HIỆP ẨN MA TUNG
Hồi 21 Thà mạng với ma đầu
Phà n Cá»u cố nén lá»a căm thù :
- Vì sao tôn giá lại giết ông ấy?
- Lão phu theo luyện công mấy năm, chưởng lá»±c có chứa Hủ Cốt chưởng hay không, trÆ°á»›c khi rá»i Ä‘á»™ng, dÄ© nhiên là lão phu phải được ấn chứng.
- Váºy là tôn giá đã dùng ngÆ°á»i đã truyá»n thụ chưởng pháp cho mình là m đối tượng ấn chứng Æ°?
Châu Bách Long cÆ°á»i hăng hắc :
- Äúng váºy! Vả lại, nhất sÆ¡n nan dung nhị hổ, chỉ có thể tồn tại má»™t ngÆ°á»i đã luyện thà nh Hủ Cốt chưởng trong võ lâm thôi!
Phà n Cá»u đã dần lá»™ vẻ căm thù, lạnh lùng nói :
- Tôn giá tháºt là độc ác, sát hại tôn sÆ° là hà nh vi đại nghịch bất đạo, ắt sẽ bị thiên tru địa diệt.
Châu Bách Long cÆ°á»i phá lên :
- Sát hại sÆ° phụ Æ°? NgÆ°Æ¡i nói tháºt quá ná»±c cÆ°á»i, lão phu từng tuổi nà y mà còn bái sÆ° gì nữa? Phà n Äịch Tà mà đủ tÆ° cách thu nháºn lão phu là m đồ đệ sao?
Phà n Cá»u nhấn mạnh giá»ng :
- Nhất nháºt thá» giáo, chung thân vi sÆ°, nhất nháºt vi sÆ°, chung thân vi phụ. Sau khi thá» giáo công thà nh, mai kia con cái của tôn giá nhất định cÅ©ng sẽ sát hại tôn giá, đó là lẽ trá»i tuần hoà n, không sá»›m thì muá»™n cÅ©ng sẽ báo ứng, tôn giá có nghÄ© đến Ä‘iá»u ấy chăng?
Châu Bách Long trợn mắt nhÃu mà y, tức giáºn nói :
- Phà n Cá»u, ngÆ°Æ¡i lại dám dạy dá»— lão phu hả? Nếu không vì ngÆ°Æ¡i đã cống hiến cho lão phu má»™t kho tà ng lá»›n thì lão phu đã cho ngÆ°Æ¡i má»™t chiêu Hủ Cốt chưởng rồi.
Phà n Cá»u cÆ°á»i khảy :
- Khi kho tà ng và o tay, chắc chắc tôn giá cÅ©ng đối xá» vá»›i Phà n má»— nhÆ° là Phà n Äịch Tà thôi.
Châu Bách Long giáºn dữ quát :
- Ngươi muốn chết hả?
Phà n Cá»u gằn giá»ng :
- Môi hở thì răng lạnh!
Châu Bách Long ngẩn ngÆ°á»i, mắt rá»±c tinh quang, trầm giá»ng há»i :
- Phà n Äịch Tà là gì của ngÆ°Æ¡i?
Phà n Cá»u thầm nhủ :
- Vừa rồi khi cát bụi bay mịt mù, hẳn là Cao NhÆ° Äăng đã lẻn và o trong Ä‘á»™ng, đã đến lúc vạch trần sá»± tháºt rồi!
Bèn trầm giá»ng nói :
- ChÃnh là gia phụ!
Châu Bách Long liá»n lá»™ vẻ hung ác, hăng hắc cÆ°á»i :
- Váºy thì và ng và minh châu cÅ©ng là do ngÆ°Æ¡i bịa đặt ra chứ gì?
- Không sai, mục Ä‘Ãch là muốn ngÆ°Æ¡i đến nÆ¡i tiên phụ vùi xÆ°Æ¡ng mà chịu chết.
Châu Bách Long cÆ°á»i vang :
- Thôi được, lão phu thà nh toà n cho tấm lòng hiếu thảo của ngươi, để cho hai cha con ngươi được chôn cùng một chỗ...
Y vừa dứt lá»i, bá»—ng nghe Cao NhÆ° Äăng ở ngoà i Ä‘á»™ng nói :
- Châu Bách Long, con gái ngươi đang nằm trong tay Cao mỗ, nếu ngươi muốn nà ng ta sống, hãy tức khắc trao ra thuốc chữa thương thế Hủ Cốt chưởng.
Châu Bách Long biến sắc mặt, vội quay phắt lại.
Äó chÃnh là kế hoạch đã định của Phà n Cá»u hầu phân tán tâm thần của Châu Bách Long, ngay khi y vừa quay Ä‘i, Phà n Cá»u liá»n tức vung Ä‘á»™ng cả hai tay, ba mÆ°Æ¡i hai ngá»n Phi VÅ© Tiển tá»›i tấp bay ra nhanh nhhÆ° chá»›p.
Ba mÆ°Æ¡i hai ngá»n Phi VÅ© Tiá»…n được chia là m nhiá»u góc Ä‘á»™ khác nhau hÆ°á»›ng và o mục tiêu, hệt nhÆ° mÆ°a bão phủ trùm khắp ngÆ°á»i Châu Bách Long, chỉ cần trúng phải má»™t ngá»n thì hôm nay y khó thể bảo toà n tÃnh mạng.
Nà o ngá» Châu Bách Long vừa xoay ngÆ°á»i đã phát hiện mÆ°u kế của Phà n Cá»u, liá»n tức hai cánh tay áo phất liên hồi, đánh rÆ¡i hết Phi VÅ© Tiá»…n xuống đất.
Cao NhÆ° Äăng ở ngoà i Ä‘á»™ng có lẽ cÅ©ng đã nháºn thấy tình thế không ổn, vá»™i lá»›n tiếng nói :
- Châu Bách Long, nếu ngươi mà không trao thuốc trị thương ra tức khắc, Cao mỗ sẽ cắm năm ngón tay và o yết hầu con gái ngươi. Hãy ném ra đây mau, không thì Cao mỗ hạ độc thủ ngay.
Châu Bách Long dù Ä‘á»™c ác mấy cÅ©ng chẳng thể không mà ng đến tÃnh mạng của con gái, bèn tức giáºn quát :
- Cao NhÆ° Äăng, nếu ngÆ°Æ¡i mà dám Ä‘á»™ng đến má»™t sợi tóc của con gái lão phu, lão phu thá» sẽ cho ngÆ°Æ¡i chết không có đất chôn thây.
Y tức giáºn nhÆ° váºy lại tạo cÆ¡ há»™i cho Phà n Cá»u má»™t lần nữa.
Phà n Cá»u lại vung tay ném ra vô số đá sá»i.
Chỉ nghe Châu Bách Long khẽ hự lên một tiếng, như đã bị ném trúng.
Phi VÅ© Tiá»…n có thể khiến công lá»±c tản mác, hà nh Ä‘á»™ng cháºm chạp, nhÆ°ng đá sá»i chỉ gây thÆ°Æ¡ng tÃch nhẹ, bất đắc dÄ© lắm Phà n Cá»u má»›i phải ném ra nhÆ° váºy.
Phà n Cá»u biết sau khi Châu Bách Long trúng đá, nhất định sẽ ra tay tấn công mình, bèn vá»™i ném ra má»™t quả đạn khói, chỉ nghe “đùng†má»™t tiếng, trong Ä‘á»™ng liá»n tức trà n ngáºp khói Ä‘en.
Trong khi ấy Phà n Cá»u cÅ©ng đã quÆ¡ tắt há»a táºp, không còn trông thấy được gì nữa.
Phà n Cá»u cÆ°á»i nói :
- Châu Bách Long, ngÆ°á»i cao tuổi thÆ°á»ng hay phản lão hoà n đồng, tÃnh tình trở lại nhÆ° trẻ con, Phà n má»— cùng ngÆ°Æ¡i chÆ¡i cút bắt váºy.
Vừa dứt lá»i đã vá»t lên không, thi triển BÃch Hổ công dán mình trên nóc Ä‘á»™ng.
Quả nhiên, Châu Bách Long đã phát chưởng đánh và o chỗ phát ra tiếng nói, chỉ nghe tiếng đá vỡ vụn, hẳn là vách động đã lỡ hết một khoảng.
Phà n Cá»u hạ xuống đất nói :
- Châu Bách Long, Phà n mỗ ở đây nà y!
ChÆ°a dứt lá»i ngÆ°á»i lại đã vá»t lên không.
Châu Bách Long lại vung chưởng đánh ra, và dĩ nhiên lại trúng và o vách đá.
Châu Bách Long phen nà y đã biết Phà n Cá»u là muốn là m tiêu hao ná»™i lá»±c mình, bèn cÆ°á»i khảy nói :
- Phà n Cá»u, ngÆ°Æ¡i đừng tưởng mình thông minh, không đánh lừa được lão phu đâu.
Phà n Cá»u nÃn thở dán mình trên nóc Ä‘á»™ng, không dám trả lá»i.
Châu Bách Long nói tiếp :
- Lão phu không rảnh để chÆ¡i cút bắt vá»›i ngÆ°Æ¡i, lão phu ra ngoà i cá»a Ä‘á»™ng đốt lá»a lên, để xem ngÆ°Æ¡i có chịu nổi không?
Cao NhÆ° Äăng ở ngoà i nghe váºy hoảng kinh, vá»™i lá»›n tiếng nói :
- Châu Bách Long, ngÆ°Æ¡i mà rá»i khá»i Ä‘á»™ng là Cao má»— lấy mạng con gái ngÆ°Æ¡i ngay.
Châu Bách Long cÆ°á»i khảy :
- Cao NhÆ° Äăng, ngÆ°Æ¡i đừng giở trò là hÆ¡n, con gái lão phu chắc chắn không có trong tay ngÆ°Æ¡i.
Tuy y nói váºy, nhÆ°ng cÅ©ng chẳng dám khinh xuất Ä‘i ra ngoà i.
Cao NhÆ° Äăng cÆ°á»i to :
- Tin hay không đó là tùy ngươi.
- Váºy ngÆ°Æ¡i hãy bảo con gái lão phu lên tiếng nói thá» xem, nếu quả đúng là Hoà i Anh ở trong tay ngÆ°Æ¡i, lão phu chấp nháºn xuôi tay chịu trói.
Sá»± tháºt thì Hoà i Anh không há» bị Cao NhÆ° Äăng ká»m chế, đó chẳng qua là mÆ°u kế của Phà n Cá»u nhà m mục Ä‘Ãch khiến cho Châu Bách Long phân tâm để cho Phà n Cá»u thừa cÆ¡ phóng ra Phi VÅ© Tiá»…n.
NhÆ°ng bây giá» Phà n Cá»u chÆ°a đắc thủ, trò nà y bắt buá»™c phải diá»…n tiếp Cao NhÆ° Äăng Ä‘Ã nh nói :
- Con gái ngươi đã được Cao mỗ điểm huyệt, lúc nà y không thể nói được.
- Ngươi có thể giải huyệt kia mà .
- Cao má»— không bao giá» nghe lá»i sai khiến của ai cả.
Châu Bách Long cÆ°á»i ha hả :
- Cao NhÆ° Äăng, ngÆ°Æ¡i đã lá»™ Ä‘uôi ra rồi! Vì lấy thuốc trị thÆ°Æ¡ng cho tên tiểu tá» Diêu Kiệt, dù phải nghe theo sá»± sai khiến của lão phu thì ngÆ°Æ¡i nhất định cÅ©ng cam tâm tình nguyện. Thôi, ngÆ°Æ¡i đừng hòng đánh lừa lão phu nữa.
Châu Bách Long tuy nói váºy, song vẫn đứng trong Ä‘á»™ng chứ chÆ°a Ä‘i ra ngoà i.
Äây là má»™t cuá»™c đấu trà gay go, Cao NhÆ° Äăng thấy Châu Bách Long chÆ°a ra khá»i Ä‘á»™ng, biết là đối phÆ°Æ¡ng chÆ°a xác định được hÆ° tháºt, bèn trầm giá»ng nói :
- Váºy thì ngÆ°Æ¡i hãy ra khá»i Ä‘á»™ng thá» xem.
Châu Bách Long cÆ°á»i gằn :
- Ngươi tưởng lão phu không dám ư?
- Liệu ngươi dám...
ChÆ°a dứt lá»i, Châu Bách Long đã phóng ra nhÆ° bay và vung chưởng công tá»›i.
Thì ra lão ma đầu nà y đã thầm nghe tiếng, xác định vị trÃ, rồi bất thần phóng ra xuất chưởng tấn công, chuẩn bị nhất kÃch đánh chết Cao NhÆ° Äăng ngay.
Qúa bất ngá», Cao NhÆ° Äăng mắt thấy không thể nà o tránh khá»i được thế chưởng của Châu Bách Long.
May thay, Phà n Cá»u dán mình trên nóc Ä‘á»™ng đã sá»›m nháºn ra ý đồ của Châu Bách Long. Ngay khi hắn vừa tung mình, Phà n Cá»u liá»n tức ném dây thòng lá»ng ra, vô cùng chuẩn xác siết lấy cổ chân Châu Bách Long và ra sức giáºt mạnh.
Châu Bách Long liá»n bị kéo cho quay ngÆ°á»i, thế chưởng láºp tức lệch Ä‘i, “bùng†má»™t tiếng, chưởng kình đã trúng và o vách đá, lại má»™t lần nữa cát bụi bay mù mịt.
Trong khi ấy Châu Bách Long đã mang theo dây thòng lá»ng phóng nhanh ra ngoà i cá»a Ä‘á»™ng.
Phà n Cá»u theo sau ra đến, hối hả nói :
- Cao đà chủ, tình huống rất xấu, xem ra chúng ta sẽ bị nhốt trong sơn động nà y mất.
Cao NhÆ° Äăng gáºt đầu trầm giá»ng :
- Tình thế trước mắt vô cùng bất lợi đối với chúng ta, có lẽ đà nh phải dốc sức quyết chiến một phen thôi.
- Äi! Chúng ta Ä‘uổi theo ngay.
Khi hai ngÆ°á»i ra đến cá»a Ä‘á»™ng, chỉ thấy Châu Bách Long Ä‘ang đứng quay lÆ°ng và o, đối diện là Diêu Kiệt tay cầm trÆ°á»ng kiếm sáng loáng dÆ°á»›i ánh sao đêm.
Vá»›i võ công của Châu Bách Long, vốn ra y chẳng xem Diêu Kiệt và o đâu, nhÆ°ng lúc nà y vẻ cuồng ngạo của y hoà n toà n biến mất trÆ°á»›c dáng vẻ uy nghi và ánh mắt rá»±c lá»a căm thù của Diêu Kiệt, không dám khinh địch.
Do đó, Châu Bách Long đứng yên bất Ä‘á»™ng, mÆ°á»i ngón tay lúc duá»—i lúc co và tiếng xÆ°Æ¡ng kêu răng rắc.
Diêu Kiệt cÅ©ng không Ä‘á»™ng Ä‘áºy, cÆ¡ hồ cả hÆ¡i thở cÅ©ng ngÆ°ng chỉ. Cứ thế lẳng lặng đứng nhìn đối thủ chằm chặp, nhÆ° chỠđợi cÆ¡ há»™i má»™t kiếm xuyên thủng tim kẻ thù.
Hồi lâu, Châu Bách Long mới lạnh lùng nói :
- Tiẻu tá», ngÆ°Æ¡i tháºt là may mắn!
Diêu Kiệt Ä‘anh giá»ng :
- May mắn sao?
- Hủ Cốt chưởng của lão phu đã không kết liá»…u tÃnh mạng của ngÆ°Æ¡i.
Diêu Kiệt cÆ°á»i khảy :
- Lúc nà y mà thốt ra những lá»i ấy tháºt là thừa thãi, kẻ nà y Ä‘ang chá» lão xuất chiêu đây!
Châu Bách Long cÆ°á»i hăng hắc :
- Kẻ bị trúng Hủ Cốt chưởng, tuy được chữa trị bảo toà n tÃnh mạng, nhÆ°ng nếu không được uống và o thuốc phục nguyên đặc chế của lão phu, công lá»±c khó thể khôi phục, kiếm sắc trong tay cÅ©ng nhÆ° là phế váºt, hãy nhân lúc lão phu chÆ°a nổi giáºn, ngÆ°Æ¡i hãy mau cút khá»i đây ngay.
Diêu Kiệt cÆ°á»i khảy :
- Sao lão lại nhân từ váºy?
- NÆ¡i pháp trÆ°á»ng giết ngÆ°á»i chỉ má»™t Ä‘ao, lão phu cÅ©ng không bao giá» hạ thủ vá»›i ngÆ°á»i nà o hai lần, nhất là đối vá»›i kẻ không có khả năng phản kháng, kể nhÆ° ngÆ°Æ¡i may mắn đấy.
Diêu Kiệt cÆ°á»i to :
- Lão là ngÆ°á»i từng trải trên chốn giang hồ, biết nhiá»u hiểu rá»™ng, lẽ ra phải nháºn thấy được Diêu má»— ná»™i lá»±c dồi dà o chứ?
Phà n Cá»u ở trong Ä‘á»™ng chợt nhá»› đến binh pháp có câu “Khi đôi bên gÆ°á»m nhau, tấn công và o tâm lý là thượng sáchâ€, bèn lá»›n tiếng nói :
- Châu Bách Long mắt già sá» sệt đã trông lầm rồi! Diêu thiếu hiệp chẳng những công lá»±c đã hoà n toà n khôi phục mà còn tăng tiến hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u. Äó chÃnh do Châu Hoà i Anh cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i thông tình đạt lý đã ban cho, hản là ngÆ°Æ¡i không ngỠđến chứ?
Châu Bách Long tức giáºn quát :
- Ngươi chớ nói láo!
Phà n Cá»u phá lên cÆ°á»i :
- Váºy thì ngÆ°Æ¡i cứ mạnh dạn mà ra tay, trÆ°á»ng kiếm của Diêu thiếu hiệp Ä‘ang thèm máu tÆ°Æ¡i đấy!
Diêu Kiệt không há» biết vá» việc Châu Hoà i Anh tặng thuốc, nghe váºy không khá»i sá»ng sốt, liá»n cao giá»ng nói :
- Phà n Cá»u, tại hạ tá»± tin hãy còn đủ sức đối phó vá»›i Châu Bách Long, không cần phải mÆ°u kế nhiá»…u loạn tâm thần.
Phà n Cá»u vừa định bà y tá» nguyên ủy. Cao NhÆ° Äăng đã vá»™i kéo tay y cản lại.
Phà n Cá»u liá»n lùi bÆ°á»›c ra sau, khẽ há»i :
- Cao Ä‘Ã chủ sao lại ngăn cản Phà n má»— nói rõ sá»± tháºt?
- Cao mỗ hiểu ý tôn giá, chẳng qua là muốn nhiễu loạn tâm thần Châu Bách Long.
- Äúng váºy!
- NhÆ°ng tôn giá đã quên mất háºu quả tÆ°Æ¡ng phản, nếu Diêu thiếu hiệp mà biết việc Hoà i Anh cô nÆ°Æ¡ng đã lấy trá»™m thuốc trao tặng, rất có thể sinh lòng e ngại, không Ä‘Ã nh lòng hạ Ä‘á»™c thủ, nhÆ° váºy sẽ tạo cÆ¡ há»™i cho Châu Bách Long, vạn nhất Diêu thiếu hiệp thá» nạn thì hai ta cÅ©ng đừng mong sống còn.
Phà n Cá»u vỡ lẽ, vá»™i gáºt đầu nói :
- Váºy thì Phà n má»— xin im lặng!
Tuy hai ngÆ°á»i nói vá»›i nhau rất khẽ, song thảy Ä‘á»u lá»t và o tai Châu Bách Long.
Diêu Kiệt định giết y báo thù cha, váºy mà con gái lại lấy trá»™m thuốc cứu mạng và khôi phục võ công cho Diêu Kiệt, dÄ© nhiên khiến y tức giáºn khôn cùng. Thế nhÆ°ng y rất hiểu cái tai hại của sá»± tức giáºn, liá»n vá»™i cố gắng dằn nén.
Châu Bách Long tiến tới một bước, thở dà i nói :
- Có lẽ là lão phu đã đến ngà y táºn số nên má»›i khiến Hoà i Anh lấy trá»™m thuốc mang cho ngÆ°Æ¡i. Nà o, hãy ra tay Ä‘i, lồng ngá»±c lão phu Ä‘ang chá» trÆ°á»ng kiếm của ngÆ°Æ¡i, để cho ả nha đầu kia biết rõ quan hệ vá»›i tiểu tá» ngÆ°Æ¡i thì háºu quả sẽ ra sao.
Diêu Kiệt lạnh lùng :
- Diêu mỗ từ khi thỠthương đến giỠchưa từng gặp mặt Hoà i Anh cô nương, mà cũng chưa hỠuống thuốc phục nguyên nà o đó. Trong cuộc chiến giữa hai ta, tốt hơn hết không nên lôi kéo lệnh ái và o.
- Váºy là ấn tượng của ngÆ°Æ¡i vá» Hoà i Anh cÅ©ng chẳng xấu.
- Hoà i Anh cô nÆ°Æ¡ng là má»™t ngÆ°á»i con gái lÆ°Æ¡ng thiện, rất tiếc lại có má»™t ngÆ°á»i cha Ä‘á»™c ác nhÆ° lão.
Châu Bách Long bá»—ng há»i :
- Nếu lão phu trở thà nh má»™t ngÆ°á»i cha tốt thì sao?
- Äến hôm nay thì đã muá»™n rồi.
Châu Bách Long nhướng mà y :
- Ngươi đã nhất quyết lấy mạng lão phu ư?
Diêu Kiệt kiên quyết gáºt đầu :
- Äúng váºy!
Châu Bách Long bỗng thở dà i :
- Rất tiếc lão phu đã không còn đấu chÃ, không thì cÅ©ng muốn thá» xem công lá»±c của ngÆ°Æ¡i lúc nà y thâm háºu đến mức Ä‘á»™ nà o.
- Vì sao lão không còn đấu ch�
- Vì tÃnh mạng và võ công của ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u là do con gái lão phu ban cho, nếu lão phu giết chết ngÆ°Æ¡i thì sẽ uổng phà tấm lòng của Hoà i Anh còn gì?
Diêu Kiệt lắc đầu :
- Äó là mÆ°u kế của Phà n Cá»u, tháºt sá»± thì không há» có việc ấy.
Phà n Cá»u lá»›n tiếng tiếp lá»i :
- Châu Bách Long, ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm ra tay Ä‘i, việc Hoà i Anh cô nÆ°Æ¡ng tặng thuốc, hoà n toà n là do Phà n má»— đã bịa đặt ra. Diêu thiếu hiệp đã quang minh lá»—i lạc nhÆ° váºy, Phà n má»— cÅ©ng Ä‘Ã nh phải thú tháºt.
Châu Bách Long trầm giá»ng :
- Chắc chắn không phải ngươi đã bịa đặt, nếu Hoà i Anh mà không tự ý lấy trộm Phục Nguyên Hoà n mang đến cho Diêu Kiệt, không bao giỠhắn có thể khôi phục được võ công.
Phà n Cá»u cÆ°á»i to :
- Diêu thiếu hiệp bẫm sinh dị thÆ°á»ng, muốn gây thÆ°Æ¡ng tổn gân cốt hay nguyá»…n khà còn chẳng dá»…, huống hồ là hủy hoại võ công.
Châu Bách Long lắc mạnh đầu :
- Lão phu không tin!
- Tin hay không tùy ngươi!
- Lão phu phải Ä‘Ãch thân há»i Hoà i Anh má»›i được.
Châu Bách Long dứt lá»i, hai tay chắp sau lÆ°ng ung dung Ä‘i tá»›i.
Diêu Kiệt chầm cháºm Ä‘Æ°a kiếm lên cản trÆ°á»›c mặt Châu Bách Long, Ä‘anh giá»ng nói :
- Lão có biết nơi đây có tên là gì không?
Châu Bách Long thoáng ngẩn ngÆ°á»i :
- Tuyệt Long Giản!
- Äã biết tên Tuyệt Long Giản, sao còn định rá»i khá»i?
Vừa dứt lá»i đã vung kiếm nhanh nhÆ° chá»›p đâm và o yết hầu Châu Bách Long.
Châu Bách Long quả không hổ võ há»c uyên thâm, chỉ thấy bóng ngÆ°á»i nhấp nhoáng, đã tránh khá»i chiêu kiếm hung hiểm của Diêu Kiệt.
Diêu Kiệt má»™t khi đã xuất thủ, lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên đâu chịu dừng tay giữa chừng. Má»™t kiếm đâm hụt, liá»n tức sấn tá»›i, vung kiếm quét ngang lÆ°ng Châu Bách Long.
Châu Bách Long lách ngÆ°á»i tránh khá»i quát :
- Tiểu tá», hãy dừng tay!
Diêu Kiệt thu kiếm dừng lại, lạnh lùng há»i :
- Còn gì trăn trối?
- Lão phu đã nhÆ°á»ng cho hai chiêu rồi.
Diêu Kiệt cÆ°á»i khảy :
- Nếu lão không hối háºn khi trÆ°á»ng kiếm xuyên tim thì cứ tiếp tục nhÆ°á»ng nhịn.
- NgÆ°Æ¡i chá»› quá cuồng ngạo, chẳng qua lão phu vì Hoà i Anh mà nhÆ°á»ng nhịn ngÆ°Æ¡i thôi.
Diêu Kiệt chợt hiểu ra âm mÆ°u của Châu Bách Long, bèn trầm giá»ng nói :
- Lão tháºt là vô sỉ, lại lợi dụng lệnh ái là m bùa há»™ mạng. Không sai, Châu Hoà i Anh là ngÆ°á»i tốt, nhÆ°ng Diêu má»— chẳng thể không báo thù cha.
- Sau khi ngươi hạ sát lão phu, thù cha của Hoà i Anh sẽ thế nà o?
Diêu Kiệt khẳng khái :
- Nếu Hoà i Anh cô nương muốn báo thù, Diêu mỗ sẵn sà ng nhắm mắt chịu chết.
- Có lẽ Hoà i Anh không đà nh lòng giết ngươi!
- Äó là việc của nà ng ta.
Ngay khi ấy, bá»—ng nghe tiếng gió rÃt vù vù, thì ra Phà n Cá»u đã thừa lúc Châu Bách Long phân trần đã ném ra má»™t nắm sá»i đá.
Tháºt ra thì Châu Bách Long tuy Ä‘ang nói chuyện vá»›i Diêu Kiệt, vẫn toà n thân giá»› bị, vừa nghe tiếng gió rÃt, biết ngay là có kẻ ném ám khÃ, lẹ là ng lách ngÆ°á»i tránh khá»i.
Ngay trong khoảnh khắc ấy, Phà n Cá»u và Cao NhÆ° Äăng đã lần lượt tung mình ra khá»i sÆ¡n Ä‘á»™ng, tạo thà nh hình tam giác bao vây Châu Bách Long và o giữa.
Diêu Kiệt nghiêm giá»ng nói :
- Phà n Cá»u, tình tÆ°Æ¡ng trợ tại hạ vô và n cảm kÃch, nhÆ°ng bây giá» hãy cho tại hạ xin má»™t Ä‘iá»u, khi tại hạ Ä‘á»™ng thủ vá»›i Châu Bách Long, xin tôn giá đừng phóng ám khÃ.
Phà n Cá»u trố mắt :
- Sao thiếu hiệp lại nói váºy?
- Tại hạ muốn chÃnh mình thanh toán thù cha!
Phà n Cá»u giá»ng Ä‘au xót :
- Hủ Cốt chưởng do chÃnh tiên phụ Phà n Äịch Tà đã sáng chế, chẳng may lại truyá»n cho kẻ gian ác, Châu Bách Long khi công thà nh đã nhẫn tâm hạ sát sÆ° phụ, nên Diêu thiếu hiệp vá»›i Phà n má»— cùng chung kẻ thù, nếu thiếu hiệp mà ngăn cấm Phà n má»— đòi nợ máu thì tháºt trái vá»›i đạo lý.
Diêu Kiệt bất giác ngá»› ngÆ°á»i.
Cao NhÆ° Äăng tiếp lá»i :
- Cao mỗ khi nãy cũng đã bị lão ma đầu Châu Bách Long đả thương, suýt táng mạng. GiỠđây gặp lại lẽ nà o Cao mỗ không báo thù?
Vừa dứt lá»i đã ung mình lao tá»›i, vung trảo chá»™p thẳng và o yết hầu Châu Bách Long.
Trong khi ấy Phà n Cá»u hai tay vung liên hồi, phóng ra vô số cÆ°Æ¡ng châm li ti, phủ trùm khắp ngÆ°á»i Châu Bách Long.
Ngay khi Cao NhÆ° Äăng vừa tung mình, Châu Bách Long đã váºn tụ công lá»±c toà n phản kÃch, chẳng ngá» cÆ°Æ¡ng châm của Phà n Cá»u đã phủ chụp tá»›i, bắt buá»™c phải lạng ngÆ°á»i sang bên bảy tám thÆ°á»›c má»›i tránh khá»i được sá»± giáp công của Cao NhÆ° Äăng và Phà n Cá»u.
Châu Bách Long hạ chân ngay phÃa bên phải Diêu Kiệt, nếu chà ng mà vung kiếm tấn công, cho dù Châu Bách Long tránh được thì thân pháp cÅ©ng rối loạn, dÆ°á»›i sá»± giáp công của ba cao thủ võ lâm, Châu Bách Long khó thể bảo toà n tánh mạng.
Thế nhÆ°ng, Diêu Kiệt chá»› há» Ä‘á»™ng Ä‘áºy, trái lại còn quát to :
- Hai vị hãy khoan động thủ!
Cao NhÆ° Äăng Ä‘Ã nh dừng tay há»i :
- Diêu thiếu hiệp có Ä‘iá»u chi dặn bảo?
Diêu Kiệt nghiêm giá»ng :
- Mặc dù Châu Bách Long là kẻ thù chung của chúng ta, song cÅ©ng chẳng thể liên thủ giáp công. Bằng không, chẳng những Châu Bách Long chết không phục mà còn khiến giá»›i võ lâm chê cÆ°á»i.
Châu Bách Long cÆ°á»i ha hả :
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i cÅ©ng hiểu biết vá» luáºt giang hồ đấy! Cao NhÆ° Äăng, Phà n Cá»u, hai ngÆ°Æ¡i không cảm thấy xấu hổ sao?
Cao NhÆ° Äăng trầm giá»ng :
- Diêu thiếu hiệp, đối vá»›i kẻ thù cùng hung cá»±c ác nhÆ° Châu Bách Long, tuyệt đối không nên tuân thủ luáºt lệ giang hồ, hạng ngÆ°á»i nà y toà n thể võ lâm Ä‘á»u căm phẫn, đối phó bằng cách nà o cÅ©ng được.
- Cao đà chủ, theo ý tại hạ...
Diêu Kiệt chÆ°a kịp dứt lá»i, Châu Bách Long đã bất thần vung chưởng tấn công chà ng.
Thế chưởng nà y trông như rất nhẹ nhà ng, nhưng kỳ thực hung mãnh vô cùng.
Diêu Kiệt đã một lần rút kinh nghiệm, biết rõ sự lợi hại, ngay khi Châu Bách Long vung tay đã nhanh nhẹn tung mình lên cao.
“Bùng†một tiếng vang dội, cát đá bay mù mịt.
Thì ra Châu Bách Long nháºn thấy tình thế bất lợi, khó mà già nh được phần thắng vá»›i ba cao thủ trÆ°á»›c mắt, nên má»›i toà n lá»±c tung ra má»™t chưởng hầu nhá» và o bụi mù Ä‘Ã o tẩu.
Diêu Kiệt đâu ngá» lão ma đầu lại xảo quyệt đến váºy, đến khi cát bụi tan Ä‘i, má»›i hau Châu Bách Long đã biến mất tá»± bao giá».
Cao NhÆ° Äăng sá»ng sốt nói :
- Diêu thiếu hiệp, lão ma đầu đã trốn mất rồi.
Diêu Kiệt đảo mắt nhìn quanh, cÅ©ng chẳng thấy bóng dáng Phà n Cá»u đâu nữa, vá»™i nói :
- Phà n Cá»u đâu?
Cao NhÆ° Äăng hối hả nói :
- Hẳn là đã đuổi theo Châu Bách Long, chúng ta đi mau.
Äoạn liá»n dẫn trÆ°á»›c tung mình lên vách núi.
Diêu Kiệt vừa định theo, bá»—ng nghe tiếng quát tháo văng vẳng từ trong sÆ¡n Ä‘á»™ng vá»ng ra.
Diêu Kiệt thầm nhủ :
- Hẳn là Châu Bách Long đã bá» chạy và o trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, bị Phà n Cá»u Ä‘uổi theo và đang xảy ra kịch chiến.
Chà ng vá»™i lá»›n tiếng gá»i :
- Cao đà chủ, hãy trở lại đây!
Cao NhÆ° Äăng nghe tiếng liá»n phóng xuống há»i :
- Diêu thiếu hiệp đã phát hiện việc gì váºy?
Diêu Kiệt chỉ tay và o sơn động :
- Hai ngÆ°á»i Ä‘ang ở trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, hãy cứu viện cho Phà n Cá»u mau.
Cao NhÆ° Äăng ngÆ°ng thần lắng nghe má»™t hồi, Ä‘oạn khẽ nói :
- GiỠđã không còn Ä‘á»™ng tÄ©nh gì nữa, hẳn là Phà n Cá»u không đến ná»—i bị Ä‘á»™c thủ của lão ma đầu ấy, chúng ta hãy ở ngoà i nầy chá» y xem.
Diêu Kiệt bá»—ng há»i :
- Phụ thân của Phà n Cá»u đã bị Châu Bách Long sát hại tháºt Æ°?
- Tháºt hoà n toà n, chÃnh tai Cao má»— đã nghe Châu Bách Long thú nháºn.
Diêu Kiệt thở dà i :
- Châu Bách Long đã gây quá nhiá»u tá»™i ác, tháºt đáng chết không đất chôn thây.
Cao NhÆ° Äăng trố mắt :
- Nghe giá»ng Ä‘iệu thiếu hiệp, dÆ°á»ng nhÆ° vốn có ý buông tha cho lão ma đầu ấy phải không?
Diêu Kiệt giá»ng cảm khái :
- Tiên phụ lúc sinh tiá»n rất già u lòng khoan dung, nên tại hạ cÅ©ng không muốn hạ sát Châu Bách Long, hÆ¡n nữa việc tặng thuốc của Hoà i Anh cô nÆ°Æ¡ng ân tình cÅ©ng nhÆ° tái tạo, tháºt không ngá» Châu Bách Long lại tà n ác đến Ä‘á»™ sát hại sÆ° phụ, tháºt không thể nà o dung thứ được nữa.
Cao NhÆ° Äăng buông tiếng thở dà i, lặng thinh không nói nữa.
Trong sơn động cũng im lìm không một tiếng động, như thể tất cả đã trở thà nh quá khứ.
Bá»—ng có tiếng khóc thút thÃt vá»ng và o tai hai ngÆ°á»i.
Cao NhÆ° Äăng ngạc nhiên nói :
- Ãa, có ngÆ°á»i Ä‘ang khóc!
Diêu Kiệt lần tiếng Ä‘Æ°a mắt nhìn, loang loáng nhÆ° có bóng ngÆ°á»i trong lùm cá», định thần nhìn kỹ, thì ra là Châu Hoà i Anh.
Cao NhÆ° Äăng cÅ©ng đã trông thấy, vá»™i Ä‘i đến gần khẽ gá»i :
- Châu cô nương!
Châu Hoà i Anh lau khô nước mắt, nghẹn ngà o nói :
- Tiểu nữ tặng thuốc cho Diêu thiếu hiệp chẳng phải muốn Diêu thiếu hiệp phải cảm ân báo Ä‘á», tha mạng cho gia phụ, mà chỉ mong chuá»™c lại chút tá»™i nghiệt cho gia phụ...
Diêu Kiệt Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt nà ng, dịu giá»ng nói :
- Tại hạ hết sức hiểu tâm ý của cô nÆ°Æ¡ng, xin cô nÆ°Æ¡ng hãy gá»i lệnh tôn ra đây, chỉ cần lệnh tôn tá»± hủy võ công, tại hạ quyết không là m hại.
Châu Hoà i Anh giá»ng não ná» :
- NhÆ°ng gia phụ còn sát hại phụ thân của Cẩm Y Äạo Phà n Cá»u nữa.
- Tại hạ có thể thuyết phục Phà n Cá»u từ bá» việc báo thù.
Ngay khi ấy, bá»—ng nghe từ trong sÆ¡n Ä‘á»™ng vá»ng ra má»™t tiếng quát ghê rợn.
Châu Hoà i Anh vừa lớn tiếng kêu la, vừa phóng nhanh và o sơn động.
Diêu Kiệt vội nói :
- Cao Ä‘Ã chủ, xin hãy báºt há»a táºp soi Ä‘Æ°á»ng...
ChÆ°a dứt lá»i đã tung mình theo Châu Hoà i Anh và o sÆ¡n Ä‘á»™ng.
Trong sÆ¡n Ä‘á»™ng tối mịt, Diêu Kiệt chẳng trông thấy gì cả, trong khi phóng nhanh Ä‘i, bá»—ng va phải và o má»™t thân ngÆ°á»i má»m mại.
Chà ng vá»™i chững bÆ°á»›c lại há»i :
- Châu cô nương, đã sao rồi?
Châu Hoà i Anh cất giá»ng Ä‘au xót nói :
- Gia phụ đã chết rồi.
Diêu Kiệt sá»ng sốt :
- Sao cô nương biết?
- Hoà i Anh ngá»i thấy mùi máu tanh!
Cao NhÆ° Äăng tay cầm há»a táºp theo sau đến nÆ¡i, dÆ°á»›i ánh lá»a soi rá»i, Diêu Kiệt trông thấy Phà n Cá»u và Châu Bách Long ôm chầm nhau nằm dÆ°á»›i đất, tay phải Châu Bách Long lún sâu và o ngá»±c Phà n Cá»u, và ngá»n trủy thủ trong tay Phà n Cá»u cÅ©ng cắm ngáºp và o tim Châu Bách Long.
Châu Hoà i Anh không khóc mà cũng chẳng kêu la, chỉ lặng lẽ đứng yên tại đó.
Diêu Kiệt nắm tay Cao NhÆ° Äăng chầm cháºm lui ra, đến khi cách Châu Hoà i Anh khá xa má»›i khẽ nói :
- Cao Ä‘Ã chủ, háºu sá»± xin Cao Ä‘Ã chủ lo liệu giùm cho.
Cao NhÆ° Äăng thoáng ngẩn ngÆ°á»i :
- Diêu thiếu hiệp định bỠđi ư?
Diêu Kiệt khẽ gáºt đầu :
- Xin hãy nói lại vá»›i Châu cô nÆ°Æ¡ng, gặp gỡ nhau má»™t lần nữa tại đây và trong lúc nà y tháºt là thừa thãi.
- Cao má»— hiểu! Khi nà o thiếu hiệp rảnh rá»—i, hãy đến kinh thà nh má»™t chuyến, Cao má»— nhất định sẽ tròn bổn pháºn địa chủ.
- Sớm muộn gì cũng sẽ có ngà y tại hạ đến quấy rầy.
Äoạn vòng tay thi lá»…, quay ngÆ°á»i phi thân ra khá»i sÆ¡n Ä‘á»™ng.
Ãc ma đã diệt vong, náng ban mai đã ló dạng, vẫn rá»±c rỡ nhÆ° má»i ngà y soi lên những chiếc lá phong Ä‘á» nhÆ° máu, nhÆ°ng không soi đến được vÅ©ng máu tÆ°Æ¡i Ä‘á» nhÆ° lá phong ở trong sÆ¡n Ä‘á»™ng.
---HẾT---
|