Dịch: tranbaolong
Biên dịch + biên tập: blackcat132
Nguồn :TTV
Xấu hổ gãi gãi đầu, Lý Dật thật không có ý tứ nhìn ba gã hắc giáp võ sĩ này nói: “Tốt lắm! Nơi này coi như không còn chuyện gì với các ngươi, các ngươi có thể đi…”
Ngơ ngác nhìn hắn hơn nửa ngày… Ba gã hắc giáp võ sĩ kia mới phát ra một tiếng, chật vật xoay người, ngã lộn nhào, hướng xa xa chạy đi, đại khái là bọn họ không có nghĩ tới, dưới tình huống như vậy, còn có thể giữ được cái mạng nhỏ của mình!
Cảm khái lắc đầu, chỉ với một hiểu lầm, khiến cho bao người phải bỏ mạng tại đây vĩnh viễn, đây quả thật là uy lực của cường giả!
Tiện tay lấy ra từ trong ngực, sau đó hắn nhẹ nhàng giơ tay lên, ba khối bảo thạch màu xanh biếc, phiêu hốt bay bay giữa không trung, hướng tới vị trí của Tiểu Cường bay tới.
Nhìn thấy ba khối bảo thạch màu xanh biếc này, con mắt Tiểu Cường không khỏi sáng lên, nhảy mạnh lên một cái, lăng không tiếp lấy, theo sau rơi xuống trên mặt đất, mắt ngắm nhìn đồ vật trong tay, rạng ngời ánh lên vẻ hạnh phúc cực độ.
Quay đầu lại, Lý Dật nhìn thấy trên mặt đất, một người thanh niên với thân hình nhếch nhác, nhưng hắn khẽ nhíu mày, tuy nhếch nhác nhưng vẫn trông anh tuấn hơn hắn nhiều, thoạt nhận ra điều này, làm hắn không khỏi có chút đố kị ghen ghét!
Lắc đầu, tất cả chuyện này không quan trọng với hắn, nếu cứu người, mà muốn người báo đáp thì thật là ý nghĩ sai lầm, hơn nữa hắn không có năng lực mà quản được, hắn phải nhanh chân tới Huy Hoàng chi thành, xem việc tìm kiếm Tra Khắc Tư đã có người hoàn thành hay chưa.
Nghĩ tới đây Lý Dật liền phóng lên lưng Tiểu Cường, thúc giục Tiểu Cường tiếp tục hành trình. Nhận lệnh của hắn, Tiểu Cường một bên thì nhai lục bảo thạch, một bên hướng về phía Huy Hoàng chi thành mà chạy tới.
“Chờ một chút!”
Nhìn thấy một người một thú đang rời khỏi đây, A Lan Khắc Tư rốt cuộc lớn tiếng kêu lên, giờ phút này bản thân hắn mang trọng thương, nếu như không có ai kịp tới cứu, cho dù không gặp phải dã thú, bản thân hắn cũng sẽ chết vì mất máu quá nhiều, trải qua lần chạy trốn trước đây, cả người hắn trên dưới nhận hơn mười vết thương, hơn nữa đều đã toác ra rồi, căn bản không thể di chuyển xa được.
Nghe được âm thanh yếu ớt kia, Lý Dật nghi hoặc bảo Tiểu Cường ngừng lại, theo mệnh lệnh của hắn, Tiểu Cường quay ngược lại trở về nơi đó, hướng thân ảnh vẫn đang nằm trên mặt đất kia mà đi tới.
Này!
Mặt không thay đổi chút nào nhìn thân ảnh kia, Lý Dật không kiên nhẫn nói: “Mới vừa rồi là ngươi gọi ta sao?”
Nghe được những lời này, thân ảnh kia vội vàng gật đầu nói: “Đúng vậy! Là ta đã gọi ngươi!”
Nhíu mày, hắn khó hiểu hỏi: “Người truy sát ngươi đã bị ta đuổi chạy, ngươi còn gọi ta làm gì? Ta thật có nhiều việc bề bộn, không có thời gian mà lãng phí nơi này!”
Nhìn chằm chằm Lý Dật, thân ảnh kia chật vật nói: “Ta không phải là sợ chết, chỉ là… Ta còn có chút việc phải hoàn thành, cho nên… Hy vọng ngươi có thể cứu ta, chỉ cần ta có thể làm xong chuyện mà ta muốn, cái mạng này chính là của ngươi!”
Ân?
Nhíu chặt chân mày, nhìn thân ảnh với khuôn mặt tái nhợt nằm đó, tuy vẫn toát ra nét anh tuấn, nhưng khi hắn chú ý nhìn kĩ, thấy máu tươi không ngừng chảy ra trên người y, xem ra… Nếu như Lý Dật bỏ hắn lại nơi này, hắn khẳng định không toàn mạng.
Chuyện thấy chết mà không cứu, hắn tuyệt đối làm không được, mới vừa rồi trực tiếp ly khai, là bởi vì Lý Dật tưởng hắn chỉ ở vào trạng thái thoát lực mà thôi, hiện tại một khi đã biết người này thương thế trầm trọng, hắn tự nhiên sẽ không thể rời đi, thấy chết mà không cứu là một việc làm vô đạo đức!
Hơi do dự một chút, Lý Dật nhảy xuống từ lưng Tiểu Cuờng, ra lệnh cho nó mang người này để lên người, theo sau Lý Dật nhảy lên lưng Tiểu Cường, đem hắn cho nằm dài ra trên ghế, hơn nữa còn dùng dây cố định thân thể hắn cho chắc.
Nhìn tất cả mọi việc làm trên, thiếu niên anh tuấn chân thành thốt nên lời cảm tạ: “Cám ơn ngươi, xin hãy tin tưởng, ta A Lan Khắc Tư đều nói lời thật lòng, ta sẽ giữ lời hứa của mình, rất nhanh khi hoàn thành xong mọi chuyện, ta sẽ theo về bên ngươi, nghe theo sự sai bảo của ngươi!”
A Lan Khắc Tư?
Nghi hoặc đánh giá trên dưới người thanh niên này, theo sau… Lý Dật bình thản lắc lắc đầu nói: “Đừng nhắc chuyện này, ta cứu người là xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo của ta, ngươi không cần phải giữ nó trong lòng!”
Nhân đạo chủ ý?
Nghe xong những lời này, A Lan Khắc Tư vẻ mặt mê mang khó hiểu, rất hiển nhiên… hắn thật không hiểu cái “chủ nghĩa” người này nhắc tới là gì, vốn là… Thế giới này làm gì có người nói tới “chủ nghĩa” này nọ! Thế giới này “chủ nghĩa” chỉ có một đó chính là “nhược nhục cường thực” mà thôi!
Cũng không có giải thích gì nhiều, sau khi an bài cho A Lan Khắc Tư, Lý Dật nhảy khỏi lưng Tiểu Cường, khai mở hai chân, hướng phía Huy Hoàng chi thành mà chạy tới với tốc độ cao nhất. Một năm rèn luyện thật không có uổng phí, hiện tại chạy cũng không có mang sa bào, đối với hắn chạy và đi bộ cũng giống nhau cả thôi. (trâu bò )
Buổi tối ngày thứ hai, bọn hắn rốt cuộc cũng chạy tới khoảng rừng rậm bên ngoài Huy Hoàng chi thành, đầu tiên Lý Dật để Tiểu Cường tự do hoạt động, sau đó hắn mang A Lan Khắc Tư đang mê mang mất đi thần trí, nhanh chóng chạy nhanh tới Huy Hoàng chi thành, nếu mà để chậm trễ, có thể nói khó cứu người thành công!
Trực tiếp mang A Lan Khắc Tư vào mục sư hiệp hội, sau đó Lý Dật nhanh chóng chạy tới mạo hiểm công hội, đáng tiếc chính là, lúc hắn đưa ra chứng nhận hạ đạt nhiệm vụ thì biết được rằng nhiệm vụ mà hắn đưa ra trong một năm nay, trước sau người ta đã tìm thấy hơn mười người gọi là Tra Khắc Tư, nhưng là hơn mười người này cũng không có ai biết Á Sâm. Nói cách khác, bọn họ không phải là Tra Khắc Tư mà Lý Dật đang tìm, phải biết rằng lúc đầu chính Tra Khắc Tư đã đưa hắn đến cho Á Sâm, như thế nào lại không biết Á Sâm là ai chứ?
Mang theo thất vọng , Lý Dật đi tới phạn điếm mua một ít thức ăn, quay trở lại mục sư công hội, cũng không biết là đã bao lâu không có ăn cơm, nhưng là hắn biết rõ, A Lan Khắc Tư, trong nửa ngày qua, hắn cũng chưa nuốt cái gì vào bụng!
Khi Lý Dật quay lại mục sư công hội, A Lan Khắc Tư đã hoàn toàn khôi phục, giờ phút này đang thất thần ngồi trên giường bệnh, ngơ ngơ ngác ngác nhìn cái ghế mộc dài mà xuất thần.
Khụ khụ!
Khẽ ho khan vài tiếng, Lý Dật mang thức ăn đặt lên bàn ở trên giường, thản nhiên hỏi: “Thế nào rồi? Thân thể đều khôi phục lại bình thường chưa?”
Nga!
Bị âm thanh làm cho bừng tỉnh, A Lan Khắc Tư vội vàng bật người đứng lên, trầm giọng nói: “Cám ơn ngươi, ta đã hoàn toàn bình phục rồi…”
Có chút gật đầu, hắn chỉ thức ăn trên bàn nói: “Đã lâu rồi ngươi không có ăn cơm, ta mua một ít cho ngươi, ăn đi!”
Thần sắc phức tạp nhìn đối phương một cái, A Lan Khắc Tư trong lòng rất cảm động, vốn khi khỏi bệnh rồi, hắn có thể rời đi, nhưng là hiện tại, hắn thân không có một xu dính túi, cái bụng sớm đã trống không, đã bảy ngày liền hắn không ăn cơm, hiện tại vết thương tuy đã lành, nhưng trong bụng không có gì, vừa đứng dậy thì đầu óc liền cảm thấy choáng váng, đi không đến vài bước là té lăn trên đất rồi.
Mới vừa rồi sở dĩ không có rời đi, sở dĩ xuất thần ngồi đó, cũng là do đầu óc choáng váng, mặt khác hắn cũng cảm thấy rất mờ mịt, thân không tiền, đi nơi nào tìm thức ăn? Không ăn, làm sao có sức mà hành động a!
Nhưng là, ngay vào lúc này, cái người từng hai lần cứu mạng hắn, lại một lần nữa tỉ mỉ vì hắn mà mua thức ăn, chỉ cần trong bụng có thức ăn, hắn tin tưởng rằng, bằng vào bản lĩnh của mình, nếu đơn thuần là vì tìm miếng cơm để sống, tuyệt đối là không thành vấn đề.
Nhìn người tuổi trẻ trước mắt, A Lan Khắc Tư nhanh chóng mở thức ăn ra ngấu nghiến ăn, trong tích tắc này, hắn cảm thấy như mình đang ăn được một loại thức ăn có hương vị ngọt ngào thơm ngon nhất trên đời này, thật chưa từng dùng qua thứ gì ngon đến thế!
A Lan Khắc Tư sở dĩ không cần khách khí, là bởi vì hắn hoàn toàn không cần phải tỏ ra khách khí làm gì, chính hắn đã nợ người ta hai lần cứu mạng, làm sao quan tâm đến điểm ân huệ nhỏ nhặt này? Hiện tại hắn chỉ chăm chú ăn cho thật no, sau đó đi làm nốt tâm nguyện vẫn chưa hoàn thành kia của mình, kế tiếp… Sẽ là thời gian cho hắn hồi đáp ân tình này!
Nhìn A Lan Khắc Tư đang nhai nuốt ngấu nghiến, mặc dù cũng đã lâu rồi không có ăn cơm, nhưng là Lý Dật cũng không thấy thèm ăn, tu luyện tạm thời kết thúc, Tra Khắc Tư thì lại không có tung tích, như vậy kế tiếp… Hắn sẽ làm gì đây?
Tiếp tục tu luyện sao? Thật là khó có khả năng làm chuyện này, một năm bế quan tu luyện vừa qua, đã làm cho hắn không thể chịu đựng được, hơn nữa hắn cũng biết rõ rằng, nếu tiếp tuc tu luyện, hiệu quả sẽ không lớn, hiện tại nếu muốn cảnh giới bản thân đột phá, chỉ có đạt được từ trong thực chiến mà thôi.
Nhìn A Lan Khắc Tư đang nuốt vội nuốt vàng thức ăn kia, một chủ ý chợt xuất hiện trong đầu Lý Dật, có lẽ… Theo A Lan Khắc Tư cùng đi hoàn thành tâm nguyện kia, vừa ma luyện bản lãnh, đồng thời có thể tìm kiếm luôn Tra Khắc Tư, có lẽ là một chủ ý hay!
Dịch: tranbaolong
Biên dịch + biên tập: blackcat132
Nguồn :TTV
Kiên nhẫn đợi cho A Lan Khắc Tư ăn xong cơm, cho đến lúc hắn dùng khăn lau sạch miệng, Lý Dật mới mở lời nói: “A Lan Khắc Tư… Kế tiếp ngươi tính làm chuyện gì?”
Nghe xong những lời này, A Lan Khắc Tư không khỏi có chút sửng sốt, lập tức như có suy nghĩ gì liếc mắt nhìn Lý Dật, thản nhiên nói: “Kế tiếp ta hy vọng ngài có thể cho ta nghỉ ngơi một ngày, ta muốn hoàn thành một chuyện rất trọng yếu, chỉ cần hoàn thành nó, ta sẽ lập tức quay trở lại bên người, nghe người sai khiến!”
Có chút gật đầu, Lý Dật tiếp tục hỏi: “Không biết chuyến đi này, có nguy hiểm hay không? Ước chừng mất thời gian bao lâu?”
Có chút nhíu mày, A Lan Khắc Tư ước chừng một chút rồi nói: “Ngươi yên tâm đi, mặc dù không có nguy hiển nhưng là ta nhất định sẽ giữ tính mạng mang trở về bởi vì tính mạng của ta giờ đã là của người, cho nên ta sẽ không chết được đâu!”
Không! Không phải…
Nghe xong A Lan Khắc Tư nói, hắn vội vàng giải thích nói: “Ta nghĩ là ngươi hiểu lầm, ý của ta là, nếu như có nguy hiểm, ta có thể đi cùng ngươi, đương nhiên… Nếu như ngươi cảm thấy khó xử, ta sẽ không đi!”
Nghi hoặc nhìn nhìn Lý Dật, A Lan Khắc Tư khó hiểu hỏi: “Ngươi không phải đã nói rất bề bộn sao? Hiện tại không còn chuyện gì sao?”
Có chút gật đầu, ta giải thích nói: “Vốn rất sốt ruột trở về, ta tại mạo hiểm công hội có ra một nhiệm vụ, nhưng là hiện tại không còn vội, cho nên cũng không có chuyện gì nữa!”
Nói tới đây, hắn ngưng lại một chút, sau đó tiếp tục nói: “Nói rõ cho ngươi biết, ta hiện tại đang tìm kiếm một người, lần này cùng đi với ngươi, ta cũng có thể thuận đường mà tìm kiếm!”
Suy tư một chút, A Lan Khắc Tư lẳng lặng gật gù nói: “Quá tốt rồi! Nhân lúc ngươi rảnh rỗi, vậy chúng ta cùng đi, không biết ngươi khi nào thì có thể xuất phát?”
Hưng phấn gật đầu, hắn như muốn nhảy lên nói: “Sáng sớm ngày mai đi, ta tối nay xử lí vài thứ mang tới từ thôn quê, đêm nay nghỉ ngơi một đêm cho tốt, ngày mai sáng sớm chúng ta xuất phát, thấy thế nào?”
Có chút gật đầu, A Lan Khắc Tư bình tĩnh nói: “Được rồi, nếu vậy thì, chúng ta cũng không nhất định tách ra, ta biết trên người hạt tử kia có rất nhiều da thú cùng các vật phẩm khác, ta đi giúp ngươi một tay vậy!’
Không cự tuyệt ý tốt của A Lan Khắc Tư, hai người cùng đi thuê một chiếc xe ngựa, theo sau dong xe ra ngoài thành, từ trên người Tiểu Cường mang xuống hai bó da thú trân quý cực lớn, cùng với một cái túi đựng gì đó phát ra tiếng vang, đặt ở phía sau xe ngựa, chạy ngược trở về bên trong thành.
Đầu tiên là vội vàng đánh xe tới chỗ thu mua da thú, sau khi phân phó A Lan Khắc Tư ở ngoài trông xe, hắn mang một kiện da thú nặng nề kia tiến vào bên trong cửa hàng.
Đem da thú ném ở khoảng trống ngay giữa cửa hàng, hắn lớn tiếng gọi: “Lão bản, bán da thú đây, mau ra xem hàng một chút đi!”
Theo âm thanh này, lão bản của cửa tiệm nhanh chóng tiến ra từ sau quầy, vẻ mặt vui mừng ngạc nhiên nhằm vào hai kiện da thú trên đất mà đánh giá, xem quang mang toát ra trong mắt, mấy thứ này khẳng định làm lão rất hài lòng.
Không làm ngắt dòng suy nghĩ của lão bản, hắn quay trở ra ngoài cửa, mang tiếp kiện da thú còn sót lại tiến vào, ném trước mặt lão bản, đợi đánh giá.
Một lát lâu sau, lão bản khoảng bảy mươi tuổi kia hài lòng đứng dậy, than thở nói: “Không sai, không sai, mặc dù da thú giai tầng không cao, chỉ là D cấp, bất quá nhìn rất hoàn chỉnh!”
Vừa nói chuyện xong, lão bản cửa hàng da thú yên lặng tính toán một chút, sau đó khẳng định nói: “Tổng cộng hai trăm tấm, toàn bộ là da của ma thú cấp hai, mỗi tấm ta trả mười kim tệ, ngươi thấy thế nào?”
Chỉ có mười kim tệ a!
Cười khổ nhìn hai kiện da thú to đang bó chặt kia, sớm biết không đáng giá như vậy, sẽ không mang vào thành bán làm chi, bất quá cũng không sai lệch bao nhiêu, cho dù là trên Địa cầu, giá cả cũng gần gần như vậy mà thôi!
Nghĩ tới đây, Lý Dật sảng khoái mà gật đầu nói: “Được rồi, mười kim tệ thì mười kim tệ, nhanh tính tiền! Ta còn có chuyện phải làm!”
Lão bản vui mừng gật đầu, nhanh chóng chạy vào bên trong quầy, xuất ra một cái túi da nhỏ đưa cho Lý Dật nói: “Ngươi xem lại đi, tổng cộng là hai mươi thủy tinh tệ, cũng là hai ngàn kim tệ!”
Tiếp nhận túi da thú, nhẹ nhàng mở túi ra, nhìn vào bên trong một chút, xác định số tiền là chính xác, hắn gật đầu và rời khỏi cửa hàng, hai mươi thủy tinh tệ, đây chính là hai mươi vạn đồng tệ, cũng là hai mươi vạn đồng tiền a, da thú này cũng còn có giá lắm mà.
Lần đầu tiên trong túi có nhiều tiền như vậy, Lý Dật không khỏi có chút hưng phấn, nhìn cái túi còn lại trên xe ngựa, trong nhất thời, hắn không khỏi đắn đo suy nghĩ, trong đó toàn là tinh thạch a, thủy – hỏa – phong tam hệ đều có, mỗi một cái bán ra cũng được mười kim tệ, vậy thì cái túi này giá trị bao tiền a! Phải biết rằng cái túi này chứa hơn một ngàn khối ma tinh!
Sau một chút suy tư, hắn quay sang A Lan Khắc Tư hỏi thăm dò: “Ngươi có biết thành thị nào thu mua ma tinh trân quý hả?”
Nghe xong câu hỏi, A Lan Khắc Tư khó hiểu hỏi: “Ân! Ma tinh sao? Vậy đương nhiên là Mộng Huyễn đô thị thu mua với giá cao nhất, nơi đó có thể xem là nơi phồn vinh nhất Đông đại lục, đồng thời cũng là đô thị lớn nhất, là trung tâm thương nghiệp của Đông đại lục a, chúng ta lần này vừa lúc đi ngang qua nơi đó, như thế nào… ngươi tính bán ma tinh sao?”
Lắc đầu, hắn cũng không có trả lời A Lan Khắc Tư, nếu Mộng Huyễn đô thị thu mua với giá cao, thì tự nhiên hắn sẽ mang tới đó để bán, dù sao hiện tại hắn cũng không có thiếu tiền.
Nghĩ tới đây, Lý Dật đầu tiên là mang ngựa đi trả, theo sau mang lấy túi da đựng đầy ma tinh kia, tìm lữ điếm để ở, vừa vào khách sạn, hai người liền ngã lưng mà đánh một giấc, vì ngày mai xuất hành mà nghỉ ngơi dưỡng sức!
Sáng sớm hôm sau, hai người rời khỏi lữ điếm, bước đi chung đường một lần nữa, dọc theo đường đi, vì để đẩy nhanh tốc độ, cũng vì rèn luyện bản thân, hắn và A Lan Khắc Tư không ngừng thay đổi, một người chạy một người đuổi, dọc theo đường đi, dù không rõ ràng lắm nhưng là sở trường của hai người có lẽ thăng tiến không ít.
Vì tránh phiền toái xảy ra, hai người mang theo một cái bản đồ hồ quy, một thứ trang bị ma pháp giống như la bàn, xuyên rừng mà đi, phải biết rằng nếu như hành tẩu theo đại lộ, đó là chuyện rất nguy hiểm, đối với những tay mạo hiểm giả tàn ác hung bạo mà nói, cướp bóc trên đường là chuyện họ thích thú, trừ khi có dong binh đoàn theo bảo vệ, bằng không rất dễ dàng bị cướp bóc.
Hơn nữa đi xuyên qua rừng, có rất nhiều chuyện tốt khác, có rất nhiều ma thú làm đối thủ cho cả hai tu luyện, không ngừng gia tăng kinh nghiệm thực chiến, về phương diện khác… Nếu gặp phải ma thú vương tồn tại, hai người có thể thu họach ma tinh và da để bán!
Đáng tiếc chính là, có Tiểu Cường với A Lan Khắc Tư nên Lý Dật không có cơ hội ra tay, phần lớn ma thú gặp trên đường đều rất yếu, không phải bị A Lan Khắc Tư một tên bắn chết, cũng là bị sức mạnh của Tiểu Cường thu phục giết đi, khi Lý Dật chạy đến nơi, thì món ăn kia cũng đã lạnh ngắt như quả dưa leo!
Bất quá, Lý Dật cũng không buông lỏng chuyện tu luyện, dọc theo đường đi, lúc có thời gian rãnh rỗi, Lý Dật không ngừng luyện khoái kiếm, nhìn chiêu kiếm chậm như rùa bò kia đâm ra một kiếm rồi lại một kiếm, A Lan Khắc Tư không khỏi phóng ra ánh mắt khó hiểu. Lý Dật biết, hắn khẳng định là không rõ, chậm như vậy thì có tác dụng gì? Khoái kiếm có thể giết người, nhưng chậm cũng có thể giết người được sao? Thật là biến thái a!
Chứng kiến ánh mắt khó hiểu của A Lan Khắc Tư, Lý Dật thật ra rất muốn giải thích một chút cho hắn hiểu, một kiếm này dù rất chậm, nhưng chỉ là một chiêu một thức trong mười hai thức liên hoàn nhanh không thể tả, động tác một liền một, khi cùng nối nhau thi triển thì sẽ không chậm chút nào, Lý Dật lúc này chỉ là đang nhận thức từng chiêu từng thức, hoàn thiện quá trình sử dụng lực lượng cùng năng lượng của chiêu thức, đây là phương pháp rèn luyện cách xuất kiếm cực nhanh!
Một đường thẳng tiến, rốt cuộc thì hai người cũng đã chạy tới Mộng Huyễn đô thị, đứng xa xa nhìn tòa đô thị dài liên miên trăm dặm thật lớn kia, có thể nói nó có thể so sánh với Thượng Hải, dù không có lầu cao mười tầng tồn tại, nhưng nếu chỉ đơn thuần nói về diện tích, so với Thượng Hải thì không kém là bao.
Đang lúc tính mang Tiểu Cường để ngoài ngoại thành, A Lan Khắc Tư mỉm cười ngăn lại, chăm chú nói: “Tiểu Dật, kì thật ngươi không cần mang TIểu Cường dấu đi, nơi này là đại đô thị, huyễn thú kì lạ cổ quái loại gì cũng đều có, cho nên ngươi không cần lo lắng mọi người sẽ kinh ngạc!”
Ngạc nhiên sửng sốt trong giây lát, hắn rất nhanh hiểu được, đại đô thị quả nhiên đúng là đại đô thị, vật gì mới mẻ mà không có chứ? Đã quen nhìn cái chuyện lạ rồi, nếu có trông thấy con hạt tử to lớn này, chỉ sợ cũng không có phản ứng gì! Cũng giống như xe cộ nơi Thượng Hải vậy, bắt gặp loại xe nào mới lạ cũng không có kinh ngạc, bởi vì xuất hiện kiểu mới lạ xảy ra liên tuc, rất là bình thường, cho dù là kì lạ thì cũng giống như bình thường thôi!
Dịch: tranbaolong
Biên dịch + biên tập: blackcat132
Nguồn :TTV
Bước chân vào đại đô thị này, Lý Dật cũng thật là bình tĩnh, không có quá khích động, dù sao hắn cũng là dân “đô thị” một kiếp người rồi, cảnh sắc chung quanh có chút bất đồng so với địa cầu, nhưng bất quá cũng như là người ngoạn cảnh khi bước vào một công vịên mà thôi, không có gì quá kinh ngạc!
Đô thị phồn hoa to lớn, đúng là thuộc vào loại đại đô thị, những gì mà A Lan Khắc Tư đã nói hoàn toàn chính xác, đừng nói hạt tử của hắn, ngay cả mãng xà hình cái thùng nước, hay con nhện giống cái chậu rửa mặt cũng thấy qua, dù cho Tiểu Cường có hơi khoa trương một ít, nhưng bất quá cũng chỉ làm người đi đường nhìn nhiều một chút mà thôi, cũng không có gây sự chú ý to lớn gì!
Khi hai người vừa vào trong thành, A Lan Khắc Tư liền rời đi, nói là có chút việc phải làm, hẹn gặp lại vào buổi tối tại Mộng Huyễn tửu lâu, còn Mộng Huyễn tửu lâu ở cái địa phương nào, cũng không có biết qua, chỉ là nghe mọi người nhắc tới cái tên, dù sao loại thành thị này hắn cũng mới bước chân tới lần thứ tư mà thôi, tất nhiên là không quen thuộc cho lắm.
Nhìn A Lan Khắc Tư nhanh chóng đi xa, Lý Dật cảm thấy nhàn nhã, không việc gì làm, nhìn sắc trời vẫn còn sớm, hắn khẽ kéo ghế ngã lưng, dễ chịu mà ngồi trên ghế, ngắm nhìn kiến trúc hai bên đường, người qua kẻ lại trên phố, một mặt thì lại nghĩ tới túi ma tinh trên người, cái mà hiện giờ hắn muốn làm là tìm ra nơi mua bán ma tinh hạch, nhanh chóng bán đi khối lượng ma tinh mà hắn có.
Dọc theo đường đi, sau mấy lần liên tục hỏi thăm, rốt cụôc cũng tìm ra được trung tâm mua bán ma tinh, đó là một kiến trúc bằng đá trắng thật lớn, khí thế bên ngoài có thể nói là khoáng đạt lộng lẫy, cửa trước của kiến trúc này, là một chiêu bài cực lớn, cho mọi người biết được là đã tới nơi họ cần tìm.
Bởi vì có quy định không cho phép ma thú tiến vào bên trong, nên Lý Dật phải an bài cho Tiểu Cường ở bên ngoài, sau đó hắn với túi ma tinh trong tay tiến vào trung tâm mua bán, vừa đi hắn vừa nghĩ xem, túi ma tinh trong tay mình đến cùng là trị giá bao nhiêu?
Rất nhanh, hắn đã tiến vào bên trong trung tâm giao dịch mua bán này, tận mắt chứng kiến, thấy được cảnh bày trí bên trong, từng quầy từng quầy giao dịch nối tiếp nhau, rất nhiều người đang đứng cạnh đó bàn bạc việc mua bán, có mua có bán, cả trung tâm ồn ào không chịu nổi, nháo loạn cả lên.
Cảnh tượng này làm hắn hưng phấn tiến bước, thẳng tiến mà hỏi thăm, ma tinh ở nơi này được giá hơn rất nhiều so với Huy Hoàng chi thành, ít thông dụng nhất địa hệ ma tinh cũng được thu mua với giá mười kim tệ một viên, về phần ma tinh thuộc hỏa, phong và thuỷ, tốt một chút có thể được mua với giá cao là hai mươi kim tệ một viên!
Sau khi hỏi thăm một vòng, vẻ mặt hắn lộ vẻ hớn hở thấy rõ, trên cơ bản tính toán giá cả trung bình mà hắn hỏi thăm được thì túi ma tinh của hắn, nói cách khác, một viên mười lăm kim tệ là không có vấn đề gì!
Bất quá hắn cũng biết, mặc dù đã hỏi hơn mười cửa hàng, mọi người ra giá đều là giống nhau nhưng trên thực tế bọn họ đều đã có khế ước trước, chính thức giá cả tuyệt đối không phải là như vậy, một viên hoả, phong, thuỷ tinh thạch mà nói rẻ nhất cũng phải hai mươi kim tệ, cho nên giá tuyệt không chỉ như bề ngoài.
Nghĩ tới đây, Lý Dật không khỏi động não suy nghĩ, nếu muốn bán cho được giá, thì nên làm sao… Phải nên tìm tới ai để đàm phán? Hắn chậm rãi đi dạo một vòng bên trong, yên lặng quan sát từng quầy hàng một, muốn từ đó mà tìm ra một nhà nào đó để hắn bán ma tinh của mình được giá nhất!
Rất nhanh, nhãn tình của hắn sáng lên, ở một nhà có hai cửa hàng, bốn người trông hàng đang thu mua rất nhiều ma tinh, bán ra cũng rất nhiều a!
Nhanh chóng đi tới, hắn cẩn thận quan sát tất cả, mặc dù họ báo giá so với chung quanh không có gì sai khác nhưng là trên thực tế, trong miệng vừa nói mười bốn kim tệ nhưng là đưa nhiều hơn vậy!
Nghĩ tới đây, nhãn tình hắn không khỏi sáng lên, chẳng phải nơi đây chính là chỗ tốt nhất sao? Sợ rằng không nơi nào tốt hơn nữa? Nếu tất cả mọi người đều ở đây, hắn không phải là đi tìm một nơi khác trả giá cao hơn chứ? Như vậy mà nói với hắn chẳng tốt chút nào a!
Nghĩ tới đây, hắn một lần nữa đi xung quanh, mặc dù quầy hàng đó lão bản thu mua bảo thạch tương đối trân quý nhưng là về điểm này kì thật cũng chỉ là rất nhỏ, bọ họ không dám mua vào nhiều, nói cách khác, nếu mua nhiều không phải là làm loạn thị trường sao?
Đi vài vòng xung quanh trung tâm, rốt cuộc… Tại một góc khá hẻo lánh, hắn tìm thấy một tay lão bản có vẻ mặt trông rất sa sút tinh thần, ma tinh trưng bày trên quầy hàng cũng ít nhất so với chung quanh, đa số là địa hệ ma tinh, hệ khác cũng có nhưng rất ít, cửa hàng này cũng không lớn, nói chung là không có gì hay ho. Mọi người đi ngang qua nơi này đều nhìn vào không chớp mắt, những đồ vật lão trưng bày để bán, rõ ràng là mọi người không có hứng thú!
“Này! Này! Tinh thạch ở đây của ta rất đáng xem, các ngươi vào xem chút đi…” như một tay bán hàng rong đáng thương đang kêu gọi khách hàng, đáng tiếc chính là, không có bất luận kẻ nào để ý tới lão, mọi cố gắng trở thành vô ích.
Ung dung nhẹ nhàng hắn đến đứng cạnh gian hàng, đem cái túi da đặt mạnh trên mặt quầy, Lý Dật mở trừng hai mắt nói: “Xem ra, sinh ý của ngươi không tốt lắm a, không ai bán, cũng chẳng có người mua!”
Ai…
Cười khổ một tiếng, Lão bản mày chau mặt ủ rũ nói: “Ta mới vừa tiếp nhận nơi này không lâu, vẫn chưa có nguồn hàng cung cấp, vẫn chưa thu hút được khách hàng quen thuộc, một tháng nay, sinh ý mỗi một ngày càng thêm tệ a!”
Trong đôi mắt Lý Dật tinh quang chợt lóe, hắn vỗ nhẹ nhẹ cái túi, thấp giọng nói: “Chỗ này của ta có một nhóm đồ tốt, thế nào? Có thể hay không tìm chỗ mà nói chuyện, người ở đây nhiều lắm!”
Nghe được âm thanh vang lên trong túi, lão bản con mắt trở nên sáng ngời, không có chút do dự, dọn dẹp đống ma tinh đang trưng bày trên quầy hàng, đồng thời thấp giọng nói: “Ngươi đi tới nơi dùng cơm của trung tâm chờ ta, ta lập tức đến!”
Mỉm cười gật đầu, cầm cái túi lên, chậm rãi tiến tới khu ăn uống phía tây của trung tâm giao dịch, trực tiếp tiến vào một gian phòng nhỏ, gọi một số thức ăn đặc sắc, mới vừa ăn được một ít, thì tay lão bản vẻ mặt đầy hưng phấn đã thấy chạy tới!
Vừa mới ngồi xuống, lão bản liền hưng phấn mà hỏi ngay Lý Dật: “Nhanh! Nhanh cho ta xem một chút, là những mặt hàng lọai gì?”
Bất động thanh sắc lắc lắc đầu, mồm nhẹ nhàng nhai thức ăn, Lý Dật mỉm cười nói: “Ngươi trước đừng hỏi ta có mặt hàng gì, ta nghĩ ngươi nên nói ta biết ngươi muốn mua mặt hàng gì?”
Có chút sửng sốt, lão bản kia có chút sửng sốt khó hiểu hỏi: “Điều này có cần nói ra sao? Đương nhiên là thứ hàng càng cao cấp càng tốt! Ngươi yên tâm… Giá cả ta đưa ra nhất định làm ngươi hài lòng, ngươi cũng biết, nếu chuyện làm ăn của ta mà không có khởi sắc, ta chắc có thể mệt mỏi mà chết!”
Nga!
Nhìn nhìn lão bản, thần sắc hắn vẫn không lộ ra vẻ gì, bình tĩnh hỏi: “Ngươi cho rằng, ngươi chỉ cần cao cấp ma thú tinh hạch là đủ cho ngươi làm ăn sao? Ngươi cho rằng, chỉ với loại cao cấp tinh thạch này, sẽ giúp cho sinh ý cửa hàng ngươi phát đạt lên chăng?”
Ân? Điều này có cần ngươi nói ra sao, đương nhiên là như thế, ngươi không có nhìn thấy mặt hàng phô bày ra nơi đây sao? Toàn là loại cao cấp mà thôi!
Nghe lão bản nói, Lý Dật không khỏi cười khổ, tinh thạch trong túi da của hắn, chỉ là tinh thạch của tam giai ma thú mà thôi, cái đầu hắn cũng biết phân biệt, đã không đạt được yêu cầu của tay lão bản này, hắn rất rõ ràng, nếu như không thể làm cho tay lão bản này động tâm, vậy đống bảo thạch của hắn sẽ không bán được giá nổi!
Đại não nhanh chóng vận chuyển suy nghĩ, rất nhanh… Hắn liền nghĩ tới lý do để nói, nhẹ nhàng phe phẩy đầu, hắn bình tĩnh nói: “Không, ngươi sai rồi… Trách không được cửa hàng của ngươi sao ế ẩm như vậy, nguyên do là, ngay từ đầu ngươi đã sai lầm!”
Ân?
Nghe những lời này, tay lão bản nghiêm túc hẳn lên, thành khẩn hỏi: “Ta sai lầm rồi sao? Ngươi nói nhanh lên, tới cùng là ta đã sai ở điểm nào?”
Gật gật đầu với vẻ đầy tự tin, Lý Dật trầm giọng nói: “Cái sai của ngươi là từ cái cách kinh doanh mà ngươi đề ra, ngươi cho rằng kinh doanh bảo thạch càng cao cấp, sẽ làm cho cửa hàng ngươi thêm náo nhiệt phát đạt, suy nghĩ này thật là hoàn toàn sai lầm!”
Nói tới đây, nhìn vẻ mặt khó hiểu của Lão Bản, Lý Dật tiếp tục nói: “Hiện tại ta muốn hỏi ngươi một chút, sinh ý của một cửa hàng tốt hay không tốt, căn cứ vào đâu mà phán đoán?”
Có chút sửng sốt, Lão bản không chút do dự nói: “Lợi nhuận a! Đương nhiên là lợi nhuận, chẳng lẽ là cái gì khác sao?”
Kiên định lắc lắc đầu, Lý Dật kết luận: “Đối với một cửa hàng đã thành danh mà nói, lý thuyết của ngươi là không sai, nhưng với hiện tại của ngươi mà nói, thật là một sai lầm lớn, việc mà ngươi muốn làm bây giờ, không phải là làm ra tiền, mà chính xác là phải giành được thị trường, mượn sức của khách hàng, cùng với việc lấy được nguồn cung cấp, không có những cái này, ngươi bán cái gì? Làm sao ngươi có thể thu được lợi nhuận?”
A…
Nghe xong lời của Lý Dật, Lão bản kia đầu tiên biểu lộ ra mặt vẻ kinh ngạc, liền sau đó nét mặt như hiểu ra được việc gì, đúng vậy… Hắn hiện tại là đang rất cần khách hàng, cùng với nguồn cung cấp. Vừa mở cửa mua bán đã nghĩ tới thu được tiền, cũng như sự thật của hắn bây giờ nói không quá chính là sự ngu xuẩn! Một điểm nhỏ như vậy cũng không nghĩ ra, vậy bán cái gì để có tiền đây? Kiếm được tiền từ ai đây?
Dịch: tranbaolong
Biên dịch + biên tập: blackcat132
Nguồn :TTV
Nhìn lão bản vẻ mặt đầy kinh hỉ như ngộ ra được điều gì, Lý Dật tiếp lời: “Điều đầu tiên mà ngươi nên làm vào thời điểm hiện tại, là làm sao để mọi người chú ý tới cửa hàng của ngươi, mặt hàng mà ngươi nên kinh doanh chủ yếu chính là loại ma tinh cấp bậc bình thường, còn loại cao cấp thì hiện tại ngươi không thích hợp làm!”
Dừng một chút, hắn tiếp lời: “Cao cấp ma tinh quá đắt, tiền đổ vào đầu tư quá nhiều, nên số tiền vốn trung chuyển không cao… Cao cấp ma tinh mặc dù thu nhiều lợi nhuận, nhưng số lựơng tiêu thụ cũng rất thấp, cho nên về lâu về dài, ngươi có thể lấy cao cấp ma tinh này để trưng bày nơi cửa hàng, không cần bán nhưng khi bán thì bán với giá cao chút, sau đó dựa vào tính phổ biến, loại tinh thạch có nhu cầu mua bán cao mà khai triển thị trường, ổn định nguồn cung cấp, đây là con đường ra duy nhất của ngươi!”
Cười hắc hắc, hắn tiếp tục nói: “Ngươi thử suy nghĩ một chút, vào mỗi thời mỗi khắc, đều có một số lượng lớn khách hàng vây lấy cửa hàng của ngươi mà mua và bán, khi mà càng có nhiều khách hàng có nhu cầu về loại trung và hạ cấp ma tinh thường xuyên viếng thăm cửa hàng của ngươi, cho dù lợi nhuận thu được từ loại ma tinh này có ít, nhưng là… Tổng thể mà nói, số tiền thu được cũng sẽ không ít hơn cái loại cao cấp mà ngươi đang kinh doanh này a!”
Kích động nhìn Lý Dật, lão bản gắt gao chụp lấy tay hắn, cảm kích nói: “Cám ơn ngươi! Ta rốt cuộc hiểu ra là mình đã sai ở chỗ nào, ai… Cũng không thể trách ta, vừa mới bắt đầu làm ăn mua bán, không có kinh nghiệm a!”
Mỉm cười, Lý Dật tiếp tục nói: “Đúng vậy, khó ai có thể thành công ngay từ bước đầu được. Những người khác đều là đối thủ của ngươi, không thể dạy ngươi, nếu ta là họ thì ta cũng làm như vậy.”
Nói tới đây, hắn mang túi da chứa đầy ma tinh đẩy ra, nhẹ giọng nói: “Đây là một túi ma tinh tam cấp ma thú, ta cũng không có nhiều lời, xem như dựa vào tình bằng hữu với ngươi, cứ dựa vào giá thị trường mà bán cho ngươi đi!”
Kích động kéo túi da đựng ma tinh qua, Lão bản mở ra nhìn xem vài lần, theo sau đó cảm động nói: “Cám ơn, cám ơn ngươi, sau này nếu như ta phát đạt, nhất định sẽ không quên ngươi!”
Nhẹ nhàng gật gật đầu, Lý Dật miễn cưỡng nói: “Tốt lắm, ngươi cứ xem kĩ đi, tổng cộng là một ngàn và bảy khối, đều là tam cấp ma tinh!”
Ân ân…
Nghe lời Lý Dật, lão bản nhanh chóng đổ ngay ma tinh ra khỏi túi, đếm từng viên một, rất nhanh… Kết quả cuối cùng, quả nhiên là một ngàn và bảy khối!
Lão bản hưng phấn ngửng đầu nói: “Ân! Thật là tốt quá, thật khó cho ngươi, chỉ một túi này mà nhiều ma tinh như vậy, mỗi khối mười tám kim tệ mà nói, vậy tổng cộng là…”
Chờ đã nào!
Không chờ Lão Bản nói hết lời, Lý Dật ngắt ngang, nhíu mày vẻ không vui hỏi: “Lão bản, ngươi không có nhầm lẫn chứ hả? Giá cả thị trường là mười tám kim tệ một viên sao?”
Nghi hoặc nhìn Lý Dật, lão bản nói với vẻ khó hiểu: “Chính là mười tám kim tệ a, không tin ngươi có thể tùy tiện hỏi thăm một chút a! Đây tuyệt đối là sự thật, giá này là do tất cả lão bản tại trung tâm giao dịch này cùng nhau định ra, bất luận ai cũng không cho giá cao hơn mức này!”
Không nói gì lắc lắc đầu, Lý Dật nhẹ nhàng ghé sát bên tai lão bản, dùng thứ âm thanh chỉ có hai người mới nghe nói: “Bây giờ ngươi khoác trường bào vào, dấu khuôn mặt đi, sau đó đi một vòng quan sát một trăm linh bảy quầy hàng nơi này mà xem thử, xem ra cuối cùng là họ cho cái giá cả gì!”
Khó hiểu nhìn nhìn hắn, rất nhanh lão bản như hiểu ra điều gì, trên mặt dần dần hiện ra sự tức giận, vội vã rời khỏi bữa cơm còn đang dang dở…
Nhàn nhã ngồi dùng chút thức ăn, nhâm nhi vài ly rượu, kiên nhẫn đợi lão bản kia, Lý Dật tin tưởng… Hắn rất nhanh sẽ quay trở lại mà thôi.
Quả nhiên, chỉ khoảng năm phút sau, lão bản nhanh chóng trở về với vẻ mặt xanh mét thất thần, sau khi đặt mông ngồi xuống, cũng chưa có hỏi Lý Dật có đồng ý hay không, cầm lấy rượu trên bàn của hắn mà uống.
Nhìn lão bản với sắc mặt xanh mét kia, Lý Dật không khỏi lắc đầu nói: “Ngươi cũng không cần phải để tâm mà phiền lòng, ngươi cho rằng ai cũng thành thật như ngươi sao, vô thương bất gian a, đây là hiện tượng bình thường, nhưng thật ra ngươi… Nếu không có lòng tham lợi lộc quá đáng, thì tốt nhất là không nên phạm vào!”
Hừ!
Lạnh lùng hừ một tiếng, lão bản lần nữa uống cạn thêm một chén rượu, tức giận nói: “Nếu bọn họ bất nhân, vậy đừng trách ta bất nghĩa, bọn họ không tuân thủ lời hứa, không giữ chữ tín, thì ta giữ có ích lợi gì? Coi ta là đứa ngốc sao?”
Phanh!
Đặt mạnh chén rượu lên trên mặt bàn, Lão bản dũng cảm nói: “Nếu như vậy, ta cũng mua của ngươi một khối là hai mươi kim tệ, bọn họ làm sao ta làm vậy!”
Không không không…
Liên tiếp phe phẩy đầu, Lý Dật cười hắc hắc đầy âm hiểm nói: “Ngươi vẫn chưa hiểu rõ ràng hay sao, giá này ít nhiều sẽ khác đi, người ta nói đúng là hai mươi kim tệ, nhưng là trên một ngàn cái mà nói, bọn họ sẽ mua với giá là hai mươi lăm kim tệ một khối a, nếu không ta làm sao gom đủ một ngàn ma tinh mới đến bán? Chẳng lẽ ta không sợ nặng nhọc sao?”
A!
Nghe xong những lời của Lý Dật, tay lão bản này nhảy dựng lên, không thể tin nhìn nhìn hắn, đại khái mà nói, ma tinh của ma thú tam cấp này, bán ra cũng được ba mươi kim tệ, sau khi trừ đi chi phí, thì cũng kiếm lời được ba bốn kim tệ. Điều này còn phụ thuộc vào số lượng tiêu thụ, nếu như số lượng bán ra ít, trong thời gian dài, chi phí sẽ càng cao, vậy thì cũng khó nói.
Kì thật, thật lòng mà nói, cái giá hai mươi lăm kim tệ mà Lý Dật vừa nói, chỉ là do hắn thuận miệng mà nói bừa mà thôi, tất cả các quầy hàng giao dịch nơi này, tuyệt đối khó có khả năng cho một cái giá cao ngất ngưỡng như vậy, xuất ra đến hai mươi mốt hay hai mươi hai đã là quá cao rồi, bất quá chuyện này cũng không có cách nào để kiểm chứng xem đúng hay say, ngươi đi hỏi người cũng không có nói cho ngươi biết!
Nhẹ nhàng cấm lấy chén rượu, Lý Dật nhàn nhã nhấp một ngụm, bình tĩnh nói: “Mặt khác, ngươi có thể bán đơn lẻ từng ma tinh một, tiền lời thu được còn có thể cao hơn, chỉ có như vậy, việc làm ăn của ngươi mới lâu dài! Bất quá…”
Mắt hắn chợt lóe sáng, âm hiểm cười nói tiếp: “Làm một chút so sánh, cùng với một trăm linh bảy nhà mua bán kia mà nói, đối với người khác, ngươi cũng không nhất thiết xuất ra cái giá hai mươi lăm kim tệ này, chỉ cần là hai mươi ba, liền có thể thu hút được một mạng lưới nguồn cung cấp, ý tứ ta nói ngươi có hiểu không? Cũng không phải ai cũng rõ một trăm linh bảy nhà kia xuất ra giá tiền nào để mua!”
Vẻ mặt lão bản khẽ trầm xuống đầy suy tư, sau đó hắn dựa vào mấy đầu ngón tay mà tính toán một hồi lâu, hắn đột ngột ngẩng đầu lên, nói một cách kiên định: “Theo ta tính toán được, chỉ cần có được sinh ý tốt, như vậy số tiền kiếm được phi thường tốt a!”
Mĩm cười gật gật đầu, Lý Dật vẫn vẻ mặt bình tĩnh nói: “Đúng vậy, cái này gọi là ít lãi tiêu thụ mạnh, mặc dù mỗi một mặt hàng ngươi thu ít lợi nhuận hơn, nhưng là số lượng bán ra lại vô cùng lớn, thì tiền kiếm được sẽ lớn lắm a!”
Ít lãi tiêu thụ mạnh!
Nghe những lời Lý Dật vừa nói, lão bản kia thân thể như chấn động một cái, luôn miệng mừng rỡ nhắc đi nhắc lại câu nói kinh điển trong việc mua bán này, rất lâu sau, hắn vỗ mạnh lên bàn, ha ha cười nói: “Hay cho một câu ít lãi tiêu thụ mạnh, hôm nay tất cả hàng của ngươi, ta thu hai mươi sáu kim tệ, để tỏ lòng biết ơn sự chỉ điểm của ngươi, ta đại khái như là bỏ thêm chút vốn vào đây nữa đi!”
Vui mừng gật đầu, Lý Dật cũng ha ha cười trả lời: “Tốt! Lão bản ngươi rất có khí độ, ngươi đã đồng ý xuất ra giá hai mươi sáu kim tệ, ta đây cũng không cần cái số lẽ kia, trực tiếp tính là một ngàn khối đi!”
Lão bản cũng không có nói thêm lời nào, xoay người rời khỏi phòng cơm, chỉ chốc lát… Hắn với vẻ mặt hưng phấn đã quay ngược trở lại, thống khoái đem một cái túi tiền giao cho Lý Dật nói: “Nơi đây có hai cái tử tinh tệ, cùng với sáu mươi cái thủy tinh tệ, ngươi xem qua một chút đi!”
Mở cái miệng túi ra nhìn sơ qua, đếm đếm sơ sài một tí, Lý Dật tiện tay cất túi vào trong ngực. Thật không nghĩ tới, túi ma tinh kia, đã được hắn bán ra với giá gấp hai lần so với tính toán ban đầu, mà hắn chỉ bất quá nói có vài câu mà thôi.
Hiện tai, cộng với số tiền bán da thú là hai mươi vạn, hắn đã thật sự là một phú ông với gia tài là hai trăm tám mươi vạn, chỉ trong một năm qua, Tiểu Cường đã mang về cho hắn nhiều tiền đến thế, quả thật không dám tưởng tựơng ra a!
Nhìn vẻ mặt đang hưng phấn kia của lão bản, hắn đột nhiên nghĩ rằng cầm số tiền lớn như vậy của người, có chút không an lòng, suy tư một chút, hắn không khỏi vắt óc suy nghĩ, muốn nghĩ coi có cái biện pháp nào, làm cho sinh ý cửa hàng nọ trở nên khấm khá lên?
Suy nghĩ một hồi, rất nhanh… Hắn nghĩ ra một cái nghệ thuật mua bán mà các thương điếm trên địa cầu vẫn thường áp dụng, nhẹ nhàng động thân, hắn chăm chú nhình Lão bản nọ nói: “Tốt lắm, ta phải đi trước, ta muốn nói cho ngươi một biện pháp tốt, làm cho sinh ý cửa hàng ngươi thêm phát đạt, ngươi có thể lặng lẽ mua một ít lễ vật, giá cả không cần cao, nhưng nhất định phải tinh xảo, vô luận là ai, chỉ cần là mua hoặc bán cho ngươi hàng hóa, ngươi cứ dựa trên khối lượng giao dịch và giá cả, tặng họ một lễ vật thích hợp, đây là một thủ đoạn lấy lòng người rất tốt a!”
Nói xong lời, cũng không có để ý tới vẻ mặt đang mừng như điên của lão bản, đắc chí vừa lòng với những gì mới thu hoạch, tiêu sái rời khỏi phòng ăn, kế tiếp… Nên đi tới cái gì Mộng Huyễn tửu lâu cùng A Lan Khắc Tư hội hợp thôi!
Dịch: tranbaolong
Biên dịch + biên tập: blackcat132
Nguồn :TTV
Sau khi hỏi thăm rõ ràng vị trí của Mộng Huyễn tửu lâu, ngồi trên lưng Tiểu Cường, nhanh chóng chạy tới, mặc dù thời gian còn sớm, nhưng là trước hết nên tìm ra địa phương rồi mới an tâm được.
Mộng Huyễn đô thị thật sự rất lớn, dọc theo con đường lát đá chạy gần ba giờ, cho đến lúc trời tranh tối tranh sáng, rốt cuộc cũng tới được nơi, nhìn cái tửu lâu cao tới tám tầng kia, trong lòng Lý Dật không khỏi cảm khái một trận, đứng xem từ bên ngoài, xem ra tửu lâu này quả không kém, rất xa hoa!
Vừa chạy tới cửa ra vào, hắn liền phát hiện ra A Lan Khắc Tư đang đứng sẵn nơi đó chờ hắn, và tương tự… A Lan Khắc Tư cũng đã thấy hắn, gật gật đầu chào, hướng về phía hắn bước tới.
Vừa tới trước mặt hắn, A Lan Khắc Tư nhẹ giọng nói: “Ngươi tới rồi a, mọi chuyện đều xong xuôi chứ hả?”
Nhảy xuống đất từ trên lưng Tiểu Cường, Lý Dật cười nói: “À, ma tinh đều đã bán, hơn nữa giá cả cũng không tệ lắm, bất quá… Kế tiếp chúng ta làm gì a?”
Ân…
Có hơi chút trầm ngâm, A Lan Khắc Tư gật đầu nói: “Vốn cũng đã nghĩ tới việc rời khỏi đây, bất quá trông sắc trời đã không còn sớm, chúng ta nên nhanh chân đi tìm một nơi nào đó để ngủ qua đêm nay, sáng mai sẽ khởi hành rời khỏi nơi này!”
Khó hiểu nhìn A Lan Khắc Tư, hắn đưa tay chỉ chỉ Mộng Huyễn tửu lâu phía sau nói: “Còn tìm cái gì a? Nơi này không phải là tửu lâu sao? Chẳng lẽ… Nơi này không cho mướn phòng trọ qua đêm sao?”
Cười khổ lắc đầu, A Lan Khắc Tư xấu hổ nói: “Vậy thì không phải, Mộng Huyễn tửu lâu dĩ nhiên cũng là chỗ ngừng chân nghỉ ngơi, chỉ là… giá cả của nơi này, thật sự quá mắc, gần như là…”
Gật gật đầu khi biết được chuyện này, nếu như là hoàn cảnh trước kia mà nói, Lý Dật chắc chắn đã xoay người bỏ đi, nhưng hiện tại không giống xưa nữa, người mang một khoản tiền lên tới hai trăm tám mươi vạn, cái loại tửu điếm nào hắn không thể trả tiền nổi chứ? Dù sao chỉ là qua đêm, cho dù là phòng dành cho tổng thống cũng có thể kham nổi a!
Truớc kia khi còn ở trên địa cầu, đã từng nghe người ta nói phòng dành cho tổng thống xa hoa đến mức độ nào, ngay cả các van khóa mở nước cũng được làm từ vàng ròng a. Hiện tại trong tay đã có tiền, Lý Dật nghĩ, tuy hắn không phải là một người lãng phí tiền bạc, nhưng đã sống một kiếp người rồi thì có cái gì mà không muốn thử, không muốn nếm qua cho biết chứ! Tiền là để phục vụ cho những yêu cầu của con người, con người không nên lệ thuộc đồng tiền quá, khi đã làm người thì phải học cách dùng tiền, đồng tiền kiếm được không tiêu xài thì có ích lợi gì? Bị tiền dẫm nát dưới chân, vậy thì thật quá bi thảm rồi!
Nghĩ tới đây, hắn không khỏi thấy sảng khoái vung tay lên, cười hắc hắc quái dị nói: “Đi nào! Chúng ta hôm nay sẽ nghỉ tại nơi này, ta cũng muốn hưởng thụ một chút, xem coi cái sa hoa ở tửu lâu này rốt cuộc là tốt đẹp tới mức độ nào!”
Vừa nói chuyện, chân hắn cũng nhanh chóng hướng cửa tửu lâu mà bước vào, A Lan Khắc Tư có chút sửng sốt, bất quá khi nhớ tới túi ma tinh to lớn mà hắn vừa nói đã bán được kia, hắn cũng bình thường trở lại, lắc lắc đầu, cũng nhanh chân mà theo gót Lý Dật, tiến vào tửu lâu!
Đệ nhất đại tửu lâu của Mộng Huyễn đô thị quả là bất phàm, khi vừa mới tiến tới cửa vào, đập ngay vào mắt là cảnh bốn người thiếu nữ cao gầy đang đứng chào khách, nhìn thấy hắn và A Lan Khắc Tư tiến đến gần, cả bốn cô gái liền khom người thi lễ, nhu nhu mì mì thanh âm vang lên hoan nghênh hai người, hơn nữa còn tự tay mở cửa cho hai người tiến vào.
Lần đầu tiên trong đời được hưởng thụ cảm giác có người hậu đãi ân cần như vậy, hắn thấy người cực kì thỏa mãn với cái loại hư vinh này, ngẩng cao đầu, bước vào bên trong tửu lâu…
Trực tiếp đi tới quầy lễ tân, lập tức đã nhận được sự đón tiếp nồng hậu, nhìn tiểu cô nương ngồi phía bên trong đầy vẻ cung kính, Lý Dật không khỏi âm thầm khen ngợi, cái loại đãi ngộ dành cho người có tiền này, thật là không như bình thường a!
Bất quá khi hắn nhận lấy bảng giá biểu từ tay tiểu cô nương kia, sau khi nhìn kỹ, làm hắn bị dọa cho một trận muốn kêu lên thành tiếng, cũng may là khi xem, cái bảng giá hắn cầm trước mặt, đã ngăn cản đi mọi càm xúc hiện ra nơi mặt hắn, nói cách khác, không phải bị xấu hổ với người a!
Thật ra cũng phải nói tới, giá cả cũng không phải là đắt đỏ cho lắm, loại cao cấp nhất là loại phòng cấp bậc chữ Thiên, một đêm trú ngụ bất quá chỉ là mười vạn mà thôi, cũng bằng với mười vạn tiền của địa cầu, chỉ là ở tạm một đêm mà phải xuất ra nhiều kim tệ đến vậy, hơi có ngoài dự liệu của hắn.
Tâm trạng có chút so đo, hắn nhẹ nhàng buông bảng giá biểu xuống, nhàn nhã nói: “Được rồi, vậy cho ta một gian phòng chữ Thiên đi, chúng ta ở một đêm, ngày mai rời khỏi Mộng Huyễn đô thị!”
Nghe lời của hắn, nữ hài kia liền nở ngay nụ cười ngọt ngào gật đầu, theo sau xuất ra một cái chìa khóa màu hoàng kim, đồng thời nhẹ giọng nói: “Xin ngài theo ta, giờ ta sẽ đưa ngài tới tầng cao nhất nơi đó chính là Thiên phòng!”
Vừa nói xong, nữ hài quay về phía sau dặn dò mấy nữ nhân vài câu, liền nhẹ nhàng thanh thoát rời khỏi quầy, mang theo hai người bọn họ hướng trên lầu đi lên…
Rất nhanh, họ đã tới tầng trên cùng của tửu lâu, nữ hài kia dùng chìa khóa vàng mở cửa ra, cung cung kính kính giao lại cái chìa khóa cho Lý Dật, theo sau thi lễ cáo từ, xoay người rời đi.
Cùng A Lan Khắc Tư tiến vào, bên trong căn phòng sự hoa lệ không cần phải nói, cùng với hoàng cung Âu châu cũng không hề kém cạnh, xanh vàng rực rỡ, cung vàng điện ngoc thật là nguy nga lộng lẫy.
Bất quá, hấp dẫn sự chú ý của hai người, làm hai người ngạc nhiên chính là, trong phòng không biết tự lúc nào lại hiện diện bốn người con gái tóc vàng, xinh đẹp đáng yêu, nhìn thấy hai người tiến vào, cung kính mà thi lễ với bọn họ…
Những điều xảy ra kế tiếp, hết thảy giống như là trong mộng, Lý Dật cuối cùng cũng biết được cái loại đãi ngộ dành cho khách nhân trú tại “Thiên giai sáo phòng” là như thế nào, những chuyện này thật sự có thể so sánh với phòng dành cho tổng thống như trong truyền thuyết. Trú ngụ tại nơi này, ngươi chính là thượng đế, ngươi chính là quốc vương, ngươi chính là tổng thống…
Ngay vào cái lúc mà cô gái đứng đầu nhóm bốn nàng xinh đẹp kia, ngượng ngùng nói cho Lý Dật biết, là hắn có thể ra lệnh cho các nàng làm bất cứ chuyện gì, hắn lập tức ngây người ra. Hắn không ngốc đến nỗi không hiểu ý nghĩa trong lời nàng nói, hiểu được cái gì gọi là “bất cứ chuyện gì”, chỉ bất quá… mặc dù trong lòng rất muốn cái loại “chuyện tình ấy”, nhưng là hắn thật sự… Không dám mở miệng yêu cầu a!
Cái gì gọi là phòng cho Tổng thống?
Tổng thống phòng, không phải chỉ có sự hoa lệ không thôi, hết thảy sự phục vụ dành cho loại phòng này đều thuộc vào hang nhất lưu, hắn và A Lan Khắc Tư chỉ là yêu cầu một phần thức ăn bình thường dành cho hai người, ngay lập tức người ta tính một cái giá tiền là 10 vạn đồng, mà trên thực tế, hai người cũng ăn chưa được no bụng!
Kì thật, thức ăn nơi này, ngoại trừ một ít tinh xảo được bày trí cho công phu một ít, cũng không khá hơn với mỹ vị bày bán bên ngoài là bao, nhưng cái loại giá cả này, thật là vạn lần nhiều hơn bên ngoài, đây là sự hưởng thụ nơi phòng dành cho tổng thống a!
Nhìn bốn người con gái vây quanh hai nguời, Lý Dật không khỏi kinh hãi một trận, sau khi tìm cách lấy cớ cho bốn nàng rời khỏi hắn một lúc, hắn liền như tia chớp đi một vòng quan sát xem xét bày trí bên trong phòng.
Vừa nhìn tới, hắm thấy ngay được sự xa xỉ ở nơi này là tới cỡ nào, ngay tại quầy để rượu bên trong phòng, có để đầy nhiều loại rượu ngon, nhưng để tùy tiện mà uống một chén, khách phải bỏ ra không phải tám ngìn thì cũng là một vạn tiền. Nơi này cũng có cả thức ăn nhẹ, nhưng là loại nào cũng phải trả trên một ngàn, cá biệt có loại cả vài ngàn đồng, đây là chi tiêu của tổng thống a!
Trên thực tế, mười vạn đồng bỏ ra trả nơi quầy tiếp khách bên dưới lầu kia, chỉ là đánh đổi lấy cái tư cách để được ở lại trong phòng này mà thôi, muốn làm những chuyện khác nơi này, vậy thì khách nhân phải vung tiền ra a!
Vậy thì nói tới bốn nàng con gái tóc vàng xinh đẹp quyến rũ kia, nếu như muốn các nàng “hiến thân” phục vụ, cũng không phải không thể, bất quá vẫn là câu nói kia, vung tiền ra! Một cô gái thiếp thân phục vụ khách là một tử tinh tệ, bốn người nếu muốn cũng được, bốn người vậy chi là bốn tử tinh tệ, cũng là phải đối phó với bốn trăm vạn vậy!
Nơi này thật không là nơi dành cho người thường ở, một hớp rượu cũng tính là một vạn, đây là phòng của tổng thống, trong lúc ngẩn ngơ, ngòai cửa truyền tới tiếng bước chân của các nàng, Lý Dật vội vàng trả bảng giới thiệu về chổ cũ, trong óc không khỏi liên tục suy nghĩ.
Nhẹ nhàng thả người trên ghế đệm bằng da thú, ngắm nhìn thân hình mơn mởn tràn đầy phong tình của bốn cô gái, trái tim của Lý Dật không khỏi nhảy lên từng hồi, hắn đã mười tám tuổi, đã là cái tuổi mà người trai luôn mơ tưởng về nữ nhân, cái hormone của nam tính kia, như một thứ dung dịch không ngừng tiết ra trong cơ thể hắn, làm cho hắn cảm thấy ngập tràn khát vọng đối với nữ nhân.
Nhìn bốn thân hình tuyệt đẹp chết người kia, hắn biết… Chỉ cần hắn muốn, chỉ cần hắn chọn bất cứ ai trong các nàng, chỉ cần mang các nàng tới trên giường, muốn làm gì thì làm thôi! :04(1):
Xúc động! Thật sự lửa dục trong lòng đã làm hắn nhiều lần muốn mở lời, rất nhiều lần… Lời đã tới mép, nhưng vào giây phút sau cùng lại mất đi dũng khí, nửa giờ đi qua, một giờ cũng trôi qua trong lưỡng lự, hắn cuối cùng cũng không thể mở miệng yêu cầu.
Thật ra mà nói… Cũng không cần phải cùng các nàng làm cái chuyện tiêu hồn lạc phách, loan phượng đảo điên kia, chỉ là xuất phát từ lòng hiếu kì đối với cơ thể nữ nhân của một “trai tân” như hắn, chỉ là một chút ngắm nhìn, chỉ là coi xem cho biết một chút, cùng với cái chuyện “tiêu hồn lạc phách” kia, cũng không khác nhau là mấy, cũng là khó khăn như nhau!
Này!
Rốt cuộc trãi qua vô số lần thất bại, hắn cũng gom đủ dũng khí, vẫy vẫy tay gọi cái cô gái hắn cho là xinh đẹp nhất, mỹ miều nhất, vóc người đẹp nhất trong bốn người.
Nghe tiếng gọi của Lý Dật, cô gái khuôn mặt có chút ửng hồng, bước nhanh đi tới bên cạnh hắn, mở to đôi mắt long lanh nước nhìn hắn, dùng đôi câu nói thật là ngọt ngào nói với hắn: “Xin hỏi ngài có cái gì cần tới ta cống hiến sức lực không? Xin ngài cứ việc phân phó, vô luận là chuyện gì, ta nhất định sẽ mang hết toàn lực mà làm cho ngài hài lòng thỏa mãn!” (đến rồi :dead:)