Mặc dù như thế ba yêu cũng không đem viêm quy này để vào mắt viêm quy này có mai rùa rất cứng nhưng công kích kém bọn họ xa.
- Được được với thực lực của viêm quy này xem ngươi có thể chống đỡ được bao lâu. Ở bên ngoài có cấm chế cường đại ngươi đừng mơ tưởng có thể chạy thoát.
Đông Hải long vương giận quá hóa cười mà hét lớn. Sau đó ném vài viên đan dược vào trong miệng ngồi xuống tại chỗ rõ ràng muốn khôi phục thực lực xong sẽ ra tay với Đường Tiêu.
- Ngươi có chiêu số lợi hại có thể đối phó với đám long vương này được không?
Đường Tiêu bất đắc dĩ đành hỏi quy nữ.
- Cái này phải để thiếp tự mình khống chế mới được.
Quy nữ lúc này vô cùng lo lắng.
Nhưng đối với đông hải long vương hà công cùng với giải bà mà nói, bọn họ cần tiêu hao hộ thể cương khí của mình mới có thể chống lại được nhiệt độ cực cao thế này, với tình huống bình thường năm trăm quái thú dung nham phóng ra không thể xâm phạm bọn họ nhưng với nguyên nhân là định hải thần kích, bọn họ cũng cảm thấy hết sức rồi.
- Được rồi những bạo trùng này đã hoàn toàn tiếp nhận khí tức của thiếp, hiện tại có thể nghe thiếp điều khiển, khu trừ ra khỏi thân thể của chủ nhân.
Quy nữ đột nhiên báo một tin tức tốt với Đường Tiêu.
- Ngươi bắt đầu đi.
Đường Tiêu nhàn nhạt nói với quy nữ trong lòng hắn lại đề cao cảnh giác, mật thiết chú ý tất cả biến hóa ở trong lòng của quy nữ.
Ý muốn hại người không thể có nhưng không thể không phòng bị người khác, hiện tại bởi vì cùng đối phó với đông hải long vương mà bọn họ kết minh với nhau nhưng cũng chỉ là tạm thời mà thôi. Một quy nữ tu vi Thiên Nguyên ấp dễ gì chịu một võ giả nhân loại biến mình thành con rối.
Cũng may quy nữ lúc này cũng không có tâm hãm hại Đường Tiêu, nếu không Đường Tiêu đã có thể cảm nhận được.
Quy nữ dùng thời gian không tới năm khắc đã khu trừ năm vạn con bạo trùng này đuổi ra xa, sau khi kiểm tra thần hồn của quy nữ xác nhận nàng không giở trò quỷ, Đường Tiêu thở ra một hơi dài.
Năm vạn hải bạo trùng bị đuổi ra ngoài tạo thành một hình tròn thân hình của bọn chúng rất nhỏ Đường Tiêu không nhìn thấy chỉ có thể dùng thần hồn chi lực mà cảm nhận.
- Những hải bạo trùng này một khi rời khỏi đây có thể bị lão long vương kia đoạt lại không?
Đường Tiêu nghe quy nữ nói muốn dùng những bạo trùng này đối phó với long vương thì lo lắng hỏi.
- Yên tâm đi những hải bạo trùng này vốn thuộc về sở hữu của thiếp, lúc trước chẳng qua là bị ác long kia khống chế mà thôi, bây giờ thiếp đã triệt để khống chế nó.
- Được rồi.
Đường Tiêu gật nhẹ đầu sau đó đem thần hồn của quy nữ thả ra ngoài, lại trả lại thân thể viêm quy, những bạo trùng kia cũng để cho nàng thu vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ.
- Ngươi trước hết dùng bạo trùng xuất kỳ bất ý tiêu diệt hà công và giải bà, bạo trùng kia không có tác dụng với lão long vương đâu.
Đường Tiêu phân tích tình thế nói với quy nữ.
- Chủ nhân nói có lý.
Quy nữ tựa hồ đã có chủ ý.
- Ngươi có chủ ý là tốt rồi ta sẽ nghĩ biện pháp phối hợp tác chiến với ngươi.
Đường Tiêu quan sát tình thế ở trong phòng rồi nói với quy nữ.
- Được.
Quy nữ tiến lên sau đó tiếp nhận thân thể viêm quy.
Đúng lúc nàng tiếp nhận thân thể viêm quy xong viêm quy đột nhiên đứng thẳng lên biến thành một hỏa hồng nữ tử xuất hiện trước mặt đông hải long vương.
- Ngươi...
Đông Hải long vương cảm ứng được biến hóa nhìn về phía này thấy khuôn mặt của quy nữ thì kinh hãi giống như là gặp quỷ vậy.
- Long vương tôn quý không nhớ thiếp sao đương nhiên trong mắt của long vương thiếp chỉ là một yêu vệ ti tiện mà thôi.
Quy nữ từng bước từng bước đi tới, bạo trùng dán ở vách tường nhanh chóng tới gần hà công và giải bà.
- Ngươi là...
Đông Hải long vương hiển nhiên không nhớ thân phận quy nữ, phải biết rằng số yêu vệ mà hắn thay đổi rất nhiều.
- Viêm quy này rõ ràng che giấu thực lực.
Hà công và giải bà cũng đứng lên từ mặt đất tựa hồ muốn gia nhập chiến đoàn với đông hải long vương, nhưng ánh mắt của hà công có vẻ mê đắm hiển nhiên không ngờ con rùa kia lại xinh đẹp như vậy.
- Che giấu thực lực thì sao, cho dù chân khí ba người chúng ta nhưng đối phó với tiện nữ như ngươi thì đủ rồi.
Giải bà thấy quy nữ xinh đẹp thì theo bản năng mà ghen ghét.
- Ngươi nói ta là tiện nữ?
Quy nữ nghe thấy giải bà nói thì trở nên giận dữ, nàng ghét nhất là người khác gọi nàng như vậy.
- Ngươi chính là tiện nữ nhân.
Giải bà tiếp tục nhục mạ.
- Đi chết đi.
Quy nữ đột nhiên chỉ một ngón tay vào giải bà trong tay nàng không có vũ khí gì nhưng giải bà lại thốt lên tiếng kêu thảm thiết, một đoàn huyết quang bắn ra, thương tích đầy người vô cùng kinh hãi nhìn quy nữ.
- Hải bạo trùng.
Đông hải long vương nhìn ra thương tích của giải bà là vì sao.
- Ngươi nhận ra ta chưa?
Quy nữ lạnh lùng nhìn đông hải long vương.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Đông hải long vương cố gắng tìm trong trí nhớ./
- Đi chết đi.
Quy nữ quát to một lần nữa nương theo tiếng quát của nàng một luồng thanh âm bạo tạc vang lên vô số huyết quang ở trên người hà công bắn ra, cũng giống như hình ảnh giải bà lúc nãy.
- Chạy mau mau tìm mục tiêu đoạt xá.
Đông Hải long vương hét lên về phía thần hồn của giải bà truyền âm.
Những chuyện này kỳ thực giải bà cũng biết nhưng mà trước kia bà ta không trải qua bây giờ mê man vội vàng bắn đi ra ngoài cấm chế muốn thoát khỏi chiến trường rồi tính sau.
Đường Tiêu từ sau khi trở về từ hắc ám hư không thì lực cảm ứng thần hồn càng trở nên cường đại lúc này thấy giải bà muốn chạy trốn hắn không chút suy nghĩ tế ra Luyện Yêu Thối Ma Hồ muốn thu thân thể nát báy của giải bà rồi thu thần hồn của bà ta lại.
Nhưng với tu vi của Đường Tiêu hiện tại là không đủ, uốn đem thần hồn Thiên Nguyên cấp vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ không phải là điều dễ dàng.
Tuy nhiên dưới sự thúc giục của Đường Tiêu hồn của giải bà trở nên vô cùng chậm chạp giải bà vô cùng kinh hãi.
Đường Tiêu không hề do dự toát ra thôn chính yêu đao bổ vào thần hồn của giải bà.
Không ngờ thần hồn của giải bà lại bắn ra một cua giáp, chính là cua giáp mà trước kia cho Đường Tiêu mượn tạm.
Đường Tiêu vung thôn chính yêu đao lên, một lần nữa chém xuống dưới tuy nhiên công kích vẫn bị ngăn chặn thoáng chốc mắt đã thấy giải bà thoát khỏi luyện khí thất.
Trong nháy mắt Đường Tiêu cảm nhận được giải kiềm kích, hắn bỗng nhiên hét lớn:
- Chạy đi đâu.
Giải kiềm kích mang theo lực lượng cực lớn đánh vào cua giáp của giải bà.
Giải bà rất kinh hãi bỏ qua cua giáp của mình vọt tới màn sáng cấm chế phía trước sau đó nhanh chóng niệm khẩu quyết cố gắng lao ra.
Đúng lúc này hà công bị thương nặng cũng đã tiến tới gần, hơn nữa cũng niệm khẩu quyết thừa dịp long vương và quy nữ dây dưa, giải bà hấp dẫn sự chú ý của Đường Tiêu mà chạy thoát.
Đường Tiêu do dự một lát buông tha công kích với giải bà đem cua giáp hư hao thu vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, giải kiềm kích động nhiên đánh về phía hà công bị trọng thương.
Đôi mắt của hà công hiện ra vẻ kinh hãi theo bản năng hắn tế ra một lớp vỏ chắn trước mình.
Rắc rắc hai tiếng, cái lớp vỏ kia đã bị đánh nát.
Đường Tiêu không cho hà công bất kỳ cơ hội nào giải kiềm kích của hắn đánh vào thần hồn, cứ thế mà cư ép thần hồn bị thương nặng vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ.
Giải bà thừa cơ hội này ở trong màn sáng cấm chế tạo thành một lỗ hổng mà chạy thục mạng đi.
Đường Tiêu lao tới một mặt đuổi theo thần hồn của giải bà.
Nếu như quy nữ thất bại cho dù Đường Tiêu có ngăn cản được định hải thần kích cũng chưa có thể đánh bại được đông hải long vương nếu như quy nữ thoát thì nàng rất có thể tìm thấy Đường Tiêu.
Thần hồn của giải bà sau khi rời khỏi màn sáng cấm chế nhanh chóng biến mất Đường Tiêu nếu như hết sức đuổi theo thì có thể giết chết hoàn toàn, tuy nhiên nếu như vậy thì có thể một lần nữa rơi vào trong tay của long vương.
Tuy đông hải long vương rất đáng giận Đường Tiêu muốn giết chết hắn nhưng mạo hiểm như vậy thì quả thật không đáng.
Bị đông hải long vương vây từ lúc xuống biển khiến cho Đường Tiêu phiền muộn nhưng cũng nhờ vậy mà hắn có thể đột phá tới Địa Nguyên lục giai.
Men theo trí nhớ lúc trước Đường Tiêu nhanh chóng trở về nơi ở của mình, còn có một người mà hắn muốn dẫn đi..
Thị nữ người cá nguyện ý cùng với Đường Tiêu trốn đi bởi vì Vi Liên ở trong thế giới ý niệm cho nên Đường Tiêu thu người cá vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, trong nháy mắt Đường Tiêu đã tập hợp được mấy thị vệ cũng từ trong đầu bọn họ mà khơi thông lộ tuyến.
Mượn thần niệm của quy nữ, Đường Tiêu có thể tinh tường quan sát đông hải long vương đang phát ra từ luyện khí thất, e rằng chân khí của hắn đang tận hao hết.
Bạo trùng của quy nữ sau khi bị đuổi xa, đông hải long vương cũng không thể từ cự ly xa tập trung công kích Đường Tiêu được, cho nên đường Đường Tiêu trốn đi vẫn vô cùng thuận lợi.
Tuy nhiên ở bên ngoài long động có một đạo kết giới bằng nước ngăn cản Đường Tiêu đi khiến cho hắn không cách nào phá vỡ nổi kết giới này.
Đường Tiêu do dự một lát bắt đầu xuất ra giải kiềm kích, đánh về phía kết giới khiến cho kết giới lắc lư kịch liệt.
Đông Hải long vương cảm nhận kết giới bị công kích thì liền kinh hãi phải biết rằng những kết giới này tương đương với kinh mạch ở trong biển, một khi bị công kích thì sẽ khiến cho mặt biển bị chấn động.
Đường Tiêu hét lớn một tiếng, kết giới giống như một quả khí cầu bị cháy,dưới sự công kích của giải kiềm kích mà nổ tung.
Toàn bộ long động lập tức sụp đổ, ở trong này đại lượng hải tộc kinh hoảng bất an chạy thục mạng bốn phía, Đường Tiêu ở sâu trong nước gặp áp lực cực lớn, cơ hồ không thở nổi, tuy nhiên hắn nhanh chóng đem một thân thể của mình biến thành con rối, trốn ở bên trong hướng về mặt biển mà chạy trốn.
Luyện Yêu Thối Ma Hồ từ sau khi được bản thể của Đường Tiêu thu thập trở nên ngày càng nghịch thiên.
Mặt biển phát sinh chấn động đáy biển như muốn sụp xuống đại lượng nước biển bị cuốn sâu vào trong lòng đất
Bởi vì cảm thấy đáy biển không đúng lúc, Đường Tiêu nhanh chóng bơi đi, hoàn toàn không quan tâm thể lực cự kình tiêu hao, lúc cảm thấy cự kình tiêu hao sắp xong, Đường Tiêu xuất ra một con rối điên cuồng bơi ở trong mặt biển.
Cuối cùng dưới sự mạnh mẽ của bảy tám con rối, Đường Tiêu đã nhảy ra khỏi mặt biển, thả người lên không trung, lúc cúi người xuống Đường Tiêu đã ngạc nhiên phát hiện nơi hắn thoát ra đã là một địa phương mới.
Nương theo dòng nước chảy xiết, đáy biển cũng phát ra từng thanh âm ầm ầm, giống như là vỏ quả đất hoàn toàn nứt ra vậy.
- Con mẹ nó, sao trùng hợp vậy đáy biển lại phát sinh động đất.
- May mắn mà gia gia nhanh chóng thoát được.
Đường Tiêu thầm cảm thấy may mắn, hắn ngược lại không ngờ lần chấn động này là do hắn gây ra.
Bởi vì hiện tại vị trí của Đường Tiêu so với Đông Doanh tứ đảo đã vô cùng gần, mạch nước biển phát động ra chấn động cũng vô cùng nhanh cho nên chấn động này nhanh chóng truyền tới đông doanh tứ đảo.
Một tháng sau Đông Kinh thành, thiết vệ phủ.
Một hắc y nhân chỉ có năm đạo linh phù chi lực bị chín tên cuồng võ sĩ đỉnh phong vây quanh.
- Ngươi là ai, sao dám xông vào thiết phủ đệ, không muốn sống nữa sao?
Một gã siêu cường võ giả nhìn Đường Tiêu mà nói.
Tám gã cuồng võ sĩ đỉnh phong này ít nhất cũng có bốn đạo linh phù, mà người nghiêm nghị chất vấn Đường Tiêu là thiết vệ đông kinh thành là siêu cường cuồng võ sĩ có bảy đạo linh phù.
Nhưng mà trong mắt của Đường Tiêu bọn chúng chẳng là gì cả.
Trong mắt của Đường Tiêu lóe lên hàn quang, giống như là thay đổi thành một người khác, hắn đạp chân một cái một gã cuồng võ sĩ đông doanh vọt tới, giải kiềm kích bay ra hướng về phía thân thể của võ sĩ đông doanh kia.
Đông doanh võ sĩ này cũng có năm đạo linh phù chi lực cho nên thấy Đường Tiêu công kích cũng không tránh né, trên người tế ra một chiến giáp võ sĩ trầm trọng chuẩn bị đón đỡ một đòn này của Đường Tiêu đồng thời xuất ra một đao cương mạnh mẽ, hướng về phía Đường Tiêu mà điên cuồng chém tới.
- Phụt.
Một tiếng trầm đục vang lên, đông doanh võ sĩ này giật mình cúi đầu nhìn thân thể của mình, chiến giáp cao cấp võ sĩ cứ như thế mà bị xuyên thủng.
Đường Tiêu cười lạnh một tiếng, giải kiềm kích mau chóng thu hồi, đông doanh võ sĩ đỉnh phong này cứ như thế mà bị cắt thành hai đoạn, nội tạng phun ra đầy đất, thần hồn cùng với thân thể đều bị Đường Tiêu thu vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ.
Một gã cuồng võ sĩ đỉnh phong là một chí bảo của Đông Doanh quốc, tất cả những thứ bọn họ mặc trên người đều quý trọng vô cùng vậy mà không ngăn cản một đòn giải kiềm kích của người xa lạ trước mặt.
- Làm sao có thể?
Tám gã cuồng võ sĩ ở bên cạnh giật mình tại chỗ.
Đối phương chỉ có năm đạo linh phù chi lực mà có thể giết chết một cuồng võ sĩ cao cấp mặc chiến giáp, ở đông doanh quốc cho dù có lực của bảy đạo linh phù cũng không thể nào làm được điều đó.
Cho dù nhìn sai tu vi của đối phương cũng không thể có kết quả như thế.
- Các ngươi kết trận vây khốn hắn.
Tên cuồng võ sĩ đỉnh phong cầm đầu vội vàng phát tín hiệu.
Theo sự ra lệnh của thiết vệ này, bảy cuồng võ sĩ đỉnh phong khác đều tế ra linh phù, xuất ra một trận pháp vây khốn Đường Tiêu vào trong đó.
Võ sĩ đông doanh từ nhỏ đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc không chỉ trên thân thể mà còn trên tinh thần, lúc gặp nguy hiểm vẫn không rối loạn.
- Phập phập.
Một cuồng võ sĩ có thể phát ra bảy đạo linh phù chi lực định tấn công Đường Tiêu tuy nhiên đúng lúc này giống như tên cuồng võ sĩ lúc trước bị năm đạo linh phù của giải kiềm kích đánh nát, ngay cả sức hoàn thủ cũng không có.
Bảy tên cuồng võ sĩ đỉnh phong nhìn thấy tình cảnh như vậy thì thì kinh hãi phải biết rằng người này có thể phát ra bảy đạo linh phù chi lực.
Người này rốt cuộc cầm thần khí gì trong tay.
- Không tệ không tệ.
Đường Tiêu thu tên kia vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ trên mặt lộ vẻ hài lòng.
- Các ngươi cũng đều phải chết.
Một đạo hàn quang ở trong mắt Đường Tiêu bắn ra, giải kiềm kích lại một lần nữa xuất hiện, bảy tên cuồng võ sĩ đỉnh phong lại ngã xuống không ai có thể chạy trốn khỏi giiả kiềm kích chứ đừng nói là phát tín hiệu.
- Bởi vì các ngươi là người đông doanh.
Đường Tiêu nhìn thi thể đầy đất nhàn nhạt thu hồi giải kiềm kích.
Vì để tránh cho đánh rắn động cỏ cùng để ngăn ngừa thiết vệ quá nhiều, thần thức không đủ khống chế bọn ho cho nên Đường Tiêu không tiếp tục bắt khôi lỗi mà lợi dụng những khôi lỗi hiện tại mở rộng mạng lưới quan hệ, từ từ tiến tới Võ Đằng Giai Ngạn.
Võ Đằng Giai Ngạn lúc này đang mời mười tên thiết vệ uống rượu khách chủ đang ngôn hoan thì một gã trẻ tuổi nghênh ngang bước vào trong đại sảnh.
- Ngươi, ngươi là ai?
Nhìn thấy Đường Tiêu Võ Đằng Giải Ngạn liền tỉnh rượu thêm vài phần.
- Ta họ Đường, từ Áo Bỉ Đảo tới.
Đường Tiêu tiến tới một bước lạnh lùng nhìn Võ Đằng Giải Ngạn.
- Đường...
Võ Đằng Giải Ngạn đưa mắt nhìn Đường Tiêu một lát, kêu lên một cái tên;
- Ngươi là Đường Tiêu?
Đường Tiêu đối với việc tên Võ Đằng Giải Ngạn biết tên mình đúng là hơi kỳ quái.
- Biết ta là ai thì chắc biết tại sao ta tìm ngươi?
Đường Tiêu khoanh hai tay nói.
- Ngươi vì phụ thân của ngươi báo thù, tiểu tử ngươi đã thua trong tay của bổn tọa lần đầu tiên rồi còn muốn thua một lần nữa sao?
Đám thiết vệ rõ ràng không chịu nổi uy áp này, tất cả đều cố gắng vận chuyển chân khí trong cơ thể, mới miễn cưỡng không bị ngã sấp.
- Các ngươi....
Võ Đằng Giải Ngạn nhìn hơn mười tên thiết vệ đang ngồi bỗng nhiên kinh hãi, hóa ra dạ yến này là một bẫy rập.
Chín đạo linh phù trong cơ thể của Võ Đằng Giải Ngạn đột nhiên thoát ra hóa thành một đại thủ chưởng chụp về phía Đường Tiêu, tuy nhiên bàn tay này trước khi rơi xuống lại thu trở về, hắn vọt về phía ngoài cửa, định trốn đi.
Đường Tiêu phát ra Giải Kiềm kích mà đuổi tới, đâm lên trên người của Võ Đằng Giải Ngạn, Võ Đằng Giải Ngạn dựa vào thân thể trầm trọng của mình mà ngăn cản một đòn này đụng vào thạch bích muốn mượn cơ hội mà thoát ra ngoài.
Đường Tiêu đột nhiên đạp dưới chân một cái mang theo Giải Kiềm Kích mà xông ra ngoài, như hình với bóng theo sát sau lưng của Võ Đằng Giải Ngạn.
Đầu lĩnh Đông Doanh quân Võ Đằng Giải Ngạn chưa bao giờ phải chật vật như là hôm nay, hiện tại chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm mà chiến đấu tránh khỏi công kích của Đường Tiêu.
- Tiểu tử, hôm nay ngươi chắp cánh cũng khó có thể chạy thoát, cuối cùng kết cục so với phụ thân Đường Uyên còn thảm hại hơn.
Võ Đằng Giải Ngạn phát ả tín hiệu, không hề chạy thoát thân thể của hắn run lên.
- Trốn, ha ha ha.
Đường Tiêu điên cuồng nở ra một nụ cười, hiện ra sát khí:
- Bổn công tử hôm nay tàn sát hàng loạt mà tới, nếu như có người dám cứu ngươi đến một người giết một người, đến hai người bổn công tử giết hai người.
- Tiểu tử cuồng vọng vô tri.
Trên khôn mặt của Võ Đằng Giải Ngạn hiện ra vẻ khinh thường, cường giả đỉnh cấp của đông kinh thành lập tức tới, Đường Tiêu lúc đó muốn giết hắn thì khó khăn muôn vàn.
Mà hộ thành cấm chế một khi thiết lập tiểu tử này sẽ không có cơ hội chạy thoát, Võ Đằng Giải Ngạn rất kỳ quái tên tiểu tử này sau khi nuốt thời gian chi tinh làm sao có thể sống lại?
Một lúc sau ở bên người Võ Đằng Giải Ngạn xuất hiện thêm một con cự gấu cao hơn hai trược, toàn thân nó mặc chiến giáp đen tuyền, hiển nhiên con cự gấu này là yêu thú khế ước của Võ Đằng Giải Ngạn.
Con cự gấu này chắn ở trước người Võ Đằng Giải ngạn, bốn cái móng vuốt mãnh liệt đánh tới.
Thân thể của Đường Tiêu rung lên, cua giáp đoạt được từ trong tay của Giải Bà lập tức hiện ra ngăn cản một đòn của cự gấu, mặt khác giải kiềm kích uy thế vẫn không giảm, đánh lên trên người cự gấu.
Cự gấu sau khi trúng một đòn thì hét thảm một tiếng, khuôn mặt vốn hung hăng trở nên sợ hãi.
Võ Đằng Giải Ngạn một lần nữa nhíu mày, hắn biết thực lực của cự gấu này, thậm chí còn trên cản bản thể của hắn, nhưng không ngờ không thể ngăn cản một đòn của tên tiểu tử này.
Cho dù cự gấu một hiệp thua ở trong tay của Đường Tiêu nhưng mà những cường giả ở trong kinh thành sẽ nhanh chóng hội tụ ở nơi này bảo hộ Võ Đằng Giải Ngạn.
- Giết hắn cho bổn tọa.
- Thần kích hợp thể.
Đường Tiêu lại hét lớn, giải kiềm kích của hắn lại bắn ra, trở nên vô cùng quỷ dị.
Sắc mặt của Võ Đằng Giải Ngạn trở nên xanh trắng hắn hôm nay cảm thấy những người tới đây tuyệt đối không phải là đối thủ của Đường Tiêu, liệu có phải đối phương có cường giả Thiên Nguyên tương trợ.
Như vậy cho dù có nhiều cuồng võ sĩ xông lên nữa cũng chỉ chết mà thôi.
Mười tên cuồng võ sĩ ngăn cản Đường Tiêu, Võ Đằng Giải Ngạn mượn cơ hội này mà lập tức vọt ra ngoài đó khỏi trăm trượng.
Tuy nhiên Võ Đằng Giải Ngạn tuyệt đối không ngờ, Đường Tiêu vừa rồi đã dùng Giải Kiềm Kích đánh lên trên người của hắn ấn ký, khiến hắn không thể rời khỏi đây quá xa.
Cho nên Võ Đằng Giải Ngạn may mắn thoát khỏi đuổi giết của Đường Tiêu quay đầu lại thì thấy Đường Tiêu đã giơ cao kìm mang lên, như hung thần ác sát đánh về phía hắn.
- Mẹ nó.
Võ Đằng Giải Ngạn sau khi trúng một đòn của Đường Tiêu hướng về phía chúng võ sĩ đông doanh hét lớn:
- Nhanh lên.
Giết hắn đi, giết hắn cho bổn tọa.
Rất nhanh chóng đám võ sĩ Đông Doanh liền hội tụ bên người Võ Đằng Giải Ngạn người vây công Đường Tiêu ngày càng nhiều một số đội quân chính quy kết thành chiến trận, vì bảo hộ tính mạng của Võ Đằng Giải Ngạn bọn họ không tiếc an nguy của bản thân.
Tuy nhiên cua giáp chắc chắn cảu Đường Tiêu cộng với giải kiềm kích sắc bén giống như là tử thần không thể ngăn cản.
Càng ngày càng nhiều võ sĩ đông doanh tụ tập bên người của Võ Đằng Giải Ngạn nhưng Đường Tiêu thi thoảng vẫn công kích được hắn.
- Mau đem tin tức này truyền tới cho thiên hoàng biết.
Võ Đằng Giải Ngạn không ngừng truyền âm cho một số cường giả bên cạnh để cho bọn họ đi bẩm báo với thiên hoàng.
Đường Tiêu hiện tại không thèm chú ý tới kẻ địch hai cái càng cua vung vẩy lập tức khiến cho đối phương đầu lìa khỏi cổ.
Tuy thực lực hiện tại của Đường Tiêu so với lúc giết ba vạn quân võ sĩ đông doanh ở cơ long cảng thì mạnh hơn rất nhiều, nhưng hắn không có thời gian chi tinh như lúc đó, lúc này đồ sát lại đều là những võ sĩ có võ trang đầy đủ khiến hắn khó khăn hơn rất nhiều.
Tuy nhiên hiện tại Đường Tiêu không có nhiều thời gian, hai mắt của hắn đỏ rực mà võ sĩ đông doanh vẫn không ngừng trào lên.
Mấy nghìn người mấy vạn người cũng kết thành đại trận vững chắc, từng bước vây khốn Đường Tiêu.
- Xuất hiện, giết cho ta, giết giết.
Đường Tiêu quát to một tiếng, những quỷ vụ hiện ra bốn phía, trong nháy mắt bao phủ cả đông kinh thành.
Quỷ ảnh ở trong sương mù càng nhiều, gào khóc hét lên bốn phía.
Dưới sự kìm chế của quỷ binh quỷ tướng, Đường Tiêu càng lúc càng tới gần Võ Đằng Giải Ngạn, hai cái càng cua một lần nữa nện lên trên người của hắn, Võ Đằng Giải Ngạn rơi vào đường cùng lại phải thuấn di, hắn không có lựa chọn nào khác đành phải trốn vào trong hoàng cung.
Tuy nhiên sau khi Võ Đằng Giải Ngạn thuấn di rời đi chưa đầy một khắc thời gian sau đó Đường Tiêu vung giải kiềm kích như hình với bóng giáng tới sau lưng của hắn, phập một tiếng trầm đục vang lên, Võ Đằng Giải Ngạn bị Giải Kiềm Kích đánh văng ra bên ngoài, đâm vào trong một thạch tháp, khói đất bụi mù.
Song mâu của Đường Tiêu cắm lên mặt đất, trong nháy mắt đã bay ra ngoài, lúc rơi xuống, hai giải kiềm kích của hắn lại đánh lên trên người Võ Đằng Giải Ngạn.
- Người nào dám lớn mật như thế, dám làm loạn thạch tháp của ta, làm nhiễu sự thanh tĩnh của ta.
Một tiếng hét lớn vang lên, sau đó một võ sĩ chiến giáp cầm trường đao bay ra.
- Tín Trường Đại Nhân?
Võ Đằng Giải Ngạn nhìn người kia mà kinh ngạc.
Đường Tiêu cảm nhận được sự uy áp của gã thì nhíu mày bởi vì hắn biết khí tức này vượt xa cả cường giả Địa Nguyên đỉnh phong.
Bất kể hắn là ai hôm nay mình gặp người giết người gặp quỷ giết quỷ.
- Cảm thương con dân của ta, chết đi.
Người mặc giáp màu đen nhìn Võ Đằng Giải Ngạn sau đó đưa mắt sang nhìn Đường Tiêu nhảy lên trên cao cầm chiến đao trảm tới Đường Tiêu.
Đường Tiêu ngẩng đầu mắng to một tiếng giải kiềm kích cũng nghênh hướng chiến đao của hắn.
- Keng.
Một tiếng vang thật lớn, chiến đao và giải kiềm kích tương giao với nhau, chiến đao bị cuốn chặt, nhưng cũng không bị giải kiềm kích đụng gãy.
Giải kiềm kích của Đường Tiêu một lần nữa chém ra, đột nhiên đánh lên phía trên áo giáp, lên giáp màu đen bị lõm xuống một cái.
Tuy nhiên áo giáp màu đen này cũng không có máu chảy ra khiến cho người ta cảm thấy nó thật không bình thường.
Thừa dịp thiết giáp đang tự mình chữa trị, giải kiềm kích của Đường Tiêu một lần nữa nện về phía Võ Đằng Giai Ngạn, Võ Đằng Giai Ngạn thuấn di một cái có ý đồ trốn tới sau lưng của thiết giáp nhưng hắn không ngờ giải kiềm kích như hình với bóng, đập vào thân thể của hắn như muốn nát báy.
Thiết giáp nhân mượn cơ hội này một đao trảm lên cua giáp của Đường Tiêu đáng tiếc cua giáp của Đường Tiêu quá mức cứng rắn, một đao này không chém tới được.
Đang lúc Đường Tiêu cùng Võ Đằng Giai Ngạn đấu khẩu với nhau, ở trên bầu trời của kinh thành đột nhiên xuất hiện một dấu chấm đen, điểm đen này càng lúc càng lớn, hơn nữa không ngừng xoay tròn.
Một người trẻ tuổi lạnh như băng xoay tròn vòng ra, sau khi bay về sau, hắn niệm ra khẩu quyết, không bao lâu sau đem toàn bộ thân hình ẩn náu đi, sau đó hắn dựa theo cảm ứng, hướng về phía địa điểm của Đường Tiêu và Vũ Đằng Giai Ngạn mà bay đi.
- Trở về con đường này thật không dễ dàng.
Người trẻ tuổi cảm khái một tiếng sau khi nhìn rõ tình cảnh trên mặt hắn hiện ra một vẻ kinh ngạc.
- Không ngờ rằng hắn đã giết được người Đông Doanh hơn nữa còn có tu vi Địa Nguyên lục cấp.
Người trẻ tuổi ôm kiếm mà nhìn Đường Tiêu lộ vẻ lạnh nhạt.
Đường Tiêu biết rõ người thiết giáp kia rất khó đánh chết, cho nên cũng mặc kệ, mà Võ Đằng Giai NGạn cũng đã bị Đường Tiêu đánh trọng thương.
Đường Tiêu cũng không lấy tính mạng của Võ Đằng Giai Ngạn mà sử dụng thối ma đại thủ ấn, một chưởng đánh tới Võ Đằng Giai Ngạn, đại lượng thị vệ trong hoàng cung xông ra có ý đồ ngăn cản sự đuổi giết của Đường Tiêu với Võ Đằng Giai Ngạn, nhưng với tu vi của bọn họ muốn ngăn cản Đường Tiêu là chuyện buồn cười.
Đúng lúc Đường Tiêu xuất ra chưởng cuối cùng, có thể đem Võ Đằng Giai Ngạn vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ thì một uy áp từ trên không trung ép thẳng về phía hắn, lập tức khống chế Đường Tiêu.
- Con mẹ nó.
Đường Tiêu hướng về phía trên trời mà mắng to một tiếng, hắn đã cảm giác được uy thế áp người này tuyệt không dưới cường giả Thiên Nguyên.
Võ giả thiên nguyên đối phó với mình là trái với quy tắc của thiên địa không biết thiên giới có ra tay không.
Võ Đằng Giai Ngạn lúc này đã tuyệt vọng cùng cực bỗng nhiên xảy ra biến cố như thế hắn vội vàng chỉ huy đám thị vệ hoàng cung:
- Các ngươi mau đi bắt giết hắn cho bổn tọa.
- Ở đây không phải cấm cường giả Thiên Nguyên tùy ý động thủ sao?
Nhìn thấy người kia là võ giả Thiên Nguyên, mà lại can thiệp vào giao tranh của võ giả Địa Nguyên, ra tay giam cầm Đường Tiêu. Tuy nhiên hắn cũng không hề do dự vèo một cái rút ra một thanh kiếm.
Ở trên mặt đất Đường Tiêu sau khi chịu sự uy áp cực lớn, mấy nghìn tên thị vệ đông doanh mượn cơ hội này vây tới công kích cua giáp của hắn, tuy cua giáp không bị bọn họ làm vỡ nhưng tình huống bị tấn công không cách nào hoàn thủ khiến cho Đường Tiêu phải tức giận.
Đúng lúc này từ trên không trung truyền tới từng tiếng bạo nổ cùng lúc đó từng luồng sóng truyền đến từ trên bầu trời.
Từng luồng sóng xungn kích truyền tới hơn một người vây chém Đường Tiêu bị té xuống mặt đất, không ít người bị thương.
Luồng sóng xung kích qua đi những người kia lại tiếp tục đứng lên hướng về phía Đường Tiêu mà định đánh tới.
Tuy nhiên điều bọn họ không ngờ chính là luồng sóng xung kích vừa qua đi mọi uy áp với Đường Tiêu đều không còn, mà lúc này Đường Tiêu đã tức giận đến cực hạn.
Cho nên toàn bộ lửa giận của Đường Tiêu đều trút lên trên người của bọn chúng.
- Người nào dám cản quy tắc của thiên giới, trên mặt đất của Đông Doanh quốc giương oai.
Tên thánh đấu sĩ ở trên bầu trời sau khi bị một cường giả Thiên Nguyên cấp công kích chật vật không chịu nổi liền quát lớn.
- Ha ha, giương oai, Đường gia gia của ta còn muốn đại tiện ở nơi này đây. Thiên tắc, trong mắt của gia gia ta chỉ là chó má mà thôi.
- Ngươi cũng họ Đường, ngươi cùng với tên Đường tiểu tử kia là quan hệ thế nào?
Thánh đấu sĩ sau khi nghe đối phương nói họ thì lộ vẻ nghi hoặc .
- Gia gia của ngươi họ Đường tên Tiêu, phía dưới là phân thân của ta, ngươi khi dễ hắn là khi dễ ta ngươi muốn tìm cái chết sao.
Người trẻ tuổi lãnh ngạo kia đúng là đám thần hồn của chủ hồn Đường Tiêu, sau khi đám tơ hồn kia tụ hợp lại đã đoạt xá vào trong một thân thể ăn mày.
Sau đó đường xá thật sự quá xa xôi hắn chỉ có thể từng bước tìm kiếm bí cảnh truyền tống trận mà trở về.
Ở trong quá trình này, hắn gặp kỳ ngộ vào trong một bí cảnh cực kỳ hung hiểm nhưng với tinh thần không sợ chết của mình một lần nữa hắn vượt qua được cửa ải, cảm ứng truyền tống trận công pháp sau khi tu luyện lợi dụng công pháp tìm được hai thần hồn ở trong bí cảnh xa xôi.
Bởi vì khoảng cách quá xa hắn cũng không biết hai thần hồn cái nào là chủ hồn cái nào là phân hồn cho nên chọn một cách là truyền tống tới đông doanh.
Thần hồn Lãnh Tuyết này so với Đường Tiêu thì tu vi cao hơn rất nhiều cho nên hắn có thể cảm ứng được Đường Tiêu còn Đường Tiêu không cảm ứng được hắn, Lãnh Tuyết này trở lại Áo Bỉ Đảo, tự nhiên bởi vì cảm ứng được chấp niệm trước kia, hắn muốn tìm long thể còn có long tinh.
Tuy nhiên Đường Tiêu hiển nhiên không phải là mục tiêu của hắn, bởi vì Đường Tiêu này không có long thể, chỉ có giải kiềm kích.
Lãnh Tuyết đối với Đường Tiêu phái dưới kia thì phức tạp, hắn đoán được Đường Tiêu dưới kia nhất định là thần hòn phân ra.
Phân hồn dưới kia cũng từng tham gia cướp đoạt thân thể Tôn văn, Long thể, nhưng vô tình mà từ bỏ hắn, chuyện này khiến cho Lãnh Tuyết rất tức giận, khiến cho hắn muốn phân hồn này một bài học.
Tuy nhiên sau khi phát hiện Đường Tiêu ở trong Đông Doanh đại sát tứ phương, Lãnh Tuyết cũng không đuổi bắt mà lạnh lùng ở bên cạnh xem thế nào.
Đúng lúc thánh đấu sĩ chuẩn bị ra tay với Đường Tiêu Lãnh Tuyết không thể khoanh tay đứng nhìn, hắn tuy mâu thuẫn nhưng cũng chỉ là mâu thuẫn nội bộ mà thôi.
- Hắn là phân hồn của ngươi, khó trách mà tu vi vượt qua nhiều Địa Nguyên võ giả như vậy.
- Thiên giới ở trong mắt của gia gia ta cái rắm cũng không bằng, giám sát sứ là cái rắm cũng không bằng.
Lãnh Tuyết lộ vẻ cuồng ngạo hắn có vẻ cuồng ngạo giống Đường Tiêu như đúc nhưng tu vi của hắn càng thêm thâm trầm bất khả trắc không để thánh đấu sĩ kia vào mắt.
- Thiên giới giám sát sứ cái rắm cũng không bằng sao, ai mà dám to gan như vậy?
Nhắc tới Tào tháo là Tào Tháo tới một gã giám sát sứ lặng không mà tới, hiển nhiên hắn đã tới từ lâu nhưng ẩn nấp.
Lãnh Tuyết nhíu mày với thần niệm cường đại của hắn, rõ ràng vừa rồi không phát hiện ra sự tồn tại của giám sát sứ này cho thấy tu vi của đối phương không thể khinh thường.
- Là hắn người này thân phận không rõ ràng nhất định là gian tế từ ma giới tới.
Tên thánh đấu sĩ đông doanh hướng về phía Lãnh Tuyết mà nói với giám sát sứ.
- Rất tốt, ngươi thân là thủ hộ sứ của đông doanh quốc có ma giới gian tế xâm lấn phải làm thế nào?
Thiên giới giám sát sứ liếc nhìn thánh đấu sĩ ngạo mạn mà nói.
- Bẩm tiền bối vãn bối dĩ nhiên là không thể đứng ngoài quan sát mà phải ra tay diệt trừ gian ác.
Thánh đấu sĩ vội vàng trả lời.
- Được rồi đây là cơ hội lập công của ngươi nếu như ngươi có thể trừ bỏ gian tế này bổn tọa sẽ bẩm cáo với thiên giới, cho ngươi một đại công.
Thiên giới giám sát sứ nói xong câu này thì lùi sang một bên lộ ra một bộ dáng không đếm xỉa tới.
Thân là thiên giới giám sát sứ, bình thường ở trên thiên giới hoạt động rất khoái hoạt, không quan tâm tới những bí cảnh này.
- Tiểu vũ trụ bộc phát.
Thánh đấu sĩ duỗi ra một quyền bày ra một tư thế tàn khốc.
- Bộc phát này, xem bổn công tử một quyền đánh bại tiểu vũ trụ của ngươi.
Lanh Tuyết vung cái đấm ra một quyền đánh tới nện về phía thánh đấu sĩ.
- Thiên mã tuệ tinh quyền.
Thánh đấu sĩ cuống quít vung quyền đón tiếp.
Hai quyền cương va chạm vào nhau, huyền quang chiếu sáng cả chân trời khiến cho cả đông kinh thành như ban này vậy, quyền cương chạm vào nhau, rất nhiều khối đá bị lay động cho sụp đổ.
Một quyền va chạm, Lãnh Tuyết lùi về phía sau vài bước mới đứng vững thân thể lại, thánh đấu sĩ thì lui ra hơn mười trượng mới khôi phục lại thân thể được.
- Con mẹ nó, thiên mã tuệ tinh quyền.
Lãnh Tuyết nghe xong mấy tiếng la thì cảm thấy vô cùng buồn cười.
- Hắn lập tức tới rồi
Cái tiểu vũ trụ mà thánh đấu sĩ nói dĩ nhiên là cái tiểu vũ trụ từ trong đan điền bộc phát mà thôi.
Lãnh Tuyết lúc này cũng không vung kiếm trong tay ra chém mà vận khởi chân khí ở trong đan điền từ từ quán chú vào trong đó, men theo chân khí nhan sắc của thanh kiếm cũng trở nên trắng ra.
Một hàn khí khắc nghiệt từ trên người của lãnh tuyết bắn ra, Đường Tiêu ở trên bầu trời tuy không biết chuyện gì xảy ra nhưng suy đoán khẳng định hai phe vì chính mình mà đánh nhau.
- Rõ ràng đem băng tuyết ý cảnh ngưng tụ vào trong cơ thể hơn nữa loại rét lạnh này còn có thể đóng băng thời gian, người này tu vi thâm bất khả trắc xem ra ta không tùy tiện ra tay là đùng bằng không hậu quả không tưởng tượng được.
Thiên giới giám sát sứ nhìn thấy cảnh tượng băng tuyết trước mắt thì chấn động.
Thiên Nguyên võ giả bình thường khống chế thời gian chi lực có thể ngộ đến võ giả Thiên Nguyên tuy thực lực so với võ giả bình thường không kém quá lớn nhưng thường thường ở trong chiến trận sẽ có kỳ thuật tuyệt, chiêu xuất kỳ bất ý mà giết chết đối thủ.
Đám người kia run sợ cả người, đem băng tuyết ý cảnh ngưng tụ vào trong cơ thể xong tất cả cảm thấy mình có chênh lệch bao nhiêu thực lực của đối phương.
- Rõ ràng ngươi là người nuốt sống thần hồn, xem ra ngươi đúng là từ ma giới mà tới.
Thiên giới giám sát sứ cũng rét run, bình thường tu vi của hắn không kém hơn Lãnh Tuyết bao nhiêu nhưng ở thiên giới an nhàn đã lâu, hắn so với Lãnh Tuyết hiện tại kém quá n hiều.