“Đúng vậy là Hoa Thiên Đô.” Phương Hàn cũng nhìn ra. Trong chiếc gương của pd chính là Hoa Thiên Đô, hoá ra người này đã thực sự tiến vào trong Thiên Vũ Chi Khố, còn thao túng một phần trận pháp của bảo khố này nữa.
“Hắn hẳn là chưa hoàn toàn thao túng Thiên Vũ Chi Khố, chưa luyện hoá Hoang Thần Chi Thi hoặc chưa được sự công nhận của Hoang Thần Chi Thi”. Phong Dao Quang dốc lòng tính toán: “Vừa rồi ta tính được một quẻ,quẻ này hiện ra chuyện lành dữ, đối với chúng ta vừa có may mắn vừa có hung hiểm, nếu Hoa Thiên Đô thực sự nắm giữ Thiên Vũ Chi Khố, đó chính là điềm đại hung”.
“Dao Quang sư tỷ, tỷ thật lợi hại, có thể tính được lành dữ trong tương lai”. Phương Hàn nghe xong mừng rỡ nói.
“Phương Hàn, dường như Yến Thuỷ Thiên,cũng đã tiến vào trong Thiên Vũ Chi Khố? Nàng có cảm ứng với ngươi cho nên ngươi mới bình tĩnh như vậy, ngươi có phải đã tính thật tốt, muốn ám toán Hoa Thiên Đô?” Phương Thanh Tuyết đột nhiên truyền thần niệm.
“Quả thật là như vậy, bất quá sau khi tiến vào Thiên Vũ Chi Khố, liên hệ giữa ta và nàng ta có lúc có lúc không, giống như có một cỗ lực lượng ngăn cản vậy”. Phương Hàn cau mày truyền thần niệm: “Hiện giờ chúng ta không hấp thu được một chút nguyên kí Tiên Giới nào mà Hoa Thiên Đô lại thao túng được một phần trận pháp, chắc chắn có thể hấp thu được lượng lớn nguyên khí. Thời gian kéo dài sẽ bất lợi với chúng ta. Chúng ta nhất định phải nhanh chóng tìm được tên gia hoả này, một chưởng giết chết cướp lấy Đại Hoang Cổ Lô của hắn, đây là chìa khoá mấu chốt để mở bảo khố.
“La bàn của ta cảm ứng được khí tức của Thương Sinh Đại Ấn rồi”
Thanh Khâu Sơn Hồ tộc Thất công chúa đột nhiên nói.
La bàn trên tay nàng một lần nữa vận chuyển.
Bảy vị công chúa pháp lực cao cường,không phải là Bất Tử Chi Thân cũng là Vạn cổ cự đầu, thế nhưng trong nơi hiểm ác Thiên Vũ Chi Khố này vốn không đủ để phát huy, vậy nên Phương Hàn thu bọn họ vào Hoàng Tuyền Đồ, có thể đảm bảo an toàn cho bọn họ.
Bảy vị công chúa này đều là người quan trọng quyết định có lấy được bảo bối trong Thiên Vũ Chi Khố hay không. Nhờ vào các nàng có thể tìm được Thương Sinh Đại Ấn, đó là đầu mối then chốt để thu được Thiên Vũ Chi Khố.
“Tốt, vậy chúng ta đột phá cấm chế, trước tiên tìm Thương Sinh Đại Ấn rồi hãy nói”. Thân thể Phương Hàn khẽ động, bám trên người Nhân Hoàng Bút.
Nhân Hoàng Bút bước tới, lại viết ra một chữ “xuyên” cực lớn trên khung trung, thân thể lập tức hoá thành một đạo bóng ảnh, bóng ảnh này lắc lư sau đó liền biến mất không thấy gì nữa, rất nhiều trận pháp của Thiên Vũ Chi Khố đều không thể ngăn cản, chỉ nghe được tiếng roẹt roẹt của không gian bị xé rách.
“Hoang Thần Vương tiền bối, đây là Nhân Hoàng Bút! Thượng cổ nhân hoàng chí bảo.”
Lúc này trên bậc thang cao nhất của cả toà cung điện màu đồng đen này có hai người đứng, một người trong đó chính là Hoa Thiên Đô!
Mà người còn lại vẽ mặt đờ đẫn, khuôn mặt góc cạnh kiên cường, giống như người mà không phải người, như thần mà không phải thần, khoác trên bộ áo giáp đồng đen cổ xưa, trên áp giáp không có phù văn, cũng không có hoa văn, tựa như những binh sĩ ăn mặc bình thường trong thế tục, nhưng loáng thoáng cso thể thấy được khí thế tuyệt đỉnh nhìn đời bằng nửa con mắt trên người kẻ này.
Người này chắp hai tay sau lưng, đứng thẳng hiên ngang. Trước mặt hắn và Hoa Thiên Đô là một tấm gương đồng cực lớn, trong gương thấp thoáng hiện ra bóng dáng của Nhân Hoàng Bút.
“Không cần ngươi nói ta cũng biết, đây là Nhân Hoàng Bút, năm đó uy chấn Chư Thiên, là tiên khí tập trung tất cả mũi nhọn của chúng sinh. Hiện tại dù bị đánh rớt cảnh giới trong đại kiếp nạn, trở thành tuyệt phẩm đạo khí nhưng lại lãnh hội cảnh giới thiên địa nhất thể, cảnh giới này chỉ có tạo hoá thần khí trong truyền thuyết mới có thể đạt tới.”
Người được Hoa Thiên Đô gọi là Hoang Thần Vương này ánh mắt nhìn chằm chằm vào Nhân Hoàng Bút trong gương đồng: “Trừ phi ta nắm giữ cả toà Thiên Vũ Chi Khố mới có thể vây khốn hắn, nhưng cũng đừng mong giết hắn, mà hiện nay ta chỉ có thể nắm giữ một phần câm chế của Hoang Thần Điện,phần cấm chế này vẫn còn chưa đến một phần mười của Thiên Vũ Chi Khố. Hơn nữa sau khi có được Đại Hoang Cổ Lô của ngươi ta mới có được khả năng như vậy, ta vốn chỉ là một khôi lỗi nguội lạnh mà thôi.”
“Bất kể như thế nào, hiện nay tiền bối đã khôi phục tự do, hơn nữa tiền bối là thủ lĩnh của chín chín tám mươi mốt vị Hoang Thần khôi lõi, hiện tại có thể lấy những Hoang thần khôi lỗi đó ra hay không?” Hoa Thiên Đô vẻ mặt mỉm cười vô cùng đắc ý.
“Vậy không được, tuy bình thường ta có thể chỉ huy đám Hoang Thần khôi lỗi nhưng làm những chuyện có hại đến Thiên Vũ Chi Khố, đám Hoang thần khôi lỗi cũng sẽ không nghe lệnh ta”. Hoang Thần Vương lắc đầu: “Việc trước mắt là ta sẽ luyện chế Đại Hoang Cổ Lô một lần, mở ra thông đạo trong Hoang Thần Chi Thi, nếu ngươi có thể được sự thừa nhận của Hoang Thần Chi Thi thì có thể chính thức nắm giữ cả toà bảo khố, sau đó có được rất nhiều bảo tàng Bàn Vũ Tiên Tôn lưu lại, thực sự ung dung tự tại giữa trời đất, trở thành nhân vật giống như thái cổ đại năng.”
“Vậy mặc Nhân Hoàng Bút này tiến vào sâu trong bảo khố sao? Vạn nhất để hắn cướp được thứ gì đó của bảo khố thì sao? Vậy phải làm thế nào? Trên người kẻ này có đại cơ duyên đấy”. Hoa Thiên Đô hung dữ nói: “Đáng tiếc,vừa rồi ta thi triển Viêm Dương đại trận cũng không giết chết được Phương Hàn, để hắn trốn mất”.
“Yên tâm, trong Thiên Vũ Chi Khố có rất nhiều thế lực cát cứ, giống như ta nắm giữ Hoang Thần Điện trấn thủ một cửa ải vậy. Ngoài ra còn có Thương Sinh điện, Thương Sinh Đại Ấn có cấm chế cực kỳ lợi hại, còn có cả Thiên Vũ điện...ngươi mãi mãi không thể tưởng tượng nổi, trong Thiên Vũ Chi Khố sẽ gặp những hung hiểm gì đâu, có một số chỗ ta cũng không dám đến. Thận vương vừa rồi cũng không phải là ta thả ra mà là trấn điện thần thú của Thiên Thận điện, bị Bàn Vũ Tiên Tôn thu phục đã hơn vạn năm, pháp lực cảnh giới còn cao hơn ngươi nhiều, nếu không phải bận tâm có Nhân Hoàng Bút nó đã sớm nuốt tên Phương Hàn kia rồi.” Hoang Thần Vương lạnh lùng nói: “Nhưng chúng ta đều ở bên trong Hoang Thần Chi Thi khắc lên linh hồn lạc ấn, cấm chế cực kỳ lợi hại, nó phải chịu cấm chế. Còn may là ngàn năm trước kia bị một người tên là Hoàng Tuyền Đại Đế xông vào muốn lấy được Hoang Thần Chi Thi, đại chiến một hồi, Hoang Thần Chi Thi hao tổn pháp lực,chúng ta mới có thể tự do một chút”.
“Trong Thiên Vũ Chi Khố căn bản không thể hấp thu nguyên khí Tiên Giới, đáng tiếc chính là Bàn Vũ Tiên Tôn tại sao lại phải lập quy củ như vậy? Phàm là người có thể tiến vào bảo khố đều để bọn họ hấp thu nguyên khí Tiên Giới thể lỏng trong mười nhịp thở, dùng để duy trì sức mạnh cho bọn chúng. Nếu không như vậy thì sớm muộn gì sức mạnh của chúng cũng tiêu hao không còn”. Hoa Thiên Đô hung hăng nói.
“Cho dù như vậy, sức mạnh của chúng cũng sẽ tiêu hao không còn”. Hoang Thần Vương nói: “Trong Thiên Vũ Chi Khố, mức độ tiêu hao pháp lực nhanh hơn nhiều so với bên ngoài, đâu đâu cũng là cấm chế cường đại, mỗi lần bọn họ thúc động lại càng tiêu hao sức lực. Sự tồn tại của Thiên Vũ Chi Khố lạc ấn đều dựa vào sức mạnh của Hoang Thần Chi Thi, nó hấp thu nguyên khí Tiên Giới nhiều hơn bên ngoài nên khi đối chiến trong Thiên Vũ Chi Khố chắc chắn sẽ chiến thắng. Hiện giờ chắc hẳn là ngươi cũng có thể cảm ứng được sức mạnh của Hoang Thần Chi Thi, bởi Đại Hoang Cổ Lô của ngươi vốn là lần đó Hoàng Tuyền Đại Đế tiến vào trong, sau đó phá vỡ tấm bình phong, bảo bối từ trong này bay ra, nghìn năm sau người gặp kỳ ngộ chiếm được, cũng không thể nói ngươi chính là người kế thứa đạo thống của Bàn Vũ Tiên Tôn được.”
“Hoá ra là như vậy, ta còn tưởng mình là người thừa kế Thiên Vũ Chi Khố là số phận đã an bài”. Hoa Thiên Đô đột nhiên cảm thấy sâu trong nội tâm có chút không cam lòng, nhưng cũng không tỏ thái độ gì ra ngoài, hắn khẽ động là cảm giác được trong hư không tối tăm xuất hiện một chiếc chìa khoá cực đại, chìa khoá này có thể thông thiên triệt địa, vô số nguyên khí Tiên Giới truyền từ chìa khoá này tới, sau đó cảm ứng với Đại Hoang Cổ Lô trên người mình, phụt lên, rót vào trong cơ thể mình, lớn gấp nhiều lần nguyên khí Tiên Giới tự mình tu luyện hấp thu, cho nên lượng nguyên khí Tiên Giới mà mình hấp thu đều ở trạng thái lỏng.
Cho dù là cao thủ Giới Vương cảnh, nguyên khí hấp thu từ Tiên Giới xuống cũng chỉ là khí lưu, không thể ngưng tụ đến mức độ chất lỏng, chỉ có trở thành cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh đệ bát trọng, Hỗn Độn cảnh, sau khi vượt qua Lôi kiếp mới đạt tới trình độ lợi hại như vậy.
Một giọt nguyên khí Tiên Giới thể lỏng không biết phải chưng lọc bao nhiều thể khí.
“Tốt, tốt, tốt! Ta tu luyện trong Thiên Vũ Chi Khố tiến triển cực nhanh, mà tiểu tử Phương Hàn kia lại không ngừng tiêu hao lực lượng trong Thiên Vũ Chi Khố, chờ hắn tiêu hao hết ta sẽ giết hắn!” Hoa Thiên Đô đắc ý nghĩ.
“Lại có người tiến vào Thiên Vũ Chi Khố.” Hoang Thần Vương nói.
Trong gương đồng xuất hiện rất nhiều nhân vật nối đuôi nhau mà vào, bọn chúng không vào lối cửa lớn mà chọn một số nơi bí hiểm dùng thủ đoạn chui vào từ những khe hở của Thiên Vũ Chi Khố.
“Hai thần thú thật dũng mãnh? Mạnh Thiểu Bạch!” Hoa Thiên Đô trông thấy bóng dáng của mấy kẻ này, trong đó một người quen thuộc, sắc mặt hắn không khỏi hiện ra âm mưu.
“Phương Hàn, cứ như thế này ta sợ chúng ta khó có thể cầm cự được”. Khi bay cùng Nhân Hoàng Bút, Phương Thanh Tuyết đột nhiên truyền lại thần niệm cho Phương Hàn: “Vừa rồi tuy ta hấp thu được lượng lớn nguyên khí Tiên Giới thế nhưng tiêu hao cũng không ít, trong Thiên Vũ Chi Khố nguy hiểm vô cùng, mỗi một đạo pháp thuật phát ra, mỗi lần bay cũng đều tiêu hao lực lượng, hơn nữa cũng không được bổ sung, nếu mà gặp phải nhân vật cường đại, phải đánh nhau thì pháp lực tiêu hao càng nhiều. Hiện nay Thuần Dương đan của ngươi cũng không còn nhiều, chúng ta phải tính kế lâu dài thôi.”
“Vậy sao? Điểm này ta cũng đã nghĩ đến, trước đây ta ở Thái Nguyên tiên phủ cũng đã gặp qua tình huống như vậy, may mà ta có Thế Giới Chi Thụ có thể kết nối với Tiên Giới, bất chấp các loại giam cầm pháp tắc, hiện giờ ta lại thử dùng Thế Giới Chi Thụ xem có thể hấp thu nguyên khí Tiên Giới hay không.” Phương Hàn nói.
“Lượng hấp thu nguyên khí Tiên Giới của Thế Giới Chi Thụ may ra cũng chỉ bằng một kẻ Vạn Thọ cảnh, vậy thì có tác dụng gì?” Phong Dao Quang lắc đầu.
Tâm thần Phương Hàn khẽ động đặt tất cả ý niệm lên trên Thế Giới Chi Thụ.
Đột nhiên lúc này hắn cũng cảm giác được Thế Giới Chi Thụ dường như hoàn toàn xuyên suốt qua Thiên Vũ Chi Khố. Một cỗ nguyên khí Tiên Giới thể lỏng vô cùng bành trướng tràn xuống, tràn ngập động thiên của mình.
Last edited by Minh Huệ; 01-06-2011 at 09:47 PM.
Đã có 70 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Minh Huệ
“Chuyện gì vậy? Ở trong Thiên Vũ Chi Khố căn bản không thể hấp thu bất cừ loại nguyên khí gì. Mà tốc độ hấp thu nguyên khí của Thế Giới Chi Thụ thật ra thì rất yếu, nhưng bây giờ lại tăng lên tới ngàn vạn lần. Hơn nữa lại là nguyên khí Tiên giới dạng lỏng.” Phương Hàn lắp bắp kinh hãi.
Lúc này Thế Giới Chi Thụ ở trong động thiên của hắn đang phóng ra ánh sáng cực mạnh. Độ cô đọng nguyên khí Tiên giới như nước lũ chảy ra, làm cho động thiên biến thành một mảnh đại dương.
Khi cảm ứng được cây non Thế Giới Chi Thụ câu thong một cách khó hiểu cùng Thiên Vũ Chi Khố, Phương Hàn kiệt lực cảm ứng, lập tức thấy được tại sâu bên trong thời không mênh mông, tựa hồ như có một chiếc chìa khóa cự đại mở ra cánh cửa Tiên giới, nguyên khí Tiên giới dạng lỏng cuồn cuộn chảy ra từ trong đại môn này.
Lượng nguyên khí Tiên giới dạng lỏng này thong qua lỗ khóa cự đại kia, bất quá cũng chỉ có một phần truyền tới Thế Giới Chi Thụ, sau đó tiến vào trong động thiên trong thân thể Phương Hàn, lượng nguyên khí hấp thụ còn cường đại hơn rất nhiều lần so với Phương Hàn hấp thụ nguyên khí Tiên giới.
Vạn Thọ Cảnh một ngày hấp thụ nguyên khí Tiên giới có thể ngưng luyện một trăm viên Thuần Dương Đan, Bất Tử Chi Thân là một ngàn tới mấy ngàn viên. Cường giả Động Thiên Cảnh là một vạn đến mấy vạn viên. Hiện tại Phương Hàn còn cường hoành hơn mấy lần so với cao thủ Động Thiên Cảnh bình thường, ngưng luyện được năm mươi vạn viên.
Mà hiện tại Thế Giới Chi Thụ hấp thu nguyên khí Tiên giới dạng lỏng, Phương Hàn cảm giác được số lượng còn gấp trăm lần bản thân mình. Mỗi ngày có thể ngưng luyện được năm ngàn vạn viên Thuần Dương đan.
Loại này năng lực hấp thụ nguyên khí này chỉ sợ còn ngang với cường giả Thiên Vị Cảnh.
Nói cách khác hiện tại Phương Hàn căn bản sẽ không thiếu nguyên khí, sức chiến đấu trong Thiên Vũ Chi Khố còn cường hãn hơn rất nhiều so với bên ngoài, sử dụng các loại thần thong trong ba nghìn đại đạo, quyền pháp hung bạo, cũng có thể phát huy được ra uy lực lớn nhất, nếu như có thể khổ tu trong Thiên Vũ Chi Khố này, tốc độ khẳng định sẽ nhanh như khoái mã, cảnh giới sẽ đề thăng nhanh chóng không thể tưởng tượng nổi.
“Hoang Thần Chi Thi? Thế Giới Chi Thụ của ta cư nhiên cso thể câu thông với Hoang Thần Chi Thi? Là thứ then chốt nhất trong Thiên Vũ Chi Khố? Xem ra hết thảy dự đoán của ta đều không sai.” Phương Hàn thầm chấn động.
Hắn vẫn luôn hoài nghi Hoang Thần Chi Thi chỉ sợ là một bộ phận của Thế Giới Chi Thụ, nhưng bây giờ có tám chin phần mười là sự thật. Nếu là như vậy bản thân mình sẽ có đại tiện nghi ở trong này chiếm bảo bối, thậm chí có quyền khống chế bảo khố này.
“Phương Hàn, vì sao ngươi có thể hấp thu nguyên khí Tiên giới, hơn nữa lượng nguyên khí Tiên giới hấp thu còn ngang với cả cao thủ Hỗn Động Cảnh.” Nhân Hoàng Bút cũng chấn động, tựa hồ như đã phát hiện ra động tĩnh của Phương Hàn.
“Đúng rồi, tiền bối, ngài hẳn rất quen thuộc với Thế Giới Chi Thụ phải không? Đầu mối then chốt của Thiên Vũ Chi Khố chính là Hoang Thần Chi Thi, cũng có thể là thân cây Thế Giới Chi Thụ, bị Bàn Vũ Tiên Tôn luyện chế thành pháp bảo, cho nên nó mới có thể hấp thụ nguyên khí Tiên giới. Thậm chí có thể hấp thu Thần tộc.” Phương Hàn đem cảm thụ cùng nghi vấn trong lòng nói cho Nhân Hoàng Bút.
“Đúng vậy! Hoang Thần Chi Thi chính là Thế Giới Chi Thụ, năm đó thời điểm Tam Hoàng còn tồn tại Thế Giới Chi Thụ vẫn còn tồn tại, ta đã tận mắt thấy Thủy Tổ Thánh Vương của Thần Tộc xuất thủ, dùng Tạo Hóa thần khí, là một cây đại phủ cự đại không biết tên chặt đứt nó, khiến cho linh khí của nó hoàn toàn biến mất, mà vật duy nhất uy hiếp Thần tộc cũng triệt để biến mất. Còn thân cây cự đại bị Thủy Tổ Thánh Vương cầm đi kiến tạo Hư Thần giới, thế nhưng một số mảnh vỡ của nó lại tán lạc trong thiên địa, một khối mảnh vỡ căn cơ trọng yếu nhất đã rơi vào trong tay ngươi, được ngươi dùng Thanh Đế Mộc Hoàng Công của Đại Ngũ Hành Thuật rửa sạch, cho nên nó mới có thể kích phát sinh cơ.” Nhân Hoàng Bút nói, trên mặt cũng lộ ra vẻ vui mừng: “Nếu như là vậy, Thiên Vũ Chi Khố này rất có thể có duyen với ngươi.”
“Nói như vậy chỉ có Thế Giới Chi Thụ của ta mới là duy nhất, mảnh vỡ còn lại của Thế Giới Chi Thụ đều không thể luyện chế thành cây giống?” Phương Hàn vui vẻ hỏi.
“Đúng vậy, ngươi thu được khối mảnh vỡ kia chính là căn cơ của toàn bộ Thế Giới Chi Thụ. Cũng không biết tại sao khi bị Cự Phủ của Thủy Tổ Thánh Vương bổ đứt mà mảnh vỡ bộ rễ còn có thể chứa sinh cơ? Điều này thật ra thi ta cũng không biết. Nhưng mà bởi vậy có thể nhìn ra ngươi chính là người có thiên đại cơ duyên.” Nhân Hoàng Bút tựa hồ như rơi vào ký ức xa xưa: “Hiện tại lượng nguyên khí mà ngươi hấp thụ tương đương với Trường Sinh lục trọng Thiên Vị Cảnh đỉnh phong, nhưng mà chất lượng nguyên khí của ngươi lại ở trạng thái dịch, lượng hấp thu sẽ cường đại hơn, cho nên ngươi hoàn toàn có thể thúc dục được tuyệt phẩm đạo khí. Đáng tiếc Thê Giới Chi Thụ của ngươi nếu như có thể tìm được nhiều mảnh vỡ hơn nữa, đừng nói là một kiện tuyệt phẩm đạo khí, cho dù năm sáu kiện cũng có thể thúc dục được.”
“Là như vậy sao? Ta phải chuẩn bị thật tốt, thu thập toàn bộ tuyệt phẩm dạo khí Ngũ Hành để tế luyện Đại Ngũ Hành Thuật mới được.”
Trong lòng Phương Hàn đang vẽ ra một bức tranh tốt đẹp, thu lấy kiện tuyệt phẩm đạo khí của Bàn Vũ Tiên Tôn, hoàn toàn luyện chế thành pháp bảo của mình. Như vậy khi xuất thủ trấn áp địch nhân sẽ là chuyện dễ dàng, tốt đẹp cỡ nào?
Nhưng mà hiện tại với pháp lực của hắ, một kiện tuyệt phẩm đạo khí cũng không thể thúc dục được. Năm kiện tuyệt phẩm đạo khí, cho dù hắn vắt kiệt lực cũng không thể nhúc nhích được mảy may.
Hiện tại tuy Phương Thanh Tuyết có Bạo Lôi chi thành, thế nhưng cũng không thể nào phát huy được uy lực của Bất Hủ Cổ Lôi Pháo.
Nếu nàng có thể không ngừng thúc dục Cổ Lôi Pháo lien xạ, cao thủ Giới Vương Cảnh cũng phải bỏ trốn mất dạng, tránh thoát khỏi công kích nhưng mà mỗi lần Bất Hủ Cổ Lôi Pháo kích xạ ít nhất sẽ phải tiêu hao mười tỷ Thuần Dương đan, muốn lien tục oanh kích, trừ phi là tiên nhân chân chính mới có thể làm được.
Trong lúc nói chuyện, Phương Hàn hung hăng truyền nguyên khí vào trong cơ thể Phương Thanh Tuyết, Phong Dao Quang, câu thông tiên khí với các nàng: “Thanh Tuyết sư tỷ, Dao Quang sư tỷ, ta có thể hấp thu đủ tiên khí thể lỏng, hiện tại sẽ chuyển cho các tỷ một phần, các không cần lo lắng chuyện pháp lực tiêu hao. Hoa Thiên Đô cho rằng chúng ta tiêu hao quá lớn, lại không biết rằng ta có thứ thần kỳ, diệu dụng như thế, lần này ta sẽ khiến cho hắn chết không có chỗ chôn.”
“Thương Sinh Đại Ấn ở phía trước đó. Không biết là loại bảo khố gì?” Đột nhiên lúc này Thất công chúa của Thanh Khâu Sơn Hồ lên tiếng, sau đó nàng cũng cảm nhận được nguyên khí Tiên giới thể lỏng tiến tới, nàng không khỏi vui mừng nói: “Phương Hàn, ngươi quả nhiên là người có đại cơ duyên, nhất định sẽ chiếm được nhiều chỗ tốt trong này. Xem ra Hồ Tộc chúng ta hợp tác với ngươi cũng chiếm được thiên đại tiện nghi rồi.”
“Cũng không có cái gì, chỉ cần ngươi phụ trợ ta lấy được Hoang Thần Chi Thi là được rồi.” Thần sắc của Phương hàn trở nên ngưng trọng, đánh giá bốn phía.
Phi hành trong Thiên Vũ Chi khố phi thường khó khăn. Khắp nơi đều tràn ngập Hỗn Độn chi khí, không có một mảnh đất để đặt chân, chỉ có thể không ngừng tiêu hao pháp lực lăng không trên không trung.
Hơn nữa Hỗn Độn chi khí có lực cản cự đại, giống như di chuyển qua thủy ngân vậy. Còn gian nan hơn vạn lần so với khi phi hành bình thường, đủ loại không gian điên đảo muốn xé rách thân thể.
Đột nhiên lúc này ở bên trong Hỗn Độn Chi Khí trước mắt xuất hiện một tòa cung điện bốn mặt vuông cự đại, tòa cung điện này rất hoang vu, trên những bậc thang phủ đầy rong rêu, tựa hồ như đã bị bỏ hoang rất lâu rồi.
“Khí tức của Thương Sinh Đại Ấn ở trong tòa cung điện này.” Thất công chúa nói, kim đồng hồ trên mặt la bàn trong tay rung lên chỉ về phía cung điện trước mặt.
“Nhân Hoang bút tiền bối, chúng ta cùng nhau tiến vào thôi.”
Phương Hàn nhắm mắt lại trầm tư một hồi.
“Có người đến.” Nhân Hoàng Bút cũng không động, chẳng qua chỉ nhìn về phía trước, quả nhiên ở bên trong Hỗn Độn chi khí khôn cùng xuất hiện một bóng ảnh bạch sắc đang phi thân mà tới, đáp xuống bậc thang của tòa cung điện vuông kia.Bóng ảnh bạch sắc này mặc một bộ nho phục, khí chất cao nhã, thế nhưng khí tức sâu kín bên trong rất bá đạo, là Ma chủ khiến cho thiên địa đều phải coi ta là chúa tể.
“Tiên Thiên Đại Đế, Ứng Tiên Thiên.”
Phong Dao Quang thốt lên.
Nam tử này không ngờ lại chính là đệ nhất cao thủ Ma đạo của Huyền Hoàng đại thế giới, Tiên Thiên Ma Tông Đại Đế Ứng Tiên Thiên. Cái thế cường giả trường sinh bí cảnh đệ lục trọng Thiên Vị Cảnh đỉnh phong.
“Là các ngươi? Phương Hàn, Phong Dao Quang Phương Thanh Tuyết? Còn nữa…” Tiên Thiên Đại Đế lập tức cũng thấy được bọn người Phương Hàn. “Vũ Hóa Môn các ngươi cũng tới, dựa theo đạo lý người của Vũ Hóa Môn tới đây hẳn là Hoa Thiên Đô mới đúng chứ, tại sao lại là các ngươi? Phương Hàn, không ngờ ở đâu cũng có thể thấy được bong của ngươi…”
Thanh âm kinh ngạc của Vị đệ nhất cao thủ Ma đạo này đột ngột ngừng lại, bởi vì hắn đã nhìn thấy Nhân Hoàng Bút.
“Hử? Truyền nhân của Tiên Thiên đại đạo? Công pháp của thượng cổ Tiên Thiên giáo chủ. Tiên Thiên giáo chủ cư nhiên còn lưu lại Đạo thống, sự thực là kỳ lạ quý hiếm. Năm đó Tiên Thiên giáo chủ đảo loạn nhân đạo thiếu chút nữa rung chuyển căn cơ của Nhân Hoàng, sau khi bị Nhân Hoàng tru sát, đạo thông toàn bộ tiêu tán, không ngờ vẫn có người thừa kế.”
Nhân Hoàng Bút lạnh lung nhìn Ứng Tiên Thiên.
“Nhân Hoàng Bút? Cảnh giới thiên địa nhất thể, Tạo Hóa thần khí!” Ứng Tiên Thiên cũng lạnh lùng nhìn Nhân Hoàng Bút, toàn thân tản mát ra một tia khí tức băng lãnh, trong một sát na khí tức liền biến thành một người hoàn toàn khác, thân thể trở nên mê võng.
“Tiên Thiên đại đạo không thuộc ba nghìn đại đạo, nhưng mà cũng xem như một loại thần thông thượng cổ cực kỳ lợi hại. Cư nhiên có thể chống lại Nhân Hoàng, lợi hại. Khó trách Tiên Thiên Đại Đế chính là đệ nhất Ma đạo.”
Trong lòng Phương Hàn khẽ động, đột nhiên tiến lên nói: “Tiên Thiên Đại Đế, lần này cư nhiên ngươi cũng tới Thiên Vũ Chi Khố tầm bảo, xem ra ngươi cũng biết không ít bí mật trong bảo khố này, cho nên mới nương theo thời không triều tịch giảm bớt mà tiến vào. Mà ta cũng biết ngươi đã khiêu chiến cùng Tô Tú Y, Tô Tú Y là địch nhân của ta, ta muốn giết hắn. Ta có một loại nguyên tắc, đó chính là địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, cho nên có thể nói ngươi là bằng hữu của ta, ân oán lúc trước của ngươi cùng Nhân Hoang Bút tiền bối hãy bỏ qua, chúng ta hợp tác, thế nào?”
“Bằng hữu?” Tiên Thiên haha cười: “Ứng Tiên Thiên ta tung hoành Ma đạo mấy ngàn năm, từ sau khi Hoàng Tuyền Đại Đế chết đi, ta đã là Ma đạo đệ nhất nhân, chưa từng có người khiêu chiến uy nghiêm của ta, hiện tại làm bằng hữu của một tên tiểu bối, liên thủ cùng nhau? Ứng Tiên Thiên ta cho tới bây giờ vẫn độc lai độc vãng, ở bên trong Thiên Vũ Chi Khố này cực kỳ nguy hiểm, ta và ngươi là một tiên một ma, đều vì ích lợi mà tới, loại chuyện liên thủ làm bằng hữu này được thì ít mà mất thì nhiều, thôi đi, tránh việc người ở phía sau án một đao. Tên tiểu bối ngươi cũng làm không ít chuyện đâm một đao sau lưng người khác đúng không?”
Last edited by Minh Huệ; 01-06-2011 at 09:48 PM.
Đã có 61 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Minh Huệ
“Ứng Tiên Thiên này nói như vậy, xem ra là khinh thường ngươi đó, Phương Hàn!”
Phương Thanh Tuyết nghe thấy Ứng Tiên Thiên nói vậy, sắc mặt lập tức trở nên băng lãnh, dưới mắt Ứng Tiên Thiên không còn ai, thật cuồng ngạo bá đạo, mặc dù là bản sắc của Đại Đế Ma đạo, nhưng nếu như coi thường Phương Hàn, điều đó làm cho nàng rất khó chịu.
“Ứng Tiên Thiên, lời này của ngươi là xem thường Phương Hàn sao? Ngươi tung hoành Ma đạo là lão hổ không có trong núi, hầu tử xưng vương. Đao thuật Ma Môn của ngươi so với Tâm Ma lão nhân thì thế nào? So với Hoàng Tuyền Đại Đế thì như thế nào? Năm đó thời điểm ta tung hoành Tiên giới còn không biết ngươi ở chỗ nào? Chỉ sợ còn chưa đủ tư cách làm nô lệ cho ta.” Phương Thanh Tuyết tiến lên một bước.
“Điện Mẫu chuyển thế Phương Thanh Tuyết.” Ứng Tiên Thiên nghe vậy, không tức mà ngược lại cười: “Đoàn người của ngươi to mồm nhỉ, chẳng lẽ cho rằng có thể làm gì được ta? Nhưng mà Phương Thanh Tuyết, mặc dù ngươi là thượng cổ Điện Mẫu, thế nhưng tất cả vinh quang của ngươi cũng đã tan tành rồi, hiện tại ngươi chỉ có một thân phận, là đệ tử của Vũ Hóa Môn mà thôi. Tuy ngươi chiếm được tuyệt phẩm đạo khí Bạo Lôi Chi Thành thế nhưng cũng chỉ là phí của trời, căn bản không thể điều động được nó. Cảnh giới của ngươi quá thấp. Như vậy ngươi nói bổn đế là lão hổ không có trong núi, hầu tử xưng vương, vậy bổn đế sẽ đánh cuộc cùng với ngươi, thế nào?”
“Đánh cuộc gì?” Hàng lông mày của Phương Thanh Tuyết hơi nhếch lên, cũng không biết Ứng Tiên Thiên muốn làm gì.
“Cuộc đổ ước này cũng không có gì, ngươi nói ta không xứng làm đầy tớ của ngươi, ta cũng không tức giận, bởi vì trái tim của nhi tử ta ở trên người ngươi.” Ứng Tiên Thiên đột nhiên bước lên một bước, cả không gian run rẩy: “Thủ đoạn mạnh nhất của ngươi chính là Bất Hủ Cổ Lôi Pháo, trong truyền thuyết nó có thể xuyên thủng tới điểm cuối của thiên địa, có thể trực tiếp xuyên qua Tiên giới, đương nhiên đây là thời điểm khi ngươi còn là thiên quân mới có thể phát được ra, nhưng mà hiện tại ngươi mới tu luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh tam trọng Động Thiên Cảnh, uy lực của khẩu pháo này cũng chỉ phát huy được một phần nhỏ, như vậy ta liền đứng ở đây tiếp một kích Bất Hủ Cổ Lôi Pháo của ngươi. Nếu như ngươi đủ làm ta tổn thương dù chỉ một chút, ta sẽ đem Tiên Thiên Ma Tông tặng cho ngươi làm nô đãi, chẳng những là thế, ta còn làm người hầu của ngươi, ngược lại nếu như ngươi không thể làm ta tổn thương, ngươi sẽ phải đáp ứng ta, làm vợ của con trai ta, thế nào?”
Trong lúc nói chuyện, giọng nói của Ứng Tiên Thiên rất chậm rãi, nhưng lại rất tự tin, còn có một loại khí thế tuyệt phách.
Hơn nữa tựa hồ như mỗi thời mỗi khắc hắn đều bức bách bản thân phải đánh cuộc. Muốn bản thân lúc nào cũng ở trong hoàn cảnh mạo hiểm, đùa giỡn với thiên mệnh.
Bất Hủ Cổ Lôi Pháo của Phương Thanh Tuyết có uy lực cực lớn, cho dù nhân vật Trường Sinh Bí Cảnh thất trọng tu luyện ra thế giới cũng phải tránh đi, mà Ứng Tiên Thiên cư nhiên lại ăn nói rất chắc chắn, dám đứng nguyên tại chỗ tiếp một quả pháo kích, lông tóc cũng không hao tổn, nếu như bị thương, sẽ làm nô lệ cho Phương Thanh Tuyết. Đây quả thực là một hành vi điên cuồng.
Mà ngay cả Nhân Hoang Bút nghe thấy lời này cũng giật mình, sắc mặt cũng khẽ biến.
Phương Hàn càng biến sắc, trái tim đập mạnh hơn. Phương Hàn cũng khó nhìn thấu loại nhân vật như Ứng Tiên Thiên này, cảm giác giống như Phong Bạch Vũ vậy, thâm sâu khó lườn, đều thuộc loại cáo già, chưa bao giờ chịu thiệt, mình cùng hắn đổ ước, chỉ sợ không chiếm được tiện nghi gì. Hắn đột nhiên đưa ra cuộc đổ ước này chỉ sợ trong đó có âm mưu không nhỏ.
“Lão ma đầu này rốt cuộc có chủ ý gì, chắc chắn sẽ không bắn tên không đích, thoáng cái tự đem tự do của mình ra đánh cuộc.” Phương Hàn âm thầm suy đoán.
“Ngươi nói thật?”
Phương Thanh Tuyết nghe Ứng Tiên Thiên nói vậy…Nàng thoáng trầm tư, sau đó nhấn mạnh từng chữ?
“Tự nhiên là thật, Ứng Tiên Thiên ta chưa từng nói dối!” Ứng Tiên Thiên cười dài nói: “Ta chính là đệ nhất Đại Đế Ma Môn, nếu như nói láo vậy còn mặt mũi nào nữa? Huống chi nửa năm sau ta cùng quyết đấu sinh tử với Tô Tú Y, nếu như ta lùi bước, cuộc chiến này sẽ lưu lại tâm ma, cũng coi như thua. Thế nào? Phương Thanh Tuyết, ngươi chính là Điện Mẫu chuyển thế, ngươi có dám đánh cuộc một lần hay không? Nếu không dám, bổn đế cũng không phụng bồi ngươi nữa, chúng ta đường ai nấy đi, cũng đừng nói cái gì liên minh bằng hữu nữa….Tiên Đạo bất lưỡng lập. Hơn nữa vị tiểu bằng hữu Phương Hàn bên cạnh ngươi kia mưu kế đa đoan, chỉ sợ lão ma đầu ta đây cũng bị tính toán, cũng sẽ lọt vào độc thủ của hắn. Làm bằng hữu của hắn? Ta không có phúc khí như vậy.”
“Ứng Tiên Thiên, ngươi cho rằng bản thân am hiểu Tiên Thiên Thần Toán là có thể ở chỗ này diễu võ dương oai sao? Lần này ngươi tự tin đánh cuộc như vậy, không sợ mình bị biến thành nô lệ sao?”
Phong Dao Quang bước ra, gắt gao nhìn Ứng Tiên Thiên.
“Thì ra nữ nhi của Tiểu Hoàng, năm đó ta nói với Tiểu Hoàng, tên Phong Bạch Vũ là kẻ không đáng tin, đáng tiếc Tiểu Hoàng không nghe lời ta, cho nên mới bị lừa, rơi vào kết cục thêm thảm.” Ứng Tiên Thiên thở dài một tiếng nói.
“Hừ! Phong Bạch Vũ không phải là kể tố, ngươi cũng chẳng tốt hơn hắn được bao nhiêu, nữ nhân đối với ngươi mà nói chỉ là ái thiếp trong cung, ít nhất Phong Bạch Vũ còn thủy chung như một.” Phong Dao Quang liên tục cười lạnh nói: “Tiên Thiên Thần Toán của ngươi ở trước mặt ta chẳng đáng nhắc tới.”
“Ta biết, năm đó Tiểu Hoàng đem khí linh của Thiên Hoàng Kính phong ấn trong thẩn thể ngươi. Khiến cho ngươi trở thành khí linh chuyển thế của Thiên Hoàng Kính, thành tựu cực cao, cũng bởi vậy mà ngươi mói có thể học được Hồng Mông thiên đạo, là thần thong mà Hồng Mông đạo nhân sáng tạo ra, thế nhưng cảnh giới của ngươi quá thấp, sau khi bước vào thiên vị mới chính thức có thể hiểu được thiên cơ.” Ứng Tiên Thiên cười nhạt nói: “Được rồi, hiện tại không đề cập tới chuyện năm đó giữa ta, Phong Bạch Vũ, Tiểu Hoàng nữa, đó chẳng qua chỉ là chuyện mây khói mà thôi. Sau khi quyết chiến cùng Tô Tú Y, hoàn toàn giết chết hắn, tìm được Hoàng Thư, một thân thần thong, ta sẽ thống nhất Ma đạo, đến lúc đó sẽ đi Vô Cực Tinh Cung cứu Tiểu Hoàng ra, để nàng nhìn xem rốt cục ai mới là người đáng tin.”
“Hãy bớt sàm ngôn đi, Ứng Tiên Thiên, ngươi sẽ đứng yên bất động không bay, đón đỡ một kích Bất Hủ Cổ Lôi Pháo của ta?” Phương Thanh Tuyết áp tay xuống.
“Đúng vậy.”
Ứng Tiên Thiên cười nhạt, bộ dạng giống như đã tính trước, căn bản không thèm để ý. Khiến hắn càng thêm bí hiểm. Cũng không biết là hắn đang tính toán cái gì.
Nghe đồn Ứng Tiên Thiên chưa bao giờ chịu thiệt, đó là vì hắn luôn dung mưu rồi mới động. Mỗi một câu của hắn cũng không phải là bắn tên không đích.
“Phương Thanh Tuyết, nghe đồn ngươi là người tiến nhập vào Vĩnh Sinh chi môn đánh cắp một tia vận mệnh, loại người như ngươi cũng phải tính toán khi đối phó với ta sao? Xem ra chuyện ngươi đánh cắp vận mệnh là giả rồi? Ta thật khó tưởng tượng ra một người đánh cắp vận mệnh lại có thái độ do dự như vậy.” Ứng Tiên Thiên thở dài nói.
“Ứng Tiên Thiên, ngươi nghĩ rằng ta không biết ngươi đang tính cái gì sao?” Phương Hàn đột nhiên lạnh lùng nói: “Tu vi của ngươi là Thiên Vị Cảnh đỉnh phong, còn thiếu một bước nữa có thể đột phá Giới Vương Cảnh, tu luyện thành thế giới của mình? Hiện tại động thiên của ngươi nhất định cần một loại lực lượng cực kỳ cường đại mới sinh ra lột xác, giản đơn sẽ biến thành phức tạp tạo ra thế giới chi lực.”
Ứng Tiên Thiên nghe xong Phương Hàn nói, trong ánh mắt lóe lên dị quang, sau đó mỉm cười nói: “Phương Hàn, ngươi thật sự là một kẻ có đầu óc thâm sau, nếu không phải còn thiếu kinh nghiệm, e rằng sẽ làm cho tiên ma hai đạo rung chuyển.”
“Hừ, Ứng Tiên Thiên, ngươi cũng quá coi thường ta rồi, rung chuyển tiên ma hai đạo thì tính là gì. Nói thật rất a còn không thèm để tiên ma hai đạo môn phái tại Huyền Hoàng đại thế giới vào trong mắt, mục tiêu của ta chính là ba nghìn đại thế thế, thậm chí cả Tiên Giới, Chư Thiên vũ trụ.” Phương Hàn nói: “ Ngươi có chủ ý với Thanh Tuyết sư tỷ, cũng là có chủ ý với ta, nhưng mà mục đích của ta khi tới Thiên Vũ Chi Khố này chính là lấy bảo bối, không phải xung đột cùng ngươi, nếu như ngươi còn tiếp tục tính toán chúng ta, ta đây chỉ có thể thi triển ra thủ đoạn độc ác, đem đại vị Tiên Thiên Đại Đế của ngươi ném vào trong Hoàng Tuyền Đồ, hơn nữa còn tiêu diệt cả Tiên Thiên Ma Tông, nhi tử của ngươi, ái thiếp của ngươi, hết thảy đều bị ta giết chết.”
“Thủ đoạn độc ác.” Ứng Tiên Thiên nghe xong lại không hề tức giận, nói: “Không tệ, không tệ, ngươi đã kế thừa được phong cách của Hoàng Tuyền Đại Đế, nhưng mà nếu như ta đoán đúng, Vũ Hóa Môn hẳn là chuẩn bị diệt môn đấy.”
“Vậy sao? Tiên Thiên Thần Toán của ngươi quả nhiên thần kỳ, nhưng mà Phong Bạch Vũ nếu dễ dàng để cho môn phái bị diệt như vậy cũng không phải là Phong Bạch Vũ nữa.” Phương Hàn gõ gõ ngón tay: “Nếu Vũ Hóa Môn bị diệt, ta vừa vặn có thể thành lập một Vũ Hóa Môn mới, cũng không tồi, một môn phái tiên đạo nhất định phải được tắm qua biển lửa rồi trọng sinh, mới có thể bài trừ được ung nhọt, một lần tỏa ra sinh cơ dồi dào.”
“Phương Hàn, không cần tốn nước bọt cùng hắn, ta sẽ đánh cuộc với hắn, để hắn và Tiên Thiên Ma Tông của hắn hoàn toàn làm nô lệ cho ta.” Phương Thanh Tuyết phất tay cản Phương Hàn lại, không cho hắn nói thêm nữa.
“Sư tỷ, tuyệt đối không thể dây dưa cung tên Ứng Tiên Thiên này, vừa rồi ta nói nhiều với hắn như vậy chính là vì muốn tìm ra một điểm sơ hở trên người hắn. Thế nhưng chỉ sợ khó có thể tìm được một điểm sơ hở của người này.” Phương Hàn lập tức truyền âm nói.
“Cũng không có gì.” Phương Thanh Tuyết thảm nhiên nói: “Ta là người đánh cắp vận mệnh, là chúa tể thiên mệnh, một tên Ứng Tiên Thiên nho nhỏ thì tính là gì? Không quản hắn có âm mưu gì, đều không có vấn đề.”
“Sư tỷ đã có long tin như vậy ta đây cũng không ngăn cản nữa.” Phương Hàn biết, tính tình của Phương Thanh Tuyết vô cùng kiên cường, căn bản mình không thể ngăn được nàng.
“Ứng Tiên Thiên, ngươi đứng bất động tại đó, đỡ một kích của Bất Hủ Cổ Lôi Pháo, để ta nhìn xem ngươi rốt cuộc có lực lượng gì.” Phương Thanh Tuyết bước ra một bước, trên thân thể xuất hiện một cỗ khí tức khó hiểu.
Bạo Lôi chi thành từ từ xuất hiện trên đỉnh đầu nàng, mà thân ảnh của Xiển Niếp Niếp lại hiện ra trong Lôi Thành, dùng ánh mắt tức giận nhìn Ứng Tiên Thiên.
“Ngươi tên là Ứng Tiên Thiên, cùng đánh cuộc với mụ mụ ta? Ngươi sẽ không có nửa điểm cơ hội đâu, nhưng với tu vi của ngươi nếu như có thể bước vào Giới Vương Cảnh, làm nô lệ cho mụ mụ ta coi như tạm chấp nhận được.”
“Phương Thanh Tuyết, thi triển thủ đoạn đi!” Ứng Tiên Thiên cũng không thèm nhìn Niếp Niếp, hắn chắp tay đứng thẳng, không hề nhúc nhích.
“Nhân Hoàng Bút tiền bối, ngài xem Ứng Tiên Thiên rốt cuộc có thể chịu nổi hay không?” Phương Hàn hỏi.
“Tiểu tử này là dư nghiệt của Tiên Thiên giáo chủ, kẻ đã đảo loạn nhân đạo, hắn có quỷ kế đa đoan, ngay cả Nhân Hoàng còn đau đầu, không thể không đề phòng, nhưng mà thượng cổ Điện Mẫu là người đánh cắp vận mệnh, chí cao vô thượng, ta lại muốn nhìn xem song phương sẽ thi triển ra thủ đoạn gì.”
Last edited by Minh Huệ; 01-06-2011 at 09:49 PM.
Đã có 67 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Minh Huệ
Phương Hàn có vẻ khẩn trương, Ứng Tiên Thiên là một tên cáo già. Am hiểu Tiên Thiên Thần Toán, lợi hại giốn Phong Bạch Vũ, đều là những kẻ mà Phương Hàn không thể nhìn thấu. Hắn đã đem tự do của mình ra đánh cuộc, nhất định là có thủ đoạn vô thượng để hóa giải Bất Hủ Cổ Lôi Pháo của Phương Thanh Tuyết.
Lần đánh cuộc này, là giữa hai đại nhân vật không sợ trời không sợ đất. Chính là một cuộc đổ ước khá lớn.
Ứng Tiên Thiên vẫn đứng im tại chỗ, tựa hồ như đã chuẩn bị xong, dùng động thiên mà mình khổ luyện đối kháng với Phương Thanh Tuyết. Một kích của Bất Hủ Cổ Lôi Pháo sẽ phân thắng bại.
Sau khi xuất ra Bạo Lôi chi thành, Phương Thanh Tuyết cũng không xuất thủ, mà hít một hơi thật sâu, một cỗ pháp lực lưu chuyển trong cơ thể, đồng thời một số khí lưu số mệnh cũng xuất hiện, lưu chuyển trên thân, tuy vô hình vô ảnh thế nhưng ai cũng có thể nhìn ra nàng đang vận chuyển pháp lực thi triển ra một kích trí mạng.
Y phục của nàng không gió mà động, bắt đầu lung lay, một thân y phục bạch sắc, hoa văn Lôi Điện cổ xưa hiện ra, kết thành rất nhiều phù trận.
Ứng Tiên Thiên trông bộ dạng này của Phương Thanh Tuyết, sắc mặt khẽ biến, trở nên rất ngưng trọng, nguyên bản hai tay chắp sau lưng cũng từ từ buông ra, mười ngón tay rung lên, trên mặt hiện ra dòng khí lưu bạch cốt, tựa hồ như đang ngưng kết thành một loại đại trận phòng ngự nhằm ngăn một kích của Phương Thanh Tuyết.
“Ứng Tiên Thiên, vô ích thôi, hết thảy thủ đoạn của ngươi đã bị ta nhìn thấu, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết cái gì là uy lực của người đánh cắp vận mệnh.” Ánh mắt Phương Thanh Tuyết nhắm chặt lại, sau đó mạnh mẽ mở ra, thanh âm mênh mông mà rõ to từ trong miệng nàng phát ra.
“Trong thiên địa, vận mệnh vĩnh hằng, lực lượng của ngươi lưu chuyển cùng dòng song thời gian, không gian, sinh tử, luân hồi, tất cả chúa tể điều bị lựuc lượng của ngươi chinh phục,lực lượng của vận mệnh không gì sánh kịp, uy nghiêm của vận mệnh nắm giữ Chư Thiên, Vĩnh Sinh chi môn cũng không trấn áp được sự hiện hữu của ngươi…”
Cũng không biết Phương Thanh Tuyết lẩm bẩm đoạn kinh văn gì, ầm ầm, trên đỉnh đầu của nàng xuất hiện một cỗ lực lượng không biết tên cư nhiên xuyên qua thời gian không gian phong tỏa, thậm chí xuyên qua phong tỏa của Thiên Vũ Chi Khố, cảm ứng tới một nơi kỳ diệu.
Ứng Tiên Thiên loáng thoáng có thể thấy được trên đỉnh đầu Phương Thanh Tuyết tựa hồ như hiện ra một hư ảnh đại môn, đại môn này không phải là cánh cửa của Tiên Giới, cũng không hề có lực lượng, thế nhưng còn cổ xưa rất nhiều, rất nhiều so với cánh cửa tiên giới, khí tức lâu dài căn bản không cánh nào tưởng tượng. Không ai có thể thấy rõ hình thể của đại môn này, thế nhưng trên mặt cánh cửa này tựa hồ như có một hàng chữ rất cổ xưa, văn tụ rất cổ xưa, có vài phần tương tự giống như Thiên Vũ Chi Khố : “Thiên địa hủ mà ta không hủ, nhật nguyệt diệt mà ta bất diệt.” Hoàng phi có hai chữ to “VĨNH SINH”.
Chứng kiến hư ảnh đại môn này, sắc mặt của Ứng Tiên Thiên rốt cục cũng thay đổi.
“Trong thiên địa, tiên giới là siêu việt, là chí cao vô thượng, trong hư vô mờ mịt, cho dù tiên nhân cũng không thể tìm kiếm, không cách nào nhìn thấy được bản thể của Vĩnh Sinh!” Ưng Tiên Thiên gào to một tiếng, hắn là người có kiến thức phi phàm, đã đọc ra rất nhiều bí tàng Đạo gia cổ xưa, biết ở Tiên giới có tồn tại Vĩnh Sinh chi môn, Vĩnh Sinh chi môn này là nguồn cội, là nơi xuất ra ba nghìn đại đạo.
Nhưng mà bóng dáng của Vĩnh Sinh chi môn trên đầu Phương Thanh Tuyết cũng không phải là Vĩnh Sinh chi môn chân thật, mà là một điểm lạc ấn còn sót lại qua trăm ngàn kiếp trí nhớ của nàng.
Thời điểm đã từng là Điện Mẫu Thiên Quân, nàng từng tới Vinh Sinh chi môn. Bới vậy cho nên trí nhớ về Vu Vĩnh chi môn đã khắc sâu trong trí nhớ lạc ấn của nàng, cho dù trải qua trăm ngàn thế cũng không phai mờ.
Chỉ là liếc mắt nhìn thấy hình thể của Vĩnh Sinh chi môn tại trong linh hồn lặc ấn đã có uy lực như vậy. Thế nhưng nếu là Vĩnh Sinh chi môn chân thật, nếu hiển hiện ở trước mẳt sẽ thế nào?
Vĩnh Sinh chi môn, cho dù tiên nhân trên Tiên giới cũng không thể gặp, chỉ có nhân vật tìm hiểu tạo hóa như Hồng Mông đạo nhân, Thế Gian Tự Tại Vương Phật, Thủy Tổ Thánh Vường của Thần tộc mới có cơ hội nhìn thấy.
“Vĩnh Sinh chi môn? Đây là Vĩnh Sinh chi môn mà Phương Thanh Tuyết đã nhìn thấy qua? Nghe đồn người có thể nhìn thấy Vĩnh Sinh chi môn đều có cơ duyên rất lớn. Cho dù Tam Hoàng cũng chưa từng được thấy Vĩnh Sinh chi môn. Phương Thanh Tuyết này cư nhiên có thể thi triển ra Đạo thuật kỳ quái, đem Vĩnh Sinh chi môn trong ấn tượng hiển hiện ra thông qua Đạo thuật! Đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi. Vĩnh Sinh chi môn này mặc dù không có lực lượng, thế nhưng lại mang ý trí cường đại, đến từ Tiên giới chí cao vô thượng, là thứ mà Chu Thiên Thần Tiên Phật Ma đều muốn truy cầu, đủ có thể làm tan rã ý chí của bất cứ kẻ nào.”
Nhân Hoàng Bút cũng khiếp sợ.
Chỉ có người từng thấy Vĩnh Sinh chi môn chính thức mới có thể làm ra rung động trong linh hồn lạc ấn.
“Bất Hủ Cổ Lôi Pháo, nhận lấy ý trí của ta. Nhận lấy ý trí của Vĩnh Sinh chi môn đánh tan hết thảy, không ai có thể ngăn cản được lực lượng của ngươi, thiên địa hủ mà ta bất hủ, nhật nguyệt diệt mà ta bất diệt, không người nào có thể áp dảo được ý chí của Vĩnh Sinh.”
Khẩu pháo lớn đồng đen lại lần nữa hiện lên trong Bạo Lôi chi thành, trên thân nó lóe ra Lôi Đình chói lọi, mà hư ảnh “Vĩnh Sinh chi môn” trên đỉnh đầu Phương Thanh Tuyết cũng đột nhiên hạ xuống đầu nhập vào trong hư ảnh của Bất Hủ Cổ Lôi Pháo.
Oanh long!
Bất Hủ Cổ Lôi Pháo một nữa được thúc dục, Hồng hoang, Thái Cổ, Thái Sơ, Tiên giới, chí cao…Đều là những loại khí tức cổ xưa bắn ra.
Ứng Tiên Thiên lão ma tuyệt thế này rôt cục nhịn không được, nguyên bản cso mười phần tin tưởng thế nhưng sau khi chứng kiến hư ảnh của Vĩnh Sinh chi môn, lòng tự tin đã hoàn toàn biến mất. Tuy hắn tính toán tài tình chuẩn bị một số thủ đoạn muốn thắng ván bài này, thê nhưng lạc ấn của Vĩnh Sinh chi môn thật sự là thứ mà hắn không thể thừa thụ nổi, cũng không phải thứ mà hắn đủ có thể tưởng tượng.
“Ha ha ha, ha ha ha! Phương Thanh Tuyết, ngươi không hổ là Điện Mẫu Thiên Quân chuyển thế, lợi hại. Nhưng mà hiện tại dường như không phải là thời điểm chúng ta tỉ thí, bởi vì địch thủ của ta, tên Tô Tú Y đang ở bên cạnh nhìn xem.” Đột nhiên lúc này thân thể Ứng Tiên Thiên khẽ động, không biết thi triển loại Đạo thuật gì, na di mà đi, cư nhiên cứ như vậy nuốt lời, rời khỏi vị trí cũ.
“Cứ như vậy nuốt lời còn gọi gì là Ma Đế? Tiên Thiên Đại Đế, ta xem ra chỉ là loại Đại Đế hèn nhát mà thôi!” Phương Thanh Tuyết thấy thế, thân thể cũng dời đi, tập trung đầu Bất Hủ Cổ Lôi Pháo về phía Ứng Tiên Thiên.
Chuẩn bị nã một pháo.
“Ha ha ha, ha ha ha!”
Đúng lúc này dị biến phát sinh! Một thủ chưởng cự đại hiển hiện ra từ phía sau lưng Phương Thanh Tuyết, thủ chuởng này dài mảnh, trắng nõn, lạị mang theo nồng đậm tà khí, móng tay rất dài khoảng chừng chín tấc, xé không gian đơn giản như chặt bùn, trong lòng bàn tay cong có một ánh mắt tà ác đang lóe lên, bên trong phóng ra một đạo Luân Hồi chi lực oanh kích tới đại huyệt phía sau lưng Phương Thanh Tuyết, khí kình của Luân Hồi chi lực chộp tới đầu Phương Thanh Tuyết.
Không ngờ lại đánh lén.
Cao thủ đánh lén, hơn nữa còn là nhân vật Thiên Vị Cảnh đỉnh phong.
Thủ chưởng của Tô Tú Y.
“Ứng Tiên Thiên, Tiên Thiên Thần Toán của ngươi thật là cao minh, biết giờ khắc này Phương Thanh Tuyết sẽ mất đi phản khác, thời điểm nàng cường đại nhất là thời điểm lực phòng ngự yếu nhất. Thu lấy linh hồn lạc ấn của nàng sẽ tìm được ấn ký Vĩnh Sinh chi môn, từ từ tìm hiểu, nói không chừng có thể đôt phá cảnh giới.”
Trong không khí vang vọng thanh âm tà ác của Tô Tú Y: “Không thể tưởng được, lần trước Phuơng Thanh Tuyết ngươi cư nhiên không chết, lại để ngươi hồi phục, lần này ngươi phải triệt để tử vong rồi.”
Tốc độ quá nhanh e rằng không thể tưởng tượng khi bàn tay của Tô Tú Y hắn nhiếp tới, thời gian cũng như chậm lại.
“Dừng lại!”
Vừ lúc đó Nhân Hoang Bút cũng thoăn thoắt như long xà,với thời gian trăm tỷ phần sát na, hắn viết lên một chữ trên không trung. Lập tức lấy hắn làm trung tâm, trong vòng ngàn dặm hết thẩy đều dừng lại, hắn gây ảnh hưởng tới thời giân chi lực trong vòng ngàn dặm.
“Vô ích, Hoàng Thư!”
Trên bàn tay của Tô Tú Y xuất hiện một quyển sách, phía trên là giấy trắng, không có viết bất cứ thứ gì, thế nhưng hơi nhoáng lên khi Nhân Hoàng Bút viết ra, cái chữ này đột nhiên dừng lại rồi biến mất, rồi hiển hiện lên trên mặt trang giấy trắng này, thời gian chi lưuc trong thiên địa bất động, lập tức lại khôi phục bình thường.
“Nhân Hoàng Bút mặc dù là thức bén nhọn nhất trong thiên địa, thế nhưng chữ viết cuối cùng vẫn phải đặt vào trong sách, đây là quy luật bất biến. Chỉ có Hoàng Thư mới có thể chịu được Nhân Hoàng Bút. Địa địa rộng lớn, hậu đức tải vật.” Trong tay Tô Tú Y hiển hiện ra quyển sách kia, chính là Hoàng Thư, không phải là hư ảnh mà là bản thể.
Bản thể chính thức của Hoàng Thư.
Thượng cổ Tam Hoàng chí bảo.
“Tô Tú Y, ngươi thật sự cho rằng có thể đánh lén ta sao?” Khi Tô Tú Y đánh lén, Phương Thanh Tuyết không hề bận tâm, thân thể co lại, không ngờ biến mất, mà bàn tay của Tô Tú Y không ngờ lại bắt được một họng pháo đen ngòm.
Oanh long!
Họng pháo đồng đen này lóe ra tinh quang, oanh kích ra một pháo, quang mang dài đến vạn dặm dương như muốn đánh nát cả Thiên Vũ Chi Khố.
Thủ chưởng của Tô Tú Y lập tức bị nổ mạnh dưới oanh kích của Bất Hủ Cổ Lôi Pháo.
“Nghiệp chuớng, ngươi cho rằng chiếm được bản thể của Hoàng Thư là có thể thừa thụ nổi chữ của ta. Cho dù Hoàng Thư tại thời điểm toàn thịnh cũng không dám thừa nhận một chữ của ta, hiện tại ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là thiên địa hất thể chính thức.” Nhân Hoàn Bút nhìn chằm chằm vào chỗ sâu trong hư không, Tô Tú Y loáng thoáng hiện ra bản thể, sau đó hắn liên tục viết ra hai chữ: “Phá Vọng.”
Rầm, rầm! Khoảng chừng hơn trăm triệu tầng không gian song song đều bị nát bấy, vỡ vụn thành bột phấn giống như thủy tinh vậy. Hình thể của Tô Tú Y thoáng cái hiện ra, trên bàn tay của hắn nắm một quyển sách. Chứng kiến Nhân Hoàng Bút hung mãnh như thế, hắn cũng lắp bắp kinh hãi, nhưng là cao thủ Thiên Vị Cảnh, hắn lập tức chấp tay trước ngực, đột nhiên thi triển ra Đại Luân Hồi Thuật, vô tân Thuần Dương đan rót vào trong Hoàng Thư.
Trên Hoàng Thư xuất hiện bóng dáng cả Huyền Hoàng đại thế giới, chậm rãi trấn áp xuống chỗ Nhân Hoàng Bút .
Last edited by Minh Huệ; 01-06-2011 at 09:50 PM.
Đã có 68 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Minh Huệ
“Đại Triệu Hoán Thuật, triệu hoán thế giới. Huyền Hoàng chi lực, thiên địa nguyên cương.” Tô Tú Y đánh lén không thành, bị Nhân Hoàng Bút ngăn cản, nhưng cũng không tỏ ra sợ hãi, hắn chính là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh lục trọng Thiên Vị Cảnh, hơn nữa còn là đỉnh phong đã tiếp cận Giới Vương Cảnh, thực lực siêu việt hơn đời, còn cao hơn Phương Hàn tận ba cảnh giới.
Nếu như Phương Hàn giao thủ cùng Tô Tú Y, chỉ sợ cũng không có cơ hội chạy trốn.
Nhưng mà hiện tại Tô Tú Y cũng có chênh lệch tương đối lớn khi so với Nhân Hoàng Bút. Thế nhưng bằng vào Hoàng Thư hắn có thể san bằng loại chênh lệch này, hắn còn muốn ra sức đánh một lần, tìm được chỗ tốt bắt lấy Phương Thanh Tuyết giết chết Phương Hàn lấy được Hoàng Tuyền Đồ dung hợp cùng Hoàng Thư.
Hiện tại sức hấp dẫn lớn nhất với hắn không phải là Thiên Vũ Chi Khố mà là Hoàng Tuyền Đồ, Hoàng Thư có thể một lần nữa trở lại làm tiên khí, còn có thể mở ra Hoàng Tuyền bảo khố, tìm được trân tàng trong đó.
“Triệu hoán hư ảnh của Huyền Hoàng đại thế giới sao?” Nhân Hoàng Bút cười nhạt một tiếng: “Thế giới vỡ tan.” Đầu bút vẽ lên, lập tức hư ảnh giống như trứng gà bị vỡ, toàn bộ thế công của Tô Tú Y hóa thành hư ảo.
“Tiền bối, Hoàng chí bảo không nên rơi vào trong tay tên tà ma ngoại đạo này, phải lập tức lấy lại. Dung hợp cùng với Hoàng Tuyền Đồ của ta mới biến thành tiên khí.” Phương Hàn thét dài, bàn tay vỗ tới, Đại Kịch Độc Thuật bay ra lăng không múa loạn, hóa thành một đầu Độc Long, Độc Long ngồi trên một pho tượng Kịch Độc Ma Vương, dữ tợn ác liệt, bàn tay vỗ ra, chưởng ảnh tung bay, cư nhiên là loại thần thông võ đạo cực kỳ lợi hại.
Gần đây Đại Kịch Độc Thuật của Phương Hàn tinh tiến, uy lực vô tận, lực sát thương tăng vọt.
“Cư nhiên kịch độc luyện thành tới mức lợi hại như vậy?” Thân thể của Tô Tú Y đột nhiên biến đổi, Hoàng Thư mở ra, trên mặt hiện lên từng đạo văn tự lăng không trôi nổi, hoàn toàn ngăn cản Đại Kịch Độc Thuật, sau đó hắn đem toàn bộ thực lực của mình tung ra, rung thân biến hóa, từng vòng Luân Hồi chi lực quấn quanh thân ngăn cản mũi nhọn của Nhân Hoàng Bút.
Thân thể Phương Thanh Tuyết khẽ động, dưới sự bảo vệ của Bạo Lôi chi thành, bàn tay nàng xuất hiện một kiện Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm huy sái phát ra hào quang vạn trượng chém tới Tô Tú Y.
Hiện tại uy lực của Phương Thanh Tuyết tuy không thể dung hợp thượng phẩm đạo khí, thế nhưng Xiển Niếp Niếp lại có thể.
Bất Diện Điện Phù mất đi khí linh chỉ còn lại bản thể, phải một lần nữa ngưng tự thành khí linh mới có thể phát huy ra uy lực chân chính, nhưng mà hiện tại dung nhập vào trong Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm có thể nói là hợp lại tạo tăng thêm sức mạnh, uy lực dần dần tới cấp bậc tuyệt phẩm đạo khí.
Một kiếm trong tay, quỷ thần bất lưu.
Phương Thanh Tuyết uy phong lẫm lẫm cầm Lôi kiếm trong tay, lăng không ám sát, không hề quan tâm tới Luân Hồi chi lực của Tô Tú Y.
Tu vi hiện tại của nàng là Động Thiên Cảnh, không biết cường hoành gấp bao nhiêu lần so với trước kia, dưới sự bảo vệ của Bạo Lôi chi thành, vạn tà bất xâm, Tô Tú Y cũng không thể làm gì được nàng.
Phong Dao Quang thét dài một tiếng phát ra từng đạo tinh quang, cũng công kích về phía bản thể của Tô Tú Y.
Phương Hàn lại ném Bát Bộ Phủ Đồ ra, hai đại tháy thượng trưởng lão Ngũ Kiếm lang quân, Thanh Diện tôn giả, mười đại cao thủ Bất Tử Chi Thân, rất nhiều Thiên ma đều thúc động, trên thân hiện ra nguyên lực cường đại, các loại pháp bảo hội tự thành một dòng thác cuồn cuộn như thủy triều, nhất là những đạo nguyên lực kia càng kích phát ra phù lục Thế Gian Tự Tại Vương Phật, một hư ảnh Vương Phật hiên ra nở nụ cười hiền với Tô Tú Y.
“A”
Tô Tú Y đối mặt với công kích của Nhân Hoàng Bút cũng có thể dùng Hoàng Thư ngăn cản, mà bản thân lại vung tay lên, trên bàn tay hiện ra từng đạo từng đạo vầng sáng đen kịt u ám giống như Luân Hồi thế giới, muốn hấp thu linh hồn con người vào trong, cư nhiên dùng một tay ngăn cản công kích của đám người Phương Hàn.
Thế nhưng khi hư ảnh Thế Giới Tự Tại Vương Phật hiện ra, toàn thân hắn lập tức chấn động, tựa hồ như gặp khắc tinh. Hắn hét to một tiếng, toàn thân bị Phật quang chiếu xạ toát ra từng đợt khói đen.
“Tốt, rất tốt. Phương Hàn ngươi cư nhiên có thể luyện hóa phù lục Thế Gian Tự Tại Vương Phật, chẳng lẽ ngươi đã học xong Đại Nhân Quả Thuật! không, cho dù ngươi có học xong Đại Nhân Quả Thuật cũng không thể tu luyện thành ra như vậy. Đây là đệ nhất thần thông trong thiên địa, Nhân Quả chi lực, không phải cảnh giới bây giờ của ngươi có thể lĩnh ngộ.”
Thần niệm cường đại của Tô Tú Y tản ra trên không trung, toàn thân cuồn cuộn khói đen, tụa hồ như bị tổn thương rất lớn: “Tà cực chân cương, thiên độn tam chuyển.” Trong tình thế này, Hoàng Thư của hắn thu lại, không biết tại sao lại xoay tròn hai vòng sau đó biến mất tại hư không, hó thành một đạo khói đen bắn vào trong cung điện hình vuông.
Tại thời khắc này Nhân Hoàng Bút chỉ nhíu mày, cũng không có đuổi theo.
Mà Phương Hàn, Phương Thanh Tuyết, Phong Dao Quang lại không đuổi kịp. Tu vi của ba ngươi bọn họ chẳng qua chỉ là Động Thiên Cảnh, kém tới tận ba cảnh giới, căn bản không thể đuổi kịp được.
“Tô Tú Y, ngươi vẫn bị ta lừa, ha ha.”
Vèo!
Thời điểm khi toàn thân Tô Tú Y tản mát ra khói đen muốn chạy trốn, trên không trung đột nhiên xuất hiện bóng dáng một người nho sĩ, người này không ngờ chính là Tiên Thiên Đại Đế, vị Đại Đế này một khi xuất thủ, trên người hắn liền xuất hiện một đạo khí linh Ma Thần hoàn toàn do bạch cốt cấu thành, tản mát ra lực lượng cường hoành, cốt thủ trắng hếu chộp vào thân thể Tô Tú Y. Xì!
Tô Tú Y hốt hoảng đào tẩu nhưng bất ngờ bị lôi vào trong một cái động lớn.
“Tiên Thiên Bạch Cốt Sơn!” Phương Hàn nhìn thoáng qua một cái, tòa núi lớn bằng xưong này không ngờ lại là sơn môn của Tiên Thiên Ma Tông. CŨng là tuyệt phẩm đạo khí, giống như thái cổ thiên thạch của Quần Tinh Môn. Đây là một kiên pháp bảo viễn cổ còn sót lại của Tiên Thiên Ma Tông không phải do Tiên Thiên luyện chể.
Xâm nhập vào trong Thiên Vũ Chi Khố tìm kiếm bảo bối, Ứng Tiên Thiên cư nhiên đem tất cả lực lượng, sơn môn của mình theo.
“Tô Tú Y, ta biết ngươi vãn ở bên cạnh, cho nên mới đặc biệt đánh cuộc cùng Phương Thanh Tuyết, dụ dỗ ngươi xuất thủ, chính là mượn đao giết người, thế nào? Ngươi trúng một chiêu Cốt Hoàng Trảo của ta, nguyên khí đã bị tổn hại. Ta xem nữa năm sau ngươi sẽ giao thủ với ta thế nào, nhất định sẽ chết trong tay thủ hạ của ta. Hơn nữa ngươi chính là thượng cổ Tà Thần chi thể, đã bị phù lục Thế Gian Tự Tại Vương Phật chiếu xạ, pháp lực giảm đi, di họa tới tương lai. Lần này ngươi nhất định phải chết, ta cho ngươi biết Tiên Thiên Thần Toán cũng có thể tính toán khiến ngươi phải chết.” Thanh âm của Đại Đế rất uy nghiêm, nói với Tô Tú Y.
Nguyên lai Ứng Tiên Thiên đánh cuộc với Phương Thanh Tuyết cư nhiên là vì muốn hại Tô Tú Y. Mà không phải chân chíhn muốn đánh cuộc cùng với Phương Thanh Tuyết.
“Ngươi này thật sự quỷ kế đa đoan. Nhưng mà cư nhiên dám coi chúng ta là đao để giết Tô Tú Y.” Phương Hàn hung dữ nói: “Khoản nợ hôm nay ta sẽ nhớ kỹ. Sớm muộn có một ngày ta sẽ để tên Tiên Thiên Đại Đế này làm nô lệ cho Thanh Tuyết sư tỷ.”
“Ứng Tiên Thiên, ngươi chớ có đắc ý.” Thân thể Tô Tú Y được Hoàng Thư bao quanh, lặng lẽ hạ xuống, thoáng cái đã bị đánh lén, hung uy của hắn giảm mạnh, nhưng mà trong nháy mắ thân thể hắn co rút lại, sau lưng Ứng Tiên Thiên đột nhiên xuất hiện bóng ảnh một nữ tử, nhiên nhiên rơi xuống, toàn thân nữ tử này đều bao phủ bởi bộ y phục mầu đen, duy nhất chỉ có bộ ngực no đủ cùng cái mông vểnh lên, dáng ngươi linh lung mới khiến người ta nhận ra đây là một nữ tử.
Nử tử này có pháp lực cực cao, lại đánh lén, nháy mẳt hiện ra sau lưng Tiên Thiên Đại Đế, ngón tay liên tiếp điểm ra, năm đạo kiếm khí bắt ra kết thành một đóa hoa sen, đóa hoa sen này xoay tròn cư nhiên có thể phá vỡ hộ thân cương khí trên người Tiên Thiên Đại Đế.
“Tịnh Thế Liên Hoa!” Ứng Tiên Thiên gào to một tiếng, tựa hồ cũng đã trúng một kích, thân thể vặn vẹo, cũng tung ra một chưởng bổ tới phía nữ tử kia, thế nhưng nữ tử này chỉ lóe lên một cái đã hiện ra bên cạnh Tô Tú Y, hai người nhoáng lên, lập tức biến mất tại chỗ.
Mà Tiên Thiên Đại Đế cũng xoay tròn, sau đó thân thể thu nhỏ lại, trở thành một hạt bụi, cũng không biết bay về hướng nào.
Trong nháy mắt xung đột này quả nhiên là mau lẹ, khiến đám người không kịp nhìn.
“Uy lực thật lớn, nữ tử này là ai?” Phương Thanh Tuyết nói: “Nàng thi triển ra tuyệt học Tịnh Thế Liên Hoa, cư nhiên có thể đả thương Ứng Tiên Thiên.”
”Ta đã một lần được nhìn thấy Tịnh Thế Liên Hoa, do Tru Tiên Đạo thi triển. Nhưng mà Tru Tiên Đạo chẳng qua chỉ là cao thủ thần thông thất trọng Kim Đan, so với nữ tử này đúng thật là chỉ như con kiến hôi.” Phương Hàn nói. Tịnh Thế Liên Hoa chính là thần thông của Phật Môn, uy lực có thể thanh tẩy một phương thế giới, thanh tịnh thế giới, không phải tầm thường.
“Ta biết nữ tử này là ai rồi.”
Phong Dao Quang nói
“Ai!”
Phương Hàn ngẩn ra.
Phong Dao Quang cũng không có lên tiếng, mà thi triển ra tinh quang ngưng tụ thành một tấm gương, trong gương hiện ra một nữ tử tóc xanh, vẻ mặt có vẻ bệnh hoạn, chính là thái thượng trưởng lão “Thái Nhan Thiên” của Thái Nhất Môn.
“Là nàng? Thái thượng trưởng lão của Thái Nhất Môn. Cư nhiên là người của Tô Tú Y.
Đúng rồi ta đã có nghe nói qua Tô Tú Y có cài người của mình ở trong Thái Nhất Môn, không thể tưởng được cư nhiên lại là Thái Nhan Thiên.”
Phương Hàn lên tiếng, sau đó quay sang hỏi Phong Dao Quang: “Thái Nhan Thiên là ai? Tỷ biết tin tức gì về nàng không?”
“Không biết, tin tức liên quan tới mỗi một thái thượng trưởng lão của Thái Nhất Môn đều là tuyệt mật, không ai có thể dò xét, vừa rồi là ta cảm thấy khí tức của nữ tử này giống như Thái Nhan Thiên, thế cho nên mới dùng Hông Môn thiên đạo suy tính rồi đoán ra.” Phong Dao Quang nói.
“Được rồi, ở bên trong Thiên Vũ Chi Khố có rất nhiều nhân vật hỗn tạp, sẽ rất bất lợi cho việc tìm bảo bối của chúng ta. Nhân Hoàng Bút tiền bối, ngài có cảm thấy nguy hiểm gì hay không?” Phương Hàn trông thấy Nhân Hoàng Bút trầm ngâm không nói liền quay sang hỏi.
“Vừa rồi ta giao thủ cùng Hoàng Thư, phát hiện khí linh của nó cũng không có biến mất, mà bị phong ấn tại một nơi.” Nhân Hoàng Bút nói tiếp: “Nếu như có thể tìm được nơi có phong ấn khí linh của Hoàng Thư, vậy sẽ rất có lợi cho việc đoạt quyền khống chế Hoàng Thư từ trong tay Tô Tú Y. Hiện tại cảnh giới của Tô Tú Y tùy thời có thể bước vào Giới Vương Cảnh, nếu như một khi có đột phá, vậy hắn có thể đem linh hồn của mình dung hợp cùng với Hoàng Thư, đến lúc đó bản thân chính là khí linh, sẽ càng khó chế phục hắn. Mà hiện tại hắn đã tùy thời có thể chạy trốn được rồi, ài.”
Last edited by Minh Huệ; 01-06-2011 at 09:52 PM.
Đã có 60 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Minh Huệ