÆ°ng khuôn mặt vẫn không biểu lá»™ chút cảm xúc nà o.
- Dù sao Ãt nhất em cÅ©ng nên gá»i Ä‘iện thoại cho anh biết tình hình!
- Sao phải lắm chuyện thế? Äá»u là ngÆ°á»i lá»›n cả rồi.
Äạm Ngá»c nói vô tÆ°, thuáºn tiện quăng luôn cả những quan tâm của tôi vá»›i nà ng xuống đất.
- Em nói nhÆ° thế nà o ấy, hôm qua là anh gá»i Ä‘iện thoại đến hẹn em trÆ°á»›c đấy chứ?! Em không nói má»™t lá»i nà o, cạy vèo vèo Ä‘i luôn vá»›i thằng ấy! Em muốn anh nghÄ© thế nà o?
Äạm Ngá»c nghe tôi nói, chầm cháºm cúi xuống, nghiêng đầu nghÄ© ngợi rồi nói:
- Anh còn mặt mÅ©i mà nói à , hôm qua ai cả má»™t đêm nhắn tin đến chá»i mắng em? Sao anh ấu trÄ© thế? Em còn chÆ°a tÃnh vá»›i anh mấy thứ đó, anh lại còn ra đây định giáo dục em? Vá»›i cả những trÆ°á»ng hợp thế nà y có thể tiá»n trảm háºu tấu mà . Anh ngÆ°á»i lá»›n má»™t chút Ä‘i có được không?
Nà ng nói không to nhưng đầy sức nặng.
Lại là ánh mắt ấy, lại là cái vẻ khinh thị ấy!
Những lá»i của Äạm Ngá»c là m cÆ¡n giáºn của tôi bốc cao bừng bừng, tôi hét và o mặt nà ng:
- Anh không phải ngÆ°á»i lá»›n?! Còn em thì ngÆ°á»i lá»›n? Äược rồi! Anh chỉ biết má»™t khi đã nháºn lá»i thì phải là m cho xong. Em nháºn lá»i anh trÆ°á»›c nhÆ°ng lại cho anh leo cây mà không nói má»™t lá»i nà o, cái nà y thì sao?
- Sao cái gì? Anh là gì của em? Anh là bạn trai của em à ? Mà kể cả bạn trai Ä‘i nữa, theo nhÆ° pháp luáºt vẫn chẳng có bất kỳ nghÄ©a vụ gì!
Äối láºp vá»›i vẻ giáºn dữ của tôi, Äạm Ngá»c tá» ra lạnh lùng:
- … Huống hồ anh chỉ là “bên A†trong bản hợp đồng ký với em.
Thế nghÄ©a là chẳng có má»™t quan hệ thân thiết nà o đấy. Lá»i nói của nà ng xúc phạm nặng ná» sá»± tá»± ái của thằng Ä‘Ã n ông trong tôi. Lúc đó, tôi chỉ háºn là không thể cho nà ng má»™t cái bạt tai!
- Anh trừng mắt với em là m gì? Anh định đánh phụ nữ hả?
Äạm Ngá»c bình tÄ©nh nhìn bà n tay phải Ä‘ang giÆ¡ cao của tôi.
… Äấu tranh tÆ° tưởng hồi lâu, kết cục tôi Ä‘Ã nh ủ rÅ© bá» tay xuống:
- Em đúng là một con **!
Câu nói báºt thốt ra từ miệng tôi.
Không ngá» câu nói ấy đã là giá»t nÆ°á»›c trà n ly, xé taong sá»± bình tÄ©nh Äạm Ngá»c vẫn giữ được nãy giỠđể cÆ¡n giáºn được thể bốc lên bừng bừng. Nà ng đứng vụt dáºy, đôi mắt nhìn tôi đầy thù háºn, thấp giá»ng nói:
- Anh dá»±a và o cái gì để mắng tôi? Má»™t khách là ng chÆ¡i lại đủ tÆ° cách mắng cave sao? Ai thống nhất ký tên trong bản hợp đồng vá»›i tôi? Ai khát khao giúp tôi được gả và o nhà tỉ phú thuáºn lợi? Ừ, tôi là con ** đấy. NhÆ°ng dù sao tôi cÅ©ng là má»™t con ** biết tuân thủ luáºt lệ. Còn anh? Anh là má»™t thằng Ä‘Ã n ông nhÆ°ng cái gì cÅ©ng là m không xong. Anh ngoà i việc dùng chân tay dá»a dẫm Ä‘Ã n bà thì còn là m được cái quái gì nữa?
Tôi lặng ngÆ°á»i. Tiếng quát của nà ng cà ng ngà y cà ng to, lá»i kết tá»™i cuối cùng tá»±a nhÆ° tiếng sấm giữa trá»i xanh. Quát xong, ngón tay trá» của nà ng thẳng thừng chỉ và o đúng mÅ©i tôi, ngá»±c nà ng pháºp phồng vì tức giáºn.
Nháºm Äạm Ngá»c lúc nà y trông giống hệt nhÆ° má»™t con báo mẹ trong cÆ¡n phẫn ná»™.
Tôi đột nhiên chẳng muốn phản bác gì nữa, nà ng dù sao cũng đã có và i câu điểm trúng huyệt tôi rồi.
Tôi vừa Ä‘i chÆ¡i gái Ä‘iếm cừa chỉ trÃch gái Ä‘iếm lẳng lÆ¡. Tôi – má»™t thằng Ä‘Ã n ông chẳng là m nên cái gì, ở cái thà nh phố nà y xem ra chỉ là má»™t kẻ má» nhạt trá»™n lẫn trong những kẻ khác. Nà ng nói đúng. Tôi chỉ là má»™t kẻ ăn theo, núp bóng ngÆ°á»i già u mà ăn theo, ôm giấc mÆ¡ trần trụi chấm mút những miếng ăn tanh mùi máu mà giá»›i thượng lÆ°u vứt xuống!
Tôi nhìn Äạm Ngá»c vẫn còn nguyên giáºn dữ, con ngÆ°á»i mãi giãy giụa bên lá» già u sang, sợ hãi má»™t ngà y nà o đó mình cÅ©ng nhÆ° bông hoa kia, tà n úa rÆ¡i xuống đất bẩn mà chẳng ai biết, chẳng ai hay. Tôi bá»—ng phát hiện ra chúng tôi tháºt sá»± cùng má»™t giuá»™c. Chúng tôi giống nhau, Ä‘i cùng nhau trong cái thà nh phố lấp lánh ánh và ng hoa lệ, vì quyá»n lá»±c, tiá»n bạc mà kịch liệt chiến đấu. Tôi có thể thể nghiệm được những mẹt má»i của nà ng, mà nà ng cÅ©ng cảm nháºn được những chua cay tôi trãi qua… Những con ngÆ°á»i cùng chịu má»™t cảnh Ä‘au thÆ°Æ¡ng lại lên tiếng chỉ trÃch những Ä‘au thÆ°Æ¡ng của ngÆ°á»i kia hay sao? Chúng tôi nên từ táºn đáy lòng chia sẻ cho nhau những đắng cay ngá»t bùi trong cuá»™c đấu tranh nà y má»›i phải.
Tôi thở dà i má»™t hÆ¡i thá»a hiệp, chẳng muốn tranh luáºn nữa.
NhÆ°ng hình nhÆ° phụ nữ trÆ°á»›c giá» chÆ°a bao giá» nghÄ© thoáng được nhÆ° phái mạnh. Trong lúc tôi cảm thấy không muốn phẫn ná»™ nữa thì Äạm Ngá»c rõ rà ng vẫn chÆ°a bình tÄ©nh lại được, kÃch Ä‘á»™ng và phẫn ná»™ vẫn bừng bừng bốc ra từ đôi mắt đầy thù háºn của nà ng.
Khi ngÆ°á»i phụ nữ tức giáºn hay Ä‘au khổ tuyệt vá»ng, Ä‘iá»u há» cần tuyệt đối không phải là chá»c tức trêu ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng không phải lạnh lùng thá» Æ¡ mà là những tình cảm dịu dà ng, những tình cảm tháºt sá»± mà há» nghÄ© rằng luôn tồn tại tuyệt đối.
Nháºm Äạm Ngá»c cÅ©ng là phụ nữ, Nháºm Äạm Ngá»c lúc nà y Ä‘ang mệt má»i và lại thêm giáºn dữ Ä‘au khổ.
Nên tôi lấy vẻ hiá»n là nh, nhởn nhÆ¡ tá»± đắc Ä‘i rót cho nà ng má»™t ly cà phê từ bình cà phê mua hôm qua, bÆ°ng ra Ä‘Æ°a cho nà ng, không kèm theo bất kỳ lá»i nói sâu sắc hoặc khẳng định nà o. Tôi kiên trì tin tưởng và o kinh nghiệm hiểu biết phụ nữ trong hai mÆ°Æ¡i chÃn năm của mình: lượn lá» vá»›i vẻ nhiệt tình rối rÃt, kèm theo hÆ°Æ¡ng cà phê đặc sánh tình cảm ấm áp – thể hiện sá»± chăm sóc hiếm gặp nÆ¡i giá»›i Ä‘Ã n ông vốn thô thiển, má»™t trăm phần trăm có thể là m tan chảy trái tim phụ nữ.
Äạm Ngá»c bá»—n òa lên khóc.
Thiên thần xinh đẹp Nháºm Äạm Ngá»c Ä‘ang khóc. Lần đầu tiên tôi táºn mắt nhìn thấy nà ng khóc. Mà cái cách nà ng khóc cÅ©ng không há» giống tà nà o vá»›i những cô gái khác tôi đã gặp. Không có những co giáºt mãnh liệt, không có những tiếng hét ầm Ä© kèm theo, có thể nói là hoà n toà n yên lặng. Những Ä‘Æ°á»ng nét trên khuôn mặt nà ng dÆ°á»ng nhÆ° không há» thay đổi, và nếu không có từng hà ng từng hà ng lệ trong suốt tuyệt vá»ng chảy dà i từ khóe mắt nà ng thì tôi nhất định sẽ tưởng rằng nà ng chỉ Ä‘ang trầm ngâm nhìn vá» phÃa xa.
Trong trà nhá»› của tôi thì Nháºm Äạm Ngá»c không há» biết khóc, những lúc gặp rắc rối không ai giúp đỡ, nà ng vẫn bình tÄ©nh nghÄ© ngợi tìm phÆ°Æ¡ng cách giải quyết, cùng lắm cÅ©ng chỉ nhÃu mà y.
NhÆ°ng bây giá» thì tháºt sá»± là nà ng Ä‘ang khóc. Váºy thì chắc lúc nà y nà ng phải Ä‘ang buồn kinh khủng lắm.
Ngà y trÆ°á»›c, má»—i khi nhì thấy con gái khóc tôi Ä‘á»u thấy rất chán chÆ°á»ng, cÅ©ng có lúc thấy Ä‘au lòng hoặc thÆ°Æ¡ng tâm.
NhÆ°ng cảm xúc của tôi khi nhìn Äạm Ngá»c khóc lại khác hẳn.
Tuy tôi chẳng rõ vì sao nà ng khóc, nhÆ°ng những giá»t lệ trong nhÆ° pha lê lăn trên đôi má mỹ miá»u của nà ng không hiểu sao lại kÃch thÃch dữ dá»™i dục vá»ng sinh lý trong tôi.
Hầu hết phụ nữ từ khi sinh ra đã yếu Ä‘uối hay khóc. Ấn tượng vá» Nháºm Äạm Ngá»c ngà y trÆ°á»›c mà tôi còn lÆ°u giữ là má»™t hình ảnh vừa mạnh mẽ vừa đầy trà tuệ, khiến tôi nghÄ© vá» nà ng nhÆ° má»™t mỹ nhân chỉ có thể nhìn mà không thể vá»›i tá»›i, nên trÆ°á»›c giá» tôi Ä‘á»u chẳng dám có mÆ¡ tưởng gì sâu xa.
NhÆ°ng hóa ra nà ng cÅ©ng biết khóc, nà ng cÅ©ng yếu Ä‘uối nhÆ° tất cả những cô gái khác, để tôi nháºn ra đây cÅ©ng là má»™t cô gái theo đúng nghÄ©a của từ nà y.
Nà ng khóc, còn tôi đứng cạnh bên suy nghÄ© miên man, cảm thấy tháºt ái ngại.
Cách lý giải nà y xem ra có vẻ khiên cưỡng, nhÆ°ng ngoà i nó ra, tôi không còn thấy lý do nà o hợp lý hÆ¡n để giải thÃch cho những hà nh vi của tôi sau đó.
Tôi ôm nà ng bế lên giÆ°á»ng. Tôi là m tình vá»›i nà ng.
Äừng bảo tôi cưỡng ép nà ng, vì từ đầu đến cuối nà ng không há» nói tiếng “không†nà o.
Chỉ trừ mấy Ä‘á»™ng tác phản đối mang tÃnh tượng trÆ°ng của nà ng lúc đầu và câu nói kèm theo: “Anh Ä‘á»™ng và o em, em sẽ háºn anh đến chết!â€, ngoà i ra nà ng giống hệt má»™t con cừu ngoan ngoãn, nhắm nghiá»n đôi mắt phó thác cho tôi.
Tất nhiên là đối vá»›i má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘ang tron cÆ¡n ham muốn dục tình, những hình thức tá»± vệ tá»± phát của Äạm Ngá»c lúc đó hoà n toà n chẳng phải là má»™t thứ đáng để tâm.
Lúc quấn lấy tôi trên giÆ°á»ng, nà ng vẫn khóc, nhÆ°ng khi là m xong thì nÆ°á»›c mắt đã hoà n toà n khô trên khuôn mặt nà ng.
- Hôm nay mặt trá»i tháºt là tròn anh nhỉ?
Nà ng nói khi đứng bên khung cá»a sổ nhìn ngắm khung cảnh bên ngoà i.
NhÆ°ng tôi thì vẫn Ä‘ang ngỡ ngà ng thưởng thức niá»m vui sÆ°á»›ng và cả tá»± đắc đối vá»›i vệt máu mà u hoa hồng trên tấm nệm – tháºt không thể tin được, cái trinh trắng của Nháºm Äạm Ngá»c Ä‘ang thấm đẫm má»™t mảng ga giÆ°á»ng, hình nhÆ° nó Ä‘ang uốn thà nh hình dấu chấm há»i to tÆ°á»›ng.
- Thôi thì, chúng ta hãy ở bên nhau đi!
Tôi nói, cố gắng tá» khuôn mặt tùy ý thế nà o cÅ©ng được nhÆ°ng tháºt ra tim tôi Ä‘ang hồi há»™p lo lắng đến ná»—i nhảy lên loạn xạ.
NhÆ°ng Äạm Ngá»c không trả lá»i. Nà ng ung dung mặc quần áo, Ä‘á»™ng tác khoan thai cháºm rãi mà thanh nhã. Rồi không há» quay đầu lại, nà ng bá» ra ngoà i, tiếng sáºp của cánh cá»a là m tim tôi thót lên buốt nhói.
Quay đầu lại nhìn, không biết từ lúc nà o, dấu chấm há»i mảu Ä‘á» trên đệm giÆ°á»ng bá»—ng trở nên nhạt nhòa tà n phai.
Vá» những Ä‘iếu thuốc lá Trung Hoa, tôi từ đầu tá»›i cuối không há» hé răng vá»›i Äạm Ngá»c. Trừ cáºu bạn thân A Lam ra, đó là má»™t bà máºt không ai được biết.
Tôi cÅ©ng Ä‘em số tiá»n đó ra tiêu, rồi âm thầm Ä‘Æ°a cô nà ng triệu phú đó và o danh sách 20 ngÆ°á»i được chá»n.
|
21-10-2008, 04:45 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng mÆ°á»i hai
Má»™t sá»›m tháng Ba, mặt trá»i ló rạng từ sau những đám mây phÃa xa.
Äạm Ngá»c bÆ°á»›c ra khá»i bồn tắm má»™t cách sảng khoái, nằm dà i ở ban công mà ngắm những là n gió xuân không bóng không hình lÆ°á»›t qua bầu trá»i. Bá» qua những quy tắc, nà ng thấy tháºt tá»± do, giống nhÆ° thể nà ng Ä‘ang đắm mình trong tình yêu ngá»t ngà o váºy.
Bá»—ng có tiếng gõ cá»a, là con nhóc Nhi Nhi. Äôi mắt Nhi Nhi sÆ°ng húp, có lẽ đã khóc suốt đêm qua.
- Sao thế?
Äạm Ngá»c nhẹ nhà ng há»i, giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i chị thân thiết, nhẹ nhà ng vén những lá»n tóc mai rối bù của cô bạn lên, là m lá»™ ra khuôn mặt tiá»u tụy.
- Em chẳng sao cả.
Chẳng biết tự lúc nà o, khuôn mặt Nhi Nhi đã vĩnh viễn mất đi vẻ tinh nghịch hoạt bát vốn có.
Äạm Ngá»c nhìn vẻ khổ sở của Nhi Nhi, không há»i gì nhiá»u nữa, để cô ngồi cạnh mình ngoà i ban công ngắm thà nh phố bé xÃu phÃa dÆ°á»›i.
- Ở đây cao tháºt đấy! – Nhi Nhi nói thì thầm.
- Ừ.
- Nhảy xuống liệu có chết ngay không nhỉ?
Äạm Ngá»c cảnh giác nhìn cô bạn, rồi đổi sắc mặt, thản nhiên nói:
- Chắc không chết ngay được đâu, chỉ gãy vụn chân ra thôi, phải đưa và o bệnh viện để bác sĩ dùng cưa cưa hết những chỗ bị gãy vụn đi.
Quả nhiên, Äạm Ngá»c nghe thấy tiếng cô gái thở mạnh. Nhìn cô nà ng bị dá»a cho tái mặt, Äạm Ngá»c cÆ°á»i thầm.
Nhi Nhi thì không cÆ°á»i, cô vẫn giữ thái Ä‘á»™ buồn bã, nhÆ° thể cô đã trở nên do dá»±, Ä‘á» phòng vá»›i tất cả má»i thứ trên thế gian.
Bình thÆ°á»ng, Äạm Ngá»c Ãt khi quan tâm tìm hiểu những suy nghÄ© của ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng đứng trÆ°á»›c vẻ suy sụp của Nhi Nhi, nà ng cÅ©ng không Ä‘Ã nh lòng, bèn há»i:
- Em cãi nhau với bạn trai phải không?
Nhi Nhi gáºt đầu, rồi lại lắc đầu:
- Có cãi nhau, nhưng không chỉ thế.
- Thế là chuyện gì?
… Nhi Nhi mÃm chặt môi, không nói:
Äạm Ngá»c cứ há»i dồn, thế là những giá»t nÆ°á»›c mắt của cô bé bắt đầu rÆ¡i xuống lã chã.
Äạm Ngá»c nghÄ© ngợi rồi kéo Nhi Nhi và o phòng tắm, vò khăn lau mặt cho cô, lại rót má»™t cốc nÆ°á»›c quả Ä‘Æ°a cô uống.
- Em phải tin chị chứ! Nói chị nghe nà o.
Äạm Ngá»c khuyên nhủ.
Giá»ng nói dịu dà ng ấm áp của Äạm Ngá»c cà ng là m Nhi Nhi khóc to hÆ¡n.
Rồi Nhi Nhi nói, câu nói là m Äạm Ngá»c toát mồ hôi lạnh.
- Em… em có thai rồi. Em sợ lắm!
Cùng lúc vá»›i những giá»t nÆ°á»›c mắt dà n dụa, bà n tay cô bé đặt tay lên khoảng bụng xem ra vẫn không có gì khác trÆ°á»›c. Äạm Ngá»c không khá»i để ý vẻ dịu dà ng Nhi Nhi tá» ra trong hà nh Ä‘á»™ng đó.
Äạm Ngá»c quá kinh ngạc, nà ng há»i nhanh:
- Bạn trai em biết chuyện nà y chưa?
- Biết! Nhưng anh ấy… anh ấy nói… dù sao thì em nhất định phải bảo vệ con em!
Äạm Ngá»c nhìn Nhi Nhi, khuôn mặt vẫn còn nguyên vẹn vẻ ngây thÆ¡ nhÆ° thể vÄ©nh viá»…n chẳng trở thà nh ngÆ°á»i lá»›n. Bá»™ dạng của cô bé xem ra còn Ä‘ang hưởng thụ cảm giác được là m mẹ. Äạm Ngá»c nhÃu mà y. Nhi Nhi chắc chắn chÆ°a thể lÆ°á»ng hết được Ä‘á»™ nghiêm trá»ng của sá»± việc.
- Nhi Nhi, nghe chị nói đây, em gá»i Ä‘iện thoại ngay cho bạn trai em, bảo cáºu ta nói chuyện vá»›i chị!
Nhi Nhi nhìn vẻ dứt khoát trên khuôn mặt Äạm Ngá»c Ä‘ang ra lệnh má»™t cách nghiêm túc cho mình, cô bé sững sá»:
- Có phải là .. có vấn Ä‘á» gì không? Bạn trai em nói Ä‘i là đi mượn tiá»n, mãi vẫn chÆ°a thấy quay lại. Có phải là có chuyện gì rồi không chị?
Äạm Ngá»c thấy lòng Ä‘au nhói! Cô bé quá thiếu ý thức tá»± bảo vệ mình, ngồi đây ôm bụng đợi bạn trai mượn tiá»n vá». Bạn trai mất tÃch đến mấy ngà y rồi mà cô bé vẫn ngây thÆ¡ há»i có phải có chuyện gì rồi không!... Äạm Ngá»c xoa xoa mái tóc của Nhi Nhi, lòng đầy lo lắng và bối rối:
- Cáºu ta có nói muốn giữ đứa con nà y không?
- Anh ấy… lúc đầu anh ấy nói việc nà y sá»›m quá, bảo em Ä‘i phá nhÆ°ng em không chịu. Anh ấy lại bảo em không chịu phá thì là m sao mà dá»± phá»ng vấn tìm bạn Ä‘á»i được… Chúng em cãi nhau! NhÆ°ng đến hôm sau thì anh ấy bá»—ng nhiên đổi ý, bảo sẽ Ä‘i mượn tiá»n cho em sinh em bé, anh ấy bảo em tạm thá»i tá»± chăm sóc mình đã…
Nhi Nhi nghiêng đầu nhớ lại.
- Sao cÆ¡? Cáºu ta vẫn còn nghÄ© đến chuyện cho em Ä‘i phá»ng vấn? Cáºu ta nghÄ© ngÆ°á»i khác là đồ ngốc hết cả hay sao? Cái đồ tồi bại nà y…
Äạm Ngá»c trầm mặt nghÄ© ngợi má»™t lát, há»i:
- Em biết có thai từ lúc nà o?
Nhi Nhi nhìn đôi mắt của Äạm Ngá»c Ä‘ang dán chặt và o bụng mình, bá»—ng Ä‘á» mặt. Giống nhÆ° má»™t bà mẹ hạnh phúc, mang vẻ ngượng ngùng của lần đầu tiên được là m *** bẽn lẽn má»™t lát rồi má»›i nói:
- Một tháng rồi ạ.
Äạm Ngá»c không ngừng Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng vẻ lo lắng phiá»n não.
- Sao thế chị? – Nhi Nhi há»i.
Äạm Ngá»c nhìn cô bé, sá»± tình thế nà y rõ rà ng mÆ°á»i mÆ°Æ¡i là cáºu bạn trai đã bá» cô bé để tìm Ä‘Æ°á»ng thoát thân rồi, váºy mà nó vẫn cứ ngồi đấy ngây thÆ¡ há»i có việc gì xảy ra thế. Äạm Ngá»c vẫn nghÄ© má»™t cô bé và má»™t thiếu nữ được phân biệt bởi đôi già y. Khi cô bé quyết định bá» già y thể thao, già y da đế bệt mà chuyển sang già y cao gót, thể nghiệm được vẻ đẹp của già y cao gót cÅ©ng nhÆ° trở nên yêu thÃch nó nghÄ©a là cô bé đã trở thà nh má»™t thiếu nÅ© rồi.
Lúc nà y, Nhi Nhi đang đi một đôi già y leo núi mà u trắng. Lúc nà y, Nhi Nhi vẫn chỉ là một cô nhóc ngây thơ thôi.
- Sao ấy à ? Chị chỉ muốn đánh một cái cho em tỉnh ra thôi!
Äạm Ngá»c nói, Ä‘em những suy luáºn của mình ra phân tÃch cho Nhi Nhi nghe, chẳng nói quá lên chút nà o nhÆ°ng cÅ©ng đủ thấy Nhi Nhi toát mồ hôi lạnh.
- Từ đầu cáºu ta đã chủ ý lợi dụng em rồi. Cáºu ta nghÄ© nếu em thà nh công, được gả cho ông tỉ phú, cáºu ta sẽ dùng em bà y trò moi tiá»n của ông ta. NhÆ°ng bây giá» em lại có thai rồi, cÅ©ng mất quyá»n dá»± phá»ng vấn, chẳng còn giá trị lợi dụng nữa, cáºu ta liá»n tÃnh kế chạy khá»i em ngay.
- Vì… vì sao?
Nhi Nhi há»i thá»u thà o, vẫn tá» vẻ không dám tin và o sá»± tháºt.
- Bởi vì tiá»n có thể khiến cho con ngÆ°á»i biến thà nh Ä‘á»™ng váºt máu lạnh.
Äạm Ngá»c bình tÄ©nh nói vá»›i cô bé vá» cái xã há»™i tà n khốc nà y.
- Anh ấy… anh ấy không cần em và con của chúng em sao? Váºy… con em đẻ ra ai sẽ nuôi? – Nhi Nhi há»i cuống quýt.
- Trá»i ạ! Em vẫn còn muốn giữ đứa trẻ nà y à ?
- Nếu không thì là m thế nà o? Chẳng lẽ… Tay Nhi Nhi vẫn khÆ° khÆ° trên bụng, đôi mắt trợn tròn kinh hãi nhìn Äạm Ngá»c.
- Ừ! - Äạm Ngá»c gáºt đầu nghiêm túc. – Nhất định phải bá»!
Nhi Nhi òa khóc kinh thiên Ä‘á»™ng địa, cà ng khóc cà ng to, khóc đến ná»—i má»™t lúc sau thì cạn kiệt cả sức lá»±c, ngã ra trên Ä‘i văng. Äạm Ngá»c ngồi bên không phản ứng gì, cÅ©ng chẳng nói lá»i an ủi, không là m phiá»n cô bé trút ra những Ä‘au Ä‘á»›n trong lòng.
- Bá»n Ä‘Ã n ông thối tha! Tôi háºn các ngÆ°á»i!
Nhi Nhi khóc than kêu gà o.
Äạm Ngá»c nhìn cô bé, im lặng bÆ°á»›c ra ngoà i ban công, đăm đăm nhìn ra má»i cảnh váºt trÆ°á»›c mắt, cái thì im lìm, cái thì náo Ä‘á»™ng.
Tiếng khóc than của Nhi Nhi từ trong phòng vá»ng ra: “Bá»n Ä‘Ã n ông thối tha, tôi háºn các ngÆ°á»i!â€
Có bao nhiêu cô gái đã hét những lá»i nà y khi rÆ¡i lệ vì Ä‘Ã n ông? Có lẽ Ä‘Ã n ông vÄ©nh viá»…n không thể hiểu được tình cảm vừa yêu vừa háºn ẩn trong những lá»i ấy.
Rất tá»± nhiên, Äạm Ngá»c nhá»› đến Hà Duy, ngÆ°á»i đã là m há»ng bét những kế hoạch của nà ng. Vốn dÄ© Äạm Ngá»c đã có thể rá»i Thượng Hải, nhÆ°ng nà ng không nỡ. Má»—i sáng sá»›m nà ng Ä‘á»u đứng ở ban công phòng khách sạn mà hÃt hà không biết nhà m chán những cảnh phồn hoa trÆ°á»›c mắt, để rồi vÄ©nh viá»…n ấn chặt và o đáy tim không rá»i.
Từ sau hôm đó, Äạm Ngá»c không há» gặp lại Hà Duy. Lúc thất thân, nà ng có khác gì Nhi Nhi đâu, nà ng cÅ©ng thầm gà o thét trong lòng – “Tôi háºn anh!â€
Nhá»› đến cốc cà phê anh ta pha cho nà ng lúc đó… Nà o ai biết, trong cái háºn trá»™n đến mấy phần yêu?
Nhi Nhi đã dần bình tÄ©nh lại. Äạm Ngá»c ngồi bên, vòng tay ôm bá» vai vẫn còn Ä‘ang rung lên từng cháºp của cô bé, nhẹ nhà ng Ä‘á»™ng viên:
- Ngà y mai chị sẽ đưa em đi bệnh viện, nhất định phải bỠcái thai nà y!
- NhÆ°ng… - Nhi Nhi quay mặt Ä‘i, những giá»t lệ lại trà o ra, nhìn cô bé lúc nà y giống hệt má»™t chú mèo bị chủ ngược đãi rồi bá» rÆ¡i – Vì sao lại phải phá? Lúc nà o em cÅ©ng có thể cảm thấy được má»™t sinh mệnh cá»±a quáºy trong bụng mình! Nó ở trong bụng em, chẳng khóc cÅ©ng chẳng quấy, ngoan lắm…
Nhi Nhi nói, co mình lại, nước mắt già n giụa.
“Bởi vì đứa bé không có chaâ€. Äạm Ngá»c định nói thế, nhÆ°ng nhìn đôi mắt đáng thÆ°Æ¡ng của Nhi Nhi, nà ng im lặng.
- Vá»›i lại, chi không thÃch là m mẹ đỡ đầu của em bé sao?
Nhi Nhi ngẩng đầu, nhìn Äạm Ngá»c vẻ mong má»i, nghÄ© ngợi rồi nói tiếp, dÆ°á»ng nhÆ° cô bé nghÄ© cầu xin được ở nà ng má»™t sá»± thá»a hiệp nghÄ©a là cô sẽ có thể giữ đứa bé lại.
- Gì cÆ¡? - Äạm Ngá»c sá»ng sốt.
- Äúng rồi! Em nghÄ© rồi, chị là m mẹ đỡ đầu của em bé. Chị xinh đẹp nhÆ° váºy, chắc nó sẽ vui lắm!
Nhi Nhi quả tháºt vẫn còn là má»™t đứa trẻ! Chỉ có trẻ con má»›i vừa khóc vỡ nhà vỡ cá»a đấy rồi lại láºp tức quên ngay tất cả được. Nhi Nhi giá» mang má»™t bá»™ mặt vô cùng phấn khởi, là m Äạm Ngá»c suýt nữa rÆ¡i nÆ°á»›c mắt.
Cô bé yêu con mình nhÆ° váºy, nhÆ°ng nà ng là m sao có thể không bảo cô bé nhất định phải bá» cái thai Ä‘i đây?
Nhi Nhi Ä‘ang nhìn Äạm Ngá»c, cố Ä‘oán thái Ä‘á»™ nà ng, nhÆ° thể Ä‘ang nhìn tên sát thủ chuẩn bị giết con mình váºy.
- Không được! Nhất định… phải bá»!
Äạm Ngá»c nói khó khăn.
- Vì sao?
Nhi Nhi vòng tay ôm chặt thân mình, hét lên đau khổ.
- Bởi vì… thế giới nà y không có chỗ cho nó…
Äạm Ngá»c quay Ä‘i chá»— khác, không nỡ nhìn ngÆ°á»i mẹ bé nhá». Nhi Nhi lại khóc, Äạm Ngá»c bá» ra ngoà i.
- Äạm Ngá»c! – Nhi Nhi Ä‘á»™t nhiên ngÆ°á»›c đôi mắt Ä‘á» lừ vì khóc lên – Ngà y mai chị Ä‘i cùng em ra bá» biển nhé, được không?
Äạm Ngá»c nhìn cô bé, gáºt đầu.
…
- Thôi không và o phòng phẫu thuáºt có được không?! Tay em phát run rồi đây nà y!
- Mình vỠđi chị!
- Hay hôm khác lại đến?
- Ôi trá»i ôiiiiiiiii…..
Cái con nhóc Nhi Nhi nà y, đã và o đến phòng đợi của bệnh viện phụ sản rồi, tay cÅ©ng đã tiêm ven cả rồi mà vẫn không chịu bá» cuá»™c trong việc cố thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i Äạm Ngá»c.
- Thôi Ä‘i mà ! Em lại đổi ý không muốn bá» con em nữa rồi! Tháºt sá»± không muốn! Em không nỡ đâu, Äạm Ngá»c!
Äạm Ngá»c không biết nên nói gì.
- Hay là mình cứ vá», rồi em Ä‘i tìm à ÄÆ°Æ¡ng, em sẽ nói tháºt vá»›i ông ta tất cả má»i chuyện, có khi ông ta sẽ hiểu mà thông cảm cÅ©ng nên! Có thể ông ta sẽ đón nháºn em và con em! Chị nói xem! Chẳng phải ai cÅ©ng có má»™t phần lÆ°Æ¡ng thiện trong ngÆ°á»i hay sao? Mà ông ta lại già u có nhÆ° váºy…
Nhi Nhi vẫn không bá» cuá»™c, cố gắng thuyết phục Äạm Ngá»c.
Äạm Ngá»c ngẩng lên nhìn cô bé, nhẹ vá»— vai cô, ý bảo cô bé đừng nghÄ© ngợi lung tung nữa. NgÆ°á»i ta tiêu tốn nhiá»u tiá»n của đến váºy để tổ chức tìm bạn Ä‘á»i, chẳng lẽ giá» lại cam tâm đổ vá» cho ngÆ°á»i ăn ốc sao?
Äạm Ngá»c ngồi bên cạnh Nhi Nhi má»™t cách cam chịu, tá» vẻ Ä‘ang mải mê giở xem quyển tạp chà nhÆ°ng thá»±c ra trong lòng nà ng Ä‘ang thÆ°Æ¡ng cho cô bé ngây thÆ¡.
Bây giá» má»›i hÆ¡n chÃn giá» sáng nhÆ°ng trong cái bệnh viện phụ khoa tÆ° nhân lá»›n nà y đã cháºt nÃch ngÆ°á»i, Ä‘a số Ä‘á»u là các cô bé có vẻ vẫn còn là há»c sinh, đứng bên là những “ông bố trẻ†cÅ©ng “dốt nát†chả kém.
Äạm Ngá»c nhẩm tÃnh, thá»i Ä‘iểm nà y má»™t tháng trÆ°á»›c vừa đúng là Valentine.
Có những cô gái trông bình tÄ©nh nhÆ° Äạm Ngá»c, ngồi xem tivi hoặc láºt giở mấy tá» báo phụ nữ; cÅ©ng có những cô tâm trạng giống Nhi Nhi, có vẻ là lần đầu tiên nên thấp thá»m lo sợ, không ngừng lo lắng nhìn từng cô gái Ä‘i và o rồi lại Ä‘i ra khá»i “cá»a ải†phòng phẫu thuáºt, chỉ háºn má»™t ná»—i là không thể nhao đến mà há»i han cặn kẽ vá» quá trình phá bá» thai nhi mà thôi.
Phòng phẫu thuáºt ở tÃt bên trong, vị trà của Äạm Ngá»c vừa đúng nhìn được chiếc bảng “đang phẫu thuáºt…†treo trên cánh cá»a.
Những cô y tá mặc áo blu trắng cứ vô tÆ° lượn qua lượn lại trÆ°á»›c ánh mắt hãi hùng của những cô gái Ä‘ang run cầm cáºp.
Má»™t cô gái bị Ä‘Æ°a và o trong. Năm phút sau liá»n thấy cô trở ra, hai y tá xách hai bên nách, khuôn mặt trắng bệch nhÆ° thể tất cả máu đã Ä‘i đâu hết, đôi chân thì má»m nhÅ©n chỉ chá»±c khuỵu xuống.
Nhi Nhi hiển nhiên là cÅ©ng nhìn thấy tất cả, cô nà ng cùng bên tay không bị tiêm ra sức nÃu chặt cánh tay Äạm Ngá»c.
Nhi Nhi vẫn là má»™t cô bé, nạo thai là m Nhi Nhi sợ hÆ¡n những cô gái khác nhiá»u lần.
Lúc còn chÆ°a đến bệnh viện, Nhi Nhi đã liên tục há»i không ngừng:
- Nạo thai đau không chị?
- Mình là m kiểu không đau, chắc là không đau đâu.
Äạm Ngá»c trả lá»i.
- Phẫu thuáºt đó ngÆ°á»i ta là m thế nà o hả chị? Có phải là mổ bụng mình ra không?
- Không đâu.
- Thế thì như thế nà o?
Äạm Ngá»c trợn mắt lên:
- Chịu cô đấy! Chị đã là m bao giỠmà biết được!
Sau đó, Nhi Nhi cứ khóc mãi. Äến bệnh viện, lúc bác sÄ© há»i, cô bé tháºm chi còn không đừng được, khóc ầm lên.
TrÆ°á»›c khi siêu âm, bệnh viện yêu cầu phải uống nhiá»u nÆ°á»›c. Nhi Nhi vừa đổ nÆ°á»›c và o miệng vừa há»i Äạm Ngá»c vẻ khổ sở:
- Uống nhiá»u nÆ°á»›c thế nà y liệu có là m em bé trong bụng bị chết Ä‘uối không?
Cô bé ngẩng đầu lên:
- Em muốn đặt tên cho nó là “Hải Hảiâ€, vì nó được tạo ra bên bá» biển. Chị nói xem có được không? Cái tên tượng trÆ°ng cho sá»± to rá»™ng sâu xa của đại dÆ°Æ¡ng! To rá»™ng nhÆ° bá» biển hôm qua chị em mình đến ấy.
Nhi Nhi bá»—ng nói dồn dáºp, cứ nhÆ° thể đặt xong má»™t cái tên cho đứa bé thì sẽ giữ nó lại được váºy.
Äạm Ngá»c vá»— vá»— vai cô bé, lòng lại thấy buồn cho sá»± biệt ly sắp sá»a diá»…n ra của hai mẹ con.
Bây giá» sá»± sợ hãi của Nhi Nhi không những không giảm mà còn tăng lên rõ rệt. Cô bé trợn tròn đôi mắt nhá»›n nhác nhìn không chá»›p những cô gái Ä‘i và o phòng phẫu thuáºt, cà ng lúc cà ng co ngÆ°á»i lại nhá» hÆ¡n.
Bên kia dãy ghế chá» có má»™t đôi nam nữ. Cô gái có vẻ cÅ©ng là lần đầu đến đầy, không ngừng giÆ¡ cánh tay bị tiêm lên xuýt xoa nÅ©ng nịu vá»›i chà ng trai: “Tay em Ä‘au quá cÆ¡!â€
“Anh thổi cho là không Ä‘au nữa đâu! Ngoan nà o!†Cáºu trai cẩn tháºn nắm bà n tay bị tiêm của cô bạn gái, ánh mắt dịu dà ng, thổi nhẹ lên vết tiêm.
Nhi Nhi cÅ©ng nhìn thấy cảnh ấy, bà n tay Ä‘ang nắm chặt cánh tay Äạm Ngá»c bá»—ng lá»ng ra, những giá»t nÆ°á»›c mắt má»›i lại chan hòa.
Rồi cÅ©ng đến lượt Nhi Nhi. Khi cô há»™ lý đến thông báo, cô bé sợ hãi đến không đứng dáºy nổi.
- Cô bác sĩ ơi, tiêm thuốc mê thì có đau nữa không?
Nhi Nhi nÃu gấu áo blu của bà bác sÄ©, há»i rụt rè.
- Thuốc mê sẽ là m cháu ngủ. – Bác sĩ vừa đi đằng trước vừa đáp thỠơ.
- Cô ơi! Tiêm thuốc mê rồi, nhỡ giữa chừng cháu tĩnh lại thấy đau thì là m thế nà o?
- Tỉnh rồi cÅ©ng không Ä‘á»™ng Ä‘áºy được đâu! – Bác sÄ© nghiêm mặt nói.
- Ôiiiiiii…..
Äạm Ngá»c dìu Nhi Nhi đến táºn cá»a phòng phẫu thuáºt, cô bé còn cố ngoái lại nhìn Äạm Ngá»c vá»›i ánh mắt nhÆ° thể đây là má»™t cuá»™c sinh ly tá» biệt váºy.
Ngồi má»™t mình trên Ä‘i văng, không thể táºp trung xem tivi mà cÅ©ng không nhét và o đầu được chữ nà o trong quyển tạp chÃ, Äạm Ngá»c nhắm mắt thầm cầu nguyện cho Nhi Nhi phẫu thuáºt được tốt đẹp.
Cầu nguyện cho hai chị em đáng thương trên trần gian nà y.
Lại nhớ chuyện hôm qua, khi nà ng đưa Nhi Nhi ra bỠbiển.
Nhi Nhi trái ngược hoà n toà n vá»›i bá»™ dạng hoạt bát hay cÆ°á»i ngà y trÆ°á»›c, chẳng chÆ¡i nhảy sóng cÅ©ng chẳng thiết Ä‘i nhặt vá» trai vá» sò. Cô bé chỉ ngồi im lặng bên cạnh Äạm Ngá»c, thỉnh thoảng dùng ngón tay trá» vẽ vẽ trên ná»n cát.
Gió thổi vù vù quanh Nhi Nhi, Ä‘Æ°a hÆ°Æ¡ng kẹo trái cây thuần khiết trên ngÆ°á»i cô bé Ä‘i rất xa. Gió cÅ©ng thổi rối tung mái tóc Nhi Nhi, phát tán trong không gian mùi dầu gá»™i đầu.
Äạm Ngá»c quay sang nhìn Nhi Nhi lúc đó Ä‘ang ngồi dÆ°á»›i ánh nắng chiá»u rá»±c rỡ, đôi mắt ngÆ¡ ngác nhÆ° má»™t đứa trẻ lạc mẹ không ai giúp đỡ.
- Sợ không? Ngà y mai ấy? - Äạm Ngá»c muốn ám chỉ việc Ä‘i bệnh viện ngà y mai.
- Cũng không sợ lắm. Chỉ là …
Tay Nhi Nhi vẫn dịu dà ng xoa xoa trên bụng:
- Chỉ là … tháºt… không nỡ…
Hai chữ cuối nghẹn ngà o trong những tiếng nấc.
Má»™t lúc sau, cô bé Ä‘i vá» phÃa biển, đỠđẫn nhìn những ngá»n sóng dà o dạt không ngừng táp và o chân mình.
- Má»›i Ãt hôm trÆ°á»›c anh ấy vẫn còn Ä‘Æ°a em đến đây. - Nhi Nhi nói, mỉm cÆ°á»i và nhìn vá» phÃa mặt trá»i hoà ng hôn xa xa. – Lúc ấy em vừa má»›i biết mình có em bé, vẫn chÆ°a nói gì vá»›i anh ấy. Má»—i ngà y em Ä‘á»u bẽn lẽn mà mÆ¡ má»™ng, nghÄ© xem mình nên thông báo tin nà y vá»›i anh ấy nhÆ° thế nà o, liệu anh ấy sẽ vui đến mức nà o khi biết Ä‘iá»u đó…
Äạm Ngá»c bÆ°á»›c đến, vá»— nhẹ vai Nhi Nhi an ủi, vòng tay ôm cô bé Ä‘ang khóc nhÆ° má»™t đứa trẻ nÃt.
- Xin lá»—i chị, Äạm Ngá»c! – Nhi Nhi ngẩng lên, cố gắng nặn ra má»™t nụ cÆ°á»i – Em không cố ý khóc lóc nhÆ° thế … Chỉ là , vô tình lại nghÄ© đến anh ấy… là m bẩn hết áo chị rồi.
- Có gì đâu. - Äạm Ngá»c cÆ°á»i Ä‘á»™ lượng.
…
Hôm trÆ°á»›c, Nhi Nhi vẫn còn cố giả vá» kiên cÆ°á»ng được, nhÆ°ng hôm sau thì cô nà ng cuối cùng cÅ©ng lá»™ tẩy gan chuá»™t nhắt, nhìn vị bác sÄ© vá»›i con dao mổ, khuôn mặt Nhi Nhi tháºt hết sức hãi hùng, Äạm Ngá»c nhìn mà thấy thÆ°Æ¡ng.
Nà ng nhắm mắt lại, lại một lần nữa thầm cầu nguyện.
Khoảng mÆ°á»i phút sau, cá»a phòng phẫu thuáºt mở ra, cô y tá đỡ Nhi Nhi hai chân má»m nhÅ©n ra ngoà i.
- Cô là ngÆ°á»i nhà của cô ấy à ? Mau dìu cô ấy sang bên kia nghỉ ngÆ¡i!
Cô y tá vẻ lạnh lùng nói vá»›i Äạm Ngá»c, chắc cô ta đã quá quen vá»›i cái trò “đi hai vá» má»™tâ€, nên thà nh ra vô tình bất nhân.
Äạm Ngá»c cẩn tháºn dìu Nhi Nhi, phát hiện ra cô bé Ä‘ang rất yếu.
- Con… con em không còn nữa phải không chị?
Äạm Ngá»c Ä‘ang quỳ xuống xá» già y cho Nhi Nhi, chợt nghe tiếng há»i yếu á»›t nhÆ° không còn sinh lá»±c. Cô bé vẫn Ä‘ang nằm trên Ä‘i văng, đôi mắt nhắm nghiá»n.
- Ừ…
Äạm Ngá»c đứng dáºy, nắm lấy bà n tay lạnh ngắt của Nhi Nhi.
Nhi Nhi chẳng nói gì nữa, khuôn mặt không há» biểu lá»™ chút cảm tình nà o, từ đôi mắt vẫn nhắm chặt, những giá»t lệ lách ra lăn xuống phÃa tai.
Äạm Ngá»c nhất thá»i không biết là m thế nà o, nà ng nhá»› lại mÆ°á»i lăm phút trÆ°á»›c, cô bé vẫn còn do dá»± lẩm nhẩm: “Em muốn đặt tên nó là Hải Hải… cái tên tượng trÆ°ng cho sá»± to rá»™ng sâu xa của đại dÆ°Æ¡ng… to rá»™ng nhÆ° cái bá» biển chị em mình đến hôm qua ấyâ€.
Gần mÆ°á»i lăm phút Ä‘i qua, tất cả niá»m vui và sá»± hồn nhiên của cô bé dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng đã theo “Hải Hải†mà vÄ©nh viá»…n ra Ä‘i.
Còn gì nhanh hÆ¡n, lạnh lùng hÆ¡n và vô tình hÆ¡n con dao phẫu thuáºt đây?
Lúc đó, Nhi Nhi nằm trên Ä‘i văng, khuôn mặt nhợt nhạt, hÆ¡i thở yếu á»›t, đôi mắt vốn linh hoạt giá» nhắm nghiá»n nhÆ° không còn sức sống.
Cô bé bỗng mở miệng nói:
- Äạm Ngá»c, em cảm thấy em cứ mở mắt ra là con em sẽ ra Ä‘i vÄ©nh viá»…n, nhắm mắt và o thì Hải Hải sẽ vẫn còn ở đây… Tháºt đấy! Chị tin em Ä‘i! Tháºt đấy…
Äạm Ngá»c không là m phiá»n cô bé, để cô nằm trên Ä‘i văng mà nhá»› vỠđứa con đã mất. Cô bé vẫn nhắm mắt, chỉ đôi khi hà ng mi rung Ä‘á»™ng rồi những giá»t lệ từ từ ứa ra.
Thế nhưng… đà n ông có bao giỠnhìn thấy cảnh đó?
Có lẽ, suốt Ä‘á»i Äạm Ngá»c cÅ©ng không thể quên rằng có má»™t cô gái đã nói vá»›i nà ng: “… Em muốn chị là m mẹ đỡ đầu cho con em, được không Äạm Ngá»c…?â€
Äôi mắt Äạm Ngá»c không kìm được cÅ©ng chợt nhạt nhòa Æ°á»›t.
|
21-10-2008, 04:45 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng mÆ°á»i ba
Nhi Nhi nháºn được Ä‘iện thoại của Hà Duy, thông báo cô đã được lá»t và o top 20 ngÆ°á»i đứng đầu. Lúc nháºn cuá»™c Ä‘iện thoại nà y, Nhi Nhi vẫn còn nằm trên giÆ°á»ng, hai ngà y sau khi nạo thai.
Nhi Nhi bình tỉnh há»i đầu dây bên kia:
- Thế Nháºm Äạm Ngá»c thì sao?
- Æ â€¦
Äối phÆ°Æ¡ng chắc không ngá» lại bị há»i câu nà y, lặng Ä‘i má»™t lát rồi nói qua loa:
- Cô ấy cũng được và o.
Nhi Nhi không há»i gì nữa, lẳng lặng cúp Ä‘iện thoại, đôi mắt đăm đăm nhìn lên trần nhà , nhá»› vá» những việc đã qua trong mấy tháng vừa rồi, nhá»› vá» những tÃnh toán Ä‘á»›n hèn của ngÆ°á»i yêu. Theo phản xạ, cô Ä‘Æ°a tay đặt lên bụng, nhÆ°ng không còn cảm thấy tà nà o những rung Ä‘á»™ng của má»™t sinh mệnh nhá» bé Ä‘ang hình thà nh nữa.
Äạm Ngá»c bÆ°á»›c và o phòng, tay bÆ°ng tô canh gà .
- Em dáºy rồi à ? Hôm qua, em là m chị sợ quá! Chẳng có ai nạo thai xong lại bị ngất Ä‘i nhÆ° em. Bác sÄ© nói tại em yếu quá. Chị bảo nhà bếp là m giúp tô canh gà , già u dinh dưỡng lắm đấy, Ä‘un đến mấy tiếng mà ! Nà o, ăn hết luôn Ä‘i em.
HÆ°Æ¡ng thÆ¡m nức mÅ©i từ tô canh gà kÃch thÃch mạnh và o khứu giác của Nhi Nhi, mấy hôm trÆ°á»›c bụng dạ cứ nhá»™n nhạo, ăn gì cÅ©ng không thấy ngon, bây giỠđã đói ngấu nghiến rồi thì lại không ăn được…
- Äạm Ngá»c, chị tốt quá! Chị là m cho em bao nhiêu việc nhÆ° váºy… - Nhi Nhi nói, đôi mắt lại hÆ¡i Æ°Æ¡n Æ°á»›t.
- Nói mấy thứ đó là m gì chứ? Nà o, ăn Ä‘i. – Nà ng chúm môi thổi phù phù cho đến khi áng chừng đã nguá»™i má»›i múc từng thìa đút cho Nhi Nhi. – Nà o! Ai ngá» hằng ngà y cô chạy nhả tung tăng chả bao giá» biết mệt mà ngÆ°á»i lại yếu nhÆ° sên thế! Bác sÄ© nói rồi, ná»a tháng không được ra gió, không được tiếp xúc vá»›i nÆ°á»›c lạnh… Ầy… chị phải ở bên cạnh em liên tục má»›i được!
- Chị tháºt tốt quá, chắc chắn ngÆ°á»i tốt rồi sẽ được Ä‘á»n đáp, chị đã được và o top 20 ngÆ°á»i được chá»n rồi. – Nhi Nhi nói.
Bà n tay bÆ°ng tô canh của Äạm Ngá»c khá»±ng lại, nà ng cố tá» vẻ trấn tÄ©nh há»i:
- Thế à ?
- Vâng… Em sau nà y… Nói thế nà o nhỉ? Tuy anh ấy bỠrơi em, nhưng em vẫn nhớ anh ấy!
Nhi Nhi nhìn ra ngoà i cá»a sổ, nói buồn buồn:
- Äạm Ngá»c, sau nà y chị nhất định phải biết quý trá»ng ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông yêu chị nhé! Bởi vì… Ãt lắm!
Äạm Ngá»c nghe những lá»i ấy từ miệng cô bé vÄ©nh viá»…n không bao giá» lá»›n, lạ cái là không há» cảm thấy trái tai. Không biết tá»± lúc nà o, Nhi Nhi đã trở thà nh má»™t chuyên gia tình yêu, không ngừng thốt ra những đạo lý cao siêu.
Lạ thay, đối vá»›i Äạm Ngá»c, nó lại vừa vặn và thâm sâu ghê gá»›m.
Hà Duy gần nhÆ° ngà y ngà y Ä‘á»u gá»i Ä‘iện thoại nhÆ°ng Äạm Ngá»c nhất định không nghe; nhìn ngÆ°á»i gá»i cá»a mà là Hà Duy cÅ©ng Ä‘á»u láºp tức đóng lại… Hà Duy gá»i hà ng trăm tin nhắn: “Äạm Ngá»c, hãy tha thứ cho anh, chỉ vì anh muốn ở bên em! Chỉ trừ những tiá»n bạc già u sang mà Tà o Lợi Hồng có thừa, thì cái gì anh cÅ©ng có thể cho em được…â€
Nếu nói Äạm Ngá»c không có tình cảm gì thì cÅ©ng không phải. Äối mặt vá»›i má»™t tấm lòng hết sức chân thà nh nhÆ° thế, bất kỳ cô gái nao cÅ©ng phải cảm Ä‘á»™ng. Chỉ là Äạm Ngá»c Ä‘em cái cảm Ä‘á»™ng của nà ng mà nén sâu và o táºn đáy lòng và để cho sá»± háºn thù vì cái quý giá đã mất phát tiết ra ngoà i mà thôi, nhÆ° thể cái ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông yêu nà ng là kẻ thù số má»™t của Ä‘á»i nà ng váºy.
Khi Nhi Nhi múc từng thìa, từng thìa canh gà cho và o miệng, khuôn mặt cô cũng hồng dần lên.
Có vẻ nhÆ° cô bắt đầu trở nên thanh nhã, bắt đầu có khà chất giống Äạm Ngá»c vá»›i dáng vẻ uyển chuyển, nụ cÆ°á»i nhẹ xinh xắn và cÅ©ng bắt đầu có thói quen sá» dụng già y cao gót khi Ä‘i lại. Rõ rà ng, nếu nhÆ° loại Ä‘Ã n ông cấp thấp nhìn thấy bạn mà phải tá» vẻ nể sợ thì nghÄ©a là bạn đã có đầy đủ sá»± tá»± vệ cần thiết của ngÆ°á»i phụ nữ rồi.
- Chị thấy hình nhÆ° em đã trưởng thà nh rồi. - Äạm Ngá»c nhìn Nhi Nhi nói vui vẻ.
- Vâng, có lẽ thế! – Nhi Nhi quay sang cÆ°á»i rồi lại tiếp tục thu dá»n đồ đạc – Cái đó phải cảm Æ¡n chị, và … Hải Hải.
Có vẻ nhÆ° Nhi Nhi muốn nói là cảm Æ¡n cáºu ngÆ°á»i yêu cÅ©, nhÆ°ng nói không nên lá»i Ä‘Ã nh tiện miệng nói tên đứa con đã mất.
- Ngà y mai mấy giá» em lên máy bay? - Äạm Ngá»c há»i.
- 10 giá» sáng chị ạ. – Nhi Nhi trả lá»i, má»™t lần nữa những giá»t lệ lại dâng đầy trong đôi mắt – Em sẽ không bao giá» quay lại Thượng Hải nữa, chắc cÅ©ng vÄ©nh viá»…n chẳng được gặp lại chị. Äạm Ngá»c, em sẽ nhá»› chị lắm!
Nói rồi, Nhi Nhi lao đến ôm chặt lấy Äạm Ngá»c.
- Äược rồi được rồi, vừa khen “trưởng thà nh†xong đã là m nÅ©ng ngay được! Sau nà y nên cẩn tháºn hÆ¡n vá»›i Ä‘Ã n ông nhá»› chÆ°a? Äừng có ngốc nhÆ° lần nà y nữa đấy, gặp phải bá»n lừa đảo mà cứ tưởng tình yêu Ä‘Ãch thá»±c đã đến.
Nhi Nhi không nói gì, chỉ gáºt đầu, lấy tay gạt nhanh những giá»t nÆ°á»›c Æ°á»›t đẫm trên khuôn mặt:
- Ngà y mai chị tiễn em nhé?
- Em cứ nÃn khóc Ä‘i đã. - Äạm Ngá»c cÆ°á»i nói.
…
9 giỠ40 phút sáng, mưa lất phất nhè nhẹ.
- Äạm Ngá»c! Em Ä‘i đây! Cảm Æ¡n chị đã tiá»…n em!
- Äi Ä‘i em.
- Äạm Ngá»c, em hy vá»ng sau nà y chị sẽ tìm được Ä‘iá»u chị thá»±c sá»± mong muốn. Chắc chắn chị cho em là má»™t kẻ ngốc đến đáng thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng dù sao em cÅ©ng đã rất vui, bởi vì em lúc đó… - Nhi Nhi nhÆ° Ä‘ang hồi tưởng Ä‘iá»u gì, đôi mắt ánh lên hạnh phúc… - Có má»™t ngÆ°á»i yêu em, và cÅ©ng đã có lần được hưởng cảm giác là m mẹ. Nếu chị nhất định theo Ä‘uổi Æ°á»›c mÆ¡ mà bá» qua những tình cảm đáng lẽ được hưởng thì sau nà y già đi chị sẽ tiếc đấy.
Äấy là những lá»i khuyên chân thà nh cuối cùng của Nhi Nhi trÆ°á»›c lúc lên máy bay, nói xong cô liá»n quả quyết quay đầu bÆ°á»›c Ä‘i vá» cá»a phòng đợi.
Dù sao, Nhi Nhi vũng chưa từng yêu nơi đây, nên cô ấy có thể ra đi nhẹ nhà ng thoải mái đến thế.
Äạm Ngá»c đứng ở sân bay, nhìn chiếc máy bay từ từ bò trên Ä‘Æ°á»ng băng, nhanh dần, nhan dần rồi bay vút lẫn và o bầu trá»i xanh. Äiá»u nà ng nghÄ© bây giá» là nà ng yêu nÆ¡i đây vì lẽ gì? Nà ng do dá»± mãi không Ä‘i là bởi vì vẫn chÆ°a đạt được mục Ä‘Ãch già u sang hay vì vẫn còn luyến tiếc những ká»· niệm đã qua?
Khi Nhi Nhi vì thÆ°Æ¡ng tiếc đứa con chÆ°a thà nh hình mà than khóc, nà ng đã nghÄ© rằng tất cả đám Ä‘Ã n ông trên Ä‘á»i nà y Ä‘á»u không thể hiểu được Ä‘iá»u mà những giá»t nÆ°á»›c mắt ấy muốn nói. Tháºt ra bản thân nà ng cÅ©ng đã thể nghiệm được hoà n toà n ý nghÄ©a của Ä‘iá»u đó đâu? TrÆ°á»›c giá» Ä‘á»u khinh thÆ°á»ng những thứ thuá»™c vá» tình yêu, thấy phản cảm vá»›i tình cảm những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông dà nh cho mình, Äạm Ngá»c dá»±a và o cái gì để hiểu hết được những ngá»t ngà o cÅ©ng nhÆ° cay đắng Nhi Nhi đã từng trãi qua?
Tiá»…n Nhi Nhi Ä‘i xong, Äạm Ngá»c má»™t mình dạo bÆ°á»›c trên con Ä‘Æ°á»ng bên rìa Thượng Hải, nà ng muốn tìm má»™t bệnh viện nà o đó nháºn vá mà ng trinh.
Nà ng đứng rất lâu trÆ°á»›c cá»a má»™t bệnh viện tÆ° nhân, mặc cho những hạt mÆ°a li ti vÆ°Æ¡ng đầy trên mặt, nà ng nghÄ© xem mình nên dùng thái Ä‘á»™ nà o khi bÆ°á»›c và o đó.
Nhá»› lại câu nói của Nhi Nhi trÆ°á»›c khi lên máy bay: “Em hy vá»ng sau nà y chị sẽ tìm được Ä‘iá»u chị thá»±c sá»± mong muốnâ€.
Äấu tranh tÆ° tưởng má»™t lúc lâu, cuối cùng Äạm Ngá»c bỠý định và o bệnh viện.
Nà ng mang vẻ ủ dốt bÆ°á»›c và o má»™t quán cà phê nhá» ven Ä‘Æ°á»ng trú mÆ°a.
Quán không lá»›n, cÅ©ng không có gì đặc biệt lắm. Trần nhà treo những dây bầu bà bằng nhá»±a trông y nhÆ° những chiếc đèn lồng mà u xanh, cố tạo cho khách cảm giác thiên nhiên xanh mát nhÆ° thể Ä‘ang ngồi dÆ°á»›i già n cây. NhÆ°ng thô thiển nhất là cái quầy thu ngân, nó được mắc đầy những dây đèn nhấp nháy xanh Ä‘á», má»™t bà trung niên nhìn không rõ mặt Ä‘ang nằm xoà i trên mặt quầy say sÆ°a ngủ.
Cảm giác nhÆ° đây là má»™t quán cà trà đang cố gắng chuyển thà nh quán cà phê nhÆ°ng lại tiếc không nỡ thay đổi cách trang trÃ.
Hóa ra ở tại má»™t thà nh phố già u mạnh nhÆ° Thượng Hải cÅ©ng vẫn tồn tại những cá»a tiệm không thể nhìn nổi nhÆ° thế nà y.
Äạm Ngá»c chá»n má»™t chá»— ngồi cạnh cá»a sổ.
TrÆ°á»›c mặt nà ng là cô gái phục vụ ăn mặc khá tùy tiện, nói giá»ng phổ thông không được chuẩn lắm và nụ cÆ°á»i cÅ©ng không có vẻ gì nhiệt tình. Äạm Ngá»c chỉ gá»i má»™t ly trà chanh.
Äạm Ngá»c ngồi trong khung kÃnh cá»a sổ, lặng lẽ ngắm nhìn thế giá»›i không âm thanh bên ngoà i Ä‘ang được bao phủ má»™t mà n mÆ°a giăng giăng. Äôi khi, nà ng lạ lùng phát hiện ra má»™t ngÆ°á»i nà o đó vẫn Ä‘i lại bình thản mặc những giá»t mÆ°a là m Æ°á»›t áo. Äạm Ngá»c vốn chẳng bao giá» là ngÆ°á»i Ä‘a sầu Ä‘a cảm.
MÆ°a to dần, những ngÆ°á»i và o quán cà phê tránh mÆ°a cÅ©ng nhiá»u lên. Hoặc má»™t mình, hoặc có đôi, há» vừa và o quán đã vá»™i vã giặt giÅ© những giá»t nÆ°á»›c bám trên quần áo và mái tóc, miệng là u bà u than trá»i mÆ°a to. Thế nên từ ngoà i nhìn và o, quán cà phê có vẻ tháºt đông vui tấp náºp.
Cô gái phục vụ vẫn ăn mặc tùy tiện nhÆ° lúc nãy nhÆ°ng nụ cÆ°á»i đã tÆ°Æ¡i tắn hÆ¡n, bà chủ ngồi quầy thu tiá»n cÅ©ng đã tỉnh dáºy tá»± lúc nà o, những thá»› thịt trên khuôn mặt cÅ©ng nở ra sung sÆ°á»›ng nhìn ngắm các thượng đế Ä‘ang lÅ© lượt kéo và o quán.
Khách đến đông rồi, cũng nên có chút thanh âm du dương mới hay. Thế nên nhạc bắt đầu ì èo nổi lên từ những chiếc loa.
Äá»™c tấu piano, tháºt là má»™t phong vị khác lạ.
Nghe những âm thanh ngÆ°á»i ta gá»i là nhạc đó, Äạm Ngá»c thấy mình quả vẫn còn kém hiểu biết quá. Hóa ra Ä‘Ã n piano cÅ©ng có thể phát ra được những âm thanh sắc nhá»n chát chúa đến thế. Vừa nghe đã biết ngay đó là má»™t trong những chiếc CD được bán mÆ°á»i má»™t tệ má»™t tá ở chợ giá»i. Miá»…n cưỡng cố nghe thì cÅ©ng ra được là diá»…n tấu của Fritz Kreisler, nhÆ°ng những ai không sà nh nghe nhạc (cÅ©ng không gá»i đó là nhạc được) thì chắc sẽ tưởng là đứa trẻ sáu tuổi há»c lá»›p má»™t hà ng xóm nghịch Ä‘Ã n piano. Äạm Ngá»c thầm thở dà i chán chÆ°á»ng cho những kẻ chuyên sao Ä‘Ä©a láºu và cả những ngÆ°á»i thÃch mua Ä‘Ä©a láºu nữa.
Má»™t cô gái, trông giống nhÆ° má»™t nhân váºt Ä‘iện ảnh Ä‘i lạc ra ngoà i Ä‘á»i, cÅ©ng ngồi bên cá»a sổ nhÆ° Äạm Ngá»c, say sÆ°a ngắm mà n mÆ°a mù mịt bên ngoà i, khuôn mặt lá»™ rõ vẻ cảm thÆ°Æ¡ng đầy lãng mạn.
May mà ly trà chanh tháºt sá»± cÅ©ng không đến ná»—i tệ, chiếc cốc tháºt ấm áp trong bà n tay Äạm Ngá»c, vị trà ngòn ngá»t chua chua mãi là ngá»n gió mát thổi qua là m nà ng xao lòng tá»± năm mÆ°á»i bảy tuổi.
Äạm Ngá»c hai mÆ°Æ¡i mốt tuổi, nhất thá»i hồi tưởng lại những ngà y má»›i mÆ°á»i bảy, bá»—ng hoảng sợ phát hiện ra hình nhÆ° mình đã gần quên hết những ngây thÆ¡ ngà y ấy, tưởng nhÆ° chúng cÅ©ng giống nhÆ° chá»— nÆ°á»›c trà chanh kia, tan chảy trong miệng và biến mất.
“Äạm Ngá»c, em vẫn không thÃch chá»— ly cốc nhà anh. Anh ném Ä‘i cả rồi. Tất cả chỉ để là m cho em được vui thôi!â€
“Äạm Ngá»c, bây giá» nhà mình đã có thể mở tiệm cà phê rồi! Ha ha!â€
“Äạm Ngá»c, anh Ä‘ang ở siêu thị mua đồ ăn! Anh luôn bị Ä‘au đầu bá»i vì sao hà nh, tá»i, rau mầm và rau hẹ lại giống nhau đến thế. Hồi trÆ°á»›c em là m thế nà o mà phân biệt được nhỉ?â€
“Äạm Ngá»c, cái thang máy chung cÆ° chẳng thấy bãi công nữa! Chắc nó đã giác ngá»™ rồi, bắt đầu cải tà quy chÃnh!â€
…
Äiện thoại Äạm Ngá»c đã đầy những tin nhắn, toà n bá»™ Ä‘á»u là Hà Duy gá»i, nói chuyện nà y chuyện kia, những việc bình thÆ°á»ng trong cuá»™c sống của anh.
Äá»c kỹ lại, cùng vá»›i vị chua chua ngòn ngá»t trà chanh, những tin nhắn gợi cho Äạm Ngá»c má»™t cảm giác cảm Ä‘á»™ng và bình yên vô cùng.
Bá»—ng nhiên nà ng chợt bừng tỉnh ngá»™, sở dÄ© Nhi nhi ngà y trÆ°á»›c có thể cÆ°á»i giòn tan nhÆ° váºy là bởi vì có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ngà y ngà y ở trÆ°á»›c mặt cô mà nói chuyện trên trá»i dÆ°á»›i bể.
Nhiá»u phụ nữ phải khổ vì tình nhÆ° váºy, sao há» vẫn nhÆ° con thiêu thân mà lao và o tình yêu, tìm chá»— dá»±a nÆ¡i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông? Bởi vì hỠđã từng được thể nghiệm ái tinh. Há» Ä‘á»u trúng Ä‘á»™c ái tình.
NghÄ© vá» ngà y trÆ°á»›c, hồi đó cÅ©ng là mùa xuân, Äạm Ngá»c túi to túi nhá» Ä‘i chợ mua vá» nà o là dầu ăn, xì dầu, dấm… và đủ các đồ dùng thÆ°á»ng thức khác, những việc đó chẳng phải Ä‘á»u mang lại không khà gia đình ấm áp hay sao? Bá» bao công sức xem rau hà ng nà o tÆ°Æ¡i nhất hay dùng cả buổi chiá»u nấu má»™t con vịt, chẳng phải Ä‘á»u là vì câu “ÄÆ°á»ng đến trái tim ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông là thông qua dạ dà y của há»â€ hay sao?
Rốt cuá»™c thì thế nà o má»›i gá»i là hạnh phúc?
Rất lâu rồi, Äạm Ngá»c thÃch uống trà chanh. Ngà y ấy, đối vá»›i nà ng, bầu trá»i cÅ©ng giống hệt má»™t lát chanh tròn và nh vạnh, thanh mát, vừa chua vừa ngá»t.
Sau nà y, nghe nói những ngÆ°á»i sà nh Ä‘iệu thuá»™c giá»›i thượng lÆ°u Ä‘á»u có loại cà phê yêu thÃch của riêng mình. Và để dá»… dà ng gia nháºp cái thế giá»›i hà o nhoáng đó, Äạm Ngá»c cÅ©ng lao và o táºp uống cà phê, nhÆ°ng uống mãi, uống mãi nà ng vẫn chÆ°a tìm thấy nhãn hiệu yêu thÃch cho mình.
Bao lâu rồi không còn nhá»› đến món trà chanh, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° cái vị dá»… chịu của nó vẫn chẳng thay đổi chút gì so vá»›i hồi trÆ°á»›c, uống và o dÆ°á»ng nhÆ° cả vòm miệng Ä‘á»u trà n ngáºp những mây trắng trá»i xanh.
Những ká»· niệm đó chắc hẳn ai ai cÅ©ng Ä‘á»u trân trá»ng. Nó giống nhÆ° là n hÆ°Æ¡ng hoa thoang thoảng trong gió, bá»—ng nhiên từ đâu đó trong ký ức chầm cháºm bay ra, rồi bất thần lại nghịch ngợm trốn tiêu đâu mất.
NghÄ© đến đó, đôi môi Äạm Ngá»c bổng mỉm cÆ°á»i. Nà ng cầm Ä‘iện thoại, bấm chữ: “Tháºt ra thứ mà em thÃch uống nhất, là trà chanh cÆ¡â€.
… Rồi gá»i cho Hà Duy.
Mà n mÆ°a bên ngoà i cá»a sổ vẫn lai rai chÆ°a dứt nhÆ°ng những tia nắng yếu á»›t đã bắt đầu e ấp ló ra từ sau những đám mây, không khà xung quanh Ä‘á»u ăm ắp vị tÆ°Æ¡i má»›i.
Bầu trá»i Thượng Hải thÆ°á»ng bị những biển hiệu quảng cáo đủ loại che khuất lần đầu tiên bá»—ng trở nên mênh mông và lóng lánh sắc xanh đến kỳ lạ.
|
21-10-2008, 04:46 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng mÆ°á»i bốn
A Lam biết chuyện thì mắng ầm Ä©: “Cái gì? Thằng quá»· nà y lại trúng giải Ä‘á»™c đắc nữa à ?â€
Tôi gáºt đầu. A Lam há»i dò biết được giải Ä‘á»™c đắc lần nà y là thiên thần Nháºm Äạm Ngá»c, láºp tức, những từ “hạ cấp†không ngừng được tuôn ra.
Cáºu ta bắt đầu lải nhải vá» việc chắc tôi phải tu đến mấy Ä‘á»i nên má»›i gặp được váºn Ä‘á» liên tục đến thế.
Tôi cÆ°á»i, chÃnh xác đến thế là cùng!
Tôi há»i A Lam, là m thế nà o má»›i tháºt sá»± có được trái tim của ngÆ°á»i đẹp.
- Äầu tÆ° tình cảm chứ sao! – A Lam nói vẻ sà nh sá»i, giả vá» nhÆ° mình là má»™t tay lão đại trong lÄ©nh vá»±c chinh phục phụ nữ - PhÆ°Æ¡ng pháp hợp lý nhất đấy.
- Với phụ nữ bây giỠá, tình cảm chẳng đáng giá một xu!
Tôi lÆ°á»m cáºu ta.
- Anh không hiểu rồi, tình cảm là thứ không đáng tiá»n nhất trên Ä‘á»i, nhÆ°ng nếu đầu tÆ° tốt lại là phÆ°Æ¡ng pháp tiết kiệm tiá»n tốt nhất đấy. – Nói xong, A Lam nhìn tôi bằng ánh mắt nhÆ° muốn nói “xem ra cáºu còn nhiá»u thức phải há»c lắm†khiến tôi đâm thẹn vì kém cá»i.
Hôm nay là sinh nháºt lần thứ 21 của Äạm Ngá»c.
Tôi thấy nà ng quả là khéo chá»n ngà y sinh, nhằm đúng mùa xuân trá»i xanh gió mát.
Mấy hôm trÆ°á»›c, tôi bá»—ng nháºn được tin nhắn của Äạm Ngá»c, nói nà ng thÃch nhất là uống trà chanh. Ngẩn ra nhìn cái tin nhắn, tôi nghÄ© ngợi mãi vẫn không hiểu rõ ý nà ng.
Liá»n má»™t tuần, nà ng mất tăm mất tÃch, giá» tá»± nhiên lại nhắn tin bảo tôi mình thÃch uống món gì… Có lẽ phụ nữ muôn Ä‘á»i là dấu chấm há»i mà đà n ông có vò đầu bứt tóc cả Ä‘á»i cÅ©ng chÆ°a chắc đã tìm được lá»i giải đáp.
NhÆ°ng dù sao thì nà ng Äạm Ngá»c cÅ©ng đã chịu mở miện, tôi liá»n sung sÆ°á»›ng nhà o ngay ra cá»a hà ng mua trà chanh. Nhá»› lại buổi tối hôm qua.
…
- Ngà y mai là sinh nháºt em. – Äạm Ngá»c nói trong Ä‘iện thoại.
- Tháºt không? Thế là lại già đi má»™t tuổi rồi nhỉ!
Äạm Ngá»c chủ Ä‘á»™ng gá»i Ä‘iện thoại đến, tôi vui đến phát rồ. Mà bá»±c cái là cứ vui sÆ°á»›ng tôi lại quên hết cả che mồm che miệng chứ.
- Em cúp máy đây…
Giá»ng Äạm Ngá»c lại trở nên lạnh lùng.
- Ấy! Äừng, đừng! Haha, anh đùa đấy mà … Thế nà y Ä‘i, ngà y mai em đến nhà anh, anh sẽ Ä‘Ãch thân chúc mừng em.
…
NhÆ° thế, cuá»™c hòa giải vá»›i Äạm Ngá»c khiến tôi vui đến không chợp nổi mắt suốt má»™t đêm.
Từ trong cá»a hà ng lao ra, tôi vô tình va phải má»™t ngÆ°á»i từ trên xe hÆ¡i bÆ°á»›c xuống – Tà o Lợi Hồng. Không hẹn mà gặp khiến tôi hÆ¡i bối rối.
- Vừa may buổi chiá»u có thá»i gian, anh Hà , chúng ta Ä‘i uống trà buổi chiá»u má»™t lát nhé!
Ông ta nói. Nghe thế, anh chà ng thÆ° ký Lý Bân, giống nhÆ° má»™t tên hầu thân cáºn hiểu ý hoà ng đế, vá»™i vã Ä‘i sắp xếp chá»— ngồi.
Tay tôi vẫn cầm chiếc túi to in hà ng chữ “Hoa Liênâ€, bên trong toà n là trà chanh mua cho Äạm Ngá»c.
Tôi ngồi xuống ghế, Tà o Lợi Hồng bắt đầu há»i và i câu vá» tình hình phá»ng vấn tìm bạn Ä‘á»i, biểu thị sá»± quan tâm, rồi tiếp đến là những lá»i thăm há»i có tÃnh tượng trÆ°ng dà nh cho tôi.
Sau đó, ông ta má»›i và o vấn Ä‘á» chÃnh:
- Vốn dÄ© tôi rất chú ý đến cô Äạm Ngá»c, thế nhÆ°ng con trai tôi… anh gặp rồi phải không?
Tôi gáºt gáºt đầu.
- Con trai tôi lại nói, cô Nháºm không hợp là m vợ tôi.
Vì sao thế ạ? – Tôi như ngừng thở nhưng vẫn cố là m ra vẻ bình tĩnh.
Tiểu Nhiá»…m nói cô Nháºm cÅ©ng chẳng khác gì mấy những cô bạn cùng lá»›p nó, nó bảo má»™t cô gái nhÆ° váºy là m sao có thể trở thà nh mẹ nó được. Tôi thấy nó cÅ©ng có lý.
“Ồâ€. Äã nói đến váºy rồi, tôi cÅ©ng không thể giả nhÆ° không biết gì hoặc cố gắng bà o chữa cho Äạm Ngá»c. Tôi nói:
- Tôi biết phải là m thế nà o rồi.
Nói câu nà y, tôi chợt nhá»› đến bản hợp đồng dÆ°á»›i đáy tủ. Ba triệu! Thế nhÆ°ng Ä‘iá»u đó cÅ©ng chỉ thoảng qua chốc lát. Cảm giác vui sÆ°á»›ng của ngÆ°á»i đánh bạc thắng cuá»™c trà o dâng trong tôi.
Hình nhÆ° trong lòng má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có má»™t cái bệnh “bắt cá hai tayâ€. Ai cÅ©ng muốn cả tiá»n lẫn tình. NgÆ°á»i đẹp và ba triệu, cái gì cÅ©ng có sức hấp dẫn mê hồn của nó cả. Tôi vốn Ä‘au đầu đắn Ä‘o không biết chá»n bên nà o.
Giá» thì tốt rồi. NgÆ°á»i ta đã loại bá» giúp tôi má»™t cái, váºy thì tôi Ä‘Ã nh phải yên tâm sung sÆ°á»›ng mà đón nháºn Äạm Ngá»c thôi. Mà Äạm Ngá»c thì cÅ©ng là m gì còn lá»±a chá»n nà o khác ngoà i việc vui vẻ chấp nháºn nữa.
Thế nên cái chá»n lá»±a còn lại nà y, cái đáp án duy nhất nà y là m lòng tôi trà n ngáºp niá»m vui sÆ°á»›ng to lá»›n.
Lúc nà y, anh chà ng thư ký Lý Bân đứng bên cạnh bỗng lên tiếng:
- Luáºt sÆ° Hà đừng vá»™i nói từ chối ngay, đợi thêm má»™t thá»i gian nữa đã. Tôi vẫn thấy cô gái nà y thệt rất linh hoạt khôn ngoan. Còn ngà i thì sao ạ?
- Ừ.
Tà o Lợi Hồng nghÄ© ngợi rồi gáºt đầu, xem ra ông ta vẫn còn chút lÆ°u luyến đối vá»›i Äạm Ngá»c.
Chỉ má»™i lá»i thôi là m những xúc cảm Ä‘ang bừng bừng trong tôi thoáng chốc tụt ngay xuống, cảm xúc khó chịu nà y rất lâu sau vẫn ko thể xua tan Ä‘i được.
Tôi nhìn Lý Bân – con ngÆ°á»i vừa khom lÆ°ng cúi đầu xong đã lại nghiêm túc đứng thẳng lại được ngay, tá»± há»i vì sao anh ta lại nói giúp cho Äạm Ngá»c.
Lúc tôi vá»™i và ng chạy vỠđến nhà , Äạm Ngá»c đã Ä‘ang ung dung tá»± đắc ngồi xếp bằng trên Ä‘i văng xem tivi rồi. Nà ng mặc áo len và quần Jeans, tùy tiện buá»™c túm mái tóc theo kiểu Ä‘uôi ngá»±a. Bên báºu cá»a, đôi già y cao gót của nà ng quăng má»—i nÆ¡i má»™t chiếc.
Thấy tôi vá», nà ng tinh nghịch lấy ngón tay chỉ chỉ và o nhà bếp:
- Sao lâu thế? Äi nấu cÆ¡m Ä‘i chứ! Em đói sắp chết rồi đây nà y!
- Em bắt anh nấu cÆ¡m tháºt à ?
- Anh ko nấu thì ai nấu? Hôm nay mừng thỠem cơ mà !
Äạm Ngá»c nghiêng đầu trông rất đáng yêu, đôi mắt nhấp nháy.
Äá»™t nhiên, tôi thấy cuá»™c sống tháºt đẹp. Má»™t tuần ko gặp, nà ng bá»—ng trở nên gần gÅ©i biết bao nhiêu.
NghÄ© sao nói váºy, tôi bô bô:
- Äạm Ngá»c, em có mùi ngÆ°á»i rồi đấy.
Vừa nói tôi vừa tiến đến phÃa nà ng, giả bá»™ nhún vai nhăn mÅ©i là m trò xấu.
- Cái gì hả? TrÆ°á»›c đây em không có mùi ngÆ°á»i sao? Thế thì là mùi gì? – Äạm Ngá»c nhìn tôi hét lá»›n.
Nà ng há»i tôi ngà y trÆ°á»›c nà ng có mùi gì. Tôi gãi gãi cằm, ngÆ°á»›c mắt lên trần nghÄ© ngợi.
- Hôm ná», lúc anh ôm em ấy, ngÆ°á»i em có cái mùi nhÆ° là …
- Aaaaaaaaa… ai cho anh nói ra hả?
Äạm Ngá»c cà ng hét to, mặt Ä‘á» bừng, đấm cho tôi má»™t quả và chạy tụt và o trong phòng ngủ, trốn ánh mắt tôi.
Tôi nhìn cô gái xinh đẹp ấy, hóa ra nà ng cÅ©ng biết ngượng ngùng xấu hổ. Äá»™t nhiên tôi không còn thấy nà ng giống má»™t thiên thần chỉ có thể nhìn mà không thể vá»›i tá»›i nữa. Nà ng cÅ©ng có đủ cảm xúc y nhÆ° những cô gái bình thÆ°á»ng khác, cÅ©ng biết la hét, biết nhá» nhen. Nà ng ở bên tôi, tặng cho tôi má»™t cảm giác tuy không rõ rà ng nhÆ°ng tháºt sá»± vui vẻ và thoải mái.
- Nhanh Ä‘i nấu cÆ¡m Ä‘i chứ! Äạm Ngá»c bá»—ng nhiên ló đầu ra khá»i cá»a phòng ngủ hét lên – Äịnh để em chết đói hả?
- Ờ! Rồi, Ä‘i ngay đây. Äúng rồi, Äạm Ngá»c, em muốn ăn gì?
Tôi vừa vùi đầu và o trong ngăn tủ thức ăn vừa hét ra ngoà i.
- Lại được chá»n món nữa cÆ¡ à ? Không ngá» anh chà ng nà y lại “bách nghệ†đến thế. Em tưởng anh chỉ là m được má»—i món mì ăn liá»n thôi cÆ¡!
Rồi tôi thấy Äạm Ngá»c đứng ở cá»a phòng ngủ, nghiêng đầu sung sÆ°á»›ng mÆ¡ má»™ng.
- Em thÃch ăn cánh gà cô la, gà cay cắt lát, tốt nhất là có thêm má»™t bát canh chân giò ngó sen…
Từ trong tủ thức ăn, tôi moi ra mấy gói mì ăn liá»n, má»—i tay cầm má»™t gói rồi nói to, quả là má»™t gáo nÆ°á»›c lạnh dá»™i lên niá»m hÆ°ng phấn của nà ng:
- Nà o, em ăn Khang Sư Phụ hay là Quán Mì Ngon?
- Anh… anh… Cái nà y gá»i là “gá»i món†đây hả? – Äạm Ngá»c tức giáºn đến run giá»ng.
- Ừ, ai cÅ©ng bị bệnh sợ lá»±a chá»n cả. Thôi thế nà y Ä‘i, anh chá»n giúp em, á»â€¦ Khang SÆ° Phụ nhé! Nhãn hiệu được tÃn nhiệm lâu Ä‘á»i, chất lượng đảm bảo…
ChÆ°a kịp dứt lá»i, má»™t nắm đấm đã bay theo Ä‘Æ°á»ng parabol nhanh nhÆ° cắt lao vá» phÃa mặt tôi, bất ngá» che khuất tầm mắt, kèm theo đó là tiếng hét nghe rùng rợn, hãi hùng.
Sau má»™t hồi bị Äạm Ngá»c thi triển quyá»n cÆ°á»›c, tôi mang cái mặt bị sÆ°ng vù đắc ý nhìn cảnh Äạm Ngá»c loay hoay trong bếp, run run mỉm cÆ°á»i vá»›i hình ảnh chÃnh mình Ä‘ang giÆ¡ tay là m má»™t dấu hiệu chiến thắng trong chiếc gÆ°Æ¡ng đối diện.
Äà n ông muốn phụ nữ tá»± giác xuống bếp Ä‘á»u phải biết Ä‘á»™ng não đâu ra đấy!
Chợt nhá»› lại những lá»i Tà o Lợi Hồng nói hôm nay, tôi quay ra nhìn nà ng Äạm Ngá»c mặc tạp dá» Ä‘ang rá»a rau trong bếp, nà ng tuy chìm lỉm trong những má»› rau dÆ°a thịt thà nhÆ°ng vẫn hoà n toà n không gây nghi ngá» gì vỠđến hình ảnh má»™t bÆ°á»›m xinh đẹp rá»±c rỡ sắc mà u. Thế thì, để nà ng rõ má»i chuyện có lẽ cÅ©ng chẳng há» gì.
- Äạm Ngá»c, Tiểu Nhiá»…m khuyên Tà o Lợi Hồng đánh trượt em. – Tôi bÆ°á»›c và o bếp nói nhá».
- Vì sao? – Äạm Ngá»c vừa rá»a rau, gá»t vá» ngó sen vừa há»i bình tÄ©nh.
- Có vẻ nhÆ° Tiểu Nhiá»…m thấy em nên hưởng thụ tuổi thanh xuân mà em đáng được hưởng. – Tôi nói nghiêm túc, hy vá»ng Äạm Ngá»c sẽ hiểu những ý tôi ngầm biểu thị.
- á»’. – Äạm Ngá»c trả lá»i, không ra vui cÅ©ng chẳng ra buồn.
Tôi liá»n Ä‘i ra khá»i bếp, im lặng ngồi trên Ä‘i văng Ä‘á»c báo. Lát sau đã thấy Äạm Ngá»c nói cÆ¡m xong rồi, bảo tôi Ä‘i dá»n bà n ăn. Tôi vừa lau bà n vừa cảm Ä‘á»™ng đến rá»›t nÆ°á»›c mắt – cuá»™c sống nhÆ° thế nà y thoải mái đếch chịu được.
CÆ¡m dá»n ra rồi … tôi ăn nhÆ° rồng bay hổ cuốn váºy.
Ăn xong bữa, ợ một tiếng no nê thoải mái, tôi nhìn những thứ còn dư lại trên bà n mà cảm giác vừa kinh ngạc vừa khâm phục:
- Äạm Ngá»c, tay nghá» của em khá quá!
- Tất nhiên! Không có bản lÄ©nh là m sao dám bÆ°á»›c và o cuá»™c Ä‘ua già nh giáºt sang phú quý?
Äạm Ngá»c, nói xong dÆ°á»ng nhÆ° nhá»› ra Ä‘iá»u gì, nét mặt hÆ¡i trầm xuống.
Tôi nhún vai bất lực, quơ đại một trái táo trên bà n cho và o miệng.
- Ê! Từ từ!
Äạm Ngá»c ngăn tôi lại, cầm quả táo trên tay tôi và nhẹ nhà ng gá»t vá» bằng má»™t con dao nhá», miệng nói:
- Anh toà n ăn hoa quả nguyên vá» không gá»t. Cứ thế rồi bệnh đấy.
Äến Ä‘á»™ng tác cầm dao cÅ©ng dịu dà ng, chắc trên Ä‘á»i nà y chỉ có má»—i mình Äạm Ngá»c.
- Anh nguyện biến thà nh quả táo hạnh phúc kia, thoải mái nằm trong lòng bà n tay em, để mặc cho những nhát dao em như cơn gió mùa xuân thổi qua nhẹ nhà ng cắt anh thà nh từng lát…
- Thịt anh kinh chết, ai thèm!
Äạm Ngá»c ngẩng đầu lên lÆ°á»m tôi má»™t cái:
- Hôm nay sinh nháºt em mà anh không có quà gì sao?
Nghe lá»i nhắc nhở của Äạm Ngá»c tôi má»›i giáºt mình, quên tháºt má»›i chết chứ. Lúng túng, tôi Ä‘Ã nh vÆ¡ gói trà chanh má»›i mua lúc nãy, ân cần pha cho nà ng uống rồi thấp thá»m bÆ°ng đến phÃa nà ng:
- Em uống đi đã, anh chuẩn bị quà cho em ngay đây!
Äạm Ngá»c nhìn tôi má»™t cái, cầm lấy cái tách, miệng bắt đầu lẩm nhẩm nhai nhai Ä‘iệp khúc Những ká»· niệm thÆ¡ bé.
Trong lúc đó, tôi vá»™i vá»™i và ng và ng dùng đấu ngón tay viết đại lên má»™t chá»— trong nhà : “HAPPY BIRTHDAY! Sinh nháºt vui vẻ! MY LOVEâ€.
… Rồi gá»i Äạm Ngá»c quay lại.
Nà ng Äạm Ngá»c của chúng ta Ä‘eo kÃnh mò mẫm má»™t vòng quanh nhà , cuối cùng phát hiện được Ä‘iá»u khác lạ trên mà n hình tivi.
Tivi đã lâu lắm không được lau chùi nên trên bá» mặt mà n hình bụi đã phủ đầu má»™t lá»›p, hằn lên dấu vết lá»i chúc mừng sinh nháºt từ ngón tay tôi.
- Ha ha, tìm ra rồi phải không? Vui lắm phải không?
- …
- Anh thấy rất đặc biệt đấy!
- …
Em không thấy nó đầy tÃnh sáng tạo sao?
Äạm Ngá»c lÆ°á»m tôi má»™t cái, im lặng Ä‘i và o phòng ngủ.
- Nà y! Äợi đã…
Tôi đuổi theo nà ng:
- Anh đùa mà . Anh quên ko mua quà sinh nháºt cho em. Hôm khác mình sẽ cùng Ä‘i mua! Äược không nà o?
Äạm Ngá»c vẫn chẳng nói chẳng rằng, cÅ©ng không mÄ©m cÆ°á»i, chỉ nhìn tôi bằng đôi mắt lấp lánh.
- Äạm Ngá»c. – Tôi gá»i.
- Gì?
- Anh nghĩ mãi rồi…
- Sao?
- Thôi thì… - Tôi nhẹ nhà ng ôm nà ng và o lòng - thôi thì chúng ta là m thà nh một đôi đi…
Äể tạo không khÃ, tôi cố tình nói tháºt trầm, câu cuối cùng thà nh giá»ng khà n khà n kỳ lạ.
Äạm Ngá»c chẳng phản ứng gì, không phản ứng cÅ©ng không ủng há»™, chỉ đôi mắt trong veo vẫn đăm đăm nhìn nhÆ° thấu hết và o gan ruá»™t tôi. Má»™t lúc sau, nà ng dịu dà ng ngả đầu và o vai tôi ấm áp.
|
21-10-2008, 04:47 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Phần III - ChÆ°Æ¡ng mÆ°á»i năm
Buổi sáng, Äạm Ngá»c đã thức dáºy nhÆ°ng vẫn lÆ°á»i biếng nhắm hỠđôi mắt, không nỡ rá»i lá»›p chăn nệm êm ấm trên giÆ°á»ng hai mét.
Khoảng giÆ°á»ng bên cạnh trống không, có lẽ Hà Duy đã dáºy lâu rồi.
Äạm Ngá»c moi được từ dÆ°á»›i gối má»™t chiếc chìa khóa, lỡ xâu khóa hình trái tim. Nà ng nheo mắt nhìn lên ánh đèn qua lá»— chìa khóa, chá»›p má»™t cái là thà nh ra bao nhiêu giấc mÆ¡ hình hạt Ä‘Ã o.
Nhá»› lại đêm qua, Hà Duy giữ nà ng lại qua đêm, Äạm Ngá»c cÅ©ng ngượng ngùng đồng ý.
Lúc anh chà ng Ä‘ang tắm, Äạm Ngá»c má»™t mình ngồi ngoà i ban công, nhìn ngắm bầu trá»i mà u xanh thẫm lấp lánh từng dải từng dải những ngôi sao.
Nà ng phát hiện ra, từ Ä‘á»™ cao tầng 14 nhìn xuống, vẻ dịu dà ng của bầu trá»i cÅ©ng nhÆ° sá»± huy hoà ng của thà nh phố Thượng Hải hòa nháºp và o nhau, cả hai Ä‘á»u đẹp đến mê hồn.
DÆ°á»›i đất là cả biển ánh đèn lãng mạn, lấp lánh khoe vẻ phồn hoa của thà nh phố; bầu trá»i thì ngược lại, an bình, tÄ©nh lặng và cao xa, lan tá»a ánh sáng dịu dà ng trong không gian rá»™ng lá»›n.
Bạn muốn là cô gái thà nh thị hưởng thụ những khoái cảm thá»i hiện đại hay bằng lòng chá»n cả Ä‘á»i là m ngôi sao yên là nh nÆ¡i thế giá»›i xa xôi, cách biệt và không có cạnh tranh?
Lúc đó, Äạm Ngá»c đứng trong căn phòng trên tầng 14, cách rất xa vá»›i những ánh Ä‘á»n phồn hoa bên dÆ°á»›i. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘ang tắm, còn nà ng thÆ¡ thẫn nhà n nhã đứng bên ban công hóng gió…cảm thấy lòng tháºt yên bình, nhÆ° thể chỉ cần giÆ¡ tay ra là có thể tóm được cả bầu trá»i váºy.
Bá»—ng có ngÆ°á»i từ đằng sau vòng tay nhẹ ôm lấy Äạm Ngá»c, nà ng giáºt mình “á†lên má»™t tiếng.
- Ha ha, nghÄ© gì mà nhÆ° mất hồn váºy!?
Là Hà Duy, anh chà ng vừa tắm xong, toà n thân phủ má»™t mùi hÆ°Æ¡ng mát rượi nhÆ° sÆ°Æ¡ng sá»›m, mái tóc chÆ°a chải Æ°á»›t rượt, đôi mắt thấp thoáng ánh cÆ°á»i.
Äạm Ngá»c giãy giụa thoát khá»i vòng tay của Hà Duy, nà ng vẫn chÆ°a thể quen ngay được việc để má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ôm ngang eo mình.
- Em kiểm tra xem, có phải là rơi mất cái gì rồi không?
Hà Duy nói vẻ bà máºt.
- Trừ cái chìa khóa hôm ná» anh Ä‘Æ°a em thì chẳng còn gì nữa cả. – Äạm Ngá»c nghÄ© rồi nói chắc chắn.
- Ha ha… LOOK!
Anh chà ng vui sÆ°á»›ng Ä‘Æ°a nắm tay ra trÆ°á»›c mặt Äạm Ngá»c, lòng bà n tay úp sấp, rồi “hù†lên má»™t tiếng xòe tay ra, má»™t chiếc chìa khóa lấp lánh ánh bạc xuất hiện dÆ°á»›i lòng bà n tay, xâu chìa khóa lúc lắc treo trên đầu ngón tay trá» nên không bị rÆ¡i xuống.
- Vừa rồi anh tìm thấy trong bồn tắm đấy! Anh nói rồi mà , hai ngÆ°á»i sống bên nhau phải giống nhÆ° hai bánh răng cÆ°a ấy, khuyết đầy bổ sung cho nhau, em bừa bãi lá»™n xá»™n thì anh buá»™c phải dùng tá»›i bản lÄ©nh cẩn tháºn vốn có của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Æ°u việt thôi!
Hà Duy vừa nói vừa không ngừng lúc lắc chiếc chìa khóa, mà u bạc của nó phản xạ ánh sáng hắt ra từ trong phòng, in lên khuôn mặt mang đầy nét thần bà của anh.
Äạm Ngá»c thấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y sao mà ấu trÄ© đến buồn cÆ°á»i:
- Thì cÅ©ng chỉ là tìm thấy chiếc chìa khóa thôi mà ! Xem anh dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc kìa! Giả sá» nhÆ° mà tìm thấy cả má»™t cục tiá»n thì anh còn vui đến mức nà o?
Äạm Ngá»c vừa nói vừa Ä‘Æ°a tay ra cầm lấy chiếc chìa.
- Ấy!
Hà Duy kịp thá»i thu bà n tay lại là m Äạm Ngá»c quÆ¡ và o khoảng không.
- Tiá»n, tiá»n, tiá»n! sao em hám tiá»n thế được nhỉ? Tiá»n có đổi được chìa khóa phòng anh không? Anh giao chìa khóa cho em là biểu thị sá»± tÃn nhiệm của anh đối vá»›i em. Nếu nhÆ° anh Ä‘Æ°a em má»™t cục tiá»n thì đó lại là loại hà nh vi khác rồi đấy. – Hà Duy khuôn mặt nghiêm khắc, vẻ cứng rắn giáo dục Äạm Ngá»c má»™t bà i.
- Biết rồi, biết rồi! chìa khóa thÃch Ä‘Æ°a thì Ä‘Æ°a! Lá»™n xá»™n quá!
Äạm Ngá»c phụng phịu, từ “hám tiá»n†Hà Duy dùng lúc nãy là m nà ng hÆ¡i nóng mặt, bất giác quay mặt ra ngoà i, phÃa bầu trá»i xanh mênh mông.
- Thế mà đã giáºn rồi? nhá» nhen quá!
Hà Duy cÆ°á»i to, xoay Äạm Ngá»c vá» phÃa mình, nhẹ nhà ng nắm lấy bà n tay phải của nà ng, luồn xâu chìa khóa và o đầu ngón Ä‘eo nhẫn:
- Giữ cẩn tháºn nhé, đừng là m rÆ¡i nữa đấy! Có má»™t số thứ đánh mất rồi là không tìm lại được đâu.
Hà Duy nhấn mạnh câu cuối, bà n tay anh miết trên mu bà n tay Äạm Ngá»c, đôi mắt nhìn nà ng say đắm, cái vẻ nghiêm túc phối hợp vá»›i khuôn mặt giáºn dá»—i nặng nhÆ° Ä‘eo đá thà nh ra tháºt khôi hà i.
Có một số thứ đánh mất rồi là không tìm lại được nữa?
- Và dụ? – Äạm Ngá»c há»i.
- Và dụ như… tình cảm chẳng hạn.
Hà Duy nói xong, khẽ chá»›p đôi mắt đẹp đầy ý nghÄ©a rồi quà y quã bÆ°á»›c và o phòng, để lại Äạm Ngá»c má»™t mình bâng khuâng đứng giữa không gian mênh mông. Bầu trá»i nhÆ° phủ bóng lên thân thể lÆ°á»i biếng của nà ng. Äạm Ngá»c ngáp dà i, ngắm chiếc chìa khóa lấp lánh xâu trên ngón Ä‘eo nhẫn, bá»—ng thấy ngỡ ngà ng, hóa ra hạnh phúc của má»™t cô gái bình thÆ°á»ng lại Ä‘Æ¡n giản đến thế.
Chỉ cần nà ng cam chịu trở thà nh má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng giữa những ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng thôi.
Nhá»› lại thái Ä‘á»™ thà nh kÃnh của Hà Duy khi xâu chìa khóa và o ngón Ä‘eo nhẫn cho nà ng, Äạm Ngá»c nắm chặt chiếc chìa khóa áp và o ngá»±c, nở nụ cÆ°á»i ngượng nghịu sung sÆ°á»›ng.
- Giá» vẫn còn vùi trong chăn chÆ°a chịu dáºy lại còn cÆ°á»i cái gì? Chắc Ä‘ang hồi tưởng lại sá»± dÅ©ng mãnh của anh đêm qua chứ gì?
Không may cho Äạm Ngá»c là đúng lúc đó Hà Duy lại bÆ°á»›c và o. Anh chà ng là m bá»™ hù dá»a, pha trò chá»c ghẹo chú mèo cuốn trong chăn.
- Là m gì có! – Äạm Ngá»c nói, kéo chăn che lấp khuôn mặt Ä‘á» bừng.
- Äược rồi, em dáºy được rồi đấy. Chết ngá»™t trong cái chăn ấy cÅ©ng không phải là ý hay lắm đâu. – Hà Duy lá»™t mất chiếc chăn, lá»™ ra nà ng Äạm Ngá»c lÆ°á»i biếng cuá»™n tròn, mở to đôi mắt biểu thị rõ rà ng vẻ phản đối không lá»i.
- Trợn mắt cái gì? Háºn anh đến thế cÆ¡ à ? Có ngâm bồn thì dáºy ngay Ä‘i, anh đã xả đầy nÆ°á»›c nóng cho em rồi đấy. Trong lò vi sóng có sữa, anh biết em thÃch vừa ngâm bồn vừa nhấm nháp gì đó mà .
- Äây là nguyên nhân dáºy sá»›m của Hà Duy Æ°???
Äạm Ngá»c và o buồng tắm, lòng cảm Ä‘á»™ng không nói nên lá»i.
Tắm xong, mặc quần áo bÆ°á»›c ra ngoà i, Äạm Ngá»c nhÆ° má»™t dóa hoa rải những hạt phấn ngát hÆ°Æ¡ng khắp căn phòng, có cái vẻ e ấp kiá»u mị thiếu nữ, lại mang cả nét tÆ°Æ¡i tắn linh hoạt.
Hà Duy có Ä‘iện thoại. anh chà ng nói và i câu, cúp máy rồi quay sang Äạm Ngá»c:
- Äi thôi!
Hà Duy khoát tay chỉ và lôi tuá»™t Äạm Ngá»c ra cá»a.
Ra đến cổng chung cư đã gặp ngay chà ng thanh niên tên A Lam đứng đợi, tay giữ chiếc xe đạp leo núi mới coóng.
- Trợ lý của anh đến tìm anh kìa! Có phải ở văn phòng có việc gấp gì không? – Äạm Ngá»c ghé tai Hà Duy nói nhá».
- Trợ lý nà o ở đây?
Hà Duy chợt nhá»› lại lần đầu tiên gặp Äạm Ngá»c, A Lam nhất định đòi Ä‘i theo nên Ä‘Ã nh phải tùy tiện kiếm đại má»™t chức vụ nà o đó để hợp lý hóa sá»± có mặt của cáºu ta.
- Anh em chiến hữu đấy mà ! Là má»™t nhà thÆ¡ “dá»m†bị xã há»™i vùi dáºp gần mÆ°á»i năm nay ấy mà !
Hà Duy mắt nhìn A Lam cÆ°á»i cÆ°á»i, miệng tỉnh bÆ¡ đáp lại câu há»i của Äạm Ngá»c.
A Lam nhìn thấy Äạm Ngá»c mỉm cÆ°á»i, Hà Duy cÅ©ng mÄ©m cÆ°á»i, hai ngÆ°á»i Ä‘i thẳng tá»›i chá»— cáºu, tay Äạm Ngá»c đặt sau lÆ°ng Hà Duy. Từ Ä‘á»™ miá»…n cưỡng trong nụ cÆ°á»i của Hà Duy, A Lam cÅ©ng Ä‘oán được bà n tay nà ng Äạm Ngá»c chắc chắn Ä‘ang là m má»™t Ä‘á»™ng tác kiểu nhÆ° “véoâ€, “cấuâ€, “chụp†gì đó.
- Dám lừa em! Kết cục là thế nà y đấy.
Bà n tay đặt sau lÆ°ng Hà Duy siết mạnh hÆ¡n, nhÆ°ng khuôn mặt xinh đẹp của nà ng Äạm Ngá»c thì không há» biến sắc.
Äợi hỠđến gần, A Lam móc ra chùm chìa khóa ném cho Hà Duy:
- Äại huynh, cả hai chiếc chìa khóa Ä‘á»u ở đây rồi. xe em vẫn chÆ°a mua bảo hiểm, anh phải chăm chút nó cẩn tháºn đấy!
- Biết rồi! cảm Æ¡n nhá! – Hà Duy giÆ¡ tay chá»™p, cÆ°á»i trả lá»i.
- Mà nà y! Anh em đi xe đến đây, chả lẽ định để thằng nà y đi bộ vỠđấy à ? – A Lam mặt dà y lên tiếng.
Hà Duy móc trong và ra tá» 50 tệ Ä‘Æ°a cho, cáºu ta má»›i chịu nguẩy mông bá» Ä‘i.
- Bạn anh là gì giống hết dân lÆ°u manh đầu Ä‘Æ°á»ng xó chợ thế!? Lại phải dùng đến 50 tệ má»›i tống Ä‘i được!
Äạm Ngá»c nhìn A Lam Ä‘i xa rồi má»›i bắt đầu nhÃu mà y lên tiếng.
Hà Duy liếc nhìn Äạm Ngá»c:
- Thứ nhất, bá»n anh chÆ¡i vá»›i nhau rất thân. Thứ hai, đối vá»›i những ngÆ°á»i nghèo mà nói, 50 tệ không phải là tiá»n boa hay để tống Ä‘i mà là cÆ¡m ăn 10 ngà y đấy! Sau nà y em không được nói nhÆ° váºy vá» bạn anh nữa. vá»›i cả bản thân anh cÅ©ng đâu phải loại tỉ phú lắm tiá»n nhÆ° ai đó.
Äạm Ngá»c trừng mắt nhìn Hà Duy, khuôn mặt nà ng rất nhiá»u những biểu hiện lá»™n xá»™n. chẳng lẽ nà ng lại quay vá» lối sống của tầng lá»›p hạ đẳng rồi sao? Äạm Ngá»c chợt thấy lòng chống chếnh.
- Lê xe đi!
Hà Duy nhìn Äạm Ngá»c Ä‘ang bần thần suy nghÄ© liá»n nói to, tay vá»— vá»— yên sau.
- Hả? Anh dùng cái thứ nà y để chở em à ?
- Sao hả? xe đạp không phải là xe à ?
Ãnh mắt Hà Duy bá»—ng không kìm được, phát ra những tia kinh miệt. anh bá»—ng nhá»› lại những cô gái há»c cùng đại há»c năm xÆ°a, cho dù ngồi sau xe đạp cà tà ng vẫn có thể cÆ°á»i nhÆ° nắng mùa thu.
Hà Duy thấy sắc mặt của Äạm Ngá»c sầm xuống, bá»—ng má»m lòng, liá»n dịu giá»ng:
- Lên xe đi em! Anh có bằng lái mà !
Äạm Ngá»c quả nhiên phì cÆ°á»i, “xììì†má»™t tiếng dà i, vén váy, nhón chân trèo lên xe, cẩn tháºn đặt mông xuống yên sau.
Bà n chân Hà Duy vừa chuẩn bị đạp lên pê Ä‘an, ghi đông láºp tức nghẹo sang má»™t bên. Chiếc xe chao nghiêng suýt nữa thì hất cả Äạm Ngá»c xuống đất.
- Không sao! Lâu quá không đạp xe rồi, cÅ©ng không còn thuần thục nữa! em ngồi cẩn tháºn nhé, ôm chặt lÆ°ng anh đấy!
Hà Duy lầm bần cà u nhà u, nắm cẩn tháºn tay lái, ngồi lại lên xe.
Thà nh công. Chiếc xe chở Äạm Ngá»c vòng vòng vèo vèo ra khá»i khu chung cÆ°, hÆ°á»›ng vá» phÃa ngược lại vá»›i khu trung tâm thà nh phố.
Chiếc xe khá thấp. Anh chà ng Hà Duy cao to ngồi trên, hai cẳng chân dà i ngoằng đạp đạp trông vô cùng khôi hà i, lạch bạch hệt má»™t chú vịt háºu Ä‘áºu.
Tháºt ra Äạm Ngá»c rất nhẹ, chiếc xe băng băng lao Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng, nhẹ nhà ng nhÆ° má»™t cÆ¡n gió ngà y xuân.
Hà Duy ngồi trÆ°á»›c, lòng vui phÆ¡i phá»›i, miệng huýt sao lÃu lo. Äạm Ngá»c ngồi đằng sau tấm lÆ°ng to rá»™ng của anh, ngá»i thấy mùi mồ hôi Ä‘Ã n ông lẫn trong gió … Năm đó nà ng 22 tuổi, và đó là lần đầu tiên nà ng ngồi sau yên xe má»™t chà ng trai, bà n chân cáºp kênh, ngá»a mặt lên ngắm bầu trá»i xanh ngăn ngắt của mối tình đầu nhẹ nhà ng lÆ°á»›t qua.
Xe xuống dốc lao nhanh vun vút, Äạm Ngá»c hét lên:
- Từ từ thôi! Em sợ!
- Yên tâm! Vẫn chưa bay lên được đâu! – Hà Duy hét trả.
Bay!! Từ nà y sao quen thế nhỉ? Mang máng nhớ lại, một tháng trước, cũng là một chà ng trai đưa nà ng đi, cũng nói y như thế với khuôn mặt đang tái mét vì sợ của nà ng.
Chỉ có má»™t Ä‘iá»u khác biệt duy nhất, ngÆ°á»i ta lái xe hÆ¡i đắt tiá»n, còn Hà Duy thì Ä‘ang đạp chiếc xe hai bánh Ä‘i mượn có Ä‘iá»u hòa thiên nhiên.
Bỗng nhiên nà ng chợt thắc mắc, cuối cùng thì nà ng vì cái gì?
Nà ng bất chấp tất cả háºu quả mà nghênh ngang lượn cùng Hà Duy bên lá» phú quý già u sang, bá» lại đằng sau tất cả những giấc mÆ¡ từ thưở bé. Là vì muốn nếm hÆ°Æ¡ng vị mùa xuân của mối tình đầu Æ°?
NhÆ°ng nà ng tháºt sá»± không thể phân tÃch rõ rà ng, những tình cảm mù má» nà y nếu Ä‘em so vá»›i bạc tiá»n thì liệu thứ nà o nặng ký hÆ¡n??
Dá»±a và o cái gì mà so sánh? Tháºt là má»™t chuyện khôi hà i.
Äúng lúc đó, má»™t đứa trẻ ở ven Ä‘Æ°á»ng nghịch ngợm ném ngay má»™t vá» chai nÆ°á»›c khoáng và o chiếc xe đạp Ä‘i qua là m Hà Duy hoảng hốt phanh kÃt lại. Äạm Ngá»c suýt chút nữa văng ra Ä‘Æ°á»ng. Nà ng sợ hết hồn, gắng chỉnh trang lại dáng vẻ đã hÆ¡i nhếch nhác của mình.
Hà Duy là u bà u tức giáºn, giÆ¡ nắm đấm dứ dứ dá»a đứa bé.
Từ đầu đến cuối, Äạm Ngá»c im lặng không nói tiếng nà o.
Äến trÆ°á»›c cổng má»™t ngôi trÆ°á»ng dân láºp tầm cỡ không lá»›n cÅ©ng chẳng bé, Hà Duy dừng xe lại.
- Äến nÆ¡i rồi!
- Äây là đâu?
- Má»™t ngôi trÆ°á»ng.
- Em có mắt mà ! Là em nói mình đến đây là m gì?
- Bà máºt! lát sẽ biết. – Hà Duy nói, nháy mắt vá»›i Äạm Ngá»c.
Hà Duy năm nay đã gần 30 tuổi, có thể gá»i là sắp hết thá»i thanh niên thế nhÆ°ng tÃnh tình vẫn giữ nguyên nhÆ° ngà y còn là má»™t cáºu nhóc. Anh chà ng khoái nhất là trò chui lủi và o xó nà o đó, để lá»™ ra cặp mông to đùng rồi bắt Äạm Ngá»c Ä‘i tìm, hoặc ra vẻ bà máºt đến cùng, là m những việc anh chà ng tưởng sẽ là những bất ngỠđầy lãng mạn.
Äối vá»›i những hà nh vi ấu trÄ© của anh chà ng nà y, Äạm Ngá»c thÆ°á»ng khịt mÅ©i giệt cợt chứ chả buồn nói.
Và dụ nhÆ° là bây giỠđây, Hà Duy rón ra rón rén Ä‘i đằng trÆ°á»›c, che tay lên trán quan sát Ä‘á»™ng tÄ©nh bốn phÃa, Äạm Ngá»c thì lãnh đạm Ä‘i đằng sau, cùng bÆ°á»›c và o vÆ°á»n hoa. Nà ng mÃm môi nói:
- Chà o thua anh luôn. Äừng có Ä‘i lại nhÆ° thằng ăn trá»™m thế được không? Trông hèn hạ lắm.
Hà Duy phá»›t lá», vẫn dáo dác nhìn quanh. Bốn phÃa im lặng nhÆ° tá».
- Tốt! Không có ai cả! Chạy!
Hà Duy dÆ°á»ng nhÆ° không để ý gì đến sá»± khó chịu của Äạm Ngá»c, kéo mạnh tay nà ng chạy vá» phÃa khu phòng há»c.
Hôm đó là Chủ nháºt, ngôi trÆ°á»ng ngoà i ngÆ°á»i bảo vệ thì gần nhÆ° chẳng có ai.
- Nà y! Là m gì mà chạy nhÆ° ma Ä‘uổi thế? Cứ nhÆ° là âm mÆ°u là m gì phạm pháp ấy. – Chạy và o khu phòng há»c rồi, Äạm Ngá»c gắt gá»ng, lần Ä‘i chÆ¡i nà y đối vá»›i nà ng tháºt chả ra là m sao cả.
- Ầy! em tháºt chẳng biết vui chÆ¡i là gì! Cái cảm giác lén lúc nhÆ° thế nà y hay đấy chứ! Giống nhÆ° trò bịt mắt bắt dê hồi bé ấy, lúc bá»n bạn sắp tìm được anh, anh căng thẳng đến ná»—i tim cứ Ä‘áºp thình thình, nhÆ°ng cái cảm giác đó lại rất khó quên!
Miệng Hà Duy liến láu như súng liên thanh, và bắt đầu là m trò, nấp sau chiếc cột trong hà nh lang, sung sướng khoa tay múa chân.
- Vá»› vẫn! – Äạm Ngá»c lÆ°á»m, - Hóa ra anh đến đây để hồi tưởng tuổi thÆ¡! Xin lá»—i, ngÆ°á»i ta có má»™t tuổi thÆ¡ nghiêm túc, chÆ°a biết đến mấy trò kÃch Ä‘á»™ng đó. Em vỠđây!
Äạm Ngá»c nói rồi quay mình bá» Ä‘i.
- Nà y, đừng Ä‘i! – Hà Duy thấp giá»ng nói, lại nắm tay Äạm Ngá»c, lôi nà ng lên tầng bốn của tòa nhà . – Mục Ä‘Ãch chuyến thăm trÆ°á»ng hôm nay vẫn chÆ°a đạt là m sao Ä‘i được.
Hai ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c má»™t căn phòng có biển đỠ“Phòng âm nhạcâ€. Hà Duy lại bắt đầu đảo mắt má»™t vòng xem có ai không. Khi chắc chắn xung quanh hoà n toà n vắng lặng anh chà ng nhẹ nhà nh lôi ra chùm chìa khóa và tra và o ổ.
- Anh là m gì thế? Chẳng lẽ anh Ä‘Æ°a em đến đây ăn trá»™m tháºt à ?
Äạm Ngá»c thất kinh, vô tình đẩy giá»ng to lên mấy báºc.
- Suỵt!
Hà Duy tiếp tục mở cá»a.
á»” khóa lách cách. Theo Ä‘Ã cánh cá»a mở ra, má»™t chiếc dÆ°Æ¡ng cầm má»›i tinh từ từ xuất hiện trÆ°á»›c mắt hai ngÆ°á»i. ánh nắng từ cá»a sổ hắt và o, những tia và ng nhảy nhót trên bá» mặt Ä‘en bóng lấp lánh.
- Wow!
Äạm Ngá»c không thể kìm được vẻ ngạc nhiên, thÃch thú bÆ°á»›c ngay đến, nhìn ngắm bóng mình in trên bá» mặt bóng lá»™n của chiếc Ä‘Ã n. Hình bóng ấy rõ rà ng là đang rất sung sÆ°á»›ng, niá»m vui ánh lên trong đôi mắt tròn xoe. Äạm Ngá»c Ä‘Æ°a tay ra, nhẹ nhà ng vuốt ve chiếc Ä‘Ã n, nói lẩm nhẩm:
- Lâu quá không chÆ¡i nhạc rồi! Nhá»› không chịu được! mừng nhÆ° bạn cÅ© lâu ngà y gặp nhau váºy.
- Ha ha, anh nhớ là em biết chơi dương cầm mà , mấy tháng rồi không được **ng đến đà n chắc ngứa tay lắm phải không? Thế nên, anh cứ nghĩ mãi xem ở đâu tìm được đà n cho em.
Hà Duy đứng đằng sau Äạm Ngá»c, thấy vẻ mê ly trên gÆ°Æ¡ng mặt nà ng, lại cà ng cảm thấy mình tháºt là vÄ© đại.
Äạm Ngá»c vẫn thắc mắc:
- Sao anh có chìa khóa ở đây thế?
- Em vẫn chÆ°a Ä‘oán ra à ? A Lam dạy Ngữ văn ở đây! Cáºu ta mượn thầy dạy nhạc cho anh đấy.
Hà Duy hứng chà tung chìa khóa lên không rồi lại chụp gá»n, nói má»™t cách tá»± đắc:
- Chỉ là anh không thÃch là m thôi, chứ đã là m thì việc gì chả xong!
- Xem anh vênh váo kìa… - Äạm Ngá»c lÆ°á»m anh chà ng, còn anh ta thì vẫn mang vẻ tá»± đắc nhÆ° con nÃt. Không nhịn được, Äạm Ngá»c nở nụ cÆ°á»i cảm kÃch.
- Nhanh! ThỠtay đi xem nà o! Cho anh nghe thỠkhúc Tiên bồng thượng giới đi!
Äạm Ngá»c cÆ°á»i, ung dung ngồi xuống ghế, thá» và i nốt:
- Âm sắc chưa ăn lắm, nhưng cũng tà m tạm rồi.
Tiếng nhạc bắt đầu vang lên, đôi tay Äạm Ngá»c lÆ°á»›t nhanh nhÆ° múa trên những phÃm Ä‘Ã n, nhÆ° hai bóng hồng xinh đẹp tinh nghịch.
Hà Duy ngồi gần cá»a sổ, nhắm mắt lại mặc cho ánh nắng và ng óng rá»i chiếu trên gÆ°Æ¡ng mặt, lắng nghe những âm thanh du dÆ°Æ¡ng Äạm Ngá»c Ä‘ang chÆ¡i. Äôi khi, anh chà ng hé mắt, nhìn ngắm gÆ°Æ¡ng mặt trẻ trung thanh nhả của Äạm Ngá»c, tưởng nhÆ° mình quay vá» thá»i há»c sinh, tan há»c xong vênh váo tá»›i phòng nhạc đợi cô bạn gái khoa Nhạc xinh đẹp của mình, đón nháºn những ánh mắt ngượng má»™ của đám bạn đồng môn và ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng.
NgÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng? Ã, không phải là mÆ¡. Ngoà i cá»a, tháºt sá»± có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang đứng! Hà Duy sợ đến mức nhảy dá»±ng lên khá»i ghế.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông lá»›n tuổi tức giáºn mở toang cá»a:
- Nà y nà y! Cô cáºu là ai thế? Sao lại và o đây?
Hóa ra là ông bảo vệ, chắc nghe tiếng đà n nên chạy lên kiểm tra.
Äạm Ngá»c giáºt mình ngừng chÆ¡i, nhạc nhiên nhìn ông ta.
- Há» há», xin lá»—i bác, bá»n em là bạn cảu A Lam, chỉ là muốn đến luyện táºp chút thôi.
- Không được! Äi ra ngay! Ông già chẳng nể nang gì, cÅ©ng chẳng cần biết A Lam A Hồng nà o hết, chẳng chút khách sáo tống những vị khách không má»i ra khá»i cá»a.
Äạm Ngá»c đứng dáºy không má»™t lá»i phản đối, vẫn nhất định giữ dáng vẻ cao quý Ä‘Ã i các bÆ°á»›c ra khá»i cá»a.
- Ồ, hóa ra không được và o ư? Ha ha, xin lỗi, xin lỗi! chúng tôi không biết, lần sau sẽ chú ý hơn! Ha ha...
Hà Duy khom lÆ°ng cúi đầu liến láu, rồi kéo tay Äạm Ngá»c cắm đầu cắm cổ chạy xuống lầu.
- Äạm Ngá»c, ha ha, A Lam bảo thÆ°á»ng thì chả sao đâu. Không hiểu sao lần nà y lại xui xẻo bị ông già bảo vệ nghe thấy, chắc là do tiếng Ä‘Ã n cuả em hay quá! Chắc chỉ có là do đó thôi!
…
- Hay là lần sau chúng mình lại đến nhé? Mình sẽ cẩn tháºn hÆ¡n má»™t chút?!
- A, cuối tuần nà y đẹp tháºt! Rất thÃch phải không em?
- Tuần sau mình Ä‘i công viên Thế Ká»· thưởng hoa mai Ä‘i! Nghe nói má»™t tuần nữa là hoa mai ở Thượng Hải sẽ nở nhiá»u lắm!
Trên Ä‘Æ°á»ng vá» nhà , Äạm Ngá»c kiên quyết không chịu ngồi xe đạp nữa, nhất định đòi Ä‘i bá»™. Hà Duy chẳng biết là m thế nà o, Ä‘Ã nh phải chịu theo nà ng.
Hà Duy dắt xe, vừa Ä‘i vừa tá»± huyên thuyên má»™t mình. Äạm Ngá»c chỉ im lặng, nghÄ© lại tất cả những chuyện xảy ra hôm nay, cảm thấy mình giống nhÆ° chú chim khổng tÆ°á»›c cáo quý bị má»™t con chó sói không biết thÆ°Æ¡ng hoa tiếc ngá»c cắn trụi cả chùm lông Ä‘uôi, tháºt là thảm hại đến không thể tả.
Nhá»› lại khoảng thá»i gian ngắn ngủi được sống trong thế giá»›i thượng lÆ°u, so sánh vá»›i những xui xẻo ngà y hôm nay, Äạm Ngá»c nghÄ© khi phú quý và ái tình **ng nhau, bạn có thể nghe thấy cái câu chuyện chắn ngắt vẫn luôn diá»…n ra trên toà n thế giá»›i: “Ông chủ, cắt cho tôi hai cân tình yêu, Ä‘em vá» nuôi chóâ€
|
|
|
| |