|
|
31-07-2008, 12:36 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
P1 - ChÆ°Æ¡ng 6
Không phải ngẫu nhiên mà Luân chá»n cuối tháng 6 bắn bức thÆ° đầu tiên vá» cho giám mục. Há»™i nghị Genève sắp kết thúc, sau mẻ lÆ°á»›i của Quân Ä‘á»™i Nhân dân Việt Nam ở lòng chảo Äiện Biên Phủ - cái lòng chảo nuốt chá»ng những hy vá»ng cuối cùng của phải chủ chiến ngoan cố ở Pháp. Navarre, rốt lại, là má»™t viên tÆ°á»›ng tồi. Rất tiếc, Salan còn tồi hÆ¡n.
Thế là chÃnh phủ Laniel đổ. Và ngay ngà y hôm sau, 14-6-1954, Mendès France láºp chÃnh phủ. Xu thế rút khá»i Äông DÆ°Æ¡ng vá» mặt quân sá»± đã già nh thắng lợi trong giá»›i cầm quyá»n Pháp.
Tuy nhiên, cái cÅ© chÆ°a chấm dứt hẳn thì cái má»›i đã nảy sinh; Pháp và Mỹ thá»a thuáºn dà n cảnh cho tấn tuồng tiếp diá»…n vá»›i những đổi thay Ä‘Ã o kép, sá»a soạn Ä‘iá»u kiện cho Mỹ đứng chân ở vùng đất châu à sôi nóng nà y.
Ngà y 16-6-1954, Bá»u Lá»™c từ chức và ná»™i trong ngà y đó, Ngô Äình Diệm trở thà nh thủ tÆ°á»›ng, nhÆ° là má»™t hòa âm ăn khá»›p từng nốt nhạc nhá».
ChÆ°a đầy má»™t tuần lá»…, Luân được thÆ° phúc đáp. Lá»i lẽ của giám mục trắng trợn hối thúc và đe dá»a, song đồng thá»i cÅ©ng bá»™c lá»™ sá»± bồn chồn. Luân quyết định không trả lá»i vá»™i.
Nghiên cứu thà nh phần chÃnh phủ Diệm, Luân hiểu rằng thế lá»±c của Diệm chÆ°a vững và ng, cấu trúc chÃnh phủ chỉ là má»™t sá»± dung hòa và Diệm sẽ còn phải Ä‘i nhiá»u bÆ°á»›c nữa má»›i hòng khống chế được nó. Nếu Diệm kiêm Tổng trưởng Quốc phòng và Ná»™i vụ thì ông ta buá»™c phải nhượng bá»™ cho hai ngÆ°á»i thân tÃn của Pháp là m Bá»™ trưởng phụ tá – Lê Ngá»c Chấn và Nguyá»…n Ngá»c ThÆ¡, cả hai Ä‘á»u là đốc phủ sứ ngoại hạng. Tổng giám đốc cảnh sát vẫn nằm trong tay Lại Văn Sang, phe Bình Xuyên, Tổng tham mÆ°u trưởng vẫn do tÆ°á»›ng Hinh, má»™t ngÆ°á»i Pháp, trừ mà u da.
TÆ°á»›ng 5 sao, Ä‘Æ°Æ¡ng kim Tổng tham mÆ°u trưởng Pháp Paul Ely thay tÆ°á»›ng 4 sao Salan. Äiá»u đó chứng tá» Pháp chÆ°a bỠảo tưởng. Pháp dứt khoát trao gánh nặng cho Mỹ song không phải vô Ä‘iá»u kiện. Trá»ng tâm của tình hình, trong má»™t thá»i gian nhất định, sẽ là sá»± tranh già nh, tháºm chà đẫm máu giữa tay sai của hai đế quốc – má»—i bên Ä‘á»u có chá»— mạnh và chá»— yếu nhÆ° nhau…
*
Những tháng liá»n sau đình chiến tháºt vất vả đối vá»›i Nguyá»…n Thà nh Luân. Má»™t mặt, anh phải là m tròn chức trách má»™t cán bá»™ trung Ä‘oà n: chỉnh đốn các Ä‘Æ¡n vị, trÆ°á»›c hết là tiểu Ä‘oà n 420, để có thể kịp táºp kết suôn sẻ. Cán bá»™ và chiến sÄ© không phải dá»… dà ng thông suốt Ä‘Æ°á»ng lối kết thúc chiến tranh của Äảng ta; chúng ta Ä‘ang thắng và triển vá»ng thắng to. Luân còn có nhiệm vụ là m cho má»i ngÆ°á»i, kể cả liên trung Ä‘oà n phó LÆ°u Khánh, chÃnh trị viên VÅ© Thượng Ä‘inh ninh rằng anh sẽ táºp kết, chỉ có không cùng Ä‘i má»™t chuyến tà u vá»›i há» mà thôi. Lệnh của anh TÆ° rất nghiêm: vá»›i Bá»™ tÆ° lệnh, anh cÅ©ng phải kÃn miệng.
Mặt khác, anh bắt buộc nắm vững đến từng mẩu vụn vặt các diễn biến của tình hình ở Sà i Gòn. Thâu đêm, Luân thảo rồi xóa, xóa rồi thảo hết phương án hà nh động nà y đến phương án hà nh động khác.
Luân chá»n Quyến và Sa ở lại vá»›i anh. Thuyết phục hai cáºu không Ä‘Æ¡n giản tuy rằng cuối cùng rồi hai cáºu đồng ý‎. Anh dá»± tÃnh cả vai trò của Sa và của Quyến khi vá» thà nh và những năm tiếp theo.
Cấp trên chỉ thị cho tiểu Ä‘oà n 420 xuống tà u sá»›m nhất. Luân hiểu rằng quyết định đó có liên quan đến anh. Giảm đến mức thấp nhất những ngÆ°á»i biết anh, cấp trên tạo Ä‘iá»u kiện thuáºn lợi cho hoạt Ä‘á»™ng của anh trong những ngà y gian nan sắp tá»›i.
Luân Ä‘Æ°a Ä‘Æ¡n vị ra tà u Arkengels Ä‘áºu ngoà i khÆ¡i vịnh Thái Lan, trÆ°á»›c và m Sông Äốc. Chiếc tà u khổng lồ đón tiểu Ä‘oà n nhÆ° đón ngÆ°á»i thân. Luân tiếp xúc vá»›i thuyá»n trưởng – má»™t sÄ© quan Hải quân Liên Xô – và dá»± buổi chiêu đãi lá»›n tổ chức ngay trên boong tà u.
Trừ Quyến và Sa, không ai trong tiểu Ä‘oà n 420 ngỠđồng chà tiểu Ä‘oà n trưởng của mình chia tay Ä‘Æ¡n vị. Nâng ly vodka, Luân kìm lắm má»›i khá»i rÆ¡i nÆ°á»›c mắt. TrÆ°á»›c anh, đến 600 con ngÆ°á»i đã cùng anh sống chết. Äó là những đồng chà tuyệt vá»i.
Thuyá»n trưởng chúc sức khá»e anh. Còn anh, anh chúc thầm sức khá»e toà n tiểu Ä‘oà n. Bao giá» thì gặp lại há»? Luân tin con số 2 năm, mặc dù anh cảm thấy hình nhÆ° con số ấy ẩn hiện cháºp chá»n không phải là con số của toà n há»c.
Ngồi xem phim Liên Xô – thuyá»n trưởng cho chiếu phim thần thoại “Sakkô Ä‘i tìm hạnh phúc†– Luân vừa trao đổi vá»›i VÅ© Thượng, vừa chia sẻ ná»—i láºn Ä‘áºn vá»›i Sakkô.
Äêm đó, Luân và VÅ© Thượng thức trắng. Há» mượn há»™i trÆ°á»ng của tà u Arkengels để có thể tá»± do nói chuyện. dÆ°á»›i bóng cá» búa liá»m và tượng Lê nin, hai bạn chiến đấu nhắc bao ká»· niệm cÅ©. Äôi lúc, VÅ© Thượng há»i vặn: Thì và i tuần hoặc và i tháng anh ra, gặp tụi nà y, sao anh cặn dặn nhÆ° “trốiâ€? Luân giáºt mình, chống chế: ChÆ°a chắc mình còn ở Ä‘Æ¡n vị - NhÆ°ng mà dù anh phụ trách trung Ä‘oà n thì không lẽ không đến 420 được? VÅ© Thượng thắc mắc, Luân không dám Ä‘i xa hÆ¡n. VÅ© Thượng không được quyá»n biết công việc của anh.
Sáng sá»›m Luân rá»i tà u Arkengels vá» và m Sông Äốc. Anh vẫy tay chà o toà n thể tiểu Ä‘oà n đứng trên thà nh tà u. Nếu không có những cán bá»™ Ä‘i cùng thì Luân, Quyến, Sa đã khóc ồ…
Äã đến lúc Luân rá»i chiến khu, tuy thá»i hạn táºp kết vùng Cà Mau má»›i già má»™t ná»a. Vá» thà nh sá»›m quá, không có lợi. Mà vá» trá»… quá cÅ©ng không hay. Luân viết cho giám mục má»™t thÆ° ngắn. Anh chỉ bảo là và o ngà y 10 tháng 12, buổi trÆ°a anh sẽ chà o giám mục tại VÄ©nh Long, trên Ä‘Æ°á»ng từ Cần ThÆ¡ vá» Sà i Gòn, ngoà i ra, không đòi há»i Ä‘Æ°a đón gì cả.
TrÆ°á»›c hôm lên Ä‘Æ°á»ng, Luân được gá»i đến Trung Æ°Æ¡ng Cục, anh Hai tiếp Luân.
Luân từng gặp anh Hai má»™t số lần, lúc Luân phụ trách trưởng phòng máºt vụ cÅ©ng nhÆ° khi chuyển ra Ä‘Æ¡n vị tác chiến. Vá»›i con ngÆ°á»i lãnh đạo đó, Luân kÃnh trá»ng theo nghÄ©a trá»n vẹn nhất: phục và mến. Luân tìm thấy ở anh Hai cái hiểu biết sâu rá»™ng – nhiá»u ngÆ°á»i trà thức kháng chiến gá»i anh Hai là ông “deux cents bougiesâ€(1) cÆ°á»ng Ä‘á»™ sáng cao nhất của má»™t ngá»n đèn Ä‘iện và o lúc bấy giá» - tấm lòng vị tha trà n đầy tình cảm và tÃnh nhân đạo, thái Ä‘á»™ cởi mở, giản dị.
Trong bá»™ bà ba lụa Ä‘en bạc mà u, anh Hai bằng giá»ng khu 4, dặn dò Luân nhÆ° anh dặn dò má»™t đứa em:
- Chúng ta hẹn nhau 2 năm sẽ gặp lại, nÆ°á»›c nhà sẽ thống nhất. Chúng ta chà o từ biệt nhau bằng hai ngón tay. Äó là má»™t nguyện vá»ng. Äó cÅ©ng là lá»i hứa hẹn quyết tâm. Có thể rồi đây nguyện vá»ng của chúng ta thà nh sá»± tháºt. NhÆ°ng, là ngÆ°á»i Cá»™ng sản, chúng ta không được quyá»n chỉ má»™t má»±c sống vá»›i nguyện vá»ng chủ quan. Nhiá»u dấu hiện báo trÆ°á»›c tình hình sẽ phức tạp. Mỹ ép Pháp nháºn Ngô Äình Diệm không phải để thi hà nh mà để phá hiệp định Genève. Tôi tin là anh đã Æ°á»›c lượng những Ä‘iá»u xấu nhất. Anh từng là m Phòng máºt vụ, chắc anh hiểu phần nà o ý đồ của Mỹ…
Luân lặng lẽ ngồi nghe. Anh hÆ¡i Ä‘á» mặt khi anh Hai nhắc tá»›i Phòng máºt vụ.
Rá»i Phòng liên lạc miá»n Nam vá» Äồng Tháp MÆ°á»i, Luân được phân công đứng đầu cÆ¡ quan sÆ°u tra tin tức địch. Äúng ra, Luân xin là m việc đó. Anh hình dung công tác tình báo thông qua sách vở - tháºm chÃ, thông qua tiểu thuyết – và bố trà má»™t bá»™ máy là m việc gần nhÆ° ráºp khuôn bá»™ máy của Pháp. Anh Ä‘Æ°a và o công tác tất cả nhiệt tình lãng mạn, những suy nghÄ© mà sau nà y má»—i khi nhắc tá»›i anh nóng lá»— tai bởi tÃnh cách quá thiên vá» tưởng tượng của chúng, và anh mÆ°á»ng tượng Phòng máºt vụ nhÆ° là má»™t công cụ Ä‘Æ¡n thuần chuyên môn. Anh cÅ©ng thu được má»™t và i tin có giá trị. Anh thÃch quá. Thế nhÆ°ng, trong má»› tin há»—n Ä‘á»™n đó, giả nhiá»u hÆ¡n tháºt, đôi khi tháºt là tiểu tiết mà giả là đại sá»±. ChÃnh anh suýt nữa bị bắt sống giữa Äồng Tháp MÆ°á»i trong má»™t tráºn nhảy dù quy mô lá»›n của Pháp – trÆ°á»›c đó, tin tức chỉ chứng minh giặc táºp trung lá»±c lượng nhảy dù vá» hÆ°á»›ng chiến khu Ä.
Lần đó, anh Hai phát biểu vá»›i anh vá» công tác tình báo. ChÆ°a bao giá» anh nghÄ© tá»›i việc anh Hai có kiến thức vá» công tác tình báo. Chỉ cần mÆ°á»i lăm phút phân tÃch, anh Hai khiến anh chá»›i vá»›i. Té ra. Luân tháºm dốt ngà y công tác mà anh phụ trách.
Luân được bồi dưỡng nhiá»u mặt qua buổi nói chuyện đó và cái lá»›n nhất có lẽ suốt Ä‘á»i anh không quên, đó là sá»± khác biệt vá» tÃnh chất giữa tình báo cách mạng vá»›i tình báo đế quốc, sá»± khác biệt bắt đầu từ chá»— phÆ°Æ¡ng pháp cách mạng không phải là số cá»™ng của những âm mÆ°u.
- Diệm thay Tổng tham mÆ°u trưởng, Hinh bị thay bằng Tỵ. Tá»›i đây, sẽ đến lượt ngà nh công an… Anh thấy đó, Diệm là m những việc nhÆ° váºy vừa phản ánh ý đồ hất chân Pháp của Mỹ, vừa củng cố thế lá»±c để chống phá cách mạng nÆ°á»›c ta. Theo tin tức gần đây, Mỹ Diệm và Pháp hô hà o má»™t cuá»™c di cÆ° lá»›n nhằm Ä‘Æ°a bá»n phản Ä‘á»™ng và những ngÆ°á»i theo đạo Thiên chúa cuồng tÃn, nhẹ dạ từ đồng bằng bắc bá»™ và o Nam, tạo háºu thuẫn má»›i cho táºp Ä‘oà n thống trị má»›i.
Anh Hai nhìn Luân khá lâu. Giá»ng anh cà ng trìu mến:
- Ná»™i bá»™ bá»n đế quốc và tay sai sẽ nảy nở các mâu thuẫn, mâu thuẫn nà y dà n xếp xong thì lại đẻ ra mâu thuẫn khác. Tình thế bá»n chúng hiện thá»i và sẽ tá»›i khác tình thế suốt 9 năm qua: bây giá», cách mạng lá»›n mạnh, vừa đánh bại má»™t tên đế quốc sừng sá», đã giải phóng được ná»a nÆ°á»›c. Việt Nam từ má»™t thuá»™c địa Ãt ngÆ°á»i biết đã trở thà nh ngá»n cá» tiêu biểu cho trà o lÆ°u Ä‘á»™c láºp dân tá»™c trên thế giá»›i. Bác Hồ đã trở thà nh niá»m hy vá»ng của các dân tá»™c Ä‘ang vùng lên phá xiá»ng xÃch nô lệ. Äó là phÃa chúng ta. Vá» phÃa địch, hai con thú dữ ngồi chung má»™t mâm cá»—, khó mà đỠhuá». Tay sai của chúng cÅ©ng không Ä‘Æ¡n thuần chỉ là bá»n quan lại nhÆ° trÆ°á»›c mà là những tên có tham vá»ng và kinh nghiệm chÃnh trị, kết quả tất yếu của sá»± thâm nháºp chủ nghÄ©a tÆ° bản và o nÆ°á»›c ta. TrÆ°á»›c mắt, mâu thuẫn Pháp – Mỹ nổi báºt. Rồi, mâu thuẫn ngay trong bá»n thân Mỹ, giữa các khuynh hÆ°á»›ng chÃnh trị, giữa tay sai dân sá»± và quân sá»±, giữa tay sai các địa phÆ°Æ¡ng… Bởi vì, giai cấp thống trị Mỹ không phải là cái gì thuần nhất. HÆ¡n nữa, vấn Ä‘á» Việt Nam rõ rà ng đã vượt khá»i khuôn khổ của má»™t sá»± kiện nhá» hẹp, đã trở thà nh má»™t bá»™ pháºn chịu tác Ä‘á»™ng của các chuyển biến cùng nằm trong mối tranh chấp giữa cách mạng và phản cách mạng ở châu à và trên thế giá»›i. Tôi lÆ°u ý anh mấy Ä‘iểm: Mâu thuẫn ná»™i bá»™ kẻ thù là có tháºt, khai thác mâu thuẫn đó có tầm vóc chiến lược trên Ä‘Æ°á»ng cách mạng chiến thắng phản cách mạng, riêng ở Việt Nam khả năng đó còn lá»›n lao hÆ¡n bất kỳ nÆ¡i đâu. Khai thác mâu thuẫn địch mà đạt hiệu quả sẽ là má»™t mÅ©i tiến công vô cùng lợi hại, đánh địch từ trong lòng chúng. NhÆ°ng, không thể nà o xem mâu thuẫn ná»™i bá»™ địch nhÆ° là má»™t hiện tượng Ä‘á»™c láºp – trình Ä‘á»™ của mâu thuẫn đó đến đâu, xét cho cùng, là do sức mạnh của phong trà o cách mạng quần chúng. Coi thÆ°á»ng mâu thuẫn ná»™i bá»™ địch là sai lầm, ảo tưởng ở mâu thuẫn ná»™i bá»™ địch, chỉ đặt má»i niá»m tin chiến thắng kẻ thù bằng khÆ¡i dáºy và lợi dụng mâu thuẫn ná»™i bá»™ địch cÅ©ng là sai lầm. Kẻ thù có mặt thống nhất tuyệt đối, đó là ý đồ chống cách mạng. Chúng dùng chiêu bà i chống Cá»™ng. “Chiêu bà i chống Cá»™ng†là cách nói vá» toan tÃnh của chúng. Tất nhiên, nếu cách mạng mạnh tạo Ä‘iá»u kiện phân hóa địch sâu sắc, thì sá»± thống nhất tuyệt đối kia sẽ trở thà nh tÆ°Æ¡ng đối, Ãt nhất cÅ©ng trong những trÆ°á»ng hợp cụ thể.
Anh Hai giữ Luân lại ăn cơm. Trong bữa cơm, anh Hai nói thêm:
- Diệm vốn là ngÆ°á»i miá»n Trung, quan lại. Ông ta thiếu chá»— dá»±a ở miá»n Nam, đặc biệt chá»— dá»±a trong hà ng trà thức. Anh có đủ hai Ä‘iá»u kiện đó; ngoà i ra, anh còn là ngÆ°á»i kháng chiến, má»™t chỉ huy quân Ä‘á»™i. Diệm cần những ngÆ°á»i nhÆ° anh. Anh cố gắng đóng vai trò má»™t phần tá» Quốc gia kháng chiến cho tháºt đạt thì anh có thể thá»±c hiện có kết quả nhiệm vụ chiến lược của Äảng giao cho. Nhân dân miá»n Nam đã tá»± khẳng định sức mạnh của mình trong quá khứ, đã trưởng thà nh qua chÃn năm thá» thách, đã hưởng những kết quả lá»›n lao do cách mạng Ä‘em lại vá» ruá»™ng đất, dân chủ, lại được ná»a nÆ°á»›c hoà n toà n giải phóng háºu thuẫn, sẽ không khuất phục trÆ°á»›c cÆ°á»ng quyá»n. Theo tôi, cái ná»n ấy quyết định xu thế của miá»n Nam và trá»±c tiếp quyết định nhiệm vụ của anh.
Luân từ giã anh Hai. Anh Hai nắm tay Luân khá lâu:
- Cẩn tháºn nhé! Nên nhá»›: khai thác mâu thuẫn ná»™i bá»™ địch vá» chiến lược khác vá»›i thi thố những mÆ°u mẹo vặt… Phải biết tá»± kiá»m chế, hết sức huy Ä‘á»™ng sức là m việc của cái đầu, cố gắng tồn tại trong lòng địch cà ng lâu bao nhiêu cà ng có lợi bấy nhiêu… Và , đối thủ chÃnh của anh là cÆ¡ quan tình báo Mỹ!
Mắt Luân má». Luân không dám nói thêm vì Luân biết chÃnh anh Hai cÅ©ng ở lại miá»n Nam, tiếp tục lãnh đạo cuá»™c đấu tranh má»›i trăm nghìn lần phức tạp, hiểm nguy!
Chú thÃch
(1) tức Hai trăm nến
hết: P1 - Chương 6, xem tiếp: P1- Chương 7
Last edited by khungcodangcap; 06-10-2008 at 07:50 PM.
|
31-07-2008, 12:37 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
P1- ChÆ°Æ¡ng 7
Äằng trÆ°á»›c há», ánh Ä‘iện lung linh của thị trấn Phụng Hiệp. Quyến chèo lái, Luân chèo mÅ©i, Sa tát nÆ°á»›c, hỠđã Ä‘i hai ngà y theo kinh xáng Huyện Sá» ra Phó Sinh, theo kinh xáng Phó Sinh ra Ngã Năm và từ Ngã Năm ngược vá» Phụng Hiệp.
Tám giá». Chiếc tam bản cắm sà o ở chót xóm. Phải ngủ lại má»™t đêm. Vá»›i há», đó là đêm cuối cùng ngủ trên vùng đất tá»± do.
Hai ngà y qua, Luân gần nhÆ° lầm lì, Sa và Quyến cÅ©ng há»a hoằn má»›i mở miệng. Tam bản cà ng nhÃch vá» phÃa trÆ°á»›c, há» cảm giác nhÆ° bá» lại đằng sau cái phần thiêng liêng trong thân thể há». Cảm giác vá» sá»± mất mát nầy thêm nhói khi há» dừng tam bản. Chỉ và i mÆ°Æ¡i phút nữa, há» có thể sẽ phải trình giấy cho cái bót tiá»n tiêu – không phải vá»›i đồng chà dân quân vui tÃnh mà vá»›i má»™t tên cảnh sát mặt mÅ©i vênh váo. Suốt 9 năm, há» Ãt gặp những tên cảnh sát nhÆ° váºy, nếu gặp thì trong tÆ° thế khác: tên cảnh sát lấm le lấm lét.
Trăng 16 vượt khá»i Ä‘á»t dừa, mảnh vÆ°á»n cây ăn quả trám bạc từ đám đất do chÃnh phủ kháng chiến cấp, má»™t nông dân nà o đó đã lên lÃp, chuối chắc đã thu hoạch và i mùa, còn dừa bắt đầu cho trái lứa đầu, mÆ°Æ¡ng hẳn nuôi được và i trăm con cá vồ. Dòng nÆ°á»›c lấp lánh êm Ä‘á»m. Từng cÆ¡n gió chÆ°á»›ng vá»— gợn sóng nhẹ và o mạn tam bản, kêu lách tách… Luân trằn trá»c mãi. Trên bá», Quyến và Sa cÅ©ng không ngủ. Hai cáºu tá»±a lÆ°ng và o gốc mù u, rù rì từ sau bữa cÆ¡m và có vẻ sẽ rù rì suốt sáng.
Tiểu Ä‘oà n của hỠđã đổ bá»™ lên Sầm SÆ¡n. Quyến và Sa không biết Sầm SÆ¡n, riêng Luân anh đã đến chÆ¡i nÆ¡i đó và i lần khi còn theo đại há»c. Tuy váºy, anh không chú ý nhiá»u những chi tiết mà VÅ© Thượng viết cho anh vá» bãi biển và o mùa chá»›m lạnh nầy. Luân nghÄ© đến đồng Ä‘á»™i của mình – nhiá»u khuôn mặt hiện ra tháºt rõ – và bụng nhÆ° quặn thắt khi câu há»i tá»± chợt tá»›i: chừng nà o thì gặp lại há»? Chừng nà o thì há» gặp ngÆ°á»i thân của hỠở quê nhà ?
Luân trá»—i dáºy quấn thuốc.
- Anh Bảy chưa ngủ sao?
Sa há»i. Nó há»i mà không cần nghe trả lá»i.
- Ta nhúm lá»a nấu bình nÆ°á»›c pha trà …
Quyến bảo Sa. Má»™t lát sau, bếp lá»a báºp bùng.
- Mấy chú đi đâu mà ghé ngủ tại đây?
Chủ nhà thấy lá»a, lò mò ra bá» kinh. Má»™t trung niên cao lá»›n, da rám nắng, mình trần, quần cụt, Ä‘áºp muá»—i liá»n xì, xá» bên cạnh bếp lá»a.
- Vô nhà nghỉ… có đèn đuốc. Có ván. Ngồi ngoà i nà y muỗi mòng lắm!
Chủ nhà má»i khách.
- Cám ơn… Tụi tôi khuya đi sớm, với lại ngoà i nà y mát.
Quyến trả lá»i.
- Mấy chú đi đâu? Ra Phung Hiệp hả?
- Ra Phung Hiệp rồi đi nữa. Lên Cần Thơ…
- Äi gặt lúa mÆ°á»›n hả? Coi tÆ°á»›ng mấy chú không phải là ngÆ°á»i Ä‘i gặt lúa mÆ°á»›n mà !
- Váºy tÆ°á»›ng tụi tôi là m nghá» gì?
Sa há»i vui.
- á»i nhìn qua thì biết liá»n, mấy chú là lÃnh hay cán bá»™, hòa bình rồi, vá» quê… Bữa nà o không có ngÆ°á»i nhÆ° mấy chú ghé đây, qua đây… Chú nhá» - ông ta chỉ Sa – mặt mà y coi sáng láng quá, sao không táºp kết để còn há»c hà nh, ở lại trong Nam mần chi?
- Hòa bình thì ham thiệt, hết bị cà nông thụt, hết bị Tây bố… mà , sao cái kiểu hòa bình nà y nó vÆ¡i vá»›i trá»i nÆ°á»›c quá! – ông nói tiếp. Má»™t lúc sau, giữa cái im lặng của hai ngÆ°á»i khách, ông nhổ bãi nÆ°á»›c miếng, nói giá»ng rầu rầu:
- Hòa bình mà quân Ä‘á»™i đằng mình rút Ä‘i ráo, chÃnh quyá»n giải tán, Ä‘oà n thể nông há»™i, thanh niên, phụ nữ cÅ©ng không còn… Há»… không có cái của đằng mình thì cái của tụi nó má»c ra… Vợ chồng tôi rầu thúi ruá»™t. Thằng con đầu lòng của tôi chết tráºn trên Tầm Vu, mấy bữa nay vợ chồng tôi tÃnh hoà i, tÃnh coi cái bằng “Tổ quốc ghi công†treo hay gỡ. Thằng con trai thứ hai Ä‘i 420, nó táºp kết rồi…
Sa vá»t miệng;
- Anh Ba đi 420 mà tên gì, ở đại đội nà o?
- Nó thứ tư. Giữa anh Hai nó với nó còn con Thia. Con chị nó chết rồi, Tây bắn…
Giá»ng chủ nhà hÆ¡i lạc.
- Thằng đó tên ở nhà là Lóc… Thì tôi đặt tên con báºy bạ váºy… Vô lÃnh, nó đổi ra Bảo Quốc. Trần Bảo Quốc.
- A! Sa reo lên… Tư Bảo Quốc, trung đội trưởng…
- Phải Ä‘a! Chú em biết nó hả? Chú em cÅ©ng ở 420 hả? – Chủ nhà há»i dồn dáºp.
Sa vụt im. Cáºu khẽ liếc Quyến, còn Quyến thì liếc xuống tam bản, nÆ¡i Ä‘iếu thuốc từng cháºp bừng Ä‘á».
- Dạ, tụi nà y ở 420…
Luân nắm sợi dây cá»™t tam bản bÆ°á»›c lên bá», trả lá»i.
- Ủa!
Chủ nhà bây giỠđã nhìn rõ Luân, qua ánh lá»a.
- Xin lá»—i, ông đây có phải là ông Bảy Luân.. Phải rồi, kỳ ông vỠđây vá»›i thằng Lóc. Tôi nhá»› mà . Kỳ ông kéo quân đánh lá»™ xe đó… Trá»i Pháºt! Khá»e không ông Bảy! Ông tệ lắm, cá»™t ghe dÆ°á»›i bến mà không lên nhà tôi – Chủ nhà mừng quýnh nói má»™t thôi.
Ông già gá»i vá»ng và o nhà :
- Bà nó ơi, ông Bảy tới nè!
- Ông Bảy nà o?
Má»™t phụ nữ bÆ°Æ¡n bÆ°Æ¡n theo bỠđất, vừa Ä‘i vừa há»i.
- Thì ông Bảy chỉ huy thằng Lóc, chớ ông Bảy nà o.
- Mèn đét Æ¡i! Váºy sao?
Thế là ba ngÆ°á»i phải và o nhà . Ngá»n đèn Hoa kỳ soi tá» ngôi nhà ba căn rá»™ng rãi. Giữa nhà , bà n thá» Tổ quốc vá»›i ảnh Hồ Chủ tịch, bên cạnh bằng ghi công Trần Văn Tôm. DÆ°á»›i bếp, bà chủ đã cắt cổ con vịt xiêm thiệt máºp. Sa nhúm lá»a, Quyến đâm gừng là m nÆ°á»›c mắm.
Ông chủ nhà uống trà vá»›i Luân. Ông tên Hai Sặt. Bây giá» Luân má»›i hiểu vì sao ông đặt tên con rặt ròng theo tôm cá. So vá»›i lần trÆ°á»›c đến đây – lần đó, Luân chỉ ghé giây lát và o ná»a đêm, lùa vá»™i chén cÆ¡m rồi Ä‘i liá»n cho kịp giá» nổ súng – Luân thấy nhà ông Hai thay đổi nhiá»u: nhà ná»›i rá»™ng, thêm bà n ghế, ngay bá»™ đồ trà cÅ©ng khác, không phải là chiếc bình tÃch sứt vòi nữa, và ngá»n đèn hoa kỳ thì má»›i tinh.
- Ông Bảy tÃnh sao đây?
Hai Sặt coi nhÆ° Luân phải vẫn phải chịu trách nhiệm vá» má»i tình hình sắp tá»›i.
Hai Sặt vốn quê Cồn á»c táºn Bến Tre. Năm Tây chiếm tỉnh, ông mang bầu Ä‘oà n thê tá» sang đây, ban đầu là m mÆ°á»›n. Năm 1960, ông được ChÃnh phủ kháng chiến tạm cấp cho má»™t mẫu đất. Ông lên liếp, láºp vÆ°á»n 2 công. Nhá» mẫu đất đó, ông sống khá, khá»i mặc bố tá»i, cÆ¡m ngà y hai bữa. Ông cho hai con trai Ä‘i bá»™ Ä‘á»™i, con gái là m giáo viên, vợ vô nông há»™i còn ông thì dân quân. Hồi trÆ°á»›c, ông ở mÆ°á»›n, khổ cá»±c trăm bá». Bây giá», má»—i năm ông bà n may cho Lóc được hai bá»™ chÃnh quy, lại tÃnh há»… Lóc cÆ°á»›i vợ thì cho cô dâu má»™t đôi bông, má»™t sợi dây chuyá»n…
- Äất mà chánh phủ cấp cho tôi thuá»™c Ä‘iá»n Cả Bé. Va chết rồi, mà con va má»›i nhắn đòi lấy lúa ruá»™ng từ năm 1946 tá»›i giá», cá»™ng 8 năm má»—i công ba giạ, ngót nghét 250 giạ. Con va hăm: đốn hết dừa, cây trái… Nó nói: ruá»™ng là m lúa không trồng báºy bạ. Hồi đằng mình còn súng ống ở đây, nó nói giá»ng đó, tôi bắn vô há»ng nó cho không còn cái răng ăn ***, chá»› đằng mình thất thế, thằng Ä‘iên, thằng ngu miá»…n có quyá»n, có súng cÅ©ng lên mặt dạy khôn mình được… Ông Bảy tÃnh sao đây?
Rồi ông chép miệng:
- Tiếc hại cây dừa, trái sai… Hổng biết giấu cái bằng ở chá»— nà o? Chắc vợ chồng tôi phải vá» Cồn á»c…
Luân ngồi yên khá lâu. Ông Hai Sặt vẽ trÆ°á»›c cái hình ảnh Ä‘en tối nhÆ° váºy và ông nghÄ© đúng. Ngay chuyện nhá»: treo hay gỡ cái bằng “Tổ quốc ghi công†mà Luân đã thấy khó nói gá»n vá»›i ông…
- ThÆ°a thiệt vá»›i ông Bảy, ông đừng rầy thằng Lóc, tá»™i nghiệp nó – Hai Sặt hạ thấp giá»ng, liếc vá» phÃa bếp – Thằng Lóc giao cho tôi bốn cây súng mút (1), má»™t cây mi (2), cÅ©ng được và i trăm đạn, mÆ°á»i lá»±u đạn… Nó dặn tôi chôn, khi hữu sá»± moi lên xà i… Tôi mà có vá» Cồn á»c cÅ©ng láºp thế dá»i súng theo.
- Coi chừng ngáºp nÆ°á»›c bị sét – Luân chẳng những không cằn nhằn Lóc mà còn nói đốc vô, y nhÆ° sá»± tiết lá»™ của ông Hai Sặt cất cục đá nặng khá»i ngá»±c anh.
Hai Sặt rạng rỡ:
- Dễ gì sét… bó ny lông, bôi mỡ bò, bỠtrong thùng cây – cây sao nghen – vô phương mối, vô phương mục!
Giữa bữa cháo vịt, ông Hai Sặt ghé và o tai Luân:
- Ông Bảy “nháºp thà nh†hả?
Luân không lắc mà cÅ©ng không gáºt đầu.
- Không thủ súng, e khó chớ!
Ông Hai vẫn thắc thá»m giùm Luân.
Có tiếng rá»a chân ngoà i bến.
- Ghe ai Ä‘áºu bến mình, hả má? - Giá»ng má»™t cô gái há»i vá»ng và o.
- Con Rô, gái út của tôi Ä‘i há»p thiếu niên vá»â€¦ - Hai Sặt bảo Luân, mặt buồn trở lại.
Má»™t cô gái tuổi 14, 15 bÆ°á»›c qua cá»a, lá»… phép khoanh tay thÆ°a Luân.
Từ dưới bếp, cô nói chuyện với mẹ và với Quyến, Sa:
- Tụi nà y không biết tại sao mấy anh, mấy chú lại bá» tụi nà y… Lá»›p y tế há»c chÆ°a hết khóa, còn mấy ngà y nữa má»›i xong phần cấy nhau Philatốp… Tiếc quá trá»i!
Cổ Luân như nghẹn. Anh gác đũa. Hai Sặt không ép…
Chú thÃch
(1) súng trÆ°á»ng
(2) tiểu liên
hết: P1- Chương 7, xem tiếp: P1 - Chương 8
Last edited by khungcodangcap; 06-10-2008 at 07:52 PM.
|
31-07-2008, 12:39 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
P1 - ChÆ°Æ¡ng 8
Trá»i còn má» má», trăng chÆ°a lặn, Luân, Quyến và Sa rá»i nhà Hai Sặt và o chợ Phụng Hiệp. Vợ chồng Hai Sặt, con Rô, sau bữa cÆ¡m mà hỠép bá»n Luân ăn “bá» bụng†tiá»…n khách xuống ghe. Ghe rá»i bến, há» vẫn còn đứng trông theo…
Qua má»™t vạt đất hoang um tùm lau sáºy – là n ranh phân chia vùng giải phóng và vùng tạm chiếm – bắt đầu ngoại vi thị trấn.
So vá»›i vùng giải phóng, nhà cá»a ngoại vi thị trấn Phụng Hiệp xÆ¡ xác hÆ¡n nhiá»u. Hầu nhÆ° không nhà nà o láºp vÆ°á»n và hầu nhÆ° nhà nà o cÅ©ng che tạm bợ bằng mấy tấm tôn, mấy bẹ lá dừa. Tuy váºy, má»—i nhà đá»u có luống vạn thá».
- Còn ná»a con trăng nầy vá»›i má»™t con trăng nữa là Tết.
Quyến nhìn luống vạn thá» rồi nói. Câu nói luyến tiếc của Quyến khuấy Ä‘á»™ng tâm tÆ° của Luân. Äúng rồi, năm nay, Luân sẽ phải ăn cái tết đầu tiên xa chiến khu, xa đồng Ä‘á»™i. Từ gần chục năm qua, cái Tết kháng chiến đã và o Luân nhÆ° má»™t thói quen dá»… thÆ°Æ¡ng. Dù ở chiến trÆ°á»ng nà o – vùng tá»± do hay địch háºu – Tết đến vá»›i bao nhiêu rá»™n rà ng: đánh và i tráºn “tất niên†cho ra đánh, há»™i nghị tổng kết, để còn sá»a soạn đầu lân, tiết mục ca kịch vui vá»›i bà con. Äêm 30, thế nà o cÅ©ng có buổi đón giao thừa Ä‘á»c thÆ¡ chúc Tết của Hồ Chủ tịch, ăn bánh tét, thịt kho dÆ°a giá của Há»™i phụ nữ và há»™i mẹ, thức cho đến sáng. Sáng, chia nhau Ä‘i chúc Tết chòm xóm. Thế nà o cÅ©ng nháºu “ba sợi†– “ba sợi†thôi, song không Ãt cáºu ngủ li bì, quên trá»i quên đất. NÆ¡i là m việc của ban chỉ huy và từng nhà dân mà bá»™ Ä‘á»™i ở nhá», thế nà o cÅ©ng có cá»a tam quan bằng lá dừa, có bình hoa vạn thá», có cá» và ảnh Cụ Hồ. Vui nhất là đêm kịch. ÄÆ¡n vị Ãt phụ nữ - và i cô y tá, chị nuôi rất ngại lên sân khấu – cho nên các cáºu trai phải đóng hóa trang: Ä‘á»™n ngá»±c, táºp Ä‘i yểu Ä‘iệu… trừ giá»ng ồm ồm Ä‘á»±c rá»±a không sao sá»a nổi, báo hại ngÆ°á»i xem cÆ°á»i muốn đứt ruá»™t, nhiá»u bà con vừa cÆ°á»i vừa lau nÆ°á»›c mắt.
Ra giêng, lại há»p bà n kế hoạch tác chiến, luyện quân.
Nhịp Ä‘á»™ đó đã thà nh bình thÆ°á»ng trong Luân. Bây giá» anh nhÆ° hẫng. Tháºt khó mà nghÄ© đến má»™t cái Tết không ló mặt ra ngoà i, không chúc Tết và được chúc Tết – dẫu có chúc Tết cÅ©ng sẽ không phải là : năm má»›i mừng tuổi bà con, mong bà con Ä‘oà n kết, ủng há»™ bá»™ Ä‘á»™i, đẩy mạnh kháng chiến đến toà n thắng, theo lá»i dạy của cụ Hồ và chánh phủ Trung Æ°Æ¡ng.
Kháng chiến đã thắng lợi, nhưng Luân mất đi cái câu chúc tốt đẹp đầu năm đó.
Trá»i sáng dần. TrÆ°á»›c trụ sở Ban liên hiệp đình chiến – ngôi nhà gạch nằm trên má»™t trong bảy ngã đổ ra Phung Hiệp – ngá»n cá» Ä‘á» sao và ng phẩy nhẹ trong gió sá»›m. Buổi táºp thể dục sắp kết thúc. Các đồng chà thân yêu của Luân Ä‘ang thở. Há» quay mặt vá» chiến khu, cúi đầu, ép hai cánh tay rồi mở rá»™ng vòng tay, ưỡn ngá»±c hÃt mạnh, theo hiệu lệnh Ä‘iá»u khiển mà Luân rất quen thuá»™c.
Tam bản trôi chầm cháºm. Luân không dám ngó ngay trụ sở - có thể có ngÆ°á»i quen Luân và vá»›i Luân, từ nay giấu kÃn niá»m Ä‘am mê cÅ© là má»™t ká»· luáºt. Anh biết mình không dá»… dà ng nháºp thân và o lối sống mà má»i cái Ä‘á»u trái ngược vá»›i đạo lý anh hấp thu trong chÃn năm. Chỉ còn biết cố công. Ôi chao! Cái không khà trong là nh mà anh đã hÃt, má»—i buổi sáng táºp thể dục cùng đồng Ä‘á»™i…
Anh nhìn Quyến, Sa: hai cáºu Ä‘ang hết sức căng thẳng.
Ngá»n quốc kỳ in trên nÆ°á»›c, Luân se sẽ Ä‘Æ°a bà n tay xuống dòng kinh vuốt ve ngá»n cá». Trụ sở Ban liên hiệp đình chiến, ngá»n quốc kỳ, tiếng Ä‘iá»u khiển buổi táºp thể dục và vùng tá»± do khu 9 cùng cái đêm chót ở nhà Hai Sặt lùi lại sau lÆ°ng anh…
*
Luân lên bá», chợ Phụng Hiệp ồn à o hÆ¡n tưởng tượng của anh.
Tiếng xe rồ máy, tiếng lÆ¡ má»i khách, tiếng rao hà ng và tiếng chá»i tục tằn dáºy cả má»™t góc trá»i. Chỉ cách có má»™t con kinh, Luân nhÆ° bÆ°á»›c sang má»™t thế giá»›i xa lạ hẳn.
Sau khi kÃn đáo ngoảnh lại nhìn lần nữa trụ sở Ban liên hiệp và ngá»n cá» Tổ quốc, Luân lÅ©i theo sóng ngÆ°á»i Ä‘i sâu và o chợ. Chiếc tam bản của Quyến, Sa lao lách giữa Ä‘oà n xuồng ghe chen chúc xuôi luôn vá» hÆ°á»›ng sông lá»›n. Má»—i cáºu sẽ bằng cách riêng, gặp Luân sau nà y…
Äã lâu rồi, Luân má»›i Ä‘i lại má»™t mình. Tá»±a nhÆ° anh Ä‘ang Ä‘á»™t nháºp đồn giặc. Ngay cả khi trinh sát đồn giặc, Luân cÅ©ng không Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c nhÆ° lần nà y.
Luân chợt thấy là nh lạnh nÆ¡i xÆ°Æ¡ng sống. Quanh anh, những cái nhìn chẳng giống cái mà anh thÆ°á»ng gặp mÆ°Æ¡i phút trÆ°á»›c đây. Tất cả Ä‘á»u dữ dằn.
Sau cùng, Luân đến bến xe:
- Thầy đi Cần Thơ hả?
CÅ©ng rất lâu, Luân má»›i nghe lại tiếng “thầy†lãng xẹt nầy. Luân chợt nhá»› rằng anh đã lá»t và o má»™t xã há»™i mà ngÆ°á»i ta quen gá»i vá»›i ngà i, cụ, ông chủ, thầy, cáºu… Sẽ chỉ còn có thể gá»i nhau “đồng chÆkhi tháºt vắng và phải gá»i tháºt khẽ…
Luân không mang xách gì theo mình. NgÆ°á»i lÆ¡ xe lôi xển anh và tống anh lên chiếc xe đò còn trống. Luân thấy các lÆ¡ xe, bất kể hà nh khách đồng ý hay không, vác túi, thúng, bao… của há» ném bừa lên mui. Cái tiếp xúc khởi Ä‘iểm báo vá»›i Luân sá»± lá»™n ẩu của má»™t xã há»™i mà Luân phải vùng vẫy trong đó.
ChÆ°a hết, Luân chÆ°a yên chá»— thì hà ng chục bà n tay chìa qua cá»a: mÃa ghim, dÆ°a hấu, nem, thuốc lá, giấy số, báo…
Luân mua bao thuốc lá Ruby Queen, diêm quẹt và tỠTiếng Chuông.
Tá» báo ra ngà y thứ Sáu, 10-12-1954, chạy tÃt suốt tám cá»™t: “Giáo sÆ° Ngô Ngá»c Äối từ chức Tổng ủy tị nạn, bác sÄ© thú y Phạm Văn Huyến thay… Hai tá»±a khác cÅ©ng to không kém: Bá»™ trưởng Phạm Duy Khiêm được bổ Cao ủy Việt Nam tại Pháp – Thiếu tÆ°á»›ng Nguyá»…n Văn Vỹ được cá» là m Tổng thanh tra quân Ä‘á»™i thay thế tÆ°á»›ng 4 sao Alessandri…â€
Luân thầm nghÄ©: Cả ba Phạm Văn Huyến, Phạm Duy Khiêm, Nguyá»…n Văn Vỹ, thân Pháp nổi tiếng, chỉ là chiếc cầu tạm mà Diệm dùng trong buổi giao thá»i.
Xe chá» khách khá lâu, Luân Ä‘á»c hết trang tin tức, bắt đầu Ä‘á»c bà i xã luáºn, ký tên Khải Minh. Khải Minh là ai, Luân đã biết, đã gặp. Bà i xã luáºn nhắc đến cuá»™c biểu tình hoan hô hòa bình và bị trấn áp đẫm máu – việc xảy ra cách nay đã hÆ¡n 5 tháng, liá»n sau khi hiệp định Genève ký kết. Nhắc lại sá»± việc đó, bà i xã luáºn khôn khéo giá»›i thiệu bản tuyên bố của Ủy ban bảo vệ hòa bình, đứng đầu là các ông kỹ sÆ° LÆ°u Văn Lang, giám đốc Pháp Hoa ngân hà ng Michel Nguyá»…n Văn Vỹ, luáºt sÆ° Trịnh Äình Thảo, luáºt sÆ° Nguyá»…n Hữu Thá», bác sÄ© dược khoa Trần Kim Quan, giáo sÆ° DÆ°Æ¡ng Trung TÃn và hÆ¡n 300 trà thức, nhân sÄ© khác.
Luân láºt trang trong, bây giá» anh không còn Ä‘á»c được nữa. Tình hình qua và i mẩu tin đã hiện rõ thá»±c chất: Cuá»™c đấu tranh vì hòa bình, thống nhất đất nÆ°á»›c của nhân dân vừa chá»›m dáºy, đã nhuốm máu ngay tức khắc.
Mải mê suy nghÄ©, anh không chú ý ngÆ°á»i ngồi bên cạnh Ä‘ang ghé mắt cùng Ä‘á»c báo vá»›i anh. Khi Luân chợt nhìn ra – ông khách để bá»™ râu cá chốt, Ä‘eo kÃnh Ä‘en to gá»ng, ngÆ°á»i gầy gầy – anh trao luôn tá» báo cho ông ta. Ông ta cám Æ¡n và cắm cúi Ä‘á»c.
“Má»™t máºt thám?â€, Luân tá»± há»i. Rất có thể vì đôi kiếng – gá»ng to – mà u Ä‘en giúp đắc lá»±c cho những cái nhìn rình ráºp.
Äằng sau Luân, hình nhÆ° cÅ©ng có má»™t số tay không phải dân là m ăn. Ngay ngÆ°á»i tà i xế - ông ta lúc nà o cÅ©ng láo liêng. Và tay lÆ¡ xe, vẻ mặt tháºt đáng nghi ngá».
Xe bắt đầu chạy. Ông khách trả tá» báo cho Luân, nhồi thuốc và o ống tẩu. Khói lên bá»±ng bá»±ng. Hình nhÆ° mắt ông ta không rá»i Luân.
ÄÆ°á»ng Phụng Hiệp – Cần ThÆ¡ xấu, chiếc xe đò hầm hừ vượt qua những Ä‘oạn bị phá hoại. Luân thấy vui vui: Từ phÃa đối ngược lại, anh quan sát kỹ hÆ¡n tác dụng cả những đêm bá»™ Ä‘á»™i cùng dân hì hục Ä‘Ã o, cuốc…
Xe qua đồn Nhà Thá». Cây tháºp ác gục xuống, cái đồn chỉ còn bá» tÆ°á»ng đá cháy nham nhở. Luân cố hình dung những đêm đánh hệ thống đồn bót dá»c lá»™ nầy, anh long theo con rạch nà o.
Xe Ä‘á»— lại trÆ°á»›c cây chắn má»™t trạm cảnh sát. Tất cả hà nh khách Ä‘á»u phải xuống xe. Cảnh sát khám kỹ hà nh là của từng ngÆ°á»i. Từng ngÆ°á»i được má»i và o trạm.
- Ông có giấy kiểm tra không?
NgÆ°á»i khách Ä‘eo kiếng to há»i Luân. Luân có. Tất nhiên, đó là thẻ kiểm tra giả, do nhà in Trần Phú ăn cắp kiểu, in lại. Nếu bằng mắt thÆ°á»ng, cảnh sát không tà i nà o phát hiện chá»— giả của thẻ kiểm tra. Còn dá»±a và o máy, vấn Ä‘á» sẽ khác. Luân tin chắc là trạm cảnh sát dá»c Ä‘Æ°á»ng không có máy. NhÆ°ng cái lão Ä‘eo kiếng nầy, tại sao lại há»i anh?
Quả như Luân đoán, viên trưởng trạm không xét nét thẻ kiểm tra của Luân. Song hắn nhìn Luân từ đầu đến chân:
- Ông Ä‘i đâu? - Viên trưởng trạm há»i.
Luân chÆ°a nói gì thì ngÆ°á»i khách Ä‘eo kiếng gá»ng to chìa giấy của ông.
- Ông Sáu khá»i Ä‘Æ°a giấy mà !
Viên trưởng trạm trả giấy cho ông ta, cÆ°á»i vui vẻ.
“Tụi nó vá»›i nhau! Hẳn rồi đây!â€, Luân nghÄ©.
- Váºy thì tôi vá»›i anh bạn tôi đây Ä‘i nghe…
Ông ta kéo tay Luân. Luân hơi lượng sượng một chút.
- Tụi nà y dỠgiá cá đồng ở Phụng Hiệp, còn lên dỠtrên Long Xuyên…
Ông ta bãi buôi như Luân cùng đi với ông.
Viên trạm trưởng đẩy đưa:
- Ủa? Ông Hai đây đi chung với ông Sáu hả…
Ông khách rút gói thuốc má»i viên trạm trưởng và là m nhÆ° vô tình, ông bá» quên gói thuốc trên bà n.
Tá»± nhiên, Luân thấy ông khách có má»™t chút gì khả nghi. Má»i ngÆ°á»i trên xe Ä‘á»u Ä‘á»™t ngá»™t trở nên hiá»n là nh.
*
Luân sắp đổi xe Ä‘i Sà i Gòn thì má»™t chiếc Citroën đến hối hả Ä‘á»— lại bên xe Cần ThÆ¡. Trên xe bÆ°á»›c xuống má»™t ngÆ°á»i nhá» nhắn Ä‘eo kiếng Ä‘en, báºn áo chùng Ä‘en, Ä‘eo tượng Chúa – má»™t linh mục. Ông ta nôn nả chạy há»i chiếc xe từ Phụng Hiệp lên mà Luân vừa Ä‘i – đó là chiếc xe thÆ¡ chạy sá»›m nhất.
Luân linh cảm là ông ta tìm Luân.
Ông khách Ä‘eo kiếng gá»ng to – viên trạm trưởng cảnh sát kêu bằng ông Sáu - cÅ©ng đổi xe Ä‘i Sà i Gòn. Ông đứng chung vá»›i Luân ở bà n bán vé. Ông linh mục đến bà n bán vé há»i, giá»ng Huế:
- Xin lỗi, quà vị ở Phụng Hiệp lên đây, vị nà o là kỹ sư Robert Nguyễn Thà nh Luân.
Luân chà o ông linh mục, nháºn tên mình. Linh mục mừng rỡ:
- May quá… tôi Ä‘oán chừng ông kỹ sÆ° Ä‘i chuyến xe thơ… Quả nhiên đúng. Äức giám mục má»i ông kỹ sÆ° vá» tòa giám mục. Dạ, có xe riêng…
Ông Sáu sững sá». Luân bắt tay ông:
- Cám ơn ông Sáu… Thôi, ông Sáu đi Sà i Gòn, tôi có chút việc riêng ghé Vĩnh Long.
- Ông cha nầy đón ông?
Ông Sáu há»i vặn, hất hà m vỠông linh mục. Luân gáºt đầu.
- Váºy mà …
Ông Sáu bá» lá»ng câu nói má»™t lúc.
- Tôi đâu có lên Sà i Gòn là m chi… TÃnh Ä‘Æ°a ông Ä‘i đó! Tôi Ä‘i Rạch Giá.
Luân đã hiểu. Ông Sáu ngại Luân bị là m khó dá»… ở dá»c Ä‘Æ°á»ng nên quyết giúp Luân. Chắc ông Ä‘oán Luân là má»™t ngÆ°á»i kháng chiến, có thể vì qua bá»™ quần áo lá»—i thá»i của Luân.
Luân bắt tay ông Sáu lần nữa, tháºt chặt. NhÆ°ng ông Sáu báºn quan sát chiếc Citroën và ông linh mục, có thể báºn luôn những xáo trá»™n trong đầu, bắt tay Luân lấy lệ. Luân không thể giải thÃch cho ông Sáu hiểu nên Ä‘Ã nh cúi chà o, gá»i lại ông cái nhìn từ giã biết Æ¡n vá»›i nhiá»u ngụ ý.
*
Xe ùn ở bến “bắc†Cần ThÆ¡. Hà ng Ä‘oà n GMC nối Ä‘uôi, má»—i xe đầy ắp lÃnh. Chắc là số lÃnh rút từ các tỉnh miá»n Tây vá» Sà i Gòn sá»a soạn chiếm đóng các vùng ta vừa chuyển quân xong. Hòa bình đã được hÆ¡n ná»a năm, song chÆ°a thấy dấu hiệu hòa bình trên gÆ°Æ¡ng mặt những ngÆ°á»i lÃnh nầy. Há» mệt má»i, rã rá»i, cáu kỉnh. Và i sÄ© quan Pháp huýt gió trên xe Jeep má»—i khi có má»™t phụ nữ Việt Nam Ä‘i gần. Vẫn mất dạy nhÆ° Luân từng biết, nhÆ°ng e dè hÆ¡n.
Từ trung tâm thà nh phố Cần ThÆ¡ phóng ra má»™t xe cảnh sát gắn còi mở Ä‘Æ°á»ng, tiếp liá»n má»™t chiếc Chrysler bóng nhoáng cắm cá» nhiá»u sao và đoạn háºu là má»™t xe bảo vệ - cÅ©ng đến năm sáu tên quân cảnh Mỹ Ä‘á»™i nón sÆ¡n chữ M.P, nét chữ chần vần rất nhói mắt.
Ông linh mục bảo ngÆ°á»i tà i xế:
- Theo liá»n xe quân cảnh!
Ra lịnh xong, chÃnh ông chồm hẳn ngÆ°á»i ra ngoà i xe, phô chiếc áo chùng và tượng Chúa lủng lẳng trên cổ. Xe được phép xuống “bắc†trÆ°á»›c những cái nhìn giáºn giữ của lÃnh ngụy và những cái liếc khó chịu của các sÄ© quan Pháp. Không nghe, nhÆ°ng Luân chắc là há» chá»i thá». Thá»±c tế đó cho Luân thấy cái tôn ti Ä‘ang hình thà nh trong nấc thang đẳng cấp ở miá»n Nam: Mỹ rồi tá»›i cha cố.
- Ông kỹ sư xa thà nh thị đã lâu, thấy có gì thay đổi không?
Khi “bắc†vượt sông Háºu, ông linh mục há»i Luân. Trên “bắc†những ngÆ°á»i buôn bán chen lấn, vừa van nà i, vừa mắng chá»i ngÆ°á»i mua, tiếng loa phát giá»ng ma quái má»™t Ä‘oạn ghi âm sấm giảng Hòa Hảo, tiếng Ä‘Ã n Ä‘á»™c huyá»n, Ä‘Ã n ghi ta của từng tốp ăn xin…
- Thay đổi nhiá»u… Tá»· nhÆ°, lÃnh đông hÆ¡n, ngÆ°á»i ăn xin cÅ©ng đông hÆ¡n. Và thêm cái má»›i…
Luân hất hà m vỠchiếc Chrysler.
- Ông muốn nói đến ngÆ°á»i Mỹ?
- Phải, những ngÆ°á»i khách má»›i…
- Hết còn là khách rồi… HỠlà bạn.
- Bạn hay là chủ?
Há»i vặn xong, Luân cÆ°á»i. Ông linh mục vụt cÆ°á»i theo.
Luân chÆ°a muốn bắt chuyện vá»›i ông linh mục. Con sông Háºu cuồn cuá»™n gợi anh nhiá»u ký ức. “ Bắc†vượt sông mÆ°Æ¡i phút – nÆ¡i khá rá»™ng – còn trong chiến đấu, Luân có khi phải tốn cả giỠđể từ Cần ThÆ¡ sang Trà Ôn, quãng hẹp nhất. Trên mặt sông nầy, anh đã từng đánh má»™t tráºn tao ngá»™: thuyá»n chở anh và má»™t tiểu Ä‘á»™i, giữa đêm mÆ°a, băng đến giữa sông thì chạm tà u tuần – tà u tuần tắt máy, thả xuôi theo nÆ°á»›c. Khi tà u tuần báºt pha, Luân ra lịnh nổ súng. ChÃnh anh già nh khẩu trung liên của má»™t chiến sÄ©, xả thẳng và o pha. Pha tắt ngấm. Äèn pin không đủ sức phát hiện thuyá»n của bá»n anh. Khi Cần ThÆ¡ bắn lên trá»i những chùm pháo sáng thì bá»n anh đã lá»t và o con rạch ngoằn ngoèo.
Có thể từ nay anh sẽ khó mà tao ngá»™ vá»›i lÃnh tuần sông, nhÆ°ng ngay trên chuyến “bắc†vượt dòng nÆ°á»›c bạc, giữa má»™t tình thế bá» ngoà i khác xÆ°a, Ãt ra cÅ©ng có chiếc Chrysler cắm cá» Mỹ được há»™ tống tháºt sá»± và biết đâu, cả ông linh mục chÆ°a hẳn chịu là m linh mục nà y là những trở ngại đủ gá»i bằng không nhá».
… Xe qua Cái Vồn. Cứ và i trăm thÆ°á»›c, má»™t đồn lÃnh Hòa Hảo, má»™t trụ sở Dân xã đảng và má»™t nhà giảng – nhà giảng xây y hệt lô cốt, loa phóng thanh ra rả. Bên trong ụ đất và rà o kẽm gai, lÃnh Hòa Hảo nón bo, đồng phục Ä‘en, mặt mÅ©i lừ nhừ. Nhà tÃn đồ - nhà nà o cÅ©ng trồng cá»™t phÆ°á»›n và sÆ¡n cá»a mà u trần Ä‘iá»u – nép dÆ°á»›i quyá»n uy của cả bá»™ máy quân sá»± chÃnh trị và tôn giáo. ChÆ°a chắc số đông tÃn đồ Hòa Hảo hiểu ý nghÄ©a sá»± ra Ä‘á»i của ngần ấy thứ đè nặng lên vai há», rúc rỉa há», nhồi nắn há».
Cái di sản chống Cộng của thực dân Pháp còn đó.
Ông linh mục ngồi ở băng trÆ°á»›c quay lại cÆ°á»i hóm hỉnh vá»›i Luân:
- Chúng ta Ä‘ang qua vùng cai quản của ông Năm Lá»a.
NgÆ°á»i lái xe chợt lên tiếng:
- General Cinq Feux (1) đấy!
Ông linh mục và ngÆ°á»i lái xe cÆ°á»i nắc nẻ.
- Má»™t quốc gia thống nhất không thể dung thứ cho các tiểu vÆ°Æ¡ng cát cứ. Khắp tỉnh Long Xuyên, Châu Äốc, Cần ThÆ¡, VÄ©nh Long, Sa Äéc, đâu Ä‘au cÅ©ng nhan nhản đồn bót Hòa Hảo, há» là m ra luáºt riêng, há» thu thuế. Dân khổ hết sức!
Ông linh mục thuyết má»™t hồi. Ông nói câu chót kèm cái chép miệng. Luân biết ông linh mục má»›i nhắc vùng Hòa Hảo. Còn vùng Cao Äà i, Bình Xuyên, còn vùng UMDC (2) của tên Tây lai Léon Leroy… ChÃnh phủ Diệm chá»n lá»c trong hà ng tá đối tượng đâu là cái cần trừ khá» trÆ°á»›c hết.
- HỠsẽ biến mất trong một ngà y không xa!
Ông linh mục là m má»™t cá» Ä‘á»™ng minh há»a: hai bà n tay xòe, cháºp lại và dang ra. Có thể vì thói quen ban phép là nh nên dù nói đến má»™t sá»± bôi xóa, ông vẫn hết sức dịu dà ng.
- Ông kỹ sÆ° biết chuyện ông Trần Văn Soái sang Hồng Kông không? - Linh mục há»i.
Luân biết, do má»™t tá» báo Sà i Gòn tiết lá»™. Anh không hoà n toà n tin là chuyện đó chÃnh xác nhÆ°ng mẩu tin cho thấy cái thá»±c chất của các lá»±c lượng mà Pháp Ä‘ang muốn Ä‘Æ°a và o để trả giá vá»›i Mỹ.
Năm 1947, Bảo Äại nằm ở Hồng Kông. Ông ta rá»i Hà Ná»™i sang Trung Quốc rồi không chịu vá» nÆ°á»›c. Bấy giá», ông ta là cố vấn VÄ©nh Thụy – trong lúc buá»™t mồm thốt được má»™t câu khá kêu: “Trẫm thà là m dân má»™t nÆ°á»›c Ä‘á»™c láºp còn hÆ¡n là m vua má»™t nÆ°á»›c nô lệâ€.
Cuá»™c xung Ä‘á»™t vÅ© trang giữa ta và Pháp đã lan khắp nÆ°á»›c. Thá»±c dân Pháp tìm kiếm con bà i chÃnh trị. Bảo Äại lần nữa tá»± nguyện là m bù nhìn. Äể tấn tuồng rôm rả má»™t chút, Pháp cho má»™t số tay sai từ Sà i Gòn sang Hồng Kông “yết kiến cá»±u hoà ng, bà y tá» tÃn nhiệm và thỉnh cá»±u hoà ng hồi loanâ€. Thiếu tÆ°á»›ng (3)Trần Văn Soái tức Năm Lá»a là thà nh viên của “phái Ä‘oà n nhân sÄ© và đại biểu các giá»›i†gồm 24 ngÆ°á»i. Äến Hồng Kông, Năm Lá»a thắng bá»™ quân phục cấp tÆ°á»›ng, Ä‘i dạo phố. Ngoà i phố, ông ta gặp Trịnh HÆ°ng Ngẫu – má»™t nhà chế tạo cÆ¡ khÃ, từng mÆ°á»›n ông ta là m công. ChÃnh chụm các lò “gadoden†xe hÆ¡i cho Trịnh HÆ°ng Ngẫu mà ông ta mang tên Năm Lá»a.
Trịnh HÆ°ng Ngẫu ngắm nghÃa bá»™ áo cấp tÆ°á»›ng của Năm Lá»a rồi bảo:
- Äây là thuá»™c địa của Ä‚ng lê. Quân Ä‘á»™i Ä‚ng lê không có tÆ°á»›ng 2 sao, mầy mang sao ra Ä‘Æ°á»ng, cảnh sát tưởng mầy là tÆ°á»›ng giả, nó còng đầu!
Hoảng hồn, Năm Lá»a tháo lon, đút vô túi quần.
Luân không cÆ°á»i. Äâu có gì đáng cÆ°á»i. Anh không cÆ°á»i luôn vá»›i những chi tiết mà ông linh mục thuáºt đầy khoái trá:
- Ông Năm Lá»a có ba ngÆ°á»i vợ chÃnh, kêu bằng ba phu nhân. Má»™t là LÆ°u Kim ÄÃnh, má»™t là Äoà n Hồng Ngá»c, má»™t là Phà n Lê Hoa…
- Phà n Lê Huê chứ! – ngÆ°á»i lái xe sá»a lại.
- CÅ©ng rứa. Toà n tên phÆ°á»ng tuồng. Má»—i bà đá»u váºn khôi giáp, Ä‘eo gÆ°Æ¡m. Không phải để đùa mà sá»a soạn đánh nhau tháºt!
Xe chạy đến cổng và o thị xã VÄ©nh Long. DÆ°á»›i má»™t tấm bảng quảng cáo to tÆ°á»›ng – thuốc lá Golden Club của hãng Pháp – má»™t tu sÄ© Hòa Hảo, tóc búi, áo dà i, Ä‘ang cầm loa Ä‘iện Ä‘á»c má»™t Ä‘oạn sấm giảng của Äức thầy Huỳnh Phú Sổ.
Lòng Luân bá»—ng dâng lên má»™t niá»m xót xa thÆ°Æ¡ng hại. Còn ông linh mục – cái đầu câng câng và cái má»™ trá» dà i thượt… Giá»ng quái đản Ä‘á»c sấm của tu sÄ© Ä‘uổi theo xe.
---
(1) tÆ°á»›ng Năm Lá»a (tiếng Pháp)
(2) Unite Mobile de Défense Chrétienne (ÄÆ¡n vị cÆ¡ Ä‘á»™ng bảo vệ đạo Thiên chúa)
(3) tức cấp hà m "Général de brigade" trong quân đội Liên hiệp Pháp, mang 2 sao. Quân hà m nà y chỉ tương đương cấp Chuẩn tướng 1 sao của Quân lực VNCH sau sau năm 1963.
hết: P1 - Chương 8, xem tiếp: P1 - Chương 9
Last edited by khungcodangcap; 06-10-2008 at 07:54 PM.
|
31-07-2008, 12:41 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
P1 - ChÆ°Æ¡ng 9
Xe ôm theo “rond point†(1) rẽ vá» phÃa mặt thì má»™t toán cảnh sát thổi còi ra hiệu bắt xe ngừng. Äằng sau toán cảnh sát, lố nhố má»™t số ngÆ°á»i mặc thÆ°á»ng phục.
Luân biết ngay đây không phải là cuá»™c khám xét bình thÆ°á»ng. ChÃnh ông linh mục và tà i xế cho Luân triệu chứng: rõ rà ng há» chỠđợi cảnh nầy, qua cái liếc trao đổi khá nhanh, giấu kỹ của hai ngÆ°á»i, trÆ°á»›c khi cảnh sát thổi còi.
- Việc chi, hỉ?
Ông linh mục lầu bầu, mở cá»a xe. Ông bÆ°á»›c đến toán cảnh sát, chìa giấy. NhÆ°ng viên sÄ© quan lắc đầu, vẹt ông sang má»™t bên, xán lại xe. Ông linh mục nhún vai, ý muốn nói vá»›i Luân: tôi là m hết sức mình, song há» không nghe.
Tay tà i xế ngả ngÆ°á»i, duá»—i chân thoải mái, không nói không rằng.
- Xin lá»—i, ông cho xem giấy tá».
Viên sÄ© quan cảnh sát lá»… Ä‘á»™ Ä‘Æ°a tay lên kêpi chà o Luân truá»›c khi ra lệnh bằng má»™t giá»ng cá»™c lốc.
Luân Ä‘iá»m tÄ©nh rút trong túi ra tá» giấy to, chữ đánh máy, đóng má»™c Ä‘á», Ä‘Ãnh kèm ảnh Luân trên góc. Ảnh đóng má»™c nổi, khác thẻ căn cÆ°á»›c mà Luân trình vá»›i trạm kiểm soát sáng nay.
Luân nháºn rõ vẻ chÆ°ng há»ng của viên sÄ© quan – và cả ông linh mục, tay tà i xế.
Không Ä‘á»c tá» giấy, viên sÄ© quan sừng sá»™:
- Ông cho tôi xem thẻ kiểm tra.
- Tôi không có thẻ kiểm tra, chỉ có giấy tá» nà y. - Luân trả lá»i nhá» nhẹ.
Viên sÄ© quan bây giá» má»›i Ä‘á»c tá» giấy. Bên trên, tá» giấy ghi hai dòng: Chánh phủ Việt Nam Dân chủ Cá»™ng hòa, Äá»™c láºp – Tá»± do – Hạnh phúc. Bên góc trái: Ủy ban kháng chiến hà nh chánh tỉnh Rạch Giá – quáºn Hồng Dân. Bên dÆ°á»›i: Giấy Ä‘i Ä‘Æ°á»ng. Và bắt đầu những dòng chữ: Chủ tịch Ủy ban kháng chiến hà nh chánh quáºn Hồng Dân, chiếu Ä‘iá»u 14, tiết d, chÆ°Æ¡ng II của Hiệp định đình chỉ chiến sá»± ở Việt Nam kà kết ngà y 20 tháng 7 năm 1954 tại Genève, căn cứ và o Ä‘iá»u 14 tiết c, chÆ°Æ¡ng II của hiệp định nói trên, nay cho phép Nguyá»…n Thà nh Luân, nguyên Trung Ä‘oà n phó Quân Ä‘á»™i nhân dân Việt Nam, sinh năm 1921, được trở vá» sinh sống ở Sà i Gòn theo nguyện vá»ng của ông. Mong nhà chức trách địa phÆ°Æ¡ng giúp đỡ ông Nguyá»…n Thà nh Luân. Hồng Dân ngà y 5 tháng 12 năm 1954. Chủ tịch Hà Văn BÃnh.
Viên sĩ quan lúng túng.
- Giấy nà y không có giá trị…
Hắn trả tỠgiấy lại cho Luân.
- Tôi là công dân nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, hơn nữa, là sĩ quan của quân đội kháng chiến. Tôi dùng giấy nà y là hợp pháp…
Luân vừa xếp tỠgiấy, vừa nói.
- Chúng tôi không biết quáºn Hồng Dân.
Viên sÄ© quan hình nhÆ° không được chuẩn bị trÆ°á»›c đối phó vá»›i tình thế nà y nên nói liá»u.
- Váºy ông cho phép tôi há»i: Ông là ai, ông có quyá»n gì kiểm tra giấy tá» của tôi? - Luân vẫn từ tốn.
- À, ông muốn giở luáºt ra, phải không? Äây, tôi là trung úy Lê Văn Thu, Ä‘á»™i trưởng cảnh sát thuá»™c Ty công an VÄ©nh Long.
Hắn chìa cho Luân tấm thẻ bá»c ny lông, mang chữ kà của trưởng ty công an.
Luân cÆ°á»i mỉm:
- Rất tiếc, tôi không biết ông trưởng ty nà y. Vả lại, với chúng tôi,tỉnh nà y tên là Vĩnh Trà , chớ không phải Vĩnh Long. Cho nên, tôi không thể bằng lòng để ông xét…
Luân nói nhÆ° váºy nhÆ°ng lại mở cá»a xe bÆ°á»›c ra. Số tò mò kéo đến cà ng lúc cà ng đông. Xe cá»™ dồn cháºt ngã tÆ°, bóp còi inh á»i.
- NhÆ°ng – Luân nói to – nếu các ông muốn bắt tôi thì tôi sẵn sà ng theo các ông vá» khám. Các ông vô cá»› bắt má»™t ngÆ°á»i kháng chiến, Ä‘iá»u đó các ông sẽ trả lá»i vÆ¡i Ban liên hiệp đình chiến và Ủy ban quốc tế. Bây giá», tôi vỠđâu? Có cần còng tay tôi không?
Viên sĩ quan chẳng biết phải là m gì. Hắn liếc ông linh mục, ông nà y khẽ lắc đầu. Viên sĩ quan bỗng sừng sộ:
- Ai mà bắt ông? Chúng tôi chỉ há»i giấy tá», ông có đủ giấy từ thì má»›i ông Ä‘i!
Hắn quay lÆ°ng, Ä‘Æ°a tay xua số ngÆ°á»i bu quanh xe:
- Cái gì mà kéo tá»›i đông dữ váºy? Tản ngay! Muốn vô bót nằm hả?
Ông linh mục má»i Luân lên xe.
- Mần ăn chi mà lạ rứa? - Ông ta cà u nhà u. Chẳng biết ông cà u nhà u cảnh sát xét há»i ẩu hay cà u nhà u ty công an quá dở. Xe lăn bánh, Luân vẫy vẫy đám đông…
*
Ngô Äình Nhu, quần trôpican cÅ©, sÆ¡ mi ngắn tay, chân nhịp nhịp đôi xăng Ä‘an lâu ngà y không đánh xi, ngồi trên chiếc ghế nệm đặt trong phòng là m việc của giám mục. Giám mục Ngô Äình Thục, lúc nà o cÅ©ng Ä‘Æ°á»ng bệ ngồi sau chiếc bà n gá»— Ä‘en. Hai anh em yên lặng.
Nhu có mặt ở Tòa giám mục từ sáng sá»›m. Anh ta muốn Ä‘Ãch thân chứng kiến mà n kịch do mình đạo diá»…n. Nhu không tin ở tà i ứng biến của giám mục.
Gia đình há» Ngô vốn thâm căn nhiá»…m tôn ti phong kiến của má»™t đại vá»ng tá»™c. Ngô Äình Khả, phụ chÃnh thân thần. Hai trai của Khả leo đến cá»±c phẩm: Ngô Äình Khôi, tổng đốc, Ngô Äình Diệm từ Tri huyện thoắt Tuần vÅ© và sau đó, Thượng thÆ¡ bá»™ Lại, đầu triá»u. Má»™t trai cÅ©ng cá»±c phẩm vá» lÄ©nh vá»±c khác: Ngô Äình Thục, 28 tuổi, lãnh chức linh mục và 13 năm sau, thụ phong Giám mục.
Khi Thục lãnh chức linh mục, Nhu lên 8 và khi Nhu vừa há»c xong trung há»c thì Thục đã là giám mục. Khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i là khoảng cách của má»™t thế hệ - Thục ra Ä‘á»i và o những năm cuối của thế ká»· trÆ°á»›c, còn Nhu sau Thế chiến thứ nhất.
Có lẽ sá»± dun dủi sau đây đã phần nà o đảo lá»™n cái tôn ti nghiêm ngặt ấy. Nhu bay nhảy đúng và o lúc nhà há» Ngô sa sút. Ngô Äình Khôi bị cách mạng trừng trị, đáng lẽ Ngô Äình Diệm cÅ©ng phải trả nhiá»u món nợ máu vá»›i nhân dân, nhÆ°ng chÃnh sách khoan hồng của chÃnh phủ Việt Nam Dân chủ Cá»™ng hòa đã cứu ông ta. Trong má»™t tình hình xấu nhÆ° váºy, chức giám mục không tá» ra má»™t chút uy thế nà o. NgÆ°á»i xốc vác nhà há» Ngô lại là Ngô Äình Nhu – má»™t công chức hạng thÆ°á»ng. Công lao “trung hÆ°ng†đó được Ä‘á»n bù ngay khi Diệm nắm quyá»n. Vá»›i thiên hạ, Nhu chỉ là má»™t cố vấn, bà o đệ của Thủ tÆ°á»›ng. NhÆ°ng chÃnh Nhu vạch kế hoạch giúp Diệm phục thù Bảo Äại và Pháp – trÆ°á»›c kia đã thay Diệm bằng Phạm Quỳnh – chÃnh Nhu Ä‘ang lèo lái chế Ä‘á»™ miá»n Nam.
Quyá»n hạn – và cả thà nh tá»±u – đã tạo cho Nhu có cái nhìn kẻ cả, ngấm ngầm đối vá»›i hai ngÆ°á»i anh của mình. DÄ© nhiên, Nhu chẳng coi Luyện và Cẩn ra gì.
Thục là anh, là giám mục – đó là giới hạn mà Nhu tuân phục.
*
Nhu đặc biệt chú ý đến trÆ°á»ng hợp Nguyá»…n Thà nh Luân. Hai gia đình đã quan hệ thân máºt từ lâu, khi Ngô Äình Thục nháºn chức Giám mục địa pháºn VÄ©nh Long. Nói chÃnh xác, giám mục Thục nhá» vả nhà Nguyá»…n Thà nh Luân: ông ta từ xa đến coi sóc cả má»™t địa pháºn, nếu không tạo ra mối giao hảo vá»›i má»™t vá»ng tá»™c sở tại thì rất khó chu toà n pháºn sá»±. TÃn đồ đạo Thiên chúa VÄ©nh Long – và đồng bằng sông Cá»u Long nói chung – không nhiá»u, song thuá»™c hạng tai mắt, hầu hết là trà thức. Trong thâm tâm, Thục rất cảm Æ¡n sá»± giúp đỡ hà o phóng của kỹ sÆ° Ä‘iện René Nguyá»…n Thà nh Luân.
Bắt tay và o xếp đặt bà n cá» má»›i, Nhu hiểu rất rõ cái lá»— hổng cá»±c lá»›n mà gia đình há» Ngô, bất cứ giá nà o cÅ©ng phải lấp: cần má»™t chút hÆ¡i hÆ°á»›ng của cuá»™c kháng chiến để trang sức cho cái khẩu hiệu “đả Thá»±câ€. Bá»n đầu hà ng, đầu thú không thiếu gì, song chẳng má»™t ai đáng giá. Trịnh Khánh Và ng từng là m đến Phó tÆ° lịnh khu, song gã chỉ là má»™t tên ba hoa và ăn chÆ¡i.
Vả lại, Trịnh Khánh Và ng sát cánh vá»›i Bình Xuyên ngay từ khi vừa Ä‘Ã o ngÅ©. Xem Ä‘i xét lại Robert Nguyá»…n Thà nh Luân là món hà ng quà hÆ¡n hết. Do đó, Nhu bà y cho Thục viết thÆ°. Nhu nóng lòng đón Luân vê trÆ°á»›c khi Hiệp định Genève kà kết. NhÆ°ng Luân không là m theo ý Nhu. Lần đầu, Nhu tá»± rút ra kết luáºn là vá»›i Nguyá»…n Thà nh Luân, không thể chÆ¡i cái trò dụ hà ng được.
Biết tin Nguyá»…n Thà nh Luân vá» thà nh, dù sau Hiệp định Genève, Nhu mừng rÆ¡n. Äằng nà o Luân cÅ©ng không thoát khá»i Nhu. Nhu bố trà đón Luân vá»›i cú dằn mặt là bắt Luân phải trình diện trong tÆ° thế má»™t kẻ sá» dụng giấy tá» giả. Từ đó Nhu sẽ ban Æ¡n…
*
Äiện thoại reo. Nhu cầm ống nghe. Giám mục nhìn Nhu chăm chú. “Tôi đây…â€, Nhu nói. “Sao? Không thà nh công? Nói rõ má»™t chút…â€
Nhu gác máy, mặt cau có.
Tiếng gõ cá»a nhẹ.
- Má»i và o! - Giám mục bảo.
Cá»a phòng mở, ông linh mục Ä‘i đón Luân cúi chà o, giá»ng nhÆ° ngÆ°á»i có lá»—i:
- KÃnh thÆ°a Äức cha và ông cố vấn, y đã tá»›i!
Giám mục Ä‘Æ°a mắt dò há»i Nhu.
- Äức cha ra tiếp y!
Giám mục rá»i bà n viết bÆ°á»›c ra.
Nhu báºt dáºy, mở cá»a sổ. Từ phòng là m việc của giám mục, Nhu trông rõ Luân Ä‘ang rá»i xe để ở vệ Ä‘Æ°á»ng, bÆ°á»›c qua cổng. Luân Ä‘i chững chạc, trong bá»™ quần áo rõ rà ng không được may Ä‘o cẩn tháºn, ung dung liếc những cháºu hoa bà y trong khuôn viên Tòa giám mục.
- Thằng nà y kiêu kỳ dữ đây!
Nhu lầu bầu. Nhu chỉ biết Luân qua ảnh. Äây là lần đầu, anh ta trông rõ ngÆ°á»i tháºt của Luân.
Nhu ngả mình lên ghế, đưa tay bóp trán.
---
(1) Äiểm tròn giữa giao lá»™.
hết: P1 - Chương 9, xem tiếp: P1 - Chương 10
Last edited by khungcodangcap; 06-10-2008 at 07:56 PM.
|
31-07-2008, 12:42 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
P1 - ChÆ°Æ¡ng 10
Phòng khách của Tòa giám mục thiếu ánh sáng. Luân phải dừng lại má»™t lúc ở ngưỡng cá»a má»›i có thể nhìn rõ giám mục Ä‘ang tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đón anh tại giữa phòng. Luân bÆ°á»›c lên tấm thảm len và tiến đến giám mục. Giám mục ôm choà ng anh. Khi giám mục buông anh ra, Luân quỳ xuống, giám mục Ä‘Æ°a chiếc nhẫn trÆ°á»›c mặt Luân và Luân kÃnh cẩn hôn lên.
- Xa Äức cha rất lâu, nay gặp lại, thấy Äức cha khá»e mạnh con rất mừng – Luân nói, trÆ°á»›c khi ngồi và o ghế mà giám mục má»i.
- Anh cÅ©ng váºy. Anh chẳng khác tà nà o! – Giám mục cÆ°á»i xởi lởi.
- Con cám Æ¡n Äức cha đã cho ngÆ°á»i đón con.
- á»’! Chá»— nhà anh vá»›i tôi, anh đừng nói thế! – Giám mục ngăn Luân – Thế nà o, ông Jean khá»e chứ?
- Cám Æ¡n Äức cha, anh con khá»e.
- Chị Trần cÅ©ng khá»e?
- Cám ơn…
- Hai ông bà có được mấy con?
- Thưa, anh chị con chưa có cháu nà o.
Giám mục tặc lưỡi:
- Tá»™i thì thôi… Cả hai anh chị Ä‘á»u táºp kết, hở?
- Thưa, phải.
- Cụ René mất, thấm thoát đã gần ba năm… - Giám mục lại tặc lưỡi.
- KÃnh thÆ°a Äức cha – Luân sá»a cách ngồi, trịnh trá»ng – Hôm nay, sau khi hoà n thà nh nghÄ©a vụ công dân và nghÄ©a vụ dân Chúa trong sá»± nghiệp già nh Ä‘á»™c láºp dân tá»™c, trÆ°á»›c khi trở lại Ä‘á»i sống bình thÆ°á»ng, con tá»± coi có bổn pháºn trÆ°á»›c tiên phải đến trình diện vá»›i Äức cha, vị chủ chăn của giáo pháºn mà con là con chiên, để chúc sức khá»e Äức cha và để xin Äức cha ban cho lá»i cầu nguyện…
Giám mục nở nụ cÆ°á»i thá»a mãn, Ä‘Æ°a tay là m dấu thánh và miệng lầm bầm má»™t câu kinh…
*
Nhu quyết định tiếp xúc Luân tại Tòa giám mục. Anh ta cần phải Ä‘i đến má»™t kết luáºn dứt khoát. Do đó, bữa ăn trÆ°a đáng lẽ chỉ là bữa ăn giữa giám mục và Luân, nó biến thà nh bữa tiệc của bá»™ ba.
Không đợi giám mục giới thiệu, Luân đã chà o Nhu:
- Xin chà o ông cố vấn!
Sá»± xuất hiện của Nhu xác định những Ä‘iá»u Luân suy Ä‘oán. Nhu không thể chỠđợi lâu hÆ¡n. Bữa ăn hôm nay sẽ có ý nghÄ©a nhÆ° má»™t thánh lá»… “bắp têm†vá»›i Luân hoặc sẽ là lần khảo sát chót trÆ°á»›c khi giao anh cho công an. Luân nhá»› rà nh rá»t lá»i anh TÆ° trong bữa là m việc sau cùng vá»›i Luân:
“Anh sẽ chÆ¡i vá»›i địch má»™t ván bà i mà má»i con bà i Ä‘á»u láºt ngá»a…â€
Luân hiểu, ván bà i bắt đầu từ sáng nay.
Giám mục ngồi đầu bà n, Nhu và Luân đối diện. Nghe tiếng Ngô Äình Nhu đã lâu, hôm nay Luân má»›i có dịp quan sát kỹ anh ta: gầy, môi thâm, da tái, trán cao. Vá»›i chừng đó phát tiết, nếu Nhu chỉ là m việc bằng cái đầu thì quả đây là má»™t đối thủ có hạng. Song, trong má»™t thoáng, Luân tìm ra sÆ¡ hở của Nhu: anh ta thÃch “maniéré†(1) – má»™t táºp sá»± lãnh tụ bao giá» cÅ©ng mang nhược Ä‘iểm đó. Nhu kênh kiệu khi bắt tay Luân: buông thõng cả năm ngón tay, nhÆ° là ban Æ¡n cho kẻ khác. Nhu vừa ngồi và o ghế, liá»n ngả lÆ°ng, soải chân. Nhất là cái hất hà m trịch thượng:
- Sao, khá»e chứ?
Nhu cÅ©ng “đo đạc†Luân: thằng cha lầm lì, nhÆ°ng khả ái, đôi mắt rất sáng, thằng cha trà thức, con nhà già u, chịu cá»±c đủ chÃn năm…
Giám mục nâng cốc Martel khai vị:
- Má»i các vị chạm cốc chúc mừng giáo dân Robert Nguyá»…n Thà nh Luân, con trai của ngÆ°á»i bạn khả kÃnh của chúng tôi, chúc mừng buổi gặp mặt gia đình hôm nay.
Luân chạm cốc. Anh ngó thẳng và o mắt Nhu và uống cạn.
Äến tuần rượu thứ hai, Nhu nâng cốc:
- Hôm nay Äức cha và tôi mừng ông Luân. NhÆ° Äức cha vừa nói, chúng ta gặp nhau trong thân tình. Tôi mong là buổi nói chuyện sẽ thẳng thắn, bổ Ãch. TrÆ°á»›c hết, xin má»›i Äức cha, xin má»i ông Luân. Xin chúc ông Luân, ngÆ°á»i trở vá», dồi dà o sức khá»e.
Tuần rượu thứ ba, Luân nâng cốc.
Sau món gá»i tôm, Nhu xoay tròn ly vang trắng:
- Ông Luân có thể nói cho chúng tôi biết, ông quay vỠvới ý định như thế nà o?
Luân cÆ°á»i tháºt tÆ°Æ¡i, đủng đỉnh gắp miếng cá hấp, im lặng thưởng thức mùi vị của nó, rồi má»›i nói:
- Tôi chú ý ông Nhu hai lần dùng từ “trở vá»â€, “quay vá»â€ chỉ trÆ°á»ng hợp của tôi. Tôi không Ä‘i Pháp, không Ä‘i Mỹ, tôi ở nÆ°á»›c Việt Nam của chúng ta, sao gá»i là “trở vá»â€, “quay vá»â€ được?
Giám mục sẽ liếc Nhu.
- Ông khó tÃnh quá! Thì trÆ°á»›c đây ông ở thà nh nay trở vá» thà nh… Tôi nói theo nghÄ©a đó. – Nhu cÆ°á»i vả lả.
- Nếu câu há»i của ông Nhu không ẩn ý, tôi rất vui lòng vá» bữa gặp mặt hôm nay. Tôi không phải và không bao giá» có thể là má»™t thứ “hà ng thần lÆ¡ láoâ€, dù cho nhÆ° Từ Hải!
Luân nói Ä‘Ä©nh đạc. Cuối cùng, anh pha chút hà i hÆ°á»›c và cÆ°á»i. Nhu cÆ°á»i theo:
- Nếu ông là Từ Hải, ắt phải có má»™t nà ng Kiá»u. Tiếc là chúng tôi chÆ°a tìm ra má»™t nà ng Kiá»u. Vả lại, tôi đâu phải là Hồ Tôn Hiến!
- Váºy thì tốt lắm! – Luân nâng ly vang.
- Tôi há»i nghiêm chỉnh: Ông định là m gì?
- Äó là má»™t câu há»i hòa bình. Tôi là má»™t ngÆ°á»i lÃnh, vì là lÃnh, tôi quà trá»ng hòa bình. Nói cho cùng, chúng tôi đổ máu để vÄ©nh viá»…n chấm dứt đổ máu. Tôi sẽ là m tất cả những gì vì ná»n hòa bình bá»n vững sau khi đã là m tất cả những gì vì ná»n Ä‘á»™c láºp mà tất cả chúng ta Ä‘ang hưởng…
Nhu nhìn Luân soi mói:
- Ông xác tÃn rằng việc của ông là m trong chÃn năm là đúng đắn?
- Có lẽ ông Nhu còn biết rõ hÆ¡n tôi là điá»u tin tưởng đó không chỉ của riêng tôi, của những ngÆ°á»i kháng chiến chúng tôi. Chẳng lẽ ông không tin nhÆ° váºy?
- Cuộc kháng chiến lúc đầu phù hợp với ý nguyện toà n dân, song cà ng vỠsau, Cộng sản cướp công, cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc biến thà nh cuộc đấu tranh ý thức hệ.
Luân vụt cÆ°á»i to. Giám mục không biết phải là m gì, Ä‘Ã nh sá»›t những miếng thịt bò bÃt tết thÆ¡m lừng và o Ä‘Ä©a Nhu và Luân:
- Má»i các vị…
Nhu châm quẹt đốt một điếu thuốc, nén bực bội.
- Tôi xin lá»—i đã cÆ°á»i – Luân dằn từng tiếng – Ông Nhu có thể cho tôi khiếm nhã. Song, câu há»i của ông Nhu tháºt đáng tức cÆ°á»i. Tôi không nghÄ© ông Nhu sẽ há»i nhÆ° váºy. Trần Văn Ân, Hồ Hữu TÆ°á»ng, Nguyá»…n TÆ°á»ng Tam, Bảy Viá»…n và những ngÆ°á»i tÆ°Æ¡ng tá»±, không phải là há»c giả, há» không biết phải tá»± bà o chữa cho thái Ä‘á»™ Æ°Æ¡n hèn của há» không dám theo Ä‘uổi sá»± nghiệp kháng chiến đến cùng bằng cách nà o, nên dùng câu há»i đó. Còn ông, má»™t ngÆ°á»i há»c cao, Ä‘á»c nhiá»u sách, nổi tiếng là má»™t nhà tÆ° tưởng lá»›n, không nên lầm lẫn nhÆ° váºy…
Nhu rÃt má»™t hÆ¡i thuốc tháºt dà i.
- Tôi lầm lẫn ở chỗ nà o?
- Ông có nháºn ra cuá»™c kháng chiến mang lợi Ãch rõ rà ng nhất vá» cho ông Ngô Äình Diệm hay không? Hay là ông nghÄ© sá»± quay 180 Ä‘á»™ của ngÆ°á»i Pháp – từ sa thải đến trá»ng dụng ông Diệm – là hảo tâm của há»? Ông có thấy nêu không có cuá»™c kháng chiến, nếu cuá»™c kháng chiến không Ä‘i đến thắng lợi – thì ông Diệm phải lÆ°u vong suốt Ä‘á»i hay không? Hiển nhiên là Phạm Quỳnh sẽ giữ ngôi vị của ông ta. Ngay ông, ông Nhu, chắc còn phải chôn vùi tháng ngà y ở thÆ° viện… Những ngÆ°á»i kháng chiến chẳng những không cÆ°á»›p công mà đã chia công, tháºm chÃ, trên má»™t nghÄ©a nà o, đã chia công cả cho những ngÆ°á»i chẳng có má»™t chút công, nếu không nói là có tá»™i! Thế mà , bá»—ng nhiên vang lên Ä‘iệp khúc: Cá»™ng sản cÆ°á»›p công… Chuyện của Laurel, Hardy, chuyện của Fernandel (2)… sao lại chen và o đây?
Giám mục lo lắng. Ông thấy mặt Nhu nhÆ° dà i hẳn ra. Luân đã bổ má»™t cú “nốc ao†và o tÃnh tá»± phụ của anh ta.
- NgÆ°á»i khác hô hoán vỠ“Cá»™ng sản cÆ°á»›p công†thì khả dÄ© còn hiểu được. Äến ông Diệm, ông Nhu mà cÅ©ng phụ há»a theo, tháºt kỳ quặc. Những ngÆ°á»i kháng chiến ròng rã chÃn năm chịu cá»±c chịu khổ đủ Ä‘iá»u, hy sinh mạng sống, bá»—ng bị lên án là kẻ cÆ°á»›p công! Ông Nhu không thấy tÃnh cách khôi hà i trong láºp luáºn nà y sao? Ông còn nói đến cuá»™c đấu tranh ý thức hệ. Tôi nghÄ© rằng má»™t số ngÆ°á»i quen miệng nói mãi rồi tá»± ká»· ám thị mình nói đúng. Quả có sá»± tranh chấp ý thức hệ tháºt: Nguyá»…n Hải Thần, VÅ© Hồng Khanh ngoà i Bắc, Bảy Viá»…n, Nguyá»…n Hòa Hiệp trong Nam, chÆ°a đánh Pháp đã đầu hà ng Pháp, há» muốn cả dân tá»™c hạ vÅ© khÃ, trở lại thân nô lệ. Tuyệt đại Ä‘a số ngÆ°á»i kháng chiến không chấp nháºn sá»± phản bá»™i, quyết kháng chiến đến thắng lợi. Äó là cuá»™c đấu tranh ý thức hệ…
- Ông cuồng tÃn quá! - Nhu vá»›t vát.
- Hình nhÆ° ông Nhu muốn ám chỉ sá»± cuồng tÃn của những ngÆ°á»i Cá»™ng sản. Tại sao lòng yêu nÆ°á»›c nồng nhiệt không thể có ở ngÆ°á»i Quốc gia? Vô tình, ông Nhu đẩy ngÆ°á»i Quốc gia vá» phÃa những kẻ đầu óc trống rá»—ng.
- Không! – Nhu cải chÃnh – Tôi không nói nhÆ° váºy. Dù sao, ngÆ°á»i Quốc gia trong kháng chiến cÅ©ng không có quyá»n…
- Tôi chá» câu nầy của ông. Lại má»™t giả định mà nhÆ° có tháºt. Ông nói quyá»n gì? Tôi là má»™t ngÆ°á»i kháng chiến không thiếu má»™t ngà y, tôi có quyá»n không? – Luân bá»—ng cÆ°á»i: - Tiếc rằng đây là thị xã VÄ©nh Long, nÆ¡i các ông quản lÃ, tôi không có cách gì chứng tá» má»™t ngÆ°á»i Quốc gia kháng chiến có quyá»n tá»›i đâu. Tôi là má»™t chỉ huy, tôi có quyá»n đánh giặc. Và , không phải để khoe khoang, tôi cần thÆ°a: tôi đánh giặc không kém lắm, được khá nhiá»u huân chÆ°Æ¡ng quân công. Anh tôi, má»™t phó chủ tịch, anh ấy có quyá»n, nhÆ° luáºt pháp chÃnh phủ quy định cho má»™t phó chủ tịch. Tôi muốn nói thẳng vá»›i ông Nhu Ä‘iá»u nầy: các ông phạm má»™t thiếu sót lá»›n, ông cho phép tôi gá»i nhÆ° váºy, đó là các ông đối địch vá»›i cuá»™c kháng chiến. Nhất là đối địch khi kháng chiến đã đánh bại Pháp, kẻ chiếm nÆ°á»›c ta ngót trăm năm, tháºm chà không sánh nổi Bảy Viá»…n, Năm Lá»a. NgÆ°á»i Mỹ cung cấp cho các ông nhiá»u thứ, song há» không thể cung cấp cái chất dân tá»™c dữ dá»™i nầy, tất nhiên, trừ thứ giả…
Nhu húng hắng ho. Anh ta bắt đầu nhìn Luân bằng những tia mắt khang khác.
- Anh hùng biện quá!
- Tôi nổi tiếng là ngÆ°á»i nói dở. Chẳng qua, tôi bảo vệ sá»± tháºt.
- Thôi, ta hãy cạn ly. Rồi còn thưởng thức món súp nữa.
Giám mục cảm thấy nhẹ nhà ng. Ông ta nâng cốc vang Bordeaux óng ánh. Luân nghiêng đầu cảm ơn giám mục, uống một hớp, anh nói:
- ThÆ°a Äức cha, con cho rằng cuá»™c kháng chiến chống Pháp thắng lợi là thắng lợi của tất cả ngÆ°á»i Việt Nam, kể cả những ngÆ°á»i không đồng tình vá» má»™t hay nhiá»u mặt vá»›i Äảng Cá»™ng sản. Rồi đây, giả tỉ nhÆ° ngÆ°á»i Mỹ sẽ ở vá»›i chúng ta, cái mà chúng ta có thể ká»m chế thái Ä‘á»™ nÆ°á»›c lá»›n của há» là chÃnh những năm kháng chiến.
Giám mục gáºt đầu. Nhu cÅ©ng gáºt đầu. Luân bá»—ng nói nhÆ° vô tình:
- Cuộc kháng chiến lớn lao đó sẽ mang vỠcho giáo hội Việt Nam chiếc mũ hồng y nữa kia!
Có lẽ để che giấu niá»m xúc Ä‘á»™ng mà giám mục ra hiệu cho linh mục phục vụ khui chai rượu digest (3) nhãn hiệu Le Cardinal (4).
- Ông có cần chúng tôi giúp đỡ gì không?
Nhu há»i Luân, giá»ng đã dịu dà ng.
- Hiện nay tôi chưa thấy cần… Dù sao cũng xin cám ơn ông.
- Cá»a văn phòng riêng của tôi, cá»a phủ Thủ tÆ°á»›ng lúc nà o cÅ©ng rá»™ng mở. Ông đừng ngại.
Nhu chạm cốc với Luân và uống cạn.
- Cá»a Tòa giám mục còn mở trÆ°á»›c cá»a văn phòng của chú nữa! – Giám mục cÆ°á»i hả hê.
---
(1) Là m bộ, là m điệu.
(2) Những danh hà i giữa thế kỷ XX.
(3) Tiêu hóa.
(4) Hồng y.
hết: P1 - Chương 10, xem tiếp: P1- Chương 11
Last edited by khungcodangcap; 06-10-2008 at 08:00 PM.
|
|
|
| |