Tác Giả: Lục Sự Tham Quân
Quyển 1: Bí Thư Trấn Natural Beautiful
Chương 16: Bí thư chi bộ và tổ trưởng.
Nhóm Dịch: Thiên Địa Môn
Nguồn: Sưu Tầm
“ Bí thư, không hay rồi! Xưởng đồ hộp gặp chuyện không may!” Tiểu Lý hoảng hốt chạy ào vào phòng phòng làm việc trưởng trấn, khiến Đường Dật đang viết tư liệu lại phải hoảng sợ.
“ Hoảng cái gì!” Đường Dật nhíu mày, nhẹ nhàng buông bút xuống, sửa sang tờ giấy đầy chữ cái tiếng Anh lại gọn gàng, lúc này mới ngẩng đầu hỏi: “ Chuyện gì? Từ từ nói, xem cậu kìa! Thàng ra kiểu gì nữa?”
Không ai biết Đường Dật gần một ngày một đêm nay viết cái gì, số hiệu tiếng Anh ngôn ngữ C++, trình tự hàm số, trong trấn nhỏ này ai xem hiểu? Không ai biết đây là những số hiệu thao tác mã nguồn mở Linux trên hệ điều hành windowsxp của mười mấy năm sau của, mã nguồn mở Linux đối với mọi người còn rất mơ hồ, Đường Dật lại là một người ham mê máy tính đến cuồng nhiệt, hồi còn học đại học mỗi ngày có thời gian rãnh đều nghiên cứu tới nó, tạo ra một thao tác hệ thống cho riêng mình. Mà gần mấy ngày nay không được rãnh rỗi, cảm thấy nhàm chán, đem những nguyên số trong trí nhớ viết ra, suy nghĩ tưởng lại có thể có nhiều tác dụng, mặc dù có vài thứ không nhớ rõ, nhưng toàn bộ hệ thống không phải là một vấn đề lớn, nhất là trên phương diện kết nối internet một cách an toàn, là bộ phận Đường Dật thích nhất khi nghiên cứu,cũng nhớ được môt cách rõ ràng. Về phần người sáng lập mã nguồn mở Linux chân chính, nghĩ đến năm nay mới viết ra Freax hình thức ban đầu của Linux, cùng Đường Dật trải qua vài chục năm phát triển, vô số nhân viên nghiên cứu khoa học, hacker sau khi hoàn thiện đồ hình thao tác hệ thông linux không gì sánh nổi.
Tiểu Lý có một thói quen, chíng là lúc nói chuyện hoa chân mua tay, cho dù trước mặt lãnh đạo cũng không sửa được, vì cái này mà không biết đã bao nhiêu lần bị Liễu Đại Trung khiển trách, Đường Dật ngược lại không để ý tới chi tiết nhỏ này.
Tiểu Lý lấy tay lau mồ hôi trên trán, tay kia quơ qua quơ lại, giọng gấp gáp nói : “ Đường bí thư, nhóm công nhân đều đang biểu tình, xem ra lão Trần không áp chế được, ngài mau đi xem một chút đi!”
Đường Dật thấy thế cũng có chút bất ngờ, các công nhân đang yên lành vì chuyện gì mà làm loạn? Vội vàng nói : “ Vậy chúng ta đi xem!” Cầm lấy túi công văn đặt trên bàn, cùng Tiểu Lý vội vàng ra cửa, trên đường hỏi Tiểu Lý tình hình cụ thể, hắn cái gì cũng không biết, chỉ là lúc nãy nhận được điện thoại cầu cứu của lão Trần ở xưởng đồ hộp, nghe chuyện quá khẩn cấp, hắn cũng không kịp hỏi lại, vội vàng chạy đến báo cáo với Đường Dật.
Xưởng đồ hộp nằm ở phía tây trấn khoảng trăm thước, quảng cáo được biết bằng chữ đỏ trên tường vôi trắng : “ Điểm một kiên trì một người trung tâm, điểm hai cơ bản, theo Đảng lãnh đạo đi về phía trước” Trên tường là lưới sắt, phía đông là hai chiếc xe tải lớn đang đỗ song song với cửa sắt lớn.
Hoàn cảnh của xưởng đồ hộp cũng không tệ, mặt đất bụi bặm như nhà xưởng thông thường, trời mưa cũng không bị lầy lội, không giống đường xi-măng nóng lên là có bụi, trước mấy căn nhà trệt có đầy hoa cỏ, dù là quanh nhà xưởng, cũng có tùng bách xanh tươi không nói phét, đối với việc xanh hóa xưởng trưởng nhà họ Liễu làm rất tốt.
Tiếng la hét bên kia nhà xưởng tuy cách rất xa nhưng vẫn có thể nghe thấy được, Đường Dật và Tiểu Lý đi tới, chỉ thấy bốn phía của sắt của nhà xưởng, tụ tập hai đến ba mươi công nhân, cả đám tâm tình kích động nói nhao nhao, xưởng trưởng mới nhận chức Trần Phương Viên vẻ mặt đau khổ giải thích, hắn tuy là người tài ba trên thị trấn, nhưng dù sao cũng chưa từng làm lãnh đạo, làm sao gặp qua những chuyện này? Vừa nói vừa lau mồ hôi trên trán, thân hình mập mạp thoáng run, Đường Dật thật sự hoài nghi với gien của hắn sao có thể sinh ra loại mỹ nhân bại hoại như Trần Kha.
Trần Phương Viên vừa quay mặt đã nhìn thấy Đường Dật, dường như gặp được cứu tinh, la lớn: “ Đường bí thư, ngài đã tới, mau tới mau tới!” Nói xong tách khỏi đám đông, vui vẻ chạy đến bên cạnh Đường Dật, thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cuối cùng cũng trút được một đống lo lắng, vừa rồi hắn quả thật rất lo đám công nhân khích động không thể khống chế được.
Nhìn thấy Đường Dật, đám công nhân cũng im tiếng, dù sao cũng là lãnh đạo trên trấn, cũng có một chút uy lực. Đường Dật nhíu mày hỏi Trần Phương Viên: “ Có chuyện gì xảy ra? Nói cho tôi nghe đi!” Vừa mới nhận chức đã lộ ra kẽ hở? Đường Dật không khỏi tức giận, ngẩng đầu nhìn thấy Vương Nhị Thành đứng trong đám công nhân, ngày đó hắn đi sau lưng Trần Kha khóc sướt mướt, cho nên Đường Dật có ấn tượng rất sâu về hắn, vì vậy vẫy tay gọi hắn : “ Vương Nhị Thành, anh cũng lại đây, nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra, vì sao? Anh đại biểu cho công nhân, những người khác, lập tức giải tán!”
Trần Phương Viên bên cạnh nhỏ giọng nói : “ Vừa rồi chính hắn sôi nổi nhất …” Đường Dật trừng mắt, Trần Phương Viên sợ đến mức nuốt lại những gì muốn nói.
Đám công nhân bên kia cũng tụ lại thì thầm với nhau, cuối cùng hình như Vương Nhị Thành thuyết phục được họ, những công nhân này từ từ giải tán, Vương Nhị Thành có chút nhăn nhó tiêu sái đi tới bên cạnh Đường Dật, hán tử that thà dường như có chút ngại ngần, Đường Dật lập tức nhìn ra tâm tư của hắn, cười nói : “ Đừng sợ gây thêm phiền toái cho tôi, không cần ngần ngại, chỉ nói thôi, vì sao lại ầm ĩ? Anh là đại biểu của công nhân, anh cứ nói trước đi.”
Đường Dật mỉm cười : “ Nhớ rõ tên của anh không có nghĩa giúp anh nói chuyện, nói vậy thôi, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?”
Vương Nhị Thành gãi đầu, lắp bắp nói : “ Là do, là do, nhà xưởng không phải nợ mấy tháng lương của chúng tôi sao? Chúng tôi chỉ muốn tìm xưởng trưởng mới để giải quyết. Sắp tới, sắp tới năm mới rồi, tóm lại mà muốn mua một ít hàng tết…”
Đường Dật chau mày: “ Tiền lương? Trấn trên không phải đã đáp ứng cuối năm cùng tài chính trong huyện giải quyết một thể sao? Sao lại làm càn, cái đó và lão Trần có quan hệ gì?”
Vương Nhị Thành nhìn Đường Dật vẻ mặt không vui, không dám giấu diếm, vội vàng nói: “ Nhưng, nhưng không phải chúng tôi làm liều, là bí thư nói, hắn nói nếu không đòi tiền lương, lâu ngày, chuyện này sẽ không có kết quả… Cho nên chúng tôi mới… Hơn nữa, dứa trong kho lạnh bây giờ mang bán còn có thể có mấy đồng, nếu như…Nếu như làm đồ hộp bán không được thì không bằng…. Không bằng bây giờ mang chia nhau….”
Đường Dật nghe vậy như lọt vào trong sương mù: “ Bí thư, anh nói bí thư nào? Có chuyện gì xảy ra với dứa?”
Trần Phương Viên thấp giọng nói: “ Đường bí thư, hay để tôi nói đi” Đường Dật gật đầu, hắn mới nói tiếp: “ Bí thư chính là bí thư bây giờ của xưởng Liễu Gia Thuận…”
“ Tôi nói ông nói chậm một chút, chậm một chút, ông vừa nói gì? Bí thư xưởng nào?” Đường Dật không hiểu gì hết, Trần Phương Viên vô cùng kinh ngạc nói: “ Liễu Gia Thuận bây giờ là bí thư chi bộ Đảng của xưởng, là do trấn trên quyết định, chẳng lẽ ngài không biết?”
Đường Dật đã hiểu, không cần nói thêm, lại là chủ ý của Liễu Đại Trung, cái gì chi bộ Đảng của xưởng, công nhân trong xưởng đều là lao động phổ thông, cùng lắm hơn mười một công nhân, chỉ có một hai người là Đảng viên là cùng, cũng có thể tính là chi bộ Đảng? Rõ ràng bảo Liễu Gia Thuận trá hình tranh quyền xưởng đồ hộp thôi!
Mặt Đường Dât bình tĩnh hỏi: “ Có chuyện gì xảy ra với dứa thế?”
Trần Phương Viên giải thích: “ Trong kho lạnh của chúng ta có hơn một ngàn kg dưa tốt nhất, những công nhân này chuẩn bị đem bán, kiếm chút tiền lương ăn tết, nhưng tôi không rõ nên để bọn họ bán đi hay để lại làm đồ hộp?”
Đường Dật ngạc nhiên, nói: “ Sao phải bán đi? Làm đồ hộp không tốt hay sao?”
Trần Phương Viên ho khan vài tiếng, không dám trả lời, Đường Dật biết khẳng định là mình đã nghĩ sai, cười nói: “ Nghĩ cái gì cứ nói, hiện tại ông đã biết rõ tình hình ở đây, tôi là người ngoài nghề nói sai cũng đâu xấu mặt.”
Trần Phương Viên cười bối rối, nói: “ Đó là đó là, ngài không ở xưởng đồ hộp nên không rõ, trái cây làm đồ hộp bình thường đều là…” Đường Dật tiếp lời: “ Quả thối?” Trần Phương Viên cười gượng nói: “ Đâu tới mức dùng quả thối, nhưng đều là dùng táo và dưa chuột đã hỏng, ở chợ bán loại trái cây này bán không hết, thế nhưng, dứa ở trong kho lạnh của chúng ta là đỉnh cấp trái cây có chất lượng rất tốt, bây giờ mà bán thì có thể bán được hai ba đồng một cân đó, làm thành đồ hộp tính phí tổn nữa cũng không bằng bán như vậy.”
Đường Dật nhẹ nhàng gật đầu, trước kia xưởng đồ hộp vì cái gì mà không theo nguyên tắc làm việc của thị trường, mà chỉ thu mua dứa có chất lượng tốt, trong đó khẳng định có chuyện, nhưng hiện tại lại không phải lúc truy cứu, Đường Dật cũng không muốn tìm, nước quá trong ắt không có cá, nợ cũ trước đây nếu như mình muốn lục lại, chỉ làm cho công việc của bản thân thêm lực cản, mình cần phải nghĩ tới tương lai, mà không phải là quá khứ.
Trần Phương Viên cười gượng nói “ Khẳng định là khác nhau, nguyên liệu tốt, thì làm ra đương nhiên hương vị cũng tốt, nhưng khác biệt không lớn lắm, hoàn toàn bù không lại chênh lệch giá cả nguyên liệu”
Đường Dật khẽ gật đầu, nói: “ Như vậy đi, tôi có một đề nghị, hiện tại là mùa động, trái cây trong kho cũng không nhiều lắm đúng không? Nếu cho công nhân bán dứa thì làm sao bây giờ? Tiếp tục đình công? tôi thấy nên chế nó thành đồ hộp, nhưng biện pháp đóng gói các vị tự nghĩ, cần phải tinh xảo một chút, tốt nhất là làm túi trái cây mừng năm mới, hai bình một hộp, giá có thể cao hơn một chút, đóng gói phải ghi rõ là dứa chất lượng cao, giả một đền mười, về phần nguồn tiêu thụ, tạm thời là trong huyền, ông có thể quảng cáo trên đài truyền hình của Trấn, đề cao chất lượng của dứa lên, còn nữa, khi đưa hàng cho các quầy bán hàng phải áp dụng phương pháp tiền trước hàng sau, bán không được thì mang về, mặt khác, đưa cho các cửa hàng lãi cao một chút, bọn họ sẽ giúp em tuyên truyền! Tôi không tin, xưởng đồ hộp của huyện ta không cạnh tranh được với ai?”
Trần Phương Viên nghe xong có chút ngây người, Đường Dật cười nói : “ Đương nhiên, tôi chỉ là người ngoài nghề, cuối cùng là do các vị quyết định, tôi chỉ đưa ra sáng kiến.” Trần Phương Viên chưa lên tiếng, dường như vẫn đang thưởng thức câu nói của Đường Dật.
Đường Dật không quản lão, hỏi Vương Nhị Thành đang ngây ngốc bên cạnh : “ Liễu Gia Thuận đâu? Anh gọi hắn tới đây. Vấn đề tiền lương các anh cứ yên tâm, khẳng định sẽ cho mọi người một cái tết âm lịch vui vẻ!”
Vương Nhị Thành gắng sức gật đầu, vị bí thư trẻ tuổi này là người làm hắn phục sát đất, nếu Đường Dật tỏ thái độ, hắn đương nhiên sẽ không làm loạn nữa, vội vàng xoay người chạy rất nhanh tới khu nhà trệt, nơi đó là văn phòng chi bộ Đảng xưởng đồ hộp.
Thật ra sau cửa sổ, Liễu Gia Thuận đã nhìn thấy Đường Dật, nhưng hắn biết bí thư chi bộ Đảng chưa được Đường Dật phê chuẩn, cho nên cũng không dám trèo lên ngọn, chờ Vương Nhị Thành đến gọi, trốn không khỏi, không thể làm gì khác là cắn chặt môi, dâu xấu cuối cùng vẫn phải gặp bố mẹ chồng, không tin hắn có thể ăn được mình.
Nhìn Liễu Gia Thuận khoan thai đi tới, vẻ mặt Đường Dật dần dần trầm xuống, quay đầu nhỏ giọng phân phó Tiểu Lý : “ Gọi điện cho Liễu bí thư tới!”
Liễu Gia Thuận cảm thấy thấp thỏm bất an khi đứng đối diện Đường Dật, vị bí thư trẻ tuổi này vẫn chưa nói lời nào, cau mày suy tư, tim của Liễu Gia Thuận lại đâph mỗi lúc một nhanh, cho dù là lãnh đạo huyện tới đây thị sát công việc hắn cũng không phải khẩn trương như vậy, người trẻ tuổi đừng đối diện này phảng phất tạo ra áp lực thật lớn trước nay chưa từng thấy.
Chờ thân ảnh to lớn của Liễu Đại Trung xuất hiện, Liễu Gia Thuận mới nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng có một người đáng tin, lá cờ, trong lòng cũng bất ngờ, hắn mời Liễu bí thư đến làm gì ? Xem ra, hai người này bắt tay thì cứ bắt tay, chuyện quyết định vẫn do một tay định đoạt, nghĩ như vậy, trong lòng có chút đắc ý.
Sắc mặt Liễu Đại Trung có chút bối rối, Đường Dật này, chính là người mình không vừa mắt, bảo người khác gọi điện tìm mình thế nào? Làm như cứ có chuyện gì là bắt mình đến sao? Nếu không phải chuyện của xưởng đồ hộp, hắn nói cái gì cũng không tới.
Gió nhẹ thổi tới, cách đó không xa vài ngọn tùng bách khẽ lay động, tuyết còn sót lại trên lá cây rớt xuống, lộ ra màu xanh, đuổi đi mùa đông giá lạnh.
Đường Dật cười hỏi thăm Liễu Đại Trung, nói chuyện cũng đi thẳng vào vấn đề : “ Liễu bí thư, chuyện bí thư Đảng ủy xưởng đồ hộp là do ngài quyết định?”
Liễu Đại Trung tuy rằng đã hơn năm mươi, nhưng thân thể cường tráng, sắc mặt hồng nhuận, thân thể so với tiểu tử trẻ tuổi còn khỏe hơn , giọng cũng rất rõ to: “ Là Đảng ủy trấn quyết định.”
Đường Dật nghi hoặc hỏi: “ Cái này không đúng, Dảng ủy quyết định vì sao tôi không biết ? Chẳng lẽ tôi không phải ủy viên Đảng ủy?”
Liễu Đại Trung không biết chuyện này nên nói thế nào, vì thế nói ngang ngạnh giải thíc : “ Cậu mấy ngày nay vội vàng chạy vào trong huyện, hội nghị Đảng ủy trấn cậu cũng không tham gian, nhưng, tôi cũng đang muốn thông báo cho cậu.”
Đường Dật gật đầu, trầm ngâm trong chốc lát, nói: “ Liễu bí thư, việc quyết định bố trí chi bộ Đảng ở xưởng đồ hộp tôi không đồng ý, Đảng ủy trấn cần một cuộc họp nữa để bàn về vấn đề này.”
Liễu Đại Trung nở nụ cười, cái này là cười chế giễu, giọng nói cũng trở nên kỳ quái, to giọng có vẻ quái dị: “ Đường trưởng trấn, tôi hỏi cậu thế nào lại thích làm trái với Đảng ủy? Người trẻ tuổi có một chút thành tích là coi trời bằng vung, quyết định của Đảng ủy một mình cậu không đồng ý là có thể phủ định được sao?” Hắn cho tới bây giờ đều xưng hô với Đường Dật bằng chức vị hành chínnh, mà không gọi hắn là bí thư.
Đường Dật cười nói: “ Liễu bí thư nói quá lời, sao tôi lại dám làm trái với Đảng ủy? Tôi cũng chỉ là một ủy viên thôi, có ý kiến đương nhiên phải nói, Huống hồ công tác kinh tế trong trấn là do tôi phụ trách, hạng mục cải cách xưởng đồ hộp là do một tay tôi làm, nghị quyết của Đảng ủy trấn về xưởng đồ hộp sao không nghe ý kiến của tôi? Vì cái gì đã vội đưa ra kết luận?”
Trần Phương Viên ở bên cạnh nghe vậy đổ mồ hôi lạnh, chụp cái mũ này lên đầu, đừng nói là lãnh đạo trấn, ngay cả lãnh đạo trung ương cũng phải suy nghĩa nữa đó, Liễu Gia Thuận lại có chút vui sướng khi thấy người gặp họa là Đường Dật, âm thầm khen ngợi Liễu Đại Trung, trong lòngnói thúc thúc ta quả thật rất có trình độ.
Đường Dật vẫn vui vẻ mỉm cười, giọng nói vẫn không có chút biến hóa, vẫn rất bình thản: “ Liễu bí thư, xưởng đồ hộp sao không cần Đảng lãnh đạo đâu? Nó vẫn nằm dưới sự lãnh đạo của trấn đấy thôi? Chẳng qua có một hai công nhân lao động phổ thông là Đảng viên cũng muốn lập chi bộ Đảng? Cái này không phải Đảng lãnh đạo, mà là bệnh hình thức, người nhiều hơn việc, gần đây tinh thần văn kiện của trung ương là rút gọn bộ máy, giảm bớt bộ phận cồng kềnh then chốt, chứ không phải thiết lập thêm nhiều cửa sổ, tổ chức Đảng của xưởng đồ hộp có thể giữ nguyên, có thể thành lập một tổ Đảng nhỏ, đảng viên đi đầu làm gương, vì Trần xưởng trưởng ra ý kiến, đề xuất sáng kiến, nhưng là cái gì chi bộ Đảng? Bí thư chi bộ Đảng? Liễu bí thư à, chúng ta không thể làm theo chủ nghĩa giáo điều đâu!”
Sắc mặt Liễu Đại Trung càng lúc càng khó coi, lại cười nói: “ Ha ha, cả đời lão già này đi theo chủ nghĩa Mác-Lê Nin, già rồi già rồi, ngược lại trởi thành chủ nghĩa giáo điều, ha ha!”
Đường Dật vẫn bất động thanh sắc, nói: “ Văn đạo có trước có sau, không có liên quan tới tuổi tác.” Nói xong quay đầu lại nói với Liễu Gia Thuận: “Bí thư chi bộ Đảng xem như miễn! Nếu cậu vẫn còn luyến tiếc xưởng đồ hộp! Vậy cậu sau này trở thành tổ trưởng tổ Đảng.”
Liễu Gia Thuận vẻ mặt đau khổ nhìn về phía Liễu Đại Trung, trong lòng nói hết rồi, cấp bậc tổ trưởng tổ Đảng là cái gì? Chẳng khác nào bị cách chức sao? Thúc thúc a, chú không phải đang hại cháu đấy chứ? Sao chú lại không nói gì?
Đường Dật cười nói với Liễu Đại Trung: “ Liễu bí thư, về tình hình tổ chức xưởng đồ hộp tôi sẽ viết báo cáo cho cấp trên, không cần ngài lo lắng.” Cho đến bây giờ, Đường Dật vẫn không muốn đối mặt với Liễu Đại Trung, nhưng càng phát hiện ra, lão già này luôn làm khó mình, khắp nơi cản trở, lập tức sẽ không nể tình, không cần khách khí.
Không khí ngưng đọng, Trần Phương Viên muốn giải hòa, lại không biết làm sao chen vào, Liễu Gia Thuận ấp úng nói : “ Được, tôi, tôi làm theo phân công của Đảng!” Càng nghĩ, lòng hắn càng hoảng, vội vàng gật đầu, quay người bước đi, cũng không nhìn biểu tình của thúc thúc, hắn cũng không muốn trở thành vật hy sinh cho Liễu Đại Trung.
Liễu Đại Trung bị lời nói của thằng cháu làm cho tức giận đến hộc máu,vung tay áo, hầm hừ xoay người bước đi, đi được vài bước, liền lảo đảo một chút, suýt ngã sấp xuống, có thể thấy được hiện tại tâm tình hắn đang rất kích động.
Tác Giả: Lục Sự Tham Quân
Quyển 1: Bí Thư Trấn Natural Beautiful
Chương 17: Lễ mừng năm mới.
Nhóm Dịch: Thiên Địa Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Giao thừa ngày 24 tháng 2 năm 1991, tuyết rơi như lông ngỗng làm xôn xao cả một ngày, cả huyện Duyên Sơn như được trang điểm một lớp phấn bạc, một phong cảnh của miền bắc Trung Quốc.
Nhìn bông tuyết phiêu diêu ngoài cửa sổ, Đường Dật khẽ thờ dài, có chút phiền muộn không thể nói rõ, đại khái là bởi vì cô độc sao?
“ Đường bí thư, ngài thật sự ở trong này, không về nhà mừng lễ năm mới?” Cửa ban công đẩy ra, Liễu Gia Thuận tươi cười bước vào.
Chuyện của nhà máy đồ hộp đã bị bụi đóng thành mấy lớp, cuối cùng Đường Dật cũng không thật sự để Liễu Gia Thuận vào vị trí đảng tiểu tổ tổ trưởng, mà sau khi thảo luận với đảng ủy trấn, để hắn làm làm trạm trưởng phục vụ trạm quản lý nhà ga, đừng xem thường thị trấn của chính phủ, kỳ thật chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đầy đủ, cái gì nông thôn kinh tế phục vụ trạm, đảm bảo xã hội sự vụ sở, sở tài nguyên quốc thổ, kế hoạch hóa gia đình … mấy chục ngành, đương nhiên các lãnh đạo này, dưới tay kỳ thật không có được mấy người.
Liễu Gia Thuận đối với Đường Dật ngàn vạn lần tạ ơn, sau đó chuyên môn tìm Đường Dật cảm tạ, chân chính tham dự hội nghị trấn ủy, hắn mới biết được trên trấn, tiếng nói của Đường Dật có trọng lượng hơn Liễu Đại Trung, hắn vốn nghĩ rằng, trong hội nghị, Đường Dật sẽ mượn cơ hội miễn chức, bắt nhậm chức cái gì mà đảng tiểu tổ tổ trưởng của nhà máy, nhưng mà, Đường Dật không làm vậy, mà dốc sức an bài cho hắn công tác khác, sau đó hắn về tỏ vẻ cảm ơn Đường Dật, Đường Dật thản nhiên nói :
“ Công tác của anh cần phải có năng lực, tôi luôn luôn đối sự bất đối nhân.” (cần xử lý sự việc sao cho tốt chứ không chống đối những người tham gia vào sự việc ấy)
Làm cho Liễu Gia Thuận cảm động rơi nước mắt, lần này, nghe nói Đường Dật phải ở lại trên trấn, hắn vội vàng đến ân cần thăm hỏi.
Đường Dật cười cười : “ Không có, có vài ngày như vậy, còn chưa đủ gây sức ép …” Trong lòng phát khổ, nhà ư? Mẫu thân ở hải ngoại, lão gia tử nơi đó có chút mới lạ, biệt thư Hương Sơn đó không phải là nhà, mà giống như một cái nhà giam hơn.
“ Như thế sao được, năm mới ngài lại ở đây một mình sẽ rất cô đơn, nếu không thì đến nhà tôi ăn cơm tất niên đi, tôi gọi cho vợ chuẩn bị vài món!”
Liễu Gia Thuận còn tính nói tiếp thì cửa lại mở ra, một trận gió lạnh thổi vào, thân hình mập mạp của Trần Phương Viên tiến vào, xoay tay dùng sức đóng cửa cho kín, xoa xoa hai bàn tay tê cứng, chấn động làm rơi bông tuyết trên người, lúc này mới cười ha hả với Đường Dật : “ Đường bí thư, tôi muốn mời ngài đi ăn cơm tất niên, được không ? Liễu trưởng ga ở đây ?” Nói xong mới nhìn đến Liễu Gia Thuận.
Liễu Gia Thuận vội vàng la lên: “ Lão Trần, chúng ta nên có thứ tự trước sau, Đường bí thư là do tôi mời trước, phải sắp xếp, ông cũng phải xếp sau tôi”
Trần Phương Viên cười cười nói: “ Nói thế là không được, nghe nói Kha nhi nhà tôi đã mời Đường bí thư dùng cơm trước, con gái của tôi đã đến trước, phải xếp đầu, ngài thấy tôi nói như vậy có phải không ?”
Đường Dật cười rộ lên nói : “ Được được, chế giễu ta là cái bánh bao thơm hả, hôm nay tôi đi đến nhà Trần lão gia ăn cơm, cơm của Liễu trưởng ga xin chờ năm sau tôi sẽ mời lại”
Dẫm nát tuyết đọng, bên ngoài gió lạnh như dao cứa vào da vào thịt, Trần gia cách trấn chính phủ không xa, là một tiểu viện sạch sẽ, Trần Phương Viên trong vài năm gần đây buôn bán một cửa hàng nhỏ cũng kiếm được chút tiền, tiểu viện cũng không giống như bình thường, hàng rào bằng sắt, tường bằng xi măng có một hàng tùng bách, phòng ở cũng không phải kiểu tam gian như nhà nông, mà là kiểu nhà trệt ba trước ba sau, phòng khách ở tòa phía đông, trang hoàng rất đẹp, sàn lót bằng gạch mem sứ, ghế sô pha màu đen, bàn trà gỗ mộc, màu vàng là màu chủ đạo, bố cục lịch sự tao nhã, nếu nói là dinh thự cũng sẽ không có người hoài nghi.
Đường Dật ngồi xuống ghế sô pha, cười nói ; “ Lão Trần, đây là Trần gia, danh phù thần tài quả đúng là thật!”
Trần Phương Viên liên tục lắc đầu, nói : “ Trước mặt Đường bí thư, lão Trần tôi sao dám? Đường bí thư, nếu ngài chỉ buôn bán làm ăn, lão Trần tôi dám nói một câu khẳng định, chí hướng của ngài rất cao, không cần chút sinh ý nho nhỏ này”
Trên mặt Trần Phương Viên là sự chân thành bội phục : “ Đường bí thư, những quả dứa bán đi toàn bộ, điểm này, ngài quả thật rất tuyệt! Biết không? Công nhân nhà máy đều ca ngợi sau lưng ngài! Về sau việc buôn bán ngài cần phải chỉ cho tôi vài điểm!”
Đường Dật cười khoát tay, nếu nói về buôn bán, quả thật bản thân không bằng Trần Phương Viên, kiến thức của mình toàn dựa vào sách lược kinh doanh của thế kỷ hai mươi mốt, càng biết vài năm sau sản phẩm được chú trọng nhất là đóng gói, chính là tuyên truyền, quan niệm bản thân vì thế mà thoáng hơn Trần Phương Viên mà thôi, quả thật không có ý nghĩ làm ăn gì.
Mẹ của Trần Kha bưng một bàn hoa quả lên, yên bàn, cùng với hạt dưa, cười nói : “ Đường bí thư, ông đừng khiêm tốn với lão già nhà tôi, lần đầu tiên tôi thấy lão già này bội phục một người, người đừng thấy ổng cả ngày cười tủm tỉm, kỳ thật trước kia rất kiêu ngạo, ai nói gì cũng khó chịu. Nhưng mấy ngày nay đều nhắc đến Đường bí thư, ngài thật sự phải tốn nhiều tâm, chỉ điểm cho lão Trần nhà tôi nhiều một chút”
Mẹ của Trần Kha cũng khoảng năm mươi rồi, nhưng tử nương bán lão, phong vận do tồn, có thể thấy được năm đó cũng rất xinh đẹp, xem ra Trần Kha là do di truyền từ mẹ, may mắn là nàng không có dính dáng gì đến gen của cha, trong lòng Đường Dật miên man suy nghĩ, ngoài miệng cười nói : “ Bác gái không vội, con ở đây cũng đừng khách khí, cứ coi như là người trong nhà là được”
Mẹ của Trần Kha cười nói : “ Vậy thì tốt rồi, chỉ sợ ngài lo đây không phải nhà mình”
Đường Dật cầm lấy một cây hồng tháp sơn, đánh giá bố cục trong phòng, nhìn như lơ đảng hỏi : “ Trần Kha đâu? Sao lại không thấy nàng?”
Nghe được lời này, mẹ của Trần Kha buồn bả thở dài, nói : “ Đứa nhỏ này, mấy ngày nay đều ăn không ngon, không phải là muốn tham gia vào cuộc thi đại học nay năm sao? Mấy ngày trước còn tham gia vào một cuộc thi thử, bị rớt nên nằm khóc mấy bữa nay”
Thật ra thì … Đường Dật đến Trần gia cũng chỉ muốn nhìn Trần Kha, lễ mừng năm mới mấy hôm nay, trước Trần Kha có mời, nhưng vẫn chưa thấy hình bóng của nàng, rồi điều này riết cũng thành thói quen khi có tiểu nha đầu bên cạnh. Mấy ngày nay không thấy quả thật cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó.
Đường Dật biết mẹ nuôi sau khi vào đại học mới quen biết với cha nuôi, rồi vài năm sau tại trường cao đẳng, không nghĩ rằng nàng ta mới vừa công tác không bao lâu đã chuẩn bị thi đại học.
“ Tôi đi xem một chút Không phải là một cuộc thi thử sao? Làm ảnh hưởng công tác? Phải phê phán mới được!” Giọng Đường Dật đầy chính nghĩa, Trầm Phương Viên cùng mẹ của Trần Kha nhìn nhau, choáng váng cả đầu, lúc này mới nhớ ra con gái là cấp dưới của hắn, nhất là mấy ngày nay lo thi thử nên bỏ bê công tác, hai người già nhất thời nhanh mồm, thật là đại họa.
Khi cùng mẹ của Trần Kha đi vào, phòng của nàng được bố trí lịch sự tao nhã, mang theo mùi thơm của con gái, Trần Kha đang nằm trên giường, lấy cái gối che mặt, núp trong chăn run lên, tựa hồ như đang khóc nức nở.
Mẹ của Trần Kha có chút lo lắng thấp giọng nói với Đường Dật : “ Đường bí thư, nếu không … đợi vài ngày nữa hãy phê bình… Người xem… sợ bây giờ nó không nghe gì đâu “
Đường Dật khoát tay, cất cao giọng : “ Trần Kha! Đứng dậy!”
Tiếng khóc nức nở trong chăn đột nhiên dừng lại, tiếp theo cái chăn được lấy ra, Trần Kha ngồi dậy, khuôn mặt tinh xảo tràn đầy nước mắt, nhìn thấy Đường Dật ngay trước mặt, quả thật không nghe lầm, nàng cảm thấy ngây ngốc, nói : “ Đường … Đường bí thư, ngài … sao ngài lại đến đây??”
Áo len tuyết trắng ôm lấy dáng người thon thả của nàng, bộ ngực, đường cong tuyệt đẹp mê người, tâm Đường Dật nhảy dựng, di chuyển ánh mắt, ho khan một tiếng, nói:
“ Tiểu Trần, không phải chỉ là một cuộc thi thử thôi sao? Khóc cái gì mà khóc? Công tác cũng không muốn làm, hơn nữa, em nói ba mẹ em phải làm thế nào bây giờ? Ăn tết cùng nước mắt của em? Em sẽ làm cho bọn họ không có một năm yên ổn”
Trần Kha vốn đang ủy khuất, trong nhà kiêu căng đã quen, lại bị lời nói của Đường Dật đụng chạm tự ái, nước mắt rơi lả tả, nổi giận nói : “ Em ở nhà khóc thì liên quan gì đến anh? Anh … anh thật nhiều chuyện! Công tác… công tác em mặc kệ! Em mặc kệ không được sao?”
Mẹ Trần Kha hoảng sợ, sao con gái mình lại dám ăn nói như vậy với Đường Dật chứ, kỳ thật chuyện này cũng do hắn tự chuốc lấy, không có việc gì lại trêu chọc Trần Kha, thời gian dài quá, Trần Kha đương nhiên không sợ hắn là phải rồi.
Đường Dật không ngờ nàng lại nổi cáu, trong lòng thầm nghĩ thi vào đại học là điều quan trọng với nàng bây giờ, gãi gãi đầu, mẹ Trần Kha nhẹ nhàng kéo tay hắn : “ Đường … Đường bí thư, hay là chúng ta ra ngoài trước … tôi … sẽ về quở trách nó lại …”
Đường Dật khoát tay, nhìn bộ dáng hoa mang vũ thảm của Trần Kha, cảm thấy buồn cười, liền nói : “ Bài thi thử đâu ? Chưa thi mà đã như vậy, để tôi xem xem”
Trần Kha lau nước mắt, không để ý đến hắn, mẹ Trần Kha vội vàng đi đến ngăn kéo bàn học, lấy ra một cuốn tập, đưa cho Đường Dật nói : “ Người xem xem có phải không?”
Đường Dật cầm lấy, đề thi thử, các môn khác thì tốt, toán học : 56? “ 56?” Đường Dật không khỏi bật cười, thì ra vẫn còn khá ngốc, đây chính là một trong một trăm năm mươi đề a. Trần Kha tức giận cắn môi trừng mắt nhìn hắn, hận không thể nhào lại cắn hắn một cái.
Lật xem đề thi, Đường Dật càng xem càng cảm thấy buồn cười, mẹ nuôi này ngốc thật a? Nguyên lý đơn giản của hàm số cũng không hiểu được.
“ Cười cái gì mà cười! Làm như anh hay lắm vậy, cái gì cũng lợi hại hết!” Trần Kha không biết như thế nào, nhìn theo ánh mắt của Đường Dật, nước mắt thật ra đã ngưng chảy, giống như là bao nhiêu ủy khuất trong lòng đều đổ lên đầu Đường Dật, chỉ là càng nhìn hắn tươi cười càng ức.
Đường Dật cười nói : “ Anh hiểu cái này cũng không nhiều lắm, chẳng qua lúc còn đi học cũng có chút kết quả, em có biết không, anh thi đỗ thủ khoa trường cao đẳng đó” Đường Dật kể lại thời huy hoàng của mình.
“ Hi hi. Các người trường đảng cùng thi vào trường cao đẳng là hai chuyện khác nhau!” Trần Kha bĩu môi.
“ Trước khi vào trước đảng anh tham gia thi cao đẳng mà!” Đường Dật cầm cuốn toán học đến bên cạnh Trần Kha, chỉ chỉ vào một cái đề giá trị đối xứng của hàm số, cười nói: “ Nói về cái đề này đi, em căn bản là không hiểu được khái niệm phạm vi hàm số, em như vậy …” Nói xong lấy bút khoa tay múa chân để giảng giải cho nàng, Trần Kha lúc đầu tức giận, dần dần chuyển biến, cuối cùng vỗ đầu nói: “ Đúng rồi, sao em lại không nghĩ ra”
Đường Dật cười nói: “ Còn vỗ nữa, càng vỗ càng ngốc he he.”
Hai mắt của Trần Kha sáng lên, mắt to chuyển động. Đường Dật mỉm cười nói: “ Anh có thể giúp em học, nhưng thái độ của em nên sửa chữa, về sau không được chống đối anh, còn nữa, lúc không có ai thì phải gọi anh là thầy giáo!”
Mẹ Trần Kha cười tươi như hoa: “Ai u, Đường bí thư,ngài thật là khoan hồng độ lượng, không những không chấp nhất, mà còn có ý tốt dạy dỗ nó, vậy thì tốt rồi, kì thi này trông cậy vào ngài, Đường bí thư, ngài thật đúng là người tài ba.
“ Đi, còn không mau đứng dậy, làm cho ngài vài món điểm tâm ăn sáng?” Mẹ Trần Kha trách, rồi quay lại cười với Đường Dật, nói: “ Đứa nhỏ này cái gì cũng không biết, chỉ có món rau xào là sở trường.”
Đường Dật gật đầu cười, trù nghệ của mẹ nuôi còn phải nói?
Trần Kha cười hì hì rời giường, Đường Dật cùng mẹ Trần Kha trở lại phòng khách, Trần Phương Viên nghe được Đường bí thư muốn làm gia sư cho Trần Kha, cười đến híp mắt, nói: “ Đường bí thư thật quan tâm cấp dưới, đúng là một kiểu lãnh đạo điển hình.”
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê
Tác Giả: Lục Sự Tham Quân
Quyển 1: Bí Thư Trấn Natural Beautiful
Chương 18: Tiểu lâu nhất dạ thính tuyết.
Nhóm Dịch: Thiên Địa Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Năm mới bắt đầu, cơ quan nhà nước cũng chính thức làm việc vào mười lăm tháng giêng, cũng chính là tiết nguyên tiêu. Giữa trưa, Đường Dật nhận được điện thoại của mẫu thân, giọng của Tiêu Kim Hoa rất hưng phấn, câu đầu tiên là : “ Tiểu Dật, đến đây, để mẹ hôn con!” Nói rồi trong điện thoại vang lên tiếng “ Két Két”, chắc là bà dùng miệng hôn microphone.
Đường Dật hoảng sợ, mẹ rất bất thường? Từ kiếp trước đến giờ vẫn chưa thấy bà thất thố như vậy.
“ Tiểu Dật, thư của mẹ con đã nhận được đúng không? Ha ha, kiếm tiền, mẹ giàu to rồi, bút chiến tranh tài” Đường Dật nhìn lên tờ lịch, ngày “ Hai mươi chín tháng hai”, ngày hôm qua chiến tranh vùng vịnh đã tuyên bố chấm dứt, quân của Liên Hiệp Quốc đã không kích Iraq ba mươi tám ngày đêm, rồi chiến đấu liên tục 4 ngày trên bộ, lính tinh nhuệ Iraq và vệ đội không có lực hoàn thủ, làm cho tất cả các nhà phân tích quân sự mở rộng tầm mắt.
“ Không ngờ chiến tranh kết thúc nhanh như vậy, ha ha, mẹ luôn Forward(1) dầu mỏ, lần chính chính là kiếm gấp bội mà!” Tiêu Kim Hoa vô cùng hưng phấn, Đường Dật mỉm cười, lúc ấy, trong nước cũng không có bao nhiêu người chân chính hiểu rõ forward, nhưng ở thế kỷ 21, cho dù không chơi cổ phiếu và forward, mọi người cũng đều đại khái hiểu biết một ít.
Giao dịch trống không cũng không có gì ghê gớm, bởi vì buôn bán cái này không nhất thiết phải thấy hàng, có thể buôn nước bọt, trong tay ngươi không cần có hàng mà cũng có thể nâng giá với người ký kết hiệp ước, sau đó đi thu mua lại hàng có phẩm chất bình thường, đây là mua rẻ.
Chiến trang tại Iraq khai hỏa, giá dầu tăng mạnh, ai ai cũng biết khi chiến tranh chấm dứt thì cũng là lúc giá dầu hạ, mỗi người đều nói rằng mua giảm giá mấy ngày trước khi chiến tranh chấm dứt là tốt nhất, nhưng mua forward tới kỳ hạn nhất định phải trả hết, còn trận chiến này bao lâu mới chấm dứt? Nếu liên tục trong thời gian dài, người mua giảm trong thời gian dài thì mỗi lần thanh toán sẽ bị lỗ chết mất, lúc ấy có ai nghĩ rằng chiến tranh sẽ kết thúc trong bốn ngày đâu? Phải biết rằng, trận chiến lần này, học giả phương đông thậm chí cho rằng, so với chiến tranh tại Việt Nam lần nhất, nước Mĩ trong lần chiến đấu trên đất liền đã cảnh rớt giá cực kỳ thảm thiết, thậm chí bởi vì có quá nhiều người chết nên không chịu nổi áp lực mà phải rút quân về nước.
Bốn ngày chiến đấu chấm dứt, chỉ sợ ngay cả Đường Dật tin tưởng, còn phải bán tín bán nghi, vì Tiêu Kim Hoa rất tin tưởng con trai.
Ngày hai mươi tám, nước Mĩ tuyên bố chiến tranh vùng Vịnh kết thúc, giá dầu giảm hơn hai mươi đô la, phải biết rằng khi ấy giá dầu trước chiến tranh giá dầu chỉ có mười đô la một thùng, khi chiến tranh xảy ra, giá dầu tăng đến ba mươi đô một thùng, đạt lợi nhuận 200%.
“ Mẹ, người kinh doanh lời bao nhiêu tiền?” Đường Dật biết công ti mậu dịch của mẹ rất nhỏ, cho dù hoàn toàn tin tưởng mình, đem hết toàn bộ tài chính ra kinh doanh cũng không kiếm được bao nhiêu tiền.
“ Ha ha, số lời lần này …” Tiêu Kim Hoa đắc ý cười, giơ ngón tay ra, nhưng mới phát hiện ra là con trai không ở trước mặt, lập tức ho khan một tiếng, trả lời : “ Một … trăm … vạn!”
Đường Dật ngây người ra một chút, một trăm vạn? Hoài nghi hỏi : “ Đô la ?”
Tiêu Kim Hoa cười nói : “ Đương nhiên, trước đó mẹ đi đem công ti đi cầm, tất cả đổ vào ánh mắt của con, đánh cuộc một phen. Nếu mất công ty, chứng minh ánh mắt của con nông cạn, làm sao mẹ yên tâm để con ra ngoài? Giống như lão gia tử từng nói, phải về nước chiếu cố con! Nhưng thật không ngờ, con thật sự có tiến bộ!” Tiêu Kim Hoa cười sang sảng, trong lòng Đường Dật cũng ấm áp, không ngờ mẹ cũng có tâm tư này, đại khái cũng như rút một củi dưới đáy nồi.
“ Mẹ, hôm nay là mười lăm, con còn tưởng mẹ vì nhớ con nên mới gọi điện!” Đường Dật đột nhiên oán giận, hòa tan trong lòng rung động.
“ Mười lăm! A, thật là mười lăm, mẹ vội quá nên quên mất. Tiểu Dật, con không biết đâu, trước đó vài ngày, nhân viên dưới tay mẹ còn nhìn mẹ bằng ánh mắt giống như là đầu óc mẹ có vấn đề, nhưng ngày hôm qua, bọn họ nhìn mẹ bằng biểu tình sùng bái, ha ha, mẹ thật sự rất kiêu hãnh” Tiêu Kim Hoa vẫn còn đang vui sướng, hiển nhiên vẫn chưa tỉnh táo được.
“ Đúng rồi, mẹ gửi cho con một ít tiền, con thích cái gì thì cứ mua đi, coi như là quà năm mới” Tiêu Kim Hoa dừng lại một chút : “ Tiền mẹ đã gửi đến Bắc Kinh, lão gia tử bên kia hẳn là sẽ chuyển đến cho con nhanh” Lúc này, tiền gửi từ nước ngoài về vẫn chưa có nhiều phương tiện, người ở nước ngoài gửi tiền cũng không gửi vào bưu điện, đừng nói là huyện Duyên Sơn, ngay cả thị trấn Duyên Khánh cũng không có điểm chuyển tiền nước ngoài, cho nên Kim Hoa chỉ có thể chuyển tiền đến Bắc Kinh, rồi từ Bắc Kinh chuyển đến cho Đường Dật.
Qua điện thoại, Đường Dật cũng có nói chuyện đại khái với Tiêu Kim Hoa chuyện Liên Xô, tuy rằng Đường Dật cũng thoáng nghe qua kế hoạch vạn tháp của Mĩ là phá đổ kinh tế Liên Xô, nhưng gần đây giả thuyết quá nhiều, phi định luận, thật ra tin đồn chiếm đa số. Thứ hai, cũng không nên biểu hiện quá tốt trước mặt mẹ, cho nên với việc này, Đường Dật cũng không nói nhiều.
Chẳng qua, Đường Dật biết rõ Liên Xô giải thể sau khi đồng Rúp giảm giá trị trên phương diện rộng. Liên Xô vừa mới giải thể quý một giảm mức độ liền đạt 900%. Sau đó liền phát hành đồng Rúp mới thay cho đồng Rúp cũ mất giá. Trên thực tế, tỉ suất hối đoái của đồng Rúp mới và đồng đôla so với đồng Rúp cũ tương đương một vạn bốn ngàn lần.
Cho nên Đường Dật dường như vui đùa nói nếu Liên Xô giải thể, đồng Rúp nhất định sẽ giảm giá trên phương diện rộng, nếu hiện tại Liên Xô có tài năng dùng tiền lãi cao để thu hút vốn hoặc là có thể lấy được đại ngạch cho vay ở ngân hàng quốc gia Liên Xô, dùng đồng Rúp đi mua vật tư, biến thành tài sản tư nhân của Liên Xô, thậm chí đổi trực tiếp thành đôla, chờ khi Liên Xô giải thể thì đồng Rúp kia nhất định hạ giá, là cơ hội kiếm trở mình. Vừa cười vừa nói nếu lão gia tử nói rằng, bằng hữu của lão ở Liên Xô có thể nói giống mẫu thân vài câu, đưa ra vài khoản lớn, thì số tiền kiếm được từ chiến tranh lần này chỉ là mưa bụi.
Đương nhiên, Đường Dật cuối cùng cũng cười nói : “ Xem con kìa, nói nhiều thành nói nhảm, làm sao Liên Xô có thể giải thể, mẹ đừng cười con”
Tiêu Kim Hoa không cười, giọng dần nhỏ xuống : “ Tiểu Dật, mẹ không ở bên cạnh con, con phải biết tự chăm sóc cho mình, đừng suốt ngày chỉ biết suy nghĩ về chính trị, đừng để quá mệt mỏi …”
Đường Dật gật đầu, thấp giọng nói : “ Mẹ … tết nguyên tiêu vui vẻ …” Muốn nói thêm cái gì nữa, nhưng sóng mũi cay cay, không nói nên lời … Hai đầu điện thoại đều thương cảm yên lặng.
Buổi chiều, khi cảm xúc thương cảm kia đã đi khỏi, Đường Dật lại nhận được một cú điện thoại, người gọi là Tề Quân em trai của Tề Khiết, hắn nói là, hôm nay là tết nguyên tiêu, buổi tối cả nhà ăn cơm, nói là cha mẹ muốn thu xếp hôn sự cho chị gái, tối nay có thể mời bạn trai của chị gái tới gặp mặt, Đường Dật nghe xong cười nói :” Đó là chuyện tốt a, chị của ngươi cũng nên tìm một người bạn trai đi”
Nói là nói như vậy, Đường Dật cúp điện thoại, nghĩ như thế nào cũng không có một chút tư vị gì, chẳng qua công việc còn rất nhiều, có không thời gian nghĩ ngợi đến việc khác.
Vào mùa đông ở phương bắc trời tối rất nhanh. Đường Dật đi từ ngân hàng ra, còn chưa đến sáu giờ, màn đêm đã muốn buông xuống, phố lớn ngõ nhỏ, ánh sáng ngọc của đèn, lưu màu đèn lồng hòa lẫn, rất là xinh đẹp, biến toàn bộ Duyên Sơn trấn thành sự ảo mộng huyền lệ, có điều, bầu trời như bàn ngọc ngược lại ảm đạm không chút ánh sáng, người đi đường rất động, dân chúng đều đến đây để thưởng ngoạn. Hội lồng đèn Duyên Sơn trấn bắt đầu từ mười lăm, kéo dài nửa tháng, đến ba mươi tháng giêng là ngày cuối cùng, rất nhiều người chưa được xem đã tập trung ở đây rất đông.
Lưu luyến trên đường cái một chút, bất tri bất giác đi bộ đến khách sạn Long Tỉnh, hôm nay ngoài cửa có để bảng “ Tạm ngừng kinh doanh” Bên trong khách sạn ấm áp như mùa xuân, cách một lớp kính, Đường Dật nhìn thấy bên trong có một cái bàn, vài người ngồi, Tề Khiết diễm lệ đang ngồi đó, trừ Tề Quân là quen mặt ra, còn có hai người già, nhìn như là cha mẹ của Tề Khiết, mặc khác còn có một chàng trai tràn đầy sinh lực, tinh thần lưu loát, anh khí bừng bừng.
Đột nhiên nhớ đến ngày đó em trai nàng gọi điện đến cho mình, anh chàng này, có lẽ là do cha mẹ Tề Khiết thu xếp?
Đường Dật nhíu mày, yên lặng trong chốc lát, nhìn thấy Tề Khiết bên trong cười như hoa, cười cười, xoay người hòa vào đám đông.
Trong rạp chiếu phim của câu lạc bộ công nhân, mới giờ này đã đầy ấp người, Đường Dật cười khổ, sao mà xui quá vậy, chẳng lẽ hôm nay phải ngủ ngoài đường? Khi đó nhà khách chính phủ của Duyên sơn cũng không tệ lắm, khách sạn nhỏ thượng vàng hạ cám, Đường Dật cũng không muốn ở lại, không bằng đi bộ kiếm một nơi trú thân.
Nhìn đồng hồ đã hơn chín giờ, đèn trên đường đã tắt bớt, du khách cũng thưa dần, Đường Dật đứng trước một cái cửa sắt của một nhà hàng, than thở, thật sự không thể tìm được một khách sạn sạch sẽ sao???
“ Đường … Đường Dật? Sao em lại ở đây?” Một âm thanh kiều mỵ của nữ vang lên, rất quen thuộc, không cần quay đầu lại cũng biết là ai, trong lòng Đường Dật thở dài, thị trấn này thật là nhỏ, đi vậy mà cũng có thể gặp nhau.
Quay dầu lại, trên đường đến nhà khách, Tề Khiết tiêu sái bước lại, hôm nay nàng mặc một cái áo khoác màu đen, đầu gối mang một đôi tất cũng màu đen, vây lấy đôi chân thanh tú, giày da đen tinh xảo, càng làm tăng thêm vài phần thành thục cùng hương vị mật đào quyến rũ.
Đường Dật chưa bao giờ biểu lộ hỉ nộ ái ố dễ dàng, cười nói : “ Sao lại đi xem hoa đăng một mình?”
Tề Khiết đi đến bên cạnh Đường Dật, nắm lấy cánh tay hắn, sẳng giọng : “ Chị còn có thể đi xem với ai? Hơn nữa, lâu rồi không thấy em, em đến trấn cũng không đi gặp chị!”
Thân hình ấm áp của Tề Khiết thật sự đã xua đi cái lạnh của Đường Dật. Hắn nhìn từ trên xuống dưới, mỉm cười nói : “ Hôm nay ăn mặc đẹp vậy, như thế nào? Không cố ý trang điểm?”
Tề Khiếp hô hấp làm run run bộ ngực sữa, ra vẻ nói : “ Ngày trước chị không đẹp sao? Là em không chú ý … a? Chị nói những lời này với em có vẻ không đúng a!”
Đường Dật gãi gãi đầu, thầm mắng mình không có tiền đồ, nói chuyện sao ngu như bò?
“ Ha ha, ghen tị?” Tề Khiết đánh giá thần sắc Đường Dật, đột nhiên cười to” Như thế nào? Biết chuyện đối tượng giới thiệu cho chị chưa? Không ngờ chị sẽ lập gia đình?”
Cười vài tiếng, nhìn thấy thần sắc Đường Dật không đúng, vội vàng thu lại nụ cười, đem đôi môi đỏ mọng tiến đến gần bên tai hắn, nhỏ giọng nói : “ Yên tâm đi, chị không thích hắn đâu … người này phiền muốn chết, hắn sớm ngày cứ mượn danh nghĩa cha mẹ chị đến tiệm cơm tìm chị!”
Đường Dật quáng lên, do dự một hồi, bản thân không thể ngồi trong này với đống quần áo, lắp bắp nói : “ Tề Khiết ơi, nhà chị còn đồ lót không? Em … em không cẩn thận làm dơ rồi …”
“A?” Tề Khiết a một tiếng, sau đó cười khanh khách :” Này, em định chiếm tiện nghi của chị sao? Ở đây làm gì có đồ lót của đàn ông, đồ lót của chị, em mặc không?”
“ Thôi, quên đi!”
“ A, nếu không thì như vậy, chị ra dọn giường, rồi xuống lầu, em chạy vào trong chăn, chị trở lên dọn đồ cho em” Qua một lát, Tề Khiết có chủ ý, Đường Dật cân nhắc, cũng chỉ có thể như vậy.
Đợi một hồi lâu, nghe được tiếng giày của Tề Khiết đi xuống lầu, vừa đi vừa cười : “ Này, chị nói em nhanh lên a, nếu không đợi một lát chị lên, cảnh xuân lộ ra, đừng trách chị chiếm tiện nghi của em”
Đường Dật cũng không để ý đến lời trêu chọc của nàng, nghe tiếng bước chân dần dần xuống lầu, vội vàng mở cửa ra, phóng như điên vào trong phòng, xốc chăn, chui vào,cuốn vào trong chăn, lúc này mới la lớn : “ Được rồi, chị có thể lên đây!”
Chăn của Tề Khiết thật sự ấm áp, là tơ ngỗng song nhân bị, giường thật mềm mại, xem ra nàng thật biết hưởng thụ cuộc sống, Đường Dật phải ngủ ở ký túc xá của trấn chính phủ cả tháng phải nằm cái giường cứng như đá, rất khó hưởng thụ như trước kia.
Chăn thơm ngào ngạt, là mùi của Tề Khiết, Đường Dật trơn nằm, nghe mùi thản nhiên, trong lòng không khỏi nghĩ ngơi, ánh nến trên bàn ôn nhu, mang tới cho người ta một hương vị nhẹ nhàng.
“ Này, quần áo xong rồi, sáng mai chắc là khô, em đi ngủ sớm đi, chị cũng đi ngủ!” Thân hình Tề Khiết hiện ra trước cửa phòng ngủ, trên mặt tràn đầy ý cười nhìn Đường Dật.
Đường Dật bị nàng nhìn cảm thấy không tự nhiên, giống như nàng đang nhìn vào thân hình trần truồng trong chăn của mình.
Hệ thống sưởi đã trở nên lạnh lẽo, phòng ngủ tuy rằng ấm hơn so với dưới lầu, nhưng cũng không hơn được bao nhiêu, Tề Khiết đi qua đi lại, đuổi hàn khí trên người đi, đột nhiên hô to một tiếng : “ Mặc kệ, mặc kệ, bất chấp … bị đông chết còn tệ hơn!” Nói xong cởi áo khoát màu đen để lên bàn trang điểm, rồi bước đến bên giường, đá đôi dép lê ra, chui vào trong chăn, Đường Dật há hốc mồm.
Đường Dật sợ đến mức suýt nhảy dựng lên, may mắn là cái giường đủ chổ, Tề Khiết lại không chiếm đến một nửa, hai người dùng chung một cái chăn thật là ấm “ Yên tâm, chị sẽ không làm gì em đâu! Cứ đối phó như vậy một đêm đi, sẽ không hủy đi sự trong sạch của em!”
Đường Dật cười khổ : “ Em lại sợ sẽ hủy đi sự trong sạch của chị”
=========
(1) Forward: Giao dịch kỳ hạn
Khái niệm: Forward là giao dịch trong đó bên ngân hàng và khách hàng thỏa thuận với nhau về giá và số lượng ngày hôm nay, còn giao nhận tiền từ 3 ngày trở lên sau ngày giao dịch.
Ví dụ: Công ty A nhập khẩu một lô hàng từ Châu Âu, và phải thanh toán bằng đồng EUR, nhưng ngày thanh toán là 1 tháng sau. Công ty A lo rằng nếu một tháng sau mới mua EUR để thanh toán mà giá EUR lúc đó lại tăng lên, thì sẽ bị lỗ ngoài mong muốn. Để tránh rủi ro Công ty A sẽ tới ngân hàng ký hợp đồng Mua Kỳ Hạn đồng EUR, thời hạn 1 tháng, với giá Kỳ hạn là 23.294 đồng/EUR (Giá bán giao ngay ngân hàng đang niêm yết lúc này là 23.278). Vào ngày đáo hạn hợp đồng, dù tỷ giá EUR/VND là bao nhiêu KH cũng được mua EUR với giá 23.924 đồng.
p/s: giải thích cho các bạn dễ hình dung, mấy từ liên quan tới kinh tế, không trong ngành không hiểu được.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê
Đường Dật quáng lên, do dự một hồi, bản thân không thể ngồi trong này với đống quần áo, lắp bắp nói : “ Tề Khiết ơi, nhà chị còn đồ lót không? Em … em không cẩn thận làm dơ rồi …”
“A?” Tề Khiết a một tiếng, sau đó cười khanh khách :” Này, em định chiếm tiện nghi của chị sao? Ở đây làm gì có đồ lót của đàn ông, đồ lót của chị, em mặc không?”
“ Thôi, quên đi!”
“ A, nếu không thì như vậy, chị ra dọn giường, rồi xuống lầu, em chạy vào trong chăn, chị trở lên dọn đồ cho em” Qua một lát, Tề Khiết có chủ ý, Đường Dật cân nhắc, cũng chỉ có thể như vậy.
Đợi một hồi lâu, nghe được tiếng giày của Tề Khiết đi xuống lầu, vừa đi vừa cười : “ Này, chị nói em nhanh lên a, nếu không đợi một lát chị lên, cảnh xuân lộ ra, đừng trách chị chiếm tiện nghi của em”
Đường Dật cũng không để ý đến lời trêu chọc của nàng, nghe tiếng bước chân dần dần xuống lầu, vội vàng mở cửa ra, phóng như điên vào trong phòng, xốc chăn, chui vào,cuốn vào trong chăn, lúc này mới la lớn : “ Được rồi, chị có thể lên đây!”
Chăn của Tề Khiết thật sự ấm áp, là tơ ngỗng song nhân bị, giường thật mềm mại, xem ra nàng thật biết hưởng thụ cuộc sống, Đường Dật phải ngủ ở ký túc xá của trấn chính phủ cả tháng phải nằm cái giường cứng như đá, rất khó hưởng thụ như trước kia.
Chăn thơm ngào ngạt, là mùi của Tề Khiết, Đường Dật trơn nằm, nghe mùi thản nhiên, trong lòng không khỏi nghĩ ngơi, ánh nến trên bàn ôn nhu, mang tới cho người ta một hương vị nhẹ nhàng.
“ Này, quần áo xong rồi, sáng mai chắc là khô, em đi ngủ sớm đi, chị cũng đi ngủ!” Thân hình Tề Khiết hiện ra trước cửa phòng ngủ, trên mặt tràn đầy ý cười nhìn Đường Dật.
Đường Dật bị nàng nhìn cảm thấy không tự nhiên, giống như nàng đang nhìn vào thân hình trần truồng trong chăn của mình.
Hệ thống sưởi đã trở nên lạnh lẽo, phòng ngủ tuy rằng ấm hơn so với dưới lầu, nhưng cũng không hơn được bao nhiêu, Tề Khiết đi qua đi lại, đuổi hàn khí trên người đi, đột nhiên hô to một tiếng : “ Mặc kệ, mặc kệ, bất chấp … bị đông chết còn tệ hơn!” Nói xong cởi áo khoát màu đen để lên bàn trang điểm, rồi bước đến bên giường, đá đôi dép lê ra, chui vào trong chăn, Đường Dật há hốc mồm.
Đường Dật sợ đến mức suýt nhảy dựng lên, may mắn là cái giường đủ chổ, Tề Khiết lại không chiếm đến một nửa, hai người dùng chung một cái chăn thật là ấm “ Yên tâm, chị sẽ không làm gì em đâu! Cứ đối phó như vậy một đêm đi, sẽ không hủy đi sự trong sạch của em!”
Đường Dật cười khổ : “ Em lại sợ sẽ hủy đi sự trong sạch của chị”
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê
Tác Giả: Lục Sự Tham Quân
Quyển 1: Bí Thư Trấn Natural Beautiful
Chương 19: Tiểu lâu nhất dạ thính tuyết (3).
Nhóm Dịch: Thiên Địa Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Đường Dật sợ đến mức suýt nhảy dựng lên, may là giường đủ chỗ, Tề Khiết không chiếm đến một nửa, lại để chăn ở giữa hai người, nói: “ Yên tâm, chị sẽ không làm gì đâu! Cứ như vậy đối phó qua một đêm, sẽ không hủy đi sự trong sạch của em!”
Đường Dật cười khổ nói : “ Em lại sợ sẽ hủy sự trong sạch của chị”
Tề Khiết thở phì phì cười nói: “ Chị làm gì còn trong sạch, ở trong mắt em, chị không phải là một người điên sao, còn sợ dính trên người chị chút tinh sao?”
Đường Dật biết nàng không tức giận, ho khan vài tiếng, cũng không biết tiếp lời như thế nào.
Cái giường thoạt nhìn rất lớn, nhưng hai người lại đều thật cẩn thận để không đụng trúng đối phương, ở giữa còn dùng một cái biên giới, nên có vẻ không có dư dả như vốn có. Chỉ lát sau, Đường Dật cảm thấy sau lưng bị gió lạnh thổi đến, nhẹ nhàng kéo chăn, muốn đem chăn đắp lên, nhưng không ngờ Tề Khiết cũng giữ chặt cái chăn bên kia, kéo hoài cũng không qua được.
“ Này, chị Tế Khiết, sau lưng em có gió lạnh” Tề Khiết quay lưng và đầu lại, chỉ có thể thấy cái đầu nhỏ nhắn tinh xảo như hoa của nàng, Đường Dật nói vài câu, nàng vẫn không thèm quan tâm đến hắn.
“ Chị Tề Khiết, cho em chút chăn, em lạnh!” Từ tối đến giờ, Tề Khiết tràn đầy chống đối với Đường Dật, lúc đầu hắn còn nhẫn nại, nhưng hiện tại hình như đã lên đến cực điểm, đề cao giọng nói.
“ Em lạnh chị không biết lạnh à! Chăn mỗi người một nửa, lo không được là chuyện của em!” Lần này Tề Khiết phản ứng, lời nói làm cho Đường Dật buồn bực, hắn không khỏi cả giận:
“ Vậy vì sao dùng chăn của em làm biên giới? Sao không dùng của chị? Tối thiếu phải là mỗi người một nữa chứ?” Nói xong cảm thấy buồn cười chính mình, thật không ngờ Đường Dật ta lại có ngày tranh luận với một cô gái về một cái chăn chết tiệt.
“ Là em muốn đắp biên giới!” Tề Khiết tức giận đáp.
Đường Dật bị nghẹn một chút, lập tức cả giận: “ Vậy chị không muốn có biên giới chứ gì?”
“ Chị không muốn!” Tề Khiết còn chưa nói xong lời trong đầu, Đường Dật đã kéo mạnh cái chăn qua, biên giới giữa hai người biến mất “ Chị không muốn? Em cũng không muốn, chúng ta khỏi cần biên giới!”
“ Được, không cần thì không cần. Chị sợ em sao?” Tề Khiết đột nhiên chuyển thân qua, khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn tràn đầy ý cười, biểu lộ giống như là âm mưu thực hiện thành công vậy.
Áo len màu đen của Tề Khiết đàn hồi, bó chặt lấy thân hình của nàng, qua khe hở trong chăn có thể nhìn thấy những đường cong lưng áo, Đường Dật tim đập thình thịch, cùng một mỹ nữ đắp chung một cái chăn như vậy, càng lạ là mình không động tay động chân, mà đại mỹ nhân cũng quần áo chỉnh tề, loại tư vị kỳ diệu này chỉ có đương sự là Đường Dật mới có thể cảm nhận được.
Đường Dật cảm thấy ở dưới càng lúc càng nóng, vội vàng lui trộm thân mình, đã thấy Tề Khiết cười mình, trêu chọc nói : “ Như thế nào? Sợ cảnh xuân tiết ra ngoài?”
Đường Dật thở dài nói : “ Tề Khiết, chị đừng xem em như đứa nhỏ được không? Tình huống hiện tại chị không sợ nguy hiểm sao, không sợ em cầm giữ không được?”
“ Em có thể ăn chị sao? Cứ làm đi? Vẫn là xử nam mà? Em có biết nam nữ trong lúc đó thấy huyền diệu như thế nào không?” Lỗ mũi Tề Khiết xuy một tiếng, khinh thường nói, tất chân màu đen duỗi qua, để ở trên đùi Đường Dật một chút, cảm thấy hắn sợ đến mức lui chân, không khỏi cười khanh khách lên. Tiếng cười còn chưa dứt, Đường Dật đột nhiên duổi tay ra, mạnh mẽ ôm nàng vào trong lòng ngực, tiếp theo Tề Khiết liền cảm thấy được có gì vật gì đó cứng cứng trên đùi mình.
Đường Dật ốm sát thân thể tráng mịn mềm mại của nàng, không hề che dấu dục vọng của mình, nhìn thấy nàng đột nhiên cười, hắn cảm thấy đêm nay muốn phát tiết ra, khẽ cười nói : “ Đêm nay em sẽ ăn chị!”
Tề Khiết kinh hoàng dùng hai tay đẩy ngực Đường Dật, bàn tay nhỏ bé cứ sờ loạn lên, cũng không biết là đang đẩy hay đang khiêu khích, Đường Dật chỉ cảm thấy rằng dục vọng càng tăng cao.
“ Em buông chị ra … không nên … đừng …” Đôi môi đỏ mộng ướt át của Tề Khiết đã bị Đường Dật chặn lại, mạnh mẽ mút vào.
Không để ý đến sự giãy dụa của nàng, bắt lấy tay nàng, đặt nàng dưới thân, Đường Dật đã cởi luôn cái áo len ngoài của nàng. Ngay sau đó, vải bông màu đen, áo ngực màu trắng cũng nằm trên mặt đất, cặp ngực trắng tuyết của Tề Khiết lập tức thoát khỏi trói buộc, nhảy ra, đôi chân dài tuyết trắng ôn nhu, cũng lộ ra dưới mắt Đường Dật, còn có đôi bàn chân thanh thú trong suốt kia, mười đầu ngón chân hồng hồng, tất cả, đều tràn ngập sự hấp dẫn.
Tay hắn run run, cả người cũng rung rung, vuốt ve khối thịt mềm mại, thẳng cứng và rất lớn kia, Đường Dật chỉ cảm thấy người như đang bị lửa thiêu đốt, chợt thấy ở dưới lạnh lạnh, thì ra bị bàn tay nhỏ bé không xương của Tề Khiết nắm lấy, tay hơi lạnh nắm lấy thứ rất nóng, loại tư vị này, quả thật là giống như bay lên trời.
Đường Dật ngạc nhiên nhìn về phía Tề Khiết, phát hiện ra thần sắc của nàng bất đắc dĩ, dùng âm thanh cực thấp nói : “ Chị … chị giúp em phát tiết… em buông chị ra được không?”
Đường Dật cười cười, từ chối ý kiến, đầu chậm rãi hướng về bộ ngực sữa trắng tuyết của nàng, mút lấy hai điểm đỏ hồng trên đỉnh, Tề Khiết bất đắc dĩ thở dài, một tay vẫn vuốt ve, tay kia thì đẩy đầu Đường Dật ra, khiến cho hắn không thể dễ dàng xâm phạm mình.
Tề Khiết giống như một bông hoa xinh đẹp lắc lư trong gió, trốn tránh môi hôn của Đường Dật : “ Đến, cho em hôn nhẹ …” Nhìn cái miệng nhỏ nhắn của Tề Khiết, Đường Dật giữ chặt khuôn mặt kiều diễm của nàng. Sao có cảm giác giống như là ép buộc? Tuy rằng cảm thấy không ổn, nhưng cũng có khoái cảm chinh phục rất mạnh.
Nhìn thân dưới của Tề Khiết, thân hình trắng tuyết bị người mình đè lên, cặp ngực cao vút, đôi chân thon dài, một chân vẫn còn mang cái quần lót màu đen, càng làm tăng thêm vài phần mê người.
“ Ân…” Tề Khiết bất đắc dĩ nhắm hai mắt lại, để cho Đường Dật hôn lên môi nàng, Tề Khiết vươn cái lưỡi đinh hương ra, chậm rãi đáp lại, lập tức bị Đường Dật hung hăng như muốn nuốt trọn nó vào, Tề Khiết bất đắc dĩ mặc kệ nó.
Đường Dật hôn lấy cái miệng nhỏ nhắn của Tề Khiết, tuy rằng cảm giác được đầu lưỡi đinh hương của nàng vừa gây cho mình sự sung sướng, nhưng hiện tại hắn muốn ngậm lấy nó để nhấm nháp nhiều hơn.
Tay của Đường Dật, bắt đầu kiểm nghiệm thân thể nhẵn nhụi của nàng, mang đến nhiều khoái cảm, bản năng phản ứng, tay vuốt dọc vùng eo của Tế Khiết, chậm rãi xoa lên đùi nàng, hướng vào bên trong đùi … “ Không nên …” Tế Khiết thét một tiếng kinh hãi, nắm lấy tay hắn, động tác ở tay kia thì nhanh hơn …
“ A …” Đường Dật phun ra một dòng khí thô … đã lâu rồi không thể nghiệm qua cái tư vị tuyệt vời này, tựa hồ so với trước kia, càng mãnh liệt hơn, càng thêm mất hồn. Trong giây phút đó, hắn không kìm được tiếng rên rĩ, kịch liệt thở hổn hển, mềm nhũn nằm trên thân thể Tề Khiết.
Tề Khiết nhìn hắn, bất đắc dĩ thở dài, mò lên lấy cái khăn lau tay trên bàn gỗ, chậm rãi lau chất nhờn trên tay.
Sau một hồi, Tề Khiết nhẹ nhàng nói với Đường Dật : “ Mau nằm đi, em không lạnh sao? …A” Nàng giật mình, lập tức kinh hô, hai chân trong lúc đó chạm phải một vật cứng.
Đường Dật đặt thân hình mềm mại của Tề Khiết lên người mình, nhiệt khí lại từ từ tăng lên, nghe tiếng gọi duyên dáng của nàng, phần dưới lại bắt đầu phản ứng mãnh liệt, không thể kiềm được, hai tay mạnh mẽ ôm lấy sau lưng Tề Khiết, cái miệng lại hung hăng hôn lại miệng nhỏ của nàng.
“ Không nên … dừng tay …” Tề Khiết trái phải trốn tránh, lại bị Đường Dật ôm chặt hơn, miệng của hắn chậm rãi di chuyển trên người nàng, hôn lên mái tóc tinh xảo của nàng, bàn tay tham lam thưởng thức đôi chân tinh xảo, Tề Khiết đã không còn giãy dụa, bất đắc dĩ trốn tránh cảm giác ngứa trên chân.
Dưới sự vuốt ve và hôn môi của Đường Dật, ánh mắt của Tề Khiết dần mê ly …
“ Không nên …” Tề Khiết thở hổn hê, âm thanh nhu mì mang theo mị ý.
“ Không nên … không nên … a …” Tiếng “A“ cuối cùng, giống như rên rĩ, giống như thở dốc, giống như thống khổ, giống như thỏa man … âm thanh này như muốn làm cho huyết mạch của người ta sôi sục lên. Nếu nhìn lại Tề Khiết lúc này sẽ thấy cái miệng nhỏ nhắn của nàng mở ra, đôi mi thanh tú nhíu lạ, bộ dáng quyến rũ, thật muốn làm cho đàn ông điên cuồng …
Tiếng thở dốc dần dần trở thành tiếng rên rĩ, sau đó thành tiếng gọi to, cuối cùng, Tề Khiết cũng không biết tại sao mình lại cắn cái áo gối, cũng không biết tại sao lại kêu to, không biết sao đôi tay mềm mại dùng khí lực toàn thân ôm sát Đường Dật, ngón tay dùng lực bấu thật mạnh trên lưng hắn thành những vệt máu, càng không biết đôi chân của mình đã bám chặt lấy vùng eo của hắn, lúc thì gắt gao cuốn lấy hai chân hắn, sau đó, thì tách ra, còn thân thể thì phản ứng mãnh liệt, dùng sức phối hợp với hắn, cái giường đã bị chân của nàng đạp cho thành những dấu vết tuyệt vời không nhận ra được …
Nàng chỉ biết là, khi Đường Dật mạnh mẽ tiến vào, cảm thấy như muốn lên mây, mất hồn. Thật là loại tư vị này sao? Trong lúc đó, Tề Khiết chỉ nhớ rõ, trong đầu mình chỉ hiện lên một ý niệm duy nhất là trống rỗng…
…
Đường Dật ôm lấy thân hình mềm mại của Tề Khiết, nắm thật chặt người trong chăn, trong lòng có chút áy náy, dù sao chuyện mình quan hệ với gái đã thành gia hắn vẫn chưa nghĩ đến, cũng không biết cho nàng hứa hẹn gì, mặc dù ở thế kỷ mới nam nữ như vậy rất bình thường, chuyện tình một đêm thường như cơm bữa. Nhưng Đường Dật lại xem chuyện giữa nam nữ là một việc rất thần thánh, nếu thật sự đã xảy ra quan hệ, khẳng định sẽ chịu trách nhiệm. Hơn nữa, vừa rồi giống như là mình đang ép buộc nàng.
Lông mi dài của Tề Khiết khẽ giật giật, sau đó chậm rãi mở mắt ra, mắt to tựa hồ như còn chút mê ly. Đường Dật vừa định nói chuyện, đã thấy Tề Khiết cười tươi như hoa, tiếp theo, nàng nhẹ nhàng cắn một cái tại bả vai của hắn, ngón tay hồng hồng khẽ vân vê trước ngực hắn : “ Tiểu tử, không phải lần đầu tiên sao?”
Đường Dật vốn tưởng rằng nàng cũng giống như những cô gái thông thường, tỉnh lại sẽ khóc òa lên, ai biết nàng lại phản ứng như vậy, không khỏi giật mình.
Tề Khiết cười tủm tỉm nói : “ Mặc kệ là nói như thế nào, chị cũng thực hiện được! Thế nào, thủ đoạn của chị có cao minh không? Sau này kể truyện nhớ nói rõ phần trên! Về sau chị có một mình em, là tình nhân chính thức của em, còn muốn một tháng không để ý đến chị cũng không được!”
Đường Dật dở khóc dở cưới, lại nghe Tề Khiết nói : “ Đứng lên đi, để chị đổi nệm, chờ một lát nữa ấm áp thì đi tắm” Đường Dật cũng hiểu là nệm ướt thì không thoải mái, lập tức đứng dậy, vừa rồi vận động kịch liệt quá, thật là không biết lạnh, nhưng đột nhiên nhìn xuống chổ nệm của Tề Khiết, thấy một vệt hồng, Đường Dật giật mình, nhìn lại trên đùi mình, cũng có vệt máu…
“ Không cần kỳ quái! Chị cũng là lần đầu tiên!” Tề Khiết lột tấm nệm xuống mặt đất, nói : “ Lạnh quá, chị chấp nhận như vậy đi! Nệm dưới cũng rất sạch sẽ!”
Không đi tìm tấm nệm mới, liền đè lên người Đường Dật, kéo chăn lên, tựa vào lòng ngực của hắn, hai chân của nàng nghịch ngợm phá chân hắn.
“Đường Dật cũng kinh ngạc nói : “ Lần … lần đầu tiên?”
Tề Khiết tựa đầu vào ngực hắn, buồn bả nói : “ Đêm tân hôn do chị bực bội chuyện kính rượu, nên dỗi vài ngày cũng không để ý đến hắn … ai biết hắn lại bị tai nạn xe ..A… đây cũng là số mệnh …”
Đường Dật nghe nàng nói đến người chồng trước, cũng không tiếp lời, hai người đều trầm mạc.
Một lát sau, Tề Khiết cười nói : “ Nhìn chị không giống như hoàng hoa khuê nữ, cũng đều là do người ta ép, là một quả phụ, nếu không mạnh mẽ, không lợi hại, thì sẽ dễ bị người khi dễ? Nói đến chuyện nam nữ này, trước khi kết hôn chị đã hiểu được”
“ Em nha, không cần có gánh nặng, chị có phải là lần đầu tiên làm vậy sao? Cho đến bây giờ chị vẫn chưa nghĩ làm bạn gái em, nếu em vì thấy chị là lần đầu tiên mà gượng ép, chị cũng không muốn làm! Muốn chị làm bạn gái em, chị cũng không làm!” Tề Khiết tựa hồ như nhìn thấu tâm sự của Đường Dật, cười tủm tỉm, dùng khuôn mặt nhỏ nhắn cọ cọ vào ngực Đường Dật.
Trầm mặc trong chốc lát, âm thanh của Tề Khiết dần dần thấp : “ Thật ra… chị đã chờ ngày này rất lâu… chị muốn nói với em từ lâu, em lại đối với chị như vậy… chị… trong lòng chị, đã muốn trở thành người đàn bà của em lâu rồi… Em chị muốn chị là bạn, chị là bạn…chị chỉ muốn … muốn làm tình nhân của em … bây giờ chị không muốn trở thành bạn gái của em, cho nên, … em không cần có gánh nặng… hôm nay… hôm nay… là chị chủ động…”
Thật ra Đường Dật đã cân nhắc cẩn thận chuyện này, có nhân tố thúc đẩy, nhưng nếu không phải Tề Khiết trợ giúp, khiến cho mình một bước vào cạm bẫy ôn nhu của nàng, nàng đối với mình cũng nhọc lòng, quá nóng tình, lo rằng mình phản cảm, chán ghét nàng, cho nên mới từng bước làm ra chuyện này… mà tất cả, chỉ vì muốn làm tình nhân của mình?
“ Chị sẽ không đem phiền toái đến cho em, cho dù chết, chị cũng sẽ không ảnh hưởng đến em” Tề Khiết tuyên thệ trịnh trọng.
Đường Dật bất ngờ, Đường Dật ơi là Đường Dật, mày có đức gì, khiến cho người ta đối xử tốt vậy? Từ ngày đầu tiên gặp nàng, mày dám nói là mày không có tâm tư sao? Một người con gái một lòng một dạ suy nghĩ về mày, mày lại cố làm ra vẻ, thật sự nghĩ mày là ai?
Đường Dật có chút hổ thẹn nói : “ Tề Khiết, em … anh tốt vậy sao?”
Tề Khiết si ngốc nhìn hắn, nhẹ nhàng gật đầu.
Sau một hồi, Tề Khiết đột nhiên cười khanh khách : “ Anh đó, tốt cái gì mà tốt, chẳng qua em thấy tiền đố của anh sáng lạn, nên mới đặt chỗ trước mà thôi!” Nàng biết Đường Dật thích không khí nhẹ nhàng.
Đường Dật chỉ cười : “ Dòng tiềm lực chất lượng tốt?”
Tề Khiết ngạc nhiên nói : “ Đó là cái gì?” Đường Dật thoáng giải thích, nàng cười duyên nói : “ Đúng, chính là dòng tiềm lực!”
Đường Dật trầm ngâm trong chốc lát, rồi lấy bao thư trên đầu tủ, bên trong có một cuốn sổ tiết kiệm, đưa cho Tề Khiết nói : “ Cái này cho em dùng, sau này đừng bán cơm nữa, mệt mỏi lắm, kiếm điểm sinh ý khác làm”
Tề Khiết cười nói : “ U, anh còn có tiền riêng a?” Thuận tay mở ra, nhìn thấy, sắc mặt thay đổi, kinh hô : “ Năm vạn?”
Đường Dật cười nói : “ Mắt em có vấn đề rồi, nhìn lại con số lẻ đi”
“ Năm mươi vạn!” Tề Khiết cẩn thận đếm số, kinh ngạc.
“ Như vậy, anh cho em làm một sinh ý …” Đường Dật còn chưa nói hết câu, Tề Khiết đã vội vàng chặn lời : “Đường Dật, em biết cán bộ lãnh đạo đều ăn hối lộ, nhưng anh còn trẻ, phương diện này nhất định phải giữ vững, nhất là loại hối lộ lớn này, em tuyệt đối không nhận được, nói cho anh biết, một bí thư trấn như anh được người ta đưa cho năm mươi vạn, sau này không phải là anh đều phải nghe lời hắn sao?”
Đường Dật cười cười, hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tề Khiết, nói : “ Yên tâm đi, đây là tiền quang minh chính đại, không phải tiền bẩn, đừng quan tâm!”
Tề Khiết vẫn khó hiểu hỏi : “ Vậy … tiền này …?”
Đường Dật mỉm cười : “ Chẳng lẽ anh lại là một người không biết phân biệt nặng nhẹ sao? Anh là người nơi nào, em biết không? Người thân của anh làm gì, em biết không?”
Tề Khiết hầm hừ nói : “ Anh không nói thì sao em biết?”
Đường Dật vuốt vuốt mặt nàng, nói : “ Nói cho em biết một chút, anh là người Bắc Kinh, đây là tiền do mẹ cấp. Bà kinh doanh ở Mỹ, mấy hôm trước có kiếm được một chút lời”
Đường Dật biết mẹ cho đúng năm vạn đô la, dù rằng nhân dân tệ bây giờ không cao giá, ngoài chợ đêm có thể đổi một đôla được mười khối nhân dân tệ, nhưng tỉ suất hối đoái của chính phủ chí có tám khối, vậy phần tiền kia khẳng định là do lão gia tử thêm vào, làm cho tròn số.
Tế Khiết thở phào, trải qua mấy ngày nay, sao lại không biết thái độ làm người của Đường Dật rất khôn khéo bình tĩnh, chỉ là bị khoản tiền khổng lồ kia làm cho rối loạn.
“ Tiền này, em dùng để mua hai căn phòng, cha mẹ và em trai của em ở một, còn em ở một, sau này anh đến đây cũng có chổ dừng chân” khi đó Duyên Sơn cũng vừa mới có một nhóm kinh doanh nhà đất, mặc dù cái này không phải là kinh doanh nhà đất chân chính, nhưng cũng lấy danh nghĩa dựng lên. Nhưng tiêu thụ ra bên ngoài, một căn phòng khoảng tám mươi mét vuông cũng chỉ mới bốn năm vạn đồng.
Tề Khiết mị nhãn như tơ, cười trêu chọc : “ Như thế nào, nghiện rồi à?”
Tay của Đường Dật vỗ vỗ lên cặp mông mềm của nàng, phát ra một âm thanh rất mê người, lại nói: “ Phần tiền còn lại, dùng để mua một cửa hàng bán lẻ khoảng hai ba trăm thước vuông, trang trí một chút, giống như anh nói, có thể giống như cái quán karaoke trước kia, nếu còn có thể thì dùng tiền kia để mua vài món đồ chơi, thứ này sẽ kiếm ra tiền”
Tề Khiết ngẩng mặt lên nói : “ A? Không phải anh nói đàn bà không thích hợp để kinh doanh loại hình karaoke này sao? Nói rằng tam giáo cửu lưu người, đàn bà dễ trở nên đồi bại” Nàng nhớ rất rõ lời của Đường Dật nói.
Đường Dật cười cười: “ Đó là phụ nữ bình thường, em là ai? Em đã đủ hư rồi, có hư thêm cũng không phá được chỗ nào đâu!”
Tế Khiết tức giận cắn một cái vào ngực của Đường Dật : “ Anh đi chết đi!” Trong lòng lại ấm áp, biết Đường Dật tin tưởng nàng.
Thật ra thì Đường Dật cũng biết mở quán karaoke tại Duyên Sơn là vượt mức quy định, kiếm tiền chẳng được bao nhiêu, loại hình này khi kinh tế phát triển mới kiếm tiền được, cần hoàn cảnh lớn, mọi người có tiền, có thời gian, mới có thể đi đến đây tiêu khiển, nhưng ở Duyên Sơn bây giờ, còn xa lắm. Thật ra trò này chỉ có thể kiếm chút tiền.
Chẳng qua Đường Dật vốn không muốn để Tề Khiết kiếm nhiều tiền, tránh cho nàng vất vả, cho nàng một chút thanh nhàn mà lại có lợi nhuận, nếu muốn kiếm nhiều tiền, thì phải rời Duyên Sơn.
Tề Khiết đem cuốn sổ tiết kiệm đặt dưới gối, cười nói : “ Cái này anh cho, em cũng không khách khi!” Đường Dật tán dương gật đầu, đột nhiên phát hiện ra mình càng lúc càng thích Tề Khiết, nàng biết nên làm thế nào để cho mình thư thái, nói tiền này, đổi lại là người con gái khác, khẳng định là sẽ từ chối, như Tề Khiết chỉ biết, nếu mình cho, nàng nhất định sẽ nhận, hơn nữa còn khẳng định suy nghĩ của mình. Nếu nàng kiên quyết không lấy hoặc giả bộ từ chối thì phải tốn rất nhiều nước miếng a.
“ Chẳng qua nghe anh kể chuyện, làm em thấy nhớ đồng tiền của Mỹ a!” Tề Khiết mị mị cười, cảm thụ được da thịt bóng loáng cùng thân thể mịm màn của nàng, trong lòng Đường Dật lại nổi lửa, đột nhiên ôm sát nàng, hôn lên đôi môi đỏ mọng, Tề Khiết kinh hô một tiếng : “ Không nên … thật sự không nên …” Thở hổn hển cầu xin bên tai Đường Dật : “ Em … nơi đó đau muốn chết … anh không thấy sao, đều tại anh hết đó”
“ Chổ nào? Để anh xem xem?”
“ Đáng ghét … anh … tránh ra”
Tiếp theo là đến Đường Dật kinh hô : “ A … đau đó, giờ đến em làm anh đau …”
Tiếng nói giỡn, tiếng thở dốc … cả phòng tràn ngập khí xuân…
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê