17-10-2008, 08:10 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 6
An xiết chặt tay bạn, đôi mắt tha thiết:
- Mầy quá tốt với tao Dung!
Dung nghẹn lá»i:
- Cám Æ¡n mầy, mầy là ngÆ°á»i đầu tiên trong Ä‘á»i khen tao tốt.
Äoạn nắm lấy tay An lôi Ä‘i:
- Thôi Ä‘i chá»›! Äến thầy Nam nhá» thầy xem bóị
Nam ngồi trong phòng, phÃa trÆ°á»›c là gạt tà n thuốc vụn và quyển châu ký của Dung. Chà ng đã xem qua không biết bao lần, thế mà vẫn không tìm được lá»i thÃch hợp để bình phẩm, không biết dùng má»™t lá»i gì để khÃch lệ đứa con gái đáng thÆ°Æ¡ng kia, má»›i mÆ°á»i tám tuổi mà đã chán Ä‘á»á»‹ Chà ng nghÄ© chắc có Ä‘iá»u gì bà ẩn trong lòng Dung.
Có tiếng gõ cá»a, Nam ra mở. Sá»± bất ngỠđến vá»›i Dung và An, Nam má»i và o:
- Chúng em đến nhỠthầy đoán dùm một quẻ.
Nam tháºt ngạc nhiên, dù chà ng biết xem chỉ tay khá, nhÆ°ng suốt niên há»c nà y, chà ng chÆ°a há» xem dùm cho má»™t há»c sinh nà o, trừ năm trÆ°á»›c.
- Coi chỉ tay không đúng lắm đâu, vì khi xem thÆ°á»ng chỉ biết máºp má», phần lá»›n là thêu dệt thêm, nên không đúng lắm. - Nam bảá»
An chìa tay ra:
- Mặc kệ, thầy chỉ cần nói những Ä‘iá»u thầy biết là được rồị
Nam nháºn thấy thối thác không được, Ä‘Ã nh ngồi xuống quan sát chỉ tay của An. Bà n tay đầy nghị lá»±c của nhà thể tháo giạ
Dung lÆ¡ đãng Ä‘i quanh phòng. Trên tÆ°á»ng, bức tranh thủy mạc hắc mai sống Ä‘á»™ng vá»›i nét vẽ tháºt hồn, bên dÆ°á»›i ký tên Khang Nam. "Không ngỠông ta lại Ä‘a tà i đến thế!" Dung nghÄ©. Trên bà n viết, quyển châu ký của Dung nằm riêng rẽ trên bà n. Dung cảm thấy nóng bừng mặt khi nhìn thấỵ Dung len lén nhìn Nam, bắt gặp Nam Ä‘ang nhìn mình, vá»™i quay lảng Ä‘i nÆ¡i khác. Chiếc nghiên má»±c trên bà n chạm trổ tinh vi hình cây chuối, vá»›i cuá»™n mây bên trên, nÆ¡i góc cạnh bị vỡ có hình trăng lưỡi liá»m vá»›i bốn chữ "Vân phá nguyệt lai ". Dung nghÄ© rằng nhÆ° váºy khá tối nghÄ©a, tại sao không dùng "Vân phá nguyệt lai hoa lá»™ng cảnh", nhÆ°ng cÅ©ng không được, vì cảnh nÆ¡i đây không có hoạ Dung cầm nghiên má»±c lên xem.
Nam tuy báºn xem chỉ tay của An, nhÆ°ng những hà nh Ä‘á»™ng của Dung chà ng Ä‘á»u thấỵ Nam cÆ°á»i bảo:
- Äá» nhÆ° váºy không được saá» Nghiên má»±c lúc đầu chỉ có mây, nhÆ°ng trong lúc vô ý đánh vỡ, tôi vá»™i khắc hình trăng và o để che đị
Dung cÆ°á»i đặt nghiên má»±c và o chá»— cÅ© "ông nà y coi váºy cÅ©ng lanh trÃ".
Nam xem tay An bảo:
- An có bản tÃnh cÆ°Æ¡ng trá»±c, nhÆ°ng cÅ©ng khá giầu tình cảm. Ãt có ngÆ°á»i chịu hiểu An, cÅ©ng nhÆ° An Ãt chịu tìm hiểu ngÆ°á»i khác. An thÃch sống theo ná»™i tâm và Ãt chịu tá» bà y, vì thế tuy bên ngoà i An rất vui vẻ nhÆ°ng trong lòng cÅ©ng rối rắm vô cùng, đúng không?
- Dạ đúng ạ!
- ÄÆ°á»ng sinh mạng của An khá phức tạp, có lẽ An không chỉ có má»™t mẹ hay má»™t chạ
- Dạ, thá»±c sá»± mẹ An là vợ lẽ của má»™t phú ông, nhÆ°ng đã ly dị, bây giá» thì mối dây liên hệ giữa An và cha chỉ là những đồng tiá»n trợ cấp.
- ÄÆ°á»ng tình cảm của An khá rắc rốị Có lẽ An sẽ gặp trắc trở trên Ä‘Æ°á»ng tình, nhÆ°ng thôi, chỉ cần hiểu là tÆ°Æ¡ng lai An sẽ có hạnh phúc và háºu váºn thÆ°á»ng bệnh hoạn luôn.
- Trắc trở thế nà o xin thầy cho biết.
- Có lẽ An phải đổ vỡ má»™t hai lần má»›i tìm được hạnh phúc tháºt sá»±.
- Còn việc thi cỠthì sao thưa thầỷ
- Chỉ tay đâu nói rõ việc ấy, nhÆ°ng Ä‘Æ°á»ng công danh của em khá tốt, có lẽ sẽ vượt qua dá»… dà ng.
- Thưa thầy, còn em.
Dung chìa tay ra, mặt Ä‘á» lên vì thẹn, những ngón tay thon nhá» trên bà n tay vÆ°á»›ng vấp hình ảnh nghệ thuáºt. Nhìn Dung, Nam cảm thấy lòng mình không được tá»± nhiên, nắm lấy bà n tay lạnh giá của Dung, chà ng muốn san sẻ hÆ¡i ấm mình cho nà ng. Nam thấy thẹn lòng khi nghÄ© nhÆ° thế. Những Ä‘Æ°á»ng chỉ tay rất rõ rà ng thế mà Nam chả nhìn thấy gì cả. GÆ°Æ¡ng mặt sầu má»™ng Ä‘am mê, tạo cho Nam lối thoát:
- ÄÆ°á»ng tình cảm của Dung không được tốt cho lắm, có lẽ sẽ gặp trở ngại trên Ä‘Æ°á»ng tình. Dung hay sầu muá»™n, theo Ä‘Æ°á»ng váºn khà cho biết từ 25 tuổi trở Ä‘i má»›i tìm được hạnh phúc. Số Dung không già u, nhÆ°ng có thể có danh.
Dung rút tay vá», nà ng nhìn Nam thầm nghÄ©: có thể có nhiá»u Ä‘iá»u thầy nhìn thấy nhÆ°ng thầy không nói cho mình nghẹ
Nhìn Nam, Dung há»i:
- Sao thầy không coi cho chÃnh thầỷ
- Tôi cần gì xem, cuá»™c Ä‘á»i đã xế, những Ä‘iá»u đáng xảy ra thì đã xảy ra rồi, bây giá» thì không gì hÆ¡n là được sống bình lặng mãi thế nà ỵ
- Äiá»u nà y có lẽ thầy sẽ đạt đến vì là m nghá» giáo cuá»™c Ä‘á»i sẽ bình lặng trôi đị
- Tôi cÅ©ng mong váºy, nhÆ°ng là m sao Ä‘oán được mệnh trá»á»‹
- Chắc thầy đã nhìn thấy những bất ổn cuá»™c Ä‘á»i trong tÆ°Æ¡ng lai nên thầy má»›i nói thế.
- Tôi không thấy gì cả, nhưng việc gì muốn đến cũng sẽ đến.
Dung nhìn Nam đùa:
- Thầy có vẻ thầy bói quá!
- Chá»— nà o đâủ - Nam há»á»‹
- Thầy hồi nãy bảo Ãt ai hiểu được An, cÅ©ng nhÆ° An không chịu tìm hiểu ngÆ°á»á»‹ ThÆ°a thầy, chÃnh mình, mình còn chÆ°a hiểu được thì là m sao mà hiểu ngÆ°á»i, cÅ©ng nhÆ° thầy bảo em háºu váºn sẽ khá, nhÆ°ng đó chẳng qua là lá»i nói đẹp của ngÆ°á»i bói mà thôị
- Em có nháºn xét khá lắm, còn hên cho tôi là vẫn là m nhà giáo chứ chÆ°a ra nghá» tháºt sá»±.
Dung cÆ°á»i bảo:
- Nếu thầy có ra nghỠđi nữa thầy vẫn không thất bại đâu mà sợ.
Äoạn Dung lục trong bóp ra má»™t cắc bạc đặt và o tay Nam:
- Em gởi thầy má»™t cắc tiá»n quẻ.
Nam nháºn lấy cÆ°á»i:
- NhÆ° váºy là hôm nay được lá»™c nhá».
Dung và An bÆ°á»›c ra khá»i phòng, Nam khép cá»a lại ngồi xuống ghế, tay mân mê đồng tiá»n, má»™t chút tình cảm lạ nhen nhúm trong lòng. Nam đốt má»™t Ä‘iếu thuốc hÃt hÆ¡i dà i thả khói cho má» cảnh váºt, tình cảm lạ vẫn chÆ°a bay Ä‘i, chà ng đến bên cá»a sổ nhìn ra ngoà i, những cây trúc xanh gợi cho chà ng khóm trúc quê hÆ°Æ¡ng. NÆ¡i đó, sau hiên nhà những khóm hồng trúc nhuá»™m mà u Ä‘á» sáºm, mà có lần vợ chà ng Nhược Tố đã và nó vá»›i chà ng, bản tÃnh thẳng thắn không cúi luồn. Lúc đó chà ng hãy còn quá trẻ, bản tÃnh Æ°Æ¡ng ngạnh và bất phục ngÆ°á»á»‹
Bây giá» sau những năm dà i lăn lóc trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»i Ä‘au khổ, đã khiến chà ng má»m má»ng hÆ¡n rất nhiá»u, biết nhịn nhục và an pháºn hÆ¡n. Ná»—i nhá»› nhà theo khóm trúc dâng trà n, chà ng thảng thốt gá»i tên Nhược Tố! Nhược Tố!
Xa xa dãy ngói vá»›i mây mù che đỉnh gợi má»™t hình ảnh xa má».
Nhược Tố! nà ng đã chết tháºt rồi hay saá» Nam vẫn không tin thế, chà ng nà o có táºn mắt nhìn thấy nà ng lìa Ä‘á»i bao giỠđâủ Nếu tháºt sá»± em đã chết rồi, thì có lẽ em đã nghe được lá»i gá»i của anh. Bao nhiêu năm rồi, mãi không thấy em dù chỉ trong giấc má»™ng.
Nam trở lại bà n giấy, quyển vở của Dung vẫn còn đấy, chà ng gấp lại và liệng và o chồng táºp chÆ°a sá»a nÆ¡i bà n. Con gái gì má»›i 18 tuổi đầu, sống an vui trong tình thÆ°Æ¡ng cha mẹ, lại bà y đặt viết những lá»i Ä‘au thÆ°Æ¡ng háºn tủị Trong khi ta đã trên 40 năm lăn lóc trên cuá»™c Ä‘á»i chua cay mà không há» than thở. Nam nhá»› đến má»™t bà i thÆ¡ cÅ©:
Thiếu thá»i chÆ°a biết mùi buồn
Ham lên vá»ng gác ngâm bà i sầu thi
Bây giỠkhổ đã đong đầy
Lòng đau muốn tỠnhưng nà o ra hơi
Ná»—i nhá»› nhà khôn nguôi, Nam ngồi và o bà n, cầm bút lên để trút niá»m tâm sá»±.
Khoảng cách quá mịt má»
Nhưng nà o có ai quên đi nghiã tiêu tương?
Bây giá» sinh tá» hai Ä‘Æ°á»ng ly biệt.
Chỉ còn hẹn lại kiếp saụ
Nam nghÄ© đến thá»i ly loạn, thuở đó Nam đã gặp Tố, biết Tố rồi yêu Tố. Tình yêu mong manh trong ba năm yên ổn rồi lại cách trở vì loạn lỵ Bây giá» chà ng đã già rồi, đâu còn sá»± lãng mạn của tuổi thanh niên mà chết theo tình. Cuá»™c Ä‘á»i giống nhÆ° ly rượu đắng dù không thÃch uống cÅ©ng không thể đổ bá» má»™t cách dá»… dà ng.
Nam đứng dáºy, chà ng đến tủ lấy chai cao lÆ°Æ¡ng ra, chiá»u nay không có giá» dạy thì sợ gì mà không uống cho saỵ Lúc nà y thì Nam chỉ mong được tháºt say, để quên Ä‘i vạn ná»—i sầụ Tuy không đồ nhắm, nhÆ°ng đâu cần. Cầm bình rượu nÆ¡i tay Nam ngá»a cổ tu vÆ¡i Ä‘i ná»a bầụ Những giá»t rược rÆ¡i và o há»ng là m nóng ran cả ngá»±c. Dù biết rằng uống thế dá»… bệnh nhÆ°ng Nam vẫn tu cạn bầu rượụ Liệng vá» ra xa, lên giÆ°á»ng nằm ôm chầm lấy gối:
- Là m thân nam tỠmà đến cả vợ con còn không bảo vệ được, thì ra giống gì?
Nam nằm xuống muốn khóc, má»™t váºt lạ từ túi áo rÆ¡i rạ Nam cầm lên xem. Äồng tiá»n của Dung là m Nam có cảm giác chạm phải nÆ°á»›c sôi, chà ng liệng ra xa, đồng tiá»n rÆ¡i dà i và nằm yên dÆ°á»›i tủ.
- Nhược Tố ơi! Nhược Tố! - Nam thổn thức.
Tiếng gõ cá»a dá»™i và o, Nam không buồn ra mở. Tiếng gá»i gấp rút:
- Thầy ơi! Thầy!
Cá»a mở, Vân, Tần và và i ba ngÆ°á»i bạn gái khác. Vân rÃu rÃt:
- ThÆ°a thầy, thầy là m Æ¡n coi tay cả cho chúng em nhé. Xem chúng em có thể lên được đại há»c chăng?
Nam nhÃu mà y nhìn lÅ© trẻ, đầu óc chà ng Ä‘ang rối bá»á»‹ Vân đến cạnh bà n viết ngồi xuống ghế:
- Thầy xem cho em nhé.
Nhưng bỗng nhiên Vân la lên:
- ô hay! Sao mùi rượu váºá»· Thầy hút thuốc mà còn uống rượu nữa saá»
Nam cÆ°á»i buồn không đáp, Tần nói:
- Thầy đã coi tay cho Dung, bây giỠbắt buộc thầy phải coi cho chúng em.
Äầu Nam nặng nhÆ° búa bổ, chà ng bảo:
- Mai đến xem, bây giỠđến giá» và o há»c rồi!
Vân nhìn lên bà n, trông thấy mảnh giấy lúc nãy Nam đang viết dở chăm chú xem. Nhưng Nam đã nhìn thấy, chà ng giựt ngay lạị
- Viết xà m mà xem là m chỉ
Äám con gái cùng yên lặng, Vân bảo:
- Thôi chúng mình vá», mai lạị
Nam khép cá»a, lên giÆ°á»ng nằm. Mình thÃch cô Ä‘Æ¡n, nhÆ°ng cô Ä‘Æ¡n quá lại buồn.
Vân nắm tay Tần lôi lên lầu, vừa đi vừa nói:
- Hôm nay thầy Nam có việc buồn, mầy thấy không hình như ông ta vừa khóc.
- Tao không tin, lúc nãy má»›i xem tay cho Dung mà buồn gì lẹ thế, chắc ông ta không thÃch coi cho tụi mình má»›i là m thế. Mầy thấy không ổng chỉ thÃch Dung thôị Lúc nà o cÅ©ng khen Dung là m luáºn khá, viết văn giá»á»‹ Tao nói tháºt, tại tao thÃch con Dung chá»› bằng không tao đã nghỉ chÆ¡i vá»›i nó từ lâụ
- Mầy không hiểu gì cả. Những ngÆ°á»i theo nghiệp văn Ä‘a số Ä‘á»u nhÆ° váºy cả, má»›i vui đó nhÆ°ng đã buồn ngay, tao nghÄ© ông ta Ä‘ang buồn tháºt.
Vân đi và o lớp, vỗ vai Dung đang ngồi tư lự:
- ông Nam, ổng uống rượu say, ổng khóc bên phòng kìa!
- Tháºt chÆ¡i, đừng nói xà m.
- Tháºt mà , trong phòng ổng đầy hÆ¡i rượu, còn ổng khóc hay không, tao không biết, nhÆ°ng mắt ổng Ä‘á» hoẹ Không hiểu việc gì đã gây cảm xúc cho ông ta nhÆ° váºy, tao còn thấy trên bà n ổng còn mảnh giấy viết dở.
- Trên giấy viết gì váºá»·
- Tao xem chưa xong thầy Nam đã giựt lại xé tiêu, chỉ nhớ một hai câu lõm bõm gì đó.
- Äâu Ä‘á»c xem?
- Cái gì mà ... Hôm naỵ..rồi kiếp saụ Có lẽ hôm nay đã lỡ là ng rồi, kiếp saụ sao đó không rõ, á» ...á» ...mà còn cái chi là ná»—i nhá»› ... ôi đại loại nhÆ° váºy cả.
- Mầy có chắc là váºy không?
- Tao không chắc, nhÆ°ng dám cá vá»›i mà y tám phần mÆ°á»i ông ấy nhá»› vợ ổng.
- Ổng có vợ?
- Tháºt mà , nhÆ°ng vợ ổng đã tá»± tá» chết khi bị ép duyên ở đại lục, nghe nói từ đó ông Nam má»›i sanh táºt uống rượụ
à , à , Dung trầm ngâm trÆ°á»›c quyển từ ngữ Anh, ngÆ°á»›c nhìn ra khung cá»a, bầu trá»i xanh lÆ¡ đãng, xa xa là dãy núi mây phủ bạc đầụ Tháºt là má»™t buổi chiá»u đẹp, nhÆ°ng cuá»™c Ä‘á»i có đẹp nhÆ° váºy đâủ Má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có những sầu não riêng của mình. Cuá»™c sống thì quá nhiá»u Ä‘au khổ, nhÆ°ng tại sao lại để ý đến nó? Tại sao không chịu bình thản trong lòng?
Dung nhìn ra phÃa sau, An Ä‘ang gục đầu trên bà n. An cÅ©ng Ä‘ang buồn, không ai giúp được An cả, cÅ©ng nhÆ° chẳng ai giúp được cho mình!
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký của quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngÆ°á»i không hợp ná»a câu thừa
17-10-2008, 08:10 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 7
Dung ngồi thừ ra trÆ°á»›c bà i đại số hằng giá» mà vẫn không giải được, mấy con số rắc rối khó tÃnh không chịu ngoan ngoãn nghe lá»i nà ng. Bá»±c tức Dung bá» viết xuống, nhìn ra song cá»a, má»™t cánh chim non Ä‘ang Ä‘áºu trên lan can, giá»±t mình bay bổng lên khi Dung mở rá»™ng cá»áº¡ Nà ng thấy bá»±c bá»™i vô cùng, vá»›i tay lên kệ sách lôi ra má»™t quyển xem. Äây là quyển ÄÆ°á»ng thi ba trăm bà ị Láºt ra đúng bà i "Hạ Chung Nam SÆ¡n qua Khoa TÆ° SÆ¡n nhân túc trà tá»u" (đến nhà ngÆ°á»i núi Khoa TÆ° ở cuối núi Nam chuốc rượu của Lý Bạch:
Äêm đã phủ núi xanh
Trăng núi theo ngÆ°á»i đến
Ngoảnh mặt vùng đã qua
Xanh xanh hà ng lá nhá»
Äón mừng anh nông phu
Trẻ thơ ra mở cổng
Trúc xanh hà ng hà ng che
Cải xanh mừng nÃu áo
Lá»i vui cùng cùng rá»™n rã
Rượu ngon cùng cạn ly
Tòng reo cơn gió thoảng
Khúc táºn sông sao cạn
Tôi say anh cùng vui
Quên cả sầu con tạo
Gấp sách lại, nhấp miếng trà , Dung nghÄ© đến Ä‘á»i sống con ngÆ°á»i ở núi Khoa TÆ° sao mà đơn giản đến thế, cả đến Lý Bạch cÅ©ng là con ngÆ°á»i biết sống. Dung bá»—ng có ý nghÄ© so sánh ngá»™ nghÄ©nh là nếu Lý Bạch thuở nhá» cÅ©ng bị bắt há»c nhÆ° bây giá», tối ngà y vùi đầu vá»›i Acid Sulfuric, vá»›i Sin, Cos X, Y ... liệu Lý Bạch có còn trở thà nh nhà thÆ¡ cho ngÆ°á»i ca tụng nữa không? Dung nghÄ© rằng chỉ cần tách trà nóng bên quyển ÄÆ°á»ng thi Ä‘á»c to lên cÅ©ng là lạc thú ở Ä‘á»i rồị Không biết ai đặt ra cái X, Y là m gì cho rắc rốị NhÆ°ng dù muốn dù không Dung cÅ©ng phải trở vá» thá»±c tại vá»›i bà i đại số rắc rốị
Thá»i gian lặng lẽ trôi qua, đầu óc vẫn mịt má», bà i toán hình nhÆ° cà ng lúc cà ng trở nên khó hÆ¡n, nghÄ© đến má»™t buổi sáng chủ nháºt không là m được trò trống gì Dung thấy chán nản vô cùng. Má»™t giá»t nÆ°á»›c mắt rÆ¡i xuống vở, Dung vá»™i chùi Ä‘i, lúc nà y sao mình yếu Ä‘uối thế? Dung bá»±c dá»c vò những mảnh giấy nháp liệng và o giá» rác.
Ở phòng bên Lân Ä‘ang táºp thổi khẩu cầm, tiếng nhạc rè Ä‘iếc cả tai, trong khi ở phòng khách ông Giang Ä‘ang bà n chánh sá»± vá»›i các ông bạn và Nhược là m bà i ở phòng mẹ.
Ai cÅ©ng sốt sắng vá»›i công việc, chỉ có Dung là bất mãn vá»›i công việc của mình thôị Nà ng đứng dáºy, nhìn những quyển vở bá» ngổn ngang trên kệ sách mà Dung đã cố tiện tặn để mua, bây giá» bụi bặm bám đầỵ Việc bà i vở nhà trÆ°á»ng đã là m Dung quên bẵng lâu nay, bây giá» nhìn lại, Dung thấy bất nhẫn vô cùng, vá»™i Ä‘em tất cả xuống phủi từng vết bụi, bao lại tháºt kỹ sắp xếp ngay ngắn và o kệ.
Lân từ ngoà i, tay mang bảng vẽ, tay mang bút chạy và o bảo chị:
- Chị ngồi ngay ngắn cho em vẽ một tấm nghen?
- Không được chị Ä‘ang báºn. - Dung đáp.
- Sắp xếp là m gì những cuốn sách đó.
- Mặc tao!
- Thôi mà , chị ngồi yên cho em vẽ tà đi, em sẽ vẽ cho chị đẹp mà .
- NhÆ°ng tao không thÃch.
- Äể những quyển sách đó bữa khác sá»a sang lại cÅ©ng được, hôm nay cho em vẽ chị đị
Lân vừa nói, vừa chạy đến giá»±t quyển sách trên tay Dung liệng lên bà n, Dung giáºn dữ la:
- Lân! đừng là m báºy, bá»™ muốn cưỡng bách ngÆ°á»i ta ngồi yên cho mầy vẽ là được saá» Sao không giá»i đến gá»i con Nhược ngồi cho mà vẽ?
- Nó không chịụ
- Tao cÅ©ng váºá»µ
- Chị không cho em vẽ, em phá cho chị xem. - Lân dá»áº¡
- Äâu giá»i phá coi, tao kêu má liá»n cho xem.
- Chị có kêu má cũng không la em.
Dung giáºn dữ:
- Bây giỠmầy có đi không?
- Äược! em Ä‘i, rồi chị sẽ hối háºn vá» những hà nh Ä‘á»™ng của chị cho xem.
Lân dá»a và ra khá»i phòng.
Dung tiếp tục sắp xếp những quyển sách lên kệ, nhìn những quyển sách bao bìa sạch sẽ, ngăn nắp trên kệ, Dung thấy hả dạ vô cùng, nà ng lấy quyển Anna Karenine của Tolstoi ra láºt từng trang xem, rồi tá»± nhủ: má»™t ngà y nà o đó mình cÅ©ng sẽ viết má»™t quyển sách nhÆ° thế nà ỵ
Trong lúc Dung Ä‘ang nghÄ© vá»› vẩn, Lân từ phÃa sau Ä‘i nhẹ đến, trên tay bá»c ny lông đầy nÆ°á»›c. Lân đợi lúc Dung bất ý, ném vụt lên kệ sách. Dung thất thanh la lên, nhÆ°ng những quyển sách đã bị nÆ°á»›c là m Æ°á»›t cả, Dung chụp lấy tay Lân giáºn dữ quát:
- Mầy là m trò gì váºy hả?
Äoạn lấy chiếc túi ny lông khi nãy úp thẳng và o đầu Lân. Lân cÅ©ng không vừa dùng cả sức con trai bẻ tay Dung. Dung Ä‘au Ä‘iếng la lên đồng thá»i lấy tay nện thùm thụp và o lÆ°ng Lân mong Lân sẽ buông rạ Việc đôi co khiến ông Giang từ phòng khách chạy qua nhìn thấy Dung đánh Lân, vá»™i quát:
- Dung, mầy là m gì đánh em?
Lân thấy cha đến vội bỠtay Dung chạy thoát. Dung ấm ức:
- Thưa cha, cha không biết, thằng Lân nó ...
- Äừng nói nữa! - ông Giang cÆ°á»›p lá»i - Con gái gì mÆ°á»i tám, mÆ°á»i chÃn tuổi đầu rồi mà vẫn chÆ°a nên nết cứ đánh lá»™n mãi vá»›i em, không mắc cở hay saá» Nhà đang có khách, để cho ngÆ°á»i ta cÆ°á»i và o mặt à ?
Dung buồn không đáp, ngồi yên trên ghế nhìn những quyển sách và ná»n gạch Æ°á»›t. ông Giang bá» ra phòng khách, Dung văng vẳng nghe tiếng cha than phiá»n cùng khách vá» việc dạy dá»— con cáị Nà ng cắn môi chá»±c khóc "việc gì cÅ©ng không nhÆ° ý mình cả". Äứng dáºy, Dung đến bên cá»a sổ nhìn ra ngoà .
Lân đã chạy ra sân Ä‘ang đẽo cây là m thủ công. Thấy Dung, nó nheo mắt nhìn nà ng tá»± đắc, Dung vẫn thản nhiên nhìn Lân. Con trai gì lá»›n rồi mà vẫn liếng, chỉ tại cha là m nó lá»n thôi, chứ thá»±c ra nó cÅ©ng khá tốt.
Bá»—ng tiếng Lân từ bên ngoà i la lên "Ui da!", Dung nhìn ra ngón tay Lân đã bị lưỡi dao là m cho đứt, máu chảy khá nhiá»á»¥ NghÄ© đến việc "lạc cá»±c sinh bỉ" Dung không thể nÃn cÆ°á»i được. Lân tức bảo:
- Chị cÆ°á»i cái gì?
Nói xong, bỠcây đó chạy bay và o nhà . Dung nghe tiếng hoảng hốt của cha:
- Là m sao mà máu chảy tùm lum váºá»· Mau Ä‘em thuốc Ä‘á» bông gòn ra!
Lân thưa láo với cha:
- Chị Dung cắn con đó.
- Saá» Chuyện vô lý váºá»µ Dung là m sao cắn em? - ông Giang giáºn dữ quát, Ä‘oạn quay sang phân bua vá»›i khách:
- Các ông coi, con gái gì mà mÆ°á»i tám tuổi rồi, không lo há»c tối ngà y chỉ đánh lá»™n.
Dung ngạc nhiên vá» lá»i cha, nà ng muốn chạy và o phòng khách để giải thÃch, nhÆ°ng nghÄ© lại trÆ°á»›c mặt khách mà tranh luáºn vá»›i cha là điá»u không nên, nên lại thôị Con đã mÆ°á»i tám tuổi rồi, nà o có là con nÃt đâủ Dung buồn rầu ngồi xuống ghế cắn lấy móng taỵ
Dung nghe tiếng mẹ há»i:
- Con Dung chỉ cắn mà y nÆ¡i đây hay còn đâu nữa không? Coi kỹ vết thÆ°Æ¡ng rồi lấy thuốc rá»a Ä‘i, không thôi nó là m Ä‘á»™c đó!
Dung cúi đầu xuống bà n, nà ng muốn khóc to lên, nhÆ°ng cổ há»ng nghẹn lạị Chẳng ai Æ°a tôi, cÅ©ng chẳng ai thÆ°Æ¡ng tôi cả! Cha chỉ yêu Lân, mẹ chỉ thÆ°Æ¡ng Nhược, còn tôi thừa thãi chăng? Dung nhìn xuống đất, quyển Anna Karenine của Tolstoi lúc nãy xô xát đã là m rách bìa Ä‘ang nằm đó. Dung nhón tay lượm lên, sá»a sang má»™t cách tiếc rẻ. Tá»±a đầu và o chiếc đèn hình tượng thiên sứ bằng thạch cao, Dung há»i:
- Thiên sứ Æ¡i! NgÆ°á»i có yêu tôi chăng?
Khách đã ra vá». Dung vá»™i tìm mẹ để phân trần. Bà Giang má»™t mặt bảo con dá»n cÆ¡m, má»™t mặt bảo:
- Hèn gì, lúc nãy nhìn vết thương, tao thấy đâu giống vết cắn.
Mẹ Dung tuy thương Nhược nhất nhà , nhưng đối với việc tranh chấp giữa con cái, bà phân xỠrất công minh.
Bữa cÆ¡m trÆ°a đã dá»n xong, má»i ngÆ°á»i cùng lên bà n dùng cÆ¡m, bà Giang nói vá»›i chồng:
- Con cái nó có đánh lá»™n mình phải há»i cho rõ rồi hãy la rầy chúng, lúc nãy Lân nó nà o có bị con Dung cắn đâu, nó đặt Ä‘iá»u nói láo, không dạy lại không được.
ông Giang hồi đó tá»›i giá», Ãt khi nháºn mình quấy, nghe thấy vợ nói mình không công bằng trÆ°á»›c mặt con, hÆ¡i ngượng, nên dù không nhìn thấy Dung cắn Lân, ông cÅ©ng vá»™i nói:
- Nó cắn chớ còn ai nữa, tôi thấy mà !
Dung thảng thốt, bỠchén xuống kêu lên:
- Cha!
Vì đã lỡ lá»i, ông Giang láºp lại:
- ChÃnh mắt tôi thấy!
- Cha!
Dung run giá»ng, nÆ°á»›c mắt lÆ°ng tròng, nà ng cố nén sá»± uất háºn xuống.
- Cha! Nếu tháºt sá»± cha nhìn thấy, thì con còn biết nói gì nữa bây giá»? Sao cha không nói tháºt vá»›i lòng chả
Mẹ Dung quát:
- Dung! Con không có quyá»n có thái Ä‘á»™ đó vá»›i cha con!
NhÆ° sóng đã vỡ bá», không chặn được Dung nói:
- ThÆ°a cha! Cha có còn nháºn con là con của cha không? Nếu cha còn nháºn con là con của cha thì chắc có lẽ cha sẽ không giúp Lân nói láỠCon lúc nà o cÅ©ng muốn là m việc phải, con cÅ©ng rất thÆ°Æ¡ng mến cha mẹ, tại sao cha mẹ không thÆ°Æ¡ng con, là m cha mẹ mà không công bằng, thì con là m sao không lá»—i lầm cho được? Cha mẹ sinh con ra lại không thÆ°Æ¡ng con nhÆ° con Nhược thằng Lân. Lân nó hiếp đáp con, cha lại nói oan cho con, thì con là m sao sống được? Cha mẹ sanh con ra là m gì? Tại saá»
Nói xong, Dung bỠcơm chạy và o phòng nức nở khóc, nỗi đau khổ tột cùng. Dung buồn không chỉ vì bị cha nói oan, mà vì cha đã để lộ một cỠchỉ vô tình không đẹp.
ông Giang ngạc nhiên trÆ°á»›c những lá»i chỉ trÃch của Dung. Con cái bây giá» quá lắm rồi, dám chống đối lại cả cha mẹ, mình đã mất hết uy lá»±c là m cha rồi hay saỠông nhìn vợ yên lặng, trong khi Nhược Ä‘ang nhìn cha vá»›i đôi mắt bất mãn. ông Giang bá»—ng cảm thấy hối háºn vá» câu nói oan lúc nãy của mình, nhÆ°ng ông không thể thốt lên được. Äể phá tan ná»—i bối rối cÅ©ng nhÆ° bầu không khà nặng ná» của phòng ăn, ông gượng cÆ°á»i nói:
- Thôi mình ăn cơm đi chớ, con bé nó khóc dai lắm, dám khóc cả hai ba giỠcho mà xem, để mặc nó khóc đị
Äể mặc nó khóc! Bốn tiếng ấy khiến cho Dung Ä‘ang tức tưởi khóc, vá»™i im bặt. Dung ngồi dáºy, phải cứ để mặc nó khóc, vì nếu nó có khóc đến chết Ä‘i nữa cÅ©ng nà o có ai ngó ngà ng đến đâủ Dung cÆ°á»i buồn, đứng dáºy đến cạnh cá»a sổ nhìn bầu trá»i xanh yên lặng bên ngoà ị Sá»± sống của con ngÆ°á»i có tháºt hay không? Con muốn cha mẹ yêu, nhÆ°ng cha mẹ nà o có Ä‘oái hoà i đến mình. Tại sao mình lại không thể sống mà không cần tình yêu được? Tại saá» Dung chợt khám phá ra mình là ngÆ°á»i quá nhiá»u tình cảm. Sá»± sống nà y nà o có thÃch hợp vá»›i tôi đâủ Tôi sẽ không bao giỠđạt được những Ä‘iá»u tôi Ä‘ang mong má»á»‹
Dung lau nÆ°á»›c mắt, lòng thấy trống trải vô cùng. Nà ng cháºm rãi Ä‘á»c:
Bồ đỠnà o phải là cây
KÃnh sánh không là điểm tưạ
Không má»™t váºt gì trong Ä‘á»i
Lại không nhuốm mùi trần
Äây là bốn câu Dung đã nhại lại của Pháºt gia Nam tống lục tổ, Thượng Tá»a Huệ Năng nguyên văn nhÆ° sau:
Thân nhÆ° cây bồ Ä‘á»
Tâm trong nhÆ° kÃnh
Nguyện đem lòng phát thệ
Xin đừng nhiễm bụi trần
Tà i sản của quykiemtu
17-10-2008, 08:11 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 8
Dung không hiểu tại sao mình lại thốt ra những lá»i nà y, chỉ cảm thấy cuá»™c Ä‘á»i quá vô nghÄ©a, Ä‘eo Ä‘uổi má»™t việc gì cÅ©ng chỉ là là m trò cÆ°á»á»‹ Dung bÆ°á»›c ra khá»i phòng, qua phòng ăn nhìn thấy cha Dung bá»—ng có cảm giác căn nhà quá lạnh lùng, nà ng bá» Ä‘i ra phố.
Lang thang trên Ä‘Æ°á»ng dà i, xe cá»™ và ngÆ°á»i ngÆ°á»i qua lại tấp náºp Dung chẳng buồn để ý đến, nà ng tá»± há»i: "Rồi mình sẽ Ä‘i đến đâủ" Äầu óc thì trống rá»—ng, không biết Ä‘i đến nÆ¡i nà ỠCòn những con ngÆ°á»i nà y há» qua lại vá»™i vã là m chỉ
NÆ¡i góc phố, gã ăn mà y già đang ngồi vá»›i chiếc thau con xin tiá»n. Dung liệng đồng năm cắc và o, lòng tá»± nghÄ©, mình vá»›i lão ăn mà y chẳng qua nhÆ° nhau cả, lão cần tiá»n, mình cần tình thÆ°Æ¡ng, chỉ có Ä‘iá»u khác nhau là lão được ngÆ°á»i cho tiá»n, còn ta lại chẳng ai chá» Äúng ra mình còn đáng thÆ°Æ¡ng hÆ¡n lão ăn mà y nữa!
Cứ lang thang mãi, Dung không hiểu là mình đã Ä‘i được bao lâu rồi, cho đến khi Dung thấy đói, thì phố đã lên đèn. Sá»±c nhá»› ra từ sáng tá»›i giá» vẫn chÆ°a có miếng cÆ¡m trong bụng. Sá» lại túi còn được đôi ba đồng bạc, Dung ghé và o quán bên Ä‘Æ°á»ng, ăn má»™t tô mì. Thấy nhà An còn cách không xa, Dung ghé lạị
An hết sức ngạc nhiên khi thấy Dung đến chơị Nà ng ngụ chung vá»›i mẹ trong ngôi nhà ba gian kiểu Nháºt gồm phòng khách, phòng ăn và má»™t phòng ngủ, rất vừa vặn cho hai mẹ con chung sống.
An dìu Dung và o nhà , chăm chú nhìn bạn:
- Việc gì xảy ra mà mặt mà y thiểu não quá váºá»· - An há»á»‹
- Không có việc gì cả, mà là chuyện cá»n con, tao cùng em đánh lá»™n, cha lại bênh vá»±c nó.
- Chuyện nhÆ° váºy gia đình nà o lại không gặp?
- Phải, chỉ là chuyện cá»n con. - Dung thì thầm.
An nÃu lấy tay bạn:
- Äừng thế Dung, mầy còn có cha để rầy la, còn tao thì saá»
- Mầy đừng an ủi tao! - Dung òa lên khóc, đầu gục lên gối An, An vỗ vai bạn:
- Thôi nÃn Ä‘i, đừng khóc nữạ
- Mầy hãy để tao được khóc, tao thèm khóc vô cùng.
Dung vừa nói tiếng khóc cà ng to hÆ¡n. An yên lặng ôm lấy bạn, để cho Dung trút tất cả niá»m Ä‘au trong lòng, cho mãi đến má»™t lúc sau, những giá»t nÆ°á»›c mắt rÆ¡i xuống cổ Dung, ngá»ng đầu lên An cÅ©ng đã khóc tá»± bao giá».
Dung nÃn khóc há»i:
- Tại sao mầy lại khóc?
- Tao Ä‘ang muốn khóc, vì tao Ä‘au khổ hÆ¡n mầy nhiá»á»¥
Dung thẫn thỠnhìn bạn, vỗ vai nói:
- Thôi mầy nÃn Ä‘i, để thôi mẹ mà y tưởng hai đứa khùng cả bây giá».
An cÅ©ng đã nÃn khóc, hai bà n tay xiết chặt, Dung và An tá»±a bên nhau yên lặng, má»™t lúc Dung nói:
- An ơi! Mầy giống chị tao quá.
- Váºy thì hãy nháºn tao là m chị đị
- Mầy thÃch tao không?
- Nhất định là thÃch.
- Chị An, em muốn nghe tiếng đà n guitar của chị.
An cầm lấy chiếc Ä‘Ã n treo nÆ¡i tÆ°á»ng, dạo nhẹ khúc nhạc, Ä‘oạn hát:
"Lấy chiếc thiếp in đầy nước mắt
Gởi cho dòng nước luân lưu
ÄÆ°a đến táºn nhà anh
Äể lòng anh rung Ä‘á»™ng
Em đã há»i Ä‘Ã n én xuôi Nam
để biết tin tức của chà ng
Äó là tiếng thổn thức của tim em
Mong được không sầu như giấc mộng"
Tiếng hát vừa dứt, An vẫn đệm những Ä‘iệu nhạc rá»i, những giá»t nÆ°á»›c mắt đã long lanh tròng.
- Thôi đừng hát chi những lá»i đó nữa, hãy hát "Bà i ca của chúng mình".
"Bà i ca của chúng mình" là má»™t sáng tác hợp soạn bởi An và Dung. An viết nhạc, Dung viết lá»á»‹ Cả hai cùng ca:
"Cuá»™c Ä‘á»i quá bi thÆ°Æ¡ng, tình Ä‘á»i hay ấm lạnh,
tÆ°Æ¡ng lai sao mịt mù, những giá»t nÆ°á»›c mắt,
những khúc Ä‘oạn trÆ°á»ng, Sao quá Ä‘au thÆ°Æ¡ng,
nhấp chén rượu nồng, đến xứ mộng say,
xin đừng bảo tôi điên cuồng. Hôm nay vui đầy,
mai lại sầu thÆ°Æ¡ng, cuá»™c Ä‘á»i sao lắm chuyện"
Tiếp đến đoạn hai:
"Góc biển chân trá»i, cá» bình há»™i ngá»™,
than thở tri âm sao khó kiếm
Núi cao ca vang, nước trôi thì thầm,
chia xẻ tình sầu của ta
Hôm qua gió lạnh, hôm nay mưa sầu
hợp tan không định trước
Mình hiểu nhau đây, tình thâm khó dứt
xin nguyện bạn Kim-Lan"
Hát xong cả hai cùng cÆ°á»i to, ná»—i buồn vÆ¡i Ä‘i, ngà y buồn bã đã qua mất, hai đứa lại cùng hát, cùng ca, những ná»—i bi thÆ°Æ¡ng biến thà nh niá»m vui vẻ. Má»™t lúc sau, An Ä‘em cất Ä‘Ã n, Dung đứng dáºy:
- Thôi tao vá»!
- Mầy hết buồn chưả - An há»á»‹
- Tao nghĩ kỹ rồi, từ nay vỠsau, tao sẽ để mặc cha tao, em tao muốn là m gì thì là m. Cha không muốn coi tao là con cũng được, em không nhìn chị là chị cũng chẳng sao!
Dung đến kệ, lấy giầy mang và o, há»i ngược lại bạn:
- Còn mầy thì sao, hết buồn chưả Hết nhớ lão Từ chưả
- Cũng như mầy, tao cũng không hiểu nữạ
Rá»i khá»i nhà An trá»i đã và o đêm, những cánh sao giăng đầy trá»i lấp lánh, ánh trăng lưỡi liá»m cô Ä‘á»™c trên không. Gió đêm thổi vá» mang ý lạnh. Dung kéo cao cổ áo, đạp trên bóng trăng trở vá» nhà . Những bÆ°á»›c chân ngáºp ngừng do dá»±, phải chi có má»™t nÆ¡i nà o khác để đến thì Dung sẽ không thèm trở vá» nữa, nhÆ°ng tiếc tháºt.
Äến nhà , Nhược mở cá»a, Dung lẳng lặng và o nhà , ngang qua phòng khách thấy cha Ä‘ang ngồi viết lách, Dung không mà ng há»i, lên giÆ°á»ng nằm. Tôi sẵn sà ng dâng hiến tình thÆ°Æ¡ng của tôi cho ngÆ°á»i, nhÆ°ng nếu vấp đổ, tôi cÅ©ng sẽ sẵn sà ng háºn ngÆ°á»á»‹ Cha đã chối từ tình thÆ°Æ¡ng của con thì xin cha đừng ngạc nhiên khi con không còn thÆ°Æ¡ng cha nữạ
Má»™t tuần lá»… trôi qua, Dung vẫn lạnh lùng nhÆ° pho tượng đá. Thái Ä‘á»™ tiêu cá»±c phản kháng đó đã khiến ông Giang ngạc nhiên. ông cứ tưởng rằng sá»± giáºn há»n của con, đối vá»›i cha mẹ, cao lăm chỉ kéo dà i má»™t hai ngà y, không ngá» Dung lại cứng rắn quá thế.
Dung trốn lánh không bà n chuyện vá»›i cha, tan trÆ°á»ng vá» nà ng lẳng lặng vá» phòng, không má»™t lá»i thăm há»á»‹ Thái Ä‘á»™ đó khiến ông Giang bá»±c mình vô cùng. Con mà không ngó ngà ng đến cha thì còn là thể thống gì nữả Thái Ä‘á»™ của con là nhÆ° váºy đó saá»
Má»™t bữa cÆ¡m tối, ông Giang nhìn Dung Ä‘ang ngồi đối diện lẳng lặng dùng cÆ¡m, cÆ¡n giáºn trà o lên, ông gá»i:
- Dung!
Dung cúi mặt nhìn và o chén, không trả lá»á»‹
- Dung! - ông quát.
Lòng Dung dằng co, lý trà kêu gá»i, Dung muốn trả lá»i cha, nhÆ°ng bản tÃnh lì lợm lại khóa há»ng nà ng.
- Mà y có nghe tao gá»i mà y không? - ông Giang giáºn dữ quát.
- Nghe rồi! - Dung lạnh lùng đáp.
CÆ¡n giáºn sôi sục, ông Giang không thể nén được nữạ "Bốp!" ông vá»— mạnh và o bà n ăn, chén Ä‘Å©a văng tứ tung. ChÆ°a hả giáºn, ông chụp ngay cái chén ném và o đầu Dung. Dung lì lợm không tránh, cái chén không ném trúng, trợt qua Nhược ngồi bên. Chỉ nghe tiếng khóc to của Nhược, tiếng thét của mẹ, Dung nhìn thấy khuôn mặt đầy máu của Nhược. Máu đông lại trong ngÆ°á»i nà ng, hà ng ngà n nhát dao nhÆ° đâm thấu và o tim, không còn biết gì nữa, Dung đứng chết lặng.
Bà Giang mang Nhược và o nhà thương. Dung vẫn đứng đó, không còn cảm giác, không có tư tưởng, thế giới trước mặt như đã sụp đổ trong lòng nà ng.
Tà i sản của quykiemtu
17-10-2008, 08:11 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 9
Lá»›p há»c ồn à o, Nam đứng trên bục gá»— mỉm cÆ°á»i nhìn đám há»c trò của mình Ä‘ang hăng say bà n cãi vỠđịa Ä‘iểm cuá»™c du ngoạn sẽ được tổ chức ở tuần saụ Trưởng ban tráºt tá»± Vân không những không duy trì ká»· luáºt cho lá»›p lại to mồm bà n cãi hÆ¡n ai cả. Dung ngồi cạnh chống tay và o cằm đùa nghịch vá»›i cây bút chì trên bà n, gác mặc ngoà i tai sá»± ồn à ỠTrên bảng Ä‘en bốn năm địa danh đã được Ä‘á» nghị nhÆ° núi VÆ°Æ¡ng Minh, hồ BÃch Äầm, Thác ô Lai, Äá»™ng Ngân Hà , núi Quan âm ...
Nam chỠđợi một lúc lâu, thấy không còn ai đưa ra địa điểm khác, chà ng nói:
- Nếu không có ý kiến nà o mới thì chúng ta sẽ bước sang phần biểu quyết.
Vân nhổm lên la to:
- ThÆ°a thầy, còn ạ! Em Ä‘á» nghị Ä‘i núi SÆ° Äầu!
Cả lá»›p ồn lên vì nhà trÆ°á»ng cho nghỉ có má»™t ngà y, là m sao đến núi SÆ° Äầu được. Nếu có Ä‘i thì Ãt nhất cÅ©ng phải ở lại trên núi má»™t đêm, tháºt bất tiện, Nam bảo:
- Tôi xin lưu ý các bạn, chúng ta chỉ có một ngà y, đừng đỠnghị nơi quá xạ
Vân vùng vằng ngồi xuống, vỗ bà n:
- Nhà trÆ°á»ng gì kẹo quá, chỉ cho nghỉ có má»™t ngà ỵ
Nói xong quay sang nhìn Dung đang yên lặng, bảo:
- Sao mầy không Ä‘á» nghị nÆ¡i nà o cả váºá»·
Rồi như sực nhớ ra, Vân vội đỠnghị thêm:
- Äầm Nháºt Nguyệt.
Cả lá»›p cÆ°á»i ồ, núi SÆ° Äầu đã Ä‘i không được, Äầm Nháºt Nguyệt còn xa gấp mấy lần là m sao đến! Nam nhún vai, chà ng nói má»™t câu, nhÆ°ng vì ồn quá không ai nghe rõ. Vân sá»±c nhá»› đến chức trưởng ban ká»· luáºt của mình, vá»™i đứng dáºy quát:
- Yên lặng! Yên lặng! Ai mà còn ồn nữa, tôi sẽ ghi tên ngay, ai muốn nói gì phải đưa tay lên trước.
Cả lá»›p lại được dịp cÆ°á»i bằng thÃch, vì đầu giỠđến giá» ngÆ°á»i to tiếng nhất vẫn là Vân.
Nam đợi tiếng cÆ°á»i vừa dứt, chà ng bảo:
- Thôi chúng ta bắt đầu biểu quyết đi!
Kết quả cuá»™c biểu quyết, địa Ä‘iểm được chá»n là thác ô Laị Dung đứng dáºy lấy quyển sổ lá»›p ghi lấy kết quả và ngà y giá» khởi hà nh, Ä‘oạn trao cho Nam. Nam đỡ lấy quyển sổ từ tay Dung, ký tên và o sổ, bất chợt ngẩn mặt lên nhìn Dung, đôi mắt mÆ¡ huyá»n nhÆ° hà m chứa má»™t tâm sá»± cần tá» bà y, chà ng bá»—ng thấy nhÆ° Ä‘ang bị chấn Ä‘á»™ng mạnh, Dung đỡ lấy sách Ä‘oạn trở vá» chá»— ngồị
Việc xong, Nam ôm chồng táºp ná»™p của há»c sinh ra khá»i lá»›p, Ä‘ang đến cầu thang, bá»—ng nghe tiếng gá»i từ phÃa sau:
- Thưa thầy, cho em nộp vở.
Dung tay cầm quyển sách, bối rối trao cho Nam.
- Vở gì?
- Dạ vở nháºt ký ná»™p trá»… ạ.
Nam thoáng ngạc nhiên, dù việc ná»™p nháºt ký là việc bặt buá»™c phải là m của nhà trÆ°á»ng, nhÆ°ng thuở giá» Dung nà o có ná»™p đâu, đây là lần thứ nhất. Ná»™p xong, Dung quay lÆ°ng lại trở vá» lá»›p. Nam xuống thang nhÆ°ng lòng vẫn bị ám ảnh bởi đôi mắt bối rối của con bé.
Äến phòng, Nam khép cá»a lại, ngồi và o bà n hút xong Ä‘iếu thuốc, uống tách trà , Ä‘oạn cháºm rãi mở vở Dung ra xem:
"Thưa thầy,
Äây không phải là nháºt ký mà là những tạp ghi vá» cuá»™c sống, em cố gắng ghi lại, mong thầy có thể chỉ dẫn cho em"
Láºt sang trang sau, Nam thấy Dung không có ghi ngà y tháng chi cả mà chỉ có những Ä‘oạn rá»i sau:
"Hôm nay mát trá»i, nhÆ°ng lòng ta thấy lạnh, lạnh từ trong nhà đến cả nÆ¡i trÆ°á»ng, cái lạnh len lá»i trong ngÆ°á»i, nhÆ° mùa đông sắp đến.
Kết quả bà i thi vừa được phát ra, đại số hai Ä‘iểm, váºt lý ba Ä‘iểm, mẹ bảo: các em con Ä‘á»u há»c giá»i, còn con thì saá» Mình biết nói gì đây nhÆ°ng mình nghÄ© Ä‘iểm số nà o có phải là biểu tượng cho sá»± siêng năng đâủ
Hôm nay em Nhược Ä‘i há»c vá» muá»™n. Mẹ đứng đợi nÆ¡i cá»a, kêu mình ra rÆ°á»›c em, thá»i may em vừa vỠđến, nó nhìn mẹ cÆ°á»i: Con cùng bạn Ä‘i xem hát! Mẹ không rầy lại há»i: Phim có hay không?
Ngà y chủ nháºt, bà i vở lu bù suốt ngà y mệt quá. Mẹ lại bảo: Nếu không lên đại há»c được thì đừng có nhìn taá» Tháºt saá»
Sống để là m gì? Mục Ä‘Ãch là gì? Lên đại há»c? Chỉ có váºy thôi à ?
Em Lân há»a bức thủy mạc, cha khen là thiên tà i lại muốn tìm thêm má»™t giáo sÆ° há»™i há»a cho Lân. Há»a giá»i lại há»c giá»i tháng nà o thi Ä‘iểm trung bình cÅ©ng không dÆ°á»›i 8.5/10. Tôi là m sao dám Ä‘em ra cho ngÆ°á»i xem?
Em trai, em gái giá»i dắn Æ¡i, là m Æ¡n ban cho chị chút Ãt tà i năng. Cha mẹ kÃnh yêu! Hãy cho con chút Ãt tình thÆ°Æ¡ng, con van xin ngÆ°á»á»‹
Mẹ Æ¡i! Con lại thi kém nữa rồi, xin mẹ tha thứ cho con, đừng chá»i con. Con xin hứa từ nay sẽ không vá»› vẩn nữạ Không viết gì cả để cố gắng chủ Ä‘á»™ng tÆ° tưởng mình.
Hôm nay Nhược lại mang bảng ban khen vá», mẹ bảo: con coi nhÆ° váºy mẹ là m sao không yêu nó được?
TÆ° tưởng nhÆ° con ngá»±a hoang, vụt qua song cá»áº¡ Mình không là anh kỵ mã giá»i là m sao giữ vững dây cÆ°Æ¡ng? Ai có biết cho lòng tôi Ä‘ang khao khát, ai có biết cho lòng tôi Ä‘ang cầu khẩn thÆ°Æ¡ng yêủ
Lại má»™t ngà y chủ nháºt phiá»n nhiá»…u, đánh lá»™n vá»›i em Lân, cha bênh nó, việc nhá» má»n mà ! Sao không tá»± trách mình?
Trống trải cô độc, tôi thù xã hội nà y, như tôi cũng thương nó vô cùng, chỉ muốn đấm vỡ thà nh từng mảnh vụn quả đất nà y thôị
Giáºn cha không nói, không cÆ°á»i, chống đối tiêu cá»±c. Mình là của mình, nà o phải của cha mẹ đâủ NhÆ°ng thể xác nà y là của cha mẹ ban cho, nghÄ© váºy, là m sao không thấy ngượng?
Cha giáºn mình lấy chén ném, lỡ trúng đầu Nhược, nhìn những giá»t máu phun ra từ đầu em, tôi thấy bủn rủn cả ngÆ°á»á»‹ Nhược Æ¡i! Nhược là m Æ¡n tha lá»—i cho chị nghẹ Tại sao chén không rÆ¡i và o đầu mình mà và o đầu em? Nhược Æ¡i! Hãy giết chị chết Ä‘i! Sao cha không giết con?
Tôi phải là m gì bây gi�"
Nam bá» vở nháºt ký xuống, hình ảnh Dung vá»›i gÆ°Æ¡ng mặt trắng xanh và đôi mắt buồn ám ảnh mãi hồn anh. Chà ng tưởng tượng nhÆ° Dung Ä‘ang trÆ°á»›c mặt chà ng gà o to: Tôi phải là m gì đâỷ
Chà ng chợt thấy mình Ä‘ang bị cô bé lôi cuốn và o cái vòng khổ Ä‘au của nà ng. Nam chua xót cho Dung. Chà ng thắc mắc, tại sao Dung không thố lá»™ những Ä‘iá»u trên cho má»™t ngÆ°á»i nà o khác mà lại là chà ng? Phải là m gì để giúp đỡ Dung đâỷ Nam nghÄ© đến đôi tay lạnh và dáng mảnh khảnh yếu Ä‘uối của cô bé, chà ng bá»—ng có cảm giác khát khao được ôm Dung và o lòng và mang đến những gì Dung cần thiết.
Phải chi mình là Samson, mình sẽ sẵn sà ng dùng đôi tay rắn chắc vạch ra chân trá»i hạnh phúc má»›i cho nà ng. NhÆ°ng tiếc thay mình chỉ là Khang Nam, má»™t tên giáo sÆ° quốc văn quèn, là m được gì đâỷ
Nam Ä‘á»c lại má»™t lần nữa, Ä‘oạn đặt bút viết trên nháºt ký bốn câu:
"Hãy đến vá»›i Ä‘iá»u sẵn có, mÆ¡ chi chuyện chÆ°a thà nh
Ngoảnh mặt Ä‘i vá»›i hiện tại là điá»u hổ thẹn vô cùng
Nếu tháºt sá»± có tà i hÆ¡n ngÆ°á»i
Thì đừng bao giỠchịu khuất phục một ai"
Viết xong, Nam thấy thẹn Ä‘á» mặt, không hiểu sao mình lại viết chi những câu sáo ngữ không đúng theo ý mình nhÆ° váºá»· Chà ng lại nghÄ© rằng không thể nà o tìm được má»™t câu có thể diá»…n tả được niá»m cảm thông của mình vá» Dung.
Nhìn quyển sách, Nam bỗng trở nên tư lự, trên bà n, thuốc vụn đã đầy gạt tà n.
Quyển sách vẫn để nÆ¡i phòng Nam, chà ng không buồn trả lại cho Dung, cÅ©ng nhÆ° Dung chÆ°a hỠđòi lại, nhÆ°ng thÆ°á»ng trốn tránh má»—i khi bắt gặp Nam nhìn mình.
Ngà y du ngoạn đã đến, trá»i hôm nay trong xanh và đẹp. Các nữ sinh tụ há»p nÆ¡i sân trÆ°á»ng, hai chiếc xe ca lá»›n được mượn của công ty Ä‘iện lá»±c, Vân cầm sổ Ä‘iểm danh đã ba lần mà điểm vẫn chÆ°a xong, Yến thấy thế đến phụ giúp. Các nữ sinh tranh nhau lên xẹ Nam là m trưởng Ä‘oà n, chà ng lưỡng lá»± trÆ°á»›c hai chiếc, sau cùng lên đại má»™t xe, không ngá» lại trùng ngay chiếc có Vân, Tần, Dung và An. Ná»—i vui nhẹ len và o hồn, chà ng có cảm tưởng may mắn không bÆ°á»›c nhầm lên xe kiạ
Xe vừa chạy, các cô bé nhÆ° vừa thoát khá»i há»a ngục sách vở, rÃu rÃt huyên thuyên rất cởi mở. Vân ôm lấy Dung, bắt nà ng phải kể chuyện cho nghe, hôm nay trông Dung cÅ©ng khá tÆ°Æ¡i tỉnh.
Vân nhìn Nam nói:
- Dung nó kể chuyện tuyệt lắm đó thầy, đủ mà n hỉ, nộ, ái ố. Thầy bảo hắn kể nghe đi thầỵ
- Äừng có xạo - Dung nói - trên xe mà kể chuyện có quá»· nó nghe, Ä‘i kêu con An hát còn hay hÆ¡n.
Cả xe nghe Dung nói vá»™i xôn xao lên bắt An phải hát. An chau mà y nhìn Dung Ä‘ang nở nụ cÆ°á»i, biết không thể chối từ An nói:
- Thôi được, để tao ca!
An cất tiếng ca bà i "Äoà n quân cứu nÆ°á»›c" ... "Thá»i đại Ä‘ang thá» thách chúng ta, hãy tiến lên xây dá»±ng cuá»™c Ä‘á»i". Má»i ngÆ°á»i trong xe vá»™i cất tiếng hát theo, tiếng hát thoát ra ngoà i, chẳng bao lâu xe kia cÅ©ng bắt đầu vang lên tiếng hát, những tiếng ca hùng hồn cao vút "NgÆ°á»i thanh niên trÆ°á»ng cá»™t sông núi, hãy tiến thân xây dá»±ng xã hộị.."
Tiếng ca cà ng lúc cà ng to khiến những ngÆ°á»i Ä‘i hai bên Ä‘Æ°á»ng phải ngạc nhiên ngắm nhìn. Tiếng hát quá trong trắng và ngây tình khiến Nam xúc Ä‘á»™ng, chà ng nhìn lÅ© há»c trò, bá»—ng thấy mình đã quá già , đã bị ngăn cách bởi tiếng hát trẻ trung kiạ Dung ngồi tá»±a lÆ°ng và o cá»a, yên lặng nhìn các bạn của mình hát vang, Vân thấy thế, bắt Dung hát theá» Tiếng ca má»—i lúc má»™t trở nên ồn à o rối loạn, chỉ còn là những tiếng hét. Bác tà i xế bên trÆ°á»›c cÅ©ng cảm thấy lòng mình trẻ lại rất nhiá»á»¥
Äến địa Ä‘iểm đã mÆ°á»i giá», xuống xe còn phải thả bá»™ dá»c theo Ä‘Æ°á»ng mòn má»™t khoảng nữa má»›i đến được thác ô Lai, Từng nhóm nữ sinh Ä‘i dá»c theo Ä‘Æ°á»ng, ngÆ°á»i mang thức ăn, kẻ mang nÆ°á»›c, cÅ©ng có kẻ ngồi xe há»a má»™t Ä‘Æ°á»ng rầy, không phải để nhanh tá»›i mà là vì tÃnh hiếu kỳ khÆ¡i Ä‘á»™ng thế thôị
Dung, Vân, An và Tần đi thà nh nhóm cạnh Nam, vừa đi vừa chuyện phiếm. Vân tố khổ bà giám thị với Nam:
- Thầy xem, tuổi chúng em là cái tuổi tung tăng, cÆ°á»i giỡn, nếu ở cái tuổi nà y mà lầm lầm lì lì thì là ngÆ°á»i bất thÆ°á»ng, nhÆ° váºy đúng ra bà giám thị phải dạy dá»— sao cho chúng em được gá»i là bình thÆ°á»ng chá»›, sao lại muốn chúng em thà nh ngÆ°á»i bất thÆ°á»ng! Bả nói em không tròn bổn pháºn trưởng ban ká»· luáºt! Váºy sao bả không là m Ä‘i! Bả nói em vô lá»…, đòi ghi phạt em, thầy xem có đúng không?
Nam cÆ°á»i, chà ng hình dung vẻ giáºn dữ của bà giám thị, Ä‘oạn bảo:
- Em cÅ©ng không được đúng lắm, vì nhiệm vụ của em là duy trì tráºt tá»± lá»›p kia mà .
- Thầy cÅ©ng bênh bà ta nữa saá»
- Tôi không bênh ai hết nhÆ°ng bà ta có nói cái gì em nghe qua rồi bá» Ä‘i, là m chi cho nhiá»u chuyện, tuy nhiên nếu váºy mà phạt em thì cÅ©ng không đúng lắm.
Vân trợn mắt:
- Bả mà phạt em hả, còn lâu, nếu phạt tháºt, em phá văn phòng bả cho mà xem.
Nam lắc đầu, con bé tháºt quá quắt.
Äến thác nÆ°á»›c, mÆ°á»i má»™t giá» trưạ Thác tuy không lá»›n lắm nhÆ°ng dòng nÆ°á»›c chảy khá mạnh, đổ những khối nÆ°á»›c trắng xoá lên những hòn đá rá»i trong lòng thác, tạo nên những âm thanh hùng vÄ©, che khuất cả tiếng gió. Các cô bé tung tăng trên những tảng đá, vừa nhảy, vừa la hét. Nam đứng trên bá» ao nhìn đám trẻ vui đùa vô tÆ° lá»±.
Má»™t và i nữ sinh thấy Nam bÆ¡ vÆ¡ tá»™i nghiệp vá»™i đến chuyện trò cùng thầỵ Nam cảm Ä‘á»™ng vô cùng, nhÆ°ng cÅ©ng cảm thấy hối tiếc không nguôị Cảm Ä‘á»™ng vì tấm chân tình của há»c trò, nhÆ°ng nuối tiếc vá» tuổi thÆ¡ đã mất, chà ng nghÄ© mình đã già rồị
Dung và An ngồi trên tảng đá gần đấy, chuyện trò to nhá», không hiểu sao Nam bá»—ng có cảm tưởng là Dung Ä‘ang trốn tránh mình.
Tà i sản của quykiemtu
17-10-2008, 08:12 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 10
Buổi cÆ¡m trÆ°a đã đến, há»c trò không hẹn cùng đến ngồi vây quanh Nam, thấy Nam không mang theo phần cÆ¡m riêng, các cô vá»™i mang má»™t phần cÆ¡m của mình đến cho Nam, kẻ mang bánh, ngÆ°á»i thịt bò, trứng, trái cây ... Kết quả là trÆ°á»›c mặt Nam thức ăn nhiá»u vô kể.
Dùng xong bữa trÆ°a, há»c sinh Ä‘á» nghị bà y trò giải trÃ, lúc đầu chÆ¡i bóng chuyá»n, má»™t lúc chán lại đổi trò chÆ¡i khác. Vân Ä‘á» nghị chÆ¡i trò đố vui nghá» nghiệp. Phân Ä‘á»™i ra là m hai toán, má»—i toán có má»™t ngÆ°á»i đại diện và má»—i toán sẽ cố gắng nghÄ© ra má»™t nghá» nghiệp gì khó diá»…n tả bằng tay chân nhất, để đố toán kia, thà dụ toán A đố toán B, thì ngÆ°á»i đại diện cho toán B sẽ phải thá»±c hiện bằng hà nh Ä‘á»™ng, không được dùng lá»i nói cho các bạn cùng toán mình xem để Ä‘oán rạ Toán nà o Ä‘oán nhanh nhất sẽ thắng.
Khởi đầu Tần, Dung và Nam ở toán A, còn An và Vân toán B, toán Nam được quyá»n Ä‘á» nghị nghá» nghiệp trÆ°á»›c, sau má»™t lúc thảo luáºn, Dung Ä‘á» nghị nghá» "thông dịch viên" Ä‘oạn viết giấy trao cho Vân. Vân xem xong há hốc miệng, vì nghá» thông dịch là m sao diá»…n tả.
Vân bắt đầu biểu diễn, miệng lép nhép như đang bà n cãi, quơ tay quơ chân lên.
An đoán:
- Giáo sÆ° đại há»c.
Toán A đáp: Saị
Vân lại biểu diá»…n lại, cà ng lúc cà ng rối loạn, nhÆ°ng toán B mãi Ä‘oán sai, nà o là thuyết trình gia, thầy giảng. Äến má»™t lúc vì mệt vì tức, Vân dùng tay vò đầu, các bạn cùng toán lại tưởng là Vân biểu diá»…n vá»™i la "thợ há»›t tóc" khiến cho các bạn cÆ°á»i ầm lên, sau cùng Yến má»›i Ä‘oán được là "thông dịch viên" thì đã tám phút hai mÆ°Æ¡i giâỵ Vân tức giáºn, bảo chúng bạn phải tìm nghá» gì mà hóc búa nhất để trả Ä‘Å©a lạị
Vân và các bạn tụ lại xì xà o bà n tán, má»™t lúc lại cÆ°á»i ngặt nghẽo, Vân Ä‘Æ°a Ä‘á» mục cho Nam, mở ra coi thấy ba chữ "nữ du đãng" bất chợt ôm bụng cÆ°á»i, Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t giáo sÆ° nhÆ° Nam, lại bắt phải diá»…n "nữ du đãng" thì còn ra cái thống chế gì nữả Chà ng hiểu Vân muốn chÆ¡i khăm mình, nên chống đối:
- Không được, trò chơi là đố nghỠnghiệp, còn cái nà y nà o phải nghỠnghiệp đâủ
Vân chống nạnh, đứng nghêng ngang cãi bướng:
- Tại sao không? Có ngÆ°á»i cÅ©ng coi nó nhÆ° nghá» nghiệp váºy!
Nam bối rối vô cùng chÆ°a biết phải là m thế nà o, hÆ°á»›ng nhìn Vân, bá»—ng má»™t ý nghÄ© lóe lên, chà ng đứng dạng chân ra, hai tay chống nạnh, Ä‘oạn dùng tay chỉ Vân. Các cô há»c trò còn Ä‘ang ngạc nhiên, thì Dung đã cÆ°á»i đáp "Nữ du đãng". Bên toán B ngạc nhiên la lên:
- ThÆ°a thầy, không được, thầy biểu diá»…n gì mà kỳ váºá»· Không kể!
- Sao lại không kể, miá»…n là m sao có ngÆ°á»i Ä‘oán đúng thôi chá»›!
Vân tháºt sá»± không ngá» Dung lại Ä‘oán đúng nhanh nhÆ° váºy, má»™t lúc sau chợt nghÄ© ra, thì ra thầy Nam đã dùng Vân để biểu thị "nữ du đãng" cho Dung Ä‘oán rạ Tháºt là tức chết Ä‘i! Vân lÆ°á»m lÆ°á»m nhìn Nam, rồi lại nhìn Dung:
- Chỉ có trá»i biết sao mầy Ä‘oán trúng nhanh thế, tao nghi chắc hai ngÆ°á»i có tình ý gì vá»›i nhau đây má»›i cảm thông nhau nhÆ° váºy!
Câu nói vừa thốt ra, Vân chợt thấy mình lỡ lá»i, im bặt, trong khi Dung thẹn thùng quay sang nÆ¡i khác, và Nam Ä‘ang chết đứng. Äể lấp liếm lá»i nói lỡ của mình, Vân bảo:
- Thôi chúng ta tiếp tục cuộc vui chớ, bây giỠtoán A ra đỠmục đi, tôi cỠYến là m đại diện phe tôi đó.
Lần nà y toán A chá»n "ngÆ°á»i kịch sÄ©" toán B Ä‘oán được rất nhanh, Toán B Ä‘á» nghị lại "ngÆ°á»i thổi rắn", Dung chỉ tá» má»™t và i Ä‘á»™ng tác là Nam ý thức ngay, nhÆ°ng âm thầm không dám nói, sau đó Tần cùng Ä‘oán ra được, cuá»™c vui cứ thế tiếp tục. Äến khi kiểm Ä‘iểm kết quả, toán A thắng, các bạn toán B chế nhạo Vân, tại sao có hà nh Ä‘á»™ng du đãng chi để cho Nam dá»±a và o đó nảy ý. Từ đó biệt danh riêng của Vân được các bạn gá»i là "nữ du đãng", toán B vì thua toán A nên phải bà y trò, Vân phải thá»±c hiện vì các bạn cho rằng tại nà ng má»›i thuạ
- Nhưng mà tôi biết là m trò gì bây gi�
- Thì là m chó bò cũng được, vừa bò vừa sủa mới haỵ - Tần nóị
- Việc đó để dà nh cho mầy đị
Vân trợn mắt nhìn Tần đoạn xoay sang các bạn bảo:
- Thôi để tao diễn trò nói nhanh.
Vân nói tháºt nhanh nhÆ°ng không vấp, các bạn thấy thế vá»— tay khen hay, cuá»™c vui được chuyển sang trò khác, má»i ngÆ°á»i trách An sao không mang theo Ä‘Ã n guitar, nên bắt An phải hát, nhÆ°ng không cho ca loại nhạc tuyên truyá»n. An Ä‘Ã nh ca bà i "Ngá»±a đã vượt qua lÆ°ng đồị.." Kế đến phần Dung kể chuyện, nà ng lưỡng lá»± chÆ°a biết kể chuyện chi, thì trông thấy con Hoa máºp là đứa nổi tiếng tham ăn nhất trÆ°á»ng, Ä‘ang gặm cái đùi vịt. Chợt nảy ý kiến cÆ°á»i nói:
- Bây giá» tôi xin ngâm thÆ¡, bà i thÆ¡ nà y diá»…n tả má»™t cô bé tham ăn má»i khách.
Äoạn ngâm:
Tham ăn nổi tiếng cô Hoa
Khách kia chưa đến, đũa Hoa đã cầm
Cô cầm đôi đũa ba thanh
Ăn luôn một mách, hai bên lặng nhìn
Äống xÆ°Æ¡ng vụn ở trên bà n
Cạn luôn đáy chén lòng còn chưa no
Äợi khi tối đến khách vá»
Ngồi trên ghế tựa nhẹ nhà ng xỉa răng
Ngâm xong, Dung Ä‘em bà i thÆ¡ giải thÃch, má»i ngÆ°á»i nghe xong nhìn Hoa cÆ°á»i vang, Hoa tay cầm đùi vịt dở khóc dở cÆ°á»i trÆ°á»›c cái nhìn của má»i ngÆ°á»á»‹ CÅ©ng từ đó Hoa được cái biệt danh là "vua xỉa răng". Nam nhìn Dung cÆ°á»i, con bé tháºt quá lắm.
Kế đến là Hà Kỳ và Mỹ Văn hoá trang đôi nam nữ, với vũ khúc đồng quê, vừa vũ vừa hát:
Nam: Nà y cô nà ng xinh xinh, Anh muốn trao em tất cả. Hãy nháºn Ä‘i, không anh buồn anh khóc cho xem.
Nữ: Lá»i của chà ng sao ngá»t nhÆ° máºt, là m sao tin cho được, Dầu chà ng có khóc tháºt Ä‘i chăng, thì nÆ°á»›c mắt cÅ©ng là giả dốị
Sau vÅ© khúc là phần nhại giá»ng địa phÆ°Æ¡ng để diá»…n trò, ai cÅ©ng Ä‘á»u vui cả. Vân phát giác ra Tần chÆ°a là m trò chi cả, vá»™i lôi Tần ra đến trÆ°á»›c đám đông bắt phải diá»…n trò, Tần la to:
- Tao không biết diễn trò gì cả.
- Mầy là m chó bò cũng được. - Vân trả đũạ
- Tao cũng không biết là m mầy là m thỠcho tao coị
Mặc cho Tần thối thác, đám đông la lối không chịu khiến Tần trốn lánh không được.
- Äược, để tao kể chuyện tiếu lâm cho nghẹ
Vân nói:
- NhÆ°ng nếu không ai cÆ°á»i thì không được à nghẹ
Tần yên lặng, Ä‘oạn tằng hắng lấy giá»ng kể:
- "Ngà y xÆ°a có má»™t ngÆ°á»i ... có má»™t ngÆ°á»i ... Æ¡ mà ... má»™t ngÆ°á»á»‹.."
Cứ má»™t ngÆ°á»i, má»™t ngÆ°á»i rồi không biết nói gì thêm, má»i ngÆ°á»i nhìn vẻ lúng túng của Tần tức cÆ°á»i không nhịn được cÆ°á»i to, Tần chạy vá»™i vá» chá»—. Vân theo nắm lôi lạị
- Ủa, mầy chưa kể gì mà ?
- NhÆ°ng tụi nó cÆ°á»i rồi thôi chá»›!
Vân Ä‘uối lý, buông Tần ra quay vá», chợt nhìn thấy Nam, Vân reo lên:
- Ai cũng xong cả rồi, bây giỠđến phiên thầy chớ!
Cả bá»n cùng vá»— tay, Nam cÆ°á»i nói:
- Thôi được, tôi sẽ ra một câu đố, em nà o đoán được tôi sẽ thưởng
- Thưởng chi thầỷ - Vân há»i
Tần cÆ°á»›p lá»i:
- Thì thưởng mÆ°á»i Ä‘iểm chá»› gì.
Nam cÆ°á»i nói:
- Äiểm số không thể thưởng được, tôi sẽ cho má»™t món quà nhá» cho ngÆ°á»i đáp trúng kỳ saụ
Nói xong, Nam lấy giấy bút ra viết các câu đố:
1) Che mÆ°a chở nắng cho ngÆ°á»i
Chứng bao nhiêu cảnh Ä‘Æ°a ngÆ°á»i biệt ly
... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...
5) Lúc trẻ xinh tươi lão úa và ng
Thương tình nên được kết thà nh đôi
ÄÆ°a anh Ä‘i mãi không rá»i gót
Sao nỡ quên xÆ°a, vứt bá» lá»
Nam Ä‘Æ°a ra tất cả sáu câu đố, trong đó hai câu là váºt dụng hai câu là chữ. Các cô há»c sinh tranh nhau giải Ä‘oán mãi không xong. Dung cÅ©ng chăm chú suy nghÄ©, sau cÅ©ng Ä‘oán giải được ba, trong đó hai câu đố váºt dụng là cây dù và đôi hà i cá». Vân không đủ tÃnh nhẫn nại nên Ä‘oán mãi không ra, thấy Dung Ä‘oán trúng được ba câu đố, vá»™i la lên:
- Thôi thầy để cho Dung nó Ä‘oán hết Ä‘i, hôm nay ngà y nghỉ, lâu lâu má»›i được má»™t bữa thảnh thÆ¡i khá»i suy nghÄ©, mà thầy lại bà y chi cái trò nà y, nhức đầu quá. Thầy chÆ¡i khôn quá em không chịu đâụ
Các bạn nghe Vân nói hữu lý, cũng xôn xao lên phản đối, Nam thấy không khà bất lợi vội nói:
- Thôi để tôi kể chuyện cho vui nghe các em nhé!
- NhÆ°ng thầy không được quyá»n bắt chÆ°á»›c cái con Tần nghen.
Nam cÆ°á»i, chà ng bắt đầu kể:
- Thuở xÆ°a có má»™t vị tú tà i, trong lúc nhà n hạ, bách bá»™ quanh con khe nhá», nÆ°á»›c khe trong vắt Ä‘Ã n cá lá»™i thong dong trong nÆ°á»›c, thấy cảnh hữu tình anh ta Ä‘á»c: "LÆ°u lai lÆ°u khứ" (nghÄ©a là trôi tá»›i trôi lui). Bá»—ng anh giáºt mình vì mình quên mất chữ lÆ°u phải viết là m saá» Anh Ä‘oán mò: chữ lÆ°u phải có bá»™ thủy má»™t bên, bá»™ khứ má»™t bên, nhÆ° váºy má»›i diá»…n tả được ý Ä‘i Ä‘i lại lại chá»›. Trong lúc đó, có má»™t ông thầy chùa Ä‘i ngang nghe váºy, vá»™i nói: - Chữ gì khác thì tôi không biết, chá»› bá»™ thủy má»™t bên, bá»™ khứ má»™t bên phải là chữ pháp vì má»—i ngà y tôi phải là m pháp sá»± nên hiểu rõ nhÆ° váºy, không phải là chữ lÆ°u đâụ Anh tú tà i nghe có ngÆ°á»i bắt lá»—i mình, thì thẹn Ä‘á» mặt, tức giáºn cãi: tôi há»c tá»›i tú tà i rồi mà chữ lÆ°u tôi không biết ra sao à ? Việc cãi nà y Ä‘Æ°a đến quan huyện xét xá». Không ngá» quan huyện lại là ngÆ°á»i i tá», cứ tưởng ông tú tà i biết phải nói đúng hÆ¡n ông thầy chùa nên xỠông tú tà i đúng và phạt ông thầy chùa ba mÆ°Æ¡i trượng. ông thầy chùa phần bị đánh Ä‘au, phần tức vì bị xỠép nên la lá»›n: - tôi và o chùa đã mÆ°á»i lăm năm nay, không há» bao giá» má»™t lòng hai dạ, hôm nay ra trÆ°á»›c lÆ°u Ä‘Æ°á»ng (đúng ra phải nói là pháp Ä‘Æ°á»ng=tòa án), vÆ°Æ¡ng lÆ°u lại nhất nhất không thạ Huyện quan nghe nói thế tức giáºn quát:- VÆ°Æ¡ng pháp chá»› sao lại vÆ°Æ¡ng lÆ°u (vÆ°Æ¡ng pháp=luáºt vuặ ông thầy chùa nói: tại vì thằng lÆ°u lá»›n qua được, không lẽ thằng nhá» lÆ°u qua không được saá»
Má»i ngÆ°á»i nghe xong cÆ°á»i vang, Vân nhìn Dung bảo:
- ông Nam thâm tháºt, nói chuyện mai mỉa không ai bằng, sao tao thấy ổng giống mầy quá.
Dung nghÄ© đến lá»i nói của Vân lúc nãy và bây giá», bất giác Ä‘á» mặt, len lén ngÆ°á»›c nhìn Khang Nam Ä‘ang đứng hÆ°á»›ng nhìn vá» thác nÆ°á»›c, đôi mắt tháºt xa xăm.
Má»i ngÆ°á»i ngồi nghỉ mệt trên những tảng đá lá»›n, má»™t lúc sau Vân Ä‘á» nghị đến xem các cô sÆ¡n nữ nhảy múa, ai ai cÅ©ng Ä‘á»u tán thà nh. Má»i ngÆ°á»i vá»™i leo lên triá»n núi, len qua đám trúc ráºm rạp, tiến đến chiếc sân rá»™ng trên đó ngÆ°á»i Thượng có cất má»™t cái chòi nhá», trên có sân khấu biểu diá»…n vÅ© Ä‘iệu để xin tiá»n du khách. PhÃa trÆ°á»›c chòi có đặt và i chiếc ghế. Má»™t cô bé Thượng thấy khách đến vá»™i và o báo tin. Chẳng mấy chốc, bảy tám cô sÆ¡n nữ chạy ra, trên mình đóng khố mà u sắc sặc sỡ, tai mang khoen trên cổ, đầu lại kết hoa, vừa ra đến thì tiếng còng và khèn nổi lên, các cô sÆ¡n nữ mỉm cÆ°á»i chà o khách và má»i má»i ngÆ°á»i ngồị
Nam và các há»c sinh chen nhau ngồi xuống, chà ng trao tiá»n trả xuất hát. Các cô sÆ¡n nữ tiến lên sân khấu bắt đầu nhảy múa, vừa nhảy vừa hát.
Chà ng nghe không hiểu hỠhát cái gì, chỉ nghe tiếng còng và khèn điếc cả tai, Nam thấy điệu vũ của hỠtượng tợ điệu vũ của dân Mèo ở vùng Tương Tây, Nam đốt một điếu thuốc, bỠra khu rừng trúc.
Bên ngoà i khu rừng, có hà ng lan can vây quanh mảnh đất trống. Nam vừa ra đã thấy dáng Dung tá»±a mình và o lan can, mặt cúi nhìn xuống dòng thác trắng xóa Ä‘ang chảy mạnh, dáng dấp tháºt tÆ° lá»±, Nam tiến đến, Dung nghe bÆ°á»›c chân ngÆ°á»i vá»™i quay lại, thấy Nam, đôi mắt tháºt nhẹ nhà ng không bối rốị TrÆ°á»›c vẻ thản nhiên của Dung, Nam bá»—ng chùn chân, chà ng thấy bối rối vô cùng, e ấp mãi chà ng má»›i lên tiếng:
- Tôi đã xem xong quyển nháºt ký của Dung.
Dung giáºt mình, dù việc đó nà ng biết nó sẽ xảy đến, sá»± ngượng nghịu là m nà ng quay vá» phÃa lan can:
- Không biết em đã viết gì trong ấy, thầy có cÆ°á»i em không?
- Tại sao tôi lại cÆ°á»á»‰
Dung không đáp, yên lặng. Nam há»i tiếp:
- Lúc nà y em Nhược đã là nh chưả
- ThÆ°a thầy là nh rồi, nhÆ°ng ở trán có vết thẹo nhá», tá»™i nghiệp con bé, tối ngà y cứ lấy kÃnh ra soi rồi khóc.
Từ trong rừng trúc tiếng vá»— tay vang ra, Dung hoảng hốt quay đầu lại nhìn Nam, xong bá» chạy và o trong. Nam nhìn theo chiếc bóng nhá» nhắn khuất dần trong đám lá xanh. Quay lại, nhìn xuống dòng thác, những cá»™t nÆ°á»›c soi mòn theo năm tháng những tảng đá to bên dÆ°á»›i, bá»t nÆ°á»›c sủi trắng Ä‘Æ°a đến ná»—i bâng khuâng trong lòng chà ng.
Äến năm giá» chiá»u, Ä‘oà n du ngoạn trở vá», vẫn có rắc rối vì Vân lại Ä‘iểm sai nhân số. Sau đó má»›i xong và lên xe vá» trÆ°á»ng. Vân than:
- Ngà y mai lại thi toán giải tÃch.
Tần nói:
- Bà i táºp đại số tao còn chÆ°a là m má»™t chữ nà o cả.
Hồ Kỳ bảo:
- Phải chi mình được là m sÆ¡n nữ, khá»i phải há»c hà nh mệt xác.
Hoa vội nói theo:
- Tao cÅ©ng thÃch nhÆ° thế.
Vân chá»c Hoa:
- Tao sợ không có đủ thức ăn để nhét đầy bao tỠmà y chớ.
Má»i ngÆ°á»i nghe xong cÆ°á»i tá» Chiếc xe lặng lẽ trở vá». Các nữ sinh sau má»™t ngà y mệt má»i đã bắt đầu ngủ gáºt trên xe, má»™t số khác lÆ¡ đãng nhìn ra ngoà i cá»a sổ.
Mặt trá»i đã bắt đầu xuống núi, những tia nắng yếu á»›t cuối cùng chiếu rá»i và o xe, ngà y đầu và o đông ngắn tháºt, chẳng mấy chốc mà n đêm đã che phủ má»i váºt.
Tà i sản của quykiemtu