Ta đang học ngành quản trị kinh doanh cho nên ngoại ngữ phải giỏi thì mới mong thăng tiến trong công việc sau này. Nhưng oái ăm thay ta lại là người thấm đẫm tinh thần yêu nước, thương tiếng Việt nồng nàn, nên không thẩm thấu được các loại ngôn ngữ nước ngoài. Thế là điểm số môn ngoại ngữ của ta nói đơn giản là một đàn vịt chống gậy đi đập trứng gà.
Nhưng giờ thì đã khác rồi, tiếng Anh à, đồ bỏ thôi. Bí quyết học ngoại ngữ giỏi chỉ nằm vỏn vẹn trong một chữ “thuộc”. Mà trí nhớ của ta hiện giờ chắc có lẽ kém chiếc máy tính siêu cấp một tí mà thôi. Muốn nạp hết dữ liệu cuốn từ điển Anh-Việt chỉ như nhét kẽ răng, phải thêm vài cuốn như Hoa-Việt, Nhật-Việt, Pháp-Việt, Hàn-Việt, Đức-Việt, Ý-Việt gì đó mới gọi là tạm đủ.
Nếu đại công cáo thành, ta lúc đó đi làm thông dịch viên, hoặc dịch thuật chắc chắn kiếm bẫm. Dữ dằn hơn ta cũng có thể tham gia vào kỉ lục Giness người biết nhiều thứ tiếng nhất. Mỗi tháng học thêm một ngoại ngữ rồi đi phá kỉ lục kiếm một ngàn đô xài vặt mua cà rem ăn xem ra cũng không tệ.
Cứ như vậy ta mien man lạc lối trong những ý tưởng bỉ ổi của chính bản thân. Và lúc ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ thì những tin nắng đầu tiên của ngày mới đang len lỏi khắp phòng.
Ặc, chưa gì đã hơn 6 giờ sáng rồi sao. Chỉ mới nháy mắt mà 12 tiếng đã trôi qua. Ta chẳng có cảm giác gì cả. Từ hôm qua tới giờ ta chỉ làm một việc đơn giản là đọc sách mà thôi. Nhưng giờ ngẫm nghĩ kĩ lại thì hình như tất cả sách giáo khoa của khóa này đều bị ta đọc sạch sẽ, điều kì lạ hơn là kiến thức trong ấy hiện như in trong đầu ta. Chỉ cần ta ngẫm lại một tí là nhớ ngay.
Thời gian cũng không còn sớm nữa, vì vậy ta cũng không vội kiểm tra xem trí nhớ đã tăng trưởng tới cỡ nào. Chuyện ấy để từ từ cũng được, ta nhanh chóng đánh răng rửa mặt thay quần áo qua loa rồi nhảy lên con “chiến mã” già nua ấy mà phóng thẳng tới trường.
Suốt buổi học hôm ấy, tinh thần của ta mơ màng chìm trong cảm giác huyền ảo lung linh thoải mái và bình thản tới lạ kì và thân thể mà ta đang sở hữu kia chỉ là một thứ gì đó dư thừa mà thôi. Cảm giác huyền diệu ấy cứ kéo dài làm cho ta chẳng để lọt tai một chữ nào của ông thầy giáo già đáng thương đang cố rang rướn cổ mà gào thét trên bục giảng kia. Phảng phất trong tâm linh ta mong muốn thứ cảm giác huyền dị đó cứ kéo dài mãi mãi. Đó chính là một loại hưởng thụ, không phải thứ thân xác tầm thường mà là thỏa mãn tâm linh tại nơi sâu thẳm trong thân thể. Ta không biết trạng thái này có phải là ảnh hưởng từ Phong Nha pháp quyết đang tu luyện hay không. Nhưng ta khẳng định một điều chắc chắn rằng từ khi tinh thần lực của ta nâng cao thì có nhiều thứ tiềm ẩn trong cơ thể mà trước kia ta lãng quên đang từ từ thức dậy.Chúng đang len lỏi trong từng thớ thịt, nhộn nhạo trong mỗi mạch máu.
- Này Thanh, làm gì mà thừ người như cục đá vậy.
Đức từ đâu xuất hiện sau lưng vỗ vào vai thật mạnh làm ta choàng tỉnh từ trong ảo mộng. Ta tiếc nuối, thở dài một tiếng nhìn hai đừa bạn này
- À, không có gì. Chỉ là tao đang suy nghĩ một vài thứ trong trò chơi thôi. Tụi bây biết đó, đẳng cấp tao còn thấp đang thử làm vài cái bẫy đồ sát vài thằng xem công hiệu ra sao. Nhưng đang lo đi pk bị pk ngược lại thì toi, tao đang suy nghĩ tìm cách để dụ vài thằng vào bẫy. Tao cũng kiếm được vài cách rồi, tụi bây có nghĩ ra được gì hay ho không?
- Hắc hắc, tưởng mày suy nghĩ cái gì ghê lắm. Mấy chuyện bé như hạt gạo ấy hỏi tao ra ngay chứ gì.
Tiến vỗ ngực tự khoe
- Tao chỉ cho mày khẩu quyết dụ khị tụi ngu ngốc đó vào bẫy. Đơn giản lắm chỉ bao gồm hai chữ mà thôi, đảm bảm áp dụng ở đâu là dính ngay chỗ đó: tiền, sắc. Cái nhan sắc thì có thể áp dụng cho mấy cô bé, nhưng mà… -Tiến liếc nhìn ta từ đầu xuống cuối rồi chặc lưỡi một cái- mày không thể áp dụng được đâu, cỡ thằng Đức nó đứng nhảy sexy may ra còn vài em lọt hố chứ mà mày lên nhảy thoát y chắc khỏi cần hố chông hố chiếc gì cả. Mấy em liền nôn mửa té xỉu ngay, cần gì đặt bẫy cho mệt phải hem?
- Thằng khỉ, xỉa xói tao đấy à.
Ta xửng cồ nhìn thẳng vào bộ mặt ngây thơ vô số tội của Tiến
- Ấy ấy, mày cũng đừng để tâm làm gì. Cách thứ hai thì khả thi hơn rất nhiều nè. Mày lấy vũ khí hay kim tệ gì đó đặt vào bẫy, rồi gây sự chú ý cho kẻ thù. Tao chắc chắn thằng ngốc ấy sẽ nhào tới lượm và ầm, chúa phù hộ cho nó. Khặc khặc.
Tiến lại cất lên nụ cưởi bỉ ổi thường ngày
Kế sách này xem ra cũng tạm ổn, nhưng vũ khí hay kim tệ thì ta không có nhiều. Vả lại sơ suất bị tướt đoạt mất thì không hay lắm. Ta đã có kế sách khác, chỉ là hỏi ý kiến tụi bạn để chỉnh chu lại cho hoàn mỹ hơn. Sau đó ta cùng Đức, Tiến tám nhảm suốt đoạn đường về nhà.
Về tới nhà, ta vội vàng ăn một tí gì đó rồi lại tiếp tục đăng nhập vào “Chân Đế” tiếp tục cuộc hành trình dang dở ngày hôm qua.
Tia sáng lóa mắt vụt tắt, rừng trúc xanh tươi mơn mởn một lần nữa xuất hiện trước mắt ta.
Ta nhanh chóng triệu hồi Tiểu Hắc Huyết ra trợ giúp tiêu diệt đàn hỏa nghĩ đang múa vuốt giương nanh xung quanh. Trong lúc tiêu diệt hỏa nghĩ, ta thuận tiện quan sát cảnh vật xung quanh. Những cây tre bị chặt ngày hôm qua thì giờ đây đã mọc lại. Chúng đang khẽ lắc lư thân mình trong gió, tạo ra những âm thanh xào xạt vui tai cứ như chúng đang mòi mọc ta đốn hạ lần nữa vậy.
Tất cả hỏa nghĩ trong bán kính ba mươi mét bị dọn sạch sẽ, ta cũng bắt đầu hoàn thành cạm bẫy đã chuẩn bị hai hôm nay. Sau khi những chiếc hố đã được cắm đầy chông nhọn, miệng ta khẽ ngâm nga
- Tuyệt sát cạm bẫy hố chông
Ngay lúc ấy, một vầng sáng màu vàng nhạt từ thing không bỗng xuất hiện và bao phủ trên bề mặt năm chiếc hố. Khi ánh vàng nhu hòa kia từ từ biến mất ta sửng sốt nhận ra chỗ mà khi nãy còn là những cái hố lồi lõm đầy chông nhọn thì nay đã được bao phủ một tầng cỏ xanh ngát giống y như lúc đầu khi ta tới đây vậy. Chỉ là kẻ khác nhìn thấy không thấy bất cứ đều gì kì lạ cả nhưng ta thì khác. Trong mắt ta dưới đất có năm vòng tròng màu đỏ đậm đang chớp tắt liên hồi. Chúng chính là vị trí ta đặt cạm bẫy khi nãy đây mà, có lẽ đây là một phần trong tuyệt sát cạm bẫy nhằm tránh cho người sử dụng tuyệt kĩ này tự bản thân sa vào cảm bẫy do chính mình tạo ra.
Bữa tiệc “chông và hố” coi như đã hoàn thành, chỉ còn thiếu khách mời danh dự tới thưởng thức mà thôi. Ta phải đảm nhận công việc nguy hiểm không kém phần kích thích này. Cứ tưởng tượng cảnh bọn khờ khạo bị lừa rơi xuống và bị đâm như con nhím thì ta nhoẻn một tia tiếu ý.
Ta đi ngược về hướng tân thủ thôn để tìm kiếm con mồi thích hợp. Đây là lần đầu dụng bẫy nên sức sát thương của chúng ta cũng vẫn còn mù mờ chưa nắm rõ. Nếu như gặp phải cao thủ thì với sức ta hiện nay vẫn chưa đủ để giải quyết bọn họ, tốt nhất là một nhóm dưới mười người, đẳng cấp không quá 15 là chuẩn nhất.
Chính trong lúc ấy thì từ đằng xa xuất hiện một nhóm chiến sĩ tay cầm cự kiếm đang hướng phía này bước tới. Ta nhanh chóng ẩn thân vào bụi cây gần đó quan sát. Khi chúng tới gần thì ta nhận ra đám người này chính là đám bất lương ngày hôm qua bao vây Tiểu Ly và đã bị ta đánh cho một trận nhớ đời đây mà. Bộ dáng hiện nay của bọn chúng phải nói thật sự láo xược, ai nhìn cũng gai mắt. Nhất là tên thủ lĩnh gầy còm kia, hai tay hắn vung vít khắp nơi miệng la hét ỏm tỏm mắng nhiếc đám thuộc hạ dưới trướng.
- Khốn kiếp, tao bảo chúng bây đi tìm kiếm tung tích của con nhãi hôm qua tại sao tới bây giờ vẫn chưa ra tung tích?
Hắn nghiến răng ken két
Từ trong nhóm, một tên vai u thịt bắp từ từ bước ra hướng tên thủ lĩnh “nhóc con” trả lời
- Lão đại xin bớt giận. Cả đoàn chúng ta đã chia nhau ra lùng súc khắp tân thủ thôn và các khu rừng lân cận nhưng vẫn không tìm thấy tung tích của nó. Xin đại ca cho chúng ta thêm thời gian.
- Thêm thời gian cái con khỉ- Hắn lại tiếp tục gào rít- Đợi chúng mày tìm được nó thì nó đã chạy tới thành trấn khác từ lâu rồi. Ngươi có biết thế giới trong trò chơi quái quỉ này rộng lớn tới chừng nào hay không hả? Muốn tìm người ở kinh thành trừ phi là các đại bang phái thì còn may ra. Hừ! Các ngươi cứ tiếp tục tìm kiếm, ngoài ra truy lùng vị trí soát tân của các boss và thông báo cho mọi người tới cùng nhau xử lý. Cấm tuyệt đối một mình hớt tay trên. Nếu ta phát hiện thì thân thể các ngươi sẽ không được thoải mái đâu.
Tên gầy còm đưa ra các mệnh lệnh cho thuộc hạ dưới tay. Hắn trong lòng vẫn uất ức sự việc ngày hôm qua, mọi việc đáng lý đã nằm trong tầm kiểm soát của hắn. Thế mà chẳng biết ma xui quỉ khiến lại xuất hiện thêm hai con boss hùng mạnh khác chan ngang kế hoặch của hắn. Đã thế đám boss ấy giảo hoạt chia rẽ đội hình chiến đấu của hắn và giết sạch, làm cho cả nhóm của hắn tuột cấp. Đáng hận hơn cả là trong nhóm chỉ có mình hắn là tuột liên tiếp hai cấp còn các thành viên khác chỉ vỏn vẹn hạ một cấp. Sự việc xảy ra như vậy làm cho hắn vốn ngông cuồng thì giờ đây trở nên điên cuồng, tất cả lỗi lầm hắn đổ hết cả lên đầu Tiểu Ly. Hắn đã thề phải tìm được Tiểu Ly, trừ phi Tiểu Ly mãi mãi không chơi Chân Đế nếu không hắn sẽ làm cho nàng sống không bằng chết.
Tên gầy còm mặt mũi vặn vẹo, hai mắt gần như bắn tóe ra lửa, tay xiết chặt thanh cự kiếm chẳng hề tương xứng với thân hình một chút nào. Hận ý trần ngập đầu óc kích phát dã tính của hắn. Bây giờ hắn đang muốn phát tiết, những con ma thú loát choát xung quanh không đủ để hắn tiết hết lửa hận trong lòng. Cứ kiếm trong tay đang cắm lên xác một con tiểu bạch thố, máu tươi vung vãi khắp cả thân kiếm nhưng hắn dường như vẫn chưa hài lòng. Hắn rút thanh cự kiếm ra, giơ lên cao bổ mạnh xuống con bạch thố tội nghiệp ấy. Cứ như thế vài lần, cả thân thể của bạch thố kia đã trở thành thịt vụn, óc át văng tứ tung, máu me bay tứ tán, phồi phèo rớt tè le. Nếu bây giờ có một tên nhát gan nếu đi qua thấy cảnh tượng kinh tởm như thế chắc rằng cả bửa sáng ngày hôm nay lẫn buổi tối ngày hôm qua đều nôn tháo cả ra.
Ây da, may mắn là Chân Đế có chương trình tương quan cảnh vật và hạn chế tuổi tác. Hai chương trình này nhằm giúp cho các cô cậu bé dưới mười tám tuổi hạn chế lại những ảnh hương không tốt từ Chân Đế. Công dụng của chúng đối với những tràn máu me, chém giết như cái tên gầy còm kia thực hiện sẽ được sửa đổi, thay thế bằng những hình ảnh “thân thiện với môi trường” hơn ví dụ như xác của tiểu bạch thố không có bị băm vằm ra như tương thế kia mà vẫn giữ nguyên hình dáng dễ thương như trước lúc chết. Ngoài ra hạn chế một số khu vực dành cho người lớn ví dụ như vũ trường, quán rượu, sòng bạc v.v…
Cái gì? Ngươi nghĩ Chân Đế không có các thứ trên sao? Sai lầm, quá sức sai lầm. Như ta đã từng đọc trên diễn đàn thì Chân Đế mục tiêu của nó chính là phát triển và xây dựng trở thành một thế giới thứ hai hoàn hảo. Nhưng thế giới này lại đan xen với những câu truyện thần thoại, những điều hư ảo mà con người chưa giải thích được mà thôi. Còn một thông tin chưa được xác định lưu truyền trên diễn đàn chính là những bản nâng cấp Chân Đế sau này sẽ được cái đặt thêm phần quan hệ tình dục, có nghĩa là người chơi nam và nữ có thể thuê khách sạn vào đó âu yếm ân ái nhau thoải mái mà không lo mang thai, còn có tác dụng tốt hơn là giúp các bà khi về nhà chồng vẫn giữ được trinh tiết của mình. Chính vì vậy đối với người chơi dưới mười tám tuổi sẽ bị hạn chế tính năng này, chỉ khi nào đủ tuổi người chơi tới nhà phát hành xác nhận và nâng cấp lại tư liệu của đầu khôi mới được cập nhận tính năng này.
Tuy chỉ là lời đồn đãi không được công ty Tuyệt Đỉnh xác nhận nhưng cũng gây tranh cãi rất là nhiều. Chia ra làm hai phe, phe thứ nhất là ủng hộ với đa số là các sắc lang và nữ yêu tinh. Với họ tính năng này sẽ giúp họ thoải mái ngoại tình, hoặc tìm kiếm bồ nhí gì đó. Phe còn lại chính là các quý ông quý bà đạo mạo, họ lo lắng khi xuất hiện cái chương trình này thì vợ hoặc chồng, bạn trai, bạn gái của họ đi mèo mỡ gà đồng ngoài tầm kiểm soát thì cực kì nguy hiểm.
Nhưng đối với ta có hay không cũng không hề quan trọng bởi vì số ta là số ruồi bâu kiếm một người bạn gái nói chuyện bình thường còn không ra chứ đừng nói tới hai chữ người yêu, còn bà xã đối với ta là một khái niệm xa xôi mơ hồ và có lẽ tới ngày nhắm mắt xuôi tay, ta vẫn tự hào dán trên ngực dòng chữ “Còn Zin, động vật quý hiếm đã tuyệt chủng”
Ài, không nhắc tới chuyện đau lòng ấy nữa, duyên muốn tới thì tới còn không có cưỡng cầu cũng là vô ích mà thôi. Thở dài một tiếng, miệng ta khẽ ngâm vang chú ngữ biến hình
- Biến dị thú hóa bạch thố.
Vừa dứt lời, cả thân người cao hơn một mét bảy của ta nhanh chóng co rút lại. Đây là hình thái thú hóa thứ hai của ta bạch thố thu được từ hoàng kim boss hôm qua tấn công Tiểu Ly. Thật sự lúc đầu ta muốn hấp thu nó để tăng điểm tiềm lực nhưng ngẫm nghĩ lại cho dù có hấp thu cũng không tăng lên được bao nhiêu. Bởi vì điểm tiềm lực cũng giống như điểm kinh nghiệm mà thôi, không phải cứ hấp thu bất kì còn hoàng kim boss là được tăng lên, mà quyết định ở cấp bậc chênh lệch giữa ta và hoàng kim boss đó. Chênh lệch càng cao thì điểm tiềm năng thu được càng nhiều.
Gỉa sử nếu ta thôn phệ bạch thố thì điểm tiềm năng cao nhất cũng chỉ tăng được một tới hai điểm là cùng. Nhưng tới lần thứ hai ta lại thôn phệ bạch thố thì điểm tiềm năng thu được sẽ chỉ bằng một phần mười lúc đầu, mà một phần mười của một điểm tiềm năng có nghĩa là không có gì cả. Cùng một hoàng kim boss thôn phệ nhiều lần hiệu quả các lần sau kém hơn lần trước rất nhiều lần. Đây chính là hạn chế của kĩ năng thôn ma phệ thần mà ta mấy hôm trước nghiên cứu ra được, có lẽ là hạn chế mà trò chơi đặt ra.
Nếu mà không như thế, ta chỉ cần đứng một chỗ đợi boss soát tân, giết nó rồi thôn phệ, như vậy phỏng chừng một tháng sau có lẽ ta một mình tung hoàng khắp đại lục rồi. Tuy có hơi tiếc vì bị hạn chế như thế nhưng ta cảm thấy như thế lại hay. Ta có thể phiêu lưu khắp nơi tìm kiếm những điều mới lạ trong trò chơi. Chứ cứ cái kiểu đứng mãi một chỗ luyện cấp thủ công cứng ngắc có khi còn chán hơn nữa là.
Thân thể ta hiện giờ thu nhỏ lại còn một phần tám bình thường. Hai chân hai tay nhỏ nhắn đều đang chống trên mặt đất, cái lỗ mũi trắng tinh, hai cái lỗ dài lúc lắc trên không trắng tinh, bộ lông mượt mà cũng trắng tinh. Bây giờ trong bụi rậm kia đã xuất hiện một con siêu cấp vô địch đáng yêu tiểu bảo bối, đánh động biết bao nhiêu trái tim thiếu nữ bạch thố chính là ta.
Ta không biết bạch thố có cười được hay không nhưng ta dám chắc nếu vẫn còn ở hình dạng con người thì ta đang mang một nụ cười vô cùng dâm đãng vô lại.
Bàn tiệc đã sẵn sang, và ta bây giờ tự thân đóng vai người mời những kẻ hơi bị “may mắn” đi nhập tiệc. Đây chính là mục đích ban đầu khi ta chọn hình thái biến dị bạch thố mà không phải là tăng điểm tiềm năng.
Ta từ trong bụi rậm nhảy ra, ung dung nhảy từng bước qua lại trước mặt đám lưu manh kia. Hoàng kim boss khác với ma thú bình thường chính là toàn thân ónh ánh màu hoàng kim. Chính vì vậy chỉ trong nháy mắt, tên cầm đầu ốm còi kia đã phát hiện sự có mặt của ta, hắn liền quát đám thuộc hạ chạy tới bao vây ta.
Ta cũng không vội mà bỏ chạy, dù sao có nhiều kĩ năng ta cũng muốn thử sử dụng ví như là
- Mị hương mê hồn
Đây chính là một trong các tuyệt kĩ của thần ma yêu thú sư có tác dụng thu hút ma thú trong bán kính hai mươi mét tụ họp lại đây. Ai từng tham gia bất cứ trò chơi nào chắc cũng biết tới hai chữ “lùa quái” chứ nhỉ? Đúng vậy, đây chính là tuyệt kĩ cao cấp nhất chuyên dùng để lùa quái lại một chỗ để một nhóm có thể tập trung đánh mà khỏi phân tán ra xa, tiết kiệm thời gian cũng như tăng tính an toàn của tổ đội.
Tuy nhiên, lùa quái chính là ác chiêu trong những cuộc pk hoặc ks. Là một kẻ sành sõi cho dù hắn không đủ sức để tiêu diệt hết kẻ thù nhưng chỉ cần một chút khôn khéo dẫn dụ một đàn ma thú tới bao vây kẻ thù thì cho dù kẻ đó có ba đầu sáu tay cuối cùng cũng bị vùi thân mà thôi.
Trong trường hợp này ta cũng sử dụng cách thứ hai để phân tán nhóm của tên gầy còm kia. Tuyệt kĩ vừa ra thì xung quanh ta nhanh chóng tỏa ra một làn sương nhàn nhạt mang theo hương thơm kì dị yêu mị, chúng nhanh chóng tỏa ra bốn phương tám hướng. Theo hương thơm ấy, một đàn bạch thố gần một trăm con nhanh chóng tụ tập lại bao vây đám lưu manh kia.
- Nhanh chóng tập họp lại, ba người các ngươi chặn boss không cho nó bỏ trốn tiêu hao sức lực của nó, tất cả còn lại theo ta giết sạch đám chết tiệt này.
Tên gầy còm nhanh chóng đưa ra mệnh lệnh. Thanh cự kiếm trên tay hắn chém mạnh vào một con bạch thố gần đó khiến cho máu tươi một lần nữa văng lên tung tóe.
Nhìn nhóm người càn quét ngang dọc ta thở dài một tiếng. Đáng tiếc a, cho dù có ưu thế về số lượng nhưng cấp bậc lại quá chênh lệch, đám người kia chỉ cần bổ xuống một đao là lấy đi tính mạng của một con. Vả lại bạch thố chỉ là bị động ma thú không phải là tự động công kích ma thú. Chỉ có ma thú cấp bậc trên hai mươi trong khoảng cách nhất định chúng sẽ tự động công kích người chơi khác hoặc ma thú không cùng chủng tộc với chúng.
Sau này nếu lên tới cấp hai mươi thì kĩ năng mị hương mê hồn sẽ là một trong những sát chiêu đáng sợ của ta. Nhưng bây giờ tác dụng nó cũng chỉ làm ngán đường kẻ địch mà thôi. Nhưng như vậy cũng đủ để giúp ta tránh khỏi bị đánh hội đồng cũng như bị bao vây không thể trốn chạy.
Ta cũng không để ý tới những tên xung quanh nữa mà tập trung mục tiêu vào kẻ đứng trước ta. Hắn chính là tên cao to đầu trọc bị mắng chửi khi nãy. Nhìn từ góc độ một con bạch thố thì quả thật tên này cứ như hung thần ác sát cao tới mấy tầng lầu, trên tay hắn là thanh cự kiếm khổng lồ dính đầy máu tươi. Lươi kiếm hươ lên không nhắm hướng ta lao thẳng xuống.
Shit, ta sợ ngươi sao.
Ngay chính lúc lưỡi kiếm chạm vào lớp lông mêm mãi của ta liền bị bậy ngược lại. Tên đầu trọc trợn tròn mắt nhìn cái con boss nhỏ xíu dưới chân hắn mặc nhiên không thụ bất cứ tổn thương nào, cứ nhìn chòng chọc hắn ánh mắt như giễu cợt vậy. Đầu trọc lại một lần nữa giơ cự kiếm lên cao bổ xuống. Vẫn như lần trước, thanh cự kiếm của hắn vừa chạm vào thân thể của boss bạch thố thì liền bị bật ngược mạnh ra sau. Và hiển nhiên chẳng thể nào tổn thương tí ti con boss này.
Nhiệt huyết sôi trào giúp người sử dụng miễn dịch tất cả các sát thương trong vòng ba giây. Nhờ kĩ năng này mà ta không hề bị thương từ những đòn tấn công độc ác của tên đầu trọc.
Tuy tiện ích là thế cũng chỉ có ba giây, ta không thể để lãng phí được. Nhân lúc tên trọc còn ngẩng ngơ không hiểu tại sao công kích của họ trở nên vô hiệu thì ta đã nhanh chóng phản kích lại. Thân hình bạch thố nhỏ bé của ta cuộn tròn lại thành một quả bóng lông màu trắng húc thẳng vào bụng của hắn.
Hình thái hoàng kim boss bạch thố vì đẳng cấp quá thấp nên không có kĩ năng công kích đặc thù như hình thái thạch thử vương. Bạch thố chỉ có duy nhất một kĩ năng đó chính là
Tát thối bỏ chạy: chủ động kĩ, hiệu quả: nhanh chóng giải trừ trạng thái chiến đấu sang trạng thái hòa bình. Hao tốn ma pháp 50.
Kĩ năng này tuy không phải là tuyệt kĩ có tính sát thương cao nhưng lại có đặc tính khá hữu ích. Nếu ta bị địch tập kích hoặc gặp kẻ thù quá mạnh không thể chiến thắng, trong trường hợp bình thường tất nhiên là ta phải vắt giò lên cổ mà chạy thật nhanh. Nhưng đâu phải lúc nào cũng chạy thoát được, tuy nhiên khi sử dụng tát thối bỏ chạy, ta có thể nhanh chóng giải trừ trạng thái chiến đấu sang trạng thái hòa bình, nhân cơ hội đó ta sử dụng quyển trục hồi thành tránh được một kiếp.
Phải biết rằng trong trạng thái chiến đấu những vật dụng hoặc kĩ năng có tính dịch chuyển tức thời đều bị ngăn cấm sử dụng nhằm tránh những kẻ bỉ ổi dùng để đánh lén người khác xong rồi bỏ chạy. Nếu ngươi có can đảm tấn công một người để rồi chuyển sáng trạng thái chiến đấu thì chỉ có hai trường hợp giải trừ đó chính là một trong hai người phải có một người chết hoặc một người phải chạy trốn công kích của kẻ thù trong vòng mười phút. Kĩ năng dễ thương này ta nhất định phải sử dụng thật khéo léo thì cho dù đứng trước những tên khủng ta vẫn còn một tia sinh cơ a.
Kĩ năng tát thối bỏ chạy hữu dụng là thế nhưng công kích lực của hoàng kim boss bạch thố quả thật yếu tới mức đáng thương cảm. Một kích của ta chỉ gây ra cho tên đầu trọc chưa tới ba mươi điểm. Tên trọc này cấp độ tầm trên dưới mười lăm, theo nghề kiếm sư chú trọng sức mạnh và huyết trâu. Nếu chia đều theo lỷ lệ 3/2 sức mạnh và huyết thì huyết lượng của tên này tầm ba trăm giọt.
Với một kích làm mất ba mươi giọt huyết lượng của ta thì đầu trọc nhanh chóng bổ sung bằng thiết tiên đan nên thật sự chưa gây ra tổn thương thật sự cho hắn, chỉ là ta muốn thử sức công kích của hình thái hoàng kim boss bạch thố này mà thôi. Qủa thật xa xa không bằng hình thái thạch thử vương.
Ta quan sát xung quanh một lượt thì thấy số lượng bạch thố mà ta triệu gọi khi nãy chỉ còn chưa tới bốn mươi mống. Xem ra chỉ trong chốc lát thôi bọn chúng sẽ giải quyết hết rồi quay sang đồ sát ta. Nhẩm tính thời gian và khoảng cách một tí, ta đợi cho số lượng bạch thố giảm xuống còn hai mươi đầu thì lập tức ta nhảy sang trái ly khai khỏi sự bao vây của tên đầu trọc cùng hai tên đầu bọn.
Đầu trọc thấy ta bỏ chạy hắn hét lớn thông báo cho đồng bọn trong nhóm. Tên gầy còm vung tay bảo tất cả dừng tấn công đàn bạch thố chuyển mục tiêu sang hướng mà ta đang bỏ chạy.
Thấy chúng đang điên cuồng đuổi theo, trong lòng ta khoái trá thét lên:” nhanh nhanh đuổi theo ông đây, nhanh lên nào bọn nhóc con, ông sẽ cho chúng bây vài cây kim chích vào mông, khặc khặc”.
Ta trong hình thái bạch thố vẫn ung dung nhàn nhả nhảy từng bước từng bước một. Tốc độ không nhanh không chậm giữ một cự ly nhất định với bọn chúng. Khi cảm thấy khoảng cách bị rút ngắn lại thì ta sử dụng mị hương mê hồn quyến rũ ma thú ở xung quanh lại cản trở bước tiến của chúng.
Thời gian không lâu, ta đã dẫn dụ thành công cả bọn tới rừng trúc mà ta đã cài đặt cạm bẫy khi nãy. Đáng thương cho lũ chuột con này vẫn không hề nhận ra được ngay từ chiêu đầu tiên khi ta tấn công chúng thì sinh mạng chúng đã được định sẵn là phải về làng dưỡng sức rồi. Với sức ta hiện nay cùng tiểu hắc huyết, bọn hổ lốn này chưa đáng làm đối thủ của chúng ta. Chỉ vì muốn thử xem tính năng của những kĩ năng thần ma yêu thú sư nên ta mới tốn công sức và thời gian dẫn dụ bọn chúng đây lòng vòng như thế.
Cả bọn chạy bang bang vào rừng trúc sau khoảng năm phút thì năm chấm đỏ nhấm nháy biểu hiện cho vị trí của các hố chông xuất hiện. Ta nhanh chóng né qua đàn huyết nghĩ nhảy vào trung tâm của năm cạm bẫy do ta đặt.
Thấy ta bất thình lình dừng lại, tên thủ lĩnh gầy giơ tay ra hiệu cho cả nhóm dừng lại.
- Chúng mày bao vây xung quanh con boss khốn kiếp đó, không cho nó chạy lung tung tốn thời gian của chúng ta. Thằng nào mà để cho nó xổng thì biết tay tao.
Cả bọn theo hiệu lệnh của tên thủ lĩnh liền tản ra xung quanh vây ta vào giữa.
“Tới đây đi, nhanh lên xông vào đi hỡi bầy cừu bé bỏng của ta, còn chờ gì nữa cơ chứ” trong lòng ta thúc giục bọn chúng nhanh nhanh tấn công ta.
Chiếc miệng chúm chím dễ thương của hoàng kim boss bạch thố bỗng nhiên vặn vẹo. Nếu người ngoài nhìn vào sẽ tưởng như con hoàng kim boss này đang cố gắng nặn ra một nụ cười rất ư là khó coi.
Chỉ tiếc rằng cái đám xuẩn ngốc lại không hề để ý tới việc ấy. Trong mắt chúng chỉ có một con thỏ cần đưa lên dĩa mà thôi.
- Tiến lên.
Gần mười tên trên tay cầm thanh cự kiếm từ bốn phương tám hướng nhắm vào ta mà lao thẳng tới.
Mười… chín…tám…bảy…sáu…năm…bốn…ba buớc… hai bước… một bước
Con mắt ta căng ra quan sát từng bước chân nặng nề vang lên trên nên đất khô cứng.
Rắc, rắc, rầm, rầm
Aaaaaaaaaaaaa, cứu ta….
Tiếng những thanh trúc bị gãy ngang pha lẫn với âm thanh của những thân thể năng nề va chạm mạnh xuống nền đất trộn chung cùng tiếng la hét thảm thiết. Tất cả hòa hợp thăng hoa để rồi trở thành bản hợp tấu của ma quỷ.
Ta khoái trá nhảy tưng tưng tới mép rìa của một hố chông rồi nhìn xuống dưới.
Ây da, cái cảnh này phải cần dán thêm mác cấm trẻ em dưới mười sáu xem mới được a. Những thanh trúc được vót nhọn đã đâm xuyên thủng vài lỗ trên thân thể của những tên xui xẻo này. Máu thịt bầy nhầy loan lổ xuống mặt đất. Một vài tên còn xui xẻo hơn trực tiếp bị một thanh chông đâm xuyên đầu tử vong ngay lập tức. Có lẽ tên này tới chết cũng không biết bộ dáng khi chết của hắn khó coi tới cỡ nào.
Một cây chông trong hốy của ta có mức sát thương lực là hai trăm Khi rơi vào hố nạn nhân bị càng nhiều chông đâm vào thì lượng máu tiêu thất cũng theo đó mà tăng.
Xui xẻo nhất là tên đầu trọc, chỉ vì thân hình cao to sừng sững như ngọn núi thế kia nên làm mồi ngon cho hơn năm cây chông xuyên qua người. Cái thương cảm nhất mà ta dành cho tên đầu trọc này chính là tiểu huynh đệ của hắn cũng được một cây chông nhọn ưu ái chăm sóc. Máu tươi từ đủng quân hắn nhỏ từng giọt từng giọt làm cho ta nhìn thấy cũng phải rùng mình, may đây chỉ là trò chơi thôi nếu là hiện thực thì có lẽ xã hội sẽ xuất hiện thêm một tên thái giám đầu tiên của thế kỉ hai mươi mốt a.
Tên trọc làm cho ta thương cảm thì ngược lại cái thằng còm cầm đầu lại làm ta cảm thấy buồn bực. Cả nhóm gần mười người của hắn đều đã đi bán muối cả, vậy mà không biết là nhờ may mắn hay nhờ cái thân hình ốm tong teo mà khi rơi xuống hố hắn may mắn chỉ bị một thanh chông nhọn đâm xuyên qua bắp đùi.
Một thanh chông chỉ có mức sát thương là hai trăm, tên này lại có đẳng cấp khá cao nên cái mạng nhỏ của hắn vẫn còn ngoe ngẩy lúc lắc đang há to miệng mà chửi um sùm dưới kia.
- Thằng khốn nào đặt cái bẫy ở đây vậy. Có ngon thì ra đây ông đây chém chết cả nhà chúng mày. Tụi bây đâu rồi tới kéo tao lên nhanh.
Cái thằng khốn to mồm, dám chửi ông đây à. Xuống dưới mà kiếm đồng bọn của mày đi.
Ta giải trừ trạng thái hoàng kim boss bạch thố trở lại hình dáng con người. Trên mặt vẫn mang bạch diện tráo tay phải cầm theo một cây chông hương thẳng về phía mép hố mà tên thủ lĩnh bị rớt xuống.
Tên gầy còm thấy phía trên miệng hó có người thì hắn ngoác cái mồm ra thật to
- Mày nhanh kéo tao lên. Bị đâm đau muốn chết đây này. Nhanh, ngó cái gì thằng khố…
Hắn chưa kịp nói dứt lời thì thanh chông nhọn trên tay của ta đã xuyên thẳng qua cái miệng ngoác ra thật lớn của hắn. Caí đầu bị thanh chông nhọn xuyên lủng cắm thẳng vào thành hố.
Shit, ông đây ghét nhất thằng nào bố láo, trước mặt ông mà bố láo chỉ có hai dạng người mà thôi. Một là người chết và thứ hai là bọn chưa đầu thai.
Hít một hơi bình tâm trở lại, ta đưa ra kết luận. Xem ra hiệu quả của tuyệt sát cạm bẫy là không tồi, một hơi miểu sát gần mười tên cấp mười lăm, trong khi đó cấp độ của ta chỉ vỏn vẹn mười mà thôi. Điểm kinh nghiệm thu được cũng rất lý tưởng, giết chỉ vài tên mà kinh nghiệm đã sắp lên cấp mười một rồi. Chỉ là đáng tiếc giết bọn chúng vật phẩm không hề bạo suất.
Nếu bình thường pk nhau thì tỷ lệ bạo suất là rất cao nhưng vì bọn chúng chết bởi cạm bẫy nên ngoài kinh nghiệm thì ta chẳng thu được gì. Ài, nếu nói không thu được gì là không đúng, giết chết bọn chúng điểm ác danh của ta cũng bạo tăng hơn một trăm điểm.
Thật may mắn là Vạn Vô Yên tặng ta tội ác giới chỉ này nên có thể che dấu được tội trạng. Bình thường với ác danh cao như ta khi vào thành thị hoặc thôn trấn sẽ bị quan binh bao vây bắt trói lại và quẳng vào tù. Phải ngồi trong đó tới khi nào điểm ác danh tụt xuống đến hết mới được thả ra. Bây giờ ta đã là ma thú lấy việc giết người để tăng cấp cho bản thân nên phải cố gắng che giấu thân phận thật kĩ. Bây giờ ác danh còn không cao chứ khi lên đẳng cấp cao lúc đó ác danh của ta cỡ vài trăm ngàn lúc đó chắc ngồi mục xương trong khám luôn quá. Phải cẩn thận thôi.
Vài ngày sau đó, người chơi có Tân thủ thôn gặp phải một kiếp nạn đẫm máu chưa từng có trong lịch sử Chân Đế. Người chơi từ cấp hai mươi trở xuống bị một tổ hợp ma thú kì lạ bao gồm một con thạch thử khổng lồ, một con huyết trư to đùng cùng một con bạch thố bé xíu đồ sát rớt cấp liên tục.
Nếu là những nhóm riêng lẻ chừng năm hoặc sáu người trở xuống vừa bước chân vào sâm lâm liền bị hai con hoàng kim boss đồ sát về làng. Sức mạnh của chúng phải nói là khủng khiếp gần như một chiêu miểu sát một người. Nhưng nếu chỉ đơn thuần là sát thương lực thì chả ai bàn làm chi, cái đáng sợ ở đây là sự tinh ranh như ác ma của bọn chúng.
Bọn chúng phục kích ở những chỗ vô cùng kín đáo, chỉ cần ngươi sơ sẫy một chút là bị ngay một kích vào đầu. Ngươi có bao giờ thấy chuột khổng lồ bay chưa? Nếu chưa thì vào Chân Đế mà xem, đang đi lang thang trong rừng thì bỗng nhiên một con chuột lông đỏ to bằng một chiếc xe hơi chẳng biết từ đâu chui ra lơ lửng trên đầu ngươi và rầm một tiếng, cả thân thể nặng hàng tấn ấy đè bẹp ngươi ra.
Nếu bị hai con hoàng kim boss ấy đồ sát thì cũng chưa đến nỗi là quá ấm ức, sức không bằng người bị giết đó là chuyện đương nhiên. Đáng hận hơn hai con ma thú ấy chính là hoàng kim boss bạch thố, đây là ma thú yếu nhất trong bộ ba nhưng chính là con ma thú độc ác nhất. Ngươi đừng bị vẻ bề ngoài dễ thương đáng yêu của nó lừa, có tới vài trăm cô bé thấy nó đáng yêu rượt theo nó vào rừng cuối cùng chết không có chỗ chôn.
Đáng tiếc là Tân thủ thôn hạn chế đẳng cấp người chơi trên hai mươi không thể trở về làng nên phải đành mặc cho bọn chúng làm mưa làm gió. Đã từng có nhiều đoàn mà thành viên có đẳng cấp hai mươi tụ họp lại đi săn lùng cái bộ ba hoàng kim boss này, thế mà chưa có ai thành công trở về. Nếu có thì chỉ họa may vài thành viên trong đoàn may mắn chạy trốn khỏi mà thôi.
Những sự kiện từ miệng của những kẻ tham gia cuộc truy sát này tưởng thuật lại làm người chơi phải rùng mình. Cả đoàn ấy tìm kiếm nửa ngày trời thì phát hiện được tung tích của hoàng kim boss bạch thố, thành viên trong đoàn nhanh chóng tụ họp nhóm lại rồi đuổi theo tiêu diệt nó. Nhưng bạch thố nhanh chóng phát hiện tung tích của họ, nó không hề ham chiến mà dùng kĩ năng rất kì dị từ thân thể tỏa ra mùi thơm thu hút một đám đông ma thú cấp thấp cản đường tiến công của đoàn. Sau đó, bạch thố quay lưng bỏ chạy vào ác thu sâm lâm.
Ma thú bị triệu gọi tuy thật sự đông nhưng lại quá yếu , bọn họ chém giết mở đường đuổi theo bạch thố.
Lúc đầu hơn ba mươi thành viên tiếng vào rừng, nhưng càng đi sâu vào thì bọn họ cảm thấy có một thứ gì đó đang quan sát bọn họ. Đây là tân thủ thôn, hoàng kim boss cho dù có cũng không thể quá mạnh nếu không thì ai mà dám chơi nữa, với niềm tin như thế cả nhóm tiếp tục đi sâu vào. Cho dù gặp bộ ba đáng ghét kia cũng dư sức quần chiến.
Chỉ là đi được nửa chặng đường thì tên đoàn trưởng nhận được pm từ các thành viên thông báo rằng họ đã bị đồ sát. Ngay chính lúc chết bọn họ cũng chẳng biết tại sao mình bị giết, chỉ loáng một cái huyết lượng hạ xuống còn 0. Xác hắn bị kéo vào một cái hố thật to, xung quanh hắn là xác của những người chơi khác.
Tên đoàn trưởng nghe thế mồ hôi chảy ra đầm đìa. Hắn nhanh chóng tụ tập cả nhóm lại kiểm tra thì phát hiện lúc đầu vào rừng có hơn ba mươi tên thế mà bây giờ chỉ còn chưa tới hai mươi tên. Hơn mười tên bị giết không một ai hay biết.
Đoàn trưởng tạm thời này ra lệnh mọi người đi sát vào nhau, tập trung cao độ vào xung quanh, trên tay cầm vũ khí luôn trong tình trạng chiến đấu.
Chỉ là hắn không hề biết ở gần đó, hai ánh đỏ đang nhìn chăm chăm vào cái đám ô hợp đang co rút thành một đống như thế này. Loáng một cái, hai ánh đỏ mất hút trong rừng rậm chỉ để lại tiếng xào xạc trong từng khóm cây xung quanh.
Tốc độ của đoàn chậm dần lại, tâm lý của từng thành viên căng ra như dây đàn. Đây tuy chỉ là trò chơi, cho dù chết cũng có thể hồi sinh nhưng cái giá cho việc hồi sinh chính là rớt cấp từ một tới ba cấp.
Có ai nguyện ý chết đi để rồi tốn thời gian và công sức luyện lại không? Chắc chắn câu trả lời là không. Họ quý mạng sống của chính mình, nhưng sức cám dỗ của việc bạo suất hoàng kim vật dụng từ boss là quá lớn. Họ muốn đánh cuộc một phen. Con người là vậy, chỉ một mình thì cảm thấy yêu ớt và lẻ loi nhưng tụ họp lại thành một nhóm lại cảm thấy dũng cảm và tự tin hơn. Cho dù thành viên trong nhóm ấy chưa chắc là mạnh hơn bản thân mình bao nhiêu.
Đáng tiếc là ngay từ khi bọn họ đặt chân vào ác thú sâm lâm này, mục đích ra sao, đường đi nước bước thế nào đều nằm trong kế hoặch của kẻ thù. Nếu muốn nói thì chỉ là từng bước của họ càng tiếng gần tới cánh cửa tử vong mà thôi.
Xoạt xoạt
Bụi cây cách nhóm của họ mười mét phát ra âm thanh nhè nhẹ. Đoàn trưởng tạm thời này tuy đẳng cấp không cao nhưng cũng có thể tính là tay chơi lão làng. Hắn giơ tay lên cao ra hiệu cho mọi người dừng lại. Trên tay hắn xiết chặt tay kiếm, tâm lý của hắn đang vô cùng cẳng thẳng. Từ khi bước vào rừng đoàn của hắn đã tổn thất hơn mười người, nếu tiếp tục như thế nàythì đừng nói là săn boss sợ rằng ngay cả ma thú bình thường cũng dễ dàng giết sạch cả đoàn. Làm đoàn trưởng rất uy vong, mà trách nhiệm cũng thật nặng nề, nếu thất bại e rằng sau này sẽ bị ngươi chơi khác sỉ vả, lăng nhục tệ hơn nữa là bị người chơi hội đồng vì đưa bọn họ vào chỗ chết.
Bụi cây xào xạt càng lớn, một thân ảnh to lớn xuất hiện. Toàn thân bao bọc một lớp lông đỏ thẫm, bốn chân vững chãi từng bước hướng về phía bọn họ di chuyển. Trên đầu là chiếc mũi to tròn cùng cặp nanh nhọn hoắt ngạo nghễ chỉa thẳng lên trời.
Huyết trư, cả đám người nhốn nháo cả lên. Đúng là huyết trư một trong bộ ba hoàng kim boss gây ra những cuộc thảm sát gần đây. Đoàn người nhìn thấy nó, hai mắt long lên song sọc, vũ khí đều chỉa thẳng về hướng hoàng kim boss này.
- Mọi người bình tĩnh, không được vọng động coi chừng bọn chúng dụ chúng ta vào cạm bẫy của chúng. Giữ đội hình, từ từ tiến lên.
Tính ra tên đoàn trưởng này cũng tỏ ra khôn ngoan, không hấp tấp, vội vàng. Đây chính là bản lĩnh người lãnh đạo cần có.
Theo hiệu lệnh, cả đoàn tiến tới gần huyết trư với tốc độ vừa phải.
Con huyết trư rất bình tĩnh chờ đợi, không hề có dấu hiệu khiêu khích hoặc tấn công bọn họ. Chỉ khi bọn họ cách nó còn năm mét, cứ tưởng miếng thịt béo đã năm gọn trong miệng thì huyết trư quay lưng chạy biến vào rừng.
Hành động bất ngờ của nó lập tức làm cả đoàn người loạn thành một mảnh. Đáng thương cho tên đoàn trưởng này, cho dù hắn la tới khan cả cổ nhưng đoàn người chẳng còn nghe lệnh hắn mà cứ tự tăng tốc đuổi theo. Tình cảnh như thế hắn cũng đành thở dài một tiếng cùng đoán người hướng huyết trư bỏ chạy mà tiến.
Hơn mười phút sau, cả đoàn vượt qua những tán cây rậm rạp tiến vào mảnh đất trống trải. Bọn họ thấy một tấm lưới khổng lồ treo con huyết trư khi nãy trên cao. Bốn chân của nó vùng vẫy điên cuồng, hai nanh nhọn quất qua quất lại như muốn phá tan cái lưới trói chặt nó. Nhìn thấy tình cảnh này, đoàn người cười xòa lên
- Ai dám nói bọn chúng này tinh ranh quái ác cơ chứ. Các người xem, tự nó sa lưới rồi kìa. Ha ha ha ha, hôm nay chúng ta tự nhiên được một con hoàng kim boss dâng tới tận miệng. Anh em xông tới giết nó rồi chia chiến lợi phẩm thôi.
Tên đoàn trưởng thấy thế vô cùng nghị hoặc. Từ thâm tâm hắn bảo cho hắn rằng sự việc này không đơn giản như thế. Ít ra điều làm hắn nghi ngờ nhất chính là ai đã đặt cạm bẫy ở đây, kẻ có kĩ năng này không đơn giản như mọi người tưởng tượng. Nhìn đám người vì lợi mà đỏ cả mắt kia hắn đành thở dài một tiếng đứng tại chỗ quan sát đám người giương kiếm giơ cung xung tới con huyết trư bị treo lủng lẳng trên cây kia. Bọn mày tự tiện thì ông đây không cản, chỉ là khi có việc đừng đổ hết lên đầu ông là được.
Chính ngay lúc đoàn người cách huyết trư một mét nữa thì biến cố xảy ra. Kiếm của bọn chúng giơ lên chém tới huyết trư thì bọn chúng cảm giác dưới chân trở nên vô cùng mềm mại, yếu ớt. Mặt đất bỗng nhiên trũng sâu xuống, làm cho bọn chúng mất thăng bằng té nhào ra.
Tiếng la hét thảm thiết vang lên. Bởi vì cả bọn chạy tới quá nhanh nên hơn mười tên bị rớt xuống hố sâu. Đám người sau lưng thấy biến liền dừng ngay cước bộ. Tên đoàn trưởng thấy có chuyện xả ra cũng lập tức chạy tới xem xét.
Nhìn xuống hố cả đoàn người nhịn không được phải rùng mình. Mười tên xấu số kia đang nằm dưới hố, thân thể bị trúc nhọn đâm lủng như cái tổ ong, máu thịt bầy nhầy cả ra, ruột gan cũng theo đó mà trào ra ngoài. Có kẻ yếu bóng vía thấy cảnh tượng đáng sợ không nhịn được xoay sang một bên nôn thốc nôn tháo.
- Tán ra, đừng tập trung lại kẻo rơi vào cạm bẫy. Tất cả từ từ lui lại đằng sau.
Tên đoàn trưởng lúc này miễng cưỡng kiềm chế cơn buồn ói đang dâng lên, ra lệnh cho mọi người rút lui.
Có lẽ hôm nay hắn bị sao quả Tạ chiếu phải, chỉ đi được vài bước bỗng nhiên đám lá khô dưới chân bị hất tung lên cao. Cuốn hơn bốn tên bên trái cùng hắn vào chiếc lưới khổng lồ, cả bọn nhanh chóng bị kéo lên cao treo lủng lẳng trên không trung như con huyết trư khi nãy vậy
Tên đội trưởng ngay lập tức phản ứng lại. Thanh kiếm trong tay quơ ngang nhắm phá tan chiếc lưỡi giam cầm hắn cùng huynh đệ. Nhưng ngay lập tức hắn liền thất vọng nhận ra rằng tấm lưới được đan bằng dây thừng bề ngoài nhìn rất yếu ớt đơn bạc như thế nhưng lại cực kì dai chắc. Hắn chém vài nhát vào nhưng tấm lưới vẫn trơ trơ ra không hề có dấu hiệu bị hư hại.
Hắn hít một hơi thật sâu ôn định lại tâm tình. Bây giờ không thể hoảng loạn nếu không tất cả sẽ đều bị chết. Hắn đưa mắt nhìn sang xung quanh thì thấy những thành viên còn lại trong nhóm đều bị sa vào lưới đang treo tong ten trên cây giống như thế. Chỉ riêng có hai tên khác may mắn thoát khỏi cạm bẫy đang há hốc mồm nhìn cảnh tượng đang xảy ra trước mắt.
- Nhanh tìm kiếm vị trí đặt bẫy thả chúng ta xuống nếu không chết cả lũ bây giờ.
Hắn hét lên đề tỉnh hai thành viên đang trong cơn hoảng loạn kia. Nếu tên đội trưởng không hét lên còn đỡ, đằng này vừa la lên làm cho hai tên còn lại chưa kịp định thần lại bị lâm vào khủng hoảng.
Hai tên ấy mặt mũi xanh lét, cơ mặt nhăn nhúm trông cực kì khó coi. Rồi sau đó, chúng quay lưng rồi chạy biến vào rừng để mặc đồng bọn tự sinh tự diệt.
- Này, đừng chạy chứ, thả bọn ta xuống, nếu không các ngươi sẽ bị ma thú…
A a a a a a a
Tên đội trưởng còn chưa dứt lời thì tiếng hét thê lương truyền lại từ hướng hai tên hèn nhát vừa bỏ chạy khi nãy.
Hắn bây giờ thật sự sợ hãi, nỗi sợ xuất phát từ sâu trong linh hồn. Dẫu biết đây chỉ là một trò chơi không hơn không kém nhưng mà dù sao những chuyện quỷ dị, ma quái như thế này thì ở nơi nào cũng làm cho người ta sợ hãi.
Hắn thà ở trên chiến trường cầm kiếm chém giết người chơi khác, cho dủ bị đâm lùng ruột lòi phèo hay chém đứt đầu cũng không sao. Đó chỉ là đau một tí rồi thôi, sau đó hồi sinh rồi tiếp tục chơi. Nhưng hoàn cảnh hiện nay lại khác, từ khi vào sâm lâm cho tới nay, ngay kẻ mặt kẻ thù ra sao hắn còn chưa biết thì đã tổn hại gần hai mươi thành viên. Mà tên nào chết cũng thật sự khó coi và vô cùng kì quái.
Hắn tới bây giờ vẫn chưa thấy cách đồ sát quái lạ như thế này ít nhất là giữa ma thú cùng người chơi với nhau. Thử hỏi có ma thú nào lại dẫn dắt người chơi vào cạm bẫy rồi hạ thủ hay không? Mâu thuẫn, cực kì mâu thuẫn.
Một cấp thấp ma thú thì làm sao có đủ trí tuệ để dẫn dụ kẻ thù rơi vào phục kích của chúng. Mà những cạm bẫy quái ác từ nơi khốn kiếp nào xuất hiện. Do người chơi hoặc do NPC sắp đặt. Không đúng, hắn tuy cấp bậc không cao nhưng về phương diện thông tin thì không hề khuyết. Chân Đế có lẽ đã xuất hiện mấy trăm loại nghề nghiệp kì quái ví dụ như vong linh pháp sư, cuồng chiến sĩ, đại đao chiến sĩ, cận chiến tế ti hay đại loại như thế nhưng chưa có nghề nghiệp nào lại lắp đặt cạm bẫy như thế này.
Thơ săn? Cạm bẫy làm hắn liên tưởng tới nghề nghiệp thợ săn. Nhưng tới giờ vẫn chưa có người chơi nào nghề nghiệp là thợ săn cả. Hoặc một giả thuyết khác có nghề nghiệp thợ săn nhưng số lượng cực ít hoặc cũng có thể duy nhất nghề nghệp không chừng.
Thế nhưng tên này tại sao không bẫy ma thú mà lại nhắm người chơi mà xuống tay. Giết chết người chơi cấp thấp như bọn hắn cùng lắm thu được mốt ít đồ đạc lặt vặt không giá trị lại còn tăng ác danh cho chính bản thân. Phải biết rằng ác danh tăng cao thì kẻ đó không cách nào bước chân vào thành trấn được, trừ phi bị binh lính tống giam hoặc người chơi khác đồ sát để giảm ác danh xuống.
Nếu không phải người chơi mà lại là ma thú thì càng bất hợp lý. Ma thú ủng hữu trí tuệ cà có thể sắp đặt cạm bẫy tinh vi như thế ít nhất cũng từ bát cấp trở lên. Ma thú đẳng cấp trên tám mươi sức mạnh gần như vô địch đối với đẳng cấp người chơi hiện nay mà lại rảnh hơi đi làm chuyện linh tinh như thế này sao.
Càng suy nghĩ hắn càng mơ hồ chẳng lẽ hệ thống có bug hay sao. Lần này đăng xuất phải thông báo với công ty Tuyệt Đỉnh mới được. Trong khi tên đội trưởng vắt óc ra suy nghĩ phân tích vấn đề thì từ trong bụi cây bóng đen từ từ xuất hiện ra trước mặt bọn họ.
Đó là một con thạch thử khổng lồ, đi bên cạnh nó là một con trư cùng đôi nanh dài chỉa nhọn vô cùng bắt mắt. Nếu nói con trư to bằng chiếc xe tải cỡ nhỏ thì con thạch thử bên cạnh nó to gấp đôi. Bọn chúng tuy khác loài nhưng có chung đặc điểm chính là bộ lông màu đỏ thẫm, không biết đây vốn là màu nguyên thủy của chúng hay là do giết và nhuốm máu của quá nhiều người nên bộ lông của chúng mới trở nên như thế. Nhưng dù là trường hợp nào thì tên đội trưởng nhận ra ánh mắt của hai tên ma thú đều không phải là thứ tốt lành gì. Trong mắt bọn chúng có lẽ nhóm của hắn là một miếng mồi béo bỡ.
Tên đội trưởng bây giờ thật sự hối hận. Khi hắn trên diễn đàn có đọc qua thông tin rất khoa trưởng về bọn ma thú hắn không tin. Hắn cho rằng ma thú ở tân thủ thôn cho dù mạnh cũng không đến nỗi nào đáng sợ, chẳng qua là đám “gà con” mới chơi ấy không có kinh nghiệm nên khi bị đồ sát, ấm ức trong lòng lên diễn đàn tung tin đồn nhảm.
Tuy một phần kiêu ngạo là thế, nhưng hắn cũng không hề khinh địch. Đăng nhập vào trò chơi, hắn liền tụ tập một số bạn bè cùng cấp sau đó rủ rê thêm vài tên nữa để đi săn những con boss này. Nhóm của hắn đã chuẩn bị đầy đủ lắm rồi nếu không nói là vũ trang tới tận răng. Thảo dược trị thương các loại, vũ khí cùng áo giáp cấp hai mươi làm cho hắn tốn bộn tiền, nhưng hắn không tiếc vì khi giết được boss thu hoặch đơn giản một cây hoàng kim vũ khí cũng đủ bù lỗ mấy chục lần số tiền hắn bỏ ra. Kể cả kế hoặch hành động cũng hoàn thành, chỉ cần cả nhóm gặp được boss là sát ngay.
Hắn tự tin đầu của những con boss này đã là vật nằm trong túi rồi nhưng hoàn cảnh hiện nay làm cho hắn vô cùng hối hận. Hắn hận tại sao lại quá tự tin, hận tại sao lại sơ ý như vậy và hận cả đám thuộc hạ vô dụng không tuân thủ mệnh lệnh. Chỉ là tất cả đều quá trễ, tên đội trưởng thở dài một tiếng nhìn huyết thạch thử tiến gần lại cái lưới đang giam cầm bọn hắn.
Tuy vị trí của lưới là khá cao thế mà con huyết thạch thử kia đứng lên bằng hai chân đã có thể với tới được bọn hắn. Trong đoàn hiện giờ chỉ có mình hắn là bình tĩnh nhìn từng cử động của con boss nọ. Đồng bọn của hắn thì không được như thế, bọn chúng la hét vang vọng cả một mản rừng, hai tay quơ quào vũ khí khắp nơi với hy vọng là đẩy lui được con huyết thử.
Vô ích, tất cả chống cự tại giờ phút này đều trở nên không còn ý nghĩa nữa. Nếu bọn hắn không rơi vào bẫy thì có thể bỏ chạy thoát thân, cho dù bị truy sát không không đến nỗi toàn đoàn tử vong. Nhưng bây giờ, bọn hắn cứ như là trái cây đã chín muồi đang đợi kẻ tới hái mà thôi. Kẻ tới hái này không phải là người mà là một con boss và thứ nó dùng để hái cũng không phải là bàn tay năm ngón xinh xắn mà lại là ba móng vuốt dài thườn thượt kia.
Con huyết thử lại gần bọn hắn, tiếp đó nó đứng lên bằng hai chân sau. Bàn tay trái giữ chặt tấm lưới giúp cho nó cố định thân thể cũng như giữ cho tấm lưới không lung lay. Còn ba móng vuốt của tay phải đưa ra phía sau cuối cùng đâm mạnh vào tấm lưới. Nó đâm vào rồi lại rút ra, sau đó tiếp tục đâm vào. Kèm theo âm thanh xé rách da thịt chính là tiếng la hét của những tên xấu số trong lưới kia. Theo thời gian tiếng kêu gào từ từ lắng xuống cũng đồng nghĩa rằng những tên kia tánh mạng đã không còn nữa.
Tên đội trưởng cùng bốn tên còn lại nhìn cảnh tưởng như thế cũng đều im thin thít. La ư? Hay gào thét? Có ích gì chăng! có giúp bọn hắn thoát khỏi được bàn tay của tử thần sao? Những tên sống sót đã chấp nhận số phận. Cả bọn đều chờ đợi nạn nhân kế tiếp là mình, có lẽ mong chóng kết thúc còn tốt hơn bị dày vò về tâm linh như thế này.
Sau một khắc im lặng, tiếng gào thét lại tiếp tục vang lên. Rồi sau đó cả cánh rừng lại chìm trong im lặng như dáng vẻ vốn có của nó. Im lặng để chờ con mồi tiếp theo dấn thân vào.
………………………………………… � �.
Đing Đông - Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thăng lên cấp 20, được 5 điểm tiềm năng tự do phân phối.
Thiệt là khó khăn mà, cuối cùng ta cũng đã trèo lên tới cấp hai mươi rồi. Nhìn vết thương đang ứa máu khắp người ta không khỏi thở dài. Hiện giờ ta đang ngồi dựa vào gốc cây, trên tay là bình thiết tiên đan đang uống dở. Cái trò Chân Đế có cần chân thật như thế không? Đau nhức âm ỉ xương cốt rồi còn mệt mỏi nữa chứ. Bị truy sát cũng không phải là chuyện tốt lành gì cả a, nhất là tất cả người chơi của tân thủ thôn cùng binh lính NPC hợp sức đuổi giết.
Sột soạt
Tiếng bụi cây lay động bên phải ta vang lên, bỗng chốc xuất hiện một nhóm hơn mười người hướng phía ta chạy tới.
- Người anh em, có thấy một con huyết thử chạy về phía này không?
Một tên trong nhóm thấy bộ dáng thảm hại của ta liền chạy tới hỏi thăm tin tức.
- Có có, nó vừa mới cào ta mấy cái rồi chạy về phía kia kìa. Các người phải giết nó trả thù cho ta a. Ta bị hạ hơn năm cấp rồi, hic hic, vừa vào rừng là bị nó giết tính tới lần trước là bốn lần rồi. May mắn hôm nay ta có chuẩn bị nếu không chắc lại tiếp tục chết dưới móng vuốt của nó nữa quá.
Mặt ta nhăn nhó cố gắng nặn ra một giọt nước mắt. Nếu ta đẹp trai hơn một tí có lẽ đi đóng phim và đoạt giải Oscar cũng không khó khăn gì. Đây là nhóm thứ tư chạy tới hỏi thăm rồi. Nhóm nào ta cũng nói đúng một lời và khuyến mãi thêm một giọt nước mắt đau khổ uất hận nghẹn ngào như thế.