07-06-2011, 10:15 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u SÆ° NÆ°Æ¡ng
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
Chương 30: Xuân tình bột phát
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
Thấy Lăng Phong thần sắc mê mẩn, Lục Phi Nhi khó có thể áp chế lá»a giáºn trong lòng, quát: “Tiểu phong tá», ngÆ°Æ¡i nhìn cái gì?â€
Lăng Phong chấn Ä‘á»™ng, nói: “Không, không có gì, ta, là ta rất thÃch sÆ° tá»·.â€
Quá»· má»›i tin lá»i ngÆ°Æ¡i? Lục Phi Nhi cÆ°á»i lạnh nói: “Tháºt không, ta xem ra ngÆ°Æ¡i còn muốn thứ khác.â€
“Còn có thứ khác?!†Lăng Phong cặp mắt sáng quắc chằm chằm nhìn và o bá»™ ngá»±c cao vút của Lục Phi Nhi, nói: “SÆ° tá»·, ngá»±c của tá»· rất đẹp, ta muốn, muốn hôn.†Nói xong cÅ©ng không đợi Lục Phi Nhi có đồng ý hay không đã nhà o tá»›i, Ä‘em Lục Phi Nhi đặt ở trên thạch bÃch, miệng mở rá»™ng ra, hÆ°á»›ng vá» cặp nhÅ© phong của nà ng cắn xuống.
“A…ngÆ°Æ¡i, bại hoại!†Lục Phi Nhi dụng hết sức đẩy ra, thế nhÆ°ng Lăng Phong vẫn trÆ¡ nhÆ° má»™t ngá»n núi, cảm giác được Lăng Phong mút nút tháºt là thÆ° sÆ°á»›ng, nà ng bất giác a má»™t tiếng, âm thanh rên rỉ vô cùng tiêu hồn thá»±c cốt.
Bên ngoà i trá»i vẫn sấm sét ầm ầm, mÆ°a nhÆ° thác đổ, trong hoà n cảnh nhÆ° váºy tuyệt đối sẽ không có ai lên núi quấy rầy bá»n há». Chỉ thấy Lăng Phong đẩy mỹ thiếu nữ Lục Phi Nhi kiá»u mỵ, thuần khiết dán và o tÆ°á»ng, lá»™t bá» y phục của nà ng, say sÆ°a thưởng thức búp hoa hấp dẫn nhÆ° ảo má»™ng. Lục Phi Nhi cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, từ phản kháng lúc đầu dần dần chuyển thà nh hưởng thụ, má»™t tia xuân tình hiện lên trên khuôn mặt, lá»™ ra vẻ khoan khoái thÆ° sÆ°á»›ng, cảm giác được Lăng Phong chinh phục tháºt là vô cùng ảo diệu.
Khi bà n tay Lăng Phong lÆ°á»›t xuống dÆ°á»›i, muốn cởi bá» ná»™i khố của mỹ thiếu nữ, thì Lục Phi Nhi còn giữ lại má»™t tia thanh tỉnh vá»™i nắm lấy tay hắn, nói: “SÆ° đệ, không được, chúng ta không thể nhÆ° váºy…â€
Lăng Phong lúc nà y kÃch Ä‘á»™ng đến mÆ°á»i con trâu cÅ©ng không thể kéo lại, nói: “Ta mặc kệ, sÆ° tá»·, ta thÃch tá»·.†Nói rồi liá»n nhoà i đầu tá»›i, miệng láºp tức dán chặt lên hai cánh môi Ä‘á» hồng Æ°á»›t át Ä‘ang muốn nói của nà ng.
Lăng phong dụng môi phong kÃn miệng Lục Phi Nhi, táºn hưởng hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngá»t ngà o, thiếu niên tình hoà i há»a nhiệt bừng bừng khiến cho tiểu sÆ° tá»· Lục Phi Nhi ứng đối vô lá»±c, mặc ý để Lăng Phong mút nút, nà ng rõ rà ng cảm giác được bà n tay Lăng phong Ä‘ang từ từ tiến và o ná»™i khố của mình…
Äang khi đôi nam nữ quên Ä‘i tất cả, chuyên tâm ăn vụng trái cấm thì, Ä‘á»™t nhiên “Oanh…†má»™t tiếng sét giáng xuống, tưởng nhÆ° Ä‘em Ngá»c Nữ phong chẻ ra là m đôi váºy.
Lục Phi Nhi nghe tiếng sét tháºt lá»›n đánh xuống, láºp tức thanh tỉnh lại, đẩy mạnh Lăng phong ra, nói: “SÆ° đệ, không thể nhÆ° váºy…†Nà ng vừa nói, vừa sá»a sang lại y phục trên ngÆ°á»i mình.
Lăng Phong vẫn còn tiếc nuối ôm lấy nà ng, nhÆ°ng Lục Phi Nhi lại trừng mắt nhìn hắn nói: “NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± không nghe lá»i ta sao?â€
“Sư tỷ, ta…ta yêu tỷ, chẳng lẽ là không đúng sao?†Lăng Phong vô cùng thà nh thực nói.
Lục Phi Nhi nhìn ánh mắt Lăng Phong chân thà nh, tức giáºn bất giác Ä‘á»u tan biến hết, ôn nhu nói: “SÆ° đệ, nếu ngÆ°Æ¡i yêu ta, cố gắng đợi thêm ba năm nữa, chá» ngÆ°Æ¡i há»c nghệ đại thà nh, ta sẽ gả cho ngÆ°Æ¡i.â€
Lăng phong vừa nghe, cá»±c kỳ hÆ°ng phấn nói: “SÆ° tá»·, tá»· nói tháºt chứ?â€
Lục Phi Nhi gáºt đầu: “NhÆ°ng mẫu thân cÅ©ng nói qua, nữ hà i tá» trÆ°á»›c khi xuất giá, không thể tùy tiện cho nam nhân được. SÆ° đệ, dù sao ta sá»›m muá»™n cÅ©ng là ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cứ nhẫn nại, dụng tâm há»c võ cho tốt.â€
Lăng Phong chẳng ngá» Lục Phi Nhi lại có tÆ° tưởng bảo thủ nhÆ° thế, bất quá nói lại, nà ng tháºt ra vẫn là thiếu nữ chÆ°a thà nh niên, cho dù võ công cao tá»›i đâu, cÅ©ng vẫn chỉ là má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng, không thể so vá»›i nha đầu Tá» Lăng, mình thÃch cái gì, Ä‘á»u cho mình cái ấy.
Lục Phi Nhi nói: “SÆ° đệ, chỉ cần ngÆ°Æ¡i tháºt tâm đối vá»›i ta, ngà y sau ngÆ°Æ¡i có cÆ°á»›i tiểu thiếp, ta cÅ©ng sẽ không phản đối. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i nhất định phải tháºt tình yêu ta…â€
“SÆ° tá»·, ta nhất định yêu tá»· cả Ä‘á»i, suốt Ä‘á»i, trá»n Ä‘á»i.†Lăng Phong nghe xong thì má»™t tráºn vui mừng, nắm chặt lấy ngá»c thủ của Lục Phi Nhi, trong lòng không có ná»a Ä‘iểm tạp niệm, chỉ cảm thấy Lục Phi Nhi đối vá»›i mình tháºt tốt.
Nhìn Lăng Phong, Lục Phi Nhi trong lòng cÅ©ng trà n đầy ngá»t ngà o, nhÆ°ng lại xen lẫn má»™t tia Æ°u sầu, nói: “SÆ° đệ, qua hôm nay, ta không thể lên núi gặp ngÆ°Æ¡i nữa rồi, ngÆ°Æ¡i nhất định phải cố gắng bảo trá»ng, khổ luyện võ công.â€
“SÆ° tá»·, tại sao?!†Lăng Phong không hiểu há»i.
Lục Phi Nhi đáp: “Vừa rồi ta không phải đã nói rồi sao? Tháºt ra là ta gạt mẫu thân lên đây gặp ngÆ°Æ¡i. Mẫu thân phát hiện chuyện ta Ä‘Æ°a cÆ¡m, liá»n cấm ta không được lên núi. Còn phái ngÆ°á»i canh gác ở dÆ°á»›i chân Ngá»c Nữ phong, ngoại trừ bá bá câm, không ai có thể lên núi cả. Hôm nay bởi vì mÆ°a to, đệ tá» canh gác Ä‘á»u tránh mÆ°a, ta má»›i có cÆ¡ há»™i Ä‘i lên. Bất quá mẫu thân dám chắc sẽ biết, sau nà y ta còn muốn lên núi, nhất định là không có khả năng.â€
Lăng Phong hiểu rõ ngá»n nguồn, đối vá»›i má»™t tấm chân tình của Lục Phi Nhi, cà ng thêm cảm Ä‘á»™ng nói: “SÆ° tá»·, tá»· yên tâm, ta nhất định sẽ ở nÆ¡i nà y chăm chỉ luyện táºp, sá»›m ngà y há»c nghệ hữu thà nh, cÆ°á»›i tá»· là m vợ.â€
Lục Phi Nhi nghe Lăng Phong nói nhÆ° váºy, cả mặt Ä‘á»u Ä‘á» hồng lên, ngượng ngùng nói: “NgÆ°Æ¡i đó, cả ngà y chỉ nghÄ© tá»›i chuyện nà y, là m sao có thể luyện công cho tốt?â€
Lăng phong hắc hắc cÆ°á»i nói: “Ai bảo sÆ° tá»· mê ngÆ°á»i nhÆ° váºy, khiến ta mất hồn mất vÃa rồi.â€
Lục Phi Nhi nói: “NgÆ°Æ¡i đó, tháºt là công tá» ca nhi, miệng lưỡi trÆ¡n tru, tÆ°Æ¡ng lai không biết sẽ có bao nhiêu cô nÆ°Æ¡ng bị ngÆ°Æ¡i lừa gạt nữa.â€
Lăng Phong nhìn bên ngoà i mÆ°a to vần vÅ©, nói: “SÆ° tá»·, cÆ¡n mÆ°a nà y phá»ng chừng đến tối cÅ©ng chÆ°a có tạnh.â€
Lục Phi Nhi nhìn trá»i, gáºt đầu nói: “Nếu nhÆ° váºy, ta, ta hôm nay ngủ lại chá»— nà y. Sáng mai má»›i xuống núi…â€
“Tháºt chứ?!†Lăng Phong trong lòng nhất thá»i kinh hỉ nói.
Lục Phi Nhi trừng mắt với Lăng Phong một cái, nói: “Ngươi cao hứng cái gì?
Ta đã nói trÆ°á»›c rồi, ta ngủ trên giÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i ngủ dÆ°á»›i đất. Không cho ngÆ°Æ¡i Ä‘á»™ng tay Ä‘á»™ng chân vá»›i ta, bằng không sau nà y ta sẽ không để ý tá»›i ngÆ°Æ¡i nữa, cà ng không thèm gả cho ngÆ°Æ¡i.â€
Lăng Phong hắc hắc cÆ°á»i nói: “SÆ° tá»·, tá»· coi phu quân tÆ°Æ¡ng lai là cái gì chứ, tá»· cứ yên tâm, ta sẽ nghe lá»i. NhÆ°ng là có tá»· ở bên cạnh, ta cÅ©ng cảm thấy mãn nguyện rồi, đây chÃnh là chuyện đẹp nhất, hạnh phúc nhất trên Ä‘á»i.â€
“Miệng lưỡi ba hoa…†Lục Phi Nhi mắng má»™t câu, tiếp theo cÅ©ng không nói nữa. HÆ¡n nữa lại lẳng lặng ngồi xuống cạnh đống lá»a, ngÆ¡ ngẩn xuất thần.
“Tiểu phong tá», ta đánh mất thức ăn của ngÆ°Æ¡i, đêm nay ngÆ°Æ¡i nhất định đói bụng.â€
Lăng Phong sững sá», nghÄ© thầm dù mình không đói, Lục Phi Nhi nhất định là sẽ đói. Chợt nhá»› đến cái gì, láºp tức mừng rỡ nói: “SÆ° tá»·, ta có cái ăn, tá»· chá» ta.†Nói rồi, cởi bỠáo ngoà i, chỉ lÆ°u lại má»™t cái khố trên ngÆ°á»i.
“Ngươi…ngươi cởi y phục là m gì?†Lục Phi Nhi vô cùng kinh hoảng nói.
Lăng Phong cÆ°á»i hắc hắc đáp: “Bên ngoà i trá»i mÆ°a rất to, ta không thể cứ mặc y phục nhÆ° thế mà ra ngoà i tìm đồ ăn được, tá»· chá» ta.†Nói rồi nhảy ra khá»i Ä‘á»™ng, lao và o cÆ¡n mÆ°a tầm tã phóng Ä‘i.
“SÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i phải cẩn tháºn!!†Lục Phi Nhi không biết hắn Ä‘i tìm cái gì ăn, nhÆ°ng trong lòng lại vô cùng lo lắng.
Lăng Phong chạy đến con suối giữa lÆ°ng núi, thì ra là hắn muốn bắt cá. Nếu dá»±a và o võ công lúc trÆ°á»›c, đừng nói là bắt cá, chỉ cứ thế nà y dầm mÆ°a ná»a khắc, tất sẽ sinh bệnh. NhÆ°ng lúc nà y hắn đã thoát thai hoán cốt, xuống suối bắt cá so vá»›i lên cây hái quả còn muốn dá»… dà ng hÆ¡n, chÆ°a tá»›i ná»a nén nhang thá»i gian, Lăng Phong đã bắt được hÆ¡n mÆ°á»i con cá to.
Khi Lăng Phong Ä‘em cá quay trở lại sÆ¡n Ä‘á»™ng, Lục Phi Nhi vô cùng cao hứng hoa tay múa chân hoan hô, lại không quên tìm má»™t chiếc khăn sạch lau ngÆ°á»i cho Lăng Phong.
Cảm nháºn được sá»± ôn nhu của Lục Phi Nhi, Lăng Phong trong lòng nhÆ° say, khi ngÆ°á»i ta cô Ä‘á»™c, rất dá»… cảm thụ ôn tình nhÆ° váºy. Cà ng huống chi lúc nà y là tình chà ng ý thiếp, ấm áp lãng mạn, chỉ có nam nữ hữu tình má»›i có thể lÄ©nh há»™i được sâu sắc nhất.
MÆ°a vẫn rÆ¡i không ngừng, chỉ là vẫn không thể ngăn được mùi cá nÆ°á»›ng thÆ¡m phức bốc lên. Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u đói bụng, thế nên ăn Ä‘á»u cảm thấy rất ngon, Lục Phi Nhi giống nhÆ° tiểu cô nÆ°Æ¡ng, khen không dứt miệng, tháºm chà còn tá» ra sau nà y má»—i ngà y Ä‘á»u muốn ăn cá nÆ°á»›ng do Lăng Phong là m.
Trá»i đã hoà ng hôn, cÆ¡n mÆ°a vẫn chÆ°a có dấu hiệu chấm dứt, y phục của Lục Phi Nhi cÅ©ng đã khô ráo, nà ng liá»n lấy ra thay lại, thế nhÆ°ng vì trá»i không tạnh, nà ng cÅ©ng không còn cách nà o hÆ¡n là từ bỠý định xuống núi.
SÆ¡n Ä‘á»™ng diện bÃch trên Ngá»c Nữ phong, lần đầu tiên có cô nam quả nữ trú lại qua đêm.
Trên giÆ°á»ng đá có chiếu, chăn má»n, gối đầu, nên dà nh cho Lục Phi Nhi, Lăng Phong tìm má»™t Ãt cá» khô rải xuống đất, lại lấy hai bá»™ y phục gấp lại là m gối rồi ngả lÆ°ng nằm xuống, chăn cÅ©ng không có, bởi vì chỉ có má»™t cái chăn, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là để cho Lục Phi Nhi rồi.
Hai ngÆ°á»i nói chuyện rất nhiá»u, trong lòng suy nghÄ© cái gì Ä‘á»u nói ra cả, nhÆ°ng là má»™t cá»— chân tình, thủy chung cÅ©ng không nhiá»u lá»i. Lăng Phong từ miệng Lục Phi Nhi cÅ©ng biết được tình hình Hoa sÆ¡n bây giá», Lục Thừa Thiên cùng Hà VÄ© Thu xuống núi tiếp tục truy bắt Cá»u VÄ© Hồ, Äà m Uyển Phượng cùng Tạ Lâm Lan ở lại Hoa sÆ¡n phụ giúp sÆ° nÆ°Æ¡ng xá» lý công việc. VÆ°Æ¡ng Bỉnh Hạo còn Ä‘ang diện bÃch, su phụ thì vẫn nhÆ° trÆ°á»›c bế quan tu luyện, coi sÆ° nÆ°Æ¡ng nhÆ° là không khÃ, sÆ° nÆ°Æ¡ng tháºt ra so vá»›i quả phụ cÅ©ng không khác nhau là mấy.
“SÆ° tá»·, ngủ Ä‘i, thá»i gian không còn sá»›m nữa.†Lăng Phong nghe tiếng mÆ°a bên ngoà i, tá» ra rất là thoải mái.
Tháºt ra Lăng Phong sá»›m Ä‘i nằm cÅ©ng là có nguyên nhân, từ khi lên núi diện bÃch tá»›i nay, đã rất lâu không có khai trai (xxx) rồi, không có Tá» Lăng cuá»™c sống tháºt khó chịu. Nhất là tu luyện Tiêu dao Ngá»± Nữ tâm kinh, nhÆ° thế quả thá»±c là trà mạng. HÆ¡n nữa Lục Phi Nhi phát dục đã là phi thÆ°á»ng thà nh thục, Lăng Phong cả ngÆ°á»i Ä‘á»u thấy ngứa ngáy, nhìn Lục Phi Nhi mà trong lòng chá»™n rá»™n. Hắn tháºm chà cảm giác được phÃa dÆ°á»›i mình đã cứng ngắc, nếu không nằm xuống che dấu Ä‘i thì tháºt xấu hổ, hắn tháºt sá»± không biết phỉa là m sao bây giá».
Lục Phi Nhi cÅ©ng là má»™t tráºn thấp thá»m, cô nam quả nữ ở chung má»™t chá»—, lại là trong sÆ¡n Ä‘á»™ng qua đêm, nà ng chÃnh là lần đầu tiên gặp phải. May mà Lăng Phong cÅ©ng coi nhÆ° chÃnh nhân quân tá», hÆ¡n nữa cÅ©ng đã hứa vá»›i mình rồi, bằng không mình cÅ©ng không biết phải là m sao bây giá»? Nếu Lăng Phong sắc đảm bằng trá»i muốn lên giÆ°á»ng nằm, mình có thể cá»± tuyệt hắn không? Lục Phi Nhi nghÄ© tá»›i đây, tim bá»—ng Ä‘áºp thình thịch, nếu không phải trá»i tối, Lăng Phong nhất định sẽ thấy được khuôn mặt nà ng Ä‘ang Ä‘á» bừng, cá»±c kỳ mê ngÆ°á»i.
Hai ngÆ°á»i trong lòng Ä‘á»u có quá»·, ai cÅ©ng không lên tiếng. Tiếng mÆ°a vẫn rÆ¡i lá»™p bá»™p, thỉnh thoảng lại vang lên và i tiếng sấm nổ ùng oà ng, hai ngÆ°á»i quay lÆ°ng đối nhau, ai cÅ©ng không ngủ được.
Lục Phi Nhi nhìn thạch bÃch trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, nói: “Tiểu phong tá», ngÆ°Æ¡i má»™t mình ở chá»— nà y, không khó chịu sao?â€
Lăng Phong nghÄ© thầm, cái nà y còn phải nói, bằng không sao gá»i là thụ phạt?
Vì váºy ‘ừm’ má»™t tiếng đáp, lại há»i: “Bất quá tối nay lại rất vui vẻ, tiểu sÆ° tá»·, cám Æ¡n tá»·.â€
“A?!†Lục Phi Nhi kinh ngạc má»™t tiếng, sau đó liá»n há»i: “Tiểu phong tá», ngÆ°Æ¡i cám Æ¡n ta cái gì?â€
Lăng Phong thà nh khẩn nói: “Cảm tạ tá»· đối vá»›i ta tốt nhÆ° váºy, cảm tạ tá»· cho ta hy vá»ng.â€
“Ta cho ngÆ°Æ¡i hy vá»ng?†Lục Phi Nhi ngạc nhiên há»i.
Lăng Phong gáºt đầu nói: “Nếu không có tá»·, ta ở Hoa sÆ¡n táºp võ xem nhÆ° vô vị rồi, nhÆ°ng bây giá» lại khác, ta đã có lý tưởng cùng mục tiêu, ta phải là m tốt nhất, xuất sắc nhất, nhÆ° thế má»›i có thể cÆ°á»›i tá»· là m vợ.â€
“Tiểu phong tá»â€¦â€ Lục Phi Nhi có chút cảm Ä‘á»™ng, nói: “NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i thá»±c sá»± nghÄ© nhÆ° váºy sao?â€
“Ừm.†Lăng Phong tiếp tục gáºt đầu.
Lục Phi Nhi nói: “Xuất sắc nhất là để vì, vì ta sao?†Sao ngÆ°Æ¡i không nghÄ© đến trên giang hồ dÆ°Æ¡ng danh láºp vạn, là m đại anh hùng? Hay là võ lâm minh chủ cái gì đó?â€
“Không, tháºt ra thấy sÆ° nÆ°Æ¡ng, ta hiểu được sÆ° phụ là m võ lâm minh chủ dã thất bại rồi.†Lăng Phong cảm thán nói.
Lục Phi Nhi cả kinh, há»i: “Tại sao? Cha ta chÃnh là đương kim võ lâm minh chủ, là đại anh hùng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u kÃnh sợ!â€
Lăng Phong đáp: “Thế nhÆ°ng lại không phải là má»™t trượng phu tốt, cÅ©ng không là m được má»™t ngÆ°á»i cha có trách nhiệm, nếu tá»· không tin có thể Ä‘i há»i sÆ° nÆ°Æ¡ng, bây giá» sÆ° nÆ°Æ¡ng so vá»›i quả phụ có khác gì nhau?â€
Lục Phi Nhi chÃnh là vẫn không thể tiếp nháºn tÆ° tưởng của Lăng Phong, nói: “Äồng ý, nhÆ°ng là nam tá» hán đại trượng phu nên lấy sá»± nghiệp là m trá»ng.â€
Lăng Phong lắc đầu, nói: “Äá»i ngÆ°á»i bất quá không đầy trăm năm, cho dù có là thiên hạ đệ nhất, võ lâm minh chủ thì thế nà o? Sống không mang theo, chết chẳng mang theo, thá»±c sá»± khiến cho ngÆ°á»i ta sống có ý nghÄ©a, là ái, là cùng ngÆ°á»i mình yêu sống đến bạc đầu, cùng nhau ngắm ánh mặt trá»i ngÅ© sắc, ánh dÆ°Æ¡ng chiá»u tà …còn nhÆ° công danh lợi lá»™c, Ä‘Æ¡n giản chỉ là khói mây thoáng qua mà thôi.
“Tiểu phong tá», ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i ý nghÄ© tháºt kỳ quái.†Lục Phi Nhi chÃnh là vẫn chÆ°a thể tiếp nháºn tÆ° tưởng vô vi nà y, theo nà ng, là nam nhân thì phải có đại sá»± nghiệp gì đó. Cái nà y cúng khó trách, nà ng còn chÆ°a nếm qua hạnh phúc của nữ nhân, má»™t nữ nhân chỉ có trải qua hạnh phúc, má»›i có thể hiểu được chân ái khả quý đến mức nà o.
Lăng Phong không muốn là m võ lâm minh chủ, cũng không muốn là m thiên hạ đệ nhất nhân, cà ng không nghĩ đến thà nh tựu cái gì là đại nghiệp…
Nếu nói trên Ä‘á»i nà y, còn có dục vá»ng gì đó, thì đó chÃnh là nữ nhân. Nếu là m võ lâm minh chủ có thể hưởng thụ tất cả mỹ nữ, có lẽ hắn sẽ Ä‘i liá»u mạng; nếu là m thiên hạ đệ nhất nhân có thể khiến cho nữ nhân thiên hạ quy phục, hắn cÅ©ng sẽ xông và o nÆ°á»›c sôi lá»a bá»ng…
Äúng váºy, dục vá»ng trong Ä‘á»i nà y của Lăng Phong, chỉ có nữ nhân mà thôi.
Tà i sản của Lôi Äế
Chữ ký của Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bÆ°á»›c tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
07-06-2011, 10:15 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u SÆ° NÆ°Æ¡ng
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
Chương 31: Long Phượng chi hoan
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
Bên ngoà i mÆ°a rÆ¡i tầm tã, gió núi mang theo hÆ¡i nÆ°á»›c lùa và o sÆ¡n Ä‘á»™ng, khiến cho Lăng Phong má»™t tráºn lạnh run, nhất thá»i phát ra tiếng ‘hắt xìâ€.
Lục Phi Nhi cÅ©ng không có ngủ, nghe thấy lăng Phong hắt hÆ¡i, quan tâm nói: “Bên ngoà i mÆ°a to gió lá»›n, nếu không ngÆ°Æ¡i cứ lên giÆ°á»ng nằm Ä‘i, ở dÆ°á»›i đất rất lạnh.â€
Lăng Phong nói: “Không có gì.â€
Lục Phi Nhi nói: “Tiểu phong tá», ta cho ngÆ°Æ¡i biết, ta là vì lo cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i lại sợ ngÆ°á»i khác Ä‘Ã m tiếu sao? Tháºt ra ở chá»— nà y, không ai biết chúng ta ở cùng nhau, vả lại, dù sao cÅ©ng là cô nam quả nữ ở chung rồi, ngÆ°á»i ta có nói thế nà o thì cứ để mặc há» Ä‘i.â€
Lăng Phong trong lòng thầm nghÄ©, mình còn không hà o sảng bằng cô nÆ°Æ¡ng nhà ngÆ°á»i ta, rõ tháºt là uất ức, vì váºy lắc đầu nói: “Tiểu sÆ° tá»·, ta, ta sợ mình không nhịn được…â€
Lục Phi Nhi sững sá», thẹn thùng Ä‘á» bừng mặt, may mà trá»i mÆ°a đêm tối, ngÆ°á»i khác không thể nhìn thấy, bằng không tháºt là xấu hổ chết mất. “NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i nhịn không được cái gì?â€
Lăng Phong thầm nghÄ© cô không không phải kẻ ngốc đó chứ? Dù sao cÅ©ng nói ra rồi, chi bằng cứ tiếp tục, liá»n dứt khoát nói thẳng: “Ta là sợ nhịn không được sá»›m Ä‘á»™ng phòng vá»›i tá»·.†Nói rồi lại má»™t tráºn “hắt xìâ€.
“NgÆ°Æ¡i…†Lục Phi Nhi vừa tức vừa thẹn, thế nhÆ°ng nghe thấy Lăng Phong hắt xì không ngừng, trong lòng vô cùng xót xa, ân cần nói: “NgÆ°Æ¡i cứ lên Ä‘i, vạn nhất bị cảm lạnh thì không tốt đâu.â€
Lăng Phong ngẫm lại cÅ©ng là , nằm trên đất tháºt sá»± rất lạnh, dù sao qua đêm nay Lục Phi Nhi cÅ©ng không còn được lên núi nữa rồi. Cà ng huống chi trong lòng mình chÃnh là thÃch ngÆ°á»i ta, cần gì phải dè dặt, vì váºy láºp tức trèo lên giÆ°á»ng đá.
Lục Phi Nhi nằm sát và o phÃa trong má»™t chút, nhÆ°á»ng cho Lăng Phong phần lá»›n chiếc giÆ°á»ng. Tháºt ra giÆ°á»ng đá nà y cÅ©ng không lá»›n cho lắm, má»™t ngÆ°á»i thì có thể, chứ hai ngÆ°á»i nằm trên đó, muốn không tiếp xúc tuyệt sẽ không có khả năng.
Nằm xuống giÆ°á»ng, Lăng Phong láºp tức ngá»i thấy má»™t mùi thÆ¡m nhà n nhạt len và o mÅ©i, trong đó còn xen lẫn hÆ°Æ¡ng thÆ¡m đặc thù của xá» nữ, không cần phải nói, nhất định là từ trên ngÆ°á»i Lục Phi Nhi phát ra rồi.
Mùi hương thơm ngát, lại cực kỳ hấp dẫn, Lăng Phong nhịn không được bắt đầu ảo tưởng.
Lăng Phong không khá»i nhá»› tá»›i sÆ° nÆ°Æ¡ng, nhá»› tá»›i Tạ Lâm Lan, Äà m Uyển Phượng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể thiếu Tá» Lăng. Nếu Lục Phi Nhi là Tá» Lăng, váºy đêm nay nhất định là đêm biểu diá»…n xx, khiến cho má»—i ngóc ngách trên giÆ°á»ng Ä‘á»u lÆ°u lại dấu vết ái ân.
Trên ngÆ°á»i Tá» Lăng cÅ©ng có má»™t mùi hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngát, thế nhÆ°ng lại không giống vá»›i mùi hÆ°Æ¡ng của Lục Phi Nhi, nà ng cà ng giống nhÆ° là hoa Ä‘Ã o, Lăng Phong rất thÃch hÆ°Æ¡ng thÆ¡m nữ nhân, trÆ°á»›c kia ôm Tá» Lăng trên giÆ°á»ng, hắn Ä‘á»u chan chứa xx, sau đó là quay cuồng. Rất khoái nhạc, cÅ©ng rất ân ái.
Lúc nà y mình cùng Lục Phi Nhi mặc dù nằm chung má»™t giÆ°á»ng, nhÆ°ng lại là quay lÆ°ng và o nhau, loại tình huống nà y rất là quái dị, Lăng Phong nhất thá»i cÅ©ng cảm thấy không quen. Bởi vì từ khi hắn hiểu chuyện nam nữ tá»›i nay, chỉ cần là nam nữ nằm chung má»™t giÆ°á»ng, thì nhất định không tránh được phải sung sÆ°á»›ng má»™t phen. Hắn không phải Liá»…u Hạ Huệ, hắn là sắc lang. Má»™t ngÆ°á»i dâm đãng có tâm đại sắc lang.
NhÆ°ng Lục Phi Nhi đã từng trịnh trá»ng cảnh cáo hắn, dÆ°á»›i tình huống nhÆ° váºy, Lăng Phong không thể lấy thân phạm hiểm, dù sao Hoa sÆ¡n mỹ nữ còn rất nhiá»u, vả lại Lục Phi Nhi cÅ©ng chỉ là vừa má»›i lá»›n, đến khi thà nh thục cần má»™t khoảng thá»i gian nữa. Mình không cần phải nóng lòng ăn Ä‘áºu hủ non nhÆ° váºy, có khi Ä‘áºu hủ nóng, lại bị phá»ng mồm.
Nếu đã không thể “ănâ€, Lăng Phong chỉ có thể trong lòng mặc niệm, chánh thức má»™t lần là m Liá»…u Hạ Huệ, lắng tai nghe tiếng mÆ°a bên ngoà i, nghÄ© tá»›i Tiêu dao tâm pháp, cà ng ngà y cà ng cảm thấy mÆ¡ hồ. Lúc đầu còn nghe được tiếng gó tiếng mÆ°a, tháºm chà cả tiếng thở có phần gấp gáp của Lục Phi Nhi, nhÆ°ng qua không lâu, có lẽ do thá»±c sá»± mệt má»i, âm thanh bên ngoà i Ä‘á»u dần dần biến mất, Lăng Phong đã tiến và o trong má»™ng…â€
Trong má»™ng mỹ nữ quây quần, hÆ¡n nữa Ä‘á»u là cấm kỵ, sÆ° nÆ°Æ¡ng, kế mẫu, Äà m Uyển Phượng, Tạ Lâm Lan, còn có Tá» Lăng, tất nhiên cả mỹ nữ bên cạnh Lục Phi Nhi nữa…trong má»™ng xuân quang vô hạn, Lăng Phong vô cùng Ä‘iên cuồng, trên ngÆ°á»i bảy tám mỹ nhân ngÆ° mà hoạt Ä‘á»™ng nhÆ° thoi Ä‘Æ°a, lên xuống nhấp nhô, tạo thà nh vô và n đóa hoa sóng.
Trong má»™ng tÆ°Æ¡i đẹp biết bao nhiêu, Lăng Phong tháºt hy vá»ng mãi mãi cứ nhÆ° thế nà y, vÄ©nh viá»…n không muốn tỉnh lại…
“Tiểu phong tá», ngÆ°Æ¡i….ngÆ°Æ¡i tỉnh mau ~ ~â€
Äang khi Lăng Phong nháºp má»™ng hưởng thụ xuân quang, thì Lục Phi Nhi lại hung ác nắm lấy cánh tay hắn, lay lay kéo kéo, khiến cho Lăng Phong hoà n toà n tỉnh lại.
Vừa mở mắt, Lăng Phong láºp tức phát hiện trong lòng mình Ä‘ang ôm má»™t nữ nhân, đây chẳng phải Lục Phi Nhi sao?
“A ~ ~†Lăng Phong chỉ cảm thấy đầu “Ong†má»™t tiếng, cúi xuống nhìn lại ngÆ°á»i mình, vẫn tốt, mặc dù phÃa dÆ°á»›i có phồng lên má»™t chút, nhÆ°ng quần vẫn còn mặc, chứng minh không có phát sinh quan hệ luyến ái gì, láºp tức thở phà o má»™t tiếng.
Lại quay sang nhìn Lục Phi Nhi, nà ng trên ngÆ°á»i mặc dù vẫn mặc y phục, nhÆ°ng trÆ°á»›c ngá»±c đã bị mình mở toang, cặp nhÅ© phong vừa má»›i phát dục gần nhÆ° lá»™ cả ra ngoà i, nhìn không ra niên ká»· nà ng còn nhá» mà diệu Ä‘Ã o lại mê ngÆ°á»i nhÆ° váºy, tháºt khiến cho ngÆ°á»i ta nhịn không được muốn nhảy tá»›i cắn má»™t miếng.
Lục Phi Nhi chÃnh là đang trong thá»i kỳ phát dục, da thịt trắng nõn má»m mịn, Ä‘Æ°á»ng cong lả lÆ°á»›t mê ngÆ°á»i, Lăng Phong chỉ cảm thấy má»™t cá»— nhiệt lÆ°u từ tiểu phúc truyá»n ra, không cần nhìn cÅ©ng biết là hạ khố đã căng phồng lên rồi, nam nhân sinh lý vá»—n có đặc Ä‘iểm là rất cÆ°á»ng thịnh, hÆ¡n nữa lại trải qua kÃch thÃch mãnh liệt nhÆ° váºy, không cÆ°Æ¡ng cứng má»›i là lạ, trừ phi là liệt dÆ°Æ¡ng.
Bất quá nói lại, lúc nà y nhìn kỹ, Lục Phi Nhi tháºt là mê ngÆ°Æ¡i, loại mê ngÆ°á»i nhÆ° là câu dẫn ngÆ°á»i ta phạm tá»™i váºy.
Lục Phi Nhi không phải Tá» Lăng, mặc dù phÆ°Æ¡ng tâm nà ng đã thầm hứa, thế nhÆ°ng hiện tại vẫn chÆ°a phải là nữ nhân của mình. Không thể ăn, đây chÃnh là chuyện thống khổ nhất, dù sao Lăng Phong cÅ©ng không phải là chÃnh nhân quân tá» gì.
Bởi thế, Lăng Phong trong đầu dục niệm chợt lóe, thế nhÆ°ng láºp tức lại bị lý trà lấn át ngay, hắn giÆ¡ cánh tay phải lên, “Bốp†má»™t tiếng tá»± vả và o má mình, sau đó cưỡng bách ánh mắt dá»i khá»i ngÆ°á»i Lục Phi Nhi.
“Tiểu sÆ° tá»·, xin lá»—i, đã mạo phạm tá»·.†Lăng Phong nói, mặc dù hắn rốt cuá»™c không biết đã xảy ra chuyện gì, nhÆ°ng dùng đầu gối suy nghÄ© cÅ©ng có thể hiểu được đại khái, nhất định là xuân má»™ng phát quá thà nh há»a, kết quả là đem Lục Phi Nhi biến thà nh mỹ nhân trong má»™ng.
Lục Phi Nhi chỉnh lại y phục của mình, cúi đầu ngượng ngùng nói:
“NgÆ°Æ¡i…ngÆ°Æ¡i nhất định là nằm mÆ¡ rồi.â€
“Ừm?!†Lăng Phong trong lòng nhủ thầm, dục vá»ng gì đó thá»±c sá»± là không tốt, rất dá»… khiến cho ngÆ°á»i ta tẩu há»a nháºp ma. Bất quá Lục Phi Nhi cÅ©ng không có trách cứ mình mạo phạm, nhÆ° thế ngược lại khiến Lăng Phong rất bất ngá». Cho nên áy náy nói: “SÆ° tá»·, bằng không ta cứ xuống đất nằm.â€
Lục Phi Nhi ngăn: “Không được, bây giá» cÅ©ng sắp đến gà gáy rồi, không lâu nữa trá»i sẽ sáng…â€
Bên ngoà i mÆ°a đã ngá»›t rất nhiá»u, nhÆ°ng vẫn còn rả rÃch không ngừng.
Ngoà i sÆ¡n Ä‘á»™ng má»™t vùng ẩm Æ°á»›t, Lăng Phong lúc nà y phát giác Ä‘Å©ng quần mình cÅ©ng là má»™t mảnh Æ°á»›t át, thì ra vừa rồi đã di tinh. Không biết khi nãy mình đã xâm phạm Lục Phi Nhi nhÆ° thế nà o, mặc dù không có chÃnh thức thân máºt ân ái, nhÆ°ng có thể dám chắc ôm ấp, vuốt ve là không sai. Thấy Lục Phi Nhi khuôn mặt Ä‘á» bừng, nhất định là má»™t tráºn xúc Ä‘á»™ng, nói không chừng đã đánh Ä‘á»™ng xuân tâm của nà ng rồi.
Dưới khố ướt sũng, Lăng Phong là m sao có thể an tâm ngủ được, khó chịu đến chết, thế nhưng sơn động lại không có phòng, không có bình phong, mình là m sao có thể thay quần?
“Tiểu sÆ° tỷ…†Lăng Phong nhá» giá»ng kêu.
“Tiểu phong tá», chuyện gì?â€
“Ta…ta muốn thay y phục một chút, tỷ, tỷ không ngại chứ?†Lăng Phong có chút không tự nhiên nói.
“Tiểu phong tá», ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i tại sao phải thay y phục?†Lục Phi Nhi có Ä‘iểm không rõ, Ä‘ang ngủ ngon, Lăng Phong lại muốn thay y phục là m gì?
“Ta, ta…†Lăng Phong không biết nói nhÆ° thế nà o, chỉ Ä‘Ã nh chống chế: “Trá»i mÆ°a là m y phục của ta bị Æ°á»›t…â€
“A!?†Lục Phi Nhi nhất thá»i kinh hãi, há»i: “NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i ra ngoà i khi nà o váºy?â€
Lăng Phong vô cùng lúng túng, úp mở trả lá»i qua loa: “Là má»™ng du Ä‘i ra ngoà i.†Nói rồi cầm má»™t cái ná»™i khố cùng má»™t cái quần tá»›i vách sÆ¡n Ä‘á»™ng, Lục Phi Nhi cÅ©ng xoay ngÆ°á»i Ä‘i.
Lăng Phong rất nhanh đã thay ra cái quần Æ°á»›t, thế nhÆ°ng dÆ°á»›i Ä‘Å©ng vẫn còn cảm thấy dÃnh dÃnh, rất là khó chịu, hÆ¡n nữa lại phát ra mùi ngai ngái, hắn muốn tá»›i bá» suối rá»a sạch, thế nhÆ°ng trá»i vẫn còn Ä‘ang mÆ°a, chỉ có thể thay quần mà thôi.
Lục Phi Nhi bị Lăng Phong náo loạn nhÆ° váºy, cÅ©ng không thể ngủ được, Ä‘Ã nh ngồi ở trên giÆ°á»ng, khuôn mặt vẫn còn rất Ä‘á», lại cà ng đặc biệt mê ngÆ°á»i. Lục Phi Nhi chẳng ngá» Lăng Phong nằm mÆ¡ ôm lấy mình, mặc dù vừa rồi chÆ°a phát sinh chuyện gì, nhÆ°ng cÅ©ng cảm thấy rất xấu hổ. Ngồi trên giÆ°á»ng, nà ng trong đầu thất thượng bát hạ, Lăng Phong quay sang nói chuyện, hắn nói mÆ°á»i câu nà ng cÅ©ng không nghe và o má»™t câu, tâm hoảng ý loạn, hai má á»ng hồng.
“Tiểu sÆ° tá»·, tá»· không ngủ nữa sao?†Lăng Phong tá»›i gần ngồi xuống mép giÆ°á»ng, nhìn Lục Phi Nhi há»i.
“Ta…ta ngủ không được, chi bằng chúng ta cứ nói chuyện Ä‘i.â€
Lăng Phong trong lòng kinh ngạc, bây giỠcho đến hừng đông còn sớm, chẳng lẽ tiểu mỹ nhân nà y xuân tâm bắt đầu động rồi sao?
“Ta muốn uống nÆ°á»›c…†Lục Phi Nhi cảm thấy miệng khô khó chịu, có thể là do dục vá»ng bá»™c phát.
“Ấm nÆ°á»›c tối qua Ä‘un vẫn còn, mặc dù không nóng, nhÆ°ng còn có thể uống được.†Lăng Phong vá»™i và ng rót cho Lục Phi Nhi má»™t cốc, nà ng uống hai ngụm rồi bá» xuống. Bởi vì cách bà n đá bên cạnh khá xa, Lăng Phong theo bản năng muốn Ä‘Æ°a tay đón lấy. Chẳng ngá» Lục Phi Nhi lại nhoà i ngÆ°á»i lên phÃa trÆ°á»›c, hai ngÆ°á»i hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° váºy, bà n tay Lăng Phong vô tình áp lên ngá»±c nà ng.
“A…xin lá»—i.†Lăng Phong nhất thá»i mắc cỡ mặt Ä‘á» nừng, vá»™i và ng rụt tay trá» lại.
Lục Phi Nhi cÅ©ng là vô cùng xấu hổ, khuôn mặt thẹn thùng vô hạn, khẽ mắng: “NgÆ°Æ¡i xấu.â€
Lăng Phong mặc dù không có nhiá»u nữ nhân lắm, nhÆ°ng đối vá»›i nữ nhân đánh giá nhÆ° váºy vẫn còn rất hiểu rõ. Chỉ có nữ nhân khi thÃch ngÆ°Æ¡i, má»›i có thể trách ngÆ°Æ¡i bằng câu: “NgÆ°Æ¡i xấu.â€
NghÄ© tá»›i đây, Lăng Phong toà n thân dục há»a bừng bừng, lại cá»±c kỳ vượng thịnh, giống nhÆ° là ngồi trong lò lá»a váºy, hÆ¡n nữa hạ thân rõ rà ng bà nh trÆ°á»›ng gia tăng, so vá»›i ham muốn trÆ°á»›c kia hoà n toà n không cùng cấp báºc. Lăng Phong lúc nà y cảm giác khà lá»±c của mình không phải bình thÆ°á»ng, mà chÃnh là năng lượng tÃch tụ lâu ngà y bùng phát ra.
Lăng Phong hạ quyết tâm, từ sau lÆ°ng nhẹ nhà ng ôm lấy Lục Phi Nhi, nà ng yếu á»›t giãy giụa má»™t chút, xoay ngÆ°á»i muốn chạy, chẳng ngá» lại thà nh đối diện vá»›i Lăng phong, chóp mÅ©i chạm chóp mÅ©i, khiến nà ng xấu hổ muốn chết.
Lăng Phong khẽ nâng cằm nà ng lên, thấy nà ng hai mắt nhắm chặt, không dám nhìn hắn, hai ngÆ°á»i cÅ©ng không nói gì, do dá»± má»™t chút, Lăng Phong đặt lên môi nà ng má»™t nụ hôn.
Lục Phi Nhi cảm giác hai cánh môi nóng áp lên môi mình, Æ° Æ° má»™t tiếng, hai chân thiếu chút nữa nhÅ©n ra. Lăng Phong gắt gao ôm lấy nà ng, hôn đến say sÆ°a thất thần. Lưỡi hắn dá»… dà ng tách ra hai hà m răng ngá»c của Lục Phi Nhi, tìm đến chiếc lưỡi nhá» thÆ¡m tho đùa nghịch, bá»™ ngá»±c căng tròn của Lục Phi Nhi áp và o ngá»±c Lăng Phong, rất nhanh đã hổn hển pháºp phồng, nà ng táºn hưởng tÆ° vị tuyệt vá»i của nụ hôn, không tá»± chủ được cÅ©ng vÆ°Æ¡n lưỡi mình ra đáp lại. Hai ngÆ°á»i giống nhÆ° má»™t đôi tình nhân say sÆ°a ôm ấp, xung quanh thá»i gian tưởng nhÆ° ngừng lại.
Lục Phi Nhi hai tay không biết khi nà o đã bá trên cổ Lăng Phong, còn Lăng phong thì nhẹ nhà ng vuốt ve lÆ°ng nà ng. Cuối cùng, bá»n há» cÅ©ng tách ra, Lăng Phong dịu dà ng nâng cằm Lục Phi Nhi lên, nói: “Tiểu sÆ° tỷ…†Tiếp theo mình phải nói cái gì, hắn cÅ©ng không thể thốt thà nh lá»i. NhÆ°ng tình hình lúc nà y , ngÆ°Æ¡i bảo Lăng Phong buông tha mỹ nữ Ä‘ang ôm trong lòng, thì dù cho có cầm Ä‘ao chém hắn, hắn cÅ©ng nhất định không buông.
Nếu đã không thể buông mỹ nữ, thì chi bằng cứ tiếp tục hà nh động, Lăng Phong kéo Lục Phi Nhi ôm chặt và o trong ngực, cuồng nhiệt đặt lên môi nà ng một nụ hôn.
Lục Phi Nhi lúc đầu còn có chút phản kháng, thế nhÆ°ng chẳng được bao lâu, nà ng đã hoà n toà n buông xuôi. Lăng Phong cuồng nhiệt hôn nà ng, hai tay cÅ©ng không ngừng vuốt ve, trong đầu không ngừng tưởng tưởng, mình cùng Lục Phi Nhi Ä‘uổi bắt trong rừng, đùa giỡn dÆ°á»›i nÆ°á»›c, bay lượn trên trá»i…
Khi Lăng Phong còn Ä‘ang mải mê theo Ä‘uổi ảo tưởng, thì Lục Phi Nhi bất chợt ôm chầm lấy hắn, cÆ¡ thể không ngừng run rẩy. Phản ứng của nà ng khiến Lăng Phong tỉnh táo trở lại, nà ng rốt cục cÅ©ng có phản ứng rồi, xem ra sá»± kÃch thÃch của mình đã thà nh công.
Ôm Lục Phi Nhi trong lòng Lăng Phong má»›i cảm giác được, má»™t thiếu nữ chÆ°a đầy mÆ°á»i bốn tuổi cÆ° nhiên lại có thể phát dục thà nh thục nhÆ° váºy, chẳng lẽ nữ nhân luyện võ lại có tác dụng lá»›n đến thế Æ°?
Lục Phi Nhi ôm lấy Lăng Phong cà ng ngà y cà ng chặt, Lăng Phong lại cà ng hiểu rõ, lúc nà y hoà n toà n có thể tiến và o. Là m gì bây giá»? Äem thân thể nhá» nhắn nà y áp dÆ°á»›i hạ thân? Lăng Phong tháºt sá»± không Ä‘Ã nh lòng. Äược rồi, mình chẳng phải tu luyện Tiêu dao Ngá»± Nữ tâm kinh hay sao? Có lẽ cái nà y sẽ giúp được Lục Phi Nhi.
Lăng Phong kéo Lục Phi Nhi lại, bảo nà ng thay đổi vị trÃ, nằm duá»—i thẳng ra, nhìn bá»™ dáng say sÆ°a của nà ng, nghe được thanh âm rên rỉ kiá»u mị, Lăng Phong nhịn không được hai tay bắt đầu loạn Ä‘á»™ng.
Lúc nà y, từ khóe mắt Lục Phi Nhi nhá» xuống hai giá»t lệ châu, Ä‘iá»u nà y là m Lăng Phong tháºp phần khó hiểu, cÅ©ng vô cùng khó chịu, liá»n nói: “Ta…ta có phải dùng lá»±c mạnh quá không? Hay là ta là m tá»· khó chịu?â€
Lục Phi Nhi mở mắt nhìn hắn khẽ lắc đầu, nói má»™t câu là m Lăng phong nhiệt huyết sôi trà o: “Ta, ta cho tá»›i bây giá» cÅ©ng chÆ°a từng trải qua loại khoái lạc nhÆ° nà y, rất thoải mái, cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i.â€
Choáng, nếu không phải Lăng Phong đầu óc còn tỉnh táo, nhất định sẽ cho rằng nà ng là một nữ nhân dâm đãng, chứ không phải là tiểu sư tỷ thanh khiết của Hoa sơn chánh phái.
Tà i sản của Lôi Äế
07-06-2011, 10:16 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u SÆ° NÆ°Æ¡ng
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
Chương 32: Xuân quang sáng lạn
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
“Ta yêu tá»·.†Lăng Phong Ä‘á»™ng tình nói, “Ta có thể vì tá»· mà trả giá tất cả.â€
Lục Phi Nhi khẽ gáºt đầu, sau đó lại vùi khuôn mặt Ä‘á» bừng và o ngá»±c Lăng Phong.
Lăng Phong cởi nút thắt phÃa sau chiếc yếm, nà ng không há» phản đối, vì váºy hắn tiến thêm má»™t bÆ°á»›c, Ä‘Æ°a tay kéo ná»™i khố của nà ng.
“Không được…†Lục Phi Nhi thẹn thùng nói, ngăn lại hà nh động của Lăng Phong. Chỉ là muốn mà vô lực.
Lục Phi Nhi bà n tay mặc dù không há» có khà lá»±c, thế nhÆ°ng vẫn cố kháng cá»±, nhÆ° là không có nguyện ý, nà ng ra sức giữ lại cánh tay Lăng Phong, áp chặt ná»™i khố và o cÆ¡ thể, liá»u chết bảo vệ phòng tuyến cuối cùng của mình. Lục Phi Nhi phản kháng, khiến Lăng Phong không cách nà o thuáºn lợi hà nh Ä‘á»™ng.
Nữ nhân rốt cục vẫn tháºn trá»ng, vẫn dè dặt. NhÆ° thế chứng tá» nà ng rất kiên trinh, cÅ©ng rất thuần khiết. Lần đầu tiên, nữ nhân Ä‘á»u sẽ nhÆ° váºy. NhÆ°ng nếu đã được nếm qua máºt ngá»t, lần thứ hai có thể các nà ng sẽ cởi y phục còn nhanh hÆ¡n nam nhân, lần thứ ba thì chủ Ä‘á»™ng lá»™t sạch y phục của nam nhân trÆ°á»›c, sá»± tháºt chÃnh là đơn giản nhÆ° thế.
Lăng Phong cÅ©ng không dá»… chịu thua, hừ, má»™t tay không được, ta dùng hai tay! NghÄ© rồi láºp tức nắm lấy thân thể Lục Phi Nhi, muốn Ä‘em nà ng nhấc lên, để có thể dá»… dà ng lá»™t bá» ná»™i khố ra.
Lục Phi Nhi phát giác ra ý đồ của Lăng Phong, vá»™i và ng chui và o ngá»±c hắn, hai tay bám chặt lấy cổ hắn, cầu khẩn: “Tiểu phong tá», đừng, đừng nhÆ° váºy có được không? Chúng ta còn chÆ°a có thà nh thân…â€
Lăng Phong ôm lấy nà ng, nhẹ giá»ng nói: “Ta đáp ứng tá»·, nhất định sẽ tổ chức má»™t hôn lá»… tháºt hà o hoa, Ä‘á»i nà y tá»· chỉ thuá»™c vá» má»™t mình Lăng Phong ta, tá»· là nÆ°Æ¡ng tá» của ta, ta là phu quân của tá»·.â€
Lục Phi Nhi không nói, bởi vì đó chÃnh là mong muốn trong lòng nà ng. Tất cả dè dặt, Ä‘á»u bị Ä‘iá»m ngôn máºt ngữ của Lăng Phong công kÃch trở thà nh vô lá»±c.
“Ta có thể thá» vá»›i trá»i…†Lăng Phong thà nh tháºt nói.
“Không…†Lục Phi Nhi dụng ngá»c thủ bịt miệng Lăng Phong lại. Nà ng ôm hắn tháºt chặt, nhá» giá»ng nói: “Ta sợ, tiểu phong tá», ta sợ, ta sợ!â€
“Tiểu sÆ° tá»·, tá»· sợ cái gì?†Lăng Phong hết sức trấn an nà ng, “Ta cam Ä‘oan sẽ không là m tá»· thÆ°Æ¡ng tổn, ta thá»! Ta sẽ yêu tá»· cả Ä‘á»i, vÄ©nh viá»…n yêu tá»· …â€
Lục Phi Nhi không nói gì, hai tay cháºm rãi buông Lăng Phong ra, thoát khá»i vòng tay hắn, từ từ ngả vá» sau.
Lăng Phong biết nà ng đã đồng ý, liá»n Ä‘Æ°a tay kéo nà ng, khi Lăng Phong chạm tá»›i ná»™i khố, ngá»c thủ của nà ng vẫn giữ lấy tay hắn, mặc dù có chút sức lá»±c, thế nhÆ°ng cÅ©ng là rất yếu á»›t. Nà ng khẽ nhấc kiá»u đồn lên má»™t chút, phối hợp cho hắn dá»… hà nh Ä‘á»™ng.
Hoà n mỹ chà cực. Thân thể Lục Phi Nhi chỉ có thể dùng hai từ “hoà n hảo†để hình dung.
Ngá»c thể tuyết bạch hiện ra trÆ°á»›c mắt Lăng Phong, chỉ thấy nà ng da thịt trắng hồng, mịn mà ng nhÆ° mỡ, bá»™ ngá»±c tròn trịa cao vút, quanh hai tiểu Ä‘áºu là hai vầng hồng nhuáºn nhÆ° dùng com-pa vẽ thà nh, tiểu phúc trÆ¡n nhẵn, má»m mại bóng loáng, chiếc eo mảnh dẻ, nhá» nhắn, đôi chân ngá»c thon dà i đầy đặn khép chặt, chÃnh giữa xuân quang vô hạn, bà n chân nhá» xinh xắn, ngón chân nhÆ° ngá»c, tinh sảo nhÆ° trân châu.
Cảm giác được ánh mắt Lăng Phong Ä‘ang nhìn mình, Lục Phi Nhi vô cùng khẩn trÆ°Æ¡ng, bá»™ ngá»±c pháºp phồng theo từng nhịp thở, ngá»c thể khiết bạch á»ng hồng nhÆ° ráng chiá»u, vô cùng kiá»u diá»…m. Lá»›n nhÆ° váºy rồi, thế nhÆ°ng đây là lần đầu tiên nà ng để ngÆ°á»i khác nhìn thấy thân thể xÃch lõa của mình, hÆ¡n nữa lại là nam nhân mà nà ng yêu thÃch. Trong lòng Lục Phi Nhi không biết là có bao nhiêu xúc cảm.
“Tiểu phong tá»â€¦.†Lục Phi Nhi chÆ°a kịp nói xong, đôi môi Ä‘Ã o đã bị bịt lại, mắt phượng khép há», mà y liá»…u khẽ Ä‘á»™ng, nhất thá»i chỉ cảm thấy toà n thân ngứa ngáy, má»m nhÅ©n vô lá»±c. Tá»›i khi hôn xong, má»›i từ từ mở mắt, ánh mắt chứa chan tình ý, Æ°á»›t át vô cùng.
“Tiểu sư tỷ…†Lăng Phong ngưng lại động tác, ngắm nhìn Lục Phi Nhi.
“A a…mắc cỡ chết…†Lục Phi Nhi hoà n toà n không dám nhìn Lăng Phong, hai mắt cứ nhắm chặt. Mặc dù như thế, nhưng nà ng vẫn cảm giác được gió núi thổi qua hai chân, bởi vì chiếc quần dà i đã bị cởi xuống rồi.
Lục Phi Nhi nhá» giá»ng nói: “Ta…ta còn mặc gì không?â€
Nà ng biết rõ nhÆ°ng vẫn cố há»i.
Lăng Phong trong lòng má»™t tráºn ha ha cÆ°á»i to, ghé sát tai nà ng vừa hôn vừa nói: “Cái gì cÅ©ng không còn.â€
Lục Phi Nhi “a†má»™t tiếng, đôi môi mÃm chặt, toà n thân láºp tức căng cứng, hÆ¡i thở phát ra nhè nhẹ, hai mắt chung quy vẫn không dám mở ra. Äến khi nà ng nháºn ra cÆ¡ thể bị cái gì đó đè lên, má»›i len lén mở mắt ra nhìn, chỉ thấy Lăng Phong thân thể xÃch lõa Ä‘ang ở trên ngá»c thể nhìn mình mỉm cÆ°á»i.
Má»™t đôi thanh niên nam nữ lõa thể, giữa đêm tối gió mÆ°a à o à o. Lục Phi Nhi cố hết sức kìm nén xấu hổ, thủ thỉ nói: “Tiểu phong tá»â€¦xin…xin ngÆ°Æ¡i cẩn tháºn má»™t chút…†Lá»i vừa xong, nà ng không khá»i đối vá»›i mình cảm thấy thẹn muốn chui xuống đất. “Cẩn tháºn†hai chữ nà y, tháºn sá»± là không hợp vá»›i tình cảnh cho lắm.
Lăng Phong trên mặt hiện lên nét cÆ°á»i, nói: “Tiểu sÆ° tá»· thân thể ngà n và ng, ta nà o dám không cẩn tháºn?â€
Lục Phi Nhi tá»± đáy lòng vô cùng ngá»t ngà o, nói: “NgÆ°Æ¡i…ngÆ°Æ¡i còn gá»i ta là tiểu sÆ° tá»· sao?â€
Lăng Phong vuốt nhẹ mái tóc nà ng, mỉm cÆ°á»i nói: “Không gá»i nữa, sau nà y ta sẽ trá»±c tiếp kêu là Phi Nhi, Phi Nhi nÆ°Æ¡ng tá»â€¦â€
“Ừ…a a…†Lục Phi Nhi được Lăng Phong vuốt ve, khắp toà n thân Ä‘á»u cảm nháºn được kÃch thÃch, hÆ¡i thở cà ng lúc cà ng gấp gáp, da thịt trên ngÆ°á»i cÅ©ng từ từ Ä‘á» hồng lên.
Hiểu biết của Lăng Phong đối vá»›i chuyện nam nữ, so vá»›i Lục Phi Nhi thì nhiá»u hÆ¡n má»™t chút, dù sao Lục Phi Nhi má»›i chỉ là sÆ¡ nháºp tình trÆ°á»ng, hÆ¡n nữa nà ng lại vô cùng xấu hổ, cho nên Lăng Phong Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải gánh trách nhiệm chỉ dẫn hết thảy hà nh Ä‘á»™ng, vuốt ve kÃch thÃch từng ngõ ngách trên cÆ¡ thể nà ng. Khi Lục Phi Nhi phát ra tiếng rên rỉ cùng thở gấp, bà n tay Lăng Phong cÅ©ng tiến đến địa phÆ°Æ¡ng giữa hai chân nà ng, cẩn tháºn thăm dò nÆ¡i bà ẩn nhất của thiếu nữ.
“Ư…†Lục Phi Nhi mẫn cảm kẹp hai chân lại, lộ ra vẻ mặt ai oán.
“Äừng sợ…†Lăng Phong nhẹ giá»ng trấn an, thế nhÆ°ng chÃnh mình lại không khá»i rung Ä‘á»™ng, hai tay dùng sức má»™t chút, Ä‘em đôi chân ngá»c của Lục Phi Nhi tách ra, phÃa trên thảo nguyên lÆ°a thÆ°a đã Æ°á»›t đẫm tá»± bao giá», mỹ cảnh tÆ°Æ¡i đẹp dị thÆ°á»ng.
Tá»›i khi Lục Phi Nhi hoà n toà n say mê, Lăng Phong liá»n bế nà ng đặt lên giÆ°á»ng, sau đó cháºm rãi cúi xuống, khẽ cắn lên *** tai nà ng. Khi đầu lưỡi hắn nháºp và o nhÄ© Ä‘á»™ng (lá»— tai), Lục Phi Nhi cả ngÆ°á»i không ngừng run lên, láºp tức nghiêng đầu tránh khá»i: “Không…â€
Lục Phi Nhi hai cánh môi mấp máy, há»n trách: “NgÆ°Æ¡i xấu!†Lăng Phong cảm giác tay trái nà ng khẽ Ä‘á»™ng.
Nà ng bắt đầu giãy giụa rồi! Hai cánh tay Lục Phi Nhi không ngừng ở trên ngÆ°á»i Lăng Phong cà o cấu, khiến hắn má»™t tráºn Ä‘au Ä‘á»›n, nhÆ°ng Lăng Phong cÅ©ng không có để ý, cứ dùng lưỡi tiến và o nhÄ© Ä‘á»™ng của nà ng.
Lục Phi Nhi thân thể bất ngá» ngừng Ä‘á»™ng, hai tay cÅ©ng không có cà o Lăng Phong nữa, mà chuyển thà nh cháºm rãi vuốt ve, Ä‘á»™t nhiên nà ng toà n thân run lên, hai tay ôm chặt lấy Lăng Phong.
Thá»i cÆ¡ đã đến, Lăng Phong liá»n không thể trì hoãn. Hắn lấy lại bình tÄ©nh, hÆ°á»›ng vá» hạ thân nà ng dấn tá»›i.
“Ãch…ư ư…!†Lục Phi Nhi là lần đầu, vừa hoảng lại vừa thẹn, không biết là m sao ứng đối, thấy Lăng Phong hÆ°á»›ng vá» mình chầm cháºm tiến và o, nà ng nhịn không được phát ra thanh âm há»—n loạn.
Lăng Phong hôn nà ng, nhẹ nhà ng kÃch thÃch thân thể má»m mại rồi chỉnh lại tÆ° thế, từng chút từng chút tiến và o phÃa trong.
Theo Lăng Phong xâm nháºp, Lục Phi Nhi vẻ mặt cà ng thêm rối loạn. “A a ! A…†má»™t thanh âm cao vút phát ra, hai ngÆ°á»i gắt gao kết hợp cùng má»™t chá»—.
Lăng Phong hÆ¡i thở gấp gáp, chỉ thấy Lục Phi Nhi hai mắt mông lung lá»™ ra thần tình vô tá»™i, bên tai lại truyá»n đến tiếng thanh âm yếu á»›t: “Bắt đầu rồi sao…?â€
Lăng Phong gáºt đầu, từ từ cháºm rãi xx. Lục Phi Nhi lúc đầu còn cố gắng áp chế thanh âm, thế nhÆ°ng khi ngón tay Lăng Phong lÆ°á»›t qua đôi môi anh Ä‘Ã o của nà ng, thì toà n thân khoái ý tá»±a hồ bá»™c phát, cuối cùng cÅ©ng không còn dè dặt nữa.
“A….a a…a a a!â€
Lăng Phong dám thá» vá»›i trá»i, hắn đã ôn nhu đến mức không thể ôn nhu hÆ¡n rồi, vì để giảm bá»›t Ä‘au Ä‘á»›n cho Lục Phi Nhi, hắn có thể cùng ốc sên thi đấu. Thế nhÆ°ng thân thể Ä‘ang trong thá»i kỳ phát dục của Lục Phi Nhi vẫn còn ăn không tiêu (sau nà y Lăng Phong má»›i biết, cÅ©ng không phải chỉ riêng nà ng, cÆ¡ hồ tất cả nữ hà i nhi lần đầu tiên đối mặt vá»›i Thất tinh ngá»c châu, Ä‘á»u là ăn không tiêu nhÆ° thế.)
Lục Phi Nhi Ä‘á»™t nhiên la lá»›n, đây tuyệt đối là má»™t tiếng hét thảm! Tiếng hét nà y ngược lại cà ng kÃch thÃch Lăng Phong, khiến hắn hoạt Ä‘á»™ng mạnh hÆ¡n, vì thế Lục Phi Nhi lại cà ng hét to.
HÆ°Æ¡ng lăng ngá»c xỉ?!
Lục Phi Nhi cÆ° nhiên lại chÃnh là HÆ°Æ¡ng lăng ngá»c xỉ, má»™t trong Tháºp lục danh khà nữ nhân được ghi lại trong Tiêu dao Ngá»± Nữ tâm kinh, nữ nhân danh khà loại nà y, phÃa trÆ°á»›c trÆ°á»›c vách ngăn trong huyệt Ä‘á»™ng có má»™t hạt nhá» nhÆ° trứng cá trÃch, nam nhân chạm đến bá»™ vị nà y thì sẽ cảm thấy vô cùng kÃch thÃch, vì thế sẽ sinh ra khoái cảm mãnh liệt, loại khoái cảm nà y, trừ khi là đÃch thân trải qua, bằng không tuyệt đối không cách nà o tưởng tượng. Loại tÃnh khà nà y có thể nói là tuyệt phẩm.
Trong Tiêu dao Ngá»± Nữ tâm kinh có ghi: Nữ âm hai tấc hình răng, cho nên má»›i gá»i nhÆ° váºy.
Lăng Phong không có nghÄ© đến Lục Phi nhi cÆ° nhiên lại là nữ nhân danh khà phi phà m, phà m là nam nhân lúc nà y Ä‘á»u có má»™t loại cảm giác chinh phục, loại cảm giác nà y láºp tức sẽ biến thà nh cuồng bạo, cuồng bạo khiến cho nữ nhân cà ng thống khổ thì nam nhân cà ng thá»a mãn. Vì váºy Lăng Phong biết, sá»± sung sÆ°á»›ng nà y của nam nhân, chÃnh là có được trên sá»± Ä‘au khổ của nữ nhân.
Bất quá sá»± cuồng bạo của Lăng Phong cÅ©ng chỉ diá»…n ra trong thá»i gian rất ngắn, bởi vì hắn không phải là ngÆ°á»i nhẫn tâm, hắn chÃnh là công tá» thÆ°Æ¡ng hÆ°Æ¡ng tiếc ngá»c, tâm địa bồ Ä‘á», rất dá»… má»m lòng. Cảm giác được thống khổ của Lục Phi Nhi, Lăng Phong liá»n quyết định “tan há»c trÆ°á»›c giá»â€.
Muốn trách, chỉ có thể trách Thất tinh ngá»c châu của mình quá lá»›n, cái nà y quả thá»±c là ngoại cỡ, cÅ©ng không biết Tiêu Dao vÆ°Æ¡ng kia dạy mình loại ma pháp gì, cÆ° nhiên lại khiến của mình trở nên to lá»›n nhÆ° thế, giống nhÆ° là siêu nhân váºy. Lăng Phong tháºt sá»± không biết cÆ¡ thể mình đã biến đổi, nếu Lục Phi Nhi không phải là HÆ°Æ¡ng lăng ngá»c xỉ, chỉ sợ đã sá»›m hôn mê ngất Ä‘i rồi.
Lục Phi Nhi xụi lÆ¡ nằm im trên giÆ°á»ng, quay lÆ°ng vá» phÃa Lăng Phong, thân thể vẫn còn Ä‘ang run rẩy, khắp ngÆ°á»i mồ hôi đầm đìa. Lúc nà y, Lăng Phong Ä‘á»™t nhiên cảm giác mình tháºt nhẫn tâm, tháºt Ä‘á»™c ác.
Lăng Phong hiểu được mình thá»±c sá»± không nên hấp tấp nhÆ° váºy, cho nên dịu dà ng nói: “Phi Nhi nÆ°Æ¡ng tá», xin lá»—i, Ä‘á»u là tại ta không tốt.â€
Không biết Lục Phi Nhi có nghe được hay không, mà một chút phản ứng cũng không có.
Lăng Phong từ phÃa sau nhẹ nhà ng kéo nà ng ôm và o trong lòng, toà n thân nà ng Æ°á»›t sÅ©ng, Ä‘á»u là mồ hôi vã ra. Hắn lại nói má»™t tiếng: “Xin lá»—i, là tại ta không tốt.â€
Tháºt ra Lăng Phong xin lá»—i chỉ là dÆ° thừa, bất kể thế nà o, chuyện đã phát sinh, gạo đã nấu thà nh cÆ¡m, còn xin lá»—i là m gì?
Lục Phi Nhi quay đầu lại nhìn hắn, Ä‘á»™t nhiên nhổm dáºy dụng song quyá»n đánh bụp bụp lên ngá»±c Lăng Phong: “Xú phong tá», tá» phong tá», ngÆ°Æ¡i hại chết ta!†Nà ng mắng, khóc, đánh…
Lăng Phong không rõ vì sao nà ng lại tức giáºn nhÆ° váºy, nhÆ°ng việc đó cÅ©ng không quan trá»ng, nếu nà ng có thể vui vẻ, thì cứ để cho nà ng đánh hắn thá»a thÃch.
Lục Phi Nhi khóc đủ, mắng đủ, đánh đủ lại nhà o và o lòng Lăng Phong, nức nở: “NgÆ°Æ¡i tháºt hại chết ta, ta phải là m sao bây giá»?†Thân thể Lục Phi Nhi áp chặt và o ngÆ°á»i Lăng Phong, Lăng Phong biết lúc nà y nà ng cần hắn an ủi, vuốt ve.
Lăng Phong cúi xuống nhìn, chỉ thấy nà ng khuôn mặt đỠhồng, trên má mồ hôi pha lẫn nước mắt , ánh mắt long lanh, thâm sâu nhìn hắn.
“Phi Nhi nÆ°Æ¡ng tá», ta hứa vá»›i nà ng, nhất định sẽ là m cho nà ng trở thà nh nữ nhân hạnh phúc nhất trên Ä‘á»i.†Lăng Phong hứa hẹn, lá»i hứa của nam nhân.
Lục Phi Nhi nhìn Lăng Phong hồi lâu, Ä‘á»™t nhiên ôm chầm lấy hắn, tá»±a đầu và o ngá»±c hắn, nghẹn ngà o nói: “Phi Nhi là ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i, vÄ©nh viá»…n là nÆ°Æ¡ng tá» của ngÆ°Æ¡i.â€
Lăng Phong ôm nà ng, ôn nhu vá»— vá», đây chÃnh là nữ nhân thuần khiết yêu thÆ°Æ¡ng Ä‘áºm sâu, Lăng Phong không chút nghi ngá», nữ nhân nà y có thể vì mình mà hiến dâng hết thảy, dù đó là thân thể, nhu tình hay trái tim.
Lăng Phong hôn nhẹ lên trán Lục Phi Nhi, dịu dà ng nói: “Ta vÄ©nh viá»…n là phu quân yêu nà ng nhất, vÄ©nh viá»…n che chở nà ng, chiếu cố nà ng, Phi Nhi.â€
Nữ nhân lúc nà y chÃnh là mê say, bởi vì hiến dâng được đáp trả mà mê say!
Lăng Phong hiểu rõ, bởi vì hắn cảm giác được yêu thÆ°Æ¡ng, bà n tay nhá» bé của Lục Phi Nhi Ä‘ang vuốt ve ngá»±c hắn, bá» vai cánh tay tráng kiện của hắn, đối vá»›i nà ng xem ra, chÃnh là bình phong che mÆ°a chắn gió, là điểm tá»±a vững chắc nhất cho nà ng dá»±a cả cuá»™c Ä‘á»i.
Lăng Phong vá»— vá» thân thể nà ng, mang theo thâm tình trong từng cái vuốt ve, đây chÃnh là hà nh Ä‘á»™ng tâm linh giao há»™i của những ngÆ°á»i yêu nhau.
Lục Phi Nhi dÆ°á»ng nhÆ° cảm giác được cái gì đó, nhìn Lăng Phong nhá» giá»ng nói: “Còn muốn ta sao?â€
Lúc nà y, Lăng Phong là m sao lại có thể nhẫn tâm khiến nà ng chịu khổ? Vì váºy ôn nhu nói: “Không, hôm nay là lần đầu tiên của nà ng, nhất định là rất Ä‘au, đợi khi nà ng khá»e lại rồi hãy nói.â€
Lục Phi Nhi dụi dụi đầu và o ngá»±c Lăng Phong, nói: “NhÆ°ng ta chÆ°a cho ngÆ°Æ¡i vui sÆ°á»›ng, là má»™t nÆ°Æ¡ng tá» tốt, phải là m cho phu quân tá»™t cùng vui sÆ°á»›ng má»›i phải…†Nà ng thấy Lăng Phong bất Ä‘á»™ng, liá»n hÆ°á»›ng lên hôn môi hắn.
Trá»i ! Còn có thể nhÆ° váºy sao?! Lăng Phong nhẹ nhà ng đẩy nà ng ra.
Lục Phi Nhi ngẩn ra nhìn Lăng Phong, dÆ°á»ng nhÆ° hiểu được gì đó, lại nhà o và o ngá»±c hắn, Ä‘au xót nói: “Phu quân, qua đêm nay, chúng ta sẽ phải xa cách ná»a năm….chà ng, chà ng để ta vì chà ng mà toà n lá»±c má»™t lần.â€
Nà ng nói ra những lá»i nà y khiến Lăng Phong vô cùng kÃch thÃch, lại cà ng cảm Ä‘á»™ng. NÆ°Æ¡ng tá» tốt, lão bà tốt, Lăng Phong trong lòng nhịn không được lại chá»™n rá»™n, Tiêu dao Ngá»± Nữ tâm kinh còn chÆ°a thá» qua. Vì váºy hắn thuáºn ý, lại má»™t lần nữa…
Lúc nà y giao hợp, Lăng Phong đối Lục Phi Nhi tiến hà nh chỉ dẫn má»i phÆ°Æ¡ng vị, hắn chỉ cảm thấy má»™t cá»— khà âm nhu xâm nháºp và o trong cÆ¡ thể mình, táºp trung hÆ°á»›ng vá» Ä‘an Ä‘iá»n, sau đó xoay tròn hút lấy dÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng khà trong ná»™i thể, âm dÆ°Æ¡ng giao hòa rồi chia là m hai nhánh uấn lượn quấn quýt lấy nhau, tiếp đó lại phân thà nh ngà n vạn con rắn nhá» lÆ°u chuyển khắp toà n thân, khiến cho Lăng Phong lần đầu tiên có má»™t loại cảm giác phiêu phiêu dục tiên, thân nhẹ nhÆ° yến (chim yến), thể lá»±c sung mãn.
Lục Phi Nhi thì sao? Lăng Phong cúi xuống nhìn, nà ng chÃnh là đang nằm xụi lÆ¡, nhÆ°ng gÆ°Æ¡ng mặt lại trà n đầy lệ quang hạnh phúc, hÆ¡n nữa cÆ¡ thể sau khi nháºn được thuần dÆ°Æ¡ng khÃ, âm dÆ°Æ¡ng giao hợp, láºp tức khiến cho kỳ kinh bát mạnh khai mở, đả thông nhâm đốc nhị mạch. NgÆ°á»i khác luyện táºp mÆ°á»i năm tháºm chà và i chục năm cÅ©ng chÆ°a chắc đạt tá»›i cảnh giá»›i nà y, thế mÃ
Lục Phi Nhi cÆ° nhiên lại có thể đạt tá»›i, tiến lên xếp và o hà ng cao thủ nhất lÆ°u, tháºm chà còn hÆ¡n, vượt qua nhất lÆ°u cao thủ.
Lục Phi Nhi tá»±a hồ cÅ©ng hiểu được biến hóa trong đó, ngẩng đầu lên, dáng vẻ thẹn thùng, lại mang theo má»™t chút hÆ°ng phấn, ôn nhu nói: “Phu quân, chà ng…chà ng, song tu tại pháp gì đó, lợi hại thế sao?â€
“Nhá»› kỹ, chá»› nên tiết lá»™ vá»›i bất cứ ai, đây chÃnh là Ngá»± Nữ tâm kinh tổ truyá»n của nhà ta, khi nam nữ giao hợp, đạt tá»›i tu vi cảnh giá»›i không gì sánh được…chỉ có thê tá» Lăng gia má»›i có tÆ° cách tu luyện…†Lăng Phong Ä‘á»™t nhiên ngừng lại, ôm lấy giai nhân trÆ°á»›c mặt, say sÆ°a hôn lấy môi nà ng.
Lục Phi Nhi hoà n toà n bị Ä‘iá»m ngôn máºt ngữ của Lăng Phong công phá phÆ°Æ¡ng tâm, ngoà i hắn ra, trong lòng nà ng không còn hình bóng của bất kỳ nam nhân nà o nữa.
Lúc nà y, Lăng Phong cũng đã hoà n toà n phát tiết.
Khi Lăng Phong còn đang cảm thụ lâm li sướng khoái, thì Lục Phi Nhi toà n thân cũng đã xụi lơ.
MÆ°a to rốt cục cÅ©ng từ từ tạnh hẳn, mây Ä‘en tan Ä‘i, bầu trá»i nguyệt sắc ẩn hiện, trên thạch sà ng trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, đôi nam nữ cÅ©ng đạt tá»›i khoảnh khắc sáng lạn nhất.
Tà i sản của Lôi Äế
07-06-2011, 10:19 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u SÆ° NÆ°Æ¡ng
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
ChÆ°Æ¡ng 33: Kiá»u kiá»u sÆ° tá»·
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
Khi hết thảy yên ả trở lại, Lăng Phong khoác lên ngÆ°á»i Lục Phi Nhi trÆ°á»ng bà o, để nà ng ngồi ở trong lòng mình. Lục Phi Nhi nhìn vết máu Ä‘á» vÆ°Æ¡ng trên chiếu, nghÄ© tá»›i tình trạng vừa rồi, vẫn còn cảm thấy ngất ngây.
Lăng Phong nhẹ giá»ng nói: “Phi Nhi.â€
Lục Phi Nhi ngẩng đầu nhìn lên, miệng nở nụ cÆ°á»i yếu á»›t.
Lăng Phong há»i: “Có phải rất mệt má»i? Vừa rồi là m nà ng Ä‘au sao?â€
Lục Phi Nhi thấp giá»ng nói: “Còn tốt.†Rồi cúi đầu nghÄ© má»™t chút: “SÆ° đệ, chúng ta là m chuyện nà y, không thể…không thể để cha mẹ biết.â€
Lăng Phong cÆ°á»i nói: “Ta biết, bây giá» chúng ta tuổi còn nhá», bá»n há» nhất định nói chúng ta phải lấy luyện võ là m trá»ng. Chá» ta há»c nghệ có thà nh, nhất định sẽ chuẩn bị sÃnh lá»… tháºt to mang tá»›i Hoa SÆ¡n.â€
Lục Phi Nhi mỉm cÆ°á»i nói: “Ừm, tháºt ra chỉ cần ngÆ°Æ¡i há»c nghệ có thà nh, vượt hẳn má»i ngÆ°á»i, ta tin tưởng những chuyện khác Ä‘á»u không thà nh vấn Ä‘á». Mẫu thân cÅ©ng không lý do gì để chê trách ngÆ°Æ¡i.
Lăng Phong cÆ°á»i, nhá»› tá»›i sÆ° nÆ°Æ¡ng, đảo mắt má»™t cái đã biến thà nh nhạc mẫu, trong lòng nhất thá»i cÅ©ng là trăm ngà n tÆ° vị. Nói: “Phi Nhi, sÆ° phụ sÆ° nÆ°Æ¡ng hẳn là sẽ không ngăn trở chúng ta ở cùng má»™t chá»— chứ?â€
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên sẽ không!†Lục Phi Nhi hé miệng cÆ°á»i, ngá»t ngà o nói: “Bất quá tại Hoa SÆ¡n chúng ta cÅ©ng không thể quá lá»™ liá»…u.â€
Äá»™t nhiên Lăng Phong ôm trầm lấy Lục Phi Nhi, cÆ°á»i nói: “Váºy còn khi không có ai?†Nói rồi hÆ°á»›ng vá» song nhÅ© nà ng hôn tá»›i.
Lục Phi Nhi mặc dù đã biết ân ái, thế nhÆ°ng vẫn không tránh khá»i ngượng ngùng, giãy giụa cÆ°á»i nói: “A, ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đừng là m ẩu!†Nà ng lúc nà y co lại quỳ ở trên giÆ°á»ng, đầu vùi và o gối, trÆ°á»ng bà o đã sá»›m vén lên cao, giống nhÆ° má»™t cồn cát nhá» giữa sa mạc váºy.
Lăng Phong vừa nhìn liá»n minh bạch, Lục Phi Nhi tháºt là có năng lá»±c lÄ©nh ngá»™ hÆ¡n ngÆ°á»i, nà ng dá»±a và o hình thể của mình, lá»±a chá»n má»™t tÆ° thế thÃch hợp nhất, ở tÆ° thế nà y, nà ng vẫn có thể tiếp nháºn, mà lại không phải chịu sức đè quá nặng. Có thể nói Lục Phi Nhi vô cùng tinh tế, rất biết tá»± bảo vệ chÃnh mình.
Bá»™ dáng Lục Phi Nhi lại cà ng thêm kÃch thÃch dục vá»ng của Lăng Phong, hắn bắt chÆ°á»›c quỳ gối phÃa sau nà ng, Ä‘em trÆ°á»ng bà o vén lên má»™t ná»a, ngắm nhìn háºu thân dụ nhân của Lục Phi Nhi. Äồn bá»™ nà ng thá»±c sá»± không nhá», mặc dù chÆ°a đầy mÆ°á»i bốn tuổi, thế nhÆ°ng trong mắt Lăng Phong, nà ng đã phát dục không khác mấy so vá»›i thiếu nữ mÆ°á»i sáu, thá»±c sá»± là rất mê ngÆ°á»i.
Lăng Phong âu yếm vá»— vá», để nà ng hoà n toà n tiêu trừ sợ hãi, đạt tá»›i trạng thái vong ngã. Sau đó má»›i từ phÃa sau ôm lấy eo nà ng, hai tay vuốt ve tất cả những nÆ¡i có thể, cÆ¡ thể nà ng bắt đầu có chút run rẩy.
Lục Phi Nhi rất biết hiểu ý, thá» thẻ nói: “Tiểu phong tá», ngÆ°Æ¡i muốn cái gì ta rất rõ rà ng…không phải sợ, đêm nay ta cÅ©ng là …cÅ©ng là bất chấp tất cả, đến đây Ä‘i…â€
Lăng Phong trong lòng vui vẻ, nữ nhân nà y thá»±c sá»± là rất đáng yêu, giá» khắc nà y, trong lòng hắn thá»±c sá»± yêu thÆ°Æ¡ng nà ng. Vì váºy dang hai cánh tay gắt gao ôm Lục Phi Nhi và o lòng, hắn không có nghÄ© đến việc lại tiến triển nhanh nhÆ° thế, cÆ¡ hồ không có do dá»±, dụng sức ôm Lục Phi Nhi đặt nằm thẳng ra giÆ°á»ng, cúi đầu tìm kiếm miệng nà ng.
Lục Phi Nhi xuân tình bá»™c phát, cảm thấy ngây ngất không thôi, tay chân Ä‘á»u vô lá»±c, để mặc cho Lăng Phong muốn là m gì thì là m.
Lăng Phong biết nà ng đã không còn phản kháng, liá»n cà ng lấn tá»›i là m cà n, tay phải lá»›n máºt khẽ gẩy nụ hoa trÆ°á»›c ngá»±c nà ng. Lục Phi Nhi cảm giác từng tráºn khoái cảm má»›i lạ áºp đến, thân thể không tá»± chủ được vặn vẹo không ngừng.
Lăng Phong thấy má»™t chiêu có hiệu quả, liá»n tiến thêm bÆ°á»›c nữa, ma chưởng mạnh mẽ áp và o, gắt gao nắm lấy ngá»±c nà ng. Song nhÅ© Lục Phi Nhi đã đạt đến trình Ä‘á»™ tuyệt vá»i, tháºt sá»± là tiêu hồn. Vừa má»m vừa mịn, lại rất Ä‘Ã n hồi, chắc mẩy má»™t tay không thể nắm hết…
Bị Lăng Phong Ä‘á»™t nhiên táºp kÃch, Lục Phi Nhi nhất thá»i “a†lên má»™t tiếng, thân thể có chút giãy giụa, nhÆ°ng cÅ©ng không há» phản kháng, bà n tay Lăng Phong nhà o nặn trên ngá»±c nà ng, khiến nà ng cảm giác nhÆ° có dòng Ä‘iện chạy khắp toà n thân, trong miệng cÅ©ng bắt đầu rên rỉ.
Lăng Phong xoa nắn má»™t bên ngá»c nhÅ©, lại hé miệng ngáºm lấy nhÅ© đầu bên kia, say sÆ°a mút nút. Lục Phi Nhi hai mắt nhắm chặt, mà y liá»…u nhÃu căng, thân thể vặn vẹo không ngừng, dáng vẻ vô cùng kiá»u mị. Lăng Phong từ nhÅ© phong lÆ°á»›t dần xuống, hôn lên tiểu phúc, hai tay cÅ©ng chuyển xuống vuốt ve kiá»u đồn. Lúc nà y Lục Phi Nhi đã hoà n toà n đắm chìm trong khoái cảm, thủy dịch từ tiểu Ä‘á»™ng trà n ra Æ°á»›t đẫm mảnh rừng thÆ°a thá»›t. Lăng Phong biết đã đến lúc, liá»n tách đôi chân ngá»c của nà ng ra, tiểu đệ đệ mạnh mẽ tiến và o thủy Ä‘á»™ng Æ°á»›t át.
“A…†Lục Phi Nhi hét lên má»™t tiếng, mặc dù nà ng đã phá xá», nhÆ°ng tiểu Ä‘á»™ng vẫn còn rất cháºt hẹp, Lăng Phong Ä‘á»™t nhiên tiến và o, khiến nà ng không khá»i có chút Ä‘au. Nà ng thá» thẻ nói: “Tiểu phong tá», cháºm…cháºm thôi…ta Ä‘au…â€
Lăng Phong nghe thế thì vá»™i và ng ngÆ°ng lại, ôn nhu nhìn nà ng trấn an: “Phi Nhi, Ä‘au lắm sao? Äược rồi, ta sẽ hết sức nhẹ nhà ng.†Nói rồi lại cúi xuống hôn môi nà ng, hai tay không ngừng vuốt ve kÃch thÃch. Äược Lăng Phong ôn nhu vá»— vá», Lục Phi Nhi rất nhanh đã đỡ hÆ¡n nhiá»u, nà ng thẹn thùng nhìn Lăng Phong nói: “Tiểu phong tá», ta ổn rồi, ngÆ°Æ¡i…ngÆ°Æ¡i tiếp tục Ä‘i….â€
Lá»i nói nhá» nhẹ, ngáºp trà n tình ý, lá»t và o tai Lăng Phong lại chẳng khác nà o liá»u thuốc kÃch thÃch, câu dẫn dục há»a trong lòng hắn bùng phát. Tiểu đệ đệ hùng dÅ©ng dÆ°Æ¡ng cá» ra tráºn, Lục Phi Nhi thủ thà nh chẳng mấy chốc đã lâm và o thế hạ phong, sắp không còn trụ nổi.
Lăng Phong duy trì được cà ng lâu thì chỉ cà ng khiến cho Lục Phi Nhi thêm thảm, nà ng thiếu chút nữa đã hư thoát trong ngực Lăng Phong.
Lăng Phong là ngÆ°á»i rất biết thÆ°Æ¡ng hoa tiếc ngá»c, đợi khi Lục Phi Nhi sắp không chịu nổi, hắn liá»n rút ra, tiếp tục hôn, vuốt ve, đến khi Lục Phi Nhi hồi phục má»™t chút, má»›i lại tiến và o, dụng toà n lá»±c mà trùng kÃch.
Lăng Phong thá»±c sá»± rất cao hứng, cảm thấy toà n thân trà n đầy khà lá»±c. Má»™t mạch là m cả canh giá», mà vẫn chÆ°a phát tiết hết khà lá»±c trên ngÆ°á»i. Lăng Phong biết Tiêu dao Ngá»± Nữ tâm kinh bắt đầu phát huy tác dụng cá»±c đại, mặc dù trÆ°á»›c đây cÅ©ng đã rất cÆ°á»ng đại, nhÆ°ng cÅ©ng không đạt tá»›i trình Ä‘á»™ nhÆ° lúc nà y.
Lục Phi Nhi đã đạt tá»›i cá»±c Ä‘á»™ cao triá»u, mà Lăng Phong vẫn chÆ°a há» xịu xuống, Lục Phi Nhi sá»›m đã chết ngất, nhìn nà ng Æ°á»›t đẫm mồ hôi, nhãn tình rung Ä‘á»™ng, Lăng Phong chỉ Ä‘Ã nh rút ra, ôm nà ng nở má»™t nụ cÆ°á»i thá»a mãn.
Lại phải dừng lại lấy hÆ¡i, Lục Phi Nhi thân thể khẽ Ä‘á»™ng, mở mắt mỉm cÆ°á»i nhìn Lăng Phong, vÆ°Æ¡n tay kéo hắn lại gần. Lăng Phong thừa cÆ¡ áp lên mình nà ng, hai tay vuốt ve song nhÅ©, cÆ°á»i xấu xa nói: “Phi Nhi, tháºt khổ cho nà ng.â€
Lục Phi Nhi hai tay choà ng trên cổ Lăng Phong, dịu dà ng nói: “Phu quân, chà ng tháºt là lợi hại! Thiếp, thiếp xem qua sách, trên đó có viết nam nhân nhiá»u nhất chỉ duy trì được thá»i gian ná»a cây nhang, nhÆ°ng… nhÆ°ng chà ng lại lâu nhÆ° váºy, tháºt là rất lợi hại.†Nữ nhân bình thÆ°á»ng Ä‘á»u sẽ không nói ra những lá»i nà y, thứ nhất sẽ là m ngÆ°á»i ta hiểu rằng mình rất dâm đãng, thứ hai chÃnh là cái kia của nam nhân thá»±c sá»± rất cÆ°á»ng đại. Lục Phi Nhi cÆ° nhiên có thể nói nhÆ° váºy, chứng minh Lăng Phong công năng tuyệt đối là siêu cÆ°á»ng.
Không có gì kÃch thÃch hùng tâm tráng khà của nam nhân hÆ¡n lá»i khen ngợi nà y, đó lại là lá»i nói từ táºn đáy lòng Lục Phi Nhi, thá»±c sá»± là rất thoải mái, vừa rồi nà ng thá»a thê kêu gà o, mặc dù kêu cái gì không còn nhá»› rõ, nhÆ°ng có thể tưởng tượng được mình rất Ä‘iên cuồng, lúc nà y toà n thân nhÆ° muốn tan ra.
Lăng Phong trà n ngáºp tá»± hà o, đắc ý nói: “Phi Nhi, nà ng còn muốn tá»›i sao?â€
“Hứ, coi ngÆ°á»i ta là cái gì?†Lục Phi Nhi há»n dá»—i trách cứ má»™t câu, đồng thá»i bám lấy cổ Lăng Phong, hôn má»™t cái lên mặt hắn, không muốn buông tay ra.
Lăng Phong cÆ°á»i hắc hắc, Ä‘iểm Ä‘iểm cái mÅ©i Lục Phi Nhi nói: “Äêm dà i đằng đẵng, ai lại nỡ ngủ. Bây giá» cách hừng đông còn má»™t khoảng thá»i gian, không ân ái là m sao chá» trá»i sáng chứ?â€
“Chà ng, chà ng là m sao có thể không suy tổn khà lá»±c, chẳng lẽ nam nhân Ä‘á»u nhÆ° váºy sao? Tháºt là dá»a chết ngÆ°á»i ta.†Lục Phi Nhi gạt ngón tay Lăng Phong, cÆ°á»i nói.
“Chỉ có phu quân má»›i tà i nhÆ° thế…ai bảo nà ng mê ngÆ°á»i nhÆ° váºy.†Lăng Phong xoay ngÆ°á»i ôm chặt Lục Phi Nhi, hÆ°ng phấn nói: “Nếu nà ng nguyện ý, ta có thể má»—i ngà y cùng nà ng.â€
“Ư, thế nhÆ°ng bây giá» không được, chá» chúng ta thà nh thân rồi, thiếp má»—i ngà y Ä‘á»u hầu hạ chà ng.†Lục Phi Nhi ôm eo Lăng Phong nói.
Lăng Phong hÃt và o má»™t hÆ¡i, hi hi cÆ°á»i nói: “Tháºt không? Nà ng liệu có chịu nổi không?â€
Lục Phi Nhi ôm Lăng Phong nói: “Không chịu nổi, thiếp tìm thêm mấy tá»· muá»™i, cùng nhau váºy công chà ng.â€
“Ha ha, cầu còn không được!†Lăng Phong trong lòng thầm nghÄ©, nếu nữ nhân Ä‘á»u đối vá»›i mình nhÆ° váºy, thì tháºt là diá»…m phúc bằng trá»i.
“Chà ng lại nghĩ xấu xa!! Không có thiếp cho phép, chà ng, chà ng không thể tùy tiện cưới tiểu thiếp, nếu không thiếp sẽ không để cho chà ng yên.†Lục Phi Nhi nói xong lại dà ngón tay lên trán Lăng Phong.
Lăng Phong cÆ°á»i hắc hắc: “Phi Nhi nÆ°Æ¡ng tá», đến lúc ta không muốn cÆ°á»›i, nhÆ°ng nà ng vì vây công ta bức ta phải cÆ°á»›i thì là m sao?â€
“Thế thì cà ng tiện nghi cho chà ng…†Lục Phi Nhi hì hì lại hôn Lăng Phong má»™t cái, nói: “Chà ng…chà ng có phải thấy thiếp vừa rồi rất dâm đãng?†Nói xong khuôn mặt cÅ©ng láºp tức Ä‘á» bừng.
“Có má»™t chút.†Lăng Phong hi hi Ä‘em Lục Phi Nhi đè ra giÆ°á»ng, hai tay miết nhÅ© phong của nà ng má»™t cái đáp.
“Chà ng còn nói, mắc cỡ chết ngÆ°á»i ta.†Lục Phi Nhi quả tháºt xấu hổ hai má á»ng hồng, nhãn tình cÅ©ng không dám mở.
Lăng Phong xiết chặt Lục Phi Nhi, hôn má»™t cái tháºt sâu, nhẹ nhà ng ve vuốt lÆ°ng nà ng. Lục Phi Nhi Æ° Æ° và i tiếng, nhá» giá»ng nói: “Phu quân, chà ng…chà ng lại muốn phải không?â€
Lăng Phong ghé sát tai nà ng, dâm đãng nói: “Chẳng lẽ nà ng không muốn?â€
Lục Phi Nhi vô cùng xấu hổ, thấp giá»ng trách: “Lại còn há»i…thiếp…thiếp còn Ä‘au!â€
Mặc dù bây giá» vẫn còn xÃch lõa ôm nhau, nhÆ°ng Lục Phi Nhi vẫn khó nén khá»i ngượng ngùng, lúc nà y được Lăng Phong vuốt ve, phÆ°Æ¡ng tâm nhÆ° say, bất giác lại rên rỉ.
“Bây giá» ta sẽ nhẹ má»™t chút…†Lăng Phong nắn bóp ngá»±c nà ng, lại dụng ngón tay gẩy gẩy nụ hoa, ôn nhu nói: “Phi Nhi, nà ng tháºt đẹp.â€
Lục Phi Nhi mặt hà m tu, thở ra a một tiếng.
Lăng Phong kéo Lục Phi Nhi lại gần, Ä‘Æ°a lưỡi ra liếm quanh song nhÅ©, lại cắn nhẹ tiểu Ä‘áºu, Lục Phi Nhi run rẩy, nói: “Phu quân, Lăng đại ca…đừng…a…ư ư…â€
Lăng Phong hôn bá»™ ngá»±c sữa, hồi lâu má»›i ngẩng lên nói: “Phi Nhi, nÆ¡i nà y của nà ng tháºt thÆ¡m.â€
Lục Phi Nhi má»™t tráºn thẹn thùng, thấp giá»ng trách: “Chà ng….chà ng đừng là m thiếp xấu hổ. Sao lại nói nhÆ° váºá»µâ€¦â€
Lăng Phong hì hì nói: “Ta không nói sai, thá»±c sá»± là rất thÆ¡m…nếu không tin, nà ng ngá»i thá» xem!†Nói rồi hé miệng, đầu lưỡi hÆ°á»›ng ngá»c châu liếm tá»›i.
“A….†Lục Phi Nhi phÆ°Æ¡ng tâm rung Ä‘á»™ng, cảm giác trÆ°á»›c ngá»±c nóng bừng, toà n thân run rẩy. “Ai da…Lăng đại ca, không được…ư…ư…xấu hổ chết…†Lục Phi Nhi bị đùa nghịch đến toà n thân ngứa ngáy, văn vẹo không ngừng, phát ra tiếng rên rỉ cá»±c kỳ mê ngÆ°á»i.
Lục Phi Nhi mắc cỡ và nh tai cÅ©ng Ä‘á» á»ng, là n nà y Lăng Phong cố ý hôn lâu má»™t chút, đầu lưỡi cÅ©ng vÆ°Æ¡n ra liếm láp. Lục Phi Nhi hà m răng cắn chặt má»™i dÆ°á»›i, mặt hồng tâm khiêu.
Lục Phi Nhi vẻ mặt e thẹn, nhẹ giá»ng trách: “Lăng đại ca, chà ng sao lại nhÆ° váºy?†Lăng Phong mỉm cÆ°á»i nói: “Nà ng không thÃch sao?†Lục Phi Nhi mặt Ä‘á» lên, thấp giá»ng nói: “Không phải, ngÆ°á»i ta…ngÆ°á»i ta không giống chà ng, ngÆ°á»i ta xấu hổ.â€
Lăng Phong Ä‘á»™t nhiên nắm lấy hai tay Lục Phi Nhi, cÆ°á»i nói: “Chá» chút nữa còn có chuyện khiến nà ng cà ng thẹn thùng hÆ¡n, nà ng có tin không?â€
Lục Phi Nhi biết hắn cố ý giá»…u cợt, mặt cà ng Ä‘á» nhÆ° gấc chÃn, nangd tá»±a hồ nhÆ° biết sắp tá»›i Lăng Phong sẽ là m cái gì, vì váºy nhá» giá»ng trách: “Lăng đại ca, chà ng tháºt xấu…â€
Lăng Phong nắm cổ tay nhá» nhắn của nà ng, Lục Phi Nhi hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt sâu, trên mặt lá»™ ra sắc thái nhÆ° mê nhÆ° say.
Trải qua má»™t phen đùa ngịch nóng bá»ng, Lăng Phong đã giống nhÆ° ngồi trên đống lá»a, mắt thấy Lục Phi Nhi thần thái thẹn thùng, nhịn không được nhiệt huyết sôi trà o, Ä‘em Lục Phi Nhi ôm và o lồng ngá»±c, kịch liệt vuốt ve hôn hÃt.
“A, a….Æ° ư…†Lục Phi Nhi nghe tiếng rên rỉ của mình thì vô cùng ngượng ngùng, hai tay ôm chặt sau lÆ°ng Lăng Phong, hôn thân thể hắn, lại Ä‘Æ°a ngá»c nhÅ© non mẩy đến trÆ°á»›c mặt hắn không ngừng Ä‘ong Ä‘Æ°a.
Hai ngÆ°á»i nóng bá»ng quấn chặt lấy nhau, song song cùng lúc đổ xuống giÆ°á»ng.
Lăng Phong thưởng thức da thịt má»m mại bóng loáng của Lục Phi Nhi, nhấm nháp mùi vị má»—i tấc trên hÆ°Æ¡ng nhÅ© sung mẩy mê ngÆ°á»i. Hắn cá»± kỳ phấn khÃch, tách ra ngá»c thối thon dà i, hÆ°á»›ng thẳng bà địa tiến và o.
“A….a….†Lục Phi Nhi nhÃu đôi mà y liá»…u, cá»±c lá»±c đè nén tiếng rên phát ra. Thế nhÆ°ng nà ng chỉ có thể áp chế thanh âm nhá» Ä‘i mà thôi, chẳng bao lâu, tiếng rên rỉ lại trở nên Ä‘iên cuồng tiêu hồn đến mức Lăng Phong cÅ©ng không thể chịu được.
Từ lần đầu đến bây giá», chỉ trong má»™t đêm, hai ngÆ°á»i đã giao hợp không biết bao nhiêu lần, đối vá»›i luyến ái tưởng nhÆ° vô hạn của Lăng Phong, Lục Phi Nhi là m sao có thể kiá»m chế, theo từng đợt tiến công của hắn, thần sắc nà ng cà ng trở nên nhu mỳ, Ä‘á»™ng tác cÅ©ng dần dần không còn cố kỵ, so vá»›i lần đầu ân ái thì quả là khác nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c.
Lục Phi Nhi thân thể tuyết bạch dÆ°á»›i sá»± trùng kÃch nhÆ° vÅ© bão của Lăng Phong, cÅ©ng trở nên có phần tiên nhuáºn Æ°á»›t át. Thiếu nữ thuần khiết, trong má»™t đêm lại xảy ra nhiá»u biến cố nhÆ° váºy, nhất là cảm giác vô cùng dá»… chịu dÆ°á»›i Tiêu Dao Ngá»± Nữ tâm kinh, Lục Phi Nhi quả thá»±c là kinh diá»…m Ä‘á»™ng nhân.
Lăng Phong biết Lục Phi Nhi thể thái mặc dù không yếu Ä‘uối, nhÆ°ng giao hoan nhiá»u lần nhÆ° váºy, vẫn khó có thể tiếp thụ, vì thế dụng hết tinh lá»±c, ra sức Ä‘Ä©nh tiến, khiến thân thể má»m mại của nà ng không ngừng run rẩy, rên rỉ không thôi, trên giÆ°á»ng khung cảnh vô cùng lá»™n xá»™n, khắp nÆ¡i Æ°á»›t át, hai ngÆ°á»i hạ thân va chạm cà ng lúc cà ng nhanh, âm thanh phát ra cà ng ngà y cà ng mạnh.
Lục Phi Nhi còn Ä‘ang bay bổng, Ä‘á»™t nhiên Lăng Phong lại xoay ngÆ°á»i, ngả mình nằm xuống giÆ°á»ng, Ä‘em Lục Phi Nhi đặt lên trên. Lăng Phong ôm lấy phấn đồn của nà ng, đùa nghịch chiếc rãnh nhá» sÃt sao, nói: “Phi Nhi, nà ng ngồi xuống.â€
Lục Phi Nhi trong lòng má»™t tráºn xấu hổ, má»™t bên muốn nghênh hợp bãi Ä‘á»™ng mãnh liệt, má»™t bên lại vô lá»±c ngả xuống ngá»±c hắn, chiếc eo nhá» tá»±a hồ không chịu nổi, nhÆ° muốn gãy ra. Lục Phi Nhi yêu kiá»u nhìn Lăng Phong, lại tiếp tục cháºm rãi chuyển Ä‘á»™ng.
Lăng Phong vuốt ve hÆ°Æ¡ng đồn đần đặn mìn mà ng của nà ng, lại không quên thưởng thức phong nhÅ© rung rinh trÆ°á»›c mắt, hạ thân cảm nháºn được sá»± phục vụ vụng vá» nhÆ°ng rất chân tình, thá»±c sá»± khiến cho hắn huyết mạch căng phồng, nhá» giá»ng nói: “Phi Nhi, nà ng…nà ng vừa rồi là m tốt lắm.â€
Lục Phi Nhi thở nhẹ má»™t tiếng, vẻ mặt thẹn thùng, sóng mắt long lanh, thở gấp nói: “Chà ng…chà ng lại…a, a…lại…cÆ°á»i thiếp…rồi….ư…thiếp có lẽ nên nằm xuống, thế nà y tháºt là xấu hổ…â€
Lăng Phong vẫn không chịu xoay ngÆ°á»i, nắm lấy chiếc eo nhá» của Lục Phi Nhi, giúp nà ng chuyển Ä‘á»™ng. Lục Phi Nhi toà n thân há»a nhiệt, tráºn tráºn lá»±c đạo từ hạ thân nháºp và o, khoái cảm mãnh liệt khiến cho nà ng không còn là m chủ được bản thân mình.
“A, ách ách…a….a…không…đừng…không được….a….†Lục Phi Nhi má»™t tay chống xuống ngá»±c Lăng Phong, cùng ngÆ°á»i yêu giao hoan nồng nhiệt quên Ä‘i hết thảy.
Lục Phi Nhi lúc nà y từ táºn bên trong đã xuất ra má»™t dòng âm khÃ, cÅ©ng không cầm cá»± được nữa, hét to má»™t tiếng: “Phu quân…!!†Cánh tay buông lá»ng, cả thân thể đổ sụp xuống ngÆ°á»i Lăng Phong, eo thon chuyển Ä‘á»™ng nốt má»™t lần cuối cùng.
Gần nhÆ° đồng thá»i, Lăng Phong cÅ©ng toà n lá»±c bắn ra, Ä‘em tất cả tinh hoa rót thẳng và o ná»™i thể nà ng.
“Bịch†má»™t tiếng, Lục Phi Nhi dán chặt lên ngÆ°á»i Lăng Phong, hai mắt nhắm nghiá»n, tiếp nháºn uy lá»±c kinh ngÆ°á»i của hắn.
DÆ°á»ng nhÆ° bởi vì đã lâu không phát tiết, Lăng Phong lúc nà y bạo phát, hoa viên máºt đạo của thiếu nữ má»™t tráºn co rút nhanh, tinh hoa dÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng lại má»™t lần nữa lấp đầy bà địa, tháºm chà trà n cả ra ngoà i.
Gió êm sóng lặng, hai ngÆ°á»i yên lặng ôm nhau.
Hồi lâu, Lục Phi Nhi má»›i cất tiếng nói: “Phu quân, trÆ°á»›c đây chà ng không có thở gấp nhÆ° váºy.â€
Lăng Phong cÅ©ng không có trả lá»i, hai ngÆ°á»i cứ nhÆ° thế từ từ chìm và o giấc ngủ. Mãi tá»›i khi trá»i má» sáng, Lục Phi Nhi má»›i tỉnh dáºy, liá»n nhìn Lăng Phong nói: “Lăng đại ca, thiếp trÆ°á»›c tiên xuống núi, để cho mẫu thân khá»i nghi ngá».â€
Lăng Phong gáºt đầu, giúp nà ng mặc lại y phục, sau đó tiá»…n nà ng xuống núi.
Lục Phi Nhi mặc dù miệng nói không có chuyện gì, thế nhÆ°ng phải cùng Lăng Phong ly biệt, nà ng tháºt sá»± không muốn, ánh mắt lá»™ rõ vẻ lÆ°u luyến. Dù sao lần nà y từ biệt cÅ©ng dà i đến ná»a năm, phải biết rằng bá»n há» vừa má»›i phu thê thân máºt, củi khô lá»a bốc, tình Ä‘áºu sÆ¡ khai lại đã ăn quả cấm, chia ly quả tháºt là vô cùng Ä‘au khổ.
Lăng Phong Ä‘Æ°a Lục Phi Nhi tá»›i táºn chân núi, lại lÆ°u luyến không nỡ rá»i xa, Ä‘Æ°a tay ôm lấy Lục Phi Nhi, hai ngÆ°á»i cứ nhÆ° thế hôn nhau say đắm.
Lục Phi Nhi ôn nhu nói: “Lăng đại ca, chà ng nhất định phải cố gắng, thiếp sẽ chá» chà ng quay vá».â€
Lăng Phong vá»— vá»— vai nà ng, trấn an: “Cứ yên tâm, ta sẽ không việc gì, nói không chừng sÆ° nÆ°Æ¡ng thấy ta biểu hiện xuất sắc, sẽ cho ta xuống núi trÆ°á»›c kỳ hạn.â€
Lục Phi Nhi gáºt đầu, nói: “Thiếp mặc kệ tất cả, dù sao chà ng nhất định phải có bểu hiện tốt, Ãt nhất so vá»›i tên VÆ°Æ¡ng Bỉnh Hạo kia không thể kém hÆ¡n, bằng không đừng nói cha mẹ không đồng ý, mà ngay cả thiếp, thiếp cÅ©ng không gả cho chà ng.â€
Lăng Phong nghÄ© thầm, những ngÆ°á»i khác không nói, còn nhÆ° cái tên VÆ°Æ¡ng Bỉnh Hạo kia thì mình tá»± tin có thừa, vì váºy nói chắc: “Yên tâm, lần nà y diện bÃch xuống núi, ta nhất định sẽ biến hắn thà nh bánh đầu heo.â€
“NhÆ° váºy là tốt nhất!†Lục Phi Nhi trà n ngáºp hoa tâm, nói: “Tháºt ra tên VÆ°Æ¡ng Bỉnh Hạo kia tháºt là vô dụng, lúc đầu má»›i nháºp môn, má»™t bá»™ kiếp pháp căn bản luyện tá»›i ná»a năm, vẫn chÆ°a có lấy ná»a Ä‘iểm bá»™ dáng. Ngà y luyện đêm luyện, còn nói cái gì bổn Ä‘iểu tiên phi (sức yếu phải là m trÆ°á»›c), nhÆ°ng so vá»›i chà ng còn cách biệt rất xa,â€
Lăng Phong cÆ°á»i nói: “Äúng váºy, ta là ai chứ, chÃnh là phu quân của tiểu sÆ° tá»·, là m sao lại kém ngÆ°á»i ta được.â€
“Ba hoa.†Lục Phi Nhi khách khách cÆ°á»i duyên nói: “Bất quá chà ng, chà ng có song tu bà tịch cổ truyá»n, cái khác không dám nói, vá» phÆ°Æ¡ng diện ná»™i lá»±c nhất định vượt qua hắn. Chỉ cần chà ng chăm chỉ luyện táºp Phi Phượng song kiếm, sau khi xuống núi nhất định có thể đánh cho VÆ°Æ¡ng Bỉnh Hạo mông nở hoa…â€
Lăng Phong cÆ°á»i nói: “Äánh hắn mông nở hoa thì không cần, nếu nhÆ° hắn dám Ä‘eo bám tiểu sÆ° tá»· nÆ°Æ¡ng tá», ta nhất định phải Ä‘em hắn toà n thân cạo sạch.â€
Lục Phi Nhi sá»ng sốt, há»i: “Tại sao lại phải cạo sạch hắn?â€
Lăng Phong cÆ°á»i nói: “Äể hắn xuất gia là m hòa thượng, còn nếu vẫn không biết Ä‘iá»u, thì Ä‘em tiểu đệ đệ của hắn cắt nốt, cho hắn chÃnh thức là m thái giám!!â€
Lục Phi Nhi vừa nghe, vịn và o vách đá, cÆ°á»i đến Ä‘á»™ nghiêng ngả, nói: “Chà ng, chà ng tháºt là xấu. Chiêu nà y không sai, nếu chà ng sau nà y không nghe lá»i thiếp, thiếp cÅ©ng cạo của chà ng.â€
Lăng Phong cÆ°á»i nói: “Cạo lông ta không sao, chỉ cần không cắt tiểu đệ đệ là được. Ta còn muốn là m phu quân của tiểu sÆ° tá»·, nếu ta thà nh thái giám, chẳng phải nà ng sẽ thà nh quả phụ…â€
Lục Phi Nhi cÆ°á»i nói: “Nghe lá»i sẽ không cạo, không nghe lá»i sẽ cạo. Äến lúc đó , thiếp sẽ cho chà ng nghỉ hÆ°u, còn thiếp sẽ cải giá.â€
Lăng Phong nói: “Hảo nÆ°Æ¡ng tá», ngà n vạn lần không nên, nếu nà ng cải giá, ta nhất định sẽ tức chết, đến lúc đó ta thà nh quá»·, cÅ©ng sẽ không buông tha cho lão công kia của nà ng!!†Nói rồi, cố ý lè lưỡi trừng mắt là m ra bá»™ dáng nhÆ° quá»·.
“A, a chà ng thá» biến thà nh quá»· cÅ©ng không buông tha thiếp Ä‘i, chúng ta cùng nhau đồng thá»i là m quá»· phu thê!†Lục Phi Nhi trong lòng vô cùng vui vẻ nói.
Lăng Phong thấy trá»i đã tá» má» sáng, sợ các sÆ° huynh sÆ° tá»· phát giác không thấy Lục Phi Nhi, sẽ có lá»i ong tiếng ve, nhÆ° váºy tháºt là không tốt, cÆ°á»i đùa má»™t tráºn, liá»n giục nà ng rá»i Ä‘i.
Lục Phi Nhi vẫn bịn rịn không muốn, nói: “Lăng đại ca, cùng chà ng tháºt là vui vẻ, sau nà y không gặp được chà ng thiếp tháºt buồn muốn chết.â€
Lăng Phong nói: “Tiểu sÆ° tá»·, nà ng vạn lần không được chết, nà ng mà chết ta nhất định sẽ xuống âm phủ cùng nà ng kết duyên vợ chồng.â€
Lục Phi Nhi gáºt đầu nói: “Lăng đại ca, chà ng thông minh nhanh trÃ, khi diện bÃch thì suy nghÄ© thêm mấy chiêu Phi Phượng song kiếm. Chá» khi chà ng xuống núi, thì cùng thiếp luyện táºp.â€
Lăng Phong gáºt đầu.
Lục Phi Nhi tiến lên hôn Lăng Phong má»™t cái, sau đó cất bÆ°á»›c rá»i khá»i Ngá»c Nữ phong.
Lăng Phong nhìn bóng lÆ°ng Lục Phi Nhi xa dần, lại nghÄ© sau nà y mình phải má»™t mình diện bÃch, trong lòng cảm thấy có chút mất mát. Ông trá»i cho Lăng Phong ta váºn Ä‘Ã o hoa nhÆ° váºy, tại sao hết lần nà y tá»›i lần khác lại bắt chia ly sầu khổ, đó chẳng phải muốn lấy mạng ta sao.
Tà i sản của Lôi Äế
07-06-2011, 10:20 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u SÆ° NÆ°Æ¡ng
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
Chương 34: Sư nương tới thăm.
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
Lại là bá bá câm, từ khi từ biệt Lục Phi Nhi, ngÆ°á»i duy nhất Lăng Phong có thể gặp chÃnh là lão bá nà y. Cuá»™c sống nhÆ° váºy tháºt là hết sức nhà m chán, nhÆ°ng đồng thá»i cÅ©ng là khoảng thá»i gian là m cho ngÆ°á»i ta tÄ©nh tâm tu luyện.
Hôm nay, có má»™t ngÆ°á»i tá»›i TÆ° quá nhai mà Lăng Phòng hoà n toà n không bao giá» nghÄ© đến.
SÆ° nÆ°Æ¡ng.
Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân.
Nếu cần tám chữ để hình dung vẻ đẹp của sÆ° nÆ°Æ¡ng, thì đó chÃnh là : Tú lệ vô luân, phong hoa tuyệt đại.
Lăng Phong thấy sÆ° nÆ°Æ¡ng tá»›i thăm, thì mặt mà y rạng rỡ, nhìn sÆ° nÆ°Æ¡ng thiên kiá»u bá mị, khuôn mặt dÆ°á»›i ánh mặt trá»i ấm áp, nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c, cà ng thêm phần kiá»u diá»…m. Má»™t tráºn gió nhẹ thổi tá»›i, là m cho y phục của nà ng tung bay, mái tóc phiêu bồng, thá»±c sá»± là đẹp không tả xiết. Phảng phất nhÆ° thần tiên, yêu kiá»u lả lÆ°á»›t, lại tá»±a nhÆ° dao trì tiên tá», phiêu nhiên nhân gian.
Có lẽ vì sÆ° nÆ°Æ¡ng thân pháºn cao quý, trên gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘oan trang tú lệ tuyệt thế của nà ng ánh lên má»™t tầng diá»…m quang. Má»™t đôi phượng nhãn trong nhÆ° thu thủy, sóng mắt lÆ°u chuyển, khiến Lăng Phong cảm giác từ đó bắn ra mị Ä‘iện câu hồn. Dịu dà ng hiá»n thục, thủ gữ trinh tiết đồng thá»i lại trà n ngáºp phong tình vÅ© mị.
Nếu sÆ° nÆ°Æ¡ng hà nh tẩu giang hồ, chẳng biết có bao nhiêu nam nhân vì nà ng mà âm thầm say đắm, bất quá bá»n há» chỉ có thể dừng ở mức Ä‘á»™ nuốt nÆ°á»›c miếng mà thôi.
“Phong nhi, ngÆ°Æ¡i lại đây.†SÆ° nÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c tá»›i vách đá, kiêu hãnh cao ngạo, khiến ngÆ°á»i ta phải kÃnh ngưỡng.
Lăng Phong cung cung kÃnh kÃnh cúi ngÆ°á»i chà o, nói: “SÆ° nÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i tá»± mình tá»›i thăm, không biết có phải đệ tỠđã là m sai chuyện gì hay không?â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng thản nhiên nói: “Những ngà y nà y Phi Nhi Ä‘á»u lên núi thăm ngÆ°Æ¡i đúng không?â€
Lăng Phong trong lòng có chút lo lắng, chẳng lẽ chuyện mình cùng Phi Nhi đã bị sÆ° nÆ°Æ¡ng phát hiện rồi sao, láºp tức cảm thấy bất an, nói: “Hồi bẩm sÆ° nÆ°Æ¡ng, năm ngà y trÆ°á»›c sÆ° tá»· có tá»›i đây Ä‘Æ°a cÆ¡m, nhÆ°ng từ hôm đó cÅ©ng không thấy lên nữa.â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng tiếp tục há»i: “Chẳng lẽ nó chỉ tá»›i Ä‘Æ°a cÆ¡m cho ngÆ°Æ¡i, không có gì khác sao?â€
Lăng Phong loáng thoáng cảm giác có chút không đúng, nhÆ°ng thủy chung vẫn không có thừa nháºn: “Äệ tá» còn cùng sÆ° tá»· đồng thá»i nghiên cứu võ công.â€
“Nghiên cứu võ công? Võ công gì? SÆ° nÆ°Æ¡ng há»i.
“Phi Phượng song kiếm.†Lăng Phong khéo léo đáp.
“Phi Phượng song kiếm?!†Lần nà y đến phiên sÆ° nÆ°Æ¡ng sá»ng sốt, há»i: “Cái gì là Phi Phượng song kiếm?â€
Lăng Phong cúi đầu đáp: “Äây là kiếm pháp đệ tá» cùng sÆ° tá»· sáng tạo ra.â€
“Các ngÆ°Æ¡i cùng nhau sáng tạo kiếm pháp?†SÆ° nÆ°Æ¡ng vô cùng kinh ngạc, lại há»i: “Các ngÆ°Æ¡i tuổi còn nhá», lại có thể sáng tạo võ công sao? Ta tháºt muốn xem nó nhÆ° thế nà o, mau thi triển cho ta coi.â€
Lăng Phong cúi đầu nói: “SÆ° nÆ°Æ¡ng, đệ tá» tháºt không dám múa rìu qua mắt thợ, con cùng sÆ° tá»· sáng tạo võ công, bất quá chỉ là vui đùa mà thôi.â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng vẫn không buông tha, nói: “Ta bảo ngÆ°Æ¡i luyện cho ta xem má»™t chút.â€
“Vâng, đệ tá» thi triển, mong sÆ° nÆ°Æ¡ng đừng chê cÆ°á»i.†Lăng Phong láºp tức huy vÅ© kiếm chiêu, từng thức từng thức trong Phi Phượng song kiếm lần lượt đánh ra.
SÆ° nÆ°Æ¡ng trông thấy, thoáng giáºt mình, tháºm chà cà ng lúc cà ng lá»™ vẻ kinh hãi, hiển nhiên thá»±c lá»±c của Phi Phượng song kiếm nà y, đã vượt qua tưởng tượng của nà ng. Vá»›i tạo nghệ và tiá»m chất võ há»c của Lăng Phong vá»›i Lục Phi Nhi, cà ng khiến nà ng không dám tin.
Lăng Phong thu kiếm lại, hÆ°á»›ng sÆ° nÆ°Æ¡ng nói: “SÆ° nÆ°Æ¡ng, đệ tá» tháºt vô dụng…â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng thở dà i nói: “Phong nhi, tháºt ra ngÆ°Æ¡i quá khiêm nhÆ°á»ng, chỉ bằng má»™t bá»™ kiếm pháp nà y của ngÆ°Æ¡i và Phi nhi, chỉ cần cải tiến má»™t chút, tin tưởng nhất định có thể tiếu ngạo võ lâm, sÆ° nÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c đây tháºt sá»± quá xem thÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i rồi.â€
“SÆ° nÆ°Æ¡ng…†Lăng Phong cả kinh, không ngá» tá»›i sÆ° nÆ°Æ¡ng lại tán tụng mình nhÆ° váºy.
SÆ° nÆ°Æ¡ng nói tiếp: “Tháºt ra lần nà y ta lên núi là muốn há»i tá»™i ngÆ°Æ¡i, bởi vì Phi Nhi thá»±c sá»± rất tùy tiện, nói tháºt ta không phải muốn ngăn cấm các ngÆ°Æ¡i gặp gỡ, nhÆ°ng các ngÆ°Æ¡i tuổi còn nhá», phải lấy võ công là m trá»ng. NhÆ°ng xem ra vá»›i Phi Phượng song kiếm nà y, tháºt sá»± ta đã sai rồi.â€
Lăng Phong mừng rỡ, nói: “SÆ° nÆ°Æ¡ng nói váºy là đã đáp ứng cho sÆ° tá»· tiếp tục lên núi cùng con luyện công?â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng lắc đầu, nói: “Không phải, ta sợ ngÆ°Æ¡i và Phi Nhi cà ng ngà y cà ng lún sâu. Các ngÆ°Æ¡i vẫn không thể gặp mặt, chá» khi ngÆ°Æ¡i diện bÃch xuống núi, các ngÆ°Æ¡i sẽ có cÆ¡ há»™i cùng nhau luyện táºp.â€
Lăng Phong không khá»i có chút thất vá»ng, nói: “Vâng, sÆ° nÆ°Æ¡ng.â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng nói: “NgÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần nản chÃ, tháºt ra lần nà y tá»›i, ta có Ä‘em cho ngÆ°Æ¡i má»™t váºt.†Nói rồi lấy ra hai quyển sách nhá» Ä‘Æ°a cho Lăng Phong.
Lăng Phong mở ra nhìn, không khá»i kinh ngạc, nói: “Tá» hà thần công và Äá»™c cô cá»u kiếm?!â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng gáºt đầu nói: “Không sai, đây chÃnh là hai tuyệt há»c trấn phái của Hoa SÆ¡n, do ta tá»± tay sao chép lại, trong khoảng thá»i gian diện bÃch nà y, ngÆ°Æ¡i hãy cố gắng tu luyện cho tốt.â€
Lăng Phong Ä‘em hai cuốn bà tịch trả lại cho sÆ° nÆ°Æ¡ng, nói: “SÆ° nÆ°Æ¡ng, con nghe nói hai bá»™ võ công nà y chỉ có chưởng môn má»›i có thể luyện, con, con không thể tiếp nháºn…â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng sá»ng sốt, hai tuyệt há»c nà y chÃnh mà mÆ¡ Æ°á»›c của toà n thể võ lâm, mình đã Ä‘Æ°a đến cá»a, tại sao Lăng Phong tiểu tá» ngốc nà y lại từ chối?!
Tháºt sá»± là khiến ngÆ°á»i ta phải giáºt mình. “NgÆ°Æ¡i sai rồi, Tá» hà thần công má»›i là ná»™i công tâm pháp chưởng môn tu luyện, còn Äá»™c cô cá»u kiếm thì tất cả các đệ tá» Ä‘Ãch truyá»n của chưởng môn Ä‘á»u có thể há»c táºp. Vá» phần có thể há»c được bao nhiêu, thì chỉ chá» và o tạo pháp của ngÆ°Æ¡i mà thôi.â€
Lăng Phong nói: “Nếu Tá» hà thần công là ná»™i công tâm pháp chỉ có chưởng môn má»›i được tu luyện, sÆ° nÆ°Æ¡ng vì sao lại giao cho đệ tá»?â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng ngây ngÆ°á»i, chÃnh mình cÅ©ng không biết trả lá»i thế nà o, chỉ Ä‘Ã nh nhà n nhạt nói: “Phong nhi, giang hồ hiểm ác, cho dù là ngay tại Hoa SÆ¡n nà y, cÅ©ng luôn trà n ngáºp tranh đấu. SÆ° phụ ngÆ°Æ¡i không có gặp ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng không truyá»n thụ võ công, ta chỉ lo ngÆ°Æ¡i sống trong hoà n cảnh nhÆ° váºy sẽ có hại, cho nên má»›i phạt ngÆ°Æ¡i ở đây diện bÃch, nhÆ°ng tháºt ra là mong ngÆ°Æ¡i yên ổn tu luyện cho tốt. Nếu có ngÆ°á»i há»i hai môn tuyệt há»c nà y từ đâu ra, cứ nói là phát hiện trong sÆ¡n Ä‘á»™ng trên TÆ° quá nhai, do Hoa sÆ¡n trưởng bối Ä‘á»i trÆ°á»›c lÆ°u lại.â€
Tháºt ra khi Lăng Phong ở dÆ°á»›i thạch Ä‘á»™ng gặp Tiêu Dao vÆ°Æ¡ng, đã xem qua hai môn tuyệt há»c nà y trong tà ng kinh các của Bạch Thanh Tùng, và cÅ©ng nhá»› hết rồi. Huống chi đã có Tiêu Dao cÆ°Æ¡ng truyá»n thụ võ công, hắn bây giá» căn bản không có để Hoa SÆ¡n tuyệt há»c và o trong mắt. NhÆ°ng đây là ân tình của sÆ° nÆ°Æ¡ng, thá»±c sá»± khiến hắn rất cảm Ä‘á»™ng. Hắn tin tưởng, sÆ° nÆ°Æ¡ng chỉ có đối đãi vá»›i hắn má»›i có ân sủng nhÆ° váºy. NhÆ°ng tại sao lại thế? Lăng Phong có chút không rõ.
SÆ° nÆ°Æ¡ng, con thá»±c không thể nháºn, bởi vì không thể là m liên lụy sÆ° nÆ°Æ¡ng, tháºt ra con cứ cháºm rãi luyện táºp từ cÆ¡ sở, tin rằng cÅ©ng sẽ không kém ngÆ°á»i khác.†Lăng Phong trà n ngáºp tá»± tin nói.
SÆ° nÆ°Æ¡ng thấy Lăng Phong nhÆ° thế, không khá»i nhìn hắn bằng con mắt khác, nà ng hiểu được, ngà y sau Lăng Phong nhất định sẽ là nhân trung chi long.
“Nếu ngÆ°Æ¡i có cốt khà nhÆ° váºy, sÆ° nÆ°Æ¡ng cÅ©ng không cần uổng công là m ngÆ°á»i tốt…â€
“SÆ° nÆ°Æ¡ng, đệ tá» không phải là ý nà y. NgÆ°á»i đối vá»›i đệ tỠđại ân đại đức, đệ tá» lúc nà o cÅ©ng khắc cốt ghi tâm.†Lăng Phong vá»™i và ng nói.
SÆ° nÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i, nói: “Nói tháºt Ä‘i, Phong nhi, ngÆ°Æ¡i có phải háºn sÆ° nÆ°Æ¡ng phạt ngÆ°Æ¡i ở đây diện bÃch tÆ° quá hay không?â€
Lăng Phong thấy sÆ° nÆ°Æ¡ng cÆ°á»i, trong lòng cÅ©ng thoải mái hÆ¡n rất nhiá»u, nói: “SÆ° nÆ°Æ¡ng, là m gì có chuyện đó? Äệ tá» biết ngÆ°á»i cÅ©ng là muốn tốt cho đệ tá», trong lòng đệ tá» rất rõ rà ng…â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng gáºt đầu, nói: “Hôm qua, chúng ta có má»™t đệ tá» bị đánh lén, kẻ đánh lén kia há»i ngÆ°Æ¡i ở chá»— nà o. Ta phá»ng chừng tên hung thủ đó chÃnh là nhằm và o ngÆ°Æ¡i, cho nên trong khoảng thá»i gian nà y ngÆ°Æ¡i phải cẩn tháºn má»™t chút, đừng có tá»± ý xuống núi. Ta đã an bà i đệ tá» xuống chân núi tuần tra và canh gác Ä‘Æ°á»ng lên núi, để Ä‘á» phòng bất trắc.â€
Lăng Phong kinh hãi, tháºt sá»± không nghÄ© tá»›i lại có kẻ nhằm và o mình, liá»n há»i: “SÆ° nÆ°Æ¡ng, có biết tên hung thủ đó là ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng nà o không?â€
SÆ° ngÆ°Æ¡ng đáp: “Có khả năng nhất chÃnh là Cá»u VÄ© Hồ.â€
“Cá»u VÄ© Hồ!?†Lăng Phong cả kinh, nói: “Hắn, hắn tìm con là m gì?â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng lắc đầu, nói: “Ta cÅ©ng không rõ, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i vẫn nên chú ý má»™t chút, ngà n vạn lần chá»› có lÆ¡ là .â€
Lăng Phong gáºt đầu, nói: “Äa tạ sÆ° nÆ°Æ¡ng quan tâm, đệ tá» sẽ nhá»› kỹ. SÆ° nÆ°Æ¡ng, con…còn còn muốn há»i má»™t chút, tiểu sÆ° tá»· bây giá» thế nà o?â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng liếc nhìn Lăng Phong má»™t cái, nói: “Từ lần trÆ°á»›c xuống núi, vẫn sanh bệnh…â€
“A!†Lăng Phong vạn vạn lần không có nghÄ© tá»›i kết quả thế nà y, nói: “Váºy…váºy có nghiêm trá»ng không?â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng thở dà i nói: “Ta nghÄ© không phải là nghiêm trá»ng, mà là rất nghiêm trá»ng, đó chÃnh là tâm bệnh.â€
Lăng Phong hiểu được ý tứ, vì váºy cúi đầu nói: “Xin sÆ° nÆ°Æ¡ng yên tâm, đệ tá» nhất định sẽ nghiêm chỉnh diện bÃch tÆ° quá, chăm chỉ luyện táºp võ công. Xin sÆ° nÆ°Æ¡ng chuyển lá»i tá»›i sÆ° tá»·, đệ tá» sẽ không phụ kỳ vá»ng của tá»· ấy, nhất định sẽ luyện Phi Phượng song kiếm tháºt tốt.â€
SÆ° nÆ°Æ¡ng gáºt đầu, ngắm nhìn phong cảnh dÆ°á»›i núi, cÅ©ng không nói thêm gì, tá»±a nhÆ° má»™t pho tượng nữ thần ngạo nghá»… trên Ngá»c Nữ phong, vô cùng Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i.
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
(sachiep)kieukieusunuong , çàðàáîòîê , dai nuong sac hiep , dam hiep 3 vi su nuong , dinh cap luu manh , doc kieu kieu su nuong , doctruyenkieukieusunuong , ebook kieu kieu su nuong , ïåäàãîãè÷åñêèõ , ìîíèòîð , k á»u ká»u sÆ° nÆ°Æ¡ng , keu keu su nuong , keu kieu su nuong , kiều sÆ° nÆ°Æ¡ng , kiêu kiêu su nuong , kiêu kiêu su nuÆ¡ng , kiêu kiêu sÆ° nÆ°Æ¡ng , kiêu kiá»u sÆ° nÆ°Æ¡ng , kiá»u kiêu sÆ° nÆ°Æ¡ng , kiá»u kiá»u sÆ° nuong , kiá»u kiá»u sÆ° nuÆ¡ng , kieêu kiêu sÆ° nÆ°Æ¡ng , kieêu sủng full , kiekieusunuong , kiet kieu su nuong , kieu diem su nuong , kieu don su nuong , kieu keiu su nuong , kieu keu su suong 4vn.eu , kieu kieu 4vn , kieu kieu su , kieu kieu su luong , kieu kieu su nguong , kieu kieu su nhuong , kieu kieu su nuùog , kieu kieu su nuong , kieu kieu su nuong 35 , kieu kieu su nuong 4rum , kieu kieu su nuong 4vn , kieu kieu su nuong 69 , kieu kieu su nuong chap , kieu kieu su nuong ebook , kieu kieu su nuong full , kieu kieu su nuong nuong , kieu kieu su nuong q1 , kieu kieu su nuong q2 , kieu kieu su nuong q2-q3 , kieu kieu su nuong q3 , kieu kieu su nuong q5 , kieu kieu su nuong quyen , kieu kieu su nuong tang , kieu kieu su nuong. , kieu kieu su nuong/ , kieu kieu su nÆ°Æ¡ng , kieu kieu sÆ° nuong , kieu kieu sÆ° nÆ°Æ¡ng , kieu nu su nuong , kieu su nuonf , kieu su nuong , kieu su nuong nuong , kieukieu su nuong , kieukieusunuong , kieukieusunuong tron bo , kjeu kjeu su nuong , kjeu kjeu su nuong 3 , kjeusunuong , ma giao su nuong , sac hiep mi nuong , sac hiep nuong nuong , sac hiep tu chan gioi , sac hiep tu ghan gioi , su nuong kieu kieu , thanh tra dam phan , thanh trà đạm phạn , truyên kiêu su nuÆ¡ng , truyen kieu su nuong , truyen kieukieusunuong , www.kieu kieu su nuong