Ghi chú đến thành viên
Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh
  #1  
Old 20-12-2011, 12:23 PM
Thương Tâm Hoa's Avatar
Thương Tâm Hoa Thương Tâm Hoa is offline
Tiếp Nhập Ma Đạo
 
Tham gia: Aug 2009
Bài gởi: 313
Thời gian online: 4 ngày 2 giờ 21 phút
Xu: 0
Thanks: 1,747
Thanked 446 Times in 69 Posts
Viết cho một người Mẹ



Viết cho một người Mẹ

http://princecoffee.wordpress.com


Tôi đã rất nhiều ngày băn khoăn suy nghĩ trước khi đặt bút viết bài này.

“ Thế giới này vốn dĩ không cần bài viết này, chỉ là tôi cần viết nó ra.”


Tôi kể cho bạn nghe một câu chuyện cổ, “ ngày xưa, có một vị thánh nhân dẫn theo các môn đồ đi chu du khắp nơi trên thế gian. Một hôm, bọn họ thấy một tên trộm khoảng mười ba mười bốn tuổi bị quan sai bắt đi phải chịu tội chết, lúc nãy trên đường tên trộm này ăn trộm túi tiền của người khác nên mới bị bắt.

Vị thánh nhân lại hỏi các môn đồ nghĩ như thế nào, có người chỉ trích hành động của tên trộm này, có người nói phạt như vậy quá nặng, có người lại bảo chỉ là tên trộm này không phải là kẻ có quyền, vì nó thành kẻ quyển như quan muốn cướp của dân thật sự rất dễ. Cũng có người bảo vì tên trộm kia quá nhỏ yếu, nếu không trộm thành công đã có thể chạy thoát mà không bị bắt lại. Chỉ có một vị môn đồ trầm ngâm không nói, vị thánh nhân thấy vậy mới hỏi ý kiến của người đó. Người đó lại bảo vị thánh nhân có cách nào để biết được hoàn cảnh trong nhà cậu bé đó.

Vị thánh nhân bất ngờ hỏi vì sao, người đó bảo do lúc nãy trên đường có chú ý quan sát thì cậu bé này không phải là một tên trộm chuyên nghiệp. Nghe vậy, vị thánh nhân bèn dùng thần thông để cho chúng môn đồ thấy.

Bóng tối xuất hiện rồi dần tan đi, đập vào mắt họ là một căn nhà bằng tranh cũ nát, dưới nền đất còn đọng mấy vũng nước bẩn. Trong nhà chỉ có mấy món đồ cũ nát chẳng đáng một xu, một cái giường con con, trên đó có một người phụ nữ người khô queo lại chỉ còn da bọc xương, bà ta đang đắp một cái chăn rách rưới, mà dưới chân người đó có một bầy chuột đang gặm lấy người bà ta. Nhưng bà ta dường như đã mất đi tri giác, chỉ còn mê man thiều thào : “ Con ơi..con ơi.” Bất giác đôi dòng lệ trên mi bà tuôn ra.

Lúc đó, vị thánh nhân lãnh đạm nói : “ trước khi tên trộm kia chết đi một ngày, thì mẹ của cậu ta đã chết vì đói, và xác chết của bà ta năm ngày sau mới được phát hiện, cái xác lúc đó đã bị chuột gặm gần hết. …. Hai mẹ con này đã nhiều ngày nhịn đói, mà thức ăn cuối cùng của bọn họ là một miếng gỗ.

Chúng môn đồ đều trầm mặc. Vị thánh nhân kia lại hỏi người môn đồ đó vì sao nghĩ đến gia cảnh của tên trộm nhỏ kia. Người môn đồ đáp, vốn dĩ mọi thứ đều có đạo lý riêng của nó,nếu đã tồn tại tức là hợp lý. Đồ đệ chỉ nghĩ có lẽ cậu bé kia vốn dĩ trong lòng cũng có nỗi khổ riêng mà thôi. Nói đoạn người này lại chắp tay cầu sư phụ mình cứu hai mẹ con kia.

Vị thánh nhân kia nói, thiên địa vốn bất nhân nên mới công bình, vạn vật trong mắt thiên địa chỉ là chó rơm mà thôi. Ta cũng chẳng thể cứu rỗi khắp thế gian này.

Người môn đồ lại chắp tay nói, cậu bé kia vì cứu mẹ mà ăn trộm là hợp lý, mà vì thế lại bị mất mạng cũng là hợp lý. Chỉ là đồ đệ đồng dạng không nhẫn tâm nhìn họ bị chết đi, vì họ vốn dĩ vô tội, đó cũng là hợp lý. Nên dù sư phụ trách phạt đồ đệ cũng xin sư phụ cứu họ. Và đồ đệ không cầu sư phụ cứu thiên hạ chỉ cầu sư phụ cứu họ.

Vị thánh nhân kia nghe vậy chỉ nhẹ gật đầu, lẩm bẩm “ tồn tại là hợp lý” rồi phất tay."



***
Mượn chuyện xưa để nói chuyện nay.

Mấy hôm rồi, tôi thấy trên mạng có thông tin về một người mẹ bán vé số cõng trên lưng đứa con tật nguyền, thấy mọi người chia sẻ đường dẫn ấy rất nhiều. Nhưng bẵng đi một vài hôm, lại có thông tin về việc người mẹ này lợi dụng lòng tốt.


Tôi không bàn đến đúng hay sai ở đây.

Nhưng tôi vẫn chỉ nghĩ, có lẽ người mẹ này cũng có nỗi khổ tâm riêng. Nhiều bài viết về họ, nhưng tôi chẳng thấy một bài nào cho họ cơ hội mở miệng nói dù là bài khen hay chê. Tôi theo dõi những bài viết ấy, cũng chẳng biết được gia cảnh của họ như thế nào, chẳng biết họ sống ở đâu ?

Có lẽ chẳng ai quan tâm, mọi người chỉ quan tâm đến việc mình đang giúp một người nghèo khổ nổi tiếng và khi cái tiếng đó thành tiếng xấu lại quay sang chỉ trích và hối tiếc vì hành động của mình.

Vốn dĩ mỗi người chúng ta đều phải có trách nhiệm với mỗi hành động của mình, người mẹ kia cũng vậy, khi biết mọi người thương cảm mà giúp đỡ thì lại lợi dụng điều đó là sai. Nhưng chúng ta đã giúp đỡ họ đúng cách chưa ? Cho tiền ? Tặng xe lăn ? Họ thật sự cần ?

Thế gian này có biết bao nhiêu người nghèo khổ như họ, chỉ là những người đó không nổi tiếng. Cho tiền biết bao nhiêu mà đủ, và chúng ta cho họ tức là trao đi yêu thương của mình một cách chân thành chứ không có nghĩa là ban phát bố thí.

Nhìn thấy họ như thế, mấy ai mà không thương không xót cơ chứ. Con người chứ có phải gỗ đá đâu. Chỉ là, nếu muốn giúp họ, chẳng cần đao to búa lớn tặng tiền trăm, xe lăn tiền triệu đâu. Mua cho họ vài tờ vé số thôi là đủ rồi.

Tôi tự đặt mẹ tôi, cô tôi vào trường hợp người phụ nữ ấy. Nếu tôi hay anh em tôi bị như chàng trai kia, có lẽ, mẹ và cô tôi cũng sẽ làm như người phụ nữ ấy, vì họ đều là mẹ.

Mẹ bất chấp tất cả vì con, cũng chỉ muốn con được ăn no hơn một chút, muốn con được mặc ấm hơn chút nữa. Mẹ cũng không ngại khổ cõng con, vì con ngồi xe lăn rồi có ai mua vé số cho mẹ?

Lỡ một mai người mẹ mất đi, chàng trai tật nguyền ấy sẽ như thế nào?

Tồn tại thì dễ, sống mới khó. Người mẹ ấy cũng khổ cực bán vé số để kiếm tiền đấy thôi, chúng ta tự nguyện cho họ, vậy chúng ta trách họ sao?

Ừ thì, cứ coi như bị lừa, nhưng cái chúng ta mất đi chỉ là mấy chục ngàn, hay mấy trăm ngàn. Nhưng nếu tất cả mọi người đều quay lưng lại với người mẹ ấy thì sao. Trong mắt tôi chỉ có một viễn cảnh, một ngày đẹp trời nào đó ở Sài Gòn, chẳng thấy bóng dáng hai mẹ con lừa đảo đâu cả. Mọi người đều cảm thấy nhẹ nhõm vì không phải nhìn thấy những kẻ bần cùng ti tiện thấp hèn lừa lọc kia nữa, cũng chẳng ai còn quan tâm đến họ nữa. Chỉ là, đêm trước ngày đẹp trời ấy họ đã chết vì đói trong một ngôi nhà lụp xụp nào đó mà chẳng ai biết vì chẳng bán được vé số nên không có tiền mua gạo ăn.


Chúng ta ở vị thế khác người mẹ ấy, chúng ta có thể nghèo không có tiền tiêu nhưng vẫn có thể đủ ăn, nhưng không bán được vé số hai mẹ con ấy sống bằng gì ?

Nếu như tôi có dịp đi ngang qua họ, có lẽ tôi sẽ mua cho họ hai ổ bánh mì, hay mua dùm họ vài tờ vé số.
Và mong bạn hãy biết cho đi yêu thương bằng trái tim mình, đừng theo đám đông.

Đừng mù quáng và để định kiến che mắt, dù như thế nào thì họ vẫn vô tội, vẫn đáng được sống. Cuộc đời vốn dĩ có nhiều lựa chọn, đâu nhất thiết phải giúp đỡ họ bằng tiền bạc. Vì đời này lắm cảnh éo le, giàu và nghèo, bất công luôn luôn tồn tại.

Chúng ta không thể thay đổi thế giới này, nhưng chúng ta có thể làm thay đổi những người xung quanh mình.



Theo dòng sự kiện :

Lòng tốt bị lợi dụng

Hai mẹ con ở Đường Võ Thị Sáu, quận 3- tp Hồ Chí Minh.

[Tùy Bút] Giá trị của niềm tin, lòng thương người, sự cho và nhận.



Các chủ đề khác cùng chuyên mục này:

Tài sản của Thương Tâm Hoa

Chữ ký của Thương Tâm Hoa
[CENTER][SIZE="4"][COLOR="DarkOrchid"]Phùng Xuân Bất Diệt[/COLOR] [/SIZE][/CENTER]

Last edited by Thương Tâm Hoa; 20-12-2011 at 09:04 PM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2  
Old 20-12-2011, 02:08 PM
Chán Đời's Avatar
Chán Đời Chán Đời is offline
Việt tác gia
 
Tham gia: Oct 2010
Đến từ: Việt Nam
Bài gởi: 177
Thời gian online: 1 ngày 10 giờ 3 phút
Xu: 0
Thanks: 45
Thanked 378 Times in 69 Posts
quá thâm thúy... mình bản thân cũng thấy nhiều bài viết nói về việc những người có hoàn cảnh như vậy là lừa đảo, cũng cảm thấy rất khó chịu có điều nghĩ lại thấy mình chẳng có tiếng nói, nói ra thì sao giờ xem bài này thấy tự nhục vs bản thân quá
Tài sản của Chán Đời

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #3  
Old 20-12-2011, 02:38 PM
Wildorchjd's Avatar
Wildorchjd Wildorchjd is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Dec 2009
Đến từ: quê lụa Hà Đông
Bài gởi: 803
Thời gian online: 1 ngày 11 giờ 59 phút
Xu: 0
Thanks: 28
Thanked 250 Times in 82 Posts
bố mình thường nói nếu có ăn xin vào nhà xin tiền hay gạo thì chỉ cho trẻ con và người già thôi chứ không cho những người mà thấy họ có khả năng tự kiếm ăn được.Người già và trẻ con thì họ không có sức khỏe mình cho họ thì cảm thấy giúp đỡ họ một chút cũng không có gì nhưng có lần một người con trai hơn 20 tuổi vóc dáng to cao xách bị vào cổng thì mình nhìn thấy là mình không ra mở cổng luôn vì mình biết họ ăn xin theo cách gọi là nghề chứ không phải vì họ không thể làm gì hơn .

đọc câu chuyện trên mình thấy rằng việc báo nói hai mẹ con lợi dụng việc đó để bán vé số thì mình chả hiểu họ nghĩ gì nữa

năm trước ở nhờ ngoài nhà chồng của dì để đi học cho gần trường hơn nên mình cũng gặp một người có con bị tàn tật như vậy ở trong làng và đứa bé suốt ngày chỉ ngồi xe lăn mắt nhìn nghiêng đầu lệch một phía ngày nào đi học về cũng gặp mà thấy thật là thương.Bà mẹ đứa bé thì cũng chỉ ngồi bán thịt lợn ở chợ như bao người khác để kiếm tiền nuôi con .Người trong làng cũng biết hoàn cảnh nên cũng hay mua hàng giúp bà ấy coi như là một cách giúp đỡ ,nhìn bà ấy đã hơn 40 mà đứa bé thì ngơ nghệch thế không biết khi bà ấy không thể tự kiếm tiền nuôi con thì sẽ như thế nào

nhìn vào đứa trẻ và nghị lực của người phụ nữ mà mình thấy họ thật đáng kính biết bao
Tài sản của Wildorchjd

Chữ ký của Wildorchjd
không YÊN vì YÊU , đành YÊU để YÊN
:::::::::::::
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #4  
Old 20-12-2011, 09:06 PM
Truyền Thuyết's Avatar
Truyền Thuyết Truyền Thuyết is offline

Em là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu ♥.....
 
Tham gia: Dec 2010
Đến từ: .::Hoàn Mỹ Đại Lục::.
Bài gởi: 2,838
Thời gian online: 2 tuần 6 ngày 16 giờ
Xu: 0
Thanks: 1,444
Thanked 12,934 Times in 1,518 Posts
aizzzzz, đọc xog muốn về với mẹ, từ hôm bắt đầu làm đồ án tới h chưa thi xog vẫn chưa về nhà vs mẹ hôm nào, hơn 2 tháng r`
Nhớ những lần về gấp buổi tối, về đến gần nhà đã thấy mẹ đứng ngoài cổng ngóng mình. Nhìn mẹ lúc ấy mà nhòe cả mắt.
Muốn về quá!!!!!!!
Tài sản của Truyền Thuyết

Chữ ký của Truyền Thuyết
Đẳng cấp đã khẳng định









Trả Lời Với Trích Dẫn
  #5  
Old 20-12-2011, 09:10 PM
Thinhbobo's Avatar
Thinhbobo Thinhbobo is offline
Đệ nhất biến thái 4vn
Trời đánh - Thánh vật
Viện trưởng viện phá thai

Yêu Màu Tím, Ghét Sự Thủy Chung
 
Tham gia: Oct 2008
Đến từ: Nam Định
Bài gởi: 14,122
Thời gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngày
Xu: 101
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
ôi tình mẫu tử vẫn là cái tình lớn và to nhất thế gian này
Tài sản của Thinhbobo

Chữ ký của Thinhbobo


Hạnh phúc là gì ?????
Hạnh phúc là khi tất cả các Lỗ đều thông

Cứ tưởng ta đã phiêu diêu tự tại nhưng vẫn không thể thoát khỏi được cuộc đời có quá nhiều ràng buộc này




Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời



©2008 - 2014. Bản quyền thuộc về hệ thống vui chơi giải trí 4vn.eu™
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuộc quyền sở hữu của người đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™