Bây giờ đã là 7 giờ hơn tối. Trời đã bắt đầu tối đen như mực. Trong phòng, mọi người đều tự mình cố gắng làm 1 phần thi thửu, tới 7 rưỡi thì dừng bút, sau đó bắt đầu chữa bài. Đây là chuyện mà kịch bản yêu cầu, cho nên mọi người cũng không có cách nào thay đổi.
May mà, tuy rằng bên cạnh là 1 căn “nhà ma”, nhưng mà tất cả diễn viên trong bộ phim kinh dị « Hàng xóm mới » đều tập trung ở đây, coi như cũng có thể yên tâm 1 chút.
-Mình,mình,mình phải đi vệ sinh 1 lát.
Lúc này, Tiền Tiểu Tuyết đứng dậy sau đó nói với những diễn viên còn lại. Vũ Sóc lập tức ngẩng đầu lên nói:
-Ừ,cậu đi nhé !
Tiền Tiểu Tuyết có chút do dự. Mấy người ở đây đều là diễn viên lâu năm chẳng lẽ không có một ai dám đi cùng nàng? Chẳng lẽ bọn họ lo lắng vé chuộc cái chết của bản thân sẽ bị trừ? Không đến nỗ phải keo kiệt như vậy chứ? Nàng thật ra cũng không muốn đi, nhưng mà căn bản là vì căn cứ theo kịch bản thì việc đi nhà vệ sinh lần này cũng không nguy hiểm đến tính mạng nên nàng muốn cố gắng tiết kiệm vé chuộc cái chết của bản thân. Bộ phim kinh dị đầu tiên là cơ hội duy nhất cho diễn viên có thể được nhận được thù lao trên danh nghĩa.
Nhưng mà, Tiền Tiểu Tuyết đâu biết được, chỉ cần nàng không ở xa Bạch Vũ Sóc hơn 300 m thì cho dù nàng gặp phải chuyện không may, cho dù Vũ Sóc vẫn đang ngồi trong phòng đọc sách nhưng nàng vẫn dám chắc có thể bảo vệ Tiền Tiểu Tuyết,sau đó có thể nhanh chóng chạy tới cứu nàng! Đây là điểm lợi hại của thể chất linh môi. Những vật bị nguyền rủa thông thường không thể nào phát huy tác dụng ở khoảng cách quá xa. Đối Bạch Vũ Sóc mà nói, chỉ cần có người từng chạm qua người nàng, trong phạm vi 300 m nếu có chuyện gì xảy ra thì nàng lập tức sẽ có linh cảm, hơn nữa có thể bảo vệ người đó từ xa!
-Sao vậy? Vừa rồi chẳng phải cậu đã thấy nhà vệ sinh ở chỗ nào trong nhà mình rồi sao? Cậu đi đi chứ. Không lẽ cậu sẽ bóng tối? Không có chuyện gì đâu.
Tiền Tiểu Tuyết nghe được 5 từ « Không có chuyện gì đâu » của Bạch Vũ Sóc thì ý thức được rằng Vũ Sóc có khả năng đang muốn ám chỉ điều gì đó vì dù sao đây là câu thoại không có trong kịch bản. Vì thế, nàng cắn môi rời khỏi phòng.
Phòng vệ sinh nằm ở phía cuối hành lang nên nơi ấy cách ánh đèn cũng tương đối xa. Tiền Tiểu Tuyết chậm chầm đi tới. Nhớ lại nội dung trong kịch bản,trong lòng nàng cũng có chút bồn chồn. Nhưng mà nữ nhân vật chính cũng đã hứa với nàng sẽ “không có chuyện gì đâu ” nên nàng cũng không thể tỏ ra nhát gan được. Hiện tại nàng hoàn toàn chấp nhận việc nàng phải tham gia đóng 1 nhân vật trong 1 bộ phim kinh dị chân thực. Nếu đã như vậy, nàng nhất định phải thích ứng.
Nàng đẩy gọng kính,sau đó hít sâu một hơi, cố gắng đi thật tự nhiên tới phòng vệ sinh.
Sau khi bước vào phòng vệ sinh tương đối rộng trong nhà của Vũ Sóc, nàng đóng cửa lại sau đó cởi quần ngồi trên bồn cầu. Phải nói thêm rằng nàng lúc này cũng thực sự cũng hơi buồn đi vệ sinh, trùng khớp với những gì mà kịch bản miêu tả. Giấc ngủ, bài tiết, ngay cả đến cả những hiện tượng sinh lý thông thường không ngờ cũng bị kịch bản khống chế. Nghĩ tới khi nàng nhặt được tờ rơi phim kinh dị đó, Tiền Tiểu Tuyết không khỏi rùng mình. Đầu nàng lúc ấy bị một chiếc búa lớn đập liên tục nhưng không ngờ nàng vẫn còn có ý thức. Cuối cùng ngay cả con mắt vì chịu áp lực nên phọt ra ngoài nhưng con mắt đó không ngờ vẫn có thể chứng kiến cảnh tượng sau này khi chiếc búa đó đập nát bét đầu của nàng.
Mãi cho tới khi nàng chấp nhận toàn bộ quy tắc và điều khoản của « Rạp chiếu phim địa ngục », nàng mới được cho phép hồi sinh. Nhưng mà, nếu nàng cố ý làm trái quy tắc, đầu của nàng sẽ lại bị đập nát nhừ như trong cảnh tượng trước đó. Hiện tại, nàng càng tin tưởng rạp chiếu phim đáng sợ này hoàn toàn có đủ năng lực để tái hiện lại cảnh tượng đó.
Sau đó nàng bắt đầu nghe được 1 âm thanh quái dị.
Âm thanh đó nghe ra cực kỳ nặng nề, nhưng như đang đánh thẳng vào lòng nàng. Tiếng động đó giống hệt như những gì mà kịch bản miêu tả, thật giống như......đang dùng dao dày lưỡi để chặt xương.
Đương nhiên không thể nào có chuyện chặt xương ở đây cả. Liên tưởng đến cảnh tượng đáng sợ khi đầu nàng bị một chiếc búa lớn đập nát như, trong đầu của Tiểu Tuyết đột nhiên phát sinh 1 cảnh tượng. Có 1 người nào đó đang dùng không ngừng chặt 1 xác chết thành từng khúc từng khúc......
Bức tường của phòng vệ sinh cách bức tường nhà hàng xóm không đến 5 m . Khoảng cách không xa, cộng thêm sự yên tĩnh của không gian khiến cho tiếng động đó càng trở nên rõ ràng hơn.
Âm thanh đó càng lúc càng vang vọng giống như đang ở bên tai của nàng !
Tiền Tiểu Tuyết chỉ cần nghĩ đến cách mình có mấy mét đang có 1 con ác quỷ đang chặt thịt người,nàng liền cảm thấy toàn thân nổi đầy gai ốc. Nàng tuyệt đối không nghi ngờ sự tồn tại của quỷ trong thế giới này !
Thẳng thắn mà nói, nếu chỉ bàn về tố chất tâm lý tố chất, Tiền Tiểu Tuyết cũng không kém Diệp Tưởng lúc mới tham gia « Xe khách khủng bố ». Nhưng mà, so với Diệp Tưởng thì nàng hơi thiếu dũng khí. Dù sao, nàng cũng chỉ là 1 cô gái......
-Đây,đây là âm thanh gì vậy ?
Dựa theo kịch bản , nàng nói ra câu thoại duy nhất lúc đang ở trong WC. Tuy rằng nàng đã xem qua kịch bản của màn thứ hai, nên biết được chuyện mình cũng sẽ không sao. Nhưng mà, âm thanh đó cứ truyền vào trong tai nàng khiến tim nàng đật bình bịch. Nhưng lần đi vệ sinh này lại lâu hơn sự tưởng tưởng của nàng, mà kịch bản cũng sẽ không đưa ra thời gian chính xác. Cũng may là nàng đi sắp xong rồi.
Rốt cục,sau khi đi xong, nàng đứng dậy, lấy tay với lấy cuộn giấy vệ sinh. Đúng lúc này, âm thanh đó đột nhiên ngưng bặt. Tiếp đó, một âm thanh khác vang lên.
“Cộc”,“Cộc”,“Cộc”......
Nghe ra giống như có người đang dùng tay gõ lên vách tường. Tiếng động đó càng lúc càng rõ ràng khiến cho bao nhiêu lông tơ trên người nàng dựng đứng lên.
Tiền Tiểu Tuyết giật nước,sau đó kéo quần lên rồi rời khỏi WC. Nàng chạy 1 mạch tới thư phòng rồi nói:
-An...... An Tri Huệ, vừa rồi tớ nghe được những âm thanh lạ từ căn phòng bên cạnh truyền tới......
-Âm thanh gì ?
Vũ Sóc ngẩng đầu nhìn nàng với vẻ khó hiểu.
Tiền Tiểu Tuyết sau đó cũng không cần phải cố gắng diễn xuất làm gì. Vẻ mặt của nàng lúc này đang thực sự rất sợ hãi chỉ ra bên ngoài rồi nói:
-Âm thanh từ căn nhà bên cạnh rất kỳ quái, giống như có người đang chặt thịt...... Tiếp đó mình nghe được tiếng gõ lên tường.
-Cũng chẳng có gì ngạc nhiên cả !
Nhân vật Trương Vân đáng thương do Chu Định Quân sắm vai rốt cục mới có được 1 câu thoại:
-Có lẽ là ai đó chặt xương để nấu bữa tối thì sao !
-Không đâu,âm thanh đó rất quái dị,không giống như chặt thịt mà giống như...... Thôi bỏ đi, mình không dám nói. Nói chung là mình cứ thấy là lạ.
-Cậu mau làm bài cho xong đi !
Vũ Sóc chỉ vào vị trí của nàng rồi nói:
-Bọn mình làm sắp xong rồi !
Trước mắt, Bạch Vũ Sóc còn chưa có linh cảm nguy hiểm. Cái gọi là nguy hiểm cũng không phải chỉ giới hạn ở chuyện quỷ có đang ở bên cạnh hay không. Nguy hiểm là chỉ những khi quỷ uy hiếp tới mạng sống của họ. Nếu như quỷ chưa có ý muốn giết họ, như vậy linh cảm nguy hiểm cũng không xuất hiện. Đây cũng là ưu điểm của thể chất linh môi. Đôi khi diễn viên cũng thể phán đoán chính xác bản thân có nguy hiểm hay không khi sử dụng vật bị nguyền rủa, do đó nếu phán đoán sai sẽ dẫn đến chuyện lãnh phí vé chuộc cái chết.
Tiếng chặt thịt......Tiếng gõ lên tường......
Hơn nữa lời nói của nữ học sinh đã chết...... Màu đen, người mặc đồ đen.....
Đúng 7 rưỡi, mọi người bắt đầu chữa bài thi thử. Trong kịch bản cũng không hề đề cập tới thành tích cụ thể của mọi người,vì dù sao chuyện này cũng rất khó khống chế, trừ phi diễn viên gian lận. Dù sao cũng không phải là tình tiết quan trọng,do đó cũng không cần để ý nhiều. Kết quả, sau khi chấm điểm, người cao điểm nhất là Đường Ngân Thành, sau đó là An Tri Huệ.
-Phù…
Sau đó An Tri Huệ nói:
-Được rồi,bây giờ mọi người hãy nói ra chỗ sai của mình,người nào làm đúng phần đó sẽ đứng ra giải thích. Mọi người cố gắng chọn những bài có tính định hướng một chút nhé!
-Ừm, vậy mình nói trước nhé…
Chu Định Quân là người có điểm thấp nhất. Bản thân hắn vốn xuất thân từ 1 gia đình nông dân, mới học hết cấp 2 nên hắn hoàn toàn không học qua những kiến thức toán cấp III. Lần này tuy rằng trong đầu hắn được nhồi nhét kiến thức toán cấp III, nhưng hắn thấy mọi thứ cứ loạn cả lên. Thậm chí ngay cả một số công thức lượng giác cơ bản hắn cũng còn không nhớ nổi, thì những định lý phức tạp hơn đối với hắn mà nói muốn bao nhiêu khó khăn có bấy nhiêu khó khăn. Chu Định Quân chỉ vào 1 bài toán trong đó rồi nói:
-Ừm, vậy bài này đi…
-Vậy để mình giải thích nhé!
Vũ Sóc nhìn quá khứ, sau đó bắt đầu phân tích đề bài để tìm ra hướng giải. Toán học là điểm mạnh của Vũ Sóc, nhất là dạng bài chứng minh hình học. Nguyên nhân chủ yếu là vì khả năng suy luận logic của Vũ Sóc tương đối tốt. Cũng vì thành tích toán học của nàng rất tốt nên năm đó giáo viên của nàng đã từng khuyên nàng thi vào khối tự nhiên. Nhưng mà Vũ Sóc lại thích diễn xuất hơn nên cuối cùng nàng dứt khoát ghi danh vào trường Sân khấu Điện ảnh. Dù sao thiên tư của 1 người cũng không quyết định giấc mơ của người đó.
Sau khi giải thích 1 hồi, bỗng nhiên, bụng của Ngô Triệu Thiên và Giang Triết phát ra tiếng ọc ọc. Hai người bỗng lộ vẻ xấu hổ. Quả nhiên, giống y như những gì kịch bản miêu tả,hiện tại, bụng của hai người tự động sôi lên.
Loại cảm giác ngay cả chính thân thể mình cũng hoàn toàn bị kịch bản khống chết thật sự không tốt chút nào.
-Không phải là hai người đã ăn cơm tối rồi chứ?
Vũ Sóc đột nhiên ngẩng đầu nhìn hai người, sau đó có vẻ như đã hiểu ra điều gì:
-Hai cậu không phải chỉ tuỳ tiện ăn qua loa chút gì đó đấy chứ?
-Bởi vì thời gian có chút gấp gáp, nên mình mới mua tạm 1 ổ bánh mì ăn.
Ngô Triệu Thiên sờ sờ đầu.
Về phần Giang Triết thì nói:
-Mình, gần như chưa ăn gì.
-Không được !
Vũ Sóc đặt sách xuống bàn rồi nói:
-Để mình đi chuẩn bị cho các cậu chút gì ăn. Mình nấu chút mì nhé ! Trong tủ lạnh nhà mình vừa đúng lúc có mì sợi,để mình đi lấy !
-Ấy..... Bọn mình sao có thể không biết xấu hổ như vậy được.....
Ngô Triệu Thiên vội vàng nói:
-Bọn mình ….
-Các cậu là khách, các cậu cũng không phải ngại khi để mình chuẩn bị đồ ăn cho các cậu đâu. Mọi người cứ tiếp tục thảo luận những bài còn lại nhé, mình đi chuẩn bị 1 tý là xong ngay !
Vì thế, Vũ Sóc đi xuống lầu một tới phòng bếp. Nàng đặt nồi nước lên bếp gas rồi bật bếp.
Lúc này, khi đi ngang qua cửa sổ, nàng nhân lúc đó nhìn về phía cánh cửa sổ căn nhà hàng xóm!
Trong căn phòng đó vẫn tối như mực. Hơn nữa bởi vì vấn đề góc nhìn nên nàng nhìn cũng không thấy được rõ ràng. Sau này, trong kịch bản có nói vì An Tri Huệ nghe Tiền Tiểu Tuyết kể lại khiến trong lòng có vẻ lo lắng không yên,nên nàng vô cùng chú ý đến căn nhà người hàng xóm.
Nhưng mà nhìn từ chỗ này vẫn không thấy có chuyện gì xảy ra. Nhưng dựa vào ánh đèn trong bếp nên nàng vẫn lờ mờ nhìn thấy chiếc áo khoác ngoài dầy cộm đen xì vẫn đang treo trên giá.
Đúng lúc này, một bàn tay đặt lên vai Vũ Sóc.
-Á !
Nàng lập tức « tỏ ra » sợ hãi rồi quay đầu nhìn phía sau. Người đứng đằng sau là Lý Duy Tư.
Sợ hãi đương nhiên là giả vờ. Nàng trước đó đã biết Lý Duy Tư sẽ đi xuống. Nếu không phải đang đóng phim,cho dù thật sự bị quỷ chạm vào người,nàng cũng sẽ không sợ hãi đến vậy.
-Để mình giúp cậu .
Lý Duy Tư vẫn phát huy khả năng diễn xuất của hắn để bộc lộ sự quan tâm thiết tha đầy tình cảm với Bạch Vũ Sóc:
-Cậu......vừa rồi chắc bị mình hù đúng không ?
-Cũng có 1 chút.
-Cậu vừa rồi chắc đang nhìn sang căn nhà bên cạnh. Những câu nói của Tiền Tiểu Tuyết lúc nãy cũng ảnh hưởng tới cậu nhiều thế sao?
Vũ Sóc quay đầu nhìn lại. Nhưng đúng lúc này khi nhìn qua cửa sổ phòng bếp, nàng trợn tròn cả hai mắt.
Chiếc áo khoác ngoài màu đen dày cộp đã không còn ở trên giá áo nữa !
Lúc này, trong phòng đọc sách.
-Tích Ngọc, cậu muốn thi vào trường đại học nào?
Ngô Triệu Thiên dựa theo kịch bản dò hỏi.
Thành Tuyết Tùng vẫn không ngẩng đầu lên,đáp:
-Tốt nhất là trường Đại Học Công Nghiệp Ninh Vũ, còn không thì trường Đại Học Tân Môn.
-Thế à! Mấy ngày nay mình cũng đang đọc quy chế tuyển sinh của một số trường Đại học . Điểm chuẩn của trường Đại Học Tân Môn cao hơn nhị bản tuyển* rất nhiều.
(Nhị bản tuyển : điểm chuẩn của những trường Đại học top 2. Bên Trung Quốc chia chất lượng dạy học của các trường theo nấc 1,2,3. 1 là cao nhất, 3 là thấp nhất)
-Phải thi mới biết được !
Thành Tuyết Tùng nhìn điểm bài trước mặt cũng không cao, nhưng dù sao cũng trong dự đoán của nàng.
Trong hiện thực , sau khi tốt nghiệp THPT, Thành Tuyết Tùng đã quyết định bỏ qua kỳ thi Đại học. Bởi vì sau khi nàng biết điểm của mình, nàng hiểu rằng con đường Đại học với nàng mà nói vô cùng khó khăn và trắc trở , hơn nữa, lúc đó nàng vẫn nuôi giấc mơ trở thành 1 tay đua xe. Đương nhiên, con đường này không dễ đi, nhưng Thành Tuyết Tùng cũng có sự kiêu ngạo của mình vì dù sao, kỹ thuật lái xe của nàng cũng phải nói là số dzách. Nhưng mà khi còn chưa tạo dựng được tên tuổi của mình, nàng liền nhặt được 1 tờ rơi phim kinh dị , sau đó bị ép trở thành 1 diễn viên phải tham gia đóng phim kinh dị chân thực.
Lúc này, Giang Triết bỗng nhiên đứng lên nói:
-Để Vũ Sóc 1 mình xuống bếp nấu mỳ cho bọn mình mình thấy ngại lắm. Để mình xuống giúp cô ấy 1 tay.
Vì thế hắn ta đứng dậy đi ra ngoài. Khi đi ngang qua cầu thang, hắn lấy ra một tờ giấy. Trên đó có những ghi chép của Giang Triết vào cuối tuần trước khi hắn tham gia vào 1 buổi toạ đàm giới thiệu các trường Đại học cũng như quy chế thi. Đương nhiên, đó là 1 “Giang Triết” khác .
Nhưng mà, không biết từ đâu có 1 trận âm phong thổi đến sau đó cuốn bay tờ giấy đó về phía cửa sổ căn phòng nhà người hàng xóm mới!
-Gì…gì vậy !
Giang Triết lập tức chạy tới trước cửa sổ. Khi hắn nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của hắn trở nên tái nhợt.
Đương nhiên, hắn cũng đã biết trước chuyện này. Hắn biết sẽ có 1 cơn gió thổi tới. Trên tờ giấy đó ghi lại không ít thông tin về các trường đại học cũng như điểm chuẩn tương ứng, nhưng giờ nó lại bị cuốn bay vào trong căn phòng ngôi nhà kế bên rồi ! Mà trùng hợp là khi bản ghi chép bị gió thổi bay thì bức rèm che cánh cửa sổ vừa lúc cũng bị gió thổi tung tạo thành 1 kẽ hở,vừa vặn để tờ giấy đó lọt vào bên trong!
Bộ phim kinh dị này có quy định, ngoại trừ những tình huống được kịch bản,diễn viên tuyệt đối không thể xâm nhập trái phép căn nhà kế bên. Nhưng nếu như kịch bản yêu cầu bọn họ phải vào,bọn họ nhất định không được trốn tránh! Không thể sử dụng vé chuộc cái chết để thay đổi!
Nhưng nếu hắn đi vào, hắn sẽ không thể quay lại!
Sau đó phát sinh chuyện gì thi hắn căn bản không biết, bởi vì trong đoạn thời gian cơ bản được ghi lại dưới góc nhìn của nhân vật chính.
Nhưng cho dù biết được chuyện này, Giang Triết cũng không có lựa chọn khác. Hắn cần phải lấy lại tờ giấy đã bị thổi bay sang nhà hàng xóm. Nếu hắn không làm, sẽ dẫn đến ng. Đương nhiên, những người khác cũng biết chuyện này.
Hắn muốn sống sót, chỉ có một biện pháp : thuê vật bị nguyền rủa. Nhưng một diễn viên mới như hắn mới có 1 nhúm vé chuộc cái chết, nên căn bản có muốn thuê cũng không được. May mà, sáng sớm hôm nay Bạch Vũ Sóc đã từng đệ trình yêu cầu cho kịch bản, nên trong đầu Giang Triết lúc này xuất hiện 1 đoạn:
-Diễn viên Bạch Vũ Sóc sẵn lòng tiến hành bảo vệ từ xa cho bạn trong trường đoạn thứ 5 của màn thứ 2 với thù lao là 20 tấm vé chuộc cái chết. Bạn có chấp nhận hay không? Có / Không.
Kỳ thật, muốn để Bạch Vũ Sóc tiến hành bảo vệ từ xa mà chỉ thu có 20 tấm vé chuộc cái chết thì đã không còn là rẻ nữa rồi,mà phải nói là chẳng khác gì tặng không. Nhưng Bạch Vũ Sóc cũng biết, diễn viên mới cũng chẳng có bao nhiêu vé chuộc cái chết, bọn họ càng ít có cơ hội để đạt được vé chuộc cái chết, cho dù chỉ 20 tấm vé chuộc cái chết đối với họ cũng vô cùng quý giá. Bạch Vũ Sóc cũng đã từng phải trải qua quá trình đi lên từ diễn viên mới, nên nàng thừa hiểu sự khó khăn của đám diễn viên mới. Dù sao cứu hắn nàng cũng có thể kiếm thêm một mớ vé chuộc cái chết. Nên nhớ rằng, cứu nhân vật phụ chỉ có tác dụng làm nền này thì số vé chuộc cái chết kiếm được lại càng lớn, bởi vì bọn họ là nhân vật dễ chết nhất trong phim. Ngược lại cứu nhân vật càng trọng ,vé chuộc cái chết kiếm được lại càng thấp, bởi vì những người này sẽ mang theo hiệu ứng nhân vật chính hoặc thứ chính nên không dễ chết. Cho nên, họ cũng không phải bỏ vé chuộc cái chết để mua sự bảo vệ.
Đây cũng là điểm mà Vũ Sóc và Lý Duy Tư không hề giống nhau. Nàng làm việc gì cũng thường nghĩ đến người khác, chứ không chỉ biết nghĩ tới lợi ích của riêng mình. Cũng bởi vì như thế, mỗi một diễn viên lâu năm đã đi lên từ diễn viên mới của «Rạp chiếu phim địa ngục» thứ 13 không ai không chịu ơn của nàng.
Mà chính vì nhận được sự bảo vệ từ xa của Bạch Vũ Sóc mà Giang Triết mới lấy lại được bình tĩnh. Đối với hắn mà nói,20 tấm vé chuộc cái chết đổi lấy một cái mạng, vụ làm ăn này rất có lời, nên trong lòng hắn cũng rất biết ơn Bạch Vũ Sóc.
Sau đó , hắn chạy xuống dưới lầu.
Những người còn lại ở trên tầng nhìn thấy hắn chạy xuống dưới mà mặt không đổi sắc, thì ngay lập tức đám người Lý Duy Tư đều đoán được chắc chắc là Bạch Vũ Sóc đã chịu ra tay bảo vệ hắn, và chắc thêm một điều là nàng cũng chẳng thu bao nhiêu vé chuộc cái chết.
Tuy rằng , theo lệ thường không thể thu phí quá cao của đám diễn viên mới, nhưng mà, cũng chẳng bao giờ có mức giá thấp kỷ lục như vậy. Nói cho cùng, Bạch Vũ Sóc hoàn toàn không để ý đến chút vé chuộc cái chết ấy. Nàng làm như vậy chỉ có 1 mục đích : chính là khiến cho diễn viên mới có thể bình tĩnh, tránh việc họ sẽ rơi vào khủng hoảng mà dẫn đến ng. Trên thực tế, nếu đổi lại là Thành Tuyết Tùng, ít nhất cũng phải thu 50 tấm.
Một lát sau, ở trong phòng bếp , Vũ Sóc đã nấu xong mì. Sau đó, nàng bưng nồi đi lên trên lầu. Sau khi đi vào trong phòng đọc sách, nàng “phát hiện” Giang Triết không ở đó, bèn lập tức hỏi:
-Giang Triết đâu ! Cậu ấy lại chạy đi đâu rồi?
Ngô Triệu Thiên là người đầu tiên lên tiếng:
-Hả? Cậu không nhìn thấy cậu ấy sao?
Giang Triết, đã đứng trước cửa căn nhà hàng xóm. Trong lòng hắn lúc này vô cùng bồn chồn lo lắng. Hơn nửa ngày sau, hắn mới miễn cưỡng nhấc tay gõ cửa. Nhưng mà, khi gõ tay lên cửa, hắn phát hiện cửa hoàn toàn không khóa,vì thế hắn trực tiếp đi vào.
-Xin lỗi...... xin lỗi, có ai ở nhà không? Xin lỗi, có người không?
Sau khi đi vào nhà,sẽ phát sinh tình tiết gì, trong kịch bản cũng không ghi lại, Giang Triết hắn có thể tự do phát huy hành động. Chỉ là, lúc này đến chân hắn còm mềm nhũn. Nếu không phải trong đầu hắn nhận được thông báo của kịch bản, Bạch Vũ Sóc thông qua thể chất linh môi bảo vệ hắn từ xa,hắn có ăn gan hùm cũng chẳng dám vào đây ! Dù Sao, ý của kịch bản đã được truyền vào trong đầu hắn là không thể thay đổi. Trước đó sau khi hắn nhặt được tờ rơi kia xong, phát hiện toàn thân hắn mưng mủ, da thịt không ngừng hư thối, sau đó trong đầu hắn xuất hiện tất cả những quy tắc của « Rạp chiếu phim địa ngục ». Chỉ khi trong lòng hắn chấp nhận đồng thời thề sẽ hoàn toàn tuân thủ những quy tắc đó, quá trình hư thối của da thịt mới có thể ngừng lại, bằng không,hắn sẽ biến thành một bãi nước mủ vàng khè. Sau khi hắn hoàn toàn tin vào « Rạp chiếu phim địa ngục », thân thể hư thối của hắn đột nhiên trở lại bình thường. Cho nên hắn biết, sự nguyền rủa của « Rạp chiếu phim địa ngục » xuất hiện trong đầu hắn là tuyệt đối, không phải là giả dối. Nếu như Bạch Vũ Sóc phá vỡ hiệp định không tiến hành bảo vệ từ xa cho hắn, nàng cũng sẽ chết.
Đây cũng là lần đầu tiên sau khi Giang Triết đóng vai “Giang Triết” trong bộ phim kinh dị này đối diện với nguy cơ tử vong. Hắn biết rõ ràng,nếu vượt quá ba lượt ng thì hắn và tất cả mọi người đều phải chết. Đến lúc đó da thịt hắn sẽ lại 1 lần nữa trở nên hư thối,hắn sẽ chết rất thảm. Nếu đã như vậy, chỉ có thể đánh liều 1 phen.
-Giang Triết? Giang Triết, cậu đi đâu rồi?
Bạch Vũ Sóc đi vào từng căn phòng trong nhà để tìm kiếm Giang Triết , đồng thời, nàng cũng cảm ứng vị trí của Giang Triết trong căn nhà hàng xóm. Dựa theo kịch bản, Giang Triết “quên” điện thoại di động ở trên bàn, nên bọn họ cũng không thể gọi di động để liên lạc với hắn. Lúc này, nàng tiến hành cảm ứng toàn diện Giang Triết nên những cảm nhận và đau đớn của Giang Triết, nàng cũng sẽ cảm thấy giống như hắn. Hắn nếu bị thương, nàng cũng sẽ thấy đau, chỉ là trên người không xuất hiện vết thương mà thôi. Nhưng khi Giang Triết bỏ mạng, nàng cũng sẽ không bị thương quá nặng. Đương nhiên, cho dù Giang Triết sống hay chết, nàng cũng đều nhận được sau này 20 tấm vé chuộc cái chết.
Mà Giang Triết hiện tại đang làm gì? Trước mắt, Vũ Sóc còn chưa cảm ứng được bất cứ nguy hiểm gì, chứng tỏ hắn vẫn tạm thời an toàn.
Căn phòng kia trước mắt vẫn tối đen như mực. Trong kịch bản chỉ viết rằng Giang Triết sau khi gõ cửa phát hiện cửa không khoá nên hắn đẩy cửa đi vào trong phòng khách. Sau đó,lớp kịch sẽ chuyển sang phía nhân vật chính, cũng chính là góc nhìn của An Tri Huệ. Sau đó, nhân vật Giang Triết này không thấy xuất hiện nữa.
Mà nàng cũng không thể đi cùng hắn đi vào trong căn phòng của người láng giềng, nên nàng chỉ có thể thông qua thể chất linh môi tiến hành bảo vệ từ xa.
-Không thấy!
Lý Duy Tư, Ngô Triệu Thiên, Thành Tuyết Tùng, Chu Định Quân và Tiền Tiểu Tuyết một lần nữa tập trung trong phòng khách. Câu trả lời của họ cũng giống nhau:
-Tìm không thấy cậu ấy!
Chu Định Quân nói:
-Có phải cậu ấy về trước rồi không?
Lý Duy Tư lắc chiếc di động của Giang Triết trong tay mình rồi nói:
-Di động của cậu ấy còn để ở đây. Mà cho dù có muốn đi,cũng phải chào hỏi mọi người rồi hẵng về chứ.Hay là cậu ấy chỉ đi ra ngoài một lát.
-Không xong rồi
Ngô Triệu Thiên vỗ tay lên trán:
-Quanh đây không phải diễn ra liên tục 2 vụ án mất tích hay sao? Chúng ta mau ra ngoài tìm cậu ấy đi !
Bạch Vũ Sóc gật đầu:
-Được rồi, chúng ta thử ra ngoài tìm xem sao !
Lúc này, Lý Duy Tư chỉ vào nàng nói:
-Tri Huệ, cậu cứ ở lại đây đi ! Có lẽ đợi lát nữa Giang Triết sẽ trở về thì sao? Chúng mình đi tìm là đủ rồi. Các cậu ơi, đi thôi!
Vì thế, theo sự phân phối đã định, mọi người chia nhau ra tìm Giang Triết. Đương nhiên, họ không thể tìm được hắn. Bọn họ cũng chỉ diễn cho có lệ mà thôi. Còn Bạch Vũ Sóc, nàng ngồi đợi trên ghế sô pha trong phòng khách.Hiện tại, nàng đang tập trung cảm ứng.
Giang Triết đi vào căn nhà bên cạnh cũng đã được gần 10 phút.
Mà từ nãy đến giờ nàng cứ có cảm giác người mình run lên vì lạnh. Chuyện này tuyệt đối không phải ảo giác. Cho nên, rất có thể đây là cảm giác của Giang Triết lúc này. Có khả năng này bầu không khí lạnh lẽo được kịch bản cố ý xây dựng nên, mà cũng có khả năng vì Giang Triết phi thường sợ hãi, nên thân thể hắn mới cảm giác rét run như vậy.
Thêm mấy phút nữa trôi qua, tuy rằng còn chưa có chút nào linh cảm nguy hiểm, nhưng mà, thân thể lại là càng ngày càng lạnh. Nàng bắt đầu phán đoán,cảm giác rét run này đến từ chính bản thân Giang Triết, bằng không, cũng không đến nỡi ngay cả 1 chút linh cảm nguy hiểm cũng không có .
Trong lòng nàng thầm lẩm bẩm: Tuy không biết tên thật của anh là gì, nhưng là 1 diễn viên mới,anh nhất định phải cố gắng sống sót. Tôi cũng chỉ có thể giúp anh được 1 phần, còn lại phải dựa vào ý chí kiên cường của anh. Chỉ cần sống qua cửa này, anh sẽ tiếp tục sống sót ! Nếu thất bại , anh sẽ bỏ mạng, sau đó, sẽ không còn ai nhớ đến. Cho nên, anh hãy cố gắng sống sót !
Sống sót sao mà tàn khốc. Vũ Sóc hiểu hơn ai hết, nhất là ở trong « Rạp chiếu phim địa ngục » này, chuyện đó càng rõ ràng hơn. Nó là một nguyền rủa tàn khốc không biết thương lấy 1 ai, sức người trở nên nhỏ bé trước những trận thảm sát liên miên. Điều mà bọn họ có thể làm là cố gắng đấu tranh để sống sót. Bạch Vũ Sóc khi ở giai đoạn người mới cũng giống như vậy.Nhiều người cảm thấy hâm mộ và ghen ghét khi nàng đạt được thể chất linh môi,nhưng hỏi có mấy ai biết được để đi tới bước này, nàng đã bao lần phải đứng giữa ranh giới của sự sống và cái chết,cũng bao nhiêu lần thoát khỏi lưỡi hái của Tử Thần.
Lúc này, nàng đột nhiên cảm giác được,tay phải của nàng bị 1 cánh tay khác bóp chặt !
Nhưng mà, tay nàng lúc nàng không có thứ gì trên đó. Cho nên......Người đang bị nắm tay, chính là Giang Triết !
Vũ Sóc đột nhiên kinh hãi, linh cảm nguy hiểm ngay lúc này xuất hiện !
Nàng ngay lập tức phản ứng. Nàng nhắm lại hai mắt, bắt đầu phát huy năng lực của thể chất linh môi! Đột nhiên,cảm giác tay mình bị 1 cánh tay khác nắm chặt biến mất. Trong khoảng thời gian 10 s sau, Giang Triết có thể có cơ hội sống sót. Chỉ cần có thể thành công cứu hắn, vé chuộc cái chết mà nàng kiếm được tuyệt đối nhiều hơn 1000 tấm ! Dù sao, bộ phim kinh dị này cũng tương đối khó
Vũ Sóc nhắm mắt, hết sức chăm chú tiến hành cảm ứng. Nhưng mà, theo thời gian, nàng cũng cảm giác được nguy hiểm càng lúc càng rõ ràng. Nhưng, cuối cùng dựa vào sự bảo vệ của nàng, Giang Triết chắc hẳn có thể sống trở về.
Sau đó không lâu, chuông cửa vang lên. Nàng lập tức đứng dậy rồi chạy ra mở cửa. Người đứng trước cửa chính là Giang Triết ! Chỉ là, ánh mắt của Giang Triết lúc này trở nên đờ đẫn,sắc mặt tái nhợt.
-Giang Triết hả? Cậu vừa rồi đi đâu vậy?
Lúc này, trong đầu của Vũ Sóc nhận được thông báo của kịch bản : nàng đạt được tất cả là 1800 tấm vé chuộc cái chết. Đây chính là số vé chuộc cái chết khi cứu 1 nhân vật phụ mang tính chất làm nền trong phim kinh dị tương đối khó. Đương nhiên, trừ đi 900 tấm vé chuộc cái chết do sử dụng thể chất linh môi, thì trên thực tế nàng chỉ thu được 900 tấm vé chuộc cái chết mà thôi. Đáng nói ở đây là, nếu như có thể thành công cứu một nhân vật phụ có độ khó rất cao như serie “Quỷ tế”, vé chuộc cái chết thu được ít nhất cũng phải từ 2000 đến 3000 tấm. Nhưng mà,trong những bộ phim kinh dị có độ khó cao nhất, tỉ lệ tử vong cũng sẽ tương đối cao.
Giang Triết đứng đực ra như tượng gỗ trước mặt Vũ Sóc, ngay cả 1 lời cũng không nói được. Hiện tại, hắn nhìn rất giống như đã bị ác linh bắt mất linh hồn.
-Giang Triết ! Cậu không sao chứ!
Vũ Sóc đỡ lấy người hắn. Nàng bắt đầu cảm giác được, tuy rằng nàng thành công cứu sống hắn, nhưng trong trạng thái thế này, nàng không thể nào moi từ miệng hắn ra bất cứ thông tin có nào.
-Tri Huệ.
Hắn mất cả nửa người mới lấy được chút sức lực để thì thào:
-Mình, mình muốn đi về trước . Có chuyện gì, ngày mai gặp nhau ở trường rồi nói sau.
-Cũng được, cũng được. Vậy di động của cậu thì.....
-Ngày mai đưa lại cho mình là được!
Giang Triết không nói gì thêm. Hắn quay đầu lầm lũi bước vào trong màn đêm.
Vũ Sóc nhìn theo bóng hắn. Hiện tại, cứ nhìn căn nhà sát bên kia, trong lòng nàng lại cảm giác có điềm chẳng lành. Biết rõ nguồn gốc của điềm chẳng lành này ở bên trong căn nhà đó, nhưng nàng lại chẳng làm được gì.
Nàng trở về phòng khách,sau đó cầm điện thoại gọi cho Đường Ngân Thành. Sau khi đám người Lý Duy Tư bắt máy, Vũ Sóc coi như hoàn thành phần của nàng.
Đối với những người khác thì chuyện Bạch Vũ Sóc có thể cứu Giang Triết một mạng cũng chẳng có gì bất ngờ. Bạch Vũ Sóc là linh môi sư duy nhất của «Rạp chiếu phim địa ngục» thứ 13 nên có nàng bảo vệ, mạng sống của bản thân sẽ được đảm bảo hơn rất nhiều. Đương nhiên, vé chuộc cái chết của nàng bị trừ cũng rất nhiều vì dù sao nàng thường xuyên sẽ phải đảm nhiệm vai chính trong phim. Nếu đóng trong những bộ phim kinh dị siêu khó, thù lao trên danh nghĩa của nàng có thể lên tới trên1000 tấm vé chuộc cái chết.
-Cũng không còn sớm nữa, bọn mình phải về thôi.
Lý Duy Tư nhìn nhìn đồng hồ rồi nói:
-Dù sao thì hôm nay cũng phải cám ơn cậu, Tri Huệ.
-Không cần khách sáo. Về sau có cơ hội mọi người sẽ lại tập hợp!
Lần tụ tập lần sau không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là vào lễ Giáng Sinh. Hơn nữa, chuyện đó chắc chắn sẽ bị kịch bản bắt buộc, không thể nào tránh được. Buổi tối ngày lễ Giánh sinh chỉ sợ sẽ là màn cuối cùng của bộ phim này.
Sau khi cứu Giang Triết, chỉ sợ Vũ Sóc sẽ gặp nguy hiểm. Đương nhiên, nàng có hiệu ứng của nữ nhân vật chính nên trong khoảng thời gian ngắn chắc sẽ không có chuyện gì, nhưng mà nàng cũng không thể khinh thường. Nàng dựa vào thể chất linh môi nên cho dù đang ngủ nàng cũng có thể yên tâm , nhưng mà các diễn viên khác lại không giống nàng. Về sau, bọn họ nhất định sẽ chịu sự ràng buộc của kịch bản không thể không đến đây. Khoảng cách giữa hai ngôi nhà lại rất gần nhau, nên sụ nguy hiểm không cần nói cũng biết. Nhưng nàng không thể nào bảo vệ tất cả mọi người được. Cho nên,nàng cũng cần phải tiến hành 1 số biện pháp đề phòng.
Kế đó, nàng rút ra từ trong ngăn kéo 1 quyển sổ tay bìa đen. Quyển sổ tay này vẫn còn mới tinh. Nàng xé 1 tờ trong đó, sau đó, sau đó dùng dao rọc giấy cắt ngón tay, sau đó nhỏ máu của nàng lên tờ giấy, rồi bắt đầu dùng máu làm mực để vẽ phù văn. Đây không phải là lần đầu tiên mà nàng dùng máu của mình để chế tác phù lục. Đương nhiên, những phù lục này có thể định vị 1 cách chính xác vị trí của quỷ hồn. Khi nàng cảm ứng được nguy hiểm rồi kích hoạt thể chất linh môi, máu trên những tấm phù lục sẽ lập tức sinh ra phản ứng với linh thể. Chỉ khi đó, những phù lục này mới khiến vé chuộc cái chết của nàng bị trừ.
Vì thế, nàng chế tác tất cả 20 tấm phù lục sau đó che miệng vế thuơng trên năm ngón tay của nàng bằng băng keo cá nhân. Dù sao thể chất này của nàng cũng có đặc điểm rất đặc biêt: sau khi bị thương, vết thương sẽ sớm liền lại, hơn nữa cũng không để lại sẹo. Năng lực này là đặc điểm của thể chất linh môi cho nên cũng không bị trừ vé chuộc cái chết. Khi nàng cảm ứng được ở chỗ nào xuất hiện nguy hiểm, nàng có thể lập tức kích hoạt máu trên phù lục, khiến phù chú được viết bằng máu chính thức có công năng xua đuổi quỷ hồn giống như những tấm thôi hồn phù mà Diệp Tưởng từng sở hữu. Đương nhiên, những tấm khu quỷ phù(bùa đuổi quỷ) cũng giống như thôi hồn phù: chúng đều là những vật phẩm dùng 1 lần, dùng 1 tấm là ít đi 1 tấm. Sau khi dán vào khắp nhà, nàng tự nhận là đã không còn góc chết . Do đó, về sau chỉ cần trong phạm vi nhà nàng, nàng đều có thể ra tay bảo vệ. Lõ chẳng may hai người ở hai nơi khác nhau đồng thời gặp nguy hiểm, như vậy nàng có thể tiến hành bảo vệ từ xa cho 1 người, người còn lại sẽ nhận được sự bảo vệ từ những tấm khu quỷ phù đã được kích hoạt. Đương nhiên,nàng không phải không làm được chuyện bảo vệ từ xa cho cả 2 người 1 lúc, nhưng như vậy sẽ khiến nàng hao tổn tinh thần, đến lúc đó nếu không cẩn thận nàng sẽ ngất tại chỗ. Dùng phù lục sẽ tránh được chuyện này. Dùng phù lục cứu đối phương, Vũ Sóc cũng đạt được vé chuộc cái chết. Bởi vậy, có thể nói là làm chơi ăn thật, bởi vì đến khi cần nàng chỉ cần kích hoạt thể chất linh môi, nhưng vé chuộc cái chết sẽ không bị trừ gấp đôi.
Sau khi dán xong tấm phù lục cuối cùng, coi như đại công đã thành. Bạch Vũ Sóc cũng đã làm việc rất vất vả, nên ngay sau đó nàng đi tắm.
Tắm rửa với những diễn viên khác có thể coi là 1 chuyện vô cùng phiền phức, bởi vì khi đó vật bị nguyền rủa sẽ không ở bên cạnh, cho nên thông thường các diễn viên đều cố gắng tránh chuyện tắm táp trong phim kinh dị. Như Tiêu Mộng Kì lại phiền phức hơn rất nhiều. Nàng tuyệt đối không thể đi tắm rửa, bằng không sẽ khiến hình xăm trên lưng lộ ra. Nhưng Bạch Vũ Sóc lại không giống như vậy, chỗ dựa của nàng chính là thể chất linh môi,nên chuyện tắm rửa cũng sẽ không khiến nàng gặp phải nguy hiểm.
Mở vòi hoa sen, theo làn nước chảy từ đầu đến chân,Bạch Vũ Sóc bắt đầu tỉnh táo lại. Tình hình của Giang Triết rõ ràng đã đặt dấu chấm hết cho khả năng có thể moi thông tin từ chính miệng hắn. Nếu đã như vậy,nàng phải chủ động ra tay. Chỉ thu thập được mỗi thông tin”Người mặc áo đen” khi tiến hành nghi thức lên đồng tạm thời còn chưa giải quyết được vấn đề gì. Nhưng cũng may,nàng đã hoàn toàn có đủ lý do để coi trọng vấn đề của người hàng xóm mới này. Đối với 1 học sinh cấp III, chuyện thi Đại học tuy là quan trọng thật, nhưng chuyện an toàn của bản thân luôn được đặt lên hàng đầu. Bố mẹ của An Tri Huệ sống ở nước ngoài, nàng tự nhiên phải lo lắng cho bản thân mình. May mà trước mắt chuyện tự bảo vệ mình đã không còn là vấn đề . Nhưng làm sao để thu thập thông tin đây? Chỉ sợ chỉ còn 1 biện pháp duy nhất : ôm cây đợi thỏ .
Sauk hi tắm rửa xong, nàng đi tới phòng ngủ. Mặc dù trong lòng vẫn còn rất nhiều tâm sự, nhưng nàng cần phải đi ngủ để lấy lại tinh thần. Nhưng nàng đi vào giấc ngủ sâu cũng rất nhanh. Chủ yếu là bởi vì, căn nhà này đã được nàng bố trí giống như tường đồng vách sắt, mà cho dù gặp phải chuyện không may, dựa vào thể chất linh môi, nàng cũng tỉnh lại ngay, cũng sẽ không bao giờ có chuyện đang lúc mơ mơ màng màng nàng bị quỷ giết.
Nhưng mà, tình huống hiện tại lại khiến nàng bất ngờ.
Không biết đã trôi qua bao lâu, nàng đột nhiên mở mắt !
Nhìn đồng hồ báo thức đặt đầu giường, bây giờ cũng mới chỉ 2 giờ hơn sáng. Nhưng mà, màn thứ ba đã bắt đầu. Kịch bản của màn thứ ba đã được truyền vào trong đầu nàng !
Hiện tại mọi thứ đều rất yên ắng, hơn nữa không gian trong phòng ngủ cũng tôi thui. Nhưng nàng tạm thời vẫn chưa cảm ứng được nguy hiểm gì.
Tuy vậy, nàng không dám thả lỏng. Hiện tại nàng đang nằm trên giường, hai mắt mở to. Màn thứ 3, bắt đầu quay!
Đương nhiên, căn cứ kịch bản, nàng cũng không chết. Dù sao nàng cũng là nhân vật chính. Nhưng là, bị kinh sợ cũng là chuyện khó tránh. Nhưng Vũ Sóc cũng không thể nào nằm trên giường cũng bị doạ chứ? Nàng đương nhiên muốn chủ động ra tay. Trước mắt, thông tin thiếu thốn nghiêm trọng, căn nhà ma ám kia lại không vào được, mà “người” ở bên trong cũng chẳng thấy ló mặt ra một lần. Mặc dù có chuyện người hàng xóm là bác Triệu khi chạy bộ qua thì vô tình thấy có 1 một người mặc áo choàng đen xuất hiện bên cửa sổ, nhưng mà,chưa thấy lần nào có người đi ra. Xung quanh đấy cũng có mấy bác mấy cụ lớn tuổi đã về hưu, thông thường không sớm thì muộn cũng ở quanh đó tập Thái Cực quyền, múa kiếm vân vân. Nàng cũng nhiều lần hỏi han, nhưng chẳng ai thấy có người từ đó đi ra. Nhưng mà cũng có không ít người vô tình chứng kiến bên cửa sổ có 1 người toàn thân được che kín bởi chiếc áo khoác ngoài màu đen dầy cộm cứ lượn lờ trong phòng trong tư thế rất quái dị.
Bạch Vũ Sóc cũng chưa có cơ hội nhìn thấy chuyện đó, nhưng mà nàng cũng không thể đứng đây giám sát 24/24 giờ. Nếu đã như vậy, không bằng nhân cơ hội phản công, có lẽ có thể thu thập được thêm 1 số thông tin cũng không chừng.
Đương nhiên, thể chất linh môi cũng không phải là bất tử chi thân,mà ngược lại nếu như không cẩn thận, có lẽ sẽ bị ác linh quỷ nhập , rơi vào cảnh vô phương cứu chữa.
Đến lúc đó, kết cục sẽ còn tệ hơn chuyện nguyền rủa bám trên vật bị nguyền rủa phục hồi.
Trong nháy mắt, tấm phù lục được dán trong bếp dưới tầng 1 có cảm ứng ! Nhưng nàng vẫn chưa động thủ. Hiện tại bản thân nàng cũng không có gì nguy hiểm, cho nên cũng không cần lo lắng gì cả. Lúc này nàng vẫn nằm trên giường, lấy nhàn thắng mệt.
Rất nhanh, tấm phù lục dán trong phòng khách cũng lập tức sinh ra cảm ứng. Mà dựa vào vị trí mà nàng dán phù lục, nàng có thể phán đoán một cách chính xác thứ đã xâm nhập vào nhà nàng, hiện tại đang ở vị trí nào.
Nàng bóp chặt tay, chờ đợi trong yên lặng.
Rất nhanh, nàng nghe được tiếng bước chân vang lên từ bên cạnh của cầu thang. Nàng cũng dán 1 tấm phù lục lên ở chỗ cầu thang cho nên nàng cũng có thể cảm ứng 1 cách rõ ràng. Muốn tới phòng ngủ của nàng,chỉ cần sau khi đi lên hết cầu thang, rồi rẽ trái đi thêm 1 đoạn là tới.
Mọi chuyện diễn ra trước mặt đều giống y hệt như những gì mà kịch bản miêu tả.
Sau khi lên cầu thang, kia tiếng bước chân bắt đầu hướng về phòng ngủ của nàng.
Nhưng mà, Bạch Vũ Sóc vẫn vô cùng bình tĩnh. Khoảng cách gần như vậy, cho dù không có phù lục nàng cũng không sợ . Huống chi, căn cứ theo kịch bản, tấm phù lục do An Tri Huệ dán trước cửa phòng ngủ của An Tri Huệ đã ngăn cản thành công “người xâm nhập trái phép”. Nhưng mà, Bạch Vũ Sóc cũng không muốn làm như những gì kịch bản miêu tả. Dù sao phù lục cũng là vật phẩm chỉ dùng được 1 lần, làm gì lãng phí trong tình huống này. Nàng, muốn nhìn rõ ràng xem mặt mũi của người “xâm nhập trái phép” ra sao. Muốn kích hoạt linh môi thể chất cũng chỉ cần 1 ý niệm trong đầu là được, không cần phải rắc rối giống như khi sử dụng vật bị nguyền rủa phải lấy nó ra khỏi túi .
Lúc này, dựa theo kịch bản, sau khi nghe được tiếng bước chân,Bạch Vũ Sóc đã nhỏm dậy từ từ đi tới cửa rồi ép người vào tường. Tiếng bước chân kia đang không ngừng mà đang tiếp cận ......
Chỉ cần cánh cửa phòng ngủ mở ra, lúc đó...... Vũ Sóc liền lập tức kích hoạt thể chất linh môi ! Nàng muốn nhìn xem thứ đó là gì !
Bạch Vũ Sóc rất tự tin, nhưng nàng không hề tự đại!
Last edited by Phệ Hồn Quỷ; 14-12-2013 at 09:49 PM.
Lý do: sửa
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phệ Hồn Quỷ
Bạch Vũ Sóc lúc này đã chuẩn bị sẵn sàng.Một khi cửa mở ra, nàng sẽ lập tức kích hoạt thể chất linh môi. Bởi vì dựa theo kịch bản,nàng vốn là sẽ không chết, cho nên cho dù sống sót, nàng cũng sẽ chẳng kiếm thêm được bao nhiêu vé chuộc cái chết. Nhưng có thể thu được thông tin với nàng mà nói đã quá đủ rồi. Nếu có thể nhìn thấy diện mạo thực sự của quỷ hồn kia, có lẽ có thể tra ra thân phận của nó, thí dụ như là 1 quỷ hồn nào đó bị chết oan cách đây mấy chục năm về trước, vân vân. NHư thế cục diện có thể sẽ trở nên sáng tỏ.
Đương nhiên, nếu không phải trong nhà dán đầy phù chú, cộng thêm bản thân nàng là linh môi sư, nàng sẽ tuyệt đối không tự mình đối diện với nguy hiểm. Nàng dám chắc, trừ phi trước khi kịp kích hoạt thể chất linh môi còn không nàng tuyệt đối sẽ không chết.
Muốn sống sót trong phim kinh dị chân thực, không thể nào không đối diện nguy hiểm.
Rốt cục, tiếng bước chân đã dừng trước cửa phòng ngủ. Bạch Vũ Sóc chợt có linh cảm nguy hiểm vô cùng mãnh liệt.Bạch Vũ Sóc nhanh chóng lui người cách tường 1 khoảng. Nàng cũng không bật đèn vì lo lắng nếu bật đèn,bầu không khí khủng bố sẽ tiêu tan, có lẽ sẽ khiến quỷ không dám vào. Dù sao đây là phim kinh dị, nên bầu không khí xuất hiện trong phim cũng được yêu cầu rất nghiêm khắc.
Lúc này, Bạch Vũ Sóc gần như nín thở, tinh thần tập trung cao độ, đồng thời,nàng cũng hơi chút khẩn trương lo lắng. Rốt cuộc, nàng thấy tay nắm cửa bắt đầu xoay nhẹ, sau đó của được từ từ mở ra.
Đúng ngay lúc này, Vũ Sóc chợt có linh cảm nguy hiểm rất mạnh mẽ và rõ ràng !
Linh cảm này cho nàng cảm giác nếu như cánh cửa này mở ra, nàng sẽ lập tức đi chầu Diêm Vương !
Ngay tức khắc, nàng không chút do dự,lập tức kích hoạt tấm phù lục được dán trên cửa!
Cánh cửa đã mở ra. Nhưng bên ngoài lại không có 1 bóng người.
Vũ Sóc ngã khuỵu xuống sàn .
Cũng may,linh cảm nguy hiểm do thể chất linh môi đem lại gần như mang tính tiên tri. Chuyện này vật bị nguyền rủa tuyệt đối không thể thay thế được.Linh cảm nguy hiểm này không chỉ 1 lần cứu mạng nàng. Đây cũng là 1 chỗ dựa rất quan trọng để nàng có can đảm làm vậy. Bạch Vũ Sóc nàng tuyệt đối sẽ không tham chiến khi chưa có sự chuẩn bị kỹ càng.
Vũ Sóc đi ra ngoài. Lúc này nàng có thể xác định, mình đã có được lý do thích hợp để toàn diện điều tra người hàng xóm này. Kế tiếp, cho dù nàng có theo dõi người hàng xóm 24/24 giờ cũng là điều hợp tình hợp lý,sẽ không gây ra ng.
Tiếp đó, nàng lại chui lên giường nằm. Thật ra, sau khi phát sinh 1 loạt sự kiện bí hiểm thế này, nếu An Tri Huệ là người bình thường chắc chắn sẽ chuyển nhà. Nhưng mà, dựa theo kịch bản đặt ra, Tri Huệ là người có lòng hiếu kỳ rất mãnh liệt, cho nên, nàng rất muốn điều tra chân tướng đằng sau mọi chuyện. Cho nên, Vũ Sóc đành phải lựa chọn như vậy.
Trước đó người ở trong căn nhà này là bác Triệu. Sau đó gia đình bác Triệu vội vã di dân, nhưng bởi vì tạm thời không tìm được người mua cho nên họ đành phải ủy thác cho văn phòng môi giới nhà đất để bán hộ. Cụ thể là văn phòng nhà đất nào nàng cũng không biết. Mà cho dù tìm được, đối phương cũng không thể nói cho nàng biết người mua là ai. Nhưng dù sao đây cũng là manh mối duy nhất.
Hiện tại có rất nhiều văn phòng môi giới bất động sản,mà nàng thì không đoán được bác Triệu nhờ văn phòng nào. Hơn nữa, gia đình bác Triệu vội vã di dân ra nước ngoài cho nên cũng chẳng kịp để lại cách liên lạc cho An Tri Huệ.
Trước mắt, Vũ Sóc vẫn chưa thu thập được thông tin mà nàng mong muốn. An Tri Huệ và nàng đều có thể chất linh môi, như vậy nếu bắt tay điều tra từ phương diện quỷ thần chắc cũng không có vấn đề. Nàng đã hỏi qua họ hàng người thân, cũng lên mạng tìm tòi,nhưng nàng cũng không nghe được bất cứ tin đồn về chuyện căn nhà hàng xóm có phải đã từng bị quỷ ám hay không.
Đúng lúc này, thông qua thể chất linh môi, nàng cảm nhận được, người hàng xóm mới kia có thể một lần nữa “xâm nhập trái phép” vào nhà nàng. Khi đó, nàng có thể sống sót hay không cũng rất khó nói.
Sử dụng thể chất linh môi tuy rằng không chịu hạn chế về thời gian như vật bị nguyền rủa nhưng nếu thường xuyên sử dụng, sẽ có khả năng rất lớn khiến bản thân bị quỷ nhập. Cho nên tốt nhất cũng không nên sử dụng thường xuyên.
Những diên viên khác có lẽ cho rằng, đối với Bạch Vũ Sóc thì những bộ phim kinh dị tương đối khó cũng chẳng tính là gì, nhưng mà sự thật lại không phải như vậy. Nàng cũng có thể sẽ chết.
Nhất định nhà nàng sẽ còn tiếp tục bị xâm nhập, vẫn còn có thể......
Khi đó, nàng có thể sống sót sao?
Nàng sẽ đuổi đi đối phương trước, hay là nàng sẽ bị ác linh còn chưa nhìn rõ mặt mũi nhập lên người trước? Nàng lại không thể rời khỏi căn nhà này, nên sớm hay muộn nàng vẫn phải chờ đợi khoảnh khắc “người hàng xóm mới” kia tới viếng thăm.. Cho nên, nàng cần có sự giúp đỡ của Thành Tuyết Tùng và Lý Duy Tư, nhất là vật bị nguyền rủa của Thành Tuyết Tùng cộng thêm giầy cao gót của Diệp Tưởng.
Buổi tối hôm nay đánh dấu giai đoạn cao trào của bộ phim.
Sáng hôm sau, nàng lại 1 lần nữa tới lớp.
-Cậu nói sao? Giang Triết không đến lớp?
Mới vừa bước vào lớp học, nàng liền nghe được Lý Duy Tư nhắc tới chuyện này. Đương nhiên, thông qua kịch bản, nàng đã biết chuyện này .
-Đúng vậy, không biết đã diễn ra chuyện gì.
Lý Duy Tư nhún vai nói:
-À phải rồi! Tri Huệ,hôm qua sau khi mọi người tới nhà cậu thì ai nấy cũng đều có vẻ hưng phấn.Mọi người nói hy vọng lễ Giáng Sinh có thể tới nhà cậu chơi!
Bọn họ bắt buộc phải đi, vì đây là phần trong kịch bản được viết bằng chữ đỏ. Cho nên,cho dù biết là nguy hiểm, tối hôm lễ Giáng sinh bọn họ phải tới nhà An Tri Huệ chơi.
Mà trước ngày đó, mấy ngày nay đều là giai đoạn an toàn của kịch bản.
-Mình đã gọi điện thoại cho Giang Triết. Cậu ấy nói cậu ấy cũng sẽ tới . Nhưng mà nghe giọng cậu ấy có vẻ rất quái dị, chẳng biết đêm qua đã diễn ra chuyện gì.
Vũ Sóc cũng muốn biết hôm qua sau khi Giang Triết bước chân vào căn nhà đó rốt cuộc đã diễn ra chuyện gì, vì sao nàng có cảm giác như linh hồn hắn đã bị bắt mất. Nhưng là, hiện tại nói những lời này đã chẳng còn ý nghĩa gì. Mọi chuyện phải chờ tối hôm nay.
Trưa hôm nay,bầu trời vẫn có vẻ âm u, thậm chí còn đổ mưa rào. Chuyện này giống như muốn báo trước có chuyện gì đó đáng sợ sẽ diễn ra vào tối hôm nay.
Thành Tuyết Tùng vẫn im lặng chẳng nói câu nào. Ngô Triệu Thiên, Chu Định Quân cũng chẳng có bao nhiêu lới kịch. Còn Tiền Tiểu Tuyết thì chủ động bỏ ra 50 tấm vé chuộc cái chết để mua sự bảo vệ của Bạch Vũ Sóc. Trong nhà nàng lúc này cũng dán đầy phù lục.
Cuối cùng, sau khi mọi người bàn bạc 1 hồi trong căng tin, cuối cùng càng nói càng vui vẻ. Thậm chí mọi người còn quyết định cùng nhau tới nhà của An Tri Huệ để đón Giáng sinh, cho nàng không có cảm giác cô đơn.
Phụ huynh của cả đám cũng đồng ý chuyện này. Tất cả mọi chuyện đều đã được kịch bản sắp xếp, nên tất cả đều diễn ra vô cùng thuận lời và xuôn xẻ. Đêm nay, mọi người sẽ giống như những con mồi bị vướng vào chiếc lưới được giăng sẵn của 1 con nhền nhện. Chờ đợi bọn họ không biết là tử vong hay là tân sinh đây. Đặc biệt là đối với đám diễn viên mới.
«Rạp chiếu phim địa ngục» thứ 13.
Phim đã được công chiếu hơn một giờ. Trong phòng nghỉ công cộng, có người ngồi chơi cờ, có người ngồi đánh bài poker để giết thời gian, cũng có người trở về phòng mình. Trong thời gian 1 giờ, phần lớn diên viên đã cố gắng phân tích không ít sự tình có liên quan đến bộ phim, nhưng mà,dù sao bọn họ cũng không biết được nhiều.
Diệp Tưởng và Ôn Vũ Phàm thì đi tới nhà ăn. Diệp Tưởng pha 2 phần cà phê,1 phần hắn mời Ôn Vũ Phàm thưởng thức. Quan hệ giữa 2 người lúc này đã trở nên thân thiết hơn nhiều .
-Chúc Vũ Sóc sớm bình yên trở về.
Diệp Tưởng vừa thưởng thức vị đăng đắng của cà phê, vừa chỉ biết cầu chúc cho Bạch Vũ Sóc.
Trước mắt Ôn Vũ Phàm đang chất đống mấy tờ rơi của bộ phim kinh dị “Hàng xóm mới”. Trên phần lớn tờ rơi chỉ có vẽ 1 căn nhà cổ quái, nhưng cụ thể bên trong nó là gì thì chẳng ai biết.
Đối với Ôn Vũ Phàm mà nói,nàng vẫn luôn lựa chọn cách trốn tránh cuộc đời,nếu đã không thể tạo lập được quan hệ với người khác thì bỏ qua. Nàng cứ 1 thân 1 mình làm chuyện mà nàng muốn làm, dần dần nàng không thể hoà hợp với người khác nữa. Nàng cũng vô cùng chán ghét bản thân,nhiều lần cũng muốn thay đổi. Nhưng mà, nàng luôn cảm thấy bước đi này rất khó khăn.
Tính cách của Bạch Vũ Sóc gần như hoàn toàn trái ngược với nàng. Quan hệ của Vũ Sóc với mọi người vô cũng tốt. Nàng đối xử với mọi người vô cùng nhiệt tình, luôn nhìn sự vật sự việc dưới góc nhìn tích cực. Cho nên, Ôn Vũ Phàm vô tình cũng để ý tới Bạch Vũ Sóc.
-Diệp Tưởng.
Ôn Vũ Phàm bỗng nhiên nói:
-Có lẽ anh nói đúng. Có lẽ tôi rất may mắn khi được đóng chung với chị Vũ Sóc trong bộ phim kinh dị thứ 2 của mình.
Diệp Tưởng đã có chút hiểu biết về con người Ôn Vũ Phàm. Hoàn cảnh gia đình khiến cho nàng thiếu sự tin tưởng khi đối diện với người khác. Khi phải đối diện với nghịch cảnh, nàng cũng không dám khiêu chiến. Mặc dù nàng có mộng tưởng trong lòng nhưng nàng không dám lớn tiếng trình bày mộng tưởng đó trước mặt người khác,chỉ dám tự mình cố gắng trong im lặng, tự mình gặm nhấm cảm giác khổ đau.
Nhưng khi gặp được Bạch Vũ Sóc, nội tâm của nàng đã đón nhận 1 sự rung động mãnh liệt. Nên nhớ rằng, đối với 1 thiên kim tiểu thư vốn đang sống 1 cuộc sống quá ưu việt và xuất chúng, đột nhiên biến thành 1 diễn viên của rạp chiếu phim này, cô gái đó đã phải trải qua cảm giác tuyệt vọng đến mức nào. Chẳng những sau này không còn có thể sống cuộc sống như 1 công chúa, không còn nhận được sự sủng ái của tất cả mọi người, mà còn phải tự dựa vào chính mình mồ hôi và nước mắt để tìm kiếm con đường sống sót cho riêng mình. Chuyện này đã đủ khó khăn chưa? Nhưng mà nàng làm được, mà còn làm rất tốt.
-Nếu cứ tiếp tục kiên trì,rồi cũng sẽ có 1 ngày cô sẽ giống như Bạch Vũ Sóc.
Diệp Tưởng bỗng nhiên nói:
-Chuyện mà Bạch Vũ Sóc làm được, cô cũng có thể làm được.
-Tôi sao?
Nhìn Bạch Vũ Sóc trên tờ rơi, ánh mắt của Ôn Vũ Phàm trở nên mơ hồ:
-Tôi...... Thật sự có thể sao? Có thể trở thành giống như chị Vũ Sóc sao?
Ngay thời khắc Diệp Tưởng và Ôn Vũ Phàm đang thưởng thức cà phê, bộ phim kinh dị “Hàng xóm mới” đang bước vào giai đoạn cao trào.
Lễ Giáng sinh, đã tới.
Mấy ngày nay, gần như mỗi ngày đều có 1 người mất tích. Mà Giang Triết vẫn có vẻ quái lạ, nếu như ép hỏi hắn, hắn sẽ tỏ ra lo sợ co rúm người lại.
Những diễn viên khác và Vũ Sóc tới nhà Vũ Sóc khi trời chạng vạng tối. Cả Giang Triết, cũng tới. Chỉ là,mắt hắn thâm quầng giống như mấy ngày không ngủ, sắc mặt cũng càng ngày càng tái nhợt. Nếu cứ tiếp tục như vậy chẳng biết hắn sẽ trở nên thế nào? Hắn hiện tại có phải hắn đang đóng kịch hay không cũng rất khó xác định .
Tối nay, vị “hàng xóm mới” kia sẽ không mời mà tới.
Vũ Sóc cũng đã chuẩn bị kỹ càng. Hơn hai mươi tấm phù lục được dán khắp mọi ngõ ngách trong nhà. Để không khiến cho người khác bực mình, trên mặt tấm phù lục,nàng đều dán lên 1 tấm poster phim hoạt hình mà nàng mua trong cửa hàng.
Đi vào trong nhà, thứ đầu tiên đạp vào mắt mọi người là mấy tấm poster phim hoạt hình.
-Naruto? Bleach? Mới qua có 1 ngày mà sao Tri Huệ đã dán nhiều poster phim hoạt hình thế?
Lý Duy Tư “đã biết rõ mà còn cố hỏi” hỏi.
-Dán chơi cho vui ý mà.
Vũ Sóc hiện tại, đã hạ quyết tâm.
Cho dù bộ phim kinh dị này kết thúc ra sao...... Nàng nhất định phải sống sót!
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phệ Hồn Quỷ
Giang Triết bị Tiền Tiểu Tuyết kéo đến. Tình trạng trước mắt của hắn tương đối đáng lo, hơn nữa,trong kịch bản của màn thứ 3, hắn là nhân vật quan trọng khơi ra 1 loạt khủng bố về sau. Hơn nữa, những hành vi này của hắn đều được viết bằng chữ đỏ do đó hắn bắt buộc phải hoàn thành.
Nhưng Vũ Sóc đã có 1 kế hoạch được xây dựng tỉ mỉ từng bước để đối phó với mọi chuyện xảy ra kế tiếp. Đương nhiên, nàng không thể đảm bảo sẽ cứu sống được tất cả mọi người, thậm chí, nàng cũng không thể đảm bảo mình sẽ chắc chắn sống sót vì dù sao cũng không có gì là tuyệt đối. Không ai dám cam đoan bản thân sẽ tuyệt đối không chết khi tham gia đóng phim kinh dị chân thật. Cho dù Bạch Vũ Sóc cũng vậy.
Đúng vậy, ngay cả “người kia” cũng thế......
Nhà Vũ Sóc rất rộng, cũng có không ít phòng, có 7 người tới chơi cũng không có vấn đề gì. Đương nhiên, căn cứ theo kịch bản, có 1 bộ phần nhỏ sẽ ở dưới lầu 1. Nhưng hiện tại không ai dám làm vậy, toàn bộ đều chui lên lầu 2.
-Các cậu xem này.
Trong phòng khách ở lầu 1, Vũ Sóc đem 1 tấm bản vẽ sơ đồ nhà ở của nhà nào sau đó trải rộng trên bàn rồi nói:
-Mình đã tiến hành bố trí phòng trên lầu hai cho các cậu. Các cậu cứ yên tâm là nhà mình rất nhiều phòng,nên mỗi người ngủ 1 phòng. Nam bên trái, nữ bên phải, vị trí của phòng vệ sinh chắc các cậu cũng biết rồi. Chắc các cậu cũng mang theo quần áo để thay. Thời gian tắm rửa muộn nhất là 10 giờ tối,còn những chuyện khác các cậu có thể bàn bạc với nhau. À, sau đó dựa trên chương trình đã được sắp xếp, mọi người chuẩn bị mỗi người 1 phần quà Giáng sinh, sau đó chúng ta trao quà cho nhau. Mình còn đặt riêng món ăn đặc trưng cho ngày Giáng sinh.Không biết các cậu đã ăn thử gà tây nướng chưa?
-Thế à? Nghe có vẻ không tệ nhỉ !
Ngô Triệu Thiên cười ngây ngô. Nhân vật Tống Tuấn do hắn sắm vai vốn là người có tính cách thật thà. Kỳ thật bản thân Ngô Triệu Thiên cũng không hề ngờ nghệch, bằng không hắn cũng sống không được đến ngày hôm nay. Chỉ vì ngoại hình của hắn nên người ta mới hay hiểu nhầm như vậy.
Lý Duy Tư nhìn sơ đồ nhà ở do nàng sắp xếp rồi vui vẻ nói:
-Được rồi ! Chúng mình sẽ chờ tới 12 giờ đêm để chào đón ngày lễ Giáng sinh thật vui vẻ. Cũng không nhiều người dân Trung Quốc chúng ta thật sự đón chào những ngày lễ tết của phương Tây. Phần lớn mọi người đều trải qua 1 ngày lễ Giáng sinh bình thường như bao ngày khác.Chủ yếu ngày này là cơ hội làm ăn của giới thương buôn thôi!
Vũ Sóc lại cho rằng:
-Là người Trung Hoa, không quên nguồn cội là chuyện tốt , nhưng dù sao ngày lễ ngày tết cũng nên vui vẻ, đừng nghĩ nhiều làm gì!
-Nhưng mà Tri Huệ à! Tối nay để mình cậu bỏ tiền mời mọi người thật xấu hổ quá, hay là để mọi người góp tiền vào......
-Không sao đâu.Chúng ta khó khăn lắm với có dịp tụ tập cùng nhau. Sang năm là thi đại học ,sau khi thi đại học là lễ tốt nghiệp trung học phổ thông, khi đó mình chỉ lo chúng mình sẽ không còn dịp tụ tập thế này nữa
Tiết trời càng lúc càng trở nên âm u, bên ngoài gió giật thành những tiếng rin rít. Căn nhà hàng xóm lúc này khiến cho người ta cảm thấy có cảm giác rùng mình.
Thành Tuyết Tùng sau khi cất cẩn thận quần áo cùng những đồ dùng vào trong phòng liền ngồi lên giường. Nàng lại 1 lần nữa đưa tay vào trong túi sờ vật bị nguyền rủa của nàng. Trong «Rạp chiếu phim địa ngục» thứ 13, ba người con gái Bạch Vũ Sóc, Thành Tuyết Tùng, Tiêu Mộng Kì đều khiến cho người ta nhìn không chớp mắt, có thể nói 3 người khó phân cao thấp. Điểm đặc biệt của Thành Tuyết Tùng là sự cao ngạo. Màn thứ 3 của phim kinh dị cũng sẽ là là lúc mà tử vong chính thức buông xuống. Nhưng nàng lúc này không hề có chút sợ hại,mà ngược lại còn có vẻ hưng phấn.
Lý Duy Tư cũng có ý định của riêng mình. Trước mắt,người “hàng xóm mới” kia vẫn dấu mình trong căn nhà kế bên,khiến cho họ chẳng thu được bất cứ 1 thông tin gì, lại càng không có được manh mối về vật bị nguyền rủa trong bộ phim này. Nhưng dù sao đây cũng là 1 bộ phim kinh dị tương đối khó, đối với người đã không có vật bị nguyền rủa, lại còn phải trả một mớ vé chuộc cái chết cho Diệp Tưởng để thuê giày cao gót như Lý Duy Tư mà nói cũng đã không dễ dàng. Nếu chỉ bàn về biện pháp bảo mệnh, hắn tuyệt đối không thể so sánh với Bạch Vũ Sóc. Nhưng mà hắn là người có tâm cơ thâm trầm, làm việc gì cũng tính toán trước rồi mới ra tay, hơn nữa lại rất giỏi che dấu nên mới sống được đến bây giờ và nhận được sự tán thưởng của Phương Lãnh. Muốn đấu tranh để sống sót trong 1 bộ phim kinh dị chân thực cũng tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng. Hắn thề, cho dù phải dùng bất cứ thủ đoạn gì cũng được, Lý Duy Tư hắn, nhất định phải sống sót !
7 giờ hơn, Bạch Vũ Sóc, hay đúng hơn là An Tri Huệ chia đồ ăn Giáng sinh cho 7 người. Không thể không nói chi phí bỏ ra cũng không nhỏ, nên dễ thấy An Tri Huệ cũng có chút tiền túi. Bạch Vũ Sóc lên mạng dùng tài khoản ngân hàng của An Tri Huệ để đặt hàng, đương nhiên tài khoản ngân hàng và mật mã cũng được kịch bản đưa cho nàng.
Gà tây, thịt nướng, súp, salad, mì Ý, đùi gà,vân vân...... Đồ ăn rất phong phú được dọn lên bàn, phối hợp với cây thông Noel được trang trí để bên cạnh khiến cho khung cảnh lúc này tràn ngập không khí lễ Giáng Sinh. Vũ Sóc lấy ra chai Coca Cola 2 lít rót cho mỗi người 1 ly. Đám người Lý Duy Tư, Ngô Triệu Thiên cảm ơn rối rít. Tuy chỉ đang đóng kịch,nhưng trên một số phương diện cũng cần phải làm cho chân thật 1 chút.
Bảy người tụ tập trong phòng khách dưới lầu 1 bắt đầu đánh chén. Kế tiếp phải đánh 1 trận ác liệt, nếu ăn không no sẽ không có sức. Trong lúc ăn uống, cũng không thấy kịch bản có nhắc đến chuyện các nhân vật trao đổi lời thoại gì không.
Mà trong lúc này,trạng thái của Giang Triết vẫn tương đối kém. Mắt hắn vẫn dại ra, khi bưng ly coca lên uống cũng khiến cho coca văng tung toé.
Vũ Sóc cũng nhìn thấy cảnh đó, trong lòng nàng cũng cảm thấy thương cho hắn. Dựa theo kịch bản,đêm nay hắn phải chết thêm 1 lần. Có thể cứu được hắn hay không nàng cũng không dám chắc, bởi vì đến lúc đó, người mà nàng phải bảo vệ không chỉ có mình hắn mà còn cả 1 diễn viên mới khác là Tiền Tiểu Tuyết.
Hy vọng,hắn có thể sống sót vậy.
8 giờ. Đám Vũ Sóc và Lý Duy Tư, Thành Tuyết Tùng cùng nhau rửa chén.
8 rưỡi, mọi người bắt đầu trao cho nhau quà Giáng sinh.
9 giờ, cả đám tụ tập đánh bài poker. Vũ Sóc luôn chú ý đến động tĩnh của người hàng xóm.
Sau đó, có người lục tục đi tắm.
Chẳng hạn như đám người Lý Duy Tư có vật bị nguyền rủa trên người đều lập tức đi tắm rửa. Dù sao trong thời gian tắm rửa vật bị nguyền rủa cũng không ở trên người. Kế đó chính là người không có vật bị nguyền rủa như Tần Tiểu Tuyết đi tắm. Về phần Vũ Sóc, nàng tắm cuối cũng không có vấn đề.
10 giờ, tất cả mọi người đều đã tắm rửa xong xuôi, ai nấy quay về phòng chuẩn bị đi ngủ, vì dù sao sáng mai mọi người còn phải đến lớp.
Cứ như vậy, thời gian không ngừng trôi ......
Gần 11 giờ, Vũ Sóc phỏng chừng cũng đã đến lúc. Nàng khẽ vén rèm cửa, sau đó nàng nhìn thấy –
Giang Triết xiêu xiêu vẹo vẹo đi về phía căn nhà bên cạnh !
Chỉ thấy hắn đi tới trước cửa căn nhà,sau đó khẽ đẩy cửa, rồi......đi vào trong!
Vũ Sóc không chút do dự. Nàng vươn tay bật chiếc đèn ngủ phía đầu giường. Giống như kịch bản miêu tả, đèn không sáng !
Tình tiết thường hay được sử dụng trong phim kinh dị nhất, cúp điện !
-Sao thế nhỉ? Bóng đèn cháy rồi sao?
Vũ Sóc lập tức đứng dậy chạy tới công tắc đèn phòng thử bật tắt, nhưng trong phòng vẫn tối om! Nàng vội vàng chạy ra ngoài, thử bật đèn ở bên ngoài.
Lúc này, cánh cửa căn phòng đối diện đã mở ra, sau đó Lý Duy Tư khoác vội chiếc áo khoác chạy đến.
-Có chuyện gì vậy,Tri Huệ?
-Giang Triết, cậu ấy đi tới căn nhà bên cạnh rồi ! Không biết đang diễn ra chuyện gì nữa ! Mình cứ cảm thấy căn nhà đó quái dị lắm! Mau, chúng mình mau đi xem xem có chuyện gì !
Rốt cuộc trong căn nhà hàng xóm có thứ gì? Đáp án đã sắp được công bố. Bởi vì căn cứ theo tình tiết, Đường Ngân Thành và An Tri Huệ sau đó sẽ đi vào căn nhà bên cạnh, rồi gặp được cái gọi là “hàng xóm mới” !
Vội vàng mặc thêm quần áo lên người, hai người Lý Duy Tư và Bạch Vũ Sóc chạy xuống lầu. Đúng lúc đó,Thành Tuyết Tùng đi ra .
-Xảy ra chuyện gì vậy? Thành Tuyết Tùng bước ra hỏi:
-Các cậu định đi ra ngoài à ?
-Giang Triết không biết vì sao lại đi tới căn nhà bên cạnh! Hiện tại bọn mình đang nghĩ cách để kéo cậu ấy ra ngoài! Cậu ấy giống như bị trúng tà vậy !
-Đúng thế !
Lý Duy Tư đứng ra giải thích:
-Thật ra...... Tri Huệ cậu ấy vẫn luôn nghi ngờ nguyên nhân của những vụ mất tích trong thời gian gần đây là do người hàng xóm mới chuyển đến !
-Ý cậu là sao ?
Thành Tuyết Tùng cũng lập tức hỏi.
Sau khi chạy ra khỏi nhà, Lý Duy Tư và Bạch Vũ Sóc chạy tới phía trước căn nhà hàng xóm.
Rốt cục, rốt cục bọn họ đã có thể đi vào.
Căn nhà « ma ám » đầy bí hiểm này !
Sau khi cầm lấy tay nắm cửa,Vũ Sóc đẩy cửa bước vào. Thứ đầu tiên đập vào mắt là 1 căn phòng tối om.
-Xin hỏi có ai không ?
Bạch Vũ Sóc bắt đầu lớn tiếng hỏi. Những lời thế này bắt buộc phải nói, nếu không sẽ rất bất hợp lí, vì dù sao bọn họ đang xâm phạm trái phép nhà dân. Sau khi hỏi được vài lần, nàng mới bước chân vào nhà.
Chạy ở phía sau là Thành Tuyết Tùng. Sau khi người cuối cùng là Thành Tuyết Tùng cũng đi vào trong nhà, cửa đột nhiên đóng sập lại cái « Rầm !» !
Lại là 1 tình tiết xưa như Trái Đất của phim kinh dị. Sau khi đi vào trong 1 không gian bị cô lập, cửa nhất định sẽ đóng lại. Sau đó, làm thế nào cũng không mở được cửa.
-Chuyện gì thế này ?
Thành Tuyết Tùng chạy tới hỏi:
-Sao các cậu lại tới đây ?
-Giang Triết đã vào trong này.
Vũ Sóc cảnh giác chú ý động tĩnh 4 phía.Căn nhà này còn rộng hơn nhà của An Tri Huệ rất nhiều. Ngay sau khi bước vào cửa, nàng chợt có linh cảm nguy hiểm rất mạnh mẽ. Tuy rằng còn chưa tới trực tiếp uy hiếp tới mạng sống của mình, nhưng nó cũng khiến nàng cảm thấy lo lắng không yên.
Mà dựa vào cảm ứng của thể chất linh môi, nàng mơ hồ cũng có thể dò được vị trí của Giang Triết vị trí. Có thể xác định, hắn chắc chắn không ở lầu 1.
Đúng lúc này, 1 tiếng hét thảm thiết vang lên. Sự thê lương trong tiếng hét đó khiến cho người ta phải biến sắc !
-Trên lầu hai !
Vũ Sóc lập tức chạy tới cầu thang !
Sau khi chạy lên lầu 2, chỉ thấy trong bóng tối, Giang Triết chạy vọt ra, 2 tay bê bết máu.
-Không...... Không...... Không thể nào...... Không thể nào ......
Hắn kêu lên thất thanh , từ phía sau hắn, trong bóng đêm đột nhiên xuất hiện 1 bóng đen !
Đó là, một người trùm kín trong chiếc áo choàng màu đen !
Người kia bước tới từng bước. Đến khi xuất hiện trước mặt mọi người thì bỗng nhiên người đó quỳ xuống sau đó ngã sấp về phía trước.
-Giang Triết? Người này sao vậy ?
Nhưng ngay sao đó, một mùi hôi thối xộc thẳng vào mũi. Vũ Sóc lập tức đi lên,lật chiếc mũ đang trùm kín đầu của người đó sau đó lấy điện thoại di động ra soi vào mặt của người bí ẩn.
Tuy rằng nàng đã sớm biết trước khi đọc kịch bản, nhưng là Bạch Vũ Sóc vẫn run lẩy bẩy.
Đó là, một người đã chết từ trước đó rồi.
Nữ học sinh bị nghi ngờ là mất tích !
Vũ Sóc đã nhìn thấy ảnh của nàng trên báo chí và trên mạng.
Nàng, rõ ràng đã chết rất lâu rồi. Cái xác đã trở nên cứng đờ lạnh như băng! Nhưng mà trước đó cái xác ấy lại đi tới trước mắt mọi người !
“Người mặc đồ đen” có nghĩa là thế sao?Nạn nhân sau khi bị bắt cóc tới đây rồi bị giết,sau đó trên người được trùm 1 chiếc áo choàng dày cộm màu đen. Tiếp đó nạn nhân giống như xác sống đi loanh quanh trong căn nhà này.
Đúng vậy, xác sống (the walker)!
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phệ Hồn Quỷ