Dịch giả: Goncopius
Biên Dịch: Goncopius
Nguồn: 4vn.eu
Chương 733: Khó bề phân biệt, hậu hoạn vô cùng!
Chân trước Dixi vừa mới bước đi thì 3 người Diệp Cô Thành đã xuất hiện.
Mắt thấy xung quang vắng vẻ thì Giáo Hoàng nhíu nhíu mày, nói:
- Là khí tức của Dixi.
- Đúng vậy.
Long Bồ Tổ Đề mặc dù không có gặp qua mặt Dixi nhưng dựa vào khí tức thì cảm nhận được người nọ có thực lực tương đương với Cương Kính đại thành, người này không thể nào là Odin, lúc Odin tham gia trận chiến Thần Bảng thì thực lực của hắn đã là Chiến Thần cấp cao, tương đương với Cương Kính đỉnh phong.
- Đích thật là Dixi.
Trong 3 người chỉ có Diệp Cô Thành là người duy nhất từng giao thủ với Dixi cho nên nghe 2 người Giáo Hoàng và Long Bồ Tổ Đề nói thế thì hắn liền gật đầu khẳng định.
- Sau khi Dixi phát hiện chúng ta thì liền chạy trốn, điều này chứng minh trong lòng hắn sợ hãi chúng ta,
Giáo Hoàng như có suy nghĩ gì nói :
- Như thế thì nói rất có thể thương thế của Odin vẫn chưa khôi phục, thậm chí hắn còn chưa xuất quan, ta đề nghị chúng ta hãy lục soát toàn bộ tòa thành này.
- Không được.
Long Bồ Tổ Đề liền lên tiếng phủ định, ánh mắt nhìn về phía quảng trường, có chút không yên lòng:
- Sự tình trở nên có chút quỷ dị, ta cho rằng chúng ta nên tới quảng trường trước, sau khi bảo đảm chắc chắn bọn người Đông Lai không gặp nguy hiểm thì mới tiếp tục lục soát tòa thành.
- Ta đồng ý ý kiến Long Bồ Tổ Đề.
Diệp Cô Thành liền lập tức tỏ rõ thái độ, hắn cũng biết Long Bồ Tổ Đề lo lắng Odin cùng Dixi sẽ gây tổn hại đến Bùi Đông Lai.
Giáo Hoàng nghe vậy cũng không nói gì thêm mà theo chân 2 người Diệp Cô Thành cùng Long Bồ Tổ Đề đến quảng trường.
Trên quảng trường, chiến đấu hoàn toàn nghiêng về 1 phía, lúc này toàn bộ tinh anh của Thần Võng đã bị giết chết.
Có lẽ là thấy đại cục đã định nên Bùi Đông Lai liền thu liễn tâm thầm, cảm ứng khí tức xung quanh để ngừa đám người Dixi đột nhiên xuất hiện đánh lén.
Nhưng mà.
Để cho ngoài ý muốn của Bùi Đông Lai là hắn không cảm ứng được khí tức của Odin cùng Dixi mà cảm ứng được khí tức 3 người Diệp Cô Thành, hắn ngưng mắt thì thấy được bóng dáng 3 người, không khỏi ngẩn ra:
- Như thế nào mà bọn họ quay trở lại nhanh như thế?
- Bùi thiếu, chiến cuộc đã định.
Không đợi Bùi Đông Lai nghĩ ra cái gì, Niếp Vô Song đi đến, có chút lo lắng:
- Bất quá không thấy đám thủ lĩnh Thần Vệ Maurad, Odin, Dixi xuất hiện.
- Hản là đám người Long Vương phát hiện dược cái gì.
Bùi Đông Lai nói:
- Niếp thúc, trước hết thúc hãy kiểm tra thương thế của huynh đệ, người nào bị thương hãy mau đưa về thị trấn để trị liệu.
- Vâng, Bùi thiếu.
Niếp Vô Song nghe vậy thì lĩnh mệnh rời đi.
Sau đó, coi như lúc Niếp Vô Song rời đi thì 3 người Diệp Cô Thành đã đi đến quảng trường.
- Cậu, Long Bồ a di, Giáo Hoàng bệ hạ, chuyện gì đã xảy ra?
Bùi Đông Lai hỏi, nguyên bản dựa theo kế hoạch của hắn thì 3 người Diệp Cô Thành sẽ âm thầm tiềm ẩn, đợi sau khi Odin cùng Dixi xuất hiện thì liền hạ sát thủ, mà hiện giờ 3 người Diệp Cô Thành chẳng những quay lại hơn nữa còn bại lộ hành tung, điều này làm cho hắn vô cùng kinh ngạc.
- Ở trong đó chúng ta cảm ứng được khí tức của Dixi nhưng khi đến thì hắn đã đào tẩu.
Diệp Cô Thành giải thích:
- Trong thành không có khí tức của Odin, chúng ta hoài nghi thương thế Odin còn chưa khôi phục, Giáo Hoàng đề nghị chúng ta tiến hành lục soát tòa thành nhưng Long Bồ Tổ Đề lo lắng an toàn của các cậu nên yêu cầu trước tiên chúng ta đến đây.
Nghe được Diệp Cô Thành nói thế thì trong lòng Bùi Đông Lai cảm thấy ấm áp, hắn nhìn thoáng qua Long Bồ Tổ Đề rồi mới phân tích:
- Hiện giờ chúng ta đã huyết tẩy tổng bộ Thần Võng như thế mà Odin vẫn không hiện thân, giải thích duy nhất chính là hắn đang bế quan, hơn nữa có thể là đúng lúc quan trọng nhất.
- Chúng ta cũng cho rằng như vậy.
Diệp Cô Thành gật gật đầu, vẻ mặt cơ trí nói:
- Ngoài ra, hẳn là Dixi vẫn chưa rời khỏi tòa thành này, mà hắn vẫn ở chung một chỗ với Odin.
- Cháu sẽ lập tức tiến hành lục soát tòa thành, một khi tìm được Odin cùng Dixi thì liền lập tức động thủ, tuyệt đối không để cho bọn hắn có cơ hội thở gấp.
Bùi Đông Lai quyết đoán làm ra quyết định:
- Nếu không, nếu để cho thương thế Odin khôi phục lại thì chúng ta sẽ gặp nguy hiểm.
- Ừh.
Đối với quyết định của Bùi Đông Lai thì 3 người Diệp Cô Thành cũng không có dị nghị gì.
Sau đó, Bùi Đông Lai ra mệnh lệnh, trừ thành viên bị thương được đưa về thì những người khác liền lục soát cả tòa cổ thành.
Cùng lúc đó, Bùi Đông Lai cùng Diệp Cô Thành đi vào chỗ sâu nhất trong tòa thành.
- Hẳn chỗ này là chỗ quan trọng nhất trong tòa thành.
Đi đến chỗ sâu nhất trong tòa thành, Bùi Đông Lai nhịn không được mà hỏi:
- Nếu như Odin còn ở trong thành thì hẳn là hắn sẽ ở trong này, cậu, cậu có cảm ứng được khí tức của Odin cùng Dixi không?
- Không có.
Diệp Cô Thành lắc lắc đầu, trầm giọng nói:
- Để ta đi trước, mọi người hãy cẩn thận.
Nói xong, thân hình Diệp Cô Thành lóe lên, nháy mắt đã đến cửa đại điện rồi đá ra một cước.
“Két”
Một tiếng trầm đục truyền ra, cánh cửa đã được mở.
Tiếng vang hạ xuống, cả đại điện lại chìm vào trong im lặng.
Diệp Cô Thành không dừng lại mà đi vào, 3 người Bùi Đông Lai đi theo sát ở phía sau.
- Trong này không có ai.
Đi vào đại điện, Diệp Cô Thành liền nói với đám người Bùi Đông Lai:
- Đông Lai, cháu hãy đi mở đèn coi thử có cơ quan ngầm nào không?
Bùi Đông Lai nghe vậy thì liền tới một công tắc trên vách tường rồi bật lên, hơn 10 bóng đèn liền sáng lên.
- Trên mặt đất có vết máu.
Ngọn đèn sáng lên, Long Bồ Tổ Đề liếc mắt nhìn đến trước Khô Lâu Vương Tọa liền phát hiện một vết máu rồi nói lên.
- Trong đại điện không có dấu vết đánh nhau.
Diệp Cô Thành phát hiện trong đại điện không có vết tích đánh nhau thì liền đoán:
- Rất có thể là Odin biết được chúng ta tấn công đến đây, vì nóng lòng khôi phục thương thế nên kết quả đã làm tẩu hỏa nhập mà mà hộc máu.
- Ta đồng ý quan điểm của Diệp Cô Thành..
Giáo Hoàng gật gật đầu, nói :
- Lấy thực lực của Odin, cho dù thương thế hắn chưa khỏi hẳn thì bất kỳ ai trong chúng ta cũng không phải là đối thủ của hắn, còn về phần không để lại dấu vết chiến đấu gì mà đánh chết thì càng không thể. Thứ 2, đúng như lời Bùi Đông Lai, Odin là một kẻ vô cùng tự phụ, lấy tính cách của hắn thì nếu không phải thương thế quá mức nghiêm trọng thì tuyệt đối hắn sẽ không chạy trốn.
- Nếu Odin muốn chạy trốn thì đêm nay hắn sẽ đi, vết máu tuy rằng đã khô nhưng mà thời gian cũng không qua lâu, còn nữa, nếu như Odin muốn chạy trốn thì không có khả năng không mang theo Dixi, mà dựa theo lời của mọi người thì lúc nãy Dixi vẫn còn ở trong tòa thành.
Bùi Đông Lai nhìn vào vết máu, nói :
- Cho nên cháu cho rằng bọn hắn có trốn cũng chưa trốn xa được, rất có thể là trốn ở trong một chỗ nào đó trong tòa thành.
- Ừh.
Diệp Cô Thành đồng ý quan điểm của Bùi Đông Lai, nghiêm mặt nói:
- Dựa theo lời trước đó của ta, chúng ta cần phải kiểm tra cẩn thận lại, xem lại trong phòng còn có cơ quan nào không. Mặt khác, Đông Lai hãy mau lập tức liên lạc với tổng thống Pháp để lấy bản vẽ kiến trúc của tòa thành này.
10’ sau, coi như khi 3 người Diệp Cô Thành, Long Bồ Tổ Đề cùng Giáo Hoàng kiểm tra xong tòa thành, Bùi Đông Lai cũng đã nhận được tin của tổng thống nước Pháp.
- Tổng thống nói, bọn họ đã liên lạc với những người có liên quan đến tòa thành này, từ miệng của một vị quản gia đã từng sống trong tòa thành này, bọn họ nói rằng tòa thành này không có bất kỳ mật thất cùng mật đạo." nào.
Cúp điện thoại, Bùi Đông Lai cau mày, vẻ mặt tỏ ra tiếc nuối, càng nhiều là lo lắng.
Không riêng gì Bùi Đông Lai, ngay cả 3 người Diệp Cô Thành cũng cảm thấy lo lắng.
Bởi vì bọn họ biết, một khi Odin cùng Dixi trốn thoát, hậu hoạn sẽ không cần phải nói
Mọi người vào vào đây luận đàm nào, gạch đá càng nhiều, tốc độ truyện càng ra nhanh
Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Dịch giả: Goncopius
Biên Dịch: Goncopius
Nguồn: 4vn.eu
Chương 734: Khiêu chiến.
Tháng 1, Hàng Hồ, trong biệt thự của mình ở Hàng Hồ, lúc này đây Bùi Đông Lai đang điên cuồng tu luyện.
Tất cả chuyện này đơn giản là trong vòng mấy tháng nay thế lực đã tiêt diệt được toàn bộ Thần Võng. Nhưng mà vẫn chưa thấy mặt của Odin, Dixi cùng với thủ lĩnh Thần Vệ là Maurad.
Điều này đã làm cho đám người Bùi Đông Lai cảm nhận được nguy cơ.
Khi Bùi Đông Lai dẫn liên quân triển khai huyết tẩy tổng bộ Thần Võng thì thực lực hắn đã đạt tới cảnh giới Cương Kín nhập môn.
Hơn nữa, hắn còn đã học xong 《 Bùi gia quyền 》 cùng 《 Long quyền 》, hơn nữa đem 2 loại quyền pháp này kết hợp lại, sáng chế ra một loại quyền pháp “ Miểu sát” có uy lực khủng bố hơn “ Lôi Đình”.
Ngoài ra, trong vòng mấy tháng tu luyện thì hắn thông qua việc trao đổi với Diệp Cô Thành nên cuối cùng cũng đã mò tới vũ kỹ “ Vô Thần” trong “ Bùi gia quyền”.
Đây cũng chính là nói ngày đó khi huyết tẩy tổng bộ Thần Võng thì tại sao Guti lại không thể cảm nhận được khí tức trên người Bùi Đông Lai, nguyên nhân chính là Bùi Đông Lai đã luyện “ Vô Thần” đến mức tận cùng, toàn thân không phát ra khí tức võ giả.
- Cậu và Long Bồ a di đã nói, sau khi đạt đến cảnh giới Cương Kính thì nếu muốn thực lực tăng lên thì chủ yếu là phải tu luyện “ Thần Vực”
Sắc trời dần tối, Bùi Đông Lai như lão tăng nhập định, ngồi ở ngoài bìa rừng bên cạnh Thanh Long sơn trang, sương trắng bao phủ thân thể hắn làm cho mưa tuyết không dính vào người hắn, hắn khẽ cau mày:
- Bọn họ đều nói cho mình biết, tu luyện vũ kỹ “ Nhập thần” chính là tu tâm, lúc nào cũng quên sinh, quên tử, quên địch, quên mình, không để ý mọi chuyện bên ngoài, tự nhiên mà tiến nhập vào trạng thái “ Vô Tâm”.
- Hiện giờ bản thân mình đã tu luyện đến cảnh giới “ Nhập thần” rồi, nhưng tu vi lại không có dấu hiệu tăng lên, chẳng lẽ là phương thức tu luyện sai rồi?
Bùi Đông Lai thầm hỏi, trong lòng không khỏi nhớ lại lúc hắn tiến vào trạng thái “ Vô Thần” khi PK với Đằng Dã.
Dần dần, Bùi Đông Lai từ từ nhớ lại, sương trắng bao phủ hắn dần dần trở nên mỏng hơn, cuối cùng sương trắng biến mất, mưa tuyết rơi vào trên người hắn làm ướt quần áo hắn nhưng mà Bùi Đông Lai vẫn không nhúc nhích, cứ ngồi đó như một pho tượng.
Hả?
Cách đó không xa, Long Bồ Tổ Đề thấy như vậy thì trên mặt hiện lên vẻ kích động.
Bởi vì lo lắng an toàn Bùi Đông Lai, đồng thời muốn trợ giúp Bùi Đông Lai đột phát đến cảnh giới Cương Kính đại thành nên sau khi hành động huyết tẩy tổng bộ Thần Võng kết thúc thì Long Bồ Tổ Đề cũng không trở lại Tu Di sơn mà theo chân Bùi Đông Lai đến hàng Hồ để bồi luyện Bùi Đông Lai.
Trong 1 tháng qua thì Long Bồ Tổ Đề đã nhiều lần thấy Bùi Đông Lai tiến vào trạng thái “ Nhập Thần” nhưng cuối cùng là vẫn chịu ảnh hưởng của ngoại cảnh cho nên liền tỉnh lại ngay sau đó, ngày hôm nay Bùi Đông Lai vẫn bị ảnh hưởng của ngoại cảnh nhưng mà vẫn bảo trì được trạng thái “ Nhập Thần” điều này đã làm nàng vui mừng.
- Chẳng…chẳng lẽ Đông Lai đã luyện thành “ Vô Thần” trong “ Bùi gia quyền”?
Kích động đi quan, Long Bồ Tổ Đề liền thầm hỏi, vẻ mặt chờ mong nhìn xem thử Bùi Đông Lai có thể kiên trì ở trạng thái “ Nhập Thần” này được bao lâu.
Thời gian dần dần trôi qua, từng bông tuyết rơi xuống người Bùi Đông Lai, quần áo hắn dường như là ướt đẫm, thậm chí là đã kết thành một ít băng.
Thấy một màn như vậy thì vẻ mặt Long Bồ Tổ Đề càng kích động.
Nàng nhìn ra được giờ phút này Bùi Đông Lai đã quên đi bản thân, tiến vào trạng thái tự nhiên.
Không biết qua bao lâu thì Bùi Đông Lai bừng tỉnh, hắn phát hiện được quần áo mình đã ướt đẫm, hơn nữa đỉnh đầu cũng ướt thì ngẩn ra.
- Xem ra lúc nãy bản thân mình tiến vào trạng thái “ Vô Thần”, hơn nữa lại không bị ảnh hưởng của ngoại vật.
Bùi Đông Lai thấy vậy thì kích động.
- Đông Lai, cháu hoàn toàn đã lĩnh ngộ được “ Vô Thần” rồi sao?
Lúc này đây, Long Bồ Tổ Đề đi đến bên cạnh Bùi Đông Lai, vẻ mặt chờ mong hỏi.
Nghe được Long Bồ Tổ Đề nói thế, Bùi Đông Lai như là được nhắc nhở, vội vàng nhớ lại, kết quả là phát hiện được trong đầu mình mơ hồ có một đạo linh quang, tuy nhiên như thế nào cũng không nắm bắt được.
Loại cảm giác này làm cho tâm tình của Bùi Đông Lai gợn song, không thể cảm nhận được trạng thái “ Nhập thần” lúc nãy, thậm chí bản thân cũng không thể tĩnh tâm được.
"Hô ~ "
Nhận thấy được điểm này, Bùi Đông Lai buồn bực thở ra một hơi, lắc đầu:
- Mèo mù vớ được cá rán, hoàn toàn không biết làm như thế nào.
- Đông Lai, trong vòng 3 tháng cháu đã bước vào cảnh giới Cương Kính, đạt tới cảnh giới Cương Kính nhập môn, hơn nữa lại tu luyện “ Vô Thần” đến mức đó thì cũng rất giỏi rồi.
Thấy được vẻ buồn bực trên mặt Bùi Đông Lai thì Long Bồ Tổ Đề cười khổ:
- Cháu phải biết rằng, có rất nhiều cường giả khi bước chân vào cảnh giới Cương Kính nhập môn thì khó bước thêm bước nữa. Mà cả ta và Diệp Cô Thành đều ở trong đó, chúng ta đã bỏ gần 10 năm mới có thể từ Cương Kính nhập môn đạt tới Cương Kính đại thành, cho nên biểu hiệu của cháu đã vô cùng xuất sắc rồi.
- A di, cháu cũng biết con đường võ học càng về sau càng khó bước đi nhưng mà thời gian không đợi người.
Bùi Đông Lai nhịn không được thở dài, nói:
- Tính đến trước mắt thì cả Odin cùng Dixi đều chưa xuất hiện, ai biết dược bọn hắn đang ở nơi nào, kế tiếp bọn hắn làm cái gì?
- Đông Lai, tuy rằng cháu từng lập lời thế diệt trừ Thần Võng, tự mình giết chết Dixi nhưng mà cháu cũng không nên để bản thân tự mình gánh vác gánh nặng này, không phải còn ta, Diệp Cô Thành cùng Giáo Hoàng sao?
Long Bồ Tổ Đề nhịn không được mà vỗ vỗ bả vai Bùi Đông Lai, cố gắng dùng phương thức này để giúp Bùi Đông Lai giảm bớt áp lực.
Bùi Đông Lai hơi do dự một chút rồi nói:
- A di, lời tuy là thế nhưng mà cháu có một trực giác.
- Cái gì?
- Lúc Odin và Dixi hiện thân thì bọn hắn sẽ hướng về cháu mà tới.
Ánh mắt Bùi Đông Lai híp lại.
Lúc này đây, Long Bồ Tổ Đề trầm mặc.
Lý trí nói cho nàng biết Bùi Đông Lai nói đúng.
Dù sao thì cũng là do Bùi Đông Lai liên hợp mấy thế lực lớn để tiêu diệt Thần Võng, ngoài ra Bùi Vũ Phu chính là đối tượng mà cả đời Odin muốn tiêu diệt, thêm vào đó là mới từ khi bắt đầu thì Dixi đã coi Bùi Đông Lai là phế vật, càng về sau thì Bùi Đông Lai càng trở thành địch nhân lớn nhất trong cuộc đời Dixi.
Như vậy nếu nói Dixi bỏ qua cho Bùi Đông Lai thì Long Bồ Tổ Đề tuyệt đối không tin.
Sau đó coi như Long Bồ Tổ Đề muốn nói vài câu an ủi Bùi Đông Lai thì Niếp vô Song đi về phía 2 người.
- Niếp thúc có phải là có tin tức của Odin cùng Dixi phải không?
Không đợi Niếp Vô Song đến gần, Bùi Đông Lai liền đứng lên, mở miệng hỏi.
Niếp Vô Song nói:
- Bẩm Bùi thiếu, vẫn chưa có tin tức của Odin cùng Dixi.
- Vậy thúc?
Bùi Đông Lai có chút nghi hoặc, ở hắn xem ra nếu như không phát hiện được tin tức của Odin cùng Dixi thì Niếp Vô Sonh cũng sẽ không chủ động đến gặp mình, huống chi là lúc mình đang tu luyện.
- Bùi thiếu, ngài còn nhớ Lãnh Vô Cực không?
Niếp Vô Song hỏi ngược lại.
- Nhớ.
Đối với cái tên Lãnh Vô Cực này thì Bùi Đông Lai cũng không quên, ngày đó hắn đã dùng “Lôi Đình” giết chết Lãnh Vô Cực, nhưng trận chiến ấy lại cực kỳ mạo hiểm. Nghe Niếp Vô Song nói thế thì Bùi Đông Lai đột nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi:
- Đúng rồi, đại hội võ lâm có phải là bắt đầu rồi không?
- Bẩm Bùi thiều, đại hội võ lầm đã được tổ chức cách đây 1 tháng tại núi Võ Đang, chưởng môn Võ Đang là Bạch Mi đạo nhân đã lực áp quần hùng, trở thành tân võ lâm minh chủ.
Niếp Vô Song trả lời:
- Bất quá bởi vì phần lớn cường giả trên Long Bảng không tham gia nên chức minh chủ võ lâm này của Bạch Mi đạo nhân có chút hữu danh vô thực. Bạch Mi đạo nhân tựa hồ cũng biết điểm này, đêm hôm qua hắn đã đến võ quán Cô Độc, hướng Cô Độc Phong Ảnh hạ chiến thư, cố gắng thông qua khiêu chiến Cô Độc Phong Ảnh để chứng minh thực lực của chính mình
- Hiện tại Bạch Mi đạo nhân đã đạt tới cảnh giới gì rồi?
Sắc mặt Bùi Đông Lai hơi đổi.
- Nghe nói mới bước chân vào khu vực Cương Kính.
Niếp Vô Song đem tin tức mới nhận được nói cho Bùi Đông Lai:
- Tôi tới tìm ngài là chính vì chuyện này.
- Nguy rồi.
Nghe được Bạch Mi đạo nhân đã bước chân vào khu vực Cương Kính, trong lòng Bùi Đông Lai căng thẳng, vội vàng nói:
- Niếp thúc, thúc hãy chuẩn bị xe, chúng ta đi tới Đông Hải.
Mọi người vào vào đây luận đàm nào, gạch đá càng nhiều, tốc độ truyện càng ra nhanh
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Chương 735: Kiếm còn người còn, vĩnh viễn không nói bại! (Thượng)
Dịch giả: Goncopius
Biên Dịch: Goncopius
Nguồn: 4vn.eu
Chương 735: Kiếm còn người còn, vĩnh viễn không nói bại! (Thượng)
Trong vòng 1 năm, nhân số của Cô Độc môn đã hơn 100 người, ở Yên Kinh, Nam Châu cùng Nam Cảng cũng có phân quán của võ quán Cô Độc, hội viên thì tính bằng đơn vị nghìn, lực ảnh hưởng ngày càng tăng, vô luận là đối với người thường hay giới võ học thì danh khí chỉ đứng sau Thiếu Lâm và Võ Đang.
Cho nên, tối hôm qua khi tin tức chưởng môn của Võ Đang là Bạch Mi đạo nhân để người đến hạ chiến thư với Cô Độc Phong Ảnh thì cả giới võ học liền xôn xao, mọi người liền chạy đến tổng bộ của võ quán Cô Độc nằm ở Đông Hải.
Ngoài ra, một ít nhân sĩ nổi tiếng của Đông Hải cũng đến đây, tính toán muốn xem trận quyết đấu “ Ai mới là TQ đệ nhất kiếm.”
8h sáng, võ đài của võ quán Cô Độc đã đông nghẹt người.
- Tên chó má Bạch Mi đạo nhân khiêu chiến với Cô Độc đại sư, quả thực là muốn chết mà.
- Đúng vậy, nếu không phải Võ Đang truyền lưu hơn một ngàn năm, danh khí lớn thì Bạch Mi đạo nhân là cộng lông gì, có tư cách gì mà khiêu chiến với Cô Độc đại sư?
…
Đại đa số người đến xem đều là hội viên của võ quán Cô Độc, trong lòng bọn họ thì Cô Độc Phong Ảnh là vô địch, Bạch Mi đạo nhân ở trước mặt Cô Độc Phong Ảnh chỉ là một con chicken.
Cùng lúc đó, ở góc Đông Bắc của võ tràng, nơi đây là chỗ ngồi của các nhân vĩ nổi tiếng trong giới võ học, lúc này mọi người đang bàn tán.
- Cô Độc môn cùng với võ quán Cô Độc mới thành lập 1 năm mà có quy mô lớn như vậy, thật là làm cho người ta hâm mộ a.
Người mở miệng là gia chủ của Đỗ gia, một trong tứ đại thế gia võ học.
Gia chủ Đỗ gia vừa mới mở miệng thì gia chủ của Triệu gia cũng không kìm lòng được mà mở miệng nói:
- Tạm thời không nói đến kết quả của trận chiến này, Cô Độc Phong Ảnh đối với giới võ học làm ra cống hiến như vậy đủ để cho ta cảm thấy xấu hổ.
Mọi người nghe vậy thì gật đầu.
Cùng lúc đó, cả võ tràng đột nhiên yên lặng trở lại, tất cả mọi người đều nhìn về phía lối vào, lúc này Cô Độc Phong Ảnh mang theo mười mấy tên đệ tử chân truyền, từ từ đi vào.
Trong đó, Cô Độc Phong Ảnh thân mang một bộ trường bào màu trắng, tay cầm một thanh bảo kiếm cổ xưa, thân mình thẳng tắp như thương.
- Cô độc đại sư!
- TQ đệ nhất kiếm.
Ngắn ngủi im lặng đi qua, cả võ tràng liền trở nên sôi trào, mọi người đều kích động đứng dậy, vung tay hô to.
Đối với những tiếng hoan hô đầy trời thì Cô Độc Phong Ảnh vẫn tỏ ra bình tĩnh, đi về phía góc Đông Bắc rồi ôm kiếm hành lễ đối với đám người nhân sĩ nổi tiếng trong giới võ học.
Đám người nhân sĩ nổi tiếng trong giới võ học thấy thế thì đứng dậy hoàn lễn.
- Lấy ý kiến của chư vị thì ai sẽ có phần thắng cao hơn trong trận chiến này?
Hoàn lễ xong, Thái Kinh chưởng môn phái Vịnh Xuân liền vận khí đan điền rồi mở miệng, giọng nói đủ để mọi người nghe rõ.
- Phần thắng của Cô Độc Phong Ảnh nhỏ hơn một ít, tuy rằng hắn sử dụng kiếm, hơn nữa còn nghĩ ra 'Cô Độc Kiếm Pháp' có uy lực hung mãnh, nhưng so với 'Thái Ất Huyền Môn kiếm pháp'được truyền lưu 1000 năm thì có hạ phong một chút. Còn nữa, tuy rằng sau khi Cô Độc Phong Ảnh tái xuất thì hắn đã bước chân vào khu vực Cương Kính, quét ngang cả giới võ học nhưng hiện tại hắn chỉ mới đứng ở khu vực Cương Kính mà thôi.
Dương Thiện chưởng môn Hình Ý muôn lên tiếng:
- Mà Bạch Mi đạo nhân ngày đó ở núi Võ Đang đã đánh bại chưởng môn Hoa Sơn, thể hiện ra thực lực, hẳn là đã đạt đến Cương Kính, thêm vào hắn cũng là cao thủ sử dụng kiếm, nếu dùng 'Thái Ất Huyền Môn kiếm pháp', mặc dù cao thủ Cương Kính nhập môn cũng không phải là đối thủ của hắn.
- Đột phá ở Cương Kính thật khó a.
Nghe được Dương Thiện nói như thế, một gã đại sư võ học nhịn không được lắc lắc đầu, nói:
- Lấy cách nhìn của ta thì nếu như Cô Độc Phong Ảnh không bước chân vào Cương Kính thì trận luận võ này
Nghe vị đại sư này nói thế thì mọi người liền trầm mặc, trong đó không ít người gật đầu, dường như là chấp nhận điều này.
"Bá!"
Sau đó, tất cả mọi ngươi lại nhìn về phía lối vào võ tràng.
Bạch Mi đạo nhân thân mặc một bộ trường bào màu đen, mang theo “ Thái Ất chân kiếm” tổ truyền của Võ Đang cùng với mười mấy tên đệ tử đi vào.
Sau khi đi vào võ tràng, thấy được trong võ tràng có không ít người thì Bạch Mi đạo nhân sinh lòng ghen tị, đồng thời ánh mắt của hắn nhìn về phía góc đài Đông Bắc.
Thấy được điểm này thì khóe miệng hắn nở nụ cười, dường như đã thực hiện được âm mưu,
Mặc dù 1 tháng trước hắn đã giành được chức minh chủ võ lâm nhưng mà những cao thủ tham gia vào trận chiến ấy cũng không có tên trên Long bảng, điều này làm cho chức Minh chủ võ lâm của hắn trở nên hữu danh vô thực.
Hắn hướng về phía Cô Độc Phong Ảnh khiêu chiến chính là muốn chứng minh bản thân hắn hoàn toàn xứng đáng làm Võ lâm minh chủ.
Hiện giờ, hắn thấy được những người này đến đây, chỉ cần kế tiếp hắn giết chết được Cô Độc Phong Ảnh thì mục đích có thể đạt được, đến lúc đó thì hắn tin tưởng tất cả mọi người đều thừa nhận hắn xứng đáng với ngôi vị Võ lâm minh chủ.
Dù sao thì Cô Độc Phong Ảnh cũng được xưng là TQ đệ nhất kiếm trong 10 năm qua.
Bởi vì cao hứng nên ánh mắt của hắn tỏ ra hài hước khi nhìn về phía Cô Độc Phong Ảnh, cảm giác kia giống như hắn không để Cô Độc Phong Ảnh vào trong lòng.
Rất nhanh, đám người Bạch Mi đạo nhân đã đến trước lôi đài, sau đó cả người Bạch Mi đạo nhân liền bắn lên rồi nhảy lên võ đài.
Thấy một màn như vậy thì mọi người liền yên lặng, ánh mắt nhìn về phía Cô Độc Phong Ảnh cùng Bạch Mi đạo nhân, chờ mong trận quyết chiến được bắt đầu.
- Cô Độc Phong Ảnh, tuy rằng ta không biết người nào phong ông là TQ đệ nhất kiếm, nhưng ông có cảm thấy bản thân mình xứng với danh hiệu này không?
Đang lúc mọi người chờ mong, Bạch Mi đạo nhân ngẩng đầu lên, khinh miệng nhìn vào Cô Độc Phong Ảnh.
Đối mặt với lời châm chọc cùng vẻ xạo quần của Bạch Mi đạo nhân thì Cô Độc Phong Ảnh chỉ thản nhiên nói:
- Xứng hay không, thử mới biết.
- Chẳng lẽ ông cho rằng bằng vào 'Cô Độc Kiếm Pháp' sáng chế của mình có thể thắng được 'Thái Ất Huyền Môn kiếm pháp' sao?
Bạch Mi đạo nhân cười lạnh nhìn chằm chằm vào Cô Độc Phong Ảnh:
- Trước khi bước vào cảnh giới Cương Kính thì ông chỉ có thể đón được của ta 10 kiếm, hiện tại ông có thể đón được mấy kiếm của ta?
Cho tới này Cô Độc Phong Ảnh là một người vô cùng cao ngạo.
Lúc này nghe được lời khiêu kích trắng trợn của Bạch Mi đạo nhân thì chân mày hắn nhíu lại, ánh mắt lạnh dần, chiến ý trên người xuất hiện mạnh.
- Đừng nói là ta không cho ông cơ hội xuất kiếm.
Cảm nhận được chiến ý trên người Cô Độc Phong Ảnh thì Bạch Mi đạo nhân khinh miệt cười:
- Ta cho ông xuất kiếm trước.
Cô Độc Phong Ảnh nghe vậy, không nói lời vô ích, cổ tay run lên, vỏ kiếm bắn ra, thanh kiếm liền ra khỏi bỏ, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, hàn quang lóe ra, chiếu vào tròng mắt mọi người.
“Vù”
Bảo kiếm ra khỏi vỏ, Cô Độc Phong Ảnh thả người bắn ra, cả người cùng bảo kiếm trong tay dung nhập thành một, hóa thành một đạo bạch quang đâm về phía Bạch Mi đạo nhân.
Mọi người vào vào đây luận đàm nào, gạch đá càng nhiều, tốc độ truyện càng ra nhanh
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Chương 736: Kiếm còn người còn, vĩnh không nói bại! (Trung)
Dịch giả: Goncopius
Biên Dịch: Goncopius
Nguồn: 4vn.eu
Chương 736: Kiếm còn người còn, vĩnh không nói bại! (Trung)
Võ công thiên hạ, Duy Khoái Bất Phá.
Một kiếm này của Cô Độc Phong Ảnh nhanh như thiểm điện, giống như một đạo bạch quang, làm cho người khác muốn tránh cũng không được.
Nhưng mà.
Đối mặt với một kiếm tuyệt thế của Cô Độc Phong Ảnh thì Bạch Mi đạo nhân cũng không có thất kinh mà đợi kiếm gần đến thì chân hắn liền đạp Cửu Cung, cả người như con quay xoay tròn, chẳng những thoát khỏi một kiếm này của Cô Độc Phong Ảnh hơn nữa lại chuyển ra sau lưng Cô Độc Phong Ảnh.
Một kiếm đâm không trúng, Cô Độc Phong Ảnh như Tê Ngưu Vọng Nguyệt, xoay tay nhắm vào cổ Bạch Mi đạo nhân mà chém lại một kiếm.
“Vù”
Một kiếm chém ra, không khí liền vang lên những tiếng vù vù, kình phong sắc bén đập vào mặt Bạch Mi đạo nhân làm cho lông tơ cả người của hắn dựng lên.
"Hừ!"
Bạch Mi đạo nhân hừ lạnh một tiếng, hoành kiếm chắn trước người.
“Keng”
Một kiếm của Cô Độc Phong Ảnh chém thẳng vào thanh Thái Ất kiếm của Bạch Mi đạo nhân, hoa lửa bắn ra.
- Đủ rồi.
Sau khi đỡ được một kiếm của Cô Độc Phong Ảnh thì cổ tay Bạch Mi đạo nhân run lên, Cương Kính đột nhiên bùng nổ, vỏ kiếm trên tay cua hắn giống như một ngôi sao băng, bắn thẳng về phía Cô Độc Phong Ảnh.
Lần này Bạch Mi đạo nhân chẳng những ỷ vào Cương Kính uy lực hung mãnh, chấn khai của Cô Độc Phong Ảnh hơn nữa cổ tay lại run lên, đem võ kiếm làm ám khí bắn vào Cô Độc Phong Ảnh.
Thời khắc nguy cơ, Cô Độc Phong Ảnh không dám lạnh nhạt, huy kiếm bổ về phía vỏ kiếm, chỉ nghe “ Keng” một tiếng, vỏ kiếm đã bị hắn chém trúng.
Dường như sớm đoán được Cô Độc Phong Ảnh sẽ làm như vậy, Bạch Mi đạo nhân cười lạnh một tiếng, bước lên từng bước, khí thế trên người tăng lên, giống như Giao Long xuất hải, thế không thể đỡ, một kiếm đâm về phía ngực của Cô Độc Phong Ảnh.
Thanh Long xuất hải.
Bạch Mi đạo nhân ra tay không theo quy tắc, vừa ra tay đó là chiêu ngoan độc nhất trong 'Thái Ất Huyền Môn kiếm pháp', tính toán một kiếm miểu sát Cô Độc Phong Ảnh.
Một kiếm của Bạch Mi đạo nhân đâm ra, Cô Độc Phong Ảnh chỉ cảm thấy cả người bị một cỗ sát khí bao lấy, cảm giác kia giống như bất kể hắn làm cái gì cũng không né được.
Đổi lại, nếu là võ giả bước chân vào Bán Bộ Cương Kính, đối mặt với một kiếm này của Bạch Mi đạo nhân thì hơn phân nửa là sẽ thất thủ.
Nhưng mà Cô Độc Phong Ảnh lại bất đồng.
Thứ nhất, hắn vốn là cao thủ sử dụng kiếm, tự mình sáng tạo ra 'Cô Độc Kiếm Pháp' danh chấn TQ, hơn nữa sau khi xuất quan thì hắn liền quét ngang cả giới võ học, có thể nói là có kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú.
Một kiếm này của Bạch Mi đạo nhân tuy rằng rất nhanh, góc độ rất xảo trá nhưng mà không có làm khó Cô Độc Phong Ảnh, chỉ thấy hắn vung tay lên, thanh bảo kiếm đâm một góc 60 độ, đánh thẳng vào kiếm của Bạch Mi đạo nhân.
“Keng”
2 kiếm chạm vào nhau, thanh Thái Ất kiếm liền bị lệch đi một chút.
Nhân cơ hội này, Cô Độc Phong Ảnh nghiêng người né tránh, chỉ nghe một tiếng rít gào vang lên, thanh Thái Ất kiếm đã đâm lướt qua vai của hắn, kình phong sắc bén đã làm rách trường bào của hắn.
"Hừ!"
Có lẽ không ngờ Cô Độc Phong Ảnh có thể né tránh được một kiếm này nên Bạch Mi đạo nhân hơi cảm ngoài ý muốn, chỉ nghe thấy hắn hừ lạnh một tiếng. Kiếm thế không giảm, lần này là từ trên bổ xuống đầu của Cô Độc Phong Ảnh.
Một kiếm này của hắn vô cùng uy mãnh, cho dù một con ngựa trúng phải chỉ sợ cũng sẽ bị chặt thành 2 đoạn.
Cô Độc Phong Ảnh thấy thế thì biết mình không thể đỡ nổi cho nên cũng không dám lấy cứng chọi cứng mà là lui ra.
- Chạy đi đâu?
Cô Độc Phong Ảnh vừa lui thì Bạch Mi đạo nhân liền hét lên, sau đó thanh Thái Ất kiếm của hắn liền chém ra, lần này hắn dùng chiêu “'Phiên giang đảo hải' như hình như bóng đuổi theo Cô Độc Phong Ảnh.
Cô Độc Phong Ảnh lui ra sau là muốn né tránh một kiếm của Bạch Mi đạo nhân, lúc này thấy khí thế của một kiếm này càng mạnh hơn thì hắn chỉ có thể lui ra tiếp.
Lui, tiếp tục lui.
Chỉ là 3 chiêu mà Bạch Mi đạo nhân hoàn toàn chiếm thế thượng phong, áp đảo Cô Độc Phong Ảnh.
Thấy một màn như vậy thì đám người trong võ quán Cô Độc liền tỏ ra vô cùng khiếp sợ, dường như bọn hắn chỉ thấy mọi chuyện trước mắt không phải là sự thật.
So với bọn hắn thì đám nhân sĩ võ học kia lại không cảm thấy bất ngờ, dù sao thì chênh lệch giữa cường giả Cương Kính và Hóa Kính đỉnh phong cũng thật sự quá lớn.
Tuy rằng Cô Độc Phong Ảnh cũng phát hiện Bạch Mi đạo nhân đã bước chân vào khu vực Cương Kính nhưng mà trong lòng hắn cũng tỏ ra biệt khuất.
Đúng vậy. . .
Là biệt khuất.
Cô Độc Kiếm Pháp lấy tốc độ để chiến thắng, khiến đối thủ không thể hoàn thủ lại, từ sau khi xuất quan thì trừ trận chiến cùng Bùi Vũ Phu ra thì chưa bao giờ hắn lại chật vật như thế này.
Có lẽ là rất biệt khuất cho nên trong lòng Cô Độc Phong Ảnh không cam lòng, hắn muốn phát động công kích.
Nhưng mà.
Bạch Mi đạo nhân không cho hắn cơ hội, chỉ thấy những đường kiếm của hắn chém ra vô cùng uy mãnh, thế không thể đỡ.
Đối mặt với những loạt công kích của Bạch Mi đạo nhân thì Cô Độc Phong Ảnh đành phải bỏ qua ý niệm phản kích lại, lựa chọn thối lui né tránh.
Lui.
Lại lui nữa.
Giờ phút này Cô Độc Phong Ảnh giống như chó nhà có tang, ngoài lui ra thì hắn cũng không còn biện pháp gì nữa.
- Cô Độc Phong Ảnh bại rồi.
Thấy một màn như vậy thì đông đảo đại sư giới vĩ học đều suy nghĩ như thế.
Bại rồi sao?
Sau khi lui vài bước thì Cô Độc Phong Ảnh biết rõ mình lui nữa thì sẽ rời ra khỏi võ đại, lập tức hắn liền đem kiếm chắn trước người.
“Keng”
2 kiếm chạm nhân, khí huyết trong người Cô Độc Phong Ảnh quay cuồng, , cổ tay chấn động, hổ khẩu chỉ cảm thấy đau đớn, dù thanh bảo kiếm chưa rời khỏi tay nhưng mà hắn cũng không cách nào chịu được lực đạo một kiếm này của Bạch Mi đạo nhân, trực tiếp bị đẩy lui.
"Bốp!"
" Bốp!"
" Bốp!"
1 bước, 2 bước, 3 bước…
Ước chừng Cô Độc Phong Ảnh lui khoảng 8 bước mới dừng lại.
Lúc này đây, Bạch Mi đạo nhân cũng không không có thừa thắng xông lên mà là dứng ở nơi đó, ánh mắt khinh miệt nhìn vào Cô Độc Phong Ảnh, thản nhiên nói:
- Cô Độc Phong Ảnh, nể mặt ông đã sáng chế ra Cô Độc Kiếm Pháp, làm ra những công hiến lớn cho võ thuật TQ nên hôm nay ta sẽ tha cho ông 1 mạng.
- Chưởng môn hậu đức.
Bạch Mi đạo nhân vừa thốt lên xong thì đám đệ tử Võ Đang liền rống lớn lên.
Mà đám người hội viên của võ quán Cô độc lại im lặng, không nói gì cả.
- Cương Kính đúng là một tông sư.
So sánh với đám hội viên của võ quán Cô Độc thì đám người Dương Thiện cũng không cảm thấy kinh ngạc, mà là âm thầm cảm thán thủ đoạn ngoan độc của Bạch Mi đạo nhân.
Ở bọn hắn xem ra, Bạch Mi đạo nhân không giết chết Cô Độc Phong Ảnh mà làm như vậy, mình qua là vì mở rộng lòng nhân đức của Võ lâm minh chủ nhưng mà trên thực tế là đã giẫm nát lòng cao ngạo của Cô Độc Phong Ảnh.
Bởi vì đối với Cô Độc Phong Ảnh mà nói thì phần cao ngạo kia bị giẫm nát, so với chết còn thống khổ hơn.
Giống như suy đoán của đám người Dương Thiện, lúc này sắc mặt của Cô Độc Phong Ảnh tỏ ra trắng bệch, thậm chí ngay cả tay cầm kiếm cũng run lên.
- Cô Độc Phong Ảnh, tuy rằng hôm nay ta tha chết cho ông nhưng mà sau này ông chớ nói mình là TQ đệ nhất kiếm, miễn làm trò hề cho người dùng kiếm.
Thấy được bộ dạng của Cô Độc Phong Ảnh thì Bạch Mi đạo nhân liền hét to lên một tiếng.
Cả người Cô Độc Phong Ảnh chấn động, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Bạch Mi đạo nhân.
- Như thế nào? Chẳng lẽ ông không phục? Hoặc là nói ông muốn chết phải không?
Mắt thấy Cô Độc Phong Ảnh không nhận thua, vẻ mặt lạnh như băng nhìn về phía mình thì chân mày Bạch Mi đạo nhân nhíu lại, cười lạnh:
- Nếu ông muốn tìm cái chết thì ta sẽ thỏa mãn nguyện vọng của ông.
Nói xong, Bạch Mi đạo nhân liền huy kiếm chỉ về phía Cô Độc Phong Ảnh.
Nghe được Bạch Mi đạo nhân nói thế, nhìn hàn khí toát ra trên thanh Thái Ất kiếm kia thì theo bản năng Cô Độc Phong Ảnh nắm chặt bảo kiếm trong tay nhưng mà hắn cũng hiểu được, nếu tiếp tục chiến đấu thì hắn cũng sẽ bại, cho nên tay cầm kiếm của hắn khẽ buông lỏng ra.
Nhưng mà.
Không đợi thanh bảo kiếm trong tay hắn rớt xuống thì đột nhiên có một đạo thân ảnh xuất hiện ở bên cạnh hắn.
- Ở trong lòng Đông Lai, trong từ điển của Cô Độc thúc vĩnh viễn không có 2 chữ” Nhận thua”
Ánh rạng đông, thiếu niên Bùi gia nắm lấy cánh tay run rẩy của Cô Độc Phong Ảnh, nhẹ giọng nói:
- Kiếm còn người còn, ngài vẫn chưa bại.
Cả người Cô Độc Phong Ảnh chấn động, rồi mở mắt ra.
Ánh mặt trời chói mắt.
Hắn vĩnh viễn không nói bại.
Mọi người vào vào đây luận đàm nào, gạch đá càng nhiều, tốc độ truyện càng ra nhanh
Đã có 34 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Chương 737: Kiếm còn người còn, vĩnh không nói bại! (Hạ)
Dịch giả: Goncopius
Biên Dịch: Goncopius
Nguồn: 4vn.eu
Chương 737: Kiếm còn người còn, vĩnh không nói bại! (Hạ)
Thấy Bùi Đông Lai xuất hiện thì Cô Độc Phong Ảnh ngẩn ra dường như hắn không ngờ Bùi Đông Lai sẽ xuất hiện vào lúc này.
Hắn càng không nghĩ dến Bùi Đông Lai lại nói ra làm hắn yên lòng.
Cô Độc Phong Ảnh ngạc nhiên khiến cho Bùi Đông Lai không nhịn được mà ngầm thở dài.
Sau khi biết tin Bạch Mi đạo nhân khiêu chiến Cô Độc Phong Ảnh thì Bùi Đông Lai liền đi tới võ quán Cô Độc.
Khi hắn đến thì trận chiến đã bắt đầu, Cô Độc Phong Ảnh giống như là chó nhà có tang, liên tục lui sau.
Một khắc này, hắn đã lo lắng cho Cô Độc Phong Ảnh đồng thời cũng do dự có nên ra tay giúp Cô Độc Phong Ảnh không?
Cuối cùng hắn bỏ qua ý nghĩ này.
Bởi vì hắn biết Cô Độc Phong Ảnh là người cao ngạo.
Đối với Cô Độc Phong Ảnh mà nói thì hắn cho phép bản thân mình thua Bùi Vũ Phu người đứng đầu trên Thần bảng, nhưng không cách nào nhận thua trước người sử dụng kiếm giống như mình là Bạch Mi đạo nhân.
Nhất là sau khi nắm được thế cục thì Bạch Mi đạo nhân lại nói những lời này để đả kích Cô Độc Phong Ảnh.
Hắn tức giận, hắn không cam lòng, hắn muốn liều mạng nhưng biết được đó chỉ là chuyện cười.
- Cô Độc thúc, 'Cô Độc Kiếm Pháp' chia làm 5 cảnh giới, Duy Ngã Bất Khoái, Trọng Kiếm Vô Phong, Nhân Kiếm Hợp Nhất, Thảo Mộc Giai Kiếm cùng Tâm Trung Vô Kiếm.
Đối mặt với vẻ kinh ngạc của Cô Độc Phong Ảnh thì Bùi Đông Lai mở miệng:
- Từ sau khi xuất quan thì ngài đã đạt tới cảnh giới Thảo Mộc Giai Kiếm, đồng thời cũng đã bước chân vào Bán Bộ Cương Kính, trong mắt của cháu, ngài chậm chạp không có đột phá là bởi vì từ đó đến nay ngày không để “ Tâm Trung Vô Kiếm” vào trong lòng.
Cô Độc Phong Ảnh nghe vậy, ánh mắt không khỏi mờ đi vài phần.
Hiển nhiên là hắn cũng biết cái này,
Thậm chí là khi đi cùng Bùi Vũ Phu, hắn từng cố gắng thỉnh giáo Bùi Vũ Phu nhưng bởi vì phần cao ngạo kia nên thủy chung hắn vẫn không nói ra.
Mà Bùi Vũ Phu cũng hiểu tính cách của Cô Độc Phong Ảnh, cũng không có chủ động truyền thụ võ học gì cho Cô Độc Phong Ảnh.
- Cùng mấy cảnh giới khác bất đồng, Cương Kính không hề chú trọng tu luyện mà là coi trọng việc tu luyện “ Thần Vực” , “ Thần Vực” cường đại rồi thì mọi cơ năng của thân thể cũng tăng lên.
Bùi Đông Lai tiếp tục nói:
- Cô Độc thúc,trong quá trình tu luyện “ Vô Thần” thì cháu đã phát hiện rằng việc tu tâm cũng gián tiếp tu luyện “ Thần Vực”. “ Tâm Vô TRung Kiếm” từ ý nào mà nói cũng có thể quy kết về “ Vô Thần”. Đây cũng chính là nói lấy tích lũy của người, chỉ cần ngộ được “ Tâm Vô Trung Kiếm” thì có thể thuận lợi bước vào cảnh giới Cương Kính.
2 mắt Cô Độc Phong Ảnh tỏa sáng.
Hắn đã từng vào lần rơi vào trạng thái “ Vô Thần”, tu luyện cso nhiều hiệu quả nhưng mà hắn cũng biết trạng thái “ Vô Thần” là chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
- “ Nhập Thần” thật ra là chỉ đạt tới cảnh giới “ Vô Tâm” cái gọi là Vô Tâm chính là bất động tâm, vô ngã. Từ đó bỏ qua ý thức của bản thân để vong sinh, vong tử, vong địch, vong ngã, bất động niệm, bất giới ý, “ Vô Tâm” để tự nhiên.
Bùi Đông Lai từ từ nói:
- Trong mắt cháu, “ Tâm Trung Vô Kiếm” cần phải xem đối thủ không có kiếm, toàn bộ công kích của đối thủ là hư ảo, không tồn tại, càng quan trong hợn là không cầm đem việc thắng lợi ký thác (gởi) vào kiếm của mình.
Bên tai vang lên lời nói của Bùi Đông Lai thì tinh quang trong mắt Cô Độc Phong Ảnh lóe lên, sau đó lâm vào trầm tư.
Người nọ là ai?
Coi như lúc Bùi Đông Lai đang giảng giải cho Cô Độc Phong Ảnh thì mọi người trong võ tràng liền ném mắt nhìn về phía Bùi Đông Lai, trong đó những người không biết Bùi Đông Lai liền thầm hỏi.
Mà những người có quen biết với Bùi Đông Lai thì kinh ngạc, kinh ngạc tại sao Bùi Đông Lai lại xuất hiện ở đây.
- Hắc, quả nhiên không hổ là con trai của Bùi Vũ Phu, có thể tự mình truyền thụ những kinh nghiệm của mình cho Cô Độc Phong Ảnh, chẳng lẽ nó đã bước chân vào khu vực Cương Kính sao?
Bạch Mi đạo nhân thấy vậy thì khóe miệng nở nụ cười châm chọc.
Đối mặt với vẻ châm chọc của Bạch Mi đạo nhân thì Bùi Đông Lai cũng không để ý mà vẻ hắn tỏ ra chờ mong nhìn vào Cô Độc Phong Ảnh.
Mắt thấy Bùi Đông Lai không để ý đến mình, nhớ lại chuyện Bùi Đông Lai giết chết đại đệ tử mình là Lãnh Vô Cực thì Bạch Mi đạo nhân liền tức giận:
- Tiểu tử, vừa rồi ta đã tha cho Cô Độc Phong Ảnh 1 mạng, nhưng luận võ giữa ta và hắn chưa kết thúc, ta cho người 3s, lập tức cút khỏi đây, nếu không thì chớ trách ta ỷ lớn hiếp nhỏ.
Bùi Đông Lai nghe vậy thì chân mày nhíu lại, nhìn về phía Bạch Mi đạo nhân.
- Lời của ta không nói lần thứ 2.
Mắt thấy Bùi Đông Lai thờ ơ, Bạch Mi đạo nhân nổi giận, ánh mắt như đao nhìn về phía Bùi Đông Lai.
- Ý lớn hiếp nhỏ, ta muốn biết, làm sao ngươi ỷ lớn hiếp nhỏ đây?
Lúc này đây, một giọng nói vang lên khắp võ tràng đủ để mọi người nghe rõ.
Nói xong, bóng người hiện ra.
Cả người Long Bồ Tổ Đề liền xuất hiện bên cạnh Bùi Đông Lai.
- Ngươi là ai?
Long Bồ Tổ Đề đột nhiên xuất hiện làm cho sắc mặt Bạch Mi đạo nhân biến đổi, hắn mặc dù không có gặp qua Long Bồ Tổ Đề nhưng mà trực giác nói cho hắn biết Long Bồ Tổ Đề rất mạnh.
- Ngươi còn chưa nói cho ta biết, ngươi ỷ lớn hiếp nhỏ như thế nào?
Long Bồ Tổ Đề nhìn chằm chằm vào Bạch Mi đạo nhân, hỏi một đằng, trả lời một nẻo nói:
- Ngươi sẽ động thủ với Đông Lai ư?
Bạch Mi đạo nhân trầm mặc không nói, lý trí nói cho hắn biết nếu như hắn dám động thủ với Bùi Đông Lai thì Long Bồ Tổ Đề tuyệt đối không bỏ qua cho hắn.
- Ngươi đang lo lắng ta sẽ ra tay giúp Đông Lai?
Dường như nhận ra tâm tư của Bạch Mi đạo nhân, Long Bồ Tổ Đề hừ nhẹ một tiếng:
- Hoặc là nói ngươi cho rằng ngươi có thề giết được Đông Lai?
- Ý của ngươi là ta giết không được hắn?
Bạch Mi đạo nhân cau mày, vẻ mặt hết sức khó coi, tuy rằng hắn sợ hãi Long Bồ Tổ Đề, nhưng mà ở hắn cũng không muốn mất mặt ở trước nhiều người như vậy.
Dù sao, thông qua trận chiến vừa rồi thì hắn đã xác lập được địa vị Minh chủ võ lâm.
Thân là Minh chủ võ lâm mà ngay cả một vãn bối như Bùi Đông Lai mà hắn cũng không đánh lại, nếu điều này truyền ra ngoài thì chẳng phải là khiến người ta cười rụng răng sao?
- Nếu không phải Đông Lai muốn để tự tay Cô Độc Phong Ảnh rửa mối nhục này thì hiện tại ngươi đã trở thành một đống thi thể rồi.
Long Bồ Tổ Đề cười lạnh một tiếng:
- Không phải ta khinh ngươi, chỉ dựa vào thực lực Cương Kính nhập môn của ngươi thì ngay cả 1 chiêu của nó thì ngươi cũng không đỡ được.
Rầm.
Lời kia của Long Bồ Tổ Đề vừa mới thốt ra thì cả võ tràng liền sôi trào lên.
- Ngươi nói ngay cả một chiêu của hắn mà ta cũng không đỡ nổi sao?
Bạch Mi đạo nhân hoài nghi lỗ tai của mình có vấn đề, hỏi một câu, sau đó không đợi Long Bồ Tổ Đề trả lời thì hắn liền cười lên:
- Ngươi đang nói đùa sao?
- Nói giỡn ư?
Long Bồ Tổ Đề cười lạnh:
- Với người như ngươi thì Long Bồ Tổ Đề ta đây cần phải nói giỡn không?
- Ngươi…ngươi là Long Bồ Tổ Đề?
Người có tên, cây có bóng, nghe được cái tên Long Bồ Tổ Đề này thì Bạch Mi đạo nhân cả kinh, vẻ mặt liền tỏ ra khiếp sợ.
Mặc dù hắn chưa gặp qua Long Bồ Tổ Đề nhưng mà hắn đã nghe qua danh của Long Bồ Tổ Đề, biết được Long Bồ Tổ Đề là một trong những cường giả nằm trong top 10 trên Thần Bảng.
"Ách. . ."
Khiếp sợ không riêng gì Bạch Mi đạo nhân mà cả đám người Dương Thiện cũng cả kinh trợn mắt há hốc mồm!
“Bá”
Sau đó, vô luận là Bạch Mi đạo nhân hay đám người Dương Thiện cùng nhìn sang phía Bùi Đông Lai.
Bọn hắn biết rằng lấy thân phận của Long Bồ Tổ Đề thì nàng sẽ không nói đùa.
Đây cũng chính là nói Bạch Mi đạo nhân sẽ không đỡ nổi 1 chiêu của Bùi Đông Lai.
Bùi Đông Lai thấy vậy cũng không để ý mà lẳng lặng nhìn Cô Độc Phong Ảnh, đợi kết quả từ Cô Độc Phong Ảnh.
"Hô ~ "
Sau đó, Cô Độc Phong Ảnh từ trong trầm tư lấy lại tinh thần, thở ra một ngụm oi bức, sắc mặt phức tạp nhìn vào Bùi Đông Lai.
- Cô Độc thúc, thúc hãy để lão già kia im miệng đi.
Nhận thấy được khí tức trên người Cô Độc Phong Ảnh biến đổi thì Bùi Đông Lai biết rõ Cô Độc Phong Ảnh đột phá, lập tức nở nụ cười.
Cô Độc Phong Ảnh nghe vậy thì không nói gì nữa mà bước lên một bước.
- A di, chúng ta xuống thôi.
Bùi Đông Lai thấy thế thì biết Cô Độc Phong Ảnh muốn xuất thủ.
Long Bồ Tổ Đề gật đầu rồi cùng Bùi Đông Lai đi xuống võ đài.
Mắt thấy Cô Độc Phong Ảnh bước lên thì Bạch Mi đạo nhân cảm thấy vô cùng tức giận, hắn nhịn không được mà quát lạnh:
- Cô Độc Phong Ảnh, ngươi đã muốn chết thì ta sẽ thanh toàn cho ngươi.
Cả người Bạch Mi đạo nhân đột nhiên biến mất.
Ngay sau đó.
Đột nhiên Bạch Mi đạo nhân xuất hiện trước người Cô Độc Phong Ảnh, thanh Thái Ất kiếm trong tay hắn vung lên hóa thành một đạo bạch quang, chém thẳng xuống đầu Cô Độc Phong Ảnh.
Một kiếm này, hắn vận dụng toàn lực, muốn giết chết Cô Độc Phong Ảnh.
Đối mặt với một kiếm toàn lực của Bạch Mi đạo nhân thì Cô Độc Phong Ảnh cũng không động đậy, tùy ý để kiếm chém thẳng xuống.
Nhưng mà.
Coi như lúc thanh Thái Ất kiếm sắp chém trúng đỉnh đầu Cô Độc Phong Ảnh.
Cô Độc Phong Ảnh liền động.
Chỉ thân thân mình hắn lóe lên né được một kiếm này, đồng thời thanh bảo kiếm trong tay hắn chém ra.
“Phốc”
Kiếm quang hiện lên, đầu của Bạch Mi đạo nhân liền bay ra, máu tươi bắn lên, thanh Thái Ất kiếm trong tay hắn rơi xuống.
“Bịch”
“Leng keng”
Đầu người cùng thanh bảo kiếm liền rơi xuống đất.
"Ách. . ."
Hình ảnh dừng lại.
Trừ Bùi Đông Lai và Long Bồ Tổ Đề ra thì tất cả mọi người đều kinh trợn mắt há hốc mồm.
Thấy được ánh mắt của mọi người tỏ ra khiếp sợ thì Cô Độc Phong Ảnh không có gì mà là thu kiếm đi về phía Bùi Đông Lai.
- Chẳng…chẳng lẽ thực lực Cô Độc Phong Ảnh tăng lên là bởi vì Bùi Đông Lai sao?
Dường như toàn bộ mọi người trong võ tràng đều suy nghĩ như thế.
- Cảm ơn cháu, Đông Lai.
Giống như suy đoán của mọi người, Cô Độc Phong Ảnh dừng lại ở trước người Bùi Đông Lai rồi nói cảm ơn, trong giọng nói tràn ngập vẻ cảm kích, càng nhiều là thổn thức.
Thế sự vô thường.
Người thiếu niên từng cần hắn bao che đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.
Mọi người vào vào đây luận đàm nào, gạch đá càng nhiều, tốc độ truyện càng ra nhanh
Đã có 38 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius