Quan Khí
Tác giả: Hồng Mông Thụ
Chương 60: Thay đổi
Nguồn: sưu tầm by me :1 (4):
Ngày hôm sau khi đi làm, Vương Trạch Vinh cũng không phát hiện có gì khác biệt, tuy nói mấy lão đại trên huyện muốn làm ra động tĩnh lớn như vậy, nhưng mà cũng chỉ có một số ít người biết được việc này, đại đa số người không biết mình đã xảy ra chuyện lớn. Chỉ đều biết là hôm qua Vương Trạch Vinh lần lượt được mấy lãnh đạo kêu lên báo cáo công tác mà thôi.
Đinh Lỗi biết chuyện ngày hôm qua liền gọi điện lên huyện hỏi Cao Thượng Minh, là một bí thư Đảng ủy xã, bí thư Huyện ủy Cố muốn nghe công tác xây dựng Đảng của xã, không ngờ lại kêu chủ tịch xã lên báo cáo, việc này bất kể thế nào cũng kì quái. Nhưng mà Cao Thượng Minh cũng không biết việc này, chỉ nói với hắn:
- Lão muốn tìm ai báo cáo thì sẽ gọi.
Sau khi cúp điện thoại của Đinh Lỗi, Cao Thượng Minh cũng gọi điện hỏi Trịnh Chí Minh, hắn cảm thấy việc này có hơi lạ, nhưng Trịnh Chí Minh cũng không tỏ thái độ gì với hắn. Trịnh Chí Minh và Cao Thượng Minh tuy rằng cùng đứng chung một phe, thế nhưng đối với chuyện lôi kéo Vương Trạch Vinh, Trịnh Chí Minh cũng không muốn để cho nhiều người biết.
Đối với thái độ của Cố Hồng Quân, Cao Thượng Minh cũng rất ký quái, gần đây hắn thấy Cố Hồng Quân đối với Vương Trạch Vinh rất lạnh nhạt. Bây giờ lãnh đạo huyện ai cũng đều tỏ ra tốt đẹp với Vương Trạch Vinh, không có quan hệ đều được chỉnh thành có liên quan, uổng công tất cả mọi người đều muốn lôi kéo quan hệ với hắn, không ngờ lại tạo thành một câu truyện cười.
Đương nhiên, Đinh Lỗi cũng không chỉ có một tuyến Cao Thượng Minh, hắn liên tục gọi điện thoại lên huyện để dò hỏi xem gần đây có gì thay đổi không, kết quả là tất cả đều bình thường.
Cầm điếu thuốc trong tay, Đinh Lỗi rít vài hơi, tay trái gõ gõ lên bàn một lúc, hắn cơ bản đã hiểu rõ quá trình, e là Cố Hồng Quân muốn lôi kéo Vương Trạch Vinh để khống chế công tác ở xã Hoàn Thành. Nghĩ đến đây, Đinh Lỗi liền sinh ra một loại địch ý mãnh liệt với Vương Trạch Vinh. Xã Hoàn Thành hiện giờ là do Đinh Lỗi tôi định đoạt, đừng ai mơ tiến vào!
- Giang Anh Hà, thông báo họp Đảng ủy xã cho mọi người.
Đinh Lỗi cảm thấy phải cho Vương Trạch Vinh thấy một chút. Gọi điện thoại cho Giang Anh Hà, Đinh Lỗi quyết định làm chút chuyện cho Vương Trạch Vinh nhìn.
Sau khi gọi điện thoại, Đinh Lỗi lại nghĩ tới một việc, cái con bé Giang Anh Hà này sao lại thân cận với Vương Trạch Vinh như vậy, một đứa con gái đẹp như thế, nếu như ***, thật sự không được, phải nghĩ biện pháp thay đổi con bé này.
Đi vào phòng của Vương Trạch Vinh, Giang Anh Hà nhỏ giọng nói:
- Vương ca, vừa rồi bí thư Đinh bảo em thông báo mọi người tới họp Đảng ủy xã, em thấy sắc mặt của bí thư Đinh không tốt cho lắm, anh phải cẩn thận nhé.
Giang Anh Hà gần đây cũng rất lo lắng cho Vương Trạch Vinh, trong xã và trên huyện đều loan truyền rất nhiều chuyện về Vương Trạch Vinh, đặc biệt là trên huyện, bây giờ ở huyện Giang Anh Hà cũng có vài người theo đuổi, những người đàn ông này cũng rất quan tâm tới cô, biết cô đi lại rất gần với Vương Trạch Vinh, có ý tốt nhắc nhở cô chú ý duy trì khoảng cách với Vương Trạch Vinh, lãnh đạo trên huyện đều không thích Vương Trạch Vinh lắm.
Khẽ mỉm cười với Tiểu Giang, sau việc phát sinh ngày hôm qua, Vương Trạch Vinh cũng không lo lắng xảy ra tình huống gì cả.
Hội nghị Đảng ủy xã Hoàn Thành.
Nhìn phòng họp một lượt, Đinh Lỗi nhíu mày nói:
- Gần đây công tác kế hoạch hóa gia đình của xã Hoàn Thành làm không tốt, con dâu nhà Hoàng Cương ở thôn Trường Hà lại mang thai, đây đã là đứa thứ tư rồi, điều này chứng tỏ vấn đề gì? Chứng tỏ rằng thái độ làm việc của các đồng chí phụ trách kế hoạch hóa gia đình của xã ta còn rất mờ nhạt, kế hoạch hóa gia đình là công tác trọng điểm của toàn xã, mọi người phải coi trọng!
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều thầm nhìn về phía Vương Trạch Vinh, ai cũng biết phụ trách công tác kế hoạch hóa gia đình chính là mẹ vợ tương lai của Vương Trạch Vinh, phê bình Lữ Khánh Phân chính là nhỏ thuốc mắt cho Vương Trạch Vinh, việc này chính là nhằm vào Vương Trạch Vinh đây.
Giang Anh Hà cũng có chút lo lắng nhìn về phía Vương Trạch Vinh.
Mẹ kiếp! Vương Trạch Vinh vừa nghe xong, thầm nghĩ: “Con bà nó là con gấu! Việc này là chuyện xảy ra trước khi Lữ Khánh Phân làm trưởng ban, bây giờ lại chụp mũ lên đầu Lữ Khánh Phân, xem ra Đinh Lỗi muốn mượn việc này làm trò đây”.
Lưu Minh Xuân nhìn về phía Đinh Lỗi cười ám muội, chuyện ngày hôm qua Vương Trạch Vinh được triệu lên báo cáo công tác xây dựng Đảng hắn biết rõ, chánh văn phòng ban Tuyên giáo huyện ủy là bạn học của hắn, người bạn học đó gọi điện thoại cho hắn, hắn còn nhớ rõ nội dung cuộc điện thoại lúc ấy.
- Này, bạn học cũ, phải theo sát chủ tịch xã các anh đó, đến lúc phát đạt không được quên lão bạn học này đâu nhé.
Nội dung cuộc điện thoại này tuy không có gì, nhưng đã để lộ ra một tin tức trọng yếu, Vương Trạch Vinh phỏng chửng là sắp có tiến triển, tuy rằng không biết Vương Trạch Vinh có thay đổi gì, nhưng có thể khẳng định một chút, đó là đi theo Vương Trạch Vinh nhất định sẽ có lợi. Nghĩ đến đây Lưu Minh Xuân nói:
- Tôi không cho rằng công tác kế hoạch hóa gia đình của xã có gì sai cả, ai cũng biết chuyện con dâu nhà Hoàng Cương mang thai đứa thứ tư không phải phát sinh trong lúc đồng chí Lữ Khánh Phân đảm nhiệm trưởng ban, theo tôi được biết ban kế hoạch hóa gia đình đã cố gắng đi giải quyết, Hoàng Cương cũng mới được thuyết phục rồi. Bí thư Đinh nếu như họp chỉ để nói việc này, thì tôi thấy không cần thiết.
Khi Đinh Lỗi quét ánh mắt về phía Trịnh Thu Lực, hắn đột nhiên phát hiện ánh mắt của Trịnh Thu Lực đang bắt đầu lẩn tránh.
Làm sao vậy? Trong lòng Đinh Lỗi hơi nhảy lên, đúng lúc Ôn Tiến Tài đứng lên nói:
- Ý kiến của Bí thư Đinh rất đúng, tôi cũng cho rằng công tác kế hoạch hóa gia đình của xã ta càng ngày càng làm không tốt, tôi đề nghị điều chỉnh công tác ban kế hoạch hóa gia đình lại một lần nữa.
- Ha ha, đề nghị của Tiến Tài rất đúng đắn, công tác kế hoạch hóa gia đình là phương châm chính sách quan trọng nhất của quốc gia, với tư cách xã Hoàn Thành, công việc này không thể xuất hiện sai lầm, mọi người nghĩ thế nào?
Đinh Lỗi hỏi.
Đinh Lỗi cũng không biết rằng tối hôm qua Trịnh Thu Lực đã bị bố hắn mắng cho một trận. Bố của Trịnh Thu Lực cũng là một người tin tức nhanh nhậy, nhanh chóng biết rõ việc trang web của tỉnh ủy đăng bài báo của Vương Trạch Vinh ở xã Hoàn Thành, đồng thời còn biết Vương Trạch Vinh và Trương Tất Trường ở trên tỉnh ủy có quan hệ. Lão đối với việc con mình làm cùng xã Hoàn Thành rất là phấn chấn, nếu có thể quan hệ tốt thì không muốn tiến bộ cũng khó. Lão liền gọi điện hỏi Trịnh Thu Lực xem tình hình quan hệ của nó với Vương Trạch Vinh, kết quả lại làm cho lão bất ngờ, con trai của mình không ngờ lại đối nghịch với Vương Trạch Vinh kia. Đây không phải là chuyện nhỏ, nếu nói nhỏ thì sẽ ảnh hưởng đến phát triển của con trai, nói lớn một chút thì vị trí của mình cũng bị dao động, thế là nổi cơn giận dữ tại chỗ, mắng thằng con vô tích sự một trận.
Trịnh Thu Lực cuối cùng từ bố mình biết được bài báo của Vương Trạch Vinh đăng trên trang web tỉnh ủy, lại trải qua sự phân tích của ông già, trên người bắt đầu đổ mồ hôi, không nghĩ tới Vương Trạch Vinh lại giấu sâu như vậy, nghĩ đến việc từ trước tới giờ mình đều đối nghịch với Vương Trạch Vinh, hắn vội vàng hỏi bố mình xem làm thế nào bây giờ.
- Thu Lực, con đã lớn như vậy rồi, sao mắt không sáng thể hả, đi theo Đinh Lỗi lăn lộn có chỗ tốt gì chứ, con cần phải theo sát Vương Trạch Vinh, hắn mới là người có thể mang đến ưu đãi cho con, con nghe đây, từ giờ trở đi, chỉ cần là Vương Trạch Vinh nói, con đều phải kiên quyết phục tùng, đắc tội hắn, không chỉ có con mà ngay cả bố cũng có thể xuống đài!
Khi nói tới lời này bố của Trịnh Thu Lực gần như là gằn từng tiếng để nói.
- Tôi cũng cho rằng đồng chí Lữ Khánh Phân đã làm ra thành tích, bây giờ nếu nói điều chỉnh công tác của cô ấy sẽ ảnh hưởng đến tư tưởng của các đồng chí trong xã.
Trịnh Thu Lực cũng chỉ có thể cắn răng nói. Nói xong lời này, hắn còn nhìn về phía Vương Trạch Vinh mỉm cười một cái.
Choang!
Một tay đang cầm cốc trà, tay kia cầm nắp cốc trà thổi thổi, tay trái của Đinh Lỗi khẽ lỏng ra, toàn bộ cốc trà đổ xuống bàn, nước trà chảy xung quanh mặt bàn.
Bất ngờ! Rất bất ngờ!
Tất cả mọi người trong hội trường đều ngạc nhiên đứng bật dậy, đây tuyệt đối là một sự chú ý lớn.
thanks ủng hộ ng post nhé :0 (50):
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Ms Mèo
Quan Khí
Tác giả: Hồng Mông Thụ
Chương 61: Tôn Kế Mẫn ra sức dựa vào
Nguồn: sưu tầm by me :1 (17):
Trịnh Thu Lực phản bội là việc mà bất cứ ai cũng bất ngờ, kể cả Vương Trạch Vinh cũng phải suýt nữa để rơi điếu thuốc trên tay. Trông thấy nụ cười của Trịnh Thu Lực khi nhìn mình, Vương Trạch Vinh có cảm giác hơi ngây ngất. Người này phải cực kỳ vô sỉ mới có thể làm được hành động không dễ dàng này.
Đương nhiên, Vương Trạch Vinh cũng hiểu được tình huống như vậy, ngày hôm qua là kẻ thù, hôm nay là bằng hữu, ngày mai có thể lại là kẻ thù. Hắn liền nhìn Trịnh Thu Lực, lộ ra một nụ cười tán dương.
Nhìn thấy Vương Trạch Vinh mỉm cười với mình, tâm tư Trịnh Thu Lực rốt cục thả lỏng. Chỉ cần Vương Trạch Vinh không khăng khăng coi mình là kẻ thù, song phương hoàn toàn có thể đổi thù thành bạn.
Đinh Lỗi căm tức nhìn Trịnh Thu Lực chằm chằm, Trịnh Thu Lực đáp trả lại y bằng một ánh mắt bất đắc dĩ.
Nhìn thấy ánh mắt Trịnh Thu Lực, trong lòng Đinh Lỗi giật mình kinh hãi, việc này khẳng định là có gì đó bí ẩn. Trong khoảng thời gian ngắn Đinh Lỗi cũng không dám tùy tiện nói nữa.
Tình huống hội nghị đã nghiêng phần lớn về phía Vương Trạch Vinh, hiện tại chỉ còn lại Tôn Kế Mẫn từ trước tới giờ không hề ngả về phía nào.
Tôn Kế Mẫn ngồi tại chỗ hút thuốc, chờ sau khi Trịnh Thu Lực nói xong, trong lòng y rốt cục có quyết định, bởi vậy từ từ nói:
- Công tác kế hoạch hóa gia đình là của ủy ban nhân dân, tôi được phân công quản lý công tác này cho nên tôi muốn nói vài câu. Vừa rồi bí thư Đinh phê bình công tác kế hoạch hóa gia đình, đặc biệt còn chỉ trích người phụ trách, tôi cho rằng việc này rất không có trách nhiệm.
Vừa nghe xong câu này, mọi người đã đại khái hiểu được thái độ của Tôn Kế Mẫn.
Quả nhiên Tôn Kế Mẫn đặt bút xuống bàn rồi nói tiếp:
- Tôi cho rằng công tác kế hoạch hóa gia đình của xã Hoàn Thành không có gì sai lầm. Người phụ trách cụ thể là đồng chí Lữ Khánh Phân. Ở đây tôi muốn hỏi bí thư Đinh một chút, có chứng cớ gì chứng minh đồng chí Lữ Khánh Phân có sai lầm trong công tác? Vừa rồi mọi người cũng đã nói, công tác kế hoạch hóa gia đình chính là vấn đề từ thời gian trước để lại. Theo tôi biết, công tác này hiện nay đã được giải quyết khá tốt.
Đây là ra sức ủng hộ Lữ Khánh Phân, cũng là ra sức ủng hộ Vương Trạch Vinh.
Hôm nay là làm sao vậy, tất cả mọi người đều vô cùng kinh hãi. Hiện tại mọi người đều biết tình huống của Vương Trạch Vinh, đều nghĩ Vương Trạch Vinh sắp rớt đài, vậy mà những người này lại có hành động như vậy, chắc chắn không phải họ uống nhầm thuốc. Điều này khẳng định rằng có một tình huống mà mọi người không biết đã phát sinh.
Giang Anh Hà cũng không nghe được tình huống gì mới về Vương Trạch Vinh. Cô chỉ biết rằng Vương Trạch Vinh mới lên huyện báo cáo công tác mà thôi. Nhìn thấy tình huống trong hội nghị, cô cũng cảm thấy Vương Trạch Vinh rất thần bí. Liếc trộm Vương Trạch Vinh một cái, Giang Anh Hà hy vọng nhìn ra được chút tin tức gì từ thần sắc của Vương Trạch Vinh, tuy nhiên cô không hề nhìn ra được biểu tình gì trên mặt Vương Trạch Vinh.
Lại nhìn về phía Trịnh Thu Lực, Giang Anh Hà càng không thể hiểu nổi người này. Người này hoàn toàn coi Vương Trạch Vinh là kẻ thù, sao giờ lại ủng hộ Vương Trạch Vinh vậy? Từ tình huống phát sinh hôm nay có thể nhìn ra được một điều, Trịnh Thu Lực đã hoàn toàn từ bỏ Đinh Lỗi, ra sức lấy lòng Vương Trạch Vinh.
Lại nhìn về phía Tôn Kế Mẫn. Người này từ trước tới giờ đều không hề ngả về bên nào, luôn giữ thái độ trầm mặc ít lời, vậy mà hôm nay lại ủng hộ Vương Trạch Vinh. Tuy nói y được phân công quản lý công tác kế hoạch hóa gia đình, nhưng cũng không cần phải đắc tội Đinh Lỗi mà đứng về phía Vương Trạch Vinh như vậy.
Lúc này kỳ thật trong lòng Tôn Kế Mẫn cũng kích động vạn phần. Bình thường y cũng không nghiêng về phe nào, không phải vì y thật sự muốn bảo trì trung lập mà là y cho rằng huyện Khai Hà này không có ai đáng để y dựa vào. Lãnh đạo huyện Khai Hà rơi đài hoặc điều chuyển liên tục, Tôn Kế Mẫn lại là người có chí hướng, có năng lực, y tự cảm thấy mình cũng không thua bất cứ kẻ nào, nhưng bởi vì lúc đầu mình dựa vào một bí thư huyện ủy, kết quả là bị liên lụy khi bí thư huyện ủy đó rớt đài. Từ đó về sau, y không còn tùy tiện ngả vào bên nào nữa.
Khi Vương Trạch Vinh được gọi lên huyện báo cáo công tác, vừa lúc Tôn Kế Mẫn cũng mở trang web của tỉnh ủy ra. Y cũng thật không ngờ khi thấy bài viết của Vương Trạch Vinh trên đó. Sau khi xác nhận đó đúng là bài viết của Vương Trạch Vinh về xã Hoàn Thành, tim Tôn Kế Mẫn vốn bình thản từ lâu chợt bừng sống dậy. Tuổi của y không lớn, bởi vậy luôn hy vọng có thể tiến bộ. Nghĩ tới việc Vương Trạch Vinh có quan hệ trên tỉnh, y ngồi ở nhà suy nghĩ thật lâu, cảm thấy lần này có lẽ cơ hội đã đến với mình, cho nên y mới ra sức ủng hộ Vương Trạch Vinh trên hội nghị.
Thấy thiện ý của mình đã được phát ra, Tôn Kế Mẫn cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, hiện tại liền xem thành quả của bước tiếp theo.
Cuộc họp này cũng chẳng cần thiết phải tiếp tục nữa. Tuy rằng trên hội trường vẫn còn mấy người chưa lên tiếng nhưng toàn bộ bọn họ đều là người của Vương Trạch Vinh. Nếu bọn họ lên tiếng hết, Đinh Lỗi biết uy tín của mình liền mất hết. Nghĩ vậy, Đinh Lỗi cười nói:
- Nếu tất cả mọi người không cho rằng công tác kế hoạch hóa gia đình của xã Hoàn Thành có gì sai lầm, tôi nghĩ để phó chủ tịch xã Tôn đi điều tra một chút đi. Sau đó các đồng chí báo cáo với tôi về công tác kế hoạch hóa gia đình của xã để chúng ta có thể cảnh báo trước, cố gắng không để cho quần chúng có cảm giác rằng xã chúng ta công tác bất lực.
Đúng lúc này, di động của Đinh Lỗi đổ chuông. Đinh Lỗi vừa thấy là vợ mình gọi tới, vội vàng nói với mọi người trong hội trường:
- Lát nữa phó bí thư Trịnh báo cáo công tác với tôi. Tôi thấy hội nghị hôm nay kết thúc ở đây.
Nhìn Đinh Lỗi vội vàng rời đi, lần này Trịnh Thu Lực cũng không đi theo Đinh Lỗi mà ngồi tại chỗ chờ sau khi Vương Trạch Vinh đứng lên, y mới nói với Vương Trạch Vinh:
- Chủ tịch xã Vương, tôi có một chút công việc muốn báo cáo với ngài. Không biết ngài có thời gian hay không?
- Ồ, vậy được rồi. Chúng ta đến văn phòng nói chuyện đi.
Có thể có một thành viên Đảng ủy ngả về phía mình, đương nhiên Vương Trạch Vinh không thể đẩy họ đi chỗ khác được.
Nghĩ đến thiện ý của Tôn Kế Mẫn, Vương Trạch Vinh chủ động đi tới bắt tay Tôn Kế Mẫn nói:
- Lão Tôn, khi nào chúng ta ngồi với nhau một chút nhỉ?
- Ha ha, bất cứ lúc nào tôi cũng chờ đợi chủ tịch xã triệu tập.
Tôn Kế Mẫn rõ ràng là rất cao hứng.
Từng người đi ra khỏi phòng họp, Vương Trạch Vinh đi ở phía trước mọi người.
Lại nói tới Đinh Lỗi, vừa rồi vợ y gọi điện thoại, Đinh Lỗi bấm máy gọi lại, vợ y vội vàng nói:
- Đinh Lỗi, gần đây anh và Vương Trạch Vinh thế nào?
- A, em cũng biết là thằng ranh đó kéo mấy người đối nghịch với anh mà. Hừ! Một kẻ sắp ngã mà muốn áp đảo anh. Hôm nay anh đang muốn xạc nó một chút, kết quả không ngờ ngay cả Trịnh Thu Lực cũng ngả về phía nó. Việc này làm anh nghĩ mãi không thông!
- Em nói này lão Đinh! Sao anh cứ để em phải nói thế nhỉ? Sao anh có thể đắc tội với Vương Trạch Vinh. Hiện tại trên huyện đều đồn ầm lên, nói Vương Trạch Vinh sắp sửa lên chức. Anh cần phải quan hệ tốt với cậu ta!
- Em nghe được tin tức gì?
Đinh Lỗi lập tức nóng nảy.
- Nghe nói một bài viết của cậu ta được đăng trên trang web của tỉnh ủy. Anh xem đi.
thanks ủng hộ ng post nhé :0 (50):
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Ms Mèo
Quan Khí
Tác giả: Hồng Mông Thụ
Chương 62: Tâm trạng của Đinh Lỗi
Nguồn: sưu tầm by me :1 (17):
Treo điện thoại, trong lòng Đinh Lỗi rất khiếp sợ. Nếu đúng như lời bà xã nói, hôm nay trên hội nghị xuất hiện đủ loại tình huống như vậy đã có thể chứng minh vấn đề. Khó trách hội nghị hôm nay lại quái dị như vậy, ngay cả Trịnh Thu Lực vốn kề cận với mình cũng phản bội.
Nếu Vương Trạch Vinh kia thật sự….
Đinh Lỗi rất không muốn nghĩ tới việc này, nhưng y lại không thể không nghĩ. Đinh Lỗi tự ngẫm lại quan hệ với Vương Trạch Vinh: mới đầu thì quan hệ rất ổn, mấu chốt là sau khi biết được Vương Trạch Vinh không hề có hậu trường liền xảy ra vấn đề lớn.
Kỳ thật, việc này cũng không thể trách Đinh Lỗi. Dù sao y cũng mới gặp quá ít sự việc, mặc dù y có chút tài năng nhưng trong quan trường không phải ai cũng có thể nhìn rõ hết mọi chuyện. Lúc ấy Trịnh Thu Lực cho rằng Vương Trạch Vinh không có bao nhiêu tác dụng, cho dù lãnh đạo Tỉnh ủy có chút tình ý thì bước tiếp theo cũng không trợ giúp quá lớn đối với Vương Trạch Vinh. Bởi vậy Đinh Lỗi nghĩ rằng tiếp tục kết nối với Vương Trạch Vinh còn không bằng kéo quan hệ với Trịnh Thu Lực. Mặc kệ nói thế nào, bố của Trịnh Thu Lực cũng là một nhân vật có thực lực trên thành phố cơ mà.
Mẹ nó chứ! Cũng chỉ tại Trịnh Thu Lực gây ra mọi việc. Kẻ đầu tiên nói rằng Vương Trạch Vinh không có quan hệ chính là y, kẻ đầu tiên phản bội cũng là y. Lần này Đinh Lỗi xem như hiểu được câu nói “trong quan trường, hôm nay là bằng hữu, ngày mai là kẻ thù”.
Lần đầu tiên Đinh Lỗi phát hiện rằng tuy mình là bí thư đảng ủy xã nhưng đối mặt với quân địch có thực lực hùng mạnh thì vẫn có cảm giác rất vô lực.
Đinh Lỗi chưa bao giờ cảm thấy tốc độ máy tính của mình lại chậm đến thế. Trước kia y vốn thường xuyên vào mạng, đặc biệt là vào các trang web của tỉnh và thành phố thì cơ bản ngày nào y cũng xem. Nhưng từ sau khi lên là bí thư Đảng ủy xã, đặc biệt là sau khi dính vào Bàng Mẫn, y thật sự không có bao nhiêu thời gian để xem kỹ các nội dung. Dù sao chuyện trên tỉnh cũng có sự chênh lệch rất lớn so với xã. Lần này mới chỉ bốn ngày không lên mạng, vậy mà đã xảy ra đại sự như vậy.
Máy tính rốt cục khởi động xong.
Đinh Lỗi nhanh chóng liền thấy bài viết của Vương Trạch Vinh. Đinh Lỗi cũng là cao thủ sáng tác, bởi vậy nhìn rất kỹ từng câu, từng chữ trong bài viết của Vương Trạch Vinh.
Cách giải thích phi thường độc đáo, có lý luận cũng có thực tiễn, có thể xem là một bài viết xuất sắc. Bài viết này nói rất thực tế về phương pháp làm thế nào để tăng mạnh sức chiến đấu của Đảng trong công tác xây dựng xã Hoàn Thành. Nếu là lúc trước, Đinh Lỗi khẳng định sẽ chụp bàn trầm trồ khen ngợi, nhưng, hiện tại Đinh Lỗi lại có một cảm giác cực kỳ thất bại.
Ngồi một mình trong phòng bí thư, Đinh Lỗi cảm thấy người rất nóng, liền hút vội một điếu thuốc, sau đó lại dập tắt ngay. Y cầm chén trà lên uống một ngụm, nhưng bởi vì trà mới pha nên rất nóng, vừa mới ngậm vào mồm lại ói ra ngay.
Ôi! Đinh Lỗi cảm thán một tiếng. Người ngoài thấy bài viết này về xã Hoàn Thành, khẳng định sẽ nghĩ là mình làm tốt công tác nên đạt hiệu quả như vậy, nhưng trên huyện Khai Hà có ai đặt chiến tích công tác này lên người mình chứ?
Khó nhất là hiện tại quan hệ giữa mình và Vương Trạch Vinh cực kỳ không tốt.
Nhìn bài viết này, Đinh Lỗi cũng cảm thấy quan hệ giữa Vương Trạch Vinh và Trương Tất Tường cũng không phải tầm thường. Đúng lúc này, điện thoại trên bàn Đinh Lỗi đổ chuông. Đinh Lỗi vừa thấy dãy số, vội vàng nhấc máy, cung kính nói:
- Phó chủ tịch Cao, tôi là Đinh Lỗi.
Trong điện thoại là phó chủ tịch huyện Cao:
- Tiểu Lỗi à, sao cậu lại làm vậy? Nghe nói gần đây cậu rất không thoải mái với Vương Trạch Vinh hả? Là một bí thư, phải có lòng rộng lượng, nếu ngay cả Vương Trạch Vinh cũng đối xử không tốt, vậy thì cậu không xứng đáng chức vụ nữa. Tôi cũng khá hiểu về đồng chí Vương Trạch Vinh này. Đó là một đồng chí rất tốt. Cậu nhất định phải quan hệ tốt với cậu ta đó.
Hôm nay Cao Thượng Minh cũng biết được việc của Vương Trạch Vinh, nghĩ tới quan hệ không hòa hợp giữa Đinh Lỗi và Vương Trạch Vinh, y cũng rất lo lắng. Nếu Đinh Lỗi không làm tốt quan hệ với Vương Trạch Vinh, sớm hay muộn Đinh Lỗi cũng sẽ chịu thiệt. Mục đích của cuộc điện thoại này là để gõ Đinh Lỗi một chút. Cao Thượng Minh nghĩ tới chỗ dựa vững chắc của Vương Trạch Vinh, y cũng không muốn thủ hạ của mình lại có chuyện gì không hay với Vương Trạch Vinh.
Treo điện thoại của Cao Thượng Minh, Đinh Lỗi đột nhiên cảm giác áp lực của mình lớn hẳn lên. Hôm nay y đã được lĩnh giáo câu nói “hôm qua là bằng hữu, hôm nay là kẻ thù”, y biết rằng chỉ cần Vương Trạch Vinh có chỗ dựa vững chắc trên tỉnh, mấy lão đại trên huyện chắc chắn sẽ dời hướng gió đi. Mặc dù Cao Thượng Minh nói sẽ ủng hộ mình, nhưng khó mà đảm bảo được rằng y sẽ không lờ mình đi. Nếu thật sự xảy ra chuyện như vậy, mình thật sự xong rồi.
Càng nghĩ càng sợ hãi, Đinh Lỗi cầm lấy điện thoại trên bàn, bấm số di động của vợ.
- Này, bà xã. Gần đây em và Lữ Hàm Yên quan hệ thế nào?
Đinh Lỗi hỏi với vẻ rất vội vàng.
- Ông xã, anh cũng biết còn gì. Từ sau khi anh và Vương Trạch Vinh trở mặt, em cũng ngại qua lại với Lữ Hàm Yên, quan hệ rất bình thường. Thế nào? Hiện giờ anh muốn giao hảo với Vương Trạch Vinh à? Em đã sớm nói với anh rồi, Tiểu Vương là người không tồi, mặc kệ cậu ấy có vấn đề gì, anh cũng có thể quan hệ tốt với cậu ấy. Vậy mà anh đó, chẳng chịu nghe em gì cả. Em nói này, hiện tại tình hình trên huyện cũng rất phức tạp, em nghe nói mấy lãnh đạo chủ chốt của huyện đều tươi cười đón chào Vương Trạch Vinh.
Là một bác sĩ trong bệnh viện huyện, Quách Anh cũng có những mối quan hệ của mình. Cô rất biết tình hình của chồng mình. Tuy Đinh Lỗi dựa vào phó chủ tịch huyện Cao nhưng phó chủ tịch huyện Cao này cũng không phải là nhân vật nói một không hai trong huyện. Chỗ dựa này căn bản là không thực sự ổn.
Lời bà xã càng khiến tâm tình Đinh Lỗi thêm bất an:
- Bà xã, hay là em ra mặt một chút, xem có thể hẹn gặp với Vương Trạch Vinh và Lữ Hàm Yên một chút không.
- Được rồi, em thử xem.
Quách Anh ngắt điện thoại xong thì thở dài một hơi. Chồng mình càng ngày càng không thể dung thứ cho người, cưới Đinh Lỗi không biết là phúc hay họa nữa!
Ngẫm nghĩ một chút, Quách Anh bấm số Lữ Hàm Yên.
- Này, Hàm Yên à? Chị là Quách Anh đây.
Quách Anh nói giọng rất vui vẻ.
- A, chị Quách Anh à, sao lâu rồi không điện thoại cho em?
Lữ Hàm Yên nhận được điện thoại của Quách Anh, rõ ràng là rất cao hứng. Cô có ấn tượng rất tốt về Quách Anh. Từ sau khi hai người quen nhau, hai người cũng đã hẹn gặp nhau vài lần, cũng ăn cơm với nhau mấy lần, quan hệ với Quách Anh cũng không tồi. Có một người bạn làm trong bệnh viện huyện, sẽ rất tiện khi phải tới khám bệnh.
- Ha ha, chị lo ảnh hưởng tới việc hẹn hò của em và Tiểu Vương thôi. Chị hẹn gặp em, Tiểu Vương có ý kiến thì sao?
Quách Anh cười ha ha nói.
- Chị cứ nói thế. Gần đây Trạch Vinh đều nói Đinh đại ca không giống trước kia. Em còn tưởng rằng Trạch Vinh có chỗ nào đắc tội với Đinh đại ca. Nếu Trạch Vinh có chỗ nào đắc tội với Đinh đại ca, mong rằng Quách Anh tỷ khuyên nhủ Đinh đại ca một chút. Tính cách Trạch Vinh hơi nóng, xin thứ lỗi cho anh ấy một chút.
Lữ Hàm Yên cũng không biết tình hình mới nhất của Vương Trạch Vinh. Chuyện nam nữ quả thật là kỳ quái, nếu không đột phá việc cuối cùng kia thì làm việc gì cũng né tránh, bộ dạng xấu hổ thẹn thùng. Nhưng từ sau khi hai người chân chính đột phá cửa cuối cùng đó, liền không tránh khỏi lặp lại sự việc. Lúc này đàn bà còn điên cuồng, mãnh liệt hơn cả đàn ông. Hai người vừa đụng vào nhau liền tìm cơ hội làm chuyện đó. Vương Trạch Vinh căn bản là không có thời gian nói chuyện với Lữ Hàm Yên, mà Lữ Hàm Yên đang mê đắm, căn bản cũng không hỏi tình huống của Vương Trạch Vinh.
Hôm nay nhận được điện thoại của Quách Anh, thấy Quách Anh chủ động gọi tới, Lữ Hàm Yên cũng rất muốn giúp Vương Trạch Vinh một chút. Cô cho rằng, chỉ cần giúp Vương Trạch Vinh quan hệ tốt với Đinh Lỗi, công tác sau này của Vương Trạch Vinh sẽ dễ dàng rất nhiều.
- Quách Anh tỷ, hôm nay nghĩ sao lại gọi điện thoại cho em thế?
Lữ Hàm Yên hỏi.
- Thế nào, không có việc thì chị không được gọi điện cho em à?
Quách Anh hỏi vẻ mất hứng.
- Hì hì…
Lữ Hàm Yên cười ngượng ngùng.
- Là thế này, lão Đinh nhà chị nói đã lâu không gặp gỡ em và Tiểu Vương. Lão ấy muốn hẹn hai người ngày mai cùng đi câu cá. Không biết hai người có thời gian không?
- Đương nhiên có thời gian, lại chỗ lần trước à? Phong cảnh chỗ đó đẹp thật.
Lữ Hàm Yên vừa nghe nói Đinh Lỗi muốn hẹn gặp Vương Trạch Vinh, trong lòng rất cao hứng, vội vàng đáp ứng. Tuy nhiên sau khi nói xong, cô đột nhiên nghĩ ra phải để Vương Trạch Vinh quyết định mới tốt, vội vàng nói:
- Quách Anh tỷ, việc này em phải hỏi Trạch Vinh trước một chút.
- A, tốt, em hỏi đi rồi nói với chị.
Quách Anh lại tán dóc vài câu với Lữ Hàm Yên xong mới ngắt điện thoại.
Vương Trạch Vinh đang ngồi trong phòng làm việc nói chuyện công tác với Tiểu Giang, thấy Lữ Hàm Yên gọi điện thoại đến, liền cười nghe máy:
- Hàm Yên, có chuyện gì à?
- Trạch Vinh, vừa rồi Quách Anh tỷ gọi điện thoại đến, nói là Đinh Lỗi muốn hẹn chúng mình đi câu cá. Anh có thời gian rảnh không?
Vừa nghe vậy, trên mặt Vương Trạch Vinh đã nở một nụ cười.
thanks ủng hộ ng post nhé :0 (50):
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Ms Mèo
Quan Khí
Tác giả: Hồng Mông Thụ
Chương 63: Đinh Lỗi xảy ra chuyện
Nguồn: sưu tầm by me :1 (17):
- Anh nói đi nào. Rốt cục là có đi hay không?
Lữ Hàm Yên nũng nịu hỏi. Cô thực sự rất có thiện cảm với Quách Anh.
- Em nói với cô ấy là anh nhận lời, nói ngày kia chúng ta cùng đi.
Vương Trạch Vinh biết đây là Đinh Lỗi phát ra tin tức thiện ý. Nghĩ rằng Đinh Lỗi không còn đối nghịch với mình nữa, Vương Trạch Vinh cũng sẵn sàng chấp nhận sự đầu hàng của Đinh Lỗi.
- Tốt, vậy cứ thế nhé.
Lữ Hàm Yên cao hứng nói, sau đó lại hỏi:
- Tối nay anh có bận gì không? Em đến chỗ anh nhé.
- Ha ha….
Vương Trạch Vinh cười ha hả.
Nghe thấy Vương Trạch Vinh cười, Lữ Hàm Yên gắt lên:
- Cười cái gì, có cái gì buồn cười...
Vừa nghe vậy, Vương Trạch Vinh sao có thể không biết ý tưởng của Lữ Hàm Yên, lại càng cười to hơn, sau đó nói nhỏ:
- Lại muốn à?
- Anh này….
Lữ Hàm Yên lớn tiếng nhưng sau đó lại thì thầm:
- Muốn thì sao?
Tâm tình Vương Trạch Vinh lập tức tốt hẳn lên, nói với Lữ Hàm Yên:
- Anh sẽ bỏ hết các công việc buổi tối để gặp em.
- Ừ.
Lữ Hàm Yên nói vẻ rất thỏa mãn.
Hai người nói thêm mấy câu tâm tình nữa mới ngắt điện thoại. Từ sau khi làm chuyện đó, tình cảm của hai người càng nồng thắm hơn, khi không có việc gì cũng gọi điện thoại tình tứ một phen. Mỗi lần nghe thấy giọng nói thẹn thùng của Lữ Hàm Yên, tâm trạng của Vương Trạch Vinh đều đặc biệt tốt.
Đương nhiên, quyết không thể để Lữ Khánh Phân biết rằng hai người đã làm chuyện đó. Nếu để Lữ Khánh Phân biết, không hiểu sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Buông điện thoại, Vương Trạch Vinh lập tức tự hỏi tình hình bước tiếp theo trong xã. Hiện tại có lẽ Đinh Lỗi cũng đã biết một ít tin tức về mình, bởi vậy mới thể hiện ra thiện ý. Như vậy cũng tốt, nếu Đinh Lỗi không tiếp tục chọc phá mình mà có sự ủng hộ đối với công tác của mình, vậy công việc xây dựng của xã hẳn là càng tiến hành thuận lợi. Vương Trạch Vinh rất hy vọng có thể làm tốt công tác xây dựng xã. Tuy rằng công tác này là sự việc kế thừa từ trước kia nhưng nếu thật sự làm tốt công tác này, coi như một đại sự tạo phúc cho toàn bộ xã.
Một việc rất quan trọng khiến Vương Trạch Vinh càng để tâm đối với công tác xây dựng xã chính là từ sau khi chính thức nhận chức, bắt tay vào làm các công tác trong xã, quan khí của mình lại càng thêm đậm hơn. Có lẽ phục vụ cho nhân dân cũng là một biện pháp củng cố quan khí.
Nhận được điện thoại của vợ, Đinh Lỗi xem như yên tâm. Chỉ cần Vương Trạch Vinh không cự tuyệt, vậy có thể khôi phục quan hệ với Vương Trạch Vinh, chỉ cần mình khiêm tốn một ít là được.
Bởi vì tâm tình tốt, Đinh Lỗi khẽ ngâm nga mấy câu hát. Nhớ tới cách một thời gian rồi không làm chuyện đó với Bàng Mẫn, Đinh Lỗi liền cảm thấy sinh ra dục vọng rất mạnh.
Đinh Lỗi lập tức cầm lấy điện thoại bấm tới số văn phòng Đảng chính.
- Văn phòng Đảng chính à? Bảo Bàng Mẫn mang tài liệu tới cho tôi.
Đinh Lỗi uy nghiêm nói. Hiện tại quan uy của Đinh Lỗi càng mạnh hơn vài phần so với trước kia, luôn lộ ra uy thế của Đảng ủy bí thư khi làm việc với cấp dưới.
Nghe thấy Đinh Lỗi gọi điện thoại tới, Giang Anh Hà biết Đinh Lỗi lại muốn tìm Bàng Mẫn làm chuyện đó, liền dạ một tiếng rồi nói với Bàng Mẫn đang lén nghe cuộc điện thoại vừa rồi:
- Bàng tỷ, bí thư Đinh bảo chị mang tài liệu tới.
Bàng Mẫn làm bộ khó hiểu hỏi;
- Bí thư Đinh muốn tài liệu gì?
- Tài liệu mà hôm trước Bí thư Đinh bảo chị chỉnh sửa lại đó.
Giang Anh Hà biết Đinh Lỗi vì muốn tìm Bàng Mẫn cho tiện, nên bảo Bàng Mẫn chỉnh sửa lại mấy tài liệu lặt vặt.
- Ừ.
Bàng Mẫn nói xong liền cầm lấy gương dưới ngăn bàn, chỉnh trang lại dung nhan một chút, lại lấy son ra tô vẽ thêm một chút nữa, sau đó đi ra ngoài với vẻ xuân sắc đầy mặt.
Nhìn thấy Bàng Mẫn đi ra ngoài, Giang Anh Hà lặng lẽ lấy một chiếc sim điện thoại từ dưới ngăn bàn rồi đi vào toilet. Vào bên trong, cô cũng xem xét xung quanh rất nhanh, thấy không có ai trong đó. Ngồi trong toilet, Giang Anh Hà thay sim điện thoại rất nhanh, bấm số, cố đổi giọng nói của mình:
- Vợ của anh hiện đang ở trong phòng của Đinh Lỗi, đang làm chuyện đó với Đinh Lỗi. Nếu muốn bắt kẻ thông dâm thì đi mau đi, chậm là không bắt được đâu.
Gọi điện thoại xong, Giang Anh Hà lập tức rút sim ra, ném vào trong bồn cầu, xả nước luôn.
Sửa sang lại quần áo, Giang Anh Hà đi ra. Gần đây cô biết được tin tức, chồng của Bàng Mẫn đang tra hỏi sự tình vợ mình.
Giang Anh Hà thấy gần đây Đinh Lỗi luôn không ngừng gây phiền toái cho Vương Trạch Vinh. Cô không muốn Vương Trạch Vinh rơi đài. Đối với Giang Anh Hà, trừ việc trói chặt lợi ích chính trị cùng một chỗ với Vương Trạch Vinh, cô càng ngày càng có ý với hắn. Hiện tại cô rất hy vọng Vương Trạch Vinh có thể cưới mình. Tuy rằng cô cảm giác tình hình giữa Vương Trạch Vinh và Lữ Hàm Yên đã xảy ra biến hóa nhưng cô cũng không cho rằng Lữ Hàm Yên có nhiều ưu thế lắm.
Vừa mới uống mấy ngụm trà trong phòng làm việc, Giang Anh Hà liền thấy chồng Bàng Mẫn lặng lẽ đi vào tòa nhà ủy ban.
Bởi vì chồng Bàng Mẫn thường xuyên đến nên bảo vệ cửa cũng không ngăn lại, để cho y đi vào rất dễ dàng.
Giang Anh Hà lắc đầu, hít một hơi. Hiện tại rất nhiều tòa nhà của cơ quan nhà nước đều vậy, nếu anh tự nhiên, thoải mái đi vào, sẽ chẳng ai quản đó là ai. Nhưng nếu anh lén lút đi vào, khẳng định sẽ có người hỏi đến.
Bởi vì Giang Anh Hà cố tình quan sát nên cô mới biết rằng chồng của Bàng Mẫn đến, những người khác cũng không biết rằng một đại sự sắp phát sinh.
Chồng Bàng Mẫn đi tới cửa phòng Đinh Lỗi liền nghiêng tai nghe lén.
Đột nhiên, chồng Bàng Mẫn đạp mạnh một cái vào cửa phòng làm việc của Đinh Lỗi.
Chồng Bàng Mẫn nhảy vào trong, lập tức trong phòng náo loạn ầm ĩ.
- Con ** này, mày dám gian dâm ở đây. Ông đánh chết loại không biết xấu hổ này.
Chồng Bàng Mẫn lửa giận bừng bừng. Khi y vừa vào cửa liền nhìn thấy Đinh Lỗi đang chơi vợ mình từ phía sau. Càng làm y đau khổ hơn là vợ mình còn tỏ vẻ rất hưởng thụ, trên mặt hiện ra vẻ thỏa mãn chưa từng có.
Chồng Bàng Mẫn cầm lấy chiếc ghế dựa đánh tới Đinh Lỗi:
- Thằng chó này, dám gian dâm với vợ ông, ông đánh chết mày.
Chiếc ghế nện thật mạnh vào lưng Đinh Lỗi.
Tiếng náo loạn khiến người của các phòng kinh ngạc chạy tới. Tất cả mọi người đều kinh hãi trước cảnh tượng trong phòng.
Chỉ thấy Đinh Lỗi đang cởi trần chạy trốn trong phòng, né tránh chiếc ghế mà chồng Bàng Mẫn đang không ngừng quơ. Còn Bàng Mẫn thì run run, hai quả bóng trắng lộ rõ, cố kéo chồng mình lại.
- Mọi người mau trở về phòng mình.
Giang Anh Hà thấy việc này cơ bản đã bị mọi người nhìn thấy, vội vàng đi tới ra bộ khuyên bảo mọi người trở về.
Nhìn mọi người hưng phấn rời đi, Giang Anh Hà vội vàng đi vào phòng, kéo chồng của Bàng Mẫn ra, đồng thời cũng dùng thân thể che cho Bàng Mẫn, để Bàng Mẫn mặc quần áo vào.
Lúc này Bàng Mẫn mới phát hiện mình còn đang cởi truồng, xấu hổ đỏ mặt, vội vàng mặc quần áo, nước mắt không ngừng rơi xuống, như thể đang oan ức lắm.
Đinh Lỗi vừa thấy chồng Bàng Mẫn bị giữ chặt, vội vàng mặc quần áo rồi xông ra ngoài nhanh như chớp.
Đinh Lỗi gian dâm với vợ người khác bị bắt quả tang ngay trong phòng làm việc, lại còn bị đánh một trận đã nhanh chóng lan truyền ra ngoài, không chỉ trong xã mà còn truyền cả lên huyện.
Lúc này Vương Trạch Vinh cũng không ở trong phòng làm việc tại ủy ban, hắn đã xuống các thôn kiểm tra công tác từ sớm. Đang trên đường quay về, di động của Vương Trạch Vinh liền đổ chuông.
Vương Trạch Vinh rút di động ra, hóa ra là Giang Anh Hà gọi tới.
- Vương ca, mau trở lại. Ở xã xảy ra đại sự rồi.
Giang Anh Hà nói nhỏ.
Vương Trạch Vinh nhíu mày thầm nhủ: xã Hoàn Thành này là làm sao vậy, luôn xảy ra việc. Lần này không biết lại xảy ra chuyện gì nữa.
- Có chuyện gì?
Vương Trạch Vinh hỏi.
- Vương ca, chồng của Bàng Mẫn vừa mới náo loạn trong phòng làm việc của bí thư Đinh, hiện giờ vẫn ở đây không chịu đi.
- Sao lại thế?
Vương Trạch Vinh vừa nghe nói là chồng của Bàng Mẫn, thầm nói chẳng lẽ xảy ra chuyện gì? Hắn biết chuyện Đinh Lỗi và Bàng Mẫn gian díu với nhau, có lẽ là chồng Bàng Mẫn bắt hai kẻ thông dâm. Nếu thật sự như vậy, Đinh Lỗi thảm rồi. Đây chính là việc quan hệ tới tiền đồ của y.
Quả nhiên, Giang Anh Hà giải thích một hồi, Vương Trạch Vinh cũng chỉ có thể đau xót cho Đinh Lỗi. Đã xảy ra chuyện như vậy, lại còn phát sinh ngay trong phòng làm việc, có lẽ Đinh Lỗi sẽ gặp phiền toái lớn.
- Cô cứ cố gắng khuyên chặn việc này, chờ tôi về rồi xử lý.
Vương Trạch Vinh chỉ có thể nói với Giang Anh Hà như vậy.
Vừa mới buông điện thoại, Vương Trạch Vinh nói với lái xe:
- Mau tới ủy ban xã.
Đã xảy ra chuyện như vậy, xã Hoàn Thành này phỏng chừng lại phát sinh biến hóa. Nghĩ đến tình huống phong thủy trong phòng Đinh Lỗi, Vương Trạch Vinh thầm than thở: xem ra phong thủy văn phòng thật sự trọng yếu phi thường, nếu không sao Đinh Lỗi lại xảy ra chuyện chứ? Nghĩ tới đây, Vương Trạch Vinh cảm thấy mình thay đổi phong thủy trong phòng làm việc quả thật là vô cùng may mắn.
thanks ủng hộ ng post nhé :0 (50):
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Ms Mèo
Quan Khí
Tác giả: Hồng Mông Thụ
Chương 64: Chuyện truyền thật nhanh
Nguồn: sưu tầm by me :1 (17):
Chồng của Bàng Mẫn là giáo viên cấp ba của huyện. Từ sau khi việc vợ mình gian dâm với người đàn ông khác bị truyền ra, y liền cảm thấy mất hết mặt mũi. Trước kia Bàng Mẫn dan díu với Hòa Quốc Hùng, y đã bắt đầu hoài nghi, gần đây lại có tin đồn Bàng Mẫn dính với Đinh Lỗi. Điều này khiến cho chồng của Bàng Mẫn cảm thấy không thể nào ngẩng đầu lên được trước mặt đồng nghiệp. Gần đây bởi vì đang kỳ nghỉ ở trường nên y luôn canh trước cửa cơ quan vợ. Nhưng nếu đàn bà đã muốn ngoại tình, đàn ông có thể dễ dàng bắt được sao? Chồng của Bàng Mẫn cũng không biết là ai thông báo tình hình, giận dữ sôi lên, liền chạy thẳng tới phòng làm việc của Đinh Lỗi.
Vốn y cũng chỉ muốn xem một chút vợ mình có thực sự làm chuyện đó hay không, nhưng tuyệt đối không ngờ chính là vợ mình và Đinh Lỗi quả thật đang làm chuyện đó, còn dùng tư thế chơi từ phía sau vốn chưa bao giờ đồng ý cho mình chơi. Việc này thật sự khiến chồng của Bàng Mẫn căm giận, rốt cục không còn giữ được hình tượng giáo viên nữa, đạp cửa lao vào đánh.
Khi Vương Trạch Vinh đến thì Bàng Mẫn đã mặc xong quần áo nhưng vẫn lệ rơi đầy mặt. Mà chồng cô ta đang vùi đầu ở một góc hút thuốc lá, trên mặt đầy vẻ nhục nhã. Có lẽ hai người này sẽ phải chia tay, không thể tiếp tục làm vợ chồng được nữa.
Vương Trạch Vinh vừa thấy tình hình này, liền không ngừng khuyên giải. Lúc này người của đồn công an cũng tới, một nữ đồng chí cũng giúp đỡ Giang Anh Hà khuyên giải hai vợ chồng Bàng Mẫn.
Thật vất vả mới khuyên nhủ được chồng của Bàng Mẫn bỏ đi, Vương Trạch Vinh cảm thấy rất đau đầu. Bí thư xã Hoàn Thành bị người bắt quả tang đang thông dâm ở phòng làm việc, chuyện này thật sự là có ảnh hưởng rất xấu. Sau khi Vương Trạch Vinh suy nghĩ kỹ một hồi, hắn cảm thấy việc này không phải là ngẫu nhiên, nhất định là có người mật báo. Đương nhiên, người đầu tiên hắn nghĩ đến chính là Giang Anh Hà. Đối với người phụ nữ này, càng ngày Vương Trạch Vinh càng không hiểu nổi cô ta. Vì sao cô ta lại liên tiếp làm những việc không mấy có lợi cho bản thân như vậy?
Vừa mới nghĩ đến đây, điện thoại trên bàn liền đổ chuông.
Vương Trạch Vinh vừa nhìn, thấy đó là số máy của phó chủ tịch huyện Cao Thượng Minh gọi tới.
- Vâng, tôi là Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh cầm lấy điện thoại lớn tiếng nói
Trong cơ quan nhà nước, gọi điện thoại cũng rất cần chú ý. Khi nhận điện thoại không được nhỏ giọng thì thào, phải để cấp trên nghe ra trong giọng mình đầy sức sống. Bởi vì lãnh đạo cũng không thể nhìn ra hiện tại anh đang làm gì. Nếu hiện tại anh có thể khiến lãnh đạo có cảm giác anh đầy sức sống, vậy trên cơ bản anh đã thành công bước đầu tiên. Có lẽ lãnh đạo sẽ nghĩ, đồng chí này không tồi, rất khôn khéo và có năng lực. Nếu nói chuyện trong điện thoại có bộ dạng hữu khí vô lực, lãnh đạo sẽ nghĩ liệu có phải thằng nhãi này khinh thường mình hay không?
Thanh âm của Vương Trạch Vinh là rất tốt.
- Tiểu Vương à, xã các cậu thế nào vậy? Nghe nói Đinh Lỗi lại xảy ra chuyện. Rốt cục là xảy ra chuyện gì?
Cao Thượng Minh là người nhận được điện thoại xin lỗi của Đinh Lỗi trước tiên. Sau khi chạy ra khỏi phòng làm việc, Đinh Lỗi biết lần này xảy ra chuyện lớn, có lẽ không bao lâu toàn bộ mọi người trong huyện sẽ biết, vị trí bí thư Đảng ủy chắc hẳn cũng sẽ chấm dứt.
Ngồi ở một chỗ trong phòng trà suy nghĩ hồi lâu, y cảm thấy phải báo cáo với lãnh đạo để nhận lỗi. Chỉ có như vậy mới có một con đường sống cho mình. Nói thật, cuộc điện thoại này Đinh Lỗi càng nói càng hổ thẹn, ấp a ấp úng nói ra sự việc. Sau khi một lần nữa thừa nhận sai lầm, y có cảm giác cực kỳ vô lực.
Sau khi nghe Đinh Lỗi kể lại sự việc, Cao Thượng Minh há hốc mồm như thể nuốt trọn được một quả trứng gà to. Không ngờ Đinh Lỗi này lại làm ra đại sự như vậy.
Cao Thượng Minh mắng chửi Đinh Lỗi ngay tại chỗ một hồi, cuối cùng ném cả điện thoại đi.
Đinh Lỗi xảy ra chuyện như vậy, người bên phe Cố Hồng Quân khẳng định sẽ nhân cơ hội sinh sự, người của mình chắc chắn sẽ bị mất mũ quan.
Cao Thượng Minh cũng không hy vọng việc này quá mức ầm ĩ. Đinh Lỗi mới chỉ nói một chút tình hình ban đầu, Cao Thượng Minh cũng đã biết chuyện phát sinh phía sau, suy nghĩ một chút liền gọi điện thoại cho Vương Trạch Vinh để hỏi.
Sau khi kể lại chuyện của Đinh Lỗi, Vương Trạch Vinh nói tiếp:
- Phó chủ tịch huyện Cao, lần này chồng của Bàng Mẫn bắt quả tang Đinh Lỗi ngay trong phòng làm việc, rất nhiều cán bộ xã đều nhìn thấy, có lẽ không cách nào giấu diếm được cả. Hiện tại chúng tôi đang cố hết sức làm công tác tư tưởng với chồng của Bàng Mẫn.
Treo điện thoại với Vương Trạch Vinh, Cao Thượng Minh thở dài một tiếng, việc này xem ra không che đậy được rồi.
Cao Thượng Minh đang ngồi suy nghĩ trong phòng làm việc thì điện thoại của Trịnh Chí Minh gọi tới.
- Lão Cao, Tiểu Đinh ở xã Hoàn Thành là sao vậy? Sao lại bị bắt quả tang thông dâm ngay trong phòng làm việc thế?
Trịnh Chí Minh biết Đinh Lỗi là người của Cao Thượng Minh, y cũng muốn thông khí trước với Cao Thượng Minh.
- Việc này thật là củ chuối.
Cao Thượng Minh vừa nghe điện thoại lại bốc lửa.
- Lão Cao à, việc này rất không đơn giản, phải xử lý cho tốt.
Sau khi nói xong Trịnh Chí Minh liền treo điện thoại. Trịnh Chí Minh vừa nghe được xã Hoàn Thành đã xảy ra chuyện như vậy, phản ứng đầu tiên của y chính là nghĩ rằng có người muốn chỉnh Đinh Lỗi, nếu không sao chồng của Bàng Mẫn lại nhận được tin tức, sao có thể bắt được kẻ thông dâm ngay tại phòng làm việc?
Treo điện thoại của Trịnh Chí Minh, lúc này Cao Thượng Minh mới có chút phản ứng. Chẳng lẽ ở xã Hoàn Thành thực sự có người đặt bẫy Đinh Lỗi? Càng nghĩ càng cảm thấy khả năng như vậy rất cao.
Ai muốn đặt bẫy Đinh Lỗi? Kẻ đó quả thật rất giỏi!
Đồng chí Cố Hồng Quân cũng biết tình huống không may của Đinh Lỗi rất nhanh. Y cũng không hỏi về việc này mà chỉ châm thuốc lá, hút một hơi. Cố Hồng Quân càng cảm thấy Vương Trạch Vinh bí hiểm khó lường. Quả nhiên là một nhân vật tàn độc! Không ra tay thì thôi, vừa ra tay là khiến cho kẻ thù không có lực trả đòn!
Cố Hồng Quân đoán trăm phần trăm việc này là do Vương Trạch Vinh thiết kế ra, nếu không tại sao khi sự việc xảy ra, hắn lại không ở phòng làm việc? Tại sao chồng của Bàng Mẫn lại tới chuẩn xác thời gian như vậy?
Sau khi đi đi lại lại trong phòng làm việc một hồi, Cố Hồng Quân mỉm cười: nếu Vương Trạch Vinh đã muốn chỉnh đối thủ của hắn, sao mình không trợ giúp hắn một tay?
Quách Anh vừa mới ra khỏi phòng giải phẫu, Lữ Hàm Yên liền gọi điện thoại đến.
- Quách Anh tỷ, Đinh ca đã xảy ra chuyện!
Lữ Hàm Yên cảm thấy mình và Quách Anh có quan hệ khá tốt, Đinh Lỗi xảy ra chuyện mà không nói cho Quách Anh là không được.
- A! Là Hàm Yên à! Đinh Lỗi xảy ra chuyện gì?
Quách Anh vừa nghe liền sốt ruột hỏi.
- Là thế này…
Khi Lữ Hàm Yên kể chuyện Đinh Lỗi bị chồng của Bàng Mẫn bắt quả tang gian dâm ngay tại phòng làm việc, đầu Quách Anh như bị sét đánh. Bình thường chồng mình vẫn bộ dạng chính trực thanh cao, bất kể như thế nào cũng không có khả năng phát sinh việc nam nữ như vậy. Nhưng tuyệt đối không ngờ là anh ta lại gian díu với người đàn bà khác sau lưng mình, còn bị người ta bắt quả tang tại trận.
Quách Anh cảm thấy mặt mũi bốc lửa, như thể mỗi người đều đang cười nhạo mình.
Vội vàng chạy ra khỏi bệnh viện, Quách Anh tìm một chỗ không người, bấm vào số di động của Đinh Lỗi.
Cũng may di động của Đinh Lỗi vẫn mở, vừa kết nối xong, Quách Anh liền hổn hển hỏi:
- Giỏi cho Đinh Lỗi, không ngờ làm ra việc đó sau lưng tôi. Tôi sẽ không để yên cho anh.
Vừa mới bị Cao Thượng Minh mắng xong, tâm tình Đinh Lỗi hiện tại cực kỳ tồi tệ, giờ lại nghe thấy vợ nổi cáu với mình, Đinh Lỗi như thể tìm được một chỗ để phát tiết buồn bực, lớn tiếng nói:
- Không để yên thì không để yên.
Nói xong, Đinh Lỗi liền tắt máy.
Không ngờ thái độ của chồng mình lại như vậy, Quách Anh cảm thấy trong lòng vô cùng uất ức, ngồi xổm ở góc tường khóc nức nở. Trước kia cô và Lưu Minh Xuân vốn là một cặp rất đẹp đôi, sau lại thấy Đinh Lỗi đối nhân xử thế rất là chính trực nên mới ngã vào lòng Đinh Lỗi. Vốn tưởng rằng hai người có thể yêu thương nhau mãi, nhưng từ sau khi chồng lên làm lãnh đạo xã liền thay đổi, càng nặng nề về công danh lợi lộc, trở thành một con người khác hẳn so với trước kia. Hiện tại lại còn ngoại tình, quả thật chẳng còn gì để nói nữa.
Chuyện Đinh Lỗi gian dâm bị bắt quả tang tại chỗ bị truyền ra với tốc độ rất nhanh. Không bao lâu sau, điện thoại trên bàn Vương Trạch Vinh không ngừng đổ chuông, các lãnh đạo huyện đều gọi điện thoại tới hỏi đến việc này.
Đương nhiên, Vương Trạch Vinh cũng không biết rằng mọi người đều coi mình là người chủ mưu kiệt tác này. Đinh Lỗi xảy ra chuyện, người được lợi chính là hắn.
thanks ủng hộ ng post nhé :0 (50):
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Ms Mèo