Nguyên văn: Hôm qua , tình cờ gặp em trên vỉa hè đường Lê Minh.không như những người bán rong khác , em không nài kéo chúng tôi mua hàng cho em , chỉ đứng tần ngần bên cạnh và nhìn chúng tôi đàn hát.Đôi mắt tròn ngơ ngác nhìn chúng tôi với vẻ thích thú...
Sau đó chúng tôi hết sức ngạc nhiên trước giọng hát của em , và cả nhứng bài em hát nữa.Khi em hát đến bài '' Những đứa trẻ đường phố '' không ai trong chúng tôi là không xúc động và muốn rơi nước mắt.Những gì em hát và cuộc sống của em dường như không khác nhau là mấy.Được biết em mất ba từ nhỏ , mẹ đi lấy chồng bỏ lại em sống với bà ngoại.Ngày ngày em phải đi bán đậu thay vì được đi học như bạn bè. Tôi thầm nghĩ nếu em được học hành tử tế ,học và làm những điều em thích , em mơ ước, thì tương lai em sẽ chẳng thua kém gì ai và thậm chí còn có thể trở thành một ca sĩ , một nghệ sĩ có ích cho đời ...
Biết cách hát, hát có cảm xúc chứ giọng chưa hay, chưa dậy thì sao biết hay dỡ. Mà sao nhiều người sinh con ra mà không có ý thức trách nhiệm với con mình nhỉ. Tội, mai này bé có thể thành người tốt cũng có thể thành người xấu, con cái được ba mẹ giáo dục kềm kẹp mà còn xa ngã đừng nói chi mấy đứa trẻ mồ côi giữa môi trường phức tạp của thành phố