17-01-2011, 02:27 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
ChÆ°Æ¡ng 30: Huyá»n Thoại Bi-a.
Dịch: Hany
Nguồn: metruyen.com
Cuối cùng, ÄÆ°á»ng Phong cÅ©ng cảm nháºn được bầu không khà có chút gì đó khác thÆ°á»ng. Quay đầu lại, hắn nhìn thấy Lâm Bắc Phà m Ä‘ang cầm cÆ¡ chuẩn bị đánh tiếp. HÆ¡n nữa, tÆ° thế của hắn nhÆ° muốn nói lên rằng hắn vừa má»›i đánh má»™t viên bi Ä‘á» và o lá»—.
ÄÆ°á»ng Phong biết rất rõ, nếu có kỹ thuáºt muốn phá bá» thế bi đó không khó. NhÆ°ng nếu muốn đánh tiếp viên bi mà u Ä‘á» thi đúng là chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng. Cho dù mua sổ xố trúng giải đặc biệt cÅ©ng còn có xác suất cao hÆ¡n.
NhÆ°ng cái thằng nông dân nà y lại có thể đánh được viên bi đó, tháºm chà còn không há» phạm quy. ÄÆ°á»ng Phong nuốt má»™t ngụm nÆ°á»›c bá»t. Hắn không thể chấp nháºn nổi sá»± tháºt đó, cuối cùng Ä‘Ã nh đổ cho Lâm Bắc Phà m may mắn.
Thá»±c ra, Lâm Bắc Phà m cÅ©ng chẳng suy nghÄ© nhiá»u. Sau khi đánh má»™t cÆ¡, hắn cÅ©ng có má»™t chút cảm giác nên cầm cÆ¡ cÅ©ng có nét hÆ¡n rất nhiá»u. Äược sá»± chỉ dẫn của tiểu Kim, Lâm Bắc Phà m bình tÄ©nh đánh tiếp má»™t cÆ¡ nữa.
Sau khi viên bi Ä‘en bị bi cái chạm phải liá»n chui và o lá»—. NhÆ°ng nó vẫn chÆ°a dừng lại. Äiá»u khiến cho ngÆ°á»i ta sợ hãi đó là , Ä‘Æ°á»ng cÆ¡ thấp đó còn khiến cho bi cái thụt lùi, đánh trúng má»™t viên bi Ä‘á». Sau khi viên bi Ä‘en xuống lá»—, viên bi Ä‘á» cÅ©ng từ từ chui và o lá»—.
Äiểm dừng viên bi cái của Lâm Bắc Phà m không há» tốt. NhÆ°ng cho dù ở đâu thì cÅ©ng không ảnh hưởng tá»›i Ä‘Æ°á»ng cÆ¡ của hắn. Rất nhanh, chỉ trong vòng ba mÆ°á»i giây, trên mặt bà n chỉ còn lại má»™t viên bi Ä‘en.
Äánh tiếp má»™t cÆ¡ nữa, sau khi đánh viên bi cái nó liá»n di chuyển theo hình chữ S. HÆ¡n nữa, cÅ©ng không há» chạm băng cứ nhÆ° váºy xoay tròn, rồi chạm và o viên bi Ä‘en.
- Ừ! Hình nhÆ° là tôi thắng. - Lâm Bắc Phà m quay đầu, Ä‘ang định mở miệng nói tiếp má»›i nháºn thấy tất cả má»i ngÆ°á»i nhÆ° hóa đá.
Sắc mặt TrÆ°Æ¡ng công tá» tái nhợt, thân mình run run, trên chóp mÅ©i xuất hiện má»™t giá»t mồ hôi.
LÆ°u Äại Khánh đứng ngẩn ngÆ°á»i ở chá»—, khóe miệng hÆ¡i nhếch lên, chảy ra má»™t chút nÆ°á»›c xuống cằm.
Vá» phần ÄÆ°á»ng Phong thì hai mắt nhÆ° tá»a sáng nhìn Lâm Bắc Phà m vá»›i má»™t sá»± ngưỡng má»™.
- Hay hay hay! Cao thủ! Äúng là cao thủ. - ÄÆ°á»ng Phong không nhịn được phải than thở. Hắn vốn là má»™t công tá», bình thÆ°á»ng nhà n rá»—i chẳng có việc để là m. Nếu nói tá»›i sở trÆ°á»ng thì hắn chỉ có má»™t sở trÆ°á»ng duy nhất đó là chÆ¡i bi a. NhÆ°ng khi phát hiện ra Lâm Bắc Phà m am hiểu lÄ©nh vá»±c nà y có thể nói là đạt tá»›i mức huyá»n thoại liá»n nhanh chóng nảy sinh tâm lý sùng bái má»™t cách mù quáng.
Trương công tỠcó thể có bệnh cao huyết áp hay tim mạch gì đó. Hắn rút từ trong túi ra một cái chai mà u trắng, dốc hai viên thuốc nuốt và o bụng rồi mới thở hắt ra một tiếng, đưa tay xoa bụng.
- ÄÆ°á»ng tiên sinh quá khen. Chỉ là may mắn má»™t chút mà thôi. - Lâm Bắc Phà m mỉm cÆ°á»i, nói má»™t cách không kiêu ngạo hay xu nịnh.
"Cái cảm giác khiến cho ngÆ°á»i khác sợ hãi tháºt là thÃch thú." NhÆ°ng Lâm Bắc Phà m biết, chuyện nà y không thể Ä‘Æ°á»ng hoà ng. Nếu không, sau nà y cuá»™c sống của hắn sẽ không còn được yên bình nữa. Bên cạnh đó, hắn cÅ©ng chẳng muốn chá» tá»›i rượu hoặc đánh bia để sống cả Ä‘á»i.
- Giả vá» phải không? - ÄÆ°á»ng Phong chẳng há» tức giáºn, ánh mắt có chút bà hiểm nhìn Lâm Bắc Phà m. Mà ngÆ°á»i nà o nhìn và o ánh mắt đó cÅ©ng có thể thấy má»™t Ä‘iá»u: "NgÆ°á»i anh em! Tôi phục cáºu.â€
Má»™t vị công tá» xÆ°ng anh em vá»›i Lâm Bắc Phà m cÅ©ng đủ chứng tá» Ä‘Æ°á»ng cÆ¡ của Lâm Bắc Phà m cÆ¡ bản không thể giải thÃch mà chỉ có thể dùng hai chữ huyá»n thoại để mà hình dung.
LÆ°u Äại Khánh cảm thấy chuyện diá»…n ra không ổn, Ä‘ang định đánh bà i chuồn liá»n nghe ÄÆ°á»ng Phong búng tay má»™t cái. Âm thanh đó khiến cho LÆ°u Äại Khánh khiếp vÃa.
- Lại đây! - ÄÆ°á»ng Phong cÅ©ng chẳng thèm Ä‘i tá»›i mà vẫy tay vá»›i LÆ°u Äại Khánh.
LÆ°u Äại Khánh còn Ä‘ang do dá»±, má»™t gã đại hán mặc tây phục liá»n giữ lấy hai vai, kéo nhẹ tá»›i bên ÄÆ°á»ng Phong.
"Chát!" Cái nà y không phải là búng tay mà là một cái bạt tai.
- Mà y nói Lâm Bắc Phà m lừa mà y mÆ°á»i vạn đúng không? - ÄÆ°á»ng Phong nghiêng đầu nhìn LÆ°u Äại Khánh.
- Mà y có biết má»™t cÆ¡ vừa rồi của hắn đáng giá bao nhiêu tiá»n không? Chẳng nói ngoa vá»›i mà y,má»™t ván vừa rồi của hắn Ãt nhất cÅ©ng trị giá má»™t ngà n vạn. Mẹ mà y! Trong vòng ba ngà y phải mang hai trăm vạn đên đây. Nếu không, tao lá»™t da mà y.
"Hai trăm vạn?" Äó chÃnh là toà n bá»™ gia sản của LÆ°u Äại Khánh. NhÆ°ng ÄÆ°á»ng Phong đã nói, hắn không thể không nghe. Mặc dù bây giá» xã há»™i còn có luáºt pháp, nhÆ°ng nếu nhÆ° ÄÆ°á»ng Phong muốn mạng của ai đó vẫn là chuyện quá Ä‘Æ¡n giản.
- Phong... Phong thiếu! Có thể bá»›t cho má»™t chút? - LÆ°u Äại Khánh má»m nhÅ©n ngÆ°á»i, từ từ ngồi xuống. Cuối cùng, hắn quỳ trên mặt đất có là m cho mình đáng thÆ°Æ¡ng hÆ¡n má»™t chút.
- Cái giá nà y... - Mặc dù ÄÆ°á»ng Phong thÃch ăn mặc nhÆ°ng hắn cÅ©ng không phải là kẻ ngu. Hắn nhìn LÆ°u Äại Khánh má»™t chút rồi quay đầu nhìn Lâm Bắc Phà m:
- Äể xem ý của Lâm Bắc Phà m thế nà o. Nếu hắn mở miệng, tao sẽ cho mà y chút thể diện.
Má»™t chiêu nà y của hắn rất khôn khéo. ÄÆ°á»ng Phong chẳng cần phải mất má»™t cái gì nhÆ°ng cÅ©ng bán cho Lâm Bắc Phà m được má»™t chút thể diện.
Lâm Bắc Phà m nhìn LÆ°u Äại Khánh rồi rút từ trong túi ra má»™t bao thuốc Marlboro. Sau khi rút má»™t Ä‘iếu, hắn ngáºm bên miệng.
- Không được! Äể ta. - TrÆ°Æ¡ng công tá» vá»™i và ng lấy ra má»™t bao thuốc lá Trung Quốc má»m. Sau khi móc má»™t Ä‘iếu, hắn cung kÃnh Ä‘Æ°a cho Lâm Bắc Phà m.
Lâm Bắc Phà m cÅ©ng không nháºn Ä‘iếu thuốc của TrÆ°Æ¡ng công tá». Hắn không muốn có quan hệ vá»›i mấy ngÆ°á»i trong giá»›i thượng lÆ°u nà y. Sau khi châm Ä‘iếu thuốc, Lâm Bắc Phà m nói:
- Lần nà y vốn cÅ©ng không phải ý của ngÆ°Æ¡i. Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có thể giữ bà máºt thì Ä‘i Ä‘i.
"Bà máºt? Lâm Bắc Phà m rốt cuá»™c là ai? Lần đầu tiên hắn uống hết má»™t thùng rượu khiến cho mình choáng váng..." LÆ°u Äại Khánh gáºt đầu, nói:
- NgÆ°Æ¡i đại nhân không nên chấp vá»›i má»™t kẻ tiểu nhân nhÆ° tôi. LÆ°u Äại Khánh sẽ ghi nhá»› cái Æ¡n nà y.
- Cút Ä‘i! - ÄÆ°á»ng Phong đá và o mông LÆ°u Äại Khánh, quát má»™t câu. Hắn biết Lâm Bắc Phà m không muốn là m lá»›n chuyện, nên lạnh lùng nhìn má»i ngÆ°á»i xung quanh:
- Chuyện hôm nay, ngÆ°á»i nà o nói lung tung thì đừng trách.
Äám nhân viên phục vụ vâng vâng, dạ dạ, vá»™i vã quay đầu, ra ngoà i.
- Nói Ä‘i! Muốn bao nhiêu tiá»n? Trăm tám mÆ°Æ¡i vạn, bổn thiếu gia không thèm để ý. - ÄÆ°á»ng Phong vá»— vá»— vai Lâm Bắc Phà m, cÆ°á»i nói:
- Phụ nữ dễ tìm. Tri kỷ khó kiếm. Sau nà y, nếu anh không chê thì chúng ta trở thà nh bạn thân.
Äừng tưởng ÄÆ°á»ng Phong là má»™t kẻ thiểu năng trà tuệ. Nói thá»±c, hắn không há» ngu ngốc. Sở dÄ© khách khà vá»›i Lâm Bắc Phà m nhÆ° váºy đó là hắn cho rằng Lâm Bắc Phà m là cả má»™t gia tà i. Chỉ cần Lâm Bắc Phà m muốn, hắn hoà n toà n có thể trở thà nh má»™t tay cÆ¡ huyá»n thoại. Vá» phần được lợi đối vá»›i má»™t nhân váºt đẳng cấp nhÆ° váºy thì....
Có cÆ¡ há»™i phát tà i mà bảo không Ä‘á»™ng lòng thì là giả dối. NhÆ°ng Lâm Bắc Phà m biết nếu nhÆ° mình có chút dÃnh lÆ°u vá»›i ÄÆ°á»ng Phong thì chắc chắn ngà y nà o cÅ©ng phải ở đây, dáºy hắn đánh bi a.
- Anh thấy tôi là ngÆ°á»i thÃch tiá»n hay sao? - Lâm Bắc Phà m giả vá» nhìn ÄÆ°á»ng Phong, nói má»™t cách thản nhiên:
- Nếu nhÆ° tôi thÃch tiá»n hoà n toà n chẳng có gì khó. Tôi chỉ muốn má»™t cuá»™c sống yên bình mà thôi.
ÄÆ°á»ng Phong cảm thấy khó chịu. NhÆ°ng do trong lòng có cảm giác kÃnh sợ đối vá»›i Ä‘Æ°á»ng cÆ¡ của Lâm Bắc Phà m. Những ngÆ°á»i có tà i nhÆ° váºy, tÃnh cách thÆ°á»ng có chút quái dị. Chuyện nà y không thể vá»™i và ng được, cứ từ từ rồi giải quyết.
Sau khi suy nghÄ© má»™t lúc, ÄÆ°á»ng Phong gáºt đầu, nói má»™t cách nịnh ná»t:
- Nói nhÆ° váºy thì nếu anh để ý đến tôi hãy thÆ°á»ng xuyên tá»›i thiên Ä‘Æ°á»ng Kim Ngá»c nói chuyện. Thi thoảng, chúng ta đánh và i ván. NÆ¡i khác tôi không dám nói, chỉ cần ở trong thà nh Nam, nếu anh gặp chuyện khó khăn chỉ gần Ä‘iện thoại cho tôi thì anh muốn tròn nó sẽ tròn, muốn méo nó sẽ thà nh méo. Cho dù là thị trưởng thà nh Nam thì tôi cÅ©ng nhổ bá»t và o mặt hắn. Mà khi tôi chÆ°a lên tiếng thì hắn cÅ©ng không dám lấy tay mà lau.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Chữ ký của Tiểu Mùi Hạnh Phúc
Khi ta có một việc gì đó để là m,
Một ai đó để yêu ,
Má»™t Ä‘iá»u gì đó để nghÄ©,
Và má»™t Ä‘iá»u gì đó để hi vá»ng....
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
17-01-2011, 02:28 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
ChÆ°Æ¡ng 31: Äổi lý do khác.
Dịch: Hany
Nguồn: metruyen.com
Äầu năm nay, ngÆ°á»i nghèo Ä‘á»u thÃch giả nai, kẻ có tiá»n thì cà ng không cần phải nói. Lâm Bắc Phà m cÅ©ng không muốn phản bác ÄÆ°á»ng Phong là m gì. Thứ nhất là hắn có chút khinh thÆ°á»ng. Thứ hai là hắn cÅ©ng không muốn Ä‘i tìm phiá»n toái.
Thoáng suy tÆ°, Lâm Bắc Phà m khẽ cÆ°á»i nói:
- Nếu nhÆ° có chá»— nà o cần, nhất định sẽ là m phiá»n. Hy vá»ng đến lúc đó ÄÆ°á»ng tiên sinh sẽ nể tình.
- Còn có tôi nữa,
Má»™t cái bà n tay to máºp mạp vÆ°Æ¡n ra vá» phÃa Lâm Bắc Phà m, cÆ°á»i nịnh nói.
- Trương Minh Thắng.
Lâm Bắc Phà m cÅ©ng không há» có hứng thú vá»›i thân pháºn của TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng. Y vá»›i ÄÆ°á»ng Phong cÅ©ng chỉ là loại cá mè má»™t lứa thôi. Lâm Bắc Phà m nhếch mép, khẽ gáºt gù, bà n tay hÆ¡i gạt tay TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng ra, nói:
- Nếu không có chuyện gì nữa thì tôi vỠcông ty là m việc đây.
- LÆ°Æ¡ng anh bao nhiêu tiá»n má»™t tháng thế? Tôi….
ÄÆ°á»ng Phong là má»™t kẻ rất thức thá»i. Rất nhanh gã đã ý thức được là mình nói ra những lá»i không nên nói, hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i ra rồi vá»™i và ng cÆ°á»i cÆ°á»i cải chÃnh:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tôi biết. Äây không phải là vấn Ä‘á» tiá»n bạc.
Lâm Bắc Phà m cÅ©ng chÆ°a nói là có hay không, chỉ muốn mau chóng rá»i khá»i chốn thị phi nà y, khá»i phải có liên hệ liên quan gì vá»›i hai vị quần là áo lượt nà y cả.
ÄÆ°á»ng Phong rung rung cái cổ tay nhÆ° que củi, hai tay Ä‘áºp và o nhau đánh chát má»™t tiếng, quay đầu nhìn ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mặc âu phục mà u Ä‘en phÃa sau.
- Lão Thất, lấy một tỠdanh thiếp của bổn thiếu gia lại đây.
Lão Thất vá»™i và ng lấy ra má»™t há»™p Ä‘á»±ng danh thiếp mạ và ng từ trong cái túi áo âu phục, mở ra, lấy má»™t tấm danh thiếp Ä‘Æ°a cho ÄÆ°á»ng Phong.
ÄÆ°á»ng Phong cầm lấy danh thiếp, hai tay cầm cẩn tháºn Ä‘Æ°a tá»›i trÆ°á»›c mặt Lâm Bắc Phà m, sang sảng nói:
- Danh sÆ° thiết kế, bên ngoà i còn mạ và ng má»™t phần mÆ°á»i, có thể coi là má»™t tấm danh thiếp có giá trị… Khụ khụ, sau nà y có việc, anh cứ gá»i Ä‘iện cho tôi nhé.
Lâm Bắc Phà m cầm lấy tá» danh thiếp, không khách sáo vá»›i ÄÆ°á»ng Phong và TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng nữa, rồi thong dong được lão Thất tiá»…n xuống lầu.
Trương Minh Thắng cũng thổn thức mãi không thôi. Cảnh giới chơi bi-a của Lâm Bắc Phà m, đó là mức mà y có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.
- Cao nhân là m việc, từ trÆ°á»›c đến nay không thể dùng lẽ thÆ°á»ng mà phá»ng Ä‘oán được. NhÆ°ng tôi tin tưởng, chỉ cần công phu thâm háºu, tay cÆ¡ sẽ nhÆ° gắn châm. Tôi muốn dùng thà nh ý và quyết tâm của mình đến công hãm phòng tuyến tâm lý của Lâm Bắc Phà m, để cho hắn chỉ Ä‘iểm tôi đánh bi-a.
Nói đến đây, ÄÆ°á»ng Phong có vẻ buồn bã, trên mặt thấp thoáng ná»—i Æ°u thÆ°Æ¡ng,
- Nếu trên phÆ°Æ¡ng diện y há»c mà có má»™t đại sÆ° nhÆ° Lâm Bắc Phà m thì…. Ài…..
Thần sắc của TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng lại dần dần nghiêm nghị. Hắn cÆ°á»i khổ, nói:
- Quả Quả, giá» cô ấy có khá»e không?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là khá»e rồi. Nói nói gá»i gá»i là m ngÆ°á»i ta mê mẩn Ä‘i được.
Thái Ä‘á»™ ÄÆ°á»ng Phong bá»—ng chốc khác thÆ°á»ng, trên mặt đầy vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i ôn hòa và cÆ°ng chiá»u.
- Ngất mất! không phải nói là bệnh nan y sao? Là m sao mà …..
Câu nói của TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng kịp dừng lại đúng lúc. Hắn Ä‘á»™t nhiên ý thức được má»™t vấn Ä‘á» rất nghiêm trá»ng, tá»± mình đã chuốc lấy rắc rối và o ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa còn lại đại rắc rối. Tuy nói rằng cha mình ở Thị ủy cÅ©ng là má»™t nhân váºt hết sức quan trá»ng, nhÆ°ng cÅ©ng còn kém xa ÄÆ°á»ng Thiết SÆ¡n kia.
Quả nhiên, sắc mặt ÄÆ°á»ng Phong nhÆ° sÆ°Æ¡ng lạnh, ánh mắt lạnh lẽo nhìn TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng.
“Bốp, bốp ….†Lúc nà y là Trương Minh Thắng tự tay tát bôm bốp và o mặt mình. Một công đôi ba việc, vừa đánh vừa nói:
- Phong thiếu, anh đừng nghe cái mồm quạ Ä‘en của tôi. Anh cÅ©ng thấy chúng ta mấy năm nay cÅ©ng coi nhÆ° là có giao tình tốt mà . Cứ coi nhÆ° lá»i tôi nói là đánh rắm Ä‘i.
------------
Sau khi trở vá» Kim Sắc Hải Ngạn đã là chÃn giá» tối. Tuy nhiên, cÅ©ng còn lâu má»›i đến giá» tan tầm. Lâm Bắc Phà m giống nhÆ° bình thÆ°á»ng, Ä‘i tá»›i gian phòng nhá» của mình để xem TV.
- Lão Äại, anh thấy hôm nay tôi biểu hiện thế nà o? Có khi hai cái thằng ma-cà -bông kia từ nay vá» sau sẽ tôn anh là m thần tượng đấy.
Không đợi Lâm Bắc Phà m tiếp đón, váºt nhá» không há» lÆ°u lại mà chạy luôn ra khá»i túi quần hắn, đắc ý dà o dạt đứng trên nóc TV khoe khoang.
- Äi quá xa đấy. ÄÆ°á»ng Phong chắc chắn sẽ vá» nhá»› kỹ. Tao mà không nghÄ© ra biện pháp lừa hắn và i câu thì có khi không có được má»™t ngà y thái bình đâu.
Lâm Bắc Phà m nhìn Tiểu Kim một cách hứng thú.
- Mà tao nói nà y, không phải là mà y toà n tà i sao?
NghÄ© muốn tôi dốc hết vốn liếng ra à ? Không có cá»a đâu! Không lÆ°u lại má»™t con bà i tẩy, thì lá»±c uy hiếp không lá»›n được! Váºt nhá» vá»™i lắc đầu, nói:
- Toà n tà i gì chứ? Äừng có nói đùa. Vừa rồi đánh lại cái thằng chó nháºt kia, tôi thiếu chút nữa là mệt há»™c máu bá» mình rồi đó.
- Thế à ?
Lâm Bắc Phà m lại thấy thất vá»ng. Gần đây hắn cảm thấy váºt nhá» cà ng lúc cà ng thuáºn mắt rồi.
- Thá»i gian má»™t tháng, giỠđã là hai mÆ°Æ¡i lăm ngà y rồi nhỉ?
Tiểu Kim dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Lâm Bắc Phà m, dáng vẻ đáng thương nói:
- Sá»± tình trá»ng đại, còn có năm ngà y nữa. Anh nên mang tôi Ä‘i gặp Äồ Long đại hiệp thôi.
Äừng nói là Tiểu Kim đã giúp mình không Ãt chuyện. Cho dù nó không giúp thì mình cÅ©ng sẽ Ä‘Æ°a nó cho ông ná»™i. Má»™t con váºt có thể gá»i là tiểu long, trá»i biết được là ông ná»™i mình sẽ cảm thấy thế nà o nữa? Còn vá» chuyện sinh tá» tồn vong của Long Cốc kia thì chả quan hệ gì đến lão tá» cả.
NghÄ© nghÄ© rồi, Lâm Bắc Phà m gáºt gù, vặn vẹo trên ghế dá»±a, dùng chân bấm nút mở TV, lÆ°á»i biếng nói:
- Ừ, ba ngà y sau sẽ lên Ä‘Æ°á»ng. Tuy nhiên, mà y cÅ©ng nên chuẩn bị tâm lý cho tháºt tốt. Äừng có để lúc nhìn thấy Äồ Long đại hiệp thì tâm lý lại có sá»± tÆ°Æ¡ng phản quá lá»›n.
- Tôi mặc kệ. Má»™t Ä‘á»i Äồ Long đại hiệp chắc chắn là phong lÆ°u phóng khoáng, ngá»c thụ lâm phong. Chỉ có thể là má»™t mỹ nam tá» má»™t đóa lê hoa vượt hải Ä‘Æ°á»ng.
Lâm Bắc Phà m không để ý đến váºt nhá», lấy má»™t Ä‘iếu thuốc lá ra:
- Lúc tu luyện “Long Tu Bảo Äiển†có thể hút thuốc được không?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không được rồi. Anh đừng có vÅ© nhục!
Váºt nhá» giáºn dữ.
- Thế lúc hút thuốc thì có thể tu luyện Long Tu Bảo Äiển không?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên có thể.
Vẫn là gừng cà ng già cà ng cay nha! Lâm Bắc Phà m cÆ°á»i âm hiểm, châm Ä‘iếu thuốc ngáºm ở khóe miệng rồi bắt đầu nhắm mắt lại, là m ra vẻ nhÆ° tháºt ngồi xuống tu luyện. Thỉnh thoảng, Ä‘iếu thuốc lá ở khóe miệng lại nhếch lên, phun ra cả mồm khói.
Sau khi tan ca tối, Lâm Bắc Phà m cÅ©ng suy nghÄ© cẩn tháºn lại má»i việc. sau nà y tu luyện Long Tu Bảo Äiển cÅ©ng mất thá»i gian nhÆ° Ä‘i là m. Thông qua những hiểu biết vá»›i Tiểu Kim, mức thăng cấp thứ nhất của Long Tu Bảo Äiển chắc là không khó, chỉ cần khoảng thá»i gian gần má»™t tháng thôi. Lâm Bắc Phà m lại rất hi vá»ng thăng cấp. NhÆ° thế thì sẽ không bao giá» phải sợ bị cái cô nà ng Long Yên Nguyệt kia gây chuyện nữa.
Thá»i gian ba ngà y trôi qua cứ vèo vèo, dÆ°á»›i sá»± kháng nghị mãnh liệt của Tiểu Kim, Lâm Bắc Phà m quyết định vá» quê trÆ°á»›c đã.
Ná»a năm không gặp ông ná»™i. Lần nà y trở vá», nói thế nà o cÅ©ng phải mất cả tuần. Có Ä‘iá»u việc xin phép có thể hÆ¡i phức tạp. Má»™t tuần cÅ©ng không phải chuyện đùa!
Mang tâm trạng thấp thá»m không yên, Lâm Bắc Phà m gõ cá»a phòng Liá»…u Vi.
Ngay khi Liá»…u Vi vừa nhìn thấy Lâm Bắc Phà m thì trên mặt thoáng qua má»™t tia vui mừng, nhÆ°ng lÆ°á»›t qua rất nhanh. Cô vá»™i vã cúi đầu, trong giá»ng nói có chút mất tá»± nhiên, run run nói:
- Có việc gì thế?
- Tôi muốn xin nghỉ phép một tuần!
Lâm Bắc Phà m Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á». Thấy Liá»…u Vi cúi đầu không nhìn mình, hắn bèn không kiêng nể gì nhìn chăm chắm và o núi non sinh Ä‘á»™ng trÆ°á»›c ngá»±c cô nà ng, vẻ mặt nhÆ° vô cùng thá»a nguyện.
- Thế sao?
Liá»…u Vi có hÆ¡i thất vá»ng,
- Có chuyện gì à ?
- À, có ngÆ°á»i vừa má»›i báo tin, à i…
Lâm Bắc Phà m thở dà i nặng ná», Ä‘au xót nói:
- Ông nội tôi có khả năng là …..
- Không qua được và i ngà y nữa.
Liá»…u Vi ngắt lá»i Lâm Bắc Phà m. Giá» khắc nà y cô đã lấy lại tÆ° thế bà chủ của mình. Cô ngẩng đầu, nhìn Lâm Bắc Phà m, nghi hoặc nói tiếp:
- Có thể đưa ra lý do khác được không? Hồi đầu năm mới, cho anh nghỉ một tuần, anh còn xin nghỉ thêm một tuần nữa. Tôi nhớ rõ lúc đó anh đã nói thế.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
17-01-2011, 02:30 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
ChÆ°Æ¡ng 32: Vợ Ä‘Æ°a tá»›i táºn cá»a.
Dịch: Hany
Nguồn: metruyen.com
Lâm Bắc Phà m cÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Liá»…u tổng, cô cÅ©ng biết tôi tuy rằng là ngÆ°á»i thuá»™c giai cấp vô sản, nhÆ°ng mà vẫn rất chuyên nghiệp.
- Cũng không phải là không cho anh xin phép. Dù sao anh cũng phải cho tôi một lý do chứ?
Liá»…u Vi lại chá»›p chá»›p mắt, rồi cúi đầu sá»a sang lại cái kẹp tà i liệu.
- Anh tháºt tốt! Ở quê vẫn còn ông ná»™i. Tuy nói rằng tôi trÆ°á»›c giá» Ä‘á»u sống trong cảnh phồn hoa nà y, nhÆ°ng vẫn rất mong muốn có dịp được hưởng thụ Ãt không khà điá»m tÄ©nh và thanh bình ở nông thôn. Lần nà y anh đã định vá» quê rồi, không ngại Ä‘Æ°a tôi vá» cùng để tôi giải sầu và i ngà y chứ?
Liễu Vi ra vẻ không hỠđể ý gì. Nhưng nói xong, cô vẫn hơi đỠmặt lên.
Lâm Bắc Phà m hÃt má»™t hÆ¡i, nói:
- Liễu tổng thực biết nói đùa! Tôi sống ở nông thôn. Cái chỗ nghèo nà n đó thì là m gì có gì hay mà giải sầu.
- Sao nà o? Anh là đại lão gia, sợ mang theo tôi thì là m bại hoại thanh danh của anh ở quê rồi sau nà y tìm không ra vợ hay sao?
Liá»…u Vi ưỡn ngá»±c, cố gắng là m ra vẻ không thẹn vá»›i lÆ°Æ¡ng tâm, cố lấy dÅ©ng khà nhìn Lâm Bắc Phà m, mỉm cÆ°á»i nói:
- Hay là sợ tôi không xứng với anh?
Từ sau lần say rượu hôm trÆ°á»›c, mình ở trÆ°á»›c mặt Liá»…u Vi cứ nhÆ° chó ngáp phải ruồi. Cô ta nhìn mình ánh mắt Ä‘á»u có kiểu ngân ngấn nÆ°á»›c. Tuy rằng mình không ngại thu nháºn tiểu phú bà xinh tÆ°Æ¡i hiểu biết lòng ngÆ°á»i nà y, nhÆ°ng vạn nhất Liá»…u Vi mà không có ý tứ đó thì sao? Tuy nhiên, bất kể là thế nà o, Liá»…u Vi đã nói đến mức nà y rồi, mình mà không đáp ứng thì có vẻ không phóng khoáng chút nà o cả.
NghÄ© thế, Lâm Bắc Phà m cÆ°á»i nói:
- Có thể má»i đóa hoa xinh tÆ°Æ¡i nhÆ° Liá»…u tổng tá»›i Lâm Gia Thôn là vinh dá»± của toà n bá»™ Lâm Gia Thôn chúng tôi đấy!
- Thế khi nà o thì lên Ä‘Æ°á»ng?
Liá»…u Vi cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa, mặt vẫn á»ng hồng.
Äi tháºt à ? Cái ngà y chó chết nà y! Mình sống ở cái khe suối, bất kể là nam nữ già trẻ gì, trá»i nóng Ä‘á»u tắm táp ở ngay cái Ä‘áºp chứa nÆ°á»›c ở trÆ°á»›c thôn. Liá»…u Vi nà y liệu có dám thế không? Lâm Bắc Phà m hÆ¡i hoảng hốt, trong óc đã hiện lên ngay má»™t hình ảnh kiá»u diá»…m ….
Má»™t cô gái dáng ngÆ°á»i nhá» xinh nhÆ°ng lại vô cùng khêu gợi, dÆ°á»›i bóng đêm che phủ, đứng bên Ä‘áºp chứa nÆ°á»›c đối diện vá»›i Lâm Gia Thôn, cháºm rãi Ä‘Æ°a tay tháo bá» thắt lÆ°ng. DÆ°á»›i ánh trăng, cái lÆ°ng trắng nõn má»m mại kia dÆ°á»ng nhÆ° là m ngÆ°á»i ta liên tưởng đến phÃa trÆ°á»›c nhÆ° sóng trà n bá». Xuống thêm chút nữa, bá» mông cao vểnh kia của cô lại là m ngÆ°á»i ta chịu không nổi. Chẳng những tròn trịa mà còn đẫy Ä‘Ã , cái quần lót hình tam giác không đủ để che được toà n bá»™ bá» mông, là m phô bà y không thể nÃu kéo lại được. Cứ bằng và o cái mức Ä‘á»™ sung mãn mê ngÆ°á»i nà y, lại cả những Ä‘Æ°á»ng cong không há» hổ thẹn mà bà y tá» dÆ°á»›i ánh trăng kia, rõ rà ng là không coi những kẻ trốn sau lÆ°ng nhìn lén và o đâu cả.
- Lâm Bắc Phà m?
- Hả?
Lâm Bắc Phà m giáºt mình, cảm thấy lão nhị của mình có khả năng là sẽ rục rịch. Äây không phải là chá»— tiện ở lâu, cho nên nói vá»™i:
- Nếu nhÆ° tiện cho Liá»…u tổng thì chiá»u nay tôi định khởi hà nh luôn. Nếu không tiện thì mình tôi Ä‘i thôi váºy.
- Tiện chứ. Là m sao lại không tiện được?
Liễu Vi cúi đầu,
- Anh đi ra phòng bảo vệ chỠtôi đi. Bảo Trương Kế Bằng đến văn phòng tôi một chút.
Sau khi ra khá»i văn phòng, Lâm Bắc Phà m nhẹ nhà ng thở hắt ra. Hắn cÅ©ng không phải là Liá»…u Hạ Huệ chÃnh nhân quân tá» gì. Tuy rằng không lợi dụng lúc ngÆ°á»i ta gặp khó khăn, nhÆ°ng tuyệt đối không phải là không gần nữ sắc. Nếu Liá»…u Vi lại khiêu khÃch hắn lần nữa thì có khi hắn sẽ xá» lý cô ngay tại ở Lâm Gia Thôn cÅ©ng nên.
Khi Liá»…u Vi gõ cá»a phòng bảo vệ, Lâm Bắc Phà m thấy TrÆ°Æ¡ng Kế Bằng Ä‘eo kÃnh mắt Ä‘ang đứng ngay phÃa sau cô. Y nhấm nhấm nháy nháy, lại còn vụng trá»™m giÆ¡ ngón tay cái lên vá»›i hắn. Nhìn hình dáng khẩu âm từ mồm y thì hình nhÆ° là đang nói:
- NgÆ°á»i anh em, siêu tháºt, siêu tháºt!
- Äi luôn bây giá» Ã ?
Lâm Bắc Phà m thoáng tÃnh toán chá»›p nhoáng luôn, vá» Lâm Gia Thôn vá»›i Liá»…u Vi rõ là đỡ tốn tiá»n xe rồi.
- Tôi không được vỠnhà chuẩn bị một chút sao?
Liá»…u Vi không ngá» lại ra vẻ má»™t cô nà ng ngổ ngáo, hung hăng lÆ°á»m Lâm Bắc Phà m má»™t cái.
- NgÆ°á»i anh em, đúng là dạng trâu bò nha! Sá»± ngưỡng má»™ của tôi dà nh cho cáºu cuồn cuá»™n nhÆ° nÆ°á»›c sông, kéo dà i không dứt ….
Liá»…u Vi vừa Ä‘i khá»i, TrÆ°Æ¡ng Kế Bằng vá»™i vã theo ngay phÃa sau Lâm Bắc Phà m, nhá» giá»ng cảm thán.
Không biết là đã từng có má»™t vÄ© nhân hiện đại nà o từng nói qua, “Chá» Ä‘Ã n bà ra ngoà i, thá»±c là con mẹ nó lâu!â€
Tuy rằng chẳng có tà giá trị văn há»c nà o, hÆ¡n nữa lại còn có vẻ ăn nói thô lá»— nữa, nhÆ°ng hôm nay Lâm Bắc Phà m xem nhÆ° là đã hiểu rõ bản chất của những lá»i nà y. Nếu gã vÄ© nhân nói ra câu đó mà đứng ngay trÆ°á»›c mặt hắn thì nhất định hắn phải tôn gã lên là m tri ká»·.
Tuy nhiên, khi Liá»…u Vi hiện ra trÆ°á»›c mắt mình, Lâm Bắc Phà m cảm thấy có đợi thêm hai giá» nữa cÅ©ng Ä‘á»u con mẹ nó đáng giá.
Già y cao gót lá»™p cá»™p gõ, hai chân trắng nõn, tất chân dà i mà u da, bá»™ váy vest mà u Ä‘á» bó sát vá»›i Ä‘Æ°á»ng nét hình tam giác nổi hằn lên trên lá»›p váy ngắn lá»™ ra bá» mông no đủ.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, có rất nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn Liá»…u Vi bằng ánh mắt Ä‘en tối, nhất là bá»n Ä‘Ã n ông. Ãnh mắt của bá»n há» quả thá»±c là nhÆ° phát há»a đến nÆ¡i. Lâm Bắc Phà m Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết nguyên nhân ánh mắt của những ngÆ°á»i nà y vì sao lại đói khát nhÆ° thế. Liá»…u Vi còn chÆ°a cà i hết khuy áo. Không biết là vô tình hay cố ý mà cái nút áo trên cùng lại không cà i khuy lại, đến ná»—i bá»™ ngá»±c sữa tuyết trắng của cô rõ rà ng lá»™ ra ngoà i tầm mắt, tháºm chà còn có thể nhìn thấy cả Ä‘Æ°á»ng viên hoa áo lót nữa. Tháºt sá»±, nhìn thế kia cÅ©ng đủ khiến cho Ä‘Ã n ông bình thÆ°á»ng cảm thấy dục há»a phun trà o.
Lâm Bắc Phà m Ä‘á»™t nhiên cảm thấy mình có phần bá»±c dá»c. Bố khỉ, mình xem được thì cÅ©ng thôi, không ngá» lại no mắt mấy thằng cha trên Ä‘Æ°á»ng? Hắn không do dá»± Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Liá»…u Vi, nghiêm túc nói:
- Liễu tổng, nút áo trên cổ cô chưa cà i đâu.
- Hả? Thế à ?
Liá»…u Vi Ä‘á» mặt lên, vừa cà i lại nút áo, lại vừa nghÄ©, “Äồ ngốc nà y, không biết rằng đấy là mốt à ?â€
Sau khi lên xe, Liá»…u Vi khởi Ä‘á»™ng hệ thống lái tá»± Ä‘á»™ng. Lâm Bắc Phà m mừng rỡ thanh nhà n, cà i dây an toà n lại rồi bắt đầu ngủ gà ngủ gáºt. Kỳ thá»±c là hắn giả ngủ thôi, Ä‘ang còn suy nghÄ© là nếu nhÆ° Long Yên Nguyệt mà biết tình hình bây giá» thì không biết là có phải giết mình luôn không…
Vá» phần Liá»…u Vi, trong lòng cÅ©ng rất bất an. “Lâm Bắc Phà m chết tiệt nà y, toà n là mình chủ Ä‘á»™ng hết, là m sao hắn lại cứ ra vẻ ôn hòa thế cÆ¡ chứ? Là tá»± mình Ä‘a tình hay là đồ há»—n đản nà y lạt má»m buá»™c chặt?...â€
- Ở nhà , có phải là đã có ngÆ°á»i yêu rồi hay không?
Rốt cục, Liá»…u Vi không kìm nổi, lên tiếng phá vỡ bầu không khà trầm mặc. Cô đã nghÄ© kỹ rồi. Nếu Lâm Bắc Phà m trả lá»i là có rồi thì mình láºp tức sẽ đạp hắn ngã lăn xuống xe ngay.
- Không có đâu!
Lâm Bắc Phà m không biết tâm địa gian giảo của Liá»…u Vi, vô tình lại thoát khá»i gian nan.
- Thế không tìm má»™t ngÆ°á»i sao?
Liá»…u Vi trong lòng mừng thầm. Sau khi cô Ä‘á»™t nhiên Ä‘á»™ng tình vá»›i Lâm Bắc Phà m thì trong lòng mÆ¡ hồ đã có tÃnh toán là ngoà i hắn ra thì không lấy ai cả. Tình cảm giam hãm nhiá»u năm má»™t khi đã bùng nổ thì quả thá»±c có thể dá»i non lấp biển.
- Tìm ư?
Lâm Bắc Phà m nhếch khóe miệng, cân nhắc nói:
- Lâm Gia Thôn là nÆ¡i mà má»™t ngÆ°á»i đánh rắm cả thôn cÅ©ng ngá»i thấy, nghèo đến có tiếng rồi, phụ nữ Ä‘á»u khinh thÆ°á»ng. Những ngÆ°á»i có khả năng già u có má»™t chút thì Ä‘á»u có đất ở bên ngoà i để mua vợ thôi.
- Tháºt Æ°?
Liá»…u Vi tuy rằng cảm thấy kinh ngạc nhÆ°ng cÅ©ng không đến ná»—i quá khiếp sợ. Chuyện mua vợ ở những địa phÆ°Æ¡ng nghèo thế nà y quả tháºt là cÅ©ng thà nh táºp quán rồi. Cô ngẩn ngÆ¡ trong chốc lát rồi tùy tiện nói:
- Lâm Bắc Phà m, thế bán tôi cho anh là m vợ thì thế nà o?
- Ha ha, tôi và ngÆ°á»i sống trong thôn có chút khác biệt. Cho dù có tệ đến hÆ¡n nữa cÅ©ng không đến mức Ä‘i mua má»™t ngÆ°á»i vợ.
Lâm Bắc Phà m quay đầu nhìn cổ áo Liễu Vi, nuốt một ngụm nước miếng. Cô nà ng nà y không ngừng câu dẫn mình, rốt cuộc là có tâm địa gì đây.
- Nói ra nghe một chút xem nà o.
Liá»…u Vi quay đầu liếc nhìn Lâm Bắc Phà m má»™t cái, hứng thú há»i bằng giá»ng ngạc nhiên.
- Cái nà y có liên quan đến ông nội tôi.
Lâm Bắc Phà m hÃp mắt lại, trong chốc lát lại thản nhiên nói:
- Tuy rằng ông già ở trong thôn chỉ có hai mẫu đất, nhưng bốn mùa hà ng năm cũng chẳng có tà thu hoạch nà o. Cũng may, ông không ngồi yên mà đi ra ngoà i là m linh tinh.
- Ha ha, nghe có vẻ rất có ý tứ. Ông nội anh đi buôn bán à ?
- Là buôn bán, nhÆ°ng cÅ©ng không có …. Quên Ä‘i, chá» lúc nà o thấy ông tôi thì cô tá»± Ä‘i mà há»i ông xem!
Lâm Bắc Phà m biết Ä‘iá»u không nói tiếp. Thứ nhất là sợ Liá»…u Vi máºt báo vá»›i ông già trÆ°á»›c mặt mình. Hai nữa là cÅ©ng sợ bại hoại thanh danh của ông già . Tuy rằng nói xảo trá thì Ä‘á»u là tham quan ô lại, nhÆ°ng mà bất kể thế nà o, hết ăn lại nằm cÅ©ng chẳng phải chuyện hay ho gì.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
17-01-2011, 02:32 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
ChÆ°Æ¡ng 33: ÄÆ°á»ng Quả Quả.
Dịch: Hany
Nguồn: metruyen.com
Toà n bá»™ Nam Thà nh ngÆ°á»i chÆ°a từng nghe qua tên Xà nghiệp ÄÆ°á»ng Thị chắc cÅ©ng Ãt á»i chẳng có mấy ngÆ°á»i. Tháºm chÃ, cho dù là cái tên Chủ tịch của Xà nghiệp ÄÆ°á»ng Thị ÄÆ°á»ng Thiết SÆ¡n cÅ©ng đã sá»›m vang danh ở toà n bá»™ Nam Thà nh, hÆ¡n nữa, lại còn mang sắc thái truyá»n kỳ dân gian sâu Ä‘áºm. Có ngÆ°á»i nói ÄÆ°á»ng Thiết SÆ¡n xuất thân là má»™t tay thợ đóng gạch, có ngÆ°á»i lại nói ÄÆ°á»ng Thiết SÆ¡n vốn là má»™t tiểu lâu la. NhÆ°ng bất kể thế nà o, Ä‘Æ¡n giản chỉ là ÄÆ°á»ng Thiết SÆ¡n đã vÆ°Æ¡n lên má»™t cách xuất sắc, trở thà nh má»™t nhân váºt cá»±c kỳ hùng mạnh!
Quả tháºt, bất kể là vá» tà i lá»±c hay thế lá»±c, ÄÆ°á»ng gia ở Nam Thà nh Ä‘á»u có thể coi là nhÆ° mặt trá»i lúc ban trÆ°a. Chỉ có Ä‘iá»u, nhà nà o cÅ©ng có ná»—i éo le riêng!
ÄÆ°á»ng Phong ngồi bên trong chiếc Lamborghini mà u Ä‘á», má»™t tay chống lên trán, má»™t tay vịn trên tay lái, hai mắt má» mịt nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, tốc Ä‘á»™ xe thì tuyệt đối là không dÆ°á»›i 150km. Äối vá»›i xe Lamborghini, tốc Ä‘á»™ nà y không đáng kể, nhÆ°ng mà cÅ©ng đừng quên, ÄÆ°á»ng Phong hiện giá» hoà n toà n trong trạng thái đãng trà toà n táºp.
Có tiá»n thì sao nà o? Có thể là m gì được nà o? Bất kể thế nà o cÅ©ng không cứu vãn được tÃnh mạng của Quả Quả. ÄÆ°á»ng Phong tháºm chà không dám nhá»› đến nữa. Äại khái má»™t tháng trÆ°á»›c, bác sỹ đã Ä‘Æ°a ra thông Ä‘iệp cuối cùng: Quả Quả, nhiá»u nhất chỉ còn hai tháng.
Ông trá»i bất công! Má»™t cô gái thuần khiết nhÆ° má»™t tá» giấy trắng, tinh xảo nhÆ° pha lê, năm nay má»›i có mÆ°á»i sáu tuổi. Hay là ông trá»i rất công bằng? Không vừa mắt vá»›i con Ä‘Æ°á»ng quan lá»™ rá»™ng mở của ÄÆ°á»ng Thị chúng tôi cho nên ép buá»™c thay đổi cả váºn mệnh của Quả Quả….
“Xoa, xoa, xoa, xoa con mẹ nó chứ. Thị ủy Bà thÆ° thì đã là cái gì. Tao cứ phun má»™t ngụm ra, lau lau lau cÅ©ng không dám lau…â€
Äiện thoại đổ chuông. Hai mắt ÄÆ°á»ng Phong Ä‘ang thất thần rốt cuá»™c cÅ©ng bị tiếng chuông đánh thức.
- Alo?
ÄÆ°á»ng Phong nhấc máy lên nghe, má»™t lúc sau thì hÆ¡i hÆ¡i nhÃu mà y:
- VỠquê à ? Một tuần sau mới vỠNam Thà nh?
- Äúng váºy. Còn có cả Chủ tịch của Kim Sắc Hải Ngạn cÅ©ng Ä‘i cùng. Có cần phải ngăn bá»n há» lại không ạ?
Từ thanh âm nghe ra, là lão Thất đã từng tiếp xúc vá»›i Lâm Bắc Phà m, cÅ©ng chÃnh là thủ hạ của ÄÆ°á»ng Phong.
ÄÆ°á»ng Phong do dá»± rồi nói:
- Äừng có là m báºy. Má»™t tuần sau Ä‘i tìm gặp hắn sau Ä‘i. Vẫn còn thá»i gian cÆ¡ mà !
Sau khi gác máy, ÄÆ°á»ng Phong thở dà i. Vốn hôm nay định đến Kim Sắc Hải Ngạn tìm Lâm Bắc Phà m uống và i chén rượu kết mối giao hảo, nhÆ°ng nghÄ© đến Quả Quả thì chẳng còn có tà tâm tình nà o cả. Nếu Lâm Bắc Phà m đã vá» quê rồi thì thôi mình cÅ©ng vá» nhà sá»›m má»™t chút, chÆ¡i vá»›i Quả Quả.
Sau khi Ä‘i và o má»™t lối rẽ giảm tốc, ÄÆ°á»ng Phong quay đầu xe, chạy vá» hÆ°á»›ng Nam Thà nh. Ước chừng má»™t giá» sau, xe Ä‘i tá»›i chân núi Thiên Ma SÆ¡n, má»™t tiểu khu ở ngay gần Kim Ngá»c Thiên ÄÆ°á»ng. Nói là tiểu khu, chẳng qua là má»™t tứ hợp viện cấu tạo theo dạng má»™t biệt thá»± tráng lệ. Äây chÃnh là nhà của ÄÆ°á»ng Thiết SÆ¡n ở Nam Thà nh.
Xe tiến và o đại môn, sá»›m đã có má»™t ngÆ°á»i mặc đồng phục, dáng ngÆ°á»i khôi ngô, vừa nhìn đã biết là quân nhân má»›i xuất ngÅ© chạy lại, cung kÃnh giúp ÄÆ°á»ng Phong mở cá»a xe. Sau khi ÄÆ°á»ng Phong Ä‘i và o, ngÆ°á»i bảo vệ nà y dùng túi nhá»±a bá»c già y của mình lại, Ä‘eo đôi găng tay trắng bóc, tiến và o trong cái xe đó rồi cẩn tháºn lái vá» chá»— bãi Ä‘áºu.
ÄÆ°á»ng Phong dừng ở bên nhà ngoà i, Ä‘iá»u chỉnh tâm tình của mình rồi má»›i bà y ra má»™t vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i vui vẻ,Ä‘i và o đại sảnh tầng má»™t.
- Phong thiếu.
Má»™t ngÆ°á»i nữ giúp việc chừng ba mÆ°Æ¡i tuổi hạ giá»ng khom ngÆ°á»i chà o.
ÄÆ°á»ng Phong không nói gì, tiến thẳng lên tầng hai, dừng lại trÆ°á»›c má»™t gian phòng treo đầy chuông gió trÆ°á»›c cá»a, ngẩn ngÆ¡ má»™t lúc rồi má»›i cẩn tháºn đẩy cá»a ra.
Phòng không lá»›n, rất lịch sá»± tao nhã, nhÆ°ng thoạt nhìn lại có chút cảm giác áp bức dồn dáºp. Bởi vì bất kể là ngõ ngách nà o cÅ©ng Ä‘á»u bà y đủ dạng đủ kiểu búp bê các loại, có loại bằng bông, có loại bằng gốm sứ, bằng gá»—, bằng bạc trắng hay kể cả là bằng và ng nguyên chất.
Má»—i búp bê Ä‘á»u Ä‘ang ở dạng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, còn trên đỉnh phòng thì treo đầy các chuá»—i chuông gió, lại có má»™t cái quạt đặc biệt thong thả quay là m cho chuông gió phát ra những tiếng vang trong trẻo rất dá»… nghe, giống nhÆ° âm thanh tá»± nhiên váºy.
Trên giữa má»™t cái giÆ°á»ng hoa lệ rá»™ng lá»›n, có má»™t cô gái Ä‘ang nằm yên lặng. Cô gái cúi đầu má»™t bên, đối mặt vá»›i máy tÃnh Apple mà u xanh lục, không biết là đang xem cái gì hay là đang ngủ say.
ÄÆ°á»ng Phong trên mặt không tìm ra chút thần thái nà o của dân ăn chÆ¡i cả, chỉ còn lại vẻ cÆ°ng chiá»u và chăm sóc. Y cố ý khống chế hô hấp của mình, rón ra rón rén Ä‘i vá» phÃa cô gái. Nếu nhÆ° cô bé Ä‘ang ngủ thì chắc chắn hắn sẽ lại lén lút rá»i Ä‘i.
Chỉ có Ä‘iá»u là , khi ÄÆ°á»ng Phong trông thấy cô gái nà y thì đã thấy cô mở mắt sáng bừng, long lanh…
- Anh, anh đến rồi à ?
Cô bé xoay ngÆ°á»i, gÆ°Æ¡ng mặt non ná»›t phÆ¡n phá»›t hồng, ánh mắt sáng ngá»i trong suốt dÆ°á»ng nhÆ° long lanh ngấn nÆ°á»›c. Ão khoác tháºt dà i, khuôn mặt nhÆ° thiên sứ, lông mi cong vút nhÆ° vầng trăng non, cái mÅ©i thẳng, đôi môi hồng nhuáºn. Câu hồn nhất chÃnh là sóng mắt mị hoặc mà má»m mại, mÆ¡ hồ lá»™ ra má»™t nét âm nhu rất không phù hợp vá»›i khuôn mặt thanh thuần. “Má»m mại không xÆ°Æ¡ngâ€, chỉ sợ là chỉ dùng được bốn từ nà y để hình dung vá» cô gái. HÆ¡n nữa, cái bá»™ vị nhÆ° tùy tiện kia có thể bà i từ được kiểu âm nhu nhÆ° nÆ°á»›c nà y.
- Không ngủ à ?
ÄÆ°á»ng Phong cÆ°á»i cÆ°á»i, không há» ra vẻ ăn chÆ¡i tà nà o, ngồi xuống má»™t bên cạnh giÆ°á»ng.
- Em vừa có một giấc mơ.
Quả Quả nở nụ cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° có thể hòa tan cả băng tuyết.
- Thế ư?
ÄÆ°á»ng Phong hÆ°ng phấn nhìn Quả Quả,
- Nhất định là má»™t giấc mÆ¡ đẹp rồi, còn không mau nói cho anh biết Ä‘i, em mÆ¡ thấy gì váºy?
Quả Quả mở to mắt, cố gắng sắp xếp ngôn ngữ má»™t lúc rồi cháºm rãi kể:
- Em mÆ¡ thấy thiên Ä‘Æ°á»ng. Bây giá» Ä‘ang là đầu thu, thiên Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng giống nhÆ° ở nÆ¡i nà y của chúng ta. Em còn không che dù nữa, thiếu chút nữa là phÆ¡i nắng bị cháy thà nh là n da châu Phi rồi. Còn có ngÆ°á»i trên thiên Ä‘Æ°á»ng nữa, toà n những ngÆ°á»i có má»™t đôi cánh trắng nõn ở sau lÆ°ng, rất giống kiểu ngÆ°á»i chim váºy.
- Còn gì nữa không?
ÄÆ°á»ng Phong nuốt nÆ°á»›c miếng, rất mặn, kỳ tháºt là nuốt nÆ°á»›c mắt xuống.
- Còn có nữa mà .
Nét mặt Quả Quả há»›n hở nhÆ° gió xuân, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhÆ° hoa:
- Còn có má»™t ngÆ°á»i quét rác nữa, nhÆ°ng hắn ta không có cánh.
- Sao lại thế?
ÄÆ°á»ng Phong tá»± nháºn là năng lá»±c khống chế của mình không tồi. Y táºn lá»±c ổn định tâm tình của mình, sau đó bắt đầu bà y ra má»™t vẻ mặt trong trắng, cùng cô bé nà y vẽ lên bức tranh giấc mÆ¡ đẹp không trá»n vẹn…..
- Hắn nói hắn là cái gì mà tình thánh ấy, cố ý đứng ở cá»a lá»›n ngoà i thiên Ä‘Æ°á»ng chá» em. NhÆ°ng mà hắn không biết em đâu. Em cÅ©ng không nói cho hắn biết em là m ai, chỉ có lén ghi nhá»› kỹ bá»™ dạng của hắn thôi.
ÄÆ°á»ng Phong bị tâm tình của Quả Quả cuốn hút, nở nụ cÆ°á»i thông hiểu, nói:
- Rất thú vị, lại còn có cả tình thánh quét rác nữa! Là m sao em biết là hắn Ä‘ang chá» em? Hắn nếu đứng ở cá»a thiên Ä‘Æ°á»ng chá» em thì sao em lại không nói cho hắn biết em là ai?
- Hắn dám không đợi em à ?
Quả Quả bặm môi, má»™t lúc sau thì hÃt cái mÅ©i:
- Là m sao mà nói thế được chứ? Hắn không có cánh mà , như thế chứng tỠlà hắn còn sống. Nhưng em đã có cánh, đây là nói em đã ….
Câu tiếp theo, Quả Quả không nói hết, khuôn mặt mịn mà ng nhỠnhắn trong phút chốc trở nên trắng bệch….
ÄÆ°á»ng Phong nghiến chặt khá»›p hà m, cố khống chế nÆ°á»›c mắt trong hốc mắt mình. Kỳ thá»±c, chÃnh y cÅ©ng không rõ rà ng lắm, vì cái gì mà lại lÆ°u luyến em gái nhÆ° thế. Mà không riêng gì mình, ai cÅ©ng Ä‘á»u đánh giá Quả Quả là má»™t cô bé đáng yêu, gặp qua má»™t lần là khó có thể quên được.
- Anh,
Quả Quả ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn ÄÆ°á»ng Phong.
- Em biết anh không phải là kẻ chỉ có ăn chơi không. Anh rất thông minh, rất lợi hại.
- Ừ?
Hà ng lông mi rất dà i của Quả Quả nhướn lên trên, mỠmịt như có chút sương khói:
- Em sợ.
- Quả Quả không sợ.
ÄÆ°á»ng Phong ôm Quả Quả và o trong lòng, cÅ©ng không dám ôm chặt. NÆ°á»›c mắt rốt cục trà n mi, bi thÆ°Æ¡ng mà rÆ¡i xuống.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
17-01-2011, 02:33 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 34: Có sỠmới biết được.
Dịch: Hany
Nguồn: metruyen.com
Ngồi xe bus thì cần phải mất bốn tiếng đồng hồ, nhÆ°ng ngồi xe Yage của Liá»…u Vi thì chỉ mất hÆ¡n hai tiếng má»™t chút đã Ä‘i và o Ä‘Æ°á»ng mòn và o trong thôn. Lâm Bắc Phà m không kìm nổi thầm tán thưởng trong lòng. Xem ra Ä‘Æ°a Liá»…u Vi vá» cùng không phải mệt má»i. Ngồi xe riêng vá»›i xe bus có khác nhau rất lá»›n đó.
Chỉ có Ä‘iá»u, sau khi Liá»…u Vi nhìn thấy Ä‘Æ°á»ng rẽ và o thì thầm hÃt và o má»™t hÆ¡i. Cô dừng xe lại, quay đầu nhìn Lâm Bắc Phà m, lo lắng nói:
- Äến Lâm Gia Thôn sao lại có Ä‘Æ°á»ng nhá» thế nà y? Tôi nhá»› là các bản tin Ä‘á»u nói thôn xã Ä‘á»u có Ä‘Æ°á»ng liên thông rồi cÆ¡ mà .
Lâm Bắc Phà m nhếch mép, cÆ°á»i nói:
- Trên có chÃnh sách thì dÆ°á»›i có đối sách. Lại nói pháp luáºt vẫn còn rà nh rà nh là cấm mua bán phụ nữ còn gì.
- Thế đi đến nhà anh còn bao xa nữa?
Liá»…u Vi chăm chú nhìn con Ä‘Æ°á»ng đất phÃa trÆ°á»›c. Lúc nà y trá»i đã và o thu, thá»i tiết khá khô ráo. Tuy rằng con Ä‘Æ°á»ng nhấp nhô không bằng phẳng nhÆ°ng còn chÆ°a đến mức là quá xa.
- Cũng khoảng hai mươi dặm!
Lâm Bắc Phà m nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:
- Nếu đi bộ thì tối đa là mất chừng hai giỠthì tới nơi.
Nghe nói là hai mÆ°Æ¡i dặm thì Liá»…u Vi hÃt và o má»™t hÆ¡i, bắt đầu giẫm mạnh lên chân ga, tháºt cẩn tháºn và chăm chú nhìn con Ä‘Æ°á»ng gáºp ghá»nh phÃa trÆ°á»›c. Tuy rằng bá»™ giảm xóc của xe Yage khá thá»±c dụng, nhÆ°ng Liá»…u Vi vốn ở đô thị lâu ngà y, mức Ä‘á»™ xóc nảy thế nà y khiến cho cô toát mồ hôi đầm đìa. Ngẫu nhiên có thể nghe thấy được cả tiếng ma xát giữa sà n xe và đất cát trên Ä‘Æ°á»ng.
- Không ổn, không ổn rồi. Không lái xe qua được rồi.
Liá»…u Vi Ä‘au lòng muốn chết. Xe cứ tiếp tục chạy trên con Ä‘Æ°á»ng nhÆ° thế không chừng sẽ bị tổn thá» mất và i năm.
- Tôi thì không có vấn đỠgì cả. Nếu cô cảm thấy là hai mươi dặm cô cũng có thể đi được thì quay đầu đi!
Lâm Bắc Phà m Ä‘oán chừng là Liá»…u Vi không có dÅ©ng khà kia, nên vừa nói chuyện vừa hạ cá»a kÃnh xe xuống, lấy má»™t Ä‘iếu thuốc ra châm.
Quả nhiên, Liá»…u Vi nghÄ© nghÄ©, cảm thấy lần nà y chÃnh mình sẽ giảm thá» mất chứ không phải là xe giảm thỠđâu! Cô hung hăng lÆ°á»m Lâm Bắc Phà m má»™t cái, đồng thá»i cÅ©ng lái xe cẩn tháºn hÆ¡n, vừa nói:
- ChỠlúc nà o quay vỠNam Thà nh thì tôi lái xe, anh đi bộ.
Hai mÆ°Æ¡i dặm Ä‘Æ°á»ng đất, xe Sonorous Yage mà u Ä‘en, Æ°á»›c chừng khốn khổ mất ná»a giá» thì cuối cùng cÅ©ng đến nÆ¡i. Liá»…u Vi hoà n toà n không biết gì vá» phong cảnh hai bên Ä‘Æ°á»ng cả, khi thấy Lâm Bắc Phà m bảo là đã đến Lâm Gia Thôn rồi thì cô nà ng xem nhÆ° thở phà o nhẹ nhõm.
Lâm Gia Thôn quả tháºt là rất hẻo lánh, kéo dà i dÆ°á»›i chân má»™t dãy núi nhấp nhô, những mái ngói trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp sắp xếp lá»™n xá»™n. Äối diện vá»›i thôn là má»™t cánh đồng lúa lá»›n, ánh và ng óng ả dÆ°á»›i ánh nắng trá»i chiá»u trông rất rá»±c rỡ. Gió mát vi vu là m lúa xôn xao nhÆ° những đợt sóng biển mà u và ng.
Lúc nà y má»›i chỉ là quang cảnh lúc hÆ¡n sáu giá» chiá»u, bên trong Lâm Gia Thôn không thấy khói bếp, nhÆ°ng bên trong những mảnh ruá»™ng cao thấp khác nhau có không Ãt thôn dân hoặc đứng hoặc ngồi. Ai nấy Ä‘á»u kinh hãi nhìn chiếc xe xa hoa bóng bảy Ä‘ang chạm rãi chạy trÆ°á»›c mặt. Mấy đứa trẻ con cởi trần còn bắt đầu phóng nhanh vá» chiếc xe Ä‘ang tiến tá»›i.
Má»™t sÆ¡n thôn nhá» an tÆ°á»ng mà yên tÄ©nh tá»± nhiên lại có má»™t sức sống có phần Ä‘á»™c đáo.
Những đứa trẻ con sau khi chạy lên Ä‘Æ°á»ng thì đứng ngay bên ven Ä‘Æ°á»ng chá» cá»a xe mở ra. NhÆ°ng khi xe chạy qua bá»n chúng thì bá»n chúng lại trốn Ä‘i, rồi má»›i Ä‘uổi theo, vừa trốn vừa đánh giá má»™t nam má»™t nữ Ä‘ang ngồi trong xe.
Lâm Phú Quý của Lâm Gia Thôn tháºt không nhịn nổi. Ông ta đánh rÆ¡i cả lưỡi liá»m trong tay, rút ra má»™t Ä‘iếu đầu lá»c ngáºm và o miệng, hay tay chắp sau lÆ°ng bÆ°á»›c nhanh trên Ä‘Æ°á»ng.
Lâm Phú Quý cảm thấy rằng, toà n bá»™ Lâm Gia Thôn nếu nói ai có tÆ° cách bắt chuyện má»™t hai câu vá»›i ngÆ°á»i ngồi trong xe thì cÅ©ng chỉ có là mình thôi. Ông ta cân nhắc, phÃa sau Lâm Gia Thôn không có Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, đối phÆ°Æ¡ng nếu nhÆ° Ä‘i sai Ä‘Æ°á»ng thì má»›i Ä‘i và o đến Lâm Gia Thôn.
Lâm Phú Quý tạo dáng Trưởng thôn, là m bá»™ lÆ¡ đãng đứng ở giữa Ä‘Æ°á»ng, rồi nghiêm túc nói vá»›i mấy đứa trẻ con:
- Äi Ä‘i Ä‘i, mau đè nén cái sá»± sung sÆ°á»›ng ấy lại. Lo mà há»c hà nh cho tá» tế, thi Ä‘á»— đại há»c Ä‘i. Trong sách có và ng, trong sách có …..ngá»c đó.
Thấy đối phÆ°Æ¡ng đứng ngay giữa Ä‘Æ°á»ng, Liá»…u Vi Ä‘Ã nh phải ngừng xe lại, quay đầu nhìn Lâm Bắc Phà m.
Lâm Bắc Phà m thấy là Trưởng thôn nên mở cá»a xe ra, lấy ra má»™t Ä‘iếu thuốc Ä‘Æ°a qua, gá»i:
- Chú Phú Quý, là chú ạ?
- A!
Lâm Phú Quý thấy là Lâm Bắc Phà m thì chấn Ä‘á»™ng. Má»›i vừa rồi ông ta còn vụng trá»™m nhìn cô gái trong xe. “Tiên nữ à ? Ôi mẹ nó chứ, còn xinh hÆ¡n cả cô gái trong tranh nữa. Cái thằng Tiểu Phà m nà y sao lại yêu được ngÆ°á»i nhÆ° thế nhỉ? Lại cà ng đáng kể hÆ¡n là ngÆ°á»i ta còn có xe, mà lại còn là xe con bốn bánh nữaâ€. Ngẩn ngÆ¡, Lâm Phú Quý cÆ°á»i cÆ°á»i má»™t cách từng trải, Ä‘Æ°a tay muốn vá»— lên bả vai Lâm Bắc Phà m, nhÆ°ng lại do dá»± rồi ngượng ngùng rút tay vá»:
- Tiểu Phà m à , chú đã sá»›m nói cháu là ngÆ°á»i có năng lá»±c mà . Rất có tiá»n đồ a.
- Chú Phú Quý, chú nói ở đâu ấy nhỉ?
Lâm Bắc Phà m quay đầu chỉ sang Liá»…u Vi, giải thÃch:
- Äó là sếp của cháu. Giá» ngÆ°á»i có tiá»n ai cÅ©ng thÃch vá» nông thôn tham quan, du sÆ¡n ngoạn thủy. Lần nà y cháu vá» thăm ông ná»™i, cô ấy bèn Ä‘i theo. Vừa vặn cháu cÅ©ng được Ä‘i nhá» xe rất là tiện.
- Thế à ? Biết không, hai con bé nhà chú vẫn thÆ°á»ng xuyên nhắc đến cháu đấy.
Äừng có coi thÆ°á»ng nông dân. Nói tháºt, nông dân cÅ©ng khôn khéo nhÆ° kẻ trá»™m váºy. Lâm Phú Quý cảm thấy Lâm Bắc Phà m có thể thân cáºn vá»›i kẻ có tiá»n nhÆ° thế thì phá»ng chừng cÅ©ng chẳng kém, trÆ°á»›c hết cứ tạo cÆ¡ há»™i cho khuê nữ nhà mình cái đã. Nếu nhÆ° Lâm Bắc Phà m thá»±c sá»± là có tiá»n đồ thì kết thân vá»›i mình cÅ©ng là má»™t chuyện có tiếng tăm rồi. Nếu nhÆ° không có tiá»n đồ thì mấy lá»i nà y xem nhÆ° gió thổi bay thôi.
Lâm Bắc Phà m thì mặc xác sá»± tÃnh toán của Lâm Phú Quý nà y, khách sáo xã giao và i câu rồi chui và o trong xe.
NgÆ°á»i già thÃch thanh tÄ©nh, cho nên dá»±ng nhà ở táºn cuối thôn, chẳng mấy là đi đến núi. Nhà ngói ba gian, cá»a dà i đầy bụi gai vá»›i cá» dại, còn có hai gốc cây to cà nh lá sum xuê.
- Ông nội, cháu vỠrồi đây.
Lâm Bắc Phà m xuống xe, cũng không để ý tới Liễu Vi, phóng thẳng và o trong hét lên.
Má»™t ông già áo vải đầu đầy tóc bạc, gÆ°Æ¡ng mặt gầy gò nhÆ°ng tinh thần linh lợi Ä‘i ra cá»a lá»›n. Ãnh mắt ông ánh lên niá»m vui sÆ°á»›ng, nhìn Lâm Bắc Phà m, cÆ°á»i nói:
- Ha ha, thằng nhóc, bảo sao hôm nay ông cứ bị nháy mắt suốt. Ông Ä‘oán ngay có khi giữa chiá»u nay cháu sẽ vá». Mà cÆ¡m trÆ°a ông còn để dà nh phần chá» cháu vỠăn nữa đấy.
- Lâm gia gia.
Liá»…u Vi cố gắng tá» ra mình hết sức tá»± nhiên, nho nhã lá»… phép chà o há»i ông già .
- Ừ!
Ông già há»i hợt liếc mắt nhìn Liá»…u Vi má»™t cái, không tá» chút vẻ khách sáo nà o, nói má»™t cách rất mất lịch sá»±,
- À, cô má»›i tá»›i chÆ¡i. Chá»— nghèo nà n nà y của tôi cÅ©ng không có gì để tiếp đón cô cả. Nếu không thì cô cứ Ä‘i rá»a bát trÆ°á»›c Ä‘i, để hai ông cháu chúng tôi tán gẫu hà n huyên cái đã.
Liá»…u Vi nổi cả da gà . Äây là đạo đãi khách kiểu gì váºy?
- Cô ấy đến phòng bếp còn chưa biết, thôi để cháu đi!
Lâm Bắc Phà m nhìn Liá»…u Vi cÆ°á»i cÆ°á»i vẻ xin lá»—i, rồi tá»± xắn ống tay áo lên.
- Không, để tôi. Anh má»›i vừa vá», quả tháºt là nên chịu khó tâm tình vá»›i Lâm gia gia.
Liá»…u Vi tuy rằng buồn bá»±c, nhÆ°ng cô vẫn là ngÆ°á»i tôn trá»ng truyá»n thống kÃnh già yêu trẻ, thà nh thà nh tháºt tháºt tìm nhà bếp Ä‘i và o.
Kỳ tháºt, Liá»…u Vi cÅ©ng muốn biết, ông già liệu có nói vá» chuyện mình vá»›i Lâm Bắc Phà m không, khi đó thì Lâm Bắc Phà m sẽ trả lá»i thế nà o.
NhÆ°ng mà , chuyện sau đó khiến Liá»…u Vi cá»±c kỳ thất vá»ng. Má»™t già má»™t trẻ không há» nhắc đến Liá»…u Vi ná»a lá»i, chuyện hai ngÆ°á»i nói toà n là những việc lông gà vá» tá»i, đấu võ mồm vá»›i nhau. Nói qua nói lại, nói má»™t cách rất hÆ°ng phấn, không ngá» lại nhắc tá»›i cái gì mà bà góa nhà há» VÆ°Æ¡ng. HÆ¡n nữa, giá»ng Ä‘iệu hai ngÆ°á»i Ä‘á»u rất chi là mỠám và dâm đãng, thiếu chút nữa đã là m cho Liá»…u Vi bị tức đến há»™c máu.
- Hắc, ông già rồi, còn dùng sao được. Năm cháu mÆ°á»i sáu tuổi thì đã ghé và o lá»— gạch ở nhà cô ấy để xem trá»™m rồi. Ha ha….
- Mà y thì biết cái gì? Gừng cà ng già cà ng cay đấy. Hôm qua, ngay đêm qua thôi, lúc tắm rá»a ở trong Ä‘áºp chứa nÆ°á»›c, má»™t mình ông lặn xuống dÆ°á»›i nÆ°á»›c bÆ¡i đến bên cạnh cô ta đấy. Ha hả, cái kia co giãn, có sá» má»›i biết được. Có bản lÄ©nh thì tối nay tắm rá»a mà y sá» thá» mà xem.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
Từ khóa được google tìm thấy
4vn lang tich huong do , äåâóøêè , âèðòóàëüíûå , àíãëî , ãng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , con rong tieu kim 4vn , do thi lang huong tich , do thi lang tich huong , down lang tich huong do , êîíêóðñû , hlang tich huong do , huong lang tich do , hÆ°Æ¡ng đô , ìàãèÿ , ïåðååçä , íîâàÿ , ïîäàðîê , la tich huong do , lãng tiÌch huong do , lang dich huong do full , lang huong do thi , lang huong tich do , lang huong tich do 4vn , lang tÃch huong ðô , lang tÃch huong do , lang thi huong do , lang tic huong do , lang tich , lang tich 4vn , lang tich chi do , lang tich do huong , lang tich do thi , lang tich h hÆ°Æ¡ng đô , lang tich hng ô , lang tich hoa do , lang tich hu0ng do , lang tich hung do , lang tich huobg do , lang tich huog 4vn , lang tich huog do , lang tich huon do , lang tich huong , lang tich huong đô 4vn , lang tich huong Ä‘o , lang tich huong do , lang tich huong do 4vn , lang tich huong do full , lang tich huong do. , lang tich huong do\ , lang tich huong fo , lang tich huong lo , lang tich huong od , lang tich huong quan , lang tich huÆ¡ng do , lang tich hÆ°ong do , lang tich hÆ°Æ¡ng do , lang tich thuogn do , lang tich tuong do 4vn , lang tinh huong do , lang tuch huong do , langtich huong do , langtichhuongdo , langtichhuongdo chuong , lanh tich huong do 4vn , lãng tÃch huong do , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Äô , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Ä‘ , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Ä‘o , lãng tich hÆ°Æ¡ng đô , lăng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , long tich huong do , ñïîðò , tac dam txt , tÃch lãng hÆ°Æ¡ng đô , text giả , tich lang huong do , truyen lang tich huong