Mấy vị nguyên lão trong mắt rưng rưng lệ, cố gắng thay áo tân nương cho Senna, cửa chính vừa mở, chỉ thấy bên ngoài Thomas và mấy vị được gia đã đợi hồi lâu. Bất quá … tam đương gia Ted không ở trong đó.
Ted hôm qua bị trọng thương, lại bị tức giận tới thổ huyết, sau khi trở về nhà lập tức đóng cửa trị thương, suốt một đêm mới bình ổn được cơn giận này!
Helen cũng trông coi một đêm. Thấy phụ thân ở trên giường thân thể vừa giãn ra, vội vàng tiên lên đỡ lấy ,
-” Phụ thân. Sức khỏe người thế nào rồi ?”
-" May mắn, Francis hẳn là hạ thủ lưu tình rồi, một kiếm kia không xuyên qua nội tạng của ta, chỉ tới xương cốt, chỉ cần an dưỡng vài ngày là được !”
Sulan giận dữ nói :
-” Francis thật sự ghê ghớm, trận chiến hôm qua, rõ ràng là kế ly gián hai tầng ! Nếu không phải là hắn, chủ nhân người cũng không bị tức đến thổ huyết, thương thế thêm nặng ! Hừ, lát nữa ta phái mấy vạn lão thử đi cắn chết hắn !”
Helen lại xua xua tay :
-” Sulan, hai quân trước trận không gì không thể dùng, việc Francis làm ra không gì không phải, ngươi bớt gây chuyện ồn ào đi !”
Ted gật gật đầu ,
-” Thật sự là hâm mộ Đỗ Đức a ! Từ cổ tới nay, bi ai của đại tướng không phải là chết ở sa trường, mà là chết dưới đồ đao của chính mình ! Thomas nếu là có một nửa bản lĩnh dùng người của Francis, chớ nói kế lý gián hai tầng, cho dù là trăm tầng lý gián ta cũng không hề sợ …. Ấy? Bên ngoài là thanh âm gì thế ?”
Helen nhíu mày nói :
-” Cốc chủ đột nhiên muốn thành hôn với Thomas, đây chính là nhạc rước dâu, vốn phụ thân cũng nhận được lời mời, nhưng cn đã cự tuyệt rồi !”
-"Thành thân? Cốc chủ Senna không phải là vẫn luôn ghét Thomas sao ? làm sao lại …”
Helen tiên lên đỡ Ted ,
-” Phụ thận, người chớ quản những việc nhà của Kinh Cức cốc nữa, mau thay chiến giáp nghỉ ngơi đi, một đêm vừa rồi, người bận tới chiến giáp cũng không rời khỏi người !”
Ted không vui nói :
-” Cái gì mà gọi việc nhà của Kinh Cức cốc ? Bây giờ chúng ta cũng là ngươi Kinh Cức, Cốc chủ xuất giá việc lớn bậc này…”
Keng, một tiếng trong trẻo vang lên cắt đứt lời Ted.
Nguyên lai khi Helen giúp Ted thay giáp, phía sau áo bào chiến giáp đột nhiên rơi ra mấy thứ đồ ! Mà Helen cũng không kíp đi xem xét những đồ vật nhỏ kia, lật chiến giáp mấy lần, kinh ngạc nói :
-” Phụ thân, binh phù của ngươi không thấy đâu nữa !”
Ted lại chưa nghe thấy, đại tướng mất đi binh phù, vậy chẳng bằng quốc vương mất đi quyền trượng, phú hào mất đi kho vàng ! Nhưng Ted vẫn sững sờ nhìn chằm chằm vào đồ vật nhỏ kia … binh phù ? hắn không đề ý !
Helen theo ánh mắt của phụ thân nhìn lại, chỉ thấy rên mặt đất là một mộc bài nhỏ, một nhúm tóc trắng, còn có một viên sáp tròn !
Helen tịnh không nhận ra ,
-” Phụ thân, người làm sao vậy ?”
Ted chỉ vào mớ tóc trắng kia, sắc mặt trắng bệnh, âm thanh phát run ,
- ” Su, Sulan !”
Kỳ thực không cần hắn phân phó, Sulan đã nhào tới, đem mớ tóc trắng đặt trước mũi ngửi ngửi, thần sắc cuồng biến
-“ Chủ nân, là, là mùi của lão thái thái ! Nhưng lão thái thái và những người nhà khác không phải đều đã bị Bowness…”
Helen vội la lên :
-” Đây là tóc lão thái thái !?”
Sulan gật mạnh đầu ,
-” Tiểu thư, khi ta còn bé thích nhất là ở bên người lão thái thái, quấn quanh cổ bà làm nhộn, tuyệt sẽ không ngửi sai ! Đúng là … Sulan trước đây từng nghe những lão nhân trong nhà nói qua, dâng tóc như dâng đầu, đem tóc tặng người, đó là phát thệ hiệu trung, ý tứ là vĩnh viễn không phản bội đó !”
Sulan nghi hoặc nhìn Ted, lúc này Ted đã nhặt lên khối mộc bài nhỏ kia, run rẩy đưa cho Helen ,
- ” Nhớ, nhớ rõ khối mộc bài này ! Khi ở gia tộc hai mắt con không rõ, chưa từng nhìn thấy nó, đợi con nhìn rõ rồi. Gia tộc cũng không còn nữa…. đây chính là binh phù chí cao của gia tộc Brockman ta ---- mộc lệnh !”
Helen kinh hãi. Cha con ba người hai mặt nhìn nhau, một lát sau, Helen đột nhiên nhặt lên viên sáp kia lên, sau khi bóp nát bên trong có một cuộn giấy, bên trên chỉ có một câu ---- người nhận được binh phù này, đêm nay trước bình minh, tới Trát La Thần Hoàng thánh mộ chờ thủ lĩnh thất chủ …
Ted nắm chặt tay. Ánh mắt dán chết vào mớ tóc trắng trước mắt.
- “ Hellen, tuyên bố với bên ngoài, ta trọng thương nguy ngập, phải đóng cửa ba ngày liệu thương ! Sau đó con và Sulan thừa dịp hôn lễ của cốc chủ đêm nay, theo ta từ mật đạo ra ngoài !”
******
Đại công Duerkesi mời khách, khung cảnh bày ra tự nhiên không nhỏ, mà những tù binh kia phần lớn là bách tính cùng khổ, binh linh cấp thấp, cũng không chân chinh ăn cái gì . Vừa thấy Đỗ Trần trước mặt mọi người tuyên bố muốn phóng thích bọn họ, thầm nhủ, Francis một đại nhân vật như thế sẽ không ở trước mặt mấy nghìn người nói như đánh rắm chứ ? vì vậy những tù bình bình tâm trở lại, một mặt tán gẫu với đại tiểu thần côn bên người ,một mặt ăn mạnh uống khỏe những đồ ăn ngon bình sinh hiếm thấy, kết quả, bỗng chốc bữa ăn tiễn biệt thẳng tới hửng đông !
Thời khắc tiên biệt đã tới, Đỗ Trần đem vật tư thu được, trừ binh khi ra tòa bộ đem trả lại cho tù binh, sau đó tiễn biệt ở viên môn. Nhin thấy những tù binh có chút chần chừ, thậm chí có mấy người bộ dạng không muốn động cước bộ, không khỏi cười đắc ý !
- ” Ra khỏi đây chính là chiến khu thành Kinh Cức, chư vị bảo trọng. Francis không tiễn nữa ! Nhưng ta nói rõ rồi. Các ngươi tiếp tục làm bình dân ta không quản, nhưng nếu làm quân nhân . Trên chiến trường gặp lại Francis ta sẽ tuyệt không lưu tình !”
Những tù binh cười ngượng ngập, có người lớn gan cười đùa :
- ” Đại nhân, chúng ta trở về còn muốn làm linh, sau đó lại bị ngài bắt được, tiếp tục ăn thức ăn đêm của ngài ! Hắc hắc, ăn thật ngon đó !”
Đỗ Trần ha ha cười to, mắt tiễn tù binh đi , nhưng những tù binh vừa đi được vài bước, một người nhìn quá có chút ‘ ngẩn ra’ quay đầu chạy lại, ‘ phục’ quỳ trước mặt Đỗ Trần,
- ” Đại nhân, ta không trở lại nữa, Đỗ thành của ngài còn thiếu lao động không ? ta tới nhà của ngài làm lao công cho ngài được hay không ?”
Đỗ Trần sửng sốt,
- “ Trong thành Kinh Cức còn có người nhà của ngươi a, ngươi không muốn trở lại gặp bọn họ sao ?”
-" Ta là một người độc thân, cha mẹ lại chết từ sớm ! Ở trong Kinh Cức cốc ngày ngày lao động cực khổ mười mấy giờ, còn ăn không đủ no, sao so được với nhà của ngài, hương thụ phúc lại đãi ngộ ‘ từ trong nôi tới mộ phần ‘ !”
( Hắc hắc đãi ngộ thế này xem ra ta cũng nên tính việc chuyển đến Đỗ thành thôi )
Đây là một lời nói thật từ đầu tới đuôi, cũng chính là thành quả trong một đêm này của Đỗ Trần ----- để những từ binh ý thức được điều kiện sinh hoạt trong thành Kinh Cức cùng thành Duerkesi đơn giản là khác biệt trời đất, một là địa ngục, một là thiên đường!
Sự thật cũng chính là như thế, ngày nay Đỗ Thành trù phú, hiếm thấy trên tam đại lục !
Đỗ Trần chần chừ một chút ,
-” Cái này ….”
Tiểu tử kia vội vàng biết :
-” Ta biết, ta là đến từ ác nhân cốc, mà Đỗ thành không muốn người xấu ! Nhưng , nhưng ta từ hôm nay trở đi ta tin phụng Đỗ Trần thần rồi ! Giáo chủ Brooke không phải đã nói rồi sao , thần giáo chúng ta không cần cống náp cung phụng tiền vàng, chỉ cần có sức có thể làm mấy viện thiện liền có thể nhận ban phúc của thần ta, làm người tốt sao ! Ta muốn làm người tốt, đại nhân, ngày hãy thu nhân ta đi, Đỗ Trần từ bi, ca ngợi Đỗ Trần thần !”
Liya ở phía sau nghe được trực nhếc môi, bất quá cũngkhông thể không thừa nhận, đây là thu hoạch lớn thứ hai của Đỗ Trần đêm nay --- những tù binh , nói chính xác là người Kinh Cức cốc đột nhiên phát hiện ra một con đường sáng, nguyên lai Đỗ Trần thần giáo có thể tẩy sạch tội cho những ác nhân , để những ác nhân một lần nữa thấy được ánh sáng mặt trời !
Có người dẫn đầu, lập tức lại có mười mấy người chạy đến, muốn đi theo Đỗ Trần, không muốn trở lại Kinh Cức cốc nữa !
Nhưng Đỗ Trân thở dài thật sâu ,
- ” Ài, không phải là ta không muốn giữ lại các ngươi ! Thần của ta từ bi, trong mắt chúng sinh bình đẳng, sẽ khoan thứ cho tội ác trong quá khứ của các ngươi , nhưng … vừa rồi ta cũng nói rồi, lần này không phải là ta muốn đánh Kinh Cức cốc, mà là giáo hoàng bệ hạ nghiêm lệnh, ta cũng không có cách nào mới xuất binh ! Nếu ta tự tiện thu nhận các ngươi, thế nào cũng không thể nói được với giáo hoàng bệ hạ, các ngươi vẫn trước tiên nên về đi, đợi ngày phá thành, nghe an bài thống nhất của giáo hoàng bệ hạ !”
Chối từ mấy lượt , những tù binh này cuối cùng cũng không đành lòng mà cái biệt, nhưng Đỗ Trần nhìn bóng lưng của bọn họ, rõ ràng nghe được có ngươi lầm bẩm ,
- “ Mẹ nó chứ, thành Kinh Cức bị vây khốn, có hôm nay chẳng có ngày mai, ta vất vả lắm mới đợi được tên Francis lắm tiền của này, muốn tới nhà hắn hưởng phúc, xóa tội làm người tốt, nhưng liên quan đến con mẹ giáo hoàng cái rắm? Samar lão nhi thật sự không phải thứ tứ tế!”
Đây là một câu nói rất thật, đại biểu cho tâm tư của tuyệt đại đa số tù bình, bất quá bị Đỗ Trần nghe lén được !
Người Kinh Cức không hiểu thân quyền ngu dân trong thế giới bên ngoài, mấy câu nói liền có thể lừa bọn họ chảy nước mắt nước mũi, những ác nhân này giết giáo sĩ, thiêu giáo đường, việc gì chưa làm qua ? nào đâu sẽ tin thần !?
Thứ duy nhất có thể đánh động bọn họ, chỉ có hai chữ --- lợi ích !
Do đó tối này Đỗ Trần chỉ làm ba việc ---- làm tù binh biết một địa phương so với Kinh Cức cốc càng an toàn hơn, càng có thể hưởng phúc hơn ! Ám thị tù binh, Đỗ Trần thần giáo có thể giụp bọn họ tẩy sạch tội lỗi ! Còn nữa chính là bọn họ sau này muốn tìm người tính nợ cũ, vậy đi tìm giáo hoàng ấy, hắn mới là nguyên hung !
Liya nhấc gót đi lại bên người Đỗ Trần, ánh mặt nhìn tù binh, đột nhiên nhún vai,
-” Trong mắt người Kinh Cức, ngươi sợ rằng chính là tên ngốc thiện tâm phù phiếm, chính là một tên lắm tiền thiện lương có thể bị bọn họ lợi dụng …”
Đỗ Trần mỉm cười :
- ” Điều ta muốn cũng chính là loại hiệu quả này ! Ở trong mắt những ác nhân không gì không làm này, ta nói những gì khuyên người hướng thiện căn bản chính là không thể tiếp thu được, mà Đỗ Trần thần khuyên người hướng thiện càng là một tên ngốc lớn ! Ngươi xem bọn họ trên mặt với ta cung cung kính kính, luôn mồm luông miệng ca ngợi Đỗ Trần thần, kỳ thức trong lòng nghĩ muốn lợi dụng ta xóa tội cho bọn họ, vồ lấy chỗ tốt…”
Liya đồng cảm sâu sắc gật gật đầu ,
- ” Đúng vậy ! Thống trị loại dân tộc có tính cách tự tư này, chỉ có thể dùng cây gậy và củ cà rốt, bây giờ ngươi đã đem cà rốt cho bọn họ rồi, định khi nào sẽ cho bọn họ cây gậy đây ?”
-" Gấp cái gì ? Đợi hơn một ngàn sáu trăm người ngay làm tuyên truyền viên miễn phí, đem những lời ta nói hôm nay truyền khắp Kinh Cức cốc, người Kinh Cức cốc toàn bộ đều thấy được ta có thể lợi dụng, sau khi tiến tới biểu hiện quy thuận ta …”
Đỗ Trần đột nhiên nhịn không được vỗ vỗ bả vai Liya,
- ” Ủy khuất cho ngươi rồi, những người này trước tiên sẽ tới nhà của ngươi, để ngươi làm kẻ thủ ác, thay ta giơ gậy !”
Liya quay lại đi tới cũng vỗ vỗ Đỗ Trần ,
- ” Huynh đệ trong nhà, khách khí cái gì ? Bất quá đề nghị ngươi bỏ tay ra, nếu không ta tố cáo ngươi quấy rối đó !”
Đỗ Trần trợn mắt ,
- ” Quấy rối ngươi ? Này, ngươi về soi gương nhìn xem, luận dung mạo, Tuyết Cơ nhà ta so với ngươi xinh đẹp hơn ! Ta có cần phải đi quấy rối ngươi sao ?”
Liya hừ một tiếng, ưỡn ngực lên ,
- ” Cô ta có thân hình đẹp không ?”
Đỗ Trần: "……"
Chưa nói cái khác, đời này Đỗ Trần thực sự chưa từng gặp qua nữ nhân có vóc người đẹp hơn Liya ---- ‘Porter’ , cái tên này không phải chỉ để gọi xuông a !
( Porter = ‘ba’ đặc, ba là sóng, long lanh, chắc nói cơ thể uốn lượn của Liya )
Bị nghẹn nửa ngày, Đỗ Trần đột nhiên toát ra một câu:
- “ Xấu đẹp cái gì ? Đợi đêm nay ta gặp Helen …”
-"Helen làm sao ?”
Liya chưa bào giờ nhìn thấy dung mạo chân chính của Helen.
Đỗ Trần cố ý chọc tức Liya , nhưng nói cũng là nói thật ,
- ” Đêm nay, ngươi sẽ biết cái gì gọi là nhất tiếu khuynh thành, tam tiếu khuynh quốc … trên thế giới có một loại nữ nhân, có thể đẹp tới mức không còn thiên lý, làm tất cả nam nhân lần đầu tiên nhìn thấy nàng, đều không thoát khỏi vận mệnh trống ngực thình thịch !”
Liya mấp máy môi, đột nhiên hỏi :
- ” Cô ta có thân hình đẹp như ta không ?”
Đỗ Trần không khỏi lắc đầu, Liya cười tủm tỉm xoay người nhảy từng bước nhỏ đi mất, chưa đi được bao xa, đột nhiên quya đầu hừ một tiếng khiêu khích, sau đó ưỡn ngực lên, quay đầu mà đi !
Chẳng biết vì sao, Đỗ Trần nhìn lại một cái, tim đập, đột nhiên nhanh hơn …
Liên Hoa Bảo Giám
Chương 481 : con người của Ted (1)
Dịch&Biên dịch : lanhdiendiemla
Nguồn : Tàng Thư Viện
Quái lạ, không ngờ mình lại rung động với một huynh đệ thân thiết, thật sự là ….
Nghĩ cái gì chứ !? Đỗ Trần lắc mạnh đầu, đem cảm giác quái dị vứt ra khỏi óc, mặc kệ thế nào, Tuyết Cơ là vị hôn thê có mai mối cưới hỏi đính hôn của mình, nhà có kiều thê mình còn vướng vấn ở bên ngoài, thật sự là thứ không ra gì !
Chậm bước trở về quân trướng, Tuyết Cơ đang ở trong trướng chơi đùa với tiểu Bối Bối, sắc mặt vẫn lạnh lùng như cũ, Đỗ Trần mỉm cười,
-” Còn tức sao ? Có hứng thù cùng ta đi hậu doanh dạo một chút không ?”
Tuyết Cơ ngẩn ra, tiểu Bối Bối hiểu biết gật gật đầu, một nhà ba người đi tới hậu doanh nơi thương binh trị liệu, đập vào mặt là một mùi máu tươi !
Sau trận chiến doanh thương binh là địa phương tàn nhẫn nhất, binh sĩ mất tay gẫy chân, khắp người thương tích là còn tốt. Khi Đỗ Trần tiến tới, một binh sĩ đang bị lời nguyền thương tổn bạo phát thương thế, phụt một tiếng, bụng khơi khơi bị nứt ra, gan ruột phun ra đầy mặt đất.
Những mỗi tế tư, mỗi thương binh đều giống như không thấy, chỉ có hai ba người có giao tình không tệ với thương binh bị nổ ra kia, lắc lắc đầu than thở, nhưng cũng chỉ có như thế, thậm chí có hai thương binh cười đùa nâng áo báo lên làm như cây dù, phạch phạch, máu tươi rơi xuống, âm thanh nội tạng vỡ nát ở trên ‘ cây dù’ hết sức ‘ dễ nghe’.
Tế tư và thương binh tựa hồ không thấy Đỗ Trần đến, vẫn làm việc của mình như cũ --- quân lệnh Duerkesi, thương binh không cần hành lễ đối với bất kỳ ai !
Tuyết Cơ nhìn thấy khung cảnh tàn nhẫn này, khẽ che miệng, vội đuổi tiểu Bối Bối đi ra ngoài.
-" Rất tàn nhẫn phải không ?”
Đỗ Trần lạnh nhạt đứg bên người Tuyết Cơ, tay chỉ những thương binh kia ,
-” Trong mắt của nàng, bọn họ là cái gì ?”
Tuyết Cơ sửng sốt một chút, - “ Những người đáng thương !”
-" Người đáng thương ? không phải chỉ là nhóm con số và một đống công cụ sao ?”
Đỗ Trần nhìn bộ dạng Tuyết Cơ không nói gì, trầm giọng nói :
-” Ta không muốn tranh cãi với nàng, bình tâm tĩnh khí trả lời ta một vấn đề. Nhưng những người này. Bọn họ có cha mẹ con cái. Có huynh đệ tỷ muội ! Nàng muốn sau khi về nhà nói cho người thân của bọn họ --- xin lỗi, con , cha, huynh đệ, của các người, ở trên chiến trường đã bị bắn nát không ?”
-"Nhưng……"
Đỗ Trần ngắt lời nàng, tay chỉ một cỗ thi thể vừa mới vì trị thương không hiệu quả bị khiêng ra ngoài,
-” Là bắn hủy một cái mộ giả. Không phí một binh một tốt ! Hay là làm nhiều người thi thể như thế này. Không thể sống trở về nhà gặp người thân của mình … ta không muốn nói nhiều lời nữa, sáng mai nàng cho ta một đáp án chính xác !”
Đỗ Trần nhìn bóng lưng trầm mặc của Tuyết Cơ một cái, xoay người rời đi, nhưng trong lòng lại cười khổ, ngày mai nếu đáp án của Tuyết Cơ vẫn là Thần Hoàng so với binh sĩ trọng yếu hơn, vậy mình tiếp tục dựa theo biện pháp của Liya, ngầm thay đổi chuyển hóa nàng, hay là ….
-" Ta làm sao đem tù binh thả hết ra phải không ?”
Trong lòng Đỗ Trần cười lạnh lùng, mình thả hết tất cả tù binh, vậy Bairu thừa lệnh giáo hoàng ‘ không để lại người sống’ nhất định kiếm mình gây phiền toài, nếu hắn không đến, vậy mới gọi là không hợp tình hợp lý ! Đỗ Trần căn bản không cho Bairu cơ hội mở miệng, trước tiên dùng đấu hồn phân phó Andy vài cấu, lại cười nói :
- ” Phóng thích tù binh, là nghị quyết quân sự của Đỗ Đức. A a, Bairu lão ca, việc trên bàn quân sự chúng ta không quản, ngày chiến tranh kết thúc. Ta khẳng định cho ngươi một câu trả lời vừa ý được hay không ?”
Bairu nhướng mày ,
- ” Nhưng giáo hoàng bệ hạ …”
Đỗ Trần lại liên tiếp dùng đạo lý ngắt lời hắn, đang nói. Andy kinh hô chạy tới
-“ Chủ nhân, Á Á thiếu gia xảy ra chuyện rồi !”
Đỗ Trần thần sắc biến đổi , - ” Bairu, mặc kệ việc gì đều để sau hãy nói !”
Nói rồi, Đỗ Trần phi thân mà đi, còn Bairu âm lãnh nhìn bóng lưng Đỗ Trần,
- ” Đáng chết ! Alex tiểu gia hỏa kia có thể xảy ra chuyện gì ? ngươi còn không phải đang làm trò với ta, không để ta tiếp tục hỏi tới ngươi vì sao phóng thích tù bình, thu mua nhân tâm !? Francis, ngày chiến tranh kết thúc, nếu ngươi dám làm trậm chễ tiền đồ của ta … hừ !”
Không thể không nói, Bairu thật sự đoán đúng rồi, Đỗ Trần vừa rồi chính là để Andy tới làm trò hề, dùng Á Á mượn có chặn đường Bairu, còn Đỗ Trần liền đi ngay không rườm lời với Bairu nữa.
Xoay người tránh khỏi Bairu, biểu tình lo lắng trên mặt Đỗ Trần liền biến mất sạch sẽ,
- “ Andy, ngươi làm rất tốt, sau này Bairu lại tới làm phiền ta, ngươi liền tức khắc chạy tới cho ta cái cớ để chặn đường hắn !”
Andy cười hắc hắc,
- ” Ta , Chirs Andy, sủng nhi của nguyệt chi nữ thần có một cái mộng ước nho nhỏ là …”
-"Được rồi, được rồi, tối nay bảo Á Á làm cho ngươi một bữa tiệc lớn !”
Andy vừa mới mở miệng, Đỗ Trần liền biết tâm tư của nó là gì rồi ----- mộng tượng của con Tuyết Lang này chỉ có một cái, thật sự là quá dễ đoán ra !
Á Á thật sự không có việc gì sao ? Ít nhất Đỗ Trần và Andy, và thậm chí cả Bairu tất cả mọi người đều cho rằng như vậy ! Nhưng ở trong một doanh trướng nấu nướng nhỏ, Alex đứng trên một cái ghế gỗ nhỏ, cố gắng với tới cái bên cao bên canh, một tay cầm nồi, một tay khoằng thìa, hai con ngươi không biết sao đã không còn là màu đen nữa, là màu hoàng kim lấp lánh cao quý ! Còn trên hai cánh tay nhỏ như ẩn như hiên hoa văn vẩy giáp, ngón tay, càng đã biến thành móng vuốt sắc bén mà thú vật mới có !
-"Cao thủ, phải rửa sạch sự sỉ nhục mà Thomas mang đến !”
Tiểu gia hỏa hung hăng dâm chân một cái ! Rầm, cái ghế gỗ nhỏ lật nhào, mông của Á Á nện xuống đất, trạng thái khác lạ trên người biến mất hút, vẫn là dáng vẻ tiểu gia hỏa ngốc nghếch kia .
-” Ba ba, má má, mông đít của Á Á đau chết mất rồi … oa oa !”
Trước khi mông tiểu gia hỏa kia bị đau xảy ra cái gì Đỗ Trần không biết, xoa mông cho con trai nửa ngày trời, lại xử lý một chút chính vụ lặt vặt của Đỗ thành mà Francesca đưa tới, bầu trời Kinh Cức cốc đã tối đen rồi, tính toàn thời gian, Đỗ Trần gọi Liya đến, chuyển thân đi tới mộ Thần Hoàng, còn người trong liên hoa tất nhiên phải mang theo !
Nửa đêm, ba người cha con Ted lo lắng đi tới mộ Thần Hoàng đổ nát, chỉ thấy cả khu mộ âm u khủng bố, trống không không có một bóng người ! Helen nhíu mày ,
- ” Phụ thận, chẳng lẽ chúng ta bị lừa rồi ! Francis chỉ là chẳng biết từ đâu có được mớ tóc và lệnh bài gia tộc, đêm nay cố ý sắp đặt cạm bấy cố ý dẫn chúng ta mắc câu !?”
Đôi mắt của Ted nháy lên, trong lòng cũng nghĩ tới khả năng này, nhưng chính lúc đó, một người đi ra từ sau tấm bia mộ to, bộ dạng chừng bốn năm mươi tuổi, vóc dáng cao lớn, đưa mắt nhìn tới, dung mạo cực kỳ giống nhau với Ted, chỉ là thiếu đi một cỗ hào khí trên người Ted, có vẻ nhu nhược rụt tè, không thành đại khí !
-"Lão. Lão Tam ?” Ted như bị sét đánh. Tức thì sững sờ tại chỗ !
Trong mắt Cech rưng rưng lệ, nhưng hết sức kiềm chế tâm tình của mình, thấp giọng nói :
-” Đến đây cho ta, mẫu thân đang đợi ngươi và Helen !”
Ted hấp tấp tiến lên, không để ý, dưới chân vấp ngã, lão đảo đứng dậy chạy tới vùng đất trống sau mộ. Vừa thấy một lão nhân mái tóc bạc già nua. Nước mắt lã chả, liền quỳ xụp xuống, cổ họng nghẹn ngào hồi lâu mới ôm lấy hai chân lão thái thái, khàn khàn nói ra một tiếng ,
-” Mẹ ….”
Liên Hoa Bảo Giám
Chương 481 : Con người của Ted (2)
Dịch&Biên dịch : lanhdiendiemla
Nguồn : Tàng Thư Viện
Sắc mặt trắng Lão thái thái Elizabeth biến hóa, đau khổ, nhớ nhung, đau lòng, cuối cùng đột nhiên ánh mắt sắc bén. Sắc mặt âm lãnh, tát vào mặt Ted ‘ bốp’ một cái ,
- ” Ted, Elizabeth ta không có con trai như ngươi !”
Ted kinh hãi ,
-” Mẹ, con , con …”
Bốp lại là một cái tát nữa, lão thái thái tức giận quát lên ,
-” Sáu trăm bảy mươi ba người, sáu trăm bày mươi ba tinh anh của gia tộc ! Liền, liền bởi vì tay ngươi không sạch sẽ mà bị Bowness sử tử lăng trì, cô nhi quả mẫu nhà ta càng bị trục xuất tới Phạt tội chi thành, mười năm không nhìn thấy mặt trời … ngươi, ngươi có mặt mũi nào gọi ta là mẹ !?”
Dừng một chút lão thái thái lạ khóc nói :
- ” Ngươi không biết sao !? Muội muội của ta, con trưởng, cháu trưởng, con dâu, cháu họ… chỉ cần có vài phần bản lĩnh, tất cả đều bị Bowness giết chết, ở trước mặt ta bị lăng trì thành thịt vụn, ngươi không biết, ta tám mươi tuổi, khi sắp phải xuống lỗ còn phải chính mặt nhìn thấy đứa cháu nhỏ yêu thương nhất bị, bị người ta ném vào bầy chó, kêu đám súc sinh kia ăn tươi nuốt sống !”
Ted ngay ra như gà gỗ, sững sờ tại chỗ, Helen và Sulan cũng đi tới, nghe được lão thái thái khóc lóc mắng mỏ, Helen ủ rũ cúi đầu.
Nếu không phải vì con mắt của mình, phụ thân và gia tộc cũng sẽ không …
Lão thái thái quát lớn một tiêng ,
- ” Cech, gia pháp !”
Cech do dự quỳ xuống, nâng cuốn trúc trong tay lên, lão thái thái cầm lấy, chợt đánh loạn lên đầu con trai, không phải bà không đau lòng con trai chia cách nhiều năm, nhưng nghĩ tới đứa con trai này hại gia tộc …
Đỗ Trần và Liya ẩn thân giữa không trung, nhìn thấy tất cả, Liya thấy Ted không dám dùng đấu khí đề kháng, bị đánh tới máu tươi dầm dề, không đánh lòng nói :
-” Ngươi gọi ta đến, chính là muốn để ta xem cái này sao ?”
Đỗ Trần lắc lắc đầu ,
-” Không ! Ta gọi ngươi là để ngươi tự mắt nhìn thấy bọn họ, cho ba người cha con Ted một lời công bằng ----Ted người này từng phản bộ Bowness, ma chủ vẫn không thể làm hắn trung thành một dạ, mà ta một tiểu lưu manh kém xa Bowness hùng tài đại lược… làm sao dám yên tâm dùng hắn !?”
Liya gật gật đầu ,
- ” Tổng hợp sự tình ngươi trước kia nói với ta, còn có những điều hôm nay chính mắt nhìn thấy, Sulan con mãng xà này tuổi không lớn, tâm tư đơn thuần, thâm chỉ còn có chút không hiểu phương thức hành vi của nhân loại ….. ngươi khống chế Ted, liền khống chế dị thú có thể dùng tinh thần thao khồng giun răng chuột kiến, có tác dụng lớn này !”
Đỗ Trần cười cười ,
-” Như vậy Ted sao đây ?”
Liya lại chỉ tay vào Ted ,
-” Ted, người này rất phức tạp ! Dựa vào lý mà nói, ở trong lòng hắn, con gái lớn hơn gia tộc, gia tộc lại lớn hớn thế lực trung thành của hắn ! Nhưng trong đại chiến hôm qua, Ted không ngờ chọn chết trong Kinh Cức cốc, hơn nữa để con giá chết cùng hắn, cũng không phản bội thành Kinh Cức, từ đó xem ra , trong lòng hắn trật tự biến thành --- trung thành lớn hơn con gái , lớn hơn gia tộc …”
Đỗ Trần nhướng máy ,
-” Nói như vậy trước kia Ted coi trọng con gái hơn, Ted bây giờ coi trọng trung thành hơn …. Vì sao có loại khác biệt này ? chẳng lẽ tính tình Ted thay đổi sao ?”
Liya mỉm cười ,
- ” Không ! Ted không hề thay đổi ! Ta cho ngươi một giả thiết ---- nếu Ted là loại người yêu thương con gái hơn hết thảy, vì con gái có thể vứt bỏ hết thảy thì sao ?”
-" Nếu hắn là loại người như thế …” Đỗ Trần nghiêm nghị chấn động, nắm chặt tay ,
- ” Ta hiểu rồi, Ted là người thông minh chân chính, chỉ là trí tuệ của hắn đều dùng trên người con gái !”
Liya cười ,
- ” Đúng vậy ! Nếu giả thiết của ta được thành lập, Ted là người thông minh chỉ quan tâm tới con gái, vậy hắn vì con gái trộm thứ hại chết gia tộc là hợp tình hợp lý, mà hắn sau khi đầu kháo Kinh Cức cốc, vừa nghe tới đến thảo phạt Kinh Cức cốc là người, liền nghĩ trong lòng…”
“ Kinh cức cốc thủ không được, ta nếu là nếu không muốn con gái chết cùng Kinh Cức cốc, lại không muốn để con gái tiếp tục đào vong, vậy không bằng đầu kháo bằng hữu cũ Francis có tư giao không tệ ! Nhưng nếu đầu kháo Francis, ta không thể vô dụng quỳ xuống đầu hàng ! Francis có ngu hơn, cũng sẽ không trọng dùng một tướng quân địch không có cốt khí ! Vậy nên làm thế nào đây ? Được, Francis muốn cốt khí sao ?! Vậy ta cho ngươi xem, Ted ta có đại bản lĩnh, nhưng lại bị xua đuổi, vậy ngươi mau lợi dụng tư giao chiêu hàng ta đi ! Tới lúc đó, Ted ta làm ra vẻ không chịu gia nhập Đỗ thành của ngươi, liền thể hiện hết ta là đại tướng cốt khí, có năng lực, tất được Francis ngươi trọng dụng…. ta được trọng dụng rồi, con giá cũng được hạnh phúc !”
( biến thái, siêu cấp biến thái .. hơn cả cái bang .., thôi bang đó đông lắm không nói nữa…)
Nói xong một hơi dài này, Liya vỗ vỗ Đỗ Trần,
- ” Vì vậy, hôm trước Ted biết là tống tử nhưng vẫn xuất chiến , hơn nữa luôn mồm luôn miệng tỏ vẻ mình trung thành cỡ nào, thậm chí làm ra bộ dạng toàn gia chết cùng Kinh Cức cốc ! Kỳ thức lúc đó quân đội của Đỗ Đức nếu đủ để uy hiếp tới tính mạng của Helen, hắn có lẽ sẽ lộ khe hở, nhưng đáng tiếc Helen không có mối nguy sinh tử, vậy Ted tiếp tục giả bộ ! Chỉ là hắn tuyệt đối không nghĩ đến, biện pháp ngươi chiêu hàng hắn là lão thái thái Elizabeth !”
Đỗ Trần vuốt mũi cười âm u ,
- ” Ta hiểu rõ rồi, hiểu rõ hoàn toàn rồi ! Muốn khống chế Ted, lão thái thái Elizabeth chỉ có thể làm phụ trợ, ta nếu chỉ đơn thuần cho rằng khống chế lão thái thái liền có thể khống chế Ted, sau này nhất định sẽ gặp phải phiền phức lớn !”
Liya gật mạnh đầu ,
- ” Không sai, điểm mấu chốt muốn khống chế Ted chỉ có một --- Helen ! ngươi làm cho Helen nở nụ cười, vậy bào Ted đi tống tử hắn cũng nguyện ý !”
Nhún nhún vai, Liyalại cười nói :
- ” Bất quả hết thảy đều là giả thiết của ta, người kia rất phức tạp, lời ta nói cũng không nhất định là đúng, bất quá ngươi hạ thủ từ Helen khẳng định là không sai !”
-" Như vậy nên không chế Helen như thế nào ?”
Đỗ Trần chợt trừng mắt nhìn Liya ,
-” Nếu ngươi là dám nói loại lời như dùng mỹ nam kế, ta bóp chết ngươi tại chỗ !”
( Chọn chỗ mà bóp nhé )
Liya ngây thơ ngẩng đầu lên ,
- ” Ý ?! Ngươi làm sao biết ta định cho ngươi bán sắc !? hắc hắc, được rồi, cho ngươi một cái biện pháp nghiêm chỉnh --- Helen đào vong nhiều năm, khó tránh khỏi sinh tinh đa nghi, nhưng trọng tình nghĩa . Ngươi dùng thân tình vô tư tới đả động nàng ta đi ! biêu hiện hữu tình, lão thái thái Elizabeth là người thông minh, bà ấy sẽ giúp ngươi !”
Lúc này, lão thái thái vẫn đang trừng phạt Ted, Đỗ Trần đột nhiên hiên thân, giữ lấy cuộn tre trong tay lão thái thái, tiếc hận nói :
- ” Lão thái thái, qua khứ đều đã qua đi rồi, quý trọng hiện tại đi ! Helen nghĩa muội, mau giữ nãi nãi ngươi lại !”
Nghĩa muội? Ted, Helen, lão thái thái , Sulan… tất cả mọi người đều sửng sốt!
Francis từ khi nào trở thành đại ca kết bái của Helen vậy !?
Cech vừa động môi, muốn hỏi ‘ Helen không phải là thê tử của ngươi sao ?’, nhưng lão thái thái Elizabeth lại nổi lên tiếu ý cổ quái, đem cuộn tre trong tay ném cho Cech, cũng cắt đứt nghi vấn sắp ra tới miệng của hắn ,
- ” Helen, tới gặp nghĩa huynh Francis của ngươi đi !”
A a, lão thái thái ta đã sớm nhìn ra có vấn đề rồi ! Tiểu tử Steve kia thuận miệng nói bậy có thể tin được sao ? bỏ đi, bây giờ gia tộc ta phải dựa vào Francis mới có thể sinh tồn, lão thái thái ta .. liền làm một người hồ đồ, hồ đồ nhận thân thích này thôi !
Lão thái thái vẫy tay với Helen đang ngẩn ra,
- ” Còn ngẩn ra cái gì ? Francis cùng gia tộc ta ở tội phạt chi thành chung hoạn nạn, sớm đã thân như con cháu của ta …”
Lập tức lão thái thái đơn giản kể lại sự tình ở Phạt tội chi thành một lần, nét chính không đổi, bất quá chi tiết tỉ mỉ khéo léo sử đi, trọng điểm cường điệu Đỗ Trần ở Phạt tội chi thành nhân nghĩa bao nhiêu, lương thiện bao nhiêu ! Đặc biệt nói rõ, không có Đỗ Trần, gia tộc Brockman căn bản không cách nào sống sót rời khỏi Tội phạt chi thành ! Cuối cùng lão thái thái nói :
- ” Giờ đây gia tộc ta vẫn phải nhờ vào sự che trở của Francis mới có thể tồn tại trên tam đại lục, nhưng hài tử Francis này trượng nghĩa, tịnh không hề đỗi đãi với chúng ta như thuộc hạ, còn thân như người nhà, giữ lễ tiết vãn bối với nãi nãi, vậy ngươi gọi hắn một tiếng đại ca không đúng sao ?”
Helen ngẩn ra hồi lâu, lúc này mới khẽ thi lễ,
“ Đại ca, tiểu muội Helen xin làm lễ !”
Đỗ Trần và lão thái thái trao đổi ánh mắt thấu hiểu, mỉm cười, lão thái bà này quả nhiên là người tinh minh !
Lão thái thái đột nhiên quát :
- ” Ted, bây giờ phải đi theo ai, ngươi còn phải ta nói nhiều sao ?”
Ted chần chờ một chút, độ nhiên quỳ gối trước mặt Đỗ Trần ,
- ” Chúa công ! Ted không có bản lỉnh, chỉ có theo chúa công lên ngựa ra chiến trường, giết địch ở trận tiền , có điều …”
Hắn nghiêm túc nói :
- ” Ngày Ted lâm vào đường cùng, toàn dựa vào Kinh Cức cốc mới giữ được một cái mạng. Xin thứ cho Ted vô lễ, trận chiến Kinh Cức cốc, Ted chỉ có thể dựa tường mà nhìn !”
Đỗ Trần vuốt mũi. Thầm nhỉ, quả nhiên là đại tướng ‘ trung nghĩa ‘! Tuy nhiên việc này người nói không tác dụng !
-"Bá phụ Ted làm người ta tự nhiên rõ ràng ! Cũng sẽ không làm khó người đối địch với Kinh Cức cốc, nhưng … bá phụ liệu nguyện ý cứu hai mươi vạn bách tính Kinh Cức cốc chăng ?”
Ted cả kinh, chỉ thấy Đỗ Trần mỉm cười cấp cho hắn một cây cảnh nhỏ trong chậu, giờ đây bản thể của Đỗ Đinh sớm đã là một đại thụ chọc tới trời, bảo hộ cả toàn căn cứ dưới đất của thành Duerkesi, bất quá giống như cây Sinh Mệnh có thể ra hạt giống, cây nhỏ này chính là tinh hoa của Đỗ Đinh, có thể tự do di động không phụ thuộc vào bùn đất.
-" Bá phụ nếu muốn giải cứu bách tính, xin mang cây này về thành, nó có thể trong mười ngày đào ra một đường ngầm Sinh Mệnh đủ cho hai mươi vạn bách tính di dân ! Bá phụ giờ đây nắm trong tay bảy ngàn gia binh. Như vậy chỗ ở không phải nhỏ chứ ? vậy xin người đào đường ngầm Sinh Mệnh ở dưới quân danh, đợi ngày đường ngầm đào xong. Francis có biện pháp che trời vượt biển, đem hai mươi vạn bách tính chuyển tới vùng đất an toàn, bắt đầu lại cuộc sống của họ !”
Ted nhìn chằm chằm vào cây non trong tay tinh quang trong lấp lánh, sức mạnh có thể đào khoét cây Sinh Mệnh ? Rốt cuộc Francis còn có bao nhiêu quân bài !? Xem ra theo hắn. Đích xác là một lựa chọn không sai !
-"Điều này … vì bách tính Ted tự nhiên không còn lời gì để nói. Nguyện vì chúa công ra sức !Nhưng vì cầu bản mật, Ted chỉ có thể đào một động khẩu chu vi chừng một dặm trong phạm vi gia binh không chế. Không biết như vây đủ chưa ?”
Đỗ Trần trong lòng tính toàn, một động khẩu chu vi một dặm, hai mươi vạn ngươi đi qua …. Hẳn là có thể chứ ? Kiếp trước sân vận động to lớn có thể chứa hơn mgười vạn người, từ mười chiếc cửa nhỏ sơ tán người xem chỉ cần mười phút, vậy một cái ‘ cửa lớn’ chu vi một dặm đủ trong mười phút ngầm vận chuyển mười vạn bách tính rồi ---- điều kiện tiên quyết là hai chữ tổ chức !
-"Được ! Bất quá bá phụ không cần nóng lòng đào động, đợi mười mấy ngày, người Kinh Cức hiểu Francis ta nhiều hơn một chút hãy bắt đầu …”
Helen đột nhiên hừ một tiếng,
- ” Hôm nay hơn một nghìn tủ binh được thả, ắt hẳn là đại ca vì để người Kinh Cốc ‘hiểu ‘ ngươi thêm một bước rồi !”
Đỗ Trần mỉm cười, nhưng không trả lời.
Lão thái thái thở dài ,
- ” Được rồi, người một nhà gặp mặt rồi, Ted, ngươi và Sulan về thành làm việc đi ! Helen ở lại tiếp ta, lão thái bà ta mười mấy năm không gặp cháu gái, trong lòng không nỡ để nó đi mạo hiểm với ngươi !”
Hừ, làm ‘ người hồ đồ’ tới cùng, Francis ngươi đem con của Sinh Mệnh giao cho Ted, lão thái bà ta nếu không lấy Helen làm con tin, ngươi có thể yên tâm sao !? Đại ca !? Muội tử ? Gọi người thân ! Còn chẳng phải là tranh đấu quyền mưu giữa chủ tớ sao !?
Việc liên quan đến con gái, Ted thần sắc biến đổi, nhưng cái cớ của lão thái thái thực sự làm hắn không có biện pháp trực tiếp cự tuyệt, lão nhân yêu thương cháu gái có gì không đúng ? Tâm niệm xẹt qua, Ted cười nói :
-” Mẫu thân, người nói thật đúng, nhưng mấy vị đương gia trong thành Kinh Cức đều biết Helen, bát đương gia Christen càng quấn lấy Helen, nếu nó đột nhiên không thấy ….”
Còn chưa đợi Ted nói xong, bên người Đỗ Trần nhảy ra một con thỏ nhỏ ,
- ” Hắc, nhìn gia đây !”
Nói rồi thân hình nó vặn vẹo, trong nháy mắt liền biến thành bộ dạng Helen !
Ted cả kinh :
-” Huyễn yêu thỏ? các ngươi còn chưa tuyệt chủng sao ?”
-" Con mẹ ngươi mới tuyệt chủng ấy! Gia là thỏ, nhưng gia không sợ ngươi ! Mồm miệng ngươi sạch sẽ cho gia !”
Snoopy chửi xa xả,
- “ Nghe đây, gia theo ngươi trở về, lợi dùng năng lực biến thân này của ta giúp ngươi hòan thành kế hoạch của cháu trai Francis, Helen sẽ theo đại ca nó đi hưởng phúc !”
Francis từ khi nào trở thành đại ca kết bái của Helen vậy !?
Cech vừa động môi, muốn hỏi ‘ Helen không phải là thê tử của ngươi sao ?’, nhưng lão thái thái Elizabeth lại nổi lên tiếu ý cổ quái, đem cuộn tre trong tay ném cho Cech, cũng cắt đứt nghi vấn sắp ra tới miệng của hắn ,
- ” Helen, tới gặp nghĩa huynh Francis của ngươi đi !”
A a, lão thái thái ta đã sớm nhìn ra có vấn đề rồi ! Tiểu tử Steve kia thuận miệng nói bậy có thể tin được sao ? bỏ đi, bây giờ gia tộc ta phải dựa vào Francis mới có thể sinh tồn, lão thái thái ta .. liền làm một người hồ đồ, hồ đồ nhận thân thích này thôi !
Lão thái thái vẫy tay với Helen đang ngẩn ra,
- ” Còn ngẩn ra cái gì ? Francis cùng gia tộc ta ở tội phạt chi thành chung hoạn nạn, sớm đã thân như con cháu của ta …”
Lập tức lão thái thái đơn giản kể lại sự tình ở Phạt tội chi thành một lần, nét chính không đổi, bất quá chi tiết tỉ mỉ khéo léo sử đi, trọng điểm cường điệu Đỗ Trần ở Phạt tội chi thành nhân nghĩa bao nhiêu, lương thiện bao nhiêu ! Đặc biệt nói rõ, không có Đỗ Trần, gia tộc Brockman căn bản không cách nào sống sót rời khỏi Tội phạt chi thành ! Cuối cùng lão thái thái nói :
- ” Giờ đây gia tộc ta vẫn phải nhờ vào sự che trở của Francis mới có thể tồn tại trên tam đại lục, nhưng hài tử Francis này trượng nghĩa, tịnh không hề đỗi đãi với chúng ta như thuộc hạ, còn thân như người nhà, giữ lễ tiết vãn bối với nãi nãi, vậy ngươi gọi hắn một tiếng đại ca không đúng sao ?”
Helen ngẩn ra hồi lâu, lúc này mới khẽ thi lễ,
“ Đại ca, tiểu muội Helen xin làm lễ !”
Đỗ Trần và lão thái thái trao đổi ánh mắt thấu hiểu, mỉm cười, lão thái bà này quả nhiên là người tinh minh !
Lão thái thái đột nhiên quát :
- ” Ted, bây giờ phải đi theo ai, ngươi còn phải ta nói nhiều sao ?”
Ted chần chờ một chút, độ nhiên quỳ gối trước mặt Đỗ Trần ,
- ” Chúa công ! Ted không có bản lỉnh, chỉ có theo chúa công lên ngựa ra chiến trường, giết địch ở trận tiền , có điều …”
Hắn nghiêm túc nói :
- ” Ngày Ted lâm vào đường cùng, toàn dựa vào Kinh Cức cốc mới giữ được một cái mạng. Xin thứ cho Ted vô lễ, trận chiến Kinh Cức cốc, Ted chỉ có thể dựa tường mà nhìn !”
Đỗ Trần vuốt mũi. Thầm nhỉ, quả nhiên là đại tướng ‘ trung nghĩa ‘! Tuy nhiên việc này người nói không tác dụng !
-"Bá phụ Ted làm người ta tự nhiên rõ ràng ! Cũng sẽ không làm khó người đối địch với Kinh Cức cốc, nhưng … bá phụ liệu nguyện ý cứu hai mươi vạn bách tính Kinh Cức cốc chăng ?”
Ted cả kinh, chỉ thấy Đỗ Trần mỉm cười cấp cho hắn một cây cảnh nhỏ trong chậu, giờ đây bản thể của Đỗ Đinh sớm đã là một đại thụ chọc tới trời, bảo hộ cả toàn căn cứ dưới đất của thành Duerkesi, bất quá giống như cây Sinh Mệnh có thể ra hạt giống, cây nhỏ này chính là tinh hoa của Đỗ Đinh, có thể tự do di động không phụ thuộc vào bùn đất.
-" Bá phụ nếu muốn giải cứu bách tính, xin mang cây này về thành, nó có thể trong mười ngày đào ra một đường ngầm Sinh Mệnh đủ cho hai mươi vạn bách tính di dân ! Bá phụ giờ đây nắm trong tay bảy ngàn gia binh. Như vậy chỗ ở không phải nhỏ chứ ? vậy xin người đào đường ngầm Sinh Mệnh ở dưới quân danh, đợi ngày đường ngầm đào xong. Francis có biện pháp che trời vượt biển, đem hai mươi vạn bách tính chuyển tới vùng đất an toàn, bắt đầu lại cuộc sống của họ !”
Ted nhìn chằm chằm vào cây non trong tay tinh quang trong lấp lánh, sức mạnh có thể đào khoét cây Sinh Mệnh ? Rốt cuộc Francis còn có bao nhiêu quân bài !? Xem ra theo hắn. Đích xác là một lựa chọn không sai !
-"Điều này … vì bách tính Ted tự nhiên không còn lời gì để nói. Nguyện vì chúa công ra sức !Nhưng vì cầu bản mật, Ted chỉ có thể đào một động khẩu chu vi chừng một dặm trong phạm vi gia binh không chế. Không biết như vây đủ chưa ?”
Đỗ Trần trong lòng tính toàn, một động khẩu chu vi một dặm, hai mươi vạn ngươi đi qua …. Hẳn là có thể chứ ? Kiếp trước sân vận động to lớn có thể chứa hơn mgười vạn người, từ mười chiếc cửa nhỏ sơ tán người xem chỉ cần mười phút, vậy một cái ‘ cửa lớn’ chu vi một dặm đủ trong mười phút ngầm vận chuyển mười vạn bách tính rồi ---- điều kiện tiên quyết là hai chữ tổ chức !
-"Được ! Bất quá bá phụ không cần nóng lòng đào động, đợi mười mấy ngày, người Kinh Cức hiểu Francis ta nhiều hơn một chút hãy bắt đầu …”
Helen đột nhiên hừ một tiếng,
- ” Hôm nay hơn một nghìn tủ binh được thả, ắt hẳn là đại ca vì để người Kinh Cốc ‘hiểu ‘ ngươi thêm một bước rồi !”
Đỗ Trần mỉm cười, nhưng không trả lời.
Lão thái thái thở dài ,
- ” Được rồi, người một nhà gặp mặt rồi, Ted, ngươi và Sulan về thành làm việc đi ! Helen ở lại tiếp ta, lão thái bà ta mười mấy năm không gặp cháu gái, trong lòng không nỡ để nó đi mạo hiểm với ngươi !”
Hừ, làm ‘ người hồ đồ’ tới cùng, Francis ngươi đem con của Sinh Mệnh giao cho Ted, lão thái bà ta nếu không lấy Helen làm con tin, ngươi có thể yên tâm sao !? Đại ca !? Muội tử ? Gọi người thân ! Còn chẳng phải là tranh đấu quyền mưu giữa chủ tớ sao !?
Việc liên quan đến con gái, Ted thần sắc biến đổi, nhưng cái cớ của lão thái thái thực sự làm hắn không có biện pháp trực tiếp cự tuyệt, lão nhân yêu thương cháu gái có gì không đúng ? Tâm niệm xẹt qua, Ted cười nói :
-” Mẫu thân, người nói thật đúng, nhưng mấy vị đương gia trong thành Kinh Cức đều biết Helen, bát đương gia Christen càng quấn lấy Helen, nếu nó đột nhiên không thấy ….”
Còn chưa đợi Ted nói xong, bên người Đỗ Trần nhảy ra một con thỏ nhỏ ,
- ” Hắc, nhìn gia đây !”
Nói rồi thân hình nó vặn vẹo, trong nháy mắt liền biến thành bộ dạng Helen !
Ted cả kinh :
-” Huyễn yêu thỏ? các ngươi còn chưa tuyệt chủng sao ?”
-" Con mẹ ngươi mới tuyệt chủng ấy! Gia là thỏ, nhưng gia không sợ ngươi ! Mồm miệng ngươi sạch sẽ cho gia !”
Snoopy chửi xa xả,
- “ Nghe đây, gia theo ngươi trở về, lợi dùng năng lực biến thân này của ta giúp ngươi hòan thành kế hoạch của cháu trai Francis, Helen sẽ theo đại ca nó đi hưởng phúc !”